Tác giả: Phiêu Linh Huyễn
Convert: Đường Ngọc Ninh
Dịch giả: Cẩm Y Vệ
Biên tập: Maison
Nguồn 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Khinh thường bĩu môi, tay Đế Mễ khẽ nhích, ma pháp quyển trục liền rơi chuẩn xác vào tay Lâm Hàn Thanh.
“Cái này ta không nhận được…” Lâm Hàn Thanh vội vàng nói, nhưng chưa kịp nói hết đã bị Đế Mễ cắt ngang
“Làm bộ ít đi cho ta nhờ. Ngươi định làm gì ta rất rõ ràng, ngươi cho rằng chỉ bằng một cái thánh khí là có thể ứng phó tiếp sao?” Đế Mễ cười khẩy tiếp tục: “Ngươi chắc cũng cảm giác được bằng vào chân khí như mèo ba chân của ngươi là có thể đảm bảo an toàn?”.
“…”
Mặc dù trong lòng biết rõ như vậy nhưng bị Đé Mễ nói ra Lâm Hàn Thanh lại có chút ngượng ngùng không biết giải thích như thế nào.
“Tốt nhất là ngươi trả nó cho ta rồi hảo hảo mà luyện công đi. Ngươi bây giờ quá yếu!’ Đế Mễ lắc đầu nói.
“Ách…” Lâm Hàn Thanh có chút bị kiềm hãm, trong lòng không khỏi buồn bực,. Về phần quyển trục ma pháp làm sao mà trả ngay được. Về phần nói không đi trả thù Lâm Hàn Thanh căn bản sẽ không nghĩ tới, có khác nhau chỉ là chuẩn bị bao lâu thôi.
Vừa chạm vào ma pháp quyển trục, Lâm Hàn Thanh không khỏi một trận cảm động, lập tức hạ quyết tâm, lần này sẽ không dùng ma pháp quyển trục.
Loại đồ vật này căn bản không phải là thứ có thể trồng ra được gì đó, cũng thật sự rất trân quý. Nếu như mỗi lần động thủ đều ỷ lại nó thì không bằng cứ tự tìm chỗ mà núp, không cần nghĩ làm bất cứ điều gì nữa.
Cáo biệt Đế Mễ đi ra, miệng khẽ nở nụ cười gằn. Trước đó không phải đã nói mình là sát thủ sao? Vậy nhân tiện đóng vai sát thủ cho bọn họ nhận thức một chút kiến thức vậy.
Lâm Hàn Thanh rất rõ ràng thực lực của mình. Nếu như đấu nhau trực diện, cho dù xuất ra ma pháp quyển trục cũng không thể đối phó với đại gia tộc có thể tuỳ tiện phái ra bảy tên thủ hạ Thất cấp.
Bất quá phương thức chiến đấu của tay súng đâu chỉ là trực diện đối mặt.
Tính toán chuẩn xác, lấy công sức ít nhất đổi lấy lợi ích tối đa cũng là một phương thức chiến đấu của tay súng, cùng với sát thủ là cùng một kết quả.
Đồng dạng tự tin cũng không phải tự đại, muốn nhắm vào một đại gia tộc có thế lực thì phải có sự chuẩn bị tốt nếu không là đi tìm chết.
Phú Lan Khắc, cái tên đứng đằng sau này thì tại đế quốc học viện cũng không có cái gì bí mật. Hiểu rõ tình huống đại khái cũng không khó khăn, về thu thập tư liệu cụ thể thì đối với tay súng mà nói đã sớm thành thói quen thì cũng không phải là khó khăn.
Trong hai ngày Lâm Hàn Thanh đã điều tra được tư liệu cơ bản.
Gia tộc Phú Lan Khắc bên ngoài cũng chỉ là bá tước mà thôi, nhưng bất đồng với loại nổi danh bên ngoài nhưng không có thế lực. Gia tộc Phú Lan Khắc lại có được lãnh địa và thực lực, ngay cả tại đế đô cũng có thể xem như so sánh được với đại gia tộc rồi.
Nhắc tới gia tộc có cao thủ Cửu cấp toạ trấn thì mới là thấy quỷ.
Ít nhất từ tư liệu bên ngoài mà Lâm Hàn Thanh sưu tầm thì cũng biết gia chủ hiện giờ của Phú Lan Khắc chính là có được cao thủ Cửu cấp đấu khí, thủ hạ Bát cấp cũng có tới mười người mà đây hoàn toàn chỉ là bên ngoài mà thôi.
Nhẹ nhàng đặt tư liệu trên tay xuống, Lâm Hàn Thanh không khỏi nhíu mày. Cứ dựa theo như vậy thì với thực lực mình tìm một cơ hội ám sát Phú Lan Khắc ở bên ngoài là lựa chọn tốt nhất. Nhưng như vậy lại chưa đủ hả giận, Lâm Thanh Hàn nghĩ phải giết chết hắn tại thủ phủ gia tộc mới thống khoái. Thậm chí có cơ hội “tiễn” thêm mấy cái cao thủ của đối phương lúc này mới thấy sướng.
“Chỉ là súng thì không thuận thực hiện! Bạo liệt đạn … Bạo liệt đạn ( đạn đum đum) cũng không phải cách.
Cùng với bạo lietj đạn thì chính là nên dùng sung bắn tỉa cự li siêu xa, uy lực siêu cường lại thêm cự li đả kích, phương hướng bắn tới lại không rõ rang. Mặc cho đối thủ thông thạo tình huống cũng thong dong mà đánh chết rồi nhanh chóng thay đổi vị trí ngắm bắn hoặc rời đi trước khi đối phương phản ứng.
Như vậy mới là phương thức chiến đấu thích hợp nhất, còn với bạo liệt đạn, mà bây giờ dùng súng bắn bạo liệt đạn, trừ uy lực lớn ra không có cái gì tác dụng.
Bây giờ nếu có một khẩu súng bắn tỉa đối với tình huống này thì đối với mình thật sự là rất đơn giản rồi.
Một bên ảo tưởng cầm súng ngắm miểu sát đối phương, một bên vuốt súng lục theo tiềm thức, trong lòng Lâm Thanh Hàn có cảm giác bất đắc dĩ.
“Rắc rắc”
Rút khẩu súng từ bên hông trong nháy mắt, Lâm Thanh Hàn cảm giác được khẩu súng trong tay phát ra một cỗ nhiệt lượng, lập tức phát ra một tiếng kêu răng rắc rồi bắt đầu chậm rãi tiến hoá.
“Cái gì vậy?” Nhìn khẩu súng trong tay phát sinh biến hoá Lâm Thanh Hàn không khỏi há hốc mồm.
“Đồ chết tiệt này đang làm gì? Chẳng lẽ …”
Lâm Thanh Hàn chấn động, chỉ có mấy giây thời gian mà cảm giác như là mấy năm dài trôi qua.
Khẩu súng cuối cùng cũng đình chỉ biến hoá, Lâm Thanh Hàn không khỏi cười lớn.
Súng bắn tỉa!
Bây giờ trong tay chính là thứ mà mình vô sô lần nghĩ đến. Súng bắn tỉa! Cảm giác quen thuộc làm cho Lâm Thanh Hàn lâng lâng như hút thuốc phiện hận không thể ôm hai khẩu trong lòng.
“Một khẩu súng bắn tỉa nha! MK cái này … giống như trò đùa vậy”
Làm một tay súng đứng đầu, sự thân quen với súng còn hơn cả thân thể mình, khi chạm đến khẩu súng này thì Lâm Thanh Hàn rõ ràng tầm xa là 1500m đường kính là 12.7mm, đúng là súng bắn tỉa rồi!
Có thứ này Lâm Hàn Thanh rất khó tưởng tượng ra người có thể né tránh mình bắn tỉa rồi.
Đương nhiên, đây là dị giới. Nếu có người có phòng ngự mạnh đến mức đó thì quả thật là khó khăn cho mình rồi.
Bất quá, uy lực cây súng này cực lớn, thêm bạo liệt đạn có thể so sánh với Cửu cấp cường giả, chỉ sợ không tiện phòng ngự.
Không chút nào khoa trương nói, có cái súng này thì trả thù gia tộc Phú Lan Khắc Lâm Thanh Hàn đã nắm chắc mười phần.
Tác giả: Phiêu Linh Huyễn
Convert: Đường Ngọc Ninh
Dịch giả: Cẩm Y Vệ
Biên tập: Maison
Nguồn 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Mãi lúc sau, tâm trạng kích động đã dần dần trầm tĩnh lại, Lâm Thanh Hàn lại nhìn qua khẩu súng bắn tỉa … ách, thứ đồ chơi này,sao mà biến ra được thế?
Hơn nữa, càng phiền toái là nó mà cứ duy trì hình dạng này, nếu mình lại gặp chuyện bất ngờ thì sao? Bình thường rốt cục cũng không thể vác khẩu súng bắn tỉa đi khắp nơi nha.
Nghĩ đến đây, Lâm Thanh Hàn không khỏi toát mồ hôi lạnh, nếu món đồ chơi này không biến được trở lại, đời Lượm chắc là héo quá.
Kết luận như vậy, hắn liên tục lẩm bẩm đối với khẩu súng bắn tỉa trong tay “ Biến trở lại, biến trở lại.”
Nếu kẻ nào thấy được bộ dạng hắn lúc này tất cho rằng hắn bị bệnh tâm thần không sai.
Đương nhiên lúc này Lâm Thanh Hàn không rảnh để nghĩ đến vấn đề hình tượng.
Song, kệ cho Lâm Thanh Hàn ở đó niệm chú nửa ngày, khẩu súng bắn tỉa trên tay hoàn toàn không nể mặt hắn, vẫn nằm đó chẳng chút biến hóa nào.
Mồ hôi lạnh vã ra trên trán, nếu mà khẩu súng biến dị phải trả giá bằng việc không còn khả năng biến hình trở lại, thế thì hắn thà không có biến dị ấy. Dù sao, súng bắn tỉa có nhiều hạn chế, không thích hợp sinh tồn ở dị giới.
“ Không đúng, biến dị lần này không phải do ngoại lực nào tác động … nhất định là có nhầm lẫn ở đâu đó, không thể xuất hiện tình huống như vậy được …rốt cục là sai ở đâu nhỉ?”
Cố gắng bình tĩnh trở lại, biến hóa vừa diễn ra của khẩu súng từng chút một tái hiện trong suy nghĩ của Lâm Thanh Hàn. Trong vô thức Lâm Thanh Hàn lại tiến vào cảnh giới Tịch Diệt.
Nháy mắt, thời gian như ngưng đọng, quá trình biến dị trong mười mấy giây hiện lại trong óc. Trong hoàn cảnh tuyệt đối tĩnh lặng của cảnh giới Tịch Diệt kết hợp với khả năng tính toán biến thái, từng chi tiết nhỏ một lần nữa lại hiện ra trong đầu Lâm Thanh Hàn.
“Chờ chút, tinh thần lực… Biến hóa này là do ta chủ động tạo ra, thế thì tất nhiên là có một xúc tác nào đó, hoặc nói cách khác là mở khóa …Tinh thần lưc, vừa rồi nếu có chỗ nào đặc biệt thì chính là tinh thần lực rồi … Tình cờ đem tinh thần lực ếm xì bùa lên khẩu súng dẫn đến biến hóa chăng? Vậy thì ta ….”
Linh cảm chợt đến, tinh thần lực một lần nữa tập trung lên khẩu súng bắn tỉa, trong lòng niệm thần chú” úm ba la, biến trở lại!”
Nháy mắt, khẩu súng bắn tỉa lập tức xuất hiện hào quang đỏ nhạt, biến trở lại thành súng lục, ánh sáng mờ ảo khiến người cảm giác như là giấc mơ, cứ như chưa hề có chuyện gì xảy ra .
Thấy khẩu súng bắn tỉa dưới tác dụng của tinh thần lực lại biến trở lại thành súng lục, Lâm Thanh Hàn không khỏi thở phào nhẹ nhõm, tuy vậy vẫn không rời khỏi cảnh giới Tịch Diệt, ngược lại mượn trạng thái đó để suy nghĩ.
“Bằng tinh thần lực có thể làm cho khẩu súng biến dị? Thế thì ngoài súng bắn tỉa ra, còn có thể biến thành các loại súng khác được chăng? Nếu zậy thì…”
Tinh thần lực một lần nữa phát hướng khẩu súng lục, hắn lảm nhảm: “Vi trùng, biến thành vi trùng!”
Thế nhưng lần này khẩu súng dường như chẳng bị bất kì ảnh hưởng nào, không xảy ra biến hóa nào cả.
Hắn lại thử nghiệm một số loại súng khác, nhưng kết quả đều là thất bại
Trầm ngâm một chút, Lâm Thanh Hàn thử biến súng lục thành súng bắn tỉa, quả nhiên dễ dàng thực hiện, không chút trở ngại.
“Chỉ có thể biến thành súng bắn tỉa sao ….Nếu vậy lần biến dị này có lẽ là năng lực mới xuất hiện thời gian gần đây thôi … Nguyên tố đạn! Nói như vậy, xem ra là do kết thành nguyên tố đạn mà tạo nên biến hóa … Bạo liệt đạn ( đạn đum đum) chính là loại đạn thích hợp nhất dành cho súng bắn tỉa. Nếu đó là nguyên nhân của biến dị, vậy thì điều gì xảy ra nếu ta kết thành nguyên tố đạn của các hệ khác nhỉ?”
Nghĩ đến đây, Lâm Thanh Hàn không khỏi khấp khởi trong lòng, từ từ thoát khỏi cảnh giới Tịch Diệt.
Chính lúc rời khỏi cảnh giới Tịch Diệt ấy, gương mặt hắn hiện sắc tái nhợt. Tinh thần lực đã tiêu hao quá nửa, đấy là hắn còn chưa hề tiến vào trạng thái chiến đấu, bằng không, cảnh giới Tịch Diệt tiêu hao tinh thần lực còn tăng lên gấp bội.
Tuy vậy, điều đó cũng khiến hắn có cách nhìn mới rõ ràng hơn, cảnh giới Tịch Diệt cũng có thể thử nghiệm, thậm chí là rèn luyện.
Có thể thông qua rèn luyện để tăng thêm thời gian duy trì cảnh giới Tịch Diệt hay không chưa cần nói tới. Chỉ riêng việc có thể nắm chắc được giới hạn thời gian mỗi lần tiến vào cảnh giới Tịch Diệt, sau đó tính toán được hành động để duy trì trạng thái đó. Đối bản thân hắn mà nói, đã là có được những thuận lợi không thể tả bằng lời.
Rõ ràng, thực lực dưới trạng thái cảnh giới Tịch Diệt quá mạnh, nếu sử dụng một cách hiệu quả, thực lực tăng cường tuyệt đối không chỉ mấy lần.
Thậm chí, nếu sau này có thể giải quyết hậu chứng của cảnh giới Tịch Diệt, hoặc là đưa ảnh hưởng giảm xuống mức độ thấp hơn, để ta có thể duy trì trạng thái đó trong thời gian dài, vậy thì quả thực khủng khiếp.
Hơn nữa, năng lực này còn tăng cường theo đà tiến thực lực của bản thân nữa chứ!
Lắc lắc đầu,tạm thời bỏ qua những suy nghĩ không thực tế ấy, hắn bắt đầu chú ý đến những hệ ma pháp khác.
Không cần biết rốt cục có được như hắn nghĩ hay không, chỉ cần có thế thôi, cũng đã đủ để Lâm Thanh Hàn nỗ lực hết mình.
Nếu mà có thể biến thành những chủng loại súng ống khác nhau, cho dù là cường giả cấp Thánh Vực, Lâm Thanh Hàn cũng có can đảm chiến đấu.
Nhưng mà trước lúc đó , tốt nhất là xử lý cho xong chuyện với gia tộc Phú Lan Khắc mới được.
Vuốt ve khẩu súng bắn tỉa trong tay, hắn nhếch mép cười lạnh.
“Vừa đúng lúc thử uy lực của khẩu súng bắn tỉa này, chọn bọn chúng được rồi …Lâu lắm không dùng súng bắn tỉa tầm xa rồi, coi như là luyện tay vậy. Nếu các ngươi có gan phái người ám sát ta, vậy thì để cho các ngươi nếm mùi, thế nào mới là ám sát thật sự! Có thủ đoạn ám sát nào hoàn hảo bằng súng bắn tỉa cơ chứ?”
Thầm niệm chú một cái, súng bắn tỉa biến trở lại thanh súng lục, Lâm Thanh Hàn nhắm mắt điều tức, bắt đầu chậm rãi hồi phục tinh thần lực …
Màn đêm dần buông xuống…
Ánh trăng bàng bạc, như thêm phần quyến rũ và bí ẩn ….
Tác giả: Phiêu Linh Huyễn
Convert: Đường Ngọc Ninh
Dịch giả: Cẩm Y Vệ
Biên tập: Maison
Nguồn 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Phú Lan Khắc bây giờ tâm tình rất là chấn động, trên thực tế, không phải ai cũng có thể cao hứng trở lại. Đột nhiên phát hiện thiếu nữ mà mình yêu thích lại quan hệ mật thiết với một người nam nhân khác, chính mình muốn động thủ giáo huấn đối phương một chút. Đầu tiên là bị Thiến Phỉ ngăn lại, sau đó chính mình lại bị thánh khí quỉ dị của đối phương cắt đứt chân. Sau khi thi triển trị liệu ma pháp còn phải nằm trên giường hai ngày mới có thể xuống đất.
Buồn bực nhất chính là, mình phái thủ hạ đi báo thù lại cũng bị đối phương giết chết hết. Phải biết rằng họ là bảy người Thất cấp cao thủ, với địa vị mình trong gia tộc thì tổn thất những người này cũng có điểm phiền toái.
Đương nhiên, cũng là nhân tiện thôi. Đơn giản là tên hạ nhân mà thôi, chết cũng đã chết rồi, như vậy thù này không thể không báo hả! Chẳng lẽ thù cắt đứt chân mình cứ như vậy mà quên đi sao?
“Thánh khí của tiểu tử kia thật sự rất quỷ dị. Xem ra nếu không phải là cao thủ chân chính thì không có khả năng giải quyết hắn ... Nhưng là, điều động những cao thủ này ... Rất phiền toái, đáng chết! Mặc kệ thế nào, chuyện này tuyệt đối không thể quên như vậy, dù làm kinh động phụ thân cũng nhất định phải giết hắn!”
Oán hận nắm chặt bàn tay, Phú Lan Khắc nhìn lướt qua hộ vệ bên cạnh mình, thậm chí còn mong Lâm Thanh Hàn nhảy ra từ góc nào đấy trả thù mình.
Trên thực tế, Phú Lan Khắc cũng nghĩ không giấu diếm được Lâm Thanh Hàn. Dù sao chính mình vừa mới cùng Lâm Thanh Hàn xảy ra xung đột. Sau đó lại xuất hiện loại sự kiện ám sát này, thoáng vừa nghĩ là có thể đoán được chính mình phái người mới đúng. Chẳng qua chỉ là không có chứng cớ mà thôi.
Đương nhiên, có chút tình huống, có chứng cớ hay không căn bản là không quan trọng. Ít nhất nếu như đổi lại là mình, khẳng định phải trả thù.
“Nhưng mà ... thân phận của mình trong Học viện cũng không tính là bí mật, hắn dám đến sao? )
Đối với thực lực gia tộc Phú Lan Khắc, hắn có mười phần tin tưởng. Không nói chỉ là một tên Lâm Thanh Hàn cỏn con, cho dù cường giả Cửu cấp cũng tuyệt đối không chiếm được chỗ tốt. Đương nhiên, nếu không cần thiết, gia tộc cũng không dễ dàng đắc tội Cửu cấp cường giả .
Xa không nói, riêng hộ vệ mình đã có hai người Bát cấp cường giả, còn lại mấy người tất cả cũng có thực lực Thất cấp. Hơn nữa những người này phối hợp chặt chẽ, một khi liên thủ thì uy lực phát huy gia tăng tuyệt đối không đơn giản.
“Nếu như tên tiểu tử kia có dũng khí tới tìm ta gây phiền toái thì thật sự tốt quá ... Hắc, nhiều cao thủ vây công như vậy, ta cũng không tin ngươi dựa vào thánh khí nọ là có thể vô địch thiên hạ. Hừ, huống chi, cho dù giết không được ngươi, chỉ cần lấy cớ bị ám sát này, coi như là phụ thân cũng tuyệt đối sẽ không ngăn cản ta vận dụng những cao thủ trong gia tộc rồi?”
"Bịch!" Một tiếng đem ý nghĩ Phú Lan Khắc một lần nữa kéo trở lại sự thật. Song, một màn trước mắt lại làm cho Phú Lan Khắc trực tiếp bị hù dọa mặt cắt không còn giọt máu.
Đầu một tên hộ vệ trước người trực tiếp bị đánh nát bay đi. Máu tươi cùng não tương tung tóe, thi thể không đầu cũng lập tức bịch một tiếng mà ngã xuống. Thảm trạng như vậy hắn mặc dù nghe nói qua. Song, chính thức tận mắt nhìn thấy, lập tức buồn nôn.
"Bảo vệ thiếu gia!" Trong nháy mắt, một tên Bát cấp hộ vệ liền đem Phú Lan Khắc chắn phía sau, la lớn.
Chỉ vài giây thời gian sau, Phú Lan Khắc đã ở giữa đám đông. Đồng thời, đám người cũng mở ra ma pháp phòng ngự .
Tên Bát cấp ma pháp sư cầm đầu trực tiếp phát động tinh thần lực theo phương hướng vừa mới công kích tới thăm dò thêm.
"Bụp" !
Một tiếng vang nhỏ, đầu tên Bát cấp kiếm sĩ canh giữ ở trước người Phú Lan Khắc trực tiếp bị đánh nát bay đi.
"Ầm!" Một tiếng,sau khi tên Bát cấp kiếm sĩ địa tử vong, hộ vệ chung quanh cũng hoảng loạn cả lên. Thực lực Bát cấp thậm chí không thể ngăn cản một lần công kích của đối phương, như vậy cũng là quá kinh khủng rồi. Chẳng lẽ đối phương là Cửu cấp cao thủ sao?
"Quang minh thủ hộ!"
Chứng kiến Bát cấp hộ vệ tử vong trong nháy mắt, Phú Lan Khắc rốt cục không cách nào áp chế nỗi sợ hãi trong lòng mình đành phóng xuất ra Cửu cấp ma pháp quyển trục cứu mạng tùy thân.
Quang mang nhũ bạch (màu trắng sữa ) trong nháy mắt bao phủ lên trên Phú Lan Khắc. Mặc dù trên thực tế, Cửu cấp ma pháp quyển trục cũng có thể bao phủ lên hộ vệ chung quanh, nhưng mà phòng ngự sẽ có bị chậm lại. Bây giờ Phú Lan Khắc cũng không dám làm loại hành động nguy hiểm này. Dù sao chỉ cần chính mình không có việc gì là được. Đám hộ vệ này chết cũng đã chết rồi, như vậy dưới tình huống đặc thù, sinh mệnh bọn họ không phải chỉ đến bảo vệ chính mình sao?
"Tây Tác, đối phương ở đâu? Ngươi tìm được chưa, như thế nào còn chưa động thủ?" Nhìn thấy quang mang bảo hộ bao phủ lên chính mình, Phú Lan Khắc lúc này mới yên tâm một chút, lớn tiếng trách cứ.
"Xin lỗi thiếu gia, ta tìm theo phương hướng kia, trong năm trăm thước không có bất cứ cái gì dị thường. Đối phương có thể đã chạy mất ..." Bát cấp ma pháp sư Tây Tác nói còn chưa kịp nói hết, một tên hộ vệ bên người nữa lại bị bắn bay đầu.
Trong nháy mắt, không chỉ Phú Lan Khắc, sắc mặt Tây Tác cũng nhất thời trở nên trắng bệch!
Đối phương công kích bất ngờ vẫn là từ phương hướng kia đánh tới, không có chút thay đổi. Nhưng là, chính mình ngay cả nửa điểm cảm giác cũng không có ...
Tinh thần lực đã sớm tản mát ra, trong một trăm thước chung quanh, tuyệt đối không ai có khả năng có thể dấu diếm tinh thần lực dò xét của bản thân. Cho dù là Cửu cấp cao thủ ... Cũng không làm được!
Nhất thời, mọi người trong lòng không lạnh mà run, có thể đang bị loại tinh thần lực này thăm dò mà vẫn tiếp tục công kích ... Chẳng lẽ là Thánh vực?
Cái ý niệm này trong đầu, chỉ là ngẫm lại cơ hồ khiến cho tất cả thấy lạnh người. Thánh vực cường giả, vậy căn bản là một người đỉnh cao mà không thể vượt qua. Với đám thủ hạ trong tay, ngay cả một cơ hội nhỏ nhoi để đánh trả cũng không có!
"Bịch!" Lại một tiếng giòn vang. Có điều, lần này công kích lại lần đầu không có đánh vỡ đầu người nào.
Lúc này đây công kích nhưng là đánh vào quang mang bảo vệ trên người Phú Lan Khắc.
Quang mạc màu trắng sữa nổi lên một chấn động, lập tức lại an tĩnh!
Không cách nào đột phá Cửu cấp ma pháp phòng ngự!
Trong lúc nhất thời, mọi người không khỏi thở phào một cái, trong bất giác lưng áo ướt đẫm.
Phú Lan Khắc lại càng bị hù dọa cho hết hồn. Sau khi chứng kiến quang mang bảo vệ vẫn bình yên vô sự, sắc mặt trắng bệch có chút tốt lên.
Quyển 2
Chương 63 : Tử thần thổ tức… Bắn tỉa từ xa (2)
Tác giả: Phiêu Linh Huyễn
Convert: Đường Ngọc Ninh
Dịch giả: Cẩm Y Vệ
Biên tập: Maison
Nguồn 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Trong lúc nhất thời, mọi người không khỏi thở phào một tiếng, không hề để ý, từ lúc nào lưng áo lưng đã sớm ướt đẫm.
Phú Lan Khắc lại càng bị hù doạ cho hết hồn, sau khi chứng kiến quang mang bảo vệ vẫn bình yên vô sự, sắc mặt trắng bệch mới tốt lên được một chút.
Chỉ cần không phải là Thánh vực cường giả, với thực lực của mình cùng những người này không nhất thiết phải liều mạng. Đối phương bất quá là dựa vào phương thức ẩn tàng đặc thù mà thôi, thủ đoạn như vậy một số Cửu cấp sát thủ đồng dạng cũng có thể làm được.
Bất quá, hắn chỉ cần cẩn thận một chút, tuyệt đối có thể nhận thấy được một ít điểm dị thường. Chỉ cần tìm được nơi đối phương ẩn thân, có thể chính diện cùng đối phương đánh một trận. Khi đó, với loại sát thủ có thực lực như thế này, không dám nói có thể giết chết đối phương, nhưng ít nhất cũng đẩy lùi được thực lực của hắn.
Nghĩ vậy, Tây Tác một lần nữa vận tinh thần lực theo hướng công kích xuất ra…
[……]
“Quả thực không có cách nào có thể đột phá Cửu cấp ma pháp phòng ngự hay sao? Như vậy đồng nghĩa lực sát thương của khẩu súng bắn tỉa vừa mới lên cấp này có thể giết chết người có thực lực Bát cấp chưa bố trí phòng ngự? Nhưng nếu ở trong trường hợp được chuẩn bị kĩ lưỡng, phòng ngự của bát cấp ma pháp sư cũng chưa chắc có thể dễ dàng phá vỡ như vậy được … Sát thương như vừa rồi quả thực đã rất miễn cưỡng rồi!” Ngẩng đầu, thoáng nhìn về phía xa, Lâm Thanh Hàn khoé miệng một lần nữa hiện lên một tia cười gằn, thân người hơi cúi xuống rồi nhanh chóng đứng lên.
“Mặc dù không thể đánh vỡ quyển trục Cửu cấp ma pháp phòng thủ, nhưng… hắn phải cho toàn bộ lũ hộ vệ của Phú Lan Khắc lưu lại hết, xem như một món lợi tức! Không giết được ngươi …. cũng phải hù cho ngươi chết khiếp.”
[…….]
Theo hướng tinh thần lực khuyếch tán, Tây Tác trong lòng vô cùng sợ hãi. Đối phương tấn công hết lần này đến lần khác, căn bản không chút dao động, mỗi một lần công kích đều như muốn lấy mạng người khác, cùng tử thần thổ tức ( nụ hôn tử thần) một bực như nhau.
Tinh thần lực của chính mình theo công kích của đối phương đã mở rộng ra ngoài ngàn thước, song lại không phát hiện bất kỳ địa phương dị thường nào. Phảng phất như công kích này căn bản tương tự với công kích từ trên trời đột ngột đánh xuống. Mà không, phải nói là từ địa ngục xuất hiện mới đúng! Trừ địa ngục liệu còn có nơi nào có thể có thứ công kích quỷ dị tàn nhẫn như thế này?!
Hộ vệ bên người ngoại trừ chính mình ra, cũng chỉ còn lại nhõn ba người … Khắp nơi trên mặt đất đều là máu tươi, còn có não trắng vương vãi…
Tây Tác cảm thấy chính mình cũng sắp trở thành điên loạn rồi. Loại công kích mà không thể nhìn thấy địch nhân ở đâu này, áp lực căn bản người thường không thể chịu nổi. Không ai biết trước sau một khắc sẽ đến lượt người nào ngã xuống. Một thân lực lượng nhưng lại không để lộ một chút sơ hở địa phương ẩn náu. Hơi thở của hắn đã trở nên vô cùng rối loạn rồi, thậm chí ma pháp nguyên tố trong cơ thể cũng bắt đầu bạo loạn. Tây Tác biết rõ, chính mình đã đến cực hạn rồi ,… Ngay cả tín niệm vốn vô cùng kiên định cũng dao động dần dần…
“Chuyện gì đã xảy ra?” Vài đạo thân ảnh đột nhiên từ xa bay tới. Cách đó không xa binh lính từ từ xuất hiện ngày càng nhiều.
“Bảo vệ thiếu gia, có người ám sát…” Chứng kiến vài đạo nhân ảnh xuất hiện, ý chí của Tây Tác rốt cục cũng đã hỏng mất. Sau khi nói mấy lời này, đầu óc choáng váng, không thể nói thêm gì nữa.
Đánh giá một chút tình hình xung quanh, sau khi lưu lại hai người bảo vệ Phú Lan Khắc, những người còn lại theo hướng công kích bay đi.
[……]
“Bịch!”
Với tốc độ ngắm bắn nhanh nhất, hắn lại nã súng một lần nữa, đem một người đang ở không trung đánh ngã. Nhưng sau khi không thể nào đột phá phòng ngự của người đó, Lâm Thanh Hàn im lặng thu hồi khẩu súng bắn tỉa, biến nó trở về súng lục rồi để lại bên hông. Sau đó nhẹ nhàng nhảy, trên người phát ra một trận thanh quang nhàn nhạt, từ trên rậm rạp đại thụ nhảy xuống.
Hắn khẽ nhếch miệng rồi nương theo ánh trăng, thân ảnh Lâm Thanh Hàn nhanh chóng hoà vào bóng đêm, không còn bất kỳ tiếng động nào xuất hiện.
Bắn tỉa từ xa, mặc dù sau khi sử dụng đấu pháp này, đã cơ bản không còn cơ hội nào sử dụng tiếp nữa. Nhưng mà tựa hồ như kỹ thuật cũng không có chiều hướng giảm sút.
Nhìn qua kính ngắm, chứng kiến cảnh tượng đối phương sợ hãi cùng hoảng loạn, loại cảm giác này thực sự không tệ, phảng phất tất cả đều do bản thân mình khống chế. Tuyệt vời hơn nữa là khi sinh mệnh của mọi người đều nằm trong tay mình, thứ cảm giác ấy thật sự khiến cho con người ta mê muội làm sao.
[……]
“Hồi bẩm gia chủ, không thể tìm thấy đối phương.” Vài bóng người truy tìm tung tích Lâm Thanh Hàn rốt cục cũng trở về Phú Lan Khắc gia tộc, cung kính hồi đáp.
“Không tìm được?!” Phú Lan Khắc lão gia giẫm mạnh, từ trên ghế đứng lên, âm thanh lạnh lùng nói, “Vậy đầu mối đâu? Đừng nói với ta là ngay cả một chút đầu mối các ngươi cũng không tìm được chứ?!”
“Hồi bẩm gia chủ, thủ đoạn của đối phương rất cao minh. Trong công kích có ẩn chứa hoả hệ ma pháp nguyên tố. Có thể thoát khỏi sự truy tìm của rất nhiều người chúng ta, che dấu được địa phương ẩn nấp, tuyệt đối là cấp đạị sư.” Dừng một chút người nọ nói tiếp: “Có điều, từ công kích có thể thấy được, công kích của đối phương chỉ mới đạt đến Thất cấp lực lượng đỉnh phong. Nếu như không có chuẩn bị, đánh lén mới có thể giết chết người có thực lực Bát cấp. Nếu được chuẩn bị chu đáo, thì hắn ta không thể phá nổi Bát cấp phòng ngự.”
“Thất cấp đỉnh phong?” Phú Lan Khắc lão gia khẽ nhíu mày, tiếp tục hỏi “Ngay cả ngươi, Bát cấp đỉnh phong, cũng không thể nhìn thấu nơi ẩn thân của đối phương? Điều này sao có thể?! Trừ sát thủ Thánh vực mới có thuật ẩn thân ra, một tên Thất cấp sát thủ, lại có thể nắm giữ ẩn thân thuật sao?”
Nói rồi, Phú Lan Khắc lão gia khí ngữ lại trở nên nghiêm khắc “Có thể hay không đối phương đã sử dụng công kích từ xa mà ngươi không thể phát hiện?”
“Thực không có khả năng!” Không đợi người nọ trả lời, Tây Tác nhanh chóng ngắt lời nói: “Ta dùng tinh thần lực đã xét qua, theo công kích của đối phương đến xa một ngàn thước, cũng không phát hiện được cái gì!”
Nghe vậy, Phú Lan Khắc lão gia một lần nữa trầm ngâm. Công kích từ xa hơn ngàn thước, ngoại trừ Thánh vực lực lượng, nếu không không ai có thể đạt đến. Chẳng lẽ có loại ẩn nặc thuật kinh khủng đến vậy tồn tại sao?
“Đem người đi gọi thiếu gia tới cho ta.” Suy nghĩ một hồi, Phú Lan Khắc lão gia rốt cục cũng mở miệng.
Tới lúc này rồi cũng chỉ có thể trông chờ từ trên người Phú Lan Khắc tìm được một ít đầu mối mà thôi …
“Phụ thân!” Phú Lan Khắc sắc mặt vẫn tái nhợt như cũ đi ra, Cảm giác gần kề tử địa như vậy, bao nhiêu năm qua, đây mới là lần đầu tiên hắn gặp phải.
“Hãy nói cho ta xem, ngươi gần đây đã đắc tội với người nào?” Phú Lan Khắc lão gia lạnh nhạt mở miệng hỏi.
Tác giả: Phiêu Linh Huyễn
Convert: Đường Ngọc Ninh
Dịch giả: Cẩm Y Vệ
Biên tập: Maison
Nguồn 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Nghe được lão Phú Lan Khắc nói, Phú Lan Khắc con không khỏi có chút bị ngây ra. Lập tức cho là rõ ràng phụ thân muốn nhúng tay vào chuyện này rồi,trong lòng không khỏi vui vẻ mở miệng nói,”Hai ngày trước có một việc hẳn cùng chuyện lần này có quan hệ. Lần đấy phái ra bảy người Thất cấp cao thủ cũng bị giết giống như hôm nay như đúc.”
“Mặc dù không tin ngươi có thực lực này … Bất quá,ngươi cũng không thoát được liên quan … cho dù thật sự không phải là ngươi. Cũng không nhiều người như ngươi khiến người khác chết như bị ma ám!”
“Oh?”Lão Phú Lan Khắc không khỏi nhíu mày,”Chuyện gì xẩy ra? Ngươi phái người ra ngoài lúc nào vậy?”
Phú Lan Khắc lập tức cũng không giấu diếm, đem chuyện cùng Lâm Thanh Hàn kết oán từ đầu nói một lần. Đương nhiên, trong đó mọi chuyện đúng sai cũng biến thành bởi Lâm Thanh Hàn cuồng vọng.
“Lâm Thanh Hàn?”Lão Phú Lan Khắc chậm rãi trầm tư, sau khi trầm mặc lạnh nhạt nhìn về phía Phú Lan Khắc nói,”Nếu như thật sự là Lâm Thanh Hàn, nói,như vậy thì vận khí ngươi không tệ rồi.”
Bởi vì lần dự yến hội của Khải Sắt XII mà lão Phú Lan Khắc cũng biết thực lực của Lâm Thanh Hàn.
“Thật sao?”Lần này đến lượt Phú Lan Khắc con trợn mắt há hốc mồm. Vốn muốn nhân cơ hội trừ khử Lâm thanh Hàn, nhưng làm thế nào không ngờ phụ thân lại biết Lâm Thanh Hàn. Hơn nữa,tựa hồ …Lại có vài phần kiêng kỵ.
Trầm ngâm một lát,Lão Phú Lan Khắc nói,”Nếu như là hắn, như vậy chuyện này giải thích tốt rồi. Căn bản trên tay ta nắm giữ tình huống,bản thân hắn có thể nói chính là một vị cấp đại sư sát thủ! Hơn nữa ….Thủ lĩnh Ám Huyết là Xích Huyết tựa hồ bị chính hắn giết chết”
“Cửu cấp sát thủ Xích Huyết?” Phú Lan Khắc con không khỏi hít một hụm lãnh khí. Thân là người thừa kế gia tộc,đối với Xich Huyết …cái tên Cửu cấp sát thủ nổi tiếng thì hoàn toàn có thể hiểu rõ. Nhưng mà …Lâm Thanh Hàn làm sao lại có …loại thực lực này?
“Được rồi, chuyện này tạm thời dừng ở đây!”Lão Phú Khắc Lan chậm rãi nói: ”Bệ hạ tựa hồ bây giờ đối với hắn có chút hứng thú. Ngoài việc ban tước vị tử tước, thậm chí ban cho phủ đệ. Chuyện lần này, chúng ta cũng không có chứng cứ …”
“Nhị hoàng tử và Kiệt Phất Tốn cùng hắn tựa hồ mâu thuẫn cũng không hề nhỏ … Như vậy, có lẽ nhân lúc sau này cùng bọn họ nói chuyện. Nếu đã kết thù với một người cấp đại sư sát thủ, có lẽ nên nghĩ biện pháp loại bỏ, vậy mới có thể yên tâm.”
“Nhưng là…” Phú Lan Khắc con có chút không cam lòng nói.
“Không có nhưng là!”Lão Phú Lan Khắc quyết định nói: ”Nếu như ngươi không nghĩ đến mỗi ngày bị loại trình độ này ám sát thì tốt nhất làm người đàng hoàng đi, lần sau …Ngươi cũng chưa chắc đã có cơ hội khởi động quyển trục ma pháp phòng ngự rồi!”
Phú Lan Khắc con không khỏi rùng mình, muốn mở miệng phản kháng nhưng là …cũng không nói ra được.
“Tây Tác,bắt đầu từ mai cho mấy người thiết y vệ bảo vệ thiếu gia!” Lão Phú Lan Khắc khoát tay áo,xoay người đi khỏi phòng.
“Tôn nghiêm của gia tộc Phú Lan Khắc không bỏ qua sự khiêu khích! Bất quá tiểu tử ngươi vận khí tốt mà thôi. Trong tình huống dám đắc tội với Nhị hoàng tử và Kiệt Phất Tốn lại còn trêu trọc gia tộc Phú Lan Khắc ta …. Không biết ha!”
………..
Miễn cưỡng tựa vào ghế, hai mắt khép lại, hưởng thụ ánh trăng từ cửa sổ, Lâm Thanh Hàn không khỏi thoải mái cất lên tiếng ca. Mặc dù tiếng ca không lọt tai, cũng may bình thường loại … âm thanh này chính mình cũng không cảm thụ được.
Trên thực tế,Lâm Thanh Hàn cũng không muốn giết Phú Lan Khắc,dù sao khoảng khắc giết chết mấy người Thất cấp đó, chỉ cần người có đầu óc cũng có thể liên tưởng đến chính mình ra tay hạ thủ …. Mặc dù tự tin mình không để lại chứng cứ, nhưng một khi giết chết Phú Lan Khắc là người thừa kế gia tộc, chỉ sợ sẽ phải đối mặt cả gia tộc Phú Lan Khắc bất chấp hậu quả mà phản công.
Chuyện với Nhị hoàng tử và Kiệt Phất Tốn vừa mới tạm thời lắng xuống, Lâm Thanh Hàn tạm thời còn không có ý trêu trọc một cường địch nữa.
Lại phải nói, rất có thể đối phương sẽ trả thù. Lâm thanh Hàn chính là bất mãn. Chỉ cần không nhờ đến lực lượng bên ngoài mạnh hơn vây sát mình, còn chưa biết là ai hại ai đây.
“Có điều là thực lực không đủ hả ….Bây giờ có thể nói là nhờ lực lượng hoàng thất mới khiến họ miễn cưỡng không dám trực tiếp hướng tới chính mình động thủ. Nếu như có một ngày sẽ cùng hoàng thất hoặc là nói Khải Sắt XII xảy ra xung đột? Đến lúc đó lấy cái gì để ứng phó?”
Nghĩ vậy,Lâm Thanh Hàn chậm rãi mở mắt,lần trước Phỉ Lỗ Tư nói qua,có thể cấp cho mình phương pháp tu luyện phong hệ ma pháp?
Nếu như lại kết thành phong hệ nguyên tố đan, súng lục sẽ lại phát sinh biến thành dạng gì đây?
Nghĩ lại từng bước mà nói, cho dù không lo lắng biến thành dạng gì chăng nữa, nhưng cũng có hiệu quả trợ giúp đủ làm cho người ta động tâm không thôi.
Có bạo liệt đạn ( đạn đum đum), cho dù một mình chiến đấu, có thể mạnh mẽ cùng người Cửu cấp đấu một trận. Nếu như thành đan phong hệ nguyên tố mang cho chính mình cả vui sướng bậc nào đây?
Kì thật, hôm nay dùng súng bắn tỉa đánh một trận, Lâm Thanh Hàn đồng dạng mơ hồ cũng cảm nhận được súng lục đối với chính mình chỉ có tác dụng phụ trợ mà thôi. Cũng giống như chính mình lúc đầu bắn súng đại thành, cũng đồng dạng chẳng muốn dùng gì khác ngoài sung.
Chỉ là, sau khi đi tới dị giới, thực lực của mình cực thấp rồi thậm chí chỉ dựa vào súng lục cũng đã không cách nào luôn đảm bảo an toàn chính mình rồi.
Khẽ thở dài,Lâm Thanh Hàn một lần nữa mang bỏ ý niệm trong đầu này đi để tĩnh tâm lại, lần nữa bắt đầu tu luyện.
Bất quá,bây giờ trừ tu luyện tinh thần lực cùng ma pháp ra vẫn còn phải bổ khuyết nhiều loại công pháp tu luyện.
Cái này tạo thành hiệu quả trực tiếp chính là, Lâm Thanh Hàn mỗi ngày tu luyện hiệu quả hơn rất nhiều.
“Ngươi nói cái gì?Tin tức chuẩn xác sao?” Khải Đặc trên mặt chậm rãi lộ ra vài phần tiếu ý,
“Khởi bẩm Điện hạ,tin tức là từ Phú Khắc Lan gia tộc truyền tới, hẳn là thật.”
“Có ý tứ, đánh chết một gã Bát cấp cao thủ, mười một Thất cấp cao thủ, mà vẫn thong dong rời đi …Thủ đoạn không tồi.” Suy tư một hồi,Khải Đặc lạnh nhạt nói,”Tiếp tục chú ý Phú Khắc Lan gia tộc phản ứng. Nhất là nhị ca ta cùng Kiệt Phất Tốn kia, một khi có tin gì lập tức báo lại…Đi đi!”