|
|
27-02-2012, 09:59 AM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 69
Thá»i gian online: 1 ngà y 21 giá» 28 phút
Thanks: 486
Thanked 14 Times in 3 Posts
|
|
|
27-02-2012, 10:00 AM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 69
Thá»i gian online: 1 ngà y 21 giá» 28 phút
Thanks: 486
Thanked 14 Times in 3 Posts
|
|
|
27-02-2012, 10:02 AM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 69
Thá»i gian online: 1 ngà y 21 giá» 28 phút
Thanks: 486
Thanked 14 Times in 3 Posts
|
|
|
27-02-2012, 12:51 PM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 69
Thá»i gian online: 1 ngà y 21 giá» 28 phút
Thanks: 486
Thanked 14 Times in 3 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 71: Xao Äá»™ng
Bất hiếu hữu tam, vô háºu vi đại. Mà dù có háºu nhân, nhÆ°ng do yếu tố tá»· lệ chết sá»›m của ấu nhi lá»›n và gia tá»™c thá»i nà y vẫn là thà nh phần cÆ¡ bản tạo nên xã há»™i, thế giá»›i quan của cả xã há»™i Ä‘á»u thống nhất tức con Ä‘Ã n cháu đống là duy mỹ.
Váºy nên, thá»i đại phụ quyá»n nông nghiệp mà bất kể gia tá»™c hay xã há»™i Ä‘á»u cần có má»™t lượng lá»›n nhân lá»±c nà y thì những nam tá» quyá»n chức Ä‘a thê Ä‘a thiếp là lẽ thuáºn lý hợp tình.
Ở xã há»™i đó, má»™t ngÆ°á»i có địa vị mà chỉ lấy có má»™t vợ, không nạp thê thiếp là không phù hợp cách nhìn của xã há»™i, hắn sẽ gặp trắc trở trong nhiá»u mặt của cuá»™c sống, bị đối xá» không công bằng. Còn vá»›i má»™t vị quân chủ, việc có hay không tôn tỠđầy Ä‘Ã n lại cà ng được coi trá»ng và có liên hệ máºt thiết tá»›i váºn mệnh tiá»n đồ của đất nÆ°á»›c. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, bất cáºp ở chá»—, vị quân chủ có quá Ãt phi tá» sẽ bị quần thần công kÃch, còn nạp quá nhiá»u thê thiếp cÅ©ng vẫn bị quần thần lấy là m cá»› để quở trách, rốt cuá»™c trách nhiệm của má»™t vị vua không chỉ vẻn vẹn ở chá»— nối đõi tông Ä‘Æ°á»ng.
Thê thiếp DÆ°Æ¡ng Hạo lại không nhiá»u, chỉ có bốn vị, Ãt hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i những đại nhân gia thế quyá»n quý ở Hà Tây, há» thÆ°á»ng có đến hÆ¡n mÆ°á»i thê thiếp. Do váºy, việc hắn nạp thiếp là há»p ý các quần thần, được ủng há»™ nhiệt tình. NhÆ°ng nạp thiếp chỉ là `nạp thiếp, còn hoà ng háºu lại là mẫu nghi thiên hạ, phải được khắp thiên hạ đồng khánh chúc mừng, còn nạp thiếp không cần phải nhiá»u quy tắc nhÆ° váºy, cÅ©ng không cần văn võ ba quan chúc tụng, chỉ Ä‘Æ¡n giản tổ chức má»™t đại lá»….
Äiá»u nà y cÅ©ng thá»±c hợp ý DÆ°Æ¡ng Hạo. Nữ Anh vừa hạ sinh chÆ°a đầy tháng, cÆ¡ thể vẫn chÆ°a hồi phục, chỉ e không thể tham gia má»™t buổi lá»… kéo dà i quá lâu, cho nên chỉ tổ chức má»™t nghi thức rất Ä‘Æ¡n giản. DÆ°Æ¡ng Hạo tá»± tay nâng lấy tấm lụa hồng che mặt tân nÆ°Æ¡ng, dắt tay nà ng và o cÆ° sở. Hắn dùng má»™t thanh gá»— nhẹ nhà ng gỡ tấm lụa che mặt lên, trÆ°á»›c mặt hiện ra má»™t dung mạo yêu kiá»u quyến rÅ©, khuôn mặt xinh đẹp tô thêm nét phấn giống nhÆ° má»™t đóa hoa tÆ°Æ¡i rá»±c rỡ, trên mặt nà ng lúc ấy lăn xuống hai hà ng lệ châu.
DÆ°Æ¡ng Hạo gỡ vÆ°Æ¡ng miện ra cho nà ng rồi ngồi xuống bên cạnh, dịu dà ng Ä‘Æ°a tay lau nÆ°á»›c mắt cho nà ng há»i: “Nà ng sao váºy?â€.
Nữ Anh ngáºm ngùi nói: “Không sao, chỉ là ... Chỉ là cuối cùng cÅ©ng thà nh ngÆ°á»i của chà ng, ngÆ°á»i ta... Trong lòng thiếp thấy rất vui...â€.
DÆ°Æ¡ng Hạo không nhịn nổi cÆ°á»i nói: “Ngốc, nói nhÆ° váºy là sao chứ, không phải nà ng sá»›m đã là ngÆ°á»i của ta sao?â€.
Nữ Anh ngả và o lòng hắn, lắc đầu nói: “Không giống nhau đâu, chỉ đến lúc gỡ khăn che mặt ra, được quang minh chÃnh đại bÆ°á»›c và o báºc cá»a nà y, thiếp má»›i cảm thấy thá»±c sá»± trở thà nh ngÆ°á»i của ngà i, trong lòng thấy rất thoải mái. Thiếp từ trÆ°á»›c đến giá» chÆ°a từng có cảm giác nà y, cảm giác được mãn nguyện bình yênâ€.
DÆ°Æ¡ng Hạo nhÆ° hiểu được phần nà o, hắn nhẹ nhà ng ôm lấy thân hình yêu kiá»u, hôn lên khuôn mặt tá»a hÆ°Æ¡ng thÆ¡m dịu nhẹ, dÆ°á»ng nhÆ° hắn đã nghe thấu từng tiếng lòng của nà ng. Trải qua bao nhiêu trắc trở, có lẽ ngÆ°á»i con gái trÆ°á»›c mắt hắn bây giá» trong lòng Ä‘ang thiếu mất cảm giác an toà n. Äối vá»›i DÆ°Æ¡ng Hạo mà nói, từ giây phút nà ng cùng vá»›i hắn thì nà ng đã là ngÆ°á»i của hắn rồi, nhÆ°ng vá»›i nà ng mà nói, đây má»›i thá»±c là má»™t nghi lá»… quan trá»ng, để thông cáo cho các thần dân được biết, có ý nghÄ©a trá»ng đại vô thÆ°á»ng trong lòng nà ng.
Nà ng là má»™t ngÆ°á»i phụ nữ phong hoa tuyệt đại, cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i con gái ngây thÆ¡ trong trắng. Không giống ở chá»—, trÆ°á»›c đây nà ng giống nhÆ° tiên nữ bất thá»±c khổ hạnh thế gian, sống trong má»™ng ảo vô thá»±c, còn giỠđây nà ng má»›i thá»±c là má»™t ngÆ°á»i phụ nữ sống thá»±c hoạt sắc, má»™t ngÆ°á»i trần thế tháºt sá»±.
DÆ°Æ¡ng Hạo chợt nhá»› đến lần đầu tiên cùng nà ng, nà ng nằm trên giÆ°á»ng vá»›i má»™t bá»™ áo ngủ má»ng manh, nổi lên từng Ä‘Æ°á»ng nét quyến rÅ©, mái tóc Ä‘en dà i mượt mà trải trên lụa, Ä‘ang chìm trong giấc ngủ nhÆ° má»™t vị tiên nữ xinh đẹp. Bây giá», nhìn nà ng hắn lại cà ng thấy rất thá»±c, rất đáng yêu.
Cảm giác đụng chạm tá»›i cÆ¡ thể cÅ©ng là chân tháºt, hắn còn nhá»› sá»± má»m mại mà mình cảm nháºn được khi đôi tay luồn khắp là n da nà ng, khiến hắn không kìm chế nổi...
Nữ Anh nhắm nghiá»n đôi mắt, dâng lên cho DÆ°Æ¡ng Hạo đôi môi nóng bá»ng. DÆ°Æ¡ng Hạo không há» tiến thêm má»™t bÆ°á»›c, chỉ nhẹ nhà ng ôm lấy nà ng, cùng ngả lÆ°ng xuống giÆ°á»ng để cảm nháºn chÃnh cảm xúc của nà ng.
Nữ Anh trong lòng thấy rất mỹ mãn, thá»±c ra Ä‘iá»u mà DÆ°Æ¡ng Hạo nghÄ© lại quá Ä‘Æ¡n giản so vá»›i nà ng. Khi gánh vác trách nhiệm quá nặng ná» nhÆ° váºy, dù DÆ°Æ¡ng Hạo có chuyên tâm cÅ©ng khó có thể lÄ©nh há»™i được cảm giác mãn nguyện yên ổn nà y của nà ng.
*
* *
Những kẻ nô lệ mà Tháp Lợi Bặc Ä‘em từ phÆ°Æ¡ng Tây đến lại cà ng dá»… để là m chúng thá»a lòng, trải qua Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng dà i khổ nhá»c cuối cùng cÅ©ng đến được HÆ°ng Châu, nhÆ° váºy chúng không cần phải tiếp tục những ngà y lê lết bị đòn roi đánh Ä‘áºp mà má»™t khi bị quỵ ngã sẽ bị vứt lại bên Ä‘Æ°á»ng mặc kệ sống chết, không cần phải ngáºm má»™t miếng lÆ°Æ¡ng khô cứng đến mức Ä‘au rách cả miệng, không phải ngủ chung vá»›i lÅ© muá»—i bá» bủa vây tứ phÃa. Há» chỉ cần được uống má»™t ngụm nÆ°á»›c nóng, ngủ trong má»™t nÆ¡i có thể coi là nhà , nhÆ° thế há» thấy hạnh phúc lắm rồi.
Nhất là khi ở Sa Châu, khi há» nghe được tin từ quan địa phÆ°Æ¡ng rằng vị đại nhân chấp chÃnh nÆ¡i đây từng công bố ‘Nông Nô lệnh’, thoáng nghe lệnh đó sẽ bảo đảm nhiá»u quyá»n sinh tồn cho thân pháºn nô lệ mình, có thể thoát ly số pháºn nô lệ bằng việc phát minh sáng tạo và láºp chiến công, trở thà nh má»™t công dân thá»±c sá»±, há» vui mừng nhÆ° mình sắp rá»i khá»i địa ngục tá»›i nÆ¡i thiên Ä‘Æ°á»ng. Nguyện vá»ng cà ng nhá» bé lại cà ng dá»… là m toại nguyện.
Äối vá»›i Tháp Lợi Bặc, ngoà i niá»m hạnh phúc được nghe thấy tiếng kêu của tiá»n ra chÃnh là việc chứng kiến phúc âm được truyá»n bá tá»›i má»i chân trá»i góc bể, để tất cả má»i ngÆ°á»i dù là kẻ tà n ác hung bạo hay ngÆ°á»i ôn hòa nhu nhược cÅ©ng trở thà nh tÃn đồ trung thà nh thá»±c sá»±. NhÆ°ng ở nÆ¡i của DÆ°Æ¡ng Hạo, hắn lại gặp phải má»™t cái gai bất đại bất tiêu trong mắt, không thể thu lợi nhÆ° ý muốn.
ThÆ°Æ¡ng đạo Tây Vá»±c thông suốt Ä‘em đến nguồn lợi to lá»›n, DÆ°Æ¡ng Hạo Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên thu được biết bao lợi lá»›n từ đó. NhÆ°ng cái lợi mà hắn thu được không há» thua kém DÆ°Æ¡ng Hạo, hắn cÅ©ng không dám gây sá»± vá»›i má»™t nhân váºt lá»›n khống chế cả hà nh lang Hà Tây nà y. Kết quả là chỉ có thể nhượng bá»™ nép mình trÆ°á»›c cÆ°á»ng thế của DÆ°Æ¡ng Hạo, nếu không những ná»— lá»±c từ trÆ°á»›c đến nay của hắn sẽ trở thà nh bá»t nÆ°á»›c.
Ná»—i ác má»™ng nà y bắt đầu từ lúc DÆ°Æ¡ng Hạo tiến hà nh thu mua nô lệ, trong chiến tranh giữa La Mã và Äại Thá»±c (Ả Ráºp) đã bắt rất nhiá»u tù binh, tù binh quý tá»™c được thu mua vá»›i giá cao, còn những binh sÄ© bình thÆ°á»ng lại khó được sắp xếp trao đổi đến, đế quốc của há» không cần nhiá»u dân đến váºy.
DÆ°Æ¡ng Hạo lại muốn mua nô lệ từ hắn, hắn vốn vui mừng cho rằng đây thá»±c là con Ä‘Æ°á»ng tà i lá»™c má»›i. Nó thá»±c là con Ä‘Æ°á»ng tà i lá»™c lá»›n nhÆ°ng ai ngỠở nÆ¡i phÆ°Æ¡ng Äông xa xôi nhÆ° váºy lại có má»™t kẻ có thể coi là háºu nhân của đức hoà ng Khắc La Tô của đế quốc La Mã. Äồng thá»i những nô lệ mà hắn buôn đến đây lại có quan hệ máºt thiết vá»›i La Mã. Váºy nên, trÆ°á»›c mặt DÆ°Æ¡ng Hạo hắn không còn là kẻ duy nhất thay mặt cho phÆ°Æ¡ng Tây nữa. Tuy sá»± việc đã qua nhiá»u năm nhÆ°ng những tên quý tá»™c La Mã vẫn coi trá»ng chuyện tìm thấy từng kẻ thủ hạ thất lạc của mình, há» coi đó là công lao lá»›n vÄ© đại, vì những ngÆ°á»i đồng bà o thất lạc viá»…n phÆ°Æ¡ng đó, há» sẵn sà ng nhiệt tình hợp tác vá»›i DÆ°Æ¡ng Hạo vị quân chủ Äông phÆ°Æ¡ng tốt bụng nà y.
Tháp Lợi Bặc cho dù vứt bỠđược món lợi kiếm được từ Äông phÆ°Æ¡ng cÅ©ng không thể để DÆ°Æ¡ng Hạo gây chiến vá»›i La Mã, là m hắn rÆ¡i và o thế hạ phong trên chiến trÆ°á»ng Tây phÆ°Æ¡ng. Nguồn quốc khố của nÆ°á»›c hắn chủ yếu là lấy từ thÆ°Æ¡ng nghiệp, má»™t khi chiến tranh tiếp tục thất lợi, các thÆ°Æ¡ng lá»™ Tây phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u sẽ bị ngÆ°á»i La Mã chặt đứt, thÆ°Æ¡ng lá»™ Äông phÆ°Æ¡ng lại trở nên quan trá»ng hÆ¡n hết. Từ triá»u ÄÆ°á»ng, đế quốc Äại Thá»±c vốn đã là má»™t nÆ°á»›c máºu dịch chủ yếu nhất của Äông phÆ°Æ¡ng, qua con Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ lụa, ngÆ°á»i Äại Thá»±c đã có mặt khắp nÆ¡i ở thà nh TrÆ°á»ng An.
Nếu nhÆ° bây giá» muốn tìm kiếm má»™t tuyến hải váºn lá»›n, để có thể đáp ứng nhu cầu thÆ°Æ¡ng mại của cả má»™t đế quốc, muốn gây dá»±ng má»™t Ä‘á»™i thuyá»n viá»…n váºn lá»›n vá»›i đầy đủ Ä‘á»™i há»™ tống váºn hà nh thì thá»±c là khó khăn, đến cả trăm năm nữa cÅ©ng khó mà hoà n thà nh được. Nguyên cá»› bất thà nh có rất nhiá»u, cho nên dù không bá chiếm được thÆ°Æ¡ng đạo Tây Vá»±c, hắn vẫn nuôi dưỡng ý chà theo thÆ°Æ¡ng đạo truyá»n thống nà y, đồng thá»i hắn cÅ©ng muốn tăng cÆ°á»ng sá»± ảnh hưởng chÃnh trị của mình đối vá»›i DÆ°Æ¡ng Hạo, kẻ là m vua cả vùng Tây Bắc, hoặc do vÆ°Æ¡ng triá»u má»›i láºp nà y sẽ Ä‘em đến nhiá»u lợi cho hắn, không chỉ là tiá»n bạc mà còn là sá»± hợp tác trong quân sá»± và chiến trÆ°á»ng, nên hắn vẫn cứ đến, cà ng muốn hợp tác máºt thiết hÆ¡n nữa vá»›i DÆ°Æ¡ng Hạo.
Hắn tin tưởng rằng, chà Ãt thì mình vẫn Ä‘i trên đầu của những tên ngÆ°á»i La Mã.
Vừa đặt chân đến HÆ°ng Châu Tây Vá»±c, Tháp Lợi Bặc đã nhìn thấy cây thánh giá từ xa, thánh giá được dá»±ng trên mái má»™t căn nhà kiểu Tây Bắc rất bình thÆ°á»ng, xung quanh Ä‘á»u là đất trống, há» Ä‘ang vá»™i và ng xây cất lại thà nh má»™t kiến trúc má»›i. Chỉ nhìn sÆ¡ qua cÅ©ng biết, tÆ°Æ¡ng lai đó sẽ là má»™t nÆ¡i khang trang đồ sá»™.
“Äây là gì váºy?â€. Tháp Lợi Bặc chau mà y lại, trÆ°á»›c khi tá»›i thà nh, Tháp Lợi Bặc đã gá»i trưởng quầy hà ng Ä‘Ãch thân ra thà nh đón hắn, lúc nà y cÅ©ng Ä‘ang đứng ngay cạnh, trưởng quầy nhìn má»™t lúc rồi nói: “À, đó là giáo Ä‘Æ°á»ng của linh mục Lá»™ Tây Ô TÆ°, Lá»™ Tây Ô TÆ° Ä‘em mấy tu sÄ© từ Äại Tần đến đây bố thà truyá»n đạo, nÆ¡i Ä‘ang xây dá»±ng đó là đại giáo Ä‘Æ°á»ng của há»â€.
Ná»—i lo lắng hiện lên trong đầu hắn, Tháp Lợi Bặc nhìn khu kiến trúc đó má»™t hồi, rồi nhìn sang mảnh đất phÃa đối diện há»i: “Mảnh đất nà y của ai? NgÆ°Æ¡i láºp tức Ä‘i mua nó cho ta, cả mảnh đất nà y, mua tất cho taâ€.
“ThÆ°a vâng, tiểu nhân xin được Ä‘Æ°a ngà i vá» nghỉ ngÆ¡i, sau đó sẽ...â€.
“Không, ngÆ°Æ¡i láºp tức là m việc đó ngay, bất kể phải tiêu bao nhiêu tiá»n của cÅ©ng phải mua bằng được mảnh đấtâ€.
Tháp Lợi Bặc nói xong, quay đầu lại, hét lên bằng tiếng Äại Thá»±c: “Tạp Y Má»—, Tạp Y Má»—â€.
“Lão gia, thiếp gia, tiểu nhân đây ạ, ngà i có Ä‘iá»u gì cần đặn đòâ€. Má»™t ngÆ°á»i béo ục ịch, mặt phiết hai chòm ria mép, đầu Ä‘á»™i mÅ© khăn quấn nhanh nhÆ° chá»›p chạy đến, cúi đầu đáp.
Tháp Lợi Bặc nhấc chân đạp kẻ hầu má»™t cái, quát lá»›n: “Mau Ä‘i, chuẩn bị cho ta thông tê, long não, nhÅ© hÆ°Æ¡ng, long tiên hÆ°Æ¡ng, sắc vị thủy, thiên niên tảo, việt nặc bố, hoa nhị bố, đâu la cẩm, thảm, cẩm tá»±, phiá»m hoa diệm, san hô, má»—i loại má»™t lá»… phẩm lá»›n, ta muốn láºp tức diện kiến quốc vÆ°Æ¡ng Tây Hạ. Chuẩn bị cho cẩn tháºn, ngÆ°Æ¡i cái tên ngu xuẩn nà yâ€.
“Vâng, tuân lệnh thÆ°a lão giaâ€. Tạp Y nhá»m ngÆ°á»i đứng dáºy, nhanh chóng lui vá» hÆ°á»›ng xe thồ phÃa sau.
“Ta muốn xây đối diện bá»n chúng, xây má»™t ngôi chùa bái rá»™ng lá»›n, có tÆ°á»ng bao dát và ng lá»™ng lẫy!â€. Tháp Lợi Bặc nhìn chằm chằm khu kiến trúc đối diện, hiển hiện cây tháºp tá»± giá giản Ä‘Æ¡n, hắn nghiến răng nói: “Ta không thể thua những kẻ La Mã ngu ngốc các ngÆ°Æ¡i được!â€.
*
* *
Vùng Thác Ôn Ba, ngÆ°á»i Hán thÆ°á»ng gá»i là hồ Thanh Hải, trÆ°á»›c đây còn được gá»i là Tây Hải hoặc Tiên Hải, có đến hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i con sông hòa chảy vỠđây, nhÆ°ng hồ lại không có chá»— thoát nÆ°á»›c, xa xa bốn mặt hồ được bao trùm bởi các dãy núi cao xanh mÆ¡n mởn, nÆ°á»›c hồ xanh mà u ngá»c bÃch trong veo không chút gợn sóng, xung quanh ven hồ có những Ä‘Ã n cừu lông trắng Ä‘ang nhởn nhÆ¡ ăn cá» giống nhÆ° những đám mây trên ná»n trá»i. Thoáng nhìn ra phÃa hồ, mặt nÆ°á»›c xa tÃt chân trá»i, bÃch thủy hòa mà u vá»›i bầu trá»i, tuyết sÆ¡n đổ ngược bóng xuống, mặt nÆ°á»›c phản ánh bá»—ng lay Ä‘á»™ng bởi từng Ä‘Ã n cá bÆ¡i lá»™i, chim trá»i lượn bay rá»™n rà ng.
Lúc nà y cÅ©ng là dịp cả vùng thảo nguyên xanh tÆ°Æ¡i trà n đầy sức sống, cá» non phủ đầy mặt đất nhÆ° tấm thảm xanh trải dà i, hoa cúc và ng cứ thế theo gió thoảng hÆ°Æ¡ng thÆ¡m mát, đâu đó có và i lá»u vải của những mục dân, từng Ä‘Ã n cừu dê nối tiếp chuyển Ä‘á»™ng nhÆ° đám mây, tất cả Ä‘á»u chứa Ä‘á»±ng trong lòng dãy núi cao, phÃa Bắc Äại Thông SÆ¡n hùng vÄ©, phÃa Äông Nháºt Nguyệt SÆ¡n sừng sững, phÃa Nam cÅ©ng là Thanh Hải Nam SÆ¡n và phÃa Tây trùng Ä‘iệp Tượng Bì SÆ¡n, giống nhÆ° những tẩm bình phong tá»± nhiên bao bá»c cả vùng hồ.
Từ phÃa núi cao cho xuống mặt hồ là khung cảnh thảo nguyên thiên lý rá»™ng lá»›n xanh non đầy sức sống. Cảnh núi cao, nÆ°á»›c xanh, thảo nguyên mênh mông hòa và o má»™t giống nhÆ° má»™t bức tranh phong cảnh xinh đẹp bất thá»±c.
NÆ¡i thảo nguyên mà u mỡ là nÆ¡i thÃch hợp để chăn thả.
Xa xa truyá»n tá»›i tiếng hát nhịp nhà ng của ngÆ°á»i du mục, há» cưỡi trên ngá»±a tay cầm mã can chăn Ä‘uổi từng Ä‘Ã n cừu, con ngÆ°á»i nÆ¡i đây chăm chỉ cần cù.
Những lÆ°Æ¡ng phẩm há» là m được không chỉ là cừu dê, bởi hồ Thanh Hải có nhiá»u cá trên mức tưởng tượng, ngÆ° nghiệp nÆ¡i đây cá»±c phát thịnh. Äông tá»›i, thảo nguyên đầy tuyết, mặt hồ đóng băng trắng xóa, há» chỉ cần đục má»™t lá»— băng nhá», thắp đèn sáng là dẫn được cá đến. Cảnh bắt cá cà ng nhá»™n nhịp hÆ¡n đến tháng tÆ° đầu năm.
NÆ¡i đây mà u mỡ, nguồn cá dồi dà o là lÆ°Æ¡ng phẩm chÃnh nuôi dưỡng hà ng chục bá»™ lạc thảo nguyên. Tuy những bá»™ lạc nà y cÅ©ng xảy ra giao tranh nhÆ°ng không đáng kể, chỉ là tranh Ä‘oạt các thảo địa tÆ°Æ¡i tốt nhất hoặc do mối ân oán giữa các dÅ©ng sÄ© của bá»™ lạc.
Bây giá», sau khi quốc triá»u ngÆ°á»i Hồi Há»™t diệt vong, những ngÆ°á»i Hồi Há»™t lÆ°u vong tản di đến đây tá»± thà nh láºp các bá»™ lạc nhá» cÅ©ng có chủ ý của chÃnh mình. Dạ Lạc Há»™t đại nhân mang dòng máu Cá»u vÆ°Æ¡ng Hồi Há»™t đã đến đây, Dạ Lạc Há»™t là huyết thống Khả Hãn, dù số dÅ©ng sÄ© hắn Ä‘em đến không nhiá»u, lá»±c lượng yếu hÆ¡n so vá»›i các bá»™ lạc địa phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng các bá»™ lạc lÆ°u vong lâu ngà y tại đây vừa nhìn thấy Dạ Lạc Há»™t liá»n hoan hỉ, giống nhÆ° tìm thấy căn gốc của mình. Có hắn, há» không còn là những kẻ lÆ°u lạc mất gốc tÃch, không phải là cát hoang bay trên đồng.
Rất nhanh sau đó, hắn đã lợi dụng huyết thống cao quý của mình, liên kết các bá»™ lạc lại thà nh má»™t, cuá»™c sống nÆ¡i đây táºp trung, trẻ nô nghịch, ngÆ°á»i chăn nuôi, cả má»™t bá»™ tá»™c dá»±ng lá»u trên thảo nguyên ven hồ.
Từng túp lá»u dá»±ng lên sát nhau, ở giữa là má»™t lá»u trÆ°á»›ng lá»›n nhất, trÆ°á»›c cổng trÆ°á»›ng dá»±ng má»™t cá»™t gá»— cao, trên đỉnh tung bay dây cá» cá»u lÅ© lang vÄ©, đây chÃnh là ngá»± sở Hãn trÆ°á»›ng.
NgÆ°á»i Hồi Há»™t ở hồ Thanh Hải trÆ°á»›c giá» má»—i bá»™ lạc Ä‘á»u có má»™t thủ lÄ©nh riêng, không có kẻ nà o có tÆ° cách để thống soái cả bá»™ tá»™c. Dạ Lạc Há»™t ngÆ°á»i xuất thân cao quý nà y vừa đến, hắn vừa hô hà o láºp tức được đáp lại, các bá»™ lạc khắp nÆ¡i kéo đến gia nháºp, há» nghÄ© rằng đây chÃnh là cá»™i nguồn, là chá»— nÆ°Æ¡ng tá»±a tốt nhất, há» tin tưởng chỉ cần có sá»± thống lÄ©nh của Äại Hãn, cuá»™c sống sẽ tốt đẹp hÆ¡n.
Dạ Lạc Há»™t ngồi khoanh chân chÃnh giữa, trÆ°á»›c mặt bà n bà y đủ má»i thứ thÆ¡m ngon nhất của vùng thảo nguyên nhÆ° trà sữa, tô du, sao diện và thanh khá»a mỹ tá»u. Hắn Ä‘ang chăm chú nghe thuá»™c hạ bẩm tấu: “Việc giao tranh Ä‘oạt quyá»n của Lý Kế Quân vá»›i ta nay đã phát Ä‘á»™ng đến Tiêu Quan, kết quả là xảy ra chinh chiến không ngừng giữa Ba Thiên và quân Tây Hạ tại Ất Húc Mônâ€.
Dạ Lạc Há»™t cÆ°á»i ầm lên: “Hay lắm, DÆ°Æ¡ng Hạo rốt cuá»™c cÅ©ng giúp chúng ta má»™t việc lá»›n, bá»n chúng cà ng tranh đấu quyết liệt thì Thượng Ba Thiên cà ng không thể Ä‘á» phòng được chúng ta, ta thừa cÆ¡ mà i binh luyện võ, ung dung mà triển khai đại sá»±â€.
Hắn suy tÃnh má»™t hồi rồi nói: “Thượng Ba Thiên muốn mượn binh vay lÆ°Æ¡ng của chúng ta? Ha ha, hắn đã tá»± coi mình là bá vÆ°Æ¡ng LÅ©ng Hữu Æ°? Tháºt ná»±c cÆ°á»i! Ta đã tá»›i đây rồi, các bá»™ tá»™c Hồi Há»™t không còn thuá»™c tay hắn thống lÄ©nh nữa. Hãy cá»± tuyệt hắn, má»™t binh má»™t tốt cả má»™t đầu dê ta cÅ©ng không cho!â€.
“ThÆ°a vâng, nhÆ°ng... Nói nhÆ° thế liệu có gây đối địch vá»›i hắn không, binh lá»±c hắn giá» vẫn cÆ°á»ng mạnh hÆ¡n ta, chúng ta cÅ©ng chÆ°a hoà n toà n chinh phục hết các bá»™ tá»™c Hồi Há»™t. Má»™t khi Thượng Ba Thiên gây khó dá»… vá»›i Khả Hãn...â€.
Dạ Lạc Há»™t chắc chắn nói: “Không cần lo nghÄ©, La Äan và hắn đánh nhau đến mức không dứt ra được, hắn lại Ä‘ang giao binh vá»›i Tây Hạ, nhÆ° váºy có thể chống đỡ thêm má»™t cÆ°á»ng địch nữa được không? Äây chÃnh là cÆ¡ há»™i tốt nhất cho taâ€.
Hắn cÆ°á»i má»™t cách bà hiểm: “HÆ¡n nữa triá»u đình Äại Tống đã đồng ý phụ trợ binh giáp khà giáo cho ta, chúng hà cá»› gì giúp đỡ Khả Hãn ta? Chúng lo sợ rằng Thượng Ba Thiên sẽ biến thà nh tên DÆ°Æ¡ng Hạo thứ hai, nhÆ° váºy Khả Hãn ta chẳng phải lo ky Ä‘iá»u gì nữa. NgÆ°Æ¡i cứ việc hồi đáp hắn, nói rằng tá»™c ta thiếu thốn binh tráng không đủ để cho hắn mượn. Còn lÆ°Æ¡ng thảo, cứ nói cuá»™c sống ta khó khăn, nan dÄ© vi tục, nếu Thượng Bá Thiên đại nhân thá»±c quá cần thiết có thể dùng gạo, trà , muối, vải và binh khà đổi lấy cừu dê của chúng taâ€.
Tên thuá»™c hạ vá»™i cúi mình: “Tuân lệnh, váºy tiểu nhân sẽ hồi đáp lại chúng theo lá»i dặn dò của Äại Hãn!â€.
“Ừm!â€. Dạ Lạc Há»™t gáºt đầu, khi thủ hạ đã lui ra, hắn chống tay xuống bà n đứng dáºy Ä‘i ra phÃa ngoà i trÆ°á»›ng.
Má»i ngÆ°á»i dân Ä‘i qua trông thấy hắn Ä‘á»u dừng lại cúi rạp mình trịnh trá»ng bái lá»…, Dạ Lạc Há»™t chống hai tay lên nhìn ra phÃa xa, bá»—ng cảm thấy những lá»i A Cổ Lệ nói Ä‘á»u đúng, nếu lúc đầu quyết Ä‘oán chiếm lấy Cam Châu, Ä‘em binh chiếm lÄ©nh Kỳ Liên SÆ¡n, hắn đã có thể lợi dụng uy vá»ng của mình thống lÄ©nh toà n tá»™c Hồi Há»™t của LÅ©ng Hữu.
NhÆ° váºy, hắn sẽ không mất Ä‘i nhiá»u binh lÃnh, không phải chạy quanh liên tiếp nhÆ° má»™t khuyển cẩu mất nhà . Lại có thể có được sá»± giúp đỡ của triá»u Tống, không cần phải lo mình thà nh con cá» trong tay Thượng Ba Thiên. Äó má»›i là điá»u đáng để hắn đến hồ Thanh Hải. NghÄ© đến đây, lòng hắn có chút hối háºn, nhÆ°ng hắn không thể tá»± nháºn mình sai, là má»™t Äại Hãn, hắn luôn đúng, bất kể là m việc sai hay đúng.
Dạ Lạc Há»™t há»™i tá»™c ở đây để táºp hợp lá»±c lượng, hắn sẽ dùng sá»± chiến thắng cuối cùng để chứng minh Ä‘iá»u mình là m là đúng. A Cổ Lệ từ lúc bị hắn bá» rÆ¡i, đã không còn liên quan gì vá»›i hắn. Cả tên của nà ng và những việc liên quan đến ngÆ°á»i con gái nà y Ä‘á»u là điá»u cấm ky, tuyệt đối không má»™t binh lÃnh hoặc ngÆ°á»i trong bá»™ tá»™c được nhắc đến. Hắn cÅ©ng sẽ cố gắng để quên ngÆ°á»i con gái đó, trong lòng hắn giỠđây chỉ suy nghÄ© đến má»™t việc duy nhất: là m chủ LÅ©ng Hữu. Äợi đến khi thống nhất được cả tá»™c ngÆ°á»i Hồi Há»™t, toà n tá»™c quỳ xuống tung hô bệ hạ, hắn sẽ huy Ä‘á»™ng binh lá»±c hÆ°á»›ng vá» Äông tá»›i LÅ©ng Hữu,tranh Ä‘oạt ngôi vị bá chủ. Là m được bá chủ, hắn sẽ quay vỠđánh phá Hà Tây, lấy đầu DÆ°Æ¡ng Hạo để rá»a sạch ná»—i ô nhục của hắn.
Chỉ cần hắn có thể thà nh công, là kẻ chiến thắng, ná»—i nhục nhã và bất an trong lòng hắn má»›i có thể được giải trừ, không kẻ nà o có đủ tÆ° cách để chỉ trÃch ngÆ°á»i chiến thắng. Hắn chỉ có thể dùng má»™t thắng lợi tuyệt đối để bảo vệ danh dá»± của má»™t Äại Khả hãn, lại còn cả... Ná»—i Ä‘au phải nếm trải khi hai con trai của hắn chết thảm nÆ¡i chiến tráºn...
Bấy giá» trên đầu hắn lÆ°á»›t qua má»™t cánh chim, con thanh Ä‘iểu Ä‘ang sải cánh bay vút vá» phÃa hồ Thanh Hải rá»™ng lá»›n...
*
* *
“Tiểu Ba, Ba Thục nà y giao lại cho đệ, binh lá»±c ta để lại có hạn, ngÆ°Æ¡i hãy giữ trá»ng trách xây dá»±ng và bảo vệ mÆ°á»i hai đại doanh trại sâu trong núi, tránh tiếp chiến trá»±c diện vá»›i quan binh. Láºp doanh tại sÆ¡n, là nÆ¡i được bao quanh bởi núi non hiểm trở trùng Ä‘iệp, số tùy binh tuy Ãt nhÆ°ng lại có thể thì triểnâ€.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Ba được Äồng VÅ© giao phó trá»ng trách, Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c thống lÄ©nh bảo há»™ ngÆ°á»i ngá»±a cả Ba Thục, trong lòng không khá»i vừa căng thăng vừa vui mừng, hắn gáºt đầu đáp: “Äại ca yên tâm, tiểu đệ nhất định sẽ không phụ lòng đại ca, quyết giữ vững đến lúc đại ca trở vá»!â€.
Äồng VÅ© gáºt đầu, vá»— vai VÆ°Æ¡ng Tiểu Ba khÃch lệ, hắn quay ngÆ°á»i nhảy lên ngá»±a, cùng Thiết Äầu bên cạnh hùng dÅ©ng tiến xuống núi, binh Ä‘oà n của hắn chỉnh tá» hà ng ngÅ©, chỉ chá» có lệnh xuất phát.
“Tiểu Lục, chúng ta sẽ có thể trở vá» tháºt chứ?â€.
Ngay lúc đó, Thiết Äầu quay sang há»i Äao Tiểu Lục, Tiểu Lục đáp: “Việc nà y, phải xem xét thể vây hãm của binh mã triá»u đình ở Ba Thục, chúng ta đông ngÆ°á»i ngá»±a thế nà y, cÅ©ng dá»… bị chúng giết hết. Chỉ cần ra ngoà i chiến đấu, có Tá» VÆ°Æ¡ng Triệu Quang Mỹ ná»™i ứng thì dù ở bình nguyên Quan Trung, quan quân triá»u đình cÅ©ng không thể là m gì được ta, huống hồ triá»u đình lại Ä‘iá»u binh khiển tÆ°á»›ng vây hãm quanh Quan Trung bá»™, việc đó không phải năm ba tháng là là m xongâ€.
Hắn dừng lại, giáºt dây cÆ°Æ¡ng, quay đầu nhìn VÆ°Æ¡ng Tiểu Ba vẫn đứng tiá»…n trên đỉnh núi, lại nói vá»›i Thiết Äầu: “Lần nà y, triá»u đình cÅ©ng phái La Khắc Äịch tá»›i. Hắn đến thì chúng ta sẽ tháo chạy, coi nhÆ° tặng hắn lá»… váºt là quà . Huynh đệ trên má»™t chiến trÆ°á»ng, dà nh cho hắn má»™t chiến công thì có sao? Äại ca để chúng ta đến Quan Trung, ngoà i việc tránh địch phòng mạng còn có má»™t nguyên nhân khác, nếu Triệu Quang Mỹ cả gan có ý là m phản, tuyệt đối sẽ không chỉ dá»±a và o binh mã vùng thảo nguyên của ta, chúng đâu nắm chắc đến váºy. Nhất định, có thể khống chế chúng ta? Chúng chắc chắn là còn ẩn dấu thá»±c lá»±c. Váºy nên chúng ta Ä‘i lần nà y, tránh địch phòng mạng còn tái cầu phát triển, cÅ©ng là tìm cách để chiếm lòng tin của bá»n chúng, láºt tẩy thá»±c lá»±c tháºt của chúng, lúc cần chúng ta có thể đến LÅ©ng Hữuâ€.
Tiểu Lục mỉm cÆ°á»i, trầm tÄ©nh đáp: “Quân binh của chúng ta giá»i tác chiến vùng sÆ¡n địa hiểm trở, đến Quan Trung rồi ta sẽ lợi dụng sá»± giúp đỡ của Tá» vÆ°Æ¡ng, tranh thủ thao luyện tại bình nguyên để quân ta cà ng thêm tinh nhuệ. Nếu hữu triá»u có lúc cần dùng tá»›i chúng ta tiến quân, nhÆ° váºy má»›i có thể phát huy toà n lá»±c kỳ binh. Äi thôi, không cần phải nghÄ© nhiá»u thế, việc Ä‘au đầu nhức óc nà y cứ để Ä‘Ã nh cho đại ca, chúng ta chỉ cần đánh thắng là đượcâ€.
Bốn Ä‘oà n quân Kiêu Hùng, Kiêu DÅ©ng, Kiêu Chiến và Kiêu Thắng vừa thấy đại soái chạy tá»›i vá»™i dÆ°Æ¡ng cao cá» hiệu, dá»±ng thẳng giáo mác hùng dÅ©ng chuyển hÆ°á»›ng sang phÃa Bắc tiến vá» Kiếm Các.
Tần có Hoà ng Quan, Thục có Kiếm Các, đây Ä‘á»u là cá»a khẩu biên há»™ của hai nÆ°á»›c, tuy Quan Trung có Tá» VÆ°Æ¡ng ná»™i ứng, nhÆ°ng để vượt qua Quan Trung phải giao tranh là điá»u không thể tránh khá»i.
o O o
|
28-02-2012, 12:57 PM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 69
Thá»i gian online: 1 ngà y 21 giá» 28 phút
Thanks: 486
Thanked 14 Times in 3 Posts
|
|
Chương 72: Âm Mưu
“TÆ°Æ¡ng lai chiến đấu vá»›i LÅ©ng Hữu, chỉ có thể dùng chiến thuáºt đánh chá»›p nhoáng để khống chế. Nếu không, khi chiến đấu giữ nguyên trạng thái, triá»u Tống phản ứng lại thì chúng ta sẽ lâm và o thế lưỡng nan. Lệnh cho Lý Kế Quân, Dạ Lạc Há»™t Ä‘em quân tá»›i LÅ©ng Hữu, phái những tÆ°á»›ng nhÆ° VÆ°Æ¡ng NhÆ° Phong trà trá»™n và o ná»™i bá»™ quân địch, tá»™c trưởng La Äan và XÃch Bang Tùng cùng lúc âm thầm giữ chân Thượng Ba Thiên, Ä‘iá»u Ä‘á»™ng cả nghÄ©a quân tinh nhuệ Ba Thục tá»›i Quan Trung, thuáºn tiện cho việc tùy cÆ¡ tiến và o LÅ©ng Hữu, Nam Bắc hô ứng giáp kÃch Thượng Ba Thiên.
Tất cả những Ä‘iá»u nà y, việc bố trà toà n bá»™ thuá»™c hạ Ä‘á»u là để chuẩn bị cho cuá»™c tác chiến vá»›i LÅ©ng Hữu sắp tá»›i. Äến lúc đó có thể nhất cá» hạ định.
Mà muốn Ä‘oạt lấy LÅ©ng Hữu, tất phải đánh hạ Tiêu Quan, hiểm quan nà y là căn cÆ¡ Thượng Ba Thiên khổ tâm gây dá»±ng hÆ¡n mÆ°á»i năm trá»i, hắn bà y binh bố tráºn dà y khắp, nÆ¡i đây địa thế lại hiểm trở, dá»… thủ khó công, không thể triển khai binh lá»±c, nếu dốc toà n lá»±c tấn công, phải cần tá»›i gấp mÆ°á»i lần binh lá»±c bây giá», tiêu hao nhÆ° thế chỉ e quân ta không chịu Ä‘á»±ng nổi. Là m thế nà o má»›i có thể chiếm được hiểm quan nà y vá»›i cái giá phải bá» là nhá» nhất, mong rằng ba ngà i hãy nghÄ© ra má»™t biện pháp thá»a đáng nhấtâ€.
Äây là những lá»i DÆ°Æ¡ng Hạo nói trong cuá»™c triệu Ä‘Ã m bà máºt vá»›i TrÆ°Æ¡ng Phổ, Chủng Phóng và DÆ°Æ¡ng Kế Nghiệp trÆ°á»›c khi tiến hà nh xÆ°ng vÆ°Æ¡ng láºp quốc.
Ngay sau đó, Chủng Phóng trở thà nh Ná»™i Các đại há»c sÄ©, má»™t loạt những hà nh Ä‘á»™ng trong ngoà i Ngá» Môn của TrÆ°Æ¡ng Phổ và Chủng Phóng, dần dần là m nổi lên những lá»i đồn đại ở thà nh HÆ°ng Châu: TrÆ°Æ¡ng đô đốc có công công thà nh dã chiến nhÆ°ng lại phải đứng dÆ°á»›i trÆ°á»›ng của Chủng Phóng má»™t kẻ gian xảo giá»i miệng lưỡi, thá»±c là bất hợp. Nhiá»u kẻ vốn bất mãn vá»›i việc phong quyá»n phân tÆ°á»›c của DÆ°Æ¡ng Hạo thấy đó chÃnh là cÆ¡ há»™i, liá»n dá»±a dẫm và o TrÆ°Æ¡ng Phổ.
Lúc nà y, Chủng Phóng liên tiếp tiến hà nh các mÆ°u kế nhÆ° táºp kÃch, hà nh sát, ly gián ná»™i bá»™ vá»›i Tiêu Quan nhÆ°ng tất cả Ä‘á»u thất bại. Cứ thế hao binh tổn tÆ°á»›ng, chiến sá»± Tiêu Quan không há» tiến triển, DÆ°Æ¡ng Hạo rất bất mãn bèn phái TrÆ°Æ¡ng Phổ tiếp thủ. TrÆ°Æ¡ng Phổ vốn thÃch kiếm tẩu thiên phong, dụng kỳ binh trà thắng, lần nà y lại sá» dụng má»™t biện pháp lão thà nh, hắn dâng sá»› xin di chuyển các bá»™ tá»™c quân xung quanh Hạ Châu vá» Äâu LÄ©nh. Tiêu Quan tuy hiểm trở, khó bà i bố đại binh, cÅ©ng rất khó táºp kÃch đánh phá yếu doanh được xây dá»±ng đã hÆ¡n mÆ°á»i năm nay của ngÆ°á»i Thổ Phồn, đâu đâu cÅ©ng là thà nh trì kiên cố. NhÆ°ng nếu Ä‘iá»u má»™t bá»™ tá»™c vừa dân vừa quân đến đây, trÆ°á»ng kỳ giằng co, có thể thá»±c lá»±c quân Hạ Quốc sẽ mạnh hÆ¡n so vá»›i cÆ°á»ng thế của Thượng Ba Thiên, dụng tà m thá»±c phÆ°Æ¡ng thức mà thâm nháºp và o sâu bên trong.
DÆ°Æ¡ng Hạo vốn “vô ý Nam xâm†là do quá phẫn ná»™ việc má»™t tên tiểu từ Thượng Ba Thiên cÅ©ng dám hÆ°á»›ng kỳ tranh chấp, hắn cÅ©ng muốn là m cách thể hiện thể diện của mình, tránh là m Hạ Quốc bị vÆ°á»›ng mắc quá lâu ở Tiêu Quan, hắn vá»™i toại hợp vá»›i để nghị của TrÆ°Æ¡ng Phổ, ra lệnh cho đại há»c sÄ© Chủng Phóng láºp tức tiến hà nh. Chủng Phóng nháºn được lệnh, láºp tức Ä‘iá»u Nguy VÅ© bá»™ đến Äâu LÄ©nh.
Nguy VÅ© bá»™ là bá»™ lạc của hai huynh đệ Thác Bạt Hà n Thiá»n và Thác Bạt Hòa Thiếu. Bá»™ tá»™c dÆ°á»›i tay Äảng Hạng tá»™c Thác Bạt Thị thá»±c lá»±c rất lá»›n mạnh, hÆ¡n nữa há» vốn là những mục dân quanh vùng Hạ Châu gần vá»›i Äâu LÄ©nh, phái bá»™ tá»™c nà y tiến binh cÅ©ng thá»±c thuáºn hợp. Ngay ká» Äâu LÄ©nh là đỉnh Ky Liên SÆ¡n, nÆ¡i đây thủy thảo phong mỹ, thÃch hợp chăn thả nhÆ°ng lại là nÆ¡i đóng quân gần nhất của Hạ Quốc và trú địa Hô Duyên Ngạo Bác của LÅ©ng Hữu. Hai bên chÆ°a từng tá» rõ địch ý cÅ©ng đã thÆ°á»ng khởi xuất tranh Ä‘oạt lẫn nhau, huống hồ giá» lại ở và o thế đối địch.
Chủng Phóng Ä‘iá»u Nguy VÅ© bá»™ Ä‘i rõ rà ng là có ý đồ mượn Ä‘ao giết ngÆ°á»i. Hai huynh đệ Nguy VÅ© bá»™ vốn đã có mâu thuẫn vá»›i hắn, giá» lại thân cáºn hÆ¡n vá»›i TrÆ°Æ¡ng Phổ, hắn phái há» tiến binh, thứ nhất có thể dùng hỠđể chỉnh lý Hạ Châu, lại tiện cho việc củng cố quyá»n khống chế của mình ở Hạ Châu, hai là mượn tay Hô Duyên Ngạo Bác là m tiêu hao binh lá»±c của bá»™ lạc Nguy VÅ©, có thể nói là nhất cá» lưỡng tiện.
Triá»u đình hữu quyá»n Ä‘iá»u Ä‘á»™ng binh tá»™c, huynh đệ Thác Bạt không thể kháng mệnh, há» Ä‘Ã nh vừa xuất binh tá»™c hÆ°á»›ng vá» Äâu LÄ©nh vừa phái ngÆ°á»i tá»›i cáo oan vá»›i TrÆ°Æ¡ng Phổ, nhÆ°ng cá»› lẽ của Chủng Phóng Ä‘Æ°á»ng hoà ng chÃnh đáng nên TrÆ°Æ¡ng Phổ cÅ©ng không có cách nà o phản đối được. TrÆ°Æ¡ng Phổ Ä‘Ã nh dụng mÆ°u thức giống hệt Chủng Phóng, lấy gáºy ông Ä‘áºp lÆ°ng ông, hắn tâu vá»›i DÆ°Æ¡ng Hạo rằng: “Chỉ dá»±a và o thá»±c lá»±c của Nguy VÅ© bá»™ e là khó đánh bại thù địch Tiêu Quan, thỉnh xin cấp thêm má»™t vạn hai nghìn trÆ°á»›ng bá»™ lạc Tô Bì, cho Nguy VÅ© bá»™ thiết chế.
Tô Bì bá»™ là bá»™ tá»™c của Thát Bạt ThÆ°Æ¡ng Má»™c, cÅ©ng là bá»™ lạc do Thát Bạt Hạo Phong là m trưởng tá»™c được DÆ°Æ¡ng Hạo trá»ng dụng. Khi Chủng Phóng chấn thủ Hạ Châu, phụ tá» Thát Äầu ThÆ°Æ¡ng Mục cÅ©ng rất thân cáºn vá»›i hắn, nhÆ°ng nay lệnh má»›i coi nhÆ° là đại há»c sÄ© được truyá»n đến, TrÆ°Æ¡ng Phổ ra lệnh phái bá»™ lạc nà y đến Äâu LÄ©nh, chịu dÆ°á»›i quyá»n tiết chế của Nguy VÅ© bá»™. ÄÆ°Æ¡ng nhiên Nguy VÅ© bá»™ sẽ sắp xếp cho bá»™ lạc đứng trÆ°á»›c là m mÅ©i tiên phong, tránh việc bá»™ lạc mình trá»±c tiệp đối diện quân Hô Duyên Ngạo Bác của ngÆ°á»i Thổ Phồn.
Tuy rằng cả thà nh HÆ°ng Châu ai ai cÅ©ng biết việc đấu trà mÆ°u tranh giữa đại há»c sÄ© và đại đô đốc, ai ai cÅ©ng hiểu nhÆ°ng cÅ©ng không ai dám bẩm tấu sá»± việc nà y cho DÆ°Æ¡ng Hạo biết, DÆ°Æ¡ng Hạo lại thá»±c nhÆ° không hay biết gì, cho nên láºp tức đồng ý lá»i thỉnh cầu. Vì váºy, Chủng Phóng thà nh ra tá»± lấy đá Ä‘áºp chân, chịu thiệt trong chÃnh loạt mÆ°u đấu nà y.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cÅ©ng không phải tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cho rằng DÆ°Æ¡ng Hạo không há» hiểu biết vá» các quần thần của mình, và nhÆ° Mục Xà Kiệu, kẻ thÆ°á»ng ká» bên DÆ°Æ¡ng Hạo nhÆ° hình vá»›i bóng, nhÆ°ng chế hà nh chi đạo là do báºc đế vÆ°Æ¡ng quyá»n thuáºt, Chủng Phóng và TrÆ°Æ¡ng Phổ Ä‘á»u có quyá»n lá»±c cá»±c đại, sá»± bất hòa giữa hai phÃa hiển nhiên là m hai bên cà ng có lợi cho sá»± thống trị ổn định của DÆ°Æ¡ng Hạo. Váºy nên những kẻ hiểu ra dụng ý thá»±c sá»± của DÆ°Æ¡ng Hạo cÅ©ng không dám nói ra.
Tô Bì bá»™ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không cam lòng là m tiên phong cho Nguy VÅ© bá»™, việc tiêu cá»±c tham chiếm là khó tránh. Còn Nguy VÅ© bá»™ lại có mâu thuẫn vá»›i Tô Bì bá»™, nên hiện khó nắm chắc quyá»n thống chế. Do đó bá»™ tá»™c nà y không ngừng khai chiến vá»›i Hô Duyên Ngạo Bác, nhằm mượn tay chúng là m yếu Ä‘i thá»±c lá»±c của Tô Bì bá»™. Tô Bì và Nguy VÅ© Ä‘á»u là những bá»™ lạc du mục quanh Hạ Châu, Tô Bì bá»™ thất bại Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ rất có lợi cho Nguy VÅ© bá»™.
Hai tá»™c bất hòa vốn là sá»± tối ky của binh gia, phÃa sau hai bá»™ lạc đối đầu nhau lại là hai nhân váºt lá»›n thầm đối nghịch, mÆ°u hại ngáng Ä‘Æ°á»ng lẫn nhau, ná»™i bá»™ mâu thuẫn, tiá»n phÆ°Æ¡ng chiến quả không nghÄ© cÅ©ng biết. Tô Bì bá»™ không cam tâm bị Nguy VÅ© bá»™ triệt hạ, cÅ©ng không thể thoát khá»i sá»± khống chế của Nguy VÅ© bá»™, Ä‘Ã nh bị ép ra tiếp chiến vá»›i quân Hô Duyên Ngạo Bác. Kết quả là không hoà n thà nh kế tiến công lần lượt của TrÆ°Æ¡ng Phổ, lại còn bị quân địch đánh thua tÆ¡i bá»i.
Má»›i đầu, quân tá»™c Hô Duyên Ngạo Bác thÆ°á»ng xuyên Bắc xâm, Tô Bì bá»™ khó có thể tạo thà nh thế để kháng nhÆ° váºy, há» bị bắt cÆ°á»›p đến cả má»™t tá»™c ngÆ°á»i lẫn cừu dê. Thác Bạt Hà n Thiá»n và Thác Bạt Hòa Thiếu má»™t má»±c bức Tô Bì bá»™ dốc lá»±c tấn công Hô Duyên Ngạo Bác, nhÆ°ng khi gặp phải quân Hô Duyên lại khoan thai trì trệ, giả ý tiếp ứng hoặc hÆ° trÆ°Æ¡ng thanh thể rồi thối lui, để Tô Bì bá»™ chÃnh diện hứng chịu đòn tấn công của địch.
Tô Bì bá»™ vì thế mà tinh thần hoảng loạn, mất hết tâm trà chiến đấu, má»™t lần gặp phải địch Ä‘á»u hô hét cả lên: “Kim ThÆ°Æ¡ng bất khả địch, rút chạy thôi!â€, thế nên thua tráºn tÆ¡i bá»i.
Hô Duyên Ngạo Bác đã cho đúc má»™t cây thÆ°Æ¡ng bằng hoà ng kim nguyên chất, nên lấy tên hiệu là Kim ThÆ°Æ¡ng Ngạo Bác. Hai bên giao chiến nhiá»u lần, đến quân Tô Bì cÅ©ng biết tá»›i tên hiện của hắn, Thác Bạt Hà n Thiá»n mượn tay ngÆ°á»i Thổ Phồn triệt lá»±c Tô Bì bá»™, trong lòng đắc ý vô cùng, má»™t mặt là m cho chiến công nhá» thà nh tráºn thắng lá»›n, mặt khác lại biến đại bại thà nh tiểu bại. NhÆ° thế thỉnh công vá»›i HÆ°ng Châu không ngừng gây áp lá»±c, khiến Tô Bì bá»™ Ä‘Ã nh phải chủ Ä‘á»™ng quyết chiến vá»›i Hô Duyên Ngạo Bác.
Chủng Phóng nắm binh quyá»n lá»›n hÆ¡n TrÆ°Æ¡ng Phổ nhÆ°ng vá» mặt quân sá»± lại là huyá»n quan không bằng hiện quan, sá»± nâng đỡ cho Tô Bì bá»™ là có hạn, quân Tô Bì tiến thoái bất đắc, ná»™i bá»™ dần sinh mâu thuẫn, có má»™t số tá»™c viên đã ra đầu hà ng quân địch. Hô Duyên Ngạo Bác tuy là kẻ tá»± phụ, ngạo mạn Ä‘iên cuồng nhÆ°ng cÅ©ng là má»™t mãng phu biết dá»±a và o vÅ© lá»±c, vừa thấy quân địch đầu hà ng liá»n thiếp đãi tá» tế, hầu rượu tiệc long trá»ng, việc nà y lan truyá»n đến cả các tá»™c khác trong Tô Bì bá»™.
“Dụng binh chi đạo, công tâm vi thượngâ€. Chiêu thức nà y còn sắc bén hÆ¡n cả dùng Ä‘ao kiếm, cà ng ngà y cà ng có nhiá»u tá»™c ở Tô Bì bá»™ đến xin đầu hà ng quân Hô Duyên Ngạo Bác, lại cá»±c kỳ tuân lệnh của hắn, chiêu “dÄ© di chế di†nà y thá»±c đã thà nh công. Thượng Ba Thiên vừa nghe tin báo đã hoa hỉ vô vùng, truyá»n lệnh háºu thÆ°á»ng cho tÆ°á»›ng quân Tây Hạ, đồng thá»i máºt lệnh cho Hô Duyên Ngạo Bác tiếp tục ân uy tịnh dụng, tăng cÆ°á»ng khống chế, không để cho những Äảng Hạng cÅ© bá»™ nà y bị Lý Kế Quân chiêu lãm.
Quân Tô Bì bá»™ vừa đầu hà ng Ä‘i tá»›i, Lý Kế Quân liá»n văn phong Ä‘á»™ng thủ, lấy thân pháºn cá»±u chủ thân và chiêu má»™ há», hắn cÅ©ng đã chiêu lãm được má»™t số bá»™ lạc. Hô Duyên Ngạo Bác vừa nháºn lệnh láºp tức hà nh Ä‘á»™ng, thu nạp những ngÆ°á»i Äảng Hạng Ä‘á»™c tiết doanh quản chế và o bảo trại của ngÆ°á»i Thổ Phồn, triệt để đổi hết thà nh kỳ hiệu tá»™c Thổ Phồn. Do đó tay của Lý Kế Quản có dà i đến mấy, cÅ©ng không thể thâm nháºp sâu và o địa doanh của hắn.
Chuyện sinh ra ở LÅ©ng Hữu Hà Tây, Triệu Quang NghÄ©a ở táºn Biện LÆ°Æ¡ng sá»›m đã nắm rõ cÆ¡ sá»±.
DÆ°Æ¡ng Hạo mấy lần âm mÆ°u đắc sÃnh, nếu Triệu Quang NghÄ©a cảnh giác sá»›m hÆ¡n thì hoà n toà n có thể diệt trừ từ lúc má»›i nảy sinh. Sá»± thất bại của Triệu Quang NghÄ©a không chỉ là do DÆ°Æ¡ng Hạo thông minh thần vÅ© mà còn tại việc triá»u đình quá coi thÆ°á»ng Hà Tây, nhÆ° việc nắm bắt tin tức sai lệch gây ra. Kinh nghiệm xÆ°Æ¡ng máu rút ra, Triệu Quang NghÄ©a đã triệu lệnh hoà ng thà nh các ti, ra sức táºp trung và o trinh thám, tăng cÆ°á»ng tình báo vá»›i Hà Tây.
Vá» phÃa LÅ©ng Hữu, từ khi biết truyá»n quốc ngá»c tá»· trong tay Thượng Ba Thiên, Triệu Quang NghÄ©a cÅ©ng tăng cÆ°á»ng khống chế vá»›i LÅ©ng Hữu. Nay nhất cá» nhất Ä‘á»™ng ở Tây Hạ hắn Ä‘á»u nắm rõ, việc DÆ°Æ¡ng Hạo sau khi láºp quốc các bá»™ tá»™c mâu thuẫn, đấu đá lẫn nhau là hắn thấy vừa lòng, Lý Kế Quân ở LÅ©ng Hữu, Dạ Lạc Há»™t ra sức chiêu binh mãi mã, phân tranh thế lá»±c vá»›i Thượng Bá Thiên, lại thêm sá»± kìm chế của Linh La Äan tá»™c Thổ Phồn vá»›i Thượng Ba Thiên... DÆ°á»ng nhÆ° tất cả các phÆ°Æ¡ng diện Ä‘á»u có lợi cho Tống quốc, cà ng là m cho Triệu Quang NghÄ©a thêm hà i lòng.
Tá»±a hồ, má»i việc Ä‘á»u tiến triá»n theo hÆ°á»›ng thuáºn lợi, chỉ có Ä‘iá»u hắn lại không chú ý đến chÃnh dÆ°á»›i mắt của hắn, Lô Äa Tốn và TrÆ°Æ¡ng Ký hai vị tể tÆ°á»›ng Ä‘ang đấu đá lẫn nhau, dần tá»›i mức xuất đạo hòa khÃ. Thá»±c có nhiá»u kẻ biết rõ việc xa táºn chân trá»i nhÆ°ng lại má» mịt vô tri vá»›i sá»± thể Ä‘ang xảy ra trÆ°á»›c mắt, đây là cái gá»i là “Äăng hạ đắc†(Äen ngay dÆ°á»›i đèn).
TrÆ°Æ¡ng Ký dốc sức xúc thà nh việc Tây Hạ xin hà ng, Ä‘iá»u đó là m cho Triệu Quang NghÄ©a thêm phần nể trá»ng. Sau đó, quân La Khắc trà n và o Thục, loạn phỉ Ba Thục lao Ä‘ao bất ổn, Lão Ấu bị Ä‘uổi đến thâm sÆ¡n, quân chủ lá»±c lại tháo chạy khá»i Ba Thục, tiếp tục cÆ°á»ng công Äồng Quan, tiến và o Quan Trung. Sau khi chịu tổn hao cá»±c lá»›n má»›i thoát khá»i Tần LÄ©nh, chúng rá»i khá»i căn cÆ¡, lúc nà y không có sá»± yểm trợ của sÆ¡n lÄ©nh Ba Thục nữa nên việc diệt trừ chúng là quá dá»… dà ng, truy tố căn nguyên cuối cùng thì TrÆ°Æ¡ng Ký cÅ©ng không thể phủ nháºn có công lao của DÆ°Æ¡ng Hạá». Ngà y nay quyá»n thế của TrÆ°Æ¡ng Ký đã lá»›n tá»›i mức đứng dÆ°á»›i hai ngÆ°á»i trên vạn ngÆ°á»i, ngoà i Lô Äa Tốn ra không còn kẻ nà o có thể tranh chấp được vá»›i hắn, hai vị tể tÆ°á»›ng Tiết CÆ° ChÃnh và Lữ DÆ° Khanh cÅ©ng phải khiêm nhÆ°á»ng dÆ°á»›i hắn.
TrÆ°Æ¡ng Ký nhanh chóng thăng quan tiến chức, khiến cho Lô Äa Tốn cà ng thêm cảnh giác hắn, Lô Äa Tốn vá»™i và ng nắm chặt nhiá»u chÃnh vụ trong tay, có lúc báºn đến cả ngà y chỉ được ngủ hai tiếng cÅ©ng quyết không phân đảm cho TrÆ°Æ¡ng Ký. TrÆ°Æ¡ng Ký hiểu ra ý đối địch của hắn, cà ng hiểu rằng Lô Äa Tốn coi mình là chÆ°á»›ng ngại, là hòn đá ngáng chân hắn. NhÆ°ng thá»±c sá»±, dù TrÆ°Æ¡ng Ký được quan gia trá»ng dụng, thì việc láºt đổ Lô Äa Tốn quả là xa xôi bất thà nh.
Lô Äa Tốn hà nh sá»± khôn khéo, giá»i việc Ä‘oán biết thượng ý, hÆ¡n nữa mấy năm nay, trong triá»u chia bè kết cánh, nếu không thể là m cho Triệu Quang NghÄ©a dá»… dà ng tha thứ, ân chuẩn thì hắn đã chỉ là kẻ mà má»™t vị phó tể tÆ°á»›ng Ä‘Æ°Æ¡ng nháºn chức nhÆ° TrÆ°Æ¡ng Ký dá»… dà ng đánh đổ được. Nếu vá»™i và ng ra tay, tức sẽ đánh rắn Ä‘á»™ng cá», ngược lại cà ng bất lợi cho mình. Váºy nên TrÆ°Æ¡ng Ký cà ng thêm cẩn tháºn, má»—i lần gặp Lô Äa Tốn tất phải cung kÃnh khiêm nhÆ°á»ng, tuân đúng quy củ, dÆ°á»ng nhÆ° mất hết dã tâm, tiêu biến lạ thÆ°á»ng.
“Ôi! Ta đã là phó tÆ°á»›ng thì cà ng phải tháºn trá»ng hÆ¡n trÆ°á»›c đây, thá»±c là ... NhÆ°ng Lô Äa Tốn kết bè kéo cánh đông đảo, việc nhổ gốc má»™t cây đại thụ nhÆ° thế quả không thể khinh xuất. Nhất là việc La Công Minh trà sÄ© từ quan, thay và o đó là ngÆ°á»i của hắn, không biết phải nhẫn nại tá»›i khi nà o, Lô Äa Tốn lại tÆ°Æ¡ng tuế đồng tuổi vá»›i ta, nếu hắn vẫn nhất trá»±c bất xuất đại sá»±, lẽ nà o ta thà nh ra tuyệt vô cÆ¡ há»™i?â€. Bên tai Ä‘ang nghe tiếng hát êm ái của Tuyết Nhược Nhiêm, từng Ä‘iệu múa uyển chuyển, trÆ°á»›c mặt bà y khắp tinh châu mỹ vị nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng Ký lại bất tri vị, trong lòng hốt hoảng bất an.
Từ lúc Tuyết Nhược Nhiêm vì hắn mà dụ gặp máºt sá» Tây Hạ, là m cho hắn cà ng tiếp cáºn gần vá»›i DÆ°Æ¡ng Hạo, nhất lá»±c chủ trÆ°Æ¡ng hoà n thà nh trá»ng trách chiêu hà ng. Hắn lại cà ng năng đến Thiên Kim Nhất Tiếu lâu, ai ai cÅ©ng biết Liá»…u Äóa Nhi nÆ¡i đây là cấm loan tình thiếp của quan gia, Tuyết Nhược Nhiêm tiêu thÆ° cÅ©ng là chá»— thân tình vá»›i TrÆ°Æ¡ng tể tÆ°á»›ng, cả quân cả tÆ°á»›ng Ä‘á»u lÆ°u luyến nÆ¡i Tiểu Lâu, nÆ¡i đây lại nhÆ° thuyá»n được nÆ°á»›c cà ng dâng cao, kẻ có quyá»n thế khắp nÆ¡i đổ vá», hỠđến Tiếu Lâu tiêu tiá»n đã không chỉ là hưởng lạc mà còn là điá»u tượng trÆ°ng cho thân pháºn cao quý.
“TrÆ°Æ¡ng tể tÆ°á»›ng, nô gia múa đến khó thở ra hÆ¡i mà ngà i vẫn nhÆ° tâm tại ngoại bất tại yên, tháºt khiến ngÆ°á»i ta tức chếtâ€. Tuyết Nhược Nhiêm dừng múa, Ä‘i đến bên hắn gắt giá»ng nói.
“Sao cÆ¡? À, ha ha...â€. TrÆ°Æ¡ng Ký nhÆ° hoà n hồn trở lại, cÆ°á»i ha ha nói: “Lão phu đã đắc tá»™i rồi. Trong triá»u chÃnh sá»± bá» bá»™n, khó lắm má»›i già nh ra chút thá»i gian tá»›i đây, trong lòng vẫn thá»±c không buông ra được, ha ha, đến đây nà o, lão phu dâng chén rượu nà y để Ä‘á»n cho mỹ nhân nà ngâ€.
Tuyết Nhược Nhiêm Ä‘Æ°a tay tiếp chén, thản nhiên cÆ°á»i, đôi môi Ä‘á» thẳm khẽ mở hé, nhấp ná»a miệng rượu rồi lại hÆ°á»›ng đến môi hắn. TrÆ°Æ¡ng Ký cÆ°á»i ầm lên rồi ôm chặt lấy eo thân nhá» nhắn của Tuyết Nhược Nhiêm, cầm lấy chén rồi tiếp nuốt mỹ tá»u từ miệng của mỹ nhân, Tuyết Nhược Nhiêm sà và o lòng hắn, ve vuốt chòm râu dịu dà ng nói: “Hà Tây đã xin hà ng, loạn quân Ba Thục trốn đến Quan Trung sắp bị diệt vong tá»›i nÆ¡i, thiên hạ thái bình, còn có Ä‘iá»u gì khiến TrÆ°Æ¡ng tể tÆ°á»›ng phải hao tâm? A! Äúng rồi, thiếp nghe nói mấy ngà y trÆ°á»›c TrÆ°Æ¡ng tể tÆ°á»›ng trình thượng nói cần phải phòng bị Bắc triá»u Khiết Äan Ä‘ang lăm le luyện binh tụ cốc, phân đóng quân Ä‘á»™i quanh biên cÆ°Æ¡ng chứ chÆ°a vá»™i truy đánh, việc nà y lại được quan gia tán thưởng nữaâ€.
TrÆ°Æ¡ng Ký cÆ°á»i đáp: “Ha ha. Tin tức của nà ng tháºt nhanh nhạy...â€. Hắn giÆ¡ chén lên nói: “Thân là tể tÆ°á»›ng, việc ta quan tâm há không phải là việc quân? HÆ¡n nữa, dù chỉ là việc quân thì thiên hạ bây giá» vẫn chÆ°a thể coi là thái bình được. Loạn đảng Ba Thục chạy đến Quan Trung, tuy ra khá»i căn địa của chúng sẽ dá»… dà ng tiêu diệt, nhÆ°ng Quan Trung là nÆ¡i cằn cá»—i, trÆ°á»›c giá» chÆ°a từng được triá»u đình chú trá»ng. Nếu năm nay vùng nà y gặp hạn hán thiên tai, bách tÃnh sinh cÆ¡ vô tá»±a, không chừng đại há»a cà ng lá»›n... Nhiá»u việc phải nghÄ© đến, không thể lâm loạn má»›i nghÄ© kếâ€.
Tuyết Nhược Nhiêm đảo mắt, ngạc nhiên nói: “Quan gia phái Tá» VÆ°Æ¡ng trấn tá»a TrÆ°á»ng An, có Tá» VÆ°Æ¡ng quản chế còn lo gì lÅ© loạn phỉ? Chúng thá»±c lợi hại đến váºy sao?â€.
TrÆ°Æ¡ng Ký cÆ°á»i ha hả, lấy tay véo nhẹ chóp mÅ©i nà ng đáp: “Äừng có coi thÆ°á»ng những đám ô hợp đó, má»™t đám ô hợp cÅ©ng có thể biến thà nh trăm chiến tinh binh, quốc chế phế láºp Ä‘a số Ä‘á»u bắt đầu từ những đám ô hợp nà y đấyâ€.
Tuyết Nhược Nhiêm nhăn mặt đáp: “Quốc gia đại sá»±, là ná»—i lo của đại nhân các ngà i. Um... Thiếp muốn nói là , Tá» VÆ°Æ¡ng Ä‘iện hạ cÅ©ng tháºn trá»ng việc đó, còn cho ngÆ°á»i đến bái vấn Triệu tể tÆ°á»›ng, nghÄ© ra chắc là há»i kế chá»— Triệu tể tÆ°á»›ngâ€.
“Ha ha, đó là điá»u Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, nếu nà ng cÅ©ng hiểu việc quốc gia đại sá»± thì cần gì mÆ°á»i năm gian khổ đèn sách của chúng ta là m gì? Triệu tể tÆ°á»›ng, Triệu tể tÆ°á»›ng nà o cÆ¡?â€.
Tuyết Nhược Nhiêm vừa ăn vừa cÆ°á»i, che miệng nói: “TrÆ°Æ¡ng tể tÆ°á»›ng sao lại hồ đồ đến váºy? Còn vị tể tÆ°á»›ng nà o nữa chứ, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là Triệu Phổ Triệu thừa tÆ°á»›ng rồiâ€.
Mắt TrÆ°Æ¡ng Ký chợt lóe sáng, hắn quay ngÆ°á»i lại, tay cầm chặt lấy dao dÅ©a xắt lát con vịt quay sẵn trên bà n, cố che Ä‘i thần sắc khác thÆ°á»ng của mình, mỉm cÆ°á»i nói: “Ha ha, Tá» VÆ°Æ¡ng triệu ngÆ°á»i đến bái vấn Triệu thừa tÆ°á»›ng, không thể Ä‘Æ°á»ng hoà ng chÃnh đáng, việc nà y nà ng cÅ©ng biết sao?â€.
Tuyết Nhược Nhiêm phá môi thêm sắc, đắc ý phô trÆ°Æ¡ng mà nói: “CÅ©ng chÃnh là trÆ°á»›c mặt TrÆ°Æ¡ng tể tÆ°á»›ng ngà i, ngÆ°á»i ta má»›i tháºn trá»ng nghênh phụng. NgÆ°á»i bên cạnh dù có là biếu tặng kim châu ngá»c ngà , hắn có được gặp nô gia hay không còn phải xem nô gia có hứng không đã. Văn nhân sÄ© tá» muốn gặp thiếp, Ä‘á»u sẽ Ä‘au đầu nhức óc mua chức lá»™ng tà i, kiếm tấn thân quan công, để khoe khoang thân pháºn của hắnâ€.
“Ôi, Triệu thừa tÆ°á»›ng dù đã đứng tuổi nhÆ°ng vẫn là lão thà nh mÆ°u quốc, nói đến việc xá» trà quân chÃnh, nắm giữ chÃnh yếu, nói chung chúng ta không thể so bì nổi. NhÆ°ng... Tá» VÆ°Æ¡ng cho ngÆ°á»i đến bái vấn tể tÆ°á»›ng, cầu há»i việc bình loạn, việc nà y... CÅ©ng là khách nhân của nà ng tiết lá»™ sao?â€.
Tuyết Nhược Nhiêm cÆ°á»i đáp: “Việc nà y lại không phải váºy, nhÆ° thế nà o thì hắn cÅ©ng không nói hết cả. NhÆ°ng... Tá» VÆ°Æ¡ng Ä‘iện hạ là ngÆ°á»i cao quý, quan lá»™c lại trên cả tể tÆ°á»›ng, nếu không vì việc nà y lẽ nà o lại còn vì việc khác mà là m cho má»™t vÆ°Æ¡ng gia phải Ä‘i nịnh ná»t cầu khẩn má»™t lão tể tÆ°á»›ng đã hết thá»i? Äến giá» may mà quân loạn phỉ Ba Thục trốn đến Quan Trung, nghÄ© lại thì chắc là vì cá»› đó cảâ€.
“Ha ha, Tuyết cô nÆ°Æ¡ng nà ng quả nhiên thông minh hÆ¡n ngÆ°á»i...â€. TrÆ°Æ¡ng Ký bá»—ng nhiên cÆ°á»i ầm lên, trong lòng hắn vui đến khó tả: “Tá» VÆ°Æ¡ng trấn thủ TrÆ°á»ng An, vốn bị coi nhÆ° là đi Ä‘Ã y, nhÆ°ng hắn kết giao vá»›i Triệu Phổ là có mÆ°u đồ gì? Không được, ta phải tra cho rõ chuyện nà y, nếu thá»±c đúng váºy, ta sẽ láºp tức bẩm báo vá»›i quan giaâ€.
Tiểu kiệu vác đến chầm cháºm, TrÆ°Æ¡ng Ký lên kiệu rá»i Nhất Tiếu Lâu, trong lòng Ä‘Æ°Æ¡ng chút suy ngẫm.
“Ẩm! Ẩm ầm!â€. Äá»™t nhiên phÃa trÆ°á»›c có tiếng ầm vá»ng đến, chiếc kiệu Ä‘á»™t nhiên dừng lại bên Ä‘Æ°á»ng, TrÆ°Æ¡ng Ký chau mà y, mở rèm kiệu nhìn ra ngoà i, chỉ thấy Minh Äạo La, Khai Äạo Kỳ, theo sau là má»™t loạt nghi trượng, đúng là Lô Äa Tốn tể tÆ°á»›ng Ä‘ang Ä‘i ngang qua.
Ãnh mắt TrÆ°Æ¡ng Ký trong chốc lát quắc sắc lên, đợi lúc nghi trượng vừa qua, tiểu kiệu của hắn má»›i quay lại trục Ä‘Æ°á»ng chÃnh, hắn hạ rèm kiệu, niệm nghÄ© má»™t hồi lâu, khi đến cá»a phủ, trong lòng chợt lóe sáng, Ä‘á»™t nhiên hắn nghÄ© ra má»™t diệu kế má»™t mÅ©i tên bắt chết hai con chim...
o O o
|
|
|
| |