11-09-2009, 08:31 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
ÄẠI VIÊN VÆ¯Æ NG
Tác giả: Lưu Lãng Ä‘Ãch Cáp Mô
Trung thổ Thần Châu
Chương 4: Nhất thương đương hùng linh diễm phi.
Dịch + biên dịch: Xiaotou
Biên táºp: Phi Nguyệt
Nguồn: phongluukiem.com
Quay Ä‘i quay lại đã bảy tám ngà y, Vương Pháºt Nhi cuối cùng cÅ©ng coi như đã quen được vá»›i cuá»™c sống bình thưá»ng ở đây, từ trong đám tÆ¡ nhện rối ren, hắn dần dần đã táºp hợp lại được bá»™ dạng đại khái cá»§a cái thế giá»›i nà y.
Ngôn ngữ sá» dụng ở đây gần giống như tiếng Hán, con ngưá»i và phong cảnh cÅ©ng giống vá»›i thá»i Hán ÄÆ°á»ng, vùng đất nà y từ trước tá»›i giỠđược gá»i là Trung thổ thần châu, còn nÆ¡i mà hắn Ä‘ang ở chÃnh là Linh Châu địa giá»›i thuá»™c Äại Kiá»n vương triá»u.
Äại Kiá»n vương triá»u láºp quốc đã được ba ngà n năm, theo chế độ cÅ© được phân thà nh mưá»i sáu trấn và bốn mươi tám châu, dá»±a theo những môn mà Vương Pháºt Nhi đã trả nợ cho thầy, thì hắn còn chưa trả nợ những Ä‘iểm kiến thức lịch sá» nà y. Bây giá» chắc đã là những năm cuối cá»§a triá»u đại, hôn quân liên tiếp xuất hiện, thiên hạ đại loạn, khi mà dân không có gì để sống… là cảnh tượng suy thoái nhất.
Ngoà i vấn đỠná»™i bá»™ ra, những năm gần đây, Äại Kiá»n vương triá»u còn phải đối mặt vá»›i đại quân xâm lược Tây Äịch, nếu không chắc sẽ không loạn lạc như bây giá». Dân chúng cá»§a Tây Äịch được ngưá»i dân Trung thổ gá»i là yêu tá»™c. Chúng có mấy chục chá»§ng loại, tÃnh tình hung dữ, hết năm nà y sang năm khác Ä‘i giao chiến vá»›i các vương triá»u khác, bá»n chúng không chỉ khiến cho duy nhất vương triá»u Äại Kiá»n phải Ä‘au đầu.
Còn những nÆ¡i khác thì Vương Pháºt Nhi không có thông tin gì hữu hiệu. Vùng Linh Châu nà y bây giá» có bốn phương thế lá»±c ngang nhau, đại biểu là đám quan binh mà vương triá»u Äại Kiá»n nuôi. Má»™t nhóm sÆ¡n tặc tạo phản, bị gá»i là loạn quân cá»§a Äại Lương Vương. Còn lại là đám binh mã do đại tướng Há»a Viên cá»§a Tây Äịch thống lÄ©nh chiến đấu ác liệt vá»›i đại tướng má»™t trấn là binh Ä‘oà n chá»§ lá»±c vương triá»u Äại Kiá»n.
Linh Châu có sáu quáºn và hai mươi hai huyện, ngoà i thà nh Linh Châu ra, thì tất cả Ä‘á»u đã bị chiến há»a nhanh ***ng tà n phá, nhân khẩu đã giảm Ä‘i sáu phần so vá»›i má»™t năm trước đó, ngưá»i chết chết còn nhanh hÆ¡n là ở thá»i kì tam quốc cuối Ä‘á»i Äông Hán.
Lấy câu thÆ¡ cá»§a Tà o danh nhân để hình dung: “Chân cá thị thiên lý vô kê minh†(“Ngà n dặm không nghe thấy tiếng gà gáyâ€)
Gà ở đây là chỉ đám cầm điểu không biết bay, không phải là ám chỉ những tên không có đạo đức nà o đó. Nếu không thì, đến cái thà nh thiên cổ nà y ở Linh Châu cũng có thể được xem là một thà nh có đạo đức điển hình chứ không phải là một nơi chiến loạn thế nà y.
Ngoà i những thứ nà y ra, thì thà nh tá»±u lá»›n nhất cá»§a Vương Pháºt Nhi trong mấy ngà y nà y chÃnh là … hắn cuối cùng đã hiểu được phương pháp sá» dụng Thao Thi đồng hoà n. Có hai đại thi binh nà y bảo vệ, miá»…n cưỡng sống vẫn còn có thể coi là an toà n.
Chiếc đồng hoà n nà y, chỉ cần nhuốm máu cá»§a ngưá»i sắp chết là có thể biến đối phương thà nh thi binh. Có được chiếc vòng nà y trong tay sẽ Ä‘iá»u khiển được thi binh theo ý muốn cá»§a mình.
Món đồ nà y quả tháºt là má»™t món pháp khà rất tà môn.
Tuy nhiên, Kiá»ng tà môn hÆ¡n chÃnh là cái cÆ¡ thể bây giá» cá»§a Vương Pháºt Nhi.
Lần đầu tiên bị tên lÃnh loạn quân quăng lên trên đống tưá»ng gạch, mặc dù Ä‘au đớn má»™t tráºn, nhưng hắn lại không há» bị thương, Vương Pháºt Nhi vẫn cho rằng đó là do may mắn. Sau đó bị hai tên đại thi binh nà y Ä‘uổi theo, chạy má»™t mạch hÆ¡n mưá»i dặm, lúc đó hắn vẫn còn tưởng rằng là do trong tình hình cấp bách nên hoocmon tuyến thượng tháºn bá»™c phát. Thá»i kì còn là sinh viên ở kiếp trước, hắn có thể chạy tá»›i nghìn mét là đã thở dốc rồi, sau khi chạy xong lưỡi thè dà i còn hÆ¡n là lưỡi ***.
Mấy ngà y nà y liên tiếp gặp phải nguy hiểm, Vương Pháºt Nhi má»›i hiểu được, tố chất cÆ¡ thể cá»§a sinh váºt ở thế giá»›i nà y vượt xa trái đất hà ng trăm lần. Mặc dù hắn ta má»›i sáu-bảy tuổi, nhưng còn khá»e mạnh hÆ¡n cả ngưá»i trưởng thà nh ở trái đất.
Äiá»u kì diệu nhất chÃnh là trải qua nhiá»u lần kiểm nghiệm, loại trừ khả năng thần kinh quá mẫn cảm, hắn ta phát hiện ra rằng trong ná»™i thể cá»§a mình hình như có má»™t cá»— hà n khÃ, thỉnh thoảng cÅ©ng hoạt động. Lượn quanh mấy kinh mạch xác định má»™t lượt, má»—i lần phát hiện ra dấu hiệu nà y, sức lá»±c cá»§a hắn lại tạm thá»i tăng lên gấp bá»™i, tốc độ tăng vụt.
“Cho ta xin cả lão Bush con, chẳng nhẽ cái cÆ¡ thể cá»§a ông đây lại là cÆ¡ thể cá»§a tên kì tà i võ há»c bẩm sinh?â€
Vương Pháºt Nhi không biết ngáºm phải rá»… cá»§a loà i cây nà o, hắn hà m hồ gằn giá»ng chá»i má»™t câu.
……………
Ở phÃa trước cách hắn không xa có và i nghìn binh sÄ©, bá»n há» Ä‘ang bao vây đánh má»™t con quái thú bốn chân kéo má»™t chiếc đồng xa (chiến xa là m bằng đồng) khổng lồ, đại chiến giữa hai bên vô cùng kịch liệt, tà n khốc. Vương Pháºt Nhi đứng nấp trong khu rừng cách đó và i dặm quan sát, đương nhiên là có to gan đến mấy hắn cÅ©ng không dám ló mặt ra.
Trên đồng xa chỉ có bóng dáng cá»§a khoảng mưá»i nhân mạng, nhưng có má»™t ngưá»i toà n thân khải giáp đỠtươi, giống như ngá»n lá»a bao quanh ngưá»i. Trong tay y cầm trưá»ng thương lóe ánh hồng quang, nÆ¡i vốn nên là chùm tua cá»§a trưá»ng thương lại là má»™t ngá»n lá»a có hình dạng giống như con kì thú Ä‘ang gầm thét mạnh mẽ. Những ngưá»i bị vị võ tướng nà y đâm trúng, toà n thân Ä‘á»u bốc lên ngá»n lá»a hừng há»±c, cả ngưá»i láºp tức biến mất.
Má»—i khi vị võ tướng dẫn đầu ở trên chiếc đồng xa đâm thương và o ngưá»i địch thá»§, thì cái Ä‘uôi lá»a cá»§a cây thương lại biến mất tăm, còn kẻ bị đâm liá»n giống như cả ngưá»i nhồi mấy chục cân thuốc nổ, láºp tức bị há»a lá»±c mạnh cá»§a nó là m cho phát nổ từ bên trong cÆ¡ thể, nổ tan xác.
Sau khi kẻ địch bị nổ thà nh những mảnh vụn, Ä‘uôi lá»a dà i liá»n từ trong cÆ¡ thể nhảy ra ngoà i, lại táºp trung lên trên ngá»n cá»§a cây trưá»ng thương trong tay vị võ tướng.
Vương Pháºt Nhi nhìn tá»›i ná»—i hai mắt muốn phát quang, trong lòng hắn thầm thán phục: “Vị hồng bà o tướng quân nà y tháºt là lợi hại, mặc dù không chiếm ưu thế vá» nhân số, nhưng khà thế rất vượng, có lẽ là đã mua được rất nhiá»u bánh Vượng Vượng* rồi.â€
Hắn ta đã có thể tạm thá»i phân biệt được, lai lịch cá»§a binh mã hai bên, những nhân mã Ä‘ang bao vây tấn công vừa nhìn đã biết là đại quân Tây Äịch, chiá»u cao cá»§a chúng thấp hÆ¡n nhiá»u so vá»›i ngưá»i cá»§a Äại Kiá»n vương triá»u, tướng mạo má»—i bên má»™t vẻ, rõ rà ng là không thuá»™c cùng má»™t chá»§ng tá»™c. Còn vị võ tướng trên tinh đồng chiến xa, không có gì phải nghi ngá» cả, nhất định là má»™t nhân váºt quan trá»ng cá»§a Äại Kiá»n vương triá»u.
Dân chúng cá»§a Äại Kiá»n vương triá»u thông thưá»ng dáng ngưá»i cao lá»›n, theo như số Ä‘o cá»§a ngưá»i địa cầu thì Ä‘á»u thuá»™c tiêu chuẩn NBA. Dân cá»§a các tá»™c Tây Äịch thì ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u có thể tham gia dạ há»™i Halloween mà không cần phải hóa trang.
Sá»± tiến hóa sinh mệnh cá»§a trung thổ thần châu cÅ©ng có chút khác biệt so vá»›i địa cầu. Trình độ sinh váºt há»c cá»§a Vương Pháºt Nhi cÅ©ng chỉ là chút kiến thức trên lá»›p hồi cấp III, hắn cÅ©ng không thể nà o biết được loại tiến hóa nà y có Ä‘i ngược vá»›i khoa há»c hay không?
Cho dù chiá»u cao có kém hÆ¡n, nhưng sức chiến đấu cá»§a binh sÄ© Tây Äịch thì không há» thua kém binh lÃnh cá»§a Äại Kiá»n vương triá»u.
Chỉ có Ä‘iá»u, vị tướng lÄ©nh cá»§a Äại Kiá»n vương triá»u mà chúng bao vây hôm nay, võ lá»±c cá»§a y quả tháºt mạnh mẽ đáng sợ. Vì váºy mà quân Tây Äịch dùng binh lá»±c gấp hai-ba trăm lần cÅ©ng không thể nà o là m gì được đối phương.
Vương Pháºt Nhi quan sát vô cùng đắc ý. Äá»™t nhiên, má»™t tên tướng lÄ©nh cá»§a Tây Äịch đại quân đột ngá»™t phát hiệu lệnh tấn công, chúng chém bay má»™t binh sÄ© trên chiếc tinh đồng chiến xa. Vị hồng bà o võ tướng phát hiện ra thá»§ hạ bị đánh, vòng phòng ngá»± bị phá vỡ, y liá»n thét lên má»™t tiếng. Lúc vung tay lên, má»™t thanh há»a diệm trưá»ng Ä‘ao đỠrá»±c phóng ra từ cánh tay cá»§a y.
Äao khà há»a quang dà i hÆ¡n mưá»i mét không những lao xuyên qua ngá»±c, đâm chết tên tướng lÄ©nh Tây Äịch kia, mà trong lúc nó quyét ngang cÅ©ng là m mấy chục tên lÃnh Tây Äịch trên chiến trưá»ng nát vụn. Má»™t chiêu mạnh đáng sợ như váºy láºp tức ngăn đám quân Tây Äịch Ä‘ang nhân cÆ¡ há»™i xông lên lần nữa.
Tuy nhiên, đánh ra chiêu nà y rõ rà ng là vô cùng hao phà tinh lá»±c, vị hồng bà o võ tướng láºp tức hiện ra vẻ mệt má»i, y không há» nhân cÆ¡ há»™i nà y để đột phá vòng vây trùng trùng.
Má»™t bóng ngưá»i vừa bị Ä‘ao khà diệm quang sượt qua, đã bị đánh bay ra xa tá»›i hai-ba trăm mét, rÆ¡i và o trong khu rừng ở bên ngoà i bãi chiến trưá»ng.
Tầm nhìn cá»§a Vương Pháºt Nhi vô cùng nhanh nhạy, hắn thấy tên lÃnh Tây Äịch dưá»ng như đã chết hẳn, trong lòng vụt nảy ra ý nghÄ©, hắn liá»n rút cổ đồng hoà n ra, nhẹn nhà ng Ä‘i tá»›i.
*Bánh Vượng Vượng: tên má»™t loại bánh cá»§a Trung Quốc, bánh giống bánh gạo cá»§a nước ta nhưng ngon hÆ¡n :â€>. Ở đây ý là và von từ “khà thế rất vượng†vá»›i bánh “Vượng Vượngâ€
Tà i sản cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te
Chữ ký cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te
11-09-2009, 09:10 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
ÄẠI VIÊN VÆ¯Æ NG
Tác giả: Lưu Lãng Ä‘Ãch Cáp Mô
Trung thổ Thần Châu
Chương 5: Tháp lợi ban thi binh.
Dịch + biên dịch: Xiaotou
Biên táºp: Phi Nguyệt
Nguồn: phongluukiem.com
Yên lặng! Äứng thẳng, quay sang trái… cầm lấy đại đỉnh!
“Quả nhiên rất nghe lá»i.â€
Vương Pháºt Nhi sá»›m đã phát hiện ra chiếc Thao Thi đồng hoà n mà hắn nhặt được, tối Ä‘a chỉ có thể Ä‘iá»u khiển được năm tên thi binh. Bên ngoà i chiến trưá»ng, hắn thu nhặt được xác cá»§a ba tên lÃnh Tây Äịch đã chết, mở rá»™ng đội ngÅ© và đạt tá»›i giá»›i hạn khống chế cao nhất cá»§a đồng hoà n.
Lúc nà y, cảnh tà n sát trên chiến trưá»ng cà ng diá»…n ra ác liệt. Bây giá» trên chiếc tinh đồng chiến xa chỉ còn lại má»™t mình hồng bà o võ tướng chống cá»± lại đám quân địch, những thá»§ hạ khác Ä‘á»u đã bị đại quân Tây Äịch giết sạch sẽ.
Sau khi thu lượm được ba thi binh, Vương Pháºt Nhi bắt đầu có ý định rút lui ra chá»— khác, cách xa bãi chiến trưá»ng hÆ¡n nữa. Từ mưá»i mấy ngà y trước đã nhìn thấy nhiá»u ngưá»i chết, nhưng đây là lần đầu tiên hắn đứng gần như thế để quan sát cách thức chiến tranh cá»§a thế giá»›i nà y.
“Äấu vá»›i vạn địch, đây chÃnh là dÅ©ng khà mà vạn ngưá»i không thể cản nổi.â€
Hồng bà o võ tướng uy dÅ©ng vô song, tay nắm trưá»ng thương, y quét ngang tám phương, lúc nguy cấp thì từ trên cánh tay lại phóng ra ngá»n há»a diệm Ä‘ao khÃ. Cà ng đáng để vị tướng nà y tá»± hà o chÃnh là , ngồi trên chiếc tinh đồng chiến xa mà không má»™t kẻ địch nà o có thể xông tá»›i tấn công được.
Trong tráºn chiến ác liệt, đám lÃnh Tây Äịch chết trong tay y nhiá»u không đếm xuể. Vương Pháºt Nhi bình sinh đây là lần đầu tiên nhìn thấy má»™t cảnh tượng chém giết có quy mô như thế nà y, hắn vẫn Ä‘ang cầu xin thần thánh khắp nÆ¡i ở Trung thổ thần châu có thể giúp hắn cà ng Ãt nhìn thấy những xác ngưá»i má»›i chết cà ng tốt, rõ rà ng là không có chút thiện ý nà o đáp lại hắn cả.
“Tên nhãi Bush là cái gì chứ, may mà ta to gan lá»›n máºt, kiếp trước cÅ©ng đã từng tham gia và i giá» giải phẫu, nếu không thì không thể nà o thÃch ứng được vá»›i cái thá»i loạn thế nà y.â€
Hồng bà o võ tướng rõ rà ng là đang dần dần tuyệt vá»ng trong việc thoát ra khá»i vòng vây, y ngá»a cổ lên trá»i thét lá»›n.
“Yến XÃch Mi! Ông đây đội trá»i đạp đất, muốn lấy đầu cá»§a ta thì ngươi hãy tá»± tay tá»›i lấy Ä‘i, đừng để đám tạp quân nà y là m bẩn đầu ta!â€
Tiếng thét giáºn dữ cá»§a vị hồng bà o võ tướng nà y vang động bốn phương, Vương Pháºt Nhi đứng cách xa chiến trưá»ng hà ng dặm mà vẫn còn bị Ä‘inh tai bởi tiếng thét. Hai mắt hắn hoa lên, trong lòng thầm rá»§a: “Äồ ngu! Chả mấy mà ngươi sẽ tiêu Ä‘á»i, ai còn chạy tá»›i để khiêu khÃch ngươi? Cái kiểu trà tuệ nà y, chả trách má»™t mình rÆ¡i và o vòng vây tấn công!â€
“Má»™c tướng quân đã có yêu cầu như váºy, Yến XÃch Mi là m sao có thể cá»± tuyệt được, hãy để ta tá»›i tiá»…n ngưá»i lên đưá»ng!â€
Tướng lÄ©nh Tây Äịch vốn Ä‘ang ở háºu phương quan sát đốc thúc chiến đấu, giỠđây lên tiếng khiến cho Vương Pháºt Nhi kinh ngạc. Tuy nhiên, Ä‘iá»u khiến hắn kinh ngạc không phải là tên đại tướng Tây Äịch nà y sao lại ngu ngốc tá»›i độ dù đã chiếm hết ưu thế mà vẫn còn muốn chÆ¡i cái trò nà y. Hắn kinh ngạc vì giá»ng nói cá»§a Yến XÃch Mi, không thấy vang nhưng lại vá»ng Ä‘i rất xa, tá»›i táºn trong khu rừng, lại còn giống như ở bên tai, không cao không thấp.
Tiếng thét của hồng bà o võ tướng Mộc tướng quân cũng không thể nà o át đi được.
“Ngưá»i ở đây đúng là điên cuồng, ngưá»i nà o cÅ©ng Ä‘á»u là cao thủ…â€
Quay đầu nhìn lại thá»§ hạ cá»§a mình là năm đại thi binh, Vương Pháºt Nhi đột nhiên cảm thấy dá»±a và o chúng để đảm bảo cho tÃnh mệnh cá»§a mình quả tháºt có chút gì đó yếu á»›t.
“Không biết cái thế giá»›i nà y có môn phái gì nổi tiếng, ta cần phải tranh thá»§ thá»i gian bái lấy má»™t vị sư phụ, há»c cách tá»± bảo vệ tÃnh mạng. Vá»—n dÄ© vẫn định dá»±a và o tà i hôi há»a cá»§a bản thân để là m má»™t há»a gia chốn xuân cung, cả Ä‘á»i có thể ăn mặc không phải lo. Bây giá» nhìn lại, loại kÄ© năng sống nà y không thể dá»±a và o được rồi.â€
Yến XÃch Mi vốn chỉ huy đại quân, Vương Pháºt Nhi chưa nhìn ra hắn ta có Ä‘iểm gì nổi báºt. Lần nà y vừa ra tay, giống như ma quá»·, chỉ má»™t bước là có thể Ä‘ang ở xa hà ng mấy chục trượng đã nhảy tá»›i trước mặt vị hồng bà o võ tướng. CÅ©ng không nhìn thấy hắn hà nh động thế nà o, Ä‘ao bên sưá»n lóe sáng, Ä‘ao quang và nhân ảnh hợp là m má»™t, cả ngưá»i hắn giống như má»™t đạo hà n quang sáng ***i, lao thẳng tá»›i đầu cá»§a vị hồng bà o võ tướng.
Bước nà y, chỉ má»™t Ä‘ao mà khà thế vô cùng, ung dung không sợ hãi, khiến cho hình tượng “quả trứng má»m yếu†đứng sau lưng, dá»±a và o thá»§ hạ để giết ngưá»i trong đầu Vương Pháºt Nhi biến mất hết.
Hồng bà o võ tướng xoay tay cắm trưá»ng Ä‘ao lên trên tinh đồng chiến xa. Hai tay y khẽ giÆ¡ lên, má»™t ngá»n há»a hồng Ä‘ao quang bùng lên mạnh mẽ, giống như má»™t chiếc cầu vồng dà i đỠrá»±c thiêu đốt chÃn tầng mây. Ngá»n há»a hồng lao mạnh và o quân Ä‘ao cá»§a đại tướng Yến XÃch Mi, rồi bùng nổ thà nh khắp trá»i hồng quang, khiến cho mắt cá»§a Vương Pháºt Nhi láºp tức má» Ä‘i.
“Tháºt là lợi hại!â€
Vương Pháºt Nhi vá»™i và ng cúi đầu, nhắm mắt lại, trong tai hắn nghe thấy vô số âm thanh há»—n tạp, đợi hắn ta hồi phục lại được thị lá»±c, nhìn và o trong bãi chiến trưá»ng thì chiếc tinh đồng chiến xa mà con kì thú tám chân kia kéo đã không còn thấy đâu nữa. Trung tâm bãi chiến trưá»ng vừa bị bao vây xuất hiện má»™t hố lá»›n vô cùng đáng sợ.
Cách cái hố chừng trăm dặm, tên tướng lÄ©nh tên Yến XÃch Mi Ä‘ang liên tục phụt ra máu tươi, mưá»i mấy tên thá»§ hạ cố gắng dùng má»i cách để trị thương cho hắn, còn má»™t tên phó tướng khác thì Ä‘ang Ä‘i thu gom quân đội, rõ rà ng là sắp rá»i Ä‘i.
“Quả nhiên là thắng má»™t cách thảm hại, đúng là khắc khổ quá.â€
Vương Pháºt Nhi chỉ sợ mình bị ngưá»i ta phát hiện, tá»›i năm tên đại thi binh hắn cÅ©ng không dám chỉ huy, chỉ để chúng nằm xuống giả dạng ngưá»i chết, còn hắn thì nhanh chân nhanh tay trèo lên trên má»™t cây đại thụ để trốn.
Trên má»™t nhánh cây, má»™t thanh đồng Ä‘ang cháy đỠrá»±c, rõ rà ng là nhiệt độ vô cùng cao, là m cho cà nh cây cản nó cháy nổ lép bép. Vương Pháºt Nhi vừa má»›i trốn được dưới cà nh cây đó, cuối cùng nó cÅ©ng không chịu được thanh đồng, liá»n gãy rÆ¡i xuống dưới, trúng ngay đầu Vương Pháºt Nhi.
Thanh đồng nà y chỉ dà i chừng sáu tấc, nhưng lại có nhiệt độ cao giống như vừa được gắp từ trong lò luyện ra. Vương Pháºt Nhi gặp phải đại nạn nà y, trên đầu hắn bị bá»ng nhiá»u vết lá»›n, mặc dù hắn đã sá»›m phát hiện ra, bịt chặt miệng, nhưng vẫn Ä‘au tá»›i mức toà n thân run rẩy, suýt nữa thì thét lên thà nh tiếng.
Quân Tây Äịch thu dá»n chiến trưá»ng rất nhanh, có lẽ là do vết thương cá»§a Yến XÃch Mi quá nặng nên thá»§ hạ cá»§a hắn vá»™i và ng quay vá» doanh trại, đến những thá»§ cấp quanh bãi chiến trưá»ng cÅ©ng chưa thu dá»n hết, bá»n chúng cÅ©ng không phát hiện ra Vương Pháºt Nhi Ä‘ang run rẩy khóc lã chã ở trong cánh rừng.
Cho tá»›i khi không nghe thấy tiếng quân Tây Äịch nữa, Vương Pháºt Nhi má»›i thả lá»ng tay, kêu thét lên.
“Mẹ nhà nó chứ, tá»›i nÆ¡i nà y là do ta bị lÅ© ác ôn đánh chết, chẳng nhẽ bây giá» vẫn còn muốn nướng chết ta má»™t lần nữa má»›i có thể đưa ta vá» nhà … vé cá»§a đưá»ng vá» có hạng dà nh cho khách quý không váºy?â€
Äang Ä‘au muốn chết Ä‘i sống lại thì dòng khà băng hà n trong ngưá»i Vương Pháºt Nhi đột nhiên lại hoạt động, nó bao quanh và i kinh mạch trong ngưá»i Vương Pháºt Nhi rồi Ä‘i lên trên, mãi tá»›i táºn đầu hắn ta, xoay má»™t vòng rồi trở vá» dưới bụng.
Dưá»ng như Vương Pháºt Nhi cảm thấy bá»›t Ä‘au Ä‘i má»™t chút, giống như tóm được má»™t gá»ng cá» cứu mạng váºy, hắn cố gắng Ä‘iá»u khiển dòng hà n khÃ. CÅ©ng không biết là do may mắn hay vì “*** cùng đưá»ng dứt dáºuâ€, mà sau và i lần thất bại, cuối cùng Vương Pháºt Nhi cÅ©ng đã hiểu ra dòng hà n khà đó chỉ có thể lưu chuyển trên má»™t và i tuyến nhất định, dần dần hắn đã khống chế được và bắt đầu luyện táºp.
Má»—i lần dòng hà n khà bao quanh, là má»—i lần nó lá»›n lên và i phần. Vá» sau, từ má»™t dòng nhá» xÃu nó biến thà nh má»™t dòng suối róc rách, bất giác Vương Pháºt Nhi khi Ä‘ang Ä‘iá»u tiết chân khà đã ngá»§ say.
Cách chân hắn và i bước, nhiệt độ cá»§a thanh đồng khiến cho hắn Ä‘au đớn như thế cÅ©ng Ä‘ang dần dần nguá»™i Ä‘i, từ mà u đỠrá»±c thà nh mà u và ng. Bên trên thanh đồng có khắc hình vẽ cụ thể nhưng có phần hÆ¡i nhá», chÃnh là hình dáng cá»§a chiếc tinh đồng chiến xa.
Tà i sản cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te
11-09-2009, 09:12 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
ÄẠI VIÊN VÆ¯Æ NG
Tác giả: Lưu Lãng Ä‘Ãch Cáp Mô
Trung thổ Thần Châu
Chương 6: Hồi Há»a Long liá»…n.
Dịch: yakuza_japan
Biên dịch: Xiaotou + deviouslove
Biên táºp: deviouslove
Nguồn: phongluukiem.com
Chi chi!
Trong cánh rừng, bốn cái chân nhá» cá»§a má»™t con chuá»™t đồng Ä‘ang chạy Ä‘iên cuồng, phÃa sau Ä‘ang bị má»™t con mãnh thú đầu báo thân thá» cỡ nhá» truy Ä‘uổi và o tuyệt lá»™, Ä‘ang muốn trốn lên cây, đột nhiên má»™t cái thi thể tá»±a hồ như đã chết từ rất lâu, thân hình dà i ra, đưa tay chá»™p và o cổ con mãnh thú nhá» nhấc lên.
Mãnh thú đầu báo thân thỠđang muốn đớp trở lại, bà n tay chộp và o cổ của nó đã siết chặt lại, ‘rắc’! Một tiếng đã vặn gãy cổ của nó.
Vương Pháºt Nhi thở ra má»™t hÆ¡i dà i, má»™t đêm ngá»§ ngon, sau khi thức dáºy thần thái tháºt sáng láng. Hà n khà nhè nhẹ trong cÆ¡ thể, đã có thể tùy tâm Ä‘iá»u động, bất quá cÅ©ng là m cho hắn minh bạch má»™t Ä‘iá»u, thân thể nà y cá»§a hắn cÅ©ng không phải thân thể thiên tà i võ há»c gì, chỉ bất quá là luyện qua mấy năm công phu nà o đó, trong cÆ¡ thể có chút căn cÆ¡ chân khÃ.
Con chuá»™t đồng vừa rồi, đã đà o thoát tÃnh mạng, giỠđã chẳng biết tung tÃch đâu. Vương Pháºt Nhi giương mắt nhìn đầu con mãnh thú nà y, nhá»› lại trong bụng còn đói, lúc nà y má»›i ra tay, con chuá»™t đồng bất quá chỉ to bằng nắm tay, hắn căn bản không có chú ý.
Vương Pháºt Nhi má»™t tay nắm và o Thao Thi Äồng Hoà n, ngÅ© đại thi binh láºp tức Ä‘á»u đứng lên, động tác chỉnh tá», vóc ngưá»i cao thấp khác nhau, có vẻ có chút cổ quái.
“Tháp Lợi Ban thi binh Giáp, ngươi Ä‘i kiếm chút cá»§i, Tháp Lợi Ban thi binh Ất ngươi Ä‘i lấy mấy cây xiên chịu được lá»a, lão Äinh ngươi và o trong rừng phát sạch cá» dại, là m chá»— đất trống để nướng, không đợi lát nữa chút ta nhóm lá»a, sẽ đốt trụi cả cánh rừng nà y.â€
Phân phối nhiệm vụ xong, Vương Pháºt nhi sá» sá» lên đầu mình, phát hiện những vết bá»ng rá»™p tuy chưa xẹp xuống, nhưng cÅ©ng không còn Ä‘au đớn gì lắm, đột nhiên hắn nhá»› tá»›i Ä‘iá»u gì đó, ánh mắt hắn đảo qua khắp nÆ¡i, liá»n thấy được cái cây thước đồng sáu tấc đã nguá»™i lạnh.
Hắn trong lòng căm tức duá»—i chân giẫm và o hai dấu hiệu, lại cảm giác được chưa hả giáºn, liá»n nhặt lên, hai tay váºn kình muốn bẻ gãy.
Bất quá khi cầm cái thước đồng nho nhá» nà y, Vương Pháºt Nhi liá»n cảm giác cái nà y rất cứng rắn, hắn bẻ đến mưá»i lần, căn bản cÅ©ng không lay động được chút nà o. Liên tục thay đổi vị trà nắm, cÅ©ng không biết hắn **ng đến chá»— nà o, cái thước đồng nà y đột nhiên chuyển nóng, chợt được hâm nóng lần nữa, Vương Pháºt nhi kinh hãi, vá»™i và ng buông tay.
Thước đồng nà y cÅ©ng không rÆ¡i xuống, hai đầu phóng xuất hồng quang mỠảo, lúc trước và lúc sau chênh lệch chừng 7,8 mét, vừa rung lên má»™t cái,liá»n to lên hà ng trăm nghìn lần. Hồng quang trong thước đồng hóa thà nh má»™t tòa tinh đồng chiến xa, được kéo bởi tám dị thú, hiện hình tại trong rừng.
“Không phải chứ! Cái nà y cÅ©ng cho ta gặp được sao?â€
Bị lá»±c lượng tinh đồng chiến xa hiện hình, chấn bay ra sau mưá»i thước, má»™t đầu va và o thi binh Ất Ä‘ang Ä‘i lấy cá»§i nhóm lá»a, hai ngưá»i nhất thá»i như hai cái hồ lô lăn lông lốc.
Vừa đứng lên, Vương Pháºt Nhi ngây ngốc nhìn tòa tinh đồng chiến xa nà y, vừa rồi ở xa quan sát không rõ, tòa chiến xa nà y ở cá»± ly gần nhìn cà ng có vẻ cá»±c kỳ uy phong. Tám dị thú kéo xe thể cách tráng kiện, bốn vó tháºt dà i, hình thể so vá»›i bất kỳ giống ngá»±a nà o tốt nhất trên trái đất còn muốn cao lá»›n hÆ¡n. Äầu như tê ngưu, có má»™t cái sừng mà u Ä‘á», tuy hiện tại thần sắc rất là mệt má»i nhưng vẫn toát lên vẻ hung ác dị thưá»ng.
Tinh đồng chiến xa nà y so vá»›i loại xe ngá»±a thông thưá»ng còn muốn cao lá»›n rá»™ng rãi hÆ¡n, thân xe dùng má»™t loại giống như là tinh đồng, nhưng cẩn tháºn xem xét thì lại không biết được chế tạo từ kim loại gì, giống như má»™t tòa pháo đà i nho nhá» di động, đủ dung nạp khoảng hai ba mươi ngưá»i di chuyển bên trên.
Mặc dù đã kinh qua nhiá»u tráºn chiến, có chút hư hại, nhưng trước khà phái phi phà m cá»§a tinh đồng chiến xa nà y, mÆ¡ hồ lá»™ ra má»™t tráºn sa trưá»ng bách chiến gió tanh mưa máu.
Thân thể cá»§a hồng bà o võ tướng, đã không còn đầy đủ, ngã ngồi ở trên đà i trước tinh đồng chiến xa, toà n thân đầy thương tÃch. Trưá»ng thương cá»§a hắn được cắm ở sau lưng, cho hắn má»™t Ä‘iểm tá»±a cuối cùng, không để ngã sấp xuống.
Vương Pháºt Nhi phá»§i mông đứng lên, giáºm chân lên trên ngưá»i hắn, hai tay Ä‘ang không ngừng Ä‘iá»u khiển thi binh Ất Ä‘i lấy cá»§i nhóm lá»a, nhảy má»™t cái lên trên tinh đồng chiến xa.
Chiến xa nà y cách mặt đất chừng má»™t thước, Vương Pháºt Nhi tá»± nhiên sinh ra má»™t loại cảm giác, “Cao! Tháºt sá»± là cao!â€
Hắn đối vá»›i ngưá»i chết, cÅ©ng chả có gì đặc biệt tôn trá»ng, mặc dù hồng bà o võ tướng nà y, khi còn sống uy phong bát diện, nhưng nếu đã chết, Vương Pháºt Nhi tá»± nhiên trong đầu sinh ra ý niệm xem coi có cái gì giá trị không.
Äầu tiên hắn đưa tay nhổ cây trưá»ng thương lên, má»™t nhúm há»a diá»…m lóe lên trên thân trưá»ng thương, kêu lên thê lương Ä‘au xót, như là có tÃnh mạng, thá»±c sá»± đã dá»a trái tim Vương Pháºt Nhi nhảy loạn lên hà ng chục lần.
Hắn chá» má»™t lúc, phát hiện hoà n toà n không có nguy hiểm, lúc nà y má»›i đưa tay vuốt ve trưá»ng thương, vÅ© khà nà y hiển nhiên giết qua vô số địch nhân, trong ngá»n lá»a mang theo má»™t mùi máu tanh nồng nặc, trong tay trầm trá»ng dị thưá»ng, Vương Pháºt Nhi váºn chân khà trong cÆ¡ thể, má»›i miá»…n cưỡng nhấc lên được.
“Con mẹ nó lão thiên a, muốn trêu ta sao, thân thể ta thấp thế nà y, hiện tại không cách nà o sá» dụngâ€
Buông tay ném nó rÆ¡i xuống mặt đất, Vương Pháºt Nhi Ä‘Ãch xác là nghÄ© đến chuyện khác.
“Tinh đồng chiến xa nà y có thể bảo tồn cây đại thương nà y, cùng thi thể cá»§a hồng bà o lão huynh, tá»± nhiên cÅ©ng có thể bảo tồn những thứ khác! Ta hiện tại không có gì cả, vừa lúc dùng dể là m như má»™t cái nhà kho rách nát.â€
NghÄ© váºy, hướng hai tên thi binh Ä‘ang đứng ngây ngôc ra lệnh, lục soát hết má»™t vòng chiến trưá»ng, mang tất cả những gì có giá trị lại.
Mất Ä‘i sá»± chống đỡ cá»§a đại thương, hồng bà o võ tướng ngã sấp xuống trên đà i cá»§a chiến xa, Vương Pháºt Nhi cẩn tháºn cởi áo, đến gần kiểm tra má»™t cách tỉ mỉ, má»™t bá»™ bác đắc khải giáp, má»™t thanh bảo Ä‘ao, cung tiá»…n má»™t bá»™. Ná»™i y ở sát ngưá»i, xem xét cả ná»a ngà y, mặc dù hắn khi còn ở tại trưá»ng há»c, thưá»ng xuyên há»a tranh lõa thể, nhưng cÅ©ng hiểu được, lấy hết đồ cá»§a những ngưá»i chết tháºt là đại bất kÃnh.
“Ai, là m ngưá»i phải hiểu đạo lÃ, Ä‘á»i ngưá»i thấm thoắt trôi Ä‘i mặc dù nói là thoải mái tá»± tại, nhưng chắc là vị hồng bà o lão huynh nà y không có táºp tục ở tương lai như ta, nhưng ta cứ nên tôn trá»ng táºp quán sinh hoạt cá»§a ông ta."
Lưu lại tà i váºt, Vương Pháºt Nhi Ä‘ang nghÄ© có nên xuất ra và i phần khà lá»±c hay không, để đà o huyệt má»™ chôn hồng bà o võ tướng.
Äá»™t nhiên ở áo vải sát trên ngưá»i võ tướng, phát ra hai luồng huyá»…n quang nhà n nhạt, hai luồng quang mang kì dị, từ bên trong thân thể bay ra.
Một bảo tháp nho nhỠtrong suốt, một hạt châu mà u trắng nhạt.
Vương Pháºt Nhi trong lòng kinh hãi, tháºt muốn thối lui vá» phÃa sau, nhưng phát hiện trên ngưá»i mình tá»±a hồ có váºt gì đó hấp dẫn, hai luồng tinh quang bao phá»§ bảo tháp và hạt châu, mạnh mẽ bay đến, nháºp và o trong cÆ¡ thể.
Äối vá»›i sá»± lưu động cá»§a khà tức trong cÆ¡ thể, Vương Pháºt Nhi có chút cảm ứng, láºp tức phát hiện, bảo tháp nho nhá» kia sau khi nháºp thể hóa thà nh má»™t luồng khà lãnh nhiệt bất định, ngay tại Ä‘an Ä‘iá»n ổn định Ä‘i xuống. Hạt châu mà u trắng nhạt lại thuáºn theo kinh mạch Ä‘i lên, hóa thà nh má»™t luồng khà nhà n nhạt, cÅ©ng không rõ cảm giác cá»§a khà tức, chỉ Ä‘i tá»›i mi tâm sau đó Ä‘i xuống.
Tà i sản cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te
11-09-2009, 09:13 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
ÄẠI VIÊN VÆ¯Æ NG
Tác giả: Lưu Lãng Ä‘Ãch Cáp Mô
Trung thổ Thần Châu
Chương 7: Thá»§y Há»a lung linh tháp.
Dịch: xiaotou
Biên táºp: deviouslove
Nguồn: phongluukiem.com
Vương Pháºt Nhi nhìn hai tay cá»§a mình, ánh mặt lá»™ ra vẻ không thể tin nổi.
Kết cấu cá»§a cÆ¡ thể đứa trẻ nhá» nà y sau khi hồi sinh và cá»§a ngưá»i địa cầu hoà n toà n không giống nhau, luồng khà băng hà n trong ngưá»i hắn cần phải Ä‘i qua bát đạo kinh mạch, tám chÃn mươi huyệt đạo, nhưng theo những kiến thức mà hắn có dược từ tiểu thuyết kiếm hiệp thì nhÅ©ng khà huyệt kinh mạch nà y hoà n toà n không giống vá»›i mưá»i hai chÃnh kinh, kì kinh, bát mạch cá»§a loà i ngưá»i, cÅ©ng khác hoà n toà n vá»›i những gì mà tam mạch thất luáºn cá»§a máºt tông, pháºt môn từng nói.
Vá»—n dÄ© đạo hà nh mà hắn tu luyện còn nông cạn, luồng chân khà băng hà n tiá»m tà ng trong ngưá»i yếu hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i đám thi binh thuá»™c hạ được hắn thu lượm vá». Nhưng sau khi kì quang mà chiếc tiểu bảo tháp hóa ra nháºp và o Ä‘an mạch, má»—i lần hắn váºn chuyển băng hà n chân khà trong cÆ¡ thể, hắn Ä‘á»u cảm nháºn được luồng khà đó không ngừng tăng lên mưá»i lần, hÆ¡n nữa tốc độ váºn hà nh cÅ©ng nhanh hÆ¡n bình thưá»ng gấp mấy lần.
“Bảo bối, đúng là món bảo bối tháºt sá»±, món đồ nà y lại có thể gia tăng chân khÃ, tháºt sá»± kì diệu…â€
Vương Pháºt Nhi kêu to, liên tiếp lá»™n mưá»i bảy, mưá»i tám vòng rồi má»›i rÆ¡i xuống đất, rồi cất tiếng khóc lá»›n.
Hắn bị ngưá»i ta dùng ống thép đánh chết, sau khi tỉnh lại thấy mình hồi sinh trên cÆ¡ thể má»™t đứa bé lang thang khoảng 6, 7 tuổi, và tá»›i thá»i loạn thế nà o mà hắn cÅ©ng không rõ, nÆ¡i mà mạng ngưá»i còn không bằng mạng *** gà , cả ngà y hắn Ä‘á»u phải sống trong ná»—i khiếp đảm.
Äến xã há»™i văn minh luáºt nghiêm ngặt rõ rà ng cÅ©ng không có cách nà o đảm bảo cho tÃnh mạng cá»§a hắn thì tại cái thế giá»›i mà luáºt pháp dưá»ng như không có hiệu lá»±c, hắn giống như toà n thân không mặc gì và bị ném và o đám đông ngu dốt, chỉ sợ thiếu may mắn, thì sẽ gặp phải cưá»ng bạo.
Chết!
Hắn vô cùng sợ hãi.
Nếu như không phải là nhặt được Thao Thi đồng hoà n, vá» mặt tâm là giống như ngưá»i chết Ä‘uối vá»› được cái cá»c, e rằng Vương Pháºt Nhi đã sá»›m sụp đổ.
Biểu hiện bình thưá»ng cá»§a hắn giống như không sợ hãi Ä‘iá»u gì, nhưng sá»± sợ hãi nà y vẫn chôn chặt trong lòng hắn, tháºm chà Vương Pháºt Nhi máºp má» Ä‘oán được, chiếc Thao Thi đồng hoà n ở trên ngưá»i ngưá»i thợ rèn chỉ sợ không phải là pháp khà lợi hại gì.
Lá»±c chiến đấu cá»§a ngÅ© đại thi binh nhiá»u nhất cÅ©ng chỉ bằng so vá»›i lúc còn sống, đây cÅ©ng không phải là sá»± bảo đảm vững chắc gì.
Vừa rồi hắn nhìn thấy tráºn chiến giữa Hồng bà o võ tướng và quân Tây Äịch, trong lòng lại giống như có thêm má»™t vá»±c sâu không đáy, từ từ hút má»™t thứ gì đó và o trong. Tá»›i giá» phút nà y Vương Pháºt Nhi má»›i từ trên ngưá»i chÃnh mình cảm giác được sinh tồn là má»™t việc khó khăn như thế nà o.
Sau khi trút bá» hết nhưng tâm trạng, Vương Pháºt Nhi lau nước mắt, cuối cùng hướng vá» phÃa thi hà i hồng bà o võ tướng vái lạy, lá»›n tiếng nói: “Hồng bà o võ huynh, ngưá»i sau khi chết còn có thể phù há»™ cho tiểu đệ, đệ sau nà y nếu như có thể bảo toà n cái mạng nhá» nà y, có cÆ¡ há»™i gặp ngưá»i nhà cá»§a huynh, đệ nhất định sẽ báo đáp. Bây giỠđệ sẽ chôn huynh trước!â€
Hai tên thi binh được chỉ huy để thu dá»n chiến trưá»ng, lúc nà y đã ôm theo bảy tám cây quân Ä‘ao, hai cân thương kÃch, hÆ¡n mưá»i bá»™ khôi giáp quay trở lại hÆ¡n nữa, còn có má»™t Ãt và ng bạc.
Vương Pháºt Nhi đưa tay rút trưá»ng thương cá»§a Hồng bà o võ tướng, suy nghÄ© má»™t lát, hay là đem món đồ nà y đặt lên trên tinh đồng chiến xa cùng vá»›i những thứ vÅ© khÃ, khôi giáp mà đám thi binh mang vá», tiện tay dùng Há»a Phong liá»…n phong ấn Tinh đồng chiến xa thà nh thanh đồng và giấu và o trong ngá»±c.
Hồng bà o tướng quân nhất định là má»™t tướng quân nổi tiếng cá»§a Äại Kiá»n Vương triá»u, cÅ©ng không có nhiá»u ngưá»i nháºn biết được di váºt cá»§a ông ta, nếu như vì Ä‘iá»u nà y mà xui xẻo, Vương Pháºt Nhi ngoà i việc chá»i mình ngu ra thì không còn gì để nói, bởi váºy hắn chỉ đỠlại má»™t thanh Ä‘ao ngắn Ä‘eo bên hông, hắn cÅ©ng thu lại và ng bạc để tiện sá» dụng.
“BÃnh, Ä‘inh, máºu, các ngươi Ä‘i đà o hố, chôn vị đại ca nà y xuống!â€
Hạ lệnh cho bốn gã thi binh xong, Vương Pháºt Nhi Ä‘Ãch thân dùng quân Ä‘ao cắt con thú đầu báo mình thá» thà nh từng miếng nhá».
Thà nh quả ná»— lá»±c cá»§a thi binh Ất đã xuất hiện, đã chuẩn bị má»™t mồi lá»a, đốt thà nh má»™t đống lá»a, thi binh Giáp cÅ©ng ôm theo má»™t đống cá»§i lá»›n, Vương Pháºt Nhi xiên thịt, đặt lên trên đống lá»a.
Mấy ngà y hôm nay hắn rất đói, Ä‘iên cuồng Ä‘i tìm đồ ăn, bây giỠđã không còn kén chá»n gì mụi vị, tay nghá» nướng đồ ăn cá»§a hắn cÅ©ng không ra sao, nướng má»™t lúc lâu vẫn là ná»a chÃn ná»a sống, lại không cho gia vị, ăn liá»n mấy miếng, Cảm thấy bụng đã no, Vương Pháºt Nhi lấy chân dáºp tắt đống lá»a, lau bà n tay đầy vết mỡ lên ngưá»i, rồi quay đầu Ä‘i ra khá»i khu rừng.
Äiá»u mà hắn ta muốn là m nhất lúc nà y chÃnh là nhanh ***ng tìm má»™t thà nh phố tương đối an toà n, không có chiến há»a, tiếp tục sống.
Khi thân ảnh cá»§a Vương Pháºt Nhi dần dần khuất xa, má»™t tiếng má»™t tiếng than nhẹ từ trong rừng vang lên.
“Trên ngưá»i đứa nhá» nà y sao lại có má»™t luồng khà tức khiến cho ta cÅ©ng phải suy xét bất định.â€
Vương Pháºt Nhi vẫn không phát hiện ra từ lúc tráºn chiến bắt đầu tá»›i khi vị hồng bà o tướng quân tá» vong, hắn có được há»a long liá»…n Ä‘á»u bị ngưá»i ta nhìn thấy.
“Ngá»n lá»a nà y đốt tháºt hùng tráng biết bao!â€
Cả ngà y không thấy con ruồi nà o bay qua, Vương Pháºt Nhi cảm thấy thá»i cÆ¡ đã đến, hắn đã nhìn thấy thà nh trì đầu tiên sau khi tá»›i cái thế giá»›i nà y, mặc dù quy mô cÅ©ng chỉ là má»™t huyện thà nh nho nhá» nhưng cÅ©ng đủ khiến hắn hưng phấn không Ãt.
Mặc dù tòa thà nh chỉ có má»™t Ãt khói lượn lá», khiến cho hi vá»ng nhìn thấy ngưá»i sống cá»§a hắn giảm Ä‘i chút Ãt, nhưng hắn vẫn vui vẻ bước và o.
Cổng thà nh cá»§a huyện thà nh đã bị phá tan nát, tà n tÃch còn sót lại cá»§a ná»a cánh cá»a vẫn mắc bên cạnh lối Ä‘i trong cổng thà nh nhìn rất thê thảm. Má»›i bước và o cá»a thà nh, Vương Pháºt Nhi bất ngá» khi lại nhìn thấy những xác ngưá»i chết mà những ngà y gần đây hắn đã nhìn đến phát ngán, Vương Pháºt Nhi kìm nén sá»± khó chịu trong ngưá»i, lá»›n tiếng quát mắng: “Những ngưá»i nà y cả ngà y giết tá»›i giết lui chả nhẽ là vì muốn thể hiện võ công cá»§a mình hay sao? CÅ©ng không biết mà để lại má»™t và i ngưá»i sống sót, thì má»›i có đồ để lần sau lại tá»›i cướp…â€
Diện tÃch toà n thà nh không lá»›n, chỉ có má»™t con đưá»ng dà i, Vương Pháºt Nhi lần theo từng nhà tìm kiếm má»™t lượt, nhưng không tìm thấy bất cứ má»™t món đồ gì có giá trị, rõ rà ng đám quân đội phóng há»a đốt thà nh là m việc rất chuyên nghiệp, tháºt xứng vá»›i không bá»›t lại má»™t cá»ng cá», gà *** cÅ©ng không lưu lại.
Äà n ông chết đã đà nh, có má»™t số ngưá»i đà n bà khi còn sống cÅ©ng gặp cảnh ngô vô cùng thê thảm.
Äi và o trong thà nh, Vương Pháºt Nhi vẫn chưa biết dừng lại ở đâu, năm đại thi binh phÃa sau hắn lảo đảo bước Ä‘i, cÅ©ng không có chút dị nghị gì.
Ngẩng đầu nhìn trá»i, tháºt sá»± cảm thấy thất vá»ng, đột nhiên có âm thanh chuyển động lá»™c cá»™c vá»ng tá»›i, Vương Pháºt Nhi mừng rõ ngoái nhìn, hắn tung thân lên độ cao bảy tám mét, vừa hay tay túm được và o đầu thà nh, nhìn ra xa thấy má»™t đám khoảng hÆ¡n 100 ngưá»i giống như nạn dân, Ä‘ang đẩy xe, gánh hà nh là và tay nải Ä‘i và o trong thà nh.
“Rốt cuá»™c thì váºn may cá»§a ông cÅ©ng tá»›i, nhìn thấy ngưá»i sống rồi!â€
Vương Pháºt Nhi nước mắt lã chã, hắn hồn nhiên quên mất, kì tháºt hắn đã từng nhìn thấy má»™t đám ngưá»i sống, chỉ có Ä‘iá»u, cái thôn kia chỉ trong má»™t lát đã bị đám loạn quân kia giết sạch không để lại má»™t ai.
Tà i sản cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te
11-09-2009, 09:14 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
ÄẠI VIÊN VÆ¯Æ NG
Tác giả: Lưu Lãng Ä‘Ãch Cáp Mô
Trung thổ Thần Châu
Chương 8: Thiên địa khoát, hà xỠvi gia.
Dịch: jojo11111
Biên dịch + Biên táºp: deviouslove
Nguồn: phongluukiem.com
Cả đám nạn dân, nhanh ***ng phóng mắt nhìn lại nhà mình, mặc dù trong thà nh lá»a cháy chưa dứt, quang cảnh thê thảm, nhưng trong mắt vẫn có và i phần chá» mong.
Vương Pháºt Nhi Ä‘em ngÅ© đại thi binh dấu Ä‘i, hai mắt chằm chằm nhìn vá» cá»a thà nh, vá»›i hi vá»ng duy nhất, chÃnh là tìm được ngưá»i có thể giao lưu.
“Gần đây xác chết quá nhiá»u, tâm lý biến thái nhanh ***ng. Ta chÃnh là hà nh nghá» hoạ sÄ©, chuyên vẽ nữ nhân khoả thân, không phải đám bác sÄ© phẩu thuáºt xui xẻo, khổ lá»±c mổ xẻ lục phá»§ ngÅ© tạng. Trong đám ngưá»i nà y… không có ngưá»i nà o trên mặt xuất hiện 80% nữ tÃnh a!â€
Hiện lúc nà y hắn hoà n toà n thất vá»ng cái địa phương nà y, chỉ có thể dùng con số khác thưá»ng để hình dung.
Vương Pháºt Nhi không phải là từ xã há»™i cổ đại ra, mà được nuôi dưỡng bởi xã há»™i hiện đại đầy đủ thông tin, kinh nghiệm bản thân là nhãn quang đệ nhất. Cả đám nạn dân có má»™t ngưá»i thân mặc bá»™ trưá»ng bà o thô ráp bằng bố xanh Ä‘en, tóc bay phất phÆ¡, tản ra khà tức nam tá», vừa nhìn đã biết là đầu lÄ©nh má»i ngưá»i.
Hắn Ä‘ang nghÄ© ngợi là m sao mở lá»i, thì đột nhiên má»™t trung niên phụ nữ, như bị trưá»ng tiên vô hình đánh, la lá»›n má»™t tiếng, chạy như Ä‘iên tá»›i. Ôm cổ Vương Pháºt Nhi khóc lá»›n.
“Con trai a! Mẫu thân biết thế nà o con vẫn chưa chết…â€
“Uy uy! Mặc dù ta không chắc có phải con bà hay không, nhưng nếu ngươi ôm ta như váºy, chắc chắn ta sẽ chết lại má»™t lần nữa…â€
Ná»— lá»±c giãy dụa hết mấy lần, á»· và o má»™t chút khà lá»±c, Vương Pháºt Nhi rút cục cÅ©ng thoát khá»i cái phương thức khuất nhục nà y, miệng mÅ©i vừa thoát ra, hắn vá»™i hÃt thở không khà trong là nh, hắn cảm thấy tháºt sá»± quá khó. Thanh bà o thư sinh vừa Ä‘i tá»›i, nhìn Vương Pháºt Nhi và i lần, than nhẹ má»™t hÆ¡i nói: “Nghiêm đại tẩu, đây không phải là tiểu bảo cá»§a ngươi. Ngươi đừng quá thương tâm, má»i chuyện Ä‘á»u đã qua rồi…â€
Trung niên phụ nữ nói cái gì cÅ©ng không chịu tin tưởng, mặc dù thưá»ng ngà y thị nhất má»±c kÃnh phục tiên sinh há»c vấn uyên bác, nhưng lần nà y bà chỉ ôm Vương Pháºt Nhi không chịu buông tay.
Khuyên bảo không được, thanh bà o thư sinh quay đầu đến nhìn VuÆ¡ng Pháºt Nhi, ánh mắt hắn lá»™ ra thần sắc phức tạp, là m cho Vương Pháºt Nhi trong nháy mắt hiểu ra ý nghÄ©a bên trong. Hắn láºp tức la lên: “Mụ, mụ! Là con, mẹ buông tay Ä‘i nà o, con sém chút đã bị mẹ ôm chết rồi.â€
Sau khi nghe gá»i hai tiếng “mụ mụâ€, trung niên phụ nữ trên mặt láºp tức phóng xuất quang mang. Mặc dù chỉ là phối hợp má»™t chút, trấn an ngưá»i phụ nữ nà y, nhưng cảm xúc mẫu tÃnh lại dâng lên, là m trong lòng Vương Pháºt Nhi đột nhiên nghÄ©: “Ta nếu bị ‘ngạt đồ loạn côn’ (ngạt đồ: kẻ xấu; loạn côn: giống như loạn lạc bị gáºy Ä‘áºp trúng) đánh chết, nếu mụ mụ mà biêt được, không biết sẽ khóc thà nh dạng gì…â€
Ngay sau khi hiểu được cảm giác nà y, nhất thá»i nước mắt Ä‘á»ng đầy trên hốc mắt Vương Pháºt Nhi, trung niên phụ nữ ngược lại cuống quÃt an á»§i: “Tiểu Bảo không khóc, ngà n vạn lần không khóc, có mẹ bên cạnh, sau nà y không ai có thể **ng đến ngươi!â€
Biết rõ trung niên phụ nữ, chỉ là mẫu thân giả, nếu tháºt gặp phải nguy hiểm gì, bằng thân phụ nữ yếu Ä‘uối có thể bảo vệ được ai? Nhưng Vương Pháºt Nhi bá»—ng nhiên cảm thấy trong lòng ấm áp, so vá»›i hổng bà o võ tướng và Thuá»· Hoả Lung Linh Tháp thì còn an toà n hÆ¡n và i phần.
“Biết rồi, con không sợ!â€
Chung quanh mấy ngưá»i nạn dân, trong mắt Ä‘á»u tá» vẻ thông cảm, bá»n há» cùng Nghiêm đại thẩm sống chung ở má»™t huyện thà nh hÆ¡n chục năm, hà ng xóm vá»›i nhau, đương nhiên biết con cá»§a bà . Lần trước khi chạy nạn, rõ rà ng đã chết, nhưng lại không nói ra.
Dùng hết thá»§ Ä‘oạn, Vương Pháºt Nhi vất vả thoát khá»i “mẫu thân†má»›i nháºn chạy đến bên ngưá»i mặc thanh bà o, ôm quyá»n thi lá»… vá»›i ngưá»i đà n ông. Äầu tiên cúi đầu thi lá»…, sau đó má»›i quan tâm há»i han tình hình chiến sá»±.
Những ngưá»i nà y khi quay vá» huyện thà nh, tá»± nhiên nghÄ© chiến hoả sẽ không nổ ra tại đây nữa, Vương Pháºt Nhi nóng lòng tìm hiểu, tình huống trứơc mắt.
“Ài! Nói đến thì hiện tại Kiá»n vương triá»u cá»§a chúng ta đã hoà n toà n đại bại. Linh Châu, Duyện Châu, Kiá»n Chấu tổng trấn tiết độ sá» Má»™c Nguyên Trá»±c, bị Tây Äịch Hoả Viên thá»§ hạ Yến XÃch Mi kÃch sát, hai tiết độ sứ vùng phụ cáºn tổng cá»™ng phát động tám vạn quân đến cứu, nhưng cÅ©ng trệ mất má»™t bước. Hoả Viên Äại Tướng nhìn thấy viện quân thế mạnh, đã láºp tức lui vá» bên trong Tây Äịch. Tạm thá»i chúng ta tại Linh Châu sẽ không có chiến sá»± nữa.â€
Ngưá»i đà n ông trung niên nà y, gá»i là Thổ KÃnh tiên sinh. Há»c vấn mặc dù không tÃnh là cao thâm, nhưng chuyện thiên hạ cùng đại thế lại có kiến giải khá rõ. Vương Pháºt Nhi chẳng mấy khi có cÆ¡ há»™i, tất cả nghi vấn trong lòng, Ä‘á»u Ä‘em ra há»i cả.
Hai ngưá»i nói chuyện má»™t chút, Nghiêm đại thẩm nhìn thấy cÅ©ng yên tâm.
Vương Pháºt Nhi không biết sao đối mặt vá»›i ngưá»i mẹ nà y, liá»n cố ý Ä‘i theo bên cạnh Thổ KÃnh tiên sinh, rồi đến cả nhà lão.
Mặc dù trong phòng có chút bừa bá»™n, nhưng nhà Thổ Äức tiên sinh cÅ©ng rất đơn giản, không có đồ váºt gì quý giá, chỉ có và i quyển sách, quăng đầy khắp nhà . Nhà lão nằm chá»— khá hẻo lánh, vẫn chưa bắt lá»a, cảnh váºt xem ra vẫn bình thưá»ng.
Trải qua lần trò chuyện nà y, Vương Pháºt Nhi rốt cục cÅ©ng hiểu rõ, phần nà o bá»™ dáng thế giá»›i nà y.
Diện tÃch Trung Thồ Thần Châu rất rá»™ng lá»›n, con ngưá»i hiện tại chưa khám phá tất cả. Äại Kiá»n vương triá»u chỉ là chiếm cứ tại trung ương, luôn coi mình là văn hoá chÃnh, là háºu duệ cá»§a Cá»± Thần Hình Kiá»n. Tây Äịch hÆ¡n mưá»i chá»§ng tá»™c, các tá»™c không cùng tổ tiên, bị dân chúng Äại Kiá»n Vương Triá»u, miệt thị yêu tá»™c, chiếm cứ đất phÃa tây Trung Thổ Thần Châu. Bất quá hai bên quan hệ kéo dà i trên ngà n năm, thông hôn không dứt, kì thá»±c huyết mạch đã sá»›m há»—n tạp vô cùng, khó có ngưá»i nà o mang dòng máu thuần chánh.
HÆ¡n nữa, thá»i Thái Cổ, Bạch Nguyệt Yêu Tá»™c nhất thống thiên hạ, thông hôn giữa các tá»™c man hoang, má»›i có trăm nhân tá»™c xuất hiện. Äại Kiá»n vương triá»u năm đó bất quá là má»™t trong trăm nhân tá»™c, là háºu duệ cá»§a Bạch Nguyệt Yêu tá»™c cùng Cá»± Thần Hình Kiá»n sinh ra mà thôi.
Vương Pháºt Nhi suy tư má»™t lúc, hắn đã hầu như hiểu hết má»i chuyện, thế giá»›i nà y, cÅ©ng có Nho đạo, trồng dâu, âm dương, phât, thiên văn cùng các loại há»c vấn khác.
Bất quá, những trưá»ng phái nà y hoà n toà n khác biệt vá»›i địa cầu, hắn bây giá» tháºt sá»± nhức đầu, Ä‘iá»u nà y là tá»± nhiên, ngưá»i nà o ở phương diện thống hạ khổ công, ngà y sau má»›i có thể láºp thân thà nh tà i, để cho cuá»™c sống thêm phần tốt đẹp.
Äại Kiá»n Vương Triá»u truyá»n lưu Nho gia, phần lá»›n là tạp nham, cái gì binh pháp chiến tráºn, quản lý đất nước, văn chương đạo đức, chÃnh lệnh luáºt Ä‘iá»u… so vá»›i hắn kiếp trước biết vá» nho gia thì nhiá»u hÆ¡n tháºp bá»™i (10 lần…). Trung thổ từ xưa đến nay, có tục lệ mở cá»a thư viện, nho gia hiện chia là m mưá»i lưu phái, chá»§ trương chÃnh trị thiên kỳ bách quái…
Quan lại tướng lÄ©nh ở Äại Kiá»n vương triá»u, tám chÃn phần mưá»i, là tại thư viện há»c há»i kinh nghiệm.
Nhưng mà Äạo gia, lại bao hà m thiên văn, lịch toán, ngÅ© hà nh, tinh thần, cÆ¡ hồ má»—i lÄ©nh vá»±c, Ä‘á»u cần nhân tà i.
Hai nhà nà y tại Äại Kiá»n Vương triá»u có ná»n văn hoá chÃnh thống, có câu nói: “Äạo Lâm Tam bách chúng, thư viện nhất thiên đồ.†Bất quá thế giá»›i nà y, coi trá»ng võ (vÅ© thuáºt) và dÅ©ng (dÅ©ng cảm), vô luáºn môn bất cứ môn phái nà o, cÅ©ng đối vá»›i võ há»c đặc biệt tinh nghiên (nghiên cứu kÄ© lưỡng -.-). Äạo gia lại có phần giác ngá»™ kì diệu vá»›i đạo thuáºt, là m cho các môn đồ lá»›n nhá» tu táºp.
Tà i sản cá»§a ToÌ€.TiÌ.Te
Từ khóa được google tìm thấy
áèàòëîí , ÄaÌ£i viên vương , ÄẠi viÊn vÆ¯Æ ng , Äại viên vương , đại viên vương , đại viên vương 4vn , dai vien vuong , dai vien vuong 4vn , dai vien vuong 4vn.eu , dai vien vuong convert , dai vien vuong full , dai vien vuong full prc , dai vien vuong itruyen , dai vien vuong truyen , dai vien vuong.4vn , doc '' dai vien vuong'' , doctruyendaivienvuong , ebook dai vien vuong , huyen ao dai vien vuong , ìàãèÿ , ìàìáà , íàòàëè , ïëàñòèêîâûå , îïåëü , ïðàçäíèêîâ , pháºt là aanhs từ , truyện dai vien vuong , truyen dai vien vuong