19-02-2009, 11:38 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Quyển 2: Nhất kiếm tháºp niên ma tại thá»§.
Chương 25: Hốt văn thế thượng hữu kì kinh.
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : ******
Cõng lão đạo Ä‘i được má»™t cháºp, Tỉnh Ngôn lại cảm thấy ở hông vẫn có chút Ä‘au đớn, bất giác nhá»› lại trưá»ng kinh tâm động phách trong Chúc trạch ná»a ngà y trước. Tỉnh Ngôn không nhịn nổi lên tiếng phá vỡ không khà trầm mặc:
"Ta nói lão đạo, vừa rồi ghế đó...Ông nói, trên thế gian nà y tháºt có yêu quái hay không?"
Nhìn thấy được Tỉnh Ngôn đến bây giỠnghĩ lại chuyện đó vẫn thấy phát rùng mình.
"Ãch...câu nà y..." Lần nà y lão đạo cÅ©ng không cưá»i nhạo Tỉnh Ngôn nhát gan, nghiêm túc đáp lá»i Tỉnh Ngôn:
"Tỉnh Ngôn à , kì tháºt váºt cổ quái hay chuyện quái dị trên thế gian nà y còn rất nhiá»u, chỉ là chúng ta chưa thấy qua mà thôi. Cho dù chưa Ä‘Ãch thân chứng kiến, nhưng cÅ©ng không thể dá»… dà ng phá»§ định sá»± tồn tại cá»§a những việc hoang đưá»ng. Chẳng hạn như mấy con sâu bỠở mùa thu, hiển nhiên không biết trên thế gian nà y có tuyết đông. Nếu có pháp lá»±c vô thượng tạo ra má»™t vùng hoa tuyết cho nó thấy, nó cÅ©ng cảm giác quái dị phi thưá»ng. Cái gá»i là 'Chuyện không có lý cÅ©ng có thể xảy ra', kì tháºt sá»± 'Không có lý' nà y, chỉ là phà m nhân bá»n ta không hiểu mà thôi, chứ nó ắt có đạo lý trong đó. Ngưá»i tu đạo bá»n ta, chÃnh là truy cầu đạo lý như thế, hay còn gá»i là 'Thiên đạo'. Những đạo thuáºt pháp môn, Ä‘á»u là mạt lưu".
Thấy Tỉnh Ngôn không nói tiếng nà o, nghe đến nháºp thần, lão đạo cà ng hứng chÃ, nói tiếp:
"Lấy chuyện ghế gá»— thà nh yêu vừa rồi mà nói, kì tháºt cÅ©ng không nằm ngoà i đạo lý. Phà m váºt lâu năm, hấp thu linh khà trá»i đất, tÃch lÅ©y lâu năm, trải qua quá nhiá»u năm thì có thể thà nh yêu. Hoặc váºt trong nhà , hấp thụ được nhiá»u tinh khà cá»§a ngưá»i, cÅ©ng có thể thà nh yêu. Äạo lý nà y là bình thưá»ng, không có gì kì quái. Cái ghế gá»— Du trong Chúc trạch đó, chÃnh là ứng vá»›i đạo lý sau".
Má»™t phen giải thÃch cá»§a lão đạo, khác hẳn giáo huấn cá»§a Quý lão há»c cứu ở Quý gia tư thục, nhưng từng câu nghe Ä‘á»u có đạo lý, khiến Tỉnh Ngôn nghe như say như mê.
Äang say sưa nghiá»n ngẫm mấy lá»i cá»§a lão đạo, Tỉnh Ngôn đột nhiên cảm giác có chút gì quái quái, nhưng nhất thá»i lại không nghÄ© ra được có vấn đỠchá»— nà o, chỉ đà nh buồn bá»±c cắm đầu tiếp tục Ä‘i tá»›i.
Có Ä‘iá»u qua má»™t lúc, Tỉnh Ngôn bá»—ng kêu to: "Lão đạo!" Tiếng kêu bất ngá» khiến lão đạo Ä‘ang tá»± do thoải mái trên lưng thiếu niên giáºt mình đánh thót.
"Lại chuyện gì?" Lão đạo bị giáºt mình bất mãn há»i.
" Ta nói Thanh...Hà ...đạo...trưởng...Ông có tháºt chỉ là má»™t ngưá»i là m việc vặt bên ngoà i cá»§a Thượng Thanh Cung?" Ngữ khà cá»§a thiếu niên không có chút châm chá»c nà o, nghe rõ vẻ thà nh tháºt trong đó.
"Ãch...hừ hừ! Xú tiểu tá» nà y! Ngươi muốn ta nói bao nhiêu lần! Bần đạo đương nhiên không phải kẻ sai vặt, ta chÃnh là cao nhân Thượng Thanh Cung 'Nháºp thế' tu luyện! Ngươi xem mấy cái như vẽ bùa, coi bói, láºp đà n, trừ tà cho ngưá»i ta, ta Ä‘á»u là m rất thuần thục, đạo pháp rất cao thâm!..." Lão đạo dưá»ng như đã chịu á»§y khuất quá lâu, Ä‘ang vểnh râu trừng mắt.
"Tháºt váºy sao?..." thiếu niên há»i lại, giá»ng nói lại chứa sá»± hoà i nghi như mấy năm qua.
"Äúng thế! Lão đạo từ nhá» tá»›i già chưa từng nói dối, có gì nói váºy!" Lão đạo bừng khà thế, lúc nói lá»i nà y, mặt không Ä‘á», tim không nhảy.
"Hì hì..." Rõ rà ng Tỉnh Ngôn lúc nà y không chỉ là hoà i nghi, mà còn hoà n toà n không thừa nháºn, nhưng cÅ©ng không há»i lão đạo nữa.
...........
............
.............
Hai ngưá»i già trẻ cứ trầm mặc như thế, mải miết bước Ä‘i. Lại chuyển qua hai con đưá»ng thì đến trước cá»a chá»— thiện duyên cá»§a lão đạo. Thanh Hà lão đầu nhân lóng ngóng tụt xuống lưng Tỉnh Ngôn, thở phà o má»™t hÆ¡i nói:
"Phù...rốt cuá»™c cÅ©ng vá» rồi! Phen nà y tháºt là tìm sống trong chết mà , mấy chuyện chịu kinh hãi nà y ta có lẽ không là m nữa...Chà Ãt phải nghỉ ngÆ¡i má»™t năm, không, ná»a năm...Ãch, ná»a tháng được rồi! Trong ná»a tháng nà y ta sẽ sá»›m lấy lại phong độ. Hà ...".
Ãnh mắt lão đạo Ä‘ang sáng quắc nhìn túi tiá»n đó, đủ cho phép lão rá»a tay gác kiếm gá»— má»™t thá»i gian.
" Nà y...ná»a nà y cho ngươi!" Lão đạo lần nà y phóng tay rá»™ng rãi.
"Sao? không phải nói chia ba bảy sao?" Rõ rà ng thiếu niên bị lão đạo bóc lột đã quen.
"A...lão đạo ta cÅ©ng là ngươi đạo lý phân minh; Trước đây má»™t mình ta biểu diá»…n trước đà n, đảm nháºn hết phần kỹ thuáºt chÃnh, vì thế đương nhiên lấy phần nhiá»u! Lần nà y...hà hà ...là lão đạo ta sÆ¡ suất, cuối cùng còn dá»±a và o ngươi má»›i thoát khá»i cái tiểu kiếp nà y!"
Tỉnh Ngôn quên cả đáp lá»i lão, y nhìn số tiá»n lá»›n mình lần đầu kiếm được trong Ä‘á»i, hai mắt không khá»i sáng rỡ.
Chỉ là , trong khoảng khắc dưá»ng như lại nghÄ© ra gì đó, ánh sáng trong mắt thiếu niên dần mất Ä‘i. Chỉ thấy Tỉnh Ngôn Ä‘em số tiá»n đó cẩn tháºn cất và o lòng, rồi nói:
"Ta nói Thanh Hà lão đầu nhân ông, lần tá»›i có chuyện như thế chá»› đến tìm ta nữa. Ai biết được mấy đồng tiá»n từ công việc chạy vặt nà y, lại có nguy hiểm đến tÃnh mạng!"
Xem ra Tỉnh Ngôn hoà n toà n có lý trÃ, không giống lão đạo chết vì tiá»n.
"Khặc khặc...Ta nói Tỉnh Ngôn ngươi, ngươi vẫn là má»™t kẻ trẻ tuổi, giống như nghé con má»›i sinh, huyết khà phương cương, mà ngay cả lão đầu nhân như ta ngươi cÅ©ng không thể bằng à ?" Lão đạo hiện tại Ä‘ang thi triển thuáºt khÃch tướng không phải pháp thuáºt cá»§a bổn môn.
"Äúng đúng, ta nhát gan, không bằng lão đạo ông dÅ©ng mãnh, sau nà y có nói gì ta cÅ©ng không là m. Ta còn phải giữ tÃnh mạng để phụng dưỡng cha mẹ ta nữa!" Nhìn không ra thiếu niên mưá»i sáu tuổi, ý chà lại kiên định như thế, không chịu ảnh hưởng thuáºt mê hoặc cá»§a lão đạo chút nà o.
"Ãch...Tỉnh Ngôn ngươi đã nói như thế, lão đạo ta cÅ©ng không miá»…n cưỡng nữa. Bất quá lão đạo trước giá» không chỉ nói má»™t là má»™t, đồng thá»i cÅ©ng là ngưá»i biết ân báo đáp. Chuyện ở Chúc trạch hôm nay, có thể nói Tỉnh Ngôn ngươi đã có ân đối vá»›i lão đạo ta".
Nói đến đây, lão đạo ngừng má»™t lát, miệng lẩm nhẩm, nói và i câu gì đó. NhÄ© lá»±c cá»§a Tỉnh Ngôn không tệ, ẩn ước nghe được dưá»ng như là "Cứ thá» không sao", "CÅ©ng có thể có tác dụng" gì gì đó. Sau đó vị Thanh Hà lão đạo nà y giống như đã hạ quyết tâm rất lá»›n, thần sắc trên mặt ngưng trá»ng, nghiêm trang, xem ra sau má»™t phen trải qua thống khổ đấu tranh trong lòng, cuối cùng lão đã có má»™t quyết định sống còn!
"Hì...ta nói lão đạo ông, ông chá»› lại dùng chiêu nà y!... cái gá»i là 'Từng bị ngưá»i lừa gạt, từ đó không tin và o miệng ngưá»i nữa', dù lưỡi ông có nở hoa, tiểu tá» cÅ©ng không theo đâu! hà ..."
Lão đạo lại không quan tâm đến y, trong gió thu rì rà o thở dà i than:
"Hiểu ta thì hiểu ná»—i lo trong lòng ta, không hiểu ta thì cho là ta cầu khẩn...thôi thôi thôi! Lần nà y được ngươi cứu mạng, lão đạo phá lệ má»™t lần, truyá»n bảo Ä‘iển trấn giáo cá»§a bổn môn cho ngươi".
Thiếu niên Ä‘ang biến tâm như thép, nhưng nghe lão đạo nói muốn tặng mình bảo Ä‘iển cá»§a Thượng Thanh Cung, tim liá»n nhảy thót, vá»™i dương tai cung kÃnh lắng nghe:
"Hôm nay Thanh Hà truyá»n cho ngươi bảo Ä‘iển 'Thượng Thanh Kinh' cá»§a Thượng Thanh Cung!"
Trong lúc giá»ng nói còn vang vá»ng, có má»™t đám mây trắng bay qua, che lấp ná»a vầng mặt trá»i, trá»i đất Ä‘ang xán lạn trước mắt, dưá»ng như bá»—ng trở nên tối hẳn Ä‘i!
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123
Last edited by David; 24-02-2009 at 04:01 PM .
20-02-2009, 02:40 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: May 2008
Äến từ: NÆ¡i thiên đưá»ng hoà cùng địa ngục
Bà i gởi: 743
Thá»i gian online: 5 ngà y 3 giá» 14 phút
Thanks: 1,338
Thanked 8,414 Times in 430 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Quyển 2: Nhất kiếm tháºp niên ma tại thá»§.
Chương 26: Khởi kiến văn chương năng tể thế.
Dịch : Văn Äà n Việt Nam
Nguồn : ******
"Oa! là 'Thượng Thanh Kinh'!...Tỉnh Ngôn kÃch động la om sòm.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên! Hà hà hà !" Lão đạo hết sức đắc ý.
..............
"Úy? Ta hình như đã nhá»›, sao hai vị đạo trưởng Tịnh Trần, Tịnh Minh cÅ©ng có má»™t quyển 'Thượng Thanh Kinh' nà y?" Tỉnh Ngôn sá»±c tỉnh từ trong bầu không khà cuồng nhiệt do lão đạo vừa tạo ra, không khá»i có chút nghi hoặc lên tiếng há»i.
" Xì xì..." hai tên Tịnh Trần, Tịnh Minh nghe được hai chữ "Bảo Ä‘iển", Ä‘ang đứng bên khẩn trương lắng nghe, nhưng vừa nghe được ba chữ "Thượng Thanh Kinh" thì láºp tức giá»…u cợt không thôi rồi nhanh chóng bá» Ä‘i, tiếp tục tán gẫu vá»›i nhau.
" Khặc khặc...Tỉnh Ngôn ngươi nghe ta nói đã! Tuy nói 'Thượng Thanh Kinh' là kinh thư nháºp môn cá»§a Thượng Thanh Cung bá»n ta, nhưng thông thưá»ng ngưá»i khác cÅ©ng rất khó thấy được nó à !" Thấy ngưá»i nghe có vẻ thất vá»ng, Thanh Hà lão đạo vá»™i vá»›t vác.
"Ãch...Ta nói lão đạo hôm nay sao khác thưá»ng như thế!..CÅ©ng hay, hai chúng ta quen biết nhau nhiá»u năm như thế, lão đạo ông lần đầu có cái tặng ta, đừng có ở đó gợi hứng thú cho ta nữa. mau lấy ra đưa cho ta! Ta còn phải quay vá» Hoa Nguyệt Lâu!" Thấy rõ hiện tại Tỉnh Ngôn đối vá»›i việc quay vá» cương vị công tác rất là hứng thú.
"Xú tiểu tá» nà y! Xem ngươi nói chuyện kìa!..ÄÆ°á»£c được, không nói tà o lao nữa, Ä‘i theo lão đạo qua đây". Nói xong lão đạo khệnh khạng Ä‘i trước, dẫn Tỉnh Ngôn tiến và o trong kinh xá cá»§a mình.
Lão đạo tìm chìa khóa, mở cái há»™p gá»— đầy bụi báºm cá»§a lão, tay lấy ra má»™t cuốn sách má»ng dÃnh.
"Úy? Cuốn 'Thượng Thanh Kinh' nà y sao không giống cuốn bằng gá»— tre cá»§a bá»n Tịnh Trần Tịnh Minh?" Vuốt ve cuốn sách bằng giấy gai xù xì mà u nâu sẫm trong tay, Tỉnh Ngôn hÆ¡i nghi hoặc.
"Hà ...dạng cao nhân như lão đạo ta, thư sách cất giữ đương nhiên mấy loại sách đó không thể so bì được rồi..." lão đạo cưá»i ngông cuồng. Bất quá thanh âm cá»§a lão kìm xuống rất thấp, không kiêu căng giống ná»™i dung lá»i nói cá»§a lão.
"Ta nói lão đạo, loại giấy gai nà y chỉ là giấy thôi. Hà hà ...ta cÅ©ng đã biết đến rồi! Chỉ là ta thấy loại giấy gai nà y tuy dá»… dùng, nhưng lại không dá»… lưu trữ lâu, e rằng khó tránh thấm nước, lá»a cháy, má»t gặm nhắm. Nếu như giấy nà y vá» sau được dùng phổ biến, không biết lại có bao nhiêu kinh Ä‘iển văn thư háºu thế khó tìm lại được..." Lão đạo lấy váºt má»›i mẻ nà y định lên mặt vá»›i Tỉnh Ngôn, ngỠđâu lại dẫn đến má»™t phen cảm khái suy tư cùa thiếu niên.
"Ãch" lão đạo Ä‘ang đắc ý thì như bị nghẹn há»ng, tức thì im bặt. Bất quá suy nghÄ© kỹ lưỡng, lá»i cá»§a thiếu niên cÅ©ng xác tháºt có đạo lý, lão đạo từ trong bối rối bình tÄ©nh lại, nghiêm mặt nói:
"Suy nghÄ© cá»§a ngươi đúng là cổ quái, nhưng nghÄ© kỹ lại cÅ©ng không phải vô lý. Xem ra hôm nay bảo Ä‘iển nà y cá»§a ta, cÅ©ng coi như không trao nhầm ngưá»i".
Tỉnh Ngôn mắt thấy Thanh Hà lão đạo, vẫn là má»™t lối gá»i "Bảo Ä‘iển', không khá»i có chút mắc cưá»i nhưng cÅ©ng không phản bác lại. Chỉ tiếp nháºn lá»i nói má»™t phÃa cá»§a lão đầu nhân, lại còn tạo vẻ cung kÃnh.
"Hiện tại chắc không có bá»n tạp vụ, Tỉnh Ngôn ngươi nghe lão đạo nói má»™t chút". Lão đạo lúc nà y tuy thanh âm hạ xuống rất nhá», nhưng dáng vẻ tháºp phần trang trá»ng, khác xa so vá»›i trước đây. Thiếu niên nhạy bén cảm nháºn rõ được, vị Thanh Hà lão đạo bình thưá»ng hay cưá»i giỡn mắng chá»i nà y, lúc nà y lại vô cùng nghiêm túc. Vì váºy tuy có chút không hiểu ná»™i tình, nhưng Tỉnh Ngôn vẫn tháºt thà đáp:
"Vâng, ta nghe đây".
Thấy thái độ cá»§a thiếu niên, Thanh Hà lão đạo hết sức hà i lòng, tiếp tục trầm giá»ng nói:
"Tốt! Tỉnh Ngôn ngươi quen biết lão đạo nhiá»u năm như thế, có thể đây là lần đầu tiên ta nói lá»i nghiêm túc vá»›i ngươi. Sách 'Thượng Thanh Kinh' trong tay ngươi, xác tháºt là Bảo Ä‘iển...trấn môn, hoà n toà n không giống vá»›i những cuốn trong tay đám Tịnh Trần Tịnh Minh. Trong sách mà ngươi giữ, có nhiá»u hÆ¡n hai chương: 'Luyện Thần Phẩm' và 'Hóa Hư Thiên'". Nói đến chá»— nà y, giá»ng nói cá»§a lão đạo hÆ¡i ngừng lại.
"Ãch? Cùng má»™t bản 'Thượng Thanh Kinh', sao còn có khác biệt?" Tỉnh Ngôn hết sức thắc mắc.
"Bản vốn không khác...Ãch, hai chương nhiá»u hÆ¡n nà y...khặc khặc, Ä‘á»u là tâm đắc tÃch lÅ©y được qua nhiá»u năm tu hà nh cá»§a lão đạo ta". Lúc nói mấy câu nà y, lão đạo có vẻ rất láºp lá».
Tuy nói nếu giống như bình thưá»ng, gặp được cÆ¡ há»™i thế nà y, Tỉnh Ngôn chắc không khá»i sẽ cưá»i nhạo má»™t tráºn. Nhưng hiện giá» nhìn quang cảnh nà y, thiếu niên thông minh sáng láng nhất định không thể bất trà như thế, tuyệt không thể truy tìm ngá»n nguồn. Nghe giá»ng nói láºp lá» như có gì khó nói cá»§a lão đạo, Tỉnh Ngôn cÅ©ng rất hiểu ý, phá»›t lá» Ä‘i chỉ hưởng ứng má»™t câu:
"À, thì ra là váºy".
"Ừ, chÃnh là như thế. Nhắc nhở cuối cùng, Tỉnh Ngôn ngươi phải ghi nhá»› kỹ hai chương cuối..Tâm đắc cá»§a ta, ná»™i dung tịnh không quá nhiá»u, ngươi nếu có hứng thú vá»›i sách nà y, sau khi ghi nhá»› kỹ hai chương đó, thì bất kể là ngâm nước, lấy lá»a đốt, hay là cho má»t cắn, nhất định phải há»§y phần sau nà y Ä‘i, chỉ lưu lại bá»™ 'Thanh Tâm Chú' đó, cÅ©ng chÃnh là 'Thượng Thanh Kinh', hà ...".
"Vâng, tiểu tỠhiểu rồi".
Già trẻ hai ngưá»i ở trong cái nhà nhá» nà y, Ä‘á»u không phải dạng ngu xuẩn, huống chi lại quen thân như thế, lão đạo nói dÄ© nhiên không Ãt, có và i lá»i lại không nói rõ cho Tỉnh Ngôn biết. Mấy cái "Tâm đắc" cá»§a lão đạo, "Luyện thần phẩm" và "Hóa hư thiên", tuy không biết là ná»™i dung gì, rốt cuá»™c là thế nà o, nhưng có má»™t Ä‘iểm có thể khẳng định, chuyện nà y nếu như không cẩn tháºn để cho bá»n tạp vụ biết, nhất định sẽ rất phiá»n phức.
"Khà khà ...sách nà y cá»§a bần đạo, theo ta nhiá»u năm, sá»›m đã láºt qua láºt lại đến thuá»™c lòng. Chỉ là nhiá»u năm gần đây lại không tiến được chút nà o, không bằng tặng nó cho ngưá»i có duyên vá»›i đạo! Còn có được thà nh tá»±u gì hay không, phải xem tạo hóa cá»§a Tỉnh Ngôn ngươi rồi! Khà khà khà ..." Lúc lão đạo nói lá»i nà y, thanh âm lại lá»›n trở lại.
"Khà ...Ä‘a tạ lão hữu tặng sách! Tiểu tá» cầm vá» xem xem, há»c và i pháp thuáºt cao thâm, dù tệ nhất cÅ©ng nháºn được và i chữ mà ! hà hà hà .." Thiếu niên bá»—ng được sách cá»§a Thượng Thanh Cung, thấy rõ cÅ©ng rất vui vẻ.
Sau đó hai ngưá»i già trẻ liá»n đùa giỡn má»™t tráºn, lại đứng ngay cá»a chá»— thiện duyên tán gẫu má»™t hồi, Tỉnh Ngôn lúc đó má»›i cáo từ.
...........
..........
............
Chỉ là , thiếu niên đã Ä‘i rất xa, bá»—ng ngừng chân, quay đầu ngóng vá» nÆ¡i mái ngói trắng xám chá»— thiện duyên Thượng Thanh Cung, ngÆ¡ ngẩn xuất thần má»™t hồi, sau đó lại quay ngưá»i tiếp tục Ä‘i vá» phÃa trước.
Tà i sản của dracupi
21-02-2009, 03:32 PM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: May 2008
Äến từ: thái.... hồ
Bà i gởi: 313
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 19 giá»
Thanks: 0
Thanked 115 Times in 61 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 2: Nhất kiếm tháºp niên ma tại thá»§.
Chương 27: Hoa tiá»n nguyệt hạ Ä‘a diá»…m hữu.
Tỉnh Ngôn má»™t ngà y trước sau trải qua mấy phen báºn rá»™n, bất giác đã tiêu phà hết hÆ¡n ná»a ngà y. Äợi lúc quay vá» Hoa Nguyệt Lâu thì ánh chiá»u đã phá»§ trùm vạn váºt.
Äến lúc và o trong Hoa Nguyệt Lâu, Tỉnh Ngôn cÅ©ng nháºn thấy hôm nay đã bá» Ä‘i quá lâu, cÅ©ng có chút xấu hổ. Äang định rón rén quay vá» phòng mình, không ngá» lại vẫn bị Hạ di bắt gặp. Äang lúc lúng túng không nói nên lá»i, ai ngá» Hạ Ä‘i cÅ©ng không bắt lá»—i, chỉ Ä‘iá»m đạm cưá»i nói má»™t câu:
"Tỉnh Ngôn, ngươi rảnh rá»—i thì phải luyện sáo thêm nhiá»u và o".
Tỉnh Ngôn liá»n cúi đầu vâng dạ, vá»™i chạy vá» phòng mình. Hạ di thấy thần thái vá»™i vã cá»§a y, trong lòng lại nghÄ©:
"Ai, thá»i gian gần đây, việc là m ăn giảm sút quá..."
Tỉnh Ngôn Ä‘ang vá»™i vá» phòng, không ngá» lại đụng phải má»™t ngưá»i. Chỉ nghe ngưá»i đó kinh hô má»™t tiếng "A", mưá»i mấy đồng tiá»n trong tay áo rá»›t "Leng keng" lăn ra bốn phÃa.
Tỉnh Ngôn vá»™i định thần nhìn xem mình đã đụng ai, chỉ thấy ngưá»i mà y đụng phải, buá»™c tóc hai bên, vẫn còn tÃnh trẻ con, chÃnh là má»™t tiểu nha hoà n chà o đón khách trong Hoa Nguyệt Lâu.
"Tháºt là không phải, là ta không cẩn tháºn. Äụng cô có Ä‘au không?" Tỉnh Ngôn vừa ngồi xuống giúp cô gái nhặt tiá»n, vừa quan tâm há»i. Tuy Tỉnh Ngôn biết tên cá»§a tiểu nha đầu nà y, nhưng dù sao thì thiếu niên e thẹn, lại không quá quen vá»›i tiểu cô nương nà y, do đó ngại ngùng không gá»i tên cá»§a cô gái.
"Không việc gì...úy? Äây không phải là Trương gia tiểu ca sao? Huynh thổi sáo nghe rất hay!" Tiểu cô nương Ä‘ang xoa bóp chá»— Ä‘au, nhìn thấy rõ diện mạo cá»§a ngưá»i đụng mình.
"á»’ ồ...quá khen rồi, tà i vặt mà thôi. Äúng rồi, cô Ä‘i gấp như thế, là đi là m gì váºy?" Tỉnh Ngôn thấy tiểu cô nương nôn nóng gấp gáp như thế, cảm thấy có chút kì quái.
"Ta Ä‘i mua mứt hoa quả và trái cây cho nhị tá»· tá»· thôi! Mua cháºm sợ lại bị quan nhân trong phòng tá»· tá»· mắng...tiểu cô nương hiển nhiên rất có hảo cảm vá»›i vị thiếu niên mi thanh mục tú nà y, liá»n có gì nói nấy.
"À, váºy cô Ä‘i nhanh Ä‘i!" Tỉnh Ngôn cÅ©ng không nói nhiá»u vá»›i cô gái nữa để tránh là m lỡ chuyện cá»§a cô gái.
"Ừ!, Trương gia tiểu ca, ta đi đây...ta là Nghênh Nhân..."
Nhìn theo thân ảnh thoăn thoắt lanh lẹ của tiểu cô nương đến khi khuất dạng, Tỉnh Ngôn cũng đi vỠphòng.
Kỳ tháºt đối vá»›i vị nhị tá»· tá»· mà Nghênh Nhân nói, Tỉnh Ngôn cÅ©ng có nghe nói. Nà ng đến Hoa Nguyệt Lâu nà y cÅ©ng đã má»™t thá»i gian, biết Hoa Nguyệt Lâu nà y dù sao cÅ©ng là đệ nhất đại kÄ© lâu cá»§a Nhiêu Châu, cà ng là nÆ¡i ôn nhu hương tiêu hồn quáºt trứ danh Bà Dương. Thá»i kỳ thế đạo gian nan, nữ nhân cùng khổ bán thân và o thanh lâu rất nhiá»u, nữ tá» có nhan sắc trong Hoa Nguyệt Lâu cÅ©ng không phải số Ãt, bốn tiểu thư "Ngá»c Nhị VÅ© Vân", cà ng là nổi báºt trong quần hoa.
Bốn nà ng nà y phân biệt là Ngá»c nương, Nhị nương, VÅ© nương, Vân nương, bốn ngưá»i bá»n há» má»—i ngưá»i Ä‘á»u có chá»— phong lưu. Ngá»c nương da dẻ trắng nõn, trÆ¡n nhẵn như ngá»c, được đám khách là ng chÆ¡i tôn vinh là "Chương đà i bảo ngá»c"; Nhị nương dung mạo thanh lệ, cá» chỉ khéo léo, rất có phong phạm gái nhà là nh; VÅ© nương mà y mắt thanh thoát, thần thái nhẹ nhà ng, lúc cưá»i nói kiá»u mị phi thưá»ng; Vân nương thì không cần trang Ä‘iểm dung mạo vẫn xinh đẹp, như có má»™t cổ phong nhã tá»± nhiên.
Trong bốn nà ng, thanh danh do Nhị nương đứng đầu. Nhị nương nà y bình thưá»ng Ä‘oan trang tá»± kiêu, không dá»… cưá»i nói, cà ng không dá»… tiếp khách, nhưng trái lại nhá» váºy thu được thanh danh rất lá»›n. Chỉ là Tỉnh Ngôn gần đây nhất nghe nói, vị Trinh Nương tá» trong Hoa Nguyệt Lâu nà y, gần đây lại có quan hệ rất thân máºt vá»›i má»™t vị phong lưu tỠđệ, cả ngà y chỉ quấn quýt ở trong phòng, trốn không ra cá»a, còn nghe phong thanh nà ng muốn hoà n lương theo vị công tỠđó.
"Hà ...thiếu Nhị nương rồi, không biết vị tỷ tỷ nà o có may mắn thay thế vị trà đó trong Hoa Nguyệt tứ cơ đây?"
Mang theo suy nghĩ buồn chán đó, Tỉnh Ngôn vỠđến căn phòng nhỠcủa mình.
Trải qua má»™t ngà y bôn ba kinh hiểm, tinh thần thể xác Tỉnh Ngôn đã rất mệt má»i, vừa má»›i và o phòng, liá»n không nghÄ© ngợi nữa, leo lên giưá»ng nằm nghỉ.
Chỉ là , thiếu niên nằm trên giưá»ng buông lá»ng thể xác và tinh thần, nhưng vẫn không sao ngá»§ được. Những việc cổ quái trải qua hôm nay, giống như đèn cù trôi dần qua trước mắt.
Nhìn hoa văn chạm trổ trên cá»™t giưá»ng mà u Ä‘á», Tỉnh Ngôn không thể tá»± chá»§ lại nhá»› đến trưá»ng kinh tâm động phách trong đại sảnh nhà Chúc viên ngoại, hÆ¡n nữa cà ng nghÄ© lại cà ng thấy sợ:
"Xem ra váºt dụng thà nh yêu tháºt đáng sợ, chạy đụng tan tác má»i thứ. Nghe ý tứ cá»§a lão đạo, yêu quái ghế nà y vẫn là chỉ là loà i yêu quái cấp thấp, nhưng đã có lá»±c lượng to lá»›n như thế, tháºt sợ khiếp ngưá»i!"
Bất quá, Ä‘iá»u vui mừng có được là , cuối cùng bản thân vẫn may mắn thoát khá»i kiếp nạn nà y. Tỉnh Ngôn lúc đó vẫn có chút mÆ¡ hồ, nhưng hiện giỠđã định thần phân tÃch kỹ lưỡng tiá»n nhân háºu quả, Tỉnh Ngôn biết chÃnh là quái lá»±c cá»§a cổ lưu thá»§y trong cÆ¡ thể đã cứu mình.
"Xem ra tao ngá»™ lần đó trên Mã Äá» SÆ¡n, đối vá»›i ta vẫn có chá»— tốt như thế!" Chịu Æ¡n cứu mạng nà y, hiện tại trong lòng thiếu niên đối vá»›i sá»± kiện yêu dị Nguyệt hoa lưu thá»§y lần đó, trong tiá»m thức đã không còn chống đối nữa. Lòng ngang ngược đã bá», Tỉnh Ngôn liá»n nằm trên giưá»ng, bắt đầu lên kế hoạch là m sao sá» dụng cổ lá»±c lượng quái dị nà y để kiếm tiá»n:
"Hà ...kình lá»±c quái dị nà y hình như đã khiến ta có khả năng chịu đòn rất tốt, có lẽ có thể Ä‘i đến võ quán trong thà nh ứng sÃnh, xin là m ngưá»i chịu đòn để võ sinh luyện quyá»n pháp, nghÄ© tiá»n thù lao nhất định không Ãt!"
Thiếu niên nuốt nước miếng đánh ực, nhưng đột nhiên nghĩ đến cách nà y có một và i chỗ bất tiện:
"Ãch...vẫn không thá»a đáng lắm...cổ quái lá»±c nà y hình như không chịu sá»± khống chế cá»§a ta, vẫy thì không đến, gá»i thì lại Ä‘i, rất có thể bản thân bị đánh đến mặt mÅ©i bầm dáºp, quái lá»±c nà y lại cứ không xuất hiện, váºy thì thế nà o là tốt? Không khéo biến thà nh khắp mình thương tÃch, Ä‘au đớn không nói, e rằng tiá»n kiếm được cÅ©ng không đủ tiá»n mua thuốc! Như váºy không phải trá»™m gà không được còn mất cả gạo sao? Không ổn không ổn!"
ÄÆ°á»ng nà y không thông, thiếu niên á»§ rÅ© má»™t hồi, rồi tá»± nhiên mà nghÄ© đến sinh kế trước mắt cá»§a mình.
"Ãch...Hạ di vừa nãy còn căn dặn ta luyện sáo cho tốt. Äúng rồi, vị lão trượng Vân Trung Quân đó không phải tặng ta má»™t cuốn 'Thá»§y Long Ngâm' sao? Tuy nói khúc phổ đó thá»±c không phải cho ngưá»i thổi, nhưng ta thấy vị lão trượng đó cÅ©ng không phải ngưá»i ngông cuồng, chắc không thể viết loạn má»™t khúc phổ để đùa giỡn mình. Rất có khả năng, khúc phổ nà y không phải dùng phương pháp thông thưá»ng thổi được. Nói không chừng, ta mượn cổ quái lá»±c đó, thì có thể Ä‘em mấy cái nốt nhạc, biến chá»§y phức tạp đó thổi thà nh bà i nhạc được!"
Tỉnh Ngôn tuy thấy cách nà y có chút viá»…n vông, nhưng có lẽ không có nguy hiểm gì đến thân thể, liá»n quyết định chá»§ ý, sau nà y lúc rảnh Ä‘i tìm chá»— không có ngưá»i luyện sáo, thá» nghiệm má»™t chút cÅ©ng chẳng sao.
.............
.............
................
"Úy!, cứ mãi lo nghĩ ngợi!, ta sao lại quên mất cuốn 'Thượng Thanh bảo điển' Thanh Hà lão đầu nhân vừa đưa chứ? Xem bộ dạng huyên thuyên của lão, ta phải xem xem rốt cuộc viết cái gì!"
Tà i sản của nhitrung
23-02-2009, 07:49 AM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 2: Nhất kiếm tháºp niên ma tại thá»§.
Chương 28: Khai quyển thần du thiên tái thượng.
Cà ng nhá»› lại tình cảnh trịnh trá»ng lúc lão đạo trao sách, Tỉnh Ngôn cà ng hưng phấn, liá»n vá»™i ngồi dáºy, lấy cuốn 'Thượng Thanh Kinh' đó ra, chuẩn bị nghiên cứu kỹ cà ng.
Ấp á»§ tâm tình kÃch động tháºm chà đến mức sùng bái, Tỉnh Ngôn láºt trang bìa, bắt đầu xem ná»™i dung.
Kinh văn phần đầu cá»§a cuốn Thượng Thanh Kinh nà y dùng lối chữ Khải để viết, là và i pháp môn thanh tịnh an thần, cÅ©ng trình bà y kèm theo không Ãt tư tưởng đạo môn. Mấy cái quan Ä‘iểm đạo nghÄ©a nà y, chÃnh là là giải việc tôn sùng tư tưởng đạo gia cá»§a Thượng Thanh Cung. Từ trong câu chữ, có thể nhìn ra được, La Phù SÆ¡n Thượng Thanh Cung nà y, đối vá»›i mấy tổ sư đạo giáo là Lão Tá», Trang Tá», rõ rà ng hết sức tôn sùng.
Äá»c qua má»™t lúc, cảm thấy Ä‘á»c sách nà y rất có Ãch, Tỉnh Ngôn không khá»i gấp sách tán thưởng:
"Hà !, không hổ là thiên hạ đệ nhất giáo phái, quả nhiên là danh bất hư truyá»n! Chỉ má»™t cuốn kinh thư nháºp môn, đã hết sức hữu dụng như thế! Nếu tương lai những khi mất ngá»§, mấy phương pháp thanh tÄ©nh nà y đúng là thÃch hợp dùng đến!"
Không biết là kết quả cá»§a việc đã Ä‘á»c thi thư trong thá»i gian dà i, hay là việc mong ngóng Ä‘á»c đến hai chương cuối cùng, mà đối vá»›i những ná»™i dung trong phần đầu nà y, Tỉnh Ngôn xem qua hết sức nhanh chóng. Rất nhanh, y đã láºt đến mấy trang cuối cùng mà nghe khẩu khà cá»§a lão đạo, dưá»ng như là cá»±c kì hiếm có.
"Ãch...phần sách nà y sao biến thà nh khó xem như thế? Nét chữ cá»§a lão đạo cÅ©ng không xấu đến mức như thế!" Tỉnh Ngôn nhìn kiểu chữ viết nguệch ngoạc cẩu thả, không khá»i có chút nhÃu mà y.
Tạm không phà n nà n đối với việc chữ khó xem nà y, không để tâm tình xấu đi, Tỉnh Ngôn bắt đầu tỉ mỉ nghiên cứu nội dung của "Luyện Thần Phẩm".
Chỉ thấy bên trên tỠgiấy gai bắt đầu phần nà y, bỗng nhiên dùng kiểu chữ phóng túng viết hai câu:
" 'Luyện Thần' là gì? Luyện thần ấy là luyện thần.
'Luyện Thần' thế nà o? Không luyện thần, tức là luyện thần".
Chỉ hai câu nà y đã khiến Tỉnh Ngôn không sao hiểu nổi.
Không phải chứ? Lão đạo chÆ¡i trò huyá»…n hoặc gì đây? Mở đầu lại là hai câu nói nhảm. Còn cho rằng gì mà bảo Ä‘iển khoáng thế, thì ra là mấy câu chú linh tinh. Ãch....khẩu khà linh tinh lang tang không sao hiểu nổi, phong cách quả tháºt có Ä‘iểm giống vị Thanh Hà lão đạo giả thần giả quá»·, ra vẻ huyá»n bÃ.
Tỉnh Ngôn nghÄ© đến chá»— nà y, láºt nhanh ra sau. Láºt đến chá»— bắt đầu cá»§a "Hóa Hư Thiên", quả đúng như dá»± Ä‘oán, bắt đầu lại có hai câu:
" 'Hóa Hư' là gì? Hóa hư ấy là hóa hư.
'Hóa Hư' thế nà o? Không Hóa hư tức là Hóa hư".
Cái gá»i là "Kì vá»ng cà ng lá»›n, thất vá»ng cà ng cao", lúc nà y Tỉnh Ngôn đã thấy chán nản, lại láºt nhanh đến trang giấy cuối cùng, muốn xem xem liệu có ghi chú "Thanh Hà tiên trưởng tá»u háºu túy thư" hay không!
Chỉ là , lần nà y y đã đoán sai, chỗ đỠtên ở trang giấy cuối cùng để trống không. Khóe mắt vô ý lướt qua, thì thấy một câu cuối trong phần kinh văn "Hóa Hư Thiên" viết:
"...Luyện thiên địa há»—n độn chi thần, hóa trụ vÅ© vi hòa chi khÃ. Thiên đạo chung cá»±c, thế thiên hà nh đạo. Thần pháºt vÄ© đại, cÅ©ng khó thể đương".
"Xì xì...khẩu khà nà y cá»§a lão đạo tháºt không nhá» Ã !" Tỉnh Ngôn không khá»i cưá»i thầm.
Chỉ là ...Lão đạo, lão có khà phách lá»›n như thế sao? Còn nữa, nhá»› đến biểu hiện cá»§a lão đạo lúc trao sách, quả tháºt không giống Ä‘ang trêu chá»c y, mặc dù vị lão đạo vô lương nà y trêu chá»c y để tìm sá»± vui vẻ, cÅ©ng không phải lần má»™t lần hai.
"Tạm không cần nghÄ© đến lão đạo, cứ để ta xem kỹ lưỡng lần nữa đã". Dù sao cÅ©ng Ä‘ang rảnh rá»—i, Tỉnh Ngôn vừa có má»™t tia hi vá»ng má»›i, liá»n giở xem ná»™i dung cụ thể rốt cuá»™c viết gì.
Lần xem nà y, Tỉnh Ngôn cÅ©ng tháºt đã nhìn ra được và i lá» lối. Chẳng hạn như, hai chương kinh văn nà y, so vá»›i "Thanh Tâm Chú" mà lão đạo nói ở phần đầu, không chỉ khác nhau vá» mặt thư pháp, phần đầu thì chữ viết thanh thoát, phần sau thì chữ viết thô ráp, mà vá» mặt văn phong cÅ©ng không há» giống nhau. Thanh Tâm Chú hà nh văn bình hòa, giá»ng viết êm Ä‘á»m; Äồng thá»i tuy có trình bà y không Ãt tư tưởng đạo gia, nhưng vẫn tá»± thuáºt thêm cụ thể má»™t và i pháp chú tÄ©nh tâm an thần. Và dụ như, trong Thanh Tâm Chú nà y, tá»± thuáºt thưá»ng lấy kinh mạch huyệt vị trong ngưá»i là m cÆ¡ bản; mấy cái danh xưng bá»™ vị trong ngưá»i nà y được dẫn dụng rất nhiá»u trong các sách y như: Ä‘an Ä‘iá»n, khà hải, thiên trụ, ngá»c chẩm, nê hoà n, thần đình, thước kiá»u, trá»ng lâu, hà ng cung...những loại như thế còn có rất nhiá»u. Trong Thanh Tâm Chú có má»™t câu thế nà y:
"...Huyết mạch Ä‘á»u lưu thông, thân thể chắc chắn mạnh khá»e. Lại có thể Ä‘iá»u hòa khà tức, xuống vá» khà hải, lên đến nê hoà n, váºy thì khà hòa mà thần tÄ©nh, thá»§y há»a có qua có lại, má»›i là đạo tu chân dưỡng thần toà n vẹn".
So vá»›i Thanh Tâm Chú, hai chương "Luyện Thần Phẩm" và "Hóa Hư Thiên" ở phần sau lại có nhiá»u bất đồng. Không chỉ hà nh văn cuồng phóng không rà ng buá»™c, còn không há» có pháp môn cụ thể, tá»±a hồ chỉ là trình bà y tư tưởng đạo gia. May mà Tỉnh Ngôn lúc trước đã tiếp xúc qua má»™t và i Ä‘iển tịch đạo gia, hiểu được chút Ãt yếu nghÄ©a cÆ¡ bản cá»§a đạo gia, cho nên Ä‘á»c đến cÅ©ng không coi là quá khó. Chỉ là kinh Ä‘iển Tỉnh Ngôn đã từng Ä‘á»c qua, đối chiếu cụ thể vá»›i hai chương nà y, phát giác được không Ãt quan Ä‘iểm trong ná»™i dung hai chương nà y, có thể nói kinh thế hãi tục.
Bất quá, mấy Ä‘iểm nà y đối vá»›i má»™t thiếu niên mưá»i sáu tuổi tÃnh tình hoạt náo như Tỉnh Ngôn, lại không có trở ngại gì. Tỉnh Ngôn không những không sinh mâu thuẫn bà i xÃch, ngược lại còn cảm thấy rất má»›i mẻ vá»›i mình. Kỳ tháºt nếu đổi lại là má»™t vị đạo gia há»c cứu nà o đó tinh thông đạo há»c, không tránh khá»i sẽ bà i xÃch là nói xà m nói báºy, tháºm chà có thể cảm thấy mấy cái nà y là tà thuyết trái luân thưá»ng đạo lý.
Tỉnh Ngôn kỹ lưỡng Ä‘á»c xong, má»›i cảm thấy hai chương kinh văn nà y cÅ©ng không phải chỉ há»—n tạp như tưởng tượng ban đầu cá»§a mình. Chẳng hạn, phần sau trong Luyện Thần Phẩm có viết như sau, nhằm thuyết minh cho hai câu mở đầu:
"Pháp môn luyện thần, không cần luyện thần. Không cần luyện thần tức là vô vi. Äạo luyện thần, chỉ là vô vi mà thôi. Vô vi mà không phải vô vi: Vô tâm vô vi là si ngu, vô tâm hữu vi là tá»± nhiên. Hữu tâm hữu vi là trần tục, hữu tâm vô vi là thiên nhân. Vô vi luyện thần là đạo cá»§a thiên nhân. Má»™t khi gần nháºp cảnh giá»›i thiên nhân, nếu không có duyên vá»›i thiên đạo, được trao cho cảm ứng cá»§a thiên nhân, thì con đưá»ng luyện thần nà y, cÅ©ng như trăng trong nước, chỉ nhìn mà thôi.
Khó khăn như thế, tuổi cá»§a ta cÅ©ng rất nhiá»u, nhưng chưa từng thấy má»™t ai thà nh công. Giống như côn trùng mùa thu, dù có duyên biết được thế gian có băng tuyết, nhưng khổ ná»—i không thể chứng kiến được. Ấy cÅ©ng là ná»—i bi ai cá»§a phù du".
Sau khi Ä‘á»c má»™t hồi, Tỉnh Ngôn từ trong "Luyện Thần Phẩm" nà y biết được, cái gá»i là luyện thần, chÃnh là hấp thu há»—n độn chi khà cá»§a thiên địa chi mẫu. Thái thượng lão tá» từng miêu tả qua: "Có váºt do thiên địa hòa lẫn mà tạo thà nh, lặng lẽ im lìm, đứng má»™t mình mà không đổi, váºn hà nh mà không hay, thì có thể là m thiên địa mẫuâ€.
Chỉ là , Tỉnh Ngôn thuá»™c lòng Äạo Äức Kinh, cảm giác có chút kì quái đó là , trong văn tá»± thông thiên nà y, không há» nhắc đến Lão Tá», Ä‘iá»u nà y rất là kì lạ. Phải biết thuyết há»—n độn nà y, đã nhắc đến tổ sư đạo giáo, thì trong thiên kinh văn đạo gia nà y, không có lý do gì không nói đến.
Bất quá nghi hoặc cứ nghi hoặc, thiếu niên Ä‘á»c kinh hồi lâu, cuối cùng cÅ©ng tìm được má»™t Ä‘iểm hữu dụng vá»›i mình:
"...(Há»—n độn nguyên khÃ) Ta cÅ©ng không biết gá»i là gì. Tên chÃnh cứ gá»i 'Äạo Lá»±c', tên tá»± cứ gá»i 'Thái Hoa'. Chữ ‘Thái’ là lá»›n, chữ ‘Hoa’ là cao".
Tỉnh Ngôn nghÄ© đến chá»— nà y, trong lòng reo lên: " Äang sầu vì không biết gá»i cổ quái lá»±c lưu thá»§y trong cÆ¡ thể thế nà o, giá» thì tốt rồi, cứ gá»i nó là "Thái hoa đạo lá»±c"! Dù sao sách nà y cÅ©ng có chút tác dụng.
Thiếu niên Ä‘ang vui vẻ chuẩn bị Ä‘á»c tiếp sang "Hóa Hư Thiên", thì bá»—ng nghe ngưá»i gá»i cá»a.
Nghe có tiếng gõ cá»a "Cốc cốc", Tỉnh Ngôn lúc nà y má»›i nhá»›, đã gần đến giá» cÆ¡m rồi. Có lẽ là thằng nhá» mình quen thấy mình không đến thì chạy lại kêu.
NghÄ© đến chá»— nà y thì cÅ©ng cảm thấy bụng trống rá»—ng. Thiếu niên đã cảm thấy hoa mắt chóng mặt vá»™i ngồi dáºy, cất kỹ "Thượng Thanh Kinh", chỉnh lại áo quần rồi Ä‘i mở cá»a...
Tà i sản của nguyenan
24-02-2009, 01:54 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 2: Nhất kiếm tháºp niên ma tại thá»§.
Chương 29: Chước tá»u tâm tại vạn sÆ¡n trung.
Lúc Tỉnh Ngôn ra mở cá»a, lại thấy không phải là thằng nhóc mình quen, mà là Nghênh Nhân vừa bị mình "đụng" là m quen hồi chiá»u. Tiểu nha hoà n lúc nà y Ä‘ang cưá»i hi hi nhìn y.
"A...Ta tưởng là ai chứ...thì ra là Nghênh Nhân. Dá»n cÆ¡m rồi à ?" Thiếu niên có vẻ không biết tiểu nha đầu nà y đến tìm mình để là m gì.
"Ừ! Dá»n xong sá»›m rồi. Ta đến tìm huynh không phải vì chuyện nà y. Vừa rồi ta nghe được má»™t tin tốt rất quan trá»ng muốn nói vá»›i huynh, nhưng chá» lâu vẫn không thấy huynh đến ăn cÆ¡m nên má»›i đến đây tìm huynh!" Nhìn biểu tình nôn nóng không chá» nổi cá»§a Nghênh Nhân, dưá»ng như tháºt có chuyện tốt gì đó.
"Váºy sao, là tin gì thế?" Thiếu niên bụng đói cồn cà o lại thì thà o cằn nhằn má»™t câu: "Ãch...ngoại trừ dá»n cÆ¡m thì còn có tin tức gì chứ..."
"Tháºt là tin tốt mà ! HÆ¡n nữa có liên quan đến huynh!"
Nhìn ra biểu hiện cá»§a thiếu niên dưá»ng như đã có hứng thú, Nghênh Nhân vá»™i và ng Ä‘em tin tức vừa nghe được, dáng vẻ như hiến váºt quý, kể Tỉnh Ngôn nghe:
"Vừa rồi lúc Nghênh Nhân ở bên ngoà i dâng rượu, nghe được đám quan sai đến uống rượu nói, đương kim hoà ng thượng bãi bá» thuế ruá»™ng ba năm cho sÆ¡n dân ngoại thà nh Nhiêu Châu! Chỉ ý nà y chiá»u nay má»›i vừa đến Nhiêu Châu thà nh, bố cáo còn chưa kịp dán ra nữa kìa!"
"Ãi chà !...quả nhiên là tin rất tốt!" Tỉnh Ngôn bất ngỠđược tin mừng vui vẻ như Ä‘iên: "Nghênh Nhân tiểu muá»™i, Ä‘a tạ muá»™i đến báo cho ta!" Tâm tình Ä‘ang rất tốt, Tỉnh Ngôn cÅ©ng có chút không chú ý lá»i nói, cả muá»™i muá»™i cÅ©ng gá»i luôn!
"À! Nghênh Nhân không có gạt ta chứ!" Nhìn thấy dáng vẻ vui sướng cá»§a Tỉnh Ngôn, tiểu nha đầu nà y cÅ©ng bị vui lây, mặt mà y há»›n hở. Bất quá, vẫn kịp nhá» giá»ng nói thêm má»™t câu: "Ngưá»i ta không còn nhỠđâu à ...". Chỉ là câu nói nà y, thiếu niên Ä‘ang hân hoan phấn khởi hoà n toà n không nghe được.
Äợi cÆ¡n cao hứng đó qua Ä‘i, Tỉnh Ngôn liá»n há»i thăm cặn kẽ Nghênh Nhân đây rốt cuá»™c là chuyện thế nà o. Phải biết, mấy chuyện triá»u đình miá»…n thuế cho dân nà y, là chuyện quan trá»ng không thể coi thưá»ng; Nói cho cùng, hiện tại khắp nÆ¡i thanh bình, không như lúc vừa kết thúc chiến loạn, chuyện bãi bá» thuế ruá»™ng nà y, tháºt là khó mà có được. Hà huống, hiện tại tình cảnh Nhiêu Châu thanh hòa, lại không có phát sinh thiên tai nhân há»a, tháºt không có là do gì để bãi bá» thuế ruá»™ng như váºy, hÆ¡n nữa còn miá»…n đến ba năm! Thêm nữa nghe nói chỉ bãi bá» thuế ruá»™ng cho sÆ¡n dân ngoại thà nh Nhiêu Châu, cà ng thấy có không Ãt cổ quái. Thiếu niên bình tÄ©nh lại, không khá»i bắt đầu có chút hoà i nghi tÃnh chân tháºt cá»§a tin tức tiểu nha đầu nà y cung cấp, liá»n cẩn tháºn há»i han.
Thế nhưng, xem ra tiểu nha hoà n Nghênh Nhân nà y cÅ©ng chỉ là nghe lõm bá»m lại, không có lưu bên cạnh đám nha sai đó lâu, vì thế tuy cô thế thốt chuyện nà y là tháºt, nhưng đối vá»›i nguyên do cụ thể, lại cÅ©ng không rõ lắm, không nói ra được lá» lối nà o.
Thấy Tỉnh Ngôn truy vấn, Nghênh Nhân chống ngón tay và o má, nhÃu mặt cố gắng suy nghÄ©. Nhưng nghÄ© hồi lâu, cÅ©ng chỉ nhá»› được dưá»ng như triá»u đình muốn lấy rượu Tùng quả gì gì đó, cái khác thì gì cÅ©ng không nghe được. Thấy tình trạng tiểu nha đầu như thế, Tỉnh Ngôn cÅ©ng không truy vấn nữa, liá»n cùng cô Ä‘i đến phòng dùng cÆ¡m.
Tuy chúng nhân trong Hoa Nguyệt Lâu thay phiên ăn cÆ¡m, nhưng số ngưá»i cùng ăn vá»›i Tỉnh Ngôn cÅ©ng không Ãt. Chuyện miá»…n thuế ruá»™ng ba năm cho sÆ¡n dân Nhiêu Châu mà Nghênh Nhân vừa nói, tháºt sá»± là chuyện rất lá»›n, hoà n toà n không giống mấy đỠtà i nhà m chán. Vì váºy rất tá»± nhiên, má»i ngưá»i trên bà n ăn Ä‘á»u bà n tán chuyện nà y om sòm!
Má»i ngưá»i chung quy Ä‘á»u là tiểu dân phố chợ. Má»i ngưá»i nam nữ trước mắt Tỉnh Ngôn, ai nấy Ä‘á»u cảm thấy bản thân mình có quyá»n uy nhất trong tin tức nà y, nhìn đâu cÅ©ng có ngưá»i nói rõ rà ng đâu ra đấy, trong ngôn ngữ, giống như thánh chỉ là do Ä‘Ãch thân mình ban ra váºy. Có và i ngưá»i nói rất mạnh mồm, đối vá»›i đạo thánh chỉ đột nhiên mà đến nà y, lấy kinh nghiệm và sinh hoạt thưá»ng ngà y cá»§a mình ra phân tÃch bình phán nguyên do ẩn sau tin tức đó, có Ä‘iá»u bất hạnh là , mấy cái kết luáºn đó chỉ có ngưá»i phát ngôn ra nó là cho rằng hợp là mà thôi.
Trong đám đó, nếu ai có thân quyến sống ở trong núi ngoại thà nh Nhiêu Châu thì cà ng cao hứng giống như vừa nhặt được tiá»n, há miệng ngoác mồm, trên mặt đầy vui sướng, nhịn cÅ©ng nhịn không được. Rốt cuá»™c đối vá»›i bá»n há» mà nói, chuyện tốt nà y đúng là quá lá»›n, ngưá»i khác cÅ©ng không thể châm biếm mỉa mai, chỉ chân thà nh chúc mừng. Nói cho cùng, chuyện nà y là chuyện quá tốt cho cả Nhiêu Châu thà nh.
Tuy đại Ä‘a số ngưá»i ngồi ở đây không được lợi trá»±c tiếp, nhưng cái gá»i là ơn vua rá»™ng lá»›n, ân chỉ do lá»i và ng ý ngá»c cá»§a đương kim hoà ng đế Ä‘Ãch thân ban bố, thì đúng là vinh diệu quá lá»›n. Khắp Nhiêu Châu nà y, trên từ y quan thân sÄ©, dưới đến tiểu thương đầy tá»›, ai cÅ©ng cảm thấy nở mà y nở mặt, ngà y sau ở trước mặt ngưá»i nÆ¡i khác, lá»i nói cÅ©ng mạnh hÆ¡n được và i ba phần!
Cái gá»i là khắp nÆ¡i vui mừng, khắp trong Hoa Nguyệt Lâu, vô luáºn là ngưá»i trong lầu hay khách nhân đến chÆ¡i, trong ngoà i Ä‘á»u cưá»i nói ồn à o, má»™t bầu không khà náo nhiệt vui mừng dạt dà o. Lão bản nương Hạ di cá»§a Hoa Nguyệt Lâu biết được tin nà y, cÅ©ng đặc biệt tặng thêm má»—i bà n má»™t vò rượu gạo. Trong nhất thá»i, khắp các bà n trong Hoa Nguyệt Lâu ăn uống linh đình, anh má»™t ly tôi má»™t ly, tiếng cụng ly vang lên không ngá»›t.
Thiếu niên Tỉnh Ngôn lúc nà y, trên mặt cÅ©ng như Ä‘ang nở hoa, bị ép uống mấy ly rượu, khiến mặt hồng tai Ä‘á». Trong tiếng ồn à o tạp nhạp cùng nói vá» má»™t vấn đỠcá»§a chúng nhân, Tỉnh Ngôn đại khái nghe hiểu được câu chuyện thế nà o.
Thì ra, đương triá»u thiên tá» Tư Mã hoà ng đế, hôm nay có chỉ ý truyá»n đến cho thái thú Nhiêu Châu, nói rõ muốn Nhiêu Châu phá»§ tiến cống định kỳ rượu Tùng quả do sÆ¡n dân sản xuất. Äồng thá»i, bù lại miá»…n cho sÆ¡n dân Nhiêu Châu khoản thuế ruá»™ng trong ba năm.
Chúng nhân trong lúc à o à o tán dương đương kim hoà ng thượng hiểu rõ dân tình, cÅ©ng có nhiá»u suy Ä‘oán vá» lai lịch cá»§a đạo thánh chỉ nà y. Có ngưá»i nói do địa giá»›i Nhiêu Châu sÆ¡n linh thá»§y tú, rượu Tùng quả sản xuất ra cÅ©ng dÄ© nhiên nhiá»…m phong thá»§y, tÃch tụ đầy đủ linh khà cá»§a Nhiêu Châu, tá»± nhiên không giống rượu thưá»ng! Không tin?, ngươi cứ xem Ä‘i, nếu không phải là phẩm chất tinh thuần, có thể kinh động đương kim thánh thượng sao?
Lá»i nà y nói ra thì không có ai không tin, láºp tức thu được sá»± đồng thanh hưởng ứng cá»§a phụ lão Nhiêu Châu, âm thanh phụ há»a không ngừng vang lên. Tháºm chà có ngưá»i còn thêm mắm thêm muối việc nà y, Ä‘em rượu Tùng quả do Nhiêu Châu sản xuất, nói thà nh là linh Ä‘an diệu dược, ngá»c dịch quỳnh tương, lại có thể dùng trị bách bịnh! Thỉnh thoảng có ngưá»i đỠxuất nghi ngá» nho nhá», nói cho dù rượu Tùng quả cá»§a chúng ta có ngon hÆ¡n nữa, nhưng hoà ng thượng ở trong thâm cung ngá»± uyển, là m thế nà o có thể biết được có thứ nà y ở Nhiêu Châu tiểu thà nh chứ?
Lá»i mất hứng nà y vừa xuất, láºp tức bị các lá»i nói hùng dÅ©ng vùi lấp. Phá»§ định lại lá»i nà y, rất nhanh có ngưá»i đưa ra giải thÃch hợp lý: "Vị thiên tá» nà y, cÅ©ng là đương kim hoà ng đế, chÃnh là con cá»§a trá»i cao, nghÄ© chắc cÅ©ng có thần thông quảng đại, hiểu biết được chuyện cách ngoà i ngà n dặm, có khi chỉ là má»™t dÄ©a rau cải cÅ©ng biết được. Như váºy việc thiên tá» biết mỹ tá»u cá»§a Nhiêu Châu thà nh thì cÅ©ng là việc thiên kinh địa nghÄ©a, có gì quá kì quái đâu?
Äối vá»›i những lá»i đà m luáºn nà y, Tỉnh Ngôn nghe chỉ cưá»i cưá»i, trong lòng không cho là đúng. Bởi vì y từ rượu Tùng quả nhà mình, biết rượu nà y tuy mùi thÆ¡m rất lâu, nhưng khả năng trị bệnh là không có, cà ng không nói đến ngá»c dịch quỳnh tương gì đó! HÆ¡n nữa, nói hoà ng đế có thể biết được sá»± tình cách ngà n dặm, đối vá»›i ngưá»i Ä‘á»c nhiá»u Ä‘iển tịch thánh nhân như Tỉnh Ngôn, cà ng là chuyện vá»› vẩn. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ở nÆ¡i má»i ngưá»i Ä‘á»u rất cao hứng, Tỉnh Ngôn khôn ngoan dÄ© nhiên không thể chỉ rõ như thế, xuất ngôn là m mất hứng má»i ngưá»i.
Bất quá, xem tình hình thì đạo thánh chỉ nà y hạ xuống, rượu Tùng quả nhà mình sản xuất, láºp tức giá trị sẽ bá»™i tăng! Thứ rượu nhà sÆ¡n thôn vốn giá rất thấp, sau nà y e rằng tháºt có thể bán được giá như ngá»c dịch quỳnh tương!
Nói đến chuyện rượu Tùng quả dùng trị bách bệnh trên đây, Tỉnh Ngôn cảm thấy hứng thú vá»›i má»™t thuyết pháp trên bà n tiệc. Kẻ nói ra thuyết pháp nà y tá»± xưng là nghe được từ má»™t đại khách thương linh thông tin tức ở đất Bắc, nói là vị Khuynh Thà nh công chúa bảo bối cá»§a hoà ng gia, gần đây không biết vì sao lại cả ngà y á»§ rÅ©, không mà n đến cÆ¡m nước. Hoà ng háºu thương xót con gái, liá»n bằng má»i cách gặn há»i công chúa, cuối cùng nà ng nói mình nhá»› đến má»™t sản phẩm dân gian là rượu Tùng quả.
Thế là , nhiệm vụ vô cùng quang vinh nà y, Nhiêu Châu phá»§ sản xuất rượu Tùng quả vang danh thiên hạ phải đứng ra chịu trách nhiệm. Tỉnh Ngôn nghe đến chá»— nà y thì nhịn không nổi phải cưá»i: hiển nhiên câu cuối cùng nà y, nhất định là má»™t kẻ đồng hương đã thêu dệt ra. Tuy nhìn ngưá»i nghe khắp tiệc Ä‘á»u gáºt gáºt đầu, nhưng Tỉnh Ngôn lại biết cố sá»± nà y quá nhiá»u sÆ¡ hở, có Ä‘iá»u không muốn chỉ ra. Không biết là vị phụ lão Nhiêu Châu nà o quá yêu mến quê hương, Ä‘em thứ rượu Tùng quả vô cùng bình thưá»ng nà y, gắn vá»›i vị Khuynh Thà nh công chúa được tôn sùng hết má»±c, khẳng định thứ rượu Tùng quả nà y Ä‘Ãch xác không phải rượu thưá»ng.
Bất quá, nhắc đến rượu Tùng quả nà y, còn có thêm Ä‘oạn kì đà m trên phố mà Khuynh Thà nh công chúa đảm nhiệm vai chÃnh đó, khiến Tỉnh Ngôn nhá»› đến ngưá»i thiếu nữ hay xuất hiện trong giấc má»™ng cá»§a mình. Trong ba ngà y khó quên đó, từng tình cảnh ở cùng thiếu nữ Cứ Doanh lại hiện trong đầu y, gương mặt đỠhồng cá»§a nà ng khi thưởng thức rượu Tùng quả, sá»± im lặng khi đùa giỡn nhắc đến Khuynh Thà nh công chúa, tất cả trôi qua trong đầu thiếu niên hết sức sống động, hệt như má»›i xảy ra ngà y hôm qua.
Lại nhá»› đến lúc chia tay dưới Mã Äá» SÆ¡n, từ đó khó mà gặp lại, ngưá»i thiếu niên vui vẻ khoáng đạt nà y, cảm thấy Ä‘au nhói trong lòng...
Sầu và o trong lòng ruá»™t đứt chÃn Ä‘oạn, nhẩm tÃnh, ngà y rá»i Äạo Hương Lâu, nÆ¡i gặp Cứ Doanh lần đầu, đến nay vừa tròn má»™t tháng. Nhá»› đến lúm đồng tiá»n như hoa, giá»ng nói êm ái cá»§a Cứ Doanh, trong lòng Tỉnh Ngôn bá»—ng chùng hẳn xuống. Rượu nà y, uống cÅ©ng bắt đầu thấm rồi...
Tà i sản của nguoidoi123
Last edited by David; 24-02-2009 at 04:01 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a nguoidoi123
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíèé , àïòåêà , ãîòèêà , êðþ÷êîì , ìàøèíû , ïðàâäà , îðóæèå , nhân gian tiên lá»™ , òåïëûé , òåñòû , ôèãóðíîå , phim tien lo yen tran , quản bình triá»u , tiÊn lỘ yÊn trẦn , tiÊn lỘ yÊn trẦn. , tiên lô yên tran , tiên lô yên trân , tiên lộ yên trần , tiên lá»™ phong lưu , tiên lá»™ trần yên , tiên lá»™ yên trần , tiên lá»™ yen trần , tieen looj yeen traafn , tiên l , tien lộ yen trần , tien lo y tran , tien lo yên tran , tien lo yên trần , tien lo yen , tien lo yen tran , tien lo yen tran 223 , tien lo yen tran 4vn , tien lo yen tran 4vn.eu , tien lo yen tran full , tien lo yen tran lsb , tien lo yen tran q15 , tien lo yeu tan , tien lo yeu tran , tien tran yen lo , tien tran yen lo prc , tienloyentran , truyen tien lo yen tran , tuyen tien lo yen tran , yên trần -facebook , yen duyen tien lo 4vn , yen lo tien tran , yen tran , yentran