06-02-2011, 08:55 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
ChÆ°Æ¡ng 50 : Biến sinh trá»u địch(*)
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị suy nghÄ© má»™t hồi, cuối cùng thấy có chút hy vá»ng. Y biết võ công của Vô Danh tuy cao hÆ¡n Hiên Viên Thanh Phong má»™t chút, nhÆ°ng chắc chắn không thá» nà o dá»… dà ng già nh thắng lợi được. Do đó nếu mình tiến lên vây công thì ắt có thể hạ sát được Vô Danh.
Vô Danh thấy DÆ°Æ¡ng Tông Nghị đánh vá» phÃa mình, trên mặt liá»n mỉm cÆ°á»i, dá»… dà ng đón được má»™t chiêu của DÆ°Æ¡ng Tông Nghị.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị cảm thấy Vô Danh cÆ°á»i rất bà hiểm, nhÆ°ng cÅ©ng không rõ tại sao Vô Danh lại cÆ°á»i nhÆ° thế, trong lòng y có chút nghi hoặc.
Kỳ thá»±c chỉ có Hiên Viên Thanh Phong là hiểu được nguyên nhân vì sao Vô Danh cÆ°á»i. Bởi y biết mình đã nhÆ° là ná» mạnh hết Ä‘Ã , lúc nà y dù cho có cùng cùng DÆ°Æ¡ng Tông Nghị vây công Vô Danh thì cÅ©ng phà công.
Nếu DÆ°Æ¡ng Tông Nghị ra tay sá»›m má»™t chút thì có lẽ tình thế đã khác rồi…xem ra váºn mệnh đã an bà i nhÆ° váºy.
Y nhá»› đến phong thái huy hoà ng của mình lúc ngà y thÆ°á»ng, không ngá» nay lại sắp phải vong mạng, trong lòng phi thÆ°á»ng không chấp nháºn, nhÆ°ng lại không thể là m gì được.
Vô Danh biết lúc nà y là thá»i khắc quyết định, không thể chấn chừ, vì thế liá»n phi thân lên, hét lá»›n má»™t tiếng: “Tà lâm thiên ha!†Song thủ huyá»…n thà nh vạn đạo chưởng ảnh bổ vá» phÃa Hiên Viên Thanh Phong và DÆ°Æ¡ng Tông Nghị.
Lá»i vừa nói ra, cả Hiên Viên Thanh Phong, DÆ°Æ¡ng Tông Nghị lẫn các đệ tá» Ä‘á»u vô cùng kinh hãi. Bởi bá»n há» biết đây chÃnh là tuyệt chiêu đắc ý nhất của giáo chủ. Không ngá» hôm nay lại được thi triển bởi Vô Danh! Có ngÆ°á»i tháºm chà nhịn không được phải kêu lên: “Giáo chủ!â€
Hai ngÆ°á»i Hiên Viên Thanh Phong nhìn thấy má»™t chiêu của Vô Danh quá sắc bén, biết dù mình có cố gắng cÅ©ng không thể tránh được, Ä‘Ã nh nhắm mắt buông xuôi.
Vô Danh nghe thấy có ngÆ°á»i kêu “Giáo chủâ€, lại nhìn thấy Hiên Viên Thanh Phong và DÆ°Æ¡ng Tông Nghị bó tay chịu chêt, liá»n vá»™i và ng dừng song chưởng lại, chuyển thân xuất hiện bên cạnh TÆ° Kỳ.
Hiên Viên Thanh Phong và DÆ°Æ¡ng Tông Nghị còn Ä‘ang tá»± nhủ mình sẽ phải mất mạng, nhÆ°ng không ngá» Vô Danh lại dừng thế công, thần sắc bá»n há» liá»n buông lá»ng, kinh ngạc nhìn Vô Danh.
Các đệ tá» của Vạn Tà Giáo Ä‘á»u ngừng thở, không dám phát ra má»™t tiếng Ä‘á»™ng. Bởi lẽ bá»n há» chÆ°a từng thấy qua gÆ°Æ¡ng mặt tháºt của giáo chủ. Lúc nà y đây tất cả Ä‘á»u nghÄ© rằng Vô Danh chÃnh là giáo chủ của mình, còn không thì cÅ©ng cùng giáo chủ có quan hệ chặt chẽ. Nếu không thì tuyệt đối không thể há»c được chiêu nà y. Trên mặt bá»n há» Ä‘á»u lá»™ ra nét kinh sợ, nhìn Vô Danh không nói má»™t câu.
Tháºt ra kẻ kinh ngạc nhất vẫn là Vô Danh. Hắn tuy đã nghe Bách Vấn nói qua chuyện nà y, nhÆ°ng lúc ấy chỉ cho rằng Bách Vấn cố ý bịa đặt mà thôi, không ngá» hiện nay đệ tá» Vạn Tà Giáo Ä‘á»u lá»™ ra vẻ mặt khó tin nhìn mình. Quả tháºt chiêu nà y tháºt sá»± là tuyệt chiêu của giáo chủ bá»n há».
Hắn cÅ©ng đầy khó hiểu, nhìn vá» phÃa Hiên Viên Thanh Phong và DÆ°Æ¡ng Tông Nghị.
Hiên Viên Thanh Phong trong lòng không ngừng lưỡng lá»±. Y đã từng thấy giáo chủ thi triển chiêu nà y, tuy có chút khác biệt so vá»›i Vô Danh, nhÆ°ng y cÅ©ng không dám khẵng định Ä‘iá»u gì.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị thì lại lo sợ cá»±c kỳ, thủ Ä‘oạn của giáo chủ hắn đã từng chứng kiến. Nếu Vô Danh tháºt sá»± là giáo chủ, y có thể sẽ gặp phải muôn và n Ä‘au khổ. Y cắn răng má»™t cái, thầm nghÄ© cho dù thế nà o cÅ©ng không phải giữ lại má»™t mạng, vì thế liá»n lá»›n giá»ng hô: “Hắn không phải giaó chủ! Tuyệt chiêu Tà lâm thiên hạ của giáo chủ vốn không phải nhÆ° thế! HÆ¡n nữa hắn còn dám tá»± tay phá hủy đại biển của giáo chủ, tất cả mau tiến lên bắt lấy hắn để thỉnh tá»™i cùng giáo chủ!â€
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị nói xong, căn bản không để cho Vô Danh cÆ¡ há»™i phản ứng, ám khà trong tay áo y đã bay nhÆ° mÆ°a vá» phÃa Vô Danh.
Vô Danh nhìn thấy ám khà bay đầy trá»i, có chút bất ngá», Ä‘ang muốn vung tay chặn ám khà lại thì Ä‘á»™t nhiên có má»™t bóng ngÆ°á»i chắn ngang trÆ°á»›c mặt mình. Sau đó chỉ nghe “A!†má»™t tiếng, tất cả ám khà đá»u đánh và o trên thân thể ngÆ°á»i kia. NgÆ°á»i ná» láºp tức rÆ¡i xuống trên mặt đất.
Vô Danh thấy có ngÆ°á»i vì mình mà ngăn cản ám khÃ, liá»n bÆ°á»›c lên ôm lấy thân ảnh của ngÆ°á»i đó.
Hắn ngÆ°ng mắt nhìn, nháºn ra đây chÃnh là nha hoà n tên NhÆ° Hoa vẫn hay trêu ghẹo mình trên thuyá»n, cÅ©ng là ngÆ°á»i đã nhắc nhở mình phải bảo trá»ng trÆ°á»›c khi rá»i thuyá»n. Trong lòng hắn rất khó hiểu, nhi hoặc nhìn NhÆ° Hoa
NhÆ° Hoa kỳ thá»±c từ lúc thấy Vô Danh và Hiên Viên Thanh Phong liá»u mạng đã vô cùng lo lắng. Sau đó nà ng thấy Vô Danh lại đánh bại được Hiên Viên Thanh Phong nên má»›i yên tâm lại. Chẳng ngá» DÆ°Æ¡ng Tông Nghị lại gia nháºp vòng chiến, khiến cho nà ng thấp thá»m không yên. Bất quá khi thấy Vô Danh thi triển chiêu “Tà lâm thiên hạ†khiến Hiên Viên Thanh Phong và DÆ°Æ¡ng Tông Nghị phải kinh hồn táng đảm, trong lòng nà ng rất cao hứng. NhÆ°ng nà ng hiểu rõ thái Ä‘á»™ là m ngÆ°á»i của DÆ°Æ¡ng Tông Nghị, chắc chắn y sẽ không dá»… dà ng bá» qua cho Vô Danh, nên luôn cẩn tháºn Ä‘á» phòng y. Khi nhìn thấy DÆ°Æ¡ng Tông Nghị phóng ám khà vá» phÃa Vô Danh, nà ng liá»n quên mình, phóng lên che ở trÆ°á»›c ngÆ°á»i hắn.
Lúc nà y tuy nà ng biết mình sắp phải chết, nhÆ°ng dù sao cÅ©ng được hy sinh vì Vô Danh, lại thấy Vô Danh ôm mình và o lòng, nên thâm tâm nà ng cảm thấy rất thá»a mãn. Tuy rằng nét mặt đầy vẻ Ä‘au Ä‘á»›n, nhÆ°ng vẫn miá»…n cưỡng nở nụ cÆ°á»i vá»›i Vô Danh, thì thà o nói: “Thiếu hiệp…có thể chết ở torng tay chà ng…thiếp tháºt là vui sÆ°á»›ng…â€
Vô Danh cÆ°á»i khổ má»™t cái, nói: “Nà ng tháºt khá»! Ta vốn có thể ngăn cản ám khà nà y lại mà ! Dù sao ta và nà ng cÅ©ng không biết nhau, nà ng đâu cần phải là m nhÆ° váºy chứ!â€
NhÆ° Hoa thanh âm yếu á»›t đáp: “Thiếp biết thiếu hiệp vốn khinh thÆ°á»ng bá»n thiếp! NhÆ°ng thiếp lại yêu chà ng! Chỉ cần chà ng sau nà y thỉnh thoảng nhá»› tá»›i có má»™t nữ tá» bất hạnh tên NhÆ° Hoa đã vì chà ng mà chết thì thiếp cÅ©ng cảm thấy mãn nguyện rồi!†Cà ng nói, thanh âm nà ng cà ng yếu.
Vô Danh sá»ng sốt đáp: “Ta quả tháºt chÆ°a từng thấy qua ngÆ°á»i nà o nhÆ° nà ng! Nà ng quả tháºt là má»™t nữ nhân tốt! Ta sẽ nhá»› kỹ nà ng!†Nói xong liá»n mạnh mẽ hôn lên mặt nà ng.
NhÆ° Hoa nghe thấy Vô Danh nói nhÆ° váºy, lại thấy Vô Danh hôn mình, láºp tức nở nụ cÆ°á»i sáng lạn nhÆ° đóa hoa khoe sắc. Giá» khắc nà y nà ng cảm thấy mình chÃnh là nữ tá» hạnh phúc nhất trên Ä‘á»i. NhÆ°ng chÃnh lúc đó, nét cÆ°á»i trên mặt nà ng bá»—ng cứng lại, đồng tá» dần dần co rút.
Vô Danh Ä‘ang nhìn nà ng cÆ°á»i, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy trong nháy mắt nà ng không dá» Ä‘á»™ng được nữa. Hắn biết chÃnh mình đã hại chết cô gái đáng thÆ°Æ¡ng nà y. Hắn vô cùng bi phẫn, nhá»› đến kẻ gây ra chuyện nà y, sát khà trên mặt láºp tức bá»™c lá»™ má»™t cách cuồng bạo nhất, nhìn vá» phÃa DÆ°Æ¡ng Tông Nghị.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị vốn nghÄ© ám khà của mình có thể khiến Vô Danh trở tay không kịp, ai ngá» NhÆ° Hoa lại là m tình nguyện là m búp bê thế mạng. Trong lòng y phi thÆ°á»ng tức tối. NhÆ°ng khi nhìn thấy thần sắc của Vô Danh, y chỉ cẩm thấy hà n khà ứa ra, vá»™i lá»›n tiếng nói: “Äồ tiện nhân, ăn cây táo rà o cây sung!â€
Y muốn mượn lá»i nà y để áp chế ná»—i sợ hãi trong tâm.
TÆ° Kỳ từ lúc nhìn thấy NhÆ° Hoa vì Vô Danh mà đỡ lấy ám khÃ, trong đầu liến có chút hâm má»™ lẫn ghen tuông. Khi thấy Vô Danh hôn NhÆ° Hoa, sá»± đố kỵ của nà ng cà ng sâu. NhÆ°ng thấy NhÆ° Hoa đã tạ thế, nghÄ© đến việc mình lại Ä‘i ăn giấm chua vói má»™t ngÆ°á»i đã khuất, nà ng liá»n chuyển sang khâm phục NhÆ° Hoa. Thấy nét bi phẫn trên mặt Vô Danh, nà ng biết hắn sẽ đại khai sát giá»›i. Nà ng biết rõ Vô Danh đã phải kìm nén rất lâu rồi.
Vô Danh thấy DÆ°Æ¡ng Tông Nghị còn dám to mồm mắng nhiếc nữ tá» vì mình mà hy sinh, áp lá»±c trong tâm rốt cục bùng nổ, khà tức ma vÆ°Æ¡ng là m ngÆ°á»i ta khó thở lại xuất hiện trên ngÆ°á»i hắn. Hắn giáºn dữ gà o lên: “Câm mồm!â€
Hiên Viên Thanh Phong và DÆ°Æ¡ng Tông Nghị thấy Vô Danh chỉ trong nháy mắt đã thay đổi thà nh má»™t ngÆ°á»i khác, hÆ¡n nữa khà tức phát ra từ hắn là m cho bá»n há» cảm thấy mình không còn má»™t tia sinh khÃ, khiến cho trong lòng há» ngáºp trà n má»™t ná»—i kinh sợ khủng khiếp. NhÆ°ng lúc nà y hối háºn thì đã muá»™n…
Chú thÃch:
(*)Biến sinh trá»u địch: Ä‘á»™t biến phát sinh trong khoảnh khắc
Tà i sản của kedochanh
Chữ ký của kedochanh [COLOR="Purple"][MARQUEE][FONT="Comic Sans MS"][I][B][SIZE="5"]Äá»™c bÆ°á»›c giang hồ - Äá»i phiêu lãng[/SIZE][/B][/I][/FONT][/MARQUEE][/COLOR]
[CENTER] [IMG]http://upanh.tv/images/38929605907628484426.jpg[/IMG][/CENTER]
[CENTER][SPOILER][COLOR="Red"][B]Thư mục Ebook truyện
[CODE][CENTER][url]http://www.mediafire.com/kedochanh[/url][/CENTER][/CODE][/B][/COLOR][/SPOILER][/CENTER]
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của kedochanh
06-02-2011, 08:56 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
Chương 51 : TỠthần lâm thế(*)
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Vô Danh nhẹ nhà ng Ä‘em thân thể Ä‘ang dần cứng lại của NhÆ° Hoa đặt lên mặt đất, sau đó cháºm rãi đứng dáºy, ánh mắt hắn nhÆ° của tá» thần, gắt gao nhìn thẳng và o bá»n ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Tông Nghị. Song nhãn hắn Ä‘i đến đâu là nÆ¡i ấy hầu nhÆ° bị đóng băng. NgÆ°á»i bị hắn nhìn trúng Ä‘á»u có cảm giác nhÆ° mình không thể thở nổi.
Lúc nà y đây hắn chỉ muốn giết hết những ai Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mặt mình để trả thù, trong lòng hắn chỉ có ngáºp trà n sát ý, không há» có má»™t tia tình cảm.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị và Hiên Viên Thanh Phong thấy Vô Danh cháºm rãi nhìn vá» phÃa mình, trong lòng tuy hết sức hoảng sợ, nhÆ°ng chân nhÆ° bị chôn chặt, không thể chạy trốn.
Vô Danh từ từ Ä‘i vá» phÃa má»i ngÆ°á»i. Cứ má»—i bÆ°á»›c chân hắn bÆ°á»›c là ná»—i kinh hoà ng trong lòng bá»n há» cà ng tăng thêm má»™t tầng. Tháºm chà ngay đến TÆ° Kỳ cÅ©ng cảm thấy sát khà không ngừng đánh úp lại. Thân thể nà ng không ngừng run rẩy, cảm giác nà y tuy không phải má»›i gặp lần đầu nhÆ°ng vẫn khiến nà ng khó có thể chịu được.
Vô Danh khoan thai bÆ°á»›c đến bên cạnh DÆ°Æ¡ng Tông Nghị, nhẹ nhà ng chụp lấy hai tay y. Chỉ nghe má»™t tiếng hét thảm vang lên, hai cánh tay DÆ°Æ¡ng Tông Nghị đã rá»i khá»i thân thể. Vẻ mặt y trà n đầy Ä‘au Ä‘á»›n, miẹng không ngừng kêu gà o.
Hiên Viên Thanh Phong thấy DÆ°Æ¡ng Tông Nghị chỉ trong nháy mắt đã bị Vô Danh phế bá» song thủ, thấy nét thống khổ cùng cá»±c của DÆ°Æ¡ng Tông Nghị, y cảm thấy Vô Danh quả thá»±c không phải là ngÆ°á»i.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị cÅ©ng không dám phản kháng, trong lòng y vốn rất lo sợ, không biêt Vô Danh sẽ đối phó vá»›i mình nhÆ° thế nà o. Nét ngang ngược trÆ°á»›c kia đã hoà n toà n tan biến. Thâm tâm y bây giá» chỉ còn lại niá»m hối háºn, nghÄ© thầm tại sao mình lại ám toán Vô Danh chứ? Tuy nhiên hối háºn thì cÅ©ng đã muá»™n, y chỉ còn biết mắng thÆ°Æ¡ng thiên bất công. NhÆ°ng y nà o nhá»›, ngà y xÆ°a khi mình ra tay hạ sát kẻ khác, nà o có cho ngÆ°á»i ta cÆ¡ há»™i?
Nhãn tình của Vô Danh dần dần chuyển sang phÃa Hiên Viên Thanh Phong, hắn giÆ¡ song chưởng lên, Hiên Viên Thanh Phong liá»n bị chấn cho bay thẳng vá» phÃa sau, đầu đụng và o vách tÆ°á»ng, văng cả óc ra ngoà i, chÆ°a kịp rên rỉ thì đã mất mạng.
Thấy kết cục thê thảm của DÆ°Æ¡ng Tông Nghị và Hiên Viên Thanh Phong, các đệ tá» còn lại của Vạn Tà Giáo Ä‘á»u hối háºn tại sao mình gia nháºp giáo phái nà y kia chứ? Nghe tiếng DÆ°Æ¡ng Tông Nghị không ngừng kêu gà o lăn lá»™n trên mặt đất, tinh thần bá»n há» liá»n phục hồi, láºp tức hÆ°á»›ng bốn phÃa mà chạy.
NhÆ°ng võ công Vô Danh vẫn cao hÆ¡n má»™t báºc. Rất nhiá»u ngÆ°á»i chỉ má»›i chạy được và i bÆ°á»›c đã bị Vô Danh hạ sát. Có ngÆ°á»i chạy rất xa nhÆ°ng vẫn bị Vô Danh Ä‘uổi tá»›i, kết liá»…u mạng sống. Những ngÆ°á»i khác cÅ©ng không tránh khá»i váºn mệnh bi thảm.
TÆ° Kỳ sợ ngây ngÆ°á»i. Nà ng cÅ©ng không ngá» Vô Danh lại tà n nhẫn đến thế. Nhìn thấy ánh mắt Vô Danh, trong lòng nà ng dâng lên ná»—i kinh sợ vô bá». Nà ng tháºm chà nghÄ© rằng ngay cả bản thân mình chắc cÅ©ng sẽ bị Vô Danh giết chết mất.
Nghe tiếng kêu thảm không ngừng vang lên, thâm tâm nà ng phi thÆ°á»ng thống khổ, nhá»› đến “Thiên CÆ¡ dá»± ngôn†mà Tuyệt Duyên đại sÆ° từng nói, nà ng vốn nghÄ© đó là lá»i dối trá, nhÆ°ng sá»± tháºt xảy ra trÆ°á»›c mắt khiến nà ng không thể không tin.
Nảng rất muốn ngăn cản cuá»™c tà n sát của Vô Danh. NhÆ°ng má»—i lần nhìn thấy ánh mắt của hắn là nà ng không thể di Ä‘á»™ng được má»™t bÆ°á»›c. HÆ¡n nữa võ công Vô Danh rất cao siêu, nà ng căn bản không thể ngăn chặn hắn được. Trong lòng nà ng chỉ thầm mong các đệ tá» của Vạn Tà Giáo có thể nhanh chân chạy thoát khá»i Ä‘á»™c thủ của Vô Danh.
Chỉ có Ä‘iá»u trong đầu Vô Danh lúc nà y chỉ có má»™t thứ duy nhất: Sát! Sát! Sát!
******
Tiếng kêu thảm thiết vẫn không ngừng vang lên bên tai TÆ° Kỳ, rốt cục trên “Cá»u Long đảo†bá»—ng yên tÄ©nh đến lạ thÆ°á»ng, không còn nghe thấy tiếng của ai nữa.
Vô Danh ngÆ°á»i đầy máu tÆ°Æ¡i Ä‘i vá» phÃa đại sảnh. Hắn Ä‘Æ°a mắt nhìn má»™t lượt, thấy TÆ° Kỳ Ä‘ang si ngốc ngồi ở má»™t góc tÆ°á»ng, liá»n bay Ä‘á»n ôm lấy nà ng.
TÆ° Kỳ Ä‘ang bị cảnh thảm sát mà Vô Danh gây ra là m cho hoảng loạn, Ä‘á»™t nhiên bị Vô Danh ôm lấy. Nà ng liá»n từ trong vô thức hồi phục lại, nhìn thấy Vô Danh, nảng không tá»± chủ lao và o lòng hắn.
Vô Danh lúc nà y tháºt sá»± cảm thấy TÆ° Kỳ chÃnh là ngÆ°á»i thân thuá»™c duy nhất còn láºi trên Ä‘á»i nà y, cÅ©ng là ngÆ°á»i duy nhất hắn có thể gắn bó suốt Ä‘á»i. Hắn thầm nghÄ© phải mang nà ng rá»i khá»i chốn thÆ°Æ¡ng tâm nà y. NhÆ°ng khi cảm thấy thân hình nà ng Ä‘ang phát run, hắn liá»n cúi đầu nhìn xuống, phát hiện vẻ mặt sợ hãi cuả nà ng, trong lòng hắn thoáng chốc liá»n trở nên lạnh lẽo, Ä‘au buồn đến cá»±c Ä‘iểm, liá»n buông nà ng ra.
Tư Kỳ thấy Vô Danh bỗng buông mình ra, tư vị trong lòng nà ng cũng không biết nên nói như thế nà o.
Vô Danh chợt nhá»› đến NhÆ° Hoa vì mình mà chết. Hắn bÆ°á»›c nhanh đến thi thể đã cúng Ä‘á» của nà ng, nhẹ nhà ng vuốt ve hai má tái nhợt của nà ng, trong lòng thở dà i: “Nà ng vốn không quen biết ta, nhÆ°ng lại vì ta mà hy sinh tÃnh mệnh quý báu của mình!â€
Hắn thấy quần áo nà ng tháºt Ä‘Æ¡n bạc, từng cÆ¡n gió nhẹ thổi là m lá»™ ra da thịt trắng nõn của nà ng, liá»n vá»™i cởi áo khoác của mình ra đắp lên ngÆ°á»i nà ng, sau đó nhẹ nhà ng ôm lấy nà ng, xoay ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng tâm nói vá»›i TÆ° Kỳ: “TÆ° Kỳ, chúng ta Ä‘i thôi!â€
TÆ° Kỳ thấy Vô Danh ôm lấy NhÆ° Hoa, lại nghe trong lá»i nói của Vô Danh chứa đầy thÆ°Æ¡ng xót, trong lòng nà ng cÅ©ng Ä‘au Ä‘á»›n. NhÆ°ng nà ng vẫn chÆ°a hoà n toà n hồi phục tinh thần, nên cÅ©ng không biết nói gì, chỉ yên lặng Ä‘i theo sau Vô Danh.
Hai ngÆ°á»i không nói lá»i nà o, chỉ lặng lẽ cất bÆ°á»›c. Khi ra đến bên ngoà i, không những TÆ° Kỳ không dám nhìn, mà Vô Danh cÅ©ng bị những chuyện mình gây ra là m cho kinh sợ.
Chỉ thấy trên khắp “Cá»u Long đảo†la liệt vết máu, xác ngÆ°á»i chất đầy, nam nữ Ä‘á»u có, tổng cá»™ng có lẽ không dÆ°á»›i hai trăm ngÆ°á»i. Tứ chi nằm rải rác khắp nÆ¡i, máu tÆ°Æ¡i chảy nhÆ° suối. Tất cả các thi thể Ä‘á»u không có cái nà o vẹn toà n.
Vô Danh thấy hết thảy Ä‘á»u do mình gây ra, cÅ©ng giáºt mình không hiểu vì sao mình lại tà n nhẫn nhÆ° váºy. Hắn chỉ nhá»› khi thấy NhÆ° Hoa chết trong vòng tay mình, thâm tâm hắn liá»n chỉ muốn giết ngÆ°á»i, căn bản không có lòng dạ nà o quan tâm tá»›i sá»± tình khác.
Hắn cÅ©ng nghÄ© tá»›i “Thiên CÆ¡ dá»± ngôn†mà Tuyệt Duyên đại sÆ° đã từng nói. Chẳng lẽ mình chÃnh là cái thế ma vÆ°Æ¡ng trong lá»i tiên Ä‘oán đó sao? Hắn cảm thấy tháºt mù mịt. NhÆ°ng lại nghÄ© không lẽ mình thấy có ngÆ°á»i vì mình hy sinh mà lại khoanh tay đứng nhìn hay sao? Hắn liá»n thấy nhẹ nhõm hÆ¡n, lòng thầm hạ quyết tâm, từ nay không để cho kẻ nà o là m hại thân nhân của mình mà lại có thể sống yên được.
Hắn không khá»i cúi đầu nhìn tấm thân lạnh nhÆ° băng Ä‘ang nằm trong ngá»±c mình, cảm thấy có má»™t chút ấm áp.
TÆ° Kỳ tuy rất ghê sợ trÆ°á»›c hà nh vi tà n ác của Vô Danh, nhÆ°ng dủ sao nà ng cÅ©ng rất yêu hắn. HÆ¡n nữa nà ng cÅ©ng đã hiểu Vô Danh chắc chắn sẽ không là m tổn hại tá»›i nà ng. Nhìn thấy bá»™ dáng Ä‘au lòng của hắn, nà ng trong lòng không nỡ, vá»™i nói: “Thiếu gia, đừng thÆ°Æ¡ng tâm nữa! Chúng ta Ä‘i thôi!â€
Vô Danh nghe được lá»i an ủi của TÆ° Kỳ, cảm giác ấm áp lại cà ng tăng lên, chuyển mắt nhìn nà ng, nói: “Äược! Việc đã đến nÆ°á»›c nà y rồi, chúng ta phải Ä‘i thôi!â€
TÆ° Kỳ thấy Vô Danh vẫn ôm chặt lấy thân hình của NhÆ° Hoa, trong lòng nà ng có chút ghen tức, vốn định khuyên Vô Danh an táng NhÆ° Hoa ngay tại đây. NhÆ°ng nà ng thấy hắn tá»±a hồ nhÆ° có dá»± tÃnh khác, cho nên cÅ©ng không mở miệng nói.
Vô Danh ôm xác NhÆ° Hoa Ä‘i theo TÆ° Kỳ, cháºm rãi hÆ°á»›ng vá» con thuyá»n Ä‘ang Ä‘áºu bên bá» biển. GiỠđây hắn rất muốn rá»i khá»i gia viên của mình, bởi vì hắn không muốn giết ngÆ°á»i nữa. Hắn biết rõ má»™t khi mình còn ở lại “Cá»u Long đảoâ€, đệ tá» của Vạn Tà Giáo sẽ không ngừng tìm hắn trả thù, bản thân sẽ lại không thể thoát khá»i cảnh giết chóc.
Hai ngÆ°á»i sống và má»™t ngÆ°á»i chết không lâu sau đã Ä‘i tá»›i bá» biển, chỉ thấy con thuyá»n lá»›n vẫn lẳng lặng ở đó. NhÆ°ng trên thuyá»n đã không còn má»™t bóng ngÆ°á»i.
Bá»n há» bÆ°á»›c lên thuyá»n. Lúc nà y Vô Danh má»›i nhá»› đến mình và TÆ° Kỳ Ä‘á»u không biết lái thuyá»n, là m sao có thể Ä‘i được đây? Hắn có chút hối háºn, đáng lẽ ra khi nãy phải lÆ°u lại và i ngÆ°á»i biết Ä‘iá»u khiển thuyá»n má»›i đúng.
Hắn cÆ°á»i khổ má»™t cái, nói vá»›i TÆ° Kỳ: “Chúng ta phải là m sao bây giá»?â€
TÆ° Kỳ trÆ°á»›c sau cÅ©ng không có biện pháp, cÅ©ng chỉ Ä‘Ã nh bất đắc dÄ© cÆ°á»i cÆ°á»i.
Chú thÃch:
(*)TỠthần lâm thế: thần chết xuất hiện
Tà i sản của kedochanh
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của kedochanh
06-02-2011, 08:56 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
Chương 52 : Hải thượng quái tẩu(*)
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Äang lúc Vô Danh và TÆ° Kỳ cảm thấy thúc thủ vô sách, từ xa xa bá»—ng mÆ¡ hồ truyá»n đến má»™t thanh âm già nua, hát rằng:
Kết thảo lư hỠly võ lâm,
ẩm mỹ tá»u há» khoái tai;
Giá khinh chu hỠphiếm giang hải,
liêu tiêu dao há» dung dữ!â€(**)
Vô Danh nghe thấy tiếng ca, biết mình đã tìm được cứu tinh, trong lòng rất vui vẻ.
Tiếng hát tuy không lá»›n, nhÆ°ng lại nghe được rất rõ rà ng, âm thanh cứng cáp hữu lá»±c, lá»t và o khiến tai Ä‘au nhức. Từ trong tiếng hát nà y, hắn cảm nháºn được ngÆ°á»i đến võ công tháºp phần cao cÆ°á»ng. HÆ¡n nữa đây là Nam Hảu, phong bai hiểm ác, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng căn bản không có khả năng tiêu dao nhÆ° thế. Vả lại đây là địa bà n của Vạn Tà Giáo, tuyện nhỉên không ai dám tá»›i gần. Vì váºy hắn liá»n cảm thấy được ngÆ°á»i nà y không phải là nhân váºt Ä‘Æ¡n giản, nói không chừng đối phÆ°Æ¡ng còn có mÆ°u đồ khác. NhÆ°ng hắn cÅ©ng không có biện pháp, chỉ có thể lẳng lặng đợi, binh đến thì chặn, nÆ°á»›c đến thì ngăn.
Thanh âm cà ng ngà y cà ng gần, Vô Danh thấy rõ rà ng ngÆ°á»i đến là má»™t lão nhân tóc bạc phÆ¡, tinh thần quắc thÆ°á»›c, mặt đầy hồng quang, lông mi cÅ©ng trắng nhÆ° tuyết, nhÆ°ng chòm râu lại mà u Ä‘en. Khuôn mặt lão hòa ái dá»… gần, râu dà i theo gió bay bay. Má»™t tay lão cầm bình rượu, má»™t tay chèo thuyá»n, không thể thấy rõ được hà nh Ä‘á»™ng của lão, chỉ thấy con thuyá»n nhẹ nhà ng lÆ°á»›t tá»›i, nháy mắt chỉ còn cách Vô Danh có hÆ¡n mÆ°á»i trượng.
Lão giả nhìn thấy hai ngÆ°á»i Vô Danh, ánh mắt lÆ¡ đãng liếc Vô Danh má»™t cái, sau đó cÆ°á»i mói: “Ha ha! Không ngá» tại Nam Hải mịt mù nà y còn có ngÆ°á»i ở! Không biết nhị vị muốn Ä‘i đâu? Lão hủ vừa lúc thuáºn Ä‘Æ°á»ng, có thể Ä‘Æ°a nhị vị má»™t Ä‘oạn!â€
Vô Danh từ lúc lão giả đến đã luôn cảm thấy lão tháºp phần ghê gá»›m. Xem tuổi tác thì có lẽ đã ngoà i sáu mÆ°Æ¡i, nhÆ°ng hà nh Ä‘á»™ng không há» tá» vẻ gì là già yếu. Bất quá hắn cÅ©ng là kẻ lá»›n gan, cÅ©ng không vì thế mà sợ hãi, liá»n đáp: “Äa tạ lão trượng!†Nói xong nhẹ nhà ng lắc mình má»™t cái, đã xuất hiện bên cạnh lão giả.
Lão giả thấy Vô Danh không há» có cá» Ä‘á»™ng gì mà đã xuất hiện bên cạnh mình, trong lòng cả kinh, tinh quang trong mắt bắn ra, nói: “Khinh công thiếu hiệp tháºt cao!â€
Vô Danh cÆ°á»i đáp: “Äã quá lá»i!â€
TÆ° Kỳ thấy Vô Danh đã lên thuyá»n nhá», cÅ©ng vá»™i và ng bÆ°á»›c theo hắn.
Lão giả nói: “Nhị vị má»i an tá»a! Chúng ta bắt đầu xuất phát!â€
Sau đó lão vung mái chèo vá» phÃa sau, con thuyá»n nhá» liá»n lÆ°á»›t nhÆ° bay vá» phÃa trÆ°á»›c.
Äi được má»™t lúc, lão giả liá»n lấy bầu rượu ra, má»™t bên thưởng thức rượu, má»™t bên cất tiếng hát vang.
Dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, lão giả tá»±a hồ nhÆ° muốn khảo thà võ công của Vô Danh, nên luôn Ä‘iá»u khiển cho thuyá»n chòng chà nh lên xuống không cố định. NhÆ°ng Vô Danh lúc nà y chỉ nghÄ© đến thân thể lạnh băng của NhÆ° Hoa trong lòng mình, không để cho nÆ°á»›c biển văng trúng nà ng. Mặc dù lão giả cố ý là m khó, Vô Danh vẫn không thèm để ý, vẫn vững và ng nhÆ° núi Thái SÆ¡n, khà tức từ ngÆ°á»i tá»a ra khiến đến giá»t nÆ°á»›c cÅ©ng không đụng và o ngÆ°á»i hắn được.
Tuy nhiên Tu Kỳ lại không có được công pháp cao siêu nhÆ° váºy, lúc nà y thân ngÆ°á»i nà ng đã Æ°á»›t sÅ©ng. Nà ng rất tức tối nhÆ°ng không thể là m gì, bởi thần thái của lão giả tạo ra má»™t cảm giác khiến cho ngÆ°á»i ta không thể tức giáºn được.
Lão giả âm thầm bá»™i phục võ công của Vô Danh. Sau lại nhìn thấy bá»™ dạng quẫn bách cháºt váºt của TÆ° Kỳ, lão cÅ©ng không tiện là m cà n nữa, Ä‘Ã nh phải Ä‘iá»u khiển tay chèo vững lại.
Lão chợt chút ý đến thi thể Ä‘ang nằm trong lòng Vô Danh, tò mò há»i: “Không biết thiếu hiệp và cô gái Ä‘ang ôm trong lòng có quan hệ gì?â€
Vô Danh nói: “NgÆ°á»i nà y ngay cả tên ta cÅ©ng còn chÆ°a biết!â€
Lão giả cà ng thấy kỳ quái, há»i: “Váºy tại sao thiếu hiệp lại yêu quý nà ng nhÆ° thế?â€
Vô Danh Æ°u thÆ°Æ¡ng đáp: “Nà ng bá»i vì ta mà mất mạng!â€
“A, thì ra là thế! Thiếu hiệp có thể kể lại má»™t phần chuyện nà y cho lão nghe không?â€
Vô Danh liá»n giảng lượt lại sá»± tình, nhÆ°ng hắn cÅ©ng chỉ nói đến Ä‘oạn NhÆ° Hoa thay mình đỡ lấy ám khà mà thôi.
TÆ° Kỳ thấy Vô Danh vẫn trân trá»ng thi thể NhÆ° Hoa đến thế, trong lòng tức giáºn, cảm thây mình ngay cả má»™t ngÆ°á»i chết cÅ©ng không bằng, liá»n quay đầu Ä‘i, không để ý tá»›i Vô Danh và lão giả nữa.
Vô Danh kể xong, lão giả liá»n thở dà i, nói: “Tháºt là đáng thÆ°Æ¡ng cho kiếp ngÆ°á»i!â€
Lão chợt chú ý tá»›i biểu hiện của TÆ° Kỳ, liá»n há»i: “Còn vị cô nÆ°Æ¡ng nà y có quan hệ thế nà o vá»›i thiếu hiệp?â€
Vô Danh nghe váºy, lúc nà y má»›i nhá»› tá»›i TÆ° Kỳ Ä‘ang tá» vẻ không vui, vá»™i trả lá»i: “Nà ng là thê tá» của ta!â€
Lão giả nghe váºy liá»n cÆ°á»i đáp: “Có đôi khi, biết quý trá»ng ngÆ°á»i còn sống lại tốt hÆ¡n!†Nói xong lại tiếp tục cất tiếng ca.
Vô Danh lúc nà y đã rất chú ý tá»›i lão giả, hắn há»i: “Không biết nên xÆ°ng hô vá»›i lão trượng nhÆ° thế nà o?â€
Lão giả trả lá»i: “Lão hủ đã từ lâu không còn tên há», hiện tại ngay cả chÃnh mình cÅ©ng quên rồi! Ha ha!â€
Vô Danh thấy lão cố ý che giấu tục danh, cÅ©ng không dai dẳng truy Ä‘uổi, nên không há»i nữa.
Ba ngÆ°á»i cứ nhÆ° váºy yên lặng má»™t lúc lâu,Ä‘á»™t nhiên lão giả nói: “Lão hủ trên Ä‘Æ°á»ng từng gặp má»™t con thuyá»n, hình nhÆ° Ä‘ang tìm kiếm má»™t cái gì đó. NhÆ°ng bá»n há» không quen thuá»™c phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, có lẽ đã bị lạc Ä‘Æ°á»ng rồi!â€
Vô Dang không rõ lão nói lá»i nà y là có mục Ä‘Ãch gì, nên cÅ©ng không đáp lá»i.
Lão giả lại nói tiếp: “Trên cánh buồm, lão hủ thấy có má»™t chữ Vu tháºt to!â€
Vô Danh lúc nà y má»›i cả kinh, vá»™i há»i: “Không biết lão trượng gặp được con thuyá»n đó ở đâu?â€
Lão già cÆ°á»i nói: “Thiếu hiệp biết ngÆ°á»i trên thuyá»n sao?â€
Vô Danh trả lá»i: “Äúng thếâ€
“Lão hủ vừa thấy khi nãy thôi, có lẽ bá»n há» chÆ°a Ä‘i xa được, chúng ta tìm thá» xem thế nà o!â€
Vô Danh cố gắng nhìn ngó bốn phÃa, nhÆ°ng không phát hiện được gì, chỉ có biển rá»™ng má» mịt, sÆ°Æ¡ng trắng bao phủ, ba Ä‘Ã o mãnh liệt. NhÆ°ng hắn chợt nghÄ© mình vốn không biết lão giả nà y có mục Ä‘Ãch gì, mà lão lại cố ý nhắc cho mình biết việc Vu Liên đã đến. Nói váºy lão nhất định biết bá»n hỠở đâu, cho nên hắn má»›i yên lòng, lặng lẻ nhìn lão giả chèo thuyá»n.
Lão giả đã sá»›m chú ý tá»›i thần sắc biến hóa của Vô Danh, biết mục Ä‘Ãch của mình đã đạt, lão cà ng mỉm cÆ°á»i thần bà vá»›i hắn, hăng say Ä‘iá»u khiển con thuyá»n nhá».
Chỉ chốc lát sau đã nhìn thấy má»™t chiếc thuyá»n ở xa xa. Trên cánh buồm có má»™t chữ “Vu†tháºt to mà u Ä‘á».
Vô Danh vừa thấy liá»n cất tiếng cÆ°á»i: “Ha ha! Tìm thấy rồi!â€
Lão giả cÅ©ng cÆ°á»i, nói: “Äúng! ChÃnh là chiếc thuyá»n kia! Äể lão Ä‘Æ°a nhị vị qua đó!â€
Ba ngÆ°á»i liá»n láºp tức Ä‘i ra mạn thuyá»n. Vu Liên đã sá»›m nháºn được báo cáo của thuá»™c ha, liá»n bÆ°á»›c ra. Nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt quen thuá»™c của Vô Danh và TÆ° Kỳ, y vá»™i kêu to: “Vô Danh lão đệ, huynh đệ ta cứ luôn lo lắng cho tÃnh mạng của đệ a!â€
Lão giả lúc nà y má»›i nói vá»›i Vô Danh: “Nhị vị mau Ä‘i Ä‘i!|â€
Vô Danh gáºt đầu vá»›i lão, lại liếc nhìn TÆ° Kỳ má»™t cái, sau đó chuyển thân, liá»n xuất hiện bên ngÆ°á»i Vu Liên.
TÆ° Kỳ cÅ©ng vá»™i vã bÆ°á»›c lên thuyá»n lá»›n.
Vu Liên cẩn tháºn quan sát Vô Danh và TÆ° Kỳ, phát hiện lông tóc không có hao tổn gì, má»›i nói: “Thấy các ngÆ°á»i không có xảy ra chuyện gì, ta rốt cục có thể yên lòng rồi!â€
Lão giả ngắt lá»i, nói: “Vô Danh thiếu hiệp, lão phu phải Ä‘i rồi! Các vị bảo trá»ng!â€
Vô Danh vá»™i nói vá»›i lão: “Äa tạ lão trượng đã giúp đỡ!â€
Lão giả đáp: “Thiếu hiệp không cần khách khÃ! Nếu quả tháºt thiếu hiệp có chút cảm kÃch lão hủ thì vá» sau xin nhá»› kỹ má»™t câu: tìm chá»— khoan dung mà độ lượng! Lão hủ liá»n cảm Æ¡n vô cùng! Ha ha! Kết thảo lÆ° há» ly võ lâm, ẩm mỹ tá»u há» khoái tai; gia khinh thuyá»n há» phiếm giang hải, liêu tiêu dao há» dung dữ!†Theo tiếng ca, bóng hình của lão giã đã mất khuất trong tầm mắt má»i ngÆ°á»i.
Vô Danh đối vá»›i lá»i dặn dò của lão có rất nhiá»u cảm xúc, nhất thá»i lâm và o trầm tÆ°.
Chú thÃch:
(*)Hải thượng quái tẩu: ông lão kỳ quái trên biển
(**)
Kết thảo lư hỠly võ lâm,
ẩm mỹ tá»u há» khoái tai;
Giá khinh chu hỠphiếm giang hải,
liêu tiêu dao hỠdung dữ!
Dịch nghĩa:
Kết nhà cá», rá»i xa chốn võ lâm,
Uống rượu tháºt là ngon;
Thuyá»n con nhẹ nhà ng xuôi trên biển,
Tán gẫu tháºt tiêu dao
Tà i sản của kedochanh
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của kedochanh
06-02-2011, 08:57 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
Chương 53 : Tư Kỳ ly khứ
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Vu Liên cÅ©ng rất kinh ngạc trÆ°á»›c hà nh vi của lão giả, liá»n há»i Vô Danh: “Äó là ai váºy?â€
Vô Danh giáºt mình, đáp: “Ta cÅ©ng không biết, ta đã từng há»i qua nhÆ°ng ông ta không chịu nói!â€
“A! Nhìn thân thủ ngÆ°á»i nà y, nhất định là nhân váºt rất có lai lịch trong chốn giang hồ!†Vu Liên trầm ngâm nói.
“Lúc ta còn bị kẹt ở Cá»u Long đảo, không biết là m thế nà o để ly khai thì lão giả đó tá»›i, sau đó Ä‘Æ°a chúng tôi đến nÆ¡i nà y!â€
“Ồ! Chẳng lẽ thiếu hiệp không gặp phải trắc trở gì khi ở Cá»u Long đảo sao?†Vu Liên rất ngạc nhiên khi thấy Vô Danh vẫn bình an vô sá»±.
Vô Danh ngá»a mặt lên trá»i, thở dà i nói: “Tất cả đệ tá» của Vạn Tà Giáo ở trên Cá»u Long đảo đã bị ta giết chết!â€
“Cái gì!?†Vu Liên thần tình khó thể tin nổi, bởi “Cá»u Long đảo†là phân Ä‘Ã trá»ng yếu của Vạn Tà Giáo, cao thủ nhiá»u nhÆ° mây, thế nhÆ°ng Ä‘á»u bị Vô Danh tiêu diệt hết! Y má»™t mặt cao hứng khi biết Vô Danh vì dân trừ hại, đồng thá»i cÅ©ng vì cuá»™c thảm sát của Vô Danh mà kinh hãi không thôi.
Vu Liên nhìn thần sắc buồn bã trên mặt Vô Danh, biết hắn không muốn nhắc tá»›i chuyện nà y nữa, vì thế liá»n chuyển Ä‘á» tà i: “Äi thôi! Chắc các ngÆ°á»i cÅ©ng mệt lắm rồi! Chúng ta tìm chá»— nghỉ ngÆ¡i thôi!â€
Vu Liên Ä‘Æ°a hai ngÆ°á»i và o bên trong thuyá»n, sau đó má»i há» an tá»a.
Vô Danh lẳng lặng ngồi xuống, nhÆ°ng vẫn ôm chặt lấy NhÆ° Hoa trong lồng ngá»±c mình. TÆ° Kỳ sá»›m đã sinh khÃ, thây thế lại cà ng thêm tức giáºn.
Vu Liên thấy vẻ mặt hai ngÆ°á»i tá»±a hồ đã phát sinh chuyện gì không hay, y cÅ©ng không biết nên nói nhÆ° thế nà o, Ä‘Ã nh phải ngượng ngùng há»i: “Nữ nhân trong lòng thiếu hiệp là ai váºy?â€
Vô Danh lúc nà y má»›i cảm thấy mình đối vá»›i nữ tá» không quen biết nà y đã quan tâm quá mức. NhÆ°ng dù sao đây cÅ©ng là ngÆ°á»i đã hy sinh vì mình, nếu không là m tốt háºu sá»± cho nà ng, để cho nà ng ở dÆ°á»›i suối và ng biết được, thì hắn là m sao ăn nói vá»›i nà ng đây?
Vô Danh buông bá» tâm tình, đáp: “Lúc ở Cá»u Long đảo, nếu không có nà ng thì có lẽ giỠđây ta sẽ không thể đứng trÆ°á»›c mặt huynh được rồi!â€
Vu Liên nghe xong rất hiếu kỳ, không kìm được há»i: “Tóm lại là nhÆ° thế nà o?â€
Vô Danh Ä‘Ã nh phải ngáºm ngùi thuáºt lại sá»± việc xảy ra trên “Cá»u Long đảoâ€, khi nói đến chá»— cao trà o, Vu Liên cÅ©ng lên tiếng tán thưởng.
Sau khi nghe hết chuyện, Vu Liên cÅ©ng vì NhÆ° Hoa mà vừa cảm thấy vạn phần tiếc háºn, vừa cảm thấy khâm phục.
Tư vị trong lòng Tư Kỳ lại không phải như thế. Nà ng chỉ âm thầm nuốt nước mắt và o trong, thần tình đầy vẻ thương tâm.
Vu Liên thấy được nét không vui của nà ng, liá»n thầm trách mình nhiá»u chuyện, ái ngại nói: “Nhị vị chắc cÅ©ng đói rồi, để ta Ä‘i là m chút thức ăn!†Nói xong liá»n Ä‘i ra ngoà i, để hai con ngÆ°á»i Ä‘ang rầu rÄ© là Vô Danh và TÆ° Ky ở lại khoang thuyá»n.
Trong lòng Vô Danh lúc nà y chỉ nghĩ đến nữ tỠđáng thương đang nằm trong ngực mình, hoà n toà n không có chú ý tới Tư Kỳ.
TÆ° Kỳ vẫn luôn hy vá»ng Vô Danh có thể buông NhÆ° Hoa, chỉ cần nói vá»›i mình và i lá»i thôi là mình sẽ tha thứ cho Vô Danh ngay. NhÆ°ng nà ng chỉ biết im lặng chỠđợi, còn Vô Danh lại thá» Æ¡, khiến nà ng vô cùng buồn bã, không muốn nghÄ© tá»›i Vô Danh nữa, âm thầm có ý định ly khai.
Má»™t lát sau, Vu Liên đã tá»± mình mang rượu và thức ăn đến, nhÆ°ng khi y thấy TÆ° Kỳ và Vô Danh vẫn không có phản ứng gì vá»›i nhau, liá»n cảm thấy vạn phần ngoà i ý muốn, nghÄ© thầm phải khuyên bảo Vô Danh má»™t phen.
Y vì hai ngÆ°á»i rót má»™t chén rượu, cÆ°á»i nói: “Uống chút rượu nhé, sau đó ăn chùt Ä‘iểm tâm!â€
Y Ä‘ang suy nghÄ© nên khuyên Vô Danh nhÆ° thế nà o thì bá»—ng có má»™t tên thuá»™c hạ chạy và o nói: “Vu lái thuyá»n, mau lên bá», có ngÆ°á»i thông báo rằng bang chủ muốn gặp ông!â€
“Cái gì? Ngay lúc nà y sao?†Vu Liên kinh hãi, y cÅ©ng không biết tại sao bang chủ triệu kiến mình. Xem ra hiện tại không có thá»i gian chuyện vá»›i hai ngÆ°á»i Vô Danh và TÆ° Kỳ rồi, Ä‘Ã nh phải đợi tà nữa váºy.
Y liá»n đúng dáºy, nói lá»i xin lá»—i vá»›i hai ngÆ°á»i: “Nhị vị yên tâm ở lại thuyá»n, ta Ä‘i gặp bang chủ má»™t lúc rồi sẽ quay lại!â€
Vô Danh vá»™i đáp: “Vu Liên có công vụ thì cứ Ä‘i! Chúng tôi biết tá»± chăm sóc cho mình mà !â€
Vu Liên mỉm cÆ°á»i rá»i khá»i thuyá»n. Trong lòng y thầm nghÄ© vấn Ä‘á» của Vô Danh và TÆ° Kỳ cÅ©ng dá»… giải quyết thôi, bởi lẽ dù sao hai ngÆ°á»i vẫn rất yêu nhau. NhÆ°ng y nà o biết ngay khi mình vùa má»›i Ä‘i thì rất đã xảy ra rất nhiá»u chuyện.
Vu Liên vừa rá»i thuyá»n thì đã thấy có má»™t gã sai vặt đứng chá», vừa thấy y liá»n quỳ xuống hà nh lá»…, nói: “LÆ°u Tứ tham kiến Vu lái thuyá»n!â€
Vu Liên vá»™i và ng nâng y dáºy, mỉm cÆ°á»i nói: “Miá»…n lá»…! Bang chủ Ä‘ang tìm ta sao?â€
LÆ°u Tứ vá»™i nói: “Bang chủ phái tiểu nhân đến má»i Vu lái thuyá»n, hiện tại ngÆ°á»i đợi cÅ©ng đã lâu, tiểu nhân cÅ©ng không biết là có chuyện gì!â€
Vu Liên nói: “Là nhÆ° váºy sao? Chúng ta mau Ä‘i thôi!â€
Gã sai vặt vá»™i chạy lên bá» tìm hai con khoái mã, dắt má»™t con đến bên cạnh Vu Liên, sau đó tá»± mình leo lên má»™t con. Hai ngÆ°á»i phóng ngá»±a hÆ°á»›ng vá» phÃa tổng Ä‘Ã của Tà o Bang.
******
TÆ° Kỳ luôn chỠđợi nhÆ°ng Vô Danh chỉ mãi lo uống rượu, hoà n toà n quên mất cảm thụ của nà ng, khiến cho quyết tâm trong lòng nà ng ngà y má»™t lá»›n. Rốt cục TÆ° Kỳ đứng dáºy, bÆ°á»›c ra ngoà i.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, nà ng luôn thầm kêu gá»i: Vô Danh Æ¡i Vô Danh, mau ngăn thiếp lại.
NhÆ°ng Vô Danh lại nghÄ© TÆ° Kỳ muốn Ä‘i nhà xÃ, nên cÅ©ng không có ngăn cản, chỉ lặng lẽ uống rượu.
TÆ° Kỳ Ä‘i ra khoang thuyá»n, tuy rằng thuyá»n đã neo lại bên bá», nhÆ°ng đêm đã đến, gió biển thổi rất mạnh, khiến cho tâm nà ng loạn nhÆ° ma. Nà ng tháºt sá»± rất không muốn ra Ä‘i, nhÆ°ng khi thấy bá»™ dáng yêu mến của Vô Danh đối vá»›i nữ nhân kia, trong lòng nà ng rất khó chịu, cho nên vẫn quyết định ly khai.
Nà ng lặng lẽ đi được một lúc thì nước mắt đã rơi lã chã, nhưng vẫn cắn răng cố nén lòng.
Mặc dù TÆ° Kỳ đã cùng Vô Danh xông pha giang hồ má»™t thá»i gian, nhÆ°ng hiện tại nà ng má»™t thân má»™t mình, có rất nhiá»u chuyện nà ng còn chÆ°a biết tá»›i. Nà ng cứ Ä‘i mãi, không cần xem phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng, rốt cục đã Ä‘i được rất xa.
******
Vô Danh vẫn Ä‘ang uống rượu, cà ng nhá»› lại chuyện xảy ra ở “Cá»u Long đảoâ€, hắn cà ng thấy Ä‘au lòng. Không biết là đã uống bao nhiêu rượu, đến khi say mèm rồi, vẫn chÆ°a phát hiện TÆ° Kỳ đã Ä‘i từ lâu.
******
Lúc Vu Liên quay trở vá» thì trá»i đã khuya, y thấy trong thuyá»n còn sáng đén, liá»n bÆ°á»›c và o trong.
Vừa và o đến, y bỗng kinh hãi, chỉ thấy Vô Danh say túy lúy, nằm trên mặt đất, nhưng trong lồng ngực vẫn ôm chặt lấy thi thể kia, còn Tư Kỳ thì không thấy đâu.
Y vá»™i chạy ra bên ngoà i, gá»i má»™t thuá»™c hạ há»i xem TÆ° Kỳ đã Ä‘i đâu. Thuá»™c hạ kia đáp sau khi Vu Liên Ä‘i được không bao lâu thì TÆ° Kỳ đã ly khai.
Vu Liên giáºn dữ, há»i: “Sao các ngÆ°Æ¡i không cản nà ng?â€
Tên kia vá»™i đáp: “Thuá»™c hạ nghÄ© nà ng Ä‘i theo Vu lái thuyá»n, nên cÅ©ng không ngăn lại!â€
Vu Liên ngẫm nghÄ© thấy cÅ©ng đúng, liá»n nói: “NgÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘Ã!â€
Vu Liên biết lần nà y lá»›n chuyện rồi. Y dù sao cÅ©ng là ngÆ°á»i từng trải, hiểu được TÆ° Kỳ đã quyết tâm ly khai, lòng thầm nhủ đáng lẽ lúc chiá»u mình nên đứng ra hòa giải hai ngÆ°á»i Vô Danh thì có lẽ đâu xảy ra những chuyện nhÆ° thế nà y. Tháºt không ngá» bang chủ tìm mình chỉ vì mấy chuyện nhá» nhoi vụn vặt, y không khá»i cÆ°á»i khổ.
Y vá»™i chạy và o trong khoang thuyá»n. Vô Danh vẫn còn Ä‘ang ngủ vùi, hoà n toà n không biết TÆ° Kỳ đã ra Ä‘i.
Tà i sản của kedochanh
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của kedochanh
06-02-2011, 08:57 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
Chương 54 : Tiêu Dao thư sinh
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Vu Liên thấy bá»™ dáng say khÆ°á»›t của Vô Danh, trong lòng cÅ©ng buồn cÆ°á»i, nhÆ°ng hiện tại tình thế khẩn trÆ°Æ¡ng, y Ä‘Ã nh phải láºt Ä‘áºt chạy đến bên cạnh Vô Danh, lay hắn dáºy.
Nhưng Vô Danh vẫn không hỠcó phản ứng.
Vu Liên cũng chỉ có thể kỠvà o tai Vô Danh hô to: "Vô Danh thiếu hiệp, đại sự không ổn rồi!"
Vô Danh Ä‘ang chìm trong má»™ng đẹp, bá»—ng nhiên nghe má»™t tiếng kêu to, liá»n kinh ngạc bừng tỉnh, lại thấy Vu Liên Ä‘ang ở trÆ°á»›c mặt, hắn ngạc nhiên há»i: "Vu huynh, đã xảy ra chuyện gì mà huynh lại đánh thức ta thế nà y?"
Vu Liên cÆ°á»i khổ đáp: "Thiếu hiệp, tôn phu nhân mất tÃch rồi!"
Vô Danh lúc nà y má»›i kinh hãi: "Cái gì? Sao có thể nhÆ° váºy được?"
Vu Liên nói: "Từ lúc ta trở vá» thì đã không thấy tôn phu nhân đâu, chỉ có thấy ngà i Ä‘ang nằm ngủ mà thôi!â€
"Tại sao váºy? Nà ng phải Ä‘i đâu? Sao không nói cho ta biết má»™t tiếng?"
Vu Liên cÆ°á»i khổ, y nhìn ra Vô Danh đối vá»›i tâm sá»± của nữ hà i tá» hoà n toà n không hiểu biết, chỉ Ä‘Ã nh bất đắc dÄ© nói: "Thiếu hiệp, ngà i vẫn ôm chặt nữ nhân kia trong lồng ngá»±c, đối vá»›i tôn phu nhân quả tháºt rất khó chịu a!"
"A! Nhưng đây là ân nhân cứu mạng của ta mà !"
"Thế thì đã sao? Ngà i nghÄ© xem, mình cứ là m thế trÆ°á»›c mặt tôn phu nhân, mà nữ nhân trá»i sinh có tÃnh hay ghen, tôn phu nhân tất nhiên cÅ©ng không ngoại lệ, nên đã bá» Ä‘i rồi!"
"Cái gì? Ta phải mau Ä‘uổi theo má»›i được, TÆ° Kỳ không quen Ä‘Æ°á»ng, chắc chÆ°a Ä‘i xa đâu!" Vô Danh lúc nà y má»›i phát giác mình phạm sai lầm, láºp tức muốn bù đắp lại, đáng tiếc là đã quá muá»™n...
Hắn Ä‘ang muốn chạy ra bên ngoà i tìm kiếm, thì Vu Liên đã giữ lại, ôn tồn khuyên: "Thiếu hiệp, bây giá» trá»i đã tối, không cần phải gấp gáp, ngà y mai chúng ta tìm cÅ©ng chÆ°a muá»™n!"
Vô Danh lúc nà y trong lòng đã bối rối cùng cá»±c, căn bản không chú ý, nghe Vu Liên nói váºy má»›i dừng bÆ°á»›c.
Vu Liên thấy Vô Danh ngừng cÆ°á»›c bá»™ nhÆ°ng trong lòng vẫn ôm nữ nhân kia, y biết chắc nếu cứ nhÆ° váºy mà đi tìm TÆ° Kỳ, thì cho dù tìm được có lẽ nà ng cÅ©ng không muốn gặp hắn. Cho nên má»›i khuyên bảo Vô Danh má»™t phen nữa.
******
Thế là Vô Danh và Vu Liên thức trắng đêm tâm sá»±. Ngay khi trá»i vừa sáng, Vô Danh liá»n tìm má»™t địa phÆ°Æ¡ng có cảnh sắc tú lệ để an táng NhÆ° Hoa, sau đó vá»™i vã ra Ä‘i. Vu Liên cÅ©ng triệu táºp đệ tá» trong bang để tìm kiếm nÆ¡i hạ lạc của TÆ° Kỳ
******
Lại nói TÆ° Kỳ tuy trong lòng tức tối, nhÆ°ng nà ng vẫn tháºt sá»± rất mong nhá»› Vô Danh, đã muốn khóc hết nÆ°á»›c mắt, trên mặt trà n đầy lệ quang.
Bất tri bất giác nà ng đã tá»›i dÆ°á»›i chân núi Ngá»c Long Tuyết SÆ¡n.
Nà ng cứ mù quáng mà đi, cho đến khi trá»i đã tối Ä‘en nhÆ°ng vẫn không hay biết. Chỉ có Ä‘iá»u Ngá»c Long Tuyết SÆ¡n quanh năm tuyết phủ, lúc nà y lại là đêm khuya, hà n khà bức ngÆ°á»i. TÆ° Kỳ lại quần áo Ä‘Æ¡n bạc, không khá»i cảm thấy khà lạnh liên tục đánh và o ngÆ°á»i. Khiến nà ng run rẩy toà n thân, do đó má»›i từ trong thÆ°Æ¡ng tâm mà hồi tỉnh lại.
Nà ng chuyển mắt nhìn chung quanh, thấy xa xa có má»™t con sông lá»›n Ä‘ang chầm cháºm chảy. Äây chÃnh là dòng Lệ Giang nổi tiếng trong truyá»n thuyết. Bên bá» sông cổ thụ má»c che trá»i, vách đá dá»±ng đứng. Tuy rằng cảnh sắc cá»±c kỳ mỹ lệ nhÆ°ng TÆ° Kỳ lại không có lòng dạ nà o mà thưởng thức.
Tả hữu hai bên Ä‘á»u là sÆ°á»n núi lá»›n, cao ngất trá»i mây, địa thế hiểm trở, tuyết trắng giăng giăng khắp nÆ¡i, dÆ°á»›i ánh trăng, tuyết rạng rỡ phát sáng, khiến cho khắp nÆ¡i Ä‘á»u chỉ ngáºp đầy má»™t mà u trắng xóa.
Tư Kỳ nắm chặt lấy quần áo, thầm muốn khu trừ đi hà n ý trong lòng. Nhưng hà n ý tản mát vẫn khiến cho nà ng không thể chịu đựng được.
Lúc nà y nà ng rất muốn quay trở vá», bởi trá»i cà ng lúc cà ng lạnh, khiến thân thể nà ng không ngừng run lên.
Äá»™t nhiên má»™t bóng trắng từ trên núi bay nhanh xuống, chỉ trong nháy mắt đã tá»›i trÆ°á»›c mặt nà ng.
NgÆ°á»i đến là má»™t thanh niên nam tá» khoảng hai mÆ°Æ¡i lăm, hai mÆ°Æ¡i sáu tuổi. Trên mặt trà n đầy ngạo khÃ, thần sắc có chút lạnh lùng, nhÆ°ng cÅ©ng không che giấu được anh khà bừng bừng của y.
Từng chá»— trên gÆ°Æ¡ng mặt y có thể nói Ä‘á»u đẹp nhÆ° tượng, không há» có chút tỳ vết, Má»™t thân y phục mà u trắng, tay cầm quạt giấy trắng, cà ng tăng thêm vẻ anh tuấn bất phà m của y.
Y đứng trÆ°á»›c mặt TÆ° Kỳ, thoáng đánh giá nà ng má»™t tÃ. Ãnh mắt y liá»n sáng ngá»i, mỉm cÆ°á»i, tò mò há»i: "Cô nÆ°Æ¡ng đêm khuya đến đây, không biết là có chuyện gì?"
TÆ° Kỳ cÅ©ng bị nam tá» anh tuấn trÆ°á»›c mắt là m cho chấn Ä‘á»™ng, bởi nà ng chÆ°a từng nghÄ© trên Ä‘á»i lại có má»™t nam nhân tuấn mỹ nhÆ° thế.
Từ ngÆ°á»i nà y, nà ng âm thầm nhá»› tá»›i Vô Danh, trong lòng bất giác lại thÆ°Æ¡ng tâm, nÆ°á»›c mắt chảy xuống hai gò má.
Anh tuần thanh niên thấy mình vừa há»i, đối phÆ°Æ¡ng chẳng những không trả lá»i mà còn rÆ¡i lệ, liá»n cảm thấy rất khó hiểu, vá»™i nói: "Thứ lá»—i tiểu sinh Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t, không biết tại sao cô nÆ°Æ¡ng lại Ä‘au lòng đến thế?"
TÆ° Kỳ sá»ng sốt, lúc nà y má»›i trả lá»i: "Không...không có gì!"
Anh tuấn thanh niên nói tiếp: "Äúng rồi! Äã quên giá»›i thiệu, tiểu sinh há» Lý tên Má»™ng Cuồng, không biết phÆ°Æ¡ng danh của cô nÆ°Æ¡ng là gì?"
TÆ° Kỳ thấy đối phÆ°Æ¡ng lá»… Ä‘á»™ nhÆ° thế, nÃn khóc, mỉm cÆ°á»i nói: "Tiểu nữ gá»i là TÆ° Kỳ, tham kiến Lý công tá»!"
Có lẽ má»i ngÆ°á»i lúc nà y đã biết, thanh niên anh tuấn bất phà m nà y chÃnh là "Tiêu Dao thÆ° sinh" Lý Má»™ng Cuồng lừng lẫy giang hồ. Năm đó y là kẻ đã là m cho "Äá»™ng Äình tam sá»u" sợ tá»›i mức phải trốn biệt.
Lý Má»™ng Cuồng nghe váºy, liá»n kinh ngạc, nhÆ°ng láºp tức mỉm cÆ°á»i nói: "Không biết cô nÆ°Æ¡ng vì sao lại đêm hôm khuya khoắt đến táºn đây?"
TÆ° Kỳ hồi tưởng lại nguyên nhân mình lạc bÆ°á»›c tá»›i nÆ¡i nà y, trong lòng Ä‘au xót, ý cÆ°á»i trên mặt nà ng láºp tức biến mất vô tung.
Lý Má»™ng Cuồng thấy TÆ° Kỳ lại thÆ°Æ¡ng tâm nhÆ° váºy, vá»™i nói: "Tiểu sinh đã thất lá»…! Mong cô nÆ°Æ¡ng đừng trách cứ!"
Tư Kỳ bỗng nhiên cảm thấy rét lạnh, thân thể chợt run lên.
Lỳ Má»™ng Cuồng thấy thế, vá»™i cởi áo khoác trắng của mình ra, nhẹ nhà ng khoác lên ngÆ°á»i nà ng
TÆ° Kỳ cảm kÃch nhìn Lý Má»™ng Cuồng má»™t cái, tuy nhiên trong nà ng bất giác lại lần nữa nhá»› tá»›i Vô Danh, thầm nghÄ© nếu ngÆ°á»i trÆ°á»›c mắt là Vô Danh thì tháºt là tốt a! NhÆ°ng lúc nà y có lẽ hắn còn Ä‘ang ôm lấy thi thể của má»™t nữ nhân khác!
NghÄ© đến đây, nà ng không khá»i lại thÆ°Æ¡ng tâm rÆ¡i lệ.
Lý Má»™ng Cuồng thấy váºy, liá»n biết nà ng Ä‘ang tưởng nhá»› tá»›i Vô Danh. NhÆ°ng trong lòng y đã có tÃnh toán khác, nên cÆ°á»i nói: "Lúc nà y đêm đã khuya, không biết cô nÆ°Æ¡ng còn muốn Ä‘i đâu? Vừa lúc tiểu sinh cÅ©ng Ä‘ang nhà n rá»—i, chi bằng cùng tiểu sinh xuống núi tìm má»™t khách Ä‘iếm nghỉ ngÆ¡i, sau đó má»›i tÃnh tiếp?"
Tư Kỳ lúc nà y tâm loạn như ma, căn bản không có dự định gì, vì thế đà nh phải bất tri khứ hướng đi theo sau Lý Mộng Cuồng xuống dưới núi.
Lý Má»™ng Cuồng không hổ là tuyệt thế nam nhi tà i ba lá»—i lạc, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Ä‘á»u khiến TÆ° Kỳ vui vẻ không thôi, ná»—i Ä‘au Ä‘á»›n trong lòng cÅ©ng giảm Ä‘i nhiá»u. Mà y cÅ©ng có ý thá» võ công của nà ng, qua đó nghiệm chứng má»™t chút công phu của Vô Danh.
Dù sao Vô Danh cÅ©ng đã nổi tiếng khắp thiên hạ, rất nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘á»u lấy hắn là m mục tiêu để đánh bại.
Tuy nhiên Lý Mộng Cuồng lại phát hiện rằng, võ công của Tư Kỳ không được như thế. Y chỉ cần dùng chưa đến năm thà nh công lực là đã khiến cho Tư Kỳ phải đuổi theo đến mệt bở hơi tai.
Y liá»n là m giảm tốc Ä‘á»™ lại, đợi TÆ° Kỳ bắt kịp rồi má»›i Ä‘i tiếp.
Tư Kỳ vẫn không phát hiện được ý đồ của Lý Mộng Cuồng.
Tà i sản của kedochanh
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của kedochanh