28-09-2010, 09:11 AM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
[Dị Giới] [Tình cảm]Loạn Thế Hồng Nhan Mộng-t/g: Lâm Gia Thà nh-New: Chương 45
Loạn Thế Hồng Nhan Mộng
Tác giả: Lâm Gia Thà nh
Chương 1: Trá»ng sinh
Dịch: Lá Ngá»c
Nguồn: Tà ng Thư Viện - Quần Anh Hội
Giới thiệu:
Má»™t nữ sinh, tá thi hoà n hồn đến má»™t địa phương cùng thá»i vá»›i thá»i kì chiến quốc. Nà ng có được bá» ngoà i xuất sắc nam nữ khó phân, còn có má»™t vị hôn phu có thù giết cha! Phong ba vừa xuất, nà ng đã bị kẻ có quyá»n thế nhất đương thá»i bắt Ä‘i.
Chiến quốc, má»™t niên đại huyết tinh, mỹ lệ, sáng lạn như hoa anh túc. NÆ¡i nÆ¡i phong vân tứ khởi, nữ nhân như món đồ chÆ¡i, má»i thứ Ä‘á»u đương như lá»… váºt, anh hùng như cá» rác! NÆ¡i nà y có nam nhân mạnh nhất, có bảo kiếm sắc bén nhất, có văn hóa rá»±c rỡ, cÅ©ng có nữ nhân tá»™t cùng mỹ lệ nhưng mệnh bạc!
Mang theo hiện đại ý thức, nữ chá»§ Ä‘i và o má»™t cái thá»i đại như váºy, bất tri bất giác, tá»±u thà nh đối tượng trò chÆ¡i cá»§a các thế lá»±c khắp nÆ¡i.
Cái thá»i Ä‘iểm mà ngay cả sinh mệnh Ä‘á»u không thể bảo tồn, nà ng phải như thế nà o để bảo tồn bản tâm cá»§a mình? Cái thá»i đại mgưá»i mạnh như mây, vì không cam lòng bị tùy ý đùa nghịch, nữ chá»§ bước lên con đưá»ng không thể hồi đầu.
Gió mát thổi nhẹ, mặt nước gợn sóng, hoa tươi khắp nÆ¡i, nÆ¡i nÆ¡i má»™t mảnh xuân ý dạt dà o. Ngà y hôm nay là ngà y trưá»ng há»c tổ chức Ä‘i núi, cÅ©ng là ngà y Mạc Lâm trông đợi rất lâu.
"Mạc Lâm, đừng chạy nhanh như váºy a!"
Theo nà y má»™t tiếng duyên dáng gá»i to, má»™t cô gái duyên dáng tú lệ thở hổn hển chạy tá»›i. Nà ng mang trên lưng má»™t túi mà u tinh xảo, còn không có mở miệng, tá»±u cong lưng thở hổn hển không ngừng.
Mạc Lâm cÅ©ng không động, cưá»i và chá» nà ng thở xong. Tháºt vất vả thoải mái má»™t chút, cô gái khanh khách cưá»i, nói: "Mạc Lâm, ngươi cÅ©ng quá trá»ng sắc khinh bạn Ä‘i? Cho dù Trần ca ca cá»§a ngươi hôm nay sẽ xuất hiện, ngươi cÅ©ng không cần phải vá»™i và ng ném ta sang má»™t bên như váºy chứ?"
Mạc Lâm cưá»i nhẹ, gõ đầu cá»§a nà ng, lặng lẽ nhìn bốn phÃa, nói: "Ngươi nói lá»›n tiếng như váºy là m gì? Ta...ta má»›i không có hấp tấp muốn nhìn thấy hắn đâu. Ta chỉ là có thói quen Ä‘i nhanh mà thôi."
Cô gái nghiêng đầu đánh giá nà ng má»™t hồi, bá»—ng nhiên mỉm cưá»i, nói: "Nói cÅ©ng đúng, cái Trần đồng chà kia bình sinh thÃch nhất mỹ nữ, ngươi lại vốn không đẹp, nếu cho hắn biết ngươi thÃch hắn, khó tránh sẽ mắc cưá»i lắm."
Lá»i nà y vừa ra, Mạc Lâm hồi lâu không lên tiếng, qua má»™t lúc, nà ng má»›i thở dà i má»™t hÆ¡i. Vẻ mặt ưu thương nhìn cô gái bên cạnh chÃnh áy náy, chÃnh chuẩn bị an á»§i và i câu thì nà ng bất ngá» báºt cưá»i, nói: "Chướng mắt thì chướng mắt! Ta thÃch hắn, trong lòng khi thì vui vẻ, khi thì phiá»n não, như váºy cảm giác tháºt sá»± quá khó chịu. CÅ©ng không biết ta vá» sau còn có thể sẽ có loại tâm tình như váºy. Cho nên, dù là vì loại cảm giác tốt đẹp nà y, ta cÅ©ng muốn kiên trì âm thầm mến đến cùng."
Cô gái mở to hai mắt mà nhìn, trên mặt thì không tá» vẻ kinh ngạc. Bởi vì nà ng biết, đây là suy nghÄ© tháºt sá»± trong lòng Mạc Lâm. Thở dà i má»™t hÆ¡i, cô gái nói: "Ngươi cứ như váºy! Ài, cÅ©ng không biết ở hoà n cảnh nà o má»›i có thể cho ngươi cảm thấy Ä‘au khổ đây. Tháºt là khó."
Mạc Lâm cưá»i hắc hắc, nắm tay nà ng, lại Ä‘i nhanh hướng vá» phÃa trước. Chỉ chốc lát, các nà ng đã đến giữa sưá»n núi. Lúc nà y, cô gái đã Ä‘i không nổi, Mạc Lâm kêu lên: "Tiểu Anh, ngươi cứ như váºy, ta sẽ bá» lại ngươi, má»™t mình Ä‘i trước đó."
Tiểu Anh sắc mặt trắng bệch nhìn má»™t chút mấy chục thước sưá»n dốc quanh thân, nói: "Váºy không được, ngươi Ä‘em ta kéo đến nÆ¡i nà y, phải tiếp tục kéo Ä‘i má»›i được."
Mạc Lâm bất đắc dÄ©, thân thá»§ kéo tay nà ng. Äúng lúc nà y, trên núi má»™t thanh âm truyá»n đến: "Cẩn tháºn!!"
Mạc Lâm theo phản xạ ngẩng đầu lên, thấy má»™t váºt chÃnh Ä‘ang hướng đầu mình đánh tá»›i. Nà ng quay đầu Ä‘i, dưới chân vá»™i và ng lui lại vá» phÃa sau mấy bước, má»›i tránh khá»i quả bóng rổ đó.
Nhưng là , lúc nà y thì, tiếng kêu gá»i khẩn cấp cá»§a tiểu Anh truyá»n đến: "Mạc Lâm, đừng lui lại!"
Mạc Lâm còn không có hiểu được, dưới chân liá»n trống không, tiếp theo, cả ngưá»i nà ng rÆ¡i xuống phÃa dưới! Thá»i khắc rÆ¡i xuống nà y, cuối cùng ánh và o trong mắt nà ng, là gương mặt trắng bệnh hoảng sợ cá»§a Tiểu Anh.
****
"Tiểu thư, ngươi tỉnh? Mau, mau gá»i ngưá»i đến, tiểu thư tỉnh lại rồi."
Äây là má»™t cái thanh âm xa lạ, Mạc Lâm hoảng hốt suy nghÄ©. Nà ng cố sức mở to hai mắt, giáºt giáºt khóe môi, nhè nhẹ kêu: "Nước, nước."
Nghe được thanh âm cá»§a nà ng, má»™t tiểu cô nương khoảng mưá»i má»™t, mưá»i hai tuổi đã Ä‘i tá»›i, dùng chén trà rót má»™t chút nước, đút và o trong miệng nà ng. Và i ngụm nước nháºp bụng, ý thức Mạc Lâm dần dần thanh tỉnh má»™t chút.
Nà ng mở to đôi mắt mê mang, nhìn tiểu cô nương đó, trong lòng nghÄ© thầm: Lạ quá, cô bé nà y như thế nà o ăn mặc giống như nha hoà n cổ đại váºy? Còn tá»± mô tá»± dạng tại trên đầu dán hai quả cầu? Vừa nghÄ© đến váºy, Mạc Lâm cảm thấy rất thú vị, khóe miệng cÅ©ng không tá»± chá»§ nhếch lên.
Lúc nà y, cánh cá»a bị đẩy mạnh ra, xông và o có đến bốn năm ngưá»i. Äi ở đằng trước, là má»™t trung niên mỹ phụ. Những ngưá»i nà y cùng nha hoà n kia giống nhau, toà n bá»™ Ä‘á»u là cách ăn mặc cổ trang. Mạc Lâm chá»›p chá»›p mắt nhìn, nếu không trên tay tháºt sá»± không có khà lá»±c, nà ng nhất định sẽ xoa hai mắt, xem đây có phải ảo giác hay không.
Bà vừa thấy được Mạc Lâm, liá»n tiến lên, ôm nà ng tháºt chặt, nghẹn ngà o kêu lên: "Ly nhi, Ly nhi, con tỉnh rồi! Con có biết đã hù chết mẫu thân không?"
Bà ôm tháºt chặt, Mạc Lâm giãy và i cái Ä‘á»u không tránh thoát. Lúc nà y, trung niên nam tỠđứng ở phÃa sau nói: "ÄÆ°á»£c rồi, được rồi, đừng kÃch động như váºy nữa! Bà xem, Ly nhi bị bà ôm đến ná»—i không thở được kìa."
Phụ nhân vá»™i và ng nhìn vá» phÃa Mạc Lâm, vá»™i và ng kêu lên: "Ly nhi, con như thế nà o rồi? Mau, kêu đại phu!"
Mạc Lâm trước mắt tối sầm, lại mất đi ý thức.
Chá» khi Mạc Lâm tỉnh lại, khi nhìn đến vẫn là tại trong phòng cổ hương cổ sắc, nà ng đầu tiên nghÄ© đến, cư nhiên là má»™ng du trong sách từng nói qua! CÅ©ng không biết đây là má»™ng, hay là quyển sách Mạc Lâm Ä‘á»c trong trưá»ng má»›i là má»™ng?
Cháºm rãi thở dà i má»™t hÆ¡i, Mạc Lâm nhấc bà n chân nhá» nhắn cá»§a mình, từng bước nhá» chuyển hướng trong viện Ä‘i lại.
Äây là cá tÃnh Mạc Lâm, nà ng mặc kệ là trong hoà n cảnh nà o, Ä‘á»u có thể thá»±c bình tÄ©nh, rất nhanh đối mặt sá»± tháºt, táºn lá»±c là m cho chÃnh mình dung nháºp trong đó.
Nà ng hiện tại xác định , chÃnh hồn mình đã nháºp và o xác cá»§a má»™t ngưá»i. Chá»§ nhân cá»§a thân thể nà y nguyên là con gái thứ ba cá»§a Chu quốc đại nho Hà Phi, gá»i Hà Doanh, nhá»§ danh Ly nhi, năm nay hÆ¡n bảy tuổi. Tiểu cô nương nà y trá»i sanh tÃnh bướng bỉnh nghịch ngợm, có má»™t lần, leo lên trên cây ngã xuống, dẫn đến mất tánh mạng.
Mạc Lâm soi gương, bên trong gương hiện ra là má»™t gương mặt nam nữ khó phân. Trên gương mặt xinh đẹp tuyệt trần là má»™t đôi mà y kiếm, mắt to linh động, trong ánh mắt lá»™ ra và i phần anh khÃ. Diện mạo như váºy cÅ©ng đã là hiếm thấy. Hiện tại nà ng tuổi còn nhá», nếu trưởng thà nh, thì chắc rằng là má»™t cái đại mỹ nữ hÆ¡n ngưá»i thưá»ng.
"Tam tiểu thư, tam tiểu thư …" Từ xa truyá»n đến tiếng kêu cá»§a tiểu Hoà n, chỉ chốc lát, nà ng ta thấy được Hà Doanh Ä‘ang ngồi ở dưới đình, liá»n nhanh hÆ¡n bước chân, vừa chạy vừa nói nói: "Tam tiểu thư, ngưá»i như thế nà o còn chưa Ä‘i a? Phu nhân gá»i ngưá»i Ä‘i qua đó."
Hà Doanh đứng lên, nhìn thoáng qua nà y tiểu nha đầu hô to gá»i nhá», nói má»™t tiếng: "Ta, ta phải Ä‘i."
Tiểu Hoà n vừa Ä‘i vừa nói: "Tam tiểu thư, sau khi ngưá»i tỉnh lại lần nà y, sao lại không có cáu gắt như trước kia váºy."
Nói tá»›i đây, nà ng ta Ä‘em tay bịt chặt miệng mình, tròng mắt linh động bất an chuyển hướng Hà Doanh, trong lòng thầm nghÄ©: 'Nguy rồi, tiểu thư sau tráºn nà y, chắc là đầu còn chưa có khôi phục lại, cho nên như váºy im lặng. Nếu nà ng nghe xong câu nà y cá»§a ta, lại biến trở vá» bá»™ dáng Ä‘iêu oa như trước kia, phu nhân không mắng ta không được a.'
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Chữ ký của Vô Ảnh Chân Ma Kho eBook:
https://www.dropbox.com/sh/djgmsna65dovzvo/_VOWGm20Vh
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
28-09-2010, 09:12 AM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Loạn Thế Hồng Nhan Mộng
Tác giả: Lâm Gia Thà nh
Chương 2: Ngá»a nguyệt công pháp
Dịch: Lá Ngá»c
Nguồn: Tà ng Thư Viện - Quần Anh Hội
Hà Doanh vừa thấy biểu tình cá»§a nà ng ta, thì biết nà ng ta suy nghÄ© cái gì, không khá»i có chút buồn cưá»i. Nà ng là bởi vì trong tâm trà còn sót lại trà nhá»› trước kia cho nên đối vá»›i việc ứng phó ngưá»i nhà , má»™t chút cÅ©ng không cảm thấy lạ lẫm, cÅ©ng sẽ không sợ lá»™ ra dấu vết.
Nhưng tháºt ra những ngưá»i nà y, nhìn đến nà ng hiện tại tháºt vất vả yên tÄ©nh má»™t chút, liá»n trở nên vui mừng khôn xiết, là m cho Hà Doanh thưá»ng tá»± âm thầm cưá»i trá»™m.
Xa xa nhìn đến thân ảnh mẫu thân, Hà Doanh trong lòng dâng lên má»™t dòng nước ấm. Nà ng từ nhá» thì cha mẹ Ä‘á»u mất sá»›m, thá»i còn Ä‘i há»c Ä‘á»u là có ngưá»i giúp đỡ. Ngưá»i trợ giúp nà ng cÅ©ng đồng thá»i giúp hÆ¡n hai mươi đứa bé như nà ng. Bởi váºy, nà ng tuy rằng vẫn áo cÆ¡m không lo, vẫn còn chưa thấy được khuôn mặt cá»§a ân nhân.
Sau khi Ä‘i tá»›i nÆ¡i nà y, ước muốn xa xôi cá»§a Hà Doanh vá» cảm tình cùng khát vá»ng đối vá»›i thân nhân Ä‘á»u được đáp lại. Còn chưa có quá hai ngà y, nà ng liá»n hoà n toà n Ä‘em chÃnh mình trở thà nh Hà Doanh chân chÃnh kia, an tâm hưởng thụ hết thảy ấm áp nà y.
Hà phu nhân đứng ở trong sân, nhìn Hà Doanh Ä‘i đến, liá»n mở ra hai tay, ôn nhu nói: " Äến đây, nữ nhi ngoan, để cho mẫu thân ôm con má»™t cái nà o!"
Hà Doanh khanh khách cưá»i, quả thá»±c lao đến, gắt gao ôm chặt cổ mẫu thân.
Hà phu nhân ôm lấy nà ng, Ä‘i và o trước bà n ăn, má»™t bên đút nà ng thức ăn, má»™t bên cưá»i nói: "Tiểu Doanh, đại ca, nhị ca con cÅ©ng sắp trở lại, con vui không?"
Hà Doanh mở to hai mắt nhìn vá» phÃa mẫu thân, nÅ©ng nịu há»i: "Tháºt không? Äại ca không phải Ä‘ang là m quan, rất khó trở vá» hay sao?"
Hà phu nhân vui vẻ cưá»i hÃp mắt nói: "Äại ca con là phụng mệnh là m việc. Nó thấy đến lúc đó còn lâu, nên trước tiên trở vá» nhà má»™t chút."
Bà chỉ và o cái mÅ©i nhá» nhắn cá»§a Hà Doanh, cưá»i nói: "Äại ca con từ nhá» luôn thương con, lần nà y trở vá», chá»§ yếu là vì nghe được con đã xảy ra chuyện, trong lòng rất lo lắng."
Bà lại gắp lên má»™t chút đồ ăn, đút đến miệng Hà Doanh. Hà Doanh đã đói bụng, liá»n nói: "Mẫu thân, con đói bụng, muốn tá»± mình ăn."
Hà phu nhân buông nà ng ra, nà ng liá»n nhảy xuống tá»›i, hai ba đũa đã ăn xong má»™t chén cÆ¡m.
Hà mẫu ở má»™t bên không ngừng kêu lên: "Äừng vá»™i, đừng vá»™i! Coi chừng mắc nghẹn."
Má»™t bên cưá»i mỉm mỉm nhìn nà ng, tá»±a hồ chỉ cần nhìn như váºy đã là má»™t chuyện rất vui.
Hà Doanh ăn được má»™t lúc đã no nê, tháºt vất vả má»›i cho mẫu thân lau miệng cá»§a nà ng. Rồi nà ng láºp tức kêu má»™t tiếng: "Mẫu thân, con Ä‘i chÆ¡i đây."
Xoay ngưá»i rồi bá» chạy Ä‘i, bá» lại Hà phu nhân vẫn Ä‘ang lắc đầu mỉm cưá»i.
Phương hướng Hà Doanh Ä‘i đến, cÅ©ng là thư phòng nhà mình. Hà gia lịch đại là dòng dõi thư hương, thư phòng đó rất nhiá»u sách, là m cho Hà Doanh từ hiện đại đến giáºt nảy mình. Và trong Hà gia, hai nam má»™t nữ Ä‘á»u từ nhỠđược Ä‘á»c đủ loại thi thư. Giống như Hà Doanh, còn chưa đến tám tuổi, dù có má»™t và i chữ chưa nháºn biết được, trên cÆ¡ bản thì Ä‘á»u nháºn biết được hết. Còn má»™t Ãt sách vở bình thưá»ng, thì cà ng lại đã gặp qua là không quên được.
Ở trong nhà những ngưá»i khác thì rất khó được như váºy. Còn ở Hà gia, tá»±a hồ trai gái ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u như thế. Như váºy cÅ©ng có chá»— tốt rất lá»›n, Ãt nhất hiện tại, Hà Doanh không cần phải giả má» mắt.
Sách thá»i đại nà y thá»±c trân quý. Trừ phi quan hệ đặc biệt, má»›i có thể mượn được sách cá»§a ngưá»i khác. Nói chung, tất cả Ä‘á»u xem như bảo bối mà cất dấu. Giống như tại Hà gia váºy, địa phương Hà gia phòng bị tối sâm nghiêm tối quý giá chÃnh là thư phòng nà y.
Äi và o chá»— thạch bÃch phÃa sau núi, Hà Doanh cắt lấy ngón tay, nhá» xuống má»™t giá»t máu và o trong mắt sư tá» bên trái tưá»ng đá. Lại qua má»™t phút đồng hồ, thạch bÃch kia má»›i “Chi†má»™t tiếng, mở ra. Hà Doanh vá»™i và ng chạy Ä‘i và o, nà ng vừa Ä‘i và o Ä‘i, sau lưng cá»a đá kia liá»n lại đóng lại.
Sau cá»a đá, lại có động thiên khác. Ãnh nắng từ trên đỉnh núi tà tà chiếu xuống, ánh và o bên trong loang lổ máºp má», nhưng cÅ©ng sáng tá». Trong thạch thất bố trà mấy khá»a dạ minh châu. Theo phụ thân nói, mấy khá»a dạ minh châu nà y, chÃnh là tà i phú lá»›n nhất cá»§a Hà gia.
Tầng tầng giá sách Ä‘á»u chất đầy sách. Hà Doanh thưá»ng xuyên cảm thấy, bá»n há» Ä‘em sách phóng dà y đặc như váºy, tháºt sá»± là có chút dư thừa, ai mà nhà m chán lại đây trá»™m sách đây?
Nhá»› rõ lúc ấy phụ thân lại nói: "Cái nà y không phải để phòng tiểu trá»™m, là phòng ngưá»i khác tá»›i mượn sách."
Sách đặt tại giá sách, vừa nhìn lên đã có thể phân biệt rõ rà ng. Ngược lại là m cho Hà Doanh không có biện pháp Ä‘á»c sách. Hứng thú cá»§a nà ng, cÅ©ng là tại góc khuất hoặc có tro bụi dầy đặc kia, phụ thân căn bản là không muốn sách cÅ© là m há»ng thư quán nên đã cho sá»a sang.
Loại cảm giác nà y, tá»±a như ở kiếp trước, nà ng cầm trong tay hÆ¡n mưá»i nguyên tiá»n, nhưng lại muốn tại quán ven đưá»ng mua được quần áo chất lượng tốt. Luôn luôn có má»™t loại hứng thú cá»§a tên trá»™m trong đó.
Hà Doanh ngồi xuống, đây là góc thứ hai nà ng tìm Ä‘á»c. Còn không có xem đến má»™t giá», nà ng liá»n đầy mặt tro bụi, trừ bá» má»™t đôi mắt to long lanh còn sạch sẽ ra, trên khuôn mặt nhá» nhắn Ä‘á»u lấm lem bê bết, không khác gì vá»›i ăn mà y lắm.
Hà Doanh bá» qua má»™t quyển sách đã tồi tà n, xoa nắn hai chân đã tê cứng. Trong lòng thầm nghÄ©: 'Sách góc nà y cÅ©ng không nhiá»u, hôm nay hẳn là có thể láºt xong rồi, nếu có cái gì vui thÃch, váºy sẽ tốt hÆ¡n a?'
Sách nÆ¡i nà y, Ä‘á»u là má»™t Ãt bản viết tay. Có rất nhiá»u, là vì đã có được bản chỉnh tá» nên má»›i được đặt góc nà y, xá» lý như phế váºt.
Hà Doanh dùng đôi tay nhá» bé đầy bụi, nhanh chóng láºt từng trang cá»§a quyển sách. Xem ná»a ngà y, trừ và i quyển kinh sá» tá» táºp, chân chÃnh được nà ng cho rằng hữu dụng, cÅ©ng chỉ hai quyển sách hư. Nà ng Ä‘em quyá»n sách hư đặt ở bên cạnh chÃnh mình, lại lần nữa tiếp tục láºt Ä‘á»c.
Lúc nà y, trong tầm mắt cá»§a nà ng xuất hiện má»™t quyển sách viết tay “Ngá»a nguyệt công phápâ€. Ãnh mắt Hà Doanh sáng lên, trong lòng thầm nghÄ©: 'Chẳng lẽ nÆ¡i nà y còn có võ công pháp quyết sao chứ?'
Nà ng mở ra và i trang, gặp trên mặt trang thứ nhất viết: 'Công pháp nà y từ khi xuất hiện đến nay, đã có hÆ¡n má»™t ngà n năm, ngưá»i luyện thà nh không có bao nhiêu. Ngẫu nhiên có ngưá»i luyện thà nh, ngưá»i công lá»±c cao cÅ©ng không mấy. Tháºn trá»ng tháºn trá»ng!'
Hà Doanh quyệt miệng, lẩm bẩm nói thầm: “Cái gì thôi? Là m gì có võ công pháp quyết như váºy?â€
Nà ng thuáºn tay Ä‘em quyển sách đó ném Ä‘i. Lại láºt tiếp sách khác. Láºt má»™t hồi, cảm thấy vô vị, liếc mắt má»™t cái lại nhìn đến cuốn “Ngá»a nguyệt công pháp†kia, thuáºn tay cầm lấy. Trong lòng thầm nghÄ©: 'Quản nó là không được, ta trước luyện má»™t cái, giết chút thá»i gian cÅ©ng tốt.'
NghÄ© như váºy, nà ng láºp tức nổi lên hứng thú. Äứng lên thân, và i cái vặn mình biếng nhát, Ä‘em mấy quyển sách hư Ä‘á»u đặt ở trong lòng, Hà Doanh xoay ngưá»i hướng ra phÃa ngoà i Ä‘i đến.
Và o ban đêm, sau khi ăn cÆ¡m xong, Hà Doanh liá»n ngồi xếp bằng ở trên giưá»ng, dá»±a theo công pháp trong sách viết, cháºm rãi tu luyện. Công pháp nà y có chút giống du già nà ng đã luyện kiếp trước, Ä‘á»u là má»™t Ãt động tác biến hóa giữa hÃt thở.
Hà Doanh luyện má»™t hồi, liá»n cảm thấy tâm bình khà hòa, thể xác và tinh thần thư sướng má»™t chút. Không khá»i lại tÄ©nh hạ tâm đến, chuẩn bị má»™t khi có thá»i gian liá»n luyện công pháp nà y tiêu thá»i gian. Phải biết rằng, đây chÃnh là cổ đại, cái gì giải trà cÅ©ng không có a.
Äại ca, nhị ca còn có má»™t thá»i gian má»›i trở vá», hiện tại trong nhà nà y, vẫn là thiên hạ cá»§a Hà Doanh. Má»™t ngà y nà y, nà ng chÃnh trèo lên má»™t cây đại thụ bắt tổ chim. Bá»—ng nhiên thanh âm cá»§a tiểu Hoà n truyá»n đến: "Tam tiểu thư, mau xuống dưới. Phu nhân gá»i ngưá»i đến đại thÃnh đó!"
Hà Doanh cúi đầu nhìn nà ng, thấy nà ng lá»™ ra khuôn mặt nhá» nhắn hồng phác phác, trên trán lấm tấm mồ hôi, nghÄ© là chạy bá»™ mà đến. Hà Doanh theo trên cây trượt xuống dưới. Tiểu Hoà n má»™t bên sá»a sang lại quần áo cá»§a nà ng, má»™t bên kêu lên: "Tiểu thư, thân thể cá»§a ngưá»i vừa má»›i khá»i, đừng trèo cây nữa. Nếu phu nhân biết, nhất định sẽ rất lo lắng lắm."
Hà Doanh mặc nà ng lải nhải, chá» nà ng tháºt vất vả ngáºm miệng. Liá»n cưá»i hì hì há»i: "Vi nương vì sao gá»i ta Ä‘i đại sảnh, có khách nà o tá»›i sao?"
Tiểu Hoà n nói: "Äúng váºy, nói là con cá»§a đại ca kết nghÄ©a cá»§a lão gia, muốn ở lại đây má»™t thá»i gian."
Hà Doanh chá» nà ng sá»a sang lại xong, lôi kéo nà ng liá»n hướng đại sảnh chạy tá»›i, vừa chạy vừa nói: "Tháºt sao, hắn bao lá»›n rồi?"
Tiểu Hoà n nói: "Hắn là cùng Tiểu Hoà n không kém bao nhiêu đi. Thoạt nhìn vóc dáng cao cao, ra vẻ rất tuấn tú."
Hà Doanh cưá»i hì hì: "Tuấn tú ư? Váºy tháºt tốt quá, ta rất thÃch thiếu niên bá»™ dạng tuấn tú."
Chá» các nà ng tá»›i đại sảnh, rất xa đã nghe đến bên trong tiếng trò chuyện vang dá»™i. Thưá»ng thưá»ng, trung gian còn kèm theo từng tráºn tiếng cưá»i vui.
Hà Doanh hướng Tiểu Hoà n là m má»™t cái thá»§ thế, liá»n nhẹ tay nhẹ chân hướng bên trong Ä‘i đến. Äi và o cá»a, liá»n lặng lẽ nghiêng đầu, mở hé cá»a ra má»™t chút, theo khe cá»a nhìn bên trong.
Chỉ thấy chÃnh giữa đại sảnh là phụ thân cá»§a nà ng Ä‘ang ngồi, phụ thân vẻ mặt tươi cưá»i, có vẻ vui vẻ phi thưá»ng. Mà mẫu thân ngồi ở ghế dưới, cÅ©ng là tươi cưá»i rạng rỡ. Ở trên ghế khách, ngồi hai ngưá»i. Bên trên là má»™t thiếu niên khoảng mưá»i tuổi, tuy rằng tuổi nhá», cÅ©ng là thân hình cao lá»›n, bá»™ mặt tuấn tú. Có thể là bởi vì ngưá»i phương Bắc, bá» ngoà i đó xem ra, có thể so vá»›i thiếu niên phÃa Nam mưá»i bốn mưá»i lăm tuổi.
Nếu không trên mặt cùng trong ánh mắt cá»§a hắn còn tồn tại rất nặng đặc tÃnh cá»§a tiểu hà i tá», Hà Doanh cÅ©ng tháºt sá»± nhìn không ra hắn má»›i trên dưới mưá»i tuổi. Mà ngồi ở phÃa dưới hắn, là má»™t hán tá» khoảng bốn mươi tuổi, vẻ cao lá»›n ngăm Ä‘en, lá»™ ra gương mặt cứng cá»i cương trá»±c, ngÅ© quan láºp thể rõ rà ng. Y mặc chỉ là trang phục cá»§a hạ nhân.
Tuy rằng như váºy, nhưng thần sắc y thản nhiên, trong ánh mắt cùng trên mặt, Ä‘á»u là má»™t bá»™ vui mừng thiệt tình. Mà vẻ mặt cá»§a y quang minh hà o phóng, chẳng những không có má»™t chút bá»™ dáng cá»§a hạ nhân, còn có má»™t cá»— khà chất khác không ká»m chế được.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên theo thái độ cá»§a phụ mẫu, ngưá»i nà y cÅ©ng quyết không chỉ là hạ nhân đơn giản như váºy.
Chỉ nghe y cưá»i nói: "Mấy năm không gặp, nÆ¡i nà y cà ng phát triển phồn hoa. Chá» tiểu thiếu gia thu xếp xong xuôi, ta đã nghÄ© đến lão huynh đệ nên muốn Ä‘i má»™t vòng thăm, miá»…n cho bá»n há» quên ta."
Hà phụ cưá»i to nói: "Äó là đương nhiên. Nhá»› năm đó, ngươi Yến Má»—, cÅ©ng là nhân váºt nhất hô bá ứng a. Như thế nà o có thể cho ngưá»i dá»… dà ng quên chứ?"
Nói tá»›i đây, hai cái đại nam nhân Ä‘á»u đồng thá»i nổi lên cưá»i ha ha. Hà mẫu ở bên cạnh cÅ©ng cưá»i khẽ. Lúc nà y, bà vừa chuyển mắt, thấy được má»™t cái đầu nho nhá». Không khá»i lắc lắc đầu, đỠcao thanh âm kêu lên: "Ly nhi, đến đây sao còn không tiến và o? Trốn ở nÆ¡i đó lén lén lút lút!"
Lá»i nà y vừa ra, trong phòng bốn ngưá»i Ä‘á»u nhìn vá» phÃa cá»a, hán tá» há» Yến kia hÃp mắt cưá»i không ngừng, má»™t bá»™ đã sá»›m phát hiện ngươi, lại biểu tình cho ngươi mặt mÅ©i nên không nói. Hà Doanh ngượng ngùng thè lưỡi, Ä‘em cá»a đẩy ra, hà nh lá»… nói: "Phụ thân, nương, Yến bá bá."
Nói tá»›i đây, nà ng dừng dừng, nhìn vá» phÃa thiếu niên kia.
Thiếu niên có chút ngượng ngùng nhìn nà ng. Lúc nà y, Hà mẫu cưá»i nói: "Äây là Lá»™ ca ca cá»§a ngươi, năm nay mưá»i tuổi."
Hà Doanh ngá»t ngà o kêu : “Lá»™ ca ca!â€
Thiếu niên chân tay luống cuống, đứng lên hà nh lễ nói: "Ly nhi muội muội không cần như thế."
TrÃch:
* "Lô Minh " - không biết tại sao chương mình dịch thì bị đổi thà nh "Lộ Minh".
Mình thấy dùng cái tên Lá»™ Minh hay hÆ¡n. Nên sá»a thà nh Lá»™ Minh.
Alectan.
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
28-09-2010, 09:18 AM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Loạn Thế Hồng Nhan Mộng
Tác giả: Lâm Gia Thà nh
Chương 3: Lang kỵ trúc mã lai
Dịch: Thiên Nguyệt
Nguồn: Tà ng Thư Viện - Quần Anh Hội
Lúc nà y, hán tá» há» Yến bên cạnh đánh giá Hà Doanh má»™t hồi, lá»›n tiếng cưá»i nói: “Hà huynh, cô bé nà y cá»§a huynh, quả thá»±c là má»™t nhân tà i đương thế a! So vá»›i những ngưá»i đứa mà ta đã gặp thì mạnh mẽ hÆ¡n.â€
Hà Phụ cưá»i nói: “Ly nhi má»›i có mấy tuổi? Ngươi đã nhìn ra sao? Ta thấy, là ngưá»i cảm thấy cá»— anh khà thưá»ng ngà y cá»§a Ly nhi, má»›i nói như váºy phải không? Ãnh mắt cá»§a ngươi thế nà o, ta còn chẳng rõ sao! ha ha ha!†Ông cùng há» Yến cưá»i lá»›n má»™t tráºn. Hà Phụ vốn là ngưá»i nghiêm khắc quy cá»§, Hà Doanh chưa từng thấy phụ thân cưá»i sung sướng như váºy.
Hán tá» há» Yến cÅ©ng cưá»i theo đứng lên. Lúc nà y, Hà phụ đã chuyển hướng sang tiểu nhi nữ nói: "Ly nhi, con vá»›i Lá»™ ca ca Ä‘i ra ngoà i chÆ¡i Ä‘i. Sau nà y hắn sẽ ở lại đây, các con phải ở chung vui vẻ.â€
Hà Doanh lên tiếng, đưa tay phải nắm tay thiếu gia hỠLộ. Thiếu niên đỠmặt, theo nà ng từ từ ra đại sảnh.
"Lá»™ ca ca, ngưá»i tên là gì? Hà Doanh chạy thẳng ra ngoà i, ngẩng đầu nhìn vá» phÃa thiếu niên.
Thiếu niên đỠmặt, không nhạt Ä‘i. Yết hầu hắn giáºt giáºt, nhẹ nhà ng nói: "Ta là Lá»™ Minh." Nói tá»›i đây hắn ngẩng đầu, nhìn vá» phÃa Hà Doanh, há»i : "Còn muá»™i tên là gì?"
Hà Doanh nói: “Muá»™i gá»i là Hà Doanh đó. Lá»™ ca ca, sau nà y, ta gá»i tên cá»§a huynh được không?â€
Lá»™ Minh nói: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi.â€
******
Sáu năm sau.
“Muá»™i tá», ngươi vá»™i và ng gì váºy?†Lá»™ Minh mưá»i sáu tuổi, đã trở thà nh má»™t nam tá» cao lá»›n. Thân hắn cao má»™t thước tám, kèm vá»›i khà lá»±c cưá»ng tráng, hÆ¡n nữa ngưá»i phương Bắc đặc biệt ngÅ© quan rõ rà ng, cùng nhân tà i phương Nam có ôn văn nho nhã. Äã là nhân váºt bạch mã hoà ng tá» cá»§a thà nh Nam Lăng.
Nà ng lúc nà y Ä‘ang đứng ở dưới má»™t gốc cây đại thụ, dù chỉ má»›i mưá»i bốn tuổi, nhưng Hà Doanh lại xinh đẹp dịu dà ng, như đóa sen má»›i hé, tướng mạo tuyệt mÄ©. Ãnh mắt cá»§a hắn, vừa chuyên chú vừa thâm tình. Vẻ mặt nà y, tháºt là lừa gạt tâm hồn không biết bao nhiêu thiếu nữ. Hà Doanh nghÄ© tá»›i đây, không khá»i cưá»i.
Nà ng cưá»i như váºy, ánh mắt Lá»™ Minh cà ng thêm nhìn nà ng không chá»›p. Äến khi nà ng nhẹ nhà ng hạ đôi mắt cưá»i xuống mặt hắn, mặt Lá»™ Minh hÆ¡i đỠlên, không được tá»± nhiên.
“Lá»™ đại ca, thế nà o mà nhiá»u năm rồi, ngươi vẫn dá»… dà ng đỠmặt như váºy?†Hà Doanh cưá»i hÃp mắt Ä‘i tá»›i phÃa hắn. Nà ng bây giá» Ä‘ang mặc má»™t thân nam trang, bó rồi bù xù trên vai sau, hé ra má»™t gương mặt non ná»›t, nhưng lại thanh tú lá»™ ra má»™t cá»— anh khÃ. Là m cho ngưá»i ta vừa nhìn, thưá»ng sẽ tưởng là má»™t thiếu niên tướng mạo như mÄ© nữ, thưá»ng là váºy, trên vầng trán nà ng luôn có luồng anh khà như váºy, còn có đôi mắt thần bà xa xôi, là m cho ngưá»i ta không dám xem thưá»ng nà ng.
Lá»™ Minh nhìn khuôn mặt hồng hồng cá»§a nà ng, thở dà i nói: “Lại mặc nam trang à ? Hà bá thấy được, không thể không mắng chết ngươi.â€
Hà Doanh Ä‘em cung tên đặt trên lưng hà o phóng vá»— y bà o, cưá»i nói: “Ngươi không nói, phụ thân sẽ không phát hiện ra đâu.†Nói tá»›i đây, nà ng hướng Lá»™ Minh là m má»™t cái mặt quá»·, vừa cưá»i hì hì há»i: “Lá»™ đại ca hôm nay có kế hoạch gì? Nói cho muá»™i nghe chút nà o!â€
Lá»™ Minh lại cà ng hoảng sợ, láºp tức nói: “Hóa ra ngưá»i mặc nam trang và o là chuẩn bị cùng ta ra ngoà i? Không được! Lần trước ngưá»i lừa muá»™i tá» Lý Tú yêu thương ngươi, định bá» trốn, ta bị bắt lại để giải quyết công bằng. Ngươi bây giá» lại có chá»§ ý gì?â€
Hà Doanh mếu máo, nhá» giá»ng nói: “Muá»™i sẽ nhá»› kÄ©! Tháºt là chán mà !â€
Lá»™ Minh đưa tay Ä‘em nà ng bị má»™t luồng gió thổi tá»›i phất phất tóc dà i trên mặt ra sau, thở dà i nói: “Muá»™i tá», đây không phải Ä‘i chÆ¡i đâu. Ngươi cả ngà y cải trang váºy, cả Nam Lăng thà nh không mấy công tá» so được. Vừa nãy đã lại thấy đám nữ hà i tỠđó thÃch lá»i ngon tiếng ngá»t, đây là lúc xảy ra chuyện.â€
Hà Doanh tròng mắt vừa chuyển, nói: “Váºy được, ta đổi vá» nữ trang, chúng ta cùng nhau chÆ¡i đùa nhé!â€
“Không được!†Lá»™ minh không chút suy nghÄ©, láºp tức từ chối. Thấy vẻ mặt buồn bá»±c cá»§a Hà Doanh, hắn bất đắc dÄ© thở dà i má»™t cái, nói: “Muá»™i tá», muá»™i bây giỠđã là ngưá»i lá»›n rồi, thêm năm nữa đã có thể lấy chồng rồi. Má»™t cô nương lá»›n, lại xinh đẹp như váºy, Ä‘i ra ngoà i không phải sẽ chuốc lấy phiá»n phức à .â€
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
28-09-2010, 09:28 AM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Loạn Thế Hồng Nhan Mộng
Tác giả: Lâm Gia Thà nh
Chương 4: Ngà y xưa vui vẻ
Dịch: Thiên Nguyệt
Nguồn: Tà ng Thư Viện - Quần Anh Hội
Hà Doanh ngà y thưá»ng có tướng mạo tá»±a nam tá»±a nữ. Mặc dù má»›i mưá»i bốn tuổi nhưng nhá» lá»›n nhanh nên cÅ©ng cao tá»›i má»™t thước bảy. Trong đám nam tá» Giang Nam, vóc dáng cÅ©ng được xếp và o báºc trung. Mặt nữ trang, đúng là có chút anh khÃ, lại thêm chút ý vị cá»§a đại mỹ nhân, hÆ¡n nữa, nà ng có thói quen xá» sá»± thong dong bình tÄ©nh, ngưá»i gặp nà ng, Ä‘á»u gá»i nà ng là má»™t đóa không cốc u lan, rất đặc biệt, rất thÆ¡m ngát! Má»›i chÃnh thức lá»™ mặt hai lần, cÅ©ng nổi danh là Nam Lăng đệ nhất mỹ nhân rồi.
Mặc nam trang, cÅ©ng là má»™t tiểu ca cá»±c kì tuấn tú, lại hà m ẩn má»™t cá»— ngạo khà sinh bên trong, qua mấy lần ra ngoà i, thì chá»c nợ đà o hoa má»™t thân. Mà cái nợ đà o hoa nà y, khó xá» chÃnh là Lá»™ Minh. Cho nên, hắn vừa nghe Hà Doanh muốn ra khá»i nhà , liá»n có chút Ä‘au đầu.
Hà Doanh đương nhiên biết ná»—i khó xá» cá»§a hắn. Nà ng đảo mắt quan sát, nghÄ© nÆ¡i nà y, cần phải lừa tiểu tá» nà y đưa mình ra ngoà i cho tốt. Tháºt sá»± không được, mình muốn được chÆ¡i đùa trên phố kia!
Lá»™ Minh không khá»i chó chút giáºn lại có chút buồn cưá»i nhìn nà ng. Bá»n há» sống chung vá»›i nhau nhiá»u năm như váºy, má»—i má»™t động tác nhá» cá»§a Hà Doanh, hắn Ä‘á»u hiểu rõ lắm.
Hà Doanh Ä‘ang suy nghÄ©, Lá»™ Minh thở dà i má»™t cái nói: â€œÄÆ°á»£c rồi, muốn ta ra ngoà i cùng muá»™i cÅ©ng được. Có Ä‘iá»u, muá»™i phải ở sau ta, nói Ãt là m Ãt má»™t chút.â€
Hà Doanh mừng rỡ, chắp tay nói: â€œÄÆ°á»£c, nhất ngôn vi định. Tiểu đệ theo lệnh!â€
Ước định xong, hai ngưá»i liá»n lén lút nhìn quanh, Lá»™ Minh nói: “Ta theo cá»a chÃnh ra ngoà i, sẽ nán lại, chá» muá»™i mặt ngoà i tưá»ng đông.†Chỉ có thế, má»›i không phải hao công giải thÃch cho ngưá»i khác, trong phá»§ là m sao có nhiá»u hÆ¡n má»™t thiếu niên dám đến. Cho nên Hà Doanh giả trang nam đến bây giá», căn bản là không có mấy ngưá»i biết tiểu thư nhà mình có sở thÃch nà y.
Hà Doanh nhìn bốn phÃa không có ai, dung tốc độ nhanh nhất chạy vá» phÃa tưá»ng đông. Chỉ chốc lát, nà ng tá»›i dưới chân tưá»ng đông, nhìn độ cao cá»§a tưá»ng má»™t chút. Hà Doanh cưá»i, lùi vá» sau hÆ¡n mưá»i bước, sau đó tăng tốc vá»t và i cái vá» phÃa trước, lại nhẹ nhà ng nhảy lên đầu tưá»ng. Quay đầu lại thấy không có ai, nà ng xoay ngưá»i nhảy, nhạ nhà ng đáp xuống mặt đất ngoà i đưá»ng.
Thân thá»§ nhẹ nhà ng ấy cá»§a nà ng, Hà phá»§ vẫn không ai biết được, coi như là Lá»™ Minh, cÅ©ng tưởng rẳng nà ng leo tưá»ng giá»i. Hà Doanh khổ sở luyện Ngá»a Nguyệt Công Pháp sáu năm, tá»›i giá» má»›i thôi, nhưng cÅ©ng chỉ là nhảy qua bức tưá»ng mà thôi.
Hà Doanh đợi ở đó và i phút, bong dáng Lá»™ Minh lúc nà y má»›i xuất hiện. Lá»™ Minh gặp bá»™ dáng ngay ngắn cá»§a nà ng, không khá»i liếc nhìn đầu tưá»ng, lại liếc nhìn nà ng, cuối cùng lắc đầu nói: “Công phu leo tưá»ng cá»§a muá»™i, quả là má»—i ngà y má»™t tiến bá»™! Äại ca là ngưá»i luyện qua công phu, e là cÅ©ng không có tà i leo tưá»ng như muá»™i được.â€
Hà Doanh nhìn hắn xem thưá»ng nói: “Nói cái gì váºy?"
Lá»™ Minh thấy nà ng khẽ cáu giáºn, ánh mắt không khá»i có chút si dại. Nhìn thấy vẻ mặt giá»…u cợt cá»§a Hà Doanh lá»™ nụ cưá»i nhẹ, hắn má»›i đỠmặt, quay đầu nhẹ nhà ng nói: “Äi thôi.â€
Nam Lăng thà nh là thá»§y thà nh phương Nam, nÆ¡i nà y giao thông phát triển, thá»±c lá»±c kinh tế cÅ©ng có tiếng thiên hạ. Äồng thá»i, sÆ¡n linh thá»§y tú, sản sinh nhân váºt, cá»±c kì bất phà m. Ngưá»i trong thiên hạ Ä‘á»u biết , Nam Lăng thà nh lắm tà i tá» giai nhân. Hà Doanh thoải mái bước trên đưá»ng cái, hết nhìn đông lại nhìn tây. Nhưng má»™t tay lại bị Lá»™ Minh giữ chặt. Là m nà ng chạy cÅ©ng không được, nhảy cÅ©ng chẳng xong.
Là m cho nà ng không khá»i có chút thống háºn là cái xã há»™i phong kiến vạn ác nà y, cứ khăng khăng nÅ© nhân bị lắm quy định như váºy, mặc kệ cái nà y, lại không cho phép cái kia. Tháºt khổ cho há», còn bị nhìn chằm chằm. Ai, ta mà là nam tá» tháºt sá»± thì tốt biết bao!
Lá»™ Minh Ä‘i sát theo nà ng, đã thấy nà ng có quá nhiá»u thứ xem không hết, vẻ mặt hưng phấn không thôi. Ãnh mắt không khá»i dịu dà ng đến chảy ra nước, cà ng cầm tay nà ng chặt hÆ¡n. Hà Doanh đột nhiên thấy trên tay chặt hÆ¡n, không khá»i quay đầu nhìn vá» phÃa Lá»™ Minh. Lá»™ Minh đối vá»›i ánh mắt Hà Doanh, mặt vừa đỠlên, má»›i nói: “Äừng Ä‘i lung tung.â€
Hà Doanh nghÄ© thầm: Bá»™ dáng đỠmặt cá»§a Lá»™ đại ca tháºt là đáng yêu. Nà ng cưá»i đến mặt mà y loan loan, cà ng là m cho Lá»™ Minh không được tá»± nhiên đứng lên. Hà Doanh biết hắn da mặt má»ng, liá»n vá»™i và ng quay đầu, nhìn vá» phÃa xa.
Äúng lúc nà y, má»™t thanh âm nam tá» từ phÃa sau truyá»n đến: “Là Lá»™ thế huynh sao? Vị nà y là …†Hai ngưá»i quay đầu lại, thấy ba nam thanh niên Ä‘i tá»›i, toà n là nho trang, tay cầm quạt giấy, xem chừng, Ä‘á»u là tranh phục thư sinh. Câu há»i kia chÃnh là thanh niên cao lá»›n mặt vuông bên phải kia, thấy hai ngưá»i nắm tay nhau, không khá»i tò mò mà há»i.
Lúc nà y, bá»n há» thấy Hà Doanh Ä‘á»u sáng mắt lên. Thiếu niên bên trái tướng mạo gầy gò, ngÅ© quan tuấn khà nói: “Lá»™ huynh, vị công tá» nà y, lá»›n lên tháºt đúng là tuấn mỹ Ãt có a. Hẳn chÃnh là vị tiểu đệ huynh đã nói phải không?â€
Lá»™ Minh buông tay Hà Doanh ra, thở dà i nói: “Äúng là tiểu đệ Lá»™ Hà . Tiểu Hà , lại đây, ra mắt ba vị huynh đà i Ä‘i.â€
Hà Doanh hướng từng ngưá»i thi lá»….
Thiếu niên thấp bé ở giữa nói: “Lá»™ Hà ? ÄÆ°á»£c rồi, dưá»ng như đã từng nghe đến tên cá»§a ngươi. Nghe nói tiểu huynh đệ chẳng những tà i cao, tuổi tuy nhá» nhưng đã là m không Ãt cô nương ái má»™, phải không váºy?â€
Hà Doanh mặt đỠlên, nà ng đâu nghÄ© đến, chuyện Lá»™ng gà không đâu kia, lại truyá»n đến đây nhanh váºy. Lúc nà y Lá»™ Minh nói: “Tiểu đệ hồ đồ. Mấy vị huynh đà i không nên trêu hắn như váºy."
Mấy ngưá»i vừa nói vừa cưá»i, má»™t bên Ä‘i vá» phÃa trước mặt. Thiếu niên cao lá»›n bên phái kia nói: “Lá»™ huynh, nghe nói hôm nay Diá»…m Ngá»c Nhi bên Thúy Hoa Lâu kia sẽ trình diá»…n tà i nghệ. Ba chúng ta chÃnh là vì thế mà đến. Äi, qua đó xem má»™t chút."
Hà Doanh vừa nghe, láºp tức hưng phấn đứng lên, Ä‘i theo phÃa sau mấy ngưá»i, theo hướng đó Ä‘i nhanh tá»›i. Má»›i rồi nhìn vẻ mặt Lá»™ Minh, nà ng đã biết hắn đủ Ä‘iá»u không muốn mình cùng Ä‘i. Nhưng mà , đến giá» thì không thể do hắn nữa.
Nà ng lặng lẽ quay vá» Lá»™ Minh là m mặt quá»·, Lá»™ Minh bất đắc dÄ© quay đầu nhìn nà ng má»™t cái, lắc đầu. Äúng lúc nà y, phÃa trước có tiếng hét truyá»n đến dồn dáºp: “Tránh ra! Mau tránh ra!â€
Mấy ngưá»i sá»ng sốt, giương mắt nhìn má»™t đội nhân mã vá»™i vã hướng bên nà y Ä‘i tá»›i. Hà Doanh vá»™i và ng tránh sang bên cùng má»i ngưá»i, lẩm bẩm nói: “Gì chứ! Trên đưá»ng ngưá»i đến ngưá»i Ä‘i, sao phải kiêu ngạo như váºy. CÅ©ng không sợ là m ngưá»i ta bị thương sao!†Nà ng không muốn nhiá»u chuyện, cho nên lá»i nà y, cÅ©ng chỉ nói nhá» giá»ng thôi.
Chỉ thấy tổng cá»™ng năm sáu kỵ sÄ© cưỡi ngá»±a lá»›n hướng nÆ¡i nà y phi nhanh đến. Kỵ sÄ© Ä‘i đầu kia, ước chừng mưá»i tám mưá»i chÃn tuổi, mắt ưng mà y kiếm, tháºt là anh tuấn. Chỉ là đôi môi rất má»ng, con mắt lúc nhìn mang theo má»™t loại kiêu ngạo, tá»± nhiên phá há»§y vẻ mặt dá»… nhìn ấy.
Mấy ngưá»i vá»™i và ng xông qua, để lại má»™t Ä‘oạn đưá»ng náo động, biến mất tại chá»— quẹo. Lúc nà y Lá»™ Minh kêu lên: “Tiểu đệ, chúng ta Ä‘i thôi.â€
Hà Doanh ừ má»™t tiếng, Ä‘i theo sau hắn, Ä‘i vá» phÃa trước mặt.
Mấy ngưá»i Ä‘i không nhanh, má»›i đến cá»a Thúy Hoa Lâu, chợt nghe phÃa sau truyá»n đến má»™t loạt tiếng hô dồn dáºp: “Lá»™ thiếu gia, Lá»™ thiếu gia!†Bá»n Lá»™ Minh vá»™i và ng quay đầu lại. Thấy ngưá»i gá»i mình là gã sai vặt Hà phá»§ tiểu Tam tá».
Tiểu tam tá» nhất thá»i không nháºn ra Hà Doanh đến. hắn vá»™i và ng chạy đến trước mặt Lá»™ Minh, kêu lên: “Lá»™ thiếu gia, ngưá»i có thấy tam tiểu thư? Lúc nãy lão gia tá»›i tìm thì không thấy ở đâu!†Vẻ mặt hắn lo lắng, hiển nhiên có chút hoảng hốt.
Lá»™ Minh cả kinh, liếc nhìn Hà Doanh má»™t cái, láºp tức nói: “Ta biết tam tiểu thư ở nÆ¡i nà o. Ngươi cứ vá» trước, ta sẽ kêu nà ng vá» ngay.†Thấy hắn còn có vẻ chần chừ, bèn giục: “Äi Ä‘i!â€
Tiểu tam tá» lên tiếng, còn nói thêm: “Lá»™ thiếu gia, ngưá»i nhất định phải tìm được tiểu thư a. Nếu không, tiểu Hoà n vá»›i tiểu nhân phải chịu khổ đó.â€
Lá»™ Minh không nhịn được đáp: “Biết rồi, chúng ta sẽ láºp tức trở vá».â€
Tiểu tam tá» vừa Ä‘i, Lá»™ Minh láºp tức cáo từ ba thư sinh ná», xoay ngưá»i kéo Hà Doanh hướng trong nhà chạy vá»™i Ä‘i. Nhất thá»i, hai ngưá»i Ä‘á»u chẳng nói câu nà o. Hồi lâu, Hà Doanh vừa chạy vá»™i, vừa há»i: “Lá»™ đại ca, huynh nói, phụ thân có chuyện gì gấp cần tìm muá»™i?â€
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
28-09-2010, 09:30 AM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Loạn Thế Hồng Nhan Mộng
Tác giả: Lâm Gia Thà nh
Chương 5: Gió đến quá nhanh
Dịch: Thiên Nguyệt
Nguồn: Tà ng Thư Viện - Quần Anh Hội
Lá»™ Minh lắc đầu nói: “Hẳn là chuyện rất quan trá»ng. Hà thúc bình thưá»ng luôn tỉnh táo, mà lần nà y lại cứ cấp bách như váºy, nhất định là chuyện vô cùng trá»ng yếu.â€
Hai ngưá»i liá»n vá»™i và ng chạy Ä‘i, Lá»™ Minh đối vá»›i đưá»ng ngang lối tắt nÆ¡i nà y Ä‘á»u quen thuá»™c, chỉ chốc lát, chá»n má»™t đưá»ng gần đến Hà phá»§ rất nhanh. Hà Doanh như thưá»ng lệ vượt tưá»ng mà qua. Nà ng vừa trở vá» phòng, thay y phục lại ngay. Chợt nghe bên ngoà i truyá»n đến tiếng phụ thân có chút giáºn, có chút má»i mệt: “Tiểu Hoà n, rốt cuá»™c tiểu thư Ä‘i nÆ¡i nà o? Ngươi còn muốn gạt ta sao?â€
Tiểu Hoà n dÄ© nhiên là bị dá»a không Ãt, nà ng vừa khóc vừa nói: “Tiểu thư, tiểu thư tháºt sá»± là đang ngá»§ trong phòng. Nà ng ta vừa má»›i tỉnh dáºy tức thì.â€
“Váºy còn không mau Ä‘i đánh thức nó?†Má»™t tiếng quát lá»›n vang lên, Tiểu Hoà n lại cà ng hoảng sợ, láºp tức đáp: “Dạ, dạ!†Lúc nà y thanh âm cá»§a phụ thân lại vang lên: “Ứng Liá»…u, sao vẫn còn đứng đó ngÆ¡ ngẩn thế?â€
Äúng lúc nà y, thanh âm ngá»t ngà o cá»§a Hà Doanh vang lên: “Phụ thân, có chuyện gì mà vá»™i vã tìm con váºy?â€
Vừa nghe được tiếng nà ng, tiểu Hoà n thở ra má»™t hÆ¡i rõ to, thiếu chút nữa đánh phịch xuống đất. Lúc nà y, Hà Doanh phục má»™t thân xiêm áo nữ nhân Ä‘i ra. Hà phụ nhân mặt mà y ná»a xanh ná»a trắng, nghe tiếng con gái, chẳng hiểu tại sao, đột nhiên thở dà i má»™t tiếng. Giữa thanh âm ấy, đúng là thê lương vô cùng.
Lão ngẩng đầu nhìn đứa con gái duyên dáng yêu kiá»u nay đã lá»›n. Nhất thá»i ánh mắt có chút mÆ¡ hồ. Hồi lâu, lão thấp giá»ng nói: “Ly nhi, lại đây ngồi cạnh phụ thân.†Hà Doanh đáp má»™t tiếng, bước tá»›i trước mặt lão ngồi xuống.
Hà Phụ nhìn Hà Doanh, dịu dà ng nói: “Ly nhi, con cÅ©ng là ngưá»i lá»›n rồi.†Trên mặt lão vẫn còn sót lại vết tÃch cá»§a cÆ¡n giáºn khi nãy, giá» lại dịu dà ng như thế, khiến cho Hà Doanh cảm giác được có chuyện gì bất thưá»ng.
Nhìn con gái, Hà phụ ôn tồn nói: “Doanh nhi..†Hà Doanh cuống quÃt lắc đầu: “Phụ thân, ngưá»i đừng nói váºy. Con biết phụ thân thương con.â€
Nghe nói thế, Hà phụ trong mắt thoáng Ä‘á». Äến ná»a ngà y sau, lão má»›i ấp úng nói tiếp: “Doanh nhi, phụ thân con trước kia là thái thú ở Lượng Thà nh, con cÅ©ng biết chứ?â€
Hà Doanh gáºt đầu, có Ä‘iểu không rõ vì sao phụ thân đột nhiên nói đến chuyện nà y. Hà phụ mắt hướng vá» nÆ¡i xa, hồi lâu phất phất tay: “Các ngươi lui xuống cả Ä‘i!†Lão nói ‘các ngươi’ là bao gồm cả Lá»™ Minh vừa chạy tá»›i. Lá»™ Minh lo lắng liếc nhìn Hà Doanh, cắn răng, rồi cùng lui ra.
Chá» bá»n há» lui hết, Hà Phụ nói tiếp: “Năm đó, ta tại Lương Thà nh là má»™t quan phụ mẫu. Lương thà nh là biên thà nh trá»ng yếu cá»§a Chu quốc ta. Ta, ôi!â€
Nói tá»›i đây, lão trầm mặc đứng lên, bá»™ dáng tá»±a như có Ä‘iá»u khó nói. Má»™t lát sau, lão má»›i quả quyết nói: “Ly nhi, con cÅ©ng biết, khi con còn chưa sinh ra, phụ thân đã vì con mà định má»™t hôn ước?â€
“A…â€
Äối vá»›i vẻ mặt kinh dị cá»§a con gái, Hà phụ mất ná»a ngà y trá»i má»›i nói: “Vốn là , mấy năm nay con vá»›i Lá»™ Minh như hình vá»›i bóng. Không có gì bất ngá», con hẳn là gả cho hắn. Nhưng hôm nay, hôn phu cá»§a con tá»›i đây, đòi mau đưa con vá» kinh thà nh.â€
Cái miệng nhá» nhắn cá»§a Hà Doanh mở lá»›n, không dám tin nói: “Phụ thân à , Ly nhi còn chưa tròn mưá»i bốn tuổi!â€
Hà phụ có chút cay đắng nói: “Hắn chỉ là đón con ở lại, còn hôn lá»…, phải đợi khi con lá»›n má»›i cá» hà nh.â€
Hà Doanh kỳ quái nhìn phụ thân: "Äâu có được? Mình cùng mạt hôn phu đó không thà nh thân, nhưng lại cùng ở má»™t chá»—. Äạo lý nà y đâu ra váºy."
Hà phụ cÅ©ng chẳng biết giải thÃch vá»›i nà ng thế nà o. Má»™t lát sau má»›i nói: “Hắn, kiên trì như váºy. Ly nhi, con chuẩn bị má»™t chút, hai ngà y sau theo hắn Ä‘i!â€
Dứt lá»i, lão cÅ©ng chẳng thèm liếc Hà Doanh má»™t cái, quay đầu chuẩn bị rá»i Ä‘i. Thấy bóng lưng cá»§a lão, Hà Doanh đã mở miệng: “Phụ thân, phụ thân để hắn nắm rồi phải không?â€
Thân thể Hà phụ Ä‘ang tiến lên chợt cứng Ä‘á». Má»™t lát sau má»›i thở dà i nói: “Tóm lại, là phụ thân cá»§a con thiếu nợ bá»n há». Ly nhi, con coi như thay phụ thân trả nợ Ä‘i.â€
Nói tá»›i đây, lão dưá»ng như không muốn lưu lại thêm chút nà o nữa, bước vá»™i ra ngoà i. Hà Doanh vẫn đứng đó, không nhúc nhÃch nhìn theo bóng lưng phụ thân, lẩm bẩm má»™t mình: “Sao lại nhanh như váºy? Ta còn tưởng rằng còn có má»™t hai năm tá»± do chứ.†Äối vá»›i nà ng mà nói, quan trá»ng nhất, chÃnh là không có tá»± do. Còn như ân oán hai nhà cÅ©ng được, trượng phu sau nà y đối vá»›i mình có mưu đồ cÅ©ng không sao, dưá»ng như cÅ©ng không còn trong suy nghÄ© cá»§a nà ng nữa.
Lúc nà y, má»™t ngưá»i nhìn qua, thấy Hà Doanh đứng ngẩn ngưá»i chá»— đó, liá»n vá»™i và ng chạy vá»t tá»›i trước mặt Hà Doanh há»i: “Doanh muá»™i, đã xảy ra chuyện gì?â€
Hà Doanh nhìn Lá»™ Minh vẻ mặt lo lắng, miệng mấy máy, tÃnh nói cho hắn biết sá»± tháºt: “Phụ thân nói, mạt hôn phu chỉ định cá»§a muá»™i đến rồi, muốn đưa muá»™i tá»›i kinh thà nh!â€
“Cái gì? Không thể nà o!†Thân thể Lá»™ Minh run run, khuôn mặt tuấn tú thoáng trở nên trắng bạch. Hắn lẩm bẩm: “Không thể nà o, ta Ä‘i há»i Hà thúc thúc đã!†Dứt lá»i, hắn xoay ngưá»i thẳng hướng chá»§ viện chạy Ä‘i. Vì lao Ä‘i nhanh quá, chân bước lảo đảo má»™t cái, thiếu chút nữa té lá»™n nhà o xuống đất.
Hà Doanh không để ý đến cái thất thố cá»§a hắn. Tin tức nà y hôm nay, đối vá»›i nà ng mà nói, đến quá mức đột nhiên. Nà ng nhất thá»i không có cách gì tiếp nháºn. Nà ng vô hồn bước đến bên đình thượng, ôm đầu gối ngây ngốc nhìn hồ nước.
Chỉ chốc lát, Tiểu Hoà n nhẹ nhà ng Ä‘i đến bên nà ng, kêu lên: “Tiểu thư, tiểu thư?†Hà Doanh vô thần nhìn nà ng. Tiểu Hoà n vá»— vá»— lên lồng ngá»±c, nói: “Tiểu thư, ngưá»i đừng có như váºy, là m muá»™i giáºt cả mình.â€
Hà Doanh nhẹ nhà ng nói: “Tiểu Hoà n, muá»™i lui xuống Ä‘i. Ta muốn yên lặng má»™t chút.†Tiểu Hoà n thấy tiểu thư bá»™ dáng chẳng còn hồn vÃa gì, những má»™t chút, rồi xoay ngưá»i Ä‘i.
Bóng đêm phá»§ xuống nhanh. Hà Doanh vẫn ngồi lì chá»— ấy, chẳng hỠđộng. Dưá»ng như đến hôm nay đã ý thức thức được: Nà ng phải láºp gia đình, còn phải cùng sống bên má»™t nam nhân xa lạ, phải cho hắn chạm và o mình, lại còn phải khoan dung cho hắn nạp thiếp.
Chuyện xa xôi ấy, thoáng cái đã đến trước mắt, là m cho Hà Doanh nhất thá»i tinh thần hoảng hốt, không biết là m sao cho phải.
Lúc nà y, má»™t ngưá»i Ä‘i tá»›i sau lưng nà ng, cháºm rãi, ngồi xuống cạng nà ng, ôm chặt nà ng trong lòng. Hà Doanh không ngẩng đầu, chỉ kêu lên má»™t tiếng kỳ quái: “Lá»™ đại ca?â€
Lá»™ Minh không trả lá»i, Hà Doanh mÆ¡ hồ nghe được tiếng nghẹn ngà o cá»§a hắn. Không khá»i ngẩng đầu nhìn hắn, nhẹ nhà ng kêu lên: “Lá»™ đại ca? Ngươi?â€
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
Từ khóa được google tìm thấy
áåñïëàòíûé , áåòàëèíê , àâòîêðåñëî , àëüôà , èçäàòåëüñòâî , ëîãèñòèêà , èíòåðíåòå , èñòîðèè , êðþ÷êîì , hong nhan loan 20 , ïîðíîðàññêàçû , loan the hong nhan , loan the hong nhan mong , loan thehong nhan ebook , loạn thế hồng nhan , ñìàðòôîíû , ýíöèêëîïåäèÿ