Dịch giả : Tiểu Huyết
Biên dịch + Biên tập : Noland
Nguồn : 4vn.eu
Tiên Tung Lâm thật ra cũng không phải là một khu rừng, nó vốn là một dãy núi trùng trùng điệp điệp dài hơn 1km(ND:sax, có 1km mà trùng điệp @@), ở giữa hướng lên một kỳ phong hiểm trở, quanh năm tuyết phủ, sương lạnh mịt mờ. Người chơi đến khu này sẽ cảm thấy rất lạnh,nhiệt độ giảm xuống rất thấp, tay chân cứng đờ, tốc độ di chuyển giảm xuống, nghiêm trọng hơn là máu và các thuộc tính khác cũng giảm dần, cuối cùng là chết rét.
Bây giờ là 21h đêm, môi trường trong Thế Giới Thứ Hai cũng có chút biến hóa, đặc biệt tại khu vưc này, nhiệt độ đã xuống âm 7 độ, cho nên cũng thể hiện được tác dụng của nữ nhân. Tinh Tinh cô nương hôm qua đã mua một bao đồ lớn, đưa cho mọi người, bốn người cũng mặc áo bông dày, bên ngoài còn mặc thêm áo gió, mặc xong cảm giác thấy tốt hơn trước nhiều.
Diệp Sảng sau khi đi học về bắt đầu login, Tinh Tinh, lão đại và A Ngưu cũng tuân thủ thời gian ước định mà online. Khi vừa hiện lên trong game, một luồng gió lạnh lẽo mà trong trẻo thổi qua, Diệp Sảng rùng mình một cái, thời tiết thật là kinh, sao lại phải lạnh thế này chứ, nếu không phải Tinh Tinh vội vã đi lấy bảo thạch, ai điên đâu mà nửa đêm nửa hôm lại login?
Lúc này Tiên Tung Lâm tựa như mộng ảo, sương lạnh vẫn lượn lờ trên đỉnh núi, nhưng bầu trời phương Bắc lại lộ ra một vầng trăng khuyết màu hoàng kim, bên cạnh còn điểm xuyết thêm vài ngôi sao lấp lánh trên nền trời màu lam sẫm, ánh trăng làm cho núi tuyết phủ thêm một màu vàng, khiến cho cả thế giới hiện ra một vẻ đẹp lạ kỳ, đẹp đến nỗi tưởng như đang ở trong mơ vậy.
- Thật là đẹp!
Tinh Tinh khen một câu, đang muốn chạy trên tuyết thì bị lão đại giữ lại:
- Đừng lên tiếng, đừng bật đèn, nhìn bên kia xem!
Theo hướng nhìn của lão đại, bốn người Diệp Sảng nhìn thấy một hắc y nhân, hắn đang đứng trên một tảng đá, trên tảng đá đối diện cũng có một người, người đó mặc một bộ đồ bạc bó sát, cầm trong tay hai thanh Nguyệt Nha nhận lập lòe quang mang tử sắc, nhìn là biết đó là một đấu sĩ. Hai người cứ thế đứng, tất cả cảnh đẹp dường như cũng mất đi vẻ đẹp của nó, chỉ vì hai người này tạo nên một loại cảm giác tiêu điều, đứng xa như thế này cũng có thể cảm giác được, hai người này ăn mặc ít như thế, chẳng lẽ không sợ lạnh?
- Bọn họ đứng thế kia đã 10 phút.
Lão Đại nhỏ giọng nói.
Tinh Tinh vừa nghe đã hưng phấn:
- Hai đại cao thủ muốn PK? Solo?
Diệp Sảng nhìn nhìn, nói:
- Có lẽ là như thế!
Quả nhiên, hắc y nhân lên tiếng trước, phá vỡ sự yên tĩnh:
- Ta đã lên nhị giai, chức nghiệp bây giờ là đại kiếm khách.
“Giai” là cách người chơi gọi tắt, ý của nó là đã tiến giai chức nghiệp lần thứ hai, hiện tại đã là tiến giai trung cấp. Bốn người Diệp Sảng cảm thấy đầu nghe “Ong” một tiếng, tí ngất. Đây còn là người sao? Cấp 27 đã tiến giai lần hai, bây giờ số người nhất giai chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Chẳng lẽ hôm nay chỗ này lại có hai siêu cao thủ nghịch thiên từ trên trời giáng xuống?
Thập Bộ Sát Nhất Nhân gật gật đầu:
- Chưa bao giờ muốn chiếm tiện nghi của người khác, không hổ là Kiếm Thập Tam!
Hắc y nhân quả thật là Kiếm Thập Tam, ba người Diệp Sảng đồng thời quay đầu nhìn Tây Môn Xuy Ngưu, chỉ thấy hắn đắc ý:
- Rốt cuộc thì ta cũng đúng một lần! I am pro`!
Thập Bộ Sát Nhất Nhân nói tiếp:
- Ngươi yên tâm, ta cũng là nhị giai, hiện tại là chức nghiệp thích khách, thực lực bây giờ của chúng ta là như nhau!(ND: ở trên bảo là đấu sĩ mà@@)
- Lên đi!
Kiếm Thập Tam nói, nói xong còn vẫy vẫy tay gọi đòn.
- Không, hôm nay ta là khách, ngươi là chủ, ngươi lên trước đi!
Thập Bộ Sát Nhất Nhân khiêm tốn.
Kiếm Thập Tam nói:
- Hai người chúng ta cùng mời, không biết chờ đến bao giờ, không bằng thừa dịp cảnh đẹp đêm nay, chúng ta đi dạo một chút, không nên lãng phí thời gian tốt đẹp trong game.
Thập Bộ Sát Nhất Nhân cũng nói:
- Vậy cũng được!
Hai người vừa rồi định chém nhau giờ lại giống như hai người ban tốt, cùng trên bước đi trên tuyết.
Tinh Tinh thấy thế lại sợ ngây người nói:
- Kẻ điên đúng là lúc nào cũng có, ta thật không rõ, đây là cao thủ giả vờ sao?
Diệp Sảng nói:
- Đương nhiên là không phải, họ đi như vậy là do thực lực họ tương đương nhau, lúc này nóng nảy nhảy vào sẽ không phân được thắng bại. Thế nên họ mới kiên nhẫn chờ đợi, đợi đối phương sơ hở, hơn nữa đi như vậy, bọn họ có thể tập trung toàn bộ lực chú ý, lên tới trạng thái đỉnh phong, khi đó ai ra tay trước tất nhiên là một đòn trí mạng.
- Đi bộ cũng có thể tập trung tinh thần?
Tinh Tinh tò mò hỏi.
Diệp Sảng nói:
- Đương nhiên có thể, trên chân người có rất nhiều huyệt đạo, đi bộ có thể làm cho huyết mạch tương thông, tư duy đại não nhanh chóng tỉnh táo lại.
Tinh Tinh bị những kiến thức của hắn làm cho sững sờ, nghĩ cũng có chút đúng, nàng nhìn Diệp Sảng với ánh mắt hoài nghi:
- Sao ngươi biết thế? Có căn cứ khoa học không?
-Đương nhiên là có!
Diệp Sảng tự tin nói:
- Tất cả các tiểu thuyết võ hiệp đều viết thế, ta đều đã đọc qua!
- Ngươi nói thế thì….?
Tinh Tinh nghe xong lời này tí thì xỉu.
Diệp Sảng nói vu vơ mà đúng thật, Kiếm Thập Tam và Thập Bộ Sát Nhất Nhân tuy là đi cùng nhau, thế nhưng hai người tuyệt không nói 1 lời, đi đi lại lại tạo thành một vòng tròn lớn, lão Đại cùng Tây Môn Xuy Ngưu nhìn mỏi cả mắt mà vẫn chưa đánh.
Tinh Tinh nhìn một hồi cũng chịu không được, nói:
- Làm cao thủ cũng mệt thật, A Ngân, chúng ta không nhìn nữa, đi tìm bảo thạch đi!
Lời này vừa nói xong, Kiếm Thập Tam đột nhiên xuất thủ. “ Tranh” một tiếng, kiếm xuất ra như long ngâm, tuyết trên mặt đất bắn ra thành vòng, một đạo kiếm quang màu trắng vọt lên không. Nói thật, khi kiếm quang hiện ra, tim bốn người Diệp Sảng đều đập nhanh hẳn, nhìn đạo kiếm quang này họ mới nhận ra, cái gì mà Tê Lợi Ca, Hồng Thất Thập Thất, U Buồn Thiên Sứ,… căn bản chưa đủ trình được gọi là chiến sĩ. Kiếm quang như bay đến trước ngực Thập Bộ Sát Nhất Nhân, cảm giác tốc độ của nó như Lưu Tinh phá không mà đi. Thập Bộ Sát Nhất Nhân khẽ nghiêng người, thân pháp này giống hệt phương pháp mà Diệp Sảng hay dùng để né đòn, kiếm quang không ngờ lại trượt, có thể thấy được thuộc tính nhanh nhẹn của thích khách nhị giai là cao thế nào. Có điều Kiếm Thập Tam một đòn thất bại cũng không dừng lại, lật tay là một kiếm nữa đến, kiếm này còn nhanh hơn, phảng phất như nguyệt quang cũng bị phá tan.
“Đinh! Xoẹt!”
Nguyệt Nha nhận của Thập Bộ Sát Nhất Nhân giương lên, hai nhận lần lượt tiếp kiếm này, một chuỗi dài tia lửa xuất hiện, không gian như bừng lên, nhưng chỉ trong một khoảnh khắc, sau đó lại khôi phục lại vẻ vốn có của nó.
“-188!”
Thương tổn bay lên từ trên đầu Thập Bộ Sát Nhất Nhân, có lẽ là bị kiếm quang chém trúng bộ phận nào đó, dù sao bọn Diệp Sảng cũng không nhìn rõ được. Kiếm Thập Tam thật lợi hại, thân mình nhanh nhẹn của khinh giáp chiến sĩ được hắn ta dùng đến xuất thần nhập hóa, tốc độ nhanh mà xuất thủ cũng nhanh, sau khi lên nhị giai cũng không biết có thêm pháp bảo và cộng thuộc tính thế nào, sức mạnh cường đại một cách dị thường, kiếm quang không ngừng bay lên, phảng phất như một kiếm tiên đang nhảy múa dưới trăng, làm người ta hoa mắt. Thập Bộ Sát Nhất Nhân cố gắng xoay người né tránh, nếu né không được thì dùng Nguyệt Nha nhận ngạnh kháng, nhưng mỗi lần như vậy lại mất 200 máu, bảy tám lần như thế, Thập Bộ Sát Nhất Nhân đã phải uống sinh huyết hoàn, toàn thân đầm đìa máu tươi.
Tinh Tinh nói:
- Không hay rồi, cứ thế này thì thích khách kia phải chết.
Dịch giả : Noland
Biên dịch + Biên tập : Noland
Nguồn : 4vn.eu
Post trước chương ngày mai vì mai đi Hội An rồi. Chúc mọi người nghỉ Lễ vui vẻ
Tinh Tinh kết luận có hơi sớm một chút, dù sao là người có chức nghiệp khác, đối với đấu sĩ đã không thể giải thích được, huống gì là thích khách đã tiến giai. Nhìn Kiếm Thập Tam liên tục tấn công như trọng giáp chiến sĩ, trông thì có vẻ chiếm thượng phong, nhưng tình hình càng lúc càng không ổn. Vẫn là đạo lý cũ, cứng dễ gãy, mềm dễ kéo, thích khách không ra tay thì thôi, một khi ra tay thì chính là trí mạng. Ám sát kiếm của Kiếm Thập Tam lại xuất hiện, bỗng song nhận của Thập Bộ Sát Nhất Nhân rực ánh tử quang, thân đao chợt bùng lên một ngọn lửa màu tím, cũng không biết là kỹ năng gì, trường kiếm đâm tới, Thập Bộ Sát Nhất Nhân lật tay cầm đao nhận thu về trước ngực, đón đỡ nhát kiếm này. Rõ ràng cái kỹ năng tử hỏa chính chính là làm tăng tỷ lệ đón đỡ trên diện rộng. Bỗng Thập Bộ Sát Nhất Nhân vung Nguyệt Nha nhận như một tia chớp đâm thẳng vào mặt Kiếm Thập Tam. Kiếm Thập Tam hơi giật mình, nghiêng đầu né tránh.
“Xoẹt!”
Trị số hồng thương:”-100!”
Tinh Tinh có chút thất vọng, thích khách 2 giai cũng thế thôi, một đao chỉ có 100 điểm thương tổn. Thật ra nàng cũng không biết, cú đâm vừa rồi người ta cũng không dùng toàn lực. Nhưng mà ngay sau đó nàng đã biết thích khách lợi hại như thế nào. Kiếm thế của Kiếm Thập Tam phi thường hung mãnh, tuy rằng vai trái đã trúng đao nhưng hắn không dừng lại, thuận đà lướt xa về phía trước. Thập Bộ Sát Nhất Nhân thu đao, xoay người, vung tay, một loạt động tác liên hoàn lưu loát như mây trôi nước chảy. “Xoẹt xoẹt” hai đạo quang mang màu tím lao thẳng vào lưng của Kiếm Thập Tam. Nguyệt Nha nhận rời tay hắn bay ra, cái trước cái sau, vẽ nên hai đường cong quỷ dị.
Nói thật, ngay cả Diệp Sảng vốn là vua né tránh, nhìn thấy mà cũng hết hồn. Hắn biết rõ chính mình cũng khó mà tránh được hai ám khí này. Điều này không liên quan gì đến thuộc tính, đây là chính là thao tác, cụ thể chính là phản xạ, ý thức, kinh nghiệm và phán đoán của một người tổng hợp lại mới làm được. Thập Bộ Sát Nhất Nhân liên tục không phản kích, chính là muốn thích ứng với tiết tấu và lộ tuyến tấn công của Kiếm Thập Tam. Khi đã quen thuộc rồi, hắn sẽ chọn thời cơ phù hợp để ra tay. Nhưng Kiếm Thập Tam là cao thủ lão luyện cỡ nào, khi hắn thoát ra đã phát hiện toàn thân mình trúng độc, hơn nữa phía sau có tiếng rít gió vang lên, hắn biết là có ám khí lao tới. Vào lúc nguy cấp, hắn vẫn bình tĩnh, không quay đầu lại, thanh kiếm chuyển ra sau lưng thi triển một chiêu cực kỳ kinh điển – Tô Tần bối kiếm! Hai tiếng leng keng vang giòn, hoa lửa bắn ra bốn phía, Nguyệt Nha nhận bị chấn bay đi.
- Mẹ ta ơi!
Tinh Tinh, lão Đại, Tây Môn Xuy Ngưu ba người cùng há hốc miệng, không ngờ Kiếm Thập Tam lại chặn được một kích trí mạng như vậy, quả là khó tin.
Nhưng mà kịch hay còn ở phía sau, Nguyệt Nha nhận bị chấn bay, Thập Bộ Sát Nhất Nhân lao lên phía trước, vung tay chụp lấy một thanh, rồi đột ngột tăng tốc lên gấp ba lần, biến thành một chuỗi ảo ảnh. Kiếm Thập Tam chung quy vẫn chậm một bước, hắn xoay người lại thì Thập Bộ Sát Nhất Nhân đã vọt ra sau lưng hắn.
“Phập” một tiếng
Trị số bạo kích màu vàng: “- 1000!”
Tinh Tinh quả thật không thể tin vào mắt mình nữa, trị số thương tổn 4 chữ số đang bay lên từ đầu của Kiếm Thập Tam. Một thanh Nguyệt Nga nhận rực lửa tím đang cắm sau lưng Kiếm Thập Tam, đây là kỹ năng thiên phú của thích khách – Phản thủ bối thứ! Sau khi khóa chặt mục tiêu, đẩy tốc độ trong cự ly ngắn lên gấp 3 lần, phát huy 500% lực công kích, thích khách trở nên rất mạnh, trong khoảnh khắc có thể sinh ra sức công kích khủng khiếp, đối với bất kỳ chức nghiệp nào cũng là một sự uy hiếp to lớn.
Game thủ tiến 2 giai quả nhiên nghịch thiên, HP của Kiếm Thập Tam có lẽ đã hơn 1100đ, trúng đại chiêu rồi mà vẫn không ngã xuống. Hắn lảo đảo chạy lên phía trước vài bước, thanh kiếm đâm thẳng xuống nền tuyết chống đỡ cho thân hình không ngã xuống. Nhưng mà lúc này bất kỳ ai cũng có thể nhận ra hắn đang bị thương nặng. Người thở hổn hển, lồng ngực phập phồng liên hồi, sức chiến đấu đã suy kiệt, hơn nữa điểm đáng sợ là mặt hắn liên tục thay đổi từ xanh sang tím. Độc dược trên vũ khí của Thập Bộ Sát Nhất Nhân quả là rất lợi hại. Nhưng Thập Bộ Sát Nhất Nhân không tiếp tục tấn công, hắn chỉ đứng phía xa nhìn Kiếm Thập Tam. Hai thanh Nguyệt Nha nhận cũng không nằm trên tay hắn, một thanh cắm trên lưng Kiếm Thập Tam, một thanh nằm trên tuyết. Vị trí của Kiếm Thập Tam cũng rất tài tình, không hiểu vô ý hay cố ý mà chặn đường đi của hắn. Với thân thủ của Kiếm Thập Tam, Thập Bộ Sát Nhất Nhân muốn lấy lại vũ khí cũng rất khó khăn.
- Ha…ha!
Kiếm Thập Tam bỗng nhiên nở nụ cười
Thập Bộ Sát Nhất Nhân thản nhiên nói :
- Ngươi cao hứng đến vậy sao?
Kiếm Thập Tam thở hổn hển, cười nói:
- Ta cao hứng, vì ta biết hôm nay ta là người thắng!
Thập Bộ Sát Nhất Nhân lạnh lùng đáp:
- Người ta vẫn nói Kiếm Thập Tam là đệ nhất cao thủ khu Tịch Tĩnh, nhưng xem ra hôm nay cũng chỉ là một tên thua không ngóc đầu dậy nổi mà thôi!
Kiếm Thập Tam cười lạnh:
- Ta thừa hiểu, đệ nhất cao thủ cũng không phải là do bảng xếp hạng định đoạt. Nhưng người ta thường nói Thập Bộ Sát Nhất Nhân của khu Hoàng Kim là một nam nhân, giờ thì ta mới biết là sai lầm, ngươi chỉ là một tên tiểu nhân, không xứng đáng là nam nhân!
Sắc mặt của Thập Bộ Sát Nhất Nhân vụt thay đổi.
Kiếm Thập Tam mạnh mẽ rút trường kiếm lên, ngửa mặt nhìn trời cười ha hả:
- Lăn ra hết đi, một lũ rác rưởi. Chẳng lẽ cứ chui rúc ở chuồng chó làm chó cả đời sao?
Tiếng nói vừa dứt, mặt tuyết bỗng vỡ ra mười lỗ nhỏ, từ đó xuất hiện thêm mười người, 2 nguyên tố sư, 3 trọng giáp chiến sĩ, 2 khinh giáp chiến sĩ, 2 triệu hoán sư, tất cả đều mang mặt nạ bảo hộ màu đen, không nhìn thấy chân diện mục.
Kiếm Thập Tam cười ha hả:
- Thập Bộ Sát Nhất Nhân, nếu ngươi không có mấy tên này giúp đỡ thì phản thủ bối thứ của ngươi làm bị thương được ta sao?
Sắc mặt của Thập Bộ Sát Nhất Nhân cũng tái nhợt như ánh trăng, thậm chí có chút run rẩy.
Kiếm Thập Tam nhìn đám người bịt mặt, cười gằn:
- Che mặt hay lắm. Che mặt là muốn người khác không nhìn thấy mặt thật. Bởi vì các ngươi biết, một khi ta nhìn thấy mặt thật của các ngươi ta sẽ nhận ra. Mà đã che mặt chứng tỏ toàn bộ các ngươi là người ta có biết. Xem ra các ngươi đã sớm thương lượng với nhau rồi.
Một đám người bịt mặt vây quanh hắn, nhưng không ai hé miệng.
Kiếm Thập Tam cười lạnh, nói:
- Xông lên đi, phóng ngựa sang đây, chết dưới tay của Kiếm Thập Tam này là một vinh hạnh cho các ngươi!
Kiếm Thập Tam này chẳng những thực lực cao tuyệt mà còn cơ trí hơn người. Một tên trọng giáp chiến sĩ trong đám đó không chịu nổi ngôn từ cuồng ngôn tự đại của hắn, múa đại đao vọt lên.
“Roẹt” một đạo hàn quang hiện lên.
Đại đao mới múa được một nửa đã dừng lại vì Kiếm Thập Tam ra đòn sau nhưng trúng đích trước. Trường kiếm đâm thẳng vào chổ hiểm của đối phương, xuyên thủng yết hầu. Hơn nữa lần này bọn Diệp Sảng cũng nhìn thấy rõ ràng, tốc độ ra tay của Kiếm Thập Tam cực nhanh, lóe lên như một tia chớp, một kiếm đâm ra không ngờ liên tục sinh ra ba trị số thương tổn “-190!”
Trọng giáp chiến sĩ toàn thân run lên, đầu ngửa lên trời, quả thật hắn không tin kiếm của đối phương lại nhanh đến cỡ này.
- Ngươi nằm xuống cho ta!
Kiếm Thập Tam gầm lên, lật tay lại bổ thẳng một kiếm từ đầu xuống đến bụng của chiến sĩ kia, khôi giáp tóe lửa đồng thời máu tươi bắn ra như mưa. Mà lần này lại không hề có trị số tổn thương bay lên, vì trước đó trọng giáp chiến sĩ này đã là một cái xác chết. Một kiếm này của Kiếm Thập Tam cũng chỉ để hả giận mà thôi, nhưng kiếm này chém xuống, tất cả mọi người đều cảm giác được sự ngoan độc khát máu của hắn. Trong lúc nhất thời, những người khác kết thành một vòng tròn chậm rãi di chuyển. Không ai dám xông lên, ai lên trước thì chắc chắn sẽ chung kết cục bi thảm như tên trọng giáp chiến sĩ đó/
Kiếm Thập Tam cười ha hả:
- Một chút dũng khí mà cũng không có, với cái lũ rác rưỡi như các ngươi mà cũng muốn Kiếm Thập Tam ta xuất thủ sao?
Dịch giả : Tunglanh123
Biên dịch + Biên tập : Chim Ruồi
Nguồn : 4vn.eu
Kỳ thật Kiếm Thập Tam lúc này đã như nỏ mạnh hết đà, độc dược của Thập Bộ Sát Nhất Nhân mặc dù không có tác dụng cắn nuốt sinh mạng, nhưng đang âm thầm làm chậm lực lượng của hắn, tinh thần, cảm giác, lúc này, Kiếm Thập Tam chính là thịt nằm trên thớt.
Đám người kia không dám tiến lên cũng vì kiêng kị thực lực của hắn, con người khi tới tuyệt cảnh đều bật lại một kích, chó cùng đường còn nhảy qua cả tường, huống chi lại là một đại kiếm khách.
Cho nên một đám người đã hình thành một cái vòng vây, không ai dám tùy tiện ra tay.
Thập Bộ Sát Nhất Nhân tính toán cũng khá chuẩn, hiện tại Kiếm Thập Tam tuyệt đối không dám đưa tay uống thuốc, hắn mà dám lộn xộn, lập tức sẽ bị loạn đao phân thây.
Kiếm Thập Tam không hề loạn động, chỉ thấy toàn thân hắn toát ra từng vòng bạch quang, bạch quang dần dần rực lên, đây rõ ràng là cảnh báo khi đại chiêu xuất ra.
- Mọi người cẩn thận, con cẩu này muốn liều mạng!
Thập Bộ Sát Nhất Nhân hô lớn, tất cả mọi người đồng loạt lui về phía sau vài bước.
Khóe miệng Kiếm Thập Tam lộ ra một tia cười lạnh khinh thường, sau đó cả người "bụp" một phát biến mất tại chỗ.
- Không thấy đâu cả!
Tinh Tinh ngạc nhiên.
- Làm sao mà chiến sĩ khinh giáp cũng có kỹ năng ẩn thân?
Nàng còn chưa kinh ngạc xong, Kiếm Thập Tam lập tức hiện ra, hắn muốn thoát khỏi vòng vây, thân người đã xuất hiện trước mặt Thập Bộ Sát Nhất Nhân, kiếm quang chợt lóe, "bùm " một tiếng, xuất hiện một màn làm cho người ta sợ hãi, song chưởng Thập Bộ Sát Nhất Nhân chập lại, tay không tiếp được lưỡi kiếm.
Mũi kiếm cách sống mũi hắn không đến nửa thước, Kiếm Thập Tam mạnh mẽ xông lên phía trước, Thập Bộ Sát Nhất Nhân cũng thực sự có bản lĩnh, cả người chạy băng băng trên mặt tuyết lui về sau để giảm bớt lực đánh.
Hai người kia đột nhiên tấn công nhau làm đám người không kịp chuẩn bị, bọn bịt mặt đều âm thầm kinh hãi, đổi lại là bất cứ ai khác, tất bị Kiếm Thập Tam một kiếm xuyên thủng đầu.
Nhưng mà chân chính kích sát cũng không phải một kiếm này, mà là tình hình quỷ dị kế tiếp, trong khi Thập Bộ Sát Nhất Nhân lùi lại, phía sau hắn lại xuất hiện một tên Kiếm Thập Tam, trường kiếm từ sau lưng của hắn đâm tới, lúc này đây tránh cũng không thể tránh được.
" Phốc!"
Điểm tổn thương màu vàng hung mãnh bật lên "-500 ".
Trường kiếm trực tiếp xuyên qua lưng Thập Bộ Sát Nhất Nhân, kì quái là chẳng những kiếm xuyên qua, hơn nữa ngay cả người cũng đi xuyên qua luôn, ở trên mặt tuyết hóa thành một ảo ảnh, ảo ảnh mờ dần, sau đó biến mất rất nhanh.
Thập Bộ Sát Nhất Nhân trúng một kiếm này, sức lực toàn thân cũng nới lỏng, không có nhịn được bị đẩy mạnh về phía trước.
Lại là một tiếng "Phốc " vang lên.
Trị số thương tổn màu hoàng lục lóe lên, đây là đồng thời đánh vào nhược điểm của đối phương gây tổn thương theo cấp số, tổng cộng x5 damage: "-1250 ".
Kiếm Thập Tam ở phía trước cả người mang kiếm xuyên qua yết hầu Thập Bộ Sát Nhất Nhân cũng đã biến mất. Thập Bộ Sát Nhất Nhân đứng nguyên tại chỗ bất động, trong ánh mắt của hắn đã tràn ngập hoảng loạn, hoài nghi và không thể tin được.
Mà lúc này đây, một trận hào quang tập hợp lại, thân thể thực sự của Kiếm Thập Tam một lần nữa xuất hiện trong vòng vây, hắn quỳ một chân xuống đất, thở hổn hển, nở nụ cười:
- Ta nói rồi, người thắng là ta!
" Bùm " một tiếng, thi thể Thập Bộ Sát Nhất Nhân ngã trên mặt tuyết, làm bắn lên vô số bông tuyết.
Đây là đại chiêu cấp 2 của Kiếm Thập Tam - Hư Ảnh Trảm, chân thân biến thành hai phân thân cùng tấn công, kỹ năng sát thương đơn thể siêu cường phạm vi công kích 20 thước, nháy mắt ẩn thân 3 giây, cuối cùng phát ra một kích trí mệnh.
Dưới cấp 30 chưa tiến hai giai hoặc là không có phòng ngự cao kinh người, gặp chiêu này về cơ bản là bị tùy tiện xử lý.
Chẳng qua tác dụng phụ lớn, trong nháy mắt này, giá trị các đại thuộc tính đã đạt ngưỡng cực hạn, vô lực tiếp tục phát động công kích.
Diệp Sảng từ nãy không hé răng giờ phút này lại đứng lên kiên quyết, nhanh chóng cởi áo bông phòng lạnh:
- Lão Đại, A Ngưu, Tinh Tinh, ngày chúng ta thoát nghèo làm giàu tới rồi lần này chúng ta phát đạt rồi!
Tinh Tinh hoảng sợ quay đầu:
- Ngươi định làm gì?
Diệp Sảng "Cạch" một tiếng phun điếu Hồng Tháp Sơn đang tỏa khói ra, thần tình hưng phấn:
- Còn có thể làm gì? Đương nhiên là đào trang bị, cái tên thích khách kia, nếu chúng ta lột được pháp bảo của hắn, vậy có thể quá sung sướng đi, từ nay về sau tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất..
Tinh Tinh nghe được lời này của hắn thần tình sắp khóc:
- Lão Đại, ngươi khuyên nhủ A Ngân đi, hắn còn không bị dọa cho ngây người, nhiều cao thủ như vậy hắn còn muốn đi đào đồ người chết.
Tây Môn Xuy Ngưu:
- Ta xem chủ ý này của A Ngân rất tốt!
Lão Đại thâm trầm gật đầu:
- Uh... Không sai!
Tinh Tinh ngất luôn, ba tên này còn không xem lại cấp độ của mình nữa.
Kiếm Thập Tam quỳ trên mặt đất, một đám người bịt mặt cầm trong tay các loại vũ khí chậm rãi xông tới, lúc này Diệp Sảng từ đàng xa như một cơn gió lốc, đám người kia ngoái lại, nhất thời đầu đều như chập mạch.
Đầu đội mũ tám cạnh, Khoác áo gió Hứa Văn Cường? Mặc áo ngực của nữ nhân? Hai tay còn cầm một cái cuốc nát bét, giống như một "anh chó săn " nhằm phía thi thể Thập Bộ Sát Nhất Nhân.
Hắn là ai vậy? Hắn muốn làm gì? (DG:còn làm gì nữa..(_ _!).
Bọn chúng sẽ biết Diệp Sảng muốn làm gì ngay sau đó, tốc độ của Diệp Sảng có thể so với Kiếm Thập Tam, lủi nhanh như con gián Tiểu Cường, vung cái cuốc lên hướng thi thể Thập Bộ Sát Nhất Nhân mà cày xới.
Thanh âm hệ thống:
- Tay súng dũng cảm, rất đáng tiếc, lần này ngươi không trúng giải, hi vọng may mắn lần sau (^_^).
Diệp Sảng trợn tròn mắt, không phải chứ? Mấy ngày nay nhân phẩm của ca ca cao như vậy, như thế nào thời điểm mấu chốt lại bùng nổ? Ta không tin, ta cố gắng đào tiếp!
Thanh âm hệ thống:
- Thực xin lỗi, tay súng dũng cảm, ngươi không thể sử dụng hai lần đào quắng thuật với một thi thể, không thể tiếp tục tiến hành khai thác!
Diệp Sảng đã tê rần cả người, lão thiên của ta ơi, ngươi không thể chơi ta như vậy a, ta đã mạo hiểm tính mạng đó.
Lúc này một đám người bịt mặt đều nhìn hắn chằm chằm, Diệp Sảng miễn cưỡng cố nặn ra vẻ tươi cười:
- A.... Ha ha, các vị, tiểu đệ ta là người qua đường, không nghĩ tới các vị ở trong này ngắm trăng, không cẩn thận đã quấy rầy nhã hứng của mọi người, tiểu đệ xin chịu tội, các người cứ tiếp tục đi, nào tiếp tục đi nào, cứ coi như tiểu đệ là không khí, tiểu đệ xin cáo lui...
Thấy bộ dạng nghiêm trang của Diệp Sảng, trên mặt Kiếm Thập Tam lộ ra một tia cười phức tạp.
Trong đám người một âm thanh nữ tử vang lên:
- Không thể thả người này đi!
Những người khác buồn bực nói:
- Hắn là ai vậy?
Nữ nhân kia nói :
- Hắn là Hà Kim Ngân của Túy Ngân Hội!
Những người khác nghi hoặc cực kỳ:
- Tối dâm ô hà dâm đãng? Hay là hắn từng cho ngươi ăn "gậy"? (DG:hehe)
Nữ nhân kia nóng nảy:
- Nhất thời giải thích không rõ ràng lắm, dù sao cũng phải giữ hắn lại !
Những người khác lập tức như đã hiểu:
- Hiểu rồi, cái đó của ngươi bị mất chứ gì? Không có việc gì, chúng ta giúp ngươi trút giận, đem hắn đánh thành một đống là xong!
Tiếng nói vừa dứt, hai nguyên tố sư liền giơ ma pháp kỳ và pháp trượng lên, mặt trên còn gắn minh châu chớp sáng.
"Viu viu viu "Liên tục ba tiếng vang lên, dùng ma pháp là Thủy Hệ nguyên tố sư, giữa không trung xuất hiện ba lưỡi kiếm băng, tạo thành một hình tam giác hướng Diệp Sảng bay tới, có thể thấy được kỹ năng cấp thấp này đã luyện max rồi.
Thân pháp quái dị của Diệp Sảng lại tái hiện, hắn nhảy về phía trước, thân mình trên không trung xoay tròn, như kỳ tích bởi vì "ăn ở có đức" mà chui vào một khe hở, ba thanh kiếm băng đều miss hết.
- Như thế nào lại không trúng? Ta rõ ràng rất tập trung mà!
Nguyên tố sư Thủy Hệ rất là buồn bực.
Dùng trượng là nguyên tố sư Hỏa Hệ, đầu trượng hào quang chợt lóe, ba quả cầu lửa phóng ra.
Hôm nay người tới đây quả nhiên tất cả đều là cao thủ, đây là kỹ năng cấp 20, tên là Chích Viêm Đạn, ba quả cầu lửa hình thành một cái vòng tròn xoay theo quỹ đạo, bay xoắn vào nhau, lực sát thương đơn thể rất mạnh, muốn tránh là không có khả năng, bởi vì Diệp Sảng hiện tại vừa mới té rớt trên mặt đất.
" Bùm rầm "Một tiếng nổ vang lên, đất , tuyết , lửa bắn ra bốn phía, một đám người mở to hai mắt nhìn: "Điều này sao có thể sao?"
Đã có 44 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Chim Ruồi
Dịch giả : Tunglanh123
Biên dịch + Biên tập : Tunglanh123
Nguồn : 4vn.eu
Lần đầu biên do huynh ruồi bận việc, có sai sót mong mọi người bỏ quá.
Cớ gì lại hỏi là có thể sao, là bởi vì Diệp Sảng lại một lần nữa tránh thoát. Hơn nữa lần này phương pháp tránh né tuyệt đối làm cho người ta không cách nào tin nổi, Diệp Sảng vốn đang nằm trên mặt đất, Chích Viêm Đạn xoay tròn nện xuống, Diệp Sảng bỗng nhiên nhảy lên như lý ngư đả đỉnh ( DG: chắc là cá chép quẫy đuôi ), chỉ khẽ chuyển động làm người ta cảm tưởng như không hề động đậy vậy. Quái lạ ở chỗ, Chích Viêm Đạn dường như quay vù vù bao lấy hắn. Trên thực tế là từ trên đầu hắn trượt dần xuống, cuối cùng đâm xuống dưới chân hắn rồi nổ mạnh, ngay cả góc áo của hắn cũng chưa chạm vào được.
Kiếm Thập Tam thán phục:
- Hảo thân pháp! Di chuyển tốt quá!
Nhưng kỹ năng cấp 20 không giống nhau, ngọn lửa tóe lên khi nổ mạnh lập tức bén vào thân Diệp Sảng, trên đầu không ngừng bay lên "-20 " trị số thương tổn. Diệp Sảng lại té xuống, lăn lộn trong đống tuyết, cố gắng dập lửa trên người:
- Tiêu rồi, áo gió của ta a, ôi chao, cái lỗ to quá, đừng có cháy nữa..
Đám người bịt mặt hít một hơi khí lạnh, cừ thật, tên này thật mạnh, hắn quả thực có thể trốn đi bất kì lúc nào a. Mắt thấy kỹ năng viễn trình không đem lại thương tổn cao, hai trọng giáp chiến sĩ cầm đao xông tới, đây đúng là điều bạn Sảng Sảng của chúng ta thích nhất, ngươi không có tốc độ cao vĩnh viễn không có cách nào bắt ta được.
- Không cần, không cần a, không nên, ta thật sự chỉ là người qua đường!
Diệp Sảng quỳ trên mặt đất ôm ngực, vẻ mặt khóc lóc, toàn thân đầy mồ hôi.
- Cẩn thận đó !
Nữ nhân kia lại kêu lên.
Diệp Sảng giật mình, kêu lớn hơn nữa:
- Kỳ Kỳ, là anh, cứu anh với...
Tô Kỳ Nhĩ cả người ngây ra, nhóm người bịt mặt cũng ngây cả người, bọn họ cũng không nghĩ tới, hành động tiến hành lần này bí mật như vậy, lại đã bại lộ thân phận. Tiểu tử này đến tột cùng là thần thánh phương nào, mà ngay cả chuyện bí ẩn như vậy cũng biết. Chỉ sợ bọn họ vĩnh viễn cũng không nghĩ ra, Tô Kỳ Nhĩ tuy che mặt, nhưng nàng vừa rồi mở miệng nói chuyện, Diệp Sảng lập tức nghe ra thanh âm của nàng, cũng bởi vì lúc trước nàng làm cho Diệp Sảng ấn tượng thật sự là rất sâu, nhất là cái đó đó. " Ực " Diệp Sảng thầm nuốt nước bọt.
Ngươi có thể che mặt, nhưng ngươi không có biện pháp thay đổi thanh âm của mình.
Hai trọng giáp chiến sĩ nghe được Diệp Sảng hướng Tô Kỳ Nhĩ kêu Kỳ Kỳ, sửng sốt vô cùng, người này lai lịch không nhỏ, cẩn thận giết lầm người.
"Bùm " Một âm thanh vang lên, khẩu Benelli M3 trên tay Diệp Sảng đột ngột nhả đạn. Áo gió Hứa Văn Cường quả là tốt, khẩu súng được giấu hoàn toàn không có sơ hở, hơn nữa ra tay thần không biết quỷ không hay, tuyệt sẽ không giống bọn Kiếm Thập Tam oai phong lẫm liệt như trang B( chỉ các em gái đứng đường ), cái này là áo gió âm thầm giết người.
Trọng giáp chiến sĩ đi đầu chấn động toàn thân, ăn chín viên đạn sắt, trên đầu xuất hiện trị số thương tổn: "-198 "!
"Răng rắc ", Diệp Sảng bắt đầu lên đạn, đẩy đạn, vỏ đạn làm bằng plastic thô rơi trên mặt tuyết.
- Ngươi!
Trọng giáp chiến sĩ kinh sợ vãi hàng, bản thân có 38 điểm phòng ngự lại có thể bị đối phương tặng một súng tiêu luôn 198 điểm thương tổn, hắn kêu oa lên một tiếng, vác đao chém xuống.
"Phốc "!
Âm thanh lợi khí đâm vào cơ thể người ai cũng đều nghe thấy, nhưng máu bắn ra lại không phải của Diệp Sảng, mà là máu của trọng giáp chiến sĩ.
Huyệt Thái Dương của Trọng giáp chiến sĩ giống như một cái vòng tròn trên mặt bia ngắm, mặt trên cắm bốn mũi tên, tiễn pháp của Tinh Tinh vô cùng chuẩn xác, tứ liên tật xạ xuất ra, bốn phát đều chính xác. Một chuỗi trị số thương tổn 3 chữ số xuất hiện, trọng giáp chiến sĩ co giật một trận, đứng im bất động. Thế nhưng tên gia hỏa này còn không chịu nằm xuống, mồ hôi trên mặt chảy dầm dề, bất quá Diệp Sảng rất tự tin, hắn mạnh mẽ lao về phía sau trọng giáp chiến sĩ, ánh mắt trọng giáp chiến sĩ hoa lên, Diệp Sảng đã vọt qua. Chờ hắn quay đầu lại xong, khẩu Benelli của Diệp Sảng đã nhả đạn trên bụng tên bên cạnh.
"Đoàng !"
Một súng này 12 viên đạn chì đều trúng, nháy mắt đánh ra tổn thương cực cao "-256 "!
Thanh âm hệ thống:
"Tay súng dũng cảm, ngươi đã ác ý sát hại người chơi cao hơn mình 12 cấp, giá trị tà ác +12 điểm!"
Nói thực ra, nếu đơn đả độc đấu, Diệp Sảng cơ hồ là không thể nào giết được nhân vật cấp 22, cùng lắm là trên 1 cấp, thuộc tính viễn trình +20 điểm, ngay cả phòng ngự của người ta còn bắn không thủng.
Hai người Diệp Sảng cùng Tinh Tinh cũng không biết, hiện tại cấp của mỗi người thật sự là thấp đến thương cảm, đừng trước mắt bọn người bịt mặt này mà tỏ ra trâu bò, kỳ thật không có bất cứ người nào bằng cấp bọn họ cả, ngay cả Tô Kỳ Nhĩ, nàng ta cũng đã cấp 22.
Nguyên nhân căn bản chính là ý nghĩ ban đầu của Tinh Tinh : "Thực lực ngươi quá mạnh mẽ cũng không được, quá yếu lại càng không được, nắm chắc khoảng giữa vi diệu này, thực đúng là khảo nghiệm trí tuệ người chơi.
Trước hết vấn đề là ở pháp bảo này, hai người Tinh Tinh cùng Diệp Sảng đều thuộc loại "ăn rùa ", mà Kiếm Thập Tam người ta lại dùng trí tuệ cùng dũng khí chân chính của mình, cùng với tri thức phong phú để phán đoán, đây chính là thực lực của kẻ mạnh, cũng cho thấy cao thủ nhị giai cường đại như thế nào.
Trọng giáp chiến sĩ ăn một hit, bọn người bịt mặt đều có chút phát mộng, chiến sĩ cấp 22 a, cứ như vậy bị một tay súng quái dị cùng một cung thủ tiêu diệt, bọn chúng cấp bao nhiêu chứ? Cung thủ kia đang nấp ở đâu?
Diệp Sảng nhân cơ hội chạy về phía sau, lại bắt đầu chém gió:
- Kỳ Kỳ, em thật sự không gạt anh, lúc trước nói cho anh biết số liệu phòng ngự người này không vượt qua 40 điểm, toàn bộ nhờ em đưa anh khẩu súng này, một phát chết ngay.
Đồng học Diệp Sảng của chúng ta sung sướng biểu diễn kỹ xảo cực cao, dù là bọn này là cáo già cũng bị cái vẻ mặt sùng bái kia lừa gạt.
Trên thực tế trong lòng là Diệp Sảng đang nhảy loạn xạ, bởi vì vừa rồi Tinh Tinh bắn ra mỗi mũi tên sản sinh 103 điểm thương tổn, lực công kích của Tinh Tinh cũng rất cao, bây giờ trung bình là 140 điểm, Diệp Sảng đoán chừng phòng ngự của chiến sĩ là 40 điểm, cho nên hắn nói lời này cũng không phải thuận miệng chém bừa, nữ nhân coi trọng tiểu tiết, chẳng qua ở trong thời gian ngắn như vậy, nếu cần tính toán, lại muốn giả bộ được giống như đúc, trừ bạn Diệp Sảng hèn hạ của chúng ta ra, đổi lại người khác cũng không phản ứng nhanh như vậy.
Quả nhiên, tên trọng giáp chiến sĩ còn lại vừa truy kích Diệp Sảng lập tức quay đầu nhìn chằm chằm Tô Kỳ Nhĩ, trong ánh mắt lộ vẻ hoài nghi, hắn biết rõ điểm phòng ngự của đồng bạn là 38.
Tô Kỳ Nhĩ dù gì cũng là bang chủ, nàng cũng đã đánh giá kĩ Diệp Sảng, Diệp Sảng trực tiếp nói ra khiến cho nàng chỉ biết kêu trời, nàng lập tức nói:
- Mọi người đừng nghe tiểu tử đó nói hưu nói vượn, hắn đang châm ngòi mâu thuẫn đó.
Diệp Sảng hiên ngang lẫm liệt:
- Kỳ Kỳ, em không phải sợ, anh đã thông tri cho phân đà ở Mộng Tiên Thành của chúng ta, Hồng Thất Thập Thất đang trên đường tới đây, 200 huynh đệ lập tức tới ngay, em mau qua đây!
Hắn nói một hơi "Mộng Tiên Thành ", "Hồng Thất Thập Thất ", "Phân đà " mấy từ mẫn cảm, vẻ hoài nghi trong mắt mọi người hiện lên càng đậm.
Tô Kỳ Nhĩ giờ phút này không biết trả lời như thế nào, Tiên Nữ Sơn, chìa khóa Ngân Nguyệt, tần số chiến đấu, quảng trường Mộng Tiên Thành... Hiện tại chẳng những không có thời gian cho nàng chậm rãi giải thích những cái đó, hơn nữa nếu còn đem cái gì "đại lực sĩ, thần thương, hố sâu không đáy "( DG: anh em tự hiểu nha ) nói ra linh tinh , chỉ sợ mỗi người ở đây chẳng những không tin tưởng nàng, lại coi nàng là kẻ điên dâm ô và biến thái.
Tô Kỳ Nhĩ không làm gì được, đột nhiên lấy mặt nạ bảo hộ xuống, tức giận đến méo mặt, giơ đoản kiếm lên:
- Họ Hà chết tiệt, hôm nay ta mà không chặt ngươi ra, ta sẽ lấy họ của ngươi!
Nhưng đến lúc này, nàng nằm mơ cũng nghĩ không ra được sự tình xảy ra.
Last edited by noland; 13-04-2011 at 02:30 PM.
Đã có 41 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của tunglanh123
Dịch giả : Lukhach
Biên dịch + Biên tập : Tiểu Láng
Nguồn : 4vn.eu
Kiếm Thập Tam quỳ trên mặt đất, vốn tưởng khó thoát khỏi đêm nay, nhưng mà Diệp Sảng xuất hiện khiến hắn thấy được một tia hy vọng.
Kiếm Thập Tam trong cái khó ló cái khôn, đột nhiên cười ha hả:
- Tô Kỳ Nhĩ, ta thật sự khinh thường loại nữ nhân như ngươi, các ngươi hơn 4000 người của Cái Bang dựa vào cái gì mà đi lên? Còn không phải dựa vào ngươi mỗi ngày tại vài đại chủ thành phong tao, lẳng lơ mà lên, tiểu huynh đệ này đối với ngươi trung thành, tận tâm, là người trong Cái Bang, rất ái mộ ngươi, không ngờ ngươi xong việc vì sợ để lộ tin tức lại muốn giết người diệt khẩu...
Hắn quay đầu lại với Diệp Sảng hô:
- Tiểu huynh đệ, ngươi chạy mau đi, nữ nhân như vậy không đáng để ngươi bán mạng vì ả.
Tô Kỳ Nhĩ giống như Hồng đà chủ lúc trước, đầu óc quay cuồng, loại bẫy rập này không phải ngươi nói không muốn rơi vào là có thể không vào. Bởi vì quyền chủ động không phải do ngươi có thể quyết định.
Lời nói trí mạng nhất của Diệp Sảng rốt cục cũng thốt ra:
- Kỳ Kỳ, nàng yên tâm, ta sẽ không nghe lời nói của Kiếm Thập Tam, nàng có biết ta đối với nàng quan tâm đến mức nào không? Phòng 1888 khách sạn quốc tế Di Hào, ta nhất định sẽ ở đó chờ nàng…
Câu nói với mức sát thương cực đại này phát ra xong, những người bịt mặt tại đây toàn bộ đều tin tưởng rồi.
Giá trị nhân phẩm của Diệp Sảng rốt cục bạo phát, những người này chẳng những đều nhận biết nhau, hơn nữa còn rất quen thuộc.
Thương Tâm Tiểu Tiễn, Tổ Ong Vò Vẽ, Anh Hùng Đả Kích ba người này cùng Tô Kỳ Nhĩ liên hệ nhiều nhất, biết Tô Kỳ Nhĩ âm hiểm, quỷ quyệt, ‘tiếu lí tàng đao’ (có thể hiểu giống như khẩu phật tâm xà), vừa nói đã biết ngươi định làm gì. Cái gì mà “Khách sạn Quốc tế Di hào phòng 1888. Phòng tổng thống số 116. Khách sạn Kim Hối tầng 18...” Nói là rèn luyện thể dục, kỳ thật là lời ngon tiếng ngọt đem ngươi lừa bất tỉnh để nàng lợi dụng.
Hà Kim Ngân này hiển nhiên là tiểu đệ của Tô Kỳ Nhĩ tiểu đệ, hiển nhiên đã sớm mai phục tại chỗ này, đợi cho đại sự hoàn thành sẽ cướp công, nếu không hắn lấy đi thi thể của Thập Bộ Sát Nhân làm gì? Âm mưu a… Âm mưu!
Thương Tâm Tiểu Tiễn rốt cục lạnh lùng mở miệng:
- Hắn vì sao phải lấy đi thi thể Thập Bộ Sát Nhân? Ngươi giải thích như thế nào?
Tô Kỳ Nhĩ cả giận nói:
- Lời nói của đồ rác rưởi này mà các ngươi cũng tin sao?
Anh Hùng Đả Kích hỏi ngược lại:
- Hắn có phải là rác rưởi hay không không trọng yếu, quan trọng là có phải ngươi đã đáp ứng hắn cái gì hay không?
Tổ Ong Vò Vẽ cả giận nói:
- Xử lý Kiếm Thập Tam cũng được, nhưng lòng ham muốn của ngươi không nhỏ, chẳng những Kiếm Thập Tam ngươi cũng muốn, không thể tưởng được Thập Bộ Sát Nhân ngươi cũng muốn, hơn nữa ngay cả chúng ta ngươi không ngờ cũng muốn phải không?
Tô Kỳ Nhĩ lần này căn bản là không có cơ hội giải thích, bởi vì Tinh Tinh lặng lẽ hướng bên này di động một chút, tiến vào cự li bắn của Chu Tước, nâng cung "vù" 1 tiếng, một tên bắn đến.
Anh Hùng Đả Kích trên mông đã trúng một tiễn, lập tức sinh ra một cái trị số thương tổn "-113".
Tinh Tinh cô nương quả nhiên là một thiếu nữ thiên tài, cái gì không học, lại theo Diệp Sảng học được chiêu vô sỉ này.
Nàng vốn là lặng lẽ phủ phục đi tới, một tiễn này, nàng lập tức đứng lên tại bên dưới ánh trăng, tiếp đó kêu to lên:
- Lão Đại, chúng ta Mộng Tiên Thành phân đà bọn huynh đệ, tỷ muội đến rồi.
Mặt Tô Kỳ Nhĩ hoàn toàn méo mó, một người nói dối, ngươi là sẽ không tin; hai người diễn trò, sự tin tưởng của ngươi sẽ dao động; mà ba người tung tin vịt, có thể cho ngươi từ không nói có, biến giả thành thật.
Chỉ có điều bọn cao thủ này cũng không phải dễ lừa gạt như vậy, Thương Tâm Tiểu Tiễn lạnh lùng nói:
- Giết hắn quan trọng hơn!
Ý này chính là trước tiên diệt Kiếm Thập Tam rồi nói sau, ai ngờ quay đầu lại, một đám người liền chết lặng, chỉ thấy một tên dã nhân của bộ lạc Châu Phi kéo Kiếm Thập Tam trên mặt tuyết chạy như điên, kẻ này đương nhiên là lão Đại.
Mà nơi Kiếm Thập Tam vừa rồi quỳ xuống, một tên "quan lại Triều Thanh" đứng ở đó, Tây Môn Xuy Ngưu hừ lạnh nói:
- Hừ, ta sớm đã biết các ngươi sẽ đến chỗ này.
- Ngươi là ai?
Thương Tâm Tiểu Tiễn chần chừ hỏi.
Tây Môn Xuy Ngưu lạnh lùng nói:
- Ta chính là lừng lẫy đại danh Túy Ngân Hội, hoàng kim hội viên VIP, kiêm nằm vùng số một, kiêm giám đốc phòng nghiên cứu phát triển thị trường, kiêm chủ nhiệm ban quản lý nội bộ, kiêm trưởng ban tài vụ và kế toán, kiêm...
Thương Tâm Tiểu Tiễn lạnh lùng cắt ngang:
- Phế vật chỗ nào tới dám ở trước mặt chúng ta giả bộ?
Tây Môn Xuy Ngưu lập tức mắng:
- Ngươi dám nói ta là phế vật?
Thương Tâm Tiểu Tiễn chẳng muốn cùng hắn nói lời vô nghĩa, đã giơ lên pháp trượng.
Tây Môn Xuy Ngưu mạnh mẽ xé quan phục:
- Phế vật hả? Ta mất công dùng nửa tháng tinh lực, thu thập mười loại vũ khí giết người làm thành một thân siêu cấp Bá Vương vũ khí, tên gọi là “nước mắt của Mona Lisa”, rốt cục nghiên cứu thành công rồi!
Nhóm người này lại bị hù rồi. A? Người này chẳng lẽ là một tên cơ giới sư sao? Mấu chốt là những lời này sao quen tai như vậy chứ?
Lão Đại một bên chạy một bên cảm động đến rơi nước mắt:
- A Ngưu a! Ngươi cũng thật có nghĩa khí, lấy tên của ta làm bản quyền sáng chế phát minh, ta quyết định, sau khi trở về sẽ thăng chức của ngươi, cho ngươi làm Cục trưởng Thuốc Lá của hội.
Tây Môn Xuy Ngưu hiên ngang lẫm liệt:
- A Ngân, dịch sang bên kia một chút!
Diệp Sảng không có sang một bên, bởi vì hắn đã sớm buông chân trốn chạy:
- A Ngưu đừng đùa nữa, mau chạy đi!
Tây Môn Xuy Ngưu trừng mắt Thương Tâm Tiểu Tiễn:
- Xa một chút!
- Ta đã chạy rất xa rồi!
Diệp Sảng và Tinh Tinh hai người đồng thời chạy, hai người chạy cũng rất khó nhìn, giống như hai con chó chạy chối chết, bởi vì phía sau là ba tên khinh giáp chiến sĩ Anh Dũng Đả Kích đang đuổi theo, tốc độ phi thường nhanh.
- Lại xa một chút!
Tây Môn Xuy Ngưu oai phong lẫm liệt.
Diệp Sảng đã không có cách nào trả lời hắn, bởi vì Tinh Tinh đã bị đuổi theo, trường đao của Anh Dũng Đả Kích lập tức bổ vào sau lưng Tinh Tinh, trực tiếp sinh ra hai cái trị số thương tổn "-99", Tinh Tinh kêu thảm một tiếng, lăn mình trên tuyết.
Lúc này, Tây Môn Xuy Ngưu rống to một tiếng, lấy ra một chai bia rồi để tại trước mặt mình.
"Xoạch" một tiếng, "Nước mắt của Mona Lisa" đã đi ra, vấn đề là phản ứng gì cũng không có, tuy nói chai bia trong thế giới thật sự đi PK rất có lực chấn nhiếp, nhưng tại Đệ Nhị Thế Giới, muốn luyện loại này ngoại môn binh khí đúng là rất khó.
- A xin lỗi, xin lỗi!
Tây Môn Xuy Ngưu cười mỉm ngồi xổm xuống:
- Ta đã quên buộc đạn bộc phá lên, chờ ta làm lại, cấp cho ta một cơ hội nhé!
Nói xong hắn thao tác rất nhanh trên cái chai, mọi người vừa thấy chợt trợn mắt há hốc mồm, Tây Môn Xuy Ngưu ở trên mặt đặt hai lá bài Joker.
- Bây giờ đã có trái phá, để xem các ngươi có sợ không?.
Tây Môn Xuy Ngưu cực kỳ đắc ý.
Thương Tâm Tiểu Tiễn tức giận đến run người, pháp trượng hạ xuống:
- Ngươi là đồ bệnh thần kinh, nhanh cho ta đi tìm chết!
"Ầm ầm” một tiếng lớn, "Nước mắt Mona Lisa" không ngờ thật sự nổ mạnh, nhưng không phải ánh lửa tận trời, mà là đầy trời lục quang, một tảng lớn khói xanh lục nhanh chóng tản ra
- Khụ khụ, khụ khụ ...
Một đám người đều phát ra tiếng ho khù khụ, mỗi người trên đầu đều đang không ngừng bốc lên trị số thương tổn: -2!
Tây Môn Xuy Ngưu không dám lỗ mãng, nhặt áo khoác lên rồi hướng trên núi chạy, hắn là bác sĩ chiến địa, tốc độ cũng không yếu, một bước cũng xa tới năm sáu mét.
Lúc này ở phía trước Tinh Tinh chịu không được, du hiệp hệ chức nghiệp bị gần người cũng là tương đối nguy hiểm, Tinh Tinh vốn là dính hai đao, giá trị sinh mệnh trong khoảnh khắc giảm mất hơn một nửa, trên mặt tuyết một mảnh ánh đao đánh úp lại, Tinh Tinh lại bị ngã một lần, nền tuyết trắng thanh khiết trong khoảnh khắc đã bị nhiễm hồng.
Trong lúc mành chỉ mành treo chuông, nghìn cân treo sợi tóc, Diệp Sảng xoay người, rút ra Benelli M3 Super 90 quay lại dùng, giữa không trung bắn một súng, Anh Dũng Đả Kích trên đầu xuất hiện trị số thương tổn -202!
Anh dũng Đả Kích toàn thân dừng một chút, nhưng đao thế của hai chiến sĩ bên cạnh một điểm không yếu bớt, Diệp Sảng ý nghĩ nóng lên, lập tức nóng nảy, phi thân về hướng Tinh Tinh, đem Tinh Tinh đặt ở dưới thân mình, sau đó rất nhanh đã bị một mảnh ánh đao bao trùm...
(Hok phải đặt dưới thân rồi abc đâu nhá các bác, đây là nằm đè lên người nàng để che đao cho nàng đấy )
Đã có 39 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Chim Ruồi