28-09-2008, 08:53 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
ChÆ°Æ¡ng 11
ThÆ°a ba!
Con có thÆ° nà y vá» cho ba và các anh chị trong nhà từ đất nÆ°á»›c CanaÄ‘a xa xôi. TrÆ°á»›c hết, con có hai Ä‘iá»u xin vá»›i ba: thứ nhất, con vẫn đặt m ình ở vị trà là đứa con của ba, dù là đứa con hÆ°, đáng bị nguyá»n rủa, khÆ°á»›c từ; thứ hai, con mong ba tuổi già sức yếu và các anh chị dẫu có báºn rá»™n và ghét bá» con thế nà o cÅ©ng sẽ Ä‘á»c kÄ© hết lá thÆ° của con, má»™t lá thÆ° dà i và lá thÆ° cuối cùng của con.
Ba kÃnh yêu, giỠđây con má»›i hiểu ra nhiá»u Ä‘iá»u giản dị, khi con thắp ngá»n nến trong cái đêm ba mÆ°Æ¡i Tết ở xứ sở xa lạ nà y. Tết ở đây, không có hoa Ä‘Ã o, pháo Ä‘á», bánh chÆ°ng xanh. Tết chỉ đến vá»›i l òng con lúc nà y Ä‘ang dá»ng dÆ°ng hiu quạnh và gợi con nhá»› đến gia Ä‘ ình.
Con nhá»› đến gia đình ta. Con đã sống ở nhiá»u gia đình bạn bè trong những ngà y lang thang. Má»—i gia đình có má»™t ná» nếp riêng, má»™t kiểu cách quan hệ riêng. Nói và dụ, có những gia đình mâm cÆ¡m bÆ°ng lên, ai có mặt th ì ăn, ai chÆ°a vá» th ì ăn sau trong khi ở gia đình ta thì khác. "Ngà y có hai bữa cÆ¡m sum há»p". Ba nói váºy và coi những cái quy định ấy là ná»n nếp văn hoá. (Thú tháºt lúc đói hoa cả mắt mà phải chá» chá»±c ở mâm cÆ¡m, con rất oán ba; lá»›n hÆ¡n, con cho ba là cổ hủ). Con Ä‘ ã thấy ba cố gắng duy trì cái ná»n nếp có trăm ngà n Ä‘iá»u nhá» nhặt ấy mà cốt l õi là xây dá»±ng má»™t gia đình hoà thuáºn, trên kÃnh dÆ°á»›i nhÆ°á»ng, trá»ng nghÄ©a khinh tà i, hÆ°á»›ng vá» sá»± phát triển đạo đức tinh thần là chủ yếu…
Con Ä‘ ã được sống trong cái ná»n nếp đó vá»›i tất cả những sung sÆ°á»›ng và phiá»n hà do nó gây ra, cÅ©ng nhÆ° con được hưởng t ình thÆ°Æ¡ng yêu và sá»± hà khắc - yêu cho vá»t - của ba mẹ.
Tháºt sá»± Ä‘ ã có lúc con phát ngán lên được v ì có dạo gần nhÆ° bữa cÆ¡m nà o ba cÅ©ng rÆ¡m rá»›m nÆ°á»›c mắt nói: khổ, ông ná»™i các con ngà y xÆ°a bắt đắc chÃ, má»™t báºn Ä‘i móc cua, móc phải hang rắn, bị rắn cắn chết. Bữa cÆ¡m tháºt là cá»±c h ình. Thôi thì đủ hết các lá»i răn dạy. Cầm bát phải thanh tao. Gắp thức ăn mà đút tá»m ngay và o mồm là thô lá»—. Hết cÆ¡m, ôm cái bát không, chá» mẹ và xong, ngÆ°á»›c lên, nhá» nhẻ vá»›i vẻ van nà i: "Con xin mẹ bát cÆ¡m ạ". Và khi Ä‘Æ°a cả hai bà n tay kÃnh cẩn nháºn bát cÆ¡m th ì không được quên "Con cảm Æ¡n mẹ ạ". Äầu bữa, cuối bữa, má»i và vô phép cÆ¡m th ì má»›i tháºt là lê thê, rắc rối là m sao…
CÆ¡m trÆ°a xong, nhất thiết phải Ä‘i ngủ trÆ°a. V ì những cây ổi cây nhãn ngoà i vÆ°á»n, con khốn khổ vá»›i cái quy định ác nghiệt nà y. Và o ngủ, Cần nằm vá»›i mẹ, con nằm cạnh ba. "ÄÆ°a tay đây, nhắm mắt và o". Äến bây giá» con vẫn c òn cái cảm giác nóng ấm trong bà n tay ba giữ chặt. Lúc đó, con nghÄ©, nó nhÆ° cái c òng số tám váºy.
Tất cả Ä‘á»u thà nh quy phạm. Nhất là trong các mối quan hệ. Trên bảo sao, dÆ°á»›i phải nghe váºy. Cấm c ãi. Cấm là u bà u. "NgÆ°á»i ta mắng chá»i mà y là mong cho Ä‘á»i mà y sáng sủa lên, váºy mặt mà y phải tÆ°Æ¡i tỉnh lên chứ! Lại c òn khóc, còn nấc à ? Có câm ngay không?" Mẹ nói váºy, tháºt sá»± tin ở Ä‘iá»u mình nói là chân lÃ. Còn con thì lúc đó không tin Ä‘iá»u ấy là đúng. M ãi mãi con không quên cái ngón tay trá» của ba dÆ° dứ và o trán con rồi bất thình lình giúi má»™t cái là m Ä‘au thắt tim con, đồng thá»i vá»›i tiếng rÃt qua kẽ răng: Ai cho phép mà y c ãi? Äó là lúc ba b ình tÄ©nh. Còn khi bất thÆ°á»ng th ì là má»™t cái bạt tai ê ẩm mặt mà y.
Vá»›i mẹ thì có quy củ hÆ¡n: "Lên giÆ°á»ng kia nằm xuống. Lần sau c òn hút thuốc lá nữa thì mấy roi. MÆ°á»i há»? Bây giá» mẹ đánh năm, c òn nợ năm nhé!†Cái roi mây dẻo má»m quất vun vút, Ä‘au quắn Ä‘Ãt. Äau thì sẽ khá»i nhÆ°ng nhục nh ã thì lÆ°u lại m ãi trong tâm khảm khi con đã và o tuổi thiếu niên. Và có lần con đã tá»± há»i: "Ta phạm má»™t trá»ng tá»™i hay sao mà đến nông ná»—i ấy?â€Thôi, con sẽ trở lại vấn Ä‘á» nà y ở Ä‘oạn thÆ° dÆ°á»›i.
Cái lối trừng phạt căn cứ theo những quy phạm của ba mẹ ấy để lại di chứng rất lâu. Sau nà y, má»™t chuyện ná»±c cÆ°á»i xảy ra, ông sÄ© quan Äông vá» nghỉ phép, lúc ấy Ä‘ ã hÆ¡n bốn chục tuổi đầu mà cÅ©ng bị bà mẹ ná»c ra quất roi, chỉ v ì ông đã tá» ra nghe vợ chứ không nghe lá»i mẹ. NgÆ°á»i ta bảo đó là tuổi già dở ngÆ°á»i, trái nết báo hiệu cụ sắp quy tiên. NhÆ°ng con th ì cho rằng: hà i kịch ấy là sá»± tiếp tục truyá»n thống đạo đức vừa hay vừa dở của gia đình ta.
Trốn há»c, lÆ°á»i biếng, chữ xấu, ăn nói há»—n láo hay đánh nhau, hay trèo cây… con là đứa con Ä‘ ã chịu đủ các hình phạt nghiêm khắc của ba mẹ. Chuyện thì nhiá»u. NhÆ°ng con nhá»› nhất là chuyện nà y.
Một ông bạn nà o đó đi công tác ở nước ngoà i vỠtới chơi với ba. Hôm sau ông đến báo: ông mất cái đồng hồ qu ý ở buồng ba. Buồng ấy chỉ có ba và con.
Thế là kẻ hứng chịu tráºn đòn lôi đình là con. Tháºt là má»™t tráºn thừa chết, thiếu sống. "Nhà nà y không có nòi giống đóâ€. Mẹ tuyên bố váºy, c òn ba thì tái mét mặt mà y, hổn hển dúi ngón tay trá» và o trán con khi con lổm cổm bò dáºy từ cái giÆ°á»ng chịu Ä‘ òn: "Mà y Ä‘i đâu thì Ä‘i! Bao giá» nên ngÆ°á»i h ãy vá» gặp tao".
Dạo đó con mÆ°á»i ba tuổi. Vâng, con quả là đứa bé hÆ° nhất nhà . Không chăm chỉ thông minh nhÆ° anh Luáºn, nhÆ° em Cần, không Ä‘Æ°á»ng hoà ng Ä‘Ä©nh đạc nhÆ° anh Äông.
Con đáng bị trừng phạt. NhÆ°ng, sau cái tráºn Ä‘ òn đồng hồ kinh khủng ấy, thì con tá»± há»i: Ta không ăn cắp, nhÆ°ng giả sá» ta có lấy cái đồng hồ ấy, th ì chẳng lẽ chỉ vì cái đồng hồ mà ta bị vùi dáºp đến nhục nhã nhÆ° thế? Ừ th ì ta hÆ°. NhÆ°ng có nghÄ©a là quái g ì má»™t việc cá»n con nhÆ° ăn vụng quả trứng của thằng DÆ°, không thuá»™c bà i, đấm thằng bạn? Chúng là quái g ì mà khiến ta bị đánh bị chá»i đến khốn khổ khốn nạn váºy!
"Äạo đức giả cả thôi, mà y ạ". Má»™t thằng bạn l á»›n tuổi của con vì tá»™i lá»—i gì đó bị tù, ở tù ra, bảo con váºy. Con muốn nhảy lên, ôm hôn nó Ä‘ ã đã tổng kết ra cái Ä‘iá»u con Ä‘ang muốn tìm. Phải, đạo đức giả cả thôi. NgÆ°á»i ta đánh mi v ì sợ mang tiếng vá»›i ông mất đồng hồ. NgÆ°á»i ta bắt ne bắt nẹt mi để giữ g ìn danh giá má»™t gia đình trà thức. Bóc trần ra, má»i ngÆ°á»i chỉ v ì mình cả thôi. Con đã nghÄ© và sống thế suốt từ tuổi mÆ°á»i ba đến tuổi mÆ°á»i tám.
Hết lá»›p mÆ°á»i, con thi trượt, nhÆ°ng con trúng tuyển bá»™ Ä‘á»™i. Những năm tháng sống Ä‘á»i bá»™ Ä‘á»™i có lẽ là những năm tháng đẹp nhất Ä‘á»i con, dẫu rằng con vẫn bị phà n nà n nhiá»u lắm. Thá»±c sá»± có lúc con tưởng nhÆ° Ä‘ ã thoát khá»i những quan niệm Ä‘á»™c hại đã là m con trở nên Ãch kỉ từ hồi thiếu niên. NhÆ°ng, hằn há»c lại trở lại l òng con Ãt lâu sau. Cần há»c sau con hai năm. Nó là đứa con có thiên tÆ°. Nó thi há»c sinh giá»i toà n quốc và được chá»n ra nÆ°á»›c ngoà i há»c táºp. Con có so sánh buổi gia Ä‘ ình tiá»…n con nháºp ngÅ© và buổi Ä‘Æ°a Cần Ä‘i ra nÆ°á»›c ngoà i! Ôi! NgÆ°á»i ta chỉ qu ý trá»ng kẻ nà o Ä‘em lại lợi Ãch, danh vá»ng cho ngÆ°á»i ta thôi! Con đóng quâ n ở Ninh Bình, chÆ°a tham chiến. Buồn vui lá»™n xá»™n. Và cà ng Ä‘inh ninh vá» sá»± vô nghÄ©a là của cái gá»i là đạo đức. Váºy th ì hãy chăm lo cho riêng m ình Ä‘i. ThÆ° viết cho ba mẹ, phải kêu khổ mạnh và o, cốt tróc cho được nhiá»u tiá»n là được. Và tuổi trẻ th ì cứ tá»± do tuỳ hứng, vì có gì là thiêng liêng đâu. Má»™t năm sau con có con vá»›i má»™t cô công nhân dệt chiếu cói của công trÆ°á»ng. Th ì cÅ©ng có gì là quan trá»ng nhỉ. Ra mặt tráºn, nháºn má»™t viên đạn, thế là xong. HÆ¡n nữa, chuyện sinh hoạt vặt v ãnh thôi. Ai chẳng vì mình! Năm 1976, vì má»™t án kỉ luáºt, con phải ra khá»i bá»™ Ä‘á»™i. Con rẽ qua nông trÆ°á»ng ná». Tá»™i g ì mà phải tìm nÆ¡i nÆ°Æ¡ng tá»±a ở đâu. Ãt lâu sau, con có thêm má»™t đứa con nữa vá»›i cô thợ dệt chiếu - cÅ©ng có g ì là quan trá»ng? Rồi sau đó con vá» Hà Ná»™i và được anh Luáºn giúp đỡ, được Ä‘i há»c công nhân nguá»™i ở nÆ°á»›c ngoà i. Má»™t năm sau con vá» nÆ°á»›c, nhÆ° ba Ä‘ ã biết. Äó là những ngà y phức tạp, rối rắm nhất trong Ä‘á»i con. Con phải nói ngay Ä‘iá»u nà y, không lại có sá»± ngá»™ nháºn: nÆ°á»›c ngoà i không phải là nÆ¡i là m há»ng ngÆ°á»i ta đâu. Kẻ hÆ° há»ng chẳng qua là vì trong ngÆ°á»i Ä‘ ã có sẵn cái mầm hÆ° há»ng từ lâu rồi mà thôi.
Con Ä‘ ã có cái mầm đó, con vốn coi thÆ°á»ng tất cả những giá trị tinh thần cao qu ý, thiêng liêng. Ba, anh Äông, anh Luáºn thì lại coi giá trị tinh thần là tất cả. Con vốn hằn há»c. Con đối láºp vá»›i gia đình. Và con quyết sống theo lôgÃch của con!
Lúc đó, Ngá»c Liên xuất hiện và dần dà trở thà nh yếu tố quan trá»ng quyết định bÆ°á»›c ngoặt của Ä‘á»i con. Äiá»u rắc rối là quan hệ của cô dệt chiếu vá»›i con. Cái phút buông thả, kệ sá»± Ä‘á»i, không ngá» lại gây tai hoạ Ä‘eo đẳng Ä‘á»i con. Ngá»c Liên cÅ©ng có tâm trạng nhÆ° con. Chồng Liên, cán bá»™ vá» hÆ°u kiếm ăn bằng nghá» buôn gà , nghiện ngáºp. Liên bị ép gả, không yêu hắn, tháºm chà căm há»n hắn. Chúng con dan dÃu, liên minh vá»›i nhau trong bế tắc. Giải thoát bằng con Ä‘Æ°á»ng nà o? Sống nghèo nà n, bị rà ng buá»™c trong quan hệ vá»›i cô dệt chiếu th ì không có gan. Vả lại, từ trong quan niệm đã coi đạo đức là con số không vô nghÄ©a rồi c òn gì. Cái gì hợp vá»›i mình, cái đó là đạo đức. Váºy thôi!
Thế là con và Ngá»c Liên quyết định!
Trá»i, thế là bắt đầu má»™t cÆ¡n ác má»™ng kéo dà i cho tá»›i táºn hôm nay.
Chúng con trốn chui trốn lủi, rồi đóng tiá»n, lên tà u ở má»™t bá» biển phÃa cá»±c Nam đất nÆ°á»›c. Tháºt khốn nạn! Lên tà u rồi má»›i biết bị lừa. Tà u cÅ©. Chạy được hÆ¡n má»™t ngà y trá»i Ä‘ ã cạn dầu. Và hết nÆ°á»›c ngá»t. Trá»i! Chỉ c òn biết phó mặc Ä‘á»i cho sóng bể. Trẻ con lả vì khát. NgÆ°á»i lá»›n Ä‘iên v ì khát. Thôi thì liá»u, cứ nÆ°á»›c biển mà nốc. Cồn cà o, khát lại cà ng khủng khiếp hÆ¡n. Rồi cái ăn hết. HÆ¡n hai chục con ngÆ°á»i, bá»›i lục từ cá»ng rau tá»›i thanh gá»— mục để nhét và o mồm cho dạ dà y đỡ lép.
Mà n đêm buông xuống má»›i tháºt kinh khủng! Xung quanh là vá»±c thẳm. Trên tà u hai chục xác ngÆ°á»i lá» lả. Rồi bá»—ng nhiên có ngÆ°á»i la hoảng: Tà u thủng rồi. Thế là dù có sắp chết cÅ©ng phải vùng dáºy tát nÆ°á»›c, bịt lá»— thủng. Có ngÆ°á»i chết ngất tại chá»—. Hôm sau hai đứa trẻ ỉa chảy chết. Mẹ chúng ôm chúng, không còn hÆ¡i để khóc, cÅ©ng không dám rá»i con. Cuối cùng, con chết khô, Ä‘Ã nh phải thả nó xuống biển. Vừa tá»›i nÆ°á»›c, cá máºp lao tá»›i liá»n.
Ngà y thứ năm, trá»i vừa sáng, thấy má»™t chấm Ä‘en ở chân trá»i, có ngÆ°á»i kêu: Có tà u tá»›i cứu ta rồi! Má»i ngÆ°á»i b ò dáºy, thá»u thà o reo. Con và Liên nhìn nhau sung sÆ°á»›ng.
NhÆ°ng nhảy xuống tà u là bảy thằng Thái Lan trần trùng trục, xăm đầy ngá»±c h ình Ä‘Ã n bà l õa thể. Chúng túm lấy Liên và hai cô gái nữa. Con phát Ä‘iên lên v ì nghe thấy tiếng kêu gà o tuyệt vá»ng của Liên. Thôi, con không dám kể lại cảnh nhục nhã Ä‘au Ä‘á»›n ấy nữa, dẫu rằng cảnh đó diá»…n ra không chỉ má»™t lần.
Tá»›i đây con đã có thể kết thúc thÆ° được rồi. Láºp luáºn là đủ dẫn chứng. NhÆ°ng ba và các anh chị cứ để con nói tiếp Ãt câu nữa thôi. Cuối cùng con Ä‘ ã tá»›i xứ sở con định tá»›i. NhÆ°ng tá»›i nÆ¡i rồi th ì má»›i biết đấy không phải nÆ¡i m ình định tá»›i.
Xứ sở ta định tới là nơi nà o?
Con và Liên Ä‘á»u rối loạn cả.
Xa rá»i những tiêu chuẩn đạo đức, con ngÆ°á»i thà nh thú dữ tà n bạo ngay. Äó là điá»u giỠđây con má»›i hiểu.
Ba Æ¡i, giỠđây nghÄ© lại những bá»±c dá»c, oán giáºn thuở nhá» của con vá»›i ba mẹ, gia Ä‘ ình, con muốn khóc. So sánh Ä‘iá»u kiện váºt chất giữa con và ba hiện nay th ì ba không bằng. NhÆ°ng so sá»± hà khắc của ba để g iữ gìn luân là cho con vá»›i sá»± tá»± do ở đây, thì cho con chá»n sá»± hà khắc ở ba.
Con sống ở má»™t trại tị nạn. Công việc là xúc tuyết, đổ xăng nhá»›t. LÆ°Æ¡ng đủ sống. NhÆ°ng bây giá» má»›i tỉnh ra cái Ä‘iá»u con vẫn bảo là đạo đức giả: là m kẻ nô lệ dẫu có Ä‘eo đầy và ng t hì cÅ©ng vẫn nhục. ChÃnh là má»™t thằng lÃnh nguỵ đã ngạc nhiên khi biết con đã là lÃnh trung Ä‘oà n 95B, sÆ° 7, đánh Xuân Lá»™c hồi 1975. Nó bảo con: “Tôi tưởng chỉ có bá»n tôi quen là m nô bá»™c cho kẻ khác má»›i Ä‘i di tản thôi chá»›!â€
Con run hết cả ngÆ°á»i lên.
Con Ä‘ ã đánh mất cái quý giá lắm! Ngá»n nến đêm 30 Tết gá»i con vá» kỉ niệm xÆ°a. Má»—i ngÆ°á»i chỉ có thể thuá»™c vá» má»™t dân tá»™c nhất định, từ trong tâm hồn. Con ngÆ°á»i sống có hai nhu cầu: váºt chất và tinh thần. Phá bỠđạo đức th ì gặp ngay hung bạo. Khinh rẻ giá trị tinh thần thì Ä‘á»i trống rá»—ng, hoang tà n. Äá»c báo Mỹ thấy nhan nhản tin ngÆ°á»i tá»± tá» v ì thấy Ä‘á»i phi lÃ. Vừa rồi, báo Mỹ Ä‘Æ°a tin, tám trăm thằng thanh niên Mỹ, con nhà khá giả, hẹn nhau đến má»™t h òn đảo, cùng uống thuốc Ä‘á»™c tá»± tá».
ThÆ°a ba, con nói lá»™n xá»™n quá. Co n không hiểu đã là m sáng tỠý của con chÆ°a. Con Ä‘ ã oán giáºn má»™t cái gì đó, cay cú má»™t cái gì đó. Rồi lại Æ°á»›c ao má»™t cái g ì đó. Bây giá» thì vỡ má»™ng, phản tỉnh vá»›i cái Æ°á»›c ao, tiếc nuối cái Ä‘ ã oán giáºn, cay cú.
Con đã thất vá»ng hoà n toà n. Liên Ä‘i là m Ä‘iếm, chuyện nà y cay đắng vá»›i tâm là ngÆ°á»i có lÆ°Æ¡ng tâm th ì ở đây nhiá»u kẻ cho là b ình thÆ°á»ng. May thay, ở con vẫn c òn chút Ãt di sản tinh thần, đạo đức của ông cha, con còn biết phẫn uất.
Äá»i con lung tung thế. SÆ°á»›ng có, khổ có. Hưởng thụ lắm, Ä‘au Ä‘á»›n nhiá»u. NhÆ°ng cuối cùng con Ä‘ ã Ä‘i tá»›i má»™t cái Ä‘Ãch. Cuá»™c sống là sá»± phát hiện liên tục. Hà nh tr ình của má»™t Ä‘á»i ngÆ°á»i nếu là m sáng tá» má»™t chân là nho nhá» thôi th ì cÅ©ng là có Ãch. Con đã Ä‘i tá»›i cái Ä‘Ãch và thấy rằng chỉ có cái chết má»›i nói lên được giá trị của sá»± khám phá đó của con. Sống nữa cÅ©ng bằng thừa!
Thuốc ngủ liá»u mạnh ở đây bán tá»± do ê há», chắc là v ì có nhiá»u ngÆ°á»i phát hiện ra chân là nhÆ° con! Con sẽ uống thuốc đó khi viết hết những d òng nà y.
Con cầu mong ba và các anh chị má»i sá»± nhÆ° ý.
Một đứa con bất hiếu, bất hạnh của gia đình.
Kinh khủng quá! Phượng nghe lá thÆ°, hai tay ôm má, ngÆ°á»i run lên từng đợt. Luáºn má»›i vá», lên ph òng ông Bằng khi vợ Cừ vừa Ä‘Æ°a lá thÆ° lên. Ông Bằng bị choáng v ì phong bì lá thÆ° nÆ°á»›c ngoà i có chữ Cừ, không dám Ä‘á»c, bảo mấy anh em xuống nhà dÆ°á»›i Ä‘á»c trÆ°á»›c.
Luáºn Ä‘á»c, nhiá»u lúc phải ngÆ°ng v ì Äông tức giáºn chá»i vang. Äông bá»—ng trở nên má»™t kẻ Ä‘a ngôn. Và bây giá» khi Luáºn Ä‘á»c xong lá thÆ°, căn buồng bá»—ng im phắc.
"Äông sẽ tiếp tục chá»i rủa!†Luáºn nghÄ©. Quả nhiên Äông tiếp tục chá»i tháºt, chá»i rất ác:
- Thằng khốn kiếp! Äiên loạn! Tôi không tin nó.
Rồi Äông cởi khuy cổ, giá»ng tụt xuống má»™t nấc:
- Tôi nhá»›, khi bà cụ hấp hối, cằm Ä‘ ã rụt lại, tôi cúi xuống, bà cụ còn cố Ä‘Æ°a tay cà i cho tôi cái khuy cổ. Chỉ má»™t cá» chỉ ấy thôi cÅ©ng đủ để cho con cái hiểu lòng mẹ cha, quên hết giáºn dá»—i, huống hồ là …
Luáºn nhìn Äông, cảm Ä‘á»™ng. Äó là câu nói hay nhất của Äông mà Luáºn được nghe. Äông không hoà n toà n khô cứng nhÆ° Äông Ä‘ ã biểu hiện hay Äông Ä‘ang tá»± khai thác chiá»u sâu tà ng ẩn của m ình? Luáºn nói:
- Quả là cuá»™c váºt lá»™n giữa hai cách sống Ä‘ ã xảy ra ở trong thằng Cừ. Rất may là sau khi vỡ mặt thì nó đã tỉnh ngá»™. Sống vị kỉ, sống để hưởng lạc th ì sẽ Ä‘á»™c ác tà n bạo ngay.
Äông v ò đầu, bá»±c dá»c:
- Tôi không tin nó.
- Em thì em tin. Văn hoá dân tá»™c mình đủ sức là m con ngÆ°á»i lá»›n lên, đủ sức tỉnh ngá»™ kẻ lầm lạc. Nói má»™t Ä‘iểm nà y thôi: Bây giá» có má»™t số ngÆ°á»i thấy Ä‘á»i phi là quá, sống rồi cÅ©ng chết, vô nghÄ©a! NhÆ°ng ngÆ°á»i m ình không xem xét vấn Ä‘á» má»™t cách Ãch kỉ thế nà o. Chết đâu có hết. Chết c òn để lại cho con cháu cái gì chứ. Tuy nhiên, ý kiến của thằng Cừ cÅ©ng nên lắng nghe. Quả là gia đình ta có quá nghiêm khắc vá»›i con cái, mắng má», đánh Ä‘áºp, xúc phạm đến lòng tá»± trá»ng của nó không Ãt. Em nhá»›: quả là cái buổi tiá»…n thằng Cần Ä‘i há»c nÆ°á»›c ngoà i có quá hân hoan, còn cái lúc thằng Cừ Ä‘i bá»™ Ä‘á»™i, tiá»…n Ä‘Æ°a, có cái tâm là tống nó Ä‘i, để bá»™ Ä‘á»™i ngÆ°á»i ta giáo dục nó nên ngÆ°á»i. Trong giáo dục con ngÆ°á»i, Ä‘á»™ng cÆ¡ tốt phải Ä‘i kèm vá»›i phÆ°Æ¡ng pháp đúng nữa. Tuổi trẻ vốn nhạy bén vá»›i bất công!
Phượng thầm th ì, tê tái:
- Cáºu ấy không có má»™t dòng nà o cho vợ con, tệ quá!
- Cho nó chết mẹ nó Ä‘i. - Äông gắt. - Quân đê mạt! Nó phủ định đạo lÃ, nó bêu riếu cả tôi!
Luáºn trầm ngâm:
- Chuyện thằng Cừ là má»™t hiện tượng x ã há»™i đáng để phải ta nghÄ©. Có má»™t loại ngÆ°á»i do hoà n c ảnh ngang trái, từ nhỠđã ấp ủ những quan niệm sai vỠđạo là rồi cứ trượt m ãi, cuối cùng thế nà o cÅ©ng nổi loạn, phủ nháºn những tình cảm nhân văn, tôn sùng lối sống vị kỉ. Cuối cùng của nổi loạn là bế tắc! Hoá ra, váºt chất không là m yên ổn hỠđược. Ä Ã£ là con ngÆ°á»i th ì vẫn phải có cái gì đó thiêng liêng để v ì nó mà sống chứ!
- Thằng nà o nổi loạn thì Ä‘em bắn! - Äông quát.
Kà ức Luáºn lại hằn nét cái lúc Äông đòi bắn thằng Cừ hôm nà o. Mặt Ä‘á» á»ng, hÆ¡i bá»±c, nhÆ°ng Luáºn cÆ°á»i nhạt:
- Nhiá»u khi bắn cÅ©ng chẳng giải quyết được táºn gốc vấn đỠđâu!
Mặt Äông chuyển sang mà u tái nhợt. Trong anh Ä‘ang dồn tÃch những bức xúc. Anh Ä‘ang bối rối v ì câu nói dở dang của ông Bằng há»i tình hình Lý Ä‘i công tác Sà i G òn sao đã lâu chÆ°a vá». Ông Bằng có ý nghi ngại, anh biết. Và anh đã tháºt sá»± bối rối khi nghe thÆ° thằng Cừ.Luáºn gằn giá»ng, cố ý:
- Có Ä‘iá»u là hãy cảnh giác. Äừng có dá»ng dÆ°ng bên cạnh những mối nguy hiểm nó Ä‘ang định phủ định ngay m ình. Và cÅ©ng đừng cứng nhắc, phải biết uyển chuyển, chấp nháºn những chá»— hợp lÃ.
- Cáºu nói ai?
Bất ngá», tháºt rất bất ngá», Äông chồm lên, vá»›i má»™t Ä‘á»™ nhạy cảm k ì thÆ°á»ng, túm chặt cổ áo Luáºn. Mặt Äông bệch bạc mà hùng hổ.
Luáºn quay mặt Ä‘i, tránh cái nh ìn của Äông. Anh em ruá»™t mà chÆ°a khi nà o nói cho tháºt hết vá»›i nhau những ý nghÄ© vá» bà Lý, vá» chÃnh ông ấy. Tất nhiên bà Lý không hoà n toà n xấu. Và Äông, vá» căn bản là con ngÆ°á»i là nh mạnh.
Äông buá»™t tay, tá»± thấy hà nh Ä‘á»™ng của m ình là thô lá»—, ngÆ°á»i nhÆ° xẹp hÆ¡i. Hai anh em cùng cúi đầu, lảng ra. Sẽ phải nói vá»›i nhau. Má»—i ngÆ°á»i cần phải nh ìn lại mình, nhìn lại ngÆ°á»i thân m ình, sau sá»± kiện kinh khủng nà y. NhÆ°ng, chÆ°a phải là lúc nà y.
Lúc ấy, nhÆ° có linh tÃnh báo, Phượng đứng dáºy, mặt bá»—ng thất sắc. Trên gác, ngay sau đó, có tiếng vợ Cừ la hoảng:
- Các anh các chị ơi, ông là m sao thế nà y!
Má»i ngÆ°á»i vá»™i chạy lên gác.
Ông Bằng Ä‘ ã ngã sóng soà i trên sà n nhà , cạnh cái ba toong, cái mÅ© phá»›t lăn ra cá»a. Hình nhÆ° ông định đến nhà bà ChÃ, ông muốn t ìm má»™t chá»— dá»±a tinh thần.
Hai đứa trẻ ngồi im phắc trên hai cái ghế, tay c òn Ä‘ang cầm bút chì. Luáºn và Äông vá»™i vá»±c ông Bằng dáºy. Phượng há»›t hải chạy ra cổng gá»i xÃch lô.
Những cảm xúc không được giải toả tạo nên những ổ kÃch thÃch ở vá» n ão, gây phản ứng t ăng áp huyết Ä‘á»™t ngá»™t trong cÆ¡ thể ông Bằng. Ông chÆ°a Ä‘á»c thÆ° của Cừ, nhÆ°ng nguyên má»™t việc lá thÆ° của nó từ Can aÄ‘a vá» cÅ©ng đã là m ông choáng. Tr Æ°á»›c nay ông không tin, không muốn tin rằng nó tồi tệ đến mức ấy. Giá» th ì nghị lá»±c, ý chà của ông không giữ nổi ông trong trạng thái bình ổn, th ăng bằng; thá»±c tế phÅ© phà ng quá!
Tà i sản của ngudoc
28-09-2008, 08:55 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
ChÆ°Æ¡ng 12
Phượng vừa bước và o ph òng là m việc đã thấy đám các cô túm tụm ở bà n trà :
- Tao đoán trúng phoóc nhé. Cái Thuỵ Lan xổ thị mẹt!
- Ngá»c Æ¡i, thế là mất cho chị cốc chè Ä‘á»— Ä‘en đá rồi nhé.
- Thế th ì tá»› đố cáºu con Quý đẻ thằng cu hay cái hÄ©m nà o?
- Con trai tao cũng quý, con gái tao cà ng yêu.
- Em xin chị…
Cái cô quay lại bụng đã nổi chùm chũm đang kì cạch đóng guốc ở góc phòng.
Phượng đi đến bà n của m ình, ngồi xuống. Chợt một cô trong đám quay lại, như sực nhớ:
- Chị Phượng ơi, chị có đồng ý không?
Äồng ý cái gì? Phượng chÆ°a kịp hiểu th ì má»™t cô khác đã chạy lại, ôm hai vai Phượng, nói nhÆ° thét và o tai cô:
- Bầu chị là m trưởng ph òng, chị có ưng không?
Trá»i! Thế là thế nà o? Phượng ngÆ¡ ngác. Các cô lại cÆ°á»i ré lên. Rồi lại xúm xÃt x ì xà o. Xì xà o cái gì? Không gì khác, lại chuyện bà trưởng ph òng. Nà y, xÆ°a bà ấy yêu mê mệt ông ấy. ThÆ° nà o từ mặt tráºn gá»i vá» cÅ©ng có má»™t túm tóc gá»i kèm. Bà ấy tinh quái lắm. Không bao giá» muốn ai hÆ¡n m ình đâu. Bà ấy mà đến thăm nhà đứa nà o th ì đứa ấy cứ liệu hồn…
Má»™t cô xách cái túi ni lông căng phồng len xanh Ä‘á» Ä‘i và o đã phá vỡ cuá»™c tụ há»p đầu giá». Hoá ra các cô tản ra để chia len Ä‘an thuê cho máºu dịch.
Nhưng k ìa… như một hơi gió lướt, bà trưởng ph òng đã và o phòng. Một cô đang cầm con len đỠquay lại:
- Báo cáo thủ trưởng, mất điện, không đánh máy được ạ.
- Thế đóng guốc được, hả? Len để đấy, tôi chia. Tôi yêu cầu. Mở hết cá»a sổ ra! Không có Ä‘iện mà chịu à ?
Bà trưởng ph òng hầm hầm đi tới bà n là m việc, đưa mắt kiểm soát mặt bà n xem có đứa nà o định và bà là cái giẻ hay coi bà như Pônpốt - Iêngxari như hôm nỠkhông! May, mặt bà n sạch trơn. Bà cúi xuống, chúm môi thổi bụi rồi ngồi xuống, và như là bâng quơ:
- Äừng có h òng mà so bì vá»›i tôi. MÆ°á»i sáu tuổi tôi Ä‘i bá»™ Ä‘á»™i. Hai mÆ°Æ¡i tuổi tôi là chi uá»·. Chống Mỹ tôi là đại Ä‘á»™i trưởng thanh niên xung phong. Nứt mắt ra mà đ ã vây vo. Cứ tưởng cái bằng đại há»c của các ngÆ°á»i là to lắm, hả?
Bà móc máy ai váºy? Các ngÆ°á»i đây là những ai? Lâu nay bà và cô thủ quỹ vẫn hục hặc vá»›i nhau. Cô thủ quỹ có bằng đại há»c. Chẳng lẽ giá» Phượng cÅ©ng bị kéo và o mối b òng bong nà y. Phượng cÅ©ng tốt nghiệp đại há»c mà .
NhÆ°ng, má»™t cô ở ph òng thÆ°á»ng trá»±c Ä‘ ã Ä‘i qua bà n Phượng, tá»›i bà n bà trưởng ph òng:
- Báo cáo thủ trưởng.
- Cái g ì, lại chuyện đêm qua chứ g ì? Có bắt được quả tang trên trai dưới gái không. Tôi đ ã yêu cầu hết giỠphải vỠhết cơ mà , sao cô lại cho hỠở lại?
- Báo cáo chị.
- Tôi yêu cầu…
- Dạ, ngoà i phòng khách có ngÆ°á»i muốn gặp ông giám đốc.
- Sao không nói ngay. Bảo hỠchỠđấy! Tôi ra ngay. Giám đốc! Cái g ì cũng giám đốc!
Bà trưởng ph òng kéo lại tà áo, đi ra.
Phượng mở cặp b ìa, ngẩn ngơ mất một lát v ì những câu nói của bà trưởng ph òng.
- Tháºt quá trâu cà y! - Äã giải quyết xong công việc ở ngoà i phòng thÆ°á»ng trá»±c, bà trưởng ph òng quay và o, Ä‘i đến bà n Phượng, là u bà u. - Giám đốc, lÆ°Æ¡ng chỉ bằng anh trưởng ph òng Sở, mà trăm tá»™i đổ và o đầu. Hết váºt tÆ° lại thÆ°Æ¡ng nghiệp, lại công an đến gặp. Tá»› cÅ©ng ngán công việc ở đây lắm rồi, Phượng ạ. NhÆ°ng, l ão ấy bảo tá»›: thôi cố giúp anh cho tá»›i lúc anh vá» hÆ°u. Chứ không tá»› vá» là m ruá»™ng cho nó nhẹ nợ. Cáºu thấy đấy, tr ình Ä‘á»™ tá»› thì có hạn thôi. NhÆ°ng công việc hà nh chÃnh nó phức tạp lắm, không có những ngÆ°á»i cứng tay lái là há»ng.
Giá»ng bà là giá»ng phân trần tâm sá»±, tháºt dá»… nghe và lôi cuốn Phượng. NhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên bà nghiêng vá» phÃa Phượng, giá»ng thấp hẳn xuống, mắt khim khÃp lia vá» phÃa cô thủ quỹ:
- Có biết chuyện g ì xảy ra đêm qua không? Cáºy tà i cáºy giá»i m ãi. Khôn ba năm dại má»™t giá» là thế. Vá»›i l ão béo ấy đấy.
Thì ra là váºy. NhÆ°ng sao giá»ng bà lại hà há»ng thế? Suốt từ hôm và o là m việc tá»›i giá», chỉ rặt nghe những chuyện đại loại nhÆ° thế nà y. ChÆ°a bao giá» Phượng được bà bảo ban, hÆ°á»›ng dẫn nghiệp vụ, bà n bạc công việc cả.
Và bây giá», bà ra đứng trấn ngay trÆ°á»›c bà n Phượng, tiếng nhÆ° chuông reo:
- À, Phượng, tá»› đến nhà cáºu rồi đấy nhé. Cái vÆ°á»n qu ý nhỉ. Giá không bị cháy thì tha hồ mà ở. Giá»i, hai thằng bé con cô gì nhỉ, quá quá»· sứ nhà giá»i.
Ra là bà đ ã đến nhà Phượng đúng lúc Äông, Luáºn, Phượng Ä‘Æ°a ông Bằng Ä‘i bệnh viện. Lúc ấy chỉ có vợ Cừ ở nhà . Vợ Cừ tiếp bà , nhÆ°ng v ì ruá»™t gan Ä‘ang rối bá»i nên không nhá»› tên, không nhá»› cả khuôn mặt, dáng h ình bà . “Bà ấy xem vÆ°á»n, xem hoa, xem mấy luống rau và già n mÆ°á»›p. Rồi bà ấy há»i chuyện em, há»i chồng ở đâu, là m g ì? Chị ở nhà có đối xá» tốt vá»›i hà ng xóm không, có buôn bán g ì không? Em không còn hÆ¡i sức nà o mà trả lá»i, c òn bà ấy cứ xoắn xuýt há»i hết Ä‘iá»u nà y đến Ä‘iá»u khácâ€. Lúc ấy Phượng cÅ© ng chẳng còn lòng dạ nà o há»i thêm vợ Cừ. Rồi sá»± việc cÅ©ng rÆ¡i và o quên l ãng.
- Nà y. - Bà trưởng ph òng cúi thấp xuống, mắt hấp háy, vừa đắc chà vừa có vẻ ái ngại thay cho Phượng, - gia Ä‘ ình cáºu hoá ra cÅ©ng rắc rối nhỉ.
- Có gì đâu ạ!
- Thì thằng em chồng di tản nhé. GiỠđến con vợ nó…
- Vợ chú ấy thì có tội gì?
- Không có tá»™i gì thì sao ngÆ°á»i ta lại sa thải. - Cong tá»›n và nh môi, vẻ đắc thắng, nhÆ°ng rồi bà lại hạ giá»ng ngay. - Cuối cùng, ngÆ°á»i khổ nhất là cáºu, có đúng không? Tá»› há»i tháºt cáºu nhá, cáºu lấy g ì mà nuôi cái của nợ ấy?
- Chị bảo… không lẽ bỠmặc vợ con chú ấy?
- Äấy, tÃnh cáºu giống tÃnh tá»›. Äa cảm lắm. Äa mang nhiá»u. Tá»› biết: có phải hồi nà y cáºu không Ä‘em cÆ¡m trÆ°a Ä‘i ăn không? Khổ thế đấy. NhÆ°ng nà y, tá»› bảo tháºt. Dứt khoát Ä‘i, ăn riêng ra. Sống má»—i ngÆ°á»i má»—i nhà . Không là là m Æ¡n nên oán đấy. - Bà ngừng má»™t lát rồi tiếp. - Phượng nà y, để tá»› chia cho cáºu Ãt len máºu dịch vá» Ä‘an mà kiếm thêm nhé. Hừ thá»i buổi nà y… Nà y, các cô, chá»— len má»›i Ä‘em vỠđâu, Ä‘Æ°a cả lại đây! Tôi yêu cầu!
Câu cuối cùng bà nói toang toang với cả phòng, với tư cách là trưởng ph òng kiêm tổ trưởng nữ công.
Sắp hết giỠlà m việc buổi sáng. Phượng đang lúi húi thu xếp sổ sách th ì thấy bà trưởng ph òng bê một cái bếp dầu xanh nhoáng đi qua.
- Chuyến nà y căng tin phân phối đến lần tá»›. Tá»› nhất định không nhÆ°á»ng cho đứa nà o nữa.
Bà nói, giá»ng háºm há»±c. NhÆ°ng đặt cái bếp dầu lên mặt bà n, bà quay lại đám các cô ở chá»— đánh máy, giá»ng lại cao vót lên, lảnh lót rất vui:
- Äứa nà o nói tao sắp lấy chồng đấy! Ä Ã£ chuẩn bị được đồ mừng chÆ°a mà bảo tao lấy chồng?
Äám các cô reo ầm ầm:
- Có ngay đây. Nhưng má ơi, má lấy ai đấy, má ơi?
- Lấy thằng Ä‘Ã n ông tai lÆ¡vÃt, Ä‘Ãt lồng bà n, chứ c òn lấy ai nữa.
Lại được má»™t tráºn cÆ°á»i thoả thuê.
Má»™t tiếng sau, khi Phượng Ä‘ang là m kết toán qu ý má»™t thì bà sầm sáºp Ä‘i tá»›i.
Trong thâm tâm, Phượng chỉ muốn bà đi chỗ khác, để m ình tiếp tục là m việc. Nhưng bà lại kéo ghế ngồi đ òi Phượng cho xem sổ lương tháng vừa rồi. Mới chỉ lướt qua hà ng đầu danh sách lương, bà đ ã dằn quyển sổ xuống bà n:
- Cô là m ăn thế nà y là thế nà o?
- Sao ạ?
- Tại sao cô lại trừ nợ một trăm đồng của ông giám đốc?
Phượng buông bút, từ tốn:
- Thế nà y, chị ạ…
- Tôi biết tá»ng Ä‘i rồi. Ông ấy nợ hai ngh ìn chứ gì?
- Vâng, hai nghìn nà y là tiá»n ông ấy mua xe máy riêng. Năm ngoái, ban kiểm tra Sở vá» là m việc Ä‘ ã kết luáºn là chi bất hợp pháp, phải bồi hoà n. Biên bản hãy còn đây. Còn cả chữ kà của ông giám đốc đây ạ.
- Các ông ở Sở thì biết quái gì!
- Äó là chÃnh sách, nguyên tắc tà i chÃnh chị ạ.
- ChÃnh sách vá»›i chả nguyên tắc! NgÆ°á»i ta là giám đốc, ba mÆ°Æ¡i tuổi Äảng có lẻ, cống hiến cho dân cho nÆ°á»›c suốt từ Cách mạng tháng Tám đến nay. Cấp xe riêng th ì không cấp. NgÆ°á»i ta mua th ì kêu là bất hợp lÃ.
Chả lẽ Phượng lại ph ì cÆ°á»i. Hiểu biết của bà sao lại Ä‘Æ¡n sÆ¡ thế, là lẽ của bà sao mà cảm tÃnh thế. Cứ nhÆ° má»™t bà nông dân thá»i xá»a thá»i xÆ°a nà o đó Ä‘ang là sá»± vá»›i Phượng váºy.
- Cô xoá ngay con số một trăm ấy đi cho tôi!
- Không được chị ạ.
- Tôi yêu cầu!
Äáºp tay xuống bà n đánh chát, bà trưởng ph òng đứng dáºy bá» ra giữa phòng.
NhÆ°ng đầu giá» là m việc buổi chiá»u, bà lại đến bà n Phượng , kéo ghế ngồi xuống, thấp thá»m:
- Thế nà o, cáºu xoá há»™ tá»› không.
Giá»ng bà bình dị, không vÆ°Æ¡ng chút quyá»n uy. Mà chữ nghÄ©a th ì rất lạ: há»™ tớ… Sao lại há»™ tá»›? Phượng khe khẽ:
- Thế nà y, chị ạ…
- Thôi, tôi biết cả rồi.
- ChÃnh ông giám đốc cÅ©ng Ä‘ ã kà biên bản đồng ý bồi hoà n, chị ạ. Chị để em lên gặp ông ấy…
- Không được!
Bà đứng phắt dáºy, tưởng bà nóng giáºn, nhÆ°ng không, mặt bà thoáng buồn buồn:
- Phượng ạ. - Bà lại ngồi xuống, giá»ng nhÆ° tê dại. - Khổ, cái l ão ấy, con ngÆ°á»i Ä‘oan chÃnh, trung trá»±c, đứng đắn lắ m. Chỉ vì lỡ má»™t chút. - Bà thở dà i, mắt long lanh Æ°á»›t. - Cùng là ng tá»› đấy, Phượng ạ. Cùng Ä‘i bá»™ Ä‘á»™i má»™t ngà y vá»›i nhau. Chống Mỹ, tá»› phụ trách thanh niên xung phong ở tÃt trong B3. Bặt tin. Rồi có tin đồn tá»› chết. Khổ! NhÆ°ng, cÅ©ng do l ão tham đẹp, tham trẻ nên giá» má»›i Ä‘iêu đứng thế. Cáºu không biết con mẹ ấy đâu! Thà nh nanh Ä‘á» má», quái ác có má»™t không hai là nó. Hà nh l ão quá hà nh đầy tá»›. LÆ°Æ¡ng tháng thiếu má»™t hà o cÅ©ng không được vá»›i nó đâu. VỠđến nhà là a lê hấp ra cá» chuồng lợn. Cái xe máy cÅ©ng là do con mẹ ấy xui ngon xui ngá»t. Khổ! Giá» trong túi là nhẵn củ kiệu. ThÆ°Æ¡ng quá!
Giá»ng bà thủ thỉ, chân tháºt. Cái giá»ng ấy là m Phượng nhá»› tá»›i buổi trÆ°a hôm nà o bà ngồi non nỉ vá»›i ông giám đốc. Và Phượng giỠđây bá»—ng hiểu ra ngá»n ngà nh câu chuyện nà y. Ông giám đốc t háºt lòng ra sao, Phượng chÆ°a thể nói được. C òn bà trưởng ph òng, tháºt tình bà còn thÆ°Æ¡ng ông; không dám vượt qua v òng luân lÃ, nhÆ°ng bà vẫn chÆ°a quên, bà c òn thiết tha nÃu giữ cái tình yêu thuở trẻ đã không được kết thúc nhÆ° mong muốn của m ình.
Lòng luôn mở rá»™ng đón nháºn, cảm thông vá»›i những xót xa, thiệt thòi của má»i Ä‘á»i ngÆ°á»i, Phượng, trong giây phút đẹp nhất ấy và cÅ©ng yếu Ä‘uối ấy, Ä‘ ã chấp nháºn yêu cầu của bà trưởng ph òng.
Nhìn Phượng Ä‘Æ°a ng òi bút gạch má»™t nét Ä‘áºm qua con số 100 ở khoản trừ nợ của ông giám đốc, bà trưởng ph òng mắt chá»›p chá»›p cảm Ä‘á»™ng rồi ngồi im. Bà trưởng ph òng, ngÆ°á»i phụ nữ tÃnh nết thất thÆ°á»ng, không có cái căn bản trong nháºn thức và đức Ä‘á»™, tÆ° duy c òn thô thiển, tháºt sá»± không phải là con ngÆ°á»i Ä‘á»™c ác, không đủ Ä‘iá»u kiện để nháºp vai l ãnh đạo mà cứ đóng vai ấy, đó là nguyên nhân của những tr ò bi hà i hà ng ngà y, đã và sẽ còn là m khổ Phượng và má»i ngÆ°á»i. NhÆ°ng, bà lại có thể gần gụi, đáng chia sẻ ở khÃa cạnh con ngÆ°á»i b ình thÆ°á»ng của bà , con ngÆ°á»i nà y Ä‘ ã thiệt thòi, đã bị tổn thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng vẫn giữ riêng mình má»™t góc Ä‘á»i dà o dạt yêu thÆ°Æ¡ng: ngÆ°á»i phụ nữ phức tạp nhất, khó chiá»u nhất mà Phượng Ä‘ ã gặp, chiá»u nay đã trở nên má»™t con ngÆ°á»i Phượng rất xót thÆ°Æ¡ng và đáng được thể tất.
Lòng xót th Æ°Æ¡ng ngÆ°á»i khác hÆ¡n cả bản thân m ình là má»™t nét Ä‘ ặc trÆ°ng nữa trong tÃnh cách của Phượng mà Luáºn Ä‘ ã phát hiện ra. D Æ°á»ng nhÆ° trong Phượng Ä‘ ã có thêm khả n ăng thÃnh nhạy vá»›i khổ Ä‘au của kẻ khác và sẵn sà ng Ä‘á»n bù cho há». Kể từ ngà y vợ con Cừ lên, Phượng Ä‘ ã chịu Ä‘á»±ng liên miên sá»± vất vả thiếu thốn vá»›i má»™t Ä‘á»™ giản dị khiến Luáºn phải kinh ngạc. Chị không má»™t lá»i than, không má»™t biểu hiện khó chịu tháºm chà nhÆ° không cảm thấy m ình Ä‘ang gánh chịu cho kẻ khác.
Bởi vì, vá»›i thu nháºp của há», nguyên việc trang trải sinh hoạt của vợ chồng cùng đứa con và ngÆ°á»i mẹ già má»™t chốn đôi nÆ¡i vô cùng tốn kém Ä‘ ã phải dè sẻn lắm lắm má»›i có thể không r Æ¡i và o cảnh vay mượn. Gánh vác thêm vợ con Cừ th ì tháºt là quá sức. Vợ Cừ giữ ý, bữa c Æ¡m chỉ ăn tà chút gá»i là . Riêng hai đứa trẻ vô lo, th ì cÅ©ng phải nói nhá» vá»›i nhau là chúng ăn khoẻ quá. Rồi còn đồng quà tấm bánh, cái khăn mặt, miếng xà ph òng… má»—i thứ má»—i tốn.
Má»™t chiá»u sẩm tối, Luáºn từ bệnh viện th ăm cha vá» nhà . Buồng vắng. Mở mâm cÆ¡m thấy có bát ô tô cÆ¡m lùm lùm, bát canh mồng tÆ¡i, mấy miếng cà và chục con tôm rang, chỉ vừa đủ má»™t ngÆ°á»i ăn. Không nỡ ăn, anh Ä‘i t ìm Ph ượng.
Và o hè, nước trở nên một nhu cầu lớn.
Cả phố chỉ c òn và i cái máy công cá»™ng chảy n Æ°á»›c Ä‘á»u đặn. Luáºn lên cái máy đầu phố, ở đó, từ xa Ä‘ ã nhìn thấy thùng, xô xếp hà ng rồng rắn dà i tá»›i và i chục mét. Sắp tá»›i cái máy n Æ°á»› c, anh chợt nhìn thấy Ph ượng Ä‘ang kéo tay vợ Cừ Ä‘i ngược trở lại. Vợ Cừ cưỡng, má»™t tay giằng tay Phượng, tay kia cầm cái Ä‘ òn gánh, ng Æ°á»i ngả ngược chiá»u, miệng kêu khẩn khoản:
- Chị cứ để em là m, chị Phượng.
- Cô Cừ, cô là m thế tôi không bằng l òng đâu. - Ä ang giáºt tay vợ Cừ, chợt nháºn ra Luáºn, Phượng liá»n gá»i to, mừng rỡ. - Anh Luáºn!
Rồi buông tay vợ Cừ, Phượng đi tới trước mặt chồng, khe khẽ, nhưng hết sức nhức nhối:
- Anh bảo cô ấy đi. Cô ấy cứ đ òi đi gánh nước thuê. Em không đồng ý, anh ạ.
Vợ Cừ ngồi thụ p xuống, hai tay ôm đầu, tấm tức khóc.
Luáºn hÆ¡i cúi xuống:
- Cô Cừ! Cô Phượng cô ấy là m thế mà đúng đấy. Ä Ã£ đến ná»—i nà o mà phải thế. Cô là m thế, cô coi tôi là cái g ì?
Xốc nách vợ Cừ đứng dáºy, Phượng lên giá»ng lấn át:
- Cô nà y lạ nhỉ! Cô có nghe tôi không?
- Em nghe, nhưng mà …
- Chẳng nhÆ°ng mà g ì cả. Nà o, tôi vá»›i cô vá». Khéo hai ông t Æ°á»›ng lại dông lên cÆ¡ quan anh Luáºn xem ti vi rồi cÅ©ng nên. Vứt Ä‘ òn gánh lại cho anh Luáºn để anh ấy quẩy nÆ°á»›c vá».
Chá» cho hai ngÆ°á»i phụ nữ Ä‘i khuất, Luáºn má»›i quay lại cái máy nÆ°á»› c. Hai cái thùng của anh cách máy còn xa. Anh đứng và o bóng má»™t cây me, nói chuyện vá»›i mấy ngÆ°á»i hà ng xóm quen thuá»™c vá» bệnh t ình ông Bằng. Lát sau, há» ra máy. Và đúng nhÆ° anh dá»± Ä‘oán. Phượng Ä‘ ã ra, sau khi tìm cách Ä‘Æ°a vợ Cừ vá».
- Anh vỠăn cÆ¡m Ä‘i. Äể nÆ°á»›c đấy cho em.
Ngá»n đèn Ä‘Æ°á»ng má»›i báºt r ãi ánh sáng qua tán lá me, toả má»™t là n sáng má» má» trên mặt Ph ượng. Chỉ su ýt nữa Luáºn kêu thà nh tiếng: Ph ượng tiá»u tuỵ, xanh xao quá. Tất cả khó nhá»c Ä‘ ã phản ánh trên mặt Ph ượng gầy guá»™c và ở bá»™ quần áo vá, hai gấu quần rách xÆ¡. Äá»i sống Ä‘ang ở má»™t thá»i Ä‘iểm căng thẳng vốn Ä‘ ã lắm khó kh ăn. Giá cả lên v òn vá»t. Äã có lúc cầm chục bạc Ä‘i chợ, ứa nÆ°á»›c mắt mang vá» mấy má»› rau. Thịt trứng mua tem phiếu quá Ãt á»i, chỉ có thể dà nh cho hai đứa trẻ. Ä Ã£ phải giáºt tạm ng Æ°á»i ná» ngÆ°á»i kia. Äã phải thức đêm để Ä‘an len kiếm thêm đồng nà o hay đồng ấy. Ä Ã£ phải bá» hết công sức cho mảnh v Æ°á»n để kiếm Ãt rau cho đỡ phần chi tiêu, Ä‘ ã phải tÃnh đến việc bán cái nhẫn cÆ°á»›i và bá»™ áo vét của Luáºn để trả nợ nần. Ước ao vá» má»™t khoảng thá»i gian rá»™ng r ãi cho sá»± bồi bổ trà tuệ đã có lúc phải tạm quên Ä‘i.
- Anh Luáºn, anh vỠăn cÆ¡m Ä‘i.
Luáºn nh ìn vợ, trà n ngáºp yêu th Æ°Æ¡ng:
- Anh ăn rồi. Em vỠăn Ä‘i. Sao em cứ nhịn nhÆ°á»ng cho anh thế?
- Em ăn tháºt rồi mà .
- Phượng, em nói dối anh phải không?
H ình nh ư Phượng không nghe thấy chồng. Chị nghênh nghênh mái tóc cặp:
- Anh Luáºn, anh có thấy mùi hoa hoà ng lan không? Äấy, cây nó kia k ìa. Ngá»i thấy mùi th Æ¡m của nó, em lại nhá»› chị Hoà i ghê cÆ¡. Chốc nữa em sẽ xin Ãt hoa đặt lên bà n thá» mẹ và anh cả TÆ°á»ng, chị Hoà i dặn thế, anh ạ.
Cùng vá»›i tiếng vòi n Æ°á»›c chảy xè xè, Luáºn nghe tiếng nói của Phượng trong mùi thÆ¡m dáºy nồng nà n của hoa hoà ng lan đêm hè.
Tà i sản của ngudoc
28-09-2008, 08:56 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
ChÆ°Æ¡ng 13
Lý nhảy chồm chồm:
- Thôi thế là vợ Cừ trúng số rồi nhé. Không còn phải than thân trách pháºn gì nữa nhé. Tháºt là ăn mà y được xôi gấc, mèo mù vá»› cá rán chÆ°a! R õ là tá»± d Æ°ng nhé!
Buổi trÆ°a mùa hạ, vÆ°á»n cây im lặng, lách tách tiếng chim sâu chuyá»n cà nh. Tiếng L ý cất lên, khuấy Ä‘á»™ng bầu không khà bằng lặng nhÆ° chuá»—i nghịch âm tháºt chói tai gai góc và đột ngá»™t quá vá»›i Phượng.
Phượng má»›i từ phố vá», Ä‘ang ngẩn ngÆ¡ nh ìn những nụ hoa mÆ°á»›p và ng suá»™m lay Ä‘á»™ng trong những cánh ong bay. Phượng vừa phải bán cái nhẫn và ng duy nhất, váºt kỉ niệm mẹ cho ngà y lấy Luáºn, để lấy tiá»n bù thêm và o khoảng trống hụt trong việc chi tiêu của gia đình. Từ ngà y vợ con Cừ lên, Ä‘á»i sống má»—i lúc má»™t quẫn bách. Vợ Cừ vẫn chÆ°a xin được việc là m.Trong tâm trạng hiu hiu buồn ấy, Phượng thấy L ý Ä‘i thẳng từ cổng và o, tay xách cái là n nhá»±a nặng toà n xoà i chÃn, tá»›i cạnh Phượng, và có những lá»i nói, cá» chỉ bất thần nhÆ° váºy.
Phượng c òn chÆ°a hiểu nguồn cÆ¡n th ì hai con mắt ngÆ°á»i phụ nữ ná» Ä‘ ã toé lên những tia sáng chói gắt, vừa phá»›n phở vừa cay cú khác thÆ°á»ng:
- Tháºt đúng là ngu si hưởng thái b ình nhá»›! Quả nà y hẳn to lắm đây. Cô Phượng nà y, tôi vừa gặp ông Luáºn nhà cô Ä‘i bán bá»™ áo vét cÅ©. Thôi, cÅ©ng chẳng Ä‘i đâu mà thiệt cô ạ!
Thôi, thế là Phượng hiểu bà chị dâu chồng, con ngÆ°á»i thÃnh nhạy vá»›i các sá»± kiện, vá»›i cái giá»ng chao chát ná», định nói g ì rồi. Phượng muốn khóc quá. Cay đắng và trá»› trêu đến thế là cùng! NgÆ°á»i phụ nữ nà y má»›i từ Sà i G òn vá», nghe hÆ¡i câu chuyện Cừ má»›i từ CanaÄ‘a gá»i thÆ° vá» qua lá»i Luáºn lúc vá»™i và ng, chÆ°a há» biết đến ná»™i dung bi thảm của câu chuyện, Ä‘ ã láºp tức nổi cÆ¡n cuồng ghen tức, nhẫn tâm và vô là đến thế kia Æ°?
L ý Ä‘ang cháy lá»a ghen trong lòng. Máu đổ dồn mặt, Lý hồng há»™c thở nhÆ° ngá»±a chạy Ä‘Æ°á»ng xa.
Sau má»™t tháng trá»i Ä‘i công tác trở vá», L ý đã khác trÆ°á»›c quá nhiá»u, từ giá»ng nói, Ä‘iệu bá»™, khuôn mặt. Khác đến ná»—i Phượng có cảm giác trÆ°á»›c mắt m ình là má»™t con ngÆ°á»i hoà n toà n xa lạ, đến ná»—i khô ng dám nói ngay vá»›i Lý cái sá»± tháºt phÅ© phà ng là Cừ đã chết rồi, còn đâu nữa mà gá»i tiá»n, gá»i hà ng vá» cho vợ con.
Mặt L ý tròn phÃnh, bừng má»™t mà u men hồng bóng lá»ng của nắng gió phÆ°Æ¡ng Nam. Mắt L ý tô xanh, lẳng và táo tợn. Tóc Lý cuốn gá»n trong cái mÅ© vải có lưỡi trai xoè to cum cúp che trÆ°á»›c mặt. Cái mÅ© mà u trắng sang trá»ng thÆ°á»ng thấy những thiếu nữ nhởn nhÆ¡ Ä‘á»™i ở ngoà i bà i biển. Cái quần côn đắp hai túi sau mông, thon bó dÆ°á»›i ống, mà u sáng là m nổi báºt cái may ô láng nhÆ° sa tanh Ä‘á» gắt nịt lấy ngÆ°á»i, tôn sá»± đầy đặn của đôi tay trần nuá»™t óng và má»™t bá»™ ngá»±c nhô cao nhÆ° đắp nặn, ngạo nghá»… và thách thức.
Cảm giác tinh tế của Phượng Ä‘ ã được xác nháºn đúng. Vẻ ngoà i của L ý phản ánh trung thá»±c những đổi thay bên trong. Chuyến Ä‘i, thoạt đầu nhÆ° má»™t hà nh vi bất m ãn, dần dần đã tạo được hứng thú. Những dùng dằng, do dá»±, sau má»™t tháng trá»i gặp lối sống ăn chÆ¡i Ä‘ ã có thêm cÆ¡ sở quyết định dứt khoát. Tất nhiên, L ý không phải là kẻ dá»… bị sai khiến, lung lạc. Chị vốn tinh khôn, giá»i tÃnh toán. NhÆ°ng, nhÆ° váºy Ä‘á»i L ý cÅ©ng đã xuất hiện má»™t bÆ°á»›c ngoặt. G ã trưởng ph òng vô lại đã tìm má»i cách lôi kéo ngÆ°á»i phụ nữ rừng rá»±c Æ°á»›c muốn cả tốt lẫn xấu mà chÆ°a được thoả nguyện nà y; g ã hiểu những thiếu thốn vá» mặt tinh thần của Lý, gã chết mê chết mệt ngÆ°á»i phụ nữ Ä‘a t ình không thoả nguyện trong cuá»™c sống vá»›i chồng nà y; lần nà y chÆ°a đạt được Æ°á»›c muốn, nhÆ°ng g ã đã Ä‘Æ°a L ý tiếp cáºn sát sạt lối sống hưởng thụ, tiêu xà i và kiếm chác phi nhân cách, má»™t khÃa cạnh tiêu cá»±c của thà nh phố khổng lồ, má»›i giải phóng nà y. Chuyến Ä‘i công tác kết hợp vá»› i buôn láºu của gã đã tạo thêm má»™t cÆ¡ sở váºt chất nữa cho quan hệ của há». CÆ¡n hứng dục được tăng cÆ°á»ng v ì có thêm liên minh lợi lá»™c. Còn lưỡng lá»±, nhÆ°ng những khát muốn trong L ý Ä‘ang rắp ranh rỡ lồng chui ra rồi. Trên khuôn mặt đẹp của L ý, chuyến Ä‘i đã để lại những nét tráo trÆ¡, vô sỉ. Và nh ìn khuôn mặt ấy, Phượng gai gai cả ngÆ°á»i. Khuôn mặt ấy có cái tinh thần hết sức giống khuôn mặt mụ Ä‘Ã n bà ngồi mua và ng ở cái ng õ Phượng đến bán nhẫn sáng nay. Má»™t g ã cò mồi đón Phượng, dẫn Phượng Ä‘i. Quanh quanh má»™t lúc lâu, gã Ä‘Æ°a Phượng và o căn nhà kiệt cùng của cái ng õ hẻm bẩn thỉu, tối tăm ná». “ÄÆ°a đây!†Trong bóng tối má» má», phát ra má»™t tiếng nói hết sức trịch thượng. Và khi cái đèn cồn phụt lá»a đốt cái nhẫn cháy Ä‘á» lên để thá» Ä‘á»™ và ng th ì hiện ra trong ánh lá»a xanh xanh và ng và ng má»™t cái mặt Ä‘Ã n bà trắng bá»±, có cặp môi vén nhÆ° môi ngá»±a và hai con mắt tinh quái, nanh ác nhÆ° mắt quá»·. "Và ng chÃn!" mụ phán. Phượng kinh hoà ng. Sao giữa cuá»™c Ä‘á»i tốt đẹp nà y lại có các xó xỉnh tởm lợm thế? Nháºn tiá»n xong, Phượng cắm cổ Ä‘i nhÆ° chạy.
Không cần để ý đến Phượng, L ý nhấc là n xoà i, đi và o nhà , mặt vênh như mặt kẻ sẵn sà ng gây chuyện.
Vợ Cừ xách cái cuốc, từ buồng Phượng ló ra, su ýt chạm và o Lý, vội thụt đầu và o, rụt rè chà o:
- Chị đ ã vỠrồi ạ?
Sững lại, Lý nghiêng mặt nhìn ngÆ°á»i phụ nữ trẻ Ä‘ang gằm mặt lo lắng, cÆ°á»i má»™t tiếng cụt lủn:
- Thế nà o, sá»a soạn mà ra bÆ°u Ä‘iện nháºn tiá»n, nháºn hà ng thằng Cừ nó gá»i vá» chứ?
Vợ Cừ ngẩng lên, ngơ ngác, rồi chợt hiểu, nước mắt v òng quanh:
- Chị ơi em đang đứt từng khúc ruột đây.
- Thôi mà … - Lý cÆ°á»i nhạt. - Cứ vui lên, cô ạ. Thằng Cừ tiếng thế nó cÅ©ng là đứa có t ình, có nghÄ©a đấy! Có thế nà o đừng quên chị nhé.
Không cần biết vợ Cừ phản ứng thế nà o, L ý quay ngoắt, thoăn thoắt leo lên gác. Chị xá»™c và o buồng ông Bằng, mở cá»a, đóng cá»a th ình thình. Rồi chạy huỳnh huỵch vá» buồng mình.
- Ông Äông! Ông Äông!
Äông Ä‘ang ngủ giáºt mình choà ng dáºy đã thấy Lý sáºp tá»›i lù lù trÆ°á»›c mặt, giáºt giá»ng đùng đùng:
- Ông Äông, ông ở nhà mà cÅ©ng nhÆ° không! Có phép đâu mà lại nhÆ° thế được!
Äông giụi mắt, vẫn chÆ°a hiểu t ình thế, lá» ngá»:
- Cái gì mà ầm ầm thế?
- Còn cái gì à ! Tỉnh chÆ°a? Giá»ng tai mà nghe tôi há»i. Tại sao ông để vợ con thằng Cừ chiếm cái buồng của ông cụ? Cả cái buồng khách, chiếu nhà Phượng nó trải đầy sà n, nó rắp tâm chiếm cái buồng nh ãn tiá»n mà chịu, hả? Äống đồ chÆ¡i của thằng DÆ° con tôi đâu hết rồi? Trá»i Æ¡i, có ai ngu dại đến nhÆ° thế không? Không hiểu tôi ăn phải bùa mê thuốc lú nà o mà lại đâm đầu lấy ông, hả ông Äông?
Câu cuối cùng diá»…n đạt ná»—i ấm ức quen thuá»™c vá»›i sắc thái cay uất quyết liệt hÆ¡n, xốc và o tâm khảm Äông. Äông tỉnh hẳn. Äông Ä‘ang nóng l òng chá» Lý vá». Những ngà y qua, Lý đã trở thà nh ná»—i bất an trong tâm tưởng của Äông. Và đây là lần thứ hai anh thấy m ình bị xúc phạm; lần thứ nhất là câu nói của Luáºn sau khi Ä‘á»c thÆ° thằng Cừ. Lúc ấy, Äông nổi cÆ¡n tá»± ái. C òn bây giá», Äông bình tÄ©nh hÆ¡n. B ình tÄ©nh hÆ¡n, Äông nh ìn Lý, và nháºn ra vợ mình đã thay đổi quá nhiá»u. Có má»™t cái gì đó đã vượt ra khá»i con ngÆ°á»i L ý hôm qua, đã trở nên quá xa cách vá»›i anh.
Không để Äông nói, ngÆ°á»i phụ nữ nhÆ° bị ma ám nà y đẩn cái là n xoà i và o góc nhà , rồi vùng ra cá»a. Chị lại xá»™c sang buồng ông Bằng. Cái mà nh trúc nà y. Cái thảm Ä‘ay nà y. Cái gÆ°Æ¡ng nà y. Bá»™ trúc quân tá» nà y… Giáºt. Cuốn. Tháo. Cái bếp Ä‘iện nà y, cuá»™n dây lại. Cái vá» chăn nà y, kéo mạnh. Hai thằng Quân anh, Quân em Ä‘ang ngủ trÆ°a cạnh cái chăn má»ng theo má»™t thói quen má»›i được ông ná»™i rèn cặp, giáºt bắn m ình ngồi dáºy, nhảy phịch xuống đất, kêu "mẹ Æ¡i" và chạy tót ra cá»a. Cùng lúc, từ bên hai đứa trẻ, tót lên cá»a sổ má»™t bóng Ä‘en má»m mại. Con mèo nhung! Nó đứng ở báºu cá»a sổ, chun cái lÆ°ng gù lên, định thần và láºp tức phóng hai con mắt xanh lét giáºn dữ vá» phÃa kẻ gây chuyện. Chợt nhá»› lại những ám ảnh ghê rợn đêm nà o có tiếng mèo kêu trên mái ngói, L ý hốt hoảng ném mạnh cái gối và o nó. Con mèo ngoău má»™t tiếng bá»±c tức rồi nhảy vót ra ngoà i.
Äông quay lại Ä‘ ã thấy ở giữa buồng má»™t đống đồ Ä‘oà n linh tinh. Và L ý đứng cạnh đó, cái mÅ© đã bá» ra, mái tóc xoã ngang vai, hai tay chống sÆ°á»n, mặt hằm hè nhá»… nhại mồ hôi.
- Không thằng nà o, con nà o được phép bén mảng đến cái buồng ấy của tôi.
Äông lừ mắt:
- Cô nà y ăn nói hay nhỉ?
- Buồng nà y là của tôi! Là của tôi! Là của thằng Dư! Vểnh tai lên nghe r õ chưa, hả!
Äông quay lại, trống không:
- Tự ý ông cụ bảo hai đứa trẻ lên ở với ông cụ đấy!
- Tá»± ý! Ông Æ¡i, ông c òn ngu đến bao giá» má»›i thôi! Äó là cái mÆ°u mô của thằng Luáºn và cô em dâu qu ý hoá của ông đấy, ông ạ. Rồi nó còn Ä‘Æ°a con nó, Ä‘Æ°a mẹ nó vỠđây nữa kia. Ä Ã£ mở mắt ra chÆ°a. Con nặc nô ghê gá»›m thế. Hừ, cả vợ thằng Cừ nữa, nó được phép ai mà dám bÆ°á»›c chân và o cái nhà nà y? Äây là nhà vô chủ, hả? Äây là quán chợ, hả? Giá»i, cái buồng bây giá» hoả hồng không dÆ°á»›i năm chục ngà n đâu.
Trong Äông, lúc nà y thá»±c sá»± Ä‘ ã xảy ra má»™t cuá»™c đổ vỡ. Lần trÆ°á»›c, khi L ý nói: Luáºn và Phượng bà y mÆ°u mất xe đạp, anh chỉ nghÄ©: Bà nà y tai quái, nông cạn kiểu Ä‘Ã n bà cÅ© kÄ©. C òn lần nà y thì không phải váºy.
NhÆ°ng, Äông nói thế nà o bây giá»? Äông xÆ°a nay không có thói quen chăm sóc má»i mặt, kể cả mặt tinh thần, cho bất cứ ai. Äông trách L ý thì cÅ©ng là trách mình. Äông không có thói quen trao đổi, bà n lu áºn vá»›i vợ.
Mặt Ä‘á» bứ, Äông ngắc ngứ:
- Cô quái ác quá. Có gì phức tạp lắm đâu. Má»›i Ä‘i vá» chÆ°a hiểu đầu cua tai nheo thế nà o, th ì phải há»i đã. Vợ Cừ nó lên khi cô Ä‘i vắng, là m sao nó nói vá»›i cô được!
- Dà o ôi, là sự. Ờ, cứ là sự đi. Cứ nhiếc đi!
- Ăn nó i lạ nhỉ.
- Chẳng có gì là lạ cả. Äây cứ quái ác đấy! - Quá mù ra mÆ°a rồi, mắt L ý đã giần giáºt tia lá»a man dại. Chị nhảy và o giữa đống chăn mà n đồ dùng má»›i Ä‘em từ buồng ông Bằng xuống, châm giẫm đạp liên hồi và giá»ng giáºt từng hồi, Ä‘Ã nh hanh và trợn trạo:
- Nà y, nói cho mà biết. Äây chẳng phải luỵ thằng nà o con nà o hết! Äây tay trắng láºp nên cÆ¡ đồ. Äây phải có quyá»n. Äạo đức giả m ãi! Äá»i chỉ là má»™t chữ T thôi. Ôi trá»i Æ¡i, sao tôi lại lấy phải cái con ngÆ°á»i nhÆ° thế nhỉ? Ông Äông, ông sống không cần cái g ì, không Æ°á»›c ao g ì. Còn tôi, tôi không thể sống nhÆ° thế được! Tôi cần sung sÆ°á»›ng! Tôi không chịu kém đứa nà o! Tôi cần ti vi, tủ lạnh, xe máy! Tôi không phải là và ng để trang trà cho kẻ nà o hết. Tôi là m ra tôi phải hưởng… Ôi giá»i ôi, cứ nhiếc Ä‘i. Sống lâu má»›i biết đêm dà i là thế! Khổ nhục cái thân tôi. Thế là tôi mất hết. Mất hết rồi, có biết không? Rồi con mẹ khá»m Chà nó c òn kéo vỠđây đú đởn nữa, có biết không!
ChÆ°a bao giá» Äông gặp cái cảnh tai ngược đến nhÆ° thế! Không quen ứng xá», lúc nà y anh chỉ có thể quát to má»™t câu tháºt thô lá»—, rồi bá» Ä‘i thôi. Và câu nói cuối cùng L ý vừa xổ ra tháºt sá»± đã Ä‘Æ°a anh và o t ình huống ấy.
- Câm ngay! Tôi cấm cô Ä‘á»™ng đến chuyện ông cụ và bà ChÃ. Äồ vô đạo đức!
Äấm mạnh và o báºu cá»a, Äông quát to rồi Ä‘i ra khá»i ph òng, xuống thang. Lần thứ hai Äông cáu bá»™t phát, kể từ hôm anh bất thình lình túm cổ áo Luáºn. Còn lại trong buồng là Lý vá»›i cÆ¡n ghen tức, ná»—i xót của và l òng phẫn ná»™ má»—i lúc má»™t tăng thêm.
Äang ăn cÆ¡m trÆ°a, nghe tiếng kêu khóc váºt m ình váºt mẩy của bà chị dâu ở trên gác, Luáºn đặt bát cÆ¡m xuống, thở má»™t hÆ¡i dà i buồn bá»±c:
- Quỷ sa tăng hiện h ình ở nhà nà y rồi!
Vợ Cừ mưng mưng nước mắt:
- Khổ quá! Chỉ tại mẹ con em…
- Cô đừng nghÄ© lẩn thẩn nữa! - Luáºn khẽ gắt.
Phượng quay sang chồng:
- Anh Luáºn ạ, hôm qua em Ä‘ ã viết thÆ° cho chị Hoà i, há»i xem chị ấy có thể giúp g ì cho cô Cừ được không? C òn từ hôm nay, cô ấy sẽ phụ Ä‘an len vá»›i em. Cô ấy đã há»c được khối kiểu Ä‘an rồi. Chịu khó, ngà y cÅ©ng được chục bạc, anh ạ.
Vợ Cừ lại sáºp sùi:
- Em là m anh chị vất vả quá! Tháºt e m đâu muốn thế!
Luáºn nhìn hai đứa trẻ Ä‘ang ngây ra nghe chuyện ngÆ°á»i lá»›n, bảo chúng ăn Ä‘i, rồi xếp Ä‘Å©a và o mâm.
- Cô cứ yên tâm. Tôi Ä‘ ã là m Ä‘Æ¡n gá»i Liên hiệp Công Ä‘oà n tỉnh và Ban thanh tra, khiếu tố Tổng công Ä‘oà n vá» việc há» buá»™c cô thôi việc vô lÃ. Má»™t mặt tôi đã gặp Trung Æ°Æ¡ng Há»™i Liên hiệp Phụ nữ và nhá» cÆ¡ quan báo của tôi can thiệp. C òn cô, không việc gì phải sợ bà Lý. Bà ấy là cái gì? Mà có là gì Ä‘i nữa thì cÅ©ng không thể chi phối, doạ nạt, ăn hiếp ai được!
Luáºn chống tay đứng dáºy. CÆ¡n tức sôi âm ỉ. Anh Ä‘i ra cá»a. Thấy Äông ngồi thẫn thỠở cái ghế đá và nghe thấy tiếng dép phụ nữ Ä‘i xuống cầu thang, anh liá»n chống tay lên háng, quát:
- Quỷ nó vỠám cái nhà nà y rồi nên giỠnó mới suy đồi đốn mạt đến thế nà y!
Nghe tiếng chồng quát, Phượng vá»™i buông bát, chạy ra, định bụng kéo chồng và o. XÆ°a nay, Luáºn là sá»± nồng nhiệt nhiá»u khi thái quá.NhÆ°ng, Ä‘ ã không kịp rồi!
Lý vừa xuống hết cầu thang, lệt xệt đôi dép tông mà u Ä‘á» gạch, vừa Ä‘i vừa xoắn má»› tóc rối, tá»›i cá»a, đứng lại ngay đằng sau Luáºn.
- Anh Luáºn! Anh chá»i ai đấy mà ch õ mồm ra ngoà i sân? Việc gì phải thế. Anh cứ nói thẳng và o mặt tôi đây nà y có hay hÆ¡n không?
NhÆ° chỉ chá» có thế, Luáºn quay phắt lại, gằn:
- Tôi nói thẳng với chị đấy!
- À, thế th ì tôi cÅ©ng xin nói thẳng và o cái mặt anh, rằng: các ngÆ°á»i cÅ©ng chẳng tốt đẹp, mÄ© miá»u g ì đâu.
Bá» tay xoắn tóc, rút hai bà n tay lên sÆ°á»n, môi L ý vênh cong đầy vẻ thách đố và ngá»±c chị nhô hẳn vá» phÃa trÆ°á»›c, nhÆ° sẵn sà ng lao và o tráºn chiến sinh tá», nhÆ°ng giá»ng Ä‘ay đả lại trÆ¡n tru, mát mẻ vô cùng. Luáºn sững ngÆ°á»i. Anh không ngá» cÆ¡n bùng nổ của các các mối mâu thuẫn vốn Ä‘ ã âm ỉ trong gia đình lại bắt đầu là cuá»™c đụng Ä‘á»™ giữa anh và bà chị dâu. Anh vốn có thiện cảm vá»›i ngÆ°á»i chị dâu nà y, chị sống không Ä‘Æ¡n giản, pha trá»™n ở chị cả vẻ đẹp sắc sảo của giá»›i tÃnh lẫn những nét thô kệch phà m trần do thiếu hụt má»™t cÆ¡ tầng văn hoá căn bản, và nhÆ° váºy là có thể cảm thông, chấp nháºn được. Tuy nhiên, lúc nà y những g ì là đáng quý và có thể thể tất ở chị Ä‘ ã hoà n toà n tan biến, còn lại trên gÆ°Æ¡ng mặt chị, chỉ rặt là những nét trâ ng tráo, vô xỉ và hoang rợ thôi.
Quả tháºt, hai con mắt Lý lúc nà y bá»—ng giống nhÆ° hai tụ Ä‘iểm kÃnh lồi phát ra những tia chói gắt. Và sau và i giây yên lặng, chị nhÆ° bá»—ng hoá
thân, biến thà nh má»™t kẻ khác, trong Ä‘á»™ng tác nhảy chồm chồm vá» phÃa Luáºn hết sức dữ tợn và những câu rủa xả trôi chảy, tá»±a nhÆ° những câu há»c thuá»™c l òng:
- Vểnh tai mà nghe cho rõ nhé. Tiên trách kỉ, háºu trách nhân. Anh có biết rằng, con vợ anh nó có được chá»— chui ra chui và o là nhỠở cái con quá»· sa tăng nà o không? Và vợ anh cùng vá»›i a nh đã ăn cháo đái bát nhÆ° thế nà o không? Äịnh mồi chà i ai? Äịnh chiếm Ä‘oạt cái g ì? A, cứ vá»— ngá»±c ta đây là cao thượng, là tốt đẹp nữa Ä‘i! Tốt đẹp th ì vá» nhà đóng cá»a dạy con vợ của anh đã nhé. Äối xá» vá»›i anh chồng phải đứng đắn nhé. Äừng nên có cÆ¡m rồi lại muốn ăn quà nhé! Äừng khá»i v òng cong Ä‘uôi nhé!
Tồi tệ đến thế là cùng. Äối đáp bốp chát, ăn miếng, trả miếng, chá»i vá»— mặt nhau, Ä‘anh đá hà ng tôm hà ng cá, thÆ¡n thá»›t dá»±ng chuyện, vu khống đê tiện má»™t cách nanh ác, trÆ¡ tráo nhÆ° thế nà y th ì tháºt không còn gì để đáng nói nữa. Luáºn cố ghìm mình, gầm má»™t tiếng gì đó, rồi quay Ä‘i, nhổ bá»t:
- Tháºt là xấu hổ!
Phượng từ n ãy đứng sau Lý, run bần báºt, mặt tái mét, vừa ức vừa ngượng thay cho L ý khi nghe Lý đặt Ä‘iá»u ê chệ cho mình, nhÆ°ng vừa thấy L ý xắn tay áo, lồng lên, liá»n nén ná»—i riêng, chạy lên, nắm tay Lý nghẹn ắng:
- Thôi, chị Lý, em xin chị.
- Mà y bá» tao ra! - Lý giãy giụa. - Nó nhổ bá»t ai? Tao phải sòng phẳng vá»›i nó. À, cả con vợ thằng khốn nạn Cừ kia nữa, mà y cÅ©ng định bênh thằng nhà báo đểu giả kia phải không? Mà y lên đây có giấy tá» g ì không? Mà y có trình báo vá»›i ai ở cái nhà nà y không? Bá» tao ra! Äồ chó ghẻ có mỡ đằng Ä‘uôi! Nó cáºy nó là thằng nhà báo, hả? Chúng mà y không sống nổi vá»›i tao đâu! Ôi giá»i Æ¡i, sao thân tôi khổ thế nà y, hả giá»i!
L ý lăn đùng ra đ ất, mắt sặc tiết, chân đạp, tay đấm, rồi ôm mặt khóc hức hức một cách rất oan uổng, xót xa.
Ngoà i sân, Äông rá»i cái ghế đá, lẳng lặng cúi đầu, Ä‘i ra cổng.
Tà i sản của ngudoc
28-09-2008, 08:57 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
ChÆ°Æ¡ng 14
Không thể ở lại má»™t giây nà o nữa, Luáºn băng ra sân, rồi cắm cúi Ä‘i ra cổng. Nhác thấy bóng Äông ngồi trên ghế đá mặt lầm l ì và nhÆ° là vô cảm, anh muốn nhảy xổ tá»›i Äông mà gà o: "Ông là má»™t kẻ vừa không biết thÃch ứng, vừa nhu nhược. Ông mở mắt mà xem cái tổ ấm của ông, nó Ä‘ ã thà nh cái tổ quá»· chÆ°a. Ông cÅ©ng là tá»™i phạm". ChÆ°a bao giá» Luáºn lại có ý nghÄ© cay Ä‘á»™c, thô lá»— đến nhÆ° thế! XÆ°a nay, Luáºn bao giá» cÅ©ng con ngÆ°á»i Ä‘iá»m tÄ©nh, là t ình phân minh, cân bằng.
TrÆ°a ngả chiá»u, thà nh phố nhÆ° cái l ò nung, nóng oi, ngá»™t ngạt. Không ai có thể hình dung rằng má»›i ngà y nà o, cÅ©ng Ä‘Æ°á»ng phố nà y, cái rét lại se sắt, gai góc đến ná»—i những cây bà ng lá đầy đặn thế kia mà lả tả rụng dần lá cho đến k ì trÆ¡ khấc những nhánh, cà nh xÆ°Æ¡ng xẩu; c òn bây giá», bà ng lợp xanh lá»›p lá»›p tầng tầng, tán trên tán dÆ°á»›i, nhÆ° những ô dù toả bóng tr òn xuống mặt Ä‘Æ°á»ng Ä‘ang má»m nhÅ©n v ì nhá»±a chảy.
Mặt trá»i má»›i sáng đã nhÆ° quả cầu lá»a và hun đốt thà nh phố suốt ngà y dà i. Rét cÅ©ng khốn khổ. Suốt cả má»™t mùa đông lạnh, Luáºn chỉ có Ä‘á»™c má»™t bá»™ vét thay đổi và đ ã phải Ä‘em bán Ä‘i rồi. Äôi già y da duy nhất chống chá»i vá»›i cái buốt tấy sÆ°ng ngón ch ân thì đã há mõm, rách cạnh. Cái lạnh thấu thịt da hà nh hạ ngÆ°á»i nghèo. NhÆ°ng, nóng nôi cÅ©ng chẳng sung sÆ°á»›ng g ì. Ngà y nóng bức, đêm oi nồng, lại thêm Ä‘Ã n muá»—i hút máu ngÆ°á»i quầy quả dằng dai. Quạt Ä‘iện không có, quạt tay chỉ má»™t lúc Ä‘ ã rã rá»i. Lắm đêm không ngủ được, trằn trá»c, oán giáºn cả ông Trá»i, sao ông phung phà năng lượng đến nhÆ° thế? Sao má»i sá»± lại có thể vô là đến nhÆ° thế được?
Khắp nÆ¡i trà n ngáºp sá»± vô lÃ. Cả cái Ä‘Æ°á»ng phố nà y cÅ©ng là sá»± táºp hợp quá mức những cái vô lÃ. ÄÆ°á»ng th ì hẹp mà ngÆ°á»i, xe lại quá nhiá»u. Nhất là ở cái ngã tÆ° Luáºn vừa phải dừng lại đây: ngÆ°á»i, xe cứ xô lấn chen đẩy nhau, lấn chiếm mặt Ä‘Æ°á»ng, bất kể má»™t quy tắc tối thiểu, mà chẳng ai chịu đứng ra chỉ huy, xếp sắp lại. Vô là quá! DÆ°á»›i ánh nắng hè gay gắt, hà ng trăm con ngÆ°á»i ph ải ùn lại chỉ vì má»™t Ä‘oà n tà u sắp Ä‘i qua! Sao tà u hoả lại Ä‘i qua thà nh phố, ở đúng chá»— đông ngÆ°á»i qua lại nà y? Thằng cha nà o thiết kế mà vô là đến mức nhÆ° váºy? Vô là hÆ¡n nữa là chá» Ä‘ ã mÆ°á»i lăm phút. MÆ°á»i lăm phút đứng dÆ°á»›i lá»a thiêu. Phát Ä‘iên lên được! Mồ hôi ròng ròng chảy, đẫm Æ°á»›t cái áo phin pha ni lông rồi, mặc thế nà o được nữa bây giá».
NhÆ°ng vô là hÆ¡n nữa là hai mÆ°Æ¡i phút sau th ì cái barie mở. Hoá ra không có tà u! Hoá ra ngÆ°á»i gác ghi tưởng là có tà u! NgÆ°á»i bây giá» má»›i ồ lên, chen lách cả má»™t khối loạn xà ngầu, cà u nhà u chá»i bá»›i há»—n loạn và tục tằn. Không trừng phạt ngÆ°á»i gác Ä‘Æ°á»ng th ì tháºt vô lÃ. Là m lãng phà thá»i gian của năm trăm con ngÆ°á»i, tạm tÃnh nhÆ° thế, má»—i ngÆ°á»i hai mÆ°Æ¡i phút, tổng cá»™ng là bao nhiêu giá»?
NhÆ°ng, nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại cÅ©ng không hoà n toà n nhÆ° thế. V ì trong cái đám đông há»—n Ä‘á»™n đứng chá» Ä‘Æ°á»ng mở ấy có những kẻ vô tÃch sá»±, không có má»™t sá»± sáng tạo có Ãch nà o hết, tháºm chà có cả bá»n ăn bám, bá»n phá hoại ná»n kinh tế, văn hoá của đất nÆ°á»›c. Bá»n chúng đầy rẫy và đang sống nhÆ¡n nhÆ¡n. Chúng mặc những bá»™ áo quần thá»i trang, Ä‘i những đôi già y mốt má»›i nhất. Chúng Ä‘em văn minh tá»›i xứ sở nà y? Vô lÃ. Chúng là m vẩn đục x ã há»™i. Chúng là m tủi hổ Phượng và những ngÆ°á»i lÆ°Æ¡ng thiện, nghèo nà n. Chúng ăn cắp chiếc xe đạp của ta. Chúng ăn cÆ°á»›p của cải của x ã há»™i để tiêu xà i, hà nh lạc. Chúng là những kẻ Ä‘ang đứng, ngồi trong các quán ăn, quán uống kia. Ôi! Sao ở đó lại có những mụ Ä‘Ã n bà cái mặt giống mặt L ý thế! Lý tháºt. Rất nhiá»u, 1, 2, 3, 4… 9, 10… Hà ng chục Lý, Lý nà o cÅ©ng trà n trá» khoái lạc, ngông ngạo và thô tục.
Vượt qua ng ã tÆ°, Luáºn bÆ°á»›c và o má»™t cái phố nhá», ở cuối phố có toà nhà của cÆ¡ quan anh. Tức mắt là m sao cái phố hẹp nà y. Cả hai hà ng bằng lăng cÅ©ng là m anh khó chịu. Cây Ä‘ ã nhá» lại vặn vẹo mà hoa thì bung từng chùm, lại khô nhÆ° giấy trông cứ nhÆ° là má»™t sá»± chắp vá tuỳ tiện. Và rõ rà ng là có biển báo Ä‘Æ°á»ng má»™t chiá»u mà ba tên mặc áo phông và ng in h ình tây đầm ôm nhau vẫn cứ nghá»…u nghện bá vai nhau đạp xe ngược chiá»u. Thá»±c t ình, lúc nà y Luáºn rất muốn nhảy xô ra, chặn ba gã ná» lại, hét thẳng và o mặt chúng tháºt thô lá»—: "Nà y, các ngÆ°Æ¡i, có mắt không hay là mù?" NhÆ°ng Luáºn thấy mệt má»i quá rồi, uể oải anh lảng lên hè, lê từng bÆ°á»›c chân và mặc kệ chúng.
Tạch tạch tạch… tiếng những con chữ Ä‘áºp và o rulô Ä‘ang nảy Ä‘á»u Ä‘á»u, bá»—ng ngừng phắt.
Luáºn ngó v à o phòng thÆ°á»ng trá»±c. Ông nhân viên thÆ°á»ng trá»±c Ä‘eo kÃnh l ão số 4 dừng máy chữ, đứng dáºy lúng túng, ngắc ngứ. “Ta bị anh chà ng Phó tổng biên táºp tÆ°Æ¡ng lai bắt quả tang đánh máy thuê trong giá» hà nh chÃnh và đánh bằng máy cÆ¡ quan mất rồiâ€. Chắc là ông nghÄ© váºy nên vá»™i và ng nhấc tá» báo phủ lên cái máy chữ.
- Bác Æ¡i, ông Tổng biên táºp đến chÆ°a bác?
- Dạ dạ… ông ấy đang ở trên gác ạ. Lúc n ãy ông có xuống tìm anh đấy ạ.
Luáºn và o buồng m ình cố quên Ä‘i vẻ tá»™i nghiệp của ông già thÆ°á»ng trá»±c. Anh mở cặp b ìa lÆ°u trữ bà i chuyên Ä‘á», bà i của phóng viên, thÆ° bạn Ä‘á»c. Nóng quá anh kênh cổ áo. Không là m việc th ì tháºt vô lÃ. NhÆ°ng là m g ì? Cuá»™c sống dữ dá»™i, so vá»›i nó, tất cả Ä‘á»u nhạt nhẽo đến thảm hại.
- Anh Luáºn uống nÆ°á»›c chè tÆ°Æ¡i Ä‘i. Nóng ná»±c chỉ có món giải khát nà y là mát mẻ, bổ phổi thôi, anh ạ.
Ông thÆ°á»ng trá»±c xách cái ấm nhôm nÆ°á»›c chè tÆ°Æ¡i và o rót ra cốc, đặt lên bà n Luáºn, cung cách rất nể trá»ng. TrÆ°á»›c nay chÆ°a bao giá» có chuyện nà y. Khổ, ông vẫn có ý e ngại Luáºn vá» cái việc sai trái của ông vừa rồi.
- Có tin tức gì mới không, bác?
Luáºn cố là m cho ông già ra khá»i mặc cảm. Ông gãi cái cổ mÆ°á»›t mồ hôi:
- Dạ, chỉ có tin tức vá» giá cả thôi ạ. Gạo lên mÆ°á»i sáu rồi. Ở phố tôi hôm qua có cái đám cÆ°á»›i nguyên gà đếm được mÆ°á»i lăm gánh. Mà toà n là gà mái tÆ¡ mua từ miá»n núi vá». Há» má»i, tôi phải cáo là đi công tác xa, v ì ở nhà không đến thì bất lịch sá»± mà đến thì xoà ng cÅ©ng phải phong bao năm chục. Thế là đà nh phải lá»±a chá»n giữa hai cái. Năm chục! Trong khi má»™t trang đánh máy thuê được có năm hà o!
- A, Luáºn đến rồi đấy à ?
Ông Tổng biên táºp ngÆ°á»i cao, tóc bạc trắng vẻ thông thái từ gác xuống, vừa bÆ°á»›c và o vừa nói. Ông thuá»™c thế hệ thanh niên lá»›n lên th ì gặp phong trà o cách mạng. Năm 1944, Ä‘ang là há»c sinh năm thứ ba trÆ°á»ng Bưởi, được giác ngá»™, ông Ä‘ ã tham gia tổ chức thanh niên cứu quốc trong mặt tráºn Việt minh. Ròng rã mấy chục năm hoạt Ä‘á»™ng cách mạng, lúc ở trong quân Ä‘á»™i, khi đóng vai cán bá»™ háºu địch, ông là ngÆ°á»i chịu nháºn nhiá»u vất vả khổ Ä‘au: bị địch bắt, bị đánh chết Ä‘i sống lại nhiá»u lần, bị Ä‘Ã y ra Côn Äảo, trong khi đó ở nhà con chết, vợ bá» Ä‘i lấy chồng khác, và khi Ä‘ ã vượt ngục trở vá» th ì bị tổ chức nghi ngá»; việc xác minh phẩm chất cách mạng của ông ở trong tù là m Ä‘i là m lại m ãi tá»›i giá» vẫn chÆ°a xong. Chịu Ä‘á»±ng những Ä‘au khổ thiệt th òi ghê gá»›m ấy, lạ thay, ông chẳng há» than van, sầu muá»™n, ông vẫn ung dung tá»± tại, tá»± tạo láºp sá»± quân bình ổn định để sống và là m việc. Luáºn rất qu ý ông và ông gần vá»›i Luáºn ở khÃa cạnh là con ngÆ°á»i luôn có ý thức chủ Ä‘á»™ng vá»›i cuá»™c sống còn có nhiá»u Ä‘iá»u bất nhÆ° ý nà y.
- Má»i thủ trưởng uống bia ạ.
Ông thÆ°á»ng trá»±c lại và o, đặt má»™t cốc chè tÆ°Æ¡i nữa lên bà n, má»i ông Tổng biên táºp, rồi g ãi gãi đầu Ä‘i ra.
Ông Tổng biên táºp xốc xốc táºp giấy trên bà n:
- M ình đã Ä‘á»c kÄ© mấy bà i viết của cáºu. Bà i có t ình có lÃ, có sức thuyết phục. NhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u m ình phải nói vá»›i cáºu, mình có cảm giác, cáºu hình nhÆ° Ä‘ang có ý định rá»i bá» cái vị trà lâu nay cáºu vẫn đứng vững. - Ông thở mạnh. - Mình nói tháºt: cáºu đừng gà o lên nhÆ° thế!
- Sao? - Luáºn hÆ¡i nhổm dáºy cau mặt, nhÃu hai cặp mà y. - Tôi th ì tôi nghÄ©, nhiá»u lúc cÅ©ng phải gà o, phải thét lên. Vì không thể chịu Ä‘á»±ng được nữa rồi.
Ông Tổng biên táºp lắc lắc đầu:
- Äừng để Ä‘au khổ lấn át là trÃ!
Trong giây phút yên lặng chỉ có nụ cÆ°á»i thÆ°Æ¡ng cảm của ông Tổng biên táºp là h ình sắc trong không gian, Luáºn nhÆ° hẫng hụt má»™t nhịp tim. Ông Tổng biên táºp, ngÆ°á»i bạn vong niên, con ngÆ°á»i không để thiên kiến của riêng m ình chi phối khách quan, con ngÆ°á»i ấy nhÆ° nh ìn thấu tim gan anh, đã dùng má»™t câu nói ngắn gá»n, để thâu tóm thái Ä‘á»™ của anh trÆ°á»›c hiện thá»±c hôm nay, lúc cuá»™c sống hiện ra vá»›i trạng thái dÆ°á»ng nhÆ° không thể chịu Ä‘á»±ng được nữa.
Luáºn cảm thấy nhÆ° bị phÆ¡i trần ra, nhÆ°ng là má»™t kẻ có bản lÄ©nh, anh đâu Ä‘ ã chịu chấp nháºn ông.
- Tôi sợ anh hÆ¡i khô cứng. Luáºn nói giá»ng Ä‘ ã bình tÄ©nh trở lại. Hay là anh Ãt thá»±c tế? Cái xấu, sá»± vô là đang đầy rẫy ngoà i Ä‘á»i, không lẽ cứ để chúng hoà nh hà nh?
- Äau khổ quá dá»… hoang mang đấy.
- Chẳng lẽ tôi không được quyá»n tố cáo và phẫn ná»™?
- Phẫn nộ của là trà th ì được.
- Anh ạ, phải là ngÆ°á»i Ä‘ ã từng Ä‘au Ä‘á»›n…
- Chẳng lẽ tôi không phải là ngÆ°á»i trong cuá»™c?
Luáºn sững ngÆ°á»i và nÃn lặng ngay khi ông Tổng biên táºp nói câu ná». Anh hiểu, con ngÆ°á»i nà y có tÆ° cách phát ngôn nhÆ° váºy; ông nói những Ä‘iá»u ông Ä‘ ã thể nghiệm.
Lát sau, quay mặt Ä‘i, Luáºn khe khẽ:
- Tôi đứng trên vị trà bảo vệ những nguyên tắc đạo đức và những tinh hoa văn hoá của dân tá»™c. Anh có thấy vấn đỠđạo đức là vấn Ä‘á» chÃnh trị không. Bá»n hÆ° há»ng chúng nó có Æ°a g ì thể chế của chúng ta?
- Cáºu nói đúng. - Ông Tổng biên táºp gáºt đầu, - chúng ta phê phán nhằm cái Ä‘Ãch lá»›n. NhÆ°ng phải nháºn ra Ä‘iá»u nà y: chúng ta Ä‘ ã tạo ra những thà nh quả hết sức vÄ© đại nhÆ°ng cÅ©ng đẻ ra vô số cái tồi tệ. Mặt khác phải hiểu rằng: x ã há»™i không bao giỠđạt tá»›i má»™t sá»± hoà n chỉnh là tưởng cả. Cái xấu, cái vô là nhÆ° cáºu nói, chÃnh là sản phẩm của chúng ta, của chÃnh chúng ta, của chÃnh cuá»™c sống hiện thá»±c hiểu theo nghÄ©a khái quát của nó. Lịch sá» phải trả giá để biến cải nó. Cáºu dùng chữ tố cáo là chÆ°a ổn? Cáºu tố cáo ai? Cáºu trắng án à ? Äiên dại hay là mất hết niá»m tin? Nên nhá»›: DÅ©ng cảm chịu Ä‘á»±ng trên cÆ¡ sở phân tÃch khoa há»c cÅ©ng là má»™t đức tÃnh, là má»™t đức tÃnh cần thiết bên cạnh đức tÃnh b ình tÄ©nh!
Ông thÆ°á»ng trá»±c lại xuất hiện. Ông má»i ông Tổng biên táºp Ä‘i nghe Ä‘iện thoại ở ph òng bên.
Luáºn còn lại má»™t mình trong phòng. Cuá»™c tranh luáºn bị bá» dở. ChÆ°a chắc ông Tổng biên táºp Ä‘ ã đúng cả. Nhiá»u lần nhÆ° thế rồi, nhÆ°ng chÆ°a lần nà o cuá»™c tranh c ãi vá»›i ông lại để lại dÆ° vang sâu xa nhÆ° thế trong Luáºn.
Luáºn nhá»› lại tất cả cảm xúc của ngà y qua. Nhá»› lại tấn bi kịch của gia Ä‘ ình, nhá»› lại những gì anh đã thấy ở xã há»™i, Ä‘Æ°á»ng phố… Gia Ä‘ ình, Ä‘Æ°á»ng phố, cÆ¡ quan, x ã há»™i, các táºp thể con ngÆ°á»i, những môi trÆ°á»ng sống khác nhau mà đồng dạng, gắn liá»n. Anh Ä‘ ã nổi cÆ¡n bi phẫn từ vị trà nạn nhân. Có bao giá» con ngÆ°á»i hà i l òng vá»›i mặt tối của hiện thá»±c. Căm phẫn là cần nhÆ°ng không khó vá»›i bất cứ ai có lÆ°Æ¡ng tri. C òn cái cốt cách cao ngạo vá»›i má»i sá»± tầm thÆ°á»ng th ì từ ông Bằng đã có rồi. Chá»i rủa cà ng là sá»± dá»… dà ng. Má»™t chá»— đứng cao hÆ¡n, mà vẫn là kẻ trong cuá»™c, mà không phải là bà ng quan, là chai l ì, vô cảm là thế nà o?
Äêm xu ống từ lúc nà o.
Ra khá»i phòng Luáºn cảm thấy vẫn nhÆ° Ä‘ang ở trong cÆ¡n nhiá»…u loạn.
Ông thÆ°á»ng trá»±c tránh cái đám cÆ°á»›i mÆ°á»i lăm gánh gà ngủ lại ở cÆ¡ quan, Ä‘ang ngồi trong căn ph òng cháºt hẹp nhảy những ngón tay trên cái máy chữ RÆ¡manhtông già nua. Khổ, ông nghèo, lại những sáu đứa con nhá».
- Anh Luáºn Æ¡i, và o giá»™i mấy gáo nÆ°á»›c cho mát mẻ rồi h ãy vá».
Ông thÆ°á»ng trá»±c ngẩng lên nói vui vẻ, rồi lại chúi xuống tiếp tục công việc trên bà n máy, dáng Ä‘iệu hoà n toà n thoải mái, khác hẳn thái Ä‘á»™ sợ sệt khi ông đánh máy thuê trong giá» là m việc.
Luáºn sững lại, trong anh chợt loé lên má»™t tia sáng bất ngá» từ sá»± so chiếu hai thái Ä‘á»™ ở hai hoà n cảnh khác nhau của ông già . Cái thiện, cái hợp là bao giá» cÅ©ng có sức mạnh tá»± thân. Và thiên hÆ°á»›ng trở vá» vá»›i cái thiện, cái hợp là là mạnh mẽ, ở ngay cả trong lúc cái xấu còn mạnh.
Luáºn đứng ngẩn. Anh nháºn ra, hoá ra, sá»± mất thăng bằng trÆ°a và chiá»u nay của anh là biểu hiện ná»—i tuyệt vá»ng và thái Ä‘á»™ khinh ngạo của anh vá»›i bà chị dâu.
"Äi tắm cái Ä‘ ã. Mai, bảo ông Äông đến xà nghiệp bà Lý đặt vấn Ä‘á» thẳng thắn. Ông Äông phải phân tÃch cho bà L ý hiểu cái sai của bà ấy". NghÄ© đứt dóng, Luáºn và o nhà tắm. Ná»a tiếng sau trở ra, trong cảm giác mát mẻ, thảnh thÆ¡i, anh đứng chải đầu cạnh ông thÆ°á»ng trá»±c vẫn Ä‘ang k ì cạch gõ máy chữ.
- Anh Luáºn nà y. - Ông già quay lại, tÆ°Æ¡i tỉnh. - Anh có biết cái đám cÆ°á»›i nguyên gà mái tÆ¡ mua từ miá»n núi vá» Ä‘ ã mÆ°á»i lăm gánh là của ai không? Má»™t cô y sÄ©. Cô nà y đẹp cỡ hoa háºu. Ä Ã£ có chồng. NhÆ°ng cuá»™c sống vất vả. Ở bệnh viện cô nà y là m có má»™t tay chuyên gia Thuỵ Äiển, nó yêu cô ta. Thế là hai vợ chồng cô y sÄ© nà y bà n bạc má»™t kế hoạch rồi thoả thuáºn li dị nhau. Äó là tôi nghe ngÆ°á»i ta đồn váºy. Cô y sÄ© sẽ lấy thằng Thuỵ Äiển. Anh chồng cÅ© sẽ được cô chu cấp má»—i tháng ba ngh ìn đồng để nuôi con. HỠđã thá»±c hiện đúng nhÆ° hợp đồng Ä‘ ã thoả thuáºn. Anh xem, bây giá» con ngÆ°á»i ta lá»±a chá»n có thá»±c tế sát sÆ°á»n không?
Trá»i! Trong Luáºn nhÆ° có má»™t vụ nổ ngầm. Và mồ hôi lại v ã ra đầy ngÆ°á»i anh nhÆ° trÆ°á»›c lúc tắm.
Tà i sản của ngudoc
28-09-2008, 08:59 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
ChÆ°Æ¡ng 15
Mùa hè ấy là má»™t mùa hè nóng ná»±c, bức bối nhất mà Luáºn đã từng sống. Nhiệt Ä‘á»™ không khà ngoà i trá»i có ngà y lên tá»›i bốn mÆ°Æ¡i Ä‘á»™, cái Ä‘á»™ kỉ lục. Và bây giá», khi cái mùa hè nóng ná»±c, bức bối ghê gá»›m ấy Ä‘ang cháºm chạp qua Ä‘i, má»—i ngà y nhiệt Ä‘á»™ tụt xuống má»™t chút và buổi tối Ä‘ ã thoáng hÆ¡i sÆ°Æ¡ng thu, kà ức Luáºn vẫn nhức nhối vì nổi cá»™m hình ảnh hà ng dãy thùng rá»—ng không xếp hà ng dà i dằng dặc chỠđến lần hứng nÆ°á»›c ở các v òi nÆ°á»›c công cá»™ng. Mùa hè trở nên hữu h ình vá»›i cái ấn t ượng ngÆ°á»i ngồi la liệt trên hè phố suốt đêm, trong đêm vắng tiếng ngÆ°á»i nói chuyện lao xao từ đầu phố vá»ng lại, khiến Luáºn có cảm giác thà nh phố trở nên vô cùng cháºt chá»™i và bức bà đến ngạt thở.
Mùa hè ấy tháºt đáng ghi những d òng Ä‘áºm nét và o Bút kà gia Ä‘ ình vì các sá»± kiện đã xảy ra. Ông Bằng vẫn nằm Ä‘iá»u trị ở bệnh viện và đ ã liệt ná»a ngÆ°á»i; vợ Cừ vẫn sống vá»›i tâm trạng của kẻ đứng chÆ¡ vÆ¡ bên lá» Ä‘Æ°á»ng hắt hủi. Mùa hè ấy Luáºn phải là m má»™t việc bất đắc dÄ©. Äến má»™t cÆ¡ sở sản xuất để phản ánh, Ä‘iá»u tra vá»›i tÆ° cách má»™t phóng viên, việc ấy Luáºn Ä‘ ã quá quen. NhÆ°ng, đến để Ä‘á» nghị giải quyết má»™t việc thu á»™c ná»™i bá»™ gia đình thì má»›i có má»™t lần vì chuyện thằng Cừ hồi nà o. Phượng tán thà nh thái Ä‘á»™ có trách nhiệm của Luáºn vá» việc L ý, yêu cầu Luáºn giục Äông đến xà nghiệp Lý há»i han trao đổi tình hình Lý. Luáºn hoà giải vá»›i ông anh, đặt vấn Ä‘á» thẳng thắn vá»›i ông. NhÆ°ng ông anh lại ngần ngừ, rồi g ãi đầu gãi tai ầm ừ: "Ừ, kể cÅ©ng được… NhÆ°ng chuyện nà y cÅ©ng có cái khó của nó. Vá»›i lại đây là chuyện gia Ä‘ ình… ". Má»™t ngà y qua. Má»™t tuần qua lần khân, áºm á», rồi bá» bẵng, Luáºn nghÄ© vá» tấn thảm kịch của thằng Cừ, lại nhá»› chuyện đồn đại rất đáng sợ vá» má»™t cô y sÄ© nà o đó bá» chồng lấy g ã chuyên gia Thuỵ Äiển, nhÆ° nhá»› tá»›i những lá»i cảnh tỉnh, Ä‘Ã nh phải má»™t m ình đến thẳng xà nghiệp bà chị dâu, gặp Äảng uá»·, Giám đốc, Công Ä‘oà n, kể lại t ình hình vợ chồng Äông - Lý, những diá»…n biến gần đây và yêu cầu đừng để L ý Ä‘i công tác xa, vì theo anh, má»™t mối nguy hiểm đã lấp ló hiện ra có thể dẫn đến những tai hại không lÆ°á»ng, sau chuyến Ä‘i Sà i G òn vừa rồi của Lý.
Tháºt sá»± là thiện ý, là trong sáng, nhÆ°ng Luáºn vẫn chuẩn bị đón nháºn sá»± trả thù củ a Lý. NgÆ°á»i phụ nữ nà y đáo để và già u tá»± ái lắm. NhÆ°ng, h ình nhÆ° không có việc g ì xảy ra, ngoà i việc má»™t hôm Phượng há»i anh: không hiểu sao bà trưởng ph òng lại nói chuyện vá»›i các cô nhân viên trong phòng rằng không thể tin cô Phượng được. Äồng thá»i, bà ta lại tiếp tục xét nét quá quắt đối vá»›i má»—i cá» chỉ, hà nh vi, lá»i nói của Phượng. Bà đ ã nháºn được thÆ° vu cáo của L ý? Hay là vì Phượng Ä‘ ã gặp gỡ ông giám đốc, thông cảm vá»›i ông vá» việc hoãn trừ nợ ông cho đến tháng tá»›i, và được nghe ông nói rằng: “Cô cứ trừ khoản nợ ấy Ä‘i cho tôi thanh thoả. Khổ quá! Bà ấy lo há»™ tôi là m g ì!"
Chuyện có vẻ êm ngay cả trong gia đình. Trừ má»™t đêm nghe thấy tiếng ầm ầm ở buồng vợ chồng Äông - L ý, sáng sau thấy mặt Äông nằng nặng. Vợ Cừ á»n thót: “Chị Phượng ạ, anh Äông anh ấy quát t o lắm. Hình nhÆ° anh ấy tát chị L ý. Em đứng ở dÆ°á»›i vÆ°á»n lúc đó, em nghe thấy cả tiếng xô đẩy đồ đạc kia! NhÆ°ng tịnh không nghe thấy tiếng chị L ý nói!â€
Rồi yên tĩnh. Yên tĩnh bắt đầu từ Lý.
Yên tÄ©nh nhÆ° những đêm cuối hạ đầu thu ở khu vÆ°á»n cây bắt đầu đứng lá. Äêm sao Ä‘ ã nhạt. Bóng tối nhoè vì hÆ¡i sÆ°Æ¡ng Ä‘ ã Ä‘áºm. Con mèo Ä‘en leo lên cây có lúc là m g ãy má»™t cà nh cây khô, nhánh cây rÆ¡i xuống đất, gieo má»™t tiếng Ä‘á»™ng ngắn ngủi, hiá»n hiá»n. Äông dá»n sang buồng ông Bằng, nói là để trông nom buồng cha. Thỉnh thoảng Ä Ã´ng lại vặn máy hát. ÄÄ©a cÅ©, kim mòn, tiếng nhạc thả ra rè rè:
VÆ°á»n khuya thanh vắng, hoa đứng im, rải bóng má».
Trá»i đêm xao xuyến…
Ngáºp ngừng mùa thu đến.
Ä Ã£ thôi cái nắng chói lá»i, gắt gay. Má»—i sáng Ä‘i là m L ý mặc áo s Æ¡ mi dà i tay nhuá»™m pin đèn hồi đánh Mỹ. Chị dịu lại nhÆ° được Æ°á»›p sÆ°Æ¡ng thu. Chị là m là nh trở lại vá»›i Phượng và vợ Cừ rất nhanh, rất dá»…. Má»™t hôm Ä‘i là m vá», chị xách cái là n xá»™c thẳng và o buồng Phượng, réo rắt rất hồn nhiên:
- Phượng Æ¡i, kinh khủng quá! Con mụ vợ l ão Thứ trưởng ấy mà , bị t ụi con nó đánh, xé tan cả quần áo ra. Lão nhân tình thì bị khu phố há» triệu ra trụ sở, láºp biên bản. Hoá ra hai đứa canh ti buôn kim cÆ°Æ¡ng, đô la cáºu ạ! Thế có tởm không?
Vợ Cừ đang ngồi nhặt rau, ngẩng lên láu táu bắt chuyện:
- Em Ä‘i gánh nÆ°á»›c, thấy côn g an há» khám má»™t nhà ở gần phố, lấy ra cả má»™t bao tải tiá»n.
- Cho chúng nó chết! - Lý nghiến răng. - Tháºt là ăn thịt b ò mà lo ngay ngáy chÆ°a! Cô Cừ thấy có phải không? Cứ rau muống mà ngáy o o nhÆ° chị em m ình mà sÆ°á»›ng!
Rồi sá»±c nhá»›, giá»ng L ý hạ xuống, vuốt dà i má»m nhÆ° mây:
- À, cô Cừ nà y, để tôi há»i cho má»™t chá»— là m. Cấp dưỡng có được không? Lúc đầu cứ thế Ä‘ ã, cô ạ. Khổ! NghÄ© ngÆ°á»i lại nghÄ© đến m ình. Cam lòng chua xót nhạt tình bÆ¡ vÆ¡ là thế! Cô nấu canh rau Ä‘ay à ? Nà y, cho xóc cua mà nấu cho trẻ má» nó ăn. Cua giá» cÅ©ng ba hà o má»™t ông đấy!
L ý sà xuống cạnh vợ Cừ, tanh tách nhặt rau. Vợ Cừ tháºt thà khen Lý mặc áo nà o cÅ©ng đẹp. Lý giá»›i thiệu cái áo nhuá»™m nguỵ trang thá»i đánh Mỹ mặc đẩy xe bánh Ä‘i bán dÆ°á»›i mÆ°a bom b ão đạn: “Tá»› còn lên gác thượng tiếp đạn cho cao xạ đấy! Nam giá»›i có ông nhát bá» mẹ. Máy bay nó xay lúa ù ù quanh Hà Ná»™i, cứ chúi đầu và o gầm cầu thang, cấm có dám ló mặt ra!" Ba ngÆ°á»i cÆ°á»i khanh khách. Tưởng nhÆ° trÆ°á»›c đó giữa há» chÆ°a há» xảy ra chuyện g ì đáng tiếc. Vá»›i Luáºn, sá»± trở lại quan hệ bình thÆ°á»ng có khó hÆ¡n. Luáºn là đà n ông, lại vốn là kẻ hay khinh ngạo sá»± tầm thÆ°á»ng, xấu xa. Cuá»™c va chạm nhÆ° váºy tháºt là má»™t xúc phạm quá nặng ná». Cứ nghÄ©: rồi đây khó mà có thể c òn nhìn được mặt nhau nữa kia. NhÆ°ng chÃnh Luáºn Ä‘ ã tá»± giải thoát mình, kể từ sau lúc trò chuyện vá»›i ông Tổng biên táºp. Sau cùng là lòng tốt của anh xÆ°a nay bao giá» cÅ©ng chế ngá»± được những thói xấu vặt v ãnh ở mình. HÆ¡n nữa, anh vẫn giữ được niá»m tin ở bà chị dâu. Cái áo nhuá»™m mà u pin đèn nhÆ° chứng chỉ của sá»± hồi tâm, L ý vẫn gây được cảm mến ở anh.
Má»™t chiá»u, Luáºn Ä‘i công tác vá», thấy ba ngÆ°á»i phụ nữ lúi húi ở vÆ°á»n rau, vừa xá»›i đất vừa tr ò chuyện rất vui vẻ. Anh Ä‘i tá»›i thì bà chị dâu ngẩng ngay lên, mặt tÆ°Æ¡i roi rói, bắt chuyện vá»›i anh má»™t cách hết sức tá»± nhiên và thân thiết đến bất ngá»:
- Chú Luáºn hồi nà y trông có da có thịt ra dáng rồi đấy. Phượng, mà y bồi dưỡng cho ông ấy, hả? Nà y, thế nà o năm nay chú cÅ©ng được tăng lÆ°Æ¡ng, lên chức đây, chú Luáºn à !
Luáºn cÆ°á»i mặn mà :
- Sao chị biết, chị L ý?
- Tôi trông chú có lá»™c tôi biết chứ! Äúng không nà o?
- Bà nà y chắc má»›i há»c lá»m được cách xem tÆ°á»›ng số rồi.
- Bất biết! Tôi há»i chú: có đúng là sắp được lên chức không? Trả lá»i Ä‘i!
- Äúng. NhÆ°ng, có g ì là quan trá»ng!
- Không quan trá»ng! - Lý chống cuốc, đứng thẳng lên. - Y x ì nhÆ° ông anh trai. Khô ng quan trá»ng! Thế thì tại sao tổ chức ngÆ°á»i ta không bạ ai cÅ©ng Ä‘á» bạt bừa Ä‘i. Nói tháºt nhé, từ ông cụ tá»›i mấy anh em trai nhà ông ấy, sống cứ nhÆ° trên mây. Cái là ở đâu lại khinh rẻ tiá»n bạc, váºt chất, coi thÆ°á»ng chức vụ nhỉ?
- Giá»i! Giá»i! Bà nà y là luáºn nghe cÅ©ng được đấy. - Luáºn gáºt gáºt đầu.
L ý đắc chÃ:
- Nghe được quá Ä‘i chứ! Nà y, ông Äông nhà ông cÅ©ng thua tôi chứ tưởng. Nà y Phượng nà y, ông Äông tâm ngẩm tầm ngầm mà văn hay ra phết. Dạo nà y ông ấy chăm viết thÆ° cho thằng DÆ° lắm. Viết xong lại Ä‘Æ°a tá»› xem. Tá»› bảo: “Tả cảnh, kể chuyện hay thế nà y, giá Ä‘i là m báo, là m nhà văn, có khi chức tÆ°á»›c, bổng lá»™c c òn khá hÆ¡n đấy!†Ông ấy vặn: “Trung tá rồi, c òn đòi gì nữa!" Tá»› đốp luôn: “Tôi mà có tr ình Ä‘á»™, có quá trình nhÆ° ông, tôi phải… đại tá!â€
- Ha ha… - Phượng, vợ Cừ báºt cÆ°á»i vui vẻ.
Luáºn cÆ°á»i rÅ©:
- Bây giỠchị chỉ huy cả ông trung tá th ì mặc nhiên kém nhất chị cũng là đại tá rồi còn gì!
Khu vÆ°á»n rau nho nhá» ran ran những chuyện Ä‘á»i linh tinh, kéo con ngÆ°á»i lại gần nhau. Phượng khen L ý mát tay trồng cây nà o tốt cây ấy. Lý khuyên vợ Cừ trong khi đợi việc, hãy nuôi lợn. Nuôi lợn thu nháºp má»™t tháng bình quân ba trăm. Khối ngÆ°á»i nhá» nuôi lợn mà có xe đạp, có Ä‘Ã i, có nhà . Nuôi lợn Ä‘i. L ý sẽ mua há»™ bá»™t cá cho. Lý thà nh tháºt: "Cô khổ, tôi yên lòng sao? Chị em vá»›i nhau, không thÆ°Æ¡ng nhau th ì thÆ°Æ¡ng ai?" Chuyển sang chuyện ông Bằng, bà ChÃ, L ý chép miệng: Bà Chà cÅ©ng tháºt tá»™i nghiệp. Má»™t Ä‘á»i nhân háºu, má»™t Ä‘á»i thiệt thòi. Hai cụ là m bạn tuổi già cÅ©ng hợp cảnh hợp tình. Rồi tá»›i chuyện thằng Cần sắp Ä‘i há»c ở nÆ°á»›c ngoà i vá». Lý hùng hổ: "Nó muốn lấy vợ, tôi sẽ giá»›i thiệu cho nó má»™t em hết ý !"
Luáºn vui hoà hợp. Thiện cảm đằm thắm vá»›i bà chị dâu lại trở lại vá»›i anh. NhÆ°ng khi thấy bà chị dâu tÆ°Æ¡i đẹp Ä‘ang sống phóng khoáng, ồn ã, nay sáng sáng khoác cái áo nhuá»™m pin đèn Ä‘i là m, thu mình trong má»™t Ä‘á»i sống khuôn khổ, giản dị, anh lại thấy ái ngại thế nà o. L ý hình nhÆ° Ä‘ang cố khép m ình lại. Lý không giống Phượng. Phượng sống nhÆ° thế v ì bản chất của Phượng là váºy.
Một đêm khuya, ngồi đan cạnh chồng, Phượng bỗng nói:
- Anh Lu áºn ạ, lúc chị Lý dá»±ng chuyện vu khống em, em thấy xấu hổ cho chị ấy quá. Em nghÄ©: thôi thế là chẳng còn chị em gì vá»›i nhau nữa đâu. NhÆ°ng thấy chị ấy nghÄ© lại th ì em quên hết, em mừng quá, em lại thÆ°Æ¡ng chị ấy.
Luáºn gáºt đầu:
- Anh tin ở tác dụng của công luáºn, ở sá»± giáo dục của cÆ¡ quan, Ä‘oà n thể, tin ở chÃnh chị ấy nữa. Vá»›i lại em Ä‘ ã thấy mặt gã Trưởng ph òng Váºt tÆ° ở xà nghiệp chị ấy chÆ°a? Xấu xÃ, gian ngoan kinh hồn. Bà L ý nhà ta đẹp nhÆ° hoà ng háºu, lại thông minh sắc sảo. L ãnh đạo xà nghiệp há» khen bà ấy hết lá»i đấy, em ạ.
- À, nói chuyện hoà ng háºu em lại sá»±c nhá»›! Chị L ý hôm qua cÅ©ng kể cho em nghe chuyện cô y sÄ© lấy gã Thuỵ Äiển đúng nhÆ° anh kể. Chị ấy bảo: cô y sÄ© ấy là bạn chị. Hồi Tết Ä‘i xem bói, ngÆ°á»i ta bảo cô ta sẽ là hoà ng háºu. Chị ấy kể chuyện ấy mà giá»ng cứ nhÆ° không má»›i sợ chứ anh.
Nghe giá»ng Phượng, Luáºn hiểu vợ anh vẫn bị ám ảnh v ì Ä‘á»™ ghê tởm của câu chuyện và chị Ä‘ang phấp phá»ng má»™t mối lo, do liên tưởng xa gần, Luáºn vá»™i nói:
- Ai th ì cÅ©ng phải lá»±a chá»n, em ạ. Ta cÅ©ng váºy. Có Ä‘iá»u ta thì dứt khoát vì bản chất của ta là váºy. Chị Lý thì có gì đó hÆ¡i bấp bênh, nhÆ°ng, anh tin chị ấy biết đâu là giá»›i hạn.
Hai vợ chồng tiếp tục bà n vá» L ý và mừng lo thấp thá»m. NhÆ°ng, má»™t hôm cả hai Ä‘á»u giáºt m ình lo sợ vì má»™t tin vợ Cừ Ä‘Æ°a ra: Äông dá»n lên ở tại buồng ông Bằng, nói là để trông nom buồng ông cụ, nhÆ°ng tháºt ra là để cách li L ý; hai ngÆ°á»i sau lần xô xát, Äông tát L ý, vẫn chia rẽ ngấm ngầm và bây giá» há» sống li thân nhau.
Luáºn bần thần mấy ngà y liá»n vá» tin nà y. Cô vợ Cừ xem ra cÅ©ng là ngÆ°á»i thóc mách, hay để ý vặt và cÅ©ng lắm lá»i. Thá»±c hÆ° chuyện nà y là thế nà o? Nếu tháºt thế th ì nguy hiểm quá. Äông từ sai lầm nà y bÆ°á»›c sang sai lầm khác. Äông bá» mặc L ý trong lúc chị Ä‘ang rất cần sá»± nâng đỡ, khÃch lệ.
Hai ngÆ°á»i bảo nhau theo d õi tháºt sát má»i biểu hiện của vợ chồng Äông - Lý, cái trung tâm chi phối bầu không khà gia đình. Há» nháºn ra, sau má»™t thá»i gian nhÆ° là hoà n lÆ°Æ¡ng, có lẽ là do xà nghiệp chị kiểm Ä‘iểm phê b ình chị gắt gao, Lý lại nhÆ° thá»i tiết đầu thu, bắt đầu rÆ¡i và o má»™t trạng thái ngả nghiêng bất định. Có ngà y, liá»n hai buổi chị và o bệnh viện thăm ông Bằng, vá», ứa nÆ°á»›c mắt kể: ông cụ gầy quá, cô Ä‘Æ¡n quá. NhÆ°ng, hôm sau chị lại ngồi xoen xoét rủa xả bà Chà má»™t cách hết sức nhẫn tâm. Rồi má»™t hôm L ý hiện ra vá»›i áo, quần, mÅ©, giá»ng Ä‘iệu, vẻ mặt y nhÆ° hôm ở Sà i Gòn vá». Có bữa chị chá»i gã Trưởng ph òng Váºt tÆ° nhÆ° tên vô lại đểu cáng nhất thế gian. Lại có khi khen g ã hết lá»i, nhÆ° g ã là má»™t kẻ thao lược tà i t ình trong công cuá»™c là m ăn sinh lợi và sà nh Ä‘iệu ăn chÆ¡i.
Má»™t hôm Luáºn Ä‘ang cùng Phượng hái rau muống, bá»—ng thấy Lý thở má»™t hÆ¡i dà i buồn thỉu:
- Khổ, thân pháºn Ä‘Ã n bà chúng m ình! Mênh mông mặt nÆ°á»›c cánh bèo. Tránh sao cho khá»i sá»›m chiá»u đầy vÆ¡i.
Phượng chÆ°a kịp há»i, L ý đã tiếp:
- NhÆ°ng… Ä‘Ã n ông nhÆ° ông Äông nghÄ© cÅ©ng tá»™i! Lẽ ra ông ấy nên lấy má»™t bà ở nh à quê, má»™t bà tháºt tốt, má»™t bà Chủ nhiệm hợp tác xã, má»™t bà Chủ tịch xã chẳng hạn.
Rồi Lý lại hay vắng nhà và má»—i lần trở vá» lại nhóng nhánh từ ánh mắt đến khoé môi. Äể rồi, hôm sau đã lại xam xám cái áo nhuá»™m pin đèn, sùm sụp cái nón, xách cái cặp lồng cÆ¡m, lặng lẽ Ä‘i là m.
Má»™t trÆ°a, từ xà nghiệp, đạp xe vá», xô và o buồng vợ chồng Luáºn - Phượng, L ý lăn ạch ra giÆ°á»ng, Ä‘áºp chân Ä‘áºp tay ầm Ä©:
- Cho tao há»›p nÆ°á»›c chúng mà y Æ¡i, rồi tao báo má»™t tin rất hay. Chết! Äầu thu g ì mà oi quá! Trá»i nà y đứa nà o chá»a non t hì đứa ấy chết.
Luáºn bÆ°ng cốc nÆ°á»›c tá»›i, vui vẻ:
- Cứ tưởng chị bị con chó dại nhà ông thợ mộc cắn.
L ý giáºt cốc nÆ°á»›c, uống ừng á»±c, hết cốc nÆ°á»›c, vứt cốc ra giÆ°á»ng, áºt ngá»a ra, cÆ°á»i má»™t tiếng ngắn khoan khoái:
- Luáºn nà y, nghÄ© lại má»›i biết hồi ấy m ình… ngu!
- Sao lại ngu?
- Ngu vì khóc tùm lum, vì chẳng hiểu số mệnh là cái khỉ khô gì cả. Hôm rồi lão tỠvi của tớ, bảo tớ: khéo dư nước mắt quá. Chết sao được. Năm ấy là năm vượng của cô m ình đấy!
Nhổm dáºy, quệt nÆ°á»›c xá»›t ở mép, L ý tiếp, giá»ng quăng quắc:
- Hai cáºu không tin tá» vi, số mệnh hả? Tuỳ! Còn tá»›, tá»› hoà n toà n tin rồi đấy. Nói ngay cái đợt Ä‘i Sà i G òn vừa rồi. Bói bà i tây hai mốt quân. Bốc bốn lần Ä‘á»u gặp con chÃn rô. Quái, sao lại thế? Kệ! Cứ Ä‘i! Thế mà hoá ra… thiêng! Há»ng ăn má»™t quả mất năm ngà n bạc!
Không hỠgiấu giếm hà nh động buôn bán phi pháp bấy lâu của m ình, Lý tông tốc kể ra và i dẫn chứng nữa để chứng tỠsự hiệu nghiệm của khoa bói toán, món tỠvi, rồi trợn mắt:
- Còn Ä‘iá»u nà y… không phải gần đây m ình vá»›i ông Äông má»›i hay có mâu thuẫn vá»›i nhau đâu. Từ lâu rồi cứ cảm thấy ở gần nhau là vÆ°Æ¡ng vÆ°á»›ng, khó chịu thế nà o ấy. Nó là do cái g ì? Do hai đứa mệnh khác nhau. Mình mệnh Kim, ông Äông mệnh Má»™c, Kim Má»™c xung khắc nhau.
Bà nà y Ä‘i thêm má»™t bÆ°á»›c và o má»™t cái cạm bẫy nguy hiểm nữa rồi, Luáºn nghÄ©, kêu thảng thốt:
- Thôi, thôi bà ơi, bà dẹp há»™ cái tiệm tá» vi, tÆ°á»›ng số chuyên gây chuyện tan cá»a nát nhà thiên hạ Ä‘i cho!
L ý phùng má, mắt lá răm nguýt một hơi dà i vút:
- Äược! Thế c òn chuyện con y sÄ© lấy thằng Tây, đám cÆ°á»›i mÆ°á»i lăm gánh gà ?
- Sao?
- Nó là bạn tôi, có lần tôi kể rồi đấy. Nó mệnh Thuá»·. Mà lại Thiên hà Thuá»·, nghÄ©a là cá»±c k ì. Äầu năm nay, lão thầy tá» vi khác, lại má»™t lần nữa Ä‘oán nó sẽ là m hoà ng háºu. Ai cÅ©ng bảo thằng cha nà y mê lú, hÆ°Æ¡u vượn. Lấy chồng nhà giáo, hai con, nghèo rá»›t mồng tÆ¡i, cÆ¡m ăn không đủ nói g ì hoà ng háºu. Giá» thì má»›i ngả ngá»a ra. Nó nhảy má»™t phát lên ngai hoà ng háºu, đã thấy chÆ°a?
- Hoà ng háºu?
- Chứ c òn gì? Há»i rằng cả thà nh phố nà y ai đã già u bằng nó. Vợ vua xÆ°a mà bằng nó à ? Má»—i tháng cho chồng cÅ© ba ngh ìn. Sắm cho hai con hai cái má»™t linh ba… Lại còn cô dì, chú bác…
Không kìm nén được, Luáºn đấm xuống thà nh giÆ°á»ng gà o to:
- Hoà ng háºu g ì nó! Nó là con Ä‘iếm! Nói má»™t cách khác, nó chá»n con Ä‘Æ°á»ng là m Ä‘iếm. Tá» vi, tÆ°á»›ng số là cái để trang trÃ, biện há»™ cho sá»± nhuốc nhÆ¡ của nó! K ì thá»±c là chÃnh nó chá»n lá»±a, nó quyết định thân pháºn nó chứ. Dù có thế nà o cÅ©ng không thể bênh vá»±c hay ca ngợi má»™t hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° thế được. Chuyện ấy, vá»›i rất nhiá»u ngÆ°á»i chúng ta là ná»—i nhục. Chị cÅ©ng nên hiểu nhÆ° thế. May mà dân tá»™c ta, tuyệt đại Ä‘a số lại có má»™t ná»n tảng văn hiến vững và ng và cao đẹp.
H ình nhÆ° L ý có bị chạm ná»c. Có lẽ vì cái giá»ng quá thống thiết và cái dụng ý hÆ°á»›ng dẫn chị quá lá»™ liá»…u của Luáºn. NhÆ°ng, chị lá» Ä‘i v ì bÃ. Nhảy xuống giÆ°á»ng rút từ túi áo ra má»™t tá» giấy gấp tÆ°, L ý vung tay thét:
- Thôi, miá»…n đấu hót! Tin má»›i toanh đây. Má»™t bức Ä‘iện tôi má»›i nháºn được. Ngà y kia, thằng Cần vá» nÆ°á»›c. Tôi Ä‘ ã thuê má»™t chiếc xe con để gia đình ta Ä‘i đón chú ấy. Nà o, chuẩn bị Ä‘i.
Hôm ấy, với Phượng, là một ngà y có cảm giác thu r õ rệt nhất.
Khi má»i ngÆ°á»i Ä‘ ã lên chiếc Vônga mà u kem sữa Lý thuê để ra sân bay, Luáºn má»›i nháºn ra: trên xe, ngoà i anh lái nhá» con Ä‘eo ria con kiến, c òn má»™t nhân váºt má»›i lạ nữa. Má»™t cô gái. Cô ngồi ở băng ghế thứ ba. Vốn đã cao hÆ¡i quá khổ, lại ngồi ở hà ng ghế được tôn cao hÆ¡n hai hà ng ghế trÆ°á»›c, nên cô cứ phải gù gù cái lÆ°ng. Cô có khuôn mặt dà i, hÆ¡i choắt, trông vừa non dại vừa từng trải. L ý giá»›i thiệu ngay khi Luáºn vừa quay lại: đó là cô em kết nghÄ©a của Lý. Và ghé tai Luáºn, Lý thì thầm:
- Con ông cốp đấy. Trẻ thế mà sắp tốt nghiệp đại há»c Ngoại thÆ°Æ¡ng rồi đấy.
Luáºn Ä‘oán ngay được ý định của bà chị dâu. ChÃnh vì váºy mà anh đâm ra giữ kẽ. Vồn vã, cô bé lại có ấn tượng là anh vụ lợi, cố t ình vun vén cho thằng em mình. Mà chuyện đã biết thế nà o!
Trên xe, không khà bỗng tẻ nhạt, gượng gạo.
Äông ngồi trên ghế cạnh tay lái, tay cầm dÃp sacgiÆ¡ đạn, tay lần mần t ìm râu cằm. Mặt Äông vẫn ù ì nhÆ°ng không c òn cái sắc diện vô tÆ° nhÆ° trÆ°á»›c. Không má»™t giao cảm vá»›i L ý, rõ rà ng là Äông có mặt ở chuyến Ä‘i đón nà y là v ì trách nhiệm, chứ không phải vì hứng thú.
Sốt sắng vá»›i công việc đón Cần và được biểu hiện r õ rệt nhất là Lý. Chị bá» tiá»n thuê xe, tổ chức cho má»i ngÆ°á»i Ä‘i đón. Và xe vừa chạy chị Ä‘ ã yêu cầu lái xe rẽ và o má»™t hiệu phở để má»i ngÆ°á»i Ä‘iểm tâm. Má»™t ngÆ°á»i chị dâu lo toan việc của em chồng nhÆ° thế, và o lúc nà y, đâu có nhiá»u.
Quả tháºt, xem cung cách L ý thúc giục má»i ngÆ°á»i ăn nhanh để kịp tá»›i sân bay trÆ°á»›c 12 giá», thấy cái vẻ quán xuyến chu đáo, táºn t ình của bà chị dâu, cảm mến trân trá»ng lại dâng lên trong lòng Luáºn. Anh nhá»› cái Tết vừa rồi, những thiện cảm của anh, sá»± phát hiện ra tÃnh cách phong phú, đặc sắc, đầy giá»›i tÃnh của chị. Anh nhá»› đến những lá»i khen của xà nghiệp Lý vá»›i Lý khi anh tá»›i đó để phản ánh tình hình vợ chồng Äông - Lý hôm nà o: "Chị ấy là con dao pha của chúng tôi đấy. Tháºt tình từ ngà y chị ấy sang phòng Váºt tÆ°, xà nghiệp chúng tôi đỡ lo hẳn Ä‘i khâu nguyên váºt liệu, váºt tÆ°, thiết bị". Ông giám đốc nói váºy. Bằng trá»±c giác, Luáºn thấy ông thà nh tháºt và công bằng. L ý rất đáng được ngợi khen, và vá» cÆ¡ bản, chị không phải là ngÆ°á»i xấu. NhÆ°ng, khẳng định váºy trong Luáºn lại trá»—i dáºy má»™t t ình cảm má»›i lạ: Luáºn thấy tiêng tiếc thế nà o. Phải, giá như… NhÆ°ng, có nên giả định nhÆ° váºy không, khi tất cả dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ ã an bà i và o má»™t tráºt tá»± ổn định. Bà n luáºn câu chuyện vá»›i má»™t Ä‘iá»u kiện giả tưởng, là Äông có bản lÄ©nh hÆ¡n, trách nhiệm hÆ¡n, L ý biết giá»›i hạn mình trong cái ngưỡng x ã há»™i quy định, biết tuyển chá»n, thanh lá»c bản thân mình, thì chỉ có ý nghÄ©a là đáp ứng má»™t nhu cầu tình cảm, má»™t ao Æ°á»›c mà thôi.
NgÆ°á»i gây sôi Ä‘á»™ng trong xe là L ý. Chị chia kẹo cho má»i ngÆ°á»i, lại châm thuốc lá cho anh lái, khiến anh lái phởn, buông má»™t câu lẳng lÆ¡ và kệch cỡm hết mức: "Gá»›m, thuốc ná thÆ¡m hẳn nên! Giá cứ được niên tục thế nà y nhỉ". Và L ý thÃch chÃ, sằng sặc cÆ°á»i.
Láºp tức trong Luáºn lại diá»…n ra má»™t chuá»—i khâu tÆ° duy phân tÃch, nhÆ° anh Ä‘ ã từng phân tÃch hà nh vi đánh máy ngoà i giá» - trong giá» của ông thÆ°á»ng trá»±c cÆ¡ quan, nhÆ° anh Ä‘ ã phân giải tÃnh cách ông anh trai và bà chị dâu anh vừa rồi. Cái cÆ°á»i sằng sặc - sá»± quá mức, Ä‘ ã phá vỡ tÃnh hợp lÃ, chấp nháºn được của hà nh Ä‘á»™ng. Cuá»™c sống bao giá» cÅ©ng có ranh giá»›i. Ai không phân biệt nổi ranh giá»›i th ì kẻ đó còn ở trong trạng thái bản năng.
- á»’ nhỉ, cô Phượng đâu? Sao cô ấy không Ä‘i, chú Luáºn?
Sá»±c nhá»›, L ý quay sang Luáºn, Luáºn xuýt xoa:
- Äấy, vá»™i quá, chÆ°a thông báo kịp cho chị và anh Äông. Äêm qua cùng lúc nháºn được thÆ° và điện của chị Hoà i. Chị ấy Ä‘iện: “ Cho tất cả vợ con chú Cừ vá» tôi ngay ". Mừng quá, hai chị em tÃu tÃt chuẩn bị, sáng nay kéo nhau ra bến ôtô từ lúc ba giá» sáng.
Äông quay lại, há»i má»™t câu rất thừa:
- Cả hai thằng nhóc cũng đi à ?
Không ai đáp lá»i Äông, L ý thở nhè nhẹ:
- Thôi, thế cÅ©ng là xong. Nà y, chú Luáºn, cô ta cÅ©ng má»ng mà y hay hạt, không đến ná»—i nà o, thế mà đớn quá. Äà n bà đâu có cái ngữ ấy. Phải nhÆ° tôi, tôi kiếm hai cái thúng ra chợ Ä‘i buôn rau, tôi ra ga gồng thuê gánh mÆ°á»›n. Chứ tôi chẳng thèm ăn chá»±c của ai má»™t bữa. Rồi tôi cÅ©ng nuôi con tôi bằng sà o bằng gáºy nhÆ° ai, chứ tôi chẳng chịu lép.
- Thực ra Phượng không muốn để cô ấy như thế. Vả lại, c òn là vấn đỠdanh dự.
- Danh dá»±! Danh dá»± thì lên thẳng toà áo đỠáo Ä‘en mà kiện chứ. Nói tháºt, Ä‘á»i nà y lắm anh sÄ© không phải lối. Äá»™ng má»™t tà là lên án váºt chất. Không có váºt chất th ì sống bằng cái gì? Là ngÆ°á»i, phải biết là m ra tiá»n, phải biết sinh lợi, biết là m kinh tế chứ!
"Äáo để, hay và cÅ©ng có cái hợp lÃ!" Luáºn nh ìn Lý nghÄ©, không nói. Từ ghế trên, Äông lại ngoái xuống:
- Vá» chá»— bà Hoà i th ì ổn rồi. NhÆ°ng c òn công ăn việc là m? Äiện vắn tắt thế, biết thế nà o!
Luáºn nháºn ra cái bÄ©u môi của L ý ngay sau khi Äông dứt lá»i. Phải nhÆ° má»i khi th ì chị đã mắng cho Äông mấy câu. Sao Äông có vẻ bà ng quan và ngốc nghếch đến thế. C òn lần nà y, sau cái bÄ©u môi, Lý quay Ä‘i, chép miệng:
- Dẫu sao thì ở nông thôn cũng dễ sống hơn.
Luáºn nh ìn ra cá»a xe:
- Chắc chắn là giải quyết được công ăn việc là m th ì chị ấy má»›i Ä‘iện thế chứ! Ai chứ chị Hoà i th ì có thể hoà n toà n tin cáºy được.
- Thế tôi th ì chú có tin cáºy hoà n toà n không?
Äá»™t ngá»™t, hết sức Ä‘á»™t ngá»™t, Lý hÆ¡i nhổm lên và Luáºn bị bất ngá» v ì câu há»i của bà chị dâu đến ná»—i ngá»› ra đến mấy giây, không sao đáp lại được. Tại sao bà ấy lại Ä‘Æ°a ra má»™t câu há»i hết sức phức tạp và ý nhị nhÆ° váºy và o lúc nà y? Äùa bỡn hay ngá»› ngẩn! Tháºt l òng muốn biết giá trị mình hay định trêu chá»c ngÆ°á»i khác? NhÆ°ng k ìa, mắt Lý nao nao ngóng đợi và lo lắng chân tháºt, rất chân tháºt.
- Vá» khả năng là m ăn, tÃnh toán, - Luáºn đáp, cân nhắc. - và nhiá»u mặt khác, chị hÆ¡n hẳn Phượng và nhiá»u ngÆ°á»i khác. NhÆ°ng mà nà y, chị định bắt má»i ngÆ°á»i bá» phiếu tÃn nhiệm đấy, hả?
- Äâu có!
- Chị nên nhá»› là , ngÆ°á»i được má»™t trăm phần trăm phiếu bầu, chÆ°a chắc Ä‘ ã hay hÆ¡n anh được bảy mÆ°Æ¡i phần trăm đâu nhé.
Câu chuyện bị Luáºn dẫn dắt và o má»™t địa hạt rắc rối so vá»›i hiểu biết của L ý và may thay đã tạo Ä‘iá»u kiện cho chị bá» cuá»™c má»™t cách tháºt tá»± nhiên.
L ý nhìn ra ngoà i kÃnh xe.
Ngoại thà nh chớm thu huy hoà ng hoà sắc xanh, và ng.
Cá» mượt Ä‘áºm ven đê. Lứa con gái đứng cây. V òm trá»i thanh tao, nhẹ nhõm. Và nắng có dáng hình mong manh, vừa đủ hong khô không khÃ. Mặt trá»i và ng nhoè ở phÃa sau xe, nhiá»u lúc nhÆ° đùa giỡn, chiếu má»™t vệt dà i qua kÃnh sau, qua cô gái, tá»›i cái cặp tóc nhôm sáng trắng của Lý.
- Chú Luáºn nà y, thế Ä‘Æ¡n và thÆ° chú viết Ä‘i kiện vá» chuyện vợ con Cừ đến đâu rồi?
L ý không ngồi yên được, lại bắt chuyện. Luáºn đáp:
- Chưa có kết quả, chị ạ.
- Khó lắm đấy. Công cốc thôi, chú ơi.
- Khó cũng phải theo đến cùng.
- Biết là không được th ì theo đuổi là m g ì?
- Cứ là m đúng lÆ°Æ¡ng tâm, dẫu trong hoà n cảnh nà o, chị L ý ạ. Và nhÆ° đắp cái Ä‘áºp chặn sông Äà . NÆ°á»›c chảy băng băng. Äá đổ xuống. Má»™t h òn. Má»™t trăm hòn. Má»™t ngà n hòn. Cứ trôi. NhÆ°ng rồi… má»™t h òn đứng lại. Thế là cái Ä‘áºp sẽ đứng chân, nổi lên.
Câu chuyện lại bị Luáºn kéo và o lÄ©nh vá»±c triết luáºn, L ý quay ngang quay ngá»a, kêu nắng quá. Luáºn quay lại sau, thấy cô gái vẫn ngồi im trong vệt nắng chiếu từ Ä‘uôi xe lên.
- Cô bị nắng rồi. Lên chỗ tôi, tôi ngồi xuống ghế ấy cho.
Luáºn leo qua lÆ°ng ghế. Ngồi xuống, anh thấy L ý quay lại, mặt ngáºp trong nắng. Bá»—ng nhiên, lòng anh se lại. ChÆ°a bao giá» anh nh ìn thấy mặt bà chị dâu bị soi tá», phÆ¡i bà y trong nắng sáng gần cáºn đến nhÆ° thế. Cái nắng thoáng hÆ¡i hanh hao là m se khô là n da, L ý đã mất Ä‘i cái tuyết nhuỵ, cái men sinh lá»±c thÆ°á»ng thấy ở những phụ nữ c òn Ä‘á»™ tuổi trẻ trung. Äuôi mắt chị lá»™ những nếp nhăn chân chim. Cả là n môi không son cÅ©ng Ä‘ ã phảng phất lá»›p vảy da khô khô. Cái nốt ruồi ở cằm gây ra ấn tượng thô thiển cho khuôn mặt. Và ở đám tóc mai buá»™t ra khá»i chiếc cặp nhôm của L ý, mắt Luáºn bá»—ng thấy vÆ°Æ¡ng vÆ°á»›ng v ì má»™t sợi tóc bạc trắng. Luáºn nén má»™t hÆ¡i thở. L ý đã đầy đủ dấu hiệu của thá»i kì luống tuổi rồi!
"Khổ, sao cứ cá»±a quáºy, vùng vẫy cả khi có thể sống yên ổn. Bản chất con ngÆ°á»i là thế chăng? Ừ, th ì xa rá»i đạo là thì biến thà nh quá»· sa tăng ngay. NhÆ°ng, chị ấy tháºt ra Ä‘ ã có gì đáng gá»i là vô luân? Nếu có sai lầm nặng hÆ¡n th ì cÅ©ng dá»… hiểu thôi. Ãt tÆ° duy, sống bằng bản năng, trá»±c cảm, giỠđây cÅ©ng không ân háºn áy náy nhÆ° ông thÆ°á»ng trá»±c đánh máy trong giá» hà nh chÃnh từng áy náy. NhÆ°ng, khuôn mặt Ä‘ ã khô khô, heo héo kia nói lên cái gì đó tháºt tá»™i nghiệp, đáng để má»i ngÆ°á»i xót thÆ°Æ¡ng. NgÆ°á»i phụ nữ nà y Ä‘ ã sống Ä‘au khổ, vất vả nhiá»u hÆ¡n là sung sÆ°á»›ng trong qu ãng Ä‘á»i vừa quaâ€.
Mặt hÆ°á»›ng ra ngoà i cá»a xe mà không nh ìn thấy gì, Luáºn mải mê biện há»™ cho bà chị dâu của mình.
Xa thà nh phố, Ä‘Æ°á»ng thÆ°a xe, vắng ngÆ°á»i.
Ä Ã£ nhìn thấy biển báo: sắp tá»›i sân bay Quốc tế.
Bá»—ng Luáºn quay và o. Lý vừa ôm cô gái, cÆ°á»i rúc rÃch.
- Có chuyện g ì mà vui thế, chị Lý?
Cô gái bÆ°ng miệng. L ý lắc đầu, cÆ°á»i nhệch:
- Con bé nà y nó tưởng máy bay hạ cánh. Hoá ra ông Äông ông ấy ngáy.
Quả tháºt, Äông Ä‘ ã ngá»a cổ, đầu gối lên thà nh ghế, nhắm mắt ngủ, Ä‘iá»m nhiên ngáy từ lúc nà o. Tiếng ngáy dá»™i và o Luáºn, Ä‘Æ°a ná»—i nghi ngại vừa xao l ãng trở lại tâm trà anh.
Há» nháºn ngay ra Cần, từ trong phòng kiểm soát của Công an và Hải quan sân bay. Năm năm trá»i, Cần cao vá»t lên, hÆ¡n cả Luáºn, nhÆ°ng giống hệt Luáºn ở khuôn mặt xÆ°Æ¡ng xÆ°Æ¡ng, kiên nghị và đôi mắt sâu chứa chan t ình cảm. Hai cẳng tay dà i nghêu xách hai cái vali, Cần là ng Æ°á»i khách đầu tiên của chuyến máy bay ra cá»a. Và đặt phịch hai cái vali xuống đất, anh nhÆ° vồ lấy má»i ngÆ°á»i:
- Anh Äông, chị L ý, anh Luáºn! Ba đâu? Chị Phượng đâu? Vợ anh Cừ và hai đứa trẻ đâu?
Những câu há»i dồn dáºp bị ngắt qu ãng giữa chừng vì Lý giá»›i thiệu cô em kết nghÄ©a vá»›i Cần.
- Cảm Æ¡n cô nhé! - Cần bắt tay cô gái, quay lại Äông. - Trá»i, em cứ tưởng thế nà o cÅ©ng gặp ba ở sân bay cÆ¡ đấy.
Äông cháºm r ãi:
- Ba bị mệt mấy tháng nay.
- Sao chị Phượng viết thư cho em không thấy nói.
Luáºn cÆ°á»i:
- Cáºu vá», chắc ba sẽ khá»i.
L ý ngó và o phòng kiểm soát, rồi quay lại:
- Äồ đạc cáºu còn những gì nữa, để ở đâu, để chị mang.
- Em chỉ có hai cái vali nà y thôi. C òn hai cái xe đạp và mấy thứ lặt vặt em gá»i hà ng cháºm, ba ngà y nữa sẽ vá».
L ý thở hắt ra.
- Chị thuê riêng má»™t chiếc xe Ä‘i đón cáºu, mất những sáu trăm đồng cÆ¡ đấy.
"Công bố giá tiá»n thuê xe lúc nà y, bà ấy Ä‘ ã phá vỡ má»™t vẻ đẹp tháºt sá»±â€. Luáºn nghÄ©, tiêng tiếc.
Má»i ngÆ°á»i ra khá»i nhà ga. Cần chui và o xe đầu tiên:
- Chị L ý thuê xe là m gì. Äể em Ä‘i ôtô buýt của nhà ga có đỡ tốn không?
- Cáºu há»c đâu cái thói bủn xỉn rởm thế. - L ý nguýt cáºu em chồng.
Luáºn nghÄ©: "Câu nà y được. Thêm cái ngu ýt rất có tình. NhÆ°ng từ rởm là của bá»n con buôn".
- Em sốt ruột lắm rồi. - Cần rũ rũ cái cổ áo rộng. - Lên máy bay, chỉ muốn vèo một cái tới nhà . Thôi, chạy giúp đi, anh lái ơi.
- Cáºu nà y lạ nhỉ. Äể xem có cái g ì mua ăn cho đỡ đói đã nà o. Năm năm xa cách còn chịu được nữa là …
"Má»™t câu nói rất hay, rất Việt Nam". Luáºn nghÄ©.
Äông ngồi bình thản ở ghế trên. Cô em kết nghÄ©a của Lý chạy Ä‘i đâu, trở vá» xe vá»›i má»™t nón đầy dÆ°a chuá»™t, ngồi và o giữa L ý và Cần. Lý liến thoắng. Cần nháºn dÆ°a chuá»™t cô gái má»i, chÆ°a ăn, quay lại băng ghế sau, Ä‘á»™t ngá»™t:
- Anh Luáºn nà y, em định tháng sau cÆ°á»›i vợ đấy! Anh Äông, chị L ý thấy thế nà o?
"A, cái thằng khôn! Nó hiểu dụng ý của bà Lý. Nó biết vai trò định đóng của cô gái tá»™i nghiệp ná». Nó dứt khoát ngay để dá»… quan hệ vá» sau. Nó khác mình. Phải mình, mình cÅ©ng cứ ngá»t nhạt và i câu vá»›i cô bé. Lá»›p trẻ bây giá» thẳng thắn hÆ¡n, hay Ãt tế nhị hÆ¡n?"
Luáºn lại sa và o mạng lÆ°á»›i kiến giải tâm lÃ. Từ ghế trên, Äông ngoái lại vá»›i Cần:
- Cáºu phải xin ý kiến ba và bà n bạc vá»›i các anh chị trong nhà đã chứ.
Riêng Lý không nói một câu. Mặt chị sa sầm ngay tức khắc.
Má»™t nét tÃnh cách nổi báºt nữa của Lý chứng tá» ngÆ°á»i phụ nữ nà y tháºt phong phú: chị rất Æ°a thÃch quyá»n hà nh. Thèm muốn sai khiến ngÆ°á»i khác là khoái cảm Ä‘ ã hằn vết trong tâm hồn chị. Äặc Ä‘iểm nà y đồng thá»i là mặt tốt và mặt xấu trong tÃnh nết chị. Chị thÃch đảm trách, dám đứng mÅ©i chịu sà o. Luôn tá»± coi m ình hÆ¡n ngÆ°á»i, chị khinh thÆ°á»ng ngÆ°á»i khác và muốn má»i ngÆ°á»i phải tuân phục m ình.
Äiá»u đó giải thÃch được má»™t phần là do Äông vẫn tồn tại và thÃch hợp vá»›i chị trong thá»i gian qua. Äông thụ Ä‘á»™ng, á»· lại hoà n toà n và o chị. Chị thoả m ãn vì được quyá»n chi phối Äông. Chị nổi cÆ¡n tá»± ái ngay láºp tức, má»™t khi quyá»n lá»±c của chị, vốn được chị đồng hoá vá»›i bản thân, bị phủ nháºn. Tất nhiên, c òn vì những là do khác nữa nhÆ°ng việc chị lạnh nhạt và hay khÃch bác vợ Cừ, cÅ©ng má»™t phần là do vợ Cừ Ä‘ ã v ượt mặt chị, không chịu nhá» cáºy, lệ thuá»™c và o chị.
CÅ©ng nhÆ° khi ý định se duyên cho em chồng bị gián tiếp bác bá», chị nổi cÆ¡n uất ức ngấm ngầm và sa và o các suy luáºn thiển cáºn, và các đầu mối bất m ãn thá»i gian qua đã tạm bị lãng quên, lại báºt lên vá»›i má»™t sức công phá khác thÆ°á»ng.
Xuống xe, Luáºn Ä‘ ã thấy bà chị dâu trở thà nh má»™t con ngÆ°á»i khác hẳn lúc ra Ä‘i.
Và bây giá».
Sau năm ngà y Ä‘i công tác xa trở vá», L ý lại cà ng khác nữa. BÆ°á»›c và o cổng nhà đ ã thấy mặt chị Ä‘á» bừng hÆ¡i men, đầy vẻ nanh ná»c.
L ý vừa hoà n thà nh xuất sắc má»™t nhiệm vụ quan trá»ng của xà nghiệp. Cái máy ép nháºp từ n Æ°á»›c ngoà i vá» nằm ở cảng Hải Ph òng đã sáu tháng nay. Cà ng để lâu cà ng khó t ìm. Và những t hủ tục phiá»n hà trong việc quản lÃ, giao nháºn Ä‘ ã khiến cho xà nghiệp mất hết hi vá»ng có thể nháºn được nó. Trưởng ph òng Váºt t Æ° Ä‘Ãch thân Ä‘i lại giao dịch gần chục lần mà chÆ°a có kết quả. Lần nà y, giám đốc má»i chị đảm nhiệm. NgÆ°á»i phụ nữ nà y có má»™t khiếu năng giao thiệp và tà i xét Ä‘oán tuyệt vá»i. Chỉ ba ngà y sau, vượt qua các hà ng rà o thủ tục, chị Ä‘ ã lôi ra được cái máy từ dÆ°á»›i má»™t quả núi lá»™n xá»™n những hà ng hoá, váºt tÆ° khác ở má»™t góc hẹp của b ãi hà ng. Äúng năm ngà y, cái máy to lù lù Ä‘ ã đứng ở trÆ°á»›c cá»a xà nghiệp trÆ°á»›c sá»± thán phục tháºt sá»± của má»i ngÆ°á»i. Thưởng 1.000 đồng! Giám đốc xà nghiệp tuyên bố, kà lệnh.
Chao ôi! Chị ngây ngất v ì vinh quang, lòng trà n ngáºp cái cảm giác mình là nhân váºt trá»™i nhất, tà i n ăng nhất, có quyá»n hà nh cao nhất ở lúc nà y. Lúc nà y, nhiá»u trục trặc, lắm kháºp khá»…nh, lúc nà y cần sá»± xuất hiện của những kẻ khôn ngoan, giá»i xoay chuyển, nhạy tÃnh toán và có gan là m. Má»™t tháng trá»i ở Sà i Gòn vừa rồi đã khẳng định những khả năng xuất sắc của Lý ở mặt n à y. Chị Ä‘ ã xông pha, đã khôn khéo gạt Ä‘ i hà ng núi khó khăn trong việc mua bán, váºn chuyển hà ng trăm tấn sắt thép, cao su, kếp, hoá chất qu ý, Ä‘em lại cho xà nghiệp hà ng chục nghìn tiá»n lá»i. Chị đáng được má»i ngÆ°á»i, kể từ ông giám đốc, kÃnh nể trá»ng vá»ng. ChÃnh cái thái Ä‘á»™ khiêu khÃch của chị hôm từ Sà i Gòn vá» là bắt nguồn ở cả đây nữa: chị mê man kiêu căng và ý thức mãnh liệt vá» vai trò của mình.
Bây giá» Lý cÅ©ng Ä‘ang ở trong tâm trạng đầy kÃch Ä‘á»™ng đó. Chị và g ã Tr ưởng ph òng vừa từ má»™t quán ăn đặc sản ra. Chiá»u thu mát, rượu vẫn c òn giần giáºt trong mạch máu, chị ngùn ngụt những ý nghÄ© liá»u lÄ©nh, bất cần Ä‘á»i.
Trong trạng thái tinh thần nhÆ° váºy, L ý lên gác, sầm sáºp Ä‘i thẳng và o buồng ông Bằng, nÆ¡i Äông ở - há» vẫn sống li thân.
Trong buồng, Äông mặc may ô, quần đùi Ä‘ang ngủ. Chị nháºn thấy ở giữa b uồng, má»™t chiếc quạt nhá»±a trắng nhãn hiệu orbita do Liên Xô sản xuất Ä‘ang mải miết quay và hiểu ngay việc g ì đã xảy ra trong mấy ngà y chị Ä‘i vắng. Số hà ng gá»i tà u cháºm của Cần Ä‘ ã vá». Nghe tiếng Ä‘á»™ng, Äông nhổm dáºy, uể oải dụi mắt, hÆ¡i có vẻ bị bất ngá»:
- Nghe cô Phượng nói, cô Ä‘i má»™t tuần má»›i vá».
- ThÃch th ì vá», ai cấm được. Cái quạt chết tiệt nà y thằng Cần nó trả công cho đấy, hả?
Äồng lừ đừ, hiá»n là nh:
- Nó nói: em Ä‘i há»c vá», chẳng có g ì, biếu anh chị cái quạt…
- Quý quá!
- Nó Ä‘ang băn khoăn vá» khoả n tiá»n thuê ôtô… Nó nói, nó sẽ kiếm cách trả lại…
- Tốt quá! Ai chê tiá»n mà phải Æ°á»›m!
Äông ra sau cánh cá»a, mặc quần dà i, chép miệng:
- Thôi th ì cũng là một chút kỉ niệm. Vả lại mình có thiếu thốn gì.
- Tôi đi ăn trộm, ăn cắp được, hả?
- Không phải thế. - Äông nhún nhÆ°á»ng. - Nhiá»u đứa em m ình chúng còn nghèo…
- Hừ, lo cò trắng đứng nắng giữa trá»i. Nó cho ai những gì?
Äông ngồi xuống giÆ°á»ng, mặt đần đần. Tháºt sá»± là Äông muốn hoà giải vá»›i L ý. Sống má»™t mình trong cảnh li thân Ãt hôm nay, Äông thấy buồn. Anh nghÄ©: nên chiá»u Lý, và nếu cần thì xin lá»—i Lý vá» cái tát nóng nảy hôm ná», là má»i việc sẽ trở lại bình th Æ°á»ng. Có tuổi cả rồi, cà ng nên nhân nhượng và tốt nhất là bá» qua, lá» Ä‘i, nhÆ° xÆ°a nay vẫn xá» sá»±. Äá»i có g ì phức tạp lắm đâu. NghÄ© váºy nên thấy L ý că n vặn, Äông hÆ¡i ngẩng lên, cháºm r ãi:
- Nó cho vợ chồng Luáºn cái xe đạp sport. Nó biếu ông cái Ä‘Ã i quay Ä‘Ä©a, nhÆ°ng ông không nháºn. C òn chị Hoà i, vợ con Cừ, má»—i ng Æ°á»i được má»™t cái áo len. LÆ°Æ¡ng sinh viên, dà nh dụm mua quà thế cÅ©ng là nhiá»u rồi!
Nói câu cuối cùng, tháºt sá»± Äông muốn kêu gá»i lÆ°Æ¡ng tri, sá»± biết Ä‘iá»u của L ý. Nh Æ°ng hiệu quả của thiện ý đó lại ho à n toà n trái ngược. L ý thấy mình bị khinh miệt. Còn h Æ¡n thế nữa. Khó có thể nói L ý Ä‘ang bị những tình cảm gì chi phối và o lúc nà y. Lòng tham lam ngạo ng ược. Thói đố kị ganh ghét kiểu Ä‘Ã n bà . Cảm giác bị xúc phạm. Ná»—i ấm ức v ì những Ä‘iá»u bất nhÆ° ý trong quan hệ vá»›i Äông… Tất cả c ùng lúc báºt lên, hoà trá»™n và o nhau, tạo nên má»™t cÆ¡n phẫn khÃch có Ä‘á»™ sâu cay khác thÆ°á»ng.
Chị nh ìn Äông mắt lạnh nhÆ° thép, rồi bÆ°á»›c ra cá»a sổ:
- Nà y, há»i nó cho ra nhẽ Ä‘i: có phải nó định cÆ°á»›i vợ rồi dắt dÃu nhau vá» cái nhà nà y không? Cả con Phượng nữa, mẹ nó, con nó, cả mụ khá»m Chà nữa… Có phải các ngÆ°á»i định kéo nhau tùng đảng vỠđây không?
Lại cái giá»ng Ä‘iệu tà n nhẫn ác Ä‘á»™c và L ý lại vi phạm Ä‘iá»u Äông đã giao hẹn: không được xúc phạm đến t ình cảm thiêng liêng giữa ông Bằng và bà ChÃ. Äông gầm má»™t tiếng nhá» trong cổ há»ng. Là nh dá»… cục, trong phút chốc, Äông bệch bạc cả mặt mà y. Giống nhÆ° lúc nắm cổ áo Luáºn. Giống nhÆ° khi nghe Ä‘iá»u ná» tiếng kia vá» Lý hôm rồi, anh đã tát Lý.
Hình nh Æ° Ä‘ ã dá»± Ä‘oán được cÆ¡n giáºn bất thần của Äông và h ình nh Æ° L ý chỉ chá» có váºy. Chị quay ngay lại khi Äông vừa dứt tiếng gầm, đủng đỉnh Ä‘i ra cá»a v à nhếch mép cÆ°á»i nhạt:
- Äừng có giở thói vÅ© phu, cục súc ra vá»›i tôi! Tôi chỉ nhịn anh má»™t lần duy nhất đó thôi đấy, anh nhá»› cho. Hừ, tháºt là lạ! Thế nà o mà tôi lại là vợ ông được nhỉ?
Äông run đến từng ngón tay. Lại má»™t lần nữa, L ý công khai ph Æ¡i bà y Ä‘á»™ sâu táºn cùng của bất m ãn. Anh cay đắng và bất lá»±c quá. Thô bạ o, vô Ãch. Mà dịu dà ng cÅ©ng chẳng có ý nghÄ©a gì nữa rồi.
Nh ư được thể, đ ã định đi ra, Lý quay lại:
- Còn Ä‘iá»u nà y nữa, tôi phải nói ngay, kẻo sau lại trách. Ông cụ có nằm xuống th ì liệu mà bảo ban nhau thu xếp, chứ đừng có gà o: bà dâu trưởng đâu? Tiá»n tôi kiếm được không phải là để cung phụng cho các ngÆ°á»i! Xin nhá»› cho!
L ý đã v ượt qua má»i sá»± lÆ°á»ng trÆ°á»›c của Äông. NhÆ°ng Äông Ä‘ ã ở và o tình huống dá»… bá»™c lá»™ thái Ä‘á»™ hÆ¡n. Anh cảm thấy đây không c òn là quan hệ giữa hai vợ chồng, cay đắng mà phải ngáºm tăm nữa. Ä Ã¢y là tình ng Æ°á»i bị chà đạp tà n tệ khiến lÆ°Æ¡ng tri phải nổi giáºn.
Äông vụt đứng dáºy, ngay lúc ấy, gà o lên hai câu mà sau nà y nghÄ© lại vừa thấy đúng, vừa thấy không nên: " Cút ngay Ä‘i! Äồ nhẫn tâm!†Bởi vì, Lý nghe Äông rủa váºy, lại hếch mép và bÄ©u môi ngạo mạn: "Ông nhá»› kÄ© câu ông vừa chá»i tôi nhé. Kẻo sau lại trách tôi ".
Tà i sản của ngudoc