24-02-2009, 01:57 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 2: Nhất kiếm tháºp niên ma tại thá»§.
Chương 30: Hữu nữ kiá»u hoà n lai nguyệt hạ.
Ngà y nà o gặp?
Thá»a nhá»› mong.
Thẹn thùng trao gởi tiếng lòng cho nhau.
Ngà y hôm sau, quan phá»§ quả nhiên dán thông báo cá»§a hoà ng thượng ở các nÆ¡i thuá»™c Nhiêu Châu thà nh, ná»™i dung cÆ¡ bản giống vá»›i tin tức lan truyá»n tối qua, khiến Tỉnh Ngôn hết sức vui vẻ.
Chỉ bất quá, trong vạn niá»m vui cÅ©ng có ná»—i buồn, cuối bảng thông báo nà y nói rõ, vì rượu Tùng quả cá»§a Nhiêu Châu là cống phẩm vô cùng trân quý, dân gian không được mua bán, kẻ nà o vi phạm quy định nà y sẽ bị phạt nặng, không biết quy định nà y vốn có trong thánh chỉ, hay là thái thá»§ Nhiêu Châu phá»ng Ä‘oán ý trên mà thêm và o. Äiá»u nà y khiến thiếu niên Ä‘ang có tÃnh toán tuyệt vá»i, chuẩn bị bán rượu Tùng quả kiếm má»™t khoản tiá»n, như bị dá»™i má»™t gà u nước lạnh và o đầu.
Bất quá, các loại thuế khoán thuế ruộng phải giao nộp mỗi quý, vốn chiếm một khoản rất lớn trong nhà Tỉnh Ngôn. Bây giỠcó thể miễn được các loại thuế nà y, đã là ân huệ vô cùng rồi.
CÅ©ng không biết sao, có lẽ do tối qua uống rượu hÆ¡i nhiá»u, Tỉnh Ngôn tuy ngá»§ má»™t đêm, nhưng ban ngà y vẫn phá» phạc. Gương mặt xinh đẹp như hoa đó, thá»§y chung vẫn phiêu hốt phiêu đãng trước mắt thiếu niên, vứt không được, ném không Ä‘i, cưỡng bách bản thân không nghÄ© đến nhưng vẫn không thể quên được.
Äợi đến lúc mặt trá»i dần dần nghiêng vá» Tây, Tỉnh Ngôn cuối cùng nhịn không được, lấy dÅ©ng khà đi gặp Hạ di, nói buổi tối có chuyện, ở nhà kêu mình Ä‘i Bà Dương huyện mua Ãt váºt phẩm. Tuy lý do nà y rất là khiên cưỡng, nhưng do gần đây tà i sáo cá»§a Tỉnh Ngôn tiến bá»™ rất nhanh, địch khúc thổi lên êm dịu thanh thoát, là m việc cÅ©ng cần cù, do đó thấy Tỉnh Ngôn mở miệng khẩn cầu, Hạ di cÅ©ng không là m khó dá»…, láºp tức đồng ý yêu cầu cá»§a y.
Vừa ra khá»i Hoa Nguyệt Lâu, thiếu niên liá»n như chim sổ lồng, nhằm hướng Bà Dương huyện mà đi.
Äã qua má»™t tháng từ lần trước đến, lần nà y lúc Tỉnh Ngôn đến Bà Dương Hồ, mặt trá»i đã ẩn và o bóng núi, vầng tà dương đỠói trá»i Tây cÅ©ng dần nhạt Ä‘i. Mảnh trăng cong cong treo ở trá»i Äông, bắt đầu phả ánh sáng dịu dà ng, trải trên mặt hồ Bà Dương sóng gợn lăn tăn.
Tỉnh Ngôn vừa Ä‘i men theo bá» hồ quanh co dà i dẵng, vừa lắng nghe tiếng ráºp rá»n cá»§a những con sóng vá»— và o bá» hồ. Ãnh trăng nhu hòa, kéo sau lưng y má»™t cái bóng mảnh dà i.
Không lâu, Tỉnh Ngôn đã nhìn thấy khối đá hồ đó Ä‘ang được ánh trăng tinh khiết bao phá»§. Má»™t tháng trước, thiếu nữ ngồi tá»±a và o nó, cưá»i nói vui vẻ nhìn y nâng khối bà n thạch lên. Hôm nay, đá vẫn còn đó mà ngưá»i Ä‘ang ở đâu?
Nhìn váºt nhá»› ngưá»i, mãi đến lúc nà y, Tỉnh Ngôn má»›i nháºn thức được rõ, ná»—i nhá»› cá»§a mình vá» Cứ Doanh mãnh liệt như thế, nhá»› những lúc ngắm trá»i xanh, khói nước, nhá»› từng lá»i nói tiếng cưá»i, nhá»›...nhá»› dung mạo xinh tươi, nụ cưá»i phÆ¡n phá»›t cá»§a nà ng.
ChÃnh là :
Khi ở cùng nhau không biết được
Tình nà y xa cách mới thà nh duyên.
Tuy nhung nhá»› dạt dà o, nhưng Tỉnh Ngôn hiểu rõ trong lòng, mình chỉ là má»™t thiếu niên sÆ¡n dã, Cứ Doanh lại là con gái nhà già u ở Lạc Dương, so sánh hai bên, có thể nói má»™t ở trên trá»i, má»™t ở dưới đất, Tuy lần đó lúc ngá»™ hiểm ở Bà Dương Hồ, và i lần rung động, nhưng thá»i nà y coi trá»ng môn đăng há»™ đối, hai ngưá»i nếu muốn ở cùng nhau, hầu như chỉ là má»™ng ảnh không hoa, tuyệt không có khả năng. Hà huống, hiện tại hai ngưá»i, má»™t ở trá»i nam, má»™t nÆ¡i sông bắc, cÆ¡ há»™i gặp lại sau nà y rất có thể cÅ©ng không có!
Äối diện khói sóng mênh mang, xuất thần hồi lâu, ngưá»i thiếu niên khoáng đạt nà y dần hồi phục lại vẻ thưá»ng thấy, nhìn ánh trăng như lụa, hồ sáng như gương, cảnh đẹp khà hòa như thế, bản thân lại nghÄ© đến những tâm sá»± phiá»n não ấy là m gì!
Thiếu niên tươi tỉnh nét mặt, tháo ngá»c địch Thần tuyết ở sau lưng xuống, bên cạnh khối đá hồ, dưới bóng thùy dương rá»§, má»™t là n địch âm uyển chuyển thoát lên.
Thiếu niên trong ánh trăng thổi sáo đến xuất thần như thế, động tình như thế, dưá»ng như lúc nà y, tiếng sáo phát ra không chỉ là khúc phổ đơn giản, mà là thanh âm nói lên ná»—i lòng cá»§a y.
Lúc ấy trá»i không vụn mây, trăng sáng vằng vặc. Ãnh trăng thanh bạch phá»§ trên vạn khoảnh hồ. Mấy ngư há»™ lấy thuyá»n là m nhà trên mặt nước, đã lần lượt thắp đèn, nhìn từ xa lấp lánh như sao. Tiếng sáo phiêu đãng trong đêm thu, theo gió hồ mát lạnh, thong dong bay lượn, tung tăng trong bầu trá»i đêm yên tÄ©nh.
Tiếng sáo thổ lá»™ tình cảm, thuyá»n cá cất tiếng hò đêm, tạo thà nh má»™t bức há»a sống động biến ảo!
...Rất đáng tiếc, bức há»a đầy sắc thái nà y, không bao lâu đã bị má»™t thanh âm không hợp thá»i phá vỡ.
Lại nói thiếu niên đang chìm đắm trong tiếng sáo, bỗng nghe bên tai có tiếng con gái quát mắng:
"Cuối cùng cũng bị ta tóm được! Hay cho tặc nhân to gan, lại dám đến trước bổn...môn khoe khoang!
Thình lình nghe tiếng la bắt tặc, Tỉnh Ngôn vá»™i mở mắt, xem xem có tặc đồ nà o chạy qua hay không, nhưng phát hiện trong bóng cây cách mình không xa, má»™t vị thiếu nữ hình như nhìn cÅ©ng không tệ, Ä‘ang tức giáºn đùng đùng trừng trừng nhìn mình!
"Xin há»i vị cô nương nà y, không biết vì sao lại trừng mắt nhìn ta? Tặc nhân kia ở chá»— nà o?†Tỉnh Ngôn thấy cô nương đó không Ä‘i bắt tặc, lại đứng đây trừng trừng nhìn mình, không tránh khá»i hÆ¡i khó hiểu, liá»n mở lá»i khách khà há»i.
"Hừ hừ...Äừng giả vá» nữa, ngươi chÃnh là tên trá»™m sáo mà bổn cô nương tìm đó!"
Äồng thá»i lúc nghe lá»i nà y, Tỉnh Ngôn rõ rà ng cảm giác được, vị thiếu nữ đó đột nhiên xuất hiện trong bóng trăng, thần sắc dưá»ng như thêm phần tức giáºn.
"Nà y...Cô nương không thể cho rằng cây sáo tại hạ Ä‘ang cầm chÃnh là váºt mà cô nương mất à ? Chuyện nà y là không thể! Cây sáo nà y rõ rà ng là cá»§a tại hạ, không biết cô nương vì sao nói như thế? Hay là do ánh trăng mÆ¡ hồ khiến cô nương nhìn lầm?"
Tỉnh Ngôn nghe thiếu nữ gá»i mình là "Tên trá»™m sáo" thì giáºt nảy mình. Trong lúc kinh ngạc, không khá»i hÆ¡i cảnh giác, ngữ khà cÅ©ng biến thà nh rất trịnh trá»ng. Phải biết cây sáo trong tay là cần câu cÆ¡m cá»§a mình, còn chứa cái tình tri ngá»™ cá»§a Vân Trung Quân, bản thân xem như trân bảo, không dám tùy tiện để ngưá»i lừa gạt.
"Cái gì?" "Rõ rà ng là cá»§a tại hạ!" Cây sáo trong tay ngươi, chÃnh xác là trá»™m cá»§a ta! Còn dám chống chế...mau mau trả cho ta!!!"
Thiếu nữ đó mắt thấy tên tặc tá» nà y gặp được chá»§ nhân cá»§a váºt mà không chịu ngoan ngoãn hai tay dâng lên, trái lại còn tháºm chà nói năng hùng hồn há»i ngược trở lại. Phải biết thiếu nữ nà y trước giá» nói má»™t là má»™t, là m sao chịu nổi cục tức nà y, liá»n không đợi "Tặc nhân" giải thÃch, lại đưa tay chá»™p lấy.
Tỉnh Ngôn Ä‘ang thiện ý nói chuyện, không ngá» vị thiếu nữ vốn không quen biết nà y, lại gian trá như thế! Chưa phân rõ trắng Ä‘en, lá»i còn chưa dứt đã nhà o tá»›i chá»™p lấy sáo, Ä‘uôi sáo đã bị nà ng nắm chặt. Äừng thấy thiếu nữ nà y tuổi còn nhá» mà xem thưá»ng, Tỉnh Ngôn cảm giác cổ lá»±c đạo truyá»n đến tay mình không há» yếu chút nà o!
Tuy thiếu nữ nà y rất nhanh lẹ, nhưng may mà Tỉnh Ngôn lại cÆ¡ mẫn, láºp tức có phản ứng lại. Hầu như đồng thá»i vá»›i thiếu nữ Ä‘oạt sáo, Tỉnh Ngôn cÅ©ng dụng lá»±c kéo lại, dùng sức lôi cây sáo trở lại! Tháºm chÃ, còn kéo thiếu nữ loạng choạng, chúi nhá»§i luôn và o lòng mình!
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123
Last edited by David; 24-02-2009 at 04:00 PM .
25-02-2009, 05:21 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: May 2008
Äến từ: NÆ¡i thiên đưá»ng hoà cùng địa ngục
Bà i gởi: 743
Thá»i gian online: 5 ngà y 3 giá» 14 phút
Thanks: 1,338
Thanked 8,414 Times in 430 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 2: Nhất kiếm tháºp niên ma tại thá»§.
-----o0o-----
Chương 31: Tâm tự băng ti võng, trung hữu thiên thiên kết.
"Ãi chà ..."
Ngưá»i giữ sáo, kẻ Ä‘oạt sáo, Ä‘á»u chưa từng nghÄ© đến kết quả như thế, cùng báºt tiếng kinh hô.
Thiếu nữ đó phản ứng rất nhanh, chỉ thấy nà ng thở nhẹ má»™t hÆ¡i, nhanh chóng nhảy khá»i Tỉnh Ngôn, ổn định thân hình. Có lẽ trước giá» chưa từng gặp phải tình cảnh như thế, thiếu nữ bướng bỉnh đó, lại là nhất thá»i im lặng.
Sá»± vô ý chạm nhau vừa rồi, Tỉnh Ngôn cÅ©ng có chút ngượng ngùng. Tuy phát sinh không ở mình, bản thân cÅ©ng không phải cố ý, nhưng hà nh vi như thế đối vá»›i má»™t cô nương, cÅ©ng xem như hết sức thất lá»…. Thế là Tỉnh Ngôn mặc kệ ngá»±c bị đụng Ä‘ang hÆ¡i ê ẩm, vá»™i cuống quýt giải thÃch vá»›i thiếu nữ:
"Ãch...xin vị cô nương nà y không nên tức giáºn, là ta không cẩn tháºn dùng lá»±c quá mạnh, má»›i mạo phạm đến cô nương, tháºt không phải cố ý kéo cô nương và o lòng..."
Vừa nghe mấy lá»i nháºn lá»—i vuốt giáºn nà y, vị thiếu nữ Ä‘ang ná»— lá»±c bình ổn tâm tình bá»—ng nhiên nổi cáu, hÆ¡n nữa cáu giáºn còn hÆ¡n lúc nãy:
"Câm mồm!...ÄÆ°á»£c lắm! Không tưởng được ngươi không chỉ là tên trá»™m sáo, còn là má»™t tên...Dâm tặc đáng chết!"
Nà ng tuy miệng hô hai tiếng "Dâm tặc", nhưng rõ rà ng vị cô nương trong bóng cây nà y, không có chút sợ hãi nà o, ngược lại còn có chút nóng lòng nhà o tới, xem bộ dạng hình như đang suy xét nhảy qua đoạt sáo lần nữa.
Thấy tình cảnh váºy, trong lòng Tỉnh Ngôn thầm kêu khổ! Xem ra hôm nay đúng là xui xẻo, chẳng qua chỉ đến bên Bà Dương Hồ thổi sáo trút tâm sá»±, hoà i niệm bạn cÅ©, lại bị tai bay vạ gió, biến thà nh kẻ trá»™m sáo, chịu án oan tà y đình từ con tiểu nữ ma không biết từ đâu chui ra nà y. HÆ¡n nữa, má»™t tráºn náo loạn vừa xảy ra, hiện giá» vẫn không hiểu đầu Ä‘uôi gì cả. Tỉnh Ngôn nói thầm:
"Xong rồi xong rồi, tục ngữ nói 'Ngưá»i đà n ông lịch sá»± không đánh nhau vá»›i phụ nữ', hôm nay thấy quang cảnh nà y, vướng mắc cà ng lúc cà ng khó giải quyết. Trong ba sáu chước, chạy là thượng sách, lưu lại là nh Ãt dữ nhiá»u!"
Quyết định chá»§ ý, Tỉnh Ngôn liá»n nói vá»›i thiếu nữ:
"Xem ra cô nương có nhiá»u hiểu lầm vá»›i tại hạ. Hôm nay tại hạ cÅ©ng không tiện giải thÃch nhiá»u, xin phép cáo từ!"
Lá»i nói tuy lịch sá»± lá»… độ, dưá»ng như còn rất khách khà trưng cầu ý kiến cá»§a thiếu nữ, nhưng lúc nói lá»i nà y, Tỉnh Ngôn sá»›m đã lẳng lặng di chuyển. Ngay khi câu nói cuối cùng vừa dứt, trong ánh mắt kinh ngạc cá»§a thiếu nữ, thân hình cá»§a Tỉnh Ngôn đã cách ngoà i hai trượng!
"Hừ hừ! Tên trá»™m nà y quả là gian xảo! Äến đây còn muốn bá» chạy! Hừ...ở trước mặt bổn công chúa còn nghÄ© chạy thoát được sao? Hãy xem thá»§ Ä‘oạn cá»§a ta!"
Nhìn không ra, cái vị tiểu cô nương tự xưng là "Công chúa" nà y, lại còn là một pháp sư. Chỉ thấy nà ng thổi khà như lan, quát khẽ:
"Băng, tâm, kết...ngừng!"
Niệm xong lá»i chú, tiểu cô nương liá»n nhón đầu ngón tay, nhằm vá» phÃa "Dâm tặc" Ä‘ang cá»±c lá»±c chạy trốn, tung ra má»™t chỉ!
......
Không ngá», "Dâm tặc" đó không ngừng lại như mong muốn cá»§a thiếu nữ, pháp thuáºt cá»§a nà ng trước giá» trăm lần thá» Ä‘á»u linh nghiệm, hôm nay không biết vì sao mất Ä‘i hiệu dụng, thiếu niên Ä‘ang chạy trốn đó, thân hình dưá»ng như chỉ hÆ¡i vướng vÃu, nhưng lại giống như không có chuyện gì, tiếp tục chá»n đưá»ng mà chạy!
Không nhắc đến sá»± kinh ngạc cá»§a thiếu nữ đó, lại nói thiếu niên Trương Tỉnh Ngôn, trong lúc Ä‘ang co giò mà chạy, bá»—ng cảm thấy bản thân đột nhiên bị váºt gì đó buá»™c giữ, suýt chút nữa đã ngã lá»™n nhà o. Bất quá may mắn, bản thân vẫn nhanh chóng ổn định thân hình, không lòi cái xấu. Chỉ là , trong thá»i gian chá»›p mắt vừa rồi, cổ lưu thá»§y đó trong thân thể, hình như lại im lìm xuất hiện.
"Khặc khặc! 'Thái Hoa Äạo Lá»±c' mà mình tu luyện, tháºt là không tệ mà ! Có thể giúp ta khá»i té ngã...Ãch xì!...Tỉnh Ngôn Ä‘ang dương dương tá»± đắc, lại không đỠphòng má»™t cổ hà n ý bá»—ng xông lên, liá»n hắt xì má»™t cái.
"Ãch...xem ra đêm nay đã có khà thu lạnh rồi, quay vá» phải mặc thêm y phục...Thuáºn tiện còn phải tra hoà ng lịch, e rằng hôm nay đúng là không thÃch hợp chÆ¡i nhạc, không thÃch hợp Ä‘i xa!"
Tuy vô số ý nghÄ© lướt qua trong đầu, nhưng chân Tỉnh Ngôn không dám ngừng chút nà o, nắm chặt ngá»c địch trong tay, tháºt như thá» bị động, chạy như bay trốn và o đồng hoang...
Tỉnh Ngôn chuyên tâm chạy trốn có chá»— không biết đó là , vị thiếu nữ tiểu pháp sư phÃa sau y, Ä‘ang cho rằng pháp chú vừa rồi mất linh chỉ là ngoà i ý, liá»n tiếp tục niệm chú, ngón tay lại chỉ ra. Chỉ đáng tiếc, đối vá»›i thiếu niên chạy trốn thục mạng đó, lại vẫn không có chút ảnh hưởng nà o...
"Äáng ghét! Không tưởng được tên nà y lại nhanh như thế, chá»›p mắt đã chạy xa như thế rồi, có lẽ là cách quá xa, phương hướng chỉ không chuẩn, má»›i dẫn đến chú định thân cá»§a bổn công chúa mất linh". Thiếu nữ tìm được giải thÃch hợp lý, nghÄ© má»™t lát, lại thấy tức tối:
"Hừ hừ...xem ra tên lưu manh nà y, bá» chạy nhanh như thế, nhất định là có táºt giáºt mình! Chỉ là , muốn thoát khá»i lòng bà n tay cá»§a bổn công chúa, chuyện đó thì đừng hòng, đừng hòng à ..."
Gió đêm mát rượi thổi qua, tâm tình thiếu nữ đã hơi an định, lại phát giác có chỗ không đúng:
"Úy? Tên lưu manh nà y chỉ là má»™t kẻ phà m phu, sao có thể trá»™m được ngá»c địch 'Thần Tuyết' cá»§a ta? Chẳng lẽ là ta nhìn ẩu, hắn còn có chút lai lịch gì đó hay sao?...Nhưng chuyện nà y không thể nà o, bổn công chúa mắt sáng như Ä‘uốc, nếu có quái dị sao không thể nhìn ra chứ?"
Thiếu nữ rất tự tin xoay chuyển suy nghĩ, đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng:
"Ãch...chẳng lẽ chuyện nà y lại có liên quan đến ông ná»™i ta? Có Ä‘iá»u, ta đã mấy ngà y không thấy Thần Tuyết, Ä‘i há»i ông ná»™i, ông cÅ©ng nói không biết. Không đúng, nhá»› lại thần sắc cá»§a ông ná»™i lúc trả lá»i ta, dưá»ng như có vẻ cổ quái...Xem ra nhất định là ông ná»™i đã trá»™m bảo bối Thần Tuyết mà tôn nữ thÃch nhất, Ä‘em tặng cho xú tiểu tỠđó rồi!" NghÄ© đến chá»— nà y, vị thiếu nữ ngang bướng đó, không ngá» nhăn mÅ©i, cái miệng nhá» mếu mếu, giống như muốn báºt khóc.
Chỉ là , lại nhá»› đến ngưá»i ông hà i hước cá»§a mình, mấy ngà y trước lúc nà ng há»i hạ lạc cá»§a Thần Tuyết, thì ông kéo tai lên, bá»™ dạng giả Ä‘iếc tháºt mắc cưá»i, thiếu nữ Ä‘ang ấm ức, không tránh khá»i dở khóc dở cưá»i.
Trong ánh trăng đêm thu thê thiết, thân hình cá»§a thiếu niên bá» chạy sá»›m đã bị mà n đêm nuốt chá»ng, cÅ©ng không còn nhìn thấy. Dưới ánh trăng là nh lạnh, chỉ còn lại vị thiếu nữ mếu máo muốn khóc, đứng má»™t mình bên Bà Dương Hồ sóng nước sóng sánh.
Tà i sản của dracupi
26-02-2009, 02:41 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 2: Nhất kiếm tháºp niên ma tại thá»§.
-----o0o-----
Chương 31: Tâm tự băng ti võng, trung hữu thiên thiên kết(phần 2)
Khi Tỉnh Ngôn nhanh như chá»›p quay vá» nhà ở Mã Äá» SÆ¡n thì đêm đã vá» khuya, ăn qua quýt chút cÆ¡m canh, sau khi tắm giặt thì cởi đồ Ä‘i ngá»§.
Äêm nà y, Tỉnh Ngôn ngá»§ không há» yên ổn. Thiếu niên nhá»› lại chuyện tối nay, cà ng nhá»› cà ng thấy phiá»n muá»™n. Bản thân vốn chỉ muốn đến thổi sáo hoà i niệm bạn cÅ©, lại rước lấy danh hiệu 'Tặc nhân', cuối cùng còn giống như ôm bầu tâm sá»± chạy loạn và o đồng hoang. Tỉnh Ngôn cà ng suy nghÄ© cà ng cảm thấy ngá»™t ngạt, trằn trá»c mãi hồi lâu má»›i dần dần chìm và o giấc má»™ng.
Bất quá, Ä‘iá»u khiến Tỉnh Ngôn cao hứng đó là , trong mấy ngà y tiếp theo, vị thiếu nữ bên Bà Dương Hồ cho rằng y là kẻ trá»™m đó, cÅ©ng không có xuất hiện. Có lẽ là do mình chạy nhanh, thiếu nữ đó truy Ä‘uổi không kịp, không có cách nà o biết được hà nh tung cá»§a mình. NghÄ© thông mấu chốt nà y, Tỉnh Ngôn đối vá»›i việc canh cánh trong lòng mấy bữa nay, thầm cảm thấy mắc cưá»i.
Ban ngà y rảnh rá»—i, Tỉnh Ngôn thưá»ng dạo chÆ¡i trong Nhiêu Châu thà nh, khi thì đến Quý gia tư thục nghe giảng, hoặc Ä‘i đến chá»— thiện duyên cá»§a Thượng Thanh Cung, tranh luáºn vá»›i Thanh Hà lão đạo. Vị lão đạo huyên thuyên nà y, từ sau lần tặng sách đó, cÅ©ng không nhắc đến chuyện nà y ná»a câu, tá»±a hồ như chưa có chuyện gì. Bất quá như thế Tỉnh Ngôn cÅ©ng cảm thấy thanh tịnh. Suy cho cùng cuốn sách tặng đó viết hết sức mÆ¡ hồ, sau khi đã Ä‘á»c kỹ nhiá»u lần vẫn là ná»a hiểu ná»a không. Tuy có "Thái Hoa Äạo Lá»±c" tá»± xưng tu táºp theo thuyết há»—n độn chi thần trong sách, nhưng kì thá»±c, Tỉnh Ngôn đối vá»›i câu cú hai chương Luyện Thần Hóa Hư trong sách, má»›i đúng là há»—n há»—n độn độn không biết gì.
Tuy lão đạo không nhắc đến "Thượng Thanh Kinh", nhưng lại thưá»ng dụ dá»— Tỉnh Ngôn tiếp tục hợp tác vá»›i lão, Ä‘i là m chuyện "Trừ ma vệ đạo". Có Ä‘iá»u, từ sau sá»± kiện yêu quái ghế, Tỉnh Ngôn đối vá»›i mấy đỠnghị chÃnh nghÄ©a ngá»i ngá»i cá»§a lão đạo, kiên quyết xin miá»…n thứ dùm cho.
Trong mấy ngà y nÆ¡m ná»›p trong lòng đó, lại không đụng phải thiếu nữ vô lý, trái lại bất ngá» gặp được má»™t ngưá»i ngoà i ý mấy lần. Ngưá»i nà y chÃnh là khách trong phòng cá»§a nhị nương trong bốn nà ng "Ngá»c Nhị VÅ© Vân" cá»§a Hoa Nguyệt Lâu, Hồ Thế An. NghÄ© đến nhị nương trước đây hà nh vi hết sức nghiêm khắc, lại vì ngưá»i nà y mà động tình, Tỉnh Ngôn vẫn còn tâm tÃnh thiếu niên, tá»± nhiên thấy rất tò mò, vì thế ở trong Hoa Nguyệt Lâu cÅ©ng rất chú ý đến.
Kết quả theo quan sát cá»§a Tỉnh Ngôn, cÅ©ng chẳng trách thục nương tá» nhị nương trong Hoa Nguyệt Lâu phải động lòng trần. Vị Hồ Thế An Hồ công tá» nà y, dáng vẻ thanh thoát, mà y mắt sáng sá»§a tươi tắn, nhị nương động tình cÅ©ng không có gì lạ. Lại nghe tiểu nha hoà n Nghênh Nhi kể, Hồ Thế An Hồ công tá» nà y, vốn là con cháu nhà già u ở SÆ¡n Äông, đến nÆ¡i nà y để du ngoạn, vừa thấy nhị nương đã bị hút hồn, không chỉ hết sức say đắm, còn chuẩn bị chuá»™c thân cho nhị nương, kết thà nh hôn phối!
Má»—i lần nói đến chá»— nà y, không chỉ tiểu nha đầu Nghênh Nhi đầy ngưỡng má»™ khao khát, mà cả Tỉnh Ngôn cÅ©ng không khá»i cảm thấy cao hứng cho váºn may cá»§a nhị nương. Phải biết lân cáºn địa giá»›i Nhiêu Châu, vẫn rất hiếm khi nghe được có khách chÆ¡i tốt bụng chuá»™c thân cho nữ tá» thanh lâu. Bởi vì, thứ nhất là tiá»n chuá»™c thân vốn không Ãt, thứ nhì dù có ngưá»i có tà i lá»±c thì Ä‘a phần là sÄ© tá»™c thanh môn, không thể là m mấy chuyện tổn hại đến thể diện nhà như thế. Vì thế, nghe Nghênh Nhi kể như thế, Tỉnh Ngôn trong lòng cÅ©ng vui mừng dùm nhị nương, mừng cho nà ng gặp được má»™t ngưá»i tốt hiếm có như thế.
Hồ công tá» nà y còn có má»™t chuyện khác lưu lại ấn tượng cho Tỉnh Ngôn, đó là , mấy lần gặp phải vị Hồ công tá» nà y trong thà nh, đại để cÅ©ng gần "Khoái ý phưá»ng". Xem ra vị phú gia tỠđệ nà y, tuổi trẻ tiá»n nhiá»u, không chỉ là phong lưu thà nh tÃnh, trong nghá» cÆ¡ bạc cÅ©ng ngưá»i tiên phong. Bởi vì "Khoái ý phưá»ng" nà y, đúng là má»™t đổ trưá»ng lá»›n nhất Nhiêu Châu, địa vị trong ngà nh, cÅ©ng như "Hoa Nguyệt Lâu" trong nghà nh thanh lâu hay "Lung nhạc phưá»ng" vá» ngà nh nhạc.
Tỉnh Ngôn gặp mấy lần như váºy, cÅ©ng chỉ nghÄ© thoáng qua, không quá chú ý đến.
Mấy ngà y lặng yên như nước trôi qua, Tỉnh Ngôn cả ngà y tung tăng du ngoạn, cÅ©ng quá tiêu diêu khoái ý. Chỉ là , bình yên như thế chưa được mấy ngà y, Tỉnh Ngôn lại gặp phải má»™t chuyện phiá»n phức.
Chạng vạng tối hôm đó, có mấy vị khách giang hồ vùng khác đến Hoa Nguyệt Lâu uống rượu tìm cô nương, đất bằng lại khởi một đoạn phong ba.
Nói theo lý, vá»›i tiếng tăm bên ngoà i cá»§a Hoa Nguyệt Lâu, giang hồ hán tỠđến chiếu cố cÅ©ng không Ãt, tuy ai nấy Ä‘á»u không phải là kẻ hiá»n là nh, nhưng cái gá»i là "Cưá»ng long bất áp địa đầu xà ", ở nÆ¡i thanh lâu tam giáo cá»u lưu há»—n tạp, cÅ©ng không dám cuồng loạn sinh sá»±.
Vì váºy, khi có ba nhân huynh giang hồ hà o khách ăn váºn lòe loẹt, mượn ba phần rượu để quấy nhiá»u, thì biểu hiện hết sức gai mắt. Äầu tiên, mấy ngưá»i nà y chê rượu thịt đầy bà n khó ăn, rượu nhạt đồ nhắm lạt lẽo, phà n nà n cá»± ná»± má»™t hồi, bá»™c lá»™ Ä‘iển hình cho kiểu thá»±c khách ngang ngược, vừa nhìn là đã biết. Tuy mấy thá»§ thuáºt nà y chỉ là nông cạn, nhưng Hoa Nguyệt Lâu dù sao cÅ©ng quá kinh nghiệm, hiện tại khách nhân không Ãt, tá»± biết không thể phát tác, chỉ đà nh để bá»n chúng quấy nhiá»…u. Äại nương cá»§a Hoa Nguyệt Lâu cÅ©ng chỉ có thể thấp giá»ng nén giáºn nháºn sai, kêu nha hoà n dá»n rượu thịt đó xuống, lại dá»n lên má»™t bà n tiệc má»›i.
Má»™t phen ăn nói nhÅ©n nhặn, vốn nghÄ© tráºn phong ba nà y đã yên ổn. Nhưng mấy ngưá»i nà y sau khi ngồm ngoà m ăn uống, thì lại bắt đầu chỉ trÃch cô nương bồi rượu không dá»… nhìn. Sau má»™t hồi chê bai suồng sã, liá»n mượn cá»› nói Hoa Nguyệt Lâu đùa cợt ngưá»i, có ý không muốn trả tiá»n cho bữa hoa tá»u (uống rượu có cô nương phục vụ) nà y.
Chỉ là , mấy vị nhân huynh nà y hình như thá»±c sá»± không biết Ä‘iá»u. Phải biết, ở mấy chá»— như Hoa Nguyệt Lâu, tùy ý chá»n cô nương, nếu cô nương không đúng ý, thì cÅ©ng phải lá»±a lá»i nói khéo cho dá»… nghe. Còn nếu chăm chăm bá»›i lông tìm vết châm biếm dung mạo cô nương, thì chÃnh là đã phạm đại kỵ thanh lâu, có thể thấy là kẻ không biết tiến thoái.
Nhưng cho dù như thế, cÅ©ng không dÃnh dáng gì đến má»™t ngưá»i chÆ¡i nhạc thấp hèn như Tỉnh Ngôn. Nhưng không biết mắt cá»§a tên đó tốt, hay là Tỉnh Ngôn xúi quẩy, mấy tên giang hồ hán tá» gây chuyện đó Ä‘ang cãi cá» vá»›i ngưá»i hầu bà n cá»§a Hoa Nguyệt Lâu, trong đó có má»™t tên có vẻ sốt ruá»™t, ngẫu nhiên liếc mắt má»™t vòng, nhìn thấy cây sáo bÃch ngá»c tua hồng Thần Tuyết cá»±c kì xinh đẹp trong tay Tỉnh Ngôn.
Tên nà y láºp tức dá»±a và o sức rượu, chỉ đến ngá»c địch trong tay Tỉnh Ngôn, tuyên bố kì thá»±c muốn mình trả tiá»n cÅ©ng có thể, nhưng phải Ä‘em cây sáo đá trong tay thiếu niên nhạc công kia đưa cho hắn, dù thêm mấy đồng tiá»n cÅ©ng được. Thế là , Tỉnh Ngôn không há» nghÄ© chuyện sẽ liên quan đến mình, Ä‘ang ở bên xem nhiệt náo, đã bị tai bay vạ gió lần thứ ba trong tháng.
Chỉ là , hiện tai cây ngá»c địch Thần Tuyết nà y, đối vá»›i Tỉnh Ngôn mà nói ngoà i cần câu cÆ¡m cho nhà , còn là trân bảo yêu quý cá»§a y. NghÄ© trước đây lúc ở bên Bà Dương Hồ không hiểu sao bị vu là kẻ trá»™m, Tỉnh Ngôn thà vắt giò chạy trối chết mấy chục dặm, cÅ©ng không chịu để ngá»c địch bị ngưá»i Ä‘oạt lấy. Hôm nay gặp phải kẻ ngang tà ng không kể đạo lý nà y đòi cưỡng Ä‘oạt, Tỉnh Ngôn cà ng không thể bấm bụng mà chịu.
Kì tháºt Tỉnh Ngôn cÅ©ng đã là thiếu niên mưá»i sáu tuổi, vốn đã có tâm tÃnh nghé con không sợ hổ. Hà huống y ở bên quan sát hà nh vi cá»§a mấy tên lưu manh nà y, đã hết sức khinh thưá»ng. Hiện tại tên nà y lại đòi lấy cần câu cÆ¡m cá»§a mình, tá»± nhiên cà ng khiến cÆ¡n nóng giáºn cá»§a y bá»™c phát! Do đó Tỉnh Ngôn cÅ©ng mặc kệ ba tên lưu manh nà y không phải kẻ hiá»n, láºp tức lên tiếng cá»± tuyệt yêu cầu vô lá»… cá»§a tên đó, thuáºn miệng còn châm biếm thêm mấy câu.
Lần nà y, giống như đã đụng phải tổ ong vò vẽ, ba tên lưu manh tưng tá»ng nà y, xác tháºt không phải loại hiá»n là nh gì, hoà nh hà nh bá đạo đã lâu. Ban đầu vốn chỉ muốn đến ăn quỵt má»™t bữa, nhưng hiện giá» cà ng nhìn cà ng thấy cây sáo trong tay thiếu niên đúng là bảo bối, liá»n muốn chiếm Ä‘oạt. Hiện tại thấy thiếu niên nà y châm chÃch bá»n chúng như thế, xuất ngôn kiêu ngạo, tháºt là đúng vá»›i ý nguyện cá»§a bá»n chúng!
Chỉ thấy tên hà o khách nói muốn "Mua" đó, đột nhiên nhà o đến gần Tỉnh Ngôn, vẻ mặt tà n ác, hung tợn quát:
"Tiểu oa nhi, ngươi biết lão tỠlà ai không?"
Tà i sản của nguoidoi123
28-02-2009, 11:34 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
Quyển 2: Nhất kiếm tháºp niên ma tại thá»§.
Chương 32: Hiệp cốt loạn phong ba
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u .
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Khi Tỉnh Ngôn nhanh như chá»›p quay vá» nhà ở Mã Äá» SÆ¡n thì đêm đã vá» khuya, ăn qua quýt chút cÆ¡m canh, sau khi tắm giặt thì cởi đồ Ä‘i ngá»§.
Äêm nà y, Tỉnh Ngôn ngá»§ không há» yên ổn. Thiếu niên nhá»› lại chuyện tối nay, cà ng nhá»› cà ng thấy phiá»n muá»™n. Bản thân vốn chỉ muốn đến thổi sáo hoà i niệm bạn cÅ©, lại rước lấy danh hiệu 'Tặc nhân', cuối cùng còn giống như ôm bầu tâm sá»± chạy loạn và o đồng hoang. Tỉnh Ngôn cà ng suy nghÄ© cà ng cảm thấy ngá»™t ngạt, trằn trá»c mãi hồi lâu má»›i dần dần chìm và o giấc má»™ng.
Bất quá, Ä‘iá»u khiến Tỉnh Ngôn cao hứng đó là , trong mấy ngà y tiếp theo, vị thiếu nữ bên Bà Dương Hồ cho rằng y là kẻ trá»™m đó, cÅ©ng không có xuất hiện. Có lẽ là do mình chạy nhanh, thiếu nữ đó truy Ä‘uổi không kịp, không có cách nà o biết được hà nh tung cá»§a mình. NghÄ© thông mấu chốt nà y, Tỉnh Ngôn đối vá»›i việc canh cánh trong lòng mấy bữa nay, thầm cảm thấy mắc cưá»i.
Ban ngà y rảnh rá»—i, Tỉnh Ngôn thưá»ng dạo chÆ¡i trong Nhiêu Châu thà nh, khi thì đến Quý gia tư thục nghe giảng, hoặc Ä‘i đến chá»— thiện duyên cá»§a Thượng Thanh Cung, tranh luáºn vá»›i Thanh Hà lão đạo. Vị lão đạo huyên thuyên nà y, từ sau lần tặng sách đó, cÅ©ng không nhắc đến chuyện nà y ná»a câu, tá»±a hồ như chưa có chuyện gì. Bất quá như thế Tỉnh Ngôn cÅ©ng cảm thấy thanh tịnh. Suy cho cùng cuốn sách tặng đó viết hết sức mÆ¡ hồ, sau khi đã Ä‘á»c kỹ nhiá»u lần vẫn là ná»a hiểu ná»a không. Tuy có "Thái Hoa Äạo Lá»±c" tá»± xưng tu táºp theo thuyết há»—n độn chi thần trong sách, nhưng kì thá»±c, Tỉnh Ngôn đối vá»›i câu cú hai chương Luyện Thần Hóa Hư trong sách, má»›i đúng là há»—n há»—n độn độn không biết gì.
Tuy lão đạo không nhắc đến "Thượng Thanh Kinh", nhưng lại thưá»ng dụ dá»— Tỉnh Ngôn tiếp tục hợp tác vá»›i lão, Ä‘i là m chuyện "Trừ ma vệ đạo". Có Ä‘iá»u, từ sau sá»± kiện yêu quái ghế, Tỉnh Ngôn đối vá»›i mấy đỠnghị chÃnh nghÄ©a ngá»i ngá»i cá»§a lão đạo, kiên quyết xin miá»…n thứ dùm cho.
Trong mấy ngà y nÆ¡m ná»›p trong lòng đó, lại không đụng phải thiếu nữ vô lý, trái lại bất ngá» gặp được má»™t ngưá»i ngoà i ý mấy lần. Ngưá»i nà y chÃnh là khách trong phòng cá»§a nhị nương trong bốn nà ng "Ngá»c Nhị VÅ© Vân" cá»§a Hoa Nguyệt Lâu, Hồ Thế An. NghÄ© đến nhị nương trước đây hà nh vi hết sức nghiêm khắc, lại vì ngưá»i nà y mà động tình, Tỉnh Ngôn vẫn còn tâm tÃnh thiếu niên, tá»± nhiên thấy rất tò mò, vì thế ở trong Hoa Nguyệt Lâu cÅ©ng rất chú ý đến.
Kết quả theo quan sát cá»§a Tỉnh Ngôn, cÅ©ng chẳng trách thục nương tá» nhị nương trong Hoa Nguyệt Lâu phải động lòng trần. Vị Hồ Thế An Hồ công tá» nà y, dáng vẻ thanh thoát, mà y mắt sáng sá»§a tươi tắn, nhị nương động tình cÅ©ng không có gì lạ. Lại nghe tiểu nha hoà n Nghênh Nhi kể, Hồ Thế An Hồ công tá» nà y, vốn là con cháu nhà già u ở SÆ¡n Äông, đến nÆ¡i nà y để du ngoạn, vừa thấy nhị nương đã bị hút hồn, không chỉ hết sức say đắm, còn chuẩn bị chuá»™c thân cho nhị nương, kết thà nh hôn phối!
Má»—i lần nói đến chá»— nà y, không chỉ tiểu nha đầu Nghênh Nhi đầy ngưỡng má»™ khao khát, mà cả Tỉnh Ngôn cÅ©ng không khá»i cảm thấy cao hứng cho váºn may cá»§a nhị nương. Phải biết lân cáºn địa giá»›i Nhiêu Châu, vẫn rất hiếm khi nghe được có khách chÆ¡i tốt bụng chuá»™c thân cho nữ tá» thanh lâu. Bởi vì, thứ nhất là tiá»n chuá»™c thân vốn không Ãt, thứ nhì dù có ngưá»i có tà i lá»±c thì Ä‘a phần là sÄ© tá»™c thanh môn, không thể là m mấy chuyện tổn hại đến thể diện nhà như thế. Vì thế, nghe Nghênh Nhi kể như thế, Tỉnh Ngôn trong lòng cÅ©ng vui mừng dùm nhị nương, mừng cho nà ng gặp được má»™t ngưá»i tốt hiếm có như thế.
Hồ công tá» nà y còn có má»™t chuyện khác lưu lại ấn tượng cho Tỉnh Ngôn, đó là , mấy lần gặp phải vị Hồ công tá» nà y trong thà nh, đại để cÅ©ng gần "Khoái ý phưá»ng". Xem ra vị phú gia tỠđệ nà y, tuổi trẻ tiá»n nhiá»u, không chỉ là phong lưu thà nh tÃnh, trong nghá» cÆ¡ bạc cÅ©ng ngưá»i tiên phong. Bởi vì "Khoái ý phưá»ng" nà y, đúng là má»™t đổ trưá»ng lá»›n nhất Nhiêu Châu, địa vị trong ngà nh, cÅ©ng như "Hoa Nguyệt Lâu" trong nghà nh thanh lâu hay "Lung nhạc phưá»ng" vá» ngà nh nhạc.
Tỉnh Ngôn gặp mấy lần như váºy, cÅ©ng chỉ nghÄ© thoáng qua, không quá chú ý đến.
Mấy ngà y lặng yên như nước trôi qua, Tỉnh Ngôn cả ngà y tung tăng du ngoạn, cÅ©ng quá tiêu diêu khoái ý. Chỉ là , bình yên như thế chưa được mấy ngà y, Tỉnh Ngôn lại gặp phải má»™t chuyện phiá»n phức.
Chạng vạng tối hôm đó, có mấy vị khách giang hồ vùng khác đến Hoa Nguyệt Lâu uống rượu tìm cô nương, đất bằng lại khởi một đoạn phong ba.
Nói theo lý, vá»›i tiếng tăm bên ngoà i cá»§a Hoa Nguyệt Lâu, giang hồ hán tỠđến chiếu cố cÅ©ng không Ãt, tuy ai nấy Ä‘á»u không phải là kẻ hiá»n là nh, nhưng cái gá»i là "Cưá»ng long bất áp địa đầu xà ", ở nÆ¡i thanh lâu tam giáo cá»u lưu há»—n tạp, cÅ©ng không dám cuồng loạn sinh sá»±.
Vì váºy, khi có ba nhân huynh giang hồ hà o khách ăn váºn lòe loẹt, mượn ba phần rượu để quấy nhiá»u, thì biểu hiện hết sức gai mắt. Äầu tiên, mấy ngưá»i nà y chê rượu thịt đầy bà n khó ăn, rượu nhạt đồ nhắm lạt lẽo, phà n nà n cá»± ná»± má»™t hồi, bá»™c lá»™ Ä‘iển hình cho kiểu thá»±c khách ngang ngược, vừa nhìn là đã biết. Tuy mấy thá»§ thuáºt nà y chỉ là nông cạn, nhưng Hoa Nguyệt Lâu dù sao cÅ©ng quá kinh nghiệm, hiện tại khách nhân không Ãt, tá»± biết không thể phát tác, chỉ đà nh để bá»n chúng quấy nhiá»…u. Äại nương cá»§a Hoa Nguyệt Lâu cÅ©ng chỉ có thể thấp giá»ng nén giáºn nháºn sai, kêu nha hoà n dá»n rượu thịt đó xuống, lại dá»n lên má»™t bà n tiệc má»›i.
Má»™t phen ăn nói nhÅ©n nhặn, vốn nghÄ© tráºn phong ba nà y đã yên ổn. Nhưng mấy ngưá»i nà y sau khi ngồm ngoà m ăn uống, thì lại bắt đầu chỉ trÃch cô nương bồi rượu không dá»… nhìn. Sau má»™t hồi chê bai suồng sã, liá»n mượn cá»› nói Hoa Nguyệt Lâu đùa cợt ngưá»i, có ý không muốn trả tiá»n cho bữa hoa tá»u (uống rượu có cô nương phục vụ) nà y.
Chỉ là , mấy vị nhân huynh nà y hình như thá»±c sá»± không biết Ä‘iá»u. Phải biết, ở mấy chá»— như Hoa Nguyệt Lâu, tùy ý chá»n cô nương, nếu cô nương không đúng ý, thì cÅ©ng phải lá»±a lá»i nói khéo cho dá»… nghe. Còn nếu chăm chăm bá»›i lông tìm vết châm biếm dung mạo cô nương, thì chÃnh là đã phạm đại kỵ thanh lâu, có thể thấy là kẻ không biết tiến thoái.
Nhưng cho dù như thế, cÅ©ng không dÃnh dáng gì đến má»™t ngưá»i chÆ¡i nhạc thấp hèn như Tỉnh Ngôn. Nhưng không biết mắt cá»§a tên đó tốt, hay là Tỉnh Ngôn xúi quẩy, mấy tên giang hồ hán tá» gây chuyện đó Ä‘ang cãi cá» vá»›i ngưá»i hầu bà n cá»§a Hoa Nguyệt Lâu, trong đó có má»™t tên có vẻ sốt ruá»™t, ngẫu nhiên liếc mắt má»™t vòng, nhìn thấy cây sáo bÃch ngá»c tua hồng Thần Tuyết cá»±c kì xinh đẹp trong tay Tỉnh Ngôn.
Tên nà y láºp tức dá»±a và o sức rượu, chỉ đến ngá»c địch trong tay Tỉnh Ngôn, tuyên bố kì thá»±c muốn mình trả tiá»n cÅ©ng có thể, nhưng phải Ä‘em cây sáo đá trong tay thiếu niên nhạc công kia đưa cho hắn, dù thêm mấy đồng tiá»n cÅ©ng được. Thế là , Tỉnh Ngôn không há» nghÄ© chuyện sẽ liên quan đến mình, Ä‘ang ở bên xem nhiệt náo, đã bị tai bay vạ gió lần thứ ba trong tháng.
Chỉ là , hiện tai cây ngá»c địch Thần Tuyết nà y, đối vá»›i Tỉnh Ngôn mà nói ngoà i cần câu cÆ¡m cho nhà , còn là trân bảo yêu quý cá»§a y. NghÄ© trước đây lúc ở bên Bà Dương Hồ không hiểu sao bị vu là kẻ trá»™m, Tỉnh Ngôn thà vắt giò chạy trối chết mấy chục dặm, cÅ©ng không chịu để ngá»c địch bị ngưá»i Ä‘oạt lấy. Hôm nay gặp phải kẻ ngang tà ng không kể đạo lý nà y đòi cưỡng Ä‘oạt, Tỉnh Ngôn cà ng không thể bấm bụng mà chịu.
Kì tháºt Tỉnh Ngôn cÅ©ng đã là thiếu niên mưá»i sáu tuổi, vốn đã có tâm tÃnh nghé con không sợ hổ. Hà huống y ở bên quan sát hà nh vi cá»§a mấy tên lưu manh nà y, đã hết sức khinh thưá»ng. Hiện tại tên nà y lại đòi lấy cần câu cÆ¡m cá»§a mình, tá»± nhiên cà ng khiến cÆ¡n nóng giáºn cá»§a y bá»™c phát! Do đó Tỉnh Ngôn cÅ©ng mặc kệ ba tên lưu manh nà y không phải kẻ hiá»n, láºp tức lên tiếng cá»± tuyệt yêu cầu vô lá»… cá»§a tên đó, thuáºn miệng còn châm biếm thêm mấy câu.
Lần nà y, giống như đã đụng phải tổ ong vò vẽ, ba tên lưu manh tưng tá»ng nà y, xác tháºt không phải loại hiá»n là nh gì, hoà nh hà nh bá đạo đã lâu. Ban đầu vốn chỉ muốn đến ăn quỵt má»™t bữa, nhưng hiện giá» cà ng nhìn cà ng thấy cây sáo trong tay thiếu niên đúng là bảo bối, liá»n muốn chiếm Ä‘oạt. Hiện tại thấy thiếu niên nà y châm chÃch bá»n chúng như thế, xuất ngôn kiêu ngạo, tháºt là đúng vá»›i ý nguyện cá»§a bá»n chúng!
Chỉ thấy tên hà o khách nói muốn "Mua" đó, đột nhiên nhà o đến gần Tỉnh Ngôn, vẻ mặt tà n ác, hung tợn quát:
"Tiểu oa nhi, ngươi biết lão tỠlà ai không?"
Tà i sản của thuyuy12
28-02-2009, 11:39 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
Quyển 2: Nhất kiếm tháºp niên ma tại thá»§.
Chương 33: Hương nhuyá»…n lâu trung kinh phÃch lịch
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u .
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
"Tiểu oa nhi, ngươi biết lão tỠlà ai không?"
Tên hán tá» giang hồ diện mạo hung ác đó, nói xong câu nói gằn giá»ng lên xuống đầy biểu cảm nà y, thì lưu tâm quan sát phản ứng cá»§a chúng nhân. Chỉ đáng tiếc, trong đại sảnh vẫn hết sức ồn à o, thiếu niên trong khu vá»±c cho ban nhạc, phản ứng cÅ©ng dưá»ng như không có gì ghê gá»›m. Tức thì, hắn cảm thấy có chút lúng túng.
May mà hai vị huynh đệ cá»§a hắn phát giác quẫn cảnh cá»§a hắn, hiểu ý vá»™i gà o lên: "Äại ca! Nói rõ danh hiệu cá»§a đại ca ra, tiểu tỠđó không bị dá»a ngất xỉu má»›i lạ à !"
"Hừ!, lão tá» chÃnh là , danh chấn Giang Hoà i, PhÃch Lịch Kinh Hồn Thá»§ Nam...Cung...Vô...Dạng!..."
"Ãch...", vừa nghe danh hiệu dá»a ngưá»i nà y, tim Tỉnh Ngôn liá»n Ä‘áºp "Thình thịch", "Chết rồi! Xem ra chá»c trúng cao thá»§ võ lâm cá»±c kỳ lợi hại rồi! Lúc nà y sao mình xúi quẩy đến thế! Cây sáo nà y...có lẽ xong rồi, dù sao nó cÅ©ng chỉ là váºt ngoà i thân, giữ được tiểu mạng má»›i là quan trá»ng, nghÄ© nếu Vân Trung Quân biết được nguyên do, cÅ©ng không thể nà o trách tá»™i ta được..."
Tỉnh Ngôn Ä‘ang định chịu thua, chuẩn bị lá»±a lá»i tốt để thương lượng giá cả cây sáo vá»›i vị Kinh Hồn Thá»§ Nam Cung tiên sinh đó. Ai dè, Nam Cung đại hiệp nà y, thấy Tỉnh Ngôn ù ù cạc cạc không lên tiếng, thì nổi giáºn lôi đình. Lại thêm nhìn thấy dáng vẻ ôn háºu thuần lương cá»§a thiếu niên, dá»±a và o phần công lá»±c cá»§a mình, muốn Ä‘oạt lấy cây sáo trong tay y, lại không phải rất dá»… dà ng đắc thá»§ sao?
Thế là , chỉ thấy Nam Cung Vô Dạng không nói gì nữa, chuyển thân lao tá»›i, xuất thá»§ như chá»›p, tay trái tung quyá»n đấm thẳng và o trước ngá»±c Tỉnh Ngôn, ý muốn đánh văng thiếu niên. Năm ngón tay phải cong lại, tạo hình Ưng trảo, định Ä‘oạt lấy sáo ngá»c trong tay thiếu niên. Äá»™ng tác liá»n lạc, hà nh động mau lẹ, quả nhên là thế đánh nhanh như chá»›p.
Thấy khà thế như lôi Ä‘iện nà y, xem ra vị Nam Cung hảo hán đúng là không phải chỉ có hư danh, công phu quả tháºt không tầm thưá»ng. Thấy tình hình thế, má»i ngưá»i ở đây vô luáºn là ngưá»i trong nghá» hay ngoà i nghá», Ä‘á»u thầm kinh hãi, Ä‘oán thiếu niên quáºt cưá»ng đó, lần nà y không tránh khá»i chịu má»™t phen Ä‘au khổ. Mấy ngưá»i ở Hoa Nguyệt Lâu có giao hảo vá»›i Tỉnh Ngôn, lòng cà ng như lá»a đốt!
Còn lúc nà y ngưá»i xúi quẩy Ä‘ang bị công kÃch, thiếu niên Trương Tỉnh Ngôn, trong lòng cÅ©ng hết sức ảo não. Tỉnh Ngôn thầm la vị hảo hán nà y nôn nóng quá, sao không đợi y lên tiếng rồi hãy động thá»§. Nhìn khà thế uy mãnh nà y, nếu bị hắn đánh trúng má»™t cái, e rằng bị ngã không nhẹ. Không nói tốn tiá»n thuốc không Ãt, nói không chừng còn phải ngừng công việc. Thế là , trong thá»i gian như đá xẹt lá»a đó, sau và i suy nghÄ© thoáng qua, Tỉnh Ngôn liá»n quyết định trước hết cứ dùng lá»±c chống lại, đợi tránh qua tình thế nà y, hãy tiếp tục thương lượng.
Dá»±a và o danh hiệu "PhÃch lịch kinh hồn thá»§" nà y, Tỉnh Ngôn không dám cháºm trá»…, vá»™i Ä‘em sáo ngá»c nhanh chóng đặt trên ghế chạm hoa, sau đó táºp trung đầy đủ khà lá»±c toà n thân, nắm chặt song quyá»n, chuẩn bị hết sức ngăn cản đòn công kÃch nà y.
May mắn đó là , vị cao thá»§ trước mắt nà y, tốc độ so vá»›i yêu quái ghế hình như cháºm hÆ¡n nhiá»u, giúp Tỉnh Ngôn có dư thá»i gian chuẩn bị tốt.
...Chỉ nghe má»™t tiếng "Chát" vang lên, quyá»n chưởng hai ngưá»i cuối cùng cÅ©ng chạm và o nhau!
...........
...........
Äúng như dá»± Ä‘oán, giống như tưởng tượng cá»§a chúng nhân, dưới ánh sáng cá»§a các trản nến, hai ngưá»i vừa chạm nhau, thân ảnh cá»§a thiếu niên liá»n bị đánh bay ra!
Chỉ là ...
Là m thế nà o thiếu niên bị đánh ngã không có lá»™n nhà o vá» sau, mà trái lại bay vá» phÃa đối diện? Hai tên đại hán Ä‘ang la ó om sòm, thấy tình cảnh như thế không khá»i ngạc nhiên, thanh âm láºp tức nhá» xuống…
Ngưng má»™t chốc, má»i ngưá»i cuối cùng cÅ©ng kinh ngạc phát hiện, thì ra ngưá»i vừa rồi bay Ä‘i rất xa, thân ảnh trên đưá»ng bay đụng không Ãt bà n ghế chén dÄ©a, lại là vị PhÃch Lịch Kinh Hồn Thá»§ khà thế hung hãn đó! Còn chà ng thiếu niên, lại chỉ thối lui vá» sau hai bước ngắn, an nhiên bình ổn. Chúng nhân Ä‘á»u hoà i nghi không biết mình có hoa mắt hay không, nhất thá»i có chút ngá»› ngẩn.
Lúc ấy, Tỉnh Ngôn cÅ©ng cảm thấy không hiểu sao cả, gương mặt đầy nét kinh ngạc, ở trong mắt ngưá»i khác, cÅ©ng hiện vẻ hết sức cao thâm mạc trắc…
Thiếu niên đã bình yên vô sá»±, còn vị Nam Cung Vô Dạng bay má»™t lèo đó, thì đúng là có chuyện. Chỉ thấy hắn ngá» ngoạy từ dưới chân bà n bò lên, miệng đầy máu, đã thụ thương rồi. Hai vị huynh đệ cá»§a hắn mặt mÅ©i tái mét, vá»™i chạy đến đỡ lấy đại ca cá»§a bá»n chúng, quan tâm há»i thăm hắn bị thương chá»— nà o.
Chỉ thấy vị Kinh Hồn Thủ Nam Cung Hảo Hán nà y, vừa mở miệng cho hai huynh đệ hắn xem, vừa thuỠthà o nói:
“Không sao! Hình như gãy hai cái răng à …â€
Thì ra, may mà hắn da thô thịt dà y, trên đưá»ng va chạm vừa rồi, chỉ bị gãy hai cái răng.
Phải biết, ở thá»i kỳ Hán Tấn nà y, rất chú trá»ng “Thân thể phát phu, thụ chi phụ mẫu†(Mạnh Tá» viết: "Thân thể phát phu, thụ chi phụ mẫu - bất cảm há»§y thương, hiếu chi thá»§y dã." NghÄ©a là : Thân thể tóc da thụ lãnh nÆ¡i cha mẹ, chẳng dám há»§y hoại, là hiếu trước tiên đó váºy), nếu răng gãy, Ä‘á»u phải dùng vải đỠbá»c kỹ, hoặc treo ở giưá»ng, hoặc mang theo bên mình, không thể qua loa. Do đó, vừa nghe đại ca rá»›t hai cái răng, hai vị huynh đệ láºp tức vá»™i nhìn, phân công tìm kiếm cẩn tháºn xung quanh.
Chỉ là , hai tên tìm trái kiếm phải, nhưng chỉ có thể tìm thấy có má»™t cái. Hai tên hảo huynh đệ lại tìm qua tìm lại thêm ba lần nữa, kết quả vẫn vô công, chỉ đà nh trách bản thân vô năng xin lá»—i đại ca. Nam Cung đại ca cá»§a bá»n chúng cÅ©ng rất thông tình đạt lý, không có trách tá»™i:
“Còn má»™t cái đại ca nhất thá»i gấp gáp, không ngá» lỡ nuốt và o trong bụng…â€
“Ãch!...Váºy cÅ©ng tốt, không bị mất!â€
Chỉ là , hai tên cùng há»™i cùng thuyá»n nà y, thấy đại ca mất mặt như thế, nhưng cÅ©ng không dám nhắc đến chuyện báo cừu. Vừa nhá»› lại tình cảnh nhếch nhác khi nãy, ba ngưá»i liá»n giống như quả bóng bị xì hÆ¡i, không còn được phân ná»a uy phong lúc đầu…
Sau đó, hai bà n hoa tá»u liên quan đến má»™t nhóm ba tên Nam Cung hảo hán, cùng mấy váºt dụng tổn hại trong phen va chạm nà y, được hai bên tiến hà nh tÃnh toán chi phà bồi thưá»ng trong bầu không khà hết sức hữu hảo.
Do ngân lượng trên ngưá»i ba tên tổng cá»™ng cÅ©ng không đủ bồi thưá»ng, PhÃch Lịch Kinh Hồn Thá»§ Nam Cung huynh, rất hà o sảng đứng ra đảm nháºn Ä‘i rá»a chén ở phòng bếp Hoa Nguyệt Lâu ba ngà y. Còn hai vị hảo huynh đệ cá»§a hắn, cÅ©ng à o à o biểu hiện nghÄ©a khà giang hồ có nạn cùng chịu, kiên trì muốn cùng đại ca đồng cam cá»™ng khổ, cùng Ä‘i rá»a chén. Nam Cung lão huynh cảm động suýt chút nữa rÆ¡i lệ, liên tục thốt: “Hảo huynh đệ! Hảo huynh đệ!â€
Thế là , ba vị hảo hán trá»ng nghÄ©a khà đó, tổng cá»™ng chỉ phải rá»a chén má»™t ngà y, thì có thể tiêu trừ tất cả sá»± xÃch mÃch vá»›i Hoa Nguyệt Lâu.
Rất nhanh, Hoa Nguyệt Lâu lại khôi phục tráºt tá»± như thưá»ng, uống rượu, ca hát, liếc mắt đưa tình, không khà phong hoa tuyết nguyệt lại trà n trá».
Chỉ là , thiếu niên Tỉnh Ngôn lúc nà y, lại cảm thấy rất không tá»± do, y cảm thấy mấy ngưá»i quen biết bình thưá»ng bên cạnh mình, ánh mắt nhìn mình có chút sợ sệt, thanh âm nói chuyện cÅ©ng nhẹ nhà ng hÆ¡n nhiá»u, là m cho y hÆ¡i khó chịu.
Bất quá, khiến Tỉnh Ngôn cảm thấy cao hứng đó là , lão bản nương Hạ di cá»§a Hoa Nguyệt Lâu, tuyên bố tại chá»—, xét thấy thái độ phục vụ ưu tú cá»§a y tối nay, bà ta má»i y là m thêm nhiệm vụ há»™ viện cho Hoa Nguyệt Lâu.
A…như thế thì có thể lÄ©nh hai phần tiá»n công rồi!
Thiếu niên Ä‘ang vô cùng cao hứng, bá»—ng nghe má»™t ngưá»i bên cạnh lạnh giá»ng nói:
“Hừ! Thì ra cũng là hạng ỷ mạnh là m cà n
Tà i sản của thuyuy12
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíèé , àïòåêà , ãîòèêà , êðþ÷êîì , ìàøèíû , ïðàâäà , îðóæèå , nhân gian tiên lá»™ , òåïëûé , òåñòû , ôèãóðíîå , phim tien lo yen tran , quản bình triá»u , tiÊn lỘ yÊn trẦn , tiÊn lỘ yÊn trẦn. , tiên lô yên tran , tiên lô yên trân , tiên lộ yên trần , tiên lá»™ phong lưu , tiên lá»™ trần yên , tiên lá»™ yên trần , tiên lá»™ yen trần , tieen looj yeen traafn , tiên l , tien lộ yen trần , tien lo y tran , tien lo yên tran , tien lo yên trần , tien lo yen , tien lo yen tran , tien lo yen tran 223 , tien lo yen tran 4vn , tien lo yen tran 4vn.eu , tien lo yen tran full , tien lo yen tran lsb , tien lo yen tran q15 , tien lo yeu tan , tien lo yeu tran , tien tran yen lo , tien tran yen lo prc , tienloyentran , truyen tien lo yen tran , tuyen tien lo yen tran , yên trần -facebook , yen duyen tien lo 4vn , yen lo tien tran , yen tran , yentran