09-02-2009, 11:31 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Tác giả: Quản Bình Triá»u.
Quyển 2: Nhất kiếm tháºp niên ma tại thá»§.
Chương 15: Tá»u cuồng không thiên địa.
Dịch: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
Lại nói Trương Tỉnh Ngôn rút Ä‘ao dá»a nạt tên lưu manh Tôn lục chỉ bắt nạt cha y, trong lúc hai cha con Ä‘ang đứng bên đưá»ng đối đáp, lại bá»—ng nghe bên cạnh có ngưá»i cao giá»ng tán thưởng Tỉnh Ngôn.
Äợi hai cha con định thần quan sát, má»›i phát hiện thì ra là má»™t vị lão trượng áo vải, Ä‘ang vòng qua phÃa hà ng xén, Ä‘i vá» phÃa trước hai ngưá»i.
Nhìn dung mạo cá»§a lão trượng nà y, tuổi tác đã hÆ¡i cao; thế nhưng da mặt vẫn hồng nhuáºn, tóc Ä‘en khắp đầu. Nhìn dáng vẻ từ bên cạnh vòng ra, bước chân rắn rá»i có lá»±c, Ä‘i đứng có nhịp, không há» dùng quải trượng. Xem ra vị lão giả nà y am tưá»ng đạo dưỡng sinh, Ä‘ang nhìn Tỉnh Ngôn tấm tắc khen lạ.
"A a, lão nhân gia quá lá»i rồi!" Tỉnh Ngôn khiêm tốn nói, "Vừa rồi bất quá chỉ là dá»a má»™t tên lưu manh vô lại mà thôi".
"A...lá»i nà y cá»§a tiểu ca sai rồi! Vừa rồi lão phu ở bên nhìn rất rõ, tiểu ca vừa thấy tên lưu manh đó quấy nhiá»…u, láºp tức bước lên Ä‘oạt Ä‘ao dá»a dẫm, tâm tư vô cùng nhạy bén, dÅ©ng cảm quyết Ä‘oán. Lại thấy tiểu ca lá»±a ngưá»i Ä‘oạt Ä‘ao, tuy là giang hồ hà o khách, nhưng mặt mÅ©i sáng rõ, trán cao bằng phẳng, rõ là không phải hán tá» lá»— mãng thô lá»— vô tâm. Ngưá»i tướng mạo như thế, rất có thể cản tiểu ca rút Ä‘ao, khuyên nhá»§ và i câu, để cho tiểu ca có cÆ¡ há»™i phẫn uất, gây hoang mang cho tên lưu manh khiến hắn cho rằng tiểu ca có ý giết hắn!"
Nghe lá»i nà y cá»§a lão trượng, Tỉnh Ngôn thì mắt trừng miệng há tá» tế nghÄ© lại, lão trượng nói hà nh động chá»n ngưá»i rút Ä‘ao nà y, tuy không phải bản thân suy tÃnh cáºn kẽ như thế, nhưng lúc đó trong lòng cÅ©ng ẩn ước nháºn thấy, vị hán tá» giang hồ mang Ä‘ao nà y, tuyệt không phải loại ngưá»i chỉ sợ thiên hạ không loạn, không chỉ không can ngăn, còn chá»§ động hai tay dâng Ä‘ao lên, sẽ lên tiếng cản trở. Như váºy sá»± xông tá»›i cá»§a bản thân sẽ bị cháºm má»™t chút, có cÆ¡ há»™i nói ra mấy lá»i uất ức, tăng thêm hiệu quả hù dá»a; Äồng thá»i, cÅ©ng để cho tên Tôn lục chỉ đó có thá»i gian, nếu bản thân hà nh động nhanh quá, tên lưu manh đó không kịp phản ứng, mà n kịch nà y không thể biểu diá»…n tiếp rồi!
Nhìn thần tình cá»§a thiếu niên, vị lão trượng quắc thước biết mình đã nói trúng chá»— mấu chốt, liá»n cưá»i hà hà , tiếp túc nói:
'HÆ¡n nữa, từ trong lá»i vừa rồi cá»§a tiểu ca, lão trượng cÅ©ng nghe ra tiểu ca từ chá»— tên lưu manh đó nằm, biết tên đó tuyệt không phải là dạng là m mạng đến cùng, ương bướng không sợ chết, tâm tư tiểu ca cẩn máºt như thế, là m sao lão phu không phục được?"
"Hì hì.." thiếu niên nghe lá»i tán thưởng cá»§a lão trượng, cÅ©ng không khá»i tá»± hà o trong lòng, liá»n cưá»i hì hì, lão Trương đầu cha y là thôn phu chất phác, cho dù Tỉnh Ngôn đã giải thÃch tỉ mỉ, nhưng cÅ©ng không hiểu được mấu chốt bên trong; Lúc nà y lại có vị lão trượng hiểu biết, đối vá»›i hà nh động quát dá»a tên lưu manh đó, phân tÃch đến rõ rà ng như thế, là m sao không khiến Tỉnh Ngôn lòng như mở cá», Tỉnh Ngôn vẫn chỉ là má»™t vị thiếu niên mưá»i sáu tuổi, nghe được có ngưá»i lá»›n tuổi tán thưởng mình, trong lòng khó tránh đắc ý, đây cÅ©ng là việc thưá»ng tình.
"Gặp nhau không bằng gặp ngẫu nhiên, có lẽ hôm nay hai vị còn chưa dùng cÆ¡m, chi bằng để lão trượng ta mạn phép, má»i hai vị má»™t bữa rượu nhá» thế nà o?"
Lão Trương đầu Ä‘ang định từ chối, lại thấy lão trượng không nói nữa mà xách luôn cái lồng thá» trên đất, Ä‘ong đưa Ä‘i vá» phÃa trước!
Thấy tình cảnh nà y, hai cha con cÅ©ng chỉ đà nh Ä‘i theo. Kỳ tháºt đối vá»›i thiếu niên Tỉnh Ngôn mà nói, do vừa mất công việc ở Äạo Hương Lâu, còn không biết cÆ¡m trưa hôm nay phải kiếm ở đâu, lão trượng áo vải nà y là m thế lại đúng vá»›i ná»—i lòng cá»§a y!
Ai! Xem ra Tỉnh Ngôn hiện giá» bụng đói cồn cà o má»›i biết chá»— là m vừa mất Ä‘i tốt thế nà o, nhá»› đến những ngà y cÆ¡m dưa đạm bạc ở Äạo Hương Lâu, thỉnh thoảng còn có chút cÆ¡m thừa canh cặn cá»§a khách nữa chứ.
Trong lúc Ä‘ang phiá»n muá»™n, Tỉnh Ngôn lại phát giác lão trượng đó Ä‘i phÃa trước bước chân như bay, không nhìn ra có chút nà o là già lão lụ khụ; thiếu niên cùng cha phải bước nhanh má»›i có thể miá»…n cưỡng theo kịp.
Lúc lão Trương đầu hÆ¡i thở khì khì thì lão trượng đó đã dừng lại ở trước cá»a má»™t tá»u lâu. Tá»u lâu nà y đối vá»›i Tỉnh Ngôn mà nói, lại là hết sức quen thuá»™c, bản thân má»›i vừa rồi còn đến nÆ¡i nà y, chÃnh là chá»— thương tâm sáng nay cá»§a Tỉnh Ngôn - "Äạo Hương Lâu!"
Lại nói Lưu chưởng quỹ thấy hai cha con Tỉnh Ngôn theo nhau đến lầu, thì cho rằng hai ngưá»i Tỉnh Ngôn đến quấy rối vẫn là vì tiá»n công, vừa muốn xuất ngôn chá»i mắng, thì không ngá» lão trượng quay đầu chỉ và o Tỉnh Ngôn và lão Trương đầu, nói vá»›i chưởng quỹ: " Äây là bạn đồng hà nh cá»§a ta, bá»n ta ba ngưá»i, mau chuẩn bị chá»— ngồi tốt trên lầu Ä‘i!"
Chỉ thấy vị lão bản đó bị xem là hầu bản, nhất thá»i không nhịn nổi. Vừa muốn phát tác, thì thấy Ä‘iệu bá»™ vênh mặt hất hà m cá»§a lão trượng đó, rõ rà ng không phải là hạng lão há»§ tầm thưá»ng, vì váºy tuy Lưu chưởng quỹ trong lòng không ngá»›t thầm chá»i xúi quẩy, nhưng miệng thì không dám lạnh nhạt, cung cung kÃnh kÃnh dẫn ba ngưá»i lên lầu đến má»™t chá»— thoải mái cạnh cá»a sổ ngồi xuống. Tỉnh Ngôn vừa ngồi xuống đã nhá»› rõ, ba ngà y trước khi Cứ Doanh và Thà nh thúc đến nÆ¡i nà y, bá»™ dạng khả ái muốn ăn thá» món giò heo cá»§a tiểu nha đầu Cứ Doanh, nghÄ© thế bất chợt trên mặt Tỉnh Ngôn hiện vẻ tươi cưá»i.
Nhưng không đỠphòng Lưu chưởng quỹ đó vô tình liếc mắt qua Tỉnh Ngôn, nhìn thấy tên hầu bà n ở đây trước kia, hiện tại trên mặt lại có nét tươi cưá»i, rõ rà ng là thấy bá»™ dạng quẫn bách cá»§a mình vừa rồi, Ä‘ang cưá»i nhạo mình! Lưu chưởng quỹ có lấy dạ tiểu nhân mà suy nghÄ©.
"Xú tiểu tá» nà y! Tháºt là đáng ghét!" Äợi sau khi lão giả áo vải gá»i xong món ăn, Lưu chưởng quỹ vừa rá»§a thầm trong lòng, vừa háºm há»±c quay vá» háºu đưá»ng, chuẩn bị thay vá»™i má»™t bá»™ trang phục đẹp đẽ, nhưng vừa bước ra lại rụt và o.
Tạm không nhắc đến Lưu chưởng quỹ thỠđồ trong háºu đưá»ng, lại nói vị lão trượng quắc thước đó, đợi sau khi rượu thịt được dá»n lên, liá»n cứ uống liá»n từng chung từng chung, còn nhiệt tình má»i hai cha con Tỉnh Ngôn ăn thịt uống rượu, ngoà i việc nà y ra thì không nói đến chuyện gì khác.
Nhưng thiếu niên tuy cÅ©ng ăn thịt uống rượu, lại không giống cha y mÆ¡ hồ không biết. Äợi sau khi lão nhân đó uống cạn năm, sáu chung rượu, Tỉnh Ngôn cuối cùng cÅ©ng không nhịn nổi, buông đũa cất tiếng há»i:
"Dám há»i vị lão gia nà y, chúng ta chỉ là bình thá»§y tương phùng, nhưng không biết lão trượng vì sao coi trá»ng tiểu tá» như thế, má»i hai cha con tôi đến đây dùng bữa ăn thịnh soạn như váºy? Chẳng lẽ chỉ vì thấy cái chuyện nhá» tống cổ tên lưu manh Ä‘i cá»§a tôi hay sao?"
"Khà khà khà !..." , lão giả áo vải Ä‘ang uống rượu đó, nghe váºy báºt cưá»i khà khà , khiến các tá»u khách xung quanh Ä‘á»u ngừng ăn đưa mắt nhìn.
"Tiểu ca há»i tháºt hay! Chỉ là tiểu ca có chá»— không biết, hai ngưá»i chúng ta kỳ tháºt đã quen nhau từ lâu!"
"Úy! Nhưng ta và lão nhân gia trước giỠcòn chưa từng gặp nhau mà ?" Tuy Tỉnh Ngôn có trà nhớ rất tốt, nhưng cũng vẫn không nhớ nổi đã gặp lão trượng nà y lúc nà o, chỉ ngồi đó nhăn nhó suy nghĩ.
" Hà hà , tiểu ca không cần má»™t câu lão gia hai câu lão gia, nếu không ngại cứ gá»i ta má»™t tiếng "Lão ca" cho tiện". Lão giả quắc thước cưá»i hà hà nói. "Kì tháºt nói ra chỉ là chuyện ngà y hôm qua, tiểu ca không phải mau quên như thế chứ?"
"Hôm qua?" Tỉnh Ngôn tuy bình thưá»ng luôn lanh lợi, lúc nà y cÅ©ng hÆ¡i chần chừ, trong lòng không khá»i cố gắng suy nghÄ©, hôm qua có duyên gặp lão trượng nà y lúc nà o:
"Sáng hôm qua, ở trong Bình An khách sạn ở Bà Dương huyện, ngá»§ đến mặt trá»i lên cao má»›i dáºy; Trưa hôm qua, ăn Thì Ngư ở Thá»§y Trung Cư trên Nam Ki Äảo...Lúc đó ngưá»i ăn ngồi quanh đó cÅ©ng không nhiá»u, tháºt sá»± không có lão trượng nà y. Buổi chiá»u? trưá»ng kinh tâm động phách chiá»u hôm qua, bản thân có chết cÅ©ng không quên được! Chẳng lẽ vị lão trượng nà y cÅ©ng là má»™t du khách trên thuyá»n hay sao? Thế nhưng dưá»ng như cÅ©ng không có ấn tượng gì..."
"Vị lão trượng nà y rốt cuá»™c là ngưá»i thế nà o đây?" Thiếu niên nghÄ© hoà i vẫn không ra.
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a nguoidoi123
09-02-2009, 11:31 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Tác giả: Quản Bình Triá»u.
Quyển 2: Nhất kiếm tháºp niên ma tại thá»§.
Chương 16: Thủy long ngâm xứ phi thần tuyết.
Dịch: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
Nghe lão giả nói hôm qua có duyên đã gặp qua mình, Tỉnh Ngôn liá»n suy Ä‘i tÃnh lại, nhưng tháºt là không chút manh mối nà o. NghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, Tỉnh Ngôn quyết định tốt nhất há»i thẳng lão giả.
Thấy thiếu niên nghi hoặc, lão giả cưá»i hà má»™t tiếng, giải đáp:
"Trà nhá»› cá»§a tiểu ca tháºt là không tốt. Hôm qua ở trên Bà Dương Hồ, bị tiểu ca thay ta tuyên dương sá»± tÃch năm đó, lúc cuối lại tặng má»™t bà i thÆ¡, sao lại mau quên như thế?"
Nghe lá»i nà y cá»§a lão trượng, Tỉnh Ngôn vẫn không hiểu gì cả; nhưng cÅ©ng không trách y được, tháºt sá»± cảnh tượng hung dị chiá»u qua trên Bà Dương Hồ, quá kinh thế hãi tục; Hà huống sau đó lại tiếp má»™t phen hoảng sợ vì "Sắc đẹp"; thiếu niên bị chấn động đến quáng đầu, lúc nà y đối vá»›i hà nh động là m trước lúc thiên biến đó, thá»±c cÅ©ng mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ thôi.
Thấy Tỉnh Ngôn vẫn ngÆ¡ ngẩn, lão trượng đó cÅ©ng không giải thÃch nhiá»u, chỉ nói:
"Lão phu nghe được tiên hiá»n có lá»i: 'Có lòng là m thiện, dù thiện không thưởng; Không ý là m ác, dù ác không phạt'; Hà nh động cá»§a tiểu ca mấy ngà y nà y, chÃnh ứng vá»›i kiểu 'Có ý là m thiện' cá»§a trá»i cao!"
Nghe được lá»i nà y, Tỉnh Ngôn Ä‘ang ngá»› ngẩn giáºt nảy ngưá»i, Ä‘ang muốn lên tiếng, lại nghe lão giả đã hứng chà bừng bừng nói tiếp:
"Phạt mạnh cứu yếu, không cầu báo đáp, chÃnh là hà nh vi cá»§a anh kiệt chúng ta! Thống khoái! Phải phạt má»™t ly thôi! Hà ...tiểu ca còn là m má»™t bà i thÆ¡ hay, nghÄ© câu 'Say tá»±a Chu lang đà i thưởng nguyệt, Gió lùa qua động tưởng sáo tiên' đó, hay! Sảng khoái! Äúng là hết sức lâm li, lại phải phạt má»™t ly!" Nói đến chá»— nà y, lão giả quắc thước liên tiếp ngá»a cổ, uống cạn hai ly rượu nóng xuống bụng.
"Chỉ là , lão phu trước giá» ghét ác như cừu, không thể nhìn được kẻ xấu thì tá»± tại, ngưá»i tốt thì không được báo đáp! Hầy...Hay cho má»™t câu 'Gió lùa qua động tưởng sáo tiên'! Vì bà i thÆ¡ nà y, hôm nay lão phu cÅ©ng phải tặng tiểu ca má»™t phần lá»… nhá»!"
Lão đầu nhân nà y hiển nhiên đã có sáu bảy phần say, Ä‘Ãch xác là dáng vẻ say sưa. CÅ©ng không đợi cha con Tỉnh Ngôn đáp lá»i, liá»n đứng dáºy, nói: "Äợi ta xem trong tay áo nà y có váºt gì, có thể Ä‘em biếu mà không để ngưá»i cưá»i".
Nhưng có thể lúc Ä‘i quá gấp gáp, lão đầu nhân lục lá»i má»™t hồi trong tay áo rá»™ng, nhưng má»™t hồi lâu cÅ©ng không có gì, không khá»i mặt hÆ¡i á»ng Ä‘á».
Tỉnh Ngôn thấy tình trạng váºy liá»n lên tiếng: "Tháºt ra lão nhân gia cÅ©ng không cần khách khÃ, tiểu tá» vô công bất thụ lá»™c! Tôi tháºt cÅ©ng không biết chuyện nà y...".
Tỉnh Ngôn Ä‘ang khiêm nhưá»ng, lại thấy lão đầu nhân khoát tay, thở khì ra má»™t hÆ¡i rượu nồng, ngắt lá»i: "Vân Trung Quân ta nói có quà là có quà , tiểu ca không cần vá»™i, đợi ta tìm từ từ!"
Hai cha con Tỉnh Ngôn thấy vị lão đầu áo vải đó, nói xong nhắm hai mắt, chỉ là miệng không ngừng lẩm nhẩm.
"Có rồi! khà khà ...ngay lúc hai cha con nghi hoặc nhìn lão đầu không biết có phải lão đã quá say hay không, thì "Vân Trung Quân" đó lại đột nhiên cưá»i khà khà nói tiếp:
"Xem ra trà nhá»› cá»§a lão phu vẫn không tồi, lên đưá»ng cÅ©ng không quên mang theo hai sá»± váºt, đúng là thói quen tốt! Hà , cái sáo đá nà y tặng cho tiểu ca, khá»›p vá»›i câu 'Gió lùa qua động tưởng sáo tiên'!"
Lão đầu trong lúc nói đưa tay và o trong tay áo lấy ra má»™t cây sáo ngá»c dúi và o tay Tỉnh Ngôn. Tỉnh Ngôn sợ trong lúc đưa đẩy là m rá»›t sáo ngá»c, chỉ đà nh cầm sáo ngá»c và o tay.
Thấy Tỉnh Ngôn đã nháºn, lão đầu nhân rất là cao hứng, nói năng có chút lá»™n xá»™n: "Tốt! Nam...nhân chúng ta, không nên là m dáng mà u mè như bá»n tiểu nữ tá»!".
Tỉnh Ngôn vừa nghe lá»i nà y, câu từ chối Ä‘ang nằm ở cá»a miệng cÅ©ng đà nh rút lại, chỉ đứng ở đó cưá»i ngây ngô.
Cây sáo ngá»c trong tay Tỉnh Ngôn, toà n thân xanh nhạt, bên trong có vân trắng thấp thoáng, hệt như Ä‘ang trong núi xanh cốc biếc, còn có mấy sợi mà u như sắc cầu vồng lá» lững. Cuối cây sáo có treo má»™t dải mai hoa đỠtươi, theo gió phiêu dáºt, tương há»— vá»›i sắc xanh tinh nhuáºn trên thân, đúng là cà ng là m nổi báºt cho nhau. Ở trên thân địch, dùng kiểu chữ đại triện cổ xưa khắc hai chữ: "Thần Tuyết". Hai chữ nà y mạnh mẽ cổ nhã, giống như nét bút vẽ rồng Ä‘iểm mắt, là m cho cây sáo ngá»c bá»—ng hà m súc cổ ý.
Äang lúc Tỉnh Ngôn si mê nhìn sáo ngá»c trong tay, lại thấy lão đầu nhân đã chếch choáng đột nhiên vá»— tay và o đầu:
"Ãch...xem cái đầu nà y cá»§a ta, tháºt quá hồ đồ rồi; Ãch...e rằng ta tháºt đã say rồi...Hôm nay ta đã tặng cá cho ngưá»i, sao lại quên mất dạy ngưá»i là m cá? Có địch mà không có phổ là m sao biết thổi! Phổ đó...Ta, ta chắc cÅ©ng có mang theo! Tiểu ca chá» má»™t chút, đợi ta lục xem!"
Thế là Tỉnh Ngôn lại thấy lão đầu đó lẩm nhẩm má»™t tráºn, sau đó từ trong ống tay áo lại lấy ra má»™t váºt. Tỉnh Ngôn nhìn kỹ váºt đó, thì ra là má»™t quyển sách lụa cổ xưa, bìa ngoà i xanh nước biển sáºm, gáy buá»™t bằng rong biển, trên khung tá»±a mà u trắng, bá»—ng hiện ba chữ triện lá»›n mà u Ä‘en:
"Thủy Long Ngâm".
Lúc lấy ra sách nà y, lão giả đó lại má»™t ăn uống ngồm ngà m má»™t tráºn; Tỉnh Ngôn sợ bìa sách đẹp đẽ dÃnh dầu ăn, đà nh ngoan ngoãn nháºn lấy.
"Khà ! Khà ! Thống khoái! Lão phu mắt thấy hà nh động anh hùng trừng ác giúp nhược cá»§a tiểu ca, lại được Æ¡n tiểu ca tuyên dương sá»± tÃch,đỠthÆ¡ tặng phú, hôm kia giúp tiểu ca nhìn thấy tiên nhan cá»§a ngưá»i đó, hôm nay lại tặng tiểu ca sáo và phổ, tâm nguyện cá»§a lão phu đã xong. Ãch!...Rượu nà y không thể uống tiếp, nếu uống tiếp ta sẽ say mất! Nhị vị, lão há»§ xin cáo từ ở đây!"
Nói xong, lão đầu đã có chÃn phần say đó, loạng choạng đứng dáºy, trong miệng còn lẩm nhẩm nghe không rõ: "Ai! Mặc cái gì anh hùng...hảo hán, nghìn năm qua, lại có...mấy ngưá»i biết được..."
"Tiểu nhị! Mau tÃnh tiá»n!" Kêu xong, lão đầu nhân liá»n đưa tay chỉ, kêu tên "Tiểu nhị" qua tÃnh tiá»n.
Kẻ bị lão đầu chỉ trúng, lại là Lưu chưởng quỹ vừa thay quần áo lịch sá»±, không thể tin lão đầu lần nà y vẫn gá»i mình, ngÆ¡ ngác ngó đông nhìn tây, nhưng không ngá» lão đầu lại cao giá»ng kêu tiếp: "Nhìn cái gì mà nhìn? ChÃnh là ngươi đó! Mau tÃnh tiá»n".
Vừa nghe xác nháºn, Lưu chưởng quỹ Ä‘ang "Xúi quẩy" thầm kì quái trong lòng, sao lần nà y vẫn nhầm hắn là tiểu nhị? Chỉ vì để là m ăn tốt đẹp thì phải giữ hòa khÃ, Lưu chưởng quỹ tuy bá»±c bá»™i, nhưng lại không thể phát tác, chỉ đà nh cưá»i gượng, lại lá»§i thá»§i bước đến, nói vá»›i lão đầu tổng cá»™ng bao nhiêu tiá»n.
"Nà y! Nháºn lấy đỉnh ngân lượng nà y! Phần dư đưa cho tiểu ca kia". Lão đầu loạng choạng đưa cho Lưu "tiểu nhị" má»™t đỉnh bạc trắng, lại lẩm nhẩm má»™t câu:
"Ngươi còn thua một tên tiểu nhị lanh lẹ mới và o việc!"
Nói xong thì lắc lư đi đến chỗ cầu thang.
"Lão nhân gia! Bước cẩn tháºn! Äợi tà tôi đỡ ông Ä‘i" ChÃnh là Tỉnh Ngôn thấy lão đầu đó đã tám, chÃn phần say, chân xiêu vẹo không ổn, sợ lão té ngã liá»n cao giá»ng kêu lên.
"Không chuyện gì! Ta không phải tên say ngớ ngẩn!" Nói rồi, lão đầu lại tiếp tục đi tới.
Tỉnh Ngôn Ä‘ang muốn Ä‘i lên, thì bị Lưu chưởng quỹ cản lại: "Tiểu tá»! Äừng có lá»™n xá»™n thế, lão đầu quá»· đó không dá»… té ngã đâu!. Nà y!, đây là tiá»n thừa; Tháºt không biết tiểu tá» ngươi hôm nay đạp phải váºn chó gì mà lại gặp má»™t lão già ..."
Äang nói, lá»i cá»§a Lưu chưởng quỹ bá»—ng nhiên ngừng lại, cùng Tỉnh Ngôn đứng ngẩn ngÆ¡. Thì ra, tiá»n còn thừa lại đúng vá»›i tiá»n công mà Lưu chưởng quỹ vô lương ăn chặn cá»§a thiếu niên.
Lúc hai ngưá»i Ä‘ang ngÆ¡ ngẩn, bên tại lại bá»—ng nghe má»™t trà ng âm thanh "Lá»™p bá»™p lá»™p bá»™p".
Tỉnh Ngôn la lớn "Khổ quá!". Thì ra lão đầu say đó, chân bước không ổn đã lăn xuống lầu rồi!
Tỉnh Ngôn vá»™i cùng lão Trương đầu chạy xuống báºc thang.
Nhưng phát hiện trên đại nhai, ngưá»i Ä‘i đưá»ng thưa thá»›t, có Ä‘iá»u bóng dáng lão "Vân Trung Quân" say rượu tặng sáo tặng sách, sá»›m đã không còn tung tÃch...
Tà i sản của nguoidoi123
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a nguoidoi123
09-02-2009, 11:32 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Tác giả: Quản Bình Triá»u.
Quyển 2: Nhất kiếm tháºp niên ma tại thá»§.
Chương 17: Thá» khúc chÃch ứng thiên thượng văn.
Dịch: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
Lại nói trên Äạo Hương Lâu, cha con lão Trương đầu và Trương Tỉnh Ngôn, thấy lão trượng áo vải say bà tỉ chân bước không vững đã lăn xuống lầu. Cha con Tỉnh Ngôn gấp rút chạy xuống nhưng phát hiện đã không thấy tung tÃch cá»§a lão trượng đó đâu.
"Vị lão nhân gia nà y tháºt là mau chân...Chà ! Tỉnh Ngôn, con nói vị lão trượng đó liệu có phải là thần tiên không? Rà nh rà nh chắc phải ngã má»™t đống, tá»™i quá tá»™i quá! Nhưng chỉ chá»›p mắt đã không thấy đâu!" Thấy lão trượng đó thần long thấy đầu không thấy Ä‘uôi, lão Trương đầu cảm giác hết sức quái dị.
"Không thể à ...Giữa ban ngà y ban mặt, chúng ta sao đột nhiên gặp được thần tiên chứ, hÆ¡n nữa thần tiên còn má»i chúng ta ăn thịt uống rượu, lại tặng quà ...tưởng tượng cảm giác cứ như là đang nằm má»™ng váºy! Chắc không có khả năng. Lão trượng đó có thể đã được ngưá»i nà o đỡ quẹo và o góc đưá»ng rồi".
Tỉnh Ngôn đưa ra má»™t khả năng khác cho cha y, phá»§ định thuyết "Gặp tiên". Mấy lá»i nà y cá»§a Tỉnh Ngôn, tháºt ra là xuất từ lòng hiếu thuáºn. Bởi vì vá»›i tÃnh tháºt thà cá»§a cha mình, nếu như thât sá»± cho rằng lần nà y gặp phải thần tiên, từ đó không tránh khá»i việc nghi thần nghi quá»·, sợ rằng cả ngá»§ cÅ©ng không yên giấc!
Lão Trương đầu nghe con trai nói như thế, suy nghÄ© má»™t chút, cÅ©ng cảm thấy ý nghÄ© nà y cá»§a bản thân cÅ©ng quá quái đản. Còn chưa nói trên thế gian nà y có thần tiên hay không, cho dù có, thì cÅ©ng đâu dá»… để cho mình gặp được như thế chứ! Hà huống, còn chiêu đãi mình rượu thÆ¡m thịt ngon! Tỉnh Ngôn nhắc đúng, nếu không bản thân sau nà y kể ra, nhất định bị ngưá»i khác cưá»i nhạo!
Tuy nói để yên lòng cha, nhưng trong lòng Tỉnh Ngôn lại không ngừng xáo động. NghÄ© lại lá»i cá»§a lão Trương đầu, Tỉnh Ngôn cà ng cảm thấy chuyện nà y kì lạ. Äặc biệt trong sá»± lá»i nói úp mở cá»§a lão trượng đó, đối vá»›i hà nh vi cá»§a mình và Cứ Doanh hôm kia, dưá»ng như là biết rất rõ! May mà xem ra vị lão giả biết sá»± tình nà y, đối vá»›i hà nh động cá»§a hai ngưá»i không ngá» hết sức tán thưởng, bằng không cÅ©ng không thể đã má»i ăn còn tặng sáo, sách.
"Chẳng lẽ tháºt là thần tiên hay sao?" Tỉnh Ngôn tuy vừa rồi nói để lừa cha mình, nhưng lại không lừa được mình.
"Úy...vẫn là không thể. CÅ©ng như ta vừa nói, nếu nói tháºt là thần tiên thì nghe đáng sợ quá. Äúng rồi!, nghÄ© hà nh vi cá»§a lão giả đó, chắc là phong trần dị nhân mà trong mấy truyện du hiệp hay viết! Ừ! Chắc là như thế rồi! Hà hà hà ". Tỉnh Ngôn cảm thấy bản thân đã tìm được lá»i giải, trong lúc hưng phấn bất tri bất giác đã vứt được tâm sá»± trong lòng.
Hai cha con Ä‘á»u cho rằng đã tìm được giải thÃch hợp là cho thân pháºn cá»§a lão đầu kì quái đó, liá»n bắt đầu thương lượng tiếp phải là m gì. Lão Trương đầu nói vá»›i con trai:
"Còn có hai con thá» chưa bán được, cha sẽ Ä‘i bán. Con đã hai ba ngà y chưa đến lá»›p, mau Ä‘i xem sao! Quý lão tiên sinh e đã tức giáºn rồi!" Äối vá»›i lão Trương đầu mà nói, lá»›p há»c tư nà y đúng là chá»— không thể đụng đến, còn Quý lão há»c cứu có há»c vấn đó, trong mắt lão cà ng sánh như thần nhân.
"ÄÆ°á»£c ạ, má»™t mình cha phải cẩn tháºn đó".
"Không sao, lần nà y cha sẽ Ä‘em thá» Ä‘i bán đại, không so Ä‘o giá tiá»n". Lão Trương đầu hiển nhiên đối vá»›i tráºn phong ba lúc sáng còn chưa hết bà ng hoà ng.
"Váºy con Ä‘i đây".
"Nà y, nhá»› sá»›m quay vỠăn cÆ¡m chiá»u".
Hai cha con từ biệt ở đây.
Tỉnh Ngôn nhìn theo cha y rẽ và o góc đưá»ng, bản thân đứng yên không bước Ä‘i.
Tuy nói vá»›i cha như thế, nhưng lúc nà y trong lòng Tỉnh Ngôn nghÄ© bản thân đã ở lá»›p há»c tư nà y nhiá»u năm, Kinh Ä‘iển, Lịch sá», Chư Tá», Văn Táºp gần như đã xem, thi thư lá»… nhạc cÅ©ng Ä‘á»u có chút hiểu biết, bản thân vá»›i lá»›p há»c nà y cÅ©ng không có quan hệ gì, cÅ©ng không dám trông chá» mấy cái thi thÆ¡ nà y có thể đổi được cÆ¡m ăn áo mặc. Hiện tại việc cấp bách là mau Ä‘i tìm má»™t chá»— là m công nháºt, bằng không cÆ¡m ăn ngà y sau tháºt là má»™t vấn đỠkhó khăn.
Năm nay Tỉnh Ngôn đã là má»™t tiểu tá» mưá»i sáu tuổi; Chiếu theo thuyết pháp con nhà nghèo sá»›m từng trải, y đã coi là ná»a ngưá»i lá»›n, tháºt không dám muối mặt chỠăn cÆ¡m nhà .
Xem nét mặt cá»§a Lưu chưởng quỹ, Äạo Hương Lâu hiển nhiên không hy vá»ng gì; phải Ä‘i đâu đây? Thiếu niên nhất thá»i lưỡng lá»±.
"Äúng rồi! Sao ta quên mất váºt lão nhân gia đó vừa tặng chứ!"
Tỉnh Ngôn Ä‘ang không có chá»§ trương, bá»—ng nhá»› đến tình tiết lão trượng đó tặng sáo tặng sách, thầm nhá»§ sao mình không Ä‘em sáo ra thổi thá». Thiếu niên liá»n vá»™i tìm má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh, lấy sáo từ trong lòng ra, chuẩn bị thổi thá» má»™t phen.
Nói ra cÅ©ng là , sáo ngá»c "Thần Tuyết" trong tay nà y, không chỉ hình dáng thanh thoát bất tục, chất liệu e cÅ©ng có chút đặc dị. Nói theo lý, sáo giống như là m từ ngá»c thạch, và o tay nặng chịch, không thÃch hợp thổi trong thá»i gian lâu; HÆ¡n nữa tÃnh đá cứng rắn, không má»m nhẹ giống như chất trúc, do đó sáo là m bằng ngá»c thạch, tiếng thổi ra thưá»ng cÅ©ng không du dương trong trẻo như sáo trúc.
Vì váºy, tuy nói thế gian nà y không há» hiếm sáo ngá»c, nhưng cÆ¡ bản cÅ©ng chỉ có nhà có tiá»n má»›i trang bị, nếu buá»™c thêm dải tua lụa, rồi đặt trên má»™t giá gá»— Ä‘á», thì cÅ©ng giống như tượng Bồ Tát đặt trong thư phòng có tác dụng trang trÃ. Nếu là mấy tên con cháu nhà già u tầm thưá»ng, thì sáo không rá»i tay, luôn mang bên ngưá»i để tăng phần tao nhã, cÅ©ng chẳng khác gì dạng "Quạt thu". Nói chung, cái gá»i là "Sáo ngá»c" nà y, kì tháºt chÃnh là cây gáºy đá rá»—ng ruá»™t; Giang hồ hiệp khách có lẽ có thể tiện tay, còn tháºt sá»± thổi không hay.
Còn cây sáo ngá»c "Thần Tuyết" nà y, lạ là lạ ở chá»—: và o tay tuy nhẹ, nhưng so vá»›i sáo trúc tầm thưá»ng vẫn nặng hÆ¡n má»™t chút, hÆ¡n nữa khi thổi lên, âm thanh uyển chuyển du dương không há» thua sáo trúc.
"Tháºt phải Ä‘a tạ lão trượng đó! Trương Tỉnh Ngôn ta cuối cùng cÅ©ng có sáo rồi!" Thiếu niên cảm động ứa nước mắt.
Chẳng trách Tỉnh Ngôn kÃch động như thế. Ở trong Quý gia tư thục, cÅ©ng có môn "Lá»… nhạc"; sáo trúc là nhạc khà nháºp môn phổ thông nhất dùng trong lá»›p. Thế nhưng dù sáo trúc tầm thưá»ng cÅ©ng tốn Ãt tiá»n, đối vá»›i gia cảnh nghèo khốn cá»§a Tỉnh Ngôn, chút tiá»n nà y dùng để chi và o việc cÆ¡m áo, không dùng bừa bãi được. Vì váºy lúc đó, Tỉnh Ngôn lên núi chặt má»™t Ä‘oạn trúc, sau đó bản thân dùng dao chiếu theo mẫu sáo trúc mà khoét lá»—, nhưng thân trúc đâu phải Ä‘áºu há»§, Tỉnh Ngôn khoét như thế, nghÄ© trên mặt trúc sẽ hiện ra lá»— tròn, nhưng tay Tỉnh Ngôn khoét không chuẩn, lá»— khoét ra không tròn không vuông, hoặc bảy mặt, hoặc sáu cạnh, má»—i lá»— má»™t kiểu, vì váºy âm nhạc cá»§a cây sáo tá»± chế nà y, có khi thì nhá» xÃu phải gắng tai má»›i nghe được, có khi thì trầm đục không nghe nổi...
Thiếu niên Ä‘ang hưng phấn, liá»n láºt cuốn phổ "Thá»§y Long Ngâm" xem. Chẳng qua, lần nà y y lại có chút thất vá»ng. Trong cuốn phổ má»ng nà y, chép các nốt nhạc quá phức tạp siêu việt nằm ngoà i ý liệu con ngưá»i, ngoà i biến chá»§y lại có biến chá»§y, tháºt sá»± là ...
"Không phải để ngưá»i thổi!" Tỉnh Ngôn bình luáºn.
ChỠcơn hưng phấn lắng xuống, lại chăm chú xem lại các mấu chốt. Lần nà y, Tỉnh Ngôn không còn ngơ ngáo như vừa rồi, rất nhanh trong đầu y đã sáng rõ, kêu lên:
"Có đầu mối rồi!".
Tà i sản của nguoidoi123
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a nguoidoi123
11-02-2009, 03:04 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Tác giả: Quản Bình Triá»u.
Quyển 2: Nhất kiếm tháºp niên ma tại thá»§.
Chương 18: Mị nguyệt kiá»u hoa yêu địch bá»™.
Lâm phong địch bộ, hoa nguyệt tùy thân.
Dịch: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
Lúc Tỉnh Ngôn Ä‘ang do dá»± vì sinh kế, lại nhìn thấy cây sáo "Thần Tuyết" trong tay, lòng láºp tức có chá»§ ý.
Thì ra, thiếu niên bá»—ng nhá»› đến mấy ngà y trước, khi Ä‘i qua kÄ© phưá»ng "Hoa Nguyệt Lâu" lá»›n nhất Nhiêu Châu thà nh, vô tình nhìn thấy trên bức tưá»ng ngay cổng Hoa Nguyệt Lâu dán má»™t bảng thông báo lá»›n mà u Ä‘á», trên đó ghi "Cần ngưá»i thổi sáo"...Lúc đó Tỉnh Ngôn cÅ©ng chỉ tạt qua vô tình thấy, đương thá»i không há» nghÄ© có quan hệ gì vá»›i mình. Lúc nà y bản thân đã mất chén ăn cÆ¡m ở Äạo Hương Lâu, lại được cao nhân xem trá»ng tặng cho sáo, nói má»™t cách khác, Tỉnh Ngôn nhá»› lại bảng thông báo đó. tức thì chuyện không có liên quan đến mình, chợt biến thà nh cần câu cÆ¡m cho mình.
Chỉ là thá»i gian đã qua bốn năm ngà y, không biết đã có ngưá»i nhanh chân đến trước hay chưa. Hiện tại Ä‘i Hoa Nguyệt Lâu ứng sÃnh, gần như đã thà nh hy vá»ng duy nhất cá»§a Tỉnh Ngôn, thiếu niên không khá»i suy được tÃnh mất, láºt Ä‘áºt gia tăng nhịp chân, nhắm hướng kÄ© phưá»ng "Hoa Nguyệt Lâu" bôn bả Ä‘i đến.
Kì tháºt, chÃnh vì "Quan tâm thì loạn", lần nà y Tỉnh Ngôn đã lo lắng vô Ãch. NghÄ© xã há»™i bây giá», nam tá» có thể thổi được hai bà i sáo, không ngoà i đám con cháu nhà có tiá»n, văn nhân nhã sÄ©; nhưng bá»n há» hiển nhiên không thể chịu nương thân và o kÄ© phưá»ng thấp hèn, tranh già nh chén cÆ¡m cá»§a Tỉnh Ngôn; Còn những con cháu nhà nghèo có đủ lý do để tranh già nh chén cÆ¡m vá»›i Tỉnh Ngôn, thì căn bản không có tâm tư, cÅ©ng không có thá»i gian rảnh để Ä‘i há»c, mà cho dù trong bá»n há» có ngưá»i muốn há»c, cÅ©ng không nhất định có cÆ¡ há»™i nà y. Tỉnh Ngôn nhá» Æ¡n cha y, có thể nghe Quý lão há»c cứu chỉ dạy, có thể nói là rất hiếm trong đám con cháu nhà nghèo.
Còn trong giá»›i nữ, thì không thiếu ngưá»i chÆ¡i nhạc. Chỉ là ở Nhiêu Châu tiểu thà nh nà y, trong hạng trăng hoa thì tháºt sá»± không tìm được mấy nhân tà i; Hà huống trong nghá» sáo nà y có mấy câu đặc thù thế nà y: "Trúc âm thÃch hợp vá»›i nữ nhân, duy chỉ có ống sáo là có thể chÆ¡i tạm chứ không chÆ¡i thưá»ng được. Nam tá» nghiêng vá» thanh, nữ tá» nghiêng vá» dung mạo, lúc thổi sáo, thanh thì có thể nghe, nhưng dung thì khó mà nhìn". Lá»i nà y nói cÅ©ng không sai, nghÄ© lúc nữ nhân thổi sáo, phùng mang rướn cổ, dù cho hoa dung đẹp đẽ thế nà o cÅ©ng biến thà nh khó nhìn!
Nhưng tuy nói như thế, trong ban nhạc cá»§a kÄ© phưá»ng, sáo lại là nhạc cụ không thể thiếu. Ban nhạc đà n sáo nếu muốn âm luáºt hà i hòa, thì chá»§ yếu phải dá»±a và o sáo.
Vì váºy, thiếu niên Tỉnh Ngôn không biết bản thân chÃnh là nhân tà i hiếm hoi, lại hết sức lo lắng gấp gáp. Äợi khi y đến trước Hoa Nguyệt Lâu, vui mừng vì thấy tấm bảng thông báo đỠđó vẫn còn nguyên, liá»n vá»™i và ng cản Quy công đứng đó Ä‘ang thao thao bất tuyệt vì tưởng bản thân là khách hà ng, trá»±c tiếp biểu hiện rõ ý. Nghe lá»i nà y, lại đánh giá xem xét dáng vẻ cá»§a Tỉnh Ngôn, Quy công canh cá»a nà y có chút do dá»±; Bất quá đã nhiá»u ngà y rồi mà chưa có ai ứng sÃnh, dù sao cÅ©ng có ngưá»i đến rồi, cứ Ä‘i báo cho Hạ di biết, Hạ di nà y chÃnh là chá»§ chứa cá»§a "Hoa Nguyệt Lâu", cách là m ngưá»i có chút quái dị, chá»§ chứa cá»§a các lầu hoa bên cạnh Ä‘á»u thÃch ngưá»i khác gá»i là "Mụ mụ", chá»§ chứa cá»§a Hoa Nguyệt Lâu lại thÃch ngưá»i khác kêu mụ là Di.
Sau khi thông báo được cho phép, Tỉnh Ngôn liá»n theo Quy công đó tiến và o trong, thấy được Hạ di hÆ¡n ba mươi tuổi, vẫn còn phong váºn. Có lẽ đúng là khó kiếm ngưá»i thổi sáo, chưa qua thẩm nghiệm bao nhiêu, Tỉnh Ngôn chỉ là lấy sáo ngá»c thổi qua mấy tiểu khúc đơn giản, liá»n qua được thẩm tra cá»§a Hạ di. Chá»§ chứa Hạ di đó đối vá»›i trình độ nghiệp vụ cá»§a Tỉnh Ngôn thì không mấy quan tâm, ngược lại cảm thấy hứng thú vá»›i cây Thần Tuyết trong tay y, truy há»i thiếu niên áo vá nà y từ đâu có được sáo tốt như thế.
Nghe Hạ di há»i, Tỉnh Ngôn cÅ©ng không thêm thắt che giấu, Ä‘em sá»± tình sáng nay nói qua. Hạ di nghe xong không khá»i cảm thán, khen số mệnh y rất tốt, gặp được dị nhân!
Sau khi được bố trà ổn thá»a, thiếu niên Tỉnh Ngôn phát hiện bản thân đối vá»›i công việc má»›i nà y hết sức mãn ý.
Là m nhạc công ở Hoa Nguyệt Lâu, tuy tiá»n công cÅ©ng không coi là nhiá»u, nhưng cao hÆ¡n nhiá»u so vá»›i việc vặt trước đây cá»§a y. HÆ¡n nữa, chá»— tốt nhất chÃnh là Hoa Nguyệt Lâu bao ăn ở, giải quyết khó khăn trong sinh hoạt mấy năm qua cá»§a thiếu niên. Äiá»u khiến thiếu niên vui vẻ ngoà i ý chÃnh là , nghe Hạ di nói, nếu bản thân gặp váºn may, gặp phú gia tỠđệ khoe mẽ chÆ¡i sang, nói không chừng còn có thể có tiá»n thưởng ngoà i mức, tuy tiá»n thưởng nà y kÄ© lâu đã trừ Ä‘i má»™t phần ba, nhưng đối vá»›i Tỉnh Ngôn trước giá» chưa từng có tiá»n dư, đây đã xem là thu nháºp quá tốt rồi.
Äối vá»›i thiếu niên mà nói, vẫn còn có má»™t chá»— tốt. Tuy Hoa Nguyệt Lâu nà y là kÄ© phưá»ng lá»›n nhất Nhiêu Châu thà nh, nhưng rốt cuá»™c Nhiêu Châu thà nh không lá»›n, cÅ©ng không phải nÆ¡i quan yếu gì, khách thương vãng lai không quá nhiá»u. Vì váºy ở trong Hoa Nguyệt Lâu nà y, ban nhạc bá»n há» và o ban ngà y căn bản không có việc gì là m, chỉ có tối đến má»›i có khách nhân kêu cô nương bồi rượu, nghe ban nhạc tấu khúc. Thế là thiếu niên nhân lúc ban ngà y rảnh rá»—i, Ä‘i nghe Quý lão tiên sinh giảng bà i, hoặc là m mấy việc vặt vãnh khác.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nói đến quay lại lá»›p há»c cá»§a Quý gia tư thục, Tỉnh Ngôn căn bản cÅ©ng không nghÄ© đến khả năng có thể bị bạn há»c cá»§a y cưá»i nhạo. Suy cho cùng đối vá»›i y mà nói, tìm được chén cÆ¡m má»›i là quan trá»ng hà ng đầu, chỉ cần kiếm được tiá»n, chuyện thấp kém hÆ¡n y cÅ©ng phải là m. Sá»± tháºt mấy năm nay, tên cùng khổ tỠđệ Tỉnh Ngôn, ở trong Quý gia tư thục, bất tri bất giác đã tÃch lÅ©y được thà nh tÃch uy vá»ng nhất định trong lá»›p, má»™t thiếu niên sÆ¡n dã như y, không chỉ Ä‘á»c sách mau lẹ thông duệ, còn có thân thể cưá»ng tráng, trèo cây bắt chim, xuống sông bắt cá, trong mắt đám thiếu niên cùng tuổi, y giống như thần thông quảng đại. Bình thưá»ng lúc giải lao chÆ¡i đùa, Tỉnh Ngôn nghiá»…m nhiên chÃnh là má»™t vị vua con!
Lúc nà y đám thiếu niên đó còn chưa hoà n toà n trưởng thà nh, quan niệm môn đệ đẳng cấp còn không phải quá gay gắt. HÆ¡n nữa, cho dù bá»n chúng biết Tỉnh Ngôn nương thân và o kÄ© phưá»ng là m nhạc công, nhưng cÅ©ng không dám dá»… dà ng cưá»i nhạo, nếu trở mặt vá»›i tai mắt cá»§a Hoa Nguyệt Lâu, nếu ngà y nà o đó bản thân đến đây để là m lá»… trưởng thà nh, vạn nhất bị y nhìn thấy Ä‘i bêu rếu khắp nÆ¡i thì đúng là hết sức không hay!
Nói đến "Hoa Nguyệt Lâu" mà thiếu niên vừa xin được chén cÆ¡m, là má»™t tòa kÄ© phưá»ng quy mô lá»›n nhất trong Nhiêu Châu thà nh, nằm ở mặt tiá»n đưá»ng, lưng hướng Bắc mặt hướng Nam. Hoa Nguyệt Lâu nà y tuy rá»™ng lá»›n, phòng ốc không Ãt, nhưng bá»™ mặt lầu thì không há» hoà nh tráng. Cổng chà o sát đưá»ng là m thà nh hai tầng, trên dưới Ä‘á»u sÆ¡n mà u Ä‘á», ở giữa vẽ hình chim hoa hợp hoan, rất hợp vá»›i khà phái kÄ© lâu. Chỉ là qua nhiá»u năm không tu sá»a, mà u sắc cÅ©ng đã xỉn, có mấy chá»— bong tróc ra.
Hai bên cổng chà o của Hoa Nguyệt Lâu, có hai câu đối chia hai bên, viết:
Thái y nhân tức thị bạch y.
Nhất dạng từ hà ng năng giải thoát.
Hai câu đối nà y không biết ngưá»i nà o là m, hết sức khôi hà i thú vị. Trong câu đối cố tình xuyên tạc thuyết "Giải thoát" cá»§a Pháºt gia, cả câu đối cÅ©ng có ý trêu chá»c Bạch y quan âm. Tuy câu đối nà y có ý bất kÃnh đối vá»›i Pháºt môn, nhưng lúc đó chÃnh là đang bà i Pháºt sùng Äạo, đối vá»›i câu đối nà y, má»i ngưá»i Ä‘á»u coi là bình thưá»ng.
Bất kể thế nà o, thiếu niên mưá»i sáu tuổi Trương Tỉnh Ngôn, sau khi là m bể chén cÆ¡m từ công việc hầu bà n yêu quý cá»§a y, thì chÃnh thức trở thà nh má»™t thà nh viên cá»§a ban nhạc trong kÄ© phưá»ng Hoa Nguyệt Lâu, lá»›n nhất ở Nhiêu Châu thà nh Cống Châu phá»§.
Chẳng qua, là m cho thiếu niên lúc nà y cảm giác có chút lá»—i lầm chÃnh là , sau khi giải quyết tốt vấn đỠăn ở, tấm lòng hướng đạo cá»§a y, bất giác lại dần dần mất Ä‘i...
Tà i sản của nguoidoi123
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a nguoidoi123
12-02-2009, 12:39 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Tác giả: Quản Bình Triá»u.
Quyển 2: Nhất kiếm tháºp niên ma tại thá»§.
Chương 19: Hoằng đạo tâm vu thị tỉnh.
Dịch: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
CÅ©ng có lẽ là trá»i già giúp đỡ, Tỉnh Ngôn xác tháºt đã tìm được công việc tốt. Từ sau khi y ở Hoa Nguyệt Lâu là m địch sư, sinh hoạt cá»§a thiếu niên liá»n trở nên nhẹ nhà ng hÆ¡n trước nhiá»u. Äặc biệt là m cho thiếu niên cảm thấy mãn nguyện đó là , từ đây y không cần phải Ä‘i Ä‘i vá» vá» má»—i ngà y mưá»i mấy dặm nữa.
Còn lão đạo Thanh Hà lâu ngà y không gặp, hiện tại tình cảm đối vá»›i Tỉnh Ngôn rõ rà ng vẫn không Ãt Ä‘i. Tuy Tỉnh Ngôn đã lâu không còn quấy rầy đòi bái sư nữa, nhưng lão đạo thì vẫn thưá»ng thưá»ng nhắc nhở y.
Nói đến công việc ở chá»— thiện duyên nà y thì hết sức thanh nhà n đơn Ä‘iệu. Vá»›i tÃnh khà linh hoạt như thế cá»§a Thanh Hà lão đạo, sao chịu yên lặng được. Vì váºy lão đạo không khá»i thưá»ng thưá»ng nhân lúc nhà n rá»—i, đến xem phong thá»§y cho nhà ngưá»i ta, viết và i lá bùa, thuáºn tiện kiếm được và i đồng tiá»n thưởng. Mang danh đạo sÄ© Thượng Thanh Cung, việc kiếm thêm nà y cá»§a lão cÅ©ng hoà n toà n phát đạt.
Cái gá»i là "Cô chưởng nan minh", mấy chuyện nà y má»™t mình lão đạo cÅ©ng là m không xuể, vẫn cần có trợ thá»§. Chỉ là hai nhân tuyển sẵn có ở chá»— thiện duyên, tiểu đạo sÄ© Minh Tịnh và Minh Trần, lại không thể "cùng há»™i cùng thuyá»n" vá»›i lão.
Hai tiểu đạo sÄ© Minh Trần Minh Tịnh nà y, tuy đối vá»›i chuyện bị môn phái chuyển đến Nhiêu Châu thà nh là m công việc như tạp dịch, ôm má»™t bụng oán trách, nhưng vì đó cà ng thêm quý trá»ng danh dá»±, là m sao có thể chịu được việc theo Thanh Hà lão đạo Ä‘i khắp hang cùng ngõ hẻm, là m chuyện cá»§a dạng đạo sÄ© du phương.
Không những không phụ há»a, hai ngưá»i Minh Tịnh và Minh Trần đối vá»›i hà nh động là m giảm uy danh Thượng Thanh Cung cá»§a lão đạo, còn hết sức phản đối. Tuy nhiên vì bối pháºn thấp, miệng không thể nói nhiá»u, nhưng chá»i thầm trong lòng là điá»u khó tránh khá»i.
Äối vá»›i tình trạng đó, ở trong mắt Thanh Hà lão đạo, cÅ©ng là biết để trong lòng, cà ng không dám hy vá»ng hai tên đó "hòa đồng" vá»›i mình, cÅ©ng không lên tiếng nhá» bá»n chúng giúp đỡ.
Dưới hình thế như váºy, thiếu niên Tỉnh Ngôn quen thân đến mức không thể thân hÆ¡n cá»§a lão, chÃnh là hết sức thÃch hợp. Lúc Tỉnh Ngôn ở ban nhạc và o ban ngà y, thưá»ng theo Thanh Hà lão đạo phụ việc cho lão, xách cái giỠđựng bùa chú cá»§a lão, thiếu niên lanh lợi, hai ngưá»i già trẻ phối hợp hết sức thuáºn buồm xuôi gió. Bởi vì má»—i lần theo lão đạo ra ngoà i là m việc, Ä‘á»u có thể kiếm được Ãt bạc lẻ, Tỉnh Ngôn đối vá»›i việc nà y là m không biết chán.
Lại nói sáng hôm nay, Thanh Hà lão đạo lại có má»™t mối là m ăn đến cá»a. Thì ra là lão bản cá»§a tiệm gạo Chúc gia Chúc lão viên ngoại sai ngưá»i đến má»i, má»i lão đạo sÄ© Thanh Hà là m má»™t pháp sá»± nhá» trừ tà cho Chúc gia bá»n há».
Nói đến Chúc lão bản cá»§a tiệm gạo Chúc kà nà y, ở Nhiêu Châu thà nh cÅ©ng coi là nhân váºt có tiếng, sinh ý cá»§a tiệm gạo hưng vượng, gia sản hết sức già u có.
"Có lẽ kiếm được không Ãt từ vụ nà y rồi!"
Vừa nghe Chúc đại lão bản cá»§a tiệm gạo má»i, trong lòng lão đạo liá»n vô cùng sung sướng, láºp tức không dám cháºm trá»…, vá»™i đến Hoa Nguyệt Lâu kêu Tỉnh Ngôn, chuẩn bị đủ các váºt dụng, là m thà nh má»™t cái quảy để Tỉnh Ngôn gánh phÃa sau,hai ngưá»i già trẻ vui vẻ lên đưá»ng theo gia nhân cá»§a Chúc gia Ä‘i đến trang viên há» Chúc.
Sau khi đến Chúc gia, lão đạo Ä‘ang phải mặc pháp y, phân phó Tỉnh Ngôn bà y trà đồ váºt, bắt đầu bắt tay là m phép trừ tà , nhưng Chúc viên ngoại đã lên tiếng:
"Äạo trưởng bôn ba trên đưá»ng, hãy dùng chút thức ăn trước. Chuyện trừ tà cÅ©ng không cần gấp gáp".
Chúc viên ngoại phân phó gia nhân, sai bà y tiệc rượu, má»i lão đạo và Tỉnh Ngôn và o tiệc dùng cÆ¡m, bản thân cÅ©ng ngồi bên tiếp đãi.
"Quả nhiên là nhà đại phú, hết sức khách khÃ!" Thấy chá»§ nhân ân cần, lại có rượu ngon thịt ngá»t, lão đạo cà ng vui mừng khôn xiết. Tỉnh Ngôn cÅ©ng thầm vui vẻ, bụng nghÄ© váºn khà hôm nay tháºt tốt, bản thân còn được má»™t bữa cÆ¡m ngon.
Chỉ là lúc ăn cao hứng, Tỉnh Ngôn lại không tránh được cảm giác có chút kì quái, bởi vì vị Chúc viên ngoại ngồi trong tiệc tiếp đãi nà y, lại là tuyệt đối không nhắc chuyện trừ tà , mà nhiệt tình má»i ăn má»i uống, so vá»›i bá»™ dạng vênh váo cá»§a gia Ä‘inh khi đến má»i bá»n há» và o buổi sáng, quả tháºt có chút không tương xứng. Bất quá Ä‘ang ăn uống náo nhiệt, cÅ©ng không thể nghÄ© ngợi nhiá»u, cứ ăn no rồi tÃnh tiếp.
Uống chừng bốn năm ly rượu, lão đạo Thanh Hà mặt đã á»ng Ä‘á», bá»™ dạng có chút chếch choáng.
Dưới tác dụng cá»§a tá»u lá»±c, cái miệng cá»§a lão đạo như không có gì chặn được, bắt đầu thổi phồng đạo pháp cá»§a lão. Lão đạo hùng hồn nói:
"Nhá»› trước khi bần đạo đến Nhiêu Châu thà nh nà y, từng ở trên La Phù SÆ¡n há»c qua đạo pháp nhiá»u năm. Không phải bần đạo khoác lác, mấy cái chuyện là m phép trừ tà , chỉ là việc dá»… dà ng".
Nghe lão đạo khoác lác, Chúc viên ngoại ở bên cạnh không ngừng phụ há»a tán thưởng.
Äợi cạn thêm hai ly nữa, Thanh Hà lão đạo mặt cà ng Ä‘á», cà ng không biết miệng Ä‘ang nói gì nữa, trong lúc gân cổ khoa trương, bất giác lôi đến cả sư môn Thượng Thanh Cung cá»§a mình, lão khoe khoang:
"Bỉ môn Thượng Thanh Cung, đạo pháp quả tháºt cao thâm mạc trắc. Tuy lão đạo ngu độn, nhưng há»c nghệ nhiá»u năm, cÅ©ng nắm chắc má»™t Ãt. Bằng và o thuáºt chiêm tinh, phù kê( lên đồng), mấy chuyện nhá» như cầu an trừ tà , hay bắt yêu hà ng quái, cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á»!"
Không tưởng được, lá»i nà y vừa nói, vị Chúc viên ngoại luôn ở bên nói hùa, lại đứng lên, bước ra cung kÃnh thi lá»… vá»›i Thanh Hà lão đạo, chân thà nh nói:
"Quý phái Thượng Thanh Cung đạo pháp cao thâm, có năng lá»±c hà ng long phục hổ, cả thiên hạ nà y Ä‘á»u biết. Hôm nay má»i tiên trưởng đến, chÃnh là có má»™t chuyện thỉnh cầu, Bỉ môn bất hạnh, trang viện nà y có yêu dị, hôm nay cầu tiên trưởng thương xót, thi dụng đạo pháp cá»§a Thượng Thanh Cung hà ng phục yêu quái!"
Vừa nghe lá»i nà y cá»§a Chúc viên ngoại, Thanh Hà lão đạo Ä‘ang dương dương tá»± đắc, tay Ä‘ang trút rượu và o mồm, bá»—ng cứng đơ giữa không trung.
Giống như trá»i tháng sáu bị má»™t bầu nước tuyết dá»™i và o, lão đạo Thanh Hà đã say năm sáu phần, thoáng chốc chợt tỉnh táo liá»n!
Lúc nà y trong lòng lão đạo thầm hô không ổn, lòng kêu cha gá»i mẹ, hôm nay bản thân lại dá»± má»™t Hồng môn yến! Äáng cưá»i là bản thân vốn cho rằng gặp được má»™t việc ngon là nh, không tưởng được lại bị phá»ng tay!
Lão đạo chá»i thầm lão bản tiệm gạo già u có nà y quả nhiên gian hoạt, trước tiên má»i ăn thịt uống rượu, lá»i ngon tiếng ngá»t tâng bốc, khiến mình Ä‘ang bay bổng trên mây, cho nên khoa trương khoác lác quá lố, đến ná»—i bây giá» có chút khó kết thúc, không thể cứ thế khước từ.
Chúc viên ngoại tuy gian ngoan, nhưng lão đạo Thanh Hà cÅ©ng không phải kẻ ngốc. Trong lòng lão đạo tuy oán háºn Chúc lão đầu má»i mình ăn Hồng môn yến, nhưng mặt không đổi sắc, nghiêm trang nói vá»›i Chúc viên ngoại:
"Lá»i nà y cá»§a viên ngoại sai rồi! Trong Nhiêu Châu thà nh nà y cảnh khà thanh hòa, là m sao có thể có yêu dị! NghÄ© mấy dạng yêu quái nà y, Ä‘á»u xuất phát từ lòng ngưá»i. Trong Thượng Thanh Cung ta từng có trưởng lão dạy: 'Yêu dị Ä‘á»u do lòng ngưá»i tưởng tượng ra'. Chúc viên ngoại à , yêu dị gì gì đó, Ä‘á»u là ảo ảnh, chỉ cần lòng trong sáng, tất cả Ä‘á»u mất Ä‘i!"
Tà i sản của nguoidoi123
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a nguoidoi123
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíèé , àïòåêà , ãîòèêà , êðþ÷êîì , ìàøèíû , ïðàâäà , îðóæèå , nhân gian tiên lá»™ , òåïëûé , òåñòû , ôèãóðíîå , phim tien lo yen tran , quản bình triá»u , tiÊn lỘ yÊn trẦn , tiÊn lỘ yÊn trẦn. , tiên lô yên tran , tiên lô yên trân , tiên lộ yên trần , tiên lá»™ phong lưu , tiên lá»™ trần yên , tiên lá»™ yên trần , tiên lá»™ yen trần , tieen looj yeen traafn , tiên l , tien lộ yen trần , tien lo y tran , tien lo yên tran , tien lo yên trần , tien lo yen , tien lo yen tran , tien lo yen tran 223 , tien lo yen tran 4vn , tien lo yen tran 4vn.eu , tien lo yen tran full , tien lo yen tran lsb , tien lo yen tran q15 , tien lo yeu tan , tien lo yeu tran , tien tran yen lo , tien tran yen lo prc , tienloyentran , truyen tien lo yen tran , tuyen tien lo yen tran , yên trần -facebook , yen duyen tien lo 4vn , yen lo tien tran , yen tran , yentran