Thốn Mang quyển 11 : Ngũ Đức Chi Thân Chương 8 : Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh
Dịch giả : tuan_ftu
Biên tập : tuan_ftu Nguồn : TTV
Âm Khiết trên mặt tràn ngập sát khí, một hắc sắc khuông kính từ thân thể nàng phù xuất, dạng thức hai chiếc kính cơ hồ giống nhau như đúc, mặt kính chỉ to như một đầu người, nhưng hai mặt kính luôn có từng đạo quang mang phát ra.
Hắc sắc kính bắn ra hắc sắc quang mang, bạch sắc kính bắn ra bạch sắc quang mang, hai đạo quang mang bất đồng bắt đầu giao nhau...
- Chậm, dừng, ngưng lại cho ta.
Đàm Đồ đột nhiên kêu lên, hắn vội vã đến nói không nên lời, cái mạng nhỏ của hắn thế là xong rồi.
Hắn tuy không sợ chết, nhưng tự nhiên vô duyên vô cớ bị giết chết, hắn không thể chịu được. Lý Dương bên cạnh cũng lãnh nhãn bàng quan.
Nghe được thanh âm Đàm Đồ, trên mặt Dương Thạch và Âm Khiết lộ ra một nụ cười khoái ý, bất quá bọn họ sau khi nghe Đàm Đồ nói xong, khống chế Dương Sinh kính và Âm Diệt kính chậm lại.
Dương Thạch và Âm Khiết vốn không có định giết Đàm Đồ, nhưng Đàm Đồ tự nhiên giết nhi tử bọn họ. Tốt xấu gì cũng phải giết chết Đàm Đồ nhưng tối thiểu cũng phải hành hạ tinh thần hắn một phen. Vừa rồi hai người sử dụng Dương Sinh kính và Âm Diệt kính chỉ là... dọa dọa Đàm Đồ mà thôi.
- Dương Thạch. Âm Khiết. Các ngươi có nhầm lẫn gì không?
Đàm Đồ đột nhiên hét lớn.
- Nhầm? kẻ bọn ta muốn giết chính là ngươi.
Hắc y Âm Khiết lạnh như băng nói, trong mắt bắn ra lãnh mang làm cho người ta sợ hãi.
Đàm Đồ cố gắng biện giải nói:
- Dương Thạch, Âm Khiết, mấy năm gần đây, các ngươi và ta cha cũng hình thành lãnh địa nhất định, không xâm phạm lẫn nhau, mà Đàm Đồ ta tựa hồ không có gây hấn các ngươi sao các ngươi lại giết ta? Các ngươi có nghĩ đến việc một khi ta chết, cha ta sẽ phẫn nộ hóa thành bản thể…
- Không gây hấn ư? Phong nhi ta chính là bị ngươi giết.
Thanh âm Âm Khiết cực kỳ phẫn nộ, thanh âm giống như thủy tinh chói tai mọi người.
- Phong nhi, Phong nhi là ai? nhi tử các ngươi không phải tên là Dương Sam sao?
Đàm Đồ vẻ mặt nghi hoặc.
- Ta nghĩ, các ngươi nhất định nhầm lẫn. Ta tuyệt đối không có sát hại nhi tử các ngươi.
Bạch y Dương Thạch hừ lạnh một tiếng nói:
- Nhầm ư? Hừ. Ta hỏi ngươi, mấy ngày trước đây ngươi giết một Yêu Quân trung kỳ cao thủ, bên người hắn có ba gã Yêu Quân hậu kỳ thủ vệ.
Hắn nhớ kỹ rõ ràng ngày ấy, hắn đã thấy một thanh niên mệnh lệnh kẻ dưới tay tùy ý bắt người, hơn nữa trực tiếp phong ấn tu vi, đồng thời trực tiếp chặt đứt tứ chi người bị phong ấn này. Lấy một mĩ danh là: “Man Đầu” (Bánh bao), thậm chí còn dụng lửa nướng “Man Đầu” này.
Nhìn thấy cảnh đó, Đàm Đồ rất phẫn nộ, vừa ra tay đã dụng luôn thần khí, giết toàn bộ mấy người.
- Ta là Đoạn Hồn hạp cốc nhị …
Tên thanh niên kia thét to, lời còn chưa nói xong đã bị Đàm Đồ trực tiếp phá đi tâm hạch cùng với nguyên thần, làm cho hắn chết ngay tại chỗ, Đàm Đồ thậm chí còn nhổ một tiếng:
- Ta không quản ngươi là ai, Bắc Minh hải này không có ai mà Đàm Đồ ta không dám giết.
Đàm Đồ cũng cực kỳ kiêu ngạo.
Lúc trước Đàm Đồ cũng hoài nghi thanh niên này có tam đại hộ vệ, hơn nữa đều là Yêu Quân hậu kỳ, chắc là công tử một thế lực lớn.
Phóng nhãn cả Bắc Minh hải cũng không có có mấy người thế lực lớn có thủ hạ như thế, hơn nữa bởi vì nghe được thanh niên đó trước khi chết nói qua “Đoạn Hồn Hạp Cốc”, Đàm Đồ cũng hoài nghi thanh niên này là hài tử của Dương Thạch cùng Âm Khiết, cho nên theo tin tức của Đàm Đồ, Dương Thạch cùng Âm Khiết chỉ có một con trai, tên là Dương Sam. Dương Sam thì hắn biết, hiển nhiên tên thanh niên này không phải không phải Dương Sam, liền giết luôn. Hắn thân là nhi tử Côn Bằng Yêu Đế, chưa từng sợ ai. Bây giờ thấy Dương Thạch, Âm Khiết, Đàm Đồ trong lòng liền nhớ tới một điều...
- Chẳng lẻ hai người các ngươi có hai nhi tử? Ngày ấy ta giết là nhi tử thứ hai?
Đàm Đồ trong lòng cả kinh, hắn nhớ kỹ tên thanh niên chết đi theo như lời nói “Ta là Đoạn Hồn Hạp Cốc nhị...” sau chữ “nhị” này phỏng chừng là “công tử”.
Dương Thạch cười xùy nói:
- Ngươi cuối cùng hiểu được. Ngày ấy ngươi giết chính là hài tử duy nhất của ta và A Khiết là Dương Phong. Hôm nay không giết ngươi, ta làm sao làm cho Phong nhi đã chết được nhắm mắt.
Nghe được Dương Thạch nói, Đàm Đồ trầm mặc.
Thời gian cứ trôi đi, Đàm Đồ cũng là sắc mặt âm trầm cực kỳ.
Trong lòng đang ở không ngừng tự hỏi làm cách nào có thể bảo trụ mạng nhỏ của mình.
Lý Dương không nói tiếng nào, đứng ở một bên lãnh nhãn bàng quan.
Thần thức hắn dễ dàng phát hiện, Dương Thạch và Âm Khiết vừa đến, đã bố trí hạ cấm chế chung quanh, bây giờ chỉ là muốn chạy cũng không được, huống chi Lý Dương cho tới bây giờ không có lo lắng cho mình.
Ngay cả Lôi Viêm địa ngục, Hỗn Độn sơn hạch tâm không gian nguy hiểm như thế hắn đều là bình an.
Lý Dương sao phải sợ cái gì?
- Ha ha ha…
Đàm Đồ đột nhiên ngẩng đầu cười to.
Thanh âm lang lãng trong phạm vi cả ngàn dậm dưới đáy thủy vực không ngừng chấn động.
- Chết đến nơi rồi mà còn muốn cười.
Âm Khiết lãnh giọng một tiếng.
Đàm Đồ đột ngừng cười, trong mắt phóng xuất thần quang, nhìn chằm chằm Dương Thạch và Âm Khiết, nói:
- Dương Thạch, Âm Khiết, hai tên tặc tử các ngươi, như thế nào? Giết nhi tử các ngươi thì làm sao vậy, là ta giết đó, các ngươi định thế nào? Giết ta hả, hừ, một khi giết ta Đoạn Hồn hạp cốc các ngươi cứ chờ bị tiêu diệt đi.
- Các ngươi hai người có thể trốn vào Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh, nhưng còn đại nhi tử của các ngươi Dương Sam? Hắn có trốn cũng không thoát, các ngươi đã chết một nhi tử, chẳng lẻ ngay cả đại nhi tử cũng không cần?
Đàm Đồ mặt lộ vẻ cười lạnh, đứng thẳng, lạnh lùng nhìn hai người.
- Ha ha ha...
Dương Thạch và Âm Khiết cơ hồ đồng thời cười rộ lên, bọn họ cười rất to, giống như nghe được truyện gì rất buồn cười, có vẻ rất là thống khoái, thanh âm hai người rất chói tai.
Dương Thạch và Âm Khiết dần dần ngừng cười to, Dương Thạch từ từ nói:
- Đàm Đồ… ta và A Khiết chỉ có một con trai, là Phong nhi, cho nên Dương Sam, bất quá chỉ là quân bài mà thôi, cho nên...
Cắc mặt Dương Thạch trở nên dữ tợn:
- Ngươi phải chết!
Hắn không có nghĩ đến Dương Thạch và Âm Khiết cũng không phải có hai nhi tử, mà chỉ có một, lại chính là cái tên bị hắn giết chết - Dương Phong, Dương Sam chỉ là quân bài thế thân. Đã rõ ràng, Đàm Đồ liền biết lành ít dữ nhiều.
Cơ hồ cùng lúc, Lý Dương bên cạnh cũng hiểu được sự tình.
Lý Dương trên mặt lộ ra nụ cười:
- Buồn cười, buồn cười, Dương Thạch và Âm Khiết hiển nhiên là vì bảo vệ nhi tử, để cho nhi tử mai danh ẩn tính, thậm chí còn xuất ra một người mạo danh thay thế cho nhi tử mình.
Ai ngờ lại xảy ra chuyện nhi tử Dương Phong của bọn họ lại xảy ra sự tình này.
”Nếu lúc trước thân phận Dương Phong công khai ra ngoài có lẽ Dương Phong sẽ không bị giết. Ai, đây đều là thiên ý a!" Lý Dương đứng một bên cười thầm.
”Ô, trên người Đàm Đồ này có một cấm chế chỉ có đạt tới Yêu Đế hậu kỳ đỉnh phong mới có thể miễn cưỡng cảm đáp, phỏng chừng là do Côn Bằng Yêu Đế bố trí.”
Dương Thạch cùng Âm Khiết mặc dù công lực, tinh thần tu vi thâm hậu, nhưng còn chưa bằng Côn Bằng Yêu Đế. Vì vậy không nên để lộ ra chỗ Đàm Đồ.
Lý Dương đột nhiên nhớ tới một vấn đề.
Trong giây lát, Lý Dương trong óc một ý niệm hiện lên trong đầu, giống như đêm tối trong một đạo lôi phạt chiếu sáng cả thế giới, Lý Dương nhớ tới ngày ấy thần thức phát hiện Quy Uẩn thông qua Bát Quái hình quỷ khí và thần bí nhân liên lạc.
Rồi nhìn Dương Thạch và Âm Khiết nghĩ tới một chuyện.
- Các ngươi là người của Huyết Thực Cung?
Lý Dương đột nhiên lên tiếng, quay về phía Dương Thạch và Âm Khiết hỏi.
Chỉ nhìn chằm chằm Đàm Đồ, vợ chồng Dương Thạch nghe được thanh âm Lý Dương, không nhịn được chấn động liền xoay người nhìn về phía Lý Dương.
Dương Thạch gật gật đầu nói:
- Ta và A Khiết đúng là hai vị cung chủ Huyết Thực Cung.
Lúc này, Dương Thạch và Âm Khiết cũng không phải nói dối.
Đối với người chết có cần thiết phải nói dối không? Lý Dương vừa nghe xong, trong lòng liền xác định trăm phần trăm.
Chỗ này của Đàm Đồ đúng là do Quy Uẩn tiết lộ.
- Hừm, hai người các ngươi có thể tìm được Đàm Đồ, phỏng chừng chính là do Quy Uẩn đảo đảo chủ lão Ô Quy truyện tin tức
Lý Dương lạnh nhạt nói.
Ngữ khí cũng rất khẳng định.
Đàm Đồ bên cạnh liền nói:
- Lý Dương huynh đệ, Quy Uẩn là thủ hạ của cha ta, cũng gian nan mấy năm, trung tâm cảnh cảnh, tuyệt đối sẽ không bán đứng ta.
Lý Dương lạnh nhạt không nói trực tiếp nhìn Dương Thạch và Âm Khiết.
Dương Thạch kinh ngạc mở to hai mắt nhìn Lý Dương.
Những người dưới tay hắn đều không dám để người khác biết, nếu không một khi Côn Bằng Yêu Đế tức giận, chắc chắn không xong, cho nên mỗi một người đều có ám địa lí thông qua quỷ khí liên lạc với Dương Thạch.
Thân phận những người này ngoại trừ Dương Thạch và Âm Khiết, thì không có những người khác biết.
Mỗi một người đầu nhập với vợ chồng Dương Thạch đều là do vợ chồng Dương Thạch một mình liên lạc.
Cho nên bây giờ Lý Dương nói ra, chính là tiết lộ bí mật Quy Uẩn. Ngữ khí rất khẳng định khiến cho vợ chồng Dương Thạch kinh ngạc.
Lập tức, Dương Thạch cười to lên:
- Ha ha. Thông minh, thật sự là thông minh, đáng tiếc, quá thông minh, ngươi chắc chắ cũng phải chết.
Chắc chắn hai người các ngươi sẽ bị thu vào Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh, nói cho các ngươi sự tình cũng không có gì hại. Quy Uẩn đó đúng thật là người của ta, hành tung Đàm Đồ cũng là do hắn tiết lộ!
Dương Thạch ánh mắt đầu hướng về Đàm Đồ, trên người tản ra ngạo khí, âm thanh lạnh lùng nói:
- Đàm Đồ, ta nói cho ngươi, cả Bắc Minh hải cũng không phải như ngươi tưởng tượng, trên thực tế người phía sau hiệu trung (một dạng như gián điệp) với ta tuyệt đối vượt quá sự tưởng tượng của tiểu tử ngươi.
Đàm Đồ cũng thở dài một hơi, Quy Uẩn bình thường đối với Côn Bằng Yêu Đế đều rất cung kính.
Không ngờ có nhiều người phía sau lại hiệu trung với vợ chồng Dương Thạch.
- Thạch ca. Không nên nói nhảm với bọn chúng nữa, để lâu tất sanh biến, mang hai người bọn chúng thu vào Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh thôi.
Hắc y Âm Khiết, giờ phút này sát khí đã đạt tới mức rất kinh khủng.
Nhi tử chết, đối với nàng đả kích này quá lớn, nàng không thể tiếp tục nhẫn được nữa.
Dương Thạch vừa nghe xong cũng gật gật đầu.
Âm Khiết và Dương Thạch đồng thời bắt đầu sử dụng Âm Diệt kính và Dương Sinh kính.
Đàm Đồ cũng là đột nhiên thân hình chợt lóe, biến mất không thấy, cơ hồ đồng thời "Bồng" một tiếng chấn động vang lên.
Đàm Đồ thân ảnh bị giam trong một cấm chế trong suốt, bị bắn ngược trở về.
Dương Thạch vừa nhìn, không chỉ cười lạnh nói:
- Còn muốn chạy trốn? Cấm chế này chúng ta đã sớm chuẩn bị rồi, trừ phi ngươi đạt tới Yêu Đế hậu kỳ thực lực, nếu không chỉ có tìm chết.
Bất quá Dương Thạch lần này thi triển Dương Sinh kính tốc độ rất chậm, bởi vì Vợ chồng Dương Thạch hiểu được.. cảm giác chờ đợi tử vong là kinh khủng nhất cho nên bọn họ muốn cho Đàm Đồ, Lý Dương phải từng bước sợ hãi rồi từ từ mà chết.
Đàm Đồ từ cấm chế trong suốt phi thân trở về bên cạnh Lý Dương, nhìn Lý Dương trong mắt lộ vẻ áy náy:
- Lý Dương huynh đệ, xin lỗi, Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh này chúng ta đi vào chắc không có hy vọng thoát ra, là ta đã làm liên lụy ngươi.
Đàm Đồ quay về phía Lý Dương nói.
- Không có gì. Phải rồi, Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh là cái gì vậy?
Lý Dương cứ như chưa từng để ý đến, hỏi ngược lại về Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh.
Đàm Đồ nhìn Lý Dương như thể không thèm để ý tử vong, không nhịn được hơi rung động, lập tức liền cười to nói:
- Lý Dương huynh đệ quả nhiên là hào khí ngút trời tới giờ phút này cũng không thèm để ý chút nào. Tốt lắm. Đàm Đồ ta cũng học theo Lý Dương huynh đệ, chết có gì phải sợ chứ?
- Lý Dương huynh đệ, Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh này rốt cuộc là cái gì thì ta cũng không nói chính xác được, bất quá nó phải kết hợp Dương Sinh kính và Âm Diệt kính cùng thi triển mới có thể sử dùng đến, một khi sử dụng, người bị công kích chỉ cần bị hút vào bên trong Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh, vào trong đó rồi… chỉ là cha ta không có nắm chắc nên mới nói đến đây.
Đàm Đồ hiển nhiên có điểm tiết tức giận, ngay cả Côn Bằng Yêu Đế chưa từng nắm chắc, bọn họ hai người còn muốn hy vọng sao?
- Ô?
Lý Dương trên mặt cũng có chút tò mò.
Thần bí năng lượng trong cơ thể bình thường khó sử dụng, chỉ có gặp được tình huống nguy hiểm mới có thể sử dụng đến, Lý Dương có chút chờ mong.
- Ta chỉ cần sống sót ở trong đó, chỉ là Đàm Đồ e không thể sống ở trong đó.
Lý Dương đột nhiên vung tay lên.
Một vật lớn liền xuất hiện trên tay Lý Dương, đúng là Túi Tiểu Càn Khôn.
- Đàm đồ, cứ tin ta, đi vào trong đi.
Lý Dương thần thức đột nhiên quay về phía Đàm Đồ truyền âm nói.
Đàm Đồ vừa nghe xong hơi run run rồi lập tức cười nói:
- Lý Dương gặp kiếp nạn này, chỉ bởi vì ta, dù sao cũng phải chết, hắn bảo ta làm thế nào, ta làm thế đó.
Đàm Đồ cũng không để ý, trực tiếp nhảy vào trong Túi Tiểu Càn Khôn.
Lý Dương thu tay, liền mang túi Tiểu Càn Khôn thu vào trong cơ thể.
Bởi vì Đàm Đồ đạt tới Yêu Đế tiền kì, Lý Dương không thể trực tiếp đem Đàm Đồ thu vào túi Tiểu Càn Khôn, chỉ có thể làm cho Đàm Đồ tự nguyện tiến vào túi Tiểu Càn Khôn.
- Xuy xuy...
Bạch sắc quang mang và hắc sắc quang mang giống như hai điều long quyện vào nhau cùng một chỗ, uốn lượn du chuyển, cuối cùng đầu đuôi tương hợp hình thành một loan khúc hình vòng tròn.
Vòng tròn này có bán kính dài khoảng một trượng, một mảnh lục quang từ trong quang quyển tản mát phát ra… rồi đột nhiên một cổ hấp dẫn lực từ kinh khủng từ trong quang quyển bộc phát ra, Dương Thạch và Âm Khiết vội vàng mang Dương Sinh kính và Âm Diệt kính dung nhập trong cơ thể.
Hấp dẫn lực nọ đối với hai người không có hiệu quả.
Chỉ là Lý Dương và Đàm Đồ căn bản không có phản kháng lực.
Lý Dương cảm thụ luồng hấp dẫn lực cực kỳ khổng lồ, cảm giác giống như một con thuyền nhỏ cô độc trong biển rộng, không có chút phản kháng lực, hấp dẫn lực xung quanh hoàn toàn bao vây Lý Dương, trong nháy mắt Lý Dương liền bị hút vào trong lam sắc quang mang.
Last edited by kedatinh1974; 14-11-2008 at 04:08 PM.
Thốn Mang quyển 11 : Ngũ Đức Chi Thân Chương 9 : Đệ tứ bổn nguyên hư vô
Dịch giả : tuan_ftu
Biên tập : tuan_ftu Nguồn : TTV
Một mảnh hư vô, vô tâm hư vô, Lý Dương ổn định lại, không có có chút tổn thương nào lăng không đứng trong hư không.
"Âm Dương Sinh sinh diệt huyễn cảnh rốt cuộc là cái gì? Còn có sát chiêu gì đây?" Nghĩ đến đây, Lý Dương liền triển khai thần thức cẩn thận quan sát một phen. Lúc này, một đạo lam sắc thủy lưu giống như giao long, đột nhiên bắn về phía Lý Dương.
Trong Lam sắc thủy lưu có lôi điện lóe ra …
- Oanh!...Oanh!...Oanh!...
Đột nhiên ba thanh âm nổ vang, một hỏa trụ, một lam sắc trụ, một kim sắc trụ, tam đạo quang trụ từ phía sau Lý Dương phóng lên cao, đồng thời lôi điện trên không ngừng vờn quanh ba đạo trường trụ, cường đại áp lực áp bách bốn phương tám hướng.
Lý Dương vẫn lăng không đứng thẳng, ba đạo quang trụ đều phát ra bất đồng năng lượng, đồng thời, bên ngoài thân thể Lý Dương có ba đạo quang mang không ngừng xoay vòng xung quanh, khiến cho lam sắc thủy lưu không thể gần sát hơn.
"Hừm, ba đạo quang trụ, quả nhiên như ta nghĩ, hoàn toàn giống như Lôi Viêm trong Hỗn Độn sơn mà ta từng hấp thụ, hơn nữa có cùng chung một cấp bậc, chỉ là hai loại năng lượng khác nhau." Lý Dương trên mặt mỉm cười, đồng thời thần thức tỏa ra.
Đột nhiên Lý Dương trên mặt nụ cười đình trệ, hắn nhìn thấy gì vậy? Từ sâu trong hư vô không gian, chợt lóe điện thủy cầu, bên trong lóe ra một đạo điện xà lam sắc thủy cầu, lôi điện thủy cầu sâu trong hư vô không gian này, tự thân không ngừng xoay tròn, hơi thở mạnh mẽ từ trung tâm hướng phát ra bốn phía chung quanh lôi điện thủy cầu từng đạo lam sắc thủy lưu vờn quanh, bên ngoài còn có vô vàn lôi điện xung quanh tựa hồ thủy cầu chính là vua của bọn chúng.
"Chẳng lẻ… chẳng lẻ cái này cũng là một loại năng lượng giống như Lôi Viêm, thật cường đại Thủy Linh Chi Khí, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, ta đã hấp thu Hỏa, Mộc, Kim, bây giờ lại xuất hiện hiện thêm Thủy." Lý Dương kinh ngạc.
Hỏa chúc tính Lôi điện bổn nguyên, Mộc chúc tính Lôi điện bổn nguyên, kim chúc tính Lôi điện bổn nguyên.
Ba loại bổn nguyên năng lượng, Lý Dương tinh thần tu vi càng cao có thể hấp thu càng nhiều, Lý Dương hôm nay tinh thần tu vi đạt tới Ma Đế trung kỳ, hấp thu bổn nguyên năng lượng cũng tiếp cận đến một phần trăm các loại bổn nguyên.
Mặc dù chỉ là một phần trăm, nhưng lợi hại hơn trước rất nhiều.
Lúc trước, Lý Dương tinh thần tu vi chỉ có Ma Đế tiền kì, hấp thu bổn nguyên có thể ít hơn bây giờ, cho nên vừa tiến vào quang quyển bên trong Hỗn Độn sơn hạch tâm không gian liền hoàn toàn hôn mê đi.
Hôm nay tự thân năng lượng đã mạnh hơn rất nhiều, trong không gian này còn có thể chống chọi một đoạn thời gian, sẽ không lập tức hôn mê.
- Oanh long long …
Lý Dương phía sau ba đạo thiểm điện quang trụ đột nhiên chấn động lên, ở sâu trong hư vô không gian này lôi điện thủy cầu tựa hồ cũng bị ảnh hưởng, cũng chấn động theo, lúc này, Lý Dương thân hình không có động đậy.
Mà là lôi điện thủy cầu thuấn di tới bên cạnh Lý Dương.
Phải, là thuấn di từ hư vô không gian tới bên cạnh Lý Dương.
Hỏa trụ phát ra từng đạo liệt hỏa chung quanh hỏa trụ bùng phát.
Lam sắc quang trụ phát ra một viên khỏa lam sắc khỏa lạp, mỗi một viên khỏa lạp trong đều ẩn hàm chứa khí tức Mộc Linh cường đại, vô số khỏa lạp vờn quanh bên cạnh lam sắc quang trụ.
Vờn quanh Kim sắc quang trụ là rất nhiều đạo khí lưu Tinh Kim Chi Khí, không ngừng xoay vòng quanh.
Ba nói quang trụ năng lượng bùng cháy mạnh, lôi điện thủy cầu cũng phát ra từng đạo thủy lưu năng lượng, trực tiếp dũng mãnh xông vào trong cơ thể Lý Dương, hướng thẳng dũng mãnh vào bên trong Lý Dương đao phách vô thần.
Tốc độ cực nhanh, so với Lý Dương tại Hỗn Độn sơn, thì tốc độ còn muốn nhanh hơn rất rất nhiều. Lúc này, Lý Dương nguyên thần hoàn toàn có một loại đặc thù trạng thái.
Nguyên thần hắn đang hấp thu năng lượng, cho nên Lý Dương hoàn toàn không thể tự hỏi hắn lại một lần nữa cảm nhận được cảm giác tuyệt vời thư thái… không có gì phải tự hỏi, không có gì phải băn khoăn, hắn đang hoàn toàn hưởng thụ cái cảm giác tuyệt vời này… Lý Dương cứ ngồi như vậy, thời gian cứ trôi đi.
- Cái tên hắc y tiểu tử kia làm thế nào cuối cùng lại đem Đàm Đồ tiến vào một túi đựng tiền nhỉ? Chẳng lẻ hắn nghĩa rằng hắn có thể sống trong Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh ư?
Dương Thạch cười lạnh.
- Thạch ca, không nên suy nghĩ, bọn họ hai tên tiểu tử đương nhiên đã bị thu vào Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh, hữu tử vô sanh.
Âm Khiết thập phần khẳng định nói, Dương Thạch cũng gật đầu đồng ý, hai người trên mặt có một tia khoái hoạt.
Người ngoài không biết Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh chánh thức kinh khủng thế nào chứ vợ chồng bọn họ rất rõ ràng.
Dương Sinh kính hòa Âm Diệt kính phối hợp sử dụng, cũng không phải hình thành Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh.
Mà là… mở thông đạo.
Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh là một không gian độc lập mà Dương Sinh kính và Âm Diệt kính chính là chìa khóa, chỉ khi hai người đồng thời sử dụng, mới có thể mở một lam sắc thông đạo, trực tiếp đem địch nhân đưa vào Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh.
Trên thực tế, Dương Thạch và Âm Khiết tịnh không dám tiến vào Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh, bọn họ đem Dương Sinh kính và Âm Diệt kính chỉ là tại lam sắc thông đạo, chỉ ở gần trong thông đạo mà thôi, cũng không phải tiến vào bên trong Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh.
Lúc trước Côn Bằng Yêu Đế nhìn Dương Thạch và Âm Khiết biến mất, còn tưởng chúng tiến nhập Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh, kỳ thật việc này chỉ là Côn Bằng Yêu Đế phán đoán mà thôi.
Sự thật chỉ có Vợ chồng Dương Thạch rõ ràng.
Trong Côn Bằng tẩm cung, Côn Bằng Yêu Đế, hình người trạng thái giống như là một tuấn nhã trung niên nhân, trên đầu mái tóc dài hạ xuống, ánh mắt bao dung, tự thân uy áp đã đạt tới mức kinh nhân, hắn là Yêu Đế đỉnh phong, cách vị trí Đại Tôn cũng chỉ một chút mà thôi.
"Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh?" Côn Bằng Yêu Đế nhíu mày, cả Bắc Minh hải tất cả mọi thứ đều nằm trong tay hắn, vừa rồi rõ ràng là năng lượng quen thuộc ba động, Côn Bằng Yêu Đế một chút dường như phán đoán ra Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh.
"Dương Thạch và Âm Khiết này hai điều tiểu ngư thực lực coi như cũng không tệ, cả Bắc Minh hải, ngoại trừ ta, tựa hồ còn không có ai thể bức bọn họ sử dụng Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh." Côn Bằng Yêu Đế có điểm không nghĩ ra.
Dương Thạch và Âm Khiết tốt xấu đều là Yêu Đế hậu kỳ, cả Bắc Minh hải, còn ai đáng giá để bọn họ sử dụng tuyệt chiêu? Nghĩ vậy, Côn Bằng Yêu Đế liền lắc lắc đầu, lập tức liền nằm xuống ngủ giấc, Côn Bằng Yêu Đế thích nhất là ngủ, phỏng chừng cả đời hắn, đại bộ phận thời gian đều là đang ngủ.
Trong Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh, cũng chính là trong hư vô không gian.
Lý Dương vẫn nằm như trước, từng đạo lam sắc khí lưu không ngừng dung nhập vào cơ thể Lý Dương, thủy cầu lôi điện cũng là nhỏ thêm một chút.
Lý Dương một lần ngủ say là 110 năm.
Đao phách đã đạt tới thiển bạch sắc đỉnh phong, thân thể cũng tới Ma Quân trung kỳ đỉnh phong, trong lúc ngủ say, công lực không ngừng tinh túy, Lý Dương bắt đầu biến đổi… trong đan điền.
Chu thiên Càn khôn viên cầu, giờ phút này Lý Dương và Chu thiên Càn khôn viên cầu đều tương tự, trong Chu thiên Càn khôn viên cầu có từng đạo khí lưu vờn quanh, khí lưu này hoàn toàn dựa theo quỹ tích xoay tròn của Như Phong Tự Bế.
Tại đây, khí lưu trung ương, chính là hai kiện phiêu phù bạch sắc phi đao.
Chẳng trách vừa nhìn, còn tưởng là đem phi đao bán trên đường phố, nhìn kỹ, vô luận là ẩn ẩn phun ra vào địa đao mang, còn lại kim quang lóe ra ở phi đao, đều có vẻ rất là bất phàm.
Kim quang đúng là kết quả Tinh Kim Chi Khí dung hợp trong.
Mà Lý Dương có bảy khỏa Tinh Cực cũng là… bạch sắc.
Đúng vậy. Tinh Cực sớm biến thái xong, đao phách đang ở không ngừng trải qua tinh túy rèn luyện, xám sắc Tinh Cực chi hỏa cũng không ngừng thiêu đốt, đao phách không ngừng biến hóa, hồi lâu sau khi, theo một trận đao ngâm, hai kiện thiển bạch sắc phi đao biến thành bạch sắc phi đao.
Vừa một tháng, đã sớm đạt tới Ma Quân trung kỳ đỉnh phong thân thể, tu vi rốt cục đột phá, Lý Dương thân thể tu vi đạt tới Ma Quân hậu kỳ.
Bạch sắc đao phách, Ma Quân hậu kỳ thân thể tu vi.
Dung hợp Tinh Kim Chi Khí càng làm cho đao phách càng thêm cứng rắn, thân thể càng thêm cường hãn, giờ phút này Lý Dương, thân thể cường hãn tuyệt đối có thể cùng Ma Đế so sánh.
Cho nên Lý Dương bây giờ còn giả vờ không biết, hắn như trước cứ ngủ say, cảm thụ trứ cảnh giới tuyệt vời, tinh thần không ngừng bị tự dưỡng, càng trở nên cường đại.
Lý Dương bị thu vào Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh cũng có nửa năm.
- Bệ hạ!
Côn Bằng Yêu Đế vừa mới ra tẩm cung, liền có ba người quỳ xuống.
Chia làm Kim Tu Yêu Đế, Ngân Giáp Yêu Đế cùng với Quy Uẩn.
- Ah, có chuyện gì?
Côn Bằng Yêu Đế nhàn nhạt nói, hắn đột nhiên kinh ngạc phát hiện, trong ba người này lại có Quy Uẩn, Quy Uẩn là Quy Uẩn đảo đảo chủ, sao có thể bỏ qua địa đảo mà tự chạy đến tẩm cung, Côn Bằng Yêu Đế trong lòng đã tập trung hơn một chút.
Kim Tu Yêu Đế đứng ra trước nói:
- Bẩm báo bệ hạ, Đàm Đồ đã mất tích nửa năm. Trong nửa năm này, chúng ta căn bản không tìm được một chút tung tích nào của hắn.
- Hả, có sự tình này a, chuyện nhỏ, mới có nửa năm, Đàm Đồ hải tử này tốt xấu cũng là Yêu Đế, có thể tùy tiện đến một địa phương tu luyện trăm năm ngàn năm, lúc này mới có nửa năm, có gì phải lo? Các ngươi tìm không được, cũng rất bình thường, trên thân thể hắn, ta hạ một đạo cao thấp cấm chế, phỏng chừng cả Bắc Minh hải, cũng chỉ có ta có thể tìm được tung tích tiểu tử này.
Côn Bằng Yêu Đế cũng không thèm để ý.
Hắn có gì mà phải lo lắng? Nhi tử nguyên thần ngọc giản vẫn còn sáng nguyên, một khi nguyên thần ngọc đồng vỡ vụn, Côn Bằng Yêu Đế chỉ trong nháy mắt biết được, nguyên thần ngọc đồng không có vỡ, nhi tử đương nhiên không chết, Côn Bằng Yêu Đế tự nhiên không lo lắng.
- Bệ hạ, sự tình tựa hồ có chút không ổn, nửa năm trước, Đàm Đồ và Lý Dương đến từ Ma giới đại chiến, cho nên sau khi đi ra ngoài, từ đó đến nay không có trở về.
- Nếu nói Đàm Đồ tới địa phương nào đó tu luyện, vậy Lý Dương đâu? Hắn trên Quy Uẩn đảo còn có một ít người quen biết, chẳng lẻ hắn cũng không kịp chào hỏi mà trực tiếp đi?
Kim Tu Yêu Đế hỏi lại nói.
Côn Bằng Yêu Đế vừa nghe xong cũng gật gật đầu:
- Có lý, cả hai người đều không thấy bóng dáng đâu, đích xác là có điểm kỳ quái, phải rồi, ngươi nói cái gì? đại chiến lúc nào?
Vừa rồi còn rất lại thản nhiên, Côn Bằng Yêu Đế đột nhiên trong mắt xạ xuất thần quang, khí thế đột nhiên trở nên cường đại.
Kim Tu Yêu Đế nhìn Côn Bằng như thế, liên nói:
- Nửa năm trước.
Côn Bằng Yêu Đế nhướng mày một cái:
- Nửa năm trước? Nửa năm trước, ta cũng vừa mới ngủ, trước lúc ngủ, ta đã phát hiện Quy Uẩn đảo có chỗ nào phát ra một cổ cường đại năng lượng ba động, đó là Dương Thạch và Âm Khiết phát ra “Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh” năng lượng ba động, chẳng lẻ Đàm Đồ tiểu tử cùng với Lý Dương Biến mất, hai việc này chẳng lẽ có quan hệ?
Côn Bằng Yêu Đế trong miệng thì thầm tự nói.
Ngân Giáp Yêu Đế tiến lên một bước nói:
- Bệ hạ, có thể Dương Thạch và Âm Khiết hai tên…
Ngân Giáp Yêu Đế mặc dù không có nói hết, nhưng là ở đây mọi người đều rõ ràng ý tứ hắn.
- Không, Đàm Đồ vẫn mạnh khỏe, nguyên thần ngọc đồng của hắn cũng không có bị nghiền nát, cho nên, hắn nhất định vẫn rất an bình.
Côn Bằng Yêu Đế lúc này lắc đầu nói.
Bên cạnh, Quy Uẩn trong lòng cũng chấn động "Cái gì? Đàm Đồ không chết? không có khả năng, trong khi hai vị bệ hạ cùng ta liên lạc, đã minh xác cùng ta nói đã đem Đàm Đồ thu vào trong Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh, nhất định phải chết, còn muốn ta giải quyết thiện hậu sự nghi thế nào bây giờ…"
Đột nhiên nghe được Côn Bằng Yêu Đế nói Đàm Đồ không chết, Quy Uẩn lúc này tinh thần có chút bối rối.
- Quy Uẩn!
Côn Bằng Yêu Đế thanh âm đột nhiên vang lên bên tai Quy Uẩn.
- A, bệ hạ!
Quy Uẩn nhất thời tỉnh táo lại, lúc này đột nhiên quỳ xuống, đồng thời phía sau lưng đó là một trận mồ hôi lạnh.
- Ngươi ngẩng đầu lên!
Côn Bằng Yêu Đế thanh âm bình thản cực kỳ, nhưng là Quy Uẩn lại không có chút phản kháng, lúc này ngẩng đầu lên, không tự kìm hãm được liền thấy được ánh mắt Côn Bằng Yêu Đế, đó là cái kiểu ánh mắt gì? Quy Uẩn chỉ cảm thấy giác một loại khốn ý (vây khốn ý niệm) mãnh liệt, trong nháy mắt liền hoàn toàn ngủ say.
- Quy Uẩn, ngươi và Dương Thạch, Âm Khiết cái gì quan hệ?
Côn Bằng Yêu Đế thanh âm vẫn bình thản như trước.
Giờ phút này, Quy Uẩn cũng là giống như bị thôi miên, không có chút vẻ mặt nói:
- Dương Thạch và Âm Khiết là ta đệ nhị chủ nhân.
- Đệ nhất chủ nhân là ai?
Côn Bằng Yêu Đế tiếp tục hỏi.
- Côn Bằng Yêu Đế bệ hạ.
Quy Uẩn tiếp tục nói, Côn Bằng Yêu Đế vẫn giữ vẻ mặt phóng túng, đồng thời tiếp tục hỏi:
- Đàm Đồ bây giờ thế nào?
Quy Uẩn đáp:
- Dương Thạch bệ hạ nói, hắn đã đem Đàm Đồ và hắc y thanh niên thu vào Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh, nên đã chết.Côn Bằng còn nói Đàm Đồ không chết, cho nên ta cũng không rõ ràng lắm.
Quy Uẩn nói rất thật.
"Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh!" Côn Bằng Yêu Đế trên mặt hiện lên một tia lệ khí, tiếp tục hỏi dồn nói:
- Hắn còn cho ngươi biết cái gì nữa?
- Dương Thạch bệ hạ làm cho ta phía sau lộ vẻ không để cho Côn Bằng bệ hạ biết được tin tức, cho nên ta sẽ để hắn không biết.
Quy Uẩn nói.
Bên cạnh, Kim Tu Yêu Đế và Ngân Giáp Yêu Đế nhìn Quy Uẩn, trên mặt cũng hiện lên sát khí.
- Bệ hạ, tên tặc tử này đáng chết.
Ngân Giáp Yêu Đế tiến lên nói.
Côn Bằng Yêu Đế sắc mặt lạnh như băng:
- Cứ mang Quy Uẩn áp giải xuống. Đầu tiên tiến hành 48 đạo khốc hình, nếu hắn có thể chịu được, đến lúc đó mới nói tiếp, ta bây giờ sẽ đến Đoạn Hồn hạp cốc một chuyến, Dương Thạch, Âm Khiết, qua nhiều năm như vậy cuộc sống an nhàn nên vẫn nghĩ ta không diệt được bọn họ.
Ngay lập tức, Côn Bằng Yêu Đế liền biến mất tại tẩm cung.
- Đây có phải là thuấn di không?
Kim Tu Yêu Đế chấn kinh nói, thuấn di chỉ có Đại Tôn mới có.
- Có lẽ bệ hạ tốc độ quá nhanh, chúng ta không có thấy.
Ngân Giáp Yêu Đế trong lòng cũng là phát run, Côn Bằng Yêu Đế thực lực thật sự quá mạnh mẽ, mạnh đến mức nào, bọn họ hai người chỉ là Yêu Đế trung kỳ, cũng nhìn không ra.
Last edited by kedatinh1974; 14-11-2008 at 04:09 PM.
Thốn Mang quyển 11 : Ngũ Đức Chi Thân Chương 10 : Đánh không lại thì trốn
Dịch giả : hoabeo
Biên tập : hoabeo Nguồn : TTV
Kim Tu Yêu Đế cùng Ngân Giáp Yêu Đế nhìn nhau, trong mắt lộ vẻ hoảng sợ, trong lòng đều nghĩ tới một người...
Mặc kệ nói thế nào đi nữa, bọn họ hai người dù sao cũng là Yêu Đế trung kỳ cao thủ, cho dù là Kim Sí đại bằng điểu đạt tới tốc độ cực hạn, bọn họ cũng có thể chỉ thấy một ít bóng mờ, cho nên bọn họ vừa rồi ngay cả bóng Côn Bằng Yêu Đế cũng không có thấy.
Thế tức là cái gì? Thuấn di chăng!! Côn Bằng Yêu Đế sử dụng thuấn di.
Từ cổ chí kim, cơ hồ tất cả mọi người cho rằng thuấn di chỉ có Đại Tôn mới có, từng có người cho rằng nguyên thần bất diệt, suốt đời không chết cũng là chỉ Đại Tôn mới có.
Bất quá Âm Dương Ma Đế ban đầu sinh ở Huyết Ngục nên cũng là suốt đời không chết.
Hôm nay, Côn Bằng lại có thể thuấn di, bình thường chỉ có Đại Tôn mới có thể thuấn di, một Yêu Đế không ngờ lại lĩnh ngộ được.
Bắc Minh hải, sau trong đáy biển khoảng ngàn dặm, đáy thủy vực vốn an tĩnh đột nhiên xuất hiện một người, chính là Yêu Đế Côn Bằng. Chung quanh thủy lưu tự nhiên tách ra, không hề gần sát Yêu Đế Côn Bằng chút nào.
- Thuấn di thật sự quá mức gian nan, ta tiêu hao nhiều năng lượng như thế mà cũng nhiều nhất thuấn di trăm ngàn dặm mà thôi. Đại Tôn chỉ tùy ý đã có thể xuất hiện bên ngoài một giới, chỉ cần có ý niệm trong đầu liền có thể dễ dàng từ một giới này tới một giới khác. Hơn nữa thần thức cũng trải rộng khắp các giới. Ta và Đại Tôn chênh lệch vẫn lớn như trước.
Côn Bằng tự than thở cười, lập tức hóa thành một đạo lưu quang, lần này không có dùng thuấn di, mà chỉ dùng để tốc độ kinh người của hắn hướng Đoạn Hồn hạp cốc tiến đến.
Đạt đến mức như Côn Bằng Yêu Đế này, cái theo đuổi chính là Thái Cực vô thượng Đại Viên Mãn.
Mặc dù mấy năm lại đây, hắn không có trở thành Đại Tôn, nhưng cũng có một chút thành quả, tỷ như thuấn di này, mặc dù không bằng Đại Tôn nhưng có thể dễ dàng đạt khoảng cách xa như vậy cũng có thể coi như là một loại đột phá.
Yêu Đế hậu kỳ. Yêu Đế hậu kỳ cao thủ rất nhiều. Tỷ như Ngưu Ma Vương. Tỷ như Sư Đà Vương. Sư Đà Vương bọn họ ba huynh đệ liên thủ đều không phải đối thủ Ngưu Ma Vương. Từ đó suy ra, cùng là Yêu Đế hậu kỳ, nhưng chênh lệch rất lớn. Lúc trước Âm Dương Ma Đế vung tay lên đã áp đảo Li Lộc Ma Đế, đây chính là chênh lệch.
Côn Bằng Yêu Đế mặc dù cũng là Yêu Đế hậu kỳ, nếu Dương Thạch, Âm Khiết bị hắn truy giết thì chỉ có thể trốn vào trong thong đạo Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh.
Đoạn Hồn hạp cốc, trong Huyết Thực Cung, Dương Thạch và Âm Khiết hai người đang ở trong thiên cung cùng nhau uống rượu tác nhạc.
- Thạch ca, Đàm Đồ sớm đã chết rồi, theo lý thuyết Côn Bằng Yêu Đế cũng phải biết việc này, sao không đi khắp thiên hạ tìm hung thủ nhỉ?
Âm Khiết nhíu mày, chén rượu trong tay cũng dừng ở giữa không trung.
Dương Thạch cũng lắc đầu:
- A Khiết, không cần quan tâm, chúng ta và Côn Bằng Yêu Đế chung qui sẽ có một trận chiến, một khi đánh không lại, trực tiếp trốn vào trong thông đạo Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh. Chúng ta tại thông đạo tu luyện, nâng cao thực lực là có thể tiêu diệt Côn Bằng.
Âm Khiết vừa nghe xong, ưu sầu trong lòng hoàn toàn tiêu tán.
- Tiếp tục, Thạch ca, chúng ta uống rượu.
Hai vợ chồng tình ý nồng nàn.
Bọn họ chẳng có chút lo lắng, cho dù đánh không lại, trốn vào trong thông đạo thì còn lo lắng làm cái gì nữa? Nửa năm gần đây bọn họ vẫn nghi hoặc Côn Bằng Yêu Đế vì sao không truy sát hung thủ.
Vợ chồng bọn họ nghĩ Đàm Đồ một khi chết tự nhiên nguyên thần ngọc giản vỡ vụn, Côn Bằng Yêu Đế khẳng định biết tin tức.
Dựa theo tính tình của Côn Bằng sẽ nhất định đi thiên hạ truy sát hung thủ, vì sao nửa năm rồi mà chưa có chút động tĩnh gì lớn nhỉ? Côn Bằng Yêu Đế lạnh lùng nhìn Đoạn Hồn hạp cốc phía xa xa, trong mắt lộ vẻ lãnh ý.
Từ khi Bắc Minh hải hình thành, hắn chính là bá chủ tuyệt đối ở Bắc Minh hải, không người nào dám xâm phạm uy nghiêm hắn, cho dù Dương Thạch và Âm Khiết nhiều như vậy năm, cũng không dám xâm phạm hắn, hắn cũng không thèm để ý đến đôi vợ chồng Dương Thạch này.
Hắn cũng không ngờ Dương Thạch và Âm Khiết lại dám động đến nhi tử hắn.
- Hừ, muốn chết...
Côn Bằng Yêu Đế trong lòng lửa giận thiêu đốt, đột nhiên vung tay áo, thủy lưu dưới đáy biển vốn an tĩnh đột nhiên trở nên hung bạo, từng đạo dũng mãnh thủy lưu giống như mãng xà to lớn ầm ầm nhằm về phía Đoạn Hồn hạp cốc.
Cả đáy biển trở nên hỗn loạn.
- Oanh long long...
Giống như thiên băng địa liệt, thủy lưu đáy biển lưu chuyển gào thét kịch liệt, kể cả tích thủy cấm chế cũng bị phá tan.
- Hô hô...
Thủy lưu mạnh mẽ hoàn toàn tiến vào Đoạn Hồn hạp cốc.
Dòng thủy lưu cực kỳ mãnh liệt, đánh sâu vào vách tường, vách tường liền lập tức vỡ vụn. Rất nhiều khối đá vụn chung quanh bắn ra.
Dưới áp lực mạnh mẽ này, cung điện trong nháy mắt trở nên lung lay.
Từng đạo thủy lưu điên cuồng tiến đến phá tan cung điện, oanh nát các hành cung, làm cho toàn bộ Đoạn Hồn hạp cốc cực kỳ hỗn loạn.
Sơn mạch thạch phong trong Đoạn Hồn hạp cốc vỡ vụn thành từng khối, từng trận kêu thảm thiết trong nháy mắt vang vọng cả Đoạn Hồn hạp cốc, đồng thời có một cảm giác hít thở không thông lan tỏa khắp toàn bộ nội nhân bên trong Đoạn Hồn hạp cốc.
Côn Bằng Yêu Đế đứng ở Đoạn Hồn hạp cốc cốc khẩu, lạnh lùng nhìn toàn bộ, hơi thở cường đại lan tỏa khắp cả Đoạn Hồn hạp cốc.
Cường đại! Quá mạnh mẽ! hơi thở hùng hậu liền áp bách tất cả mọi người Đoạn Hồn hạp cốc trong lòng phát run.
Cả đáy biển trở nên hỗn loạn, thủy lưu điên cuồng chung quanh đánh sâu vào, Huyết Thực Cung cũng sụp đổ ầm ầm.
Phòng ngự cấm chế căn bản không có có chút tác dụng.
- Ai dám đến ta Đoạn Hồn hạp cốc làm loạn?
Dương Thạch đột nhiên nhướng mày một cái, liền phi thân lên cao, trực tiếp bay ra ngoài, bên cạnh Âm Khiết cũng nghiêm sắc mặt, hóa thành một đạo hắc mang phóng theo ra ngoài.
Đoạn Hồn hạp cốc mấy năm gần đây, gần như không ai dám đến giương oai.
Thân hình Dương Thạch và Âm Khiết dừng lại, không nhúc nhích, nhìn Đoạn Hồn hạp cốc khẩu, đạo thân ảnh nọ mang hắc sắc trường y, tóc dài phất phới, cùng với một đôi mắt lợi hại, điều này làm cho Dương Thạch và Âm Khiết không dám kiêu ngạo, im miệng lại.
Bởi vì người nọ là Yêu Đế Côn Bằng.
Bắc Minh hải chánh thức bá chủ.
Dương Thạch trong lòng nghi hoặc:
- Côn Bằng này sớm không đến, bây giờ mới đến.
”Rốt cuộc là vì cái gì? chẳng lẻ là vì nhi tử hắn. Không đúng, hắn không thể tra ra, nếu tra được, hắn đã sớm tới tìm ta gây phiền toái rồi, sao phải đợi đến bây giờ?”
Dương Thạch trong lòng có một chút niềm tin, hắn hy vọng Côn Bằng Yêu Đế không biết Đàm Đồ bị vợ chồng bọn họ giết chết.
- Côn Bằng, ngươi vì sao phá Đoạn Hồn hạp cốc của bọn ta?
Dương Thạch giả vờ không biết nguyên nhân, trực tiếp quát hỏi.
Đoạn Hồn hạp cốc, đám hạ nhân đám ngơ ngác nhìn Côn Bằng Yêu Đế, những người này giờ phút này mới biết được này thần bí nhân là bá chủ Bắc Minh hải - Côn Bằng Yêu Đế.
Trong Bắc Minh hải, Côn Bằng là đại biểu của chí tôn.
Ngoại trừ Dương Thạch và Âm Khiết những người khác không ai dám trước mặt nhìn Côn Bằng.
- Hai người các ngươi lá gan cũng lớn thật, dám đối phó Đàm Đồ, quả thực là không muốn sống đây.
Côn Bằng trong mắt rồi đột nhiên phát ra tinh quang, hung hăng quét qua Dương Thạch và Âm Khiết, chỉ là thuần túy ánh mắt thế nhưng làm cho vợ chồng Dương Thạch trong lòng cảm thấy một tia run sợ.
- Côn Bằng này so với lần trước càng thêm kinh khủng.
Dương Thạch và Âm Khiết cơ hồ trong lòng đồng thời có phán đoán, tới Yêu Đế hậu kỳ này rồi, phán đoán đồng cấp cao thủ lợi hại, chỉ có thể trông vào cảm giác.
- Mang người giao ra đây, ta tha các ngươi một mạng, nếu không chuẩn bị chịu chết đi.
Côn Bằng phát ra thông điệp cuối cùng, hắn cho tới bây giờ không có để vợ chồng Dương Thạch vào mắt.
Vợ chồng Dương Thạch về thực lực, hắn xem ra căn bản không tính là gì có lẽ chỉ có... “Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh” kia có hơi chút uy hiếp mà thôi.
Vợ chồng Dương Thạch vừa nghe, trong lòng đều đang nghi ngờ.
Côn Bằng này sao lại bảo bọn họ giao ra Đàm Đồ? Bọn họ cũng biết, Đàm Đồ bị bọn họ thu vào Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh, hẳn phải chết không thể nghi ngờ a, giao thế nào được?
- Côn Bằng lão tặc, nhi tử ngươi và chúng ta có quan hệ gì? Ngươi đừng có đứng đó lãng phí thời gian nữa, vợ chồng chúng ta không dễ trêu chọc, chẳng lẻ ngươi còn muốn muốn nếm thử Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh?
Dương Thạch cười lạnh nói.
Côn Bằng sắc mặt chợt lạnh như băng:
- Tới lúc này còn nói sạo, muốn chết!
Côn Bằng thanh âm mạnh mẽ.
Hai tay từ từ ngước lên, lập tức đột nhiên một cỗ áp lực khiến cả Đoạn Hồn hạp cốc tựa như bị một áp lực thật lớn vô hình đè xuống, khiến tảng đá vỡ vụn bị áp thành nát bấy.
Để cho người ta cảm thấy quỷ dị chính là tảng đá này không có bị ép vào chỗ sâu trong đáy biển.
Phảng phất đáy biển và mặt đất cũng có một đạo cấm chế.
Tảng đá vỡ vụn, thân thể vỡ vụn, máu tươi nhiễm trường, tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai, ngoại trừ vợ chồng Dương Thạch đang cổ chịu áp lực kinh khủng.
Những người khác chỉ một chiêu là toàn bộ đã chết hết.
Dương Thạch và Âm Khiết chỉ cảm thấy giác một cổ kinh khủng áp lực từ phía trên thân thể. Hơn nữa áp lực thật sự quá lớn.
Hai người thôi động năng lượng trong cơ thể có thể miễn cưỡng chống đỡ.
Nhưng đồng thời, bên tai bọn họ cũng vang lên một trận trận thanh âm "Oanh" "A" "A!" "A!" chỉ có một trận nổ mạnh liên tiếp cùng với tiếng kêu thảm thiết, Tiếng oanh tạc cùng với tiếng kêu thảm thiết dần dần biến mất.
Đoạn Hồn hạp cốc nhanh chóng biến thành một phế khu.
Côn Bằng Yêu Đế thu hồi hai tay, hai mắt lạnh như băng nhìn Dương Thạch và Âm Khiết:
- Cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, giao ra Đàm Đồ, nếu không… chết.
Côn Bằng Yêu Đế đã không còn nhẫn nại.
Dương Thạch và Âm Khiết chung quanh toàn bộ thủ hạ đều chết hết, không có một ai sống sót. Uy lực như thế, Dương Thạch và Âm Khiết càng cảm thấy Côn Bằng thực kinh khủng.
Âm Khiết cũng là tiến lên một bước, thanh âm lạnh lung nói:
- Giao ra Đàm Đồ? Ha ha, hắn bị ta và Thạch ca giết rồi, ngươi có thể làm gì bọn ta, hừ, lão tặc, ngươi đừng có mơ tưởng đến nhi tử ngươi nữa.
- Quả nhiên không giao?
Côn Bằng sắc mặt dần dần trầm xuống.
- Giao? Ha ha, chết rồi thì giao kiểu gì?
Dương Thạch và Âm Khiết khinh thường, bọn họ căn bản không sợ Côn Bằng, đánh không lại thì trốn vào Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh, Côn Bằng Yêu Đế còn chưa có đủ thực lực để tiến vào trong đó.
- Chết? không được nói láo, nhi tử ta nguyên thần còn chưa diệt, sao có thể chết, mau mau giao người ra đây, ta còn có thể tha cho các ngươi một mạng.
Côn Bằng trong lòng cũng khẩn trương rồi.
Đối với cặp vợ chồng này, hắn mặc dù ngoài mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng hắn lo lắng đôi vợ chồng này sẽ giết nhi tử hắn, dựa theo Côn Bằng đoán, nhi tử đang bị đôi vợ chồng này bắt đi, nói không chừng liền dụng Tụ Lý Càn Khôn thu.
- Nguyên thần chưa diệt?
Dương Thạch và Âm Khiết - nhìn nhau liếc mắt, trong lòng có cảm giác không ổn.
Bọn họ đột nhiên nhớ tới ngày ấy, Lý Dương để Đàm Đồ tiến vào một trong một vật lớn.
- A Khiết. Chẳng lẻ cái tên hắc y thanh niên kia có biện pháp để sinh tồn trong Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh mà không chết sao?
Dương Thạch nghĩ tới đây, Âm Khiết cũng không xác định.
Bọn họ tin tưởng lời Côn Bằng nói, Côn Bằng có thân phận gì, chắc chắn sẽ không nói dối bọn họ, hai người trong lúc nhất thời có điểm hối hận, ngày ấy không có biết rõ chi tiết về hắc y thanh niên kia đã đem hắn trực tiếp thu nhập vào Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh.
- Hừ, vậy đừng trách ta vô tình.
Côn Bằng Yêu Đế nhìn ra ý niệm trong đầu vợ chồng Dương Thạch không chịu giao ra nhi tử nên quyết định thi triển kế hoạch thứ hai.
Kế hoạch thứ nhất chỉ dùng để bức bách vợ chồng Dương Thạch giao ra nhi tử.
Kế hoạch thứ hai đó là trực tiếp bắt vợ chồng Dương Thạch, dụng mê thần phương pháp khống chế Vợ chồng Dương Thạch, làm cho bọn họ giao ra Đàm Đồ.
Bất quá tương đối khó khăn. Lúc trước dụng mê thần phương pháp khống chế Quy Uẩn là do Quy Uẩn tinh thần tu vi thấp. Vợ chồng Dương Thạch đều là Yêu Đế hậu kỳ, có thể thành công hay không cũng rất khó nói.
- U...
Một cực kỳ bén nhọn thanh âm từ trong miệng Côn Bằng Yêu Đế vang lên, thanh âm phảng phất xé rách không gian, bao trùm chung quanh ngàn dặm thủy vực. Thanh âm nọ giống như trẻ con khóc, bất quá càng thêm mạnh mẽ, thanh âm trực tiếp chấn động đến tinh thần.
- Chạy mau!
Dương Thạch và Âm Khiết nhất thời cảm thấy không ổn, một chút cũng không có muốn chống cự, trực tiếp chui vào Dương Sinh kính và Âm Diệt kính, hắc bạch quang mang giao triền lưu chuyển, hai người trong nháy mắt liền biến mất không thấy.
- Oanh...
Trung tâm ngàn dặm thủy vực xung quanh Côn Bằng Yêu Đế trong nháy mắt hoàn toàn đình trệ, nước không lưu động, động thực vật cũng không nhúc nhích, giống như một bức vẽ chân dung.
Sắc mặt bản thân Côn Bằng Yêu Đế cũng rất khó coi.
- Hai tên tiểu quỷ hèn nhát!
Côn Bằng Yêu Đế giận dữ nói.
Côn Bằng Yêu Đế có hai đại tuyệt chiêu, tuyệt chiêu cường đại nhất là “Côn Bằng Thôn Hệ” cơ hồ tất cả mọi người đều biết, nhưng đệ nhị đại tuyệt chiêu thì có rất ít người biết, biết, những người biết thì đều đã chết, chiêu này là “Tuyệt Đối Không Gian”.
Hơn nữa đệ nhị tuyệt chiêu này là Côn Bằng Yêu Đế sau khi tới Bắc Minh hải mới nghiên cứu ra để nhằm vào Dương Thạch và Âm Khiết, một khi vợ chồng Dương Thạch trúng chiêu này có muốn chạy trốn cũng không kịp.
Chỉ là không ngờ vợ chồng Dương Thạch quá nhát gan, thấy tình thế không ổn là trực tiếp chạy thoát.
Một lát sau, Côn Bằng Yêu Đế liền giải trừ Tuyệt Đối Không Gian.
Duy trì tuyệt chiêu này tiêu hao thập phần kinh khủng năng lượng, cho dù là Côn Bằng Yêu Đế, cũng chỉ có thể kiên trì một hồi mà thôi, gặp được vợ chồng Dương Thạch còn chưa có giao thủ thì chúng đã bỏ chạy, Côn Bằng vừa phẫn nộ vừa có chút bất đắc dĩ.
Last edited by kedatinh1974; 14-11-2008 at 04:12 PM.
Thốn Mang quyển 11 : Ngũ Đức Chi Thân Chương 11 : Truy đuổi
Dịch giả : vo vong
Biên tập : vo vong Nguồn : TTV
Cuộc chiến mấy trăm diện tích trong lam sắc không gian, một cổ lam sắc khí lưu ở trong đó vờn quanh, từ trong sương khói loáng thoáng có hai nhân ảnh, đúng Dương Thạch cùng Âm Khiết, bọn họ hai người lúc nàyđang khoanh chân ngồi trên đó.
Lam sắc không gian nho nhỏ đúng thông đạo trong “Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh”, phàm bị hút vào Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh không gian, đều phải xuyên toa quá lam sắc không gian, tiến vào lam sắc không gian cách đó không xa hư vô không gian.
Trên thực tế nho nhỏ lam sắc không gian như trước cũng có cường đại hấp dẫn lực, bất quá Vợ chồng Dương Thạch nhờ có Dương Sinh kính và Âm Diệt kính, không thể hấp dẫn lực ảnh hưởng.
- Kinh khủng, quá kinh khủng.
Âm Khiết thần tình hoảng sợ.
Dương Thạch cũng sợ ngây người, hồi lâu sau khi mới nói:
- Côn Bằng lão tặc quả nhiên kinh khủng, vừa rồi chung quanh trong phạm vi ngàn dặm hoàn toàn dừng lại, nếu chúng ta hai người không có chạy trước, phỏng chừng cũng thân thể khó trụ.
Âm Khiết vẻ mặt sợ sệt, gật đầu nói:
- Cho dù định trụ thêm một chút thôi, cũng đủ để Côn Bằng Yêu Đế trực tiếp bắt hai người chúng ta. Một khi bị hắn bắt, ta và Thạch ca ngươi cũng xong.
Dương Thạch và Âm Khiết mặc dù tại không gian nho nhỏ lam sắc nhưng thần thức có thể đi ra ngoài.
Bọn họ rõ ràng thấy được Côn Bằng Yêu Đế thi triển tuyệt chiêu “Tuyệt Đối Không Gian”. Chiêu hoàn toàn khắc chế bọn họ.
- Năm đó Bắc Minh hải vừa mới hình thành, lão tặc đã đạt tới Yêu Đế hậu kỳ, lĩnh ngộ một đại thần thông “Côn Bằng Thôn Phệ”. Nhiều như vậy năm tới nay, dựa vào tư chất lão tặc, lĩnh ngộ một thần thông mới cũng đương nhiên.
Âm Khiết quay về Dương Thạch nhắc nhở nói.
Dương Thạch cũng gật đầu.
Nguyên vốn tưởng rằng Côn Bằng Yêu Đế ít nhiều gì cũng có thể đánh một trận, cho nên vừa nhìn đáo “Tuyệt Đối Không Gian”, bọn họ hai người liền lập tức đào tẩu.
- Không hay!
Dương Thạch rồi đột nhiên sắc mặt biến đổi.
- Thạch ca, làm sao vậy?
Âm Khiết đã thấy Dương Thạch sắc mặt khó coi, nên dò hỏi.
- Lúc trước tranh đoạt toàn quyền Bắc Minh hải, lão tặc từng cùng chúng ta đại chiến qua, thậm chí hắn rất rõ ràng, chúng ta một khi tiến nhập vào trong không gian sẽ ở nguyên tại chỗ. Cho nên lão tặc định sẽ ở chung quanh bố trí hạ các loại cấm chế, một khi chúng ta ra, sẽ gặp nguy hiểm!
Dương Thạch có chút hoảng sợ.
Âm Khiết sắc mặt cũng biến đổi.
Đích xác, bọn họ tiến vào lam sắc không gian, khi đi ra ngoài sẽ ở nguyên tại chỗ.
Côn Bằng Yêu Đế biết sự tình này, một khi ở chung quanh bố trí hạ thiên la địa võng, bọn họ đi ra ngoài đó tự đâm đầu vào tròng.
Chẳng lẻ thật sự vợ chồng bọn họ phải ở tại đây không ra ngoài.
- Không ổn, lão tặc bắt đầu bố trí cấm chế.
Âm Khiết rồi đột nhiên kinh hô.
Thần thức nàng rõ ràng đã thấy Côn Bằng Yêu Đế bắt đầu bố trí cấm chế.
- Mau mau quyết định, bây giờ hắn mới bắt đầu bố trí, chúng ta còn có thể lao ra ngoài, chờ hắn bố trí vô số cấm chế, chúng ta muốn chạy đi cũng đừng mong trốn khỏi.
Dương Thạch lúc này cắn răng, âm trầm gật gật đầu.
Âm Khiết cũng hít sâu một hơi, nói:
- Được rồi, tiếp tục như vậy sẽ không có hy vọng, hay cùng Côn Bằng Yêu Đế tái đấu một lần nữa.
Côn Bằng Yêu Đế khoanh chân ngồi xuống lạnh giọng nói:
- Cứ trốn đi, trốn đi, mấy tên Ô Quy, ta tại đây toàn lực bố trí hạ các loại cấm chế, mang toàn bộ khu vực này phong tỏa lại, làm cho hai người các ngươi mơ tưởng mà chạy thoát.
- Không, bố trí cực mạnh cấm chế, tiêu hao công lực rồi khôi phục, khôi phục rồi lại bố trí, ít nhất bố trí suốt một năm, nhất định phải làm cho bọn họ hai người không thể đào tẩu.
Côn Bằng Yêu Đế trên mặt có nhè nhẹ lệ khí, lúc đây hắn thật sự tức giận.
Hắn hạ quyết định, sẽ tiêu hao tất cả công lực. Tiêu hao xong sẽ khôi phục, khôi phục xong lại bố trí cấm chế, cứ như thế nhất định làm cho khu vực này hoàn toàn phong bế.
Côn Bằng Yêu Đế trong tay từng đạo quang mang bắn ra, từng đạo cấm chế bắt đầu xuất hiện trong phạm vi vài dặm chung quanh.
Rồi đột nhiên – một đạo hắc sắc quang mang, một bạch sắc quang mang, lưỡng đạo quang mang giống như hai điều du long lẫn nhau quấn quanh, hình thành một hình tròn, đồng thời vòng tròn trong bắt đầu xuất hiện biến mất.
Lam sắc quang mang phát ra ngập trời hấp lực, mục tiêu đúng là Côn Bằng Yêu Đế.
- Đến!
Côn Bằng Yêu Đế đã thấy Vợ chồng Dương Thạch tuyệt chiêu “Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh” liền biết hai người đến.
Bất quá giờ phút không kịp đối phó vợ chồng Dương Thạch, bây giờ phải chống cự hấp lực kinh khủng từ Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh.
- Xuy xuy...
Hấp dẫn lực tịch quyển thiên địa, hoàn toàn bao vây không gian chung quanh, lúc trước Lý Dương gặp được cổ hấp dẫn lực đó giống như tiểu thuyền trong biển rộng, không có chút phản kháng lực nào liền bị hút vào trong đó.
Cho nên Côn Bằng Yêu Đế phải đứng bất động.
- Lão tặc, ngươi trụ được sao?
Dương Thạch và Âm Khiết xuất hiện tại quang quyển bên cạnh, cười lạnh nhìn Côn Bằng Yêu Đế chống đỡ, lập tức hai người nhìn nhau, thong thả gật đầu, nhất thời một đạo xích huyết quang mang bắt đầu từ trong cơ thể hai người toát ra, toàn tức bắt đầu bao vây hai người.
- Hừ
Đã thấy Vợ chồng Dương Thạch thi triển bí thuật, Côn Bằng Yêu Đế không nhịn được trên mặt lộ ra sát khí, năm đó lần đầu tiên và Vợ chồng Dương Thạch đại chiến, Vợ chồng Dương Thạch cũng dụng chiêu này.
- Ông...
Trong quang quyển, lam sắc quang mang đột nhiên mạnh lên, hấp lực cũng đột nhiên tăng lên, Côn Bằng Yêu Đế nhất thời cảm thấy kiệt lực, chỉ có thể bất đắc dĩ lựa chọn cùng ứng đối phương pháp - biến thân.
- Oanh long long
Thủy lưu kịch liệt ba động, một thân thể to lớn đột nhiên xuất hiện tại đáy biển Bắc Minh hải.
Thân thể to lớn, phảng phất bộ dáng sa ngư (cá mập), chỉ là phóng lớn hơn vô số lần, dài chín ngàn dặm, quả thật làm cho người ta cảm thấy hoảng sợ.
Hơn nữa thân thể và sa ngư cũng có chỗ bất đồng, nó lại có cánh cá cực kỳ dài, cơ hồ cũng đến chín ngàn dặm, hai cái cánh triển khai ra ngoài mười tám ngàn dặm, kinh khủng cực kỳ, may mắn là Bắc Minh hải rộng lớn khôn cùng, chín ngàn dặm chiều dài đối với Bắc Minh hải mà nói, tựu tương đương như tiểu thuyền trong biển rộng mà thôi.
Bất quá, nếu là địa cầu, Côn Bằng chân thân so với địa cầu đều dài hơn, căn bản không thể để vào trong hải dương.
Côn Bằng chân thân, thân thể năng lượng rất mạnh, thân mình lực lượng cũng so với hình người trạng thái cũng lớn hơn rất nhiều.
Lúc này “Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh” lam sắc quang mang cũng vô pháp hút Côn Bằng Yêu Đế.
Sau một lúc lâu, hắc bạch quang mang quang quyển liền biến mất.
- Oanh long long...
Một huyết long kình đột nhiên xuất hiện, một đạo bạch sắc quang mang và hắc sắc quang mang vờn quanh trên thân thể long kình.
Long kình chỉ như kình ngư thân thể.
Long đầu, thậm chí trên thân thể còn có nhiều khối long lân.
- Hai người tiểu ngư các ngươi có thể hợp thể, ngoại trừ hợp thể, các ngươi còn có thể làm gì ta?
Côn Bằng Yêu Đế thanh âm từ Côn Bằng chân thân truyền đến, thanh âm bên trong hàm chứa phẫn nộ mãnh liệt.
Côn Bằng tốc độ phi thường nhanh, phóng đi một cái cũng chín ngàn dặm.
Bất quá Huyết Thực Long Kình tốc độ cũng không chậm, Côn Bằng Yêu Đế bởi vì tu vi cao hơn so với Huyết Thực Long Kình phải nhanh, cho nên Vợ chồng Dương Thạch phải hợp thể.
Một khi hợp thể, biến thành một cái long kình, tốc độ cực nhanh, song so với Côn Bằng Yêu Đế còn nhanh hơn chút.
Phải, Côn Bằng ngược lại không so được với hợp thể Huyết Thực Long Kình.
- Ha ha. Côn Bằng lão tặc. Ta và A Khiết sợ ngươi sao? Có bổn sự đuổi theo đi!
Dương Thạch cười to truyền đến.
Lập tức huyết long kình chợt lóe, liền biến mất vô ảnh vô tung.
Côn Bằng Yêu Đế cũng lắc một cái, biến mất vô ảnh vô tung.
Huyết Thực Long Kình đột nhiên từ một đáy biển xuyên qua hạp cốc, Vợ chồng Dương Thạch nhìn rất chuẩn, hạp cốc không rộng lớn, hơi to hơn một chút so với Huyết Thực Long Kình thân thể.
Huyết Thực Long Kình dễ dàng qua. Cho nên so với Huyết Thực Long Kình, Côn Bằng thì sao?
- Oanh!
Trực tiếp xuyên qua, cực kỳ cường hãn, Côn Bằng chân thân giống như xuyên qua đậu hũ, trực tiếp hủy tan hạp cốc, vẫn như trước đuổi theo Huyết Thực Long Kình, Côn Bằng Yêu Đế thần thức quan sát Huyết Thực Long Kình di chuyển, tốc độ hắn đuổi theo đều thẳng tắp, gần nhất khoảng cách, tuyệt đối không đi đường quanh co.
Tốc độ thân mình so với Huyết Thực Long Kình chậm hơn thượng chút, nếu còn chạy quanh co, nhất định bị bỏ lại, chỉ có thể phi thẳng.
Giờ phút này, “Tuyệt Đối không Gian” căn bản không dùng được.
Tuyệt đối không gian có phạm vi hạn chế, dựa vào Huyết Thực Long Kình tốc độ, căn bản không có khả năng cánh khốn nó.
Cho nên Côn Bằng chỉ có thể chậm rãi truy, không có chút dừng lại.
- A cáp... ta phá!
Huyết Thực Long Kình quay về một hòn đảo đột nhiên đánh lên, đáy biển hòn đảo nhất thời chi li nghiền nát, bể tan tành, trong đó phần lớn tu luyện giả đều tử vong tại chỗ, số ít có thể thoát được tánh mạng.
Côn Bằng Yêu Đế nhất thời phẫn nộ nhãn tình hồng rực.
Hòn đảo thuộc nơi hắn quản hạt.
Giống như có một tặc nhân ở chính vương quốc mình phá hư thành trì. Quốc vương cao hứng không? Mà bây giờ Côn Bằng Yêu Đế lại là quốc vương kia.
- Lão tặc, ngươi tiếp tục truy, ta liền tiếp tục hủy, ta phải hủy diệt tất cả hòn đảo cả Bắc Minh hải, ta giết, ta sát, ha ha ha…
Huyết Thực Long Kình trong truyền đến tiếng Dương Thạch cười to, Âm Khiết thanh âm cũng truyện đến:
- Lão tặc, không ít đảo nhỉ, ngươi cứ tiếp tục truy đi.
Côn Bằng Yêu Đế đột nhiên một trận rống giận, toàn tức liền phóng lên cao, Côn Bằng đột nhiên phá khai mặt nước, trực tiếp đi tới Bắc Minh hải bầu trời, to lớn nhục sí (cánh) triển khai, chín ngàn dặm chi trường địa nhục sí một triển khai, tựu phảng phất ngày đều tối sầm xuống tới, Côn Bằng chân thân giống như một to lớn mây đen, bao trùm bầu trời.
- U...
Giống như trẻ con giã đề khóc, tiếng bén nhọn kêu to đột nhiên vang lên. Từng đạo quang mang từ chân thân Côn Bằng bắn ra, Vợ chồng Dương Thạch dám tùy ý giết chóc, nhưng Côn Bằng hắn không chịu nổi, tất cả đều là hòn đảo của hắn.
Giờ phút này Côn Bằng tiêu hao chân thân năng lượng, vì đám hòn đảo bố trí một tầng tầng bảo hộ.
Côn Bằng chân thân năng lượng gần như vô tận, cho dù tiêu hao nhanh nhưng khôi phục cũng nhanh.
Chỉ thấy Côn Bằng chân thân chín ngàn dặm thân thể mỗi một chỗ đều không ngừng hấp thu thiên địa năng lượng, đồng thời hai nhục sí to lớn cũng điên cuồng hấp thu trứ năng lượng, hấp thu năng lượng tốc độ cực nhanh, thậm chí vu vượt qua vòng bảo hộ bố trí tiêu hao năng lượng.
- Hừ, hai người các ngươi, lần này không giết các ngươi, ta quyết không bỏ qua.
Côn Bằng Yêu Đế nộ, thần thức bao trùm cả Bắc Minh hải, một chút tử tìm được rồi Huyết Thực Long Kình, nhục sí khép lại, tại không trung lập tức lao đi xuống.
- Bồng
Nước bắn tung tóe, như thế một vật to lớn vĩ đại nhảy vào trong nước.
Huyết Thực Long Kình.
Linh xảo du động, từ núi non trong lúc đó xuyên qua, mà Côn Bằng Yêu Đế cũng trực tiếp ầm ầm lao đến, cho dù là núi lớn, đá vụn cổn lạc, Côn Bằng Yêu Đế căn bản chút không thèm để ý.
Dựa vào thân thể hắn chính là thượng phẩm ma khí đều có thể dễ dàng phá hủy, đừng nói là quáng thạch.
Giờ phút này, nhãn tình Côn Bằng thâm trầm mà tràn ngập sát khí.
- Quyết không bỏ qua! Lão tặc, ngươi rất có nghị lực, đến một tháng rồi, ngươi vẫn còn truy?
Trong Huyết Thực Long Kình truyền đến thanh âm Dương Thạch.
Côn Bằng Yêu Đế hừ lạnh một tiếng:
- Không bắt các ngươi, giết các ngươi hai người, ta há có thể bỏ qua!
Dương Thạch và Âm Khiết không nhịn được, bất đắc dĩ, chỉ có thể tiếp tục chạy trốn.
- Thạch ca, đừng lo lắng, lão tặc lão có đuổi, mãi không đuổi được, thời gian dài quá, hắn cũng tựu cảm thấy nhàm chán, hội tự nhiên bỏ về.
Âm Khiết nguyên thần và Dương Thạch nguyên thần cùng ở một chỗ, an ủi nổi lên Dương Thạch.
- Uhm, ta biết, bất quá cũng không biết lão tặc rốt cuộc phải đuổi tới lúc nào?
Dương Thạch bất đắc dĩ, quyền chủ động vẫn nằm trong tay Côn Bằng, đột nhiên Dương Thạch âm hiểm nói:
- A Khiết, có lẽ ta có thể hí lộng lão tặc một phen, nói không chừng còn có thể giết hắn!
- Xuy xuy...!
Đột nhiên hắc sắc bạch sắc quang mang hình thành quang quyển xuất hiện tại phía trước, lam sắc quang mang trong quang quyển bắn ra, một cổ cường đại hấp dẫn lực đột nhiên bộc phát, nhằm hướng Côn Bằng đang cực tốc phi hành mà lao đến.
- Không tốt!
Côn Bằng Yêu Đế lúc cảm thấy không ổn, đột nhiên mạnh mẽ khống chế chính mình trong nháy mắt đảo thối lui, liều mạng tất cả năng lượng dừng lại phi hành miễn cưỡng để chống lại cường đại hấp dẫn lực.
- Lão tặc, chúng ta đến trợ giúp ngươi một cái!
Huyết Thực Long Kình đỉnh đầu rồi đột nhiên xuất hiện hai diện kính tử, đúng là Dương Sinh kính và Âm Diệt kính, Dương Sinh kính và Âm Diệt kính đều tự phát ra bạch sắc, hắc sắc quang mang tiến vào quang quyển trong, nhất thời lam sắc quang mang đại thịnh, hấp dẫn lực càng mạnh thêm.
- Hai tên hỗn đản.
Côn Bằng Yêu Đế giận dữ.
Hấp dẫn lực như vậy Côn Bằng chân thân chống đở tương đối dễ dàng, cho nên bây giờ Vợ chồng Dương Thạch dùng tự thân năng lượng tăng cường hấp dẫn lực, hấp dẫn lực mạnh làm cho Côn Bằng Yêu Đế phải liều mạng cố gắng chống đở.
Huyết Thực Long Kình phát ra âm thanh vợ chồng Dương Thạch cười to, lập tức liền chạy, Côn Bằng Yêu Đế giận dữ, cắn răng tựa hồ phải sanh nuốt Vợ chồng Dương Thạch điên cuồng đuổi theo, không bắt được Vợ chồng Dương Thạch, hắn quyết không bỏ qua!
Last edited by kedatinh1974; 14-11-2008 at 04:11 PM.
Thốn Mang quyển 11 : Ngũ Đức Chi Thân Chương 12 : Mấu chốt thời khắc, có thể nào thất hiệu
Dịch giả : hoabeo
Biên tập : hoabeo Nguồn : TTV
- Oanh long long...
Ngọn núi vỡ tan, đá vụn bắn ra, thân hình khôi vĩ Côn Bằng Yêu Đế xuyên qua, thẳng tiến đuổi theo Huyết Thực Long Kình.
Lần này Côn Bằng Yêu Đế quyết tâm, hoàn toàn dụng tốc độ nhanh nhất đuổi theo.
- Hừ, hai tên hỗn đản, đáng tiếc ta thuấn di chỉ có trăm ngàn dặm mà thôi, thật sự quá ngắn.
Côn Bằng Yêu Đế trong lòng đại hận.
Trăm ngàn dặm khoảng cách, dựa vào tốc độ Huyết Thực Long Kình lúc này, phỏng chừng một chút là có thể chạy đi, Côn Bằng muốn thi triển thuấn di, ít nhất... trước phải biến lại người hình, Côn Bằng chân thân quá mức to lớn, thuấn di quá mức gian nan.
Cho nên chờ hắn biến làm người hình, phỏng chừng Huyết Thực Long Kình sớm đã ở ngoài trăm ngàn dặm, hơn nữa dựa vào hình người muốn bắt Huyết Thực Long Kình, cũng có chút khó khăn.
Phía trước phi hành, Huyết Thực Long Kình trước người đột nhiên năng lượng một trận ba động - một đạo hắc sắc quang mang và một đạo bạch sắc quang mang cho nhau quấn quanh, hình thành quang quyển, quang quyển trong xuất hiện lam sắc quang mang, Vợ chồng Dương Thạch lại sử dụng chiêu trước đó, Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh kinh khủng hấp lực hoàn toàn có tác dụng trên người Côn Bằng.
- Hừ!
Côn Bằng vừa nhìn đến lam sắc quang mang, biết không ổn, lập tức toàn lực phản phương hướng phi hành, chống cự cường đại hấp dẫn lực, vợ chồng Dương Thạch lại vận dụng Dương Sinh kính và Âm Diệt kính, đưa vào năng lượng tiến vào quang quyển, làm cho hấp dẫn lực càng thêm mạnh.
- Lão tặc, nếu truy nhanh quá mau, cẩn thận bị hấp vào! ha ha…
Dương Thạch cười to nói, lập tức lại bay nhanh chạy thoát.
Côn Bằng Yêu Đế đã cực kỳ giận dữ, nhưng hắn không có biện pháp gì, hơn nữa trải qua lúc đó, Côn Bằng Yêu Đế thậm chí không dám truy quá gần, một khi quá gần, sẽ không kịp tránh, bị hút vào Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh, sẽ rất thê thảm.
Sau hơn một tháng.
- Mẹ nó, lão tặc đến bây giờ cũng không có có chút lùi bước, vẫn truy theo như trước, rốt cuộc phải đuổi tới lúc nào?
Dương Thạch cũng có chút phiền toái.
Ba tháng nay, Vợ chồng Dương Thạch cũng thường xuyên sử dụng “Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh” đối phó Côn Bằng Yêu Đế, nhưng Côn Bằng Yêu Đế cũng rất rõ, đứng ở khoảng cách xa.
Nhưng vẫn không bị bỏ rơi lại, thần thức hoàn toàn vẫn truy theo Huyết Thực Long Kình quyết không tha! Côn Bằng Yêu Đế lần này động chân nộ, không ngừng đuổi theo.
- Thạch ca, đừng lo lắng. Lần chúng ta động vào nhi tử hắn, lại hí lộng hắn như thế, lão tặc nhất định tức giận phi thường, truy chúng ta thời gian dài cũng bình thường. Bất quá… theo thời gian càng ngày càng dài, hắn chung qui sẽ có một ngày không kiên trì tiếp được. Chúng ta tiếp tục kiên trì, ta và Thạch ca ngươi tốt xấu có thể nói chuyện phiếm, hắn một người như thế, khẳng định rất tịch mịch.
Âm Khiết an ủi nói.
Dương Thạch vừa nghe, nhất thời cao hứng lên:
- Phải rồi, chúng ta còn có thể nói chuyện phiếm, lão tặc cũng chỉ là một tịch mịch truy theo, chung qui có một ngày hắn sẽ kiên trì không được, ngừng lại, chúng ta liền chậm rãi và hắn đua xem lão tặc rốt cuộc có thể kiên trì đến lúc nào!
Vợ chồng Dương Thạch đã định chủ ý, liền không ngừng xuyên qua lớp lớp đáy biển.
- Hưu..
Côn Bằng đảo, Côn Bằng Yêu Đế ổ, Huyết Thực Long Kình hung hăng địa đánh vào Côn Bằng đảo địa phòng ngự vòng bảo hộ trên, may mắn Côn Bằng Yêu Đế lúc trước bố trí vòng bảo hộ thập phần cứng cỏi, đã ngăn cản chúng.
Nhưng cả hòn đảo cũng hơi chút chấn động.
- Bệ hạ và Dương Thạch cùng Âm Khiết thật sự đang truy đuổi.
Kim Tu Yêu Đế nhìn Huyết Thực Long Kình và Côn Bằng chân thân từ Côn Bằng đảo bầu trời bay qua, cảm than vãn.
Bên cạnh Ngân Giáp Yêu Đế cũng gật đầu nói:
- Bất quá… bệ hạ sao không sử dụng thuấn di bắt Dương Thạch và Âm Khiết? Chẳng lẻ bệ hạ đối với thuấn di còn chưa có tu luyện viên mãn?
- Thuấn di? Chẳng lẻ chúng ta ngày đó thật sự nhìn lầm, bệ hạ không thuấn di?
Kim Tu Yêu Đế có điểm không xác định nói.
Ngân Giáp Yêu Đế cũng lắc đầu tỏ vẻ chính mình không biết.
Trong Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh, thời gian trôi nhanh, lôi điện thủy cầu không ngừng xoay tròn lúc này cũng chỉ to bằng hạt đậu.
Từng đạo lam sắc quang hoa từ trong đó phát ra, xoay tròn quấn quanh bên ngoài cơ thể, rồi sau đó dung nhập vào trong nguyên thần Lý Dương.
Lý Dương vẫn ngủ say như trước, tinh thần tu vi cũng không ngừng tăng trưởng… cuối cùng một đạo bích sắc quang hoa dung nhập trong cơ thể Lý Dương, cả Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh đều rung động lên, trong giây lát, Lý Dương vô ý ngồi dậy, phía sau bốn đạo quang trụ phóng lên cao, khí thế cực mạnh, cho dù Đại Tôn có mặt cũng sẽ bị chấn nhiếp. So sánh với trước, bích sắc thủy trụ, từng đạo thủy lưu và điện xà vờn quanh bốn đạo quang trụ phân tán ra, kim sắc quang trụ trước người Lý Dương, lam sắc mộc chúc tính quang trụ ở phía sau Lý Dương, thiểm Điện Quang trụ ở mặt bên Lý Dương, bích sắc thiểm Điện Quang trụ còn lại thì ở phía hơi chếch về bên mặt Lý Dương.
Bốn đạo quang trụ rồi đột nhiên xoay tròn lên …… tốc độ càng lúc càng nhanh, cuối cùng hình thành một quang quyển, quang quyển dần dần dung hợp cùng một chỗ, sau đó bay vào trong nguyên thần Lý Dương, biến mất không thấy.
Một lát sau, Lý Dương chậm rãi mở lại con mắt.
- Lại ngủ say thêm một lần.
Lý Dương lạnh nhạt cười, bất quá dựa theo hắn suy đoán, lần ngủ say này thời gian không trường, dựa theo quy luật, mỗi lúc một ngắn dần, Lý Dương lúc này bắt đầu cẩn thận quan sát chính mình.
Thân thể tu vi đạt tới Ma Quân hậu kỳ, đao phách đạt tới bạch sắc cảnh giới cho nên tinh thần tu vi, cũng không có quá lớn đột phá, vẫn là Ma Đế trung kỳ, bất quá so với lúc trước thì mạnh hơn rất nhiều.
Đối với cái này, Lý Dương cũng không có quá để ý.
Hắn chủ ý chính là hấp thu lôi điện thủy cầu, xem chính mình rốt cuộc có cái gì biến hóa.
- A!
Lý Dương kinh ngạc phát hiện… Chu thiên càn khôn viên cầu bất đồng, mặt ngoài chỉ là Thất diệu Tinh Cực mà thôi, hôm nay có bốn đạo năng lượng khí lưu, phân biệt chúc tính là kim, mộc, thủy, hỏa. Bốn đạo khí lưu uốn lượn, không ngừng xoay vòng quanh Chu thiên Càn khôn viên cầu, mặc kệ như thế nào, cũng mang lại cho Lý Dương một loại cảm giác viên mãn.
"Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, còn khuyết một loại năng lượng nữa, hôm nay hấp thu bốn loại năng lượng này, lực công kích ta lại đề cao thêm một bậc mà thôi, phỏng chừng phải Ngũ Hành đều tụ tề, mới có một ít đặc thù hiệu quả." Lý Dương trong lòng âm thầm tự ước lượng.
Hắn cũng hiểu được, bình thường Lý Dương nghĩ không thể có loại hình năng lượng bài xích nhau, bất quá Lý Dương không có chút cảm giác như vậy, năng lượng bản chất thượng đều lôi điện, lẫn nhau đều có ghi liên lạc.
- Thật muốn tìm được loại năng lượng thứ năm, không biết hấp thu như thế nào?
Lý Dương lắc đầu cười.
Hắn rõ ràng, sự tình là khả ngộ bất khả cầu (chỉ may mắn gặp chứ không thể muốn là được).
Lý Dương chỉ có chút tò mò mà thôi, hắn đối với chính mình tu vi lúc này, đã rất hài lòng. Thân thể tu vi mặc dù Ma Quân hậu kỳ, nhưng bởi vì dung hợp Tinh Kim Chi Khí, Mộc Linh Chi Khí, trên thực tế thân thể cường độ có thể so với Ma Đế tiền kì cao thủ.
Đao phách mặc dù là bạch sắc, cũng bởi vì dung hợp Tinh Kim Chi Khí, Mộc Linh Chi Khí, trên thực tế trình độ cứng rắn, hoàn toàn có thể so với thần khí, chính Ma Đế cao thủ địa phòng ngự đều có thể phá, hơn nữa còn có tinh thần công kích.
Lúc này Lý Dương, gặp được Quỷ Đế trung kỳ cao thủ đều có thể dễ dàng đấu một hồi.
Bất quá, Quỷ Đế hậu kỳ thì hơi khó nói, bất quá không thua sút Quỷ Đế trung kỳ cao thủ là Lý Dương đã hài lòng rồi.
- Ai, ta làm thế nào đi ra ngoài đây?
Nhìn hư vô không gian, Lý Dương trong lúc nhất thời khước không biết làm thế nào.
Trong lúc này, Lý Dương phát hiện, thần thức mình dễ dàng kéo dài đến mỗi một chỗ không gian, Lý Dương trong lòng vừa động, thần thức thế nhưng trực tiếp xuyên qua hư vô không gian.
Phát hiện bên ngoài Bắc Minh hải, Lý Dương đột nhiên con mắt mở to.
- Sa ngư thật lớn!
Lý Dương kinh ngạc nói.
- Lão tặc, cứ chầm chậm mà truy, không được nóng nảy, ta và A Khiết đang chậm rãi nói chuyện phiếm, bọn ta nói chuyện một trăm năm, ngươi cứ chậm rãi truy theo một trăm năm, một người cô độc cứ chậm rãi truy nha.
Thanh âm Dương Thạch từ Huyết Thực Long Kình truyền đến.
- Hừ!
Côn Bằng Yêu Đế một tiếng hừ lạnh, căn bản không đáp lại, tiếp tục đuổi theo.
Tại Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh Lý Dương vừa nghe, thần thức đảo qua hai phương nguyên thần liền rõ "Nguyên lai, Huyết Địa long đầu kình ngư là Huyết Thực Cung hai tên này hợp thể a." Lý Dương lúc trước đã có thể bị hai người lộng tiến tới, tự nhiên rất rõ ràng.
- Lão tặc? Đại sa ngư dài chín ngàn dặm, không, không phải sa ngư, mà có đôi cánh to lớn sa ngư, hắn là ai? Xem tinh thần tu vi hắn đã đạt tới Yêu Đế hậu kỳ, cả Bắc Minh hải có thể đuổi giết Vợ chồng Dương Thạch phỏng chừng chỉ có Côn Bằng Yêu Đế thôi, phải rồi, Côn Bằng chân thân nghe nói cũng dài chín ngàn dặm.
Lý Dương trong lòng đã đoán được thân phận hai bên.
Lý Dương nhàm chán nhìn hai bên đuổi chạy, qua hồi lâu, vợ chồng Dương Thạch lại dùng chiêu cũ, hắc bạch quang mang lẫn nhau quấn quanh, hình thành quang quyển, quang trong vòng xuất hiện lam sắc quang mang, Lý Dương thần thức kinh ngạc phát hiện, hư vô không gian một chỗ xuất hiện một nho nhỏ lam sắc không gian.
Trong lam sắc không gian lại có một cái động khẩu.
- Chạy thôi!
Lý Dương không kịp suy nghĩ hắn, lập tức bay về phía cái động khẩu.
- Lại cái chiêu này!
Côn Bằng Yêu Đế trong lòng cả kinh, trước khi rời đi hắn khước kinh ngạc phát hiện, cái động khẩu đó chỉ có một trận hấp dẫn lực mỏng manh, thậm chí hấp dẫn lực càng ngày càng nhỏ, Côn Bằng Yêu Đế mặc dù không rõ rốt cuộc ra cái gì nguyên nhân, quả thật trong lòng vừa chuyển, lập kế trong lòng.
- Ha ha… lão tặc lần này không đến.
Đã thấy Côn Bằng Yêu Đế bay nhanh rời xa quang quyển, Vợ chồng Dương Thạch nhất thời mừng rỡ, bọn họ tưởng Côn Bằng Yêu Đế truy theo thời gian quá dài, trong lúc nhất thời không có chú ý xuất hiện tình huống như thế.
- Ách …
Vợ chồng Dương Thạch đột nhiên choáng váng, bọn họ không có đem được Côn Bằng Yêu Đế tiến vào quang quyển, nhưng lại thấy được từ trong quang quyển đi ra một người, chính là cái tên hắc y thanh niên bị bọn họ thu vào Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh.
- Sao lại như vậy? Hắn không phải…
Vợ chồng Dương Thạch trong lúc nhất thời tinh thần chấn động, khó có thể tin nhìn cái tên hắc y thanh niên kia đang hướng bọn họ mỉm cười, Âm Dương Sinh Diệt hoàn cảnh cũng sẽ xuất ra ngoài ý muốn?
- Hai vị, cẩn thận!
Hắc y thanh niên mỉm cười nói.
- Bồng!
Một cổ kinh khủng năng lượng trong nháy mắt xuyên qua cả Huyết Thực Long Kình, nhất thời Vợ chồng Dương Thạch hai người phân ra, Côn Bằng Yêu Đế khổng lồ mang năng lượng điên cuồng dũng mãnh lao vào trong cơ thể hai người, đem bọn họ hai người trực tiếp phong ấn nguyên thần.
Lúc Lý Dương vừa mới “đến”, Côn Bằng Yêu Đế lúc này đã tiếp cận quang quyển, mà quang quyển lúc này đã không có có chút hấp lực, Côn Bằng Yêu Đế trong nháy mắt tới gần Huyết Thực Long Kình, ra chiêu nhanh gọn.
- Ha ha… Dương Thạch, Âm Khiết, các ngươi rốt cục bị ta tóm rồi, trời cũng giúp ta a, Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh thế nào lại vô hiệu, không có có chút hấp lực, ha ha…
Côn Bằng Yêu Đế hưng phấn cười to.
Nói về thực lực, hắn một người có thể dễ dàng đối phó hai người, vừa rồi dễ dàng đem nguyên thần hai người phong ấn, thực lực mạnh, thật kinh khủng.
Có người nói, lúc trước cũng Yêu Đế Tôn Ngộ Không cũng không nhất định là đối thủ Côn Bằng Yêu Đế, lời nói cũng không phải vô căn cứ, cũng có điểm đạo lý.
Côn Bằng Yêu Đế biến hóa lại người hình, khinh thường nhìn Dương Thạch cùng Âm Khiết hai người, mà Dương Thạch cùng Âm Khiết hai người vẫn đang bị phong ấn nguyên thần, đứng một bên, chỉ ngây ngốc nhìn.
- Cái gì? Không có khả năng, Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh sao lại vô hiệu? Không có khả năng, không có khả năng!
Dương Thạch và Âm Khiết đều khó có thể chấp nhận kết quả, cho nên bọn họ hiểu được, Côn Bằng Yêu Đế cuối cùng lại hướng đến Âm Dương Sinh Diệt, không có bị thu vào trong đó. Bọn họ cuối cùng đã sáng tỏ vấn đề.
- Ngươi!
Dương Thạch và Âm Khiết hai người ánh mắt đều đầu hướng tới Lý Dương.
- Ngươi rốt cuộc đã làm gì trong Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh, sao huyễn cảnh không không có chút hấp lực nào? Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng sự tình a.
Dương Thạch lắc đầu không ngừng nói, hắn lần này bị bắt rất oan khuất.
Vợ chồng hai người hợp thể, tốc độ so với Côn Bằng đều phải nhanh hơn, bởi vì đối với Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh đều tự tin, không nghĩ sẽ bị bắt.
- Ta? Không có làm gì a?
Lý Dương cười nhẹ:
- Quái lạ, chỉ có thể rất quái lạ, Âm Dương Sinh Diệt huyễn cảnh địa mấu chốt thời khắc lại vô hiệu, làm cho nhị vị xui xẻo như thế thôi à. Ai, thời khắc mấu chốt sao lại vô hiệu nhỉ?
Lý Dương chế nhạo nói.
Trên thực tế thị bởi vì Âm Dương Sinh Diệt hoàn cảnh hạch tâm là Thủy chúc tính Lôi điện bị Lý Dương hấp thu, cho nên hấp lực tự nhiên chậm rãi tiêu tán,
Từ nay về sau cũng sẽ không còn nữa.
- Vị này là Côn Bằng Yêu Đế tiền bối a? Đàm Đồ huynh đệ vẫn đang ở trong túi Tiểu Càn Khôn của ta.
Lý Dương vung tay áo lên, túi Tiểu Càn Khôn liền nhẹ nhàng bay ra, một đạo lưu quang từ trong miệng túi bay ra, huyễn làm hình người, chính thức là Côn Bằng nhi tử Đàm Đồ.
Last edited by kedatinh1974; 14-11-2008 at 04:12 PM.