07-02-2009, 01:07 AM
Tham gia: May 2008
Äến từ: Czech
Bà i gởi: 673
Thá»i gian online: 8 phút 39 giây
Thanks: 106
Thanked 1,324 Times in 216 Posts
Quyển 1 : Sơ Thà Song Tu
Chương 11 : NgÅ© đại thuáºt.
Converter : daitri_giangu
Dịch : Lythongcz
Nguồn : 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Dương Hạo đã thà nh công, thanh kiếm nà y của Kiệt Khắc là của một danh gia tạo kiếm đưa cho lão, cụ thể bên trong có năng lực gì, Kiệt Khắc cũng không hiểu hết được.
" Äúng váºy đó! ChÃnh là vì thanh kiếm nà y quá thần kỳ nên má»›i cứu ta má»™t mạng, cám Æ¡n sư phụ."
" Không cần cám ơn ."
Kiệt Khắc vẫn Ä‘ang lẩm bẩm nên không để ý hắn nói gì. Dương Hạo chợt đổi đỠtà i vì sợ Kiệt Khắc sư phụ phát hiện được Ä‘iá»u gì nên nói : " Sao ta lại ngất Ä‘i như váºy, có phải tại mệt nhá»c quá độ hay không ?"
Khuân mặt Ngã Ti chợt đỠbừng lên, hung hăng trừng mắt vá»›i Dương Hạo. Có lẽ tháºt sá»± đúng là váºy, trong 24 tiếng mà Dương Hạo đã phải đánh nhau mấy lần, rồi còn thân máºt cùng Ngã Ti những hai lần, dù có là ngưá»i sắt lợi hại hÆ¡n thế thì cÅ©ng mệt nhá»c quá độ mất. Bất quá Kiệt Khắc đã đưa ra má»™t giải thÃch khác :
" Ngươi không phải vì mệt nhá»c quá độ, mà là nguyên lá»±c quá kÃch."
" Nguyên lá»±c quá kÃch?" Từ nà y đối vá»›i bá»n Dương Hạo rất xa lạ.
" Äúng váºy. Bây giỠđế quốc giáo dục võ há»c chá»§ yếu quy ra ngÅ© đại trụ cá»™t thuáºt, phân biệt là nguyên lá»±c, nhạy cảm, phi hà nh, kiếm thuáºt cùng ngá»± váºt. Nguyên lá»±c còn là trụ cá»™t cá»§a bốn môn kia, chỉ có tháºt nhiá»u nguyên lá»±c, má»›i có thể há»c táºp tốt tất cả các thuáºt." Äiểm nà y, trước kia các sư phụ Ä‘á»u thưá»ng xuyên giảng dạy ngay cả Dương Hạo cÅ©ng biết rất rõ rà ng. Nhưng những lá»i tiếp theo cá»§a Kiệt Khắc hắn cÅ©ng chưa bao giá» nghe thấy :
" Từ lý thuyết mà nói, nguyên lá»±c kỳ tháºt chÃnh là lá»±c từ trong thân thể sinh ra, sau đó dụng ngoại váºt phát ra sức mạnh. Căn cứ pháp quy cá»§a đế quốc, nguyên lá»±c phải tức thì sinh ra hÆ¡n nữa tức thì phát tống Ä‘iệu. Nói cách khác, khi chúng ta sá» dụng kiếm thuáºt sá» dụng, đầu tiên muốn cho thân thể sinh ra nguyên lá»±c, sau đó cổ nguyên lá»±c đó lại tác dụng lên trên thân kiếm, bên trong thân thể không được phép lưu lại nguyên lá»±c."
Dương Hạo gáºt đầu, mặc dù Ä‘iá»u đó khá phức tạp nhưng tá»±a hồ cÅ©ng không phải quá khó. Kiệt Khắc sư phụ chợt nhìn thẳng và o Dương Hạo :
" Nhưng trong thá»±c tế lại thưá»ng thưá»ng có má»™t số ngưá»i bởi vì nguyên lá»±c thuáºt há»c giá»i phi thưá»ng cho nên có thể sinh ra siêu lượng nguyên lá»±c, lượng nguyên lá»±c không có chá»— nà o phát tiết, chỉ có thể tồn tại bên trong thân thể, cuối cùng sẽ dẫn đến việc nguyên lá»±c há»™i tụ quá nhiá»u trong thân thể, đó chÃnh là hiện tượng nguyên lá»±c quá kÃch."
" Giống việc ăn nhiá»u quá sẽ tạo thà nh trướng khà ?" Dương Hạo xuất ra má»™t cái và dụ đơn giản để so sánh.
" Không sai biệt lắm, nhưng háºu quả sẽ nghiêm trá»ng hÆ¡n rất nhiá»u ! Sau khi hiện tượng Nguyên lá»±c quá kÃch sinh ra, nhẹ thì hôn mê, nếu nghiêm trá»ng có thể nguy hiểm đến tánh mạng."
" Nguy hiểm đến tÃnh mạng ?!!" Dương Hạo cùng hai mỹ nữ cùng kêu lên. Kiệt Khắc sư phụ trầm trá»ng gáºt đầu.
" Ta sẽ chết sao ?" Dương Hạo sắc mặt liá»n trắng bệch ra, hắn nghÄ© váºn số hắn quả là đen đủi, vừa má»›i có dấu hiệu tiến bá»™ thì lại xuất hiện nguy hiểm đến tÃnh mạng.
" Chuyện đó cÅ©ng không nhất định. Hiện tượng Nguyên lá»±c quá kÃch cÅ©ng là má»™t vấn đỠthưá»ng gặp phải nên đế quốc đã có biện pháp để giải quyết."
" Biện pháp gì ?" Dương Hạo nghe thấy có thể sống tiếp liá»n phi thưá»ng kÃch động.
" Ngươi hãy nói cho ta biết, tại sao đột nhiên lúc đó Nguyên lá»±c lại có nhiá»u như váºy ?" Kiệt Khắc sư phụ nháy mắt nhìn Dương Hạo, từ ánh mắt cÅ©ng có thể Ä‘oán được suy nghÄ© cá»§a lão rằng " Ngươi từ trước đến nay vẫn rất kém a."
Dương Hạo lại chỉ có thể bịa, hắn ấp úng nói : " Ta bị bá»n Vương Chà Tuấn khi dá»… nhiá»u lần quá nên tối nà o cÅ©ng tá»± rèn luyện Nguyên lá»±c thuáºt, cÅ©ng không biết tại sao lại thà nh lợi hại như váºy !"
Kiệt Khắc sư phụ liá»n thở dà i : " Nếu váºy thì tốt rồi, ta còn tưởng rằng ngươi Ä‘ang luyện môn tà thuáºt gì nữa chứ."
" Tà thuáºt ?"
" Äúng váºy, tại đế quốc còn lưu truyá»n rất nhiá»u môn tà thuáºt, những tà thuáºt đó có thể giúp ngưá»i trở nên vô cùng lợi hại trong má»™t thá»i gian ngắn, nhưng di chứng vá» sau cÅ©ng lá»›n phi thưá»ng cho nên đế quốc đã liệt những tà thuáºt nà y và o cấm thuáºt, bất luáºn kẻ nà o cÅ©ng không thể há»c. Nếu ngươi không có luyện tà thuáºt thì cÅ©ng không có vấn đỠgì đâu."
Trong lòng Dương Hạo lại bắt đầu khẩn trương lên, kỳ tháºt hắn cÅ©ng không biết sau khi ăn viên dược hoà n kia tại sao Nguyên lá»±c đột nhiên lại tăng nhanh chóng, chá»›p mắt đã biến thà nh má»™t cao thá»§ rồi. Kiệt Khắc sư phụ thấy Dương Hạo không nói lá»i nà o, còn tưởng rằng hắn vẫn còn lo lắng chuyện nguyên lá»±c quá kÃch bèn cầm ra má»™t quyển sách : " Äối vá»›i ngưá»i có nguyên lá»±c quá kÃch biện pháp xá» lý chÃnh là tạm thá»i đình chỉ táºp luyện Nguyên lá»±c, sau đó há»c táºp cao cấp kiếm thuáºt."
" Cao cấp kiếm thuáºt ?" Dương Hạo Ä‘á»c thoáng thấy tá»±a đỠquyển sách chÃnh là cao cấp kiếm thuáºt khóa trình, thế nhưng ngay cả sÆ¡ cấp khóa trình hắn còn chưa thông qua nữa là .
" Bây giá» tiêu chuẩn kiếm thuáºt Ä‘á»u căn cứ theo nguyên lá»±c, kiếm thuáºt cấp thấp đương nhiên không thể là m tiêu hao hết nguyên lá»±c mà chỉ có cao cấp kiếm thuáºt má»›i khiến nguyên lá»±c giảm bá»›t nhanh chóng." Kiệt Khắc sư phụ nói vá»›i vẻ tá»± tin chắc chắn.
" Thúi lắm! Thúi lắm !! Tất cả Ä‘á»u thúi !!!"
Há»—n nguyên tá» vẫn giữ im lặng đột nhiên hét lá»›n lên khiến Dương Hạo nhảy dá»±ng cả ngưá»i lên, mặc dù thanh âm cá»§a Há»—n nguyên tá» phát ra ngưá»i khác Ä‘á»u không thể nghe được nhưng Dương Hạo dù sao vẫn có tâm lý lo sợ nếu có ai biết trong bụng hắn còn có má»™t linh hồn thì sẽ đại loạn mất. Dương Hạo gần như cướp lấy quyển kiếm thư trong tay Kiệt Khắc sư phụ sau đó vá»™i và ng nói cảm Æ¡n rồi má»™t đưá»ng chạy như Ä‘iên lên ngá»n núi sau há»c viện. Tá»›i táºn chá»— ven hồ hôm trước má»›i ngừng lại, hắn cầm cả quyển kiếm thư cùng bá»™ cổ thư cá»§a Há»—n nguyên tá» trên tay rồi bắt đầu lá»›n tiếng gá»i :
" Hỗn nguyên tỠlão bá, Hỗn nguyên tỠlão bá......"
" Gá»i ta là m gì......" Thanh âm rất bất thiện, hiển nhiên còn Ä‘ang tức giáºn.
" Lão vừa rồi kêu loạn lên là m gì váºy ?" Dương Hạo le lưỡi " Suýt là m ta sợ gần chết."
" Ngá»i thấy có thứ thối tha, tháºt sá»± là thối đến không thể ngá»i được, cho nên không thể không lên tiếng."
Há»—n nguyên tá» bình thản nói. Dương Hạo Ä‘ang thầm há»i không biết dây thần kinh nà o cá»§a Há»—n nguyên tá» bị thiếu nên chỉ đơn giản nói : " Kiệt Khắc sư phụ cÅ©ng là quan tâm đến ta, không muốn ta bị nguyên lá»±c quá kÃch."
" Cái gì mà chó má nguyên lá»±c." Há»—n nguyên tá» mở miệng chá»i to " Äá»u là thúi lắm, quả thá»±c là nhất khiếu bất thông (má»™t việc cÅ©ng không hiểu)."
" Lão là m gì thế ?" Dương Hạo đột nhiên nghÄ© tá»›i má»™t chuyện trá»ng yếu " Uy, Há»—n nguyên tá» lão bá, không phải lão tu luyện tà thuáºt đấy chứ ?"
Há»—n nguyên tá» suýt nghẹn : " Rốt cuá»™c bây giá» là cái thá»i đại gì mà hắc bạch cÅ©ng không thể phân biệt được, chÃnh thức tu luyện thì bị các ngươi gá»i là tà thuáºt, ngược lại Ä‘i há»c má»™t chút công phu bì mao chó má."
" A ?" Dương Hạo trợn tròn mắt " Lão Ä‘ang nói ngÅ© đại trụ cá»™t thuáºt mà chúng ta há»c ở há»c viện chỉ là công phu bì mao ?"
" ChÃnh là chó má bất thông!!" Há»—n nguyên tá» khẳng định.
" Không có khả năng a." Dương Hạo mặc dù bình thưá»ng há»c cÅ©ng không giá»i nhưng cÅ©ng muốn vì vinh dá»± cá»§a há»c viện mà giải thÃch
" Bây giá» quân đội cá»§a đế quốc Ä‘á»u cÅ©ng phải khảo hạch ngÅ© đại trụ cá»™t thuáºt cÆ¡ mà , nó còn được xưng là bồi huấn có giá trị nhất trong võ há»c, cÆ¡ hồ toà n bá»™ cao thá»§ Ä‘á»u luyện nó đó."
" Cao thá»§ ?" Há»—n nguyên tá» hừ hừ cưá»i lạnh " Nếu cao thá»§ chỉ bằng tu luyện ngÅ© đại trụ cá»™t thuáºt thì sợ rằng trên thế giá»›i nà y tất cả Ä‘á»u là đám vô dụng. Ta thấy ngÅ© đại trụ cá»™t thuáºt nà y bất quá chỉ là để các ngươi không được há»c các phương pháp tu luyện khác mà thôi."
Hôm nay bị cướp hết tiá»n trong trò ikariam nên mai tâm lý hÆ¡i không ổn, lại là cuối tuần, má»i ngưá»i chịu khó đợi c má»›i và o thứ hai nhé
Tà i sản của Lythongcz
Chữ ký của Lythongcz
07-02-2009, 01:08 AM
Tham gia: May 2008
Äến từ: Czech
Bà i gởi: 673
Thá»i gian online: 8 phút 39 giây
Thanks: 106
Thanked 1,324 Times in 216 Posts
Quyển 1 : Sơ Thà Song Tu
Chương 12 : Tu tiên kỳ dị (thượng).
Converter : daitri_giangu
Dịch : Lythongcz
Nguồn : 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Há»—n nguyên tá» nói tiếp, tá»±a như là tá»± mình thuyết phục chÃnh mình :
" Ân, đúng váºy, có lẽ đó chÃnh sách ngu dân hóa cá»§a đế quốc, nên má»›i Ä‘em thứ thô thiển đó trở thà nh tiêu chuẩn truyá»n dạy cho các ngươi, kết quả là tương lai sẽ không có ai có năng lá»±c để tạo phản nữa mà ."
" Äó là ý gì váºy ?" Dương Hạo vẫn không hiểu. Há»—n nguyên tá» tá»±a như đã hiểu được Ä‘iá»u gì đó nên hạ giá»ng hÆ¡n giải thÃch :
" Nói cách khác, trên thế giá»›i nà y còn có phương pháp tu luyện khác so vá»›i trụ cá»™t thuáºt cá»§a các ngươi còn lợi hại gấp mấy trăm, gấp má»™t ngà n lần nữa."
" Äiá»u nà y sao có thể ???" Dương Hạo giáºt mình trừng lá»›n mắt " Tất cả sư phụ Ä‘á»u dạy rằng ngÅ© đại trụ cá»™t thuáºt là phương pháp tu luyện lợi hại nhất, đây chÃnh là má»™t đưá»ng chÃnh để tạo nên má»™t cao thá»§ mà ."
" Sư phụ cá»§a các ngươi Ä‘á»u thúi lắm!"
" Ngừng, sao lão lại vÅ© nhục sư phụ ta ?" Dương Hạo bắt đầu nổi giáºn " ChÃnh lão còn Ä‘ang ná»a chết ná»a sống, là m thế nà o có thể chứng minh lão lợi hại hÆ¡n ngưá»i khác cÆ¡ chứ ?"
Há»—n nguyên tá» cưá»i lạnh :" Tiểu tá», chẳng lẽ ngươi quên vừa rồi là ai giúp ngươi đỡ má»™t kiếm kia à , má»™t kiếm vừa rồi tuyệt đối không phải do trụ cá»™t thuáºt các ngươi luyện phát ra, tên Vương Chà Tuấn đáng ghét kia tuyệt đối xuất thân từ má»™t kiếm thuáºt thế gia."
Dương Hạo cứng lưỡi lại không thể phản bác được, chiêu kiếm kia cá»§a Vương Chà Tuấn thoạt nhìn dã biết là hắn căn bản không có khả năng chống đở, quả tháºt là nhá» Há»—n nguyên tá» ra tay má»›i thoát được má»™t kiếp. HÆ¡n nữa Vương Chà Tuấn quả tháºt xuất thân từ má»™t kiếm thuáºt thế gia, lá»i lão già kia nói má»™t Ä‘iá»u cÅ©ng không sai.
" Váºy phương pháp tu luyện nà o lợi hại như thế cÆ¡ chứ ?" Dương Hạo cÆ¡ bản đã tin kiến giải cá»§a Há»—n nguyên tá» nên hạ giá»ng há»i tiếp Há»—n nguyên tá».
" Ở thá»i đại cá»§a chúng ta, ngưá»i thoát ly thế tục tu luyện có thiên thiên vạn vạn, nhưng trong đó, lợi hại nhất chÃnh là ngưá»i tu tiên, những ngưá»i đó hy vá»ng sau khi có thể tu luyện thà nh thần tiên thì sẽ trở thà nh lá»±c lượng mạnh nhất trên thế giá»›i. Bá»n há» dù có các phương pháp tu luyện bất đồng nhưng mục tiêu Ä‘á»u để phi thăng thà nh tiên."
Dương Hạo cÅ©ng từng Ä‘á»c và i tiểu thuyết loại đó nên cÅ©ng không lạ lắm : " Váºy lão cÅ©ng là ngưá»i tu luyện tiên thuáºt sao ."
" Ngưá»i tu tiên bởi vì chá»n lá»±a các phương pháp bất đồng, nên chia là m rất nhiá»u hệ phái, trong đó chá»§ yếu chia ra hai phái là Phục khà cùng Äan đỉnh, hai phái nà y bởi vì phương pháp tu luyện khác biệt nhau hoà n toà n, cho nên bá»™c phát rất nhiá»u tranh đấu." Há»—n nguyên tá» tá»±a như Ä‘ang hồi tưởng lại " Phe Phục khà bởi vì nhân số đông đảo đồng thá»i tu luyện rất đơn giản cho nên dần dần áp chế phe Äan đỉnh ."
Vấn đỠDương Hạo quan tâm lại tương đối thô thiển : " Váºy hai phái đó bên nà o lợi hại hÆ¡n ? "
" ÄÆ°Æ¡ng nhiên là Äan đỉnh phái rồi !" Há»—n nguyên tá» khẳng định ngay láºp tức " Phục khà đá»u chỉ là các phương pháp tu luyện thô thiển sao có thể bằng Äan đỉnh phái chúng ta chỉ cần kết Ä‘an thà nh công láºp tức có thể trưá»ng sanh bất lão rồi phi thăng."
" Mà lão chÃnh là cao thá»§ Äan đỉnh phái sao ?" Dương Hạo nháºn ra có mùi thiên vị " Thế sao lão không trở thà nh thần tiên lại còn phải ẩn ở trong viên Ä‘an dược kia cÆ¡ chứ ?"
Vừa nhắc đến chuyện đó Há»—n nguyên tỠđã nghiến răng nói :" Ta chỉ còn thiếu má»™t bước cuối cùng là có thể phi thăng thà nh tiên, đáng tiếc bởi vì phản đồ bán đứng khiến ngưá»i cá»§a phe Phục khà tìm được nÆ¡i ta tu luyện, thiếu chút còn khiến ta hình thần câu diệt vÄ©nh viá»…n không thể xoay trở được, may mắn ta đã có chuẩn bị nên má»›i có thể ẩn ở Nê hoà n Ä‘an, nhẫn nhịn chỠđợi cÆ¡ há»™i báo thù trong tương lai."
" A!!" Dương Hạo cÅ©ng chợt khẩn trương " Ai nha, lão bá, váºy không phải là do ta phá hư kế hoạch báo thù cá»§a lão sao, giá» lão chỉ có thể ở trong bụng ta thêm và i năm nữa váºy là m thế nà o báo thù được a ?"
Äối vá»›i vấn đỠnà y, có lẽ Há»—n nguyên tỠđã sá»›m chuẩn bị thá»a đáng : " Ta mặc dù không có biện pháp nà o để báo thù nhưng cÅ©ng không sao, ta có thể Ä‘em tất cả phương pháp tu luyện Ä‘á»u truyá»n lại cho ngươi để ngươi trở thà nh tuyệt thế cao thá»§, sau đó Ä‘i báo thù giúp ta."
" Lão quên Ä‘i......" Dương Hạo không ngá» Há»—n nguyên tỠđã tÃnh toán kỹ đến váºy " Ta không muốn Ä‘i báo thù giúp lão, ta chỉ hy vá»ng là m má»™t tiểu nhân là ổn rồi, sau khi tốt nghiệp há»c viện ta sẽ và o quân đội cá»§a đế quốc là m má»™t tiểu quan, cuá»™c sống như váºy má»›i thoải mái nhất, má»›i không cần phải đấu tranh chém giết gì cả."
Há»—n nguyên tá» hắc hắc cưá»i âm hiểm : " Tiểu tá», ngươi Ä‘em ta nuốt xuống bụng, gây cho ta đại há»a như váºy chẳng lẽ không có má»™t chút bồi thưá»ng sao ?"
Dương Hạo lại á khẩu không trả lá»i được, giá» hắn má»›i biết tiên nhân mình nuốt và o tuyệt đối là ngưá»i mồm mép hÆ¡n mình rất nhiá»u, lần nà o cÅ©ng đốp lại hắn rất gắt gao : " Lão cÅ©ng đã ngá»§ nhiá»u năm như váºy, nói không chừng đã mấy ngà n năm rồi, cừu nhân cá»§a lão khẳng định đã sá»›m chết sạch rồi nên chẳng cần báo thù đâu, ha ha ha."
Dương Hạo nghĩ đến chóng mặt mới nghĩ ra một lý do tương đối hợp lý. Thế nhưng Hỗn nguyên tỠlại quả quyết chối bỠ:" Kẻ thù lúc hãm hại ta cũng sắp đạt tới giai đoạn cuối cùng của tu tiên, bây giỠcó lẽ đã sớm đã phi thăng thà nh tiên, sao có thể chết được, cho dù thêm nghìn năm nữa hắn vẫn còn tiêu dao ấy chứ."
" Uy, lão bá, sẽ không là lão muốn ta Ä‘i tìm má»™t tiên nhân gây sá»± chứ ?" Dương Hạo cảm giác mình giống như là má»™t đứa ngốc Ä‘ang từng bước bị ngưá»i ta dụ dá»—.
" Tìm tiên nhân gây sự thì đã sao, dù sao ta cũng sẽ dạy ngươi phương pháp tu tiên, đợi khi ngươi tu luyện đại thà nh phi thăng thà nh tiên, đến lúc đó cũng là thần tiên, thì còn sợ gì hắn ." Hỗn nguyên tỠnói nghe như là rất có đạo lý.
" Ta cÅ©ng có thể thà nh tiên sao ?" Dương Hạo há to miệng, giáºt mình không Ãt, thế nhưng, hắn vẫn cảm giác được tá»±a hồ có Ä‘iá»u gì đó không ổn. Suy nghÄ© ná»a ngà y chợt Dương Hạo đột nhiên tỉnh ngá»™ : " Ta biết rồi, lão gạt ta, cái gì tu tiên a cái gì báo thù a, kỳ tháºt lão bất quá là muốn ta Ä‘i theo tu luyện tà thuáºt cá»§a lão mà thôi."
Há»—n nguyên tá» cưá»i hắc hắc, dưá»ng như đã bị Dương Hạo Ä‘oán trúng tim Ä‘en nên giá»ng nói cÅ©ng có chút thà nh khẩn : " Chỉ cần có thể khiến ngươi trở thà nh nhất lưu cao thá»§ thì cần gì quản nó là cái gì cÆ¡ chứ !"
" Váºy phương pháp cá»§a lão tháºt sá»± là tà thuáºt sao ?"
" Chuyện nà y ......" Há»—n nguyên tá» hÆ¡i ấp úng " Má»—i thá»i đại Ä‘á»u có xu hướng chá»§ lưu cá»§a nó, cho nên sẽ khó tránh khá»i việc chèn ép các lưu phái khác, cho nên cần phải xuyên qua hiện tượng mà nháºn ra bản chất cá»§a nó."
" Rốt cuá»™c có phải tà thuáºt hay không ?"
" Äan đỉnh phái tu tiên đương nhiên không phải tà thuáºt, chắc chắn nó rất nghiêm chỉnh, so vá»›i thứ bì mao các ngươi há»c còn nghiêm chỉnh hÆ¡n rất rất nhiá»u lần ."
Dương Hạo mặc dù bình thưá»ng thoạt nhìn có chút ngÆ¡ ngác, nhưng thá»±c tế cÅ©ng không đến ná»—i, bây giá» cảm giác được Há»—n nguyên tá» Ä‘ang hãm hại mình, đương nhiên sẽ không bá» qua : " Ai há»i Äan đỉnh hệ phái, ta là há»i lão, phương pháp tu luyện cá»§a lão rốt cuá»™c có phải là tà thuáºt hay không ?"
Há»—n nguyên tá» bị ép phải trả lá»i nên tháºt sá»± không thể là m gì khác hÆ¡n đà nh ná»a kÃn ná»a hở thổ lá»™ tháºt tình : " Kỳ tháºt trong Äan đỉnh hẹ phái cÅ©ng chia là m rất nhiá»u loại, mà loại cá»§a chúng ta quả tháºt có hÆ¡i chút, có Ä‘iểm......"
" Loại đó có tên là gì?"
" CÅ©ng là Äan đỉnh phái thôi......" Há»—n nguyên tá» rốt cục biết không có cách nà o giấu giếm nữa đà nh nói " Chỉ có Ä‘iá»u có rất nhiá»u ngưá»i gá»i chúng ta là xuân dược phái, hoặc là Äan đỉnh song tu phái."
" Xuân dược phái tu tiên!!!!" Dương Hạo rống to lên, trong đầu hắn đột nhiên nhá»› lại rất nhiá»u chuyện, thà dụ viên Nê hoà n Ä‘an là dùng xuân dược tạo thà nh, chuyện toà n thân hắn trà n ngáºp xuân dược và cả chuyện gây mê Ngã Ti sau đó....
" Ngươi rốt cuộc là luyện xuân dược hay là tu luyện a ?"
" Äó chÃnh là điểm khác biệt cá»§a nhất phái chúng ta vá»›i ngưá»i khác ." Há»—n nguyên tỠđắc ý dương dương tuyên bố " Ngưá»i khác luyện Ä‘an cÅ©ng tốt, phục khà cÅ©ng tốt, Ä‘á»u là khổ luyện, chỉ có chúng ta không giống, Ä‘an dược chúng ta tu luyện Ä‘á»u là xuân dược, lúc dùng cam Ä‘oan thoải mái cá»±c kỳ, tuyệt đối không phải chịu đựng gượng ép, vừa được sảng khoái lại còn có thể tu tiên, cho nên má»›i gá»i là nhất lưu đó......"
" Ta thấy là hạ lưu." Dương Hạo phẫn ná»™ suýt bốc khói " Trách sao lại có ngưá»i tá»›i tiêu diệt lão, căn bản lão là tà phái !"
Há»—n nguyên tá» mặt không đổi sắc thanh âm trấn định đáp : " Äúng rồi, trước kia ngưá»i khác vẫn gá»i chúng ta là tà phái đó."
" Ta sẽ không cần tu luyện tà thuáºt cá»§a các ngươi." Dương Hạo đã quyết định, hắn sẽ dá»±a theo phương pháp cá»§a sư phụ, cố gắng tu táºp trụ cá»™t thuáºt cho tốt " Lão cứ ở trong bụng ta dưỡng già đi, may mắn rằng lão không có sống lại, nếu không trên thế giá»›i nà y lại có thêm má»™t lão dâm côn."
" Không có lão dâm côn, mà sẽ có một tiểu dâm côn cũng ổn rồi ." Hỗn nguyên tỠnghe Dương Hạo quyết định mà một chút cũng không khẩn trương.
" Ta không phải là tiểu dâm côn đấy chứ, hừ, lão đừng nghĩ ta sẽ là m đồ đệ của lão ."
" Thế nhưng ngươi đã là ." Há»—n nguyên tá» trấn định rồi chợt cao giá»ng ra lệnh " Bây giá» vi sư ban cho ngươi thân pháºn đại đệ tá» cá»§a đệ bát đại chưởng môn nhân Äan đỉnh song tu phái cÅ©ng chÃnh là xuân dược phái, từ hôm nay trở Ä‘i, ngươi chÃnh là truyá»n nhân duy nhất cá»§a bổn phái."
" Ta sẽ không tu luyện dâm thuáºt cá»§a lão! Không!! Không!!!!" Dương Hạo dùng sức rống to.
" Ngươi khẳng định sẽ há»c ." Há»—n nguyên tá» má»™t Ä‘iểm cÅ©ng không lo lắng " Nếu ngươi không há»c thì sẽ chỉ có chết."
" Sẽ chết ?" Dương Hạo ngạc nhiên " Tại sao? Lão còn muốn giết ta sao?"
Tà i sản của Lythongcz
08-02-2009, 02:43 AM
Tham gia: May 2008
Äến từ: Czech
Bà i gởi: 673
Thá»i gian online: 8 phút 39 giây
Thanks: 106
Thanked 1,324 Times in 216 Posts
Quyển 1 : Sơ Thà Song Tu
Chương 13 : Tu tiên kỳ dị (trung).
Converter : daitri_giangu
Dịch : Lythongcz
Nguồn : 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
" Ta cÅ©ng không giết ngươi, chỉ bất quá, vừa rồi lúc cứu ngươi đã thuáºn tiện giúp ái đồ ngươi hÆ¡i đả thông má»™t chút huyết mạch mà thôi. Trụ cá»™t thuáºt há»—n trướng cá»§a các ngươi quả là cố ý không cho các ngươi tu luyện kinh mạch khiến các ngươi kinh mạch bế tắc không thể có biện pháp nà o để mạnh hÆ¡n. Cho nên khi giúp ngươi ngăn cản má»™t kiếm lúc trước ta đã dùng năng lượng còn tồn trong Nê hoà n Ä‘an giúp ngươi đả thông toà n thân kinh mạch, ngươi bây giá» thá» xem có cảm giác được cả ngưá»i thư sướng hay không a."
" Xem thế nà o?"
" ChÃnh là dụng nguyên lá»±c cá»§a ngươi, tá»± đặt trên ngưá»i, xem có thể thao túng nó chuyển động quanh thân hay không thôi." Bất đắc dÄ© Há»—n nguyên tá» chỉ có thể dụng các kiến thức mà Dương Hạo có thể hiểu .
" Nhưng nếu nguyên lá»±c tá»± dụng ở trên ngưá»i mình sẽ vi pháp đó." Dương Hạo nhá» giá»ng nói thầm, hắn cÅ©ng chưa quên, ngà y hôm qua hắn đã từng vi pháp má»™t lần, cho nên chỉ nói lo lắng không rõ rà ng là phi thưá»ng chưa đủ.
" Äó là đế quốc Ä‘ang lừa các ngươi thôi." Há»—n nguyên tá» cảnh tỉnh hắn " Mang sức mạnh tá»± dụng ở trên ngưá»i theo ngưá»i tu luyện chúng ta mà nói chÃnh là chu thiên tuần hoà n cá»§a chân khÃ, là má»™t trong các pháp môn trá»ng yếu cá»§a quá trình tu luyện, ta thấy hình như có ngưá»i cố ý không muốn cho các ngươi dụng phương pháp nà y để tu luyện thì phải ?"
Dương Hạo cÅ©ng không để ý đến lão mà chỉ quan tâm đến thân thể hắn tá»™t cùng có những biến hóa kỳ quái gì, nên liá»n dá»±a theo lá»i Há»—n nguyên tá» Ä‘em nguyên lá»±c váºn chuyển, quả nhiên, láºp tức có má»™t cổ há»a nhiệt xuất hiện trong thân thể, dá»±a theo má»™t đưá»ng tá»± động vẫn chuyển, Dương Hạo cho tá»›i bây giá» cÅ©ng chưa từng cảm nháºn thấy bao giá», hắn chỉ là hÆ¡i khẽ phát động nguyên lá»±c đã cảm giác được trong thân thể có má»™t loại cảm giác nhiệt năng khiến cho hắn cả ngưá»i Ä‘á»u nóng bừng lên.
" Quả tháºt ta cảm thấy có má»™t cổ khà tức nà y." Dương Hạo nhắm mắt cau mà y, kiên nhẫn cảm nháºn từng biến hóa trên thân thể " Thế nhưng sao vừa nóng lại vừa Ä‘au a ?"
" Äó là vấn đỠcá»§a thân thể ngươi ." Thanh âm Há»—n nguyên tá» giống như má»™t lão dong y (thầy thuốc dạo) " Nếu ngươi tu luyện qua công pháp cá»§a Äan đỉnh song tu phái chúng ta, thì cá»— chân khà ta vừa má»›i đưa và o đã có thể khiến chân khà cá»§a ngươi đạt tá»›i giai Ä‘oạn Trúc cÆ¡. Nhưng ngươi bây giá» còn chưa có bắt đầu tu luyện, cho nên cổ chân khà đó tháºp phần có hại, cuối cùng có thể sẽ khiến huyết mạch cá»§a ngươi vỡ ra mà chết."
" Váºy ta có thể Ä‘em cá»— chân khà nà y phóng ra hay không ?" Dương Hạo mặc dù rất giáºn nhưng nghÄ© đến lúc ấy Há»—n nguyên tá» cÅ©ng là vì cứu chÃnh hắn nên cÅ©ng không tiện trách cứ lão gia há»a nà y. Há»—n nguyên tá» hiển nhiên đã sá»›m dá»± liệu rằng Dương Hạo sẽ có ý nghÄ© nà y nên trả lá»i siêu nhanh : " Chân khà sẽ không thể phóng ra hết, chỉ có thể ở lại trong kinh mạch cá»§a ngươi."
" Uy! Lão gia há»a, đó không phải là hãm hại ta sao ?" Dương Hạo tháºt sá»± là không thể nhịn được, hắn cảm giác từ khi Há»—n nguyên tá» xuất hiện trong bụng mình rốt cục không há» có hảo sá»± gì nữa.
" Hắc hắc, cứ cho là như váºy Ä‘i." Há»—n nguyên tá» thà nh tháºt không khách khà " Dù sao ngươi bây giá» không luyện thì cÅ©ng chỉ còn đưá»ng chết thôi."
" Ta không có lá»±a chá»n khác ư ?" Dương Hạo cảm giác cổ chân khà kia khiến toà n thân hắn Ä‘á»u khó chịu giống như bị Ä‘ao cắt, cuối cùng đã biết rõ tình cảnh cá»§a mình.
" Hình như là không có ."
" Ta sẽ không há»c, sẽ không há»c, sẽ không há»c tà thuáºt cá»§a lão !!!" Dương Hạo tức giáºn đến ná»—i lăn đùng trên mặt đất. Há»—n nguyên tá» cÅ©ng không lên tiếng, lão yên lặng chỠđợi quyết định cuối cùng cá»§a Dương Hạo.
Quả nhiên, Dương Hạo bất quá chỉ má»›i nằm trên mặt đất nằm và i phút đã đồng ý thá»a hiệp :" Ta chỉ là tá»± cứu tÃnh mệnh cá»§a mình mà thôi. chứ không bái lão là m thầy đâu."
" Tùy ngươi thôi, quai đồ đệ.(quai - thông minh )" Há»—n nguyên tá» hết sức mừng rỡ còn Dương Hạo chợt cảm giác như trá»i rung đất chuyển, tháºt sá»± là vô lá»±c, vốn ngoan ngoãn Ä‘á»c sách trong há»c viện tốt như váºy, không có chuyện gì lại Ä‘i nuốt má»™t lão thần tiên và o trong bụng diện, lại còn bị buá»™c phải há»c cái gì mà tuyệt há»c cá»§a xuân dược phái, cuá»™c Ä‘á»i quả là hết sức kỳ quái mà .
" Bây giá» ta phải là m gì?" Dương Hạo hồi tưởng lại tình tiết trong các loại tiểu thuyết " Có phải Ä‘i đả tá»a hoặc là luyện phi kiếm gì đó hay không ? Dạy ta nhanh lên má»™t chút nhé ."
Thà nh công bức bách Dương Hạo là m đồ đệ cá»§a mình rồi Há»—n nguyên tá» bắt đầu nghiêm túc hÆ¡n, quả nhiên rất có khà độ cá»§a nhất đại tông sư : " Äầu tiên, ta muốn ngươi Ä‘em toà n bá»™ kiến thức há»c trong há»c viện toà n bá»™ Ä‘á»u quên hết Ä‘i. Nguyên lá»±c theo cách nói cá»§a các ngươi chÃnh là chân khà theo Äan đỉnh phái, khà đương nhiên phải dụng trên tá»± thân thể mình, nếu không sao có thể gá»i là tu luyện cÆ¡ chứ ? Cho nên đế quốc pháp quy cá»§a ngươi thúi lắm, nguyên lá»±c nhất định phải dụng trên thân thể mình má»›i được."
Dương Hạo thiếu chút nữa đã á»i máu ra ngoà i, tà thuáºt quả nhiên là tà thuáºt, má»™t Ä‘iểm cÅ©ng không thẹn vá»›i tà danh cá»§a mình, ngay Ä‘iá»u đầu tiên đã xúi hắn vi phản luáºt lệ cá»§a đế quốc. Nhưng còn có thể là m sao bây giá» nữa chứ ? Dù sao tánh mạng vẫn quan trá»ng hÆ¡n nên Dương Hạo bất đắc dÄ© gáºt đầu nhưng ngay cả má»™t lá»i đáp ứng cÅ©ng không có sức phát ra. Há»—n nguyên tá» rất hà i lòng nói tiếp :
" Äiểm thứ hai, ta muốn ngươi quên hết má»i công pháp tu tiên trước kia chứng kiến hoặc là từng nghe nói qua, Äan đỉnh song tu phái chúng ta không phải thứ tạp nhạp đó có thể so sánh."
" Lão má»›i chÃnh là đồ tạp nhạp." Dương Hạo háºn háºn nói " Ngưá»i ta má»›i đáng xưng là danh môn chánh phái, quang minh chánh đại."
" Uy, tỠđồ đệ, ngươi phải nhiệt ái sư môn có được hay không, sao phải tá»± hạ thấp mình như váºy."
" Ta không phải đồ đệ cá»§a lão, cÅ©ng không phải ngưá»i cá»§a sắc tình xuân dược phái, ta là bị ép buá»™c." Dương Hạo khoanh chân ngồi xuống nói " ÄÆ°á»£c rồi, mau nói Ä‘i, phá phái cá»§a lão tu luyện thế nà o, chẳng lẽ không cần ngồi xuống luyện công hà ng ngà y sao ? "
Kỳ tháºt Dương Hạo đối vá»›i tu tiên cÅ©ng không quá xa lạ, bình thưá»ng lúc không có việc gì hắn thÃch nhất chạy đến Cấm thư khố trong thư quán thám hiểm, nÆ¡i đó có hà ng núi sách bị cấm Ä‘á»c, chá»§ yếu Ä‘á»u là vá» tu tiên. Bất kể loại nà o cÅ©ng chỉ là má»—i ngà y ngồi xuống luyện khà táºn cho đến khi trong bụng kết xuất má»™t viên ná»™i Ä‘an, vá» cÆ¡ bản hầu như không có gì khác. Nhưng những Ä‘iá»u Dương Hạo biết lại khiến cho Há»—n nguyên tá» cảm khái vô cùng :
" Sư phụ ngươi là ta quả tháºt anh minh vô cùng, đã sá»›m biết ngươi bị độc thảo đầu độc, chúng ta xuân dược phái tu tiên đương nhiên cùng những ngưá»i hấp thu linh khà không há» giống nhau, có thể nói, tìm khắp thiên hạ cÅ©ng không thể có phương pháp tu tiên nà o đơn giản hÆ¡n so vá»›i chúng ta ."
" Nếu quả thực đơn giản, lão cũng sẽ không phải trốn ở trong viên thuốc mà ra không được chứ."
" Chuyện đó chỉ là ngoà i ý muốn. Nhất phái chúng ta tu luyện cÆ¡ bản sẽ không cần đả tá»a, tất cả chỉ cần luyện thuốc uống thuốc mà thôi."
" Luyện thuốc ? " Dương Hạo hô lớn " Nhưng ta không biết."
" Không biết má»›i phải dạy ngươi. Chỉ cần ngươi có thể luyện thà nh đúng Ä‘an dược, sau khi ăn và o có tác dụng là có thể trá»±c tiếp bước lên má»™t cảnh giá»›i má»›i, đó cÅ©ng chÃnh là điểm cao minh cá»§a Äan đỉnh phái chúng ta so vá»›i Phục khà phái ."
" Luyện thì luyện." Dương Hạo cầm lấy hai hòn đá Ä‘áºp và o nhau, tá»±a như có thể luyện ra Ä‘an dược ngay láºp tức " Bây giá» ta phải là m gì ?"
" Äầu tiên phải nói đến Ä‘iá»u quan trá»ng nhất." Há»—n nguyên tá» tháºp phần chăm chú, cÆ¡ hồ má»—i chữ lão nói là cả má»™t câu nói :" Bước đầu tiên ngươi phải là m chÃnh là —— KIẾM TIỀN !"
Tà i sản của Lythongcz
08-02-2009, 11:39 PM
Tham gia: May 2008
Äến từ: Czech
Bà i gởi: 673
Thá»i gian online: 8 phút 39 giây
Thanks: 106
Thanked 1,324 Times in 216 Posts
Quyển 1 : Sơ Thà Song Tu
Chương 14 : Tu tiên kỳ dị (hạ).
Converter : daitri_giangu
Dịch : Lythongcz
Nguồn : 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
" Kiếm tiá»n ?"
" Äúng, kiếm tiá»n!"
" Không thể nà o, lão bá, ta theo lão há»c chÃnh là tu tiên, sao còn muốn ta kiếm tiá»n cÆ¡ chứ ?" Dương Hạo tối không muốn nhắc tá»›i tiá»…n, hầu như ở trong há»c viện khắp nÆ¡i Ä‘á»u là quý tá»™c đệ tá», hắn có lẽ còn là ngưá»i nghèo nhất trong toà n há»c viện, cÅ©ng may nhá» chút đồ tiếp tế Ãt á»i từ gia đình, cố gắng tiết kiệm cuá»™c sống tối Ä‘a má»›i có thể duy trì được.
" Äan đỉnh phái tu tiên chúng ta, mặc dù tu luyện đơn giản hÆ¡n ngưá»i khác rất nhiá»u nhưng cÅ©ng có chá»— nhược Ä‘iểm, đó chÃnh là tà i luyện để luyện Ä‘an toà n bá»™ Ä‘á»u là bảo bối, bất kể là tìm kiếm hay thu mua Ä‘á»u phải mất rất nhiá»u tiá»n, cho nên má»—i má»™t ngưá»i đệ tá» cá»§a Äan đỉnh phái chuyện đại sá»± đầu tiên phải là m đó chÃnh là kiếm tiá»n !" Há»—n nguyên tá» khẳng định nói " Nếu không kiếm được tiá»n, thì hết thảy không còn gì để nói nữa, ngươi sẽ không cách nà o tu tiên, cà ng không có biện pháp gì giúp cho ngươi sống sót nữa."
" Kiếm tiá»n! Kiếm tiá»n! Phải chi ta biết sao có thể kiếm tiá»n thì tốt rồi ?" Dương Hạo vò đầu bứt tóc, bắt đầu sầu thảm. Há»—n nguyên tá» lại ra vẻ công đức viên mãn, đắc ý dương dương đánh trống thu binh :
" ÄÆ°á»£c rồi, ngươi hãy Ä‘á»c kỹ quyển cổ thư cá»§a ta, đó chÃnh là tổng kết kinh nghiệm cả Ä‘á»i ta, trong sách có ghi lại toà n bá»™ tà i liệu cần thiết cá»§a má»—i loại Ä‘an dược cÅ©ng như phương pháp luyện chế, còn có má»™t và i phụ phẩm luyện Ä‘an, nếu tÃnh kỹ, đại khái cÅ©ng có mấy ngà n phương pháp luyện chế xuân dược khác nhau. Sư phụ cá»§a ngươi là ta đã nếm thá» quá ná»a số đó, còn lại má»™t ná»a chỉ có thể chỠđồ đệ bảo bối ngươi tá»›i nếm thá» thôi, ha ha ha ha."
" Ta sẽ không cần ......" Dương Hạo hừ hừ nói " Ta lại không có đà n bà ."
Dương Hạo lúc nói những lá»i nà y hiển nhiên là đã quên mất Ngã Ti. Nhưng đúng lúc đó, Ngã Ti đã thông qua máy nhắn tin gá»i Dương Hạo tá»›i. Máy nhắn tin là lúc nháºp há»c há»c viện đã phát cho từng đệ tá», nói là để các đệ tá» tiện thông tin liên lạc, kỳ tháºt chÃnh là quản lý từ xa. Ngã Ti hú lên kêu Dương Hạo tá»›i nhà nà ng chÆ¡i, đúng lúc hắn cÅ©ng Ä‘ang buồn bá»±c, coi như giải trà cÅ©ng tạm váºy.
Bây giá» Dương Hạo còn không dám từ cá»a lá»›n Ä‘i và o, vạn nhất bị cảnh vệ trong nhà Ngã Ti bắt được, khẳng định sẽ bị Ä‘uổi Ä‘i, nên hắn theo thói quen liá»n đột nháºp và o, lại từ tầng má»™t leo đến tầng ba. Phòng Ngã Ti phòng ở tầng ba, thế nhưng lúc Ä‘i ngang qua phòng khách ở tầng hai thì Dương Hạo lại ngừng má»™t chút, bởi vì hắn đột nhiên nghe được ở trong phòng khách vừa có ngưá»i nói đến hai chữ " Xuân dược" .
Äáng nhẽ nó cÅ©ng không có quan hệ cùng vá»›i Dương Hạo nhưng bây giá» hắn không may phải nháºn thân pháºn đại đệ tá» duy nhất cá»§a xuân dược phái tu tiên, nói thế nà o cÅ©ng nên cống hiến vì sư môn má»™t chút chứ. Bên trong phòng khách Ä‘ang có hai ngưá»i, má»™t trung niên nhân, tóc hoa râm, mặc chế phục quan viên đế quốc, tương đối có uy nghiêm. Dương Hạo nháºn ra, đó chÃnh là phụ thân cá»§a Ngã Ti, đại sứ cá»§a đế quốc tại Lôi Mông tinh.
Mặc dù lão chỉ là má»™t chức quan nhá» cá»§a đế quốc, nhưng trên thá»±c tế mà nói, quyá»n lợi cá»§a lão lại tương đối lá»›n, tháºm chà so vá»›i hoà ng thất cá»§a Lôi Mông tinh còn có quyá»n thế hÆ¡n. Trong môn lịch sỠđã ghi lại rất rõ rà ng, từ mấy trăm năm trước khi thá»i đại VÅ© trụ hà ng hà nh bắt đầu thì Ngân hà đế quốc đã từ từ hình thà nh quy mô, vá»›i đế quốc là m hạch tâm ở Ngân hà hệ bây giỠđã phát triển thà nh mấy ngà n tinh hệ, có đến hà ng vạn tinh cầu thá»±c dân. Thá»§ Ä‘oạn chá»§ yếu mà đế quốc dùng để khống chế tinh cầu thá»±c dân chÃnh là đóng quân cùng phái khiển đại sứ. Mà tại tinh cầu tháºp phần trung thuáºn như Lôi Mông tinh thì chỉ cần phái khiển đại sứ cÅ©ng đủ để khống chế cục diện rồi.
Trên Lôi Mông tinh, sản nghiệp cÅ©ng không phải tháºp phần phong phú, chá»§ yếu là sản xuất má»™t và i nông tác váºt cùng thá»±c váºt. Mặt khác nguồn thu lá»›n nhất chÃnh là há»c phà từ Lôi Mông tinh cao cấp há»c viện, dù chỉ má»™t bá»™ pháºn cÅ©ng là cả má» và ng cá»§a hoà ng thất cùng quý tá»™c rồi. Ngưá»i còn lại trong phòng khách lại mặc tây phục chỉ có thương nhân má»›i có thể mặc được, chÃnh là loại tây phục thịnh hà nh ở trung thế ká»·, ở thá»i đại VÅ© trụ hà ng hà nh bởi vì không có phương tiện cùng vá»›i thiếu kỹ thuáºt mà lại không tiện nên đã sá»›m bị đà o thải, nhưng nhiá»u thương nhân vẫn rất cố chấp truy tìm trang phục như váºy .
Äại sứ Ä‘ang nhìn bức thư, chân mà y Ä‘á»u nhÃu lại má»™t chá»— : " Chuyện gì xảy ra váºy ? Nguyên lão viện lại muốn má»™t ngà n thuyá»n đặc thù tác váºt, đây đã là lần thứ ba trong năm rồi ."
" Äúng váºy, trước khi ta tá»›i đây, đế quốc nghị trưá»ng từng có nói rằng. Nguyên lão viện yêu cầu phải thá»a mãn, đây là quan hệ đến đại sá»± sanh tá» tồn vong cá»§a đế quốc trong tương lai . "
" Ta đương nhiên biết địa vị cá»§a Nguyên lão viện, thế nhưng, cần và i lần đặc thù tác váºt số lượng nhiá»u như váºy cầm Ä‘i là m gì ?"
" Chuyện đó ta cũng không muốn biết." Thương nhân tiếp tục lễ phép, nhưng từ ngôn từ tỠvẻ rất rõ rà ng, đại sứ cũng không cần biết. Khóe miệng đại sứ hơi nhếch lên :
" Những thứ nà y Ä‘á»u là đặc sản cá»§a Lôi Mông tinh, muốn bá»n há» xuất khẩu đương nhiên không vấn Ä‘á», nhưng năm nay Lôi Mông tinh đối vá»›i đế quốc đã sinh ra đại lượng máºu dịch thuáºn soa, cứ thế nà y sợ rằng sẽ rất khó bình hà nh kinh tế."
CÅ©ng giống như cuá»™c chiến tranh thá»±c dân mấy ngà n năm trước trên địa cầu váºy, Ngân hà đế quốc đối vá»›i tinh cầu thá»±c dân Ä‘á»u yêu cầu bảo trì máºu dịch thuáºn soa, nói cách khác, phải tiến hà nh chiếm Ä‘oạt từ tinh cầu thá»±c dân, nếu như bây giá», ngược lại đại lượng tà i phú sẽ chảy và o Lôi Mông tinh, đương nhiên đế quốc sẽ không thể tiếp nháºn được.
" Äó cÅ©ng chÃnh là mục Ä‘Ãch mà nghị trưá»ng phái ta tá»›i, chúng ta đối vá»›i vấn đỠnà y đã có kế hoạch rồi."
" Các ngươi có thể có kế hoạch gì ?" Äại sứ hừ lạnh, bình thưá»ng mà nói, đế quốc quan viên đối vá»›i thương nhân chưa từng có hảo cảm, thế nhưng gần đây nghị trưá»ng lại cùng đám thương nhân phi thưá»ng thân cáºn
" Äế quốc mặc dù khổng lồ, nhưng nếu đông đảo tinh cầu thá»±c dân quay ngược lại lợi dụng đế quốc, bây giá» sợ rằng rất khó vãn hồi cục diện như váºy." Thương nhân mỉm cưá»i : " Tại trung thế ká»· ở địa cầu cÅ©ng là cảnh tượng chia năm xẻ bảy, có má»™t quốc gia Trung Quốc từng xuất khẩu trà cùng đồ sứ, tạo thà nh đại lượng máºu dịch nghịch soa vá»›i chá»§ thá»±c dân là nước Anh, vì vãn hồi vấn đỠđó nước Anh đã đưa tá»›i Trung Quốc má»™t loại đặc thù váºt phẩm, từ đó lại khiến đại lượng tà i phú từ Trung Quốc chảy sang nước Anh."
Äối vá»›i Ä‘oạn lịch sá», đại sứ có lẽ cÅ©ng đã sá»›m quen thuá»™c nên liá»n há mồm phát ngôn : " Nha phiến ! "
" Äúng váºy, nước Anh xuất khẩu sang Trung Quốc chÃnh là nha phiến, hÆ¡n nữa hai quốc gia nà y còn từng bởi vì váºt phẩm đó mà tạo thà nh cuá»™c chiến tranh nha phiến nữa ." Äôi mắt tên thương nhân chợt sáng lên " Äế quốc vì vãn hồi vấn đỠmáºu dịch nghịch soa cần xuất khẩu sang thá»±c dân tinh đặc thù váºt phẩm, mà Lôi Mông tinh chÃnh là bước đầu tiên trong kế hoạch cá»§a chúng ta."
" Bây giá» còn có nha phiến sao ? " Äại sứ đưa ra nghi vấn " Cho dù là có, dược váºt cá»§a Lôi Mông tinh xếp hạng nhất nhì, bá»n há» rất có thể tá»± sản xuất được."
Chúc má»i ngưá»i ăn rằm dui dẻ
Tà i sản của Lythongcz
10-02-2009, 03:07 AM
Tham gia: May 2008
Äến từ: Czech
Bà i gởi: 673
Thá»i gian online: 8 phút 39 giây
Thanks: 106
Thanked 1,324 Times in 216 Posts
Quyển 1 : Sơ Thà Song Tu
Chương 15 : Kỳ đan? Tà đan? (thượng).
Converter : daitri_giangu
Dịch : Lythongcz
Nguồn : 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
" Chúng ta đương nhiên sẽ không xuất khẩu độc phẩm nha phiến như váºy." Tên thương nhân đứng thẳng dáºy, hợp cùng bá»™ tây phục, khiến cả ngưá»i hắn thoạt nhìn giống như là má»™t ngưá»i cá»§a thế lá»· trước " Äế quốc hạch tâm tinh cầu, đã sá»›m diệt chá»§ng các loại thá»±c váºt, bằng không, cÅ©ng không cần đại quy mô hướng Lôi Mông Tinh thu cấu đặc thù thá»±c váºt như váºy."
" Váºy ngươi còn muốn bán cho bá»n há» cái gì? Phi thuyá»n cùng vÅ© khà cá»§a các ngươi tại Lôi Mông Tinh cÅ©ng không tiêu thụ được, nÆ¡i nà y ngoà i nông dân cÅ©ng chỉ còn có đám quý tá»™c tham sanh quý tá», không ai muốn chiến tranh."
" Bây giá», chúng ta váºn mưá»i thuyá»n xuân dược lại đây." Tên thương nhân nói ra chá»§ bà i cá»§a mình " Äó đương nhiên chỉ là nhóm đầu tiên mà thôi, đế quốc muốn chúng ta là m, chÃnh là sản xuất xuân dược tại Lôi Mông Tinh ."
" Xuân dược? " Äại sứ chấn động, rất ngạc nhiên.
Tên thương nhân phảng phất Ä‘oán trước được phản ứng cá»§a đại sứ nên thong dong giải thÃch : " Ngà i hẳn là biết, gần trăm năm nay bởi vì thá»±c phẩm tổng hợp phổ biến đã ảnh hưởng to lá»›n tá»›i năng lá»±c cá»§a nam nhân. Nhất là đám quý tá»™c, bình thưá»ng cà ng hưởng thụ lắm thá»±c phẩm tổng hợp cho nên nam nhân bình thưá»ng đến ba mươi tuổi cÆ¡ bản đã không còn dục vá»ng nữa."
Äại sứ không nói lá»i nà o, tiếng nói vừa phát ra cổ đầy kỳ lạ, hiển nhiên đối vá»›i Ä‘iểm nà y hắn cÅ©ng trà n đầy thể há»™i. Tên thương nhân tiếp tục giải thÃch : " Dục vá»ng cá»§a nam nhân giảm xuống tạo thà nh vấn đỠrất lá»›n, không chỉ có khiến tỉ lệ sinh sản cá»§a cả đế quốc giảm xuống, hÆ¡n nữa cÅ©ng là m cho chá»§ nghÄ©a nữ quyá»n có cÆ¡ há»™i ngẩng đầu, đế quốc nghị há»™i đối vá»›i việc nà y tháºp phần lo lắng."
Nói đến chá»§ nghÄ©a nữ quyá»n, đại sứ cảm giác lạnh ngưá»i, trong lịch sỠđế quốc, hai trăm năm trước từng bá»™c phát cách mạng nữ quyá»n cÅ©ng chÃnh là má»™t hồi hạo kiếp cá»§a nam nhân, trong cuá»™c cách mạng từng có hà ng triệu nam nhân bị xá» quyết.
" Chuyện đó thì liên quan gì đến xuân dược ?"
" Xuân dược nà y là sản phẩm khoa kỹ má»›i nhất cá»§a đế quốc, nó từ trá»ng kim chúc đỠluyện ra, trải qua hóa há»c tổng hợp đối vá»›i việc đỠcao dục vá»ng cá»§a nam nhân rất có hiệu quả." Tên thương nhân nịnh ná»t cúi đầu " Quan trá»ng nhất là trong vÅ© trụ không còn ai có thể chế tạo dược váºt giống thế, nói cách khác, chỉ cần chúng ta có thể khiến cho đám quý tá»™c cá»§a Lôi Mông Tinh biết được chá»— tốt cá»§a dược phẩm nà y thì sẽ có trưá»ng kỳ lợi nhuáºn. Phi thưá»ng siêu lợi nhuáºn !!"
" Thế thứ bá»™t nà y sẽ có tác dụng gì ?" Trước mặt đại sứ đã sá»›m có má»™t bao lá»›n chất bá»™t mà u trắng , tên thương nhân vẫn cưá»i gian rồi lại thao thao bất tuyệt bắt đầu giá»›i thiệu tác dụng cá»§a dược phẩm, bất quá hắn toà n quảng cáo Dương Hạo đã nghe không được nữa. Vừa rồi nghe hai ngưá»i kia thương thảo vá» cÆ¡ máºt cá»§a đế quốc khiến Dương Hạo cả ngưá»i đầy mồ hôi, hắn rốt cục không dám tiếp tục nghe lén nữa mà bò thẳng lên trên phòng Ngã Ti.
Ngã Ti Ä‘ang phi thưá»ng lo lắng, nà ng sá»›m đã tắm rá»a, đặc biệt còn thay đổi má»™t bá»™ ná»™i y đầy kÃch thÃch, chỉ dà nh đợi tình lang cá»§a mình, vừa nhìn thấy Dương Hạo đầu đầy mồ hôi bò lên trên, Ngã Ti cÅ©ng không thèm nguyên do, láºp tức kéo Dương Hạo lên trên giưá»ng.
Mấy ngà y nay, đối Dương Hạo mà nói, tháºt sá»± là má»™t sá»± biến đổi khổng lồ, còn không có bao lâu trước, hắn vẫn còn là má»™t tiểu xá» nam chưa biết sá»± Ä‘á»i, mà bây giá», hắn lại có thể sinh long hoạt hổ trên giưá»ng. CÅ©ng không biết có phải vì khá»a dược hoà n cá»§a Há»—n nguyên tá» hay không, Dương Hạo phát hiện tá»± mình có thể ứng phó Ngã Ti thá»i gian cà ng ngà y cà ng lâu, cÆ¡ hồ đã có thể khống chế thá»i Ä‘iểm tá»± mình lên tá»›i đỉnh.
Sau khi khiến Ngã Ti má»m nhuyá»…n ngưá»i nằm im trên giưá»ng, cÆ¡ hồ sắp ngất xỉu, Dương Hạo lúc nà y má»›i có thá»i gian ngẫm lại chuyện Ä‘ang là m hắn phiá»n lòng.
Há»—n nguyên tá» muốn hắn há»c tu tiên, tuy nói môn phái nà y danh tiếng không phải vang rá»n nhưng nói thế nà o cÅ©ng là tuyệt há»c, không phải là kém. Nhưng vấn đỠchÃnh là , nếu không có tiá»n thì sẽ không thể tu tiên theo Äan đỉnh phái, mà nếu không luyện nó thì tá»± mình sẽ chết. Cảm giác tiến thoái lưỡng nan khiến cho Dương Hạo cảm giác mình giống như má»™t con kiến trên đống lá»a, tùy thá»i Ä‘á»u có thể bị chết.
" Ngươi nghÄ© gì váºy ?" Ngã Ti ngồi dáºy, thấy ánh mắt khác thưá»ng cá»§a Dương Hạo nên cất tiếng há»i " Sao giống như đầy bụng tâm sá»± váºy, còn Ä‘ang suy nghÄ© vá» bá»n Vương Chà Tuấn à ? Không phải hôm nay ngươi đã đánh thắng há» rồi sao ? "
" Không có." Dương Hạo lắc đầu, hắn cÆ¡ hồ đã sá»›m quên hết chuyện cùng Vương Chà Tuấn giao thá»§ " Ta là đang rầu rÄ© chuyện tiá»n, sắp tá»›i phải dụng rất nhiá»u tiá»n ."
" Oà i, ta còn tưởng chuyện gì quan trá»ng cÆ¡ chứ. Tiá»n thì ta có, tà i khoản ta còn có má»™t trăm vạn đế quốc tệ mà , ngươi cần thì cứ lấy cá»§a ta Ä‘i."
" Ta không muốn dụng tiá»n cá»§a ngươi." Dương Hạo căn bản không suy nghÄ©.
" Sao còn phân ra như váºy." Ngã Ti nhăn mặt.
" Quai đồ đệ, tiá»n cá»§a đà n bà không cần phải suy nghÄ© mà ." Thanh âm Há»—n nguyên tá» bất chợt vang lên. Dương Hạo liá»n giáºt mình nhưng cÅ©ng phản bác lại ngay :
" Ta không cần, liên quan gì đến lão a."
" Ngươi nói cái gì ?" Ngã Ti tưởng rằng Dương Hạo Ä‘ang nói chuyện vá»›i mình. Dương Hạo le lưỡi, lúc nà y má»›i nhá»› ra Ngã Ti không thể nghe thấy tiếng Há»—n nguyên tá» nên hắn vá»™i vá»›i lấy cái máy nhắn tin ở cạnh giưá»ng, là m bá»™ Ä‘ang nói chuyện cùng cái máy nhắn tin.
" Ngươi tháºt sá»± không muốn dụng tiá»n cá»§a đà n bà ?" Há»—n nguyên tá» chợt cất tiếng cưá»i vang, không rõ lão Ä‘ang suy nghÄ© gì.
" ÄÆ°Æ¡ng nhiên không muốn, ta tá»± có chân có tay, sẽ có thể nghÄ© được biện pháp."
" Ta cho ngươi một chủ ý nhé." Vẻ gian xảo của Hỗn nguyên tỠdần hiện ra " Nói thế nà o, ta cũng là hảo sư phụ của ngươi, không thể không quan tâm đến đồ đệ duy nhất a."
" Lão có thể có chá»§ ý gì ?" Dương Hạo bây giỠđối vá»›i Há»—n nguyên tá» rất Ä‘au đầu " Lão bá»›t hại ta là tốt lắm rồi, lần nà o cÅ©ng Ä‘á»u là lão khiến ta sống dở chết dở."
" Lần nà y tuyệt đối là chủ ý tốt ." Hỗn nguyên tỠvội cam đoan " Ta quyết định để ngươi đi bán xuân dược."
" Bán cái gì???" Dương Hạo rống to lên, hắn đột nhiên tỉnh ngá»™, hẳn là Há»—n nguyên tá» cÅ©ng vừa nghe được Ä‘oạn đối thoại cá»§a Äại sứ cùng tên thương nhân kia cho nên má»›i có thể nghÄ© ra chá»§ ý nà y.
" Äúng váºy, những ngưá»i đó có thể bán, nhất định là thị trưá»ng rất tốt, chúng ta cÅ©ng có thể bán a." Há»—n nguyên tá» rất dùng sức đỠcá».
" Ta sẽ không cần Ä‘i bán xuân dược ." Dương Hạo suýt xỉu, tháºt sá»± là tá»± mình là m khổ mình, Ä‘ang sống yên ổn tá»± dưng lại Ä‘i nháºn má»™t ngưá»i sư phụ như váºy." Dù ta có Ä‘i là m công nhân cÅ©ng sẽ không muốn Ä‘i bán thứ đó."
" Sá»a đồ đệ (sá»a - ngốc ), ngươi cho là bán xuân dược sẽ rất mất thể diện sao ? " Há»—n nguyên tá» cố ý thở dà i " Ngươi không nghe hai ngưá»i kia nói sao, bây giá» nam nhân Ä‘á»u suy giảm tÃnh dục. Nam nữ âm dương không bình hà nh chÃnh là đại sá»± đó, nhá» thì gia đình sanh biến, lá»›n là thế giá»›i rung chuyển bất an, ngươi nếu có thể là m cho nam nhân má»™t lần nữa có tÃnh dục, đó chÃnh là tạo phúc đó."
"......"
Nháºn thấy thái độ cá»§a Dương Hạo có vẻ xuôi xuống, Há»—n nguyên tá» tiếp tục khuyên bảo : " HÆ¡n nữa bán thứ đó lợi nhuáºn rất cao, kiếm tiá»n rất nhanh, kiếm tiá»n từ bán xuân dược chắc chắn so vá»›i Ä‘i cướp tốt hÆ¡n chứ."
" Thế nhưng đó là ......" Dương Hạo mặc dù đã hơi dao động nhưng vẫn có chút băn khoăn " Lão nói bán là bán sao, chúng ta căn bản không có mà ."
" Ha ha ha ha!!!!" Há»—n nguyên tá» cưá»i to.
" Cưá»i cái gì......" Mặt Dương Hạo bắt đầu nhăn lại.
" Chúng ta nếu không có thì có lẽ trên thế giá»›i cÅ©ng chẳng ai có nữa, đừng quên, chúng ta chÃnh là xuân dược phái tu tiên, cho dù thứ xuân dược tốt nhất cÅ©ng bất quá chỉ là phụ phẩm cá»§a chúng ta mà thôi."
Dương Hạo má»™t chút cÅ©ng không yên tâm : " Bây giá» bá»n há» sá» dụng toà n sản phẩm công nghệ cao, chúng ta có thể so vá»›i ngưá»i ta hay không a ?"
" Yên tâm Ä‘i, có sư phụ ngươi là ta ở đây, hết thảy Ä‘á»u có thể." Há»—n nguyên tá» vừa đấm vừa xoa vẫn hết sức dụ dá»— " Ngươi cÅ©ng chỉ có thể chá»n đưá»ng nà y thôi, nếu không sẽ không có tiá»n, ngươi chÃnh là má»™t mạng ô hô đó."
Dương Hạo biết, Há»—n nguyên tá» mặc dù chuyên môn hại ngưá»i, nhưng lần nà y lại nói đúng, theo lá»i tên thương nhân nói bây giá» cả đế quốc Ä‘á»u cÅ©ng muốn nâng cao tÃnh dục cá»§a nam nhân, cho nên xuân dược chÃnh là mặt hà ng tốt nhất. Bán xuân dược cÅ©ng không phải là chuyện gì vi phạm, chỉ bất quá mất chút thể diện mà thôi.
" Nhưng ta bây giá» căn bản là không có địa Ä‘iểm để bán hà ng." Dương Hạo chợt nghÄ© tá»›i vấn đỠquan trá»ng hÆ¡n " Bá»n há» muốn buôn bán Ä‘á»u có cá»a hà ng mà ."
" Ta có !!" Thanh âm thanh thúy cá»§a Ngã Ti vang lên như đấng cứu thế. Nà ng vẫn Ä‘ang nghe Dương Hạo đối thoại cùng ngưá»i nÆ¡i nà o đó, mặc dù cÅ©ng muốn tham gia nhưng chẳng biết nói gì, tá»›i bây giá» má»›i tìm được cÆ¡ há»™i lên tiếng " Ta có thể giúp ngươi."
" Ngươi ?"
" Uh !" Ngã Ti mỉm cưá»i gáºt đầu " Trong kinh thà nh cá»§a Lôi Mông Tinh ta có có má»™t cá»a hà ng, lại không để là m gì nên có thể giao cho ngươi nha."
" Sao ngươi lại có cá»a hà ng ?" Dương Hạo mê hoặc không giải thÃch được.
" Năm ngoái ngà y sanh nháºt ta hoà ng thất Lôi Mông Tinh tặng vì bá»n há» muốn lấy lòng ba ba ta, vừa lúc có thể cho ngươi dụng nha."
" Hắc hắc, tiểu tá», ngươi tháºt là có diá»…m phúc a." Há»—n nguyên tá» quả thá»±c giống má»™t lão sắc lang " Nếu váºy thì bắt đầu thôi."
Dương Hạo tháºt sá»± là má»™t đầu vụ thá»§y (vụ thá»§y - sương mù, ý nói má» mịt ):" Bắt đầu? Như thế nà o bắt đầu?"
" Äi chế thuốc đó ! Sản xuất đại lượng thần Ä‘an cá»§a chúng ta!!!" Há»—n nguyên tá» rống to, kÃch động như là đang phát tiết ná»—i niá»m á»§ từ mấy thế ká»· nay. Dương Hạo đã ngất xỉu rồi, hắn vừa má»›i lên là m đại đệ tá» cá»§a Äan đỉnh phái tu tiên, nhưng chỉ nháy mắt như thần sai quá»· khiến lại bị ngưá»i ta đặt và o vị trà lão bản (ông chá»§) xuân dược Ä‘iếm, sau nà y còn không biết sẽ có kỳ ngá»™ gì nữa cÆ¡ chứ. Cuá»™c Ä‘á»i tháºt sá»± là nhiá»u biến đổi......
Tà i sản của Lythongcz
Từ khóa được google tìm thấy
ãàäàíèÿ , áåñïëàòíàÿ , ãîòèêà , áüÿíêà , Äan Äỉnh diá»…m tu , Äan Ä‘ỉnh tu diễm , Ä‘an đỉnh , Ä‘an đỉnh diá»…m tu , Ä‘an đỉnh tu tien , dan dinh , dan dinh diá»…m tu luc , dan dinh diem tu , dan dinh diem tu 4vn , dan dinh diem tu luc , dan dinh diem tu luc 4vn , dan dinh dien tu luc , dan dinh tu diem , dan dinh tu diem luc , dan dinh tu diem luc 3 , dan dinh tu diem luc 4vn , dan dinh tu diem luc txt , dan dinh tu diema , dan dinh tu diemluc4vn , dang dinh tu diem luc , diá»…m lục , dinh dan tu diem luc , dược , ñóäîêó , truyện diá»…m tu , øêîäà