Ghi chú đến thành viên
Go Back   4vn.eu > Kiến thức > Văn Há»c Nghệ Thuật > Tác Phẩm Văn Há»c > Văn Há»c NÆ°á»›c Ngoài > Truyện Trinh thám - Phiêu lÆ°u
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #16  
Old 11-04-2008, 11:45 PM
tarta12a's Avatar
tarta12a tarta12a is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
ChÆ°Æ¡ng 16

TIÊN ÄOÃN CỦA GIÃO SƯ TRELAWNEY

Tài sản của tarta12a


Last edited by Lythongcz; 23-11-2008 at 06:47 PM.
  #17  
Old 11-04-2008, 11:45 PM
tarta12a's Avatar
tarta12a tarta12a is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
ChÆ°Æ¡ng 17

MÈO, CHUỘT VÀ CHÓ



Tài sản của tarta12a


Last edited by Lythongcz; 25-11-2008 at 10:58 PM.
  #18  
Old 11-04-2008, 11:50 PM
tarta12a's Avatar
tarta12a tarta12a is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
MÆ  MỘNG NGỚ NGẨN, ÄUÔI TRÙN, CHÂN NHá»’I BÔNG, VÀ GẠC NAI



Phải mất mấy giây sau, sá»± vô lý của lá»i nói ấy má»›i ngấm được vào tai của bá»n trẻ. Rồi Ron thốt lên Ä‘iá»u mà Harry Ä‘ang nghÄ©:
-- Cả hai ông Ä‘á»u tâm thần rồi!
Hermione nói yếu ớt:
-- Khôi hài!
Harry nói:
-- Peter Pettigrew đã chết rồi! MÆ°á»i hai năm trÆ°á»›c hắn đã giết ông ta.
Harry chỉ vào Black, mặt y co giật dữ dội. Y gầm gừ với hàm răng vàng nhe ra:
-- Ta đã định làm vậy. Nhưng Pettigrew đã cao tay hơn ta một chút... Dù vậy, lần này thì khác!
Và Crookshanks bị Black quẳng xuống sàn khi y nhào vô con Scrabbers, Ron hét lên đau điếng khi sức nặng của Black đè lên cái chân gãy của nó.
Thầy Lupin hét:
-- Sirius, ÄỪNG!
Thầy lao mình tá»›i trÆ°á»›c và má»™t lần nữa kéo Black ra khá»i Ron.
-- HÃY CHỜ! Anh không thể hành Ä‘á»™ng nhÆ° vậy. Bá»n trẻ cần phải hiểu... Chúng ta phải giải thích...
Black tìm cách vùng thoát ra khá»i tay thầy Lupin, càu nhàu:
-- Chúng ta có thể giải thích sau!
Một tay của Black vẫn còn quơ quào trong không khí như cố tìm cách chụp con Scrabbers. Con chuột này kêu ré lên vì sợ hãi, nghe eng éc như tiếng heo con, và quào mặt quào cổ Ron để tìm cách thoát thân.
Thầy Lupin vẫn cố ká»m giữ Black, và nói trong hÆ¡i thở gấp:
-- Bá»n - trẻ - có - quyá»n - được - biết - má»i - thứ! Ron đã nuôi nó nhÆ° má»™t con vật cÆ°ng bấy lâu nay! Và có những phần của câu chuyện mà chính tôi đây cÅ©ng chÆ°a hiểu! Còn Harry nữa - anh nợ Harry má»™t sá»± thật, Sirius à.
Black ngừng vùng vẫy, mặc dù đôi mắt sâu hoắm của y vẫn ngó chằm chằm con Scrabbers, con vật khốn khổ ấy bị bàn tay bị cắn trầy trụa và chảy máu của Ron kẹp chặt. Black nói, mắt hắn vẫn không rá»i khá»i Scrabbers:
-- Thôi được. Cứ nói cho chúng biết bất cứ Ä‘iá»u gì anh thích nói. NhÆ°ng mà làm lẹ lên Ä‘i, anh Remus. Tôi muốn thá»±c hiện vụ giết ngÆ°á»i đã khiến tôi bị cầm tù suốt...
Ron Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh tìm sá»± ủng há»™ của Harry và Hermione, run giá»ng nói:
-- Các ông Ä‘á»u là đồ Ä‘iên. Tôi thấy cái trò này vậy là đủ rồi. Tôi Ä‘i đây.
Nó cố gắng nhấc mình lên cái chân không bị gãy, nhưng thầy Lupin đã lại giơ cây đũa phép lên và chĩa đầu đũa vào con Scrabbers. Thầy thản nhiên bảo:
-- Trò sẽ phải nghe cho rõ câu chuyện, Ron à. Chỉ cần nắm chặt Peter khi con lắng nghe.
Ron gào lên:
-- NÓ KHÔNG PHẢI LÀ PETER, NÓ LÀ SCRABBERS!
Ron cố gắng nhét con chuá»™t trở vô trong túi áo trÆ°á»›c ngá»±c nó, nhÆ°ng con Scrabbers vẫn cố kháng cá»± dữ dá»™i. Ron lảo đảo và mất thăng bằng, Harry phải chụp đỡ nó và ấn nó ngồi trở xuống giÆ°á»ng. Rồi, Harry quay vá» phía thầy Lupin, không thèm ngó tá»›i Black.
-- Có nhiá»u nhân chứng đã nhìn thấy Pettigrew chết. Cả má»™t con Ä‘Æ°á»ng đầy ngÆ°á»i...
Black hung hăng cắt lá»i, mắt vẫn canh chừng con Scrabbers chòi đạp trong tay Ron:
-- NgÆ°á»i ta không há» thấy cái Ä‘iá»u mà há» tưởng là há» thấy.
Thầy Lupin gật đầu:
-- Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tưởng Sirius giết Pettigrew. Chính tôi cÅ©ng tin nhÆ° vậy... cho đến khi tôi nhìn tấm bản đồ hồi chiá»u tối này. Bởi vì tấm bản đồ của Äạo tặc không lừa dối bao giá»... Peter vẫn còn sống. Và Ron Ä‘ang giữ nó, Harry à.
Harry nhìn Ron, mắt tụi nó gặp nhau và tụi nó đồng ý vá»›i nhau, má»™t cách âm thầm: cả thầy Lupin và Black Ä‘á»u phát Ä‘iên hết rồi. Câu chuyện của há» thiệt là vô lý hết chá»— nói. Làm sao mà Scrabbers có thể là Pettigrew được chứ? Nhà tù Azkaban có lẽ cuối cùng đã làm cho Black khùng rồi, nhÆ°ng mà tại sao thầy Lupin lại hùa theo hắn?
Bá»—ng nhiên Hermione nói, bằng má»™t giá»ng run run và cố gắng giữ bình tÄ©nh, nhÆ° thể cô nàng Ä‘ang cố làm cho thầy Lupin nói năng cho ra đầu ra Ä‘Å©a:
-- NhÆ°ng mà thÆ°a giáo sÆ° Lupin... Scrabbers không thể nào là Petttigrew được... Äiá»u đó không đúng, thầy biết là Ä‘iá»u đó không thể nào đúng được...
-- Tại sao không thể nào đúng được?
Thầy Lupin há»i lại bằng giá»ng Ä‘iá»m đạm, nghe nhÆ° thể hai thầy trò này Ä‘ang thảo luận bài giảng trong lá»›p há»c, và Hermione vừa má»›i nêu ra má»™t vấn Ä‘á» trong cuá»™c thí nghiệm vá»›i con Grindylows.
-- Bởi vì... bởi vì ngÆ°á»i ta phải biết chứ, nếu nhÆ° Pettigrew là má»™t Phù thủy Hóa thú. Tụi con đã thá»±c hành môn Biến hình thành thú vật ở trong lá»›p vá»›i giáo sÆ° McGonagall. Và con đã tra cứu khi con làm bài tập... Bá»™ Pháp thuật lập hồ sÆ¡ theo dõi những phù thủy và pháp sÆ° nào có thể biến hình thành thú vật. Có má»™t hồ sÆ¡ ghi rõ há» biến thành con thú gì và dấu vết riêng và những đặc Ä‘iểm... Con bèn tra cứu tiếp để xem hồ sÆ¡ giáo sÆ° McGonagall ở phần đăng ký há»™ tịch, thì con thấy trong cả thế ká»· này chỉ có bảy phù thủy biến hình thành thú, và trong danh sách đó không há» có tên Pettigrew.
Harry thiệt tình không còn thì giỠđể mà ngạc nhiên má»™t cách thầm kín vá» ná»— lá»±c của Hermione đã đổ vào bài làm của cô bé. NhÆ°ng thầy Lupin bắt đầu cÆ°á»i to:
-- Hermione! Trò lại đúng nữa đó! NhÆ°ng Bá»™ Pháp thuật không bao giá» biết là đã từng có ba Phù thủy Hóa thú không hỠđăng ký căn cÆ°á»›c vẫn thÆ°á»ng chạy loanh quanh khắp trÆ°á»ng Hogwarts.
Black vẫn theo dõi từng cá»­ Ä‘á»™ng tuyệt vá»ng của con Scrabbers, cằn nhằn:
-- Remus à, nếu anh định kể cho tụi nó nghe cả câu chuyện thì kể lẹ lên Ä‘i. Tôi đã chỠđợi mÆ°á»i hai năm rồi, tôi sẽ không thể chỠđợi lâu hÆ¡n được nữa đâu.
Thầy Lupin nói:
-- Äược rồi, Sirius... NhÆ°ng anh cÅ©ng cần phải giúp tôi. Tôi chỉ biết chuyện bắt đầu nhÆ° thế nào mà thôi...
Thầy Lupin Ä‘á»™t ngá»™t dừng lại. Có má»™t tiếng rắc to vang lên sau lÆ°ng ông. Cánh cá»­a phòng ngủ đã tá»± mở ra. Cả năm ngÆ°á»i trong phòng Ä‘á»u ngó trừng trừng ra cá»­a. Rồi thầy Lupin sải bÆ°á»›c dài vá» phía cá»­a và ngó xuống đầu cầu thang.
-- Không có ai cả...
Ron nói:
-- Chỗ này bị ma ám mà.
Thầy Lupin vẫn nhìn cánh cửa một cách hoang mang. Thầy nói:
-- Không có ma nào ám cả. Cái Lá»u Hét này không há» bị ma ám... Tiếng kêu gào và tiếng hú mà trÆ°á»›c đây dân làng thÆ°á»ng nghe thấy là từ tôi mà ra.
Thầy Lupin hất mấy lá»n tóc xám để chúng khá»i che khuất đôi mắt ông, suy nghÄ© má»™t lát rồi nói:
-- Äó là chá»— bắt đầu của toàn bá»™ câu chuyện này... bắt đầu từ chá»— tôi trở thành má»™t ngÆ°á»i sói. Nếu mà tôi không bị ngÆ°á»i sói cán thì câu chuyện này sẽ không xảy ra... và nếu mà tôi không liá»u mạng đến nhÆ° thế...
Trông thầy có vẻ hÆ¡i Ä‘iá»m tÄ©nh lại và hÆ¡i mệt nhá»c. Ron định chen vô nói gì đó, nhÆ°ng Hermione đã kịp "suỵt" nó im Ä‘i. Cô bé Ä‘ang quan sát thầy Lupin hết sức chăm chú.
-- Lúc tôi bị ngÆ°á»i sói cắn, tôi hãy còn là má»™t đứa bé. Ba má tôi đã tìm má»i cách cứu chữa, nhÆ°ng vào thá»i đó không có cách Ä‘iá»u trị nào cả. Món thuốc mà thầy Snape bào chế cho tôi là má»™t phát minh gần đây thôi. Các con cÅ©ng nên hiểu rằng thuốc đó giúp cho tôi không thành nguy hiểm. Miá»…n là tôi uống thuốc khoảng má»™t tuần trÆ°á»›c khi trăng tròn thì tôi có thể giữ được sáng suốt và bình tÄ©nh khi biến hình... Tôi có thể chỉ cần cuá»™n mình lại trong văn phòng của mình, trong hình hài má»™t con sói vô hại, chá» cho đến khi trăng khuyết lại. Tuy nhiên, trÆ°á»›c thá»i món thuốc Kháng sói được sáng chế, má»—i tháng má»™t lần tôi lại hóa thành má»™t con quái vật đầy đủ thú tính. Hồi đó gần nhÆ° chắc chắn tôi không thể nào được nhận vào trÆ°á»ng Hogwarts. Cha mẹ những đứa trẻ khác có vẻ không muốn cho con cái của há» tiếp xúc vá»›i tôi. NhÆ°ng rồi cụ Dumbledore trở thành Hiệu trưởng, và cụ rất thông cảm. Cụ nói rằng, nếu chúng ta có má»™t số biện pháp phòng ngừa thì chẳng có lý do gì mà tôi lại không được Ä‘i đến trÆ°á»ng...
Thầy Lupin thở dài. Rồi thầy nhìn thẳng vào Harry:
-- Cách đây nhiá»u tháng, thầy đã nói vá»›i con rằng cây Liá»…u Roi được trồng vào đúng cái năm mà thầy đến trÆ°á»ng Hogwarts. Sá»± thật là cây đó được trồng bởi vì thầy đến trÆ°á»ng Hogwarts. Căn nhà này...
Thầy Lupin nhìn quanh căn phòng một cách sầu thảm.
--... con Ä‘Æ°á»ng hầm dẫn đến đây... ngÆ°á»i ta xây dá»±ng là để cho tôi xá»­ dụng. Má»—i tháng má»™t lần, tôi phải lẻn ra khá»i tòa lâu đài, đến chá»— này, để biến hình thàng sói. Cây được trồng ngay ở cá»­a vào Ä‘Æ°á»ng hầm để ngăn chặn bất cứ ai gặp phải tôi nhằm lúc tôi Ä‘ang trở nên nguy hiểm.
Harry không thể hiểu câu chuyện này sẽ dẫn tá»›i đâu, nhÆ°ng nó vẫn luôn chăm chú lắng nghe. Ngoài giá»ng kể chuyện của thầy Lupin lúc này trong phòng chỉ có tiếng chuá»™t rúc chít chít đầy kinh hoảng.
-- Việc biến hình của tôi vào thá»i đó thiệt là... thiệt là khủng khiếp. Biến hình thàng má»™t ngÆ°á»i sói rất là Ä‘au Ä‘á»›n. Tôi bị cách ly khá»i con ngÆ°á»i để không cắn há», thay vì vậy, tôi đành phải tá»± cào cấu và cắn chính mình. Dân làng Hogsmeade nghe được sá»± ồn ào và tiếng gào thét, tưởng là há» nghe tiếng những oan hồn ma cá»±c kỳ quậy. Cụ Dumbledore còn khuyến khích cho câu chuyện đồn đại đó lan tràn... Ngay đến bây giá», khi ngôi nhà đã trở nên yên tÄ©nh hàng nhiá»u năm, dân làng vẫn không dám đến gần nó...
NhÆ°ng mà ngoại trừ chuyện bị biến hình thành ngÆ°á»i sói, thì những ngày ấy là thá»i tôi sung sÆ°á»›ng hạnh phúc hÆ¡n bất cứ giai Ä‘oạn nào khác trong Ä‘á»i. Bởi vì lần đầu tiên trong Ä‘á»i tôi có bạn bè, ba ngÆ°á»i bạn vÄ© đại. Sirius Black... Peter Pettigrew... và dÄ© nhiên ngÆ°á»i thứ ba là James Potter, ba của con đó, Harry à.
Thế rồi ba ngÆ°á»i bạn của tôi không thể nào không nhận thấy rằng má»—i tháng tôi lại biến mất má»™t lần. Tôi bịa ra đủ thứ chuyện. Tôi nói vá»›i há» là má tôi bệnh, rằng tôi phải vá» nhà thăm má... Tôi hãi hùng vá»›i ý nghÄ© là bạn bè sẽ xa lánh tôi ngay khi biết được tôi là ai. NhÆ°ng mà, dÄ© nhiên, há» cÅ©ng giống nhÆ° con vậy, Hermione, há» cÅ©ng phát giác ra sá»± thật...
Và há» không há» xa lánh tôi chút nào. Ngược lại, há» còn làm má»™t Ä‘iá»u giúp tôi, khiến cho sá»± biến hình của tôi không chỉ dá»… chịu Ä‘á»±ng hÆ¡n mà còn là lúc sung sÆ°á»›ng nhứt Ä‘á»i tôi: há» cÅ©ng biến hình thành thú vật luôn.
Harry sửng sốt:
-- Kể cả ba con?
Thầy Lupin nói:
-- Ừ, đúng vậy. Há» dành phần lá»›n thá»i gian tuyệt nhứt trong ba năm để tìm hiểu xem làm cách nào để biến hình được. Ba của con và chú Sirius đây là những há»c sinh thông minh nhứt trÆ°á»ng. Và há» cÅ©ng may mắn nữa. Bởi vì biến hình thành thú vật có thể hóa ra tệ hại khủng khiếp - đó cÅ©ng là má»™t trong những lý do mà Bá»™ Pháp thuật phải kiểm soát chặt chẽ các âm mÆ°u thá»­ nghiệm biến hình. Peter thì cần phải có trợ giúp từ Sirius và James. Cuối cùng, vào năm há»c thứ năm, các bạn của tôi đã thành công. Má»—i ngÆ°á»i trong đám có thể biến thành má»™t con thú tùy theo ý thích.
Hermione há»i, giá»ng ngá» vá»±c:
-- Nhưng mà chuyện đó giúp thầy như thế nào?
Thầy Lupin nói:
-- Các bạn tôi không thể ở bên cạnh tôi dÆ°á»›i lốt con ngÆ°á»i, thì há» bầu bạn vá»›i tôi dÆ°á»›i lốt con thú. Má»™t ngÆ°á»i sói thì chỉ nguy hiểm đối vá»›i con ngÆ°á»i. Các bạn của tôi lẻn ra khá»i tòa lâu đài má»—i tháng má»™t lần, núp dÆ°á»›i tấm áo tàng hình của James. Há» biến hình... Peter là ngÆ°á»i nhá» con nhứt, có thể luồn lách qua những cành cây Liá»…u Roi hung hăng Æ°a đánh đập để tá»›i được thân cây mà vặn cái mấu "Ä‘iểm huyệt" cái cây. Rồi há» trÆ°á»n xuống Ä‘Æ°á»ng hầm và đến đây sum vầy vá»›i tôi. NhỠảnh hưởng của há», tôi trở nên bá»›t nguy hiểm. Thân thể của tôi vẫn lang sói, nhÆ°ng có bạn bè bên cạnh nên đầu óc tôi bá»›t dã man.
Black vẫn chằm chằm ngó con Scrabbers với một vẻ hau háu dễ sợ trên gương mặt. Hắn càu nhàu:
-- Lẹ lên đi Remus.
-- Tôi sắp nói tá»›i đó rồi, Sirius à. Ờ... thế là những khả năng cá»±c kỳ lý thú mở ra khi tất cả chúng tôi Ä‘á»u có thể biến hình. Chẳng bao lâu sau, chúng tôi không chỉ trốn trong căn Lá»u Hét nữa, mà Ä‘i lang thang khắp sân trÆ°á»ng và trong làng vào ban đêm. Sirius và James biến hình thành những con thú bá»± chảng để há» có thể kiểm soát, kiá»m chế con ngÆ°á»i sói của tôi. Tôi dám nói là chÆ°a có há»c sinh Hogwarts nào từng khám phá được nhiá»u Ä‘iá»u vá» phạm vi trÆ°á»ng há»c và làng Hogsmeade hÆ¡n là bá»n chúng tôi đã từng làm... Và từ đó mà chúng tôi có thể bắt tay vào làm tấm bản đồ của Äạo tặc, rồi ký vào đó bằng biệt danh của mình. Sirius là Chân Nhồi Bông. Peter là Äuôi Trùn. James là Gạc Nai.
-- Loại thú gì mà...
Harry vừa bắt đầu há»i đã bị Hermione ngắt lá»i.
-- NhÆ° vậy cÅ©ng vẫn còn rất nguy hiểm! Äi lung tung trong đêm vá»›i má»™t ngÆ°á»i sói! Chuyện gì sẽ xảy ra nếu thầy thoát khá»i vòng kiểm soát và lỡ cắn nhầm ai đó?
Thầy Lupin nặng nỠđáp:
-- Má»™t ý nghÄ© cứ ám ảnh tôi mãi. Nhiá»u ngÆ°á»i suýt bị cắn, mà sau đó chúng tôi lại chỉ lấy đó làm chuyện cÆ°á»i đùa. Chúng tôi còn trẻ dại, vô tâm cạn nghÄ©... bị mê mải vá»›i sá»± tinh khôn của mình.
-- DÄ© nhiên, đôi khi tôi cảm thấy có lá»—i là đã phụ bạc lòng tin của cụ Dumbledore... Cụ đã nhận tôi vào trÆ°á»ng Hogwarts khi mà không má»™t ông hiệu trưởng nào khác chịu làm nhÆ° vậy. Và cụ không hay biết gì chuyện tôi đã vi phạm những luật lệ mà cụ đã đặt ra vì chính sá»± an toàn của tôi và của những ngÆ°á»i khác. Cụ không há» biết là tôi đã mở Ä‘Æ°á»ng cho ba ngÆ°á»i bạn biến hình thành thú má»™t cách bất hợp pháp. NhÆ°ng cứ má»—i lần chúng tôi xúm lại bàn kế hoạch cho cuá»™c phiêu lÆ°u vào tháng tá»›i thì tôi lại tìm cách quên Ä‘i cảm giác tá»™i lá»—i của mình. Và tôi vẫn không thay đổi...
GÆ°Æ¡ng mặt của thầy Lupin rắn Ä‘anh lại, và trong giá»ng nói của thầy nhÆ° có sá»± ghét bá» chính mình:
-- Cả năm nay, tôi đã luôn đấu tranh vá»›i chính mình, tá»± há»i không biết tôi có nên nói cho cụ Dumbledore biết rằng Sirius là má»™t Phù thủy Hóa Thú không. NhÆ°ng mà tôi đã chẳng làm được Ä‘iá»u đó. Tại sao? Bởi vì tôi quá hèn nhát. Làm nhÆ° vậy thì có nghÄ©a là thú nhận tôi đã phụ lòng tin của cụ hồi còn Ä‘i há»c, thú nhận tôi đã rủ rê những ngÆ°á»i khác theo tôi. Mà lòng tin của cụ Dumbledore có nghÄ©a là tất cả đối vá»›i tôi. Cụ đã để cho tôi vô trÆ°á»ng Hogwarts há»c khi tôi còn nhá», rồi cụ cho tôi việc làm, khi mà tôi đã bị xa lánh suốt cuá»™c Ä‘á»i trưởng thành, không kiếm nổi má»™t việc làm ăn lÆ°Æ¡ng chỉ vì chứng bệnh mà mình mắc phải. Và vì vậy tôi tá»± thuyết phục mình là Sirius Black Ä‘á»™t nhập vào trÆ°á»ng há»c là nhá» sá»­ dụng Nghệ thuật Hắc ám mà hắn há»c được ở Voldemort, chứ còn việc là má»™t Phù thủy Hóa thú thì chẳng dính líu gì tá»›i việc này... Thành ra, nói má»™t cách nào đó, thầy Snape nói gì vá» tôi thì cÅ©ng phải lắm.
Black Ä‘Æ°a mắt khá»i con Scrabbers lần đầu tiên sau mấy phút liá»n ngó chằm chằm nó, để ngÆ°á»›c nhìn lên thầy Lupin, há»i giá»ng cay nghiệt:
-- Thầy Snape hả? Thầy Snape thì mắc mớ gì tới chuyện này?
Thầy Lupin nặng nỠđáp lại:
-- Thầy Snape ở đây, Sirius à. Ông ấy cÅ©ng dạy ở trÆ°á»ng này.
Thầy Lupin nhìn Harry, Ron và Hermione rồi nói tiếp:
-- Giáo sÆ° Snape đã ở trÆ°á»ng này cùng thá»i vá»›i chúng tôi. Ảnh đã chống đối dữ dá»™i chuyện bổ nhiệm tôi làm giáo viên môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám. Ảnh đã nói vá»›i cụ Dumbledore suốt cả năm là tôi không đáng tin tưởng. Ảnh có lý do của ảnh... Các con biết không, Sirius từng chÆ¡i khăm thầy Snape má»™t phen khiến thầy suýt chết, mà trò bịp đó cÅ©ng có tôi góp vô má»™t tay...
Black khì ra má»™t giá»ng nhạo báng. Y châm chá»c:
-- Cho đáng Ä‘á»i y. Ai biểu y cứ rình rập, tìm cách phát hiện coi tụi mình âm mÆ°u cái gì... những mong cho tụi mình bị Ä‘uổi há»c...
Thầy Lupin lại tiếp tục nói với Harry, Ron và Hermione:
-- Anh Severus rất chú ý tá»›i chuyện tôi Ä‘i đâu má»—i tháng. Bá»n tôi há»c cùng má»™t năm, các con cÅ©ng biết đó, và bá»n tôi... á»... không Æ°a nhau cho lắm. Ảnh đặt biệt không Æ°a James. Tôi nghÄ© chỉ vì tài năng của James trên sân đấu Quidditch... Dù sao Ä‘i nữa, có má»™t buổi chiá»u Snape nhìn thấy bà Pomfrey dẫn tôi băng ngang qua sân trÆ°á»ng vá» hÆ°á»›ng cây Liá»…u Roi để tôi hóa dạng. Sirius nghÄ© sẽ thú vị biết mấy nếu ảnh nói vá»›i Snape là ảnh chỉ cần dùng má»™t cây gậy dài nhấn lên cái mấu trên thân cây là ảnh có thể Ä‘i theo tôi. Thế thôi, dÄ© nhiên là Snape thá»­... Nếu mà lúc đó ảnh Ä‘i quá xa ngôi nhà này thì ảnh sẽ gặp má»™t ngÆ°á»i sói hiện hành toàn vẹn... nhÆ°ng mà ba của con, khi nghe biết chuyện Sirius đã làm, liá»n vá»™i vàng chạy theo Snape, kéo ảnh trở lại, mặc dù làm nhÆ° vậy thì đúng là liá»u mạng... Dù sao thì Snape cÅ©ng đã nhìn thấy tôi ở cuối Ä‘Æ°á»ng hầm. Cụ Dumbledore cấm ảnh tiết lá»™ Ä‘iá»u đó cho bất cứ ai, nhÆ°ng từ lúc đó trở Ä‘i thì ảnh cÅ©ng đã biết tôi là...
Harry chậm rãi lên tiếng:
-- Vậy ra đó là lý do thầy Snape không ưa thầy? Thầy Snape tưởng thầy tham gia trò chơi khăm đó?
-- Äúng vậy!
Má»™t giá»ng nói lạnh lùng khinh bỉ vang lên từ bức tÆ°á»ng đằng sau thầy Lupin.
Giáo sư Snape cởi tấm áo tàng hình ra, cây đũa phép của ông chỉa thẳng vào thầy Lupin.
Tài sản của tarta12a

  #19  
Old 11-04-2008, 11:54 PM
tarta12a's Avatar
tarta12a tarta12a is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
ChÆ°Æ¡ng 19

ÄẦY TỚ CỦA CHÚA TỂ VOLDEMORT



Hermione hét toáng lên. Black đứng phắt dậy. Harry cũng nhảy dựng lên như thể bị điện giật.
Thầy Snape hất tấm áo khoác tàng hình qua một bên, cẩn thận giữ cho đầu cây đũa phép vẫn chĩa thẳng vô ngực thầy Lupin:
-- Tôi tìm thấy cái vật này dưới gốc cây Liễu Roi. Vật hữu ích đó, Potter. Tôi cám ơn trò nha...
Giá»ng thầy Snape cÅ©ng hÆ¡i hổn hển, nhÆ°ng vẻ mặt thầy tràn trá» niá»m vui chiến thắng bị đè nén. Thầy nói, ánh mắt lấp lánh:
-- Có lẽ các ngÆ°á»i Ä‘ang thắc mắc làm sao mà tôi biết các ngÆ°á»i ở đây? Tôi vừa má»›i đến văn phòng anh, anh Lupin à. Anh chÆ°a uống cá»­ thuốc tối nay, vì vậy tôi Ä‘em má»™t ly đầy cho anh. Và thật may là tôi đã làm vậy... ý tôi nói là thật may cho tôi. Nằm trên bàn giấy của anh là má»™t tấm bản đồ gì đó. Chỉ cần liếc qua là tôi biết hết những Ä‘iá»u tôi cần biết. Tôi thấy anh chạy dá»c hành lang này rồi biến mất.
-- Anh Severus à...
Thầy Lupin má»›i mở miệng, thầy Snape đã chặn há»ng:
-- Tôi đã nói đi nói lại với ông Hiệu trưởng là anh vẫn tiếp tục giúp đỡ thằng Black bạn cũ của anh đột nhập vào tòa lâu đài, và đây chính là bằng chứng, anh Lupin à. Chính tôi cũng không tưởng tượng được ra cái chuyện anh dùng cái chỗ tồi tàn này làm nơi ẩn náu...
Thầy Lupin khẩn khoản:
-- Severus, anh nhầm rồi. Anh chÆ°a nghe hết má»i thứ... tôi có thể giải thích... Sirius không đến đây để giết Harry...
Äôi mắt thầy Snape giỠđây loé sáng má»™t cách cuồng loạn:
-- Thêm hai ngÆ°á»i vô ngục Azkaban tối nay. Tôi sẽ khoái chí xem cụ Dumbledore xá»­ lý vụ này nhÆ° thế nào... Cụ cứ Ä‘inh ninh là anh vô hại kia chứ, anh biết anh mà Lupin... má»™t ngÆ°á»i sói được thuần hóa.
Thầy Lupin nói nhá»:
-- Anh ngốc quá. Chẳng lẽ chút ác cảm thá»i Ä‘i há»c đáng để anh tống má»™t ngÆ°á»i vô tá»™i vô ngục Azkaban sao?
ẦM!
Những sợi dây thừng giống như những con rắn ốm bỗng túa ra từ đầu đũa phép của giáo sư Snape rồi tự uốn éo cột quanh miệng thầy Lupin, khuỷu tay và mắt cá chân thầy, khiến thầy mất thăng bằng, ngã lăn xuống sàn, không thể nhúc nhích cục cựa gì được nữa.
Cùng với một tiếng gầm tức tối, Black lao vỠphía thầy Snape, nhưng thầy Snape chĩa thẳng đầu đũa phép vào giữa hai con mắt Black. Thầy thì thào:
-- Cứ tạo cho ta một cái cớ đi. Chỉ cần mi động đậy là ta có cớ, và ta thỠlà ta sẽ ra tay.
Black đứng chết trân. Hai gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘ang gÆ°á»m nhau đó, thật khó mà nói gÆ°Æ¡ng mặt nào bày tá» nhiá»u căm ghét hÆ¡n gÆ°Æ¡ng mặt nào.
Harry đứng đó, tê liệt, không biết nên làm gì hay nên tin ai. Nó liếc qua Hermione và Ron. Trông Ron cÅ©ng bối rối nhÆ° nó, và vẫn còn vất vả giữ rịt con Scrabbers Ä‘ang liá»u sống liá»u chết tìm cách chạy trốn. Tuy nhiên Hermione thì đã dè dặt bÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c vá» phía thầy Snape và nói bằng má»™t giá»ng hết hÆ¡i:
-- ThÆ°a giáo sÆ° Snape, nghe... nghe... những Ä‘iá»u há» sắp nói ra thì đâu có hại gì, phải... phải không ạ?
Giáo sư Snape nạt:
-- Cô Granger à, cô Ä‘ang đối diện vá»›i nguy cÆ¡ bị Ä‘uổi khá»i trÆ°á»ng này đó. Cô cùng Potter và Weasley đã vượt quá giá»›i hạn, để bè đảng vá»›i má»™t tên phạm tá»™i sát nhân và má»™t tên ngÆ°á»i sói. Cô hãy thá»­ má»™t lần trong Ä‘á»i câm miệng lại được không?
-- Nhưng nếu... nếu có sự nhầm lẫn thì sao?
-- IM ÄI, CON NHỎ NGU NGá»C!
Thầy Snape quát to, trông vẻ mặt bỗng nhiên hết sức điên loạn.
-- ÄỪNG CÓ NÓI VỀ ÄIỀU MÀ MÃŒNH KHÔNG HIỂU RÕ!
Vài tia lửa xẹt ra từ đầu đũa vẫn còn chĩa vỠphía Black. Hermione nín khe.
Thầy Snape thở phì phì vào mặt Black:
-- Sá»± trả thù rất ngá»t ngào. Ta đã ao Æ°á»›c biết bao rằng chính ta sẽ là ngÆ°á»i sẽ bắt được mi...
Black làu bàu:
-- Ông lại đang bị chơi khăm lần nữa đó, Severus.
Black hất đầu vỠphía Ron:
-- Khi nào thằng nhóc đó còn đem con chuột vỠđến tòa lâu đài... tôi sẽ còn lẳng lặng mò tới...
-- Äến tòa lâu đài à?
Thầy Snape nói giá»ng má»m mại:
-- Ta thấy không cần phải Ä‘i xa nhÆ° vậy đâu. Ngay khi ra khá»i cây Liá»…u Roi là ta gá»i bá»n giám ngục Azkaban liá»n. Há» sẽ rất sung sÆ°á»›ng được gặp lại mi, Sirius Black à... sung sÆ°á»›ng đến Ä‘á»™ sẽ hôn mi má»™t cái, ta dám nói nhÆ° vậy...
Mặt Black cắt không còn chút máu. Y nói ồm ồm:
-- Ông... ông phải nghe tôi nói đã. Con chuột... Hãy nhìn con chuột kìa...
Nhưng trong mắt thầy Snape loé lên một tia sáng điên tiết mà Harry chưa từng nhìn thấy trước đây. Thầy Snape có vẻ như không còn lý trí nữa. Ông búng ngón tay, đầu mấy sợi dây thừng đang trói thầy Lupin bay ngay vào tay ông. Ông bảo:
-- Äi thôi, tất cả lÅ© bay! Ta sẽ lôi cổ ngÆ°á»i sói. Có lẽ bá»n giám ngục Azkaban cÅ©ng sẽ hôn hắn luôn.
Không kịp ý thức hành động mình đang làm, Harry băng ngang căn phòng bằng ba bước dài, đứng chặn ngay trước cánh cửa.
Thầy Snape quát:
-- Tránh lối ra, Potter, trò đã có đủ rắc rối rồi! Nếu ta mà không có mặt ở đây để cứu lấy mạng trò...
Harry nói:
-- Giáo sÆ° Lupin có cÆ¡ há»™i để giết con hàng trăm lần trong suốt niên há»c này. Con đã ở má»™t mình vá»›i thầy rất nhiá»u lần khi được thầy dạy cho môn tá»± phòng vệ chống lại bá»n giám ngục Azkaban. Nếu thầy Lupin cùng phe vá»›i Black thì tại sao thầy ấy không giết con cho rồi vào những lúc đó?
Thầy Snape rít lên:
-- Äừng có bảo ta phải tìm hiểu kiểu cách suy nghÄ© của má»™t ngÆ°á»i sói! Tránh ra chá»— khác, Potter!
Harry hét to:
-- THẦY QUà ÄÃNG! CHỈ VÃŒ HỌ Äà CHÆ I KHÄ‚M THẦY MỘT LẦN THỜI ÄI HỌC, MÀ THẦY KHÔNG THÈM NGHE...
Trông thầy Snape điên hơn bao giỠhết, thầy rít lên:
-- CÂM Má»’M! KHÔNG ÄƯỢC NÓI VỚI TA BẰNG CÃI GIỌNG ÄÓ! Äúng là cha nào con nấy, Potter. Ta vừa má»›i cứu mạng trò, lẽ ra trò phải quỳ gối mà tạ Æ¡n ta má»›i phải. Nếu hắn mà giết trò rồi thì cÅ©ng đáng Ä‘á»i trò lắm! Trò rồi sẽ chết giống nhÆ° cha của trò thôi, quá kiêu hãnh đến ná»—i không tin là mình có thể nhầm Black... Bây giá» hãy tránh lối cho ta, hoặc là ta sẽ khiến cho trò tránh ra. TRÃNH ÄƯỜNG RA, POTTER!
Harry quyết định trong nửa giây. Trước khi thầy Snape kịp bước thêm một bước vỠphía nó, Harry đã giơ đũa phép của nó lên:
-- Expelliarmus!
Harry gào lên... nhÆ°ng đó không phải là tiếng hô của má»™t mình nó. Má»™t tiếng nổ to làm rung cả cánh cá»­a trên bản lá», thầy Snape bị nhấc bổng lên khá»i sàn, văng vô bức tÆ°á»ng, rồi tuá»™t xuống đụng sàn, má»™t dòng máu tÆ°Æ¡i ứa ra dÆ°á»›i mái tóc của thầy. Thầy Snape đã ngã gục bất tỉnh.
Harry nhìn quanh. Cả Ron và Hermione Ä‘á»u đã cố gắng giải trừ vÅ© khí của thầy Snape vào đúng ngay lúc Harry cÅ©ng cố làm Ä‘iá»u đó. Cây Ä‘Å©a phép của thầy Snape vá»t bay lên cao theo má»™t Ä‘Æ°á»ng vòng cung rồi đáp xuống trên giÆ°á»ng cạnh bên Crookshanks.
Black nhìn Harry, bảo:
-- Lẽ ra con không nên làm Ä‘iá»u đó. Lẽ ra con hãy để gã đó cho chú...
Harry tránh nhìn vào mắt của Black. Ngay cả bây giá», nó cÅ©ng không chắc là nó đã hành Ä‘á»™ng đúng hay không.
Hermione thì nhìn trân trối thân hình bất động của thầy Snape với đôi mắt kinh hoàng, bật khóc thút thít:
-- Tụi mình tấn công một thầy giáo... mình tấn công một thầy giáo... Ôi, tụi mình sắp bị rắc rối to rồi...
Thầy Lupin Ä‘ang cố gắng thoát ra khá»i sợi dây Ä‘ang trói buá»™c quanh thầy. Black vá»™i vàng cúi xuống cởi trói cho thầy. Thầy Lupin đứng thẳng lên, xoa cổ tay chá»— bị dây trói cứa sâu. Thầy nói:
-- Cám ơn con, Harry.
Harry bẻ lại:
-- Con không có nói là con tin hẳn thầy đâu đấy!
Black nói:
-- Vậy thì đã tá»›i lúc chúng tôi Ä‘Æ°a ra cho cháu xem vài bằng chứng. Cháu bé, Ä‘Æ°a Peter đây. ÄÆ°a ngay nào.
Ron túm chặt con Scrabbers sát vào ngực. Nó nói yếu ớt:
-- Thôi đi! Chẳng lẽ ông nói là ông phá ngục Azkaban đào thoát ra chỉ là để thò tay tóm lấy con Scrabbers sao? à tôi nói là...
Ron đưa mắt nhìn Harry và Hermione để tìm sự ủng hộ:
-- Ừ, thì cứ cho là Pettigrew có thể biến thành một con chuột... nhưng có hàng triệu con chuột... Làm sao ổng cho là ổng biết phải lùng kiếm con chuột nào, nếu ông ta bị nhốt kín trong nhà ngục Azkaban?
Thầy Lupin quay vỠphía Black, nghiêm mặt lại một chút, nói:
-- Sirius, anh hiểu cho, đó là má»™t câu há»i hợp lý. Làm sao anh biết được hắn ở chá»— nào?
Black thò má»™t bàn tay giống nhÆ° vuốt chó vô trong áo chùng của mình và móc ra má»™t miếng giấy báo nhàu nát. Y vuốt thẳng ra rồi Ä‘Æ°a cho má»i ngÆ°á»i xem:
-- Äó là tấm hình chụp Ron và cả gia đình được đăng trên tá» Nhật Báo Tiên Tri vào mùa hè trÆ°á»›c, còn kia, trên vai Ron ngồi chá»…m chệ con chuá»™t Scrabbers.
Thầy Lupin bàng hoàng há»i:
-- Làm sao anh có được cái này?
Black nói:
-- Nhá» Fudge. Khi ông ta đến kiểm tra nhà ngục Azkaban hồi năm ngoái, ổng Ä‘Æ°a cho tôi tá» báo. Và tôi nhìn thấy Peter, ngay trên trang đầu... trên vai thằng nhá» này... tôi nhận ra hắn ngay tức thì... Tôi đã chứng kiến hắn biến hình thành con chuá»™t đó biết bao nhiêu lần rồi? Và lá»i chú thích ảnh ghi là thằng nhá» sẽ trở vá» trÆ°á»ng Hogwarts... vá» nÆ¡i Harry Ä‘ang theo há»c...
Thầy Lupin đăm đăm nhìn hết Scrabbers rồi đến tấm hình trên báo rồi lại nhìn Scrabbers. Thầy kêu khẽ:
-- Trá»i Æ¡i! Vuốt trÆ°á»›c của nó...
Ron bÆ°á»›ng bỉnh há»i lại:
-- Vuốt nó thì sao?
Black nói:
-- Hắn bị mất hết một ngón.
Thầy Lupin thở ra:
-- Quả nhiên, quá đơn giản... quá thông minh... Hắn tự chặt bỠmột ngón tay ư?
Black nói:
-- Chỉ ngay trÆ°á»›c khi hắn biến hình. Khi tôi dồn hắn vô góc Ä‘Æ°á»ng, hắn gào thét cho cả con Ä‘Æ°á»ng nghe thấy là tôi đã phản bá»™i Lily và James. Sau đó, trÆ°á»›c khi tôi kịp nguyá»n hắn, hắn đã cho nổ trung con Ä‘Æ°á»ng bằng cây Ä‘Å©a phép giấu sau lÆ°ng, giết chết má»i ngÆ°á»i trong vòng bảy thÆ°á»›c chung quanh hắn... rồi chun xuống cống vá»›i mấy con chuá»™t khác...
Thầy Lupin nói:
-- Con có bao giá» nghe chÆ°a, Ron? Phần thân thể còn nguyên to nhứt của Pettigrew mà ngÆ°á»i ta tìm được chỉ là má»™t ngón tay của hắn.
-- Nhưng mà, Scrabbers có lẽ bị mất hết một cái vuốt chân là do nó đánh nhau với những con chuột khác hay đại khái vậy. Nó đã ở trong gia đình con từ lâu lắm rồi, thiệt mà...
Thầy Lupin nói:
-- Äúng vậy, những mÆ°á»i hai năm. Có bao giá» con tá»± há»i tại sao mà nó sống dai đến nhÆ° vậy chÆ°a?
Ron nói:
-- Tụi con... tụi con chăm sóc nó chu đáo lắm!
Thầy nói:
-- Nhưng lúc này thì trông nó không được tốt tướng lắm hén? Thầy đoán là nó bắt đầu sụt cân từ khi nó nghe tin Sirius Black lại đang ở ngoài vòng pháp luật...
Ron hất đầu vá» phía Crookshanks vẫn Ä‘ang nằm gừ gừ trên giÆ°á»ng:
-- Chỉ tại con mèo điên đó làm cho nó sợ quá!
NhÆ°ng Ä‘iá»u đó không đúng, Harry chợt nghÄ©... Scrabbers tá» ra bệnh hoạn ngay trÆ°á»›c cả khi gặp con Crookshanks... Nó bắt đầu tiá»u tụy từ hồi Ron ở Ai Cập trở vá»..., từ hồi Black vượt ngục...
Black vươn bàn tay xương xẩu của y vỗ nhè nhẹ lên cái đầu như một nùi lông của con Crookshanks, khàn khàn nói:
-- Con mèo này không Ä‘iên. Nó là con mèo thông minh nhứt chủng loại mèo mà tôi từng gặp. Nó nhận ra Peter là loại giả danh ngay tức thì. Và khi nó gặp tôi, nó biết ngay tôi không phải là chó. CÅ©ng mất má»™t thá»i gian nó má»›i tin cậy tôi. Cuối cùng tôi tìm được cách thông tin cho nó biết là tôi Ä‘ang lùng kiếm cái gì, và từ đó nó tiếp sức tôi...
Hermione nói nhá»:
-- Ông nói vậy nghĩa là sao?
-- Nó tìm cách bắt Peter giao cho tôi, nhÆ°ng tiếc là không làm được... vì vậy nó ăn cắp mật khẩu vào tháp Gryffindor cho tôi... theo nhÆ° tôi hiểu thì nó đã ăn cắp tá» giấy ghi mật khẩu để trên bàn cạnh giÆ°á»ng ngủ của má»™t đứa nhá»...
Bá»™ não của Harry dÆ°á»ng nhÆ° lún xuống dÆ°á»›i sức nặng của những Ä‘iá»u mà nó vừa nghe. Thiệt là vô lý... nhÆ°ng mà...
-- NhÆ°ng Peter phong thanh Ä‘oán được chuyện gì Ä‘ang xảy ra nên liá»u chạy trốn... con mèo này, cháu gá»i nó là Crookshanks phải không? Nó nói là Peter đã để lại vết máu trên tấm vải trải giÆ°á»ng... Tôi Ä‘oán là Peter đã tá»± cắn mình... Chà, má»™t lần nữa lại bịa ra cái chết giả cho mình...
Những lá»i này làm bật ra vài suy nghÄ© trong đầu Harry. Nó tức giận há»i:
-- Nhưng tại sao nó phải giả đò chết kia chứ? Vì nó biết ông sắp giết nó như ông đã giết ba má tôi chứ sao?
Thầy Lupin nói:
-- Äừng, Harry...
-- Và bây giá» thì ông đến để kết thúc Ä‘á»i nó!
Black ném cho Scrabbers một cái nhìn căm ghét, nói:
-- Phải, tôi phải giết nó.
Harry la lên:
-- Vậy thì có lẽ tôi phải để cho thầy Snape bắt ông đi mới phải!
Thầy Lupin hấp tấp nói:
-- Harry, con không hiểu sao? Suốt bao lâu nay chúng ta đã tưởng Sirius phản bội cha mẹ của con, và Peter đã vạch mặt anh ấy... nhưng câu chuyện hóa ra ngược lại, con có hiểu không? Chính Peter là kẻ đã phản bội cha mẹ của con... còn Sirius đã truy lùng Peter...
Harry gào:
-- KHÔNG ÄÚNG! á»”NG LÀ NGƯỜI GIá»® Bà MẬT CỦA BA Mà TÔI! á»”NG ÄÃ NÓI TRƯỚC KHI THẦY ÄẾN ÄÂY, á»”NG ÄÃ NÓI á»”NG GIẾT BA Mà CON!
Harry đang chỉ vào Black, y chỉ từ tốn lắc đầu; rồi đôi mắt trũng sâu của y chợt sáng rực. Y nói ồm ồm:
-- Harry... tôi cÅ©ng có thể coi nhÆ° đã giết há». Vì tôi đã khuyên Lily và James nên dùng Peter làm ngÆ°á»i giữ bí mật thay vì dùng tôi... Tôi biết tôi thật đáng trách... Vào cái đêm mà há» bị giết, tôi đã chuẩn bị Ä‘i kiểm tra Peter để biết chắc hắn vẫn an toàn, nhÆ°ng khi tôi đến nÆ¡i ẩn náu của hắn thì hắn đã Ä‘i rồi. Vậy mà ở đó không có dấu vết gì của má»™t cuá»™c chiến đấu. Tôi cảm thấy không ổn. Tôi sợ quá. Tôi lập tức Ä‘i thẳng đến nhà của ba má con. Và khi tôi thấy cái nhà đã bị phá tan hoang, thi thể của ba má con... Tôi hiểu ra là Peter hẳn đã làm việc đó. Và hiểu ra tôi phải làm gì...
Giá»ng của Black đứt Ä‘oạn, y quay mặt Ä‘i. Thầy Lupin nói:
-- Như vậy là đủ rồi.
Trong giá»ng nói của thầy Lupin có má»™t vẻ sắc lạnh mà trÆ°á»›c đây Harry chÆ°a từng nghe thấy bao giá»:
-- Chỉ có má»™t cách chắc chắn để chứng minh Ä‘iá»u gì đã thá»±c sá»± xảy ra. Ron, Ä‘Æ°a cho thầy con chuá»™t đó.
Ron lo lắng há»i:
-- Nếu con đưa nó cho thầy thì thầy sẽ làm gì nó?
Thầy Lupin nói:
-- Buộc nó phải tự lộ chân tướng. Nếu nó thực sự là một con chuột, thì nó sẽ không sao cả.
Ron ngập ngừng, mãi một lát sau mới đưa con Scrabbers ra, thầy Lupin bắt lấy con chuột. Nó bắt đầu rít lên chít chít liên tục, vặn vẹo mình mẩy, xoay trở tới lui, con mắt đen nhỠxíu của nó lồi ra trên đầu.
Thầy Lupin há»i:
-- Sẵn sàng chưa, Sirius?
Black đã lượm lại cây Ä‘Å©a phép của thầy Snape văng trên cái giÆ°á»ng. Y Ä‘i đến gần thầy Lupin, lại gần con chuá»™t Ä‘ang vùng vẫy, và đôi mắt Æ°á»›t của y bá»—ng nhiên dÆ°á»ng nhÆ° bừng cháy. Black lặng lẽ nói:
-- Cùng nhau làm chứ hả?
Thầy Lupin nói:
-- Tôi cho là nên như vậy.
Thầy Lupin nắm chặt con Scrabbers trong một bàn tay, còn tay kia thì cầm cây đũa phép.
-- Tôi đếm đến ba thì cùng ra tay nhé. Một... hai... BA!
Một ánh chớp sáng xanh trắng nháng lên từ cả hai đầu đũa phép; trong khoảnh khắc đó, con Scrabbers bị đông cứng giữa không trung, rồi thân hình đen đủi của nó quằn quại một cách điên cuồng... Ron gào thét... rồi con chuột rớt xuống sàn. Một ánh chớp lòa khác lại loé lên và rồi...
Giống nhÆ° xem má»™t bá»™ phim phát nhanh hình ảnh má»™t cái cây Ä‘ang lá»›n vậy: trÆ°á»›c tiên, má»™t cái đầu nhô lên từ ná»n sàn, rồi tay chân má»c ra, sau đó là má»™t ngÆ°á»i đàn ông đứng lên tại nÆ¡i mà Scrabbers vừa rá»›t xuống, hắn khúm núm vặn vẹo hai tay. Con Crookshanks thì gầm gừ và khụt khịt lá»— mÅ©i trên giÆ°á»ng, lông trên lÆ°ng nó dá»±ng đứng cả lên.
NgÆ°á»i đàn ông đó nhá» thó, chỉ cao hÆ¡n Harry và Hermione má»™t chút xíu, má»› tóc phai màu thÆ°a rỉn của hắn rối bù, có má»™t mảng hói to ngay trên đỉnh sá». Hắn có bá»™ dạng dúm dó của má»™t ngÆ°á»i từng mập ù bá»—ng Ä‘á»™t ngá»™t sụt nhiá»u cân trong má»™t thá»i gian ngắn. Da của hắn trông bẩn thỉu, gần giống nhÆ° bá»™ da của con Scrabbers, và vài vết tích của con chuá»™t đó vẫn còn rÆ¡i rá»›t quanh cái mÅ©i nhá»n và đôi mắt nhá» má»ng nÆ°á»›c của hắn. Hắn nhìn quanh tất cả má»i ngÆ°á»i, hÆ¡i thở gấp và cạn. Harry thấy ánh mắt hắn cứ lấm lét nhìn vá» phía cá»­a.
Thầy Lupin vui vẻ nói, nhÆ° thể chuyện chuá»™t nổ đùng ra bạn cố tri là chuyện thÆ°á»ng ngày xảy ra quanh ông:
-- A, chào Peter. Lâu nay không gặp anh.
Mắt vẫn lấm lét nhìn ra cá»­a, Pettigrew nói, ngay cả cái giá»ng nói cÅ©ng nghe chít chít nhÆ° chuá»™t kêu:
-- Anh... S... Sirius... Anh R... Remus... Bạn cũ... Bạn của... của tôi...
Cánh tay cầm Ä‘Å©a phép của Black giÆ¡ lên, nhÆ°ng thầy Lupin nắm cổ tay Black giữ lại, ánh mắt thầy nhìn Black cảnh cáo, rồi hÆ°á»›ng vá» phía Pettigrew, giá»ng thầy Lupin lại nhẹ nhàng bình thản:
-- Peter à, từ nãy giá» tụi này có má»™t cuá»™c trò chuyện nho nhá», vá» những gì đã xảy ra vào cái ngày Lily và James bị giết. Có thể anh bị sót mất vài Ä‘iểm hay ho khi anh còn bận kêu chít chít loanh quanh trên cái giÆ°á»ng...
Harry có thể nhìn thấy mồ hôi rịn thành chuỗi hột trên khắp gương mặt xanh xao của Pettigrew. Hắn nói hổn hển:
-- Anh Remus, anh đâu có tin hắn, phải không... Hắn tìm cách giết tôi đó, anh Remus ơi...
Thầy Lupin nói, giá»ng lạnh lùng hÆ¡n:
-- Chúng tôi cũng nghe nói như vậy. Anh Pettigrew à, tôi muốn làm rõ một vài vấn đỠnho nhỠvới anh, nếu mà anh quá...
Pettogrew đột ngột ré lên, chỉ vào Black, và Harry nhận thấy hắn dùng ngón tay giữa, vì ngón trỠđã cụt.
-- Hắn lại đến đây tìm cách giết tôi một lần nữa! Hắn đã giết Lily và James và giỠđây hắn muốn giết nốt tôi... anh Remus, anh hãy cứu giúp tôi...
Gương mặt Black trông giống cái đầu lâu hơn bao giỠhết khi y trừng trừng nhìn Pettigrew từ đôi mắt sâu hoắm như không đáy. Thầy Lupin nói:
-- Không ai tìm cách giết anh đâu, cho đến khi sự việc ngã ngũ đâu ra đấy.
Pettigrew kêu ré lên:
-- Ngã ngũ đâu ra đấy?
Một lần nữa trông Pettigrew có vẻ điên dại, mắt lại lấm la lấm lét ngó những cánh cửa sổ đã bị đóng nẹp ván, rồi lại ngó ra cửa cái:
-- Tôi biết hắn sẽ lùng kiếm tôi mà! Tôi biết hắn trở lại vì tôi. Tôi đã chỠđợi Ä‘iá»u này suốt mÆ°á»i hai năm.
Äôi mày thầy Lupin cau lại, thầy há»i:
-- Anh biết trÆ°á»›c là Sirius sẽ phá ngục Azkaban à? Khi mà trÆ°á»›c đây chÆ°a từng có ai làm được Ä‘iá»u đó?
Pettigrew thét lên, giá»ng the thé:
-- Hắn có năng lá»±c Hắc ám mà những ngÆ°á»i nhÆ° chúng ta chỉ có thể mÆ¡ tá»›i mà thôi. Làm sao mà hắn vượt ra khá»i ngục Azkaban? Tôi chắc là Kẻ mà ai cÅ©ng biết là ai đấy đã dạy cho hắn má»™t số mánh lá»›i!
Black bắt đầu cÆ°á»i, tiếng cÆ°á»i thê lÆ°Æ¡ng khủng khiếp vang đầy cả phòng. Y nói:
-- Voldemort dạy ta mánh lới à?
Pettigrew co rúm như thể Black vừa quất một roi trúng vào hắn. Black lại nói:
-- Sao? Sợ hãi khi nghe cái tên ông chủ cũ của mày à? Tao không trách mày, Peter à. Lũ tay chân vô lại của hắn chẳng vui vẻ gì với mày lắm, đúng không?
Pettigrew càng thở gấp hơn bao giỠhết. Toàn bộ gương mặt hắn bây giỠbóng loáng mồ hôi. Hắn lẩm bẩm:
-- Không hiểu... anh muốn nói gì, anh Sirius...
Black nói:
-- MÆ°á»i hai năm nay mày không há» trốn tránh tao, mà mày trốn tránh bè lÅ© của Voldemort. Ở trong ngục Azkaban, tao đã nghe hết, Peter à... LÅ© chúng nó những tưởng mày đã chết, chứ không thì mày đã phải trả lá»i chúng nó... Tao đã nghe chúng nó gào thét đủ thứ chuyện trong giấc ngủ. Nghe nhÆ° thể chúng cho rằng chúng đã bị má»™t tên lừa thầy phản bạn lừa gạt chúng. Voldemort tìm đến được nhà Potter là nhá» thông tin mày cung cấp... và Voldemort thân bại danh liệt tại đó. Mà đâu phải tất cả bè lÅ© Voldemort Ä‘á»u bị tống hết vô ngục Azkaban hết đâu, đúng không? Vẫn còn cả đống nhởn nhÆ¡ quanh đây, giả vá» nhÆ° chúng đã giác ngá»™, cải tà qui chánh... NhÆ°ng nếu chúng mà nghe ngóng được tin mày còn sống thì Peter à...
Pettigrew lại nói, giá»ng the thé chÆ°a từng thấy:
-- Không biết... anh đang nói vỠcái gì...
Hắn đưa tay áo lau mặt rồi lại ngước nhìn thầy Lupin:
-- Anh đâu có tin chuyện này, cái đồ điên khùng này, phải không anh Remus...
Thầy Lupin nói một cách công bằng:
-- Tôi phải thú nhận, Peter à, rằng tôi thiệt tình thấy không hiểu nổi lý do vì sao má»™t ngÆ°á»i vô tá»™i lại muốn sống Ä‘á»i má»™t con chuá»™t suốt mÆ°á»i hai năm.
Pettigrew ré lên:
-- Vô tá»™i, nhÆ°ng bị hoảng sợ! Nếu bè lÅ© của Voldemort săn Ä‘uổi tôi, đó là bởi vì tôi đã tống vô ngục Azkaban má»™t trong những tên đắc lá»±c nhứt trong bá»n chúng - tên gián Ä‘iệp Sirius Black!
Gương mặt Black méo mó. Y tru lên, nghe đột ngột như tiếng tru của một con chó có tầm vóc của một con gấu:
-- Sao mày dám vu khống? Tao, tao mà là gián Ä‘iệp cho Voldemort hả? Tao có bao giá» Ä‘i ton hót vá»›i bất cứ kẻ nào mạnh hÆ¡n hay có quyá»n lá»±c hÆ¡n tao chÆ°a? NhÆ°ng mày. Peter... tao sẽ không bao giá» hiểu được tại sao ngay từ đầu tao đã không nhận ra mày là má»™t tên gián Ä‘iệp. Mày luôn luôn khoái đánh bạn vá»›i những ngÆ°á»i bạn lá»›n có thể che chở mày, đúng không? Hồi đó những ngÆ°á»i này là bá»n tao... tao, Remus... và James...
Pettigrew lại chùi bộ mặt ướt đẫm mồ hôi, hắn gần như phải há hốc miệng mà thở hổn hển:
-- Tôi... má»™t gián Ä‘iệp... chắc là anh mất trí rồi... không Ä‘á»i nào... không biết sao mà anh có thể nói má»™t Ä‘iá»u nhÆ° vậy...
Black rít lên độc địa đến nỗi Pettigrew lùi lại một bước:
-- Lily và James đã chá»n mày làm ngÆ°á»i giữ bí mật chỉ vì tao Ä‘á» nghị nhÆ° vậy. Tao tưởng đó là má»™t kế hoạch hoàn hảo... dÆ°Æ¡ng đông kích tây... Voldemort chắc chắn sẽ săn Ä‘uổi tao... để hắn không ngá» Lily và James lại cất bí mật ở má»™t kẻ bất tài nhu nhược nhÆ° mày... Ắt hẳn trong cả cuá»™c Ä‘á»i khốn nạn của mày, giây phút tuyệt vá»i nhứt là lúc mày thá» thẻ vá»›i Voldemort là mày có thể ná»™p mạng gia đình Potter cho hắn.
Pettigrew lẩm bẩm Ä‘iên loạn; Harry nghe loáng thoáng những tiếng nhÆ° "cÆ°á»ng Ä‘iệu", "Ä‘iên rồ", nhÆ°ng nó không thể nào không để ý đến gÆ°Æ¡ng mặt tái mét nhÆ° tro của Pettigrew, và cái cách mà mắt hắn cứ tiếp tục lấm lét ngó vá» phía cá»­a sổ và cá»­a cái. Hermione rụt rè nói:
-- Thưa giáo sư Lupin, con... con xin phép nói, được không ạ?
Giáo sư Lupin nhã nhặn bảo:
-- ÄÆ°Æ¡ng nhiên được chứ, Hermione.
-- Dạ... Scrabbers... ý con nói là ngÆ°á»i... ngÆ°á»i đàn ông này... ổng đã từng ngủ chung trong má»™t phòng ngủ vá»›i Harry trong suốt ba năm trá»i. Nếu ổng là thủ hạ của Kẻ mà ai cÅ©ng biết là ai đấy, thì tại sao từ trÆ°á»›c tá»›i giỠổng không há» tìm cách ám hại Harry?
Pettigrew ré lên the thé, giơ bàn tay cụt một ngón chỉ vào Hermione:
-- Äó! Cám Æ¡n cô! Anh thấy chÆ°a, anh Remus? Tôi chÆ°a từng hại đến má»™t sợi tóc trên đầu của Harry! Tại sao tôi phải làm vậy chứ?
Black nói:
-- Tao sẽ nói cho mày biết tại sao. Tại vì mày không Ä‘á»i nào làm bất cứ Ä‘iá»u gì cho bất cứ ai trừ khi mày có thể nhìn thấy Ä‘iá»u đó có lợi cho mày. Voldemort đã phải tuyệt tích giang hồ mÆ°á»i hai năm, thiên hạ đồn rằng hắn dở sống dở chết. Mày đâu có dại gì mà dính líu vô má»™t vụ sát nhân ngay trÆ°á»›c mÅ©i của cụ Dumbledore chỉ để phục vụ tàn tích của má»™t phù thủy đã mất hết quyá»n lá»±c, đúng không? Mày chỉ muốn trở vá» thần phục hắn khi mà mày biết chắc chắn hắn đã lại là đại ca trong chốn giang hồ, đúng không? Tại sao mày phải chui vào má»™t gia đình phù thủy để ẩn thân? Äể mà nghe ngóng tin tức, đúng không, Peter? Äể trong trÆ°á»ng hợp ông chủ cÅ© của mày thu phục lại đủ quyá»n lá»±c, thì mày sẽ an toàn đầu phục...
Pettigrew há miệng ra rồi ngậm miệng lại nhiá»u lần. Hình nhÆ° hắn đã mất khả năng nói rồi.
Hermione lại rụt rè nói:
-- Ơ... ông Black... chú Sirius...
Black nhảy lên khi được xÆ°ng hô nhÆ° vậy và cứ đứng nhìn Hermione chằm chằm nhÆ° thể được xÆ°ng hô lịch sá»± là Ä‘iá»u y đã quên mất từ lâu lắm rồi.
-- Nếu ông không phiá»n thì cháu xin há»i, ông làm thế nào mà... mà vượt thoát được nhà tù Azkaban nếu ông không dùng đến Ma Thuật Hắc ám?
Pettigrew gật đầu lia lại vỠphía Hermione nói:
-- Äúng đó! Cám Æ¡n! Äó chính là Ä‘iá»u tôi...
NhÆ°ng thầy Lupin làm cho hắn ngậm miệng lại bằng má»™t cái nhìn. Black hÆ°á»›ng vá» Hermione hÆ¡i cau mày má»™t tý, nhÆ°ng không phải vì phiá»n lòng vá»›i câu há»i, mà dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang cân nhắc câu trả lá»i. Rồi Black chậm rãi nói:
-- Tôi cÅ©ng không rõ tôi đã làm cách nào. Tôi nghÄ© lý do khiến tôi không mất trí là vì tôi biết mình vô tá»™i. Äó không phải là má»™t ý nghÄ© vui vẻ, nên bá»n giám ngục Azkaban không thể nào hút nó ra khá»i tôi... à nghÄ© đó đã giúp tôi tỉnh táo và biết mình là ai... và giúp tôi duy trì được sức mạnh của mình. Vì vậy khi mà... quá sức chịu Ä‘á»±ng... thì tôi tá»± biến mình thành má»™t con chó... ở trong phòng giam. Bá»n giám ngục Azkaban không thể nhìn thấy... cháu biết đấy...
Black nuốt nước miếng, nói tiếp:
-- Bá»n giám ngục Azkaban chỉ lần dò theo hÆ°á»›ng con ngÆ°á»i bằng khả năng phán Ä‘oán cảm xúc của con ngÆ°á»i. Khi tôi là má»™t con chó thì chúng phán Ä‘oán cảm xúc của tôi rất kém... kém ngÆ°á»i hÆ¡n, kém phức tạp hÆ¡n... nhÆ°ng, dÄ© nhiên, chúng lại tưởng là tôi đã mất trí nhÆ° má»i ngÆ°á»i khác bị giam cầm trong đó, vì vậy chúng không bận tâm nữa. NhÆ°ng tôi yếu lắm, rất yếu, và không có hy vá»ng gì xua Ä‘uổi chúng ra xa khá»i tôi khi mà tôi không có tá»›i má»™t cây Ä‘Å©a phép... Thế rồi tôi nhìn thấy Pettigrew trong tấm hình đó... Tôi nhận ra rằng hắn Ä‘ang ở trÆ°á»ng Hogwarts vá»›i Harry... Nếu mà có tín hiệu gì lá»t đến tai hắn rằng phe Hắc ám Ä‘ang củng cố lá»±c lượng... thì rõ ràng hắn Ä‘ang ở vị trí cá»±c kỳ thuận lợi để hành Ä‘á»™ng.
Pettigrew Ä‘ang lắc đầu lia lịa, miệng há hốc không thốt ra lá»i, chỉ trÆ¡ mắt nhìn Black đăm đăm suốt từ nãy đến giá» nhÆ° thể bị thôi miên.
--... sẵn sàng tấn công vào đúng lúc mà hắn chắc chắn có đồng minh... để giao ná»™p ngÆ°á»i cuối cùng của nhà Potter cho chúng. Nếu hắn giao ná»™p Harry, thì còn ai dám nói hắn là kẻ phản bá»™i Voldemort? Hắn sẽ được đón nhận vá» hàng ngÅ© trong danh dá»±... Vì vậy, tôi phải làm má»™t Ä‘iá»u gì đó. Tôi là ngÆ°á»i duy nhứt biết là Peter vẫn còn sống...
Harry nhá»› lại Ä‘iá»u mà ông Weasley đã nói vá»›i bà Weasley:
-- Những cai ngục nói là hắn cứ nói má»› trong giấc ngủ... luôn luôn là mấy lá»i giống nhau... "Nó Ä‘ang ở trÆ°á»ng Hogwarts".
-- NhÆ° thể có má»™t ai đó đã thắp lên má»™t ngá»n lá»­a trong đầu tôi mà bá»n giám ngục Azkaban không thể nào dập tắt... đó không phải là cảm xúc vui sÆ°á»›ng... đó là má»™t ám ảnh... nhÆ°ng nó Ä‘em lại cho tôi sức mạnh, nó làm đầu óc tôi sáng suốt. Vì vậy, má»™t đêm, khi há» mở cá»­a để Ä‘em thức ăn vào, tôi đã lẻn qua mặt há» nhÆ° má»™t con chó... Há» hết sức bối rối vì há» gặp khó khăn hÆ¡n rất nhiá»u khi phán Ä‘oán tình cảm loài vật... DÆ°á»›i lốt chó tôi rất ốm, ốm lắm, ốm đến ná»—i có thể lách mình qua chấn song nhà tù... Tôi bÆ¡i trở vỠđất liá»n nhÆ° má»™t con chó... Tôi Ä‘i ngược lên phía bắc và lẻn vào sân trÆ°á»ng Hogwarts nhÆ° má»™t con chó... Từ đó tá»›i nay tôi vẫn sống trong khu rừng Cấm... ngoại trừ má»™t lần tôi Ä‘i xem trận đấu Quidditch, dÄ© nhiên... cháu bay giá»i nhÆ° cha cháu ngày xÆ°a vậy, Harry à...
Black nhìn vào mắt Harry, nó không quay mặt đi. Black ồm ồm nói:
-- Hãy tin tôi. Tin tôi Ä‘i. Tôi không bao giá» phản bá»™i Lily và James. Tôi thà chết chứ không Ä‘á»i nào phản bá»™i há».
Và cuối cùng, Harry tin ông ta. Cổ há»ng nghẹn lại không nói được nên lá»i, Harry gật đầu.
-- Äừng!
Pettigrew đã ngã khuỵu xuống như thể cái gật đầu của Harry là sự tuyên án tử hình đối với hắn. Hắn lết tới trên hai đầu gối, phủ phục xuống đất, hai tay chắp lại trước mặt như nguyện cầu:
-- Anh Sirius... em đây mà... em là thằng Peter... bạn của anh đây mà... anh không thể...
Black đá một cái, Pettigrew hoảng sợ lùi lại:
-- Mày chưa đụng vô áo tao thì cũng đủ vấy bẩn nó rồi.
Pettigrew đành quay lại thầy Lupin, quằn quại van xin trÆ°á»›c mặt ông, giá»ng hắn chin chít the thé:
-- Anh Remus! Anh đâu có tin chuyện này hả... Sirius đâu có bao giỠnói với anh vỠchuyện vợ chồng Potter đổi kế hoạch phải không?
Thầy Lupin nói:
-- Anh ấy đã nói nếu không nghĩ tôi là gián điệp.
Thầy Lupin nói tiếp. Vá»ng qua trên đầu của Pettigrew bằng má»™t giá»ng tỉnh khô:
-- Tôi cho rằng đó là lý do anh đã không nói với tôi, phải không anh Sirius?
Black nói:
-- Tha lỗi cho tôi, anh Remus.
Thầy Lupin xắn tay áo lên nói:
-- Không có chi, bạn già Chân Nhồi Bông à. Và anh, anh cũng tha thứ cho tôi vì đã từng nghi ngỠanh là gián điệp chứ?
Bóng ma của nụ cÆ°á»i thoáng qua gÆ°Æ¡ng mặt hốc hác của Black:
-- Dĩ nhiên.
Black cũng bắt đầu xắn tay áo lên.
-- Chúng ta cùng giết hắn chứ?
Thầy Lupin dứt khoát:
-- Vâng, tôi nghĩ vậy.
Pettigrew há hốc miệng chết trân. Rồi hắn cuống cuồng bò tới chỗ Ron:
-- Ron Æ¡i... chúng ta đã từng là bạn tốt của nhau... tôi là má»™t con vật cÆ°ng hiá»n lành của cậu mà. Cậu đừng để cho há» giết tôi, Ron Æ¡i, cậu... cậu bênh tôi Ä‘i cậu!
Nhưng Ron trố mắt nhìn Pettigrew với nỗi khiếp sợ tận cùng. Nó nói:
-- Vậy mà tôi từng để cho ông ngủ trên giÆ°á»ng của tôi!
Pettigrew bò vỠphía Ron:
-- Cậu bé tá»­ tế Æ¡i... cậu chủ tá»­ tế Æ¡i... cậu đừng để cho há» giết tôi... tôi là con chuá»™t của cậu... tôi là má»™t con vật cÆ°ng hiá»n lành...
Black nói bằng giá»ng mỉa mai:
-- Nếu mày làm má»™t con chuá»™t tá»­ tế hÆ¡n làm má»™t con ngÆ°á»i thì cÅ©ng không có gì đáng để khoe khoang, Peter à.
Ron Ä‘ang tái nhợt thêm vì Ä‘au Ä‘á»›n, cố lên cái chân gãy ra khá»i tầm tay của Pettigrew. Hắn bèn xoay mình trên đầu gối lê lết vá» phía Hermione và níu lấy váy cô bé:
-- Cô gái nhân hậu Æ¡i... cô gái thông minh Æ¡i... cô... cô... đừng để há»... cô cứu tôi vá»›i...
Hermione kéo vạt áo của mình ra khá»i bàn tay bíu chặt của Pettigrew, lùi lại đến sát tÆ°á»ng, trông hoảng kinh cả hồn vía.
Pettigrew vẫn quỳ dưới đất, run rẩy một cách không thể ngăn được. Hắn từ từ quay đầu vỠphía Harry:
-- Harry... Harry... cháu giống cha cháu lắm.... cháu rất giống anh ấy...
Black gầm lên:
-- MÀY CÃ’N DÃM VAN XIN HARRY SAO? LÀM SAO MÀY DÃM NHÃŒN MẶT CHÃU NÓ SAO? LÀM SAO MÀY DÃM NÓI VỀ JAMES TRƯỚC MẶT CHÃU NÓ HẢ?
Pettigrew quỳ lết vỠphía Harry, hai tay hắn vươn ra, thì thào:
-- Harry... Harry... anh James sẽ không Ä‘á»i nào muốn cho chú chết... anh James sẽ thông cảm, Harry... ảnh sẽ rủ lòng thÆ°Æ¡ng hại chú...
Cả Black lẫn thầy Lupin Ä‘á»u sải bÆ°á»›c chân tá»›i trÆ°á»›c, nắm lấy vai Pettigrew, quăng hắn trở ngược xuống sàn. Hắn ngồi đó, co giá»±t trong cÆ¡n kinh hoàng, trợn mắt ngó lên Black và thầy Lupin.
Black cÅ©ng rúng Ä‘á»™ng cả ngÆ°á»i. Ông nói:
-- Mày đã bán Lily và James cho Voldemort. Mày có chối Ä‘iá»u đó không?
Pettigrew òa khóc. Cảnh ấy trông thật khiếp đảm. Trông Pettigrew như một đứa trẻ con to xác hói đầu đang nằm co rúm khóc trên sàn nhà.
-- Anh Sirius Æ¡i anh Sirius... em làm sao có thể làm khác được? Chúa tể Hắc ám... anh không biết đâu... hắn có những vÅ© khí mà anh không tưởng tượng nổi đâu... em bị hắn hăm dá»a... Anh Sirius Æ¡i... em đâu có được dÅ©ng cảm nhÆ° anh hay anh Remus hay anh James... Em đâu có muốn chuyện đó xảy ra... chính là Kẻ mà ai cÅ©ng biết là ai đấy đã bức hiếp em...
Black gầm lên:
-- NÓI LÃO! MÀY ÄÃ LUá»’N THÔNG TIN CHO VOLDEMORT CẢ NÄ‚M TRỜI TRƯỚC KHI LILY VÀ JAMES BỊ GIẾT! MÀY ÄÃ LÀM GIÃN ÄIỆP CHO HẮN TỪ LÂU!
Pettigrew hổn hển nói:
-- Hắn... hắn khống chế má»i nÆ¡i... Từ chối hắn thì đâu có được cái gì đâu?
Với một sự giận dữ khủng khiếp trên gương mặt, Black nói:
-- Chiến đấu vá»›i tên phù thủy ác Ä‘á»™c nhứt thế gian thì được cái gì hả? Äược những mạng ngÆ°á»i vô tá»™i, Peter à!
Pettigrew rên rỉ:
-- Anh không hiểu đâu, anh Sirius! Hắn sẽ giết tôi chết mất!
Black lại gầm lên:
-- VẬY THÃŒ MÀY NÊN CHẾT ÄI! THÀ CHẾT CÃ’N HÆ N PHẢN BỘI BẠN BÈ, NHƯ TỤI TAO SẴN SÀNG LÀM Äá»I VỚI MÀY ÄÂY!
Black và thầy Lupin đứng bên nhau, vai kỠvai, giơ cao đũa phép. Thầy Lupin lặng lẽ nói:
-- Lẽ ra mi phải hiểu là nếu Voldemort không giết mi thì chúng ta cÅ©ng sẽ làm Ä‘iá»u đó. VÄ©nh biệt Peter.
Hermione giÆ¡ cả hai tay lên che mặt và quay vào tÆ°á»ng. Harry thét:
-- ÄỪNG!
Harry chạy tới, tự mình đứng án trước mặt Pettigrew, đối diện với hai cây đũa phép. Nó nói hụt hơi:
-- Chú đừng giết hắn! Chú đừng giết!
Cả Black và thầy Lupin Ä‘á»u suýt loạng choạng. Black gầm gừ:
-- Harry, tên vô lại này là nguyên nhân khiến cho cháu mồ côi. Cái đồ bẩn thỉu hèn mạt này cÅ©ng chỉ muốn cho cháu chết phứt, mà không má»™t mảy may xúc Ä‘á»™ng. Cháu đã nghe thấy đó. Cái ngứa trên da hắn đối vá»›i hắn còn quan trá»ng hÆ¡n mạng sống cả nhà cháu.
Harry nói trong hơi thở dồn dập:
-- Cháu biết. Chúng ta sẽ Ä‘Æ°a hắn vá» tòa lâu đài. Chúng ta sẽ ná»™p hắn cho bá»n giám ngục Azkaban... chỉ xin đừng giết hắn...
Pettigrew há hốc miệng, quăng cả hai cánh tay ra ôm chầm lấy đầu gối Harry:
-- Harry! Cháu... cám ơn cháu... chú quả là không đáng... cám ơn cháu...
Harry gạt tay Pettigrew ra một cách ghê tởm:
-- Xê ra. Tôi làm Ä‘iá»u này không phải vì ông. Tôi làm Ä‘iá»u này vì tôi nghÄ© rằng ba sẽ không muốn những ngÆ°á»i bạn thân nhứt của ngÆ°á»i trở thành kẻ sát nhân... chỉ vì ông.
Không ai nhúc nhích hay thốt ra lá»i nào ngoại trừ Pettigrew. HÆ¡i thở của hắn chỉ còn phá»u phào khi hắn tá»± bấu lấy ngá»±c. Black và thầy Lupin nhìn nhau. Rồi, cả hai cùng hạ Ä‘Å©a phép xuống. Black nói:
-- Cháu là ngÆ°á»i duy nhứt có quyá»n quyết định, Harry à. NhÆ°ng hãy nghÄ©... nghÄ© đến những gì hắn đã làm...
Harry lập lại:
-- Hắn có thể bị nhốt vô nhà ngục Azkaban. Nếu có ai xứng đáng ở chỗ đó thì kẻ đó chính là hắn...
Pettigrew vẫn còn thở khò khè sau lưng Harry. Thầy Lupin nói:
-- Thôi được, đứng qua một bên đi, Harry.
Harry ngập ngừng. Thầy Lupin nói:
-- Thầy sẽ trói hắn lại. Thầy thá» là chỉ làm Ä‘iá»u đó thôi.
Harry bÆ°á»›c tránh ra. Lần này những sợi dây thừng vá»t ra từ đầu Ä‘Å©a của thầy Lupin, chỉ chá»›p mắt là Pettigrew bị trói gô cả tay chân và mồm miệng, nằm quằn quại trên sàn.
Cây đũa phép trong tay Black vẫn chĩa vào Pettigrew. Black gầm gừ:
-- Nhưng nếu mày biến hình, Peter, chúng tao sẽ giết mày. Cháu đồng ý chứ, Harry?
Harry ngó xuống cái hình thù đáng thương trên sàn và gật đầu, để cho Pettigrew có thể nhìn thấy.
Thầy Lupin nói, giá»ng bá»—ng trở nên thá»±c tế:
-- Äược rồi. Ron, thầy không thể gắn lại xÆ°Æ¡ng gãy cho con giá»i nhÆ° bà Pomfrey, cho nên thầy cho là tốt nhứt nên bó nẹp chân của con lại cho đến khi chúng ta có thể Ä‘Æ°a con vá» tá»›i bệnh thất.
Thầy bước vội tới bên Ron, cúi xuống, gõ đũa phép lên chân nó và rì rầm:
-- Ferula!
Quanh chân Ron xuất hiện băng nẹp quấn chặt dá»c theo xÆ°Æ¡ng ống chân. Thầy Lupin đỡ nó đứng lên. Ron dồn hết sức nặng thân thể vô má»™t chân còn khoẻ mạnh, mặt mày không còn nhăn nhó nữa. Nó nói:
-- Cám ơn thầy, con thấy khá hơn rồi.
Hermione nhìn thân hình sóng soài của thầy Snape trên sàn, há»i nhá»:
-- Còn thầy Snape thì sao ạ?
Thầy Lupin cúi xuống kiểm tra mạch của thầy Snape rồi nói:
-- Chẳng có gì trầm trá»ng lắm đối vá»›i ổng. Các con chẳng qua hÆ¡i hăng hái quá liá»u má»™t chút. Còn hÆ¡i lạnh. Ờ... có lẽ tốt nhứt là chúng ta khoan cứu tỉnh ổng trÆ°á»›c khi trở vá» tòa lâu đài an toàn. Chúng ta cứ mang theo ổng trong tình trạng nhÆ° vầy...
Thầy lẩm bẩm:
-- Mobilicorpus!
Như thể có một sợi dây vô hình cột cổ, cổ tay và đầu gối thầy Snape, dựng ông đứng lên, đầu vẫn còn gục gặc một cách không thoải mái lắm, như một con bù nhìn lố bịch. Ông đứng lơ lửng cách mặt đất vài tấc, chân cẳng cứng đơ lủng lẳng. Thầy Lupin nhặt lại tấm áo tàng hình và nhét nó an toàn vào trong túi áo của ông.
Black thúc ngón chân vào ngÆ°á»i Pettigrew nói:
-- Và hai ngÆ°á»i trong chúng ta nên được cá»™t chung vá»›i tên này, để cho chắc ăn.
Thầy Lupin nói:
-- Tôi làm cho.
-- Cả con nữa.
Ron nhảy lò cò tá»›i, nói vá»›i giá»ng giận dữ.
Black làm phép thuật lấy ra mấy cái còng số tám từ trong không khí. Chẳng mấy chốc, Pettigrew lại được dá»±ng đứng lên, tay trái hắn bị khóa chặt vá»›i tay thầy Lupin, còn tay phải của hắn thì bị khóa chung vá»›i tay trái của Ron. Mặt của Ron rất Æ° hình sá»±. Có vẻ nhÆ° nó coi chuyện Scrabbers giả mạo căn cÆ°á»›c là má»™t sá»± xúc phạm riêng tÆ°. Crookshanks thì nhẹ nhạng nhảy khá»i giÆ°á»ng và uyển chuyển dẫn Ä‘Æ°á»ng ra khá»i phòng, cái Ä‘uôi xù nhÆ° cây chổi rá»­a chai của nó nhá»ng lên má»™t cách nhí nhảnh.
Tài sản của tarta12a

  #20  
Old 11-04-2008, 11:55 PM
tarta12a's Avatar
tarta12a tarta12a is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Feb 2008
Bài gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
ChÆ°Æ¡ng 20

CÃI HÔN CỦA GIÃM NGỤC



Harry chÆ°a từng nhập bá»n má»™t Ä‘oàn ngÆ°á»i nào lạ lùng nhÆ° vậy. Crookshanks dẫn Ä‘Æ°á»ng xuống cầu thang, thầy Lupin, Pettinggrew và Ron Ä‘i theo sau, trông nhÆ° vận Ä‘á»™ng viên Ä‘ang thi đấu trong má»™t cuá»™c Ä‘ua sáu chân. Kế đến là Giáo sÆ° Snape, trôi lá» lững trong kinh dị sởn tóc gáy, ngón chân chạm vào bậc thang khi Ä‘oàn ngÆ°á»i Ä‘i xuống. Ông được chính cây Ä‘Å©a phép của mình, bây giá» trong tay của Black, nâng đỡ. Harry và Hermione Ä‘i sau cùng.
Chui trở lại con Ä‘Æ°á»ng hầm hÆ¡i khó Ä‘i, thầy Lupin, Pettinggrew và Ron phải xoay ngang má»›i Ä‘i lá»t. Thầy Lupin vẫn kiểm soát Pettinggrew bằng cây Ä‘Å©a phép của thầy. Harry có thể nhìn thấy há» lách mình má»™t cách chật vật dá»c theo Ä‘Æ°á»ng hầm theo hàng má»™t. Crookshanks vẫn Ä‘i đầu dẫn Ä‘Æ°á»ng, Harry bÆ°á»›c ngay sau Sirius Black, chú ấy vẫn Ä‘iá»u khiển thân thể thầy Snape trôi lá»nh bá»nh trong không khí, cái đầu gục gặc cứ liên tục cụng bức trần thấp. Harry có cảm tưởng là chú Sirius không há» thá»­ làm Ä‘iá»u gì đó để cho thầy Snape khá»i bị đụng đầu. Khi há» bắt đầu di chuyển chậm chạp dá»c theo Ä‘Æ°á»ng hầm, chú Sirius Ä‘á»™t ngá»™t nói vá»›i Harry:
- Cháu có biết giao nộp Pettinggrew có nghĩa là gì không?
Harry đáp:
- Nghĩa là chú được tự do.
- Phải... Nhưng là chú cũng là... chú không biết có ai đã từng nói với con chưa... chứ là cha đỡ đầu của con.
Harry nói:
- Dạ, con biết chuyện đó.
Chú Sirius nói một cách khó khăn:
- Ờ... ba má của con ủy thác cho chú làm ngÆ°á»i giám há»™ con, nếu chẳng may xảy ra Ä‘iá»u gì đó cho há»...
Harry chỠđợi. Không biết chú Sirius có định nói cái Ä‘iá»u mà nó nghÄ© là chú muốn nói không? Chú Sirius nói:
- DÄ© nhiên là chú sẽ thông cảm thôi nếu con muốn tiếp tục ở lại vá»›i dì dượng của con. NhÆ°ng... á»... thá»­ nghÄ© xem, má»™t khi danh dá»± của chú được phục hồi... nếu con muốn.... muốn có má»™t gia đình khác...
Một kiểu bùng nổ gì đó vừa xảy ra sâu tuốt trong lòng Harry. Nó thốt lên:
- Cái gì... sống vá»›i chú hả? Ra khá»i gia đình Dursley à?
Äầu nó ngẫu nhiên cụng cái cắc vào má»™t cục đá nào đó lồi ra trên trần Ä‘Æ°á»ng hầm.
Chú Sirius vội nói:
- Dĩ nhiên, chú nghĩ chắc là con không muốn đâu. Chú thông cảm, chẳng qua là chú nghĩ là chú...
- Chú không điên đó chứ...?
Giá»ng của Harry cÅ©ng gần giống giá»ng ồm ồm của chú Sirius:
- DÄ© nhiên là con muốn ra khá»i nhà Dursley rồi. Chú có má»™t cái nhà không? Chừng nào con được dá»n vá» nhà chú?
Chú Sirius lập tức quay hẳn lại để nhìn vào mắt Harry. Äầu thầy Snape cạ vào trần hầm, nhÆ°ng chú Sirius có vẻ không thèm bận tâm đến chuyện ấy. Chú nói:
- Con muốn hả? Con thiệt tình muốn chứ?
Harry nói:
- Con muốn thiệt mà!
GÆ°Æ¡ng mặt hốc hác của chú Sirius nở bừng má»™t nụ cÆ°á»i thật sá»± mà Harry nhìn thấy lần đầu tiên. Nụ cÆ°á»i đó làm cho gÆ°Æ¡ng mặt chú Sirius khác hẳn và sá»± khác nhau đó thật đáng ngạc nhiên, nhÆ° thể má»™t ngÆ°á»i trẻ hÆ¡n mÆ°á»i tuổi Ä‘ang cÆ°á»i rạng rỡ dÆ°á»›i cái mặt nạ chết đói. Trong giây phút đó, Harry nhận ra chú đúng là ngÆ°á»i đàn ông phù rể đã tÆ°Æ¡i cÆ°á»i trong đám cÆ°á»›i của ba má nó.
Hai chú cháu không nói thêm Ä‘iá»u gì nữa cho đến khi hỠđến được cuối Ä‘Æ°á»ng hầm. Crookshanks phóng lên khá»i miệng Ä‘Æ°á»ng hầm trÆ°á»›c; hẳn là nó đã ấn cái mấu trên thân cây Liá»…u Roi, bởi vì thầy Lupin, Pettinggrew và Ron trèo lên mặt đất mà không nghe có tiếng cành cây nào quật đập túi bụi.
Chú Sirius Ä‘Æ°a thầy Snape chui qua khá»i cái miệng hang, rồi đứng qua má»™t bên để cho Harry và Hermione Ä‘i lên trÆ°á»›c. Cuối cùng tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đã ra khá»i Ä‘Æ°á»ng hầm.
Sân trÆ°á»ng bây giá» rất tối, ánh sáng duy nhất là ánh sáng phát ra từ các cá»­a sổ của toà lâu đài. Má»i ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i không nói má»™t lá»i nào. Pettinggrew vẫn còn thở khò khè và thỉnh thoảng khóc thút thít. Äầu óc Harry thì Ä‘ang ong ong. Nó sắp được ra khá»i nhà Dursley... Nó sẽ được vá» sống vá»›i chú Sirius Black, bạn thân nhứt của ba nó... Nó cảm thấy đê mê ngây ngất... Chà, chuyện gì sẽ xảy ra khi nó nói vá»›i gia đình Dursley là nó sẽ vá» sống vá»›i tên tù đào tẩu mà hỠđã nhìn thấy trên truyá»n hình.
Ở đàng trước, thầy Lupin đang cảnh cáo Pettinggrew:
- Chỉ cần một cử động quấy thôi nhé, Peter!
Cây Ä‘Å©a phép của thầy vẫn giÆ¡ ngang, chỉa thẳng vào ngá»±c của Pettinggrew. Há» lặng lẽ lê bÆ°á»›c qua sân trÆ°á»ng, ánh sáng từ toà lâu đài dần dần sáng hÆ¡n, toả rá»™ng hÆ¡n. Thầy Snape vẫn còn trôi lá»u bá»u má»™t cách kỳ quái phía trÆ°á»›c chú Sirius, cằm của thầy bây giá» cứ tÆ°ng tÆ°ng trên ngá»±c thầy. NhÆ°ng bá»—ng nhiên...
Má»™t áng mây bay Ä‘i, những cái bóng má» má» của má»i ngÆ°á»i chợt hiện ra trên mặt đất. Cả Ä‘oàn ngÆ°á»i tắm trong ánh trăng...
Thầy Snape đâm sầm vào thầy Lupin, Pettinggrew và Ron. Ron đã dừng lại hết sức đột ngột, chú Sirius đứng chết trân. Chú vung ngang cánh tay để chặn Harry và Hermione lại.
Harry có thể nhìn thấy hình bóng của thầy Lupin. Thầy đã cứng Ä‘Æ¡ cả ngÆ°á»i ra. Rồi tay chân bắt đầy run lẩy bẩy. Hermione há hốc miệng kêu lá»›n:
- Ôi cha mẹ ơi... thầy chưa uống thuốc tối nay! Thầy nguy hiểm lắm!
Chú Sirius thì thầm:
- Chạy đi! Chạy mau đi! Chạy ngay!
NhÆ°ng Harry không thể nào chạy. Ron đã bị xích chung vá»›i Pettinggrew và thầy Lupin. Nó vá»t tá»›i trÆ°á»›c, nhÆ°ng chú Sirius đã chụp ngang ngá»±c nó và quăng nó trở ra phía sau.
- Hãy để đó cho chú. CON CHẠY ÄI!
Má»™t tiếng gầm gừ dá»… sợ nổi lên. Äầu của thầy Lupin dài ra. Thân hình của thầy cÅ©ng vậy. Vai thầy khom lại cong vòng. Lông má»c ra tua tủa trên khắp mặt mÅ©i tay chân, và những ngón tay ngón chân thì cong lại thành những móng vuốt nhá»n sắc. Lông của con Crookshanks lại dá»±ng đứng lên, và nó lùi lại...
Lúc ngÆ°á»i sói quay đầu lại, há quai hàm táp táp, thì chú Sirius vừa đứng bên cạnh Harry bá»—ng biến mất. Chú đã biến hình thành má»™t con chó khổng lồ tầm cỡ con gấu phóng vá»t ngÆ°á»i tá»›i trÆ°á»›c. Khi ngÆ°á»i sói vặn mạnh cái chân để thoát khá»i cái còng trói buá»™c nó, con chó đã kịp ká»m chặt lấy cổ nó và lôi nó lùi lại, tránh xa khá»i Ron và Pettinggrew. Cả hai con vật ghì chặt nhau, hàm khoá hàm, vuốt cài vuốt...
Harry đứng chết trân trÆ°á»›c cảnh tượng lạ lùng, quá chăm chú theo dõi trận đấu giữa con chó và ngÆ°á»i sói đến ná»—i không còn để ý đến chuyện gì khác. Chính tiếng thét của Hermione đã báo Ä‘á»™ng cho Harry...
Pettinggrew chúi tới trước, chụp lấy cây đũa phép thầy Lupin đánh rơi. Ron thò ngã uỵch xuống đất vì chới với trên cái chân bị băng bó. Một tiếng nổ ầm vang lên, một tia chớp sáng chói loà... và Ron nằm bất động trên mặt đất. Một tiếng nổ khác... lần này thì con Crookshanks bay vèo lên không trung rồi rớt cái bịch xuống, nằm một đống...
Harry chĩa cây đũa phép của nó vào Pettinggrew, thét lên:
- Expelliarmus!
Cây Ä‘Å©a phép của thầy Lupin bay vá»t lên trá»i, hút tầm mắt. Harry chạy tá»›i la to:
- Äứng yên tại chá»—!
NhÆ°ng đã quá trá»… rồi, Pettinggrew đã biến hình, Harry chỉ kịp nhìn thấy cái Ä‘uôi trụi lủi của con chuá»™t chạy vụt qua cái còng trên cánh tay Ron Ä‘ang duá»—i ra sóng xoài, và Harry nghe tiếng chuá»™t chạy sá»™t soạt trong bãi cá».
Má»™t tiếng hú và má»™t tiếng gừ bất bình bùng lên. Harry quay lại thấy ngÆ°á»i sói đã thoát được con chó, bắt đầu chạy thật nhanh vào khu rừng Cấm.
Harry thét:
- Chú Sirius ơi, hắn trốn rồi, Pettinggrew đã biến hình trốn rồi!
Chú Sirius Ä‘ang bị chảy máu, mấy vết thÆ°Æ¡ng dài cào ngang mõm và lÆ°ng, nhÆ°ng nghe tiếng thét của Harry, chú lại lồm cồm bò dậy, và ngay tức thì, tiếng chân chú phóng chạy băng qua sân trÆ°á»ng chìm dần vào yên lặng.
Harry và Hermione nhào tới bên Ron, Hermione thì thầm:
- Hắn đã làm gì Ron vậy?
Mắt Ron chỉ còn nhắm há», miệng hé mở. Má»i ngÆ°á»i còn nghe được tiếng thở của Ron nên chắc chắn là nó còn sống, nhÆ°ng nó không có vẻ gì là nhận ra được hai ngÆ°á»i bạn.
Harry tuyệt vá»ng nhìn quanh:
- Mình cũng không biết nữa!
Cả chú Sirius và thầy Lupin Ä‘á»u đã Ä‘i rồi... tụi nó không còn ai Ä‘i cùng ngoại trừ thầy Snape vẫn còn bất tỉnh và Ä‘ang lÆ¡ lá»­ng giữa trá»i. Harry hất má»› tóc khá»i vầng trán, cố gắng suy nghÄ© thẳng vào sá»± việc...
- Tụi mình nên Ä‘Æ°a há» vá» toà lâu đài và trình báo sá»± việc này cho ngÆ°á»i nào đó biết. Äi thôi...
NhÆ°ng đúng lúc đó, hai đứa nghe má»™t tiếng kêu ăng ẳng, má»™t tiếng rên Ä‘au Ä‘á»›n của má»™t con chó, vá»ng lại từ trong đêm tối...
Harry trừng mắt ngó vào bóng đêm, lẩm bẩm:
- Chú Sirius...
Nó lưỡng lự trong phút chốc. Lúc này nó không thể làm gì được cho Ron cả, trong khi chú Sirius thì đang gặp nạn...
Harry bắt đầu phóng chạy, Hermione chạy theo ngay sau lÆ°ng. Tiếng ăng ẳng dÆ°á»ng nhÆ° xuất phát từ phía bá» hồ. Hai đứa vắt chân lên cổ mà chạy vá» hÆ°á»›ng đó. Và Harry, trong lúc cắm đầu chạy, cảm thấy lạnh buốt, mà không nhận ra cÆ¡n giá buốt đó có nghÄ©a là gì...
Tiếng kêu ăng ẳng Ä‘á»™t ngá»™t tắc nghẹn. Khi chạy tá»›i bá» hồ thì tụi nó hiểu ra tại sao: chú Sirius đã biến trở lại thành ngÆ°á»i. Chú Ä‘ang thu mình lại để tránh đòn, hai tay giÆ¡ lên che trên đầu. Chú rên rỉ
- Äừừừừng, đừừừừng... làm Æ¡n...
Và rồi, Harry nhìn thấy há». Bá»n giám ngục Azkhaban, ít nhứt cÅ©ng có đến hàng trăm tên, tụ thành má»™t đám đông Ä‘en nghịt bên bá» hồ và Ä‘ang lÆ°á»›t vá» phía chúng nó. Harry xoay mòng mòng, má»™t cÆ¡n buốt lạnh nhÆ° băng giá thấm sâu vào ná»™i tạng của nó, sÆ°Æ¡ng bắt đầu làm má» mịt tầm nhìn của nó. Càng lúc càng có nhiá»u giám ngục Azkhaban hiện ra từ trong bóng tối ở cả hai phía, bá»n chúng Ä‘ang xiết chặt vòng vây...
Harry giơ cây đũa phép lên, hét:
- Hermione ơi, nghĩ ra cái gì thiệt vui đi!
Nó chớp mắt liên tục, cố để nhìn rõ hơn. Nó lúc lắc cái đầu để xua đi những tiếng kêu khóc yếu ớt đang bắt đầu trỗi lên trong đầu...
- Mình sắp được vá» sống vá»›i cha đỡ đầu của mình... Mình sẽ ra khá»i nhà Dursley...
Harry buộc mình nghĩ đến chú Sirius, và chỉ nghĩ đến chú Sirius mà thôi, rồi bắt đầu hô:
- Expecto patronum! Expecto patronum!
Chú Sirius rùng mình, lăn ngửa ra và nằm bất động trên mặt đất, xanh lè như đã chết rồi.
- Chú ấy không sao đâu! Mình sẽ vỠsống với chú ấy. Expecto patronum! Hermione ơi, giúp mình với! Expecto patronum!
Hermione thì thầm:
- Expecto... Expecto... Expecto...
NhÆ°ng cô bé không thể nào làm được phép trừ tà này. Bá»n giám ngục Azkhaban Ä‘ang tiến sát tá»›i rồi, chỉ còn cách tụi nó chừng ba thÆ°á»›c nữa mà thôi. Bá»n chúng hình thành cả má»™t bức tÆ°á»ng vững chắc quanh Harry và Hermione, mối lúc má»™t đến sát hÆ¡n...
Harry thét lên, cố gắng át tiếng kêu khóc trong tai nó:
- EXPECTO PATRONUM! EXPECTO PATRONUM!
Má»™t cuá»™n khói má»ng màu bạc thoát ra từ đầu Ä‘Å©a phép của Harry và lÆ¡ lá»­ng nhÆ° sÆ°Æ¡ng mù trÆ°á»›c mặt nó. Cùng lúc đó, Harry cảm thấy Hermione sụm xuống bên cạnh. Bây giá» nó chỉ còn có má»™t mình... hoàn toàn cô Ä‘á»™c...
- Expecto... Expecto patronum!
Harry cảm thấy đến lượt đầu gối nó sụm xuống chạm vào cỠlạnh. Sương mù như mây che phủ làm mỠcả mắt nó. Bằng một cố gắng khổng lồ, Harry vùng lên đấu tranh để nhớ rằng chú Sirius vô tội... vô tội... "Chú cháu mình sẽ ổn cả thôi... cháu sẽ vỠở với chú..."
Harry hổn hển la lớn:
- Expecto patronum!
Bằng ánh sáng mong manh của vị thần Há»™ mệnh chÆ°a đầy đủ hình vóc, Harry nhìn thấy má»™t tên giám ngục Azkhaban chá»±ng bÆ°á»›c, dừng lại sát ngay bên nó. Tên giám ngục đó không thể nào bÆ°á»›c qua lá»›p mây bạc bao bá»c Harry mà nó vừa tạo ra. Má»™t bàn tay chết chóc nhầy nhụa thò ra từ dÆ°á»›i lá»›p áo khoác. Bàn tay đó làm má»™t Ä‘á»™ng tác nhÆ° gạt vị thần Há»™ mệnh qua má»™t bên.
Harry hổn hển kêu:
- Äừng! đừng... chú ấy vô tá»™i... Expecto... Expecto patronum!
Nó có thể thấy bá»n giám ngục Azkhaban trừng trừng ngó nó, nghe cả tiếng thở phì phò nhÆ° làn gió đông thổi xung quanh. Tên giám ngục đứng gần Harry nhứt dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang đánh giá Harry. Rồi hắn giÆ¡ cả hai bàn tay thối rữa lên, kéo cái nón trùm đầu của hắn xuống...
NÆ¡i đáng lẽ ra là đôi mắt thì chỉ có lá»›p da sứt sẹo màu xám má»ng dính bít kín hai hố mắt trống rá»—ng má»™t cách vô hồn. NhÆ°ng trên gÆ°Æ¡ng mặt đó có má»™t cái miệng... má»™t cái lá»— há hốc không ra hình dạng gì hết Ä‘ang hút không khí gây ra âm thanh nghe nhÆ° tiếng há»›p hÆ¡i của kẻ Ä‘ang hấp hối.
Má»™t cÆ¡n kinh hoảng Ä‘iếng ngÆ°á»i xâm chiếm toàn thân Harry đến ná»—i nó không nói năng hay nhúc nhích gì được nữa. Vi thần Há»™ mệnh của nó lung linh bập bùng rồi chết ngắt...
Màn sương trắng làm Harry mù mịt không thấy gì cả. Nó phải chiến đấu... Expecto patronum!... Nó không nhìn thấy gì nữa... và nó nghe tiếng gào khóc quen thuộc vẳng lại từ xa xăm... Expecto patronum!... Nó mò mẫm tìm chú Sirius trong màn sương mù, rồi tìm được cánh tay của chú... hình như hỠkhông định bắt chú ấy...
NhÆ°ng má»™t đôi tay nhá»›p nháp cứng khoẻ đã xiết vòng quanh cổ Harry, buá»™c nó phải ngẩng đầu lên... Nó có thể cảm nhận được hÆ¡i thở của tên giám ngục. Hắn sắp thanh toán Harry trÆ°á»›c tiên... Harry ngá»­i thấy hÆ¡i thở thối rữa của hắn... Tiếng gào khóc của má Harry vang vang trong đầu... Tiếng khóc của má sẽ là Ä‘iá»u cuối cùng mà Harry còn nghe được...
Và rồi, xuyên qua màn sÆ°Æ¡ng mù Ä‘ang nhấn chìm nó, Harry cảm giác nhÆ° nhìn thấy má»™t tia sáng màu bạc, càng lúc càng sáng hÆ¡n... Nó cảm thấy nó rÆ¡i tòm xuống cá»...
Nằm sấp, mặt úp xuống đất, Harry yếu đến ná»—i không nhúc nhích được, buồn nôn và run lập cập, nhÆ°ng nó cố mở mắt ra. Ãnh sáng chói loà Ä‘ang má» dần trên lá»›p cá» quanh nó... Tiếng kêu khóc của má nó đã ngừng bặt. Cái lạnh thấu xÆ°Æ¡ng cÅ©ng tan biến rồi...
Có cái gì đó đã xua Ä‘uổi bá»n giám ngục Azkhaban Ä‘i khá»i... cái đó vẫn còn Ä‘ang lượn vòng quanh nó, Hermione và chú Sirius... Tiếng hút không khí và tiếng thở phì phì của bá»n giám ngục Azkhaban Ä‘ang má» Ä‘i... Bá»n chúng Ä‘ang phải bá» Ä‘i... không khí Ä‘ang ấm dần lại...
Thu hết tàn lá»±c còn sót lại trong ngÆ°á»i, Harry ngóc đầu lên được vài phân và thấy má»™t con vật ở giữa vầng sáng Ä‘ang phi nhÆ° bay qua mặt hồ. Mắt má» Ä‘i vì mồ hôi, Harry cố gắng nhìn kỹ xem đó là con gì... Con vật đó rạng rỡ nhÆ° má»™t con bạch kỳ mã. Cố giữ cho mình đừng ngất Ä‘i, Harry dõi theo con vật phi nÆ°á»›c kiệu rồi ngừng vó câu khi đến được bên kia hồ nÆ°á»›c. Trong má»™t thoáng, Harry nhìn thấy, trong ánh sáng rạng rỡ của con vật, có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang đón con vật quay vá»... ngÆ°á»i đó giÆ¡ tay lên vá»— vá» con vật... ngÆ°á»i đó trông quen má»™t cách lạ lùng... nhÆ°ng mà ngÆ°á»i đó đâu có thể là...
Harry không còn hiểu gì nữa. Nó cÅ©ng không thể suy nghÄ© thêm được gì nữa. Nó cảm thấy hÆ¡i sức cuối cùng đã lìa bá» nó, và đầu nó đập xuống ná»n đất, bất tỉnh.
Tài sản của tarta12a

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
ìàðàôîí, ìóçûêà



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™