09-10-2011, 07:38 AM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2009
Äến từ: Bạch Vân Thà nh
Bà i gởi: 28
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 3 giá»
Thanks: 20
Thanked 174 Times in 12 Posts
Nhân Äạo Ká»· Nguyên
Tác giả: Thân Vẫn Chỉ Tiêm
Chương 6: Äá»™n địa thuáºt
Dịch: Äá»™c Cô Lệ
Biên: Äá»™c Cô Tiểu Äiệp
Nguồn : Äá»™c Cô thị tá»™c - 4vn.eu
Bầu trá»i đêm đầy sao vá»›i mặt trăng ở phÃa tây nam tá»a ra ánh sáng má» nhạt. Từ khi Nam Lạc Ä‘i và o trong nà y liá»n thấy có con dê và ng ở bên cạnh hà n đà m rồi.
Chỉ thấy con dê và ng kia bao phá»§ má»™t tầng sương mà u và ng nhạt, từng ánh trăng sao chiếu lên trên sẽ được dê và ng phun ra nuốt và o. Dưá»ng như có thể hấp thụ ánh trăng sao kia và o trong tầng sương và ng nhạt cá»§a nó váºy.
Nam Lạc chẳng những phát hiện tình huống cá»§a dê và ng mà còn cảm giác được linh khà khắp hà n đà m tụ táºp vá» phÃa con dê kia.
Äá»™t nhiên tầng sương và ng nhạt kia bà nh trướng ra rồi con dê và ng đã biến mất tại chá»—. Ngay sau đó nó đã xuất hiện ở nÆ¡i không xa liá»n tức giáºt hét lá»›n: "Tiểu tá» nhân loại kia. Nếu ngươi có khả năng di động rồi mà sao không nói cho bổn đại tiên biết!"
Lúc nà y trong hồ truyá»n ra tiếng nước róc rách kèm theo âm thanh cá»§a Nam Lạc: "Ha ha... Äại tiên thứ tá»™i. Tiểu nhân chỉ sợ quấy rầy ngưá»i tu luyện mà thôi!"
"Hừ, đừng cho rằng đại tiên không biết suy nghÄ© trong lòng cá»§a ngươi. Nhìn mặt tiểu tá» ngươi có vẻ trung háºu thà nh thá»±c vô cùng nhưng trong lòng toà n suy nghÄ© xấu xa!" Dê và ng đứng ở ngoà i mưá»i thước nhìn Nam Lạc Ä‘ang bò lên bá» hồ.
Trong lòng Nam Lạc buồn bá»±c vô cùng. Bản thân mình khi nà o biến thà nh trung háºu thà nh thá»±c chứ? Ở trong lòng hắn luôn cho rằng trung háºu thà nh thá»±c sẽ bị ngưá»i khác khi dá»… là không có bản lãnh gì hết. Nam Lạc không há» muốn mình là ngưá»i như váºy, nhất là hắn luôn tá»± cho rằng dáng ngưá»i cá»§a mình không tồi chút nà o cả. Ãt nhất là trong đại lao có rất nhiá»u ngưá»i mà Nam Lạc không có thấy ai 'dá»… xương' như mình cả.
Dáng ngưá»i như mình váºy mà bị con dê và ng kia hạ thấp xuống, tư tưởng 'trong sáng' cá»§a mình lại bị con dê đó hạ thấp khiến cho Nam Lạc không vui vẻ gì mà hắn lại không dám phản bác mạnh quá. Mặc dù con dê và ng nà y không có biểu hiện ra bao nhiêu giá trị nhưng Ãt ra còn có được thần thông độn địa khiến cho Nam Lạc kiêng kỵ vô cùng. HÆ¡n nữa má»™t ngưá»i má»™t dê ở chung hÆ¡n má»™t ngà y nên cÅ©ng có chút tình cảm.
Láºp tức Nam Lạc liá»n nịnh hót dê và ng má»™t tráºn nên cuối cùng dê và ng cÅ©ng tin lá»i Nam Lạc nói. Cuối cùng má»™t ngưá»i má»™t dê ngồi chung trên má»™t khối đá được ánh trăng ánh sao chiếu đến kia.
Nam Lạc phát hiện má»™t vấn đỠkhá lá»›n rằng dưá»ng như con dê nà y nhát gan vô cùng. Há»… là nghe động tÄ©nh gì lạ là hà nh động đầu tiên sẽ hóa thà nh má»™t tầng sương và ng chạy Ä‘i chá»— khác. lúc Nam Lạc trong nước cÅ©ng nhìn thấy rõ con dê và ng nà y nhiá»u lúc vô duyên vô cá»› lấp lóe bốn phÃa, khi đó hắn còn cho rằng con dê Ä‘ang thá» nghiệm thần thông chứ.
Nhưng bây giá» cả hai ngồi chung má»™t chá»— rồi Nam Lạc má»›i phát hiện ra. Bởi vì má»—i má»™t lần có tiếng động lạ vang lên là dê và ng bên cạnh đã biến mất, sau đó lại xuất hiện ở bên kia Nam Lạc, cẩn tháºn nhìn vá» phÃa âm thanh phát ra như Ä‘em Nam Lạc trở thà nh má»™t tấm bia che chắn.
Nam Lạc nhìn thấy dê và ng láºp lại hà nh động như váºy và i lần liá»n mở miệng nói đó chỉ là má»™t âm thanh bình thưá»ng mà thôi. Ở đây ngoại trừ hai chúng ta ra thì ngay cả má»™t con sẻ cÅ©ng không há» có.
Không nghÄ© đến dê và ng đắc ý: "Äể có thể Ä‘i lại trong núi rừng thì cần gì nhất ngưoi có biết không?" Nam Lạc lắc đầu khó hiểu thì dê và ng cà ng đắc ý hÆ¡n: "Hôm nay đại tiên ta nói cho ngươi biết má»™t chút phương pháp Ä‘i lại trong rừng. Biết cái gì gá»i là dÅ©ng cảm không? Muốn Ä‘i lại trong rừng thì dÅ©ng cảm là quan trá»ng nhất."
Nam Lạc không nhịn được bĩu môi thầm nghĩ một tên nhát gan như ngươi sợ rằng dê trong tộc ta nuôi còn gan hơn cả ngươi nữa.
Ở chung vá»›i con dê và ng nà y cà ng lâu thì hắn cảm giác má»™t rằng con 'yêu quái' nà y không đáng sợ như trước kia mình vẫn nghÄ©. Xem ra yêu quái cÅ©ng không hÆ¡n gì cái nà y, bá»™ yêu quái Ä‘á»u có lá gan nhá» như váºy sao?
"Tiểu tá», vẻ mặt cá»§a ngươi như váºy là sao? Ta không phải là nhát gan, ta từng biết rất nhiá»u kẻ to gan nhưng bây giá» há» Ä‘á»u chết. Chỉ có ta là còn sống, như váºy ngươi có hiểu là gì không..."
Nam Lạc phát hiện há»… dê và ng nói đến má»™t vấn đỠgì là sẽ dà i dòng vô cùng. Äiá»u nà y Nam Lạc không thÃch nhưng cÅ©ng không cảm giác chán ghét gì. Há»… hắn há»i đến vấn đỠgì là dê và ng sẽ nói mãi không ngừng khiến cho Nam Lạc muốn há»™c máu. Nhưng má»—i chuyện hắn nói ra Ä‘á»u rất có cá tÃnh, tá»· như Ä‘ang nói chuyện Ä‘i ỉa thì hắn có thể xé ra tá»›i chuyện Ä‘i ăn cÆ¡m.
Như váºy cÅ©ng không có gì nhưng khiến cho Nam Lạc tức muốn chết là má»—i khi muốn há»c độn địa thuáºt là con dê lại nhắm mắt lại. Sau khi Nam Lạc vá»— mông hắn má»™t hồi thì hắn cÅ©ng không thèm mở mắt ra mà nói: "Ngươi cứ ngồi đó mà mÆ¡ Ä‘i!"
Từ miệng Dương Lá»±c Äại Tiên nà y má»›i biết được Bất Tá» Äiện ở Phượng Hoà ng SÆ¡n và Thiên Trì Long Cung Ä‘á»u là kẻ địch đối đầu. Ưng Vương Tam Thái TỠở Thương Mãng Nhai nà y là thuá»™c vá» Phượng Hoà ng SÆ¡n Bất Tá» Äiện. Mà Thiên Trì Long Cung kia do Thanh Giao Vương ở gần đây cho nên hai bên thưá»ng xuyên phát sinh tranh chấp. Má»—i lần tranh chấp xuất hiện là hai bên Ä‘á»u sẽ triệu táºp nhưng sinh váºt đã mở ra linh trà trong thế lá»±c cá»§a mình triệu táºp đến. Bởi váºy khi Nam Lạc đến đây má»›i không bị Hắc Thá»§y Huyá»n Xà chiếm cứ tại đây ăn.
Khi trá»i vừa sáng thì Nam Lạc muốn rá»i Ä‘i nhưng không ngá» rằng dê và ng lại muốn Ä‘i cùng vá»›i hắn. Nam Lạc rá»i khá»i nÆ¡i đây vì hắn sợ Hắc Thá»§y Huyá»n Xà trở vá» sẽ nuốt hắn và o trong bụng và hắn cÅ©ng muốn tránh khá»i Thương Mãng Nhai nà y xa xa má»™t chút. Mặc dù Nam Lạc không biết nÆ¡i đây cách bá»™ tá»™c mình bao xa nhưng hắn vẫn nhìn bầu trá»i để xác định phương hướng rồi bắt đầu Ä‘i vá» phương hướng đã chá»n.
Nam Lạc nhá»› rõ khi mình bị bắt bay vá» hướng tây nên bây giá» hắn không chút do dá»± chá»n hướng đông để Ä‘i trở vá».
Äối vá»›i má»™t con dê thÃch ngưá»i ta gá»i bản thân nó là đại tiên thì Nam Lạc không thấy có chút thiện cảm gì nhưng hắn vừa thoát vây nên có chút vui sướng kèm theo hắn cÅ©ng muốn biết má»™t chút việc từ trong miệng cá»§a con dê nà y.
Từ ngà y đột phá trong lồng giam khiến cho Nam Lạc vui mừng vô cùng. Nhưng vì váºy mà hắn cÅ©ng thấy rõ chÃnh mình vá»›i con yêu quái nà y có chút chênh lệch. Hoặc là nói cảnh giá»›i luyện khà nà y còn chưa tiến và o hoà n toà n.
Bây giá» Nam Lạc tin rằng sẽ có má»™t ngà y ngưá»i cÅ©ng có thể bay lên trá»i. Trong lòng hắn luôn muốn sau nà y mình có thể là m được. Tháºt ra mà nói thì má»™t khi hắn hình thấy thuáºt nà o lạ là hắn Ä‘á»u muốn há»c, hiển nhiên trong đó có cả độn địa cá»§a dê và ng. Bây giá» hắn giống như là má»™t ngưá»i đói khát trong xa mạc nhìn thấy chất lá»ng thì không quản đó là cái gì Ä‘á»u uống hết. Cho dù là độc cÅ©ng không sợ.
Hắn ở trong hà n đà m đó tổng cá»™ng 4 ngà y. Vô luáºn là thương thế trong cÆ¡ thể hay bên ngoà i Ä‘á»u đã khá»i hắn. Hắn cảm giác da tay cá»§a mình trở nên lá»ng lẫy rất nhiá»u. Khi ở trong núi hắn bị thá»±c váºt đâm rách rất nhiá»u nhưng hiện tại đã khá»i hẳn, không còn chút vết sẹo nà o cả. Quan trá»ng là buổi tối hắn ngồi xuống thổ nạp thì thấy tốc độ thu nạp thiên địa linh khà nhanh hÆ¡n nhiá»u. Lá»— chân lông quanh cÆ¡ thể như trở thà nh từng cái động không đáy hút thấy thiên địa linh khÃ.
Nam Lạc há»i dê và ng tại sao Ä‘i theo mình thì lại nháºn được câu trả lá»i rằng nó muốn Ä‘i thá» phương đông ra sao. Nam Lạc không muốn truy cứu thêm nhưng má»™t câu tiếp theo lại khiến Nam Lạc muốn há»™c máu.
"Ta còn muốn nhìn thỠkhi nà o ngươi sẽ chết!"
Vì váºy Nam Lạc quyết định không thèm nói chuyện vá»›i con dê nà y nữa, trừ khi nó đồng ý dạy mình độn địa.
Trước kia Nam Lạc tu luyện chỉ dá»±a và o phương pháp có sẳn trong ngá»c giản mà thôi, giống như là má»™t ngưá»i há»c rèn Ä‘áºp thiết theo tiết tấu cá»§a sư phụ. Nhưng mà bây giá» Nam Lạc đã hiểu được phương pháp tu luyện. Hắn bắt đầu suy nghÄ© má»—i ngà y phải tu luyện ra sao, mặc dù không có phương pháp độn địa như dê và ng nhưng cÅ©ng khiến cho Nam Lạc chạy trốn nhanh hÆ¡n xưa rất nhiá»u, thị lá»±c cÅ©ng rất mạnh.
Hắn cảm giác chÃnh mình có thể chạy nhanh hÆ¡n mấy con sói trắng ở phÃa sau bá»™ tá»™c mình. Mặc dù có cảm giác muốn đánh nhau má»™t tráºn vá»›i mấy con sói đó nhưng láºp tức hắn bá» ngay suy nghÄ© đó. Äánh thì đánh không lại nhưng muốn chạy trốn thì không có vấn Ä‘á». Äây chÃnh là thá»±c lá»±c cá»§a hắn bây giá».
Sau khi rá»i khá»i hà n đà m Ä‘i ra ngoà i sÆ¡n cốc thì hắn liá»n Ä‘i và o trong rừng, khắp nÆ¡i Ä‘á»u là cây cối ráºm rạp, ánh sáng âm u như ẩn giấu vô số hung hiểm. Nam Lạc cầm má»™t cây gá»— trong tay dà i khoảng má»™t thước rưỡi cháºm rãi Ä‘i trong rừng. Còn con dê xưng là đại tiên kia vẫn ngoan ngoãn Ä‘i theo sau Nam Lạc.
Äi liên tục năm ngà y mà Nam Lạc vẫn không gặp phải yêu quá gì. Trong lòng hắn cho rằng đã bị Thanh Giao Vương cùng vá»›i Thương Mãn Nhai triệu táºp hết rồi.
Trá»i và o thu nên không khà cÅ©ng dần lạnh hÆ¡n.
Quần áo trên ngưá»i Nam Lạc rách nát vô cùng lại trải qua năm ngà y Ä‘i rừng nên hắn đã cởi áo quấn bên hông. CÅ©ng may Nam Lạc không cần vì đồ ăn mà đau đầu vì khi ở Thương Mãng Nhai đã ăn má»™t khối Ãch Cốc Äan đảm bảo má»™t năm sau không đói. Bất quá Nam Lạc vẫn thÃch ăn hÆ¡n, như váºy hắn má»›i cảm giác được chÃnh mình trở lại như cÅ©. Hắn cố ý săn và i con thỠđể nướng ăn nhưng lại không gặp được má»™t con nà o cả, giống như là tất cả đã Ä‘i ngá»§ đông hét rồi.
Quả dại có khắp nÆ¡i trong núi nhưng Nam Lạc chỉ ăn và o những quả hắn nháºn biết được mà thôi.
Má»™t mùi hương thÆ¡m ngát lan và o mÅ©i cá»§a Nam Lạc khiến hắn quay đầu tìm kiếm liá»n thấy gần đó có má»™t cốc cây thấp bé bên khe suối nhá», trên cây có hÆ¡n mưá»i quả hồng tươi Ä‘ang tá»a mùi ngát hương.
"Không nháºn ra." Trong lòng Nam Lạc nghÄ© lại lá»i cá»§a tế ti: "Trên núi không nên ăn quả dại lung tung, rất nhiá»u loại quả nhìn và o rất đẹp nhưng lại rất độc."
Ngay khi Nam Lạc muốn rá»i Ä‘i thì dê và ng đại tiên kia hô lá»›n má»™t tiếng lao và o gốc cây cắn lấy cắn để, ngay cả lá cÅ©ng không bá» qua. Trong khi cắn nó còn liếc nhìn Nam Lạc như sợ Nam Lạc tranh già nh vá»›i hắn.
Tất nhiên đại thiên nà y ăn được thì mình cÅ©ng có thể ăn. Loại trái tá»a ra mùi hương thÆ¡m ngát nà y ngon hÆ¡n cả những quả mà trước kia hắn đã ăn nhưng Nam Lạc cÅ©ng không Ä‘i qua hái ăn. Con dê và ng kia vừa ăn vừa di chuyển cái mông hướng vá» phÃa Nam Lạc khiến hắn tức giáºn đá và o mông nó má»™t cước.
Láºp tức con dê quay ngưá»i lại nhìn Nam Lạc như đã bị hắn 'hiếp dâm', đôi mắt đỠnhìn chằm chằm và o Nam Lạc, khóe miệng vẫn còn ngáºp má»™t nhánh cây nữa chứ. Äồ con dê, ngay cả nhánh cây cÅ©ng không chịu bá» qua.
Trong lòng Nam Lạc hoảng sợ vá»™i và ng lui vá» sau. Mặc dù ở cùng vá»›i nó nhiá»u ngà y nhưng hắn chưa bao giá» nhìn thấy nó tức giáºn như váºy bao giá» cả.
"Cái gì chứ? Không phải chỉ đá và o mông thôi..." Nam Lạc còn chưa giải thÃch xong thì dê và ng đã biến thà nh má»™t là n khói và ng quấn quanh thân thể hắn. Tiếp theo liá»n dùng đầu húc và o ngưá»i cá»§a Nam Lạc, hai cái sừng trên đỉnh đầu nhắm thẳng và o ngưá»i hắn.
Tốc độ nhanh vô cùng.
Tà i sản cá»§a Äá»™c Cô Tiểu Äiệp
Chữ ký cá»§a Äá»™c Cô Tiểu Äiệp "Nếu có kiếp sau, xin nắm lấy tay cá»§a ta, vÄ©nh viá»…n đừng buông ra."
"Con không đồng ý"
如果爱一个人,就自己留眼泪ä¸è¦è®©ä»–æ µæ³ªâ€¦
Last edited by Äá»™c Cô Tiểu Äiệp; 09-10-2011 at 07:51 AM .
Äã có 25 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Äá»™c Cô Tiểu Äiệp
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
anhhung0001 ,
anhminh_24 ,
Út KhỠ,
Bachlinhlinh ,
be_hudo ,
chutchit ,
drache30 ,
Goncopius ,
ice_tea ,
J.B. ,
james102 ,
Lệ Lưu Linh ,
nguyennomad2 ,
nguyentam ,
noland ,
tahinos ,
tam_tlc ,
Thiên Lang™ ,
tieuquyvodanh ,
traichuoi ,
tronvo ,
truonglan76 ,
xuanvien ,
yrml_91 ,
Äá»™c Cô Sẻ
20-10-2011, 03:49 PM
Hắc Dạ Vũ LệSầu Thiên Thu...
Tham gia: Feb 2009
Bà i gởi: 356
Thá»i gian online: 7 giá» 24 phút 30 giây
Thanks: 246
Thanked 1,303 Times in 128 Posts
Nhân Äạo Ká»· Nguyên
Tác giả: Thân Vẫn Chỉ Tiêm
Chương 7: Sơn lâm độn hà nh.
Dịch: Út Khá»
Nguồn : Äá»™c Cô thị tá»™c - 4vn.eu
Nam Lạc cẩn tháºn chú ý và o Dương Lá»±c Äại Tiên, biết hắn có được khả năng độn địa lại cẩn tháºn vô cùn cho nên khi Dương Lá»±c Äại Tiên biến thà nh má»™t đám hoà ng vụ thì hắn vá»™i và ng né sang má»™t bên.
Hoà ng vụ chạy ngang qua ngưá»i khiến cho Nam Lạc kinh sợ vo cùng. Hắn vừa phục hồi tinh thần lại thì Dương Lá»±c Äại Tiên đã hóa thà nh hoà ng vụ tiếp tục bay đến buá»™c hắn phải tiếp tục né tránh.
Hà nh động váºy diá»…n ra liên tục khiến hắn phát hiện Dương Lá»±c Äại Tiên chỉ có má»™t chiêu như váºy mà thôi. Tuy toà n thân hắn được hoà ng vụ bao phá»§ khiến cho tốc độ tăng mạnh nhưng từ sau khi Nam Lạc bước và o giai Ä‘oạn luyện khà thì thá»±c lá»±c mấy ngà y nay cá»§a hắn tăng mạnh. Vô luáºn là tốc độ hay là năng lá»±c phản ứng Ä‘á»u khác xa trước kia. Tuy má»—i lần tránh né Ä‘á»u cháºt váºt vô cùng nhưng má»—i lần Ä‘á»u tránh khá»i.
“Uy! Dương Lá»±c Äại Tiên. Ngươi còn tiếp tục tấn công thì ta phải hoà n thá»§ đó.†Nam Lạc thở hổn hển cầm tay gá»— dò dưá»ng chỉ và o Dương Lá»±c Äại Tiên quát lá»›n.
Dương Lá»±c Äại Tiên cÅ©ng thở phì phò, hoà ng vụ trên ngưá»i cÅ©ng nhạt hÆ¡n rất nhiá»u. Khi hắn nghe Nam Lạc nói liá»n tức giáºn vô cùng, hoà ng vụ trên ngưá»i chợt lóe lên lần nữa liá»n xuất hiện ở sau lưng Nam Lạc rồi dùng cặp sừng húc mạnh và o mông hắn.
Sau lưng Nam Lạc dưá»ng như có mắt, hắn láºp tức xoay ngưá»i bước chân sang má»™t bên tránh được cái sừng hung hăng cá»§a Dương Lá»±c Äại Tiên. Nam Lạc cầm cà nh cây trong tay đánh và o hoà ng vụ kia. Äôi mắt hắn nhìn chăm chú và o đó, hắn muốn đánh và o cái mông Dương Lá»±c Äại Tiên nhưng chỉ có thể đánh và o mặt đất phÃa sau cái mông ấy.
Mấy lần liên tiếp như váºy khiến cho Nam Lạc hiểu nếu mình không có thá»§ Ä‘oạn khác thì sẽ không đánh đến Dương Lá»±c Äại Tiên được. Trong lòng hắn kinh ngạc vô cùng, không ngá» rằng hoà ng vụ kia lại có được khả năng há»™ thân. Nhưng may mắn rằng hắn không là m gì được Dương Lá»±c Äại Tiên thì Dương Lá»±c Äại Tiên cÅ©ng không là m được gì hắn.
Má»™t ngưá»i má»™t dê cứ đứng ở đó trừng mắt lẫn nhau. Bá»n há» biết được bản thân không là m được gì đối phương nhưng không ai chịu thua cả. Má»™t lát sau hÆ¡i thở cá»§a Nam Lạc bình ổn hÆ¡n rất nhiá»u, hắn mở miệng nói:
- Äại tiên quả nhiên rất có bản lãnh! Äừng đánh nữa, chúng ta quen biết vá»›i nhau mà đánh váºy không tốt. chẳng lẽ vì má»™t và i trái cây mà trở mặt nhau sau.
Dưá»ng như hai chữ đại tiên cá»§a Nam Lạc đã có tác dụng. Những tia máu trong mắt cá»§a Dương Lá»±c Äại Tiên dần dần biến mất. sau khi nghe Nam Lạc nói xong thì hai bên đã đạt được hiệp nghị.
Những quả mà u hồng trên cây nhá» kia tá»a mùi hương thÆ¡m ngát xông và o mÅ©i giống như hắn được ngâm mình trong dòng suối mát. Nam Lạc cảm thấy cả ngưá»i bắt đầu phiêu phiêu, má»™t lúc lâu sau cảm giác nà y má»›i lui dần ra ngoà i. Vừa lúc hắn hoà n hồn thì đã thấy những quả hồng trên cây đã bị Dương Lá»±c Äại Tiên ăn gần hết liá»n vá»™i và ng chạy tá»›i cướp mấy quả bá» và o miệng. Quả hồng vừa và o miệng khiến hắn cảm giác được má»™t mùi vị rất thÆ¡m nhưng đã không còn cảm giác sảng khoái nữa.
Từ đó vá» sau mối quan hệ cả hai không những không vì lần tranh đấu kia mà trở nên xấu hÆ¡n mà cà ng trở nên hòa hợp. Chẳng qua khi thấy trái cây gì thì má»—i bên Ä‘á»u rất ăn ý chỉ biết chăm chú bá» và o miệng mà không há» lên tiếng chút nà o.
Có khi Nam Lạc nghÄ© rằng chÃnh mình chẳng phải là ngưá»i nói nhiá»u nhưng từ khi ở chung vá»›i Dương Lá»±c Äại Tiên thì hắn nói không dứt. trong lòng luôn suy nghÄ© là m sao để lừa gạt há»c được độn địa thuáºt. chẳng lẽ mình giống như là con dê nhát gan nà y nói sao – má»™t bụng ý nghÄ© xấu xa.
Cuối cùng thì ở ngà y thứ mưá»i Nam Lạc cùng vá»›i Dương Lá»±c Äại Tiên gặp được vấn đỠkhó khăn đầu tiên.
Một con gấu ngựa, một con hổ.
Toà n thân gấu ngá»±a Ä‘en kịt vá»›i những cá»ng lông bóng loáng đứng yên nÆ¡i đó.
Mà đối diện hắn chÃnh là má»™t con há»— vá»›i thân hình trà n đầy hoa văn lá»™ng lẫy Ä‘ang thỉnh thoảng phát ra má»™t tiếng gầm nhẹ, sát khà khuếch tán ra xung quanh.
Nam Lạc và Dương Lá»±c Äại Tiên Ä‘ang trốn và má»™t chá»— kÃn bên dưới khe núi nhìn má»™t gấu má»™t hổ kia.
- Bá»n há» là ai váºy?
Nam Lạc hạ há»i nhá» nhưng Nam Lạc vừa lên tiếng thì phát hiện trên ngưá»i Dương Lá»±c Äại Tiên chợt lóe hoà ng vụ rồi biến mất, sau đó liá»n xuất hiện ở mưá»i mét bên ngoà i. Äã tránh ra ngoà i đó rồi mà dưá»ng như hắn còn chưa yên tâm, hoà ng vụ chợt lóe lên rồi biến mất lần nữa.
Nam Lạc khó hỉu vừa định lên tiếng cưá»i nhạo hắn nhát gan thì lại phát hiện má»™t hổ má»™t gấu kia Ä‘ang nhìn mình. Cảm giác sởn tóc gáy như rá»›t và o trong hầm băng bao phá»§ khắp ngưá»i Nam Lạc. Hắn không cần suy nghÄ© mà liá»n xoay ngưá»i chạy trốn, phương hướn chÃnh là con đưá»ng Dương Lá»±c Äại Tiên bá» chạy. tốc độ hắn không há» thua Dương Lá»±c Äại Tiên chút nà o cả. Có lẽ má»™t hổ má»™t gấy kia thấy Nam Lạc yếu kém nên tùy ý cho hắn bá» chạy hoặc có lẽ cÅ©ng là do bá»n há» kiêng kỵ lẫn nhau nên không dám hà nh động thiếu suy nghÄ©.
Nam Lạc Ä‘iên cuồng thúc dục linh lá»±c trong cÆ¡ thể truyá»n xuống hai chân. Rất nhanh hắn liá»n thấy Dương Lá»±c Äại Tiên trốn sau má»™t tảng đá lá»›n. khi thấy Nam Lạc cÅ©ng chạy thoát liá»n đắc ý:
- Bổn đại tiên đã nói là khi đi lại trong rừng sẽ rất nguy hiểm. Nếu không phải ta phát hiện sớm thì bây giỠngươi đã chết ở đó rồi.
Nam Lạc vá»™i và ng gáºt gáºt đà u đồng ý nhưng trong lòng lại luôn suy nghÄ© cách nà o để có thể há»c được độn địa thuáºt cá»§a hắn. Bản thân mình còn không biết khi nà o má»›i có thể trở vá» bá»™ tá»™c, nếu mình có được độn địa thuáºt thì chẳng những tốc độ nhanh, hÆ¡n nữa lại linh hoạt không phát ra chút âm thanh nà o lại thêm khả năng tránh né tổn thương. Má»—i khi Nam Lạc nhìn thấy hắn sà i là lại ngứa ngứa trong lòng.
Äá»™t nhiên âm thanh hổ khiếu, gấu rống đồng thá»i vang lên, sát khà mãnh liệt khiến cho Nam Lạc trốn Ä‘i xa như váºy vẫn còn có cảm giác run sợ muốn quỳ xuống. hai chân run rẩy, trong lòng xuất hiện má»™t cổ bất khuất, chân khà trong cÆ¡ thể váºn chuyển má»™t cách Ä‘iên cuồng. ngay cả Dương Lá»±c Äại Tiên cÅ©ng thừa nháºn áp lá»±c nà y khiến cho hoà ng vụ trên ngưá»i hắn lưu chuyển. ngay sau đó hoà ng vụ trở nên nhạt hÆ¡n rất nhiá»u. tuy so vá»›i khi hắn độn địa rất khác nhưng dù sao vẫn độn ra ngoà i. Äây là Nam Lạc nhìn thấy Dương Lá»±c Äại Tiên độn xa nhất. hắn phát hiện Dương Lá»±c Äại Tiên đột nhiên xuất hiện trên má»™t ngá»n núi hoang nhá» cách đó trăm mét.
Nam Lạc trợn mắt há mồm đứng ngẩn đó. Trước kia hắn cảm giác độn địa thuáºt thần kỳ, có nhiá»u tác dụng nhưng bây giá» Dương Lá»±c Äại Tiên trốn xa như váºy liá»n thầm nghÄ© nếu mình há»c được thì so vá»›i con dê nhát gan nà y tốt hÆ¡n rất nhiá»u. Khi đó chẳng phải là thoáng cái chạy trốn ra mấy trăm mét, cho dù có nguy hiểm cỡ nà o Ä‘á»u thoát sao?
NghÄ© thì nghÄ© nhưng hắn vẫn cảm giác áp lá»±c ngà y cà ng nặng. Nam Lạc biết nếu hắn không thoát khá»i thì chỠđợi đến khi gấu vá»›i hổ kia đánh đến gần cho dù hắn muốn cÅ©ng không chạy được. Lỡ má»™t gấu má»™t hổ đánh trúng mình chẳng phải má»™t chiêu thôi là đi Ä‘á»i nhà ma ư.
- Quá mạnh mẽ. ở xa như váºy rồi mà khà thế cÅ©ng muốn đè chết mình.
Yên Vân Bà n trong Ä‘an Ä‘iá»n váºn chuyển má»™t cách Ä‘iên cuồng, linh lá»±c váºn chuyển khắp cÆ¡ thể khiến hắn cảm giác trên ngưá»i nhẹ nhõm hÆ¡n, thân thể đã có thể hoạt động trở lại.
Má»™t bước, hai bước, ba bước... Nam Lạc chỉ cảm giác trên bá» vai mình Ä‘ang có má»™t ngá»n núi tháºt lá»›n khiến hắn phải lê lết từng bước từng bước Ä‘i vá» phÃa ngá»n núi nÆ¡i Dương Lá»±c Äại Tiên đứng. Từng giá»t mồ hôi từ trên trán chảy xuống nhưng trong lòng hắn bình tÄ©nh vô cùng. Cái gì cÅ©ng không há» nghÄ© đến, tinh khà thần như đã dung hợp là m má»™t.
Dương Lá»±c Äại Tiên đứng trên ngá»n núi kia yên lặng nhìn Nam Lạc. Äá»™t nhiên hắn phát hiện Nam Lạc Ä‘ang Ä‘i rất cháºm kia dưá»ng như có chút thay đổi. Cả ngưá»i được ngưng luyện hÆ¡n rất nhiá»u. nếu trước kia hắn là má»™t khối bùn nhão thì bây giá» giống như là má»™t tảng đá váºy, cứng cá»i hÆ¡n rất nhiá»u.
Nam Lạc Ä‘i được hÆ¡n hai mươi mét thì cảm giác thân thể nhẹ nhà ng hÆ¡n rất nhiá»u, uy áp cà ng ngà y cà ng yếu.
Nhưng hiện tại linh lá»±c trong cÆ¡ thể cá»§a hắn cÅ©ng đã dùng hết. Khi hắn Ä‘i đến bên cạnh Dương Lá»±c Äại Tiên liá»n đặt mông ngồi xuống đất thở hổn hẻn.
NÆ¡i nà y có thể nhìn thấy rõ rà ng tráºn chiến đấu kịch liệt cá»§a má»™t gấu má»™t hổ. Trên cao nhìn xuống có thể thấy được thân thể bá»n hắn lá»›n hÆ¡n khi nãy rất nhiá»u, tuy rằng không bằng Ưng Cá»u cá»§a Thanh Giao Vương biến thà nh con ưng khổng lồ kia nhưng mà những nÆ¡i hai con thú Ä‘i qua Ä‘á»u khiến cho bụi đất bay mịt mù, cây cối ngã nghiêng. Gấu rống, hổ gầm từ rất xa truyá»n đến khiến cho ngưá»i ghe cảm giác được má»™t loại khà phách nghiêm nghị.
- Tốt nhất ngươi nên ngồi xuống tu luyện, không nên vì hao tổn nhiá»u quá mà ảnh hưởng đến căn cÆ¡ cá»§a cÆ¡ thể.
Nam Lạc Ä‘ang ngồi trên tản đá thán thở tráºn chiến bá đạo mà thảm thiết kia thì đột nhiên vang lên âm thanh cá»§a Dương Lá»±c Äại Tiên.
Cho tá»›i hiện tại Dương Lá»±c Äại Tiên là giống như má»™t lão già cổ há»§ trong môn phái, không há» nói đến vấn Ä‘á»u tu luyện như sợ ngưá»i khác há»c được cái gì từ hắn nhưng lần nà y lại nhắc nhở Nam Lạc ngồi xuống tu luyện.
Nam Lạc kinh ngạc vô cùng nhưng hắn vẫn nghe lá»i Dương Lá»±c Äại Tiên. CÆ¡ thể hắn không còn chút khà lá»±c thì cÅ©ng là lúc nên nghÄ© ngÆ¡i dưỡng sức. Cho dù bây giá» mang đến trước mặt hắn má»™t đại mỹ nhân hắn cÅ©ng không thèm ngó ngà ng là m gì. Nam Lạc cố gượng thân thể ngồi dáºy đả tá»a.
Thân thể hắn hiện tại giống như là má»™t sa mạc khô cằng. Trong rừng ráºm rá»™ng lá»›n khôn cùng nà y không thể không có linh khà được cho nên hắn không thể đợi, không thể chá» thá»i gian trôi qua rồi linh khà từ từ tẩm bổ thân thể.
Khi Nam Lạc rÆ¡i và o trạng thái tu luyện má»›i phát hiện thân thể cá»§a hắn thê thảm đến mức nà o. Äám mây mù má»ng manh trong Ä‘an Ä‘iá»n đã biến mất không còn chút nà o. Hắn cố gắng chịu đựng sá»± Ä‘au đớn, giữ vững tinh thần rồi bắt đầu thu hút linh khà tiến hà nh thổ nạp.
Không phá thì không thể xây được. Nếu như có thể tu luyện má»™t cách kịp thá»i thì Nam Lạc còn có cÆ¡ há»™i tiến thêm má»™t bước nữa.
Hắn chỉ cảm thấy thân thể như sa mạc, tất cả linh khà hút và o trong cÆ¡ thể như từng giá»t từng giá»t nước. linh khà vừa tiến và o trong thân thể thì đã bị thân thể cắn nuốt. Không cách nà o hoà n thà nh má»™t chu thiên. Thân thể như má»™t cái động không đáy không ngừng thôn phệ sạch sẽ linh khÃ.
Tà i sản cá»§a Út Khá»
Chữ ký của Út KhỠ[CENTER][IMG]http://i813.photobucket.com/albums/zz57/o0Jy0o/4vn/1-1.png[/IMG][/CENTER]
Äã có 22 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Út Khá»
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
anhminh_24 ,
Bachlinhlinh ,
be_hudo ,
Goncopius ,
ice_tea ,
J.B. ,
james102 ,
kimnguyen75 ,
Lôi Äế ,
Lệ Lưu Linh ,
lucsiquetam ,
nguyennomad2 ,
nguyentam ,
noland ,
tahinos ,
Thiên Lang™ ,
tieuquyvodanh ,
tronvo ,
truonglan76 ,
xuanvien ,
yrml_91 ,
Äá»™c Cô Sẻ
22-10-2011, 11:09 AM
Hắc Dạ Vũ LệSầu Thiên Thu...
Tham gia: Feb 2009
Bà i gởi: 356
Thá»i gian online: 7 giá» 24 phút 30 giây
Thanks: 246
Thanked 1,303 Times in 128 Posts
Nhân Äạo Ká»· Nguyên
Tác giả: Thân Vẫn Chỉ Tiêm
Chương 8: Thôn Vân Thổ Vụ
Dịch: Út Khá»
Nguồn : Äá»™c Cô thị tá»™c - 4vn.eu
Dương Lá»±c Äại Tiên yên lặng đứng má»™t bên quan sát, hiện tại linh khà trên đỉnh đầu Nam Lạc dần dần tạo thà nh má»™t hình lốc xoáy. Tuy linh khà không nồng Ä‘áºm, tốc độ xoay chuyển cÅ©ng không nhanh nhưng nó lại có xu hướng không ngừng tăng mạnh.
- Tiểu tỠnhân loại nà y có thiên phú không tệ lắm...
Thá»i gian dần dần trôi qua, khi Nam Lạc ngồi xuống tu luyện thì đã hoà ng hôn, ánh trăng lên rồi đến khi mặt trá»i má»c thì cÆ¡n lốc linh khà xoay chuyển trên đầu Nam Lạc má»›i từ từ dừng lại trông chốc lát rồi hóa thà nh từng cÆ¡n sóng gợn tản mát ra xung quanh.
Nam Lạc lại tiếp tục cùng Dương Lá»±c Äại Tiên tiếp tục hà nh trình Ä‘i xuyên khu rừng rá»™ng lá»›n vạn dặm nà y.
Khi Nam Lạc tỉnh lại thì một gấu một hổ kia không biết đã đánh đến chỗ nà o rồi, xung quanh chỉ còn những đoạn cây gãy bừa bộ trên mặt đất.
Trong núi rất nguy hiểm, mình phải nhanh chóng vá» nhà . Äây là suy nghÄ© duy nhất cá»§a Nam Lạc sau khi nhìn thấy cảnh chiến đấu kia.
Hắn không biết bá»n chúng vì cái gì mà đánh nhau và cÅ©ng không muốn biết. Cho nên Nam Lạc cà ng Ä‘i cà ng nhanh, ban đêm hắn dùng ánh trăng, ánh sao để thổ nạp, ban ngà y cÅ©ng liên tục suy nghÄ© cách nà o để mình có thể chạy nhanh hÆ¡n. ÄÆ°Æ¡ng nhiên hắn cÅ©ng có lên tiếng há»i Dương Lá»±c Äại Tiên nhưng tên kia vẫn là m ra má»™t bá»™ dáng tuyệt há»c gia truyá»n cá»§a lão phu chỉ truyá»n nữ không truyá»n nam khiến cho Nam Lạc không moi được má»™t chút hữu dụng nà o.
Trên đưá»ng trốn trốn tránh tránh liên tục, mặc kệ ở phÃa trước là cái gì ngăn cản thì cả hai vẫn lá»±a chá»n trốn tránh.
Ta đánh không lại cÅ©ng không thể chá»c và o thì chẳng lẽ không chạy được sao?
Cứ như váºy mà má»™t ngưá»i má»™t dê Ä‘i hÆ¡n hai mươi ngà y không gặp chút sá»± cố nà o. Tuy trên đưá»ng gặp yêu quái Ä‘uổi giết nhưng may mắn bá»n há» Ä‘á»u có địa bà n riêng cá»§a mình, nếu chạy ra khá»i địa bà n cá»§a bá»n chúng thì yêu quái sẽ không còn Ä‘uổi giết nữa. Nam Lạc cÅ©ng vì váºy mà dẫn rất nhiá»u huyết án khiến cho các yêu quái đánh nhau loạn xạ.
Tuy có rất nhiá»u đưá»ng quanh co nhưng Nam Lạc vẫn con con đưá»ng mặt trá»i má»c để Ä‘i. Hắn kiên định, chấp nhất chá»n phương hướng mà hắn cho là nÆ¡i cá»§a gia đình và tá»± do cá»§a mình.
Hiện tại tốc độ cá»§a Nam Lạc so vá»›i Dương Lá»±c Äại Tiên khi được hoà ng vụ bao phá»§ không kém hÆ¡n chút nà o nhưng khi Dương Lá»±c Äại Tiên sá» dụng độn địa thuáºt lại khiến cho hắn ngay cả cái Ä‘uôi bóng dáng cá»§a hoà ng vụ cÅ©ng thay đổi. Nhưng loại độn địa có cá»± ly xa như váºy rất hao tổn pháp lá»±c. Bình thưá»ng thì Dương Lá»±c Äại Tiên không sá» dụng, lâu lâu nhìn thấy Nam Lạc biểu hiện ra thần sắc hưng phấn trước mặt hắn thì hắn má»›i sá» dụng khiến cho sá»± hưng phấn cá»§a Nam Lạc bị dáºp tắt tại chá»—.
Ngoại trừ tốc độ tăng mạnh thì khả năng thu liá»…m khi tức cá»§a Nam Lạc cÅ©ng tiến bá»™ vô cùng. Từng có má»™t lần hắn sÆ¡ ý tiến và o trong đỉnh núi cá»§a báo đốm đứng nhìn thân hình mạnh mẽ ẩn chứa sát khà vô cùng cá»§a nó khiến cho Nam Lạc nháºn xét nó không há» mua kém má»™t gấu má»™t hổ kia chút nà o. Nhưng lúc đó xoay ngưá»i bá» chạy đã quá muá»™n.
Có thể là vì ở trong lãnh địa cá»§a báo đốm nên sá»± cảnh giác cá»§a nó không cao lắm. Cho nên khi Nam Lạc và Dương Lá»±c Äại Tiên phát hiện ra nó trước chứ nó không há» cảm giác có hai kẻ xâm nháºp lãnh địa cá»§a mình.
Nam Lạc cùng Dương Lá»±c Äại Tiên vôi và ng đứng yên không há» nhúc nhÃch. Hắn cảm giác chỉ cần má»™t sợi lông cá»§a mình run nhẹ thì báo đốm sẽ phát hiện. Nam Lạc nhìn chằm chằm và o báo đốm kia mà cháºm rãi nằm sát xuống mặt đất mượn cây cối và địa hình xung quanh che lấy thân ảnh cá»§a mình. Hắn vừa nằm xuống thì dưá»ng như báo đốm cảm giác được sá»± khác thưá»ng liá»n xoay đầu nhìn sang khiến cho Nam Lạc cảm giác được từ trong đôi mắt kia trà n ngáºp sá»± khát máu và hung hãn.
Má»—i má»™t tòa núi trong rừng Ä‘á»u có yêu quái cưá»ng đại ở đó xưng vương. Bá»n hắn Ä‘á»u đạp lên xương cốt cá»§a đồng loại má»›i có được chữ ‘vương’ kia.
Dương Lá»±c Äại Tiên bên cạnh Nam Lạc toát ra hoà ng vụ chạy nhanh xuống chân núi như ở dưới đó có váºt gì hút mạnh nó xuống váºy. Nam Lạc hiểu rằng đây chÃnh là Dương Lá»±c Äại Tiên toà n lá»±c dùng độn địa thuáºt.
Ngay lúc đó thì hắn cảm giác được má»™t cá» gió tanh mang theo sát khà vo thiên cái địa vá»t tá»›i. Nam Lạc chỉ còn biết dán sát thana thể xuống mặt đất mà nhắm mắt lại, ngay cả ngón tay cÅ©ng không dám nhúc nhÃch chút nà o.
Hiển nhiên báo đốm phát hiện được sá»± chấn động linh lá»±c cá»§a Dương Lá»±c Äại Tiên liá»n vá»™i và ng Ä‘uổi theo.
Long, hổ di chuyển khiến cho phong vân biến sắc, ngay cả báo đốm thà nh yêu cÅ©ng có được xu thế đáng sợ như váºy.
Nam Lạc cảm giác được bản thân mình đang ngâm trong một biển máu.
Hiện tại hắn không dám động, chỉ cần động là chết. Nam Lạc không có khả năng độn địa xuất quá»· nháºp thần như Dương Lá»±c Äại Tiên. Chạy thì chạy không lại cho nên hắn chỉ còn cách ở nguyên tại chá»— ngưng thở, buông lá»ng toà n thân và tưởng tượng bản thân mình chÃnh là má»™t cục đá, má»™t cục đá tùy ý gió mưa dà y xéo. Äây chÃnh là phương pháp che dấu mà những ngà y qua Nam Lạc luôn luôn thá» nghiệm.
Má»™t cÆ¡n gió tanh tưởng gà o thét qua ngưá»i khiến cho đất đá trên mặt đất bay tán loạn, báo đốm gà o théo bay qua là m cho má»™t và i tảng đá và lá khô rÆ¡i lên trên ngưá»i hắn.
Nam Lạc không dám động, hắn giống như là má»™t ngưá»i chết, má»™t cụ đá bên đưá»ng, trên ngưá»i không chút khà tức sinh mệnh nà o cả. Ngay cả tim Ä‘áºp và máu huyết cÅ©ng gần như đình chỉ.
Khoảng chừng ná»a canh giá» sau con gió tanh tưởi kia vá»t qua lần nữa. Nhưng khi Ä‘i ngang qua nÆ¡i Nam Lạc ẩn nấp liá»n ngừng lại run run tai và hÃt hÃt mÅ©i như đã phát hiện và o Ä‘iá»u gì đó.
Nam Lạc đã tiến và o trạng thái không minh, mưá»i mét xung quanh như tiến và o trong tinh thần cá»§a hắn, tháºm chà so vá»›i ánh mắt còn rõ rà ng hÆ¡n rất nhiá»u. Äá»™t nhiên Nam Lạc cảm thấy mình bị má»™t ánh mắt nhìn chằm chằm khiến hắn có cảm giác như bị rÆ¡i và o hầm băng.
- Toi rồi, chẳng lẽ bị phát hiện?
Nhưng cảm giác lạnh như băng kia chỉ chợt lóe lên rồi biến mất. Báo đốm rống lá»›n má»™t tiếng mang theo uy áp và sát khà như Ä‘ang phát tán sá»± tức giáºn trong lòng ra ngoà i.
Cho đến khi báo đốm Ä‘i khá»i thì Nam Lạc má»›i âm thầm thở nhẹ má»™t hÆ¡i. Nhưng mà trên khóe miệng cá»§a hắn vẫn còn má»™t Ãt máu, đây chÃnh là do tiếng kêu gà o cá»§a báo đốm là m hắn bị tổn thương.
Tuy Nam Lạc bị thương nhưng vẫn cao hứng vô cùng bởi vì báo đốm chỉ cách hắn có năm mét nhưng nó vẫn không há» phát hiện ra. Hắn vá»™i và ng chạy trở vá» nhưng chưa chạy được bao lâu liá»n phát hiện dương lá»±c Ä‘ai tiên Ä‘ang đứng ở má»™t sưá»n núi cao cao nhìn sang bên nà y.
Có thể thấy rõ trong ánh mắt con dê nhát gan nà y trà n ngáºp má»™t loại không thể tin tưởng được.
Nam Lạc có chút đắc ý, trong lòng cao hứng vô cùng khiến cho thân thể bị thương cÅ©ng bị hắn quăng táºn Ä‘i đâu. Bất quá trong lòng hắn đối vá»›i Dương Lá»±c Äại Tiên có thể chạy thoát báo đốm kia cÅ©ng cảm giác kinh ngạc vô cùng.
- Ta rất kinh ngạc, độn địa thuáºt cá»§a đại tiên là m ta cảm giác rất thần kỳ!
Nam Lạc vừa cưá»i vừa nói, tuy hiểu rõ con dê nà y chỉ tá»± xưng là đại tiên nhưng Nam Lạc vẫn thÃch gá»i như váºy.
- Tiểu tá» nhân tá»™c ngươi váºy mà không chết là m ta rất ngạc nhiên.
Dương Lá»±c Äại Tiên nói ra má»™t cách trắng trợn.
- Äại tiên có muốn há»c phương pháp thu liá»…m khà tức kia không? Há»c xong thì không cần trốn chạy nữa.
- Muốn!
- Váºy thì lấy độn địa thuáºt cá»§a ngươi để đổi!
- Không Ä‘á»i nà o! Äá»™n địa thuáºt là bổn mạng thần thông cá»§a bổn đại tiên thì sao có thể so sánh vá»›i phương pháp thu liá»…m khà tức cá»§a ngươi được.
Nam Lạc lại thêm một lần thất bại.
Tà i sản cá»§a Út Khá»
Äã có 21 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Út Khá»
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
anhminh_24 ,
Bachlinhlinh ,
be_hudo ,
chutchit ,
drache30 ,
Goncopius ,
ice_tea ,
J.B. ,
james102 ,
kimnguyen75 ,
Lệ Lưu Linh ,
nguyennomad2 ,
nguyentam ,
noland ,
tahinos ,
Thiên Lang™ ,
tronvo ,
trung184 ,
truonglan76 ,
xuanvien ,
yrml_91
25-10-2011, 10:35 AM
Hắc Dạ Vũ LệSầu Thiên Thu...
Tham gia: Feb 2009
Bà i gởi: 356
Thá»i gian online: 7 giá» 24 phút 30 giây
Thanks: 246
Thanked 1,303 Times in 128 Posts
Nhân Äạo Ká»· Nguyên
Tác giả: Thân Vẫn Chỉ Tiêm
Chương 9: Thiên địch
Dịch: Út Khá»
Nguồn : Äá»™c Cô thị tá»™c - 4vn.eu
Trá»i đất rá»™ng lá»›n, núi rừng bao la. Nam Lạc cùng Dương Lá»±c Äại Tiên ở trong rừng như hai hạt cát giữa sa mạc, hai giá»t nước giữa biển rá»™ng.
Tuy nhiên Dương Lá»±c Äại Tiên không đồng ý dạy độn địa thuáºt cho Nam Lạc nhưng Nam Lạc vẫn nói ra phương pháp ẩn nấp khà tức mà hắn ngá»™ ra cho Dương Lá»±c Äại Tiên. Theo Nam Lạc thì hắn đã há»c được rất nhiá»u thứ từ Dương Lá»±c Äại Tiên như thế nà o lá»±a chá»n khu vá»±c có linh khà toát ra ngồi xuống tu luyện, hay là địa phương nà o không thể Ä‘i, trái cây nà o có thể ăn và tên nó là gì, còn có trái cây nà o tuy nhìn rất mê ngưá»i nhưng ngà n vạn lần không được đến gần bởi vì những cây đó Ä‘á»u có hung thú canh giữ, bá»n hỠđánh không thắng được hoặc như trong núi có má»™t và i pháp tắc mạnh ăn yếu, má»™t Ãt thế lá»±c trong thiên địa.
Tuy Dương Lá»±c Äại Tiên không nói rõ rà ng cẩn tháºn nhưng lại vẽ cho Nam Lạc má»™t bức tranh thiên địa rõ rà ng khiến cho Nam Lạc cảm giác mình không pải chỉ có tế ti má»›i có kiến thức uyên bác nhất nữa. NghÄ© đến khi chÃnh mình trở vá» trong bá»™ lạc thì tất cả những thà nh viên lá»›n nhá» trong tá»™c Ä‘ang ngồi xung quanh bốn phÃa để lắng nghe vá»›i vẻ mặt trà n đầy sùng bái là m cho Nam Lạc cảm thấy rất thá»a mãn.
Má»—i khi nghÄ© đến Ä‘iá»u nà y là m cho Nam Lạc mỉm cưá»i má»™t cách vui vẻ như mặt trá»i vừa má»c.
Nhưng khi hắn sò và o trán cảm nháºn được da thịt bóng loáng khiến cho những suy nghÄ© vui sướng cá»§a hắn láºp tức tan biến. Từng có lần Nam Lạc tìm má»™t và i hòn đá bén nhá»n rồi gạch loạn lên trán khiến cho máu tươi chảy xuôi xuống gương mặt bao phá»§ cả ánh mắt. Sá»± Ä‘au đớn đó khiến cho toà n thân Nam Lạc run rẩy nhưng trong lòng hắn bổng nhiên sinh ra má»™t sá»± vui vẻ như hai chữ tổn thương kia không phải dà nh cho hắn. (Thèng nà y thÃch tá»± ngược ^^!)
Hắn sợ rằng sau khi trở vá» ngưá»i khác sẽ há»i chữ trên trán là gì thì hắn không biết phải giải thÃch ra sao.
Nhưng mấy ngà y sau lá»›p sẹo trên trán bóc ra thì hắn sá» tay và o vẫn cảm giác được sá»± bóng loáng, sau khi nhìn và o mặt nước thì hai chữ Tháºp Cá»u kia vẫn và ng rá»±c như xưa. Nam Lạc chưa từng từ bỠý định, hắn há»i Dương Lá»±c Äại Tiên có cách nà o xóa nó Ä‘i không, cho dù là nhạt má»™t chút thì Nam Lạc vẫn dùng tảng đá để cà y xéo lên cho đến khi nó biến mất nhưng đáp án hắn nhạn được là không có, không há» có thay đổi gì cả. Hai chữ đó giống như là khắc trên trán cá»§a linh hồn hắn váºy, không có biện pháp nà o xóa được hết.
Nam Lạc cùng Dương Lá»±c Äại Tiên Ä‘i trong khu rừng mênh mông nà y hÆ¡n má»™t tháng. Trong thá»i gian lúc nà o cÅ©ng phải cảnh giác để không phải mất mạng lâu như váºy là m cho ngay cả Nam Lạc cÅ©ng không há» biến bản thân mình biến hóa to lá»›n như thế nà o. Khà tức toà n thân hắn cô Ä‘á»n như tảng đá, không há» bá»™c lá»™ ra bên ngoà i mà có cảm giác má» mịt ảm đạm như có như không. Äây chÃnh là pháp quyết bảo vệ tánh mạng cá»§a hắn. Tùy tiện chá»n bất kỳ má»™t yêu quái trong rừng nà y ra Ä‘á»u mạnh hÆ¡n hẳn so vá»›i hắn.
Nam Lạc chưa từng nghĩ rằng mùa thu đến mà cây lá trong rừng vẫn xanh um, một tòa núi lớn bằng nham thạch như một con mãnh thú khổng lồ nằm sấp xuống mặt đất.
Núi không cao, khe rãnh từ trên đỉnh xuống tá»›i chân núi như có má»™t ngưá»i dùng Ä‘ao chém núi thà nh hai nữa. Nhìn hai vách núi tịch mịch kia rồi lại nhìn ngá»n núi to lá»›n kéo dà i cá»±c xa thì Nam Lạc đã biết nếu muốn Ä‘i qua cÅ©ng chỉ có má»™t con đưá»ng mà thôi.
Nhưng con đưá»ng nà y lại khiến cho Nam Lạc có cảm giác sởn tóc gáy như Ä‘i và o má»™t cái bẫy ráºp tháºt lá»›n.
Äôi tai cá»§a Dương Lá»±c Äại Tiên run run, đôi mắt nhìn khắp bốn phÃa cá»±c kỳ đỠphòng lối Ä‘i nà y.
Nam Lạc nhìn Dương Lá»±c Äại Tiên rồi lại nhìn lối Ä‘i u ám kia đột nhiên nghÄ© thầm: “Äây cÅ©ng không phải chiến trưá»ng chiến đấu cá»§a bá»™ lạc mình mà là trong núi, khắp nÆ¡i Ä‘á»u có yêu quái có khả năng phi thiên độn địa, thôn vân thổ vụ thì ai còn đặt mai phục ở đây? Mai phục ai chứ?†NghÄ© như váºy nên Nam Lạc tá»± cưá»i giá»…u bản thân mình rồi cố gắng đè nén cảm giác nguy hiểm trong lòng xuống.
Nam Lạc vừa cưá»i vừa nói vá»›i Dương Lá»±c Äại Tiên:
- Äại tiên, để ta Ä‘i trước mở đưá»ng nha, nếu có nguy hiểm thì vá»›i cây gáºy gá»— trong tay ta cÅ©ng đủ đảm bảo cho ngà i an toà n Ä‘i qua rồi.
Äây chỉ là câu nói giỡn cá»§a Nam Lạc mà thôi, nếu tháºt sá»± gặp phải nguy hiểm thì Dương Lá»±c Äại Tiên nà o cần hắn bảo vệ chứ. Dá»±a và o độn địa thuáºt từng chạy thoát khá»i tay cá»§a biết bao yêu quái kia thì cÆ¡ há»™i chạy thoát cao hÆ¡n Nam Lạc không biết bao nhiêu lần.
Vừa tiến và o trong sÆ¡n đạo liá»n cảm giác được má»™t luồng gió lạnh thấu xương thôi qua. Và i bước sau lưng là ánh mặt trá»i chiếu rá»i khiến cho Nam Lạc cảm giác má»™t tia ấm áp
Nam Lạc nắm chặt gáºy gá»— trong tay rồi váºn chuyển linh lá»±c trong cÆ¡ thể xua tan hà n ý. Tinh thần cá»§a hắn tiến và o trạng thái vững như bà n thạch, yên tÄ©nh như mặt nước rồi cẩn tháºn cảm ứng các động tÄ©nh ở xung quanh mưá»i mét.
Một bước, hai bước, ba bước...
Thông đạo nà y chỉ dà i khoảng má»™t trăm mét, rá»™ng khoảng hai mét. Hiện tại Nam Lạc và Dương Lá»±c Äại Tiên đã Ä‘i được má»™t ná»a Ä‘oạn đưá»ng, Dương Lá»±c Äại Tiên có khả năng độn địa để chạy qua nhưng nó vẫn cháºm chạp Ä‘i sau lưng Nam Lạc khiến cho Nam Lạc cưá»i nhạo hắn đồ nhát gan khiến nó phản bác mà vẫn Ä‘i theo sát sau lưng y như cÅ©.
Nhìn thấy sắp Ä‘i ra khá»i đó rồi khiến cho Nam Lạc nghÄ© thầm là do bản thân mình quá nhạy cảm rồi.
Ngao... Ngao...
Một tiếng sói tru kéo dà i kèm theo thiên địa linh khà vang lên.
Äây là má»™t con Sói đã thà nh tinh.
Tiếng tru cá»§a soi khiến cho toà n thân Nam Lạc run rẩy, tâm thần giống như bị ngưá»i khác bóp chặt và o tay.
Âm thanh nà y Nam Lạc quen thuá»™c vô cùng, khi xưa ở bá»™ tá»™c thì ngà y đêm hắn Ä‘á»u mÆ¡ thấy con sói trắng tấn công mình cho nên trong lòng Nam Lạc thì loà i động váºt nà y giống như là thiên địch, nó so vá»›i các yêu quái ở trong rừng nà y cà ng khiến cho Nam Lạc sợ hãi hÆ¡n.
KhÆ¡i chá» Nam Lạc bình tÄ©nh lại thì ở phÃa trước đột nhiên xuất hiện rất nhiá»u xói xám, tuy so vá»›i con sói trắng ở trong núi phÃa sau bá»™ lạc nhá» hÆ¡n rất nhiá»u nhưng vẫn khiến cho Nam Lạc sợ hãi vô cùng.
Nhìn thấy phÃa trước xuất hiện rất nhiá»u sói xám thì phản ứng đầu tiên cá»§a Nam Lạc chÃnh là xoay ngưá»i nhìn vá» phÃa sau. Kết quả khiến cho hắn lạnh lẽo vô cùng. Ở sau lưng cÅ©ng có vô số sói xám xuất hiện.
Nam Lạc giÆ¡ gáºy gá»— trong tay lên nhìn sói xám ở trước và sau mà trong đầu Ä‘ang suy nghÄ© nhanh như Ä‘iện để tìm phương hướng đột phá vòng vây.
Nhưng mà bầy sói cà ng ngà y cà ng tiến gần khiến cho Dương Lá»±c Äại Tiên vốn Ä‘ang run rẩy vô cùng sợ hãi nằm bẹp xuống mặt đất không đứng lên ná»—i được nữa.
Nam Lạc khẩn trương hô lớn:
- Äại tiên nhanh dùng độn địa thuáºt thoát ra. Nhanh nhanh...
Ngao... Má»™t tiếng sói tru dưá»ng như còn mang theo ma lá»±c nhiếp hồn khiến cho tinh thần Nam Lạc có chút hoảng hốt.
Những con sói kia sẽ không cho thá»i gian để bá»n hắn chuẩn bị mà mang theo những tiếng sói tru tiến đến gần và quây quanh bá»n há».
Nam Lạc muốn đánh vá» phÃa trước để chạy trốn ra ngoà i nhưng Dương Lá»±c Äại Tiên vẫn nằm bẹp trên đất run rẩy không ngừng. Nam Lạc có thể nhìn thấy sá»± sợ hãi phát ra từ trong ná»™i tâm khiến cho Nam Lạc không thể nà o bá» nó ở lại mà chạy má»™t mình được.
Từ phÃa trên nhìn xuống chỉ thấy trong sÆ¡n đạo liên tục xuất hiện những con sói xám lao đến má»™t cách dÅ©ng mạnh như sóng biển vá»›i má»™t đội hình chỉnh tá» như quân đội mang theo má»™t khà thế sắc bến là m ngưá»i ta sợ hãi không thôi.
Trong lòng Nam Lạc trầm xuống, cây gáºy gá»— trong tay hắn bao phá»§ má»™t tầng ánh sáng mà u xanh nhà n nhạt.
Tà i sản cá»§a Út Khá»
Äã có 20 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Út Khá»
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
anhminh_24 ,
Bachlinhlinh ,
be_hudo ,
chutchit ,
drache30 ,
Goncopius ,
ice_tea ,
J.B. ,
james102 ,
kimnguyen75 ,
Lôi Äế ,
Lệ Lưu Linh ,
nguyennomad2 ,
nguyentam ,
noland ,
tahinos ,
Thiên Lang™ ,
tieuquyvodanh ,
tronvo ,
yrml_91
25-10-2011, 02:33 PM
Hắc Dạ Vũ LệSầu Thiên Thu...
Tham gia: Feb 2009
Bà i gởi: 356
Thá»i gian online: 7 giá» 24 phút 30 giây
Thanks: 246
Thanked 1,303 Times in 128 Posts
Nhân Äạo Ká»· Nguyên
Tác giả: Thân Vẫn Chỉ Tiêm
Chương 10: Dương Giác Ấn Ký
Dịch: Út Khá»
Nguồn : Äá»™c Cô thị tá»™c - 4vn.eu
Gáºy gá»— trong tay Nam Lạc là má»™t loại gá»— cứng vô cùng ở trong rừng. Khi cầm và o tay có cảm giác rất nặng, nếu không phải nhìn bá» ngoà i nó giống gáºy gá»— thì Nam Lạc cho rằng nó là má»™t cây gáºy thiết.
Nam Lạc không có thá»i gian cõng Dương Lá»±c Äại Tiên đến bên cạnh vách đá tìm má»™t vị trà tốt để phòng thá»§ bởi vì bầy lang đã nhà o lên tấn công rồi.
Nanh vuốt sắc bén, ánh mắt lạnh như băng vá»›i bá»™ lông mà u xám cá»§a bầy sói tạo ra má»™t bầu không khà tháºt áp lá»±c. Ngoại trừ âm thanh lúc đầu như ra lệnh ra thì nhiá»u con sói ở chung má»™t chá»— lại không há» phát ra chút tiếng động nà o khiến cho Nam Lạc chịu áp lá»±c to lá»›n vô cùng.
Gáºy gá»— di chuyển liên tục, Nam Lạc Ä‘iá»u khiển nó hóa thà nh từng ảo ảnh đánh bay các con sói muốn tiến đến gần cả hai.
Thân thể cá»§a Dương Lá»±c Äại Tiên không lá»›n, so vá»›i các sÆ¡n dương khác không khác bao nhiêu nhưng hiện tại Ä‘ang nằm trên mặt đất lạnh run. Nó đối vá»›i Nam Lạc vừa ngăn cản tấn công vừa la hét kia như không nghe thấy gì cả. Trong đôi mắt nhá» cá»§a nó giá» chỉ còn lại sá»± sợ hãi mà thôi.
Nam Lạc di chuyển lại bên cạnh Dương Lá»±c Äại Tiên. Äây chÃnh là Thung Bá»™ được hắn luyện từ nhá», bây giá» sá» dụng lại liá»n mang theo má»™t loại khà thế mạnh mẽ vô cùng.
Bầy sói tiến công khắp bốn phương tám hướng nhưng khi Nam Lạc sá» dụng Thung Bá»™ đứng ở đó giống như có nhiá»u ánh mắt quan sát khắp nÆ¡i, cho dù là sói ở đâu nhà o lên tấn công Ä‘á»u bị gáºy gá»— trong tay hắn đẩy bay ra ngoà i. Tuy rằng má»—i chiêu Ä‘á»u không khiến cho các con sói chết Ä‘i nhưng má»™t lúc lâu sau chúng nó má»›i có thể đứng lên được.
Äây không phải là do Nam Lạc không muốn đánh chết mà là không thể, những con sói nà y tuy nhìn bình thưá»ng nhưng lại có thân thể mạnh mẽ vô cùng.
Những con sói chen lấn cháºt nÃch ở hai lối Ä‘i, trong lòng Nam Lạc hiểu rất rõ nếu tiếp tục như váºy chÃnh mình sẽ chết ở đây bởi vì linh khà trong cÆ¡ thể hắn Ä‘ang dần dần trôi Ä‘i.
Cúi đầu nhìn con dê đi chung với mình hơn một tháng thì hắn chỉ thấy được sự sợ hãi và cầu xin từ trong ánh mắt đó.
- Äứng lên, độn địa thuáºt cá»§a ngươi vừa xuất ra thì sẽ hết nguy hiểm ngay.
Nam Lạc đỠmắt mà gầm lên, trong giá»ng nói có má»™t cảm giác Ä‘au đớn không thà nh lá»i.
Dưá»ng như là lá»i nói cá»§a Nam Lạc có tác dụng, sá»± bối rối và sợ hãi trong mắt cá»§a Dương Lá»±c Äại Tiên giảm xuống. Nó cháºm rãi di chuyển thân thể muốn đứng lên nhưng bốn chân vẫn run rẩy như cÅ©, không chịu ghe sá»± khống chế cá»§a nó.
- Ngươi ở trước mặt rất nhiá»u yêu quái cưá»ng đại Ä‘á»u có thể chạy thoát thì những con sói nà y tÃnh là gì? Trước kia chúng ta gặp phải biết bao nhiêu yêu quái so vá»›i bầy sói nà y hung hãn hÆ¡n gấp mưá»i, trăm lần...
Nam Lạc vừa cổ vÅ© vừa múa gáºy gá»— đánh bay những con sói Ä‘ang tấn công. Hắn hét lá»›n không ngừng, hắn hi vá»ng Dương Lá»±c Äại Tiên có thể thoát khá»i sá»± sợ hại cá»§a bầy sói.
Rắc...
Trong lòng Nam Lạc hoảng sợ vô cùng bởi vì gáºy gá»— trong tay hắn không chịu được gánh nặng nên đã gãy đôi.
Ngao...
Dưá»ng như Sói bầy đà n đã phát hiện vÅ© khà trong tay cá»§a Nam Lạc đã gãy liá»n hưng phấn phát động mệnh lệnh tấn công.
Bầy sói như hải triá»u mang theo hÆ¡i thở tá» vong bao phá»§ Nam Lạc và cả Dương Lá»±c Äại Tiên Ä‘ang ở dưới đất.
Äúng lúc nà y má»™t tầng hoà ng vụ chợt lóe lên rồi biến mất.
Nam Lạc cùng vá»›i Dương Lá»±c Äại Tiên cÅ©ng biến mất theo tầng hoà ng vụ kia, ở đó chỉ còn để lại má»™t bầy sói xám vá»›i ánh mắt đỠgầu Ä‘ang rống giáºn không ngừng.
Trên má»™t sưá»n núi nhá» cách sÆ¡n đạo má»™t dặm đột nhiên xuất hiện Nam Lạc Ä‘ang ngồi trên lưng Dương Lá»±c Äại Tiên.
Má»™t ngưá»i má»™t dê nhìn sÆ¡n đạo suýt là m cho bá»n chúng bá» mạng ở đó vá»›i ánh mắt đầy sợ hãi. Ãnh nắng mặt trá»i không ngừng xua tan sá»± lạnh lẽo trong lòng. Äó không phải là do thá»i tiết mà là sá»± lạnh lẽo khi đối mặt vá»›i cái chết.
Khi đó Nam Lạc luôn cho rằng mình phải chết. Cảm giác ấy so vá»›i trong lồng giam hoà n toà n khác nhau. Hắn không cam lòng mình phải chết nÆ¡i đó bởi vì hắn Ä‘ang trên con đưá»ng trở vá» nhà , hắn trà n ngáºp hi vá»ng.
Sống và chết chỉ trong má»™t ý niệm mà thôi. Tế ti trưởng lão từng nói rằng khi sắp đối mặt vá»›i cái chết thì má»›i nhìn rõ được khát vá»ng cá»§a bản thân mà mình muốn nhất.
Nam Lạc nhìn vá» phÃa đông. Äó chÃnh là nÆ¡i mà hắn muốn Ä‘i đến, trên Ä‘oạn đưá»ng cần phải Ä‘i qua rất nhiá»u ngá»n núi.
“Phải trở vá» nhà tháºt nhanh. Nhá»›...â€
Từ ‘Trở vá» nÆ¡i xưa’ nà y tháºt kỳ diệu. Nam và nữ sau khi lăn lá»™n trên giưá»ng thì cÅ©ng trở vá» như trước. Trong chiến đấu cÅ©ng váºy, nhất là đi trên con đưá»ng nhiá»u lúc phải đối mặt vá»›i cái chết lại khiến cho ngưá»i ta cà ng muốn trở vá» khi xưa.
Cho nên Nam Lạc và Dương Lá»±c Äại Tiên vẫn còn có chút sợ hãi. Hắn có thể cảm giác được mùi tanh hôi cá»§a bầy sói theo cÆ¡n gió mang đến. Äáng sợ nhất là con sói đầu đà n vẫn còn chưa xuất hiện kia.
Nam Lạc không há» biết Ãch Cốc Äan có thể đảm bảo bao lâu không đối bụng. Hắn đã rá»i khá»i lồng giam kia hÆ¡n má»™ tháng, có lúc ngẫ nhiên ăn và i loại trái cây nhưng đến hiện tại vẫn không có cảm giác đói chút nà o cả.
Äây chÃnh là điá»u mà Nam Lạc cao hứng vô cùng. Muốn thì ăn, không muốn ăn cÅ©ng không thấy đói. Có thá»i gian thì Ä‘i tu luyện, như váºy tháºt tốt.
Hiện tại Nam Lạc đang ngồi trên một tảng đá lớn nhưng hắn không tu luyện. dương lực đang đứng ở bên cạnh nhìn vỠsơn đạo ở xa xa kia.
- Äại tiên, Dương Lá»±c Äại Tiên. Cháºc cháºc, cái tên tháºt uy vÅ© là m sao. Nhưng lại bị mấy con sói chưa có linh trà hù đứng không ná»—i.
Nam Lạc không há» có cảm giác đánh ngưá»i không đánh mặt chút nà o.
Bất quá Dương Lá»±c Äại Tiên không phải là má»™t con dê bình thưá»ng. Hắn vẫn đứng yên nhìn vá» phÃa xa, má»™t và i cá»ng lông và ng trên ngưá»i khẽ động theo gió. Nếu chỉ nhìn váºy thôi sẽ có chút bá»™ dáng cá»§a cao nhân.
- Äá»™n địa thuáºt tháºt lợi hại. Ta chỉ vừa thấy hoà ng vụ vừa lóe liá»n xuất hiện trên sưá»n núi nà y. Nếu ta cÅ©ng có là tốt rồi. Ãt ra trong thá»i Ä‘iểm mấu chốt ngươi sà i không được thì ta còn có thể cõng ngươi chạy. Ài...
Nam Lạc không có trá»±c tiếp muốn Dương Lá»±c Äại Tiên dạy cho mà ý tứ trong lá»i nói cho dù Dương Lá»±c Äại Tiên có là heo thà nh tinh cÅ©ng hiểu được. Nhưng mà nó không thèm chá»›p mắt cÅ©ng không mở miệng. Căn bản là không để ý đến khiến cho Nam Lạc không còn biết phải nói gì.
- Chúng ta đã quen biết như váºy...
Nam Lạc vì độn địa thuáºt lại mở miệng thêm lần nữa. Tác dụng cá»§a độn địa thuáºt sau chuyện nà y khiến hắn thèm chảy dãi.
Dương Lá»±c Äại Tiên vẫn không mở miệng.
- Ta cứu mạng ngươi...
- ChỠtrở lại bộ tộc ta tìm cho ngươi hai đồng tỠthông minh, đáng yêu nhất...
Dương Lá»±c Äại Tiên vẫn không lên tiếng.
Nam Lạc quyết định không nói chuyện vá»›i Dương Lá»±c Äại Tiên nữa. Chá» sau nà y hắn có gặp nguy hiểm thì mình sẽ ngoảnh mặt là m ngÆ¡ váºy.
Dương Lá»±c Äại Tiên nói nhiá»u, Dương Lá»±c Äại Tiên nhát gan, Dương Lá»±c Äại Tiên ưa thÃch nghe ngưá»i ta ca ngợi nó. Äiá»u nà y Nam Lạc hiểu rất rõ. Hiện tại trong lòng cá»§a hắn còn có thêm má»™t Ä‘iá»u nữa – Dương Lá»±c Äại Tiên rất vô sỉ.
Nhưng mà mặc kệ hắn là m cái gì, dùng thá»§ Ä‘oạn ra sao thì Nam Lạc vẫn không há»c được độn địa thuáºt.
Má»—i lần Dương Lá»±c Äại Tiên Ä‘á»u có thể mang theo Nam Lạc Ä‘i đến những nÆ¡i có linh khà trà n đầy đôi chút mà thôi. Những địa phương linh khà nồng nặc Ä‘á»u đã có chá»§.
NÆ¡i đây có ánh nắng mặt trá»i chiếu rá»i, gió thổi phất phÆ¡, bên cạnh còn có má»™t con suối nhá» nữa. Khi ánh nắng mặt trá»i chiếu rá»i lên ngưá»i thì Nam Lạc liá»n thu công. Má»—i khi trá»i tối chÃnh là lúc Nam Lạc tu luyện. Tuy rằng hiện tại không có tiến bá»™ bao nhieu nhưng không có thể cảm giác được linh khà trong Ä‘an Ä‘iá»n tinh thuần thêm má»™t chút. Äây cÅ©ng chÃnh là động lá»±c cá»§a hắn.
Äá»™t nhiên trong lòng Nam Lạc xuất hiện má»™t cảm giác nguy hiểm, còn Dương Lá»±c Äại Tiên Ä‘ang đứng bên cạnh hắn liá»n toát ra má»™t tầng hoà ng vụ.
Một bóng đen tiến đến nhanh như tia chớp.
Nam Lạc còn chưa thấy rõ đó là cái gì liá»n theo bản năng lui vá» sau nhưng khi táºp trung nhìn và o đã thấy má»™t con ưng tháºt lá»›n chá»™p Dương Lá»±c Äại Tiên và o chân.
Hắn chỉ thấy con ưng nà y lá»›n như má»™t con cá»p vá»›i bá»™ lông Ä‘en như má»±c, trên đỉnh đầu có má»™t nhúm lông nhìn như cái vương niệm. Khi nó nhìn chăm chú và o Nam Lạc như má»™t vị vua Ä‘ang nhìn xuống dân.
Trong lòng Nam Lạc bối rối vô cùng, hắn không nhịn được giÆ¡ tay lên vuốt hai chữ Tháºp Cá»u trên trán.
Nam Lạc biết con ưng nà y là đến để bắt hắn.
- Ngươi là Ưng Cá»u?
Nam Lạc bình tÄ©nh mà há»i. Trong lòng hắn hi vá»ng con ưng nà y không phải. Hắn biết rõ nếu bị bắt vá» có lẽ mình sẽ chết nhưng trong lòng Nam Lạc không há» muốn chuyện ấy xảy ra.
Cảm giác mất Ä‘i tá»± do, bị ngưá»i khác đùa giỡn vá»›i váºn mệnh bản thân còn khó chiệu hÆ¡n cái chết.
Nhưng ánh mắt lạnh nhưng băng cá»§a con ưng khổng lồ nà y là m cho Nam Lạc khẳng định đây chÃnh là Ưng Cá»u. Nam Lạc chưa từng nhìn thấy con ưng khác, có lẽ ánh mắt yêu quái cÅ©ng không phong phú như cá»§a nhân loại nhưng ánh mắt cá»§a Ưng Cá»u lại khác. Cái cảm giác lạnh như băng, tà n khốc và vô tình cùng vá»›i ánh mắt lạnh lùng cá»§a Tam Thái Tá» tại Thương Mãn Nhai hoà n toà n khác nhau.
- Ngươi đến bắt ta vỠsao? Có thể thả nó ra chứ?
Ãp lá»±c tăng mạnh theo sá»± yên lặng. Dưá»ng như ngay cả ánh mặt trá»i cÅ©ng vì con ưng khổng lồ ấy mà tan biến.
Chỉ còn lại Dương Lá»±c Äại Tiên Ä‘ang cố gắng giãy dụa, hoà ng vụ chợt lóe lên không ngừng nhưng Ä‘á»u không thoát khá»i ưng trảo Ä‘en thùi kia.
Con ưng khổng lồ cúi đầu nhìn Dương Lá»±c Äại Tiên sau khi trầm ngâm má»™t lúc liá»n buông lá»ng ưng trảo ra.
Hoà ng vụ chợt lóe, Dương Lá»±c Äại Tiên liá»n biến mất không còn bóng dáng.
Nam Lạc biết rõ vá»›i tÃnh cách cá»§a Dương Lá»±c Äại Tiên thì hắn đã ở cách đây và i dặm rồi. Hắn thở dà i má»™t tiếng, đã quen biết hÆ¡n má»™t tháng váºy mà má»™t câu tạm biệt cÅ©ng không có.
Trong lòng có má»™t ná»—i buồn phiá»n vô cá»›.
Từ trong ánh mắt lạnh lùng kia Nam Lạc có thể thấy rõ sá»± cưá»i nhạo như muốn nói vá»›i hắn rằng ngươi cứu hắn váºy mà ngay cả má»™t câu chà o cÅ©ng không nói liá»n bá» chạy má»™t mình.
- Chúng ta đi thôi!
Nam Lạc nhìn nhìn vá» phÃa xa, đó chÃnh là mục Ä‘Ãch trước kia cá»§a hắn. Hắn có thể thấy được những đám mây trắng, có thể thấy được má»™t và i con chim Ä‘ang tung cánh bay lượn tá»± do.
Äá»™t nhiên hoà ng vụ chợt lóe bê cạnh Nam Lạc, Dương Lá»±c Äại Tiên lại trở vá».
- Äại tiên sao trở vá»?
Nam Lạc thắc mắc và khẩn trương nhìn và o con ưng khổng lồ kia sợ hắn đổi ý bắt giết Dương Lá»±c Äại Tiên.
Dương Lá»±c Äại Tiên không lên tiếng trả lá»i. Nam Lạc thấy rõ cái sừng như san hô trên đầu hắn chợt lóe lên hoà ng vụ từ nhạt đến Ä‘áºm dần. Cuối cùng hóa thà nh má»™t cái sừng như sừng cá»§a Dương Lá»±c Äại Tiên váºy.
- Äây là ...
Hoà ng vụ cháºm rãi ngưng kết thà nh sừng dê rồi bay nhè nhẹ vá» phÃa Nam Lạc. Nó rất mỠảo như có má»™t cÆ¡n gió nhẹ sẽ tản mát Ä‘i. Còn Dương Lá»±c Äại Tiên giống như cá»±c kỳ Ä‘au đớn, toà n thân run rẩy không ngừng.
Dưới ánh mắt nghi hoặc cá»§a Nam Lạc thì cái sừng do hoà ng vụ ngưng kết thà nh kia cháºm rãi bay nhanh vá» phÃa Nam Lạc. Hắn chỉ cảm giác được má»™t hÆ¡i thở hùng háºu trà n và o trong lòng và cảm nháºn được má»™t thứ huyá»n áo gì đó nói không rõ, nhìn được được nhưng trong lòng lại có thể cảm nháºn.
Phà dưới hai chữ Tháºp Cá»u trên trán hắn lá»™ ra má»™t cái án ký hình sừng dê mà u và ng đất.
Toà n bá»™ tinh thần Nam Lạc rÆ¡i và o trong ý cảnh huyá»n áo ấy. hắn chỉ thấy ngưá»i nhẹ nhà ng bay lên khá»i mặt đất. Sau khi mở mắt đã phát hiện hắn ở giữa không trung, cuối đầu nhìn xuống đã thấy má»™t con dê và ng suy yếu ngồi bên dưới gẩn đầu nhìn bầu trá»i.
Tà i sản cá»§a Út Khá»
Äã có 21 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Út Khá»
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
anhminh_24 ,
Bachlinhlinh ,
be_hudo ,
chutchit ,
drache30 ,
Goncopius ,
Heoquay_8x ,
ice_tea ,
J.B. ,
james102 ,
kimnguyen75 ,
Lệ Lưu Linh ,
nguyennomad2 ,
nguyentam ,
noland ,
tahinos ,
tieuquyvodanh ,
tronvo ,
truonglan76 ,
xuanvien ,
yrml_91
Từ khóa được google tìm thấy
ãàäàíèÿ , äèåòà , ÄaÌ£o thân 4vn , đạo tiên hiệp , dao tien hiep , dao tienhiep , dao tin hip , ebook nha dao ky nguyen , ebook nhan dao ky nguyen , ebook tien hiep dao , han dao ky nguyen , îïåëü , ky nguyen nhân dao , nhan đạo ky nguyen , nhan dao ki nguyen , nhan dao ki nhuyem , nhan dao ky nguyen , nhan dao ky nguyen 4vn , nhan dao ky nguyen dich , nhan dao ky nguyen ebook , nhan dao ky nguyen edit , nhan dao ky nguyen full , nhan dao ky nguyen prc , nhan dao ky nguyen txt , nhan dao ky nhuyen , nhan huyen thien dao 4vn , nhan. dao kỉ nguyen , nhân Äạo ká»· nguy , òåëåôîííûé , òàìîæíÿ , õåíòàé , ôîòîãðàôèè , than van chi tiem , thân vẫn chỉ tiêm , thân vẫn chỉ tiêm , tiên hiệp , tien hiep dao , tien hiep dao to , tien hiep nhan dao , tien hiep nhan than , truyen than van chi tiem , van dao ky nguyen