|
|
15-10-2008, 11:38 AM
|
|
Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 56
Tá» Khoảnh công bà y cuá»™c mua cÆ°á»i
Phùng Sá»u Phủ thay hình cứu chủ
Tuân Lâm Phủ dùng KhÆ°á»›c Ung để bắt kẻ trá»™m, DÆ°Æ¡ng Thạch Chức biết là tất có kẻ sẽ giết chết KhÆ°á»›c Ung, bèn nói vá»›i Tuân Lâm Phủ . Tuân Lâm Phủ há»i cá»› là m sao, DÆ°Æ¡ng Thạch Chức nói:
- KhÆ°á»›c Ung cáºy có tà i dò xét, nhÆ°ng má»™t mình không thể bắt hết được kẻ trá»™m; thế nà o rồi đây kẻ trá»™m cÅ©ng bà y mÆ°u láºp kế để hại KhÆ°á»›c Ung, còn gì mà không chết!
Äược ba ngà y nữa, KhÆ°á»›c Ung Ä‘ang Ä‘i chÆ¡i, bị má»™t lÅ© mấy mÆ°Æ¡i đứa kẻ trá»™m túm lại đánh chết; chúng cắt đầu KhÆ°á»›c Ung Ä‘em Ä‘i mất . Tuân Lâm Phủ lo lắm, cÅ©ng ốm nặng mà chết . Tấn Cảnh công nghe thấy DÆ°Æ¡ng Thạnch Chức khi trÆ°á»›c có nói vá»›i Tuân Lâm Phủ vá» việc KhÆ°á»›c Ung, má»›i triệu và o mà há»i rằng:
- Nhà ngÆ°Æ¡i đã Ä‘oán trÆ°á»›c được việc KhÆ°á»›c Ung, váºy thì nhà ngÆ°Æ¡i có biết dùng mÆ°u kế gì mà dẹp yên được lÅ© trá»™m cắp kia không ?
Dương Thạch Chức nói:
- Dùng mÆ°u trà mà trị kẻ trá»™m khác nà o lấy đá chặn xuống cá», cá» vẫn má»c lách và o khe đá được; dùn vÅ© lá»±c mà trị quân trá»™m, khác nà o lấy đá mà chá»i vá»›i đá, hai bên tất cùng phải vỡ . Nay muốn dẹp yên quân trá»™m thì phải là m thế nà o khiến chúng biết liêm sÄ©, chứ bắt nhiá»u cÅ©ng không Ãch gì! Xin chúa công tôn trá»ng những thiện nhân ở trong triá»u, khiến cho kẻ bất thiện trông thấy mà biết sá»a đổi, nhÆ° thế thì lo gì chẳng có ngà y dẹp yên được quân trá»™m .
Tấn Cảnh công lại há»i rằng:
- Thiện nhân nước Tấn ta ngà y nay, ai là hơn cả, nhà ngươi thỠnói cho ta biết .
Dương Thạch Chức nói:
- Không ai bằng SÄ© Há»™i . SÄ© Há»™i là ngÆ°á»i tÃn nghÄ©a, ôn hoà mà không nhu nhược, uy nghiêm mà không dữ tợn, chúa công nên dùng .
Äến lúc SÄ© Há»™i có công dẹp được mấy nÆ°á»›c thuá»™c vá» giống XÃch Äịch, thì Tấn Cảnh công tâu vá»›i Chu Äịnh vÆ°Æ¡ng . Chu Äịnh vÆ°Æ¡ng cho SÄ© Há»™i phẩm phục chức thượng khanh, SÄ© Há»™i được thay quyá»n Tuân Lâm Phủ, lại kiêm chức thái phó, được phong ở đất Phạm, sau thà nh ra tổ há» Phạm . SÄ© Há»™i Ä‘em những khoa Ä‘iá»u bắt trá»™m, xóa bá» tất cả, chỉ chuyên Ä‘em giáo hóa mà khuyên dân là m Ä‘iá»u thiện, từ bấy giá» bai nhiêu quân trá»™m nÆ°á»›c Tấn Ä‘á»u trốn sang nÆ°á»›c Tần, nÆ°á»›c Tấn má»—i ngà y má»™t cÆ°á»ng thịnh . Tấn Cảnh công lại có ý muốn là m bá chủ . Bá Tôn nói vá»›i Tấn Cảnh công rằng:
- Äá»i Văn công ta há»™i chÆ° hầu ở Tiá»n Thổ, đến Ä‘á»i TÆ°Æ¡ng công ta há»™i chÆ° hầu ở Tân Thà nh, chÆ° hầu Ä‘á»u má»™t lòng theo Tấn cả . Từ khi ta thất tÃn ở Lịnh Hồ, thà nh ra tuyệt giao vá»›i Tấn; đến lúc Tá», Tống có kẻ giết vua mà ta không sang há»i tá»™i, bởi váºy các nÆ°á»›c ở SÆ¡n Äông má»›i khinh nÆ°á»›c Tấn ta mà theo Sở . Sau nÆ°á»›c Sở đánh Trịnh và Tống, ta cÅ©ng không sang cứu, thà nh ra Trịnh và Tống lại theo Sở nốt; chỉ còn mấy nÆ°á»›c nhá» nhÆ° Vệ, Tà o là theo Tấn mà thôi . Nay chúa công muốn là m bá chủ, tất phải kết thân vá»›i nÆ°á»›c Lá»— và nÆ°á»›c Tá» rồi rình xem nÆ°á»›c Sở có biến cố gì, ta sẽ thừa cÆ¡ sang đánh má»›i có thể đắc chà được .
Tấn Cảnh công khen phải, liá»n sai thượng quân nguyên sóai là KhÆ°á»›c Khắc Ä‘em nhiá»u lá»… váºt sang sứ nÆ°á»›c Lá»— và nÆ°á»›c Tá» .
Lá»— Tuyên công cảm cái Æ¡n Tá» Huệ công định vị cho mình, bởi váºy thÆ°á»ng sai ngÆ°á»i sang sÃnh lá»… nÆ°á»›c Tá»; đến Ä‘á»i Tá» Khoảnh công (Vô Giá) lên nối ngôi, nÆ°á»›c Lá»— vẫn theo lệ cho ngÆ°á»i sang sÃnh lá»… . KhÆ°á»›c Khắc phụng mệnh Tống Cảnh công sang sứ nÆ°á»›c Lá»—, rồi cáo từ Lá»— Tuyên công sang sứ nÆ°á»›c Tá» . Lá»— Tuyên công nhân tiện đến kỳ sang sÃnh lá»… nÆ°á»›c Tá», má»›i sang quan thượng khanh là Quý Tôn Hà ng Phủ cùng Ä‘i vá»›i KhÆ°á»›c Khắc .
Khi KhÆ°á»›c Khắc cùng Quý Tôn Hà ng Phủ sang đến nÆ°á»›c Tá», thì vừa gặp có sứ nÆ°á»›c Vệ là Tôn LÆ°Æ¡ng Phu và sứ nÆ°á»›c Tà o là công tá» Thủ, cÅ©ng sang sÃnh lá»… nÆ°á»›c Tá» . Sứ thần bốn nÆ°á»›c cùng và o triá»u kiến Tá» Khoảnh công và dâng lá»… váºt . Tá» Khoảnh công trông thấy hình dáng bốn vị sứ thần, nghÄ© thầm lấy là m quái lạ, má»›i nói vá»›i bốn vị sứ thần rằng:
- Xin má»i các ngà i vá» nghỉ ở nhà công quán, rồi ngà y mai cùng dá»± tiệc cho vui!
Sứ thần bốn nÆ°á»›c cáo từ lui ra . Tá» Khoảnh công và o cung, trông thấy mẹ là Tiêu Thái phu nhân, vẫn hãy còn nhịn cÆ°á»i không được . Nguyên Tiêu Thái phu nhân là con gái Tiêu Quân, kết duyên vá»›i Tá» Huệ công . Khi Tá» Huệ công chết rồi, Tiêu Thái phu nhân ngà y đêm thÆ°Æ¡ng khóc . Tá» Khoảnh công là ngÆ°á»i có hiếu, việc gì cÅ©ng cố là m cho mẹ được vui lòng . Phà m những chuyện buồn cÆ°á»i ở chốn dân thôn, Ä‘á»u thuáºt lại cho mẹ nghe, để cho mẹ được tÆ°Æ¡i cÆ°á»i vui vẻ . Hôm ấy, Tá» Khoảnh công cứ cÆ°á»i ngặt nghẽo mà không nói là việc gì . Tiêu Thái phu nhân há»i rằng:
- Có chuyện gì mà con vui cÆ°á»i nhÆ° váºy ?
TỠKhoảnh công nói:
- Hôm nay có má»™t chuyện rất quái lạ là : Tấn, Lá»—, Vệ, Tà o bốn nÆ°á»›c Ä‘á»u sai sứ thần đến sÃnh lá»… nÆ°á»›c ta, mà sứ thần nÆ°á»›c Tấn là KhÆ°á»›c Khắc thì chá»™t, chỉ nhìn được bằng má»™t mắt mà thôi; sứ thần nÆ°á»›c Lá»— là Qúy Tôn Hà ng Phủ thì hói, trên đầu chẳng có má»™t sợi tóc nà o; sứ thần nÆ°á»›c Vệ là Tôn LÆ°Æ¡ng Phu thì khiá»…ng chân, má»™t bên cao và má»™t bên thấp; sứ thần nÆ°á»›c Tà o là công tá» Thủ thì gù lÆ°ng, mặt cúi xuống đất . Con thiết tưởng ngÆ°á»i ta có táºt là thÆ°á»ng, nhÆ°ng bốn ngÆ°á»i má»—i ngÆ°á»i má»™t táºt, mà lại cùng đến nÆ°á»›c ta má»™t lúc, chuyện quái lạ nhÆ° váºy, tà i nà o chẳng phải buồn cÆ°á»i!
Tiêu Thái phu nhân không tin, nói rằng:
- Ta muốn xem có được không ?
TỠKhoảnh công nói:
- Cứ theo lệ thì sứ thần đến nÆ°á»›c mình, sau khi công yến, tất có tÆ° yến . Ngà y mai con bà y tiệc ở vÆ°á»n hoa, má»i sứ thần bốn nÆ°á»›c và o ăn yến, tất há» phải Ä‘i qua dÆ°á»›i Sùng Äà i; bấy giá» thân mẫu mắc mà n ngồi ở trên Sùng Äà i mà nom trá»™m phá»ng có khó gì!
Khi các sứ thần cùng dá»± công yến xong, Tá» Khoảnh công lại má»i và o vÆ°á»n hoa để dá»± tÆ° yến . Cứ theo nhÆ° lệ cÅ©: sứ thần chÆ° hầu đến nÆ°á»›c nà o thì nÆ°á»›c ấy phải cung ứng xe ngá»±a và ngÆ°á»i hầu, để cho kẻ tùy tùng của sứ giả được tạm nghỉ . Tá» Khoảnh công chú ý muốn là m cho mẹ buồn cÆ°á»i, má»›i mặt truyá»n chá»n lấy bốn ngÆ°á»i: má»™t ngÆ°á»i chá»™t mắt, má»™t ngÆ°á»i hói đầu, má»™t ngÆ°á»i khiá»…ng chân va má»™t ngÆ°á»i gù lÆ°ng để dong xe cho sứ thần bốn nÆ°á»›c:
1. KhÆ°á»›c Khắc (sứ thần nÆ°á»›c Tấn) chá»™t mắt thì lại dùng ngÆ°á»i chá»™t mắt dong xe .
2. Qúy Tôn Hà ng Phủ (sứ thần nÆ°á»›c Lá»—) hói đầu thì lại dùng ngÆ°á»i hói đầu dong xe .
3. Tôn LÆ°Æ¡ng Phủ (sứ thần nÆ°á»›c Vệ) khiá»…ng chân thì lại dùng ngÆ°á»i khiá»…ng chân dong xe .
4. Công tá» Thủ (sứ thần nÆ°á»›c Tà o) gù lÆ°ng thì lại dùng ngÆ°á»i gù lÆ°ng dong xe .
Quan thượng khanh nước TỠlà Quốc Tá (con Quốc Qúy Phú) can rằng:
- Việc tiếp đãi sứ thần các nÆ°á»›c là má»™t việc lá»›n, nên phải kÃnh cẩn má»›i được, không phải chuyện đùa!
Tá» Khoảnh công không nghe . Bấy giá» sứ thần các nÆ°á»›c Ä‘i xe qua dÆ°á»›i Sung Äà i, thà nh ra má»™t xe có hai ngÆ°á»i chá»™t mắt, má»™t xe có hai ngÆ°á»i hói đầu, má»™t xe có hai ngÆ°á»i khiá»…ng chân, và má»™t xe nữa có hai ngÆ°á»i gù lÆ°ng . Tiêu Thái phu nhân ngồi ở trên Ä‘Ã i mở mà n ra trông, bá»—ng báºt cÆ°á»i to lên . Các thị nữ hầu xung quanh cÅ©ng Ä‘á»u bÆ°ng miệng cÆ°á»i cả . Tiếng cÆ°á»i vang ra đến ngoà i . KhÆ°á»›c Khắc lúc má»›i trông thấy ngÆ°á»i dong xe chá»™t mắt, cÅ©ng cho là sá»± ngẫu nhiên, không lấy là m lạ, đến lúc nghe tiếng phụ nữ ở trên Ä‘Ã i, thì trong lòng nghi hoặc, chỉ uống qua loa mấy chén rượu, rồi cáo từ lui ra . VỠđến nhà công quá, sai ngÆ°á»i há»i xem ai ở trên Ä‘Ã i mà cÆ°á»i nhÆ° váºy, má»›i biết là Tiêu Thái phu nhân .
Äược má»™t lúc, sứ thần nÆ°á»›c Lá»—, nÆ°á»›c Vệ và nÆ°á»›c Tà o Ä‘á»u đến thuáºt chuyện vá»›i KhÆ°á»›c Khắc và bảo KhÆ°á»›c Khắc rằng:
- NÆ°á»›c Tá» cố ý chá»n ngÆ°á»i cầm cÆ°Æ¡ng để bỡn cợt chúng ta, mà là m trò vui cho Ä‘Ã n bà , thế thì còn ra nghÄ©a lý gì nữa!
Khước Khắc nói:
- Chúng ta vì lòng tốt mà đến sÃnh lá»…, lại bị há» là m nhục, nếu không báo thù thì sao gá»i là trượng phu ?
Bá»n Quý Tôn Hà ng Phủ ba ngÆ°á»i đồng thanh đáp rằng:
- Nếu ngà i đem quân đánh TỠthì chúng tôi xin tâu với chúa công tôi dốc hết sức nước tôi mà đánh giúp .
Khước Khắc nói:
- Các ngà i đã đồng tâm nhÆ° váºy thì xin cùng nhau quệt máu ăn thá» .
Thá» rằng: "Khi khởi binh đánh Tá», há»… ai không chịu cố sức thì quỉ thần tru diệt!"
Sứ thần bốn nÆ°á»›c đêm hôm ấy há»p nhau thÆ°Æ¡ng nghị suốt sáng: đến sáng hôm sau, nÆ°á»›c nà o vá» nÆ°á»›c ấy, chẳng và o cáo từ vá»›i Tá» Khoảnh công nữa . Quốc Tá (quan thượng khanh nÆ°á»›c Tá») thở dà i mà than rằng:
- Tai vạ nước TỠta sinh ra từ việc nà y!
Bấy giá» Qúy Tôn Hà ng Phủ Ä‘ang cầm quyá»n chÃnh nÆ°á»›c Lá»—, từ khi Ä‘i sứ nÆ°á»›c Tá» vá», má»›i quyết chà báo thù Tá» . Nghe tin KhÆ°á»›c Khắc nói vá»›i Tấn Cảnh công xin khởi binh đánh Tá», chỉ vì cùng vá»›i quan thái phó là SÄ© Há»™i không hợp ý nhau, cho nên Tấn Cảnh công chÆ°a cho . Qúy Tôn Hà ng Phủ lại cà ng nóng nảy, liá»n tâu vá»›i Lá»— Tuyên công cho ngÆ°á»i sang mượn quân nÆ°á»›c Sở . Vừa lúc bấy giá» Sở Trang vÆ°Æ¡ng (Lữ) ốm chết, thế tá» Thẩm nối ngôi, má»›i lên mÆ°á»i tuổi, tức là Sở Cung vÆ°Æ¡ng . Sở Cung vÆ°Æ¡ng Ä‘ang có tang, má»›i từ chối không cho nÆ°á»›c Lá»— mượn quân . Quý Tôn Hà ng Phủ Ä‘ang lúc tức giáºn thì bá»—ng có ngÆ°á»i ở nÆ°á»›c Tấn vá» thuáºt chuyện KhÆ°á»›c Khắc ngà y đêm khuyên bảo Tấnh Cảnh công đánh Tá», nói là đánh Tá» có lợi, nếu không đánh Tá» thì không là m được bá chủ, bởi váºy Tấn Cảnh nghe lá»i . SÄ© Há»™i biết là không thể nói cho KhÆ°á»›c Khắc là m trung quân nguyên soái, cầm quyá»n chÃnh nÆ°á»›c Tấn, chẳng bao lâu nữa sẽ khởi binh Ä‘i đánh . Quý Tôn Hà ng Phủ mừng lắm, liá»n sai công tôn Quy Phủ (con Trá»ng Toại) sang sứ nÆ°á»›c Tấn, hẹn ngà y khởi binh . Bấy giá» há» Mạnh Tôn, Thúc Tôn và Quý Tôn ở nÆ°á»›c Lá»—, con cháu má»—i ngà y má»™t cÆ°á»ng thịnh . Lá»— Tuyên công lo lắm, má»›i nhân khi công tôn Quy Phủ sang sứ nÆ°á»›c Tấn, má»›i cầm tay Quy Phủ mà dặn rằng:
- Ba há» Hoà n má»—i ngà y má»™t cÆ°á»ng thịnh, mà nhà vua má»—i ngà y má»™t suy yếu, nhà ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đã biết cả . Nay nhà ngÆ°Æ¡i sang sứ Tấn, nên Ä‘em sá»± tình nói vá»›i vua Tấn, nhá» binh lá»±c mà trừ ba hỠấy Ä‘i thì xin má»—i năm má»™t lần công hiến, không bao giá» dám quên Æ¡n . Nhà ngÆ°Æ¡i phải cẩn tháºn, chá»› tiết lá»™ cho ai biết .
Công tôn Quy Phủ phụng mệnh Ä‘em nhiá»u lá»… váºt sang nÆ°á»›c Tấn, nghe nói Tấn Cảnh công Ä‘ang tin yêu Äồ Ngạn Giả, cho là m quan tÆ° khấu, má»›i Ä‘em lá»… váºt và o biếu Äồ Ngạn Giả và nói việc Lá»— Tuyên công muốn Ä‘uổi ba há» Hoà n . Äồ Ngạn Giả khi trÆ°á»›c đắc tá»™i vá»›i Triệu Thuẫn, má»›i kết giao vá»›i Long ThÆ° và KhÆ°á»›c Khắc rất thân máºt, liá»n Ä‘em lá»i công tôn Quy Phủ nói vá»›i Loan ThÆ° . Loan ThÆ° nói:
- Quan nguyên soái ta (trỠKhước Khắc) đang giao hiếu với Quý Tôn Hà ng Phủ để cùng đánh TỠthì việc ấy khó lòng là m được, âu là ta thỠdò ý xem sao .
Loan Thư nhân lúc thong thả, nói chuyện với Khước Khắc . Khước Khắc nói:
- Công tôn Quy Phủ muốn là m loạn nước Lỗ, ta chớ nên nghe!
KhÆ°á»›c Khắc bèn viết má»™t tá» máºt thÆ° sai ngÆ°á»i phi báo vá»›i Qúy Tôn Hà ng Phủ ở nÆ°á»›c Lá»— . Qúy Tôn Hà ng Phủ nổi giáºn, nói:
- Ngà y trÆ°á»›c giết công tá» Ãc và công thá» Thị, Ä‘á»u là mÆ°u của Trá»ng Toại, ta đã là m ngÆ¡, không thèm nói đến, nay con là công tôn Quy Phủ lại láºp mÆ°u để định Ä‘uổi ta, thế má»›i tháºt là nuôi hổ có ngà y di hại!
Nói xong, liá»n lấy tá» máºt thÆ° của KhÆ°á»›c Khắc Ä‘Æ°a cho Thúc Tôn Kiá»u NhÆ° xem . Thúc Tôn Kiá»u NhÆ° nói:
- Chúa công không ra coi triá»u, đã má»™t tháng nay, nói là đang ốm, chẳng qua chỉ là giả dối mà thôi . Bây giá» chúng ta cùng và o thăm, đến táºn trÆ°á»›c giÆ°á»ng nằmg để há»i xem việc nà y ra sao .
Thúc Tôn Kiá»u NhÆ° lại sai ngÆ°á»i má»i Trá»ng Tôn Miệt đến để cùng và o má»™t thể . Trá»ng Tôn Miệt từ chối nói rằng:
- Vua tôi không có phép đối chất phải trái với nhau, tôi không dám đi .
Qúy Tôn Hà ng Phủ và Thúc Tôn Kiá»u NhÆ° lại rủ quan tÆ° khấu là Tang tôn Hứa (con Tang Văn Trá»ng) cùng Ä‘i . Ba ngÆ°á»i và o đến cá»a cung, nghe tin Lá»— Tuyên công ốm nặng, thì không và o yết kiến nữa, mà lại rủ nhau cùng vá» . Ngà y hôm sau, Lá»— Tuyên công mất . Qúy Tôn Hà ng Phủ láºp thế tá» Hắc Quang lên nối ngôi (bấy giá» má»›i mÆ°á»i ba tuổi), tức là Lá»— Thà nh công . Lá»— Thà nh công tuổi hãy còn nhá», việc gì cÅ©ng giao quyá»n cho Quý Tôn Hà ng Phủ . Qúy Tôn Hà ng Phủ há»p các quan đại phu lại thÆ°Æ¡ng nghị rằng:
- Nay vua thi nhá», nÆ°á»›c thì yếu, tất phải chỉnh đốn hình pháp lại má»›i được . Trá»ng Toại ngà y trÆ°á»›c giết vua ná» láºp vua kia để cố ý du nịnh nÆ°á»›c Tá», khiến ta cùng vá»›i nÆ°á»›c Tấn bất hoà vá»›i nhau, bây giá» ta nên xét lại mà trị tá»™i .
Các quan đại phu Ä‘á»u vâng dạ xin theo mệnh . Quý Tôn Hà ng Phủ liá»n sai quan tÆ° khấu là Tang tôn Hứa Ä‘uổi hết những tá»™c đảng của Trá»ng Toại . Khi công tôn Quy Phủ ở nÆ°á»›c Tấn vá» chÆ°a đến địa giá»›i nÆ°á»›c Lá»—, đã nghe tin Lá»— Tuyên công mất, Quý Tôn Hà ng Phủ Ä‘ang trị tá»™i ngÆ°á»i nhà mình, tức khắc bá» trốn sang nÆ°á»›c Tá» . Tá» Khoảnh công nghe tin Lá»— cùng Tấn hợp mÆ°u đánh Tá», thì má»™t mặt sai ngÆ°á»i giao hiếu vá»›i Sở, còn má»™t mặt Ä‘em quân sang đánh Lá»—, tiếp binh qua đất Bình Âm, kéo thẳng đến thà nh Long Ấp . TÆ°á»›ng nÆ°á»›c Tá» là LÆ° Bồ Tá»±u Khôi bị quân ở cá»a bắc thà nh Long Ấp bắt được . Tá» Khoảnh công sai ngÆ°á»i gá»i quân Lá»— ở trên mặt thà nh mà bảo rằng:
- Há»… chịu trả lại LÆ° Bồ tÆ°á»›ng quân tức là LÆ° Bồ Tá»±u Khôi của ta thì ta sẽ rút quân vá»!
Quân Lá»— không tin, giết chết LÆ° Bồ Tá»±u Khôi, Ä‘em căng xác ở trên mặt thà nh . Tá» Khoảnh công nổi giáºn, truyá»n cho quân sÄ© bốn mặt ra sức cố đánh . Khi phá vỡ được thà nh Long Ấp rồi, Tá» Khoảnh công Ä‘em bao nhiêu ngÆ°á»i ở cá»a bắc, bất cứ quân dân, Ä‘á»u giết chết sạch cả, để báo cái thù giết chết LÆ° Bồ Tá»±u Khôi . Tá» Khoảnh công toan tiến binh thì nghe báo có tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Vệ là Tôn LÆ°Æ¡ng Phu đã Ä‘em quân và o địa giá»›i nÆ°á»›c Tá» . Tá» Khoảnh công nói:
- Nước Vệ rình lúc ta đem quân đi vắng mà đến xâm phạm nước ta, nay ta nên tức khắc quay vỠđể đón đánh quân Vệ .
Tá» Khoảnh công lÆ°u má»™t toán quân đóng giữ Long Ấp còn đại binh thì rút vá» phÃa nam . Äi đến đất Tân Trúc (đất nÆ°á»›c Vệ) bá»—ng gặp quân nÆ°á»›c Vệ . Quan phó tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Vệ là Thạch Tắc nói vá»›i Tôn LÆ°Æ¡ng Phu rằng:
- Ta phụng mệnh sang đánh Tá» là nhân lúc vua Tá» Ä‘em quân Ä‘i vắng; nay vua TỠđã vá», thì ta không nên đánh vá»™i, hãy chá» quân Tấn và quân Lá»— đến để cùng hợp sức má»›i có thể toà n thắng được .
Tôn Lương Phu nói:
- Ta chỉ cốt báo cái thù vua Tá» cÆ°á»i ta khi trÆ°á»›c, nay gặp vua Tá», có lẽ nà o lại không đánh .
Tôn LÆ°Æ¡ng Phu không nghe lá»i Thạch Tắc, đêm hôm ấy Ä‘em quân tiến sang đánh dinh quân Tá» . Quân Tá» biết là quân Vệ thế nà o cÅ©ng lẻn đến đánh, đã phòng bị trÆ°á»›c cả . Khi Tôn LÆ°Æ¡ng Phu và o đến dinh quân Tá», thì là má»™tcái dinh bá» không . Tôn LÆ°Æ¡ng Phu toan quay trở ra thì phái tả có Quốc Tá, phÃa hữu có Cao Cố Ä‘em quân vây kÃn lại . Tá» Khoảnh công cÅ©ng kéo đại binh đến, quát to lên rằng:
- Thằng khiễng chân kia, liệu mà nộp đầu đi!
Tôn LÆ°Æ¡ng Phu liá»u chết chống lại, may sao có toán quân của Ninh TÆ°á»›ng và HÆ°á»›ng Cầm đến tiếp ứng, má»›i chạy theo được . Tá» Khoảnh công giục quân Ä‘uổi theo, lại vừa gặp có toán quân của Thạch Tắc (tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Vệ) kéo đến . Thạch Tắc bảo Tôn LÆ°Æ¡ng Phu rằng:
- Quan nguyên soái cứ đi trước, để mặc tôi đối địch với quân TỠ.
Tôn Lương Phu vội và ng kéo quân chạy thẳng . Chạy chưa được một dặm, lại thấy ở trước mặt có một toán quân kéo đến . Tôn Lương Phu thở dà i mà nói rằng:
- Ở đây mà có quân TỠmai phục, thì ta khó lòng mà sống được .
Khi gần đến nơi, có một viên tướng ngồi ở trong xe, cúi đầu chà o mà nói rằng:
- Chúng tôi không biết là nguyên soái giao chiến vá»›i quân Tá», váºy nên không kịp đến tiếp ứng, xin nguyên soái tha lá»—i .
Tôn LÆ°Æ¡ng Phu há»i:
- Nhà ngươi là ai ?
Viên tướng ấy đáp rằng:
- Tôi là quan trấn thủ ở đất Tân Thúc, tên gá»i Trá»ng Thúc Vu Há» . Quân sÄ© của tôi Ä‘em theo đây, cÅ©ng đủ giao chiến vá»›i Tá» má»™t tráºnn, xin nguyên soái chá»›i ngại!
Tôn LÆ°Æ¡ng Phu má»›i được yên lòng, bảo Trá»ng Thúc Vu Há» rằng:
- Quan phó tÆ°á»›ng quân Thạch Tắc còn ở phÃa sau, nhà ngÆ°á»i nên Ä‘em quân tiếp ứng .
Trá»ng Thúc Vu Há» vâng lá»i, liá»n Ä‘em quân Ä‘i ngay . Lại nói chuyện Tá» Khoảnh công gặp quân Thạch Tắc, vừa toan giao chiến thì nghe báo có quân của Trá»ng Thúc Vu HỠđến tiếp ứng . Tá» Khoảnh công sợ ở đất nÆ°á»›c Vệ, binh lá»±c không tiếp viện được, má»›i rút quân trở vá» . Thạch Tắc và Trá»ng Thúc Vu Há» cÅ©ng không Ä‘uổi theo nữa . Tôn LÆ°Æ¡ng Phu thu tháºp quân thua, và o trong thà nh Tân Trúc yên nghỉ mấy ngà y . Các tÆ°á»›ng há»i Tôn LÆ°Æ¡ng Phu, xin cho biết hôm nà o thì rút quân vá» .
Tôn Lương Phu nói:
- Ta vốn định báo thù nÆ°á»›c Tá», nay lại bị nÆ°á»›c TỠđánh thua, còn mặt mÅ©i nà o vá» trông thây chúa công ta nữa! Nay ta định sang mượn quân nÆ°á»›c Tấn để bắt cho được vua Tá» thì ta má»›i thoả lòng!
Tôn LÆ°Æ¡ng Phu liá»n lÆ°u bá»n Thạch Tắc đóng quân ở Tân Trúc, còn mình thì thân hà nh sang nÆ°á»›c Tấn để mượn quân . Gặp bấy giá» quan tÆ° khấu nÆ°á»›c Lá»— là Tang Tôn Hứa cÅ©ng sang mượn quân nÆ°á»›c Tấn, má»›i cùng Tôn LÆ°Æ¡ng Phu và o gặp KhÆ°á»›c Khắc trÆ°á»›c, rồi sau má»›i yết kiến Tấn Cảnh công . Trong ngoà i đồng lòng, má»™t xÆ°á»›ng má»™t hoạ dù Tấn Cảnh công muốn không nghe cÅ©ng không được, bèn cho KhÆ°á»›c Khắc cỠđại binh Ä‘i đánh Tá» . Tang Tôn Hứa vá» nÆ°á»›c Lá»— để báo trÆ°á»›c cho Quý Tôn Hà ng Phủ biết, Qúy Tôn Hà ng Phủ cÅ©ng Ä‘em quân sang há»™i ở đất Tân Trúc . Tôn LÆ°Æ¡ng Phủ lại sai ngÆ°á»i sang Æ°á»›c vá»›i công tá» Thủ ở nÆ°á»›c Tà o . Công tá» Thủ cÅ©ng Ä‘em quân đến Tân Trúc để bà n việc đánh Tá» . Quân thám tá» của Tá» Khoảnh công nghe tin quan tÆ° khắc nÆ°á»›c Lá»— là Tang Tôn Hứa mượn được quân Tấn, vá» báo Tá» Khoảnh công . Tá» Khoảnh công nói:
- Nếu để cho quân giặc và o đất ta thì dân trong nÆ°á»›c Ä‘á»u sợ hãi, âu là ta Ä‘em quân ra ngoà i cõi để mà đón đánh .
TỠKhoảnh công bèn đem quân đi đón quân Tấn, nghe nói quân Tấn đã đóng ở núi Ma Kê, mới sai sứ sang thỉnh chiến . Khước Khắc hẹn đến ngà y hôm sau thì khai chiến . Quan đại tướng nước TỠlà Cao Cố nói với TỠKhoảnh công rằng:
- NÆ°á»›c ta cùng vá»›i nÆ°á»›c Tấ, xÆ°a nay chÆ°a giao chiến bao giá», không biết ngÆ°á»i nÆ°á»›c Tấn bạo dạn hay là nhát gan để tôi xin sang trÆ°á»›c, thá» xem ra là m sao .
Cao Cố bèn lên xe Ä‘i thẳng sang dinh quân Tấn để khiêu chiến . Trong dinh quân Tấn có má»™t viên tiểu tÆ°á»›ng Ä‘i xe ra . Cao Cố cầm má»™t miếng đá lá»›n, ném trúng và o đầu viên tiểu tÆ°á»›ng ấy . Viên tiểu tÆ°á»›ng ấy ở trên xe ngã lăn xuống . NgÆ°á»i dong xe sợ hãi, vá»™i và ng bá» chạy . Cao Cố nhảy ngay lên xe của quân Tấn, tay cầm dây cÆ°Æ¡ng, đánh ngá»±a kéo thẳng vá» dinh quân Tá»; lại Ä‘i diá»…u má»™t vòng nữa, vừa Ä‘i vừa reo rầm lên rằng:
- Ai có mua sức khoẻ, ta bán bớt cho!
Quân Tá» Ä‘á»u vá»— tay cÆ°á»i . Khi quân Tấn biết mà ra Ä‘uổi theo thì đã không kịp . Cao Cố và o nói vá»›i Tá» Khoảnhg công rằng:
- Quân Tấn dẫu nhiá»u, nhÆ°ng Ãt ngÆ°á»i có can đảm, không có gì đánh sợ .
Ngà y hôm sau, Tá» Khoảnh công xông và o trong tráºn, truyá»n cho quân sÄ© giÆ°Æ¡ng cung ra bắn . Quân Tấn chết hại rất nhiá»u . Giải TrÆ°Æ¡ng (tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Tấn) cánh tay bị hai mÅ©i tên, máu chảy dòng dòng xuống bánh xe, mà vẫn cố gắng cầm cÆ°Æ¡ng ngá»±a . KhÆ°á»›c Khắc Ä‘ang đánh trống thúc quân tiến và o, cÅ©ng bị má»™t mÅ©i tên trúng sÆ°á»n bên tả, máu chảy xuống đến táºn giầy . Tiếng trống nghe đã hÆ¡i chầm cháºm . Giải TrÆ°Æ¡ng nói:
- Dẫu bị thương, nhưng chưa đến nỗi chết thì cũng phải cố sức mà đánh .
Trịnh Khâu Hoãn (quan xa hữu nÆ°á»›c Tấn) khen lá»i Giải TrÆ°Æ¡ng nói phải, bảo KhÆ°á»›c Khắc rằng:
- Chết sống tại số, không can chi mà sợ hãi!
KhÆ°á»›c Khắc lại ra sức đánh trống để thúc quân, Giải TrÆ°Æ¡ng giục ngá»±a, nhằm thẳng phÃa tên bắn mà tiến và o . Trịnh Khâu Hoãn tay trái cầm nón che cho KhÆ°á»›c Khắc, tay phải cầm giáo để đánh giặc . Quân Tấn nghe tiếng trống, tưởng là thắng tráºn, tranh nhau tiến và o, quân Tá» không thể địch nổi, vá»™i và ng bá» chạy . Hà n Quyết thấy KhÆ°á»›c Khắc bị thÆ°Æ¡ng nặng, liá»n nói rằng:
- Quan nguyên sóai hãy tạm nghỉ, để mặc tôi đuổi theo quân giặc .
Hà n Quyết Ä‘em quân Ä‘uổi theo . Quân Tá» sợ hãi, bá» chạy tán loạn . Tá» Khoảnh công vòng quanh núi Hoa Bất Trú mà chạy . Hà n Quyết trông thấy cá»— xe thếp và ng của Tá» Khá»anh công, liá»n cố sức Ä‘uổi đánh . Phùng Sá»u Phủ (quan xa hữu nÆ°á»›c Tá») bảo viên tÆ°á»›nng dong xe cho Tá» Khoảnh công là BÃnh Hạ rằng:
- Tướng quân giao cương ngựa cho tôi, rồi tháo ra ngoà i vòng vây, để lấy quân cứu viện .
Bấy giá» quân Tấn kéo đến nhiá»u lắm, vây núi Hoa Bất Trú ba vòng . Phùng Sá»u Phủ bảo Tá» Khoảnh công rằng:
- Bây giỠđã nguy cấp lắm rồi! chúa công nên cởi ngay áo cẩm bà o ra để tôi mặc, tôi giả cách là m chúa công, còn chúa công thì mặc áo của tôi mà cầm cÆ°Æ¡ng xe, để đánh lừa quân Tấn . Không may có Ä‘iá»u gì, tôi xin chết thay chúa công, chúa công má»›i có thể trốn thóat được .
Tá» Khoảnh công theo lá»i, vừa đổi áo xong thì quân Hà n Quyết kéo đến . Hà n Quyết trông thấy ngÆ°á»i mặc áo cẩm bà o, tưởng là Tá» Khoảnh công, má»›i nắm lấy cÆ°Æ¡ng ngá»±a cúi đầu hai xá mà nói rằng:
- Chúa công tôi theo lá»i xin của nÆ°á»›c Lá»— và nÆ°á»›c Vệ, có sai tôi Ä‘em quân tá»›i đây; nay được gặp nhà vua, tôi xin cầm ngá»±a để rÆ°á»›c nhà vua quá bá»™ sang nÆ°á»›c tôi má»™t chút .
Phùng Sá»u Phủ giả cách kêu khát nÆ°á»›c, không thể nói được, rồi cầm cái bầu Ä‘Æ°a cho Tá» Khoảnh công mà bảo rằng:
- Phùng Sá»u Phủ! Nhà ngÆ°Æ¡i Ä‘i lấy cho ta bầu nÆ°á»›c .
Tá» Khoảnh công xuống xe, giả cách ra suối lấy nÆ°á»›c, khi lấy được nÆ°á»›c, Phùng Sá»u Phủ lại kêu là nÆ°á»›c đục, Tá» Khoảnh công lại Ä‘i tìm chá»— nÆ°á»›c trong, rồi lần Ä‘i quanh vá» phÃa hữu mà trốn; may lại gặp có tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Tá» là Trịnh Chu Phủ vừa Ä‘i xe đến, bảo Tá» Khoảnh công rằng:
- BÃnh Hạ nay đã bị hãm ở trong đám quân Tấn, không ra được rồi! Thế lá»±c quân Tấn bây giá» to lắm, có con Ä‘Æ°á»ng nà y là Ãt quân giặc mà thôi, chúa công nên thừa cÆ¡ Ä‘i mau .
Trịnh Chu Phủ tức thì Ä‘Æ°a dây cÆ°Æ¡ng cho Tá» Khoảnh công . Tá» Khoảnh công lên xe chạy thoát . Hà n Quyết sai ngÆ°á»i báo vá»›i KhÆ°á»›c Khắc rằng:
- Äã bắt được vua Tá» rồi!
KhÆ°á»›c Khắc mừng lắm . Khi Hà n Quyết giải Sá»u Phủ đến . KhÆ°á»›c Khắc trông thấy biết là không phải vua Tá» liá»n nổi giáºn mà há»i Phùng Sá»u Phủ rằng:
- Nhà ngươi là ai ?
Phùng Sá»u Phủ nói:
- Tôi là quan xa hữu nÆ°á»›c Tá», tên gá»i Phùng Sá»u Phủ, còn chúa công tôi tức là ngÆ°á»i lúc nãy xuống suối Ä‘i lấy nÆ°á»›c đó .
KhÆ°á»›c Khắc giáºn lắm, nói:
- Nhà ngÆ°Æ¡i dám mạo nháºn là m vua Tá», để đánh lừa quân ta thì tất phải chiếu quân pháp mà trị tá»™i .
KhÆ°á»›c Khắc truyá»n cho quân sÄ© Ä‘em Phùng Sá»u Phủ ra chém . Phùng Sá»u Phủ kêu to lên rằng:
- Quân sÄ© nÆ°á»›c Tấn hãy nghe ta nói: từ nay chá»› ai có thay vua trong lúc hoạn nạn nhÆ° Phùng Sá»u Phủ nà y mà chết mất mạng đó .
KhÆ°á»›c Khắc sai cởi trói cho Phùng Sá»u Phủ mà nói rằng:
- NgÆ°á»i ta đã biệt táºn trung vá»›i vua, ta không nên giết! Nói Ä‘oạn truyá»n lấy xe chở lÆ°Æ¡ng thá»±c và quân dụng chở Phùng Sá»u Phủ Ä‘i theo sau quân Tá» . Khoảnh công vỠđến dinh quân Tá», nghÄ© cái Æ¡n Phùng Sá»u Phủ, ra rồi lại và o, cả thảy đến ba lần . Quốc Tá và Cao Cố nghe tin Khoảnh công thua tráºn, vá»™i và ng Ä‘em quân đến tiếp ứng, thấy Khoảnh công ở trong đám quân Tấn ra, giáºt mình há»i rằng:
- Sao chúa công lại khinh thÆ°á»ng mà xông và o trong chá»— hang hổ nhÆ° váºy .
Khoảnh công nói:
- Phùng Sá»u Phủ vì ta thay ta mà bị hãm ở trong đám quân giặc, chÆ°a biết sống chết thế nà o cho nên ta ngồi không yên được, lại phải xông và o để tìm .
Nói chÆ°a dứt lá»i thì nghe báo quân Tấn đã kéo đến . Quốc Tá nói vá»›i Khoảnh công rằng:
- Nay quân ta đã bất lợi, chúa công chớ ở đây lâu, nên mau mau rút quân vỠnước, để đợi quân Sở đến cứu!
Tá» Khoảnh công theo lá»i, rút quân vá» Lâm Tri (kinh thà nh nÆ°á»›c Tá») KhÆ°á»›c Khắc Ä‘em đại binh cùng vá»›i quân Lá»—, Vệ, Tà o kéo thẳng sang nÆ°á»›c Tá», Ä‘i qua quan ải nà o, cÅ©ng đốt phá tà n hại, thẳng đến kinh đô, định diệt hẳn nÆ°á»›c Tá» .
|
15-10-2008, 11:40 AM
|
|
Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 57
Vu Thần kết duyên với Hạ Cơ
Trình Anh Ä‘á»n Æ¡n cho Triệu Thuẫn
Quân Tấn Ä‘uổi theo Tá» Khoảnh công đến đất Viên Lân . Tá» Khoảnh công sợ hãi, há»p các tÆ°á»›ng lại để há»i kế . Quốc Tá nói rằng:
- Tôi xin Ä‘em cái lò nghiá»…n (lò hai tầng, trên chÆ°ng, dÆ°á»›i nấu) của Ká»· hầu và cái khánh ngá»c sang lá»… nÆ°á»›c Tấn để xin giảng hoà ; còn những đất ta xâm chiếm của nÆ°á»›c Lá»— và nÆ°á»›c Vệ khi trÆ°á»›c thì trả lại cho hai nÆ°á»›c ấy .
- Như thế là ta xỠvới Tấn quá phải lắm rồi, nếu Tấn không nghe thì thế nà o cũng phải cố sức đánh!
Quốc Tá vâng lệnh Ä‘em lò nghiá»…n và khánh ngá»c sang dinh quân Tấn, và o nói trÆ°á»›c vá»›i Hà n Quyết . Hà n Quyết nói:
- Vì Lá»— và Vệ than phiá»n bị Tá» luôn luôn xâm chiếm, cho nên chúa công tôi thÆ°Æ¡ng tình mà đến cứu, chứ chúa công tôi có thù gì vá»›i nÆ°á»›c Tá»!
Quốc Tá nói:
- Tôi xin tâu với chúa công tôi trả lại những đất xâm chiếm của Lỗ và Vệ thì tướng quân nghĩ thế nà o ?
Hà n Quyết nói:
- Việc ấy quyá»n tại quan nguyên soái (trò KhÆ°á»›c Khắc) tôi chứ tôi không dám quyết .
Nói xong, liá»n Ä‘Æ°a Quốc Tá và o yết kiến KhÆ°á»›c Khắc . KhÆ°á»›c Khắc trông thấy Quốc Tá, hầm hầm nổi giáºn . Quốc Tá đối đáp vẫn có lá»… phép . KhÆ°á»›c Khắc nói:
- NÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i đã sắp mất đến nÆ¡i, lại còn muốn dùng lá»i nói khéo để là m kế hoãn binh hay sao! Nếu thá»±c lòng xin giảng hoà thì phải theo ta hai Ä‘iá»u .
Quốc Tá nói:
- hai Ä‘iá»u đó là gì, xin ngà i cho biết .
Khước Khắc nói:
- Má»™t là nÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i phải Ä‘Æ°a ngÆ°á»i con gái của Tiêu Quân sang ở nÆ°á»›c ta để là m tin; hai là trong địa giá»›i nÆ°á»›c Tá» phải đắp má»™t con Ä‘Æ°á»ng từ tây sang đông, để vạn nhất sau nà y nÆ°á»›c Tá» có bá»™i Æ°á»›c thì ta giết ngÆ°á»i là m con tin ấy, và khi Ä‘em quân sang đánh ta có thể Ä‘i suốt từ tây sang đông được .
Quốc Tá nổi giáºn mà nói rằng:
- Nguyên sóai nghÄ© sai rồi! Con gái của Tiêu Quân là ai, tức là thân mẫu chúa công tôi, cÅ©ng chẳng khác gì thân mẫu vua Tấn, lẽ nà o lại Ä‘em quốc mẫu là m con tin bao giá»! Còn ruá»™ng đất ở trong nÆ°á»›c tôi là phải tuỳ theo địa thế mà đắp, nếu vì nÆ°á»›c Tấn mà đổi lại tất cả thì khác gì má»™t nÆ°á»›c đã mất rồi . Nguyên soái nói nhÆ° thế là ý không muốn cho nÆ°á»›c tôi giảng hoà .
Khước Khắc nói:
- Không muốn cho giảng hoà thì nước ngươi là m gì ?
Quốc Tá nói:
- Nguyên soái chá»› có khinh nÆ°á»›c Tá» tôi quá! NÆ°á»›c tôi dẫu bị thua má»™t tráºn, nhÆ°ng chÆ°a lấy gì là m tổn hại cho lắm, nguyên soái không cho hoà thì chúng tôi xin thu tháºp quân mã, cùng vá»›i nguyên soái quyết chiến má»™t tráºn . Má»™t tráºn không được thì hai tráºn; hai tráºn không được thì ba tráºn, nếu ba tráºn cÅ©ng không được thì bấy giá» cả nÆ°á»›c Tá» tôi là của nÆ°á»›c Tấn, cần gì còn phải gá»i ngÆ°á»i là m tin và đắp Ä‘Æ°á»ng từ tây sang đông là m gì ? Ngay bây giá», tôi xin từ biệt nguyên soái .
Quốc Tá liá»n đặt cái lò nghiá»…n và cái khánh ngá»c xuống đất, rồi chắp tay vái chà o mà lui ra . Qúy Tôn Hà ng Phủ và Tôn LÆ°Æ¡ng Phu đứng ở sau mà n nghe nói, chạy ra bảo KhÆ°á»›c Khắc rằng:
- Là m nhÆ° váºy thì nÆ°á»›c Tá» giáºn ta quá lắm, tất cố sức mà đánh, không lẽ ta thắg mãi, chi bằng ta theo lá»i giảng hoà là hÆ¡n .
Khước Khắc nói:
- Sứ nước TỠđã đi rồi thì biết là m thế nà o ?
Qúy Tôn Hà ng Phủ nói:
- Ta nên sai ngÆ°á»i Ä‘uổi theo mà gá»i lại .
KhÆ°á»›c Khắc liá»n sai ngÆ°á»i Ä‘uổi theo, má»i Quốc Tá hãy trở lại dinh quân Tấn . KhÆ°á»›c Khắc bảo Quý Tôn Hà ng Phủ và Tôn LÆ°Æ¡ng Phu cùng Quốc Tá là m lá»… tÆ°Æ¡ng kiến, rồi lại nói vá»›i Quốc Tá rằng:
- Tôi sợ không là m nổi việc ấy thì có lá»—i vá»›i chúa công tôi, cho nên tôi chÆ°a dám nháºn lá»i; nay hai quan đại phu nÆ°á»›c Lá»— và nÆ°á»›c Vệ (trở Quý Tôn Hà ng Phủ và Tôn LÆ°Æ¡ng Phu) đã cùng nói vá»›i tôi, thì tôi cÅ©ng không dám trái ý . Váºy tôi xin nghe lá»i đại phu .
Quốc Tá nói:
- Nguyên soái đã thuáºn cho nÆ°á»›c tôi giảng hoà thì xin ăn thá»:
"NÆ°á»›c Tá» nháºn phải triá»u cống nÆ°á»›c Tấn, lại trả những đấ xâm chiếm của nÆ°á»›c Lá»— và nÆ°á»›c Vệ . NÆ°á»›c Tấn nháºn phải rút quân vá» và không được xâm phạm của cải nÆ°á»›c Tá»".
Hai bên Ä‘á»u phải láºp tá» thệ văn, KhÆ°á»›c Khắc truyá»n Ä‘em tiết sinh ra, cùng nhau ăn thá» rồi từ biệt . KhÆ°á»›c Khắc lại tha cho Phùng Sá»u Phủ trở vá» nÆ°á»›c Tá» . Tá» Khoảnh công cho Phùng Sá»u Phủ là m thượng khanh .
Bá»n KhÆ°á»›c Khắc thắng được quân Tá», trở vá» nÆ°á»›c Tấn . Tấn Cảnh công Ä‘á»u gia phong thái ấp cho; lại cho Hà n Quyết là m tân trung quân nguyên soái, Triệu Quát là m phó; Củng Sóc là m tân thượng tuân nguyên soái, Hà n Xuyên là m phó; Tuân Trụ là m tân hạ quân nguyên soái, Triệu Chiên là m phó, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u được phong tÆ°á»›c quan khanh cả .
Quan tÆ° khấu là Äồ Ngạn Giả thấy há» Triệu hÆ°ng phấn cà ng Ä‘em lòng ghen ghét, ngà y đêm chỉ cố tìm sá»± lầm lá»—i của há» Triệu để dèm pha vá»›i Tấn Cảnh công; lại máºt kết vá»›i há» Loan và há» KhÆ°á»›c, khiến cho hai hỠấy cùng vá» bè vá»›i mình .
Tá» Khoảnh công từ khi bị thua vá», hết lòng sá»a sang chÃnh trị, để định báo thù nÆ°á»›c Tấn . Vua tôi nÆ°á»›c Tấn cÅ©ng sợ nÆ°á»›c Tá» báo thù, không giữ được nghiệp bá chủ, lại bắt các nÆ°á»›c phải trả lại cho nÆ°á»›c Tá» những đất xâm chiếm mà nÆ°á»›c TỠđã phải trả lại cho há» khi trÆ°á»›c (theo minh Æ°á»›c) . Từ bấy giá» các nÆ°á»›c chÆ° hầu cho rằng nÆ°á»›c Tấn không có tÃn nghÄ©a, bèn không tin phục nÆ°á»›c Tấn nữa .
Lại nói chuyện Hạ CÆ¡ nÆ°á»›c Tần từ khi kết duyên vá»›i quan liên doãn nÆ°á»›c Sở là TÆ°Æ¡ng Lão, chÆ°a được má»™t năm thì TÆ°Æ¡ng Lão phải Ä‘i đánh tráºn ở Bà Äịa . Hạ CÆ¡ má»›i cùng vá»›i con riêng của TÆ°Æ¡ng Lão là Hắc Sái tÆ° thông; đến lúc TÆ°Æ¡ng Lão chết tráºn, Hắc Sái say mê Hạ CÆ¡, bá» không Ä‘i tìm xá TÆ°Æ¡ng Lão, ngÆ°á»i trong nÆ°á»›c ai cÅ©ng chê cÆ°á»i . Hạ CÆ¡ lấy là m xấu hổ, muốn mượn tiếng Ä‘i tìm xác TÆ°Æ¡ng Lão để trở vá» nuá»›c Trịnh, (nguyên Hạ CÆ¡ là con gái nÆ°á»›c Trịnh, trÆ°á»›c lấy chồng ở nÆ°á»›c Tần), TÆ°á»›c thân công ở nÆ°á»›c Sở là Khuất Vu thuê ngÆ°á»i máºt báo vá»›i Hạ CÆ¡ rằng:
- Thân công có lòng yêu mến nà n lắm, nà ng vỠnước Trịnh hôm nà o thì hôm ấy thân công sẽ sang xin cưới ngay .
Khúất Vu lại sai ngÆ°á»i nói vá»›i Trịnh TÆ°Æ¡ng công rằng:
- Hạ CÆ¡ muốn vá» nÆ°á»›c nhà , sao nhà vua không sai ngÆ°á»i đón vá» ?
Trịnh TÆ°Æ¡ng công quả nhiên sai sứ sang nÆ°á»›c Sở để xin đón Hạ CÆ¡ . Sở Trang vÆ°Æ¡ng há»i các quan đại phu rằng:
- Hạ CÆ¡ muốn tìm xác TÆ°Æ¡ng Lão, ngÆ°á»i nÆ°á»›c Trịnh có ý muốn giúpp cho được việc, váºy nên má»›i sai ngÆ°á»i sang đón vá» .
Trang vương nói:
- Xác TÆ°Æ¡ng Lão chết ở nÆ°á»›c Tấn, ngÆ°á»i nÆ°á»›c Trịnh giúp thế nà o được ?
Khuất Vu nói:
- Tuân Dinh là con yêu của Tuân Thủ, nay bị giam ở nÆ°á»›c Sở ta . Tuân Thủ thÆ°Æ¡ng nhá»› lắm! Bây giá» Tuân Thủ má»›i được lên là m chức trung quân phó tÆ°á»›ng ở nÆ°á»›c Tấn, lại quen biết vá»›i quan đại phu nÆ°á»›c Trịnh là Hoà ng Thủ, thì tất thế nà o rồi cÅ©ng nhá» Hoà ng Thủ Ä‘iá»u đình vá»›i nÆ°á»›c Sở ta, xin Ä‘em thi thá» công tá» Cốc Thần (con Sở Trang vÆ°Æ¡ng) và TÆ°Æ¡ng Lão sang đổi lấy Tuân Dinh vá» . Vua nÆ°á»›c Trịnh vì việc giao chiến ở Bà Äịa, sợ nÆ°á»›c Tấn Ä‘em quân sang há»i tá»™i, cÅ©ng muốn nhân việc nà y để lấy lòng nÆ°á»›c Tấn, đó là tình thá»±c, chứ không còn nghi ngá» gì nữa!
Nói chÆ°a dứt lá»i thì Hạ CÆ¡ và o từ biệt Sở Trang vÆ°Æ¡ng, tâu việc xin vá» nÆ°á»›c Trịnh, vừa tâu vừa khóc, nÆ°á»›c mắt nhÆ° mÆ°a . Lại nói vá»›i Sở Trang vÆ°Æ¡ng rằng:
- Nếu không tìm được Tuơng Lão thì thiếp xin thỠkhông vỠnước Sở nữa!
Sở Trang vÆ°Æ¡ng có lòng thÆ°Æ¡ng mà cho Ä‘i . Hạ CÆ¡ Ä‘i sang nÆ°á»›c Trịnh . Khuất Vu lại máºt Ä‘Æ°a thÆ° cho Trịnh TÆ°Æ¡ng công, xin cÆ°á»›i Hạ CÆ¡ là m vợ . Trịnh TÆ°Æ¡ng công biết việc Sở Trang vÆ°Æ¡ng và công tá» Anh Tá» khi trÆ°á»›c muốn lấy Hạ CÆ¡, lại thấy Khuất Vu Ä‘ang được trá»ng dụng ở nÆ°á»›c Sở, cÅ©ng muốn kết thân, má»›i nháºn lá»… và cho cÆ°á»›i . NgÆ°á»i nÆ°á»›c Sở không ai biết chuyện ấy cả . Khuất Vu lại sai ngÆ°á»i sang bảo Tuân Thủ nÆ°á»›c Tấn Ä‘em thi thể công tá» Cốc Thần và TÆ°Æ¡ng Lão sang đổi lấy Tuân Dinh vá» . Tuân Thủ viết thÆ° nhá» Hoà ng Thủ (quan đại phu nÆ°á»›c Trịnh) ở giữa nói há»™ vá»›i Sở Trang vÆ°Æ¡ng .
Sở Trang vÆ°Æ¡ng muốn được thi thể con mình là công tá» Cốc Thần, má»›i tha cho Tuân Dinh vá» và nÆ°á»›c Tấn cÅ©ng giả lại hai thi thể . Äến lúc quân nÆ°á»›c Tấn đánh Tá», Tá» Khoảnh công sai sứ sang cầu cứu nÆ°á»›c Sở, chÃnh gặp lúc nÆ°á»›c Sở má»›i có tang, chÆ°a Ä‘em quân sang cứu, sau nghe tin quân Tá» thua tráºn và quan đại phu nÆ°á»›c Tá» là Quốc Tá đã phải xin giảng hoà vá»›i Tấn, Sở Cung vÆ°Æ¡ng má»›i bảo triá»u thần rằng:
- NÆ°á»›c Tá» theo Tấn là vì nÆ°á»›c Sở ta chÆ°a kịp đến cứu, đó không phải là bản tâm nÆ°á»›c Tá» . Nay ta nên cá» binh Ä‘i đánh Lá»— và Vệ để báo thù cho nÆ°á»›c Tá», có ai dám vì ta Ä‘em cái ý ấy sang nói cho vua Tá» biết ?
Khuất Vu xin đi . Sở Cung vương nói:
- Nhân tiện nhà ngÆ°Æ¡i Ä‘i qua nÆ°á»›c Trịnh, nên nÆ°á»›c vá»›i vua Trịn đến tháng mÆ°á»i Ä‘em quân sang há»™i nhau ở địa giá»›i nÆ°á»›c Vệ, và cÅ©ng nói cho vua Tá» biết .
Khuất Vu vá» nhà thu xếp tiá»n của và cho gia quyến Ä‘i trÆ°á»›c còn mình thì ở lại sau, rồi thẳng Ä‘Æ°á»ng tiến sang nÆ°á»›c Trịnh . Khuất Vu Ä‘em lá»i nói của vua Sở và o Æ°á»›c vá»›i vua Trịnh, rồi lui ra nhà quán xá cùng vá»›i Hạ CÆ¡ là m lá»… thà nh thân . Äêm hôm ấy Hạ CÆ¡ nỉ non bên gối, há»i Khuất Vu rằng:
- Việc nà y khi trước phu quân có tâu với vua Sở không ?
Khuất Vu Ä‘em chuyện Sở Trang vÆ°Æ¡ng và công tá» Anh Tá» khi trÆ°á»›c Ä‘á»u muốn lấy Hạ CÆ¡ nói lại cho Hạ CÆ¡ nghe, lại bảo Hạ CÆ¡ rằng:
- Ta vì ái khanh mà chịu phà bao nhiêu tâm cÆ¡, ngà y nay ba sinh má»›i phỉ mÆ°á»i thuyá»n, ta không dám vá» nÆ°á»›c Sở nữa; sáng mai ta cùng vá»›i ái khanh tìm chốn nÆ°Æ¡ng thân, cùng nhau bách niên giai lão, ái khanh nghÄ© thế nà o ?
Hạ Cơ nói:
- Phu quân đã không vỠnước Sở thì việc đi sứ TỠnà y biết là m thế nà o ?
Khuất Vu nói:
- Ta chẳng đi sứ TỠnữa! Ngà y nay, cùng với nước Sở chống nhau, chỉ có nước Tấn, âu là ta cùng ái khanh sang ở nước Tấn .
Ngà y hôm sau, Khuất Vu viết má»™t đạo biểu giao cho ngÆ°á»i hầu Ä‘em vá» tâu vá»›i Sở Cung vÆ°Æ¡ng, rồi cùng Hạ CÆ¡ trốn sang nÆ°á»›c Tấn . Tấn Cảnh công Ä‘anh lấy việc thua nÆ°á»›c Sở là m xấu hổ, nghe tin Khuất Vu đến, mừng lắm nói rằng:
- Thế nà y thì tháºt là trá»i Ä‘em ngÆ°á»i ấy đến giúp ta!
Tấn Cảnh công nói xong, liá»n cho Khuất Vu là m quan đại phu, lại phong cho đất Hình Äịa để là m thái ấp . Khuất Vu má»›i bá» há» Khuất, lấy chữ Vu là m há», đặt tên là Thần . Từ bấy giá» vẫn gá»i là Vu Thần . Sở Cung vÆ°Æ¡ng tiếp được tá» biểu của Vu Thần, mở ra Ä‘á»c, đại lược nói rằng:
"Vua Trịnh Ä‘em Hạ CÆ¡ gả cho tôi, tôi trót dại, không thể từ chối được . Nay tôi sợ đại vÆ°Æ¡ng trị tá»™i, váºy phải tạm trốn sang nÆ°á»›c Tấn; còn việc sứ Tá», xin đại vÆ°Æ¡ng chá»n sai ngÆ°á»i khác . Tôi cam chịu tá»™i chết!"
Sở Cung vÆ°Æ¡ng nổi giáºn, triệu công tá» Anh Tá» và công tá» Trắc và o Ä‘Æ°a tá» biểu cho xem . Công tá» Trắc nói:
- Nước Sở ta và nước Tấn xưa nay vôn là cừu định với nhau, nay Vu Thần trốn sang nước Tấn, tức là là m phản, phải trừng phạt để là m gương .
Công tỠAnh TỠnói:
- Hắc Sái thông dâm với kế mẫu là Hạ Cơ, cùng là có tội, cũng phải trừng phạt mới được .
Sở Cung vÆ°Æ¡ng theo lá»i, liá»n sai công tá» ÃnhTê Ä‘em quân đến vây bắt gia tá»™c của Vu Thần, và sai công tá» Trắc đến bắt Hắc Sái mà chém Ä‘i . Bao nhiêu gia tà i của Vu Thần cùng Hắc Sái Ä‘á»u bị công tá» Anh Tá» và công tá» Trắc chiếm lấy hết cả . Vu Thần nghe tin ấy má»›i Ä‘Æ°a thÆ° cho công tá» Anh Tá» và công tá» Trắc, đại lược nói rằng:
"Các ngÆ°Æ¡i xui giục vua Sở là m những việc tham tà n, giết hại kẻ không có tá»™i; ta quyết là m cho các ngÆ°á»i phải khổ sở ở nÆ¡i Ä‘Æ°á»ng sá mà chết!"
Bá»n công tá» Anh Tá» giấu bức thÆ° ấy Ä‘i, không dám nói cho Sở Cung vÆ°Æ¡ng biết . Vu Thần bà y mÆ°u láºp kế cho nÆ°á»›c Tấn để sang thông hiếu vá»›i nÆ°á»›c Ngô; rồi Ä‘em những phép xa chiến dạy ngÆ°á»i nÆ°á»›c Ngô; lại cho con là Hồ Dung sang là m quan hà nh nhân ở nÆ°á»›c Ngô, để thông tin tức cho nÆ°á»›c Ngô và nÆ°á»›c Tấn . Từ bấy giá» nÆ°á»›c Ngô má»—i ngà y má»™t cÆ°á»ng thịnh, chiếm lấy những thuá»™c quốc ở phÃa đông của nÆ°á»›c Sở; vua nÆ°á»›c Ngô là Trá»ng Má»™ng tiếm hiệu xÆ°ng vÆ°Æ¡ng . Sở Cung vÆ°Æ¡ng cho công tá» Anh Tá» là m đại tÆ°á»›ng cùng vá»›i quân nÆ°á»›c Trịnh sang đánh Vệ, tà n phá bá» cỡ nÆ°á»›c Vệ, rồi lại Ä‘em quân sang xâm chiếm nÆ°á»›c Lá»—, đóng đồn ở đất DÆ°Æ¡ng Kiá»u . Trá»ng Tôn Miệt (tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Lá»—) Ä‘em thợ khéo và con gái dệt cá»i thêu thùa giá»i của nÆ°á»›c Lá»—, má»—i hạng má»™t trăn ngÆ°á»i sang dâng nÆ°á»›c Sở và được giảng hoà . NÆ°á»›c Tấn cÅ©ng sai sứ Æ°á»›c vá»›i Lá»— Thà nh công cùng sang đánh Trịnh . Lá»— Thà nh công nháºn lá»i .
Năm thứ 20 Ä‘á»i Chu Äịnh vÆ°Æ¡ng, Trịnh TÆ°Æ¡ng Công (Kiên) mất, thế tá» Phi lên nối ngôi, tức là Trịnh Nhiệu công . Trịnh Nhiệu công cùng vá»›i nÆ°á»›c Hứa tranh nhau địa giá»›i . Vua nÆ°á»›c Hứa sang kêu vá»›i Sở Cung vÆ°Æ¡ng . Sở Cung vÆ°Æ¡ng cho vua Hứa là phải lẽ, sai ngÆ°á»i trách Trịnh Nhiệu công . Trịnh Nhiệu công tức giáºn, má»›i bá» Sở theo Tấn . Năm ấy, KhÆ°á»›c Khắc nÆ°á»›c Tấn bị thÆ°Æ¡ng, què mất cánh tay trái, liá»n cáo lão vá» nhà , chẳng được bao lâu thì mất . Loan ThÆ° thay là m chức trung quân nguyên soái (tức là tÆ°á»›ng quốc). Năm sau công tá» Anh Tá» nÆ°á»›c Sở sang đánh Trịnh, Loan ThÆ° Ä‘em quân Ä‘i cứu .
Lúc bấy giá» Tấn Cảnh công thấy nÆ°á»›c Trịnh và nÆ°á»›c Tá» Ä‘á»u thần phục mình, thì sanh lòng kiêu ngạo, lại tin dùng Äồ Ngạn Giả, và ham sá»± chÆ¡i bá»i săn bắn nhÆ° Tấn Linh công thuở xÆ°a . Triệu Äồng và Triệu Quát có ý bất hoà vá»›i anh là Triệu Anh, vu cho việc dâm loạn, rồi Ä‘uổi sang nÆ°á»›c Tá», Tấn Cảnh công cÅ©ng không thể nà o mà ngăn cấm nổi . Bấy giá» núi LÆ°Æ¡ng SÆ¡n tá»± nhiên sụt đá xuống là m nghẽn má»™t khúc sông, nÆ°á»›c sông ba ngà y không chảy được . Tấn Cảnh công sai quan thái sá» bói xem tốt xấu thế nà o . Äồ Ngạn Giả đút tiá»n cho quan thái sỠđể nói vá» việc hình phạt không hợp lẽ . Tấn Cảnh công nói:
- Ta dùng hình phạt, chÆ°a há» có là m quá bao giá», sao lại bảo là không hợp lẽ ?
Äồ Ngạn Giả nói vá»›i Tấn Cảnh công rằng:
- Hình phạt không hợp lẽ nghÄ©a là không đán tá»™i mà trị tá»™i, cÅ©ng nhÆ° đán tá»™i mà không trị tá»™i . Triệu Thuẫn giết vua Linh công ta ở Äà o Viên, việc ấy chép và o sá» sách, đó là má»™t tá»™i không thể dung tha được; thế mà Thà nh công không trị tá»™i, lại giao quyá»n chÃnh trong nÆ°á»›c cho kẻ phạm tá»™i, dây dÆ°a mãi đến bây giá», con cháu của kẻ phạm tá»™i là m quan, đầy khắp trong triá»u, thế thì lấy gì là m răn cho kẻ khác được ? và tôi nghe tin bá»n Triệu Äồng và Triệu Quát cáºy nhiá»u vây cánh, có ý muốn là m phản, Triệu Anh can ngăn không được, phải chạy ra nÆ°á»›c ngoà i; còn há» Loan và há» KhÆ°á»›c, cÅ©ng sợ thế há» Triệu, không dám nói ra . Việc núi LÆ°Æ¡ng SÆ¡n đồ nà y, chÃnh là ý trá»i muốn khiến chúa công giải tá» ná»—i oan của Linh công trÆ°á»›c và trị tá»™i há» Triệu đó!
Tấn Cảnh công từ tráºn đánh nhau ở Bà Äịa đã ghét bá»n Triệu Äồng và Triệu Quát chuyên quyá»n xấc xược, nay nghe lá»i noi của Äồ Ngạn Giả thì xiêu lòng bèn Ä‘em lá»i nói ấy mà há»i Hà n Quyết . Hà n Quyết nói:
- Việc giết vua Linh công ở Äà o Viên không dá»± gì đến Triệu Thuẫn . Và há» Triệu từ Triệu Thôi trở xuống, Ä‘á»i Ä‘á»i có công to vá»›i nÆ°á»›c Tấn, sao chúa công lại nghe lá»i nói của đứa tiểu nhân mà nghi con cháu công thần ?
Cảnh công vẫn còn hồi nghi, lại há»i Loan ThÆ° và KhÆ°á»›c Kỳ . Äồ Ngạn Giả đã dặn Loan ThÆ° và KhÆ°á»›c Kỳ trÆ°á»›c, bởi váºy Loan ThÆ° và KhÆ°á»›c Kỳ cứ hà m hồ, không chịu biện bạch cho há» Triệu . Cảnh công má»›i cho lá»i nói của Äồ Ngạn Giả là thá»±c liá»n ghi tá»™i Triệu Thuẫn và o cái má»™c bà i, giao cho Äồ Ngạn Giả mà bảo rằng:
- Nhà ngÆ°Æ¡i liệu thế nà o cho khá»i kinh Ä‘á»™ng ngÆ°á»i trong nÆ°á»›c thi cứ việc mà là m .
Hà n Quyết biết mÆ°u của Äồ Ngạn Giả, đêm hôm ấy đến bảo vá»›i Triệu Sóc, bảo Triệu Sóc nên Ä‘i trốn . Triệu Sóc nói:
- Thân phụ tôi ngà y xÆ°a chỉ vì không chịu để cho tiên quân giết, đến ná»—i mang tiếng xấu vá» sau, nay Äồ Ngạn Giả phụng mệnh chúa công để giết tôi thi tôi đâu dám trách . NhÆ°ng vợ tôi hiện Ä‘ang có thai, đã gần đến tháng, nếu sinh gái, thì chẳng nói là m chi, may mà sinh trai thì còn có thể giữ được dòng giống há» Triệu . Má»™t giá»t máu thừa ấy, xin tÆ°á»›ng quân bảo toà n cho thì tôi dẫu hồn vá» chÃn suối, cÅ©ng được hả dạ!
Hà n Quyết khóc rằng:
- Tôi chịu Æ¡n Triệu tÆ°á»›ng quốc (trá» Triệu Thuẫn) ngà y xÆ°a, chẳng khác tình cha con . Ngà y nay tôi sức hèn tà i má»n, không thể chém được đầu giặc (trá» Äồ Ngạn Giả), tôi đã lấy là m xấu hổ lắm, nay còn má»™t việc nà y, tôi xin hết sức! NhÆ°ng quân giặc căm tức đã lâu, nay nhân dịp báo thù, không còn phân biệt ngá»c đá và ng thau, tôi có là m gì cÅ©ng là vô Ãch, chi bằng ngà i hãy cho công chúa (vợ Triệu Sóc, con gái Tấn Thà nh công) tránh nạn và o ở trong cung, mai sau sinh đặng con trai thì tất có cÆ¡ báo thù được .
Triệu Sóc vâng lá»i, rồi hai ngÆ°á»i gạt nÆ°á»›c mắt mà từ biệt nhau . Triệu Sóc Æ°á»›c riêng vá»›i vợ là Trang CÆ¡ rằng:
- Ngà y sau sinh con gái thì đặt tên là Văn, nếu sinh con trai, nên đặt tên là Vũ, bởi vì văn thì vô dụng mà có vũ thì mới báo thù được!
Triệu Sóc lại nói chuyện cho Trình Anh biết . Trình Anh há»™ tống cho Trang CÆ¡ ra cá»a sau Ä‘i má»™t cái xe kÃn lên trốn và o cung ở vá»›i mẹ là Thà nh phu nhân (mẹ Tấn Cảnh công) . Sáng hôm sau, Äồ Ngạn Giả Ä‘em quân vây nhà há» Triệu, lấy cái má»™c bà i của Tấn Cảnh công ghi tá»™i Triệu Thuẫn treo ở trÆ°á»›c cá»a, rồi kể tá»™i há» Triệu phảnh nghịch, bắt bá»n Triệu Sóc, Triệu Äồng, Triệu Quát, Triệu Chiên, cùng bao nhiêu già trẻ trai gái trong nhà đem giết tất cả . Con Triệu Chiên là Triệu Thắng bấy giá» Ä‘ang ở đất Hà m Äan, nhá» váºy thóat nạn, bá» trốn sang nÆ°á»›c Tống . Äồ Ngạn Giả không tìm thấy Trang CÆ¡ liá»n nói:
- Trang CÆ¡ không cần phải bắt vá»™i, nhÆ°ng nghe đâu đã có thai, vạn nhất sinh con trai thì vẫn còn cái giống phản nghịch, thêm di há»a vá» sau!
Quân sĩ báo rằng:
- Ná»a đêm hôm qua, có ngÆ°á»i Ä‘i má»™t cái xe kÃn và o cung .
Äồ Ngạn Giả nói:
- Äó tất là Trang CÆ¡ .
Nói xong, và o tâu với Tấn Cảnh công rằng:
- Toà n gia bá»n phản nghịch đã trừ hết được rồi, chỉ còn có công chúa (trá» Trang CÆ¡) trốn và o trong cung, xin tâu để chúa công định Ä‘oạt .
Cảnh công nói:
- Mẹ ta yêu công chúa lắm, không há»i được đâu!
Äồ Ngạn Giả nói:
- Công chúa có mang sắp đẻ, nếu sinh hạ con trai, thì để lại giống phản nghịch, ngà y sau lá»›n lên thế nà o cÅ©ng báo thù, việc Äà o Viên tất nhiên lại xảy ra má»™t lần nữa, chúa công nên nghÄ© cho kỹ!
Cảnh công nói:
Äể sau nà y há»… sinh con trai thì ta sẽ trừ Ä‘i cÅ©ng được!
Äồ Ngạn Giả ngà y đêm sai ngÆ°á»i dò thăm xem Trang CÆ¡ sinh trai hay sinh gái . Mấy hôm sau, Trang CÆ¡ quả nhiên sinh được con trai . Thà nh phu nhân truyá»n cho cung nhân nói dối là sinh con gái . Äồ Ngạn Giả không tin, muốn sai má»™t ngÆ°á»i vú và o cung để khám nghiệm xem . Trang CÆ¡ sợ hãi, cùng vá»›i Thà nh phu nhân thÆ°Æ¡ng nghị, nói dối là đứa con gái sinh ra, đã chết mất rồi . Bấy giá» Tấn Cảnh công say mê tá»u sắc, chÃnh sá»± trong nÆ°á»›c để mặc Äồ Ngạn Giả muốn là m gì thì là m . Äồ Ngạn Giả nghi Trang CÆ¡ không phải sinh con gái, và con cÅ©ng chÆ°a chết, má»›i thân hà nh Ä‘em nữ bá»™c và o khám xét trong cung . Trang CÆ¡ Ä‘em đứa cô nhi buá»™c và o trong Ä‘Å©ng quần, rồi khấn rằng: "Nếu lòng trá»i định là m tuyệt há» Triệu thì hãy khiến đứa cô nhi nà y khóc; nhược bằng há» Triệu không đến ná»—i tuyệt tá»± thì xin cho đứa cô nhi nà y cứ nằm im nhÆ° không".
Khi nữ bá»™c dắt Trang CÆ¡ ra ngoà i rồi và o khám xét trong cung thì chẳng thấy gì cả . Äứa cô nhi ở trong quần cứ nằm im, không kêu khóc chút nà o . Äồ Ngạn Giả khám xong trở vá», nhÆ°ng trong lòng vẫn còn ghi hoặc . Có ngÆ°á»i bảo là cô nhi đã được Ä‘em ra khá»i cung rồi . Äồ Ngạn Giả liá»n yết thị rằng: "Há»… ai phát giác được đứa cô nhi ấy thì thưởng cho má»™t nghìn nén và ng; nếu biết mà không nói thì cÅ©ng coi nhÆ° là kẻ chứa giấu đồ gian, phạm tá»™i phản nghịch, toà n gia sẽ bị xá» trảm" .
Äồ Ngạn Giả lại truyá»n cho quân sÄ© canh giữ cá»a cung rất nghiêm máºt; ai ra và o Ä‘á»u phải khám xét tháºt kỹ .
Triệu Thuẫn khi trÆ°á»›c có hai ngÆ°á»i môn khách tâm phúc, má»™t ngÆ°á»i là Công tôn Chá» Cữu, má»™t ngÆ°á»i là Trình Anh . Công tôn Chá» Cữu được biết tin Äồ Ngạn Giả vây nhà há» Triệu trÆ°á»›c Trình Anh liá»n bà n vá»›i Trình Anh cùng đến chịu nạn vá»›i há» Triệu, Trình Anh nói:
- Kẻ kia giả mệnh chúa công đến bắt há» Triệu thì dù chúng ta có đến để chịu chết, cÅ©ng chẳng Ãch gì cho há» Triệu cả .
Công tôn ChỠCữu nói:
- Vẫn biết là không Ãch gì, nhÆ°ng ân nhân mình có nạn, lẽ nà o mình lại tránh cái chết cho được ?
Trình Anh nói:
- Trang CÆ¡ (vợ Triệu Sóc) hiện Ä‘ang có thai, nếu sinh con trai thì ta cùng nhà ngÆ°Æ¡i hết lòng mà ủng há»™, chẳng may mà sinh con gái thì bấy giá» chúng ta hãy chết, cÅ©ng chÆ°a cháºm kia mà !
Äến lúc nghe tin Trang CÆ¡ sinh con gái, công tôn Chá» Cữu khóc mà than rằng:
- Lòng trá»i định là m tuyệt há» Triệu hay sao!
Trình Anh nói:
- Chưa lấy gì là m chắc, âu là ta hãy dò xét xem đã!
Trình Anh liá»n đút tiá»n cho các cung nhân để báo tin cho Trang CÆ¡ . Trang CÆ¡ biết Trình Anh là ngÆ°á»i trung nghÄ©a, má»›i viết má»™t chữ "VÅ©" Ä‘Æ°a ra . Trình Anh mừng thầm rằng:
- Công chúa quả nhiên sinh con trai rồi!
Sau Äồn Ngạn Giả và o khám xét trong cung, không thấy gì cả . Trình Anh má»›i bảo công tôn Chá» Cữu rằng:
- Cô nhi há» Triệu vẫn ở trong cung mà Äồ Ngạn Giả không tìm thấy, đó má»›i tháºt là lòng trá»i . NhÆ°ng giấu nhÆ° thế chẳng qua cÅ©ng chỉ giấu được má»™t lúc mà thôi, sau nà y việc tiết lá»™ ra, Äồ Ngạn Giả tất lại khám xét, âu là ta phải láºp kế Ä‘em ra giấu ở má»™t nÆ¡i xa thì má»›i bảo toà n được .
Công tôn Chá» Cữu ngẫm nghÄ© trong ná»a ngà y, rồi há»i Trình Anh rằng .
Trình Anh nói:
- Liá»u chết thì dá»…, chứ giữ lấy cô nhi là má»™t việc khó .
Công tôn ChỠCữu nói:
- Nhà ngÆ°Æ¡i nháºn lấy việc khó, để ta là m việc dá»… cho . Nhà ngÆ°Æ¡i nghÄ© thế nà o ?
Trình Anh nói:
- Bây giỠnhà ngươi định kế gì ?
Công tôn ChỠCữu nói:
- Là m thế nà o tìm được má»™t đứa cô nhi khác, nói dối là cô nhi của há» Triệu, ta ẵm được và o giấu ở trong núi Thú DÆ°Æ¡ng, rồi nhà ngÆ°Æ¡i ra thú, để cho Äồ Ngạn Giả và o bắt . Khi hắn đã bắt được cô nhi giả ấy rroi thì đứa cô nhi tháºt kia má»›i có thể thóat nạn được .
Trình Anh nói:
- Tìm đứa cô nhi khác không khó, chỉ khó má»™t ná»—i là m thế nà o Ä‘em cô nhi tháºt ở trong cung ra cho được toà n vẹn ?
Công tôn ChỠCữu nói:
- Trong bá»n các tÆ°á»›ng, chỉ có Hà n Quyết là chịu Æ¡n há» Triệu rất nhiá»u, việc Ä‘em đứa cô nhi ở trong cung ra, có thể nhá» Hà n Quyết được .
Trình Anh nói:
- Ta mới sinh con trai, cũng gần ngà y với đứa cô nhi hỠTriệu, có thể thay được; nhưng nhà ngươi đã có cái tội giấu đứa cô nhi ấy, tất nhiên se bị giết . Nhà ngươi chết trước ta thì ta sao đà nh lòng!
Trình Anh nói xong, hai hà ng nước mắt chảy xuống ròng ròng .
công tôn Chá» Cữu nổi giáºn mà nói rằng:
- Äó là má»™t việc hay cho ta, sao nhà ngÆ°Æ¡i lại khóc!
Trình Anh liá»n gạt nÆ°á»›c mắt, rồi từ giã lui vá» . Äêm hôm ấy, Trình Anh ẳm con giao tay cho công tôn Chá» Cữu; lại sang yết kiến Hà n Quyết, Ä‘Æ°a cho Hà n Quyết xem chữ "VÅ©" rồi sau má»›i nói đến cái mÆ°u của công tôn Chá» Cữu cho Hà n Quyết nghe . Hà n Quyết nói:
- Trang CÆ¡ Ä‘ang có bệnh, sai ta Ä‘i tìm thầy thuốc, nếu nhà ngÆ°Æ¡i đánh lừa cho Äồ Ngạn Giả Ä‘i và o núi Thú DÆ°Æ¡ng, tá»± khắc ta có kế Ä‘em được cô nhi há» Triệu ra .
Trình Anh liá»n phao lên cho má»i ngÆ°á»i biết rằng:
- Quan tÆ° khấu há» Äồ (tức là Äồ Ngạn Giả) muốn bắt cô nhi há» Triệu, sao lại tìm ở trong cung ?
NgÆ°á»i nhà Äồ Ngạn Giả nghe nói, liá»n há»i Trình Anh rằng:
- Nhà ngươi có biết chỗ cô nhi hỠTriệu ở đâu không ?
Trịnh Anh nói:
- Cho ta một nghìn nén và ng, ta mới chịu bảo .
NgÆ°á»i nhà Äồ Ngạn Giả liá»n Ä‘Æ°a Trình Anh và o yết kiến Äồ Ngạn Giả . Äồ Ngạn Giả há»i há» tên là gì . Trình Anh nói:
- Tôi há» Trình tên Anh, cùng vá»›i công tôn Chá» Cữu cùng là m tôi há» Triệu, nay công chúa (trá» Trang CÆ¡) sinh con trai, có sai ngÆ°á»i ẵm ra giao cho hai chúng tôi Ä‘em giấu . NhÆ°ng tôi sợ sau nà y có ngÆ°á»i tố giác thì nghìn nén và ng thưởng vá» tay hỠđược, mà cả nhà tôi tất bị chết oan, váºy nên tôi phải thú được .
Äồ Ngạn Giả nói:
- Äứa cô nhi ấy nay giấu ở đâu ?
Trình Anh nói:
- Ngà i cho Ä‘uổi hết ngÆ°á»i xung quanh Ä‘i, rồi tôi xin nói .
Äồ Ngạn Giả tức khắc truyá»n cho tả hữu lui ra . Trình Anh nói vá»›i Äồ Ngạn Giả rằng:
- Hiện nay giấu ở trong núi Thú DÆ°Æ¡ng, Ä‘i ngay má»›i bắt được, nếu cháºm thì y trốn sang nÆ°á»›c Tần mất! NhÆ°ng ngà i nên thân hà nh Ä‘i, ngÆ°á»i khác phần nhiá»u là thân tình vá»›i há» Triệu, chá»› nên ủy thác cho ai cả .
Äồ Ngạn Giả nói:
- Nhà ngÆ°Æ¡i cứ Ä‘Æ°a ta Ä‘i . Nếu là việc thá»±c thì ta trá»ng thưởng cho, nếu không thì có tá»™i đó!
Trình Anh nói:
- Tôi cũng vừa ở trong núi vỠđây, bụng đói quá, xin ngà i cho ăn một bữa .
Äồ Ngạn Giả sai ngÆ°á»i dá»n cÆ¡m cho ăn . Trình Anh ăn xong, lại giục Äồ Ngạn Giả Ä‘i ngay . Äồ Ngạn Giả Ä‘em ba nghìn quân theo Trình Anh thẳng Ä‘Æ°á»ng Ä‘i vao núi Thú DÆ°Æ¡ng . ÄÆ°á»ng Ä‘i quanh co, kể hà ng mấy dặm, trông thấy ở bên kia suối có mấy gian nhà gianh, cá»a đóng kÃn mÃt . Trình Anh trá» cái nhà ấy mà bảo Äồ Ngạn Giả rằng:
- Äây tức là chá»— công tôn Chá» Cữu giấu đứa cô nhi!
Trình Anh đến trÆ°á»›c gá»i cá»a . công tôn Chá» Cữu mở cá»a ra đón, trông thấy quân sÄ©, giả cách hoảng hốt chạy trốn . Trình Anh gá»i mà bảo rằng:
- Nhà ngÆ°Æ¡i chá»› chạy, quan tÆ° khấu há» Äồ đã biết đứa cô nhi há» Triệu ở đây rồi; ngà i thân hà nh đến bắt, nhà ngÆ°Æ¡i nên mau mau Ä‘em ná»™p Ä‘i .
Trình Anh nói chÆ°a dứt lá»i thì quân sÄ© đã trói ngay công tôn Chá» Cữu lại, Ä‘em đến trÆ°á»›c mặt Äồ Ngạn Giả . Äồ Ngạn Giả há»i:
- Äứa cô nhi há» Triệu bây giỠđể đâu ?
Công tôn ChỠCữu đáp:
- Thực quả không có!
Äồ Ngạn Giả sai ngÆ°á»i lục sóat trong nhà thì thấy cá»a buồng khóa kỹ lắm . Giáp sÄ© phá cá»a mà và o . Trong buồng rất tối, nghe nhÆ° có tiếng trẻ con sợ khóc ở trên má»™t cái giÆ°á»ng, bèn ẵm ra ngoà i thì thấy tã lót toà n bằng gấm vóc, rõ là má»™t đứa bé con nhà quý phái . Công tôn Chá» Cữu trông thấy, muốn chạy đến già nh lấy, nhÆ°ng bị trói không là m gì được, má»›i quát to lên mà mắng Trịnh Anh rằng:
- Trình Anh tháºt là má»™t đứa tiểu nhân! Khi trÆ°á»›c há» Triệu bị bắt, ta Æ°á»›c vá»›i mà y cùng nhau liá»u chết mà đến cứu, mà y có bảo ta rằng công chúa (trá» Trang CÆ¡) Ä‘ang có thai, nếu chết Ä‘i thì sau nà y ai là ngÆ°á»i phù tá cho cô nhi . Nay công chúa Ä‘em cô nhi giao cho mà y vá»›i ta cùng giấu và o chá»— núi nà y, bây giá» mà y lại tham nghìn nén và ng mà đi tố giác . Ta dẫu chết cÅ©ng chẳng tiếc gì, chỉ tiếc rằng không Ä‘á»n được cái Æ¡n của há» Triệu mà thôi!
Công tôn Chá» Cữu xỉ mắng Trình Anh luôn miệng, má»™t Ä‘iá»u tiểu nhân, hai Ä‘iá»u tiểu nhân, khiến Trình Anh hổ thẹn, mặt Ä‘á» bừng, bảo Äồ Ngạn Giả rằng:
- Sao ngà i không giết chết nó đi!
Äồ Ngạn Giả truyá»n Ä‘em công tôn Chá» Cữu ra chém, rồi xách đứa cô nhi há» Triệu ném mạnh xuống đất chết tÆ°Æ¡i . Trong khi Äồ Ngạn Giả thân hà nh và o núi Thú DÆ°Æ¡ng để băt cô nhi há» Triệu, thì ở khắp khinh thanh không có chá»— nà o là không bà n tán xôn xao vá» việc nà y, ngÆ°á»i thi mừng thay cho Äồ Ngạn Giả, ngÆ°á»i thi thÆ°Æ¡ng thay cho há» Triệu, bởi váºy quân sÄ© canh giữ cá»a cung, cÅ©ng hÆ¡i trá»… nải việc khám xét . Hà n Quyết sai má»™t ngÆ°á»i tâm phúc, giả cách là m thầy thuốc và o cung xem bệnh cho Trang CÆ¡, Ä‘em cái mảnh giấy có chữ "VÅ©" của Trình Anh Ä‘Æ°a khi trÆ°á»›c dán ở trên cái đẫy Ä‘á»±ng thuốc . Trang CÆ¡ trông thấy chữ "VÅ©" liá»n hiểu ý ngay . NgÆ°á»i thầy thuốc bắt mạch xong, giả cách theo lối Ä‘oán bệnh, nói qua mấy câu: thai tiá»n sản háºu v...vv.. Trang CÆ¡ thấy cung nhân đứng xung quanh Ä‘á»u là ngÆ°á»i tâm phúc cả, liá»n Ä‘em đứa cô nhi đặt và o đẫy thuốc . Äứa cô nhi kêu khóc rầm lên . Trang CÆ¡ lấy tay vá»— ở ngoà i đẩy thuốc mà khấn rằng:
- Triệu VÅ©! Triệu VÅ©! Nhà ta trăm mạng chết oan, sá»± việc báo thù chỉ trông và o má»™t thân con đó thôi, khi con ra cá»a cung, chá»› có kêu khóc!
Trang CÆ¡ dặn xong thì đứa cô nhi không khóc nữa; khi Ä‘em ra cá»a cung, cÅ©ng chẳng ai khám xét gì cả . Hà n Quyết Ä‘em được cô nhi há» Triệu ra, khác nà o nhÆ° ngÆ°á»i được của báu, liá»n giấu và o má»™t nÆ¡i nhà kÃn, giao cho vú nuôi, dẫu ngÆ°á»i trong nhà cÅ©ng chẳng ai biết được .
Äá»— Ngạn Giả vá» dinh, Ä‘em nghìn nén và ng thưởng cho Trình Anh . Trình Anh từ chối, không chịu nháºn thưởng . Äồ Ngạn Giả nói:
- Nhà ngươi chỉ vì cầu thưởng mà ra thú, cớ sao lại còn chối từ ?
Trình Anh nói:
- Tôi trÆ°á»›c là m môn khách há» Triệu đã lâu, nay giết cô nhi há» Triệu để gỡ tá»™i, đã là m má»™t Ä‘iá»u bất nghÄ©a, nay lại còn dám tham và ng hay sao . nếu nghÄ© đến cái công nhá» má»n của tôi thì xin dùng số và ng ấy để thu táng cho má»™t nhà há» Triệu, gá»ii là chút tình của tôi đối vá»›i há» Triệuu ngà y xÆ°a .
Äồ Ngạn Giả bằng lòng mà nói rằng:
- Nhà ngÆ°Æ¡i tháºt là má»™t ngÆ°á»i có nghÄ©a! Những thây rÆ¡i của há» Triệu, ta cho phép nhà ngÆ°Æ¡i được dùng số và ng nà y mà thu táng .
Trình Anh lạy tạ, nháºn lấy nghìn nén và ng, rồi thu táng thây rÆ¡i há» Triệu, ở bên cạnh má»™ Triệu Thuẫn . Khi thu táng đã xong, lại đến tạ Æ¡n, thì Äồ Ngạn Giả muốn giữ lại để bổ dụng . Trình Anh ứa nÆ°á»›c mắt mà nói rằng:
- Tôi chỉ vì tham sống sợ chết mà là m cái việc bất nghÄ©a nà y, còn mặt mÅ©i nà o trông thấy ngÆ°á»i nÆ°á»›c Tấn nữa! Từ đây, chỉ xin bá» cá»a nhà để Ä‘i kiếm ăn nuôi miệng ở phÆ°Æ¡ng xa mà thôi!
Trình Anh cáo từ Äồ Ngạn Giả, rồi đến yết kiến Hà n Quyết . Hà n Quyết Ä‘em đứa cô nhi há» Triệu và má»™t ngÆ°á»i vú nuôi giao cho Trình Anh . Trình Anh nháºn là m con mình, Ä‘em và o núi Mạnh SÆ¡n để nuôi giấu . Vá» sau ngÆ°á»i ta gá»i núi ấy là Tà ng SÆ¡n .
Äến ba năm sau, Tấn Cảnh công ra chÆ¡i Tân Äiá»n, thấy chá»— ấy ruá»™ng đất tốt lắm, má»›i thiên đô ra ở đấy, gá»i là Tân Giáng, còn đô thà nh cÅ© thì gá»i là Cố Giáng . Triá»u thần là m lá»… chúc mừng . Cảnh công đặt tiệc ở ná»™i cung để khoản đãi . Trá»i đã gần tối, ná»™i thị sắp sá»a thắp nến, thì bá»—ng có má»™t tráºn gió dữ, cuốn và o trong cung Ä‘iện, hÆ¡i lạnh buốt ngÆ°á»i, ai cÅ©ng kinh sợ . Tráºn gió vừa qua thì Tấn Cảnh công thấy má»™t con ma đầu bù, mình dà i hÆ¡n trượng, xoã tóc đến táºn đất, ở ngoà i cá»a bÆ°á»›c và o, quát tó lên mà mắng rằng:
- Trá»i Æ¡i! con cháu ta có tá»™i gì mà nhà ngÆ°Æ¡i giết Ä‘i, ta đã tâu vá»›i Ngá»c hoà ng thượng đế, cho đến đây để đánh chết nhà ngÆ°Æ¡i .
Nói xong, giơ đùi đồng đánh Tấn Cảnh công . Tấn Cảnh công kêu rầm lên rằng:
- Các quan cứu ta với!
Miệng kêu, tay rút thanh kiếm để chém con ma, chẳng ngá» lại chém phải ngón tay của mình . Triá»u thần không hiểu ra là m sao, vá»™i và ng xúm lại giáºt lấy thanh kiếm . Tấn Cảnh công há»™c máu tÆ°Æ¡i ra đằng miệng, rồi ngã lăn xuống đất .
|
15-10-2008, 11:41 AM
|
|
Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 58
Ngụy Tướng sang Tần đón thầy thuốc
Dưỡng Thúc vì vua bắn kẻ thù
Tấn Cảnh công bị con ma đánh, há»™c máu tÆ°Æ¡i ra đằng miệng, ngã lăn xuống đất . Ná»™i thị vá»±c và o trong phòng, giá» lâu má»›i dần dần tỉnh lại . Các quan Ä‘á»u không được vui mà tan vá» cả . Cảnh công ốm nặng không dáºy được . Ná»™i thị tâu rằng ở đất Tang môn có ngÆ°á»i thầy cúng cao tay lắm, ban ngà y trông thấy ma quá»· được, xin cho Ä‘i triệu đến . Tấn Cảnh công cho Ä‘i triệu . Thầy cúng đất Tang Môn má»›i và o cá»a phòng, đã nói ngay là có ma quá»· . Cảnh công há»i hình dáng ma quá»· ấy thế nà o . Thầy cúng nói:
- Äầu bù tóc xoã, mình cao hÆ¡n trượng, thÆ°á»ng hay lấy tay đánh và o ngá»±c, trông rất hung tợn!
Cảnh công nói:
- Thầy cúng nói chÃnh hợp vá»›i măt ta trông thấy . Con ma ấy bảo là ta giết oan con cháu nó, không biết nó là ai ?
Thầy cúng nói:
- Tất là ngÆ°á»i công thần Ä‘á»i trÆ°á»›c mà nay con cháu bị chết oan!
Cảnh công ngạc nhiên nói rằng:
- à chừng ngÆ°á»i ấy là tổ há» Triệu!
Äồ Ngạn Giả đứng bên cạnh, liá»n tâu vá»›i Cảnh công rằng:
- Thầy cúng nà y nguyên là môn khách hỠTriệu, nên mượn chuyện nà y để nói gỡ cho hỠTriệu, chúa công chớ nên nghe .
Cảnh công nÃn lặng . Äược má»™t lúc lại há»i thầy cúng rằng:
- Con ma ấy có thể cúng được không ?
Thầy cúng nói:
- Con ma ấy Ä‘ang có lòng căm tức, dẫu cúng cÅ©ng vô Ãch .
Cảnh công nói:
- Váºy thì cái hạn lá»›n của ta thế nà o ?
Thầy cúng nói:
- Tôi xin liá»u chết mà nói thẳng rằng cứ nhÆ° bệnh tình của chúa công thì e không kịp nếm lúa mạch má»›i .
Äồ Ngạn Giả bảo thầy cúng rằng:
- Chỉ trog má»™t tháng nữa thì lúa mạch chÃn . Chúa công dẫu có bệnh, nhÆ°ng tinh thần còn tráng kiện, đã đến ná»—i nà o! Nếu chúa công được nếm lúa mạch má»›i thì ta chém đầu nhà ngÆ°Æ¡i!
Äồ Ngạn Giả nói xong, liá»n Ä‘uổi thầy cúng ra . Sau đó bệnh Tấn Cảnh má»—i ngà y má»™t nặng thêm . Y sinh nÆ°á»›c Tấn và o xem, không biết là chứng bệnh gì, không dám cho thuốc . Quan đại phu là Nguỵ TÆ°á»›ng (con Ngụy Kỳ) nói vá»›i má»i nguá»i rằng:
- Ta nghe nói nÆ°á»›c Tần có hai ngÆ°á»i danh y là Cao Hoà và Cao Hoãn, được Biển ThÆ°á»›c truyá»n nghá» cho, chữa bệnh tà i lắm, hiện Ä‘ang là m chức thái y ở nÆ°á»›c Tần . Nay muốn chữa bệnh cho chúa công thì tấ phải má»i ngÆ°á»i ấy má»›i được .
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói:
- Tần là một nước cừu địch với ta, khi nà o lại chịu cho thầy thuốc sang chữa bệnh cho chúa công ta!
Nguỵ Tướng nói:
- Có tai nạn gì thì giúp đỡ lẫn nhau, ấy là việc hay của nÆ°á»›c láng giá»ng! Tôi dẫu hèn má»n, cÅ©ng xin Ä‘em ba tấc lưỡi mà báo được nÆ°á»›c Tần phải cho danh y sang cứu chữa cho chúa công .
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói:
- Nếu được nhÆ° váºy thì cả triá»u Ä‘á»u cám Æ¡n ông lắm .
Ngụy TÆ°á»›ng tức khắc thẳng Ä‘Æ°á»ng Ä‘i sang nÆ°á»›c Tần . Tần Hoà n công há»i đến có việc gì .
Ngụy Tướng tâu rằng:
- Chúa công tôi chẳng may bị bệnh, nghe nói quý quốc có hai danh y là Cao Hoà và Cao Hoãn, có tà i khởi tá» hồi sinh, váºy tôi sang má»i, để vá» chữa bệnh cho chúa công tôi .
Tần Hoà n công nói:
- NÆ°á»›c Tấn đã nhiá»u lần vô lý đánh nhau vá»›i quân ta; nÆ°á»›c ta dẫu có danh y, khi nà o lại chịu chữa bệnh cho vua Tấn!
Nguỵ Tướng nghiêm nét mặt đáp rằng:
- Nhà vua nghÄ© thế là sai lắm! Quý quốc cùng tôi là láng giá»ng, bởi váºy vua Hiến công tôi ngà y xÆ°a cùng vua Mục công ở bên quý quốc đã kết thân vá»›i nhau, để định Ä‘á»i Ä‘á»i cùng nhau giao hiếu, thế mà vua Mục công lúc trÆ°á»›c dẫu có giúp vua Huệ công tôi vá» nÆ°á»›c, lại gây việc tranh chÃên ở đất Hà n Nguyên; lúc sau dẫu có giúp vua Văn công vá» nÆ°á»›c, lại bá»™i lá»i thá» Æ°á»›c ở sông DÄ© Thuá»·, có phải là những sá»± thù oán Ä‘á»u tá»± quý quốc ra cả đó không ? Khi vua Văn công tôi tạ thế Ä‘i rồi, Tần Mục công lại quá nghe lá»i Mạnh Minh, khinh vua TÆ°Æ¡ng công tôi hãy còn trẻ tuổi, Ä‘em quân qua núi Hà o SÆ¡n, đánh lén nÆ°á»›c phụ thuá»™c của nÆ°á»›c tôi, để đến ná»—i thua quân; nÆ°á»›c tôi bắt được ba quan nguyên sóai mà đá»u tha cho vá», rồi sau qúy quốc lại trái lá»i thá», Ä‘em quân sang Ä‘i đánh Sùng mà quý quốc lại Ä‘em quân cùng vá»›i nÆ°á»›c tôi giao chiến; đến chúa công tôi bây giá», sang há»i tá»™i nÆ°á»›c Tá» thì nhà vua lại sai Äá»— Hồi Ä‘em quân cứu Tá» . Lúc thua không chừa, lúc được không thôi; những mối thù oán, Ä‘á»u là tại qúy quốc cả ! Nhà vua thá» nghÄ© xem nhÆ° thế là nÆ°á»›c tôi xâm phạm quý quốc, hay là quý quốc xâm phạm nuá»›c tôi ? Nay chúa công tôi có bệnh, muốn cầu danh y của quý quốc, các quan triá»u thần nÆ°á»›c tôi Ä‘á»u nói: "Tần là má»™t nÆ°á»›c cừu địch vá»›i ta, khi nà o chịu cho" ! Tôi cãi rằng: "Không phải! Vua Tần đã là m nhiá»u việc trái lẽ, chắc đâu không biết hối, chúyến nà y, tôi sẽ nhân việc cầu danh y mà nối lại cái tình hoà hảo của đấng tiên quân ta thuở xÆ°a". Nay nhà vua không cho thì lá»i nói của các quan triá»u thần nÆ°á»›c tôi là trúng lắm rồi . Thế là cái đạo láng giá»ng nên phải giúp nhau mà nhà vua không giúp; cái đạo là m thầy thuốc là phải cứu sống ngÆ°á»i mà nhà vua ngăn thầy thuốc Ä‘i cứu sống ngÆ°á»i, tôi dám chê nhà vua lắm!
Tần Hoà n công thấy Nguỵ TÆ°á»›ng lá»i lẽ khảng khái, bà y tá» rà nh mạch thì bất giác sinh lòng kÃnh trá»ng má»›i bảo Nguỵ TÆ°á»›ng rằng:
- Nhà ngÆ°Æ¡i trách ta nhÆ° thế là phải, ta xin vâng lá»i .
Nói Ä‘oạn truyá»n cho thái y là Cao Hoãn sang ngay nÆ°á»›c Tấn . Ngụy TÆ°á»›ng tạ Æ¡n, rồi cùng vá»›i Cao Hoãn ngay đêm ấy rá»i khá»i Ung Chân mà tiến thẳng vá» Tân Giáng . Tấn Cảnh công ốm nặng, ngà y đêm mong đợi thầy thuốc nÆ°á»›c Tần, bá»—ng nằm má»™ng thấy hai đứa bé con ở trong lá»— mÅ©i chui ra . Má»™t đứa nói: "Cao Hoãn nÆ°á»›c Tần là danh y Ä‘á»i bây giá», nếu hắn đến chữa thuốc thì chúng ta tất bị hại, biết là m thế nà o mà tránh được ?" Äứa kia nói: "Chúng ta tránh và o phÃa trên mạng mỡ, phÃa dÆ°á»›i quả tim thì hắn là m gì ta nổi!"
Äược má»™t lúc thì Tấn Cảnh công kêu Ä‘au bụng rầm rÄ© cả lên, không thể chịu được . Nguỵ TÆ°á»›ng Ä‘Æ°a Cao Hoãn và o . Cao Hoãn xem mạch xong, nói vá»›i Tấn Cảnh công rằng:
- Bệnh nà y không thể nà o mà chữa được nữa!
Tấn Cảnh công há»i:
- Tại sao ?
Cao Hoãn nói:
- Bệnh nà y ở phÃa trên mạng mỡ, phÃa dÆ°á»›i quả tim, dẫu đốt cÅ©ng không thấu được, dẫu châm cÅ©ng không tá»›i được, còn chữa là m sao, chẳng qua cÅ©ng là mệnh trá»i!
Tấn Cảnh công khen rằng:
- Nhà ngÆ°Æ¡i tháºt là danh y! Lá»i nói hợp vá»›i trong má»™ng của ta lắm!
Nói xong truyá»n Ä‘em lá»… váºt tiá»…n Ä‘Æ°a Cao Hoãn trở vá» nÆ°á»›c Tần . Bấy giá» có má»™t ngÆ°á»i tiểu ná»™i thị tên gá»i Giang Trung, hầu hạ má»i mệt quá, Ä‘ang giữa ban ngà y, bá»—ng chợp mắt ngủ Ä‘i, thấy mình công Tấn Cảnh công bay lên trên trá»i; khi tỉnh dáºy, nói chuyện vá»›i những ngÆ°á»i xung quanh, lại vừa gặp Äồ Ngạn Giả và o cung thăm bệnh, nghe được cái má»™ng ấy liá»n nói vá»›i Cảnh công rằng:
- Trá»i là dÆ°Æ¡ng minh, bệnh là âm ám, nay thấy bay lên trên trá»i, thế là bá» chá»— âm ám mà tá»›i chá»— dÆ°Æ¡ng minh, bệnh chúa công tất gần đến ngà y khá»i .
Tấn Cảnh công hôm ấy thấy trong mình cÅ©ng hÆ¡i dá»… chịu, lại nghe lá»i nói của Äồ Ngạn Giả, có ý mừng thầm . Bá»—ng có kẻ Ä‘iá»n nhân Ä‘em lúa mạch má»›i và o dâng . Tấn Cảnh công muốn ăn ngay, liá»n sai nhà bếp Ä‘em má»™t nữa giã nhá» ra để nấu cháo . Äồ Ngạn Giả căm tức ngÆ°á»i thầy cúng vá» việc nói há» Triệu chết oan, má»›i tâu vá»›i Cảnh công rằng:
- Ngà y trước thầy cúng nói: chúa công không kịp nếm lúa mạch mới, nay câu nói ấy không nghiệm, xin triệu đến mà bảo cho hắn biết .
Tấn Cảnh công theo lá»i, triệu ngÆ°á»i thầy cúng đất Tang Môn và o, rồi sai Äồ Ngạn Giả quở trách rằng:
- Lúa mạch mới đã để đây rồi, nhà ngươi còn dám bảo là chúa công không kịp nếm nữa hay thôi ?
Thầy cúng nói:
- Chưa chắc!
Tấn Cảnh công nghe nói tức thì biến sắc . Äồ Ngạn Giả nói:
- Bá» tôi mà dám nguyá»n rủa vua thì tá»™i đáng chém!
Äồ Ngạn Giả truyá»n Ä‘em ngÆ°á»i thầy cúng ra chém . NgÆ°á»i thầy cúng thở dà i mà than thân rằng:
- ThÆ°Æ¡ng hại cho ta, vì giá»i má»™t nghá» nhá» má»n mà đến ná»—i thiệt Ä‘á»i!
Quân sÄ© Ä‘em đầu ngÆ°á»i thầy cúng đất Tang Môn và o ná»™p, lại vừa gặp nhà bếp dâng bát cháo lúa mạch; bấy giá» trá»i Ä‘ang trÆ°a, Tấn Cảnh công toan cầm lấy bát cháo lúa mạch để ăn, tá»± nhiên bụng phát chÆ°á»›ng lên, muốn Ä‘i ra ngoà i, vá»™i và ng gá»i Giang Trung, bảo cõng ra nhà xà . Giang Trung cõng ra đến nÆ¡i thì Tấn Cảnh công Ä‘au bụng quá, chân đứng không vững, ngã lăn xuống hố xà . Giang Trung lóp ngóp ẵm lên thì đã tắt hÆ¡i . Chung qui vẫn là không kịp nấu lúa mạch má»›i mà giết oan ngÆ°á»i thầy cúng cao tay ở đất Tang Môn, đó Ä‘á»u là cái tá»™i của Äồ Ngạn Giả . Quan thượng khanh là Loan ThÆ° cùng triá»u thần láºp thế tá» Châu Bồ lên nối ngôi, tức là Tấn Lệ công . Triá»u thần công nghị rằng:
- Giang Trung khi trÆ°á»›c đã nằm má»™ng thấy cõng vua Cảnh công ta lên trá»i, sau có cõng ra nhà xÃ, chÃnh là ứng cái má»™ng ấy, bèn Ä‘em Giang Trung tuẫn táng . NgÆ°á»i nÆ°á»›c Tấn nhân việc Cảnh công chết vá» bệnh ma quá»·, Ä‘á»u bà n tán vá» ná»—i oan ức của há» Triệu, nhÆ°ng há» Loan và há» KhÆ°á»›c Ä‘á»u thân thiện vá»›i Äồ Ngạn Giả còn Hà n Quyết má»™t mình thế cô, nên cÅ©ng không dám nói .
Bấy giá», Tống Cung sai quan thượng khanh là Hoa Nguyên sang nÆ°á»›c Tấn để viếng vua cÅ© và mừng vua má»›i . Hoa Nguyên cùng vá»›i Loan ThÆ° thÆ°Æ¡ng nghị, muốn cho Tấn và Sở giảng hoà vá»›i nhau, để khá»i gây ra việc tranh chiến . Loan ThÆ° nói:
- Nước Sở không nên tin!
Hoa Nguyên nói:
- Tôi với công tỠAnh TỠnước Sở là chỗ quen thân, việc nà y tôi có thể đảm nhiệm được .
Loan ThÆ° liá»n sai con là Loan Hà m cùng vá»›i Hoa Nguyên sang nÆ°á»›c Sở, và o yết kiến công tá» Anh Tá» . Công tá» Anh Tá» trông thấy Loan Hà m hãy còn trẻ tuổi, mặt mÅ©i khôi ngô, liá»n há»i Hoa Nguyên . Hoa Nguyên nói là con quan trung quân nguyên soái ở nÆ°á»›c Tấn, công tá» Anh Tá» muốn thá» tà i, má»›i há»i Loan Hà m rằng:
- Phép dùng quân của qúy quốc thế nà o ?
Loan Hà m nói:
- Nghiêm chỉnh .
Công tá» Anh Tá» lại há»i:
- Còn có cái gfi hay hơn nữa không ?
Loan Hà m nói:
- Nhà n hạ .
Công tỠAnh TỠnói:
- NgÆ°á»i ra rối loạn mà mình nghiêm chỉnh, ngÆ°á»i ta vá»™i và ng mà mình nhà n hạn thì đánh đâu mà chẳng được . Câu nói ấy tháºt giản dị mà có thể tóm tắt hết được phép dùng quân .
Vì váºy công tá» Anh Tá» cà ng thêm kÃnh trá»ng Loan Hà m, và đưa và o yết kiến Sở Cung vÆ°Æ¡ng, để bà n định việc giảng hoà của hai nÆ°á»›c . Sở Cung vÆ°Æ¡ng bằng lòng rồi hẹn ngà y cho ăn thá» . Ngà y hôm ấy SÄ© Nhiếp nÆ°á»›c Tấn và công tá» Bỉ nÆ°á»›c Sở cùng là m lá»… quệt máu ăn thỠở ngoà i cá»a tây nÆ°á»›c Tống .
Quan tÆ° mã nÆ°á»›c Sở là công tá» Trắc không được dá»± bà n vá» việc ấy, má»›i nổi giáºn mà nói rằng:
- Nam bắc từ xưa vẫn không giao thông với nhau, nay công tỠAnh TỠlại muốn chuyên cái công hợp nhất, là m thế nà o ta cũng phải phá mới được .
Công tá» Trắc dò thám biết tin Vu Thần hợp vá»›i vua nÆ°á»›c Ngô là Thá» Má»™ng cùng các quan đại phu nÆ°á»›c Tấn, nÆ°á»›c Lá»—, nÆ°á»›c Tá», nÆ°á»›c Tống, nÆ°á»›c Vệ và nÆ°á»›c Trịnh, há»™i ở đất Chung Ly, má»›i nói vá»›i Sở Cung vÆ°Æ¡ng rằng:
- NÆ°á»›c Tấn giao thông vá»›i nÆ°á»›c Ngô, tất là có ý mÆ°u hại nÆ°á»›c Sở ta . Nay Tống và Trịnh Ä‘á»u theo Tấn thì các nÆ°á»›c phụ thuá»™c của Sở ta không còn gì nữa!
Sở Cung vương nói:
- Ta muốn đánh Trịnh, chỉ ngại vá» lá»i thỠở Tây Môn .
Công tỠTrắc nói:
- Công việc ngà y nay, Ä‘Ã ng nà o lợi thì là m, cần gì lá»i thá»!
Sở Cung vÆ°Æ¡ng liá»n sai công tá» Trắc Ä‘em quân Ä‘i đánh Trịnh . NÆ°á»›c Trịnh lại bá» Tấn theo Sở . Tấn Lệ công giáºn lắm, há»p các quan đại phu để bà n việc đánh Trịnh . Bấy giá» Loan ThÆ° dẫu là m trung quân nguyên soái, nhÆ°ng quyá»n chÃnh ở tay ba ngÆ°á»i há» KhÆ°á»›c:
1. Khước Kỳ (con Khước Khắc) là m thượng quân nguyên soái .
2. Khước Thù (em hỠKhước Khắc) là m thượng quân phó tướng .
3. Khước Chà (cháu Khước Bộ Dương) là m tân quân phó tướng .
Con KhÆ°á»›c Thù là KhÆ°á»›c Nghị và em KhÆ°á»›c Chà là KhÆ°á»›c Khất Ä‘á»u là m quan đại phu . Bá Tôn là ngÆ°á»i ngay thẳng, đã nhiá»u lần Ä‘em việc há» KhÆ°á»›c chuyên quyá»n nói vá»›i Tấn Lệ công, bảo nên chá»n ngÆ°á»i nà o tà i giá»i, hãy cho là m quan, để nén bá»›t quyá»n thế há» KhÆ°á»›c Ä‘i thì má»›i bảo toà n được con cháu công thần . Lệ công không nghe lá»i . Ba ngÆ°á»i há» KhÆ°á»›c căm tức Bá Tôn, má»›i dèm pha Bá Tôn hay chê bai triá»u chÃnh . Tấn Lệ công bèn bắt Bá Tôn Ä‘em giết Ä‘i . Con Bá Tôn là Bá Châu Lê trốn sang nÆ°á»›c Sở . NÆ°á»›c Sở dùng là m quan thái tá», để bà n mÆ°u là m hạii nÆ°á»›c Tấn . Tấn Lệ công vốn có tÃnh kiêu ngạo xa xỉ, ngoà i thì tin yêu bá»n TÆ° Äồng (con TÆ° Khắc, cháu TÆ° Giáp) là má»™t lÅ© thiếu niên mà đá»u được là m quan đại phu cả; còn trong thì những mỹ cÆ¡ ái tỳ, không biết bao nhiêu mà kể, ngà y đêm vui chÆ¡i, chẳng thiết gì đến triá»u chÃnh . Bởi váºy triá»u thần ai cÅ©ng có ý chán nản . SÄ© Nhiếp thấy triá»u chÃnh má»—i ngà y má»™t dỡ, nên không muốn đánh Trịnh nữa . KhÆ°á»›c Chà nói:
- Nếu không đánh Trịnh thì sao cho chư hầu phục ?
Loan Thư nói:
- Ngà y nay bá» mất nÆ°á»›c Trịnh thì Tống và Lá»— tất cÅ©ng ly tán mà thôi, Ôn Qúy (tức là KhÆ°á»›c ChÃ) nói phải lắm!
Miêu Bà Hoà ng (hà ng tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Sở, sang là m quan ở nÆ°á»›c Tấn) cÅ©ng khuyên Tấn Lệ công nên đánh Trịnh . Tấn Lệ công nghe lá»i, liá»n giao quốc chÃnh cho Tuân Dinh, rồi Ä‘em quân tiến sang nÆ°á»›c Trịnh; lại má»™t mặt sai KhÆ°á»›c Thù cùng Loan Ãp sang mượn thêm quân Lá»— và Vệ .
Trịnh Thà nh công nghe nói quân Tấn thế mạnh thì toan sai ngÆ°á»i ra xin hà ng . Quan đại phu là Diêu Câu NhÄ© nói:
- NÆ°á»›c Trịnh ta nhá» má»n, ở và giữa khoảng hai nÆ°á»›c lá»›n, chỉ nên chá»n má»™t nÆ°á»›c mạnh mà theo, cá»› sao lại nay Sở mai Tấn, để đến ná»—i năm nà o cÅ©ng phải chịu cái tai vạ chiến tranh .
Trịnh Thà nh công nói:
- Váºy thì biết là m thế nà o ?
Diêu Câu Nhĩ nói:
- Cứ như ý tôi thì không gì bằng sang nước Sở cầu cứu, hễ quân Sở đến thì ta cùng với Sở cố sức mà đánh vỡ quân Tấn, mới có thể giữ yên được trong mấy năm .
Trịnh Thà nh công liá»n sai Diêu Câu NhÄ© sang nÆ°á»›c Sở để cầu cứu . Sở Cung vÆ°Æ¡ng vẫn ngại vá» lá»i thỠở Tây Môn, không muốn cất quân, má»›i há»i công tá» Anh Tá» . Công tá» Anh Tá» nói:
- Vì ta thất tÃn, Tấn má»›i Ä‘em quân đánh Trịnh, nay ta lại cứu Trịnh đánh Tấn thì là m khổ dân mà vị tất đã đánh được, chi bằng ta hãy đợi thá»i .
Công tỠTrắc nói:
- NgÆ°á»i nÆ°á»›c Trịnh không nỡ bá»™i nÆ°á»›c Sở ta, váºy nên má»›i đến cầu cứu . NÆ°á»›c ta trÆ°á»›c đã không cứu Tá», nay lại không cứu Trịnh thì chÆ° hầu, ai còn muốn theo ta nữa . Tôi dẫu hèn má»n, cÅ©ng xin Ä‘em má»™t toán quân theo đại vÆ°Æ¡ng Ä‘i cứu Trịnh .
Sở Cung vương bằng lòng, cho công tỠTrắc là m đại tướng, rồi đem quân tiến sang nước Trịnh . Sĩ Nhiếp nghe tin quân Sở sang cứu Trịnh, bảo Loan Thư rằng:
- Chúa công ta còn trẻ tuổi, không biết việc nước, nay ta giả cách sợ nước Sở mà lui quân, khiến cho chúa công ta biết nghĩ lại, mới có thể giữ yên được nước nhà .
Loan Thư nói:
- Sợ nước Sở mà lui quân việc ấy tôi không dám là m!
Sĩ Nhiếp lui ra, rồi thở dà i mà nói rằng:
- Chuyến nà y thua là may, nếu thắng tráºn thì ta chỉ e rằng trong nÆ°á»›c lại sinh ra biến loạn .
Bấy giá» quân Sở đã kéo đến đất Yên Lăng . Quân Tấn không tiến binh được nữa, phải đóng lại ở Bà nh Tổ CÆ°Æ¡ng . Ngà y hôm sau nhằm và o ngà y nguyệt táºn, gá»i là ngà y hối . Theo nhÆ° binh pháp thì ngà y hối phải kiêng không cất quân, bởi váºy quân Tấn chẳng phòng bị gì cả . Gần hết canh năm, và o báo rằng quân Sở đã bà y tráºn hò hét om sòm, quân canh và o báo rằng quân Sở đã bà y tráºn ở phÃa ngoà i dinh, Loan ThÆ° giáºt mình kinh sợ mà nói rằng:
- Quân Sở đã kéo đến táºn dinh ta mà bà y tráºn, nếu ta giao chiến, tất là bất lợi, chi bằng ta hãy há»p các tÆ°á»›ng lại để thÆ°Æ¡ng nghị .
Các tÆ°á»›ng má»—i ngÆ°á»i nói má»™t cách: ngÆ°á»i thì nói nên chá»n quân tinh nhuệ mà xông và o quân Sở; ngÆ°á»i thì nói nên rút vá» phÃa sau . Bấy giá» con SÄ© Nhiếp là SÄ© Mang, má»›i 16 tuổi, nghe các tÆ°á»›ng bà n mãi không xong, liá»n và o nói vá»›i Loan ThÆ° rằng:
- Nguyên soái lo không có chá»— bà y tráºn hay sao, tôi thiết tưởng đó là má»™t việc rất dá»…!
Loan Thư nói:
- Nhà ngươi có kế gì ?
Sĩ Mang nói:
- Ta máºt truyá»n quân sÄ© đóng chặt cá»a dinh lại, rồi Ä‘em bao nhiêu những bếp Ä‘un, san phẳng cả Ä‘i, còn giếng thì dùng ván bắc ngang lên mà lấy kÃn lại, nhÆ° thế thì chỉ trong má»™t hồi lâu là có thừa chá»— bà y tráºn mà thôi . Khi đã bà y tráºn xong sẽ mở cá»a dinh ra để giao chiến, thì quân Sở là m gì ta nổi!
Loan Thư nói:
- Bếp và giếng là những chỗ cần dùng, nếu san bếp lấp giếng thì lấy gì mà ăn ?
Sĩ Mang nói:
- Ta hãy truyá»n cho quân sÄ© sắ sẵn lÆ°Æ¡ng khô và ước uống đủ dùng trong má»™t, hai ngà y, đợi khi bà y tráºn xong, sẽ cho những quân già yếu ra phÃa sau dinh, là m bếp khác và khai giếng khác .
SÄ© Nhiếp vốn không muốn đánh, thấy con hiến kế, nổi giáºn mà mắng rằng:
- Việc binh thắng hay là phụ quan hệ ở mệnh trá»i . Mà y biết gì mà dám nói láo!
Nói xong cầm giáo Ä‘uổi theo . Các tÆ°á»›ng vá»™i và ng đổ ra, ôm SÄ© Nhiếp lại, SÄ© Mang má»›i chạy thoát . Loan ThÆ° cÆ°á»i mà bảo rằng:
- Trà khôn của đứa trẻ ấy lại có phần hơn Phạm Mạnh (tức là Sĩ Nhiếp)!
Loan ThÆ° theo kế SÄ© Mang, truyá»n cho quân sÄ© san bếp lấp giếng, rồi định ngà y để giao chiến vá»›i quân Sở . Sở Cung vÆ°Æ¡ng tiến áp đến dinh quân Tấn mà bà y tráºn, trong lòng nghÄ© thầm rằng ta nhân lúc bất ngá» mà là m nhÆ° thế, tất nhiên quân Tấn phải rối loạn, sau thấy quân Tấn vẫn im lặng nhÆ° tá», má»›i há»i quan thái tể là Bá Châu Lê rằng:
- Tại sao quân Tấn im lặng nhÆ° váºy, nhà ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i nÆ°á»›c Tấn, tất biết rõ cá»› ấy ?
Bá Châu Lê nói:
- Xin đại vương trèo lên xe chòi mà xem
Sở Cung vÆ°Æ¡ng trèo lên xe chòi, cho Bá Chân Lê đứng ở bên cạnh . Sở Cung vÆ°Æ¡ng há»i:
- Quân Tấn là m gì mà lúc thì chạy sang phÃa tả, lúc thì chạy sang phÃa hữu nhÆ° thế kia ?
Bá Châu Lê nói:
- Äó là đang gá»i quân lại .
Sở Cung vương nói:
- Sao bây giá» lại há»p cả ở trung quân nhÆ° váºy ?
Bá Châu Lê nói:
- Äó là há»p để bà n mÆ°u .
Sở Cung vương nói:
- Căng mà n ra là m gì thế kia ?
Bá Châu Lê nói:
- Äó là là m lá»… cáo vá»›i tiên quân .
Sở Cung vương nói:
- Sao bây giỠlại cất mà n đi ?
Bá Châu Lê nói:
- Äó là đang tuyên bố hiệu lệnh .
Sở Cung vương nói:
- Tại sao trong quân huyên náo, lại có nhiá»u cát bụi bay mù lên nhÆ° váºy ?
Bá Châu Lê nói:
- Quân Tấn Ä‘ang san bếp lấp giếng để lấy chá»— bà y tráºn .
Sở Cung vương nói:
- Xe Ä‘á»u đóng ngá»±a rồi! TÆ°á»›ng sÄ© Ä‘á»u lên xe rồi!
Bá Châu Lê nói:
- Äó là đã kết thà nh tráºn thế .
Sở Cung vương nói:
- Tướng sĩ đã lên xe, sao lại còn xuống ?
Bá Châu Lê nói:
- Äó là sắp giao chiến mà còn cúng thần .
Sở Cung vương nói:
- Ta xem quân Tấn khà thế hùng dũng lắm! hay là có vua Tấn ở đó chăng ?
Bá Châu Lê nói:
- Äó là há» Loan và há» Phạm lấy uy danh vua Tấn mà bà y tráºn, ta chá»› nên khinh thÆ°á»ng .
Sở Cung vÆ°Æ¡ng biết hết tình hình quân Tấn, má»›i truyá»n cho quân sÄ© phải sá»a soạn sẵn sà ng, để đến ngà y hôm sau giao chiến . Hà ng tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Sở là Miêu Bà Hoà ng (con Äấu Việt Lâm trống sang là m quan ở nÆ°á»›c Tấn) cÅ©ng đứng hầu ở bên cạnh Tấn Lệ công, tâu vá»›i Tấn Lệ công rằng:
- Từ khi quan lệnh doãn nÆ°á»›c Sở là Tôn Thúc Ngao chết Ä‘i, quân chÃnh nÆ°á»›c Sở chẳng có phép tắc gì cả, hai đạo tinh binh gá»i là Lưỡng Quảng, lâu ngà y không tuyển má»™ thêm, nhiá»u ngÆ°á»i già yếu không thể giao chiến được, hai quan nguyên soái thì bất hoà vá»›i nau, tôi chắc rằng ta chỉ đánh má»™t tráºn là phá được quân Sở .
Ngà y hôm ấy, hai bên vẫn còn giữ thế chÆ°a giao chiến, tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Sở là Phan Äảng ra sau dinh táºp bắn, vừa bắn trúng luôn ba phát, các tÆ°á»›ng Ä‘á»u reo mừng, khen ngợi rầm rÄ© lại vừa gặp có Dưỡng Do CÆ¡ đến, các tÆ°á»›ng trông thấy Ä‘á»u nói:
- Lại có một tay thần tiễn nữa đến kia!
Phan Äảng nổi giáºn nói rằng:
- Ta bắn nhÆ° thế, phá»ng đã kém Dưỡng Thúc (tức là Dưỡng Do CÆ¡) cái gì ?
Dưỡng Do Cơ nói:
- Nhà ngÆ°Æ¡i bắn trúng cái Ä‘Ãch kia, chÆ°a lấy gì là m lạ, ta đây có thể bắn "bách bá»™ xuyên dÆ°Æ¡ng" kia!
Các tÆ°á»›ng Ä‘á»u há»i:
- "Bách bộ xuyên dương" là thế nà o ?
Dưỡng Do Cơ nói:
- TrÆ°á»›c đây có ngÆ°á»i lấy thuốc mà u đánh dấu má»™t cái lá trên má»™t cây dÆ°Æ¡ng, ta đứng ở ngoà i trăm bÆ°á»›c bắn má»™t phát mà trúng và o giữa cái lá ấy, bởi thế má»›i gá»i là "bách bá»™ xuyên dÆ°Æ¡ng".
Các tướng nói:
- Ở đây cũng có cây dương, nhà ngươi thỠbắn xem có được không ?
Dưỡng Do Cơ nói:
- Sao lại không được!
Các tướng mừng lắm nói:
- Ngà y nay ta lại được xem mũi tên thần của Dưỡn thúc!
Các tÆ°á»›ng lấy má»±c bôi và o má»™t cái lá ở trên cây dÆ°Æ¡ng, để cho Dưỡng Do CÆ¡ đứng ngòai trăm bÆ°á»›c mà bắn thá» . Dưỡng Do CÆ¡ đứng bắn má»™t phát . Các tÆ°á»›ng không thấy cái tên rÆ¡i xuống đất, liá»n xúm lại xem thì ra cái tên ấy vÆ°á»›ng ở trên cà nh cây dÆ°Æ¡ng mà mÅ©i tên xuyên qua cái lá đã bôi má»±c . Phan Äảng nói:
- May mà trúng đó thôi! Bay giá» ta theo thứ tá»± mà đánh dấu và o ba cái lá, nhà ngÆ°Æ¡i lại theo thứ tá»± mà bắn trúng được cả ba thì má»›i là tay giá»i!
Dưỡng Do Cơ nói:
- Ta chÆ°a dám chắc, nhÆ°ng hãy xin bắn thá»!
Phan Äảnhg đánh dấu ba cái lá ở trên cây dÆ°Æ¡ng, ở ba chá»— cao thấp khác nhau: cái Ä‘á» chữ "nhất", cái Ä‘á» chữ "nhị" và cái Ä‘á» chữ "tam" . Dưỡn Do CÆ¡ nhìn qua má»™t lượt, rồi lui ra ngoà i trăm bÆ°á»›c, lấy ba cái tên, cÅ©ng ghi số hiệu nhất, nhị, tam, rồi theo thứ tá»± mà bắn luôn ba phát, Ä‘á»u trúng tất cả . Các tÆ°á»›ng cùng chắp tay vái Dưỡng Do CÆ¡ mà khen rằng:
- Nhà ngÆ°Æ¡i tháºt là ngÆ°á»i thần!
Phan Äảng dẫu trong lòng khen thầm, nhÆ°ng lại muốn khoe tà i của mình, má»›i bảo Dưỡn Do CÆ¡ rằng:
- Dưỡng thúc bắn nhÆ° thế cÅ©ng cho là giá»i, nhÆ°ng nghá» bắn lại cần phải có sức khá»e má»›i được; ta đây có thể bắn suốt qua được mấy lần áo giáp, để ta thá» bắn cho các ngÆ°Æ¡i xem .
Các tÆ°á»›ng Ä‘á»u nói:
- Chúng tôi muốn xem lắm!
Phan Äảng sai quân sÄ© xếp liá»n vá»›i nhau năm lần áo giáp .
Các tướng nói:
- Thôi thế cũng đã đủ rồi!
Phan Äảng lại sai để thêm hai lần nữa, cả thảy là bảy lần . Các tÆ°á»›ng Ä‘á»u nghÄ© thầm: bảy lần áo giáp, có khi dà y gần tá»›i má»™t thÆ°á»›c, tà i nà o bắn xuyên qua được! Phan Äảng sai Ä‘em bảy lần áo giáp treo lên trên cái Ä‘Ãch bia, rồi đứng ở ngoà i trăm bÆ°á»›c, cố sức thẳng cánh giÆ°Æ¡ng cung bắn ngay má»™t phát, chỉ nghe tiếng tên bay vụt Ä‘i, không thấy rÆ¡i xuống đất . Các tÆ°á»›ng xúm lại xem, ai nấy Ä‘á»u reo rầm lên rằng:
- Bắn giá»i quá! giá»i quá!
Nguyên Phan Äảng bắn mạnh quá, cái tên ấy suốt qua bảy lần áo giáp, nhÆ° Ä‘ang đóng cá»™t, không thể lay Ä‘á»™ng được . Phan Äảng nét mặt có ý khoe khoang, bảo quân sÄ© Ä‘em mấy lần áo giáp ấy xuống, và cứ để cái tên y nguyên nhÆ° váºy, định Ä‘Æ°a khắp cho cả dinh cùng xem . Dưỡng Do CÆ¡ má»›i bảo các tÆ°á»›ng rằng:
- Khoan đã! đừng hạ xuống vội, để ta thỠbắn một phát nữa xem sao!
Các tướng nói:
- Ừ, phải đó! để chúng ta xe tà i Dưỡng thúc chuyến nữa!
Dưỡng Do CÆ¡ giÆ°Æ¡ng cung lên, toan bắn lại thôi . Các tÆ°á»›ng há»i:
- Sao Dưỡng thúc lại không bắn ?
Dưỡng Do Cơ nói:
- Nếu cứ theo lối cũ mà bắn thì không lấy gì là m lạ; ta đây có một cách bắn khác .
Dưỡng Do CÆ¡ nói xong, liá»n bắn ngay má»™t phát . Phát tên ấy không cao, không thấp, không lệch vá» hai bên, lại cắm thẳng ngay và o cái đốc tên của Phan Äảng mà đẩy sang phÃa bên kia, còn cái tên của Dưỡng Do CÆ¡ thì lại thế và o chá»— thủng ấy . Các tÆ°á»›ng trông thấy, ai cÅ©ng lắc đầu lè lưỡi mà khen là tà i . bấy giá» Phan Äảng má»›i chịu phục mà nói rằng:
- Dưỡng thúc tháºt là má»™t tay tuyệt vá»i, ta không thể theo kịp!
Các tướng nói:
- Nay Tấn, Sở hai nÆ°á»›c sắp giao chiến vá»›i nhau, chÃnh là lúc cần dùng tà i bắn, hai vị tÆ°á»›ng quân có tà i nhÆ° váºy, ta nên tâu lên đại vÆ°Æ¡ng biết .
Các tÆ°á»›ng bèn sai quân sÄ© khiêng mấy lần áo giáp ấy đến trÆ°á»›c mặt Sở Cung vÆ°Æ¡ng . Dưỡng Do CÆ¡ và Phan Äảng cÅ©ng cùng đến cả . Các tÆ°á»›ng Ä‘em những việc hai ngÆ°á»i bắn thi vá»›i nhau thuáºt lại cho Sở Cung vÆ°Æ¡ng nghe, và tâu vá»›i Sở Cung vÆ°Æ¡ng rằng:
- NÆ°á»›c ta có ngÆ°á»i bắn giá»i nhÆ° thế thì dẫu trăm vạn quân Tấn cÅ©ng chẳng là m gì nổi ?
Sở Cung vÆ°Æ¡ng nổi giáºn mà mắng rằng:
- Là m tÆ°á»›ng đánh giặc, cần phải dùng mÆ°u kế, chứ sao lại cầu may ở má»™t mÅ©i tên! nhà ngÆ°Æ¡i tá»± phụ nhÆ° thế thì tất có ngà y lại chết vá» nghá»!
Sở Cung vÆ°Æ¡ng liá»n thu lấy cái tên của Dưỡng Do CÆ¡, không cho bắn nữa . Dưỡng Do CÆ¡ hổ thẹn lui ra .
Äầu trống canh năm hôm sau, Tấn Lệ công và Sở Cung vÆ°Æ¡ng cùng truyá»n cho quân sÄ© nổi hiệu trống Ä‘em quân ra tráºn . Trịnh Thà nh công cÅ©ng Ä‘em quân đến tiếp ứng cho quân Sở . Tấn Lệ công Ä‘em quân ra, tiến thẳng đến tráºn địa quân Sở, chẳng ngá» có má»™t chá»— bùn lầy, xe Tấn Lệ công sụt bánh, ngá»±a không thể nà o kéo lên nổi . Con Sở Cung vÆ°Æ¡ng là Hùng Phiệt tuổi trẻ hăng hái trông thấy Tấn Lệ công sa lầy, liá»n thúc quân đến đánh . TÆ°á»›ng nÆ°á»›c Tần là Loan Hà m vá»™i và ng ở trên xe nhảy xuống, đứng giữa bùn lấy hết sức bình sinh, hai tay nâng hai bánh xe lên, bấy giá» ngá»±a má»›i ra khá»i được . Khi Hùng Phiệt Ä‘em quân đến nÆ¡i thì vừa gặp có toán quân của Loan ThÆ° đến . Loan ThÆ° quát to lên rằng:
- Tiểu tướng không đựơc vô lễ!
Hùng Phiệt trông thấy trên lá cỠđể bốn chữ: "Trung quân nguyên soái", biết là đại binh, giáºt mình khinh sợ, vá»™i và ng bá» chạy . Loan ThÆ° Ä‘uổi theo, bắt sống được Hùng Phiệt . Quân Sở thấy Hùng Phiệt bị bắt, Ä‘á»u đổ xô lại cứu, nhÆ°ng vừa lúc ấy thì SÄ© Nhiếp và KhÆ°á»›c Chà cÅ©ng Ä‘em quân đến, quân Sở sợ có mai phục, lại phải thu quân trở vá» . Quân Tấn cÅ©ng không Ä‘uổi theo quan Sở nữa . Loan ThÆ° giải Hùng Phiệt vá» ná»™p Tấn Lệ công . Tấn Lệ công toan chém . Miêu Bà Hoà ng nói vá»›i Tấn Lệ công rằng:
- Vua Sở nghe tin con bị bắt, ngà y mai tất nhiên Ä‘em quân đến đánh, ta nên bá» Hùng Phiệt và o tù xa, Ä‘em ra trÆ°á»›c tráºn mà dụ vua Sở .
Tấn Lệ công khen phải . Sáng hôm sau, Loan ThÆ° truyá»n mở cá»a dinh để sá»a soạn khai chiến vá»›i quân Sở . Quan đại tÆ°á»›ng là Nguỵ Kỳ báo Loan ThÆ° rằng:
- Äêm qua tôi nằm má»™ng thấy tôi giÆ°Æ¡ng cung bắn trúng vừng trăng, má»™t dải hà o quang ở trong mặt trăng toé thẳng xuống đất, tôi vá»™i và ng lùi lại, chẳng ngá» trượt chân sa xuống chá»— bùn lầy, rồi giáºt mình tỉnh dáºy, không biết đó là điá»m gì ?
Loan Thư đóan rằng:
- Cùng há» vá»›i nhà Chu ta là mặt trá»i thi khác há» tất là mặt trăng, bắn trúng mặt trăng, tất là bắn trúng vua Sở; nhÆ°ng lùi lại mà sa và o bùn lầy thì không phải là điá»m là nh, tÆ°á»›ng quân nên cẩn tháºn má»›i được!
Nguỵ Kỳ nói:
- Nếu phá vỡ quan Sở thì tôi dẫu chết, cũng được thoả lòng!
Loan ThÆ° liá»n cho Ngụy Kỳ Ä‘em quân ra tráºn, gặp tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Sở là Doãn TÆ°Æ¡ng ra nghênh chiến . Hai ngÆ°á»i đánh nhau má»›i được mấy hợp thì quân Tấn Ä‘em tù xa chở Hùng Phiệt ra . Sở Cung vÆ°Æ¡ng trông thấy, hầm hầm nổi giáºn, tức khắc giục ngá»±a tiến và o, định cÆ°á»›p lấy Hùng Phiệt Ä‘em vá» . Ngụy Kỳ trông thấy Sở Cung vÆ°Æ¡ng, thì không giao chiến vá»›i Doãn TÆ°Æ¡ng nữa, mà quay lại Ä‘uổi theo Sở Cung vÆ°Æ¡ng, bắn má»™t phát trúng ngay và o mắt bên tả . Sở Cung vÆ°Æ¡ng vá»™i và ng bá» chạy, cố nghiến răng mà rút cái tên ra, cầm ném xuống đất, con ngÆ°Æ¡i xóc ở đầu mÅ©i tên . Có má»™t đứa tiểu tốt nhặt lấy dâng lên Sở Cung vÆ°Æ¡ng và nói rằng:
- Äây là mắt rồng, đại vÆ°Æ¡ng không nên bá»!
Sở Cung vÆ°Æ¡ng cầm lấy mà bá» và o trong túi tên . Quân Tấn thấy Ngụy Kỳ thắng tráºn, Ä‘á»u cùng nhau tiến binh . Nguyên soái nÆ°á»›c Sở là công tá» Trắc cố sức chống cá»±, má»›i cứu thoát được Sở Cung vÆ°Æ¡ng . KhÆ°á»›c Chà (tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Tấn) Ä‘em quân vây Trịnh Thà nh công, ngÆ°á»i dong xe của Trịnh Thà nh công Ä‘em lá cỠđại tỉnh giấu và o trong túi cung . Trịnh Thà nh công má»›i chạy thoát được . Bấy giá» Sở Cung vÆ°Æ¡ng giáºn lắm, truyá»n gá»i thần tiá»…n tÆ°á»›ng quân là Dưỡn Do CÆ¡ đến để cứu giá . Dưỡng Do CÆ¡ vâng lệnh chạy đến, nhÆ°ng trong mình chẳng có má»™t cái tên nà o cả . Sở Cung vÆ°Æ¡ng rút hai cái tên Ä‘Æ°a cho Dưỡng Do CÆ¡ và bảo rằng:
- NgÆ°á»i bắn ta vừa rồi là ngÆ°á»i râu xồm, mặc áo bà o mà u lục, tÆ°á»›ng quân báo thù cho ta . TÆ°á»›ng quân đã là ngÆ°á»i bắn giá»i, tưởng cÅ©ng không cần phải dùng đến nhiá»u tên .
Dưỡng Do CÆ¡ lÄ©nh lấy hai cái tên ấy, rồi tức khắc tiến sang quân Tấn, gặp má»™t ngÆ°á»i râm xồm, mặc áo bà o lục, tức là Ngụy Kỳ . Dưỡng Do CÆ¡ quát to lên mà mắng Ngụy Kỳ rằng:
- Äứa thất phu kia! sao mà y dám bắn đại vÆ°Æ¡ng ta!
Ngụy Kỳ vừa toan trả lá»i thì Dưỡng Do CÆ¡ bắn má»™t phát tên trúng ngay và o cổ . Nguỵ Kỳ ngã phục xuống mà chết ngay . Loan ThÆ° tức khắc Ä‘em quân đến, cÆ°á»›p lại được thi thể Ngụy Kỳ Ä‘Æ°a vá» . Dưỡng Do CÆ¡ còn thừa má»™t cái tên, Ä‘em vá» ná»™p Sở Cung vÆ°Æ¡ng và tâu rằng:
- Tôi nhỠuy linh của đại vương, đã bắn chết được viên tướng râu xồm mặc áo bà o mà u lục rồi .
Sở Cung vÆ°Æ¡ng mừng lắm, liá»n cởi ngay áo cẩm bà o ban cho Dưỡng Do CÆ¡, lại ban cho má»™t trăn cái tên bằng ngà . Bấy giá» quân Sở Ä‘á»u gá»i Dưỡng Do CÆ¡ là Dưỡng Nhất Tiá»…n, nghÄ©a là chỉ bắn má»™t phát tên thứ nhất đã trúng được ngay, không phải bắn đến phát thứ hai . Bấy giá» quân Tấn Ä‘uổi theo quân Sở gấp lắm . Dưỡng Do CÆ¡ đứng chắn ngang Ä‘Æ°á»ng giÆ°Æ¡ng cung ra bắn . Quân Tấn không dám đến gần . TÆ°á»›ng nÆ°á»›c Sở là công tá» Anh Tá» và công tá» Nhâm Phu nghe tin Sở Cung vÆ°Æ¡ng bị thÆ°Æ¡ng, Ä‘á»u Ä‘em quân đến tiếp ứng, lại há»—n chiến má»™t cháºp nữa, rồi quân Tấn má»›i chịu lui vá» . Loan Hà m trông thấy hiệu cá» lệnh doãn, biết là toán quân của công tá» Anh Tá», má»›i nói vá»›i Tấn Lệ công rằng:
- Khi trÆ°á»›c tôi sang sứ nÆ°á»›c Sở, quan lệnh doãn nÆ°á»›c Sở là công tá» Anh Tá» có há»i tôi vá» việc dùng binh của nÆ°á»›c Tấn ta, tôi đáp rằng nghiêm chỉnh và nhà n hạ . Nay hai bên há»—n chiến, chÆ°a thấy cái gì là nghiêm chỉnh; hai bên tháo lui, chÆ°a thấy cái gì là nhà m hạ, tôi xin sai ngÆ°á»i Ä‘em rượu sang dâng công tá» Anh Tá», để theo được nhÆ° lá»i ngà y trÆ°á»›c .
Tấn Lệ công khen phải . Loan Hà m sai má»™t ngÆ°á»i mang hÅ© rượu sang công tá» Anh Tá» mà nói vá»›i công tá» Anh Tá» rằng:
- Chúa công tôi thiếu ngÆ°á»i, Loan Hà m Ä‘ang phải cầm giáo há»™ vệ ở trên xe, vì váºy Loan Hà m không thể đến đây mà khao quân quý quốc được, có sai tôi thay mặt Ä‘em dâng hÅ© rượu nà y .
Công tỠAnh TỠnhớ đến câu nói vỠsự nghiêm chỉnh và nhà hạ khi trước, mới khen rằng:
- Tiểu tÆ°á»›ng quân tháºt là nhá»› việc lắm!
Nói xong, liá»n nháºn hÅ© rượu ấy, rót má»™t chén uống mà bảo sứ giả rằng:
- Ngà y mai ta sẽ ra trÆ°á»›c tráºn để tạ lại .
Sứ giả nÆ°á»›c Tấn vá» thuáºt lại cho Loan Hà m nghe . Loan Hà m nói:
- Vua nước Sở bị mũi tên như thế, mà quân Sở còn chưa chịu lui thì biết là m thế nà o ?
Miêu Bà Hoà ng nói:
- Ta cứ sá»a soạn sẵn để sáng sá»›m mai quyết má»™t tráºn thắng phụ, chứ có sợ gì quân Sở .
Bấy giá» KhÆ°á»›c Thù cùng Loan Ãp Ä‘i mượn quân nÆ°á»›c Lá»— và Vệ đã trở vá», nói là hai nÆ°á»›c hiện đã cất quân sang gần đến nÆ¡i, chỉ còn cách đây Ä‘á»™ 20 dặm . Thám tá» báo tin cho Sở Cung vÆ°Æ¡ng biết . Sở Cung vÆ°Æ¡ng kinh sợ mà nói rằng:
- Quân Tấn đã nhiá»u mà nay lại có quân Lá»— và quân Vệ đến giúp, biết là m thế nà o ?
Sở Cung vÆ°Æ¡ng tức khắc sai ngÆ°á»i Ä‘i triệu quan trung quân nguyên soái đến để thÆ°Æ¡ng nghị.
|
15-10-2008, 11:42 AM
|
|
Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 59
TÆ° Äồng cáºy thế Tấn Lệ công
Triệu VÅ© báo thù Äồ Ngạn Giả
Trung quân nguyên sóai nÆ°á»›c Sở là công tá» Trắc, vốn là ngÆ°á»i nghiện rượu, má»—i lần uống kể hà n trăm bầu không thôi, má»—i lần say kể hà ng suốt ngà y không tỉnh . Sở Cung vÆ°Æ¡ng vẫn biết nhÆ° váºy, nên trong khi Ä‘i tráºn, thÆ°á»ng nghiêm cấm không cho công tá» Trắc uống rượu . Bấy giá» Tấn và Sở gây việc tranh chiến, công tá» Trắc Ä‘ang là m trung quân nguyên sóai, không dám uống má»™t há»›p rượu nà o cả . Khi Sở Cung vÆ°Æ¡ng bị mÅ©i tên trở vá», vừa thẹn vừa giáºn, công tá» Trắc nói vá»›i Sở Cung vÆ°Æ¡ng rằng:
- Nay quân hai bên Ä‘á»u đã má»i mệt, ngà y mai đại vÆ°Æ¡ng hãy cho đình chiến má»™t hôm, để tôi xin nghÄ© mÆ°u kế báo thù .
Công tá» Trắc vá» dinh, ngồi đến ná»a đêm, chÆ°a nghÄ© được mÆ°u kế gì . Có má»™t tên ngÆ°á»i nhà là Cốc DÆ°Æ¡ng vốn là ngÆ°á»i thân cáºn của công tá» Trắc thấy công tá» Trắc lo nghÄ© buồn rầu, nhân có giấu được ba lá» rượu tháºt ngon, liá»n hâm má»™t lá», Ä‘em dâng lên công tá» Trắc . Công tá» Trắc cầm chén ngá»i ngạc nhiên mà há»i rằng:
- Rượu à ?
Cốc DÆ°Æ¡ng dẫu biết là công tá» Trắc muốn uống, nhÆ°ng sợ ngÆ°á»i xung quanh lá»™ chuyện ra ngoà i, má»›i giả cách nói:
- Không phải rượu, đây là nước tiêu thang đó .
Công tá» Trắc hiểu ý, uống má»™t hÆ¡i hết ngay, vị ngá»t hÆ°Æ¡ng thÆ¡m, không biết thế nà o mà kể! công tá» Trắc uống xong lại há»i:
- Còn nước tiêu thang không ?
Cốc Dương nói:
- Bẩm còn!
Cốc DÆ°Æ¡ng lại rót má»™t chén đầy nữa dâng lên . Công tá» Trắc lâu nay thèm rượu quá, cứ gá»i Cốc DÆ°Æ¡ng lấy nÆ°á»›c tiêu thang mãi . Rót xong liá»n uống, uống xong lại rót, thà nh ra uống nhiá»u quá, say lá» ngÆ°á»i ra, rồi nằm phục ở trên chiếu mà ngủ . Sở Cung vÆ°Æ¡ng nghe tin quân Tấn định đến gà gáy hôm sau thì giao chiến, có quân Lá»— và quân Vệ cÅ©ng đến đánh giúp, vá»™i và ng sai ná»™i thị Ä‘i triệu công tá» Trắc để bà n mÆ°u kế . Ai ngá» công tá» Trắc đã say tÃt cung thang, gá»i cÅ©ng chẳng thÆ°a, lôi cÅ©ng chẳng dáºy, chỉ thấy mùi rượu nồng sá»±c cả lên . Ná»™i thị và o tâu vá»›i Sở Cung vÆ°Æ¡g . Sở Cung vÆ°Æ¡ng lại sai ngÆ°á»i gá»i, cả thảy đến mÆ°á»i tin luôn, nhÆ°ng cà ng gá»i gấp bao nhiêu thì công tá» Trắc lại cà ng ngủ lỳ bấy nhiêu . Cốc DÆ°Æ¡ng thấy váºy, khóc mà nói rằng:
- Ta yêu nguyên soái mà dâng rượu, ai ngá» thà nh ra hại nguyên sóái! nay đại vÆ°Æ¡ng biết thì tÃnh mệnh ta cÅ©ng khó lòng mà toà n vẹn Ä‘uợc, chi bằng ta bá» trốn Ä‘i là hÆ¡n .
Sở Cung vÆ°Æ¡ng thấy công tá» Trắc không đến, không biết là m thế nà o, phải sai ngÆ°á»i triệu công tá» Anh Tá» . Công tá» Anh Tá» vốn bất hoà vá»›i công tá» Trắc, liá»n tâu vá»›i Sở Cung vÆ°Æ¡ng rằng:
- Tôi đã biết là quân Tấn mạnh thế lắm, không thể đánh được, cho nên từ trÆ°á»›c tôi vẫn không muốn cứu Trịnh . Việc nà y Ä‘á»u tại quan tÆ° mã (trá» và công tá» Trắc) cả, nay quan tÆ° mã tham chén quá say, tôi cÅ©ng không biết dùng mÆ°u kế gì cho được, chi bằng đêm hôm nay ta rút quân vá», để khá»i chịu thua nhục nhã .
Sở Cung vương nói:
- Äã Ä‘Ã nh nhÆ° thế, nhÆ°ng nay quan tÆ° mã say rượu quá, nếu bị quân Tấn bắt được, thì nhục quốc thể lắm đấy!
Nói xong gá»i Dưỡng Do CÆ¡ và o mà bảo rằng:
- Ta trông cáºy và o thần tiá»…n của nhà ngÆ°Æ¡i để há»™ vệ quan tÆ° mã ra khá»i địa giá»›i . Chỉ còn Dưỡng Do CÆ¡ ở lại sau . Dưỡng Do CÆ¡ nghÄ© thầm nếu đợi quan tÆ° mã tỉnh rượu thì biết đến bao giá»!
Bèn sai nguá»i vá»±c công tá» Trắc dáºy, Ä‘em dây da trói lại, rồi đặt lên trên xe, cho Ä‘i trÆ°á»›c còn mình thì cùng vá»›i ba trăm quân cung tên, thong thả Ä‘i sau . Sáng hôm sau, quân Tấn mở cá»a dinh ra để giao chiến, kéo thẳng đến dinh quân Sở, chẳng thấy má»™t ngÆ°á»i nà o cả, biết là quân Sở đã trốn Ä‘i rồi . Loan ThÆ° toan Ä‘em quân Ä‘uổi theo . SÄ© Nhiếp cố ý can . Loan ThÆ° lại nghe báo rằng khắp địa giá»›i nÆ°á»›c Trịnh, chá»— nà o cÅ©ng có quân phòng thủ, biết là thế không là m gì nổi, má»›i truyá»n rút quân trở vá» nÆ°á»›c Tấn . Quân Lá»— và quân Vệ cÅ©ng Ä‘á»u vá» nÆ°á»›c cả .
Công tá» Trắc Ä‘i được 50 dặm Ä‘Æ°á»ng, dần dần tỉnh rượu, thấy tay chân Ä‘á»u vÆ°á»›ng báºn, má»›i kêu rầm lên rằng:
- Ô hay! ai trói ta thế nà y!
Quân sĩ nói:
- Quan tÆ° mã say rượu quá, Dưỡng tÆ°á»›ng quân sợ Ä‘i xe không vững, váºy nên phải là m nhÆ° thế .
Nói xong, liá»n cởi trói cho công tá» Trắc . Công tá» Trắc hai mắt hãy còn hoa má» cả lên, ngoảnh lại há»i quân sÄ© rằng:
- Xe ngựa ta đi đâu thế nà y ?
Quân sĩ nói:
- ÄÆ°á»ng vá» nÆ°á»›c ta đó!
- Tại sao lại vỠ?
Quân sĩ nói:
- Äêm qua đại vÆ°Æ¡ng mấy lần ra triệu quan tÆ° mã, vì quan tÆ° mã say rượu quá, váºy nên đại vÆ°Æ¡ng sợ quân Tấn đến đánh, không có ai chống lại nổi, đã phải rút quân trở vá» rồi!
Công tỠTrắc khóc mà nói rằng:
- Cốc Dương là m hại ta rồi!
Công tá» Trắc truyá»n gá»i Cốc DÆ°Æ¡ng thì Cốc DÆ°Æ¡ng đã bá» trốn Ä‘i đâu mất . Sở Cung vÆ°Æ¡ng Ä‘i khá»i hai trăm dặm, má»›i được yên lòng . Lại sợ công tá» Trắc lo tá»™i mà tá»± tá», má»›i sai ngÆ°á»i truyá»n bảo rằng:
- Ngà y xÆ°a Tá» Ngá»c (tên tá»± Thà nh Äắc Thần) thua tráºn mà bị tá»™i, là vì lúc bấy giá» tiên quân ta không Ä‘i, nay ta thân hà nh Ä‘em quân Ä‘i thì tá»™i tại ta, không dá»± gì đến quan tÆ° mã .
Công tá» Anh Tá» muốn cho công tá» Trắc tá»± tá» chết, bèn sai ngÆ°á»i nói vá»›i công tá» Trắc rằng:
Việc Tá» Ngá»c ngà y xÆ°a thua tráºn mà tá»± tá», hẳn quan tÆ° mã cÅ©ng đã biết; giả sỠđại vÆ°Æ¡ng không trị tá»™i, quan tÆ° mã còn mặt mÅ©i nà o đối vá»›i quân sÄ© nÆ°á»›c Sở ngà y nay!
Công tỠTrắc thở dà i mà nói rằng:
- Quan lệnh doãn (tức là công tá» Anh Tá») trách ta thế là phải lắm, có lẽ nà o ta lại dám tham sống là m gì!
Nói xong, thắt cổ mà chết . Sở Cung vương rất là thương tiếc .
Tấn Lệ công thắng được quân Sở, tá»± cho mình là thiên hại vô địch, cà ng có ý kiêu ngạo lắm . SÄ© Nhiếp biết là nÆ°á»›c Tấn thế nà o cÅ©ng loạn, Ä‘em lòng lo nghÄ©, thà nh ra ốm nặng, liá»n sai quan thái thúc cúng thần, để khẩn xin cho được chóng chết . ChÆ°a được bao lâu thì SÄ© Nhiếp chết .
Bấy giá» TÆ° Äồng là ngÆ°á»i khéo nịnh hót, Tấn Lệ công có lòng tin yêu, muốn cho là m quốc khanh, nhÆ°ng ngặt vì má»™t ná»—i chức quốc khanh không khuyết, TÆ° Äồng má»›i tâu vá»›i Tấn Lệ công rằng:
- Nay ba ngÆ°á»i há» KhÆ°á»›c Ä‘á»u giữ binh quyá»n, vây cánh to lắm, là m nhiá»u Ä‘iá»u trái phép, chỉ sợ sau lại sinh lòng phản nghịch, ta nên trừ trÆ°á»›c Ä‘i; nếu trừ được há» KhÆ°á»›c thì chức khanh khuyét nhiá»u, bấy giá» tuỳ ý chúa công, yêu ai thì cho ngÆ°á»i ấy .
Tấn Lệ công nói:
- Há» KhÆ°á»›c chÆ°a là m sá»± gì phản nghịch cả, mà ta giết Ä‘i thì e rằng triá»u thần không ai phục .
TÆ° Äồng lại tâu rằng:
- Tráºn đánh ở Yên Lăng, KhÆ°á»›c Chà đã vây vua Trịnh, lại cùng vua Trịnh tÆ° Æ°á»›c, rồi tha cho Ä‘i, xem thế thì biết là tất có tÆ° thông vá»›i Sở . Chúa công nên gá»i Hùng Phiệt (con Sở Cung vÆ°Æ¡ng bị quân Tấn bắt được) và o mà há»i thì tá»± khắc biết rõ sÆ°. thá»±c .
Tấn Lệ công sai TÆ° Äồng Ä‘i gá»i Hùng Phiệt . TÆ° Äồng bảo Hùng Phiệt rằng:
- Công tỠcó muốn vỠnước Sở không ?
Hùng Phiệt nói:
- Muốn lắm, nhưng là m thế nà o mà vỠđược ?
TÆ° Äồng nói:
- Công tá» nghe ta Ä‘iá»u nà y thì ta sẽ xin cho công tỠđược vá» .
Hùng Phiệt nói:
- Ngà i bảo gì, tôi xin vâng lệnh!
TÆ° Äồng liá»n ghé tai nói nhá» vá»›i Hùng Phiệt, để khi và o yết kiến Tấn Lệ công thì vu tá»™i cho KhÆ°á»›c Chà . Khi Hùng Phiệt và o yết kiến, Tấn Lệ công Ä‘uổi hết ngÆ°á»i xung quanh Ä‘i, rồi há»i Hùng Phiệt rằng:
- KhÆ°á»›c Chà có tÆ° thông vá»›i nÆ°á»›c Sở hay không ? Nhà ngÆ°Æ¡i nên nói tháºt thì ta sẽ cho nhà ngÆ°Æ¡i vá» nÆ°á»›c .
Hùng Phiệt tâu rằng:
- Chúa công có tha tội thì tôi mới dám nói .
Tấn Lệ công nói:
- Ta Ä‘ang muốn nghe nhà ngÆ°Æ¡i nói tháºt, khi nà o lại còn bắt tá»™i .
Hùng Phiệt nói:
- Khuá»›c Chà cùng công tá» Anh Tá» nÆ°á»›c tôi, hai ngÆ°á»i chÆ¡i thân vá»›i nhau, vẫn có thÆ° tÃn Ä‘i lại, nói: "Nhà vua không tin quan đại thần, ngà y đêm chÆ¡i bá»i, nhân dân Ä‘á»u oán, không đáng là m vua! hiện nay ai cÅ©ng nhá»› đến vua TÆ°Æ¡ng công ngà y xÆ°a, vua TÆ°Æ¡ng công có ngÆ°á»i cháu tên là Chu, nếu quân Tấn thua tráºn thì ta sẽ láºp Chu lên là m vua mà thần phục nÆ°á»›c Sở" . Tôi chỉ biết có má»™t việc ấy, còn việc gì khác, tháºt quả tôi không được biết .
Hùng Phiệt nói chÆ°a dứt lá»i thì TÆ° Äồng lại tâu rằng:
- Thảo nà o mà tráºn đánh nhau ở Yên Lăng ngà y trÆ°á»›c, KhÆ°á»›c Thù cùng công tá» Anh TỠđối tráºn mà không bắn má»™t phát tên nà o, đủ biết là có ý tÆ° thông vá»›i nÆ°á»›c Sở . Xem thế thì việc KhÆ°á»›c Chà tha vua Trịnh, còn ngá» gì nữa! nếu chúa công chÆ°a tin thì nên sai KhÆ°á»›c Chà sang nhà Chu báo tin thắng tráºn, rồi cho ngÆ°á»i Ä‘i rình, nếu KhÆ°á»›c Chà quả có âm mÆ°u, thì thế nà o cÅ©ng tìm đến công tôn Chu để cùng nhau thÆ°Æ¡ng nghị .
Tấn Lệ công khen phải, liá»n sai KhÆ°á»›c Chà sang nhà Chu báo tin thắng tráºn . TÆ° Äồng máºt sai ngÆ°Æ¡i báo Công tôn Chu rằng:
- Quyá»n chÃnh nÆ°á»›c Tấn, má»™t ná»a ở tay há» KhÆ°á»›c, nay KhÆ°á»›c Chà sang báo tin thắng tráºn, công tôn nên nhân tiện cùng vá»›i KhÆ°á»›c Chà giao kết thì sau nà y công tôn vá» nÆ°á»›c, có phải cÅ©ng thêm vây cánh không ?
Công tôn Chu lấy là m phải . Khi KhÆ°á»›c Chà đến, Công tôn Chu và o yết kiến, rồi há»i thăm những công việc nÆ°á»›c nhà . KhÆ°á»›c Chà đá»u bảo tháºt tất cả . Hai ngÆ°á»i cùng nhau thÆ°Æ¡ng nghị, trong ná»a ngà y trá»i, Tấn Lệ công sai ngÆ°á»i rình, biết sá»± thể nhÆ° váºy, liá»n cho lá»i nói Hùng Phiệt là tháºt, má»›i có ý muốn trừ vây cánh há» KhÆ°á»›c . Má»™t hôm, Tấn Lệ công cùng vá»›i cung nữ uống rượu, sai nguá»i ná»™i thị là Mạnh ChÆ°Æ¡ng Ä‘i mua thịt hÆ°Æ¡u gấp lắm, để vá»™i vá» là m việc . Bấy giá» trong chợ hết cả thịt hÆ°Æ¡u, lại vừa gặp KhÆ°á»›c Chà đi săn vá» qua đến chợ, trên xe có mang theo má»™t con hÆ°Æ¡u, Mạnh ChÆ°Æ¡ng chẳng há»i gì cả, cÆ°á»›p ngay con hÆ°Æ¡u ấy Ä‘em Ä‘i . KhÆ°á»›c Chà giáºn lắm, giÆ°Æ¡ng cung bắn chết Mạnh ChÆ°Æ¡ng, rồi lấy lại con hÆ°Æ¡u . Tấn Lệ công nghe tin nổi giáºn mà nói rằng:
- Khước Chà khinh ta quá lắm!
Nói xong, liá»n triệu bá»n TÆ° Äồng, Di DÆ°Æ¡ng NgÅ©, và TrÆ°á»ng NgÆ°u Kiểu đến để bà n việc giết KhÆ°á»›c Chà . TÆ° Äồng nói:
- Ta giết Khước Chà thì Khước Kỳ và Khước Thù tất là m phản, chi bằng ta trừ cả đi .
Di Dương Ngũ nói:
- Äêm hôm nay ta nhân lúc bất ngá», phụng mệnh chúa công Ä‘em quân lẻn đến thì có thể bắt được .
TrÆ°á»ng NgÆ°u Kiểu nói:
- Quân sÄ© của ba ngÆ°á»i há» KhÆ°á»›c gấp đôi quân sÄ© trong cung, nếu ta đến bắt mà không được thì lại Ä‘i há»a đến chúa công . Nay KhÆ°á»›c Chà kiêm chức tÆ° khấu, KhÆ°á»›c Thù kiêm chức sÄ© sÆ°, chi bằng ta giả cách và o hầu kiện, để nhân tiện mà giết Ä‘i, rồi các ngÆ°á»i Ä‘em quân tiếp ứng .
Tấn Lệ công nói:
- Kế ấy hay lắm! để ta sai kẻ lực sĩ là Thanh Phà Khôi đi giúp nhà ngươi .
TrÆ°á»ng NgÆ°u Kiểu dò biết hôm ấy ba ngÆ°á»i há» KhÆ°á»›c há»™i nghị ở nhà giảng vÅ©, liá»n cùng vá»›i Thanh Phà Khôi Ä‘em tiết gà bôi và o mặt, giả hình là m hai ngÆ°á»i đánh nhau, má»—i ngÆ°á»i tay cầm má»™t con dao, kéo và o nhà giảng vÅ© để kiện nhau . KhÆ°á»›c Thù không biết là mÆ°u kế, má»›i ngồi há»i kiện . Thanh Phà Khôi giả cách đến gân để bẩn nhá», rồi rút dao đâm trúng và o lÆ°ng KhÆ°á»›c Thù, KhÆ°á»›c Thù ngã lăn xuống đất . KhÆ°á»›c Kỳ vá»™i và ng giÆ¡ dao chém Thanh Phà Khôi, lại bị TrÆ°á»ng NgÆ°u Kiểu xông đến, hai ngÆ°á»i giao chiến vá»›i nhau, KhÆ°á»›c Chà tức khắc chạy ra, lên xe bá» trốn . Thanh Phà Khôi vá»™i và ng đâm thêm KhÆ°á»›c Thù má»™t nhát nữa thấy KhÆ°á»›c Thù đã chết rồi, cÅ©ng xông lại để đánh KhÆ°á»›c Kỳ . KhÆ°á»›c Kỳ dẫu là vÅ© tÆ°á»›ng, nhÆ°ng Thanh Phà Khôi có sức khoẻ lạ thÆ°á»ng, và TrÆ°á»ng NgÆ°u Kiểu cÅ©ng là má»™t tay nhanh nhẹn, má»™t mình KhÆ°á»›c Kỳ địch sao nổi hai ngÆ°á»i, cÅ©ng bị Thanh Phà Khôi đâm chết . TrÆ°á»ng NgÆ°u Kiểu thấy KhÆ°á»›c Chà bá» chạy, liá»n Ä‘uổi theo . KhÆ°á»›c Chà đang chạy, lại gặp TÆ° Äồng và Di DÆ°Æ¡ng NgÅ© Ä‘em quân đến tiếp ứng . TÆ° Äồng và Di DÆ°Æ¡ng NgÅ© quát to lên rằng:
- Ta phụng mệnh chúa công Ä‘i bắt bá»n phản nghịch là há» KhÆ°á»›c, chá»› để cho nói chạy thóat được!
KhÆ°á»›c Chà sợ hãi, quay xe trở lại vừa gặp TrÆ°á»ng NgÆ°u Kiểu Ä‘i đến nÆ¡i . TrÆ°á»ng NgÆ°u Kiểu nhảy ngay lên xe KhÆ°á»›c ChÃ, rồi chém lấy đầu . Thanh Phà Khôi cÅ©ng chém lấy đầu KhÆ°á»›c Kỳ và KhÆ°á»›c Thù để Ä‘em vá» ná»™p Tấn Lệ côg . Quan thượng quân phó tÆ°á»›ng là Tuân Yển nghe tin chủ sóai của mình là KhÆ°á»›c Kỳ bị hại, không biết ngÆ°á»i nà o nổi loạn, tức thì Ä‘i xe thẳng tá»›i triá»u môn, định và o tâu vá»›i Tấn Lệ công, rồi xin phụng mệnh dẹp giặc quan trung quân nguyên soái là Loan ThÆ° nghe tin ấy cÅ©ng vá»™i và ng thẳng tá»›i triá»u môn . Khi Loan ThÆ° và Tuân Yển tá»›i triá»u môn thì vừa gặp TÆ° Äồng kéo đến, Loan ThÆ° và Tuân Yển nổi giáºn mà mắng rằng:
- Ta tưởng là ngÆ°á»i nà o nổi loạn, chẳng ngá» lại là lÅ© chuá»™t nà y! triá»u môn là nÆ¡i cấm địa, sao nhà ngÆ°Æ¡i lại dám Ä‘em quân tá»›i đây!
TÆ° Äồng chẳng trả lá»i là m sao cả, chỉ gá»i quân sÄ© mà bảo rằng:
- Loan ThÆ° và Tuân Yển cùng vá»›i ba ngÆ°á»i há» KhÆ°á»›c hợp mÆ°u phản nghịch, quân sÄ© xông và o mà bắt, ai bắt được sẽ có trá»ng thưởng .
Quân sÄ© xúm lại nắm lấy Loan ThÆ° và Tuân Yển kéo và o trong triá»u . Tấn Lệ công nghe tin bá»n TrÆ°á»ng NgÆ°u Kiểu đã giết được ba ngÆ°á»i há» KhÆ°á»›c rồi, vá»™i và ng ra ngá»± triá»u, lại trông thấy quân sÄ© kéo đến, giáºt mình kinh sợ mà há»i TÆ° Äồng rằng:
- Tá»™i nhân đã giết được rồi, sao quân sÄ© còn tụ há»™i đông nhÆ° váºy ?
TÆ° Äồng tâu rằng:
- Hiện bắt được kẻ đồng mÆ°u vá»›i bá»n phản nghịch là Loan ThÆ° và Tuân Yển, xin chúa công xá» Ä‘oán .
Tấn Lệ công nói:
- Việc nà y có can dự gì đến Loan Thư và Tuân Yển ?
TrÆ°Æ¡ng NgÆ°u Kiểu quỳ gần ở trÆ°á»›c mặt Tấn Lệ công mà máºt tuân rằng:
- Loan ThÆ° vốn là ngÆ°á»i cùng cánh vá»›i há» KhÆ°á»›c, Tuân Yển lại là bá»™ tÆ°á»›ng của KhÆ°á»›c Kỳ, nay ba ngÆ°á»i há» KhÆ°á»›c bị giết thì Loan ThÆ° và Tuân Yển tất không yên tâm, thế nà o cÅ©ng báo thù cho há» KhÆ°á»›c; nếu chúa công không giết Loan ThÆ° và Tuân Yển Ä‘i thì khó lòng yên việc được!
Tấn Lệ công nói:
- Má»™t lúc mà giết ba ngÆ°á»i há» KhÆ°á»›c, lại giết lây đến há» khác nữa thì ta không Ä‘Ã nh lòng!
Tấn Lệ công truyá»n tha cho Loan ThÆ° và Tuân Yển . Loan ThÆ° và Tuân Yển tạ Æ¡n lui ra . TrÆ°á»ng NgÆ°u Kiểu thở dà i mà nói rằng:
- Chúa công không nỡ giết hai ngÆ°á»i ấy, nhÆ°ng ta chỉ e hai ngÆ°á»i ấy lại giết chúa công mà thôi .
Nói xong liá»n bá» trốn sang nÆ°á»›c Tây Nhung . Tấn Lệ công trá»ng thưởng cho quân sÄ©, rồi truyá»n Ä‘em ba cái đầu há» KhÆ°á»›c ra bêu ở chốn triá»u môn trong ba ngà y . Bao nhiêu ngÆ°á»i cùng cánh vá»›i há» KhÆ°á»›c còn Ä‘ang là m quan ở trong triá»u, Ä‘á»u phải cách chức Ä‘uổi vá» cả; lại phong chức cho TÆ° Äồng, Di DÆ°Æ¡ng NgÅ© và Thanh Phà Khôi: TÆ° Äồng thay KhÆ°á»›c Kỳ là m thượng quân nguyên soái, Di DÆ°Æ¡ng NgÅ© thay KhÆ°á»›c Thù là m tân quân nguyên soái, Thanh Phà Khôi thay KhÆ°á»›c Chà là m tân quân phó tÆ°á»›ng . Công tá» Hùng Phiệt được tha vá» nÆ°á»›c Sở . Loan ThÆ° va Tuân Yển không muốn đồng sá»± vá»›i TÆ° Äồng, thÆ°á»ng cáo ốm không và o triá»u . TÆ° Äồng cáºy có Tấn Lệ công, cÅ©ng không để ý . Má»™t hôm, Tấn Lệ công và TÆ° Äồng ra chÆ¡i nhà Tượng Lệ Thị ở phÃa nam núi Thái Âm, cách kinh thà nh hÆ¡n 20 dặm, đã ba hôm chÆ°a vá» . Tuân Yển nói riêng vá»›i Loan ThÆ° rằng:
- Chúa công vô đạo, nhà ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đã biết . Nay chúng ta cáo ốm không và o triá»u, dẫu không việc gì, nhÆ°ng sau nà y bá»n TÆ° Äồng sinh nghi thì tất cả lại vu cho ta có lòng oán vua, ta e rằng cái vạ há» KhÆ°á»›c, ta khó lòng mà tránh khá»i Ä‘uợc!
Loan Thư nói:
- Váºy thì biết là m thế nà o ?
Tuân Yển nói:
- Là m quan đại thần, nên lấy nÆ°á»›c là m trá»ng, lấy vua là m khinh . Nay trong tay nhà ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có kể hà ng trăm vạn quân, nếu láºp vua khác, ai là ngÆ°á»i dám trái ý .
Loan Thư nói:
- Có chắc là m nổi không ?
Tuân Yển nói:
- Con giao long còn ở dÆ°á»›i vá»±c sâu thì không ai dám là m gì, chứ đã lên trên cạn, chỉ má»™t đứa trẻ con cÅ©ng có thể trị nổi! nay chúa công ra chÆ¡i nhà Tượng Lệ Thị, ba ngà y chÆ°a vá», ấy tức là con giao long đã lên trên cạn đó, còn ngại gì!
Loan Thư thở dà i mà rằng:
- Nhà ta mấy Ä‘á»i nay trung vá»›i Tấn, nay vì việc nÆ°á»›c mà phải dùng kế nà y, thế nà o mai sau cÅ©ng mang cái tiếng thà nghịch đây .
Loan ThÆ° và Tuân Yển thÆ°Æ¡ng nghị vá»›i nhau giả cách nói đã khá»i bệnh, có việc cần kÃp, muốn yết kiến Tấn Lệ công, rồi máºt sai Trình Hoạt Ä‘em ba trăm quân phục sẵn ở núi Thái Âm . Rồi hai ngÆ°á»i đến nhà Tượng Lệ Thị tâu vá»›i Tấn Lệ công rằng:
- Chúa công bá» việc triá»u chÃnh, Ä‘i chÆ¡i đã ba ngà y nay chÆ°a vá», khiến cho quan dân Ä‘á»u có lòng trông đợi, váºy chúng tôi đến đây để đón thánh giá vá» triá»u .
Tấn Lệ công không thể từ chối được, phải lên xe vá» triá»u, TÆ° Äồng Ä‘i trÆ°á»›c, Loan ThÆ° và Tuân Yển theo sau . Äi đến núi Thái Âm, bá»—ng nghe có tiếng pháo nổ, phục binh đổ ra giết chết TÆ° Äồng . Tấn Lệ công kinh sợ, ở trên xe ngã lăn xuống đất . Loan ThÆ° và Tuân Yển truyá»n cho quân sÄ© bắt Ä‘em giam và o má»™t nÆ¡i, rồi đóng quân ở núi Thái Âm . Loan ThÆ° bảo Tuân Yển rằng:
- Ta chỉ e SÄ© Mang và Hà n Quyết sau nà y lại có ý khác, chi bằng ta sai ngÆ°á»i giả cách phụng mệnh chúa công triệu hai ngÆ°á»i ấy đến đây .
Tuân Yển khen phải, liá»n sai ngÆ°á»i Ä‘i triệu SÄ© Mang và Hà n Quyết . Sứ giả đến triệu SÄ© Mang, SÄ© Mang há»i:
- Chúa công triệu ta có việc gì ?
Sứ giả luống cuống, không biết đằng nà o mà trả lá»i .
- Việc nà y đáng nghi lắm!
SÄ© Mang bèn sai ngÆ°á»i nhà dò thám xem Hà n Quyết có Ä‘i hay không thì ra Hà n Quyết cÅ©ng cáo ốm không chịu Ä‘i . SÄ© Mang nói:
- Thế má»›i biết kiến thức của ngÆ°á»i trà giả thÆ°á»ng vẫn giống nhau!
Loan ThÆ° thấy SÄ© Mang và Hà n Quyết không đến, lại há»i Tuân Yển rằng:
- Việc nà y giá» tÃnh thế nà o ?
Tuân Yển nói:
- Nhà ngươi đã cưỡi lên lưng hổ, lại còn định xuống hay sao!
Loan ThÆ° hiểu ý gáºt đầu, ngay đêm ấy sai Trình Hoạ dâng thuốc Ä‘á»™c cho Tấn Lệ công . Tấn Lệ công uống và o chết ngay . Loan ThÆ° truyá»n là m lá»… an táng ở ngoà i cá»a đông . SÄ© Mang và Hà n Quyết nghe tin, cÅ©ng vá»™i và ng đến để chịu tang, nhÆ°ng không há»i gì vá» việc tại sao Tấn Lệ công chết . Khi lá»… an táng đã xong, Loan ThÆ° há»p các quan đại phu lại, để bà n láºp vua má»›i . Tuân Yển nói:
- Ngà y trÆ°á»›c ba nguá»i há» KhÆ°á»›c bị giết, là vì TÆ° Äồng nói dèm bảo há» KhÆ°á»›c muốn láºp công tôn Chu lên là m vua, Ä‘iá»u đó thà nh ra má»™t lá»i sấm, váºy ta nên đón mà láºp công tôn Chu .
Các quan đạ phu Ä‘á»u bằng lòng cả . Loan ThÆ° liá»n sai Tuân Doanh sang nhà Chu, để đón công tôn Chu vá» là m vua . Bấy giá» công tôn Chu đã 14 tuổi, thông minh Ä‘Ä©nh ngá»™, thấy Tuân Doanh đến đón, há»i hết sá»± thể đầu Ä‘uôi, rồi cùng vá»›i Tuân Doanh trở vá» nÆ°á»›c Tấn . VỠđến đất Thanh Nguyên, Loan ThÆ°, Tuân Yển, SÄ© Mang, Hà n Quyết cùng các quan đại phu Ä‘á»u há»p ở đấy để nghênh tiếp . Công tôn Chu bảo các quan rằng:
- Tá đây ở nÆ°á»›c ngoà i đã lâu, cÅ©ng chẳng muốn được vá» nÆ°á»›c, huống chi lại còn mong là m vua! nhÆ°ng là m vua chỉ qúy vá» má»™t Ä‘iá»u chÃnh lệnh ở trong tay mình, nếu láºp lên là m vua mà không theo chÃnh lệnh thì chẳng thà đừng láºp! các ngÆ°Æ¡i có chịu má»™t lòng tin theo chÃnh lệnh của ta hay không, cốt ở lúc nà y, bằng không thi các ngÆ°Æ¡i láºp ngÆ°á»i khác, chứ ta không muốn Ä‘eo má»™t cái hÆ° danh nhÆ° Châu Bồ ngà y trÆ°á»›c đâu!
Bá»n Loan ThÆ° Ä‘á»u sợ hãi sụp lạy mà nói rằng:
- Chúng tôi mong được vua hiá»n để mà thá», có đâu lại dám trái lệnh .
Khi lui ra ngoà i, Loan Thư bảo các quan rằng:
- Vua má»›i ngà y nay, không và nhÆ° vua cÅ© được, chúng ta nên giữ gìn cẩn tháºn má»›i được!
Công tôn Chu tiến và o kinh thà nh, là m lá»… cáo nhà Thái miếu, rồi lên nối ngôi, tức là Tấn Äiệu công . Ngà y hôm sau, Tấn Äiệu công kể tá»™i bá»n Di DÆ°Æ¡ng NgÅ© và Thanh Phà Khôi truyá»n cho quân sÄ© Ä‘em ra chém tại triá»u môn, còn những bè cánh Ä‘á»u Ä‘uổi sang nÆ°á»›c khác; lại Ä‘em việc Tấn Lệ công chết, đổi tá»™i cho Trình Hoạt, bắt Ä‘em căng thây ở ngoà i chợ . Loan ThÆ° thấy váºy, khiếp đảm kinh hồn, suốt đêm không ngủ, ngà y hôm sau tức khắc xin cáo lão, rồi tiến dẫn Hà n Quyết để thay mình . ChÆ°a được bao lâu Loan ThÆ° sợ quá, thà nh bệnh nặng rồi chết . Äiệu công nghe nói Hà n Quyết là ngÆ°á»i hiá»n, cho là m chức trung quân nguyên sóai để thay Loan ThÆ° . Hà n Quyết giả cách và o tạ Æ¡n, rồi tâu riêng vá»›i Äiệu công rằng:
- Chúng tôi nhá» công Ä‘á»i trÆ°á»›c, má»›i Ä‘uợc thế nà y, mà công Ä‘á»i trÆ°á»›c thì không ai hÆ¡n há» Triệu: Triệu Thôi giúp vua Văn công, Triệu Thuẫn giúp vua TÆ°Æ¡ng công, Ä‘á»u má»™t lòng vì nÆ°á»›c, dá»±ng nên bá nghiệp; đến Ä‘á»i vua Linh công, tin dùng kẻ gian thần là Äồ Ngạn Giả, Äồ Ngạn Giả láºp mÆ°u giết Triệu Thuẫn, Triệu Thuẫn phải chạy trốn, má»›i được thóat nạn . Sau vua Linh công bị giết, vua Cảnh công nối ngôi, lại tin dùng Äồ Ngạn Giả; Äồ Ngạn Giả nhân khi Triệu Thuẫn đã chết rồi, vu cho tá»™i thà nghịch, rồi bắt chết cả nhà há» Triệu . Việc ấy dân trong nÆ°á»›c ai cÅ©ng tức thay, may mà há» Triệu còn sót được má»™t ngÆ°á»i con tên gá»i Triệu VÅ©, nay chúa công đã trị tá»™i bá»n Di DÆ°Æ¡ng NgÅ© thì cÅ©ng nên nghÄ© lại cho cái công há» Triệu ngà y xÆ°a!
Äiệu công nói:
- Việc ấy ta cũng nghe nói, hiện nay Triệu Vũ ở đâu ?
Hà n Quyết nói:
- Lúc bấy giá» Triệu VÅ© má»›i đẻ, Äồ Ngạn Giả tìm bắt gấp lắm, có hai ngÆ°á»i môn khách há» Triệu là công ton Chá» Cữu và Trình Anh: công tôn Chá» Cữu Ä‘em thay má»™t đứa trẻ khác rồi liá»u mình chịu chết để cứu Triệu VÅ©; còn Trình Anh thì Ä‘em Triệu VÅ© và o giấu ở trong núi Mạnh SÆ¡n đã 15 năm nay rồi!
Äiệu công nói:
- Nhà ngươi vì ta đi triệu vỠđây!
Hà n Quyết nói:
- Äồ Ngạn Giả còn ở trong triá»u, chúa công nên bà máºt má»›i được .
Äiệu công nói:
- Ta đã biết rồi!
Hà n Quyết cáo từ lui ra, rồi thân hà nh đến núi Mạnh SÆ¡n để đón Triệu VÅ© và Trình Anh . Hà n Quyết Ä‘Æ°a Triệu VÅ© và o yết kiến Äiệu công . Äiệu công giấu Triệu VÅ© ở trong cung rồi giả cách ốm . Hà n Quyết Ä‘em các quan triá»u thần và o cung để vấn an . Äồ Ngạn Giả cÅ©ng theo và o . Äiệu công nói:
- Các ngÆ°Æ¡i có biết vì cá»› gì mà ta ốm hay không ? chỉ vì trong sổ công thần có má»™t Ä‘iá»u chÆ°a minh, váºy nên trong lòng ta không được khoan khoái .
Các quan đại phu Ä‘á»u sụp lạy mà há»i rằng:
- Chẳng hay trong sổ công thần có Ä‘iá»u gì chÆ°a minh, xin chúa công dạy cho biết ?
Äiệu công nói:
- Triệu Thôi và Triệu Thuẫn Ä‘á»u có công to vá»›i nÆ°á»›c, nỡ nà o để cho tuyệt tá»± !
Các quan đồng thanh đáp rằng:
- HỠTriệu bị diệt tộc đã 15 nay, bây giỠchúa công dẫu nhớ công hỠtriệu, cũng chẳng còn ai mà phong được!
Äiệu công truyá»n gá»i Triệu VÅ© ra chà o các quan . Các quan Ä‘á»u há»i:
- Chẳng hay tiểu lang quân nà y là ngÆ°á»i nà o ?
Hà n Quyết nói:
- Äó tức là cô nhi há» Triệu, tên gá»i Triệu VÅ©! còn đứa cô nhi bị giết ngà y trÆ°á»›c là con Trình Anh, chứ không phải Triệu VÅ© .
Äồ Ngạn Giả bấy giá» chẳng còn hồn vÃa nà o cả, cứ phủ phục ở dÆ°á»›i đất, không biết nói ra là m sao . Tấn Äiệu công nói:
- Việc nà y Ä‘á»u tại Äồ Ngạn Giả gây ra, nếu không diệt tá»™c Äồ Ngạn Giả thì sao cho thoả cái oan hồn há» Triệu!
Äiệu công truyá»n Ä‘em Äồ Ngạn Giả ra chém, lại sai Hà n Quyết và Triệu VÅ© Ä‘em quân vây nhà Äồ Ngạn Giả ra tến ở trÆ°á»›c má»™ Triệu Sóc . NgÆ°á»i nÆ°á»›c Tấn ai cÅ©ng lấy là m hả lòng . Äiệu công đã giết Äồ Ngạn Giả rồi, liá»n cho Triệu VÅ© thay Äồ Ngạn Giả là m chứ tÆ° khấu . Bao nhiêu lá»™c Ä‘iá»n khi trÆ°á»›c, Ä‘á»u trả cho tất cả . Tấn Äiệu công lại nghe nói Trình Anh là ngÆ°á»i có nghÄ©a, muốn dùng chức quân chÃnh .
Trình Anh nói chuyện vá»›i má»i ngÆ°á»i rằng:
- Lúc trước ta không chết vội là vì có cô nhi hỠTriệu, nay cô nhi hỠTriệu đã báo thù xưa rồi, lẽ nà o ta dám tham phú quý để cho công tôn ChỠCữu chịu chết một mình, âu là ta thác xuống suối và ng mà báo tin cho ChỠCữu biết .
Trình Anh nói xong liá»n đâm cổ mà chết . Triệu VÅ© ôm lấy thi thể Trình Anh mà khóc, rồi tâu vá»›i Tấn Äiệu công, xin gá»i là "nghÄ©a trủng" . Triệu VÅ© nhá»› Æ¡n Trình Anh, để tang ba năm . Äiệu công đã phong chức cho Triệu VÅ©, lại sai ngÆ°á»i sang nÆ°á»›c Tống gá»i Triệu Thắng vá», phong cho đất Hà m Äan . Äiệu công biết dùng ngÆ°á»i hiá»n tà i, trong đám triá»u thần, ngÆ°á»i nà o cÅ©ng xứng đáng cả . Hãy kể mấy viên quan có danh tiếng nhÆ° sau:
1. Hà n Quyết là m trung quân nguyên soái; 2. SÄ© Mang là m trung quân phó tÆ°á»›ng; 3. Tuân Doanh là m thượgn quân nguyên sóai; 4. Tuân Yển là m thượng quân phó tÆ°á»›ng; 5. Loan Ãp (con Loan ThÆ°) là m hạ quân nguyên soái; 6. SÄ© PhÆ°á»ng (con SÄ© Há»™i) là m hạ quân phó tÆ°á»›ng; 7. Triệu VÅ© là m tân quân nguyên sóai; 8. Ngụy TÆ°á»›ng (con Ngụy Xứng) là m tân quân phó tÆ°á»›ng; 9. Kỳ Há» là m trung quân uý; 10. DÆ°Æ¡ng Thiệt Chức là m trung quân phó uý; 11. Ngụy Giáng (con Nguỵ Thù) là m trung quân tÆ° mã, coi việc thuởng phạt quân sÄ©; 12. ChÆ°Æ¡ng Lão là m chức háºu yêm, coi việc tùân phòng; 13. Hà n Võ Kỵ (con Hà n Quyết) là m công tá»™c đại phu, coi việc dạy bảo con em các nhà công tá»™c; 14. Giả Tâm là m tÆ° không; 15. SÄ© á»c Trá»c là m thái phó, coi việc dạy bảo thế tá»; 16. Loan Củ là m thân quân nhung ngá»±; 17. Tuân Tân là m xa hữu tÆ°á»›ng quân; 18. Trình Trịnh là m tán bá»™c, coi việc ngá»±a xe của vua; 19. Äạc Ãt Khấu là m dÆ° uý; 20. Tịch Yển là m dÆ° tÆ° mã .
Nhá» có những ngÆ°á»i hiá»n tà i giúp, Äiệu công chỉnh đốn lại chÃnh sá»± trong nÆ°á»›c, trăm há» bằng lòng . Các nÆ°á»›c Tống, Lá»—, v..v. đểu đến triá»u cống . Chỉ có Trịnh Thà nh công cảm cái Æ¡n Sở Cung vÆ°Æ¡ng vì mình mà phải tổn thÆ°Æ¡ng mất má»™t con mắt, bởi váºy không chịu theo Tấn .
Sở Cung vÆ°Æ¡ng nghe tin Tấn Lệ công bị giết rất là mừng rỡ, Ä‘ang nghÄ© kế để báo thù, lại nghe nói Tấn Äiệu công biết dùn ngÆ°á»i hiá»n tà i, trong ngòai ai cÅ©ng mến phục, có cÆ¡ lại là m được bá chủ, liá»n há»p triá»u thần để thÆ°Æ¡ng nghị, muốn tìm cách là m nhiá»…u loạn trung nguyên, khiến cho nÆ°á»›c Tấn không là m bá chủ được . Quan lệnh doãn là công tá» Anh Tá» chịu bó tay, không nghÄ© được mÆ°u kế gì cả . Công tá» Nhâm Phu nói vá»›i Sở Cung vÆ°Æ¡ng rằng:
- Trong các nÆ°á»›c trung nguyên, có nÆ°á»›c Tống là má»™t nÆ°á»›c lá»›n, lại ở và o giữa khá»ang nÆ°á»›c Ngô và nÆ°á»›c Tấn, nếu ta muốn nhiá»…u loạn trung nguyên thì nên bắt đầu tá»± nÆ°á»›c Tống trÆ°á»›c . Nay quan đại phu nÆ°á»›c Tống là NgÆ° Thạch, HÆ°á»›ng Vi Nhân, Lâm Chu, HÆ°á»›ng Äái và NgÆ° Phủ, cả thảy năm ngÆ°á»i, có thù oán vá»›i quan hữu sÆ° là Hoa Nguyên bá» trốn sang nÆ°Æ¡c Sở ta, ta nên giúp binh lá»±c cho bá»n ấy, sai vỠđánh Tống, há»… đánh quân giặc . Nếu Tấn không cứu Tống thì bá» mất chÆ° hầu, mà cứu Tống thì phải giao chiến vá»›i bá»n NgÆ° Thạch, bấy giá» ta chỉ việc ngồi mà đợi xem thắng bại .
Sở Cung vÆ°Æ¡ng theo mÆ°u ấy, liá»n sai công tá» Nhâm Phu là m đại tÆ°á»›ng, dùng bá»n NgÆ° Thạch Ä‘i dẫn Ä‘Æ°á»ng, Ä‘em đại binh tiến sang đánh nÆ°á»›c Tống
|
15-10-2008, 11:44 AM
|
|
Äại sắc lang bán cánh gà nÆ°á»›ngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi 60
Tuân Dinh hiến kế chia quân ngạch
Chư hầu đem binh vây Bức Dương
Sở Cung vÆ°Æ¡ng dùng mÆ°u kế của qua hữu doãn là công tá» Nhâm Phu, thống suất đại binh, cùng vá»›i Trịnh Thà nh công sang đánh Tống, sai bá»n NgÆ° Thạch Ä‘i dẫn Ä‘Æ°á»ng, đánh được đất Bà nh Thà nh, cho bá»n NgÆ° Thạch đóng quân ở đấy . Cung vÆ°Æ¡ng bảo bá»n NgÆ° Thạch rằng:
- NÆ°á»›c Tấn Ä‘ang giao thiệp vá»›i nÆ°á»›c Ngô để chống cá»± nÆ°á»›c Sở ta, mà đất Bà nh Thà nh nà y lại là chá»— tiếp giáp Ngô và Tấn . Nay ta cho các ngÆ°Æ¡i đóng quân ở đây tiến đánh thì có thể xâm chiếm được địa giá»›i nÆ°á»›c Tống; lui giữ thì cÅ©ng có thể ngăn trở được Ä‘Æ°á»ng lối Ä‘i lại của quân Tấ và quân Ngô, váºy các ngÆ°Æ¡i nên cẩn tháºn; chá»› phụ lòng uá»· thác của ta! Dặn bảo xong, Cung vÆ°Æ¡ng trở vá» nÆ°á»›c Sở .
Cuối năm ấy, Tống Thà nh công sai quan đại phu là Lão Tá Ä‘em quân vây đất Bà nh Thà nh . NgÆ° Thạch Ä‘em quân ra nghênh chiến, bị Lão Tá đánh thua . Quan lệnh doãn nÆ°á»›c Sở là công tá» Anh Tá» nghe tin đất Bà nh Thà nh bị vây, Ä‘em quân đến cứu . Lão Tá cáºy có sức mạnh, xông và o trong đám quân Sở, liá»n bị tên bắn chết . Công tá» Anh Tá» tiến binh sang xâm phạm nÆ°á»›c Tống . Tống Thà nh công kinh sợ, sai quan hữu sÆ° là Hoa Nguyên sang cáo cấp vá»›i nÆ°á»›c Tấn . Hà n Quyết nói vá»›i Tấn Äiệu công rằng:
- Ngà y xưa vua Văn công ta là m được bá chủ cũng bởi có việc cứu nước Tống . Cơ hay dở ở một việc nà y, ta nên đem quân sang cứu mới phải .
Hà n Quyết liá»n sai sứ Ä‘i mượn quân chÆ° hầu . Tấn Äiệu công thống suất đại binh đến đóng ở đất Äà i Cốc . Công tá» Anh Tá» nghe tin quân Tấn kéo đến, tức khắc rút quân trở vá» Sở . Äến năm sau, Tấn Äiệu công Ä‘em quân 8 nÆ°á»›c là : Tống, Lá»—, Vệ, Tà o, Cá», Châu, Äằng và Tiết đến vây đất Bà nh Thà nh . Quan đại phu nÆ°á»›c Tống là HÆ°á»›ng Thú sai quân sÄ© đứng lên trên xe, gá»i ngÆ°á»i trong thà nh mà bảo rằng:
- NgÆ° Thạch là má»™t đứa phản tặc, không thể dung tha được . Nay nÆ°á»›c Tấn sắp Ä‘em 20 vạn quân, đạp đổ thà nh nà y, không để sót má»™t ngá»n cá» . Bá»n các ngÆ°Æ¡i, nếu biết lẽ phải, nên bắt đứa phản tặt ấy Ä‘em ná»™p, chá»› để cho những ngÆ°á»i vô tá»™i cùng bị chết lây .
Dân trong Bà nh Thà nh nghe thấy, biết là NgÆ° Thạch trái lẽ, liá»n mở cá»a thà nh ra để đón quân Tấn . Tấn Äiệu công tiến và o trong thà nh . Quân Sở bá» chạy cả . Hà n Quyết bắt được NgÆ° Thạch; Loan Ãp và Tuân Yển bắt được NgÆ° Phủ; HÆ°á»›ng Thú bắt được HÆ°á»›ng Vi Nhân và HÆ°á»›ng Äãi; Trá»ng Tôn Miệt đại phu nÆ°á»›c Lá»— bắt được Lân Chu, Ä‘á»u giải đến ná»™p Tấn Äiệu công . Tấn Äiệu công truyên Ä‘em bá»n NgÆ° Thạch ra chém, rồi kéo quân sang há»i tá»™i nÆ°á»›c Trịnh . Quan hữu doãn nÆ°á»›c Sở là công tôn Nhâm Phu Ä‘em quân sang xâm phạm địa giá»›i nÆ°á»›c Tống, để là m kế cứu Trịnh . Các nÆ°á»›c lại Ä‘em quân sang cứu Tống, rồi cùng nhau rút quân vá» nÆ°á»›c cả .
Năm ấy Chu Giản vÆ°Æ¡ng mất, thái tá» Tiết Tâm lên nối ngôi, tức là Chu Linh vÆ°Æ¡ng . Chu Linh vÆ°Æ¡ng từ khi má»›i sinh ra, phÃa trên miệng đã có râu ria má»c, bởi váºy ngÆ°á»i nhà Chu cÅ©ng gá»i là Tỳ vÆ°Æ¡ng . Năm đầu Ä‘á»i vua Tỳ vÆ°Æ¡ng nhà Chu cÅ©ng gá»i là Tỳ vÆ°Æ¡ng . Năm đầu Ä‘á»i vua Tỳ vÆ°Æ¡ng nhà Chu, Trịnh Thà nh công ốm nặng, bảo quan thượng khanh là công tá» Phi rằng:
- Vua Sở vì Ä‘em quân sang cứu nÆ°á»›c ta mà bị thÆ°Æ¡ng há»ng mất má»™t mắt, Æ¡n ấy không bao giá» ta dám quên . Sau khi ta chết, các ngÆ°Æ¡i chá»› có bá»™i nÆ°á»›c Sở .
Trịnh Thà nh công nói xong thì chết . Bá»n công tá» Phi láºp thế tá» Khôn Ngoan lên nối ngôi, tức là Trịnh Hi công . Tấn Äiệu công thấy ngÆ°á»i nÆ°á»›c Trịnh chÆ°a phục, má»›i đại há»™i chÆ° hầu ở ThÃch Äịa (đất nÆ°á»›c Vệ) để bà n việc đánh Trịnh . Quan đại phu nÆ°á»›c Lá»— là Trá»ng Tôn Miệt hiến kế rằng:
- Äất nÆ°á»›c Trịnh không đâu hiểm bằng cá»a quan Hổ Lao, đó là má»™t chá»— xung yếu, tiếp giáp nÆ°á»›c Trịnh và nÆ°á»›c Sở, nếu ta đắp má»™t cái thà nh ở đấy, rồi đóng quân để chặn ngang thì nÆ°á»›c Trịnh tất phải theo ta .
Vu Thần hiến kể rằng:
- Sở và Ngô chỉ cách nhau có má»™t con sông, năm trÆ°á»›c tôi sang sứ nÆ°á»›c Ngô, có Æ°á»›c vá»›i Ngô để cùng đánh Sở . Từ bấy giá» Ngô thÆ°á»ng sang quấy nhiá»…u những thuá»™c quốc của Sở, ngÆ°á»i nÆ°á»›c sở lấy là m khổ lắm . Nay ta lại sai sứ sang bảo Ngô đánh Sở; nÆ°á»›c Sở, phÃa đông Ä‘anh khổ vá»›i quân Ngô thì phÃa bắc tất không cùng ta tranh nhau nÆ°á»›c Trịnh được .
Tấn Äiệu công theo cả hai kế . Bấy giá» Tá» Linh công cùng sai thế tá» Quang, cùng vá»›i quan thượng khanh là Thôi Trứ sang dá»± há»™i để tuân theo mệnh lệnh của nÆ°á»›c Tấn . Tấn Äiệu công há»p quân các nÆ°á»›c để đáp thà nh ở cá»a quan Hổ Lao, rồi lấy quân các nÆ°á»›c cứ má»—i nÆ°á»›c lá»›n má»™t nghìn quân, má»—i nÆ°á»›c nhá» năm trăm hoặc ba trăm quân, cho đóng giữ ở đấy . Trịnh Hi công sợ hãi, xin giảng hoà vá»›i nÆ°á»›c Tấn . Lúc bấy giá» quan trung quân uý nÆ°á»›c Tấn là Kỳ Há», đã ngoại bảy mÆ°Æ¡i tuổi, cáo lão vá» nghỉ . Tấn Äiệu công há»i:
- Có ngÆ°á»i nà o thay nhà ngÆ°Æ¡i đựơc không ?
Kỳ HỠnói:
- Không ai bằng Giải Hổ .
Tấn Äiệu công nói:
- Ta nghe nói Giải Hổ là ngÆ°á»i thù của nhà ngÆ°Æ¡i, sao nhà ngÆ°Æ¡i lại còn tiến dẫn ?
Kỳ HỠnói:
- Chúa công há»i ai là ngÆ°Æ¡i giá»i, chứ có há»i ai là ngÆ°á»i thù của tôi đâu!
Tấn Äiệu công sai ngÆ°á»i Ä‘i triệu Giải Hổ . Giải Hổ chÆ°a kịp đến nháºn chức thì đã ốm chết . Tấn Äiệu công lại há»i Kỳ Há» rằng:
- Trừ Giả Hổ ra không kể, nhà ngươi còn biết ai nữa không ?
Kỳ HỠnói:
- Sau Giải Hổ thì không ai bằng Kỳ NgỠ.
Tấn Äiệu công nói:
- Thế Kỳ NgỠkhông phải là con nhà ngươi sao ?
Kỳ HỠnói:
- Chúa công há»i ai là ngÆ°á»i giá»i, chứ có há»i ai là con của tôi đâu!
Tấn Äiệu công nói:
- Nay quan trung quân phó uý là DÆ°Æ¡ng Thiệt Chức cÅ©ng chết, nhà ngÆ°Æ¡i lại chá»n cho ta má»™t ngÆ°á»i khác để thay .
Kỳ HỠnói:
- DÆ°Æ¡ng Thiệt Chức có hai con là : DÆ°Æ¡ng Thiệt XÃch và DÆ°Æ¡ng Thiệt Báºt . Hai ngÆ°á»i ấy Ä‘á»u gỉoi cả, chúa công muốn dùng ngÆ°á»i nà o thì dùng .
Tấn Äiệu công theo lá»i, cho Kỳ Ngá» là m trung quân uý, DÆ°Æ¡ng Thiệt XÃch là m trung quân phó uý . Các quan đại phu, Ä‘á»u lấy là m bằng lòng .
Con Vu Thần là Vu Hồ Dung phụng mệnh Tấn Äiệu công sang sứ nÆ°á»›c Ngô, và o yết kiến vua Ngô là Thá» Má»™ng, xin mượn quân để đánh Sở . Thá» Má»™ng thụân cho, sai thế tá» ChÆ° Phà n là m tÆ°á»›ng, luyện quân ở bên sông TrÆ°á»ng Giang . Quan lệnh doãn nÆ°á»›c Sở là công tá» Anh Tá» nghe tin ấy, liá»n tâu vá»›i Sở Cung vÆ°Æ¡ng rằng:
- Quân Ngô chÆ°a sang nÆ°á»›c Sở ta bao giá», nếu đã sang được má»™t lần thì rồi lại sang quấy mãi, chi bằng ta đánh trÆ°á»›c Ä‘i là hÆ¡n .
Sở Cung vÆ°Æ¡ng khen phải . Công tá» Anh Tá» tuyển hai vạn thủy quân, cho qua sông TrÆ°á»ng Giang, phá vỡ đất CÆ°u TÆ° của nÆ°á»›c Ngô; lại toan thuáºn dòng kéo quân thẳng xuống . TÆ°á»›ng nÆ°á»›c Sở là Äặng SÆ°u nói vá»›i công tá» Anh Tá» rằng:
- Sông TrÆ°á»ng Giang nà y nÆ°á»›c chảy xiết, tiến dá»… mà lui khó, tôi xin Ä‘em má»™t toán quân Ä‘i trÆ°á»›c, nếu thuáºn lợi thì tiến, mà không thuáºn lợi thì cÅ©ng chẳng đến ná»—i thua to . Quan nguyên sóai cứ đóng quân ở
Hách Sơn, tuỳ cơ ứng biến, mới giữ vẹn toà n được .
Công tá» Anh Tá» khen phải, tức khắc cho Äặng SÆ°u Ä‘em má»™t toán quân tinh nhuệ cùng má»™t trăm chiếc thuyá»n Ä‘i trÆ°á»›c . Thế tá» ChÆ° Phà n nghe tin đất CÆ°u TÆ° bị quân Sở chiếm mất; liá»n bảo các tÆ°á»›ng rằng:
- Quân Sở đã chiếm được đất Cưu Tư thì tất thừa thế kéo xuống, ta phải phòng bị mới được .
Thế tá» ChÆ° Phà n sai công tá» Di Muá»™i Ä‘em má»™t toán quân vá»›i và i mÆ°Æ¡i chiếc thuyá»n ra LÆ°Æ¡ng SÆ¡n để là m kế dụ quân Sở; còn công tá» DÆ° Sái (em công tá» ChÆ° Phà n) Ä‘em má»™t toán quân ra phục sẵn ở Thái Thạch cảng . Äặng SÆ°u (tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Sở) Ä‘em quân ra Hách SÆ¡n, trông thấy ở LÆ°Æ¡ng SÆ¡n có binh thuyá»n của nÆ°á»›c Ngô, vá»™i và ng ra sức tiến đánh . Công tá» Di Muá»™i giả cách thua chạy . Äặng SÆ°u thúc quân Ä‘uổi theo, qua Thái Thạch cảng, lại gặp đại binh của công tá» ChÆ° Phà n đến . Hai bên giao chiến được mÆ°á»i hợp thì công tá» DÆ° Sái ở Thái Thạch cà ng Ä‘em phục binh đổ ra, theo phÃa sau đánh áºp trở lại, tên bắn nhÆ° mÆ°a . Äặng SÆ°u bị ba phát tên bắn và o mặt, nhÆ°ng rút tên ra mà cố sức đánh .
Bấy giá» công tá» Di Muá»™i, cưỡi chiếc thuyá»n lá»›n đến, truyá»n cho quân sÄ© cầm giáo dà i đâm và o thuyá»n quân Sở . Thuyá»n quân Sở vỡ đắm rất nhiá»u . Äặng SÆ°u bị bắn, không chịu khuất phục mà chết . Quân Sở cÅ©ng chết hại rất nhiá»u . Công tá» Anh Tá» sợ tá»™i, toan giấu sá»± thua tráºn Ä‘i, không tâu cho Sở Cung vÆ°Æ¡ng biết, ai ngá» thế tá» ChÆ° Phà n thừa thắng Ä‘em quân tiến đánh, công tá» Anh Tá» thua to chạy vá» và đất CÆ°u TÆ° lại thuá»™c vá» nÆ°á»›c Ngô . Công tá» Anh Tá» tức giáºn thà nh bệnh, chÆ°a vỠđến kinh thà nh nÆ°á»›c Sở thì chết . Sở Cung vÆ°Æ¡ng bèn Ä‘Æ°a quan hữu doãn là công tá» Nhâm Phu lên là m chức lệnh doãn . Công tá» Nhâm Phu tÃnh tham lam, thÆ°á»ng bắt các nÆ°á»›c phụ thuá»™c phải lá»… đút, Trần Thà nh công không thể chịu được, má»›i sai Viên Kiểu NhÆ° (cháu bốn Ä‘á»i Viên Äà o Äồ) sang xin theo Tấn . Sở Cung vÆ°Æ¡ng thấy nÆ°á»›c Trần theo Tấn, đổi tá»™i cho công tá» Nhâm Phu, Ä‘em giết Ä‘i; lại dùng ngÆ°á»i con là công tá» Trịnh (tên tá»± là Tá» Nang) là m lệnh doãn cá» binh sang đánh Trần .
Bấy giá» Trần Thà nh công (Ngá») chết, thế tá» Nhược lên nối ngôi, tức là Trần Ai công . Trần Ai công thấy nÆ°á»›c Sở thế mạnh, lại xin theo Sở . Tấn Äiệu công nghe tin giáºn lắm, toan cá» binh cùng Sở tranh nhau nÆ°á»›c Trần, bá»—ng nghe báo có vua nÆ°á»›c Vô Chung là Gia Phủ sai quan đại phu là Mạnh Lạc Ä‘em da hổ, da báo cả thảy má»™t trăm chiếc đến dâng và tâu rằng:
- Các nÆ°á»›c SÆ¡n Nhung, trÆ°á»›c kia Tá» Hoà n công đã dẹp yên tất cả, má»›i rồi nhân nÆ°á»›c Yên và nÆ°á»›c Tần suy yếu, các nÆ°á»›c SÆ¡n Nhung thấy Trung quốc không có bá chủ lại xâm nhiá»…u . Chúa công tôi nghe nói nhà vua anh minh, sắp nối được bá nghiệp của Tá» Hoà n công và Tấn Văn công thuở xÆ°a, vì váºyt chúa công tôi đã tuyên bá uy đức của nhà vua cho SÆ¡n Nhung biết, các nÆ°á»›c ấy Ä‘á»u muốn giảng hoà , xin nhà vua định Ä‘oạt .
Tấn Äiệu công há»p các tÆ°á»›ng lại để thÆ°Æ¡ng nghị . Các tÆ°á»›ng Ä‘á»u nói rằng:
- Quân rợ má»i ấy, không biết lẽ phải, ta phải dùng binh uy vá»›i nó má»›i được . Vua Tá» Hoà n công thuở xÆ°a, cÅ©ng phải trÆ°á»›c đánh SÆ¡n Nhung, sau đánh nÆ°á»›c Sở, má»›i là m nên nghiệp bá được .
Quan tư mã là Ngụy Giáng can rằng:
- Không nên! nay ta má»›i thu phục được chÆ° hầu, mà đã Ä‘em quân Ä‘i đánh SÆ¡n Nhung thì quân Sở tất thừa hÆ° quấy nhiá»…u, nhÆ° váºy thì chÆ° hầu lại bá» Tấn theo Sở mà thôi . SÆ¡n Nhung là cầm thú, chÆ° hầu là anh em ta theo Ä‘uổi quân cầm thú mà bá» mất cái tình anh em, sao gá»i là kế hay được!
Tấn Äiệu công nói:
- Váºy thì ta có nên giảng hoà vá»›i các nÆ°á»›c SÆ¡n Nhung không ?
Ngụy Giáng nói:
- Giảng hoà vá»›i các nÆ°á»›c SÆ¡n Nhung, có năm Ä‘iá»u lợi: SÆ¡n Nhung tiếp giáp vá»›i nÆ°á»›c ta, nhiá»u đất bá» hoang, ta có thể mở rá»™ng đất được, đó là má»™t Ä‘iá»u lợi; SÆ¡n Nhung không quấy nhiá»…u ta nữa thì những dân ở bá» cõi được yên nghiệp là m ăn, đó là hai Ä‘iá»u lợi; quân sÄ© của ta không phải khó nhá»c vá» sá»± đánh dẹp, đó là ba Ä‘iá»u lợi; SÆ¡n Nhung đã thần phục thì các nÆ°á»›c chÆ° hầu cÅ©ng phải sợ hãi, đó là bốn Ä‘iá»u lợi; ta không phải lo vá» mặt bắc (tức là phÃa SÆ¡n Nhung) thì có thể dốc sức vá» mặt nam (tức là phÃa nÆ°á»›c Sở) được, đó là năm Ä‘iá»u lợi . Có năm Ä‘iá»u lợi ấy sao chúa công không theo ?
Tấn Äiệu công bằng lòng, liá»n sai Ngụy Giáng là m sứ thần để Ä‘i giảng hoà vá»›i các nÆ°á»›c SÆ¡n Nhung . Nguỵ Giáng cùng vá»›i Mạnh Lạc (quan đại phu nÆ°á»›c Vô Chung) đến nÆ°á»›c Vô Chung, để cùng vá»›i vua nÆ°á»›c Vô Chung là Gia Phủ thÆ°Æ¡ng nghị việc giảng hoà . Gia Phủ sai ngÆ°á»i Ä‘i triệu các nÆ°á»›c SÆ¡n Nhung mà bảo rằng:
- Nay vua nước Tấn là m bá chủ ở Trung nguyên, có sai sứ thần sang đây, để cùng với các nước Sơn Nhung giảng hoà . Các ngươi nên một lòng thần phục, từ đây trở đi, không được quấy nhiễu .
Các nÆ°á»›c SÆ¡n Nhung Ä‘á»u xin ăn thá», lại bảo nhau Ä‘em thổ sản đến dâng Ngụy Giáng . Ngụy Giáng nhất định không lấy gì cả . Các nÆ°á»›c SÆ¡n Nhung Ä‘á»u khen Ngụu Giáng là liêm khiết, lại cà ng có ý kÃnh trá»ng . Ngụy Giáng vá» tâu lại vá»›i Tấn Äiệu công . Tấn Äiệu công bằng lòng .
Bấy giá» quan lệnh dõan nÆ°á»›c Sở là công tá» Trịnh, đã thu phục được Trần, lại Ä‘em quân Ä‘i đánh Trịnh, chỉ vì cá»a quan Hổ Lao có quân Tấn đóng, nên không dám kéo qua sông DÄ© Thủy, phải theo Ä‘Æ°á»ng nÆ°á»›c Hứa mà tiến sang nÆ°á»›c Trịnh .
Trịnh Hi công (Khôn Ngoan) sợ lắm, há»p sáu quan khanh lại để thÆ°Æ¡ng nghị . Trong sáu quan khanh kể tên sau nà y: 1. công tá» Phi, tên tá»± là Tá» Tứ; 2. công tá» Phát, tên tá»± là Tá» Quốc; 3. công tá» Gia, tên tá»± là Tá» Khổng; (ba ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là con Trịnh Mục công, đối vá»›i Trịnh Hi công thì là hà ng thúc tổ phụ); 4. công tá» Chiếp, tên tá»± là Tá» NhÄ© (con công tá» Khứ Táºt); 5. công tôn Mại, tên tá»± là Tá» Kiá»u (con công tá» Yển); 6. công tôn Xá, tên tá»± là Tá» Triá»n (con công tá» Hi); (ba ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là cháu Trịnh Mục công, đối vá»›i Trịnh Hi công thì là hà ng thúc phụ).
Sáu quan khanh ấy Ä‘á»u là báºc tôn trưởng của Trịnh Hi công cả, từ lau vẫn giữ quyá»n chÃnh nÆ°á»›c Trịnh . Trịnh Hi công là ngÆ°á»i kiêu ngạo, không biết tôn trá»ng các báºc tôn trưởng, bởi váºy vua tôi vẫn bất hoà vá»›i nhau, nhất là công tá» Phi lại cà ng bất hoà lắm . Trong khi há»™i nghị, Trịnh Hi công chú ý muốn cố giữ để đợi quân Tấn đến cứu . Công tá» Phi nói:
- Tục ngữ có câu rằng: "NÆ°á»›c xa không cứu được lá»a gần", váºy chi bằng ta theo Sở là hÆ¡n .
Hi công nói:
- Nếu ta theo Sở, quân Tấn lại sang đánh ta, lấy gì mà chống cự lại ?
Công tỠPhi nói:
- Tấn vả Sở chẳng nÆ°á»›c nà o thÆ°Æ¡ng ta cả, ta cÅ©ng chẳng cứ phải chá»n nÆ°á»›c nà o, há»… nÆ°á»›c nà o mạnh thế thì ta theo. Nay ta cứ Ä‘em lá»… váºt ra đợi sẵn ở ngoà i cõi, Sở đến thì ta há»™i thá» vá»›i Sở, mà Tấn đến thì ta há»™i thá» vá»›i Tấn . Hai nÆ°á»›c mạnh chá»i nhau mãi thì tất có má»™t nÆ°á»›c thua, bấy giá» mạnh yếu phân biệt rõ rà ng, ta xem nÆ°á»›c nà o thắng thì theo, để giữ cho nhân dân được yên ổn, thế là hay hÆ¡n cả!
Trịnh Hi công không theo kế đó, nói:
- Cứ như nhà ngươi nói, thì tại sao nước Trịnh ta chỉ những hội thỠmà không năm nà o đựơc yên cả .
Trịnh Hi công sai sứ sang nÆ°á»›c Tần cầu cứu . Các quan đại phu Ä‘á»u sợ trái ý công tá» Phi, không ai dám Ä‘i sứ . Trịnh Hi công giáºn lắm, thân hà nh Ä‘i sứ . Äêm hôm ấy Trịnh Hi công ngủ ở quán xá, công tá» Phi sai ngÆ°á»i đến giết Ä‘i, rồi nói thác rằng Trịnh Hi công bị bạo bệnh mà chết, rồi láºp ngÆ°á»i em là Gia lên nối ngôi, tức là Trịnh Giản công .
Công tá» Phi sai ngÆ°á»i nói dối quân Sở rằng:
- Việc theo Tấn Ä‘á»u là tá»± ý Không Ngoan (tức là Trịnh Hi công), nay Không Ngoan đã chết rồi, váºy nÆ°á»›c tôi lại xin theo thượng quốc .
Công tá» Trịnh nÆ°á»›c Sở lại cho nÆ°á»›c Trịnh giảng hoà . Tấn Äiệu công nghe tin nÆ°á»›c Trịnh lại theo Sở, liá»n há»i các quan đại phu rằng:
- Nay Trần và Trịnh cùng theo Sở cả, ta nên đánh nước nà o trước ?
Tuân Dinh nói:
- NÆ°á»›c Tần nhá» má»n, dẫu có theo ta hay không cÅ©ng không có gì là quan trá»ng cả; còn nÆ°á»›c Trịnh là má»™t nÆ°á»›c trá»ng yếu, nếu muốn là m bá chủ, tất phải thu phục lấy nÆ°á»›c Trịnh . Thà mất ngÆ°á»i nÆ°á»›c Trần, chứ không nên bá» mất má»™t nÆ°á»›c Trịnh!
Hà n Quyết nói:
- Tá» VÅ© (tên tá»± của Tuân Dinh) là ngÆ°á»i có kiến thức, tất thu phục đựơc nÆ°á»›c Trịnh, tôi nay tuổi gia sức yếu, xin Ä‘em chức trung quân nguyên soái nhÆ°á»ng lại cho Tá» VÅ© .
Tấn Äiệu công bất đắc dÄ© phải cho Tuân Dinh thay Hà n Quyết là m trung quân nguyên soái, Ä‘em đại binh Ä‘i đánh Trịnh . Quân Tấn kéo thẳng đến cá»a quan Hổ Lao . NgÆ°á»i nÆ°á»›c Trịnh xin thá» . Tuân Dinh thuáºn cho . Äến lúc quân Tấn vá», Sở Cung vÆ°Æ¡ng lại thân hà nh Ä‘em quân sang đánh Trịnh . NgÆ°á»i nÆ°á»›c Trịnh lại theo Sở . Tấn Äiệu công giáºn lắm, há»i các quan đại phu rằng:
- NgÆ°á»i nÆ°á»›c Trịnh phản phúc, quân ta đến thì theo, quân ta vá», lại phản, nay muốn là m cho ngÆ°á»i nÆ°á»›c Trịnh phải má»™t lòng theo ta thì nên dùn kế gì ?
Tuân Dinh hiến kế rằng:
- NÆ°á»›c Tấn ta không thu phục được nÆ°á»›c Trịnh là vì ngÆ°á»i nÆ°á»›c Sở cố sức mà tranh nÆ°á»›c Trịnh vá»›i ta . Nay muốn thu phục được nÆ°á»›c Trịnh thì tất phải đối địch vá»›i Sở, mà muốn là m cho Sở phải khốn quẫn thì nên dùng kế "dÄ© giáºt đãi lao" .
Tấn Äiệu công nói:
- Thế nà o gá»i là "dÄ© giáºt đãi lao" ?
Tuân Dinh nói:
- Quân nÆ°á»›c mình không nên dùng luôn, dùng luôn thì ngÆ°á»i mình nhá»c; quân chÆ° hầu không nên Ä‘iá»u Ä‘á»™ng luôn, Ä‘iá»u Ä‘á»™ng luôn thì chÆ° hầu oán . Trong nhá»c mà ngoà i oán, cứ nhÆ° thế thì không bao giá» thắng được nÆ°á»›c Sở . Tôi xin Ä‘em quân ta mà chia ra là m ba đạo, má»—i đạo quân có mấy nÆ°á»›c chÆ° hầu phụ thuá»™c và o, thay đổi nhau mà đối địch vá»›i quân Sở, Sở tiến thì ta lui, Sở lui thì ta tiến, Ä‘em má»™t đạo quân của ta mà là m cho cả nÆ°á»›c Sở không lúc nà o được yên, nhÆ° thế thì nÆ°á»›c Sở khốn quẫn, bấy giá» nÆ°á»›c Trịnh tất phải má»™t lòng theo ta .
Tấn Äiệu công khen phải liá»n sai Tuân Dinh luyện quân ở đất Khúc LÆ°Æ¡ng chia là m ba đạo, định phép thay phiên nhau . Tuân Dinh lên tÆ°á»›ng Ä‘Ã n . Trên tÆ°á»›ng Ä‘Ã n có cắm má»™t lá cỠđại bái sắc và ng, trên Ä‘á» mấy chữ "Trung quân nguyên sóai TrÃ", dÆ°á»›i tÆ°á»›ng Ä‘Ã i chia quân là m ba đạo: đạo thứ nhất, thượng quân nguyên soái là Tuân Yển, phó tÆ°á»›ng là Hà n Khởi, ba nÆ°á»›c: Lá»—, Tà o, Châu Ä‘em quân theo đạo ấy; trung quân phó tÆ°á»›ng là Phạm Mang (tức là SÄ© Mang, đổi há» Phạm) Ä‘i tiếp ứng . Äạo thứ hai, hạ quân nguyên soái là Loan Ãp, phó tÆ°á»›ng là SÄ© PhÆ°á»ng, ba nÆ°á»›c: Tá», Äằng, Tiết Ä‘em quân theo đạo ấy; trung quân thượgn đại phu là Ngụy Hiệt Ä‘i tiếp ứng . Äạo thứ ba, tân quân nguyên soái và Triệu VÅ©, phó tÆ°á»›ng là Nguỵ TÆ°á»›ng, ba nÆ°á»›c: Tống, Vệ, Nghê Ä‘em quân theo đạo ấy; trung quân hạ đại phu là Tuân Há»™i Ä‘i tiếp ứng .
Tuân Dinh truyá»n lệnh rằng:
- Ba đạo quân, cứ thay phiên nhau đi đánh Trịnh, hễ Trịnh chịu giảng hoà thì lại rút vỠngay, nhất thiết không được giao chiến với quân Sở .
Công tá» DÆ°Æ¡ng Can là em cùng mẹ vá»›i Tấn Äiệu công, má»›i mÆ°á»i chÃn tuổi, Ä‘ang là m chức trung quân nhung ngá»±, tÃnh khà hãy còn hăng hái, chÆ°a từng ra tráºn bao giá», nghe nói Tuân Dinh luyện quân để sắp Ä‘i đánh Trịnh, múa tay hoa chân, chỉ mong được ra nÆ¡i chiến trÆ°á»ng, nhÆ°ng không thấy Tuân Dinh dùng đến mình, má»›i tình nguyện xin Ä‘i tiên phong . Tuân Dinh nói:
- Ngà y nay ta luyện quân là chỉ muốn tiến cho chóng, lại thoái cho mau, không cần đánh quân giặc, tiểu tướng quân dẫu có sức khoẻ, cũng không dùng là m gì!
Công tỠDương Can cố ý xin mãi . Tuân Dinh nói:
- Tiểu tÆ°á»›ng quân đã cố xin nhÆ° váºy thì quyá»n cho là m bá»™ hạ quan Tuân đại phu (tức là Tuân Há»™i) để tiếp ứng đạo tân quân .
Công tỠDương nói:
- Äạo tân quân đến lần thứ ba má»›i ra đánh thì tôi đợi sao được, xin cho tôi thuá»™c và o đạo thượng quân .
Tuân Dinh không cho . Công tá» DÆ°Æ¡ng Can cáºy thế là em Tấn Äiệu công, Ä‘em ngay quân bạn bá»™ của mình, Ä‘i theo toán quân Phạm Mang . Quan tÆ° mã là Ngụy Giảng trông thấy công tá» DÆ°Æ¡ng Can dám rẽ hà ng quân để Ä‘i lên trÆ°á»›c, liá»n đánh trống mà tuyên cáo vá»›i các tÆ°á»›ng rằng:
- Công tá» DÆ°Æ¡ng Can dám trái tÆ°á»›ng lệnh, Ä‘i loạn hà ng quân, tá»™i đáng chết chém, nay nể là em chúa công, váºy phải giết ngÆ°á»i dong xe để thay mạng .
Ngụy Giáng truyá»n cho quân sÄ© bắt ngÆ°á»i dong xe Ä‘em chém . Công tá» DÆ°Æ¡ng Can căm tức vô cùng, vá»™i và ng và o thuáºt chuyện lại cho Tấn Äiệu công biết, và khóc mà nói rằng:
- Ngụy Giáng khinh bỉ em nhÆ° váºy thì em không còn mặt mÅ©i nà o mà trông thấy các tÆ°á»›ng nữa!
Tấn Äiệu công vốn có lòng yêu em, không kịp há»i rõ, liá»n nổi giáºn mà nói rằng:
- Nguỵ Giáng là m nhục em ta, khác nà o như là m nhục ta, ta tất phải giết, không thể tha được!
Tấn Äiệu công bèn truyá»n gá»i quan trung quân phó súy là DÆ°Æ¡ng Thiệt Chức, sai Ä‘i bắt Ngụy Giáng . DÆ°Æ¡ng Thiệt Chức nói vá»›i Tấn Äiệu công rằng:
- Ngụy Giáng là ngÆ°á»i có chà khÃ, có việc thì không tránh khó khăn, có tá»™i thì không trốn hình phạt . Khi việc quân đã xong, tất nhiên đến đây tạ tá»™i, bất tất phải cho Ä‘i triệu .
Äược má»™t lúc thì quả nhiên Ngụy Giáng đến, tay phải cầm kiếm, tay trái cầm tá» tâu, sắp sá»a và o triá»u để tạ tá»™i . Ngụy Giáng đến triá»u môn thì nghe tin Tấn Äiệu công toan sai ngÆ°á»i Ä‘i bắt mình, liá»n giao tá» tâu cho ngÆ°á»i nhà , rồi toan cầm kiếm tá»± tá» . Bá»—ng có hai viên quan ở đâu hối hả chạy đến, tức là quan hạ quân phó tÆ°á»›ng SÄ© PhÆ°á»ng và quan chÆ° háºu đại phu TrÆ°Æ¡ng Lão . SÄ© PhÆ°á»ng và TrÆ°Æ¡ng Lão trông thấy Ngụy Giáng toan tá»± tá», vá»™i và ng giằng lấy thanh kiếm mà nói rằng:
- Chúng tôi nghe nói quan tÆ° mã (trá» Ngụy Giáng) và o triá»u, tất là vì việc công tá» DÆ°Æ¡ng Can, váºy chúng tôi vá»™i và ng tá»›i đây, định cùng nhau và o tâu để chúa công biết, chẳng hay vì cá»› gì mà quan tÆ° mã lại liá»u mình nhÆ° thế ?
Ngụy Giáng thuáºt lại việc Tấn Äiệu công toan sai DÆ°Æ¡ng Thiệt Chức Ä‘i bắt mình . SÄ© PhÆ°á»ng và TrÆ°Æ¡ng Lão nói:
- Quan tÆ° mã má»™t lòng giữ phép, không tÆ° vị ai, can gì lại phải liá»u mình! âu là để chúng tôi và o tâu vá»›i chúa công .
SÄ© PhÆ°á»ng và TrÆ°Æ¡ng Lão Ä‘em tá» tâu của Nguỵ Giáng và o dâng Tấn Äiệu công . Tấn Äiệu công mở ra xem, đại lược nói rằng:
"Chúa công không chê tôi là bất tà i mà cho sung và o chức tÆ° mã . Tôi nghe nói tÃnh mệnh của ba quân là ở trong tay quan nguyên soái, mà quyá»n của quan nguyên sóai là ở trong mệnh lệnh; chỉ vì không tuân mệnh lệnh mà quân ta bị thua ở Hà Khắc và ở Bà Thà nh . Má»›i rồi, tôi có giết má»™t kẻ không tuân theo mệnh lệnh ấy là để là m hết chức pháºn tÆ° mã . Việc ấy xúc phạm đến ngá»± đệ, tôi biết tá»™i đáng chết, váºy xin liá»u thân vá»›i lưỡi gÆ°Æ¡m trÆ°á»›c mặt chúa công, để tá» rõ tấm lòng thân ái của chúa công đối vá»›i ngá»± đệ".
Tấn Äiệu công xem xong, há»i SÄ© PhÆ°á»ng và TrÆ°Æ¡ng Lão rằng:
- Ngụy Giáng bây giỠở đâu ?
SÄ© PhÆ°á»ng và TrÆ°Æ¡ng Lão nói:
- Nguỵ Giáng sợ tôi đã toan tá»± tá», chúng tôi cố can mãi, hiện bây giá» Ä‘ang đứng ở ngoà i cá»a cung .
Tấn Äiệu công hoảng hốt dứng dáºy, chân không kịp xá» già y bÆ°á»›c ngay ra ngoà i cá»a cung, cầm lấy ta Ngụy Giáng mà bảo rằng:
- Câu nói của ta là tình riêng; việc là m của nhà ngươi là phép công . Ta không biết dạy em để phạm đến phép công, đó là lỗi tại ta, chứ nhà ngươi có lỗi gì!
Dương Thiệt Chức ở bên cạnh, nói to lên rằng:
- Chúa công đã xá tội cho thì Ngụy Giáng nên lui ra .
Ngụy Giáng lạy tạ . DÆ°Æ¡ng Thiệt Chức cùng vá»›i SÄ© PhÆ°á»ng và TrÆ°Æ¡ng Lão cùng sụp lạy Tấn Äiệu công mà chúc mừng rằng:
- Chúa công có ngÆ°á»i bá» tôi biết giữ phép nhÆ° thế, chắc là thà nh được nghiệp bá!
Bốn ngÆ°á»i cùng cáo từ Tấn Äiệu công rồi lui vá» . Äiệu công và o cung, xỉ mắng công tá» DÆ°Æ¡ng Can rằng:
- Nhà ngươi không biết giữ phép, suýt nữa thì khiến ta mang tiếng xấu, giết lầm một đại tướng của ta!
Lại sai nội thị giải công tỠDương Can đến nhà quan công tộc đại phu là Hà n Vô Ky, bắt hỠlễ trong ba tháng, rồi mới được trở vỠyết kiến . Công tỠDương Can lấy là m hổ thẹn vô cùng .
Tuân Dinh chia quân xong, vừa toan Ä‘i đánh Trịnh, bá»—ng có sứ thần nÆ°á»›c Tống Ä‘Æ°a văn thÆ° đến, Tấn Äiệu công mở xem, má»›i biết nÆ°á»›c Sở và nÆ°á»›c Trịnh thÆ°á»ng Ä‘em quân Ä‘i qua Bức DÆ°Æ¡ng sang xâm lược địa giá»›i nÆ°á»›c Tống . Vì thế nÆ°á»›c Tống phải sai sứ sang cáo cấp vá»›i nÆ°á»›c Tấn . Quan thượng quan nguyên soái là Tuân Yển nói vá»›i Tấn Äiệu công rằng:
- NÆ°á»›c Sở đã thu phục được Trần và Trịnh rồi mà lại còn sang xâm phạm nÆ°á»›c Tống là có ý muốn cùng nÆ°á»›c Tấn ta tranh nghiệp bá . Nay Bức DÆ°Æ¡ng là con Ä‘Æ°á»ng quân Sở sang đánh má»™t tráºn có thể chiếm lấy được, rồi phong cho quan đại phu nÆ°á»›c Tống là HÆ°á»›ng Thú ở đấy, (vì HÆ°á»›ng Thú đã có công ở tráºn Bà nh Thà nh), để chẹn Ä‘Æ°á»ng quân Sở, cÅ©ng là má»™t kế hay đó!
Tuân Dinh nói:
- Bức DÆ°Æ¡ng dẫu nhá», nhÆ°ng thà nh quách vững bá»n lắm, nếu ta đánh mà không được, tất bị các nÆ°á»›c chê cÆ°á»i .
Quan trung quân phó tướng là Sĩ Mang nói:
- Tráºn Bà nh Thà nh, ta Ä‘ang đánh Trịnh thì Sở xâm Tống để cứu Trịnh; tráºn Hổ Lao, ta Ä‘ang cùng vá»›i Trịnh giảng hoà thì Sở lại xâm Tống để báo thù, váºy ta muốn phục nuá»›c Trịnh thì trÆ°á»›c hết phải láºp mÆ°u giữ nÆ°á»›c Tống má»›i được . Tuân Yển nói phải lắm!
Tuân Dinh nói:
- Hai ngÆ°á»i có chắc là diệt được Bức DÆ°Æ¡ng hay không!
Tuân Yển và Sĩ Mang đồng thanh đáp rằng:
- Xin nguyên soái cứ chắc ở hai chúng tôi, nếu không thà nh công thì hai chúng tôi xin chịu tội .
Tấn Äiệu công nói:
- Bá Du (tên tự của Tuân Yển) khởi xướng lên mà Bá Hà (tên tự của Sĩ Mang) giúp và o thì lo gì không thà nh công!
Tấn Äiệu công liá»n phái đạo quân thứ nhất Ä‘i đánh Bức DÆ°Æ¡ng, nÆ°á»›c Lá»—, nÆ°á»›c Tà o và nÆ°á»›c Châu Ä‘em quân theo đạo ấy . Quan đại phu Bức DÆ°Æ¡ng nói vá»›i vua Bức DÆ°Æ¡ng rằng:
- Quân Lá»— đóng ở thà nh cá»a bắc, ta giả cách mở cá»a thà nh ra đánh, khiến cho quân Lá»— kéo và o; chá» khi và o được ná»a chừng, bấy giá» ta hạ cánh cá»a treo ở trên xuống mà chắn ngang . Quân Lá»— đã thua thì quân Tà o và quân Châu tất sợ, tá»± khắc khà thế của nÆ°á»›c Tấn cÅ©ng phải nhụt Ä‘i!
Vua Bức DÆ°Æ¡ng dùng kế ấy . TÆ°á»›ng nÆ°á»›c Lá»— là Mạnh Tôn Miệt (tức là Trá»ng Tôn Miệt) Ä‘em bá»™ thuá»™c của mình là Thúc LÆ°Æ¡ng Ngá»™t, Tần Cáºn Phụ và Äịch Tây Di đánh cá»a bắc . Tần Cáºn Phụ và Äịch Tây Di trông thấy cánh cá»a treo mở, liá»n cáºy sức khoẻ tiến và o trÆ°á»›c, Thúc LÆ°Æ¡ng Ngá»™t Ä‘i theo sau . Bá»—ng nghe trên mặt thà nh có tiếng cót két rồi cánh cá»a từ từ đẩy lên . Toán háºu Ä‘á»™i nÆ°á»›c Lá»— thấy váºy liá»n nổi hiệu thu quân . Tần Cáºn Phụ và Äịch Tây Di vá»™i và ng quay mình trở ra . TÆ°á»›ng Bức DÆ°Æ¡ng là Văn Ban ở trong thà nh Ä‘em quân Ä‘uổi theo, trông thấy Thúc LÆ°Æ¡ng Ngá»™t Ä‘ang giÆ¡ tay đỡ cánh cá»a treo để cho quân Lá»— rút lui thì kinh hãi, nghÄ© thầm rằng: "cánh cá»a treo tá»± trên buông xuống, nặng kể có nghìn cân, nếu tÆ°á»›ng kia không có sức khoẻ hÆ¡n ngÆ°á»i thì đỡ lên thế nà o cho nổi ? nay ta ra tá»›i đấy mà bị ngÆ°á»i ây buông xuống thì phá»ng còn gì là tÃnh mệnh!" Văn Ban không dám Ä‘uổi theo nữa, má»›i dừng xe lại đứng xem . Thúc LÆ°Æ¡ng Ngá»™t đợi cho quân mình lui ra hết, rồi quát to lên rằng:
- Ta đây là má»™t danh tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Lá»—, tên gá»i Thúc LÆ°Æ¡ng Ngá»™t có ai muốn ra đối địch thì nhân khi ta chÆ°a buông tay nà y mau mau ra Ä‘i!
NgÆ°á»i trong thà nh không ai dám nói gì cả . Văn Ban giÆ°Æ¡ng cung toan bắng . Thúc LÆ°Æ¡ng Ngá»™t nghiêm mình trở ra, rồi buông hai tay không đỡ nữa . Cánh cá»a lại sáºp thẳng xuống táºn đất . Thúc LÆ°Æ¡ng Ngá»™t vá» dinh bảo Tần Cáºn Phụ và Äịch Tây Di rằng:
- TÃnh mệnh hai tÆ°á»›ng vừa rồi, tháºt ở trong tay ta!
Tần Cáºn Phụ nói:
- Nếu háºu Ä‘á»™i không nổi hiệu thu quân thì chúng ta cố sức xông và o, đã phá vỡ thà nh Bức DÆ°Æ¡ng rồi!
Äịch Tây Di nói:
- Äể đến ngà y mai chỉ má»™t mình ta phá vỡ thà nh Bức DÆ°Æ¡ng cho há» biết sức khoẻ của ngÆ°á»i nÆ°á»›c Lá»— .
Ngà y hôm sau Mạnh Tôn Miệt lại Ä‘em quân đến dÆ°á»›i thà nh để khiêu chiến, chia quân ra từng Ä‘á»™i, má»—i Ä‘á»™i má»™t trăm ngÆ°á»i . Äịch Tây Di nói:
- Ta không cần phải ai giúp, một mình ta là m một đội cũng đủ rồi!
Äịch Tây Di lấy má»™t cái áo giáp trùm lên má»™t cái bánh xe, giÆ°Æ¡ng lên là m cái má»™c, rồi cầm má»™t cái kÃch tháºt dà i, vừa múa vừa xông và o, chạy nhanh nhÆ° bay . Quân Bức DÆ°Æ¡ng đứng trên mặt thà nh, trông thấy Äịch Tây Di dÅ©ng mạnh nhÆ° váºy, má»›i dòng tấm vải xuống mà bảo rằng:
- Ta dòng dây cho mà lên, có dám lên thì má»›i cho là giá»i!
Nói chÆ°a dứt lá»i thì trong đám quân Lá»— có má»™t viên tÆ°á»›ng bÆ°á»›c ra nói:
- Khi nà o lại không dám!
Viên tÆ°á»›ng ấy tức là Tần Cáºn Phụ . Tần Cáºn Phụ lấy ta bÃu tấm vải, tay phải tay trái lần thay nhau mà leo lên . Khi gần đến mặt thà nh thì quân Bức DÆ°Æ¡ng lấy dao cắt đứt tấm vải . Tần Cáºn Phụ Ä‘ang ở lÆ°ng chừng ngã lăn xuống đất . Thà nh Bức DÆ°Æ¡ng cao kể mấy nháºn (má»—i nháºn tám thÆ°á»›c),cứ nhÆ° ngÆ°á»i khác mà ngã thì chẳng chết cÅ©ng bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, thế mà Tần Cáºn Phụ không há» chi cả . Qúân Bức DÆ°Æ¡ng lại dòng tấm vải xuống mà bảo rằng:
- Còn dám lên nữa không ?
Tần Cáºn Phụ lại bÃu tấm vải mà len lên, cÅ©ng lại bị quân trên mặt thà nh cắt đức tấm vải mà ngã lăn xuống đất . Tần Cáºn Phụ vừa đứng dáºy thì quân trên mặt thà nh lại dòng tấm vải xuống mà há»i rằng:
- Nà o! nà o! còn dám lên nữa hay là thôi đấy!
Tần Cáºn Phụ lại hăng hái nói:
- Nếu không dám lên thì sao gá»i là giá»i được!
Nói xong, lại leo lên nhÆ° trÆ°á»›c . Quân Bức DÆ°Æ¡ng ở trên mặt thà nh trông thấy Tần Cáºn Phụ đã hai lần ngã mà vẫn dám lên, không chút sợ hãi, thì có ý lo, liá»n giÆ¡ dao cắt tấm vải, ngỠđâu Tần Cáºn Phụ đã nắm được má»™t ngÆ°á»i mà vứt xuống, chết ngay láºp tức . Tần Cáºn Phụ cÅ©ng ngã theo xuống, lại gá»i quân trên mặt thà nh mà bảo rằng:
- Các ngÆ°á»i còn dám dòng vải xuống nữa hay thôi ?
Quân Bức Dương đáp:
- Äã biết tà i sức của tÆ°á»›ng quân rồi, không dám dòng vải xuống nữa!
Tần Cáºn Phụ sai lấy ba Ä‘oạn vải ấy Ä‘Æ°a khắp cho quân sÄ© xem, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u lắc đầu lè lưỡi . Mạnh Tôn Miệt khen rằng:
- Kinh thi có câu "sức khoẻ nhÆ° hổ", ba tÆ°á»›ng (trá» Thúc LÆ°Æ¡ng Ngá»™t, Tần Cáºn Phụ và Äịch Tây Di) nay tháºt xứng đáng vá»›i câu ấy!
Văn Ban thấy các tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Lá»— Ä‘á»u mạnh tợn nhÆ° thế, không dám ra đánh, truyá»n cho quân sÄ© cố giữ thế thủ . Quân các nÆ°á»›c vây thà nh Bức DÆ°Æ¡ng đã hai mÆ°Æ¡i ngà y mà chÆ°a phá nổi, bá»—ng trá»i mÆ°a to lắm, mặt đất bị nÆ°á»›c ngáºp sâu ba thÆ°á»›c, quân sÄ© hoảng sợ . Tuân Yển và SÄ© Mang (tÆ°á»›ng nÆ°á»›c Tấn) vá»™i và ng và o thÆ°Æ¡ng nghị vá»›i Tuân Dinh để xin rút quân vá» .
|
|
|
| |