|
|
15-07-2008, 09:17 PM
|
|
Hà n Lâm Há»c Sỹ
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
|
|
Hồi 25 Bắt cá trong chum
Ngẫm nghÄ© giây lát, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng trá» mấy cái xác chết nằm ở trÆ°á»›c những ngôi má»™ rồi há»i :
- Mấy ngÆ°á»i xấu số nà y là những ai, ngÆ°Æ¡i có thể nói cho bổn cô nÆ°Æ¡ng biết được không?
Long Phan lệnh chủ núp ở trong bụi cây cÆ°á»i khẩy đáp :
- Lão phu tưởng ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i rá»™ng kiến thức, không ngá» lại tầm thÆ°á»ng đến nhÆ° thế! Nói tháºt cho ngÆ°Æ¡i biết, mấy xác nà y là của Trung Äiá»n lục nghÄ©a, xÆ°a nay vẫn tá»± phụ là ngÆ°á»i trong giá»›i hiệp nghÄ©a đấy.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cau mà y lại, há»i tiếp :
- Trung Äiá»n lục nghÄ©a có thù hằn gì vá»›i ngÆ°Æ¡i mà ngÆ°Æ¡i lại hạ Ä‘á»™c thủ, giết cả sáu ngÆ°á»i má»™t cách dã man nhÆ° váºy?
CÆ°á»i the thé, Long Phan lệnh chủ đáp :
- Việc gì phải có thù, lão phu má»™t ngà y không giết ngÆ°á»i, cảm thấy ăn không ngon, ngủ không yên ngay. Mấy hôm trÆ°á»›c đây, sáu tên nà y dám núp ở má»™t nÆ¡i nói xấu lão phu, cho nên lão phu má»›i phải giết chúng nhÆ° váºy.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khẩy há»i tiếp :
- NgÆ°Æ¡i tháºt không hổ thẹn vá»›i cái tên : tà n nhẫn Ä‘á»™c ác. NgÆ°á»i ta chỉ ở má»™t chá»— nói tá»›i ngÆ°Æ¡i mà ngÆ°Æ¡i nỡ giết chết sáu mạng nhÆ° váºy. Nếu ngÆ°Æ¡i là m việc gì cÅ©ng chÃnh đáng, cá» chỉ quang minh chÃnh đại thì còn sợ gì ai bà n tán hay nói xấu mình?
- Bất cứ ai phạm đến lão phu là sẽ bị giết. XÆ°a nay lão phu hà nh sá»± Ä‘á»u nhÆ° thế cả. Trung Äiá»n lục nghÄ©a là cái thá gì mà cÅ©ng dám bà n tán phê bình lão phu? Äó là tá»± chúng không muốn sống trÆ°á»›c.
- Muốn ghép tá»™i ngÆ°á»i khác thì thiếu gì cách nói. NhÆ°ng thảm ác vô nhân đạo và có tÃnh diệt tuyệt nhân luân nhÆ° ngÆ°Æ¡i chả lẽ không sợ ông trá»i khiển trách hay sao?
- Lão phu không biết cái gì là trá»i khiển trách vá»›i chả khiển trách. Chỉ biết trên thiên hạ nà y không ai có thể là m gì nổi lão phu nên lão phu cứ sống má»™t ngà y là phải giết ngÆ°á»i má»™t ngà y.
Tiếng nói của Long Phan lệnh chủ tá»›i đó lại di chuyển sang phÃa bên trái. TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lại quay mặt vá» phÃa đó, há»i tiếp :
- Ngươi tưởng trên thiên hạ nà y không còn có ai hạ được ngươi hay sao?
- Lão phu dám nói nhÆ° váºy. Từ khi lão phu được nổi tiếng đến giá», chỉ có ngÆ°á»i bị lão phu giết chứ chÆ°a có ai địch nổi lão phu hết.
- NgÆ°Æ¡i đã tá»± phụ nhÆ° váºy hà tất phải ẩn núp nhÆ° thế mà không dám hiện thân ra?
Long Phan lệnh chủ cÆ°á»i the thé đáp :
- NgÆ°Æ¡i đừng có nói khÃch lão phu nhÆ° thế. Lão phu muốn giết chết các ngÆ°Æ¡i tháºt dá»… nhÆ° trở bà n tay. NhÆ°ng lão phu không thèm ra tay giết đấy thôi.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khẩy há»i tiếp :
- Tháºt không ngá» ngÆ°á»i có tÃnh hung ác nhÆ° Long Phan lệnh chủ lại là kẻ nói khoác không biết xấu hổ. Xem nhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i chỉ là má»™t tên hóa thân phải không?
- Báºy nà o.
- Bổn cô nương không tin Long Phan lệnh chủ thực lại là giá áo túi cơm, tham sống sợ chết vô sĩ đến như thế nà y!
- Con nhải muốn chết phải không?
- Phải! Ta muốn chết. Nhưng ngươi có cách gì để cho ta chết không?
- ChỠlát nữa, ngươi cứ việc thỠxem.
- Bổn cô nÆ°Æ¡ng đã thá» qua rồi. Nếu ngÆ°Æ¡i là Long Phan lệnh chủ tháºt thì tại sao bị bổn cô nÆ°Æ¡ng nhục mạ nhÆ° váºy mà ngÆ°Æ¡i vẫn cứ rụt đầu, rụt cổ, không dám ló mặt ra nhÆ° thế! Hà , lần nà y bổn cô nÆ°Æ¡ng lại gặp phải má»™t tên giả hiệu tháºt là thất vá»ng quá.
- NgÆ°Æ¡i khá»i cần phải thất vá»ng, lão phu sẽ giúp cho ngÆ°Æ¡i được hà i lòng ngay.
- TrÆ°á»›c hết bổn cô nÆ°Æ¡ng hãy cảm Æ¡n ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c. Bổn cô nÆ°Æ¡ng lại há»i ngÆ°Æ¡i câu nà y. NgÆ°Æ¡i có hà ng trăm nghìn hóa thân, lúc thì Ä‘Ã n ông, lúc thì Ä‘Ã n bà . Váºy Äá»™c Cô Vân Phi tiá»n bối bị hóa thân nam nà o hay nữ nà o của ngÆ°á»i giết chết nhÆ° thế?
Äá»™c Cô Ngá»c nghe thấy TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nhắc nhở tá»›i mối thù của cha mình nên máu trong ngÆ°á»i lại sôi lên sùng sục. Chà ng vá»™i để ý lắng tai nghe. Long Phan lệnh chủ cÆ°á»i the thé đáp :
- Con nhải ngươi tưởng lão phu thể nà o cũng nói cho ngươi biết hay sao?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nghe nói nhÆ° váºy, cÆ°á»i khì mấy tiếng nói tiếp :
- Äã có gan giết chết cha mẹ của ngÆ°á»i ta thì phải có gan đợi chá» ngÆ°á»i ta đến trả thù trừ phi ngÆ°á»i nhìn nháºn là những tên chuá»™t nhắt thuá»™c hạng tam cấp.
Long Phan lệnh chủ cÆ°á»i the thé đáp :
- Con nhải kia. NgÆ°Æ¡i đừng có thi múa mồm múa mép nói khÃch lão phu phải nói ra cho các ngÆ°Æ¡i nghe ngay, mà dù lão phu có nói cho các ngÆ°Æ¡i biết rõ câu chuyện ấy Ä‘i nữa thì vá»›i tà i ba của tên tiểu quá»· kia thì phải đợi chá» khi nà o mặt trá»i má»c ở phÃa tây má»›i hòng trả thù được.
Äá»™c Cô Ngá»c bá»—ng xen lá»i, thét lá»›n :
- Lão quá»·, quý hồ ngÆ°Æ¡i dám nói cho thiếu gia hay, thiếu gia không giết nổi ngÆ°á»i để trả thù cha mẹ thì thá» không là m ngÆ°á»i.
Lại cÆ°á»i the thé mấy tiếng, Long Phan lệnh chủ há»i lại :
- NgÆ°Æ¡i hà o khà can vân tháºt. Tiểu quá»·, ngÆ°Æ¡i muốn thị mấy miếng võ hèn mạt của ngÆ°Æ¡i bây giá» mà cÅ©ng đòi giết nổi lão phu để trả thù hay sao?
Trợn ngược đôi lông mà y kiếm lên, Äá»™c Cô Ngá»c Ä‘ang định trả lá»i thì TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đã nắm chặt lấy tay chà ng, vừa cÆ°á»i vừa nói trÆ°á»›c :
- Phải, vá»›i võ công của Äá»™c Cô tÆ°á»›ng công hiện thá»i muốn giết chết ngÆ°Æ¡i để trả thù thì quả tháºt là ngÆ°Æ¡i si nói chuyện trong mÆ¡. NhÆ°ng chả còn bao lâu nữa, Äá»™c Cô tÆ°á»›ng công thể nà o cÅ©ng khiến được kẻ đại thù kia nghe tiếng đã khiếp đãm.
Long Phan lệnh chủ đáp :
- Lão phu Ä‘ang hy vá»ng y há»c há»i thà nh công vì lúc nà y có thắng y cÅ©ng không vẻ vang gì, mà còn là m nhÆ¡ bẩn cả hai tay của lão nữa. Rốt cuá»™c, y vẫn không trả được thù cho đôi cẩu nam nữ đã bị lão phu giết chết.
Kêu ồ má»™t tiếng, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đỡ lá»i :
- Không ngá» ngÆ°Æ¡i lại là má»™t nhân váºt anh hùng nhÆ° thế. Theo lá»i nói thì trÆ°á»›c khi Äá»™c Cô tÆ°á»›ng công chÆ°a há»c há»i thà nh công võ công cao siêu thì ngÆ°Æ¡i sợ có đánh bại Äá»™c Cô tÆ°á»›ng công Ä‘i chăng nữa cÅ©ng không vẻ vang gì, và còn là m nhÆ¡ bẩn tay ngÆ°Æ¡i là khác phải không?
Long Phan lệnh chủ lại cÆ°á»i the thé đáp :
- Äiá»u đó là lẽ dÄ© nhiên rồi. Lão phu là ngÆ°á»i nổi danh lâu năm, có bao giá» thèm ra tay tấn công má»™t tên nhá» chÆ°a hết hÆ¡i sá»a và không có sức lá»±c để chống đỡ nhÆ° váºy bao giá».
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nói tiếp :
- Lá»i nói của ngÆ°Æ¡i dá»… nghe lắm, chỉ e bên trong thể nà o cÅ©ng có ẩn tình gì?
- TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i dám nhục mạ lão phu phải không?
- Äâu dám! Chỉ nên trách ngÆ°Æ¡i giấu diếm vụng vá», đã để lá»™ rất nhiá»u khe hở đấy thôi!
- Lão phu không hiểu ngươi nói gì?
- Ngươi đừng có giả bộ không biết gì như thế là m chi? Ngươi hai lần giở trò ngầm, tưởng bổn cô nương không biết hay sao?
- TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i nói gì báºy thế?
- NgÆ°Æ¡i giảo hoạt tháºt. Hai tá» giấy ná» chả đã do ngÆ°Æ¡i viết là gì?
- TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i đã hóa Ä‘iên chắc.
- Ta không điên và cũng không nói, chỉ có ngươi mới giả điên giả rồ thôi.
- TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i không được nói bông nhÆ° thế. Bằng không đừng có trách lão phu cho ngÆ°Æ¡i lên Ä‘Æ°á»ng sá»›m.
- NgÆ°Æ¡i đã hãi sợ nhÆ° váºy bổn cô nÆ°Æ¡ng há»i ngÆ°Æ¡i sang chuyện khác nhé. NgÆ°Æ¡i đã nói cho ta biết kẻ hà nh hung là ai đâu?
- Lão phu chỉ có thể nói cho ngÆ°Æ¡i biết ngÆ°á»i đã giết chết đôi cẩu nam nữ chÃnh là Long Phan lệnh chủ đấy.
- NgÆ°Æ¡i giảo hoạt lắm. NhÆ° váºy chả lẽ lại là ngÆ°Æ¡i hay sao?
- Cũng phải và cũng không phải. Ngươi cứ việc để cho tiểu quỷ coi bất cứ Long Phan lệnh chủ nà o cũng là kẻ đại thù của y đi.
- Bổn cô nÆ°Æ¡ng có ý định nhÆ° thế tháºt, và ngÆ°á»i sẽ bị giết chết trÆ°á»›c tiên lại là ngÆ°Æ¡i.
- Tức cÆ°á»i tháºt! Lão phu ẩn nấp ở đâu còn không biết mà lại dám nói lá»i lẽ ấy ra, không sợ ngÆ°á»i ta cÆ°á»i rụng răng hay sao?
- NgÆ°Æ¡i tưởng ngÆ°Æ¡i cao minh lắm phải không? NgÆ°Æ¡i cho là là m cái trò tiếng nói lúc ở đông, lúc ở tây nhÆ° váºy là không có ai có thể biết được ngÆ°Æ¡i ở đâu phải không?
Nói tháºt cho ngÆ°Æ¡i biết, cái trò ngu xuẩn nà y của ngÆ°Æ¡i chỉ có thể đánh lừa được ngÆ°á»i khác thôi, chứ còn giở ra ở trÆ°á»›c mặt bổn cô nÆ°Æ¡ng thì tháºt không khác gì múa rìu qua mắt thợ. Lão quỉ, ngÆ°Æ¡i có muốn bổn cô nÆ°Æ¡ng vạch rõ cái trò ngu xuẩn ấy ra không?
Long Phan lệnh chủ cÆ°á»i the thé đáp :
- Lão phu muốn được biết ngÆ°Æ¡i có tà i ba gì hÆ¡n ngÆ°á»i, váºy ngÆ°Æ¡i cứ việc vạch ra Ä‘i.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i khẩy đáp :
- Bổn cô nương cũng muốn để cho ngươi biết xem ngươi có đủ tư cách đấu trà với ta hay không? Ngươi cứ quay đi quay lại như thế không thấy mệt ư?
- Äôi mắt mù quáng cao minh tháºt. Lão phu vẫn ngồi yên ở má»™t chá»— mà ngÆ°Æ¡i lại bảo lão phu quay sang Äông quay sang Tây. NgÆ°Æ¡i tháºt không biết hổ thẹn chút nà o, tầm thÆ°á»ng nhÆ° thế mà cÅ©ng dám tá»± phụ. Môn HÆ° Vô Phiêu Miá»…u Phân Âm Thuáºt Ä‘á»™c nhất vô song của lão phu mà ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không hay biết gì lại còn...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i khanh khách đỡ lá»i :
- Lão quỉ không biết liêm sÄ© là gì! Nếu ngÆ°Æ¡i đã luyện thà nh môn tuyệt há»c HÆ° Vô Phiêu Miểu Âm Thuáºt thì đâu đến ná»—i cứ phải rụt đầu rụt cổ nhÆ° con rùa mà không dám ló mặt ra. Chẳng qua ngÆ°Æ¡i đã Ä‘Ã o sẵn má»™t con Ä‘Æ°á»ng hầm cao bằng đầu ngÆ°á»i, rồi lúc ở bên đông, lúc chạy sang bên tây, cứ núp ở sau gốc cây nói chuyện. NgÆ°Æ¡i tưởng ta không nghe hay sao? Thủ pháp ngu xuẩn và non ná»›t nhÆ° váºy mà cÅ©ng dám nói khoác là thiên cổ tuyệt há»c, tháºt không biết hổ thẹn chút nà o. Äến cả TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y cÅ©ng phải mặt Ä‘á» lây há»™ ngÆ°Æ¡i.
Im lặng giây lát, Long Phan lệnh chủ cÆ°á»i gằn đáp :
- Binh pháp có câu Binh bất yếm trá (xuất quân ra tráºn muốn xảo trá nhÆ° thế nà o cÅ©ng được). Äối vá»›i địch chỉ cần cầu thắng là được rồi. Dù ngÆ°Æ¡i có biết rõ hà nh Ä‘á»™ng của lão phu Ä‘i chăng nữa, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i có là m gì nổi đầu mà lão phu phải sợ?
- Tất nhiên rồi, ngÆ°Æ¡i cứ rụt đầu rụt cổ nhÆ° con rùa ấy quả tháºt bổn cô nÆ°Æ¡ng không là m gì nổi ngÆ°Æ¡i tháºt. NhÆ°ng bổn cô nÆ°Æ¡ng rất muốn để cho ngÆ°Æ¡i biết, nếu ta có ý muốn diệt trừ ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i sẽ không hy vá»ng gì Ä‘Ã o tẩu thoát thân được. Chỉ vì ngÆ°á»i đứng cạnh ta đây không muốn mượn tay ngÆ°á»i khác diệt trừ các ngÆ°Æ¡i nên ta cứ mãi vẫn chÆ°a ra tay là vì thế.
Long Phan lệnh chủ cÆ°á»i khẩy đỡ lá»i :
- NgÆ°Æ¡i khéo nói tháºt. NgÆ°Æ¡i không muốn ra tay nhÆ°ng lão phu lại không tốt nhịn nhÆ° ngÆ°Æ¡i.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nÅ©ng nịu cÆ°á»i nói tiếp :
- NgÆ°Æ¡i có tà i ba gì cứ việc giở ra Ä‘i! Bổn cô nÆ°Æ¡ng còn nói cho ngÆ°Æ¡i biết thêm má»™t câu nà y nữa. Hiện giá» bổn cô nÆ°Æ¡ng đã thay đổi ý kiến, định bắt giữ ngÆ°Æ¡i giao cho ngÆ°á»i đứng ở cạnh đây xá» trÃ, váºy ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nên cẩn tháºn má»™t chút má»›i được.
Long Phan lệnh chủ cÆ°á»i ha hả đỡ lá»i :
- TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng, đó là việc của ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i muốn là m việc gì thì cứ việc là m. Ngà y hôm nay lão phu thá» xem ngÆ°Æ¡i tà i ba hay là lão phu tà i ba. Nà o ngÆ°Æ¡i ra tay chống đỡ Ä‘i!
Y vừa nói dứt, cái đầu lâu trông rất rùng rợn ở ngôi má»™ lá»›n nÆ¡i chÃnh giữa hình nhÆ° là có ngÆ°á»i chỉ huy bá»—ng tá»± dÆ°ng có má»™t là n mÆ°a máu nhằm TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng phun tá»›i.
Thấy thế Äá»™c Cô Ngá»c cÅ©ng phải giáºt mình kinh hãi nhÆ°ng TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lại cÆ°á»i khúc khÃch và nói :
- Cái trò trẻ con nà y mà ngươi cũng đưa ra để bêu xấu.
Nà ng vừa nói vừa giÆ¡ bà n tay ngá»c lên, nhắm cái đầu lâu ná» khẽ phất má»™t cái.
Cái đầu lâu ấy Ä‘ang vừa phun mÆ°a máu vừa bay thẳng tá»›i bá»—ng quay trở lại bay thẳng và o rừng ráºm ngay.
Lúc ấy Äá»™c Cô Ngá»c lại nghe thấy Long Phan lệnh chủ cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng và nói tiếp :
- Ngươi lại thỠtiếp đầu lâu thứ hai xem sao.
Cái đầu lâu ở ngôi má»™ bên trái lại nhằm TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng bay tá»›i nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p váºy.
Tiếp theo đó những đầu lâu ở mấy ngôi má»™ quanh đấy cÅ©ng lần lượt bay lên và nhằm chá»— ba ngÆ°á»i đứng mà bay tá»›i.
Hai mắt sáng ngá»i TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vẫn nÅ©ng nịu cÆ°á»i và nói tiếp :
- Không ngá» trong rừng ráºm nà y lại có nhiá»u ngÆ°á»i ẩn núp nhÆ° thế? Có Ä‘i có lại má»›i toại lòng nhau, trả lại má»—i ngÆ°á»i má»™t cái đây!
Chỉ thấy những ngón tay búp măng của nà ng cứ cách không búng liên tiếp những đầu lâu của địch vừa bay tá»›i chá»— cách ba ngÆ°á»i chừng má»™t trượng đã tá»± Ä‘á»™ng bay trở vá» ngay và bay và o trong rừng ráºm luôn.
Long Phan lệnh chủ ở trong rừng cÆ°á»i the thé và i tiếng, cà nh lá ở trong rừng rung Ä‘á»™ng liên hồi, mấy cái đầu lâu kia lại bay trở ra và lần nà y ở bốn mặt tám phÆ°Æ¡ng bắn tá»›i chứ không nhÆ° lần trÆ°á»›c chỉ ở trÆ°á»›c mặt bay tá»›i mà thôi.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cÅ©ng cÆ°á»i khẩy luôn miệng và khẽ dặn bảo ông già há» Trà rằng :
- Cụ phải cẩn tháºn Ä‘á» phòng y là m nhÆ° thế là để là m hoa mắt chúng ta rồi ở phÃa sau chúng ta hạ Ä‘á»™c thủ ngầm đấy. Äể cháu đối phó những cái đầu lâu nà y cho, còn cụ thì cứ để ý vá» phÃa sau lÆ°ng được rồi.
Nà ng vừa nói xong đã có mấy cái đầu lâu bay tá»›i chá»— gần năm thÆ°á»›c. Nà ng vá»™i giÆ¡ hai cánh tay trắng ná»n lên quay má»™t vòng và tung má»™t cái, rồi hất mạnh và o mấy cái đầu lâu ấy. Äồng thá»i nà ng vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Lão quỉ có nghe thấy ai nói Lan Hoa Thủ chưa? Hôm nay bổn cô nương cho ngươi được sáng mắt ra.
Mấy cái đầu lâu kia bá»—ng ngừng ở trên không giây lát rồi bay cả vá» phÃa sau ngay.
Lần nà y lại không bay nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p nhÆ° trÆ°á»›c mà lại nhÆ° có váºt gì đỡ ở bên dÆ°á»›i, từ từ chia là m mấy ngã bay và o trong rừng.
Trong rừng bá»—ng có tiếng cÆ°á»i nghe rất rùng rợn nổi lên. TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng bá»—ng dặn bảo :
- Phải cẩn tháºn đấy nhé!
Liá»n có mấy tiếng kêu bá»™p bá»™p, mấy cái đầu lâu ná» nhÆ° bị váºt nặng gì đánh trúng, liá»n vỡ tan tà nh Ä‘i nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, bay thẳng và o trong rừng, không khác gì má»™t tráºn mÆ°a máu xÆ°Æ¡ng vụn bao trùm khu rừng ấy váºy.
Trong rừng liá»n có tiếng kêu hừ rất khẽ, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nÅ©ng nịu cÆ°á»i và bảo vá»›i ông già há» Trà rằng :
- Cụ phải để ý phÃa bên trái, sắp có ngÆ°á»i Ä‘Ã o tẩu đấy.
Ông già thốt tiếng cÆ°á»i nhÆ° sấm Ä‘á»™ng, hai cây cổ thụ to bằng hai ngÆ°á»i ôm đã gẫy ra là m đôi và đổ ngay xuống kêu ùm ùm hai tiếng.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cau mà y lại khẽ bảo :
- Cụ nà y tháºt là , tức giáºn những váºt đã chết nhÆ° thế là m chi?
Äá»™c Cô Ngá»c liá»n thấy ông già há» Trà ở trong rừng giáºn dữ nói vá»ng ra rằng :
- Quân chó má giảo hoạt tháºt, con nhải hãy và o đây xem.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nÅ©ng nịu và há»i :
- Cái gì? Chúng đã đà o tẩu rồi ư?
Ông già giáºn dữ đáp :
- Còn gì nữa? NgÆ°á»i ta bảo “thá» giảo hoạt có những ba cái hang†mà bá»n chó má nà y lại có những sáu cái.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vẫn đứng yên tại chá»—, vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Cụ cứ yên trÃ, dù chúng có đến mÆ°á»i cái hang cÅ©ng vô Ãch. SÆ°Æ¡ng nhi còn ở đây thì chúng không thể nà o thoát được đâu.
Ông già có vẻ ngạc nhiên nói tiếp :
- Nhải con, bá»n chúng đã chạy hút bóng rồi còn gì nữa?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đáp :
- SÆ°Æ¡ng nhi biết rồi, nhÆ°ng đó chỉ là giả thôi, cụ chá»› có rá»i khá»i mấy cái cá»a hang ấy. Bằng không thá» tháºt sẽ Ä‘Ã o tẩu mất đấy.
- Chả lẽ bá»n chó má vẫn còn núp ở trong hang hay sao?
- Phải, nhÆ°ng cụ chá»› có nên và o trong đó. Những cái hang ấy Ä‘á»u thông liá»n vá»›i nhau, nên cụ và o cá»a hang nà y là chúng ở cá»a hang khác Ä‘Ã o tẩu ngay.
- Sao con nhải không và o cả trong nà y canh gác cá»a hang để lão và o trong chum bắt cá có hÆ¡n không?
- SÆ°Æ¡ng nhi không thể rá»i khá»i nÆ¡i đây ná»a bÆ°á»›c vì ngoà i nà y cÅ©ng có cả lối thoát nữa.
Äá»™c Cô Ngá»c nghe nói giáºt mình đến phắt má»™t cái, bá»—ng xen lá»i há»i :
- Có phải cô nương bảo...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng gáºt đầu tủm tỉm cÆ°á»i, trá» mấy ngôi má»™ lá»›n ở trÆ°á»›c mặt và đỡ lá»i :
- Mấy cái má»™ nà y là mấy cá»a ngõ bà máºt của mấy cái hang ấy đấy.
Äá»™c Cô Ngá»c kêu ồ má»™t tiếng, chÆ°a kịp nói năng gì cả thì đã nghe thấy ông già há» Trà ở trong rừng kêu gá»i :
- Con nhải, ngươi hãy còn...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vừa cÆ°á»i vừa đỡ lá»i :
- Cụ không nên nóng lòng nhÆ° thế vá»™i. Äằng nà o bây giá» y cÅ©ng là cá nằm ở trên thá»›t, còn chạy Ä‘i đâu được nữa. Äể cho y nghỉ ngÆ¡i má»™t lát đã rồi hãy nói chuyện sau.
Nói tá»›i đó, nà ng nhìn Äá»™c Cô Ngá»c mỉm cÆ°á»i há»i :
- Chắc thiếu hiệp thể nà o cÅ©ng Ä‘ang muốn há»i tôi tại sao lại biết rõ nhÆ° váºy phải không?
Äá»™c Cô Ngá»c mỉm cÆ°á»i đáp :
- Phải, tại hạ đang có ý định ấy thực!
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tủm tỉm cÆ°á»i nói tiếp :
- Việc nà y y chỉ có thể tá»± trách mình được thôi chứ không thể trách ai được? Ai bảo y khôn ngoan quá hóa dại dá»™t và quá sÆ¡ xuất đến nhÆ° thế. Vừa rồi tôi suy tÃnh từ ngôi má»™ lá»›n nà y và o tá»›i trong rừng chá»— y lên tiếng nói cách xa Ãt nhất cÅ©ng trên năm trượng. Trong vÅ© ná»™i nà y ngÆ°á»i có thể cách không đẩy được những váºt khác Ä‘i xa năm trượng trở lên nhÆ° thế trong võ lâm nà y chÆ°a chắc đã có tá»›i hai ngÆ°á»i có tà i ba nhÆ° váºy. Tôi nháºn thấy Long Phan lệnh chủ không thể nà o có được tà i ba đến mức Ä‘á»™ nà y. Có lẽ thiếu hiệp không để ý đấy thôi, hồi nãy khi mấy cái đầu Ä‘ang bay, mấy ngôi má»™ nà y cÅ©ng Ä‘á»u rung Ä‘á»™ng rất khẽ. Tôi tuy không trông thấy rõ lắm nhÆ°ng trên má»™ có má»™t Ãt đá vụn rá»›t xuống đã đủ chứng minh rồi. Nếu không có ngÆ°á»i ẩn núp ở trong má»™, dùng những môn võ công nhÆ° Cách sÆ¡n đã ngÆ°u mà đẩy thì mấy cái đầu lâu đó là m sao bay được nhÆ° váºy? Cho nên tôi nói vá»›i ông cụ nhảy xổ ngay và o trong rừng để nhân lúc y không Ä‘Ã o tẩu được phải trốn và o hang. NgỠđâu y lại ngoan ngoãn nghe lá»i tôi nhÆ° thế!
Mấy lá»i nói ấy khiến Äá»™c Cô Ngá»c kÃnh phục vô cùng và rất Ä‘á»™ng lòng, nhÆ°ng chà ng vẫn cố nén sá»± khÃch Ä‘á»™ng và há»i tiếp :
- Tuy bây giá» lão tặc đã không sao Ä‘Ã o tẩu được, nhÆ°ng chúng ta cÅ©ng không và o được trong hang mà bắt y, nhÆ° váºy có phải là ...
Bá»—ng nghe thấy ông già há» Trà ở trong rừng kêu gá»i :
- Con nhải đã nói xong chÆ°a? Lúc nà y hai ngÆ°á»i còn có tâm trà và thá»i giá» nói chuyện phiếm nhÆ° thế chứ lão không thể đợi chỠđược nữa đâu.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng khẽ đáp :
- Cụ đừng có nóng nảy như thế, tôi đã có cách rồi.
Rồi nà ng lại vừa cÆ°á»i vừa há»i tiếp :
- Thế nà o? Còn cụ có cách gì chưa?
Ông cụ cÆ°á»i ha hả đáp :
- Con nhải đã biết lại cố ý há»i, định tâm bêu xấu lão phu phải không? Nếu lão phu đã nghÄ© ra được cách gì rồi thì việc gì còn phải đợi chỠđến bây giá»? Äã bảo những việc gì mà cần phải dùng đến đầu óc thì đừng có gá»i đến lão phu, ngÆ°Æ¡i có mau ra lệnh Ä‘i không? Lão phu đã ngứa tay lâu lắm rồi.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đáp :
- Cụ không nên nóng nảy nhÆ° thế vá»™i, vai chÃnh ngÆ°á»i ta không bằng lòng đấy!
Ông già hỠTrà nói tiếp :
- NgÆ°Æ¡i không nói thì lão phu suýt quên mất. Äược, được! Tùy ngÆ°Æ¡i muốn thế nà o cÅ©ng được, lão phu chỉ có chịu trách nhiệm ra tay bắt đối phÆ°Æ¡ng thôi. Còn việc cắt tiết thì là việc của thằng nhá». Chẳng hay thằng nhá» có là m được không?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng liếc nhìn Äá»™c Cô Ngá»c nÅ©ng nịu cÆ°á»i và há»i :
- Thiếu hiệp có thể cắt tiết nổi y không... cụ đừng có rá»i khá»i chá»— cÅ©, cụ Ä‘ang kiếm cà nh cây và lá cây khô là m chi thế?
Äá»™c Cô Ngá»c ngẩn ngÆ°á»i ra và há»i :
- Cô nương...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vừa cÆ°á»i vừa ngắt lá»i :
- Thiếu hiệp đừng có há»i, hãy nghe tôi nói đã.
Hai ngÆ°á»i lại nghe thấy ông già có vẻ ngạc nhiên há»i :
- Con nhải muốn gì thế?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Cụ quên cách bắt thỠngu xuẩn của thổ dân ở Mân Tây rồi hay sao?
Ông già nghe nói bá»—ng cÆ°á»i ha hả đáp :
- Nhá» có má»™t lá»i nhắc nhở của con nhải lão phu má»›i biết phÆ°Æ¡ng pháp trÆ°á»›c của lão ngu xuẩn đến nổi không thể tưởng tượng được. Còn bây giá» thì lại tuyệt diệu vô song.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nói tiếp :
- NhÆ° váºy cụ ra tay Ä‘i, đừng có rá»i khá»i nÆ¡i đó ná»a bÆ°á»›c. Phải Ä‘á» phòng thá» nó Ä‘Ã o tẩu mất đấy. Châm lá»a xong cụ cứ dùng chưởng lá»±c oai mãnh mà dồn khói lá»a và o trong hang để tôi trả thù há»™ cho Trung Äiá»n lục nghÄ©a.
Ông già há» Trà lá»›n tiếng cÆ°á»i đỡ lá»i :
- Con nhải cứ yên trÃ, phen nà y bắt cá trong chum, hun thá» trong hang thá»±c là hay lắm!
NhÆ°ng bá»—ng nghe thấy có mấy tiếng “lách cáchâ€, cà nh lá ở trong rừng rung Ä‘á»™ng má»™t hồi. Chỉ trong nháy mắt, khói xanh đã bốc lên mù mịt.
|
15-07-2008, 09:20 PM
|
|
Hà n Lâm Há»c Sỹ
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
|
|
Hồi 26 Là thực hay là hư?
Ông già há» Trà cÆ°á»i ha hả nói tiếp :
- LÅ© thá» kia! Nếu các ngÆ°á»i chịu Ä‘á»±ng nổi khói lá»a hung nhÆ° thế nà y thì cứ việc núp ở trong hang, chả cần phải ra là m gì?
Ông ta vừa nói xong, có tiếng chưởng phong lại nổi lên liên tiếp kêu vù vù hoà i.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp :
- Cụ đừng có dùng sức quá mạnh nhÆ° thế, phải dà nh lại chút Ãt để đối phó khi chó bị Ä‘uổi và o Ä‘Æ°á»ng cùng, quay đầu lại ngoạm mình chứ?
Ông già lại cÆ°á»i ha hả đáp :
- Không việc gì đâu, đối phó vá»›i lÅ© thá» nà y lão phu dÆ° sức. Có con nhải ngÆ°Æ¡i cần phải coi chừng cá»a ngõ, đừng để cho chúng Ä‘Ã o tẩu thoát đấy.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nÅ©ng nịu trả lá»i :
- Ở bên nà y Sương nhi đã bố trà đâu và o đấy rồi, con thỠkhông ra thì thôi, hễ ló mặt ra đây một cái là thể nà o cũng bị lưới của Sương nhi chộp luôn.
Ông già cÆ°á»i ha hả không nói tiếp nữa, nhÆ°ng chưởng phong của ông ta cà ng lúc cà ng mạnh hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng bá»—ng kéo tay áo Äá»™c Cô Ngá»c má»™t cái, rồi chỉ tay và o mấy ngôi má»™ mà khẽ bảo rằng :
- Mau coi kìa!
Äá»™c Cô Ngá»c ngẩn ngÆ°á»i ra, vá»™i ngá»ng đầu lên nhìn, thì thấy sau những tấm bia của mấy ngôi má»™ ná» Ä‘á»u có khói xanh bốc lên. Chà ng giáºt mình kinh hãi và nghÄ© bụng :
“TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng thông minh tháºt, nà ng Ä‘oán không sai chút nà o, đủ thấy mấy cái hang ở trong rừng quả đã liên thông vá»›i mấy ngôi má»™ nà y...â€
Chà ng vừa nghÄ© tá»›i đó thì đã nghe thấy TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nÅ©ng nịu và nói tiếp :
- Hiện giá» trong hang đã chứa đầy khói lá»a, nếu tôi Ä‘oán không lầm thì chúng sắp sá»a xông pha ra khá»i đến nÆ¡i.
Äá»™c Cô Ngá»c nghe thấy nổi giáºn, máu nóng đã sôi lên sùng sục. Chà ng bá»—ng dÆ°ng ngấm ngầm váºn công lá»±c và o hai bà n tay để chuẩn bị.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng từ từ cầm lấy bà n tay của Äá»™c Cô Ngá»c, mỉm cÆ°á»i vá»›i giá»ng dịu dà ng nói :
- Thiếu hiệp không nên gây cấn nhÆ° thế, tuy tôi Ä‘oán chắc y sắp xông ra đến nÆ¡i nhÆ°ng tôi biết phải tá»›i lúc nà o y không thể chịu Ä‘á»±ng được nữa thì y má»›i mạo hiểm xông ra. Công lá»±c của y khá cao siêu nên y vẫn có thể cầm cá»± được ná»a tiếng đồng hồ nữa. Thiếu hiệp đừng nên ra tay vá»™i, cứ đứng ở bên đợi chá» tôi bắt được y đã rồi tôi sẽ trao cho thiếu hiệp xá» trà sau.
Äá»™c Cô Ngá»c mặt Ä‘á» bừng và nghÄ© tiếp :
- Thực đấy! Ta gây cấn như thế nà y là m chi. Với tà i ba thấp hèn như ta thì địch sao nổi đối phương?
NghÄ© tá»›i đó, chà ng thở dà i má»™t tiếng, rồi vá»™i thâu công lá»±c lại ngay. Chà ng Ä‘ang đứng ngẩn ngÆ°á»i ra bá»—ng nghe thấy TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vá»™i và ng nói :
- Con thá» sắp ra khá»i hang rồi đây!
Ông già há» Trà ở trong fn vừa cÆ°á»i vừa lên tiếng nói :
- Con nhải tà i ba lắm! Phen nà y mà y còn không chui ra khá»i hang lão phu sẽ xoay ngược chữ Trà lên ngay.
Trong ngôi má»™ lá»›n lại có tiếng rất oán háºn quát lá»›n vá»ng ra :
- TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng, lão phu hãy ghi món nợ nà y, quý hồ lão phu ra khá»i được nÆ¡i đây, nếu sau nà y không dùng máu rá»a Mân Tây bát Ä‘á»™ng của ngÆ°Æ¡i thì thá» không là m ngÆ°á»i!
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nhanh nhẩu đáp :
- Chỉ e ngÆ°Æ¡i không bao giá» có được dịp may ấy nữa thôi! NgÆ°Æ¡i muốn là m ngÆ°á»i hay không đó là việc riêng của ngÆ°Æ¡i, hà tất phải nói vá»›i bổn cô nÆ°Æ¡ng là m chi? Nếu ngÆ°Æ¡i sống sót ra khá»i nÆ¡i đây thì TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng thể nà o cÅ©ng đợi chá» sẵn ở Mân Tây bát Ä‘á»™ng để xem ngÆ°Æ¡i đến chỉ giáo nhÆ° thế nà o?
Nà ng vừa nói tá»›i đó đã có má»™t là n khói sặc những mùi diêm sinh bay tá»›i. Nà ng cau mà y lại vá»™i lấy tay bịt mÅ©i và kéo Äá»™c Cô Ngá»c lùi sang bên mấy bÆ°á»›c.
Äá»™c Cô Ngá»c ngá»i thấy mùi khét lẹt, nÆ°á»›c mắt cÅ©ng trà o ra, liá»n lắc đầu nghÄ© bụng :
“Mùi khói khó ngá»i nhÆ° thế nà y thì dù công lá»±c của y có cao siêu đến mức Ä‘á»™ nà o cÅ©ng không thể chịu Ä‘á»±ng nổi...â€
Chà ng vừa nghÄ© tá»›i đó đã có tiếng kêu “bùng†tháºt lá»›n, ngôi má»™ ở chÃnh giữa bá»—ng nổ tung. Cát bụi và khói bay mù mịt, mùi lÆ°u hoà ng rất khó ngá»i kia đã lan trà n khắp cả khu rừng ấy.
Äá»™c Cô Ngá»c giáºt mình đến thót má»™t cái, quên hết cả nguy hiểm thét lá»›n má»™t tiếng định xông lên tấn công nhÆ°ng TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng đã nhanh tay kéo chà ng lại và khuyên bảo rằng :
- Lão quỉ giảo hoạt lắm, y đã phá thủng má»™t cái lá»— nhÆ° váºy để khói lá»a ở trong hang có chá»— thoát ra. Chắc y chÆ°a chịu ló ra đâu. NhÆ°ng tôi đã có cách đối phó rồi!
Ông già ở trong rừng bá»—ng lên tiếng há»i :
- Con nhải, con thỠđã ra chưa?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Y đã phá má»™t cái cá»a sổ nhÆ° váºy chắc nhất thá»i y không ra ngay đâu. Cụ cứ giữ ở bên đó, bên nà y đã có SÆ°Æ¡ng nhi rồi.
Nà ng vừa nói vừa từ từ giÆ¡ hai bà n tay lên nhằm ngôi má»™ chÃnh giữa đẩy luôn.
Không nghe thấy tiếng kình khà và chưởng phong ở tay nà ng dồn ra mà đã nghe thấy có tiếng kêu “bùng†thá»±c lá»›n, ngôi má»™ ở nÆ¡i chÃnh giữa đã sụp đổ. Cái lá»— thủng ở trên đỉnh má»™ cÅ©ng bị lấp kÃn hết. Tuy vẫn còn có khói bốc lên nhÆ°ng đã Ãt hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng sau khi đã đánh sáºp ngôi má»™, liá»n cÆ°á»i khanh khách nói :
- NgÆ°á»i có thể mở được má»™t cái lá»— ở trên ngôi má»™ thì ta lại lấp cái lá»— ấy há»™ ngÆ°Æ¡i. Nếu ngÆ°Æ¡i không hiá»m phiá»n phức thì cứ việc mở tiếp cái khác Ä‘i?
Lần nà y không thấy Long Phan lệnh chủ trả lá»i nữa.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nÅ©ng nịu cÆ°á»i há»i tiếp :
- Thế nà o? Không nói nữa Æ°? Ta đã bảo ngÆ°Æ¡i rồi, trừ phi ngÆ°Æ¡i có thể bắt chÆ°á»›c được thể thá»±c mà mở thêm má»™t Ä‘Æ°á»ng lối khác thì má»›i có thể Ä‘Ã o tẩu nổi.
Trong ngôi má»™ đá vẫn im lặng nhÆ° thÆ°á»ng. Äá»™c Cô Ngá»c thấy không sao nhịn được liá»n xen lá»i nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng, có lẽ y chịu Ä‘á»±ng không nổi mùi khó ngá»i của lÆ°u hoà ng nên đã chết giấc rồi...
Bá»—ng trông thấy chá»— bên lá» rừng có má»™t là n khói bốc lên, chà ng ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát rồi kêu nguy tai thầm má»™t tiếng, liá»n phi thân vá» phÃa đó nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p tức thì.
Chà ng má»›i Ä‘i được hÆ¡n trượng đã nghe thấy TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nói :
- NgÆ°á»i nà y khó bảo...
Nà ng cÅ©ng trông thấy chá»— bên lá» rừng có khói bốc lên, liá»n kêu ồ má»™t tiếng và thét lá»›n :
- Lão quỉ giảo hoạt tháºt!
Nà ng phi thân sau nhÆ°ng thân pháp lại nhanh hÆ¡n Äá»™c Cô Ngá»c nhiá»u nên chỉ thoáng cái đã nhảy xổ tá»›i chá»— bên lá» rừng ngay.
Äá»™t nhiên nà ng sá»±c nghÄ© tá»›i má»™t vấn Ä‘á» gì, vá»™i ngừng chân lại, chÆ°a kịp quay ngÆ°á»i đã nghe thấy chá»— mấy ngôi má»™ có tiếng kêu bùng thá»±c lá»›n và có tiếng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên khùng má»™t cách rất đắc chÃ. Tá»›i khi nà ng quay ngÆ°á»i lại đã thấy trong đám khói bốc lên nghi ngút có má»™t bóng Ä‘en ở trong ngôi má»™ chÃnh giữa phi thân lên nhanh nhÆ° chim Cắt lẻn trốn luôn.
Äá»™c Cô Ngá»c tức giáºn khôn tả, thét lá»›n :
- Lão quỉ, ngươi chạy đi đâu?
Chà ng định Ä‘uổi theo nhÆ°ng đã có má»™t bà n tay má»m mại nÃu vai chà ng lại. TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vá»›i giá»ng dịu dà ng khẽ nói :
- Khá»i cần chúng ta phải mất công, đã có ông già đuổi theo y rồi.
Äá»™c Cô Ngá»c chÆ°a kịp nói tiếp, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lại thở dà i má»™t tiếng và nói luôn :
- Tháºt không ngá» lão quỉ sắp bị bắt đến nÆ¡i mà lại biết sá» dụng kế thanh Äông kÃch Tây, là m loạn tai mắt của ngÆ°á»i ta nhÆ° váºy. Hà ! Chỉ tại tôi cả, quá sÆ¡ ý, lại tưởng...
Äá»™c Cô Ngá»c bá»—ng quay ngÆ°á»i lại đỡ lá»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng không nên tá»± khiển trách nhÆ° thế. Y đã may mắn tẩu thoát, nhÆ° váºy là do số của y chÆ°a đến ngà y hết. HÆ¡n nữa, nếu không phải tại hạ quá nóng nảy, vá»™i vã định chạy ra bên lá» rừng thì cô nÆ°Æ¡ng đâu đến nổi...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lắc đầu, ngắt lá»i chà ng :
- Không riêng gì thiếu hiệp, đến ngay cả tôi khi trông thấy nơi đó có khói bốc lên cũng phải hiểu lầm. Việc nà y chỉ có thể trách chúng ta quá tự tin.
Äá»™c Cô Ngá»c lắc đầu gượng cÆ°á»i nói tiếp :
- Tại hạ không nghÄ© nhÆ° thế! Việc nà y chỉ trách công lá»±c của tại hạ quá kém. Tuy chúng ta có những ba ngÆ°á»i mà tại hạ có mặt cÅ©ng nhÆ° không. Bằng không dù lão quỉ có ba lối thoát cÅ©ng không thể nà o Ä‘Ã o tẩu được.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, mỉm cÆ°á»i và an ủi chà ng ta rằng :
- Thiếu hiệp vá»›i tôi không nên tá»± trách nữa, cÅ©ng nhÆ° thiếu hiệp nói, dÆ°á»›i hoà n cảnh nà y mà lão quỉ còn Ä‘Ã o tẩu được, đó là số của y chÆ°a đến ngà y chết. NhÆ°ng dù sao, sau nà y chúng ta thể nà o cÅ©ng lần lượt giết sạch bá»n chúng má»›i thôi.
Äá»™c Cô Ngá»c rất cảm Ä‘á»™ng, trợn ngược đôi lông mà y kiếm lên, nghiến răng mÃm môi đỡ lá»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng nói rất đúng. Nếu sau nà y tại hạ không xé xác những kẻ tá»± nháºn là Long Phan lệnh chủ ra là m muôn mảnh thì thá» không là m ngÆ°á»i.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng rùng mình đến phắt má»™t cái vá»™i nói :
- Trông mặt của thiếu hiệp dữ tợn...
Nà ng vừa nói tá»›i đó đã có má»™t cái bóng ngÆ°á»i nhÆ° chim cắt phi tá»›i. NgÆ°á»i đó chÃnh là ông cụ há» Trà . TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng liá»n há»i :
- Có kết quả gì không?
Ông già há» Trà háºm há»±c đáp :
- Con thỠấy giảo hoạt tháºt. Lão phu Ä‘uổi theo y hÆ¡n mÆ°á»i dặm, tá»›i má»™t ngá»n núi ở bên phÃa nam thì thấy y quay đông quẹo tây mấy cái đã mất dạng ngay.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng định há»i tiếp thì ông già đã xua tay nói tiếp :
- Con nhải hãy để yên cho lão phu nói nốt đã. Tuy lần nà y chúng ta để cho y Ä‘Ã o tẩu mất nhÆ°ng lại thâu lượm được má»™t việc khác rất quan trá»ng.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng xen lá»i há»i :
- Thâu lượm được gì thế?
Ông già liếc nhìn Äá»™c Cô Ngá»c mồm mấp máy định nói lại thôi. TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vá»™i thúc giục :
- Cái gì cơ chư? Cụ nói đi!
Ông già cau mà y lại trầm ngâm đáp :
- Việc nà y khiến ngÆ°á»i ta khó hiểu lắm. Äể lão phu hãy há»i thằng nhá» nà y đã.
Äá»™c Cô Ngá»c giáºt mình đến phắt má»™t cái vá»™i há»i :
- Cụ muốn há»i gì thế? Nếu việc gì tiểu bối biết, tiểu bối xin trả lá»i ngay.
Ông già mỉm cÆ°á»i nói tiếp :
- Việc gì thằng nhá» phải hồi há»™p đến nhÆ° thế? Lão phu chỉ muốn ngÆ°Æ¡i nói lại những lá»i mà ná» ngÆ°Æ¡i đã nói để lão phu nháºn định lại xem có đúng hay không?
Äá»™c Cô Ngá»c há»i tiếp :
- Những lá»i lẽ gì thế?
Ông già há» Trà há»i tiếp :
- Vá» chuyện bá»n Âu DÆ°Æ¡ng VÄ©nh Ân bốn ngÆ°á»i.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng ngạc nhiên há»i :
- Chuyện Thanh Thà nh tứ hữu ư? Anh em hỠchả đã...
Ông già bá»—ng ngắt lá»i :
- Con nhải cứ để yên cho y nói!
Mặt lá»™ vẻ thắc mắc không hiểu, Äá»™c Cô Ngá»c đáp :
- Tiểu bối chả đã nói qua rồi là gì? Bốn vị thúc thúc của tiểu bối sau khi dặn dò tiểu bối rồi sau núi Thanh Thà nh nhảy xuống vực thẳm, đã quy tiên từ lâu rồi.
Ông già gáºt đầu nói tiếp :
- NhÆ° váºy hôm đó lão phu không nghe lầm...
Nói tá»›i đó, ông ta trợn tròn xoe đôi mắt lên nhìn Äá»™c Cô Ngá»c và nói tiếp :
- Nhải con không trông lầm đấy chứ? Quả tháºt há» bốn ngÆ°á»i đã nhảy xuống dÆ°á»›i vá»±c thẳm chết rồi Æ°?
Äá»™c Cô Ngá»c nghiêm nghị đáp :
- Hôm đó, tiểu bối đứng cách bốn vị thúc thúc rất gần nhÆ° váºy còn trông lầm là m sao được? Quả nhanh bốn vị thúc thúc đã nhảy xuống dÆ°á»›i vá»±c thẳm chết rồi.
Ông già nghe thấy chà ng ta nói nhÆ° váºy, vẻ mặt ngÆ¡ ngác trầm ngâm nói tiếp :
- Nếu thế thì lạ tháºt! Thanh Thà nh tứ hữu đã chết, sao váºt ấy lại xuất hiện ở nÆ¡i đây...
Có vẻ nóng lòng sốt ruá»™t, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng xen lá»i há»i :
- Váºt gì thế?
Ông già lại xua tay, không cho nà ng há»i tiếp :
- Con nhải đừng há»i vá»™i, để lão phu nói xong đã, ngÆ°Æ¡i còn phải dùng trà tuệ hÆ¡n ngÆ°á»i mà khám phá ra nghi vấn nà y...
Ông ta vừa nói vừa giÆ¡ tay phải lên, hai ngón tay của ông ta kẹp má»™t váºt gì mà u lam bóng nhoáng, trông nhÆ° má»™t cái xÆ°Æ¡ng cá váºy. Ông ta lại há»i tiếp :
- Nhải con có nháºn ra được váºt nà y không?
Äá»™c Cô Ngá»c trông thấy váºt đó, giáºt mình đến phắt má»™t cái, buá»™t miệng nói :
- Äây là Diêm VÆ°Æ¡ng trÃch của Nam cung nhị thúc đã oai trấn võ lâm. Lão tiá»n bối đã lượm được ở đâu ra thế?
Ông già gáºt đầu đáp :
- Phải! Lão phu đã nháºn ra váºt nà y chÃnh là Diêm VÆ°Æ¡ng trÃch của Nam Cung Thanh Hiểu, đã Ä‘á»™c bá»™ thiên hạ. Thằng nhá» cÅ©ng nháºn định nhÆ° váºy đủ thấy đôi mắt của lão phu chÆ°a hoa đâu.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cÅ©ng trợn ngược đôi lông mà y lên và xen lá»i há»i :
- Tôi biết rồi! Có phải Long Phan lệnh chủ bị cụ Ä‘uổi, kÃp quá đã lấy váºt nà y ra ném cụ phải không?
Ông già đáp :
- Con nhải Ä‘oán đúng đấy. ChÃnh y đã sá» dụng váºt nà y ném lão phu thá»±c. Rồi nhân lúc lão phu nhảy sang bên tránh né y má»›i thừa cÆ¡ Ä‘Ã o tẩu mất.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt nhìn Äá»™c Cô Ngá»c má»™t cái nhÆ°ng nà ng không nói gì hết.
Äá»™c Cô Ngá»c thấy thế giá»±t mình đến thót má»™t cái và vá»™i há»i :
- Chả lẽ lão tiá»n bối hoà i nghi Long Phan lệnh chủ ấy chÃnh là Nam Cung nhị thúc của tiểu bối phải không?
Có vẻ khó nói, ông già lưỡng lự một hồi mới đáp :
- Chỉ sợ ngươi không vui, nhưng sự thực lão phu có nghi ngỠnhư thế đấy.
Mặt hÆ¡i biến sắc, Äá»™c Cô Ngá»c đỡ lá»i :
- Tất nhiên phải có bằng cá»› lão tiá»n bối má»›i nghi ngá», nhÆ°ng việc nà y tiểu bối dám nói là không thể nà o có được.
Tuy giá»ng nói của chà ng rất ôn hòa nhÆ°ng ai cÅ©ng nghe ra có vẻ không vui ngay.
Ông già cau mà y lại chÆ°a kịp nói thì TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng bá»—ng cÆ°á»i khì xen lá»i nói :
- Thiếu hiệp hãy đừng tức giáºn vá»™i. Việc nà y quan trá»ng lắm, chúng ta nên nghiên cứu kỹ lưỡng thì hÆ¡n.
Äá»™c Cô Ngá»c nghiêm nghị đáp :
- Tại hạ không dám, nhưng tại hạ quả quyết việc nà y nhất định là không đúng.
HÆ¡n nữa, dù sao tại hạ cÅ©ng không dám hoà i nghi bốn vị thúc phụ có công Æ¡n nhÆ° cha mẹ váºy.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng gáºt đầu nói tiếp :
- Thiếu hiệp nói rất phải, nếu tôi đứng và o địa vị của thiếu hiệp thì cÅ©ng thế. CÅ©ng may chúng ta chÆ°a nháºn định hẵn ngÆ°á»i đó là Nam Cung nhị thúc của thiếu hiệp mà chỉ theo việc luáºn sá»± để kiếm cách phá tan mối nghi ngỠấy đấy thôi.
Äá»™c Cô Ngá»c nói tiếp :
- Tại hạ không dám nhìn nháºn việc đó là má»™t mối nghi, tại hạ biết bốn vị thúc phụ ấy vì mối thù của cha tại hạ mà chết, ân nghÄ©a ấy lá»›n lao biết bao. NhÆ° váºy có khi nà o bốn vị thúc thúc lại còn giả dạng Long Phan lệnh chủ đón Ä‘Æ°á»ng giết tại hạ cÆ¡ chứ? Theo sá»± nháºn xét của tại hạ thì có ngÆ°á»i cố ý là m nhÆ° váºy để cho chúng ta hoà i nghi và đồng thá»i còn là m mất anh danh của bốn vị thúc thúc, là m cho tại hạ mê hoặc, giảm mất ý chà phục thù. Cho nên tại hạ dám quả quyết ngÆ°á»i ấy má»›i là Long Phan lệnh chủ chÃnh.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vừa cÆ°á»i vừa há»i :
- Äó má»›i là nghi vấn mà chúng ta cần phải vạch rõ. Chả lẽ thiếu hiệp không muốn Ä‘iá»u tra xem tại sao ngÆ°á»i ấy lại có Diêm VÆ°Æ¡ng TrÃch của Nam Cung nhị thúc của thiếu hiệp hay sao?
Ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, Äá»™c Cô Ngá»c nghÄ© bụng :
“Nà ng nói rất phải. Ta cần phải Ä‘iá»u tra cho ra việc nà y...â€
Chà ng nghĩ tới đó, sực nhớ tới một việc, lại lắc đầu đáp :
- Việc nà y tại hạ có thể nói cho cô nÆ°Æ¡ng hay. Năm xÆ°a bốn vị thúc thúc ấy đã Ä‘i khắp bốn bể bát hoang để tìm kiếm kẻ thù đã giết chết gia đình há» Äá»™c Cô của tôi, và đã gặp Long Phan lệnh chủ mấy lần. Lần nà o cÅ©ng váºy, trong lúc đối địch Nam Cung nhị thúc lấy Diêm VÆ°Æ¡ng TrÃch ra ném Ä‘á»u bị lão tặc ấy dùng tay áo phất má»™t cái đã thâu được mÅ©i ám khà oai trấn vÅ© ná»™i kia ngay. Cho nên, trong ngÆ°á»i của Long Phan lệnh chủ có Diêm VÆ°Æ¡ng TrÃch nhÆ° váºy không lấy gì là m lạ cả.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng chỉ tủm tỉm cÆ°á»i thôi chứ không nói năng gì.
Ông già há» Trà bá»—ng cÆ°á»i khì má»™t tiếng và xen lá»i nói :
- Nhải con nói nhÆ° váºy là lầm rồi. Ãm khà đã gá»i là độc đáo thì phải có thủ pháp riêng má»›i sá» dụng được. Dù ngÆ°á»i khác có lấy được ám khà độc đáo của mình mà không biết thủ pháp sá» dụng thì cÅ©ng nhÆ° không.
Ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, Äá»™c Cô Ngá»c má»›i đỡ lá»i :
- Tiểu bối có biết Ä‘iá»u đó. NhÆ°ng theo chá»— tiểu bối được biết thì thủ pháp đặc biệt của Nam Cung nhị thúc xÆ°a nay vẫn khét tiếng là đoạt trÆ°á»ng đảo hồn, không ai có thể hoá giải được. Ngà y hôm nay, lão tiá»n bối không những đã hóa giải được lại còn bắt được má»™t mÅ©i là khác. Äiá»u đó đủ chứng tá» thủ pháp của Long Phan lệnh chủ không phải là thủ pháp đặc biệt của Nam Cung nhị thúc.
Ông già há» Trà lại cÆ°á»i ha hả và nói tiếp :
- Lá»i nói của nhải con mâu thuẫn lắm, ngÆ°Æ¡i đã bảo Long Phan lệnh chủ lần nà o cÅ©ng thâu được má»™t mÅ©i Diêm VÆ°Æ¡ng TrÃch Ä‘i. Váºy sao ngÆ°Æ¡i lại nói là không ai có thể hóa giải nổi?
Ngượng vô cùng, Äá»™c Cô Ngá»c ấp úng đáp :
- Vấn đỠnà y...
Ông già thấy thế vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp :
- Không sao, nhải con cứ yên tâm. Lão phu không để ý đến những chuyện ấy đâu. Có phải nhải con muốn nói võ công của Long Phan lệnh chủ cao siêu lắm, ông già gù thì so sánh với y sao được, có phải thế không?
Nhìn nháºn cÅ©ng không phải, không nhìn nháºn cÅ©ng không phải, Äá»™c Cô Ngá»c ngượng đến Ä‘á» bừng mặt.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vá»™i Ä‘Æ°a mắt ra hiệu bảo ông già đừng nói nữa, rồi nà ng xen lá»i nói :
- Thôi, câu chuyện nà y hãy tạm ngừng. Nếu thiếu hiệp cho chuyện nà y không có cái gì đáng nghi thì thôi...
Bá»—ng ngá»ng đầu lên, Äá»™c Cô Ngá»c nghiêm nét mặt lại đỡ lá»i :
- Không phải tại hạ không muốn ngá» việc ấy đâu, nhÆ°ng sá»± thá»±c không có Ä‘iểm nà o đáng nghi ngá» cả. Tại hạ có thể lấy tÃnh mạng bảo đảm việc nà y. Äó chỉ là thủ Ä‘oạn của Long Phan lệnh chủ cố ý là m cho ngÆ°á»i ta nghi nghi hoặc hoặc và là m mất thanh danh của ngÆ°á»i khác đấy thôi. Tên ma đầu ấy đê hèn vô sÄ© lắm. Từ nay trở Ä‘i, tại hạ vá»›i y ngoà i mối đại thù ra lại còn má»™t lá»›p tÆ° háºn nữa.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vá»›i ông già đưa mắt nhìn nhau, nhÆ°ng không ai nói gì hết.
|
16-07-2008, 08:34 AM
|
|
Hà n Lâm Há»c Sỹ
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
|
|
Hồi 27 Và o lầm chốn nguy hiểm
Má»™t lát sau, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng má»›i lên tiếng nói :
- Muá»™n lắm rồi, chúng ta phải lên Ä‘Æ°á»ng ngay má»›i được, vì từ đây đến Phúc Äỉnh còn xa lắm.
Nói xong nà ng định Ä‘i thì Äá»™c Cô Ngá»c đã lên tiếng kêu gá»i :
- Cô nương...
Chà ng chỉ gá»i được má»™t câu nhÆ° váºy, muốn nói lại không sao nói lên tiếng được.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng thấy thế dịu giá»ng há»i :
- Cái gì thế hả thiếu hiệp?
Äá»™c Cô Ngá»c do dá»± giây lát má»›i nghiêm nét mặt lại nói :
- Tại hạ có má»™t Ä‘iá»u nà y muốn thỉnh cầu, xin cô nÆ°Æ¡ng nháºn lá»i cho.
Rất ngạc nhiên, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vừa cÆ°á»i vừa há»i lại :
- Việc gì thế? Tôi có việc gì là không chiá»u theo thiếu hiệp đâu. Váºy thiếu hiệp cứ nói Ä‘i?
Ngẫm nghÄ© giây lát, Äá»™c Cô Ngá»c má»›i cÆ°Æ¡ng quyết nói tiếp :
- Tại hạ dám thỉnh giáo cô nÆ°Æ¡ng vá»›i lão tiá»n bối quay trở vá» Mân Tây trÆ°á»›c, để má»™t mình tại hạ...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nghe nói tá»›i đó mặt đã biến sắc nhÆ°ng chÆ°a kịp nói thì ông già đã quát lá»›n :
- Nhãi con, ngÆ°Æ¡i nói nhÆ° thế có ý nghÄ©a gì? Có phải ngÆ°Æ¡i nháºn thấy lão phu vá»›i con nhá» nà y Ä‘i theo là m ngÆ°Æ¡i vÆ°á»›ng vÃu hay là câu chuyện vừa rồi khiến ngÆ°Æ¡i vẫn còn căm há»n phải không?
Äá»™c Cô Ngá»c ngẩn ngÆ°á»i ra và vá»™i cãi lại :
- Xin lão tiá»n bối chá»› có hiểu lầm, tại hạ không có ý nghÄ© ấy đâu. Lão tiá»n bối vá»›i SÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a tiểu bối Ä‘i xa hà ng vạn dặm vất vả nhÆ° thế tiểu bối rất cảm Æ¡n và không biết là m thế nà o má»›i trả Æ¡n được, trong lòng cảm thấy không yên. NhÆ°ng sở dÄ© tiểu bối má»i hai vị quay trở lại là quả thá»±c vì...
Nhất thá»i chà ng không kiếm ra được lá»i lẽ thÃch đáng nà o để nói, nên chà ng hổ thẹn đến mặt Ä‘á» bừng và chân tay cuống quýt, trông rất tất cÆ°á»i.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng liếc nhìn chà ng má»™t cái rất ai oán và gượng cÆ°á»i đỡ lá»i :
- Thiếu hiệp thÆ° thả mà nói, bất cứ thiếu hiệp nói cái gì tôi cÅ©ng không tức háºn đâu.
Äứng yên giây lát, Äá»™c Cô Ngá»c má»›i thủng thẳng nói tiếp :
- Vừa rồi tại hạ Ä‘á»™t nhiên nghÄ© tá»›i lá»i nói của Long Phan lão tặc.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vừa cÆ°á»i vừa đỡ lá»i :
- Có phải thiếu hiệp nói câu “Nếu ta thoát khá»i nÆ¡i đây thế nà o ta cÅ©ng phải dùng máu rá»a Mân Tây bát Ä‘á»™ng†mà y đã nói đấy không?
Äá»™c Cô Ngá»c gáºt đầu đáp :
- Vâng, vì câu ấy mà tại hạ cảm thấy không yên!
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tủm tỉm cÆ°á»i và nói tiếp :
- Lá»i nói khoác của y tôi chỉ coi nhÆ° là lá»i dá»a nạt của trẻ con thôi, nhÆ° váºy thiếu hiệp hà tất phải không yên nhÆ° thế?
Äá»™c Cô Ngá»c lắc đầu đáp :
- Xin cô nÆ°Æ¡ng chá»› nên coi thÆ°á»ng, nếu cô nÆ°Æ¡ng cùng lão tiá»n bối Ä‘á»u có mặt tá»a trấn ở Mân Tây thì tại hạ dám chắc dù y có can đảm đến đâu cÅ©ng không dám tá»›i đó xâm phạm. NhÆ°ng nếu cô nÆ°Æ¡ng vá»›i cụ cùng Ä‘i xa, vắng mặt nhÆ° thế nà y, lão tặc ấy nham hiểm Ä‘á»™c ác lắm, thế nà o cÅ©ng thừa dịp may hiếm có y lẽn trở vá» Mân Tây phá phách để trả thù đây. Mong cô nÆ°Æ¡ng nên Ä‘á» phòng thì hÆ¡n.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng há»i lại :
- Có phải thiếu hiệp bảo tôi với ông cụ nên trở vỠMân Tây để phòng thủ ngay không?
Äá»™c Cô Ngá»c gáºt đầu đáp :
- Tuy thuá»™c hạ của cô nÆ°Æ¡ng có rất nhiá»u cao thủ thá»±c, nhÆ°ng bằng sao được cô nÆ°Æ¡ng vá»›i cụ. Vả lại rắn không đầu thì biết kiếm ai Ä‘iá»u khiển để đối phó lão tặc Ä‘á»™c ác ấy? Cô nÆ°Æ¡ng là chủ của Bát Ä‘á»™ng. Không nên vì má»™t mình tại hạ mà bá» mặc bao nhiêu ngÆ°á»i ở đó nhÆ° thế! HÆ¡n nữa, nếu không may Bát Ä‘á»™ng bị đánh phá và ngÆ°á»i ở đó bị giết chóc thá»±c thì tá»™i lá»—i của tại hạ lại còn mang nặng thêm. Lúc bấy giá» tại hạ có chết trăm lần cÅ©ng không sao chuá»™c lại được tá»™i nghiệp ấy.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cau mà y nói tiếp :
- Lá»i nói của thiếu hiệp tuy có lý, nhÆ°ng hÆ¡i quá trá»›n má»™t chút. Không khi nà o vì má»™t lá»i dá»a nạt của lão tặc ấy mà tôi lại bá» thiếu hiệp quay ngay trở vá» Bát Ä‘á»™ng nhÆ° váºy. Huống hồ... địa vị Äá»™ng chủ vá»›i thiếu hiệp... nếu bảo tôi lá»±a chá»n lấy má»™t thì tôi Ä‘Ã nh bỠđịa vị kia Ä‘i, chứ không...
Ông già há» Trà bá»—ng cÆ°á»i ha hả xen lá»i nói :
- Con nhải nà y, bây giỠngươi thà yêu mỹ nam tỠchứ không thèm nhòm ngó đến giang sơn nữa phải không?
Mặt Ä‘á» bừng, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng không sao nói lại được, Ä‘Ã nh cúi đầu xuống. Äá»™c Cô Ngá»c thấy thế giáºt mình kinh hãi, hÆ¡i suy nghÄ© giây lát vá»™i nói tiếp :
- Cô nÆ°Æ¡ng chá»› nên nói bông nhÆ° thế nữa. Sá»± an nguy của Mân Tây bát Ä‘á»™ng Ä‘á»u trông mong và o má»™t mình cô nÆ°Æ¡ng, tại hạ...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng ngạc nhiên đỡ lá»i :
- Ai nói bông đùa nà o? Tôi nói thá»±c đấy chứ, nếu lão tặc dám Ä‘i Mân Tây xây phạm Bát Ä‘á»™ng mà tôi chỉ có thể bảo vệ được má»™t đằng thôi thì tôi Ä‘Ã nh bá» Bát Ä‘á»™ng, chứ không thể nà o bá» mặc thiếu hiệp ở đây má»™t mình được. Vì ở Bát Ä‘á»™ng còn nhiá»u cao thủ mà nÆ¡i đây thiếu hiệp lại chỉ có má»™t mình thôi.
Nghe thấy nà ng nói nhÆ° thế, Äá»™c Cô Ngá»c rất cảm Ä‘á»™ng và nói tiếp :
- Cảm Æ¡n cô nÆ°Æ¡ng đã có lòng nhÆ° váºy, nhÆ°ng chuyến Ä‘i nà y của tại hạ là tá»›i Phúc Äỉnh, hiện giá» cÅ©ng đã sắp đến nÆ¡i rồi. Long Phan lệnh chủ vừa bị cô nÆ°Æ¡ng cho y má»™t tráºn nên thân, có khác gì là cá lá»t lÆ°á»›i, chim bị bắn hụt, nhÆ° váºy y đâu còn dám ở nÆ¡i đây nữa. Cho nên sá»± an toà n của tại hạ cô nÆ°Æ¡ng khá»i cần quản ngại tá»›i...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng lắc đầu và đỡ lá»i :
- Tôi đã quyết định nhÆ° váºy rồi, bất cứ thiếu hiệp nói nhÆ° thế nà o tôi cÅ©ng phải Ä‘i theo cho đến nÆ¡i đến chốn. Thôi, muá»™n lắm rồi, chúng ta tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i.
Äá»™c Cô Ngá»c nghe nói cà ng lo âu thêm và nghÄ© bụng :
“Tuy nà ng có thịnh tình cao bằng trá»i, rá»™ng bằng đất thá»±c nhÆ°ng khi nà o ta lại chịu để cho nà ng vì bổn thân ta mà bá» rÆ¡i các thuá»™c hạ, không thèm đếm xỉa tá»›i...â€
Nghĩ tới đó chà ng vội nói tiếp :
- Tại hạ xin tâm lãnh lòng tốt của cô nÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng không thể vì má»™t mình tại hạ mà để cho Bát Ä‘á»™ng bị nguy hiểm và tại hạ cÅ©ng không muốn vì má»™t mình mình mà để cho cô nÆ°Æ¡ng mang tiếng bất nghÄ©a. Vạn nhất Bát Ä‘á»™ng vì thế mà bị má»™t chút tổn hại, tại hạ thể nà o cÅ©ng ôm háºn suốt Ä‘á»i, mong cô nÆ°Æ¡ng nghÄ© kỹ Ä‘i thì hÆ¡n.
Mặt liá»n biến sắc, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nhìn thẳng và o mặt của chà ng ta ai oán há»i :
- Có phải thiếu hiệp không muốn có tôi ở cạnh đây không?
Äá»™c Cô Ngá»c vá»™i cải chÃnh :
- Xin cô nương chớ nên hiểu lầm, tại hạ đâu có ý nghĩ...
Ông già đột nhiên xen lá»i :
- Con nhải, y cố chấp nhÆ° váºy thì chúng ta hãy cứ quay trở vá» Mân Tây trÆ°á»›c, nếu để con thá» lá»t lÆ°á»›i thừa cÆ¡ đến Bát Ä‘á»™ng xâm phạm có phải lúc ấy hối cÅ©ng không kịp đấy không?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cau mà y lại đáp :
- NhÆ°ng...
Ông già vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp :
- Con nhải phải biết rằng ngÆ°á»i hiá»n bao giá» cÅ©ng gặp là nh. Trông mặt thằng nhá» phúc tÆ°á»›ng nhÆ° thế kia, dù từ đây Ä‘i tá»›i Phúc Äỉnh y có còn gặp kẻ thù địch Ä‘i chăng nữa thì cÅ©ng chỉ có bị kinh hoảng chứ không bị nguy hiểm đâu, ngÆ°Æ¡i cứ yên tâm Ä‘i.
Ngẫm nghÄ© giây lát, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng má»›i gáºt đầu và nói tiếp :
- Thôi được, phen nà y tôi xin nghe lá»i của thiếu hiệp! Nếu thiếu hiệp có sao thì tôi cÅ©ng có thể giết chết Long Phan lệnh chủ vá»›i tất cả hoá thân của y rồi tôi sẽ tá»± tá» theo...
Äá»™c Cô Ngá»c rất cảm Ä‘á»™ng, vá»›i giá»ng run run đỡ lá»i :
- Cô nương hà tất phải nói như thế, tại hạ...
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng khẽ lắc đầu gượng cÆ°á»i nói tiếp :
- Thiếu hiệp khá»i cần nói nhiá»u, trong Ä‘á»i nà y tôi chỉ biết có má»™t mình thiếu hiệp thôi. Dù tôi có bị tan xÆ°Æ¡ng nát thịt cÅ©ng không ai lay chuyển nổi ý hÆ°á»›ng của tôi, nhÆ°ng đó là tôi tá»± nhả tÆ¡ trói lấy mình chứ không việc gì đến thiếu hiệp...
Nói tá»›i đó nà ng ngắt lá»i, ngắm nhìn Äá»™c Cô Ngá»c giây lát lại nói tiếp :
- Tôi có má»™t sá»± yêu cầu nà y, bất cứ chuyến Ä‘i nà y của thiếu hiệp có thuáºn lợi hay không, thiếu hiệp cÅ©ng phải quay trở vá» Mân Tây bát Ä‘á»™ng kiếm tôi, đừng để tôi ngà y đêm trông mong hoà i nhé?
Äá»™c Cô Ngá»c có chút do dá»±, nhÆ°ng trông thấy bá»™ mặt ai oán của TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng rất tá»™i nghiệp, chà ng lại không nhẫn tâm, Ä‘Ã nh gáºt đầu đáp :
- Cô nÆ°Æ¡ng cứ yên tâm, chuyến Ä‘i nà y nếu tại hạ há»c há»i được võ công cao siêu hay không có kết quả gì, thể nà o tại hạ cÅ©ng phải trở vá» Mân Tây bát Ä‘á»™ng thăm cô nÆ°Æ¡ng ngay.
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nghe thấy chà ng ta nói nhÆ° váºy má»›i tÆ°Æ¡i cÆ°á»i má»™t chút, mấp máy đôi môi định nói nữa nhÆ°ng lại thôi.
Äá»™c Cô Ngá»c thấy thế thở dà i má»™t tiếng và nói tiếp :
- Cô nÆ°Æ¡ng khá»i cần phải báºn tâm, tại hạ biết giữ gìn sức khá»e và không bao giá» quên những lá»i dặn bảo của cô nÆ°Æ¡ng.
Hai mắt bá»—ng ứa lệ, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng cúi đầu xuống dặn bảo tiếp :
- Thiếu hiệp nên giữ gìn sức khá»e nhé! Tôi Ä‘i đây.
Ông già há» Trà đưa mắt nhìn Äá»™c Cô Ngá»c má»™t cái, thở dà i má»™t tiếng và nói tiếp :
- Nhải con, già gù nà y chịu phục ngươi đấy!
Ông ta vừa nói dứt lá»i liá»n quay ngÆ°á»i rảo bÆ°á»›c Ä‘i ngay.
Chá» hai ngÆ°á»i Ä‘i mất dạng, Äá»™c Cô Ngá»c má»›i thở dà i má»™t tiếng, nhắm nghiá»n hai mắt lại, nÆ°á»›c mắt nhá» ròng xuống hai bên má. NhÆ°ng chỉ trong thoáng cái thôi, chà ng đã dùng tay áo lau chùi nÆ°á»›c mắt và quay ngÆ°á»i Ä‘i ngay.
Äá»™c Cô Ngá»c vừa Ä‘i khá»i, chá»— chà ng vừa đứng lại có hai cái bóng ngÆ°á»i xuất hiện.
Hai ngÆ°á»i đó chÃnh là TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng vá»›i ông già há» Trà vừa Ä‘i khá»i lại quay trở lại.
Ông già vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Con nhải trông thấy chưa? Tiểu tỠnà y kiêu ngạo lắm. Ở trước mặt ngươi không bao giỠy chịu lộ vẻ yếu ớt, sự thực y rất có tình cảm với ngươi nhưng cố hết sức đè nén nó xuống chứ không phải là y không có lòng yêu ngươi đâu.
Hai mắt vẫn còn đẫm lệ, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng bẽn lẽn cúi đầu xuống đáp :
- Sương nhi biết rõ chuyện nà y lắm! Vừa rồi cụ kéo Sương nhi núp ở đầu bụi cây là cốt để xem chà ng ta ứa lệ phải không?
Ông ta dùng giá»ng mÅ©i kêu hừ má»™t tiếng đáp :
- Chắc ngÆ°Æ¡i không coi thÆ°á»ng hai chuá»—i lệ của y đâu! Có lẽ hai chuá»—i lệ ấy vá»›i ngÆ°Æ¡i lại còn đáng giá hÆ¡n bất cứ má»™t váºt quý nà o ở trên thế gian nà y. À! Còn ngÆ°Æ¡i thông minh suốt Ä‘á»i mà ngu xuẩn nhất thá»i, y không muốn để cho chúng ta Ä‘i cùng vá»›i y để bảo vệ, chả lẽ chúng ta cứ phải Ä‘i cạnh y má»›i có thể bảo vệ được hay sao?
TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nÅ©ng nịu cÆ°á»i và đáp :
- Dù sao cụ cũng thông minh hơn, Sương nhi đã hiểu rồi!
- Thôi! Chúng ta phải đi theo ngay mới kịp được.
Thế rồi hai ngÆ°á»i cùng rảo bÆ°á»›c Ä‘i vá» phÃa Äá»™c Cô Ngá»c má»›i Ä‘i khá»i.
Äá»™c Cô Ngá»c xuống khá»i ngá»n núi ấy liá»n Ä‘i thẳng vá» phÃa Äông để Ä‘i núi Äại Mụ. Chà ng không thèm để ý tá»›i chuyện Diêm VÆ°Æ¡ng TrÃch vì chà ng biết chuyện đó không thể nà o có được, mặc dầu môn ám khà ấy tháºt hay giả, chà ng cÅ©ng không thể nà o tin được. Vì rõ rà ng chà ng đã trông thấy bốn vị thúc thúc ấy đã chết ở trÆ°á»›c mặt mình má»™t cách thảm khốc nhÆ° thế, thì là m sao mà có thể sống lại được? Mà dù có sống lại được chăng nữa, chà ng cÅ©ng không tin vị Nam Cung nhị thúc lại giả dạng Long Phan lệnh chủ mà định giết chết mình nhÆ° váºy.
Chỉ có má»™t vấn Ä‘á» duy nhất khiến chà ng áy náy không yên là không biết Long Phan lệnh chủ có tá»›i Mân Tây bát Ä‘á»™ng phá phách thá»±c không? Tuy công lá»±c của ông già vá»›i TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tuyệt thế và thân pháp nhanh tuyệt luân nhÆ°ng từ đây vá» tá»›i Mân Tây bát Ä‘á»™ng Ãt nhất cÅ©ng phải Ä‘i và i ngà y Ä‘Æ°á»ng, không biết hai ngÆ°á»i có trở vá» kịp không?
Chà ng vừa nghÄ© vừa Ä‘i, nhất thá»i cÅ©ng không biết Ä‘i được bao nhiêu dặm Ä‘Æ°á»ng rồi. Chá» tá»›i khi chà ng hết nghÄ© ngợi, đầu óc đã tỉnh táo má»›i ngừng chân lại nhìn xung quanh và kêu khổ thầm :
- Khổ thực!
Thì ra, chà ng vừa suy nghĩ vừa cắm đầu đi, nên đã đi lầm phương hướng cũng không hay. Lúc ấy chà ng đã đi và o trong một cái khe núi hoang vừa.
Lúc ấy trá»i đã âm u, trong khe núi rất vắng vẻ và hình nhÆ° còn có những tiếng Ä‘á»™ng nghe rất rùng rợn nữa khiến Äá»™c Cô Ngá»c cÅ©ng phải rùng mình kinh hãi. HÆ¡i suy nghÄ© má»™t chút, chà ng vá»™i quay trở vá» lối cÅ©. Chà ng yên trà ra khá»i khe núi đó thể nà o cÅ©ng tìm kiếm thấy Ä‘Æ°á»ng lối Ä‘i núi Thái Mụ. NgỠđâu Ä‘i mãi vẫn thấy chÆ°a ra khá»i được khe núi ấy, Ä‘iá»u mà khiến chà ng rất thắc mắc và hãi sợ khi chà ng nhìn kỹ lại xung quanh má»›i hay mình Ä‘i lâu nhÆ° thế nhÆ°ng rút cục vẫn quanh quẩn ở chá»— vừa rồi.
Trá»i cà ng tối, chà ng cà ng lo âu và cÅ©ng hối háºn tại sao lại cứ cố chấp, bắt TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng phải quay trở vá» Mân Tây nhÆ° váºy. Nếu lúc nà y có nà ng ta Ä‘i cạnh thì đâu đến nổi phải cuống quýt và hoảng sợ nhÆ° váºy. Äồng thá»i cÅ©ng không khi nà o lại bị Ä‘i lạc lối nhÆ° thế nà y!
Tha hồ chà ng ăn năn hối háºn, nhÆ°ng dầu sao vẫn không thể nà o ra khá»i được khe núi ấy. Bất đắc dÄ©, chà ng vẫn cố tÄ©nh tâm, định thần để xem vì lý do gì mà mình không ra khá»i được khe núi?
Chà ng nháºn xét má»™t hồi lâu má»›i thốt cÆ°á»i thầm. Thì ra ngoà i hai ngá»n núi bao bá»c khe núi ấy, lại có những ngá»n núi khác. Vì vừa rồi chà ng không để ý nhìn nên Ä‘i quanh lại rồi lại trở vá» chá»— cÅ© là thế. Bây giỠđã tìm ra nguyên nhân rồi, chà ng không nhìn xuống đất nhÆ° trÆ°á»›c nữa mà cứ ngá»ng đầu lên nhìn vách núi để tìm lối thoát.
Nhưng lạ thực, đi được một hồi lâu mà chưa đi hết được hai vách núi ở hai bên.
Chà ng nhìn lại chung quanh mới hay mình đã quay trở vỠchỗ cũ. Lúc nà y chà ng không những kinh ngạc mà cũng bắt đầu sợ hãi, bụng bảo dạ rằng :
“Không có lối và o mà sao vừa rồi ta lại lá»t và o trong nà y được?â€
Lúc ấy trá»i cà ng lúc cà ng u ám, thêm những cảnh váºt ở cách xa mấy chục trượng đã lá» má», không còn trông thấy gì ngoà i những hòn đá lổn ngá»—n. NhÆ°ng cây má»c ở chung quanh lúc nà y trông không khác gì lÅ© ma quá»· Ä‘ang nhe nanh múa vuốt khiến chà ng không hoảng sợ sao được!
Trá»i cà ng tối, trong núi cà ng thêm yên lặng, đến nổi Äá»™c Cô Ngá»c có thể nghe thấy tiếng trống ngá»±c Ä‘áºp. Chà ng bắt đầu cảm thấy hai bà n tay đổ mồ hôi lạnh, chà ng vá»™i xoa tay và o nhau và sá»±c nghÄ© ra được má»™t kế :
“Nhân lúc trá»i còn chÆ°a tối hẳn sao ta không leo lên trên vách núi mà đi, nhÆ° váºy may ra má»›i có thể vượt khá»i được khe núi nà y.â€
NghÄ© nhÆ° váºy, chà ng vá»™i Ä‘i tá»›i gần vách núi nhÆ°ng khi Ä‘i đến gần chà ng lại nản chà ngay vì vách núi không những cao dốc mà còn má»c đầy rong rêu rất trÆ¡n tuá»™t, không có cách gì leo lên trên nổi.
Chà ng Ä‘ang buồn rầu bất đắc dÄ© vì không có cách nà o leo lên được trên vách núi thì bá»—ng trông thấy ở chá»— cách đó không xa có rất nhiá»u cây mây Ä‘eo thòng lõng từ trên đỉnh vách núi xuống. Chà ng mừng rở khôn tả, tiến tá»›i gần sợi mây đó, giÆ¡ tay ra nắm lấy má»™t sợi. NgỠđâu tay vừa nắm và o sợi mây, chà ng đã cảm thấy lòng bà n tay Ä‘au nhức chịu không nổi. Chà ng vá»™i xòe tay ra nhìn, gượng cÆ°á»i má»™t tiếng và bao nhiêu hy vá»ng lại tan rả hết.
Thì ra những cà nh cây ấy má»c đầy gai nhá»n hoắc, tay chà ng vừa nắm và o đã bị đâm thủng nhiá»u lá»— có máu tÆ°Æ¡i rỉ ra rồi. Chà ng thở dà i má»™t tiếng chán nản quay trở vá» chá»— cÅ©. Chà ng bá»—ng nghÄ© ra được má»™t kế nữa, bụng bảo dạ rằng :
“NÆ¡i đây không thể nà o leo lên được, sao ta không biết kiếm nÆ¡i khác, may ra nÆ¡i đó chả có chá»— leo lên được...â€
NghÄ© tá»›i đó, chà ng lại há»›n hở Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c, má»›i Ä‘i được hai bÆ°á»›c thì đã nghe thấy phÃa sau lÆ°ng có tiếng kêu khác lạ. Chà ng vá»™i ngừng chân quay ngÆ°á»i lại, má»™t cảnh tượng đã là m cho chà ng hoảng sợ đến sá»n lòng rợn tóc gáy.
Thì ra chá»— cách chà ng không xa, có hà ng nghìn con rắn to nhá» Ä‘ang nhÆ° nÆ°á»›c thủy triá»u đổ tá»›i, con nà o con nấy Ä‘á»u ngá»ng đầu thè ná»c trông rất ghê sợ.
Hà ng nghìn con rắn bò trên mặt đất, trông nhÆ° là cháºm nhÆ°ng sá»± thá»±c chúng lại bò rất nhanh. Chỉ trong nháy mắt chúng đã bò tá»›i chá»— cách chà ng chừng mÆ°á»i trượng.
Äá»™c Cô Ngá»c thấy thế hoảng sợ đến mất hết hồn vÃa và cảm thấy những luồng gió tanh thổi tá»›i buồn nôn buồn oẹ ngay. Chà ng rùng mình đến thót má»™t cái vá»™i quay ngÆ°á»i chạy luôn. NhÆ°ng má»›i chạy được năm trượng thì phÃa trÆ°á»›c mặt cÅ©ng lại có má»™t đống rắn Ä‘en lù lù nhÆ° váºy bò tá»›i.
TrÆ°á»›c sau Ä‘á»u có rắn Ä‘á»™c, hai bên là vách núi trÆ¡n tuá»™t, Äá»™c Cô Ngá»c tá»± biết vá»›i công lá»±c tầm thÆ°á»ng của mình khó mà thoát ra khá»i được chốn nguy hiểm nà y.
Chà ng suy nghÄ© giây lát, liá»n đánh liá»u đứng yên không cá» Ä‘á»™ng nữa.
Chà ng trông thấy hai Ä‘Ã n rắn ở hai đầu đã từ từ bò tá»›i gần, trong lòng cà ng hối háºn thêm và nghÄ© bụng :
“Äáng lẽ ta không nên để cho TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng trở vá» Mân Tây. Nếu lúc nà y có nà ng ta ở bên cạnh vá»›i công lá»±c tuyệt thế, nếu nà ng không đánh lui được Ä‘Ã n rắn nà y thì cÅ©ng có thể Ä‘em mình ra khá»i nÆ¡i đây dá»… nhÆ° trở bà n tay.â€
Chà ng tá»± nhủ không thể nà o chết được, vì còn phải sống để trả thù, nhÆ°ng trÆ°á»›c mặt chà ng bây giá» chỉ có má»™t con Ä‘Æ°á»ng chết, chứ không còn có cách gì mà hy vá»ng thoát khá»i nÆ¡i đây cả.
NghÄ© đến mình sắp bị chôn vùi thân xác ở trong bụng rắn, trong lòng chà ng lại hoảng sợ vô cùng. NhÆ°ng hoảng sợ và lo âu suông nhÆ° váºy cÅ©ng vô Ãch mà thôi.
Thá»i gian cứ trôi dần, hai Ä‘Ã n rắn ở hai bên cà ng lúc cà ng tá»›i gần chà ng. Tiếng kêu phì phì cà ng lúc cà ng to thêm, không khác gì bÆ°á»›c Ä‘i của tá» thần cà ng lúc cà ng tiến tá»›i gần váºy.
Mùi tanh hôi bắt đầu nồng dần khiến chà ng váng đầu nhức óc. Chà ng trợn to mắt lên liếc nhìn trÆ°á»›c sau, thấy hai Ä‘Ã n rắn chỉ còn cách mình chừng má»™t trượng nữa thôi. Nhất thá»i vừa bi phẫn vừa rầu rÄ©, khiến chà ng phải thốt ra những lá»i nhÆ° sau :
- Không ngá» Äá»™c Cô Ngá»c ta chÆ°a trả được thù lá»›n cho cha mẹ mà đã bị là m mồi cho rắn ở nÆ¡i đây trÆ°á»›c. Chết nhÆ° váºy ta không thể nhắm mắt được!
Nói tá»›i đó chà ng thở dà i má»™t tiếng, chắp tay vá» phÃa sau nhắm mắt đợi chết.
|
16-07-2008, 08:40 AM
|
|
Hà n Lâm Há»c Sỹ
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
|
|
Hồi 28 Quái nhân xuất hiện
Äá»™t nhiên có má»™t tiếng sáo rất kỳ lạ và rất Ä‘inh tai vá»ng tá»›i. Äá»™c Cô Ngá»c giáºt mình đến thót má»™t cái vá»™i mở mắt ra nhìn kỹ lại và chà ng cà ng ngạc nhiên hÆ¡n.
Thì ra hai Ä‘Ã n rắn ở trÆ°á»›c và sau chỉ Ä‘i tá»›i chá»— cách chà ng chừng bảy tám thÆ°á»›c thôi chứ không tiến lên nữa, chúng Ä‘á»u nằm phục má»™t chá»— không cá» Ä‘á»™ng.
Äá»™c Cô Ngá»c định thần xong liá»n nghÄ© bụng :
“Sao lại có tiếng sáo lạnh lùng vá»ng tá»›i má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t nhÆ° thế? Xem tình hình nà y thì hình nhÆ° hai Ä‘Ã n rắn thể nà o cÅ©ng có ngÆ°á»i ngấm ngầm chỉ huy. Nếu quả thá»±c nhÆ° váºy, lát nữa chỉ cần trông thấy ngÆ°á»i chỉ huy Ä‘Ã n rắn ta sẽ dùng lá»i lẽ giải thÃch thì may ra có thể vô sá»±.â€
NghÄ© tá»›i đó chà ng má»›i hÆ¡i yên tâm, chỉ đợi chá» ngÆ°á»i thổi sáo đó xuất hiện.
Äá»™t nhiên lại có tiếng rú kêu rất khẽ vá»ng tá»›i. Tiếng rú kêu nà y nghe cÅ©ng rất Ä‘inh tai váng óc. Chà ng rùng mình luôn mấy cái. Thoạt tiên tiếng rú vừa nổi lên, Ä‘Ã n rắn ở phÃa bên trái chà ng đã tá»± Ä‘á»™ng tránh ra má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» rá»™ng chừng ba thÆ°á»›c.
Äá»™c Cô Ngá»c thấy thế Ä‘ang ngạc nhiên thì lại thấy trong bóng tối ở phÃa bên trái bá»—ng có hai cái bóng trắng lá» má» xuất hiện. Chà ng nhìn kỹ má»›i hay đó là hai cái bóng ngÆ°á»i Ä‘ang từ từ Ä‘i tá»›i, nhÆ°ng chân của há» lại lÆ¡ lá»ng ở trên không, cách mặt đất chừng ná»a thÆ°á»›c, trông nhÆ° là hai u hồn váºy.
Äá»™c Cô Ngá»c giáºt mình đến thót má»™t cái, vá»™i lùi vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c, váºn sẵn công lá»±c lên hai cánh tay để Ä‘á» phòng.
Hai cái bóng ngÆ°á»i mà u trắng nhạt ấy má»›i thấp thoáng trông tưởng Ä‘i rất cháºm, nhÆ°ng sá»± tháºt lại rất nhanh, trong nháy mắt đã Ä‘i tá»›i cạnh Ä‘Ã n rắn và ngừng chân lại.
Trông thấy rõ mặt hai cái bóng ngÆ°á»i ấy, Äá»™c Cô Ngá»c lại toát mồ hôi lạnh ra và nghÄ© bụng :
“Không hiểu hai ngÆ°á»i nà y là ngÆ°á»i hay là ma...â€
Thì ra hai cái bóng ngÆ°á»i đó là hai ngÆ°á»i mặt áo trắng, tóc dà i xuống táºn vai, mặt nhợt nhạt nhÆ° tá» giấy trắng, không có má»™t chút sắc máu nà o cả. Äôi mắt xanh biếc cứ hau háu nhìn thẳng và o chà ng khiến chà ng cà ng thêm hoảng sợ thêm.
Äá»™c Cô Ngá»c nghiến răng mÃm môi, cố trấn tÄ©nh tâm thần, chắp tay vái chà o và nói :
- Tại hạ Äá»— Ngá»c lỡ bÆ°á»›c Ä‘i và o quý địa, mong hai vị tiá»n bối lượng thứ cho.
Hai quái nhân áo bà o trắng cứ trố mắt lên nhìn chà ng mà chả nói chả rằng.
Äá»™c Cô Ngá»c ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, lại chắp tay vái và há»i tiếp :
- Hai vị tiá»n bối quý tÃnh là gì, xin cho tại hạ được biết để tiện xÆ°ng hô?
Hai quái nhân ấy cứ đứng yên không động gì cả và hình như cũng không nghe thấy chà ng nói gì.
Äá»™c Cô Ngá»c cà ng ngạc nhiên thêm và nghÄ© bụng :
“Chả lẽ đêm nay ta đã gặp má»™t đôi ngÆ°á»i Ä‘iếc chăng? Nếu quả thá»±c nhÆ° váºy thì biết là m sao giải thÃch nổi?â€
Äá»™t nhiên quái nhân đứng bên trái cất tiếng lạnh lùng nói :
- Anh em lão phu không câm không Ä‘iếc, mấy lá»i nói của ngÆ°Æ¡i vừa rồi anh em lão đã nghe thấy cả.
Giá»ng nói của ngÆ°á»i ấy lạnh lùng khôn tả, hình nhÆ° không có má»™t tình cảm nà o hết. Äá»™c Cô Ngá»c nghe nói cau mà y lại đồng thá»i cÅ©ng thở nhẹ má»™t tiếng và nghÄ© tiếp :
“Quý hồ hai ngÆ°á»i không câm Ä‘iếc thì việc nà y dá»… xá» lắm...â€
NghÄ© tá»›i đó, chà ng lại lẳng lặng đứng yên đợi chá» quái nhân ná» nói tiếp. NgỠđâu hai ngÆ°á»i đó cứ đứng yên, không nói năng gì nữa. Chà ng không sao nhịn được, suy nghÄ© giây lát, Ä‘ang định lên tiếng nói thì ngÆ°á»i bên trái lại lạnh lùng há»i :
- Sao tiểu quỷ không nói năng gì?
Äá»™c Cô Ngá»c cà ng ngạc nhiên thêm, bụng bảo dạ rằng :
“Lạ thá»±c, ta đã lên tiếng nói năng gì đâu mà chÆ°a chi y đã trách cứ nhÆ° thế?â€
Bất đắc dÄ© chà ng lại chắp tay vái má»™t vái và há»i tiếp :
- Hai vị quý tÃnh đại danh xÆ°ng hô ra sao?
Quái nhân bên trái lạnh lùng đáp :
- Trên thiên hạ nà y chÆ°a chắc đã kiếm ra được má»™t ngÆ°á»i nà o có tÆ° cách há»i tá»›i tên há» của anh em lão phu. Tiểu quá»· ngÆ°Æ¡i lại cà ng khá»i nói tá»›i. HÆ¡n nữa, đã lâu năm anh em lão phu không dùng đến tên hiệu rồi nên cÅ©ng quên cả há» tên của mình là gì.
Ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, Äá»™c Cô Ngá»c nói tiếp :
- Nếu váºy tại hạ không dám há»i nữa. Vừa rồi tại hạ đã nói là lỡ bÆ°á»›c Ä‘i lầm và o quý địa, mong hai vị chỉ Ä‘iểm lối thoát cho...
Quái nhân đứng bên trái bá»—ng thốt tiếng cÆ°á»i nhÆ° quá»· khóc sà i lang hú, rất khó nghe và lạnh lùng há»i tiếp :
- Tiểu quá»· muốn sống sót ra khá»i Mê hồn cốc nà y của anh em lão phu Æ°?
Nghe thấy đối phÆ°Æ¡ng nói nhÆ° váºy trong lòng chà ng rất hoảng sợ nhÆ°ng Äá»™c Cô Ngá»c vẫn là m ra vẻ không hiểu biết gì, gáºt đầu đáp :
- Vâng! Tại hạ lạc lối đi lầm và o quý địa, mong hai vị lượng thứ cho.
Ông già bên trái cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng đáp :
- XÆ°a nay anh em lão phu không biết cái gì là lạc lối hay Ä‘i lầm cả. Và cÅ©ng không hiểu câu lượng thứ là nghÄ©a lý gì. Chỉ biết ngÆ°Æ¡i Ä‘i và o trong Mê Hồn cốc nà y, đó là ý trá»i để cho hôm nay anh em lão phu cÅ©ng được húp no má»™t bữa óc và máu tÆ°Æ¡i... và đà n rắn cÅ©ng nhÆ° anh em lão phu cÅ©ng được no nê má»™t bữa nữa.
Äá»™c Cô Ngá»c nghe nói rùng mình rợn tóc gáy, Ä‘ang định lên tiếng nói thì quái nhân đứng bên phải bá»—ng lên tiếng :
- Äó là cấm lệ của anh em lão phu đã định từ lâu năm, không ai có thể thay đổi được, tiểu quá»· ngÆ°Æ¡i đừng nói nhiá»u vô Ãch.
Äá»™c Cô Ngá»c ngẫm nghÄ© giây lát lại há»i tiếp :
- Tại hạ dám bạo gan há»i câu nà y, chả lẽ ngÆ°á»i nà o cÅ©ng váºy, cứ Ä‘i lầm và quý địa là đá»u bị giết hết chứ không còn cách gì cứu vãn nữa hay sao?
Quái nhân đứng bên phải cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng đáp :
- Tiểu quá»· há»i thừa nhÆ° thế là m chi?
Quái nhân bên trái lại lên tiếng ngắt lá»i quái nhân kia và nói tiếp :
- Có má»™t con Ä‘Æ°á»ng nữa, nhÆ°ng con Ä‘Æ°á»ng nà y hy vá»ng rất Ãt, có cÅ©ng nhÆ° không, vì mÆ°á»i mấy năm nay không má»™t ngÆ°á»i nà o may mắn thông qua được, tiểu quá»· ngÆ°Æ¡i đừng có mÆ¡ tưởng là m chi nữa.
Äá»™c Cô Ngá»c vá»™i há»i :
- Tại hạ tình nguyện thá» thách chứ không chịu thúc thủ đợi chết. Xin tiá»n bối cứ cho hay rõ Ä‘i?
Quái nhân đứng bên trái cÆ°á»i khẩy đáp :
- Tiểu quá»· ngÆ°Æ¡i phải nên suy nghÄ© kỹ lại thì hÆ¡n. Phải biết con Ä‘Æ°á»ng ấy tuy là hy vá»ng duy nhất có thể ra khá»i được sÆ¡n cốc nà y, nhÆ°ng nếu thất bại thì lại còn chết thảm khốc hÆ¡n là đứng bó tay chịu chết.
Äá»™c Cô Ngá»c cÆ°Æ¡ng quyết đáp :
- Äằng nà o cÅ©ng chết, tại hạ không sợ cái chết thảm khốc ấy, xin lão tiá»n bối cứ chỉ giáo cho tại hạ Ä‘i.
Quái nhân bên trái lại cÆ°á»i the thé nói tiếp :
- Äây là ngÆ°Æ¡i cam tâm tình nguyện chứ không thể oán trách được anh em lão phu Ä‘á»™c ác. NgÆ°Æ¡i hãy nghe kỹ đây, đó là con Ä‘Æ°á»ng sống duy nhất, nghÄ©a là ngÆ°Æ¡i là m thế nà o chống đỡ nổi ba thế võ của anh em lão phu liên tay.
Äá»™c Cô Ngá»c nghe nói cả kinh và nghÄ© bụng :
“Xem nhÆ° váºy ta khó mà hy vá»ng ra khá»i sÆ¡n cốc nà y. Hai ngÆ°á»i vừa rồi có thân pháp quái dị, chÆ°a há» trông thấy bao giá» nhÆ° thế, đừng nói há» liên tay tấn công má»™t thế ta cÅ©ng khó mà chống đỡ nổi...â€
Chà ng vừa nghÄ© tá»›i đó thì quái nhân đứng bên trái lại cÆ°á»i lầm lì và nói tiếp :
- Nếu ngươi không bằng lòng thì hối cũng còn kịp mà ?
Äá»™c Cô Ngá»c muốn thay đổi ý kiến nhÆ°ng nghÄ© lại cải hai Ä‘iá»u kiện cÅ©ng Ä‘á»u phải chết hết, đứng yên để cho há» giết chết thì thà giở toà n lá»±c ra liá»u mạng má»™t phen, dù bị chết cÅ©ng chết má»™t cách oanh liệt.
Chà ng nghÄ© nhÆ° váºy liá»n nghiến răng cÆ°Æ¡ng quyết đáp :
- Tuy tại hạ cÅ©ng biết không hy vá»ng gì sống còn, nhÆ°ng quyết không chịu để cho ngÆ°Æ¡i tùy ý chém giết mình nhÆ° thế đâu. Tại hạ Ä‘Ã nh giở toà n lá»±c ra chống đỡ ba thế của hai vị.
Quái nhân áo bà o trắng cÆ°á»i the thé má»™t hồi, rồi nói tiếp :
- Tiểu quá»· nà y kiêu ngạo thá»±c, chắc ngÆ°Æ¡i chÆ°a trông thấy quan tà i chÆ°a chịu ứa nÆ°á»›c mắt ra đâu. Thôi được, để anh em lão phu giúp ngÆ°á»i xuống dÆ°á»›i âm báo danh váºy.
Nói xong, y cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng và bảo ngÆ°á»i ná» rằng :
- Lão nhị... ra tay!
Nói xong không thấy y vá»›i quái nhân kia cá» Ä‘á»™ng gì cả mà đã tiến tá»›i gần, giÆ¡ chưởng lên nhằm ngá»±c và bụng của Äá»™c Cô Ngá»c chá»™p luôn vừa nhanh vừa huyá»n ảo khôn tả.
Äá»™c Cô Ngá»c không dám trì hoãn, vá»™i quay ngÆ°á»i sang bên, hữu chưởng khuyên má»™t vòng, vừa tung má»™t cái, sá» dụng thế Quế Tá» Phiêu HÆ°Æ¡ng, nhằm hai cổ tay của quái nhân tấn công luôn.
Thấy chà ng giở thế võ ấy ra, hai quái nhân nỠđồng thanh kêu ủa má»™t tiếng và vá»™i lui ngay vá» phÃa sau. Quái nhân đứng bên trái trợn tròn xoe mắt lên quát há»i :
- Tiểu quá»·, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i thế nà o của Hoà ng Phủ Má»™ng Chân thế?
Äá»™c Cô Ngá»c thấy mình vừa ra tay có má»™t thế đã đẩy lui được hai quái nhân, Ä‘ang cảm thấy mừng thầm và kinh ngạc thì đã thấy đối phÆ°Æ¡ng há»i nhÆ° váºy nên chà ng cÅ©ng phải ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát rồi má»›i trả lá»i rằng :
- Hai vị chả thách tại hạ đấu ba thế để quyết thắng bại là gì, hà tất hai vị phải há»i nhiá»u nhÆ° thế là m chi?
Quái nhân đứng bên trái Ä‘á»™t nhiên cất tiếng cÆ°á»i vừa khó nghe vừa Ä‘inh tai và nói tiếp :
- Tiểu quỷ đừng có ở trước mặt anh em lão phu giả bộ giả tịch như thế nữa. Ba năm nay anh em lão phu tìm kiếm mãi mà không thấy y đâu hết, ngà y hôm nay tiểu quỷ ngươi tự dẫn thân tới đây thì còn gì bằng. Mau nộp mạng đi.
Hai quái nhân ấy lại múa bốn chưởng xông lên nhắm cùng khắp các nÆ¡i đại huyệt của Äá»™c Cô Ngá»c tấn công tiếp.
Äá»™c Cô Ngá»c thấy thế biết là nguy tai và thấy hai quái nhân vừa tiến tá»›i gần, đã có má»™t luồng hà n khà dồn tá»›i, khiến chà ng giá lạnh thấu xÆ°Æ¡ng nên chà ng không dám dùng những miếng võ của Thanh Thà nh tứ hữu truyá»n thụ cho nữa mà chỉ thét lá»›n má»™t tiếng, giở thế Hồi Không Thất Toà n Trảm ra đánh liá»u xông lên phản công luôn.
Thấy chà ng giở thế võ nà y ra, hai quái nhân vá»™i kêu ủa má»™t tiếng rồi há» lại vá»™i nhảy lui vá» phÃa sau luôn.
Quái nhân bên trái trố mắt lên nhìn Äá»™c Cô Ngá»c má»™t hồi rồi má»›i trầm giá»ng há»i tiếp :
- NhỠkia, thế võ của ngươi vừa sỠdụng có phải là Hồi Không Thất Toà n Trảm, võ công độc đáo Vũ nội của ông già hỠTrà đấy? Chả hay lai lịch của ngươi như thế nà o, ngươi mau nói cho anh em lão phu nghe đi?
Thấy đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang gá»i mình là tiểu tá» mà bây giỠđã quay sang gá»i là nhá» kia, giá»ng nói dịu hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u, nên chà ng nghÄ© bụng :
“Nếu ta nhìn nháºn thế võ nà y là của ông già há» Trà truyá»n thụ cho thì may ra ta còn có hy vá»ng sống sót cÅ©ng chÆ°a biết chừng? NhÆ°ng khi dạy võ, ông già đã dặn Ä‘i dặn lại, bảo chá»› có nhắc nhở đến tên hiểu xÆ°a của ông ta cho ai hay.â€
Vì lý lẽ ấy, và hÆ¡n nữa chà ng là ngÆ°á»i rất kiêu ngạo, không muốn lâm tráºn mà van lÆ¡n ai hết, nên chỉ hÆ¡i suy nghÄ© má»™t chút, chà ng đã cÆ°Æ¡ng quyết đáp :
- Hai vị há»i lai lịch của tại hạ Æ°? Sá»± thá»±c tại hạ cÅ©ng không biết gì nhÆ° hai vị nhÆ°ng tại hạ cÅ©ng có thể nói cho hai vị biết Hoà ng Phủ tiá»n bối mà hai vị vừa há»i thì tại hạ có quen biết, còn Hồi Phong Thất Toà n Trảm là của má»™t ông cụ không biết tên tuổi truyá»n thụ cho. Chỉ có thế thôi chứ tại hạ không còn biết thêm gì mà thÆ°a cùng nữa.
Quái nhân đứng bên trái cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng nói tiếp :
- Theo ngươi nói thì Hoà ng Phủ Mộng Chân không phải là sư môn của ngươi phải không?
Äá»™c Cô Ngá»c đáp :
- Vâng, nhÆ°ng tại hạ vá»›i ông ta có liên quan rất máºt thiết.
Quái nhân ná» trầm giá»ng há»i tiếp :
- Liên quan máºt thiết nhÆ° thế nà o? NgÆ°Æ¡i thá» nói cho anh em lão phu nghe xem?
Äá»™c Cô Ngá»c trả lá»i :
- Ba thế võ chưa đấu xong, tại hạ không có ý muốn nói rõ chuyện đó.
Quái nhân đứng bên phải bá»—ng xen lá»i quát lá»›n :
- Tiểu tỠmuốn chết phải không?
Y giơ chưởng lên định chộp, quái nhân bên trái vội giơ tay ra ngăn cản và khuyên rằng :
- Lão nhị không nên nóng nảy nhÆ° thế, để chá» há»i cho rõ đã.
Y quay đầu lại lạnh lùng há»i Äá»™c Cô Ngá»c tiếp :
- Từ xÆ°a tá»›i nay, bất cứ anh em lão phu há»i ai cÅ©ng không má»™t ngÆ°á»i nà o dám trả lá»i nhÆ° váºy cả. NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i thứ nhất dám táo gan nhÆ° thế đây. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i đừng tưởng táo gan nhÆ° thế trÆ°á»›c khi chÆ°a phân thắng bại là hòng sống sót ra khá»i sÆ¡n cốc nà y. Lão phu hãy há»i ngÆ°Æ¡i câu nà y nữa, hình dáng của ông già ấy nhÆ° thế nà o?
Äá»™c Cô Ngá»c không do dá»± gì hết, nhanh nhẩu đáp :
- Ông già ấy là má»™t ngÆ°á»i gù...
- Äủ rồi!
Quái nhân khẽ quát bảo nhÆ° váºy và há»i tiếp :
- Xin thứ lỗi, tại hạ không thể thưa rõ được vì sự thực tại hạ cũng không biết nơi đó là đâu.
Quái nhân bên trái lại nổi giáºn quát lá»›n :
- Tiểu quỷ muốn sống thì nên nói rõ sự thực.
Äá»™c Cô Ngá»c vẫn khăng khăng trả lá»i nhÆ° trên :
- Quả thực tại hạ chỉ biết có thế thôi.
Quái nhân đứng bên trái lại quát há»i tiếp :
- Có phải tiểu quỷ muốn chết nhanh hơn một chút phải không?
Nghiến răng mÃm môi, Äá»™c Cô Ngá»c cÆ°Æ¡ng quyết đáp :
- Äại trượng phu sống cÅ©ng không lấy gì là m vui, chết cÅ©ng không lấy gì là m sợ.
Hai vị cứ việc ra tay đi, không bao giỠtại hạ lại chịu bị uy hiếp như thế đâu.
Má»› tóc dà i bá»—ng dá»±ng đứng, cái áo trắng không có gió mà tá»± nhiên rung Ä‘á»™ng, quái nhân đứng bên trái trợn tròn xoe đôi mắt xanh biếc lên nhìn thẳng và o Äá»™c Cô Ngá»c chẳng nói chẳng rằng, tất nhiên y đã tức giáºn đến cá»±c Ä‘á»™ rồi.
Äá»™c Cô Ngá»c thấy thế cÅ©ng kinh hãi thầm, nhÆ°ng bên ngoà i vẫn là m ra vẻ thản nhiên. Má»™t lát sau, quái nhân bên trái má»›i nguôi cÆ¡n giáºn và cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng :
- Tiểu quá»· nà y bÆ°á»›ng bỉnh thá»±c, nhÆ°ng lão phu lại Æ°a những kẻ bÆ°á»›ng bỉnh nhÆ° ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng cái đó cÅ©ng vô Ãch, cùng lắm lão phu chỉ có thể để cho xác của ngÆ°Æ¡i được nguyên vẹn thôi.
Äá»™c Cô Ngá»c nghe nói giáºt mình đến thót má»™t cái và đỡ lá»i :
- Hai vị chớ nên quên tại hạ đã may mắn đỡ được hai thế rồi.
Quái nhân bên phải bỗng thét lớn :
- Nói báºy!
Äá»™c Cô Ngá»c vá»™i cÆ°á»›p lá»i :
- ChÃnh hai vị đã nói, quý hồ tại hạ chống đỡ nổi ba thế liên tay của hai vị là coi nhÆ° đã đắc thắng. Bây giá» hai vị trÆ°á»›c sau tấn công tại hạ hai thế rồi tại hạ vẫn vô sá»±, chả lẽ hai thế đó hai vị lại không tÃnh hay sao? Thiết nghÄ© hai vị là tiá»n bối cao nhân, có khi nà o lại nuốt lá»i...
Quái nhân bên phải lại quát há»i :
- Tiểu quá»· nà y giảo hoạt và khéo ngụy biện lắm. Vừa rồi anh em lão phu má»›i ra tay tá»›i lÆ°ng chừng đã rút lui ngay, nhÆ°ng váºy đâu có phải là anh em lão phu đã liên tay tấn công ngÆ°Æ¡i hai thế rồi?
Äá»™c Cô Ngá»c trợn ngược đôi lông mà y lên cãi luôn :
- Nếu hai vị không nhìn nháºn đã tấn công hai thế thì tại hạ cÅ©ng Ä‘Ã nh chịu váºy. Hai vị nên nhá»›, trong khi hai vị ra tay tại hạ có bảo hai vị phải thâu tay lại đâu?
Quái nhân bên phải lại há»i tiếp :
- Tiểu quỷ, có phải ngươi cho anh em lão phu thị tà i hà hiếp ngươi phải không?
Äá»™c Cô Ngá»c nhanh nhẩu đáp :
- Tại hạ không dám, nhưng tại hạ cảm thấy bất bình thôi.
Quái nhân bên trái lại cÆ°á»i khẩy và bảo quái nhân bên phải rằng :
- Lão nhị, y nói rất phải. Hai thế võ vừa rồi là tá»± anh em chúng ta thâu tay lại, nhá» váºy y má»›i bình yên vô sá»± và tất nhiên phải coi nhÆ° y may mắn đã tránh thoát được.
Äá»™c Cô Ngá»c nghe nói má»›i yên tâm, nhÆ°ng quái nhân bên trái lại cÆ°á»i khẩy và nói tiếp :
- Tiểu quá»·, ngÆ°Æ¡i chá»› nên đắc chà vá»™i. Tuy ngÆ°Æ¡i đã tránh được hai thế, nhÆ°ng còn thế thứ ba nữa. Lão phu có thể nói cho ngÆ°Æ¡i biết trÆ°á»›c, thế cuối cùng nà y không khi nà o anh em lão phu lại để cho ngÆ°Æ¡i được may mắn tránh né được đâu, nhÆ° váºy rút cục ngÆ°Æ¡i vẫn phải chết má»™t cách thảm khốc.
Äá»™c Cô Ngá»c hăng hái đáp :
- NhÆ° váºy thì hay lắm, tại hạ có chết cÅ©ng không ân háºn chút nà o. Má»i hai vị ra tay Ä‘i.
Nói xong chà ng vá»™i nghênh khà liệm thần, váºn công lá»±c và o hai cánh tay, nghiến răng mÃm môi để đợi chá».
Quái nhân đứng bên trái lại cÆ°á»i khẩy, dặn bảo tiếp :
- Tiểu quá»· đừng có hồi há»™p nhÆ° thế vá»™i, lão phu còn chÆ°a há»i xong đâu.
Äá»™c Cô Ngá»c ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát rồi há»i lại :
- Hai vị muốn há»i gì thì cứ việc há»i Ä‘i?
Quái nhân bên trái há»i tiếp :
- Sao ông cụ gù không biết tên tuổi đó lại chịu truyá»n thụ cho ngÆ°Æ¡i pho võ công Ä‘á»™c đáo vÅ© ná»™i của ông ta nhÆ° váºy?
Äá»™c Cô Ngá»c thủng thẳng đáp :
- Vấn Ä‘á» nà y há»i cụ ấy má»›i có thể biết được, vì tại hạ chỉ biết là khi ông truyá»n thụ cho võ há»c ấy là ông ta tá»± nguyện chứ không phải tại hạ đòi há»i gì cả.
Quái nhân bên trái cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng há»i tiếp :
- NhÆ° váºy ông ta đã rất mến chuá»™ng cÅ©ng phải không?
Äá»™c Cô Ngá»c đáp :
- Tại hạ chỉ dám nói cụ ấy không ghét tại hạ lắm, có thế thôi.
- Mồm mép của thằng nhá» nà y sắc bén thá»±c, xem nhÆ° váºy chắc chắn ngÆ°Æ¡i vá»›i ông già ấy có liên quan rất máºt thiết?
- Chưa chắc.
- Tại sao?
- Không bị ông ta ghét thôi chứ chÆ°a đã là có liên quan máºt thiết vá»›i ông ta. CÅ©ng nhÆ° tiá»n bối vừa rồi chẳng hạn, chÃnh tiá»n bối đã nói là có thiện cảm vá»›i tại hạ má»›i cam tâm, cho nên...
- Thế ông cụ gù ấy có định giết ngươi không?
- Tiá»n bối chá»› có hiểu lầm nhÆ° váºy, từ lúc má»›i gặp cụ ấy cho đến lúc chia tay, cụ ấy đối xá» vá»›i tại hạ lúc nà o cÅ©ng rất hiá»n từ nhân háºu.
Quái nhân bên trái gượng cÆ°á»i nói tiếp :
- Tà i chá»i đổng ngÆ°á»i của nhá» ngÆ°Æ¡i khá cao minh đấy, chả lẽ ngÆ°Æ¡i cho anh em lão phu đối xá» vá»›i ngÆ°Æ¡i rất tà n nhẫn hay sao?
Äá»™c Cô Ngá»c trợn ngược đôi lông mà y lên đáp :
- Tại hạ đâu dám nói nhÆ° thế. Tại hạ chỉ nói trên thiên hạ nà y không ai lại bảo ngÆ°á»i sắp giết mình là hiá»n từ được.
- Nhá» nói nhÆ° thế là lầm rồi. Nếu lúc nà y có ngÆ°á»i nà o có thể giết được anh em lão phu thì anh em lão phu lại cho là ngÆ°á»i ấy nhân từ số má»™t ở trên Ä‘á»i nà y.
- Tại hạ không hiểu tiá»n bối nói nhÆ° thế là có ý nghÄ©a gì?
- Ngươi không hiểu và cũng chả cần phải hiểu, nhưng ngươi chớ nên hiểu lầm anh em lão phu tự mình muốn chết đâu!
- Lá»i nói nà y của tiá»n bối huyá»n ảo quá!
- Huyá»n ảo Æ°? Nếu nói trắng ra thì thá»±c không đáng má»™t đồng xu nhá». Và dụ nhÆ° lúc nà y có ngÆ°á»i có thể giết nổi anh em lão phu thì không những cứu được ngÆ°Æ¡i, mà lại còn có thể cứu được rất nhiá»u ngÆ°á»i sau nà y khá»i phải chết oan. NhÆ° váºy ngÆ°á»i đó chả là ngÆ°á»i hiá»n từ nhất thiên hạ là gì?
- Tại hạ hiểu rồi. Nhưng tại hạ lại cà ng không hiểu thêm?
- Nhá» kia, ý nghÄ©a huyá»n diệu chân chÃnh của vấn đỠđó lại là lá»i mà ngÆ°Æ¡i vừa nói đó.
Äá»™c Cô Ngá»c quên mất mình Ä‘ang ở đâu, mỉm cÆ°á»i đỡ lá»i :
- Lá»i nói nà y của tại hạ nói trắng ra cÅ©ng không đáng má»™t đồng xu nhá». Tiá»n bối đã biết giết ngÆ°á»i là tà n nhẫn thì sao lại cứ thÃch giết ngÆ°á»i, nhÆ° váºy chả khiến ngÆ°á»i ta không hiểu nổi là gì?
- Vấn Ä‘á» nà y không những nhá» ngÆ°Æ¡i hiểu hết. Tuy biết giết ngÆ°á»i là tà n nhẫn, nhÆ°ng nếu không giết ngÆ°á»i thì lại ăn ngủ không yên. Chắc đó là thiên tÃnh mà ngÆ°á»i ta vẫn thÆ°á»ng nói đây.
Äá»™c Cô Ngá»c nghe thấy quái nhân ấy nói nhÆ° váºy cÅ©ng phải rùng mình và nghÄ© bụng :
“Äó có phải là thiên tÃnh đâu, mà rõ rà ng là thói quen thì đúng hÆ¡n! NgÆ°á»i trên thiên hạ nà y là m gì có ai lại vừa ra Ä‘á»i đã thÃch giết ngÆ°á»i nhÆ° thế đâu?â€
Nghĩ tới đó, chà ng cương quyết đáp :
- NgÆ°á»i ta vẫn thÆ°á»ng nói : Nhân chi sÆ¡ tÃnh bản thiện, còn sá»± Æ°a thÃch và thị hiếu là do tâm tiêm nhiá»…m việc Ä‘á»i mà trúng phải cá tÃnh và má»i ý niệm thiện ác là đá»u do tâm mà ra cả. Cho nên, phục ma thì phục tâm trÆ°á»›c, tâm đã phục ma sẽ trốn tránh ngay. Hai vị cho lá»i nói của tại hạ có đúng không?
Quái nhân bên trái há»i lại :
- Theo lá»i nói của nhá» ngÆ°Æ¡i thì tÃnh giết ngÆ°á»i của anh em lão phu không phải là do thiên tÃnh mà nên, mà là do táºp quán của háºu thiên gây thà nh và đó còn là con ma của trái tim phải không?
Äá»™c Cô Ngá»c đánh liá»u đáp :
- Phải, theo thiển kiến thì đúng như thế đấy.
Quái nhân ấy vái chà ng một vái rồi nói tiếp :
- Nhá» có lá»i chỉ bảo của nhá» ngÆ°Æ¡i lão phu má»›i tỉnh ngá»™ và má»›i biết lá»—i lầm của mình. Từ nay trở Ä‘i xin cố gắng sá»a đổi táºp quán xấu ấy để diệt trừ tâm ma Ä‘i.
NhÆ°ng Ä‘ang sống trong giấc mÆ¡, Äá»™c Cô Ngá»c ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, má»›i nghiêm nghị đáp :
- Má»™t lòng hÆ°á»›ng thiện, háºu phÆ°á»›c sẽ vô cùng. Cổ nhân vẫn thÆ°á»ng dạy: Bá» dao đồ tể xuống sẽ trở thà nh pháºt ngay. Tại hạ xin kÃnh mừng hai vị tiá»n bối.
Quái nhân bên trái bỗng xầm nét mặt lại, lạnh lùng nói tiếp :
- Nhá» kia, hãy khoan mừng nhÆ° thế vá»™i. Phải biết anh em lão phu đã quyết tâm bá» táºp quán giết ngÆ°á»i xấu xa kia Ä‘i, nhÆ°ng phải bắt đầu từ sau khi giết chết nhá» ngÆ°Æ¡i chứ không phải bắt đầu ngay từ lúc nà y đâu.
Äá»™c Cô Ngá»c nghe nói rất ngạc nhiên, cứng cả đầu lưởi lại, không biết nói năng ra là m sao nữa.
|
16-07-2008, 08:46 AM
|
|
Hà n Lâm Há»c Sỹ
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
|
|
Hồi 29 Äại nghÄ©a lầm lẫn
Thấy đêm nay đằng nà o cÅ©ng không thể nà o thoát chết được, Äá»™c Cô Ngá»c đánh liá»u trợn ngược đôi mà y lên đáp :
- Nà o bây giá» hai vị liên tay tấn công nốt thế thứ ba Ä‘i. Hôm nay tại hạ bị giết chết, nhÆ°ng từ giá» trở Ä‘i sẽ không biết bao nhiêu ngÆ°á»i được bảo đảm tÃnh mạng. NhÆ° váºy cái chết của tại hạ rất có giá trÃ.
Quái nhân bên trái cÆ°á»i khẩy đỡ lá»i :
- NgÆ°Æ¡i nói rất phải, đại trượng phu được chết nặng nhÆ° núi Thái sÆ¡n thì có bị chết cÅ©ng không ân háºn. Nếu sau nà y nhá» ngÆ°Æ¡i mà ngÆ°á»i khác thoát chết, nếu hay biết chuyện nà y thế nà o há» cÅ©ng cảm Æ¡n và thắp hÆ°Æ¡ng vái lạy ngÆ°Æ¡i ngay.
- Xả thân cứu ngÆ°á»i không cần hoà i nghi gì cả, đã thi ân thì không bao giá» trông mong ngÆ°á»i cảm tạ. Tại hạ không muốn má»™t ngÆ°á»i nà o hay biết chuyện nà y hết.
- à niệm của ngÆ°Æ¡i thá»±c là động trá»i đất, khiến quá»· thần phải khóc lóc. Hôm nay anh em lão phu giết ngÆ°Æ¡i xong xin tình nguyện chặt đứt má»™t tay để tá»± trừng phạt mình.
- Khá»i cần, tại hạ chỉ mong hai vị bỠđược táºp quán xấu ấy là công đức vô lượng rồi, chứ không mong hai vị phải tá»± trừng phạt nhÆ° thế nữa.
- Äáng lẽ anh em lão phu không muốn giết ngÆ°á»i nữa đâu, nhÆ°ng ai bảo ngÆ°Æ¡i đã chống đỡ hai thế võ rồi, không thể nà o tá»± hủy lá»i hứa mà anh em lão phu không tấn công ngÆ°Æ¡i thế thứ ba.
- Hai vị khá»i phải áy náy là m chi, cứ việc ra tay tấn công Ä‘i!
- Có thực nhỠngươi không có liên quan gì với ông già gù đấy không?
- Phải, tại hạ với ông già gù ấy không có gì liên can cả.
- Nếu váºy anh em lão phu khá»i sợ mang lá»—i vá»›i cố nhân. Lão nhị ra tay tấn công Ä‘i.
Y vừa nói dứt lá»i, đã giÆ¡ chưởng lên, và đã có má»™t luồng gió lạnh thấu xÆ°Æ¡ng nhằm Äá»™c Cô Ngá»c lấn át tá»›i luôn.
Tuy biết khó tránh thoát khá»i thế công thứ ba, nhÆ°ng Äá»™c Cô Ngá»c vẫn không chịu thúc thủ đợi chết, nên chà ng lại giở Hồi Phong Thất Toà n Trảm. Không hổ thẹn là tuyệt há»c trấn Ä‘á»™ng vÅ© ná»™i, tuy ná»™i lá»±c của Äá»™c Cô Ngá»c rất yếu á»›t mà thế thức vẫn không giảm bá»›t kỳ tuyệt huyá»n ảo chút nà o.
Chưởng đôi bên vừa va đụng nhau đã có tiếng kêu bộp, quái nhân bên trái đã bị đánh trúng và o mu bà n tay luôn.
Thấy mình vừa ra tay đã đắc thắng, Äá»™c Cô Ngá»c mừng thầm. NhÆ°ng chà ng lại nghe thấy ngÆ°á»i ấy cÆ°á»i khẩy má»™t tiếng và giÆ¡ năm ngón tay ra nhắm ngá»±c của chà ng chá»™p luôn.
Äá»™c Cô Ngá»c không ngá» tá»›i Ä‘iểm ấy nên má»›i sÆ¡ xuất nhÆ° váºy. NhÆ°ng khi tay của đối phÆ°Æ¡ng đã tấn công tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c rồi, chà ng giáºt mình đến thót má»™t cái, vá»™i đạp mạnh chân trái, xoay ngÆ°á»i sang bên. Chỉ nghe thấy có tiếng kêu soẹt, chá»— ngá»±c áo của chà ng đã bị xé rách má»™t tảng lá»›n. Chỉ sai má»™t lại thôi là chà ng đã bị thÆ°Æ¡ng rồi.
Thực là nguy hiểm vô cùng.
Äá»™c Cô Ngá»c rùng mình và toát mồ hôi lạnh ra, vá»™i lui luôn vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c nghÄ© tá»›i thế võ ấy nếu đã bị thua thì thể nà o cÅ©ng không sao thoát chết được nên chà ng thở dà i má»™t tiếng chứ không nói gì cả.
Quái nhân bên phải cÆ°á»i khẩy nói :
- NgÆ°Æ¡i cần đỡ được ba thế công của anh em lão phu má»›i được thoát chết. Bây giá» ngÆ°Æ¡i đã đánh trúng đại ca của lão phu má»™t chưởng nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i không tránh nổi chưởng thế của lão phu, ngÆ°Æ¡i vẫn bị đánh bại nhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i không sao thoát khá»i...
Y vừa nói tá»›i đó tiến lên nhằm ngá»±c Äá»™c Cô Ngá»c chá»™p tiếp nhÆ°ng chỉ khẽ đụng má»™t cái y lại thâu tay ngay.
Äá»™c Cô Ngá»c yên trà thể nà o cÅ©ng bị giết chết, nên đã nhắm mắt lại chá» chết nhÆ°ng chỉ thấy ngá»±c bị đụng má»™t cái rất khẽ mà không việc gì hết, chà ng rất ngạc nhiên mở mắt ra nhìn.
Chà ng thấy hai quái nhân ấy cứ trố mắt nhìn mình thôi chứ không ra tay tấn công tiếp. Chà ng ngạc nhiên há»i :
- Tại hạ đã tá»± nháºn là thua, sao hai vị không ra tay tấn công Ä‘i?
Hai quái nhân nhìn chà ng một hồi rồi quái nhân bên trái nói :
- NhỠkia được Bách Hiểu lão nhân đoái hoà i tới từ hồi nà o thế?
Äá»™c Cô Ngá»c cà ng ngạc nhiên, thầm nghÄ© bụng :
“Lạ thá»±c, sao há» lại biết rõ chuyện nà y...â€
Chà ng sực nghĩ tới vừa rồi tay của đối phương đã đụng chạm và o ngực mình nên chà ng vội giơ tay lên rỠngực, lục soát mấy cái, mặt đã biến sắc và như té ngã và o hộc băng.
Thì ra chà ng rá» mãi không thấy ná»a miếng bùa đồng của Bách Hiểu lão nhân tặng cho và quà hÆ¡n tÃnh mạng của mình, nhÆ° váºy chà ng không hoảng sợ sao được.
Äồng thá»i chà ng còn biết đối phÆ°Æ¡ng đã lấy mất miếng bùa đồng ấy rồi. NhÆ°ng sau chà ng nghÄ© lại đằng nà o tÃnh mạng của mình đã không bảo tồn nổi thì có mất lá bùa ấy cÅ©ng không sao, hà tất phải coi trá»ng cái đó nữa, cứ mặc cho há» lấy Ä‘i...
Chà ng Ä‘ang suy nghÄ© thì quái nhân bên phải lại há»i tiếp :
- Nhá» kia! Lão phu há»i sao ngÆ°Æ¡i không trả lá»i?
Äịnh thần giây lát, Äá»™c Cô Ngá»c má»›i cÆ°Æ¡ng quyết đáp :
- Tại hạ Ä‘ang định cầm ná»a miếng bùa ấy Ä‘i núi Thái Mụ để tìm kiếm Bách Hiểu lão nhân đấy.
Quái nhân bên phải há»i tiếp :
- Lão phu muốn biết cái bùa đồng nà y ngươi lấy ở đâu ra thôi?
Äá»™c Cô Ngá»c chÆ°a kịp trả lá»i thì quái nhân bên trái đã vừa cÆ°á»i vừa đỡ lá»i :
- Lão nhị hồ đồ thá»±c. TÃn phù của Bách Hiểu lão nhân có mấy khi tặng cho ai đâu. Nhá» nà y đã không lấy trá»™m hay ăn cắp được của ông ta thì khá»i cần phải há»i rõ cÅ©ng biết xuất xứ của tÃn phù nà y rồi.
Quái nhân bên phải cÆ°á»i gằn má»™t tiếng, quay lại há»i Äá»™c Cô Ngá»c tiếp :
- Ngươi tìm kiếm Bách Hiểu lão nhân là m chi?
Äá»™c Cô Ngá»c đáp :
- Äó là việc riêng của tại hạ, xin thứ lá»—i không thể nà o nói cho hai vị hay được. Huống hồ tại hạ sắp chết đến nÆ¡i rồi, còn tốn hÆ¡i mất sức là m chi nữa?
Quái nhân trầm giá»ng nói tiếp :
- Nhá» kia, suýt tà nữa thì ngÆ°Æ¡i đã khiến anh em lão phu gây nên lầm lá»—i rất lá»›n. Nể trong ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i có lá bùa nà y, anh em lão phu Ä‘Ã nh phải hủy lá»i hứa mà tha chết cho ngÆ°Æ¡i. NhÆ°ng nếu ngÆ°Æ¡i không nói rõ tìm kiếm Bách Hiểu lão nhân là m chi thì đừng có hòng lấy lại được miếng tÃn phù nà y.
Äá»™c Cô Ngá»c không ngá» miếng tÃn phù ấy lại cứu mình thoát chết, thoạt tiên chà ng mừng rỡ, nhÆ°ng sau lại lo âu và nghÄ© bụng :
“Nếu ta không nói rõ sá»± thá»±c thì thế nà o đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng không trả tÃn phù cho ta. Nếu không có tÃn phù thì có Ä‘i tá»›i núi Thái Mụ cÅ©ng uổng công thôi, không há»c há»i được võ công cao siêu thì là m sao mà trả được thù lá»›n. Muốn cÆ°á»›p lại tÃn phù nhÆ°ng vá»›i công lá»±c hèn kém nhÆ° thế nà y thì cÆ°á»›p sao nổi!â€
Chà ng suy nghÄ© má»™t hồi rồi bất đắc dÄ© phải đánh liá»u thú tháºt :
- Sở dÄ© tại hạ Ä‘i tìm kiếm Bách Hiểu lão nhân là muốn nhỠông ta giá»›i thiệu danh sÆ° để khổ luyện tuyệt nghệ để báo thù huyết háºn.
Quái nhân ấy thở nhẹ một tiếng và nói tiếp :
- CÅ©ng may ngÆ°Æ¡i có tÃn phù nà y, bằng không thù giết cha phá nhà sẽ không hy vá»ng có ngà y trả được phải không? Nhá» kia, ngÆ°Æ¡i có thể nói cho anh em lão phu biết kẻ thù của ngÆ°Æ¡i là ai không?
Äá»™c Cô Ngá»c nghiến răng mÃm môi đáp :
- Kẻ huyết hải đại cừu của tại hạ là Long Phan lệnh chủ.
Quái nhân ấy ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát rồi há»i lại :
- Ai?
Äá»™c Cô Ngá»c đáp :
- Long Phan lệnh chủ!
- Long Phan lệnh chủ nà o nhỉ? Công lực của y ra sao?
- Công lực kỳ tuyệt, có thể kiêu ngạo với tất cả cao thủ trong võ lâm, vả lại y rất độc ác và quỷ quái lắm.
- Y cũng xứng kiêu ngạo với tất cả cao thủ trong võ lâm và có công lực kỳ tuyệt ư? Ngươi nói thực hay nói dối?
- Tại hạ không biết nói dối bao giỠvà cũng không khi nà o lại tâng bốc kẻ thù của mình như thế!
- Nhá» ngÆ°Æ¡i nói phải, nhÆ°ng xÆ°a nay lão phu chÆ°a nghe tên tuổi của nhân váºt ấy...
Quái nhân bên phải nói tá»›i đó quay đầu lại há»i quái nhân bên trái :
- Lão đại có nghe thấy ai nói qua tên y không?
Quái nhân bên trái vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Sao lão nhị lại hồ đồ đến nhÆ° thế! Chúng ta đã mÆ°á»i mấy năm nay không ra khá»i Mê Hồn cốc nà y ná»a bÆ°á»›c, dù bên ngoà i có trá»i long đất lở chúng ta cÅ©ng không hay nên còn có cái gì đáng kinh ngạc nhÆ° thế? NhÆ° váºy đây chắc thể nà o cÅ©ng là má»™t háºu sinh tiểu bối nà o?
Quái nhân đứng bên phải ngẩn ngÆ°á»i ra và xen lá»i nói :
- Lão đại nói phải đấy! Xem nhÆ° váºy trong võ lâm ngà y nay đã thay đổi hẵn...
Nói tá»›i đó, y ngẫm nghÄ© giây lát rồi lại há»i quái nhân bên trái rằng :
- Lão đại có ý kiến gì không?
Quái nhân bên trái ngẩn ngÆ°á»i ra và há»i lại :
- Có phải lão nhị muốn ra ngoà i một phen đấy không?
Quái nhân bên phải gáºt đầu đáp :
- Phải, chúng ta chÆ°a chết, khi nà o chịu để cho những háºu sinh tiểu bối tung hoà nh là m cà n và gây rối nhÆ° thế. Chúng ta ẩn dáºt đã quá lâu, nếu còn không trở lại giang hồ thì có lẽ ngÆ°á»i ta đã quên hết chúng ta rồi.
Quái nhân bên trái ngẫm nghĩ giây lát mới nói tiếp :
- Má»— đã sá»›m có ý định ấy, lúc nà y trong lòng cà ng ngứa ngáy thêm. NhÆ°ng chÆ°a có lệnh dụ của cụ ấy thì chúng ta không dám rá»i khá»i sÆ¡n cốc nà y ná»a bÆ°á»›c.
Quái nhân bên phải nghe tá»›i đó liá»n giáºt mình, lẳng lặng không nói năng gì. Má»™t lát sau y má»›i lẳng lặng nói tiếp :
- Lão đại hồ đồ tháºt. XÆ°a kia năm nà o cụ ấy cÅ©ng tá»›i sÆ¡n cốc nà y má»™t phen, nhÆ°ng bây giá», đã hai năm rồi cÅ©ng không thấy cụ ta tá»›i đây. Chắc thể nà o cụ ấy cÅ©ng lại tá»a quan rồi? Chúng ta ra má»™t chuyến rồi quay trở vá» ngay, chắc cụ ấy không hay biết đâu.
Quái nhân bên trái cÆ°á»i khẩy đỡ lá»i :
- Lão nhị ngÆ°Æ¡i má»›i là ngÆ°á»i hồ đồ. Thá» há»i mÆ°á»i mấy năm nay, nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của chúng ta, có cái gì là giấu diếm được cụ ấy đâu? Lão nhị muốn Ä‘i thì cứ Ä‘i chứ má»— không muốn bị Ä‘au Ä‘á»›n bởi Nhất Chỉ Tảo Hồn của cụ ấy.
Äá»™c Cô Ngá»c Ä‘ang sợ quái nhân nà y Ä‘á»™t nháºp võ lâm lại gây nên rất nhiá»u tai kiếp nên khi nghe thấy hai ngÆ°á»i nói nhÆ° thế chà ng liá»n nghÄ© bụng :
“Xem nhÆ° váºy hai ngÆ°á»i nà y cÅ©ng không phải là những kẻ hiá»n là nh gì cả. Bây giá» ta đã biết chúng hai ngÆ°á»i ở đây chuyên giết ngÆ°á»i má»™t cách tà n nhẫn nhÆ° váºy sao ta không ngăn cản...â€
Chà ng vừa nghÄ© tá»›i đó đã nghe thấy quái nhân bên phải giáºn dữ nói tiếp :
- Mỗ đã bảo đi là đi ngay, dù cụ ta có biết cũng chỉ bị đau khổ mấy ngà y bởi Nhất Chỉ Tảo Hồn của cụ ấy thôi, chứ có...
Y vừa nói tá»›i đó thì trên không bá»—ng có tiếng kêu hừ rất lạnh lùng và rất khẽ vá»ng xuống. NhÆ°ng khi lá»t và o tai các ngÆ°á»i lại rất rõ rà ng.
Sau khi nghe thấy tiếng kêu hừ đó, hai quái nhân Ä‘á»u run lẩy bẩy và cùng quỳ ngay xuống đất.
Äá»™c Cô Ngá»c Ä‘oán chắc ngÆ°á»i mà hai quái nhân ấy gá»i là cụ đã tá»›i. Chà ng cÅ©ng hÆ¡i kinh hãi thầm, vá»™i Ä‘Æ°a mắt nhìn bốn xung quanh nhÆ°ng không thấy hình bóng của ngÆ°á»i nà o cả. Chà ng ngạc nhiên thì đã thấy hai quái nhân Ä‘ang lá»™ vẻ hãi sợ và van lÆ¡n, cùng chăm chú nhìn và o phÃa sau mình. Chà ng vá»™i quay ngÆ°á»i lại nhìn.
Khi quay ngÆ°á»i vá» phÃa sau, chà ng cÅ©ng giáºt mình đến phắt má»™t cái và đứng Ä‘á» ngÆ°á»i ra, không nói được ná»a lá»i.
Thì ra đã có má»™t văn sÄ© trung niên mặc áo trắng, trông rất đẹp trai Ä‘ang đứng ở phÃa sau mình. Không hiểu ngÆ°á»i đó đã tá»›i từ lúc nà o?
Văn sÄ© ấy không để râu ria gì hết, mà y kiếm mắt sao, không giáºn mà oai, hình nhÆ° có má»™t sức lá»±c là m cho ngÆ°á»i ta phải khiếp sợ má»™t cách rất tá»± nhiên. Thấy thần thái của ngÆ°á»i đó cao quý nhÆ° váºy Äá»™c Cô Ngá»c cÅ©ng phải tá» vẻ kÃnh ngưỡng. XÆ°a nay chà ng rất tá»± kiêu, nhÆ°ng trông thấy văn sÄ© nà y, chà ng cảm thấy ngÆ°á»i ta rất cao xa, nên chà ng hổ thẹn và cúi gầm mặt xuống. Chỉ trong nháy mắt chà ng má»›i định thần và nghÄ© bụng :
“Má»™t ngÆ°á»i trẻ tuổi đẹp trai, trông nhÆ° thần tiên thế nà y sao hai quái nhân lại gá»i ngÆ°á»i nà y là cụ được. Và ngÆ°á»i nhÆ° thế nà y sao lại thông đồng vá»›i hai quái nhân trông nhÆ° hai u linh...â€
Chà ng Ä‘ang ngẩn ngÆ°á»i ra suy nghÄ© thì văn sÄ© ná» bá»—ng Ä‘Æ°a mắt nhìn chà ng má»™t cái. Chà ng chỉ thấy đôi mắt của văn sÄ© sáng nhÆ° Ä‘iện và hình nhÆ° đã biết rõ hết tâm sá»± của mình khiến chà ng không dám liếc nhìn ngÆ°á»i đó nữa.
Văn sÄ© trung niên lạnh lùng há»i :
- Có phải hai ngÆ°á»i không muốn ở trong sÆ¡n cốc nà y nữa đấy không?
Hai quái nhân cùng ráºp đầu xuống đáp :
- Anh em lão nô không dám, xin cụ tha thứ cho.
Văn sÄ© cÆ°á»i khẩy, há»i tiếp :
- Váºt Ãc, vừa rồi ngÆ°Æ¡i đã nói gì?
Quái nhân bên phải run lẩy bẩy, không dám nói năng gì hết. Văn sÄ© ná» cÆ°á»i khẫy, nói tiếp :
- NgÆ°Æ¡i đã nổi há»n niệm mà lại còn quyến rÅ© Váºt Tà đi theo. CÅ©ng may Váºt Tà biết sợ và biết kÃnh nể gia pháp, má»›i không bị ngÆ°Æ¡i lay chuyển... ngÆ°Æ¡i không diệt trừ nổi há»n niệm, trÆ°á»›c sau vẫn là tai há»a. Ta không thể giữ ngÆ°Æ¡i ở cạnh được nữa, ngÆ°Æ¡i mau mau ra khá»i sÆ¡n cốc nà y Ä‘i!
Mấy lá»i nói ấy tuy rất tầm thÆ°á»ng, nhÆ°ng quái nhân bên phải đã tưởng tượng nhÆ° bị sét đánh nên y bá»—ng ngá»ng đầu lên, ngÆ°á»i run lẩy bẩy, rồi khóc bù lu bù loa ngay.
Quái nhân bên ppi bỗng quỳ xuống vái lạy, vừa khóc vừa van lơn :
- ThÆ°a lão chủ nhân, lần nà y lão nô dám táo bạo van lÆ¡n há»™ chú em. Việc nà y quả tháºt không phải là lá»—i ở Váºt Ãc, phải nói là lão nô cÅ©ng có đôi chút trách nhiệm, không biết dạy bảo ngÆ°á»i em. HÆ¡n nữa, hai anh em lão nô từ nhỠđến giá» mấy chục năm nay, sống ở đâu cÅ©ng có anh có em, chÆ°a má»™t ngà y nà o xa cách nhau hết, xin lão chủ nhân...
Văn sÄ© trung niên lại cÆ°á»i khì má»™t tiếng và há»i :
- Có phải ngÆ°Æ¡i cÅ©ng muốn Ä‘i ra khá»i sÆ¡n cốc vá»›i y không?
Quái nhân bên trái lại ráºp đầu vái lạy, nói tiếp :
- Lão chủ nhân đối xá» vá»›i anh em lão nô tháºt là ơn cao đức dà y. Dù sống hay chết lão nô cÅ©ng không muốn rá»i khá»i chủ nhân. Lão nô chỉ van xin lão chủ nhân ban đặc Æ¡n cho, đừng Ä‘uổi Váºt Ãc ra khá»i nÆ¡i đây.
Văn sÄ© trung niên chỉ tủm tỉm cÆ°á»i thôi chứ không nói năng gì. Äá»™c Cô Ngá»c thấy thế liá»n Ä‘á»™ng lòng thÆ°Æ¡ng và nghÄ© bụng :
“Hai ngÆ°á»i nà y vẫn chÆ°a đến nổi sa ngã và o Ä‘Æ°á»ng tà , chả lẽ ta lại ngồi yên, không nói giúp chúng ná»a lá»i...â€
Chà ng là ngÆ°á»i hiá»n háºu phúc đức, lúc nà y đã quên hết chuyện hai quái nhân vừa rồi định giết chết mình, nên chà ng hÆ¡i chần chừ má»™t chút liá»n đánh liá»u ho má»™t tiếng, chắp tay vái văn sÄ© má»™t lạy và khẽ gá»i :
- Tiá»n bối...
Văn sÄ© ná» liếc nhìn chà ng, vừa cÆ°á»i vừa há»i :
- Có phải ngươi định van xin cho chúng đấy không?
Äá»™c Cô Ngá»c cung kÃnh đáp :
- Tiểu bối không dám! Chỉ vì không nhẫn tâm trông thấy hai vị tiá»n bối nà y phải xa nhau đấy thôi.
Hai quái nhân liá»n nÃn khóc, cùng ngá»ng mặt lên nhìn Äá»™c Cô Ngá»c lá»™ vẻ cảm Æ¡n.
Văn sÄ© gáºt đầu mỉm cÆ°á»i há»i tiếp :
- Chả lẽ ngÆ°Æ¡i đã quên lúc nãy chúng hai ngÆ°á»i định giết chết ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nà o hay sao?
Äá»™c Cô Ngá»c cÆ°Æ¡ng quyết đáp :
- Tiểu bối quên sao được, nhÆ°ng tiểu bối nháºn thấy hai vị tiá»n bối nà y hiếu sát nhÆ° váºy là do trong lòng trúng phải thứ tà ma, chứ còn thiên tÃnh của hai vị ấy vốn dÄ© là lÆ°Æ¡ng thiện. Quý hồ là m thế nà o Ä‘uổi được con ma ở trong trái tim của hai vị ấy thì táºp quán hay giết ngÆ°á»i sẽ giá»›i trừ được ngay. Huống hồ hai vị ấy vừa rồi đã tá» vẻ ăn năn hối lá»—i nên tiểu bối má»›i vui lòng bá» qua hiá»m thù cÅ© mà nguyện van xin há»™ hai vị ấy.
Văn sÄ© ná» nhìn mặt Äá»™c Cô Ngá»c hai mắt bá»—ng sáng ngá»i và gáºt đầu mấy cái má»›i đáp :
- NgÆ°á»i trẻ tuổi có lòng thuần háºu nhÆ° váºy tháºt hiếm có. Ta nể mặt ngÆ°Æ¡i tha thứ cho Váºt Ãc má»™t lần nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i phải chịu thay y nếm mùi Tảo Hồn rất lợi hại má»™t lần, chẳng hay ngÆ°Æ¡i có bằng lòng không?
Hai quái nhân đang hớn hở mừng thầm bỗng nghe thấy văn sĩ nói tới câu sau cùng lại vội quỳ xuống đồng thanh van lớn :
- Thưa chủ nhân, anh em lão nô tình nguyện chịu lãnh phạt nặng chứ không muốn để cho bạn nhỠnà y phải nếm mùi đau khổ của môn Tảo Hồn ấy.
Văn sĩ bỗng sầm nét mặt lại đáp :
- TÃnh nết của ta nhÆ° thế nà o anh em ngÆ°Æ¡i đã biết rõ. Quỳ sang má»™t bên, cấm không được nói nhiá»u.
Hai quái nhân lại run lẫy bẫy, cúi đầu xuống nhÆ°ng chúng lại ngá»ng đầu lên, nghẹn ngà o nói tiếp :
- Anh em lão nô tình nguyện chịu sự đau khổ bằng chân tay chia ly.
Văn sĩ nghiêm nét mặt lại, chẳng nói chẳng rằng.
Äá»™c Cô Ngá»c Ä‘oán chắc Nhất Chỉ Tảo Hồn thể nà o cÅ©ng là má»™t môn thủ pháp chế luyện rất lợi hại, chà ng không hoảng sợ sao được? NhÆ°ng khi nghe thấy hai quái nhân van lÆ¡n nhÆ° váºy, chà ng lại rất hăng hái và nghÄ© tiếp :
“Quý hồ khiến được anh em há» khá»i bị Ä‘au khổ, dù ta có phải chịu Ä‘á»±ng má»™t lần Tảo Hồn cÅ©ng không saoâ€.
Nghĩ tới đó, chà ng cương quyết nói :
- Tiểu bối tình nguyện nháºn sá»± Ä‘au khổ của Tảo Hồn, xin tiá»n bối cứ ra tay cho.
Thái Ä‘á»™ của chà ng rất an nhà n và trông vẻ mặt cÅ©ng rất cÆ°Æ¡ng quyết. Hai quái nhân ná» Ä‘ang định nói tiếp thì văn sÄ© đã quắc mắt lên không cho chúng nói, rồi lại nhìn Äá»™c Cô Ngá»c mà bảo rằng :
- Nhá» kia, ngÆ°Æ¡i muốn nhÆ° váºy thì lão phu phải phá lệ giúp ngÆ°Æ¡i má»™t phen.
Nói xong, y chìa má»™t ngón tay ra, nhằm Äá»™c Cô Ngá»c Ä‘iểm tá»›i. Äá»™c Cô Ngá»c chỉ cảm thấy má»™t luồng chỉ phong rất dịu dà ng bắn thẳng và o trong ngÆ°á»i. Huyết mạch toà n thân bá»—ng căng thẳng, má»™t luồng hÆ¡i nóng chạy thẳng lên đầu óc. Chà ng cảm thấy đầu óc hÆ¡i rung Ä‘á»™ng. Tiếp theo đó, khắp mình mẩy thấy rất dá»… chịu, chà ng liá»n nghÄ© bụng :
“Nhất Chỉ Tảo Hồn dá»… chịu nhÆ° thế nà y thì phải chịu mấy lần ta cÅ©ng dám tình nguyện, sao hai quái nhân lại hãi sợ nhÆ° thế? Chẳng lẽ chÆ°a tá»›i lúc Ä‘au khổ chăng?â€
Chà ng vừa ngá»ng đầu lên nhìn, thấy hai quái nhân Ä‘ang ngÆ¡ ngác nhìn văn sÄ© và thấy văn sÄ© Ä‘ang tủm tỉm cÆ°á»i nhìn mình cÆ°á»i. Chà ng cà ng thắc mắc không hiểu thêm, Ä‘ang định lên tiếng há»i. Bá»—ng thấy văn sÄ© tiến tá»›i gần giÆ¡ hữu chưởng lên rá» mó ná»a ngÆ°á»i trên của chà ng má»™t hồi liá»n.
Má»™t lát sau, văn sÄ© bá»—ng lên tiếng há»i :
- Tháºt là má»™t nhân tà i thuá»™c hạng thượng thừa, trên thiên hạ nà y chÆ°a chắc đã kiếm ra được má»™t ngÆ°á»i thứ hai. Nhá» kia, sÆ° phụ của ngÆ°Æ¡i là ai?
Ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, Äá»™c Cô Ngá»c đáp :
- Tiểu bối chưa có sư phụ.
Văn sĩ lại nghiêm nghị nói tiếp :
- Ta suốt Ä‘á»i hà nh sá»± rất tháºn trá»ng nên cho tá»›i ngà y nay vẫn chÆ°a có ngÆ°á»i để truyá»n y bát. NgÆ°Æ¡i là má»™t hòn ngá»c rất tốt và chÆ°a được gá»t rá»a, nếu cứ bá» mặc nhÆ° thế nà y thá»±c phà quá nên ta má»›i định tâm thâu ngÆ°Æ¡i là m môn hạ, chẳng hay ngÆ°Æ¡i có bằng lòng không?
|
|
|
| |