26-09-2008, 04:37 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
ChÆ°Æ¡ng 6
35
Má»™t tháng, sau khi Steve Larson mất, và o má»™t buổi chiá»u oi bức, má»™t chiếc Cadillac cÅ© kỹ rẽ và o Ä‘Æ°á»ng lên Grass Hill rồi dừng trÆ°á»›c cá»a tòa nhà .
Äứng chỠở cá»a sổ đến ná»a tiếng, Veda vá»™i bÆ°á»›c ra sân chạy đến cổng đón Magarth.
- Chà o em thân yêu! - Anh ôm hôn cô. - Xong rồi! Công việc anh đã giải quyết xong nhưng không phải dễ dà ng! - Anh khoác tay cô đi và o nhà . - Carol thế nà o?
Veda buồn rầu đáp:
- Vẫn cứ nhÆ° váºy! Không còn nháºn ra được cô ấy nữa! Rất cứng cá»i, xa lạ... Cô ấy là m em sợ.
Cởi áo và mũ trước khi theo Veda và o phòng khách, anh nói:
- Công việc tháºt khả quan! Cô ấy vẫn buồn phiá»n suốt ngà y à ?
- Vâng, cô ấy không thÃch thú bất cứ chuyện gì. Em giấu hết báo chà không cho cô ấy Ä‘á»c nhÆ°ng cô ấy vẫn tìm ra và bây giá» cô ấy biết hết chuyện rồi!... á»’, Phil! Tháºt dá»… sợ!... Khi Ä‘á»c, cô ấy ở trong phòng khóa trái cá»a lại, suốt ngà y em chỉ nghe thấy tiếng bÆ°á»›c chân cô ấy Ä‘i Ä‘i lại lại không ngừng... Em cố là m cho cô ấy tin cáºy ở em nhÆ°ng tháºt vô Ãch, ý muốn xa lánh má»i ngÆ°á»i quá mạnh khiến em không có lòng dạ nà o quấy rầy cô ấy.
- Sá»›m muá»™n thế nà o cô ấy cÅ©ng được biết vá» thân thế cô ấy thôi, chỉ đáng tiếc là biết Ä‘iá»u đó qua báo chÃ. Mà báo chà thì tháºt là tà n nhẫn. - anh cau có nói - Kết thúc rồi! Anh thu xếp xong má»i chuyện của cô ấy. Quyá»n sở hữu của cô ấy gần bốn triệu đô la, kể cÅ©ng không phải là Ãt. Lão Hartman đã tiêu xà i phung phà nhÆ°ng ta kịp thá»i vá»›t vát được phần lá»›n.
- Có tin gì vỠlão không?
- Lão tếch rồi! Khi chúng ta bắt đầu tiến hà nh cuá»™c Ä‘iá»u tra, lão biết số pháºn không còn mỉm cÆ°á»i vá»›i lão nữa. Cảnh sát Liên bang Ä‘ang truy lùng lão nhÆ°ng anh dám cá rằng giá» phút nà y lão đã chuồn ra nÆ°á»›c ngoà i rồi. Thôi, để anh lên thăm cô ấy.
- GiỠđây cô ấy được tá»± do, có nhiá»u tiá»n, em có cảm tưởng cô ấy sắp từ giã chúng mình. Trong tình trạng không có bạn bè, không nhà cá»a nhÆ° hiện nay thì cô ấy chÆ°a có thể sống má»™t mình được. Em mong cô ấy không Ä‘i ngay. Anh có thể thuyết phục cô ấy nán lại Ãt lâu nữa không?
- Anh sẽ cố gắng nhưng anh không có ảnh hưởng đến cô ấy bao nhiêu đâu, cô ấy là m gì thì tùy ý thôi.
- Dù sao anh cÅ©ng cứ cố nhé. Em lo ngại khi nghÄ© rằng cô ấy tháºt Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c vá»›i số tiá»n quá lá»›n mà không có ai dìu dắt cả.
- Äể anh xem có thể là m gì được không. Bác sÄ© Kober gặp cô chÆ°a?
- Cách đây và i phút thôi. Ông rất lo ngại vá» trÆ°á»ng hợp của cô ấy, tai nạn xe hÆ¡i đã là m thÆ°Æ¡ng tổn há»™p sá», nhÆ°ng cô ấy từ chối không chịu khám bệnh. Bác sÄ© Travers cÅ©ng đến đây nhÆ°ng em không cho ông ta gặp cô ấy. Ông ta tuyên bố sẽ không chịu trách nhiệm bất cứ chuyện gì xảy ra má»™t khi cô ấy được tá»± do. Em cho ông ta biết cô ấy không thuôc. loại nguy hiểm nhÆ°ng dù sao em cÅ©ng nháºn thấy cô ấy có vẻ hÆ¡i kỳ lạ. Phil, bây giá» cô ấy không còn nhÆ° trÆ°á»›c nữa.
- Anh lên thăm cô ấy ngay đây.
Carol ngồi bên cá»a sổ trong căn phòng lịch sá»±, rá»™ng rãi, không ngoảnh lại khi Phil Ä‘i và o. Cô lạnh lùng là m anh bối rối. Anh kéo ghế ngồi bên cạnh, sốt sắng gợi chuyện má»™t cách giả tạo: "Carol, tôi mang lại cho cô nhiá»u tin tốt là nh. Bây giá» cô già u rồi!"
Nghe giá»ng nói của anh, cô hÆ¡i giáºt mình và quay ngÆ°á»i lại. Äôi mắt xanh to chăm chú nhìn và o mắt Magarth, nói vá»›i giá»ng cứng rắn, lạnh lẽo:
- Tôi không thấy ông đi và o. Ông vừa nói là có những tin tốt đẹp à ?
Magarth liếc nhìn cô, ánh mắt dò há»i: vẻ bất Ä‘á»™ng lạnh nhÆ° đá của gÆ°Æ¡ng mặt nhợt nhạt, cái nhìn trống rá»—ng, lạnh lùng của đôi mắt rầu rÄ©, buồn thảm là m anh cảm thấy lo ngại và ngạc nhiên.
- Phải, có nhiá»u tin tốt đẹp... Số tiá»n đã thuá»™c vá» cô, tôi có mang đến những giấy tá» cần thiết đây, cô có muốn cùng vá»›i tôi xem xét chúng không?
Cô lắc đầu nói to:
- Ồ! Không.
Cô ngừng lại và sau một lát im lặng, nói tiếp:
- Ông nói là tôi già u rồi à ? Khoảng bao nhiêu?
- Bốn triệu đô la. Má»™t số tiá»n tháºt lá»›n.
Cô mÃm môi:
- Phải.
Những ngón tay mảnh dẻ Ä‘an và o nhau, cô Ä‘Æ°a mắt ra ngoà i cá»a sổ. Ãnh mắt cô trà n đầy cay đắng và buồn rầu. Cô ngồi lặng lẽ, bất Ä‘á»™ng khiến Magarth dịu dà ng há»i:
- Cô có hà i lòng không?
Cô vụt nói:
- Tôi đã Ä‘á»c tất cả những gì ngÆ°á»i ta viết vá» tôi trên mặt báo. Tháºt không đẹp chút nà o...
- Nà o, Carol! Không nên tin những gì đăng trên báo..., - anh mở lá»i nhÆ°ng cô ra hiệu anh ngừng lại.
- Tôi được biết rất nhiá»u vá» thân thế..., - cô nói tiếp, đôi mắt vẫn chăm chú nhìn ra ngoà i cá»a sổ. - Tôi bị Ä‘iên: Ä‘iá»u nà y tháºt má»›i mẻ vá»›i tôi... HÆ¡n nữa tôi là con gái của má»™t kẻ đốn mạt đã khiến mẹ tôi phải tá»± tá». Tôi bị nhốt ba năm trong nhà thÆ°Æ¡ng Ä‘iên và nếu không có pháp luáºt của tiểu bang nà y thì tôi còn bị nhốt mãi. - Cô siết chặt hai bà n tay. - Tôi là kẻ nguy hiểm... Báo chà gá»i là "con nhá» giết ngÆ°á»i tóc hung!" NgÆ°á»i ta nói vá» mối tình của tôi vá»›i anh Steve.... Há» bảo rằng anh ấy còn sống tôi cÅ©ng không thể nà o lấy anh ấy được. Há» kể vá» chuyện đó nhÆ° là "mối tình bi thảm của má»™t cô gái". - Cô ngừng lại, cắn môi và những ngón tay cho đến khi trắng bệch ra.
- Carol! Tôi van cô! Cô đừng tá»± hà nh hạ nhÆ° váºy!
- Thế mà ông lại nói vá»›i tôi những tin tốt là nh!....Rằng tôi có bốn triệu đô la và há»i tôi có hà i lòng không... Váºy sao! Hà i lòng, hà i lòng quá Ä‘i chứ!...
Cô phá lên cÆ°á»i, tiếng cÆ°á»i đầy cay đắng khiến Magarth rùng mình.
Anh kiên quyết nói:
- Cô phải cố mà tự chủ! à nghĩ đó không đưa cô đi đến đâu. Veda và tôi, chúng tôi muốn giúp đỡ cô.
Cô quay ngÆ°á»i vá» phÃa anh, cầm cổ tay anh và há»i:
- Ông không sợ tôi là m hại ông sao? Dù sao ngÆ°á»i ta vẫn coi tôi là má»™t kẻ nguy hiểm... giống cha tôi. Ôgn hãy nghe ngÆ°á»i ta viết vá» cha tôi. Trong tá» báo đây nà y... Cầm lấy... (Cô dùng ngón chân nhón tá» báo đã bị vò nhà u lên). Ông xem Ä‘i!..."Slim Grisson là má»™t tên giết ngÆ°á»i: má»™t gã đốn mạt bẩm sinh, do bản tÃnh Ä‘á»™c ác nên ngay từ thuở còn nhỠđã gây ra những chuyện bê bối. Má»™t lần, ngÆ°á»i giáo viên bắt gặp thằng nhá» dùng chiếc kéo đã gỉ mổ bụng má»™t con mèo con còn sống và nó bị Ä‘uổi há»c. MÆ°á»i lăm tuổi, hắn bắt cóc má»™t em bé gái, phải đến má»™t tuần sau ngÆ°á»i ta má»›i tìm được cô bé ở tình trạng ná»a Ä‘iên ná»a dại, hắn đã hiếp cô bé má»™t cách tà n nhẫn đến ghê tởm. NhÆ°ng ngÆ°á»i ta không bắt được hắn vì mẹ hắn, cái mụ nổi danh tên Con Mẹ Grisson, đã giúp hắn trốn thoát.
"Con Mẹ Grisson Ä‘Ã o tạo con trai mình dần dần trở thà nh má»™t tên găngxtÆ¡. Lúc đầu hắn há»› má»™t và i cái nên phải nằm ấp má»™t thá»i gian nhÆ°ng Con Mẹ Grisson kiên nhẫn chá» cho đến khi hắn hết hạn tù, mụ lại tiếp tục huấn luyện hắn ngay... Hắn biết cách để không còn phạm sai lầm nữa và nhanh chóng gia nháºp má»™t băng nổi danh vá» cÆ°á»›p nhà băng. Tham vá»ng của hắn là ngoi lên chức đầu đảng vá»›i biện pháp giản dị là giết bất cứ kẻ nà o chống lại hắn, nên chẳng bao lâu băng cÆ°á»›p nhà băng phải khuất phục và bầu hắn là m sếp. Trong toà n bá»™ lịch sá» tá»™i ác ở Hoa Kỳ không có tên cÆ°á»›p nà o xấu xa nguy hiểm, tà n nhẫn hÆ¡n Slim Grisson..."
Magarth chặn lại:
- Thôi Ä‘i! Tôi không muốn nghe thêm chút nà o nữa, Carol, hãy nên tỉnh táo, sáng suốt. Nói nhÆ° thế nà y có Ãch gì đâu.
Cô vứt tỠbáo xuống đất, một thoáng rùng mình:
- Cha tôi là nhÆ° thế đó!... Dòng máu đó chảy trong huyết quản tôi. Ông nói giúp đỡ tôi... Là m sao có thể giúp được tôi? Là m sao có ngÆ°á»i giúp tôi vá»›i dòng máu di truyá»n nhÆ° váºy? - Cô đứng lên Ä‘i bách bá»™ trong phòng. - Không... tôi xin ông đừng nói gì hết. Tôi biết ông thá»±c sá»± tốt vá»›i tôi... Tôi rất biết Æ¡n ông, biết Æ¡n cả hai ngÆ°á»i. NhÆ°ng hiện nay... - Cô dừng lại lim dim mắt nhìn anh. Trong sá»± bình thản của cô có má»™t cái gì Ä‘e dá»a khiến Magarth rợn ngÆ°á»i... - Hiện nay tôi cần sống má»™t mình. Äúng váºy, có thể tôi là kẻ nguy hiểm... cÅ©ng giống nhÆ° tình trạng của cha tôi. Ông có nghÄ© rằng tôi Ä‘e dá»a cuá»™c sống của ông, của Veda không?
Phil cuống quÃt nói:
- Carol! Vô lý quá! Cô sống vá»›i chúng tôi đã hÆ¡n má»™t tháng. Nói thế chỉ là m tình hình thêm trầm trá»ng...
Carol ngắt lá»i nói:
- Tôi đã quyết định rồi. Ngà y mai tôi sẽ đi xa, nhưng trước khi tôi đi tôi cần nhỠông là m hộ một số việc.
- Cô đừng Ä‘i, tôi xin cô!... Hay Ãt nhất cÅ©ng đừng Ä‘i vá»™i. Cô vẫn còn bị choáng váng vì sá»± mất mát...
Carol thoáng má»™t cá» chỉ mất bình tÄ©nh, gần nhÆ° là giáºn dữ khiến khóe môi bên phải run run:
- Tôi đã vạch ra kế hoạch, không má»™t ai có thể là m tôi đổi ý, - cô nói vá»›i giá»ng khà n khà n và ngáºp ngừng. - Cả má»™t tháng trá»i, tôi ngồi miết ở đây, trong cái xó nà y để nghiá»n ngẫm vạch ra chÆ°Æ¡ng trình... Lẽ ra tôi Ä‘i sá»›m hÆ¡n nếu tôi có tiá»n. Bây giá» thì tôi đã sẵn sà ng rồi.
Magarth nháºn thấy má»i lá»i khuyên can Ä‘á»u vô hiệu. Quyết định của cô không thể nà o thay đổi được và khi nhìn cô, anh cảm thấy lá»i bác sÄ© có phần nà o đúng. Anh há»i;
- NhÆ°ng cô dá»± định Ä‘i đâu? Trừ tôi và Veda, cô không có bạn bè nà o hết. Cô không thể Ä‘i mà không có chủ Ä‘Ãch nhÆ° váºy.
Carol phác môt cá» chỉ nóng nảy và giáºn dữ:
- Tất cả những lá»i đó chỉ là m mất thì giá» vô Ãch!... Ông có muốn phụ trách má»i việc của tôi không? Tôi không thông thạo vá» chuyện tiá»n nong và cÅ©ng không muốn biết gì hết vá» chuyện nà y. Tôi sẽ nói vá»›i ông đại tụng: tôi cần má»™t ngÆ°á»i trông nom lợi tức và đại diện cho tôi. Ông ngoại tôi có nhiá»u lợi tức trong má»™t số cÆ¡ sở và tôi được thừa hưởng. Ông có muốn phụ trách những việc đó không?
Magarth có vẻ bối rối:
- Tôi sẵn sà ng là m má»i việc có thể là m nhÆ°ng còn công việc của tôi....
- Ông sẽ được thù lao môt. cách háºu hÄ©nh. Tôi sẽ là m má»i chuyện cần thiết vá»›i ngÆ°á»i phụ trách công việc của tôi. - cô nói vá»›i vẻ lạnh nhạt thá» Æ¡ - Ông bá» nghá» phóng viên Ä‘i, ông sẽ lấy Veda... Hợp ý ông chứ gì?
Câu chuyện xoay theo hướng khác là m anh vô cùng bối rối:
- Vâng... Ờ đúng nhÆ° váºy rồi...
- NhÆ° váºy ông có muốn gặp ngÆ°á»i phụ trách công việc của tôi không? Ông phải bà n tÃnh má»i việc vá»›i ông ta chứ?
- Äồng ý, nhÆ°ng cô định là m gì?
- Khi nà o thì tôi có tiá»n? - Cô vụt há»i và lá» Ä‘i nhÆ° không nghe thấy câu há»i của Magarth.
- Khi nà o cô cần tiá»n... có ngay láºp tức nếu cô muốn!
- Thế thì tốt quá, tôi cần ngay láºp tức. Tôi muốn có hai nghìn đô l a và ông thu xếp thế nà o để tôi có thể lấy tiá»n mặt ngay láºp tức ở bất cứ nÆ¡i nà o dù là ở hang cùng ngõ hẻm. Sau hết tôi muốn ông mua cho tôi má»™t chiếc xe hÆ¡i và lo má»i giấy tá» cần thiết để tôi ký rồi ông có thể nháºn ngay nhiệm vụ và sáng mai tôi muốn Ä‘i ngay.
- Cô thá»±c lòng không muốn chá» thêm chút nà o Æ°? Cô Ä‘i má»™t mình nhÆ° váºy...
Má»™t chút á»ng hồng giáºn dữ trên má Carol:
- Tôi xin ông hãy là m theo lá»i tôi yêu cầu, nếu không tôi sẽ Ä‘i tìm ngÆ°á»i khác! - Cô rất cao giá»ng nói. - Tôi Ä‘i đâu, có ý định là m gì, đó là việc riêng của tôi.
Magarth nhún vai, đứng dáºy, dáng khổ sở nói:
- Thôi được, tôi sẽ là m ngay láºp tức.
Carol đặt bà n tay lên bà n tay Magarth, ánh mắt cô dịu đi trong một lát và nói khẽ:
- Ông quá tốt vá»›i tôi. Ông đừng cho tôi là kẻ vô Æ¡n. Tôi không biết là m gì nếu không có ông và chị Veda. Tôi hết lòng mong cả hai ngÆ°á»i được sung sÆ°á»›ng.
- O. K. O. K. - Phil cố nặn ra nụ cÆ°á»i. - Cô biết đó là tình cảm của tôi đối vá»›i cô. Tôi muốn cô có thá»i gian để suy nghÄ©. Cả Veda và tôi rất vui sÆ°á»›ng nếu cô ở vá»›i chúng tôi. Tôi chÆ°a biết dá»± định của cô ra sao nhÆ°ng tôi có linh cảm là nó sẽ không được tốt lắm.
Cô quay mặt đi nói:
- Tôi đã nhất định rồi. Bây giá» xin ông để tôi ngồi má»™t mình. Phiá»n ông báo cho Veda biết sáng mai tôi sẽ Ä‘i. Tối nay tôi không muốn gặp ai.
Magarth cố gắng khuyên bảo một lần cuốI:
- Carol, sao cô không tin cáºy nÆ¡i tôi? Tôi có thể giúp cô. Tại sao cô cứ khăng khăng ra Ä‘i má»™t mình trong khi cô có hai ngÆ°á»i bạn sẵn sà ng là m má»i việc cho cô? Cô muốn là m gì, tôi sẽ giúp cô.
Cô lắc đầu:
- Không ai giúp được tôi. Äiá»u tôi định là m chỉ mình tôi là m được thôi, chỉ mình tôi thôi. Bây giá» xin ông hãy để mặc tôi.
- Thôi được!
Magarth nháºn ra anh đã thất bại và rá»i khá»i phòng.
Carol quay trở vá» ngồi cạnh cá»a sổ. Cô im lặng má»™t lát tháºt lâu, hai bà n tay giá lạnh bóp mạnh và o thái dÆ°Æ¡ng:
- Steve, anh thân yêu! Dù anh ở đâu xin anh hãy yêu em mãi! - Cô dịu dà ng nói - Em quá cô Ä‘Æ¡n, quá sợ... NhÆ°ng em sẽ tìm ra bá»n chúng. Chúng không thể thoát khá»i bà n tay em và em bắt chúng phải trả giá tất cả những gì chúng đã là m vá»›i anh. Em cÅ©ng sẽ tà n bạo, cÅ©ng sẽ đôc. ác nhÆ° chúng đã đối xá» vá»›i anh. Từ nay vá» sau, lý do duy nhất để em còn ham sống là bắt chúng phải Ä‘á»n tá»™i!
Cô ngồi nhÆ° váºy, tá»±a và o báºu cá»a sổ khi ánh sáng trá»i thu nhạt mất dần rồi mÆ°a bắt đầu rÆ¡i...
o0o
36
Sáng ngà y hôm sau trá»i vẫn còn mÆ°a, những đám mây mà u chì sà xuống thấp tạo thà nh má»™t mà n sÆ°Æ¡ng mù là m bầu trá»i má» tối ngay từ giữa buổi chiá»u.
Chiếc xe mang hiệu Chrysler, bên sÆ°á»n bê bết bùn, vạch má»™t lối Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng nhá» dốc cao, dẫn tá»›i ngôi nhà cÅ© kỹ mà má»›i đây Tex Sherill còn ở.
Carol dừng xe trước cổng đã mục nát và bước xuống, cô đứng ngắm một lát ngôi nhà tối om không có dấu hiệu gì của sự sống.
MÆ°a vẫn rÆ¡i tầm tã, những giá»t mÆ°a bắn lên thá»m gá»— tạo thà nh tiếng lách tách Ä‘á»u Ä‘á»u. Mặt tiá»n ngôi nhà bị nhòa Ä‘i trong bóng tối và Carol tá»± há»i không biết ngôi nhà có bị bá» hoang hẳn không?
Cô bÆ°á»›c lên các báºc cấp, xoay nắm cá»a, cá»a đã khóa. Carol Ä‘áºp cá»a và đứng chá», phải Ä‘áºp nhiá»u lần má»›i nghe thấy tiếng chân bÆ°á»›c nhè nhẹ ở bên trong. Cô Ä‘áºp thêm lần nữa và tiếng cô Lolly há»i vá»ng qua khe hỡ há»™p thÆ°:
- Ai váºy?
- Carol Blandish đây. Tôi muốn nói chuyện với cô.
Cô nghe thấy Lolly thở dà i... và cánh cá»a hé mở nhÆ°ng vẫn được giữ bởi sợi dây an toà n. Trong bóng tối, cô Lolly há»i:
- Cô còn quay lại đây là m gì nữa?
- Tôi cần nói chuyện với cô!
- Nhưng cô không được và o. Tôi không muốn tiếp ai cả.
- Cô đã giúp tôi má»™t lần. Mong cô giúp lần nữa. Tôi Ä‘i tìm bá»n Sullivan!
Cô Lolly nghiến chặt hà m răng và há»i vá»›i giá»ng cục cằn:
- Cô muốn gì ở bá»n chúng? Chúng cÅ©ng Ä‘ang muốn tìm cô, cô bé ngốc ạ! Thôi để chúng yên Ä‘i!...
- Chúng đã sát hại ngÆ°á»i yêu của tôi. Lẽ nà o tôi để chúng yên ổn sau khi gây tá»™i ác?
- á»’!... - Im lặng má»™t lát rồi cô Lolly há»i, giá»ng nói biểu lá»™ sá»± đồng tình - Cô muốn báo thù? Cô muốn gặp chúng?
- Phải, tôi muốn tìm bá»n chúng.
Tiếng dây xÃch kêu loảng xoảng và cá»a mở. Từ trong bóng tối, cô Lolly nói:
- Và o đi. Trong nhà chỉ còn mình tôi. Ông Sherill đã bỠđi ngay sau khi cô trốn thoát.
Carol theo ngÆ°á»i phụ nữ dá»c hà nh lang má» tối đến má»™t gian buồng nhỠở táºn cùng ngôi nhà , trên bà n có đèn thắp sáng. Cô Lolly vẫn đứng trong bóng tối; Carol nhìn thấy đôi mắt to chăm chú nhìn cô. Xung quanh cổ ngÆ°á»i phụ nữ mang má»™t băng dà i để giấu cái cằm.
- Cô ngồi xuống Ä‘i! Cô Ä‘i tìm bá»n chúng à ? Nếu tôi còn trẻ, tôi cÅ©ng là m nhÆ° cô!
Carol ngồi xuống há»i:
- Cô có biết bá»n chúng ở đâu không?
Cô Lolly nói vá»›i giá»ng thất vá»ng:
- Nếu tìm ra được bá»n chúng, liệu cô là m gì được bá»n nó? Và nhÆ° tôi, tôi có thể là m gì được! Chúng quá xảo quyệt, quá ranh ma, quá mạnh, không ai chống được chúng cả.
Carol quay đầu lại và hai ngÆ°á»i phụ nữ nhìn thẳng và o nhau má»™t lát. Cô Lolly ngạc nhiên thấy gÆ°Æ¡ng mặt Carol biểu lá»™ má»™t sá»± cứng rắn, má»™t niá»m cay đắng nặng ná» còn đôi mắt thì lạnh lẽo, buồn thảm. Carol dịu dà ng nói:
- Tôi biết cách là m cho chúng phải trả giá dù cho chúng quá xảo quyệt, quá ranh ma, quá mạnh. Tôi bắt chúng phải Ä‘á»n tá»™i dù tôi có phải bá» cả quãng Ä‘á»i còn lại của tôi. Äó là niá»m vui duy nhất tôi có từ nay vá» sau.
Cô Lolly gáºt đầu, đặt tay lên chiếc khăn che cằm.
- Tôi cÅ©ng nghÄ© nhÆ° váºy, - cô nói và hai giá»t nÆ°á»›c mắt rÆ¡i xuống. - Cô xem nà y, thằng Max đã phá hủy bá»™ râu của tôi.
Vẫn giữ vẻ Ä‘iá»m nhiên, không thay đổi thái Ä‘á»™, Carol há»i:
- Vì sao nó là m váºy?
- Tại vì tôi đdã để cô trốn thoát. Tôi cứ tưởng nó muốn giết tôi. Tôi là một mụ già vô dụng, có thể cô không tin nhưng tôi yêu bộ râu biết bao!... Tôi mang nó từ lâu rồi.
- Cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra?
Cô Lolly dịch ghế lại gần, quấn chiếc khăn xung quanh cô, giÆ¡ tay vá» phÃa Carol nhÆ°ng Carol lùi lại, gÆ°Æ¡ng mặt vẫn lạnh lùng, cứng rắn. Cô lặp lại:
- Kể tôi nghe đi.
- Sau khi cô Ä‘i được hai ngà y thì chúng xịch đến, Frank vẫn ngồi yên trong xe hÆ¡i còn thằng Max Ä‘i thẳng và o phòng nà y. Tôi hÆ¡i hoảng hốt chá» xem gã định là m gì. Gã há»i vỠông Sherill, tôi cho biết ông ấy bá» Ä‘i rồi. Gã đứng trÆ°á»›c mặt tôi im lìm má»™t lát rồi há»i tại sao tôi không Ä‘i, tôi trả lá»i không biết Ä‘i đâu. - Cô Lolly bồn chồn Ä‘áºp nhẹ và o chiếc khăn và nói tiếp sau má»™t lát im lặng tháºt lâu. - Gã nện và o đầu tôi. Khi tỉnh lại thì chúng bá» Ä‘i rồi. Max đã phá hủy bá»™ râu của tôi. Cô còn nhá»› bá»™ râu đó không? - Cô buồn bã nhìn Carol - Má»™t bá»™ râu tháºt đẹp thế mà nó nỡ đốt cháy trụi. Thằng quỉ sứ! - Cô cất cao giá»ng nói. - Nó biết không có gì là m tôi đâu khổ hÆ¡n là để mất bá»™ râu!
- Thế còn Frank?
- Tôi không biết vì sao gã vẫn ngồi trong xe hÆ¡i. Gã cÅ©ng đôc. ác thế mà sao lại không và o xem ngÆ°á»i khác bị Ä‘au Ä‘á»›n, nhÆ°ng đúng là gã cứ ngồi trên xe.
Carol cÆ°á»i lạnh lẽo là m cô Lolly thấy á»›n xÆ°Æ¡ng sống:
- Gã không ra khá»i xe được vì lý do gã đã bị mù. Tôi đã cà o và o mắt gã ngay sau khi gã giết Steve của tôi.
Cô Lolly không tỠthái độ nhưng cảm thấy ngạc nhiên vì sao mình lại có ý thương hại Frank.
- Mù à ? Tôi không mong cho bất cứ ai bị mù cả.
Carol tỠvẻ nôn nóng:
- Nếu cô biết thì nói ngay Ä‘i, đừng là m tôi mất thì giá». Má»—i phút tôi ở đây, chúng al.i cách xe tôi má»™t Ãt. Chúng ở đâu?
Cô Lolly cảm thấy mình bé nhá», run sợ trÆ°á»›c ánh mắt dữ tợn lóe lên từ trong đôi mắt xanh to của Carol.
- Tôi không biết, nhÆ°ng chúng có sá» dụng má»™t căn phòng trên lầu để chưá váºt dụng cá nhân. Khi chúng Ä‘i, chúng mang theo hết trừ má»™t tấm ảnh rÆ¡i ở giữa hai tấm ván lát sà n. Có thể cô thấy ra má»™t Ä‘iá»u gì chăng?
- Tấm ảnh đâu?
Cô Lolly mở ngăn kéo lấy ra má»™t tấm ảnh đặt lên bà n dÆ°á»›i ánh sáng bà ng bạc của ngá»n đèn.
Carol cúi xuống nhìn:
Äó là tấm ảnh chụp má»™t mỹ nhân còn trẻ vá»›i má»› tóc Ä‘en, Ä‘Æ°á»ng ngôi ở chÃnh giữa tạo thà nh má»™t vệt trắng trông rất rõ. Má»™t gÆ°Æ¡ng mặt tháºt lạ lùng: hÆ¡i dung tục, đôi môi dà y, mắt to, Ä‘Æ°á»ng nét rõ rà ng. GÆ°Æ¡ng mặt tá»a ra má»™t cái gì hấp dẫn, má»™t sá»± khoái cảm buông tuồng, ná»a nhÆ° thú váºt, má»™t bản tÃnh nguyên thủy phá»›t qua má»™t Ãt mà u sắc văn minh.
DÆ°á»›i mảnh áo tắm hở hang là má»™t thân hình tuyệt đẹp đủ là m ngẩn ngÆ¡ má»™t ông thánh. PhÃa dÆ°á»›i tấm ảnh, theo chiá»u xiên là nét chữ viết bằng má»±c trắng, nguệch ngoạc xấu nhÆ° gà bá»›i:
Tặng Frank thân yêu. Em Linda của anh.
Không thay đổi nét mặt, Carol quay tấm hình ra sau Ä‘á»c tên hiệu chụp ảnh in ở phÃa dÆ°á»›i:
Kenneth Car, 3971, Main Street, Santo Riá»
Sau đó cô lại tiếp tục xem xét gÆ°Æ¡ng mặt ngÆ°á»i phụ nữ.
Cô Lolly nhìn Carol quan sát với sự chú ý mãnh liệt.
- Má»™t loại phụ nữ mà đà n ông không dá»… dà ng quên được! - Cô nói và nhìn qua vai Carol để cùng xem tấm ảnh. - Má»™t mụ Ä‘Ã n bà vô hạnh nhÆ°ng đầy chất quyến rÅ©. Cánh Ä‘Ã n ông không thể nà o chán loại ngÆ°á»i nà y được... Cô tìm mụ ta Ä‘i và qua mụ phù thủy nà y cô sẽ tìm ra thằng Frank....
- Vâng.
37
Santo Rio là má»™t thà nh phố nhá» nằm ngay bên bá» Thái Bình DÆ°Æ¡ng: nÆ¡i nghỉ mát của các nhà triệu phú. Thà nh phố nà y không có má»™t ná»n ká»· nghệ trừ phi các hình thức giải trà và những dịch vụ xa hoa cÅ©ng được gá»i là má»™t kỹ nghệ. Nếu coi nhÆ° váºy thì Santo Rio có má»™t ná»n kỹ nghệ tháºt phồn vinh, má»™t số nhá» dân chÃnh gốc ở đây muốn thÆ°á»ng xuyên kiếm sống bằng cách dẫn mối những du khách già u có tìm những thú vui giải buồn, hà ng năm kéo đến đây kể có tá»›i hà ng nghìn. Sòng bạc, Ä‘ua ngá»±a, du thuyá»n, khiêu vÅ©, tất cả những hình thức bình thÆ°á»ng và khác thÆ°á»ng của những há»™p đêm sặc mùi trụy lạc, nhà hát, rạp chiếu bóng... Thu nạp tất cả những kẻ không ranh ma lắm mà biết cách xoay xở và tổ chức những cú là m ăn riêng của bá»n chúng.
Trái lại, những gã thuá»™c loại quái thai - mà Eddie Reagan là má»™t trong những tay quái xuất sắc nhất - kiếm tiá»n vững chắc bằng cách tổ chức những vụ tống tiá»n, những vụ bịp bợm, là m nghá» ** Ä‘á»±c, cả những mánh lá»›i mỠám khác miá»…n là thu được má»™t số tiá»n lá»›n.
Eddie là má»™t gã cao lá»›n, bảnh trai, mái tóc xoăn Ä‘en, nÆ°á»›c da nâu, hà m răng trắng bóng, đôi mắt xanh ngá»i sáng. Hắn biết cách sá» dụng nét đặc biệt lôi cuốn của mình bên cạnh những bà già già u sụ đến Santo Rio để ăn chÆ¡i xả láng... chắc là lần cuối cùng trong Ä‘á»i!...
Eddie kiếm cÅ©ng khá bá»™n xu nhá» là m pacne vá»›i các bà và hắn tìm cách tăng thu nháºp nhá» những vụ tống tiá»n khi các bà tá» ra ngu ngốc - mà thÆ°á»ng không hiếm - tạo cho hắn những tang chứng khiến các bà phải chấp thuáºn ngay nếu không muốn má»™t ngà y nà o đó, nó được trÆ°ng ra trÆ°á»›c mắt các đức ông chồng.
Là m tình vá»›i các mụ già không phải là lý tưởng trong cuôc. sống của Eddie nhÆ°ng hắn khá khôn ngoan để hiểu tà i năng của hắn chỉ đặc biệt thÃch hợp vá»›i nghá» ** Ä‘á»±c. HÆ¡n nữa trá»i phú cho hắn má»™t sinh lá»±c dồi dà o nên hắn có thể khuây khá»a vá»›i những cô gái trẻ đẹp khi hắn không "hà nh nghá»".
Mối giải buồn của hắn hiện nay là cô Linda Lee, cô gái trên tấm ảnh, bồ của Frank.
Eddie gặp Linda trong má»™t dịp tình cá». Má»™t buổi chiá»u Ä‘Æ°Æ¡ng thả bá»™ trên bãi biển để săn Ä‘uổi các con mồi - các bà già lắm tiá»n lại cô Ä‘Æ¡n - hắn nhìn thấy Linda từ bãi tắm Ä‘i lên bá» phÆ¡i nắng: thân hình Linda chÆ°a bao giá» phô bà y hết Æ°u thế nhÆ° lúc nà y trong chiếc áo bÆ¡i đẫm Æ°á»›t, Ãt ra là theo ý nghÄ© của Eddie, và nói thÆ°c. ra, hắn có con mắt khá sà nh sõi để nháºn định vá» vấn Ä‘á» nà y. Láºp tức má»i ý nghÄ© trong đầu hắn Ä‘á»u tan biến, chỉ còn táºp trung và o thân hình tuyệt mỹ Ä‘ang uyển chuyển Ä‘i vá» phÃa hắn.
Eddie chÆ°a bao giá» nhìn thấy má»™t thân hình quyến rÅ© nhÆ° váºy và mặc dù hắn có thừa những kinh nghiệm trong chốn tình trÆ°á»ng, hắn vẫn say sÆ°a tÃt mắt và không ngần ngừ đến ngồi bên cạnh cô Ä‘ang nằm dà i trên chiếc khăn tắm.
Linda cÅ©ng bị quyến rÅ© khi thấy má»™t gã trai nhÆ° váºy. Cô tiếp nháºn những cá» chỉ lấn tá»›i vá»›i thái Ä‘á»™ má»i má»c, há» chỉ cần và i phút là trở thà nh đôi tình nhân. Eddie khóai những phụ nữ nhÆ° váºy: hiá»n dịu, dá»… dà ng, dá»… thá»a hiệp.
Dù Linda có hấp dẫn mấy đi chăng nữa, Eddie vẫn tin là chỉ đến cuối tuần thôi cũng đủ ngấy rồi.
NhÆ°ng tháºt lạ lùng, hắn luôn luôn nghÄ© đến Linda ngà y cÅ©ng nhÆ° đêm, xao lãng cả việc hà nh nghá» và có lần hắn bá» qua má»™t phi vụ tống tiá»n ngon ăn để dẫn cô gái Ä‘i đến má»™t há»™p đêm có đủ má»i trò đặc biệt.
Hai ngÆ°á»i cặp bồ vá»›i nhau đã ba tuần và vá» phÃa hắn, hắn vẫn hăm hở, vẫn si mê nhÆ° buổi đầu. Hắn để lá»™ cái ý định muốn Linda là đôc. quyá»n sở hữu của hắn, má»™t Ä‘iá»u trÆ°á»›c đây hắn vẫn luôn luôn tránh chẳng những vì nó vô Ãch mà lại còn Ä‘e dá»a sá»± tá»± do của hắn.
NhÆ°ng Linda cÅ©ng không muốn từ bá» sá»± Ä‘á»™c láºp, tá»± do của cô. Gặp Eddie hà ng ngà y và hai hay ba đêm trong má»™t tuần vá»›i tÆ° cách ngÆ°á»i tình là môt. chuyện, nhÆ°ng Eddie lại muốn là m ông chủ, và định đến ở hẳn nhà cô thì lại là chuyện khác.
Cuá»™c sống xa hoa của cô là m hắn ngạc nhiên. Cô có má»™t biệt thá»± nhá» tháºt xinh xắn nhìn ra bãi tắm riêng và má»™t mảnh vÆ°á»n nhỠđầy hoa, lại tạo được chăm sóc bởi má»™t ngÆ°á»i da Ä‘en cần mẫn và khéo léo.
Biệt thá»± ẩn mình ở má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh hÆ¡i xa bá» biển, được bà i trà theo thẩm mỹ và đầy đủ tiện nghi, những bữa ăn thịnh soạn do má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ba da Ä‘en nấu tháºt tuyệt vá»i. Số tiá»n chi phà phải là con số đáng kể nhÆ°ng tiá»n ấy ở đâu mà có? Tiá»n ở đâu ra cho phép Linda có những bá»™ quần áo lịch sá»± nhất, những đôi già y đẹp nhất, những chiếc mÅ© kiểu má»›i nhất ở Santo Rio? Tiá»n ở đâu ra, để trả chiếc xe Buick mà u xanh bóng loáng má»—i khi cô nổi hứng dạo chÆ¡i trong thà nh phố hay các miá»n phụ cáºn?
Linda để lá»™ ra đó là tiá»n thu nháºp khoản thừa kế của má»™t ông chú có cổ phần trong ngà nh khai thác dầu má». NhÆ°ng Eddie ranh ma không dá»… tin nhÆ° váºy, dù hắn cứ để cho cô nghÄ© rằng cô đã gạt được hắn. Linda đâu thuôc. loại phụ nữ có ông chú trong ngà nh dầu má».
Tuy nhiên, không boa giá» Eddie tìm ra được lá»i giải đáp. Hắn biết Linda say mê hắn và chắc cô có má»™t mánh lá»›i nà o là m ăn kết quả, hắn chỉ tò mò muốn biết đó là vụ áp phe nà o.
Lá»i giải thÃch rõ rà ng nhất là :... Linda có ngÆ°á»i tình, môt. ngÆ°á»i tình quá say mê cô, bao cô má»™t cuá»™c sống tháºt xa hoa dù lâu lâu gã má»›i đến vá»›i cô vì công việc đòi há»i gã phải có mặt ở khắp miá»n đất nÆ°á»›c. NhÆ°ng không má»™t phút nà o gã quên cô, ngay cả khi cặp bồ vá»›i những cô khác, gã vẫn tưởng tượng Ä‘ang ôm Linda trong vòng tay...
Linda tá»± hà i lòng vá»›i cuá»™c sống nhÆ° váºy: cô lấy tiá»n của gã, tiêu xà i vung vÃt và khi trở vá», gã chỉ đòi há»i ở bản thân cô mà thôi. Tuy gã thuôc. loại cục cằn ghê gá»›m, quá dâm đãng, có những đòi há»i lạ lùng nhÆ°ng gã lại vô cùng có Ãch khiến cô không nghÄ© đến chuyện bá» gã.... Gã đến rất Ãt - má»—i năm chỉ gặp Linda có bốn hay năm lần - tiêu xà i rá»™ng rãi khiến cô có thể chịu Ä‘á»±ng được má»—i lần cô ở cạnh gã. Gã già u, hà o phóng và theo Linda nháºn xét thì gã tá» ra vô hại. Tuy nhiên, vá» Ä‘iểm nà y cô đã mắc sai lầm ghê gá»›m vì chÆ°a bao giỠđược nghe nói tá»›i bá»n Sullivan nên cô không thể tưởng tượng được rằng gã Ä‘Ã n ông nhá» thó, khuôn mặt béo phị mà cô quan gá»i là Frank lại chÃnh là má»™t trong những nhân váºt khủng khiếp nhất. Nếu biết được sá»± tháºt thì cô sẽ bá»›t Ä‘i má»™t chút vô tâm và tăng thêm má»™t chút trung thà nh.
Cô chỉ gặp Max có má»™t hay hai lần và có ác cảm ghê gá»›m đối vá»›i gã nà y. Trong tất cả những ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cô đã gặp thì Max là kẻ duy nhất dá»ng dÆ°ng trÆ°á»›c sá»± quyến rÅ© của cô, tháºm chà gã cÅ©ng chẳng thèm liếc nhìn cô đến lần thứ hai.
Max là m cô sợ: đôi mắt hắn bất động, hớp hồn như đôi mắt rắn mà Linda thì sợ nhất là rắn.
Nếu biết cô là tình nhân của má»™t trong hai anh em nhà Sullivan thì Eddie sẽ không tá» ra vui sÆ°á»›ng hoà n toà n được cặp bồ vá»›i Linda nhÆ° thế. Eddie cÅ©ng biết những hoạt Ä‘á»™ng của bá»n Sullivan nhÆ°ng chÆ°a bao giá» hắn gặp bá»n chúng. Nếu hắn biết được sá»± tháºt ngay từ khi má»›i nảy nở mối tình cuồng nhiệt giữa hai ngÆ°á»i thì dù chỉ nghe nói vá» bá»n Sullivan thôi cÅ©ng đủ là m cho hắn không dám léng phéng vá»›i Linda nữa. NhÆ°ng bây giá» hắn đã lao và o quá sâu mối tình nà y nên dù bá»n Sullivan có Ä‘e dá»a cÅ©ng không thể kìm hắn lại.
Hôm đó, và o má»™t buổi chiá»u chói chang ánh nắng, Eddie lái chiếc Roadster mà u kem Ä‘á» thắm dá»c đại lá»™ Océan - chiếc nà y là "tặng phẩm" từ biệt của má»™t trong những bà già cặp bồ vá»›i hắn - hắn cảm thấy Ä‘á»i Ä‘ang lên hÆ°Æ¡ng.
Hắn tháºt bảnh trai trong bá»™ com - lê trắng tinh, cánh tay mà u đồng hun cuồn cuá»™n bắp thịp để trần, đôi bà n tay rám nắng má»m mại đặt. há» hững trên vô lăng sÆ¡n mà u kem và những móng tay cắt tỉa cẩn tháºn sáng lên dÆ°á»›i ánh nắng mặt trá»i.
Xe đến nhà Linda lúc ba giá» rưỡi. Cô Ä‘ang là m vÆ°á»n, đứng giữa muôn hoa đầy hÆ°Æ¡ng sắc. Linda mặc chiếc quần trắng, đôi dép trắng đỠđể lá»™ những móng chân sÆ¡n Ä‘á», mặc chiếc áo tắm nắng Ä‘á» rá»±c chẳng cần che giấu những cái gì cần phải che giấu (mà Eddie không bao giá» dám phà n nà n vá» chuyện nà y) và má»™t cặp kÃnh râm vá»›i gá»ng sừng Ä‘á», hai mắt kÃnh to nhÆ° hai cái Ä‘Ä©a đặt lên trên chiếc mÅ©i xinh xắn.
Eddie nhảy vá»™i ra ngoà i xe hÆ¡i, chạy qua bãi cá», vá»t qua má»™t bụi hoa trong khi Linda ra đón hắn.
- Em Ä‘ang nghÄ© không biết anh có đến không? Chiá»u nay tắm biển thì thú quá!
NhÆ°ng Eddie lại không nghÄ© nhÆ° váºy:
- Bây giá» thì chÆ°a, - những ngón tay hắn vuốt ve cổ tay cô rồi năng dần lên tá»›i cánh tay, bả vai và cổ. - Chúng ta hãy chỠđến sáu giá» chiá»u, lúc đó nÆ°á»›c mát hÆ¡n.
Chạm và o ngón tay của Eddie, Linda cảm thấy bủn rủn, không má»™t gã Ä‘Ã n ông nà o có cái ma lá»±c hấp dẫn nhÆ° thế. Chỉ cần má»™t va chạm nhá» là hình nhÆ° đã có những là n sóng Ä‘iện phóng ra chạy khắp ngÆ°á»i cô. Khoác tay hắn, cô nói:
- Ta và o nhà dùng trà đi! Anh có thÃch không?
- Trà thì uống sau, - hắn cúi ngÆ°á»i vá» phÃa Linda, ôm cô trong vòng tay và nhanh chóng Ä‘Æ°a và o nhà .
Lẽ ra phải gỡ tay hắn ngay láºp tức, Linda đóan không là m gì có chuyện uống trà , cô phản đối, giãy giụa nhÆ°ng Eddie vẫn thản nhiên, không lên gân cốt và cứ tiếp tục Ä‘i lên thang lầu, lấy chân đẩy cá»a buồng ngủ - trang hoà ng quá tráng lệ - và mặc dù cô chống cá»± quyết liệt, hắn vẫn ném cô xuống giÆ°á»ng. Cô gà o lên sau khi lấy lại hÆ¡i:
- Eddie! Anh dám là m váºy tháºt sao! Anh là gã Ä‘Ã n ông là m tôi ghê tởm nhất đấy! Không, không được lại gần tôi. Không phải anh cứ muốn gì cÅ©ng được! Và đây, tôi định thế nà y: ta nên Ä‘i ngay xuống nhà ngồi uống trà sau đó là đi tắm...
Eddie thản nhiên kéo những tấm rèm mà u trắng và xanh che cá»a sổ không mảy may để ý những lá»i phản đối. Hà i lòng vá» căn phòng lúc nà y tranh tối tranh sáng vừa đủ tạo ra má»™t sá»± thân máºt, hắn quay lại gần Linda vừa lúc cô định nhảy ra khá»i giÆ°á»ng. Hắn nói vá»›i giá»ng kiên quyết:
- Giá» nà o việc nấy! Uống trà và tắm biển để sau... - Hắn ôm Linda vá»›i ý định dáºp tắt má»i sá»± chống đối bằng những nụ hôn tá»›i tấp mà theo kinh nghiệm hắn biết chắc cô sẽ đầu hà ng không Ä‘iá»u kiện.
NhÆ°ng và o buổi chiá»u nà y, Linda ở trong tình trạng thÃch phản kháng và cô không cảm thấy má»™t ham muốn để có thể chịu Ä‘á»±ng cách đối xá» thô bạo của Eddie nhÆ° váºy. Cô hÆ¡i bất bình vá» việc hắn không bao giá» há»i ý kiến cô. Äối xá» mạnh bạo đôi khi tốt tháºt đấy nhÆ°ng nếu lạm dụng quá đáng thì thần kinh của Linda không chịu nổi. Äến nổi khi Eddie ôm chặt cô vá»›i vẻ tá»± phụ, cô tát cho hắn má»™t cái nảy Ä‘om đóm. Cô giáºn dữ la lên:
- Tôi đã nói với anh là tôi không muốn.
Eddie ngồi xuống nhìn cô, hai tay vẫn ôm eo lÆ°ng cô, hai khuôn mặt ká» sát nhau, đôi mắt hắn không cÆ°á»i nữa mà biểu lá»™ má»™t sá»± giáºn dữ, má»™t chút căm há»n và má»™t niá»m ham muốn không dá»… dáºp tắt.
- A! Cô lại thÃch gây lá»™n à ? Nếu váºy chÃnh tôi là ngÆ°á»i cô Ä‘ang cần đấy!
Linda vá»™i nhảy ra khá»i giÆ°á»ng và nhà o tá»›i cá»a. Äã má»™t lần cô gây lá»™n vá»›i Eddie lúc hai ngÆ°á»i má»›i bắt đầu cặp bồ nhau tháºt thắm thiết thì ngà y hôm sau không những ngÆ°á»i cô đầy vết thâm tÃm mà cô còn ngất ngÆ° nhÆ° vừa bị đẩy qua má»™t cái máy cán. Cô hoà n toà n không có ý muốn láºp lại cảnh ấy.
Eddie vÆ°Æ¡n cánh tay dà i nắm lấy cổ tay và quáºt cô lên giÆ°á»ng:
- Nà o, anh thân yêu, em xin anh! - Linda van vỉ, bất lá»±c trÆ°á»›c sức mạnh của hắn. - Em xin anh, anh thân yêu! Buôgn em ra. Äừng có đánh em... Anh biết rõ là sau đó ngÆ°á»i em mình mẩy thâm tÃm, Eddie! Anh đừng... á»’! Äồ thô bạo! Eddie, Eddie, dừng tay lại! Bá»n gia nhân nghe đấy!
Má»™t lát sau, hoà n toà n chết khiép, mình mẩy Ä‘au dừ, thâm tÃm, thở hổn hển, cô Ä‘Ã nh chịu khuất phục:
- Eddie, anh đúng là đồ quỉ sứ! - Cô hổn hển nói. - Anh là m em Ä‘au... mình mẩy thâm tÃm... quỉ tha ma bắt anh Ä‘i! NhÆ°ng em vẫn yêu anh!
Hắn cÆ°á»i tóet miệng, hai bà n tay lùa và o má»› tóc dà y mà mân mê đầu cô. Linda kéo hắn áp chặt và o ngÆ°á»i, môi dÃnh chặt và o môi Eddie.
Má»™t sá»± im lặng tháºt lâu bao trùm lấy căn phòng trong khi hai ngÆ°á»i tbuông thả theo cÆ¡n lốc quay cuồng của sá»± Ä‘am mê. Những kim của chiếc đồng hồ báo thức nhỠđặt ở đầu giÆ°á»ng vẫn tiếp tục nhÃch dần... mặt chữ số nhắm mắt không nhìn thấy những gì Ä‘ang diá»…n ra trong căn phòng má» tối má» sáng. Ãnh nắng buổi chiá»u cháºm chạp xoay quanh ngôi nhà , tia sáng phản chiếu bị giữ lại ở những tấm rèm mà u trắng và xanh.
Eddie tỉnh dáºy đầu tiên. Hắn quay đầu, uể oải duá»—i tay, thở dốc, mở mắt. Bất chợt máu trong ngÆ°á»i nhÆ° đông lại, tim nhÆ° ngừng Ä‘áºp: má»™t gã Ä‘Ã n ông ngồi lù lù ngay dÆ°á»›i chân giÆ°á»ng đăm đăm nhìn hắn.
Trong má»™t thoáng dà i, Eddie ngắm kẻ Ä‘á»™t nháºp không hiểu mình Ä‘ang mÆ¡ hay tỉnh... Gã Ä‘Ã n ông là hiện thân hình ảnh má»™t kẻ ác ôn: mặt toà n đồ Ä‘en, nét mặt. cô hồn, gầy, nhợt nhạt nhÆ° được tạc bằng đá; gã cúi ngươìi trên Eddie nhÆ° trong cảnh môt. bá»™ phim quái đản.
Eddie ôm chặt Linda là m cô vá»™i choà ng dáºy. Ná»—i khủng khiếp khiến cô không kêu lên được vì vụt nháºn ra ngay gã mặc đồ Ä‘en. Cứng Ä‘á» ngÆ°á»i vì sợ hãi đến ná»—i không dám cá» Ä‘á»™ng để che tấm thân trần, cô bất Ä‘á»™ng nhÆ° má»™t pho tượng, thở không ra hÆ¡i.
Max dịu dà ng nói:
- Bảo thằng điếm đực cút đi! Tao muốn nói chuyện với mà y.
Giá»ng hắn lạnh lẽo là m cả Linda lẫn Eddie bứt ra khá»i trạng thái đỠđẫn.
Linda hét lên tiếng kêu khủng khiếp và lấy má»™t cái gối để che ngÆ°á»i. Eddie ngồi lên, lẩm bẩm chá»i thá», hai mắt long lên vì tức giáºn, hai bà n tay nắm chặt: nhÆ°ng hắn không dám có thái Ä‘á»™ gì khác.
Một ánh đèn lấp lánh, bà n tay Max đã cầm con dao. Gã cúi xuống và với động tác nhanh nhẹn không thể tưởng, gã rạch mũi dao lên mặt Eddie kéo dà i xuống cổ, ngực và chỉ dừng lại ở bụng.
Lưỡi dao lÆ°á»›t nhẹ nhÆ° ngá»n bút lông nhÆ°ng cÅ©ng đủ là m má»™t vệt máu nhá» xuất hiện ngay láºp tức.
Nhìn thấy con dao và dòng máu trên thân mình, Eddie cảm thấy lòng can đảm và sá»± giáºn dữ tan biến ngay.
Khi cần phải khuất phục cánh phụ nữ hay gây lá»™n vá»›i Linda, hắn hùng hổ tháºt đấy nhÆ°ng trÆ°á»›c ánh thép lạnh của mÅ©i dao thì hắn muốn xỉu. Hắn lẩm bẩm:
- Xin đừng chạm và o ngÆ°á»i tôi... Tôi Ä‘i ngay... Äừng để con dao đụng và o tôi...
- Alê cút! - Max nói, mắt vô hồn nhìn thẳng và o gương mặt khiếp sợ của Eddie.
- Vâng, vâng! - Eddie ấp úng nói và đứng lên mặc vá»™i quần áo. Không nghÄ© đến Linda chút nà o, không dám nhìn quanh, ý muốn duy nhất của hắn là chuồn cho xa cà ng nhanh cà ng tốt khá»i cái gã cô hồn nà y. - Tôi Ä‘i đây... xin ông đừng cáu!
Max cúi xuống chùi máu ở con dao và o chiếc đùi trần của Linda; sau đó gã nhìn cô, đôi môi má»ng dÃnh bÄ©u ra vẻ khinh bỉ.
Linda rùng mình nhưng không dám cỠđộng. Con dao là m cô chết khiếp.
- Eddie, anh đừng bá» em! - Cô nức nở khóc nhÆ°ng Eddie đã chạy vá»t ra ngoà i, đóng sầm cá»a lại.
Max đứng lên, cất con dao và o túi và với lấy chiếc áo choà ng lụa trắng vắt trên thà nh ghế quẳng cho Linda:
- Mặc và o, đồ **!
Hoà n toà n bị khuất phục, hai tay run rẩy, Linda mặc vá»™i áo choà ng, lo lắng tá»± nhủ gã dao búa nà y chắc phải mách Frank rồi... Frank sẽ tá» thái Ä‘á»™ thế nà o? Có thể Frank Ä‘uổi cô? Cô lại quay vá» nghá» cÅ©: là m cô gái hát trong ban đồng ca, mất Ä‘i cuá»™c sống xa hoa, từ bá» sá»± tá»± do, không còn xe hÆ¡n, không còn quần áo sang trá»ng nữa...
Max đứng dá»±a và o tÆ°á»ng, chiếc mÅ© hất sau gáy, châm Ä‘iếu thuốc, mắt quan sát Linda qua ánh lá»a que diêm. Gã nói tháºt khinh miệt:
- À, váºy ra mà y lấy tiá»n của nó mà vẫn lừa dối nó. Tao đã cảnh cáo nó nhÆ°ng vì ở bên má»™t con Ä‘iếm nhÆ° mà y nó má»›i thà nh thằng ngu đần nhất trên Ä‘á»i. Bắt đầu từ giá» nà y, má»i chuyện thay đổi rồi! Từ nay vá» sau, mà y phải nuôi lấy thân.
Linda hoảng hốt:
- Xin ông đừng nói vá»›i anh ấy, - cô van xin và siết chặt áo và o ngÆ°á»i. - Tôi xin hứa sẽ không còn tái phạm nữa. Frank yêu tôi. Äừng nên là m vẩn đục cuá»™c sống của anh ấy.
- Mà y nói có lý. Chuyện đó không xảy ra đâu. Tao không muốn là m vẩn đục cuôc. sống của nó, tao không nói gì với nó hết.
Linda chăm chú nhìn gã, cố không run rẩy nữa.
- Tôi không thể tin ở ông được. Ông không giữ lá»i nói đâu!
- Mà y câm Ä‘i! Lần nà y nó vá» hẳn! Mà y phải luôn luôn ở cạnh nó, là m theo lá»i nó, ngủ vá»›i nó khi nó muốn, Ä‘Æ°a nó Ä‘i chÆ¡i, cạo râu cho nó, thay quần áo cho nó, Ä‘á»c sách cho nó nghe... Tóm lại mà y phải sống bên cạnh nó, giúp đỡ nó. Mà y là đôi mắt của nó!
Linda tưởng gã nà y điên:
- Ông nói gì váºy?... Là đôi mắt của anh ấy? Anh ấy vẫn có mắt mà !
Max cÆ°á»i nhạt. Gã đến bên Linda, túm tóc kéo ngá»a đầu ra sau. Cô không dám kháng cá»± lại, cố chịu Ä‘á»±ng ánh mắt Ä‘en tối dá»… sợ của gã:
- Nếu mà y dở thói lừa bịp ra vá»›i tao, tao sẽ lá»™t da mà y. Tao chỉ cần báo cho mà y biết má»™t lần thôi, không có đến lần thứ hai. Nếu mà y chạy trốn, nếu mà y lừa dối nó thì dù mà y có lên trá»i tao cÅ©ng vẫn tìm ra mà y và tao sẽ dùng axit viết tên của Frank lên mặt mà y.
Gã buôgn cô ra và tát tháºt mạnh và o mồm khiến cô ngã xuống giÆ°á»ng. Gã nói tiếp:
- Tao không hiểu nó ham cái gì ở những đứa thối tha nhÆ° mà y, nhÆ°ng Frank nó vẫn luôn luôn là thằng khá» loại chú. Thôi được! Nó muốn mà y, thì có mà y, nó chỉ còn Ä‘iá»u đó thôi.
Khi Max Ä‘i ra cá»a, Linda ngồi xuống, bà n tay đặt lên miệng. Max Ä‘i ra đầu cầu thang, gá»i vá»›i xuống:
- Frank nó chỠmà y đó!
Linda ngồi im lìm, không còn khả năng cá» Ä‘á»™ng, nhìn cá»a mở, cô nghe thấy bÆ°á»›c chân cháºm chạp lên cầu thang, má»—i lúc má»™t gần và cô cảm thấy ghê tởm.
Rồi Frank Ä‘i và o... đôi mắt mù ẩn sau cặp kÃnh Ä‘en. Chiếc gáºy trong tay gã mò mẫm Ä‘i lại giÆ°á»ng Linda.
Äôi mắt há»ng của gã nhìn qua đầu Linda. Trên khuôn mặt béo phị và xanh xao, má»™t niá»m ham muốn pha trá»™n vá»›i mặc cảm của kẻ mù lòa biểu hiện má»™t sÆ° háo hức không cưỡng được, má»™t tÃnh cách thú váºt.
- Hê lô Linda! - Gã nói và giÆ¡ tay vá» phÃa Linda. - Anh đã trở vá».
o0o
38
Hai tuần tiếp theo là những ngà y Linda nhÆ° sống trong cÆ¡n ác má»™ng. Cho dù mãi mãi vá» sau nà y, cô không bao giá» có thể quên được những ngà y đó. Những đòi há»i không ngừng của Frank là m cô không có chút nà o hứng thú. Khi gã không là m cô chết khiếp vá» những cuá»™c là m tình - mà Linda ghét cay ghét đắng hÆ¡n cả những buổI phải là m cá» vê - gã bắt cô Ä‘á»c sách, dẫn gã Ä‘i chÆ¡i bằng xe hÆ¡i, bắt cô phải săn sóc gã từng li từng tà má»™t. Vì gã không còn nhìn thấy vẻ đẹp của cô nữa nên nhanh chóng cô mất Ä‘i cái uy thế đối vá»›i gã. Gã từ chối không mua cho cô những chiếc áo mà xÆ°a kia Linda không ngà y nà o mà không mua thêm áo má»›i và nhét và o cái tủ đã khá cháºt chá»™i. Gã gay gắt nói vá»›i cô: "Cứ mặt những áo đã có Ä‘i! Anh không thể nhìn thấy em trong bá»™ áo má»›i thì sắm sá»a là m gì!" Tệ hÆ¡n nữa, gã bắt đầu kiểm soát việc chi tiêu, trở nên bần tiện, keo kiệt không cho Linda lấy má»™t đồng xu.
Cô tưởng có thể phát Ä‘iên lên mà không dám bá» gã vì sợ Max sẽ trị tá»™i. Không có lúc nà o cô được tá»± do, há»… vừa định xa gã má»™t bÆ°á»›c thì cô lại nghe thấy gã Ä‘áºp Ä‘áºp cái gáºy và vá»›i giá»ng than vãn há»i cô ở đâu.
Cô mong muốn được gặp lại Eddie và vì không thá»±c hiện được, cô tá»›i tấp gá»i cho hắn những lá thÆ° dà i than khóc, mùi mẫn.
Eddie cÅ©ng váºy, hắn cÅ©ng Ä‘au khổ. Tá»›i lúc nà y hắn má»›i biết phải cần Linda nhÆ° thế nà o. Và bởi vì không dám mon men lại gần biệt thá»±, hắn trở nên buồn phiá»n, mất ngủ, trong óc đầy những hình ảnh quyến rÅ© của Linda. Công việc của hắn - và từ đó dẫn đến nguồn thu nháºp - cÅ©ng nhanh chóng bị ảnh hưởng nặng ná».
Và o má»™t buổi chiá»u, khoảng mÆ°á»i lăm ngà y sau buổi Max xuất hiện trong buồng ngủ của Linda, hắn và o má»™t quán ngồi cho qua má»™t tiếng đồng hồ trÆ°á»›c khi đến gặp má»™t khách hà ng đã cao tuổi, hắn chợt chú ý nhìn má»™t cô gái ngồi trên chiếc ghế cao bên cạnh.
Äó là giá» trống trong ngà y, khách hà ng trong quán chỉ có Eddie và cô gái. Do thói quen hÆ¡n là do ham thÃch, Eddie ngắm cô gái lạ mặt. Cô ăn mặc xoà ng xÄ©nh nhÆ°ng chăm sóc cẩn tháºn. Mái tóc Ä‘en tuyá»n không chải, rối bù dÆ°á»›i chiếc mÅ© xấu xÃ. Cô Ä‘eo kÃnh gá»ng đồi mồi và tuy k hông trang Ä‘iểm trông cô vẫn hấp dẫn. NhÆ°ng Eddie đã nhìn qua nhiá»u các cô gái đẹp tháºt quyến rÅ© nên cô gái bá» ngoà i xoà ng xÄ©nh nà y không gợi cho hắn chú ý. Dù sao hắn cÅ©ng có nháºn xét mặc dù vá»›i quần áo tồi tà n, cô vẫn có vẻ Ä‘Ã ng hoà ng và đôi chân thon dà i gây sá»± chú ý của hắn và i phút trÆ°á»›c khi lại tiếp tục Ä‘á»c báo.
Cô gái lạ mặt nói vá»›i ngÆ°á»i bán hà ng, má»™t gã nhá» thó, hói trán tên là Andrews:
- Tôi muốn kiếm má»™t việc là m theo giá». Ông có biết ai cần ngÆ°á»i, và dụ nhÆ° trông trẻ và o buổi tối không?
Andrews vẫn thÃch giúp đỡ ngÆ°á»i khác má»—i khi có dịp, ông vừa lau mặt quầy vừa ngẫm nghÄ©. Sau cùng ông nói:
- Tôi không biết có ngÆ°á»i nà o cần nhÆ° váºy. Äa số ngÆ°á»i dân thà nh phố nà y Ä‘á»u không có con nhá» và cÅ©ng không ai cần má»™t ngÆ°á»i "bạn nữ", đây là má»™t thà nh phố nhỠăn chÆ¡i... chắc cô hiểu ý tôi muốn nói.
Cô gái xoay ly cà phê trong tay, giải thÃch:
- Tôi có công ăn việc là m nhưng đồng lương thấp quá nên muốn kiếm việc là m thêm.
- Vâng, tôi hiểu. Hiện nay thì chÆ°a thấy có ngÆ°á»i nà o cần nhÆ°ng tôi sẽ lÆ°u ý cho cô.
- Cám Æ¡n ông nhiá»u. Tôi là Mary Prentiss, ông có cần tôi ghi lại không? Tôi trỠở East Street.
Andrews đưa cô mảnh giấy và cây bút chì. Cô gái vừa viết vừa nói:
- Giả dụ nhÆ° có ngÆ°á»i mù nà o cần mÆ°á»›n má»™t ngÆ°á»i "bạn nữ" đến Ä‘á»c sách, nói chuyện thì tôi là m được vì đã quen tiếp xúc vá»›i ngÆ°á»i mù rồi.
- Äồng ý! NhÆ°ng ở Santo Rio, ngÆ°á»i mù không nhiá»u lắm. Bản thân tôi cÅ©ng không biết ngÆ°á»i nà o. NhÆ°ng dầu sao tôi cÅ©ng sẽ để ý cho cô.
Eddie nhìn cô gái Ä‘i khuất, hắn kéo sụp chiếc mÅ© xuống mắt, trầm ngâm suy nghÄ© rồi má»™t ý nghÄ© nảy ra trong óc. Cà ng nghÄ© hắn cà ng cảm thấy hà i lòng. Má»™t ý nghÄ© tháºt Ä‘á»™c đáo. Hắn nói:
- Ông Ä‘Æ°a cho tôi mảnh giấy ghi tên và địa chỉ cô gái. Tôi quen má»™t ngÆ°á»i mù rất khoái giao thiệp vá»›i phụ nữ.
39
Và o mÆ°á»i má»™t giỠđêm cùng ngà y hôm đó, Eddie đến chá»— hẹn gặp Linda. NÆ¡i hò hẹn là má»™t góc hẻo lánh bên bãi biển cách xa nhà Linda chừng má»™t cây số.
Sau khi đã giải tá»a những tình cảm dồn nén sau nhiá»u ngà y không gặp nhau, Eddie kéo cô ngồi xuống cát, hắn nói:
- Em yêu, hãy chú ý nghe anh nói, ta không còn nhiá»u thì giá» bên nhau. Tác dụng của thuốc ngủ anh Ä‘Æ°a cho em không thể kéo dà i được lâu nhÆ°ng cÅ©ng đủ để anh giải thÃch cho em má»™t ý kiến tuyệt diệu nà y.
Linda cầm lấy tay hắn:
- Em biết chắc trước sau thế nà o anh cũng tìm ra được một biện pháp mà . Nếu không tin tưởng ở anh thì em đã tự tỠrồi.
- Cả hai ta tuy Ä‘á»u sống trong má»™t hoà n cảnh bế tắc. à kiến của anh tuy không phải là môt. biện pháp giải quyết triệt để nhÆ°ng nó có thể giúp được ta. Anh má»›i tìm ra môt. cô gái Ä‘ang kiếm việc là m theo giá»: ngÆ°á»i "bạn nữ". Em hãy cố thuyết phục Frank nên thỉnh thoảng thay đổi sá»± giao tiếp xã há»™i thi `có lợi cho gã. Cố thuyết phục gã mÆ°á»›n ngÆ°á»i con gái đó đến Ä‘á»c sách cho gã nghe má»™t tuần hay ba tối.
Linda vùng thoát khá»i tay ngÆ°á»i yêu, ánh mắt giáºn dữ kêu lên:
- Thế mà anh bảo ý kiến tuyệt diệu! Việc nà y Ä‘em lại lợi Ãch gì cho chúng mình? Anh nghÄ© là khi có cô ta là m ngÆ°á»i "bạn nữ" thì gã để em Ä‘i ra ngoà i tá»± do má»™t mình Æ°?
Eddie cÆ°á»i đắc thắng:
- Em nháºn định sai bét rồi! Em quên mất má»™t Ä‘iá»u: Frank mù rồi. Gã đâu còn nhìn thấy em hấp dẫn nữa và niá»m ham thÃch em sẽ giảm dần trừ phi em cố là m đầu óc gã tÆ°Æ¡i tỉnh khi nhá»› lại trong ký ức vá» em mà tất nhiên Ä‘iá»u đó em không muốn chút nà o. Sá»›m hay muá»™n thế nà o gã cÅ©ng muốn được nghe má»™t giá»ng nói khác, má»™t cô gái má»›i mẻ bên cạnh gã dá»… là m gã bị quyến rÅ© hÆ¡n là em. Anh đã nói chuyện vá»›i con nhỠđó mặc dù mặt mÅ©i nó khá xấu nhÆ°ng nó có má»™t giá»ng nói tháºt dá»… thÆ°Æ¡ng và điá»u quan trá»ng nữa là thân hình nó cân đối (dù không tuyệt mỹ nhÆ° em nhÆ°ng cÅ©ng không đến ná»—i tồi lắm). Anh đã cho nó cảm thấy trÆ°á»›c là nó sẽ phải là m hÆ¡n cả nhiệm vụ được thuê nhÆ°ng bù lại nó sẽ được trả tiá»n kha khá. Nó im lặng không nói gì. Anh cá vá»›i em là chỉ Ãt lâu Frank sẽ muốn được ở má»™t mình bên nó.
Theo lá»i em kể vá» Frank thì gã không thuá»™c loại ngÆ°á»i chỉ tá»± bằng lòng ngồi yên nghe má»™t cô gái tối tối đến Ä‘á»c chuyện đâu. Gã sẽ có ý muốn đè cô ta ra và việc em có mặt sẽ là m cản trở gã. Thế nà o gã cÅ©ng sá»›m bảo em Ä‘i dạo chÆ¡i, xem ciné hay Ä‘i chá»— khác và cuối cùng thì em phải nghe theo. (Hắn ôm chặt lấy Linda). Và em sẽ gặp anh chỠở đây má»—i lần em được chuồn ra ngoà i. Äừng, đừng ngắt lá»i anh, để anh nói hết. Biê.npháp nà y cần có thá»i gian, nhÆ°ng anh không thấy còn cách nà o khác. Chẳng phải chúng mình không muốn để Max can thiệp và o là gì? Gã là m cho anh hoảng mặc dù anh không phải là loại thỠđế, - hắn nói thêm để tá» ra mình không đến ná»—i nhát gan. - NhÆ°ng khi má»™ ttên chÆ¡i dao nhÆ° gã đã cảnh cáo anh thì chuyện nà y nghiêm trá»ng đấy. Má»™t khi tạo cho Frank có thói quen chấp nháºn ý kiến đó, chúng mình sẽ tìm thêm các cô khác cho gã giải sầu. Là m nhÆ° váºy mất khá nhiá»u tiá»n nhÆ°ng lúc nà y anh Ä‘ang rủng rỉnh xu và anh có em dù chỉ môt. ngà y thôi cÅ©ng bằng tất cả tiá»n tà i trên thế gian nà y. Trong má»™t hay hai tháng, nếu em khôn khéo thá»±c hiện, nếu em không cho gã gần em, em cứ luôn luôn cáu kỉnh, than phiá»n thì chắc gã sẽ có ý muốn duy nhất là rÅ© em ra. Äến lúc đó ta có thể chuồn Ä‘i nÆ¡i khác mà không sợ Max là m khó dá»…. Em nghÄ© thế nà o?
Linda suy Ä‘i tÃnh lại kế hoạch đó trong đầu, vốn không thông minh lắm, cô ghét cay ghét đắng ý nghÄ© để cho má»™t kẻ tình địch được ở trong nhà , nhÆ°ng nếu đó là biện pháp duy nhất để bá» Frank thì Ä‘Ã nh phải chấp nháºn thôi, trừ phi...
- Em muốn gã phải chết! - Cô nghiến răng nói. - Em muốn được giải thoát.
- Em phải bá» ngay ý định đó trong đầu. - Eddie nói vá»›i giá»ng kiên quyết - Nếu không có Max thì ta có thể giải quyết được, nhÆ°ng nếu có chuyện gì xảy ra cho Frank thì Max sẽ biết ngay láºp tức kẻ nà o đã gây ra. Anh không muốn liá»u lÄ©nh nhÆ° váºy dù cho em hay cho bất kỳ ai.
Mặc dù không hà i lòng, Linda buá»™c phải chấp nháºn thá» thá»±c hiện kế hoạch đó.
Cô ngạc nhiên thấy má»i chuyện diá»…n tiến đúng nhÆ° dá»± kiến của Eddie.
Sau má»™t tuần tiến hà nh chu đáo, Linda đã thuyết phục được Frank là gã sẽ phấn khởi hÆ¡n nếu có má»™t cô gái nà o đến thay cô Ä‘á»c sách cho gã nghe. Tuy chÆ°a gặp Mary Prentiss nhÆ°ng cô lá»±a lá»i mô tả khiến Frank mắc câu ngay láºp tÆ°"c.
Trong cả tuần đó, Linda theo sá»± chỉ dẫn của Eddie, cô luôn luôn cáu kỉnh, tÃnh nết khó chịu, lẩn tránh không cho Frank sá» soạng, kiếm cá»› cãi nhau khiến Frank bắt đầu thấy mệt má»i vì sá»± than vãn bất táºn của cô. Gã có vẻ xiêu lòng vá»›i ý nghÄ© muốn có má»™t giá»ng nữ khác trong nhà .
Chiá»u ngà y hôm đó, Mary Prentiss đến nháºn việc và Linda ra táºn cổng đón cô để căn dặn và i lá»i trÆ°á»›c khi cho cô gặp Frank.
Linda ngạc nhiên khoan khoái khi thấy má»™t bóng ngÆ°á»i không lịch sá»± Ä‘i dá»c theo con Ä‘Æ°á»ng cát. Cô tá»± nhủ để an ủi: con nhỠđâu phải là tình địch của mình. Nếu Frank có thể nhìn thấy nó chắc gã không nhìn đến hai lần. Linda muốn cÆ°á»i lăn khi nghÄ© gã tháºt khùng nếu tưởng tượng ngÆ°á»i "bạn nữ" má»›i nà y cÅ©ng hấp dẫn nhÆ° bản thân cô.
Cô nói một cách độc ác: "Thằng khốn nạn mà thấy con nhỠthì chắc ngất xỉu đi vì hãi."
Mary Prentiss cố tá» ra tháºt xấu nhÆ°ng đôi mắt xanh to thì lại có má»™t vẻ đẹp không thể nà o chối cãi được. Tuy nhiên bá»™ quần áo không còn đúng mốt, gÆ°Æ¡ng mặt không trang Ä‘iểm, đầu tóc rối bù đã là m giảm Ä‘i má»™t phần hiệu quả của đôi mắt.
Linda ngạc nhiên khi thấy gặp Frank, cô ta hÆ¡i tái xanh và run rẩy, Linda không bao giá» vắng mặt trong các buổi đó. Cô theo dõi Frank, nháºn thấy sá»± khÃch Ä‘á»™ng trong ngÆ°á»i gã lá»›n dần; gã không thÃch thú nghe Ä‘á»c những quyển sách do cô gái lá»±a chá»n. Cô gái tá» ra không có tình cảm, đúng nhÆ° má»™t cô y tá là m tròn bổn pháºn thôi. Má»—i khi bà n tay Frank mò mẫm tìm cô gái, Linda lại the thé há»i gã cần gì, Frank dừng lại bất Ä‘á»™ng ngay, gÆ°Æ¡ng mặt béo phị và đầy ham muốn của gã tối sầm xuống.
Má»™t tuần sau nữa, lá»i dá»± Ä‘oán của Eddie trở thà nh hiện thá»±c. Và o má»™t buổi chiá»u, Frank nói Ä‘á»™p ngay vá»›i Linda:
- Anh đã suy nghÄ© rồi. Em không hay Ä‘i ra ngoà i. Em cứ ở nhà mãi là không đúng, bây giá» anh đã có ngÆ°á»i Ä‘á»c sách cho anh nghe rồi. Tối nay em hãy Ä‘i ciné, thay đổi không khà má»™t chút có lẽ tốt cho em hÆ¡n.
Buổi tối khi cô Mary Prentiss đến Ä‘á»c sách thì chỉ thấy có mình gã. Trong khi chá» má»™t quyển sách, cô dịu dà ng há»i: - Tối nay cô Lee không ở nhà à ?
Frank vừa trả lá»i vừa cÆ°á»i:
- Không, đã nhiá»u bữa nay tôi muốn được cùng vá»›i cô...? Chỉ có hai chúng ta thôi. Cô có Ä‘oán ra tại sao không?
Mary Prentiss đặt quyển sách xuống nói:
- Tôi cÅ©ng nghÄ© váºy.
- Cô lại gần đây! - Frank nói, gương mặt gã bỗng đỠrần lên.
Cô đến cạnh chá»— gã ngồi để mặc hai bà n tay thèm khát rá» rẫm khắp ngÆ°á»i. GÆ°Æ¡ng mặt cô nhăn nhúm vì kinh tởm, hai mà khéo lại, hà m răng cắn chặt. Cô có cảm giác nhÆ° có má»™t con nhện ghê tởm dùng những cái chân đầy lông lá và tục tÄ©u quét lên da thịt cô.
Nhưng bất chợt cô lùi ra xa:
- Không, tôi xin ông! - Cô nói mạnh mẽ. - Không phải ở đây. Ông hiểu cho, tôi có nguyên tắc riêng... không là m trong cùng một ngôi nhà .... nhà có cô Lee.
- Mắc mớ gì đến cô ta ở đây?
- Äây là nhà cô ấy, - Mary Prentiss hạ thấp giá»ng nói, đôi mắt cô chăm chú dò xét gÆ°Æ¡ng mặt Frank nhÆ° muốn Ä‘á»c được ý nghÄ© của gã. - NhÆ°ng ở nhà tôi, - cô dừng lại thở nhẹ.
Frank đứng lên nói:
- Việc gì phải rắc rối. Tôi Ä‘ang ở ngay nhà của tôi. Kệ xác Linda! Cô ta chÆ°a là m gì cho tôi ngoà i việc chỉ tiêu xà i tiá»n của tôi thôi. Lại đây! ChÃnh cô là ngÆ°á»i tôi muốn!
- Không, - cô gái kiên quyết nói - nhưng ông đến nhà tôi thì đó lại là chuyện khác... Tôi không phải là dè dặt. nhưng ngay trong nhà nà y thì....
- Thôi được, thôi được, - Frank vừa nói vừa cÆ°á»i. - Äã lâu tôi không Ä‘i ra ngoà i. Ta Ä‘i thôi... Äến đêm cô Lee má»›i trở vá». Nhà cô ở đâu?
- Ở East Stree, - cô gái trả lá»i đôi mắt xanh to long lanh. - Tôi có xe hÆ¡i, không là m ta mất thì giỠđâu.
Frank ôm lấy cô, cố lÆ°á»›t đôi môi mò mẫm trên gÆ°Æ¡ng mặt Mary và trong má»™t thoáng cô cảm thấy mất bình tÄ©nh, cô run rẩy lùi ra, cố không để lá»™ sá»± ghê tởm Ä‘ang đè nặng trong ngÆ°á»i, cô nói:
- Äừng vá»™i, chÆ°a tá»›i lúc....
- Thôi được, Ä‘i thôi! - Frank nôn nóng nói. Gã không có thói quen phục tùng sá»± sai khiến của phụ nữ. Nắm lấy tay Mary, gã để cô Ä‘Æ°a ra khá»i nhà , Ä‘i dá»c theo Ä‘Æ°á»ng cát. Cô cho gã ngồi và o chiếc xe Chrysler Ä‘en Ä‘áºu trong bóng tối ở chá»— khuất.
- Là m sao cô lại có chiếc xe lịch sá»± nhÆ° thế nà y? - Gã nghi ngá» há»i trong khi bà n tay rá» rẫm vải bá»c ghế và nháºn ra tiện nghi đẹp đẽ và kÃch thÆ°á»›c của chiếc xe.
Cô nói vá»›i giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u và lạnh nhạt:
- Xe tôi mượn đấy!
Cô khởi Ä‘á»™ng và nhanh chóng lấy tốc Ä‘á»™ phóng vá» phÃa thà nh phố.
- Trá»i Æ¡i, giá tôi đừng há»ng mắt nhỉ, - Frank thốt lên. - Cô không thể hiểu được tâm trạgn của má»™t ngÆ°á»i được dẫn Ä‘i nhÆ° thế nà y mà không biết Ä‘i đâu. - Gã suy nghÄ© và buồn rầu nói thêm: - NgÆ°á»i ta có cảm giác nhÆ° "lên xe du ngoạn lần cuối".
- Tháºt sao? - Cô nói và nắm chặt vô lăng.
Bà n tay gã lại sỠsoạng đùi Mary.
- Nhanh lên cô em! - Gã van vỉ - Cô thấy đấy... trong ngÆ°á»i tôi nóng bừng nhÆ° Ä‘ang lên cÆ¡n sốt. - Gã nói rất nhá»: - Thế còn em, em có tá»± do không?
Cô rùng mình né ra:
- Ông sẽ thấy. Ông sẽ biết ngay thôi.
Cô cho xe chạy trên đại lá»™ Océan và bá»—ng dừng lại trÆ°á»›c cá»™t đèn trong má»™t Ä‘Æ°á»ng phố chÃnh. Äó là giá» ra và o của các rạp ciné, ca nhạc, ồn à o, tấp náºp, trên vỉa hè đầy ngươì.
- Tại sao cô dừng lại? - Gã bá»±c mình há»i, tai lắng nghe tiếng Ä‘á»™ng trên Ä‘Æ°á»ng phố, những ngÆ°á»i qua lại. - Chúng ta đến nÆ¡i rồi Æ°?
- Phải, ông đã đến Ä‘Æ°á»ng cùng của ông rồi!
Trong giá»ng nói của cô có má»™t cái gì khiến Frank vụt quay đầu lại và nhìn cô vá»›i đôi mắt trống rá»—ng:
- Có chuyện gì váºy? - Gã nói và cúi xuống cầm lấy tay cô. - nếu bây giá» mà ... cô muốn Ä‘uổi tôi vá»... Tôi không Ä‘i được má»™t mình... - Gã ngừng lá»i, những ngón tay nhạy cảm vừa má»›i phát hiện vết sẹo trên cÆ°á»m tay cô. - Cái gì thế nà y? - Gã há»i vá»›i giá»ng gay gắt trong khi má»™t ká»· niệm mÆ¡ hồ thoáng qua trong óc gã.
- Má»™t vết sẹo đấy, - cô đáp mắt không rá»i gã. - Tôi đã cắt cổ tay tôi.
Frank cố rá»i tìm trong quá khứ. Bất chợt gã nhá»› ra... Gã đã nhìn thấy vết sẹo tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° thế nà y ở cổ tay con nhá» Carol... Gã ngồi thẳng ngÆ°á»i... Bản năng tá»± vệ của gã trÆ°á»›c mối nguy hiểm vẫn luôn luôn nhạy bén mách bảo gã nên tránh tháºt xa nhÆ°ng lòng ham muốn cô đã dáºp tắt ná»—i lo sợ. Tại sao lại nghÄ© đến Carol Blandish... Khi con nhá» nà y ở tháºt xa.
- Tôi có biết má»™t ngÆ°á»i có vết sẹo cÅ©ng nhÆ° thế nà y... - gã thì thầm. - Äó là má»™t con Ä‘iên! Má»™t con khốn nạn! ChÃnh nó đã móc mắt tôi!
- Tôi biết chuyện đó rồi! - Carol dịu dà ng nói và gỡ bà n tay gã. - Và bây giỠtôi định giết ông đây.
Má»™t luồng lạnh buốt chạy dá»c theo ngÆ°á»i Frank từ đầu tá»›i chân.
- Cô là ai? - Gã lắp bắp và sá» soạng tìm tay nắm cá»a xe.
- Carol Blandish! Äã từ lâu tao chỠđợi giây phút nà y. Mà y là thằng đầu tiên, rồi đến thằng Max. - Cô nói và những ngón tay cứng nhÆ° sắt của cô nắm lấy cổ tay gã.
Má»™t sá»± hoảng hốt Ä‘iên loạn xâm chiếm ngÆ°á»i Frank. ThÆ°c. ra nếu gã có thể nhìn thấy cô, thấy cô không Ä‘e dá»a gã bằng súng, thấy không sợ bị bắn má»™t viên đạn và o áo thì gã không hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° gã sẽ là m... và đó chÃnh là điá»u Carol chỠđợi. Bóng tối dà y đặc là m gã nghẹt thở, ý nghÄ© ngồi trong cùng má»™t chiếc xe hÆ¡i vá»›i má»™t con nhá» Ä‘iên nung nấu trả thù là m tê liệt má»i khả năn suy nghÄ© của Frank. Gã chỉ còn má»™t ý nghÄ© duy nhất: chạy tro6''n, chạy tháºt xa lẩn và o đámd dông để cô không thể hạ được gã.
Gã cố gỡ tay ra, mở rá»™ng cá»a xe và loạng choạng lao ra mặt Ä‘Æ°á»ng.
Carol đóng cá»a xe, nắm chặt vô lăng, mắt không rá»i bóng ngÆ°á»i phục phịch Ä‘ang chạy nhÆ° Ä‘iên tá»›i các ánh đèn pha xe hÆ¡i, ngay giữa lối giao thông nhá»™n nhịp...
Carol thổn thức khóc:
- Steve? Anh hãy nhìn đi! Nó đang chạy đấy! Em giao nó cho anh!
Frank nghe thấy tiếng kèn xe hÆ¡i xung quanh gã, những tiếng phanh xiết trên mặt Ä‘Æ°á»ng... gã lảo đảo, hai tay giÆ¡ ra phÃa trÆ°á»›c tưởng nhÆ° có thể sỠđược bóng tối dà y đặc và gã la hét kinh hoà ng.
Những chiếc mà u kem và đỠrá»±c vừa xuất hiện ở ngã tÆ° phóng thẳng tá»›i. HÆ¡i ngà ngà y say, Eddie má»™t tay choà ng qua vai Linda, má»™t tay cầm lái nhÆ° váºy khó có khả năng tránh Frank. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, hắn nhìn thấy gã ngay trÆ°á»›c mắt, ánh đèn pha sáng quắc rá»i khuôn mặt gã hoảng loạn, đầm đìa mồ hôi. Hắn nghe thấy Linda hét lên: "Frank kìa!" Và hắn vá»™i phanh gấp. Chiếc Parasốc đụng xéo Frank hất ngã ra giữa Ä‘Æ°á»ng. Má»™t xe tải phóng nhanh đè lên ngÆ°á»i hắn.
Trong cảnh há»—n loạn đó không ai chú ý đến chiếc Chrysler Ä‘en Ä‘áºu sát vỉa hè lặng lẽ phóng và o mà n đêm.
***
Max Ä‘i theo ngÆ°á»i nữ y tá dá»c hà nh lang có trải thảm cao su trong bệnh viện Waltonville. GÆ°Æ¡ng mặt gã vẫn lạnh lùng chỉ có hai cánh mÅ©i má»ng dÃnh là thót lại và hÆ¡i tái xanh.
Cô y tá ra hiệu cho gã đứng chá» rồi và o buồng khép cá»a lại.
Max đứng dá»±a và o tÆ°á»ng, tay thá»c túi, đôi mắt ánh lên ná»—i bá»±c mình: gã thèm hút thuốc.
Một lát sau cô y tá bước ra vẫy gã đi theo.
- Hai phút thôi, không hơn. Ông ấy bị nặng lắm.
- Có thể chết không?
- Vâng.
- Thế sao không nói ngay? Thế cô tưởng tôi khóc à ?
Gã bÆ°á»›c và o, đứng cạnh giÆ°á»ng Fank. Khuôn mặt béo ị và ng ệch, môi tÃm tái, nạn nhân thở khó nhá»c:
- Tao đây! - Max nói cộc lốc, muốn nhanh chóng chấm dứt buổi viếng thăm nay.
Frank cố gắng nói, Max phải cúi xuống cố Ä‘oán ra lá»i Frank. Gã cảm thấy khó chịu vì hÆ¡i thở Frank nặng mùi quá.
- Con nhá» Carol Blandish! - Frank khó nhá»c nói. - Nó báo đầu tiên là tao sau đó đến mà y. Tao nháºn ra nó nhá» vết sẹo ở cÆ°á»m tay.
Max đứng thẳng ngÆ°á»i chua chát nói:
- Mà y luôn luôn bị bá»n Ä‘Ã n bà xá» mÅ©i, đồ cục c... Mà y bị dÃnh vá»›i nó rồi, còn tao thì nó không là m gì được.
Bá»—ng nhiên ngá»±c Frank nâng lên, cổ há»ng thoát ra tiếng á»c á»c. Max chăm chú nhìn rồi nhún vai:
- Vĩnh biệt mà y, thằng khỠdại!
Cô y tá đi và o, ánh mắt nhìn Frank, kéo chiếc khăn phủ lên mặt xác chết.
Max ngắm nhìn cô, cô còn trẻ đẹp, gã Ä‘áºp nhẹ lên vai ngÆ°á»i chết:
- Nà y, còn một cô nữa mà mà y sẽ không bao giỠđè được ra!
Gã kéo sụp mũ xuống rồi bước ra ngoà i.
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký của quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngÆ°á»i không hợp ná»a câu thừa
26-09-2008, 04:38 PM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
ChÆ°Æ¡ng 7
40
Max ung dung bước xuống thang gác rộng của bệnh viện, vẻ mặt vui tươi. Một ý nghĩ đến với gã: bây giỠgã già u gấp đôi rồi.
Max hay Frank, không má»™t gã nà o muốn gá»i tiá»n ở nhà băng cả, chặn lại má»™t tà i khoản là chuyện quá dá»… đối vá»›i bá»n cá»›m. Hai đứa thÃch cất tiá»n nÆ¡i nà o đó có thể lấy ngay dá»… dà ng. Chúng giao tiá»n cho cha Max giữ. Frank chết rồi nhÆ° váºy lẽ tá»± nhiên phần của Frank thuá»™c vá» Max vì không má»™t ai có thể biết những phi vụ của chúng trừ Max mà ông già thì không đáng kể. NhÆ° váºy, bắt đầu từ nay Max có thể thá»±c hiện ý muốn có từ lâu là mua má»™t bãi nuôi chim. Viá»…n cảnh ấy sắp thà nh hiện thá»±c là m gã hân hoan.
Äến bên chiếc Packard đồ sá»™, gã châm thuốc hút và ném que diêm xuống rãnh. à nghÄ© của gã hÆ°á»›ng vá» Carol. Frank đã bảo: "Äầu tiên là tao rồi sau đến mà y!" ChÃnh Carol đã đặt kế hoạch giết Frank, Ä‘iá»u đó không còn nghi ngá» gì nữa. Max đã nói chuyện vá»›i Linda được biết sá»± xuất hiện của cô gái Mary Prentiss bà ẩn và gã liên hệ các sá»± kiện để Ä‘i đến kết luáºn: Mary Prentiss chÃnh là Carol Blandish đã quyết tâm báo thù.
Frank luôn luôn bị lôi cuốn bởi phụ nữ ngay từ buổi gặp lần đầu. NhÆ°ng Ä‘iá»u nà y thì khác vá»›i Max: những cái váy không là gì vá»›i gã!... Nếu Carol lại định giở trò nhÆ° thế vá»›i gã thì cô ta sẽ hối háºn thôi. Gã sẽ nghiá»n nát cô không thÆ°Æ¡ng tiếc nhÆ° đã từng nghiá»n nát biết bao kẻ có ý định ngăn cản gã.
Max tin tưởng ở bản thân nên loại ngay Carol ra khá»i đầu óc vì chỉ cần nghÄ© vá» cô ta lâu má»™t chút cÅ©ng là sá»± sỉ nhục đối vá»›i gã. Cái chết của Frank là sá»± cáo chung: chấm dứt huyá»n thoại vá» anh em Sullivan... Max Geza từ bá» nghá» chém mÆ°á»›n giết thuê để trở thà nh ngÆ°á»i nuôi chim: má»™t cuá»™c sống hoà n toà n lÆ°Æ¡ng thiện nhÆ° váºy cÅ©ng có ý nghÄ©a đấy chứ?
Max vứt Ä‘iếu thuốc hút dở, ấn mạnh cái mÅ© sụp xuống mắt, mở cá»a xe... và gã đứng sững ngÆ°á»i, cau mà y ngạc nhiên: môt. đóa phong lan Ä‘á» chói rá»±c rỡ trên ghế ngồi trÆ°á»›c vô lăng...
Max chăm chú nhìn đóa hoa, vẻ mặt vẫn bất Ä‘á»™ng nhÆ°ng đôi mắt hÆ¡i nhá»›n nhác. gã cầm lên nhìn kỹ: má»™t đóa hoa đắt tiá»n nhÆ° váºy bá»—ng dÆ°ng ai đó ném và o trong xe. NhÆ°ng nếu đó là má»™t ám hiệu thì sao? Nó có ý nghÄ©a gì? Gã băn khoăn tá»± há»i, tâm trà luôn luôn nhạy cảm Ä‘oán trÆ°á»›c những mối nguy hiểm có thể xảy ra. gã nhìn suốt dá»c con Ä‘Æ°á»ng không thấy gì khác lạ đáng phải nghi ngá». Cuối cùng gã nhún vai vứt đóa hoa xuống rãnh, leo lên ghế ngồi, báºt công tắc nhÆ°ng chÆ°a khởi Ä‘á»™ng, lÆ¡ đãng nhìn tấm kÃnh trÆ°á»›c mặt. Gã không thÃch những Ä‘iá»u bà ẩn: sá»± việc tuy nhá» nhÆ°ng có vẻ lạnh lùng. Có má»™t thá»i Frank và gã có thói quen treo hai c on quạ nhá» bằng len ngay trÆ°á»›c cá»a nhà nạn nhân sắp tá»›i. Nhá» cách báo hiệu trÆ°á»›c mà có má»™t hay hai lần chúng không phải ra tay vì khi nháºn được dấu hiệu báo tỠđó, nạn nhân đã tá»± bắn má»™t viên đạn và o ngÆ°á»i. NhÆ°ng Max thấy cái trò đó có vẻ lố bịch nên gã thôi ngay. Những dấu hiệu tượng trÆ°ng đó báo trÆ°á»›c môt. Ä‘iá»u gì không? Nếu đúng nhÆ° váºy thì ai là ngÆ°á»i vứt và o xe? Phải Ä‘á» phòng, Max không thÃch cái trò nà y chút nà o! Gã trầm ngâm suy nghÄ© rồi bÆ°á»›c ra ngoà i nhặt đóa hoa lên cà i và o ve áo sau và i phút ngần ngừ: lần nà y thì gã mở máy cho xe phóng Ä‘i.
o0o
41
Xây trên má»™t ngá»n đồi cao nhìn xuống bãi vịnh tuyệt đẹp của hải cảng Santo Rio, má»™t ngôi nhà hai tầng bằng gá»— thông nằm giữa đám cây cá» và những bụi hoa. Ngôi nhà nhÆ° có vẻ bị bá» hoang, mặc cho mÆ°a nắng tà n phá không ai chăm sóc và hiu quạnh. Ở hà ng rà o chắn có treo má»™ tấm biển Ä‘á» chữ: Kozicot. Max không cần phải giỡ dù má»—i lần vá» nhà , gã Ä‘á»u mỉm cÆ°á»i chế nhạo.
Ngôi nhà bằng gá»— ấy chÃnh là nhà của gã. Há»a hoằn lắm gã má»›i vá» nhÆ°ng nó tháºt tiện lợi vì là má»™t nÆ¡i để cất váºt dụng và nhất là để giấu tiá»n. Cha gã - lão Ismi Gaze - cÅ©ng ở nhà nà y. Lão đã 65 tuổi, có 30 năm trong nghá» là m há» cho má»™t gánh xiếc. Tuy bá» nghỠđã lâu nhÆ°ng lão vẫn mang dáng dấp của má»™t anh há», ngÆ°á»i còng xuống, trán hói, vẻ mặt âu sầu, nÆ°á»›c da nhá»n nhợt vì đã quá lạm dụng đồ mỹ phẩm xấu để hóa trang. Chân trái hÆ¡i kháºp khiá»…ng, háºu quả sau má»™t cÆ¡n bệnh tê liệt và từ đó lão phải bá» nghá». Khuôn mặt tròn đầy đặn nhÆ° mặt trăng, hoà n toà n không giống gì nét mặt Max.
Ismi luôn sợ hãi Max cÅ©ng nhÆ° ngà y xÆ°a lão đã sợ hãi vợ lão: cả vá» thể xác cÅ©ng nhÆ° vá» tinh thần. Max giống tÃnh mẹ còn lão là con ngÆ°á»i hiá»n là nh, giản dị, không muốn rắc rối, chỉ thấy thoải mái khi được sống má»™t mình.
Lão Ä‘ang dạo chÆ¡i trong vÆ°á»n, lúc định và o nhà thì nghe tiếng xe chạy trên lối Ä‘i: lão dừng lại, hÆ¡i hoảng hốt. Äã gần ba tháng nay, không có má»™t chiếc xe nà o lai vãng đến con Ä‘Æ°á»ng vắng vẻ nà y cả, tiếng máy nổ là m lão giáºt mình.
Chiếc Packard Ä‘en dừng ngay trÆ°á»›c cổng, Max bÆ°á»›c ra. Gã đứng dừng lại, tay thá»c và o túi áo choà ng, mÅ© sụp xuống mắt, má»™t đóa hoa phong lan Ä‘á» thắm cà i ở ve áo. Từ con ngÆ°á»i Max tá» ra má»™t sá»± Ä‘e dá»a. Ismi chăm chú nhìn gã. Lão rất sợ những buổi viếng thăm bất thần của Max, không bao giá» biết chuyện gì sẽ xảy ra và Max đối xá» vá»›i lão ra sao.
Max nhìn tấm biển á» hà ng rà o, nhún vai đẩy cá»a bÆ°á»›c theo lối Ä‘i nhá» của khu vÆ°á»n.
Ismi chú ý ngay đến bông hoa, lão tò mò nhìn nó cố Ä‘oán xem chuyện gì bất thÆ°á»ng xảy ra, má»™t chuyện gì sắp là m vẩn đục cuá»™c sống lặng lẽ của lão. Max có bao giá» mang hoa ở ve áo đâu. Lão tá»± rút ra kết luáºn là chắc hoa phải có ý nghÄ©a quan trá»ng gì đấy.
Hai cha con chăm chú nhìn nhau. Max đến báºc thá»m dÆ°á»›i nói cá»™c lốc:
- Thằng Frank chết rồi. Bị xe cam nhông cán.
Mặc dù lão rất ghét Frank, nhÆ°ng tin nà y là m lão thấy choáng váng. Lão sắp gần ká» miệng lá»— nên gnhe má»™t tin nhÆ° váºy trách nà o lão chẳng hoảng hốt.
- Tao mong nó không bị Ä‘au Ä‘á»›n lắm! (Lão không tìm ra được lá»i nói nà o khác).
- Chiếc xe cam nhông chẹt qua ngá»±c nó và nó quằn quại hấp hối trong hai tiếng, - Max vừa nói vừa hÃt bôgn hoa. - Bố hiểu rồi chứ?
Lão chợt nghÄ© tá»›i chiá»u hÆ°á»›ng sau nà y khi mà không còn Frank nữa.
- NhÆ° váºy má»i chuyện Ä‘á»u chấm dứt rồi chứ? - Lão lo âu há»i.
Từ lâu lão đã biết Max và Frank chÃnh là anh em Sullivan vì có lần vui chuyện, Max đã cho lão biết. Gã kể cho lão nghe những tá»™i ác do bà n tay chúng gây ra để thÃch thú ngắm nhìn vẻ mặt hốt hoảng của lão mặc dù lão đã cố che giấu vì nể bá»n chúng.
- Phải! - Max đáp. - Bây giá» số tiá»n riêng của nó thuá»™c vá» tôi. Chúng tôi đã giao Æ°á»›c vá»›i nhau thằng nà o chết thì tiá»n của nó sẽ thuá»™c vá» thằng kia. NhÆ° váºy là tôi già u rồi.
Ismi vẻ lo ngại há»i:
- Chuyện đó có gì thay đổi với tao không?
Max thá» Æ¡ trả lá»i:
- Tôi không biết. Tôi chưa có thì giỠnghĩ đến bố. Muộn muộn một chút, tôi sẽ nghĩ tới.
Gã Ä‘i lên các báºc cấp, đứng đối diện vá»›i Ismi. Hai ngÆ°á»i cao lá»›n bằng nhau nếu không kể đến chiếc lÆ°ng còng của lão.
Gã nói tiếp:
- Tôi sẽ bắt tay và o việc kinh doanh. Nếu tôi tìm thấy việc gì bố có thể là m được, thì tôi sẽ báo cho bố biết. Nếu không bố cứ ở lại đây. Nếu không bố cứ ở lại đây. Có thể bố thÃch ở đây hÆ¡n?
- Tao thÃch ở đây nhÆ°ng tất nhiên nếu mà y cần đến tao thì...
Max dá»±a ngÆ°á»i và o chiếc ghế ở hà ng hiên dịu dà ng nói:
- Bố hơi lẫn rồi đấy, đầu óc bố tăm tối quá. Bố không thấy ngạc nhiên khi một gã như thằng Frank lại để cho xe cán chết sao?
Lão liếc trộm nhìn Max:
- Tao không nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u đó. Äúng váºy, chắc phải có chuyện gì xảy ra...
Max kể cho lão nghe vá» vụ Roy Larson: chúng giết Steve để bịt miệng nhÆ° thế nà o: Carol đã móc mắt Frank ra sao và theo nó đến táºn Santo Rio để bố trà giết nó ra sao.
- Tao muốn mà y đừng nói gì vá»›i tao thì hÆ¡n, - Lão trả lá»i rồi Ä‘i và o nhà .
Max mÃm đôi môi, nhún vai và quay lại chiếc xe. Gã lấy ra hai cái va li Ä‘em và o nhà leo lên thang gác và mở cá»a và o buồng riêng.
Äó là má»™t phòng lá»›n, đồ đạc trống trả, từ cá»a sổ có thể nhìn thấy hải cảng.
Gã đứng má»™t lát ở ngưỡng cá»a, dá»ng tai nghe ngóng, sau đó má»›i Ä‘i và o khóa trái cá»a lại. Gã đến mở má»™t chiếc tủ lá»›n có hai ngăn đáy. Äó là chá»— giấu tiá»n thuáºn lợi, gã lấy ra hai chiếc cặp da và mải mê đếm những táºp tiá»n: má»—i táºp là 100 tá» 5 hay 10 đô la. Khi đếm xong, gãlại cất tiá»n và o chá»— cÅ©, khóa tủ lại. Bây gã già u rồi, muốn là m gì tùy thÃch. Tuy gÆ°Æ¡ng mặt gã vẫn bất Ä‘á»™ng nhÆ°ng đôi mắt lóe lên vẻ hà i lòng mãn nguyện.
Khi gã sắp sá»a Ä‘i xuống nhà thì có tiếng chuông Ä‘iện thoại reo và tiếng cha gã trả lá»i.
Sau má»™t lát, Ismi hiện ra ở hà nh lang ngẩng đầu lên nói vá»›i giá»ng là lạ:
- NgÆ°á»i ta gá»i Ä‘iện vá» chuyện chôn cất thằng Frank. Tốt hÆ¡n là mà y xuống nói vá»›i há».
- Há» là ai? - Max nôn nóng há»i.
- Nhà đòn! VỠchuyện hoa đấy.
Max vừa bước xuống thang vừa gạt đi:
- Không liên quan gì đến tôi. Nói vá»›i há» chôn cất nhÆ° thế nà o há» thấy tốt thì cứ việc là m. Tôi không muốn ngÆ°á»i ta là m rá»™n tôi vá» chuyện nà y. Tôid dã trả tiá»n, há» còn muốn gì hÆ¡n nữa?
- Há» nói có ngÆ°á»i cho mang đến má»™t đống hoa và há» há»i mà y có muốn phủ hoa lên nấm má»™ không? - Ismi nói mà không nhìn ngÆ°á»i con.
Max nói giá»ng khà n khà n, mắt lồi hẳn ra:
- Loại hoa gì?
- Hoa phong lan... hoa phong lan Ä‘á» thắm. Há» nói loại hoa nà y không thÃch hợp vá»›i đám tang.
Max dứt Ä‘iếu thuốc khá»i môi, đôi mắt nhìn và o đầu thuốc cháy Ä‘á». Gã biết cha gã còn Ä‘iá»u gì chÆ°a nói ra. Gã vụt nói:
- Nói tiếp đi!
- Há» nói có má»™t tấm danh thiếp gá»i kèm theo, - lão thì thầm nói và dừng lại lần nữa.
- Tấm danh thiếp ghi thế nà o?
- Hoa do Carol Blandish và Steve Larson gá»i đến!
Max quẳng Ä‘iếu thuốc xuống vÆ°á»n, bÆ°á»›c đến cá»a mắt nhìn xa, ở ngưỡng cá»a gã quay ngÆ°á»i lại:
- Nói vá»›i há» chuyện đó không liên quan gì đến tôi! - Gã cục cằn nói và đi ra khá»i nhà đến thẳng chiếc xe.
Gã liếc nhìn xugn quanh vÆ°á»n không thấy gì khác lạ tuy nhiên gã có cảm giác mình bị theo dõi. Gã không lo ngại nhÆ°ng giáºn dữ dứt Ä‘oa hoa phong lan xé vụn rồi ném toẹt xuống con Ä‘Æ°á»ng cái. Gã thong thả Ä‘Æ°a xe và o gara.
o0o
42
Max nói vá»›i Ismi khi lão Ä‘ang dá»n dẹp bữa tối xong:
- Ngà y mai tôi sẽ Ä‘i. Tôi định đến Chicago ở. DÆ°á»›i đó có má»™t ngÆ°á»i định bán cho tôi cái cÆ¡ sở của nó, nếu số tiá»n phù hợp thì tôi mua. Lần trÆ°á»›c đến đấy, tôi thấy có hà ng trăm loại chim khác nhau, căn há»™ ở ngay phÃa trên cá»a hà ng, cÅ©ng được bố trà đầy đủ tiện nghi. Bố có thể đến đấy trông coi nhà cho tôi nếu bố thÃch.
Ismi nhặt chén bát bẩn và o cái khay. Sau một lát lưỡng lự, lão nói:
- Tao không thÃch cái cảnh cứ di chuyển từ thà nh phố nà y đến thà nh phố khá c. Nếu tao cứ ở đây thì mà y có phản đối không?
Max ngáp dà i và duá»—i thẳng chân vá» phÃa lò sưởi:
- Tùy bố thôi!
- Nếu váºy thì tao cứ ở đây, - Ismi nói.
Mang khay bát Ä‘Ä©a, lão Ä‘i ra khá»i phòng khi con chó bắt đầu tru lên rá»n rÄ© ở đâu đó trong vÆ°á»n.
Max ngoái cổ lại, dõng tai nghe rồi giáºn dữ nói:
- Tại sao nó cứ sủa mãi váºy?
Ismi lắc đầu Ä‘i và o bếp. Trong khi lão rá»a chén bát, bên ngoà i chó sủa không ngừng khiến thần kinh lão căng thẳng. ChÆ°a bao giá» con chó lại rá»n rÄ© thảm thiết nhÆ° váºy và khi thu dá»n xong, lão Ä‘i ra vÆ°á»n.
Mảnh trăng treo rất cao giữa các cây thông, dáng tròn và nh vạch, thấp thoáng sau những là n mây, gió lùa qua những bụi cây và cả khu vÆ°á»n vang lên những tiếng thì thầm.
Thấy lão Ä‘i tá»›i gần cÅ©i chó, con chó thôi không sủa và rá»n rÄ© nữa.
- Có cái gì váºy? - Ismi cúi ngÆ°á»i nhìn và o cái cÅ©i tối om. Lão lá» má» thấy con chó nằm phủ phục trong bóng tối. Lão đánh que diêm soi thấy lông nó dá»±ng đứng, đôi mắt đầy vẻ hoảng hốt.
Ismi cảm thấy má»—i ná»—i lo sợ mÆ¡ hồ, lão đứng lên ngoái cổ nhìn và o bóng tối. Lão tưởng nhÆ° ở ngay gần nhà có má»™t cái gì cá» Ä‘á»™ng và con chó lại tiếp tục sủa. Bóng tối dà y đặc ngăn chặn tia mắt gã. Lão tá»± nhủ: "Có lẽ mình hoa mắt", tuy nhiên lão vẫn chá»... Sau và i phút lão Ä‘i và o nhà . Chỉ khi khóa trái của, lão má»›i yên tâm thở ra nhẹ nhõm.
Max vẫn im lìm trÆ°á»›c lò sưởi khi lão quay và o. Gã không nói gì và cÅ©ng không ngá»ng lên. Má»™t sá»± im lặng nặng ná» bà o trùm lấy căn phòng. Hai ngÆ°á»i chỉ nghe thấy gió thổi rá»n rÄ© xung quanh nhà và tiếng gầm gừ khe khẽ của con chó. NhÆ°ng sau má»™t lát, Ismi nháºn thấy có tiếng chân bÆ°á»›c se sẽ trên đầu hai ngÆ°á»i. Lão nhìn Max nhÆ°ng gã hình nhÆ° không nháºn thấy nên lão lại ngáºp ngừng không muốn nói ra.
Có tiếng ván kêu răng rắc ở đâu đó trong nhà rồi tiếp theo một tiếng ken két rất nhỠnếu Ismi không lắng tai chú ý nghe thì không thể nà o phát hiện được.
Lão vội ngẩng đầu len và gặp đôi mắt của Max, gã cũng đang lóng tai nghe.
- Bố có nghe thấy gì không?
- Có, hình nhÆ° váºy!
Max giÆ¡ tay ra hiệu và hai ngÆ°á»i lại lắng nghe.
Má»™t thoáng trôi qua, há» không nghe thấy gì nữa. Gió ngừng thổi, bầu không khà yên lặng tháºt nặng ná» khiến Max có thể nghe thấy tiếng thở nhè nhẹ của Ismi.
- Trá»i đất! Tối nay tôi là m sao váºy? - Gã giáºn dữ kêu lên và định lấy thanh sắt cá»i to ngá»n lá»a thì Ismi ra hiệu khiến gã dừng tay lại.
Lần nà y thì cả hai ngÆ°á»i cùng nghe rõ má»™t tiếng Ä‘á»™ng chứng tẻ có kẻ nà o nhảy từ trên báºu cá»a sổ xuống đất má»m. Max sững sá» thá»c tay và o túi rút khẩu súng.
- Bố cứ ngồi đấy, - gã thì thầm và rón rén ra cá»a nhÆ° má»™t cái bóng, gã tắt đèn trÆ°á»›c khi mở cá»a.
Bên ngoà i hà nh lang tối om, gã dừng lại nghe ngóng nhÆ°n gkhông thấy gì khác lạ, gã chạy vá»™i lên cầu thang. Tuy không tin chắc có kẻ nà o dám Ä‘á»™t nháºp và o nhà nhÆ°ng gã muốn kiểm tra để tránh những chuyện nguy hiểm vô Ãch.
Tá»›i đầu thang gác gã dừng lại, lắng tai nghe rồi báºt đèn, mở cá»a phòng. Căn phòng không quái, không có gì chứng tá» căn phòng bị lục soát. Khi gã bÆ°á»›c lại gần chiếc tủ, con chó lại rú lên thảm thiết khiến gã vá»™i chạy ra cá»a sổ nhìn. Äầu tiên gã không nháºn thấy gì nhÆ°ng sau đó, ánh trăng xuyên qua đám mây tá»a là n ánh sáng lá» má» xuống vÆ°á»n, gã thấy má»™t bóng di Ä‘á»™ng, gã cố nhìn nhÆ°ng lúc nà y đám mây che khuất mặt trăng nên khu vÆ°á»n lại chìm trong bóng tối.
Bất chợt gã hoảng hốt chạy tá»›i mở tủ và chỉ cần liếc nhìn qua cÅ©ng đủ để gã thấy chá»— giấu tiá»n đã trống trÆ¡n, tất cả số tiá»n gã có trên Ä‘á»i Ä‘á»u biến mất.
Gã đứng trÆ¡ nhÆ° phá»—ng, mắt đăm đăm nhìn cái tủ, toà n thân tê dại vì giáºn dữ. Gã cảm thấy nghẹt thở, máu chảy rần rần hai bên thái dÆ°Æ¡ng, đầu óc quay cuồng choáng váng nhÆ° sắp muốn ngất xỉu.
ÄỠđẫn nhÆ° má»™t lão già , gã tiến tá»›i thá»c tay và o sá» soạng phÃa trong chá»— giấu tiá»n, ngón tay gã sá» thấy má»™t váºt gì má»m má»m, gã cầm lên và hiểu ngay nó là váºt gì trÆ°á»›c khi Ä‘em ra ngoà i ánh đèn. Gã kêu lên má»™t tiếng thất thanh nhÆ° tiếng kêu của má»™t con thú dữ vừa bị tá» thÆ°Æ¡ng, gã vứt đóa hoa phong lan xuống sà n, lấy gót chân giẫm an''t trong khi hai nắm tay cứ đấm và o đầu liên hồi nhÆ° bị già y vò bởi ná»—i căm giáºn không thể nà o kìm được.
Khi Ismi leo lên lầu lão thấy gã lăn lá»™n trên sà n nhÆ° ngÆ°á»i bị ma ám, mặt mÅ©i sây sát bê bết máu, miệng sùi bá»t mép...
43
Váºt duy nhất lôi cuốn sá»± chú ý đến khách sạn Palm Bay là bảng đèn néon khổng lồ quảng cáo tên khách sạn mà đứng ở bất cứ chá»— nà o trong thà nh phố Santo Rio, ngÆ°á»i ta Ä‘á»u có thể nhìn thấy được.
NhỠánh đèn sáng rá»±c đó, các du khách đến thà nh phố và o buổi tối đã lầm tưởng khách sạn Palm Bay thuôc. loại sang hay Ãt ra cÅ©ng là loại nhất.
NhÆ°ng vá»›i ánh sáng trần trụi ban ngà y phô bà y cái kiến trúc kháºp khiá»…ng vá»›i bốn tần lầu bằng gạch dá»… cho ngÆ°á»i ta thấy đúng giá trị tháºt của nó: khách sạn loại ba, bẩn thỉu, có nhiá»u tai tiếng. Thế nhÆ°ng và o buổi tối, những chá»— lỡ loét được che giấu nhỠánh đèn chan hòa nên nó vẫn thu hút được những khách trá» ngá» nghệch. Chắc chắc há» không ở trá» quá má»™t đêm nhÆ°ng khách sạn chỉ sống nhá» và o loại khách vãng lai miá»…n là số nà y có đủ và giá tiá»n thuê phòng thì quá đắt.
Khách sạn Palm Bay còn có má»™t loại khách sạn hà ng trá» thÆ°á»ng xuyên, loại nà y thuá»™c lá»›p cặn bã của xã há»™i Santo Rio. Lâu lâu há» trả má»™t số tiá»n trá» và nhá» có loại nà y cÅ©ng nhÆ° loại khách vãng lai bị chém tháºt bạo nên khách sạn vẫn tồn tại được bất chấp sá»± cạnh tranh của những khách sạn sang trá»ng nhất, lịch sá»± nhất trong thà nh phố.
Khi Eddie má»›i đến Santo Rio lần đầu, hắn cÅ©ng lầm lạc nhÆ° bao du khách khác bởi ánh đèn quảng cáo, hắn đã thuê má»™t phòng của khách sạn. Hắn nháºn ra ngay khách sạn nà y chỉ thuá»™c loại ba nhÆ°ng lại phù hợp vá»›i công việc mánh mung của hắn nên không nghÄ© đến việc dá»n Ä‘i nÆ¡i khác. Khi các phi vụ có Ä‘Ã phát triển, hắn quyết định đặt đại bản doanh thÆ°á»ng trá»±c ở đây: gã thuê hẳn má»™t trong những căn há»™ Ãt á»i của khách sạn mà mua sắm đồ đạc nhá» số tiá»n kiếm được những vụ tống tiá»n lần đầu. Căn há»™ hoà n toà n thay đổi thà nh má»™t thú ốc đảo lịch sá»± (nếu so sánh vá»›i những căn phòng tiá»u tụy khác) và Eddie được ban giám đốc trá»ng nể, đối xỠđặc biệt.
Cùng buổi tối hôm đó, khoảng ná»a giá» sau khi Max phát hiện bị mất hết tiá»n, Eddie ngồi ở phòng bar của khách sạn uống uytxki và cảm thấy lẻ loi.
Trong khách sạn, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết hắn là nguyên nhân trá»±c tiếp dẫn đến cái chết của Frank. Há» biết Frank vung tiá»n bao Linda trong khi Eddie ngủ vá»›i cô ta má»™t cách êm thắm.
Há» còn biết cả chuyện Cảnh sát cố Ä‘iá»u tra xem chuyện thá»±c hay hÆ°, Eddie có dụng tâm bố trà trong cái chết của Frank không. Ông Biện lý tin tưởng rằng không có má»™t bồi thẩm Ä‘oà n nà o có thể thừa nháºn việc Eddie lại tình cá» Ä‘i xe hÆ¡i, chÃnh xác tá»›i má»™t giây, đến đúng lúc Frank cuống quýt chạy trên Ä‘Æ°á»ng phố. Tuy nhiên, ông cÅ©ng nghÄ© rẵng vá»›i má»™t kẻ quá»· quyệt nhÆ° Eddie thì chuyện nà o hắn cÅ©ng có thể là m được. Lý do giết ngÆ°á»i thì có nhÆ°ng bằng chứng phạm tá»™i lại mÆ¡ hồ không thể nà o thuyết phục được.
Ngay cả Linda và Eddie nữa, cả hai Ä‘á»u không hé má»™t lá»i nà o vá» cô Mary Prentiss vá»›i ông Biện lý. Hai ngÆ°á»i cảm thấy nếu há» khai vá»›i cảnh sát vá» cô gái bà ẩn đó thì Cảnh sát có thể suy luáºn má»™t cách sai lạc là hỠđồng minh vá»›i cô gái để bố trà tai nạn đó. Vá»›i những câu thẩm vấn của ông Biện lý, Linda Ä‘á»u khai Frank bảo cô Ä‘i xem ciné mặc dù cô không muốn để Frank ở nhà má»™t mình nhÆ°ng vẫn cứ phải là m theo lá»i anh ấy; cô vừa xác nháºn vừa sụt sùi khóc.
Äi đến rạp ciné thì cô gặp Eddie và chẳng có gì phải ngạc nhiên khi hai ngÆ°á»i cùng Ä‘i và o rạp. Không, cô thá»±c sá»± không biết vì sao Frank lại Ä‘i và o thà nh phố và không thể tưởng tượng được là m thế nà o anh ấy lại có thể Ä‘i được đến đấy. Linda chịu Ä‘á»±ng các cuá»™c thẩm vấn má»™t cách vững và ng và khi những câu há»i khó chịu Ä‘á» cáºp tá»›i mối quan hệ giữa cô vá»›i Frank và giữa cô vá»›i Eddie thì cô lại giở bà i khóc lóc, lên cÆ¡n Ä‘á»™ng kinh khiến ông Biện lý chỉ còn cách tống cô ra khá»i văn phòng cho thoát nợ.
Eddie xác nháºn thá»i gian nà y Linda và hắn tạm thá»i xa nhau cho đến khi Cảnh sát không chú ý đến hà nh vi của hai ngÆ°á»i nữa. Tất nhiên cả hai Ä‘á»u muốn chuồn khá»i Santo Rio. Linda mải mê đóng gói hà nh lý, mang Ä‘i tất cả những quần áo, lá»±a chá»n những thứ gì quà giá nhất trong nhà để khi có lệnh của Cảnh sát thì có thể phá»›i ngay khá»i thà nh phố.
Eddie choáng váng và buồn phiá»n khi được biết Frank không để lại má»™t xu nà o cho Linda. Cho đến khi Frank chết, hắn được đặc quyá»n sá» dụng thân ác của Linda mà không tổn hao má»™t xu nà o. Còn bây giá» thì không những hắn phải lo cho bản thân mà còn phải cấp dưỡng cho cả Linda nữa mà cô thì đã quen xà i sang rồi.
Ngồi trÆ°á»›c ly uytxki pha sô Ä‘a, hắn Ä‘iểm lại trong óc má»i cung cách mánh mung quen thuá»™c để tăng thu nháºp nhÆ°ng cách nà o cÅ©ng thấy thất vá»ng trừ khi hắn phải nghÄ© ra má»™t mánh lá»›i nà o tháºt siêu, khả dÄ© Ä‘em lại thât. nhiá»u tiá»n. Hắn cố nén óc suy nghÄ© nhÆ°ng đầu óc mung lung, hắn giáºn dữ đẩy cái ly không vá» phÃa ngÆ°á»i bán rượu và châm Ä‘iếu thuốc.
NgÆ°á»i bán bar rót đầy rượu và o ly cho hắn và hạ giá»ng nói:
- Nà y ngó chút coi! Một bông hoa lạ vừa bước và o đấy.
Eddie xoay chiếc ghế cao nhìn và o đại sảnh thấy má»™t cô gái trẻ Ä‘ang bÆ°á»›c tá»›i bá»™ pháºn thÆ°á»ng trá»±c. Eddie huýt sẽ má»™t tiếng sáo biểu lá»™ sá»± thán phục.
Cô gái cao lá»›n Ä‘ang Ä‘i uyển chuyển vá»›i má»› tóc hung tuyệt đẹp chÆ°a bao giá» hắn nhìn thấy. Cô mặc toà n đồ Ä‘en từ đầu đến gót, trên vai khoác chiếc áo choà ng lá»›n mà u Ä‘en, cổ Ä‘eo má»™t chiếc chuyển bằng và ng tạo thà nh má»™t hình ảnh tháºt hấp dẫn, tháºt đẹp mắt, đáng kinh ngạc. Cô không Ä‘á»™i mÅ© và má»™t mà u sắc duy nhất nổi báºt trên toà n mà u Ä‘en là má»™t đóa phong lan Ä‘á» thắm cà i trên áo khoác.
Eddie nói vá»›i ngÆ°á»i bán bar:
- Ông bạn, giữ hộ ly rượu. Tôi lại gần ngó cái chơi!
Hắn rá»i chiếc ghế cao, đứng dá»±a ở ngay lối và o phòng bar, từ đó có thể nhìn rõ tiá»n sảnh.
Gus, má»™t nhân viên phòng trá»±c, má»™t tay cao gầy, đôi mắt tinh ranh, nháy mắt vá»›i Eddie trong khi cô gái Ä‘iá»n tên và o bản khai.
Nhanh như một phép mà u, gã bồi phòng vụt xuất hiện xách va li của cô gái, xăng xái dẫn cô đến chiếc thang máy cũ kỹ. Eddie thấy cô cầm hai cái cặp da và hắn băn khoăn không biết trong cặp có chứa cái gì.
Khi cô gái Ä‘i vá» phÃa thang máy, hắn có thể nhìn rõ cô hÆ¡n. Trông cô xanh xao và mệt má»i. Eddie có cảm giác hắn đã gặp cô ở đâu đó... Ä‘iá»u nà y là m hắn ngạc nhiên vì biết chắc chÆ°a bao gi á» nhìn thấy mái tóc nhÆ° váºy. Tuy nhiên cảm giác đó vẫn lởn vởn trong óc hắn.
Khi cô đã khuất trong cabin thang máy, Eddie đến gặp Gus há»i:
- Cô nà ng tóc hung là ai váºy?
- Cô ta ghi danh là Carol Blandish, - Gus vừa nói vừa nhìn và o bản khai. - Trông bảnh quá hả?
- Carol Blandish? - Eddie nhắc lại, đôi mà y cau lại để suy nghĩ. - Tôi nghe thấy cái tên nà y ở đâu nhỉ?
- Là m sao anh biết được?
Eddie chăm chú nhìn Gus, đôi mắt mở to, lấp lánh:
- Trá»i Æ¡i là trá»i! - Hắn la lên. - Äó là con nhá» mà báo chà nhắc tá»›i hoà i... con nhá» thừa hưởng gia tà i... Thế đấy, nó đáng giá hà ng mấy triệu đồng! Anhd dã Ä‘á» báo nói vá» nó chÆ°a?
- ChÆ°a! - Gus gục gặc đầu. - Tôi chỉ toà n Ä‘á»c báo thể thao thôi. Anh muốn nói là ... Nó được thừa hưởng gia tà i?
- Không trệu chút nà o! Nó có hà ng triệu đồng đấy và ngÆ°á»i ta đồn nó bị Ä‘iên!
Gus nói với vẻ khinh khỉnh:
- Lá»i đồn nhăng cuá»™i thôi. Nếu tin được nhÆ° váºy thì có đến quá ná»a dân số ở đây Ä‘á»u thuá»™c loại khùng hết mà chẳng có là triệu phú cả. - Gã suy nghÄ© má»™t lát rồi nói thêm. - Con nhá» có thân hình cân đối quá!
- Sao nó lại lạc loà i đến đây là m gì nhỉ? Con chim đó có chịu để vặt lông không? Cái đó tôi gá»i là vừa là m vÆ°Ã chÆ¡i. (Hắn báºt ngón tay). Gus, cô ta trá» phòng số bao nhiêu? Tôi định bám sát cô ta. Äây là má»™t dịp duy nhất!...
- Phòng số 247. - Với vẻ bông lơn, Gus nói tiếp. - Tôi có chìa khóa vạn năng đây, nếu anh cần.
Eddie lắc đầu:
- Không nên là m nhÆ° váºy. Cần phải tháºn trá»ng, tiến hà nh tháºt êm ái!... Äây là lần đầu tiên trong Ä‘á»i tôi gặp má»™t cô gái đẹp nhÆ° thế nà y... Tôi có ý định kéo dà i cuá»™c vui cho lâu.
Gus thở dà i nói:
- Sau khi phải tiếp xúc vá»›i các mụ già thì chuyện nà y dá»… chịu tháºt đấy. Ông bạn, tôi thèm được nhÆ° ông bạn quá!
- Úi! - Eddie nắn lại và cạt. - Tháºt đáng bõ công! Tháºt đáng bõ công!
Gã bồi phòng đặt chiếc va li lên giÆ°á»ng, kéo cá»a lá sách mà u và ng, đóng lại cánh cá»a sổ cáu bẩn vì bụi và nÆ°á»›c mÆ°a, mở rá»™ng cá»a buồng tắm vá»›i nụ cÆ°á»i nháºn lá»—i mÆ¡ hồ, đấm và i cái lên tấm nện để chứng tá» nó còn giữ được cái lò xo, rồi đứng yên bà n tay hÆ¡n chìa ra, mắt trà n đầy hy vá»ng.
Carol chỉ mÆ¡ hồ thấy được ngÆ°á»i bồi phòng. Cô cảm thấy đầu Ä‘au nhức, cÆ¡ thể đòi há»i được nghỉ ngÆ¡i. Cô lê bÆ°á»›c đến chiếc ghế dá»±a duy nhất có trong phòng ngủ ngồi xuống để hai cái cặp rÆ¡i xuống sà n bên cạnh cô.
Gã hầu phòng vẻ mặt láu lỉnh lấm lét nhìn cô. Gã thấy cô thuá»™c loại ngon mắt nhÆ°ng gã cân nhắc số tiá»n puốc poa nên nghÄ© rằng không nên nói ra.
- ThÆ°a cô, cô có cần gì nữa không ạ? - Gã há»i giá»ng hÆ¡i gắt vì thấy cô có vẻ quên gã. - Chúng tôi cho mang bữa tối lên táºn phòng nếu cô muốn và đốt lá»a phục vụ cô?
Cô giáºt mình ngắm gã nhÆ° ngÆ°á»i bị cáºn thị. Cô siết chặt áo khoác và o ngÆ°á»i và nói:
- Ừ đốt lá»a Ä‘i. Cả bữa ăn tối nữa.
Gã chỠthêm chút nữa, vẻ bất mãn hiện trên nét mặt:
- Tôi có cần phải gá»i cho cô ngÆ°á»i hầu không? Cô có cần gá»i món gì thêm không hay cứ theo thá»±c Ä‘Æ¡n ban ngà y cÅ©ng đủ rồi?
- Tùy ở anh thôi. Ra đi để cho tôi yên! - Cô nói và lấy ngón tay bóp lên thái dương.
- Cô bị Ä‘au sao? - Gã tò mò há»i. - Tôi có thể giúp cho cô được việc gì?
Với cỠchỉ nôn nóng cô mở sắc tay lấy ra tỠmột đô la vứt cho gã:
- Không! Hãy để tôi yên!
Gã nhặt tá» giấy bạc lên nhìn cô vẻ hÆ¡i ngạc nhiên rồi khoan khoái bÆ°á»›c ra đóng cá»a lại.
Gã cao giá»ng nói má»™t mình:
- Theo mình thì con nhỠnà y đúng là khùng rồi.
Cô ngồi im lặng môt. hồi lâu. Äầu cô Ä‘au buốt ghê gá»›m khiến cô hoảng sợ. Cô dá»± định rá»i Santo Rio ngay sau khi chiếm Ä‘oạt được tiá»n của Max nhÆ°ng trên Ä‘Æ°á»ng trở vá» nhà , cô thấy Ä‘au dữ dá»™i không thể Ä‘i xa hÆ¡n được nữa Ä‘Ã nh phải dừng lại ở má»™t khách sạn nà o gặp đầu tiên.
Má»™t ngÆ°á»i da Ä‘en và o phòng nhóm lá»a và sá»± có mặt của anh ta là m thay đổi ý nghÄ© của Carol. Cô đứng lên Ä‘i và o buồng tắm. Trong căn phòng nhỠđược đốt nóng, vá»›i hÆ°Æ¡ng sen chảy từng giá»t, bồn tắm thì dÆ¡ bẩn, cô cảm thấy muốn ngất và phải bÃu lấy cái giá treo khăn mặt cho khá»i ngã.
Cô biết mình đói quá, không ăn gì từ lúc cô nhìn thấy Max rá»i khá»i bệnh viện và đi theo gã vá» nhà ; cô ngồi trên mép bồn tắm, hai tay ôm lấy đầu, nghe thấy ngÆ°á»i da Ä‘en đã Ä‘i ra sáºp mạnh cá»a lại.
Eddie lảng vảng ở hà nh lang và nhìn thấy ngÆ°á»i phụ cvụ đẩy chiếc bà n lăn trên đặt bữa ăn tối của Carol.
- Mang đến cho phòng 247 phải không? - Eddie vừa há»i vừa rút tá» 5 đô la gáºp đôi trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i phục vụ.
Bregstein, tên ngÆ°á»i phục vụ, gáºt đầu xác nháºn.
- O. K, chú bạn nhá» của tôi. - Eddie vừa nói vừa nhét tiá»n và o túi Bregstein. - Nà y cầm lấy mà uống rượu, chú mà y để anh là m thay chú mà y. Những cô gái tóc hung là khu vá»±c của anh mà y đấy.
- Thưa ông Reagan, khu vực của ông đã hơi bỠbộn rồi đấy! - Bregstein nói với vẻ đầy ngụ ý.
- Äúng, thế nhÆ°ng thêm môt. cô nữa thì vẫn còn chá»—. - Eddie vừa nói vừa chỉnh đốn lại bá»™ lá»… phục mặc tối trắng tinh. - Chú có tin cô ta coi anh là ngÆ°á»i phục vụ không?
- Tin chứ! NhÆ°ng là ngÆ°á»i phục vụ ở trong phim thôi. - Bregstein thở dà i nói. - Còn trong thÆ°c. tế loại nhÆ° chúng tôi thì là m gì có tiá»n trả tiá»n giặt ủi. - Gã lo ngại nhìn Eddie rồi nói thêm: - ThÆ°a ông Reagan, ban giám đốc không thÃch ông là m há»™ tôi đâu. Ông không định là m tôi bị lôi thôi chứ?
Eddie lơ đãng nói:
- Ban giám đốc sẽ không biết gì hết trừ phi tự chú mà y nói ra.
Hắn đẩy chiếc bà n lăn đến phòng 247, gõ và mở cá»a Ä‘i và o.
- Thưa bà , bữa ăn tối của bà . Bà có muốn tôi mang đến gần lò sưởi không?
- Không, để mặc tôi, đi ra ngoà i đi! - Carol nóng nảy nói.
Bất chợt Eddie nhìn thấy ở ngay sà n trÆ°á»›c mặt hắn hai cái cặp da và hắn đứng ngây ngÆ°á»i: hắn có thể Ä‘á»c những chữ mạ và ng ghi trên má»—i chiếc cặp; trên chiếc nà y là Frank Kurk, trên chiếc kia là Max Geza. Miệng há hốc hắn kinh ngạc nhìn cô và nhá» má»™t cá» Ä‘á»™ng của cô, hắn vụt nháºn thấy cÆ°á»m tay cô có má»™t vết sẹo trắng. Hắn giáºt mình: cô cùng chÃnh là Mary Prentiss...
Phát hiện ra Ä‘iá»u nà y là m hắn sá»ng sốt quá Ä‘á»—i, đến ná»—i hắn vá»™i và ng Ä‘i ra khá»i phòng trÆ°á»›c khi Carol kịp nháºn ra hắn. Khi đã ở ngoà i hà nh lang, hắn suy nghÄ©, đôi mắt sáng lên, hÆ¡i thở dồn dáºp. Chuyện xảy ra tháºt kỳ lạ! Cô gái triệu phú Carol Blandish lại trở thà nh Mary Prentiss, kẻ gây ra cái chết của Frank, kẻ chiếm Ä‘oạt tà i sản của Frank và Max! Nếu hắn không thể kiếm chác được gì trong việc phát hiện nà y thì bá» quách nghá» mánh mung mà vá» nhà đuổi gà là hÆ¡n
Carol nghiến ngấu xong bữa ăn tối. Cô cảm thấy ngÆ°á»i khá hÆ¡n, cÆ¡n nhức đầu giảm dần. Cô cởi áo khoác, dịch chiếc ghế lại gần lò sưởi, ngồi nhá»› lại sá»± việc xảy ra trong những ngà y qua. Frank đã phải Ä‘á»n tá»™i! Max cÅ©ng phải trả giá nhÆ°ng chÆ°a hết. Ngay khi Max rá»i khá»i bệnh viện, cô đã theo sát gã từng bÆ°á»›c không để gã nghi ngá». Tháºm chà cô còn lẻn và o nhà gã, đứng nhìn qua khe cá»a trong khi gã đếm tiá»n. Cặp mắt dữ dằn của gã lóe lên niá»m vui, cô vụt hiểu nếu tÆ°á»›c Ä‘oạt hết số tiá»n gã dà nh dụm bao lâu nay thì đó là má»™t hình phạt cÅ©ng Ä‘á»™c ác không kém gì bản thân gã đã trị tá»™i cô Lolly khi phá hủy bá»™ rau.
Carol quyết định trì hoãn và i ngà y cho gã thấm thÃa ná»—i Ä‘au Ä‘á»›n khi mất sạch tiá»n, sau đó cô má»›i tÃnh sổ lần cuối vá»›i gã. Cô miên man nghÄ© tá»›i lúc trả thù, đôi mắt tóe lá»a vì ý chà nung nấu, những ngón tay thon dà i cong lên nhÆ° những cái vuốt.
Cô chợt nhá»› tá»›i hai chiếc cặp da để dÆ°á»›i chân... Cô cầm má»™t chiếc lên mở ra và ghê tởm nhìn những táºp giấy bạc được bó cẩn tháºn. Má»—i tá» giấy bạc là má»™t biểu hiện tá»™i ác của bá»n Sullivan và ở đây chiếc cặp hình nhÆ° cô còn nghe vá»ng lại tiếng nói lanh lảnh nhÆ° kim khà của bá»n chúng! Cô rùng mình ghê rợn vứt vá»™i chiếc cặp xuống sà n và là m tung tot''e các táºp giấy bạc trên tấm thảm cÅ©.
Vừa lúc đó cá»a mở ra, bây giá» Eddie đã sẵn sà ng đối phó vá»›i má»i tình huống. Hắn ung dung bÆ°á»›c và o. Lá»i nói chÆ°a kịp thốt ra thì đã tắc nghẹn trên đôi môi, hắn trố mắt nhìn những táºp đô la lăn lóc trên sà n. Nhìn chiếc cặp da, hắn Ä‘oán đó là tiá»n của Max và của Frank, mà tiá»n của Frank thì dẫu sau cÅ©ng thuá»™c vá» Linda, và tiá»n của Linda lẽ dÄ© nhiên cÅ©ng là tiá»n của hắn.
Carol vụt quay lại, cô nháºn ra ngay Eddie. Ngồi im lìm, cô to mắt nhìn hắn: Eddie lấy chân gạt những táºp giấy bạc, nhìn cô cÆ°á»i:
- Sao, nháºn ra ngÆ°á»i quen rồi chứ?
- Ra ngay, - Carol bình thản nói.
Eddie đứng dá»±a ngÆ°á»i và o bệ lò sưởi, dáng Ä‘iệu tá»± tin:
- Cảnh sát Ä‘ang lùng kiếm môt. cô gái trẻ tên là Mary Prentiss, - hắn vừa nói vừa châm Ä‘iếu thuốc. - Vá» tá»™i chủ mÆ°u giết ngÆ°á»i và há» có khá nhiá»u bằng chứng để lôi cô ta ra tòa.
- Ra ngay! - Carol lặp lại, hai bà n tay nắm chặt.
- Há» không tròng sợi dây và o chiếc cổ xinh xắn của cô đâu! Cô em, ngÆ°á»i ta chỉ nhốt cô 20 năm thôi. - Hắn nhìn Carol rồi nói tiếp. - Chắc cô không khoái cảnh sống trong xà lim đâu nhỉ? Cô đã biết mùi sống trong nhà thÆ°Æ¡ng Ä‘iên nhÆ°ng trong tù thì còn tệ hÆ¡n nhiá»u.
- Tại sao ông nói vá»›i tôi nhÆ° váºy? - Carol há»i, lÆ°ng dá»±a và o thà nh ghế.
- Nà y cô nà ng xinh đẹp, hãy nghe đây, cô định là m căng tối vôi thì chỉ vô Ãch thôi! Äừng có định bịp tôi! Tôi nháºn ra cô ngay nhá» vết sẹo trên cÆ°á»m tay; cô đúng là Mary Prentiss, cô gái đã nháºn là m ngÆ°á»i bạn nữ của Frank, cô gái đã nháºn tiá»n của tôi để cho gã giải trà và đưa gã đến chá»— chết. Tôi không biết vì sao cô bố trà giết gã nhÆ°ng nếu muốn khám phá ra thì cÅ©ng dá»… thôi. Và cô cÅ©ng là Carol Blandish, cô gái triệu phú vừa ra khá»i bệnh viện tâm thần ở Glenview. Cô và tôi, chúng ta hiểu nhau quá rồi; trÆ°á»›c tiên tôi hốt hết chá»— tiá»n nà y sau đó cô ký cho tôi má»™t cái séc ná»a triệu đô la; nếu không tôi sẽ giao cô cho Cảnh sát. Cô nghÄ© sao vá» Ä‘á» nghị nà y?
- Ông là m tôi lợm giá»ng! - Carol nói, môi run run. - Ông nên Ä‘i ra thì hÆ¡n!
- Nà y cô bé búp bê, đừng có mà nổi khùng. - Hắn nhe bá»™ răng bóng loáng cÆ°á»i chế nhạo. - Tôi chỉ ra khi đã được trả tiá»n. Nà o biết Ä‘iá»u má»™t chút Ä‘i, tôi nắm được gáy cô rồi, giãy giụa vô Ãch thôi!
Cô ngÆ°á»›c mắt nhìn hắn, đôi mắt tóe lá»a trong gÆ°Æ¡ng mặt. xanh xao. Cô quát to:
- Ra ngay! Äể tôi yên!
- Tôi cho cô hai tiếng để suy nghÄ© - gã nói vá»›i vẻ hÆ¡i ngạc nhiên. - Trong khi chỠđợi, tôi lấy trÆ°á»›c số tiá»n nà y! Nó không phải là của cô!
Carol cầm thanh sắt cá»i lá»a giáng và o đầu hắn đúng lúc hắn cúi xuống nhặt tiá»n.
Eddie chỉ đủ thá»i gian nằm rạp xuống đất, thanh sắt lÆ°á»›t qua đầu Ä‘áºp trúng hắn là m hắn quằn quại trong và i phút.
Trong khi Carol xông tá»›i, hắn đã kịp chệnh choạng đứng lom khom dáºy vừa chá»i thá» vừa ôm chặt đầu gối cô khiến cô ngã lên ngÆ°á»i hắn. Hắn túm chặt tay cô, dùng lÆ°ng ẩy côlà m cô ngã sóng xoà i trên sà n. Hắn rÃt lên:
- Con khốn nạn! Tao sẽ dạy cho mà y biết đánh nhau như thế nà o!
Hắn buông tay trái Carol để đánh và o mặt cô. NhÆ°ng hắn đã tÃnh nhầm, vì má»™t tay được tá»± do, cô đánh trả má»™t đòn nhanh nhÆ° chá»›p. Nhá» linh tÃnh mách bảo, hắn kịp ngá»a đầu ra sau để bảo vệ đôi mắt nhÆ°ng móng tay Carol đã cà o sâu và o cằm hắn. ChÆ°a kịp nháºn thấy cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n thì Carol đã đứng lên được và chạy ra phÃa cá»a; Eddie vá»™i túm lại, nắm được mảnh vải viá»n ở chiếc áo bằng lụa Ä‘en khiến cô lảo đảo suýt ngã, mảnh vải nằm gá»n trong tay hắn khiến hắn chÆ°ng há»ng.
Cô đã tá»›i cá»a, lÆ°ng dá»±a và o cá»a, hai tay để ra Ä‘Ã ng sau. Khi Eddie đứng lên, hắn nghe thấy tiếng khóa cá»a. Hắn hổn hển nói:
- Khóa cá»a cÅ©ng chẳng giúp được gì cho cô. - Máu hắn rá» xuống áo sÆ¡ mi. - Mở ngay ra nếu không tôi nện cho cô má»™t tráºn nhá»› Ä‘á»i.
Carol rút chìa khóa ném qua khe cá»a. Cô nhá» nhẹ nói:
- Bây giỠthì không ai có thể ra được. Cả tôi lẫn ông.
- Cô sẽ phải trả giá vá» chuyện nà y. - Vẻ mặt hung tợn nhÆ° băng trên gÆ°Æ¡ng mặt Carol không là m hắn hãi bằng ánh mắt bốc lá»a của cô. - Tôi khá»e hÆ¡n cô nhiá»u. Nếu cô là m dữ, tôi sẽ tuốt xác ra!
Cô cÆ°á»i nhạt, tiếng cÆ°á»i lanh lảnh nhÆ° kim khà khiến thần kinh hắn chùng lại. Cô nhẹ nhà ng tiến lại gần hắn:
- Ông sợ tôi rồi!
- Äứng lại Ä‘i! - Hắn vụt nói và rùng mình khi thoáng nhá»› lại những bà i báo viết vỠđối thủ của hắn: cô gái giết ngÆ°á»i!... Con mèo hoang! Con nhá» nguy hiểm!...
Cô vẫn tiến tá»›i, hai tay vung lên, đôi mắt rá»±c lá»a. Cô la lên:
- Ông lại muốn nhốt tôi. Tôi không muốn váºy! Tôi không muốn bị nhốt!
Eddie lùi lại chân tÆ°á»ng. TrÆ°á»›c khi hắn kịp dá»±a và o tÆ°á»ng thì Carol đã vung tay cà o và o mặt hắn, chỉ má»™t ly nữa là trúng mắt nhÆ°ng má hắn thì lãnh đủ. Äiên tiết vì Ä‘au Ä‘á»›n, hắn ôm ngang lÆ°ng cô, hai ngÆ°á»i đánh lá»™n nhau nhÆ° hai con thú. Eddie cố tránh không để cô cà o trúng mắt. Má»—i lần hắn nắm được cổ tay cô, cô lại cố gỡ ra và tuy không cà o được mắt hắn nhÆ°ng má hắn Ä‘á» lòm vì máu.
Eddie táºn lá»±c đánh nhÆ°ng cô cứ Ä‘eo cứng lấy ngÆ°á»i hắn. Hắn vặn chéo tay cô ra sau lÆ°ng, quay tròn cô và ném lên giÆ°á»ng. Chiếc áo rốp rách tả tÆ¡i, hắn không thể giữ chặt cô được vì hai bà n tay hắn trÆ¡n trượt trên là n da non mịn mà ng. Cô cố quay lại, cắn và o cÆ°á»m tay khiến hắn phải buông cô ra, cô co ngÆ°á»i phóng má»™t cú đá vá» phÃa sau.
NhÆ°ng cô chÆ°a kịp nhảy ra khá»i giÆ°á»ng, hắn đã giáng má»™t cú đấm nhÆ° búa bổ khiến cô ngã lăn ra.
- Äồ con mèo Ä‘iên! Tao dạy cho mà y má»™t bà i há»c! - Hắn hổn hển nói và vung tay lên định đấm tiếp nhÆ°ng cô đã bÃu được cổ há»ng hắn. Hai ngÆ°á»i váºt lá»™n trên giÆ°á»ng, hai khuôn mặt háºn thù sát và o nhau, ngÆ°á»i nà y cố áo đảo kẻ kia.
Cô tá» ra mạnh hÆ¡n nhiá»u so vá»›i hắn nghÄ© và hắn cảm thấy những ngón tay lạnh buốt cứ rình ráºp cố Ä‘Æ°a lên mắt hắn.
Hắn quá hoảng hốt vá»™i buông cô ra, nhảy lùi vá» phÃa sau chạy ra cá»a. Nghe tiếng kêu khe khẽ đầy man rợ, hắn vá»™i quay đầu lại thấy Carol tiến tá»›i, hai mắt long lên, khuôn mặt nhăn nhúm vì căm giáºn; không kịp suy nghÄ© hắn vá»› lấy chiếc ghế dáng mạnh và o vai cô, và i mảnh ghế bắn tung ra.
Carol lảo đảo vừa chúi xuống ngã thì hắn lại bồi thêm má»™t cú nữa tháºt mạnh và o phÃa sau sá». Cái ghế báºt ra khá»i tay hắn, hắn sững sá» nhìn thân hình cô gái nằm ngay Ä‘Æ¡ trÆ°á»›c mặt. Máu vẫn ứa ra trên khuôn mặt hắn còn ná»—i khiếp đảm dâng lên trong mắt hắn; hắn rá»n rÄ© lẩm bẩm.
- Mình giết chết nó rồi!
Hắn đứng sững má»™t thoáng, đăm đăm nhìn Carol không cá»±a quáºy, ná»a thân trên trần, mặt trắng bệch, chiếc áo rách nát, chiếc tất tụt xuống mắt cá chân, hai cánh tay và cổ vấy máu của Eddie. Äứng trÆ°á»›c cảnh tượng thê thảm đó, hắn muốn nôn á»e, má»™t ý nghÄ© khiếp sợ thoáng qua trong óc.
- Nếu bá»n cá»›m tìm thấy cô ở đây thì chúng treo cổ mình là cái chắc. Chúng không thể tin rằng mình nện cô ta là để tá»± vệ.
Hắn loạng choạng đến bốc máy Ä‘iện thoại và khi Gus trả lá»i, hắn thì thầm: "lên đây mau!" Sau đó hắn lê gót đến giÆ°á»ng cố tránh nhìn thân hình bất Ä‘á»™ng dÆ°á»›i sà n.
Tiếng chìa khóa quay trong ổ khóa là m hắn nhẹ ngÆ°á»i, đứng lên lảo đảo ra đón Gus.
Gus dừng phắt ngay lại, lo sợ la lên:
- Trá»i Æ¡i là trá»i! - Äôi mắt hốt hoảng, y bÆ°á»›c và o khép cá»a lại nói tiếp: - Cô ta chết rồi Æ°?
- Tôi không biết nữa! - Eddie lắp bắp nói (Trông hắn cÅ©ng phát khiếp, mặt mÅ©i đầy máu, thấm cả và o cổ áo sÆ¡ mi, áo vét) - Anh hãy nhìn cô ta cà o tôi nhÆ° thế nà y!... Cô ta Ä‘iên!... Cô ta nhảy lên ngÆ°á»i tôi nhÆ° má»™t con mèo dại. Nếu tôi không đánh cô ta thì...
NhÆ°ng Gus không chú ý nghe, những táºp giấy bạc tung tóe khắp sà n lôi cuốn sá»± chú ý của y hÆ¡n. Y quắc mắt nhìn Eddie rồi quỳ xuống cạnh Carol cầm tay xem mạch và ngẩng đầu lên: y nhăn mặt khi nhìn thấy các ngón tay cÅ©ng dÃnh máu. Y đặt nhẹ đầu Carol xuống sà n, chùi các ngón tay và o chiếc áo rách của cô rồi thở daì đứng lên:
- Cô ta?... - Eddie bồn chồn há»i.
- Anh đã là m cô vỡ sỠrồi. - Gus cáu gắt nói - Tại sao anh nện mạnh tay thế hở, đồ dã man!
- Cô ta chết rồi à ? - Eddie nhắc lại, đầu gối nhÆ° muốn quị xuống khiến hắn phải ngồi xuống giÆ°á»ng.
- Sắp sá»a chết rồi, không lâu đâu! - Gus sa sầm nét mặt nói - Cả phần dÆ°á»›i sá» bị lõm xuống!
Eddie rùng mình, hắn than vãn:
- Cô ta định giết tôi, Gus ạ! Tôi bắt buộc phải đánh. Tôi thỠvới anh là cô ta định giết tôi. Anh hãy xem cô ta cà o mặt tôi như thế nà y!
- Äi mà nói vá»›i bạn cá»›m. Nếu anh không tìm cách nà o tá»± bà o chữa tốt hÆ¡n thì bá»n cá»›m sẽ lùa nhanh anh và o phòng ngạt hÆ¡i.
- Không!... - Eddie kêu lên và đứng dáºy. - Äể tôi nói hết cho anh rõ...
- Không cần thiết! Nói vá»›i tôi chuyện gì cÅ©ng vô Ãch thôi. Tôi phải nghÄ© tá»›i khách sạn, chứ không nghÄ© tá»›i anh. Nếu bá»n cá»›m biết chuyện nà y chúng ta sẽ đóng cá»a khách sạn ngay láºp tức - Y tức giáºn nói - Anh không thể là m cầm máu được à ? Há»ng hết thảm của tôi rồi.
Eddie và o buồng tắm lấy má»™t chiếc khăn thấm máu trên mặt. Hắn tuyệt vá»ng nói:
- Phải đưa cô ta ra ngoà i trước khi cô ta chết. Không ai biết cô ta ở Santo Rio cả. Gus, xin anh đưa cô ta ra ngoà i rồi quẳng và o một chỗ nà o đó!
- Tôi! - Gus kêu lên. - Äể chịu nhốt 20 năm! Tháºt quá Ãt đối vá»›i tôi. TÔi có thể là thằng ngu đần nhÆ°ng chÆ°a đến ná»—i ngốc nghếch nhÆ° thế.
- Gus, tôi biết anh giải quyết được mà . Tôi sẽ Ä‘á»n Æ¡n anh. Trông kìa, anh lấy hết số tiá»n Ä‘i. Chá»— đó cÅ©ng phải hÆ¡n 20 nghìn đô la đấy.
Gus tá» vẻ ngạc nhiên quá Ä‘á»—i cứ nhÆ° y nhìn thấy những táºp tiá»n má»›i lần đầu. Y há»i:
- Chắc cả hai ngÆ°á»i vừa má»›i đỡ nhẹ của nhà băng ra?
- Tiá»n nà y của tôi, - Eddie gắt lên. - ÄÆ°a cô ta ra rồi tôi cho anh hết. Là m Ä‘i.
Gus đưa hai bà n tay lùa và o mái tóc lơ thơ rồi thong thả nói:
- Ừ, tôi nghÄ© có thể là m được. Anh cho tôi hết tiá»n nếu tôi rÅ© được ngÆ°á»i phụ nữ nà y cho anh?
- Phải rồi... Nhưng là m mau lên!
- Tôi cố thá» xem! - Gus nói và tá» vẻ quyết định. Y cúi xuống nhặt các táºp bạc, dùng chân gạt thân hình Carol để lượm nốt và i táºp còn sót.
Eddie vặn vẹo tay và hét to:
- Mang cô ta đi đã.
- Äừng có mà hoảng hốt thế! Tôi mang cô ta ra cầu thang phụ Cô ta có má»™t chiếc xe hÆ¡i để ở gara. Tôi sẽ quăng cô trÆ°á»›c cá»a bệnh viện nếu không có kẻ nà o bắt gặp. Eddie, tốt nhất là anh nên chuồn khá»i thà nh phố nà y, - y nói tiếp và nhét nốt táºp giấy bạc và o cặp. - Nếu bá»n cá»›m nhìn thấy anh vá»›i mặt nhÆ° thế nà y thì chúng sẽ hốt anh luôn.
Eddie run run bước đến cuối phòng, nhặt lấy chiếc cặp kia láp ló sau chiếc ghế đổ. Khi hắn cầm lên, Gus đã ở sau lưng hắn:
- Khoan đã, anh bạn! Tôi lấy cả chiếc cặp nà y nữa.
Eddie nhe răng gầm gừ nói và siết chặt chiếc cặp và o ngÆ°á»i:
- Cái nà y là của tôi. Con nhỠđã đánh cắp nó.
Gus cÆ°á»i chế nhạo:
- Tháºt buồn muốn chết được. Nế có thì giá» tôi sẽ nhá» và i giá»t nÆ°á»›c mắt khóc thÆ°Æ¡ng! Thôi nà o, Ä‘Æ°a đây!
Eddie yếu ớt cãi lại:
- NhÆ°ng cái nà y là của tôi. Gus, anh không thể lá»™t hết tôi được. Tôi chỉ còn có chá»— tiá»n nà y mà thôi. Phải có tiá»n tôi má»›i bá» Ä‘i được chứ.
- Anh nói là m tôi thÆ°Æ¡ng tâm quá! ÄÆ°a ngay đây, nếu không tôi gá»i cá»›m!
Eddie vứt chiếc cặp xuống sà n:
- Thằng đê tiện! Cầm nốt đi và cùng chết chìm với nó.
- Không có gì nguy hiểm đâu! - Gus nháy mắt nói. - Eddie tạm biệt. Chúc lên Ä‘Æ°á»ng may mắn! Trong má»™t thá»i gian dà i đừng để tôi nhìn thấy anh và cái mặt lở loét của anh. Äiá»u đó là m tôi khổ tâm đấy!
Nói xong, y cÆ°á»i rá»™ lên còn Eddie vá»™i vã chuệch choạng bÆ°á»›c ra khá»i phòng, cay đắng không nói má»™t lá»i.
44
Ismi đứng chá» trong phòng khách bệnh viện Santo Rio. Căn phòng sáng sủa, thoáng mát, tiện nghi. Lão ngồi êm ái trong chiếc chế dud*.a và nghÄ© tháºt sung sÆ°á»›ng nếu lão có được căn phòng nhÆ° thế nà y.
Lão cố suy nghÄ© miên man nhÆ° thế để tránh khá»i nghÄ© vá» Max. Gã được Ä‘Æ°a Ä‘i bệnh viện trên chiếc xe cấp cứu không cho lão Ä‘i cùng. Lão phải lái chiếc Packard và vì đã bao năm không lái xe nên lão thấy tháºt căng thẳng đầu óc.
Chắc Max bị đứt gân máu. Bệnh bán thân bất toại thÆ°á»ng xảy ra trong gia đình lão. Ngà y xÆ°a Ismi đã bị má»™t lần khi thấy ngÆ°á»i bạn bị sÆ° tá» xé xác, nguyên nhân thì khác nhau nhÆ°ng kết quả thì cÅ©ng nhÆ° nhau thôi. NhÆ°ng lão vẫn hy vá»ng Max sẽ qua khá»i. Ismi chỉ phải kéo lê chiếc chân trái mà cÅ©ng đã thấy khó chịu rồi huống chi táºt bại liệt lại xảy ra đối vá»›i má»™t con ngÆ°á»i nóng nảy nhÆ° Max.
Cánh cá»a mở ra êm ru và xÆ¡ bá» trên bÆ°á»›c và o. Ismi có cảm tình ngay vá»›i gÆ°Æ¡ng mặt phúc háºu của xÆ¡. NhÆ°ng khi nghe xÆ¡ nói, lão sợ hãi không dám lắng tai nghe, chỉ loáng thoáng được và i lá»i. Bà nói vá» chuyện chảy máu vì vỡ Ä‘á»™ng mạch cổ, vá» sá»± tê liệt ở phần thân trái, vá» hiện tượng mất cảm giác... Khi bà dừng lại, Ismi má»›i lên tiếng:
- Tôi hiểu rồi. Nhưng có nặng không? Nó có chết không?
Bà xÆ¡ hiểu là lão không biết gì hết và lo sợ nên cố tìm cách trấn an lão: - Không, ông ta không chết đâu, nhÆ°ng bị bại liệt. Lúc nà y thì chÆ°a có gì chắc chắn nhÆ°ng hãy chá» Ãt lâu xem sao. - Bà nói tiếp: - Cụ được phép thăm ông ta và i phút. Äừng là m ông ta trái ý, ông ta cần được tÄ©nh dưỡng.
Max nằm trong má»™t căn phòng nhá» sáng sủa, đầu, vai hÆ¡i gác lên cao. Lão không nháºn ra Max nữa. Phần trái thân bị vặn Ä‘i trông tháºt ghê sợ. PhÃa mép trái bị giáºt vẹo lên là m hở mấy cái răng. Äôi mắt rá»±c nhÆ° tóe lá»a, lão bÆ°á»›c tá»›i gần, đôi mă"t tháºt dữ tợn, đầy háºn thù, Ä‘á»™c ác.
Cô y tá Hennekey đứng cạnh cá»a sổ, vẻ mặt thản nhiên. Lão đặt tay lên thà nh giÆ°á»ng:
- Cha sẽ hết sức chữa chạy và đến thăm con hà ng ngà y. Con sẽ khá»i thôi.
Max nhìn lão, không nói được nhÆ°ng nét háºn thù không tắt trong mắt gã. Lão Ismi thấy ngượng ngùng và sợ hãi:
- Cha không ở đây lâu đâu. Trá»i tối rồi, để mai cha tá»›i.
Äôi môi mấp máy nhÆ° muốn nói Ä‘iá»u gì, Ismi nói:
- Thôi, con không nên nói. Con phải tĩnh dưỡng.
Lão ngạc nhiên thấy mình khóc. Äôi môi Max lại nhúc nhÃch cố sức thà nh tiếng: "Cút Ä‘i!", nhÆ°ng Ismi không hiểu được. Cô y tá nhìn hai ngÆ°á»i, hiểu câu nói của Max.
- Con chá»› lo vá» tiá»n bạc. Cha có để dà nh được má»™t Ãt...
Cô y tá dắt lão ra cá»a, lão nói:
- Xin cô chăm nom giùm cho nó. Con trai tôi đấy cô ạ.
Cô gáºt nhẹ đầu, hÆ¡i quay mặt Ä‘i để lão không thấy cô nhÃu mà y coi thÆ°á»ng. Cô thấy Max là má»™t kể ghê tởm. Cô ghét hắn mà không hiểu vì sao, ngÆ°á»i cô nổi da gà khi ở gần gã.
Lão Ismi Ä‘i từ từ dá»c hà nh lang, chốc chốc dừng lại Ä‘á»c tên ngÆ°á»i bệnh gắn trên cá»a phòng. Lão quay lại để xem tên Max có được gắn ở cá»a phòng nhÆ° những ngÆ°á»i bệnh nhân khác không. Lão thấy má»™t thanh niên cao to và má»™t cô gái xinh đẹp lại gõ cá»a nÆ¡i phòng ngay trÆ°á»›c mặt phòng Max. Lão thấy có cảm tình vá»›i cặp thanh niên ná». Lão cứ nhìn há» mãi cho đến khi há» Ä‘i và o phòng.
Lão tò mò nhìn bảng tên ngÆ°á»i bệnh ghi trên cá»a. Khi Ä‘á»c xong, lão giáºt nãy ngÆ°á»i nhÆ° giẫm phải rắn.
Veda và Magarth cúi xuống nhìn Carol nằm dà i, xanh xao bất Ä‘á»™ng trên giÆ°á»ng. Bác sÄ© trưởng Cantor cầm tay bắt mạch, nói vá»›i Magarth:
- Tôi nghÄ© phải tìm ông. Tôi đã nghe nói vá» cô Blandish rồi, và chợt nhá»› ông là ngÆ°á»i quản lý tà i sản của cô, nên nghÄ© rằng gá»i Ä‘iện ngay cho ông là phải.
Magarth gáºt đầu:
- Tình trạng cô ta xấu lắm phải không?
- Có lúc tôi cho là không thể cứu vãn nổi đấy, - Cantor trả lá»i - NhÆ°ng tháºt quá may là bác sÄ© Kraplien, chuyên gia nổi tiếng nhất nÆ°á»›c vỠóc não, Ä‘ang có mặt nÆ¡i đây và ông ta chịu mổ cho cô. Ông ấy tin là sẽ cứu được cô.
Veda bóp chặt tay Magarth. Cantor tiếp tục:
- bác sÄ© Klaplien không cho là bá»™ não của cô bị thÆ°Æ¡ng tổn. Tất nhiên là vết nứt tháºt đáng lo ngại nhÆ°ng bá»™ não không có vấn Ä‘á» gì. Nó chỉ bị ép lại, chắc là vì tai nạn ở chiếc xe cam nhông. Nếu cuá»™c giải phẩu thà nh công thì ngÆ°á»i bệnh sẽ lấy lại được trà nhá»›. - Bác sÄ© liếc nhìn Magarth tháºt có ý nghÄ©a. - NhÆ° thế là sau nà y cô ta không nhá»› lại gì cả từ lúc bị nạn.
Magarth giât. mình:
- Chắc ông nghĩ là cô ta sẽ không nhớ cả tôi nữa à ?
- Cô ta sẽ không nhá»› ai hết, không nhá»› việc gì hết xảy ra từ tai nạn đó. - Bác sÄ© Cantor nhắc lại: - Bác sÄ© Kraplien rất chú ý đến trÆ°á»ng hợp nà y. Ông ta đã bà n vá»›i bác sÄ© Travers ở Glenview và nghiên cứu bệnh án của cô Blandish. Ông ta cho là bá»™ não chỉ bị ép lại nên hy vá»ng có thể chữa cho cô khá»i cả những lúc nổi cÆ¡n giáºn dữ.
- Tôi rất mong được nhÆ° váºy. Cô ta gặp quá nhiá»u chuyện rủi ro!
Veda nói và cúi xuống hôn lên khuôn mặt tái xanh của Carol.
- Nhưng có thể được không?
Canton nhún vai. DÆ°á»ng nhÆ° ông ta cÅ©ng không được lạc quan cho lắm. Ông nói:
- Cuôc. giải phẫu sẽ được tiến hà nh khoảng ná»a tiếng nữa. Sau khi ghé qua sở cảnh sát, ông bà chắc sẽ trở lại đây? Lúc đó chúng ta sẽ biết thêm.
o0o
45
Thà nh phố Santo Rio lâu lâu lại có những du khách kỳ lạ. Ông già Jo bán báo nÆ¡i ga đã thấy hết: ông nhá»› tá»›i chuyện bà già có ba con mèo Ba TÆ° lẽo đẽo theu sau không lá»™n xá»™n gì hết, ông nhá»› tá»›i ngÆ°á»i nữ kịch sÄ© sau khi xuốgn tà u, Ä‘áºp chai rượu lên đầu ngÆ°á»i lÃnh. Ông nhá»› được các tay già u có, các tay bịp bợm, ngÆ°á»i lÆ°Æ¡ng thiện, kẻ cÆ°á»›p Ä‘Æ°á»ng; nhÆ°ng theo ông thì nhân váºt lạ nhất đến Santo Rio phải kể là cô Lolly Prairie.
Cô Lolly Ä‘i cùng chuyến tà u vá»›i Veda và Magarth đến nÆ¡i tắm biển trên bá» Thái Bình DÆ°Æ¡ng nà y. Cô phải lấy hết can đảm má»›i quyết định lên Ä‘Æ°á»ng được. Từ khi Carol đến gặp lại, nhất là khi cô Lolly Ä‘Æ°a cho Carol xem tấm hình của Linda Lee, tâm hồn của ngÆ°á»i phụ nữ khốn khổ không lúc nà o được thảnh thÆ¡i. Cô thấy xấu hổ, tá»± trách mình sao lại để cho má»™t thiếu nữ nhÆ° Carol Ä‘á» sức má»™t mình vá»›i hai tên súc váºt nguy hiểm nhÆ° bá»n Sullivan. Carol muốn trả thù bá»n chúng, phải rồi, cô Lolly cÅ©ng váºy. Thế thì sao lại để cô ta Ä‘i má»™t mình? Tại sao Lolly không Ä‘á» nghị Ä‘i cùng?
Sau ba, bốn ngà y suy nghÄ© nhÆ° thế, cô Lolly má»›i quyết định Ä‘i Santo Rio để tìm Carol. Cô phải thắng bao nhiêu là sợ hãi, lo lắng. Từ nhiá»u năm nay, cô chÆ°a bao giá» Ä‘i đâu, chen lấn trong đám đông, chÆ°a bao giá» cảm thấy những khuôn mặt tò mò bệnh hoạn nhìn và o cô.
Ông gaì Jo sẽ kể cho bạn nghe vá» chuyện cô Lolly Ä‘i ra khá»i ga, mặc chiếc áo len đã cÅ© từ hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, Ä‘á»™i chiếc mÅ© Ä‘en lá»›n. Hà m râu cắt ngắn của cô đã khiến cho già Jo khi nhìn thấy phải sững sá», không biết có phải là ma không.
Cô Lolly đứng cạnh ông già nhìn quang cảnh Ä‘Æ°á»ng phố nhá»™n nhịp, ngÆ°á»i qua lại ngược xuôi, nhìn các phụ nữ trẻ trong các trang phục tắm biển không che giấu gì nhiá»u. Cô Lolly hốt hoảng tháºt sá»±.
Già Jo là má»™t ngÆ°á»i tốt và tuy thấy hÆ¡i ngại ngùng khi phải tiếp chuyện vá»›i má»™t nhân váºt lạ lùng nhÆ° thế, nhÆ°ng ông cÅ©ng há»i xem cô ta có cần gì không? Cô Lolly thấy rõ lòng tốt của ông liá»n cho biết cô Ä‘i tìm Carol Blandish.
Ban đầu ông già nghi ngại nhìn cô cô tưởng rằng cô hÆ¡i khùng. Ông không nói gì, chỉ Ä‘Æ°a tá» báo cho cô, ấn bản buổi trÆ°a đó có tin tìm được cô gái triệu phú nằm bất Ä‘á»™ng trên xe trÆ°á»›c cá»a bệnh viện Santo Rio và ngÆ°á»i ta Ä‘ang chuẩn bị giải phẩu để cứu cô.
Vừa Ä‘á»c xong mẩu tin ấy, ngẩng đầu lên, cô đã thấy Ismi Geza ở bên kia Ä‘Æ°á»ng.
Cô Lolly nháºn ra lão ta ngay dù đã xa cách nhau trên mÆ°á»i lăm năm. Cô hiểu ngay là Max không ở đâu xa nên cô cảm Æ¡n sá»± giúp đỡ của già Jo vá»™i vã bÆ°á»›c tá»›i gặp Ismi. Cô Ä‘i vượt lên rồi dừng lại nắm tay lão. Ismi nhìn cô trong và i giây rồi siết tay cô. Sá»± gặp gỡ giữa ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà có râu và anh há» xiếc đã là m lá»™n xá»™n má»™t chút trên hè phố. Ismi vá»™i vã kêu má»™t chiếc taxi kéo Lolly lên.
o0o
46
Max nằm dán mình trên giÆ°á»ng bệnh viện, tâm trà giáºn dữ khôn xiết. Chuyện nhÆ° thế nà y mà lại xảy đến vá»›i gã? Liệt ngÆ°á»i! Tà n táºt suốt Ä‘á»i! Kẻ gây ra chÃnh là Carol Blandish! ChÃnh cô ta đã giết Frank! ChÃnh cô ta lấy hết tiá»n của gã! Gã thấy tuyệt vá»ng cay đắng khi nghÄ© rằng từ nay gã không thể là m gì được cô cả, cô đã ở bên ngoà i tầm tay gã.
Gã nằm đó đã tám tiếng đồng hồ lặng yên, mắt nhắm nghiá»n tâm trà ám ảnh vá» Carol. Gã nháºn ra là cô y tá Ä‘ang Ä‘i trong phòng nhÆ°ng gã không chịu mở Mắt, không thèm nhúc nhÃch. Gã toan tÃnh trả thù má»™t cách tháºt thá»a đáng nhÆ°ng nghÄ© mãi vẫn không ra má»™t biện pháp gì. Gã nghe tiếng cá»a mở và hé mắt nhìn thấy má»™t cô y tá nữa: chắc là cô trá»±c đêm.
Cô y tá Hennekey dịu dà ng nói:
- Tháºt may, chị tá»›i rồi. Cái ông bệnh nhân ghê tởm nà y là m em nổi da gà !
- Gã ngủ chăng? - Cô kia gượng cÆ°á»i há»i.
- Ồ, ngủ hà ng giỠrồi. Gã chỉ có việc ấy là tốt thôi. Nhưng chỉ nhìn gã thôi em cũng đã đủ thấy ớn lạnh mình rồi.
Max Ä‘oán cô y tá đêm tiến lại gần giÆ°á»ng. Khuôn mặt gân guốc của gã co lại nhÆ°ng không lá»™ ra ngoà i, gã lắng nghe. Cô y tá đêm nói:
- Em không sợ đâu. Tất nhiên không thể nói là hắn đẹp trai được.
- Äể rồi chị xem đôi mắt gã, - cô hennekey nói. - Chị sẽ đổi ý ngay. Chắc gã có giết ngÆ°á»i rồi. ChÆ°a bao giá» em thấy má»™t đôi mắt đầy háºn thù, hung dữ nhÆ° thế cả. Giá mà chị thấy gã nhìn ông già gã...
- Chị sắp là m em khóc lên đấy! - Cô y tá đêm cÆ°á»i nói. - Còn ngÆ°á»i bệnh kia thì sao? Có phải là cô Carol Blandish không?
- Phải, cô gái hưởng gia tà i đấy... Äẹp tháºt là đẹp. Em chÆ°a bao giá» thấy mái tóc đẹp nhÆ° thế, - cô Hennekey nói. - Cô ta được săn sóc ngay trong phòng. Chị cứ đến mà xem có đúng lá»i em nói không. Bác sÄ© Cantor cho biết đêm nay ông sẽ đến, cuá»™c giải phẫu thà nh công rồi, mất đến năm tiếng đồng hồ đấy. Ông bác sÄ© Kraplien tháºt giá»i: cô ta sẽ trở lại bình thÆ°á»ng thôi. Em muốn tham gia cuôc. giải phẫu nhÆ°ng em lại báºn ở nÆ¡i khác. - Vừa nói cô vừa ra dấu khinh miệt chỉ Max lúc nà y im lìm bất Ä‘á»™ng.
- Äể em Ä‘i xem má»™t chút - cô y tá đêm nói - Còn chị, chị vá» Ä‘i và mai nhá»› tá»›i sá»›m nhé.
Hai ngÆ°á»i phụ nữ Ä‘i ra khá»i phòng và Max mở mắt ra. Hắn lóng tai nghe có tiếng thì thầm, tiếng cánh cá»a mở ra và có tiếng cô y tá đêm kêu lên:
- Äẹp quá chừng!
NhÆ° thế là Carol Blandish ở ngay cạnh phòng hắn. à nghÄ© giết ngÆ°á»i bừng lên trong lòng Max. Nếu mà gã cá» Ä‘á»™ng được! Nếu mà gã cá» Ä‘á»™ng được! Nếu mà gã đến được nÆ¡i con nhá» Ä‘ang nằm kia! đôi môi gã giáºt giáºt... NhÆ°ng còn con y tá?... Phải loại trÆ°á»›c đã!
Gã nghÄ© ngay kế hoạch hà nh Ä‘á»™ng. Chắc chắn gã sẽ thá»±c hiện được. Gã muốn chống tay phải ngồi dáºy nhÆ°ng phÃa sÆ°á»n trái lạnh ngắt, nặng ná» quá. Gã cố sức láºt được qua phÃa trái. NhÆ° thế là gã nhìn được sà n nhà . Nếu để rÆ¡i mình xuống sà n gã có thể lết được ra cá»a. Khi cô y trá trở và o thì gã lại nằm ngá»a ra cá»a.
Cô y tá nà y còn trẻ, mắt xanh có dáng hơi ngỠnghệch. Cô vui vẻ nói:
- A, ông tỉnh dáºy rồi à . Tôi trá»±c đêm ở dây, để tôi thu xếp cho ông.
Max nhắm mắt lại sợ cô ta thấy được ý định giết ngÆ°á»i trong mắt gã. Cô y tá nói:
- Äể tôi trải lại giÆ°á»ng cho.
Ừ, cứ là m Ä‘i. Khi loại trừ được cô gái nà y thì gã có thể đến được Carol Blandish, dù gã có phải chết Ä‘i chăng nữa cÅ©ng được. Max giÆ¡ tay phải lên, cô y tá há»i:
- Ông định là m gì thế?
Gã ra dấu cho cô đến gần, nói tháºt khẽ để cô ta phải cúi sát xuống mặt gã. Gã gừ lên má»™t tiếng, tay phải chụp lấy cô kéo lại, chân phải hất tấm chăn trùm lên mình cô Ä‘ang giãy giụa. Cô mạnh hÆ¡n là gã tưởng khiến gã cố siết, siết tháºt mạnh trong khi cô vùng vẫy. Không, không thể để nó thoát khá»i bà n tay Ä‘ang bóp cổ, nếu không nó sẽ la lên. Phải là m nhanh, nó sắp tuá»™t ra rồi. Max rút tay nắm lại, Ä‘áºp mạnh và o mặt. cô gái nhÆ° Ä‘áºp má»™t cái Ä‘inh đóng trên tÆ°á»ng.
Cô ta tá gần nhÆ° ngất Ä‘i, chỉ chống lại má»™t cách yếu á»›t rồi Max lại tiếp tục bóp cổ. Äôi mắt nạn nhân lồi ra ngoà i tròng, Max vẫn siết mạnh. Tấm thân mảnh mai của ngÆ°á»i phụ nữ giáºt giáºt mấy cái. Max nhắm mắt táºn lá»±c siết. Bà n tay cô y tá giÆ¡ ra vẫy vẫy, mở ra, nắm lại, rồi lại mở ra, má»m oặt, bất Ä‘á»™ng. Cô giãy giẫy và i cái rồi lăn xuống đất.
Max ngả mình xuống giÆ°á»ng thở dốc. Gã thấy rõ là gã đã quá sức nhÆ°ng bản tÃnh hung ác bốc lên, gã muốn hà nh Ä‘á»™ng ngay. Không biết chừng ai đó sẽ và o đây. Muốn thanh toán Carol thì phải hà nh Ä‘á»™ng ngay. NhÆ°ng gã vẫn chÆ°a Ä‘á»™ng Ä‘áºy được. Gã cảm thấy nghẹt thở, máu rần ráºt ở thái dÆ°Æ¡ng khiến gã nôn á»e, choáng váng.
Gã nằm xuống, tay nắm chặt, ngón tay bấm và o da thịt, chá» cho hÆ¡i thở Ä‘iá»u hòa trở lại. Bá»—ng có tiếng chân ngoà i hà nh lang, tim hắn Ä‘áºp thình thịch nhÆ° quả lắc đồng hồ tráºt nhịp. NhÆ°ng rồi tiếng bÆ°á»›c xa dần.
Gã nghĩ, giá như có khẩu súng thì nhất định không ai ngăn được. Gã không thể bỠcuôc. nữa. Muộn quá rồi, phải là m đến cùng thôi.
Gã hất chăn sang má»™t bên, lê mình nhè nhẹ ra thà nh giÆ°á»ng nhìn xuống: cô y tá trông tháºt ghê rợn: khuôn mặt tÃm ngắt không hợp chút nà o vá»›i mái tóc hung. Gã từ từ nghiêng mình để cánh tay phải chạm đất rồi bám và o đó mà lê ra. NhÆ°ng c òn cái chân liệt thì gã không đỡ được Ä‘Ã nh phải để rÆ¡i phịch xuống sà n, ngá»™t thở, khắp mình gã Ä‘au nhÆ° má»™t là n lá»a trà n ngáºp, mặt mÅ©i tối sầm.
Gã không nhìn rõ mình nằm trên sà n đã bao lâu nhÆ°ng gã đã thấy tỉnh lại, thấy đầu gã gối lên tóc cô y tá, cánh tay phải choà ng lên xác chết. Gã rùng mình nhÃch ra và lết trên chiếc sà n đánh xì bóng để ra ngoà i cá»a.
Gã lết tháºt nhanh dù chân, tay trái không còn cảm giác gì nữa. Gã nhổm dáºy, vặn nắm cá»a hé ra dừng lại thở. Gã yếu quá rồi, máu Ä‘áºp nhÆ° muốn vỡ thái dÆ°Æ¡ng, hÆ¡i thở khò khè. Trong lúc chỠđợi, gã cảm thấy thù háºn Carol ghê gá»›m.
Có ai Ä‘i trong hà nh lang. Gã tháºn trá»ng hé cá»a nhìn: má»™t cô y tá Ä‘ang lục chăn má»m trong tủ áo, miệng hát khe khẽ. Äược má»™t chồng chăn, cô dùng chân khép cánh cá»a lại rồi bÆ°á»›c Ä‘i. Gã vừa định lê bÆ°á»›c tì lại có tiếng chân, gã vá»™i khép cá»a, đứng dá»±a và o trong chỠđợi, trong lòng hồi há»™p chỉ sợ bị phát hiện.
Gã nhìn và o phÃa đối diện cố tìm cách Ä‘á»c hà ng chữ ghi tên ngÆ°á»i nhÆ°ng không được. Gã không biết Carol nằm ở phòng nà o trong khi gã không thể Ä‘i suốt hà nh lang được. Gã tiến tá»›i dãy trÆ°á»›c mặt mong chá» sá»± may rủi. Cả tòa nhà vắng lặng, không má»™t tiếng Ä‘á»™ng. Gã cố nén má»™t hÆ¡i thở dà i và bÆ°á»›c ra ngoà i hà nh lang.
47
- Nếu cô bây giá» gặp nó thì chắc cô không bối rối nhÆ° thế nà y đâu. - Ismi nói. - Tôi biết nó không phải là đứa tốt nhÆ°ng bây giá» thì... - Lão bá» lá»ng câu nói, đầu gục xuống buồn rầu.
Cô Lolly vẫn đi qua đi lại trong phòng, tay nắm chặt, mặt chảy dà i. HỠđang ở trong một căn phòng trống trơn Ismi thuê chỉ để ở gần đứa con. HỠnói chuyện Max suốt cả mấy tiếng đồng hồ. Cô Lolly nói:
- Tôi biết hắn hơn ông. Hắn là con ông nên dù sao ông cũng có tình với hắn. (Cô đưa tay lên sỠvà o hà m râu tự cạo). Hắn là một con quỉ dữ!.... Con quỉ của tội ác như Frank.
- Frank chết rồi! - Ismi nói và là m dấu thánh.
- Giá nhÆ° thằng Max cÅ©ng chết luôn cho rảnh, - cô lẩm bẩm - Hắn mà còn sống thì Carol còn gặp nguy, tôi cảm thấy rõ Ä‘iá»u đó. Ismi, tôi biết rõ Ä‘iá»u đó.
- Nó bị liệt rồi. - Lão già nói nhấn mạnh, - Tại cô không thấy đó thôi. - Äến lên tiếng nó cÅ©ng không nói được nữa là !
- Hắn là thằng Max, - Cô Lolly nói - Tôi sợ lắm. Cứ nghĩ đến chuyện Carol phải ở trước mặt hắn. Quá gần đấy, ông Ismi ạ. Nếu hắn biết thì...
Ismi gừ gừ:
- Cô cứ nói quá... Tôi đã nói là nó không cá» Ä‘á»™ng được nữa. Tôi biết. Cô hãy nhìn tôi xem. Max còn cá»±c hÆ¡n tôi đến mÆ°á»i lần.
Cô Lolly mở vali, rút ra con dao lớn chìa cho Ismi:
- Với một con dao hắn có thể là m gì cũng được. Tôi giữ con dao nà y, con dao trong hà ng trăm con dao của hắn. Không đi được nhưng hắn vẫn có thể ném dao được. Có vũ khà như thế nà y thì hắn là m gì cũng xong.
Ismi vặn vẹo tay chân:
- Cô hà nh hạ tôi quá mức! Cô cứ Æ°Æ¡ng ngạnh mà không có lý do gì cả. Nó không có vÅ© khÃ!... Nó không có dao! Không có gì hết! Không có gì xảy ra cho cô gái đâu!
Cô Lolly lÆ°á»m lão:
- Tôi đến bệnh viện đây. Tôi không cảm thấy yên tâm chút nà o. Giá như không gặp ông thì tôi đã đến thẳng đây rồi.
Ismi nhổm dáºy:
- Cô là m gì ở đấy? Cô nói cho hỠbiết nó là ai? Xin cô đừng là m thế!
- Tôi có bổn pháºn phải báo cho há» biết để Ä‘á» phòng. Tôi không tin hắn chút nà o.
Ismi nắm lấy tay cô van nà i:
- Xin cô đừng nói! Nếu biết thì há» sẽ không chữa cho nó. Nó có tên trên cá»a phòng, nó có y tá đặc biệt. Nó bệnh nặng lắm. Lolly, xin cô rủ chút lòng thÆ°Æ¡ng con tôi!
- Nhưng hắn không thương hại tôi chút nà o! - Cô Lolly dịu dà ng nói.
- NhÆ°ng mà bây giá» hắn không còn là m gì hại ai được nữa. Có thể đó cÅ©ng là điá»u may cho nó. Khi nó đỡ rồi, tôi sẽ man ngó Ä‘i. Bố con tôi sẽ là m lại cuá»™c Ä‘á»i. Van cô đừng nói.
- Ai bảo ông có đứa con nhÆ° thế? -cô Lolly nổi giáºn không kìm nổi. - Tôi đã báo trÆ°á»›c rồi. Ai bảo ông lấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đó. Tôi đã nói con mụ đó không ra gì hết và chÃnh ông cÅ©ng thấy đó. Sao ông không nghe lá»i?
- Cô có lý. Äáng lẽ tôi phải nghe lá»i cô lúc đó. NhÆ°ng bây giá» là m thế nà o. Lolly? TÆ°Æ¡ng lai tôi không còn gì nữa. Tôi có má»™t Ãt tiá»n. Tôi thấy tôi già quá, vô Ãch quá rồi, Lolly Æ¡i!
Mặc cho lão nói, Lolly nhẹ bÆ°á»›c đến cá»a, quay lại lần cuối nhìn ngÆ°á»i há» già rên rỉ:
- Chúng tôi phải là m sao đây? Cô có lý đấy. Chắc suốt Ä‘á»i nó nhÆ° thế đó, suốt Ä‘á»i là m hại ngÆ°á»i ta.
Lolly không nghe gì nữa. Cô bÆ°á»›c xuống thang gác nhÆ° chạy và chÆ°a ra tá»›i cá»a đã chợt nháºn ra là tay vẫn còn cầm con dao. Cô vá»™i vã giấu nó dÆ°á»›i áo choà ng.
Hai tay chà o hà ng thúc cùi chá» và o nhau khi thấy cô Lolly bÆ°á»›c qua tiá»n sảnh:
- Äây là má»™t cái ổ chÆ¡i chứ khách sạn ná»—i gì! Äà n bà ở đây cÅ©ng có râu thấy không?
Cô Lolly không quan tâm tá»›i lá»i bình phẩm đó. Cô bÆ°á»›c ra Ä‘Æ°á»ng gá»i taxi đến bệnh viện Santo Rio.
NgÆ°á»i gác cổng nhìn cô vá»›i dáng ghê tởm pha lẫn sá»± khinh miệt:
- GiỠnà y không cho ai và o. Mai cô lại. Giám đốc nghỉ còn y tá trưởng đang đi thăm bệnh.
Rồi hắn đóng sáºp cá»a.
Lolly nhìn tòa nhà vá»›i hà ng ngà n cá»a sổ sáng trÆ°ng. Äâu đó trong khối nhà mênh mông nà y, Max Ä‘ang ở đó và trÆ°á»›c phòng hắn là Carol.
Cô bá»—ng linh cảm vá» mối nguy hiểm sắp xảy ra. Cô biết rõ Max, nếu gã biết Carol ở bên mình thì gã sẽ tìm má»i cách để sát hại cô. Cô Lolly Ä‘áºp mạnh chiếc mÅ© xấu xà lên đầu rồi tuồn mình qua nhà ngÆ°á»i gác nhÆ° má»™t cái bóng, tiến đến tòa nhà chÃnh.
o0o
48
Max đã tiến đến được cánh cá»a trÆ°á»›c mặt, rÆ°á»›n mình nhìn lên bảng Ä‘á» tên. Khi thấy hà ng chữ Carol Blandish, cả ngÆ°á»i gã trà n ngáºp niá»m hân hoan đắc thắng và háºn thù. Äúng rồi, nó ở đây rồi, trong tầm tay gã. Gã xoay nắm cá»a, lết và o và khép cá»a lại.
Gian phòng sáng lá» má». Chỉ có má»™t ngá»n đèn xanh phÃa trên giÆ°á»ng. Chiếc giÆ°á»ng đặt ở giữa phòng, bên cạnh là cái bà n tráng men và chiếc ghế dá»±a, gã chăm chú nhìn và o giÆ°á»ng.
Gã bò tá»›i nhÆ°ng bá»—ng dừng lại: chiếc giÆ°á»ng quá cao đối vá»›i hắn bây giá». Có rÆ°á»›n lên cÅ©ng chỉ vá»›i tá»›i tấm nệm. Gã chống tay phải, thấy được Carol nằm dà i trên ấy, nhÆ°ng cánh tay trái bị tê liệt không thể nắm cô được. Cô nằm ná»a ngÆ°á»i, kéo chăn lên đến táºn cằm. GÆ°Æ¡ng mặt trắng nhÆ° tuyết dÆ°á»›i ánh đèn xanh, nhÆ° mặt ngÆ°á»i chết, nhÆ°ng vẫn xinh đẹp, bình thản. Chỉ thấy lồng ngá»±c cô lên xuống nhè nhẹ theo nhịp thở. Băng quấn khắp đầu che gần hết má»› tóc kỳ diệu!
Max không chú ý đến Ä‘iá»u ấy, gã chỉ có má»—i ý nghÄ© là kẻ Ä‘ang nằm đấy cần phải giết chết nhÆ°ng không thể nà o vá»›i tá»›i được khiến gã giáºn run lên. Gã nắm lấy song giÆ°á»ng Ä‘u lên nhÆ°ng tấm thân tê liệt quá nặng ná». Gã nhÆ° muốn ngất Ä‘i. Gã nằm dÆ°á»›i đất, nhắm mắt lại, cố nén chịu tiếng mạch máu Ä‘áºp nhÆ° muốn vỡ thái dÆ°Æ¡ng, suy nghÄ© tìm cách vá»›i tá»›i Carol.
Phải đẩy chiếc ghế đến bên giÆ°á»ng má»›i giết được nó, gã nghÄ©. Gã Ä‘ang bò tá»›i chiếc ghế thì chợt nghe có tiếng Ä‘á»™ng. Gã ngừng lại, lắng nghe...
Cô Lolly Ä‘i vá»™i ngoà i hà nh lang, bồi hồi lo lắng muốn hụt hÆ¡i. Không ai thấy cô lẻn và o bệnh viện nhÆ°ng nhiá»u lần cô suýt bị bắt gặp. Cô cháºt váºt má»›i tìm ra được khu bệnh nhân, nhÆ°ng vì Ismi cho biết Max ở lầu ba nên cô lẻn theo thang cứu há»a Ä‘i lên để không bị bắt gặp. Cô hấp tấp tìm tá»›i phòng có tên Max.
Cô quyết định tìm hắn trước tiên, nếu gã bệnh đến mức như Ismi nói thì cô không tố cáo gã. Nhưng Lolly biết gã quá mà ! Ismi thực thà dễ tin còn đối với Lolly thì Max khó có thể trở thà nh kẻ vô hại được.
Cô bá»—ng dừng lại: phòng Max kia. Cô lắng nghe không thấy gì hết và bá»—ng run lên. Cô nhá»› tá»›i lần Max đến vừa rồi, nhá»› tá»›i đôi mắt lạnh lùng, Ä‘á»™c ác của gã. Nhá»› tá»›i cách gã vụt đánh cô, không kịp lẩn tránh, cô chợt Ä‘Æ°a tay nắm con dao và mở hé cá»a nhìn và o.
Xác cô y tá nằm dà i ở chân giÆ°á»ng khiến Lolly nhÆ° nghẹt thở. Trên giÆ°á»ng trống không và cô hiểu chuyện gì đã xảy ra. Cô đến kịp lúc không? Lolly hiểu là không thể để mất má»™t giây nà o cả nên lắc mình nhÆ° để rÅ© cÆ¡n hốt hoảng, cô quay mình, nhảy vụt qua cá»a đối diện.
Cô không kịp nghÄ© đến bản thân nữa, chỉ chăm chăm và o việc cứu Carol. Cô mở cá»a, nhà o và o căn phòng sáng má» má».
Max ngồi thu lu trong bóng tối, nháºn ngay ra cô và cố nén má»™t tiếng kêu giáºn dữ khi thấy cô Lolly định cản trở công việc của gã. Gã biết cô chÆ°a nhìn thấy gã ngay vì mắt chÆ°a quen vá»›i bóng tối. Phải khá» cô ngay má»›i hoà n thà nh được công việc. Gã nÃn thở lết tá»›i nhÆ°ng và o lúc sắp túm được cô Lolly thì cô nháºn ra gã.
Cô không biết cái gì Ä‘ang tiến đến cô, chỉ thấy má»™t khối lù lù Ä‘e dá»a nhÆ°ng Ä‘oán ngay ra là Max. Cô lùi lại, ngÆ°á»i lạnh toát. Cánh tay Max chỉ chá»™p được tà áo Lolly trong khi hoảng hốt chồm tá»›i, đâm lút con dao và o ngÆ°á»i gã.
Lưỡi dao xuyên thịt, sát ngay cạnh xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n gã và cắm pháºp xuống sà n gá»—. Hai con ngÆ°á»i nhìn nhau má»™t thoáng rồi Max vung tay Ä‘áºp và o đầu cô Lolly ngã ngÆ°á»i ra. Gã hoảng hốt thá»±c sá»±! Máu chảy trà o ra bên sÆ°á»n, hình nhÆ° đã cắt phải má»™t Ä‘á»™ng mạch. Con Ä‘Ã n bà vụng vá»! Tay nghá» nhÆ° gã mà đâm thì đâu có nhÆ° thế được! Cô ta có cái thế là m gì gã cÅ©ng được mà vẫn không xong!
Gã nắm cán dao, nhăn nhó Ä‘au Ä‘á»›n và không cảm thấy lưỡi dao xuyên qua thịt. NhÆ°ng dù sao gã cÅ©ng có trong tay má»™t váºt gã muốn có: con già ngu đần đã cung cấp cho gã thứ vÅ© khà mà nếu không có thì gã không là m gì được hết.
NhÆ°ng cô Lolly đã cắm gã dÃnh cứng và o sà n. Không thể rút ra được. Gã cảm thấy sức yếu dần trong khi máu cứ chảy tuôn trà n. Gã Ä‘iên cuồng lắc chiếc dao trong khi cô Lolly từ từ gượng dáºy. Má»i việc đổ vỡ hết rồi, gã chá»u rủa hết lá»i tuy không thốt ra thà nh tiếng được.
Cô Lolly đã đứng dáºy, chiếc mÅ© lệch ngang, mắt má» Ä‘i vì sợ hãi, dá»±a lÆ°ng và o giÆ°á»ng chắn giữa Max và Carol. Max vùng vẫn lôi con dao ra mà mắt sáng lên khi thấy nó được rút lên từ từ. Cô Lolly thở hồng há»™c:
- Không! Buông dao ra!
Max cÆ°á»i nhạo, giáºt mạnh cán dao. Cô Lolly thấy rõ dáng đắc thắng của gã. Cô biết Ä‘iá»u gì sẽ xảy ra nếu gã có lưỡi dao. Cô tuyệt vòng nhìn quanh tìm má»™t thÆ°" gì là m vÅ© khÃ. Có má»™t bình ô xy nÆ¡i góc phòng. Cô chạy vụt đến rồi quay ngÆ°á»i lại.
Cùng lúc ấy con dao đã rá»i sà n ván, Max lăn mình ném mạnh. Cô Lolly thốt lên má»™t tiếng kêu khà n khà n, tay giÆ¡ bình ô xy lên trong khi con dao cắm pháºm và o bá»™ ngá»±c lép xẹp của cô. Cô lặng ngÆ°á»i trong má»™t lúc, cái chai giÆ¡ lên đầu, cán dao ló ra ngoà i áo, mắt cô má» Ä‘i rồi cái chai Ä‘áºp xuống sà n cách ngÆ°á»i Max chừng gang tay. Cô Lolly ngã xuống đất.
Max từ từ bò đến bên cô, cúi xuống khạc má»™t bãi nÆ°á»›c miếng và o mặt cô. Gã biết cô đã đâm gã má»™t nhát tá» thÆ°Æ¡ng, máu chảy ra nhiá»u lắm rồi, ngÆ°á»i đã hÆ¡i cứng, sá»± sống dần dần xa lìa gã. NhÆ°ng gã còn má»™t chút thá»i cÆ¡ miá»…n là phải là m nhanh lên. Nêu gã rút được con dao trên ngÆ°á»i cô Lolly... Có lẽ gã còn đủ sức để phóng con dao... Từ chá»— gã nằm, Carol là má»™t cái Ä‘Ãch tháºt tốt!...
Gã lại nắm con dao cố sức rút ra lần nữa. Cán dao nhầy nhụa máu nhưng gã cố sức rút được con dao. Lúc nà y gã yếu sức đến nỗi chỉ đủ giơ con dao lên. Gã quay lại nhìn khắp phòng.
Bá»—ng nhiên gã nhá»› lại thá»i gian là m việc cùng vá»›i Frank ở gánh xiếc. Cô gái nằm dà i dÆ°á»›i là n ánh sáng xanh má» nhắc gã nhá»› lại cô gái ngà y trÆ°á»›c đứng dá»±a trên tấm ván để gã phóng những con dao sáng loáng quanh mình. Gã nhá»› lạ hôm gã nhắm tháºt kỹ cái cổ của cô gái hiện má» má» trong bóng tối: má»™t cú tháºt tuyệt vá»i. Lúc nà y gã cÅ©ng sẽ ngắm đúng nhÆ° thế dù rằng ngÆ°á»i gã Ä‘ang chết dần.
Cha gã nói không biết bao nhiêu lần: "Trên Ä‘á»i nà y không có ai ném dao được nhÆ° con. Không bao giá» cha thấy con lệch Ä‘Ãch má»™t khi con nhắm kỹ".
Max nghÄ© váºy và gã thu hết tà n lá»±c.
Cái Ä‘Ãch tháºt không khó lắm. Gã thấy rõ cổ Carol ngay phÃa trên tấm ra trắng nhÆ°ng khốn thay con dao nặng ná» là m sao. Max cố gượng lần cuối, Ä‘u Ä‘Æ°a lưỡi dao... rồi dừng lại.
Má»™t cÆ¡n gió lạnh bá»—ng luồn và o phòng và Max thấy má»™t bóng Ä‘en, rồi má»™t dáng ngÆ°á»i hiện ra trong góc căn phòng ánh sáng nhòe lên.
Max tuyệt vá»ng nắm chặt con dao, tóc dá»±ng lên, má»™t luồng hÆ¡i lạnh chạy suốt ngÆ°á»i.
Frank đã hiện ra ngoà i bóng tối, Frank mỉm nụ cÆ°á»i của con ngÆ°á»i béo tốt. Frank vá»›i chiếc áo choà ng Ä‘en, cái mÅ© da Ä‘en, đôi ống quần Ä‘en chân voi....
- Äã quá sức mà y rồi, - Frank nhạo cợt - Bây giá» mà y không thể nà o đạt được mục Ä‘Ãch được nữa rồi.
Max hằn há»c nhìn Frank, Ä‘u Ä‘Æ°a c on dao, bá»™ óc ra lệnh cho các bắp thịt thi h`nh. Lệnh vô Ãch thôi, con dao tuá»™t ra khá»i bà n tay lạnh ngắt của gã.
- Trễ rồi! Trễ rồi, Max ạ! - Frank lên tiếng thầm thì trong bóng tối.
Con dao rơi xuống đất, cánh tay Max hạ xuống, bất động.
- Nà o Max, đến đây đi! - Frank thúc giục - Tao đợi mà y đó.
TrÆ°á»›c khi chết, Max cÆ°á»i thá»a mãn nghÄ© rằng gã không hổ thẹn vá»›i danh hiệu: gã không nhắm trượt Ä‘Ãch vì chÆ°a phóng dao!
Má»™t lúc sau, Carol bừng tỉnh và mở mắt. Từ trên giÆ°á»ng cô không thấy được quang cảnh khủng khiếp quanh mình. Cô nằm đó đợi ngÆ°á»i gác đêm, tâm trà bình thản nhẹ nhà ng, không chút báºn bịu gì vá» quá khứ.
HẾT
Tà i sản của quykiemtu