Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 204: Chu Tước thần binh
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trầm Tường cảm thụ Huyền Vũ kim cương giáp cùng hắn hòa hợp một thể, giống như là một bộ phận trên người hắn, dung nhập bên trong làn da của hắn, chỉ khi hắn cần, hắn có thể lấy ra Huyền Vũ kim cương giáp này bất cứ lúc nào!
Huyền Vũ kim cương giáp không thấy, thân thể Trầm Tường cũng khôi phục nguyên dạng, hắn mở mắt ra, liền điên cuồng cười lớn, kèm theo tiếng cười hắn phát sinh, trên người hắn bốc lên một trận kim mang, một bộ quần áo kim quang lòe lòe xuất hiện ở trên người hắn, đây là một bộ đầy đủ, còn có một đôi giày, nhìn rất uy vũ!
- Đây chính là Huyền Vũ kim cương giáp!
Trầm Tường nhìn bộ áo giáp trên người kia, mừng như điên nói, lúc này nhìn qua, cả người hắn tỏa ra một loại mị lực dị dạng, giống như một vị Thiên thần ngạo thị thiên địa, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi không khỏi nhìn đến ngây ngốc, nàng vẫn là lần đầu tiên có loại cảm giác bị nam nhân hấp dẫn này, cái loại cảm giác này rất kỳ diệu...
Lúc này Trầm Tường không chỉ là chiếm được Huyền Vũ kim cương giáp, hơn nữa còn có thể dùng chân khí! Điều này làm cho hắn cảm giác được mình ở bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh chính là vô địch, hắn chính là thống trị người Huyền Vũ Huyền Cảnh, hắn chính là thần ở chỗ này!
Trầm Tường hơi suy nghĩ, bộ áo giáp màu vàng kim kia nhất thời biến mất, Liễu Mộng Nhi ở bên trong sững sờ cũng phục hồi tinh thần lại, khuôn mặt trắng xám tiều tụy hiện ra một vệt đỏ ửng, trái tim nhanh chóng nhúc nhích, loại cảm giác này làm cho nàng khẩn trương, thẹn thùng, bất lực, các loại tâm tình hiện lên trong lòng, làm cho nàng mờ mịt.
- Mộng Nhi tỷ, thương thế của tỷ khôi phục thế nào rồi?
Trầm Tường cười hì hì hỏi, lúc này tâm tình hắn rất tốt, nguyên bản hắn quyết định một khi bắt được Huyền Vũ kim cương giáp liền đi ra ngoài, nhưng hiện tại hắn phát hiện mình có thể dùng chân khí, đương nhiên phải ở chỗ này giết nhiều yêu thú một chút.
Dù sao Liễu Mộng Nhi cũng là cường giả một phương, rất nhanh liền đè ép loại tâm tình làm cho nàng tâm loạn này, lạnh nhạt nói:
- Khá hơn rồi! Chúc mừng ngươi, có thể được đến Thần khí bực này!
Liễu Mộng Nhi chỉ có thể đố kị cùng ước ao, hiện tại Trầm Tường đã có hai Thần khí.
Trầm Tường ngồi dưới đất, lặng lẽ mở cái hộp kia ra, bên trong quả nhiên là một hạt đan dược, hắn cũng không biết là đan dược gì, trực tiếp ném cho Tô Mị Dao nghiên cứu, sau đó lại mở tấm da thú kia ra.
- Huyền Vũ cường thân thuật!
Trầm Tường cau mày thì thầm:
- Người tu luyện Huyền Vũ cường thân thuật phải chuẩn bị tâm tư, quá trình phi thường gian khổ, nhưng cũng có thể làm cho ngươi được ích lợi không nhỏ...
- Đây là chúng ta đồng thời phát hiện, Mộng Nhi tỷ có muốn không? Ta sao cho tỷ một phần.
Trầm Tường nói.
- Không cần, không thích hợp ta!
Liễu Mộng Nhi cự tuyệt.
Trầm Tường lấy Thanh Long đồ ma đao ra, cười nói:
- Hiện tại có cơ hội, ta cho tỷ xem Thanh Long đồ ma đao, tỷ cho ta nhìn Chu Tước thần binh kia một chút đi!
Thanh Long đồ ma đao đặt ở mặt đất, thân đao phi thường thô ráp, nhưng nhìn kỹ có thể thấy trên mặt có vô số linh văn bé nhỏ, Liễu Mộng Nhi hết sức chăm chú mà nhìn, thời điểm nàng đưa tay đi lấy, không khỏi nhíu mày, bởi vì nàng cầm không nổi, mới vừa rồi nàng bị hòm thủy tinh kia làm trọng thương, vẫn không có khôi phục.
Trầm Tường cũng không nói chuyện, ở một bên lẳng lặng nhìn mỹ nhân tiều tụy khiến người ta thương tiếc này.
Công hiệu của Địa Ngục linh chi rất tốt, Liễu Mộng Nhi chăm chú nhìn linh văn trên thân đao, bất tri bất giác đã qua hơn một canh giờ, cũng khôi phục rất nhiều, bây giờ nàng có thể cầm lấy Thanh Long đồ ma đao, đúng như Trầm Tường nói, rất nặng, nàng phỏng chừng hiện tại cũng có mấy vạn cân.
Liễu Mộng Nhi lấy ra một tinh thể hình vuông, mỉm cười nói với Trầm Tường:
- Bây giờ ta muốn ghi lại những linh văn này vào thủy tinh, có thể không?
- Tùy tiện!
Trầm Tường cười nói, lúc này tâm tình của hắn rất tốt, huống chi hắn cùng Liễu Mộng Nhi đã trải qua nhiều chuyện như vậy, tuy rằng thực lực cùng địa vị hai người là một trời một vực, nhưng không có khúc mắc gì.
Liễu Mộng Nhi dùng tinh thể hình vuông kia lướt qua thanh đao, nhìn thủy tinh lập loè Bạch Quang, mặt lộ vẻ kích động, sau đó trả Thanh Long đồ ma đao lại cho Trầm Tường.
- Mộng Nhi tỷ, hiện tại đến tỷ lấy Chu Tước thần binh cho ta nhìn một chút rồi!
Trầm Tường thu Thanh Long đồ ma đao cẩn thận, vội vàng nói, hắn chỉ là hiếu kỳ mà thôi.
Chỉ thấy mặt Liễu Mộng Nhi hơi đỏ lên, cúi đầu tự hỏi cái gì đó, mặt cười cũng càng ngày càng hồng, có vẻ phi thường e thẹn, bất quá lại có một loại xinh đẹp khác.
- Không tiện coi như xong!
Trầm Tường nhìn ra được Liễu Mộng Nhi có chút thẹn thùng, hắn cũng không khỏi suy nghĩ miên man, điều này làm cho hắn đối với Chu Tước thần binh kia càng thêm hiếu kỳ.
Liễu Mộng Nhi khẽ cắn môi anh đào, suy tính một phen, thăm thẳm nói:
- Lúc ta còn rất nhỏ, cha mẹ ta một lần ra ngoài trở về, liền cho ta Chu Tước thần binh này, lúc đó bọn họ cũng không biết đây là Chu Tước thần binh, chỉ biết đó là Thần khí rất lợi hại, có quan hệ cùng Chu Tước, bọn họ cũng chưa nói cho ta biết từ nơi nào đạt được, hơn nữa lúc đó hai người trở lại đều bế quan thời gian rất dài, thật giống như là bị thương.
Trầm Tường lắng nghe, chuyện này đối với hắn vô cùng trọng yếu, bởi vì đây là đầu mối tìm kiếm Tứ Tượng thần binh cuối cùng!
- Vật kia là một sợi tơ rất dài, ta cũng không biết có ích lợi gì, bất quá một lần ta... ta lấy nó bao vây ở trên người, nó liền phát sinh biến hóa, sợi tơ kia biến thành trong suốt, vẫn bao quanh thân thể của ta, khó có thể lấy xuống, sau đó cho tới bây giờ đều ở trên người ta, tuy rằng như vậy, nhưng không có ảnh hưởng ta, trái lại giúp đỡ cho ta rất lớn, nhiều lần cứu tính mạng của ta.
Liễu Mộng Nhi hơi đỏ mặt nói.
Trầm Tường rõ ràng vì sao Liễu Mộng Nhi lại thẹn thùng, bởi vì Chu Tước thần binh kia ở trên người nàng, nghĩ đến điểm này, Trầm Tường hơi nhộn nhạo, trong suốt bao quanh thân thể, đây chính là phi thường mê hoặc.
Trầm Tường liếc nhìn trước ngực ngạo nhân kia của Liễu Mộng Nhi, lặng lẽ cười nói:
- Bị ghìm trụ còn có thể lớn như vậy...
Liễu Mộng Nhi hừ một tiếng, nói:
- Tuy rằng bao vây lấy thân thể của ta, nhưng ta không cảm giác được nó tồn tại, hơn nữa thời điểm gặp nước nó sẽ biến mất, hình như rất sợ nước vậy.
Trầm Tường nói:
- Chẳng trách, Chu Tước là hỏa, Huyền Vũ là thủy, cho nên thời điểm tỷ đụng vào Huyền Vũ kim cương giáp kia mới có phản ứng to lớn như vậy.
Liễu Mộng Nhi cũng gật đầu tán thành:
- Hiện tại ngươi hiểu chưa, ta cho ngươi xem rất bất tiện, bất quá ta không thể chiếm tiện nghi của ngươi, nhưng ngươi phải đáp ứng ta, không thể nói ra chuyện này!
Trầm Tường bỗng nhiên nhảy một cái, một mặt kinh ngạc, Chu Tước thần binh kia là quấn ở trên người Liễu Mộng Nhi, nàng cho xem, đây chẳng phải là...
Nghĩ tới đây, Trầm Tường mãnh liệt nuốt một ngụm nước, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi đỏ mặt, thấp giọng mắng:
- Ta chỉ để ngươi xem phần lưng, đừng nghĩ xem phía trước!
- Có thể rờ không? Tỷ là sờ soạng Thanh Long đồ ma đao rất lâu!
Trầm Tường cười xấu xa nói, trong lòng một trận kích động.
Liễu Mộng Nhi nhíu chặt đôi mi thanh tú nhìn Trầm Tường, đầy mặt u oán, nàng không biết tại sao thái độ của mình đối với Trầm Tường sẽ cải biến to lớn như vậy, nếu như là trước đây không lâu, nàng nhìn cũng sẽ không cho Trầm Tường nhìn, nhưng hiện tại nàng cảm thấy không mâu thuẫn với Trầm Tường chút nào, bất tri bất giác, tâm tình phức tạp trong lòng nàng lần thứ hai xông lên đầu.
Nàng khẽ gật đầu:
- Không thể sờ lâu!
Trầm Tường ngẩn ra, nguyên bản hắn chỉ là nói đùa, nhưng không nghĩ tới Liễu Mộng Nhi này dĩ nhiên đáp ứng, hắn gật đầu cười nói:
- Có khi ta có biện pháp để Chu Tước thần binh này thức tỉnh!
Trầm Tường suy đoán là bởi vì Liễu Mộng Nhi không có Chu Tước chân khí, mới không có thể làm cho Chu Tước thần binh thức tỉnh, nhưng Chu Tước thần binh nhận định Liễu Mộng Nhi rồi, mới có thể theo nàng như thế.
Liễu Mộng Nhi cũng hơi chờ mong, nàng biết Trầm Tường có thể điều động Thanh Long đồ ma đao cùng Huyền Vũ kim cương giáp kia!
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 205: Thần binh ngủ say
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Liễu Mộng Nhi đã quyết định để Trầm Tường xem Chu Tước thần binh của nàng, nhưng lúc này vẫn còn có chút thẹn thùng, muốn bảo nàng ở trước mặt Trầm Tường cỡi y phục xuống, thật sự là có chút khó khăn, nàng đưa lưng về phía Trầm Tường, nâng dũng khí lên, chậm rãi mở quần áo bó màu trắng trên thân thể nàng ra.
Trầm Tường ngưng thở, trợn mắt lên nhìn tư thái ưu mỹ kia của Liễu Mộng Nhi, vô cùng mê người, ở trong lòng hắn kích thích một làn sóng rồi lại một làn sóng.
Liễu Mộng Nhi chỉ cởi quần áo nửa người trên, dù vậy, cũng làm cho Trầm Tường nhìn đến thất thần, bờ vai trắng mịn, eo thon dịu dàng, tất cả đều mê hoặc Trầm Tường, Trầm Tường có thể rõ ràng trong thấy một tầng vải rất mỏng trong suốt vòng quanh trên người Liễu Mộng Nhi, nhìn ra có vẻ càng thêm mê người.
Hai tay Liễu Mộng Nhi giao nhau che ở trước ngực, khuôn mặt hồng hào càng xinh đẹp hơn, nàng cắn răng, thấp giọng nói:
- Đến thử xem có thể để Chu Tước thần binh này thức tỉnh hay không!
Lúc này Trầm Tường mới phục hồi tinh thần lại, đem lực chú ý đặt ở trên tia bố trong suốt kia, vừa nãy hắn chỉ nhìn tấm lưng của người ta mà mơ tưởng viển vông, hắn chà xát tay, bước qua.
Nhận thấy được Trầm Tường chậm rãi tới gần, Liễu Mộng Nhi không khỏi khẩn trương lên, nếu như không phải nàng cùng Trầm Tường chung sống nhiều ngày như vậy, đối với Trầm Tường có hiểu rõ, nàng cũng không dám làm sự tình mạo hiểm như vậy.
Từ mặt bên, Trầm Tường có thể thấy tay ngọc của Liễu Mộng Nhi căn bản không che giấu được đôi tuyết lê êm dịu trắng như tuyết kia, này làm Trầm Tường đầu lâu sung huyết một trận.
Lúc này Trầm Tường cũng hận không thể từ mặt sau ôm tuyệt đại mỹ nhân này vào lòng, bất quá hắn chỉ là nghĩ mà thôi, hắn đưa tay sờ tia bố trên người Liễu Mộng Nhi, chỉ thấy bờ vai giống như tuyết ngọc kia của Liễu Mộng Nhi run lên, phát ra một tiếng than nhẹ.
Cách tia bố vuốt ve tấm lưng ấm áp trắng mịn, Trầm Tường âm thầm than thở, không nhịn được nhẹ nhàng xoa xoa mấy cái, hưởng thụ cảm giác tuyệt mỹ kia, Liễu Mộng Nhi cắn chặt đôi môi thơm, trái tim nhảy rất nhanh chóng, ngượng ngùng không ngớt.
Tay vuốt ve, Trầm Tường không khỏi đưa đầu tới gần, khoảng cách gần hít mùi thơm cơ thể từ trên người mỹ nhân tản ra.
Cảm giác được một trận ấm áp tiếp cận, Liễu Mộng Nhi nghiêng đầu lại, kiều hô:
- Ngươi đang làm gì?
Nàng thấy Trầm Tường đưa đầu lại đây, nhất thời nổi giận không ngớt, nhưng cũng không thể như thế nào, chỉ có thể cắn răng thầm mắng.
Trầm Tường biết không có thể quá phận, hắn tiếp tục nhẹ vỗ về tia bố kia, nhưng cũng chưa có xảy ra tình huống khác, dĩ vãng chỉ cần hắn đụng vào những Tứ Tượng thần binh này, sẽ phát sinh dị biến, nhưng hiện tại lại không có.
- Chẳng lẽ phải rót Chu Tước chân khí vào?
Tô Mị Dao hừ một tiếng, thấy Trầm Tường chiếm tiện nghi của người ta, nàng hết sức xem thường, âm thầm khó chịu.
Trầm Tường bắt đầu vận chuyển Chu Tước chân khí, bất quá lúc này Long Tuyết Di kia lại mô phỏng theo âm thanh nói chuyện của hắn:
- Mộng Nhi tỷ, vóc người của tỷ thật đẹp, có thể cho ta ôm tỷ một cái không?
- Nha đầu chết tiệt kia, ngươi lại lắm mồm!
Trầm Tường vội vàng dùng thần thức mắng.
Thân thể mềm mại của Liễu Mộng Nhi run lên, lúc này hai tay của nàng che lồng ngực, cũng không dám tùy tiện lộn xộn, nàng lo lắng nàng lấy tay ra, Trầm Tường sẽ chạy đến trước mặt nàng.
- Trầm Tường, ngươi đừng được voi đòi tiên!
Liễu Mộng Nhi cắn răng nói, có chút tức giận, nàng không nghĩ tới Trầm Tường đột nhiên chơi lưu manh.
- Nói giỡn thôi!
Trầm Tường cười khan nói, vội vàng hướng về tia bố kia rót vào Chu Tước chân khí.
- Đây là chân khí?
Âm thanh Liễu Mộng Nhi run rẩy lên, mang theo sợ hãi, Trầm Tường có thể dùng chân khí, nàng căn bản không phải đối thủ, nếu như hiện tại Trầm Tường muốn làm cái gì đối với nàng, nàng căn bản không cách nào chống lại.
Trầm Tường bĩu môi nói:
- Tỷ vẫn chưa tin ta sao? Tuy rằng ta có chút phôi đản, nhưng sự tình đại nghịch bất đạo này ta là làm không được!
Đột nhiên, Trầm Tường chau mày lên, bởi vì Chu Tước chân khí của hắn đang nhanh chóng trôi đi, hắn biết Chu Tước thần binh này bị “ Kích hoạt “ , thời điểm hắn đạt được Thanh Long đồ ma đao cùng Huyền Vũ kim cương giáp, cũng xảy ra chuyện tình như vậy.
Liễu Mộng Nhi cũng vô cùng giật mình, bởi vì nàng có thể cảm giác được tia bố bao vây ở trên lồng ngực nàng đang tản ra hào quang màu đỏ rực, một dòng nước ấm tràn vào bên trong thân thể của nàng, làm cho nàng cảm nhận được Chu Tước thần binh này cường đại, điều này làm cho nàng phảng phất cảm thấy cùng Chu Tước thần binh hợp thành một thể.
Trầm Tường lùi lại mấy bước, trên mặt mang theo kinh sắc nhìn Liễu Mộng Nhi bị hào quang màu đỏ rực bao quanh, hắn kinh hô một tiếng:
- Mộng Nhi tỷ, tỷ thế nào rồi?
- Ta không sao. . . Ta cảm giác Chu Tước thần binh này muốn dung hợp cùng ta.
Âm thanh của Liễu Mộng Nhi mang theo kích động cùng hưng phấn, Chu Tước thần binh này ở với nàng nhiều năm, cùng nàng đã có cảm tình thâm hậu, chỉ là khiếm khuyết Chu Tước chân khí để Chu Tước thần binh thức tỉnh, vừa nãy Trầm Tường rót vào Chu Tước chân khí, mới tạo thành một màn này phát sinh.
Trầm Tường ngồi trên mặt đất, nhìn Liễu Mộng Nhi chìm đắm trong vui sướng bị ánh lửa lượn lờ, trong lòng thở dài một tiếng, nguyên bản hắn là muốn tập hợp Tứ Tượng thần binh, hiện tại liền xác định Chu Tước thần binh không thể về hắn.
- Tuyệt không có thể thiếu như thế, ta phải tự mình luyện chế một cái!
Trầm Tường nắm chặt nắm đấm quyết định, hắn biết điều này cần thời gian rất dài.
- Trầm Tường, nữ nhân này đạt được chỗ tốt to lớn như vậy, ngươi nên bảo nàng cho ngươi một chút hồi báo, tỷ như cởi sạch quần áo cho ngươi xem, hoặc là hôn nhẹ ngươi. . . Hì hì!
Long Tuyết Di nghịch ngợm cười nói, trong tiếng cười tràn ngập châm chọc.
- Nha đầu chết tiệt kia, ngươi xem ta thành người gì vậy hả? Ta đối với nàng hoàn toàn là thưởng thức, cũng không có lòng xấu xa gì!
Trầm Tường thấp giọng mắng:
- Ngươi chờ đó cho ta, tốt nhất không để cho ta tìm được cơ hội, bằng không ta sẽ đánh mông nhỏ của ngươi.
- Nhân gia rất sợ đó, Mị Dao tỷ tỷ, U U tỷ tỷ, các ngươi phải giúp ta!
Long Tuyết Di cố ý dùng âm thanh sợ sệt nói, điều này làm cho Trầm Tường âm thầm cắn răng, hắn biết Tiểu Long Nữ nghịch ngợm này đã thành một đội cùng với Tô Mị Dao và Bạch U U, bình thường bọn họ dùng thần thức trò chuyện, Trầm Tường căn bản không cách nào thám thính được các nàng nói cái gì.
Quang hà màu đỏ lượn lờ ở trên người Liễu Mộng Nhi biến mất rồi, nguyên bản tia bố bao vây ở trên người nàng cũng biến mất không còn tăm hơi, Liễu Mộng Nhi mở mắt ra, trên khuôn mặt mỹ lệ tràn đầy vui mừng, này tăng thêm cho nàng mấy phần kiều diễm.
Liễu Mộng Nhi xoay người lại, quay về phía Trầm Tường ôn hòa cười nói:
- Cảm tạ ngươi, làm cho ta đạt được một Thần binh như thế!
Trong chốc lát này, cả người Trầm Tường nóng lên, cảm giác được một dòng nước ấm xông lên đầu, suýt chút nữa làm hắn chảy máu mũi! Bởi vì hắn nhìn thấy chính diện của Liễu Mộng Nhi, nhìn thấy hai toà tuyết phong đẫy đà êm dịu, phía trên có hai điểm đỏ hồng càng đẹp mắt, không hề bảo lưu hiện ra ở trước mặt hắn.
Loại mỹ cảnh này làm cho Trầm Tường cảm thấy tim đập cùng hô hấp đều ngưng lại, toàn bộ thế giới đều phảng phất như dừng lại, loại xung kích này làm não hải của hắn nhất thời trống rỗng, bất quá hắn cũng là người gặp gỡ sóng gió, trước đó gặp gỡ ngọc thể của Bạch U U cùng Tô Mị Dao, hắn đã có được sức chống cự nhất định.
- Mộng Nhi tỷ, tỷ trước tiên mặc quần áo tử tế rồi nói sau, tỷ như vậy sẽ khiến ta rất ngượng ngùng!
Trầm Tường qua trong giây lát liền phục hồi tinh thần lại, nét mặt đỏ bừng, một bên lúng túng cười nói, một bên nghiêng đầu đi.
Liễu Mộng Nhi phản ứng lại đây, trên mặt nhất thời cực kỳ nóng bỏng, hồng đến mang tai, lúc này nàng mới nhớ tới nàng ở trần, mới vừa rồi nàng bị vui sướng làm đầu óc choáng váng, dung hợp một Thần khí lợi hại, nhất thời vui vẻ quên mất chuyện này. Nàng ngây ngốc một lúc, vội vàng xoay người sang chỗ khác mặc quần áo.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 206: Chu Tước nhu tình ti
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Dầu gì Liễu Mộng Nhi cũng là một phương bá chủ, sống lên tới hàng ngàn, hàng vạn năm, nhưng chưa từng có loại tư thái này xuất hiện ở trước mặt nam nhân, lúc này nàng hận không thể xóa đi đoạn trí nhớ vừa nãy kia, bởi vì thực sự quá ngượng ngùng, tuy rằng nàng âm thầm mắng Trầm Tường, nhưng này cũng không phải Trầm Tường sai.
Nếu như không phải như thế, đến nay nàng cũng không biết đồ vật ở với mình nhiều năm kia cường đại như vậy, cũng không cách nào đạt được đồ vật này, may là Trầm Tường ở trong đáy lòng nàng cũng không phải là rất chán ghét, hơn nữa khá là tuấn tú, hơn nữa nàng đối với Trầm Tường cũng có một loại tình ý nói không ra lời, cho nên nàng không có để trong lòng.
Liễu Mộng Nhi mặc quần áo xong, xoay người lại, e thẹn nhìn về phía Trầm Tường, sau đó cúi đầu, trên gương mặt tràn đầy ửng đỏ mê người.
Trầm Tường nhìn nàng, không ngừng làm mình bình tĩnh lại, cũng không biết nên nói thứ gì, bầu không khí phi thường lúng túng.
- Khái khái. . . lần sau Mộng Nhi tỷ chú ý một chút, vừa nãy tỷ làm cho ta rất ngượng ngùng a!
Trầm Tường ho khan hai tiếng, hắn nói câu này làm cho Liễu Mộng Nhi hận không thể giẫm hắn một cước, được tiện nghi còn ra vẻ.
Trầm Tường khoát tay áo, cười cợt nói:
- Quên đi, không cần xin lỗi ta, không cần bận tâm!
Liễu Mộng Nhi dậm chân, cắn răng hừ một tiếng, nàng vẫn là lần đầu tiên thấy nam nhân không biết xấu hổ như thế, giống như là nàng ép buộc Trầm Tường nhìn nàng vậy, dưới cái nhìn của nàng, Trầm Tường là chiếm tiện nghi nàng rất lớn.
- Tiểu quỷ, chuyện này ngươi đừng nói đi ra ngoài!
Âm thanh của Liễu Mộng Nhi lạnh lẽo.
- Yên tâm đi, ta nói ra cũng không ai tin.
Trầm Tường cười nói:
- Chu Tước thần binh kia là kiểu gì? Tên gọi là gì?
Nói tới Chu Tước thần binh kia, Liễu Mộng Nhi nhất thời kích động lên, chỉ thấy hai tay của nàng xoay chuyển, sợi tơ màu đỏ rực xuất hiện ở trong tay nàng, bây giờ nàng giống như quên mất chuyện vừa rồi, hưng phấn nói:
- Cái này gọi là Chu Tước nhu tình ti, Hoả thuộc tính, thời điểm nhỏ nhất có thể biến thành sợi tơ, trạng thái to lớn nhất có thể buộc chặt một ngọn núi lớn, sau khi thôi thúc chân khí, có thể dâng trào ra hỏa diễm phi thường cường liệt, bình thường ta cũng có thể bao vây ở trên người coi như hộ giáp, có thể chống lại công kích, cũng có thể coi như vũ khí, tác dụng rất nhiều!
Nói xong, Chu Tước nhu tình ti trong tay Liễu Mộng Nhi đột nhiên biến thành sợi tơ, theo Liễu Mộng Nhi khống chế, nhu tình ti giống như phi châm kia xuyên thấu chiếc quan tài đá, nhu tình ti theo Liễu Mộng Nhi khống chế, đột nhiên biến hóa, trở nên giống như băng vậy, phun trào một trận liệt hỏa, làm cho cái quan tài đá kia triệt để tan nát.
Nếu như là xuyên thấu thân thể, đây chẳng phải là càng kinh khủng hơn sao!
- Không chỉ là một sợi tơ!
Liễu Mộng Nhi cười duyên một tiếng, lại đùa bỡn nhu tình ti kia, trong nháy mắt nàng phất tay, vô số sợi tơ bé nhỏ xuất hiện, giống như giăng lưới vậy, ở dưới nàng tinh chuẩn khống chế, vô số sợi tơ đều đâm vào từng khối từng khối đá, tay ngọc giờ lên, những hòn đá to to nhỏ nhỏ này theo nhu tình ti trôi nổi lên.
- Hiện tại nhu tình ti là rất cứng!
Trên mặt Liễu Mộng Nhi mang theo kiều mị cười ngọt ngào, lợi dụng Chu Tước nhu tình ti này tiến hành các loại thử nghiệm.
Trong lòng Trầm Tường thầm giật mình, nếu như một người đột nhiên bị nhiều sợi tơ xuyên qua, như vậy người này chẳng phải là bị nàng chưởng khống sao, hình thái của Chu Tước thần binh làm hắn rất bất ngờ, uy lực càng làm cho hắn không ngờ tới.
- Đây cũng là vật dùng để bắt yêu thú tốt nhất!
Liễu Mộng Nhi thu Chu Tước nhu tình ti lại, trên trán cũng tràn đầy mồ hôi, nhưng lại rất vui vẻ.
- Mộng Nhi tỷ, tỷ có thể sử dụng chân khí sao?
Trầm Tường hỏi.
Liễu Mộng Nhi lắc đầu một cái, nghi hoặc nhìn Trầm Tường:
- Không thể, có thể sử dụng Chu Tước nhu tình ti này, đều là bởi vì bên trong có chân khí ngươi rót vào vừa nãy, tại sao ngươi có thể dùng chân khí? Hơn nữa chân khí này lại đặc thù như thế! Giống như Chu Tước nhu tình ti này chiếm được chân khí của ngươi, mới có thể thức tỉnh.
Trầm Tường cười cười:
- Này vốn là một đại bí mật của ta, ngay cả Tiên Tiên cũng không biết, cũng không phải là ta không muốn nói cho nàng, chỉ là bởi vì công pháp ta tu luyện quá mức làm người đố kị, hơn nữa còn rất nổi tiếng, ta lo lắng sẽ mang đến phiền phức cho Tiên Tiên.
- Bất quá ta có thể nói cho Mộng Nhi tỷ, thực lực Mộng Nhi tỷ mạnh như vậy, cho nên ta cũng không cần phải lo lắng!
Trầm Tường đã quyết định truyền thụ Chu Tước thần công cho Liễu Mộng Nhi, ngược lại hắn cảm thấy hắn cùng Liễu Mộng Nhi trong lúc đó không có khoảng cách gì, tựa như là bằng hữu vậy, huống chi hắn cần có càng nhiều người thực lực cường hãn chống lưng.
Trước đó Trầm Tường liền truyền thụ Chu Tước thần công cho Ngô Thiên Thiên, đó cũng là vì bảo vệ Ngô Thiên Thiên.
- Tỷ muốn dùng Chu Tước nhu tình ti này, nhất định phải tu luyện võ công này, bây giờ ta liền truyền thụ cho tỷ.
Trầm Tường ngồi trên mặt đất, cũng ra hiệu cho Liễu Mộng Nhi ngồi xuống.
Liễu Mộng Nhi suy nghĩ một chút, hỏi:
- Ngươi cứ như vậy không công truyền thụ cho ta?
Trầm Tường cười cợt nói:
- Tỷ muốn báo đáp, liền hôn ta một cái, như thế nào?
- Hừ!
Liễu Mộng Nhi hừ một tiếng, trắng mắt nhìn Trầm Tường một chút, nhớ tới vừa nãy Trầm Tường nhìn thân thể của nàng, trên mặt lại không khỏi đỏ lên, lúc này Trầm Tường đã bắt đầu niệm lên một ít khẩu quyết.
Liễu Mộng Nhi rất nhanh liền ghi nhớ, đồng thời cực kỳ kinh ngạc, nàng là cường giả Niết Bàn cảnh, tự nhiên biết chỗ cao thâm của Chu Tước thần công này, tuy rằng rất thâm ảo, nhưng đối với nàng mà nói vẫn tương đối dễ lý giải.
Nửa ngày trôi qua, Liễu Mộng Nhi nhớ kĩ, cảm kích nhìn về phía Trầm Tường:
- Tiên Tiên có một phu quân tốt như ngươi, ta cũng yên tâm, ta thật sự rất cảm kích ngươi!
Trầm Tường cười xấu xa nói:
- Không cần cám ơn, tỷ đã cảm ơn. . . Khà khà.
- Hừ, không nên nhắc lại nữa! Cẩn thận không ta đánh ngươi!
Liễu Mộng Nhi hờn dỗi một tiếng, Trầm Tường làm người quả thật không tệ, chỉ là hơi hư hỏng một chút, bằng không nàng sớm đã bị Trầm Tường gặm đến xương cũng không còn.
Trầm Tường đưa tay ra mời, nói:
- Nên đi ra ngoài nhìn một chút, ta muốn giết nhiều yêu thú một chút, ta cũng không giống như nữ hoàng đế, không thiếu tinh thạch.
- Ngươi cũng biết ta là một nữ hoàng đế, nhưng ngươi không hiểu được tôn trọng nhân gia một thoáng.
Liễu Mộng Nhi u oán nói.
- Ai bảo tỷ ở trước mặt ta không có dáng vẻ của một nữ hoàng đế.
Trầm Tường cười nhạt nói.
Liễu Mộng Nhi chỉ là hừ một tiếng, nàng phát hiện mình ở trước mặt Trầm Tường căn bản nữ hoàng không nổi, không phải thường thường bị Trầm Tường đùa giỡn, chính là bị Trầm Tường nói mấy câu liền lừa gạt. Bản thân nàng cũng không biết tại sao đối với nam nhân này dễ giải như vậy, hơn nữa cũng không muốn hung, trước nàng đã nếm thử lửa giận của Trầm Tường, nàng không muốn Trầm Tường hận nàng.
Đi ra khỏi sơn động, Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi kinh hãi, bởi vì bên ngoài đã thay đổi hoàn toàn!
Chổ của bọn hắn vẫn là tiểu đảo kia, chỉ bất quá nơi này nguyên bản có rất nhiều cổ thụ cao to cùng các loại cỏ dại hoa dại, nhưng hiện tại bốn phía tràn đầy các loại linh dược.
- Chuyện này. . . Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Trầm Tường nhìn linh dược đầy đất, không khỏi hít một hơi.
Kim Linh Quả thụ, Thiên Văn Quả thụ, mỗi loại có hai khỏa, trên mỗi cây đều có hơn hai mươi trái, đây là tài liệu luyện chế Trúc Cơ đan.
Huyền Chân Thảo, Vạn Linh Quả thụ, Đại Nguyên Quả thụ, đây là tài liệu luyện chế Chân Nguyên đan, đều là lượng lớn, mà Bạch Ngọc Cốt Thảo kia cũng nhiều vô cùng, giống như cỏ dại, khắp nơi đều có, cái gì nhân sâm vạn năm, Huyết Tham vạn năm, các loại linh chi, các loại dược liệu phụ trợ, càng là như củ cải.
Hai mắt Trầm Tường toát ra hào quang, hưng phấn nói :
- Mộng Nhi tỷ, ta là luyện đan sư, những này đối với ta rất hữu dụng, nhanh giúp ta hái xuống một chút
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 207: Phong Nhiêu tiểu đảo
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trầm Tường chạy vội đi tới, hắn trước tiên hái Thiên Văn Quả cùng Kim Linh Quả xuống, lại cẩn thận từng li từng tí đào nó lên, hắn muốn đem những linh thụ này về trồng trong Thái Đan Vương Viện.
- Mộng Nhi tỷ, giúp ta đào Bạch Ngọc Cốt Thảo cùng linh dược khác ra! Nhanh lên một chút, nói không chắc những gia hoả kia rất nhanh sẽ tới.
Trầm Tường thúc giục.
Liễu Mộng Nhi hừ một tiếng, nàng vẫn là lần đầu bị người sai khiến như thế, hơn nữa còn sỗ sàng như vậy, bất quá nàng vẫn là nghe theo, những linh dược này ở trong mắt của nàng cũng không tính là cái gì, nàng cũng không cần, Trầm Tường giúp nàng nhiều như vậy, nàng đương nhiên phải báo đáp.
Một đạo Bạch Quang lặng yên từ cánh tay Trầm Tường bay vụt ra, chỉ thấy một con thỏ trắng khả ái hưng phấn chạy trong đám dược liệu mọc mặt đất, dược liệu bị nó đụng tới đều sẽ trong nháy mắt biến mất.
- Nha đầu chết tiệt kia, sao ngươi lại chạy ra!
Trầm Tường vội vàng mắng, tiểu Long tham ăn này chạy ra, không cố kỵ chút nào thu lấy những dược liệu kia, may là hắn đã sớm thu một ít trái cây khá là trân quý vào rồi.
- Nhân gia không nhịn được, nhiều ăn ngon như vậy. . . Ta muốn ăn!
Long Tuyết Di hưng phấn hô.
Dược liệu nơi này chủ yếu là luyện chế Chân Nguyên đan, Bạch Ngọc Tán tương đối nhiều, đều là linh dược Linh cấp trung phẩm, thượng phẩm chiếm đa số.
- Đây là. . . Thăng Hồn Thảo!
Trầm Tường thấy một loại bạch thảo xoay tròn thành như con thoi, không khỏi kinh hô lên, đây là chủ tài luyện chế Huyền cấp hạ phẩm, Nguyên Thần đan.
Cái này cũng là dược liệu Trầm Tường tìm kiếm rất lâu, đan phương Nguyên Thần đan một mực truyền lưu, nhưng dược liệu lại mai danh ẩn tích từ lâu, hắn ở trong Đan Hương Tháp cũng không có tìm được.
Nguyên Thần đan là đan dược Huyền cấp hàng thật đúng giá, không dễ luyện chế giống như Trúc Cơ đan vậy, là tu luyện thần thức chủ yếu, nếu như có loại đan dược này, có thể làm cho hắn nhanh một chút tu luyện Thần Đạo, bởi vì hiện tại Thần Đạo Hồn Anh của hắn vẫn rất nhỏ.
Loại hoa này không phải rất nhiều, khoảng chừng trăm đóa, Trầm Tường vội vàng đào cả rễ những linh thảo này ra, căn cứ ghi chép, Thăng Hồn Thảo này cần thời gian 2000, 3000 năm mới có thể thành thục, Trầm Tường thấy Thăng Hồn Thảo nơi này đều là thành thục từ lâu.
Trầm Tường hết nhìn đông tới nhìn tây, rất nhanh liền thấy một loại hoa chỉ to bằng đầu ngón cái, loại hoa nhỏ này cũng rất ít, ở phía dưới một ít dược liệu.
Cánh hoa nhỏ rất tinh xảo đặc sắc, nhìn xem phi thường mỹ lệ, sau khi Trầm Tường thấy những hoa này, hưng phấn đến cả người run rẩy, bởi vì đây là chủ tài thứ hai luyện chế Nguyên Thần đan, tên là Linh Thần Hoa, là một loại dược liệu có thể thông qua hấp thu thiên địa linh khí tự mình sản sinh lượng lớn thần thức vô chủ, phi thường hi hữu.
Này cũng chỉ có chừng trăm đóa, Trầm Tường lại nhanh chóng hái xuống, miễn cho bị Long Tuyết Di ăn đi.
Mười ngày trôi qua, dược liệu bốn phía đều bị Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi hái xong, Trầm Tường thống kê một thoáng, những dược liệu này đại khái có thể luyện chế tám trăm hạt Trúc Cơ đan, 10 ngàn Chân Nguyên đan, năm ngàn hộp Bạch Ngọc Tán, bất quá còn thiếu một ít dược liệu khác.
Tỷ như Trúc Cơ đan còn cần Thanh Huyền quả cùng yêu đan, Chân Nguyên đan còn cần Linh Tinh Nhũ, Bạch Ngọc Tán còn cần Bạch Linh Dịch. . . Bất quá này đều không là vấn đề.
Trầm Tường nhìn mặt đất bốn phía bị đào khắp nơi, hắn cười nói:
- Ta phát tài rồi!
Chỉ cần biến những dược liệu kia thành đan dược, hắn sẽ phát tài.
Long Tuyết Di cũng ăn được no bụng, trở lại trên cánh tay Trầm Tường, bất quá lại oán giận Trầm Tường lấy đi đồ tốt, nàng ngay cả gặp cũng chưa thấy.
Liễu Mộng Nhi cũng bận việc mười ngày mười đêm, nàng nghĩ không hiểu tại sao Trầm Tường có thể nhẫn tâm bắt mỹ nhân như nàng làm việc cực nhọc, đây chính là mệt chết người.
- Trước đó có khả năng nơi này bị một ảo trận bao phủ, chúng ta thấy đều là ảo giác, sau khi ngươi chiếm được Huyền Vũ kim cương giáp, ảo trận mới biến mất.
Liễu Mộng Nhi nhìn chung quanh, phát hiện bốn phía đều có biến hoá rất lớn:
- Nơi này cũng không phải là cảnh bên trong cảnh, mà là một ảo cảnh rất lớn, chúng ta đi theo thủy lộ, liền có thể thẳng tới nơi này! Nói cách khác, trước đó địa phương chúng ta trải qua đều là ảo giác.
Liễu Mộng Nhi ăn qua đan dược của Trầm Tường, những mệt nhọc này cũng đã biến mất.
Trầm Tường gật đầu, hắn không có lo lắng chút nào, bởi vì hắn có thể dùng chân khí, hắn vừa thả Chu Tước hỏa dực ra, lại nghe Long Tuyết Di vội vàng hô:
- Trước tiên đừng bay đi, ở chung quanh đây có một chỗ giống như tản ra tử khí rất đậm, ở nơi này hẳn là có rất nhiều yêu thú chết đi!
Thấy Chu Tước hỏa dực của Trầm Tường, Liễu Mộng Nhi âm thầm ước ao, bất quá nàng biết bên trong Chu Tước thần công nàng tu luyện, liền có Chu Tước hỏa dực này, Trầm Tường có thể truyền thụ cho nàng môn thần công lợi hại này, điều này làm cho nàng rất cảm động.
- Mộng Nhi tỷ, chung quanh đây hình như còn có đồ tốt.
Trầm Tường cười cợt nói, Huyền Cảnh này đã phong bế vạn năm, dưới tình huống linh khí nồng nặc, mới có thể dưỡng dục ra nhiều đồ tốt như vậy.
Trầm Tường đi tới, đó là phương hướng mà Long Tuyết Di nói cho hắn biết, Liễu Mộng Nhi đi ở sau lưng hắn, tuy rằng nàng đi vào không có được Huyền Vũ kim cương giáp, nhưng đã làm Chu Tước nhu tình ti trên người mình thức tỉnh, đối với nàng mà nói xem như là đại thu hoạch.
Xuyên qua một rừng cây, bọn hắn tới đến tiểu đảo bên cạnh, tại này tiểu đảo bên cạnh thậm chí có rất nhiều cự thú xương cốt, chỉ bất quá những này xương cốt đều rất nát, chút nào không hề có tác dụng.
Ngược lại nơi này tử khí nồng nặc làm cho Trầm Tường cảm thấy vô cùng kinh ngạc, hắn mơ hồ hoài nghi nơi này có Địa Ngục linh chi!
- Ngươi xem xa xa!
Liễu Mộng Nhi đột nhiên kinh hô, chỉ chỉ phía trước, Trầm Tường nhìn lại, nhất thời cả kinh, xa xa mặt nước đột nhiên xuất hiện một nhóm người, lít nha lít nhít nhét chung một chỗ, đang nhanh chóng vọt tới tiểu đảo, đại đa số bọn họ đều là ở bên trong nước bơi lại đây, tốc độ phi thường nhanh.
- Quả nhiên là một ảo trận, ảo trận biến mất rồi, bọn họ cũng rất dễ dàng phát hiện nơi này tồn tại, chỉ cần không ngu ngốc, cũng biết nơi này là địa phương có bảo vật.
Liễu Mộng Nhi thần tình nghiêm túc, nàng có thể thấy mảnh lục địa bên bờ tiểu đảo kia, cũng là lục địa trước đó có rất nhiều linh thú cùng độc vật, trước đó là cùng tiểu đảo này tách ra, cần thông qua một con đường mới có thể ra vào, nhưng hiện tại có thể nhìn thấy.
- Mộng Nhi tỷ, tỷ hóa trang một chút, đừng cho bọn họ nhận ra tỷ!
Trầm Tường nói nhanh, sau đó nhanh chóng qua lại bên trong vô số hài cốt, ở bên trong tìm kiếm một vài thứ.
Liễu Mộng Nhi lấy ra một cái áo bào đen phủ lên, dùng miếng vải đen bao lấy đầu, chỉ lộ ra một đôi mắt đến, mà đám người ở trong nước càng ngày càng tới gần, có mấy trăm người, Liễu Mộng Nhi không có phát hiện Tiết Tiên Tiên ở trong đó.
Hài cốt của mấy chục con cự thú kia đều bị Trầm Tường mở ra, nhưng Trầm Tường không có tìm được Địa Ngục linh chi, cũng không có thấy yêu đan.
Nhìn đám người kia chậm rãi áp sát, rất nhanh liền đến trên bờ, Liễu Mộng Nhi trầm giọng nói :
- Trầm Tường, chúng ta có cần tách bọn họ ra hay không?
Lúc này Trầm Tường nhìn một gò đất cao, hắn cảm giác được bên trong có cái gì, chỉ thấy hắn quay về gò đất đánh mạnh một chưởng, gò đất nhất thời nổ tung, một trận hào quang màu xanh lá nhất thời bùng lên, mấy chục quang cầu như quả dừa màu xanh lục lăn xuống.
Thấy những đồ vật này, Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi đều khiếp sợ không thôi, lúc này bọn họ có thể cảm nhận được sinh mệnh tinh nguyên hùng hậu bên trong những quang châu này, này dĩ nhiên đều là yêu đan, hơn nữa còn khổng lồ như vậy!
Người ở bên trong nước điên cuồng bơi tới cũng nhìn thấy những đồ vật này, bọn họ cũng có thể cảm nhận được năng lượng mà những quang cầu này tản mát ra, tuy bọn họ khó có thể tin những thứ này đều là yêu đan, nhưng hiện tại không thể không tin, này đều là bảo bối!
Những người này điên cuồng hò hét, Trầm Tường lập tức thả thần thức ra, thu năm mươi viên yêu đan này vào trong túi trữ vật.
- Là Trầm Tường, gia hoả này là Trầm Tường! Những yêu đan này đều bị hắn thu hết!
Một người gầm hét lên, trong thanh âm tràn ngập đố kị cùng phẫn nộ.
Trầm Tường không để ý đến những người này, mà cúi đầu nhìn gò đất bị hắn oanh ra, hắn rất nhanh đã nhìn thấy đồ vật mình chân chính muốn tìm.
Đó là một cây linh chi màu đen to như chậu rửa mặt, Trầm Tường ngồi xổm xuống, hai tay có chút run rẩy nâng linh chi này lên, thì thào nói:
- Quả nhiên có Địa ngục linh chi, năng lượng bên trong những xương thú này đều bị linh chi này hút đi rồi
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 208: Kết thúc
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Liễu Mộng Nhi cũng không nghĩ tới Địa ngục linh chi dĩ nhiên ở bên trong gò đất kia, hơn nữa còn khổng lồ như vậy, nàng nhìn người ở bên trong nước liều mạng bơi lại, vội vàng nói:
- Trầm Tường, đi nhanh đi!
Những người này đường xa mà đến, ở trên đường chém giết cùng rất nhiều yêu thú, đi tới nơi này chính là vì tìm kiếm Huyền Vũ kim cương giáp kia, bất đắc dĩ bọn họ không thể dùng chân khí, trơ mắt nhìn người khác cướp đi mấy chục viên yêu đan to lớn cùng một cây Địa Ngục linh chi!
- Là Địa Ngục linh chi, Trầm Tường ngươi khẩn trương thả xuống, bằng không ta lấy mạng của ngươi!
Một người nhìn thấy liền ra vẻ điên cuồng, gằn giọng uy hiếp, bọn họ cho rằng dưới tình huống Trầm Tường không thể dùng chân khí, thực lực phi thường nhỏ yếu, huống chi bọn họ nhân số rất nhiều.
Trầm Tường thu Địa Ngục linh chi cẩn thận, cười dài nói với những người kia:
- Không tha ta thì thế nào? Đây là ta đạt được trước tiên, là của ta rồi!
Những người này không rõ vì sao Trầm Tường lại đi tới nơi này nhanh như vậy, nhưng bọn hắn cũng không cần biết nhiều như vậy, lúc này trong đầu của bọn họ chỉ có mấy chục hạt yêu đan cùng Địa Ngục linh chi kia, mặc dù là Trầm Tường đạt được trước tiên, nhưng dù như thế nào bọn hắn cũng muốn cướp lại, bên trong Huyền Cảnh không thể vận dụng chân khí này, ai lợi hại thì có quyền nói chuyện.
Trầm Tường nhìn ba trăm, bốn trăm người, phát hiện đại đa số bọn họ đều là một ít môn phái đệ tử, thực lực đại đa số là Chân Võ Cảnh, thậm chí có tiến vào cực hạn Tam đại cảnh, chỉ bất quá bọn hắn không thể vận dụng chân khí, lực lượng thân thể đều là như nhau.
Đám người kia đã đi tới trên bờ, thở hồng hộc.
Lúc này Liễu Mộng Nhi lấy ra một lệnh bài màu vàng, mặt trên có viết mấy chữ Thần Binh Thiên quốc, nàng lạnh lùng quát lên:
- Toàn bộ đệ tử Thần Binh Thiên quốc trở lại.
Thấy lệnh bài kia, thì có hai mươi, ba mươi người rầm rầm nhảy xuống nước, bọn hắn đều rất rõ ràng kết cục trái lệnh, cũng biết thân phân người nắm lệnh bài không thấp.
Bên trong những đệ tử này, dĩ nhiên cũng có Thái Vũ môn, Trầm Tường nói một cách lạnh lùng:
- Đệ tử Thái Vũ môn, lẽ nào các ngươi cũng muốn cướp giật đồ vật của ta sao?
Trầm Tường là người Thái Đan Vương Viện, hơn nữa còn là Luyện đan sư bốn đoạn, tuổi còn trẻ liền tiến vào Chân Võ Cảnh, địa vị ở bên trong Thái Vũ môn có thể tưởng tượng ra được, hai, ba mươi tên đệ tử Thái Vũ môn đều dồn dập lui qua một bên, bất quá còn có bộ phận ở chỗ kia.
- Mộng Nhi tỷ, ngươi đi theo hỏi những đệ tử của Thần Binh Thiên quốc các ngươi một chút, nghe xem Tiên Tiên có đi vào hay không!
Trong lòng Trầm Tường cũng vô cùng lo lắng, Liễu Mộng Nhi cũng là như thế, chỉ bất quá nàng không thể mặc kệ Trầm Tường.
- Không được, một mình ngươi làm sao bây giờ?
Liễu Mộng Nhi dụng thần thức đáp lại.
- Nhanh đi, ta lo lắng cho Tiên Tiên, ta có thể sử dụng chân khí, tỷ bây giờ cũng không phải là đối thủ của ta!
Trầm Tường kiên quyết nói.
Liễu Mộng Nhi nhăn đôi mi thanh tú lại, Trầm Tường nắm giữ Huyền Vũ kim cương giáp cùng Thanh Long đồ ma đao, có thể sử dụng chân khí, nàng xác thực không cần phải lo lắng, nếu như Trầm Tường đánh không lại những người này, còn có thể bay đi.
Trầm Tường lại giục mấy lần, Liễu Mộng Nhi mới chạy như bay đến bên bờ, lấy ra một chiếc thuyền nhỏ!
- Đừng cho nữ nhân kia chạy.
Một đại hán lấy ra một cây đại đao, đuổi theo Liễu Mộng Nhi, nhưng không chạy được vài bước, Trầm Tường liền xuất hiện ở trước mặt đại hán kia, quay về lồng ngực của hắn đập mạnh một quyền. Trầm Tường là vận dụng Càn Khôn chân khí, loại chân khí này vô hình vô sắc, nhưng cương mãnh bá đạo, tràn ngập lực hủy diệt, một quyền liền đ đánh giết đại hán kia, ngã xuống đất mà chết.
Bọn họ không có chân khí phòng ngự, đối mặt Trầm Tường công kích như vậy, căn bản không hề có sức chống cự.
- Nhớ phải tới tìm ta!
Liễu Mộng Nhi ôn nhu nói, nhanh chóng chèo thuyền nhỏ, lúc này Trầm Tường lặng lẽ sử dụng thần thức cùng chân khí Thuỷ thuộc tính, làm cho trong nước hình thành một nguồn lực lượng, thôi động thuyền nhỏ của Liễu Mộng Nhi, trong chớp mắt liền đuổi tới bên người những đệ tử Thần Binh Thiên quốc kia.
- Trầm Tường ngươi... ngươi giết chết Chân Võ Cảnh ngũ đoạn của Chân Vũ môn chúng ta.
Một lão hán phẫn nộ quát.
- Cái kia thì thế nào? Ai bảo hắn muốn động thủ đối với bằng hữu của ta!
Trầm Tường cười lạnh nói:
- Không muốn chết thì trở về, người muốn cướp giật đồ vật của ta, ngay ở đây kết thúc.
Thấy Trầm Tường một đấm liền đánh giết một Phàm Võ Cảnh ngũ đoạn, có thể tưởng tượng được thực lực Trầm Tường rất mạnh, mấy người đã lùi bước, dồn dập trở lại trong nước, bơi qua bờ bên kia.
Hiện tại bên bờ chỉ còn lại không tới trăm người, trong đó có hơn ba mươi người mặc quần áo kỳ lạ làm Trầm Tường nhìn quen mắt.
- Tiêu Dao Tiên Hải !
Trầm Tường hơi kinh hãi, người có thể đến chỗ này, thực lực đều không tầm thường, ít nhất là Chân Võ Cảnh, đệ tử Chân Võ Cảnh của Tiêu Dao Tiên Hải có thể ờ trên ba mươi, có thể thấy được thực lực chỉnh thể của bọn họ cũng không sai, cho dù là người môn phái khác, cũng chỉ đến rất ít đệ tử.
Đệ tử Chân Vũ môn chân khí là một loại tinh thuần kỳ lạ, rất dễ dàng liền phân biệt ra được, mà chân khí của đệ tử Thú Vũ môn, lại tràn đầy tà khí, này cùng công pháp bọn họ tu luyện có quan hệ, cũng rất dễ dàng phân biệt ra.
Trừ hơn ba mươi tên đệ tử của Tiêu Dao Tiên Hải, nơi này chỉ có người của Chân Vũ môn cùng Thú Vũ môn, bởi vì môn phái bọn hắn đều truy nã Trầm Tường, cho nên bọn hắn đều phi thường căm hận Trầm Tường, rất muốn giết chết Trầm Tường, đạt được những tiền thưởng kia.
- Các ngươi đều muốn cướp đồ vật của ta sao?
Trầm Tường cười lạnh hỏi.
- Người gặp có phần, chúng ta đều thấy những đồ vật kia, cho nên ngươi đạt được nên cho chúng ta một phần.
Một người trung niên nói, này là người Tiêu Dao Tiên Hải.
- Ta đi tiểu bị ngươi nhìn thấy, có phải ngươi cũng muốn cướp một chút nếm thử hay không?
Trầm Tường lạnh nhạt nói, điều này làm cho rất nhiều người không khỏi cười lên.
- Tiểu tử cuồng vọng, ngày hôm nay liền để ngươi kiến thức lợi hại của Tiêu Dao Tiên Hải chúng ta!
Trung niên kia nhất thời giận dữ, nắm lấy một thanh lợi đao, bay nhào đến Trầm Tường, chỉ thấy Trầm Tường nghiêng người một cái tránh thoát, mà lúc này lại có mấy người Tiêu Dao Tiên Hải khác bay đến, những người khác thấy cảnh này, đều không muốn để cho người khác giành trước một bước bắt Trầm Tường, đồng loạt ra tay.
Trầm Tường bỗng nổi giận gầm lên một tiếng, chỉ thấy trên người hắn đột nhiên tuôn ra một trận chân khí bức người, cỗ chân khí cường hãn này không ngừng tăng cường, hình thành một cỗ áp lực, làm cho những người kia đều dồn dập dừng bước, một mặt kinh hãi, bởi vì Trầm Tường có thể sử dụng chân khí, hơn nữa còn cường đại như vậy!
Hai mắt Trầm Tường đỏ chót, một mặt dữ tợn, hắn vận dụng Càn Khôn chân khí, sát phạt chi tâm theo tâm tình của hắn dâng lên, để những chân khí này tràn ngập khí tức giết chóc, một cỗ sát khí khiến người ta khó có thể thở dốc bao phủ ở trên đảo nhỏ, mà người ở trong nước đều không khỏi mặt lộ vẻ kinh hãi, bọn họ ở phía xa đều có thể nhìn thấy Trầm Tường thả ra chân khí, bọn họ không thể dùng chân khí, đối mặt Trầm Tường chẳng khác nào giun dế.
- Ha ha... Các ngươi không phải muốn giết ta sao? Đến nha... Đến nha!
Trầm Tường cười gằn, khắp khuôn mặt là hung ác, bên trong đôi mắt lập loè từng trận sát khí, vô cùng doạ người.
Lúc này chừng trăm người kia căn bản không cách nào nhúc nhích, Trầm Tường thả ra chân khí liền giống như cự sơn ép ở trên người bọn hắn, đã có mấy người phun ra máu tươi, bị nội thương, đương nhiên, bọn hắn đều phi thường sợ hãi, bọn họ có thể cảm nhận được Trầm Tường cường đại, tùy tiện một thoáng, liền làm bọn họ không thể động đậy.
- Trầm Tường, nếu như ngươi giết chúng ta, Thú Vũ môn nhất định sẽ vô cùng vô tận truy sát ngươi...
Một thanh niên vừa nói chuyện, liền phun ra máu tươi, ngã quỵ ở mặt đất, một mặt hoảng hốt:
- Ngươi... Ngươi phá huỷ đan điền của ta, ba trăm năm tu vi của ta cứ như vậy không còn... Trầm Tường ta muốn giết ngươi…
Còn chưa nói hết, hắn lại phun ra một ngụm máu tươi, hôn mê trên đất.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin