Vũ Thần Không Gian Tác giả: Phó Khiếu Trần -----oo0oo-----
Chương 21: Lại là một chiêu.
Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Sưu Tầm
- Coi như cũng được, tu hành không có vứt bỏ.
Diệp Không Minh ăn nói có ý tứ, nhưng trên mặt thỉnh thoảng tươi cười, lúc này ai cũng có thể nhìn ra tâm tình của hắn rất tốt, hắn vốn cho tu vi của Diệp Hi Văn, có thể xông qua vòng thứ nhất, cũng đã là rất tốt rồi, nhưng cũng không nghĩ tới Diệp Hi Văn nhẹ nhàng xông qua vòng thứ nhất như vậy, nếu như vậy đợt thứ hai tự nhiên cũng không lớn, thậm chí còn có thể xông vào vòng thứ ba, chen vào Top 100.
Rất nhanh vòng thứ nhất không để cho Diệp Hi Văn đợi quá lâu, đã đến đợt thứ hai, đối thủ đợt thứ hai của Diệp Hi Văn, là một đệ tử cùng niên kỷ với Diệp Hi Văn không sai biệt lắm, một thân hoa phục, mặt có ngạo sắc.
- Diệp Hi Văn.
Diệp Hi Văn nói.
Thiếu niên kia nhìn Diệp Hi Văn thản nhiên nói:
- Ngươi sớm đầu hàng đi, miễn cho thân thể phải chịu tội.
Lúc này dưới đài một đám đệ tử nghị luận nhao nhao, có người nhận ra lai lịch thiếu niên này rồi.
- Lại là Vương Thiếu Kỳ, Vương Thiếu Kỳ trước kia đạt được kỳ ngộ, luyện được một bộ Hổ Pháo Quyền, là cao cấp võ công, rất cao minh, trước đó hắn vừa mới tiến vào Nội Môn Đệ Tử, nhờ một bộ Hổ Pháo Quyền, đem rất nhiều đệ tử đánh cho chạy trối chết, thiếu chút nữa chen vào Top 100, sau đó bị một vị trưởng lão thu làm quan môn đệ tử, nghe nói hiện tại đã là Hậu Thiên Ngũ Trọng đỉnh phong rồi, Hậu Thiên Lục Trọng đều chưa chắc đã là đối thủ của hắn.
- Vậy sao, khó trách kiêu ngạo như vậy, bất quá Diệp Hi Văn cũng không đơn giản, vừa rồi Thạch Phong rõ ràng ngăn không được hắn một chiêu, đã bị đánh hôn mê, tử sinh không biết, xem ra khả năng phen này long tranh hổ đấu.
Vương Thiếu Kỳ nghe thấy được đệ tử bình luận, lập tức cười lạnh một tiếng nói:
- Ngươi cho rằng ngươi đánh bại Thạch Phong là đối thủ của ta sao? Ta cũng không phải là Thạch Phong mọi rợ, một thân man lực không biết lợi dụng như thế nào, bất quá là tên ngu xuẩn mà thôi.
- Ít nói nhảm.
Diệp Hi Văn thản nhiên nói.
- Xem ra ta không để cho ngươi nhìn ra một chút lợi hại ngươi chưa sáng mắt ra.
Vương Thiếu Kỳ hét lớn một tiếng, sau lưng xuất hiện khí thế khổng lồ, uy mãnh hung ác tán ra, giống như một đầu Mãnh Hổ xuống núi.
Đây là Hổ Pháo Quyền tu luyện đến cảnh giới cực kỳ cao thâm mới sẽ xuất hiện dị tượng. Đem không khí chung quanh đều ngưng tụ trở thành một đầu Mãnh Hổ.
- Bành.
Vương Thiếu Kỳ dưới chân dùng sức đạp mạnh một cái, lập tức thân ảnh mãnh liệt biến mất, sau đó xuất hiện ở trước mặt Diệp Hi Văn, một quyền oanh ra.
- Hổ Khiếu Sơn Lâm.
Giờ khắc này thật sự giống như Hổ Khiếu Sơn Lâm mãnh liệt, Vương Thiếu Kỳ cũng biến thành một đầu Mãnh Hổ, sát khí mười phần.
Lúc này có một trưởng lão nhìn Vương Thiếu Kỳ, hắn đúng là sư phó của Vương Thiếu Kỳ, đó là Hồ trưởng lão, bên một vị trưởng lão vừa cười vừa nói:
- Trước đó, Vương Thiếu Kỳ thiếu chút nữa xông vào Top 100, được bổn tông ghi chép, chiêu thức Hổ Pháo Quyền, so với ba năm trước đây, đột nhiên tăng mạnh, sắp tiếp cận đại thành rồi, lần này ít nhất cũng có thể xông vào trước hai mươi.
- Ai, Kỳ nhi niên kỷ còn quá nhỏ, hỏa hầu còn kém xa, chỉ để cho hắn kiến thức đệ tử trong môn cao thủ mà thôi, để cho hắn biết trời cao đất rộng.
Hồ trưởng lão có chút nghiêm túc nói, bất quá trên mặt không thể che dấu hết vui vẻ cùng tự đắc.
- Bất quá, người bình thường cũng không phải là đối thủ của Kỳ nhi.
Đột nhiên, một đám đệ tử kinh hô một hồi.
Đã thấy Diệp Hi Văn dưới chân đạp mạnh, lập tức thân ảnh cả người biến mất tại trước mặt Vương Thiếu Kỳ, đúng là hắn đang thi triển Thiên Tiên Bộ.
Vương Thiếu Kỳ cả người lao đến vị trí vừa rồi của Diệp Hi Văn, rốt cục ý thức được có cái gì không đúng.
- Không tốt.
Vương Thiếu Kỳ rốt cục thu hồi tự tin vừa rồi, cảm thấy vấn đề không đúng.
- Đã quá muộn rồi.
Diệp Hi Văn xuất hiện ở sau lưng Vương Thiếu Kỳ, một chưởng đánh lên trên người Vương Thiếu Kỳ.
- Bành.
Vương Thiếu Kỳ thậm chí không kịp phản ứng, đã bị Diệp Hi Văn đánh ra bên ngoài, Diệp Hi Văn cũng không có làm trọng thương hắn.
Vương Thiếu Kỳ bị đánh bay ra ngoài, vẫn không thể tin được, chính mình rõ ràng một chiêu của Diệp Hi Văn đều không có ngăn trở được, đã qua một hồi lâu, Vương Thiếu Kỳ lúc này mới cười khổ hướng Diệp Hi Văn chắp tay nói:
- Diệp huynh, đa tạ hạ thủ lưu tình, đúng là ta thật sự ếch ngồi đáy giếng rồi, dĩ nhiên là buồn cười như thế.
Vương Thiếu Kỳ quay người ly khai, thân ảnh có chút cô đơn.
- Cái gì, làm sao có thể, Diệp Hi Văn làm sao cường đại như thế, ngay cả Vương Thiếu Kỳ cũng không phải là đối thủ của hắn, rõ ràng bị một chiêu của hắn đánh bay ra ngoài, thật sự là khó có thể tin được.
Trận chiến đấu này kết quả đưa tới một trận gió sóng lớn, Diệp Hi Văn có thể nhẹ nhàng đánh bại Vương Thiếu Kỳ như vậy, thậm chí đều không có trong tưởng tượng của mọi người.
Vương Thiếu Kỳ cũng là Nội Môn Đệ Tử thiên tài, ba năm trước tiến vào nội môn, từng thiếu chút nữa xâm nhập Top 100, lần này mục tiêu trước hai mươi, thậm chí là Top 10, tương lai là đệ tử hạch tâm.
Đạt được không ít kỳ ngộ, còn được một vị trưởng lão thu làm đồ đệ, nhân vật cường đại như vậy lại bại bởi Diệp Hi Văn, hơn nữa một chiêu bị đánh bại, quả thực khó có thể tưởng tượng được.
Lúc này Hồ trưởng lão mặt như gan heo, tuy mới vừa nói vô cùng khiêm tốn, nhưng tất cả mọi người có thể nhìn ra hắn tự đắc, nhưng lời vừa nói xong, Vương Thiếu Kỳ đã bị Diệp Hi Văn một chiêu đánh bại, chẳng khác nào bị một người hung tát hắn một cái.
- Chúc mừng, chúc mừng, Diệp trưởng lão, lần này lệnh công tử thật sự là xuất chúng, đợt thứ hai đều nhẹ nhàng qua như vậy, ha ha, chỉ sợ Top 10 hoàn toàn không là vấn đề rồi.
- Đúng vậy, đúng vậy, Diệp trưởng lão có ba đứa con, bọn chúng đều là nhân kiệt.
Trưởng lão khác một hồi chúc mừng, càng làm cho Hồ trưởng lão sắc mặt khó coi.
Diệp Không Minh khiêm tốn nói.
- Khuyển tử còn kém xa lắm.
Lúc trước Diệp Hi Văn biểu hiện rất là thoả mãn, không nghĩ tới biến mất một tháng, Diệp Hi Văn tiến bộ lớn như thế, ba năm trước đây Vương Thiếu Kỳ thanh danh lan truyền cũng đều bị hắn một chiêu đánh bại, hiển nhiên là không có xuất toàn lực, tuyệt đối là cho hắn thể diện rồi, Lúc này Diệp Không Minh cũng có vài phần chờ mong, con út của hắn có thể đi đến một bước kia không.
- Hừ.
Hồ trưởng lão sắc mặt khó coi hừ lạnh một tiếng.
- Hắn bất quá là đầu cơ trục lợi, ỷ vào thân pháp không tệ mà thôi, tóm lại sẽ thất bại, Top 30 đều khó có khả năng đi vào.
Trưởng lão hội lập tức náo nhiệt.
- Diệp Hi Văn rất cao minh, trước kia ta cũng không biết, xem ra cũng không có xuất toàn lực, cũng không biết tới khi nào mới có người buộc hắn xuất toàn lực đây.
- Đúng vậy, các ngươi xem sau lưng của hắn còn đeo một thanh trường đao, hiện tại cũng không có dấu hiệu động đao, chậc chậc, khó lường rồi.
Cũng có không thiếu trưởng lão cùng Hồ trưởng lão giao hảo, cũng nhao nhao nói ra.
- Diệp gia có ba đứa con, người này tư chất bình thường, đột nhiên đột nhiên tăng mạnh, nhất định là đã uống cái thiên tài địa bảo gì đó, sau đó xúc tiến tu vi tiến bộ, chỉ có điều loại cảnh giới này căn bản bất ổn, gặp được cao thủ chân chính, không chịu nổi một kích.
- Tu đạo chậm rãi, lúc này mới bất quá là Hậu Thiên cảnh giới, phải dựa vào thiên tài địa bảo mới có thể tấn cấp, tương lai thành tựu cũng dừng lại như thế.
Các trưởng lão nghị luận nhao nhao, bất quá trên đài có kết giới, mọi người ở dưới đều không biết trên đài cao các trưởng lão đang nói cái gì.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Vũ Thần Không Gian Tác giả: Phó Khiếu Trần -----oo0oo-----
Chương 22: Để cho các ngươi xem.
Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Sưu Tầm
Diệp Hi Văn tự nhiên không biết, mình đã trở thành đề tài nói chuyện của các trưởng lão, hắn cũng không có thời gian đi quan tâm đến những vấn đề này.
Diệp Hi Văn bởi vì muốn chấm dứt sớm, có thể có không ít thời gian đi xem những trận đấu khác.
Trải qua trận đấu vòng thứ nhất, đợt thứ hai cũng chỉ còn lại có hơn 100 trận đấu.
So về vòng thứ nhất, đợt thứ hai chất lượng cũng cao hơn rất nhiều, kém cỏi nhất cũng đều là Hậu Thiên Tứ Trọng hậu kỳ.
Diệp Hi Văn cũng nhìn thấy cao thủ cực kỳ lợi hại, đại phát thần uy, đem đối thủ nhẹ nhàng đánh bại, những người này đều là Hậu Thiên Lục Trọng cao thủ, đều là nội môn nổi bật, tinh anh.
Đối thủ vòng thứ ba của Diệp Hi Văn thực lực không bằng Vương Thiếu Kỳ cùng Thạch Phong, hắn vừa mới tu luyện tới Hậu Thiên Ngũ Trọng mà thôi, bị Diệp Hi Văn một chưởng đánh xuống.
Vòng thứ ba lại nhẹ nhàng xông qua, lúc này đã để cho cao tầng Nhất Nguyên Tông coi trọng , có không ít trưởng lão bắt đầu chú ý Diệp Hi Văn, tựa như chú ý đến thiên tài vậy.
Xông qua vòng thứ ba, nhẹ nhàng chen vào Top 50, đã qua vòng thứ tư là chen vào Top 30.
Hồ trưởng lão sắc mặt càng khó coi, hắn nói Diệp Hi Văn tuyệt đối qua không được Top 50, lúc này thấy Diệp Hi Văn nhẹ nhàng xông qua vòng thứ ba, nếu để cho Diệp Hi Văn xông qua vòng thứ tư, vậy hắn còn cái gì thể diện, đây là trần trụi đánh vào mặt mũi của mình.
Nhưng không phải gian nan xông qua vòng thứ ba, mà đều là một chiêu đánh bại, không ai có thể buộc hắn sử dụng ra chiêu thứ hai, thậm chí đều không có người có thể buộc hắn sử dụng Vũ Kỹ, chỉ là bình bình đạm đạm một chưởng đánh ra, đối thủ đã bay đi ra ngoài.
Diệp Hi Văn một chiêu đánh bại địch nhân, phương thức chiến đấu nhẹ nhàng tấn cấp, làm cho hắn thanh danh lên cao.
Rất nhiều người đều đều chú ý hắn chiến đấu.
- Diệp Hi Văn thực lực thâm bất khả trắc, hiện tại rõ ràng không ai có thể chính thức buộc hắn chính thức ra tay, cũng không biết hắn tu luyện cái Vũ Kỹ gì.
- Xem sau lưng của hắn đeo chính là đại đao, nhất định là dùng đao rồi.
- Không đúng, có người nhìn ra, Diệp Hi Văn chủ tu Vũ Kỹ là chưởng pháp, có chứa một tiếng sấm, là Bôn Lôi Thủ.
- Rõ ràng Vũ Kỹ của hắn cũng không thể bức ra, thật sự là đáng sợ.
- Bất quá tiếp theo hắn cũng không thể nhẹ nhàng như vậy rồi, đối thủ tiếp theo của hắn là Đường Niên, Đường Niên đã là Hậu Thiên Lục Trọng cao thủ, cũng một đường vượt qua mọi chông gai nhẹ nhàng tấn cấp, thật sự là một phen long tranh hổ đấu rồi.
Diệp Hi Văn cũng nghe được những nghị luận này, bất quá hắn cũng đều không có để ở trong lòng.
- Không nghĩ tới ngươi có thể xông đến nơi đây, bất quá ngươi tốt nhất cầu nguyện không nên đụng đến ta đi.
Trong lúc Diệp Hi Văn trầm tư, một đạo thân ảnh đã đi tới, đó là một thanh niên khoảng hai mươi tuổi sau lưng cõng theo một đôi đồng chùy cực lớn.
- Bằng không thì ta sẽ làm cho ngươi nếm thống khổ, báo thù cho đệ đệ của ta.
- Ngươi là Mã Anh?
Diệp Hi Văn lập tức phản ứng, người này có lẽ là Mã Anh rồi.
- Đệ đệ của ngươi làm xằng làm bậy, bao nhiêu người bị đệ đệ của ngươi làm cho táng gia bại sản, đây là báo ứng.
- Ta mặc kệ đệ đệ của ta trước kia đã làm cái gì, nhưng ta hôm nay nhất định sẽ vì đệ đệ của ta báo thù, ngươi tốt nhất sớm đầu hàng, bằng không ta đánh gẫy tứ chi của ngươi.
Mã Anh nhe răng cười nói ra.
Diệp Hi Văn chỉ là bất động thanh sắc, lạnh lùng nhìn Mã Anh.
- Như thế nào? Sợ hãi? Sợ hãi thì tranh thủ thời gian chạy trốn đi, ha ha ha ha.
Mã Anh cười lớn nói.
Chung quanh rất nhiều đệ tử vây xem, nghị luận nhao nhao.
- Không nghĩ tới Diệp Hi Văn cùng Mã Anh có cừu oán, chậc chậc, cái này chỉ sợ thật sự là náo nhiệt rồi.
- Chậc chậc, nghe nói trước khi Diệp Hi Văn đem Mã Nghiêm đánh tàn phế rồi, muốn nằm ở trên giường dưỡng thương rất lâu, lúc này chính chủ đã đến, với tính cách của Mã Anh có thù tất báo không có khả năng bỏ mặc kệ.
- Chậc chậc, Mã Anh có thể xông vào Top 5, Diệp Hi Văn sẽ không thật sự bị chặt đứt tứ chi chứ.
- Làm sao có thể, Diệp Hi Văn cũng không phải là người dễ trêu chọc, trước mắt chưa có địch nhân có thể buộc hắn đánh ra hai chiêu.
- Hắc hắc, để cho ta áng chừng, nhìn xem ngươi có thể xông qua Đường Niên hay không.
Mã Anh dữ tợn cười một tiếng, đột nhiên hạ sát thủ, sau lưng một cái chùy lớn bay lên, bàn tay lớn mãnh liệt bắt lấy đại chùy, tiếng rít hung hăng hướng phía Diệp Hi Văn đập tới.
Mã Anh là người hung hăng càn quấy, nhưng thực lực lại rất mạnh, một thân tu vi Hậu Thiên Lục Trọng đỉnh phong, tại Nội Môn Đệ Tử là số một, lúc này khí thế đáng sợ một mực khóa chặt lại Diệp Hi Văn, một cái chùy lớn nện xuống.
Ở nơi này thử một chút thực lực của Diệp Hi Văn, cái này căn bản là kiếm cớ đem Diệp Hi Văn đánh mà thôi.
Diệp Hi Văn dưới chân đạp mạnh, thân ảnh như roi, tiêu sái tránh qua, tránh né một búa, nào biết dưới chân Mã Anh cũng mãnh liệt đạp mạnh, rõ ràng cũng là Thiên Tiên Bộ, bất quá tại Mã Anh sử dụng Thiên Tiên Bộ tràn đầy lực lượng.
Hoàn toàn bất đồng.
Mã Anh trong mắt sát cơ thoáng hiện, trên mặt nhe răng cười liên tục, bước nhanh đuổi kịp Diệp Hi Văn, đại chùy trầm trọng tại trong tay của hắn mãnh liệt nện xuống.
- Oanh.
Đại chùy mãnh liệt nện xuống mặt đất tạo thành một cái động lớn, Diệp Hi Văn tại thời điểm nguy kịch lách mình tránh ra xa.
- Làm sao có thể, ngươi rõ ràng. . .
Mã Anh khó có thể tin được nhìn Diệp Hi Văn, hắn đương nhiên nhìn ra Diệp Hi Văn luyện đúng là Thiên Tiên Bộ, cái công pháp này để cho hắn đại hận, nhất định là từ trên người của đệ đệ hắn cướp đi, nhưng hắn căn bản không có để ở trong lòng, hắn tu luyện Thiên Tiên Bộ đã hơn một năm rồi, Diệp Hi Văn làm sao có thể so sánh với hắn.
Nhưng vừa rồi Diệp Hi Văn rõ ràng có thể né tránh, lại tu luyện Thiên Tiên Bộ tiểu thành.
Hắn cũng không vừa vặn tu luyện tới từng bước mà thôi, cách tiểu thành còn một khoảng cách.
- Ngu ngốc.
Diệp Hi Văn cười lạnh một tiếng.
- Muốn chết.
Mã Anh lập tức giận dữ, triệt để bạo phát, khí thế nhảy lên tới đỉnh phong, khí tức cuồng bạo cực kỳ, so với Vương Thiếu Kỳ còn cường hãn hơn rất nhiều, Vương Thiếu Kỳ bất quá có thể chống lại Hậu Thiên Lục Trọng sơ kỳ, nhưng Mã Anh có thể là Nội Môn Đệ Tử tiến vào Top 5 cao thủ, một đường phá quan trảm tướng, cơ hồ không có địch thủ.
- Lần này ta muốn cho ngươi biến thành tử thi.
Mã Anh khí cơ đã tập trung vào Diệp Hi Văn, khí thế phô thiên cái địa, hai cái đại chùy gào thét giống như hai toà núi nhỏ nện xuống.
Diệp Hi Văn có thể cảm giác được, có mấy chục đạo ánh mắt cường hoành quét qua, trong đó cũng không có thiếu người không có hảo ý, trong đó thậm chí không thiếu Tiên Thiên cao thủ, chỉ là ánh mắt làm hắn cảm giác không rét mà run.
Hắn hiểu được Diệp Không Minh thân là Nhất Nguyên Tông trưởng lão, có bằng hữu, tự nhiên cũng không thiếu địch nhân, không biết có bao nhiêu địch nhân ẩn núp trong bóng tối, chờ xem chê cười hắn.
Đã muốn nhìn, vậy hãy để cho bọn hắn xem đủ đi.
Cái gì âm mưu quỷ kế, tại trước mặt thực lực chân chính, đều là Phù Vân.
Diệp Hi Văn vẫn dấu kín thực lực, lúc này triệt để bạo phát ra, phóng lên trời, bay thẳng Hậu Thiên Lục Trọng đỉnh phong.
- Cái gì, Diệp Hi Văn cũng là Hậu Thiên Lục Trọng đỉnh phong.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Vũ Thần Không Gian Tác giả: Phó Khiếu Trần -----oo0oo-----
Chương 23: Toàn lực ra tay.
Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Sưu Tầm
Vô số chú ý bên này làm mọi người có loại cảm giác, Mã Anh là Nội Môn Đệ Tử đủ để đứng vào Top 5, một thân thực lực cực kỳ cường hoành, từ khi thi đấu bắt đầu đến nay, một đường mạnh mẽ xông tới.
Nhưng cũng không nghĩ tới Diệp Hi Văn rõ ràng che giấu thực lực, rõ ràng hắn có thực lực đủ để so với ngũ đại đệ tử nội môn.
Diệp Hi Văn rốt cục dùng Bôn Lôi Thủ ra tay, ầm ầm Lôi Bạo âm thanh quanh quẩn tại trên trận.
- Ba tiếng nổ.
- Bốn tiếng nổ.
- Năm tiếng nổ.
- Sáu tiếng nổ.
Diệp Hi Văn trực tiếp đánh đến sáu tiếng nổ, tốc độ cực nhanh, sắp đánh ra tàn ảnh.
- Ha ha, ngươi cũng dám lấy tay không đối kháng đại chùy của ta, thực là muốn chết, xem ta nện đứt hai tay của ngươi.
Mã Anh dữ tợn cười lớn một tiếng, song chùy như núi, thẳng tắp áp xuống, ngăn chặn tất cả không gian trước mặt Diệp Hi Văn, lấy thế đè người, dốc sức phá vạn pháp.
- Oanh.
Một tiếng nổ cực lớn bạo lên, hai tay Diệp Hi Văn ấn vào đôi đại chùy, làm cho khí lãng khổng lồ nổi lên.
Lập tức, càng có vô số người đều sửng sốt, trong tưởng tượng của mọi người, Diệp Hi Văn hai tay căn bản cũng không có xuất hiện, trái lại hai tay Diệp Hi Văn giống như chẻ tre, trực tiếp phá vỡ đại chùy.
Cái đại chùy kia vẫn còn như giấy mỏng, bị Diệp Hi Văn dễ dàng đánh bại!
Thiết Bối Ngân Viên toàn thân giống như cương cân thiết cốt, đao thương khó nhập, cũng là bởi vì thường xuyên uống Hầu Nhi Tửu, một tháng này Diệp Hi Văn uống Hầu Nhi Tửu, gia cố thân thể rồi.
Diệp Hi Văn lực lượng đã đạt đến mười Cửu Đầu Mãnh Hổ Chi Lực, mà Mã Anh bất quá là Cửu Đầu Mãnh Hổ Chi Lực mà thôi, Mã Anh nghĩ đến lấy thế đè người, dốc hết sức lực ra, nhưng lại không biết, lực lượng của Diệp Hi Văn viễn siêu hơn Mã Anh rất nhiều.
- Lôi Lệ Phong Hành.
Diệp Hi Văn phá vỡ song chùy của Mã Anh, một chưởng đập trúng thân thể của Mã Anh.
- Bành.
Mã Anh căn bản không kịp phản kháng đã bị Diệp Hi Văn đánh bay ra ngoài.
- Dừng tay.
Đột nhiên trên bầu trời truyền đến một tiếng âm thanh quát lớn.
Diệp Hi Văn căn bản không để ý tới, dưới chân chân khí bạo liệt ra, chân đạp trên Thiên Tiên Bộ, lập tức đuổi theo, hai tay như ảnh, chưởng ảnh đầy trời chụp về phía Mã Anh.
- Điện Thiểm Lôi Minh.
- Quỷ Công Lôi Phủ.
- Đất Bằng Phong Lôi.
- Oanh.
Mã Anh thân ảnh cao lớn hung hăng ném trên mặt đất, toàn thân xương cốt cũng đã đứt gãy, toàn thân như vậy mà không có một chỗ lành lặn, quan trọng nhất là khí hải của Mã Anh bị Diệp Hi Văn trực tiếp đập phá, khí hải là chỗ tu hành căn bản của Võ Giả, cũng là địa phương chứa đựng chân khí, phá vỡ khí hải, Mã Anh cho dù là Bất Tử, về sau cũng triệt để bị phế đi, không thể tiếp tục tu luyện nữa.
Diệp Hi Văn biết rõ loại tiểu nhân này sau này sẽ trả thù không dứt, nhưng tại trước mặt mọi người, hắn cũng không có khả năng đem Mã Anh giết chết, phá vỡ khí hải, là cách triệt để hậu hoạn.
- Diệp Hi Văn, ngươi thật to gan, ngươi không nghe thấy ta nói ngươi dừng tay sao?
Lúc này, một đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống, bay vào trong sân, đã thấy là một cái Huyền Y trưởng lão, trợn tròn mắt nhìn Diệp Hi Văn.
Diệp Hi Văn từ trong trí nhớ biết rõ, Huyền Y trưởng lão này gọi là Vương Kiến, là Nhất Nguyên Tông Điện Chủ Hình Phạt Điện, tổng quản Nhất Nguyên Tông trừng phạt, đệ tử bình thường đều rất sợ Vương Kiến, hơn nữa là, Vương Kiến cùng Diệp Không Minh phi thường không hợp, tựa hồ là trước đây đã kết xuống ân oán.
- Trước mắt bao người giết hại đồng môn, ngươi còn có tình đồng môn hay không, còn có Nhất Nguyên Tông tông pháp hay không, cho người như ngươi phát triển, tuyệt đối là một tai họa của Nhất Nguyên Môn. Vừa mở miệng, hắn đã nói lời chụp mũ.
- Giết hại đồng môn, cái mũ thật là lớn, ngươi không thấy được, đem tất cả mọi người trở thành mù lòa sao? Là Mã Anh tử thủ trước, muốn đem ta giết chết ở chỗ này, ta bất quá là tự vệ mà thôi.
Diệp Hi Văn không khách khí nói, vốn Diệp Không Minh cùng với Vương Kiến bất hòa, song phương đối địch với nhau, huống chi, Vương Kiến căn bản chính là đến tìm phiền toái.
- Tiểu tử miệng lưỡi khá lắm.
Vương Kiến ánh mắt lạnh lùng Diệp Hi Văn nói.
- Ngươi nói tự vệ là tự vệ sao, rõ ràng đem đồng môn tổn thương thành như vậy. Huống chi, Mã Anh là Nhất Nguyên Tông thiên tài, phế đi tông môn một thiên tài, càng thêm tội lớn.
- Chẳng lẽ nói, nhất định là bị khi dễ, không thể hoàn thủ sao, đây là địa phương nào.
Diệp Hi Văn trả lời một cách mỉa mai.
- Huống hồ, vậy cũng là thiên tài, ngay cả một chiêu của ta cũng đỡ không nổi, bất quá là một cái phế vật mà thôi, phế vật như vậy, vô luận tông môn dùng bao nhiêu tài nguyên bồi dưỡng đều là lãng phí, hiện tại dừng là vừa vặn.
- Ta bất quá là tự vệ mà thôi, điểm thị phi công đạo ấy đều có mọi người làm chứng, ngươi cũng không thể một tay che trời.
Diệp Hi Văn nói.
- Hừ, ta là Hinh Phạt Điện Điện Chủ, trong tông hình phạt đều do ta làm nắm giữ, ngươi giết hại đồng môn, chứng cớ vô cùng xác thực, đừng mơ tưởng chống chế.
Vương Kiến căn bản mặc kệ mọi việc, Tiên Thiên Cảnh Giới cao thủ khí tức khủng bố lập tức bạo phát ra, một cánh tay chụp vào Diệp Hi Văn, hóa thủ thành trảo, chụp vào bả vai Diệp Hi Văn, nếu như bị hắn trụp trúng, vai Diệp Hi Văn chỉ sợ rớt cả ra.
- Thật độc ác.
Diệp Hi Văn lập tức đạp mạnh dưới chân, chân đạp Thiên Tiên Bộ, sau đó nhanh chóng thối lui, nhưng Vương Kiến cũng không thuận theo, không buông tha đuổi theo, một trảo trảo xuống, cơ hồ muốn làm không khí bạo nổ rồi, đáng sợ vô cùng.
- Uông.
Diệp Hi Văn hét lớn một tiếng, bị buộc đến tuyệt lộ, khí thế Vương Kiến đáng sợ một mực tập trung vào hắn.
- Boang...
Một tiếng kim thiết vang lên, Diệp Hi Văn lập tức rút ra trường đao sau lưng, một chiêu Tân Nguyệt Trảm bổ ra.
Lập tức trên bầu trời xuất hiện chín đạo đao ảnh, hung hăng hướng về phía Vương Kiến đánh xuống, tốc độ cực nhanh, trong đó còn pha thêm một ít áo nghĩa Bôn Lôi Thủ, tốc độ nhanh vô cùng.
Chín đạo đao ảnh đao khí ngập trời, phong tỏa tất cả không gian chung quanh Vương Kiến, thanh thế Vô Địch.
Người chung quanh đều xem ngây người, không nghĩ tới Diệp Hi Văn đánh ramột đao đáng sợ như thế, đây mới là thực lực chân chính của Diệp Hi Văn, lúc này mọi người mới rõ ràng, vừa rồi một chiêu đánh ngã Mã Anh, Diệp Hi Văn đều không có đánh ra thực lực, lần này bị buộc đến tuyệt lộ mới chính thức sử dụng thực lực chính thức của mình.
Đao phong ác liệt thổi cắt làn da mọi người đều đau nhức.
- Làm sao có thể.
Vương Kiến trong mắt hiện lên một tia kinh hãi, hắn không nghĩ tới, Diệp Hi Văn có thể chém ra đao pháp như vậy.
Vương Kiến lập tức giẫm chận tại chỗ, thân ảnh giống như tia chớp, lập tức thối lui ra khỏi phạm vi đao ảnh Diệp Hi Văn bao phủ, tránh thoát khỏi một kích này.
Đang muốn tiếp tục phát động công kích, đột nhiên trên bầu trời lại một tiếng quát lớn truyền đến:
- Lão thất phu, không được làm tổn thương con ta.
Một cái đại thủ che xuống đầy trời, hướng phía Vương Kiến oanh kích đến, hình thành một đại chưởng vài mét, che xuống bầu trời.
Vương Kiến hai tay thò ra, nghênh đón đại chưởng này.
- Oanh.
Một cổ khí lãng đáng sợ tại trong phạm vi hơn mười mét lan tràn, không khí đều bị bốc hơi, rất nhiều đệ tử đều bị cổ khí lãng đáng sợ liên tiếp bị đẩy lui về phía sau.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Vũ Thần Không Gian Tác giả: Phó Khiếu Trần -----oo0oo-----
Chương 24: Tiến vào Top 3.
Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Sưu Tầm
Vương Kiến liền lùi lại vài bước, mỗi một bước đều giẫm trên mặt đất tạo thành dấu chân, lúc này mới khó khăn lắm đem tất cả lực đạo đánh tan mất, sắc mặt có chút ửng hồng, lần này đối chiêu ăn hết thiệt thòi.
Một đạo nhân ảnh đã rơi vào trong đám người, khí độ phi phàm, đúng là Diệp Không Minh.
Đệ tử chung quanh đều nhìn không chuyển mắt, đây chính là cao tầng chiến đấu, cao thủ Tiên Thiên Cảnh Giới chiến đấu, cũng không phải tùy tiện lúc nào cũng có thể nhìn thấy.
- Diệp Không Minh, ngươi có ý định muốn bao che con của ngươi sao?
Vương Kiến quát to.
- Vương lão thất phu, ngươi cho rằng ta không biết sao? Ngươi căn bản chính là ý định báo tư thù, con ta chỉ là tự vệ mà thôi, ngươi lại dám đổi trắng thay đen, vu oan cho con ta.
Diệp Không Minh hừ lạnh một tiếng nói.
- Ta là Hinh Phạt Điện Điện Chủ, loại hành vi con của ngươi, dựa theo tông quy đều bị phế trừ võ công, đuổi đi.
Vương Kiến thanh sắc nói.
- Hừ, lúc nào, Nhất Nguyên Tông chúng ta tự vệ đều chịu trừng phạt rồi, con ta bất quá là tự vệ mà thôi, trước mắt bao người, đều có thể làm chứng, ngươi lại dám đổi trắng thay đen, xem ta không bẩm báo tông chủ, phế đi chức Hinh Phạt Điện Điện Chủ này.
Diệp Không Minh nói.
Lúc này các loại ý niệm trong đầu Vương Kiến lưu chuyển, ai đúng ai sai người khác không biết, chính hắn còn không biết sao? Kỳ thật bởi vì cùng Diệp Không Minh có mối hận cũ, lúc này mới phát tiết đến trên người con của hắn, vốn tưởng rằng xuất kỳ bất ý, đem Diệp Hi Văn bắt rồi, đến lúc đó cái gì đều cho phép tự ngươi nói, nhưng cũng không nghĩ tới, Diệp Hi Văn rõ ràng trốn được, nếu như náo đến tông chủ, hắn tự nhiên chiếm không được chỗ tốt, Diệp Hi Văn tuy ra tay có chút trầm trọng, nhưng dù sao cũng là tự vệ, thì phải làm thế nào đây.
- Hừ, ngươi hôm nay bao che con của ngươi như vậy, về sau sớm muộn gì ngươi cũng phải hối hận.
Vương Kiến hừ lạnh một tiếng quay người rời đi, về phần cái Mã Anh kia hắn căn bản ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn, vừa rồi nhảy ra cũng căn bản không phải quản sinh tử đến tên Mã Anh này, chỉ là lấy cớ mà thôi.
- Diệp Hi Văn thật là lợi hại, không nghĩ tới, ở bên trong Nội Môn Đệ Tử, còn có cao thủ như vậy, trước kia sao chưa từng nghe nói qua, rõ ràng một kích của Tiên Thiên cao thủ đều không thể bắt được.
- Chậc chậc, một đao kia, quả thực Vô Địch rồi, chỉ sợ Hậu Thiên Thất Trọng cao thủ đều trốn không thoát, quả thực chính là một cái Thiên Địa lao lung.
- Hắn rốt cuộc là cái yêu nghiệt gì, Bôn Lôi Thủ luyện cực kỳ cao thâm, đao pháp này càng là khủng bố.
- Văn nhi, không nghĩ tới trong khoảng thời gian ngắn, ngươi rõ ràng có thể có nsức chiến đhư vậy ấu, cái đao pháp kia hẳn là Trung cấp đao pháp rồi.
Diệp Không Minh hỏi.
- Vâng, hài nhi đã luyện thành cái môn Lãnh Nguyệt Trảm.
Đã bộc lộ ra, Diệp Hi Văn cũng không sao t che dấu nữa, đương nhiên hắn cũng không chủ động đi nói, cái môn đao pháp này kỳ thật cũng không phải Trung cấp Công Pháp, mà là Tiên Thiên cấp bậc Công Pháp, đằng sau còn có hai chiêu nữa.
- Tốt, tốt.
Nhìn thấy Diệp Hi Văn có sức chiến đấu mạnh như vậy, Diệp Không Minh có cảm giác muốn cười to, hài tử Diệp Không Minh hắn, bọn chúng đều là thiên tài.
- Ha ha, vi phụ trước kia còn xem thường ngươi, ngươi có phần chiến lực này, coi như là đệ nhất danh cũng có thể cạnh tranh.
Diệp Không Minh cười ha ha nói.
- Hảo, biểu hiện tốt lắm.
Diệp Không Minh không có tiếp tục lưu lại, mà về tới trưởng lão đoàn, chỉ để lại một người Diệp Hi Văn, lúc này bởi vì có một loạt biến cố quan hệ, thời gian cũng trôi qua không ít, đã bắt đầu trận đấu vòng thứ tư rồi, một thanh niên hai mươi tuổi đứng ở trên đài, đúng là đối thủ Diệp Hi Văn lần này, Đường Niên.
Diệp Hi Văn nhảy lên lôi đài, chắp tay nói:
- Diệp Hi Văn, để cho Đường huynh đợi lâu.
Đối diện Đường Niên sắc mặt có chút phức tạp, vừa rồi một chiêu Diệp Hi Văn đánh tan Mã Anh, hơn nữa cùng Vương Kiến tranh đấu, hắn đã nhìn ở trong mắt, trong nội tâm minh bạch chính mình tuyệt đối không phải là đối thủ của Diệp Hi Văn, vốn là dùng thực lực của hắn, Hậu Thiên Lục Trọng tuyệt đối có thể xông vào Top 10, tiếp theo thậm chí có hi vọng tiến vào hàng ngũ đệ tử hạch tâm, vốn tưởng rằng có thể nở mày nở mặt, nhưng không nghĩ tới, lại có thể đụng phải Diệp Hi Văn, cơ hội tiến vào vòng thứ năm đều không được.
Giãy dụa trong chốc lát, Đường Niên lúc này mới chắp tay nói ra:
- Diệp huynh, tiểu đệ tự nhận không phải là đối thủ của ngươi, cam bái hạ phong.
Đường Niên nhận thua rất nhiều đệ tử vây xem tuy ngoài ý muốn, nhưng cũng nằm trong dự liệu, Đường Niên tuy đủ để chen vào Top 10, nhưng Diệp Hi Văn dùng vmột chiêu gọn gàng giải quyết Mã Anh, triệt để tạo nên địa vị rồi.
Mã Anh vốn là một trong ngũ đại đệ tử nội môn, nhưng lại ngăn không được một chiêu của Diệp Hi Văn, mà Diệp Hi Văn cũng thay vị trí Mã Anh, đã trở thành ngũ đại đệ tử nội môn,
Cho nên Đường Niên nhận thua, đã ngoài ý muốn, thực sự nằm trong dự liệu.
Đường Niên nhận thua, đằng sau còn có một đệ tử thực lực là Hậu Thiên Lục Trọng, hắn cũng không cam lòng, bất quá cũng bị Diệp Hi Văn một chiêu đánh rớt xuống lôi đài.
Liền qua hai đợt, làm cho Diệp Hi Văn nhẹ nhõm xông vào top 5, ngoại trừ Diệp Hi Văn ra, vốn là năm đại cao thủ nội môn đều, trừ năm người bọn họ ra, còn có một người đạt tới Hậu Thiên Lục Trọng hậu kỳ.
Diệp Hi Văn rốt cục cũng gặp một cái cao thủ chân chính, trong bài danh năm đại cao thủ đệ tam, Trương Tường, chỉ cần đánh bại hắn, là có thể đi vào Top 3.
- Diệp Hi Văn, mời chỉ giáo.
Diệp Hi Văn nói ra.
- Diệp sư đệ tu vi tốt lắm, Mã Anh đều bị ngươi đánh bại.
Trương Tường nói ra.
- Bất quá Mã Anh trong ngũ đại đệ tử, là người yếu nhất mà thôi, không biết, ngươi có thể đả bại ta hay không.
Diệp Hi Văn cũng biết Trương Tường, tuổi còn kỳ ngộ không ngừng, rất sớm là nội môn ngũ đại đệ tử rồi.
Trương Tường một thân khí thế không hề giữ lại, toàn bộ đều thích phóng ra, hắn có thực lực Hậu Thiên Thất Trọng trung kỳ cao thủ, khó trách hắn nói, Mã Anh bất quá yếu nhất trong bọn họ mà thôi.
Không ít đệ tử vây xem đều sợ hãi thán phục, Nội Môn Đệ Tử rõ ràng có thể đạt tới Hậu Thiên Thất Trọng, Hậu Thiên Thất Trọng đệ tử đều có thể tiến vào đệ tử hạch tâm sao?
- Lạc Thạch Quyền.
Trương Tường hét lớn một tiếng, ánh mắt đột nhiên lăng lệ, thân hình bạo trùng ra, phía trên hai đấm, bọc lấy một tầng chân khí màu vàng nhàn nhạt, đây là hắn một lần kỳ ngộ nhận được một quyển quyền kinh không trọn vẹn, bên trong ghi lại một môn quyền pháp, uy lực cực lớn.
Trương Tường lập tức công kích trước mặt Diệp Hi Văn, hai đấm như hai toà núi nhỏ nện xuống.
- Bôn Lôi Thủ.
Diệp Hi Văn quát nhẹ một tiếng, hai tay quấn lên một tầng lôi chân khí, nghênh đón lấy quyền kình.
Hai tay Diệp Hi Văn đánh ra sáu tiếng nổ.
- Bành.
- Bành.
- Bành.
Song phương giao thủ, bóng người giao thoa, Diệp Hi Văn nhanh đến mức tận cùng, mà Trương Tường lại dốc sức phá vạn pháp, chỉ là hai đấm mãnh liệt đánh ra.
- Ầm ầm.
Bôn Lôi Thủ của Diệp Hi Văn lại lần nữa đánh ra, uy lực lập tức tăng lên nhiều, chưởng phong trực tiếp phá vỡ hai đấm của Trương Tường, một chưởng trực tiếp khắc ở trên ngực Trương Tường.
- Bành.
Trương Tường bị một chưởng đập ở bên trong, trực tiếp bay ra khỏi lôi đài.
- Trận này, Diệp Hi Văn thắng.
Diệp Hi Văn thuận lợi tiến vào Top 3.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Vũ Thần Không Gian Tác giả: Phó Khiếu Trần -----oo0oo-----
Chương 25: Ba chiêu đánh bại ngươi.
Nhóm dịch: Đạica1977
Nguồn: Sưu Tầm
- Lúc này Diệp Hi Văn chen vào Top 3, quá mạnh mẽ.
- Nghe nói là con út Diệp Không Minh trưởng lão, khó trách mạnh như vậy, Diệp gia huynh muội đều là thiên tài.
Diệp Hi Văn tiến vào Top 3, tin tức này lập tức để cho vô số mọi người sợ hãi cùng thán phục, cùng người khác chen vào Top 10 so sánh, cái tên này thật sự là không có tiếng tăm gì, thậm chí cơ hồ không có người nào biết trình độ hắn như thế nào.
Nhưng lúc này có Vương Liệt, hắn đang hưng phấn vây quanh Diệp Hi Văn:
- Ha ha ha, A Văn, ngươi ngưu bức rồi, thực lực về sau hơn ta rồi, hắc hắc, xem về sau ai dám khi dễ ta, nếu có ngươi giúp ta đánh hắn.
Diệp Hi Văn có chút dở khóc dở cười, cái tính toán này là cái gì, bảo tiêu? Hay vẫn là tay chân.
Bất quá trong nội tâm Diệp Hi Văn lại ấm áp, bất kể thế nào mà nói, Vương Liệt nói như vậy, là coi mình là huynh đệ rồi, cái gì là huynh đệ, cái này mới là huynh đệ.
- Vượt qua, bất quá là một cái bộc phát mà thôi, thật đúng là đem làm chính mình là nhân vật ngưu bức cái gì, không biết trời cao đất rộng là gì cả.
Đột nhiên một tiếng thanh âm chanh chua truyền tới.
Mọi người nhìn lại, lúc này có người trẻ tuổi hai mươi tuổi, một thân hoa bào, dung mạo anh tuấn, chỉ là khuôn mặt anh tuấn mang theo thần sắc khinh thường.
Có người nhận ra người trẻ tuổi này, đúng là nội môn ngũ đại đệ tử Triệu Nham Tuyết, tại ngũ đại đệ tử bài danh thứ hai, cũng là Top 3.
- Ngươi nói cái gì?
Diệp Hi Văn lập tức lạnh mặt nói.
- Ta nói ngươi bất quá là một tên ếch ngồi đáy giếng mà thôi, không biết trời cao đất rộng là gì, còn đi ngang sao, ngươi cho rằng Nhất Nguyên Tông là địa phương nào, cũng chỉ xứng làm bạn cùng rác rưởi.
Triệu Nham Tuyết chanh chua nói, hiển nhiên nói Vương Liệt là rác rưởi.
Nhìn xem mục đích Diệp Hi Văn, Triệu Nham Tuyết trong nội tâm quả thực ghen ghét, lúc này nên đả kích hắn, hắn từ trước đến nay đều được mọi người tang bốc, cái gì Diệp Hi Văn, hắn tính toán dựa vào cái gì mà tất cả mọi người đều xem hắn, chính mình đồng dạng xông vào Top 3, lại không được nghênh đón như trong tưởng tượng, tất cả mọi người đi chú ý cái tên Diệp Hi Văn mới xuất hiện này.
Ta mới được gọi là thiên tài, hắn tính toán là cái gì.
Triệu Nham Tuyết trong nội tâm ghanh ghét.
- Triệu Nham Tuyết, là nam nhân theo ta lên đài đánh một hồi.
Diệp Hi Văn nói xong quay người nhảy lên một cái lôi đài.
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Triệu Nham Tuyết, đây là lần nhi đấu Top 3, đến cùng ai mạnh hơn đây.
Triệu Nham Tuyết mặc dù biết Diệp Hi Văn không dễ chọc, nhưng lời nói cũng đã nói ra, cũng không có khả năng thu hồi lại, huống hồ hắn cũng hiểu được, Diệp Hi Văn bất quá là một hắc mã mà thôi, làm sao có thể cùng hắn cường giả đối kháng.
- Hừ, ta giáo huấn ngươi một chút, lại để cho ngươi biết biết rõ trời cao đất rộng là gì.
Triệu Nham Tuyết cười lạnh một tiếng, nhảy lên trên lôi đài.
- Đông Phương Bạch đã đến, Đông Phương Bạch đến rồi.
Đột nhiên trong đám người một hồi bạo động, một đạo thân ảnh màu trắng từ trong đám người đi ra, một thanh niên áo trắng trên lưng trường kiếm, khí khái mười phần hào hùng, như là một thanh bảo kiếm rút ra khỏi vỏ, lộ ra sắc bén.
Tất cả mọi người biết rõ, đây là người đứng đầu nội môn ngũ đại đệ tử Đông Phương Bạch, nghe đồn Đông Phương Bạch từ nhỏ tu tập kiếm thuật, một tay kiếm thuật có một không hai ở bên trong Nội Môn Đệ Tử, thậm chí tại ba năm trước đây, đã từng khiêu chiến qua một vị đệ tử hạch tâm, tuy không có thắng, nhưng cũng không có thất bại, có thể thấy được hắn lợi hại, đứng đầu nội môn ngũ đại đệ tử, tuyệt đối không phải hư danh.
Đông Phương Bạch thần sắc bình tĩnh nhìn hai người.
Lần này Nội Môn Đệ Tử Top 3 cũng đã tề tựu rồi, mắt thấy một phen long tranh hổ đấu rồi.
Rất nhanh trưởng lão đoàn làm ra quyết định, đem quán quân sớm tranh đoạt.
- Diệp Hi Văn, hiện tại ai cũng cứu không được ngươi rồi.
Triệu Nham Tuyết cười lạnh nói ra.
- Ba chiêu, nếu như ta ba chiêu vẫn không thể đánh bại ngươi, ta xoay người rời đi.
Diệp Hi Văn so ra ba ngón tay.
Triệu Nham Tuyết lập tức sắc mặt tái nhợt, Diệp Hi Văn đây là trần trụi nhục nhã hắn.
- Đúng, chính là như vậy, đánh bại hắn, nội môn ngũ đại đệ tử có gì đặc biệt hơn người đây.
Vương Liệt ở dưới gào lên.
- Ngươi là muốn chết.
Triệu Nham Tuyết nói.
- Hôm nay ta đánh gãy toàn thân gân cốt ngươi, lại để cho ngươi biết biết rõ cái gì gọi là trời cao đất rộng.
Triệu Nham Tuyết trong cơn giận dữ, toàn thân chân khí đều sôi trào, trong không khí ma sát tí ti rung động, Hậu Thiên Thất Trọng hậu kỳ thực lực không chút nào làm giả, một quyền hắn đánh ra, lập tức toàn bộ lôi đài độ ấm giảm xuống vài độ, đây là Hàn Băng quyền của Triệu Nham Tuyết thành danh, lúc này thi triển ra, thậm chí có thể đem một người trực tiếp đông cứng.
Vô tận gió lạnh lập tức đem Diệp Hi Văn bao bọc vào trong đó, muốn đem hắn đóng băng.
Đã thấy Diệp Hi Văn hét lớn một tiếng, dưới chân đạp mạnh, thân hình hướng Triệu Nham Tuyết bạo tiến, một chiêu Lôi Lệ Phong Hành bổ ra, Hàn Băng quyền kình bị hắn tiện tay đánh ra, một đường bay thẳng đến trước.
- Trời cao đất rộng, chỉ bằng ngươi cũng muốn dạy dỗ ta sao.
Diệp Hi Văn cười lạnh một tiếng, một chưởng đánh ra.
- Bành.
Thường thường không có gì lạ, một chưởng trực tiếp vung đến trên mặt Triệu Nham Tuyết.
- Phốc.
Triệu Nham Tuyết phun ra một ngụm máu tươi, hàm răng đều bị Diệp Hi Văn đáng gẫy vài cái.
- Ngươi. . .
Triệu Nham Tuyết khó có thể tin nhìn Diệp Hi Văn, bất quá Diệp Hi Văn có thể không có ý tứ dừng tay, một cước mãnh liệt đá ra.
- Bành.
Triệu Nham Tuyết bị Diệp Hi Văn một cước đạp bay đến giữa không trung, khi hắn rơi xuống, một chưởng Diệp Hi Văn mang theo lôi hình chân khí, mang theo một cổ lực lượng khó có thể địch nổi hung hăng oanh kích trên người Triệu Nham Tuyết.
- Oanh.
Triệu Nham Tuyết hung hăng té ra lôi đài, xương sườn đều bị gẫy, hôn mê ngã xuống đất.
Rất nhiều đệ tử chung quanh đều rùng mình một cái, nuốt ngụm nước miếng, lại một nội môn ngũ đại đệ tử bị đánh thành trọng thương, tính cả người trước là hai người, Diệp Hi Văn đã đem nội môn ngũ đại đệ tử đánh tan ba người.
Ngoại trừ đứng đầu ngũ đại đệ tử Đông Phương Bạch ra, cùng một nữ đệ tử Tử Yên, cũng không phải đối thủ của Diệp Hi Văn.
Hiện tại Triệu Nham Tuyết bị đánh trọng thương hôn mê, rất hiển nhiên, quán quân sẽ chỉ ở trong tay Diệp Hi Văn cùng Đông Phương Bạch.
- Diệp Hi Văn, thật không ngờ cường đại như vậy, Hậu Thiên Thất Trọng hậu kỳ Triệu Nham Tuyết, lại bị hắn nhẹ nhàng đánh bại.
- Chỉ tiếc làm việc quá mức tàn nhẫn, cũng không biết tương lai phát triển, là phúc hay là họa đây.
- Đệ tử ra tại Nhất Nguyên Tông chúng ta, đương nhiên là phúc của Nhất Nguyên Tông, thiên tài càng nhiều, Nhất Nguyên Tông chúng ta càng cường đại.
Trưởng lão đoàn các vị trưởng lão cũng đều nhao nhao nghị luận nói ra.
- Ta không chiếm tiện nghi ngươi, ta chờ ngươi nghỉ ngơi tốt.
Đông Phương Bạch thản nhiên nói, Diệp Hi Văn bày ra thực lực cường đại, lại để cho hắn xúc động muốn đọ sức.
- Không cần, bất quá là thu thập một cái phế vật mà thôi.
Diệp Hi Văn nói ra, Hậu Thiên Thất Trọng Triệu Nham Tuyết không phải đối thủ của Diệp Hi Văn, đánh bại Triệu Nham Tuyết, Diệp Hi Văn căn bản cũng không có ra lực, bất quá là mấy hơi thở, khôi phục tới trạng thái đỉnh Phong.
---o0o---
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 36 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc