Ghi chú đến thành viên
Go Back   4vn.eu > Truyện dịch - 4vn.eu >

Tàng Thư Lâu

> Truyện Sáng Tác > Truyện Tạm Dừng
Gởi Ðề Tài Mới Trả lời
 
Ðiều Chỉnh
  #1  
Old 11-08-2012, 04:26 PM
Thương Tâm Hoa's Avatar
Thương Tâm Hoa Thương Tâm Hoa is offline
Tiếp Nhập Ma Đạo
 
Tham gia: Aug 2009
Bài gởi: 313
Thời gian online: 4 ngày 2 giờ 21 phút
Xu: 0
Thanks: 1,747
Thanked 446 Times in 69 Posts
X-world ( Thế Giới Của Những Giấc Mơ)

“Nếu như được làm lại, ta sẽ tìm cách sửa chữa lỗi lầm nào?

Sẽ lựa chọn xoá đi nỗi đau nào, sự ân hận, niềm hối tiếc nào?

Liệu ta có dám mang lại một ý nghĩa mới cho sự tồn tại của mình không?

- Guillame Musso “

Linh giật mình thức giấc, có tiếng động gì đó bên ngoài cửa phòng đã khiến cô không thể nào ngủ được. Một thứ âm thanh phát ra từ sự va đập của những vật gì đó vào nhau, nó đang vang vọng khắp căn phòng.

Linh uể oải ngồi dậy, nhìn thoáng lên chiếc đồng hồ treo tường. Lúc này, đã là ba giờ sáng.

Linh vội lấy một chiếc áo khoát mỏng trên giá để mặc vào,cô cảm thấy dường như đêm nay hơi lạnh. Ánh đèn từ ngoài hắt vào trong phòng, những cái bóng in hằn trên tường đang lay động.Trong lòng cô cảm thấy sợ. Linh tự nhủ chỉ là do bản thân tưởng tượng lung tung thôi. Nhưng cô vẫn sợ, cô đảo mắt nhìn xung quanh tìm xem có gì có thể cầm để tự vệ được không!

Cô nhìn thấy cây kéo dài đang để trên bàn sách, không chần chừ, cô cầm vội nó lên, tựa như người sắp chết đuối vớ được chiếc phao cứu sinh.Linh cầm chắc cây kéo trong tay, theo quán tính, cô đi về phía cửa ban công. Và chầm chậm mở cửa ra ngoài. Nhưng chẳng có gì ngoài đêm.

Đêm u buồn đang trút tiếng thở dài.

Con phố không bóng người qua, những ngọn đèn đường hiu hắt tỏa ra thứ ánh sáng nhợt nhạt như nắng mùa thu,làm úa vàng cả đường khuya.

Như xa như gần, có tiếng côn trùng kêu rỉ rích rơi rớt vào đêm. Có tiếng chó sủa loạn văng vằng lại. Có tiếng xe tải chạy ầm ầm.

Những tiếng vọng của đêm.

Linh phóng tầm mắt ra xa. Ánh đèn thành phố Sài Gòn sáng bừng cả một khoảng trời làm lu mờ cả những vì sao. Một cơn gió thổi mạnh quá, làm cô rùng cả mình.

“ Đêm nay sao lạnh thế nhỉ ?” Cô thầm thì nói với mình. Rồi nhanh chóng bước vội vào phòng. Đang định tiếp tục chui vào trong chăn để tiếp tục giấc ngủ của mình. Thì cô lại nghe cái tiếng động lúc nãy tiếng tục vang lên. Cô không khỏi bực mình.

“ Mai còn cả núi việc ở phòng thí nghiệm, vậy mà giờ này đứa nào mất nết nào cứ phá giấc ngủ của mình vậy trời!” Tiếng động kia càng lúc càng dồn dập.

“ Cộp Cộp Cộp…….”

Âm thanh này không khỏi khiến Linh liên tưởng đến tiếng hai hàm răng ai đó đang đánh vào nhau. Cô cảm thấy có người nào đó trong khu nhà trọ đang giở trò hù dọa cô, càng nghĩ càng tức.

Lúc này, đồng hồ vẫn chỉ ba giờ sáng.

Linh vội mở cửa phòng chạy vội ra bên ngoài.

***

Khi cô mở cửa phòng ra. Cô vội bước đến nơi có công tắc đèn hành lang. Nó chỉ cách cửa phòng cô chưa đến năm bước.

Song lúc này, cô không thể tìm thấy nó, dường như nó chưa hề tồn tại ở đó. Linh nghĩ bản thân mình không thể nhớ sai vị trí của công tắc đèn được, cô chợt thấy hoang mang vì không biết chuyện gì đang xảy ra.

Linh vội lùi lại, định chạy vào phòng, khóa cửa lại và mặc kệ cái tiếng động quái lạ lúc có lúc không kia. Linh quay người thật nhanh, gần như chạy thật nhanh về phía cửa phòng. Song, cô không thể tìm thấy cửa phòng mình nữa. Nó đã tan biến đi tựa hồ như chưa bao giờ tồn tại. Giờ đây, chỗ mà lúc nãy vẫn là cửa phòng của cô giờ đã là một bức tường. Linh vừa hoang mang vừa lo sợ, cô cầm chắc cây kéo trong tay lại.

Cô sợ vì chẳng biết mình đang phải đối mặt với thứ gì. Dường như cô đang ở một nơi rất xa lạ, đã không phải là hành lang của khu nhà trọ mà cô đã quen từng viên gạch từng ô cửa.

Nỗi sợ hãi bắt đầu bén rễ trong lòng của Linh.

Cô thu mình lại, vội nhắm lại trong vài giây, như để có thể nhìn quen với nơi này. Nơi mà bóng tối đang phủ lên khắp nơi một tấm màn dày.

Linh mở mắt ra, trong lòng cô vẫn không ngừng tự hỏi “ đây là nơi nào”. Lúc này, trong đầu cô là vô số giả thiết mà cô tự đặt ra cho hoàn cảnh của mình. Nhưng cô biết mình phải làm gì lúc này.

Thời gian làm việc trong phòng thí nghiệm động vật của khoa trường đã khiến cô luyện được khả năng giữ bình tĩnh trong mọi việc. Lúc này,cô biết mình phải ngồi yên và thu người lại, để không tạo ra một tiếng động nào, và cô tuyệt đối không thể ngu xuẩn như mấy con nhỏ trong phim, cứ hét lên “ có ai không” “ hay “ giúp tôi với”, thì kết cục chắc chắn không chết cũng bị thương.

Tay Linh xiết mạnh cây kéo, giờ đây, nó là thứ duy nhất cô có thể đặt hy vọng vào. Cô cảm thấy không khí ở nơi này đặc quánh, và nó mang một cái mùi rất khó chịu. Mùi ẩm mốc lâu ngày. Lúc này, Linh đã dần quen nhìn trong bóng tối. Cô thấy mình đang ngồi tựa vào bức tường nơi đã từng có cửa phòng cô, còn trước mặt là một hành lang kéo dài, với những căn phòng đóng kín cửa. Hơn nữa, nơi này hoàn toàn câm lặng. Cái tiếng động đã dẫn dụ cô lúc nãy cũng chẳng còn thấy đâu.

Ngồi lặng yên trong bóng tối một hồi lâu, trong đầu Linh không ngừng tự hỏi “ hành lang này sẽ dẫn về đâu ? “ và “ phía sau những cánh cửa kia là gì ?”. Bản thân cô biết, có suy nghĩ đến nát óc cũng chẳng ra câu trả lời, chỉ cần đi theo hành lang đến đoạn cuối, nếu như nó có điểm cuối, hay là mở một trong số những cánh cửa kia ra. Thì cô sẽ biết được chúng đang ẩn dấu điều gì, hoặc là thứ gì.

Song đến cuối cùng, cô lựa chọn phương án an toàn nhất theo như cô nghĩ. Đó là men theo hành lang kéo dài kia để tìm một lối thoát. Còn phương án mở tung những cánh cửa phòng đang đóng kín kia, chỉ mới nghĩ thôi đã khiến Linh thấy sờ sợ. Chẳng ai cam đoan phía sau đó không có gì.

Cô chầm chậm đi, theo hướng hành lang.

Linh cứ đi, đi mãi đi mãi. Bây giờ, cô thật sự không thể biết được mình đã đi được bao lâu nữa. Có thể là nửa tiếng hay là một tiếng hơn, cô không thể ước lượng được thời gian mình đã đi cứ như thời gian là thứ không tồn tại ở nơi này.

Lúc này, hai chân cô bắt đầu mỏi, song Linh vẫn kiên trì, vẫn cố gắng động viên chính bản thân mình.

Trên đời này, có nhiều việc mà chính bản thân ta mới có thể giúp được ta. Cũng như đối với Linh, một mình giữa một hành lang tối om tưởng như không có điểm dừng, sẽ chẳng ai có thể giúp đỡ cô, chỉ có bản thân Linh mới giúp được cô.

Linh đi như thế không biết trong bao lâu. Nhưng đã có điểm khởi đầu thì ắt hẳn phải có điểm kết thúc. Lúc này trước mặt cô là một điểm sáng le lói từ bên ngoài hắt vào ở phía cuối hành lang. Ánh sáng phía cuối hàng lang kia như một cơn gió thổi bùng lên lửa hi vọng trong Linh. Cô lấy hết sức để chạy, để có thể thoát ra nơi đáng sợ đầy bóng tối này.

Bỗng nhiên, tiếng động kì quái nghe tiếng hai hàm răng ai đó va đập vào nhau và thêm vào đó là tiếng “ két két “ giống tiếng móng tay cào mạnh vào gương, cùng lúc vang lên. Theo bản năng, Linh lập tức dừng lại và nép người vào tường. Lúc này, cô đang rất gần nơi có ánh phát ra. Linh nheo mắt lại để nhìn rõ hơn, phía trước là một cách cửa lớn, và dường như nó đang được đóng kín. Ánh sáng phát ra là do từ bên ngoài chiếu vào, nhưng lại bị vật gì đó che khuất, và những tiếng động kì quái kia cũng phát ra từ phía cánh cửa, hoặc là có thể do vật kia phát ra.

Nó không phải là một vật gì, mà là một con gì đó!

....................

Linh thấy nó như đang cử động, nó đang cào những cái chân của mình vào cánh cửa kính. Nó là một con nhện, to như con chó becgie. Và nó đang cố phá cửa để vào.

Cả người Linh run lên vì sợ, cô định xoay mình chạy trốn. Song trong đầu cô lại nghĩ đến một chuyện “ con nhện này không thể phá vỡ được lớp cửa kính”, điều này khiến cô thêm chút can đảm. Và Linh chợt hiểu tất cả chuyện này là do thứ trước mặt cô dàn dựng lên, nó muốn dụ dỗ cô vào bẫy. Một cái bẫy quá cũ.

Bởi vì nếu nó có thể xông vào thì nó đã phá cửa và xông vào từ lúc nãy. Nhưng cô cũng phải cẩn thận, Linh tự nhủ bản thân. “ Ai mà biết được nó nghĩ cái quỷ gì trong đầu”

Khoảng cách giữa Linh và con nhện trên cửa không phải ngắn, và nếu nó có thể phá vỡ cửa kính để xông vào thì cô vẫn có đủ thời gian để chạy trốn.Nhưng nếu nó không thể phá vỡ cửa kính để vào thì nó còn dụ dỗ cô đến đây làm gì. Linh không khỏi tự hỏi.

Hành lang tràn ngập những mảng màu đen trắng, ánh sáng và bóng tối quấn quýt lấy nhau. Linh chầm chậm bước thêm một hai bước, cô đứng yên trên một góc tường, nơi mà ánh sáng chiếu đến được. Và cô ngẩng cao đầu nhìn về phía con nhện, tay nắm chặt cây kéo.

Cô có cảm giác như tất cả con con mắt của nó đều hau háu nhìn về phía cô. Bỗng, cô chợt thấy có cái gì đó đang cử động, đang tách rời ra khỏi con nhện. Là cái bóng của nó, cái bóng của nó đang men theo ánh sáng để lao về phía cô. Linh muốn xoay người chạy nhưng cô không thể.

Nền nhà mà cô đang đứng bỗng dưng biến thành một đầm lầy tràn ngập bóng tối. Và cô đang bị chìm xuống. Một cách rất nhanh. Mà phía trước, là cái bóng của con nhện đang lao đến.Bóng tối đang bao trùm lấy cô, thân thể lẫn linh hồn.

Linh đang chìm, nhưng cái bóng con nhện lúc này lại bị một lũ bướm sáng lung linh như ánh nắng chặn lại. Lũ bướm bay ra từ bóng tối. Đó là điều duy nhất mà Linh còn thấy………

***
===> next in : http://blog.tamtay.vn/entry/view/750...g-Giac-Mo.html

Đôi lời tác giả :

Truyện này mình đang viết để dự thi, nên chỉ có thể post một phần truyện lên đây.
Truyện chỉ gói gọn hơn ba ngàn từ, nên có một số chưa thể diễn hết ý.

Song mình rất mong nhận được sự ủng hộ của mọi người bằng cách vote cho mình

Bằng cách tạo blog tamtay, và nhấn nút " thích màu xanh lá " -[ không phải nút like FB ]. Mình đang cần hơn 150 thích mới có hi vọng đi tiếp.

Mọi người có thể đăng nhập bằng tài khoảng FB hoặc GG.







P.s khi dự thi xong, mình sẽ post toàn bộ truyện lên.



Các chủ đề khác cùng chuyên mục này:

Tài sản của Thương Tâm Hoa

Chữ ký của Thương Tâm Hoa
[CENTER][SIZE="4"][COLOR="DarkOrchid"]Phùng Xuân Bất Diệt[/COLOR] [/SIZE][/CENTER]
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2  
Old 11-08-2012, 04:28 PM
Youou Youou is offline
Nhập Môn Tu Luyện
 
Tham gia: Jan 2011
Đến từ: Thần giới
Bài gởi: 42
Thời gian online: 1 tuần 3 ngày 10 giờ
Xu: 0
Thanks: 65
Thanked 10 Times in 6 Posts
Tài sản của Youou

Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời



©2008 - 2014. Bản quyền thuộc về hệ thống vui chơi giải trí 4vn.eu™
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuộc quyền sở hữu của người đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™