28-09-2010, 09:32 AM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Loạn Thế Hồng Nhan Mộng
Tác giả: Lâm Gia Thà nh
Chương 6: ChỠđợi
Dịch: Thiên Nguyệt
Biên: nhiephon
Nguồn: Tà ng Thư Viện - Quần Anh Hội
Hai tay Lá»™ Minh đột nhiên ôm chặt, nghẹn ngà o nói bên tai nà ng: “Doanh nhi, Doanh nhi!†Hắn không ngừng gá»i bên tai nà ng, thanh âm bi thương, hiển nhiên trong lòng thống khổ cá»±c độ.
Hà Doanh bị hắn ôm đến không thở được. Cho tá»›i bây giá» nà ng má»›i phát hiện, tiểu ca ca cùng lá»›n lên nà y, cảm tình đối vá»›i mình sâu như váºy.
Lá»™ Minh lặp Ä‘i lặp lại tên nà ng: “Doanh nhi, Doanh nhi! Muá»™i không thể gả Ä‘i được!†Chuyện ngà y hôm nay, chấn động lá»›n nhất, lại là đến từ hắn. Hắn cùng Hà Doanh sáu năm nay cùng ra cùng và o, ngưá»i nhà Hà phá»§ chưa bao giá» quản. Ở má»™t mức độ nà o đó, nghÄ©a là ngầm đồng ý vá»›i quan hệ cá»§a há».
Bởi váºy, hắn vẫn tưởng rằng, Hà Doanh sá»›m muá»™n gì cÅ©ng gả cho mình. Nhưng không nghÄ© đến tất cà chỉ là ảo má»™ng! Má»i việc xẩy ra bất ngá» như thế là m cho hắn bị đả kÃch nặng ná».
Lá»™ Minh năm nay nhiá»u lắm cÅ©ng má»›i mưá»i sáu tuổi, vá»›i đả kÃch như váºy, vá»›i hắn mà nói, có chút khó chấp nháºn. Thế nên, buổi tối nay, hắn ôm chặt Hà Doanh, thì thà o gá»i tên nà ng. Äến khi Hà Doanh khẽ đánh nhẹ phÃa sau cảnh tỉnh má»›i là m hắn buông mình ra.
Nà ng cùng Tiểu Tam tá» Ä‘em Lá»™ Minh vá» phòng. Hà Doanh thấy Lá»™ Minh cho dù là trong vô thức cÅ©ng cau mà y chặt, vẻ mặt thống khổ thì khóe mắt lệ chảy không ngừng. Äá»™t nhiên khi đó, trong lòng cÅ©ng thấy bi ai.
Nà ng nhà o đến bên giưá»ng Lá»™ Minh, khóc lá»›n má»™t hồi, rồi má»›i vá» phòng mình. Ngà y thứ hai, nhị ca là m ăn bên ngoà i cÅ©ng vá» tá»›i trong phá»§. Äại ca nhị ca tuổi Ä‘á»u lá»›n hÆ¡n Hà Doanh nhiá»ucho nên cÅ©ng không thưá»ng trò chuyện vá»›i nhau. Bởi váºy, lúc Nhị ca cùng ngồi trong phòng vá»›i nà ng thì có chút mất tá»± nhiên.
Má»™t lúc sau, nhị ca má»›i nói: “Tam muá»™i, việc nà y, thiệt thòi cho muá»™i rồi. Muá»™i không nên trách phụ thân, chúng ta Ä‘á»u tưởng rằng, muá»™i và Lá»™ Minh sẽ sống cùng nhau, tuyệt đối không nghÄ© bá»n há» lại yêu cầu thi hà nh hôn ước.†Hắn thấy Lá»™ Minh thống khổ như thế, lại thấy Hà Doanh hai mắt sưng Ä‘á», tưởng rằng hai ngưá»i tư tình khó dứt, liá»n cố ý đến giải thÃch cùng nà ng.
Hà Doanh nhìn vá» phÃa hắn, thấy nhị ca nhìn ra ngoà i má»™t hồi, trên gương mặt thanh tú trà n đầy khẩn trương. Hà Doanh không khá»i cảm thấy kì quái. Má»™t lát sau, nhị ca nói: “Tiểu muá»™i, mạt hôn phu cá»§a muá»™i, hắn là thiếu niên tướng quân được bệ hạ tÃn nhiệm nhất. Tiá»n đồ không hạn lượng.â€
Hà Doanh kêu má»™t tiếng: “Nhị ca!†nà ng muốn nhắc hắn nói đúng trá»ng Ä‘iểm.
Nhị ca nhìn vá» phÃa Hà Doanh, đột nhiên thở dà i má»™t tiếng nặng ná»: “Muá»™i tá», việc nà y cần phải để muá»™i chịu thiệt thòi. Năm đó, ...năm đó, phụ thân cùng Lê gia muốn kết thúc oán cừu. HÆ¡n nữa hiện tại Lê Thanh thế lá»›n, các ngưá»i vốn có hôn ước vá»›i nhau, hắn có yêu cầu, phụ thân không thể cá»± tuyệt. Phụ thân vốn không có lá»±a chá»n nà o khác!â€
Hà Doanh nhìn vá» phÃa hắn, run run há»i: “Nhị ca, có cần phải như thế không? Nếu muá»™i không lấy chồng thì có ảnh hưởng đến tÃnh mạng má»i ngưá»i không?â€
Nhị ca lúc nà y má»›i tỉnh ngá»™, trấn tÄ©nh tiểu muá»™i: “Muá»™i tá», không phải sợ. Hôn sá»± các ngươi đúng là Lê lão tướng quân khi sống định ra. Cho nên, Lê Thanh kia dù thế nà o cÅ©ng không dám Ä‘i ngược lại ý phụ thânâ€
Hà Doanh kêu lên: “Nhị ca, năm đó rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì?â€
Nhị ca đứng lên, vá»™i và ng nói: “Việc nà y muá»™i Ä‘i há»i phụ thân Ä‘i.†Dứt lá»i, liá»n đẩy cá»a bước ra ngoà i. Hà Doanh nhìn bóng lưng cá»§a hắn, thầm nghÄ©, thái độ nà y cá»§a phụ thân, anh hai như thế. Xem ra, năm đó phụ thân là m chuyện lá»—i vá»›i ngưá»i ta, cho nên ngưá»i ta tá»›i đòi nợ.
NghÄ© tá»›i đây, nà ng cưá»i khổ má»™t cái, nhưng không may chÃnh là , ngưá»i trả khoản nợ kia chÃnh là mình!
Nà ng quay vá» phòng, chợt nhá»› tá»›i còn chưa qua xem Lá»™ Minh, liá»n nhắm hướng phòng hắn Ä‘i tá»›i. Lúc nà y Tiểu Hoà n chắn trước mặt nà ng, vẻ mặt có chút không tá»± nhiên.
Hà Doanh há»i: “Tiểu Hoà n, sao thế?†Tiểu Hoà n chần chừ nói: “Lão gia nói, tiểu thư từ giá» trở Ä‘i, không thể gặp Lá»™ thiếu gia nữa. “
Hà Doanh dừng bước, há»i: “Lão gia nói lúc nà o?†Tiểu Hoà n cúi đầu tránh ánh mắt nà ng, nhẹ nhà ng nói: “Nói sáng sá»›m hôm nay. Tiểu thư, ngưá»i hãy vá» phòng Ä‘i thôi.â€
Hà Doanh không nói gì nữa, xoay ngưá»i Ä‘i vá» hướng phòng mình. Äi má»™t hồi, còn chưa bước và o cá»a, đột nhiên thấy tâm tình phiá»n muá»™n, liá»n xoay ngưá»i hướng hồ sen Ä‘i tá»›i. Tiểu Hoà n láºp tức cÅ©ng Ä‘i theo phÃa sau.
Lúc nà y, Hà Doanh lại há»i: “Lão gia còn nói gì nữa không?†Tiểu Hoà n lắc đầu. Hà Doanh ngồi ở trong thượng đình má»™t lúc lâu. Ngẩng đầu nhìn gia nhân ra ra và o và o trong sân, không khá»i kì quái há»i: “Tiểu Hoà n, sao bá»n há» vá»™i và ng thế?â€
Tiểu Hoà n nhìn nà ng, chần chừ mãi má»›i nói: “Tiểu thư mấy ngà y nữa phải theo cô gia và o kinh, bá»n há» Ä‘ang chuẩn bị cá»§a hồi môn cho tiểu thư.â€
Cá»§a hồi môn? Bây giá» lại chuẩn bị cá»§a hồi môn? Hà Doanh nhìn vá» phÃa Tiểu Hoà n, thấy nà ng nhìn mình vẻ mặt đồng tình, không khá»i cưá»i khổ má»™t cái. Còn chưa xuất giá, mà ngay cả ngưá»i mang cá»§a hồi môn cÅ©ng đến phá»§ ngưá»i ta. HÆ¡n nữa không lấy kiệu tám ngưá»i khiêng, coi như mình sau nà y tháºt sá»± thà nh chÃnh thê ngưá»i kia, sợ cÅ©ng không thể ngẩng cao đầu được.
Việc nà y Lê Thanh biết rất rõ.
Lúc nà y, tiểu Hoà n đột nhiên nước mắt lưng tròng, vá»t tá»›i ôm chặt nà ng, khóc ròng nói: “Tiểu thư, tiểu thư! Là m sao bây giá»? Sau nà y phải là m sau đây?â€
Nà ng nghÄ© đến má»™t tiểu thư tốt như váºy, cả Ä‘á»i nà y xem như hết rồi, không khá»i Ä‘au lòng, lá»›n tiếng khóc.
Hà Doanh nhẹ giá»ng nói:â€Äược rồi, đừng khóc, đưá»ng còn dà i, đừng sợ, ngoan, đừng khóc.†Nà ng lại an á»§i ngược Tiểu Hoà n.
Ngước nhìn mây bay, Hà Doanh thầm nghÄ©, xem ra, tá»›i Lê phá»§ ở kinh thà nh, còn không biết cuá»™c sống khốn khổ gì Ä‘ang chá» mình. Có Ä‘iá»u, trá»i đất bao la, có nÆ¡i nà o không thể Ä‘i được? Chỉ là , nói như thế nà o cÅ©ng không được là m phiá»n phụ thân và các anh má»›i có thể Ä‘i được.
Nà ng còn chưa nháºp môn, đã tÃnh nguyện rá»i Ä‘i rồi.
Lúc nà y, tiếng khóc cá»§a Tiểu Hoà n đã dần dần thấp xuống, nà ng xấu hổ cúi đầu, lấy tay áo chùi nước mắt. Hà Doanh lấy má»™t chiếc khăn cho nà ng, Ä‘i tá»›i bên đưá»ng, ngắt má»™t chiếc lá liá»…u, nhẹ nhà ng đưa lên miệng thổi.
Hà Phụ là nho gia đương thế, những năm gần đây, cÅ©ng không há» quên dạy nà ng cầm kì thi há»a. HÆ¡n nữa, nà ng vốn thông minh cho nên vá» phương diện nà y rất am tưá»ng. Bởi váºy, dù chỉ là má»™t chiếc lá liá»…u, do nà ng thổi ra, thanh âm cÅ©ng nghe u oán trầm buồn, khÃến ngưá»i Ä‘oạn trưá»ng.
Nà ng thổi nhẹ nhà ng, vá»›i thị lá»±c cá»§a nà ng, tất nhiên là có thể thấy trên cây đại thụ bên cạnh tưá»ng che má»™t ngưá»i xa lạ. Ngưá»i xa lạ nà y hẳn không phải là Lê Thanh, bởi vì trên ngưá»i hắn, Hà Doanh không cảm giác được địch ý, chỉ có tò mò lẫn xem thưá»ng, hai loại tâm tình Ä‘an xen trong mắt hắn. Ngưá»i nà y có thể là do Lê Thanh phái tá»›i coi chừng mình đây.
Hà Doanh cÅ©ng chẳng biết vì sao mình lại khẳng định như váºy.
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Chữ ký của Vô Ảnh Chân Ma Kho eBook:
https://www.dropbox.com/sh/djgmsna65dovzvo/_VOWGm20Vh
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
28-09-2010, 09:35 AM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Loạn Thế Hồng Nhan Mộng
Tác giả: Lâm Gia Thà nh
Chương 7: Ngưá»i lạ
Dịch: Thiên Nguyệt
Biên: Nhạt Phai
Nguồn: Tà ng Thư Viện - Quần Anh Hội
Hai ngà y nay Hà Doanh lại trở vá» cuá»™c sống cổng lá»›n không ra, nhà trong chẳng tá»›i, mà , ngay cả Lô Minh cÅ©ng không thấy má»™t lần. Bởi thế, cái tịch mịch đơn côi là m cho tiếng đà n cá»§a nà ng Ä‘áºm phần u oán thê lương.
Trong số những nhạc cụ kia, Hà Doanh thÃch nhất là cầm cùng tỳ bà . Thứ âm thanh âm trầm xa xôi cùng váºt cảnh thiên nhiên tá»±a như có Ä‘iểm tương đồng là m cho ngưá»i ta bất tri bất giác đắm và o say mê.
Äến cả nhị ca và Hà Phụ, Hà Doanh cÅ©ng không nhìn thấy. Trong phá»§ thỉnh thoảng ngưá»i ra ngưá»i và o náo nhiệt, bá»n gia nhân vẫn Ä‘ang vá»™i và ng sá»a sang mấy món hồi môn cho nà ng. Nhưng cÅ©ng chỉ có má»—i mình tiểu Hoà n ở bên, khiến nà ng nhà m chán vô cùng.
Buổi sá»›m ngà y thứ tư, đã nghe tiếng Tiểu Hoà n gá»i vá»ng đến: “Tiểu thư, mau dáºy! Cô gia đến đón ngưá»i!â€
Hà Doanh ngồi báºt dáºy vá»™i và ng rá»a mặt, chỉ vừa ngồi xuống liá»n bên ngoà i vang đến tiếng phụ thân: “Lê Thanh, nữ nhi cá»§a ta cÅ©ng là tiểu thư khuê các, ngươi cứ vô thanh vô tức mang nó Ä‘i như váºy sao?†Thanh âm run rẩy, hiển nhiên ngưá»i nói Ä‘ang tức giáºn cá»±c độ, lại cÅ©ng có chút e ngại trong lòng.
Lúc nà y, má»™t thanh âm nam tá» lạnh lùng nói: “Sao, ông không thÃch?â€
Trong ngữ Ä‘iệu, phụ thân có chút cầu khẩn: “Ta không phải không đồng ý, chỉ là , ngươi muốn dẫn tiểu nữ Ä‘i, cÅ©ng phải má»i bà mai để gả nó Ä‘i chứ! Cứ Ä‘i vá»›i ngươi không danh không pháºn, tiểu nữ ta sau nà y chẳng thể tốt đẹp.â€
Lê Thanh hiện ý xem thưá»ng, trà o phúng vang giá»ng: “Ông yên tâm, phá»§ Lê đại tướng quân ta có thức ăn, không để nữ nhi cá»§a ông chết đói đâu.†Hắn nói tá»›i đây, Hà Phụ hiển nhiên là giáºn đến nghẹn, nhất thá»i không nói ra lá»i.
Lê Thanh nói xong liá»n cưá»i ha hả, Ä‘i nhanh vá» phÃa nà y. Chỉ nghe “chi†má»™t tiếng, Hà Doanh đã đứng ngoà i cá»a, nhẹ nhà ng nhìn hắn.
Hóa ra là hắn! Vừa nhìn nam tá» nà y, Hà Doanh láºp tức nháºn ra, hắn chÃnh là thanh niên phóng ngá»±a chạy nhanh trên đưá»ng hôm trước.
Còn Lê Thanh cÅ©ng dừng bước, nhìn và o ánh mắt cá»§a nà ng, hắn không tá»± chá»§ được liá»n xuất tia kinh diá»…m, nhưng là rất nhanh rồi biến mất, ánh mắt trở lại thâm trầm.
“Phụ thân!†Hà Doanh hướng Hà phụ cúi ngưá»i thi lá»…, nhẹ nhà ng nói: “Phụ thân không cần để ý, nữ nhi chỉ cần phụ thân mạnh khá»e là được rồi.†Rồi nà ng tiến tá»›i hai bước, ngẩng đầu thản nhiên liếc nhìn Lê Thanh má»™t cái, Ä‘oạn Ä‘i tá»›i trước mặt phụ thân nà ng, lại vén áo thi lá»…, nhẹ nhà ng nói: “Nữ nhi bất hiếu, sau nà y phụ thân nhá»› bảo trá»ng.â€
Hà phụ thanh âm nghẹn lại trong cổ, nhìn nữ nhi, như qua ná»a ngà y má»›i nói: “Ly nhi, khổ cho con rồi.†Hà Doanh lắc đầu, Ä‘i vá» phÃa Lê Thanh, ngẩng đầu nhìn thẳng hắn, nhà n nhạt nói: “Bây giá» có thể lên đưá»ng chưa?â€
Lê Thanh cúi đầu nhìn nà ng, đôi mắt Ä‘en u ám không chá»›p, trên khuôn mặt tuấn lãng, tháºt lâu sau má»›i thoáng má»™t nét cưá»i. Hắn hướng tay ra sau mà cung kÃnh nói: “Hà tam tiểu thư, má»i!â€
Hà Doanh bước Ä‘i. Lúc nà y Hoà n nhi chạy ra gấp rút kêu lên: “Tiểu thư, tiểu thư, cho em theo ngưá»i.†Hà Doanh nhìn Tiểu Hoà n má»™t cái, lại nhìn phụ thân già , lệ tuôn lã chã, khẽ gáºt đầu.
Hoà n nhi chân tay nhanh nhẹn cầm theo má»™t bá»c đồ. Trước ánh mắt cưá»i cợt cá»§a Lê Thanh, khi Ä‘i ra ngoà i, lúc ra đến cá»a, Hà Doanh lúc nà y má»›i phát hiện, mấy ngưá»i là m thuê trong viện, Ä‘á»u ở đó nhìn nà ng không nhúc nhÃch. Hà Doanh nhìn há» mỉm cưá»i. Nhìn khắp đám ngưá»i mà không thấy Lá»™ Minh trong đó, bất giác trong lòng nà ng hÆ¡i có chút thất vá»ng.
Äi ra cá»a lá»›n, má»™t chiếc xe ngá»±a dừng bên ngoà i, xung quanh năm sáu kỵ sÄ©. Hà Doanh cháºm rãi Ä‘i đến cạnh chiếc xe rồi quay đầu nhìn phụ thân. Không nhịn được nữa, nà ng liá»n nhà o tá»›i trong lòng phụ thân. Khóc nhẹ nói: “Phụ thân, tin tưởng con! Nữ nhi nhất định sẽ sống tốt mà .â€
Nà ng nói lá»i nà y, ánh mắt hết sức kiên định. Ãnh mắt nà y Hà phụ đã thấy qua. Äứa nữ nhi nà y chỉ khi nà o cá»±c kỳ kiên quyết má»›i có loại vẻ mặt nà y. Nữ nhi đã kiên quyết, hiển nhiên cÅ©ng ảnh hưởng đến lão. Lão thở dà i má»™t cái, ôm tháºt chặt Hà Doanh.
Lúc nà y nghe đã nhà m chán, Lê Thanh lạnh lùng nói: â€œÄÆ°á»£c chưa!†Hà Doanh má»›i buông phụ thân ra, cẩn tháºn ngồi lên xe ngá»±a.
Äến khi các nà ng Ä‘i tháºt xa, Hà phụ má»›i chảy nước mắt, vẻ mặt bất đắc dÄ© cùng bá»™ dáng bi thương, khắc tháºt sâu hình ảnh Hà Doanh trong đầu.
Không biết tại sao, nước mắt cá»§a nà ng rất nhanh khô. Mà lúc nà y, Hoà n nhi lại cúi đầu nước mắt chảy ròng ròng. Hà Doanh nhẹ nhà ng nắm tay nà ng nói: “Nà y, có gì mà phải khóc. Hà i tá» ngốc, dù tá»›i đâu, chỉ cần ngươi còn sống, phải là m cho vui vẻ. HÆ¡n nữa, ta cÅ©ng không phải chịu khổ gì.â€
Hoà n nhi nhìn nà ng, mắt lệ đỠhồng nói: “Nhưng mà , tiểu thư à , hắn bây giá» cứ như váºy đối vá»›i ngưá»i, sau nà y phải là m sao bây giá»?â€
Là m sao? Hà Doanh thân thể dá»±a và o thà nh xe, khóe miệng nở má»™t nụ cưá»i. Rau trá»™n! Nà ng không phải nữ tá» lấy chồng là m trá»i, có những chuyện trên Ä‘á»i nà y, còn không đáng để nà ng để ý.
Có lẽ vì nà ng bình tÄ©nh tươi cưá»i là m ảnh hưởng, dần dần tiểu Hoà n cÅ©ng thôi khóc, má»™t chút đã buồn ngá»§.
Xe ngá»±a lắc lư liên hồi, chốc chốc lại chấn động rất mạnh. Hà Doanh ngá»§ má»™t hồi, cÅ©ng thấy không ngá»§ được nữa. Äã như thế, nà ng bèn lấy cây tiêu ra, cháºm rãi đưa lên thổi.
Tiếng tiêu xa xôi âm trầm, cháºm rãi xoay quanh giữa vòm trá»i, phản phất u oán lẫn má»™t chút luyến tiếc, tá»±a như trá»i cao từ nghìn vạn năm kia, cháºm rãi thấm sâu và o lòng ngưá»i.
Lê Thanh ngồi trên lưng ngá»±a, vẫn Ä‘ang lắng nghe, vẻ mặt hiện ý đùa cợt. Lúc nà y, má»™t kỵ sÄ© giục ngá»±a Ä‘i tá»›i sau hắn, nhẹ nhà ng cưá»i nói: “Äại ca, xem ra vị mạt hôn thê nà y cá»§a huynh dưá»ng như cÅ©ng không phải chỉ là nữ nhi nhà quyá»n quý thông thưá»ng. Huynh nghe trong tiếng tiêu kia, đúng là có động tiên.â€
Lê Thanh lạnh lùng cưá»i nói: “Trên Ä‘á»i nà y, nữ tá» có tà i nghệ thiếu gì. Ta xem chẳng có gì bất đồng.†Kỵ sÄ© lắc đầu, khẽ thở dà i nói: “Vá»›i loại nam nhân nà y, tháºt đúng là không có gì để nói.â€
Lê Thanh không để ý hắn. Chỉ là nhìn Thanh SÆ¡n ẩn hiện phÃa xa. Lúc nà y, kỵ sÄ© ná» còn nói thêm: “Nhiá»u năm tại biên quan, tháºt đúng là hiếm thấy khi nà o cảnh sắc vùng sông nước ôn nhu như váºy. Ngay cả nữ nhân nÆ¡i nà y, nữ nhân kinh thà nh cÅ©ng không so được.â€
Lê Thanh cưá»i, nói: “Lá»i nà y tháºt ra là khÃch lệ rồi. Nữ nhân kinh thà nh, ngươi thấy được bao nhiêu? Dám nói thế sao? Äợi trở vá» kinh, đại ca mang các ngươi Ä‘i vui vẻ má»™t tráºn.â€
Hắn đỠcao âm lượng má»™t câu cuối cùng, chúng kỵ sÄ© cÅ©ng nghe được, nhất thá»i hoan hô má»™t tráºn. Nghe tiếng hoan hô bên ngoà i, Hà Doanh chỉ chép miệng. Nhưng Tiểu Hoà n lại tức giáºn nói: “Tiểu thư, ngưá»i nghe Ä‘i, còn chưa trở vá», đã nói chuyện Ä‘i thanh lâu.â€
Hà Doanh Ä‘iểm và o cái mÅ©i nhá» cá»§a nà ng, cưá»i nói: “Có gì đâu mà phải tức giáºn chứ. Ngươi á, tháºt sá»± nghÄ© nhiá»u quá đấy.†Chống lại ánh mắt nghi vấn cá»§a tiểu Hoà n, nà ng cưá»i nói: “Ta chỉ cần má»™t cái sân an tÄ©nh là được rồi. Còn vá» những chuyện khác, tiểu thư nhà ngươi chẳng có tâm tình Ä‘i giải quyết đâu.â€
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
28-09-2010, 09:40 AM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Loạn Thế Hồng Nhan Mộng
Tác giả: Lâm Gia Thà nh
Chương 8: Võ lâm nữ tá»
Dịch: ktvman
Biên: Nhạt Phai
Nguồn: Tà ng Thư Viện - Quần Anh Hội
Xe ngá»±a ra khá»i cá»a thà nh không lâu sau thì trá»i tản sáng. Hà Doanh vén mà n xe lên trông thấy nÆ¡i chân trá»i, vầng thái dương dần trồi lên, nhưng khắp núi rừng vẫn còn trà n ngáºp sương mù. Cảnh váºt lung linh mỠảo là m cho Hà Doanh ngây ngưá»i, giá» phút nà y, nà ng cảm thấy vạn phần may mắn đã không phải che vải đỠlà m má»™t tân nương mà lại có thể tá»± do thưởng thức cảnh đẹp nà y.
Ãnh mắt Nà ng long lanh nhìn ra bên ngoà i, nét mặt hiện rõ vẻ hứng thú. Lê Thanh thấy được biểu hiện cá»§a nà ng, không khá»i nhÃu mà y, trong lòng thầm nghÄ©: "Nữ nhân nà y, tháºt sá»± là ngưá»i vô tâm!"
Hà Doanh cÅ©ng không há» nhìn hắn, tá»± nhiên cÅ©ng sẽ không biết những nghÄ© suy trong lòng hắn. Äúng lúc nà y, cách đó không xa lại truyá»n đến tiếng vó ngá»±a khẩn trương dồn dáºp, ước chừng có ba hay bốn mã nhân, từ rất xa Ä‘ang hướng chá»— bá»n hắn mà đến.
Chỉ chốc lát, trong tầm nhìn cá»§a má»i ngưá»i, đã hiện ra ba bốn ngưá»i cưỡi ngá»±a chạy đến. Vừa nhìn thấy bá»n hắn, Lê Thanh không giÆ¡ tay, chỉ quát khẽ: "Dừng lại!" Äám ngưá»i liá»n nÃu dây cương dừng vó.
Lúc nà y, trong đám ngưá»i má»›i đến truyá»n đến má»™t giá»ng nữ nhẹ nhà ng thốt lên: " Lê đại ca, là các ngươi sao?" Lê Thanh sang sảng cưá»i nói: "Hoá ra là Vân muá»™i? Thá»±c là trùng hợp." Hắn má»›i vừa nói xong, má»™t đại hán mặc áo xanh cưá»i nói: " Äúng là Lê huynh đệ? Nghe Vân tiên tá» nói, ta còn tưởng là nhầm ngưá»i chứ."
"Vân tiên tá»?" Hà Doanh tâm vừa động. Không khá»i ánh mắt mở tháºt to nhìn lại. ChÃnh nà ng là má»™t mỹ nhân, tá»± nhiên đối vá»›i mỹ nhân khác sẽ rất có hứng thú tò mò má»™t chút, trong lòng nổi lên ý nghÄ© so sánh.
Äến lúc nà y, bốn con ngá»±a đã chạy tá»›i trước mặt bá»n Hà Doanh. Hà Doanh ngước mắt nhìn lại, thấy ở giữa bốn ngưá»i là má»™t cô gái trẻ tuổi, mặc trên ngưá»i má»™t cái áo bằng lụa má»ng, nà ng ước chừng khoảng mưá»i sáu, mưá»i bảy tuổi, khuôn mặt rạng rỡ, xinh đẹp tuyệt trần, ngÅ© quan phi thưá»ng tinh xảo. Dáng ngưá»i cÅ©ng rất đẹp, bá»™ ngá»±c đầy đặn nhô ra, chiếc eo nhá» xinh, hai đùi thon dà i cân đối.
Mà ba ngưá»i bên cạnh nà ng, ngoại trừ má»™t đại hán bên trái có râu ria xồm xà m, còn lại hai ngưá»i kia mặc áo trắng Ä‘á»u là những nam tá» khôi ngô tuấn tú. Nhìn thấy bá»n hắn, trong đầu Hà Doanh không biết vì sao chợt nhá»› tá»›i má»™t câu: Những đại hiệp giang hồ, ai cÅ©ng thÃch mặc y phục trắng.
Nghĩ đến đây, trong ánh mắt nà ng hiện lên một chút hứng thú.
Bốn ngưá»i thúc ngá»±a đến trước mặt Lê Thanh, liá»n nhảy xuống ngá»±a, lúc nà y Lê Thanh cÅ©ng đã sá»›m rá»i yên. Äại hán áo xanh không ngừng vá»— vá»— vai Lê Thanh, cưá»i nói: "Hảo huynh đệ, ngươi muốn Ä‘i đưá»ng nà y hồi kinh, sao lại không nói cho ta biết, nếu thế, đại ca đã có thể tiá»…n ngươi má»™t Ä‘oạn đưá»ng."
Vân nhi cÅ©ng đã Ä‘i đến trước mặt Lê Thanh, Ä‘ang nhìn hắn đắm Ä‘uối, nà ng thấy đại hán áo xanh nói không ngừng vá»›i hắn, không khá»i bÄ©u môi nói: "Äại ca cÅ©ng thiệt là , má»—i lần vừa thấy mặt cÅ©ng Ä‘á»u như thế." Giá»ng nà ng có vẻ giáºn dá»—i, là m cho má»i ngưá»i không khá»i cưá»i vang lên. Äại hán áo xanh liá»n nói: "Tốt lắm, Thanh đệ, ngươi hãy cùng Vân muá»™i tán gẫu má»™t chút Ä‘i. Nếu không lại có ngưá»i trách ta già cả không hiểu chuyện." Hắn vừa nói như thế, ngay cả Lê Thanh cùng mấy kỵ sÄ© cÅ©ng không khá»i báºt cưá»i.
Vân nhi có hình dáng là má»™t nữ hiệp, y phục gá»n gà ng bó sát ngưá»i, cà ng là m nổi báºt dáng ngưá»i vốn đã gợi cảm vô cùng, rung động lòng ngưá»i, tháºm chà còn khiến Hà Doanh có má»™t chút ghen tị, Ä‘iá»u nà y là m cho Tiểu hoà n ở bên cạnh Ä‘ang cẩn tháºn quan sát tiểu thư, như là sợ nà ng vì chuyện nà y mà sinh ra tức giáºn.
Vân nhi giương mắt nhìn Lê Thanh má»™t chút, liá»n cúi đầu xuống, gương mặt á»ng Ä‘á», lúng ta lúng túng kêu lên má»™t tiếng: "Lê đại ca!" Lê Thanh cưá»i, ôn nhu nói: " Lần nà y có phải Vân nhi Ä‘ang đến Yến thà nh chúc thá»?"
Vân nhi gáºt gáºt đầu, cắn cắn môi đỠmá»ng, bá»—ng nhiên cố lấy dÅ©ng khà nói: "Äại ca, đợi Vân nhi chúc đại thá» sáu mươi cá»§a Lý lão gia tá» xong, có thể đến trong phá»§ thăm chà ng được không?"
Nà ng nói xong câu đó sau, mặt chợt đỠbừng, biểu tình trà n đầy khẩn trương. Hà Doanh thấy thế cảm thấy rất ngạc nhiên, trong lòng thầm nghÄ©: "Nữ hiệp giang hồ nà y tháºt là khác ngưá»i a. Lá»i thể hiện tình cảm như váºy, cÅ©ng dám nói ra ở trước nhiá»u ngưá»i như thế. Nếu là mình, chắc lấy dÅ©ng khà cả má»™t năm, cÅ©ng không dám nói thẳng ra như thế, giá»i lắm thì cÅ©ng chỉ dám ở nhìn lén và i lần mà thôi."
NghÄ© đến đây, nà ng hÆ¡i cảm thấy có chút xấu hổ, mà Hoà n nhi ở bên cạnh cÅ©ng giống nà ng, Ä‘ang nhìn rất chăm chú, còn thì thà o nói thầm: "Tháºt không biết xấu hổ!" Nà ng nhìn thoáng qua khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a Hà Doanh, thấy thái độ cá»§a nà ng rất ung dung, không khá»i cảm thấy rất là bá»™i phục: "Tiểu thư nhà ta cÅ©ng không giống ngưá»i thưá»ng, chuyện như váºy, nhìn cÅ©ng thấy rất bình thưá»ng."
Tuy nhiên, Lê Thanh nghe thấy thế lại cảm thấy sá»ng sốt, giáºt mình ngẩn ra má»™t hồi lâu. Hắn ngÆ¡ ngác nhìn Vân nhi, ná»a ngà y cÅ©ng không có lên tiếng. Thấy thế, khuôn mặt cưá»i cá»§a Vân nhi dần dần chuyển sang tái nhợt, hai mắt đã rá»›m nước - chá»±c khóc. Lê Thanh láºp tức nói: " ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đương nhiên hoan nghênh. ÄÆ°á»£c Vân tiên tá» tá»›i chÆ¡i, đương nhiên Lê Thanh mong còn không được."
Vân nhi nghe xong những lá»i nà y cá»§a hắn, trong lòng vừa thấy vui vẻ, lại có chút Ä‘au xót. Vui vẻ chÃnh là , trước mắt má»i ngưá»i hắn không có từ chối mình, mà còn tá» vẻ hoan nghênh. Äau xót chÃnh là , hắn lại kêu mình là Vân tiên tá» và tá»± xưng là Lê Thanh? Äâu có giống như trước kia, kêu mình Vân nhi và tá»± xưng đại ca đâu? Như thế, liệu có phải hắn đã có ý xa cách?
Lúc nà y, thiếu niên áo trắng cao gầy đã Ä‘i tá»›i, nói:" Äã được nghe đại danh cá»§a Lê tướng quân từ lâu! Khi chúng ta đến kinh thà nh, mong được tướng quân táºn tình chiếu cố a." Hắn ôm quyá»n, khách khà nói. Lê Thanh hiện Ä‘ang phân vân không biết nói vá»›i Vân nhi như thế nà o. Nghe hắn thế, láºp tức tiếp lá»i nói: "Giang thiếu hiệp khách khà rồi. Nếu được các ngươi tá»›i chÆ¡i, thì Lê má»— rất vinh hạnh và may mắn."
Lúc nà y, thiếu niên được gá»i là Giang thiếu hiệp vừa cưá»i nói : "Tốt lắm, lá»™ trình cá»§a má»i ngưá»i Ä‘á»u còn rất xa. Nếu có chuyện gì, chúng ta hãy cưỡi ngá»±a, vừa Ä‘i vừa nói chuyện Ä‘i." Lê Thanh ha ha cưá»i, nhảy lên ngá»±a cá»§a mình. Vân nhi bất đắc dÄ© cÅ©ng phải nhảy lên lưng ngá»±a.
Lúc nà y, nà ng chá»›p mắt, chợt nhìn thấy Hà Doanh. Trong nháy mắt, ngạc nhiên, đố kỵ, chán ghét, đủ các loại cảm xúc, Ä‘á»u được thể hiện trong ánh mắt nà ng. Tiếp theo, nà ng liá»n hướng Lê Thanh há»i: "Lê đại ca, vị tiểu thư kia là ai thế?"
Lê Thanh lạnh lùng nhìn Hà Doanh liếc mắt má»™t cái, thản nhiên nói: "Äó là hôn thê cuối cùng cá»§a ta!"
"Hôn thê cuối cùng... cuối cùng cá»§a Lê đại ca sao?" Vân nhi tá»±a hồ cố lấy dÅ©ng khÃ, má»›i nói được hết câu. Trong hai mắt đã chứa đầy nước mắt trong suốt ướt át. Lê Thanh giả vá» như không nhìn thấy gì, ánh mắt bình tÄ©nh nhìn Hà Doanh, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng và o nà ng.
Hà Doanh biết là hắn đã trách mình Ä‘em mà n xe kéo ra. Láºp tức cúi đầu, né tránh ánh mắt cá»§a hắn, lại hạ mà n xe xuống.
Nà ng kéo mà n xe xuống, nhưng vẫn là lặng lẽ thông qua má»™t khe nhá» nhìn ra bên ngoà i. Hoà n nhi chú ý đánh giá tiểu thư nhà nà ng cả ná»a ngà y, thấy nà ng vẫn chăm chú nhìn ra bên ngoà i, không khá»i cá»±c kỳ thất vá»ng, cá»±c kỳ khó chịu liá»n thở dà i má»™t hÆ¡i. Nà ng liên tiếp thở dà i đến ba bốn lần nhưng tá»±a hồ tiểu thư nhà nà ng má»™t chút cÅ©ng không há» chú ý tá»›i cái cảm xúc nho nhá» cá»§a nà ng, mà còn rất hứng thú, chăm chú nhìn ra bên ngoà i.
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
28-09-2010, 09:43 AM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Loạn Thế Hồng Nhan Mộng
Tác giả: Lâm Gia Thà nh
Chương 9: Sơn phỉ
Dịch: ktvman
Biên: nawasasky91
Nguồn: Tà ng Thư Viện - Quần Anh Hội
Lê Thanh cưỡi ngá»±a Ä‘i phÃa trước, hắn ngồi thẳng trên ngá»±a, trên ngưá»i tá»a ra má»™t cá»— khà chất quý tá»™c cao quý, uy nghiêm lẫn sát khÃ, cÅ©ng toát ra má»™t khà thế kiên cưá»ng thứ luôn khiến cho nữ nhân phải rung động. Vân nhi hai mắt rưng rưng nhìn hắn, bá»™ dáng cá»±c kỳ thương tâm. Nà ng trước kia Ä‘iá»m đạm đáng yêu, đã là m cho hai bạch y thiếu niên cảm thấy xao xuyến. Váºy nên thấy nà ng thương tâm, hai ngưá»i láºp tức không ngừng liếc nhìn vá» phÃa Lê Thanh, trong ánh mắt mang theo má»™t tia khó chịu.
Tuy nhiên, đương sá»±, Lê Thanh, lại không há» phát giác Ä‘iá»u nà y. Hắn vẫn cá»±c kỳ ung dung, trên mặt vẫn luôn xuất hiện nụ cưá»i, cùng đại hán áo xanh nói chuyện cá»±c kỳ thoải mái.
Hà Doanh cảm thấy vô cùng hứng thú, đặc biệt khi nhìn thấy Vân nhi như má»™t con chó, con mèo nhá» bị vứt Ä‘i, khuôn mặt nhá» nhắn luôn lá»™ vẻ á»§y khuất. Nét mặt như thế là m cho ngay cả Hà Doanh nhìn và o cÅ©ng cảm thấy má»m lòng. Nhưng cái tên Lê Thanh kia tá»±a hồ không há» biết Ä‘iá»u nà y.
Lại Ä‘i thêm được má»™t lát, phÃa trước xuất hiện má»™t ngã rẽ, bốn ngưá»i đại hán áo xanh cùng hướng Lê Thanh nói khách khà má»™t hồi, sau đó cùng Vân nhi từng ngưá»i thúc ngá»±a lao Ä‘i.
Äợi cho bá»n há» Ä‘i xa, Lê Thanh má»›i láºp tức tá»›i gần xe ngá»±a, cách mà n xe lạnh lùng nói: "Äã nhìn đủ chưa? Ta còn tưởng rằng Hà Phi là má»™t nho gia danh tiếng, sẽ dạy dá»— được nữ nhi tà i giá»i. Nhưng xem ra, cÅ©ng giống như những tên đầu đưá»ng xó chợ! Không ra thể thống gì cả!"
Hắn nói lạnh như băng, sắc như dao bổ, là m cho Hoà n nhi vừa nghe thấy, tức giáºn kéo mà n xe sang má»™t bên, quát: "Ngươi, ngươi dám nói tiểu thư như váºy à ? Ngươi, ngươi tháºt sá»± là quá mức xấu xa!"
Lê Thanh nhìn và o phÃa bên trong xe, liá»n thấy Hà Doanh Ä‘ang lẳng lặng tá»±a và o vách xe, giống như Ä‘ang lim dim ngá»§, vẻ mặt bình tÄ©nh. Tá»±a hồ những lá»i nói vừa rồi, không ảnh hưởng gì tá»›i nà ng, không khá»i chá»™t dạ.
Lúc nà y, Hoà n nhi cÅ©ng thấy được biểu hiện cá»§a tiểu thư. Không khá»i kêu nhá» má»™t tiếng: "Tiểu thư!" Trong giá»ng nói có mang theo má»™t chút tức giáºn! Hà Doanh mở mắt ra, ánh mắt trong veo, sáng ngá»i, không há» có ná»a phần thương tâm. Nà ng cưá»i nói: "Như thế thì sao?"
Lê Thanh nhìn nà ng hừ má»™t tiếng, thấp giá»ng mắng: "Äúng là không biết nhục nhã!" Hoà n nhi nghe thấy thế cà ng thêm tức tối, láºp tức Ä‘em mà n xe đóng lại, quay trở và o ngồi cùng tiểu thư.
Äi má»™t lát sau, thá»i gian đúng giữa trưa, đã đến giỠăn. Äoà n há»™ tống Ä‘á»u cho ngá»±a ngừng lại, má»™t đám ngồi ở dưới bóng cây ăn lương khô mang theo.
Hà Doanh cÅ©ng chỉ có lương khô để ăn. Nà ng cùng Hoà n nhi cÅ©ng xuống xe ngá»±a. Khi các nà ng xuống, đám há»™ vệ nà y láºp tức cúi đầu, không tên nà o dám nhìn thẳng và o các nà ng.
Hà Doanh cảm thấy buồn cưá»i, lúc nà y, tiểu Hoà n đã trải ra má»™t mảnh vải bố dưới bóng cây, gá»i lá»›n:"Tiểu thư, ngồi xuống đây Ä‘i." Hà Doanh lên tiếng đáp ứng, cháºm rãi Ä‘i đến. Cầm lương khô trong tay, không chỉ nà ng ăn không nổi mà ngay cả tiểu Hoà n cÅ©ng cảm thấy khó ăn. Nhưng ngược lại, nhìn đám há»™ vệ, ngay cả Lê Thanh Ä‘á»u ăn miếng nà y rồi tiếp miếng khác, giống như Ä‘ang ăn má»™t món ăn ngon là nh nà o đó.
Hà Doanh cÅ©ng cố ăn hai cái, liá»n ngừng lại. Nà ng ánh mắt nhìn Lê Thanh ở xa, trong lòng thầm nghÄ©: "Xem biểu hiện nà y cá»§a Lê Thanh, cho dù ta tá»›i được kinh thà nh, hÆ¡n phân ná»a cÅ©ng sẽ bá» mặc ta. Äến lúc đó, tìm má»™t cÆ¡ há»™i nà o đấy để thoát thân là được rồi. Bây giỠđã như váºy, nhất định ta phải Ä‘i khắp nÆ¡i chÆ¡i đùa má»›i được."
Nà ng nghÄ© đến say sưa, nghÄ© đến cuá»™c sống tá»± do tốt đẹp, khóe miệng không khá»i lá»™ ra má»™t nụ cưá»i tươi. Lê Thanh vẫn không kìm nổi nhìn trá»™m nà ng và i lần. Lúc nà y, hắn nhìn thấy vẻ mặt nà y cá»§a nà ng, không khá»i lại là ngẩn ra.
Hắn trong lòng thầm nghĩ: "Sợ là ta vĩnh viễn không có cách nà o hiểu được nữ nhân nà y!"
Nghỉ ngÆ¡i má»™t hồi, má»i ngưá»i lại tiếp tục chuẩn bị Ä‘i tiếp. Ở trong xe ngá»±a Ä‘iá»u kiện rất không thoải mái, bên trong những bảy tám ngưá»i, tuy nhiên Hà Doanh đã tu táºp ná»™i công nhiá»u năm, không coi ná»—i khổ nà y ra gì. Nhưng vá» phần Hoà n nhi, vừa nghe đến vừa muốn ra Ä‘i, trên mặt hiện rõ nét thống khổ.
Äi đến chiá»u tối, phÃa trước liá»n xuất hiện má»™t chá»— khe núi. Khe núi nà y hai bên là hai ngá»n núi sừng sững, có má»™t cái đưá»ng nho nhá» chạy thẳng theo hướng nam bắc. Lê Thanh hÃp mắt nhìn má»™t chút và o đưá»ng nhá», lặng lẽ cùng thanh niên bên cạnh liếc nhau, gáºt gáºt đầu, tiếp tục bình tÄ©nh hướng vá» phÃa trước tiến lên.
Äá»™i ngÅ© vẫn Ä‘ang ung dung hướng khe núi Ä‘i đến, khi Ä‘i đến má»™t ná»a thì bá»—ng nhiên, sưá»n núi trên đỉnh đầu có má»™t tráºn huyên náo. Lúc nà y, má»™t tiếng tiếng hét phẫn ná»™ nói : "Các huynh đệ, xông lên! Giết hết nam nhân. Còn lại nữ nhân và tiá»n bạc châu báu, Ä‘á»u sẽ là cá»§a chúng ta." Thanh âm như tiếng sấm vang lên ở bên tai. Tiếp theo đó, mấy chục tiếng quát tháo cao thấp không Ä‘á»u từ giữa sưá»n núi truyá»n đến. Cùng vá»›i đó, còn có thanh âm cá»§a những tảng đá to Ä‘ang lăn xuống.
Tiểu hoà n sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, gắt gao cầm lấy tay Hà Doanh, thân mình không ngừng run rẩy. Hà Doanh nhẹ nhà ng vỗ tay là m nà ng yên lòng, một bên nhìn qua mà n xe để thấy tình hình chiến đấu bên ngoà i.
Bên Lê Thanh cÅ©ng chỉ có năm sáu ngưá»i, mà những sÆ¡n phỉ Ä‘ang lao xuống kia, Ãt nhất cÅ©ng phải có năm sáu chục ngưá»i. Bá»n chúng ném đá xuống, cÅ©ng đã là m bị thương hai con ngá»±a. Tình hình đối vá»›i bá»n Lê Thanh mà nói, thá»±c sá»± là bất lợi.
Chỉ má»™t lát sau, sÆ¡n phỉ đã Ä‘em bá»n ngưá»i Lê Thanh bao vây lại. Tên đầu lÄ©nh trên mặt có hai vết sẹo dà i, má»™t đôi mắt ếch cưá»i ha ha, nói: "Bá»n nhãi các ngươi, tốt nhất nên ngoan ngoãn Ä‘em tiá»n bạc và nữ nhân toà n bá»™ giao cho gia gia, gia gia sẽ cho các ngươi chết má»™t cách sảng khoái."
Lê Thanh không hỠđộng, hắn lạnh lùng nói: "Kẻ nà o sai các ngươi cướp của chúng ta?"
Thổ phỉ cầm đầu sá»ng sốt, hắn cưá»i ha ha, nói: "Ngươi sắp chết đến nÆ¡i, còn muốn biết là ai muốn tÃnh mạng cá»§a ngươi à ? Äáng tiếc gia gia cảm thấy khó chịu vá»›i khẩu khà cá»§a ngươi, cho nên, sẽ không nói cho ngươi!"
Lê Thanh cưá»i ha ha, bá»—ng nhiên mặt trầm xuống, lạnh lùng nói: "Ngươi cho rằng chỉ bằng những tên rác rưởi các ngươi cÅ©ng có thể đối phó được ta sao?"
Tên thổ phỉ cầm đầu sá»ng sốt, không khá»i lui ra phÃa sau và i bước, dò xét cẩn tháºn hắn ná»a khắc. Lúc nà y má»›i vá»— đùi cưá»i nói: "ÄÆ°á»£c lắm, tiểu tá» dám hù đại gia ngươi ! Bằng và o mấy tên nhãi nhép các ngươi mà muốn đối phó vá»›i tinh binh nà y cá»§a đại gia ta, đừng có nằm mÆ¡. Nhanh, quỳ xuống lạy gia gia hai cái, để ta xem da thịt ngươi thế nà o. Gia gia sẽ tá»± ra tay lá»™t da ngươi."
Nói tá»›i đây, hắn đắc ý mở rá»™ng miệng nở nụ cưá»i. Nhưng chÃnh lúc nà y, đột nhiên má»™t váºt nhanh như như tia chá»›p chui và o cái miệng Ä‘ang mở rá»™ng cá»§a hắn. Äại hán bất ngá» chưa biết cái gì nhưng lại láºp tức nuốt xuống. Hắn nuốt xong, biết không ổn, láºp tức há to miệng, không ngừng phun ra, nhưng lại không phun ra được cái gì.
Sắc mặt hắn trắng bệch, căm tức nhìn Lê Thanh, quát mắng: "Ngươi, ngươi cho gia gia ngươi nuốt cái gì thế?"
Lê Thanh lẳng lặng nhìn hắn, thản nhiên nói: "Còn có thể cái gì được? ÄÆ°Æ¡ng nhiên là độc dược!"
Tên đầu lÄ©nh sắc mặt trở nên lúc xám xịt, lúc thì trắng bệch. Lúc nà y, hắn phất phất tay, má»™t tên sÆ¡n phỉ dáng ngưá»i thư sinh, gầy thấp Ä‘i đến phÃa sau hắn. Tên đầu lÄ©nh ghé và o lá»— tai thư sinh nói thầm và i câu.
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
28-09-2010, 09:58 AM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Loạn Thế Hồng Nhan Mộng
Tác giả: Lâm Gia Thà nh
Chương 10: Giết
Dịch: ktvman
Biên: nawasasky91
Nguồn: Tà ng Thư Viện - Quần Anh Hội
Thư sinh kia gáºt gáºt đầu, chuyển hướng Lê Thanh cưá»i lạnh nói: "Mặc kệ độc dược cá»§a ngươi! Hôm nay các ngươi đã rÆ¡i và o tay ta, đừng mong thoát Ä‘i được!" Nhìn thấy tên đầu lÄ©nh tá» ra nóng ruá»™t, hắn nói thêm: "Khi các ngươi đã rÆ¡i và o tay ta, thì thuốc giải chẳng phải sẽ có hay sao?"
Lá»i nà y rõ rà ng là m cho tên đầu lÄ©nh yên lòng, hắn vung tay lên, hét lá»›n: "Các huynh đệ, bao vây bá»n chúng lại! Mụ ná»™i nó, không cho tên nà o chạy thoát. Dám cho gia gia cá»§a ngươi uống thuốc! Gia gia ta sẽ cho ngươi biết cái gì gá»i là Mã vương gia không thể có ba con mắt!"
Hắn vừa nói như thế, các tên sÆ¡n phỉ phÃa sau cưá»i lên ha hả. Khi bá»n chúng Ä‘ang cưá»i bá»—ng Lê Thanh cÅ©ng cưá»i lên ha hả. Tiếng cưá»i cá»§a hắn cà ng ngà y cà ng vang, cà ng lúc cà ng lá»›n, dần dần lấn át tiếng cưá»i cá»§a bá»n sÆ¡n phỉ.
Thấy thế các tên sÆ¡n phỉ im bặt, ngạc nhiên nhìn nhau, tá» vẻ không hiểu Lê Thanh cưá»i cái gì. Lúc nà y Lê Thanh má»›i ngừng cưá»i, lạnh lùng nhìn bá»n hắn, gằn từng tiếng, nói: "Äúng là thiên đưá»ng có lối các ngươi không Ä‘i, địa ngục không lối lại muốn và o! Ta vốn đã cho các ngươi cÆ¡ há»™i, các ngươi không nghe, váºy đừng trách ta xuất thá»§ tà n ác."
Nói đến đây, hắn trầm giá»ng quát: "Lê Nhất, Lê Nhị, Lê Tam, Lê Tứ, bước ra khá»i hà ng! Má»™t tên cÅ©ng không để lại!"
Theo tiếng thét ra lệnh cá»§a hắn, bốn tên há»™ vệ láºp tức nhảy xuống. Vừa nhảy xuống, bá»n há» liá»n đưa tay ra sau lưng, rút ra má»™t thanh đại Ä‘ao, ánh Ä‘ao lạnh lẽo, sắc mặt bá»n há» không chút thay đổi, ánh mắt lạnh lùng tá»a ra sát khà đằng đằng!
Lúc nà y, tên thổ phỉ cầm đầu cưá»i nói: "Có bốn tên..." vừa má»›i nói được ba chữ, ánh mắt cá»§a hắn liá»n trợn trừng, liá»n đó, má»™t má»™t chiếc đầu lâu râu ria lởm chởm bay thẳng lên trá»i, má»™t lúc lâu sau má»›i rÆ¡i lại xuống trên mặt đất. "Phanh" má»™t tiếng, má»™t thân hình ká»nh cà ng đổ rạp xuống đất, láºp tức máu phun ra như suốt bắn ra phải ngoà i hai thước!
Äây chỉ má»›i là bắt đầu. Dưới tiếng thét chói tai cá»§a tiểu Hoà n, Hà Doanh thì run rẩy, bốn ánh Ä‘ao sáng loáng, liên tục chá»›p lên không ngừng. Má»—i má»™t nhát Ä‘ao chém ra thì có má»™t cổ thi thể nằm xuống đất. Chỉ trong nháy mắt, hÆ¡n hai mươi cái thi thể đã ngã xuống!
Lúc nà y, cÅ©ng không biết là tên sÆ¡n phỉ nà o hét to má»™t tiếng, nhanh chân quay lưng bá» chạy, ngay láºp tức, mấy chục tên sÆ¡n phỉ còn lại cÅ©ng liá»u mình hướng bốn phương tám hướng mà chạy. Bốn ngưá»i quay lại nhìn Lê Thanh, Lê Nhất kêu lên: "Chá»§ nhân?"
"Không cần Ä‘uổi theo." Lê Thanh phất phất tay, lạnh lùng nói: "Äể cho bá»n chúng Ä‘i Ä‘i. Chúng chỉ những tên tiểu tốt, chắc cÅ©ng không biết gì đâu." Hắn nói xong câu đó, lại trầm ngâm suy nghÄ©. Cho đến khi tất cả bá»n sÆ¡n phỉ chạy xa, Lê Thanh má»›i khẽ quát má»™t tiếng: "Äem những nà y tảng đá đẩy ra, gấp rút lên đưá»ng."
Lúc nà y thanh niên văn sÄ© tuấn tú má»›i thúc ngá»±a đến phÃa sau hắn, cưá»i nói: "Äại ca, tại sao ngươi không há»i ai đã sai bá»n chúng đến đây?" Lê Thanh liếc mắt nhìn hắn má»™t cái, thản nhiên nói: "Lá»™ Minh, ngươi chưa rõ rà ng sao? Vừa rồi chẳng qua má»›i chỉ là khai vị mà thôi, trò hay còn chưa chÃnh thức bắt đầu!" Lá»™ Minh cưá»i hắc hắc, không nói gì thêm.
Tráºn chém giết vừa rồi, tá»±a hồ là m cho tiểu Hoà n cá»±c kỳ hoảng sợ, không dám nói thêm Ä‘iá»u gì. Lúc đầu nà ng tá» vẻ coi thưá»ng Lê Thanh nhưng đến hiện tại, má»—i khi nhìn đến hắn liá»n là m cho cả ngưá»i nà ng run rẩy không thôi.
Sắc mặt Hà Doanh cũng tái nhợt, không ngừng nôn khan.
PhÃa tây mặt trá»i dần hạ xuống, ánh nắng chuyển sang mà u đỠhồng là m cho không khà cà ng thêm ảm đạm. Lúc nà y, sau quãng đưá»ng vất vả, trước mắt bá»n ngưá»i Lê Thanh đã xuất hiện má»™t tòa thà nh trì.
Sau khi nhìn thấy thà nh trì đó, chá»§ tá»› Hà Doanh má»›i có thể thở dà i má»™t hÆ¡i, ngược lại sắc mặt bá»n ngưá»i Lê Thanh lại trở nên ngưng trá»ng. Lá»™ Minh, ngưá»i vẫn luôn luôn Ä‘i theo phÃa sau hắn, nhẹ nhà ng nói: "Nếu đã thế, hay là chúng ta qua đêm ngay tại trong rừng?"
Lê Thanh lắc lắc đầu, lạnh nhạt nói: "Không cần! Sá»›m muá»™n gì cÅ©ng sẽ gặp, gặp sá»›m má»™t chút cÅ©ng tốt." Hắn nhìn thoáng qua xe ngá»±a chứa Hà Doanh, nói thêm: "Phải biết rằng, nÆ¡i nà y còn có vị hôn thê yêu dấu quan trá»ng cá»§a ta!"
Thanh niên kia cưá»i, nói: "Ngươi đã quyết định như thế, váºy nghe lá»i ngươi Ä‘i."
Äây là má»™t tòa thà nh trì không lá»›n lắm, hiện nay lục quốc cùng tồn tại, thá»±c lá»±c không thua kém nhau bao nhiêu. Những thà nh trì như thế nà y, nÆ¡i nà o cÅ©ng có, từ cách bố trà đến kiến trúc cÅ©ng không sai biệt nhiá»u.
Tuy nhiên, đối vá»›i hai ngưá»i Hà Doanh mà nói, đây chÃnh là lần đầu tiên được chứng kiến má»™t thà nh trì như váºy. Không khá»i tá» ra rất hưng phấn, ánh mắt không ngừng quan sát xung quanh. Äặc biệt là Hà Doanh, đã sá»›m Ä‘em cảnh tượng đẫm máu má»›i xảy ra quên hết tất cả.
Äi thêm má»™t hồi, cuối cùng phÃa trước cÅ©ng hiện ra má»™t khách sạn to lá»›n. PhÃa trên viết: "Chà o mừng quý khách". Bá»n ngưá»i Lê Thanh dừng ngá»±a trước cổng, cùng lúc đó, xe ngá»±a cá»§a các nà ng Hà Doanh cÅ©ng ngừng lại. Hai nà ng má»›i vừa xuống xe ngá»±a, láºp tức là trung tâm chú ý cá»§a má»i ngưá»i.
Vá»›i nhan sắc cá»§a Hà Doanh, vô luáºn là ở nÆ¡i nà o, Ä‘á»u là má»™t mỹ nhân hiếm thấy. Bởi váºy, ánh mắt má»i ngưá»i Ä‘á»u chăm chú nhìn các nà ng mãi cho đến khi các nà ng và o ghế ngồi, cá»a đóng lại, lúc nà y má»›i rá»i Ä‘i.
Sau khi gá»i và i món ngon, Lê Thanh ngồi ngay tại đối diện Hà Doanh. Hắn thoải mái thả mình dá»±a và o thà nh ghế, mắt chăm chú nhìn Hà Doanh. Ãnh mắt đó, tá»±a hồ là đang nhìn nà ng, lại tá»±a hồ Ä‘ang cố tìm hiểu xem nà ng Ä‘ang nghÄ© gì.
Hà Doanh coi như không có chuyện gì xảy ra. Nà ng bắt đầu lẳng lặng nhấm nháp nước trà , dưá»ng như không há» nháºn thấy ánh mắt nóng bá»ng cá»§a hắn Ä‘ang chăm chú nhìn nà ng.
Lê Thanh cÅ©ng không mở miệng, sau khi há»i thuê phòng, ung dung thưởng thức trà . Lúc nà y, bên ngoà i truyá»n tá»›i má»™t tiếng nói oang oang: "Nghe nói Trần Quốc Ngôn công tá» cÅ©ng đến nÆ¡i nà y, diện mạo và khà thế đó, đúng tháºt không hổ đại danh cá»§a hắn."
Lê Thanh nghe thấy thế, Ä‘ang uống trà , động tác dừng lại má»™t chút nhưng lại láºp tức tiếp tục uống thêm má»™t ngụm. Lúc nà y, có thêm má»™t thanh âm khác truyá»n đến: "Như thế đã là cái gì? Thiên hạ hiện nay anh hùng xuất hiện liên tục. Tá»±a như vị công tá» vừa rồi và o thuê chung phòng, nhất định cÅ©ng có thân pháºn cao quý, cốt cách như rồng. Chỉ là má»i ngưá»i không biết tên cá»§a hắn mà thôi."
Nói tá»›i đây, má»™t cái thanh âm già nua cháºp chạp cất lên: "Thá»i thế nà y, không thể nà o có thái bình được. Má»i ngưá»i nên chú ý ngôn từ cá»§a mình, nếu không khi gặp há»a sát thân cÅ©ng không biết tại sao."
Câu nói bất ngá» nà y cá»§a ông láºp tức khiến cho tất cả má»i ngưá»i yên tÄ©nh trở lại. Lê Thanh thầm khen lão nhân kia nói tháºt đúng lúc, bằng không, có khi câu chuyện hôm nay có thể dẫn đến má»™t hồi đấu đá chưa biết chừng. Ông nhìn thoáng qua Hà Doanh, khóe miệng âm thầm hiện lên má»™t vẻ tươi cưá»i đùa cợt: "Nhan sắc cá»§a nữ nhân nà y tháºt sá»± là không tầm thưá»ng a!"
Äêm đến, Hà Doanh cùng tiểu Hoà n cùng ngá»§ tại má»™t phòng. Hà Doanh vẫn không ngá»§ được, lăn qua lá»™n lại ngẩn ngưá»i nhìn sao trá»i. Mãi cho đến khi trá»i sắp chuyển vá» sáng, má»›i có hÆ¡i chút buồn ngá»§.
Äúng lúc nà y, tai nà ng Ä‘ang dán bên giưá»ng, tá»±a hồ nghe được thanh âm gì đó. Chăm chú nghe thêm má»™t hồi, nà ng mạnh mẽ kéo tiểu Hoà n dáºy, khi tiểu Hoà n vừa mắt nhắm mắt mở định nói gì thì láºp tức đã bị nà ng lấy tay bịt chặt miệng. Qua má»™t lát, tiểu Hoà n cÅ©ng tỉnh táo, hai ngưá»i lặng lẽ mặc quần áo và trèo lên giưá»ng.
Trong lúc các nà ng Ä‘ang mặc quần áo thì bên ngoà i truyá»n đến quát khẽ má»™t tiếng: "Ai!" Thanh âm nà y không lá»›n nhưng trong đêm tối lại như má»™t tiếng sấm. Tiếp sau đó truyá»n đến má»™t tiếng kêu thảm thiết "A!" như tiếng má»™t ngưá»i sắp chết phát ra váºy. Thanh âm má»›i vừa dừng lại, các nà ng láºp tức nghe thấy trong phòng cá»§a Lê Nhất, Lê Nhị ở ngay cạnh phòng các nà ng, phát ra má»™t động tÄ©nh rất nhá».
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
Từ khóa được google tìm thấy
áåñïëàòíûé , áåòàëèíê , àâòîêðåñëî , àëüôà , èçäàòåëüñòâî , ëîãèñòèêà , èíòåðíåòå , èñòîðèè , êðþ÷êîì , hong nhan loan 20 , ïîðíîðàññêàçû , loan the hong nhan , loan the hong nhan mong , loan thehong nhan ebook , loạn thế hồng nhan , ñìàðòôîíû , ýíöèêëîïåäèÿ