- Hôm đó trời quang mây tạnh, giữa không trung, một đạo kim sắc đao mang hoa phá trường không, rồi sau đó cung chủ Thượng Thanh cung vốn cao ngạo đã bị đánh rơi xuống, hồn phi phách tán, chỉ còn lại thân thể sót lại. Sau đó, Lý Tầm Hoan trực tiếp đuổi giết người Thượng Thanh cung, trên không trung gần một trăm đệ tử Thượng Thanh cung cũng không ai dám chống lại.
Cửu Thiên Tiên Đế tựa hồ nhớ lại cảnh chiến đấu lúc đó.
Lý Dương và Lý Thạc chỉ cần nghe theo như lời Cửu Thiên Tiên Đế nói đã có thể tưởng tượng được cảnh Lý Tầm Hoan một đao giết cung chủ Thượng Thanh cung, còn cả bộ dáng của một trăm đệ tử Thượng Thanh cung bị dọa không dám tiến lên, mặc cho Lý Tầm Hoan tung hoành.
- Sau đó sao nữa?
Lý Dương truy vấn.
Cửu Thiên Tiên Đế nhíu mày lắc lắc đầu nói:
- Không biết, dù sao Thượng Thanh cung cũng là một đại môn phái ở Nguyên Châu, Tiên nhân khác ở Nguyên Châu cũng không ai dám tiến vào phạm vi Thượng Thanh cung, bất quá một ngày sau, Thượng Thanh cung tuyên bố một việc.
- Việc gì?
Lý Dương và Lý Thạc vừa hỏi vừa nhìn chằm chằm vào Cửu Thiên Tiên Đế.
- Tinh Cực Tông đã bị diệt tông.
Cửu Thiên Tiên Đế nhìn Lý Dương liếc mắt, nói với vẻ thấp thỏm.
Trong nháy mắt, trong đầu Lý Thạc xuất hiện âm dung tiếu mạo của mình nhi tử thê tử và thân nhân của mình, nghĩ đến việc tất cả thân nhân của mình đều đã chết, trong lồng ngực Lý Thạc tim đập điên cuồng, cho dù chết cũng muốn báo thù, vì thân nhân mà báo thù.
- Đại ca!
Lý Thạc nhìn Lý Dương, lộ vẻ lo lắng phẫn nộ vô cùng.
- Cửu Thiên, Tinh Cực Tông có đúng bị diệt tông không?
Lý Dương vẻ mặt trơ như gỗ, nhìn thẳng vào Cửu Thiên Tiên Đế.
- Không biết, nhưng ta biết rằng, từ ngày ấy, không ai phát hiện ra Lý Tầm Hoan nữa. Cũng không ai phát hiện ra các đệ tử Tinh Cực Tông khác, cho dù vài đệ tử Tinh Cực Tông có hạnh vận đào thóat cũng bị đám Thượng Thanh cung truy sát, hoặc là bị Thượng Thanh cung bắt.
Cửu Thiên Tiên Đế đem hết những gì mình biết nói ra hết.
Lý Dương khẽ gật đầu, đột nhiên đứng lên.
- A Thạc, theo ta đi Thượng Thanh cung!
Thanh âm Lý Dương lạnh như băng, sát khí đến ngay cả Cửu Thiên Tiên Đế cũng run lên.
Sát ý trong mắt Lý Thạc lập tức điên cuồng:
- Được.
Lý Dương nắm lấy Lý Thạc, thân hình hai người đột nhiên hư không tiêu thất, chỉ còn lại có Cửu Thiên Tiên Đế cùng với Thiên Húc Tiên Đế nãy giờ không nói gì.
- Sư huynh, bọn họ…
Thiên Húc Tiên Đế trong mắt lộ vẻ khiếp sợ.
Cửu Thiên Tiên Đế khẽ gật đầu, nhếch mép cười:
- Đúng. Một Đại Tôn cao thủ cấp bậc, Thượng Thanh cung phiền toái rồi. Có lẽ… địch nhân lớn nhất của chúng ta là Thượng Thanh cung kỳ này có thể bị tiêu diệt. Thiên Húc, chúng ta đi xem.
- Dạ!
Thiên Húc Tiên Đế mắt tỏa sáng, lúc này cùng Cửu Thiên Tiên Đế ly khai Thục Sơn kiếm phái hướng về phía Thượng Thanh cung bay đi.
Trong Hỗn Độn Không Gian.
- Hai vị sư đệ, bố trí “Tam Thanh pháp Trận“!
Lão Tử Lý Nhĩ vung quải trượng, lúc này ra lệnh một tiếng.
Trên mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn và Thông Thiên giáo chủ nhất thời có vẻ vui mừng, Tam Thanh pháp trận lúc trước truyền cho Huyền Đô Đại Pháp Sư và Hắc Linh, Xích Linh, nhưng vì ba người Huyền Đô Đại Pháp Sư tự thân thực lực không phải là mạnh lắm, không phát huy được hết uy lực chính thức của Tam Thanh pháp trận
Tam Thanh pháp trận, chính là dung hợp nguyên thần bổn mạng nguyên anh của ba người, hình thành một chỉnh thể.
Tam Thanh vốn là ba phần của nguyên thần Bàn Cổ, một khi thi triển “Tam Thanh pháp Trận“, nguyên thần ba người cùng với bản thân năng lượng dung hợp, hình thành Tam Thanh pháp trận uy lực rất mạnh, đạt tới một mức độ kinh khủng, đây cũng là chỗ ỷ lại lớn nhất của Tam Thanh trong cuộc chiến với Ma giới Tam Tôn.
Lão Tử Lý Nhĩ, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên giáo chủ ba người phân ra ba nơi, hoàn toàn vây chặt lấy Ma giới Tam Tôn.
Đột nhiên, trên người Tam Thanh toát ra thanh quang chói mắt, một lát sau, thanh quang đã hoàn toàn bao trùm cả Tam Thanh, ba dải thanh quang tạo thành một phù triện trên không. Nếu Lý Dương ở đây, chắc sẽ phát hiện ba đạo phù triện ấn ký này giống hết như phù triện ấn ký trên ba khối ngọc bội của Huyền Đô Đại Pháp Sư lúc trước.
- Ha ha, sớm biết các ngươi sẽ dùng chiêu này, vô số năm qua, có lần Tiên Ma đại chiến nào mà các ngươi không dùng Tam Thanh pháp trận này chứ? Có lẽ Tam Thanh các ngươi cũng chỉ có thể dựa vào Tam Thanh pháp trận này mới có thể chiếm chút ưu thế.
Xi Vưu ha ha cười to, áo xanh trên người đột nhiên hóa thành hư vô, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, thiểm điện màu xanh lóe ra trên cơ thể, một cổ khí thế cường hãn phát ra, trong nháy mắt Xi Vưu đã bộc phát ra lực lượng thân thể cực mạnh của Bàn Cổ.
Chúc Dung và Cộng Công nhìn nhau, sau đó cười ha ha, hai người đột nhiên biến thành một cái cột nước và một ngọn lửa, cột nước và ngọn lửa chính là bổn nguyên năng lượng, hơn nữa là trăm phần trăm bổn nguyên năng lượng, cột nước và ngọn lửa quấn vào nhau.
- Tam Thanh hợp, nhất khí sanh!
Lão Tử đột nhiên quát một tiếng, Tam Thanh liền khẩn trương hóa thành ba đạo phù triện màu xanh, lập tức lơ lửng trong Hỗn Độn Không Gian, kết hợp với nhau, dung hợp vào nhau, biến thành một dải khí lưu màu xanh, khí lưu màu xanh như một suối nguồn trong Hỗn Độn Không Gian, khí lưu màu xanh hơi chấn động, cả không gian cũng bị chấn động theo.
- Xi Vưu, đối mặt với Tam Thanh pháp trận của chúng ta, các ngươi cũng chỉ có một chiêu này, ngươi dùng thân thể ngạnh kháng, còn Chúc Dung và Cộng Công là nước lửa giao dung, hỗ trợ lẫn nhau, dùng bổn nguyên năng lượng mới có thể ngăn cản.
Thanh âm Lão Tử Lý Nhĩ từ màu xanh khí lưu truyền đến.
- Đại sư huynh, và bọn họ thật quá đáng, phải hảo hảo giáo huấn bọn họ một phen cái đã rồi nói tiếp.
Thanh âm Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng từ trong đó truyền ra.
- Ha ha, tốt, hảo hảo giáo huấn bọn họ một phen.
Lão Tử Lý Nhĩ ha ha cười to nói. Sau đó, khí lưu màu xanh đột nhiên tràn ngập, phạm vi trở nên thật lớn, trong phạm vi vài dặm, thoáng cái đã hoàn toàn bao vây Ma giới Tam Tôn.
- Nhị đệ, Tam đệ, cho họ biết lợi hại của Ma giới Tam Tôn chúng ta!
Bị nhốt vào trong pháp trận hình thành từ khí lưu màu xanh của Tam Thanh, Xi Vưu đột nhiên hét lớn, Chúc Dung và Cộng Công hình thành cột nước và ngọn lửa cực nhanh hướng về phía Xi Vưu bay tới, đột nhiên đáp xuống trên hai tay của Xi Vưu, Xi Vưu một tay có thủy chi bổn nguyên vờn quanh, một tay có hỏa chi bổn nguyên vờn quanh.
- Hát!
Xi Vưu gầm lớn một tiếng, cơ bắp toàn thân nổi lên, điện quang màu xanh chớp động cực nhanh, như những đạo sét đánh, hai nắm tay biến thành ảo ảnh, đấm mạnh vào khí lưu màu xanh, năng lượng thủy chi bổn nguyên và hỏa chi bổn nguyên cũng công kích ra.
Nước lửa vô hình, muốn tiêu diệt căn bản không có khả năng. Xi Vưu thân thể càng không cần nhiều lời.
Nhưng Tam Thanh dựa vào Tam Thanh pháp trận, không giống “Nhất Khí Hóa Tam Thanh“ lúc trước. Ngược lại Tam Thanh hợp nhất khí, nhất khí này Ma giới Tam Tôn không thể phá được, cũng không ai làm gì được ai, cuối cùng Tam Thanh chỉ có thể vây khốn Ma giới Tam Tôn, hơi làm cho Ma giới Tam Tôn chịu đau khổ một chút mà thôi.
Trong Hỗn Độn Không Gian, Tam Thanh Tam Tôn cầm cự lẫn nhau, cũng chẳng có ai thèm quản lý sự tình của Lý Dương.
“Ma giới Tam Tôn bị nhốt, phỏng chừng không có ai tới trợ giúp Lý Dương được. Hỗn Nguyên Thái Cực Giới đã đủ để ngăn trở Lý Dương rồi." Nguyên Thủy Thiên Tôn lúc này trong lòng vẫn không quên việc này, Tam Thanh dung hợp, chỉ là nguyên thần năng lượng hỗ trợ lẫn nhau, cũng không cần tính mạng hoàn toàn dung hợp, mỗi người vẫn có ý thức riêng.
Xi Vưu mặc dù bị nhốt trong đại trận, nhưng khóe miệng cũng có nụ cười thần bí khó lường.
Tiên giới thập châu tam đảo, mỗi một châu đều có diện tích lớn hơn địa cầu vạn bội, lớn khôn cùng, Nguyên Châu tự nhiên cũng như vậy. Phía Đông Nguyên Châu, có một hồ nước thật lớn, phương viên đến ngàn dặm. Hồ nước trong suốt thấy đáy, tĩnh lặng. Từ xa nhìn lại hồ nước giống như một viên ngọc trong suốt đẹp động lòng người, trong hồ nước, có ba hòn đảo lớn.
Trên ba hòn đảo lớn này có không ít cung điện, chính là nơi đặt Thượng Thanh cung, ngoại giới gọi tam đảo này là “Thượng Thanh Tam Đảo”.
Lúc này, bầu trời Thượng Thanh Tam đảo có một dải mây bay lững lờ, Lý Dương đang cùng Lý Thạc sóng vai đứng trên đó.
- Đại ca, Thượng Thanh cung này giết vô số đệ tử Tinh Cực Tông của ta, ngay cả thân nhân của mình cũng có thể trúng phải độc thủ của họ, hơn nữa, còn có nhi tử Khả Khả của ta nữa, đại ca, giết đi, báo thù cho thân nhân chúng ta.
Lý Thạc nhìn Lý Dương vội vàng nói.
Lý Dương mặc dù trong lòng phẫn nộ, nhưng thần thức hắn bình tĩnh phát ra ra, bao trùm cả Thượng Thanh Tam đảo.
- Tổng cộng có hai Tiên Đế, một Thủy Viêm Tiên Đế là Tiên Đế hậu kỳ, một phỏng chừng đúng là Nhị trưởng lão Tằng Sơn, mới là Tiên Đế tiền kì.
Lý Dương đối với thực lực ấy của Thượng Thanh cung không thèm để ý chút nào, về phần các đệ tử còn lại, càng không để vào mắt.
Đột nhiên, Lý Dương mắt đỏ lên.
- Đáng chết!
Lý Dương nắm lấy Lý Thạc, dùng Thuấn Di trực tiếp tiêu thất.
Trên đảo trung ương của Thượng Thanh Tam đảo, trong một tòa mật thất, có hai cây cột hắc sắc ở trong đó, không, không phải cây cột.
Là hai người!
Chỉ là hai người này cả người đều là máu tươi, hơn nữa máu đã xỉn lại thành màu đen, hai tay đã bị cắt đứt, hai chân cũng bị chặt đứt, trên người có vô số vết đao chém, giống như những hoa văn trên mộc côn vậy.
Từ vô số vết dao ngân ứa ra máu tươi chảy tràn khắp thân thể hai người này, kể cả miệng, cả mặt mày cũng đều đen tím lại, căn bản không thể phân biệt rõ mũi miệng.
Rốt cuộc là ai tàn nhẫn như vậy, đem hai người biến thành như thế?
Đột nhiên, hai thân ảnh xuất hiện trong mật thất, chính là Lý Dương và Lý Thạc.
Lý Dương nhìn hai “Nhân Côn”, trong mắt có sát ý nổi lên như núi lửa phun, hắn vừa mới tìm tòi cả Thượng Thanh cung, cố tìm trong Thượng Thanh cung xem có đệ tử Tinh Cực Tông nào không. Việc lục soát rất đơn giản, chỉ cần tìm nngười nào có Đao Phách là được.
Quả nhiên, cuối cùng cũng tìm thấy, thấy hai người trước mắt biến thành bộ dáng như thế.
- Sư đệ, sư điệt!
Thần thức Lý Thạc thoáng cái đã phát hiện ra khí tức hai người này, hai người kia cùng hắn rời Tinh Cực Tông ra ngoài làm việc, ngày đó không chết, sau này bị người Thượng Thanh cung bắt được, ai ngờ bị hành hạ thành như vậy.
Sắc mặt Lý Dương cực kì khó coi, xạm lại rất đáng sợ, từ tao ngộ của hai Tinh Cực Tông đệ tử này hắn có thể tưởng tượng những người Tinh Cực Tông khác khi bị bắt hội sẽ bị hành hạ như thế nào.
“Ông nội, nghĩa phụ, cha, mẫu thân!" Lý Dương căn bản không thể tưởng tượng, nếu ông nội nghĩa phụ của hắn cũng bị hành hạ như thế, thì…
“Thượng Thanh cung, cầu cho thân nhân ta còn sống đi, chỉ cần chết một người, ta… sẽ cho toàn phái các ngươi chôn cùng!" Lý Dương lúc này đã bất chấp tất cả, lửa giận thiêu đốt đầu óc Lý Dương, trong mắt đã phun ra hào quang khủng bố đỏ như máu.
Lý Dương vung tay lên, một đạo thủy chi bổn nguyên năng lượng dũng mãnh nhập vào trong cơ thể hai đệ tử Tinh Cực Tông kia, nhất thời, vết máu hoàn toàn biến mất, cánh tay hai chân bị chặt lập tức lại mọc ra, cả phong ấn cấm chế ở đan điền cũng bị Lý Dương phá tan. Vô số vết dao trên người cũng đã biến mất.
- Sư huynh!
Một đệ tử tỉnh lại, thấy Lý Thạc lúc này nước mắt chảy tràn ra, ôm lấy Lý Thạc khóc ròng nói:
- Sư huynh, ngươi nhất định phải báo thù cho sư tôn chưởng môn, còn có sư huynh đệ khác, đã chết, đã chết rồi!
- Cái gì, đã chết!!
Lý Thạc đột nhiên mở to hai mắt.
Sắc mặt Lý Dương cũng trong nháy mắt trắng bệch, hy vọng trong lòng như bị thiết chùy phá nát. Lúc này một đệ tử khác cũng tỉnh lại, thấy Lý Thạc, nước mắt cũng chảy ra:
- Sư bá, người Thượng Thanh cung quá ác độc, bọn họ hành hạ chúng ta, chúng ta lúc trước cùng nhau rời khỏi Tinh Cực Tông đi ra ngoài, có không ít người bị bắt rồi hành hạ đến chết, nhất định phải báo thù!
- Vương Sơn sư đệ, Sử Trọng sư điệt, nhất định, ta nhất định sẽ báo thù, nhất định!
Lý Thạc lúc này bị lửa giận tràn ngập cả đầu óc.
Lý Dương đột nhiên hỏi:
- Nói, tông chủ bọn họ, còn những người khác có phải chính các ngươi từng thấy bị giết chết không?
Lý Dương nhìn thẳng vào hai đệ tử này.
Vương Sơn thấy Lý Dương, lại nhìn Lý Thạc:
- Sư huynh, vị này là sư huynh Lý Dương trong truyền thuyết?
Đệ tử Tinh Cực Tông không ít người đã biết Lý Thạc có một người anh ruột, Lý Dương cũng vội vàng hỏi:
- Nói, ngươi rốt cuộc đích thân thấy không?
Vương Sơn lắc đầu nói:
- Không!
Vương Sơn lửa giận ngút trời nói:
- Bất quá ta đã từng thấy bọn họ hành hạ đệ tử khác, hơn nữa người Thượng Thanh cung còn nói với chúng ta rằng tất cả người khác của Tinh Cực Tông đều đã chết, đều bị giết. Nói rằng ngay cả tông tổ sư gia Tầm Hoan chân nhân cũng bị một cao thủ ở Nguyên Thủy Thiên Tôn hành cung giết, đã chết, đã chết rồi!!
Sử Trọng một bên xen vào:
- Sư bá, căn bản không cần suy nghĩ nhiều, xem bọn hắn sử dụng thủ đoạn tàn khốc với để tử Tinh Cực Tông chúng ta là có thể tưởng tượng bọn họ đối đãi với tông chủ ra sao, hai vị sư bá, nhất định phải báo thù.
Lý Dương càng giận thêm.
Lý Dương suy nghĩ, hung quang trong mắt càng thêm mờ mịt.
- Thái gia gia, ông nội, nghĩa phụ, cha, mẹ, Lý Dương bất hiếu. Đi đến Tiên giới nhưng lại không lập tức tới cứu các ngươi, là con bất hiếu.
Lý Dương đột nhiên quỳ xuống, kỳ thật cũng không thể trách hắn, dù sao lúc trước hắn cũng không biết Tinh Cực Tông gặp phải nguy hiểm, nhưng Lý Dương cũng không thể tha thứ cho mình, hắn cũng không muốn tự bào chữa cho mình.
- Đại ca!
Lý Thạc nhìn Lý Dương, mắt không khỏi rươm rướm.
- Giết!
Lý Dương đột nhiên ngẩng đầu, mắt đỏ lên, năm con du long với màu sắc bất đồng ầm ầm từ thân thể Lý Dương bay ra, hướng bốn phương tám hướng bay ra, còn sát ý tràn ngập của Lý Dương càng giống như sóng lớn gầm thét bao trùm cả hòn đảo.
Last edited by ♥huytuandc♥; 14-11-2008 at 06:57 PM.
Thượng Thanh Tam Đảo, ở đảo trung ương chính là chủ đảo. Lúc trước cung chủ Thượng Thanh cung ở tại đảo này, còn từ khi cung chủ Thượng Thanh cung bị Lý Tầm Hoan giết chết, mọi sự tình trong Thượng Thanh cung do Nhị trưởng lão Tằng Sơn quản lý.
Còn lúc này, Tằng Sơn đang ở trên hòn đảo này.
- Oanh long long...
Như thiên băng địa liệt, cự thạch của cung điện trên đảo vỡ vụn, hóa thành đá vụn, bay tứ tung ra bốn phương tám hướng, từng khối khối cự thạch đánh lên Thượng Thanh cung, máu tươi bay tung tóe cả trời đất.
Tằng Sơn đang ở trên đảo nhất thời phóng lên cao, liếc mắt thấy mấy người Lý Dương.
Lúc này, trong phạm vi vài trăm thước chung quanh mấy người Lý Dương không còn gì cả, kiến trúc cung điện bị hủy diệt hết một phần ba. Không biết vì sao, Lý Dương chỉ tiêu diệt kiến trúc lẫn con người trên đảo trung ương này, về phần các địa phương khác lại không động sát thủ.
Bởi vì… Lý Dương vẫn còn có chút hy vọng, hy vọng ông nội nghĩa phụ mình còn chưa có chết.
Hai mắt Lý Dương lạnh lẽo chiếu thẳng vào Tằng Sơn.
Lý Dương liếc mắt đã phán đoán ra thân phận của Tằng Sơn, Thượng Thanh cung hôm nay tổng cộng có hai người cấp bậc Tiên Đế, Tiên Đế tiền kì đương nhiên phải là Tằng Sơn. Chỉ là một Tiên Đế tiền kì thôi, Lý Dương căn bản không để tâm.
- Tằng Sơn, người Tinh Cực Tông đâu?
Lý Dương quát hỏi.
Tằng Sơn nhìn cả đảo bị hủy diệt một phần ba, đệ tử chết vô số, lửa giận trong lòng dâng lên ngút trời. Thấy mấy người phía sau Lý Dương, Lý Thạc, liếc mắt liền nhìn ra đúng là đệ tử Tinh Cực Tông, Tằng Sơn cười lạnh nói:
- Tinh Cực Tông cặn bã đã sớm giết sạch rồi, bọn còn sống trên đời căn bản là thừa thãi. Ta giết chết bọn họ căn bản là thay trời hành đạo…
Tằng Sơn còn chưa có nói xong, nhưng hắn lại vĩnh viễn không thể nói nữa.
“Tinh Cực Tông cặn bã, đã sớm giết sạch rồi." Chỉ một câu này đã hoàn toàn làm một phần hy vọng cuối cùng Lý Dương hoàn toàn sụp đổ, làm lý trí của Lý Dương hoàn toàn tiêu tán. Sát khí trong lòng không kiểm sóat được, thiêu đốt cả đầu óc.
Trong đầu hắn hiện lên những kí ức ở Côn Luân tiên cảnh, trong mật thất Tinh Cực Tông, Ảo Quang chân nhân gia gia truyền cho mình phương pháp tu luyện (Âm Dương Đao Phách).
Còn nhớ, nghĩa phụ Tiêu Diêu tán nhân dạy dỗ mình địch khúc, chỉ dẫn cho mình học hết Tầm Nghê nhạc chương, và ba tháng cùng với Tiêu Diêu tán nhân, Lý Dương bây giờ vẫn còn nhỡ rõ như in. Còn nhớ rõ từng nụ cười của nghĩa phụ.
Cha mình, mẫu thân mình, còn có… Khả Khả đáng yêu nữa.
- Giết!
Lý Dương rốt cuộc không khống chế được, ngũ hành bổn nguyên năng lượng lấy Lý Dương làm trung tâm hướng ra bốn phương tám hướng công kích dữ dội, năm con rồng điên cuồng uốn lượn. Lý Thạc, Vương Sơn, Sử Trọng ba người được Lý Dương bảo vệ một bên.
Ngũ hành bổn nguyên năng lượng kinh khủng, căn bản không phải đệ tử Thượng Thanh cung có khả năng tưởng tượng được.
Tằng Sơn thấy một con rồng đánh tới, còn tự cao tự đại muốn chống cự, đã bị hỏa chi bổn nguyên đốt cháy, hồn phi phách tán, ngay cả tro tàn cũng không còn, dải năng lượng nặng nề thuộc tính Thổ cùng với con rồng kim sắc vô kiên bất tồi (không gì là không phá được).
Tiếng "Oanh" vang vọng tận cuối chân trời, kiến trúc trên đảo trung tâm của Thượng Thanh Tam Đảo bị đánh nát bấy.
Đá vụn tóe ra, từng khối khối đá vụn. Lớn thì cao bằng mấy người, nhỏ thì chỉ như mấy viên bi đá, phần lớn đá vụn đều cỡ bằng một người, vô số đá vụn nhanh như đạn bắn bay tung tóe ra bốn phương tám hướng, đánh vào các cây cổ thụ, các cây cổ thụ liền bị những chấn động thật mạnh thay nhau gãy gục ầm ầm.
Toàn bộ cung điện sớm đã tan nát, cột đá bị cắt thành từng khúc nhỏ, cả chủ đảo trong Thượng Thanh Tam Đảo hoàn toàn lâm vào tình trạng hủy diệt chưa từng có trong lịch sử.
- A!
Một đệ tử Thượng Thanh cung bị một khối cự thạch đập trúng, bị đập đến nỗi toàn thân vỡ nát ra, ngay cả nguyên thần cũng bị hồn phi phách tán, nếu các cao thủ quan khán cẩn thận thì có thể phát hiện mặt ngoài của vô số đá vụn đều có những tia quang mang.
Lý Dương vận dụng đại thần thông khống chế năng lượng thiên địa tập hợp lại trên từng khối phi thạch hoặc gỗ vụn.
Nắm trong tay thiên địa năng lượng, ngoại trừ Đại Tôn còn lại bọn người Âm Dương Ma Đế đều thua xa Lý Dương, tâm ý Lý Dương vừa động, đã có thể hoàn toàn khống chế năng lượng thiên địa trong phạm vi phương viên trăm vạn dặm. Đồng thời, cả bầu trời trên hồ nước của Thượng Thanh Tam Đảo cũng tụ tập vô số mây đen.
Trong đám mây đen đó, những lằn chớp ngoằn ngoèo như điện xà uốn lượn lập lòe.
Vương Sơn, Sử Trọng ngơ ngác nhìn cảnh này, rồi lại nhìn Lý Dương, bọn họ làm sao của thể tưởng được đại ca của Lý Thạc, Lý Dương sư huynh lại lợi hại như thế. Bọn họ biết Tằng Sơn là ác ma thường xuyên xuất hiện trong những cơn ác mộng của bọn họ.
Bọn Vương Sơn đều biết Tằng Sơn là một cao thủ cấp bậc Tiên Đế.
Tiên Đế đó! Trong lòng Vương Sơn, Sử Trọng, đó là cập bậc có mơ cũng không thể đạt tới. Dù sao lúc trước ở Tinh Cực Tông người mạnh nhất bất quá chỉ là Đại La Kim Tiên, nhưng những gì bọn hắn nghĩ về Tiên Đế, đã bị một trong năm đạo năng lượng do Lý Dương phát ra dễ dàng giết chết.
Trong chốc lát, chủ đảo của Thượng Thanh Tam Đảo đã hoàn toàn bị hủy diệt.
- Lý Thạc sư huynh, hắn… là đại ca của sư huynh hả?
Vương Sơn nhìn Lý Thạc, hơi khó tin.
Trong môn phái truyền lại, Lý Dương và Lý Thạc là hai huynh đệ, theo đạo lý thời gian tu luyện dài như nhau, Vương Sơn không thể tưởng tượng được, ngắn ngủn ngàn năm có thể tu luyện đạt đến cảnh giới như thế, ngay cả Tiên Đế chỉ cần phất tay là đã tiêu diệt.
Đột nhiên...
- Lý Dịch, ngươi dám đồ sát đệ tử Thượng Thanh cung của ta!!
Diện mục dữ tợn của Thủy Viêm Tiên Đế từ một đảo khác bay đến, đứng trên bầu trời lồng lộng căm tức nhìn Lý Dương, rồi phẫn nộ quát.
Thủy Viêm Tiên Đế vốn đang tĩnh tu, hắn là Tiên Đế hậu kỳ cao thủ, địa vị ở Thượng Thanh cung còn cao hơn cung chủ, bình thường hắn căn bản không quan tâm đến mọi sự, chủ đảo do Tằng Sơn quản lý, Thủy Viêm Tiên Đế chỉ ở trong một hòn đảo khác hưởng cuộc sống thanh tĩnh.
Nhưng vừa rồi trong khi tĩnh tu, đột nhiên nghe kinh thiên thấy tiếng oanh minh thật lớn.
Thủy Viêm Tiên Đế cũng không phải tay mơ, không thể chỉ vì một việc nhỏ mà kinh hoảng thất thố. Thủy Viêm Tiên Đế lúc này dùng thần thức quan sát, đã thấy Tằng Sơn đang chửi bới. Rồi thấy cả công kích hủy diệt của Lý Dương, đặc biệt thấy Tằng Sơn bị giết, Thủy Viêm Tiên Đế vô cùng phẫn nộ.
Lúc này, Thủy Viêm Tiên Đế mới nhìn lại, thì ra hung thủ lại là Lý Dịch Quỷ giới.
- Các ngươi dám hủy diệt Tinh Cực Tông, ta vì sao không dám diệt Thượng Thanh cung của các ngươi.
Lý Dương trong mắt hung quang lòe lòe. Cười lớn nói, đồng thời Lý Dương khống chế ngũ hành bổn nguyên năng lượng càng mạnh thêm điên cuồng hướng ra bốn phương tám hướng thi nhau công kích.
Trời rung đất chuyển, cả hồ nước giống như một người khổng lồ đang lắc lư, sóng lớn cao trên vài trăm thước, trùm xuống các hòn đảo, nhưng lại không đến gần Lý Dương nửa phần.
- Lý Dịch, ngươi dám....
Thủy Viêm Tiên Đế toàn thân run rẩy, lửa giận ngút trời.
Thủy Viêm Tiên Đế biết Lý Dịch lợi hại, nhưng bây giờ Lý Dịch lại muốn tiêu diệt Thượng Thanh cung của hắn, Thủy Viêm Tiên Đế lại há có thể nhịn được. Huống chi.... lúc này Thủy Viêm Tiên Đế đã không phải là Thủy Viêm Tiên Đế năm đó nữa.
Lúc này Thủy Viêm Tiên Đế có một kiện vũ khí.
Cả trăm vạn dặm trên bầu trời Tam Thanh đảo đều hôn thiên ám địa, mây đen kìn kìn, điện thiểm ùng oàng. Thiên địa năng lực cuồng bạo đều bị Lý Dương khống chế, dung nhập vào trong từng con sóng lớn, lên cao đến vài trăm thước rồi giáng xuống, đệ tử có công lực yếu trong Thượng Thanh cung đương trường bị đập đến toàn thân bạo liệt, máu tươi nhiễm đầy hồ nước.
Thấy cảnh này, Thủy Viêm Tiên Đế bất chấp tất cả.
- Lý Dịch, nhận lấy cái chết!!
Thủy Viêm Tiên Đế hét lớn một tiếng, thỏ sắp chết còn có thể cắn người, huống chi Thủy Viêm Tiên Đế là người cao ngạo như thế. Chỉ thấy đột nhiên một đạo màu tím quang mang từ trong thân thể Thủy Viêm Tiên Đế bay ra, chính là... Thần Kiếm Tử Điện!
Thần Kiếm Tử Điện.
Vốn Thần Kiếm Tử Điện thuộc sở hữu của Tiêu Diêu tán nhân.
Thủy Viêm Tiên Đế lúc trước không có thần khí, lúc này có Thần Kiếm Tử Điện, sự tự tin nâng lên không ít, hét lớn hướng về phía Lý Dương đánh tới.
Còn Lý Dương lại giật mình, ngơ ngác nhìn Thần Kiếm Tử Điện.
"Thần Kiếm Tử Điện, thần kiếm Tử Điện của nghĩa phụ?" Tim Lý Dương như bị một cây chùy đánh mạnh, đau nhói lên.
Thần Kiếm Tử Điện đã bị Tiêu Diêu tán nhân trích huyết nhận chủ rồi.
Lý Dương rất hiểu, nếu muốn dùng thần khí của người khác, chỉ có hai biện pháp, một là giết chết đối phương, đoạt lấy thần khí của đối phương. Biện pháp thứ hai là buộc đối phương giải trừ huyết chi khế ước, bỏ lại thần khí.
Thần Kiếm Tử Điện, đã được Tiêu Diêu tán nhân trích huyết nhận chủ rồi.
“Nghĩa phụ sao lại cam tâm bỏ thần kiếm, ngược lại còn đưa cho Thủy Viêm Tiên Đế nữa?" Trong lòng Lý Dương thầm tự hỏi.
Căn bản không cần hỏi nhiều.
Tiêu Diêu tán nhân cực kỳ yêu thích Thần Kiếm Tử Điện, đối với người tu kiếm, một thanh thần kiếm được coi như mạng sống. Tiêu Diêu tán nhân sao có thể đưa cho người khác, chứ đừng nói là đưa cho cừu nhân Thủy Viêm Tiên Đế, do đó Thủy Viêm Tiên Đế chắc là đã... giết Tiêu Diêu tán nhân.
- A...
Lý Dương ngửa đầu điên cuồng gào thét, khóe mắt rách ra, hắc quang đỉnh dầu lóe ra, giống như Ma Vương báo thù đến từ địa ngục.
- Toàn bộ phải chết hết!
Bất chấp tất cả, ngũ hành bổn nguyên năng lực trong cơ thể Lý Dương điên cuồng phát tiết ra. Ngũ hành bổn nguyên hình thành năm mãnh long hướng ra các phương hướng phóng tới, cả hồ nước đều rơi vào phạm vi công kích, ngũ hành bổn nguyên kinh khủng, năm mãnh long kinh khủng.
Mãnh long trông giống như thật, ngay cả những lân phiến trên người cũng rõ ràng đến mức có thể thấy được.
Một cái đuôi rồng cự đại quất mạnh xuống một cung điện thật lớn, cung điện đó lập tức vỡ vụn ra như làm bằng băng, cự thạch bay ra tung tóe. Thiên địa năng lượng cuồng bạo, vô số thiểm điện điên cuồng ầm ầm nện xuống, cả hồ nước gần như bị nhấc lên, thậm chí đã có thể thấy được đáy hồ. Cả hồ nước bay lên không trung, rồi điên cuồng đổ xuống chung quanh.
Trong như ngày tận thế.
Bên ngoài hồ nước, vô số Tiên nhân đứng ở xa xa nhìn lại.
Thập châu tam đảo tụ tập vô số Tiên nhân, Nguyên Châu là một hồ nước thật lớn, chung quanh Thượng Thanh cung có không ít Tiên nhân, nghe tiếng nổ kịch liệt như thế, vô số Tiên nhân đã tụ tập lại để quan khán, trong đó có Thục Sơn kiếm phái của Cửu Thiên Tiên Đế và Thiên Húc Tiên Đế.
- Chết rồi.
Thấy Thủy Viêm Tiên Đế xuất ra thần kiếm Tử Điện, Cửu Thiên Tiên Đế lắc đầu nói.
Hắn biết, Lý Dịch cũng là Lý Dương, hắn có thể tưởng tượng được Lý Dương khi thấy Thần Kiếm Tử Điện sẽ nghĩ đến việc gì, dù sao Thần Kiếm Tử Điện trước giờ vẫn thuộc về Tiêu Diêu tán nhân mà.
Cả hồ nước, hoàn toàn điên cuồng.
Chỉ cần trong phạm vi hồ nước, thì cho dù là Tiên Đế cũng tiêu đời. Thiên địa năng lượng cuồng bạo, những cơn sóng từ chung quanh ập xuống, khối khối cự thạch tung tóe khắp nơi, còn có tiếng kêu thảm thiết của đệ tử Thượng Thanh cung.
Nước trong hồ nước đã biến thành biển máu.
Đó là máu của đệ tử Thượng Thanh cung.
- Thượng Thanh cung tiêu rồi.
Cửu Thiên Tiên Đế lắc đầu thở dài nói. Thiên Húc Tiên Đế một bên khẽ gật đầu:
- Đắc tội với Lý Dương, Thượng Thanh cung sớm muộn cũng bị tiêu diệt.
Mặc dù họ luôn luôn là địch thủ của Thượng Thanh cung, nhưng thấy cảnh tượng trước mắt, bọn người Cửu Thiên Tiên Đế cũng không thể cười được.
Những Tiên nhân quan khán chung quanh đều ngây người.
Bọn họ không thể tưởng tượng được, người nào có thể có thực lực như thế. Bọn họ đã thấy những cơn sóng này ẩn chứa thiên địa năng lượng, nếu không một cơn sóng há có thể đập chết một Tiên nhân?
Trong mắt bọn họ, hắc y thanh niên giống như ma thần thật sự quá kinh khủng.
- Bồng!
Nước hồ lâm thấm đẫm toàn thân Thủy Viêm Tiên Đế, Thủy Viêm Tiên Đế hai mắt vằn lên những tia máu, Thượng Thanh cung tiêu rồi, chỉ trong chốc lát, tất cả đệ tử Thượng Thanh cung có tu vi dưới Cửu Thiên Huyền Tiên toàn bộ chết sạch, chỉ còn lại có hơn mười người đệ tử.
- Thủy Viêm, ngươi dám giết nghĩa phụ Tiêu Diêu tán nhân của ta!
Lý Dương một thân hắc y hai mắt trợn trừng, giống như một con sói say máu, ánh mắt kinh khủng đó chiếu thẳng vào Thủy Viêm Tiên Đế.
- Nghĩa phụ của ngươi?
Thủy Viêm Tiên Đế ngẩn ngơ, hắn không rõ Tiêu Diêu tán nhân làm sao lại biến thành nghĩa phụ của Lý Dịch, không phải nghĩa phụ Lý Dương sao? Nhớ lại lúc Lý Dịch vì Lý Dương mà tìm kiếm người yêu nhân gian ở Quỷ giới, hơn nữa Lý Dương đại phát thần uy trong Tiên Ma đại chiến. Chỉ cần liên lạc các đầu mối một chút, trong chốc lát, hắn đã hiểu được tất cả.
- Oanh!
Một nắm đấm!
Mỗi quyền đều nặng như thái sơn, mỗi quyền đều ẩn chứa lực lượng cực mạnh, đây là một Ma Đế hậu kỳ cao thủ, thậm chí còn mang theo thiên địa năng lượng trong từng trọng quyền, mỗi một quyền đều ẩn chứa đao mang kim sắc.
Trong lúc nhất thời, quyền ảnh đầy trời hoàn toàn bao vây lấy Thủy Viêm Tiên Đế.
- Nghĩa phụ!
Trong mắt Lý Dương nước mắt chảy tràn xuống, trong đầu hiện lên hình ảnh nghĩa phụ mỉm cười hòa ái. Cực độ điên cuồng, tốc độ ra quyền của Lý Dương thậm chí còn vượt qua cả tốc độ công kích Nguyên Thủy Thiên Tôn lúc trước, giữa các quyền đầu có những tia thiểm điện hắc sắc lóe ra.
Đột nhiên, Lý Dương thu quyền, cũng không thèm nhìn Thủy Viêm Tiên Đế một cái.
- Bồng!
Thân thể Thủy Viêm Tiên Đế đột nhiên vỡ vụn ra, máu tươi phụt ra, còn nguyên thần của hắn sớm đã bị Lý Dương đánh cho hồn phi phách tán rồi. Lý Dương cũng căn bản không để ý, hắn chỉ là để ý vào vật trong lòng bàn tay hắn - Thần kiếm Tử Điện.
- Nghĩa phụ!
Nhìn Thần Kiếm Tử Điện, Lý Dương nhớ lại cảnh lúc trước cùng với nghĩa phụ Tiêu Diêu tán nhân đi Vân Vụ sơn tranh đoạt Thần Kiếm Tử Điện.
Lý Dương lạnh lùng ngẩng đầu, nhìn hơn mười đệ tử còn lại của Thượng Thanh cung, đây đều là tinh anh của Thượng Thanh cung, ai nấy đều là Cửu Thiên Huyền Tiên hoặc Tiên Quân. Lý Dương sát ý đằng đằng, ngũ hành bổn nguyên năng lượng hình thành năm mãnh long mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, hướng hơn mười người này đuổi giết.
Một trong đó Thượng Thanh cung đệ tử thấp giọng thì thào:
- Nghĩa phụ của hắn? Không phải nghĩa phụ của Lý Dương sao? Nghĩa phụ của hắn, a, ta biết rồi.
Đệ tử kia đột nhiên ngẩng đầu, dùng hết lực lượng toàn thân, điên cuồng gào lớn lên:
- Dừng tay, Dừng tay, nhầm rồi, không chết, người Tinh Cực Tông không chết! Lý Dương, Lý Dịch, nghĩa phụ của ngươi không chết, tất cả là lầm lẫn thôi!
Đang lâm vào tình trạng chém giết điên cuồng, Lý Dương bỗng nghe được thanh âm kia. Trong lòng nhất thời dâng lên một chút hy vọng, sát khí trong nháy mắt giảm xuống. Năm mãnh long đột nhiên ngưng lại. Lúc này, đã giết chết hơn phân nửa đệ tử, chỉ còn lại có mười mấy tên đệ tử, kể cả cái tên vừa kêu gào kia.
Last edited by ♥huytuandc♥; 14-11-2008 at 06:57 PM.
Cát Húc mở to hai mắt nhìn, sợ hãi nhìn năm mãnh long đang dừng lại chung quanh hắn, thân con rồng dài hơn trăm trượng, cứ đứng lẳng lặng giữa trời, nhưng khí tức kinh khủng kia lại vẫn bao trùm bọn người Cát Húc.
Cát Húc không nhịn được nuốt nước bọn khan, lưng tóat mồ hôi đầm đìa, trán cũng đổ mồ hôi hột.
Chỉ cần chậm hơn một chút, hoặc là hắn phản ứng chậm hơn một chút, hoặc thanh âm chậm hơn một chút, có lẽ hắn đã đi theo đồng môn huynh đệ xung quanh về với cát bụi rồi, bị năm mãnh long vô kiên bất tồi giết chết, hồn phi phách tán.
Còn mười mấy đệ tử bên cạnh Cát Húc, cũng vì Cát Húc tạm thời còn hạnh vận chưa chết, mười mấy đệ tử này cũng đang lạnh mình, cùng nhau bay đến phía sau Cát Húc. Cũng may bởi vì Cát Húc vừa rồi lên tiếng, những người này đã xem Cát Húc trở thành thủ lĩnh.
Thân hình Lý Dương đột nhiên xuất hiện trước mặt Cát Húc, thanh âm hơi run nói:
- Ngươi vừa rồi nói cái gì, ngươi nói lại một lần nữa xem nào!
Cát Húc cố gắng bình tĩnh lại, nói:
- Lý Dịch tiền bối hẳn là Lý Dương tiền bối, vãn bối Cát Húc, theo như vãn bối biết, Tiêu Diêu tán nhân cũng chưa chết, ngay cả rất nhiều người Tinh Cực Tông, kể cả chưởng môn và rất nhiều người khác đều chưa chết. Thật đó, chưa chết đâu.
- Thật sao?
Lý Thạc cũng bay tới bên cạnh Lý Dương, còn hai người Vương Sơn, Sử Trọng cũng theo.
- Ngươi mơ tưởng giảo biện để cứu lấy mạng mình, lúc trước Thượng Thanh cung các ngươi đối đãi với chúng ta như súc sanh vậy. Không phải là Thượng Thanh cung các ngươi coi những người Tinh Cực Tông không bằng súc vật sao, ta đã từng thấy sư huynh đệ bị các ngươi hành hạ đến chết, chẳng lẽ các ngươi còn không thừa nhận?
Hai mắt Vương Sơn đỏ lên. Nổi giận nói.
Cát Húc nhất thời lòng thầm run lên, hoảng hốt nói:
- Không, không phải đâu.
- Còn muốn chối nữa, lúc trước mấy đứa đệ tử Thượng Thanh cung hành hạ chúng ta đã minh xác nói rằng mọi người Tinh Cực Tông đều bị giết, chẳng lẽ đây là giả sao? Các ngươi hành hạ chúng ta chẳng lẽ là giả sao. Các ngươi cắt đứt hai tay hai chân chúng ta, hành hạ trăm đường, chẳng lẽ là giả sao?
Trong lòng Vương Sơn tràn ngập lửa giận.
Đệ tử Thượng Thanh cung khác ở phía sau Cát Húc cũng kinh hoảng, nhưng đây là lúc thập tử nhất sinh, một tên đệ tử lớn tiếng nói:
- Tiền bối, những người sau này bị bắt đích thật là bị giết, nhưng những người Tinh Cực Tông lúc đầu thì thật ra chưa bị giết, sự tình này Cát Húc sư bá biết rõ nhất, hắn là thân truyền đệ tử của Thủy Viêm trưởng lão.
- Sao? Vương Sơn, ngươi đừng lên tiếng. Để cho Cát Húc từ từ nói.
Lý Dương lên tiếng, ánh mắt ghim vào người Cát Húc, còn Vương Sơn có nén giận, không nói nữa.
Cát Húc hít sâu một hơi, nói:
- Sư tôn… sư tôn của ta đúng là Thủy Viêm Tiên Đế. Lúc trước sư tôn từ Quỷ giới trở về, rất phẫn nộ, liền đem chuỵên về Lý Dịch tiền bối bàn luận với cung chủ và những người thân cận, vãn bối cũng biết chuyện Lý Dịch tiền bối tìm kiếm người yêu kiếp trước cho Lý Dương.
Lý Dương nhìn Cát Húc, không nói không rằng, chỉ lẳng lặng nghe.
- Thượng Thanh cung chúng ta chỉ biết rằng, Tiêu Diêu tán nhân vì nghĩa tử của mình báo thù, một mạch ám sát người Thượng Thanh cung chúng ta, chúng ta cũng biết nghĩa tử của hắn gọi là Lý Dương, người đã giết nhiều người Thượng Thanh cung ở Côn Luân tiên cảnh và Tinh Cực Tông cùng Tiêu Diêu tán nhân có quan hệ lớn lao. Sau đó chúng ta phát hiện ra tung tích của Tinh Cực Tông, Tằng Sơn trưởng lão soái lĩnh mấy trăm đệ tử đến nơi chém giết.
- Người Thượng Thanh cung chúng ta tới Lưu Châu, đi tới chỗ của Tinh Cực Tông. Tinh Cực Tông thực lực rất yếu, chẳng mấy chốc đã chết gần nửa, lúc Tinh Cực Tông sắp bị tiêu diệt đột nhiên,Tiêu Diêu tán nhân cước đạp thần kiếm Tử Điện, lại ào chạy tới. Dù sao thần kiếm Tử Điện có tốc độ quá nhanh. Hắn sử dụng Tụ Lí Càn Khôn thuật, thoáng cái thu hết những người Tinh Cực Tông còn sống vào Tụ Lí Càn Khôn.
Nghe vậy Lý Dương và Lý Thạc cùng mọi người nhãn tình sáng lên.
- Bất quá lần này Tằng Sơn trưởng lão ẩn trong đội ngũ, hắn bố trí cấm chế trận pháp, Tiêu Diêu tán nhân ngay từ đầu căn bản không phát hiện ra Tằng Sơn trưởng lão, cuối cùng bị Tằng Sơn trưởng lão dùng cấm chế trận pháp đánh lén nhất cử bắt được.
Cát Húc hít thở khó khăn, lau mồ hôi lạnh trên trán, rồi tiếp tục nói.
- Vì nghe nói Lý Dịch tiền bối giết hai vị Giang Gia trưởng lão, thực lực quá mạnh, thậm chí còn vượt qua Phong Đô đại đế, thần thông rất lớn, lúc trước các trưởng lão trong cung cho rằng Lý Dịch tiền bối có thể vì Lý Dương làm ra nhiều việc như vậy, khẳng định phải có giao tình rất sâu với Lý Dương, do đó các trưởng lão trong cung trải qua thương nghị, quyết định tạm thời không giết Tiêu Diêu tán nhân, chỉ giam hắn lại. Chủ yếu đề phòng một tiền bối đứng sau lưng hắn, dù sao tiền bối đó quá lợi hại.
Cát Húc nói xong, tranh thủ nịnh nọt Lý Dương vài câu.
- Thần kiếm Tử Điện làm sao lại rơi vào tay Thủy Viêm Tiên Đế?
Lý Dương vuốt ve thần kiếm trên tay, quát lạnh.
Cát Húc vội vàng nói:
- Tiền bối nghe ta từ từ nói tiếp…
Cát Húc khống chế tâm tình, tiếp tục nói:
- Thượng Thanh cung và Hỏa Đức Chân Quân quan hệ không tốt nên không có thần khí. Sư tôn biết Tiêu Diêu tán nhân có thần kiếm Tử Điện liền uy hiếp Tiêu Diêu tán nhân, nói rằng “nếu ngươi không giải trừ huyết chi khế ước, đem thần Kiếm Tử Điện đưa cho ta, ta sẽ liền giết ngươi, đến lúc đó thần kiếm Tử Điện tự nhiên là của ta, hơn nữa những người Tinh Cực Tông trốn trong Tụ Lí Càn Khôn cũng rơi vào tay ta, bọn họ cũng sẽ chết. Nhưng nếu ngươi đem thần kiếm Tử Điện giao cho ta, ta cam đoan tuyệt đối không giết ngươi.”
- Lý Dịch tiền bối, kỳ thật lúc trước nội bộ bổn cung đã quyết định không giết Tiêu Diêu tán nhân, chỉ là giam giữ mà thôi. Lúc trước sư tôn chỉ là dọa dẫm Tiêu Diêu tán nhân mà thôi. Bất quá Tiêu Diêu tán nhân cũng không biết chúng ta không giết hắn, liền giải trừ huyết chi khế ước, đem thần kiếm Tử Điện giao cho sư tôn.
Trên mặt Lý Dương xuất hiện chút sát khí:
- Hừ, nghĩa phụ ta bất quá là muốn bảo vệ người Tinh Cực Tông của ta, nếu không thì dù chết cũng tuyệt đối sẽ không đem thần kiếm Tử Điện giao cho Thủy Viêm đâu.
Tiêu Diêu tán nhân không chết thì những người Tinh Cực Tông trốn trong Tụ Lí Càn Khôn của hắn hẳn nhiên không gặp nguy hiểm.
Lý Dương rất hiểu tính tình của nghĩa phụ Tiêu Diêu tán nhân, cực kỳ trọng tình, nhưng cũng uy vũ không khuất phục, hắn có thể tưởng tượng lúc đó nghĩa phụ Tiêu Diêu tán nhân khi đối mặt với uy hiếp của Thủy Viêm Tiên Đế.
- Dạ dạ, Tiêu Diêu tán nhân đúng là phi thường cao ngạo. Tiêu Diêu tán bị giam ở Thượng Thanh cung một thời gian. Sau đó… Tinh Cực Tông tổ sư Lý Tầm Hoan tới.
Nói đến đây, trong mắt Cát Húc cùng với các đệ tử phía sau có quang mang rất lạ.
- Tiếp tục nói.
Lý Dương khiển trách.
- Dạ.
Cát Húc từ hồi ức tỉnh táo lại, tiếp tục nói:
- Lý Tầm Hoan tiền bối công lực cực kỳ cao, lúc trước cung chủ phát hiện ra Lý Tầm Hoan, đã muốn giết Lý Tầm Hoan, ai ngờ… lại bị Lý Tầm Hoan một chiêu giết chết, Lý Tầm Hoan trực tiếp đánh vào trong chủ đảo, hắn lại có thể nhìn xuyên qua cấm chế do sư tôn bố trí. Phát hiện ra Tiêu Diêu tán nhân, Lý Tầm Hoan cũng là Tiên Đế hậu kỳ cao thủ.
Lý Dương nghe thế, khẽ nhíu mày.
“Thái gia gia khi đến Quỷ giới không phải vừa mới đạt tới Tiên Đế tiền kì sao, làm sao thành Tiên Đế hậu kỳ được? Lúc này mới không đến một tháng mà thôi, như thế nào có thể nhanh như vậy?" Lý Dương biết thực lực của Lý Tầm Hoan. Do đó hắn cảm thấy rất kỳ quái.
“Có lẽ là tâm thần tu vi đạt tới Tiên Đế hậu kỳ thôi, bất quá ngắn ngủn một tháng mà tâm thần tu vi đã đạt tới Tiên Đế hậu kỳ, quả là làm cho người ta khó tin." Lý Dương cố không nghĩ nữa, tiếp tục nghe câu chuyện của Cát Húc.
Cát Húc kinh thở dài nói:
- Lý Tầm Hoan tiền bối quá lợi hại, lúc trước hắn và sư tôn đứng đối diện. Chúng ta căn bản không thấy rõ, bất quá kết quả là sư tôn bị thương, còn Lý Tầm Hoan lại thi triển Tụ Lí Càn Khôn, mang Tiêu Diêu tán nhân đi.
Lý Dương âm thầm gật đầu.
Với thực lực của Lý Tầm Hoan, khi đối địch với Thủy Viêm Tiên Đế, đích thật là có thể chiếm thượng phong.
- Các ngươi làm sao lại tuyên bố là Tinh Cực Tông diệt tông?
Lý Thạc vội vàng hỏi, Lý Dương cũng nhìn về phía Cát Húc.
Cát Húc liền nói:
- Sư tôn thấy Lý Tầm Hoan đi rồi. Hắn lập tức ly khai Thượng Thanh cung, nửa ngày sau, sư tôn trở lại, rất cao hứng nói với ta, hắn đi Nguyên Thủy Thiên Tôn hành cung, cầu được Thanh Ngọc Đồng Tử của Nguyên Thủy Thiên Tôn ra tay, dùng một kiện thần khí, đem Lý Tầm Hoan thu vào đó. Về phần kiện thần khí đó là cái gì, thì mặc dù truy vấn sư tôn, nhưng sư tôn nói ngay cả hắn cũng không biết. Bất quá Thanh Ngọc Đồng Tử cam đoan rằng, Lý Tầm Hoan tuyệt đối sẽ không bao giờ trở lại Tiên giới nữa.
- Do đó… sư tôn liền ra lệnh cho đệ tử Thượng Thanh cung tuyên bố ra bên ngoài, Tinh Cực Tông đã bị diệt tông. Nói về những sự tình xảy ra, cả Thượng Thanh cung cũng chỉ có thượng tầng mới biết, đệ tử bình thường cũng không biết.
Cát Húc trong lòng âm thầm thở phào một hơi, rốt cục đã nói xong hết rồi.
Lý Dương nghe xong cũng nắm được mọi chuyện.
So với những gì nghe được trước khi đến Thượng Thanh cung, tất cả đều hợp tình hợp lý.
Vương Sơn, Sử Trọng bị hình phạt, những người thi hành hình phạt bọn họ đương nhiên không có khả năng đem sự thật nói cho Vương Sơn, hơn nữa những đệ tử Thượng Thanh cung thì hành hình phạt cũng không có tư cách biết về những bí ẩn trong đó.
Về phần Tằng Sơn, thấy Lý Dương đại khai sát giới, tự nhiên trong lòng tức giận, đâu có thời gian nói nhảm với Lý Dương, do đó làm sao đem sự thật nói với hắn được?
Về phần Thủy Viêm Tiên Đế, chỉ thấy Lý Dương vừa nói “Thủy Viêm, ngươi dám giết nghĩa phụ Tiêu Diêu tán nhân của ta!“ lúc này Thủy Viêm mới Đột Nhiên tỉnh Ngộ “Lý Dịch cũng là Lý Dương“, nhưng khi hắn tỉnh ngộ thì đã muộn, lúc này, Lý Dương do đắm chìm vào định kiến là nghĩa phụ đã chết đã hoàn toàn điên cuồng, đương trường giết chết Thủy Viêm Tiên Đế, ngay cả cơ hội giải thích cho Thủy Viêm Tiên Đế cũng không có.
- Lý Dịch tiền bối, đối phó với sự tình của Tinh Cực Tông, ta căn bản không hề tham dự, vô luận là quyết định hay thi hành việc này, ta hoàn toàn không có liên quan, vạn mong tiền bối tha cho vãn bối.
Cát Húc lúc này quỳ xuống thỉnh cầu.
- Vạn mong tiền bối tha mạng.
Các đệ tử khác của Thượng Thanh cung phần lớn đều quỳ xuống, chỉ có một người vẫn đứng, chính là một đệ tử Thượng Thanh cung mập mạp.
- Hừ, giết đồng môn của ta, ta há có thể cầu xin ngươi tha thứ? Muốn giết cứ giết.
Tên đệ tử béo phì này vênh mặt lên hừ một tiếng, có vẻ rất cao ngạo. Trong lòng thầm nghĩ "Các ngươi quả là ngu ngốc, càng cầu xin tha thứ, họ lại càng coi thường các ngươi, ngươi không xin tha, biểu hiện có cốt khí, ngược lại sẽ được tha mạng."
- Ngươi chết đi.
Lý Dương nhìn thoáng qua tên đệ tử béo phì, nhất thời một còn rồng kim sắc liền bắn vào tên đệ tử này, trong nháy mắt đệ tử béo phì đó toàn thân bị đập nát bấy, nguyên thần hồn phi phách tán, chỉ nghe một tiếng hét thảm mà thôi.
Lý Dương tâm tình đang rất không tốt, không có thời gian nghe những người này nói nhảm.
- Về phần các ngươi…
Lý Dương nhìn về phía bọn người Cát Húc, bọn người Cát Húc đều trong lòng thấp thỏm, đặc biệt khi thấy tên đệ tử béo phì bị hạ sát, càng không còn một chút tự tin nào.
Lý Dương cười lạnh một tiếng, đột nhiên vung tay lên, một cổ ngũ hành bổn nguyên năng lượng cuồng bạo đã bao trùm mười mấy người này.
- A!
Liên tục vài tiếng kêu sợ hãi, nhưng một lát, Cát Húc và mười mấy đệ tử đã phát hiện mình không bị thương tích gì, không khỏi rất nghi hoặc, bọn họ lúc nãy cảm thấy năng lượng kinh khủng đã xâm nhập vào thân thể mình, làm sao bây giờ không phát hiện được?
- Công lực các ngươi đã bị ta phong ấn, trừ phi tìm một người có tâm thần tu vi vượt qua ta mới có thể giúp các ngươi giải trừ cấm chế. Do đó, các ngươi cứ an tâm mà sống như một người thường thôi, các ngươi có tiên linh thân, ít nhất tốt hơn người bình thường nhiều.
Lý Dương nói xong, liền mặc kệ mười mấy người này, trực tiếp quay về Lý Thạc, Vương Sơn, Sử Trọng nói:
- Chúng ta đi!
Lập tức mấy người trực tiếp cưỡi mây bay đi.
Ở ngoài hồ nước Thượng Thanh Tam Đảo, Tiên nhân quan khán từ đầu tới cuối, đang đàm luận rất sôi nổi. Trong tích tắc, một môn phái Thượng Thanh cung to lớn đã bị tiêu diệt thành tro bụi, ngay cả Thủy Viêm Tiên Đế cực kỳ lợi hại cũng bị hồn phi phách tán.
- Sư đệ, đi thôi, Tinh Cực Tông đã tiêu hết rồi.
Cửu Thiên Tiên Đế nhìn lướt qua Thượng Thanh Tam Đảo đã hoàn toàn bị hủy diệt, sau đó trực tiếp quay đầu, cưỡi mây phi hành rời đi.
Thiên Húc Tiên Đế nhìn lại, thở dài một hơi:
- Quả nhiên là con kiến vĩnh viễn chỉ là con kiến mà thôi. Đứng trước một cao thủ cấp bậc Đại Tôn, căn bản không có cách nào so sánh được.
Thiên Húc Tiên Đế cảm thán một hơi, rồi sau đó cũng cưỡi mây bay đi.
Giữa những đám mây trên bầu trời.
- Sư huynh, chúng ta có thật sẽ đi Nguyên Thủy hành cung không?
Lý Thạc nhìn Lý Dương, nghi hoặc hỏi, Vương Sơn Sử Trọng ở phía sau cũng nhìn Lý Dương.
Lý Dương khẽ gật đầu, thập phần kiên định.
Lý Thạc khẩn cấp vội hỏi:
- Đại ca, Nguyên Thủy Thiên Tôn là một trong Tam Thanh đó, hắn rất lợi hại. cao thủ cấp bậc Tiên Đế cũng không có cả tư cách giao thủ với hắn, cách nhau một cấp bậc rất xa, đại ca ngươi…
Lý Thạc trong lòng rất mâu thuẫn.
Hắn một mặt muốn đi cứu thân nhân, rồi lại nghĩ đến đại ca mình bởi vậy có thể sẽ bị chết.
Dù sao trong lòng Lý Thạc, Nguyên Thủy Thiên Tôn thuộc loại người chí cao, hoàn toàn không thể đến gần được.
Vương Sơn và Sử Trọng căn bản không dám nói gì, từ khi thấy Lý Dương triển khai thực lực kinh khủng, trong lòng bọn họ, Lý Dương cũng thuộc loại nhân vật chí cao, bọn họ muốn nói chuyện gì cũng phải suy đi nghĩ lại, cuối cùng cũng không dám nói gì.
Lý Dương nhìn về phía Lý Thạc, cười lạnh nói:
- Lý Thạc, nếu ta nói, ta đã từng đại chiến với Nguyên Thủy một hồi, còn hơi chiếm thượng phong nữa, ngươi có tin không?
- Đại ca ngươi…
Lý Thạc như bị nghẹn họng, mắt trợn trừng, nhìn Lý Dương với vẻ khó có thể tin. Còn Vương Sơn và Sử Trọng cũng cảm thấy nghẹn ngào, nhìn Lý Dương, mắt hoa lên.
Lý Dương đại chiến với một trongTam Thanh, Nguyên Thủy Thiên Tôn?
Còn hơi chiếm thượng phong?
Lý Dương nhìn về phía Lý Thạc, dặn dò nói:
- A Thạc, để ta đem bọn ngươi thu vào Tụ Lí Càn Khôn nhé, ta lo rằng khi đánh nhau với Nguyên Thủy, trong lúc nhất thời không thể chiếu cố các ngươi. Hừ, Nguyên Thủy, dám thu người Tinh Cực Tông của ta, ta muốn ngươi biết thế nào là hậu quả nghiêm trọng.
Trong mắt Lý Dương hiện lên chút lãnh quang.
Last edited by ♥huytuandc♥; 14-11-2008 at 06:57 PM.
Lý Thạc nhớ lại cái cảnh Lý Dương hủy diệt Thượng Thanh cung và giết chết cao thủ cấp Tiên Đế một cách nhẹ nhàng vừa rồi, trong lòng thầm nghĩ “Có lẽ…đại ca thật sự có thể đối chiến cùng với Nguyên Thủy.” Lý Thạc quay đầu lại chăm chú nhìn Lý Dương, hắn có một loại cảm giác, đại ca đã vượt mình quá xa, chẳng phải là người mà kẻ làm đệ đệ này có thể so sánh được nữa rồi.
- Đại ca, huynh thật sự nắm chắn?
Lý Thạc hỏi lại một lần nữa.
Lý Dương nhìn Lý Thạc rồi trịnh trọng gật đầu.
Nhìn thấy vẻ mặt của Lý Dương, Lý Thạc đã tin tưởng rồi, đại ca của hắn liệu có phải là nói dối không, kẻ làm đệ đệ như hắn vẫn có thể phán đoán ra được.
- Tốt rồi! Đại ca…
Lý Thạc thở ra một hơi rồi nói tếp:
- Huynh phải cẩn thận đó!
Lý Dương mỉm cười, sau đó hắn quay lại nhìn Vương Sơn và Sử Trọng, Vương Sươn và Sử Trọng cũng hiểu Lý Dương muốn dùng Tụ Lí Càn Khôn để thu lấy bọn họ, bọn họ lập tức điểm đầu, ống tay áo vung ra, sau nháy mắt đã trực tiếp thu ba người Lý Thạc vào trong Tụ Lý Càn Khôn.
Mấy người Lý Thạc đã được thu vào trong Tụ Lí Càn Khôn, Lý Dương cũng đã yên tâm hơn nhiều rồi.
Ngẩng đầu nhìn lên chín tầng trời, sắc mặt Lý Dương dần trở lên lạnh lùng, trong mắt hắn bắt đầu lóe lên sát cơ, ngay sau đó hắn lập tức dùng Thuấn Di rời khỏi Nguyên Châu và bay lên trời, hướng thẳng về hướng hành cung của Nguyên Thủy Thiên Tôn mà bay tới.
Trên chín tầng trời, tại hành cung của Nguyên Thủy.
Hành cung của Nguyên Thủy được cấu thành từ ba mươi sáu ngọn núi, ba mươi sáu ngọn núi này hoặc cao hoặc thấp, thậm chí có ngọn núi còn có thác nước bên trên, vừa khéo lại chảy ngay xuống đỉnh phong phía dưới, nước chảy róc rách, tiên cầm phi thú không ngừng bay lượn giữa ba mươi sáu ngọn nói, các vị Tiên nhân cũng đang ở trong đó mà uống trà đàm đạo với nhau.
Tại trung ương vủa ba mươi sáu ngọn nói này có một tòa cung điện hoa lệ, đó chính là nơi mà bình thường Nguyên Thủy hay ở.
Cung điện này tổng cộng có chín tầng, được dùng ngọc xây thành từ ngọc, chính là “Cửu Huyền Thương Khung cung”. Từ xa nhìn lại, nơi đó tán phát ra thất thải quang mang vô cùng chói mắt, bên trong ba mươi sáu ngọn núi xung quanh cũng đang có rất nhiều Tiên nhân tụ tập, những Tiên nhân này đều là đến để nghe Nguyên Thủy giảng đạo.
Bên ngoài ba mươi sáu ngọn núi đó, đột nhiên một thân ảnh vận hắc y xuất hiện, chính là Lý Dương đang đằng đằng sát khí.
“Đúng, thu thái gia gia vào chính là Thanh Ngọc Đồng Tử.” Lý Dương dùng thần thức quét qua một lượt liền phát hiện ra không ít Tiên nhân trong ba mươi sáu ngọn nói, nhưng tại “Cửu Huyền Thương Khung cung” ở chính giữa không ngờ lại đột nhiên xuất hiện một đồng tử, đồng tử này công lực cực cao, đã đạt đến Tiên Đế hậu kì.
Đại Danh của Thanh Ngọc Đồng Tử, khi Lý Dương và mấy người bọn Hạng Vũ nói chuyện cũng đã được nghe nói qua, Thanh Ngọc Đồng Tử chính là thị tùng tùy thân của Nguyên Thủy, đã đi theo Nguyên Thủy không biết bao nhiêu năm rồi, xét từ một góc độ nào đó mà nói, số lần Thanh Ngọc Đồng Tử nghe Nguyên Thủy giảng đạo còn nhiều hơn cả bọn thập nhị Chân tiên, đệ tử của Nguyên Thủy.
- Thanh Ngọc, mau thả Lý Tầm Hoan của Tinh Cực Tông ra.
Lý Dương đột nhiên quát lớn một tiếng, tiếng quát đó vang động khắp hành cung, lúc này Lý Dương dùng ngũ hành bản nguyên năng lượng bao phủ lấy toàn thân, hóa thành một ngôi sao băng ngũ sắc mà mau chóng trực tiếp bay về phía Cửu Huyền Thương Khung cung. Tốc độ của Lý Dương thật sự quá nhanh, không khí xung quanh không ngừng rít lên những tiếng chói tai.
- Oành...
Một tiếng vang lên, cả Cửu Huyền Thương Khung cung liền chấn động kịch liệt. Những Tiên nhân trên ba mươi sáu ngọn núi nhất thời đều ngây ngốc nhìn về phía Cửu Huyền Thương Khung cung, nhưng bọn họ lại không dám đi tới.
Trong Cửu Huyền Thương Khung cung, tất cả ngoại nhân đều không thể tiến vào.
Thanh Ngọc Đồng Tử ngồi yên đả tọa, vừa nghe thấy tiếng hét lớn bên ngoài, hắn lập tức bật dậy mà lạnh lùng bay thẳng ra bằng tốc độ nhanh nhất. Tiếp đó quát hỏi:
- Trong Cửu Huyền Thương Khung cung này, sư tôn còn chưa khai đàn giảng đạo, ngươi dám lao vào bên trong sao?
Bình thường Cửu Huyền Thương Khung cung căn bản không cho người khác tiến vào, chỉ có Thanh Ngọc Đồng Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn mới có thể vào trong.
Cho dù là Nam Cực Tiên Ông, đệ tử của Nguyên Thủy cũng cần phải thông báo rồi mới có thể tiến vào, đây cũng là lý do vì sao lúc này trong Cửu Huyền Thương Khung cung chỉ có duy nhất một mình Thanh Ngọc Đồng Tử.
- Oành!
Luồng năng lượng đáng sợ như một cơn lốc vậy, nó quét qua tầng lầu các thứ sáu, nơi Thanh Ngọc Đồng Tử đang đứng, may mà Cửu Huyền Thương Khung cung có cấm chế bảo hộ của Nguyên Thủy, hơn nữa, Lý Dương không cố ý phá hoại, cung điện chỉ rung động một cái chứ không hoàn toàn sụp đổ.
Nhìn thấy hắc y nhân trước mắt, Thanh Ngọc Đồng Tử nhíu mày lại, không ngờ hắn lại không nhìn thấu được người này.
- Ngươi là ai? Có biết đây là nơi nào không?
Thanh Ngọc Đồng Tử tức giận trách hỏi.
Lý Dương cười lạnh nói:
- Ta là Lý Dương, đây là Cửu Huyền Thương Khung cung, cái này ta biết, hôm nay ta đến chính là vì bảo ngươi thả Lý Tầm Hoan chân nhân của Tinh Cực Tông ra.
Lý Dương biết rất rõ, Tiêu Diêu tán nhân, còn có những người khác trong Tinh Cực Tông đều ở trong Tụ Lý Càn Khôn của Lý Tầm Hoan, chỉ cần cứu được Lý Tầm Hoan ra là ổn rồi.
- Lý Dương? Chưa từng nghe nói qua.
Thanh Ngọc Đồng Tử nghi hoặc nói.
Cuộc đại chiến và Nguyên Thủy Thiên Tôn và Lý Dương làm lão cảm thấy rất mất mặt, tuy việc này đã được tuyên truyền ra khắp Tiên giới những lại chẳng có một ai dám truyền tin này tới Cửu Huyền Thương Khung cung, Thanh Ngọc Đồng Tử này chưa từng ra khỏi Cửu Huyền Thương Khung cung nên tự nhiên là không biết việc này.
- Không cần biết ngươi nghe nói qua hay chưa, mau thả Tầm Hoan chân nhân ra.
Lý Dương đã không còn nhẫn nại được nữa.
Thanh Ngọc cười lạnh nói:
- Cần gì biết ngươi là Lý Dương hay là Uông Dương, tại Cửu Huyền Thương Khung cung này làm gì đến lượt ngươi giương oai, không phải ngươi muốn tìm Lý Tầm Hoan sao? Ta cho ngươi vào Lưu Ly bình mà đoàn tụ với hắn nhé!
Dứt lời, một chiếc ngọc bình thanh sắc lóe lên và xuất hiện trong tay Thanh Ngọc Đồng Tử.
Lý Dương cả kinh.
“Lưu Ly bình, Lưu Ly bình không phải sớm đã bị thôn phệ rồi sao?” Lý Dương nhìn Lưu Ly bình trong tay Thanh Ngọc Đồng Tử, trong lòng vô cùng nghi hoặc.
Thanh Ngọc Đồng Tử nhìn thấy biểu tình của Lý Dương thì kiêu ngạo cười nói:
- Hừ, Lưu Ly bình trước kia đã bị Phệ Tâm trùng thôn phệ rồi, bất quá vô số năm nay sư tôn người vẫn luôn đi tìm các loại bảo bối trân quý mà cố gắng luyện chế, bỏ ra vô số thời gian, cuối cùng đã lại luyện ra được một Lưu Ly bình khác.
Lý Dương khinh thường cười nói:
- Theo ta được biết thì Lưu Ly bình trước kia là do thiên địa sinh ra, Nguyên Thủy hắn tự mình luyện chế, làm sao so nổi với tạo hóa?
Thần thức của Lý Dương vừa quét qua đã liền phát giác Lưu Ly bình này cũng chỉ xấp xỉ với túi Càn Khôn mà thôi.
Lưu Ly bình năm xưa vô cùng phi thường, không những bản thân lợi hại, hơn nữa còn có cả Tam Quang thần thủy bên trong, Lý Dương không biết rằng, Nguyên Thủy Thiên Tôn vẫn luôn khổ tâm luyện chế, cuối cùng lão phát hiện ra mình chẳng thể nào bằng được thiên địa tạo hóa, do đó bèn đưa cho Thanh Ngọc Đồng Tử.
Bất quá Nguyên Thủy Thiên Tôn là một người cao ngạo như vậy, đương nhiên không thể nói rằng mình luyện chế thất bại.
Trong lòng Lý Dương chợt xoay chuyển, hắn cười lạnh nói:
- Có Lưu Ly bình thì sao chứ?
Nói đoạn hắn phi thân bay đến, lập tức ngũ hành bản nguyên năng lượng bắt đầu xung kích, khí tức đáng sợ đó bao phủ lấy toàn bộ Cửu Huyền Thương Khung cung, vô cùng kinh người.
Thanh Ngọc Đồng Tử gặp loạn bất kinh, hắn vung Lưu Ly bình lên và hét lớn một tiếng:
- Thu!
Lý Dương liền cảm thấy một cỗ hấp lực cường đại từ Lưu Ly bình tỏa ra đang bao bọc lấy mình, chỉ cần sử dụng ngũ hành bản nguyên năng lượng là sẽ hoàn toàn có thể ngăn cản hấp lấp lực của Lưu Ly bình, nhưng Lý Dương lại không làm vậy.
- Xoẹt…
Một luồng khí lưu tràn ra, Lý Dương liền bị hút vào trong Lưu Ly bình.
Thanh Ngọc Đồng Tử đắc ý vỗ vỗ hai cái vào Lưu Ly bình rồi hừ lạnh một tiếng nói:
- Lý Dương, không biết tên gia hỏa này từ đâu chui ra, không ngờ lại dám khoa trương như vậy, cuối cùng chẳng phải loáng cái đã bị hút vào Lưu Ly bình rồi sao? Bảo bối mà sư tôn ban cho quả nhiên lợi hại!
Nhưng lúc này phía ngoài Cửu Huyền Thương Khung cung đột nhiên vang lên những tiếng động.
- Thanh Ngọc sư huynh, vừa rồi tựa hồ có người lao vào đây, có cần chúng ta tới giúp đỡ không?
Một vị Tiên nhân truyền âm tới. Những người tới nghe Nguyên Thủy Thiên Tôn giảng đạo này đối với Thanh Ngọc Đồng Tử đều rất là cung kính.
Thanh Ngọc Đồng Tử chậm rãi bước đến bên cửa Cửu Huyền Thương Khung cung.
Lúc này bên ngoài Cửu Huyền Thương Khung cung đang có tới mấy trăm Tiên nhân tụ tập, dẫn đầu là một lão đầu tử áo vàng đầu tóc bạc trắng, lời vừa rồi chính là do lão nói ra.
Trong Lưu Ly bình.
Vừa tiến nhập vào Lưu Ly bình Lý Dương đã liền cảm thấy một luồng áp lực cực lớn, cực lớn. Nhưng đối với cao thủ cấp bậc Tiên Đế mà nói thì nó lại chẳng có chút tác dụng nào, thần thức của Lý Dương vừa quét qua đã liền phát hiện ra Lý Tầm Hoan.
Thân hình lóe lên, sau nháy mắt hắn đã trực tiếp tới được chỗ Lý Tầm Hoan.
Lý Tầm Hoan đang ngồi tĩnh tọa, lão đã ở trong Lưu Ly bình một quãng thời gian rồi, khi vừa mới bị hút vào lão cùng đã từng muốn sử dụng đao phách đạm kim sắc để phá tan Lưu Ly bình, nhưng thử qua mấy lần lão liền biết là vô dụng.
- Thái gia gia!
Khuôn mặt Lý Dương tràn ngập vẻ vui mừng, tiếp đó đột nhiên xuất hiện bên cạnh Lý Tầm Hoan.
- Lý Dương, con cũng bị hút vào đây?
Lý Tầm Hoan cả kinh nói.
- Không, là con tự chui vào!
Lý Dương vừa cười vừa nói. Lúc này hắn đã phát hiện ra sự biến hóa, nguyên thần vốn đạt đến Tiên Đế tiền kì của Lý Tầm Hoan nay đã được đề thăng lên thành Tiên Đế hậu kì, thảo nào Cát Húc nói Lý Tầm Hoan là Tiên Đế hậu kì cao thủ.
- Con tự chui vào?
Trên mặt Lý Tầm Hoan lộ ra vẻ nghi hoặc.
Lý Dương điểm đầu nói:
- Thái gia gia, nghĩa phụ con Tiêu Diêu tán nhân và mọi người của Tinh Cực Tông vẫn tốt chứ?
Trong lòng Lý Dương có chút lo lắng hỏi.
- Yên tâm, bọn họ vẫn tốt, lần này may mà có Tiêu Diêu tán nhân giúp đỡ, nếu không nói không chừng Tinh Cực Tông đã xong rồi. Thượng Thanh cung đó cũng thật quá đáng.
Nói đến Thượng Thanh cung, Lý Tầm Hoan hiển nhiên cũng rất tức giận.
Trong mắt Lý Dương lóe lên hàn quang nói:
- Từ nay Tiên giới đã chẳng còn Thượng Thanh cung nữa rồi.
Lý Tầm Hoan nghe thấy lời của Lý Dương thì lập tức hiểu được ý của hắn, trong lòng lão không khỏi chấn kinh mà nhìn Lý Dương. Lý Tầm Hoan lão khác hẳn với Lý Dương, rất hiếm khi lão đi giết người, đây cũng là nguyên nhân mà vì sao “Tiểu Lý Phi Đao” của lão lại được gọi là “Nhân Nghĩa Chi Đao”!
- Thái gia gia, không nói nữa, chúng ta ra ngoài thôi!
Trong mắt Lý Dương lóe lên một tia thần quang.
Trận trận long ngâm vang lên, năm con cự long có các màu sắc khác nhau từ trong thể nội Lý Dương bay ra, xoay tròn xung quanh, tiếp đó tập hợp lại và cùng lao ra, ngũ hành bản nguyên năng lượng hoàn toàn bộc phát ra, tiếp đó một loạt tiếng nổ vang lên, dưới sự chấn kinh của Lý Tầm Hoan, Lưu Ly bình đã hóa thành bụi phấn.
****
Bên ngoài Cửu Huyền Thương Khung cung đang có rất nhiều người hỏi han.
Thanh Ngọc Đồng Tử đưa Lưu Ly bình trong tay lên rồi thờ ơ nói:
- Không biết từ đâu chui ra một kẻ tên là Lý Dương, lại còn rất khoa trương, bất quá đã bị ta thu vào trong này rồi!
- Lý Dương?
Một tiếng kinh hô vang lên từ trong đám Tiên nhân.
- Thanh Ngọc sư huynh, có chuyện gian trá, Lý Dương là siêu cấp cao thủ có thể cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn bất phân thắng bại, nghe nói là Đại Tôn mới của Ma giới, sao hắn có thể bị thu vào được!
Tiên nhân áo vàng tóc trắng đó vội vàng nói.
- Cùng sư tôn ta bất phân thắng phụ, Đại Tôn mới của Ma giới?
Thanh Ngọc lộ ra vẻ khó mà tin nổi, tiếp đó cứ nhìn chăm chăm vào cái Lưu Ly bình trên tay.
- Thật mà, là thật đó, Thanh Ngọc sư huynh, mau bẩm báo với Nguyên Thủy Thiên Tôn đi!
Đám Tiên nhân này vội vàng giục.
Thanh Ngọc Đồng Tử vừa muốn nói gì đó, đột nhiên…
- Oành!
Một tiếng vang lên, năm con cự long màu sắc khác nhau đột nhiên từ trong Lưu Ly bình lao ra, vị Tiên nhân áo vàng tóc trắng đó không kịp tránh né, bị con cự long có bản nguyên năng lượng thổ tính chụp trúng, nguyên thần lập tức vỡ tan, hồn bay phách tán đương trường, máu tươi bắn ra tứ phía, cả cảnh cửa Cửu Huyền Thương Khung cung bị nhuộm đỏ lên.
- Các vị đạo hữu mau chạy mà giữ mạng thôi!
Những Tiên nhân ở phía xa vội vã kêy lên, những Tiên nhân may mắn còn sống sót xung quanh lập tức hét lên rồi mau chóng bỏ chạy.
Khi biết đến đó là Lý Dương, đám Tiên nhân này đã chẳng còn ai dám ở lại nữa rồi, dù sao nếu bọn họ đánh nhau với Lý Dương thì cũng chỉ là lấy trứng chọi đá, mất mạng mà chẳng được ích lợi gì.
Năm con cự long công kích ra khắp bốn phương tám hướng, mỗi con cự long dài đến cả trăm trượng, thần long bái vĩ, long vĩ hung hăng đập thẳng vào Cửu Huyền Thương Khung cung, một tiếng “lẹt kẹt” vang lên, giường như đã sắp không trụ nổi nữa.
Bản nguyên năng lượng thật sự quá đáng sợ, cả không gian đều chấn động, những Tiên nhân ở gần đều bị cự long giết chết, tất cả chẳng có tí sức kháng cự nào, máu tươi tung tóe ra khắp không gian, nhất thời Cửu Huyền Thương Khung cung hoàn toàn ngập trong máu.
“Lý Dương? Đại Tôn?” Trên mặt Thanh Ngọc Đồng Tử lộ ra vẻ chấn kinh.
Năm con cự long bay ra từ trong ngọc bình, tự nhiên người bị công kích đầu tiên là Thanh Ngọc Đồng Tử.
Thanh Ngọc Đồng Tử đang nắm Lưu Ly bình trên tay nên đã trực tiếp phải chịu sự công kích của ba con cự long, con cự long kim tính dùng đuôi quất mạnh vào hắn một cái khiến nhục thể vỡ nát, con cự long thủy tính thì đánh tan nguyên anh của Thanh Ngọc khiến cho hồn phi phách tán, còn còn cự long hỏa tính cuối cùng thì thiêu cho nhục thể của Thanh Ngọc hoàn toàn biến mất.
Trong nháy mắt, ba đạo năng lượng bản nguyên công kích tới, Thanh Ngọc đã liền biến mất như chưa từng xuất hiện.
Trận trận long ngâm vang lên khắp trong phạm vi hành cung của Nguyên Thủy Thiên Tôn, còn Lý Dương và Lý Tầm Hoan thì đang đứng nơi cửa.
“Nguyên Thủ, lần Tiên Ma đại chiến trước ngươi đã thua ta, không ngờ ngươi lại dùng Hỗn Nguyên Thái Cực Giới để ngăn trở ta và Tuyết ở cùng nhau, lần này lại còn bắt người thân của ta, Nguyên Thủy, ngươi ép người quá lắm!” Trong mắt Lý Dương bừng bừng nộ hỏa, thanh âm vang động khắp nơi.
Đối với Nguyên Thủy Thiên Tôn, trong lòng Lý Dương đã phẫn hận tới cùng cực.
“Ngươi ép ta như vậy, lần này ta sẽ phá tan hang ổ của ngươi để báo cái thù rồi nói tiếp!” Trong mắt Lý Dương tràn ngập nộ hỏa, hắn chẳng để ý cái gì khác nữa, hắn sợ Nguyên Thủy sao?
Đương nhiên không sợ.
Như vậy còn phải bận tâm gì nữa?
Đập!
Tiếng long ngâm liên tiếp vang lên, năm con cự lòng bay ra bốn phía, long trảo cào vào đỉnh phong, long vĩ quất vào cung điện, Lý Dương thấp giọng hống lên một tiếng, lập tức trong vòng phạm vi ức vạn dặm, năng lượng trong không gian lập tức trở nên cuồng bạo mà đổ về phía hành cung của Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Phảng phất như trời long đất lở.
Những đỉnh núi bị phá tan thành vô số mảnh đá vụn, thác nước đứt gãy, cung điện sụp đổ, thất thải quang mang trong Cửu Huyền Thương Khung cung cũng trở nên mờ nhạt, toàn bộ cung điện đều đã sụp đổ, năm con cự long bay lượng một vòng xung quanh, Cửu Huyền Thương Khung cung đã hóa thành một đống đổ nát.
Lý Tầm Hoan nhìn thấy Lý Dương phá tan hành cung của Nguyên Thủy thì nhất thời sợ hãi mà không kịp phản ứng gì, nhưng lúc này cuối cùng lão đã tỉnh táo trở lại, lão nhìn Lý Dương với vẻ chấn kinh.
- Thái gia gia, chúng ta đi thôi!
Lý Dương không nói gì thêm nữa, đưa tay hắn nắm lấy Lý Tầm Hoan, hai người loáng cái đã tiêu thất khỏi không gian, chỉ lưu lại một khu phế tích phía sau.
Last edited by ♥huytuandc♥; 14-11-2008 at 07:00 PM.
Những trận sấm sét không ngừng vang lên, Xi Vưu hệt như Ma Thần vô địch, uy lực của nhục thể Bàn Cổ hoàn toàn được bộc phát ra, không ngừng toàn lực công kích những luồng thanh sắc khí lưu chung quanh, còn thanh sắc khí lưu đó lại hóa thành các loại vũ khí khác nhau mà công kích Xi Vưu.
Cung Công và Chúc Dung hóa thành bản nguyên để trợ giúp Xi Vưu, thế nhưng khi Tam Thanh hợp nhất, uy lực của Tam Thanh pháp trận quá lớn, ba người Xi Vưu đã trở nên yếu thế.
- Ha ha, Xi Vưu, ngươi không phải tự nhận mình là vô địch sao, Tam Thanh pháp trận từ xưa đến nay, ngươi đã từng phá được chưa?
Tiếng cười của Lão Tử vang vọng khắp trong pháp trận, nụ cười đó lộ ra vẻ vẻ hưng phấn cực kỳ, có thể vây hãm Xi Vưu trong đó, sao lão có thể không cao hứng chứ.
Xi Vưu lại không nói gì, hắn toàn lực thi triển sức mạnh mà không ngừng công kích đám thanh sắc khí lưu.
Đột nhiên…
- Là ai?
Một tiếng rống giận dữ từ giữa thanh sắc khí lưu truyền ra, sau nháy mắt, thanh sắc khí lưu đột nhiên chấn động một trận, nhất khí hóa Tam Thanh, Lão Tử, Nguyên Thủy, Thông Thiên ba người tách ra và trở lại nhân hình, còn Tam Thanh pháp trận kia cũng tự bị vỡ tan.
- Nguyên Thủy, ngươi làm cái gì vậy?
Lão Tử giận dữ trừng mắt nhìn chằm chằm vào Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Tam Thanh bấy giờ đang chiếm ưu thế, vừa rồi Lão Tử còn đang khoa trước trước mặt Xi Vưu, nhưng ai ngờ Nguyên Thủy Thiên Tôn lại tự nhiên tách ra từ giữa luồng thanh sắc khí lưu, Lão Tử và Thông Thiên giáo chủ đương nhiên không còn cách nào tiếp tục hình thành đại trận nên đành phải tách ra.
Nguyên Thủy Thiên Tôn hai mắt phừng phừng lửa giận, thanh quang trên người lóe lên.
- A…
Giờ phút này sắc mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn trông có vẻ cực kỳ dữ tợn, mái tóc bạc xổ tung rối loạn, đạo đạo thanh quang không ngừng vây quanh, Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn thoáng qua Lão Tử, hung quang trong mắt khiến cho Lão Tử cũng sửng sốt, sau đó thân hình Nguyên Thủy Thiên Tôn chợt lóe lên, lão đã thi triển thuấn di mà ngay lập tức rời khỏi không gian hỗn độn.
- Nguyên Thủy đây sao?
Lão Tử trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Nhiều năm qua Nguyên Thủy Thiên Tôn đối với lão rất là cung kính, cho tới bây giờ vẫn không dám làm trái ý, nhưng ánh mắt mà Nguyên Thủy Thiên Tôn vừa nhìn khiến Lão Tử cảm thấy khó mà hiểu nổi.
- Hành cung của Nguyên Thủy đã bị phá sập rồi!
Thông Thiên giáo chủ đột nhiên thở dài một tiếng, thần thức lão vừa đảo qua, phát hiện hành cung của Nguyên Thủy đã biến thành một đống đổ nát.
Ba mươi sáu đỉnh núi tại Cửu Huyền Thương Khung cung, thác nước ngưng chảy, tiên hồ khô cạn, tiên cung sụp đổ, tất cả đều biến thành một đống hoang tàn, thần thức của những vị Đại Tôn tại đây nhìn thấy cảnh này, sắc mặt mỗi người đều biến đổi.
Tam Thanh Tam Tôn đã sống nhiều năm như vậy, nhưng thế lực lại rất có hạn. Cho tới bây giờ vẫn không có người nào có sào huyệt chắc chắn cả, dù sao hành cung cũng chính là nhà của bản thân, mỗi tòa hành cung của Đại Tôn đều khiến Tiên nhân các giới phải kính ngưỡng ngắm nhìn, làm gì có Đại Tôn nào lại chịu được khi hành cung của mình bị phá sập như vậy?
- Có khí phách, có khí phách a, không biết là ai, không ngờ lại phá sập hành cung của Nguyên Thủy.
Xi Vưu kinh ngạc thốt lên.
Hành cung của đối phương sụp đổ, nhưng chuyện này chẳng liên quan gì đến hắn cả.
- Thảo nào Nguyên Thủy sư đệ lại phẫn nộ như vậy.
Lão Tử thở dài một tiếng, trong lòng đã tha thứ cho thái độ vừa rồi của Nguyên Thủy với lão.
Ngọn lửa và dòng nước cũng đã biến thành Cung Công và Chúc Dung, hai người đứng hai bên Xi Vưa, cả hai đều mỉm cười nhìn về hành cung của Nguyên Thủy.
- Hành cung sụp đổ, sức mạnh thật là cường hãn a, đại ca, huynh nói xem nếu có người phá sập Ma Thần điện của huynh, huynh sẽ làm gì hắn?
Chúc Dung mỉm cười hỏi Xi Vưu.
- Phá sập Ma Thần điện?
Trong mắt Xi Vưu hiện lên sát khí:
- Hừ, cho dù là do một Đại Tôn ra tay, ta phải bắt hắn lại, mặc dù thân thể của Đại Tôn vĩnh viễn không bị tổn hại, không chết được, nhưng là mỗi ngày cho hắn làm bao cát để luyện quyền thì cũng miến cưỡng có thể hả được cơn giận trong lòng ta.
Lão Tử lại chẳng hề để ý mà mỉm cười.
Hành cung bị phá sập, đối với thể diện của Đại Tôn mà nói, chẳng còn việc gì có thể làm bọn họ phẫn nộ hơn, giờ phút này tâm tình của Nguyên Thủy mấy người bọn Xi Vưu chẳng thể nào hiểu nổi, nhưng bọn họ cũng biết, lúc này Nguyên Thủy đang phẫn nộ vô cùng.
Tiên giới trên chín tầng trời, tại khu trung tâm, giữa những đám mây khói bao bọc, chính là nơi hành cung của Nguyên Thủy tọa lạc.
Trước đây là Tiên Nhạc trận, tiên cầm phi thú đều có thể tùy ý thấy được, thường xuyên nhìn thấy Tiên nhân tản bộ trong ba mươi sáu đỉnh phong, từ Cửu Huyền Thương Khung cung liên tục phát ra thấthải quang mang rực rỡ, nhưng bây giờ thì sao?
Đổ nát, hoang vu, chẳng khác chi một đống rác.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thân hình từ từ hạ xuống.
Nhìn đống đổ nát trước mắt, trong lòng Nguyên Thủy nhớ lại quá khứ, khi bản thân ngồi trong Cửu Huyền Thương Khung cung phát ra thất thải quang mang mà khai đàn giảng đạo, đám Tiên nhân phía dưới đều cung kính nghe giảng, trong lòng lão không khỏi dâng trào lửa giận, ngọn lửa đang thiêu đốt tâm can lão.
Thần thức của Nguyên Thủy tỏa ra điều tra, lão phát hiện ra những dấu vết mờ nhạt, lúc đầu khi năng lượng ngũ hành bản nguyên của Lý Dương bộc phát công kích đã lưu lại khí tức ra xung quanh, khuôn mặt Nguyên Thủy lập tức co rúm lại, trong mắt lóe lên quang mang oán độc và phẫn hận.
- Lý Dương! Quả nhiên là ngươi, quả nhiên là ngươi a!
Nguyên Thủy gầm lên, sự phẫn nộ tràn ngập trong lòng hắn.
- Ta đã sớm đoán được, trong lục giới, ngoại trừ ngươi ra, còn có ai dám phá sập hành cung của ta, được, được, được lắm, ngươi phá sập hành cung của ta, Nguyên Thủy ta thề không đội trời chung với ngươi, cho dù không giết được ngươi, ta cũng phải giam cầm ngươi lại, hành hạ ngươi!
Thần thức của Nguyên Thủy Thiên Tôn bao trùm cả trời đất, nhưng lão căn bản không phát hiện được chút khí tức nào của Lý Dương.
- Ngươi cứ trốn đi, ta xem ngươi có thể trốn được đến bao giờ? Đáng tiếc a, ngươi nhất định muốn đi Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, một khi ngươi muốn phá đi Hỗn Nguyên Thái Cực Giới, ta sẽ cho ngươi biết lợi hại của Nguyên Thủy Thiên Tôn ta!
Nguyên Thủy Thiên Tôn thống hận nói, sau đó thân hình lão lóe và hoàn toàn biến mất.
Tiên lục địa bên bờ Thiên Hà của Tiên giới.
Thời khắc này, đại quân của Ma giới đang trú ẩn tại trung tâm của Nguyên vực.
Điền Cương vừa cầm một khối ngọc bội truyền tấn, truyền một vài tin tức có liên quan tới cuộc Tiên Ma đại chiến về cho Lily.
- Sư đệ, Bá Vương!
Thanh âm của Lý Dương trực tiếp truyền vào trong đầu Điền Cương và Hạng Vũ.
Hạng Vũ và Ngu Cơ tay trong tay đi ra, Điền Cương thì đứng một bên, ba người ngẩng đầu nhìn đi, chỉ thấy Lý Dương cùng Lý Tầm Hoan cướp đạp phù vân, sau nháy mắt đã xuất hiện giữa không trung và tới trước mặt đại quân
- Lý Dương huynh đệ, ồ, vị này là…?
Hạng Vũ đang nhìn Lý Tầm Hoan, nhưng lại chẳng thể nào nhìn thấu được.
- Bá Vương, vị này là thái gia gia ta, khai tông tổ sư của Tinh Cực Tông - Tầm Hoan chân nhân!
Lý Dương mỉm cười giới thiệu, Điền Cương đứng bên cạnh nghe xong trong lòng chấn động, hắn cũng từng nghe nói qua sự tích của Lý Tầm Hoan.
- Tại hạ Ma giới Hạng Vũ, xin chào Tầm Hoa chân nhân!
Hạng Vũ trực tiếp nói.
Tại Tiên giới, Ma giới, giao tiếp rất là tự nhiên.
Tỉ như (giả tỉ, ví dụ) bối phận của Lý Tầm Hoan so với Lý Dương cao hơn tới mấy bậc, nhưng Lý Dương và Xi Vưu lại xưng huynh gọi đệ, chẳng lẽ lại bắt Xi Vưu thi lễ với Lý Tầm Hoan?
Lại tỉ như Hạng Vũ và Lý Dương cũng xưng huynh gọi đệ, Điền Cương cũng là huynh đệ của Lý Dương, nhưng Hạng Vũ và Điền Cương lại là sư đồ, tại Phàm nhân giới thường rất ít khi có chuyện như vậy, nhưng ở Tiên giới, Ma giới, thời gian tu luyện của người nào cũng cực dài, bối phận giữa mọi người với nhau bình thường cứ án chiếu theo công lực mà tính.
- Xin chào Hạng Vũ đạo hữu!
Lý Tầm Hoa đáp lễ.
Lý Dương cũng nhìn Lý Tầm Hoan nói:
- Thái gia gia, người hãy để mấy người bọn nghĩa phụ của cháu ra đi!
Hắn và Lý Tầm Hoa thuấn di một cái là đã tới nơi giữa trung tâm đại quân của Ma giới, Lý Tầm Hoan căn bản chưa kịp để mấy người Tiêu Diêu Tán nhân ra.
- Được!
Lý Tầm Hoan lập tức vung tay lên.
Chỉ thấy trên mặt đất bằng phẳng đột nhiên xuất hiện mấy trăm người, có Ảo Quang chân nhân, có vợ chồng Lý Phong Du, Lý Dương liếc mắt cái đã nhìn thấy một trung niên nhân, tuy là trung niên nhưng người này lại tóc bạc, tay cầm một cây sáo ngọc màu đen, khuôn mặt thân quen đó, còn có ánh mắt trìu mến đó, đúng là nghĩa phụ của hắn, Tiêu Diêu tán nhân.
Nghĩa phụ đối với hắn còn tốt hơn cả đối với con đẻ, Lý Dương sao có thể không cảm thụ thấy chứ?
- Nghĩa phụ!
Lý Dương quỳ mạnh xuống, đầu gối đập xuống mặt đất tạo ra một thanh âm cực kì có ràng.
Tiêu Diêu Tán nhân nhìn Lý Dương, trong mắt ánh lên lệ quang trong suốt, đôi môi mấp máy:
- Tốt, tốt!
Giờ phút này tâm tình Tiêu Diêu Tán nhân rất là kích động, chẳng biết nên nói gì, chỉ đành nói “tốt tốt”, tiếp đó liền bước đến đỡ Lý Dương dậy.
- Đứng lên, mau đứng lên!
Tiêu Diêu Tán nhân vội nói.
Lý Dương điểm đầu đứng dậy, nhìn Tiêu Diêu Tán nhân, Lý Dương phát hiện khí tức của nghĩa phụ mình càng trở lên băng lãnh hơn trước kia, nhưng khi nhìn Lý Dương, ánh mắt Tiêu Diêu Tán nhân lại vô cùng thân thiết.
- Lý Dương, quả nhiên con còn sống, thật tốt quá, ngày ấy con bị Hữu Di đánh lén, đao phách nứt vỡ, ta còn tưởng rằng con đã… Tốt lắm, tốt lắm, còn sống là tốt rồi, còn sống là tốt rồi!
Đây là lúc Tiêu Diêu Tán nhân cao hứng nhất trong suốt cả ngàn năm qua.
Khi ở tại Côn Luân tiên cảnh, sau khi người yêu lão đã sớm chết đi, lão độ qua chín lần thiên kiếp trong cô độc, cái lần gặp Lý Dương đang đau khổ thổi địch đó, có lẽ là do đồng bệnh tương liên nên lão đã có hảo cảm với Lý Dương, thậm chí sau này còn nhận hắn làm nghĩa tử.
Kỳ thực, lúc đó Tiêu Diêu Tán nhân là một con người cô độc.
Có nghĩa tử, trong lòng Tiêu Diêu Tán nhân có ý muốn để lại tất cả cho Lý Dương, băng giá trong lòng lão cũng bắt đầu tan chảy, nhưng năm đó, khi Lý Dương bị Hữu Di đánh lén, đao phách nứt vỡ, lão tưởng rằng Lý Dương đã chết, khiến lão càng thêm cô độc và lạnh lùng.
Tại Tiên giới, liên tục trả thù Thượng Thanh cung, cho đến sau này gặp được người của Tinh Cực Tông, lại nghe nói Lý Dương không chết. Nhưng cho đến tận bây giờ, hai người mới có cơ hội gặp mặt.
- Tôn nhi!
Ảo Quang chân nhân, vợ chồng Lý Phong Du đều đã đi tới, Lý Dương quay đầu nhìn lại.
- Gia gia, phụ thân, mẫu thân, hài nhi bất hiếu, đến hôm nay mới cứu được mọi người.
Trong lòng hắn vô cùng áy náy, nhìn gia gia và phụ mẫu, hắn lập tức quỳ xuống thỉnh tội.
- Tôn nhi, mau đứng lên, chuyện này sao có thể trách con? Muốn trách chỉ có thể trách người gia gia này của con, thân là tông chủ Tinh Cực Tông mà lại khiến Tinh Cực Tông gặp hoàn cảnh như thế.
Ảo Quang chân nhân đỡ Lý Dương dậy và thở dài nói.
- Ảo Quang, đừng nói vậy, muốn nói trách nhiệm, có lẽ ta mới là người phải nhận.
Lý Tầm Hoan nhẹ nhàng cười nói.
Lý Tầm Hoan là tổ sư khai môn lập phái, nhưng lại chưa từng trở về tông phái, cũng chẳng quan tâm gì đến chuyện của môn phái cả.
- Ha ha, Lý Dương! Gia đình ngươi người nào cũng đều rất thú vị, đều đứng ra nhận trách nhiệm về mình, nếu là người khác thì có lẽ đã chối đây đẩy rồi!
Hạng Vũ cười ha hả rồi nói tiếp:
- Các vị đây là ở giữa đại quân Nguyên vực, cũng là địa bàn của Hạng Vũ ta, Hạng Vũ ta chịu đại ân của Lý Dương huynh đệ, hôm nay cũng muốn báo đáp một chút, ha ha, lần này ta đã bày một yến tiệc thịnh soạn, mọi người hãy vui vẻ ăn mừng một phen nào.
Hôm đó, Lý Dương và thân nhân của mình nói chuyện với nhau về những việc đã xảy ra trong ngàn năm qua, mọi người đều cảm thấy mất mát một cái gì đó, biến hóa thật sự là quá lớn.
Trên bàn tiệc.
Bữa tiệc đã gần tàn, Lý Dương đột nhiên đứng lên.
- Các vị!
Lý Dương nhìn đám người trên yến tiệc, nơi này có mấy Ma Đế ở trung ương của nguyên vực, mấy Ma Đế này người nào cũng đều đã chịu đại ân của Lý Dương, hơn nữa đều đã biết thực lực của Lý Dương, vừa thấy hắn đứng dậy, lập tức chẳng còn ai nói chuyện nữa.
Lý Dương và Lý Tầm Hoan nhìn nhau một cái, Lý Tầm Hoan điểm điểm đầu, Lý Dương liền đem chuyện đã thương lượng với Lý Tầm Hoan từ sớm nói ra.
- Hiện nay Lý Dương ta và Nguyên Thủy Thiên Tôn đã hoàn toàn đối lập, người thân của ta đương nhiên chẳng thể trở lại Tiên giới, bất quá Tinh Cực Tông là tu luyện đao phách, chẳng cần biết là tiên nguyên lực hay ma sát lực cũng đều có thể dùng được, sau này thân nhân của ta sẽ đến ở tại Phiêu Tuyết sơn mạch tại Ma giới, bất quá khi Tiên nhân sống trong Ma giới cũng có chút phiền phức, nếu có liên quan tới các vị thì mong các vị giúp đỡ.
Lý Dương nhìn mấy Ma Đế trước mặt.
Tại trung ương của Nguyên vực lần này chỉ có Lưu Ly Ma Đế và Âm Dương Ma Đế là không tới, kì dư các Ma Đế khác đều đã tới đủ.
- Được, không thành vấn đề, Lý Dương huynh đệ đã lên tiếng, ít nhất tại Trung Ương Nguyên Vực, tuyệt đối không người nào dám quấy rối Tinh Cực Tông!
Liệt Thiên Ma Đế dẫn đầu nói, những Ma Đế khác cũng đều lần lượt vỗ ngực bảo chứng, căn bản chẳng hề có chút ý kiến phản đối nào.
Lý Dương điểm điểm đầu.
Hắn cũng bất quá chỉ là nói một tiếng mà thôi, dù sao thì Diêm Vương dễ đấu, tiểu quỷ khó phòng, Lý Dưong không lo lắng đám Ma Đế, Ma Quân này lại đi quấy rối Tinh Cực Tông, cái hắn lo lắng là những tiểu nhân vật căn bản chẳng biết đến danh tiếng của hắn như một vài Ma Vương, Ma Tướng, bây giờ những Ma Đế này trở về nhắc nhở thuộc hạ một lượt, hiệu quả chắc chắn sẽ tốt hơn nhiều.
Hạng Vũ đột nhiên đi tới bên cạnh Lý Dương mà truyền âm nói:
- Lý Dương huynh đệ, có đúng là ngươi đã tiến nhập vào Hỗn Nguyên Thái Cực Giới nhưng vô pháp phá được Thái Cực phù ấn không?
- Bá Vương, sao ngài lại biết?
Lý Dương nghi hoặc nhìn Hạng Vũ.
Hạng Vũ khoát tay một cái nói:
- Ngươi đừng hỏi tại sao ta biết, ngươi có muốn phá vỡ Thái Cực phù ấn không?
- Muốn, đương nhiên muốn, chẳng lẽ ngài có biện pháp?
Lý Dương có chút không tin, hắn biết thực lực của bản thân, sự vững chắc của Thái Cực phù ấn đó là chẳng thể phá nổi, bản thân cũng không phá được, chẳng lẽ Hạng Vũ lại có biện pháp?
- Ngươi đừng hỏi, nếu muốn biết làm thế nào mới có thể phá vỡ Thái Cực phù ấn thì hãy theo ta!
Dứt lời Hạng Vũ liền lập tức quay người bước đi, dáng vẻ vô cùng thần bí.
Tuy trong lòng Lý Dương vẫn còn nghi hoặc, nhưng suy nghĩ một hồi, hắn vẫn đứng vậy bước theo.
- Nghĩa phụ, gia gia, mọi người cứ tiếp tục, con ra ngoài một lát.
Lý Dương chào mấy người Tiêu Diêu tán nhân một tiếng rồi rời khỏi gian đại sảnh, trong lòng thầm mang theo cả nghi hoặc và hi vọng mà bước theo sau Hạng Vũ.
Dọc theo hành lang, Hạng Vũ mang Lý Dương đi tới một căn tiểu viện vắng vẻ.
Last edited by ♥huytuandc♥; 14-11-2008 at 07:00 PM.