Thiên Nhàn Tử nghe thế Lê Sơn Lão Mẫu nói vậy không hiểu hết, rồi lại thấy Lý Dương không chào hỏi gì, đã lập tức thuấn di bỏ đi, không khỏi mơ hồ, rồi trừng mắt nhìn Lê Sơn Lão Mẫu nói:
- Lão Mẫu, rốt cuộc chuyện gì thế? Cái gì nghiệt duyên nói rõ ràng cho ta xem nào.
Lê Sơn Lão Mẫu thấy bộ dáng làm bộ hung dữ của Thiên Nhàn Tử, cười ha ha, nói:
- Thiên Nhàn, tu luyện nhiều năm như vậy, ngươi vẫn còn có tính trẻ con vậy sao, thật không hiểu với tâm tính của ngươi mà cũng có thể tu luyện đến cảnh giới như thế.
- Đừng đánh trống lảng, nói chính sự đi? Ngươi tựa hồ biết việc của Lý Dương, còn cái gì nghiệt duyên, nói mau ta nghe xem nào.
Thiên Nhàn Tử la lên.
Lê Sơn Lão Mẫu khẽ thở dài một hơi nói:
- Thiên Nhàn, ngươi cũng biết, ngàn năm trước, ta đáp lại lời mời của đại đế, đi Quỷ giới du lãm, trong quá trình du lãm, ta phát hiện ta một nữ tử thật tinh khiết, sau đó nhận nàng làm đồ đệ.
- Sự tình này ta biết. Việc này có quan hệ gì tới Lý Dương?
Thiên Nhàn Tử nghi hoặc nói.
- Thiên Nhàn, ngươi cũng biết mà, cô gái Bạch Tuyết này trong khi ở nhân gian là người yêu của Lý Dương đó, hai người yêu nhau rất sâu đậm, Lý Dương hôm nay đến Tiên giới, chính là để tìm kiếm Bạch Tuyết.
Lê Sơn Lão Mẫu cảm thán nói.
- Không đúng!
Thiên Nhàn Tử thập phần khẳng định nhìn chằm chằm vào Lê Sơn Lão Mẫu:
- Lão Mẫu, đồ đệ Bạch Tuyết của ngươi hồi sinh ở Quỷ giới đã bao nhiêu năm rồi?
- Khoảng hơn một ngàn một trăm năm.
Lê Sơn Lão Mẫu nói.
Thiên Nhàn Tử ha ha cười to lên:
- Hơn một ngàn năm mà thôi, thực lực Lý Dương hôm nay đạo hữu cũng thấy rồi, nếu so với Trấn Nguyên tử, so với ngươi và ta, còn mạnh hơn không biết bao nhiêu bậc, người có thực lực như thế, một ngàn năm trước, cũng ít nhất phải là Ma Đế. Hắn sao lại yêu một người ở nhân giới chứ. Còn nữa, hắn sao lại tùy ý để người mình yêu bị chết chứ?
Lê Sơn Lão Mẫu lắc đầu thở dài nói:
- Không, lúc trước khi Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn đến Lê Sơn, ta cũng hỏi họ về việc này. Không ngờ, Nguyên Thủy Thiên Tôn nói rằng trước đây khoảng một ngàn một trăm năm Lý Dương cũng chỉ là một con người bình thường!!!
- Làm sao có thể như vậy được?
Trong mắt Thiên Nhàn Tử tràn đầy vẻ nghi ngờ:
- Tuyệt đối không có khả năng. Đến cả Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không, ngươi cũng biết mà, hắn vốn là Hỗn Độn Kim Linh, mặc dù đạt tới Yêu Đế cảnh giới cực nhanh, đã trải qua tu luỵên hàng trăm triệu năm, cũng không có cách nào khác từ Doanh Châu thuấn di tới Phượng Linh Châu. Lý Dương chẳng lẽ còn lợi hại hơn cả Tôn Ngộ Không.
Hỗn độn Ngũ Hành Chi Linh, mặc dù xem như một đại bí mật. Nhưng Thiên Nhàn Tử có thể xem như một nhân vật thân cận với Đại Tôn nên cũng biết.
- Hừ, Hỗn Độn Kim Linh, ai biết chi tiết về Lý Dương này là cái gì. Bất quá ta thấy, Lý Dương không hề thua kém gì Tôn Ngộ Không đâu. Thiên Nhàn, còn một việc ngươi có lẽ không biết, lần này Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn tự mình đến Lê Sơn của ta, cũng vì sự tình của Lý Dương đó.
Lê Sơn Lão Mẫu vừa buột miệng nói ra, trong giây lát trong lòng Thiên Nhàn Tử đã suy nghĩ đủ thứ chuyện:
- Với thân phận Tam Thanh mà cả hai người tự mình đến, lại vì Lý Dương, chẳng lẽ có gì bí mật trong đó?
- Thiên Nhàn, ngươi cũng biết mà, Lý Dương cuối cùng có thể trở thành vị Đại Tôn thứ tư của Ma giới!
Lê Sơn Lão Mẫu cười nói.
- Còn nói nữa, xem khoảng cách thuấn di hắn xa như thế. Ta tin rằng hắn rất có thể trở thành Đại Tôn. Bất quá… Đại Tôn, ta cố gắng không biết bao nhiêu năm rồi, nhưng gần như vẫn không có hi vọng gì như trước.
Thiên Nhàn Tử thở dài nói.
- Cứ theo như lời Nguyên Thủy Thiên Tôn thì Lý Dương này đúng là có tình cảm sâu đậm với đồ đệ Bạch Tuyết của ta, thậm chí còn trở thành chấp niệm rất lớn trong lòng hắn. Lý Dương này hôm nay đã tiếp cận với cảnh giới Thái Cực vô thượng đại viên mãn, cũng vì quan hệ với Bạch Tuyết, mà trong lòng có bị cản trở, không thể chính thức đạt tới viên mãn. Do đó… Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn liền dùng thần khí “Thái Cực đồ“ và “Thái Cực Phù Ấn” cùng nhau bày trận “Hỗn Nguyên Thái Cực Giới”, đem Bạch Tuyết nhốt vào Tuyết Phong.
Lê Sơn Lão Mẫu cảm thán nói.
- Thái Cực đồ, Thái Cực Phù Ấn?
Thiên Nhàn Tử lại chấn động một lần nữa.
Theo hắn biết, Thái Cực đồ này vốn là đệ nhất thần khí của Lão Tử, rồi sau đó Lão Tử bởi vì bại trong tay Xi Vưu. Giận điên người mới góp nhặt vô số thiên tài địa bảo, rồi luyện chế ra một kiện thần khí khác là cây quải trượng, quải trượng là do người luyện chế, lực công kích mặc dù rất mạnh, nhưng Thái Cực đồ lại do thiên địa sinh ra.
Thái Cực đồ có bao dung vạn tượng, khai thiên phách địa, ngũ hành thần thông.
Còn Thái Cực Phù Ấn có khả năng chống đỡ tất cả năng lượng công kích pháp thuật, cũng là một thần khí rất khó lường.
Hai vật này một khi sử dụng cùng nhau, sẽ hình thành “Hỗn Nguyên Thái Cực Giới”, Hỗn Nguyên Thái Cực Giới lợi hại đến cả Đại Tôn muốn phá vỡ, cũng gặp muôn vàn khó khăn, cho dù Xi Vưu tự mình đến nơi, dùng toàn lực công kích, cũng phải một thời gian rất dài mới có thể phá.
Lúc trước Xi Vưu bị Càn Khôn Đồ và Tam Thanh phù ấn dung hợp nhốt lại, trong nhất thời cũng không đột phá được, chứ đừng nói đến “Hỗn Nguyên Thái Cực Giới” còn lợi hại hơn.
- Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, không hiểu sao Nguyên Thủy Thiên Tôn cùng với Lão Tử dốc hết vốn liếng ra như thế.
Thiên Nhàn Tử thở dài nói.
Lê Sơn Lão Mẫu cũng gật đầu nói:
- Ai, đại chiến giữa Tiên giới Tam Thanh và Ma giới Tam Tôn, ngươi cũng biết mà. Lão Tử làm sao có thể để Ma giới sinh ra thêm một vị Đại Tôn nữa chứ? Chỉ đáng thương cho công sức bỏ ra ngàn năm, Lý Dương tìm mọi thủ đoạn, cho dù hắn cố gắng đến đâu cũng không có cách nào đoàn tụ với đồ nhi của ta.
Lê Sơn Lão Mẫu lại có vẻ thương cảm cho tình cảnh của Lý Dương.
Thiên Nhàn Tử nghĩ ngợi hồi lâu rồi cũng thở dài một tiếng.
Thiên Nhàn Tử có thể tưởng tượng được, một con người cho dù thiên tư tốt đến mấy, chỉ trong một ngàn năm đã đạt tới cảnh giới như thế, không trải qua những kinh nghiệm thương đau, tuyệt không có khả năng như thế tu luyện đến cảnh giới bây giờ. Ngàn năm gian truân, ai biết được đến cuối cùng lại trở thành công cốc.
- Bạch Tuyết đồ nhi của ta có người yêu như thế này, chẳng biết là hạnh phúc hay là bi ai.
Lê Sơn Lão Mẫu cười khổ nói.
Lê Sơn Lão Mẫu rất yêu đồ nhi của mình, nhưng lúc trước Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn tự mình đến, Lê Sơn Lão Mẫu đâu dám có ý kiến gì? Cứ mặc cho hai người bố trí Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, rồi sau đó Lê Sơn Tuyết Phong đã trở thành cấm địa.
- Thiên Nhàn, ta đi nghỉ đây, việc Lý Dương phá trận, chúng ta cũng không có biện pháp nào đâu.
Lê Sơn Lão Mẫu nhìn về phía Tuyết Phong, trong mắt có nhiều tình cảm rất phức tạp.
Thiên Nhàn Tử cũng khẽ gật đầu:
- Ta cũng chỉ có thể chúc phúc hắn ở trong lòng thôi, tiếc quá, một thiên tài như thế, nếu vì thủ đoạn của Tam Thanh mà không thể đạt tới cảnh giới đại viên mãn, đúng là một việc đáng tiếc.
Hai người cảm thán không thôi, rồi đi vào vào Lê Sơn hậu viện.
Trăm triệu ngàn năm mới có một thiên tài có thể cảm ngộ đại viên mãn, vô luận là Thiên Nhàn Tử, Lê Sơn Lão Mẫu, hay là Côn Bằng Yêu Đế, Âm Dương Ma Đế, những người siêu tuyệt này đã cố gắng rất nhiều để cảm ngộ được đại viên mãn nhưng cũng chỉ có thể đông viên lẫn nhau mà thôi.
Song bây giờ khó khắn lắm mới xuất hiện một người, nếu thực sự vì thủ đoạn của Tam Thanh mà không thể trở thành Đại Tôn, Thiên Nhàn Tử cũng cảm thấy tâm tình rất khó chịu. Thậm chí còn có loại cảm giác “thỏ chết cáo khóc” nữa.
Trong một khoảng sương trắng mênh mông, Lý Dương đứng ngoài Lê Sơn Tuyết Phong, nhìn mọi vật trước mắt.
“Đây là một giới? So với những gì ta từng trải qua ở thủy tinh thế giới còn lợi hại hơn nhiều." Thần thức Lý Dương đảo qua, đã hoàn toàn phát hiện sự lợi hại của “Hỗn Nguyên Thái Cực Giới” trước mắt. Hỗn Nguyên Thái Cực Giới là “Hồn Viên Nhất Thể”, người nào tiến vào căn bản sẽ mất hết phương hướng, giống như rơi vào trong hư vô.
Đây là loại huyễn cảnh phi thường, đến cả Yêu giới Đại Tôn Phục Hi tự mình đến, chắc cũng không làm gì được.
Thái Cực đồ, Thái Cực Phù Ấn đều do thiên địa sinh ra, trong đó ấn chứa thần thông. Đến cả Tam Thanh tự mình cũng không thể hiểu hết được. Nhưng không hiểu cũng không quan trọng, bọn họ vẫn có thể sử dụng được. Khi bày ra “Hỗn Nguyên Thái Cực Giới”, Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn đã có thể kê cao gối mà ngủ ngon giấc.
- Chát!
Một cước của Lý Dương đá mạnh ra, bỗng vang lên một tiếng động chát chúa, rồi bỗng có một đạo thanh âm vang dội.
"Ta là Lão Tử, Lê Sơn Tuyết Phong đã bị Hỗn Nguyên Thái Cực Giới bao trùm toàn bộ, hỡi người xâm nhập. Ngươi sẽ bị giam vào khôn cùng hư vô, trọn đời không được siêu sinh, Hỗn Nguyên Thái Cực Giới là do thần khí Thái Cực đồ của ta và thần khí Thái Cực Phù Ấn của Nguyên Thủy sư đệ bố trí ra, chớ có tiến vào!"
Nghe thanh âm đó, Lý Dương cười cười.
“Lão Tử này lại muốn nói cho người khác biết đây là Hỗn Nguyên Thái Cực giới, còn nói cho người khác biết việc bố trí Thái Cực đồ và Thái Cực phù ấn, xem ra rất tự tin Hỗn Nguyên Thái Cực Giới không ai có khả năng phá được." Lý Dương cười nhạt. Khoa chân vượt qua vài trăm thước, tiến vào khoảng không sương mù trắng xóa kia.
Hỗn Nguyên Thái Cực Giới.
Lý Dương lúc này đang tiến thẳng vào đó, Hỗn Nguyên Thái Cực Giới đích xác vô cùng lợi hại, Lý Dương vừa tiến vào đại trận, đã thấy xuất hiện vô số ảo ảnh khôn cùng trước mắt Lý Dương, không còn vật thể gì nữa, không còn phương hướng, tất cả đều trống rỗng.
Thậm chí còn không thể tưởng tượng được rốt cuộc mình làm sao lại có thể vào đây, vào đến rồi, cũng không thể ra khỏi...
“Hỗn Nguyên Thái Cực Giới này đến cả Đại Tôn đi vào, phỏng chừng dùng thần thức cũng không thấy gì cả. Đáng tiếc, Hỗn Nguyên Thái Cực Giới này căn bản không thể so sánh với với mê cung ở Cửu U Vực." Trên mặt Lý Dương xuất hiện nụ cười tự tin, với thần thức của hắn, toàn bộ đại trận đều hiển hiện trước mắt.
Mê cung ở Cửu U Vực xem ra có liên quan với Hồng Quân Đạo Nhân, này Hỗn Nguyên Thái Cực Giới cho dù lợi hại, cũng không ảnh hưởng được đến thần thức của Lý Dương.
Thần thức như ánh mặt trời, xóa tan mọi hư vô.
Lý Dương tùy ý mà đi, tốc độ cực nhanh như thiểm điện. Cứ nhằm phía trước Hỗn Nguyên Thái Cực Giới mà cấp tốc đi tới, vô luận Lý Dương đi như thế nào, tựa hồ chung quanh tất cả đều không có biến hóa gì, vẫn là hư vô như trước, nếu là những người khác, phỏng chừng sẽ tuyệt vọng, nhưng Lý Dương lại bất đồng, vì hắn đã hiểu tất cả đại trận.
Một lát sau, thân hình Lý Dương đang cấp tốc đi tới bỗng đột nhiên giảm tốc độ, trước mắt xuất hiện một vật, trên mặt Lý Dương xem ra rất vui.
Một phù ấn đang lơ lửng trên cao trong không trung, trên phù ấn này có rất nhiều văn tự rất huyền ảo, trên mặt lại có hai luồng khí trắng vờn quanh.
Thái Cực Phù Ấn, đây chính là Thái Cực Phù Ấn, phá Thái Cực Phù Ấn là có thể phá “Hỗn Nguyên Thái Cực Giới”." Trong mắt Lý Dương hiện lên chút hưng phấn, với thần thức của hắn, hoàn toàn xuyên thấu hư thật của đại trận này.
Thái Cực Phù Ấn, là khóa của trận, phá xong Thái Cực Phù Ấn, “Hỗn Nguyên Thái Cực Giới” chắc chắn bị phá. Còn Thái Cực đồ sẽ biến mất trong hư không vô tận, cũng chính là bản thể của Hỗn Nguyên Thái Cực Giới. Lý Dương chỉ có thể lựa chọn công phá Thái Cực Phù Ấn thôi.
- Hô hô…
Một cột sáng to lớn xuất hiện chung quanh Lý Dương quấn quanh thân thể hắn, cột sáng này là Ngũ Đại lôi điện bổn nguyên năng lượng kết hợp lại với nhau mà thành, ngũ hành năng lượng tác dụng tương hỗ, tương sinh tương khắc, uy lực gia tăng vô số lần.
Toàn lực công kích.
Lý Dương đinh đem toàn bộ tất cả bổn nguyên năng lượng trong cơ thể, một phần mười của năm đạo bổn nguyên mà hắn khống chế được tất cả đều đưa ra hết, ngũ hành năng lượng vô cùng cường hãn, thậm chí làm cả Hỗn Nguyên Thái Cực Giới cũng chấn động theo, cho thấy lực công kích cực mạnh của Lý Dương.
- Phá!
Hai mắt Lý Dương đỏ ngầu, phẫn nộ quát.
Giống như năm con thần long, cột sáng này ầm ầm đánh lên trên Thái Cực Phù Ấn.
- Ông…
Thái Cực Phù Ấn lắc lư rất mạnh, lưỡng khí hắc bạch cũng rung lên bần bật trên mặt ngoài phù ấn. Nhưng điều làm cho Lý Dương kinh hãi chính là cả Hỗn Nguyên Thái Cực Giới cũng chấn động theo. Một lát sau, ngũ hành năng lượng cạn kiệt, Lý Dương phải thu hồi ngũ hành bổn nguyên năng lượng lại.
Còn Thái Cực Phù Ấn nhưng lại không tổn hao chút nào.
“Nguyên lai… nguyên lai là như thế!" Trong lòng Lý Dương vô cùng phẫn nộ.
Thái Cực Phù Ấn lại và Thái Cực đồ hóa thành Hỗn Nguyên Thái Cực Giới hình thành một chỉnh thể, mình công kích Thái Cực Phù Ấn, nhưng Thái Cực đồ hình thành nên không gian đã cùng với Thái Cực Phù Ấn hóa giải hết lực công kích của mình.
“Ngay cả khóa trận cũng kết hợp với “Hỗn Nguyên Thái Cực Giới” thành một thể, công kích khóa trận, cũng giống như công kích cả đại trận. Nói như thế, ta làm sao có thể phá trận được?" Lý Dương rốt cục mất bình tĩnh.
Vốn tự tin, lúc này niềm tin bỗng sụp đổ.
Công kích Thái Cực Phù Ấn, cũng giống như công kích cả đại trận, hai đại bảo vật hình thành một giới, đến cả Xi Vưu có đến đây, cũng phải tốn một thời gian dài nữa là Lý Dương, một hai ngày căn bản không thể phá trận này được.
- Không có khả năng, nhất định có cực hạn!
Lý Dương đột nhiên lắc đầu nói:
- Ta lần lượt công kích, dùng ngũ hành bổn nguyên liên tiếp không dứt, Thái Cực Phù Ấn khẳng định sẽ không chịu được.
Nghiến chặt răng, nhất thời năm cột sáng như thần long hướng về phía Thái Cực Phù Ấn đánh tới.
- Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!…
Hết lần công kích này lại đến lần khác, mỗi lần đều là toàn lực công kích, sau khi ngũ hành bổn nguyên năng lượng bị cạn kiệt, sau đó lại tụ tập lại, một lần nữa được Lý Dương khống chế rồi tiếp tục công kích, cả Hỗn Nguyên Thái Cực Giới đã chấn động dữ dội.
Song… Thái Cực Phù Ấn vẫn hoàn hảo không tổn hao gì, ngay cả một vết nứt cũng không có.
“Không, không thể như thế được, sao lại như vậy chứ, làm sao mà không có đến một vết nứt nhỏ!" Lý Dương cũng rất khẩn cấp, thần thức hắn thậm chí đã phát hiện ra Khương Tuyết trong Lê Sơn Tuyết Phong nữa, nhưng hắn vẫn không thể phá Thái Cực Phù Ấn này.
Thái Cực Phù Ấn, phòng ngự tất cả năng lượng công kích.
Thái Cực Phù Ấn sở trường nhất là chống lại năng lượng công kích, đối với công kích vật lí ngược lại không mạnh lắm.
Ngũ hành năng lượng của Lý Dương chính là năng lượng công kích, bất quá Lý Dương mới chỉ sử dụng được có một phần bổn nguyên năng lượng, nếu năng lượng đủ mạnh, cũng có thể phá hỏng Thái Cực Phù Ấn.
Nhưng bây giờ Thái Cực Phù Ấn và Thái Cực đồ kết hợp thành một chỉnh thể, lực phòng ngự so với một Thái Cực Phù Ấn lẻ loi mạnh hơn thập bội, hơn nữa Thái Cực Phù Ấn tự thân sở trường nhất là chống lại công kích năng lượng, công kích từ bổn nguyên năng lượng ngũ hành của Lý Dương cũng vô dụng.
Last edited by ♥huytuandc♥; 14-11-2008 at 06:53 PM.
- Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!…
Từng đợt âm thanh vang dội vang lên liên tục, sắc mặt Lý Dương trắng nhợt đi, ngũ hành bổn nguyên năng lượng mặc dù có thể hêt lần này đến lần khác tự động tập hợp lại, nhưng mỗi lần như thế đều phải sử dụng toàn lực, lúc này tâm thần của hắn tiêu hao rất lớn.
Lúc trước khi ở Quỷ giới, Lý Dương đã sử dụng một lần và bị thương, bây giờ ngũ hành tụ, việc sử dụng dễ dàng hơn nhiều, nhưng sử dụng nhiều lần liên tục như thế, cũng không chịu nổi.
- A… tại sao không phá!!!
Lý Dương hai mắt đỏ ngầu, gầm gừ khàn cả giọng, một lần nữa cố gắng vận hết sức dùng ngũ hành bổn nguyên năng lượng công kích ra ngoài, song hắn đã đạt đến cực hạn, việc khống chế ngũ tinh bổn nguyên năng lượng cường đại trở thành lực bất tòng tâm, ngũ hành bổn nguyên ngược lại phản chấn mãnh liệt vào thân thể hắn.
Lý Dương sắc mặt đỏ bừng, khóe miệng ứa máu, sắc mặt càng lúc càng thêm tái nhợt.
- Phá!!!
Lý Dương bất chấp việc bị thương, thu hết lực tàn một lần nữa tụ tập ngũ hành bổn nguyên năng lượng công kích một lần nữa, lúc này Lý Dương như một đứa trẻ con khiêng một gánh nặng mấy trăm cân, cố gắng được lúc nào hay lúc đó.
- Hự!
Một vòi máu phun ra, vọt ra xa mấy thước, lần này xem ra hắn bị thương nặng hơn những lần trước rất nhiều, Lý Dương trong lúc nhất thời đầu váng mắt hoa, tâm thần năng lượng tiêu hao cơ hồ hầu như cạn kiệt, còn những công kích của ngũ hành bổn nguyên năng lượng tản mác hết.
Thái Cực Phù Ấn, không tổn hao chút nào như trước.
- Ha ha… ha ha ha ha…
Tiếng cười Lý Dương cùng cực kỳ điên cuồng vừa tràn đầy thất vọng, hắn cười như điên đến khàn cả giọng, rồi không tự kìm hãm được, nước mắt Lý Dương chảy dài xuống.
Tới bước này, mắt nhìn thấy săp được tương tụ với Tuyết, nhưng lại bị Hỗn Nguyên Thái Cực Giới ngăn trở, căn bản không thể phá vỡ.
Mặc dù Lý Dương thấy rõ hư thật, thậm chí còn tìm được then chốt của trận, nhưng nhưng không có cách nào phá vỡ được.
Lý Dương nhắm mắt, im lặng. Tâm tình từ từ bình tĩnh lại.
Tâm thần Lý Dương trong nháy mắt thóat khỏi những trở ngại từ Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, dung hợp cùng thiên địa, cùng thiên địa dung hợp làm một thể, tâm thần Lý Dương nhanh chóng khôi phục với một tốc độ kinh khủng, chỉ một lát sau, tâm thần tu vi đã hoàn toàn khôi phục.
“Lần này không phá được rồi. Đi hỏi Xi Vưu đại ca rồi nói sau." Trong lòng Lý Dương âm thầm quyết định.
Đột nhiên...
Bất quá, đã đến đây một lần, Lý Dương sẽ không bỏ đi đơn giản như vậy, hắn quyết định… vào hàn huyên với Khương Tuyết trước.
- Hô!
Lý Dương hít sâu một hơi, cố gắng đè nén tâm tình xúc động của mình.
Thần thức Lý Dương tự nhiên tiến vào Tuyết Phong, trực tiếp đi tới một căn nhà bằng trúc. Một bạch y nữ tử đang đang đứng trước cửa căn nhà trúc đó, đứng giữa một vườn hoa, thưởng thức các loài hoa đủ mọi màu sắc trong vườn, trên mặt tràn đầy vẻ hạnh phúc.
- Tuyết.
Thần thức Lý Dương truyền âm trực tiếp vào đầu Khương Tuyết.
Khương Tuyết chấn động, rồi có vẻ rất ngạc nhiên vui mừng, từ khi bị Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn bố trí Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, không ai có thể thấy được nàng nữa, nàng cũng không thoát ra được, chỉ có thể đứng ở đây. Cũng may là nàng tâm tính vô cùng thuần chân, cuộc sống cô độc của nàng cũng không có gì là không tốt.
- Ngươi là ai? Sư tôn có nói qua, trừ phi Đại Tôn tới đây, người khác tuyệt đối không có khả năng dùng thần thức truyền âm cho ta, a, chẳng lẽ ngươi là Đại Tôn?
Khương Tuyết lập tức đáp lại, trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn.
Thần thức cảm thụ thanh âm của Khương Tuyết, Lý Dương trong nhất thời lại rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa say.
Thần thức thanh âm và thanh âm của Tuyết lúc trước khi còn ở nhân gian giống nhau như đúc. Điều này làm cho Lý Dương trong lúc nhất thời nhớ lại rất nhiều rất nhiều những kỷ niệm cũ.
- Không, ta chưa đi.
Lý Dương đột nhiên bừng tỉnh, hoảng hốt nói. Lý Dương lúc này cũng giống như một thanh niên mới lớn (nguyên văn: tiểu xử nam - Không lẽ dịch là “Trinh nam” Cho nó thống nhất với “Trinh nữ”?) thuần khiết lần đầu tiên tỏ tình với cô gái mà mình thầm mến, trong lòng vừa kích động vừa khẩn trương.
- Nghe thanh âm của ngươi hẳn không phải là của hai người Tiên giới Tam Thanh. Lần trước có hai người đến đây, chẳng lẽ ngươi là Thông Thiên giáo chủ? Nghe Tố Trinh sư tỉ nói, Tru Tiên kiếm trận của Thông Thiên giáo chủ rất lợi hại hả.
Khương Tuyết một thời gian dài không thấy bất kỳ người nào, lúc này cũng rất muốn nói chuyện.
- Không, ta không phải Thông Thiên, thậm chí còn cũng không phải Đại Tôn.
Lý Dương nhè nhàng nói, nói chuyện với Khương Tuyết lúc này, Lý Dương lộ vẻ ân cần thân thiết, hắn muốn được ôm lấy Khương Tuyết vào trong lòng để được bảo vệ nàng, khi dùng thần thức truyền âm hắn thậm chí còn khống chế âm lượng, sợ thanh âm quá lớn.
- Không phải Đại Tôn? Không phải Đại Tôn mà cũng có thể dùng thần thức xuyên qua đại trận này, xem ra ngươi còn lợi hại hơn sư tôn của ta nữa.
Khương Tuyết tán thưởng nói.
Lý Dương trong lòng tràn ngập niềm vui sướng.
Vẻn vẹn chỉ vì lời tán thưởng Khương Tuyết mà Lý Dương đã cao hứng hưng phấn như thế, còn khi đối mặt với Thiên Nhàn Tử siêu cấp cao thủ, thậm chí kể cả khi được Đại Tôn tán thưởng, Lý Dương đều không có tâm tình hồi hộp như vậy.
- Lê Sơn Lão Mẫu cũng rất lợi hại, ta bất quá nhờ cơ duyên xảo hợp mới đạt tới cảnh giới như thế. Khoảng cách với Đại Tôn, vẫn còn có một tầng ngăn cách cuối cùng chưa đột phá được.
Đối mặt với Khương Tuyết, Lý Dương không tự kìm hãm được nói ra tu vi của mình.
- Wa, thật là lợi hại, bất quá nói cơ duyên xảo hợp thì ta không tin. Sư tôn nói qua, công lực đạt tới Tiên Đế hậu kỳ, đều là do lĩnh ngộ thiên địa, căn bản không thể làm nhanh hơn được, ngươi nhất định là rất lợi hại, cố gắng rất nhiều mới có thể có thành tựu như bây giờ.
Khương Tuyết nói thập phần khẳng định.
Nghe Khương Tuyết khen nỗ lực của mình, trên mặt Lý Dương không kìm hãm được nở một nụ cười.
- À này, ta còn chưa biết tên ngươi là gì? Ta gọi là Bạch Tuyết, một đệ tử nhỏ nhất của sư tôn, còn người?
Khương Tuyết nói không có một chút tâm cơ nào.
Sau khi Khương Tuyết tới Quỷ giới, cuộc sống ở đó là không lo không nghĩ, rồi lại tới Lê Sơn, được Lê Sơn Lão Mẫu vô cùng sủng ái, tự nhiên không có kinh nghiệm về những sự tình gian hiểm, so với Khương Tuyết ở địa cầu còn thuần chân hơn.
- Bạch Tuyết… ta gọi là Lý Dương.
Lý Dương hấp tấp nói.
- Sao, Lý Dương.
Khương Tuyết gật đầu nói.
Lý Dương đột nhiên sực nhớ lại, lại vội vàng nói:
- Ta còn có một tên khác, gọi là Mộc Dịch!
- Mộc… Dịch?
Khương Tuyết khẽ giật mình, tâm tình rung động mạnh.
- Mộc Dịch, tên này tựa hồ rất quen thuộc, nhưng ta nghĩ không ra ta biết người này vào lúc nà, thật kỳ quái, thật rất kỳ quái.
Khương Tuyết nghi hoặc nói.
Lý Dương trong lòng cười khổ "Tuyết, nàng làm sao mà biết được sự tình của kiếp trước chứ? Đáng tiếc, ta chỉ có thể dùng thần thức tiếp xúc với nàng, không thể phá vỡ những cách trở của Hỗn Nguyên Thái Cực Giới. Nếu không ta đã có thể sử dụng Tam Sanh Thạch, làm cho nàng nhớ lại những sự tình kiếp trước rồi."
- Mộc Dịch đại ca. Ngươi như thế nào lại có thể dùng thần thức nói chuyện với ta? Chẳng lẽ ngươi biết ta?"
Khương Tuyết hỏi lại.
- Ta …
Lý Dương trong lúc nhất thời không biết trả lời được sao cho tốt.
Hắn không muốn lừa gạt Khương Tuyết, nhưng Khương Tuyết lúc này hoàn toàn không còn ký ức của kiếp trước, mình có thể nói như thế nào đây.
- Ta biết nàng, ta biết kiếp trước của nàng.
Lý Dương đột nhiên kiên định lên. Nói.
- Kiếp trước của ta!
Khương Tuyết nhãn tình sáng lên :
- Thật không? Ngươi biết sự tình kiếp trước của ta hả?
- Thế này đi, ta trước tiên kể cho nàng nghe một câu chuyện xưa nhé, được không?
Lý Dương đột nhiên nói.
Khương Tuyết không truy vấn về sự tình kiếp trước nữa, gật đầu nói: " Được rồi, chuyện xưa gì thế, ngươi nói đi."
Lý Dương hít sâu một hơi, chậm rãi kể:
- Tại nhân gian có một tinh cầu gọi là địa cầu, có một thành phố gọi là Thượng Hải, một thanh niên tên gọi Lý Dương là…
- Lý Dương. Là ngươi hả?
Khương Tuyết lên tiếng xen vào.
- Đúng, là ta.
Lý Dương không giấu diếm gì cả, trực tiếp nói :
- Còn có một nữ tử, gọi là Khương Tuyết. Khương Tuyết là hộ lý trong một bệnh viện ở Thượng Hải.
- Khương Tuyết?
Khương Tuyết lúc này căn bản không biết tên mình ở kiếp trước, vừa nghe hai chữ “Khương Tuyết“, chỉ cảm thấy một chút quen thuộc.
- Lý Dương là thành viên thuộc một tổ chức đặc biệt của quốc gia…
Lý Dương chậm rãi nói về kỉ niệm giữa mình và Khương Tuyết, từ việc cứu Khương Tuyết, đến lần thứ hai Khương Tuyết lại cứu hắn, thậm chí còn cả những việc phát sinh sau này trong bệnh viện, rồi hàng ngày mỗi tối điện thoại tâm sự.
Lý Dương chậm rãi kể chuyện, còn Khương Tuyết cứ lẳng lặng nghe.
Thời gian cứ thế chầm chậm trôi qua.
Trong Hỗn Độn Không Gian.
Lúc này, Tiên giới Tam Thanh và Ma giới Tam Tôn tạm thời ngưng chiến. Tiên giới Tam Thanh đứng thành một khối, Ma giới Tam Tôn đối lập.
- Ha ha ha… một thời gian dài không thấy Lý Dương xuất hiện như thế. Lục giới cũng không thấy xuất hiện khí tức của hắn, hắn khẳng định là bị nhốt trong Cửu U Vực rồi, Cửu U Vực có lực hút cực kỳ kinh khủng, đến cả ta cũng không chống cự được với lức hút bên trong, Lý Dương cho dù có trở thành Đại Tôn trong Cửu U Vực, cũng chẳng thể nào thóat ra được. Ha ha…
Lão Tử cười to, có vẻ thập phần cao hứng.
- Tuyệt đối không có khả năng thoát khỏi Cửu U Vực, Lý Dương cũng thật lợi hại, trúng phải một kích Tam Bảo Như Ý của Đại sư huynh mà vẫn không ngã, phải thêm một kích của ta mới ngã xuống, thế mà vẫn không chết. Xem ra nguyên thần của hắn quả thật là tiên thiên lợi hại.
Nguyên Thủy Thiên Tôn tán thưởng nói.
- Dù lợi hại cũng vô dụng, Đại Tôn bị giam trong Cửu U Vực thì có ý nghĩa gì? Sống không bằng chết mà thôi.
Lão Tử lành lạnh nói.
Trên mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên giáo chủ cũng có vẻ rất vui.
Ba người Xi Vưu, Chúc Dung, Cộng Công ngược lại sắc mặt rất khó chịu. Từ lúc Lý Dương bị giam trong Cửu U Vực, thần thức của họ không lúc nào không bao trùm cả lục giới, luôn luôn mong có thể phát hiện được Lý Dương, nhưng thời gian trôi qua dài như vậy, bọn họ cũng không hề phát hiện ra khí tức của Lý Dương.
Vô luận là Tiên giới Tam Thanh hay Ma giới Tam Tôn, bọn họ không thể nghĩ đến việc nguyên nhân là vì thần thức của họ không thể điều tra được Lý Dương.
- Hừ, nếu hắn có thóat ra, cũng tìm không được Khương Tuyết, Thái Cực đồ và Thái Cực Phù Ấn hình thành Hỗn Nguyên Thái Cực Giới tuyệt đối là đệ nhất đại trận, ngay cả Đại Tôn mà muốn phá vỡ cũng phải mất một năm rưỡi mới làm nổi, Lý Dương này, căn bản không có chút hy vọng nào. Huống chi, hắn chắc gì đã thoát ra được. Ha ha…
Nguyên T hủy Thiên Tôn cũng cười to lên.
Đột nhiên…
Nụ cười trên mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn tắt lịm, hơn nữa tiếng cười của Tam Thanh cũng đều ngưng lại.
Sau khi Lý Dương bị giam vào Cửu U Vực, thần thức Tiên giới Tam Thanh và Ma giới Tam Tôn do lúc nào cũng chú ý đến lục giới, tự nhiên bọn họ phát hiện ra Hỗn Nguyên Thái Cực Giới đang phát sinh chấn động kịch liệt, giống như đang bị một siêu cấp cao thủ điên cuồng tấn công.
Trong lòng ba người Nguyên Thủy Thiên Tôn đều cảm thấy khó tin "Hỗn Nguyên Thái Cực Giới chấn động kịch liệt như thế, ngoại trừ Đại Tôn, còn có ai có thực lực như thế? Đại Tôn Phật giới và Yêu giới căn bản không thể tiến vào Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, bọn họ vừa tiến vào Tiên giới, chúng ta đều sẽ biết. Chẳng lẽ… chẳng lẽ là Lý Dương, hắn trở thành Đại Tôn rồi sao?"
Nghĩ vậy đến khả năng này, tất cả Tiên giới Tam Thanh đều thấy kinh hãi.
- Ha ha, khẳng định là Lý Dương huynh đệ, xem Hỗn Nguyên Thái Cực Giới chấn động như thế, thực lực của hắn cũng mạnh hơn rất nhiều, khẳng định trong Cửu U Vực gặp được kỳ ngộ. Chặn Tiên giới Tam Thanh lại, đừng để cho chúng đi ngăn trở Lý Dương.
Xi Vưu lập tức dùng thần thức truyền âm.
- Nguyên Thủy sư đệ, mau đi xem Hỗn Nguyên Thái Cực Giới.
Lão Tử lập tức truyền âm nói, Hỗn Nguyên Thái Cực Giới là do hắn và Nguyên Thủy Thiên Tôn bố trí ra. Khi vào trong trận, hai người bọn họ căn bản không chịu huyễn cảnh ảnh hưởng.
- Oanh!
Một quyền Xi Vưu đột nhiên xuất hiện trước mắt Lão Tử. Lão Tử cuống cuồng vội vàng giơ quải trượng lên ngăn lại.
Cộng Công và Chúc Dung cũng chia nhau ra chặn Nguyên Thủy Thiên Tôn và Thông Thiên lại.
- Lý Dương này chẳng lẽ thành Đại Tôn rồi? Không, không có khả năng, không phải hắn chưa hề đoàn tụ với Khương Tuyết sao. Nhưng tại sao chúng ta không phát hiện được khí tức của hắn, khẳng định là hắn tìm được thần khí gì đó trong Cửu U Vực.
Nguyên Thủy Thiên Tôn căn bản không thể chấp nhận việc Lý Dương trở thành Đại Tôn, nên cố tự thuyết phục việc mình không phát hiện được khí tức của Lý Dương là do có một thần khí thần bí nào đó.
Cộng Công chặn Nguyên Thủy Thiên Tôn, Chúc Dung đánh với Thông Thiên. Thông Thiên giáo chủ tựa hồ chỉ nhàn nhã xem những phiền toái của Nguyên Thủy Thiên Tôn và Lão Tử nên chỉ đánh cầm chừng với Chúc Dung, không hề giở hết sức mình ra.
Nhưng Nguyên Thủy Thiên Tôn thì lại liều mạng.
Điên cuồng huy động Bàn Cổ phiên, Nguyên Thủy Thiên Tôn công kích mãnh liệt, Cộng Công trong lúc nhất thời ở vào thế hạ phong, chỉ chống đỡ đã gian nan lắm rồi, dù sao Nguyên Thủy Thiên Tôn vốn mạnh hơn hắn.
- Muốn đi đối phó với Lý Dương huynh đệ, nằm mơ đi!
Cộng Công cũng liều mạng, cứ lăn xả vào giữ chân Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Về phần Lão Tử, vốn yếu hơn so với Xi Vưu, nên chẳng có khả năng gì để thoát đi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn đánh đến mức điên cuồng, đột nhiên…
- Choang!
Một đạo hắc quang lao tới, Cộng Công tránh không kịp, bị nện thẳng vào đầu một cú. Hắc quang đó chính là ám khí của Nguyên Thủy Thiên Tôn - Càn Khôn chùy. Thừa dịp Cộng Công bị mê muội trong giây lát, Nguyên Thủy Thiên Tôn liền quăng Bàn Cổ phiên lên, thân hình chợt lóe đã ly khai Hỗn Độn Không Gian, bay thẳng đến Tiên giới Phượng Linh Châu Hỗn Nguyên Thái Cực Giới.
- Lý Dương mang theo nhẫn chuẩn bị đi đến nhà cầu hôn Khương Tuyết, trên đường đến nhà Khương Tuyết…
Lý Dương đang kể cho Khương Tuyết nghe những chuyện cũ, Khương Tuyết rất chăm chú lắng nghe, căn bản không biết Khương Tuyết là kiếp trước của mình.
- Hừ, Nguyên Thủy Thiên Tôn!
Thần thức Lý Dương đột nhiên phát hiện ra Nguyên Thủy Thiên Tôn đang lao tới, chỉ trong chốc lát, hắn đã tới gần Hỗn Nguyên Thái Cực Giới.
- Ta muốn xem ngươi mạnh đến đâu.
Lửa giận trong lòng Lý Dương bốc lên, vô luận là bị Càn Khôn chùy đánh lén trên chiến trường, hay là bây giờ Nguyên Thủy Thiên Tôn và Lão Tử bố trí Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, tất cả việc này làm cho Lý Dương phẫn nộ phi thường.
- Tuyết, nàng nghỉ ngơi trong chốc lát, ta có chuyện quan trọng tạm thời phải ly khai một chút.
Lý Dương nhẹ nhàng ôn tồn nói với Khương Tuyết, rồi sau đó thân hình lóe lên, sát khí trong mắt lập lòe, lúc này nhằm thẳng về phía Nguyên Thủy Thiên Tôn đang tới gần Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, muốn cùng với Nguyên Thủy Thiên Tôn chính diện đại chiến một phen.
Last edited by ♥huytuandc♥; 14-11-2008 at 06:53 PM.
Nguyên Thủy Thiên Tôn vừa tiến vào Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, tâm thần liền dung nhập một thể với Hỗn Nguyên Thái Cực Giới. Hỗn Nguyên Thái Cực Giới hoàn toàn nằm trong tay hắn. Hỗn Nguyên Thái Cực Giới chính là do hắn và Lão Tử liên thủ bố trí, trận cơ Thái Cực Phù Ấn cũng là thần khí của hắn.
- Lý Dương ở đâu?
Nguyên Thủy Thiên Tôn căn bản không phát hiện được khí tức của Lý Dương.
Lý Dương ngũ hành tụ tạo thành một vòng tuần hoàn, Đại Tôn dùng thần thức sẽ chỉ thấy giống hệt như không khí vậy.
Hắn muốn giết Lý Dương, nhưng không tìm thấy Lý Dương thì làm sao mà giết đây?
Nhưng… Lý Dương lại phát hiện ra hắn.
- Nguyên Thủy, lần trước đánh lén ta, bây giờ lại dùng Hỗn Nguyên Thái Cực Giới giam giữ Tuyết, ta không chọc giận ngươi, ngươi ngược lại hết lần này đến lần khác vũ nhục ta, hôm nay ta muốn xem Tam Thanh nhà ngươi có thần thông gì!
Theo thanh âm lãng lãng, Lý Dương bỗng xuất hiện trước mắt Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Năm dải hào quang khổng lồ, phân biệt từ ngũ đại lôi điện bổn nguyên năng lượng, năm dải hào quang này từ trong cơ thể Lý Dương vươn ra, quấn quanh ngoài thân thể Lý Dương, vừa có thể phòng ngự, lại có thể biến hóa thành các loại vũ khí công kích.
Năm dải hào quang này hoàn toàn bị hắn khống chế, ngũ hành năng lượng tương tác lẫn nhau hình thành một loại khí tức đặc biệt làm Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy nhột nhạt cả người.
“Đại Tôn? Chẳng lẽ Lý Dương đã trở thành Đại Tôn rồi?" Trong lòng Nguyên Thủy Thiên Tôn có vẻ rất kinh ngạc.
Chỉ cần nhìn lực lượng của Lý Dương, từ năm dải hào quang đó, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã phán định tự thân lực lượng của Lý Dương đã không kém gì hắn. Về phần cảm ngộ thiên đạo, ngay cả Nguyên Thủy cũng nhìn không thấu Lý Dương, do đó chắc Lý Dương không yếu hơn so với Nguyên Thủy. Đương nhiên, Nguyên Thủy cũng hy vọng Lý Dương chỉ dùng thần khí để thu liễm khí tức, bất quá Nguyên Thủy chưa hề thấy qua loại thần khí như thế, nên khả năng tồn tại của nó cũng không lớn.
Nói cách khác, rất có khả năng Lý Dương đã đắc chứng đại viên mãn.
Đây là phán đoán của Nguyên Thủy.
- Lý Dương, ha ha… không ngờ, ngươi bị giam vào Cửu U Vực. Ngược lại lại có tiến bộ, không biết Lý Dương ngươi đã trở thành Đại Tôn chưa?
Nguyên Thủy Thiên Tôn không tấn công. Thân hình chợt lóe, tránh ra xa, rồi hỏi ngược lại.
Lý Dương đứng trước Nguyên Thủy Thiên Tôn, thu lại năm dải hào quang ngũ hành.
- Có trở thành Đại Tôn chưa, cứ thử là biết?
Lý Dương cười lạnh nói:
- Nguyên Thủy, ngươi tốt xấu cũng là một trong Tam Thanh. Há có thể dùng thủ đoạn vây khốn Tuyết như thế, nếu ngươi thả Tuyết ra, ngày sau ta sẽ không cùng ngươi so đo nữa, nhưng ngươi nếu vẫn chấp mê không tỉnh ngộ, vậy thì đừng trách ta đó.
Lý Dương với bộ dáng thâm sâu không lường được, lại càng làm cho Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn không thấu.
Nguyên Thủy Thiên Tôn suy nghĩ rất lung "Trước đây cho phép Thanh Ngọc Đồng Tử ra tay đối phó với Tinh Cực Tông, đã đắc tội với Lý Dương rồi, bây giờ cho dù thả Khương Tuyết, sau này lỡ Lý Dương biết sự tình này. Khẳng định sẽ vẫn gây khó dễ với ta, thế đối lập giữa hắn và ta đã không thể thay đổi. Một là không làm, hai là làm đến cùng, cho dù hắn trở thành Đại Tôn, cũng vừa mới đây thôi, ta đã trở thành Đại Tôn vô số năm rồi. Hơn nữa hắn cũng không có thần khí gì có thể so với Bàn Cổ phiên của ta, căn bản không có khả năng thắng được ta."
- Lý Dương, Khương Tuyết là do ta và Đại sư huynh cùng nhau bố trí, muốn phá bỏ đại trận, cần phải xin Đại sư huynh đồng ý mới được. Một mình ta không thể giải trừ Hỗn Nguyên Thái Cực Giới.
Nguyên Thủy Thiên Tôn giải thích nói. Rồi ngấm ngầm bắt đầu cổ động Bàn Cổ phiên.
- Ngươi thú nhận là Thái Cực Phù Ấn… hừ, âm hiểm!
Lý Dương đột nhiên hừ lạnh một tiếng, thân hình lóe lên. Lúc này Nguyên Thủy Thiên Tôn lại một lần nữa đánh lén, Bàn Cổ phiên đã bay tới, may mắn là thần thức Lý Dương rất lợi hại, đã phát hiện từ trước, nếu không cũng đã ăn phải quả đắng rồi.
Bàn Cổ phiên là đệ nhất thần khí của Nguyên Thủy Thiên Tôn. Uy lực Có khai thiên phách địa, lực công kích rất mạnh.
- Hừ!
Mặt Lý Dương như phủ mờ một lớp sương lạnh, năng lượng bên trong cổ động, năm dải hào quang ngũ hành đột nhiên biến thành năm mũi dùi nhọn lao thẳng vào Bàn Cổ phiên, năm cây tiêm trùy này phá không còn mang theo tiếng rít từ những vòng xoáy không khí, băng băng lao thẳng tới.
Bàn Cổ phiên chấn động, một luồng sóng chấn động tỏa ra bốn phương tám hướng.
- Xoẹt…
Năm cây tiêm trùy và những sóng chấn động chạm vào nhau, tiêm trùy xoay tròn kịch liệt, chốc lát đã phá thủng sóng chấn động kia, đẩy bắn về lại Bàn Cổ phiên.
Khí lưu hỗn độn trên mặt Bàn Cổ phiên dồn dập xoay tròn.
- Phốc!… Phốc!… Phốc!… Phốc!…
Năm cây tiêm trùy hình thành từ ngũ hành năng lượng cấp tốc xoay tròn, đồng thời hình thành một dải năng lượng từ năm cây tiêm trùy kết hợp lại, năng lượng ngũ hành hình thành một vòng tuần hoàn, tương sanh tương khắc lẫn nhau, uy lực lập tức tăng lên một bậc.
- Lý Dương, Bàn Cổ phiên chính là do thiên địa sinh ra, thập phần khó lường, ngươi tưởng là ngươi có khả năng phá hay sao, chịu chết đi!
Nguyên Thủy Thiên Tôn hét lớn, đồng thời Bàn Cổ phiên rung lên tránh khỏi năm cây tiêm trùy, một lần nữa đánh về phía Lý Dương, sự rung động Bàn Cổ phiên đích xác cực kỳ huyền ảo, ngũ hành tiêm trùy đánh trượt sang một bên, rồi Bàn Cổ phiên đột nhiên xuất hiện trước người Lý Dương.
Không gian vỡ tan tành, Bàn Cổ phiên còn chưa đến gần thân thể, Lý Dương đã cảm nhận được khí tức kinh khủng của Bàn Cổ phiên.
Thân hình Lý Dương chợt mờ đi, rồi tránh ra xa, thoát khỏi một kích của Bàn Cổ phiên.
- Bàn Cổ phiên, hừ, ta không tin Bàn Cổ phiên của ngươi lợi hại đến như thế.
Năm dải hào quang ngoài thân đột nhiên tụ lại thành một thể, chẳng phân biệt được nữa, Lý Dương gầm lên một tiếng:
- Phá!!!
Năm dải hào quang tụ lại, đột nhiên thẳng băng, trở thành một cây tiêm trùy ngũ sắc.
Tiêm trùy hoa phá không gian, bay thẳng đến công kích vào Bàn Cổ phiên.
- Ta sợ ngươi sao?
Nguyên Thủy Thiên Tôn vung Bàn Cổ phiên lên đập mạnh, không sợ hãi chút nào, đột nhiên Bàn Cổ phiên của Nguyên Thủy Thiên Tôn rung động, muốn một lần nữa tránh khỏi công kích của Lý Dương. Đáng tiếc, đã rút kinh nghiệm lần trước, lần này thần thức Lý Dương luôn luôn cẩn thận chú ý.
Khi Nguyên Thủy Thiên Tôn vừa có ý định điều khiển Bàn Cổ phiên, Lý Dương đã phát hiện ra.
- Hừ!
Lý Dương hừ lạnh một tiếng, tiêm trùy ngũ sắc đột nhiên biến thành một dải hào quang, đảo mạnh một cái đã đến trước Bàn Cổ phiên, sau đó một lần nữa biến thành ngũ hành tiêm trùy.
Căn bản không để cho Nguyên Thủy Thiên Tôn tránh né, Bàn Cổ phiên liền và ngũ hành tiêm trùy chính diện giao phong.
- Oàng!
Chỉ là một phần mười của ngũ hành lôi điện bổn nguyên năng lượng. Ngũ hành tụ, lực công kích đạt tới một mức độ kinh người, tuyệt đối có thể dễ dàng phá nát không gian. uy lực của Bàn Cổ phiên của Nguyên Thủy Thiên Tôn thì càng không cần nhiều lời. hai vật cực mạnh công kích nhau.
Vô số kình khí như cuồng phong ập đến xé rách không gian, những kình khí thoạt nhìn như tia chớp lóe lên. Cả Hỗn Nguyên Thái Cực Giới kịch liệt rung lên như động đất, hào quang Thái Cực Phù Ấn cũng hơi mờ đi, có cảm giác có thể tan biến đi bất kỳ lúc nào.
Lý Dương thấy thế rất mừng.
Hắn một mình không thể phá nổi đại trận này, nhưng nếu hắn và Nguyên Thủy Thiên Tôn liều mạng với nhau, khi công kích cực mạnh của hai người chạm nhau thì năng lượng cường đại đó nói không chừng có thể phá Hỗn Nguyên Thái Cực Giới.
- Nguyên Thủy, đỡ một đòn của ta đây!
Lý Dương hét lớn một tiếng, trong cơ thể năng lượng bắt đầu khởi động nhanh chóng, thậm chí ngay cả Đao Phách đã được vận dụng. Hiển nhiên Lý Dương muốn nhất cử thành công, kết hợp với năng lượng cường đại của Nguyên Thủy Thiên Tôn chạm vào nhau, trực tiếp chấn nát Hỗn Nguyên Thái Cực Giới.
- Muốn đánh xuất trận rồi đánh tiếp.
Thân hình Nguyên Thủy Thiên Tôn chợt lóe, rồi bay thẳng ra ngoài Hỗn Nguyên Thái Cực Giới.
“Hừ, tiểu tử này quả là lợi hại, một Đại Tôn không thể phá Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, nhưng công kích cực mạnh của hai Đại Tôn biết đâu có thể phá được. Một khi Hỗn Nguyên Thái Cực Giới bị phá, ta không phải làm trò khỉ cho Lý Dương xem sao?" Nguyên Thủy Thiên Tôn vừa rồi cũng phát hiện Hỗn Nguyên Thái Cực Giới chấn động dữ dội, hắn cũng hiểu đạo lý này.
Thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn lại chạy ra ngoài. Lý Dương cũng nửa khóc nửa mếu.
"Tồi, Lý Dương ngươi quả là ngu ngốc, ngươi sao không sớm nghĩ ra phương pháp phá trận này chứ, nghĩ ra sớm một chút, vừa rồi đã dùng Đao Phách kết hợp với ngũ hành năng lượng, năng lượng công kích cực mạnh đó cộng với Bàn Cổ phiên, nói không chừng có thể phá trận được." Lý Dương tự mắng mình.
Lập tức, Lý Dương ngẩng đầu lên, căm tức nhìn ra ngoài Hỗn Nguyên Thái Cực Giới. Vừa phát hiện một phương pháp có thể phá trận, đã bị Nguyên Thủy Thiên Tôn phát hiện ra. Lý Dương như sao không nổi giận. Cơn giận trong lòng hắn hoàn toàn đổ hết lên trên người Nguyên Thủy Thiên Tôn.
- Sát!
Lý Dương sát khí ngày càng mạnh, lúc này thân hình lóe lên đã ra khỏi Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, hướng về phía Nguyên Thủy Thiên Tôn trên chín tầng trời bay đi.
Cộng Công bị Nguyên Thủy Thiên Tôn đánh lén, Càn Khôn chùy đập vào đầu, đến khi hắn tỉnh táo lại, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã xuống tới Tiên giới, Cộng Công tự nhiên rất tức giận, cũng hướng về phía Tiên giới cấp tốc đuổi theo. Nhưng đuổi tới ngoài Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, Cộng Công chợt dừng lại.
“Hỗn Nguyên Thái Cực Giới này do Thái Cực đồ và Thái Cực Phù Ấn kết hợp bố trí, đến cả Đại Tôn khi đi vào cũng có thể bị ảnh hưởng, chỉ có thể dùng sức mạnh công kích, hơn nữa phải cả năm trời mới có thể thành công. Bây giờ cho dù ta đi vào, cũng không tìm thấy Lý Dương và Nguyên Thủy Thiên Tôn." Cộng Công bất lực, chỉ có thể đứng ngoài đại trận.
Lúc trước Lão Tử truyền âm lênh cho Nguyên Thủy Thiên Tôn bay xuống, không cho Thông Thiên xuống, cũng vì Thông Thiên cho dù có tới, cũng không có cách nào vào ảo trận, chỉ có Nguyên Thủy Thiên Tôn và Lão Tử mới có thể đi vào đại trận, còn nói về Lý Dương, thì là do thần thức của hắn quá mức biến thái mà thôi.
- Ầm ầm…
Cảm thấy Hỗn Nguyên Thái Cực Giới chấn động dữ dội, trên mặt Cộng Công có chút vui mừng "Oa, công kích cường đại như vậy, xem ra đối thủ của Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng tương đương với hắn, không ngờ, Lý Dương huynh đệ sau khi bị hãm vào Cửu U Vực, ngược lại gặp được kỳ ngộ."
- Phá, phá, mau phá ra!
Cộng Công nhìn Hỗn Nguyên Thái Cực Giới chấn động điên cuồng, tựa hồ bất kỳ lúc nào cũng có thể bị phá vỡ, không kìm được kì vọng trong lòng. Nhưng một lát sau, Hỗn Nguyên Thái Cực Giới đã an tĩnh trở lại, Cộng Công không khỏi cảm thấy thất vọng.
- Hưu!
Một tia lưu quang từ trong Hỗn Nguyên Thái Cực Giới bắn ra, hướng lên chín tầng trời phóng đi.
- Là Nguyên Thủy!
Cộng Công thoáng cái đã liền phát hiện ra người kia chính là Nguyên Thủy Thiên Tôn, đến khi Cộng Công chuẩn bị đuổi theo thì trong Hỗn Nguyên Thái Cực Giới lại có một đạo lưu quang bắn ra, đồng thời một tiếng gầm vang vọng cả Phượng Linh Châu…
- Nguyên Thủy, đừng chạy chứ, mau nhận lấy cái chết!
Tiếng hét phẫn nộ của Lý Dương thập phần kinh khủng, mang theo tất cả niềm oán hận của hắn, ít nhất cả Phượng Linh Châu đều nghe được.
“Lý Dương đánh Nguyên Thủy tè ra quần? Nguyên Thủy chạy xịt khói?" Cộng Công trong lúc nhất thời ngây người, mắt chớp chớp, sửng sốt một lúc rồi mới có phản ứng:
- Ha ha, Lý Dương đánh Nguyên Thủy, hắc hắc, màn vui này không thể không xem. Xem ra thực lực của Lý Dương huynh đệ mạnh như thế, tựa hồ không cần ta hỗ trợ nữa, thôi để ta đứng ngoài xem màn vui này.
Thân hình Cộng Công chợt lóe, cũng hướng về phía chín tầng trời bay đi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng nghe được tiếng gầm của Lý Dương, nhất thời mặt mũi đỏ bừng, hắn biết không khéo thì chuỵên này sẽ truyền đi khắp nơi, thanh danh của hắn sẽ tiêu tan hết. Lúc này Nguyên Thủy Thiên Tôn cất cao giọng nói:
- Lý Dương, ta không muốn đại chiến với ngươi ở hạ giới, vì đại chiến giữa hai người chúng ta sẽ làm bị thương những người khác, nên mới lên trên chín tầng trời. Ngươi đừng có hồ ngôn loạn ngữ.
- Nguyên Thủy, đừng chạy, mau nhận lấy cái chết!
Thanh âm vang vọng cả Phượng Linh Châu, xem ra tất cả mọi Tiên nhân trên Phượng Linh Châu đều nghe được, mọi người sững sờ nhìn về phía Lê Sơn Tuyết Phong.
Vừa rồi Hỗn Nguyên Thái Cực Giới chấn động, chỉ cần người có công lực cao siêu một chút là cảm nhận được, Lão Tử trực tiếp dùng cấm chế cảnh cáo, thông báo mọi Tiên nhân không được đến gần Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, nói là do hắn và Nguyên Thủy Thiên Tôn đang bố trí.
Từ đó làm cho người ta dễ dàng đoán ra.
- Vừa rồi chấn động kịch liệt, khẳng định là Nguyên Thủy Thiên Tôn hoặc là Lão Tử đại chiến với một người khác ở trong đó, bây giờ nghe tới, đúng là Nguyên Thủy Thiên Tôn và một người nào đó đại chiến, mà Đại Tôn vừa hét lớn là ai nhỉ?
Một Tiên nhân đầu bạc nghi hoặc nói.
Một Tiên nhân cước đạp hồ lô bên cạnh đó nói:
- Bây giờ Tam Thanh đang đại chiến với Ma giới Tam Tôn, có thể đánh cho Nguyên Thủy Thiên Tôn đào tẩu thì chỉ có Ma giới Xi Vưu Đại Tôn thôi.
Không nghi ngờ gì nữa, tất cả mọi người đều nhận định là có Đại Tôn và Nguyên Thủy đại chiến.
Còn lúc này, Nguyên Thủy Thiên Tôn giải thích dài dòng nói:
- Lý Dương, ta không muốn đại chiến với ngươi ở hạ giới, vì đại chiến giữa hai người chúng ta sẽ làm bị thương những người khác, nên mới lên trên chín tầng trời. Ngươi đừng có hồ ngôn loạn ngữ.
Những lời này cũng vang vọng cả Phượng Linh Châu.
- Lý Dương? Lý Dương là ai?
Đầu bạc Tiên nhân nghi hoặc nói.
Hồ lô Tiên nhân cũng lắc lắc đầu, tỏ vẻ không biết.
- Hai vị đạo huynh, Lý Dương này mà các ngươi cũng không biết sao, trong Tiên Ma đại chiến, chính hắn phá Vạn Tượng La Thiên Trận, Nam Cực Tiên Ông cũng bị hắn dễ dàng đánh bại, ngay cả Túi Càn Khôn cũng bị phá. Thậm chí cả Huyền Đô Đại Pháp Sư đồ đệ của Lão Tử và hai đại siêu cấp cao thủ cùng nhau bố trí “Tam Thanh Pháp Trận“ cũng bị Lý Dương phá, nghe nói cuối cùng lưỡng đạo quang mang từ trên chín tầng trời bất thần đánh lén, đánh bay vào Cửu U Vực.
Một Tiên nhân phanh ngực lộ cả vú nói.
- Vạn Tượng La Thiên Trận, Nam Cực Tiên Ông, Tam Thanh pháp trận, Cửu U Vực.
Tiên nhân đầu bạc tán thưởng không thôi.
- Chẳng trách hắn lợi hại như thế, ngay cả Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng phải chạy đi, chẳng lẽ Lý Dương là một vị Đại Tôn mới trong lục giới?
Hồ lô Tiên nhân nói, bất quá ngữ khí của hắn không có vẻ nghi hoặc nhiều lắm, dù sao có thể đại chiến với Đại Tôn, nếu không phải Đại Tôn thì là ai?
Bình thường trước mặt Đại Tôn, Tiên Đế, Ma Đế căn bản không chịu được một kích.
- Nguyên Thủy Thiên Tôn không phải đào tẩu đâu, không nghe Thiên tôn vừa nói sao?
Tiên nhân đầu bạc phản bác.
Tiên nhân phanh áo cười nói:
- Phỏng chừng là Thiên tôn muốn giữ thể diện thôi, vừa rồi đại chiến kịch liệt trong Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, hẳn là đã đánh nhau một lúc khá lâu. Chiến đấu bên trong Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, mắc mớ gì ảnh hưởng tới những người khác?
- Ừ, đạo hữu nói cũng có lý.
Hồ lô Tiên nhân và bạch y Tiên nhân gật đầu đồng ý.
Cũng trong lúc đó, vô số Tiên nhân trên Phượng Linh Châu sôi nổi đàm luận. Kể cả Thiên Nhàn Tử và Lê Sơn Lão Mẫu, lúc này những quan điểm về Lý Dương của họ lại một lần nữa thay đổi.
Tiên nhân trên Phượng Linh Châu nhiều như thế, lại có chuyện hay như thế, không bao lâu, cả Tiên giới cũng sẽ biết về việc này.
Last edited by ♥huytuandc♥; 14-11-2008 at 06:53 PM.
Nguyên Thủy Thiên Tôn hai mắt tóe lửa, thần tình đỏ bừng, trên đỉnh đầu thậm chí còn có nhiều tia bạch khí bốc lên, lửa giận từ hai mắt hắn còn làm cho không khí rung lên.
Thân là Tam Thanh cao quí, Nguyên Thủy Thiên Tôn tự nhiên rất coi trọng thể diện.
Bây giờ Lý Dương gào thét như thế, người ngoài nghe được hẳn sẽ cho rằng Nguyên Thủy Thiên Tôn bị đánh đến tè ra quần, cứ như thế một truyền mười, mười truyền trăm. Huống chi bây giờ những người biết chuyện là cả Phượng Linh Châu, cả Tiên giới cũng sẽ biết rất nhanh.
Cho dù trong Hỗn Độn Không Gian, chỉ cần ngoại nhân không biết, cũng không coi là đại sự, nhưng nếu bị đồn đại ra ngoài như thế, Lý Dương sẽ được thần thánh hóa, còn Nguyên Thủy Thiên Tôn sẽ biến thành chuyện cười cho mọi người đàm tiếu.
- Hừ hừ… Lý Dương, nếu không giết ngươi, Nguyên Thủy ta không còn là Nguyên Thủy nữa!!!
Nguyên Thủy Thiên Tôn sắc mặt dữ tợn, hỗn độn khí lưu trên Bàn Cổ phiên kịch liệt lưu chuyển.
Lý Dương nhanh thiểm điện, đột nhiên tiến vào chín tầng trời, vừa thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn ở xa, sát khí của Lý Dương đã bộc phát, gầm lên:
- Nguyên Thủy, con rùa đen rút đầu này, hôm nay ta nhất định phải cho ngươi mất hết thể diện!
Không những đánh lén, lại còn dùng Hỗn Nguyên Thái Cực Giới vây khốn Tuyết, làm mình chỉ có thể nhìn mà không có cách nào đoàn tụ với Tuyết, việc này sao không làm Lý Dương giận điên người được?
- Đừng có đấu võ miệng, chúng ta cứ thẳng tay một lần là biết ngay!
Nguyên Thủy Thiên Tôn gầm lên một tiếng, thân hình như cầu vồng, thực hiện một quỹ tích hoàn mỹ, trong nháy mắt xuyên qua mây mù, Bàn Cổ phiên mang theo uy lực khai thiên phách địa, đập thẳng xuống đầu Lý Dương, Nguyên Thủy Thiên Tôn hai mắt trợn lên, nhìn chằm chằm vào Lý Dương, thề phải giết bằng được Lý Dương.
- Hừ, bất quá là trò trẻ con thôi!
Lý Dương không nhúc nhích, bên ngoài thân năm dải hào quang xoay tròn, hình thành tầng tầng phòng ngự mềm mai, Bàn Cổ phiên đập xuống, năm dải hào quang trương lên nghênh tiếp, đột nhiên ngũ hành năng lượng bỗng xoay tít.
Ngũ hành hoặc chí nhu, hoặc chí cương, ngũ hành tuần hoàn, tựu thành một giới, hoàn toàn cách li ngoại giới. Phòng ngự cũng như công kích đều lợi hại.
Ngũ hành bổn nguyên hộ thể, Bàn Cổ phiên không gây thương tổn cho Lý Dương chút nào.
Nguyên Thủy Thiên Tôn cảm thụ sự đàn hồi kinh khủng của dải hào quang ngũ hành kia, nhất thời biết không làm sao. Lực công kích Bàn Cổ phiên mạnh như thế, thế nhưng Lý Dương vẫn chẳng bị sao cả. Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không phải đồ ngốc, thân là Tam Thanh, mặc dù rất ít động não, phần lớn dùng lực lượng giải quyết, nhưng trí tuệ cũng cực cao.
“Lý Dương bất đồng với các Đại Tôn khác, tựa hồ lực lượng của hắn là ngũ hành năng lượng, rất quỷ dị, ngũ hành tương sinh tương khắc. Tính đàn hồi phòng ngự rất mạnh, muốn phá phòng ngự của hắn, cũng cực kỳ khó khăn. Phòng ngự này…à có rồi!" Đột nhiên Nguyên Thủy Thiên Tôn nhãn tình sáng lên.
Khí tức Nguyên Thủy Thiên Tôn lúc này bắt đầu được vận dụng, hai mắt hướng về phía Lý Dương nhìn chằm chằm, rồi chốt lại ở hai mắt Lý Dương.
Lý Dương vừa thấy mắt của Nguyên Thủy Thiên Tôn, nhất thời chấn động.
- Xoẹt…
Trong ánh mắt Nguyên Thủy Thiên Tôn và Lý Dương rõ ràng có thể thấy được những tia chớp màu xanh lóe ra, hai người đều bị trúng tâm thần công kích của nhau.
Nguyên Thủy Thiên Tôn biết Lý Dương lợi hại, nhưng thực ra cũng không biết rõ nhiều chi tiết về Lý Dương, tâm thần công kích của hắn là do hắn tự mình học của Phong Đô đại đế, rồi mới hiểu được đến nới đến chốn. Cũng không phải Đại Tôn nào cũng có thể có được tâm thần công kích.
Nói đúng ra, tâm thần công kích là một loại phương thức tâm thần đặc thù. Người không biết, cho dù người đó cảm ngộ đại viên mãn, cũng sẽ không thể sử dụng tâm thần công kích.
“Làm sao như vậy được, Lý Dương này cũng biết tâm thần công kích, Lý Dương này rốt cuộc có cái gì không biết?" Nguyên Thủy Thiên Tôn vô cùng tức giận, thật vất vả khi phát hiện ra ngũ hành năng lượng không thể công kích được, nhưng lại phát hiện ra đối phương cũng biết cả tâm thần công kích.
“Bất quá, tâm thần Lý Dương này tựa hồ yếu hơn ta một bậc." Trên mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn có nụ cười lạnh, năng lượng tâm thần kinh khủng lập tức phát ra, muốn hoàn toàn áp chế Lý Dương.
Lúc trước khi công lực Lý Dương còn yếu, Xi Vưu cũng không thể áp chế được Lý Dương. Dù sao trong một người - Nguyên thần mới là căn bản nhất, với nguyên thần của Lý Dương thì Nguyên Thủy Thiên Tôn xem ra không thể tưởng tượng nổi. Hơn nữa, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng quên một điểm… Lý Dương còn có…
Tam Sanh Thạch!
- Nguyên Thủy!
Lý Dương đột nhiên gầm lên một tiếng, Nguyên Thủy Thiên Tôn không khỏi nghi hoặc:
- Lý Dương này vô duyên vô cớ gọi cái gì?
Đột nhiên Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy một đạo tam sắc quang mang từ thân thể Lý Dương bay ra lơ lửng, nhất thời tâm thần công kích của Lý Dương tăng thêm mấy lần.
Sáng chế ra đệ ngũ tuyệt “Bắc Minh Long Thôn”, lại có ngũ hành hợp nhất, tâm thần lực của Lý Dương rất mạnh, đã vượt xa Âm Dương Ma Đế, Côn Bằng Yêu Đế, bất quá còn một khoảng cách khá xa đối với những người đã đạt tới Đại Tôn như Nguyên Thủy Thiên Tôn, nhưng lúc này hắn lại có Tam Sanh Thạch trợ giúp, Lý Dương ngược lại có vẻ tâm thần lực cao hơn Nguyên Thủy Thiên Tôn một chút.
- Bùng!
Tâm thần Nguyên Thủy Thiên Tôn chấn động, lòng thầm biết không ổn, lập tức thân thể chợt lóe lên né tránh.
- Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!…
Tiếng oanh minh liên tục vang lên, chỉ thấy trong lúc nhất thời dường như Lý Dương hóa thành ba đầu sáu tay, đương nhiên nguyên nhân là Lý Dương công kích với tốc độ quá nhanh, lúc này, “Hám Địa Quyền Sáo” và “Chiến Thần Ngoa“ của Lý Dương đã được bao bọc bằng tinh kim khí, bên trong ẩn chứa thổ linh khí.
Hơn nữa thân thể tu vi của Lý Dương đã đạt tới Ma Đế hậu kỳ, mỗi một vòng đều ẩn chứa đao khí kim sắc.
Mỗi một cú đá, giống như thiên lôi đánh xuống, còn mang theo khí thế sắc bén của “Phá Sơn Liệt Không“.
Mỗi một quyền, giống như thiên thạch bay tới, mang theo cự cường hãn của “Khai Thiên Phách Địa”.
Khi thì hắn xoay chân, công kích cực kì mềm mại ẩn chứa “Đoạn Xuyên Phân Hải“, khi thì như hồ diệp xuyên hoa, vận dụng vô cùng nhuần nhuyễn “Xuyên Vân Toa Vụ“, vào lúc này Ma Thần Lục Tuyệt hoàn toàn thể hiện hết uy lực kinh khủng của nó.
Quan trọng nhất là… Nguyên Thủy Thiên Tôn là Đại Tôn của Tiên giới, đối với tu luyện thân thể còn xa mới bằng Ma giới Đại Tôn.
Do đó…
Như một bao tải rách, Nguyên Thủy Thiên Tôn bị cặp thiết quyền cùng vô ảnh song thối trong nháy mắt đã đánh hắn không biết bao nhiêu quyền cước, Nguyên Thủy Thiên Tôn thậm chí đã bị đánh đến mờ cả mắt, đánh đến choáng váng đầu óc.
- Nha nha…
Lý Dương cắn răng, kẽ răng thậm chí còn ứa cả máu tươi, tốc độ hoàn toàn đạt đến cực hạn, quyền cước đánh ra mù mịt, Lý Dương thậm chí còn dùng cả phương pháp thuấn di. Lúc này, Lý Dương căn bản đã áp dụng phương thức đánh cận chiến đạt đến mức tận cùng.
Tốc độ, tốc độ. Cũng là tốc độ!
"Nhanh hơn, nhanh hơn chút nữa, nhanh hơn, nhanh hơn!!" Lý Dương không ngừng buộc mình phải tăng tốc độ lên, căn bản không lo đến việc thân thể có thể chịu được cái tốc độ kinh khủng này không.
Khi tốc độ đạt tới một mức kinh khủng, cả thân mình công kích đến mức kinh người.
Lúc này tâm thần Lý Dương đã rơi vào một cảnh giới tuyệt vời, Lý Dương chỉ biết là dùng tốc độ càng lúc càng nhanh hơn, phương pháp ngày càng hoàn mỹ, công kích đánh ra càng thêm cường đại, Ma Thần Lục Tuyệt đạt tới trạng thái hoàn mỹ nhất.
- Xoẹt xoẹt…
Thậm chí cả những người tham gia đại chiến cũng không thấy rõ. Tốc độ Lý Dương đã đạt đến cực hạn, quyền ảnh từ hai tay hai chân cực nhanh, lại còn sinh ra nhiều tia chớp… hắc sắc thiểm điện.
Chớp giật… sét đánh xé không gian, xẹt qua xẹt lại, phương thức như tỉnh như say, công kích cường đại nhất, công kích kinh khủng nhất.
Khi tốc độ Lý Dương đạt tới mức nhanh nhất, giữa quyền ảnh của Lý Dương sinh ra nhiều tia thiểm điện.
Trong tích tắc, không đến một phần vạn giây, Lý Dương không biết đã đánh ra hơn mấy trăm vạn quyền rồi, đá ra hàng ngàn vạn cước, quyền ảnh đầy trời, thối ảnh cùng quyền ảnh giao nhau như mắc cửi, còn Nguyên Thủy thì như một con thuyền buồm nho nhỏ trôi dạt trong biển quyền ảnh thối ảnh đó.
Cho đến lúc Nguyên Thủy rốt cục tỉnh lại, đột nhiên múa Bàn Cổ phiên lên, ngăn cản được một chút.
- Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!…
Trong sát na, thối ảnh của Lý Dương đánh thẳng vào Bàn Cổ phiên hàng trăm vạn lần, thậm chí còn không thể tính ra được, vì tốc độ đã vượt qua những gì người ta có thể tưởng tượng được.
Nguyên Thủy hai tay run lên, cả người liền bay thoát ra xa thật nhanh.
Quyền của Lý Dương rất nặng, thối cước rất kinh khủng, thân thể là Ma Đế hậu kỳ đỉnh phong, còn có thần khí, cộng với bổn nguyên tinh kim khí, bổn nguyên thổ linh khí, cuối cùng mỗi một chiêu đều sử dụng Ma Thần Lục Tuyệt trong một trạng thái như bị ma nhập…
Cho dù là Đại Tôn, thân thể cũng chịu không được, huống chi thân thể của Tam Thanh lại không bằng Ma giới Tam Tôn.
- Hô hô…
Hai mắt Lý Dương sáng rực lên, nhìn chằm chằm vào Nguyên Thủy lúc này đang ở xa lắc, như một con chó sói đang say máu. Lý Dương thở dồn dập, vừa rồi sử dụng đến cực hạn năng lượng trong cơ thể, Lý Dương lúc này cũng cảm thấy có cảm giác… hơi mệt.
Âm thầm đứng thật xa dùng thần thức nhìn lén, Cộng Công lúc này cũng mắt đứng tròng.
“Thân thể công kích có thể có uy lực như vậy sao?" Làm sao Cộng Công mà không nghĩ ra nhỉ, hắn là Ma giới Đại Tôn, thân thể tu vi thậm chí còn mạnh hơn Lý Dương một chút, nhưng khi đánh với Nguyên Thủy, tại sao luôn phải hạ phong chứ.
Tự hỏi một chút, Cộng Công rồi cũng hiểu được "Trong khi ta và Nguyên Thủy đánh chỉ dùng lực lượng tuyệt đối, ngoài ra chỉ dùng một phần nhỏ tốc độ, nhưng tốc độ của Lý Dương vừa rồi… chà, tốc độ tựa hồ… tựa hồ quá biến thái."
Cộng Công âm thầm đứng thật xa dùng thần thức quan sát, nếu hắn đến gần, dùng mắt mà nhìn, sẽ phát hiện ra giữa quyền ảnh Lý Dương có hắc sắc thiểm điện.
“Bất quá, liều mạng, dùng thân thể công kích cực mạnh, dùng phương pháp công kích điên cuồng nhất, cuồng đả Nguyên Thủy Thiên Tôn một trận, đánh hắn một trận bất chấp tính mạng, có lẽ cũng là một phương pháp rất hay. " Khóe miệng Cộng Công nhếch lên khoái trá.
Thấy Lý Dương chiếm thượng phong, Cộng Công càng thêm kì vọng.
Lúc này, ngoại trừ mấy người Cộng Công, Chúc Dung, Xi Vưu, Lão Tử Lão Tử, Thông Thiên giáo chủ, còn có Yêu giới và Phật giới Đại Tôn dùng thần thức quan sát diễn biến ở đây.
Nguyên Thủy Thiên Tôn vẻ mặt lạnh lùng, mắt như mắt người chết nhìn chằm chằm vào Lý Dương.
Cơ bắp trên mặt Nguyên Thủy run lên, hàn quang trong mắt không ngừng lóe ra, sát ý như gió lốc xoay tròn chung quanh thân thể hắn, ánh mắt kinh khủng đó chiếu thẳng vào người Lý Dương, như trong thiên địa lúc này chỉ có một người là Lý Dương.
- Lý Dương, chuẩn bị đi!
Nguyên Thủy Thiên Tôn nói lành lạnh. Đạo đạo thanh quang từ ngoài thân thể Nguyên Thủy bắt đầu lóe ra lên, lạnh nhạt tuyên cáo:
- Chuẩn bị chết đi!
Lý Dương nhìn Nguyên Thủy, khóe miệng khẽ nhếch lên, có vẻ khinh thường cười lạnh. Lý Dương biết thanh quang kia là cái gì. Vô luận là Tam Thanh hay là Xi Vưu, trên người đều có thanh quang, thanh quang đó hẳn là do họ kế thừa từ năng lượng của Bàn Cổ.
- Có bổn sự gì thì đem ra đây hết đi!
Lúc này trong đan điền Lý Dương, hai thanh kim sắc Đao Phách đã từ từ chuỷên động, bay thẳng đến hai quyền của Lý Dương.
Lúc này, Lý Dương đã quyết định, toàn thân công kích hoàn toàn bộc phát, kể cả hai thanh Đao Phách, thậm chí còn sử dụng cả Đao Phách có chứa nguyên thần. Lý Dương rất tự tin về Đao Phách của mình, vì Lý Dương biết rằng… mình có khả năng khống chế ngũ hành bổn nguyên năng lượng, bất quá mới là chỉ là một phần mười năng lượng trong cơ thể mình mà thôi. Còn có chín phần mười ngũ hành bổn nguyên năng lượng dung hợp trong nguyên thần. Lý Dương tin rằng, một khi mình có thể hoàn toàn khống chế ngũ hành bổn nguyên năng lượng, khi cần đối phó một người như Nguyên Thủy, căn bản không thành vấn đề.
Mặc dù mình không thể khống chế, chín thành năng lượng này, khẳng định của bảo vệ nguyên thần của mình. Đã như thế thì Lý Dương cũng không còn phải bận tâm về nguyên thần nữa.
- Xoẹt xoẹt…
Đạo đạo thanh quang tụ tập trên mặt Bàn Cổ phiên, trên mặt Bàn Cổ phiên lúc này xuất hiện một quỹ tích kì lạ không ai có thể hiểu được, các loại hoa văn chằng chịt giao thoa, vừa huyền ảo vừa xinh đẹp động lòng người.
Thanh quang trong mắt Nguyên Thủy như một luồng sáng, giơ Bàn Cổ phiên lên, thân hình Nguyên Thủy lóe lên, đã tới trước mặt Lý Dương.
- Ngũ hành hợp!
Chỉ thấy một đạo hào quang ngũ sắc hoa mỹ xuất hiện bao quanh Lý Dương, năm đạo bổn nguyên năng lượng quấn quanh nhau, sau đó hình thành một tiêm trùy ngũ sắc, mặt ngoài tiêm trùy phát ra đao mang kim sắc. Sắc bén hãi nhân.
- Chết!
Mắt Nguyên Thủy đột nhiên trợn lên, tia sáng trong mắt thật kinh khủng, Bàn Cổ phiên với khí thế như vạn quân san bằng tất cả phăng phăng đập xuống, không gian chung quanh Bàn Cổ phiên vỡ thành mảnh nhỏ.
- Phá!
Lý Dương lạnh lùng quát khẽ một tiếng, ngũ hành tiêm trùy cũng lao thẳng ra.
Mấy trăm kim sắc đao mang ở ngoài ngũ hành tiêm trùy và Bàn Cổ phiên va chạm mạnh vào nhau.
Đao Phách màu trắng giống như thần khí. Còn kim sắc Đao Phách có thể tương đương với siêu cấp thần khí, lực công kích của đao mang kim sắc và Đao Phách màu trắng tương đương nhau, mấy trăm kim sắc đao mang tương đương với mấy trăm thần khí công kích một lần.
- Bồng!
Hỗn độn khí lưu mặt ngoài Bàn Cổ phiên và kim sắc đao mang va chạm tóe lửa, rồi đồng thời đều tắt lịm.
Ngũ hành tiêm trùy và Bàn Cổ phiên va chạm nhau, trong lúc nhất thời không ai hơn ai.
Đột nhiên quang mang màu xanh từ mặt ngoài của Bàn Cổ chợt lóe ra, họa đồ huyền ảo trên mặt cũng nổi rõ. Uy lực của cả Bàn Cổ phiên bỗng trong nháy mắt đề cao một tầng, ngũ hành tiêm trùy của Lý Dương ầm ầm băng hoại.
- Phá!
Lý Dương nổi giận, gầm lên một tiếng.
Đao Phách kim sắc xuất hiện một ánh kim quang khó có thể nhận ra, dựa theo quỹ tích Phá Sơn Liệt Không, phăng phăng đâm vào Bàn Cổ phiên.
- Phá nữa này!
Lý Dương gầm lên một tiếng nữa, vốn ngũ hành bổn nguyên năng lượng vừa hội tán nay lại hình thành một Đao Phách kim sắc khác, đến cả bổn mạng Đao Phách của Lý Dương cũng dung hợp vào, dung hợp ngũ đại bổn nguyên, Đao Phách lóe lên kim sắc nhanh như tia chớp hoa phá trường không, khí thế như vạn quân hướng thẳng về phía Bàn Cổ phiên.
Last edited by ♥huytuandc♥; 14-11-2008 at 06:53 PM.
Nguyên Thủy Thiên Tôn hai mắt tóe lửa, thần tình đỏ bừng, trên đỉnh đầu thậm chí còn có nhiều tia bạch khí bốc lên, lửa giận từ hai mắt hắn còn làm cho không khí rung lên.
Thân là Tam Thanh cao quí, Nguyên Thủy Thiên Tôn tự nhiên rất coi trọng thể diện.
Bây giờ Lý Dương gào thét như thế, người ngoài nghe được hẳn sẽ cho rằng Nguyên Thủy Thiên Tôn bị đánh đến tè ra quần, cứ như thế một truyền mười, mười truyền trăm. Huống chi bây giờ những người biết chuyện là cả Phượng Linh Châu, cả Tiên giới cũng sẽ biết rất nhanh.
Cho dù trong Hỗn Độn Không Gian, chỉ cần ngoại nhân không biết, cũng không coi là đại sự, nhưng nếu bị đồn đại ra ngoài như thế, Lý Dương sẽ được thần thánh hóa, còn Nguyên Thủy Thiên Tôn sẽ biến thành chuyện cười cho mọi người đàm tiếu.
- Hừ hừ… Lý Dương, nếu không giết ngươi, Nguyên Thủy ta không còn là Nguyên Thủy nữa!!!
Nguyên Thủy Thiên Tôn sắc mặt dữ tợn, hỗn độn khí lưu trên Bàn Cổ phiên kịch liệt lưu chuyển.
Lý Dương nhanh thiểm điện, đột nhiên tiến vào chín tầng trời, vừa thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn ở xa, sát khí của Lý Dương đã bộc phát, gầm lên:
- Nguyên Thủy, con rùa đen rút đầu này, hôm nay ta nhất định phải cho ngươi mất hết thể diện!
Không những đánh lén, lại còn dùng Hỗn Nguyên Thái Cực Giới vây khốn Tuyết, làm mình chỉ có thể nhìn mà không có cách nào đoàn tụ với Tuyết, việc này sao không làm Lý Dương giận điên người được?
- Đừng có đấu võ miệng, chúng ta cứ thẳng tay một lần là biết ngay!
Nguyên Thủy Thiên Tôn gầm lên một tiếng, thân hình như cầu vồng, thực hiện một quỹ tích hoàn mỹ, trong nháy mắt xuyên qua mây mù, Bàn Cổ phiên mang theo uy lực khai thiên phách địa, đập thẳng xuống đầu Lý Dương, Nguyên Thủy Thiên Tôn hai mắt trợn lên, nhìn chằm chằm vào Lý Dương, thề phải giết bằng được Lý Dương.
- Hừ, bất quá là trò trẻ con thôi!
Lý Dương không nhúc nhích, bên ngoài thân năm dải hào quang xoay tròn, hình thành tầng tầng phòng ngự mềm mai, Bàn Cổ phiên đập xuống, năm dải hào quang trương lên nghênh tiếp, đột nhiên ngũ hành năng lượng bỗng xoay tít.
Ngũ hành hoặc chí nhu, hoặc chí cương, ngũ hành tuần hoàn, tựu thành một giới, hoàn toàn cách li ngoại giới. Phòng ngự cũng như công kích đều lợi hại.
Ngũ hành bổn nguyên hộ thể, Bàn Cổ phiên không gây thương tổn cho Lý Dương chút nào.
Nguyên Thủy Thiên Tôn cảm thụ sự đàn hồi kinh khủng của dải hào quang ngũ hành kia, nhất thời biết không làm sao. Lực công kích Bàn Cổ phiên mạnh như thế, thế nhưng Lý Dương vẫn chẳng bị sao cả. Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không phải đồ ngốc, thân là Tam Thanh, mặc dù rất ít động não, phần lớn dùng lực lượng giải quyết, nhưng trí tuệ cũng cực cao.
“Lý Dương bất đồng với các Đại Tôn khác, tựa hồ lực lượng của hắn là ngũ hành năng lượng, rất quỷ dị, ngũ hành tương sinh tương khắc. Tính đàn hồi phòng ngự rất mạnh, muốn phá phòng ngự của hắn, cũng cực kỳ khó khăn. Phòng ngự này…à có rồi!" Đột nhiên Nguyên Thủy Thiên Tôn nhãn tình sáng lên.
Khí tức Nguyên Thủy Thiên Tôn lúc này bắt đầu được vận dụng, hai mắt hướng về phía Lý Dương nhìn chằm chằm, rồi chốt lại ở hai mắt Lý Dương.
Lý Dương vừa thấy mắt của Nguyên Thủy Thiên Tôn, nhất thời chấn động.
- Xoẹt…
Trong ánh mắt Nguyên Thủy Thiên Tôn và Lý Dương rõ ràng có thể thấy được những tia chớp màu xanh lóe ra, hai người đều bị trúng tâm thần công kích của nhau.
Nguyên Thủy Thiên Tôn biết Lý Dương lợi hại, nhưng thực ra cũng không biết rõ nhiều chi tiết về Lý Dương, tâm thần công kích của hắn là do hắn tự mình học của Phong Đô đại đế, rồi mới hiểu được đến nới đến chốn. Cũng không phải Đại Tôn nào cũng có thể có được tâm thần công kích.
Nói đúng ra, tâm thần công kích là một loại phương thức tâm thần đặc thù. Người không biết, cho dù người đó cảm ngộ đại viên mãn, cũng sẽ không thể sử dụng tâm thần công kích.
“Làm sao như vậy được, Lý Dương này cũng biết tâm thần công kích, Lý Dương này rốt cuộc có cái gì không biết?" Nguyên Thủy Thiên Tôn vô cùng tức giận, thật vất vả khi phát hiện ra ngũ hành năng lượng không thể công kích được, nhưng lại phát hiện ra đối phương cũng biết cả tâm thần công kích.
“Bất quá, tâm thần Lý Dương này tựa hồ yếu hơn ta một bậc." Trên mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn có nụ cười lạnh, năng lượng tâm thần kinh khủng lập tức phát ra, muốn hoàn toàn áp chế Lý Dương.
Lúc trước khi công lực Lý Dương còn yếu, Xi Vưu cũng không thể áp chế được Lý Dương. Dù sao trong một người - Nguyên thần mới là căn bản nhất, với nguyên thần của Lý Dương thì Nguyên Thủy Thiên Tôn xem ra không thể tưởng tượng nổi. Hơn nữa, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng quên một điểm… Lý Dương còn có…
Tam Sanh Thạch!
- Nguyên Thủy!
Lý Dương đột nhiên gầm lên một tiếng, Nguyên Thủy Thiên Tôn không khỏi nghi hoặc:
- Lý Dương này vô duyên vô cớ gọi cái gì?
Đột nhiên Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy một đạo tam sắc quang mang từ thân thể Lý Dương bay ra lơ lửng, nhất thời tâm thần công kích của Lý Dương tăng thêm mấy lần.
Sáng chế ra đệ ngũ tuyệt “Bắc Minh Long Thôn”, lại có ngũ hành hợp nhất, tâm thần lực của Lý Dương rất mạnh, đã vượt xa Âm Dương Ma Đế, Côn Bằng Yêu Đế, bất quá còn một khoảng cách khá xa đối với những người đã đạt tới Đại Tôn như Nguyên Thủy Thiên Tôn, nhưng lúc này hắn lại có Tam Sanh Thạch trợ giúp, Lý Dương ngược lại có vẻ tâm thần lực cao hơn Nguyên Thủy Thiên Tôn một chút.
- Bùng!
Tâm thần Nguyên Thủy Thiên Tôn chấn động, lòng thầm biết không ổn, lập tức thân thể chợt lóe lên né tránh.
- Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!…
Tiếng oanh minh liên tục vang lên, chỉ thấy trong lúc nhất thời dường như Lý Dương hóa thành ba đầu sáu tay, đương nhiên nguyên nhân là Lý Dương công kích với tốc độ quá nhanh, lúc này, “Hám Địa Quyền Sáo” và “Chiến Thần Ngoa“ của Lý Dương đã được bao bọc bằng tinh kim khí, bên trong ẩn chứa thổ linh khí.
Hơn nữa thân thể tu vi của Lý Dương đã đạt tới Ma Đế hậu kỳ, mỗi một vòng đều ẩn chứa đao khí kim sắc.
Mỗi một cú đá, giống như thiên lôi đánh xuống, còn mang theo khí thế sắc bén của “Phá Sơn Liệt Không“.
Mỗi một quyền, giống như thiên thạch bay tới, mang theo cự cường hãn của “Khai Thiên Phách Địa”.
Khi thì hắn xoay chân, công kích cực kì mềm mại ẩn chứa “Đoạn Xuyên Phân Hải“, khi thì như hồ diệp xuyên hoa, vận dụng vô cùng nhuần nhuyễn “Xuyên Vân Toa Vụ“, vào lúc này Ma Thần Lục Tuyệt hoàn toàn thể hiện hết uy lực kinh khủng của nó.
Quan trọng nhất là… Nguyên Thủy Thiên Tôn là Đại Tôn của Tiên giới, đối với tu luyện thân thể còn xa mới bằng Ma giới Đại Tôn.
Do đó…
Như một bao tải rách, Nguyên Thủy Thiên Tôn bị cặp thiết quyền cùng vô ảnh song thối trong nháy mắt đã đánh hắn không biết bao nhiêu quyền cước, Nguyên Thủy Thiên Tôn thậm chí đã bị đánh đến mờ cả mắt, đánh đến choáng váng đầu óc.
- Nha nha…
Lý Dương cắn răng, kẽ răng thậm chí còn ứa cả máu tươi, tốc độ hoàn toàn đạt đến cực hạn, quyền cước đánh ra mù mịt, Lý Dương thậm chí còn dùng cả phương pháp thuấn di. Lúc này, Lý Dương căn bản đã áp dụng phương thức đánh cận chiến đạt đến mức tận cùng.
Tốc độ, tốc độ. Cũng là tốc độ!
"Nhanh hơn, nhanh hơn chút nữa, nhanh hơn, nhanh hơn!!" Lý Dương không ngừng buộc mình phải tăng tốc độ lên, căn bản không lo đến việc thân thể có thể chịu được cái tốc độ kinh khủng này không.
Khi tốc độ đạt tới một mức kinh khủng, cả thân mình công kích đến mức kinh người.
Lúc này tâm thần Lý Dương đã rơi vào một cảnh giới tuyệt vời, Lý Dương chỉ biết là dùng tốc độ càng lúc càng nhanh hơn, phương pháp ngày càng hoàn mỹ, công kích đánh ra càng thêm cường đại, Ma Thần Lục Tuyệt đạt tới trạng thái hoàn mỹ nhất.
- Xoẹt xoẹt…
Thậm chí cả những người tham gia đại chiến cũng không thấy rõ. Tốc độ Lý Dương đã đạt đến cực hạn, quyền ảnh từ hai tay hai chân cực nhanh, lại còn sinh ra nhiều tia chớp… hắc sắc thiểm điện.
Chớp giật… sét đánh xé không gian, xẹt qua xẹt lại, phương thức như tỉnh như say, công kích cường đại nhất, công kích kinh khủng nhất.
Khi tốc độ Lý Dương đạt tới mức nhanh nhất, giữa quyền ảnh của Lý Dương sinh ra nhiều tia thiểm điện.
Trong tích tắc, không đến một phần vạn giây, Lý Dương không biết đã đánh ra hơn mấy trăm vạn quyền rồi, đá ra hàng ngàn vạn cước, quyền ảnh đầy trời, thối ảnh cùng quyền ảnh giao nhau như mắc cửi, còn Nguyên Thủy thì như một con thuyền buồm nho nhỏ trôi dạt trong biển quyền ảnh thối ảnh đó.
Cho đến lúc Nguyên Thủy rốt cục tỉnh lại, đột nhiên múa Bàn Cổ phiên lên, ngăn cản được một chút.
- Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!… Oanh!…
Trong sát na, thối ảnh của Lý Dương đánh thẳng vào Bàn Cổ phiên hàng trăm vạn lần, thậm chí còn không thể tính ra được, vì tốc độ đã vượt qua những gì người ta có thể tưởng tượng được.
Nguyên Thủy hai tay run lên, cả người liền bay thoát ra xa thật nhanh.
Quyền của Lý Dương rất nặng, thối cước rất kinh khủng, thân thể là Ma Đế hậu kỳ đỉnh phong, còn có thần khí, cộng với bổn nguyên tinh kim khí, bổn nguyên thổ linh khí, cuối cùng mỗi một chiêu đều sử dụng Ma Thần Lục Tuyệt trong một trạng thái như bị ma nhập…
Cho dù là Đại Tôn, thân thể cũng chịu không được, huống chi thân thể của Tam Thanh lại không bằng Ma giới Tam Tôn.
- Hô hô…
Hai mắt Lý Dương sáng rực lên, nhìn chằm chằm vào Nguyên Thủy lúc này đang ở xa lắc, như một con chó sói đang say máu. Lý Dương thở dồn dập, vừa rồi sử dụng đến cực hạn năng lượng trong cơ thể, Lý Dương lúc này cũng cảm thấy có cảm giác… hơi mệt.
Âm thầm đứng thật xa dùng thần thức nhìn lén, Cộng Công lúc này cũng mắt đứng tròng.
“Thân thể công kích có thể có uy lực như vậy sao?" Làm sao Cộng Công mà không nghĩ ra nhỉ, hắn là Ma giới Đại Tôn, thân thể tu vi thậm chí còn mạnh hơn Lý Dương một chút, nhưng khi đánh với Nguyên Thủy, tại sao luôn phải hạ phong chứ.
Tự hỏi một chút, Cộng Công rồi cũng hiểu được "Trong khi ta và Nguyên Thủy đánh chỉ dùng lực lượng tuyệt đối, ngoài ra chỉ dùng một phần nhỏ tốc độ, nhưng tốc độ của Lý Dương vừa rồi… chà, tốc độ tựa hồ… tựa hồ quá biến thái."
Cộng Công âm thầm đứng thật xa dùng thần thức quan sát, nếu hắn đến gần, dùng mắt mà nhìn, sẽ phát hiện ra giữa quyền ảnh Lý Dương có hắc sắc thiểm điện.
“Bất quá, liều mạng, dùng thân thể công kích cực mạnh, dùng phương pháp công kích điên cuồng nhất, cuồng đả Nguyên Thủy Thiên Tôn một trận, đánh hắn một trận bất chấp tính mạng, có lẽ cũng là một phương pháp rất hay. " Khóe miệng Cộng Công nhếch lên khoái trá.
Thấy Lý Dương chiếm thượng phong, Cộng Công càng thêm kì vọng.
Lúc này, ngoại trừ mấy người Cộng Công, Chúc Dung, Xi Vưu, Lão Tử Lão Tử, Thông Thiên giáo chủ, còn có Yêu giới và Phật giới Đại Tôn dùng thần thức quan sát diễn biến ở đây.
Nguyên Thủy Thiên Tôn vẻ mặt lạnh lùng, mắt như mắt người chết nhìn chằm chằm vào Lý Dương.
Cơ bắp trên mặt Nguyên Thủy run lên, hàn quang trong mắt không ngừng lóe ra, sát ý như gió lốc xoay tròn chung quanh thân thể hắn, ánh mắt kinh khủng đó chiếu thẳng vào người Lý Dương, như trong thiên địa lúc này chỉ có một người là Lý Dương.
- Lý Dương, chuẩn bị đi!
Nguyên Thủy Thiên Tôn nói lành lạnh. Đạo đạo thanh quang từ ngoài thân thể Nguyên Thủy bắt đầu lóe ra lên, lạnh nhạt tuyên cáo:
- Chuẩn bị chết đi!
Lý Dương nhìn Nguyên Thủy, khóe miệng khẽ nhếch lên, có vẻ khinh thường cười lạnh. Lý Dương biết thanh quang kia là cái gì. Vô luận là Tam Thanh hay là Xi Vưu, trên người đều có thanh quang, thanh quang đó hẳn là do họ kế thừa từ năng lượng của Bàn Cổ.
- Có bổn sự gì thì đem ra đây hết đi!
Lúc này trong đan điền Lý Dương, hai thanh kim sắc Đao Phách đã từ từ chuỷên động, bay thẳng đến hai quyền của Lý Dương.
Lúc này, Lý Dương đã quyết định, toàn thân công kích hoàn toàn bộc phát, kể cả hai thanh Đao Phách, thậm chí còn sử dụng cả Đao Phách có chứa nguyên thần. Lý Dương rất tự tin về Đao Phách của mình, vì Lý Dương biết rằng… mình có khả năng khống chế ngũ hành bổn nguyên năng lượng, bất quá mới là chỉ là một phần mười năng lượng trong cơ thể mình mà thôi. Còn có chín phần mười ngũ hành bổn nguyên năng lượng dung hợp trong nguyên thần. Lý Dương tin rằng, một khi mình có thể hoàn toàn khống chế ngũ hành bổn nguyên năng lượng, khi cần đối phó một người như Nguyên Thủy, căn bản không thành vấn đề.
Mặc dù mình không thể khống chế, chín thành năng lượng này, khẳng định của bảo vệ nguyên thần của mình. Đã như thế thì Lý Dương cũng không còn phải bận tâm về nguyên thần nữa.
- Xoẹt xoẹt…
Đạo đạo thanh quang tụ tập trên mặt Bàn Cổ phiên, trên mặt Bàn Cổ phiên lúc này xuất hiện một quỹ tích kì lạ không ai có thể hiểu được, các loại hoa văn chằng chịt giao thoa, vừa huyền ảo vừa xinh đẹp động lòng người.
Thanh quang trong mắt Nguyên Thủy như một luồng sáng, giơ Bàn Cổ phiên lên, thân hình Nguyên Thủy lóe lên, đã tới trước mặt Lý Dương.
- Ngũ hành hợp!
Chỉ thấy một đạo hào quang ngũ sắc hoa mỹ xuất hiện bao quanh Lý Dương, năm đạo bổn nguyên năng lượng quấn quanh nhau, sau đó hình thành một tiêm trùy ngũ sắc, mặt ngoài tiêm trùy phát ra đao mang kim sắc. Sắc bén hãi nhân.
- Chết!
Mắt Nguyên Thủy đột nhiên trợn lên, tia sáng trong mắt thật kinh khủng, Bàn Cổ phiên với khí thế như vạn quân san bằng tất cả phăng phăng đập xuống, không gian chung quanh Bàn Cổ phiên vỡ thành mảnh nhỏ.
- Phá!
Lý Dương lạnh lùng quát khẽ một tiếng, ngũ hành tiêm trùy cũng lao thẳng ra.
Mấy trăm kim sắc đao mang ở ngoài ngũ hành tiêm trùy và Bàn Cổ phiên va chạm mạnh vào nhau.
Đao Phách màu trắng giống như thần khí. Còn kim sắc Đao Phách có thể tương đương với siêu cấp thần khí, lực công kích của đao mang kim sắc và Đao Phách màu trắng tương đương nhau, mấy trăm kim sắc đao mang tương đương với mấy trăm thần khí công kích một lần.
- Bồng!
Hỗn độn khí lưu mặt ngoài Bàn Cổ phiên và kim sắc đao mang va chạm tóe lửa, rồi đồng thời đều tắt lịm.
Ngũ hành tiêm trùy và Bàn Cổ phiên va chạm nhau, trong lúc nhất thời không ai hơn ai.
Đột nhiên quang mang màu xanh từ mặt ngoài của Bàn Cổ chợt lóe ra, họa đồ huyền ảo trên mặt cũng nổi rõ. Uy lực của cả Bàn Cổ phiên bỗng trong nháy mắt đề cao một tầng, ngũ hành tiêm trùy của Lý Dương ầm ầm băng hoại.
- Phá!
Lý Dương nổi giận, gầm lên một tiếng.
Đao Phách kim sắc xuất hiện một ánh kim quang khó có thể nhận ra, dựa theo quỹ tích Phá Sơn Liệt Không, phăng phăng đâm vào Bàn Cổ phiên.
- Phá nữa này!
Lý Dương gầm lên một tiếng nữa, vốn ngũ hành bổn nguyên năng lượng vừa hội tán nay lại hình thành một Đao Phách kim sắc khác, đến cả bổn mạng Đao Phách của Lý Dương cũng dung hợp vào, dung hợp ngũ đại bổn nguyên, Đao Phách lóe lên kim sắc nhanh như tia chớp hoa phá trường không, khí thế như vạn quân hướng thẳng về phía Bàn Cổ phiên.
Last edited by ♥huytuandc♥; 14-11-2008 at 06:55 PM.