Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
Chương 740: Chí Tôn bát phẩm.
Nhóm dịch: luyentruyenchu
Nguồn: luyentruyenchu
Lời Đại La vực chủ vừa dứt, bên phía Đại La Thiên vực nhất thời tĩnh lặng, rồi bất chợt những tiếng kinh ngạc bật lên từ trong miệng họ.
Kẻ nào cũng ngạc nhiên đưa mắt nhìn Mục Trần.
Từ Thanh và Chu Nhạc ngẩn người, cả hai liếc nhìn nhau, mặt giật giật, nhưng chẳng nói gì. Đại La vực chủ tự chọn người lên đài, họ dám cãi gì sao.
Nhưng không nói không có nghĩa là không hoài nghi, dù họ từng nhìn thấy Mục Trần giao chiến với Ngô Thiên, cũng biết hắn không đơn giản.
Nhưng Mục Trần đấu Ngô Thiên là quân đoàn chiến, dựa vào Cửu U chiến ý, còn lần này là khả năng tự thân thống lĩnh, khó mà nghĩ được tại sao lại như thế.
Ngay cả Mục Trần cũng hơi há miệng quái đản nhìn sang Đường Băng, sắc mặt cô nàng cũng khó nghĩ như hắn.
Nàng cũng hoàn toàn không nghĩ tới Mục Trần lại bị Đại La vực chủ chú ý mà chọn phải.
Nhưng toàn thế lực hoài nghi, cũng chẳng ai dám lên tiếng phản đối hay thắc mắc gì với vực chủ. Uy quyền vực chủ là tuyệt đối, chỉ có điều tinh thần mọi người không được tốt cho lắm.
Cửu U cũng nhìn Mục Trần mà cảm thấy quái đản, hơi do dự, rồi lấy hết can đảm tiến lên bẩm báo:
- Vực chủ, Mục Trần kinh nghiệm còn yếu, nếu để hắn lên đài, có phải mạo hiểm quá không?
Ba trận đấu này cực kỳ quan trọng, người được chọn cũng phải chịu áp lực lớn. Thắng thì tốt, nhưng lỡ như thua thì e rằng sẽ cực kỳ khó sống. Cửu U rất muốn Mục Trần tỏa sáng trong cuộc chiến này, nhưng không muốn hắn ở trong hoàn cảnh hiểm ác như thế.
Đại La vực chủ chỉ phất tay, cười nhẹ:
- Không sao, cứ để cho hắn.
Cửu U thấy vậy đành im luôn, chỉ có ánh mắt ngờ vực không hiểu tại sao vực chủ lại chú ý đến Mục Trần. Theo lý mà nói, thực lực Mục Trần hiện tại cũng quá tầm thường, đâu có tư cách thu hút được vực chủ.
Mọi người nghe vực chủ quyết định vậy, cũng không ai dám ý kiến thêm.
Do vậy, thống lĩnh chiến sẽ do Mục Trần lên đài.
Đại La Thiên vực, mọi người chỉ biết thở dài, đành hy vọng có thể thắng luôn hai trận đầu, thì trận đấu của gã Mục Trần kia chẳng còn quan trọng nữa.
Thấy người ta hoài nghi mình, Mục Trần cũng bất đắc dĩ, đâu phải hắn tự tiến cử, là do vực chủ tự nhiên điên điên lại gọi hắn lên đấu cơ mà.
- Hê hê, xem ra Đại La vực chủ đã chọn người xong.
Tàng Kiếm lão cười nói, nhìn qua Thụy hoàng đang ngái ngủ, ánh mắt kiêng dè thấy rõ. Trong Tam Hoàng, người này khó lường nhất.
Nhìn qua Tu La vương, đối phương chiến giáp áo choàng oai phong chẳng hề đổi sắc, đôi mắt bình tĩnh mà toát ra sát khí hung lệ.
Trong Cửu Vương, Tu La vương hoàn toàn xứng đáng là kẻ đứng đầu, là người có khả năng nhất được thăng cấp hoàng giả Đại La Thiên vực.
Tàng Kiếm lão nhìn lại Mục Trần, bất chợt giật mình. Chí Tôn nhị phẩm? Thống lĩnh Đại La Thiên vực từ khi nào lại yếu ớt đến vậy?
(LTC: 2 thằng Từ Thanh, Chu Nhạc cũng 2 phẩm mà, không lẽ lão này mù thông tin?)
Nghi hoặc ẩn hiện trong mắt, Tàng Kiếm lão không hề biểu hiện ra ngoài:
- Đã chọn người xong, vậy thì xin mời Đại La vực chủ khai mạc trận quyết chiến này đi.
Đại La Thiên vực dường như đang liếc nhìn Thụy hoàng, gã thuộc hạ đang chậm chạp lê lết bước tới:
- Đánh trận lợi hại nhất trước đi.
Thụy hoàng lập tức bay lên trời, nhìn xuống Ma Bi Chí Tôn, nói:
- Sớm nghe danh Ma Bi Chí Tôn năm xưa phá vỡ giới hạn vị diện, là kỳ tài thiên bẩm, hôm nay rất vinh hạnh được lĩnh giáo.
Ma Bi Chí Tôn cười khằng khặc, thân hình hơi biến ảo rồi mất tích, sau đó ngưng tụ lại phía trước Thụy hoàng.
- Ta cũng đã nghe danh Mộng huynh đã lâu, Đại Mộng Thần Kinh có thể tu luyện trong giấc ngủ mà không ngủ, thần dị vô song, mong có thể chỉ giáo.
Ma Bi Chí Tôn đối đáp khách khí.
- Làm gì có...
Thụy hoàng cười, nhưng cái vẻ ngái ngủ lờ đờ hoàn toàn biến mất khỏi gương mặt, bất giác nó sáng lên đến hoa mắt.
Hắn vung tay, không trung xanh thẳm biến dạng, uy áp đáng sợ có thể đập vụn linh không khí bao trùm.
Chín tầng trời, mây mù tan tác, không gian xuất hiện những khe nứt ghê gớm, Thụy hoàng cong ngón tay vung trảo, khe nứt không gian xuất hiện ở đó như những con rắn nhỏ đen đúa. Người sáng suốt có thể biết được những con rắn nhỏ đó đáng sợ ra sao.
Đó là sức mạnh không gian.
- Nắm giữ không gian, Chí Tôn bát phẩm!
Trong vùng, các cường giả hít hà ta thán. Tùy tay sử dụng không gian lực, chỉ có Chí Tôn bát phẩm trở lên mới đủ sức. Hẳn nhiên thực lực Thụy hoàng đã là Chí Tôn bát phẩm!
Thiên Thứu hoàng và Linh Đồng hoàng nhìn thấy, chỉ mỉm cười bất đắc dĩ. Thụy hoàng đã đi trước một bước, hai người bọn họ chỉ mới chạm tới cánh cửa Chí Tôn bát phẩm, nhưng chưa hề đặt chân vào, vẫn có chênh lệch lớn.
- Đúng là Thụy hoàng đại nhân a. . .
Đường Băng tán thưởng. Thực lực Tam Hoàng biểu hiện xưa nay luôn có vẻ là Chí Tôn thất phẩm, nhưng rõ ràng thông tin đó quá hạn chế.
Mục Trần gật gù, nhìn lên trời. Năng lượng toát ra từ người kia chân chính có thể hủy thiên diệt địa.
(LTC: mất cả trang cũng chưa xuất chiêu được, nản!)
Thụy hoàng mỉm cười, búng tay một cái, những con rắn nhỏ kia biến mất không thấy.
Nhưng ngay sau đó, xung quanh Ma Bi Chí Tôn, không gian biến dạng, rách toạc ra, khe nứt không gian như mũi tên ập tới, quấn chặt thân thể Ma Bi Chí Tôn.
Công kích này không có linh lực kinh thiên động địa, nhưng hung hiểm tột cùng. Khe nứt không gian mang theo năng lượng đủ để siết chết tươi một vị Chí Tôn ngũ phẩm, cắt thành từng khúc. Công kích này căn bản không tránh được, tốc độ có nhanh cũng không thể bằng tốc độ xé toạc không gian.
Khe nứt không gian lan tới, Ma Bi Chí Tôn lại chẳng sợ hãi, tay đưa ra trước, hơi cười, rồi ngay sau đó không gian quanh người hắn cũng biến dạng, cũng xuất hiện những khe nứt không gian khác đối chọi.
Những âm thanh nhỏ vang lên, các khe nứt chạm vào nhau, rồi từ từ tiêu tán, không có dao động gì lớn.
(LTC: rách + rách = rách to hơn, sao lại có thể liền lại được nhỉ?)
- Nắm giữ không gian?
- Ma Bi Chí Tôn cũng bước là Chí Tôn bát phẩm!
Có người chấn động kinh hô, ai nấy đều nhìn thấy Ma Bi Chí Tôn cũng thi triển bản lĩnh giống hệt, lấy khe không gian hóa giải công kích khe không gian.
Hiển nhiên, Ma Bi Chí Tôn cũng có thực lực Chí Tôn bát phẩm!
- Người nầy, quả nhiên không hổ danh là cường giả phá vỡ giới hạn vị diện!
Đường Băng mày nhíu chặt, nói.
- Xem ra muốn phân ra thắng bại, phải có một trận ác đấu.
Mục Trần sắc mặt ngưng trọng, khó trách Ma Bi Chí Tôn được cử ra đối phó hoàng giả của phe mình. Chí Tôn bát phẩm, có lẽ trong ba đầu sỏ Bách Chiến vực, hắn phải là người mạnh nhất.
- Vậy mới thú vị chứ, bao nhiêu năm ngứa tay ngứa chân, hy vọng lần này đánh đấm không bị luýnh quýnh.
Thụy hoàng thấy vậy lại càng cười to sảng khoái, ánh mắt thôi buồn ngủ. Đối thủ này xứng đáng cho hắn phải xem trọng.
- Thỉnh Mộng huynh chỉ giáo.
Ma Bi cười nói đáp lời.
Thụy hoàng khép hờ hai mắt, không gian sau lưng bắt đầu biến dạng, trở thành một cái hố đen điên cuồng thu hút linh lực thiên địa.
Linh lực đổ về như điên, tạo hình thành một vật thể khổng lồ mấy ngàn trượng.
Hình dáng đó ngồi giữa trời, hào quang rực rỡ bao phủ, nhưng không phải ảo ảnh. Hào quang chuyển động độc nhất vô nhị hóa thành thực thể, nghiễm nhiên là một người khổng lồ chân chính.
Hơn nữa, trên thân gã khổng lồ đó tựa hồ có một con kim long to lớn quấn chặt, đầu rồng ngẩng cao, dáng vẻ như thôn thiên phệ địa.
Người khổng lồ kia xuất hiện, không trung rung chuyển, như không thể chịu nổi uy áp đó.
"GRào!"
Kim long gầm lên, tiếng vang rung trời, sóng âm kim sắc quét ra, nhất thời trời sụp đất nứt!
Phía bên dưới, Mục Trần nhìn người khổng lồ và kim long quấn trên thân, ánh mắt nhất thời trợn trừng lẩm bẩm.
- Đây là. . . Thiên Long pháp thân?
Thiên Long pháp thân, hạng 70 danh hào pháp thân!
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
Chương 741: Thụy hoàng thâm sâu khó dò.
Nhóm dịch: luyentruyenchu
Nguồn: luyentruyenchu
Chí Tôn pháp thân khổng lồ ngồi giữa trời, linh lực mênh mông vô bờ như biển lớn gào thét, sóng âm điên cuồng quét ra, cảnh tượng đồ sộ cực độ.
Trên thân nó, con kim long quấn chặt thân hình, há mồm to khủng khiếp rống rú gầm gừ, long uy tràn ngập.
Thiên Long pháp thân, pháp thân hạng 70!
Vô số cường giả kinh thán không thôi, tròn mắt nhìn thân ảnh khổng lồ. Thục lực Chí Tôn bát phẩm của Thụy hoàng gọi ra Chí Tôn pháp thân thực chất đến không ngờ. So ra Đại La Kim thân của Mục Trần đạt được còn xa mới sánh bằng.
Mục Trần hoảng hồn nhìn Thiên Long pháp thân, đây là pháp thân cường đại nhất mà hắn từng được thấy, đương nhiên nó khủng bố cũng một phần vì thực lực của Thụy hoàng mà ra. Dù sao ở trong tay cường giả cấp bậc này, dù là Chí Tôn pháp thân bình thường nhất cũng có sức mạnh hủy diệt đáng sợ.
- Nghe nói Thiên Long pháp thân cần phải bắt được một con Thiên Long để làm tài liệu tu luyện.
Làm cho Mục Trần kinh ngạc chính là tính chất của Thiên Long pháp thân. Muốn luyện thành Thiên Long pháp thân, cần phải bắt được Thiên Long dẫn xuất, hấp thu linh lực vào dung hợp vào cơ thể. Thiên Long lại là long tộc cấp cao, thực lực cường hãn vô song, thế lực cường đại, muốn bắt được nó khó còn hơn lên trời. Vậy mà Thụy hoàng cũng có thể làm được, có lẽ đã gặp được đại cơ duyên.
Ma Bi Chí Tôn cũng tỏ ra nghiêm trọng nhìn vào cự ảnh khổng lồ, bất chợt tay kết ấn.
"Ầm!"
Ngay khi ấn pháp kết thành, linh lực cũng ào đến ngợp trời, kim quang rực rỡ hội tụ sau lưng Ma Bi Chí Tôn, hóa thành thực chất, pháp thân kim sắc không quy mô không kém gì Thiên Long pháp thân xuất hiện.
Pháp thân kia như được đúc từ vàng khối, cầm trong tay một cái bát bằng vàng, bề mặt có vô số những ký hiệu cổ xưa, chất lỏng kim sắc tràn đầy chảy ra từ cái bát.
- Đó là Đại Kim Cang pháp thân! Hạng 73!
Mọi ánh mắt chấn động nhìn pháp thân kim chúc, thân thể nó như từ kim cương biến thành, kiên cố làm kẻ khác không thể tưởng tượng được.
Hiển nhiên, Ma Bi Chí Tôn có pháp thân cũng chẳng hề kém cạnh.
Hai Chí Tôn pháp thân đứng sừng sững giữa thiên địa, thiên không cũng vì áp lực này mà trở nên u ám, mọi người nín thở tròn mắt nhìn.
Thụy hoàng chậm rãi bay lên, dừng lại trên đầu Thiên Long pháp thân, hai mắt nhìn Kim Cang pháp thân, không có nói gì vô nghĩa. Hắn biết giữa hai người hôm nay nhất định phải phân ra thắng bại.
Thực lực mạnh như họ, muốn phân ra thắng bại, nhất định phải vận dụng sát chiêu chân chính. Tình huống đó chẳng ai biết sẽ phát sinh chuyện gì.
"Ầm!"
Bất quá Thụy hoàng không phải người do dự chần chờ, mắt lóe lên, chân giậm xuống. Con Thiên Long quấn trên người pháp thân há to mồm hút dũng mãnh.
Không gian phía trước trực tiếp nổ tung, mảnh vỡ không gian bị Thiên Long hút vào miệng, tiếp theo linh lực kim sắc mang theo mảnh vỡ không gian tối tăm như lũ tràn bắn ra.
- Toái Không Long Tức!
"Véo!"
Dòng năng lượng kim sắc xuyên thấu không gian, chẳng đếm xỉa gì khoảng cách bao nhiêu, xuất hiện phía trước Đại Kim Cang pháp thân, năng lượng hội tụ mảnh vỡ không gian hoàn toàn đủ khả năng hủy phá mọi thứ cản đường.
- Đại Kim Cang chưởng!
Ma Bi Chí Tôn thần tình ngưng trọng, tâm thần vừa động, Đại Kim Cang pháp thân giơ chưởng đánh ra, cự chưởng đón gió tăng vọt, kim quang rực rỡ, giống như biến thành một tòa núi kim cương, trực tiếp ngạnh đấu với long tức.
"Đùng!"
Trời đất sau cú va chạm liền rung chuyển, long quyển phong mấy ngàn trượng thành hình, như yêu long tàn sát khắp nơi trời sụp đất nứt.
Kim sắc hồng lưu trùng kích kim cang sơn nhạc chưởng, không gian tần tầng đứt gãy, cự chưởng bị đẩy lui mấy trăm trượng. Bất quá kim sắc hồng lưu hội tụ từ mảnh vỡ không gian cũng đã bị cản lại.
Phong bạo vẫn tung hoành thiên địa, vô số người nhìn thấy mà hết hồn, đối chiến trình độ này thật sự là hơi bị kinh người.
Ma Bi Chí Tôn hai mắt lóe kim quang, nhìn hồng lưu trùng kích mà cực kỳ nghiêm trọng, rồi cơ thể hắn dần trầm tĩnh lại.
- Các hạ thật không hỗ là đứng đầu Tam Hoàng.
Ma Bi Chí Tôn bình thản khen tăng, nhìn chằm chằm Thụy hoàng, hít sâu một hơi. Thực lực mạnh như bọn họ, nếu muốn phân thắng bại không phải thủ đoạn tầm thường có thể làm được, nếu đã vậy... không cần dè dặt nương tay nữa.
- Nếu ngươi đỡ được chiêu này của ta, trận đấu này ngươi thắng!
Ma Bi Chí Tôn hai mắt chậm rãi nhắm lại, chắp tay hành lễ. Cái bát vàng ăn xin trong tay pháp thân lơ lửng bay lên.
Bát vàng bành trướng, chớp mắt đã hơn trăm trượng. Hoa văn trên bề mặt lóe lên, chợt cái bát úp ngược xuống, miệng bát đúng chuẩn hướng tới Thụy hoàng và Thiên Long pháp thân. Bát vàng úp ngược, lốc xoáy không gian ngừng lại, thậm chí ngay cả không khí lưu động cũng dừng nốt, khí tức nguy hiểm lưu chuyển trong thiên địa.
Tất cả cường giả đều cảm thấy lạnh người.
Hiển nhiên, Ma Bi Chí Tôn không tính đấu dây dưa lâu lắc, trực tiếp xài chiêu cuối, để cho trận đấu này nhanh chóng phân thắng bại.
Mục Trần sắc mặt căng thẳng quan sát. Hắn cảm giác được trong kim bát tràn ngập dao động làm cho kẻ khác sợ hãi, đây tất nhiêu là tuyệt chiêu mạnh nhất của Ma Bi Chí Tôn.
- Hắn muốn làm gì?
Đường Băng nhịn không được hỏi.
Mục Trần mắt lóe lên, khẽ nói:
- Chỉ e là thi triển Chí Tôn thần thông . . .
Chí Tôn thần thông, chỉ có vài Chí Tôn pháp thân cường đại mới có được. Xem ra Đại Kim Cang pháp thân hiển nhiên có được năng lực này.
Chí Tôn bát phẩm dốc hết sức thi triển Chí Tôn thần thông, uy lực sẽ khủng bố cỡ nào? Mục Trần không thể tưởng tượng. . .
"Phù."
Trong thiên địa vô số ánh mắt chăm chú nhìn, Ma Bi Chí Tôn phun ra một hơi thở, rồi trừng mắt cuồng bạo.
Ấn pháp biến ảo, hắn hét to:
- Chí Tôn thần thông, Kim Cang Diệt Thiên Bát!
"Bùm!"
Kim bát to lớn rung lên, hoa văn bay ra, rồi nó điên cuồng rung động. Nháy mắt sau đó một luồng hồng lưu như hoàng kim từ trong bát thổi ra, thao thao bất tuyệt, một khi xuất hiện, không gian này trực tiếp bị ép vỡ nát, hóa thành vô số đạo hồng lưu hoàng kim phô thiên cái địa bắn tới Thụy hoàng.
Từng đạo hồng lưu hoàng kim đều mang đầy những hoa văn cổ xưa. Sức mạnh một đạo hồng lưu đủ để làm một gã Chí Tôn thất phẩm run rẩy. Với số lượng như thế này, Chí Tôn bát phẩm cũng căn bản không dám chống cự!
Đây là công kích tối cường dốc hết sức lực của Ma Bi Chí Tôn.
Hồng lưu kim sắc đầy trời quét qua, bất quá Thụy hoàng vẫn chẳng hề nhúc nhích đứng thẳng trên đầu Thiên Long pháp thân.
Thiên địa chỉ có Đại La vực chủ sắc mặt không đổi, còn Liễu Thiên Đạo bên kia cũng chỉ hơi nhíu mày...
"Ầm ầm!"
Kim sắc hồng lưu đổ xuống, hung bạo bắn tới.
Thụy hoàng bất chợt nở nụ cười thản nhiên, hai tay kết ấn, sâu trong đáy mắt lóe lên một tia kim sắc.
"Gràooo!"
Hoàng kim Thiên Long quấn quanh cơ thể pháp thân nhất thời gào thét, rồi há to mồm hung hăng hút. Sau đó vô số người trợn mắt há mỏ nhìn thấy, kim sắc hồng lưu mang theo sức mạnh đáng sợ bị hoàng kim Thiên Long hút sạch vào một.
Thiên địa tĩnh lặng như tờ. Không ai ngờ công kích cực mạnh của Ma Bi Chí Tôn lại bị Thụy hoàng dễ dàng hóa giải.
- Mạnh quá....
Đường Băng đưa tay che mỏ kinh hô.
Mục Trần biến sắc, nhìn chằm chằm Thụy hoàng. Chỉ chớp mắt khi nãy, hắn nhận thấy dao động linh lực quanh người kia có biến hóa nhỏ.
Thiên địa vang lên những tiếng rung động vô cùng. Phe Bách Chiến vực, Tàng Kiếm lão biến sắc, biến cố này thực sự ngoài dự đoán.
- Không thể nào? ! Đều là Chí Tôn bát phẩm, sao hắn lại dễ dàng đỡ một kích toàn lực của Ma Bi?
Tàng Kiếm lão trầm giọng nói.
Đại Kim Cang pháp thân, Ma Bi Chí Tôn nhìn đối thủ đằng xa. Dao động linh lực nguy hiểm quanh Thụy hoàng lúc này hoàn toàn biến mất.
Nhưng cảm giác nguy hiểm dù biến mất, Ma Bi Chí Tôn lại cảm thấy áp lực chân chính ập tới, làm cho gương mặt hắn khó coi, nhìn Thụy hoàng thật sâu:
- Thì ra ta đã nhìn lầm...
Khiến hắn cảm ứng được áp lực như thế này, hiển nhiên, thực lực Thụy hoàng đã vượt xa bát phẩm!
Thụy hoàng đã chân chính là Chí Tôn cửu phẩm!
Thiên địa vô số người thất thanh. Thậm chí Thiên Thứu hoàng, Linh Đồng hoàng cũng hít hà kinh thán. Ai mà người được cái người ngái ngủ tối ngày kia lại sâu khôn lường như thế.
- Ta thua.
Ma Bi Chí Tôn rất rõ ràng, cục diện này hoàn toàn chẳng có cơ may thắng. Hắn giải tán Chí Tôn pháp thân, xoay người bay về trận doanh Bách Chiến vực.
Trận đầu, Đại La Thiên vực thuận lợi chiến thắng!
- Thắng chắc rồi!
Đại La Thiên vực tung hô rung trời, Đường Băng mỉm cười. Có trận thắng đầu tay, chỉ cần thắng thêm một trận nữa thì bên họ toàn thắng.
Trận đầu kết thúc, trận thứ hai bắt đầu.
Tu La vương đánh với Thi Linh vương!
Bất quá, lúc Đại La Thiên vực còn đang hoan hỉ chắc mẩm chiến thắng trong tay, trận đấu thứ hai kết thúc với tốc độ chóng vánh, và kết quả làm cho bên phe Đại La Thiên vực im bặt.
Mọi người tròn mắt không tin.
Chỉ ba hiệp, Tu La vương trọng thương mà bại!
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
Chương 742: Thi cốt oa oa.
Nhóm dịch: luyentruyenchu
Nguồn: luyentruyenchu
Ba hiệp, Tu La vương trọng thương mà bại!
Lúc Tu La vương trọng thương lui bước, thiên địa trở nên lắng trầm. Không chỉ cường giả Đại La Thiên vực trợn mắt há mồm, mà bên phía Bách Chiến vực cũng vô số kẻ kinh ngạc ra mặt.
Hiển nhiên, kết quả này ngoài dự đoán của họ.
Danh vọng Tu La vương không chỉ nổi tiếng Đại La Thiên vực, mà còn vang dội khắp Bách Chiến vực. Tuy rằng Thạch Linh Vương(?) có chút quỷ dị, nhưng đa số đều nghĩ rằng, trận chiến này phải thảm khốc ác liệt hơn trận đánh trước của Thụy hoàng và Ma Bi Chí Tôn nhiều...
Vậy mà kết quả lại làm cho người ta trợn mắt há mồm.
- Tại sao có thể như vậy. . .
Đường Băng mặt hơi trắng nhìn Tu La vương trọng thương rút lui, nhịn không được lẩm bẩm.
Mục Trần sắc mặt cũng khó coi nhìn lên trời, kẻ đang quấn băng đen đầy người lơ lửng trên cao, tỏa ra dao động âm hàn quỷ dị.
Lúc nãy Tu La vương và Thi Linh vương giao đấu, thực lực cả hai đều đã lộ ra.
Chí Tôn thất phẩm!
Cả Tu La vương lẫn Thi Linh vương, thực lực của hai người vậy mà đã ở cấp độ Chí Tôn thất phẩm, hiển nhiên họ chính là cường giả mạnh nhất cấp Vương trong thế lực của mình. Thực lực này thậm chí đã có thể sánh với cường giả cấp Hoàng.
Cả hai đều là Chí Tôn thất phẩm, thông thường mà nói, chiến đấu phải giằng co ghê lắm, nếu không có thủ đoạn gì đặc biệt, thậm chí khả năng kết thúc là hòa.
Nhưng khi mọi người đều nghĩ như vậy, thì trong vòng chiến lại có biến cố.
Mọi người đều thấy, hai người vừa đánh mới 1-2 hiệp, Thi Linh vương đột nhiên lui lại, rồi tay áo phất phới, một xác ướp đen thui xuất hiện bên cạnh hắn.
Cái xác khô kia nhìn như bộ xương, thân thể phủ đầy phù văn quỷ dị màu đen, mơ hồ khuếch tán dao động lạnh lẽo làm người ta rùng mình.
(LTC: phải nói chứ bọn này tinh mắt vãi, cỡ con kiến đen bò trên hòn đá đen giữa trời đêm đen không trăng không sao bọn nó cũng thấy rõ luôn...)
Đó là bản lĩnh độc môn của Ma Thi tông, ma thi!
Cường giả Ma Thi tông có năng lực nuôi xác chết, điều khiển thi thể cường giả khác. dùng nó chiến đấu. Nói cách khác, cường giả Ma Thi tông am tường việc mượn sức ma thi, lấy nhiều đánh ít.
Mọi người cũng nhìn rõ, cái xác đen thui kia chính là ma thi bổn mạng của Thi Linh vương.
Vì khi Thi Linh vương triệu hồi con ma thi kia, cơ thể hắn đột nhiên vỡ ra, những dải băng đen rách toạc, cả phân nửa số máu thịt trên người tách ra bám vào cơ thể ma thi.
Cái cảnh tượng đó thật sự rùng rợn kinh khiếp, người đứng xem tè cả ra quần.
Sau khi máu thịt Thi Linh vương dung hợp với ma thi, hắn vung tay lên, con ma thi bổ mạng lập tức xông tới Tu La vương, rồi lập tức tự bạo.
Con ma thi kia sau khi hấp thu máu thịt Thi Linh vương, thực lực của riêng nó cũng có thể sánh với Chí Tôn thất phẩm, năng lực cỡ đó mà tự bạo, e rằng cường giả cỡ Thiên Thứu hoàng cũng trốn không kịp.
Ma thi tự bạo, Tu La vương bị bất ngờ chỉ có thể cố gắng hết sức phòng ngự, nhưng kết quả vẫn trọng thương bại trận.
Kết quả bất ngờ làm cho đám đông có nhiều người còn chưa định thần lại được, cả đám mặt nghệt ra ngu si, chẳng ngờ được Thi Linh vương điên cuồng tới vậy.
Ma thi bổn mạng và chân thân liên hệ mật thiết, tuy nhiên ma thi tự bạo, chân thân cũng không phải chết theo, nhưng trọng thương thì không tránh khỏi. Tu luyện ma thi bổn mạng cực khó, Thi Linh vương lại đem nó đi đánh bom cảm tử, dù có thắng nhưng xét lâu dài thì cái được không bù nổi cái mất.
Cũng vì đó đám cường giả Bách Chiến vực cũng phải mồm to như quả trứng gà khi chứng kiến đòn bộc phát điên cuồng như thế.
Thắng lợi này thật sự trả cái giá quá to.
Mục Trần hít hà một hơi, nhìn lại bóng dáng Thi Linh vương, những dải băng đen rơi lả tả xuống, máu me thấm ra ngoài, tí tách nhỏ xuống, linh lực dao động phập phù yếu ớt. Hẳn nhiên trọng thương cũng rất nặng.
- Cái tên điên này. . .
E rằng lúc này mọi người đều đã nhìn Thi Linh vương với con mắt khác.
"Véo."
Thiên Thứu hoàng lướt tới, đón lấy Tu La vương, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Thi Linh vương:
- Thủ đoạn thật độc ác, ngươi không sợ trả giá như vậy quá lớn sao?
Thi Linh vương thả dải băng trên mắt xuống, lộ ra hai con mắt lạnh lẽo vô tình, dường như hơi cười, tay run lên. Trên tay hắn, một khúc xương hình trẻ con được khắc từ khối đầu lâu, và nó đầy vết nứt.
- Thi cốt oa oa?
Thiên Thứu hoàng nhìn thấy vật ấy, sắc mặt liền thay đổi. Thi cốt oa oa là một vật tà dị, nghe nói có thể chịu thương trí mạng thay cho người mang nó. Thứ này muốn chế ra cũng cực kỳ tàn khốc, nên ít người có được. Thi Linh vương đem theo cái thứ tà dị kia, khó trách lại hung hãn cuồng đến như vậy, trọng thương cũng không có di chứng quá nhiều.
Linh Đồng hoàng, Cửu U này nọ cũng nhìn thấy khối thi cốt oa oa kia, sắc mặt liền khó coi. Thi Linh vương chuẩn bị chu đáo, khó trách Bách Chiến vực dám chủ động khiêu chiến theo hình thức này...
Nếu như Thụy hoàng không phải sâu quá khó dò, e rằng trận đầu cũng đã bại, và lúc này Đại La Thiên vực đã hoàn toàn thất thế.
- Ha ha, cục diện đảo ngược cho Bách Chiến vực chúng ta rồi.
Tàng Kiếm lão nhân cười híp cả mắt, làm cho đám cường giả Đại La Thiên vực căm giận tức tối.
Thiên Thứu hoàng lạnh lẽo nhìn lại, rồi đỡ lấy Tu La vương đã hôn mê vì trọng thương mang về, giao cho người khác chăm sóc, đưa ánh mắt nhìn lên vương tọa, thăm dò ý tứ Đại La vực chủ trước sau vẫn bất động như sơn.
- À, một thắng một bại. . .
Hào quang của Đại La vực chủ hơi rung chuyển, truyền ra tiếng cười nhạt, nhưng dường như còn ẩn chứa sự lạnh lẽo:
- Xem ra Bách Chiến vực chuẩn bị thật chu toàn.
- Ha ha, Đại La vực chủ nói sai rồi, Bách Chiến vực vốn không sánh kịp Đại La Thiên vực, họ chỉ dốc sức cược mạng một lần thôi mà.
Liễu Thiên Đạo mỉm cười lên tiếng.
Đã có Liễu Thiên Đạo, siêu cường giả Địa Chí Tôn áp trận, đám Bách Chiến vực cũng bớt nhiều sợ hãi với Đại La vực, lên tiếng cười nói:
- Đại La vực chủ, đã hai trận trôi qua, chúng ta bất phân thắng bại. Nếu như hôm nay Đại La Thiên vực chủ động rút lui, thì trận thứ ba này khỏi đấu cũng được.
Một thắng một bại, đánh cược quan trọng này sẽ quyết định bởi trận cuối cùng. Kẻ xuất chiến bên Bách Chiến vực, trong số các thống lĩnh hàng đầu vẫn là kẻ kém nhất. Nhưng thật sự ngay cả Lâm Thanh Phong kiệt ngạo bất quần cũng không tránh khỏi thán phục. Thậm chí nhiều kẻ còn quả quyết, năng lực Tần Bi so sánh trong giới trẻ tuổi Bắc giới tuyệt đối không tính là bình thường.
Trái lại phía Đại La Thiên vực, một thống lĩnh Chí Tôn nhị phẩm, dù danh tiếng cũng mới nổi, nhưng so với Tần Bi cũng cách biệt trời vực. Đối với trận thứ ba này, Bách Chiến vực tự tin thấy rõ. Dù sao chỉ cần Tần Bi không bại, thì về mặt danh tiếng bọn hắn cũng thắng. Đại La Thiên vực hưng sư động chúng kéo đến áp đảo Bách Chiến vực, nếu cứ kết thúc chiến tranh nhảm xẹt như thế này, thì ắt sẽ là trò cười cho Bắc giới.
Bên phía Đại La Thiên vực, cường giả ngó nhau chán nản, rồi hướng về người đang đứng đầu Cửu U vệ, vẻ mặt đầy tiếc rẻ.
Vốn nghĩ hai trận đầu thắng chắc, thì trận thứ ba này đấu cho vui, ai mà ngờ cục diện lại thành ra thế này.
Trận đấu vốn dĩ có hay không chẳng quan trọng, lại trở thành mấu chốt cuộc chiến..
Thế sự biến ảo, thật làm người ta lần không ra.
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của _Matrix_
Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
Chương 743 : Long tranh hổ đấu.
Nhóm dịch: luyentruyenchu
Nguồn: luyentruyenchu
Gã thiếu niên đứng giữa trời, giọng nói trong trẻo lay động, hấp dẫn ánh mắt của vô số cường giả Bách Chiến vực. Không ngoài dự đoán vang lên những tiếng xôn xao xáo động.
Bàn tán đầy những tiếng ngạc nhiên nghi ngờ rồi cười nhạo. Họ đều thấy rõ gã thiếu niên kia thực lực chỉ có Chí Tôn nhị phẩm, xét trong giới thống lĩnh ở Bách Chiến vực, cũng chỉ coi như vừa đủ tư cách, có thể nào so sánh được với thống lĩnh hàng đầu như Tần Bi, Lâm Thanh Phong kia được, chênh lệch quá lớn.
- Đại La Thiên vực hết người rồi sao? Phái thằng nhỏ đầu lông này ra chiến? Muốn thua thì nói thẳng ra không phải đơn giản hơn sao.
- Ha ha, nói chính xác.
". . ."
Những tiếng cười nhạo vang lên, nhưng gã thiếu niên trên bầu trời vẫn bình tĩnh như thế, không vì những kẻ nhạo báng mình mà nổi giận.
- Hừ, lại là hắn!
Một chỗ kia trong đám Bách Chiến vực, Tần Thiên Cương u oán nhìn Mục Trần. Phía sau lão, Tần Lăng mặt xanh mét. Lôi Ma chúng của hắn bại dưới tay tên kia, tử thương thảm trọng, lúc này tái kiến đương nhiên là hai mắt đỏ ngầu.
- Tiểu tử không biết trời cao đất rộng, cho rằng ai cũng khiêu chiến Tần Bi được sao.
Tần Lăng nghiến răng, giọng mỉa mai. Mục Trần đánh bại được hắn chẳng qua thao khống chiến ý nhuần nhuyễn hơn mà thôi, nhưng đánh cược lần này không thể sử dụng quân lực, vậy mà cũng dám tiếp chiến, quá là cuồng vọng rồi. Thật chẳng biết Đại La vực chủ đang suy tính cái gì, trận đấu mấu chốt này lại đặt hy vọng vào tay gã tiểu tử này.
- Ta càng muốn xem, để lát nữa lĩnh ngộ sự lợi hại của Tần Bi rồi, sẽ thê thảm như thế nào.
Tần Lăng lạnh lẽo trù ếm Mục Trần, vẻ mặt rõ háo hức muốn thấy cảnh tên kia te tua như con chó chết.
Trong lúc bọn họ xì xào bàn tán, trước trận Bách Chiến vực, Tần Bi vận thanh y cũng chăm chú quan sát Mục Trần, vẻ mặt không hề tỏ ra khinh thường. Tên kia có thể từng bước tiến tới chỗ này, đương nhiên cũng chẳng phải một thằng lù đù nào đó. Mà cho dù Mục Trần đúng thật chỉ là kẻ có cái mã bề ngoài, thì hắn cũng toàn lực đối phó, bởi vì thận trọng chính là yếu tố đã giúp hắn phô diễn tài năng nhiều năm nay.
Sư tử vồ thỏ cũng dốc hết toàn lực.
- Tần Bi, trận cuối này trông cậy vào ngươi đó.
Tàng Kiếm lão nhân cất tiếng với Tần Bi.
Tần Bi gật đầu, không nói gì, đưa chân lướt tới, chớp lóe một cái đã xuất hiện đối diện Mục Trần, giọng bình thản vang lên.
- Bách Chiến vực, Đại Bi Thiên, Tần Bi.
Mục Trần nghiêm mặt nhìn qua gã nam tử thần sắc bình thản kia. Hắn còn chưa vận linh lực mà áp lực đã mơ hồ ập tới. Mục Trần biết, kẻ này so với Tần Lăng của Lôi Ma tông mạnh hơn không ít.
Thực lực Tần Bi hiển nhiên ít nhất cũng phải Chí Tôn tam phẩm.
- Chỉ với thực lực Chí Tôn nhị phẩm mà ngươi cũng được Đại La vực chủ chọn ra, có lẽ phải có chỗ hơn ngươi, thỉnh chỉ giáo.
Tần Bi chăm chú quan sát Mục Trần, thản nhiên cất tiếng. Bất chợt hắn không nhiều lời, chân giậm nhẹ, không gian sau lưng bắt đầu biến dạng, Chí Tôn Hải mênh mông ẩn hiện, dao động linh lực càn quét thiên địa.
Dao động cấp độ này đã vượt xa Chí Tôn tam phẩm đỉnh phong, thậm chí có lẽ Tần Bi hiện tại đã bước một chân vào cấp độ Chí Tôn tứ phẩm. Chỉ cần tu luyện thêm chút nữa, có thể sẽ đột phá trở thành Chí Tôn tứ phẩm chân chính!
Đại La Thiên vực, đám đông cường giả cảm nhận được dao động linh lực toát ra từ cơ thể Tần Bi, sắc mặt đều trở nên khó coi. Từ Thanh và Chu Nhạc thì nghiêm trọng ra mặt, thực lực cả hai đều là Chí Tôn tam phẩm, nhưng so với Tần Bi lại kém một chút. Trận này nếu đổi họ ra đánh, e rằng cũng lành ít dữ nhiều.
Hai người liếc nhau, than nhẹ một tiếng. Tần Bi quả nhiên không hổ danh là thống lĩnh im tiếng nhất Bách Chiến vực, nhưng lại có thực lực lợi hại nhất.
- Bán Chí Tôn tứ phẩm?
Mục Trần cũng trợn mắt, thực lực kẻ kia đúng là cường đại nhất trong số các thống lĩnh hắn từng gặp.
"Xẹt xẹt."
Lôi điện rực rỡ lóe ra ngoài thân, tay Mục Trần nắm lại, thân thể nhanh chóng lôi hóa, chín đường lôi văn hiện ra trên ngực.
Lôi Thần Thể cực hạn, Mục Trần trở nên lãnh khốc đáng sợ, chân giậm mạnh một cái, không gian méo mó, hắn bất chợt biến mất.
Mục Trần biến mất, ánh mắt Tần Bi thoáng rung lên, rồi mãnh liệt kết ấn, vồ tới không gian trùng điệp phía sau, linh lực hào hùng như sóng vỗ chuyển động.
"Rầm!"
Không gian nơi đó đột ngột rách ra, long ảnh lao đi như chớp, hóa thành Mục Trần, quyền kình hội tụ nhanh như sấm đánh, hung hãn đánh vào đầu Tần Bi.
Cùng lúc đó, ấn pháp của Tần Bi cũng lướt tới.
Quyền ấn va chạm.
"Đùng!"
Xung lực cuồng bạo tung hoành, Mục Trần chấn động, thân hình bắn ngược ra, chân giữa trời giậm giãy lập bập một hồi mới giữ được thăng bằng, nắm đấm tê dại một cảm giác khó tả.
Giương mắt nhìn Tần Bi, gã kia chỉ bị lui lại vài bước, hẳn nhiên với Long Đằng Thuật phá không, công kích cũng không có mấy hiệu quả.
- Chí Tôn nhị phẩm lại có thể phá rách không gian trong cự ly ngắn, ngươi đúng là có bản lĩnh.
Tần Bi nhìn chằm chằm Mục Trần, thản nhiên tán thưởng.
Mục Trần mỉm cười, nhưng không hồi đáp.
- Ta đánh nhau với địch, không thích thăm dò, nên đừng trách ta không cho ngươi cơ hội biểu diễn.
Tần Bi thoáng cười nhạt, nụ cười lạnh lẽo. Hắn vung tay, trời không gió mà áo bào phất phới, đột nhiên tụ lại, rồi linh lực mênh mông bùng lên quét ra khắp trời.
Khẽ lắc mình xuất hiện trên cao, tay hắn xòe ra, từ xa làm động tác đè xuống Mục Trần. Chính lúc đó, lòng bàn tay hắn mơ hồ xuất hiện phù văn sáng rỡ hình thạch bi.
(LTC: another "ấn đè" skill)
"Ầm!"
Linh lực tràn lan đổ xuống, theo bàn tay của Tần Bi xuất hiện thành chưởng kình khổng lồ, phù văn thạch bi bộc phát hào quang. Chưởng này như có thể trấn áp sơn hà.
- Đại Bi Thần Thủ!
Tần Bi quát khẽ, chưởng kình khổng lồ đã phủ bóng xuống Mục Trần, làm hắn không thể tránh né.
"Phù"
Mục Trần hít sâu một hơi, mắt lóe lên lạnh lẽo, sát khí ngập trời phóng xuất, thanh ma trụ khổng lồ lập tức xuất hiện, Mục Trần hai tay ôm chặt, làm một cú quật từ dưới lên trên, hung hăng nện vào cự chưởng.
"Đùng! Đùng!"
Lốc linh lực đáng sợ không ngừng bùng phát. Bị cự chưởng đè xuống, Mục Trần và Đại Tu Di Ma Trụ liên tiếp bị đẩy xuống mặt đất. Giao phong chính diện, dĩ nhiên Tần Bi với linh lực hùng hậu hơn áp đảo thượng phong.
"Đùng!"
Mục Trần rơi xuống một ngọn núi, cả núi vỡ nát, Đại Tu Di Ma Trụ cắm đất chống đỡ Thạch Bi Thần Thủ, thân thể Mục Trần chói sáng lôi điện, tiếng gầm nhẹ vang lên từ yết hầu, trên thân Đại Tu Di Ma Trụ, ma văn cổ xưa thình lình mấp máy, cỗ hung sát khí triệt để bộc phát.
"Ầm!"
Cột sáng hung sát đỏ tươi xuyên thủng Thạch Bi Thần Thủ, Đại Tu Di Ma Trụ xuyên qua Thạch Bi chưởng ấn, hung hãn chấn vỡ.
Chấn vỡ Thạch Bi Thần Thủ, Mục Trần chẳng tỏ ra sung sướng thoải mái gì, sắc mặt càng nghiêm trọng thêm nhìn lên trời. Lúc này bầu trời liên tiếp phủ xuống tới tấp Thạch Bi chưởng ấn, áp lực cường đại làm cho những ngọn núi xung quanh muốn sụp đổ.
Tần Bi ra tay đúng như hắn nói, chẳng chút nương tình, công kích cuồng bạo như thế này đủ để tốc sát bất kể một gã Chí Tôn tam phẩm nào.
Đại La Thiên vực, vô số cường giả hãi hùng trước thế công của Tần Bi. Từ Thanh và Chu Nhạc méo mặt. Họ biết nếu như chính mình phải đối diện công kích liên miên như thế, chắc chắn phải bại.
Nhưng không biết tên Mục Trần kia thì thế nào?
Đưa mắt nhìn xuống ngọn núi đã đổ, gã thiếu niên nắm chặt Đại Tu Di Ma Trụ đứng thẳng trên phiến đá lớn, gương mặt nghiêm trọng nhưng chẳng chút sợ hãi.
Đám cô nương Đường Băng và cường giả Cửu U cung thì siết tay lo lắng.
Phía Bách Chiến vực, thần thái đám cường giả thì sảng khoái ung dung. Với bọn hắn, xem ra trận cược này đã có kết quả, gã Mục Trần tiểu tử kia bị thế công liên miên của Tần Bi áp đảo hoàn toàn.
Thạch Bi chưởng ấn giăng đầy rớt xuống, trời long đất lở, nhưng đôi mắt Mục Trần vẫn chẳng chút e sợ, thậm chí còn nhắm lại, tay thì kết ấn.
Kim quang chói lóa xuyên qua từng mảng Thạch Bi chưởng ấn đang ầm ầm rơi xuống, hào quang tràn ngập, phủ cả thiên địa.
"Ầm! Ầm!"
Tiếng nổ vang rền, đất đai rung chuyển, cả ngọn núi tan tành, khe nứt rộng lớn lan đi đến cuối tầm mắt.
Bụi mù tràn ngập.
Trời đất trở nên yên tĩnh, sắc mặt cường giả Đại La Thiên vực căng như dây đàn, phe Bách Chiến vực lại có kẻ hả hê cười to sung sướng.
Nhưng tiếng cười của kẻ nào đó chỉ cất lên giây lát, thì trong bụi mù nghi ngút kia kim quang chiếu ra, sắc mặt bình thản của Tần Bi cũng hơi biến đổi.
Tay vung lên, hắn nổi cuồng phong quét sạch bụi mù. Lúc đó, hai mắt trợn tròn, hắn nhìn thấy trong đống đổ nát của ngọn núi, một cái bóng ngàn trượng đứng sừng sững, vầng liệt nhật lơ lửng sau gáy, áp lực khó hình dung lan tỏa.
Đỉnh đầu cự ảnh ngàn trượng kia, Mục Trần đứng thẳng, lông tóc chẳng rụng lấy một sợi, ngẩng lên nhìn đối thủ. Cả hai đối mắt nhìn nhau, màn khởi động đã xong, mắt tóe lửa làm cho không gian ở giữa hai người cũng dập dờn dao động.
Tranh phong này mới xứng với câu long tranh hổ đấu!
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của _Matrix_
Đại Chúa Tể
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----o0o-----
Chương 744: La Hán pháp thân.
Nhóm dịch: luyentruyenchu
Nguồn: luyentruyenchu
Kim quang rực rỡ tràn ngập, cự ảnh đứng trên tàn tích ngọn núi, vầng liệt nhật kim sắc lơ lửng sau gáy, như một pho tượng đột nhiên hiện thế, mang đến uy áp đáng sợ.
Cường giả trong khu vực vì sự xuất hiện của nó mà tròn mắt kinh ngạc, họ đều cảm nhận rõ uy áp cường đại tỏa ra từ cự ảnh nọ.
Áp lực này không đơn giản một gã Chí Tôn nhị phẩm có khả năng sở hữu.
Họ đã nhận ra pho tượng vàng khổng lồ kia chính là Chí Tôn pháp thân của Mục Trần tu luyện, chỉ có điều những người này chẳng ai biết được lai lịch của cái Chí Tôn pháp thân kia là gì.
Trong số danh hào 99 Chí Tôn pháp thân, dường như không có loại nào na ná như vậy, thế nhưng áp lực vô song đó lại vượt trội hơn những Chí Tôn pháp thân vô danh tầm thường.
- Chẳng lẽ là Chí Tôn pháp thân thần bí chưa từng có trên bảng sao?
Có cường giả xì xầm, đối với cường giả Chí Tôn, pháp thân cường đại thế này rất hấp dẫn.
Trên bầu trời, Tần Bi cũng nhíu mày quan sát pháp thân hoàng kim, tấm tắc:
- Quả nhiên có bản lĩnh.
Nhưng hắn cũng không suy nghĩ nhiều, Mục Trần là người được đích thân Đại La vực chủ chọn ra, thật sự một kẻ được tầm mắt siêu cường giả Địa Chí Tôn chú ý, kẻ ngu xuẩn cũng chẳng dám hoài nghi. (LTC: ý chửi đểu lũ cường giả ĐLTV còn không bằng lũ ngu xuẩn :P)
"Ầm!"
Tần Bi đang lầm bầm, Mục Trần đã thay đổi ấn pháp, kim quang vận hành, Đại Nhật Bất Diệt thân giậm chân lấy đà nhảy lên trời.
"Vù!"
Thân hình to lớn, nhưng tốc độ như sấm chớp, mọi người chỉ nhìn thấy một luồng sáng kim sắc bắn lên trời, ngay sau đó Đại Nhật Bất Diệt thân đã xuất hiện trên không đối diện Tần Bi.
"Đùng!"
Kim chưởng lập tức vỗ tới tấn công Tần Bi, cự chưởng chấn nát hư không, mang theo kim quang chói mắt và áp lực bài sơn đảo hải ập xuống.
Kình phong áp bức làm cho người ta hít thở khó khăn ập vào mặt, Tần Bi nghiêm trân chờ đợi, rồi chưởng kình đối chiến, Thạch Bi chưởng ấn gào thét xông lên.
"Đùng!"
Hai luồng cự chưởng ấn ngạnh đấu, nhưng lần này Thạch Bi chưởng ấn của Tần Bi chẳng còn thế áp đảo toàn diện như trước, mà thay vào đó vừa chạm phải công kích đã tan nát.
Xung kích bùng phát, Tần Bi rúng động, bị luồng xung lực đẩy xa cả trăm mét.
"Ồồồồ...."
Đám Bách Chiến vực lập tức kinh hộ, không ngờ Tần Bi mới vừa dồn ép đối thủ không kịp thở ngay sau đó bị áp đảo ngược lại dữ dội đến thế, lúc này nội tâm liền mất sạch vẻ khinh thị đối với Mục Trần. Gã thống lĩnh Chí Tôn nhị phẩm kia xem ra có bản lĩnh đặc biệt đây.
- Hay là gọi Chí Tôn pháp thân của ngươi ra đi, chứ bằng không uy phong vừa nãy tan tành đó nha.
Mục Trần đứng trên đầu Chí Tôn pháp thân, cười nói khiêu khích Tần Bi.
Tần Bi trừng mắt nhìn hắt, hít sâu một hơi, thản nhiên nói:
- Chiều ý ngươi vậy!
Hai tay hắn bắt đầu hợp lại, ấn pháp biến ảo như điện, tàn ảnh liên miên.
"Ầm!"
Linh lự bành trướng vô biên từ cơ thể Tần Bi, một thân ảnh to lớn khổng lồ cũng ngưng tụ phía sau hắn, ước chừng cũng ngàn trượng, sừng sững giữa trời. Pháp thân như một người mặc áo cà sa kim sắc, hai tay cầm ngang một thanh kim thiền trượng, khí thế uy mãnh xuất hiện.
- Đó là La Hán pháp thân, danh hào 99 Chí Tôn pháp thân hạng thứ 93!
Chí Tôn pháp thân của Tần Bi triệu hồi ra, vô số người kinh hô, nhưng cũng không ngạc nhiên gì mấy. Dù sao đây cũng là một trong số vài pháp thân cao cấp nhất của Đại Bi Thiên, những thành viên ưu tú nhất sẽ có tư cách tu luyện.
- La Hán pháp thân hạng 93 à?
Mục Trần liếc qua cái pháp thân khí thế uy mãnh kia, chỉ cười nhạt. Thật luận đẳng cấp pháp thân, e rằng ở chỗ này không ai có pháp thân nào cao hơn Đại Nhật Bất Diệt thân của hắn.
Nếu như thực lực hai bên ngang nhau, hắn tự tin tuyệt đối dựa vào Đại Nhật Bất Diệt thân có thể càn quét tất cả khu vực này.
"Ầm!"
Tần Bi chẳng hề khách khí, La Hán pháp thân vừa gọi ra liền giậm chân lao tới, kim thiền trượng như hồng thủy vỗ bờ đâm liên hoàn tấn công Đại Nhật Bất Diệt thân.
Kim thiền trượng áp tới gần, Mục Trần lật tay, Đại Tu Di Ma Trụ liền xuất hiện trong bàn tay to lớn của Đại Nhật Bất Diệt thân, sát khí bạo tuôn, chẳng chút nhượng bộ nghênh đón công kích.
Tuy Tần Bi đã một bước vào Chí Tôn tứ phẩm, nhưng nếu phải so đấu Chí Tôn pháp thân, Mục Trần chẳng có gì phải sợ!
"Đùng!"
Hai tên khổng lồ va đụng giữa trời làm cho không gian rung chuyển, thiền trượng chiến ma trụ, nện vào nhau vang lên như sấm rền, lửa tóe ra như pháo hoa trên không trung.
Mọi người mỏi cổ quan sát kích đấu trên trời, hai bên chẳng hề nương tay, chiêu chiêu giao đấu hung mãnh tàn nhẫn, nếu bị đánh trúng ắt hẳn phải trọng thương.
Chỉ ngắn ngủn mấy phút đồng hồ, hai tên quái khổng lồ đã giao đấu cả trăm hiệp nhanh như điện, linh lực xung động làm cho không gian biến dạng.
Phía Đại La Thiên vực, phần lớn cường giả chấn kinh nhìn lên trời. Từ Thanh, Chu Nhạc này nọ thì càng kinh dị và phức tạp hơn.
Thực lự Mục Trần hôm nay so với lúc giao chiến cùng Ngô Thiên hẳn nhiên mạnh hơn không ít, thậm chí so với cường giả bán Chí Tôn tứ phẩm như Tần Bi không hề kém cạnh, bọn họ tự cảm thấy không bằng.
Nhìn nhau miệng cười méo xệch, cả hai bất giác nhận thấy tên thiếu niên đến Đại La Thiên vực chưa tới một năm đã phát triển đến thế này, khó trách vực chủ đại nhân lại chú ý.
- Sau trận chiến này, chỉ e rằng cái danh đứng đầu tứ đại thống lĩnh của ta cũng nên dẹp bỏ đi rồi.
Từ Thanh cười cười, lại không tỏ ra ghen ghét ganh tị, chỉ có một chút không cam lòng. Có lẽ con đường tu luyện của hắn từ hôm nay phải gian nan hơn nữa mới được, bằng không để Mục Trần qua mặt quá nhiều thì thật là khó coi.
Chu Nhạc cũng gật gù:
- Mục Trần này đúng là lợi hại hơn gã Tào Phong nhiều
"Ầm!"
Giao chiến giữa thiên không vẫn chưa dừng lại, thế công cuồng bạo không ngớt.
Tần Bi đứng trên đỉnh đầu La Hán pháp thân, mơ hồ dung hợp làm một thể với pháp thân. Hai bên càng giao đấu, hắn càng cảm thấy kinh hãi, vì hắn nhận thấy Đại Nhật Bất Diệt thân của gã kia chẳng hề có dấu hiệu yếu đi chút nào, mà sức mạnh từ ma trụ nọ lại làm cho kim quang trên thiền trượng có phần nhạt đi dần dần.
- Chí Tôn pháp thân của hắn thật cổ quái!
Tần Bi nheo mắt, rồi trở nên ác liệt. Trận đấu này không thể tiếp tục như vậy được.
- Có lẽ cũng được...
Tần Bi mắt liếc ngang không gian này, bất chợt tay kết ấn.
La Hán pháp thân bất ngờ lui lại 1000 mét, hai tay đập vào nhau, tiếng ù ù vang lên như sấm:
- La Hán Kim Thiền trận!
"Ù ù ù!"
Hai mắt Mục Trần tập trung, ngẩng lên nhìn trời. Không gian chỗ hắn đứng đột ngột nổi sóng tạo gió, kim quang tràn ngập, rồi hình thành một lũ kim thiền trượng, xuất hiện tứ diện bát phương xung quanh vây chặt lấy hắn.
Kim sắc thiền trượng nhiều đến cả ngàn, thanh thế làm người ta sợ hãi cực độ. Dao động linh lực của nó cũng làm cho trời đất rung chuyển.
Biến cố bất ngờ làm cường giả hai bên kinh ngạc, ánh mắt nhìn Tần Bi hết sức bất ngờ. Không hổ danh tiếng thống lĩnh lợi hại nhất Bách Chiến vực, ai mà ngờ trong khi kích đấu ác liệt với Mục Trần như vậy, hắn còn có thể lén bày ra sát trận hung hãn thế này.
La Hán Kim Thiền trận này không phải là linh trận, nhưng Tần Bi đã bí mật ngưng tụ thành, thế công quy mô như vậy ắt sẽ quyết định chiến quả.
- Trận chiến kết thúc...
Tàng Kiếm lão nhân thấy vậy, đắc ý mỉm cười. Lão biết rõ La Hán Kim Thiền trận chính át chủ bài của Tần Bi, nếu để hắn bố trí thành công, thì đối thủ cỡ nào cũng tan nát.
Nhiều năm nay đã có bao nhiêu Chí Tôn pháp thân bị La Hán Kim Thiền trận đập cho nát bấy.
Mục Trần ngẩng lên, nhìn cả rừng kim thiền trượng giăng kín, cảm nhận dao động cuồng bạo, ánh mắt cũng tỏ ra nghiêm trọng. Tần Bi này quả nhiên không đơn giản.
"Ầm!"
Tần Bi chẳng hề do dự, trận thành hình, hắn liền vung tay điều khiển kim thiền trượng xuyên phá không trung, lao đi như những dải lụa kim sắc hướng tới tấn công Đại Nhật Bất Diệt thân khổng lồ.
"Véo!"
Thế công kinh thiên động địa ập tới, Mục Trần hít sâu một hơi, hai tay kết ấn. Giữa trán Đại Nhật Bất Diệt thân mơ hồ tỏa ra một vầng liệt nhật kim sắc.
- Chí Tôn thần thông, Nhất Dương chi lực!
Đôi mắt Đại Nhật Bất Diệt thân bắn ra kim quang như thực chất, hai tay hợp lại, kim quang phủ lấy phạm vi trăm trượng quanh nó.
Thế công kim thiền trận xông tới.
"Bùm bùm"
Công kích cả nghìn thiền trượng xông tới, chạm vào màn chắn kim sắc, lại lập tức nổ tan tành trong sự kinh hãi của tất cả mọi người.
(LTC: 1000 cây kim cắm vào 1 thằng to xác, có thốn không ta?)
Tiếng nổ lùng bùng không ngừng, tấm màn chắn kim sắc vô kiên bất tồi cứ vững chãi mặc cho cơn mưa thiền trượng gào thét công kích, cũng chẳng thể nào tới gần được cái bóng khổng lồ kia.
Tiếng nổ liên miên không ngừng, Chí Tôn pháp thân kim sắc yên lặng đứng vững giữa trời, mặc cho công kích hủy diệt thiên địa vẫn an nhiên bất động.
Tàng Kiếm lão nhân và đám đầu sỏ Bách Chiến vực đang cười tủm tỉm, lúc này mặt đơ như trái bơ.
Mọi người im lặng, chỉ còn lại tiếng nổ bùm bùm vang vọng chưa dứt.
-----o0o-----
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc