02-02-2011, 03:38 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
ChÆ°Æ¡ng 45 :Nghênh tân khách thuyá»n(*)
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : văn đà n
Vu Liên thấy Vô Danh còn Ä‘ang do dá»±, vá»™i nói: “Nếu thiếu hiệp vì ta mà buông tha lÅ© ác nhân trên Cá»u Long đảo, Vu Liên ta đây há chẳng phải trở thà nh kẻ tá»™i đồ của cả võ lâm hay sao? Nà o! Chẳng biết sau nà y có còn được gặp thiếu hiệp nữa không, nên chúng ta hôm nay hãy say sÆ°a má»™t tráºn đã!†Nói xong, y liá»n đứng dáºy, bÆ°á»›c ra khá»i khoang thuyá»n để chuẩn bị rượu và thức ăn.
Sau khi Vu Liên Ä‘i rồi, Vô Danh liá»n lâm và o trầm mặc. Hắn tháºt không biết có nên Ä‘i “Cá»u Long đảo†hay không. Dẫu sao hắn cÅ©ng là ngÆ°á»i rất coi trá»ng bằng hữu, má»™t khi đã xác nháºn ai là bạn của mình rồi thì sẽ toà n tâm toà n lá»±c giúp đỡ ngÆ°á»i đó.
TÆ° Kỳ bị cuá»™c trò chuyện của Vô Danh và Vu Liên là m cho thức dáºy. Nà ng cÅ©ng biết Æ°u tÆ° của Vô Danh, lúc nà y liá»n bÆ°á»›c xuống giÆ°á»ng, ngồi bên cạnh Vô Danh nói: “Thiếu gia, chà ng không cần lo lắng! Vu lái thuyá»n là ngÆ°á»i tốt! NgÆ°á»i tốt tất sẽ có kết cục tốt mà !â€
Vô Danh nghe thấy TÆ° Kỳ an ủi mình, trong lòng tháºp phần cảm kÃch nà ng. Lại nhá»› đến việc mình đánh thức nà ng dáºy, vá»™i nói: “Nha đầu, Ä‘á»u do ta là m cho nà ng không ngủ được nữa!â€
Lúc nà y Vu Liên đã tá»± mình Ä‘em rượu và thức ăn và o, thấy TÆ° Kỳ đã tỉnh giấc, liá»n nói: “TÆ° Kỳ tiểu thÆ°, là ta quấy rầy giác ngủ của cô! Tháºt sá»± có lá»—i a!â€
TÆ° Kỳ ngượng ngùng đáp: “Vu lái thuyá»n quá khách khà rồi!â€
“Äược rồi, chúng ta uống rượu Ä‘i!†Vô Danh tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói.
Vu Liên cÅ©ng vá»™i và ng nói: “Äúng! Chúng ta vì hai vị mà uống!†Y vừa nói vừa rót đầy rượu cho Vô Danh và TÆ° Kỳ, lại giÆ¡ chén của mình lên trÆ°á»›c mặt Vô Danh, nói: “Nà o! Äể ta kÃnh nhị vị! Chúc nhị vị lần nà y thuáºn lợi, vì dân trừ hại!†Sau đó nâng chén uống má»™t hÆ¡i cạn sạch.
Vô Danh và Tư Kỳ cũng uống hết chén của mình.
Vu Liên thấy lại rót đầy má»™t chén nữa cho hai ngÆ°á»i, nói: “Chén nà y chúc hai vị trăm năm hạnh phúc, bách niên giai lão!â€
“Chén nà y chúc hai vị con cháu đầy Ä‘Ã n!â€
“Còn chén nà y ta chúc…â€
******
Má»™t ly rồi lại má»™t ly, Vu Liên vốn đã nhìn thấy nét buồn bã trên mặt Vô Danh, y cÅ©ng biết mình chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm, nhÆ°ng cÅ©ng không vì váºy mà bảo Vô Danh buông tha cho đệ tá» của Vạn Tà Giáo. Y không ngừng má»i rượu, hy vá»ng Vô Danh có thể buông bá» lo lắng.
Bất tri bất giác đã hÆ¡n mÆ°á»i chén, bá»—ng nhiên bên ngoà i truyá»n đến má»™t tiếng cÆ°á»i to: “Vu lão đại ở đâu?â€
Vô Danh cùng Vu Liên Ä‘á»u nháºn ra đây là thanh âm của DÆ°Æ¡ng Tông Nghị, biết thá»i khắc đã đến. Vu Liên thở dà i nói: “Tái kÃnh thiếu hiệp má»™t ly cuối cùng, nhị vị bảo trá»ng!â€
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị ở bên ngoà i đã không kiên nhẫn được nữa. không ngừng quát: “Vu lão đại! Vu lão đại!â€
Vu Liên bất đắc dÄ© mang theo hai ngÆ°á»i Ä‘i ra boong thuyá»n, miệng đáp: “Ta đến đây!â€
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị lúc nà y mặt đầy tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, bởi y đã thấy Vô Danh và TÆ° Kỳ Ä‘i theo sau lÆ°ng Vu Liên, biết được ná»—i khổ tâm của mình cÅ©ng không uổng phÃ. Bên cạnh y vẫn là hai tên thuá»™c hạ kia.
Vừa thấy Vô Danh, y liá»n nói: “Thiếu hiệp, ta tá»›i đón nhị vị lên thuyá»n!â€
“Tốt! Chúng ta Ä‘i thôi!†Vô Danh biết sá»± tình đến nÆ°á»›c nà y đã không thể là m gì khác được, chỉ có thể hy vá»ng Vu Liên tá»± bảo trá»ng…
Hắn nhìn Vu Liên má»™t cái, nói: “Äa tạ Vu huynh đã chiêu đãi! Chúng ta tạm biệt tại đây!â€
Vu Liên to giá»ng hô: “Có thể cùng thiếu hiệp quen biết là phúc pháºn tu mấy Ä‘á»i của Vu Liên ta, mong rằng thiếu hiệp không cần băn khoăn! Bảo trá»ng!â€
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị từ trong lá»i nói của hai ngÆ°á»i liá»n biết giao tình giữa bá»n há» rất sâu. Tuy rằng y còn Ä‘ang hoà i nghi thân pháºn của Vô Danh, nhÆ°ng nghÄ© tá»›i Vu Liên chẳng qua chỉ là má»™t tiểu nhân váºt, nên bằng hữu của y chắc cÅ©ng chẳng có gì ghê gá»›m. Vì thế cÅ©ng không thèm giữ kẽ, hung hăng trừng mắt nhìn Vu Liên má»™t cái, giống nhÆ° Ä‘ang nói: “Hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i sắp chết đến nÆ¡i rồi!†NhÆ°ng chợt nhá»› tá»›i sá»± có mặt của Vô Danh, DÆ°Æ¡ng Tông Nghị cÅ©ng không dám quá pháºn là m cà n, chỉ có thể mang Vô Danh và TÆ° Kỳ rá»i khá»i thuyá»n lá»›n.
Vu Liên thấy bóng Vô Danh đã Ä‘i xa, nhá»› đến ánh mắt của DÆ°Æ¡ng Tông Nghị lúc gần Ä‘i, liá»n biết mình sẽ gặp háºu quả, y ngược lại rất thản nhiên. NhÆ°ng lại nghÄ© không biết Vô Danh sau nà y sẽ nhÆ° thế nà o, trong lòng không khá»i lo lắng cho vị bằng hữu má»›i quen nà y.
******
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị Ä‘Æ°a Vô Danh và TÆ° Kỳ lên má»™t chiếc thuyá»n lá»›n khác. Thuyá»n nà y to gấp đôi thuyá»n của Vu Liên, cả con thuyá»n sÆ¡n Ä‘á»™c má»™t mà u Ä‘en, hÆ¡n nữa thân thuyá»n và trên cánh buồm Ä‘á»u giống vá»›i y phục của DÆ°Æ¡ng Tông Nghị, có ký hiệu hai khúc xÆ°Æ¡ng trắng bắt chéo nhau.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị vừa lên thuyá»n, toà n bá»™ hắc y nhân trên thuyá»n liá»n xoay ngÆ°á»i hà nh đại lá»… vá»›i y. Tất cả cùng kêu to: “Tham kiến Ä‘Ã chủ!â€
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị thản nhiên nói: “Miá»…n lá»…!†Sau đó nói vá»›i má»™t thuá»™c hạ ở gần đó: “Mau dẫn hai vị nà y và o trong thuyá»n!â€
“Dạ!†Má»™t hắc y hán tá» liá»n lên tiếng trả lá»i, sau đó bÆ°á»›c ra dẫn Ä‘Æ°á»ng, Ä‘Æ°a Vô Danh và TÆ° Kỳ và o trong khoang thuyá»n lá»›n. DÆ°Æ¡ng Tông Nghị củng theo sát hai ngÆ°á»i.
Vô Danh cÆ°á»i nói: “DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ tháºt là uy phong a!â€
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị cÅ©ng không trả lá»i, chỉ cÆ°á»i cÆ°á»i, y đối vá»›i tất cả những việc nà y phi thÆ°á»ng hà i lòng, mãi cÅ©ng thà nh thói quen.
Bá»n há» Ä‘i và o bên trong khoang huyá»n. DÆ°Æ¡ng Tông Nghị liá»n má»i hai ngÆ°á»i Vô Danh ngồi xuống.
Vô Danh tò mò quan sát khoang thuyá»n. Chỉ thấy khoang thuyá»n rất tráng lệ, bốn vách Ä‘á»u sÆ¡n mà u Ä‘en, trên đó có bức há»a hai khúc xÆ°Æ¡ng trắng khô. Váºt dụng sinh hoạt trên thuyá»n rất đầy đủ, hÆ¡n nữa Ä‘á»u là cá»±c phẩm, đến cả cái cốc uông trà cÅ©ng là m bằng bạc nguyên chất, đủ thấy đệ tá» Vạn Tà Giáo ngà y thÆ°á»ng sinh hoạt xa hoa đến cỡ nà o. Lại nhìn thấy hai bên có mấy thị nữ ăn mặc hoa lệ, Vô Danh không khá»i nhÃu mà y.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị đắc ý nói: “Thiếu hiệp là khách quý của bổn giáo, cho nên má»›i có thể và o trong khoang dà nh riêng cho thượng khách nà y, vì thế không cần phải câu nệ gì cả!â€
TÆ° Kỳ từ nhỠđă ở “Bạch Vân thế giaâ€, tuy rằng “Bạch Vân thế gia†phi thÆ°á»ng già u có, cuá»™c sống tÆ°Æ¡ng đối sung túc, nhÆ°ng so vá»›i Vạn Tà Giáo cÅ©ng phải thua kém. HÆ¡n nữa là m nà ng chán ghét nhất là những nữ nhân xinh Ä‘ep Ä‘ang ở bên cạnh. NhÆ°ng thấy Vô Danh tá»±a hồ cÅ©ng không thÃch những nữ nhân nà y, nà ng má»›i yên lòng.
Vô Danh nói: “DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ khách khÃ! Ta chÃnh là lần đầu bÆ°á»›c và o nÆ¡i xa hoa thế nà y. Ôi! DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ tháºt là biết hưởng thụ a!â€
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị nghe Vô Danh tán dÆ°Æ¡ng, cà ng thêm đắc ý, cÆ°á»i nói: “Thế nà y thì đã tÃnh là gì, tổng Ä‘Ã kia má»›i gá»i là xa hoa, thiếu hiệp nếu nhìn thấy má»›i biết chá»— nà y chỉ là vụn vặt mà thôi!†Trong lòng y lại thầm cÆ°á»i Vô Danh kiếp nà y không có khả năng nhìn thấy nÆ¡i đó, bởi vì có không Ãt cao thủ trên “Cá»u Long đảo†đang chá» hắn đến nạp mạng.
Vô Danh kinh ngạc, vốn tưởng rằng nÆ¡i nà y đã là chốn phô trÆ°Æ¡ng cá»±c hạn của nhân gian, ai ngá» còn có nÆ¡i lá»™ng lẫy hÆ¡n thế nÅ©a. Äiá»u nà y là m cho hắn đối vá»›i Vạn Tà Giáo cà ng thêm căm ghét, bởi hắn hiểu được cÆ¡ ngÆ¡i nà y nhất định là do bá»n chúng cÆ°á»›p bóc khắp nÆ¡i mà có được.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị nói vá»›i má»™t thị nữ: “KÃnh Hoa, mau phân phó nhà bếp mang chút thức ăn và rượu đến!â€
Thị nữ nghe xong, liá»n mỉm cÆ°á»i vá»›i DÆ°Æ¡ng Tông Nghị, xoay ngÆ°á»i lắc lắc cặp mông to tròn mà đi.
Vô Danh nhìn thấy tư thế của thị nữa kia, trong lòng cà ng thêm chán ghét đến cực điểm, thiếu chút nữa đã phun hết thức ăn khi nãy ra. Mặt hắn nhăn lại như khỉ.
TÆ° Kỳ cÅ©ng rất không thÃch nữ nhân nà y, nhìn thấy hà nh Ä‘á»™ng của Vô Danh, trong lòng nà ng vui vẻ cá»±c kỳ.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị thấy Vô Danh chán ghét thị nữ nà y nhÆ° váºy, lại thấy ánh mắt TÆ° Kỳ vẫn luôn đặt lên ngÆ°á»i Vô Danh, cÆ¡n ghen tức trong lòng hắn lại nổi lên, liá»n buông lá»i cợt nhả: “Thiếu hiệp, tôn phu nhân quả tháºt là nhân gian tuyệt sắc a!â€
Chú thÃch:
(*)Nghênh tân khách thuyá»n: đón tiếp khách lên trên thuyá»n
các bạn sau mỗi bà i xin hãy ấn thanks 1 cái cho tui nhé
cám ơn trước
Tà i sản của baongoc
Chữ ký của baongoc Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân MÆ°á»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi MÆ°Æ¡i
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
04-02-2011, 08:45 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
ChÆ°Æ¡ng 46 : Thuyá»n thượng tiên ngao(*)
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Vô Danh tuy rằng vô cùng căm ghét bá»™ dạng si mê của DÆ°Æ¡ng Tông Nghị, nhÆ°ng khi nghe y khen thê tá» mình, trong lòng hắn cÅ©ng có chút đắc ý, cÅ©ng không nói gì, chỉ cÆ°á»i cÆ°á»i.
TÆ° Kỳ vẫn luôn có ác cảm vá»›i tên DÆ°Æ¡ng Tông Nghị nà y, nhÆ°ng khi hắn buông lá»i ca ngợi mình xinh đẹp, nà ng cÅ©ng rất vui vẻ, ngượng ngùng cúi đầu vân vê hai góc áo, trên mặt khẽ mỉm cÆ°á»i.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị vừa thấy cá» chỉ thẹn thùng của nà ng, sắc tâm trong lòng cà ng thêm mãnh liệt. Suýt chút nữa là y đã nhịn không được, nhÆ°ng còn cố kỵ võ công của Vô Danh, nên Ä‘Ã nh phải dằn xuống, âm thầm nuốt nÆ°á»›c bá»t.
Äúng lúc nà y thì tỳ nữ tên KÃnh Hoa đã trở lại. Nối gót theo sau nà ng là má»™t loạt thị nữ. Các nà ng Ä‘á»u thống nhất mặc y phục má»ng manh mà u Ä‘á». DÆ°á»›i ánh nắng mặt trá»i, da thịt bên trong Ä‘á»u lá»™ ra mồn má»™t, nhÆ°ng các nà ng chẳng hỠđể tâm.
Trong tay má»—i nà ng Ä‘á»u cầm má»™t cái mâm, phÃa trên được Ä‘áºy lại nhÆ°ng khói vẫn theo khe hở bên trong bốc ra, lại được cÆ¡n gió nhẹ thổi, khiến mùi thÆ¡m ngát xá»™c và o mÅ©i má»i ngÆ°á»i.
KÃnh Hoa nhìn DÆ°Æ¡ng Tông Nghị, cÆ°á»i nói: “Rượu và thức ăn đã đến!â€
Dẫn đầu các cô gái là má»™t nữ tá» có thân hình rất quyến rÅ©, chỉ có Ä‘iá»u dáng Ä‘iệu của nà ng có chút buông thả. Vừa thấy Vô Danh, hai mắt nà ng liá»n sáng lên, liá»n lấy mâm nhẹ nhà ng đặt ở trÆ°á»›c mặt Vô Danh. Sau đó nhanh nhảu ngồi xuống bên cạnh hắn.
Nà ng gỡ bá» nắp Ä‘áºy ra, bên trong mâm là má»™t Ä‘Ä©a thịt và ng Æ°Æ¡m, từng là n hÆ°Æ¡ng thÆ¡m phức không ngừng tấn công khứu giác má»i ngÆ°á»i.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị cÆ°á»i nói vá»›i Vô Danh: “Ở Hải Nam hiện giá» có Tứ đại danh thái(**) đứng đầu là món Văn xÆ°Æ¡ng kê nà y. TÆ°Æ¡ng truyá»n có má»™t vị hoà ng đế từng khen ngợi món nà y tuy dân dã thôn quê nhÆ°ng xứng danh địa linh nhân kiệt, hÆ°Æ¡ng vị ngá»t ngà o thÆ¡m ngon, quả thá»±c đáng quý vô cùng! Thiếu hiệp đừng ngại dùng thá», xem thế nà o?â€
Vô Danh thấy nữ tỳ kia ngôi sát bên mình, cảm thấy rất khó chịu, nhÆ°ng cÅ©ng không là m gì được. Nghe DÆ°Æ¡ng Tông Nghị khen thịt gà ngon nhÆ° váºy, liá»n nhịn không được gắp lấy má»™t miếng bá» và o mồm, láºp tức cảm thấy khối thịt nhÆ° tá»a ra trong miệng, không khá»i khen: “Thức ăn tháºt ngon!"
TÆ° Kỳ thấy thân thể nữ nhân ná» cứ dán sát và o ngÆ°á»i Vô Danh, liá»n tức giáºn phi thÆ°á»ng. NhÆ°ng còn chÆ°a kịp lên tiếng đã nghe Vô Danh khen thịt ngon, nà ng cÅ©ng tùy ý ăn má»™t miếng, nhÆ°ng lại cảm thấy cổ há»ng đắng nghét.
Những ngÆ°á»i ở sau lÆ°ng Vô Danh cÅ©ng Ä‘á»u ngồi xuống, sau đó lần lượt mở nắp ra.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị cao hứng giá»›i thiệu: “Ở đây phân biệt có Tứ đại danh thái,ngoà i Văn xÆ°Æ¡ng kê còn có Gia tÃch áp, Äông SÆ¡n dÆ°Æ¡ng, Hòa nhạc giải; nhị vị ăn rồi chắc chắn sẽ khen không ngá»›t!â€
Vô Danh nghe váºy, nhịn không được trêu má»™t câu: “DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ có ngoại hiệu Äông SÆ¡n dÆ°Æ¡ng, không ngá» hôm nay lại Ä‘em món nà y ra chiêu đãi, quả tháºt là thú vị a! Ha ha!â€
Nghe Vô Danh nói thế, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không kìm được mà cÆ°á»i ha hả. NhÆ°ng bá»n hắc y nhân bên cạnh DÆ°Æ¡ng Tông Nghị muốn cÆ°á»i lại không dám cÆ°á»i, nghẹn đến Ä‘á» mặt, trông rất hoạt kê!
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị xanh mặt, hung hãn trừng mắt nhìn Vô Danh má»™t cái, lại đảo mắt nhìn mấy tên thuá»™c hạ Ä‘ang Ä‘á» mặt. khiến cho bá»n há» hoảng hốt cúi đầu. Lúc nà y DÆ°Æ¡ng Tông Nghị má»›i ra vẻ xấu hổ, cÆ°á»i nói: “Thiếu hiệp tháºt biết nói đùa!â€
Nữ tỳ ngồi bên cạnh Vô Danh cÆ°á»i đến run rẩy cả ngÆ°á»i, thuáºn thế ngã và o lòng Vô Danh, bá»™ ngá»±c căng tròn không ngừng cá» cá» trÆ°á»›c ngÆ°á»i hắn, má»™t bên ánh mắt thoáng nhìn Vô Danh, nói: “Thiếu hiệp tháºt dà dá»m!â€
Vô Danh bị nà ng là m nhÆ° váºy khiến cả ngÆ°á»i râm ran, mặt Ä‘á» lên.
TÆ° Kỳ cÅ©ng bị Vô Danh là m cho báºt cÆ°á»i, nhÆ°ng khi nà ng thấy tỳ nữ dám là m cà n trÆ°á»›c mặt mình, liá»n nổi cÆ¡n ghen trong lòng. Trên mặt nà ng láºp tức nổi lên má»™t tầng sÆ°Æ¡ng lạnh, cái miệng nhá» nhắn mÃm chặt lại, không nói lá»i nà o.
DÆ°ong Tông Nghị thấy vẻ mặt thẹn thùng của Vô Danh, nở nụ cÆ°á»i đắc ý trong lòng, thầm nghÄ©: “Tiểu tá» nà y vẫn còn ngây thÆ¡ lắm! Ngay cả chút phong nguyệt đó cÅ©ng chÆ°a trải qua! Ha ha!†Y cÅ©ng cảm thấy Vô Danh xứng đáng phải chịu cảnh nà y, ai bảo hắn dám Ä‘em y ra là m trò đùa chứ.
Y liá»n Ä‘Æ°a tay hung hăng véo lên ngá»±c của nà ng Kinh Hoa Ä‘ang ngồi bên cạnh mình, sau đó nói: “Thiếu hiệp, mau nếm thá» xem món nà y thế nà o!â€
Vô Danh tháºp phần xấu hổ. Nà ng tỳ nữ kia nghe DÆ°Æ¡ng Tông Nghị nói xong, liá»n gắp má»™t miếng thịt, dịu dà ng đút và o miệng Vô Danh. Vô Danh bất đắc dÄ© phải nuốt và o. NhÆ°ng thịt quả tháºt rất ngon, khiến hắn nhịn không được phải thốt lên: “Tháºt tốt! Tháºt tốt a!â€
Lá»i tán thưởng lá»t và o tai TÆ° Kỳ lại tháºp phần khó chịu. Nà ng biết rõ Vô Danh là đang khen ngợi thịt ngon, nhÆ°ng nhìn thấy nữ nhân bên cạnh Vô Danh, lại có cảm giác nhÆ° hắn Ä‘ang khen ngợi cô ấy.
DÆ°ong Tông Nghị vẫn luôn chú ý biến hóa trên mặt của TÆ° Kỳ. Lúc nà y y cảm thấy rất phấn chấn, vá»™i nói: “Thiếu hiệp tháºt biết hưởng thụ! Ha ha!â€
Lá»i DÆ°Æ¡ng Tông Nghị vừa nói ra quả tháºt nhÆ° thêm dầu và o lá»a, sắc mặt TÆ° Kỳ láºp tức xanh mét, nhÆ°ng Vô Danh lại chẳng hỠđể ý.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị lại nói tiếp: "Nà o, má»i thiếu hiệp nếm thá» rượu Thiệu HÆ°ng Nữ nhi hồng chÆ°ng cất đã hÆ¡n năm mÆ°Æ¡i năm!"
Nữ tỳ kia liá»n rót đầy cho Vô Danh má»™t chén. HÆ°Æ¡ng rượu láºp tức trà n ngáºp khắp phòng.
Vô Danh vừa ngá»i được mùi nà y, trong lòng liá»n có chút say, vá»™i cầm láy chén rượu uống má»™t ngụm. Chỉ thấy má»™t cá»— hÆ°Æ¡ng rượu nồng nà n láºp tức theo yết hầu tan Ä‘i khắp ngÆ°á»i. Vô Danh không khá»i thở dà i: "Rượu ngon! Ta tuy rằng cả Ä‘á»i uống qua không Ãt hảo tá»u, nhÆ°ng đây là lần đầu uống được rượu ngon nhÆ° váºy!"
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị thấy Vô Danh thừa nháºn nhÆ° váºy, trong lòng rất hả hê, nhÆ°ng khi chuyển mắt nhìn thấy nét thÆ°Æ¡ng tâm của TÆ° Kỳ, y Ä‘á»™t nhiên có chút thÆ°Æ¡ng tiếc, vá»™i đứng lên nói: "Thiếu hiệp cứ táºn tình thưởng thức mỹ tá»u! Ta Ä‘i ra ngoà i có chút việc!" Nói xong y đứng dáºy bÆ°á»›c ra ngoà i.
Bá»n thuá»™c hạ phÃa sau cÅ©ng đứng lên theo y. Cả bá»n mặt dù có chút luyến tiếc cảnh hưởng thụ trÆ°á»›c mắt, nhÆ°ng cÅ©ng chỉ Ä‘Ã nh bất đắc dÄ© bÆ°á»›c theo DÆ°Æ¡ng Tông Nghị.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị vừa rá»i khá»i, tỳ nữ bên cạnh Vô Danh liá»n mỉm cÆ°á»i nói: "Nà o! Äể thiếp bồi tiếp thiếu hiệp uống rượu!"
Nói xong, nà ng liá»n há»›p má»™t ngụm rượu, sau đó ká» môi mình và o miệng Vô Danh, bón cho hắn má»™t há»›p!
TÆ° Kỳ thấy váºy, lá»a giáºn trong lòng rốt cục không áp chế được nữa, nà ng giáºn dữ đứng dáºy nói: "Äà chủ đã Ä‘i rồi! NÆ¡i nà y không cần các ngÆ°á»i nữa, mau ra ngoà i Ä‘i!"
Các tỳ nữ Ä‘á»u dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn Vô Danh.
Vô Danh cÆ°á»i khổ nói: "Các ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘i! Khi nà o cần thì ta sẽ gá»i!"
Các nà ng liá»n lục tục đứng dáºy rá»i khá»i khoang thuyá»n.
Nà ng nữ tỳ vẫn luôn ngồi bên cạnh Vô Danh cÅ©ng không tình nguyện đứng lên, ánh mắt lÆ°u luyá»n không nỡ rá»i Vô Danh, thấy Vô Danh không lên tiếng ngăn cản, nà ng cÅ©ng giáºn dá»—i bá» Ä‘i.
Vô Danh nhìn thấy sắc mặt không tốt của TÆ° Kỳ, trong lòng lại có chút buồn cÆ°á»i, nói: "Nha đầu, đến ăn chút gì Ä‘i! Thức ăn nà y tháºt sá»± rất ngon đó!" NhÆ°ng TÆ° Kỳ không nghe, còn há» hững quay đầu Ä‘i, không thèm nhìn mặt hắn.
Vô Danh biết lần nà y TÆ° Kỳ đã giáºn tháºt sá»±, vá»™i nói: "Nà ng xem, ta đã Ä‘uổi bá»n há» Ä‘i hết rồi mà !"
Tư Kỳ nhịn không được, kháng nghị: "Là thiếp đuổi hỠđi!"
Vô Danh thấy nà ng còn chÆ°a nguôi giáºn, liá»n ngồi sát lại bên nà ng, ôm nà ng và o trong lòng mình, sau đó miệng không ngừng nói lá»i ngon ngá»t, rốt cục cÅ©ng là m cho TÆ° Kỳ bá»›t giáºn.
Chú thÃch:
(*)Thuyá»n thượng tiêu ngao: cảnh dà y vò(có thể là vá» tâm hồn hoặc thể xác) trên thuyá»n
(**)Tứ đại danh thái: bốn món ăn ngon
Tà i sản của kedochanh
Chữ ký của kedochanh
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của kedochanh
04-02-2011, 08:46 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
ChÆ°Æ¡ng 47 : Cá»u Long đảo thượng
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị bÆ°á»›c ra sau thuyá»n. Gió lạnh quất và o mặt là m cho y tỉnh táo lại. Y cảm thấy rất kỳ quái, không hiểu tại sao vừa rồi mình lại có chút không nhẫn tâm. Chuyện nà y xÆ°a nay vốn chÆ°a từng xảy ra.
Y Ä‘i qua Ä‘i lại mấy vòng, bá»—ng nhìn thấy các thị nữ mình lÆ°u lại bên cạnh Vô Danh Ä‘á»u bị Ä‘uổi ra, trong lòng có chút kỳ quái, vá»™i Ä‘i vá» phÃa khoang thuyá»n.
NhÆ°ng vừa má»›i đến bên ngoà i khoang thuyá»n, y chợt nghe tiếng rên rỉ đầy khoái hoạt nên liá»n ngừng bÆ°á»›c. Y nháºn ra đây chÃnh là thanh âm của TÆ° Kỳ, nhất thá»i liá»n bị ngá»n lá»a đố kỵ trong lòng thiêu đốt, nhÆ°ng suy nghÄ© cẩn tháºn, lại nhịn xuống, xoay ngÆ°á»i quay Ä‘i.
Mà thị nữ luôn trêu cợt Vô Danh lúc nà y cÅ©ng nhÃu mà y. Nà ng biết mình tuy rằng không phải nhân gian tuyệt sắc gì, nhÆ°ng cÅ©ng có chút quyến rÅ©. Thế mà Vô Danh lại Ä‘uổi nà ng Ä‘i, khiến nà ng rất ngạc nhiên. Tất nhiên TÆ° Kỳ có thể là má»™t nguyên nhân, nhÆ°ng trÆ°á»›c kia có rất nhiá»u kẻ cÅ©ng trêu ghẹo nà ng dù có mang theo thê tá» kia mà ?
HÆ¡n nữa nà ng phát giác chÃnh mình tháºt sá»± rất nguyện ý ở bên cạnh Vô Danh. Mặc dù Vô Danh cÅ©ng không phải là mỹ nam tá» gì, nhung vẫn có má»™t sức hấp dẫn vô hình khiến cho nà ng không tá»± chủ mà phải dùng thân xác mình để khêu gợi hắn.
Äây cÅ©ng là lần đầu tiên xảy ra sá»± việc nhÆ° thế, bởi xÆ°a nay Ä‘á»u là do đám Ä‘Ã n ông chủ Ä‘á»™ng trêu cợt nà ng.
Nhá»› đến việc TÆ° Kỳ lúc nà y còn Ä‘ang ở bên cạnh Vô Danh, nà ng không khá»i có chút ghen tị, cÅ©ng định quay và o trong thuyá»n. Khi nghe được tiếng rên rỉ bên trong, nà ng tháºt sá»± hy vá»ng đó chÃnh là tiếng rên của mình.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị và nà ng thị nữ chạm mặt, cả hai Ä‘á»u kỳ quái nhìn nhau.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị há»i: "NhÆ° Hoa, cô tá»›i đây là m gì?"
Như Hoa vội đáp: "Không có gì!"
Bởi lẽ hai ngÆ°á»i Ä‘á»u mang ý xấu trong lòng, nên cÅ©ng không muốn truy cứu, Ä‘á»u lẳng lặng rá»i Ä‘i.
******
Cứ nhÆ° váºy, Vô Danh và TÆ° Kỳ ở trên thuyá»n ba ngà y, hầu nhÆ° hưởng hết món ngon của nhân gian. NhÆ° Hoa cÅ©ng không dám trêu ghẹo Vô Danh nữa, bởi nà ng không muốn tạo cho Vô Danh ấn tượng rằng mình là má»™t cô gái không đứng đắn.
TÆ° Kỳ tuy vẫn không ngừng dè chừng, nhÆ°ng thấy nữ nhân nà y không có tiến thêm bÆ°á»›c nà o nữa, Vô Danh lại vẫn luôn ở cạnh mình, nên nà ng cÅ©ng không còn tức giáºn.
Ba ngà y trôi qua rất nhanh, đám ngÆ°á»i Vô Danh rốt cục cÅ©ng tá»›i Cá»u Long đảo.
******
Vô Danh và TÆ° Kỳ Ä‘ang trò chuyện ở trong khoang thuyá»n bá»—ng thấy DÆ°Æ¡ng Tông Nghị quá»· dị cÆ°á»i, Ä‘i tá»›i nói: “Thiếu hiệp, chúng ta đến nÆ¡i rồi!â€
Vô Danh cÆ°á»i đáp: “Tốt! Mong đợi lâu ngà y cÅ©ng thà nh hiện thá»±c! Äi thôi, chúng ta lên xem mỹ cảnh ở trên Cá»u Long đảo!â€
Vừa má»›i bÆ°á»›c ra khá»i khoang thuyá»n, Vô Danh liá»n thấy cảnh sắc quen thuá»™c ngà y xÆ°a của mình. Hắn ngẩng đầu ngênh đón là n gió mang mùi hÆ°Æ¡ng thân quen phả và o mặt, trong lòng cảm khái ngà n vạn lần.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị mang Vô Danh và TÆ° Kỳ lên bá». Trong lòng y hoan hỉ cá»±c kỳ, ánh mắt không khá»i liếc nhìn TÆ° Kỳ. Äây chÃnh là con mồi mà mấy hôm nay y luôn thèm khát, hiện tại đã sắp rÆ¡i và o tay mình, trong lòng hết sức phấn khởi. Y thầm nghÄ©, đến lúc đó nên bỡn cợt nà ng thế nà o đây?
Vô Danh trong bụng đã quyết tâm phải huyết tẩy “Cá»u Long đảoâ€, bởi lẽ hy vá»ng của hắn đã chÃnh thức lụi tà n. Hắn tháºt hoà i nghi huyết án năm xÆ°a tại “Bạch Vân cốc†là do Vạn Tà Giáo gây ra, nếu không tại sao Vạn Tà Giáo lại chiếm được “Cá»u Long đảoâ€? Cho nên hắn phải báo thù cho thân nhân mình.
Khi vừa má»›i bÆ°á»›c chân khá»i thuyá»n, NhÆ° Hoa Ä‘á»™t nhiên chạy đến bên cạnh Vô Danh nói: “Thiếu hiệp, chà ng…chà ng nhất định phải bảo trá»ng đó!†Nà ng vốn định bảo Vô Danh phải nhá»› rõ tên mình, nhÆ°ng tâm tÃnh dè dặt trá»i sinh của nữ nhân khiến nà ng phải chùn bÆ°á»›c.
Vô Danh bị chuyện nà y là m cho bất ngá», chỉ biết mù quáng gáºt gáºt đầu.
Khuôn mặt nhỠxinh của Tư Kỳ lại xanh mét.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị cÅ©ng khá ngạc nhiên, dù sao NhÆ° Hoa là dạng ngÆ°á»i gì, y hiểu rất rõ. NhÆ°ng lúc nà y đây thấy nà ng nói vá»›i Vô Danh những lá»i nhÆ° váºy mà không thèm để ý tá»›i mình, trong lòng y láºp tức giáºn dữ.
Äá»™t nhiên DÆ°Æ¡ng Tông Nghị nghÄ© ra má»™t ý tưởng má»›i, y muốn là m cho Vô Danh mất hết thể diện, hÆ¡n nữa cÅ©ng lấy lại mặt mÅ©i trÆ°á»›c mặt thủ hạ mình, bèn lá»›n giá»ng nói vá»›i má»i ngÆ°á»i trên thuyá»n: “Tất cả má»i ngÆ°á»i không cần ở lại trên thuyá»n, cùng nhau theo ta Ä‘i bái kiến Hiên Viên Ä‘Ã chủ!â€
Thế là tất cả lục tục xếp thà nh má»™t hà ng dà i Ä‘i vá» phÃa “Cá»u Long đảoâ€.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị chợt nghÄ© hình nhÆ° mình còn quên mất má»™t vấn Ä‘á» trá»ng yếu, đó là vẫn chÆ°a há»i rõ tên há» của Vô Danh, vì thế y liá»n nói: “TÆ°Æ¡ng giao cùng thiếu hiệp mấy ngà y nhÆ°ng lại quên thỉnh giáo danh tÃnh của ngà i, thỉnh mong ngà i cho biết quý danh để ta thông tri cho Hiên Viên Ä‘Ã chủ!â€
Vô Danh suy ngẫm má»™t lúc, thấy mình phải quang minh chÃnh đại báo thù, nên bình thản đáp: “Ta gá»i là Vô Danh!â€
Sau khi DÆ°Æ¡ng Tông Nghị nghe Vô Danh báo tên, trong lòng y liá»n dâng lên niá»m kinh hãi cá»±c Ä‘á»™, thấy mình quả tháºt có mắt nhÆ° mù. Ma đạo cao thủ thế nà y ở trÆ°á»›c mặt mà không nhìn ra, lại còn dám cà n rỡ, đồng thá»i cÅ©ng thầm hô may mắn, dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i không có dùng thủ Ä‘oạn đê tiện nà o, nếu không mạng nhá» nà y chắc đã khó giữ. Y cÅ©ng không biết thân pháºn tháºt sá»± của Vô Dang là gì, nhÆ°ng đã được tổng Ä‘Ã n thông báo võ công Vô Danh rất đáng sợ, hÆ¡n nữa tổng Ä‘Ã n luôn căn dặn tránh đắc tá»™i vá»›i Vô Danh.
Các giáo chúng của Vạn Tà Giáo Ä‘á»u chìm trong sợ hãi đến mức quên cả Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, trên mặt Ä‘á»u biểu thị vẻ bất khả tÆ° nghị. Không ngá» nhân váºt lừng danh trong truyá»n thuyết hôm nay lại Ä‘i cùng bá»n há», hÆ¡n nữa xem ra lại là đại địch của há».
Vô Danh thấy thần sắc của má»i ngÆ°á»i, thản nhiên nói: “Là m sao váºy? Không muốn Ä‘Æ°a ta Ä‘i à ?â€
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị lúc nà y má»›ii hồi phục lại tinh thần, vá»™i nói: “DÆ°ong má»— có mắt nhÆ° mù, thì ra các hạ chÃnh là Vô Danh thiếu hiệp! Äã đắc tá»™i, thỉnh xin bao dung má»™t phần! Xin má»i!â€
NghÄ© đến việc tổng giáo giá» gặp phải đại địch, nhÆ°ng lúc nà y đã phóng lao Ä‘Ã nh phải theo lao, trong lòng y âm thầm đổ mồ hôi lạnh, chỉ mong Hiên Viên Thanh Phong có thể tiêu diệt Vô Danh, nếu không sau nà y giáo chủ biết được chuyện nà y, mình tất sẽ chết không toà n thây! Lần đầu tiên trong Ä‘á»i, DÆ°Æ¡ng Tông Nghị vì sá»± lá»— mãng của mình mà đâm ra hối háºn!
Vô Danh nhìn thấy gia viên quen thuá»™c trÆ°á»›c kia của mình bây giá» lại trở thà nh lãnh địa của ngÆ°á»i khác, trong lòng ngổn ngang trăm mối, thần tình trên mặt theo đó cÅ©ng pháºp phồng thay đổi.
TÆ° Kỳ thấy sắc mặt của hắn, biết thâm tâm hắn rất Ä‘au Ä‘á»›n, nhÆ°ng nà ng cÅ©ng không có biện pháp nà o, chỉ có thể siết chặt bà n tay Vô Danh, mong truyá»n cho hắn má»™t chút ấm áp.
NhÆ° Hoa không phải ngÆ°á»i trong võ lâm, nà ng chỉ là má»™t kỹ nữ được DÆ°Æ¡ng Tông Nghị mua từ trong kỹ viện, dùng là m công cụ dâm dục để chiêu đãi khách quý của Vạn Tà Giáo. NhÆ°ng sau khi nghe Vô Danh báo danh hà o, thấy sắc mặt Ä‘Ã chủ đại biến, nà ng liá»n biết Vô Danh ắt hẳn là má»™t đại nhân váºt. Tuy nhiên nà ng cÅ©ng mÆ¡ hồ cảm nháºn được DÆ°Æ¡ng Tông Nghị má»i Vô Danh đến “Cá»u Long đảo†là để đối phó vá»›i Vô Danh. Vá» phần bản lÄ©nh của Hiên Viên Thanh Phong nà ng cÅ©ng có biết qua, do đó trong lòng có chút lo lắng cho Vô Danh, chẳng qua ngại thân pháºn của mình cho nên nà ng không dám nói ra, chỉ lặng lẽ Ä‘i theo sau hắn.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘i má»™t hồi, rốt cục thấy được má»™t tòa kiến trúc cao cao.
Cà ng Ä‘i sâu và o trong “Cá»u Long đảoâ€, sát khà trên ngÆ°á»i Vô Danh cà ng Ä‘áºm đặc. Ngay cả TÆ° Kỳ bên cạnh cÅ©ng không chịu nổi huống chi là bá»n ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Tông Nghị. Trong lòng bá»n há» vô cùng kinh hãi, Ä‘á»u có cảm giác lần nà y Ä‘á»™ng tá»›i Vô Danh là mình đã lấy tÃnh mạng ra đùa giỡn. Con ngÆ°á»i vốn dÄ© luôn có và i phần chân thiện tồn tại, chỉ có phần chân ác là ẩn trong cÆ¡ thể, khi có dịp đặc biệt má»›i lá»™ ra.
Cuối cùng cÅ©ng tá»›i đại môn của “Cá»u Long Bảoâ€. Chỉ thấy đại môn trÆ°á»›c kia có ba cái đại tá»± giỠđã thay thà nh bốn, ná»™i dung cÅ©ng thay đổi, danh chấn giang hồ “Cá»u Long Bảo†hiện giỠđã trở thà nh “Cá»u Long phân Ä‘Ã â€.
Vô Danh thấy bút tÃch “Cá»u Long Bảo†do phụ thân tá»± tay viết nay lại bị ngÆ°á»i khác tá»± tiện thay đổi, giáºn dữ gầm lên: “Là kẻ nà o viết!â€
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị kể từ sau khi biết Vô Danh là địch nhân của mình vẫn luôn nÆ¡m ná»›p lo sợ, lúc nà y thấy Vô Danh phát há»a, liá»n sợ hãi trả lá»i: “Äây…đây là do giáo chủ tá»± tay viết!†Thanh âm y có chút run rẩy.
Vô Danh nghe xong, ná»™ há»a trong lòng cuối cùng không thể khắc chế được nữa, vung tay má»™t cái, chỉ thấy khối đại biển kia đã bị vỡ tan thà nh trăm ngà n mảnh, rÆ¡i lả tả trên mặt đất.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị phát lạnh trong lòng. Y không biết vì sao Vô Danh lại giáºn dữ đến nhÆ° thế, nhÆ°ng khi nhìn thấy đại biển giáo chủ tá»± tay viết giá» bị Vô Danh má»™t chưởng chấn thà nh bụi phấn, liá»n khẳng định hôm nay nếu Vô Danh không chết, ắt hẳn mình sẽ khó tránh được Ä‘á»™c thủ của giáo chủ. NghÄ© váºy y liá»n không rét mà run. NhÆ°ng Ä‘á»™ng tác của Vô Danh quá nhanh, y căn bản cÅ©ng không nghÄ© Vô Danh lại là m váºy, nên cÅ©ng không có biện pháp ngăn cản.
Mặt khác các đệ tá» của Vạn Tà Giáo cÅ©ng bị hà nh Ä‘á»™ng của Vô Danh là m cho chết khiếp, bá»n há» biết giáo chủ bất luáºn nhÆ° thế nà o cÅ©ng sẽ không tha thứ cho mình.
Äang lúc má»i ngÆ°á»i chìm đắm trong lo âu, Ä‘á»™t nhiên có má»™t Ä‘oà n ngÆ°á»i từ bên trong bÆ°á»›c ra. Äi đầu là má»™t trung niên văn sÄ© hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i tuổi, bên hông Ä‘eo má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị vừa thấy ngÆ°á»i nà y, liá»n chắp tay nói: “Äà chủ Hải Nam phân Ä‘Ã DÆ°Æ¡ng Tông Nghị tham kiến Hiên Viên Ä‘Ã chủ!†Äồng thá»i các tùy tùng của y cÅ©ng cúi đầu hô: “Thuá»™c hạ tham kiến Hiên Viên Ä‘Ã chủ!â€
Tà i sản của kedochanh
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của kedochanh
04-02-2011, 08:46 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
Chương 48 : Hiên Viên Thanh Phong
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
NgÆ°á»i vừa tá»›i chÃnh là “Thanh Phong kiếm kháchâ€, cÅ©ng chÃnh là đà chủ của “Cá»u Long phân đà †Hiên Viên Thanh Phong. Y từ mấy hôm trÆ°á»›c đã nháºn được bồ câu Ä‘Æ°a thÆ° của DÆ°Æ¡ng Tông Nghị thông báo là bổn giáo gặp đại địch, Ä‘Ãch thân y phải tá»± thân xuất thủ. Và i ngà y nay y vẫn luôn ở chá»— nà y chá» kẻ địch tá»›i.
Vừa rồi y nghe thuá»™c hạ báo cáo bá»n ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Tông Nghị đã đến “Cá»u Long đảoâ€, liá»n Ä‘em theo và i ngÆ°á»i ra đại sảnh chá» DÆ°Æ¡ng Tông Nghị. Ai ngá» ra đến nÆ¡i thì nghe má»™t tiếng Ä‘á»™ng lá»›n. Âm thanh nà y rất Ãt gặp ở “Cá»u Long đảoâ€, y liá»n nghÄ© có lẽ đã xảy ra chuyện ngoà i ý muốn, vá»™i vã dẫn thuá»™c hạ ra xem tình hÃnh nhÆ° thế nà o.
Vừa ra khá»i cá»a, Hiên Viên Thanh Phong liá»n chấn kinh, thấy rõ trên mặt đất những mảnh vụn của tấm đại biển. Nhá»› đến tÃnh khà của giáo chủ, y liá»n biết lần nà y chắc chắn gặp phiá»n toái rồi.
Y vô cùng phẫn ná»™, nghe DÆ°Æ¡ng Tông Nghị chà o cÅ©ng không thèm hoà n lá»…, đùng đùng nổi giáºn, lá»›n tiếng há»i: “Là ai là m?â€
Do ra cháºm và i giây, nên y không thấy được Ä‘á»™ng tác của Vô Danh. Mà niên ká»· của Vô Danh cÅ©ng còn quá trẻ, khiến y không thể tin thiếu niên nà y lại có võ công ghê gá»›m nhÆ° váºy, ngược lại trợn mắt nhìn DÆ°Æ¡ng Tông Nghị.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị biết lần nà y mang há»a lá»›n, vá»™i cúi đầu đáp: “Là do Vô Danh thiếu hiệp là m…â€
Hiên Viên Thanh Phong nghe thấy tên Vô Danh, trong lòng cÅ©ng tháºt kinh ngạc, ánh mắt quét vá» phÃa má»i ngÆ°á»i. Cuối cùng dừng lại trên ngÆ°á»i Vô Danh, lại cà ng không thể tin nổi.
Tên của Vô Danh y đã sá»›m nghe qua vô số lần, lại thêm trong chốn giang hồ thêm mắm dặm muối, Ä‘em Vô Danh thổi phồng quá mức. HÆ¡n nữa y thÆ°á»ng xuyên nghe giáo chủ nhắc tá»›i ngÆ°á»i nà y, ngoà i ra đối vá»›i hắn tá»±a nhÆ° cá»±c kỳ tôn sùng, nhiá»u lần căn dặn thuá»™c hạ không được chá»c tá»›i Vô Danh, khiến cho y cÅ©ng rất muốn gặp thá» má»™t lần. Không ngá» hôm nay dÄ© nhiên lại có thể tái kiến thiếu niên tuổi trẻ nà y, cho nên hoà n toà n cảm thấy ngoà i dá»± tÃnh.
Lúc nà y mới nghĩ tới Dương Tông Nghị mấy ngà y trước đã nhắc nhở mình sắp gặp phải đại địch, tuy nhiên không biết đó lại là Vô Danh.
Thâm tâm Hiên Viên Thanh Phong hiện tại có chút lo lắng rằng mình đã vi phạm lá»i căn dặn của giáo chủ. NhÆ°ng lại nghÄ© bút tÃch giáo chủ tá»± tay Ä‘á» tặng đã bị Vô Danh phá hủy, cho nên dù cho giáo chủ có biết, chắc cÅ©ng không trách tá»™i mình. NghÄ© váºy trong lòng y má»›i yên tâm hÆ¡n. Tuy nhiên tấm đại biển đó lại bị Vô Danh chấn vỡ giữa ban ngà y ban mặt, bản thân mình ắt hẳn khó tránh khá»i việc bị giáo chủ trừng phạt. Cho nên y rất phẫn ná»™, thầm nghÄ© Vô Danh quả là không để cho mình chút mặt mÅ©i, trừng mắt nhìn Vô Danh.
Vô Danh kể từ khi Hiên Viên Thanh Phong Ä‘i ra cÅ©ng đã Ä‘oán được thân pháºn của ngÆ°á»i nà y. Lúc nà y thấy y khiêu khÃch lÆ°á»m mình , hắn cÅ©ng tháºt tức tối, lạnh lẽo nhìn thẳng vá» phÃa Hiên Viên Thanh Phong, trong mắt không há» che giấu sát khÃ.
Hiên Viên Thanh Phong nhìn thấy nhãn tình của Vô Danh, trong tâm chợt có chút khiếp sợ, đồng thá»i cÅ©ng có chút lo âu khó hiểu? Tuy nhiên y dù sao thà nh danh cÅ©ng đã nhiá»u năm, không thể để má»™t thiếu niên chÆ°a tá»›i hai mÆ°Æ¡i tuổi dá»a dẫm được, liá»n há»i: “NgÆ°Æ¡i chÃnh là Vô Danh?â€
“Không sai!†Vô Danh ngẩng đầu ưỡn ngực đáp.
Hiên Viên Thanh Phong thấy Ä‘iệu bá»™ cao ngạo của Vô Danh, lá»a giáºn trong lòng đại thịnh, nhÆ°ng dẫu sao y cÅ©ng là cáo già thà nh tinh, cÅ©ng không phát há»a Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng, ngược lại lãnh đạm cÆ°á»i nói: “Tôn kÃnh đại danh của Vô Danh thiếu hiệp đã lâu, hôm nay may mắn được gặp! Không biết thiếu hiệp vì sao lại phá nát đại biển nà y?
Vô Danh thấy Hiên Viên Thanh Phong bất chợt cÆ°á»i há»i mình, trái lại có chút ngượng ngùng, trợn mắt nhìn y, cÅ©ng không biết nên trả lá»i nhÆ° thế nà o.
Hiên Viên Thanh Phong thấy Vô Danh không mở miệng, thầm mắng má»™t tiếng: “Xú tiểu tá» không biết tốt xấu!â€, lại nói tiếp: “Vô Danh thiếu hiệp quang lâm bản giáo, xin má»i ngà i và o trong!†Nói xong là m ra má»™t tÆ° thế má»i Vô Danh, sau đó xoay ngÆ°á»i quay và o trong bảo.
Vô Danh cÆ°á»i, kéo tay TÆ° Kỳ Ä‘i theo sau Hiên Viên Thanh Phong. Thâm tâm hắn cÅ©ng rất khó hiểu, đây vốn là nhà của mình, hiện giá» bị kẻ khác chiếm lấy, thế mà nay lại nhá» ngÆ°á»i ta dẫn Ä‘Æ°á»ng. Vốn là chủ nhà lại trở thà nh khách nhân. Cái tÆ° vị trong lòng hắn không biết nên nói nhÆ° thế nà o đây nữa.
Trên Ä‘Æ°á»ng và o trong bảo, Hiên Viên Thanh Phong nghiá»…m nhiên lấy tÆ° cách chủ nhân giá»›i thiệu vá»›i Vô Danh hết thảy má»i thứ bên trong.
Y tất nhiên sẽ không thèm keo kiệt vá»›i Vô Danh là m gì. Bởi lẽ từ lúc Vô Danh phá hủy đại biển, y đã xem Vô Danh nhÆ° má»™t kẻ sắp chết rồi. Trong Vạn Tà Giáo thì giáo chủ là cao nhất, không aà có thể vÅ© nhục, cho dù chỉ hÆ¡i có ý bất kÃnh trong lá»i nói thôi là đã phải chịu khổ hình rồi, huống chi Vô Danh lại dám hủy Ä‘i bút tÃch mà giáo chủ tá»± tay viết. Nếu không giết vô Danh thì Hiên Viên Thanh Phong và DÆ°Æ¡ng Tông Nghị ắt không Ä‘eo nổi cái tá»™i danh vÅ© nhục giáo chủ. Cho nên bá»n hỠđã sá»›m Ä‘em nghiêm lệnh của giáo chủ “không được Ä‘á»™ng tá»›i Vô Danh†bá» ngoà i tai.
Hiên Viên Thanh Phong và DÆ°Æ¡ng Tông Nghị nhìn nhau cÆ°á»i, trong lòng Ä‘á»u đã hạ quyết tâm, Vô Danh ắt phải bá» mạng, chỉ có Ä‘iá»u cách là m nhÆ° thế nà o thì há» vẫn chÆ°a suy nghÄ© ra mà thôi.
Hiên Viên Thanh Phong cÅ©ng là kẻ há»c võ, đã rất nhiá»u năm không găp được đối thủ. ÄÆ°Æ¡ng nhiên không tÃnh tá»›i giáo chủ, bởi trong lòng há», giáo chủ đã trở thà nh má»™t võ thần bất khả chiến bại. Lúc nà y đây, trong chốn võ lâm, thanh danh của Vô Danh được đồn thổi rất ghê gá»›m, cho nên y cÅ©ng háo hức muốn so tà i má»™t phen, thầm nghÄ© phải cùng Vô Danh luáºn võ rồi sau đó má»›i giết hắn.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị thì lại là kẻ âm hiểm xảo trá từ trÆ°á»›c đến giá». Y vốn Ä‘ang lo lắng Hiên Viên Thanh Phong vì sợ vi phạm nghiêm lệnh của giáo chủ, sẽ không dám ra tay vá»›i Vô Danh. Nhung nay vá»›i tình cảnh trÆ°á»›c mắt, y biết Hiên Viên Thanh Phong rốt cục phải bá» ngoà i tai lá»i đó, cùng mình cá»™ng đồng tiến thối, hợp sức loại bá» Vô Danh. Mặc dù có thể bị giáo chủ khiển trách đôi chút, nhÆ°ng tin chắc tánh mạng sẽ được bảo toà n. Vì thế trên mặt y bất giác lá»™ ra nụ cÆ°á»i đắc ý.
Trong lòng Hiên Viên Thanh Phong vô cùng kÃch Ä‘á»™ng, bởi Vạn Tà giáo chủ từng nói rằng võ công Vô Danh có thể tÆ°Æ¡ng xứng cùng y, nhÆ°ng y rất không tin tưởng. Thứ nhất lá»i truyá»n miệng vốn không đáng tin cáºy, uy danh của Vô Danh có lẽ là do bá»n ngÆ°á»i rá»—i hÆ¡i trong giang hồ đồn thổi mà thôi. Thứ hai Vô Danh niên ká»· còn quá nhá», thá»±c lá»±c không có khả năng mạnh đến nhÆ° váºy, nên trong lòng y cÅ©ng yên tâm, cho rằng mình có thể giao đấu cùng Vô Danh.
Vô Danh cà ng Ä‘i và o sâu, cà ng phát giác những gì thân quen của mình đã không còn tồn tại. Hoa viên đã được tu sá»a lại, tÆ°á»ng cÅ©ng được sÆ¡n từ mà u Ä‘á» thà nh mà u Ä‘en. Các bÃch há»a trên tÆ°á»ng cÅ©ng thay đổi, các tấm biển trong bảo cÅ©ng hoà n toà n bị thay thế. Trong lòng hắn Ä‘au Ä‘á»›n thấu trá»i xanh, nghÄ© đến phụ thân nhiá»u năm lao lá»±c má»›i có được “Cá»u Long Bảo†huy hoà ng, không ngá» lại bị ngÆ°á»i khác hủy hoại chỉ trong chốc lát. Trong mắt hắn đã ẩn ẩn lệ quang, lại nghe Hiên Viên Thanh Phong cố tình khoe khoang, khiến cho cõi lòng gần nhÆ° tan nát.
Dá»c theo Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, TÆ° Kỳ cÅ©ng phát hiện ná»—i Ä‘au Ä‘á»›n của Vô Danh, nà ng cà ng nắm chặt lấy tay hắn, mong truyá»n cho hắn chút hÆ¡i ấm.
Rốt cục cÅ©ng tá»›i đại sảnh, Hiên Viên Thanh Phong tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói: “Vô Danh thiếu hiệp, đây là đại sảnh lá»›n nhất của bản Ä‘Ã , má»i và o!â€
Nhìn và o bên trong có thể thấy bốn phÃa có đầy ký hiệu xÆ°Æ¡ng trắng giao nhau. Ở góc phÃa bắc có má»™t cái ghế da hổ lá»›n vằn vện, phÃa sau có má»™t bức há»a vẽ hình đầu lâu rất to. Hai bên sảnh có mấy dãy binh khÃ.
Hiên Viên Thanh Phong vừa và o trong liá»n trá»±c tiếp ngồi xuống ghế da hổ, ánh mắt oai phong nhìn xuống dÆ°á»›i, là m cho ngÆ°á»i ta có cảm giác y cao cao tại thượng.
PhÃa dÆ°á»›i hai bên có hÆ¡n mÆ°á»i chiếc ghế nhá» hÆ¡n, Hiên Viên Thanh Phong khoát tay nói: “Thiếu hiệp má»i ngồi! DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ má»i ngồi!â€
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị liá»n ngồi và o chiếc ghế bên tay phải, còn Vô Danh được má»™t tên lâu la má»i đến ghế bên tay trái.
Tà i sản của kedochanh
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của kedochanh
04-02-2011, 08:47 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
Chương 49 : Quyết đấu Thanh Phong
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Hiên Viên Thanh Phong thấy má»i ngÆ°á»i đã an tá»a, liá»n phân phó thị nữ bÆ°ng trà lên.
Y mỉm cÆ°á»i nói: “Thiếu hiệp, trà nà y gá»i là BÃch loa xuân, má»i thiếu hiệp thưởng thức!â€
Vô Danh liá»n cầm lấy chén trà , nhẹ nhà ng nhấp má»™t hÆ¡i, chỉ cảm thấy má»™t cá»— hÆ°Æ¡ng vị thanh tân lan theo cổ há»ng, khiến hắn không nhịn được phải thốt lên: “Trà ngon!â€
Hiên Viên Thanh Phong quả tháºt rất hà i lòng vá»›i lá»i tán thưởng của Vô Danh, nói: “Nếu đã nhÆ° thế, xin thiếu hiệp cứ tá»± nhiên!â€
Tuy rằng có mỹ nữ và trà ngon ở trÆ°á»›c mặt, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Tông Nghị lại khôgn có lòng dạ nà o để thưởng thức. Äiá»u y quan tâm nhất chÃnh là việc Hiên Viên Thanh Phong sẽ xá» lý Vô Danh nhÆ° thế nà o mà thôi.
Lúc nà y đây thấy Hiên Viên Thanh Phong vẫn chÆ°a có hà nh Ä‘á»™ng cụ thể nà o, trong lòng y liá»n có chút sốt ruá»™t, nháy mắt mấy lần vá»›i Hiên Viên Thanh Phong.
Hiên Viên Thanh Phong vẫn chú ý tá»›i biểu hiện của DÆ°Æ¡ng Tông Nghị, tuy nhiên trong lòng đã có tÃnh toán, y cho rằng kẻ tá» tù trÆ°á»›c khi chết còn được cho ăn cÆ¡m, nên cÅ©ng không phản hồi lại vá»›i DÆ°Æ¡ng Tông Nghị, chỉ khẽ mỉm cÆ°á»i.
TÆ° Kỳ kể từ khi thấy có nữ nhân khác bÆ°á»›c và o đã mắng thầm trong bụng: “Không biết xấu hổ!â€, nhÆ°ng nà ng cÅ©ng không là m gì được, chỉ có thể hy vá»ng Vô Danh không chú ý tá»›i nữ nhân đó. Lúc nà y đây, thấy hắn bị trà ngon hấp dẫn, nà ng má»›i tạm yên lòng.
Trong lòng Vô Danh rất thống khổ. Nhá»› đến gia viên bất hạnh, hắn nà o còn có tâm trạng để ý đến nữ sắc chứ. Chỉ có Ä‘iá»u nghe Hiên Viên Thanh Phong đắc ý khoe khoang trà ngon, hắn nhịn không được má»›i thá» má»™t ngụm, ai ngá» quả nhiên hÆ°Æ¡ng vị rất tuyệt vá»i, khiến hắn nhanh chóng bị hấp dẫn.
Hiên Viên Thanh Phong chá» Vô Danh uống trà xong, lại cho ngÆ°á»i mang đến má»™t Ãt Ä‘iểm tâm. Thức ăn được là m rất công phu, khiến má»i ngÆ°á»i không ngá»›t lá»i khen ngon.
Bản thân Hiên Viên Thanh Phong vẫn lặng lẽ quan sát Vô Danh ăn uống. Y rất có hứng thú vá»›i con mồi nà y. Äã nhiá»u năm rồi không tìm được đối thủ, nay vất vả lắm má»›i có má»™t ngÆ°á»i, y là m sao dá»… dà ng buông tha được?
Tháºt ra trÆ°á»›c khi Ä‘Æ°a ra bản án tá» cho Vô Danh, y muốn Vô Danh được hưởng thụ má»™t phen ôn nhu khoái lạc, nhÆ°ng khi thấy TÆ° Kỳ, liá»n rút lại ý định nà y. Cho nên má»›i chuyển sang cho Vô Danh ăn uống tháºt ngon.
Sau gần má»™t canh giá», Hiên Viên Thanh Phong rốt cục cảm thấy giá» khắc tá» hình đã đến, liá»n ngÆ°ng mắt nhìn Vô Danh. Thấy Vô Danh có ngÆ°á»i đẹp ká» bên mà vẫn thá» Æ¡, ngược lại trong mắt ẩn ẩn có chút lệ quang, y cảm thấy rất kỳ lạ, không khá»i nảy sinh nghi vấn.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị vẫn rất cố gắng đợi Vô Danh. Dù sao đây là địa bà n của Hiên Viên Thanh Phong, y cÅ©ng không dám là m cà n, hÆ¡n nữa Hiên Viên Thanh Phong rất được giáo chủ tin cáºy cho nên y cà ng không dám trêu chá»c ngÆ°á»i nà y. Tuy rằng DÆ°Æ¡ng Tông Nghị không ngừng ăn thức ăn ngon, nhÆ°ng trong miệng lại chẳng có chút mùi vị gì.
Hiên Viên Thanh Phong tò mò há»i: “Thần sắc thiếu hiệp hình nhÆ° có chút Ä‘au thÆ°Æ¡ng, chẳng hay có thể kể cho ta biết nguyên nhân được không? Có lẽ ta sẽ giúp đỡ được ngà i chăng?†Lúc nà y đây y thấy mình quả thá»±c rất nhân háºu, còn muốn giúp Vô Danh thá»±c hiện má»™t nguyện vá»ng sau cùng!
Vô Danh nghe y nói váºy, chợt nghÄ© đây vốn là gia viên của mình kia mà ? Lá»a giáºn trong lòng liá»n bốc lên, cao giá»ng cÆ°á»i: “Ha ha! Muốn nghe chuyện thÆ°Æ¡ng tâm của ta à ? Ha ha ha!â€
Hiên Viên Thanh Phong nghe được sá»± phẫn ná»™ trong lá»i nói của Vô Danh, trong tâm chợt Ä‘á»™ng. Y thấy cá» chỉ, hà nh Ä‘á»™ng của Vô Danh từ nãy đến giá» hết sức dị thÆ°á»ng, chỉ có Ä‘iá»u mình không biết nguyên nhân mà thôi, nhÆ°ng trá»±c giác cho y biết Vô Danh chẵng phải là hạng dá»… đối phó, trong lòng y liá»n Ä‘á» cao cảnh giác.
Vô Danh cÆ°á»i to và i tiếng, thấy trên mặt má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u lá»™ ra thần sắc nghi hoặc, hắn liá»n nói: “Các ngÆ°á»i biết không? Äây vốn là nhà của ta, hiện tại bị các ngÆ°á»i chiếm lấy, lại còn tá»± nháºn là chủ nhân, Ä‘em ta biến thà nh khách nhân. Chẳng lẽ những chuyện nà y không đáng cÆ°á»i sao? Ha ha!â€
Nghe xong lá»i nà y của Vô Danh, ngoại trừ TÆ° Kỳ, tất cả Ä‘á»u chấn kinh, không thể ngỠđược Vô Danh lại chÃnh là ngÆ°á»i của “Cá»u Long đảoâ€.
Hiên Viên Thanh Phong nghi hoặc há»i: “NhÆ° váºy thiếu hiệp chÃnh là …â€
Vô Danh căm phẫn đáp: “Thiếu bảo chủ Lãnh Quân!â€
Hiên Viên Thanh Phong cả kinh: “Là m sao có thể nhÆ° váºy được? Ta chÆ°a bao giá» nghe qua chuyện nà y!â€
“Nói nhảm! Chưởng môn của cá»u đại môn phái Ä‘á»u biết thân pháºn của ta, tại sao các ngÆ°Æ¡i lại không biết? NhÆ°ng chuyện nà y cÅ©ng không còn quan trá»ng nữa, ta đến đây hôm nay không phải là để kể chuyện!â€
Hiên Viên Thanh Phong suy nghÄ© má»™t hồi, bá»—ng nhiên hiểu được nguyên nhân cá»u đại môn phái che giấu thân thế của Vô Danh. Y không khá»i cÆ°á»i khổ má»™t cái, nhÆ°ng thấy Vô Danh ngạo mạn nhÆ° thế, y liá»n phẫn ná»™, há»i vặn lại: “Váºy thiếu hiệp muốn nhÆ° thế nà o đây?†Nói xong trên mặt liá»n lá»™ ra nét khinh miệt.
Vô Danh thấy nét mặt của Hiên Viên Thanh Phong, ná»™ há»a đại thịnh, nhÆ°ng lại cÆ°á»i cÆ°á»i, nói: “Ha ha! Ta hôm nay phải huyết tẩy Cá»u Long đảo để báo thù rá»a háºn cho thân nhân!†Vừa dứt lá»i, trên mặt cÅ©ng lá»™ ra nét hung hãn.
Hiên Viên Thanh Phong thấy thần sắc của Vô Danh, trong lòng liá»n chấn Ä‘á»™ng, cảm thấy sá»± việc đã có chiá»u hÆ°á»›ng xấu. NhÆ°ng y nà o phải là kẻ dá»… dà ng chịu thua cuá»™c, liá»n mạnh miệng đáp: “NgÆ°Æ¡i có bản sá»± nà y sao?â€
Vô Danh lạnh lùng nói: “Ha ha! Ta sẽ dùng sá»± tháºt để chứng minh cho các ngÆ°Æ¡i thấy! Nghe nói ngÆ°Æ¡i là phản đồ của Võ Äang phải không? Ta tuy không phải là đệ tá» Võ Äang, nhÆ°ng hôm nay cÅ©ng vì Võ Äang mà thanh lý môn há»™ váºy!â€
Cả Ä‘á»i Hiên Viên Thanh Phong ghét nhất là bị ngÆ°á»i ta nói mình là phản đồ của Võ Äang. Nghe thấy Vô Danh nói váºy, y rốt cục không thể kiá»m chế được nữa, quát to: “Tiểu tá» thối không hiểu chuyện! Äể ta hôm nay cho ngÆ°Æ¡i biết trá»i cao đất dà y là gì!â€
Sát ý trong lòng Vô Danh đã đạt tá»›i đỉnh Ä‘iểm, dùng thanh âm lạnh nhÆ° băng nói: “Äược! Váºy thì đến đây Ä‘i!†Nói xong liá»n vung tay đẩy TÆ° Kỳ đến má»™t góc không có ngÆ°á»i.
Hiên Viên Thanh Phong rút trÆ°á»ng kiếm bên hông ra, phi thân đâm rất nhanh vá» phÃa Vô Danh.
Vô Danh liá»n lách ngÆ°á»i thoát khá»i mÅ©i kiếm, đồng thá»i tung má»™t chưởng đánh vá» phÃa Hiên Viên Thanh Phong.
Hiên Viên Thanh Phong thấy Vô Danh không những dá»… dà ng né được má»™t kÃch cÅ©a mình mà còn tung đòn phản công, liá»n không khá»i ngạc nhiên trÆ°á»›c tốc Ä‘á»™ biến chiêu cá»±c nhanh của Vô Danh, thiếu chút nữa đã bị Vô Danh đánh trúng. NhÆ°ng dù sao võ công y cÅ©ng không tồi, vẫn có thể tránh được trong gang tấc.
Tốc Ä‘á»™ nhanh nhÆ° Ä‘iện của hai ngÆ°á»i lúc nà y là m cho má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u thấy bất khả tÆ° nghị. DÆ°Æ¡ng Tông Nghị cà ng kinh ngạc hÆ¡n ai hết. Lúc nà y y má»›i thấy rõ võ công của mình và Vô Danh quả tháºt cách biệt má»™t trá»i má»™t vá»±c, may là mình đã có dá»± liệu trÆ°á»›c. Nhìn thấy sát khà hung hãn trên mặt Vô Danh, y liá»n cảm thấy hôm nay có lẽ gặp phải đại nạn rồi, trong lòng vô cùng sợ hãi.
Vô Danh và Hiên Viên Thanh Phong sau khi giao thủ má»™t chiêu, Ä‘á»u cảm thấy bá»™i phục võ công của đối phÆ°Æ¡ng. Cả hai không dám khinh suất, Ä‘á»u khởi Ä‘á»™ng chiêu thức phòng ngá»± của mình.
Hiên Viên Thanh Phong á»· và o lợi kiếm trong tay, cảm thấy mình đă có Æ°u thế hÆ¡n Vô Danh, nên không muốn cho Vô Danh có cÆ¡ há»™i, liá»n vung kiếm má»™t lần nữa tấn công.
Vô Danh hiểu được dụng ý của y nên chỉ toà n tâm phòng ngá»±, chỠđợi sÆ¡ hở của đối phÆ°Æ¡ng, đôi khi lại tiến hà nh phản kÃch khiến cho Hiên Viên Thanh Phong phải luống cuống tay chân. Tuy nhiên võ công hai ngÆ°á»i chênh lệch không nhiá»u, cho nên muốn phân rõ cao thấp cÅ©ng không thể chỉ trong má»™t lúc được.
Lúc đầu Hiên Viên Thanh Phong chỉ dồn sức tấn công, không há» có ý thủ. NhÆ°ng thá»i gian kéo dà i, y liá»n cảm thấy Ä‘uối sức, mà Vô Danh phòng ngá»± vẫn vững nhÆ° núi, công lá»±c không bị hao hụt là mấy, lúc nà y liá»n tổng lá»±c phản công, khiến cho Hiên Viên Thanh Phong bắt đầu cháºt váºt ứng phó.
Y cảm thấy hết sức sốt ruột, thầm nghĩ mình đã quá xem nhẹ thực lực của Vô Danh, hiện tại y đã bị rơi và o thế hạ phong, chỉ có thể ra sức phòng thủ.
NhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Tông Nghị so vá»›i Hiên Viên Thanh Phong còn muốn sốt ruá»™t hÆ¡n. Má»™t khi Hiên Viên Thanh Phong bị đánh bại, chÃnh mình cÅ©ng sẽ không qua khá»i. Vì thế y cảm thấy hết sức lo lắng, nhÆ°ng biết không thể nà o ngồi chá» chết được, y liá»n láºp tức bắt tay và o hà nh Ä‘á»™ng!
Tà i sản của kedochanh
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của kedochanh