Võ Động Càn Khôn
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu -----oo0oo-----
Chương 299: Năng lượng trớ chú.
Nhóm dịch: black
Biên: NguyenDuy84
Nguồn: Sưu Tầm
Mười cái cốt chưởng nguyên lực khổng lồ lúc này đã ngưng đọng trên bầu trời, che lấp cả toàn bộ không trung. Một loại lực lượng khủng bố tràn đầy tính hủy diệt không ngừng dập dờn phóng xuống, khiến cho mặt đất bên dưới bị xé toạt thành từng khe nứt vô cùng khủng bố.
Nhưng mười cái cốt chưởng nguyên lực này, lại không hề có dấu hiệu sẽ rơi xuống, dáng vẻ đó giống như đã bị không gian khóa chặt lại, ngưng đọng ở trên bầu trời, không một chút động đậy.
Phía dưới cốt chưởng nguyên lực đó, đạo phù văn màu đen lẳng lặng lượn lờ xung quanh, giống như một lớp vách tường vô hình vậy, bao vây xung quanh thân thể Lâm Động, nhìn có vẻ vô cùng yếu ớt nhưng lại không gì có thể phá vỡ nổi.
- Đây là…
Lâm Động kinh ngạc nhìn mười cái cốt chưởng nguyên lực đang ngưng đọng đó, liếc nhìn bộ hài cốt thần bí đang trong tư thế quỳ một gối ở bầu trời phía xa, sau đó ánh mắt tập trung vào đạo phù văn màu đen trên đỉnh đầu. Đó chính là vật mà Hắc Đồng Lão Nhân ở trong tế đàn đã để lại cho hắn, là thứ dùng để phá giải phong ấn của Thôn Phệ Tổ Phù.
Tiểu điêu cũng bởi vì cảnh tượng ấy mà ngừng lại động tác đang dở dang trên tay, có chút kinh ngạc nói:
- Xem ra lão gia hỏa ấy tựa hồ như giữ vị trí rất cao trong tông phái Viễn cổ lúc trước.
Lâm Động khẽ gật đầu, cẩn thận nhìn chăm chú vào bộ hài cốt thần bí kia, bàn tay vẫn nắm chặt Thiên Lân Cổ Kích trong tay, không hề dám có chút lơ là.
Dưới ánh mắt chăm chú khẩn trương của Lâm Động, đạo phù văn màu đen đột nhiên phát ra những tia hắc quang nhàn nhạt. Dưới sự chiếu rọi của những tia hắc quang, mười cái cốt chưởng nguyên lực to lớn ấy lại bắt đầu nứt toác ra, chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi đã hóa thành vô số những điểm sáng đầy trời, rồi sau đó từ từ tan biến mất.
Ong ong!
Chấn vỡ mười cái cốt chưởng nguyên lực, phù văn màu đen kia đột nhiên phát ra một thanh âm vù vù kỳ dị. Dưới thanh âm vù vù đó, hồng mang trong hốc mắt nộ hài cốt thần bí đó cũng dần dần tan biến đi. Ở phía trên bầu trời, hướng về phía phù văn màu đen cung cung kính kính dập đầu lạy ba cái. Trong mơ hồ, phảng phất như có một chút thanh âm truyền lại từ thời Viễn cổ phát ra, khiến cho người ta nghe thấy một loại cảm giác bi thương.
Đã từng là một tông phái Viễn cổ hùng mạnh, hiện tại, cũng hóa thành phế tích cùng với hoang vu, chỉ còn lại một đạo chấp niệm truyền xuống từ thời Viễn cổ, vẫn cố chấp bảo hộ phiến không gian này cùng với bảo tàng bên trong nó.
Lâm Động khẽ thở dài, sự lãnh khốc trong mắt hắn cũng nhạt dần, trịnh trọng chắp tay hành lễ đối với bộ hài cốt thần bí đang quỳ một gối trên không trung kia. Chỉ dựa vào một tia chấp niệm bảo hộ tông phái, một nhân vật như vậy, xem ra khi còn sống cũng là một cường giả hào khí ngất trời, quả thật đáng kính trọng.
Trên bầu trời, bộ hài cốt thần bí sau khi dập đầu lạy ba cái mới đứng dậy, nhìn về phía Lâm Động. Đột nhiên nó vẫy tay một cái, một đạo hấp lực tuôn ra, sau đó túi Càn Khôn mà Lâm Động đoạt từ chỗ Lâm Lang Thiên từ trong tay áo bỗng bay vụt ra.
Túi Càn Khôn bay ra, Lâm Động cũng thoáng rùng mình một cái, chợt bất đắc dĩ cười khổ, ngược lại cũng không hề ra tay đoạt lại. Hắn biết, hiện tại nếu không phải vì đạo phù văn màu đen đó, e rằng bộ hài cốt thần bí đó cũng không dễ dàng buông tha cho hắn. Hiện tại hài cốt chỉ thu hồi lại những Niết Bàn Đan kia, chỉ có thể nói rằng cơ duyên của mình chưa đủ.
Dưới ánh mắt tiếc nuối của Lâm Động, túi Càn Khôn đó rơi vào trong tay bộ hài cốt thần bí. Sau đó cánh tay bộ hài cốt run lên, những viên Niết Bàn Đan trong đó đều bay vút cả ra, hóa thành một khối cầu đan dược tròn rực lửa, lơ lửng trong không trung. Một đạo năng lượng vô cùng hùng hồn từ trong khối cầu đó phát tán ra ngoài, phảng phất như là một loại ngọn lửa kỳ dị, bao trùm lên trên đám Niết Bàn Đan kia.
Ngọn lửa kỳ dị này chỉ trong chốc lát đã bốc lên cuồn cuộn, không ngừng ngưng kết thành các hình dạng khác nhau, tựa như bách chim, tựa như phượng hoàng, giống hệt như là Phượng Hoàng Niết Bàn, vô cùng thần kỳ.
Hàng trăm mai Niết Bàn Đan nhất thời lượn lờ xung quanh thân thể hài cốt thần bí, chợt cốt chưởng của hài cốt thần bí cử động. Chỉ thấy những mai Niết Bàn Đan này đột nhiên luân chuyển với tốc độ cao, từng đạo hắc khí quỷ quái kỳ dị chậm rãi từ trong Niết Bàn Đan thẩm thấu ra ngoài, cuối cùng tiến vào trong thân thể hài cốt thần bí.
Nhìn cảnh tượng này, Lâm Động nhất thời ngạc nhiên đến sững người, từ những đạo hắc khí quỷ quái kỳ dị đó, hắn cảm nhận được một loại ba động cực kỳ âm độc và thần bí…
- Thủ đoạn hay, không ngờ bên trong những viên Niết Bàn Đan này lại còn có năng lượng trớ chú!
Tiểu điêu đứng một bên, nhìn thấy nguy hiểm đã tiêu tan, cũng tản đi những tia năng lượng tử hắc sắc kia. Nó nhìn thấy những đạo hắc khí quỷ quái kỳ dị kia, nhất thời kinh ngạc nói.
- Năng lượng trớ chú? Đó là thứ gì?
Lâm Động rùng mình, có chút nghi hoặc hỏi.
- Ha ha, là một loại thủ đoạn cực kỳ ngoan độc của thời kỳ Viễn cổ, Niết Bàn Đan ẩn chứa năng lượng trớ chú này nếu bị người khác sử dụng, không chỉ không thể thuận lợi đột phá Niết Bàn Cảnh, ngược lại sẽ bị năng lượng trớ chú ăn mòn thân thể thậm chí cả thần trí, sau cùng sẽ biến thành giống như là một con rối vô hồn vậy.
Tiểu điêu cười quái dị nói.
- Tiểu tử, lần này ngươi thật đúng là thoát được một kiếp nạn. Nếu như ngươi đem mớ Niết Bàn Đan này mang đi sử dụng, e rằng ngươi sẽ phải nếm mùi đau khổ rồi.
Lâm Động nghe vậy, đầu nhất thời toát một trận mồ hôi lạnh, không ngờ những thủ đoạn của tông phái Viễn cổ lại tàn nhẫn đến như vậy, cả những viên Niết Bàn Đan này cũng ẩn chứa sự cổ quái như thế.
- Đáng tiếc, quả thật nên đem những thứ này đưa cho Lâm Lang Thiên thì tốt hơn.
Sau khi run sợ một hồi, Lâm Động đột nhiên mở miệng nói. Nếu sớm biết những viên Niết Bàn Đan này lại quỷ quái như vậy, chi bằng trực tiếp đem tặng cho Lâm Lang Thiên. Lại nói, hắn đoạt lấy mớ Niết Bàn Đan này, ngược lại còn giúp cho Lâm Lang Thiên tránh được một kiếp nạn, điều này thật sự khiến cho Lâm Động có chút buồn bực.
Trong khi Lâm Động còn buồn bực dậm chân, bộ hài cốt thần bí trên không trung kia sau khi đem những năng lượng trớ chú trong Niết Bàn Đan đều hấp thu hết đi, cánh tay bạch cốt chợt khẽ động, lại một lần nữa đem những mai Niết Bàn Đan kia thả vào túi Càn Khôn, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của Lâm Động, quăng ngược trở lại cho hắn.
Nhìn túi Càn Khôn phiêu phù tới trước mắt, Lâm Động hiển nhiên nhất thời không thể lấy lại được tinh thần. Một lúc sau hắn mới giơ tay bắt lấy nó, mang theo ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía bộ hài cốt thần bí. Không ngờ đối phương lại chủ động giúp hắn tiêu trừ năng lượng trớ chú trong Niết Bàn Đan như thế…
Sau khi tiêu trừ đi năng lượng trớ chú trong Niết Bàn Đan, bộ hài cốt thần bí đó lại một lần nữa chậm rãi hướng về phía phù văn màu đen khom người hành lễ, sau đó mới xoay người bỏ đi. Trong mơ hồ, có một đạo thanh âm khàn khàn mang theo một tia tang thương bất tận xuyên qua không gian, vang vọng lại trên khoảng không của bình nguyên.
- Sư phụ, ta sẽ vĩnh viễn bảo vệ tông môn, cho dù người chết hồn tan, cũng quyết phải bảo vệ!
Nghe thanh âm khàn khàn không ngừng quanh quẩn ở bên tai, Lâm Động cũng có chút giật mình, ánh mắt nhìn về phía bộ hài cốt thần bí xa xa, trong lòng có chút kính trọng. Mặc dù là người đã chết, nhưng mà một tia chấp niệm đó vẫn còn, điều khiển thân thể ở lại bảo vệ tông môn. Loại chấp niệm này cường đại đến mức độ nào chứ?
- Lực ngưng tụ của tông phái Viễn cổ này thật sự khiến người ta phải kinh ngạc. Nhưng tiếc thay, cuối cùng vẫn không thể tránh khỏi kết cục suy bại như thế…
Tiểu điêu cảm thán nói.
Lâm Động khẽ gật đầu. Có thể tưởng tượng được tông phái Viễn cổ này tại thời điểm năm xưa thật sự là vô cùng hùng mạnh, đệ tử môn hạ có thể trung thành đến như vậy, không lo môn phái không hưng thịnh.
- Lần này thật là trong họa gặp may, không chỉ cứu lại được một mạng, mà còn diệt trừ được tai họa ngầm nữa.
Lâm Động ném ném túi Càn Khôn trong tay, cười nói. Nếu như không có bộ hài cốt thần bí này, e rằng hắn còn không thể phát hiện ra năng lượng trớ chú trong đám Niết Bàn Đan này, đến lúc đó nếu như đem chúng ra sử dụng, hậu quả sẽ thật sự vô cùng nghiêm trọng.
- Trước hết nên rời khỏi nơi này cái đã, cái thứ quỷ quái kia chỉ dựa vào chấp niệm mà canh giữ nơi này, đối với hắn mà nói, chúng ta nói thế nào cũng là kẻ đột nhập…
Tiểu điêu thúc giục nói.
Lâm Động gật đầu. Lần này nếu không phải nhờ có phù văn màu đen đột nhiên xuất hiện, sự việc e rằng sẽ lại là một cục diện khác. Hơn nữa cho dù dựa vào năng lực quái dị của tiểu điêu mà tránh được kiếp nạn này, nhưng mà kiếp nạn Niết Bàn Đan kia cũng khó mà tránh khỏi. Xem ra phù văn màu đen có thể nói là đã cứu hắn đến hai lần.
- Đi thôi!
Lốc xoáy năng lượng trên bình nguyên trong trận chiến đấu lúc nãy đã bị bộ hài cốt thần bí kia đánh tan mất, vì vậy Lâm Động chỉ có thể tìm một lối ra khác. Hắn xoay người nhảy lên lưng hổ, vung tay lên. Tiểu Viêm cũng dang rộng cặp cánh huyết sắc, hóa thành một đạo quang mang màu đỏ, hướng về phía chân trời bay vút qua.
Không còn sự truy sát của bộ hài cốt thần bí, Lâm Động không còn sự cố kỵ nào nữa, tâm tình cũng thoải mái đi rất nhiều, cho nên hắn cũng không thúc giục Tiểu Viêm tăng tốc. Hành trình đến Đại Hoang Cổ Bi lần này xem như là thu hoạch không nhỏ. Không chỉ thu được một đầu Phù khôi Cao cấp, lại còn đạt được Đại Hoang Thiên Nhân Chỉ, loại vũ kỹ Tạo Hóa Cấp uy lực kinh người này.
Tuy nói lần thi triển bộ vũ kỹ này lúc trước tựa hồ như không có kết cục thắng lợi, nhưng Lâm Động cũng đã dựa vào nó chật vật lắm mới chống đỡ được một lần công kích của bộ hài cốt thần bí. Điều này theo phương diện nào đó mà nói, đã chứng minh được sự cường hãn của bộ vũ kỹ này. Mặc dù, một cái công kích kia chỉ là do hài cốt thần bí tùy ý phát ra, nhưng điều này cũng đủ để cho Lâm Động tự hào. Dù sao bộ hài cốt thần bí đó, cho dù là nhìn khắp cả Vương triều Đại Viêm e rằng cũng đều là sự tồn tại vô địch…
Dưới tốc độ phi hành của Tiểu Viêm, sau khi Lâm Động bay đi gần mười mấy phút, lại một lần nữa bắt gặp một lốc xoáy năng lượng lối ra thông với thế giới bên ngoài. Xung quanh luồng lốc xoáy này đang có không ít các cường giả kinh hoảng sợ hãi điên cuồng chui vào. Hiển nhiên bọn họ đều vô cùng kinh hãi với năng lực đáng sợ của bộ hài cốt thần bí. Hiện tại cho dù là thông báo với bọn họ bộ hài cốt thần bí kia đã trở về rồi, e rằng cũng không có ai dám ở lại trong không gian cổ bi tìm kiếm bảo vật.
- Đi thôi, trước hết nên rời khỏi chỗ này!
Nhìn thấy lối ra đó, Lâm Động thoáng thở ra một hơi, giống như là trút đi được gánh nặng vậy. Hành trình trong không gian cổ bi lần này thật sự là hết nguy hiểm này đến nguy hiểm khác. Nếu như không có cơ duyên, sợ rằng thiếu chút nữa phải để lại cái mạng nhỏ ở nơi này, chôn thân tại vùng đất hoang vu này rồi.
- Hắc hắc, Đằng Lỗi, ngươi nghĩ muốn hại chết ta, lại không ngờ rằng cái mạng của ta lớn. Lần này, ta sẽ khiến cho Âm Khôi Tông ngươi gà chó không yên!
Sự lạnh lùng trong mắt Lâm Động nhất thời tuôn trào. Mặc dù cùng hãm hại hắn còn có Vương Thống và Lâm Lang Thiên nữa, nhưng thù thì phải trả từ từ. Hiện tại còn ở quận Đại Hoang, vậy thì trước tiên tìm Âm Khôi Tông gây phiền toái trước đã. Hơn nữa vừa lúc Thôn Phệ Tổ Phù cũng đang nằm trong tay Âm Khôi Tông, một khi đã như vậy, những món nợ này đành tính sổ cùng lúc vậy.
Khuôn mặt Lâm Động hiện lên vẻ hung ác.
Tiểu Viêm cũng hóa thành một đạo quang mang màu đỏ, lập tức tiến vào bên trong lốc xoáy năng lượng, sau đó biến mất.
Hiển nhiên, tiếp theo sẽ là trò hay giữa Lâm Động và Âm Khôi Tông!
Võ Động Càn Khôn
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu -----oo0oo-----
Chương 300: Nâng cao thực lực.
Nhóm dịch: black
Biên: NguyenDuy84
Nguồn: Sưu Tầm
Tại nơi sâu thẳm trong Đại Hoang Cổ Nguyên, Đại Hoang Cổ Bi khổng lồ lẳng lặng đứng sừng sững. Bên trên cổ bi tràn ngập một loại năng lượng ba động vô biên. Từng vòng lốc xoáy năng lượng không ngừng hình thành trên cổ bi, và thỉnh thoảng lại có một vài nhóm người bộ dáng thất kinh hồn phách từ trong những luồng lốc xoáy kia lao ra.
Những người này vừa lao ra liền thở ra một hơi thật dài, sau đó cũng không dám dừng lại quá lâu, giống như con chim kinh hãi cung tên, tụ tập lại thành từng nhóm bạt mạng chạy trốn, nhanh chóng rời khỏi Đại Hoang Cổ Nguyên.
Cảnh tượng này cho thấy, những tên này đều bị hài cốt thần bí trong không gian cổ bi dọa cho sợ hãi không nhỏ, hiện tại không dễ dàng mới trốn ra được, đương nhiên không dám dừng lại quá lâu.
Xuy!
Trên cổ bi, lại thêm một đạo lốc xoáy năng lượng bắt đầu khởi động, một cái bóng huyết sắc cũng nhanh chóng lướt ra, xuất hiện phía trên bầu trời. Đó chính là Lâm Động từ trong tay bộ hài cốt thần bí thuận lợi trốn thoát ra.
Vù!
Nhìn không gian thoáng đãng ở thế giới bên ngoài, Lâm Động khẽ thở ra một hơi dài. Tuy nguồn nguyên lực ở thế gới bên ngoài này không hùng mạnh bằng trong không gian cổ bi, thế nhưng lại tạo cho hắn một cảm giác vô cùng an toàn.
- Tứ đại Gia tộc, các thế lực Đại Ma Môn, Âm Khôi Tông, Võ Minh xem ra đều đã rút lui trước.
Lâm Động ngồi trên lưng hổ, nhìn về bốn phương tám hướng. Chung quanh Đại Hoang Cổ Bi lúc này số người đã trở nên vô cùng thưa thớt, không còn dáng vẻ rầm rộ đông đúc giống như lúc mới tiến vào. Điều này cho thấy các thế lực từ trong không gian cổ bi sau khi thoát ra đã nhanh chóng rời khỏi nơi này.
- Một đám lá gan chuột nhắt!
Lâm Động khẽ nhếch mép, trong lòng cười lạnh một tiếng. Nhưng mà bỏ đi cũng tốt, tình thế của hắn hiện tại rất kém, vừa rồi giao thủ cùng với hài cốt thần bí hầu như đã dốc hết toàn bộ năng lượng trong cơ thể. Hắn còn đang lo nếu như bọn người Đằng Lỗi vẫn còn ở lại chờ hắn ngoài này, cục diện sẽ trở nên vô cùng phiền phức. Hiện tại bọn chúng đã bỏ đi rồi, cũng cấp cho hắn chút thời gian tĩnh dưỡng phục hồi lại.
- Hiện tại ngươi định làm gì?
Tiểu điêu ngồi trên bả vai Lâm Động, hỏi. Tuy rằng trước đó nó cũng không có thi triển ra thủ đoạn liều mạng cuối cùng để mang Lâm Động đi, nhưng trạng thái của nó hiện tại cũng không tốt cho lắm, trong mắt thoáng hiện lên vẻ ảm đạm.
- Trước tiên tìm một nơi nào đó, tĩnh dưỡng một thời gian cái đã!
Lâm Động trầm ngâm nói. Lần này tiểu điêu và Tiểu Viêm cũng đều có thu hoạch không nhỏ. Đặc biệt là tiểu điêu, thu được Yêu linh Huyết Bức Long. Nếu như nó có thể luyện hóa thành công được, thực lực của nó sẽ không thua kém cường giả Tạo Hóa Cảnh. Đều này đối với Lâm Động mà nói không hề nghi ngờ gì sẽ là một trợ thủ rất đắc lực.
Còn về phần Tiểu Viêm, nó cũng thu được tinh huyết của Viễn Cổ Huyết Bức Long, đợi đến khi nó đem đám tinh huyết này hoàn toàn luyện hóa xong, chắc chắn thực lực sẽ lại tăng vọt. Mà đến lúc đó, Lâm Động mới có thể có được tư cách đấu đầu cùng với đại thế lực như Âm Khôi Tông.
Cho nên nhiệm vụ cấp bách hiện nay, chính là tìm chỗ yên tĩnh để cho tiểu điêu cùng Tiểu Viêm nhanh chóng luyện hóa Yêu linh và tinh huyết.
Mà đối với lời nói của Lâm Động, tiểu điêu cũng rất đồng ý. Lâm Động thấy thế cũng không nói nhiều lời phi nghĩa, bàn tay vỗ nhẹ lưng Tiểu Viêm. Tiểu Viêm liền chấn động cặp cánh huyết sắc khổng lồ, hướng về phía bên ngoài Đại Hoang Cổ Nguyên mà bay vút đi.
Đại Hoang Cổ Nguyên lúc này đã tương đối hỗn loạn, Âm Khôi Tông cũng không còn tâm tư để nhân mã ở lại xem xét Lâm Động rốt cuộc sống chết ra sao. Vì thế hắn ra khỏi Đại Hoang Cổ Nguyên vô cùng thuận lợi, sau đó mới tìm một nơi non xanh nước biếc u tĩnh mà dừng lại.
o0o
- Tiểu tử, tiếp theo ta muốn dốc toàn lực luyện hóa Yêu linh Huyết Bức Long, việc hộ pháp giao lại cho ngươi vậy!
Từ trên không trung hạ xuống, thân hình tiểu điêu vừa chuyển động đã lướt đến ngồi xếp bằng trên một hòn đá to bên bờ hồ. Miệng nó vừa mở rộng, một tia huyết quang từ trong thân thể nó phát ra, hóa thành hình thù Huyết Bức Long nanh vuốt khủng bố, không ngừng hướng về phía tiểu điêu mà rít gào.
- Ha ha, được điêu gia ta luyện hóa chính là phúc khí của ngươi rồi!
Nghe thấy tiếng rít gào không ngừng của Yêu linh Huyết Bức Long, tiểu điêu cười quái dị một tiếng. Sau đó một tia hào quang tử hắc sắc từ trong miệng nó phun ra, trực tiếp bao vây lấy Yêu linh Huyết Bức Long. Lực thôn phệ khủng khiếp từng tia từng tia một từ trong thẩm thấu ra ngoài, chuẩn bị đem Yêu linh Huyết Bức Long chậm rãi luyện hóa.
- Rống!
Trong khi tiểu điêu bắt đầu luyện hóa Yêu linh Huyết Bức Long, Tiểu Viêm đứng bên cũng phát ra một tiếng hổ gầm. Sau đó nó nằm rạp xuống mặt đất, từng vòng quang mang huyết sắc sáng bóng không ngừng từ trong cơ thể thẩm thấu ra ngoài. Nhưng mà nó lại im lìm nằm sấp xuống trên mặt đất, để mặc cho những cỗ khí tức huyết sắc này ở bên trong cơ thể không ngừng chui qua chui lại.
Nhưng mà khí tức phát ra trên người Tiểu Viêm cũng trong khoảng thời gian nó lẳng lặng nằm rạp xuống mà dần dần trở nên hung hãn hơn. Trong mơ hồ dường như có một thứ uy lực trấn áp mạnh mẽ từ trong cơ thể Tiểu Viêm phát ra, khiến cho những Yêu thú trong cánh rừng rậm lân cận bị chấn động vội vàng chạy trốn tứ phía.
Nhìn một điêu một hổ trực tiếp tiến vào trạng thái tu luyện, Lâm Động chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu. Hắn vung tay áo lên, triệu hồi đầu Phù khôi Cao cấp ra, tiện tay đem một ngàn Thuần Nguyên Đan đưa vào trong cơ thể nó, khiến nó lúc này trông giống như pho tượng bảo hộ sừng sững vậy. Từ sau khi tiêu diệt được hai lão giả muốn cướp đoạt thi thể Huyết Bức Long, túi tiền Lâm Động phồng hẳn lên, giúp hắn có thể tiêu xài thoải mái mà không phải lo lắng.
Làm xong những việc này, Lâm Động mới thở ra một hơi, sau đó hai mắt khép hờ lại, từ từ bước vào trạng thái tu luyện, đem nguyên lực thiên địa khắp nơi xung quanh từng tia một hút vào trong cơ thể, bồi bổ lại Nguyên Đan cùng với đan điền đã khô cạn…
Bên trong rừng sâu cạnh bờ hồ, một người hai thú lẳng lặng tiến vào trạng thái tu luyện. Chỉ có một đầu Phù khôi trung thành đứng canh giữ một bên, trên người nó không ngừng tuôn trào ra từng nguồn năng lượng ba động mạnh mẽ, khiến cho những đầu Yêu thú xung quanh cũng không dám tiến đến gần.
o0o
Quá trình tu luyện của Lâm Động kéo dài đến hơn nửa ngày mới chấm dứt, mà khi hắn mở mắt ra, tiểu điêu cùng với Tiểu Viêm vẫn chưa hề có dấu hiệu thức tỉnh.
Trước mặt tiểu điêu là một quầng sáng tử hắc sắc chậm rãi luân chuyển, trong mơ hồ còn có thể thấy được bóng dáng Yêu linh Huyết Bức Long ở trong đó. Nhưng chỉ có điều hiện giờ đầu Yêu linh kia đã không còn phát ra tiếng rít gào nữa, thậm chí cả hình thể của nó lúc này cũng trở nên hư ảo đi rất nhiều.
Còn về phần Tiểu Viêm ở bên cạnh cũng bị quang mang huyết sắc bao phủ, tựa như một khối huyết cầu thật lớn, đem cả thân thể Tiểu Viêm bao vây lại bên trong.
Thấy vậy, Lâm Động cũng không biết phải làm gì, đành phải tiếp tục lẳng lặng chờ đợi kết quả tu luyện của hai con thú.
Tình huống như vậy đằng đẳng kéo dài đến suốt năm ngày. Trong suốt năm ngày đó tiểu điêu cùng Tiểu Viêm đều không hề có bất kỳ động tĩnh gì cả, nhưng Lâm Động lại mơ hồ cảm giác được cỗ khí tức của hai con thú đang tản mát ra cũng đều nhanh chóng trở nên mạnh mẽ lên rất nhiều…
Khi ánh rạng đông ngày thứ năm xua tan đi mây mù ở đường chân trời, soi rọi xuống những gợn sóng bên trên mặt hồ, hai mắt khép hờ của Lâm Động đột nhiên mở ra, sau đó nhanh chóng chuyển hướng về phía tiểu điêu bên kia. Lúc này trong quầng sáng tử hắc sắc trước mặt tiểu điêu đang truyền ra từng đợt từng đợt ba động kỳ dị.
Cùng với loại ba động kỳ lạ này, trong mơ hồ dường như có một tiếng gào rống cực kỳ trầm thấp từ trong thân thể tiểu điêu truyền ra. Tiếng gào rống đó cực kỳ kỳ dị, không giống như là tiếng long ngâm, nhưng trong đó lại ẩn chứa một loại uy lực trấn áp mạnh mẽ, tuyệt đối cũng không yếu hơn so với Long uy.
Dưới ánh mắt khẩn trương nhìn chăm chú của Lâm Động, đôi mắt tiểu điêu đã nhắm chặt trong suốt thời gian năm ngày trời chợt từ từ mở ra. Bên trong đồng tử của tiểu điêu, quang mang tử hắc sắc không ngừng lưu động mãnh liệt, đồng thời với nó, một cỗ khí tức cực kỳ hung hãn giống như một đạo gió lốc từ trong thân thể của tiểu điêu bộc phát ra.
Oanh!
Mặt hồ vốn đang tĩnh lặng chợt ầm ầm nổ tung lên. Từng cột nước tuôn trào lên đến tận trời. Ngay sau đó, hơi nước trên mặt hồ chợt bốc lên mù mịt, hội tụ cùng với nguyên lực thiên địa phiêu phù lại bên trên đỉnh đầu tiểu điêu, hình thành nên một hư ảnh khổng lồ khoảng chừng trăm trượng.
Hư ảnh đó cũng là hình dạng một con điêu, một cặp cánh màu tím vô cùng khổng lồ mở rộng ra, che lấp không gian. Một luồng khí thế hung ác ngập trời từ trên hư ảnh kia chậm rãi tuôn trào ra.
Và theo sự lan tràn của loại tuyệt thế khí thế hung ác đó, trong khoảnh khắc tất cả các Yêu thú bên trong toàn bộ sơn mạch này đều đồng thời phát ra những thanh âm gào khóc sợ hãi. Bộ dáng của chúng nó giống như gặp phải một thứ gì đó cực kỳ đáng sợ.
- Đây là bản thể Thiên Yêu Điêu sao?
Lâm Động mang theo ánh mắt khiếp sợ nhìn về phía hư ảnh khổng lồ đó. Từ trên hư ảnh này hắn cảm giác được một loại ba động cực kỳ đáng sợ. Loại ba động này cho dù những tồn tại cường hãn từ thời Viễn cổ như Viễn Cổ Huyết Bức Long, Viễn Cổ Long Viên lúc trước cũng khó có thể so sánh nổi.
- Xem ra Thiên Yêu Điêu này trong giới Yêu thú quả thật có danh tiếng không nhỏ a!
Lâm Động xoa xoa cằm, khó trách tiểu điêu ngày thường lại đắc ý như vậy, hóa ra nguyên nhân là như vậy.
Ào ào!
Hư ảnh khổng lồ kia cũng không duy trì quá lâu, dập dờn bồng bềnh trong không trung chốc lát, cuối cùng hóa thành một đạo khí trụ, trực tiếp bị tiểu điêu nuốt vào trong bụng. Sau đó, nó đắc ý vỗ vỗ bụng, từ trên hòn đá lớn đứng dậy. Tuy rằng hình thể vẫn nhỏ bé như xưa, nhưng hình thể của nó lúc này so với lúc trước cũng ngưng tụ hơn rất nhiều. Điều này cho thấy lần luyện hóa Yêu linh Huyết Bức Long này đã khiến cho thực lực của nó khôi phục lại không ít.
- Thành công rồi sao?
Lâm Động vui mừng hỏi.
- Cái lão tạp mao Hoa Cốt gì đó lần trước, hiện tại điêu gia có thể một chưởng khiến da thịt hắn nát ra như tương!
Nghe vậy, tiểu điêu không khỏi ngạo nghễ nói.
Nhìn thấy tên gia hỏa này lại trở nên đắc ý, Lâm Động chỉ có thể nhún nhún vai không biết nói gì. Mặc kệ là thực lực không ngừng tăng lên như thế nào, nhưng tính tình đó vĩnh viễn không hề có chút thay đổi.
- Rống!
Trong khi Lâm Động còn đang vui mừng vì tiểu điêu hoàn tất việc tu luyện, cách đó không xa, một tiếng hổ gầm kinh thiên động địa đột nhiên vang vọng lên!
Ánh mắt Lâm Động, nhanh chóng chuyển hướng, sau đó vô cùng vui mừng nhìn thấy hồng quang đang bao phủ khắp người Tiểu Viêm cũng trong lúc này nhanh chóng ngưng tụ lại. Sau đó, dưới ánh mắt chăm chú khẩn trương của Lâm Động, dần dần ngưng tụ lại thành một đầu huyết hổ xinh đẹp mê người to bằng cỡ bàn tay.
Nhìn đầu huyết hổ xinh đẹp mê người này, mặc dù là thoáng có chút hư ảo nhưng lại lộ ra sự linh động vô cùng. Quang mang trong cặp mắt hổ kia lại ngập tràn vẻ linh trí.
Hiển nhiên là nhờ vào sức mạnh của tinh huyết Viễn Cổ Huyết Bức Long lần này, Tiểu Viêm cuối cùng cũng đã thành công ngưng tụ thành Yêu linh. Bắt đầu từ thời điểm này, thực lực của Tiểu Viêm cũng được nâng cao lên một tầng cấp mới.
Hiện tại Lâm Động đã chân chính có sức chiến đấu mạnh mẽ!
Võ Động Càn Khôn
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu -----oo0oo-----
Chương 301: Tới cửa khiêu chiến.
Nhóm dịch: black
Biên: NguyenDuy84
Nguồn: Sưu Tầm
Lúc này thân hình Tiểu Viêm cũng đã xuất hiện không ít sự thay đổi, lớp vảy màu đỏ như máu bao phủ khắp thân thể, lấp lánh một loại quang mang màu đỏ như máu, mơ hồ trên đó còn toát ra từng tia sát khí nhàn nhạt nữa.
Hơn nữa, trên lớp vảy màu đỏ máu đó còn có những hoa văn kỳ lạ, ngưng tụ lại thành hình rồng. Còn cái đuôi mãng xà ở phía sau không ngừng thè ra cái lưỡi rắn hung tợn, năng lượng ba động đỏ như máu ngưng tụ lại trong miệng, cặp răng nanh trắng hếu trong miệng càng khiến người khác cảm thấy ớn lạnh.
- Grừ!
Quanh người Tiểu Viêm bao phủ tràn ngập huyết quang, sau đó nó ngẩng cổ lên gầm lớn một tiếng, đột nhiên một đạo huyết quang từ trong thân thể nó tỏa ra, trực tiếp khiến cho trên mặt hồ hình thành nên từng cột nước lớn khủng bố.
- Hừ, con hổ ngốc này chẳng qua vừa mới ngưng tụ được Yêu linh thôi mà đã dám kiêu ngạo như vậy.
Nhìn thấy bộ dáng đó của Tiểu Viêm, tiểu điêu không khỏi cười một tiếng.
Tiểu điêu vừa nói xong, Tiểu Viêm đã lao thẳng về phía trước, cái đuôi mãng xà đầy huyết sắc trực tiếp phóng ra, thân hình không ngừng kéo dài ra, biến thành một đạo huyết quang bắn thẳng về phía tiểu điêu.
- Con hổ ngốc, cho rằng nuốt được chút tinh huyết của Viễn Cổ Huyết Bức Long là có thể đấu cùng điêu gia ta sao? Điêu gia ta khi còn ở thời kỳ cường thịnh nhất, loại Huyết Bức Long này có dâng tận miệng, ta cũng không thèm ăn nữa.
Thấy Tiểu Viêm ra tay với mình, tiểu điêu nở nụ cười khinh thường, móng vuốt tùy tiện vung lên đã ngưng tụ thành một tấm màn quang mang màu đen che chắn ở trước mặt, khiến đạo huyết quang kia nháy mắt bị bắn ngược trở lại.
- Được rồi, các ngươi bớt tranh cãi đi!
Nhìn thấy một màn này, Lâm Động bắt đắc dĩ lắc đầu, quát lên.
Nghe thấy tiếng quát của Lâm Động, Tiểu Viêm lúc này mới hướng về phía tiểu điêu gầm lên một tiếng có ý cảnh cáo. Sau khi ngưng tụ ra Yêu linh, linh trí của nó hiển nhiên cũng đã tăng lên rất nhiều, tuy chưa thể so sánh được với tiểu điêu vốn dĩ còn giảo hoạt hơn cả con người, nhưng cũng đã bước đầu có linh trí. Sau này dần dần tu luyện, linh trí cũng có thể so sánh được với con người.
- Tiểu tử, bây giờ ngươi định làm thế nào?
Tiểu điêu uể oải nói.
- Đương nhiên là đi tìm phiền phức rồi.
Lâm Động mỉm cười nói, nụ cười lộ ra vẻ hung tợn. Đằng Lỗi kia lúc trước muốn giết hắn, mối thù này với tâm tính của Lâm Động, đương nhiên là không dễ dàng bỏ qua!
Hơn nữa, hiện tại Thôn Phệ Tổ Phù đang được cất giấu trong Tổng bộ Âm Khôi Tông, mà đối với địa phương này hắn hoàn toàn không biết đến. Mà Đằng Lỗi kia hiển nhiên cũng có vị trí không thấp trong Âm Khôi Tông, nếu có thể bắt được hắn thì cũng có thể thu được không ít tin tình báo quan trọng.
- Ngươi muốn đi tìm Đằng Lỗi?
Nghe thấy vậy, cặp mắt tiểu điêu cũng sáng rực lên. Thực lực của hắn hiện tại cũng đã tăng lên không ít, hiển nhiên cũng muốn thể hiện chút uy phong.
- Ừ, năm ngày nay trong lúc các ngươi tu luyện ta cũng đã đi nghe ngóng một chút. Đằng Lỗi từ sau khi rời khỏi Đại Hoang Cổ Nguyên liền luôn ở tại thành Đại Khôi.
Lâm Động khẽ mỉm cười, nói.
- Lão già tên gọi Hoa Cốt kia tựa hồ như cũng ở đó. Hừ, lão gia hỏa đó lần trước nhân lúc ta suy yếu dám ra tay đả thương ta, lần này nếu còn gặp mặt, nhất định phải đem lão ta chém ra thành hai đoạn mới được.
Tiểu điêu cười quỷ dị.
- Lão gia hỏa đó đương nhiên không thể dễ dàng bỏ qua!
Lâm Động cười lạnh, một khi đã là địch nhân thì hắn sẽ không chút hạ thủ lưu tình.
Thành Đại Khôi là một Phân bộ tương đối quan trọng của Âm Khôi Tông, cường giả trong đó tất nhiên không hề ít. Tuy nhiên Lâm Động hiện tại lại không chút sợ hãi, dù sao với thực lực của hắn đã dễ dàng giết chết cường giả Tạo Khí Cảnh đại thành, thêm vào thực lực tiểu điêu và Tiểu Viêm đã tăng lên rất nhiều, trừ khi trong Phân bộ Âm Khôi Tông thành Đại Khôi có cường giả Tạo Hóa Cảnh, nếu không cũng không thể gây nên chút trở ngại nào cho Lâm Động.
- Đi, lần này chúng ta sẽ đi báo thù!
Lâm Động cười lớn, cũng không nói gì thêm. Thân hình hắn chợt lóe lên, đã nhảy lên lưng hổ. Tay Lâm Động vung lên, Tiểu Viêm liền dang rộng cặp cánh, hóa thành một đạo huyết quang lao vút đi.
Bây giờ là lúc để tên khốn kiếp Đằng Lỗi kia trả nợ rồi.
o0o
Thành Đại Khôi, Phân bộ của Âm Khôi Tông.
Trong đại sảnh, lúc này đã có không ít cường giả của Âm Khôi Tông đang tụ tập ở đó. Trên vị trí thủ vị chính là Đằng Lỗi, hai bên còn có các Trưởng lão của Âm Khôi Tông, Hoa Cốt kia cũng nằm trong số đó.
- Ha ha, nghe nói lần này Thiếu Tông chủ đoạt được vũ kỹ Cửu phẩm trong Đại Hoang Cổ Bi, thật khiến người khác phải ngưỡng mộ.
Trong đại sảnh, một lão giả cười nói với Đằng Lỗi, trong nụ cười có ý nịnh nọt.
Nghe thấy vậy, khuôn mặt Đằng Lỗi cũng khẽ mỉm cười. Vũ kỹ Cửu phẩm cho dù là trong Âm Khôi Tông cũng thuộc vũ kỹ đỉnh cao. Thu hoạch lần này đối với thực lực của hắn không hề nghi ngờ gì là một loại đề thăng rất lớn.
- Ta nghe nói tên tiểu tử Lâm Động kia không biết ngáp phải ruồi thế nào mà đạt được vũ kỹ Tạo Hóa Cấp. Vũ kỹ đẳng cấp như vậy, tên đó sao lại có tư cách có được? So về thiên phú vũ kỹ, hắn còn không có tư cách xách dép cho Thiếu Tông chủ nữa là.
Một gã trung niên bộ dạng giống như Chấp sự cũng lên tiếng.
Nghe thấy thế, nụ cười của Đằng Lỗi chợt nhạt bớt đi. Đối với cái tên này, hắn thật sự là hận đến tận xương tủy, không chỉ cướp mất Phù khôi Cao cấp vốn dĩ phải thuộc về hắn, lại càng bất ngờ đạt được một bộ vũ kỹ Tạo Hóa Cấp nữa. Những việc như vậy thực sự khiến hắn không thể nào chấp nhận được.
- Hừ, tên khốn kiếp đó may mà đã chết trong không gian cổ bi rồi, nếu không lão phu nhất định sẽ hắn sống không được chết không xong!
Ánh mắt Hoa Cốt cực kỳ âm trầm, thanh âm oán độc nói.
- Trưởng lão Hoa Cốt không cần tức giận, tiểu tử đó đã chết chắc rồi!
Đằng Lỗi cười nhạt. Ngày đó bọn chúng đã đóng khe nứt không gian lại, bỏ Lâm Động ở lại trong không gian cổ bi, hắn tin rằng với thực lực của bộ hài cốt thần bí kia, cho dù Lâm Động có may mắn đến mấy cũng không thể nào thoát chết được.
- Chuyến đi cổ bi lần này, bất ngờ nhất chính là phát hiện được cung điện dưới lòng đất kia. Tuy nhiên đáng tiếc Thủ Hộ Giả nơi đó quả thực là quá mức cường hãn. Đợi sau khi quay về Tổng bộ, ta phải bẩm báo lại với phụ thân, đợi không gian cổ bi lần sau mở ra nhất định phải tập trung toàn bộ cường giả tiến vào không gian cổ bi một chuyến.
Đằng Lỗi tiếc nuối nói. Kho báu dưới lòng đất đó đủ khiến cho những đại thế lực như bọn chúng cũng phải phát điên lên.
Cung điện dưới lòng đất kia có số lượng Thuần Nguyên Đan cùng với Niết Bàn Đan vô cùng khổng lồ, nếu như Âm Khôi Tông bọn chúng có thể chiếm lấy được, thực lực cũng sẽ được đề thăng lên rất nhiều, tới lúc đó thậm chí còn có thể vượt qua cả Tứ đại Gia tộc nữa.
Nghe thấy Đằng Lỗi nói vậy, những kẻ bên dưới cũng vội vã phụ họa theo, nhất thời trong đại sảnh vang lên những tiếng tâng bốc nịnh hót.
- Đằng Lỗi, người quen đến thăm, cút ra đây cho ta!
Nhưng mà giữa không khí ồn ào náo nhiệt trong đại sảnh, một tiếng quát lớn như sấm mạnh mẽ vang vọng khắp cả thành Đại Khôi, đồng thời cũng ầm ầm truyền vào trong đại sảnh.
Không khí náo nhiệt đột ngột tan vỡ, mọi người trong đại sảnh bao gồm cả Đằng Lỗi đều sửng sốt lên một trận, sắc mặt nhất thời biến thành âm lãnh. Là kẻ nào dám to gan ở thành Đại Khôi khiêu khích Âm Khôi Tông bọn chúng?
- Là tên tiểu súc sinh Lâm Động!
Hoa Cốt trấn tĩnh lại trước tiên. Đối với Lâm Động, lão cơ hồ là hận đến thấu xương. Thanh âm của Lâm Động lão cũng vô cùng quen thuộc, bởi vậy sau khi nghe tiếng quát, lão nhanh chóng trấn tĩnh lại nhất, thân hình lóe lên đã phóng ra khỏi đại sảnh, mang theo vẻ mặt cực kỳ hung tợn.
- Lâm Động? Sao lại có thể?
Nghe thấy vậy, Đằng Lỗi cũng chợt rùng mình một cái. Bị lực lượng khủng bố đến như vậy truy sát, Lâm Động làm sao có thể thoát ra được?
Tuy nhiên khi thanh âm kia vừa vang lên, vẻ mặt của hắn cũng nhất thời trở nên âm lãnh. Bởi vì đối với thanh âm của Lâm Động, hắn đương nhiên cũng không hề xa lạ.
- Tên khốn kiếp đó đúng là gan to bằng trời, không ngờ dám đến khiêu khích trước cửa Âm Khôi Tông của chúng ta. Hôm nay nhất định phải băm vằm hắn thành trăm mảnh!
- Đúng! Hôm nay nhất định không được để hắn thoát!
- …
Sắc mặt những cường giả của Âm Khôi Tông trong đại sảnh đều trở nên vô cùng hung tợn. Âm Khôi Tông của bọn chúng chưa bao giờ bị kẻ khác khiêu khích trước mặt tất cả mọi người trong thành như vậy.
- Triệu tập mọi người! Lần này, ta muốn tên khốn kiếp tự chui đầu vào rọ này có mọc cánh cũng không thoát được!
Cảm nhận được sát ý toát ra tràn ngập trong cả đại sảnh, ánh mắt Đằng Lỗi cũng lóe lên một tia hàn khí, thân hình đột nhiên đứng bật dậy, phóng nhanh ra ngoài đại sảnh.
o0o
Tiếng quát vang lên đột ngột như vậy cũng khiến khắp cả thành Đại Khôi trở nên vô cùng náo loạn. Vô số ánh mắt của các thế lực đều mang theo vẻ kinh ngạc nhìn lên bầu trời. Âm Khôi Tông là một trong ba thế lực mạnh nhất của quận Đại Hoang, lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy có kẻ dám ngang nhiên khiêu khích Âm Khôi Tông như vậy.
- Đó là Lâm Động sao?
Đồng thời trong Phân bộ của Đại Ma Môn ở thành Đại Khôi, từng đám cường giả cũng lũ lượt kéo ra. Người dẫn đầu chính là Mộ Thiên Thiên, vẻ mặt nàng ta lúc này tràn ngập sự kinh ngạc nhìn đạo thân ảnh quen thuộc trên không trung, không nhịn được thốt ra một tiếng kinh hô.
- Tên tiểu tử này thật là muốn chết mà. Đây là thành Đại Khôi, cường giả của Âm Khôi Tông ở đây nhiều vô kể, tiểu tử này thật là tự tìm đường chết mà!
Xung quanh Mộ Thiên Thiên, những cường giả của Đại Ma Môn cũng lộ ra vẻ mặt kinh dị, nhất thời vang lên từng tiếng thì thầm to nhỏ.
- Tên này rốt cuộc đang muốn làm gì? Lẽ nào muốn lấy sức một mình hắn chống lại tất cả các cường giả Phân bộ Âm Khôi Tông trong thành Đại Khôi sao?
Mộ Thiên Thiên nhíu chặt cặp mày, nàng nhìn lên đạo thân ảnh trên không trung, trong đầu xẹt qua một tia ý nghĩ này, nhưng rồi lập tức phủ quyết. Cường giả của Âm Khôi Tông ở đây đông vô kể, với thực lực của Lâm Động làm như vậy đúng là tự tìm đường chết.
Võ Động Càn Khôn
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu -----oo0oo-----
Chương 302: Cường Thế Ra Tay.
Nhóm dịch: black
Biên: NguyenDuy84
Nguồn: Sưu Tầm
- Người này là ai? Dám ở thành Đại Khôi mà đi khiêu khích Âm Khôi Tông, lẽ nào hắn không biết Âm Khôi Tông có đóng Phân bộ ở đây hay sao?
- Hình như là Lâm Động!
- Lâm Động? Là cái tên Lâm Động nghe nói đã đả thương Hoa Cốt? Tiểu tử này đầu có vấn đề hay sao mà tự tìm đường chết vậy?
- Hừ, ngươi thì biết cái gì chứ? Lâm Động này nghe nói trong Đại Hoang Cổ Bi đã đánh bại thiên tài Vương Viêm của Gia tộc Vương Thị, thậm chí trong không gian cổ bi còn dựa vào thực lực của một người chống lại tất cả cường giả của Gia tộc Vương Thị, phong thái như thế ai dám địch lại?
- Đúng vậy, trong Tạo Hóa Võ Bi, hắn còn đạt được một bộ vũ kỹ Tạo Hóa Cấp mà thiên tài Lâm Lang Thiên của Gia tộc Lâm Thị so ra cũng kém xa nữa. Gã thanh niên này không chỉ gan dạ mà năng lực cũng vô cùng xuất chúng. Ta thấy ngay cả Đằng Lỗi của Âm Khôi Tông và Mộ Thiên Thiên của Đại Ma Môn, Võ Từ của Võ Minh cũng không thể so sánh với hắn được.
- Không thể nào? Hắn mạnh đến thế sao?
- Lần này đúng là có trò hay để xem rồi, Lâm Động và Âm Khôi Tông xưa nay luôn đối đầu nhau, lần này nghênh ngang kéo tới, nhất định sẽ có đại chiến kinh thiên động địa.
- …
Cả thành Đại Khôi trong lúc này đều trở nên xôn xao. Vô số đạo thân ảnh lướt ra, xuất hiện trên đường phố cũng như trên mái nhà, ánh mắt kỳ dị nhìn vào đạo thân ảnh trên bầu trời. Từng thanh âm thì thầm không ngừng vang lên.
Lâm Động phiêu phù trên bầu trời, ánh mắt lạnh lẽo nhìn xuống Âm Khôi Tông bên dưới. Đối với bao nhiêu ánh mắt kia hắn cũng đều không để ý đến. Mọi người đều cho đây là đầm rồng hang hổ, nhưng hắn lại không cho là như vậy.
- Tên súc sinh Lâm Động này, lão phu vốn đang hận không thể băm vằm ngươi ra được, không ngờ ông trời nghe được sự cầu khẩn của ta, cho ngươi chạy thoát khỏi không gian cổ bi kia. Vừa hay hôm nay lão phu ở trước mặt mọi người sẽ chặt đứt tứ chi của ngươi, treo ngươi lên tường thành mà thị uy.
Sau khi tiếng quát của Lâm Động vang lên không bao lâu, trong Phân bộ của Âm Khôi Tông đột nhiên liền bạo phát ra từng đạo khí tức cường hãn. Sau đó từng đạo thân ảnh giống như châu chấu lao ra, nhanh chóng chiếm cứ những tòa kiến trúc cao phía dưới Lâm Động. Một đạo thân ảnh còn trực tiếp lao lên, đồng thời thanh âm ngoan độc của Hoa Cốt cũng đột nhiên vang vọng khắp không trung.
Nghe thấy tiếng quát ngoan độc đó, vô số ánh mắt đột nhiên nhìn về những đạo thân ảnh của Âm Khôi Tông vừa lao ra. Trong đám đó, Hoa Cốt thân mặc áo bào xám, tay cầm bạch cốt mâu, sắc mặt dữ tợn quát lớn với Lâm Động.
- Lão tạp mao ngươi, lần trước ta đã tha cho một mạng còn không biết tốt xấu, ngày này sang năm sẽ là ngày giỗ của ngươi!
Nhìn sắc mặt Hoa Cốt dữ tợn, ánh mắt Lâm Động cũng trở nên lạnh lẽo, quát lớn.
Đằng Lỗi ở phía trước Hoa Cốt, ánh mắt âm lãnh nhìn chằm chằm vào Lâm Động, cười lạnh nói:
- Tuy không biết ngươi làm sao có thể sống sót khỏi sự truy đuổi của Thủ Hộ Giả kia, nhưng ngươi sống sót cũng tốt, đem Phù khôi Cao cấp kia trả lại cho Âm Khôi Tông ta. Còn về vũ kỹ Tạo Hóa Cấp mà ngươi may mắn có được, ta cũng thấy rất có hứng thú, lần này cũng giao luôn ra đi!
- Chỉ e tên phế vật ngươi không có năng lực hưởng thụ!
Lâm Động đưa mắt nhìn Đằng Lỗi, khóe miệng nở nụ cười chế nhạo, sát ý phát ra nồng đậm. Trong không gian cổ bi lúc trước, nếu không phải nhờ hắn có đạo phù văn màu đen kia, thì có lẽ hắn đã bị tên vô liêm sỉ này hại chết rồi.
- Nếu là ở bên ngoài có lẽ ta sẽ không làm gì được ngươi, nhưng không ngờ tên ngốc ngươi lại tự tìm đến đây nộp mạng. Nếu đã như vậy thì đừng trách Âm Khôi Tông chúng ta thủ đoạn độc ác.
Ánh mắt Đằng Lỗi âm trầm, cười lạnh lẽo nói.
- Thiếu Tông chủ, tên tiểu súc sinh này giao cho ta xử lý, xem ta chém đứt tứ chi của hắn, để hắn như con chó chết cầu xin tha thứ trước mặt ngươi.
Ánh mắt Hoa Cốt tràn ngập lạnh lẽo, bước lên một bước. Một cỗ nguyên lực cường hãn từ trong cơ thể lão tỏa ra. Tiếp đó lão cũng không đợi Đằng Lỗi nói thêm gì, thân hình vừa động, đã trực tiếp hóa thành một đạo hồng mang bắn thẳng về phía Lâm Động.
- Tiểu súc sinh, lần trước là do ta sơ ý mới để cho ngươi chiếm được chút tiện nghi, lần này lão phu nhất định sẽ chém chết ngươi, xem ngươi còn huênh hoang thế nào?
Thân hình Hoa Cốt lao lên, bạch cốt mâu trong tay bỗng nhiên chấn ra một đạo quang mang sáng chói, nhanh như tia chớp bắn thẳng vào những vị trí quan trọng trên thân người Lâm Động, từng tiếng xé gió dồn dập nhất thời hình thành.
Lần trước bởi vì lão sơ ý nên mới bị Lâm Động đả thương, Hoa Cốt luôn coi lần thất bại đó là nỗi sỉ nhục của đời mình. Hôm nay có cơ hội trả thù, lão đương nhiên muốn trước mặt mọi người chứng minh, với thực lực của lão, giết chết Lâm Động căn bản là dễ như trở bàn tay.
- Biệt Cốt Tà Mâu!
Trường mâu bạch cốt lao ra, trong nháy mắt đã phóng trước mặt Lâm Động. Ánh mắt Hoa Cốt bỗng nhiên trở nên vô cùng âm lãnh, cánh tay đột nhiên chấn lên từng đường cong, từng đạo mâu ảnh sắc bén mang theo khí tức băng lãnh hướng tới từng khớp xương khắp người Lâm Động mà đánh thẳng tới.
- Biệt Cốt cái quái gì? Cút!
Nhưng mà đối mặt với đòn tấn công sắc bén của Hoa Cốt, Lâm Động chỉ cười lạnh một tiếng, mạnh mẽ bước ra một bước. Thân thể cơ hồ trong nháy mắt biến thành màu lưu ly ngọc sắc, một cỗ lực lượng cực kỳ đáng sợ từ trong cơ thể tuôn trào ra.
Ngay khi thân thể Lâm Động biến thành màu lưu ly, song chưởng của hắn cũng khẽ cong lại, giống như ưng trảo phóng ra, không ngờ trực tiếp nắm lấy thanh trường mâu sắc bén kia trong tay.
- Muốn chết!
Thấy Lâm Động không ngờ lại dám dùng tay không nắm lấy trường mâu của mình, ánh mắt Hoa Cốt cũng hiện lên vẻ kinh ngạc. Chợt sắc mặt lão trầm xuống, nguyên lực cuồn cuộn tuôn ra, ngay trên mũi mâu hình thành một đạo quang nhận nguyên lực sắc bén, muốn chặt đứt bàn tay của Lâm Động.
- Khóa lại!
Nhưng quang nhận nguyên lực này vừa khi cắt vào tay Lâm Động liền phát ra từng tia lửa đỏ. Thanh âm kim loại va chạm giòn tan vang lên, không ngờ cuối cùng cũng chỉ có thể lưu lại một vệt trắng nhỏ trên tay Lâm Động mà thôi.
- Chỉ chút bản lĩnh đó mà cũng dám khoe khoang sao?
Lâm Động cười lạnh một tiếng, bàn tay đột nhiên vặn mạnh, một cỗ lực lượng cường đại tuôn trào ra. Chỉ nghe ‘tách’ một tiếng, dưới con mắt kinh hoàng của rất nhiều người, đã bẻ nát thanh bạch cốt mâu trong tay Hoa Cốt.
- Cái gì?
Nhìn thấy thanh bạch cốt mâu vô cùng cứng rắn không ngờ lại bị Lâm Động vặn một cái đã vỡ nát, Hoa Cốt cũng kêu lên một tiếng kinh hãi. Lúc này lão mới hiểu rằng, Lâm Động lúc này so với lần gặp trước đây đã mạnh hơn rất nhiều.
Khi hiểu ra, trong lòng Hoa Cốt cũng chợt dâng lên tia bất an, lập tức vô cùng quyết đoán vứt bỏ thanh bạch cốt mâu, thân hình cũng vô cùng nhanh chóng lui lại phía sau.
- Đã ra tay rồi thì còn đi đâu nữa?
Nhưng Lâm Động lúc này sao có thể để lão chạy thoát? Chân mạnh mẽ bước lên một bước, thân hình lóe lên đã xuất hiện ngay trước mặt Hoa Cốt.
- Bạch Cốt Toái Tâm Chưởng!
Thấy Lâm Động lao đến, song chưởng Hoa Cốt lập tức bạo phát ra một luồng nguyên lực cực kỳ âm hàn cường đại, xảo quyệt đập thẳng lên tim của Lâm Động.
Thịch!
Đối mặt với công thế của Hoa Cốt, sắc mặt Lâm Động vô cùng hờ hững, một tay khẽ đưa ta, bàn tay đột nhiên bành trướng lớn lên, giống như một chiếc quạt lớn đánh bay bàn tay của Hoa Cốt đi.
- Nếu như ngươi đã muốn chặt tứ chi của ta, thì ta sẽ cho ngươi nếm mùi vị đó trước!
Ánh mắt Lâm Động lóe lên hung tợn, hét to một tiếng, bàn tay nắm chặt lại, một cỗ lực lượng đáng sợ cuồn cuộn tuôn ra.
Rắc!
Bàn tay Lâm Động vừa nắm lại, tiếng xương gãy đột nhiên vang lên chói tai. Tiếp sau đó, tiếng kêu rên thảm thiết của Hoa Cốt liền vang lên ngay sau đó.
- Đồ khốn kiếp, bỏ Trưởng lão Hoa Cốt ra!
Đám cường giả của Âm Khôi Tông nhìn thấy một màn này, sắc mặt đột nhiên kịch biến. Lập tức có mấy gã cường giả lao đến, hung hãn tấn công về phía Lâm Động.
Bốp bốp bốp!
Nhưng khi bọn chúng còn chưa kịp tấn công đến Lâm Động, cái đuôi mãng xà của Tiểu Viêm ở cách đó không xa chợt vung lên. Từng đạo huyết quang xé rách hư không đập mạnh lên người bọn chúng, khiến bọn chúng đồng loạt thổ huyết bắn ngược trở về phía sau.
Lâm Động tay vung lên, Hoa Cốt mang theo bộ dạng vô cùng thê thảm từ trong không trung rơi thẳng xuống, cuối cùng chật vật đáp xuống mặt đất, tiếng kêu rên thảm thiết vang khắp trong thành Đại Khôi.
Trong thành, từng đạo mục quang nhìn chằm chằm về phía Hoa Cốt đang lăn lộn trên đất. Lúc này đôi tay của lão đã cơ hồ biến thành thịt vụn. Một màn này khiến cho không ít người chấn kinh, rồi lập tức cảm thấy khó mà tin nổi. Dù thế nào đi chăng nữa thì Hoa Cốt cũng là cường giả Tạo Khí Cảnh đại thành, không ngờ chưa giao đấu mấy chiêu đã bị Lâm Động đánh cho thành bộ dạng này. Nhất thời mọi người đều đưa mắt nhìn nhau, miệng không khỏi hít vào một ngụm lãnh khí. Xem ra những lời đồn này quả thực không sai!
- Đằng Lỗi, ngươi một khi đã muốn hại ta, ta hôm nay sẽ huyết tẩy Âm Khôi Tông của ngươi!
Dùng một tư thế trấn áp hoàn toàn đánh tàn phế Hoa Cốt, Lâm Động chậm rãi cúi xuống, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Đằng Lỗi mặt đang tái xanh bên dưới, tiếng quát lạnh lẽo vang vọng khắp cả thành Đại Khôi.
Nhìn thân ảnh trẻ tuổi đứng thẳng trên không trung, khắp người tràn ngập sát khí, khắp thành Đại Khôi đều không khỏi cảm thấy lạnh xương sống. Cho tới hiện tại bọn họ mới hiểu được, thì ra Lâm Động một mình chạy đến đây khiêu chiến cũng không phải là hành động ngu xuẩn, mà là hắn có thực lực để làm như vậy. Với lực lượng của một người khiêu chiến cả Âm Khôi Tông!
Đồng thời, ánh mắt không ít người đều không kìm được liếc nhìn Hoa Cốt đang nằm rên rỉ không ngừng trên mặt đất, xem ra lần này Âm Khôi Tông đã đắc tội với một đối thủ thực sự phiền phức rồi!
Dưới con mắt chú ý của không ít người, sắc mặt Đằng Lỗi cũng ngày càng xám xanh. Hắn biết bây giờ mà để Lâm Động tùy ý ra oai thì thanh danh của Âm Khôi Tông sẽ bị mất sạch.
- Tất cả cường giả Âm Khôi Tông nghe lệnh, bày trận! Hôm nay ta muốn tên phế vật này phải hối hận vì từng câu nói của hắn!
Sắc mặt Đằng Lỗi tái xanh chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt ngoan độc nhìn chằm chằm Lâm Động, sau đó quát lớn một tiếng tràn ngập sát ý, thanh âm cũng đột nhiên vang vọng khắp thành Đại Khôi.
Nghe thấy tiếng quát của Đằng Lỗi, ai cũng biết Âm Khôi Tông lúc này đã thật sự muốn sống mái cùng với Lâm Động rồi.
Võ Động Càn Khôn
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu -----oo0oo-----
Chương 303: Huyết Đồ Thủ Tào Chấn.
Nhóm dịch: black
Biên: NguyenDuy84
Nguồn: Sưu Tầm
Tuy trận pháp của Âm Khôi Tông còn chưa thể so sánh được với trận pháp lừng danh của Tứ đại Gia tộc nhưng thanh thế cũng không hề yếu kém. Dù sao đi nữa, Âm Khôi Tông cũng là thế lực đỉnh cao ở quận Đại Hoang này. Cho dù ở đây chỉ là một Phân bộ nhưng số lượng cường giả vẫn không hề ít, bởi vậy trận pháp tạo thành cũng vô cùng có uy lực.
- Âm Khôi Tụ Ma Trận!
Từng tiếng quát lớn từ đám miệng đám cường giả của Âm Khôi Tông vang lên, sau đó từng cột sáng nguyên lực đột nhiên từ trong cơ thể bọn chúng tuôn ra, nối tiếp lấy nhau, tạo thành một quang trận bao vây lấy Lâm Động.
Ở trung tâm của đại trận là Đằng Lỗi cùng một vài Trưởng lão của Âm Khôi Tông. Thực lực của bọn chúng đều đạt tới Tạo Hình Cảnh, bọn chúng lúc này đều đã thôi động nguyên lực hoặc tinh thần lực trong cơ thể dung nhập vào trong đại trận, khiến ba động của trận pháp càng ngày càng khủng bố hơn.
Hiển nhiên, danh tiếng trận pháp này của Âm Khôi Tông cũng không hề yếu, bởi vậy lập tức xuất hiện những tiếng kinh hô trong thành Đại Khôi. Hiển nhiên chúng nhân cũng đã từng nghe qua về đại trận này.
Ở Phân bộ của Đại Ma Môn, Mộ Thiên Thiên và đám cường giả của Đại Ma Môn cũng đang chăm chú nhìn vào chiến trường trong không trung.
- Không ngờ đã thi triển ra Âm Khôi Tụ Ma Trận rồi. Với số lượng cường giả của Âm Khôi Tông ở đây, dựa vào uy lực của trận pháp có thể so sánh với cường giả Bán Bộ Tạo Hóa, Lâm Động lần này xem ra gặp xui xẻo rồi.
Một gã cường giả của Đại Ma Môn nói.
- Cũng chưa chắc, lực chiến đấu của Lâm Động vô cùng cường hãn, Hoa Cốt có thực lực Tạo Khí Cảnh đại thành nhưng chưa đầy hai hiệp đã bị trọng thương trong tay hắn. Lực chiến đấu này trong cấp bậc Tạo Khí Cảnh có ai địch nổi? Đằng Lỗi muốn dựa vào đại trận này đối phó với Lâm Động cũng không dễ dàng gì.
Một lão nhân khác của Đại Ma Môn vuốt râu, lắc đầu nói.
- …
Nghe thấy các loại thanh âm nghị luận của mọi người ở phía sau, đôi mắt đẹp của Mộ Thiên Thiên cũng khẽ chớp động một cái, dừng lại trên đạo thân ảnh đang bị đại trận bao phủ. Nàng đương nhiên có thể cảm nhận thấy Lâm Động so với lúc trong sào huyệt Phù khôi đã cường hãn hơn rất nhiều. Ít nhất, nàng lúc đó tự tin có thể giao đấu cùng hắn, nhưng hiện tại sự tự tin này đã giảm xuống rất nhiều.
Cường giả như Hoa Cốt, cho dù là nàng ra tay cũng không dám nói có thể thắng được, nhưng trong tay Lâm Động lại vô cùng yếu ớt như vậy. Hơn nữa, Mộ Thiên Thiên còn biết rõ trong tay Lâm Động còn có một đầu Phù khôi Cao cấp, thậm chí, vũ kỹ Tạo Hóa Cấp hắn đoạt được trong Tạo Hóa Võ Bi cũng chưa có thi triển ra. Cho nên Đằng Lỗi muốn dựa vào đại trận này mà giết Lâm Động, e rằng cũng không dễ dàng gì.
Trong khi đám cường giả của Đại Ma Môn đang thảo luận về cuộc chiến trên bầu trời, ở một nơi khác, tại trụ sở của Võ Minh cũng có vô số cường giả của Võ Minh tuôn ra, ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm lên bầu trời.
- Võ Từ, gã thiếu niên đó chính là Lâm Động đã đoạt được vũ kỹ Tạo Hóa Cấp trong Tạo Hóa Võ Bi sao? Xem ra quả nhiên là rất cường hãn!
Một lão nhân tóc trắng đứng đầu mang theo sắc mặt kỳ dị nhìn vào Lâm Động trên không trung, sau đó nói với một thanh niên ở bên cạnh.
- Hắc hắc, gã Lâm Động này khi ở trong không gian cổ bi đã dùng lực lượng của một mình hắn chống lại cường giả của cả Gia tộc Vương Thị mới có thể chiếm được ghế thứ chín trước Tạo Hóa Võ Bi, Đằng Lỗi này muốn dùng đại trận giết hắn, e rằng nghĩ quá đơn giản rồi.
Gã thanh niên bên cạnh chính là người đã có chút cơ duyên với Lâm Động, Võ Từ. Hắn lúc này đang cười nói.
- Lần này Âm Khôi Tông e rằng sẽ bị Lâm Động đánh cho một vố rồi, ha ha.
Nói đến đây, thanh âm của Võ Từ rõ ràng có chút vui mừng trước tai họa của kẻ khác.
Ba thế lực mạnh nhất quận Đại Hoang này ngoài mặt thì hiền hòa, thế nhưng âm thầm cũng đều có không ít va chạm với nhau, hiện tại có thể nhìn thấy Âm Khôi Tông bị thua thiệt như vậy, bọn chúng đương nhiên là vô cùng vui mừng.
- Khó lắm!
Nhưng đối với lời nói của hắn, vị lão nhân tóc bạc kia lại chậm rãi lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía Âm Khôi Tông, chậm rãi nói:
- Lẽ nào ngươi đã quên kẻ trấn thủ Phân bộ thành Đại Khôi của Âm Khôi Tông sao?
Nghe thấy vậy, Võ Từ thoáng ngẩn người ra, sắc mặt đại biến, kinh hô:
- Huyết Đồ Thủ Tào Chấn? Tên đó nghe nói cả một năm rồi cũng chưa hề xuất hiện qua mà?
- Không xuất hiện là bởi vì hắn muốn đột phá lên Tạo Hóa Cảnh mà thôi.
Lão nhân tóc bạc thở dài nói.
- Đột phá lên Tạo Hóa Cảnh? Đâu có dễ dàng như thế.
Võ Từ nheo mắt nói.
- Với năng lực của tên đó, cho dù chưa đột phá được lên Tạo Hóa Cảnh, nhưng Bán Bộ Tạo Hóa là có thể. Thực lực đó, ta nghĩ đủ để xoay chuyển cục diện rồi.
Lão nhân tóc bạc nói.
- Lúc này tên kia còn chưa xuất hiện là bởi vì chưa muốn vì việc này mà phá quan ra mà thôi. Nhưng nếu như Lâm Động còn tiếp tục gây chuyện nữa, có lẽ hắn khó mà có thể bình yên rời khỏi thành Đại Khôi này.
Võ Từ trầm mặc một chút, Bán Bộ Tạo Hóa tuy chưa thực sự xem là Tạo Hóa Cảnh nhưng cũng không phải thứ mà Tạo Khí Cảnh có thể so sánh được. Nếu như tên đó vẫn còn ở thành Đại Khôi thì Lâm Động hiện tại e rằng gặp nguy hiểm rồi.
Tuy lực chiến đấu của hắn vô cùng cường hãn, nhưng đối mặt với cường giả Bán Bộ Tạo Hóa thì vẫn còn khoảng cách không nhỏ.
- Thế nhưng Lâm Động cũng không phải là ngọn đèn không dầu…
Võ Từ ngẩng đầu lên, nhìn về phía thân ảnh trẻ tuổi kia. Theo hắn thấy Lâm Động không phải hạng người lỗ mãng gì, hắn có lẽ đã biết cường giả của Âm Khôi Tông ở đây đông vô kể, nếu như không chắc chắn thì hành động tự sát này hắn tuyệt nhiên sẽ không làm.
Cho nên, kết quả thế nào vẫn khó nói trước được!
Trên bầu trời, nguyên lực hùng hồn tạo thành một quang trận bao trùm khoảng không cả trăm trượng, từng cỗ nguyên lực ba động như những con sóng cuồn cuộn lan ra.
- Tụ Ma Trận, Tru Sát Thử Lão!
Đằng Lỗi cùng ba vị cường giả đồng dạng đạt tới Tạo Khí Cảnh chủ trì đại trận, ngay sau đó bốn người đột nhiên quát lớn, nguyên lực cuồn cuộn tuôn ra, sau đó dưới ánh mắt chú ý của mọi người khắp thành Đại Khôi, nhanh chóng ngưng tụ lại thành một cột sáng khổng lồ.
Chùm sáng này vô cùng to lớn, giống như một đầu cự ma khổng lồ, trên đầu có cặp sừng quỷ dị, một loại nguyên lực vô cùng hung bạo điên cuồng từ trong cơ thể nó tuôn trào ra, trực tiếp khiến cho không khí ở xung quanh gần như bị chấn vỡ.
- Sát!
Tất cả cường giả của Âm Khôi Tông trong lúc này đều hét to lên, phát ra sát khí ngút trời, cuối cùng tụ lại trên bàn tay to lớn của con cự ma khổng lồ kia, không ngờ tụ thành một chiếc xiên ba cạnh huyết sắc, hàn khí dày đặc không ngừng từ trong đó phát ra.
Ầm!
Xiên ba cạnh huyết sắc vừa thành hình, đầu cự ma kia liền bước lên một bước, cái xiên huyết sắc kia đâm mạnh về phía Lâm Động một cái.
- Grừ!
Phía sau lưng Lâm Động, Tiểu Viêm đột nhiên phát ra tiếng hổ gầm kinh thiên động địa, thân thể trong khoảnh khắc cũng bành trướng lên, nhìn qua giống như một ngọn núi nhỏ. Sau đó nó chợt há miệng ra, một đạo quang mang như một đầu giao long bắn ra, mang theo năng lượng ba động cực kỳ cường đại mạnh mẽ bắn về phía cây xiên huyết sắc kia.
Thình!
Đối mặt với công kích của Tiểu Viêm, xiên ba cạnh của cự ma đột nhiên vũ động một cái, va chạm mạnh cùng chùm quang mang kia, nhất thời năng lượng cuồng bạo liền từ chỗ va chạm tuôn trào ra.
Năng lượng cuồng bạo tuôn ra khắp không gian, thanh xiên ba cạnh của đầu cự ma đã xé nát chùm quang mang của Tiểu Viêm, tiếp đó cây xiên ba cạnh mang theo sát ý sắc bén đâm về phía Lâm Động.
Nhưng đối mặt với đòn công kích này, sắc mặt Lâm Động lại cực kỳ bình tĩnh, bàn tay khẽ nắm lại, Thiên Lân Cổ Kích nhất thời hiện ra. Đột nhiên thân thể của Lâm Động cũng bành trướng lên gấp mấy lần. Trong mơ hồ có một loại khí tức cũng vô cùng hung bạo từ trong thân thể hắn tản ra. Khi thực lực tiến thăng lên Tạo Khí Cảnh, Lâm Động cũng đã có thể thôi động tinh huyết của Viễn Cổ Long Viên lên đến cực hạn.
Khi thôi động Long Viên Tinh Huyết lên đến cực hạn, sau lưng Lâm Động không ngờ lại xuất hiện hư ảnh Long Viên cao đến trăm trượng. Một loại khí tức hung hãn đầy vị cổ xưa lan tràn ra trong không trung, khiến người khác vô cùng kinh hãi.
Lâm Động lúc này giống như một đầu Viễn Cổ Long Viên mang hình người vậy.
- Đại trận cái quái gì, xem ta phá nó đây!
Thân thể Lâm Động giống như một người khổng lồ đi trên không trung, sau đó nguyên lực rực rỡ từ trong thân thể hắn cuồn cuộn tuôn ra. Đồng thời, Thiên Lân Cổ Kích trong tay hắn cũng lớn lên đến mấy chục trượng, trên đó tỏa sáng ra kim quang mãnh liệt, lóe lên nguyên lực ba động kinh người.
Miệng Lâm Động hét to một tiếng, chân bước lên một bước. Nguyên lực rực rỡ mà cường đại nhất thời bùng phát ra, kim quang bao trùm khắp bầu trời, Thiên Lân Cổ Kích trong tay mạnh mẽ đánh ra một kích.
Cổ kích đánh ra, chỉ thấy trên cổ kích không ngờ lại xuất hiện hư ảnh của Kim Long và Long Viên khổng lồ. Hai đạo hư ảnh mang theo nguyên lực bá đạo gào thét lao đi, sau đó với một tư thế vô cùng chấn động cặp mắt người khác, mạnh mẽ đánh mạnh lên cự ma khổng lồ kia.
Ầm!
Tiếng nổ kinh thiên động địa nhất thời vang vọng khắp bầu trời, mặt đất cả thành Đại Khôi đều rung chuyển lên, từng đạo nguyên lực cuồng bạo thổi quét ra.
Va chạm trên bầu trời cũng không kéo dài lâu, sau đó mọi người khiếp sợ nhìn thấy, hư ảnh của Kim Long và Long Viên kia không ngờ đã xé nát cự ma khổng lồ kia.
- Phốc xuy!
Trong khoảnh khắc cự ma khổng lồ nổ tung, sắc mặt rất nhiều cường giả Âm Khôi Tông ở phía dưới nhất thời tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi. Đám người Đằng Lỗi bước chân loạng choạng, suýt chút nữa đã ngã lăn ra trên mặt đất.
Nhìn lên đại trận đã vỡ tan trên không trung, cả thành Đại Khôi đều hít vào một ngụm lãnh khí. Không ai ngờ rằng Lâm Động dùng lực lượng của một mình có thể phá vỡ được đại trận do rất nhiều cường giả của Âm Khôi Tông cùng tạo nên như thế.
- Âm Khôi Tông cũng chỉ đến thế mà thôi!
Dưới con mắt khiếp sợ của rất nhiều người, đạo thân ảnh trong hư không kia cúi đầu hét lớn một tiếng, tiếng hét như sấm vang lên khắp thành Đại Khôi.
- Ta biết, Âm Khôi Tông các ngươi còn có một cường giả ở đây. Nếu như không phục thì cút ra đây!
Khắp người Lâm Động kim quang cuồn cuộn, ánh mắt sắc lạnh đột nhiên nhìn về phía Phân bộ của Âm Khôi Tông, tiếng quát lớn lại vang lên. Khi hắn tiến vào thành Đại Khôi, tiểu điêu đã cảm nhận thấy trong Âm Khôi Tông có một đạo khí tức rất cường hãn, khí tức đó có thể so sánh cùng Lâm Lang Thiên.
- Ha ha, chẳng qua là bế quan một năm mà thôi, lẽ nào quận Đại Hoang đã quên mất Huyết Đồ Thủ Tào Chấn ta rồi sao? Ngay cả một tên tiểu bối vô danh cũng dám giương oai trước mặt ta.
Tiếng quát của Lâm Động vừa vang lên, một tiếng cười kinh thiên động địa đã đột nhiên vang vọng khắp bầu trời. Một đạo quang mang vô cùng cường hãn đột nhiên từ trong Phân bộ của Âm Khôi Tông phóng vọt ra. Một cỗ sát ý buốt lạnh dần dần lan ra, khiến cả thành Đại Khôi không khỏi phải biến sắc.