Kia dải kim quang rốt cục đâm sầm vào mặt của Bàn Cổ phiên.
Tất cả lực công kích của Đao Phách tụ tập vào một điểm. Bên kia lá cờ màu xanh huyền ảo không ngừng tản ra hào quang, khí lưu hỗn độn bao bọc Bàn Cổ phiên đón lấy kình phong từ trên chín tầng trời, không hề sợ hãi kim sắc Đao Phách chút nào, hai vật rốt cục bay đến va chạm cực mạnh với nhau.
Một loạt tiếng oanh minh vang vọng thiên địa, văng vẳng cả trên chín tầng trời, bề mặt Bàn Cổ phiên phất lên phàch phạch, tạo thành những cơn sóng, không ngừng hóa tán lực công kích kinh khủng từ bổn mạng Đao Phách kim sắc dung hợp ngũ hành bổn nguyên.
Hai mắt Lý Dương hàn mang bạo thiểm, khí thế bốc cao.
Về đao mang kim sắc, Đao Phách có lực công phá rất mạnh, lại còn được dung hợp với ngũ hành bổn nguyên năng lượng, nên lực công kích vượt xa ngũ hành tiêm trùy, lúc này Bàn Cổ phiên có vẻ chống đỡ rất khó khăn.
Nguyên Thủy Thiên Tôn hai mắt khẽ run lên, ánh mắt nhìn chăm chú vào nơi công kích giữa Bàn Cổ phiên và Đao Phách kim sắc.
Lý Dương cũng nhìn vào điểm công kích đó.
Lần này hai vật cực mạnh va chạm vào nhau, rốt cuộc ai mạnh ai yếu?
Vật màu xanh huyền ảo không ngừng rung động, đột nhiên - vật màu xanh huyền ảo bỗng vỡ vụn ra như một miếng thủy tinh, nhất thời Bàn Cổ phiên chấn động dồn dập, còn kim sắc Đao Phách mang theo hào quang ngũ hành bỗng bùng lên…
Nhất thời Nguyên Thủy Thiên Tôn sắc mặt tái nhợt, hấp tấp thu hồi Bàn Cổ phiên, thân hình lắc nhẹ, đã bay ra xa vài dặm, lăng không đứng giữa mây mù, bình tĩnh nhìn Lý Dương. Lúc này Nguyên Thủy Thiên Tôn không hề có vẻ kích động hoặc điên cuồng chút nào.
Lý Dương cũng thu hồi kim sắc Đao Phách.
Một Đại Tôn nếu muốn chạy trốn, Đại Tôn khác cũng căn bản không có khả năng ngăn lại một cách tuyệt đối.
Trải qua một hồi đại chiến, Nguyên Thủy Thiên Tôn rốt cục coi Lý Dương ngang hàng với hắn, bắt đầu cẩn thận tính toán làm sao có thể đại chiến với hắn được. Ngay từ đầu từ đáy lòng của Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng có chút xem thường Lý Dương. Hắn cho rằng, Lý Dương cho dù trở thành Đại Tôn, cũng chỉ là mới đây thôi, thực lực khẳng định không bằng hắn, hắn cũng khi dễ Lý Dương không có thần khí cấp bậc tương đương với Bàn Cổ phiên.
Nếu không chịu quả đắng, hắn cũng sẽ không tỉnh lại.
Trong đầu Nguyên Thủy tự hỏi "Năng lượng của Lý Dương tựa hồ là ngũ hành, hơn nữa thuộc loại bổn nguyên năng lượng." Nguyên Thủy tỉnh táo phán đoán "Bất quá việc khống chế ngũ hành năng lượng… tựa hồ không bằng bọn người Chúc Dung, Cộng Công."
Nguyên Thủy đánh đánh với Chúc Dung, Cộng Công, hắn biết trình độ khống chế của hai người hỗn độn Hỏa Linh Chúc Dung, hỗn độn thủy linh Cộng Công đối với nước và lửa như thế nào, Lý Dương mặc dù có thể đại chiến với hắn. Không rơi vào hạ phong, thậm chí còn… hơi thắng thế một chút, cũng vì nguyên nhân ngũ hành tương sinh.
“Lý Dương rốt cuộc đã trở thành Đại Tôn chưa?" Nguyên Thủy Thiên Tôn trong lòng đột nhiên máy động, mối hoài nghi một mạch ẩn sâu trong đáy lòng một lần nữa nổi lên.
Theo đạo lý, nếu trở thành Đại Tôn, hắn phải sử dụng ngũ hành năng lượng ở mức cao nhất, ít nhất… hẳn là ngũ hành cũng hoàn toàn dung hợp.
“Lý Dương này mặc dù có thể khống chế ngũ hành, ngũ hành cũng tương sinh lẫn nhau, nhưng lại chỉ là có thể dùng các loại năng lượng hỗ trợ mà thôi. Nếu chính thức tương dung phải là ngũ hành hợp nhất, tụ thành hỗn độn, như thế mới gọi là ngũ hành chính thức dung hợp. Lý Dương còn chưa đạt tới cấp bậc đó.” Nguyên Thủy Thiên Tôn trong lòng âm thầm tự hỏi.
- Nguyên Thủy, ngươi hãy giải trừ Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, việc này đến đây chấm dứt thôi. Sau này ta cũng sẽ không dây dưa so đo với ngươi nữa, ngươi thấy có được không?
Lý Dương cũng biết, với thực lực của mình nhiều nhất chỉ có thể đánh ngang tay với Nguyên Thủy Thiên Tôn mà thôi, không có khả năng đánh bại Nguyên Thủy Thiên Tôn. Hơn nữa đối với mình giải cứu Tuyết mới là điều quan trọng nhất.
Lý Dương có vẻ hơi mong chờ nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn.
“Ha ha… để ta thử xem trình độ cảm ngộ của hắn có thành tựu ra sao cái đã? Nguyên Thủy ơi là Nguyên Thủy. Ngươi đúng là quá lẩn thẩn rồi." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười to tự mắng. Sau đó trường bào trên người hào quang lập lòe, sắc mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn nghiêm trang, cả thiên địa cũng bắt đầu rung động.
Nguyên Thủy Thiên Tôn rốt cục nghĩ tới biện pháp kiểm tra xem Lý Dương đã trở thành Đại Tôn chưa - Tỉ thí khống chế năng lực thiên địa.
Nguyên Thủy Thiên Tôn sở dĩ ngay từ đầu không nghĩ ra biện pháp như vậy, vì bình thường các cuộc chiến đấu giữa các Đại Tôn rất ít khi sử dụng thiên địa năng lượng, bởi vì Đại Tôn đều cảm ngộ đại viên mãn, năng lực khống chế thiên địa như nhau, khi chiến đấu cho dù khống chế thiên địa không có lợi ích gì.
Bao nhiêu năm rồi, tư duy này đã ăn vào óc của Nguyên Thủy Thiên Tôn, nên hắn thậm chí đã quên việc sử dụng thiên địa năng lượng.
Phương viên trăm dặm trên bầu trời, tất cả đều bị Nguyên Thủy Thiên Tôn nắm trong tay, uy áp kinh khủng bay thẳng đến Lý Dương ép lại.
- Cảm ngộ thiên địa? Hừ!
Lý Dương hừ lạnh một tiếng, đồng thời tâm thần hoàn toàn dung hợp với thiên địa thành một thể, muốn khống chế thiên địa, Lý Dương rất tự tin, hắn đã đạt tới trình độ dung hợp được với thiên địa, căn bản không e ngại chiêu này của Nguyên Thủy.
- Ta muốn xem, ngươi thật sự đã cảm ngộ đại viên mãn hoàn toàn chưa?
Nguyên Thủy Thiên Tôn từ từ nhắm hai mắt lại, tâm thần hoàn toàn dung hợp vào thiên địa, thiên địa là hắn, hắn là thiên địa, thiên địa do hắn khống chế, hắn có thể cảm nhận được một cổ tâm thần năng lượng khác cũng dung nhập vào trong thiên địa, cùng hắn tranh đoạt quyền kiểm sóat thiên địa.
“Lý Dương đã đạt tới cảnh giới dung hợp thiên địa?" Nguyên Thủy Thiên Tôn nhất thời chấn động, trong nháy mắt, Nguyên Thủy Thiên Tôn lại hoàn toàn chìm vào cảnh giới đại viên mãn, cả trời đất thiên địa Càn Khôn đều ở trong lòng, trong lúc nhất thời, Nguyên Thủy Thiên Tôn có cảm giác như cả thiên địa đều nằm lòng bàn tay.
- Khóa!
Một tiếng gầm nhẹ, trong phạm vi trăm ngàn dặm, cả thiên địa không gian đã hoàn toàn đông kết, đây cũng là một loại phương pháp khống chế không gian. Nguyên Thủy Thiên Tôn sử dụng rất dễ dàng, cũng rất hoàn mỹ, cả thiên địa trong chốc lát hoàn toàn đứng im.
Đống kết.
Lý Dương cảm thấy một cảm giác cả thiên địa hoàn toàn đống kết, mình muốn khống chế cả thiên địa đã cực kì gian nan, Lý Dương cuối cùng dùng tất cả lực lượng tâm thần, cũng chỉ có thể khống chế phạm vi chung quanh mấy chục thước mà thôi.
Còn ngoài phạm vi này, trăm ngàn dặm bên ngoài hoàn toàn bị đống kết lại.
- Ha ha, Lý Dương, ta nguyên tưởng rằng ngươi thực đã đạt tới cảnh giới Đại Tôn, nhưng ngươi cũng mới là tiếp cận mà thôi, mặc dù có thể dung hợp vào thiên địa, nhưng đối với việc khống chế thiên địa năng lực, cũng là còn kém xa Đại Tôn. Kém hơn một chút, đã cách xa nhau ngàn dặm rồi.
Nguyên Thủy thở phào một hơi, mỉm cười nói.
Cho tới lúc này, Nguyên Thủy Thiên Tôn rốt cục chiếm thượng phong. Nguyên Thủy cũng rốt cục đã xả được cơn tức giận.
- Hừ, ngươi cảm ngộ thiên địa mạnh hơn ta thì làm sao?
Lý Dương lạnh lùng nhìn Nguyên Thủy.
Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói:
- Làm sao hả? Không gian hoàn toàn đông kết, ngươi không thể dung hợp với thiên địa, ta xem ngươi thuấn di như thế nào?
Nguyên Thủy rất ngạo nghễ, giờ này, hắn có một loại cảm thụ từ trên cao nhìn bao quát xuống Lý Dương.
- Đại Tôn dù sao cũng là Đại Tôn, cho dù kém hơn một chút thôi, nhưng ngươi vẫn không bằng ta.
Nguyên Thủy mỉm cười tỏ vẻ chấm dứt không nói về việc này nữa.
- Không gian ngưng kết, đúng là ta chưa dùng được, nhưng với lực công kích của ta, xé rách không gian thực dễ như trở bàn tay, mặc dù vì không gian ngưng kết nên ta không thể thuấn di, nhưng cho dù không thể thuấn di, ngươi có thể làm ta bị thương sao?
Lý Dương căn bản không thèm để ý chút nào.
- Nói có lý?
Nguyên Thủy phẩy tay cười nói:
- Bất quá, thần thông của Đại Tôn ngươi nghĩ là ngươi có khả năng tưởng tượng ra được sao, ngươi tưởng rằng Đại Tôn chỉ biết dung hợp thiên địa, ngưng kết không gian sao? Đó chỉ là kĩ năng nông cạn nhất mà thôi.
Hai mắt Nguyên Thủy đột nhiên phát ra hai tia sáng chói mắt, rồi cả mái tóc trắng của hắn đột nhiên bay tung lên.
- Không gian… áp súc!
Nguyên Thủy mỉm cười, hai tay áp lại, thiên địa không gian trăm ngàn dặm trong nháy mắt bị ép lại trong phạm vi trăm thước, đúng, không gian trăm ngàn dặm bị ép thành phạm vi trăm thước, cả không gian trong lúc nhất thời giống như một khối sắt nguội.
Lý Dương bị năng lượng từ mật độ thiên địa kinh khủng chung quanh đè xuống.
- Phốc!
Ngũ hành năng lượng chấn động, Lý Dương có gắng mở rộng ra mấy thước không gian mà mình có thể khống chế.
Lý Dương trong lòng âm thầm thở dài một hơi "Mặc dù kém hơn chút, nhưng đại viên mãn quả là khác xa với những gì ta nghĩ lúc trước, không gian trăm ngàn dặm bị ép thành phạm vi trăm thước, muốn phá vỡ không gian này, cũng vô cùng gian nan."
- Ha ha… trải qua Tiên Ma đại chiến không biết bao nhiêu lần, cũng không biết đã qua mấy trăm triệu năm. Thời gian lâu đến như vậy, chiến đấu giữa các Đại Tôn trước giờ không vận dụng thiên địa năng lượng một cách đại quy mô, chính vì chúng ta không có chênh lệch lớn. Ai ngờ, Lý Dương ngươi bản thân có lực công kích rất mạnh, lại không khống chế được lực thiên địa, còn cách rất xa Đại Tôn.
Nguyên Thủy tùy ý giảng giải, lúc này trong lòng hắn cực kỳ đắc ý.
- Hừ!
Nguyên Thủy Thiên Tôn hừ lạnh một tiếng, dùng hết sức đem không gian một lần nữa ép lại thành phạm vi mấy chục thước, loại trình độ này đã là cực hạn của Nguyên Thủy rồi, dù sao áp súc không gian, cả Đại Tôn cũng không có khả năng áp súc đến vô hạn được.
Muốn phá vỡ áp súc không gian này, cũng không phải không có khả năng, nhưng buộc Lý Dương phải liều mạng, khi thoát ra ngoài, phỏng chừng cũng kiệt lực rồi bị Nguyên Thủy Thiên Tôn đánh lén. Nhất thời, Lý Dương không biết phải làm gì cho đúng.
- Ha ha, Nguyên Thủy, lần này ngươi thật thảm hả. Bàn Cổ phiên “Chân Linh Phù Ấn” bị hao tổn, ngươi phải đi về nhà sửa chữa lại một chút, ít nhất cũng tốn khá nhiều bảo bối nhỉ. Còn nữa, ta tựa hồ thấy hình như ngươi bị người ta đánh trúng mặt không biết bao nhiêu quyền.
Theo tiếng cười to, Cộng Công với mái tóc xanh bay lất phất bỗng xuất hiện.
Sắc mặt Nguyên Thủy đột nhiên biến đổi.
- Ai chà, Lý Dương huynh đệ, ngươi cũng đến đây à.
Cộng Công tựa hồ vừa mới phát hiện Lý Dương, rất kinh ngạc chạy đến chào hỏi:
- Lý Dương huynh đệ, chẳng lẽ vừa rồi người phá chân linh phù ấn trên Bàn Cổ phiên, còn đập vô số quyền cước lên mặt Nguyên Thủy chính là huynh đệ sao?
Vừa rồi Lý Dương chỉ trong một sát na đã phát ra vô số quyền cước công kích cực mạnh, trên mặt Nguyên Thủy đích thật là bị đánh không ít lần.
Nghe Cộng Công hỏi, Lý Dương gật đầu nhã nhặn, có vẻ khiêm tốn nói:
- Không phải là ta đánh cận chiến giỏi, mà là thân thể của Tiên giới Tam Thanh đích thật là không bằng cao thủ Ma giới chúng ta.
Lý Dương còn thở dài một tiếng:
- Tiên giới Tam Thanh xem ra cũng nên trở về hảo hảo rèn luyện rèn luyện, thân thể mới là căn bản đó.
- Lý Dương huynh đệ nói có lý lắm.
Cộng Công lại đến gần một bước, lúc này đã đi tới bên ngoài không gian áp súc.
Cộng Công khẽ nhíu mày nói:
- Ai, cái gì thế này? Hết chuyện làm rồi sao lại dùng áp súc không gian nhàm chán như thế? Chẳng lẽ muốn hiển thị một chút tâm thần tu vi, đúng là cực kỳ nhàm chán.
Cộng Công mắt khẽ nhắm lại, một trận ba động lấy hắn làm trung tâm bắn thẳng vào không gian áp súc.
Chỉ trong giây lát, không gian áp súc liền hoàn toàn băng hoại, rồi sau đó khôi phục lại tình huống bình thường.
Cộng Công và Nguyên Thủy đều là Đại Tôn, đều hiểu được Thái Cực vô thượng đại viên mãn, về phương diện khống chế thiên địa cũng tương đương.
Lý Dương bay đến bên cạnh Cộng Công mỉm cười, hai người sóng vai nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn.
- Nguyên Thủy, nghe nói ngươi có Bàn Cổ phiên rất lợi hại hả, ngươi nói ta và Lý Dương, chúng ta hai đánh một, ngươi có chịu nổi không hả?
Cộng Công mỉm cười nói, đồng thời, Cộng Công truyền âm cho Lý Dương:
- Lý Dương chúng ta cùng tiến lên!
Nguyên Thủy vừa muốn nói chuyện, bỗng thấy hai đạo hào quang một hắc một lục bay vọt tới.
- Hèn hạ!
Gầm lên một tiếng, thân hình Nguyên Thủy đã hoàn toàn tiêu mất, hắn thông qua thuấn di chạy trốn, đối mặt với một người Lý Dương hắn đã thấy khó khăn rồi, bây giờ lại đối mặt với Lý Dương và Cộng Công, căn bản không chút hy vọng nào, lưu lại căn bản chỉ có thể chịu đòn.
- Ha ha… ha ha, sướng quá, sướng quá!
Cộng Công và Lý Dương sóng vai đứng thẳng, còn Cộng Công cứ ha ha cười mãi.
- Đã bao nhiêu năm, còn chưa tthấy Nguyên Thủy bị đánh phải bỏ chạy như thế, ha ha, Nguyên Thủy chưa chiến đấu đã bỏ chạy, Cộng Công hôm nay quả là oai phong.
Cộng Công lúc này có vẻ rất cao hứng, đã bao nhiêu năm đại chiến với Nguyên Thủy Thiên Tôn, bình thường đều ở thế hạ phong, hắn phải sử dụng rất nhiều phương pháp cũng bất quá chỉ đánh ngang tay mà thôi, cho tới bây giờ không có đánh cho Nguyên Thủy chạy đi bao giờ, chưa bao giờ hoàn toàn chiếm được thượng phong.
- Cám ơn …
Lý Dương vừa muốn nói cám ơn, Cộng Công đột nhiên nói:
- Lý Dương huynh đệ, ta có chuyện quan trọng, phải đi trước đây.
Thân hình Cộng Công chợt lóe, đột nhiên biến mất không thấy nữa.
Lý Dương lắc đầu cười, rồi không khỏi cảm thán một tiếng:
- Đại Tôn dù sao cũng là Đại Tôn, mặc dù lực lượng của ta hoàn toàn không kém gì Đại Tôn, thậm chí còn mạnh hơn một chút, nhưng tâm thần chưa cảm ngộ đại viên mãn, đúng là vẫn không bằng Đại Tôn, Nguyên Thủy dù sao cũng là Đại Tôn.
Lý Dương cảm thán một tiếng, thân hình như điện, cũng hình thành một đạo lưu quang, phá tan cửu thiên cực từ lôi sát, bay xuống Tiên giới.
- Nguyên Thủy, trên mặt bị đánh bao nhiêu quyền, ha ha…
Thanh âm Xi Vưu vang lên trong đầu Nguyên Thủy.
- Ha ha, Nguyên Thủy, ngươi cũng có hôm nay a, hống hống… tốc độ quyền cước của Lý Dương quả là nhanh, ta đã quên không đếm trên mặt ngươi bị đánh bao nhiêu quyền, bị đá bao nhiêu cước nữa. Nguyên Thủy ngươi chắc tự mình nhớ kĩ nhỉ?
Thanh âm Chúc Dung cũng vang lên trong đầu Nguyên Thủy.
- Nhị sư đệ, ngươi sao không sử dụng áp súc không gian sớm một chút đối phó kia Lý Dương, làm sao mà rơi vào cục diện như thế chứ.
Thanh âm Lão Tử cũng vang lên trong đầu Nguyên Thủy, Lão Tử lúc này đang bị bọn người Xi Vưu xỉ nhục, cũng nổi lên oán giận với Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Cơ mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn không ngừng run lên, trong mắt phát xuất đạo đạo quang mang lạnh lùng âm hiểm.
__________________
Last edited by ♥huytuandc♥; 14-11-2008 at 06:58 PM.
Nguyên Thủy Thiên Tôn đứng trên chín tầng trời, cả người không nhúc nhích, trên mặt cực kỳ băng giá, không lộ chút tình cảm nào, không ai biết trong lòng hắn rốt cuộc đang nghĩ gì. Một lát sau, thân hình Ma giới Tam Tôn chợt lóe, đã xuất hiện bên cạnh Nguyên Thủy.
Trên mặt ba người Xi Vưu, Chúc Dung, Cộng Công có nhiều tia tiếu ý.
- Chào Nguyên Thủy.
Chúc Dung vẫy vẫy tay, "Nhiệt tình" Chào hỏi Nguyên Thủy. Đáng tiếc, Nguyên Thủy Thiên Tôn căn bản không để ý tới hắn, vẫn giữ nguyên bộ dáng âm lãnh như trước, vẫn không nhúc nhích.
Thân hình Lão Tử và Thông Thiên cũng chợt lóe, xuất hiện bên cạnh Nguyên Thủy Thiên Tôn. Trước giờ Nguyên Thủy Thiên Tôn vẫn coi Lão Tử như một đàn anh, thường xuyên vuốt mông Lão Tử, Lão Tử coi Nguyên Thủy như người của mình, người của mình mất thể diện, hắn cũng rất khó chịu.
- Đại sư huynh, sư đệ.
Nguyên Thủy đón Lão Tử và Thông Thiên, có vẻ hơi chút ngượng ngùng, rồi sau đó mặt tiếp tục không chút thay đổi, không nói gì nữa.
Xi Vưu liếc mắt nhìn quét sang Tiên giới Tam Thanh, sau đó cười nói:
- Ta nhớ Ma giới Tam Tôn chúng ta và Tiên giới Tam Tôn các ngươi đại chiến nhiều năm như thế, bị đánh trên mặt nhiều nhất… tựa hồ đúng là Lý Nhĩ kia bị ta đập cho ba quyền, còn lần này, Lý Dương thoáng cái đã phá kỉ lục của ta, vừa rồi trên mặt Nguyên Thủy rốt cuộc bị đánh bao nhiêu lần nhỉ? Lý Nhĩ, ngươi đếm kỹ rồi chứ?
Xi Vưu khà khà cười to, trong lời nói chứa đầy vẻ châm chọc làm cho Lão Tử khẽ hắng giọng.
Tiên Ma đại chiến, Lão Tử đánh với Xi Vưu bình thường luôn luôn bị hạ phong, thân thể Xi Vưu cường hãn kinh khủng, thân thể công kích cực kỳ lợi hại, đến cả trên mặt Lão Tử cũng từng bị đánh ba quyền liên tiếp, lần đó mũi của Lão Tử cũng bị đập dẹp.
- Xi Vưu, ngươi chớ có kiêu ngạo!
Lão Tử chỉ vào Xi Vưu, đột nhiên gầm lên một tiếng, vết thương thành sẹo nay bị vạch trần, làm Lão Tử lửa giận bừng bừng.
Lão Tử nhìn thoáng qua Nguyên Thủy Thiên Tôn, rồi sau đó lại lạnh lùng nhìn về phía Ma giới Tam Tôn, nói lạnh như băng:
- Các ngươi thấy rõ rồi chứ? Không thấy rõ sao lại há có thể tùy ý nói lung tung, Lý Dương kia còn chưa đắc chứng đại viên mãn, không phải là Đại Tôn, căn bản không thể so sánh với Nguyên Thủy sư đệ, lại há có thể đánh trúng sư đệ được?
- Thúi lắm.
Chúc Dung đột nhiên quát lớn, chỉ thẳng vào mũi Lão Tử mắng:
- Chúng ta đã thấy rõ từng quyền một, ngươi đường đường một trong Tam Thanh còn nói láo, hừ.
Chúc Dung hừ lạnh một tiếng, tràn đầy vẻ khinh thường.
Lão Tử trong lòng giận dữ, bất quá hắn hiểu, Nguyên Thủy lần này rất mất thể diện, vô luận làm sao cũng phải được giải thích lấp liếm.
- Nhị sư đệ, sự tình lần này ngươi tự mình giải thích đi, vô luận như thế nào, cũng không thể làm mất thể diện Tiên giới Tam Thanh chúng ta, rốt cuộc phải nói như thế nào, ngươi tự mình nghĩ ra đi! Chà, Nhị sư đệ, không phải ta nói với ngươi rồi sao. Ngươi sao không sớm sử dụng áp súc không gian chứ?
Thần thức Lão Tử truyền âm vang lên trong đầu Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Nguyên Thủy Thiên Tôn mặt vẫn không chút thay đổi, rốt cục ngước lên, nhìn thoáng qua Lão Tử, từ đáy lòng của Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng rất tức giận "Áp súc không gian? Ngay từ đầu ta làm sao xác định được Lý Dương có phải là Đại Tôn không, huống chi bao nhiêu năm nay, Tiên giới Tam Thanh và Ma giới Tam Tôn có khống chế thiên địa khi chiến đấu đâu? Ta trong lúc nhất thời không nghĩ tới, sao lại trách ta chứ?"
Quá phẫn nộ, quá oan ức, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng phải nói cho ra lẽ.
Dù sao bị Lý Dương quyền đấm cước đá một trận điên cuồng, mấy Ma giới Đại Tôn đều đã thấy rành mạch, mặt mũi bị đánh đến như vậy, Nguyên Thủy hắn quả thật là mất hết thể diện.
Trong lòng linh quang chợt lóe, Nguyên Thủy nhất thời có chút tự tin.
- Hừ, người Ma giới các ngươi chỉ là đồ dã man mà thôi. Quả nhiên, ngay cả một chút thủ đoạn nho nhỏ của ta mà cũng không thấy.
Trên mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn trong nháy mắt khôi phục lại bình tĩnh. Nhìn Ma giới Tam Tôn, trong mắt ngược lại có chút khinh thường.
Ma giới Tam Tôn có vẻ ngạc nhiên, không biết Nguyên Thủy Thiên Tôn này tại sao bỗng biến thành như vậy.
Theo đạo lý, lúc này Nguyên Thủy Thiên Tôn phải rất mất mặt, hẳn là bị mọi người xem thường. Nhưng theo như ngữ khí của Nguyên Thủy, tựa hồ Nguyên Thủy lại khinh bỉ bọn họ?
- Đừng có hồ ngôn loạn ngữ, chúng ta đều thấy ngươi bị đánh thành đầu heo.
Chúc Dung không nhịn được nói.
- Dùng đầu óc đi.
Nguyên Thủy Thiên Tôn quay về Chúc Dung thở dài nói:
- Ai, Chúc Dung, ngươi đúng là không động não được, hết cách rồi, ngươi đúng là một hỏa tính man nhân. Ngay cả những suy nghĩ tối thiểu cũng không hiểu được, còn nói ta bị đánh, tức cười.
Thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn nói như thế, Ma giới Tam Tôn nhìn nhau, rồi cùng cười lạnh.
- Nguyên Thủy, khỏi cần ngụy biện, nói cái gì thì nói, ngươi bị Lý Dương đánh vào mặt trăm ngàn quyền, chúng ta đều thấy cả.
Cộng Công không nhịn được nói.
Nguyên Thủy Thiên Tôn mỉm cười nói:
- Ta hỏi các ngươi, so với các Đại Tôn thì đám Ma Đế, Yêu Đế, Tiên Đế có chênh lệch bao nhiêu?
Nguyên Thủy Thiên Tôn quay lại hỏi ngược các Ma giới Tam Tôn.
Chúc Dung cười lạnh nói:
- Tiên Đế Ma Đế mặc dù tiếp cận Đại Tôn, nhưng kia còn một khoảng cách rất xa, yếu hơn nhiều so với Đại Tôn. Bất quá chỉ là con kiến mà thôi, căn bản không thể so với Đại Tôn, điểm ấy ngươi còn muốn hỏi, thật sự là ngu ngốc.
Bị chửi "Ngu ngốc" Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không hề tức giận, ngược lại nụ cười càng thêm rực rỡ:
- Đúng, so với Đại Tôn bất quá chỉ là con kiến mà thôi, Lý Dương còn chưa đắc chứng đại viên mãn, cũng không phải Đại Tôn, cũng là con kiến mà thôi, ngươi nói, con kiến có thể đánh Đại Tôn chúng ta sao?
Xi Vưu, Cộng Công, Chúc Dung ba người giật mình.
Nếu trong quá khứ cho dù là ba người Xi Vưu cũng tuyệt đối không nghi ngờ, những người dưới Đại Tôn, tuyệt đối không có khả năng đánh thắng được Đại Tôn, càng không có khả năng đánh vào mặt Đại Tôn.
Nhưng bây giờ, bọn họ thấy Lý Dương đại chiến với Nguyên Thủy Thiên Tôn, bây giờ không biết phải nói làm sao cho đúng? Dù sao Lý Dương cũng chưa phải là Đại Tôn.
- Cho dù một con kiến công kích ta, cũng chỉ như phủi bụi mà thôi, chẳng lẽ ta đường đường là Đại Tôn, lại đi so đo với một con kiến?
Nguyên Thủy Thiên Tôn có vẻ rất hào phóng, bộ dáng tựa hồ rất không quan tâm tới Lý Dương
Ba người Xi Vưu không nói gì.
Thân là Đại Tôn, lại có thể giải thích đến nước này, bọn họ cũng không còn chuyện gì dể nói nữa.
- Nguyên Thủy sư đệ nói đúng, một con kiến mà thôi, ai hơi đâu quan tâm tới, há có thể bị thương Nguyên Thủy sư đệ, điều này căn bản không có khả năng.
Lão Tử cũng lập tức nói hùa theo.
Nguyên Thủy dựa vào việc “Lý Dương chưa đắc chứng đại viên mãn“, chỉ căn cứ vào điểm này khẳng định là - Lý Dương tuyệt đối không bằng Đại Tôn.
Lúc trước, đây là một chân lý tuyệt đối, nhưng bây giờ Lý Dương có Ngũ Đại lôi điện bổn nguyên, cho dù không có trở thành Đại Tôn, về mặt công kích cũng có thể ngang nhiên chính diện đấu với Nguyên Thủy Thiên Tôn một trận.
Nghe được Nguyên Thủy Thiên Tôn giảo biện như thế, Chúc Dung vốn tính tình nóng nảy không khỏi giận điên, ngón tay Chúc Dung chỉ thẳng vào Nguyên Thủy:
- Ngươi …
Mắt trợn tròn, trong lúc nhất thời cơn giận làm ngọn lửa phụt ra, không nói được lời nào.
- Không cần giảo biện, sự thật rốt cuộc thế nào, trong lòng mọi người đều biết.
Xi Vưu lạnh nhạt nói.
Giảo biện cũng vô dụng, trong lòng tự biết là được rồi.
Lời này vừa nói ra, Chúc Dung và Cộng Công cũng hừ lạnh, khinh miệt nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn và đám Tam Thanh. Còn Nguyên Thủy vừa rồi thoáng tươi tỉnh lại một chút thì bây giờ một lần nữa xị xuống. Xi Vưu vừa nói như thế, Nguyên Thủy có giảo biện cũng vô dụng.
- Đúng, trong lòng mọi người biết là được, nói ra còn ngượng hơn, Nguyên Thủy, ngươi muốn nói gì nữa không?
Chúc Dung mỉm cười nói.
- Hừ!
Nguyên Thủy hừ lạnh một tiếng, rồi quay đầu bước đi, thân hình hóa thành một đạo tàn quang. Sau đó liền biến mất không thấy nữa.
Ma giới Tam Tôn ngạc nhiên.
Bây giờ là trong quá trình Tiên Ma đại chiến, một trăm triệu năm mới có một lần, Ma giới Tam Tôn và Tiên giới Tam Thanh rất quý trọng cơ hội đại chiến này, làm sao Nguyên Thủy vô duyên vô cớ bỏ đi như thế?
- Chẳng lẽ là đi tìm Lý Dương? Không đúng, này Nguyên Thủy muốn đánh Lý Dương, cũng không hề nắm chắc tất thắng.
Cộng Công nghi hoặc nói.
Đâu chỉ Ma giới Tam Tôn nghi hoặc, ngay cả Tam Thanh Lão Tử và Thông Thiên cũng nghi hoặc, Nguyên Thủy rốt cuộc muốn làm gì nhỉ.
Phật giới.
Phổ Đà Sơn lạc già động, chỗ tu luyện của Quan Âm Bồ Tát.
Quan Âm lúc này đang cùng hảo bằng hữu là Phổ Hiền Bồ Tát đàm luận phật đạo. Vô luận Quan Âm hay là Phổ Hiền, cả hai vốn đều là một trong mười hai Chân tiên của Nguyên Thủy, Quan Âm vốn là Từ Hàng đạo nhân, còn Phổ Hiền chính là Phổ Hiền chân nhân.
- Quan Âm, hôm nay xảy ra Tiên Ma đại chiến, lúc này sư tôn hẳn là đang đại chiến với Ma giới Tam Tôn. Nhớ năm đó, trong khi chúng ta còn dưới tay sư tôn, mười hai Chân tiên chúng ta cũng tham gia Tiên Ma đại chiến, cũng đánh nhau mù trời, sau khi gia nhập Phật giới, cũng không thấy được cảnh như vậy nữa.
Phổ Hiền Bồ Tát cười nói.
Quan Âm Bồ Tát và Phổ Hiền Bồ Tát có quan hệ rất tốt, trước đây hai người là đồng môn đệ tử, rồi sau đó lại cùng gia nhập Phật giới.
- Phổ Hiền, đã nhập Phật giới, không cần nghĩ đến việc này nữa.
Quan Âm lạnh nhạt nói.
Đột nhiên…
- Từ Hàng, Phổ Hiền, bổn tôn ra lệnh cho các ngươi, dùng tốc độ nhanh nhất tập hợp về ngoài Phong Linh Châu Lê Sơn Tuyết Phong ở Tiên giới. Các sư huynh đệ cùng nhau tạo thành “Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên Trận”.
Thần thức Nguyên Thủy đột nhiên vang lên trong đầu Quan Âm và Phổ Hiền chân nhân.
Hai người Quan Âm và Phổ Hiền chân nhân không chút do dự, lập tức quỳ xuống, nói:
- Lĩnh pháp chỉ!
Mặc dù nhập Phật giới. Nhưng đối với mệnh lệnh của Nguyên Thủy bọn họ vẫn không dám cãi lời, dù sao bọn họ cũng là đệ tử của Nguyên Thủy, quan trọng nhất là… cho dù là bọn họ bây giờ đã thuộc về Phật giới Đại Tôn, luận về tu vi lực công kích, cũng không bằng Nguyên Thủy…
Tiên giới Cửu Tiên Sơn Đào Nguyên Động.
Quang Thành Tử mặc bát quái tiên y, cầm trong tay phất trần, đang hướng về lò đan luyện dược.
- Quản Thành Tử, mau mau đi tới Phượng Linh Châu, Lê Sơn Tuyết Phong, đến ngoài Hỗn Nguyên Thái Cực Giới cùng các sư đệ sư muội khác bố trí “Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên Trận”.
Thần thức Nguyên Thủy Thiên Tôn truyền âm cũng vang lên trong đầu Quản Thành Tử.
Quản Thành Tử cũng bất chấp đan dược, lập tức quỳ xuống cung kính nói:
- Lĩnh pháp chỉ.
Một lát sau, Quản Thành Tử nghi hoặc tự hỏi "Chẳng lẽ xảy ra sự tình gì? Các sư đệ sư muội khác đều trở về sao, ngay cả vài vị Phật giới cũng đều đến, sư tôn hưng sư động chúng như thế, thậm chí còn bố trí cả “Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên Trận” uy lực kinh khủng."
… Nhị Tiên Sơn Ma Cô Động.
Hoàng Long chân nhân đang cùng Thái Ất chân nhân phẩm trà luận đạo.
- Thái Ất sư đệ, ngươi có nghe nói, lần này sư tôn hắn ăn phải quả đắng, nghe nói là thua trên tay bởi một người tên là Lý Dương, việc này từ Phượng Linh Châu truyền đến, thậm chí còn bị Lý Dương đánh bỏ chạy nữa.
Hoàng Long chân nhân nhỏ giọng nói.
Thái Ất chân nhân trừng mắt, nói:
- Hoàng Long sư huynh, sự tình này không thể nói lung tung, sư tôn thần thông ra sao, muốn đánh cho sư tôn bỏ chạy, ít nhất cũng phải là Ma giới Đại Tôn chứ. Ma giới Đại Tôn có ba người, ta chưa hề nghe nói tới Lý Dương.
- Ngươi cũng quá cô văn lậu quả (ý nói kiến thức nông cạn) rồi, ngay cả Lý Dương mà cũng chưa nghe qua, Lý Dương trong Tiên Ma đại chiến đã phá Vạn Tượng Thiên La đại trận, đánh bại đại sư huynh Nam Cực Tiên Ông, thậm chí cả ba người Huyền Đô Đại Pháp Sư, Hắc Linh, Xích Linh tạo thành Tam Thanh pháp trận cũng bị phá, ba người Huyền Đô Đại Pháp Sư cũng bị giết!
Hoàng Long chân nhân lúc này nói.
Thái Ất chân nhân trừng mắt.
Hắn biết rõ thực lực của Hắc Linh và Xích Linh, ba người này liên thủ, tạo thành “Tam Thanh pháp Trận“, đến cả sáu Thái Ất chân nhân, phỏng chừng cũng không đỡ được, nhưng ba người Huyền Đô Đại Pháp Sư lại bị Lý Dương giết chết.
- Thái Ất, Hoàng Long, hai người các ngươi tốc tốc đi tới Phượng Linh Châu, Lê Sơn Tuyết Phong, cùng sư huynh đệ khác tạo thành “Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên Trận”.
Thần thức Nguyên Thủy Thiên Tôn truyền âm vang lên trong đầu hai người.
Thái Ất và Hoàng Long tóat mồ hôi lạnh, lúc này lập tức quỳ xuống nói:
- Lĩnh pháp chỉ.
Hồi lâu sau, Thái Ất chân nhân và Hoàng Long chân nhân mới thở phào một hơi, bọn họ lo lắng cuộc nói chuyện vừa rồi bị Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe thấy.
- Sư tôn sai chúng ta đi Phượng Linh Châu, Lê Sơn? Ngươi vừa rồi nói tựa hồ sư tôn bị bại trong tay một người tên là Lý Dương, tin tức đó cũng từ Phượng Linh Châu truyền đến. Cả hai đều là Phượng Linh Châu.
Thái Ất chân nhân hồi lâu thở dài nói:
- Ta nghĩ, tin đồn có thể là thật đó.
Hoàng Long chân nhân cũng khẽ gật đầu.
Trong lòng bọn họ có dự cảm, lần này mười hai Chân tiên cùng ra tay, bố trí Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên Trận, có lẽ đúng là có liên quan đến người tên là Lý Dương cao thâm không lường được đó. Bất quá bọn họ cực kỳ tự tin đối với đại trận của mười hai Chân tiên.
Thái Ất chân nhân và Hoàng Long chân nhân không dám lãng phí thời gian, lúc này bay nhanh hướng về phía Phượng Linh Châu, Lê Sơn bay đi.
Nhất thời, mười hai Chân tiên dưới tay Nguyên Thủy Thiên Tôn, mọi người đều vội vàng hướng Phong Linh Châu Lê Sơn bay tới, mười hai Chân tiên bao gồm:
Cửu Tiên Sơn Đào Nguyên Động Quản Thành Tử,
Nhị Tiên Sơn Ma Cô Động Hoàng Long chân nhân,
Kiền Nguyên Sơn Kim Quang Động Thái Ất chân nhân,
Ngũ Long Sơn Vân Tiêu Động Văn Thù Quảng Pháp Thiên tôn,
Phổ Đà Sơn Lạc Gia Động Từ Hàng đạo nhân,
Kim Đình Sơn Ngọc Ốc Động Đạo Hạnh Thiên tôn,
Thái Hoa Sơn Vân Tiêu Động Xích Tinh Tử,
Giáp Long Sơn Phi Vân Đao Cù Lưu Tôn,
Không Động Sơn Nguyên Dương Động Linh Bảo Đại pháp sư,
Cửu Cung Sơn Bạch Hạc Động Phổ Hiền chân nhân,
Ngọc Tuyền Sơn Kim Hà Động Ngọc Đỉnh chân nhân,
Thanh Phong Sơn Tử Dương Động Thanh Hư Đạo Đức chân quân.
Vì cơn giận của Nguyên Thủy, mười hai Chân tiên đều xuất hiện.
Lý Dương làm cho Nguyên Thủy hoàn toàn mất thể diện, Nguyên Thủy đang cực kỳ tức giận nhất định phải làm sao cho Lý Dương nếm mùi cay đắng?
Last edited by ♥huytuandc♥; 14-11-2008 at 06:58 PM.
Nguyên Thủy Thiên Tôn đang trong hành cung của mình, nhắm mắt khoanh chân ngồi trên ngọc sàng, Thanh Ngọc Đồng Tử đứng hầu một bên.
Còn Bàn Cổ phiên đang phiêu phù ở giữa phòng, các loại quang mang đang dung nhập vào trong.
Lần trước đại chiến với Lý Dương, Chân Linh phù ấn trên Bàn Cổ phiên bị hao tổn, bây giờ Nguyên Thủy Thiên Tôn đang tiêu hao bảo bối trong hành cung để sửa chữa lại, đương nhiên, đồng thời dùng thần thức truyền âm cho mười hai đệ tử của hắn.
Đột nhiên, Nguyên Thủy Thiên Tôn mở mắt ra, trên mặt có nụ cười âm hiểm "Lý Dương, ngươi dám làm như thế với ta, xúc phạm đến thể diện của ta, làm cho Nguyên Thủy ta vô cùng mất mặt khi đối diện với các Đại Tôn khác, ta cũng cho ngươi vĩnh viễn không thể trở thành Đại Tôn!"
Nguyên Thủy Thiên Tôn lần này đã giận đến điên cuồng rồi.
Nguyên Thủy đạt tới cảnh giới này cũng chỉ có vài Đại Tôn mới so sánh được mà thôi, điều hắn quan tâm nhất là quan điểm của các Đại Tôn khác về mình, lần này vì đại chiến với Lý Dương, Nguyên Thủyđã hoàn toàn mất thể diện, các Đại Tôn đều âm thầm trào phúng Nguyên Thủy, Nguyên Thủy đương nhiên giận dữ.
“Mười hai cửa đều quy nguyên, quy cái gì nguyên, chính là “Nguyên” trong Nguyên Thủy Thiên Tôn của ta, uy lực của trận này, phỏng chừng đến Lý Nhĩ tự đại cũng không biết." Trong lòng Nguyên Thủy thầm nghĩ.
Đối với Lão Tử, đáy lòng Nguyên Thủy luôn luôn tồn tại địch ý.
Bình thường Nguyên Thủy đối với Lão Tử thập phần nịnh nọt, Lão Tử cũng cho rằng Nguyên Thủy là người dưới tay hắn, trong khi đại chiến trợ giúp Nguyên Thủy coi như chuyện đương nhiên. Bình thường khi nói chuyện với Nguyên Thủy nói chuyện, luôn dở giọng bề trên dạy bảo, việc này tự nhiên làm cho trong lòng Nguyên Thủy luôn luôn bất bình, Nguyên Thủy trước nay chỉ cố nhịn mà thôi
“Lý Nhĩ thì biết cái gì, bây giờ mười hai đệ tử của cùng ra tay, hơn nữa ta còn để họ bày ra “Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên Trận”, uy lực càng lớn, đến cả Lý Dương cũng đừng hòng phá trận."
Nguyên Thủy Thiên Tôn cho dù đã nếm qua sự lợi hại của Lý Dương, nhưng vẫn vô cùng tự tin như trước.
Thập Nhị Đô Môn Quy Nguyên Trận chính là do Nguyên Thủy Thiên Tôn lúc trước nhằm vào mười hai đệ tử của mình, tự mình xếp đặt một siêu cấp đại trận.
Hôm nay mười hai đệ tử, mỗi người đều có thành tựu rất lớn, về tu vi thấp nhất phải là Tiên Đế trung kỳ, các đệ tử này phần lớn ẩn cư, ai ai cũng đều có thanh danh rất lớn, mười hai người liên thủ, lực lượng đích thật rất kinh khủng.
Kinh khủng hơn là mười hai người cũng không phải là một nắm cát, mười hai người tạo thành "Thập Nhị Đô thiên quy nguyên trận", uy lực gia tăng rất lớn.
Còn lúc này, Cộng Công bay về phía Nguyên Thủy hành cung.
- Nguyên Thủy, ngươi muốn trốn hả, xem ta đánh nát hành cung của ngươi như thế nào, ha ha …
Thanh âm Cộng Công vang vọng cả Nguyên Thủy hành cung.
Nguyên Thủy Thiên Tôn vừa nghe xong, không khỏi giận dữ cười nhạt.
Một hành cung, đó là tiêu chỉ của Đại Tôn, nếu hành cung bị phá, thì so với việc bị đánh vào mặt còn làm cho người ta nổi điên hơn. Việc đó tuyệt đối làm cho Đại Tôn nổi điên. Phá hành cung giống như đánh vào cha mẹ của đối phương, tỉ như đập nát Ma Thần Cung của Xi Vưu, Xi Vưu không nghiền nát đối phương ra thì làm sao hả giận?
“Chúc Dung lại dám hướng về hành cung ta mà khiêu khích. Hừ, nếu để ngươi đạp nát hành cung của ta, ta tự sát luôn cho rồi." Nguyên Thủy Đại Tôn giận dữ cười nhạt, lúc này phi thân bay lên.
Lúc này, Chân Linh phù ấn trên Bàn Cổ phiên cũng đã được sửa chữa xong. Phất tay cầm lấy Bàn Cổ phiên, Nguyên Thủy Thiên Tôn liền bay thẳng ra ngoài.
Đại chiến với Nguyên Thủy xong, Lý Dương liền trực tiếp đi tới ngoài Tuyết Phong trên Phượng Linh Châu, Lê Sơn, thần thức hắn trực tiếp truyền qua Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, tiến vào bên trong Tuyết Phong.
"Tuyết" Thần thức Lý Dương truyền âm vang lên trong đầu Khương Tuyết.
Khương Tuyết đang ngẩn người ngắm hoa đột nhiên nhãn tình sáng lên:
- Lý Dương đại ca, ngươi rốt cục trở lại, vừa rồi ngươi nói có chuyện quan trọng, sau đó bên ngoài cả không gian chấn động mãnh liệt, có phải là ngươi đại chiến với ai đó phải không?
- Ừ, là một địch nhân.
Lý Dương ngẫm nghĩ, đem Nguyên Thủy Thiên Tôn định nghĩa là "Địch nhân".
- Ngươi không bị thương chứ?
Khương Tuyết quan tâm hỏi.
Lý Dương nhất thời cảm thấy trong lòng ấm áp:
- Không, hắn hoàn không thể gây thương tổn cho ta.
Trước mặt Khương Tuyết, Lý Dương không thể nói là mình lợi hại như thế nào.
- Được rồi, Lý Dương đại ca, ngươi đang kẻ chuyện xưa về sự tích trên địa cầu, đang nói đến ngươi muốn đến nhà Khương Tuyết cầu hôn, thế rồi sao nữa? Sau đó là chuyện gì?
Khương Tuyết vội vàng đem hết những trăn trở trong lòng hỏi ra, nàng không biết rằng, cô Khương Tuyết chính là kiếp trước của nàng.
- Cầu hôn?
Lý Dương rùng mình. Trong nhất thời cũng không biết có nên nói hay không.
Trên mặt Lý Dương có chút khổ sở, truyền âm nói:
- Nhất định phải thành công chứ.
Lý Dương chỉ nói “nhất định sẽ thành công“, cũng không nói gì khác nữa.
Lý Dương sợ Khương Tuyết truy vấn tiếp, liền nói ngay:
- Tuyết, địch nhân lại muốn đánh tới nữa, để ta ứng phó với hắn một chút đã.
Lý Dương tùy ý lấy cớ, liền lập tức cắt đứt thần thức truyền âm.
Đứng ở dưới Tuyết Phong, ngửa mặt lên trời, trong lòng Lý Dương cũng khó nói được.
- Cầu hôn?
Lý Dương thất vọng cười vài tiếng, còn gì để nói nữa chứ. Nguyên tưởng rằng mình có thể đoàn tụ với Tuyết, bây giờ xem ra, cũng không phải việc đơn giản.
"Hô, mặc kệ chuyện khác, quan trọng nhất bây giờ là phá Hỗn Nguyên Thái Cực Giới." Trong lòng Lý Dương cố nén những xúc động trong lòng, bây giờ hắn phải cố gắng tìm mọi cách phá vỡ Hỗn Nguyên Thái Cực Giới.
“Này Nguyên Thủy bị ta đánh nhục nhã như thế, hẳn sẽ không từ bỏ ý đồ đâu." Lý Dương nhướng mày, lập tức thần thức tỏa ra, một lát sau hoàn toàn bao trùm cả Tiên giới.
Lý Dương phát hiện lúc này Nguyên Thủy Thiên Tôn đang bị bọn người Ma giới Tam Tôn sỉ nhục.
Đột nhiên…
Thần thức Lý Dương bao trùm cả Tiên giới phát hiện ra một khí tức thập phần quen thuộc, đó là khí tức của… đệ đệ mình là Lý Thạc!
"A Thạc!" Lý Dương lập tức chú ý tới những việc phát sinh với Lý Thạc, nhất thời trong mắt sát khí tỏa ra, thân hình trong nháy mắt biến mất khỏi Phong Linh Châu.
Bầu trời trên biển.
- Hưu!
Một đạo tàn quang mang theo nhiều vết máu xẹt qua trường không, một bạch y đệ tử rơi xuống, hắn đã chết.
Lý Thạc cước đạp Đao Phách cấp tốc phi hành, phía sau có ba bạch y đệ tử và một trung niên áo xanh đuổi giết, ba bạch y đệ tử và kia trung niên áo xanh đều là đệ tử của Thượng Thanh cung, công lực cao nhất là trung niên áo xanh đạt đến Cửu Thiên Huyền Tiên tiền kì, trong số bạch y đệ tử yếu nhất chỉ có La Thiên Thượng Tiên hậu kỳ, người mạnh nhất là Đại La Kim Tiên tiền kì.
- Tinh Cực Tông tiểu tử, mau mau bó tay chịu trói.
Trung niên áo xanh Lam Thiện phẫn nộ quát.
- Nằm mơ, Lý Thạc ta hận không được ăn thịt uống máu các ngươi.
Lý Thạc phẫn nộ quát, đồng thời gia tăng tốc độ phi hành.
Lam Thiện cũng cười lạnh:
- Ngươi còn muốn chạy trốn sao, thật sự là nằm mộng giữa ban ngày.
Với thực lực của Lam Thiện là Cửu Thiên Huyền Tiên tiền kì đương nhiên có thể nói như vậy.
Lý Thạc là một đệ tử Tinh Cực Tông duy nhất trốn thóat được.
Năm đó, đệ tử Tinh Cực Tông tới Tiên giới, cư trú tại thập châu tam đảo, thành một tiểu tông phái ở Lưu Châu, sau đó Tiêu Diêu tán nhân biết được việc này, cũng đi ghé qua Tinh Cực Tông vài lần, Tinh Cực Tông có Tiêu Diêu tán nhân hỗ trợ, dần dần lớn mạnh hơn ở Lưu Châu.
Thục Sơn kiếm phái và Thượng Thanh cung đều ở Nguyên Châu, Nguyên Châu và Lưu Châu khoảng cách rất xa, còn đệ tử bình thường Thượng Thanh cung cũng không biết đệ tử Tinh Cực Tông, do đó Tinh Cực Tông vẫn tồn tại gần ngàn năm.
Ai ngờ, có một ngày, một đệ tử Thượng Thanh cung tới Lưu Châu, hơn nữa đệ tử này có họ Tằng. Tên là Tằng Lan Hư, là người một nhà với Tằng Phong, Tằng Thăng, đều thuộc Tằng gia nhất mạch. Lúc trước từng thông qua bát quái kính biết được hình dạng của Ảo Quang chân nhân trong Tinh Cực Tông.
Sau khi đến Lưu Châu, Tằng Lan Hư nghe nói đến Tinh Cực Tông, liền hoài nghi có phải là Tinh Cực Tông ở Côn Luân tiên cảnh không, rồi sau đó điều tra tiếp tục, hắn đã phát hiện ra bọn người Ảo Quang chân nhân.
Tằng Lan Hư giận dữ dùng ngọc bội truyền tấn, đem việc này truyền cho Thượng Thanh cung, rồi sau đó Thượng Thanh cung lập tức phái ra mấy trăm đệ tử, dù sao Tinh Cực Tông ở Tiên giới cũng chỉ là một tiểu môn phái, khai sơn tổ sư Lý Tầm Hoan đã tiến vào Quỷ giới hơn ngàn năm không hề quay lại, không có Lý Tầm Hoan, Tinh Cực Tông hoàn toàn không có cao thủ nào có thể ra tay.
Mấy trăm đệ tử đánh thẳng vào Tinh Cực Tông, mấy trăm đệ tử này có cả những Tiên Quân cực mạnh, cũng có mười mấy Cửu Thiên Huyền Tiên, còn lại là Đại La Kim Tiên, còn Tinh Cực Tông mạnh nhất mới là Đại La Kim Tiên, căn bản không phải đối thủ.
Về phần sau đó rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Lý Thạc cũng không biết, Tinh Cực Tông có phải là bị tiêu diệt không? Trong lòng Lý Thạc vẫn luôn lo lắng về điều này.
Trong khi Thượng Thanh cung đánh tới, Lý Thạc may mắn có việc phải ra ngoài, tránh được một trường kiếp nạn, Ảo Quang chân nhân phát hiện địch nhân đánh tới, lập tức dùng ngọc bội truyền tấn báo cho Lý Thạc ở bên ngoài. Báo cho Lý Thạc trốn kỹ, hơn nữa cũng đem việc địch nhân là Thượng Thanh cung nói cho Lý Thạc biết.
Là Lý Gia trực hệ truyền nhân, Lý Thạc cũng tu luyện Âm Dương Đao Phách, mấy ngày này Lý Thạc bị đuổi giết, nhưng vẫn còn sống.
Trong mắt Lý Thạc lộ ra sát khí.
- Khả Khả.
Lý Thạc nghĩ tới nhi tử của mình, nghĩ tới thê tử của mình, Khả Khả từ nhỏ vốn là bảo bối của Ảo Quang chân nhân, Lý Thạc cũng quan ái phi thường, lúc trước trong khi Lý Dương ở Phàm giới, cũng sủng ái phi thường.
Nhi tử Khả Khả của mình bây giờ sống hay chết, Lý Thạc căn bản không biết.
Thê tử của mình đâu? Cha và mẫu thân của mình đâu? Đồng môn sư huynh đệ, sư môn trưởng bối đâu?
Lý Thạc trong lòng có vẻ lo lắng phẫn nộ "Không giết sạch Thượng Thanh cung của các ngươi, Lý Thạc ta chết cũng không nhắm mắt." Đột nhiên trong mắt Lý Thạc xuất hiện một điểm hàn quang.
- Viu!
Đột nhiên, Lý Thạc chẳng những không gia tốc, ngược lại hướng về phía sau phi hành cực nhanh, đệ tử Thượng Thanh cung trong lúc nhất thời không kịp chậm lại, Lý Thạc cười lạnh nhìn kia hai đệ tử Thượng Thanh cung lỡ trớn kinh hoàng, căn bản không lưu tình chút nào.
- Chết!
Chỉ một từ phát ra từ hàm răng nghiến chặt của hắn.
Chỉ thấy hào quang Đao Phách bay ra nhanh như chớp, hai đệ tử La Thiên Thượng Tiên hậu kỳ bị giết chết tại đương trường. Hắn mặc dù là La Thiên Thượng Tiên tiền kì, cũng nhờ có Âm Dương Đao Phách, muốn giết Tiên nhân cấp bậc La Thiên Thượng Tiên hậu kỳ cũng không phải việc khó.
- Tiểu tặc nhận lấy cái chết!
Trung niên áo xanh Lam Thiện rất giận dữ, dám giết chết hai đệ tử ngay trước mắt hắn, mình đường đường là Cửu Thiên Huyền Tiên tiền kì cao thủ, còn có mặt mũi nào nữa?
Lúc này hắn xòe tay ra, phi kiếm cực nhanh đâm tới Lý Thạc.
Lý Thạc cước đạp Đao Phách, thân hình chợt lóe, tránh khỏi cú tấn công đó. Hơn nữa trực tiếp bay tới trước mặt một bạch y đệ tử khác, tên bạch y đệ tử đó tu vi là Đại La Kim Tiên tiền kì, so với Lý Thạc còn cao hơn một cấp bậc, Lý Thạc trong lòng căn bản không chắc có thể đối phó được hắn.
- Hừ! Muốn chết!
Tên bạch y đệ tử đó vung phi kiếm lên, hướng về phía Lý Thạc, Lý Thạc không tránh né, thân hình chỉ hơi dao động.
- Phốc!
Vì Lý Thạc thân hình khẽ lắc, phi kiếm chỉ đâm vào áo giáp, Lý Thạc trợn trừng hai mắt, gầm lên một tiếng:
- Đi tìm chết!
Đao Phách hóa thành tàn mang, đâm vào ngực bạch y đệ tử kia, đồng thời, một thanh Đao Phách từ trong cơ thể Lý Thạc bay ra.
Âm Dương Đao Phách, hai thanh xoay tròn, ngang nhiên phát nát bổn mạng nguyên anh, tiêu diệt nguyên thần của đối phương.
- Lại giết được một!
Lý Thạc lúc này chỉ lo né tránh, bổn mạng Đao Phách đã trở về cơ thể, công kích Đao Phách hình thành dưới chân, tốc độ Lý Thạc tăng nhanh, hơn nữa còn phi thường linh hoạt, nói về tốc độ thì Cửu Thiên Huyền Tiên không kém gì Lý Thạc, nhưng tính linh hoạt thì lại không bằng.
- Ở trước mặt ta dám giết sạch các đệ tử, không giết ngươi, ta Lam Thiện trở về làm sao ăn nói với mọi người chứ?
Lam Thiện tức giận ngút trời.
Quỹ tích phi hành Lý Thạc rất kỳ diệu, hơi có hình chữ S, nhưng lại không hoàn toàn giống nhau. Đây là trải qua quá trình bị truy sát, Lý Thạc đã lĩnh ngộ được, Ma giới có phương pháp tu luyện “Lĩnh ngộ trong chiến đấu” Quả thật rất hữu hiệu.
Tốc độ mình không chậm, nhưng hắn lại thay đổi liên tục, Lam Thiện đã cảm thấy nóng gáy.
- Tiểu tặc!
Lam Thiện nghiến răng, không cầm lòng được, lấy ra một khối ngọc đồng màu đỏ, bóp chặt lấy ngọc đồng, một đạo hồng quang bay ra, trực tiếp dung nhập vào thân thể Lý Thạc. Trong tích tắc, Lý Thạc liền phát giác mình hoàn toàn bị phong ấn.
Ngọc đồng màu đỏ là do Đại trưởng lão trong môn phái là Thủy Viêm Tiên Đế cấp cho hắn, Lam Thiện trước giờ coi như trân bảo, lần này đem ra sử dụng, trong lòng Lam Thiện quả nhiên đã tức giận cực điểm, liền muốn nhất cử giết Lý Thạc.
- Đi tìm chết.
Gầm lên một tiếng, phi kiếm của Lam Thiện bắn thẳng vào Lý Thạc lúc này vô phương kháng cự.
Lý Thạc lúc này không thể khống chế thân thể, vô lực thấy mình mất đi tự do, mắt nhìn phi kiếm đâm tới. Vào lúc này, trong mắt Lý Thạc hiện lên hết cảnh này đến chuyện khác, cảnh cuối cùng xuất hiện là mình đang nói chuyện với đại ca Lý Dương.
Lý Dương đã phi thăng đi Ma giới, lần đó, Lý Dương giao nhiệm vụ chăm sóc cha mẹ, ông nội cho Lý Thạc.
“Đại ca, xin lỗi, ta không thực hiện lời hứa đối với ngươi." Trong lòng Lý Thạc rất khổ sở.
- A Thạc!
Đột nhiên một thanh âm khẩn cấp vang lên, đồng thời một tràng oanh long vang vọng cả thiên địa, một cổ năng lượng kinh khủng như hủy thiên diệt địa bao trùm cả hải vực, sóng biển rít gào, Lý Dương một thân hắc y thần tình phẫn nộ, năng lượng cuồng bạo như giao long, trong nháy mắt bao phủ cả mấy trăm ngàn dặm không gian, Lam Thiện của Thượng Thanh cung trong nháy mắt đã bị giết chết.
Last edited by ♥huytuandc♥; 14-11-2008 at 06:58 PM.
Lý Thạc nhắm hai mắt, lẳng lặng chờ chết, trong tâm trạng hoảng hoảng hốt hốt, Lý Thạc nghe được thanh âm quen thuộc kia.
- Đại ca, là ngươi sao? Ta biết đây là ảo giác, ảo giác trước khi chết, ha ha, ông trời đối đãi ta cũng không tệ, trước khi chết còn có thể để cho ta chết trong ảo giác, một lần nữa nghe thanh âm của ngươi, ta chết cũng không quá oan khuất.
Lý Thạc trong lòng rất bi quan, lúc này hắn đã có cảm giác đã chết rồi.
- Bùng…
Nước biển lạnh lẽo đột nhiên trùm xuống toàn thân Lý Thạc, toàn thân Lý Thạc không kìm hãm được phải rùng mình một cái, mắt từ từ tỉnh táo lại, những giọt nước phủ đầy mặt, do đó Lý Thạc nhìn không rõ ràng lắm, trong ánh mờ mờ của màn nước, hắn thấy có một thân ảnh quen thuộc.
Thân ảnh hắc sắc, rất mơ hồ, Lý Thạc cố gắng nhìn cho rõ.
- Đại ca!
Lý Thạc có gắng mở to hết cỡ ra nhìn, hắn rốt cục thấy rõ ràng, khuôn mặt quen thuộc đó lúc này hiện ra rõ ràng. Đại ca của mình - Lý Dương, đại ca từ nhỏ đã chiếu cố mình, là anh ruột của hắn!
Chung quanh thân thể Lý Dương tỏa ra nhiều luồng sóng cuồng bạo tỏa ra bốn phương tám hướng, cả đại dương sôi trào lên, từng đạo lưu thủy như giao long uốn lượn khắp nơi, bốn phương tám hướng đều bị quét sạch, về phần cao thủ Thượng Thanh cung kia, đã bị một dải nước đánh trúng, đã hồn phi phách tán.
Mỗi một đạo lưu thủy mà có thể mang theo năng lượng kinh khủng như thế, quả là kinh người.
Lý Dương ôm cổ Lý Thạc, trong nháy mắt đã hoàn toàn giải trừ cấm chế trong cơ thể Lý Thạc.
- A Thạc, ngươi không có việc gì hả. Thiếu chút nữa, thiếu chút nữa.
Lý Dương thanh âm hơi run lên, hắn rất sợ hãi, chỉ thiếu một chút, nếu không phải vì Khương Tuyết hỏi hắn về sự tình có liên quan tới “Cầu Hôn”, làm cho hắn phải cố tránh né, rồi sau đó tâm tình khó chịu, dùng thần thức tìm tòi Nguyên Thủy Thiên Tôn thì làm sao lại trùng hợp phát hiện ra khí tức của Lý Thạc?
Chỉ cần tới chậm một chút, Lý Thạc có thể đã chết.
Em rụột mình, cùng nhau lớn lên, cùng nhau tương thân tương ái!
Em ruột mà, Lý Dương thật không dám tưởng tượng, em rụôt mình phải chết. Mình sẽ phải tự trách như thế nào.
“Lý Dương, ngươi là một tên khốn khiếp, ngươi có còn là nam nhân không? Đi đến Tiên giới, chỉ vì Tuyết, ngay cả thân nhân cũng quên, ngươi có nghĩ đến trong khi ngươi và Tuyết hưng phấn nói chuyện với nhau, thân nhân của ngươi đang chịu khổ, thậm chí còn bị giết, bị lăng nhục không? Ngươi có thể nghĩ được như vậy không? Ngươi đúng là không bằng heo chó súc sanh!" Lý Dương tự xỉ vả mình.
Tự trách, xấu hổ!
Sống với Lý Thạc từ nhỏ đến lớn, mẫu thân một mạch chỉ lo công tác, hai huynh đệ luôn luôn đoàn tụ, hai người cảm tình sâu đậm, lắm khi còn chẳng phân biệt gì nữa.
Cha mẹ mình, nghĩa phụ mình, gia gia mình, đều là những người chí thân. Mỗi một người đều phi thường trọng yếu.
Lúc trước Lý Dương lựa chọn tiến vào Ma giới, vì hắn cho rằng cha mẹ mình sẽ an toàn, sẽ không có vấn đề gì, nhưng bây giờ… Lý Dương phát hiện thân nhân mình bị rơi vào nguy hiểm, lúc này, Lý Dương cố gắng đem sự tình Khương Tuyết nén chặt ở đáy lòng.
Mặc kệ như thế nào, cứu thân nhân trước rồi nói sau.
Dù sao công lao nuôi lớn mình, cảm tình rất sâu đậm.
- A Thạc, xin lỗi. Xin lỗi, đại ca đã tới chậm.
Lý Dương nhìn Lý Thạc, trong lòng vô cùng xấu hổ, đây là đệ đệ của mình sao?
Khi ở địa cầu, Lý Thạc là Thanh Bang trưởng lão, luôn rất có phong độ, luôn xử kinh bất loạn, quần áo luôn luôn chăm chút cẩn thận, lại được phối màu phù hợp. Nhưng lúc này trông Lý Thạc mà xem?
Quần áo đã rách nát, máu tươi nhiễm hồng toàn thân, vết thương trên thân thể be bét kinh người, nếu là người bình thường thì với thương thế như thế sớm đã chết từ đời tám hoánh rồi. Tóc hắn bay tán loan, trong mắt vằn lên những tơ máu.
Nửa tháng gần đây Lý Thạc liên tục bị đuổi giết, căn bản không quan tâm đến thứ khác. Hắn đã lạc phách tới cực hạn rồi.
- Đại ca, đại ca, là ngươi, thật là ngươi, thật tốt quá, ta rốt cục thấy ngươi rồi, từ khi ngươi đi Ma giới, ta tưởng rằng sẽ không gặp được ngươi nữa, bây giờ rốt cục nhìn thấy ngươi rồi. Thật tốt quá, thật tốt quá.
Lý Thạc nhìn Lý Dương, không khống chế nước mắt chảy ròng ròng, ôm chặt lấy Lý Dương, trên mặt phủ tràn nước mắt.
Mấy ngày này, một mình chiến đấu, nhi tử của mình, thê tử của mình, thân nhân của mình, không rõ sinh tử ra sao. Mình luôn luôn phải đối diện với tử vong, Lý Thạc thật sự quá mệt mỏi, cả thể chất lẫn tâm hồn.
Rốt cục nhìn thấy đại ca, từ nhỏ đi theo dựa dẫm vào đại ca.
Tâm tình Lý Thạc rốt cục bình tĩnh lại, hắn rốt cục có thể đem hết nỗi khổ trong lòng ra khóc cho vơi bớt.
Nam nhân đổ máu không đổ lệ, đây chỉ vì tình cảm với người thân mà thôi.
- A Thạc, yên tâm, không ai dám giết ngươi nữa đâu, tuyệt đối không ai dám.
Lý Dương ôm đệ đệ của mình, hắn có thể cảm thụ nỗi khổ đau đớn trong lòng đệ đệ của mình. Lúc này, trong lòng Lý Dương cũng rất thống khổ?
Đệ đệ đều bị đuổi giết, kia cha mẹ của mình, gia gia của mình, nghĩa phụ của mình thì sao?
Lý Dương trong lòng đột nhiên khủng hoảng.
- A Thạc, nói cho ta biết, Tinh Cực Tông bị sao vậy, cha và mẫu thân đâu? Những người khác đâu?
Lý Dương không an ủi Lý Thạc, lập tức truy vấn, ai cũng là thân nhân, ai chết, Lý Dương đều không thể chấp nhận.
Lý Thạc cũng là người làm đại sự, khi ở nhân gian là Thanh Bang trưởng lão, tâm tính cực kỳ cứng cỏi, chỉ là vì gặp được đại ca sau mấy ngàn năm, cùng với thống khổ trong lòng mới làm cho hắn khóc như vậy.
Lúc này nghe Lý Dương hỏi, Lý Thạc cũng biết sự tình trọng yếu, từ từ dẹp bỏ xúc động.
- Đại ca, địch nhân rất mạnh, mạnh phi thường, có lẽ ngoại trừ Đại Tôn, không không ai có thể báo thù cho chúng ta.
Lý Thạc đột nhiên nở nụ cười khổ sở, hắn đương nhiên biết đại ca mình tu luyện cũng chẳng lấy gì làm lâu, hắn đương nhiên không thể chập nhận để đại ca đối phó với Tiên Đế hậu kỳ cao thủ của Thượng Thanh cung.
Đột nhiên Lý Thạc rùng mình. Hắn nhớ ra cảnh vừa rồi.
Năng lượng cuồng bạo, bao trùm mấy trăm ngàn dặm, còn Cửu Thiên Huyền Tiên chỉ là bị một dòng nước công kích, đã bị giết chết chết, nói không chừng… nói không chừng đại ca mình có khả năng báo thù cho Tinh Cực Tông, cứu được vài thân nhân.
- A thạc, nói, rốt cuộc có chuyện gì thế? Tình huống rốt cuộc là như thế nào, là ai cũng được. Chỉ muốn giết thân nhân của ta, thì sẽ là kẻ thù không đội trời chung với Lý Dương ta, ta sẽ giết hắn!!!
Sát khí trong mắt Lý Dương nổi lên.
Lúc này trong lòng Lý Dương hoàn toàn tràn ngập sát khí.
Xâm phạm thân nhân của hắn, đó là kết tử cừu với hắn
- Đại ca, là Thượng Thanh cung. Thượng Thanh cung nửa tháng trước phái mấy trăm người giết chết Tinh Cực Tông của ta. Một vài đệ tử bên ngoài có thể có hạnh vận tránh thoát một trường kiếp nạn, khi đó ta cũng ở bên ngoài làm việc, đáng tiếc cho dù ra ngoài, nhưng vẫn bị Thượng Thanh cung đuổi giết. Thượng Thanh cung thế lực rất lớn. Tinh Cực Tông chúng ta thật sự quá yếu.
Lý Thạc trong lòng có vẻ bất cam, nhưng hắn cũng biết sự chênh lệch đúng là rất lớn.
Chỉ cần Thượng Thanh cung phái ra mấy trăm đệ tử, một Tiên Quân, mười mấy Cửu Thiên Huyền Tiên, còn lại đều là Đại La Kim Tiên, còn Tinh Cực Tông thì sao?
Tinh Cực Tông người mạnh nhất mới Đại La Kim Tiên mà thôi, người mạnh nhất chỉ bằng với người yếu nhất của đối phương. Hoàn toàn không có khả năng so sánh, kết quả còn có gì phải suy nghĩ?
- Kết quả thế nào?
Lý Dương trong lòng sợ hãi, hắn đương nhiên biết thực lực của Thượng Thanh cung.
Trong mắt hắn, Thượng Thanh cung căn bản không là cái gì, nhưng trong mắt Tinh Cực Tông, Thượng Thanh cung đúng là một quả núi không thể lay chuyển, hai bên chênh lệch thật sự quá lớn.
- Không biết, ta không biết, gia gia lúc trước dùng ngọc bội truỳên tấn cho ta, chỉ nói cho ta biết là, người Thượng Thanh cung đánh tới, yếu nhất là Đại La Kim Tiên, còn Tinh Cực Tông của ta người mạnh nhất mới là Đại La Kim Tiên.
Lý Thạc cười khổ nói.
Tinh Cực Tông lúc trước đối mặt với cảnh bị chém giết, chỉ có thể miễn cưỡng thấy được người có công lực thấp nhất của đối phương, những người khác ở Tinh Cực Tông xem ra đều là thâm sâu không lường được, căn bản không thể địch nổi.
Lý Dương trong lòng run lên.
Hắn có thể tưởng tượng được cảnh Tinh Cực Tông bị Thượng Thanh cung đồ lục.
Nghĩ đến cảnh gia gia mình, cha mình, mẫu thân mình bị đồ lục, Lý Dương tim khẽ nhảy lên, đau đớn vô cùng, đau từ từng ngón tay đau lên, đau tưởng chết đi được, nhưng tất cả vẫn còn kém so với những thống khổ trong nội tâm của hắn.
- Những việc khác, ngươi không biết chút nào hả?
Lý Dương nhìn Lý Thạc, run rẩy hỏi.
Trong lòng Lý Thạc cũng thống khổ, nói:
- Không, chỉ nhận được một lần truyền tấn, sau đó gia gia không có truyền tấn cho ta nữa, nếu gia gia còn sống, còn có thể tự do nói, thì sẽ truyền tấn cho ta.
Lý Thạc nói như vậy đã thập phần rõ ràng rồi.
Ảo Quang chân nhân, chỉ có hai khả năng, một là bị giết, còn một là bị bắt nên không có khả năng truyền tấn ngọc bội.
Lý Dương đột nhiên nhãn tình sáng lên:
- A Thạc, chờ một chút, ta dùng thần thức điều tra một chút.
Lý Thạc trong lòng cả kinh, thần thức lục soát? Phạm vi thần thức sẽ phản ảnh thực lực của một người, hôm nay hắn đang cùng Lý Dương trên biển rộng mênh mông, nếu Lý Dương muốn tìm tòi như thế, thì phạm vi thần thức Lý Dương phải rộng đến đâu?
- Đại ca, chúng ta căn bản không biết gia gia bây giờ ở nơi nào? Thần thức của ngươi có tìm được không? Có lẽ ở Thượng Thanh cung, Thượng Thanh cung ở tận Nguyên Châu, vượt qua đến hơn nửa Tiên giới, quá xa.
Lý Thạc lắc đầu nói:
- Chỉ cần ở Tiên giới là ta có thể tìm được.
Lý Dương nói thập phần khẳng định.
Sau đó, thần thức Lý Dương điên cuồng quét đi, trong nháy mắt bao trùm cả Tiên giới, Lý Dương lập tức bắt đầu tìm tòi vài người, gia gia mình, cha mẹ mình, thậm chí còn cả cháu mình, Khả Khả lí lắc đáng yêu.
Cả Tiên giới, tất cả đều nằm trong phạm vi tìm tòi của Lý Dương.
Sắc mặt Lý Dương đột nhiên trắng nhợt đi.
Không có!
Cả Tiên giới đều không tìm thấy khí tức của một người nào.
“Rốt cuộc có chuyện gì, không đâu, tuyệt đối không." Lý Dương trong lòng hoảng sợ, lúc này hắn thật sự sợ hãi, cả Tiên giới đều không có khí tức thân nhân mình, hắn nghĩ tiếp "Đúng, nhất định là có người khác thu, thu vào Tụ Lí Càn Khôn rồi."
Lý Dương lục soát không đến thì bọn người Ảo Quang chân nhân chỉ có hai kết quả, một là bị giết, hai là bị thu vào Tụ Lí Càn Khôn, một loại bảo vật Túi Càn Khôn có thể chứa người sống.
Cho dù công lực bị phong bế, khi bị giam giữ, Lý Dương cũng có thể tìm được.
- Đại ca, tìm được rồi sao?
Lý Thạc truy vấn.
Lý Dương thần tình lộ vẻ khổ sở, lắc lắc đầu, thấy Lý Dương lắc đầu, sắc mặt Lý Thạc cũng trong nháy mắt trắng nhợt đi.
- Nghĩa phụ đâu?
Lý Dương vừa rồi tìm vài Tinh Cực Tông thân nhân mà thôi, cũng không tìm Tiêu Diêu tán nhân. Trong lòng Lý Dương, Tiêu Diêu tán nhân cũng là người chí thân.
“Nghĩa phụ hắn được Thục Sơn kiếm phái bảo vệ, lần trước Cửu Thiên Tiên Đế đã cam đoan với ta, nhất định không có chuyện, tuyệt đối không thể có chuyện." Trong lòng Lý Dương tự an ủi mình, còn thần thức một lần nữa tìm tòi cả Tiên giới.
Một lát sau, Lý Dương liền tìm tòi khắp cả Tiên giới.
- Không có? Không có khả năng.
Lý Dương không thể tin kết quả này, lúc này thần thức một lần nữa bao trùm khắp nơi, tìm tòi tỉ mỉ một lần nữa, nhưng kết quả vẫn làm cho Lý Dương khó có thể chập nhận được như trước. "Nghĩa phụ cũng đã biến mất." Trong lòng Lý Dương có dự cảm xấu.
Sự tình rốt cuộc là thế nào nhỉ, Lý Dương không biết, còn Lý Thạc cũng chỉ biết vài điều nhỏ nhoi thôi. Sau đó rốt cuộc xảy ra cái gì, Lý Thạc cũng không biết, còn Tiêu Diêu tán nhân tại sao cũng biến mất được chứ?
Đột nhiên, Lý Dương trong lòng máy động, hắn nhớ tới Lý Thạc có nói qua một câu.
- A Thạc, ngươi nói là Thượng Thanh cung nửa tháng trước đến tấn công Tinh Cực Tông chúng ta, thật không?
Lý Dương truy vấn.
Lý Thạc nghe mình đại ca hỏi chuyện này, vội vàng nói:
- Đúng, ta nhớ thập phần rõ ràng, đúng là nửa tháng trước.
Lý Dương nhớ lại một chút, nửa tháng trước, Ma giới đại quân bị vây ở “Vạn Tượng La Thiên Trận “, còn mình đang tu luyện trong Thánh Địa Phúc Địa Ma giới, trong khi đó Lý Tầm Hoan hẳn là đã trở lại Tiên giới rồi.
Lý Tầm Hoan có kim sắc Đao Phách, lại có thần khí Nguyên Linh Tinh, hơn nữa thân là Ngũ Đức Thân, tự thân thực lực rất mạnh không phải Tiên Đế bình thường có thể ngăn cản hắn.
Lý Dương cũng biết Thủy Viêm Tiên Đế, Thủy Viêm Tiên Đế mặc dù là Tiên Đế hậu kỳ, nhưng nhưng không có thần khí. Nếu thật sự phải chiến đấu sinh tử với Lý Tầm Hoan, chưa chắc đã là đối thủ của Lý Tầm Hoan, lúc trước Lý Tầm Hoan sử dụng phương pháp “Song Đao”, Đao Phách ẩn trong Nguyên Linh Tinh công kích, ngay cả kia Giang Gia Nhị trưởng lão cũng thiếu chút nữa là tiêu đời.
Lý Tầm Hoan một khi ra tay, Tinh Cực Tông chắc chắn không có việc gì.
Nghĩ vậy, Lý Dương lập tức bắt đầu một lần nữa tìm tòi cả Tiên giới, lần này là tìm tòi Lý Tầm Hoan.
“Thái gia gia, tất cả hy vọng đều đặt trên người thái gia gia, nếu thái gia gia cũng có chuyện, ta đây thật có không thể tưởng tượng sẽ kinh khủng đến mức nào." Lý Dương trong lòng thấp thỏm không yên, nghĩa phụ, gia gia, cha mẹ mọi người đều đã xảy ra chuyện.
Hôm nay còn lại duy nhất thái gia gia, công lực của thái gia gia cực mạnh?
Lý Dương trong lòng đột nhiên run lên, hắn đã tìm xong.
“Không có, cả Tiên giới đều không có, ngay cả thái gia gia với lực công kích có thể so với với Tiên Đế hậu kỳ cao thủ cũng không thấy, rốt cuộc xảy ra sự tình gì, sự tình rốt cuộc đã xấu đến đâu?" Lý Dương lúc này thật sự lo lắng rồi.
Ngay cả Lý Tầm Hoan đã biến mất, sự tình tới đâu cơ chứ? Bọn người gia gia mình, nghĩa phụ, cha mẹ còn có vợ con của Lý Thạc nữa có còn sống không?
Last edited by ♥huytuandc♥; 14-11-2008 at 06:58 PM.
Lúc này, Lý Dương liên tục tự hỏi thân nhân ở Tinh Cực Tông, nghĩa phụ mình và Lý Tầm Hoan, những người này rốt cuộc sống hay chết?.
- Thượng Thanh cung!
Lý Dương khó khăn hít một hơi, trong mắt hung quang lòe lòe, sắc mặt khẩn trương xạm đi.
Tất cả đều vì Thượng Thanh cung.
“Ông nội, cha, mẫu thân, nghĩa phụ!" Trong lòng Lý Dương căn bản không thể không nghĩ tới một tràng cảnh đáng sợ.
Phi kiếm ngập máu, trên mặt đất đầy xác người.
Trong đó có nghĩa phụ mình, có cha mẹ mình, còn có nghĩa phụ mình.
Thân nhân mình bị đồ lục.
Nghĩ đến tràng cảnh đó, Lý Dương liền không khống chế được mình.
- Thượng Thanh cung, ta nhất định phải diệt sạch cả môn phái các ngươi!!!
Lý Dương gân cổ vồng lên, điên cuồng hét lên phẫn nộ, tiếng gào vang vọng khắp thiên địa.
Sát khí, sát khí tràn ngập từ tất cả đáy lòng dâng lên như sóng gầm, tựa hồ sát khí đã đạt tới một bậc cao nhất, khiến cho nguyên thần biến hóa, Hắc sắc thiểm điện bên trong nguyên thần cũng điên cuồng lóe ra, tất cả làm cho khí thế của Lý Dương không ngừng bành trướng ra, sát khí kinh khủng cũng không ngừng tràn ngập khắp nơi.
Nguyên thần biến hóa, làm cho khí thế của Lý Dương đột nhiên bành trướng ra.
- Oanh…
Hải dương vô tận sôi trào, năng lượng thiên địa nhập vào hải dương điên cuồng. Trong hải dương dường như có những tia máu ứa ra. Năng lượng cuồng bạo làm cho sinh vật trong hải dương chết vô số, Lý Dương đứng giữa trung ương của cơn cuồng bạo đó, tất cả đều phát sinh từ cơn phẫn nộ của Lý Dương.
Lý Dương vẫn chưa mất trí khôn, lúc này đã dùng ngũ hành bổn nguyên năng lượng bảo vệ Lý Thạc.
Lý Thạc một bên thấy cảnh này, trong lòng ngạc nhiên vui mừng, ngạc nhiên vui mừng về thực lực của đại ca.
Lý Dương trong lòng mặc dù cuồng bạo, nhưng vẫn tồn tại chút lý trí.
“Bình tĩnh, Lý Dương, ngươi phải tỉnh táo, lúc này cần phải tỉnh táo. Báo thù điên cuồng, điên cuồng đồ lục không thể cứu ông nội, không thể cứu nghĩa phụ a, ngươi phải tỉnh táo!!!" Lý Dương cố gắng áp chế mình.
Bây giờ quan trọng nhất là cứu người. Không phải báo thù.
“Tỉnh táo!" Lý Dương cố gắng ngăn chặn năng lượng sôi trào bên trong. Gân cốt toàn thân nổi lên, khóe mắt thậm chí đã rách ra, hai nắm tay nắm chặt, nhưng hắc sắc thiểm điện từ nguyên thần vẫn lóe ra sát khí vượt qua phạm vi khống chế của Lý Dương
- A…
Lý Dương ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lên. Hai nắm tay đánh mạnh vào hư không, năng lượng cuồng bạo trong cơ thể điên cuồng dũng xuất, Lý Dương điên cuồng phát tiết ra, cả không gian đều chấn động.
- Lên.
Giống như một miếng kính khổng lồ bị đập vỡ, một khối không gian vỡ vụn ra.
Lý Thạc một bên thấy cảnh này, trong lòng sợ ngây người "Không gian vỡ vụn? Trời ạ, đây là Tiên giới, không gian của Tiên giới ổn định hơn nhân gian rất nhiều, chỉ có đạt tới Tiên Đế đỉnh phong, mới có thể làm vỡ vụn không gian, đại ca hắn bây giờ cũng làm cho cả không gian vỡ vụn, đại ca rốt cuộc đạt tới cảnh giới gì?"
Nhìn sắc mặt dữ tợn, điên cuồng phát tiết sát khí của Lý Dương, Lý Thạc cũng trong lòng đau khổ. Một ngàn năm ngắn ngủn đã đạt tới cảnh giới như thế, rõ ràng đây là chuyện tốt, nhưng thiên đạo công bình, ngươi nào một ngàn năm đã đạt tới cảnh giới như thế, trên đường tu luyện cũng hẳn là trải qua vô số kiếp nạn.
Hơn một ngàn năm qua Lý Thạc luôn luôn gắn bó với Tinh Cực Tông.
“Khi ta còn ở Tinh Cực Tông, cùng ông nội cha mẹ, cùng với thê tử nhi tử của mình, đại ca có lẽ đang tử chiến với người khác, lâm vào khốn cảnh." Trong lòng Lý Thạc, hình bóng đại ca Lý Dương càng thêm cao lớn.
- Hô hô…
Lý Dương dừng tay, hơi thở dồn dập, hồi lâu sau, tâm tình Lý Dương từ từ bình tĩnh lại.
“Bọn họ có thể còn sống, không nhất định đã chết, biện pháp tốt nhất là trước hết cứu mấy người đó, nếu muốn cứu người, thì phải xác định một điểm,
Ông nội bọn họ rốt cuộc sống hay chết, nếu còn sống, thì ở nơi nào?" Lý Dương trong lòng suy nghĩ.
- A Thạc, theo ta.
Lý Dương đột nhiên nắm lấy Lý Thạc.
- Đại ca, chúng ta bây giờ đi đâu?
Lý Thạc dò hỏi.
- Nguyên Châu!
Lý Dương nói xong, liền dùng ngũ hành bổn nguyên năng lượng bao vây mình và Lý Thạc, sau đó dung hợp thiên địa, thi triển thuấn di.
- Nguyên Châu? Nguyên Châu cách nơi này rất xa.
Lý Thạc vừa muốn nói xong, nhưng đã phát hiện mình đã được ngũ hành năng lượng bao bọc, không thể quan sát cảnh vật bên ngoài nữa, vẻn vẹn chỉ trong chốc lát, Lý Thạc đã nghe thanh âm của Lý Dương.
- Tới rồi.
Ngũ hành bổn nguyên năng lượng thu vào cơ thể Lý Dương, Lý Thạc vừa thấy cảnh chung quanh, cũng giật mình.
Vừa mới còn ở trên hải dương, chớp mắt đã tới lục địa rồi?
Lý Thạc đứng một lát, đột nhiên bừng tỉnh “Thuấn di, đây là thuấn di!!!"
Lý Thạc kinh hô khó có thể tin, ngơ ngác nhìn Lý Dương.
Thuấn di, đến cả Tiên Đế hậu kỳ cao thủ, bình thường cũng không thể thuấn di, cả lục giới, nếu không phải Đại Tôn, cũng chỉ có vài người biết thuấn di mà thôi, tỉ như Âm Dương Ma Đế, tỉ như Côn Bằng Yêu Đế, đều là Tiên Đế hậu kỳ cao thủ cực kì cao siêu, cấp bậc rất gần với Đại Tôn.
- A Thạc, Thục Sơn kiếm phái ở phía tây cách đây hơn mười dặm, theo ta đi thôi.
Lý Dương trực tiếp phi hành.
Hơn mười dặm mà thôi, đừng nói Lý Dương, cả Lý Thạc cũng có thể bay tới đó.
“Thục Sơn kiếm phái, hơn mười dặm phía tây? Kia… nơi này là Nguyên Châu, vừa rồi chúng ta còn ở bên kia Tiên giới, bây giờ đã tới Nguyên Châu rồi? Cách nhau nửa vòng Tiên giới đó." Lý Thạc trong lòng chấn động, hắn hơi khó có thể tin đại ca mình có thể phi hành với tốc độ cực nhanh như thế.
Chốc lát.
Lý Thạc và Lý Dương đi tới bên ngoài Thục Sơn kiếm phái, Thục Sơn kiếm phái được xây trên một tòa núi, cung điện thập phần cổ kính, thể hiện khí thế rất lớn. Trên quảng trường ngoài chánh điện có một tấm bia đá thật lớn, trên khắc bốn chữ to “Thục Sơn kiếm Phái“.
Bốn chữ to đó, cùng với không ít kiếm tiên phi hành trên không trung, tất cả nói lên nơi này chính là Thục Sơn kiếm phái.
- Cửu Thiên Tiên Đế, cố nhân Lý Dịch đến rồi, mời ra đây gặp mặt.
Lý Dương trực tiếp dùng thần thức truyền âm, nói thẳng vào óc Cửu Thiên Tiên Đế.
Còn Cửu Thiên Tiên Đế đang cùng đương kim chưởng môn Thục Sơn phái Thiên Húc Tiên Đế nói chuyện.
- Thiên Húc, lời ấy là thật?
Cửu Thiên Tiên Đế nhíu mày nói.
- Sư huynh, sự tình này còn phải nói láo sao? Ngươi chỉ cần tùy ý hỏi một Tiên nhân thoát được từ Tiên Ma chiến trường trở về sẽ biết, siêu cấp cao thủ đó chính là Lý Dương! Hơn nữa ở Phượng Linh Châu truyền thuyết một người tên là Lý Dương, đã đánh cho Nguyên Thủy Thiên Tôn chạy dài, người đó cũng là Lý Dương, Lý Dương của Ma giới!
Thiên Húc Tiên Đế thập phần khẳng định.
Cửu Thiên Tiên Đế khẽ gật đầu.
Hắn nhớ lại Lý Dịch và những việc xảy ra ở Quỷ giới.
Lý Dịch tiền bối ở Quỷ giới. Công lực cũng thâm sâu không lường được, hồi trước tới giờ Quỷ giới không hề có đại danh của hắn, nhưng hắn đột nhiên xuất hiện, chẳng những công lực vượt qua Phong Đô đại đế, lại có thể sử dụng “Lưỡng Nghi Tịnh Hỏa“. Cuối cùng thậm chí còn giết Giang Gia hai Đại trưởng lão.
Một cao thủ như thế, cũng vì một Ma giới tiểu bối là Lý Dương tìm kiếm tin tức người yêu.
Cửu Thiên Tiên Đế đột nhiên nở nụ cười:
- Thiên Húc, bây giờ phát hiện Lý Dương Ma giới lợi hại như thế… ta nghĩ Lý Dịch, có lẽ đúng là bản thân Lý Dương đó. Hắn vì giấu diếm thân phận, mới nói là Lý Dịch.
Vài tin tức trùng hợp như vậy, Cửu Thiên Tiên Đế liền có phán đoán như thế.
Siêu cấp cao thủ như Lý Dịch, trước giờ không danh hiển, còn vì một Ma giới tiểu bối mà cam tâm làm lắm chuyện như vậy, mà lại còn tận tâm hết sức. Điều này luôn luôn làm cho Cửu Thiên Tiên Đế cảm thấy nghi hoặc, nhưng vẫn bội phục Lý Dịch trọng tình bằng hữu, bây giờ xem ra, Lý Dịch đúng là Lý Dương. Tất cả liền trở nên sáng sủa.
- Nguy rồi!
Cửu Thiên Tiên Đế sắc mặt đột nhiên biến đổi.
- Sư huynh, làm sao vậy?
Thiên Húc Tiên Đế thấy Cửu Thiên Tiên Đế như thế, nghi hoặc hỏi.
Cửu Thiên Tiên Đế trên mặt có chút hối hận, nói:
- Lý Dịch đúng là Lý Dương, Lý Dương có thực lực như thế. Thậm chí còn đánh bại Nguyên Thủy Thiên Tôn, hẳn đã thành Đại Tôn rồi, còn kia Tiêu Diêu tán nhân chính là nghĩa phụ của hắn, Tiêu Diêu tán nhân bị Thượng Thanh cung bắt, chúng ta mặc dù lúc trước cũng muốn đấu một phen, nhưng cuối cùng lại lo lắng lưỡng bại câu thương, không có tiếp tục ra tay, nói không chừng Lý Dương phẫn nộ, có thể ảnh hưởng đến cả Thục Sơn kiếm phái của ta.
Trong lòng Thiên Húc Tiên Đế cũng thấy không ổn. Nhưng cố nói vớt vát:
- Không có biện pháp, cũng không thể trách chúng ta, lúc trước Tiêu Diêu tán nhân tự mình đi ra ngoài, chúng ta cũng không biết, hắn bị bắt, chúng ta đi Thượng Thanh cung đại chiến một phen vậy là đủ rồi, dù sao chúng ta không thể vì một ngoại nhân mà lưỡng bại câu thương với Thượng Thanh cung.
Mặc dù nói như vậy, Thiên Húc Tiên Đế vẫn lo lắng như trước.
Lúc trước Tiêu Diêu tán nhân địa vị không cao, nhưng bây giờ xem ra, hắn là nghĩa phụ một Ma giới Đại Tôn, ý nghĩa cũng hoàn toàn bất đồng.
Trong nhất thời, Cửu Thiên Tiên Đế và Thiên Húc Tiên Đế đều trầm mặc.
- Cửu Thiên Tiên Đế, cố nhân Lý Dịch đến rồi, xin ra gặp mặt.
Thần thức Lý Dương truyền âm trực tiếp vang lên trong đầu Cửu Thiên Tiên Đế, Cửu Thiên Tiên Đế đột nhiên đứng lên, lập tức quay về Thiên Húc Tiên Đế nói:
- Thiên Húc, mau cùng ta đi tiếp khách quý, thông báo đệ tử toàn phái, phải lấy lễ trưởng bối sư môn mà tiếp đón.
- Khách quý, ai thế?
Thiên Húc Tiên Đế không khỏi nghi hoặc, làm cho chưởng môn và Đại trưởng lão cùng nhau nghênh đón, rốt cuộc là ai?
- Là Lý Dịch.
Cửu Thiên Tiên Đế nói xong liền lập tức đi ra khỏi phòng.
- Lý Dịch, a, không chính là Lý Dương mới đúng, Đại Tôn …
Thiên Húc Tiên Đế đột nhiên hóa thành một đạo tàn ảnh, liền ra khỏi phòng, trong mắt bọn họ, Lý Dương có thể đánh bại Nguyên Thủy, thế thì đúng là Đại Tôn rồi còn gì, nhân vật như thế, lấy lễ trưởng bối sư môn mà đón tiếp là chyện rất bình thường.
Lý Dương đứng ngoài cửa Thục Sơn kiếm phái, Lý Thạc đứng một bên Lý Dương.
“Muốn biết sự tình rõ ràng, nếu đi Thượng Thanh cung căn bản hỏi không được gì, chỉ có đến Thục Sơn kiếm phái trước." Lý Dương trong lòng nhưng cũng hiểu, nếu trực tiếp đi Thượng Thanh cung, mình có thể phát hiện được cái gì chứ?
Nếu Thượng Thanh cung thực sự giết ông nội cha mẹ mình, khi đối mặt với mình, chúng còn dám thừa nhận sao?
Thượng Thanh cung đối mặt với Lý Dương, tuyệt đối không dám đem hết sự tình về Tinh Cực Tông nói ra, nhưng Lý Dương muốn lấy tin tức từ Thục Sơn kiếm phái thì đơn giản hơn nhiều, Thục Sơn kiếm phái và Thượng Thanh cung cùng tồn tại ở Nguyên Châu, hơn nữa hai bên luôn luôn đối địch.
Thục Sơn kiếm phái biết rất nhiều sự tình đối với Thượng Thanh cung, hơn nữa Tiêu Diêu tán nhân trước đây được Thục Sơn kiếm phái bảo vệ, bây giờ Tiêu Diêu tán nhân biến mất, Thục Sơn kiếm phái nếu không biết gì thì quả thật kỳ quái.
- Lý Dịch tiền bối!
Cửu Thiên Tiên Đế và Thiên Húc Tiên Đế sóng vai đi ra đại điện, phía sau là các đại cao thủ của Thục Sơn kiếm phái, Cửu Thiên Tiên Đế thấy Lý Dương, lại nhìn thoáng qua Lý Thạc đứng một bên, hắn nhất thời phát hiện Lý Thạc trong người ẩn chứa Đao Phách, đúng là đệ tử Tinh Cực Tông.
Việc này khiến Cửu Thiên Tiên Đế xác định, Lý Dịch cũng là Lý Dương.
- Cửu Thiên, vào bên trong điện nói chuyện nhé.
Lý Dương khẽ gật đầu, rồi mang theo Lý Thạc đi vào trong đại điện. Cửu Thiên Tiên Đế Thiên Húc Tiên Đế và mọi người không ai dám vượt qua, để Lý Dương đi trước, bọn họ đi theo phía sau.
Tiến đi vào điện, Lý Dương, trực tiếp cho những người khác rút lui, chỉ chừa lại có Cửu Thiên Tiên Đế, Thiên Húc Tiên Đế và Lý Thạc. Sau khi đệ tử Thục Sơn kiếm phái đã ly khai, bốn người phân nhau ngồi xuống, sắc mặt Lý Dương cũng chẳng lấy gì làm dễ chịu lắm.
- Cửu Thiên, với trí tuệ của ngươi chắc cũng có thể đoán ra thân phận của ta.
Lý Dương cười nhạt nói, Cửu Thiên Tiên Đế vừa rồi vừa thấy Lý Dương, không như lúc ở Quỷ giới, gọi là “Lý Dịch đạo hữu “ mà là xưng hô là “Lý Dịch tiền bối“, từ điểm đó Lý Dương đã phán đoán ra Cửu Thiên Tiên Đế đã đoán ra thân phận của hắn.
Cửu Thiên Tiên Đế lúc này khom người nói:
- Cửu Thiên ngu dốt, cho đến hôm nay mới đoán ra Lý Dịch tiền bối cũng là Lý Dương.
Lý Dương khẽ gật đầu, đột nhiên lạnh mặt nói:
- Cửu Thiên, lần trước ở Quỷ giới ta và ngươi nói như thế nào? Bây giờ nghĩa phụ của ta Tiêu Diêu tán nhân ở đâu?
Thanh âm Lý Dương lạnh xuống.
Cửu Thiên Tiên Đế vội hỏi:
- Tiền bối, việc này xin cho Cửu Thiên từ từ giải thích.
- Tinh Cực Tông rốt cuộc xảy ra sự tình gì, nghĩa phụ ta Tiêu Diêu tán nhân tại sao lại biến mất, còn nữa, Thượng Thanh cung rốt cuộc đã làm những gì, tất cả mọi việc phải đầu đuôi ngọn ngành nói ra.
Trong lòng Lý Dương thoáng chùng xuống, nghe Cửu Thiên Tiên Đế nói, hiển nhiên hắn biết sự tình.
Cửu Thiên Tiên Đế lập tức nói ngay:
- Tiền bối, căn cứ vào những gì chúng ta biết, nửa tháng trước Thượng Thanh cung phái ra mấy trăm đệ từ đến Tinh Cực Tông, đối với bên ngoài công bố là chỉ là sử dụng Tiên Quân, song theo như chúng ta Thục Sơn kiếm phái điều tra, người mạnh nhất là Nhị trưởng lão Tằng Sơn của Thượng Thanh cung, Tằng Sơn đạt tới cấp bậc Tiên Đế.
Lý Dương trố mắt nhìn, lại có lắm Tằng Sơn thế.
Cửu Thiên Tiên Đế tiếp tục nói:
- Tiêu Diêu tán nhân trong khi tu luyện bên ngoài, nhận được tin tức, dựa vào thần kiếm Tử Điện cực nhanh chạy tới Tinh Cực Tông. Lúc ấy, đệ tử Tinh Cực Tông đã chết gần nửa, Tiêu Diêu tán nhân trực tiếp dùng Tụ Lí Càn Khôn thu mấy người còn sống của Tinh Cực Tông lại, muốn chạy trốn, nhưng Tằng Sơn vốn đang ẩn thân đột nhiên ra tay, thi triển cấm chế khống chế Ảo Quang chân nhân.
Lý Dương trong lòng chấn động, nghĩa phụ mình cũng bị Thượng Thanh cung bắt được.
- Theo như chúng ta biết, vì Đại trưởng lão Thủy Viêm Tiên Đế của Thượng Thanh cung đã có nói qua cho môn hạ đệ tử những quan ngại về sự tình của Lý Dịch, đặc biệt biết tiền bối giết Giang Gia Nhị trưởng lão, nên cũng không muốn đắc tội với tiền bối. Lý Dịch tiền bối từng nói Lý Dương là bạn tốt của hắn, Tiêu Diêu tán nhân lại là nghĩa phụ của Lý Dương, Thượng Thanh cung lo lắng trêu vào tiền bối, do đó không có can đảm giết Ảo Quang chân nhân.
Cửu Thiên Tiên Đế nói như thế.
Lý Dương lúc này truy vấn: " Nghĩa phụ ta bây giờ ra sao?"
- Sau đó, một tháng trước, tổ sư khai phái Tinh Cực Tông Lý Tầm Hoan tới Nguyên Châu, đánh tới Thượng Thanh cung, cuộc đại chiến làm khiếp sợ cả Nguyên Châu, Thục Sơn kiếm phái chúng ta cùng với vô số Tiên nhân ở Nguyên Châu cũng đến quan khán.
Cửu Thiên Tiên Đế trên mặt cũng có chút hưng phấn.
- Thái gia gia!
Lý Dương và Lý Thạc một bên mắt sáng lên.
Last edited by ♥huytuandc♥; 14-11-2008 at 06:57 PM.