|
|
17-09-2008, 08:16 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Castlevania
Bà i gởi: 339
Thá»i gian online: 5 giá» 56 phút 40 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 6
Vừa qua, ban giám hiệu và chi đòan nhà trÆ°á»ng liên hệ vá»›i nông trÆ°á»ng Lê Minh Xuân mua được mấy trăm cây bạch Ä‘Ã n con, chuẩn bị phát Ä‘á»™ng phong trà o trồng cây trong nhà trÆ°á»ng.
Sáng nay, thứ hai đầu tuần, sau khi sinh hoạt lá»›p mÆ°á»i lăm phút, thầy Dân kêu tổ má»™t và tổ hai lên văn phòng nháºn cây vá» trồng. Các tổ còn lại thì lên nhà kho mượn cuốc vá» Ä‘Ã o lá»— lên miếng đất trống phÃa sau lá»›p, chuẩn bị hạ cây xuống.
Chúng tôi vừa hò reo vừa túa ra ngoà i, ba chân bốn cẳng chạy Ä‘i tim` dì Ba . Dì Ba là ngÆ°á»i trông kho dụng cụ lao Ä‘á»™ng của trÆ°á»ng, trong đó chất đầy những cuốc, xẻng, xà beng, thùng đổ rác, xô xách nÆ°á»›c... Dì tÃnh tình cởi mở, dá»… gần, sẵn sà ng cho chúng tôi mượn bất cứ dụng cụ cần thiết nà o và o bất kỳ lúc nà o . NhÆ°ng ngược lại, dì rất nghiêm khắc trong chuyện bảo quản. Lá»›p nà o trá»±c quét sân trÆ°á»ng mà trả thiếu má»™t cây chổi thôi là đã chết vá»›i dì. Dì báo ban giám hiệu, báo giáo viên chủ nhiệm truy ra cho bằng được. Äứa nà o là m mất thì phải Ä‘á»n. Không tìm ra kẻ là m mất thì lá»›p phải trÃch quỹ ra mua chổi má»›i . Mượn xẻng, khi trả, xẻng phải sạch. Äứa nà o là m biếng, không chịu rá»a xẻng trÆ°á»›c khi mang tá»›i kho, không bao giá» dì nháºn. Tôi từng là nạn nhân của dì, má»—i lần nghÄ© lại còn thấy mắc cỡ. NhÆ°ng trong chúng tôi không đứa nà o giáºn dì lâu . Bởi vì, đứa nà o cÅ©ng thấy nhá» váºy mà kho dụng cụ trÆ°á»ng tôi luôn luôn đầy đủ, cần gì có nấy .
Thầy Dân kêu chúng tôi Ä‘Ã o mÆ°á»i hà ng, má»—i hà ng năm lá»—. Tôi Ä‘Ã o cái lá»— của tôi ở chÃnh giữa lô đất, hy vá»ng rằng nếu có gió bão hoặc có gà vịt hay há»c sinh buổi chiá»u chạy ngang thì những hà ng cây phÃa ngoà i bị gãy, còn cái cây của tôi sẽ chẳng há» gì.
Khi tổ má»™t và tổ hai Ä‘em cây con vá», thầy Dân hÆ°á»›ng dẫn chúng tôi cách rá»c bao ni-lông bá»c ngoà i sao cho khá»i rá»›t lá»›p đất bám chung quanh rá»…. Tôi già nh lấy má»™t trong những cây tốt nhất Ä‘em đặt và o lá»— của mình. Thằng Chà bép xép ở tổ hai chạy theo, cá»±:
- Cây nà y tao xà phần rồi ! ChÃnh tay tao Ä‘em từ văn phòng vá» !
Tôi gạt phắt:
- Kệ mà y ! Äứa nà o nhanh tay đứa đó lấy !
Thấy tôi là m dữ, Chà đà nh phải chạy Ä‘i chá»n cây khác.
Nhưng tôi bị hố to .
Sau khi trồng cây xong, thầy Dân giao cho má»—i tổ chăm sóc má»™t hà ng. Bắt đầu từ hà ng ngoà i cùng là tổ má»™t, kế đến là tổ hai, cứ váºy mÆ°á»i hà ng giao cho mÆ°á»i tổ. Tréo ngoe là m sao, cái cây "chiến" của tôi lại nằm trong hà ng của tổ sáu . Tôi cà ng Ä‘au lòng hÆ¡n nữa khi hình lại hà ng cây của tổ năm tôi chẳng có cây nà o ra hồn cả. Cây thì nhá» xÃu, thấp lè tè, cây thì lÆ¡ thÆ¡ có hai, ba chiếc lá.
Thằng Äại giao cho tôi cây ngoà i rìa . Tôi không chịu . Tôi đòi cây ở giữa, tức là cây của thằng Quang. Quang là nhà sinh váºt nhÆ°ng nó chỉ mê Ä‘á»™ng váºt còn thá»±c váºt thì nó không tha thiết lắm, giao cây nà o nháºn cây nấy, không kỳ kèo lôi thôi nhÆ° thằng ChÃ.
Khi các tổ đã chia cây xong, chúng tôi chạy đi tìm cây khô vỠlà m hà ng rà o . Chúng tôi bẻ cây khô thà nh từng đoạn ngắn cắm quanh gốc cây .
Äại rà o cây của nó xong còn chạy qua rà o phụ nhá» Hiá»n. Nó cắm cây khô san sát, ken dà y nhÆ° tấm phên, coi rất chắc. Hà ng rà o của Quang còn "chì" hÆ¡n. Nó buá»™c dây chằng chịt từ dÆ°á»›i lên trên chung quanh các khúc cây khô, trông kiên cố nhÆ° má»™t pháo Ä‘Ã i . Hà ng rà o của Bảy cÅ©ng thuá»™c loại "chiến". Chân cẳng nó váºy mà nó cÅ©ng cà nhắc Ä‘i lượm từng viên gạch vá» chắn quanh gốc cây . Chỉ có hà ng rà o của tôi là sÆ¡ sà i . Tôi nhặt những Ä‘oạn cây cong queo do tổ sáu vứt ra, cắm qua loa quanh gốc bạch Ä‘Ã n rồi tót ra trÆ°á»›c cá»a lá»›p chÆ¡i trò tâng bóng vá»›i tụi thằng Tú. Tháºt ra thì cái tÃnh biếng nhác của tôi Ä‘á»™ rà y đã giảm bá»›t nhiá»u kể từ ngà y quê mặt vá»›i thằng Tin sau vụ rá»a chén không thà nh công và nhất là sau chuyện đùn cho Bảy trá»±c sinh. NhÆ°ng hôm nay, khi thấy cây bạch Ä‘Ã n "ruá»™t" mà mình o bế ngay từ đầu tá»›i phút :Dt lại lá»t qua tổ sáu, tôi đâm nản và chẳng mặn mà gì vá»›i chuyện rà o cây nữa .
Tôi Ä‘ang chÆ¡i bóng say sÆ°a thì Äại chạy tá»›i:
- Mà y rà o gì kỳ váºy ?
- Gì đâu mà kỳ !
- Mà y rà o váºy gà nó vặt trụi hết lá cho coi !
Chẳng lẽ mình chịu lép vế trước mặt tụi thằng Tú ! Tôi là m mặt lạnh:
- Kệ tao ! Cây tao, tao lo !
NhÆ°ng tôi chÆ°a kịp lo thì sáng hôm sau, lúc tôi Ä‘ang ngồi ôn bà i đầu giá» thì Bảy từ ngoà i vÆ°á»n cây chạy vô báo má»™t tin sét đánh:
- Huy ơi, cây của mà y gà ăn trụi hết rồi !
Tôi bà ng hoà ng phóng ra vÆ°á»n.
Giữa những cây "còn nguyên" thì cây của tôi "Ä‘iêu tà n" má»™t cách thảm hại . Hôm qua, so vá»›i trong tổ thì cây của tôi không nhất cÅ©ng nhì nhÆ°ng hôm nay thì nó trụi lủi, không còn lấy má»™t chiếc lá con. Những nhánh cây má»ng manh, khẳng khiu hệt bá»™ xÆ°Æ¡ng khô, ngó phát chán.
Thằng Äại nói y nhÆ° thánh ! Tôi nhá»› lại chuyện hôm qua và tá»± nguyá»n rủa mình không tiếc lá»i . Äồng thá»i má»™t sá»± lo lắng xâm chiếm lòng tôi . Hôm qua thầy Dân nói đến cuối năm há»c, ngoà i việc tổng kết Ä‘iểm trá»±c sinh, thầy còn căn cứ vô kết quả chăm sóc cây của từng há»c sinh để xếp loại lao Ä‘á»™ng. Má»›i trồng có má»™t ngà y mà cây của mình đã tả tÆ¡i nhÆ° váºy, chÆ°a biết có sống nổi không, nói gì đến cuối năm ! Tôi rÆ¡i và o trạng thái buồn rầu trong suốt buổi há»c, không mà ng gì đến lá»i thầy giảng, đầu óc loay hoay nghÄ© cách "cứu" mình.
Khi tiếng trống tan há»c vang lên, tôi vẫn xếp hà ng Ä‘Ã ng hoà ng nhÆ°ng sau đó, tôi không Ä‘i thẳng ra cổng mà nấp đằng sau căn-tin. Dòm qua kẽ hở, tôi thấy Bảy Ä‘ang dáo dác tìm tôi, mặt mà y nó đầy vẻ ngạc nhiên. Tìm má»™t hồi không thấy tôi, nó kháºp khiá»…ng ra vá», vừa Ä‘i vừa ngó lại đằng sau .
Äợi cho sân trÆ°á»ng vắng ngắt, tôi rá»i khá»i chổ nấp, lá»™n lại chổ vÆ°á»n cây .
Tôi đứng quan sát má»™t hồi, thoạt đầu hÆ¡i lưỡng lá»± nhÆ°ng rồi tôi tặc lưỡi ngồi xổm xuống đất lấy tay moi gốc cây của mình lên. Xong tôi lại Ä‘Ã o má»™t cây khác trong hà ng của tổ chÃn, rồi đổi chá»— hai cây lẫn nhau . Tôi không đánh tráo cây "ruá»™t" của tôi bên tổ sáu vì hai hà ng nằm kế nhau, dá»… bị lá»™. Còn ở tổ mÆ°á»i, sá»± gian láºn cÅ©ng dá»… bị phát hiện vì hà ng cây tổ mÆ°á»i nằm ngoà i rìa . Tôi chá»n tổ chÃn, nhÆ°ng cÅ©ng đủ ranh mãnh để không đánh tráo cây tốt nhất. Tôi Ä‘Ã o cây tốt vừa vừa, hy vá»ng chủ nhân của nó không để ý, và nếu để ý, cÅ©ng không là m to chuyện.
Xong xuôi đâu đó, tôi phủi tay, sung sÆ°á»›ng ra vá».
Sáng hôm sau, tôi cố ý Ä‘i trá»…. Äợi cho tiếng trống báo hết giỠôn bà i, tôi má»›i lò dò vô lá»›p. Chẳng có sá»± xôn xao nà o cả, mấy đứa bên tổ chÃn vẫn cÆ°á»i giỡn rần rần nhÆ° má»i khi . Tôi ôm táºp vá» chổ ngồi, bụng mừng thầm.
Thấy tôi, Bảy há»i liá»n:
- Hôm qua lúc ra vỠmà y đi đâu mà tao tìm muốn chết không thấy ?
Tôi đáp, vẻ lơ đãng:
- Tao ở lại tim` cây viết.
Tưởng là xong chuyện, ai dè trong giỠchơi, thằng Tấn la toáng lên:
- Äứa nà o đổi cây của tao ? Äứa nà o chÆ¡i xấu váºy ?
Phát hiện Ä‘á»™ng trá»i đó láºp tức gây ồn à o kinh khủng. Cả lá»›p chen nhau uà ra vÆ°á»n. Thằng Bảy Ä‘i đầu . Nó chân cẳng váºy mà lẹ dá»… sợ, thót ba cái là đã ra tá»›i ngoà i hè. Mấy cái chuyện ly kỳ nà y hợp vá»›i máu "Ä‘iệp viên" của nó lắm.
Tôi tÃnh ở lì trong lá»›p, nhÆ°ng nghÄ© tá»›i nghÄ© lui thấy là m váºy khác chi "lạy ông con ở bụi nà y" nên lò dò ra theo, có Ä‘iá»u tôi Ä‘i tụt lại sau lÆ°ng tụi bạn, trống ngá»±c Ä‘áºp loạn xà ngầu .
Bảy liếc qua má»™t vòng đã biết ngay ai là thủ phạm và đồng thá»i cÅ©ng hiểu tại sao hôm qua tôi mất tÃch má»™t cách bà máºt lúc ra vá». Nó ngÆ°á»›c nhìn tôi, bằng ánh mắt không biết là thông cảm hay trách móc.
Äại, Quang, Hiá»n cÅ©ng nhanh :Dng hiểu ra vấn Ä‘á», nhÆ°ng tổ tôi chÆ°a ai nói gì thì thằng Hải tổ bốn hét ầm lên:
- Cái cây thằng Huy hôm qua trụi lủi sao bữa nay lá quá trá»i váºy nè !
Số là cây của tôi nằm kế cây của Hải nên chuyện "kỳ diệu" của tôi không thể nà o che mắt được nó.
Má»i chuyện thế là lở vỡ.
Trong khi Tấn nhà o tá»›i cây của nó thì tôi rút êm vô lá»›p, giả vá» ngồi Ä‘á»c sách. Ngoà i kia, thằng Äại thay mặt tôi xin lá»—i thằng Tấn, và sau đó cây chá»— nà o trả vá» chá»— đó. Tôi tiếp tục là m chủ cây bạch Ä‘Ã n trụi lá.
NhÆ°ng Ä‘iá»u đó bây giá» không là m tôi phiá»n muá»™n lắm. Cái đáng sợ là sau khi vụ đánh tráo bị khui ra, tụi bạn trong lá»›p nhìn tôi vá»›i ánh mắt chế giá»…u khiến tôi xấu hổ muốn chết.
Bữa đó, bầu không khà trong tổ tôi lặng lẽ nhÆ° Ä‘Æ°a ma . Bảy và Quang ngồi cạnh tôi im lìm suốt buổi há»c. Nhá» Hiá»n thì cặm cụi chép bà i, không há» ngó tôi lấy má»™t cái . Chỉ có Äại bá»±c bá»™i lên tiếng:
- Mà y là m xấu mặt cả tổ !
Lần đầu tiên, tôi không cãi lại thằng Äại . Tôi cố táºp trung nghe giảng mà sao vẫn thấy hai tai nóng ran.
Háºu quả việc là m của tôi không dừng lại ở đó.
Vì bị Ä‘Ã o lên lấp xuống nhiá»u lần, qua ba bữa sau là hai cây bạch Ä‘Ã n của tôi và thằng Tấn Ä‘á»u chết khô . Cả tổ chÃn kịch liệt kết tá»™i tôi . Còn thằng Hùng, lá»›p phó lao Ä‘á»™ng, thì nhanh :Dng thông báo cho thầy Dân.
Thầy Dân bắt tôi đóng hai đồng bốn mÆ°Æ¡i xu để mua lại hai cây bạch Ä‘Ã n, đồng thá»i kêu tôi viết tá»± kiểm để Ä‘á»c trÆ°á»›c lá»›p.
Nghe váºy, tôi buồn kinh khủng. Buồn nhất là thầy Dân đối xá» vá»›i tôi "cạn tà u ráo máng", không đếm xỉa gì đến việc tôi là há»c trò xuất sắc môn văn của thầy .
Äóng tiá»n mua lại cây con thì tôi không ngán. Tôi chỉ ngán cái mà n Ä‘á»c tá»± kiểm trÆ°á»›c lá»›p. NhÆ°ng ngán thì ngán, tôi cÅ©ng chẳng có cách nà o tránh được.
Äứng ra nháºn khuyết Ä‘iểm và hứa sá»a chữa trÆ°á»›c hà ng mấy chục con mắt tháºt chẳng phải chuyện dá»… dà ng. Tôi cứ lóng nga lóng ngóng, hai tay bám cứng mép bà n của tổ má»™t, không chịu đứng xÃch ra giữa lối Ä‘i nhÆ° lá»i thầy Dân bảo . Mặt Ä‘á» nhÆ° tôi luá»™c, đầu cúi gằm xuống đất, tôi ấp a ấp úng Ä‘á»c từng chữ trong tá» tá»± kiểm.
Ngắc ngứ mãi một hồi, tôi cũng là m xong "nhiệm vụ" và chạy vụt vỠchỗ ngồi, nỗi hổ thẹn không để đâu cho hết. Tôi gục mặt trên bà n tự hứa với mình là từ nay đến già cũng không để xảy ra lỗi lầm tương tự nữa .
Có một bà n tay đặt trên vai tôi . Và tiếng nói của Bảy vang lên ấm áp:
- Thôi, đừng buồn nữa, Huy ơi !
*
* *
Trong buổi há»p chi Ä‘á»™i sau đó, tôi lại bị đóng góp má»™t tráºn nữa, mặc dù tôi chÆ°a phải là đội viên. NgÆ°á»i lên án tôi mạnh mẽ nhất không phải mấy đứa bên tổ chÃn mà là thằng Hùng chi Ä‘á»™i trưởng kiêm lá»›p phó lao Ä‘á»™ng.
Không phải nó chỉ phê bình tôi chuyện đánh tráo cây của Tấn mà còn lôi ra chuyện tôi già nh cây tốt vá»›i ChÃ, chuyện tôi là m hà ng rà o cẩu thả.
Năm ngoái cÅ©ng chÃnh nó là đứa hung hăng nhất trong ban chỉ huy chi Ä‘á»™i không đồng ý kết nạp tôi vô Ä‘á»™i, vá»›i lý do là tôi thÆ°á»ng xuyên bá» trá»±c lá»›p, còn những buổi là m vệ sinh sân trÆ°á»ng thì tôi chỉ cầm chổi huÆ¡ hai, ba cái cho có lệ và không bao giá» có mặt đến phút :Dt.
ChÃnh vì nó mà bây giá» thằng Tin lại vô Ä‘á»™i trÆ°á»›c tôi . Ba tôi báºn rá»™n suốt ngà y it' để ý đến chuyện đó, nhÆ°ng má»—i lần thấy thằng Tin mang khăn quà ng Ä‘á» lượn qua lượn lại trÆ°á»›c mắt, thì ông lại rầy tôi:
- Ở trÆ°á»ng, mà y sinh hoạt ra sao mà đến giá» cÅ©ng chÆ°a được kết nạp vô Ä‘á»™i, thằng to đầu kia ?
DÄ© nhiên là tôi chẳng sung sÆ°á»›ng gì vá» sá»± qua mặt của thằng Tin. Ngay từ đầu năm nay tôi định bụng sẽ phấn đấu vô Ä‘á»™i . NhÆ°ng tôi chÆ°a kịp phấn đấu thì đã xảy ra chuyện xui xẻo nà y . Nghe Hùng "phan" tá»›i tấp, tôi giáºn muốn ứa gan nhÆ°ng Ä‘Ã nh cứng há»ng. Bởi vì nó nói đâu có đó, chuyện rà nh rà nh giữa ban ngà y ban mặt, ai chẳng biết.
NhÆ°ng tôi giáºn Hùng chÆ°a bằng giáºn Kiến Lá»a . Nhân chuyện nà y, nó lại bò lên bản tin đốt tôi má»™t phát. Vẫn má»™t thứ thÆ¡ dỡ ẹc:
Cây mình chẳng lo rà o
Äể cho gà ăn trụi
Lại Ä‘Ã o cây ngÆ°á»i khác
Äánh tráo cây của mình
Hơn nhau vì sóc vì chăm
Không ai hơn nhau vì chôm vì chĩa .
Lần nà y, Kiến Lá»a đặt thÆ¡ năm chữ, cÅ©ng chẳng có vần Ä‘iệu gì ra hồn. Äã váºy, phần cuối lại thêm vô hai câu ngang phè. Rõ rà ng là nó bắt chÆ°á»›c câu tục ngữ "Bà con vì tổ vì tiên, không ai bà con vì tiá»n vì gạo" trong bà i "Tục ngữ, ca dao vá» gia đìng và xã há»™i" há»c hồi đầu năm. NgÆ°á»i ta thì nói "chăm sóc" còn ở đây nó lại viết "vì sóc vì chăm" nghe trái lá»— nhÄ© không thể tả. NhÆ°ng tức nhất là nói kêu tôi "chôm chÄ©a", là m nhÆ° tôi là đồ ăn cắp chuyên nghiệp không bằng !
Kỳ nà y không chỉ mình tôi tức. Bà i thÆ¡ của Kiến Lá»a chạm ná»c đến toà n tổ năm. "Cáºu ông trá»i" bênh tôi ra mặt. Bà i thÆ¡ xuất hiện và o đầu tiết thứ nhất thì đến giá» ra chÆ¡i, Äại đã to tiếng phản đối:
- Tá» báo của chúng ta đăng bà i nà y là không đúng. Bạn Huy đã nháºn khuyết Ä‘iểm trÆ°á»›c lá»›p và đã được góp ý kiến trong chi Ä‘á»™i rồi, do đó bà i thÆ¡ của bạn Kiến Lá»a là không cần thiết và thiếu tinh thần xây dá»±ng.
Sá»± công kÃch bà i thÆ¡ của "cáºu ông trá»i" khiến tôi hả hê, mặc dù theo tôi đáng lẽ Äại phải "phang" và o hai chữ "chôm chÄ©a" mà Kiến Lá»a đã cố ý dùng má»™t cách bừa bãi để bôi bác tôi . NhÆ°ng thôi, váºy cÅ©ng được.
Nhá» Kim Liên, chủ bút bản tin, lá»™ vẻ hoang mang khi thấy cả lá»›p không ai có ý kiến gì khác Äại . Chỉ có thằng Chà bép xép là lên tiếng, nhÆ°ng lần nà y nó bép xép nghe được:
- Tôi đồng ý vá»›i bạn Äại ! Kỳ nà y Kiến Lá»a đốt báºy !
Kim Liên cà ng lúng túng. Nó chưa biết phải đối đáp ra sao thì Hùng bồi luôn một phát:
- Tôi cÅ©ng đồng ý vá»›i bạn Äại . Äáng lẽ tá» báo không nên đăng bà i thÆ¡ vừa rồi !
à kiến của Hùng kết thúc luôn câu chuyện. Ra chơi vô, tôi không thấy bà i thơ đáng ghét đó nằm trên bản tin nữa . Có lẽ Kim Liên xé đi rồi .
Hôm nay, thiệt tôi hên hết biết ! Cả Äại, Chà lẫn Hùng, những "đối thủ" của tôi xÆ°a nay, bá»—ng dÆ°ng đứng vá» phe tôi khiến tôi ngại nhiên má»™t cách thú vị. NhÆ°ng dù sao Ä‘i nữa, Ä‘iá»u đó cÅ©ng không là m tôi quên được ná»—i ấm ức vá»›i "kẻ thù giấu mặt" là Kiến Lá»a, mà y là ai mà mà y đốt tao hoà i váºy ?
Tôi bá» công cả tuần lá»… để truy tìm tông tÃch Kiến Lá»a nhÆ°ng chẳng có kết quả gì. Tôi há»i dò nhiá»u đứa nhÆ°ng chẳng đứa nà o biết Kiến Lá»a là ai . Äứa biết thì lại không chịu hé miệng.
Kẹt quá, tôi Ä‘Ã nh hạ mình Ä‘i há»i Kim Liên. Nó sầm mặt vẻ quan trá»ng:
- Äó là bà máºt báo chÃ, tôi không nói được !
Tức thiệt tức !
Cho đến hôm há»c môn hóa của cô Hết thì bà máºt má»›i tình cá» "báºt mÃ".
Nhá» Kim Hà , sau khi lên bản trả bà i xong, lúc vá» chổ ngồi chợt là m rÆ¡i má»™t tá» giấy trong táºp xuống đất. Nó cúi xuống chÆ°a kịp lượm thì thằng Chà ngồi đầu bà n đối diện đã nhanh tay chá»™p lấy . Kim Hà đòi cách gì nó cÅ©ng không chịu trả. CÅ©ng nhÆ° tôi, Chà vốn không Æ°a Kim Hà . Nó có táºt bép xép, hay nói chuyện trong lá»›p, còn Kim Hà là lá»›p phó tráºt tá»± cho nên nó bị Kim Hà "chiếu tÆ°á»›ng" luôn.
Äá»c xong tá» giấy, Chà vo tròn lại, ném xuống chá»— tôi . Tôi tò mò giở ra coi . Thì ra đó là bản nháp của bà i thÆ¡ "Nhắn ai".
|
17-09-2008, 08:17 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Castlevania
Bà i gởi: 339
Thá»i gian online: 5 giá» 56 phút 40 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 7
Từ hôm phát hiện ra Kim Hà là tác giả của hai bà i thơ "hại" tôi, trong đầu tôi lúc nà o cũng loay hoay những ý nghĩ trả đũa.
NhÆ°ng tÃnh tá»›i tÃnh lui hoà i mà tôi vẫn chÆ°a nghÄ© ra cách trả Ä‘Å©a nà o thÃch hợp. Nó là con gái, không thể dùng vÅ© lá»±c vá»›i nó nhÆ° đối vá»›i thằng Chà được. Nó lại là lá»›p phó tráºt tá»±, lÆ¡ tÆ¡ mÆ¡ má»™t chút là chết vá»›i nó liá»n.
Rốt cuá»™c, tôi chá»n phÆ°Æ¡ng pháp trả Ä‘Å©a an toà n nhất: dùng vÅ© khà của nó để Ä‘áºp lại nó. Cái gì chá»› là m thÆ¡ đối vá»›i tôi là chuyện dá»… nhÆ° bỡn. Thuở nhá», tôi đã từng say mê Ä‘á»c Lục Vân Tiên bỠăn bá» uống đến ná»—i má tôi phải lấy cuốn sách giấu Ä‘i. Äá»c Truyện Kiá»u, tôi khoái Từ Hải:
Râu hùm, mà y én, mà y ngà i
Vai năm tấc rá»™ng, thân mÆ°á»i thÆ°á»›c cao
ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng má»™t đấng anh hà o
Côn quyá»n hÆ¡n sức, lược thao gồm tà i
Má»—i khi Ä‘á»c lên, tôi nghe "đã" hai cái lá»— tai là m sao !
NhÆ°ng tôi thÃch nhất là Chinh Phụ Ngâm. Tôi khoái những câu thÆ¡ nhÆ°:
ChÃn tầng gÆ°Æ¡m báu trao tay
Ná»a đêm truyá»n hịch định ngà y xuất chinh.
hoặc:
Giã nhà đeo bức chiến bà o
Thét roi cầu Vị à o à o gió thu.
NhÆ°ng cái là m tôi mê Chinh Phụ Ngâm là thể thÆ¡ song thất lục bát. Tôi thấy thể thÆ¡ nà y nó hay hay, ngồ ngá»™, Ä‘á»c lên nghe êm tai là m sao. Tôi cÅ©ng đã từng là m cả chục bà i theo thể thÆ¡ nà y gởi báo Khăn Quà ng Äá». Tuy báo Khăn Quà ng Äá» chÆ°a đăng của tôi bà i nà o nhÆ°ng đã ghi tên tôi vô mục "Há»™p thÆ° nháºn được" mấy lần rồi. Chỉ riêng cái khoản đó, tôi cÅ©ng đã ăn đứt nhá» Kim Hà . Nó là m gì mà được đăng tên lên báo! Äó là chÆ°a kể nhà tôi còn có cả má»™t táºp ThÆ¡ Ca Cách Mạng dà y cá»™m, rồi nguyên má»™t táºp ThÆ¡ Tố Hữu của Nhà xuất bản Giáo Dục, in giấy trắng Ä‘Ã ng hoà ng.
Vá»›i "vốn liếng" dồi dà o đó, tôi thừa sức tÃnh chuyện phục thù.
Nhá» Kim Hà thuá»™c tổ bảy. Nó ngồi ở đầu bà n dãy thứ hai bên kia, đối diện vá»›i thằng ChÃ, tức là ngay trong tầm quan sát của tôi. NhÆ°ng muốn là m thÆ¡ "Ä‘áºp " nó thì phải tìm ra khuyết Ä‘iểm của nó.
Ngà y nà o tôi cÅ©ng chong mắt vá» phÃa tổ bảy rà qua rà lại nhÆ° máy rà mìn mà chẳng phát hiện được má»™t sÆ¡ hở nà o ở Kim Hà . Vá» tráºt tá»±, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nó là "số má»™t" rồi. Vá» há»c táºp, nó lại là há»c sinh giá»i ba năm liá»n. Ở các mặt khác cÅ©ng váºy. Nằm trong ban cán sá»± lá»›p và ban chỉ huy chi Ä‘á»™i nên việc gì nó cÅ©ng gÆ°Æ¡ng mẫu Ä‘i đầu. Khó ai moi được khuyết Ä‘iểm của nó. Trong suốt mÆ°á»i ngà y liá»n, tôi chẳng tìm được má»™t Ä‘á» tà i nà o vỠđối thủ để là m thÆ¡.
Trong lúc tôi hoà n toà n tuyệt vá»ng, định gạt phắt chuyện phục thù ra khá»i đầu óc để táºp trung vô việc há»c táºp, thì bá»—ng xảy ra má»™t sá»± kiện đáng mừng.
"Äối thủ" của tôi, khi bÆ°á»›c ra khá»i bà n lên trả bà i sinh váºt của thầy Hiển, không biết lóng ngóng là m sao mà vấp phải chân bà n ngã "oách" xuống đất khiến cả lá»›p cÆ°á»i rầm. Trong khi nó lóp ngóp bò dáºy, mặt Ä‘á» tá»›i mang tai thì tôi sÆ°á»›ng rÆ¡n trong bụng. Thế là tôi có ngay má»™t Ä‘á» tà i: "Cô bé chụp ếch".
Ngay buổi há»c nhóm hôm sau, tôi lôi kéo Bảy và Quang và o âm mÆ°u phục thù của tôi. Tôi Ä‘á» nghị má»—i đứa sẽ lần lượt đặt má»™t câu thÆ¡ cho bà i "Cô bé chụp ếch".
Thoạt đầu Quang không chịu. Nó nói:
- Kim Hà đâu phải là đứa xấu mà đặt thÆ¡ châm chá»c nó.
Tôi quắc mắt:
- NhÆ°ng nó là Kiến Lá»a. Nó đốt báºy!
Quang khăng khăng:
- Nhưng bà i thơ đó đã xé bỠrồi!
Cái thằng tự nhiên lại đâm ra cứng đầu! Tôi đà nh phải thuyết phục nó bằng cách khác:
- Thiệt ra chuyện châm chá»c Kim Hà là chuyện phụ. Cái chÃnh là mình táºp là m thÆ¡. Há»c sinh muốn giá»i văn phải táºp là m thÆ¡, mà y hiểu chÆ°a ?
Thằng Quang nghe nói đến "giá»i văn" y nhÆ° con nÃt nghe đến kẹo. Nó xiêu liá»n:
- Váºy thì được!
Bảy thì đồng ý ngay từ đầu. Không phải nó ghét gì Kim Hà mà vì nó tò mò, muốn là m thơ thỠmột lần cho biết.
Muốn cho Bảy và Quang cộng tác, tôi lại phải giảng giải cho hai đứa biết thơ song thất lục bát là gì, câu nà o bảy chữ, câu nà o tám chữ, rồi chữ nà o ăn vần với chữ nà o, đủ cả đầu đuôi xuôi ngược.
Thấy nói đến ráo nÆ°á»›c miếng mà hai đứa vẫn ngồi ngÆ¡ ngÆ¡ ngác ngác, tôi tức mình lấy cuốn Chinh Phục Ngâm ra Ä‘á»c cho chúng nghe để dẫn chứng.
Tôi má»›i Ä‘á»c được và i ba câu thì Bảy ngắt ngang:
- Thôi, mà y cho tao mượn vá» nhà đá»c Ä‘i!
Tôi cụt hứng, gắt:
- Mà y nghe không lo nghe, cái gì cũng đòi mượn vỠnhà !
Bảy cÆ°á»i hì hì:
- Äem vá» nhà tao má»›i nghiá»n ngẫm kỹ được chá»› nghe mà y Ä‘á»c loáng thoáng tao đâu có nhá»›.
Quang sợ mất phần, hùa theo:
- Tao nữa! Thằng Bảy coi xong, mà y cho tao mượn nghen!
Thấy hai đứa má»—i lúc má»™t lạc Ä‘á», tôi vá»™i gấp cuốn sách lại, tuyên bố:
- Khi nà o là m xong bà i thơ "Cô bé chụp ếch", tao sẽ cho tụi bây mượn.
Quang láu táu:
- Ừ, là m lẹ lẹ đi!
Thế là tôi biến buổi há»c văn thà nh buổi là m thÆ¡ đả kÃch nhá» Kim Hà .
Tôi đằng hắng lấy giá»ng rồi Ä‘á»c câu đầu:
- Có cô bé tÃnh hay bá»™p chá»™p.
Quang vá»— tay khen:
- Hay quá!
Tôi cÆ°á»›i khoái chÃ:
- Hay gì mà hay! Tụi mà y là m tiếp câu thứ hai đi!
Bảy và Quang thừ mặt ra nghÄ© ngợi. Bảy thì nhăn mà y nhÃu trán y nhÆ° Ä‘ang là m há» trên sân khấu. Còn Quang thì hết gãi đầu đến gãi cổ là m nhÆ° câu thÆ¡ nấp đâu chá»— đó váºy. Tôi ngồi chá» sốt cả ruá»™t mà hai đứa vẫn chÆ°a "rặn" ra được má»™t chữ nà o, trong khi trong đầu tôi nảy ra má»™t lúc hai, ba câu, câu nà o cÅ©ng hay.
Chá» thêm má»™t lúc, chịu hết nổi, tôi liá»n thúc:
- Nghĩ lẹ lẹ lên chớ! Là m thơ mà như tụi mà y thì một năm chưa được một bà i.
Quang tặc lưỡi:
- Tao nghĩ ra lâu rồi nhưng không biết có đúng không nên tao chưa dám nói!
Tôi sáng mắt:
- Äâu ? Mà y Ä‘á»c thá» nghe coi! Äá»c cả câu đầu nữa!
Quang ngáºp ngừng má»™t thoáng rồi Ä‘á»c:
- Có cô bé tÃnh hay bá»™p chá»™p
Tá»± nhiên té nhủi giữa Ä‘Æ°á»ng lăn quay.
Äá»c xong, nó nhìn tôi vá»›i vẻ dò há»i. Tôi nhăn nhó:
- Tao nói rồi mà mà y không chịu hiểu gì hết. Thơ song thất lục bát là phải là m xong hai câu bảy chữ rồi mới tới hai câu sáu tám. Tao là m một câu bảy chữ thì mà y phải là m tiếp một câu bảy chữ nữa mới đúng, sau đó mới tới một câu sáu, một câu tám. Ở đây, mới vô đỠchưa chi hết mà y đã nhảy phóc ngay xuống câu tám đâu có được!
Thấy tôi nổi nóng, nó liá»n Ä‘á» nghị:
- Váºy thì mà y bá» bá»›t chữ cuối Ä‘i! Còn lại đúng bảy chữ.
Nó Ä‘á» nghị mà y nhÆ° chá»c tức tôi. Tôi hét ầm lên:
- ThÆ¡ gì kỳ váºy ? Váºy là câu thÆ¡ thà nh "Tá»± nhiên té nhủi giữa Ä‘Æ°á»ng lăn" hả ?
Biết mình sai, Quang ngồi im re. Tôi ngó Bảy:
- Sao, mà y là m được câu nà o chưa ?
Thấy tôi hét thằng Quang dữ quá, Bảy rụt rè:
- Rồi, nhÆ°ng... không biết đúng hay sai, để tao Ä‘á»c thá» mà y nghe... À, à ... nó nhÆ° vầy... "Có cô bé tÃnh hay bá»™p chá»™p. Vấp chân bà n, cô té thiệt Ä‘au".
CÅ©ng nhÆ° Quang, sau khi Ä‘á»c xong câu thÆ¡ mình sáng tác, Bảy nhìn mặt tôi thăm dò phản ứng.
Thấy tôi ngồi im, nó mừng lắm, há»i:
- Là m váºy đúng không, mà y ?
- Äúng cái khỉ mốc!
Tôi bá»±c mình "đốp" má»™t phát khiến Bảy chÆ°ng há»ng. Thá»±c ra, câu thÆ¡ của Bảy có khá hÆ¡n của Quang chút xÃa, nhÆ°ng cÅ©ng không đạt yêu cầu. Thấy hai "há»c trò" của mình cháºm hiểu quá xá, tôi đâm nản không thèm hò hét nhÆ° khi nãy khiến Bảy tưởng bở.
- Tao đã nói là chữ cuối của câu bảy trên phải vần vá»›i chữ thứ năm của câu bảy dÆ°á»›i! - Tôi giải thÃch - Ở đây, chữ cuối câu bảy trên là "chá»™p" thì chữ thứ năm câu bảy dÆ°á»›i phải là chữ nà o có vần "á»™p" hay "ốp" má»›i được. Mà y lại chÆ¡i chữ "té" nghe chẳng giống ai.
Bảy chừng nhÆ° hiểu ra, nó gáºt gù:
- À, à , tao nhớ rồi. Mà y có nói mà tao quên mất. Thôi để tao là m lại câu khác.
Tôi khoát tay:
- Thôi khá»i! Äể mình tao là m được rồi!
Buổi "táºp là m thÆ¡" kết thúc má»™t cách đáng buồn, tháºt chẳng bì vá»›i những buổi táºp là m văn.
Sau khi "Ä‘uổi" hai ông bạn quà ra vá», tôi quay vô vá»›i bà i thÆ¡ dang dở của tôi.
Nhẩm tá»›i nhẩm lui, tẩy tẩy xóa xóa má»™t hồi, tôi cÅ©ng là m xong bà i thÆ¡. Tôi Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại má»™t cách khoái trá:
Có cô bé tÃnh hay bá»™p chá»™p
Váºy cho nên té Ä‘á»™p giữa Ä‘Æ°á»ng
Tháºt là má»™t chuyện phi thÆ°á»ng
Con gái mà té khó thương quá chừng
Cô bé đó tự xưng là kiến
Sẽ có ngà y bị liệng xuống ao
Dù cho vùng vẫy thế nà o
Con kiến cũng chết vì nà o ai thương!
Ở hai câu :Dt, tôi biết lặp lại hai chữ "nà o" là không hay lắm nhÆ°ng chẳng nghÄ© ra được chữ nà o hay hÆ¡n. Lúc đầu tôi định viết "Con kiến cÅ©ng chết vì ao nÆ°á»›c đầy", nhÆ°ng câu nà y không "ác liệt" bằng câu kia. "Vì nà o ai thÆ°Æ¡ng" nói lên được sá»± không Æ°a của cả lá»›p, hoặc Ãt ra là của tôi và thằng ChÃ, đối vá»›i "đối thủ".
Sau khi ngâm nga chán, tôi lại loay hoay vắt óc cố nghÄ© má»™t bút hiệu cho oai, không oai hÆ¡n thì Ãt ra cÅ©ng oai bằng Kiến Lá»a. Lúc đầu, tôi định lấy bút hiệu là Ong Vò Vẽ. So vá»›i kiến lá»a thì ong vò vẽ chÃch Ä‘au gấp triệu lần. NhÆ°ng kẹt má»™t ná»—i, ong chÃch ai thì chÃch chứ không khi nà o chÃch kiến. NhÆ° váºy thì Kiến Lá»a đâu có ngán. Tôi định lấy bút hiệu là Ao Hồ, vì kiến rất sợ nÆ°á»›c, bị liệng xuống ao thì chìm lỉm liá»n. Bút hiệu nà y còn có cái hay là ăn khá»›p vá»›i ná»™i dung của bà i thÆ¡. NhÆ°ng suy Ä‘i tÃnh lại, tôi thấy chữ Ao Hồ không oai chút nà o, lại có vẻ mất vệ sinh là m sao! Tưởng bÃ, không dè tôi sá»±c nhá»› ra kiến cÅ©ng kỵ lá»a. Thế là ngay láºp tức, tôi chá»n bút hiệu Lá»a Thần. Lá»a thÆ°á»ng mà đốt, kiến cÅ©ng chết trụi nữa là lá»a thần!
Tôi hồ hởi mang bà i thÆ¡ của Lá»a Thần tá»›i lá»›p Ä‘Æ°a cho nhá» Kim Liên, yêu cầu nó đăng ngay ngà y mai.
Tối đó, tôi trằn trá»c hoà i không sao ngủ được. Tôi cÆ°á»i thầm trong bụng khi nghÄ© đến cảnh cả lá»›p xúm quanh bà i thÆ¡ của tôi vừa Ä‘á»c vừa cÆ°á»i ầm Ä©, còn nhá» Kim Hà thì ngồi gục mặt xuống bà n khóc sÆ°ng cả mắt.
Ngà y hôm sau, tôi tìm má»i con mắt trên bản tin nhÆ°ng chẳng thấy bà i thÆ¡ tôi đâu. Tôi bá»±c lắm nhÆ°ng ráng nhịn. Bởi vì năm ngoái khi còn là m chủ bút bản tin, tôi cÅ©ng đã từng "ngâm" bà i của tụi bạn đến ba, bốn ngà y sau má»›i đăng, vì phải đăng lần lượt theo thứ tá»± ngà y gởi.
NhÆ°ng rồi ba, bốn ngà y trôi qua, rồi má»™t tuần lá»… mà bà i thÆ¡ của tôi vẫn mất tÃch má»™t cách bà máºt.
Không dằn lòng được nữa, tôi chạy đi tìm nhỠKim Liên, cự nự:
- Bạn bỠbà i thơ của tôi đâu rồi ? Sao chưa chịu đăng lên ?
Nó đáp tỉnh khô:
- Bà i đó không đăng được!
Tôi giáºn tái cả mặt:
- Sao không đăng được? Bạn đừng á»· mình phụ trách bản tin rồi muốn là m gì thì là m! ThÆ¡ của Kim Hà dở ẹc bạn cÅ©ng dán lên, còn thÆ¡ của tôi đúng vần đúng luáºt thì lại không đăng! Rõ rà ng là bạn thiên vị!
Kim Liên phớt lỠsự kết tội của tôi, nó nói:
- ThÆ¡ của bạn đúng là hay hÆ¡n thÆ¡ của Kim Hà . NhÆ°ng thÆ¡ của bạn đả kÃch cá nhân chá»› không phê bình để tiến bá»™, tôi nhất quyết không đăng!
Tôi tức nổ đom đóm mắt:
- Bạn không đăng thiệt phải không ?
- Thiệt!
- Äược rồi! - Tôi gầm ghè - Tôi sẽ báo vá»›i thầy Dân!
Kim Liên nghinh mặt:
- Thách bạn báo thầy Dân đó!
Tôi chìa tay ra:
- Váºy bạn trả bà i thÆ¡ cho tôi Ä‘i!
Kim Liên chạy vô chỗ ngồi lục cặp một hồi rồi lấy bà i thơ ra trả tôi:
- Äây nè! Tôi cóc thèm giữ bà i thÆ¡ vô duyên nà y!
Tôi cầm bà i thơ, bỠđi không thèm nói lấy một tiếng.
NhÆ°ng tôi không tìm thầy Dân mà tìm thằng Äại. Tôi nhá»› lần trÆ°á»›c Äại đứng ra bênh tôi công kÃch bà i thÆ¡ của Kiến Lá»a nên tôi chắc mẩm lần nà y nó sẽ vá» phe tôi. Không dè sau khi nghe tôi kể lại sá»± tình và đá»c xong bà i thÆ¡ của tôi, nó gáºt gù nháºn xét:
- Kim Liên không đăng bà i thÆ¡ nà y là đúng. Bà i thÆ¡ của mà y đả kÃch cá nhân chá»› không nhằm xây dá»±ng.
- Tụi mà y không công bằng! ThÆ¡ của nhá» Kim Hà cÅ©ng đả kÃch cá nhân sao lại đăng được ?
Äại vá»— vai tôi:
- Hai trÆ°á»ng hợp khác nhau xa chứ! ThÆ¡ của Kim Hà phê phán những khuyết Ä‘iểm mà mà y vi phạm có ý thức. Còn chuyện vấp té của nó đâu có thể coi là má»™t khuyết Ä‘iểm. Trượt chân trượt tay là chuyện bình thÆ°á»ng, có gì là xấu đâu! Äó là chÆ°a kể mà y đòi liệng nó xuống ao cho nó chết Ä‘uối chÆ¡i. Ná»™i chuyện đó thôi là đã thiếu tinh thần xây dá»±ng rồi!
Nghe Äại thuyết má»™t hồi, tôi thấy bùi tai, liá»n xếp bà i thÆ¡ đút vô túi áo. Nhá» Hiá»n trông thấy, vá»™i chìa tay ra:
- Huy có cái gì đó cho Hiá»n mượn coi Ä‘i!
Tôi bắt chÆ°á»›c Kim Liên, là m mặt quan trá»ng:
- Bà máºt báo chÃ, không coi được!
Nếu thằng Bảy có cái táºt thấy thứ gì cÅ©ng đòi mượn vá» nhà thì nhá» Hiá»n có táºt thấy gì cÅ©ng đòi "cho mượn coi Ä‘i". ThÆ¡ "đả kÃch cá nhân" hay ho gì mà "coi lại vá»›i coi Ä‘i!"
|
17-09-2008, 08:18 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Castlevania
Bà i gởi: 339
Thá»i gian online: 5 giá» 56 phút 40 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 8
Ở Ä‘á»i thiệt có lắm chuyện bất ngá». Có những bà i thÆ¡ nhÆ° bà i "Cô bé chụp ếch" tôi tha thiết muốn đăng lên bản tin thì không được đăng, trong khi đó có má»™t bà i thÆ¡ tôi không há» gởi thì nhá» Kim Liên lại lấy đăng lên. ChÃnh tôi là tác giả mà lại không há» hay biết gì vá» chuyện đó.
Äầu Ä‘uôi cÅ©ng do môn ngữ pháp mà ra.
Ở trong nhóm "ba bạn cùng tiến", tôi chịu trách nhiệm vá» cả táºp là m văn lẫn ngữ pháp. NhÆ°ng ở môn táºp là m văn, khó thấy rõ sá»± tiến bá»™ nhÆ° ở môn ngữ pháp. Thứ nhất là vì môn táºp là m văn cả tháng má»›i là m bà i táºp má»™t lần, còn ngữ pháp thì tuần nà o cÅ©ng có kiểm tra, không kiểm tra viết cÅ©ng kiểm tra miệng. Thứ hai là ở môn táºp là m văn, hiếm có trÆ°á»ng hợp nhảy vá»t vá» Ä‘iểm số. Äứa nà o bà i nà y được Ä‘iểm bốn thì phải phấn đấu ghê gá»›m lắm, bà i sau má»›i ngoi lên được Ä‘iểm năm, giá»i lắm thì Ä‘iểm sáu. Rồi lại phải ì ạch nhÆ° trâu kéo cà y suốt má»™t thá»i gian dà i nữa má»›i nói chuyện kiếm Ä‘iểm bảy. Äó chÆ°a kể đến trÆ°á»›ng hợp tháng trÆ°á»›c má»›i ngoi lên ngồi chÆ°a nóng chá»—, tháng sau đã tụt xuống rồi. CÅ©ng y nhÆ° ngÆ°á»i ta đẩy xe bò lên dốc váºy. Phải nghiến răng nghiến lợi, toát cả mồ hôi há»™t má»›i nhÃch lên được má»™t thÆ°á»›c, váºy mà chỉ cần lÆ¡ Ä‘á»…nh sẩy chân má»™t cái, là lại tụt đến hai, ba thÆ°á»›c liá»n. Ở môn ngữ pháp thì má»i việc không nhất định phải nhÆ° váºy. Tuần trÆ°á»›c, vì chÆ°a hiểu bà i, chÆ°a nắm các quy tắc, có thể bạn bị Ä‘iểm hai. NhÆ°ng tuần sau, nếu đã hiểu bà i thấu đáo, bạn vẫn có thể đạt Ä‘iểm chÃn, Ä‘iểm mÆ°á»i nhÆ° bất cứ ai.
Vì váºy mà thằng Äại thÆ°á»ng xuyên chú ý Ä‘iểm ngữ pháp của Bảy và Quang để theo dõi và đánh giá kết quả công việc của tôi trong nhóm.
Äối vá»›i Bảy thì tôi không ngại. Nó vốn giá»i toán nên tiếp thu những sá»± lắt léo trong môn ngữ pháp cÅ©ng khá nhanh. TrÆ°á»›c đây, nó kém môn nà y là vì há»c không có phÆ°Æ¡ng pháp và không táºp trung công sức nhiá»u. Riêng thằng Quang thì tôi đến méo mặt vá»›i nó. Nó vừa mất căn bản từ lá»›p dÆ°á»›i vừa không táºp trung tÆ° tưởng được, mặc dù nó rất siêng há»c. Trong những buổi há»c nhóm, bao giá» nó cÅ©ng đến rất sá»›m, khi thì ngồi chá» thằng Bảy qua, khi thì đợi tôi đánh xong ván cá» vá»›i thằng Tin. Sách vở nó lúc nà o cÅ©ng gá»n gà ng, sạch sẽ. Váºy mà ngồi há»c được má»™t lúc, đầu óc nó lại phiêu lÆ°u ở đâu đâu táºn Châu Phi, Mã Lai vá»›i những Ä‘Ã n kiến, Ä‘Ã n nhện quái quá»·. Nhét được những quy tắc rắc rối vô đầu nó quả không phải chuyện dá»….
Vá» "thà nh tÃch" ngữ pháp của Quang, tụi lá»›p 9A2, tức là 8A2 năm ngoái, thÆ°á»ng kể lại câu chuyện sau đây.
Hồi há»c lá»›p 7, khi cô Thanh giảng bà i "Bá»™ pháºn chủ ngữ" không biết Quang ngồi mÆ¡ má»™ng những gì mà lúc bị kêu lên bảng, nó đứng lá»› ngá»› nhÆ° ngÆ°á»i mất hồn.
Cô Thanh viết lên bảng câu "Äà n chim bay" bảo nó phân tÃch, nó đứng gãi cổ gần ná»a tiếng đồng hồ.
Biết đợi lâu hÆ¡n, thằng Quang cÅ©ng không là m được mà có khi cổ nó tóe máu nữa không chừng, cô Thanh liá»n giúp nó bằng cách gạch má»™t Ä‘Æ°á»ng tách đôi chữ "Ä‘Ã n chim" và chữ "bay", rồi há»i:
- Äà n chim là gì?
Ai cÅ©ng biết "Ä‘Ã n chim" là chủ ngữ, trừ Quang. Nghe câu há»i "dá»…" quá, nó mừng lắm, đáp:
- Äà n chim là động váºt.
Nghiên cứu Ä‘á»™ng váºt vốn là nghá» của nó mà ! Ai dè cô Thanh nhăn mặt:
- Ai chẳng biết là động váºt! NhÆ°ng cô muốn há»i em "Ä‘Ã n chim" giữ nhiệm vụ gì trong câu!
Quang lại sáng mắt:
- Thưa cô, đà n chim giữ nhiệm vụ bay ạ.
Cả lá»›p cÆ°á»i nghiêng cÆ°á»i ngá»a. Cả cô Thanh cÅ©ng không nhịn được cÆ°á»i.
Váºy mà hai năm trôi qua, nó chẳng tiến bá»™ được má»™t chút nà o. Äối vá»›i nó, môn ngữ pháp còn "Ä‘á»™c" hÆ¡n giống kiến á»c-cô-phi-la nhiá»u.
Há»c chung vá»›i nó chừng mÆ°á»i phút, tôi biết ngay là nhà sinh váºt mất căn bản trầm trá»ng từ những năm lá»›p dÆ°á»›i. Bà i "Từ loại" đã há»c từ hồi lá»›p năm, lá»›p sáu, lên lá»›p bảy cÅ©ng ôn lại, váºy mà nó cứ lẫn lá»™n lung tung.
Tôi há»i nó:
- Cái nhà là từ gì?
- Danh từ.
- Cuốn sách?
- Cũng danh từ.
- Xe hơi?
- Äá»™ng từ.
Tôi ngạc nhiên:
- Tại sao xe hơi là động từ?
Nó đáp rất tự tin:
- Tại vì xe hơi chạy được! Cái gì chuyển động được thì cái đó là động từ chớ sao!
Cứ theo cái phÆ°Æ¡ng pháp suy luáºn ngá»› ngẩn đó, Quang Ä‘i từ sai lầm nà y đến sai lầm khác. Tôi, vá»›i sá»± trợ giúp đắc lá»±c của Bảy, đã phải là m đủ má»i cách để cho nhà sinh váºt tối tăm đó hiểu được "xe hÆ¡i" là danh từ, còn "chạy" má»›i là động từ.
Äã váºy, nó lại mắc cái táºt "máy móc".
Khi tôi phân tÃch trong câu "Tôi Ä‘i há»c" thì "tôi" là chủ ngữ, "Ä‘i há»c" là vị ngữ hoặc trong câu "Äất nÆ°á»›c ta tÆ°Æ¡i đẹp" thì "đất nÆ°á»›c ta" là chủ ngữ còn "tÆ°Æ¡i đẹp" là vị ngữ, thì Quang cứ Ä‘inh ninh chữ nà o đứng ở đầu câu Ä‘á»u là chủ ngữ ráo.
Do đó, khi thầy Dân kêu nó lên bảng phân tÃch câu "Giữa cánh đồng, ngÆ°á»i nông dân Ä‘ang gieo mạ" thì nó vá»™i và ng gán cho "giữa cách đồng" là chủ ngữ khiến cái Ä‘iểm hai ngữ pháp cứ Ä‘eo đẳng tổ tôi hoà i.
Trong khi tôi ngồi Ä‘á» mặt tÃa tai vì tức và vì ngượng khi "cáºu ông trá»i" liếc tôi. Nó không nói gì nhÆ°ng ánh mắt thì nhÆ° muốn há»i: "Mà y kèm cặp thằng Quang kiểu gì lạ váºy?" là m tôi nhá»™t dá»… sợ.
Quang xách táºp Ä‘i xuống chÆ°a kịp ngồi vô chá»—, tôi gắt liá»n:
- Mà y là m ăn kiểu gì lạ váºy?
Biết lỗi, Quang im re. Nhưng tôi không tha:
- Ai gieo mạ? Theo mà y thì ai gieo mạ?
- Thì ngÆ°á»i nông dân.
Tôi nhăn nhó:
- Váºy thì ngÆ°á»i nông dân là chủ ngữ chá»›! Sao mà y lại nói là giữa cánh đồng? Thiệt chán cho mà y!
NhÆ°ng cái "ông há»c trò" của tôi không chịu dừng lại ở những khuyết Ä‘iểm đó. Nó còn mắc thêm cái bệnh "suy nghÄ© vẩn vÆ¡", không chú tâm và o Ä‘iá»u gì lâu được. Ngồi há»c trong nhà mà nó cứ nghÄ© đến chuyện ngoà i trá»i. Chẳng hạn có lần tôi há»i nó:
- Và dụ bây giỠtao đặt 1 vị ngữ là "sủa", mà y thêm chủ ngữ vô cho thà nh câu được không?
Câu há»i dá»… ợt, ai chẳng biết chủ ngữ là "chó", váºy mà nó ngồi im ru bà rù, lâu thiệt lâu. Tôi nóng ruá»™t, thúc:
- Trả lá»i lẹ Ä‘i chá»›! Câu há»i dá»… ợt mà nghÄ© gì lâu quá xá cỡ váºy mà y!
Ai dè nó lại nói:
- Mà y biết giống chó Ét-ki-mô không? Chó Ét-ki-mô chÃnh cống không bao giá» sủa nhÆ° chó thÆ°á»ng đâu nghen mà y. Nó rú nhÆ° chó sói, nghe khiếp lắm. NhÆ°ng giống Ét-ki-mô, chó cái khôn hÆ¡n chó Ä‘á»±c, vì váºy...
Té ra từ nãy đến giá», nó không lo há»c ngữ pháp mà lo Ä‘i chÆ¡i ở Bắc cá»±c. Tôi Ä‘iên tiết, cắt ngang:
- Dẹp thứ chó Ét-ki-mô của mà y Ä‘i! Há»c bà i không chịu há»c, tối ngà y cứ chó vá»›i mèo!
Nghe tôi hét, nó giáºt mình "tỉnh cÆ¡n mÆ¡" và ngay láºp tức Ä‘uổi bầy chó "rú y nhÆ° chó sóÃ" kia ra khá»i tâm trÃ. NhÆ°ng chứng nà o táºt nấy, hôm sau tôi viết ra giấy câu "Mùa xuân, chim bay đầy trá»i", chÆ°a kịp há»i nó, nó đã há»i tôi:
- Äố mà y, chim gì thÆ°á»ng được dùng để Ä‘Æ°a thÆ° liên lạc?
Tôi Ä‘áºp bà n ầm ầm:
- Dẹp! Dẹp!
Bình thÆ°á»ng, tôi rất mê những câu chuyện kỳ lạ vá» Ä‘á»™ng váºt của Quang, nhÆ°ng và o những lúc nhÆ° thế nà y, tôi không sao chịu Ä‘á»±ng nổi. Rút kinh ngiệm, kể từ đó vá» sau, đặt câu cho nhà sinh váºt phân tÃch, tôi chẳng dám rá»› tá»›i má»™t con váºt nà o. Toà n những câu Ä‘oại loại nhÆ° "Xe lá»a qua cầu" hoặc "Hoa nở khắp vÆ°á»n" mà thôi.
NhÆ°ng rồi, mặc dù cháºm chạp nhÆ° sên bò, Quang cÅ©ng dần dần chứng tỠđược sá»± tiến bá»™ của mình. Khi là m bà i táºp, thỉnh thoảng nó cÅ©ng hay quên đầu quên Ä‘uôi nhÆ°ng không bao giá» nó bị Ä‘iểm hai hay Ä‘iểm ba nhÆ° trÆ°á»›c. ThÆ°á»ng là nó đạt Ä‘iểm năm trở lên. CÅ©ng nhÆ° Bảy, bây giá» nó không ngán môn ngữ pháp nữa. Thà nh tÃch đó khiến tôi sung sÆ°á»›ng vô kể.
NhÆ°ng "sá»± kiện" là m tôi nở mà y nở mặt nhất là má»›i đây để cho Bảy và Quang nắm chắc được ná»™i dung của bà i "Câu có cụm chủ-vị là m chủ ngữ", tôi đã là m bà i thÆ¡ sau đây và bắt hai đứa chép vô táºp:
Cụm chủ-vị khi là m chủ ngữ
ThÆ°á»ng đằng sau có chữ "khiến cho"
Và như: "Em bé nằm ho
Khiến cho cha mẹ phải lo suốt ngà y"
Nhưng vị ngữ khi rà y khi khác
Chữ "khiến cho" chưa chắc ở hoà i
Äôi khi có má»™t chữ "là "
Kéo theo sau nó cái toa "danh từ"
Lấy và dụ: "Bạn hÆ° há»ng quá
Là nỗi buồn của cả thầy cô"
Nếu đem "sự, cuộc, việc" vô
"Ngữ danh từ" bỗng bất ngỠhiện ra.
Bà i ngữ pháp nà y là má»™t trong những bà i khó của há»c kỳ má»™t. Trong lá»›p tôi, những đứa nắm vững ngay được bà i nà y không phải là nhiá»u. Nhá» bà i thÆ¡ của tôi, Bảy và Quang láºp tức trở thà nh hai nhân váºt trong cái nhóm thông thái Ãt á»i đó.
Lúc ôn bà i đầu giá», tụi bạn ngồi chung quanh nghe Bảy và Quang lầm rầm Ä‘á»c thÆ¡, liá»n lên tiếng:
- Hôm nay há»c ngữ pháp chứ đâu há»c giảng văn! Tụi mà y lá»™n rồi!
Tụi nó tưởng Bảy và Quang há»c bà i "Hò Huế". Quang ưỡn ngá»±c, khoe:
- Ai chẳng biết bữa nay há»c ngữ pháp! Äây là bà i thÆ¡ ngữ pháp của nhóm tao!
Mấy đứa kia nghe váºy, tò mò xúm lại coi. Láºp tức nháºn rõ được giá trị của bà i thÆ¡, chúng bao vây Bảy và Quang, năn nỉ xin chép.
Tôi chứng kiến quang cảnh náo nhiệt đó ngay từ đầu, lòng hãnh diện không thể tả.
Thằng Lâm vừa hà hoáy chép vừa há»i:
- Ai là m bà i thÆ¡ "Ä‘á»™c" quá váºy mà y?
Bảy chÆ°a kịp trả lá»i thì thằng Chà đã bô bô ra vẻ hiểu biết:
- Thằng Huy là m chớ ai! Nó mà là m thơ thì số một!
Trá»i Æ¡i! Sao cái thằng bép xép nà y hôm nay dá»… thÆ°Æ¡ng quá váºy không biết! NghÄ© tá»›i chuyện trÆ°á»›c nay mình không Æ°a nó, lÆ°Æ¡ng tâm tôi tá»± nhiên cắn rứt quá chừng.
NhÆ°ng khoái thì khoái trong bụng, bá» ngoà i tôi vẫn giả vá» nhÆ° không chú ý gì đến chung quanh, chỉ có hai tai dá»ng lên hệt tai mèo lúc Ä‘ang rình chuá»™t. Và tôi sÆ°á»›ng mê tÆ¡i khi nghe cái âm thanh ngá»t ngà o quen thuá»™c vang lên: "Quang cho Hiá»n mượn coi Ä‘i!". Chắc khi rao "Ai ăn chè không?", giá»ng nó cÅ©ng ngá»t lịm nhÆ° váºy.
Trong số những há»c sinh bị kêu lên bảng đặt câu hôm đó, Quang là đứa duy nhất là m đúng hoà n toà n. Và lần đầu tiên kể từ khi cha sinh mẹ đẻ, nó đạt Ä‘iểm mÆ°á»i môn ngữ pháp. Khi nghe thầy Dân hô Ä‘iểm, nó cảm Ä‘á»™ng đến rÆ°ng rÆ°ng nÆ°á»›c mắt và bất giác nắm lấy tay tôi. Tôi là đứa Æ°a giỡn mà thấy váºy, cÅ©ng đâm ra ngùi ngùi.
Thầy Dân khen Quang không tiếc lá»i. Má»™t há»c sinh từ kém vá»t lên giá»i là má»™t tấm gÆ°Æ¡ng đáng há»c táºp. Rồi thầy khen cả nhóm tôi và khen tôi biết giúp đỡ bạn há»c táºp.
Thấy thầy Ä‘ang biểu dÆ°Æ¡ng tôi, Chà vá»t miệng:
- Bạn Huy là m bà i thơ vỠcụm chủ vị hay lắm đó thầy!
Thầy Dân ngạc nhiên:
- Em nói thơ gì?
- Thơ ngữ pháp đó thầy.
Nói xong, nó Ä‘Æ°a cho thầy Dân coi bà i thÆ¡ mà nó vừa chép lại của Bảy. TrÆ°á»›c cặp mắt hồi há»™p của tôi, thầy vừa Ä‘á»c vừa gáºt gù nháºn xét:
- Một sáng kiến hay!
*
* *
Cái "sáng kiến hay" đó ngay sáng hôm sau đã xuất hiện trên bản tin, ở chá»— mà Lá»a Thần trÆ°á»›c đây thèm nhá» dãi cÅ©ng không được.
Bà i thÆ¡ nhanh :Dng lan ra trong cả lá»›p, rồi truyá»n qua các lá»›p tám khác. Tiếp đó chÆ°Æ¡ng trình phát thanh Măng Non của liên Ä‘á»™i phát Ä‘i bà i "Má»™t sáng kiến đáng biểu dÆ°Æ¡ng" nói vá» bà i thÆ¡ của tôi. ChÃnh "kẻ thù" của tôi, nhá» Kim Liên, viết bà i báo nà y.
Lần đầu tiên trong Ä‘á»i, tôi phát hiện ra không gì hạnh phúc cho bằng là m những việc Ä‘em lại lợi Ãch cho má»i ngÆ°á»i.
Sau sá»± kiện đáng nhá»› đó, Äại nhìn tôi vá»›i cặp mắt khác. Nó trở nên thân máºt và cởi mở vá»›i tôi hÆ¡n. DÆ°á»ng nhÆ° nó tìm thấy ở tôi không phải chỉ có tÃnh cứng đầu. Há»c ngữ pháp, có những chá»— nó giảng hoà i mà nhá» Hiá»n vẫn không chịu hiểu, nó thÆ°á»ng nhá» tôi giảng giùm. Bao giá» cÅ©ng váºy, tôi nháºn lá»i má»™t cách hănh hái.
Nhá» Hiá»n giống thằng Quang ở tÃnh siêng năng, lại hÆ¡n Quang ở chá»— không nghÄ© ngợi vẩn vÆ¡, do đó được "ông thầy" có kinh nghiệm nhÆ° tôi hÆ°á»›ng dẫn, nó hiểu bà i rất mau. Tất nhiên là há»c chung vá»›i nó, tôi không dám giở trò la hét ầm Ä© hay Ä‘áºp bà n Ä‘áºp ghế rầm rầm nhÆ° khi há»c vá»›i tụi thằng Quang. Ngược lại, tôi cố gắng bắt cái giá»ng lá»— mãng của mình nói năng nhá» nhẹ, ôn hòa hết cỡ, còn vá» tÃnh kiên nhẫn thì không chê vô đâu được.
Chỉ tiếc là những dịp để tôi chứng tá» sá»± dịu dà ng nhÆ° váºy không nhiá»u. Äại là má»™t há»c sinh giá»i, lâu lâu nó má»›i "cầu cứu" tôi má»™t lần. Tôi cứ thầm mong môn ngữ pháp có tháºt nhiá»u chá»— khó để cho Äại "kẹt" tháºt nhiá»u lần. Và tại sao tôi lại mong nhÆ° váºy, tôi cÅ©ng không hiểu.
|
17-09-2008, 08:18 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Castlevania
Bà i gởi: 339
Thá»i gian online: 5 giá» 56 phút 40 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 9
Tôi thÆ°á»ng mÆ¡ Æ°á»›c đến má»™t ngà y nà o đó, tất cả má»i nhà trÆ°á»ng trên trái đất sẽ chỉ dạy má»—i má»™t môn văn. NhÆ°ng trong khi chá» Æ°á»›c mÆ¡ đẹp đẽ đó thà nh sá»± tháºt thì tôi vẫn phải è cổ ra há»c các môn khác, nhất là môn toán mà tôi thÆ°á»ng gá»i chệch Ä‘i là môn "oán". Tôi oán nó dá»… sợ.
ChÃnh vì nó mà trong nhóm "ba bạn cùng tiến" của chúng tôi chỉ có Bảy và Quang là tiên thá»±c sá»±, còn tôi thì vẫn lẹt đẹt đằng sau, chẳng ra là m sao. Tôi là m "thầy" thiên hạ thì giá»i mà đến khi là m "há»c trò" thì lại không giống ai. Nhà sinh váºt đã đạt được cái Ä‘iểm mÆ°á»i :Dt vót của môn ngữ pháp rồi mà tôi thì vẫn quanh quẩn vá»›i mấy Ä‘iểm ba, Ä‘iểm bốn toán, không là m sao ngoi lên được Ä‘iểm trung bình. Quang cÅ©ng kém toán nhÆ° tôi nhÆ°ng được Bảy kèm má»™t thá»i gian nó có khá lên được chút xÃu, thỉnh thoảng còn được Ä‘iểm sáu, chá»› tôi thì tuyệt nhiên không. DÆ°á»ng nhÆ° khoảng từ năm tá»›i mÆ°á»i trong môn toán không phải là khu vá»±c dà nh cho tôi. Tôi nghÄ© váºy và biết thân biết pháºn không bén mảng tá»›i đó.
Ngay sau buổi há»c nhóm đầu tiên ở nhà tôi, phấn khởi trÆ°á»›c kết quả rá»±c rỡ của bà i giảng vá» văn nghị luáºn, tôi hà o hứng sáng tác ngay má»™t khẩu hiệu "dẹp Ä‘iểm hai, bà i Ä‘iểm ba, xa Ä‘iểm bốn, trốn Ä‘iểm năm, căm Ä‘iểm sáu, quý báu gì Ä‘iểm bảy, quyết nhảy qua Ä‘iểm tám, bám Ä‘iểm chÃn, vịn Ä‘iểm mÆ°á»i". Äá»c Ä‘i Ä‘á»c lại, tôi phục tà i tôi quá xá và tÃnh Ä‘em lên lá»›p khoe vá»›i thằng Äại. NhÆ°ng chợt nghÄ© đến môn toán, tôi giáºt thót ngÆ°á»i và giấu biến ngay câu khẩu hiệu, không dám hó hé vá»›i ai, kể cả Bảy. Tụi nó mà biết được, bắt tôi thá»±c hiện theo "sáng tác" của mình, chắc tôi chết. Äiểm năm nó trốn tôi thì có chá»› tôi sức mấy mà "trốn Ä‘iểm năm". Tìm má»i con mắt không được chá»› trốn tránh gì. Rồi tụi nó chÆ¡i cá bắt tôi "nhảy qua Ä‘iểm tám", chắc tôi té lá»i cẳng.
Äại thÆ°á»ng nói vá»›i tôi:
- Dạy văn vá»›i há»c toán, mà y chỉ hoà n thà nh xuất sắc có má»™t nhiệm vụ. Nhóm mà y nhÆ° váºy là chÆ°a ngon!
Tôi cứng há»ng. Thằng quá»·, nó nói đâu có đó. Ở "đôi bạn" của nó, nhá» Hiá»n tiến cháºm nhÆ°ng chắc, Ä‘á»u các môn. Còn ở nhóm tôi thì sau khi giúp cho Bảy và Quang tiến, tôi ung dung "đứng lại" má»™t mình.
Từ khi hết "bám Ä‘uôi" được Bảy, trong thâm tâm tôi cÅ©ng ao Æ°á»›c há»c giá»i môn toán nhÆ° môn văn. NhÆ°ng dá»± định là má»™t chuyện còn thá»±c hiện được dá»± định đó hay không lại là má»™t chuyện hoà n toà n khác.
Ngay buổi há»c toán đầu tiên, tôi đã dá»™i ngược.
Biết tôi mất căn bản, Bảy không giảng ngay vô chương trình lớp tám mà ôn lại chương trình lớp bảy.
Nó vẽ hai Ä‘Æ°á»ng thẳng song song và má»™t cát tuyến cắt ngang, rồi bắt đầu giảng vá» các cặp góc bằng nhau. Ôi, thôi thì đủ loại: nà o là góc so le trong, góc so le ngoà i, góc trong cùng phÃa, góc đồng vị... Tôi rối mù cả lên.
Năm ngoái tôi đã há»c bà i nà y rồi. NhÆ°ng lúc đó, góc nà o muốn so le vá»›i góc nà o thì mặc xác, trà óc tôi vẫn thảnh thÆ¡i nhÆ° thÆ°á»ng. Tôi chỉ việc ngồi nghÄ© ngợi vẩn vÆ¡ và chá» "cóp-pi" thằng Bảy. Còn bây giá», phải tá»± mình hiểu bà i lấy Ä‘Ãch thị là má»™t cá»±c hình.
Giảng xong, Bảy kiểm tra. Nó há»i tôi:
- Hai góc nà y là hai góc gì?
- À ... đó là hai góc so le ...
- So le gì ? Trong hay ngoà i ?
Tôi ngần ngừ:
- À ... à ... ngoà i!
Bảy lắc đầu:
- Sai rồi! Äây là hai góc so le trong, còn khi chúng nằm ngoà i hai Ä‘Æ°á»ng thẳng song song thì chúng là so le ngoà i.
Bảy quay sang Quang:
- Hai góc nà y là hai góc gì ?
Quang nhanh nhẩu:
- So le ngoà i.
- Äúng rồi! Còn hai góc nà y ?
Quang hơi phân vân:
- Góc trong cùng phÃa hả mà y ?
Bảy gáºt gù, khen:
- Ừ, khá lắm!
Nhà sinh váºt chÆ°a chắc đã thông minh hÆ¡n tôi nhÆ°ng nhá» nãy giá» nó chăm chú nghe nên trả lá»i trúng phóc. Äiá»u đó khiến tôi ganh tị. Tôi giục Bảy:
- Mà y giảng lại một lần nữa đi! Lúc nãy tao không để ý!
Bảy nguýt tôi:
- Há»c mà không để ý!
Nói váºy nhÆ°ng nó vẫn kiên trì giảng lại. Tôi giá»ng tai nhÆ°á»›ng mắt má»™t cách chăm chỉ. Và lần nà y thì Bảy há»i đâu, tôi đáp đó ngon là nh:
- Gì đây ?
- So le trong.
- Gì đây ?
- Góc ngoà i cùng phÃa.
- Gì đây ?
- Äồng vị.
Bảy tÆ°Æ¡i cÆ°á»i:
- Giá»i! Há»c váºy má»›i là há»c chá»›!
Tôi còn tÆ°Æ¡i tỉnh hÆ¡n Bảy. Chà , té ra há»c toán cÅ©ng không đến ná»—i khó lắm, miá»…n là phải táºp trung chú ý má»™t chút! NghÄ© váºy, tôi quyết chứng minh cho thằng Bảy biết là sở dÄ© trÆ°á»›c nay tôi dòm bà i nó bởi vì tôi không thèm há»c toán chá»› không phải tôi không há»c nổi môn nà y.
NhÆ°ng khi Bảy Ä‘i và o chứng minh trÆ°á»ng hợp các góc bằng nhau thì quyết tâm của tôi coi bá»™ muốn lung lay. Hai Ä‘Æ°á»ng thẳng song song vá»›i má»™t Ä‘Æ°á»ng cát tuyến đã là nhiá»u rồi, váºy mà nó còn vẽ thêm má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng thứ tÆ° nữa, khiến má»i sá»± rối rắm hẳn lên. Lại còn "giả sá»" nà y "giả sá»" kia nữa. Phức tạp! Tôi vốn sợ những bà i toán phải vẽ thêm rồi "giả sá»". Vẽ đúng những Ä‘iá»u Ä‘á» toán đã cho tôi vẽ còn chÆ°a ra nữa là thêm vá»›i thắt.
Nghe Bảy chứng minh một hồi, tôi chép miệng, nói:
- Hai góc đồng vị Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là bằng nhau rồi, cần gì phải chứng minh cho mệt! Dòm vô là thấy bằng nhau liá»n hà !
Bảy trợn mắt:
- Äâu có được! Tất cả má»i định lý Ä‘á»u cần phải chứng minh. Chỉ có các tiên Ä‘á» Æ -clit má»›i khá»i phải chứng minh.
Tôi ngạc nhiên má»™t cách thà nh tháºt:
- Sao váºy mà y ?
- Bởi những tiên Ä‘á» Æ -clit Ä‘á»u dá»… hiểu và hiển nhiên, được má»i ngÆ°á»i thừa nháºn do đó không cần phải chứng minh. Và dụ, qua má»™t Ä‘iểm ngoà i má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng song song vá»›i Ä‘Æ°á»ng thẳng đó mà thôi. Hoặc, qua hai Ä‘iểm ta chỉ có thể vẽ được má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng. Những Ä‘iá»u nà y đã há»c rồi mà mà y quên.
Äúng là tôi đã quên phắt Æ -clit. NhÆ°ng Bảy thì không quên tôi. Nói xong, nó bắt tôi chứng minh lại sá»± bằng nhau của hai góc đồng vị.
Tôi cố nhá»› lại phÆ°Æ¡ng pháp chứng minh Bảy đã giảng nhÆ°ng không tà i nà o nhá»› được. Äúng là thoạt đầu nó có vẽ thêm má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng Ä‘i ngang qua giao Ä‘iểm F, nhÆ°ng rồi sau đó thì sao ?
Tôi loay hoay một hồi rồi buông viết, tặc lưỡi:
- Thôi, khá»i cần chứng minh nữa!
Bảy kinh ngạc:
- Sao kỳ váºy ?
- Tao thừa nháºn sá»± bằng nhau của hai góc đồng vị là hiển nhiên, không thể chối cãi.
Bảy nảy ngÆ°á»i trên ghế:
- Ã, trá»i Æ¡i, đâu có được! Tất cả má»i ngÆ°á»i thừa nháºn má»›i có giá trị chá»› mình mà y thừa nháºn thì ăn thua gì!
Tôi khịt mũi:
- Không ăn thua gì, nhưng...
Bảy tròn mắt:
- Nhưng cái gì ?
Tôi nhăn mặt:
- Tao đau bụng quá!
Bảy cÆ°á»i:
- Thôi đừng giả bá»™! Mà y tÃnh trốn há»c phải không?
Tôi tiếp tục nhăn nhó:
- Tao Ä‘au thiệt mà ! Hôm qua tao ăn gần ná»a trái mÃt.
Quang xen vô:
- Nó nói xạo đó, Bảy Æ¡i! Äừng tin nó!
Tôi liếc Quang, sừng sộ:
- Ai mượn mà y xÃa vô ? Há»c không lo há»c, cứ Æ°a thò mÅ©i vô chuyện ngÆ°á»i khác!
Nói xong, tôi quay phắt ngÆ°á»i Ä‘i xuống nhà dÆ°á»›i, mặc cho hai đứa trố mắt ngó theo.
Tôi ngồi lâu thiệt lâu, hy vá»ng Bảy sẽ nản chà mà quay sang "chăm sóc" thằng Quang.
Y váºy, khi Ä‘i lên, tôi thấy Quang Ä‘ang ngồi gãi đầu gãi cổ, mà y mò chứng minh cái định lý mà tôi đã "thừa nháºn". Bảy đứng chồm ngÆ°á»i trên bà n quan sát, thỉnh thoảng lại kêu lên "trá»i Æ¡i" khi Quang "tráºt Ä‘Æ°á»ng ray". Những lúc đó, mặt mà y thằng Bảy nhăn nhó bắt tức cÆ°á»i.
Thừa lúc hai đứa chúi mÅ©i vô bà i toán, tôi lẳng lặng nhón gót Ä‘i ra cá»a. NhÆ°ng Bảy đã trông thấy, nó kêu giáºt giá»ng:
- Ê, Huy! Äi đâu đó ?
- Tao chạy vá» nhà chút xÃu.
- Äang há»c mà bá» Ä‘i đâu! Quang là m xong rồi đây nè. Giá» tá»›i lượt mà y đó!
Tưởng sao, tá»›i lượt mình thì mình cà ng phải Ä‘i! Tôi nói, chân bÆ°á»›c qua ngạch cá»a:
- Tao vá» dặn thằng Tin cái nà y má»™t chút rồi trở qua liá»n.
Bảy còn nói vói theo câu gì đó nhÆ°ng tiếng xe cá»™ ầm Ä© ngoà i Ä‘Æ°á»ng át mất, tôi không nghe rõ.
Ra khá»i nhà nó nhÆ° chim sổ lồng, tôi chạy má»™t mạch vá» nhà , lòng nhẹ nhõm.
Tôi định tìm thằng Tin rủ nó đánh và i ván cỠchơi nhưng lại bắt gặp nó đang ngồi ôm tay nhăn nhó sau hè.
- Tay mà y sao váºy ?
- Em đóng đinh.
Bên cạnh nó, chiếc búa nằm lăn lóc vá»›i dúm Ä‘inh. Kế đó là chiếc ghế đẩu gãy má»™t chân đứng chá»ng chÆ¡.
Tôi nhặt chiếc búa lên, hừ một tiếng:
- Äóng ba cây Ä‘inh mà cÅ©ng không biết cách! Ngó tao đây mà bắt chÆ°á»›c!
Tôi ráp cái chân ghế vô và bắt đầu đóng. Tin lặng lẽ theo dõi. Thấy váºy, tôi cà ng ra bá»™ nhà nghá», tay nhắp nhắp chiếc búa. NhÆ°ng tôi má»›i đóng được ba, bốn nhát, chiếc Ä‘inh đã cong queo. Thay cây Ä‘inh khác, cÅ©ng váºy.
- Äinh dá»m!
Tôi lầm bầm và cầm lên cây Ä‘inh má»›i. Lần nà y, hai ngón tay tôi kèm cây Ä‘inh tháºt chặt, tay kia giáng má»™t nhát búa thiệt mạnh sau khi đã nhắp tá»›i nhắp lui kỹ lưỡng. Bất thần, cây Ä‘inh trượt Ä‘i, và cục sắt phản chủ nện lên hai ngón tay tôi má»™t cú nhÆ°... búa bổ.
Tôi kêu "ối cha" và buông cây búa rá»›t xuống đất trong khi Tin khoái chÃ:
- Ha ha! Không biết ai bắt chước ai!
Tôi trừng mắt dòm nó và sau một hồi xuýt xoa, tôi lại cầm cây búa lên, kiên quyết đóng chiếc ghế cho bằng được trước sự ngạc nhiên của Tin. Nó xỠlại gần tôi:
- Äể em vịn cho anh đóng.
Tôi gặt phắt:
- Khá»i! Äể mặc tao!
Tôi hì hà hì hục hÆ¡n má»™t tiếng đồng hồ má»›i đóng xong chiếc ghế. Lúc nà y đã hÆ¡n bốn giá» chiá»u, có nghÄ©a là buổi há»c toán sắp kết thúc. Tôi an tâm phóng tá»›i nhà Bảy.
Khi tôi bÆ°á»›c vô, Quang đã xếp táºp chuẩn bị ra vá». Thấy tôi, Bảy trá» môi:
- "Chút xÃu" của mà y là váºy đó hả ?
Tôi cÆ°á»i giả lả:
- Tao kẹt chuyện nhà .
Bảy "hừ" giá»ng:
- Lần nà y là lần đầu mà cũng là lần :Dt tao để cho mà y đi. Bữa sau thì đừng hòng.
*
* *
Nói sao là m váºy, trong buổi há»c toán tiếp theo, Bảy không cho tôi rá»i khá»i bà n ná»a bÆ°á»›c. Khi là m "thầy", tôi oai bao nhiêu thì khi là m "thầy" Bảy cÅ©ng oai bấy nhiêu. Nó vốn là đứa dá»… tÃnh, hay nể chiá»u bạn bè, váºy mà khi kèm toán, nó trở nên cứng rắn không chịu được. Bảy không có thói hò hét, quát tháo nhÆ° tôi, nhÆ°ng không vì váºy mà nó dá»… dà ng để tôi chuồn khá»i buổi há»c lần thứ hai. Tất cả má»i thứ bệnh hoạn mà loà i ngÆ°á»i mắc phải từ khi có mặt trên trái đất, tôi đã Ä‘á»u Ä‘em ra "váºn dụng" nhÆ°ng Bảy không xiêu lòng má»™t mảy may. Nó nhếch mép:
- Mà y chỉ có mỗi một bệnh là bệnh là m biếng thôi!
Ngay cả ngón đòn "ruột" của tôi cũng không đánh quỵ được Bảy. Mỗi khi nghe tôi gạ:
- Äể tao chạy vá» nhà lấy cuốn truyện vụ án cho mà y mượn.
Nếu nhÆ° hồi trÆ°á»›c, là m gì có cái chuyện "để mai" nà y. Há»… nghe tôi có cuốn truyện vụ án má»›i nà o là Bảy nằng nạc đòi mượn ngay tức khắc, dù lúc đó Ä‘ang ở đâu và là m gì. Nó là m nhÆ° để lâu cuốn sách sẽ lên men và hết hay Ä‘i váºy. NhÆ°ng gần đây, kể từ hồi há»c nhóm tá»›i giá», vá»›i sá»± kèm cặp và chế giá»…u của tôi, nó đã bá»›t mê loại chuyện ly kỳ, hồi há»™p. Nó đã chịu Ä‘á»c những quyển "NgÆ°á»i mẹ cầm súng", "Hòn Äất", "Tắt đèn", "Äất nÆ°á»›c đứng lên" v.v... là những cuốn mà trÆ°á»›c đây có cho kẹo nó cÅ©ng không rá»› tá»›i lấy má»™t trang. Không những váºy, Bảy còn tá»± Ä‘á»™ng trÃch văn vô sổ tay văn há»c chứ không thèm chép nguyên xi từ cuốn sổ của tôi nhÆ° hồi má»›i đầu nữa.
Tôi há»i nó:
- Cuốn "NgÆ°á»i mẹ cầm súng" hay không mà y ?
- Hay chá»›.
- Thiệt không ?
- Thiệt! Năm ngoái há»c má»™t Ä‘oạn, không thấy hay. Bây giá», Ä‘á»c nguyên cuốn má»›i thấy "đã". Tao khoái mẹ con chị Út Tịch.
Tôi nheo mắt:
- Hay hÆ¡n cuốn "Vụ án lúc 0 giá»" không?
Nó ngần ngừ:
- À ... mỗi cuốn hay mỗi kiểu.
Tôi không mong nó trả lá»i "Hay hÆ¡n". Nó nháºn xét nhÆ° váºy cÅ©ng là tiến bá»™ lắm rồi. NhÆ°ng chÃnh sá»± tiến bá»™ đó hiện giá» là m tôi khổ. Nó nhất định không cho tôi chạy vá» nhà .
Tôi ngồi há»c cứ nhÆ° chịu cá»±c hình, thiệt chẳng bì vá»›i thằng Quang. Nhà Bảy mà tôi có cảm tưởng nhÆ° nhà tù, thá»i gian dà i dằng dặc. Chỉ thỉnh thoảng em nó khóc nhè, Bảy rá»i bà n há»c chạy lại dá»— dà nh, tôi má»›i thấy dá»… thở đôi chút. NhÆ°ng bá»±c má»™t cái là em nó Ãt khóc quá, thiệt báºy! Con nÃt phải khóc nhiá»u má»›i nở phổi! Tôi nhá»› ai đó đã từng nói nhÆ° váºy.
Bữa nay, Bảy giảng vỠhình tam giác. Tôi cứ lẫn lộn hoà i trung tuyến với trung trực khiến Bảy nhăn nhó:
- Dá»… ợt váºy mà quên hoà i!
Bảy kêu dá»… mà sao tôi chẳng thấy dá»… chút nà o. NhÆ°ng cái đó chÆ°a kinh. Khi há»c tá»›i trÆ°á»ng hợp hai tam giác bằng nhau, đầu óc tôi má»›i tháºt sá»± rối tung. Nó giảng đã Ä‘á»i rồi vẽ hai tam giác, cho góc nà y bằng góc kia, cạnh kia bằng cạnh ná», xong há»i tôi:
- Hai tam giác nà y bằng nhau không?
- Bằng nhau.
- Bằng đâu mà bằng! Có một góc với một cạnh bằng nhau thì hai tam giác không bằng nhau được.
Nó lại vẽ hai tam giác khác:
- Bây giỠhai tam giác nà y bằng nhau không?
Lần nà y tôi thấy có thêm má»™t góc bằng nhau, liá»n hà há»ng:
- Bằng chớ.
- Bằng là mà y bằng đó! Ngồi không chịu nghe gì hết!
Tôi trố mắt:
- Sao lạ váºy ? Bây giá» có tá»›i hai góc và má»™t cạnh bằng nhau kia mà ?
Bảy lại nhăn mặt:
- NhÆ°ng mà cạnh đó phải nằm giữa hai góc kia! Ở đây nó nằm lá»t tuốt ra ngoà i, đâu có bằng được!
Bảy giảng lại lần nữa. Tôi căng óc cố nhá»›. TrÆ°á»ng hợp thứ nhất, hai tam giác bằng nhau khi có má»™t góc bằng nhau nằm giữa hai cạnh bằng nhau. TrÆ°á»ng hợp thứ hai, má»™t cạnh bằng nhau nằm giữa hai góc bằng nhau. Thứ ba, ba cạnh Ä‘á»u bằng nhau. Tôi nhẩm trong miệng má»™t hồi, góc cạnh nằm lá»™n xá»™n hết ráo.
Nghe tôi Ä‘á»c "hai góc cạnh nhau nằm giữa má»™t cạnh bằng nhau", Bảy Ä‘Æ°a tay bịt hai lá»— tai:
- Thôi thôi, đừng Ä‘á»c nữa! Mà y Ä‘á»c má»™t hồi chắc tao phát Ä‘iên mất!
Tôi thở dà i:
- Nhưng mà tao phát điên trước mà y! Toán với tiếc gì mà rối rắm!
Thấy tôi thê thảm quá, Bảy động viên:
- Thôi, ráng lên! Thằng Quang đã thuộc rồi đó!
Äể giúp tôi, Bảy ghi tắt các công thức bằng ký hiệu. C.g.c tức là má»™t góc bằng nhau nằm giữa hai cạnh bằng nhau. TÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° váºy, hai trÆ°á»ng hợp kia là g.c.g và c.c.c.
Từ khi những câu nói rắc rối, khó nhá»› kia được chuyển thà nh ký hiệu, tôi thấy dá»… há»c hÆ¡n. NhÆ°ng để cho nhá»› dá»… hÆ¡n nữa, tôi "chế biến" các ký hiệu cứng Ä‘Æ¡ thà nh má»™t ngôn ngữ sống Ä‘á»™ng, đầy hình ảnh. Tôi Ä‘á»c c.g.c. thà nh con gà con, g.c.g. thà nh gà con gáy và c.c.c. là cúc cu cu. Tất nhiên là sau khi bầy gà xuất hiện, tôi thuá»™c nhão nhÆ° cháo.
Thoạt đầu, nghe tôi trả lá»i, Bảy tặc lưỡi chán ngán:
- Há»c không lo, cứ lo giỡn!
NhÆ°ng sau khi nghe tôi trình bà y "phát minh", Bảy phục sát đất, và đồng ý cho tôi Ä‘Æ°a gà vô toán há»c. Thằng Quang đã há»c thuá»™c lòng trÆ°á»ng hợp bằng nhau của các tam giác rồi, váºy mà nó cứ đòi há»c thêm "công thức gà " của tôi. Äiá»u đó khiến tôi khoái chà vô cùng. Thằng Quang xin há»c thêm công thức của tôi thì Bảy sẵn lòng nhÆ°ng há»… nó mở miệng "Tụi mà y có biết không, ở Nam Mỹ có má»™t giống gà ..." thì Bảy cắt cụp liá»n.
Thế là từ đó vá» sau, há»… thấy cái gì có thể "chế biến" ra "ngôn ngữ văn há»c" là tôi chế liá»n và do váºy tôi đỡ "oán" môn toán hÆ¡n.
Má»™t bữa, Äại rủ nhá» Hiá»n tá»›i thăm nhóm tôi. Gá»i là thăm chứ thiệt ra tôi biết "cáºu ông trá»i" Ä‘i kiểm tra coi tôi há»c toán ra sao mà ở lá»›p cứ ì ạch nhÆ° trâu kéo cà y.
Cuá»™c đối đáp giữa Bảy và tôi khiến Äại và Hiá»n sá»ng sốt.
- Những trÆ°á»ng hợp bằng nhau của hai tam giác? - Bảy há»i.
- Con gà con và gà con gáy.
- Gì nữa ?
- Cúc cu cu.
- Còn trÆ°á»ng hợp tam giác đồng dạng?
- Gà gô gáy.
Gà gô gáy tức là có ba góc bằng nhau. TrÆ°á»ng hợp tam giác đồng dạng là Bảy giảng thêm cho tôi vá»›i Quang khi tôi cứ khăng khăng cứ há»… hai tam giác có ba góc bằng nhau thì dứt khoát chúng phải bằng nhau.
Trong khi nhá» Hiá»n che miệng cÆ°á»i khúc khÃch thì Äại nghiêm mặt, trách:
- Tụi mà y há»c hà nh cà rỡn nhÆ° vầy hèn gì thằng Huy cứ lẹt đẹt sau lÆ°ng thiên hạ hoà i!
Tôi giả bá»™ im lặng, cố tình chá»c cho "cáºu ông trá»i" lên giá»ng góp ý, phê bình lâu lâu chút chÆ¡i nhÆ°ng Bảy không nhịn được cÆ°á»i trÆ°á»›c bá»™ mặt thất vá»ng của Äại, nó cÆ°á»i phá lên và kể ra "công thức gà " của tôi.
Nghe xong, Äại phì cÆ°á»i. Còn nhá» Hiá»n thì reo lên:
- Hay quá hén! Huy Ä‘á»c lại má»™t lần nữa cho Hiá»n nghe Ä‘i!
Hết "coi đi" tới "nghe đi", cô bạn nà y là m tôi mát cả ruột gan.
NhÆ°ng dù sao Ä‘i nữa, đối vá»›i tôi toán vẫn là má»™t môn khó nuốt. Không phải định lý nà o, công thức nà o cÅ©ng có thể biến thà nh gà vịt được. Äó là chÆ°a kể đến môn đại số quái quá»·, vốn không dà nh cho những ngÆ°á»i cẩu thả nhÆ° tôi. ChÃnh vì váºy, há»c gần hết há»c kỳ má»™t mà trình Ä‘á»™ toán của tôi chẳng tiến bá»™ được bao nhiêu, dù Bảy kèm rất táºn tình.
|
17-09-2008, 08:22 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Castlevania
Bà i gởi: 339
Thá»i gian online: 5 giá» 56 phút 40 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
ChÆ°Æ¡ng 10
Má»›i đó đã gần bốn tháng. VÆ°á»n bạch Ä‘Ã n của chúng tôi bây giỠđã tÆ°Æ¡i tốt, xanh um, có cây cao tá»›i hai mét. Các vÆ°á»n cây láng giá»ng của các lá»›p tám, lá»›p chÃn khác cÅ©ng váºy. Má»›i ngà y nà o đây, khu vÆ°á»n còn là má»™t miếng đất hoang đầy cá» rác váºy mà thoáng má»™t cái, mặt đất đã phủ đầy mà u xanh và bóng mát. Má»—i buổi sáng, ngồi trong lá»›p há»c nhìn ra những ngá»n cây bạch Ä‘Ã n nhú bên ngoà i cá»a sổ, lòng chúng tôi thấy vui lạ lùng.
Trong giá» sinh hoạt lá»›p, sau khi thằng Hùng há»›n hở báo vá» kết quả cây trồng, thầy Dân không tiếc lá»i khen gợi chúng tôi, đặc biệt là tổ năm, bởi vì hà ng cây tổ năm lá»›n Ä‘á»u nhất và được rà o chắn kỹ lưỡng nhất. Mấy đứa trong tổ tôi phấn khởi ra mặt, nhất là thằng Äại. Nó nhìn tụi tôi cÆ°á»i cÆ°á»i nhÆ° để chia sẻ niá»m vui trong lòng nó. Riêng tôi, tôi chỉ vui vừa phải bởi vì ngẫm nghÄ© kỹ tôi thấy mình chẳng xuất sắc gì trong việc chăm sóc cây của tổ.
Lá»›p tôi có mÆ°á»i tổ. thằng Hùng phân công má»—i tổ phụ trách tÆ°á»›i cây má»—i ngà y, đủ mÆ°á»i ngà y thì giáp vòng trở lại. Kể từ ngà y bị là m tá»± kiểm trÆ°á»›c lá»›p vá» vụ tráo cây của thằng Tấn, bản thân tôi cÅ©ng có nhiá»u thay đổi. Chiá»u nà o trá»±c tÆ°á»›i cây tôi cÅ©ng vô trÆ°á»ng, không "báºn việc nhà " hay "bệnh hoạn" Ä‘á»™t ngá»™t nhÆ° trÆ°á»›c kia. NhÆ°ng đó chỉ là sá»± tiến bá»™ so vá»›i chÃnh tôi thôi chá»› so vá»›i những đứa trong tổ thì chẳng ăn thua gì. Äại là tổ trưởng thì khá»i nói. Chỉ kể ba đứa còn lại thôi. Quang nhà xa hÆ¡n tôi. Bảy sức khá»e yếu hÆ¡n tôi. Hiá»n "báºn việc nhà " chÃnh đáng hÆ¡n tôi. Váºy mà không đứa nà o nghỉ tÆ°á»›i cây lấy má»™t bữa. Chiá»u nà o trá»±c vÆ°á»n, nhá» Hiá»n đổi ca vá»›i má nó. Má bán buổi chiá»u, con bán buổi tối.
Äó là chÆ°a kể trong những buổi trá»±c, Quang còn lên gặp dì Ba mượn cuốc vá» và mấy đứa xúm lại cuốc cuốc Ä‘Ã o Ä‘Ã o. Quang nói là m nhÆ° váºy cho đất xốp, thoáng, cây mau lá»›n. Tôi thì chẳng khi nà o rá»› tá»›i cây cuốc. TÆ°á»›i nÆ°á»›c xong, tôi coi nhÆ° hoà n thà nh nhiệm vụ và tếch ra sân trÆ°á»›c chÆ¡i đá cầu vá»›i tụi há»c sinh buổi chiá»u. Cái chÃnh là do tôi lÆ°á»i nhÆ°ng má»™t phần khác do Bảy cứ lải nhải bên tai tôi:
- Má»™t tam giác có Ä‘Æ°á»ng cao vừa là trung tuyến là tam giác gì?
- Muốn phân tÃch biểu thức khai triển của láºp phÆ°Æ¡ng má»™t nhị thức ta phải là m sao?
- ...
Ngay trong khi há»c nhóm, ngồi vô bà n Ä‘Ã ng hoà ng, chÆ°a chắc tôi đã nghÄ© ra nữa là đang lúc tÆ°á»›i cây. Bảy há»i câu nà o tôi bà câu đó, lòng đã bá»±c, lại thêm thằng Quang cứ ngứa mồm xÃa vô:
- Trá»i Æ¡i, dá»… ợt váºy mà không nhá»›!
Khiến tôi nổi Ä‘iên. NhÆ°ng Quang thì không đáng kể. Ngán nhất là nhá» Hiá»n. Nó vừa tÆ°á»›i cây vừa lắng nghe cuá»™c truy bà i nhóm tôi. Thấy tôi ấp a ấp úng không trả lá»i được, chắc nó chê tôi ghê lắm. NghÄ© tá»›i đó, tôi nóng ran mặt mà y, gắt:
- Há»i gì há»i hoà i! Äây là giá» lao Ä‘á»™ng chá»› đâu phải giá» há»c!
Bảy chÆ°ng há»ng:
- Mà y nói gì lạ váºy? Giá» nà o ôn bà i chẳng được! Tuần trÆ°á»›c, chi Ä‘á»™i phát Ä‘á»™ng phong trà o "Ôn bà i má»i nÆ¡i, truy bà i má»i lúc", mà y quên rồi sao?
- Váºy tá»›i lượt tao há»i mà y nè! Trong câu "Anh bá»™ Ä‘á»™i ấy vai Ä‘eo ba lô nặng trÄ©u", vị ngữ là gì?
- Là cụm chủ-vị "vai đeo ba lô nặng trĩu" chớ gì!
Nó trả lá»i trúng phóc cà ng là m tôi Ä‘iên tiết:
- Còn câu nà y "Thằng Bảy ngốc nghếch cứ há»i luôn mồm". Chủ ngữ là gì? Ai há»i luôn mồm?
Bảy đỠmặt:
- Dẹp mà y Ä‘i! Tao không thèm trả lá»i.
Chỉ đợi có váºy, tôi tuyên bố:
- Mà y không há»c nữa thì thôi nghen! Tao ra sân trÆ°á»›c chÆ¡i đây.
Äại nãy giá» im lặng theo dõi cuá»™c "ôn lại cho nhá»›" giữa hai đứa tôi, bá»—ng thấy tôi phá ngang và sắp sá»a chuồn, nó kêu lên:
- Æ ... sao lại ...
Nhưng mặc cho nó kêu, tôi chạy tuốt.
ChÃnh vì những lẽ đó mà hôm nay được thầy Dân khen, tôi không cảm thấy vui lắm. Tháºm chà tôi còn cảm thấy ngÆ°á»ng ngượng vá»›i mấy đứa trong tổ.
Sau khi tổng kết các phong trà o thi đua trong tuần, thầy Dân nói:
- Còn khoảng mÆ°á»i hôm nữa là đến ngà y Ká»· niệm thà nh láºp quân Ä‘á»™i nhân dân. Äó là dịp để tất cả chúng ta, ngÆ°á»i lá»›n cÅ©ng nhÆ° trẻ em, bà y tá» lòng biết Æ¡n các anh chiến sÄ©. Sỡ dÄ© ngà y hôm nay đất nÆ°á»›c thanh bình, các em được bình yên há»c táºp dÆ°á»›i mái trÆ°á»ng chÃnh là nhá» các anh chiến sÄ© ngà y đêm xông pha sÆ°Æ¡ng gió, chịu Ä‘á»±ng bao nhiêu hy sinh gian khổ để giữ gìn biên cÆ°Æ¡ng Tổ Quốc.
Nói xong, thầy kêu chúng tôi má»—i đứa viết má»™t lá thÆ° và gởi má»™t món quà cho các anh bá»™ Ä‘á»™i. Khoảng ba, bốn ngà y nữa, anh Quý, tổng phụ trách Ä‘á»™i, sẽ cùng Ä‘i vá»›i các anh chị bên Quáºn Ä‘oà n ra thăm biên giá»›i phÃa bắc, ảnh sẽ mang thÆ° và quà đến táºn tay các chiến sÄ©.
Thằng Chà thắc mắc:
- Thưa thầy, chúng em phải gởi quà gì ạ?
- Quà gì thì tùy khả năng các em, không cần phải thứ đắt tiá»n. Các em có thể gởi những món quà vừa khả năng của mình đồng thá»i lại tiện dụng cho các anh bá»™ Ä‘á»™i nhÆ° khăn tay, xà phòng, bút chì, bà n chải đánh răng, bao thÆ° v.v...
Nghe váºy thằng Quang vá»— vai tôi, khoe:
- Nhà tao có hai cục xà phòng mới tinh. Ba tao mới mua hà ng tiêu chuẩn.
Tôi nhún vai:
- Tưởng gì! Xà phòng ở nhà tao thiếu gì!
Äúng lúc đó, nhá» Hiá»n quay sang:
- Anh của bạn Äại là bá»™ Ä‘á»™i đó nghen!
Tụi tôi tròn mắt:
- Thiệt không?
- Thiệt chá»›! Hôm trÆ°á»›c ảnh vá» phép, Hiá»n gặp Ä‘Ã ng hoà ng!
Bảy chớp mắt:
- Dám kỳ nà y anh nó nháºn được quà của nó lắm à !
Nhá» Hiá»n lúc lắc đầu:
- Không có đâu! Anh Quý mang quà ra phÃa bắc, còn anh của bạn Äại đóng ở phÃa tây nam, là m sao nháºn được!
Bảy và Quang cứ xuýt xoa hoà i vá» cái khoản "có anh Ä‘i bá»™ Ä‘á»™i" của Äại khiến tôi phát ghen. Chà , kể ra có má»™t ông anh bá»™ Ä‘á»™i cÅ©ng oai thiệt! NhÆ°ng không sao, tôi sẽ có cách "oai" của tôi.
TrÆ°a đó, tôi há»i ba tôi:
- Ba cho con xin một cục xà phòng nghen ba?
- Thì xà phòng trong nhà muốn xà i thì lấy xà i chá»› há»i gì?
Tôi ngáºp ngừng gạ tiếp:
- Ba... mua cho con bà n chải đánh răng nữa nghen?
Ba tôi Ä‘ang báºn Ä‘á»c báo, ông gáºt gù dá»… dãi:
- Ừ.
Thấy chiá»u hÆ°á»›ng có vẻ thuáºn lợi, tôi lấn tá»›i:
- Rồi ba cho con xin một xấp bao thư nữa hén?
Lần nà y thì ba tôi buông tỠbáo xuống, quay nhìn tôi:
- Con là m gì mà xin đủ thứ váºy? Con viết thÆ° cho ai mà xin bao thÆ°?
Tôi ấp úng:
- Con... đâu có viết thư cho ai.
Ba tôi cà ng ngạc nhiên:
- Ủa, thằng nà y lạ! Váºy con lấy bao thÆ° là m gì?
Tôi Ä‘Ã nh phải thú tháºt:
- Con là m quà cho các anh bộ đội.
Ba tôi Ä‘áºp bà n đánh rầm má»™t cái khiến tôi giáºt mình nẩy ngÆ°á»i:
- Là m quà cho bá»™ Ä‘á»™i thì nói ngay là là m quà cho bá»™ Ä‘á»™i, có gì mà phải xin vá»›i xá»!
Váºy là ba tôi đồng ý. NhÆ°ng tôi chÆ°a chịu thôi:
- Bút chì nữa nghen ba?
- Ừ, bút chì.
- Cả khăn tay nữa!
- Thì khăn tay!
Ba tôi gáºt đầu nốt. Trong khi tôi Ä‘ang hùng hổ "tấn công" ba tôi thì thằng Tin ôm cặp chạy à o vô nhà , hét toáng:
- Ba ơi ba, ba cho con một cục xà phòng nghen ba? Con tặng các anh bộ đội!
*
* *
Hôm cả lá»›p mang quà lên ná»™p, tôi nở nang mà y mặt vì gói quà của tôi to nhất. Tụi bạn đứa thì Ä‘em xà phòng, đứa thì Ä‘em giấy bút, còn tôi thì Ä‘em đủ thứ. Ngoà i các món quà mà đứa nà o cÅ©ng có, tôi còn gởi các anh bá»™ Ä‘á»™i hai gói trà và má»™t cây thuốc lá Mai. Thá»±c ra trà thuốc không phải do tôi nghÄ© ra mà ba tôi tá»± Ä‘á»™ng mua và chia cho tôi má»™t ná»a, Tin má»™t ná»a. NhÆ°ng món quà của tôi sẽ giảm Ä‘i má»™t phần ý nghÄ©a nếu không có chiếc khăn tay thêu hà ng chữ "KÃnh tặng các anh bá»™ Ä‘á»™i yêu quý của chúng em", phÃa dÆ°á»›i là má»™t hà ng chữ nhá» "Phan Thanh Huy, há»s sinh lá»›p 8A2, trÆ°á»ng phổ thông cÆ¡ sở Bình Minh". Những hà ng chữ nà y tôi nhá» nhá» Hiá»n thêu giùm. Tụi con gái lá»›p tôi má»—i tuần há»c hai tiết nữ công nên đứa nà o cÅ©ng biết thêu thùa, Ä‘an móc. Nhá» Hiá»n là má»™t trong những đứa thêu đẹp và nhanh nhất. Nó thêu cả hai tay trông cứ nhÆ° máy.
Tôi chìa cái khăn của tôi ra khoe với Bảy:
- Khăn của tao có thêu hà ng chữ đẹp không mà y?
- Äẹp! NhÆ°ng khăn của tao đâu có thua gì khăn của mà y!
Nói xong, Bảy đưa khăn của nó cho tôi coi. Tôi ngạc nhiên khi thấy trên đó những hà ng chữ giống hệt trên khăn tôi. Quang cũng rút khăn của mình ra:
- Khăn tao cÅ©ng đẹp váºy!
Té ra nhá» Hiá»n thêu khăn dùm cho cả tổ chứ không phải chỉ mình tôi. Váºy mà tôi cứ tưởng bở, cho là nhá» Hiá»n có thiện cảm đặc biệt vá»›i mình. Con nhá» nà y, thiệt chẳng ra là m sao! Tuy nhiên Ä‘iá»u đó không là m tôi bá»›t sung sÆ°á»›ng khi chung quanh tụi bạn cứ trầm trồ:
- Úi cha, gói quà của thằng Huy nhiá»u quá tay, tụi bây Æ¡i!
*
* *
Chiá»u ngà y hăm hai tháng mÆ°á»i hai, thầy Dân dẫn cả lá»›p Ä‘i xem triển lãm ká»· niệm ngà y thà nh láºp quân Ä‘á»™i.
Hôm trước, nhỠKim Liên dặn chúng tôi:
- Äi xem triển lãm, các bạn nhá»› Ä‘em theo giấy viết để chép tÆ° liệu và ghi cảm tưởng của mình nghe chÆ°a!
Tưởng gì chá»› Ä‘iá»u đó tôi đã dặn trÆ°á»›c Bảy và Quang rồi, tháºm chà tôi còn nhắc cả Äại và Hiá»n nữa.
Nhà triển lãm nằm cạnh Thảo cầm viên. Khi chúng tôi đến, ở đó đã mở cá»a, ngÆ°á»i ra kẻ và o tấp náºp. Rất nhiá»u há»c sinh các trÆ°á»ng khác trong thà nh phố đến tham quan. Có cả há»c sinh ở các tỉnh lân cáºn nữa.
Thầy Dân bắt chúng tôi xếp thà nh hai hà ng đứng đợi trÆ°á»›c báºc thá»m còn thầy thì Ä‘i và o trình giấy giá»›i thiệu vá»›i các anh bá»™ Ä‘á»™i trá»±c trÆ°á»›c cá»a.
Quang đứng sau lưng tôi cứ nhấp nhổm dòm sang Thảo cầm viên:
- Lát nữa xin thầy Dân qua bên ấy chơi nghen mà y!
- Qua coi kiến hả? - Tôi chá»c.
- Dẹp mà y đi! Giỡn dai nhách!
Lát sau, thầy Dân ngoắc chúng tôi vô. Phòng triển lãm lá»›n tháºt là lá»›n, chung quanh treo la liệt tranh ảnh và trÆ°ng bà y vô số hiện váºt. ChÃnh giữa phòng là tượng Bác Hồ, cao gấp mấy lần ngÆ°á»i tháºt.
Nhưng khi anh bộ đội huớng dẫn bắt đầu nói thì tôi mới biết căn phòng chúng tôi vừa bước vô chỉ là một phần nhỠcủa nhà triển lãm:
- Căn phòng nà y trÆ°ng bà y và giá»›i thiệu những hình ảnh và hiện váºt của thá»i kỳ quân Ä‘á»™i ta má»›i thà nh láºp. Những căn phòng kế sẽ lần lượt giá»›i thiệu các thá»i kỳ tiếp theo trong quá trình trưởng thà nh của quân Ä‘á»™i cho đến ngà y toà n thắng 1975 và sau đó, cho đến ngà y hôm nay. Bây giá» xin má»i các đồng chà và các em bắt đầu xem từ chá»— nà y...
Anh bá»™ Ä‘á»™i vừa nói vừa giÆ¡ cây gáºy nhá» và dà i trên tay chỉ vô má»™t tấm ảnh, bắt đầu dẫn giải:
- Äây là hình chụp Ä‘á»™i Việt Nam tuyên truyá»n giải phóng quân. Ngà y 22-12-1944, tại má»™t khu rừng giữa hai tổng Hoà ng Hoa Thám và Trần HÆ°ng Äạo thuá»™c châu Nguyên Bình, tỉng Cao Bằng, đồng chà Võ Nguyên Giáp được Äảng và Bác Hồ ủy nhiệm đã tuyên bố thà nh láºp Ä‘á»™i Việt Nam tuyên truyá»n giải phóng quân. NgÆ°á»i Ä‘á»™i nón Ä‘en, tay cầm tá» giấy ở trong hình là đồng chà Võ Nguyên Giáp...
Tôi nhìn lên tấm hình, tò mò ngắm nghÃa cái "Ä‘á»™i Việt Nam tuyên truyá»n giải phóng quân" Ãt á»i kia. Ä‚n mặc xuá»nh xoà ng, đủ cỡ đủ kiểu, chẳng đồng phục gì ráo, ngÆ°á»i nà o cÅ©ng có bòng gạo Ä‘eo quanh vai, trông chẳng oai phong lẫm liệt chút xÃu nà o, váºy mà chỉ muá»i năm sau, cái Ä‘á»™i quân nà y đã giáng cho giặc Pháp má»™t đòn sấm sét ở Äiện Biên Phủ là m chấn Ä‘á»™ng cả thế giá»›i, tháºt đáng kinh ngạc và khâm phục!
Anh bá»™ Ä‘á»™i lại chỉ sang những hình ảnh và hiện váºt khác, tiếp tục giá»›i thiệu. Anh nói giá»ng bắc nhÆ°ng rõ rà ng, rà nh mạch, dá»… nghe. Theo sá»± dẫn dắt của anh, chúng tôi ngược thá»i gian theo bÆ°á»›c chân các anh bá»™ Ä‘á»™i Ä‘i qua những chặng Ä‘Æ°á»ng chống Pháp gian lao. Cả lá»›p, kể cả những đứa nghịch nhất, cÅ©ng im lặng chăm chú nghe. Má»™t số đứa hà hoáy ghi chép. Tôi thì tò mò dòm những khẩu súng lạ mắt kê trên những bục gá»— và cố lại gần Ä‘á»c những hà ng chữ ghi trên đó.
Khi chúng tôi bÆ°á»›c qua phòng thứ hai, má»™t anh bá»™ Ä‘á»™i khác đón chúng tôi. Còn anh bá»™ Ä‘á»™i cÅ© thì quay lại phòng mình để tiếp tục hÆ°á»›ng dẫn tốp ngÆ°á»i tham quan má»›i. Cứ nhÆ° váºy, chúng tôi Ä‘i xem hết phòng nà y đến phòng khác, nhiá»u Æ¡i là nhiá»u! Các anh bá»™ Ä‘á»™i là m công việc hÆ°á»›ng dẫn, có cả các chị bá»™ Ä‘á»™i nữa, tháºt là giá»i, không cần nhìn vô sách mà cứ nói thao thao vá» các tráºn đánh, giá»›i thiệu các chiến dịch và giảng giải tỉ mỉ các hiện váºt trÆ°ng bà y.
Tổ chúng tôi Ä‘i xúm xÃt cạnh nhau. CÅ©ng nhÆ° tôi, mấy đứa kia ngoảnh đầu ngoảnh cổ ngắm không thiếu má»™t thứ gì. Thằng Quang có táºt táy máy, thấy gì lạ cÅ©ng Ä‘Æ°a tay sá». Nó mâm mê cái ná», nháºn xét:
- Hồi đồng khởi ngá»™ quá mà y hén! Äánh giặc bằng mấy thứ nà y, tức cÆ°á»i ghê!
Tức cÆ°á»i thiệt! Kế cái ná» là mấy ngá»n giáo, mÅ©i bằng gá»—, không biết hồi đó chiến sÄ© ta sá» dụng nhÆ° thế nà o! Tôi Ä‘ang thắc mắc thì Äại chỉ má»™t khẩu súng:
- Cây súng nà y ngộ chưa cà !
Tôi nhìn theo tay Äại chỉ và thấy má»™t ống sắt giống nhÆ° khúc tre có chân chống, không ra vẻ gì là má»™t vÅ© khà hết. Sau khi Ä‘á»c những hà ng chữ ghi chú, chúng tôi má»›i biết đó là súng ngá»±a trá»i của du kÃch Củ Chi dùng trong ngà y đồng khởi. NhÆ°ng Ä‘iá»u đó chÆ°a lý thú bằng phát hiện của Quang:
- Súng AK báng xếp của anh hùng Lê Mã Lương, tụi mà y ơi!
Truyện Lê Mã LÆ°Æ¡ng trong thÆ° viện trÆ°á»ng đứa nà o cÅ©ng đã Ä‘á»c qua nên khi nghe Quang reo lên, chúng tôi vá»™i và ng xúm lại quanh khẩu AK đã Ä‘i và o huyá»n thoại kia. Cả mấy đứa tổ khác cÅ©ng đổ dồn lại, trầm trồ và sá» tay và o nòng súng mát lạnh. Thằng Tú còn tÃnh nhấc cây súng lên Ä‘eo thá» nhÆ°ng thầy Dân không cho.
Lát sau, tới phiên Bảy hô hoán:
- A, súng của chị Út Tịch nè!
Vẻ mặt Bảy há»›n hở nhÆ° bắt được và ng. Gần đây, nó rất mê chuyện mẹ con chị Út Tịch nên khám phá ra khẩu súng của chị đối vá»›i nó cÅ©ng quan trá»ng nhÆ° CrÃt-tốp Cô-lông khám phá ra châu Mỹ. Tụi tôi lại bu lại. Äó là má»™t khẩu cạc-bin báng xếp. Nhà sinh váºt tá» vẻ nghi ngá»:
- Phải súng của chị Út Tịch thiệt không mà y?
Bảy hất hà m:
- Chá»› gì nữa! Mà y Ä‘á»c tá» giấy chú thÃch kia kìa!
Quang gãi cổ:
- Thì của chị Út Tịch. NhÆ°ng chắc gì là chị Út Tịch trong sách. Sách là ngÆ°á»i ta chỉ bịa ra thôi!
Bảy lá»™ vẻ lúng túng. Tôi liá»n giải vây:
- Không phải cuốn sách nà o cÅ©ng tưởng tượng ra đâu. Chị Út Tịch là nhân váºt có thiệt. Chị tên là Nguyá»…n Thị Út, được phong anh hùng. Nhà văn Nguyá»…n Thi Ä‘i dá»± đại há»™i anh hùng, gặp chị Út Tịch nên vá» viết cuốn "NgÆ°á»i mẹ cầm súng".
Bảy liếc Quang:
- Äó, thấy không! Tao nói chị Út Tịch là chị Úy Tịch mà !
NhÆ°ng cái thằng Bảy nà y, mặc dù gần đây đã có nhiá»u tiến bá»™ nhÆ°ng cái "máu Ä‘iệp viên" vẫn còn chảy âm ỉ trong ngÆ°á»i nó. ChÃnh vì váºy mà cây cạc-bin của chị Út Tịch cÅ©ng không giữ chân nó lâu hÆ¡n bức ảnh chụp Ä‘Ã i quan sát trên ngá»n cây của anh Thái Văn A ở đảo Cồn Cá». ChÃnh từ trên Ä‘Ã i quan sát được ngụy trang ở giữa tầng trá»i nà y, anh Thái Văn A đã bắn rÆ¡i máy bay Mỹ. Nó đứng ngắm hoà i tấm ảnh, miệng hÃt hà :
- á»” phục kÃch nà y hết sẩy hén mà y! Phải chi tao được trèo lên đó má»™t lần!
Nghe nó ao Æ°á»›c, tôi phì cÆ°á»i:
- Cái chân của mà y đi dưới đất còn chưa xong nữa là leo lên cây!
Bảy thì váºy, còn Quang thì dán mắt vô những tấm ảnh chụp Ä‘Ã n voi thồ lÆ°Æ¡ng thá»±c và vÅ© khà trên Tây Nguyên. Nó vừa coi vừa nói gì đó vá»›i Äại và nhá» Hiá»n, còn hai đứa nà y thì vểnh tai nghe má»™t cách chăm chú. Tôi nhón gót Ä‘i sè sẹ lại sau lÆ°ng, và đúng nhÆ° tôi nghÄ©, nhà sinh váºt Ä‘ang thao thao bất tuyệt vá» Ä‘á»i sống của voi:
- ... Khi voi bị phạm lá»—i, ngÆ°á»i quản tượng xá» phạt rất nghiêm, có trÆ°á»ng hợp ngÆ°á»i ta mang con voi phạm lá»—i ra bãi voi là ng cho những con voi khác trừng trị...
Tôi tÃnh chá»c nó chÆ¡i nhÆ°ng thấy nó Ä‘ang say sÆ°a diá»…n thuyết nên thôi và lảng Ä‘i chá»— khác. Äáºp vô mắt tôi là má»™t cái lưỡi cuốc cÅ© mèm, han gỉ, lại nhá» bằng nắm tay. Tôi vừa lạ lùng vá» kÃch thÆ°á»›c lưỡi cuốc vừa băn khoăn không hiểu cái lưỡi cuốc vứt Ä‘i nà y có gì hay ho mà cÅ©ng được trÆ°ng bà y. Giữa bao nhiêu thứ vÅ© khà oai vệ khác chung quanh, cái lưỡi cuốc cÅ© kỹ nằm trÆ¡ vÆ¡ má»™t cách lạc lõng. Tôi lại gần lẩm nhẩm Ä‘á»c hà ng chữ chú thÃch: "Äây là lưỡi cuốc của bà Võ Thị ThÆ¡i ở Củ Chi đã dùng để Ä‘Ã o hầm trong hai mÆ°Æ¡i bảy năm liá»n". Tôi nhÆ° không tin vô mắt mình. Trong hai mÆ°Æ¡i bảy năm, má»™t khoảng thá»i gian dà i dằng dặc, dà i gấp đôi thá»i gian tôi có mặt trên Ä‘á»i, má»™t ngÆ°á»i phụ nữ chân yếu tay má»m đã Ä‘Ã o địa đạo bằng chÃnh cái lưỡi cuốc nhá» nhoi nà y. Kinh khủng! Tôi liá»n ngoắc mấy đứa trong tổ lại coi.
Nhá» Hiá»n Ä‘á»c tá» giấy liá»n le lưỡi:
- Thiệt là đáng nể! Hiá»n chắc chẳng khi nà o là m được nhÆ° váºy!
Con nhỠnói lãng nhách! Nếu nó là m được như bà Võ Thị Thơi thì tên tuổi nó đã được trưng bà y ở đây rồi còn gì!
Thằng Quang sỠtay lên lưỡi cuốc, chắc lưỡi:
- Äà o riết, lưỡi cuốc mòn hết trÆ¡n, còn lại có chút xÃu!
Không biết tụi bạn nghÄ© sao chá»› cái lưỡi cuốc cổ lá»— kia khiến tôi bâng khuâng ghê lắm. NghÄ© đến hình ảnh má»™t ngÆ°á»i phụ nữ ngà y đêm miệt mà i Ä‘Ã o hầm đánh Mỹ suốt gần ba chục năm, tôi cảm thấy má»™t Ä‘iá»u gì giống nhÆ° là ná»—i xấu hổ dâng lên trong lòng. Nhất là khi nãy, tôi rất ngỡ ngà ng khi nhìn thấy chiếc xe đạp thồ Ä‘Æ°á»ng TrÆ°á»ng SÆ¡n. Chiếc xe đạp rất đặc biệt. Và nh hai lá»›p, căm to, vá» cÅ©ng to. ChÃnh giữ ghi-đông chần thêm má»™t miếng sắt hìng tam giác, từ đó bắt song song vá»›i phụt hai que sắt lá»›n chạy thẳng xuống đùm. Má»—i bên tay cầm còn được nối dà i thêm bằng má»™t Ä‘oạn tầm vông. ChÃnh chiếc xe đó đã thồ biết bao nhiêu tấn hà ng Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng núi cheo leo, hiểm trở, có khi vừa mở rừng vừa Ä‘i, ngà y cÅ©ng nhÆ° đêm, Ä‘Æ°a lÆ°Æ¡ng thá»±c, vÅ© khÃ, thuốc men ra mặt tráºn. NgÆ°á»i thồ hà ng không cỡi trên xe mà đi bá»™, hai tay cầm hai Ä‘oạn tầm vông nối dà i từ tay lái. Coi chiếc xe rồi nhìn lên các tấm hình chụp cảnh Ä‘oà n xe thồ Ä‘ang là m nhiệm vụ má»›i thấy hết sức lao Ä‘á»™ng kỳ diệu và ý chà sắt thép của con ngÆ°á»i.
Äi xem triển lãm vá», bên cạnh những ấn tượng má»›i mẻ khác, hình ảnh xe đạp thồ và cái lưỡi cuốc mòn gỉ kia đã là m tôi nghÄ© ngợi rất lâu.
Thằng Äại không biết gì vá» những nghÄ© ngợi đó cho nên sáng hôm sau, khi tá»›i lá»›p, thấy tôi lúi húi xá»›i đất ngoà i vÆ°á»n cây, nó ngạc nhiên má»™t cách thÃch thú:
- Ủa, sao hôm nay mà y siêng bất tá» váºy nè!
|
|
|
| |