01-02-2009, 10:21 AM
Nháºt Dạ Tinh Quân
Tham gia: May 2008
Äến từ: Ở nÆ¡i chỉ có...riêng hai ta^_^
Bà i gởi: 115
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 39 Times in 29 Posts
Táºp 1 : SÆ¡ Thà Song Tu
Chương 6 : Äiên Cuồng Nhất Dạ
(Má»™t Äêm Äiên Cuồng)
Dịch: mattroivedem297
Nguồn : 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Quả nhiên Ngải Ti không để cho bá»n Vương Chà Tuấn nói nhảm thêm nữa, đã lặng lẽ Ä‘uổi khéo hai tên nam nhân nà y ra vá», còn mình thì chạy tá»›i phòng mình ở lầu ba.
Không cần Há»—n Nguyên tá» phải lắm lá»i, Dương Hạo cÅ©ng biết bản thân nên là m như thế nà o, hắn trước tiên nhảy lên bám và o phÃa bên ngoà i cá»a sổ gian phòng cá»§a Ngải Ti ở lầu ba, rồi lặng lẽ hé mở khung cá»a sổ.
"Bây giỠư? Phải là m sao bây giá»?" Dương Hạo lặng lẽ há»i.
Ngà y hôm nay , quả tháºt Dương Hạo Ä‘ang tức đến Ä‘iên, Ngãi Ti kia tháºt ác độc khi muốn là m thương tổn đến ngưá»i nhà cá»§a hắn, đây là điểm mà Dương Hạo khó có thể bá» qua.
Ngãi Ti thay ná»™i y, nằm trên chiếc giưá»ng tròn lá»›n cá»§a mình và theo dõi chương trình quảng cáo vá» các sản phẩm là m đẹp trên kênh truyá»n hình cá»§a đế quốc, má»™t chút cÅ©ng không ý thức được bên ngoà i có động tÄ©nh gì khác thưá»ng.
" ÄÆ°a tay và o trong cá»a sổ Ä‘i." Há»—n nguyên tá» lên giá»ng dạy dá»—, " Äừng có mà nháy mắt đó nghe chưa."
Dương Hạo quả nhiên không há» nháy mắt, hắn đã sá»›m dá»± liệu tá»›i cái lão đầu trong bụng cá»§a mình sẽ là m ra hà nh động gì đó tháºt kinh ngưá»i, nhưng, nhưng mà hắn không ngá» tá»›i, tá»± nhiên lại có nhiá»u Ä‘iểm cổ quái đến váºy.
Chỉ thấy trên đầu ngón tay cá»§a Dương Hạo Ä‘ang bốc lên từng mà n sương khói mà u hồng phấn, là n sương khói nà y mang theo má»™t mùi thÆ¡m tháºt kỳ dị , chỉ trong chốc lát đã trà n ngáºp khắp phòng ngá»§ cá»§a Ngải Ti.
Dương Hạo nhanh chóng há»i: " Là cái gì thế?"
" Ta đã khiến cho má»™t chút dược tÃnh bên trong cÆ¡ thể cá»§a ngươi phát tán ra ngoà i." Há»—n nguyên tá» quả thá»±c đúng là má»™t tên đạo tặc hái hoa, " Ta dám cam Ä‘oan bất kể là dạng nữ nhân gì cÅ©ng không có biện pháp nà o chống cá»± đâu."
" Thế thì sao?" Dương Hạo nghệt mặt ra như má»™t cái đầu heo váºy, hắn chẳng hiểu chút gì cả.
" ÄÆ°Æ¡ng nhiên là để ngươi đè ra muốn là m gì thì là m chứ sao, đồ ngu!" Há»—n Nguyên tá» tức muốn chết, tháºt là không nghÄ© ra, lão thiên lại để lão chui và o trông thân thể cá»§a má»™t tên đần độn khá» khạo thế nà y.
Dương Hạo cẩn tháºn nhìn và o trong phòng, quả nhiên, khi là n sương khói mà u hồng phấn nà y trà n và o bên trong, tình hình cá»§a Ngải Ti đã có chút biến hóa, vừa rồi nà ng ta chỉ chắm chú nằm xem TV, nhưng bây giỠánh mắt tá»± nhiên nhắm nghiá»n lại, nà ng ta nằm váºt ra giữa giưá»ng, trên khuôn mặt lấm tấm mồ hôi.
Mà n sương khói cà ng ngà y cà ng Ä‘áºm hÆ¡n, khiến cho gian phòng rá»™ng lá»›n cá»§a nà ng ta nhanh chóng biến thà nh má»™t cung Ä‘iện mà u phấn hồng đầy mỠảo. Mà thần thái cá»§a Ngải Ti cÅ©ng cá»±c kỳ quái dị, nà ng ta nằm trên giưá»ng không ngừng uốn éo thân thể, giống như tháºp phần thống khổ váºy.
Còn có má»™t thanh âm vô cùng dụ hoặc êm tai được phát ra từ sâu thẳm bên trong cổ há»ng cá»§a nà ng ta.Nam nhân nà o nghe được những thanh âm thế nà y đảm bảo xương cốt sẽ kêu lên răng rắc.
"Tiểu tá», váºn khà cá»§a ngươi cÅ©ng không tồi đó chứ." Há»—n nguyên tá» lại bắt đầu truyá»n thụ kinh nghiệm, "Ngươi hẫy cố mà thu phục được nà ng ta, sau nà y ngươi có thể có được phúc khà rất lá»›n đó."
"A!!!" Dương Hạo còn chưa mở miệng trả lá»i, thì hắn đã cảm giác được bên trong bụng truyá»n đến má»™t tráºn Ä‘au đớn rất kịch liệt, khiến cho hắn khụy xuống, phải Ä‘em hết toà n lá»±c má»›i không bị ngã lăn ra đất ( ngã từ tầng ba xuống thì =.=!!!). Và o lúc nà y, Ä‘au đớn trong bụng hắn lại cà ng kịch liệt hÆ¡n,thá»i gian những Ä‘au đớn hà nh hạ hắn cÅ©ng kéo dà i hÆ¡n.
Dương Hạo hiểu rất rõ rà ng, nếu như hắn tháºt sá»± không thể phát tiết ra hết dược tÃnh cá»§a những Ä‘an dược có trong cÆ¡ thể hắn, phá»ng chừng hắn rất khó để có thể nhìn thấy được mặt trá»i và o ngà y mai. Nhưng trong lòng lúc nà y chỉ còn sá»± ác độc, hắn không quản đến những khó chịu trong ngưá»i nữa, hắn xoay ngưá»i tiến và o trong phòng cá»§a Ngải Ti.
Äi tá»›i bên cạnh chiếc giưá»ng trong khuê phòng cá»§a Ngải Ti, trong cổ há»ng cá»§a Ngải Ti cứ liên tục phát ra những tiếng rên rỉ lúi rÃu, khiến cho ngưá»i ta nghe xong mà toát hết cả mồ hôi. Lúc nà y, Ngải Ti cÅ©ng không khác bao nhiêu đã bị xuân dược là m cho mê man, nà ng ta đã thoát khá»i sá»± trói buá»™c cá»§a lá»›p áo ngá»§ trên ngưá»i, vóc ngưá»i đầy những đưá»ng cong lồi lõm tuyệt đẹp cÆ¡ hồ đã không còn gì che Ä‘áºy hoà n toà n lá»™ ra trước mắt cá»§a Dương Hạo.
Nhưng lúc nà y Dương Hạo đúng là bó tay chẳng là m gì được cả.
" Bây giỠnên là m sao bây gi�" Dương hạo không ngỠlại chẳng biết tiếp theo phải là m gì. "Uy, Hỗn Nguyên tỠlão bá, mau dạy cho ta đi."
" Cái nà y cÅ©ng cần có ngưá»i dạy sao ……" Há»—n Nguyên tá» thá»±c sá»± á khẩu, " Ta mặc kệ ngươi, ngươi tá»± mình Ä‘i mà là m, ta phải Ä‘i nghỉ ngÆ¡i trước đã, sau khi ngươi là m xong chuyện, ta sẽ lại tá»›i tìm ngươi."
Nói xong, thì không còn tiếng động gì nữa.
Dương Hạo luống cuống nói: "Há»—n Nguyên tá» lão bá? Há»—n Nguyên tá» lão bá?" Kêu gá»i cả ná»a ngà y mà chẳng ai lên tiếng đáp lại hắn cả.
Dương Hạo bị ép phải '' tá»± lá»±c cánh sinh'', bất đắc dÄ© phải cẩn tháºn quan sát Ngải Ti. bản thân hắn đêm ngà y mÆ¡ tưởng đến nữ nhân, lúc nà y trên giưá»ng lại Ä‘ang có ngưá»i đẹp không ngừng uốn éo thân thể thế nà y, nếu là ngưá»i khác, sợ rằng dã sá»›m nhảy chồm lên giưá»ng rồi. Äáng thương cho Dương Hạo cả má»™t chút kinh nghiệm cÅ©ng không có, nhìn thấy bá»™ dạng đầy vẻ Ä‘au khổ cá»§a Ngải Ti, hắn lại còn há»i chuyện dầy hảo tâm: "Nà ng …… Nà ng không sao chứ."
Ngải Ti đã sá»›m mê man đến thất huân bát tố ( ý nói mê man đến mức chẳng còn biết gì ), nghe được thanh âm , bèn ôm chầm lấy Dương Hạo, thân thể không ngừng chà sát và o ngưá»i hắn.
Dương Hạo cảm thấy Ngải Ti trước mắt hắn cà ng lúc cà ng trở nên xinh đẹp hÆ¡n, thân thể cá»§a nà ng lại cà ng lúc cà ng nóng bá»ng hÆ¡n.
Má»™t cổ cảm giác mÆ¡ mà ng choáng váng xông thẳng lên đại não cá»§a Dương Hạo. Bên trong giang ngá»a thất ( phòng ngá»§ ) nà y, khắp nÆ¡i Ä‘á»u trần ngáºp xuân tình, Dương Hạo lúc nà y đã hÃt phải rất nhiá»u, cho nên dược tÃnh cÅ©ng đồng thá»i phát huy trên ngưá»i hắn.
Äiá»u nà y cÆ¡ hồ đã khiến Dương Hạo mấy Ä‘i ý thức tá»± chá»§ cá»§a mình, hắn cÅ©ng cảm thấy bản thân phát ra má»™t tiếng rên khe khẽ, sau đó rồi hắn ôm chầm lấy Ngải Ti.
Cuối cùng , có má»™t cá»— cảm giác sướng khoái khiến ngưá»i ta dục tiên dục tá», không ngừng cuốn tá»›i ……
Äêm nay tuyệt đối là má»™t đêm Ä‘iên cuồng.
Khi ánh nắng cá»§a ngà y má»›i chiếu và o trong phòng, khiến Dương Hạo tỉnh lại trong sá»± ấm áp, hắn mở mắt ra thì phát hiện, cái giưá»ng lúc ban đầu đã trở nên tÆ¡i tả đến mức thê thảm , lá»›p đệm cÅ©ng như ga trải giưá»ng Ä‘á»u bị xé rách tả tÆ¡i vung vãi khắp nÆ¡i. Còn hắn thì Ä‘ang nằm chÃnh giữa cá»§a cá»§a cái giưá»ng đó.
Ngả Ti Ä‘ang nằm trên ngưá»i cá»§a Dương Hạo, bá»™ ngá»±c căng tròn đầy đặn cá»§a nà ng Ä‘ang dán chặt trên tay cá»§a Dương Hạo .
Chứng kiến tình hình thế nà y, cho dù có là kẻ ngu ngốc đến đâu đi chăng nữa cũng sẽ đoán ra chuyện gì đã phát sinh,phản ứng đầu tiên của Dương Hạo không phải là vui mừng hay cao hứng, mà là sợ hãi.
Ngà y hôm qua chỉ vì má»™t phong thư tình, mà hắn thiếu chút nữa đã bị Ngải Ti kiếm ngưá»i đến giết hắn, thế mà buổi sáng hôm nay khi tỉnh lại, hai ngưá»i Ä‘ang nằm chung má»™t chá»— vá»›i nhau, vạn nhất khi Ngải Ty tỉnh lại, nà ng còn không phải là láºp tức kêu mấy vạn ngưá»i truy sát hắn cho tá»›i khi hắn biến thà nh má»™t khối thịt lá»›n hay sao.
Khi nghÄ© như váºy, Dương Hạo đã quyết định được chá»§ ý, trước lúc Ngải Ty tỉnh lại thì hắn phải chuồn Ä‘i, Ãt nhất là không để bị bắt tại tráºn, ở chá»— nà y đâu đâu cÅ©ng có những cảnh vệ sá» dụng Äằng Không Khà ( thứ dụng cụ có thể giúp ngưá»i ta bay trên không), chỉ cần Ngải Ti la lên má»™t tiếng, Ãt nhất cÅ©ng phải có đến mấy trăm ngưá»i chạy tá»›i.
Thế nhưng sá»± tháºt bao giá» cÅ©ng trái ngược vá»›i mong ước cá»§a má»—i ngưá»i, khi Dương Hạo phi thưá»ng cố gắng không để cho lòng mình loạn động khi rút cánh tay khá»i bá»™ ngá»±c căng má»ng cá»§a Ngải Ti, nữ nhân nà y không ngỠđã mở mắt.
Dương Hạo như hóa đá ngay tại tráºn, tất cả má»i cÆ¡ nhục trên ngưá»i cÅ©ng cứng đỠra, ngay cả khóe mắt cÅ©ng không có chút động Ä‘áºy. Dương Hạo bị dá»a cho đến ngay cả má»™t lá»i cÅ©ng không nói ra được, hắn chỉ chá» Ngải Ti hét lá»›n má»™t tiếng, sau đó mình sẽ bị tống và o hắc lao, cả Ä‘á»i cÅ©ng không thể thoát ra ngoà i.
Thế nhưng cảnh tượng sau đó lại khiến Dương Hạo vÄ©nh viá»…n không thể quên được. Ngải Ti không há» có má»™t chút ý tứ ngạc nhiên kinh hãi gì cả, ngược lại nà ng còn thuáºn thế xoay ngưá»i, lại tiếp tục trèo lên ngưá»i cá»§a Dương Hạo, hôn Dương Hạo đầy nóng bá»ng nhiệt tình.
Dương Hạo thở còn không ra hơi: "Ngải Ti …… Ngải Ti ……"
"Ưm ,chà ng là m gì thế." Bị Dương Hạo đẩy ra ,vẻ mặt của Ngải Ti trở nên mất hứng,
Dương Hạo trừng mắt tháºt lá»›n nhìn mỹ nữ Ä‘ang quấn quÃt bên cạnh hắn, hắn giáºt mình đến mức hà m dưới như muốn rá»›t ra. Ngải Ti không há» có vẻ muốn báo cảnh vệ bắt Dương Hạo, mà ngược lại nà ng dán chặt và o ngưá»i Dương Hạo giống như hắn đã là tình nhân trong nhiá»u năm qua cá»§a nà ng.
Dương Hạo nhìn Ngải Ti, quả thá»±c giống như Ä‘ang nằm mÆ¡ váºy, hắn bắt đầu sá» soạng da thịt cá»§a Ngải Ty.
Äá»™ng tác cá»§a Dương Hạo có chút vụng vá», khiến cho Ngải Ti buồn cưá»i đến mức ngáºt ngưỡng: "Ngốc ạ, chà ng còn phải để ta dạy hay sao."
Ngải Ti quả nhiên là ngưá»i cá»±c kỳ chá»§ động, đêm qua hai ngưá»i Ä‘á»u mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng, là m gì thì đến chÃnh bản thân cÅ©ng không biết, nhưng bây giá», Dương Hạo cảm thấy khoan khái khoái đến mức ngây ngưá»i, tháºt giống như kinh nghiệm '' nhìn ngưá»i '' cá»§a Há»—n Nguyên tá» , Ngải Ti đúng là má»™t '' đối thá»§ '' xinh đẹp trên giưá»ng cá»§a má»i nam nhân. Tiếng kêu rên vong tình cá»§a Ngải Ti vẫn còn vang vá»ng trong mà ng nhÄ© cá»§a hắn.
Dương Hạo còn tưởng rằng có thể cứ tiếp tục hôn nà ng như thế, thế nhưng khi hai ngưá»i Ä‘ang lúc như say như mê, thanh âm có chút khẩn trương dồn dáºp cá»§a Há»—n Nguyên tá» vang lên.
" Có ngưá»i đến ! Còn không mau chạy!!!"
Dương Hạo giáºt cả mình, hắn báºt dáºy khá»i giưá»ng, đưa tay che miệng cá»§a Ngải Ti. Chỉ nghe thấy từ bên ngoà i cá»a truyá»n lại tiếng bước chân Ä‘ang Ä‘i trên cầu thang, cà ng lúc lại cà ng gần hÆ¡n.
Ngải Ti lè lưỡi, cắn yêu và o lỗ tai của Dương Hạo: " Cha của ta tới đó, chà ng mau trốn đi."
Dương Hạo tóat hết cả mồ hôi a, cha cá»§a Ngải Ti chÃnh là má»™t vị quan lá»›n cá»§a đế quốc, cho dù quan viên trong ChÃnh phá»§ cá»§a Lôi Mông Tinh khi nhìn thấy lão cÅ©ng phải gáºt đầu khom ngưá»i, nếu hắn và con gái lão bị lão bắt ngay tại tráºn thế nà y, không phải là quá thảm hay sao.
Dương Hạo vừa nhanh chóng vừa gá»n gẽ mặc lại ngoại y có chút rách rưới cá»§a gã,cÅ©ng mặc kệ việc Ngải Ti nghịch ngợm lôi kéo hắn, hắn xoay ngưá»i má»™t cái thì đã nhảy ra khá»i cá»a sổ.
Thân thể cá»§a hắn so vá»›i lúc hôm qua tá»±a hồ nhẹ nhà ng hÆ¡n, trá»±c tiếp nhảy từ lầu ba cách mặt đất tá»›i hÆ¡n mưá»i thước xuống đất , nhưng khi hắn tiếp đất,chân cá»§a hắn chẳng có chút cảm giác Ä‘au đớn, trong bụng cÅ©ng không có cảm giác các mạch máu như muốn vỡ ra.
Dương Hạo giống như là má»›i vừa tỉnh giấc khá»i giấc má»™ng xuân, toà n thân có vẻ sảng khoái,nhanh chóng phóng vá» phÃa trưá»ng há»c.
Thế nhưng hắn lại không biết , những phiá»n phức chân chÃnh bây giá» má»›i bắt đầu.
Tà i sản của O sole mio
Chữ ký của O sole mio
05-02-2009, 04:48 AM
Tham gia: May 2008
Äến từ: Czech
Bà i gởi: 673
Thá»i gian online: 8 phút 39 giây
Thanks: 106
Thanked 1,324 Times in 216 Posts
Quyển 1 : Sơ Thà Song Tu
Chương 7 : Mỹ nữ đồng đưá»ng
Converter : daitri_giangu
Dịch : Lythongcz
Nguồn : 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Tặng lão havedream cùng tất cả má»i ngưá»i chung mái nhà 4vn.
Không biết là sá»›m hay là muá»™n, thế nhưng lúc Dương Hạo má»™t đưá»ng chạy như Ä‘iên vá» há»c viện thì đã sá»›m và o há»c rồi. Dương Hạo nhìn thấy trên bục giảng chÃnh là giáo viên môn ngá»± váºt thuáºt Lam sir, toà n thân hắn chợt nổi gai.
Trong tất cả các sư phụ Dương Hạo đại khái sợ nhất Lam sir, ngưá»i sư phụ mang kÃnh mắt thoạt nhìn có vẻ văn nhã nà y thá»±c tế có bản lÄ©nh đệ nhất lưu nguyên lá»±c, hÆ¡n nữa còn là cao thá»§ cấp chuyên gia cá»§a ngá»± váºt thuáºt, tối kinh khá»§ng chÃnh là Lam sir đối vá»›i những đệ tá» nhìn không vừa mắt sẽ không chút nà o lưu tình. Mà Dương Hạo chÃnh là má»™t trong các đệ tá» Lam sir tối ghét nhất, bởi vì từ lúc Dương Hạo nháºp giáo tá»›i nay, ngá»± váºt thuáºt há»c chưa đạt mức trung bình, đến bây giá» ngay cả má»™t mảnh vÅ© mao (má»™t cái lông) cÅ©ng chưa từng lay động được, vÄ©nh viá»…n lưu lại ở trong sÆ¡ cấp ban .
Quả nhiên, lúc Dương Hạo cố gắng lặng lẽ từ góc tưá»ng tiến và o phòng há»c thì má»™t viên phấn chuẩn xác Ä‘áºp trúng đầu hắn .
" Äi muá»™n ! Lại Ä‘i muá»™n!!!"
Lam sir hai tay thi triển thá»§ thế ngá»± váºt để viên phấn không ngừng biến hóa phương hướng, gõ tá»›i tấp xuống đầu Dương Hạo đến khi ngồi xuống má»›i dừng.
" Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, ngá»± váºt thuáºt là khóa trình quan trá»ng nhất trong há»c viện, các ngươi nếu ngay cả môn trụ cá»™t thuáºt nà y Ä‘á»u cÅ©ng há»c không được váºy sau nà y cÅ©ng chỉ có thể là m tạp công thôi."
Lam sir vẻ mặt đầy tức giáºn, hắn Ä‘ang nói thì từ chá»— Dương Hạo vừa má»›i ngồi xuống lại phát ra " Bùm" má»™t tiếng nổ. Bụi mù tứ tán, Dương Hạo đầu đầy vụn giấy .Trên tay hắn còn có má»™t quyển sách đã bị nổ nát bấy. Thoạt nhìn, có vẻ bị ngưá»i cải tạo thà nh má»™t quyển sách kÃch nổ.
Cả phòng há»c Ä‘á»u không ngá»›t vang tiếng cưá»i to, Dương Hạo hung hăng trừng mắt nhìn sang ngưá»i ngồi cạnh hắn, ở chá»— nà y, duy nhất có bản lãnh biến quyển sách thà nh lá»±u đạn cÅ©ng chỉ có ngưá»i ngồi cùng bà n A Mạn Äạt, nà ng xuất sanh từ má»™t khoa kỹ thế gia, há»c táºp chẳng biết có tốt hay không, dứt khoát chỉ há»c môn công trình há»c mà rất Ãt ngưá»i chịu há»c.
Nữ hà i tá» bây giá», há»c make up há»c còn tranh không kịp, là m gì có ai Ä‘i há»c chế tạo máy móc giống như nà ng. A Mạn Äạt chỉ mặc má»™t chiếc áo cá»™c cùng vá»›i quần bò cá»™c, trên bà n còn bà y đầy ngưá»i máy tá»± động, đám máy móc tá»± động đó đối vá»›i Dương Hạo siêu cấp không hữu hảo, không ngừng khua tay hướng Dương Hạo thị uy, như thể nói cho hắn ngà n vạn lần đừng là m gì bất lợi vá»›i chá»§ nhân chúng.
Kỳ tháºt Dương Hạo cho dù có dÅ©ng cảm hÆ¡n nữa, cÅ©ng không dám trêu chá»c A Mạn Äạt, đó là ngưá»i con gái tối Ä‘iên cuồng trong toà n vÅ© trụ, nếu chá»c giáºn nà ng, tuyệt đối sẽ có thể tại ná»a đêm bị nà ng cải tạo thà nh má»™t sản phẩm ngưá»i - máy hợp nhất.
Äáng tiếc, Dương Hạo buông tha cho A Mạn Äạt, thế nhưng Lam sir lại không có buông tha hắn. Vốn Ä‘i muá»™n đã khiến Lam sir rất phẫn ná»™, bây giá» còn dám xảy ra vụ lá»±u đạn nà y cà ng là m cho Lam sir giáºn không thể kìm chế.
" Dương Hạo! Ngươi muốn há»c lại hay sao ?"
Dương Hạo vá»™i xua tay : " Báo cáo sir, ta không muốn há»c lại ."
" Ngươi tứ đại trụ cá»™t thuáºt cÅ©ng há»c không được, muốn tiếp tục ở tại chá»— nà y sợ rằng rất khó đó." Ngón tay Lam sir cỠđộng, viên phân trên đầu hắn tá»± động bay múa, biểu diá»…n năng lá»±c ngá»± váºt kinh ngưá»i " Nếu hôm nay ngươi không thể khiến chiếc lông trước mặt di động, ta sẽ láºp tức viết báo cáo, đỠnghị hiệu trưởng khai trừ ngươi."
" Hôm nay ? "
Dương Hạo ngây ngốc nhìn chiếc lông A Mạn Äạt đưa lại.
Trá»i ạ, đó là chiếc lông là m bằng gì a, trên bà n ngưá»i khác Ä‘á»u chỉ là má»™t cái bé bằng đầu ngón tay, thế nhưng thứ A Mạn Äạt đưa lại đây rõ rà ng đã qua cải tạo, lá»›n gần bằng bà n tay Dương Hạo lại toà n bá»™ Ä‘á»u là m bằng kim chúc, vừa nhìn đã biết là A Mạn Äạt Ä‘ang trêu cợt hắn. Nhưng đáng háºn là Lam sir lại là m bá»™ không nhìn thấy :
" Ân, hảo, bây giá» ngươi Ä‘iá»u khiển nó bay lên, Ãt nhất phải bay lên khoảng 10 phân."
" Ta ?"
Dương Hạo há mồm cứng lưỡi, váºt nà y cho dù là ngưá»i thuá»™c lá»›p trung cấp ngá»± váºt thuáºt cÅ©ng không nhất định có thể Ä‘iá»u khiển được, cà ng huống chi kẻ ngay cả sÆ¡ cấp ngá»± váºt thuáºt cÅ©ng chưa táºp được như hắn.
Nhưng chuyện đã đến mức nà y, rõ rà ng đã không phải do Dương Hạo nữa, Lam sir đã sá»›m mở tà i liệu, tùy thá»i chuẩn bị viết báo cáo cho hiệu trưởng .
" Tiểu bổn đản, muốn ngươi là m thì là m đi, sợ cái gì?" Hỗn nguyên tỠkhông biết từ nơi nà o chui ra, đột nhiên nói một câu ngay bên tai Dương Hạo.
" Nhưng ta căn bản không là m được." Dương Hạo quay xuống bụng nói thầm.
" Váºy hôm qua ngươi ăn khá»a dược kia là giả a, ngươi không cảm giác được cả ngưá»i cảm giác nóng lên sao ?"
Dương Hạo sá» bụng, cảm giác má»™t chút, quả nhiên, từ Ä‘an Ä‘iá»n hình như là có má»™t tia noãn lưu Ä‘ang di chuyển theo thân thể mình, loại noãn lưu đó cùng cÆ¡n Ä‘au nhức ngà y hôm qua hoà n toà n bất đồng, lại còn siêu cấp thoải mái.
" Có rồi, váºy thì thế nà o, lão đừng có nói vá»›i ta rằng xuân dược còn chưa có giải nha."
" Tiểu bổn đản, đó là chân khà mà dược tÃnh xuân dược hóa thà nh, khiến ngươi cà ng thêm mạnh hÆ¡n so vá»›i ngưá»i khác, cho nên ngươi má»›i có thể nhảy cao chạy nhanh, sá gì chuyện để cho má»™t chiếc lông bay lên ."
" Tháºt váºy chăng?" Dương Hạo bán tÃn bán nghi, toà n bá»™ tinh thần hắn chăm chú nhắm ngay chiếc lông sắt kia dùng hết toà n lá»±c rống to :
" Lên !!!"
Thi triển thá»§ thế ngá»± váºt thuáºt, quả nhiên thanh thế mưá»i phần, cả phòng há»c Ä‘á»u không má»™t tiếng động, má»i ngưá»i trợn mắt há mồm nhìn. Nhìn Dương Hạo nhắm ngay chiếc lông sắt kia kêu, thế nhưng bất kể hắn cố gắng thế nà o, chiếc lông Ä‘á»u như là đang ngá»§, hoà n toà n không nhúc nhÃch lấy má»™t chút.
" Không được rồi!" Dương Hạo gấp đến đầu đầy mồ hôi, hướng xuống Hỗn nguyên tỠcầu cứu.
Không đợi Hỗn nguyên tỠlên tiếng, viên phấn của Lam sir đã lại :
" Ngươi Ä‘ang là m gì váºy ? Ngay cả nguyên lá»±c cÅ©ng không biết váºn dụng, chỉ bà y ra thá»§ thế là có thể xem như ngá»± váºt thuáºt sao ?" Dương Hạo bị viên phi phấn chá»i tá lả mặc dù rất Ä‘au, nhưng cuối cùng cÅ©ng phát hiện vấn đỠcá»§a mình là tại sao. Tất cả trụ cá»™t thuáºt căn cÆ¡ Ä‘á»u là nguyên lá»±c, cho nên lúc lợi dụng ngá»± váºt thuáºt để giá ngá»± váºt phẩm, đầu tiên phải ngoại phát nguyên lá»±c.
Dương Hạo chỉ là lấy thế mà không có phát xuất nguyên lá»±c, đương nhiên không có khả năng khu động chiếc lông. NghÄ© thông suốt được vấn Ä‘á», Dương Hạo lại tin tưởng là m lại, hai tay hắn giao xoa, ngón tay hướng lên trá»i, nguyên lá»±c trong thân thể bồng bá»™t phát ra :
" Phi !!!"
Theo tiếng hô cá»§a Dương Hạo, chiếc lông sắt vốn tuyệt đối không thể nà o bay lên chợt như là há»a tiến phát ra. Má»i ngưá»i chỉ thấy má»™t bóng Ä‘en bắn lên, sau đó đã không thể tìm được tung tÃch chiếc lông nữa, chỉ còn ở trên trần phòng há»c má»™t cái lá»— nho nhá» lá»™ ra bầu trá»i mầu lam bên ngoà i .
Thoạt nhìn tá»±a như...... như là Dương Hạo Ä‘iá»u khiển chiếc lông, hÆ¡n nữa còn bắn thá»§ng trần nhà .
Lam sir không thể tin nhìn lên trần phòng, cái lá»— nhá» kia như là má»™t bằng chứng, nói cho hắn, đúng váºy, má»™t mà n kia quả tháºt vừa má»›i xảy ra. Không chỉ ngưá»i ngoà i mà ngay cả tá»± bản thân Dương Hạo cÅ©ng không dám tin tưởng, hắn biết rõ tá»± mình ngay cả Ä‘iá»u khiển má»™t sợi lông bình thưá»ng Ä‘á»u cÅ©ng rất khó khăn, thế nhưng bây giá» lại mạnh đến có thể phóng ra há»a tiến được?
Nghe nói ngá»± váºt thuáºt luyện đến trình độ cao cấp, ngay cả phi thuyá»n Ä‘á»u cÅ©ng có thể Ä‘iá»u khiển, chẳng lẽ hắn đã đến gần trình độ nà y sao ?
" CÅ©ng không tệ lắm, cÅ©ng không tệ lắm." Há»—n nguyên tá» cÅ©ng rất đắc ý " Không hổ là đồ đệ cá»§a ta a, không cần há»c cÅ©ng có bản lãnh nà y."
" Uy! Äây là tại sao a, vừa rồi lão nói cái gì chân khÃ, là cái gì váºy ?"
" Chân khà chÃnh là chân khà , ngay cả cái nà y cÅ©ng không biết, đúng là cô láºu quả văn ." Há»—n nguyên tá» ngáp má»™t cái " Ta xem ra, tiểu muá»™i ở bên cạnh hình như đối vá»›i ngươi có ý tứ a."
" Có cái rắm á! Äừng ngá»§ nữa, nói cho ta biết Ä‘i ?" Dương Hạo hết sức cầu khẩn nhưng Há»—n nguyên tá» cÅ©ng không để ý đến hắn nữa.
Má»i ngưá»i ai gặp mattroivedem mong chuyển lá»i truy sát cá»§a ta tá»›i lão, ko nháºn là m thì thôi, nháºn rồi báo hại ta chữa cháy tưng bừng 1 mình.
Tà i sản của Lythongcz
Chữ ký của Lythongcz
05-02-2009, 04:54 AM
Tham gia: May 2008
Äến từ: Czech
Bà i gởi: 673
Thá»i gian online: 8 phút 39 giây
Thanks: 106
Thanked 1,324 Times in 216 Posts
Quyển 1 : Sơ Thà Song Tu
Chương 8 : Tranh phong cáºt thố
Converter : daitri_giangu
Dịch : Lythongcz
Nguồn : 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Tặng lão havedream cùng tất cả má»i ngưá»i chung mái nhà 4vn.
Ngược lại chỉ có A Mạn Äạt cất tiếng : " Ngươi Ä‘ang nói chuyện vá»›i ai đó ? "
" Dù sao cÅ©ng không phải ngươi." Dương Hạo trả lá»i tức tối, mặc dù thân hình A Mạn Äạt cÅ©ng rất hấp dẫn thế nhưng trong lá»i nói lẫn hà nh động má»™t chút tư vị nữ nhân cÅ©ng không có, hoà n toà n kém hÆ¡n hẳn Ngã Ti, hÆ¡n nữa còn thưá»ng xuyên trêu cợt Dương Hạo, cho nên Dương Hạo tuyệt đối không tin nà ng có ý tứ gì vá»›i mình .
" Vừa rồi ngươi là m như thế nà o váºy ?" A Mạn Äạt xÃch lại rất gần, ngay cả đôi gò bồng đảo Dương Hạo cÅ©ng có thể thấy được. Hắn vá»™i thu hồi ánh mắt, chỉ nhìn thẳng xuống chóp mÅ©i :
" Rất đơn giản a, dụng ngá»± váºt thuáºt bình thưá»ng thôi ."
" Không phải ." A Mạn Äạt vẫn đắm chìm trong kinh ngạc " Ta đã đặt má»™t máy tăng trá»ng lá»±c vi hình trong chiếc lông đó, tối thiểu nó cÅ©ng nặng hÆ¡n mưá»i cân. Chỉ có ngưá»i đột phá trung cấp ngá»± váºt thuáºt má»›i có thể lay động được thôi chứ."
" Máy tăng trá»ng lá»±c ?"
Dương Hạo ngạc nhiên. Thứ đó hắn cÅ©ng chỉ là nghe nói qua mà thôi, bình thưá»ng loại máy đó Ä‘á»u là trang bị cá»§a phi hà nh viên, khi bá»n há» tá»›i má»™t tinh cầu có trá»ng lá»±c thấp hÆ¡n trá»ng lá»±c tiêu chuẩn cá»§a đế quốc thì sẽ dụng máy tăng trá»ng lá»±c để tăng thêm trá»ng lượng, tránh bị bay loạn lên trên tinh cầu đó. Nói cách khác, chiếc lông đó so vá»›i bá» ngoà i nhìn qua còn nặng hÆ¡n rất nhiá»u rất nhiá»u, nên nguyên lá»±c cùng ngá»± váºt thuáºt cá»§a Dương Hạo đã xa xa vượt qua tưởng tượng cá»§a chÃnh hắn. A Mạn Äạt dụng ánh mắt kỳ lạ nhìn Dương Hạo :
" Ngươi không phải cả ngà y Ä‘á»u len lén táºp luyện mà hôm nay không cẩn tháºn nên bại lá»™ đấy chứ ? Dá»±a theo nguyên lá»±c bây giá» thì phi hà nh thuáºt cùng kiếm thuáºt cá»§a ngươi hẳn là đá»u cÅ©ng rất mạnh má»›i đúng."
Những lá»i nà y hóa ra thà nh nhắc nhở cho Dương Hạo, giỠđây ngá»± váºt thuáºt đỠcao như váºy thì các trụ cá»™t thuáºt khác có phải cÅ©ng có tiến bá»™ hay không ? Có lẽ nên thá» má»™t chút xem đã. Äợi mãi đến khi hết giá», Dương Hạo láºp tức lao ra ngoà i, hắn định chạy đến phÃa sau núi, luyện táºp má»™t chút, xem xem thân thể mình rốt cuá»™c là có dị biến gì. A Mạn Äạt hướng theo bóng lưng cá»§a Dương Hạo Ä‘ang lao ra khá»i phòng há»c hô to :
" Ta là m cho ngươi má»™t cái Äằng không khà đó, đến mà lấy !!"
Dương Hạo má»™t bước không dừng, chỉ xua tay vá» phÃa A Mạn Äạt, vẫn tá»›i nay, Dương Hạo Ä‘á»u cÅ©ng hy vá»ng có thể có má»™t chiếc Äằng không khÃ, chỉ là hắn quá nghèo nên không thể mua nổi. Không ngá» A Mạn Äạt bình thưá»ng vẫn hay trêu cợt hắn, ngẫu nhiên cÅ©ng có lúc tá» tế a. Bất quá, rất nhanh Dương Hạo đã nháºn ra, tá»± mình xem ra không cần đến Äằng không khà nữa, hắn chỉ bất quá là đang Ä‘i chỉ hÆ¡i chút dùng lá»±c, cả ngưá»i đã nhẹ nhà ng như bay lên. Dương Hạo dứt khoát, dụng phương pháp phi hà nh thuáºt Ä‘em nguyên lá»±c hướng dưới chân phóng thÃch, trước kia dù Dương Hạo cố gắng thế nà o cÅ©ng không thể khiến mình bay khá»i mặt đất, thế nhưng hôm nay chỉ bất quá khẽ váºn lá»±c thân thể đã bay lên.
" Oa!!"
Dương Hạo hưng phấn kêu to, thoạt nhìn, ngà y hôm qua nuốt và o khá»a dược hoà n kia hóa ra đúng tháºt là tiên Ä‘an mất nên má»›i cải tạo thân thể nhiá»u như váºy.
Dương Hạo vá»™i và ng tiến vá» phÃa háºu sÆ¡n, lại dùng phi hà nh thuáºt bất quá Ä‘ang trong phạm vi há»c viện hắn chỉ dám để hai chân vẫn dÃnh chặt trên mặt đất, không để ngưá»i khác phát hiện tá»± mình có thể bay dá»… dà ng như váºy.
Ở trong viện diện cá»§a quý tá»™c nà y, bình dân đệ tá» lúc nà o cÅ©ng phải giữ mình, tốt nhất lúc nà o cÅ©ng phải kém hÆ¡n đám quý tá»™c đệ tá», nếu không sợ rằng sẽ chết rất thảm.
Thế nhưng, cà ng là sợ cái gì, lại cà ng dá»… đụng phải cái đó, Dương Hạo má»›i bay má»™t Ä‘oạn đã phát hiện Ngã Ti cùng Vương Chà Tuấn Ä‘ang ở phÃa cổng há»c viện. Ngã Ti Ä‘ang rất phẫn ná»™ mắng Vương Chà Tuấn, còn tên công tá» kia vẻ mặt xấu hổ, tá»±a hồ là đang cầu Ngã Ti giúp gì đó. Dương Hạo thấy mấy ngưá»i đó đã nhức đầu, nhất là ngà y hôm qua còn cùng Ngã Ti xảy ra chuyện kia, cà ng không biết sao có thể gặp mặt nên bây giá» có thể được tránh thì sẽ tránh. Cho nên hắn vá»™i xoay ngưá»i, muốn chuyển sang bằng cá»a sau.
Äúng lúc mấu chốt, Dương Hạo tá»± nhiên quên mất kỹ thuáºt khó nhất cá»§a phi hà nh thuáºt chÃnh là kỹ xảo chuyển loan ( thay đổi góc độ ), trong không trung nếu không khống chế tốt lá»±c độ nguyên lá»±c cÅ©ng rất có thể xuất hiện sai lệch.
Hắn chuyển loan quá mau, lại là lần đầu tiên dụng phi hà nh thuáºt, quả nhiên không có hảo kết quả, má»™t chút liá»n bay ngang ra ngoà i, nặng ná» ngã ở phÃa trước mặt bá»n Ngã Ti .
" Ngừng ! Tháºt là đen đủi."
Dương Hạo đầu đầy đất cát vừa mở mắt ra liá»n thấy được khuân mặt đầy lông cá»§a Khải Văn, còn có Vương Chà Tuấn Ä‘ang trợn mắt há mồm.
" Nhìn cái gì váºy, ta cÅ©ng đâu phải là quá đẹp trai." Dương Hạo ngồi ở dưới đất, tá»± nhiên nổi giáºn đùng đùng. Hắn tháºt sá»± là quá Ä‘en đủi, sợ nhất gặp phải bá»n há», lại hết lần nà y tá»›i lần khác Ä‘á»u xuất hiện.
" Ngươi chưa chết sao ? " ChÃnh là đại cẩu hùng Khải Văn tiên phản ứng đầu tiên " Hay là Quá»· Hồn a !"
" Trá»i còn sáng là m sao có quá»·!" Ngã Ti thân thiết kéo Dương Hạo đứng lên " Hắn đương nhiên còn sống, nếu hắn chết rồi ta sẽ đòi các ngươi thưá»ng mệnh!!"
Thái độ cá»§a Ngã Ti đối vá»›i Dương Hạo chợt quay ngoắt ba trăm sáu mươi độ ngay cả Dương Hạo Ä‘á»u cÅ©ng cảm giác thấy quái dị, cà ng huống chi đám Vương Chà Tuấn cÆ¡ chứ, tên công tỠđó quả thá»±c như vừa nuốt sống má»™t lão thá» váºy, sắc mặt khó coi cá»±c kỳ. " Tại sao ngươi lại còn sống ?" Vương Chà Tuấn tức giáºn đến tay chân Ä‘á»u cÅ©ng phát run " Ta rõ rà ng nhìn thấy ngươi rÆ¡i xuống hố sâu rồi cÆ¡ mà ."
" Ta bay đi ra chứ sao ."
Tất nhiên Dương Hạo sẽ không thể Ä‘em chân tướng nói ra, nếu không còn không biết sẽ đụng phải phiá»n toái gì nữa chứ.
" Ngươi cÅ©ng biết bay ?" Vương Chà Tuấn vẻ mặt miệt thị, ra vẻ bình dân vÄ©nh viá»…n cÅ©ng sẽ không thể há»c được phi hà nh thuáºt váºy.
Dương Hạo cảm nháºn được vẻ vÅ© nhục trong ánh mắt hắn chợt bừng lên má»™t mối phẫn háºn vô danh :
" Ai nói ta không biết bay, ngoà i bay ra ta còn có thể là m rất nhiá»u chuyện, so vá»›i ngươi còn mạnh hÆ¡n nhiá»u !"
" Ngươi dám so với ta ?" Vương Chà Tuấn ưỡn ngực ra đối mặt với Dương Hạo.
Mặc dù xét trên diện mạo, Dương Hạo còn muốn đẹp trai hÆ¡n má»™t chút, thế nhưng trang phục hai ngưá»i tháºt sá»± chênh lệch quá lá»›n, Vương Chà Tuấn mặc cẩm y hoa phục, bên hông còn có thanh Ä‘oản kiếm xa hoa, còn Dương Hạo chỉ mặc chiếc áo khoác bình thưá»ng.
Vá» gia thế hai ngưá»i cà ng thêm không cần phải nói, Vương Chà Tuấn xuất thân thế gia kiếm thuáºt nổi tiếng còn Dương Hạo hoà n toà n nhá» váºn khà má»›i có thể đến nÆ¡i đây há»c táºp. Trong há»c viện, Vương Chà Tuấn là ngưá»i há»c xuất sắc Ä‘á»u tất cả các loại trụ cá»™t thuáºt, Dương Hạo lại vÄ©nh viá»…n bị đặt ở tầng dưới cùng.
Có thể nói, hai ngưá»i hoà n toà n không thể so sánh, quả thá»±c chÃnh là như trá»i cao cùng vá»±c thẳm váºy. Thế nhưng, Ä‘ang lúc Vương Chà Tuấn tháºp phần đắc ý Ngã Ti Ä‘ang lạnh lùng bà ng quan lại mở miệng :
" Dương Hạo quả thực mạnh hơn so với ngươi, còn mạnh hơn gấp trăm lần nữa đó."
" Cái gì ?"
Vương Chà Tuấn kinh ngạc, quả thực không dám tin và o lổ tai của mình " Ngã Ti...... Ngươi không phải đang nói giỡn đấy chứ, ngươi lại còn nói tiểu tỠthúi nà y còn mạnh hơn so với ta sao ?"
" ÄÆ°Æ¡ng nhiên." Ngã Ti khẳng định. " Hắn mạnh hÆ¡n ta ở Ä‘iểm nà o ?"
Song nhãn Vương Chà Tuấn chá»±c phun há»a, cÅ©ng không thèm để ý đến mặt mÅ©i lá»›n tiếng tra há»i.
" Bởi vì hắn là bạn trai ta." Ngã Ti thân máºt tiến tá»›i cạnh Dương Hạo Ä‘em đầu dá»±a trên vai hắn " Là m bạn trai cá»§a Ngã Ti ta, đương nhiên tốt hÆ¡n bất cứ kẻ nà o ."
" Ngươi Ä‘iên rồi sao, ngà y hôm qua còn gá»i chúng ta giáo huấn hắn, hôm nay sao lại thà nh bạn trai ngươi rồi ?"
Khải Văn mặc dù cháºm hiểu, nhưng lúc nà y cÅ©ng biết tình hình bất thưá»ng, hắn cÅ©ng bị má»™t mà n nghịch chuyển nà y khiến quay cuồng " Hắn chỉ là má»™t bình dân, thân pháºn ngay cả ta cÅ©ng không bằng, có tư cách gì mà là m bằng hữu cá»§a Ngã Ti tiểu thư ?"
Vương Chà Tuấn nổi giáºn đến đỠbừng mặt, hai tay không ngừng run rẩy, ngay cả nói Ä‘á»u không lên lá»i, chỉ hừ lạnh.
Nhưng Ngã Ti từ đầu tá»›i cuối cÅ©ng không chuẩn bị giữ thể diện lại cho bá»n hắn :
" Hôm qua là chuyện hôm qua, hôm nay là hôm nay, ta bây giá» là thÃch tiểu tá» nghèo đó, cần các ngươi quản sao ? "
" Ngươi cho Ngã Ti ăn cái gì váºy ?"
Vương Chà Tuấn không dám cùng Ngã Ti tranh luáºn, lại chuyển cÆ¡n phẫn ná»™ lên trên đầu Dương Hạo. Vốn hắn cÅ©ng chỉ là má»™t câu nói, thế nhưng hết lần nà y tá»›i lần khác lại Ä‘á»u nói trúng chá»— chết. Dương Hạo còn tưởng rằng chuyện mình gây nên đã bị phát hiện, có táºt giáºt mình, cÅ©ng không muốn ở chá»— nà y tiếp tục tranh luáºn nên kéo Ngã Ti xoay ngưá»i định Ä‘i.
Vương Chà Tuấn tất nhiên là nổi giáºn, tên bình dân tiểu tá» trước mắt không chỉ Ä‘oạt bạn gái hắn, còn dùng thái độ khinh thưá»ng vá»›i hắn, Ä‘iá»u đó khiến má»™t quý tá»™c công tá» sao có thể thừa nháºn. Vương Chà Tuấn ná»™ há»a công tâm cÅ©ng không quản nÆ¡i nà y là nÆ¡i nà o đã rút Ä‘oản kiếm ra đâm và o phÃa sau lưng Dương Hạo .
Dịch vá»™i chữa cháy má»i ngưá»i thông cảm nếu còn sạn.
Tà i sản của Lythongcz
06-02-2009, 12:03 AM
Tham gia: May 2008
Äến từ: Czech
Bà i gởi: 673
Thá»i gian online: 8 phút 39 giây
Thanks: 106
Thanked 1,324 Times in 216 Posts
Quyển 1 : Sơ Thà Song Tu
Chương 9 : Tháºp đại kỳ thuáºt.
Converter : daitri_giangu
Dịch : Lythongcz
Nguồn : 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Tặng lão havedream cùng tất cả má»i ngưá»i chung mái nhà 4vn.
" Cẩn tháºn!!" Thanh âm Há»—n nguyên tỠđột nhiên cảnh báo cho Dương Hạo, tiếp đó, nhạy cảm thuáºt cá»§a Dương Hạo khiến hắn cảm giác được sau lưng có má»™t luồng sát khà sắc bén Ä‘ang tiến tá»›i.
" Là m sao bây giá» ?" Dương Hạo láºp tức lo lắng, không biết nên là m như thế nà o, hiển nhiên là có năng lá»±c nhưng cÅ©ng không biết váºn dụng như thế nà o.
" Tránh Ä‘i !! Äồ ngốc ." Há»—n nguyên tá» quả thá»±c háºn không thể tá»± mình tá»›i. Còn may Dương Hạo phản ứng không cháºm, hắn đột nhiên nhá»› tá»›i, tá»± mình đã há»c phi hà nh thuáºt, vá»™i nhảy sang bên cạnh, quả nhiên, hắn mang theo Ngã Ti bay lên từ dưới đất, tư thế còn tháºp phần tiêu sái.
Nhất chiêu cá»§a Vương Chà Tuấn không trúng, ngược lại còn chứng kiến Dương Hạo anh hùng cứu mỹ nhân, tâm lý cà ng căm tức, kiếm quang trên tay đột nhiên biến đổi, má»™t cổ hà n liệt quang mang bắn ra, hắn lại thi triển Vương thị thất kiếm gia truyá»n.
Cho dù bây giá» Ä‘ang là thá»i đại tinh tế, trong đế quốc còn có rất nhiá»u tuyệt ká»· gia tá»™c, những gia tá»™c nà y Ä‘á»u có công pháp, kiếm pháp độc láºp không theo trụ cá»™t thuáºt mà đế quốc thống nhất, mà Vương thị gia tá»™c cà ng thuá»™c hà ng ngÅ© xuất sắc trong đó.
Vương thị gia tá»™c có thể trở thà nh thế gia tướng lãnh cá»§a đế quốc, hÆ¡n nữa má»—i thà nh viên gia tá»™c còn chiếm cứ địa vị rất cao chÃnh là nhá» và o Vương thị thất kiếm nà y.
Ở thá»i kỳ đế quốc đông chinh tây thảo từng gặp phải rất nhiá»u tinh cầu man hoang tinh cầu, ở đó quáng sản phong phú nhưng quái váºt đông đảo, nhưng chỉ cần bằng số tướng lãnh cá»§a Vương thị gia tá»™c cùng vá»›i kiếm thuáºt đủ để quét ngang thiên quân cá»§a bá»n há» cÅ©ng đã khiến quái váºt hoà n toà n bị tiêu diệt.
Sau nà y đế quốc còn công nháºn Vương thị thất kiếm là má»™t trong thiên hạ tháºp đại kỳ thuáºt, cà ng thu được vô cùng tôn vinh. Mặc dù bây giá» kiếm pháp cá»§a Vương Chà Tuấn cùng các cao thá»§ trong gia tá»™c thì chênh lệch không phải má»™t hi Ä‘iểm, nhưng dù sao hắn cÅ©ng biết được và i tuyệt chiêu, cho nên khi hắn thi triển nhất chiêu" Song hoa cÅ©ng đế" quả tháºt cÅ©ng có thanh thế kinh ngưá»i.
Kiếm quang biến thà nh hai đám mây mầu bạc, đột nhiên xuất hiện tại không trung, Ä‘an lẫn nhau cùng hướng Dương Hạo đánh tá»›i. Dương Hạo cÅ©ng không thể dụng phi hà nh thuáºt né tránh như vừa rồi nữa, hắn trÆ¡ mắt nhìn hai phiến ngân quang dần tiến tá»›i gần mình, nghÄ© đến nát óc cÅ©ng không thể thông, tại sao má»™t thanh kiếm có thể có nhiá»u biến hóa như váºy. Thất thần ná»a ngà y, Vương Chà Tuấn cÅ©ng sát tá»›i trước mặt, lúc nà y má»›i sợ hãi gá»i to :
" Hỗn nguyên tỠlão bá, phải là m sao bây gi�"
" Tá»± mình nghÄ© biện pháp Ä‘i." Há»—n nguyên tá» rõ rà ng là ngá»§ chưa đủ giấc, còn Ä‘ang gà gáºt.
" Ta không thể." Dương Hạo đầu đầy mồ hôi, cúi đầu tìm kiếm địa động, như muốn trốn chạy.
" Ngươi đúng là ngốc, tả hữu không thông, ngươi không biết lùi lại sao ?" Há»—n nguyên tá» hừ hừ chỉ Ä‘iểm " Lui vá» phÃa sau không phải là môn ngươi rà nh nhất sao ."
Dương Hạo kỳ tháºt rà nh nhất chÃnh là chạy trốn, hắn quả nhiên dùng hết sức nhảy vá» phÃa sau và i bước, chỉ là tư thế kỳ quái giống như má»™t con ếch váºy.
Hai luồng ngân quang cá»§a Vương Chà Tuấn vốn tạo thà nh thế giáp công Dương Hạo, bị hắn lùi vá» phÃa sau như váºy chÃnh là đã trốn thoát khá»i vòng vây. Thế nhưng Vương Chà Tuấn không há» nhụt chÃ, hắn đã sá»›m có chuẩn bị biến đổi kiếm chiêu, phÃa sau Dương Hạo chợt xuất hiện má»™t Ä‘oà n ngân vân. Ba đưá»ng tiến công như thế vừa văn hình thà nh má»™t vòng vây toà n phương vị.
Dương Hạo quả thá»±c là xong Ä‘á»i, má»™t chiêu vừa rồi cá»§a Vương Chà Tuấn bất quá chỉ là ngụy trang mà thôi, mục Ä‘Ãch là để Dương Hạo lùi lại, vừa lùi lại liá»n lá»t và o hãm tịnh. Bây giá» Dương Hạo muốn thoát thân, sợ rằng khó cà ng thêm khó.
" Có chút ý tứ đó." Thân hãm hiểm cảnh như váºy mà Há»—n nguyên tá» chợt hưng phấn hô, ngay cả cÆ¡n buồn ngá»§ cÅ©ng biến mất " Chiêu nà y cÅ©ng được a, rất là đẹp mắt ."
" Ta chết đây ." Dương Hạo dáºm dáºm chân gấp gáp " Bao giá» thoát thân lão hãy nghiên cứu có được hay không ?"
" Ân......" Há»—n nguyên tỠđình chỉ tư tưởng đưa ra phương án " Nếu không, kiếm cái gì mà đỡ ." Giá»ng Ä‘iệu cá»§a lão hoà n toà n là thá» nghiệm thoạt nghe cÅ©ng biết là chÃnh lão còn không chắc có được hay không.
" Äỡ ? " Dương Hạo suýt xỉu " Dụng cái gì đỡ a, ta má»™t chút vÅ© khà cÅ©ng không có, không thể dùng cánh tay đấy chứ ? "
" Không phải ngươi biết ngá»± váºt sao, xem bên cạnh có váºt gì, mượn đỡ mà dùng."
Há»—n nguyên tá» loạn xuất chá»§ ý. Thế mà Dương Hạo quả thá»±c lại Ä‘i nghe lão, láºp tức thi triển thá»§ thế ngá»± váºt thuáºt, nguyên lá»±c dÅ©ng xuất, kỳ tháºt Dương Hạo cÅ©ng không biết có thể giá ngá»± váºt gì nhưng hắn á»· và o năng lá»±c ngá»± váºt thuáºt cá»§a hắn đột nhiên tăng mạnh, Ä‘em năng lượng lan trà n khắp bốn phương tám hướng, chuẩn bị tùy tiện dụng má»™t thứ gì đó để đỡ. Váºn khà cá»§a hắn tháºt sá»± là không tồi, gấp gáp như váºy mà quả thá»±c hắn cÅ©ng tìm được má»™t váºt, Dương Hạo Ä‘em thứ nặng ná» gì đó nhanh chóng di động lại, rồi phóng thẳng nó đỡ há»™ hắn mà n kiếm quang quanh vây quanh hắn.
Äợi đến khi váºt bay tá»›i đỉnh đầu hắn, Dương Hạo cùng má»i ngưá»i má»›i kinh hãi không ngá»›t, chỉ thấy giữa không trung có má»™t thân hình khổng lồ, còn không ngừng hoa chân múa tay, oa oa kêu to.
Dương Hạo dụng ngá»± váºt thuáºt đưa tá»›i, hóa ra không phải tảng đá hay thứ gì đó, mà là má»™t ngưá»i, má»™t ngưá»i còn sống sá» sá» . CÅ©ng không phải là ngưá»i bình thưá»ng mà chÃnh là tỠđảng cá»§a Vương Chà Tuấn đầu đại cẩu hùng Khải Văn.
Khải Văn bình thưá»ng anh hùng vạn phần, thế nhưng cÅ©ng bị hoà n cảnh lúc nà y hù chết, chỉ đà nh liá»u mạng hô cứu. Vương Chà Tuấn cÅ©ng hết sức hoảng hốt, vá»™i dùng hết toà n lá»±c thu lại chiêu kiếm, đáng tiếc uy lá»±c tháºt sá»± là quá lá»›n, cho dù là thu bá»›t sức mạnh kiếm khà vẫn sắc lao tá»›i, ầm ầm má»™t tiếng, Khải Văn đã bị đánh văng ra má»™t bên, ngoại y cả ngưá»i chia năm xẻ bảy, trên da còn bị chém thà nh vô số vết thương, còn bản thân hắn đã sợ đến ngất Ä‘i.
Äám đông chung quanh Ä‘ang vây xem đã có không Ãt, mặc dù đại bá»™ pháºn Ä‘á»u là quý tá»™c đệ tá», nhưng rất nhiá»u tên lúc bình thưá»ng cÅ©ng thưá»ng xuyên bị Vương Chà Tuấn cùng Khải Văn khi dá»…, bây giá» chứng kiến hai tên kiêu ngạo đó tá»± xá» lẫn nhau liá»n bá»™c phát ra tiếng cưá»i vang không dứt.
Vương Chà Tuấn vừa thẹn vừa phẫn ná»™, ngay từ đầu đã bị mất thể diện vá»›i Ngã Ti bây giá» cà ng là m cho đông đồng há»c như váºy cưá»i nhạo, hắn cho tá»›i bây giá» cÅ©ng chưa bao giá» gặp phải.
" Ngươi bức ta đó......" Ngay cả giá»ng nói cá»§a Vương Chà Tuấn Ä‘á»u cÅ©ng thay đổi, hắn tá»± mở Ä‘ai lưng cá»§a mình ra, nhất thá»i, từ áo khoác cá»§a Vương Chà Tuấn lóe ra má»™t loại hồng thải quang mang.
" Tăng hiệu khà !!!" Không biết từ lúc nà o A Mạn Äạt cÅ©ng đã chạy tá»›i trong đám ngưá»i, nhìn thấy động tác cá»§a Vương Chà Tuấn liá»n hoảng sợ kêu to " Äây là trang bị cá»§a quân đội trong chiến tranh, sao ngươi có thể sá» dụng được ???" Tăng hiệu khà có thể nói là má»™t phát minh quan trá»ng trong lịch sá» chiến tranh cá»§a ngân hà đế quốc, năm đó ở thá»i kỳ đế quốc Ä‘ang phát động chiến tranh từng gặp phải đại lượng quái váºt ngoà i hà nh tinh, bởi vì bá»n chúng có cấu tạo cÆ¡ thể bất đồng, cho nên há»a dược cùng kÃch quang vÅ© khà đá»u không có tác dụng, chÃnh vì nghiên cứu thà nh công Tăng hiệu khÃ, chiến sÄ© phối hợp Tăng hiệu khà căn cứ thể chất tằng ngưá»i bất đồng mà có thể tại trong phút chốc gia tăng gấp đôi tháºm chà gấp trăm lần sức mạnh, khiến cho má»™t ngưá»i bình thưá»ng cÅ©ng có thể có năng lá»±c cá»§a siêu nhân.
Nhưng ở thá»i kỳ hòa bình trang bị nà y nghiêm cấm ngưá»i bình thưá»ng sá» dụng, chỉ có trong quân đội đế quốc má»›i có thể nhìn thấy. Trên ngưá»i Vương Chà Tuấn dÄ© nhiên cÅ©ng có đồ quý như váºy nên má»›i khiến A Mạn Äạt giáºt mình đến thế.
Tà i sản của Lythongcz
06-02-2009, 12:04 AM
Tham gia: May 2008
Äến từ: Czech
Bà i gởi: 673
Thá»i gian online: 8 phút 39 giây
Thanks: 106
Thanked 1,324 Times in 216 Posts
Quyển 1 : Sơ Thà Song Tu
Chương 10 : Dụng lực quá độ.
Converter : daitri_giangu
Dịch : Lythongcz
Nguồn : 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Tặng lão havedream cùng tất cả má»i ngưá»i chung mái nhà 4vn.
Kỳ tháºt Vương Chà Tuấn cÅ©ng là trá»™m dùng thôi, trong nhà hắn mặc dù hiển quý, nhưng cÅ©ng không thể trang bị cho má»™t đệ tá» như Vương Chà Tuấn má»™t Tăng hiệu khà trân quý hÆ¡n nữa còn là đồ cấm, váºt nà y Vương Chà Tuấn lấy cá»§a đại ca hắn, trước đây, hắn cÅ©ng chỉ bất quá Ä‘em ra khoe vá»›i Khải Văn cùng Ngã Ti nhìn mà thôi, cho tá»›i bây giá» chưa từng nghÄ© tá»›i, có ngà y tháºt sá»± phải sá» dụng đến.
Hôm nay, Vương Chà Tuấn không thể không cần, bởi vì hắn sắp thi triển nhất chiêu kiếm thuáºt, mà vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a Vương Chà Tuấn hiện tại chưa thể thi triển được, chỉ khi dụng tăng sức mạnh má»›i có thể miá»…n cưỡng đánh ra. Vương Chà Tuấn vô cùng yên tâm, chỉ cần xuất ra được chiêu nà y Dương Hạo sẽ chết chắc, bất kể hắn có dùng năng lá»±c cổ quái gì cÅ©ng không thể có cÆ¡ há»™i sinh tồn nữa. Má»™t kiếm nà y đã Ä‘em quang vinh đến cho Vương gia tá»™c.
" Vân hoa ngũ hiện!!"
Vương Chà Tuấn lạnh lùng hô lên, sau đó thanh Ä‘oản kiếm trên tay hắn trong phút chốc đại biến. Dương Hạo chợt thấy dưá»ng như cả sắc trá»i Ä‘á»u cÅ©ng sầm xuống, cả không gian như bị giam cầm, trước mặt hắn chỉ còn má»™t ngân quang vÄ© đại Ä‘ang xuất hiện, ngân quang kia giống như má»™t nụ hoa Ä‘ang tÃch súc chuẩn bị nở rá»™ ra.
Không cần ngưá»i khác nhắc nhở, Dương Hạo cÅ©ng cảm giác được mối nguy hiểm, hắn vá»™i lùi lại phÃa sau nhưng rất nhanh đã nháºn ra động tác đó tháºt sá»± là thừa. Bởi vì lá»›p ngân quang kia rốt cục đã bùng nổ, má»™t luồng quang mang sáng chói khiến kẻ khác khó có thể nhìn thẳng chợt bùng lên trước mặt Dương Hạo, sau đó từ trong quang mang cháºm rãi hiện ra năm cánh hoa mà u bạc, năm cánh hoa đó chÃnh là kiếm quang cá»§a Vương Chà Tuấn biến thà nh, từ trên không cháºm rãi hạ xuống.
Dương Hạo thá»±c sá»± không còn đưá»ng để tránh, hắn đã bị năm cánh hoa bao phá»§ hoà n toà n, bất kể tránh đến góc nà o cÅ©ng không thể thoát, áp lá»±c từ trên cao ép xuống khiến từ đáy lòng Dương Hạo cÅ©ng có thể cảm nháºn được tỠý. Dương Hạo sắp phải chết, mặc dù hắn không biết lịch sá» cá»§a má»™t chiêu nà y cÅ©ng không biết nó có sức mạnh ra sao.
Dương Hạo không có khả năng biết chiêu " Vân hoa ngÅ© biện" nà y đã từng giúp gia gia cá»§a Vương Chà Tuấn đánh lui hÆ¡n mưá»i cao thá»§ kiếm thuáºt rồi trở thà nh cao thá»§ kiếm pháp đứng hà ng thứ năm trong lịch sỠđế quốc. Dương Hạo đương nhiên cÅ©ng sẽ không hiểu được chÃnh chiêu kiếm nà y đã giúp cho các tướng lãnh cá»§a Vương gia tá»™c chém được hà ng ngà n vạn đầu lâu cá»§a các con quái váºt dị hà nh tinh.
Nhưng bây giá», Dương Hạo duy nhất chỉ biết, hắn phải chết. Bởi vì khi hắn đối mặt vá»›i má»™t kiếm tháºt sá»± cảm thấy mình rất nhá» bé, nhá» bé chỉ như má»™t viên vẩn thạch trong vÅ© trụ mang mang, như má»™t hạt cát trong lòng hải dương vô táºn, căn bản không đáng nói, lại cà ng không tÃnh chuyện ngăn cản hoặc trốn tránh. Ngay lúc nguy cấp đó chợt má»™t thanh âm đột nhiên vang lên :
" Tiếp kiếm!!!"
Theo sau, má»™t luồng hồng quang xẹt tá»›i, Dương Hạo vốn sắp hôn mê nên vô thức tiện tay chụp tá»›i, chưa cầm chắc được thanh trưá»ng kiếm thì từ bụng hắn chợt có má»™t cổ há»a nhiệt dâng lên đồng thá»i cÅ©ng giúp cho tinh thần Dương Hạo ổn định lại. Giá»ng Há»—n nguyên tá» chợt vang lên đầy phấn khởi :
" Tháºt sá»± là hảo kiếm a, để cho ta lên !!!!"
Nhất thá»i, cổ há»a nhiệt tiến và o tứ chi ngÅ© hà i Dương Hạo, khiến toà n thân hắn chợt bay vá»t lên, Dương Hạo chợt nháºn ra đã không có cách nà o khống chế thân thể mình mà chỉ cảm giác được thanh trưá»ng kiếm trên tay đột nhiên biến ảo thà nh má»™t con Thanh long, sau đó bắn vá» phÃa năm cánh hoa trên không. Tiếp đó, trước mặt Dương Hạo chỉ còn má»™t mảnh hắc ám, hắn đã ngất xỉu tại tráºn.
......................................
Trong má»™t khoảng thá»i gian khá lâu, Dương Hạo mÆ¡ mà ng như thể Ä‘ang phiêu đãng bên trong ngân hà , vô số tinh cầu Ä‘ang láºp lá» cạnh hắn, mà thân thể hắn lại tá»±a như có má»™t cá»— khà lưu cổ quái Ä‘ang tung hoà nh khắp nÆ¡i.
" Dương Hạo!! Dương Hạo!!!"
Lá»›n tiếng kêu gá»i, nhưng cÅ©ng không thể đánh thức được Dương Hạo tỉnh lại. Trong chá»— nghỉ cá»§a giáo sư, Ngã Ti, A Mạn Äạt cùng vị sư phụ môn kiếm thuáºt Ä‘ang vây quanh cùng cố gắng đánh thức Dương Hạo Ä‘ang hôn mê dáºy. Chuyện vừa xảy ra Ä‘á»u khiến bá»n há» sợ đến ngây ngưá»i.
Äúng lúc Vương Chà Tuấn dụng tăng sức mạnh triển khai " Vân hoa ngÅ© biện" đồng thá»i tất cả má»i ngưá»i ở đó Ä‘á»u cho rằng Dương Hạo sẽ chết chắc thì Kiệt Khắc sư phụ lúc ấy vừa vặn Ä‘i ngang qua, phát hiện Dương Hạo thân hãm nguy hiểm đã phóng thanh trưá»ng kiếm cá»§a mình cho Dương Hạo ngay láºp tức. Lúc đó lão cÅ©ng không nghÄ© rằng Dương Hạo có thể vãn hồi tánh mạng vì là má»™t kiếm thá»§ nhất lưu, Kiệt Khắc đương nhiên hiểu rất rõ chiêu kiếm kia cá»§a Vương Chà Tuấn mạnh đến cỡ nà o, dù Vương Chà Tuấn còn chưa đủ tu vi nên không cách nà o phát huy được toà n bá»™ uy lá»±c nhưng để giết Dương Hạo váºy cÅ©ng là đủ rồi.
Thế nhưng, Dương Hạo sau khi tiếp kiếm chợt thanh thế đại chấn, toà n thân chợt phi lên, cả ngưá»i lẫn kiếm Ä‘á»u biến thà nh má»™t con Thanh long phá tan " Vân hoa ngÅ© biện " hÆ¡n nữa còn là m cho Vương Chà Tuấn bị văng ra ngoà i và i thước.
Vương Chà Tuấn đã được và i tên quý tá»™c đệ tá» ba chân bốn cẳng đưa đến y thất trong há»c viện còn Kiệt Khắc cÅ©ng Ä‘em Dương Hạo mang vá» phòng nghỉ cá»§a lão, nhưng Dương Hạo hôn mê đã lâu, mặc cho ngưá»i khác gá»i thế nà o cÅ©ng không tỉnh. A Mạn Äạt Ä‘ang trừng mắt nhìn Ngã Ti lo lắng vá»— vá»— mặt Dương Hạo, nước mắt Ngã Ti đã rà n rụa.
Quả thá»±c A Mạn Äạt Ä‘ang giáºt mình kinh hãi, nà ng không thể tưởng tượng được chuyện hoa khôi cá»§a há»c viện Ngã Ti tại sao lại đột nhiên quan tâm tá»›i Dương Hạo như váºy. Nếu là A Mạn Äạt thì sẽ không bao giỠđối xá» má»m mại vá»›i nam nhân như váºy, nà ng thấy Dương Hạo ná»a ngà y vẫn chưa tỉnh, liá»n cầm lấy cháºu nước lạnh bên cạnh, Ào má»™t cái đổ hết xuống đầu Dương Hạo.
" Oa!!!!"
Dương Hạo kêu lên đầy thảm thiết đồng thá»i vá»™i và ng từ trên mặt đất bắn dáºy, vừa rồi còn Ä‘ang phiêu đãng trong ngân hà chợt bị cả cháºu nước gá»i dáºy, cảm giác quả là không dá»… chịu. Kiệt Khắc sư phụ thấy biện pháp thô bạo cá»§a A Mạn Äạt quả nhiên có hiệu quả liá»n hắc hắc cưá»i gian ác đồng thá»i lén giÆ¡ ngón cái vá» hướng A Mạn Äạt.
" Các ngươi là m gì váºy ?"
Dương Hạo đón lấy chiếc khăn Ngã Ti đưa tá»›i vừa lau mặt vừa cất tiếng, giá»ng nói đầy vẻ đáng thương.
" Chúng ta Ä‘ang muốn há»i ngươi đó ." Kiệt Khắc sư phụ ngồi ở trên ghế dụng ánh mắt cổ quái quan sát Dương Hạo" Ngươi há»c kiếm pháp lợi hại đó khi nà o váºy ?"
Kiệt Khắc sư phụ là má»™t trung niên nhân khá gầy, mÅ©i ưng, đôi mắt mà u bÃch lam. Tại Lôi Mông tinh lão cÅ©ng được xem là má»™t nhất lưu kiếm thuáºt cao thá»§, mặc dù còn chưa tiến và o hà ng ngÅ© kiếm thuáºt đại sư nhưng đối vá»›i má»™t ngưá»i không xuất thân từ má»™t kiếm thuáºt thế gia mà nói có được thà nh tá»±u như váºy đã rất giá»i rồi. Mặc dù Kiệt Khắc cÅ©ng không biết Dương Hạo vừa sá» dụng chiêu gì nhưng cÅ©ng có thể đại khái nhìn ra đó không phải là kiếm thuáºt bình thưá»ng, cho nên lão tháºt sá»± rất hiếu kỳ.
Dương Hạo thoáng nhá»› lại trà ng cảnh vừa xảy ra, hắn đương nhiên biết dá»±a và o thá»±c lá»±c cá»§a hắn chắc chắn không có khả năng đỡ được, nhất định là Há»—n nguyên tá» là m gì đó má»›i cứu được má»™t mạng cá»§a mình. Bất quá Dương Hạo cÅ©ng không dám Ä‘em chuyện có má»™t kiếm tiên Ä‘ang ngá»§ trong bụng mình nói ra, bằng không, chắc chắn sẽ bị đám quái váºt khoa há»c gia cá»§a đế quốc tìm đến là m việc.
" Ta không có kiếm pháp gì, vừa rồi ta chỉ mang tất cả nguyên lá»±c táºp trung trên thân kiếm, sau đó liá»n ngất Ä‘i." Dương Hạo tùy tiện bịa ra má»™t lý do.
" Trên thân kiếm ??"
Kiệt Khắc sư phụ khẽ vuốt ve thanh kiếm của mình, mồm lẩm bẩm " Chẳng lẽ thanh kiếm nà y của ta còn có đặc thù năng lực?"
Tà i sản của Lythongcz
Từ khóa được google tìm thấy
ãàäàíèÿ , áåñïëàòíàÿ , ãîòèêà , áüÿíêà , Äan Äỉnh diá»…m tu , Äan Ä‘ỉnh tu diễm , Ä‘an đỉnh , Ä‘an đỉnh diá»…m tu , Ä‘an đỉnh tu tien , dan dinh , dan dinh diá»…m tu luc , dan dinh diem tu , dan dinh diem tu 4vn , dan dinh diem tu luc , dan dinh diem tu luc 4vn , dan dinh dien tu luc , dan dinh tu diem , dan dinh tu diem luc , dan dinh tu diem luc 3 , dan dinh tu diem luc 4vn , dan dinh tu diem luc txt , dan dinh tu diema , dan dinh tu diemluc4vn , dang dinh tu diem luc , diá»…m lục , dinh dan tu diem luc , dược , ñóäîêó , truyện diá»…m tu , øêîäà