01-02-2011, 04:41 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: May 2008
Äến từ: NÆ¡i thiên Ä‘Æ°á»ng hoà cùng địa ngục
Bà i gởi: 743
Thá»i gian online: 5 ngà y 3 giá» 14 phút
Thanks: 1,338
Thanked 8,414 Times in 430 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
Chương 40: Nhất lộ truy tung
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Vô Danh thấy rõ rà ng mình đã có thể Ä‘uổi kịp, nhÆ°ng vẫn bị hắc y nhân cố ý hà lá»™ng má»™t phen, vẫn không tà i nà o bắt được y. Hắn cÅ©ng nhìn ra được hắc y nhân tá»±a hồ đối vá»›i khinh công của mình rất am hiểu, biết khi nà o thì hắn di chuyển cÆ°á»›c bá»™ sang trái, sang phải hay tiến vá» trÆ°á»›c…Khoảng cách giữa hai bên vẫn thủy chung duy trì nhÆ° cÅ©, cố gắng thế nà o cÅ©ng không thể thu nhá» lại được, khiến cho Vô Danh cÅ©ng Ä‘Ã nh bất lá»±c trÆ°á»›c hắc y nhân kia. Hắn trong lòng tháºt sá»± là dở khóc dở cÆ°á»i.
Truy Ä‘uổi thêm má»™t hồi, Vô Danh biết mình hôm nay không thể bắt sống được hắc y nhân thần bà nà y, vì thế liá»n quan tâm tá»›i “Äá»™ng Äình lão nhân†và TÆ° Kỳ Ä‘ang bị bá» lại ở phÃa sau. Hắn vá»™i vã dừng cÆ°á»›c bá»™ lại, chá» hai ngÆ°á»i bá»n há» Ä‘i lên.
Äợi má»™t lúc, “Äá»™ng Äình lão nhân†cÅ©ng Ä‘uổi tá»›i, thấy bá»™ dạng buồn rầu của Vô Danh, trong lòng lão cÅ©ng không biết nên nói gì cho phải. Lão biết rõ khinh công của mình và hắc y nhân quá chênh lệch, thầm nghÄ© mình đã già rồi. Nay vừa gặp Vô Danh, Ä‘Ã nh bất đắc dÄ© đứng bên cạnh hắn, cùng nhau đợi TÆ° Kỳ.
Mãi má»™t lúc lâu sau, TÆ° Kỳ má»›i thở hổn hển Ä‘i tá»›i, thấy hai ngÆ°á»i Vô Danh và “Äá»™ng Äình lão nhân†đang chá» mình, trong lòng nà ng khổ sở cá»±c kỳ, đôi mắt Ä‘á» lên, dÆ°á»ng nhÆ° sắp rÆ¡i lệ.
Vô Danh thấy váºy, vá»™i và ng ôm lấy nà ng, nói: “Nha đầu, cÅ©ng không trách được nà ng! Lão nhân nà y dÆ°á»ng nhÆ° đối vá»›i thân pháp của ta tháºp phần hiểu biết, rõ rà ng ta đã Ä‘uổi kịp, nhÆ°ng rồi lại bị bá» rÆ¡i!â€
“Äá»™ng Äình lão nhân†nghe váºy, chau mà y nói: “Tháºt sá»± hắn là ai?â€
Vô Danh tiếp lá»i: “Con cÅ©ng không biết, chỉ có cảm giác hắn đối vá»›i con rất quen thuá»™c, nhÆ°ng con lại chẳng biết gì vá» hắn cả!â€
Tư Kỳ nghe thấy Vô Danh an ủi mình, trong lòng cũng không còn khó chịu, ngừng đôi dòng lệ sắp tuôn ra, ngưng mắt nhìn Vô Danh.
Äang lúc ba ngÆ°á»i chuẩn bị rá»i Ä‘i, hắc ý nhân tá»±a hồ cÅ©ng Ä‘oán được tÃnh toán của há», lúc nà y lại hiện thân ngay trÆ°á»›c mắt há», phá lên cÆ°á»i, tiếng cÆ°á»i cá»±c kỳ chói tai.
“Äá»™ng Äình lão nhân†vừa nghe âm thanh cuồng tiếu đáng ghét của y, trong bụng vốn cÅ©ng vì bị y trêu chá»c từ nãy đến giá» sinh ra bá»±c bá»™i, lúc nà y không kiá»m chế được nữa, láºp tức phi thân đánh vá» phÃa hắc y nhân.
Hắc y nhân vừa thấy “Äá»™ng Äình lão nhân†đánh tá»›i, thân thể liá»n chuyển Ä‘á»™ng, tránh được công kÃch của “Äá»™ng Äình lão nhânâ€, sau đó lại xoay ngÆ°á»i bay Ä‘i. “Äá»™ng Äình lão nhân†láºp tức Ä‘uổi theo sát ở phÃa sau.
Vô Danh vốn định má»™t mình tiến lên tÆ°Æ¡ng trợ ngoại công, nhÆ°ng nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt TÆ° Kỳ còn Ä‘ang lấm tấm mồ hôi, trong lòng thấy không nỡ, vá»™i ôm lấy nà ng bay theo hai ngÆ°á»i.
Vô Danh dù sao cÅ©ng Ä‘ang phải ôm má»™t ngÆ°á»i, thân pháp dù có cao thâm nhÆ°ng cÅ©ng vô phÆ°Æ¡ng thi triển hết được, nên khoảng cách vá»›i hai ngÆ°á»i bá»n há» cà ng lúc cà ng xa. Äuổi theo không bao lâu, bóng dáng của cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u mất hút. Trong lòng hắn thá»±c sá»± rất sốt ruá»™t, thần sắc lá»™ vẻ giáºn dữ, gấp đến Ä‘á»™ đổ mồ hôi.
Tư Kỳ thấy nét cuống quýt trên mặt hắn, vội lấy tay ôn nhu lau đi mồ hôi trên trán hắn.
Vô Danh thấy ánh mắt quan tâm của nà ng, thâm tâm hắn cÅ©ng thÆ° thả hÆ¡n, mỉm cÆ°á»i vá»›i nà ng.
Hai ngÆ°á»i lại Ä‘uổi theo má»™t hồi, cuối cùng tháºt sá»± mất dấu, không biết hỠđã Ä‘i phÆ°Æ¡ng nà o rồi. Lúc nà y vừa hay lại đến má»™t cái ngã tÆ° Ä‘Æ°á»ng, cả hai không rõ nên Ä‘i hÆ°á»›ng nà o, Ä‘Ã nh phải ngừng lại
Vô Danh cẩn tháºn buông TÆ° Kỳ xuống. TÆ° Kỳ Ä‘á» mặt xin lá»—i: “Thiếu gia, Ä‘á»u là thiếp liên lụy chà ng…â€
Vô Danh mỉm cÆ°á»i, đáp: “Nà o có chuyện đó! Ngoại công võ công cao cÆ°á»ng, ắt sẽ không có gì bất trắc đâu! Mà hắc y nhân kia đối vá»›i ta cÅ©ng tháºt quan tâm, bằng không hắn cÅ©ng sẽ không nhắc nhở ngoại công đến Nga My sÆ¡n, thì ta cÅ©ng không thể Ä‘Ã o tẩu được. Hắn có lẽ không là m khó ngoại công đâu!â€
TÆ° Kỳ nghe Vô Danh nói váºy má»›i yên lòng.
Vô Danh tháºt ra trong lòng vẫn có chút lo lắng, bởi vì hắn cảm giác hắc y nhân võ công rõ rà ng cao hÆ¡n mình, vả lại đối vá»›i mình dÆ°á»ng nhÆ° rất quen thuá»™c. Nên hắn an ủi Tu Kỳ, cÅ©ng coi nhÆ° là an ủi chÃnh mình, ngẫm lại cÅ©ng thấy sẽ không có chuyện gì xảy ra. NhÆ°ng thần bà hắc y nhân nà y dù sao cÅ©ng để lại má»™t ná»—i hoà i nghi trong lòng hắn, quanh quẩn không chịu tan Ä‘i.
TÆ° Kỳ thấy Vô Danh trầm mặc hồi lâu, ngạc nhiên há»i: “Thiếu gia, chà ng Ä‘ang suy nghÄ© gì váºy?â€
Vô Danh giáºt mình, đáp: “Ta Ä‘ang nhá»› nà ng a!†Nói xong quá»· dị cÆ°á»i.
TÆ° Kỳ bị nói nhÆ° váºy liá»n Ä‘á» mặt lên. Vô Danh lại nói tiếp: “Nha đầu, hiện tại chúng ta nên Ä‘i đâu đây?â€
Kỳ thá»±c võ công của hắn đã khôi phục, cừu háºn trong lòng lại bốc cháy, hắn rất muốn láºp tức truy giết ngÆ°á»i của Cá»u đại môn phái, đánh cho chúng má»™t manh giáp cÅ©ng không còn, nhÆ°ng lo lắng đến TÆ° Kỳ, nên má»›i tạm gác suy nghÄ© nà y trong đầu.
TÆ° Kỳ nhìn thấy háºn ý chợt lóe lên trong mắt Vô Danh, nà ng liá»n cảm nháºn được ý định của hắn. NhÆ°ng nà ng cÅ©ng không biết nên khuyên bảo Vô Danh nhÆ° thế nà o, nà ng không khá»i nhÃu mà y, nét mặt trà n ngáºp lo lắng.
Vô Danh thấy biểu tình trên mặt TÆ° Kỳ, liá»n hiểu được tâm ý của nà ng, ảm đạm cÆ°á»i nói: “Nha đầu, ta biết nà ng Ä‘ang lo cho ta! NhÆ°ng nà ng an tâm, chỉ cần Cá»u đại môn phái không chá»c đến ta, ta sẽ không Ä‘i tìm bá»n há», nhÆ° thế nà ng đã yên lòng chÆ°a nà o?â€
TÆ° Kỳ nghe thấy lá»i vừa nói của Vô Danh, biết Vô Danh nói được là là m được, nên cÅ©ng thấy nhẹ nhõm hÆ¡n. Nà ng thở dà i, nói: “Thiếu gia, thiếp tháºt sá»± không thể mất chà ng được!â€
Vô Danh cÆ°á»i, nói: “Sẽ không đâu! Ta cam Ä‘oan từ rà y vá» sau không bao giá» rá»i bá» nà ng!â€
TÆ° Kỳ nghe váºy liá»n nhà o và o trong lòng Vô Danh. Vô Danh giang tay ôm chặt lấy nà ng.
Quả tháºt hai ngÆ°á»i rất yêu nhau, chỉ có Ä‘iá»u chuyện Ä‘á»i vị tất lại được nhÆ° Æ°á»›c nguyện của con ngÆ°á»i…
******
Má»™t lát sau, Vô Danh liá»n nghÄ© đến việc thá»i gian gần đây mình nghe được ngÆ°á»i trong gia môn gặp cảnh bất hạnh. Hắn đối vá»›i ngÆ°á»i nhà trong lòng vẫn rất quan tâm, vì thế có ý định mang TÆ° Kỳ trở vá» nhà xem xét má»™t phen.
Hắn ôn nhu nói vá»›i nà ng: “Äi, chúng ta trở vá» nhà của ta môt chuyến! Ta cÅ©ng đã rất lâu không quay lại, không biết tình huống trong gia môn lúc nà y thế nà o rồi?†Nói xong, thần sắc của Vô Danh có chút bi thÆ°Æ¡ng.
TÆ° Kỳ thấy bá»™ dạng Ä‘au lòng cảu hắn, vá»™i nói: “Thiếu gia, sẽ không có việc gì đâu! Chúng ta sẽ rất nhanh vá» tá»›i thôi mà !†Kỳ thá»±c trong tâm nà ng cÅ©ng rất bâng khuâng, chỉ vì để tránh là m Vô Danh thÆ°Æ¡ng tâm nên má»›i là m ra bá»™ dạng cao hứng nhÆ° váºy.
Vô Danh sao lại không rõ tâm ý của TÆ° Kỳ. Hắn thấy nà ng Ä‘ang miá»…n cưỡng cÆ°á»i, biết mình cÅ©ng không nên Ä‘em không khà biến thà nh Ä‘au thÆ°Æ¡ng nhÆ° thế, liá»n an ủi nà ng: “Äúng! Chúng ta sẽ trở vá» tháºt nhanh! Khi đó không phải là sẽ rõ hết má»i chuyện sao?â€
Tháºt ra Vô Danh trải qua Ä‘oạn thá»i gian nà y cÅ©ng đã trưởng thà nh không Ãt, đã hiểu được giang hồ hiểm ác, tuy rằng võ công mình cao siêu, nhÆ°ng dù sao kinh nghiệm cÅ©ng chÆ°a đủ, khó tránh khá»i việc bị ngÆ°á»i khác tÃnh kế. HÆ¡n nữa bây giá» hắn đã thà nh thân vá»›i TÆ° Kỳ. Võ công của TÆ° Kỳ tuy rằng cÅ©ng không tồi, nhÆ°ng ở trÆ°á»›c mặt dạng cao thủ nhÆ° Tuyệt Duyên thì cÅ©ng khó mà bảo toà n được. Vạn nhất kẻ khác Ä‘em nà ng ra uy hiếp thì không biết mình sẽ phải là m nhÆ° thế nà o đây? Vấn Ä‘á» nà y hắn không muốn biết đáp án.
HÆ¡n nữa hắn hiểu rõ, hôm nay mặc dù mình an toà n rá»i khá»i Nga My sÆ¡n, nhÆ°ng nếu Tuyệt Duyên và Thái HÆ° Tá» liên thủ, có lẽ tÃnh mạng mình cÅ©ng khó giữ! Cho nên hắn thầm nghÄ©, trÆ°á»›c khi vỠđến nhà , nên tìm má»™t địa phÆ°Æ¡ng yên tÄ©nh, táºp trung tu luyện “Vạn Tà Thá»±c Kinh†cùng “Cổ Bối Diệp Kinhâ€. Ná»™i dung hai bà tịch nà y còn có rất nhiá»u chá»— hắn chÆ°a thông suốt. Chỉ có khi thá»±c lá»±c của bản thân đủ mạnh, má»›i có thể cam Ä‘oan bảo đảm an toà n cho mình và TÆ° Kỳ.
TÆ° Kỳ nghe thấy Vô Danh nói rất có đạo lý, cÅ©ng cảm thấy vui vẻ hÆ¡n không Ãt.
Hai ngÆ°á»i liá»n vá»™i và ng hÆ°á»›ng “Cá»u Long đảo†mà đi. Tuy rằng Vô Danh suy nghÄ© đã đủ chu đáo, nhÆ°ng thế sá»± lại thÆ°á»ng nằm ngoà i dá»± Ä‘oán của con ngÆ°á»i a!
Dá»c Ä‘Æ°á»ng hà nh tẩu, Vô Danh phát giác trong chốn võ lâm tá»±a hồ đã phát sinh má»™t phen đại biến. NgÆ°á»i của “Cá»u Long Bảo†toà n bá»™ biến mất vô thanh vô tức, kẻ gây ra chuyện nà y dÄ© nhiên là đệ tá» của “Vạn Tà Giáo†đang không ngừng là m cho ngÆ°á»i ta sợ hãi.
Tà i sản của dracupi
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của dracupi
01-02-2011, 05:26 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
Chương 41: Thước sà o cưu chiêm(*)
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Vô Danh cà ng nghe nhiá»u tin tức lại cà ng thấy kinh tâm, chút hy vá»ng nhen nhóm trong lòng cÅ©ng dần lụi tà n, lá» má» cảm thấy được có Ä‘iá»u không hay.
Sau tháºt nhiá»u gian truân vất vả, hai ngÆ°á»i má»›i Ä‘i được tá»›i bá» biển Nam Hải nÆ¡i Vô Danh đã từng ra Ä‘i. Vừa đến nÆ¡i thì thấy má»™t chiếc thuyá»n lá»›n Ä‘ang neo gần bá», Vô Danh liá»n hô to vá»›i lái thuyá»n ý định muốn Ä‘i “Cá»u Long đảo†của mình.
Lái thuyá»n vừa nghe, liá»n kinh hãi nói: “Cái gì! Các ngÆ°á»i muốn Ä‘i Cá»u Long đảo sao?â€
Vô Danh biết sá»± tình nhất định tháºp phần không bình thÆ°á»ng, liá»n há»i: “Sao váºy! Có vấn Ä‘á» gì à ?â€
Lái thuyá»n là má»™t trung niên nhân khoảng trên dÆ°á»›i bốn mÆ°Æ¡i tuổi, y vốn cÅ©ng là ngÆ°á»i trong võ lâm, đối vá»›i “Cá»u Tinh Long VÆ°Æ¡ng†Lãnh Thiên Lam năm xÆ°a cÅ©ng tháºp phần kÃnh ngưỡng. Lúc nà y nghe thấy Vô Danh muốn Ä‘i “Cá»u Long đảoâ€, liá»n không khá»i tò mò quan sát đánh giá hai ngÆ°á»i.
Y biết giỠđây “Cá»u Long đảo†đã trở thà nh “Cá»u Long phân đà †của Vạn Tà Giáo, nhÆ°ng nhìn thấy bá»™ dáng hai ngÆ°á»i Vô Danh và TÆ° Kỳ không giống vá»›i đệ tá» của Vạn Tà Giáo, cho nên cảm thấy rất ngạc nhiên.
Lúc nà y nghe Vô Danh nói váºy, y liá»n há»i: “Xin há»i thiếu hiệp có phải là đệ tá» của Thánh Giáo không?â€
“Cái gì Thánh Giáo? Ta chÆ°a từng nghe qua!†Vô Danh nhÃu mà y.
Lái thuyá»n vừa nghe, liá»n nghÄ© thầm: nếu Vô Danh quả thá»±c là đệ tá» của Vạn Tà Giáo thì chắc cÅ©ng không thèm lên thuyá»n của mình đâu, ngÆ°á»i ta có thuyá»n riêng mà . Cho nên y má»›i yên lòng, vá»™i nói: “Ta xem hai vị cÅ©ng không giống ngÆ°á»i trong võ lâm! NhÆ° váºy Ä‘i, hai ngÆ°á»i tốt nhất vẫn là nên rá»i xa Cá»u Long đảo a!â€
Vô Danh nghe xong, cà ng thêm tò mò, liá»n truy vấn: “Chúng ta tháºt sá»± không phải là ngÆ°á»i trong giang hồ! Chẳng lẽ Cá»u Long đảo phát sinh chuyện gì ngoà i ý muốn hay sao?â€
Lái thuyá»n vá»™i nhìn ngó xung quanh má»™t chút, đến khi phát hiện không có đệ tá» của Vạn Tà Giáo ở lân cáºn đó, cÅ©ng không có ai nghe lén, má»›i kéo hai ngÆ°á»i Vô Danh đến má»™t góc thuyá»n, nhá» giá»ng nói: “Không lẽ các ngÆ°á»i chÆ°a biết hiện giá» Cá»u Long đảo đã cấm ngÆ°á»i lạ đặt chân đến sao? Chỉ cần không phải đệ tá» của Vạn Tà Giáo, má»™t khi tiến và o tất sẽ chết không toà n thây!â€
“Cái gì? Váºy Thánh Giáo mà ông nói chÃnh là Vạn Tà Giáo à ?†Vô Danh trong dạ tháºp phần lo lắng, nghÄ© đến thân nhân của mình có thể dữ nhiá»u là nh Ãt, thanh âm của hắn cÅ©ng có chút to hÆ¡n.
“Xem ra các ngÆ°á»i tháºt sá»± cái gì cÅ©ng không biết, năm đó khi Cá»u Tinh Long VÆ°Æ¡ng còn ở đây, dù cÅ©ng không cho phép ngÆ°á»i lạ lên đảo, nhÆ°ng cÅ©ng không đến ná»—i giết ngÆ°á»i tùy tiện. NhÆ°ng hiện tại Cá»u Long đảo đã biến thà nh má»™t cái địa ngục rồi, bất luáºn kẻ nà o không phải là ngÆ°á»i của Vạn Tà Giáo lên đảo thì Ä‘á»u không có Ä‘Æ°á»ng ra! NghÄ© đến tháºt sá»± là m cho ngÆ°á»i khác đổ mồ hôi lạnh a! NhÆ°ng các ngÆ°á»i vì sao lại muốn Ä‘i Cá»u Long đảo?â€
“A, thân nhân của ta vốn là ngÆ°á»i của Cá»u Lng đảo, hiện tại Ä‘ang là lúc nhà n rá»—i vô sá»±, ta không có việc gì là m nên muốn đến tìm hắn nÆ°Æ¡ng tá»±a!†Vô Danh bình thản nói.
“Nguyên lai là nhÆ° váºy! NhÆ°ng ta đây vẫn tháºt lòng khuyên cáºu tốt nhất không nên Ä‘i! Cá»u Long đảo đã không còn tồn tại nữa! Hiện tại nó là Cá»u Long phân Ä‘Ã của Vạn Tà Giáo rồi!†Lái thuyá»n thiện ý nói.
Vô Danh lâm và o trầm mặc, lái thuyá»n thấy hắn nhÆ° váºy, liá»n nói tiếp: “Thiếu hiệp, tháºt tình chúng ta cÅ©ng không biết tại sao Cá»u Long đảo lại trở nên nhÆ° váºy a!â€
Vô Danh nghe thấy y nói nhÆ° váºy, trong lòng cà ng phẫn ná»™. Thầm nghÄ© gia viên của mình hiện giá» bị ngÆ°á»i khác chiếm lấy, kẻ là m chủ nhân nhÆ° mình lại không giải quyết được gì. Nhìn thấy lái thuyá»n đối vá»›i Vạn Tà Giáo tháºt sá»± rất e sợ những vẫn thiện ý khuyên bảo mình, hắn liá»n không muốn liên lụy đến ngÆ°á»i nà y, liá»n nói: “Äược! Cảm Æ¡n ông! Chúng ta sẽ không Ä‘i tá»›i đó!â€
Lái thuyá»n khách khà đáp: “Không có gì! Tứ hải giai huynh đệ mà ! Nhị vị nếu không phải ngÆ°á»i trong giang hồ, vá» sau cÅ©ng đừng nhắc tá»›i cái tên Vạn Tà Giáo, miá»…n cho rÆ°á»›c phải phiá»n toái không cần thiết!â€
“Cảm Æ¡n lá»i khuyên! Chúng ta cáo từ!†Vô Danh và TÆ° Kỳ chắp tay bái biệt ngÆ°á»i lái thuyá»n tốt bụng. Bá»n há» cảm thấy ngÆ°á»i nà y cÅ©ng không tệ lắm, đối vá»›i hai kẻ xa lạ thế nà y nhÆ°ng vẫn thà nh khẩn khuyên lÆ¡n, khiến lòng há» ngáºp trà n cảm kÃch.
Lái thuyá»n tuy rằng linh cảm hai ngÆ°á»i có chút kỳ quái, nhÆ°ng dù sao thấy há» cÅ©ng không giống kẻ ác, nên cÅ©ng mỉm cÆ°á»i đáp lá»….
Vô Danh và TÆ° Kỳ liá»n xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o bá». Hắn quyết định dù thế nà o cÅ©ng phải nghÄ© ra biện pháp để trở vá» nhà .
Äang lúc hắn sắp rá»i khá»i thuyá»n lá»›n, bá»—ng có ba hắc y nhân nghênh ngang tiêu sái bÆ°á»›c lên thuyá»n. Ba ngÆ°á»i thá»i Ä‘iểm Ä‘i ngang qua Vô Danh còn liếc nhìn hắn, trong mắt trà n ngáºp tia khiêu khÃch và địch ý.
Chỉ thấy chúng Ä‘á»u mặt y phục Ä‘en, trÆ°á»›c ngá»±c có thêu hình hai khúc xÆ°Æ¡ng trắng bắt chéo nhau. Äi đầu là má»™t trung niên nhân khoảng bốn mÆ°Æ¡i tuổi, dÆ°á»›i cằm có mấy chòm râu dê. Thần thái y ngạo mạn, cá» chỉ ngông cuồng.
Bá»n chúng Ä‘i thẳng vá» phÃa lái thuyá»n, từ xa đã kêu to: “Vu lão đại, gần đây thế nà o?
Lái thuyá»n từ lúc bá»n chúng xuất hiện cÅ©ng đã đổ mồ hôi, lúc nà y nghe chúng gá»i má»›i miá»…n cÆ°á»ng cÆ°á»i, nói: “DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ, cÆ¡n gió nà o Ä‘em ngà i tá»›i đây váºy?â€
DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ âm hiểm cÆ°á»i, đáp: “Nghe nói ngÆ°Æ¡i gần đây không Ä‘em Thánh Giáo chúng ta để và o mắt, có phải không?â€
Lái thuyá»n vừa nghe váºy, sợ hãi nói: “Nà o có chuyện đó? Ta từ trÆ°á»›c đến nay vẫn thá»±c tôn kÃnh Thánh Giáo, DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ ngà n vạn lần đừng nghe lá»i bá»n tiểu nhân nói báºy!â€
Khách nhân trên thuyá»n kể từ lúc ba ngÆ°á»i bá»n chúng đến thì Ä‘á»u kinh hãi tránh ra xa, tá»±a nhÆ° nhìn thấy quá»·. Trong mắt há» trà n ngáºp ý sợ sệt.
DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ nhìn nhìn thần tình của lái thuyá»n, trong lòng y rất hà i lòng vá»›i hiệu quả mình tạo ra, cÆ°á»i nói: “Vừa rồi hình nhÆ° có ngÆ°á»i há»i thăm Thánh Giáo của chúng ta à ?â€
Lái thuyá»n nghe váºy, nổi khiếp đảm trong lòng tháºt sá»± khó có thể nói nên lá»i. Rõ rà ng chÃnh mình đã quan sát cẩn tháºn bốn phÃa xung quanh nên má»›i nói lá»i tháºt tình vá»›i Vô Danh. Ai ngá» lại bị bại lá»™, vá»™i sợ hãi đáp: “Ta nà o có lá gan to đến mức dám chê bai Thánh Giáo đâu? Lão ca, chắc ngà i cÅ©ng rõ ngÆ°á»i của Tà o Bang chúng ta từ xÆ°a đến nay Ä‘á»u rất tôn kÃnh Thánh Giáo mà !â€
“Ha ha! Thế tại sao khi nãy ta lại nghe được có kẻ dám kêu tục danh của Thánh Giáo a?†Nói xong y liá»n nghiêm mặt, nháy mắt vá»›i hai tên thuá»™c hạ bên cạnh. Bá»n chúng liá»n bÆ°á»›c lên ngăn Vô Danh và TÆ° Kỳ Ä‘ang chuẩn bị rá»i Ä‘i.
Vô Danh bị chúng ngăn lại, trong lòng rất khó chịu, láºp tức muốn phát há»a, lại nghÄ© đến TÆ° Kỳ còn Ä‘ang bên cạnh nên má»›i hạ há»a. NhÆ°ng khi nhìn thấy bá»™ dáng thô bỉ không ai sánh kịp của chúng, rồi thấy vẻ mặt sợ hãi của lái thuyá»n, lại nghe chúng trò chuyện vá»›i nhau, Vô Danh liá»n Ä‘oán được chúng chÃnh là đệ tá» của Vạn Tà Giáo, láºp tức lá»a giáºn trong lòng lại bốc lên.
Hắn liá»n dừng bÆ°á»›c, mỉm cÆ°á»i vá»›i hai gã Ä‘ang chặn trÆ°á»›c mặt mình: “Nhị vị có việc gì sao?â€
Môt tên trong đó ngạo mạn hô: “Äà chủ của bá»n ta gá»i ngÆ°Æ¡i!â€
“A!†Vô Danh lạnh nhạt cÆ°á»i, cháºm rãi Ä‘i vá» hÆ°á»›ng tên Ä‘Ã chủ kia.
Vu lái thuyá»n từ lúc nhìn thấy hắc y nhân bảo thuá»™c hạ ngăn cản Vô Danh lại, trong lòng liá»n tháºp phần lo lắng, thầm nghÄ© hôm nay hai ngÆ°á»i Vô Danh tháºt bất hạnh rồi. Lúc nà y lại thấy Vô Danh không há» tá» vẻ khiếp nhược, tiêu sái đến bên cạnh DÆ°ong Ä‘Ã chủ, y liá»n vá»™i và ng nháy mắt vá»›i Vô Danh mấy cái, ý bảo Vô Danh mau chạy Ä‘i.
Vô Danh đã thấy ánh mắt của y, nhÆ°ng vẫn giả vá» nhÆ° không biết, bởi vì hắn đã quyết định phải trừng trị bá»n đệ tá» Vạn Tà Giáo coi trá»i bằng vung nà y.
Vô Danh hÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ lạnh nhạt cÆ°á»i: “Nghe nói ngÆ°Æ¡i tìm ta?â€
DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ thấy Vô Danh đối vá»›i mình không há» có chút sợ hãi, trong lòng cÅ©ng thấy kỳ quái. NhÆ°ng má»™t thá»i gian dà i kiêu căng ngạo mạn đã khiến cho y luôn coi mình là cao cao tại thượng. Y ngông nghênh đáp: “Không sai! Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i tháºt lá»›n máºt! Bổn Ä‘Ã chủ từ đằng xa đã nghe ngÆ°Æ¡i mở miệng là m bẩn tục danh của Thánh Giáo ta, có phải không?â€
Chú thÃch:
(*)Thước sà o cưu chiêm: tu hú sẵn tổ
Tà i sản của kedochanh
Chữ ký của kedochanh
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của kedochanh
01-02-2011, 06:01 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 2,259
Thá»i gian online: 43 phút 33 giây
Thanks: 138
Thanked 18,725 Times in 1,964 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
Chương 42: Nam Hải biên thượng(*)
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : Sưu tầm
Vu lái thuyá»n nghe DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ nói nhÆ° váºy, lại nhìn thấy bá»™ dáng không há» tá» vẻ khiếp nhược của hai ngÆ°á»i Vô Danh, trong lòng liá»n cảm thấy bi thÆ°Æ¡ng, thầm nghÄ© hôm nay có lẽ bá»n há» phải chết không thể nghi ngá». Y rất muốn tiến lên ngăn cản ba tên ác nhân nà y để giúp Vô Danh và TÆ° Kỳ Ä‘Ã o tẩu. NhÆ°ng nghÄ© đến phần đông đệ tá» cùng thê nhi còn Ä‘ang ở nhà , hÆ¡n nữa võ công của DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ nà y cÅ©ng rất khủng bố, cho nên y cÅ©ng chỉ Ä‘Ã nh bất đắc dÄ© nói: “DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ, hình nhÆ° ngà i lầm rồi! Hai ngÆ°á»i bá»n há» không phải là ngÆ°á»i trên giang hồ a!â€
DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ nghe váºy, liá»n kêu “a†má»™t tiếng. Bất chợt y thấy TÆ° Kỳ Ä‘ang ở sau lÆ°ng Vô Danh, nhãn tình liá»n sáng lên. Y vốn thÆ°á»ng xuyên lui tá»›i chốn phong nguyệt, hÆ¡n nữa mỹ nữ trong giáo cÅ©ng rất nhiá»u. NhÆ°ng nếu Ä‘em bá»n há» so sánh vá»›i TÆ° Kỳ thì chẳng khác nà o Ä‘em gà vịt mà so vá»›i phượng hoà ng, chênh lệch quả tháºt không thể tưởng tượng. Lại nhìn thấy cá» chÄ© thân máºt của hai ngÆ°á»i, trong lòng y nháy mắt liá»n ngáºp trà n ghen tị, không khá»i phẫn ná»™ trừng đôi mắt hung hãn nhìn Vô Danh, thầm nghÄ©: “Tiểu tá»! Gia gia hôm nay thế nà o cÅ©ng phải giết chết ngÆ°Æ¡i!â€
Vô Danh thấy mắt DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ nhìn chằm chằm và o TÆ° Kỳ, liá»n cảm thấy tức giáºn, thiếu chút nữa đã tiến lên tung má»™t chưởng đánh chết y. Nét phẫn ná»™ trong mắt hắn lá»™ ra, không há» che giấu.
DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ nhìn thấy Vô Danh ở trÆ°á»›c mặt mình mà còn dám sinh khÃ, lại nhìn thấy ánh mắt Vô Danh, trong lòng y bổng cảm thấy hoảng sợ. Dù sao ánh mắt của Vô Danh cÅ©ng rất dá»a ngÆ°á»i! NhÆ°ng y ngà y thÆ°á»ng Ä‘á»u hay hất hà m vênh mặt sai khiến ngÆ°á»i khác, là m sao lại để chút tiểu tiết là m mất Ä‘i nhuệ khà của mình. Huống chi y cÅ©ng đã Ä‘á»™ng sát tâm thì còn e sợ gì Vô Danh nữa?
Trong lòng Vô Danh cÅ©ng đã trà n ngáºp sát ý, cÆ°á»i há»i: “NgÆ°Æ¡i đại khái là đà chủ của Vạn Tà Giáo phải không? Ta còn chÆ°a biết tên của ngÆ°Æ¡i a?â€
Vu lái thuyá»n nghe Vô Danh dám gá»i thẳng tục danh của “Vạn Tà Giáoâ€, trong lòng than thở không thôi, lại thầm nhủ không lẽ mình nhìn nhầm, hay Vô Danh chÃnh là võ lâm cao thủ? Thâm tâm y bắt đầu trà n đầy nghi vấn.
DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ cÅ©ng cảm thấy rất kỳ quặc, dù sao trong chốn võ lâm, kẻ có đảm lược gá»i tên tục của “Vạn Tà Giáo†quả tháºt quá Ãt, mà hôm nay y lại gặp phải má»™t trÆ°á»ng hợp nhÆ° váºy, đối phÆ°Æ¡ng tuổi lại còn rất trẻ, khiến cho trong lòng y cÅ©ng nảy sinh chút do dá»±, cẩn tháºn há»i: “NgÆ°Æ¡i là ai?â€
Vô Danh há»i vặn lại: “Ta Ä‘ang há»i ngÆ°Æ¡i!†Ãnh mắt hắn chiếu thẳng và o DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ.
DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ sợ hãi cúi đầu, nhÆ°ng nghÄ© đến bên cạnh mình có hai tên thuá»™c hạ, liá»n cuống quýt ngẩng đầu lên nói: “Lão phu xÆ°ng tụng là “Äông SÆ¡n dÆ°Æ¡ng†DÆ°Æ¡ng Tông Nghị, hiện tại là đà chủ Hải Nam phân Ä‘Ã của Thánh Giáo!â€
Hắn vừa nói danh hà o ra, những ngÆ°á»i khác nghe được Ä‘á»u dáºy sóng trong lòng, bởi lẽ “Äông SÆ¡n dÆ°Æ¡ng†DÆ°Æ¡ng Tông Nghị nà y cả Ä‘á»i giảo hoạt dị thÆ°á»ng, trá»ng sắc nhÆ° mạng, lại có má»™t thân võ công cÅ©ng danh chấn giang hồ. HÆ¡n nữa cà ng là m cho ngÆ°á»i ta không dám trêu chá»c y bởi y là đệ tá» của ma tôn “Thiên Ngoại Phi Maâ€. “Thiên Ngoại Phi Ma†nà y và i tháºp niên trÆ°á»›c vốn dÆ°Æ¡ng danh thiên hạ, giết ngÆ°á»i vô số, tháºm chà má»™t trong “Võ lâm tam lão†là Tuyệt Duyên cÅ©ng suýt nữa phải bá» mạng trong tay lão, sau nhá» có Thái HÆ° Tá» ra tay má»›i đả thÆ°Æ¡ng được lão. Từ đó vá» sau lão liá»n biến mất vô tung.
“Vạn Tà Giáo Chủ†bởi vì coi trá»ng võ công của DÆ°Æ¡ng Tông Nghị, lại kÃnh nể “Thiên Ngoại Phi Ma†nên má»›i giao cho DÆ°Æ¡ng Tông Nghị là m Ä‘Ã chủ của Hải Nam phân Ä‘Ã , chủ quản sá»± vụ của Hải Nam. Y hoà nh hà nh ngang dá»c. Cho nên hiện tại bất luáºn kẻ nà o nghe đến danh xÆ°ng “Vạn Tà Giáo†thì cÅ©ng Ä‘á»u biến sắc, kinh hồn táng đởm.
NhÆ°ng Vô Danh thứ nhất đối vá»›i ngÆ°á»i trong giang hồ không biết nhiá»u cho lắm, thứ hai hắn vốn cÅ©ng rất khinh bỉ tên gia há»a chỉ biết hiếp đáp kẻ yếu nà y, cho nên chỉ mỉm cÆ°á»i, nói: “À!â€
Nhìn thấy thần sắc lãnh đạm của Vô Danh, Vu lái thuyá»n quả thá»±c kinh hãi. Trá»±c giác nói cho y biết Vô Danh không há» Ä‘Æ¡n giản, lúc nà y y tháºt không biết nên là m nhÆ° thế nà o đây nữa.
DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ thấy Vô Danh đối vá»›i danh hà o của mình không có lấy ná»a Ä‘iểm sợ sệt, trong lòng cÅ©ng không biết nói là m sao. Rất Ãt ngÆ°á»i dám không nể măt y nhÆ° váºy. Y cảm thấy tiểu tá» trÆ°á»›c mặt mình chắc là ăn gan hùm máºt gấu rồi, nên má»›i không biết trá»i cao đất dà y là gì.
Y lấy tay vân vê chòm râu dê của mình, nở nụ cÆ°á»i âm Ä‘á»™c.
Hai tên thuá»™c hạ thấy Ä‘Ã chủ nở nụ cÆ°á»i, liá»n biết Ä‘Ã chủ đã Ä‘á»™ng sát tâm. Bá»n chúng biết rõ má»—i khi Ä‘Ã chủ muốn giết ai thì Ä‘á»u luôn cÆ°á»i nhÆ° thế, hung ác đến Ä‘á»™ xem việc giết chóc nhÆ° trò tiêu khiển!
TÆ° Kỳ thấy DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ say đắm nhìn mình, toà n thân nà ng rất không thoải mái. Lúc nà y lại nghe được tiếng cÆ°á»i âm hiểm của y, nà ng không khá»i lá»™ ra thần sắc khẩn trÆ°Æ¡ng, gắt gao nắm chặt lấy tay Vô Danh.
Vô Danh thấy DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ cÆ°á»i mà ánh mắt vẫn nhìn chòng chá»c và o TÆ° Kỳ, trong lòng hắn liá»n tháºp phần phẫn ná»™, nhẹ nhà ng tung má»™t chưởng chấn DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ bay ra ngoà i!
DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ quả thá»±c là bị dá»a đến ngây ngốc! Bởi lẽ tháºt sá»± có rất Ãt kẻ có thể má»™t chưởng đánh bay y! HÆ¡n nữa chưởng pháp nà y lại vô cùng tiêu sái nhẹ nhà ng khiến cho trong lòng y láºp tức nảy sinh cố kỵ đối vá»›i Vô Danh.
Y không khá»i ngạc nhiên, há»i: “NgÆ°Æ¡i tháºt sá»± là ai?â€
Vô Danh chỉ cÆ°á»i cÆ°á»i, cÅ©ng không trả lá»i câu há»i của y.
DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ thấy Vô Danh không để ý tá»›i mình, liá»n Ä‘Æ°a mắt nhìn vá» phÃa Vu lái thuyá»n. Vu lại thuyá»n sợ hãi lui vá» phÃa sau mấy bÆ°á»›c.
Bá»n thuá»™c hạ của DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ cÅ©ng khiếp đảm không thôi khi nhìn thấy má»™t thiếu niên má»›i mÆ°á»i bảy mÆ°á»i tám tuổi mà có thể má»™t chưởng đánh văng Ä‘Ã chủ của mình. Bá»n chúng rất rõ võ công của DÆ°Æ¡ng Tông Nghị, trong giáo vốn cÅ©ng được coi nhÆ° là cao thủ hà ng nhất lÆ°u, trừ bá» cao cấp Ä‘Ã chủ và Tứ đại Ä‘Æ°á»ng chủ, còn lại Ä‘á»u khó có kẻ là đối thủ của y.
Vô Danh thấy DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ hù há»a Vu lái thuyá»n, liá»n giáºn dữ nói: “Không biết sống chết! Chỉ giá»i hiếp đáp kẻ yếu!â€
DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ biết hôm nay mình xem nhÆ° gặp cảnh cống ngầm láºt thuyá»n, thầm mắng bản thân có mắt không trong, trong lòng liá»n tÃnh kế sao cho vừa chạy thoát được mà lại không là m tổn hại uy danh của Thánh Giáo. Bởi y biết má»™t khi mình là m Thánh Giáo mất mặt, cho dù Vô Danh có tha cho mình thì Giáo chủ cÅ©ng sẽ không để cho mình được chết tá» tế. Äối vá»›i Giáo chủ, trong lòng hắn trừ bá» sá»± sợ hãi ra thì không còn gì nữa cả, bởi ngÆ°á»i nà y không những võ công cao cÆ°á»ng mà tâm địa cÅ©ng vô cùng tà n ác.
Bá»n chúng vốn là lÅ© táng táºn lÆ°Æ¡ng tâm, nhÆ°ng khi gặp kẻ mạnh hÆ¡n mình thì Ä‘á»u rất nhát gan. Cho nên có thể nói Vô Danh đã cấp cho chúng má»™t sá»± đả kÃch tháºt lá»›n.
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị thầm tÃnh nếu Vô Danh không kiêng nể mình, thì đối vá»›i ác danh cÅ©a sÆ° phụ mình, có lẽ Vô Danh cÅ©ng phải e dè má»™t chút a. Vì thế y liá»n nói: “Không biết sÆ° tôn của thiếu hiệp là ai? Gia sÆ° Thiên Ngoại Phi Ma có lẽ biết ngÆ°á»i ấy chăng?â€
Vu lái thuyá»n cả kinh, y tuy thấy Vô Danh võ công trác tuyệt, nhÆ°ng dù sao “Thiên Ngoại Phi Ma†cÅ©ng là má»™t đại ma đầu lừng lẫy. Thấy DÆ°Æ¡ng Tông Nghị mặt dà y Ä‘em danh hà o của sÆ° phụ mình ra, y liá»n không ngá»›t lo nghÄ© cho Vô Danh. NhÆ°ng ngược lại trong lòng cÅ©ng rất muốn biết lai lịch của Vô Danh. Bởi lẽ nhìn võ công Vô Danh có thể Ä‘oán ra hắn không phải là ngÆ°á»i của “Cá»u đại môn pháiâ€, vì “Cá»u đại môn phái†còn chÆ°a Ä‘Ã o tạo ra được đệ tá» trẻ tuổi kiệt xuất nhÆ° váºy. Mà Vô Danh đối vá»›i “Vạn Tà Giáo†tá»±a hồ nhÆ° rất khinh bỉ. Nói không chừng sÆ° phụ hắn là cao thủ lánh Ä‘á»i a.
Vô Danh nghe DÆ°Æ¡ng Tông Nghị nói nhÆ° váºy, cÆ°á»i thầm tên nà y thấy Thánh Giáo không dá»a nổi mình, liá»n Ä‘em sÆ° tôn ra là m bia đỡ. Trong dạ y buồn cÆ°á»i, nhÆ°ng nghe danh hà o của sÆ° phụ tên nà y thì cÅ©ng biết không phải tốt là nh gì, hắn lạnh nhạt cÆ°á»i, nói: “Ta không phải là há»c trò của ai cả, cÅ©ng không có sÆ° phụ, cà ng không thể biết sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i là ai! Äừng có ở trÆ°á»›c mặt ta lôi kéo tình cảm nữa! NgÆ°Æ¡i không phải muốn giết ta sao? Hiện tại Ä‘á»™ng thủ Ä‘i là vừa!â€
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị thấy Vô Danh đối vá»›i sÆ° phụ mình cÅ©ng không để và o mắt, liá»n tức sôi gan. NhÆ°ng dù sao y cÅ©ng là kẻ xảo quyệt, nghÄ© đến võ công của Vô Danh vừa thi triển, liá»n há»i: “Không biết thiếu hiệp há»i thăm Thánh Giáo có việc gì? DÆ°Æ¡ng má»— có lẽ trợ giúp được má»™t phần chăng?â€
Vô Danh cÆ°á»i to, nói: “Vợ chồng ta muốn Ä‘i Cá»u Long đảo, không biết DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã chủ có dẫn Ä‘Æ°á»ng được không?â€
Chú thÃch:
(*)Nam Hải biên thượng: bên bỠNam Hải
Tà i sản của kedochanh
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của kedochanh
02-02-2011, 03:22 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
ChÆ°Æ¡ng 43 :Truyá»n ngôn khả khi(*)
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : văn đà n
Nghe xong lá»i của Vô Danh, DÆ°Æ¡ng Tông Nghị trong lòng cả kinh. Y không biết Vô Danh muốn Ä‘i “Cá»u Long đảo†là m gì, nhÆ°ng nhá»› đến võ công của Ä‘Ã chủ “Cá»u Long phân đà †là Hiên Viên Thanh Phong, y liá»n nở nụ cÆ°á»i gian xảo, thầm nghÄ©: “Tiểu tá», nếu ngÆ°Æ¡i muốn chết, ta sẽ thà nh toà n cho ngÆ°Æ¡i!â€
Y cẩn tháºn há»i: “Không biết thiếu hiệp tá»›i Cá»u Long đảo có việc gì?â€
Vô Danh vừa nghe, ngẫm nghÄ© rồi cÆ°á»i, nói: “Ta chỉ muốn đến đó tham quan mả thôi, có được không?â€
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị âm hiểm cÆ°á»i, đáp: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên là được, bất quá hôm nay không có thuyá»n Ä‘i Cá»u Long đảo, buổi sáng ngà y mai má»›i có. Thiếu hiệp có thể chá» má»™t ngà y được chăng?â€
Vô Danh thấy DÆ°Æ¡ng Tông Nghị nói huỵch toẹt ra nhÆ° váºy, lại thấy nét cÆ°á»i trên mặt y, liá»n khẳng định sá»± tình ắt có gian trá. Bất quá tâm tÃnh hắn cao ngạo, đối vá»›i võ công của mình cÅ©ng có tin tưởng, cho nên liá»n cÆ°á»i nhạt, nói: “CÅ©ng tốt! Váºy ngà y mai hẵng Ä‘i!â€
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị thấy Vô Danh sảng khoái đáp ứng nhÆ° thế, trong lòng cÅ©ng có chút kinh ngạc. NhÆ°ng nhá»› đến “Cá»u Long phân đà †chÃnh là địa phÆ°Æ¡ng phòng vệ nghiêm máºt nhất nhì của bản giáo, y liá»n yên lòng, vá»™i nói: “Chẳng hay thiếu hiệp qua đêm ở đâu? Ngà y mai ta sẽ tá»›i đón ngà i!â€
Vu lái thuyá»n vốn má»™t lòng muốn ngăn cản Vô Danh Ä‘i tìm chết, lúc y còn Ä‘ang lo lắng cho Vô Danh thì hắn đã đáp ứng DÆ°Æ¡ng Tông Nghị rồi, nên cÅ©ng không biết là m gì hÆ¡n, chỉ Ä‘Ã nh chen và o nói: “Nếu thiếu hiệp không chê, hay là nghỉ qua đêm ngay trên thuyá»n của ta Ä‘i!â€
Vô Danh căn bản không muốn liên lụy ngÆ°á»i lái thuyá»n thiện lÆ°Æ¡ng nà y, nhÆ°ng hiện tại xem ra cÅ©ng không biết Ä‘i đâu, Ä‘Ã nh phải nói: “Äa tạ Vu lái thuyá»n! Váºy là m phiá»n ông!â€
DÆ°Æ¡ng Tông Nghị thấy Vu lái thuyá»n giữ Vô Danh lại, liá»n hung hăng trừng mắt nhìn Vu lái thuyá»n. Sau đó lại nghÄ© dù cho Vô Danh có ở lại đây thì cÅ©ng không chạy thoát được, liá»n cÆ°á»i nói: “Tốt! Ngà y mai ta sẽ đến thỉnh thiếu hiệp! Cáo từ!â€
Nói xong, y liá»n mang hai tên thuá»™c hạ rá»i khá»i thuyá»n lá»›n. Dù sao y cÅ©ng còn phải an bà i rất nhiá»u thứ để đối phó vá»›i Vô Danh.
Vu lái thuyá»n đợi sau khi DÆ°Æ¡ng Tông Nghị Ä‘i rồi, má»›i nhá» giá»ng nói: “Thiếu hiệp, ngà i sắp lâm đại há»a rồi!â€
Vô Danh khó hiểu há»i: “Lá»i nà y là có ý gì?â€
Vu lái thuyá»n thấy Vô Danh vẫn chÆ°a hiểu được tình hình, trong lòng buồn cÆ°á»i, nói tiếp: “Thiếu hiệp, ngÆ°á»i có từng nghe qua “Thanh Phong kiếm khách†Hiên Viên Thanh Phong chÆ°a? Hắn chÃnh là đà chủ của Cá»u Long phân đà đó!â€
Vô Danh lãnh đạm cÆ°á»i, đáp: “Vợ chồng ta hai ngÆ°á»i vừa má»›i tá»›i Hải Nam, tháºt sá»± chÆ°a từng nghe tá»›i!â€
Vu lái thuyá»n nghe váºy, liá»n than: “Khó trách a! Hiên Viên Thanh Phong vốn là đệ tá» tục gia của Võ Äang, võ công xuất thần nháºp hóa, lại được chân truyá»n của phái Võ Äang, nhất là khinh công rất cao siêu, nhanh nhẹn tá»±a nhÆ° cÆ¡n gió, cho nên má»›i có cái danh hiệu nhÆ° váºy. NhÆ°ng sau lại bởi vì không tuân thủ Võ Äang thanh quy giá»›i luáºt, y tá»± tiện xuống núi, hÆ¡n nữa còn giết ngÆ°á»i. Võ Äang chưởng môn là Lăng HÆ° thượng nhân mất mặt vô cùng, liá»n tá»± thân xuất mã, không ngá» lại bại dÆ°á»›i tay của Hiên Viên Thanh Phong! Suýt nữa còn bị mất mạng! Lão không còn biện pháp nà o, Ä‘Ã nh phải thỉnh xuất Võ Äang trưởng lão là Thái HÆ° Tá» ra mặt. Kết quả Hiên Viên Thanh Phong nghe được tin tức liá»n ẩu náu, trong lúc nhất thá»i Võ Äang cÅ©ng không là m gì được y. Ai ngá» sau nà y y lại đầu nháºp Vạn Tà Giáo, được phong là m Ä‘Ã chủ. Phái Võ Äang hiện giá» tuy rằng biết tung tÃch y,nhÆ°ng e ngại áp lá»±c của Vạn Tà Giáo, nên cÅ©ng không dám hà nh Ä‘á»™ng thiếu suy nghÄ©!â€
Vô Danh nghe nói Hiên Viên Thanh Phong lại có thể là m cho Thái HÆ° Tá» phải tá»± mình xuất thủ, hắn tuy rằng không biết ngÆ°á»i nà y võ công thế nà o, nhÆ°ng dù sao cái tên Thái HÆ° Tá» cÅ©ng là m cho mình phải lo ngại. Cho nên trong lòng hắn cÅ©ng có chút e dè, hiểu được mình đã có phần lá»— mãng. NhÆ°ng tốt cục hắn vẫn là hạng ngÆ°á»i không biết sợ là gì, hÆ¡n nữa đối vá»›i sá»± tình có liên quan đến thân nhân của mình, tuyệt không thể hà m hồ. Biết rõ núi có hổ, cà ng phải Ä‘i và o trong núi! Cho nên biểu tình trên mặt hắn vẫn lạnh nhạt.
Vu lái thuyá»n thấy Vô Danh đã nghe mình kể hết má»i chuyện mà vẫn thá» Æ¡ nhÆ° thế, khiến cho y vô cùng khiếp sợ, nghÄ© đến chỉ có má»™t khả năng, Vô Danh là cao thủ võ lâm có võ công cái thế ,cho nên cÅ©ng không thèm để Hiên Viên Thanh Phong và o mắt.
Y không khá»i tò mò, há»i: “Còn chÆ°a thỉnh giáo tôn tÃnh đại danh của thiếu hiệp?â€
“A, đúng rồi! Ta cÅ©ng quên giá»›i thiệu cho ông, ta gá»i là Vô Danh, đây là thê tá» của ta, TÆ° Kỳ!†Vô Danh đối vá»›i Vu lái thuyá»n nà y rất có hảo cảm, cho nên cÅ©ng ngại nói ra danh tinh của mình.
Vu lái thuyá»n nghe xong, không khá»i kinh hãi kêu lên: “Nguyên lai thiếu hiệp chÃnh là Vô Danh đại hiệp đại danh đỉnh đỉnh! Vu má»— có mắt không tròng, mong rằng thiếu hiệp không lấy là m phiá»n lòng!â€
Kỳ thá»±c Vô Danh hiện tại tiếng tăm trong chốn giang hồ đã muốn vượt trá»™i so vá»›i đại chưởng môn các môn phái, tháºm chà có ngÆ°á»i còn ngầm Ä‘em hắn đánh đồng vá»›i đại ma cao thủ thà nh danh lâu năm.
Vu lái thuyá»n nghe Vô Danh nói tên xong, trong lòng có chút lo lắng. Dù sao y vẫn xem Vô Danh là tà đạo, Ä‘iá»u nà y hiển nhiên là do tuyá»n truyá»n của “Cá»u đại môn phái†rồi. Trong lòng y thầm than mình không gặp may, má»›i vừa tiá»…n bÆ°á»›c ôn thần, lại rÆ°á»›c phải Diêm La VÆ°Æ¡ng.
Vô Danh thấy Vu lái thuyá»n sợ hãi, cÅ©ng thá»±c cảm thấy mạc danh kỳ diệu. Trong lòng hắn có chút phẫn ná»™, nói: “Không sao! NgÆ°á»i không biết không có tá»™i!â€
Vu lái thuyá»n thấy diện mạo lẫn ngữ thanh của Vô Danh Ä‘á»u không giống vá»›i ác ma được đồn đãi. HÆ¡n nữa y cảm thấy việc đã đến nÆ°á»›c nà y, chỉ có thể Ä‘i bÆ°á»›c nà o tÃnh bÆ°á»›c đó. Trong lòng y còn chút lo lắng, nói: “Thiếu hiệp cÅ©ng không giống nhÆ° trong lá»i đồn a!â€
Vô Danh ảm đạm cÆ°á»i: “Ha ha! Lá»i truyá»n miệng phần lá»›n là bịa đặt! Chẳng hay chúng nói vá» ta nhÆ° thế nà o a?â€
Vu lái thuyá»n nghe Vô Danh há»i váºy, hÆ¡n nữa trá»±c giác nói cho y biết Vô Danh cÅ©ng không phải là hạng ngÆ°á»i tá»™i ác tà y trá»i, má»›i yên lòng, lá»›n máºt nói: “Äồn rằng thiếu hiệp là má»™t tà đạo cao thủ!â€
Vô Danh cÆ°á»i to: “Ha ha! Ông cảm thấy ta giống nhÆ° váºy sao?â€
“Ta tháy thiếu hiệp có nét lÆ°Æ¡ng thiện a!†Vu lái thuyá»n do dá»± nói.
“Ha ha! Chúng ta đừng để chút chuyện vô vị nà y là m lãng phà thá»i gian! Không bằng ông nói cho ta biết chuyện tình của Vạn Tà Giáo Ä‘i!â€
“Äược! Ta trÆ°á»›c hết sai thuá»™c hạ là m chút rượu và thức ăn cho thiếu hiệp, chúng ta vừa uống vừa nói chuyện! Nhị vị, xin má»i theo ta!†Nói xong y liá»n xoay ngÆ°á»i dẫn Vô Danh và TÆ° Kỳ và o bên trong khoang thuyá»n.
Chỉ thấy bên trong khoang thuyá»n được quét dá»n rất sạch sẽ, ở giữa có má»™t cái bà n, trên bà n đặt má»™t ấm trà cùng và i cái chén, phÃa bên trong có má»™t cái giÆ°á»ng lá»›n.
Vu lái thuyá»n khách sáo nói: “Trên thuyá»n Ä‘Æ¡n sÆ¡! Mong rằng hai vị đừng chán ghét!†Nói xong liá»n má»i hai ngÆ°á»i Vô Danh và TÆ° Kỳ ngồi xuống, còn mình thì rót cho má»—i ngÆ°á»i má»™t chén trà , sau đó nói: “Nhị vị chá» chút, để ta an bà i thuá»™c hạ là m chút thức ăn mang đến!â€
Sau đó y liá»n xoay ngÆ°á»i rá»i khá»i khoang thuyá»n.
Vô Danh lúc nà y má»›i nói vá»›i TÆ° Kỳ: “Xem ra chúng ta cÅ©ng không gặp thuáºn lợi a! Quả tháºt ta đã liên lụy nà ng, để cho nà ng phải chịu kiếp lang thang vô định thế nà y!â€
TÆ° Kỳ nghe thấy lá»i lẽ dịu dà ng ôn nhu của hắn, trong lòng ngá»t nhÆ° máºt, nhá» giá»ng nói: “Chỉ cần được ở bên cạnh chà ng, chuyện gì thiếp cÅ©ng cam lòng!â€
“Chúng ta Ä‘i xem xét má»™t chuyến! Sau đó tìm má»™t nÆ¡i hẻo lánh để ẩn cÆ°, không ná» hà đến chuyện trong chốn võ lâm nữa!†Äây chÃnh là má»™ng đẹp trong lòng Vô Danh: được cùng vá»›i nữ nhân mà mình yêu thÆ°Æ¡ng nhất sống nốt quãng Ä‘á»i còn lại nÆ¡i non xanh nÆ°á»›c biếc. Chỉ là không biết giấc mÆ¡ nà y có thể thà nh hiện thá»±c hay không…
Trong lòng Tư Kỳ cũng không dám mơ tưởng gì, nếu mạnh miệng mà nói, chỉ cần được ở bên cạnh hắn, cho dù chỉ là m nha hoà n của hắn thôi thì nà ng cũng cảm thấy mãn nguyện lắm rồi. Thế nhưng hiện giỠnà ng đã là thê tỠcủa Vô Danh, đối với nà ng có thể nói là đã quá viên mãn.
NghÄ© đến má»™ng đẹp sắp được thá»±c hiện, Vô Danh liá»n ôm lấy TÆ° Kỳ, bế nà ng lên giÆ°á»ng.
Chú thÃch:
(*)Truyá»n ngôn khả khi: lá»i đồn đại, truyá»n miệng không đáng tin tưởng
các bạn sau mỗi bà i xin hãy ấn thanks 1 cái cho tui nhé
cám ơn trước
Tà i sản của baongoc
Chữ ký của baongoc Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân MÆ°á»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi MÆ°Æ¡i
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
02-02-2011, 03:36 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Tà Lâm Thiên Hạ
Tác giả: Daijune
Quyển 1
Chương 44 :Khuynh tâm tương đà m(*)
NgÆ°á»i dịch: Lam Giang
Nguồn : văn đà n
Äang lúc Vô Danh và TÆ° Kỳ say đắm âu yếm nhau thì Vu lái thuyá»n đã vá» tá»›i bên ngoà i khoang thuyá»n. Vô Danh liá»n buông TÆ° Kỳ ra.
Vu lái thuyá»n bÆ°á»›c và o bên trong, khách sáo nói: "Äể cho nhị vị phải đợi lâu!"
Vô Danh cÆ°á»i đáp: "Lái thuyá»n quá khách khà rồi!"
Vu lái thuyá»n ngồi xuống, há»›p má»™t ngụm nÆ°á»›c. Lúc nãy khi y ra ngoà i, suy nghÄ© chu đáo má»™t phen, cuối cùng đã hoà n toà n tin tưởng Vô Danh không phải là ác nhân, cho nên thanh âm khi nói chuyện của y cÅ©ng hòa ái hÆ¡n rất nhiá»u.
Y uống xong, liá»n tá»± giá»›i thiệu: "Nhị vị có lẽ chÆ°a biết, ta gá»i là Vu Liên, là ngÆ°á»i của Tà o Bang. Hiện tại ngÆ°á»i trong võ lâm đối vá»›i Vạn Tà Giáo Ä‘á»u nhÆ° có táºt giáºt mình. Cho nên khi thấy hai vị muốn Ä‘i Cá»u Long đảo, ra thấy rất là hiếu kỳ. May mắn hai vị không phải là ngÆ°á»i của Vạn Tà Giáo, nếu không Vu má»— đã có lá»—i vá»›i phần đông bang chúng của Tà o Bang rồi!" Nói đến đây, y liá»n cÆ°á»i khổ má»™t cái.
Vô Danh và TÆ° Kỳ cÅ©ng nhìn nhau cÆ°á»i.
Vu Liên lại nói tiếp: "Nhị vị chắc cÅ©ng chÆ°a biết, Vạn Tà Giáo hiện giá» có thể nói là đệ nhất đại giáo trong chốn võ lâm, kẻ nà o không phục, ắt gặp há»a diệt môn! Vu má»— hiá»m vì còn có Tà o Bang đệ tá», cho nên cÅ©ng phải kiêng dè, không mong muốn mang đến đại nạn cho bang! À đúng rồi, cÅ©ng quên chÆ°a há»i tá»›i, thiếu hiệp muốn tá»›i Cá»u Long đảo để là m gì váºy?"
Vô Danh cảm thấy ngạc nhiên, Vu lái thuyá»n ngay cả tục danh của mình cÅ©ng biết, nhÆ°ng lại không biết mối quan hệ của mình và Cá»u Long đảo a?
Kỳ thá»±c chuyện nà y cÅ©ng khó trách, "Cá»u đại môn phái" vì mặt mÅ©i của mình, tất nhiên sẽ không công bố tin tức trá»ng đại nhÆ° thế.
Vô Danh khinh ngạc há»i: "Chẳng lẽ Vu huynh không biết ta là thiếu bảo chủ của Cá»u Long Bảo sao?"
Vu lái thuyá»n sợ ngây ngÆ°á»i, bởi Vô Danh theo lá»i đồn chÃnh là đệ tá» của "Vạn Tà Thá»±c Quân", là m sao lại là con trai của "Cá»u Tinh Long VÆ°Æ¡ng" được chứ?
Chuyện nà y khiến cho y không thể tin được, sá»ng sốt má»™t hồi, má»›i nói: "Chẳng trách thiếu hiệp muốn Ä‘i Cá»u Long đảo đến nhÆ° váºy!"
Vô Danh đáp: "À! Ta đã lâu không vỠnhà , cho nên hiện tại muốn vỠmột chuyến xem thế nà o!"
"Ôi! Chúng ta còn tưởng thiếu hiệp đã lâm nạn ở Bạch Vân Bảo chứ!â€
“Không phải! Và i năm nay ta cùng thể tữ vẫn luôn né tránh ngÆ°á»i của cá»u đại môn phái! Mấy hôm trÆ°á»›c má»›i trốn thoát được từ Nga My sÆ¡n, cho nên cÅ©ng không biết được chuyện phát sinh trong chốn võ lâm!â€
“Nghe nói Cá»u Long Bảo bây giỠđã bị Vạn Tà Giáo chiếm lÄ©nh, mà ngÆ°á»i trong Cá»u Long Bảo Ä‘á»u bị giết chết hết, những ai cồn sống thì cÅ©ng đầu nháºp Vạn Tà Giáo. Chuyện nà y xảy ra cÅ©ng đã mấy năm, mong rằng thiếu hiệp hãy cố nén bi thÆ°Æ¡ng!â€
“Thì ra là nhu váºy, đã thế ta vô luáºn thế nà o cÅ©ng phải trở vá» xem má»™t chuyến má»›i được!†Vô Danh ảm đạm nói.
TÆ° Kỳ thấy hắn thÆ°Æ¡ng tâm nhÆ° váºy, liá»n nhẹ nhà ng cầm lấy tay hắn.
Vu lái thuyá»n lại há»i tiếp: “Nghe đồn thiếu hiệp đã bị phế võ công, thế nhÆ°ng sao hôm nay lại có thể dá»a lui được tên cáo gì DÆ°Æ¡ng Tông Nghị váºy?â€
Vô Danh cÆ°á»i cÆ°á»i nói: “Chuyện nà y nói ra rất dà i! Phải kể từ lúc ta còn Ä‘ang ở núi Nga My a!â€
Thế là Vô Danh liá»n Ä‘em chuyện mình ở Nga My đại khái kể lại. Khi nhắc tá»›i “Nga My Tuyệt Duyênâ€, “Võ Äang Thái Hư†và “Äá»™ng Äình lão nhânâ€, Vu lái thuyá»n Ä‘á»u cảm thấy kinh ngạc không thôi, bởi vì những ngÆ°á»i nà y thân pháºn cá»±c kỳ tôn quý, không nghÄ© đến nay Ä‘á»u nhất loạt hiện thân.
Mà khi nghe Vô Danh kể đến việc mình đánh bại “Nga My Tuyệt Duyênâ€, Vu lái thuyá»n liá»n kinh hãi vô cùng, bá»™ dáng tá» vẻ khó tin nhìn Vô Danh. Dù sao niên kỉ của Vô Danh cÅ©ng là m cho ngÆ°á»i ta khó thể nói nên lá»i được!
Vô Danh kể xong chuyện ở Nga My đã lâu, Vu lái thuyá»n má»›i từ trong ngÆ¡ ngác tỉnh lại. Chung quy rất Ãt ngÆ°á»i chỉ trong và i ngà y mà lại có thể gặp nhiá»u chuyện thần kỳ nhÆ° thế.
Rượu và thức ăn cÅ©ng đã được Ä‘Æ°a và o trong khoang, ba ngÆ°á»i tiếp tục vừa ăn vừa tán gẫu.
Vu Liên hết sức bá»™i phục Vô Danh. Hiện giá» y tuy biết “Cá»u Long đảo†là đầm rồng hang hổ, nhÆ°ng nghe Vô Danh có thể đánh bại “Nga My Tuyệt Duyênâ€, y hoà n toà n không cần lo lắng cho Vô Danh nữa, đồng thá»i trong lòng cÅ©ng hy vá»ng Vô Danh có thể vì dân trừ hại.
Ba ngÆ°á»i trò chuyện tâm đầu ý hợp, bất tri bất giác đã tá»›i đêm khuya. Vu Liên lúc nà y má»›i nghÄ© đến việc ngà y mai Vô Danh còn phải Ä‘i “Cá»u Long đảoâ€, lại nhìn thấy TÆ° Kỳ nhịn không được ngáp mấy cái liên tục. Y ngượng ngừng nói: “Hiện giỠđêm đã khuya, ngà y mai nhị vị còn phải tá»›i Cá»u Long đảo, cho nên ta cÅ©ng không quấy rầy nữa, nhị vị nghỉ sá»›m nhé!†Nói xong, y liá»n nhẹ nhà ng bÆ°á»›c ra khá»i khoang thuyá»n.
Vô Danh tiá»…n Vu Liên ra ngoà i xong má»›i quay và o bên trong. Thấy TÆ° Kỳ đã mệt má»i đến nhÆ° váºy, hắn vá»™i vã xin lá»—i, sau đó bế nà ng lên giÆ°á»ng, hôn nà ng má»™t cái rồi nói: “Äêm đã khuya! Nà ng đã vất vả nhiá»u rồi! CÅ©ng nên ngủ sá»›m Ä‘i thôi!â€
Dù sao cÅ©ng có quá nhiá»u chuyện Ä‘á»™t ngá»™t xảy ra, khiến cho Vô Danh không tà i nà o Ä‘i và o giấc ngủ.NghÄ© đến những chuyện mình đã trải qua, hắn tháºt sá»± không thể tin được. Ngà y mai là trở vá» rồi, hắn lại cảm thấy sợ hãi, sợ những lá»i đồn đãi là sá»± tháºt. Trong lòng hắn lúc nà y thá»±c chất vẫn còn má»™t tia hy vá»ng, nếu nhÆ° vá» nhà rồi, e rằng tia hy vá»ng mong mang nà y cÅ©ng sẽ lụi tà n Ä‘i mất.
Trằn trá»c suy tÆ° mãi, hắn rốt cục vẫn không thể nháºp má»™ng được, nghiêng ngÆ°á»i nhìn thì thấy TÆ° Kỳ đã say giấc nồng. Trong lòng hắn liá»n có và i phần vui vẻ, lo lắng cÅ©ng giảm Ä‘i không Ãt.
Vô Danh tiếp tục thao thức. Hắn nghÄ© Vu Liên đúng là má»™t con ngÆ°á»i nhân háºu. Tuy rằng hiện giá» còn chÆ°a có gì hung hiểm, nhÆ°ng má»™t khi mình tháºt sá»± ra tay hạ sát đệ tá» của Vạn Tà Giáo trên Cá»u Long đảo, chắc chắn ngÆ°á»i nà y sẽ bị liên lụy. Vì váºy hắn rất muốn khuyên Vu Liên rá»i khá»i Tà o Bang, tìm má»™t chá»— ẩn náu để tránh bị ngÆ°á»i của Vạn Tà Giáo là m hại.
******
Cuối cùng trá»i cÅ©ng sáng, Vô Danh thấy TÆ° Kỳ còn Ä‘ang say ngủ, cÅ©ng không nỡ đánh thức nà ng, liá»n vá»™i và ng đứng dáºy, Ä‘i ra ngoà i tìm Vu Liên.
Vừa má»›i ra trÆ°á»›c cá»a khoang thuyá»n thì đã thấy Vu Liên Ä‘ang tÆ°Æ¡i cÆ°á»i Ä‘i vá» phÃa mình. Vô Danh cÅ©ng mỉm cÆ°á»i.
Vu Liên nói: “Thiếu hiệp dáºy tháºt là sá»›m a!â€
“Vu lái thuyá»n cÅ©ng dáºy sá»›m lắm!†Vô Danh hoà n lá»… đáp.
“Vu má»— là dân lao Ä‘á»™ng. nếu không dáºy sá»›m má»™t chút, thì lấy ai là m lụng nuôi vợ con đây!†Vu Liên vui ve cÆ°á»i đáp.
Vô Danh liá»n thỉnh Vu Liên và o trong thuyá»n, má»i y ngồi, sau đó mình cÅ©ng tìm chá»— ngồi xuống.
Lúc Vu Liên bÆ°á»›c và o, thấy TÆ° Kỳ còn Ä‘ang ngủ, liá»n có chút ngượng ngùng, vá»™i nói: “Thiếu hiệp, tôn phu nhân còn Ä‘ang say giấc! Chi bằng chúng ta ra ngoà i trò chuyện Ä‘i!â€
Vô Danh thấy mình còn chÆ°a suy nghÄ© nhiá»u nhÆ° váºy, bèn nói: “Vu huynh, ta tháºt sá»± lo cho tÃnh mạng của huynh a!â€
Vu Liên vừa nghe, cả kinh: “Xin chỉ giáo!â€
“Vu huynh lo lắng cho an nguy của ta, nhÆ°ng lại xem nhẹ việc má»™t khi ta tháºt sá»± giết chết đệ tá» của Vạn Tà Giáo trên Cá»u Long đảo, bá»n chúng nhất định sẽ gây rắc rối cho huynh!†Vô Danh sốt ruá»™t nói.
Vu Liên kinh hãi đáp: “Chuyện nà y quả thá»±c ta chÆ°a nghÄ© tá»›i, bất quá ta vốn là kẻ kiếm sống nÆ¡i đầu sóng ngá»n gió, tánh mạng tùy thá»i Ä‘á»u có thể khó bảo toà n, chết không luyến tiếc, thiếu hiệp không cần phải báºn tâm!â€
Vô Danh vốn định khuyên Vu Liên trốn Ä‘i, nhÆ°ng lúc nà y nghe y nói váºy, cÅ©ng không biết nên nói nhÆ° thế nà o nữa.
Vu Liên lại nói tiếp: “Ta biết thiếu hiệp có ý tốt! Có Ä‘iá»u phần đông huynh đệ trong Tà o Bang bá»n ta Ä‘á»u Ä‘á» cao má»™t chữ “NghÄ©aâ€, nếu ta Ä‘i rồi, sau nà y là m sao còn mặt mÅ©i mà sống nữa! Thiếu hiệp cứ việc xuống tay, vì dân trừ hại, ta nếu nhÆ° có Ä‘iá»u gì sÆ¡ suất, cÅ©ng không uổng công quen vá»›i thiếu hiệp!â€
Vô Danh bị lá»i nà y của Vu Liên là m cho chấn Ä‘á»™ng. Hắn tháºt sá»± rất bá»™i phục ngÆ°á»i nà y, tuy rằng thoạt nhìn cÅ©ng không phải là đại nhân váºt gì, nhÆ°ng lòng dạ cao đẹp của y cÅ©ng đủ là m cho ngÆ°á»i trong “Cá»u đại môn phái†phải xấu hổ.
NghÄ© đến mình tuy rằng có thể vì dân trừ hại, nhÆ°ng lại phải mất Ä‘i má»™t bằng hữu tốt, Vô Danh trong lòng tháºp phần khổ sở.
Chú thÃch:
(*)Khuynh tâm tương đà m: trò chuyện tâm đầu ý hợp
các bạn sau mỗi bà i xin hãy ấn thanks 1 cái cho tui nhé
cám ơn trước
Tà i sản của baongoc
Last edited by baongoc; 02-02-2011 at 03:40 PM .
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc