QUYỂN 1 : TỪ OA OA TRẢO KHỞI
CHƯƠNG 13 : NGƯỜI NHÀ QUÊ TIẾN THÀNH
NGƯỜI DỊCH : NGỌC TU LA
NGUỒN: TU CHÂN GIỚI
Tình hình là thỉnh thoảng sẽ bị mất một, hai chương, nhưng vẫn xem được, cho nên mong mọi người thông cảm, vì đó toàn là file ảnh nên ko dịch được! Thanks!
“ Ngạo, người Ngạo Lai, có ý tứ gì?” Công chúa trừng lớn mắt nói: “ Người Ngạo Lai, quốc gia chúng ta gọi là Ngạo Lai quốc, chúng ta đương nhiên đều là Ngạo Lai nhân, chẳng lẽ người nhà của ngươi...đúng rồi, thực xin lỗi, ta quên ngươi từ nhỏ đã...”
Công Tôn lúc này đầu óc đầy tú đậu, lắp bắp nói: “ Ngạo, Ngạo, Ngạo Lai quốc?”
Công chúa gật đầu nói: “ Đúng, Ngạo Lai quốc.”
Công Tôn kêu lên một tiếng: “ Thực đúng là Ngạo Lai quốc sao, vậy trong này các ngươi có nơi gọi là Đông Thắng thần châu?”
Công chúa kỳ quái nói: “ Phiến đại lục này của chúng ta không phải là Đông Thắng thần châu đại lục hay sao, ngươi không biết?”
Trong mắt Công Tôn đều phát đỏ, hỏi: “ Vậy trong này các ngươi có nơi tên gọi Hoa Quả Sơn, trên Hoa Quả Sơn có một Tề Thiên Đại Thánh, hoặc gọi là Mỹ Hầu Vương, hay gọi là Tôn Ngộ Không hay không?”
Công chúa ngây ra nhìn hắn, nói: “ Ngươi phát bệnh thần kinh sao, cái gì mà Hoa Quả Sơn, còn cái gì đại thánh, còn Tôn Ngũ Không, Tôn Lục Không...trong này không có địa phương đó, cũng không có người như thế!”
Đầu óc của Công Tôn lúc này không nghĩ được gì, trong đầu trống rỗng, trong này là Đông Thắng thần châu, còn có Ngạo Lai quốc, nhưng không có Hoa Quả Sơn, càng không có Tôn Ngộ Không, đó là địa phương nào, thiên hạ tứ đại bộ châu có phải đều ở đây không, vậy không phải thế giới này là do tứ đại bộ châu tạo thành đó chứ?
Nhìn lại vẻ mặt quan tâm của công chúa, tâm tình Công Tôn chợt vững vàng một chút, hỏi: “ Vậy thế giới này có phải do tứ đại bộ châu tạo thành, phân biệt là Đông Thắng thần châu, Nam Thiệm bộ châu, Tây Ngưu hạ châu, Bắc Câu lô châu?”
Hạ Lạc nhìn thấy biểu tình kỳ quái lúc này của Công Tôn, không biết vì sao lại như thế, gật gật đầu, nói: “ Bốn khối đại lục ngươi nói đều có, chẳng qua thế giới này không phải do bốn đại lục này tạo thành, chỉ có điều bốn khối đại lục này là bốn khối lớn nhất, mặt khác còn mười khối đại lục cùng ba siêu cấp đại đảo tạo thành, ai nha, mấy thứ này trong lúc nhất thời ta cũng không thể nói rõ, đợi trở lại trong thành, ta sẽ tìm cho ngươi một quyển thế giới du ký nhìn xem thì ngươi sẽ hiểu được, đi nhanh đi, có nhiều người đang chờ chúng ta đó.”
Xe ngựa hướng cửa thành đi tới, vẻ mặt Công Tôn đều là nghi vấn, ngây ngốc ngồi yên nơi đó, không biết suy nghĩ cái gì, người trên xe đều nhìn hắn, vì đứa nhỏ ngây thơ này mà bi ai, mắt thấy sắp tiến thành, xe đội theo dòng người lướt đi, lúc này, Công Tôn đột nhiên từ trong xe chui ra, đứng trên nóc xe, chỉ lên trời, hét lớn: “ Ngô Thừa Ân, ngươi đi chết cho ta!”
Trong lòng Công Tôn vô cùng hiếu kỳ đối với việc Ngô Thừa Ân viết ra bốn đại lục kia, chẳng lẽ hắn từng đi qua chỗ này hay sao, càng nghĩ trong đầu càng gấp, gấp đến phát điên, nhịn không được leo lên nóc xe rống to một tiếng.(Kỳ thật cho dù Ngô Thừa Ân có đến đây cũng vô dụng, hắn chỉ là đọc trong sách của Phật giáo miêu tả về bốn châu, vì thế sử dụng, cũng không phải hắn đến qua nơi này.)
Hắn hét xong rồi, trong lòng vô cùng thoải mái, nhưng mọi người đều cùng nhìn hắn, một bộ dáng như nhìn một người bệnh thần kinh, đặc biệt là quân binh đang thủ cửa thành, lúc này bước nhanh đến bên xe ngựa, trên xe khắc huy chương của Ma Võ học viện, quân binh nhìn thấy là xe của Ma Võ học viện, bèn nói với xa phu: “ Sao lại thế này, Ma Võ học viện các ngươi không biết quy củ của hoàng thành sao, tiến thành xếp hàng, nhận kiểm tra, trong ngoài cửa thành, không được ồn ào! Tên tiểu tử kia có phải bị bệnh thần kinh không, cần phải xem kỹ, bệ hạ có chỉ, bệnh thần kinh không được đi vào!”
Công Tôn tức giận, trong lòng nói ta bị bệnh thần kinh hồi nào, vừa muốn nói chuyện, nhấc đầu lên, liền thấy mấy ngàn người đang nhìn hắn, có lão nhân lão thái còn vẻ mặt đồng tình, bèn đem lời nuốt xuống, hừ một tiếng, chui vào trong xe ngựa, đi vào thấy mọi người đang nén cười nhìn hắn, hai bảo tiêu của công chúa chắn trước người nàng, nhìn hắn như đề phòng gian tặc.
Nhìn thấy là xe của ma pháp học viện, Hoa Thanh Trì cùng quân binh giữ cửa thành chào hỏi, sau đó bọn họ tiến thành, vào trong, Công Tôn liền thò đầu ra ngoài xem, tình cảnh trên đường cùng sự tưởng tượng cũng không khác nhau lắm, người đến người đi, mua bán rộn ràng, một bộ dáng thời bình thuần phác.
Đương nhiên, như cánh rừng lớn, dạng chim chóc nào cũng có, cũng có kẻ nghèo hèn bẩn thỉu, cũng có người giàu sang phú quý, nghèo thì mặc thanh y, giàu thì đeo vàng bạc, mấy thứ này đều thật bình thường, mỗi triều mỗi thế, thế giới nào cũng là như vậy, đừng nói là người, dù là con kiến cũng còn phân biệt bao nhiêu đẳng cấp nữa là.
Đặc điểm lớn nhất trong thành chính là phi thường náo nhiệt, nhưng nhiều người vẫn không loạn, mọi người thật tự giác sinh hoạt, điểm này làm Công Tôn rất bội phục, trật tự như vậy cũng không phải là một ngày hai ngày có thể luyện ra, xem ra nhân dân ở đây đều rất có tu dưỡng, chẳng qua là địa vị khác nhau, nên lối sống cũng khác nhau.
Phía trước có hai tráng hán, thân thể cường tráng, trong tay cầm roi, lớn tiếng hô: “ Tránh ra, tránh ra, đều tránh ra cho ta.”
Đi phía sau là một người thấp lùn có bộ dáng quản gia, không biết là Ải nhân tộc hay do trời sinh thấp lùn, thân hình ngũ đoản, chẳng qua thanh âm cực lớn, vừa đi vừa hét: “ Đại nhân phụng chỉ, tuần tra các nơi! Người không phận sự, mau tránh đường! Nhà nhà đóng cửa, không được chạy loạn! Có ai không phục, đánh đòn không tha!”
Xe đội cũng tránh qua một bên, liền nhìn thấy đối diện có một chiếc xe ngựa đi qua, hai con ngựa cao lớn, trên đầu có vũ mao màu trắng, lóc cóc đi tới, xinh đẹp cực kỳ, chiếc xe cũng là làm bằng khuôn vàng khóa ngọc, hoa lệ phi thường, người đánh xe quất roi chan chát, bá bá rung động, bức màn xe bằng lụa gấm thả xuống, nhìn không ra tình cảnh bên trong, trước xe còn những tay thị vệ, phía sau còn có quân tốt đi theo hộ vệ, một hàng người chí cao khí dương đi qua đám đông, người lui tới trên đường đều vội vàng tránh sang hai bên, sợ bị xe đụng phải.
Xe ngựa cô lỗ cô lỗ chạy ra khỏi thành, trong lòng Công Tôn thầm mắng, một đám ngu ngốc, xem ra hoàng đế này cũng chỉ là tên phế vật, cho người như vậy đi xuất tuần, nếu có thể tra ra được thứ gì, đó mới là lạ, nghĩ năm đó lúc ta ra thành, cũng là đồng la mở đường, pháp độ sâm nghiêm, chẳng qua cho tới bây giờ cũng chưa từng hò hét như vậy, ngươi hét như thế, người có việc hay không có cũng đều xoay lưng bỏ chạy!
Nhưng nói trở lại, giống như ta là một thanh thiên đại lão gia là mấy ngàn năm mới xuất hiện một người, xem ra ta đúng là người phi thường! Công Tôn lâm vào y y mãnh liệt…
Nhìn ra ngoài cửa sổ, ba trăm sáu mươi đạo, thứ gì cũng có, đã suốt mười năm chưa thấy qua tình cảnh náo nhiệt như vậy, nhìn thấy thứ gì cũng mới mẻ, bất giác đem đầu thò ra ngoài xe, cao thấp trái phải nhìn loạn, một bộ dáng nhà quê, vừa nhìn vừa không ngừng gật đầu, liên tục kêu hay, người trong xe đều dùng ánh mắt đồng tình nhìn hắn, ai! Đứa nhỏ thật đáng thương, thật sự là chưa thấy qua thế giới a, trong lòng công chúa cũng nghĩ, xem ra trước tiên nên mang hắn đến trường học, nếu không mang hắn vào hoàng thành còn không biết sẽ nháo ra chê cười lớn bao nhiêu.
Nàng cũng thật không nghĩ tới, khi Công Tôn tiến hoàng thành chẳng những không nháo chê cười, còn hung hăng dạy cho hoàng đế một khóa, thật còn dạy cho hắn thế nào làm một hoàng đế tốt, cái gì gọi là tề gia, trị quốc, bình thiên hạ, nói đến mức hoàng đế thiếu một chút đã lạy trên mặt đất bái hắn làm thầy, còn muốn phong hắn làm tể tướng, chẳng qua Công Tôn vốn lười biếng, đương nhiên không có hứng thú, chẳng qua nếu ở tại thế giới này đi làm hoàng đế vài ngày thì hắn có thể suy nghĩ lại, đây là lời sau, hiện tại không nói tới.
Người đi đường né tránh đội xe, nhìn thấy xe là của Ma Võ học viện, tất cả đều tự động tránh ra, còn có người nhận ra người đánh xe, không ngừng hướng xe ngựa vẫy tay, người đánh xe thầm nghĩ mặt mũi, liền ưỡn ngực thật cao, thầm lấy danh nghĩa có thể đánh xe cho Ma Võ học viện mà tự hào.
Rất nhanh, đi xuyên qua đường lớn lại tiến qua một ngõ nhỏ, xe đội đi tới Ma Võ học viện, vào cửa, mọi người đều xuống xe, ngồi xe suốt dọc đường, tất cả đều rất mệt, vừa xuống xe đã thư giãn gân cốt, Công Tôn nhân cơ hội đánh giá học viện này, cửa lớn thật khí phái, trước cửa là một loạt những cây trụ kiến trúc La Mã, trên đỉnh khắc hoa màu trắng, hai bên hai sừng cong, mặt đất được lót đá lớn làm đường đi, hai bên đường là cổ thụ, cuối đường là một quảng trường rất rộng.
Hai bên quảng trường có hai tòa kiến trúc, một xanh một trắng, màu trắng là pháp sư tháp, đứng cao cao bên trái, tháp nhọn tận trời cao, bên phải là kiến trúc màu xanh giống như thần điện, trước cửa có một pho tượng đỏ như lửa, trong tay giơ đại kiếm, trợn mắt nhướng mày, đó là pho tượng Chiến Thần, Công Tôn chưa thấy qua đương nhiên không biết, xem rồi bĩu môi, trong lòng thầm nói, không bằng hình dáng của tứ đại kim cương trong các tòa miếu! Mặt sau pho tượng, trên vách rất nhiều phù điêu đủ loại nhân vật, có đơn đả độc đấu, cũng có quần ẩu, Ma Võ học viện, không cần phải nói, bên pháp sư tháp chính là địa phương học ma pháp, còn bên Chiến Thần đại điện chính là địa phương học tập vũ kỹ.
Sau đó, giáo trưởng cùng vài lão sư gọi mọi người tập hợp, nhóm đệ tử đều chạy đến quảng trường, hiện tại Công Tôn không phải đệ tử trong này, đương nhiên sẽ không đi qua, đồng thời, hai bảo tiêu của công chúa cũng ở lại nơi này, ở trong học viện, chỉ có thái tử đế quốc mới có quyền mang bảo tiêu tiến vào học viện, những người khác không thể mang theo người hầu tiến vào cửa lớn học viện, dù là hoàng tử bình thường cũng không được.
Hạ Lạc công chúa được hoàng đế sủng ái, đặc phê cho nàng mang theo hai bảo tiêu, chẳng qua đi vào Ma Võ học viện, hai bảo tiêu cũng không được tùy tiện đi lại, hai bảo tiêu nhìn thấy chỉ còn lại ba người họ, an ủi Công Tôn nói: “ Không cần khó chịu, chỉ cần thông qua cuộc thi, về sau ngươi cũng giống như bọn họ, ở trong này đi học, trở thành đệ tử tôn quý của Ma Võ học viện, cũng không giống như chúng ta bị ở lại nơi này.”
Công Tôn cười cười nói: “ Ta không cho rằng tiến vào Ma Võ học viện có thứ gì phi thường, ở trong này cũng không có gì không được, ít nhất không cần đứng ở đó làm đầu gỗ, nói sau, ba trăm sáu mươi nghề, dù là xuất trạng nguyên, bảo tiêu cũng là người, cũng không có gì thấp hơn so với người khác!” Dọc theo đường đi hắn nhận ra hai nữ bảo tiêu này có sự tự ti mãnh liệt, cũng không trách hai nàng, người bên cạnh không phải vương công quý tử, chính là công chúa hoàng tử, ai lại chú ý tới hai nàng, dù là bản thân Hạ Lạc công chúa cũng thế, cảm giác có hai nàng cũng không nhiều, thiếu hai nàng cũng không ít.
Nghe xong lời Công Tôn, hai nữ bảo tiêu sáng mắt, đối với đứa nhỏ này sinh ra kính ý thật sâu, không khỏi hàm chứa nước mắt nói: “ Cảm ơn…”
Công Tôn cười cười, vừa muốn nói chuyện, liền nhìn thấy Hoa Thanh Trì hướng hắn vẫy tay, bảo hắn đi qua, vì thế chào hai nàng nói: “ Ta đi qua đó.”
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
QUYỂN 1 : TỪ OA OA TRẢO KHỞI
CHƯƠNG 14 : NGƯỜI SO VỚI NGƯỜI THẬT TỨC CHẾT
NGƯỜI DỊCH : NGỌC TU LA
NGUỒN: TU CHÂN GIỚI
Công Tôn đi đến quảng trường, đi đến bên cạnh giáo trưởng Hoa Thanh Trì, nhìn hắn gật đầu, nói: “ Ngài gọi ta?”
Hoa Thanh Trì vui a a nói: “ Đúng vậy, tới, ngươi tới đây.” Nói xong kéo Công Tôn lên đài, nhìn đám học sinh bên dưới nói: “ Đây là Công Tôn Đệ Ngũ, có đồng học cũng biết hắn, ta tuyên bố, về sau hắn chính là đồng học của các ngươi.” Lời này vừa ra miệng, bên dưới loạn thành một mảnh, có tán thành, có người không sao cả, còn có đại bộ phận không đồng ý.
Đại bộ phận không đồng ý tất cả đều là vương tôn quý tử, những người này tự thành một đảng, bọn họ lấy danh nghĩa, đó là bởi vì không có ai muốn cùng đi học chung với một nô lệ, đừng quên, hiện tại trên người Công Tôn còn đang đeo một cái danh “ nô lệ”, tuy công chúa cùng Công Tôn không ai xem nó là gì, nhưng vì dùng danh nghĩa Sáng Thế thần mà phát ra lời thề, cho nên không thể sửa đổi.
Lại thêm một lí do, đám vương tôn công tử nhìn thấy công chúa đối với một tên nghèo hèn lại thân thiết như thế, trong lòng rất bất bình, ở trong mắt bọn họ, vị công chúa xinh đẹp cao quý là người trên cao, làm sao cùng bọn hạ nhân nghèo hèn liên hệ cùng nhau, đương nhiên, còn một nguyên nhân khác, tóm lại, đại bộ phận đều lên tiếng tỏ vẻ phản đối.
Lúc này, giáo trưởng Hoa Thanh Trì còn có điểm không chịu được, lời nói của mình cho tới bây giờ còn chưa ai dám cãi lại, gương mặt trầm xuống, liền muốn phát hỏa, một lão sư bên cạnh vừa thấy, vậy thì không được, trước tiên không nói tới trong đám học sinh có mấy người không thể chạm vào, chính vì thế lực sau lưng bọn chúng cũng không thể đắc tội, Hoa Thanh Trì lên tới chức giáo trưởng này cũng không dễ dàng, đừng vì việc nhỏ hư việc lớn, vội vàng nói: “ Giáo trưởng, đám học sinh cũng không phải là không có đạo lý, dựa theo quy của của học viện, đứa nhỏ này không thông qua cuộc thi là không thể nhập học, nếu muốn nhập học, thì phải thông qua cuộc thi mới được, tuy ngài là giáo trưởng, nhưng cũng không thể phá hư quy củ của học viện!” Nói xong liên tục hướng Hoa Thanh Trì nháy mắt.
Người càng già càng tinh, con mắt Hoa Thanh Trì vừa chuyển liền hiểu được, lại nghĩ, với bổn sự của Mạc Sanh Thất còn không làm gì được Công Tôn, huống chi chỉ là một cuộc thi nho nhỏ, vì thế đem lửa giận áp xuống, gật đầu: “ Được rồi, ngươi nói cũng có đạo lý, ta lấy quyền lợi của giáo trưởng quyết định, ngày mai đặc biệt vì Công Tôn chuẩn bị cuộc thi nhập học.”
Trong vòng quyền chức của giáo trưởng, hắn có quyền quyết định, chẳng qua bên dưới còn có người không phục, một tên gia hỏa vừa muốn đi ra nói chuyện, một tên học sinh bên người liền lôi kéo hắn, lúc này không thể không cấp mặt mũi cho trưởng giáo, trước hết khoan nói chuyện, tên nghèo hèn kia chưa chắc thông qua được cuộc thi, nói lại, dù cho thông qua, bọn họ còn có thể dùng quy tắc khác đuổi hắn ra, nên nháy mắt với tên gia hỏa kia, cho hắn ngậm miệng không nói nữa.
Giáo trưởng vừa thấy tất cả mọi người không còn nói, bảo: “ Tốt lắm, chuyện này quyết định như vậy, hôm nay mọi người đã mệt, ngày mai phải vào học, về nhà trước đi, ngày mai đến báo danh, không cho đi trễ!” Nói xong phất tay, mọi người đều rời đi, mà Công Tôn thân là người đương sự lại chỉ đứng cười cười, không nói một câu, còn công chúa, vẻ mặt phẫn phẫn bất bình, nghĩ làm sao đi giáo huấn mấy gia hỏa không biết trời cao đất rộng kia.
Ngày hôm sau, ánh nắng tươi sáng, thời tiết tình lãng, ngàn dặm không mây, sáng sớm, công chúa mang theo hai bảo tiêu, phía sau có Công Tôn đi theo, tiến vào cửa lớn học viện, tối hôm qua, theo ý tứ của công chúa, làm hai bảo tiêu mang theo Công Tôn đi học khóa lễ nghi, làm cho hắn hiểu cái gì là lễ tiết, đỡ phải sau này vào hoàng thành làm cho người ta chê cười, kết quả đã làm lão sư lễ nghi chấn động, Công Tôn là ai, là Diêm Vương một cõi, trước kia cũng là đại nhân vật danh thơm sử sách, chuyện gì còn chưa thấy qua, cái gì lại không biết, nói lại, lễ nghĩa liêm sỉ, lễ xếp hạng đầu tiên, còn lão sư lễ nghi này chỉ biết lớp ngoài, căn bản chẳng có gì đáng xem.
Sáng hôm sau khi công chúa dẫn người đến, đã nhìn thấy hai lão sư lễ nghi cung đình cung kính tiễn Công Tôn ra cửa, Công Tôn nghênh ngang đi ra, làm cho công chúa không hiểu vì sao, chẳng qua tranh thủ thời gian, nên cũng không rảnh rỗi hỏi thăm, vì thế, mang theo Công Tôn cùng hai bảo tiêu, vội vàng đi tới Ma Võ học viện.
Tiến học viện, mang theo Công Tôn đi vào trong, lúc này không đi quảng trường, mà đi sân thí luyện ở phía sau, vừa tiến đến! Được, lớn nha, hai bên sân giắt đủ loại khí giới, lúc này nhóm đệ tử gần như đều đến đây, người không ít, khoảng mấy ngàn người, từ cấp thấp đến cấp cao, từng nhóm từng nhóm, từng ban từng ban, đứng xếp hàng tề tề, chờ giáo trưởng phát biểu, hai bảo tiêu đã dừng bên ngoài, trong này không được vào, Công Tôn có giáo trưởng đặc phê, hơn nữa là đến dự thi, cho nên mới có thể tiến đến.
Một lão sư đi tới, khoảng bốn mươi tuổi, gương mặt thô lỗ, hành lễ với công chúa, đây là sự tôn trọng đối với hoàng thất, công chúa lại hành lễ với lão sư, đây là sự tôn trọng đối với lão sư, lão sư này phụng mệnh đến chiếu cố Công Tôn, công chúa đưa hắn cho lão sư, chạy tới xếp hàng. Lão sư đứng ngay trước mặt Công Tôn, nhìn hắn hồi lâu, gật đầu, thật vừa lòng nói: “ Chào ngươi, hài tử, ta chính là Tư Đại Lâm Cách Lặc mà ngươi đã nhắc tới, giáo trưởng muốn ta đến chiếu cố ngươi, hôm nay khai học, người nhiều một chút, ngươi đi theo ta.”
Nghe xong Công Tôn phát lạnh, trong lúc vô ý nhắc một câu, không nghĩ tới thật sự có một gia hỏa tên này, còn có khuôn mặt như vậy, chẳng khác gì một con cẩu hùng, cùng lão sư đi tới một căn phòng bên cạnh sân thí luyện, hai người ngồi xuống, một hỏi một đáp, chủ yếu là Tư Đại Lâm Cách Lặc thổi phồng những quang vinh mà hắn trải qua, Công Tôn chỉ ngồi gật đầu như gà mổ thóc.
Nghi thức khai học diễn ra, ngàn lời cũng một luật, không cần nói nhiều, xong xuôi mọi sự, giáo trưởng cho mấy lão sư lưu lại, vào lúc này Tư Đại Lâm Cách Lặc mang theo Công Tôn ra khỏi phòng, cùng bọn họ hội họp, mấy lão sư này sẽ khảo cuộc thi cho Công Tôn, học viện này từ năm cấp đến tám cấp, cũng không phải ai cũng đến học được, yêu cầu cực nghiêm, đặc biệt là đối với bình dân, không có thực lực cao là không vào được.
Hoa Thanh Trì nhìn Công Tôn nói: “ Hài tử, không cần khẩn trương, như thế này, tùy tùy tiện tiện biểu diễn vài cái, sau đó đáp mấy vấn đề cho lão sư là được, ta đã dặn qua bọn họ, không có vấn đề.”
Công Tôn vội vàng gật đầu, trong lòng nói thầm ta khẩn trương cái rắm a, năm đó lão tử đi thi hương, thi hội, điện thí tham gia cả ngàn lần, cuộc thi nào không lớn hơn bây giờ gấp bao nhiêu lần a!
Trước tiên cho Công Tôn tuyển, ngươi là muốn học ma pháp hay là học vũ kỹ đấu khí, làm Hoa Thanh Trì muốn rơi kính mắt, Công Tôn tuyển học ma pháp, Hoa Thanh Trì cảm thấy phiền, người này khi đánh với Mạc Sanh Thất không phải là dùng vũ kỹ hay sao, như thế nào hắn còn có thể sử dụng ma pháp? Liền nhìn thấy Công Tôn đi tới sân thí nghiệm, niệm chú ngữ, một đạo quang tiến hình thành rất nhanh, tiếp theo chợt lóe liền bắn tới bia ngắm bên vách tường, oanh một tiếng, đem bia bắn vỡ nát, làm lão sư thí nghiệm đều ngây ngốc ra.
Kỳ thật Công Tôn đã sớm không cần niệm chú, hắn niệm chú, là vì không muốn làm kinh động, sợ bị trường học đem ra nghiên cứu, chỉ là kết quả này, đã đem mọi người chấn trụ, lão sư thí nghiệm ngây ngốc nói: “ Trời ạ, là quang hệ, là quang hệ ma pháp, là quang hệ ma pháp a…” Tiếp theo hét lớn một tiếng, nhìn Công Tôn nói: “ Ngươi không cần tham gia thí nghiệm nữa, chỉ bằng việc ngươi có thể sử dụng quang hệ ma pháp thì ngươi có thể được miễn thi nhập học.”
Nhìn thấy biểu hiện của Công Tôn, các lão sư đều giật mình không nhỏ, trên thế giới bảy hệ ma pháp, địa, hỏa, phong, thủy, quang, ám, không gian, trong đó nhiều nhất chính là bốn hệ nguyên tố ma pháp sư, mặt khác ba hệ còn lại đã ít càng ít, quang hệ chỉ có người tâm linh thuần khiết nhất mới có thể ngẫu nhiên xuất hiện một người, có thể nói là ngàn dặm không một ai, ám hệ ma pháp có thể bồi dưỡng, chỉ cần cùng ma thần ký đính khế ước là có thể sử dụng, nhưng trời sinh ám hệ cũng là cực nhỏ, chẳng qua cùng ma thần ký kết khế ước chẳng khác nào đem linh hồn bán cho ma quỷ, hậu quả không thể thừa nhận, cho nên cũng rất ít, còn không gian hệ cũng từng có ghi lại, nhưng bây giờ thì không còn phát hiện ra ai tinh thông không gian ma pháp.
May mắn Công Tôn làm ra quang tiến, nếu làm ra một hắc ám chi nhận, lại thêm một không gian chi nhận, chỉ sợ thực sự lập tức bị đem đi nghiên cứu. Phải biết rằng, tuy trên đại lục cũng có người có thể sử dụng một, hai hoặc là ba hệ ma pháp, nhưng đều là bốn hệ nguyên tố ma pháp phong, hỏa, thủy, địa cơ bản, còn quang ám cho tới bây giờ không có xuất hiện qua trên một người, huống chi còn có không gian hệ, càng huống chi thằng nhãi này còn có thể dùng luôn bốn hệ nguyên tố, đây là toàn tài, nếu để cho người ta biết, phỏng chừng hắn sẽ biến thành vật phẩm nghiên cứu khoa học vĩ đại.
Những lão sư khác đều vỗ mông ngựa giáo trưởng, lúc này đúng là hắn nhặt được bảo, quang hệ quang minh ma pháp sư, bảo bối a, nếu đánh giặc có được một quang minh pháp sư thêm vào, thì cơ bản xem như là vô địch, hiện tại trong học viện chỉ có một quang hệ lão sư, còn đệ tử quang hệ không có một ai.
Hoa Thanh Trì cũng khoái chí đến lỗ mũi muốn nổ tung, hài tử này nếu được bồi dưỡng, thì đến ngày luận võ đại hội của các quốc gia toàn đại lục, chính học viện của mình tuyệt đối có thể vững vàng lấy được ngôi vị đệ nhất, đến lúc đó, trên mặt hoàng đế bệ hạ có ánh sáng, chính mình cũng nở mặt, thể diện rạng rỡ, còn có được tiểu muội tử xinh đẹp, tất cả đều có, xem ra ngày ngày cầu thần, ông trời đã mở mắt.
Cuối cùng, không cần phải nói, toàn bộ lão sư đều bỏ phiếu thông qua, cho Công Tôn tiến vào ma pháp học viện học tập, hơn nữa còn hoàn toàn miễn phí, cấp ký túc xá tốt nhất, ăn cơm ở phòng ăn của giáo sư, tiến ban cấp cao nhất, do các vị lão sư đặc biệt dạy học, đây là do mọi người toàn lực giành đến. Vốn vị quang minh pháp sư có được một quang minh đệ tử, đó là chuyện nở mặt thế nào a, nhưng toàn bộ lão sư đều muốn nhận lấy hắn, vì thế giáo trưởng tuyên bố, Công Tôn sẽ thành đệ tử của tất cả các lão sư, làm những học sinh biết được tin tức này thiếu chút nữa đòi nghỉ học tập thể, thật sự là người so với người chọc tức chết người, xem ra người này thật sự là làm cho người ta không sống nổi .
Đúng lúc đoàn người đang cao hứng, xuất hiện một tên nháo sự, một đệ tử béo mập nói: “ Các vị lão sư, dựa theo quy định của học viện, chúng ta đề xuất khiêu chiến đối với đồng học vừa tham gia cuộc thi đặc biệt!”
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
QUYỂN 1 : TỪ OA OA TRẢO KHỞI
CHƯƠNG 16: KHÔNG CÓ VÔ SỈ NHẤT, CHỈ CÓ CÀNG VÔ SỈ
NGƯỜI DỊCH : NGỌC TU LA
NGUỒN: TU CHÂN GIỚI
Vừa thấy Công Tôn gọi lớn, lúc này mập mạp có thêm một ý nghĩ, không bước lên đài, một tiểu tử sau lưng hắn liền bước lên, nói: “ Ta đến trước, giáo huấn tên tiện dân này, một mình ta là đủ rồi!” Nói xong đứng ngay đối diện Công Tôn, dựa theo truyền thống trên đại lục, xuất ra pháp trượng, lập tức đưa tới mi tâm, nói: “ Ta gọi là Sử Mật Tư, pháp sư, hỏa hệ trung giai pháp sư! Hướng ngươi khiêu chiến!” Nói xong kiêu ngạo chờ Công Tôn đáp lễ, Công Tôn tuy không hiểu mấy trò này, chẳng qua lễ tiết cơ bản hắn vẫn phải có, ôm quyền chắp tay, nói: “ Công Tôn, hiện tại ngay cả ma pháp học đồ cũng không phải, thân phận, chính là tiện dân trong miệng các ngươi, nô lệ, ta nhận khiêu chiến của ngươi.”
Sử Mật Tư ở đối diện đối với lễ tiết của Công Tôn cảm thấy kỳ quái, nhưng hắn nghĩ đó là lễ tiết của tiện dân, cũng không nghĩ gì khác. Loại tỷ thí đánh nhau này, đều có lão sư làm trọng tài, lúc này là Tư Đại Lâm Cách Lặc làm trọng tài, hắn hét lớn một tiếng bắt đầu, Sử Mật Tư cầm lấy pháp trượng, bắt đầu cao giọng ngâm xướng, chú ngữ của hắn còn chưa niệm xong, Công Tôn đã nhảy lên dùng một quyền đập hắn nằm xuống, không hề hình tượng cưỡi lên trên người hắn, vung quyền đập xuống liên tục, tất cả mọi người đều sửng sốt, trong lòng nói vì sao lại thế này, ma pháp của người ta còn chưa chuẩn bị thì hắn đã ra tay đánh? Không khỏi liền hô to phạm quy!
Tư Đại Lâm Cách Lặc cũng ngây dại, đợi đám đệ tử chung quanh vừa hét lên, vội vàng kéo Công Tôn ra, lúc này nhìn Sử Đại Tư mặt mày lớn hơn ba vòng, mặt sưng đến mức nhìn không ra mắt mũi, tất cả đều ù lên một khối, Công Tôn thấy hắn há mồm tiện dân, ngậm miệng nô lệ, trong lòng cực kỳ không vui, đi lên đập cho một trận, vậy còn có ai kêu nữa không a?
Kéo Công Tôn ra, nhìn thấy Sử Mật Tư nằm trên đất, Tư Đại Lâm Cách Lặc nghiêm túc hỏi: “ Ngươi sao làm thế? Ma pháp người ta còn chưa xong, ngươi sao lại xông lên?”
Công Tôn nhìn tất cả đệ tử đều đang trợn mắt nhìn hắn, lại nhìn vẻ mặt giận dữ của Tư Đại Lâm Cách Lặc, ra vẻ kỳ quái hỏi: “ Không phải ngươi đã kêu bắt đầu hay sao?”
Tư Đại Lâm Cách Lặc nói: “ Ta nói bắt đầu, nhưng dựa theo truyền thống trên đại lục, hai ma pháp sư trong cuộc tỷ thí bình thường, thì phải xuất ra việc tôn trọng đối phương, ma pháp đối phương còn chưa thả ra, thì không cho phép tiến thân chủ động công kích!”
Công Tôn nghe xong cười cười nói: “ Khi nào ta lại nói ta là pháp sư?”
Tư Đại Lâm Cách Lặc vừa nghe, hỏi: “ Ngươi không phải pháp sư hay sao, ngươi không phải thông qua cuộc thi ma pháp sao?”
Công Tôn xòe tay nói: “ Ta thông qua cuộc thi là đúng, như vậy, chứng minh ma pháp sư của ta đâu, là hình dáng gì, ta có thể xem là ma pháp sư cấp bậc gì, hệ gì, lấy ra cho ta nhìn xem!”
Tư Đại Lâm Cách Lặc vừa nghe liền phát ngốc, hắn vừa thông qua cuộc thi, còn chưa thí nghiệm ma lực, làm sao biết được hắn là pháp sư cấp bậc gì, chỉ có điều xem hắn thả ra quang tiến, thì mọi người liền cam chịu hắn là pháp sư.
Há miệng hồi lâu, Tư Đại Lâm Cách Lặc tuyên bố: “ Công Tôn không có chứng thư ma pháp sư, không thể xem như pháp sư, không tính phạm quý! Trận này Công Tôn thắng!”
Bên dưới đài thần tình đám đệ tử kích động, lời vừa rồi của Công Tôn mọi người đều nghe được, mắng to Công Tôn vô sỉ, Công Tôn nhìn thấy đám người loạn oanh oanh bên dưới, hét lớn một tiếng: “ Tất cả câm mồm hết cho ta!”
Người này miệng không lớn, nhưng tiếng không nhỏ, một giọng hét, toàn trường đều nghe thấy, liền thấy Công Tôn nhìn bọn họ, lạnh lùng nói: “ Các ngươi kêu cái gì, vừa rồi không nhìn thấy chúng ta đều ký sinh tử trạng, đánh nhau không ai không dùng tay, cũng không dùng miệng mắng, đây là cuộc đấu sinh tử, không phải tỷ thí bình thường, không có nghe bọn họ nói hay sao, chẳng phân cao thấp thề không bỏ qua, chẳng lẽ còn bảo ta khờ ngốc đứng ở nơi đây chờ hắn đánh sao!”
Lúc này Hoa Thanh Trì đi ra nói: “ Tốt lắm, bởi vì hiện tại Công Tôn còn chưa có chứng minh tư cách pháp sư, không thể xem như pháp sư, không thể lấy chuẩn tắc của pháp sư yêu cầu hắn, tiếp tục đi!” Gặp giáo trưởng đã lên tiếng, bên dưới liền ồn ào, kỳ thật đại bộ phận mọi người chỉ la hét, cái gì sống hay chết bọn họ cũng không quan tâm, chỉ là muốn xem náo nhiệt. Có mấy đệ tử đi lên đem Sử Mật Tư đi xuống, xem tên của hắn đúng là không được, gọi cái gì là “ tử không chết”, lần này tốt lắm, không biết thật sự có chết hay không.
Hai tên đầu lĩnh trong đám đệ tử vừa nhìn thấy cảnh này, trong lòng tức giận, đối với bốn người còn lại ra dấu bằng mắt, ý tứ là các ngươi cũng phải học một chút, thế nào là âm người khác, mấy người kia lĩnh hội ý tứ, một người đeo thanh đại kiếm trên lưng đi ra, đứng đối diện Công Tôn, đem đại kiếm rút ra, cầm kiếm dựng đứng chĩa lên trời, hướng Công Tôn hành lễ kỵ sĩ, nói: “ Bố Lạp Địch, kiếm sĩ, hướng ngươi khiêu chiến!”
Lúc này Công Tôn lời cũng không nói, ngồi xuống trên mặt đất, nghiêng đầu liếc mắt nhìn hắn, gật gật đầu, Tư Đại Lâm Cách Lặc vừa thấy hai người nhìn nhau, nói: “ Chuẩn bị xong chưa? Tốt lắm, bắt đầu!”
Liền nhìn thấy tên này giơ đại kiếm hét to vọt tới trước Công Tôn, lúc này, liền thấy Công Tôn thật vô sỉ một chiêu, nhanh chóng cởi hai chiếc hài, từ trên mặt đất nhảy dựng lên, đem một chiếc hài dùng sức ném tới đầu hắn, hét lớn một tiếng: “ Nhìn bảo!”
Bố Lạp Địch đang hướng Công Tôn trùng đi tới, vừa nghe hắn quát “ nhìn bảo”, hắn không rõ pháp bảo là gì, không khỏi ngây người, lúc này nhìn thấy một vật đen đen đánh tới, khởi lên đại kiếm, vội vàng dùng đại kiếm chém thẳng vào.
Thật sự là thảm a, chiếc hài của Công Tôn bị một kiếm của hắn chém thành hai nửa, nhưng hài vẫn không dừng lại, hướng hắn bay qua, đồng thời, còn có một mùi hôi thối không tiêu tan thổi tới, Bố Lạp Địch vội vàng lắc mình né tránh, hai nửa chiếc hài bá tháp bá tháp hai tiếng, rớt xuống đất, thúi quá a, không biết đã bao lâu Công Tôn không có rửa chân.
Bố Lạp Địch đồng chí xuất thân cao quý, làm sao ngửi qua hương vị này nha, bị thúi đến đầu hôn hoa mắt, một tay bịt mũi, cầm theo đại kiếm lui ra sau trốn, nhưng hắn quên một sự tình phi thường trọng yếu, chiếc giày, dưới tình huống bình thường dĩ nhiên luôn là một đôi, lúc này mới một chiếc, Công Tôn vẫn còn một chiếc a.
Chờ hắn rời khỏi khu ô nhiễm hóa học, mở ra miệng rộng, vừa muốn thở một hơi, lại một “ pháp bảo” đánh tới, Công Tôn cũng thực là chuẩn xác, vừa lúc ném ngay tới miệng hắn, hắn đang giương miệng rộng chuẩn bị hít thở, mùi thúi của chiếc hài tràn vào trong phổi, vũ khí hóa học kia đứng là tương đối lợi hại, Bố Lạp Địch kiếm sĩ ự một tiếng, liền ngã ngửa ra, Công Tôn cũng không khách khí, nhảy lên, vẫn là động tác kia, cưỡi lên người hắn, tóc tai chân mày lông mi giật xuống, hai quyền liên tục đập, đều nói đánh người không đánh mặt, Công Tôn vừa lúc ngược lại, chỉ đánh lên mặt hắn, vài cú đánh đã đánh ra một cái đầu heo.
Nói thì chậm nhưng lúc đó thì nhanh, mọi người còn chưa kịp phản ứng, cuộc chiến đấu đã xong, thân là trọng tài, Tư Đại Lâm Cách Lặc xem tới phát ngốc, trong lòng thầm nói chuyện như vậy mà cũng có a, hai chiếc hài giải quyết một kiếm sĩ thực lực trung giai, thật là lợi hại, hắn chợt sững sờ, Bố Lạp Địch đồng chí đang hôn mê bị Công Tôn đánh tỉnh, sau đó phát ra vài tiếng kêu thảm thiết vang to lại hôn mê, chẳng qua lần này có thể tỉnh lại hay không cũng rất khó nói, Tư Đại Lâm Cách Lặc nghe được tiếng kêu thảm thiết thì cả kinh, lúc này mới nhớ đến, chính mình là trọng tài, vì thế vội vàng tiến lên kéo Công Tôn ra, tuyên bố Công Tốn chiến thắng.
Lần này người bên dưới lại mắng to vô sỉ, ti bỉ, nhưng không ai nói Công Tôn phạm quy, chẳng qua trong lòng đều hạ xuống quyết tâm, về sau tuyệt đối không cùng đứa nhỏ vô sỉ này tỷ thí, bằng không, có thua mất mặt thì không nói, chỉ là ghê tởm cũng phải ghê tởm hết nửa tháng, người này rất không ấn theo lẽ thường ra chiêu, chủ ý gì hắn cũng nghĩ ra được!
Chỉ như vậy, một chút khí lực cũng không cần, Công Tôn dễ dàng thắng hai trận chiến đấu, chẳng qua công chúa Hạ Lạc bên dưới sắc mặt đỏ hồng, trốn ra thật xa, rất dọa người, vốn tưởng rằng Công Tôn sẽ biểu hiện tư thái anh hùng trải qua chiến đấu kịch liệt đạt được thắng lợi, không nghĩ tới hắn lại dùng loại phương pháp này, đặc biệt là cách thứ hai, thật sự là, thật sự là….làm nàng vừa tức vừa vui, chẳng qua ánh mắt mọi người nhìn nàng thật cổ quái, tất cả đều trốn xa xa, còn có người trộm nhìn chân của nàng, không biết là có ý tứ gì.
Lúc này hai đầu lĩnh kia ngồi không yên, thật quá mất mặt, hai hảo thủ như vậy đều bị tấu đến mẫu thân là ai cũng không biết, mang đi về nhà khẳng định lão cha bọn chúng cũng hoài nghi hai vị này có phải là do lão bà mình ngoại tình sinh ra, mà ngoại tình chính là với thú tộc Trư( đầu heo) nhân mà sinh ra hai quái vật này. Vì thế, hai tên liếc mắt nhìn nhau, cùng kêu lên: “ Ba người các ngươi cùng tiến lên!”
Công Tôn đã sớm chú ý hai vị này, biết những người kia đều là thủ hạ của hai người kia, những chủ ý xấu xa đều do bọn họ xuất tới, chẳng qua hiện tại không thời gian quản bọn họ, trước tiên cho bọn họ đắc ý một trận đi, có thời gian phải đi tu lý tu lý một chút, hắn hướng hai người tà tà cười, dọa hai người lông tóc dựng đứng, chẳng qua bật người tỉnh táo lại, ác hung hăng trừng mắt trở về.
Ba nan huynh nan đệ vừa thấy, được, cùng lên, không may tất cả cùng không may, ngao ngao kêu to cùng nhào lên, Công Tôn vừa thấy hét lớn một tiếng: “ Đứng lại!” Ba người vừa nghe, vội vàng dừng lại thân hình, kêu lên: “ Gì chứ?”
Công Tôn nói: “ Các vị, thừa dịp cháy nhà đi cướp bóc a, không thấy ta đi chân trần sao?” Nói đến mặt ba người đều đỏ hồng, dù sao, bọn họ không có khả năng làm được mặt dày thái sơn sụp trước mắt như Công Tôn a.
Rất nhanh, Tư Đại Lâm Cách Lặc tìm cho Công Tôn một đôi hài, Công Tôn mang vào, chậc chậc nói: “ Tốt lắm, cảm ơn lão sư, có thể bắt đầu.”
Tư Đại Lâm Cách Lặc hỏi hắn: “ Ba người, ngươi được không? Không được, ta có thể căn cứ quy tắc phán định bọn họ tách ra.”
Công Tôn khoác tay áo, nói: “ Không cần phiền toái như vậy, chỉ mấy bao cỏ này đến bao nhiêu ta đánh bao nhiêu!”
Ba người đối diện vừa nghe, tức khí, đây rõ ràng là đầu bóng lưỡng đi mắng hòa thượng!
Tư Đại Lâm Cách Lặc hỏi một tiếng: “ Đều chuẩn bị xong chưa? …Tốt lắm, bắt đầu!”
Ba người hét một tiếng, cùng phóng tới Công Tôn, lúc này Công Tôn lại hô to một tiếng: “ Từ từ!”
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
QUYỂN 1 : TỪ OA OA TRẢO KHỞI
CHƯƠNG 17 : CỰC PHẨM TRONG CỰC PHẨM, RÁC RƯỞI TRONG RÁC RƯỞI
NGƯỜI DỊCH : NGỌC TU LA
NGUỒN: TU CHÂN GIỚI
Ba người đang xông tới đột nhiên nghe Công Tôn kêu to một tiếng, đều ngừng lại, trong lòng thầm nói lại có chuyện gì đây a, tất cả đều trợn mắt nhìn hắn, Công Tôn nói: “ Ba người các ngươi còn chưa tự báo ra tên tuổi đó, thật sự là không có lễ phép, không biết người lớn nhà các ngươi làm sao dạy dỗ các ngươi!”
Ba người xanh mặt, nhìn Công Tôn, hai người giơ đại kiếm trong tay, làm một kỵ sĩ lễ, tức giận hừ hừ nói: “ Kiếm sĩ Các Nhân An, La Bá Đặc, pháp sư Phí Chu hướng ngươi khiêu chiến!”
Công Tôn gật gật đầu, hung hăng phun ra hai ngụm nước bọt trong lòng bàn tay, dùng sức tha tha, sau đó, dùng đầu ngón tay ngoáy ngoáy mũi, ngoáy ra một cục *** mũi, dùng lại hỉ hỉ mũi, dùng tay lau nước mũi chảy xuống, nói: “ Được, ta nhận sự khiêu chiến của các ngươi! Đến đây đi!”
Lúc này, liền thấy ba người đối diện sắc mặt xanh lét, hai kiếm sĩ nhìn thấy Công Tôn thì lui ra phía sau, mà Phí Chu đồng học thân là pháp sư bình thường càng yêu sạch sẽ, xem mấy động tác này của Công Tôn, tóc gáy trên đầu dựng đứng, Công Tôn nhìn thấy ba người không xông lên, nói: “ Làm sao vậy, không lên a, ta lên!” Nói xong dưới chân liền động, hướng ba người vọt qua, hai kiếm sĩ cố nén sự ghê tởm, hung hăng đem thanh kiếm hướng Công Tôn bổ tới, không biết hắn làm sao lại chợt lóe, thân mình xuyên qua giữa hai người.
Hắn đi tới trước mặt Phí Chu, lúc này Phí Chu đang dùng ánh mắt khó tin nhìn hắn, Phí Chu rành mạch nhìn thấy rõ Công Tôn giống như một con cá lách vào giữa hai thanh đại kiếm xuyên đi qua, đây là vì sao? Không chờ hắn hiểu được, Công Tôn đi tới dùng cục *** mũi còn dính trên tay nhẹ nhàng vuốt lên mặt Phí Chu hai cái, Phí Chu liền cảm giác trên mặt mình truyền đến cảm giác dinh dính, tiếp theo chợt nghe thanh âm cực thấp của Công Tôn: “ *** mũi của ta dính hay không dính a?”
Lúc này, hai mắt Phí Chu xanh lét, rốt cục nhịn không được, dùng sức lấy tay áo lau mặt, vừa lật tay áo, oa một ngụm liền nhổ ra, mùi vị kia thật khó ngửi a, lúc này hai kiếm sĩ vừa thấy chém hụt, Công Tôn đã chạy đến phía sau bọn họ, vội vàng trở lại, vừa lúc nhìn thấy Công Tôn vỗ lên mặt Phí Chu hai cái, sau đó nhìn thấy tên mập mạp đang oa oa ói ra, mùi vị chua thối bốc lên mũi, thiếu chút nữa là bật ngửa té xỉu.
Lúc này, chợt nghe Công Tôn kêu to một tiếng: “ Ta đến đây!” Xòe hai cánh tay, giống như muốn tìm người ôm, hướng hai kiếm sĩ chạy tới, dọa cho hai người biến sắc, kêu thảm thiết một tiếng, xoay đầu bỏ chạy, Công Tôn ở phía sau đuổi sát không buông, hai kiếm sĩ bay nhanh trốn vào bên trong đám người, Công Tôn cũng theo đi tới.
Tình huống bên trên tất cả mọi người đều nhìn thấy, lập tức tóc tai dựng đứng, miệng phát ói, vừa nhìn thấy Phí Chu ói như điên, cả đám mặt mày xanh mét, lúc này Công Tôn lại đuổi theo hai kiếm sĩ đi tới, hai kiếm sĩ chui vào trong đám người, Công Tôn vài bước liền đuổi tới, vừa thấy hắn xoa xoa hai tay, chạy tới, dọa đến mọi người hét thảm một tiếng, tất cả đều hướng ra ngoài chạy tán loạn, sợ bị hắn sờ trúng dù chỉ một cái.
Lập tức, liền hoàn toàn rối loạn, phía trước đẩy phía sau, mặt phải đẩy mặt trái, có không ít người té xuống đất, sau đó liền bị những chiếc hài dẫm lên người mình chạy qua, lúc này Công Tôn đã tính xong mấy chuyện xấu, hắn đã sớm canh chừng hai tiểu tử đầu lĩnh kia, tinh thần lực phóng ra, lập tức cuốn lấy chân hai người, hai vị này không gượng kịp, cô đông một tiếng liền té ngã trên đất, sau đó kêu thảm thiết bị n bàn chân dẫm nát trên người.
Tinh thần lực khóa lại hai kiếm sĩ kia, đồng thời, ở chung quanh bọn họ tạo ra một bức tường lực lượng, làm cho bọn họ chỉ có thể chạy trong phạm vi ước định sẵn của Công Tôn, như vậy, Công Tôn có thể khống chế, đuổi theo hai người kia chen vào trong đám người, kết quả, một đám người chỉ biết chạy từ bên này qua bên kia, trong chốc lát lại từ bên kia chạy về bên này, qua lại nhiễu không biết bao nhiêu vòng.
Hai gia hỏa bị Công Tôn khống chế rõ ràng đã bị đạp trên mặt đất không thể động đậy, lúc này, lại được Công Tôn đặc biệt chiếu cố, mọi người cứ đạp đi đạp lại trên người bọn họ, đạp được vài vòng, lúc ấy hai tên gia hỏa đã chết ngất, Công Tôn vừa thấy, ai yêu, rất thảm, đều bị đạp đến không còn hình dáng, xem kế không sai biệt lắm, nếu không sẽ xảy ra mạng người, vì thế, đem tinh thần lực thu hồi lại, phóng mọi người đào tẩu, đương nhiên, lặng lẽ dùng một cỗ tinh thần lực đem hai kiếm sĩ kia té ngã trên mặt đất, làm mọi người đạp chạy trên người bọn họ túa ra ngoài.
Nhóm đệ tử đều bỏ chạy ra khỏi sân thí luyện, bên trong sân chỉ còn lại một đám lão sư cùng những đệ tử không may mắn ngã dưới đất kêu thảm thiết, đương nhiên, còn có Phí Chu ở trên đài không ngừng ói mửa ra tới mật xanh mật vàng, từ đó về sau, Phí Chu đồng học liền chạy ra một tật xấu, vừa nhìn thấy Công Tôn thì nhanh chân bỏ chạy, buồn cười nhất là hắn mang theo pháp sư đoàn xuất chiến, vừa lúc gặp phải Công Tôn, một cái ma pháp cũng không phóng, đã kêu thảm thiết một tiếng xoay người mang đội ngũ đào tẩu.
Tất cả các lão sư trong sân đều ngây ngốc ngồi đó ngẩn người, đầu óc đều không đủ dùng, lúc này giáo trưởng Hoa Thanh Trì nhìn thấy Công Tôn cười hì hì hướng hắn đi tới, thể năng của lão nhân thật rất được, thét lên một tiếng, cấp tốc nhảy lên bỏ chạy, ở giữa không trung còn kịp nghĩ, ta biết bay lượn thuật lúc nào vậy? Kết quả kêu thảm thiết từ trên không trung rơi xuống, vừa rơi xuống mặt đất, mắt lóe đom đóm, trong lúc đang hôn mê mờ mịt, liền cảm giác có một người đang kéo mình đi lên.
Lấy tay vỗ mông, nói: “ Ai yêu, ai yêu, mông của ta a!” Người dìu hắn lên dùng một tay nắm tay hắn, giúp hắn ở trên mặt đất hoạt động hoạt động, giáo trưởng nói: “ Cảm ơn, cảm ơn!”
Chợt nghe một thanh âm nói: “ Không cần khách khí.” Thanh âm thực thanh thúy, là thanh âm của một đứa nhỏ, không khỏi cúi đầu nhìn xuống, cũng không phải người ngoài, chính là Công Tôn đồng học.
Giáo trưởng hai mắt trợn tròn, thét dài một tiếng, cắm đầu bỏ chạy, Công Tôn vốn níu chặt một chút, đem áo bào trên người giáo trưởng “ xoẹt” một tiếng xé rách, hoàn hảo, bên trong giáo trưởng còn mặc một cái khố, liền nhìn thấy thân hình gầy còm của giáo trưởng chạy nhanh đi rồi, tình huống hôm nay có chút rối loạn, giáo trưởng gần như trần truồng bỏ chạy như vậy thế nhưng cũng không bị ai chú ý.
Cầm áo giáo trưởng, Công Tôn quay đầu lại, ai nhìn thấy hắn thì người đó liền chạy, cuối cùng, rốt cục, hắn nhìn thấy cứu tinh, Hạ Lạc công chúa đang tránh ở một góc lén lút định chạy ra ngoài, hắn thả người nhảy tới, gọi: “ Ha ha, ta thấy ngươi!” Liền nhìn thấy công chúa đột nhiên xoay người lại, phát ra một tiếng thét lớn, dọa đến Công Tôn phải bịt lỗ tai, lui ra phía sau vài bước.
Đúng là hoàng gia bảo tiêu, tố chất đúng là cao, công chúa vừa thét lên một tiếng, liền nhìn thấy hai đạo thân ảnh hiện lên, hai bảo tiêu xuất hiện ngay bên người công chúa, một trước một sau, đem công chúa hộ ở bên trong, trong tay cầm nỗ tiến, khẩn trương tìm tòi mọi nơi, nhìn thấy cảnh này Công Tôn cũng hoảng sợ, không nghĩ tới hai nữ bảo tiêu lại có thân thủ tốt như thế, nhìn thấy hình dáng khẩn trương của hai nàng, hắn nhịn không được nói: “ Không cần khẩn trương, không có thích khách, công chúa điện hạ của các ngươi là đang thét lên với ta đó.”
Hai bảo tiêu thở dài một hơi nhẹ nhõm, thu hồi trạng thái đề phòng, tò mò nhìn hai người, lúc này chợt nghe công chúa điện hạ cấp tốc nói: “ Hai người các ngươi, lập tức mang hắn tới phòng tắm rửa gần nhất, cho người tắm cho hắn một trăm lần! Không, một ngàn lần! Không! Một vạn lần!” Hai bảo tiêu thật trung thực chấp hành mệnh lệnh của công chúa, lôi kéo Công Tôn đang thảm hào lướt nhanh đi.
Thông tri mới nhất của Ma Võ học viện:
Tất cả học viện đệ tử, mỗi ngày ít nhất phải tắm một lần, hai ngày ít nhất đổi hài một lần, phải bảo trì vệ sinh thân thể, không được có thói quen:
Một, lấy tay ngoáy *** mũi….
Hai,…..
Ba,….
Ma võ học viện, giáo trưởng Hoa Thanh Trì, x năm x tháng, x ngày.
Gần đây ai đi ngang Ma Võ học viện, liền nhìn thấy ngay cửa học viện dán một thông báo kỳ quái như vậy, vì thế trong học viện dù là đệ tử, lão sư, tóm lại trên mặt mũi đều thật sạch sẽ, có lão sư đi ra ngoài lịch lãm trở về rất kỳ quái, giữ chặt một đệ tử hỏi: “ Ngươi nói cho ta, vì sao lại có một thông báo kỳ quái như vậy? Còn có, sao các ngươi đều có hình dáng này? Rốt cục đã xảy ra sự tình gì?”
Kết quả, liền thấy vị đệ tử này đột nhiên phát cuồng, không chút mặt mũi đem vị lão sư vừa hỏi kia đánh một trận, một lão sư đi ngang kéo hắn ra, quát: “ Không nên thân, sao có thể đánh lão sư chứ!”
Đệ tử kia chảy nước mắt nói: “ Hắn hỏi ta vì sao phải dán thông báo này, còn hỏi đã xảy ra chuyện gì…ô ô ô.”
Sau đó, liền nhìn thấy lão sư đi qua đường kia nắm tay hạ xuống trên người lão sư hỏi chuyện, miệng mắng: “ Tmd, dám gợi lại kí ức thống khổ nhất của cuộc đời ta, ta đánh chết ngươi!”
Trải qua ngàn nan vạn hiểm, rốt cục Công Tôn trở thành một gã đệ tử của Ma Võ học viện, học viện đối với hắn đặc biệt ưu đãi, “ đặc ý” an bài cho hắn một nơi ở riêng, có cả hồ tắm bằng nước ấm suốt hai mươi bốn giờ, “ đặc ý” phái hai vị công nhân thanh khiết chiếu cố cuộc sống của hắn, “ đặc ý” vì hắn đặt may quần áo giày vớ suốt cả năm học, hơn nữa, mỗi loại cam đoan không dưới một ngàn bộ, trong trường học còn đặc biệt đặc phê kinh phí riêng cho Công Tôn.
Hiện tại, bên trong học viện ngươi có thể không biết giáo trưởng là ai, thậm chí, ngươi có thể không biết hoàng đế là ai, nhưng nếu ngươi không biết Công Tôn là ai, như vậy coi như ngươi sống uổng, ở trong học viện, Công Tôn đồng học có một danh hiệu rất vang, hắn được nhiều người thực thân thiết xưng là: cực phẩm trong cực phẩm, rác rưởi trong rác rưởi!
Vốn, trường học không muốn tiêu phí như vậy, nhưng sau khi đem Công Tôn an bài đến ký túc xa nam sinh, thì bị đám đệ tử mãnh liệt phản đối, nhóm đệ tử phái ra đại biểu, tỏ vẻ, Công Tôn đồng học là quang minh pháp sư hiếm có trên đại lục hiện tại, nên phải “ đặc biệt” “ chiếu cố”, nếu kinh tế học viện có vấn đề, các học sinh nguyện ý vì Công Tôn đồng học kiến tạo một gian phòng ở riêng biệt, thực nguyện ý gánh vác hết thảy tiêu phí cho Công Tôn, thẳng đến khi Công Tôn đồng học tốt nghiệp mới thôi, nếu học viện nhất định cho Công Tôn ở lại trong ký túc xá, thì bọn họ mãnh liệt yêu cầu nghỉ học.
Đem Công Tôn an bài tới phòng ở của các lão sư, lập tức cũng xảy ra sự tình y hệt, đặc biệt là Tư Đại Lâm Cách Lặc lão sư lập trường vô cùng kiên định, tỏ vẻ, Công Tôn đồng học là mầm non ưu tú, tuyệt đối không thể chịu ủy khuất trong học viện chúng ta, “ đặc biệt” là trong cuộc sống, chúng ta phải thật sự cố gắng giúp đỡ đến một trăm hai mươi vạn phần sức lực.
Đương nhiên, ngay từ đầu, cũng có lão sư tỏ vẻ không tiếp thu cho Công Tôn đồng học “ vĩ đại” nhập học, kết quả, ngày hôm sau vị lão sư này liền khóc nói với giáo trưởng: “ Ta có tội a, ta đáng chết a, ta không phải người a, ta mãnh liệt yêu cầu trường học phải tiếp thu Công Tôn đồng học vào trường, một vị đệ tử vĩ đại…”
Rốt cục, đã bị vạn ngàn người chú ý “ chăm sóc”, Công Tôn đồng học đã tiến vào phòng ở riêng biệt tiện nghi, khi lão sư cùng các học sinh, đặc biệt là nam sinh lẫn nam lão sư biết được tin tức này, tất cả đều hàm chứa lệ nóng chạy ra phòng học, đi lên sân thể dục, khua chiêng gõ trống lớn tiếng hảm: “ Giải phóng!”
Một ngày, Công Tôn vừa mới tan lớp, liền gặp Hạ Lạc chạy tới nói: “ Ba ba ta muốn gặp ngươi.”
Công Tôn sửng sốt một chút, nói: “ Ngươi ba ba không phải là hoàng đế hay sao chứ? Hoàng đế gặp ta làm gì a?”
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
QUYỂN 1 : TỪ OA OA TRẢO KHỞI
CHƯƠNG 18 : CHÉM GIẾT
NGƯỜI DỊCH : NGỌC TU LA
NGUỒN: TU CHÂN GIỚI
Hoàng cung, từng nhìn thấy ở xa xa, cho tới bây giờ không có đi vào, xa xa đã trông thấy hoàng thành cao lớn, địa phương hoàng đế bệ hạ cư ngụ tự nhiên là hoa lệ phi thường, xa xa có thể nhìn thấy đỉnh tròn của cung điện, cửa lớn như nửa hồ nước, tràn ngập phong vị dị quốc, trước cửa có vũ quân sĩ tay cầm đại thương đứng thẳng, toàn thân khôi giáp, chỉ có hai ánh mắt lộ ra bên ngoài, giống như tượng điêu khắc bằng gỗ, vẫn không nhúc nhích, trước cửa là bậc thang cao lớn, cũng không có bao nhiêu bậc, chẳng qua khẳng định là không phải số chín, giống như hoàng đế trong này cũng không có hứng thú đối với những việc đó.
Theo Hạ Lạc tiến hoàng cung, xuống xe ngựa, Công Tôn nhìn kỹ mọi nơi, muốn nhìn xem trong này có thái giám hay không, tìm nửa ngày, ân, mỹ nữ thì nhiều, thái giám không có, “ nghĩ thầm”, trong này khác với hoàng đế bệ hạ ở chỗ mình nha, đi tới trước, phía trước là một loại phòng lớn, quân binh đứng thành một hàng, ngăn trở đường đi, xem ra là nơi mấu chốt, đi qua một hành lang, lại đi về phía trước, chính là đại điện hình tròn nhìn thấy từ bên ngoài.
Đến ngay cửa đại điện, một lão nhân có bộ dáng như quản gia đứng ở ngay bậc thang, nhìn thấy hai người đi tới, đón tới hai bước, thi lễ với Hạ Lạc, nói: “ Công chúa điện hạ, bệ hạ nói trước tiên ngài mang theo khách quý đến bên cạnh thiên điện đợi một chút, hai thừa tướng đang nghị sự cùng bệ hạ.” Hạ Lạc gật đầu, mang theo Công Tôn tiến vào bên hông thiên điện.
Thiên điện cùng đại điện tương thông, xem hình dáng là nơi chúng đại thần chờ gặp hoàng đế, tiến vào trong điện, Công Tôn tùy tiện tìm cái ghế dựa ngồi xuống, Hạ Lạc trừng mắt nhìn hắn, nói: “ Đợi chốc lát nhìn thấy ba ba ta ngươi không được làm cho ta mất mặt đó!”
Công Tôn nhìn nàng cười cười, biết nàng lo lắng điều gì, lần trước mới làm trò kia, trí nhớ của công chúa điện hạ vẫn còn như mới, nếu ở ngay trước mặt hoàng đế chơi trò đó, phỏng chừng Công Tôn sẽ tiêu đời.
Ngồi nơi đây không có việc gì làm, trang trí trong phòng đã xem qua mấy lần, hoàng đế bệ hạ đang bận việc gì đây, nghĩ, không khỏi phóng xuất tinh thần lực ra ngoài, hướng đại điện tìm kiếm, trước khi tiến vào, có một tầng bình chướng thật dày cản hắn một chút, tinh thần lực phóng tới, rất nhẹ nhàng xuyên qua, hắn không biết, đó chính là phòng hộ ma pháp của hoàng cung chánh điện, tên là Thiên Thần Chúc Phúc, có tầng phòng hộ này, thanh âm bên trong sẽ không bị truyền ra, có tác dụng giữ bí mật, ở trong đại điện không thể sử dụng ma pháp, chính là bởi vì tầng phòng hộ này.
Có thể phòng trụ ma pháp dò xét, nhưng lại không phòng được năng lượng kỳ quái của tinh thần lực, tinh thần lực tiến vào đại điện, ở trong đầu Công Tôn, hết thảy trong đại điện đều rành mạch xuất hiện bên trong óc hắn, tình huống bên trong đại điện hoàn toàn khác hẳn trong sự tưởng tượng của hắn.
Trong ấn tượng của hắn, loại địa phương này, đều là hoàng đế bệ hạ cao cao tại thượng, chúng đại thần phân ban đứng bên dưới, có việc thì bước ra tấu trình, nhưng ở đây lại không giống, loạn oanh oanh một mảnh, làm cho người ta có cảm giác giống y hệt một cái chợ, hoàng đế bị nhóm đại thần vây quanh ở giữa, cùng các vị đại thần ngồi loại ghế giống nhau, chúng đại thần đối với hoàng đế bệ hạ cũng không chút tôn trọng, lúc này đang có hai đại thần hướng hoàng đế bệ hạ nói gì đó, hoàng đế bệ hạ chau mày nghe, đám đại thần khác giống như không nghe thấy, đối với loại tình huống này làm như không nghe thấy không hỏi tới, đều đang lặng lẽ thương lượng chuyện khác.
Công Tôn vừa nghe liền hiểu được, sự tình này có quan hệ tới hắn, chủ nhân đang hướng hoàng đế cuồng phún một tràng chính là lão cha của Phí Chu, tên là Phí Trọng, lúc này hắn đang mắng Công Tôn, nói tiện dân này thế nhưng dám động thủ cùng quý tộc, nên giết cảnh cáo, minh bạch sự bất mãn đối với hành vi bao che của hoàng đế, nói xong, ánh mắt vãng phía sau nhìn nhìn, Công Tôn thấy phương hướng hắn nhìn lén, có hai tên không âm không dương đang ngồi, xem địa vị không thấp, xem bộ dạng giống như có liên quan tới hai gia hỏa bị Công Tôn làm té ngã bị người dẫm đạp trong trường học, xem ra là trưởng bối của bọn họ, không phải cha con cũng có quan hệ thân nhân, trong lòng Công Tôn có chút vui vẻ, trong lòng cảm thấy đôi cha con Phí Chu thật có ý tứ, đứa con làm bia cho người ta, lão cha cũng đi làm bia cho người ta luôn.
Tên “ phì thũng” nói xong, gặp hai vị chủ tử không có chỉ lệnh gì, liền tức khí ngồi xuống, lúc này, giáo trưởng Hoa Thanh Trì của trường học ma pháp đứng lên, vừa rồi Công Tôn không chú ý, không nghĩ tới hắn cũng ở trong này, lão nhân đối với Công Tôn thật không tệ, trước tiên là khoa trương khả năng của Công Tôn, nói hắn là quang minh pháp sư rất hiếm có, còn nói rõ sự việc trải qua, đem hết trách nhiệm đẩy lên trên người đối phương.
Hoàng đế bệ hạ nghe xong lời của Hoa Thanh Trì, trong lòng đồng ý, nói: “ Phải a, đứa nhỏ này là một nhân tài, đều là bởi vì từ nhỏ cha mẹ đều qua đời, không người giáo dục mới có thể làm việc cuồng vọng một chút, chẳng qua đúng là một nhân tài a, ta xem, sự tình này song phương đều có lỗi, mỗi bên nhường một bước, để Công Tôn trịnh trọng bồi lễ giải thích với con trai của Phí tài chánh quan đi.”
Nghe xong, Công Tôn cảm động, chẳng qua trong lòng đối với cách làm của Hoa Thanh Trì thực không tán thành, hắn khoa trương như vậy, hoàng đế bệ hạ trong lòng vui mừng, nhưng hắn khoa trương mình trên trời không có, dưới đất vô song, chỉ sợ đối phương càng không chịu buông tha cho mình, đây không phải là làm đảo loạn thêm thôi.
Quả nhiên, hắn vừa nói xong, liền nhìn thấy hai chủ nhân không âm không dương có một người đứng lên, nói: “ Bệ hạ, thần không cho là như vậy, tuy đại pháp sư khen ngợi hắn đến thiên hoa loạn trụy, nhưng dù sao chỉ là lời nói một bên, nghe đệ tử trong học viện giảng thuật, đó là một điêu dân vô lý, vô sỉ, cực kỳ khảng bẩn ghê tởm, người như thế, làm sao có thể xuất hiện ở Ngạo Lai quốc chúng ta, ta cho rằng, phải đem hắn xử tử mới tốt.”
Xem ra người này giống như rất có quyền thế, lời của hắn vừa nói xong, các vị đại thần trong đại điện liền loạn oanh oanh tỏ vẻ đồng ý, cả đám người bĩu môi mà ngồi, hoàng đế bệ hạ nhìn thấy mọi người đều có ý tứ như vậy, xanh mặt không nói, Công Tôn có thể cảm giác được trái tim hắn đang bùm bùm nhảy mạnh, xem ra tức giận muốn nổi điên.
Cuối cùng, hoàng đế bệ hạ nói: “ Hay là đưa hắn đến đây trước rồi hãy nói sau.” Nói xong không đợi chúng đại thần phản ứng, ngẩng đầu ra dấu, lão nhân có bộ dáng giống quản gia liền bật người đi ra ngoài gọi người, hai chủ nhân có gương mặt không âm không dương trong mắt loang loáng một tia âm độc sáng rọi.
Đem tinh thần lực thu hồi lại, Công Tôn biết lão quản gia kia sắp tới, từ trên ghế đứng dậy, nhìn Hạ Lạc nói: “ Đi thôi.”
Hạ Lạc hỏi: “ Làm sao đi a, ba ba ta còn muốn gặp ngươi đó.” Đang lúc này, tổng quản đi đến, hành lễ với Hạ Lạc, nói: “ Điện hạ, bệ hạ truyền hoán.”
Hạ Lạc vẻ mặt giật mình nhìn Công Tôn, không biết hắn làm sao biết trước.
Theo tổng quản tiến vào đại điện, chính mắt nhìn thấy các vị đại thần trong phòng, còn có hoàng đế bệ hạ ngồi ngay trung gian, liền thấy hoàng đế bệ hạ đại khái khoảng chừng sáu mươi tuổi, vẻ mặt già lão, chẳng qua ánh mắt rất có thần, thấy Hạ Lạc cùng Công Tôn tiến đến, trên mặt lộ ra nụ cười, Công Tôn hiểu được, đó là đối Hạ Lạc, cũng không phải đối hắn.
Trừ hoàng đế bệ hạ, tất cả đại thần còn lại đều dùng ánh mắt khinh thường nhìn Công Tôn, chỉ có Hoa Thanh Trì, vẻ mặt vội vàng, muốn nói gì đó với hắn, Công Tôn nhìn hắn cười cười, nháy mắt với hắn, không biết hắn có hiểu được hay không, lúc này cũng không có thời gian giải thích với hắn.
Tiến đại điện, Hạ Lạc liền kêu một tiếng: “ Ba ba!” Liền bổ nhào vào trong lòng ngực hoàng đế, nụ cười trên mặt hoàng đế càng tăng lên, ôm Hạ Lạc, âu yếm vỗ đầu nàng, Hạ Lạc chỉ vào Công Tôn nói: “ Hắn chính là Công Tôn.”
Công Tôn đi vào đại điện, thực trấn tĩnh nhìn hoàng đế, hoàng đế cũng dùng ánh mắt đánh giá Công Tôn.
Hoàng đế gặp qua vô số người, liếc mắt liền nhìn ra, đứa nhỏ này tuyệt đối không đơn giản, không cần nói gì khác, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của nhiều vương công quý tộc, mặt không đổi sắc tâm không nhảy, như có dũng khí nhập vào nơi không người, cũng không phải là một đứa nhỏ có được, không khỏi tăng thêm vài phần hảo cảm với Công Tôn.
Đi đến trước mặt hoàng đế bệ hạ, nhìn hoàng đế cười cười, dùng cách bắt tay của phương Tây, đưa ra hướng hoàng đế, nói: “ Công Tôn, đồng học kiêm nô lệ của Hạ Lạc, xin hỏi như thế nào xưng hô?”
Hắn vừa dứt lời, liền gặp một đại thần nhảy dựng lên quát: “ Tiện dân lớn mật, gặp bệ hạ còn dám vô lý, người đâu, lôi hắn ra ngoài loạn côn đánh chết.”
Công Tôn thực cũng không thèm lý hắn, cũng không quay đầu lại, hắn chỉ muốn nhìn xem võ sĩ bên ngoài nghe hoàng đế hay nghe đại thần này, thực bất hạnh a, hai võ sĩ bên ngoài xông tiến đến, đi lên định động thủ với Công Tôn, Công Tôn xoay người lại, thân hình lách ngang, né tránh người xông tới, một tay đưa ra, chụp đại kiếm bên hông hắn, chém ngược lên, phốc! Một kiếm này đem võ sĩ chém thành hai nửa, võ sĩ còn lại kinh hãi, đưa tay muốn rút đại kiếm bên hông, Công Tôn làm sao cho hắn thời gian, hoành một kiếm liền chém ngang eo hắn, võ sĩ kêu thảm thiết một tiếng, bị chém đứt thành hai phần.
Võ sĩ nhất thời chưa chết được cất tiếng kêu thảm thiết, trên mặt đất dùng hai tay cào loạn, máu tươi tuôn ồ ạt chung quanh, nội tạng trong bụng tuôn ra, kéo dài trên mặt đất, máu chảy đến dưới chân một đại thần, liền thấy vị lão huynh này hai mắt trợn ngược, trực tiếp dọa chết ngay tại chỗ. Đối với cách làm của Công Tôn, trong lòng hoàng đế chẳng những không tức giận, còn âm thầm vui mừng, chính mình làm hoàng đế thật uất ức a, nếu không phải bên ngoài có Mạc Sanh Thất tay cầm trọng binh duy trì cho mình, chỉ sợ hắn đã sớm bị đuổi xuống ngai vàng.
Lập tức, toàn bộ những người trong đại điện bị dọa chết, công chúa Hạ Lạc thét lên một tiếng, chúi đầu vào lòng hoàng đế, không dám nhìn xem, hai chủ nhân có gương mặt không âm không dương lại là vẻ mặt kinh hãi, đứa nhỏ này thật là đáng sợ, chẳng những trong tay có công phu cao, đồng thời còn tâm độc tay ác, một kiếm giết hai người, lại ở ngay địa phương cực kỳ trang nghiêm, điều này đòi hỏi bao nhiêu phách lực, lúc này, hai người liếc mắt nhìn nhau, không khỏi vì chính mình tạo ra một cường địch như vậy mà trong lòng âm thầm phát khổ. Công Tôn đem đại kiếm trong tay ném đi, xoay người đưa tay với hoàng đế, nói: “ Công Tôn, đồng học kiêm nô lệ của Hạ Lạc, ngài như thế nào xưng hô.”
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba