20-03-2010, 12:05 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Tình Kiếm
Quyển 10
ChÆ°Æ¡ng 12: Sát lục tiên tá»
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: vip.******
Tà i trợ: duthanchi, megai
"Cái gì, ta thấy quáºn chúa ngÆ°á»i không bằng tá»± mình sinh cho hắn má»™t đứa con, sau đó tá»± mình nuôi lá»›n là hoà n hảo nhất, việc gì phải nuôi con của ngÆ°á»i khác" Mai Nhi bÄ©u môi, thì thầm và i tiếng, lúc nà y Vô Song quáºn chúa là m nhÆ° không nghe thấy gì, cÅ©ng không để ý tá»›i nha đầu nà y nữa.
dÆ°á»›i chân núi Nga Mi tráºn chiến vẫn kịch liệt, Tiêu Vô Äịch trên mặt lại lá»™ ra nụ cÆ°á»i đắc ý, trong tầm mắt của nà ng, đã xuất hiện hÆ¡n mÆ°á»i bóng ngÆ°á»i áo Ä‘en, cà ng ngà y cà ng gà n.
HÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i áo Ä‘en từ xa xông tá»›i, gia nháºp và o trong vòng chiến đấu, trong lúc nhất thá»i, đệ tá» tình lâu nguyên vốn Ä‘ang bị vây và o thế hạ phong áp lá»±c lại cà ng tăng nhiá»u, nhÆ° là trứng chá»i đá váºy, tiếng tiêu của Tiêu Vô Äịch lại biến hóa, trở lại thà nh những âm thanh chói tai nhiá»…u loạn lòng ngÆ°á»i, trên mặt của nà ng lá»™ ra vẻ tà n khốc, ánh mắt tá»±a hồ là tá» thần đòi mạng.
Má»™t chuá»—i tiếng chuông bạc êm tai dá»… nghe Ä‘á»™t nhiên truyá»n đến, thanh âm nà y tá»±a hồ đến từ phÃa chân trá»i, mà cùng lúc đó, trên bầu trá»i Ä‘á»™t nhiên bùng nổ hà o quang chói mắt, má»™t tiên tỠáo áo trắng tóc dà i phiêu phiêu, váy dà i tung bay đẹp không thể tả từ trên bầu trá»i cháºm rãi hạ xuống, thiên nữ hạ phà m, việc nà y chỉ tồn tại trong truyá»n thuyết, nay lại trở thà nh sá»± tháºt.
tiên tỠáo trắng trong tay lại cầm má»™t thanh kiếm, trên kiếm lóe lên hà o quang chói mắt, chÃnh hà o quang nà y đã chiếu sáng bầu trá»i đêm.
"Tiểu thÆ° đến, giết!" Má»™t tiếng kêu vang lên, các đệ tá» tình lâu tá»±a hồ Ä‘á»™t nhiên công lá»±c gia tăng lên và i lần, bá»n há» vốn Ä‘ang bị vây Ä‘á»™t nhiên lại xoay chuyển thế cục, đã chiếm lại thế thượng phong.
Tiên tá» Ä‘á»™t nhiên biến mất không thấy, tiếng tiêu chói tai Ä‘á»™t nhiên ngừng lại, Tiêu Vô Äịch thân mình cháºm rãi má»m nhÅ©n ra, không còn tiếng Ä‘á»™ng gì.
Chỉ thấy má»™t bóng trắng nhà n nhạt bên trong đám ngÆ°á»i Ä‘ang đánh nhau xuyên qua lại, mà hà o quang chói mắt lại tá»±a hồ trải rá»™ng ra bốn phÃa, cà ng ngà y cà ng thịnh, không nghe thấy tiếng kêu thảm thiết gì, cÅ©ng không nhìn thấy huyết quang, chỉ sau thá»i gian má»™t chén trà nhá», ba ngÆ°á»i Triệu TrÆ°á»ng Không cùng các đệ tá» tình lâu Ä‘á»u ngừng lại, bởi vì đối thủ của bá»n há» Ä‘á»u đã gục ngã trên mặt đất, Ä‘iá»u cà ng là m kẻ khác sợ hãi chÃnh là , trên ngÆ°á»i bá»n há» không có lấy má»™t giá»t máu chảy ra, mà là dần dần biến thà nh má»™t cái thây khô.
Gió đêm từng tráºn thổi qua là m ba ngÆ°á»i Triệu TrÆ°á»ng Không Ä‘ang đắm chìm trong kinh ngạc cùng sợ hãi tỉnh lại, bá»n há» cho tá»›i bây giá» cÅ©ng chÆ°a từng thấy qua chuyện nhÆ° váºy, bá»n há» nhìn thấy các thi thể trÆ°á»›c mắt, rốt cuá»™c cÅ©ng tin tưởng rằng tất cả những chuyện vừa má»›i xảy ra cÅ©ng không phải là má»™ng.
"Sao lại có thể nhÆ° váºy? Vừa rồi, vừa rồi có phải Hoa tiên tỠđến không?" Triệu TrÆ°á»ng Không thì thà o nói.
"Là ngÆ°á»i nà y sao? Lại có ngÆ°á»i có võ công cao nhÆ° váºy sao?" PhÆ°Æ¡ng Hiệp vẻ mặt cÅ©ng không có thể tin được.
So vá»›i ba ngÆ°á»i Triệu TrÆ°á»ng Không, đệ tá» tình lâu tháºt ra có vẻ rất trấn định, tá»±a hồ đối vá»›i tất cả sá»± việc nà y Ä‘á»u không cảm thấy ngoà i ý muốn.
"Triệu đại ca, chúng ta nên lên Nga Mi thôi, tiểu thÆ° vừa má»›i nói qua, Lâu chủ qua hai ngà y nữa sẽ tá»›i, ngÆ°á»i bảo chúng ta ở đây đợi" Thanh âm thanh thúy của Tháºp tam muá»™i vang lên.
"Tháºp tam muá»™i, những ngÆ°á»i nà y vừa rồi Ä‘á»u là bị tiểu thÆ° các ngÆ°á»i giết sao?" Triệu TrÆ°á»ng Không tá»±a hồ vẫn có chút không tin, tá»±a hồ khó có thể tin rằng tiên tá» xinh đẹp nhÆ° váºy, lại là má»™t ma vÆ°Æ¡ng giết ngÆ°á»i.
"Triệu đại ca, những ngÆ°á»i nà y không ai là không đáng chết, tiểu thÆ° giết bá»n há» có cái gì không đúng sao?" Tháºp tam muá»™i dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Triệu TrÆ°á»ng Không nói.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không có gì không đúng" Triệu TrÆ°á»ng Không vá»™i và ng nói, "Chỉ là ta tháºt sá»± không nghÄ© tá»›i Hoa tiên tá» nà ng ta có võ công cao nhÆ° váºy".
"Tiểu thÆ° không có gì là không thể" Tháºp tam muá»™i thản nhiên nói, nhÆ°ng những lá»i nà y lá»t và o trong tai của Triệu TrÆ°á»ng Không, lại là m cho hắn không tá»± chủ được mà rùng mình.
Nga Mi phái.
Triệu TrÆ°á»ng Không Hoà ng Oanh Oanh PhÆ°Æ¡ng Hiệp còn có Chưởng môn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiệm của Nga Mi Tuệ Mẫn bốn ngÆ°á»i Ä‘ang ở trong phòng nói chuyện vá»›i nhau, Tuệ Mẫn biết được má»›i vừa rồi ở dÆ°á»›i chân núi từng có má»™t hồi kịch chiến cÅ©ng có chút giáºt mình, khi nghe nói toà n bá»™ kẻ kịch đã bị tiêu diệt lại tặc lưỡi không thôi.
"Tá»· phu, huynh sao váºy? Nhìn sắc mặt của huynh có vẻ không được tốt" Hoà ng Oanh Oanh nhịn không được há»i, từ sau khi giết sạch đám ngÆ°á»i áo Ä‘en, Triệu TrÆ°á»ng Không sắc mặt cÅ©ng không mấy bình thÆ°á»ng.
"Các ngÆ°á»i nói Ä‘i, Hoa Thiên Tinh Hoa tiên tá» rốt cuá»™c là ai? Ta dám nói ngay cả Minh chủ cÅ©ng không có võ công cao nhÆ° váºy, cà ng kỳ quái chÃnh là , trong võ lâm cho tá»›i bây giá» cÅ©ng không có ngÆ°á»i nà y xuất hiện. Ta trÆ°á»›c kia còn có chút nghi hoặc Minh chủ sao lại còn có má»™t tá»· tá»·, hiện tại lại cà ng thêm hoà i nghi" Triệu TrÆ°á»ng Không bá»™ dáng trầm tÆ° nói.
"Hoa huynh thá»±c không có tá»· tá»·, tháºt ra Ä‘iá»u nà y ai cÅ©ng biết, tháºt ra, nếu ta Ä‘oán không sai, Hoa tiên tá» nên cÅ©ng là hồng nhan tri ká»· của Hoa huynh, có lẽ hiện tại cái tên nà y cÅ©ng là do nà ng dùng tên giả" PhÆ°Æ¡ng Hiệp khẽ trầm ngâm má»™t chút rồi nói, "Triệu huynh, ta thấy ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không nên nghÄ© nhiá»u nhÆ° váºy, mặc kệ nói nhÆ° thế nà o, ta thấy Hoa tiên tá» cÅ©ng không phải là kẻ xấu, chúng ta có thể yên tâm".
"Nói váºy cÅ©ng đúng, chúng ta cÅ©ng không cần phải suy nghÄ© nhiá»u" Triệu TrÆ°á»ng Không ngẫm lại, gáºt gáºt đầu nói.
"Cái gì? Sao lại, saop lại có thể nhÆ° váºy, toà n quân của chúng ta Ä‘á»u bị tiêu diệt, bá»n há» ngay cả má»™t ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng cÅ©ng không?" Diệp Bất Nhị rõ rà ng có thể cảm giác được bản thân mình Ä‘ang run rẩy.
"Chủ thượng, nếu không phải ta chÃnh mắt thấy, ta cÅ©ng không dám tin rằng đây là sá»± tháºt" Má»™t nam tỠáo Ä‘en phÃa sau Diệp Bất Nhị thấp giá»ng nói, trên mặt hắn lá»™ ra vẻ hoảng sợ, tá»±a hồ trong lòng còn có chút sợ hãi, "Nữ nhân kia, thá»±c sá»± là rất đáng sợ!"
"Chẳng lẽ, thá»±c sá»± là trá»i hại Diệp má»— sao?" Diệp Bất Nhị thì thà o nói, hai mắt nhìn ra khoảng không ở ngoà i cá»a sổ, tá»±a hồ muốn từ nÆ¡i đây tìm được đáp án.
Giang Thanh Nguyệt đột nhiên dừng bước.
"Thanh Nguyệt, sao váºy?" Hoa Phi Má»™ng cÅ©ng vá»™i và ng dừng lại.
"Má»™ng tá»·, Du Du, các ngÆ°á»i không biết có thấy lá thÆ° vừa rồi rất kỳ quái không?" Giang Thanh Nguyệt thấp giá»ng nói, "Ta nhá»› rõ khi ta Ä‘i qua phòng của Phi Hoa, ta sao lại không thấy lá thÆ° nà y?"
"Äúng váºy, cÅ©ng có chút kỳ quái, ta vừa rồi chỉ lo cho Phi Hoa, cÅ©ng không nghÄ© nhiá»u nhÆ° váºy" Hoa Phi Má»™ng gáºt gáºt đầu nói.
"Không ổn rồi, chúng ta mau trở vá», ta lo chúng ta đã trúng kế Ä‘iệu hổ ly sÆ¡n" Giang Thanh Nguyệt thấp giá»ng hô lên, má»i ngÆ°á»i láºp tức quay đầu chạy nhanh vá» núi Võ Äang.
Cách núi Võ Äang ba dặm vá» phÃa Bắc, má»™t thanh niên nam tá» tuấn tú Ä‘ang ngạo nghá»… đứng.
"Nam Cung há»™ pháp, ngÆ°á»i của Thiên Tinh Minh đã rá»i khá»i Võ Äang" Má»™t ngÆ°á»i vá»™i và ng Ä‘i tá»›i bẩm báo.
"Mấy nữ nhân ngu ngốc nà y, ta nghÄ© các ngÆ°á»i không thể không mắc mÆ°u!" Thanh niên tuấn tú đắc ý cÆ°á»i khẽ má»™t tiếng, Ä‘á»™t nhiên áp thấp thanh âm, trầm giá»ng nói, "Truyá»n lệnh, xuất phát!"
"NhÆ°ng Nam Cung há»™ pháp, còn Cung chủ…" NgÆ°á»i ná» có chút chần chá».
"NgÆ°Æ¡i lo cái gì? Chúng ta coi nhÆ° nhÆ° là chÆ°a nháºn được lệnh, cà ng huống chi, Phi Vân Äà n của ta cÅ©ng không thuá»™c má»™t trăm lẻ tám phân Ä‘Ã n, lại cà ng không thuá»™c bốn Ä‘Æ°á»ng của tổng Ä‘Ã n" Thanh niên tuấn tú cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, trầm giá»ng quát, "Còn không Ä‘i truyá»n lệnh?"
"Vâng, thuá»™c hạ láºp tức Ä‘i!" NgÆ°á»i ná» vá»™i và ng gáºt đầu lui xuống.
Äệ tá» Võ Äang cùng đệ tá» Ma cung thá»±c lá»±c tá»±a hồ hoà n toà n không cùng má»™t cấp báºc, Chu TrÆ°á»ng Phong tuy võ công không tệ, lại bị Nam Cung Phi Vân quấn lấy, mà các đệ tá» khác cảu Võ Äang, căn bản là không phải là đối thủ của đệ tá» Ma cung, bởi váºy tá»± nhiên là liên tiếp bại lui, mắt đã thấy Võ Äang sẽ nối bÆ°á»›c Thiếu Lâm.
"Hòa thượng đạo sÄ© vốn là má»™t nhà , các ngÆ°Æ¡i hãy Ä‘i gặp mặt các hòa thượng Thiếu Lâm tá»± sá»›m má»™t chút Ä‘i!" Nam Cung Phi Vân cÆ°á»i ha hả, tiếng cÆ°á»i tháºt là đắc ý.
"Nguyệt tá»· Má»™ng tá»·, hắn cÆ°á»i sao có thể khó nghe đến nhÆ° váºy? Ghê tởm chết được!" Má»™t thanh âm kiá»u diá»…m truyá»n đến, Nam Cung Phi Vân Ä‘ang cÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên khá»±ng lại, láºp tức xoay ngÆ°á»i, không khá»i sắc mặt kịch biến.
"Chạy!" Nam Cung Phi Vân trầm giá»ng quát, nói xong Ä‘á»™t nhiên bổ nhà o và o trong đám đệ tá» Võ Äang, má»™t tay nắm lấy má»™t ngÆ°á»i quẳng vá» phÃa Giang Thanh Nguyệt cùng Tuyết Du Du, sau đó bản thân nhanh chóng phi thân chạy xuống dÆ°á»›i chân núi.
"Tên không biết xấu hổ nà y sao lại chạy nhanh nhÆ° váºy" Tuyết Du Du oán háºn, các nà ng đại khái cÅ©ng không thể tưởng được Nam Cung Phi Vân vừa thấy các nà ng liá»n láºp tức dẫn ngÆ°á»i chạy nhÆ° váºy, kết quả má»™t ngÆ°á»i cÅ©ng không lÆ°u lại.
"Äúng là sợ chết!" Hoa Phi Má»™ng tiếp lá»i, nhÆ°ng trên mặt nà ng lại xuất hiện vẻ lo lắng, "Phi Hoa rốt cuá»™c đã Ä‘i nÆ¡i nà o?"
Hai ngà y sau, Hoa Nhược HÆ° quả nhiên là tá»›i Nga Mi, Triệu TrÆ°á»ng Không kể lại cho hắn sá»± tình phát sinh ở dÆ°á»›i chân núi Nga Mi, ý đồ muốn từ trên mặt Hoa Nhược HÆ° phát hiện ra cái gì, chẳng qua rất đáng tiếc là Hoa Nhược HÆ° sau khi nghe xong cÅ©ng không có xuất hiện vẻ mặt gì đặc biệt.
Chẳng qua Triệu TrÆ°á»ng Không cÅ©ng không biết, tháºt ra trong lòng Hoa Nhược HÆ° sá»›m đã suy nghÄ© loạn cả lên. Hắn cÆ¡ bản đã có thể xác định, Tình kiếm quả tháºt là bị Hoa Thiên Tinh lấy Ä‘i, cho nên nà ng vì sao lại lấy Ä‘i, hắn cÅ©ng không rõ. Mà Hoa Thiên Tinh trong thá»i gian ngắn có thể Ä‘uổi tá»›i Nga Mi lại là m cho Hoa Nhược HÆ° kinh ngạc, chẳng qua cÅ©ng đã có tiá»n lệ, tÆ°Æ¡ng đối mà nói, hắn cÅ©ng có thể tiếp nháºn được. Cho nên võ công của Hoa Thiên Tinh cao tá»›i bao nhiêu, cái nà y hắn cÅ©ng không thể khẳng định, chẳng qua võ công của hắn Ä‘á»u là do nà ng dạy cho, nên võ công của nà ng cao hÆ¡n hắn cÅ©ng là chuyện bình thÆ°á»ng.
Äêm lạnh nhÆ° nÆ°á»›c, gió lạnh căm căm, và o canh ba, Hoa Nhược HÆ° lại tá»±a hồ cảm giác được có ngÆ°á»i Ä‘ang kêu gá»i hắn, do dá»± má»™t hồi, liá»n xoay ngÆ°á»i xuống giÆ°á»ng, mặc áo Ä‘i ra khá»i phòng.
Vừa má»›i bÆ°á»›c ra khá»i cá»a Nga Mi phái, đã thấy tiên tỠáo trắng quen thuá»™c ở trÆ°á»›c mặt, Ä‘ang nhìn hắn mỉm cÆ°á»i.
"Tá»· tá»·!" Hoa Nhược HÆ° thâm tình gá»i má»™t tiếng, Ä‘á»™t nhiên bÆ°á»›c nhanh tá»›i, ôm nà ng và o trong lòng, ôm tháºt chặt, tá»±a hồ sợ nà ng bay mất váºy.
"Äệ đệ, ôm tá»· tá»· lên đỉnh núi Ä‘i" Hoa Thiên Tinh trở tay ôm lấy cổ hắn, nÅ©ng nịu nói. Hoa Nhược HÆ° nghe váºy khẽ dùng sức, Ä‘em thân thể má»m mại nhÆ° không có xÆ°Æ¡ng của nà ng ôm lên, dÆ°á»›i chân Ä‘iểm nhẹ, phi thân chạy lên đỉnh núi.
Äỉnh núi Nga Mi, Hoa Thiên Tinh nằm ở trong lòng Hoa Nhược HÆ°, mắt khẽ nhắm, trên mặt trà n đầy nụ cÆ°á»i ngá»t ngà o. Hoa Nhược HÆ° ngÆ°ng thần nhìn thấy khuôn mặt của nà ng, trong lúc nhất thá»i, nhÆ° ngẩn nhÆ° ngÆ¡.
"Hì hì, mặt tá»· tá»· có hoa hay sao chứ? Äệ đệ sắc lang, đệ nhìn tá»· tá»· nhÆ° váºy để là m gì?" Hoa Thiên Tinh Ä‘á»™t nhiên mở mắt ra, ngá»t ngà o cÆ°á»i vá»›i Hoa Nhược HÆ°.
"Tá»· tá»·, ta rất nhá»› tá»·, tá»· vá» sau đừng có trốn ta nhÆ° váºy có được không?" Hoa Nhược HÆ° thấp giá»ng nói.
"Chỉ cần đệ đệ ngÆ°Æ¡i ngoan má»™t chút, tá»· tá»· tá»± nhiên sẽ đến gặp ngÆ°Æ¡i" Hoa Thiên Tinh nói xong ngồi dáºy, thân mình vẫn Ä‘ang á»· ôi trong lòng Hoa Nhược HÆ°.
"Tá»· tá»·, Tình kiếm là tá»· lấy Ä‘i phải không?" Hoa Nhược HÆ° yên lặng gáºt gáºt đầu, tháºt lâu sau Ä‘á»™t nhiên há»i.
"Äúng, hì hì, đệ đệ ngÆ°Æ¡i thá»±c thông minh, cÅ©ng biết là tá»· tá»· lấy Ä‘i" Hoa Thiên Tinh hì hì cÆ°á»i nói, "Tá»· tá»· hiện tại trả kiếm lại cho ngÆ°Æ¡i, ồ, đệ đệ ngÆ°Æ¡i đừng cá» Ä‘á»™ng" Hoa Thiên Tinh nói xong trên tay lại Ä‘á»™t nhiên xuất hiện má»™t thanh kiếm, Hoa Nhược HÆ° liếc mắt nhìn thì ra là Tình kiếm, Hoa Thiên Tinh cÆ°á»i khanh khách Ä‘Æ°a Tình kiếm cho Hoa Nhược HÆ°, rồi sau đó Ä‘á»™t nhiên hôn lên mặt hắn má»™t cái.
"Hì hì, đây là tỷ tỷ thưởng cho đệ" Hoa Thiên Tinh hôm nay bộ dáng xem ra rất vui vẻ.
Có lẽ là bị Hoa Thiên Tinh cuốn hút, trên mặt Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng bất giác xuất hiện nụ cÆ°á»i, nhìn thấy Hoa Thiên Tinh nhÆ° là chim nhá» tá»±a và o ngÆ°á»i hắn, trong lòng hắn dâng lên má»™t loại cảm giác hạnh phúc.
"Tá»· tá»·, có thể gặp được ngÆ°á»i, là hạnh phúc lá»›n nhất trong Ä‘á»i của đệ" Hoa Nhược HÆ° nhẹ nhà ng ôm lấy Hoa Thiên Tinh, thấp giá»ng nói. Nhân sinh được nhÆ° thế, còn cầu gì nữa!
Hoa Thiên Tinh cùng Hoa Nhược HÆ° hai ngÆ°á»i ở tại đỉnh núi Nga Mi đợi đến khi mặt trá»i má»c má»›i rá»i Ä‘i, lúc nà y thần kỳ chÃnh là , Hoa Thiên Tinh lại Ä‘i theo Hoa Nhược HÆ° trở lại trong phòng.
Nhìn thấy Hoa Nhược HÆ° cùng Hoa Thiên Tinh và o Ä‘i, Hoa Ngá»c Loan thá»±c không cảm thấy ngoà i ý muốn, quan hệ giữa Hoa Nhược HÆ° cùng Hoa Thiên Tinh, tháºt ra đã có rất nhiá»u ngÆ°á»i mÆ¡ hồ có chút hiểu được, Hoa Ngá»c Loan tá»± nhiên cÅ©ng không ngoại lệ.
Cùng ngà y, đệ tá» Võ Lâm ThÆ° Viện tiến đến bẩm báo, bên phÃa Thanh Thà nh cÅ©ng có địch, Æ°á»›c chừng hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i tá»›i, Ä‘ang chuẩn bị rút lui, mà những ngÆ°á»i khác, tá»± nhiên và o hai ngà y trÆ°á»›c đã chết dÆ°á»›i kiếm của Hoa Thiên Tinh.
Hoa Thiên Tinh yêu cầu Hoa Nhược HÆ° Ä‘i trÆ°á»›c ngăn chặn những ngÆ°á»i nà y, Hoa Nhược HÆ° tuy do dá»± má»™t chút, nhÆ°ng cuối cùng cÅ©ng không nghịch ý của nà ng, lần nà y Hoa Thiên Tinh không Ä‘á»™ng thủ, lại cÅ©ng không để những ngÆ°á»i khác Ä‘á»™ng thủ, mà là để cho Hoa Nhược HÆ° má»™t mình đối địch, vì thế mà dÆ°á»›i Tình kiếm lại thêm hÆ¡n mÆ°á»i vong hồn. Mà Diệp Bất Nhị ở phÆ°Æ¡ng xa sau khi biết được tin tức nà y thì tức giáºn đến thiếu chút nữa há»™c máu mà chết, tất cả sát thủ mà hắn phái Ä‘i Ä‘á»u đã vÄ©nh viá»…n không trở vá».
Sau đó Hoa Nhược HÆ° cùng Tây Môn Lâm há»™i hợp, má»i ngÆ°á»i sau khi thÆ°Æ¡ng nghị quyết định trở vá» Kim Lăng, vốn thấy nguy cÆ¡ rất cao phải cứu viện, nhÆ°ng tá»±a hồ lại rất dá»… dà ng vượt qua. Hoa Nhược HÆ° trong lòng lại xuất hiện má»™t ý niệm kỳ quái, hắn tá»±a hồ cảm giác được, Hoa Thiên Tinh tá»±a hồ rất dá»… dà ng có thể giải quyết thá»a đáng những việc nà y, nhÆ°ng nà ng lại nhÆ° không muốn Ä‘á»™ng thủ, mà còn vì sao lại nhÆ° váºy, hắn lại không thể hiểu được.
Äêm trÆ°á»›c khi rá»i khá»i Thanh Thà nh, Hoa Thiên Tinh lại má»™t lần nữa yên lặng rá»i Ä‘i, lần nà y Hoa Nhược HÆ° tuy đã có chuẩn bị tâm lý, nhÆ°ng vẫn không khá»i cảm thấy phiá»n muá»™n. NhÆ°ng đúng là tất cả hắn Ä‘á»u không thể là m gì, Ä‘iá»u duy nhất hắn có thể là m, chÃnh là trông mong Hoa Thiên Tinh rất nhanh lại có thể xuất hiện bên cạnh hắn.
Tà i sản của DoctorCrazy
Chữ ký của DoctorCrazy Nhất vợ nhì trá»i
Tam thê tứ thiếp :00 (73):
Sợ vợ sống lâu
Äể vợ lên đầu TrÆ°á»ng sinh bất lão
:00 (62):
22-03-2010, 12:14 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Tình Kiếm
Quyển 10
Chương 13: Ngoan bì thiếu nữ
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: vip.******
Tà i trợ: duthanchi, megai
PhÃa Nam Võ Äang mÆ°á»i dặm, quả tháºt có má»™t phân Ä‘Ã n Tiên cung, phân Ä‘Ã n không tÃnh là lá»›n, nhân số lại cÅ©ng không Ãt, chỉ là mấy đệ tá» Tiên cung nà y thân thủ lại không không cao, Hoa Phi Hoa vốn bằng má»™t bầu nhiệt huyết còn có cảm tình của Lam Tuyết Nhu, thiết tâm cho dù liá»u mạng cÅ©ng phải Ä‘em Lam Tuyết Nhu cứu ra, nà o biết hắn lại dá»… dà ng thẳng má»™t Ä‘Æ°á»ng không chút trở ngại Ä‘i và o, khi hắn nhìn thấy cái gá»i là chánh phó Ä‘Ã n chủ phân Ä‘Ã n tiên cung bắc Giang Nam nà y, lại cảm thấy ngoà i ý muốn.
"Phi Hoa, ngÆ°Æ¡i sao lại ở nÆ¡i đây?" Hoa Phi Hoa còn chÆ°a kịp tá» vẻ kinh ngạc, ngÆ°á»i ta đã đặt câu há»i trÆ°á»›c.
"Biểu tá»·, biểu tá»· phu, các ngÆ°á»i sao lại ở chá»— nà y?" Hoa Phi Hoa không khá»i cÆ°á»i khổ, hai ngÆ°á»i nà y lại là Nguyệt Thiên Hồng cùng TrÆ°Æ¡ng Lăng Vân.
"Phi Hoa, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i thá»±c không biết? Tứ đại thế gia hiện tại Ä‘á»u đã là bá»™ hạ của Tiên cung" Nguyệt Thiên Hồng nhẹ nhà ng thở dà i má»™t tiếng nói.
"Thì ra là nhÆ° váºy, váºy cha ta có ở đây không?" Hoa Phi Hoa thanh âm có chút trầm trá»ng, ngẫm lại há»i.
"Di phụ ở tại Tổng Ä‘Ã n, ta cùng Lăng Vân bởi vì không phải là nhân váºt quan trá»ng gì, Thiên Anh lại cà ng không muốn chúng ta đảm Ä‘Æ°Æ¡ng trách nhiệm, cho nên đã Ä‘iá»u chúng ta tá»›i nÆ¡i xa xôi nà y" Nguyệt Thiên Hồng trên mặt lá»™ ra nụ cÆ°á»i chua xót, tháºt ra luáºn năng lá»±c tà i hoa, nà ng cùng Nguyệt Thiên Anh cÅ©ng không thua kém, chỉ có Ä‘iá»u Nguyệt Thiên Anh là thân nam nhi, bởi váºy được ngồi lên ngôi vị gia chủ Nguyệt gia, vốn nà ng đối vá»›i vị trà nà y cÅ©ng không thá»±c để ý, mà chỉ là Nguyệt Thiên Anh lại lo lắng vá» nà ng.
Cuối cùng Hoa Phi Hoa nói đến nguyên nhân tá»›i nÆ¡i nà y, Nguyệt Thiên Hồng lại nói cho hắn biết căn bản là không có chuyện nhÆ° váºy, nà ng căn bản là không biết Lam Tuyết Nhu có ở Tiên cung hay không, hÆ¡n nữa cho dù Tiên cung thá»±c bắt cóc Lam Tuyết Nhu mà nói, cÅ©ng không có khả năng nhốt tại chá»— của Nguyệt Thiên Hồng. Hoa Phi Hoa cÅ©ng không ngốc, láºp tức nghÄ© đến mình có thể đã trúng kế của ngÆ°á»i khác, chẳng qua nghÄ© đến mấy ngÆ°á»i Hoa Phi Má»™ng còn ở tại Võ Äang, hắn cÅ©ng không quá lo lắng. Cho dù là nhÆ° thế, hắn vẫn vá»™i và ng cáo biệt Nguyệt Thiên Hồng, vá»™i và ng trở lại Võ Äang.
"Phi Hoa, ta tiá»…n đệ má»™t Ä‘oạn" Nguyệt Thiên Hồng trầm ngâm má»™t chút nói, Hoa Phi Hoa gáºt gáºt đầu.
Hai ngÆ°á»i cháºm rãi Ä‘i, Nguyệt Thiên Hồng nhìn Hoa Phi Hoa, mấy lượt muốn nói lại thôi.
"Biểu tá»·, ta biết tá»· có chuyện muốn nói cùng ta, tá»· cứ việc nói thẳng Ä‘i" Hoa Phi Hoa cháºm bÆ°á»›c lại, thấp giá»ng nói.
"Phi Hoa, di phụ có nói qua vá»›i đệ tứ đại thế gia có cùng má»™t bà máºt không?" Nguyệt Thiên Hồng sắc mặt âm tình bất định, trầm mặc hồi lâu rốt cuá»™c cÅ©ng nói ra.
"Bà máºt? Ta không biết, cha cho tá»›i bây giá» cÅ©ng chÆ°a từng nói vá»›i ta" Hoa Phi Hoa nao nao nói.
"Cha tá»· cÅ©ng không có nói vá»›i tá»·, tá»· cÅ©ng là rất ngẫu nhiên mà nghe được, mà tứ đại thế gia chÃnh bởi vì bà máºt nà y mà không thể không cùng tiến thối, tá»· tháºm chà hoà i nghi lần nà y tứ đại thế gia gia nháºp Tiên cung cÅ©ng là bởi vì nguyên nhân nà y, chỉ tiếc, tá»· không biết rốt cuá»™c là bà máºt vì" Nguyệt Thiên Hồng nhẹ nhà ng thở dà i má»™t tiếng, dừng bÆ°á»›c lại, "Phi Hoa, tá»· tiá»…n đến đây thôi, Ä‘i Ä‘Æ°á»ng cẩn tháºn!"
Hoa Phi Hoa gáºt gáºt đầu, Ä‘i nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c, bÆ°á»›c chân của hắn tá»±a hồ có chút trầm trá»ng, nhÆ° là phản ánh tâm tình của hắn hiện tại.
Hoa Nhược HÆ° má»™t Ä‘Æ°á»ng phong trần từ Thanh Thà nh Ä‘uổi tá»›i Kim Lăng, lúc nà y đã ở gần cuối năm. Hoa Nhược HÆ° đứng ở ngoà i cá»a Thiên Tinh Minh, có chút xuất thần.
"Thiếu gia!" Má»™t bóng ngÆ°á»i mà u trắng yêu kiá»u chạy tá»›i, thanh âm theo nà ng cÅ©ng rất quen thuá»™c, là m cho hắn mừng rỡ không thôi.
"Tiểu Tuyết, muá»™i đã trở vá»?" Hoa Nhược HÆ° vui mừng, Hà m Tuyết đã vá» nhà là việc hắn vui mừng nhất từ khi hắn rá»i khá»i Kim Lăng cho tá»›i nay.
"Tiểu Tuyết trở vỠđã mấy ngà y rồi, hôm trÆ°á»›c biết đệ sắp trở vá», cả ngà y Ä‘á»u đứng trÆ°á»›c cá»a đợi đệ, hôm nay cuối cùng đã đợi được" Giá»ng nói ôn nhu, tuy bình thản nhÆ°ng cÅ©ng không thể che dấu ná»™i tâm vui sÆ°á»›ng của nà ng, chỉ là do bản tÃnh rụt rè trá»i sinh nên nà ng không thể tứ vô kiêng kị biểu đạt tình cảm của nà ng trÆ°á»›c mặt tình lang nhÆ° là Hà m Tuyết được.
"Hoa đại ca, Du Du rất nhá»› chà ng" Má»™t cô gái áo xanh biếc từ bên trong chạy ra, thân hình yểu Ä‘iệu Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i bổ nhà o và o lòng Hoa Nhược HÆ°, mị lá»±c tản mát ra trên ngÆ°á»i Tuyết Du Du cà ng ngà y cà ng kinh ngÆ°á»i, Hoa Nhược HÆ° mÆ¡ hồ có chút cảm giác cảm giác. So sánh ra, Hoa Ngá»c Phượng tuy so vá»›i trÆ°á»›c kia cà ng thêm Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, chỉ là bởi vì nà ng táºn lá»±c che dấu, chứ sức hấp dẫn của nà ng so vá»›i Tuyết Du Du tháºm chà còn vượt xa.
"Äi và o trÆ°á»›c rồi hãy nói" Hoa Nhược HÆ° miá»…n cưỡng ngăn cháºn ý niệm trong lòng, mỉm cÆ°á»i nói, Hoa Phi Má»™ng cùng Giang Thanh Nguyệt cÅ©ng xuất hiện trong tầm mắt của hắn, chẳng qua các nà ng cÅ©ng không lá»›n gan nhÆ° Tuyết Du Du cùng Hà m Tuyết, chỉ dùng ánh mắt trà n trá» tình ý nhìn Hoa Nhược HÆ°.
"SÆ° huynh!" Äá»™t nhiên má»™t bóng ngÆ°á»i mà u xám Ä‘i tá»›i, láºp tức quỳ gối trÆ°á»›c mặt Hoa Nhược HÆ°.
"Vô Trần sÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i còn sống sao? Rất tốt, rất tốt!" Hoa Nhược HÆ° mừng rỡ, hắn vốn tưởng rằng Thiếu Lâm trên dÆ°á»›i không má»™t ai may mắn thoát khá»i, không nghÄ© tá»›i Vô Trần lại tránh được má»™t kiếp.
"SÆ° huynh, ngÆ°á»i nhất định phải vì há» mà báo thù" Vô Trần nghẹn ngà o nói, bá»™ dáng của hắn hiện tại tiá»u tụy thấy rõ, thân thể của hắn bị thÆ°Æ¡ng tổn cÅ©ng không quá nghiêm trá»ng, nhÆ°ng nghiêm trá»ng nhất chÃnh là tâm lý bị đả thÆ°Æ¡ng của hắn, chÃnh mắt hắn thấy trên dÆ°á»›i mấy trăm ngÆ°á»i của Thiếu Lâm chết trÆ°á»›c mắt hắn, mà hắn lại lại không có năng lá»±c ngăn cản, nếu không phải vì giữ lại má»™t hÆ¡i để báo tin cho Hoa Nhược HÆ°, chỉ sợ hắn đã cùng đám ngÆ°á»i của Ma cung kia tá» chiến má»™t phen má»›i cam tâm.
"Vô Trần sÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i đứng lên trÆ°á»›c Ä‘i!" Hoa Nhược HÆ° trong lòng nhÆ° bị má»™t khối đá lá»›n đè nặng rất khó chịu, hắn xoay ngÆ°á»i đỡ Vô Trần lên, thong thả mà có chút gian nan nói, "NgÆ°Æ¡i cứ yên tâm, ta sẽ không để cho bá»n há» chết oan nhÆ° váºy đâu".
Hoa Nhược HÆ° phân phó Hà m Tuyết cùng Tuyết Du Du các nà ng là m bạn vá»›i Hoa Ngá»c Loan và o phòng nghỉ ngÆ¡i, Hoa Phi Má»™ng cùng Giang Thanh Nguyệt cÅ©ng Ä‘i theo và o, những ngÆ°á»i khác Ä‘á»u tá»± trở vá» phòng, trừ Tây Môn Lâm cùng Hoa Ngá»c Phượng, các nà ng cùng Hoa Nhược HÆ° Ä‘i và o khuê phòng của Hoa Ngá»c Phượng.
Vốn Hoa Nhược HÆ° dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang cao hứng, bởi vì hắn thấy Hà m Tuyết bá» nhà đi mấy tháng đã vỠđến nhà , sau lại phát hiện Vô Trần vốn tưởng đã chết, thì ra vẫn còn sống, nhÆ°ng yêu cầu của Vô Trần lại nhắc nhở hắn, là m cho hắn cảm thấy hết sức buồn bá»±c cùng áp lá»±c, là m sao còn có thể cao hứng được.
"Căn cứ theo lá»i của Vô Trần, cùng vá»›i tin tức mà ta thăm dò được, hủy diệt Thiếu Lâm chÃnh là Nam Cung Phi Vân, trÆ°á»›c đó và i ngà y, Nam Cung Phi Vân dùng kế Ä‘iệu hổ ly sÆ¡n dụ mấy ngÆ°á»i Du Du ra khá»i Võ Äang, nhân thá»i cÆ¡ tấn công Võ Äang, nếu không phải Thanh Nguyệt phát hiện ra Ä‘iá»u không đúng, gấp rút chạy vá», chỉ sợ hiện tại Võ Äang cÅ©ng đã nối bÆ°á»›c Ä‘i theo Thiếu Lâm rồi" Hoa Ngá»c Phượng chân mà y nhÃu lại, nhẹ nhà ng thở dà i nói, "Tuy Tô Äại Nhi lần nữa đã là m yếu Ä‘i thế lá»±c của Nam Cung Hiên Viên cùng Nam Cung Phi Vân, chẳng qua tá»±a hồ hiệu quả không lá»›n, Nam Cung Phi Vân vẫn chuyện ta ta là m, nhÆ° là không để Cung chủ nà y và o mắt váºy, ta nghÄ©, ngoại trừ bởi vì hắn là ca ca của Tô Äại Nhi ra, hắn cÅ©ng phải có má»™t số chá»— chống lÆ°ng khác, nếu không hắn sao lại dám là m cà n nhÆ° váºy".
"Nhược HÆ°, ta thấy Nam Cung Phi Vân ở đây, ta Ä‘i giải quyết cho rồi, dù sao đệ tá»± thân Ä‘á»™ng thủ thì ngà y sau đối mặt vá»›i Tô Äại Nhi cÅ©ng có chút không hay" Tây Môn Lâm ôn nhu nói.
"Lâm tá»·, cảm Æ¡n ý tốt của tá»·, chẳng qua chuyện nà y, mặc kệ thế nà o, đệ cÅ©ng phải tá»± mình Ä‘i là m" Hoa Nhược HÆ° lắc lắc đầu, "Nếu đệ ngay cả chuyện nà y cÅ©ng phải nhá» ngÆ°á»i khác, đệ cÅ©ng thẹn vá»›i sÆ° phụ ở dÆ°á»›i cá»u tuyá»n, đồng thá»i cÅ©ng thẹn vá»›i các đệ tá» Thiếu Lâm đã xem ta nhÆ° là Chưởng môn".
Hoa Nhược HÆ° giá»ng nói rất kiên quyết, hắn đã hạ quyết tâm, mặc kệ thế nà o, hắn cÅ©ng phải Ä‘Ãch thân giết Nam Cung Phi Vân, vì các đệ tỠđã chết oan của Thiếu Lâm mà trả lại má»™t công đạo.
Tây Môn Lâm thấy Hoa Nhược HÆ° kiên quyết nhÆ° váºy, cÅ©ng không nói gì nữa, Ä‘Ã nh phải theo ý của hắn.
"Tá»· đã tìm được nÆ¡i ẩn thân của Diệp Bất Nhị, đám áo Ä‘en kia cÅ©ng chÃnh là thủ hạ của hắn, Diệp Bất Nhị đã triệu hồi tất cả nhân thủ của hắn, bÆ°á»›c đầu phán Ä‘oán, thá»±c lá»±c củ hắn đã hao tổn phân ná»a, phá»ng chừng hắn tạm thá»i cÅ©ng không dám có hà nh Ä‘á»™ng gì" Hoa Ngá»c Phượng tiếp tục nói, "Vốn tá»· muốn chủ Ä‘á»™ng xuất kÃch, chẳng qua bởi vì chÆ°a phát hiện chá»— của Äá»™c Môn, bởi váºy chúng ta cÅ©ng chÆ°a mÆ°á»i phần nắm chắc diệt trừ được bá»n há»".
"Cho nên vá» mặt Tiên cung, tá»· cÅ©ng đã tìm được Tổng Ä‘Ã n của há», bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể Ä‘á»™ng thủ, mặt khác, Cung Nhã Thiến của Thần cung xem ra cÅ©ng cố ý tạo quan hệ vá»›i chúng ta, Hà m Tuyết có thể trở vá», đại bá»™ pháºn là công lao của nà ng ta đó" Hoa Ngá»c Phượng nói xong kể rõ lại chi tiết khi Hà m Tuyết trở vá».
"Phượng nhi, ta trÆ°á»›c tiên Ä‘i xem Ma cung, nà ng cÅ©ng an bà i sách lược đối phó vá»›i Tiên cung trÆ°á»›c" Hoa Nhược HÆ° suy nghÄ© má»™t lát rồi nói, bởi vì phong vân Ä‘á»™ng trá»±c tiếp Ä‘á»™ng tá»›i ná»—i Ä‘au mất con của hắn, bởi váºy trong lòng hắn, hiện tại thống háºn nhất vẫn là Tiên cung.
Bồi hồi đứng khá lâu trÆ°á»›c cá»a Tô Äại Nhi, Hoa Nhược HÆ° vẫn không Ä‘i và o, mà Tô Äại Nhi cÅ©ng không biết là vì cái gì, cÅ©ng không chủ Ä‘á»™ng Ä‘i ra nghênh đón hắn, LÆ°u Vân và i lần mở cá»a thấy Hoa Nhược HÆ°, nhÆ°ng cÅ©ng không nói gì.
"Äại Nhi, ta đến chÃnh là muốn nói vá»›i nà ng, ta sá»± tá»± tay là m những chuyện nà y, ai cÅ©ng không thể ngăn trở được ta" Hoa Nhược HÆ° cuối cùng cÅ©ng không có Ä‘i và o, mà đứng ngoà i cá»a cháºm rãi nói những lá»i nà y, rồi xoay ngÆ°á»i muốn rá»i Ä‘i, nhÆ°ng từ cá»a lại truyá»n tá»›i má»™t câu, lại là m cho hắn rốt cuá»™c cÅ©ng không thể bÆ°á»›c Ä‘i.
"Nhược HÆ° ca ca, Äại Nhi cÅ©ng muốn nói vá»›i chà ng, cho dù chà ng muốn giết Äại Nhi, Äại Nhi cÅ©ng sẽ không oán chà ng" Thanh âm ngá»t ngà o lại có chút u oán, theo những lá»i nà y, Hoa Nhược HÆ° không tá»± chủ mà dừng bÆ°á»›c, má»™t lát sau xoay ngÆ°á»i lại đẩy cá»a ra, má»™t thân thể má»m mại nóng bá»ng đã láºp tức xông và o lòng hắn.
"Äại Nhi!" Hoa Nhược HÆ° thấp giá»ng kêu lên, ôm chặt lấy thân hình của nà ng.
"Nhược HÆ° ca ca, là Äại Nhi vô dụng, phụ sá»± tÃn nhiệm của Nhược HÆ° ca ca" Tô Äại Nhi sâu kÃn nói, "Chẳng qua chà ng cứ yên tâm, vá» sau sẽ không…"
"Äại Nhi, ta cÅ©ng không muốn là m cho nà ng khó xá», chỉ cần nà ng không trách ta là được rồi" Hoa Nhược HÆ° giá»ng nói trà n ngáºp sá»± bất đắc dÄ©, hắn đã hạ quyết tâm, phải tá»± tay giết Nam Cung Phi Vân, nhÆ°ng mặc kệ nói thế nà o, Nam Cung Phi Vân dù sao cÅ©ng là huynh trưởng của Tô Äại Nhi, hÆ¡n nữa má»™t khi hắn phải xuống tay vá»›i Nam Cung Phi Vân, Nam Cung Hiên Viên khẳng định cÅ©ng sẽ không khoanh tay đứng nhìn, đến lúc đó đối vá»›i Tô Äại Nhi, sẽ hình thà nh cục diện phụ thân huynh trưởng của nà ng cùng tình lang tà n sát lẫn nhau, cái nà y đối vá»›i nà ng mà nói, quả tháºt là má»™t thÆ°Æ¡ng tổn rất lá»›n.
"Nhược HÆ° ca ca, ta đã phân phó Vân Nhạn tá»· tá»· giúp chà ng, Vân Nhạn tá»· tá»· hiện tại có thể Ä‘iá»u Ä‘á»™ng đại bá»™ pháºn nhân mã của Ma cung, ta nghÄ© nà ng đối vá»›i chà ng cÅ©ng có chút tác dụng trợ giúp" Tô Äại Nhi cÆ°á»i ngá»t ngà o, ánh mắt nhìn Hoa Nhược HÆ° tá»±a hồ còn có và i phần thần sắc giảo hoạt.
Hoa Nhược HÆ° khẽ ngẩn ngÆ¡, Tôn Vân Nhạn có thể nói là nữ nhân là m cho hắn đâu đầu, chẳng qua hắn cÅ©ng khó nói là không cần sá»± trợ giúp của Tôn Vân Nhạn, dù sao vá»›i thân pháºn trÆ°á»›c mắt của Tôn Vân Nhạn, đối vá»›i hắn quả tháºt có sá»± trợ giúp rất lá»›n. Tôn Vân Nhạn Ä‘i theo bên hắn, má»™t số đệ tá» vô tá»™i của Ma cung sẽ không Ä‘i theo Nam Cung Phi Vân, nhÆ° váºy hắn ngà y sau đối mặt vá»›i Tô Äại Nhi cÅ©ng tốt hÆ¡n không Ãt
Hoa Nhược HÆ° cho tá»›i bây giá» cung chứ từng Ä‘i Ä‘Æ°á»ng vá»›i nữ nhân nà o mà có sá»± câu thúc nhÆ° váºy, cái nà y tất cả cÅ©ng Ä‘Æ¡n giản là khi hắn từ chá»— của Tô Äại Nhi Ä‘i ra thì đã thấy Tôn Vân Nhạn chá» hắn, xem ra Tô Äại Nhi đã sá»›m dá»± Ä‘oán được hắn sẽ không cá»± tuyệt yêu cầu của nà ng.
"Tôn cô nương, cô cùng ta vỠHoa phủ hay là đi chỗ nà o khác?" Hoa Nhược Hư phát hiện ra không nói chuyện lại cà ng khó chịu hơn, không bằng tìm chút đỠtà i để nói.
"Cung chủ bảo ta mấy ngà y nà y Ä‘i theo ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i Ä‘i đâu ta tá»± nhiên Ä‘i theo đó" Tôn Vân Nhạn ngang ngạnh nói, giá»ng Ä‘iệu tá»±a hồ có chút bất mãn, xem ra nà ng cÅ©ng không tình nguyện Ä‘i theo Hoa Nhược HÆ°.
Hoa Nhược HÆ° có chút xấu hổ cÆ°á»i cÆ°á»i, cÅ©ng không có nói chuyện nữa mà tiếp tục Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c, hắn hiện tại chỉ mong sá»›m má»™t vá» lại Hoa phủ má»™t chút.
"Bắt ăn trá»™m, bắt ăn trá»™m!" Trên Ä‘Æ°á»ng lá»›n Ä‘á»™t nhiên vang lên tiếng hô hoán, sau đó Hoa Nhược HÆ° liá»n thấy má»™t bóng ngÆ°á»i nhá» gầy đâm và o lòng hắn.
Hoa Nhược HÆ° khẽ nghiêng ngÆ°á»i, má»™t tay bắt lấy cánh tay của ngÆ°á»i ná», tinh tế nhìn lại thì ra là má»™t tiểu khất cái gầy ốm, nhìn kỹ thì lại là má»™t cô gái, quần áo lam lÅ©, vá chằng vá đụp, chẳng qua cÅ©ng khá sạch sẽ, trên mặt cÅ©ng chỉ hÆ¡i bản, chỉ là trên ngÆ°á»i nà ng tá»±a hồ có má»™t loại mùi thÆ¡m kỳ lạ nhà n nhạt, là m cho hắn âm thầm thấy lạ.
Má»™t lát sau Ä‘uổi tá»›i má»™t đám ngÆ°á»i, nhÆ° là hung thần ác sát nhìn tiểu khất cái kia, tiểu khất cái khiếp sợ trốn ra phÃa sau Hoa Nhược HÆ°, Hoa Nhược HÆ° không khá»i cảm thấy buồn cÆ°á»i, hình nhÆ° là hắn bắt được nà ng, kết quả hắn hiện tại ngược lại nhÆ° là trở thà nh cứu tinh váºy.
Hoa Nhược HÆ° quay đầu nhìn sang cô gái, lại thấy ánh mắt vô cùng đáng thÆ°Æ¡ng của nà ng ta, là m cho hắn không khá»i má»m lòng.
"Các vị, không biết tiểu cô nương nà y có chỗ nà o đắc tội với các vị?" Hoa Nhược Hư trong lòng âm thầm thở dà i, rốt cuộc quyết định giúp cô gái xem ra cũng đáng thương nà y một lần.
"Vị công tá» nà y, nha đầu chết tiệt nà y, cái tốt không há»c, lại há»c ngÆ°á»i ta Ä‘i trá»™m, trá»™m bạc của chúng ta, chúng ta truy Ä‘uổi ná»a canh giá», tháºt vất vả má»›i Ä‘uổi được cô ta, mong công tỠđừng ngăn cản, chúng ta phải Ä‘em nha đầu Ä‘Æ°a lên quan phủ má»›i được" Má»™t hán tá» râu quai nón nói, có lẽ là cảm giác được Hoa Nhược HÆ° thân pháºn không nhá», cho nên hắn cÅ©ng rất khách khÃ.
"NgÆ°á»i ta thá»±c sá»± là rất đói mà " Cô gái nấp ở sau lÆ°ng Hoa Nhược HÆ° khiếp sợ nói, "Tá»· của ta bị bệnh rất nặng, ta lại không có tiá»n mua thuốc cho tá»·, ta không có tiá»n Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chỉ có ăn trá»™m mà thôi"
Tà i sản của DoctorCrazy
22-03-2010, 12:15 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Tình Kiếm
Quyển 10
Chương 14: Chu chu khả ái
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: vip.******
Tà i trợ: duthanchi, megai
"Äem bạc mà cô đánh cắp Ä‘Æ°a cho ta" Hoa Nhược HÆ° quay đầu nói vá»›i cô gái ở phÃa sau, cô gái lắc đầu, chu má», hiển nhiên là không muốn.
"Äã bị ta mua đồ ăn, còn má»™t chút ta phải mua thuốc cho tá»· tá»·, không thể Ä‘Æ°a cho ngÆ°Æ¡i được" Cô gái thấy Hoa Nhược HÆ° bá»™ dáng có chút tức giáºn, vá»™i và ng nói.
"Cô đã đánh cắp của bá»n há» bao nhiêu bạc?" Hoa Nhược HÆ° thá»±c cÅ©ng không có biện pháp lấy của cô gái nà y, quả thá»±c chỉ muốn tiá»n chứ không muốn sống, rõ rà ng đã không có Ä‘Æ°á»ng trốn, lại nhất quyết không buông tiá»n khá»i tay.
"Chỉ có ba lượng bạc thôi, đã Ä‘uổi theo ta xa nhÆ° váºy, má»™t đám quá»· keo kiệt!" Cô gái vừa nói vừa là m mặt quá»· vá»›i đám ngÆ°á»i đại hán râu quai nón kia.
"Vị huynh Ä‘Ã i nà y, trong nà y có mÆ°á»i lượng bạc, coi nhÆ° là bồi thÆ°á»ng cho các ngÆ°Æ¡i, mong các vị không truy cứu nữa, dù sao đây cÅ©ng là má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng đáng thÆ°Æ¡ng" Hoa Nhược HÆ° lấy từ trong lòng ra mÆ°á»i lạng bạc Ä‘Æ°a cho hán tá» râu quai nón, nhẹ nhà ng nói.
"Không được không được, ta trả lại bạc cho hắn, ngươi đem bạc nà y cho ta được không?" Thấy bạc ở trên tay Hoa Nhược Hư, cô gái tựa hồ hai mắt sáng lên, nhảy xổ tới muốn cướp bạc đi.
Tôn Vân Nhạn vốn vẫn lạnh lùng bà ng quan, ở phÃa sau Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a tay chụp cô gái lại, không cho lá»™n xá»™n.
"Buông ta ra, bá»n há» Ä‘uổi ta xa nhÆ° váºy, còn cho tiá»n bá»n hắn là m gì, bá»n chúng phải cho ta tiá»n má»›i đúng" Cô gái rất bất mãn nói.
"Äược rồi, chúng ta Ä‘i, cầm lấy, chá»— bạc nà y cho cô, cô nhanh Ä‘i mua thuốc cho tá»· tá»· Ä‘i" Hoa Nhược HÆ° sau khi Ä‘uổi đám ngÆ°á»i kia Ä‘i, liá»n Ä‘Æ°a cho cô gái má»™t tấm ngân phiếu, cùng Tôn Vân Nhạn xoay ngÆ°á»i chuẩn bị rá»i Ä‘i.
"NgÆ°Æ¡i bị cô ta lừa rồi, ngÆ°Æ¡i nhìn xem tay của cô ta, là m sao có thể là khất cái được, ta thấy chÃnh là thiên kim tiểu thÆ° con nhà già u cÅ©ng không nuôi được tốt nhÆ° váºy đâu" Tôn Vân Nhạn lạnh lùng liếc nhìn cô gái, nói vá»›i Hoa Nhược HÆ°.
"Oa, vị tá»· tá»· nà y tháºt là lợi hại!" Kỳ quái chÃnh là cô gái kia bị vạch trần lại má»™t chút cÅ©ng không khẩn trÆ°Æ¡ng, cà ng không có vẻ gì mà muốn chạy Ä‘i, ngược lại bá»™ dáng còn khoa trÆ°Æ¡ng khen ngợi Tôn Vân Nhạn.
“BỠđi, chúng ta đi thôi" Hoa Nhược Hư có chút bực tức, chẳng qua ngẫm lại cũng chỉ tổn thất chút bạc, hắn cũng không thể so đo với cô gái nà y.
"Ài, từ từ, từ từ, các ngÆ°á»i Ä‘i đâu váºy? Dẫn ta Ä‘i vá»›i được không? Ta có má»™t mình nhà m chán lắm" Cô gái kia láºp tức nhảy đến trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i, ngăn trở không cho há» Ä‘i.
"Tránh ra!" Tôn Vân Nhạn lạnh giá»ng quát, Hoa Nhược HÆ° cảm giác vừa tức giáºn vừa buồn cÆ°á»i, hắn không gây phiá»n toái vá»›i cô ta đã là không tệ rồi, cô ta lại còn muốn Ä‘i theo bá»n há», xem ra cô gái nà y tám phần là thiên kim tiểu thÆ° nhà ai, bình thÆ°á»ng ngang bÆ°á»›ng, cho nên hiện tại gan má»›i lá»›n nhÆ° váºy.
"Không cần hung ác nhÆ° váºy chứ, ngÆ°á»i ta Ä‘i có má»™t mình, vạn nhất đụng phải ngÆ°á»i xấu thì là m sao bây giá»?" Cô gái bá»™ dáng có chút sợ hãi lại có chút ủy khuất, len lén Ä‘i đến bên cạnh, Ä‘á»™t nhiên chụp lấy tay của Hoa Nhược HÆ°, "Vị ca ca nà y, ngÆ°á»i tâm địa tốt nhÆ° váºy, nhất định sẽ không mặc kệ ta?"
"Cô gái nà y thá»±c cổ quái, tốt nhất là bá»›t Ä‘i phiá»n toái" Bên tai Hoa Nhược HÆ° truyá»n đến thanh âm của Tôn Vân Nhạn.
"Vị ca ca hảo tâm nà y, huynh hãy rủ lòng thÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i ta má»™t mình từ nhà chạy đến đây, huynh xem ngÆ°á»i ta lại xinh đẹp nhÆ° váºy, mà lại không biết võ công, lỡ đụng phải ngÆ°á»i xấu thì sao, huynh hãy dẫn ta Ä‘i vá»›i" Cô gái không ngừng lắc lắc tay Hoa Nhược HÆ°, bá»™ dáng rất đáng thÆ°Æ¡ng.
Hoa Nhược HÆ° có chút cảm giác dở khóc dở cÆ°á»i, lần đầu tiên đụng phải nữ hà i tá» nhÆ° váºy. Xinh đẹp? Mặt mà y của cô ta bẩn nhÆ° váºy, căn bản là nhìn không ra. Không có võ công? Không có võ công mà vừa rồi nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy mà vẫn có thể Ä‘Ã o thoát. Xem ra lá»i của cô nhá» nà y nói không câu nà o là tháºt, nhÆ°ng bá»™ dáng đáng thÆ°Æ¡ng tá»±a hồ lại không phải giả vá», lại thấy nà ng ta năn nỉ nhÆ° váºy, hắn bất giác cÅ©ng xuất hiện cảm giác thÆ°Æ¡ng tiếc, nghÄ© đến việc Ä‘uổi cô ta Ä‘i, hắn lại có chút không Ä‘Ã nh lòng.
"Nếu không, chúng ta dẫn cô ta trở vá» Ä‘i?" Hoa Nhược HÆ° có chút khó khăn nói, dùng ánh mắt dò há»i nhìn Tôn Vân Nhạn, Tôn Vân Nhạn hừ lạnh má»™t tiếng, xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i.
"NgÆ°Æ¡i muốn tá»± tìm phiá»n toái, cÅ©ng không quan hệ gò vá»›i ta" Trong tai Hoa Nhược HÆ° lại truyá»n đến thanh âm của Tôn Vân Nhạn, Hoa Nhược HÆ° có chút xấu hổ cÆ°á»i cÆ°á»i, rồi tiếp tục bÆ°á»›c Ä‘i, cô gái kia tá»± nhiên cÅ©ng Ä‘i theo.
Khi cô gái được Hoa Ngá»c Phượng dẫn Ä‘i tắm rá»a thay quần áo xong, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cảm thấy thất thần, Hoa Nhược HÆ° lúc nà y má»›i hiểu được, cô gái kia tá»± xÆ°ng mình xinh đẹp cÅ©ng không phải là giả, hắn thiếu chút nữa hoà i nghi cô gái trÆ°á»›c mắt không phải là tiểu khất cái vừa rồi. Khuôn mặt nhÆ° đóa phù dung hà ng mi nhÆ° liá»…u, suối tóc Ä‘en dà i thả lá»ng, vẻ đẹp hết sức tá»± nhiên mà mê ngÆ°á»i. Quần áo trên ngÆ°á»i nà ng có chút rá»™ng thùng thình, nhÆ°ng cÅ©ng không dấu được dáng ngÆ°á»i hoà n mỹ, nà ng ta hiện tại so vá»›i tiểu khất cái kia quả thá»±c là má»™t trá»i má»™t vá»±c. NhÆ°ng mấy cái nà y cÅ©ng không phải là quan trá»ng nhất, quan trá»ng nhất chÃnh là trên ngÆ°á»i nà ng tản mát ra má»™t loại khà chất thiên nhiên là m ngÆ°á»i ta trìu mến, giÆ¡ tay nhấc chân tá»±a hồ có thể dẫn Ä‘á»™ng tâm tÆ° của ngÆ°á»i khác, nà ng ta bÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, cÆ¡ hồ là m cho ngÆ°á»i ta bất giác lo lắng nà ng ta sẽ bị té ngã, nà ng ta uống má»™t ngụm nÆ°á»›c, cÅ©ng sẽ là m cho ngÆ°á»i ta lo lắng sẽ bị sặc.
"Oa, tháºt là đáng yêu, tiểu muá»™i muá»™i, ngÆ°á»i tên là gì váºy?" Kêu lên đầu tiên chÃnh là Tuyết Du Du, nà ng chạy đến bên cạnh cô gái nhìn chằm chằm và o cô ta, tá»±a hồ phát hiện ra má»™t thứ đồ chÆ¡i rất là yêu thÃch váºy.
"Hì hì, ta tên là Chu Chu, tiểu thÆ° tá»·, tá»· cÅ©ng tháºt đáng yêu, tá»· tên là gì váºy?" Cô gái tá»± xÆ°ng là Chu Chu cÆ°á»i hì hì, không đến má»™t lát nà ng đã cùng Hoa phủ rÃu rÃt không ngừng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là ngoại trừ Hoa Ngá»c Loan cùng Hoa Ngá»c Phượng ra, Hoa Ngá»c Loan luôn luôn không quá thÃch náo nhiệt, sau khi đứa nhá» chết, nà ng cà ng thêm có vẻ cao ngạo, mà Hoa Ngá»c Phượng lại không biết không biết vì sao, nhìn Chu Chu có chút xuất thần, không biết Ä‘ang nghÄ© Ä‘iá»u gì.
"Phượng nhi, sao váºy?" Hoa Nhược HÆ° Ä‘i đến bên cạnh Hoa Ngá»c Phượng, nhẹ nhà ng ôm lấy à nng.
"Äệ Ä‘i theo ta" Hoa Ngá»c Phượng lắc lắc đầu tá» vẻ không có việc gì, lại nói thầm, nói xong xoay ngÆ°á»i trở vá» phòng, Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng tá»± Ä‘á»™ng Ä‘i theo.
"SÆ° đệ, dệ là m sao mà gặp được Chu Chu?" Hoa Ngá»c Phượng thấp giá»ng há»i. Hoa Nhược HÆ° kể lại chi tiết, Hoa Ngá»c Phượng nghe xong lại lâm và o trầm tÆ°.
"Phượng nhi, có phải có gì không đúng phải không? Äúng rồi, Tôn cô nÆ°Æ¡ng vẫn là phản đối ta Ä‘Æ°a Chu Chu vá» nhà , có lẽ nà ng đã phát hiện cái gì đó, Phượng nhi, nà ng đợi lát nữa sau khi an bà i chá»— ở cho cô ta, thuáºn tiện hãy há»i má»™t chút" Hoa Nhược HÆ° ngẫm lại nói, Hoa Ngá»c Phượng nhẹ nhà ng ừm má»™t tiếng.
Rá»i khá»i phòng Hoa Ngá»c Phượng, Ä‘i và o đại sảnh lại phát hiện Chu Chu vẫn còn Ä‘ang vui chÆ¡i cùng vá»›i mấy ngÆ°á»i Tuyết Du Du, bá»™ dáng rất là vui vẻ. Hoa Nhược HÆ° cÆ°á»i khổ lắc lắc đầu, xoay ngÆ°á»i Ä‘i và o phòng Hoa Ngá»c Loan.
Hoa Ngá»c Loan lẳng lặng đứng ở cá»a sổ, phÃa sau truyá»n đến tiếng bÆ°á»›c chân quen thuá»™c, nà ng cÅ©ng không quay đầu lại.
Hoa Nhược HÆ° từ phÃa sau nhẹ nhà ng ôm lấy vòng eo nhá» nhắn của nà ng.
"SÆ° tá»·, chuyện quá khứ đừng có báºn táºm nheiefu nhÆ° váºy nữa? Ta không muốn nà ng lại không được vui" Hoa Nhược HÆ° ôn nhu nói bên tai nà ng.
"SÆ° đệ, ta không sao đâu, đệ không cần lo lắng cho ta" Hoa Ngá»c Loan quay lại, Ä‘Æ°a tay ôm lấy cổ hắn, đầy tình cảm nhìn hắn thấp giá»ng nói.
Hoa Nhược HÆ° ở cùng vá»›i Hoa Ngá»c Loan cho đến khuya, Hoa Nhược HÆ° má»›i đứng dáºy chuẩn bị rá»i Ä‘i.
"SÆ° đệ, đã khuya nhÆ° váºy, đệ còn Ä‘i đâu nữa?" Hoa Ngá»c Loan có chút oán trách nhìn Hoa Nhược HÆ°, trên mặt của nà ng nổi lên từng đóa mây Ä‘á», thanh âm trở nên rất nhá», "Äêm nay hãy ở lại đây Ä‘i".
Từ sau khi đứa nhá» xảy ra chuyện, bởi vì Hoa Ngá»c Loan rất không vui, nên Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng không tiện gần gÅ©i nà ng, bất quá hôm nay Hoa Ngá»c Loan đã chủ Ä‘á»™ng lÆ°u hắn lại, hắn là kẻ ngốc má»›i không hiểu được ý của nà ng. DÆ°á»›i sá»± vui mừng, lại ôm lấy khuôn mặt nà ng mà hôn say đắm.
Má»™t đêm triá»n miên, cho đến khi mặt trá»i đã cao ba sà o, Hoa Nhược HÆ° vẫn có chút không nguyện ý đứng lên, cái gì Thiên Tinh Minh, còn có cái gì Chu Chu kia, cÅ©ng Ä‘á»u bị hắn tạm thá»i gác sang má»™t bên.
Chẳng qua, Hoa Nhược HÆ° hiện tại không đứng dáºy cÅ©ng không được, bởi vì nha đầu Hà m Tuyết kia đã tìm đến táºn cá»a.
Hà m Tuyết lại quấn quÃt lấy Hoa Nhược HÆ° bắt hắn dẫn ra ngoà i chÆ¡i, nhÆ°ng lại bắt chỉ dẫn theo má»™t mình nà ng, Hoa Nhược HÆ° có chút không quá tình nguyện, chẳng qua cÅ©ng chỉ có thể theo ý nà ng ta má»™t lần, Hà m Tuyết tháºt vất vả má»›i trở vá», vạn nhất nà ng ta lại nổi giáºn bá» Ä‘i lại lại phiá»n toái nữa.
Hà m Tuyết rốt cuá»™c đã nhÆ° nguyện cùng Hoa Nhược HÆ° bắt đầu Ä‘i khắp thà nh Kim Lăng, chẳng qua xem ra nà ng tá»±a hồ cÅ©ng không phải thá»±c muốn Ä‘i dạo phố, mà là chỉ muốn Hoa Nhược HÆ° Ä‘i vá»›i nà ng mà thôi, bởi vì nà ng căn bản không nhìn cảnh sắc ven Ä‘Æ°á»ng, mà cặp mắt Ä‘en lay láy kia chỉ không ngÆ°ng chuyển Ä‘á»™ng trên ngÆ°á»i Hoa Nhược HÆ°.
"Uyển Nhi tá»· tá»·!" Hà m Tuyết Ä‘á»™t nhiên vui vẻ kêu lên, theo ánh mắt của nà ng, Hoa Nhược HÆ° nhìn lại, cÅ©ng không khá»i nao nao, phÃa trÆ°á»›c cách đó không xa có ba nữ tá» tuyệt sắc, nhìn kỹ lại, cả ba ngÆ°á»i Ä‘á»u đã gặp qua. Cô gái cung trang mà u trắng là Cung Nhã Thiến, còn có cô gái che mặt từng là Thánh nữ Thần cung, cô gái tố y còn lại, chÃnh là lần đó hắn tìm Hồng Nguyệt Nhi đã gặp qua, cÅ©ng có má»™t chút xung Ä‘á»™t, căn cứ theo lá»i của Hoa Ngá»c Phượng, lại nhìn vẻ cao hứng phấn chấn của Hà m Tuyết, xem ra nà ng ta chÃnh là Triệu Uyển Nhi.
"Thiếu gia, vị nà y là Uyển Nhi tá»· tá»· đối vá»›i Tiểu Tuyết rất tốt, ngÆ°á»i mau Ä‘i tá»›i Ä‘i" Hà m Tuyết thấy Hoa Nhược HÆ° đứng bất Ä‘á»™ng tại chá»—, liá»n là m nÅ©ng không thuáºn theo, Hoa Nhược HÆ° bất đắc dÄ© cÅ©ng phải đến gần và i bÆ°á»›c.
"Äa tạ Triệu cô nÆ°Æ¡ng đã chiếu cố cho Tiểu Tuyết" Hoa Nhược HÆ° hÆ°á»›ng tá»›i Triệu Uyển Nhi chắp tay, sau đó lại chuyển hÆ°á»›ng tá»›i Cung Nhã Thiến cùng Thánh nữ Thần cung, khẽ cÆ°á»i cÆ°á»i, "Hai vị cô nÆ°Æ¡ng, đã lâu không gặp!"
"Hoa công tá» khách khà rồi, lần trÆ°á»›c đúng là vá»›i Hoa công tá» có chút hiểu lầm, mong rằng công tá» không để ý" Triệu Uyển Nhi lại cÆ°á»i nói.
"Thiếu gia, Uyển Nhi tá»· tá»·, thì ra các ngÆ°á»i quen biết" Hà m Tuyết bÄ©u môi, bá»™ dáng rất thất vá»ng.
"Là chuyện quá khứ, không cần phải để ở trong lòng" Hoa Nhược HÆ° ảm đạm cÆ°á»i, nói xong còn nhìn Cung Nhã Thiến, má»™t câu có hai hà m nghÄ©a.
"Hoa công tá» khoan hồng Ä‘á»™ lượng, Uyển Nhi bá»™i phục. Uyển Nhi có má»™t phần rượu nhạt, cảm tạ Hoa công tá» lâu nay vẫn ra tay trợ giúp Thần cung, không biết công tá» có rảnh không?" Triệu Uyển Nhi ôn nhu nói, giá»ng Ä‘iêu cÅ©ng rất khác thÆ°á»ng.
"Äược rồi được rồi, ta Ä‘ang có chút đói" Hoa Nhược HÆ° còn chÆ°a nói, Hà m Tuyết đã vá»— tay cao hứng nói.
"à tốt của cô nÆ°Æ¡ng, tại hạ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là tòng mệnh" Hoa Nhược HÆ° có chút bất đắc dÄ© nói, Hà m Tuyết nói nhÆ° váºy, hắn nói không Ä‘i cÅ©ng không được.
Rượu ngon nÆ¡i tay, giai nhân trÆ°á»›c mặt, theo lý thuyết đây là chuyện khoái lạc nhất của nam nhân, chẳng qua Hoa Nhược HÆ° tá»±a hồ lại cao hứng không nổi, bởi vì hắn vẫn cảm giác thấy ba nữ nhân xinh đẹp đối diện không dá»… đối phó, tuy nói các nà ng hiện tại đối vá»›i hắn khách khách khà khÃ, nhÆ°ng các nà ng khẳng định sẽ không vô duyên vô cá»› mà má»i tiệc hắn, cà ng huống chi, hôm nay ba ngÆ°á»i nà y lại xuất hiện ở chốn náo nhiệt, đã là chuyện không bình thÆ°á»ng rồi. Theo lý thuyết, kẻ địch của Thần cung rất đông, các nà ng cÅ©ng không nên tá»± do nhÆ° váºy.
Hà m Tuyết ngồi ở trong lòng Hoa Nhược HÆ° tháºt ra rất vui vẻ, tuy nà ng là nha hoà n, chẳng qua lại xem nhÆ° Hoa Nhược HÆ° là ngÆ°á»i hầu của nà ng, bởi vì trên cÆ¡ bản toà n là Hoa Nhược HÆ° hầu hạ nà ng.
Triệu Uyển Nhi vẫn má»i rượu, nếu không cùng Hà m Tuyết đùa giỡn, thì cÅ©ng không nói má»™t câu chÃnh sá»± gì, Hoa Nhược HÆ° thầm nghÄ© má»™t khi ngÆ°á»i đã không nói, ta lại cà ng không chủ Ä‘á»™ng há»i, cứ giả ngốc là được, cho dù hắn biết chắc Triệu Uyển Nhi khẳng định là có việc tìm hắn.
"Äệ đệ ngÆ°Æ¡i rất xấu, uống rượu mà lại không má»i tá»· tá»· đến?" Äá»™t nhiên má»™t thanh âm truyá»n tá»›i, Hoa Nhược HÆ° cả kinh, chẳng qua lại cà ng cảm thấy cao hứng.
Ba ngÆ°á»i Triệu Uyển Nhi giáºt mình đứng lên, sắc mặt cÅ©ng đồng thá»i kịch biến, các nà ng căn bản là không phát hiện ra ngÆ°á»i ta là m thế nà o mà và o, mà cà ng là m cho các nà ng kinh dị chÃnh là nữ tá» nà y xinh đẹp, xinh đẹp đến ná»—i là m cho các nà ng Ä‘á»u có cảm giác tá»± xấu hổ.
"Tá»· tá»·, tá»· là m sao đến đây được?" Hoa Nhược HÆ° vá»™i và ng buông Hà m Tuyết ra, đứng dáºy bÆ°á»›c nhanh đến trÆ°á»›c mặt Hoa Thiên Tinh, hắn đã nhiá»u ngà y không gặp nà ng, lúc nà y tá»± nhiên là mừng rỡ không thôi.
"Thiếu gia tháºt bất công, có tá»· tá»· là không muốn Tiểu Tuyết" Hà m Tuyết bất mãn lầm bầm má»™t tiếng.
Tiểu tuyết Ä‘iêu lâu nay vẫn ôn thuáºn ở trong lòng Hoa Thiên Tinh Ä‘á»™t nhiên không biết vì cái gì mà bắt đầu giãy dụa trong lòng Hoa Thiên Tinh, Hoa Thiên Tinh khóe miệng lá»™ ra nụ cÆ°á»i giảo hoạt, buông tay ra, Tuyết Äiêu Ä‘á»™t nhiên xông tá»›i má»™t ngÆ°á»i, mà ngÆ°á»i ná» lại là Thánh nữ Thần cung.
"Äệ đệ, đệ nhìn kỹ xem, nhìn xem đệ có quen biết vá»›i ngÆ°á»i ta không" Hoa Thiên Tinh ghé và o bên tai Hoa Nhược HÆ° nhẹ nhà ng nói, Hoa Nhược HÆ° trong lòng khẽ chấn Ä‘á»™ng, Thánh nữ né tránh Tuyết Äiêu, nhÆ°ng Tuyết Äiêu nà y vừa bám chặt không buông, vừa kêu lên vui vẻ. Thánh nữ Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a tay chụp tá»›i Tuyết Äiêu, tá»±a hồ muốn dồn nó và o chá»— chết.
Hoa Nhược HÆ° sắc mặt dần dần trở nên dị thÆ°á»ng khó coi, thân mình chợt lóe, lấy tay ôm lại Tuyết Äiêu, đứng thẳng ngÆ°á»i nhìn chằm chằm và o Thánh nữ, ánh mắt cà ng ngà y cà ng sắc bén.
"Là ngÆ°Æ¡i!" Hoa Nhược HÆ° rất khó khăn thốt ra hai chữ nà y, quả thá»±c có chút cảm giác nhÆ° ngheien răng nghiến lợi, Thánh nữ tá»±a hồ không dám nhìn thẳng và o ánh mắt của hắn, cúi đầu, không tá»± chủ được lui vá» phÃa sau hai bÆ°á»›c.
"Tiểu Tuyết, tá»· tá»·, chúng ta Ä‘i!" Hoa Nhược HÆ° lạnh lùng liếc nhìn nà ng ta má»™t cái, quay đầu thấp giá»ng nói.
"Hì hì, Tiểu Tuyết Äiêu nà y tháºt đáng yêu, để ta ôm Ä‘i, để tránh bị ngÆ°á»i ta nhẫn tâm đánh chết" Hoa Thiên Tinh từ trên tay Hoa Nhược HÆ° ôm lấy Tuyết Äiêu, lại đối vá»›i Thánh nữ cÆ°á»i hì hì nói.
"Thiếu gia, sao váºy?" Hà m Tuyết có chút khó hiểu mở to đôi mắt xinh đẹp, dùng ánh mắt dò há»i Hoa Nhược HÆ°
Tà i sản của DoctorCrazy
22-03-2010, 12:16 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Tình Kiếm
Quyển 10
Chương 15: Mỹ nhân giao dịch
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: vip.******
Tà i trợ: duthanchi, megai
"Không có việc gì, Tiểu Tuyết, chúng ta trở vá»" Hoa Nhược HÆ° miá»…n cưỡng cÆ°á»i cÆ°á»i, kéo Hà m Tuyết, mà Hoa Thiên Tinh cÅ©ng chủ Ä‘á»™ng Ä‘i tá»›i kéo tay Hoa Nhược HÆ°, ba ngÆ°á»i song song Ä‘i ra ngoà i.
"Hoa công tá», xin dừng bÆ°á»›c!" Thánh nữ Ä‘á»™t nhiên mở miệng nói.
"Ta nghĩ giữa chúng ta cũng không có gì để nói!" Hoa Nhược Hư lạnh lùng nói, không quay đầu lại, cà ng không dừng lại, tiếp tục đi ra ngoà i.
"NgÆ°Æ¡i thá»±c sợ ta nhÆ° váºy sa?" Thánh nữ Ä‘á»™t nhiên trà o phúng nói, "CÅ©ng là ngÆ°Æ¡i không dám đối mặt vá»›i sá»± tháºt bị ngÆ°á»i lừa gạt?
Hoa Nhược HÆ° trong đáy lòng dâng lên sá»± phẫn ná»™ khó hiểu, Ä‘á»™t nhiên xoay ngÆ°á»i, hai mắt bắn ra hai đạo thần quang, hung hăng nhìn nà ng ta, nà ng ta lại không chút sợ hãi nhìn lại Hoa Nhược HÆ°, trong con mắt tá»±a hồ còn có và i phần trà o phúng.
"Tá»· tá»·, tá»· dẫn Tiểu Tuyết vá» Ä‘i" Hoa Nhược HÆ° thấp giá»ng nói, Hoa Thiên Tinh ngá»t ngà o ứng má»™t tiếng, Ä‘em Hà m Tuyết không chút tìng nguyện dẫn ra ngoà i.
Hoa Nhược HÆ° cháºm rãi Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Thánh nữ, tay cháºm rãi Ä‘Æ°a lên, cuối cùng dừng lại cạnh gò má của nà ng má»™t Ä‘oạn thá»i gian, cuối cùng lại buông xuống.
"NgÆ°Æ¡i không phải hy vá»ng ta giúp các ngÆ°á»i báo thù sao? Rất Ä‘Æ¡n giản, chỉ cần ngÆ°Æ¡i đáp ứng ta má»™t Ä‘iá»u kiện!" Hoa Nhược HÆ° ngữ khà biến thà nh lạnh lùng.
"NgÆ°Æ¡i Ä‘i theo ta" Thánh nữ cháºm rãi xoay ngÆ°á»i, xiên xiên bÆ°á»›c Ä‘i, Hoa Nhược HÆ° nao nao, thoáng do dá»± má»™t chút rồi cÅ©ng Ä‘i theo, mà Triệu Uyển Nhi cùng Cung Nhã Thiến hai ngÆ°á»i vẫn đứng ở tại chá»—, trên mặt Cung Nhã Thiến xuất hiện vẻ Æ°u tÆ° nồng Ä‘áºm.
Xuyên qua và i cái hà nh lang, Ä‘i tá»›i má»™t gian phòng, Thánh nữ đẩy cá»a Ä‘i và o.
Rất hiển nhiên đây là khuê phòng của nữ nhân, bố trà tuy rất đơn giản, lại có vẻ thanh nhã mà cao quý.
Thánh nữ đóng cá»a phòng, sau đó xoay ngÆ°á»i đối mặt vá»›i Hoa Nhược HÆ°, bà n tay nhẹ nhà ng Ä‘Æ°a lên, cháºm rãi lấy cái khăn che mặt xuống, lá»™ ra khuôn mặt kiá»u diá»…m khuynh quốc khuynh thà nh, đúng nhÆ° là Hoa Nhược HÆ° dá»± kiến, nà ng đúng là Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi, vÄ©nh viá»…n là thiên hạ đệ nhất mỹ nữ trong tâm trà hắn từ năm tám tuổi, Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi, chỉ là trên khuôn mặt của nà ng rốt cuá»™c không còn sá»± hồn nhiên thưở nà o, ánh mắt của nà ng cÅ©ng không còn chút khá» dại vô tà , thế và o đó chỉ là sá»± lạnh lùng, còn loáng thoáng sá»± chế nhạo là m cho Hoa Nhược HÆ° quả thá»±c muốn phát khùng.
"Phong Tòng Vân cùng ngÆ°á»i của Tiên cung Ä‘á»u là do ngÆ°Æ¡i giết sao? Tin tức giá há»a cho ta cÅ©ng là do ngÆ°Æ¡i truyá»n ra ngoà i có phải không? NgÆ°Æ¡i từ đầu đến cuối Ä‘á»u chỉ lợi dụng ta có phải không?" Hoa Nhược HÆ° cố gắng nhẫn nhịn sá»± kÃch Ä‘á»™ng trong lòng, nghiến răng há»i.
"Má»™t khi ngÆ°Æ¡i đã biết, còn há»i ta là m gì?" Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi thản nhiên nói, nà ng có chút khinh bỉ nhìn Hoa Nhược HÆ°, đồng thá»i lại là m ra má»™t Ä‘á»™ng tác là m cho Hoa Nhược HÆ° tâm thần chấn Ä‘á»™ng, nà ng bắt đầu thong thả cởi bá» quần áo trên ngÆ°á»i nà ng.
"NgÆ°Æ¡i muốn là m gì?" Hoa Nhược HÆ° ngữ khà có chút run rẩy, Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi đã bá» Ä‘i quần áo bên ngoà i, da thịt bên trong đã mÆ¡ hồ hiện ra, Ä‘Æ°á»ng cong hoà n mỹ đã bắt đầu kÃch thÃch ánh mắt của hắn.
"Thá»±c hiện Ä‘iá»u kiện của ngÆ°Æ¡i" Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi vẫn dùng ánh mắt khinh thÆ°á»ng nhìn Hoa Nhược HÆ°, loại ánh mắt nà y là m cho Hoa Nhược HÆ° khó có thể chịu được, là m cho hắn có má»™t loại cảm giác bị ngÆ°á»i ta xỉ nhục.
"Ta có nói đó là điá»u kiện của ta sao?" Hoa Nhược HÆ° tức giáºn không thôi, hắn cảm giác bản thân tá»±a hồ hoà n toà n có thể bóp chết nữ nhân nà y.
"Ai mà không biết Hoa công tá» ngÆ°Æ¡i phong lÆ°u Ä‘a tình, tâm tÆ° của ngÆ°Æ¡i ai mà không rõ? NgÆ°Æ¡i không phải muốn tìm được ta sao? Ta hiện tại cho ngÆ°Æ¡i đó thôi" Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi ngữ khà trà n ngáºp sá»± chế nhạo, nói xong lại tiếp tục bắt đầu cởi bỠáo lót của nà ng.
"Bốp" một tiếng vang lên, trên khuôn mặt của Âu Dương Băng Nhi hiện lên năm dấu ngón tay đỠtươi.
"Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi, ta nói cho cô biết, ta đúng là đã từng thÃch cô, chẳng qua ta thÃch chÃnh là Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi thuần khiết khá» dại không hiểu thế sá»± kia, chứ không phải loại nữ nhân âm hiểm ác Ä‘á»™c vì đạt được mục Ä‘Ãch không từ thủ Ä‘oạn nhÆ° cô!" Hoa Nhược HÆ° rốt cuá»™c đã nhịn không được, cà ng không thể chịu được cái tác phòng tùy tiện nguyện ý Ä‘Æ°a tấm thân ra nhÆ° váºy của nà ng, vì thế liá»n hung hăng tặng cho nà ng ta má»™t cái tát, mà Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi không biết là không nghÄ© tá»›i Hoa Nhược HÆ° sẽ ra tay đánh nà ng hay là nguyên nhân gì khác, mà cÅ©ng không có tránh né.
"Lừa mình dối ngÆ°á»i!" Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi xem ra cÅ©ng không bởi vì cái tát nà y của Hoa Nhược HÆ° mà có biến hóa, vẫn là bá»™ dáng lạnh nhạt bình tÄ©nh, "Trên Ä‘á»i nà y vốn không có Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi khá» dại thuần khiết, ngÆ°á»ii mà ngÆ°Æ¡i hiện tại gặp trÆ°á»›c mắt má»›i thá»±c sá»± là nó. NgÆ°Æ¡i dám nói Ä‘iá»u kiện của ngÆ°Æ¡i không phải là muốn có được ta sao? NgÆ°Æ¡i muốn thì ta có thể Ä‘em thân thể của ta cho ngÆ°Æ¡i, chẳng qua nếu ngÆ°Æ¡i muốn ta yêu ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i tháºt chẳng khác nà o nằm má»™ng. Ta có thể yêu bất kỳ nam nhân nà o, cÅ©ng sẽ không yêu ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i nhiá»u nhất cÅ©ng chỉ có thể có được thân xác của ta, chứ không thể có được trái tim của ta".
"Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi, cô không cần tá»± tác Ä‘a tình! Äiá»u kiện của ta không phải là cô!" Hoa Nhược HÆ° thiếu chút nữa bị nữ nhân nà y là m tức đến nổi Ä‘iên, hắn phẫn ná»™ lÆ°u lại những lá»i nà y, rồi xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c nhanh rá»i Ä‘i.
Nhìn thấy bóng lưng của hắn, Âu Dương Băng Nhi trên mặt dần dần xuất hiện một loại vẻ mặt không thể diễn tả, tựa hồ mơ hồ có chút cảm giác mất mác.
Sau khi Hoa Nhược HÆ° rá»i khá»i chá»— của Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi cÅ©ng không có láºp tức trở lại Hoa phủ, tâm tình của hắn tá»±a hồ cho tá»›i bây giá» cÅ©ng chÆ°a từng tồi tệ nhÆ° váºy, cảm giác của hắn hiện tại so vá»›i ná»—i Ä‘au khi mất Ä‘i đứa con hoà n toà n khác biệt, hắn hiện tại, trong lòng có má»™t loại áp lá»±c cùng khó chịu cho tá»›i bây giá» cÅ©ng chÆ°a từng có, trÆ°á»›c ngá»±c tá»±a nhÆ° bị má»™t khối đá lá»›n đè nặng. Trong đầu của hắn không tá»± chủ được xuất hiện hình ảnh của Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi, lại không thể nà o Ä‘em Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi từng gặp tại Tuyết SÆ¡n cùng vá»›i Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi hiện tại liên hệ cùng má»™t chá»— được, hắn tháºm chà còn tá»± nói vá»›i mình, đây căn bản không phải là má»™t ngÆ°á»i, Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi kia đã chết, hiện tại Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi nà y chỉ là má»™t ngÆ°á»i khác mà thôi. NhÆ°ng hắn lại cà ng thêm hiểu được, hắn nghÄ© nhÆ° váºy chỉ là tá»± dối mình gạt ngÆ°á»i mà thôi.
Hắn Ä‘i ở trong thà nh, Ä‘á»™t nhiên phát hiện phÃa trÆ°á»›c cách đó không xa có viết má»™t chữ “Tá»u†tháºt lá»›n, vì thế đâm đầu Ä‘i thẳng và o đó.
Tá»± rót tá»± uống, khoảng ná»a canh giá» sau, Hoa Nhược HÆ° đã hÆ¡i say say. Mà lúc nà y, má»™t nữ tá» tố y lại Ä‘i và o, ngồi phÃa đối diện hắn.
"Hoa công tá», chúng ta có thể nói chuyện không?" Nữ tá» tố y nhẹ nhà ng thở dà i má»™t tiếng, Hoa Nhược HÆ° ngẩng đầu lên nhìn nà ng ta, má»™t lát sau cháºm rãi thở ra má»™t hÆ¡i, gáºt gáºt đầu.
"Trong nà y nhiá»u ngÆ°á»i há»—n tạp, Hoa công tá» má»i Ä‘i theo ta" Nữ tá» tố y tá»±a hồ nhÆ° trút được gánh nặng, nói xong đứng lên trÆ°á»›c.
"Ta không nghÄ© lại Ä‘i đến cái chá»— quá»· của các ngÆ°Æ¡i" Hoa Nhược HÆ° thản nhiên nói, tháºt ra hắn đối vá»›i nữ tá» gá»i là Triệu Uyển Nhi nà y cÅ©ng có chút tò mò, xem ra nà ng ta cùng Cung Nhã Thiến Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi quan hệ khá sâu, chẳng qua hắn biết, Thần cung nên không có hai ngÆ°á»i có thân pháºn tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhau nhÆ° Cung Nhã Thiến Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi.
"Hoa công tỠyên tâm, sẽ không đi tới đó đâu" Triệu Uyển Nhi sắc mặt có chút buồn bả.
Triệu Uyển Nhi xem ra sá»›m đã có chuẩn bị, cÅ©ng dá»± Ä‘oán được Hoa Nhược HÆ° sẽ không Ä‘i tói chá»— vừa rồi, cho nên nà ng ở tại khách sạn thuê má»™t căn háºu viện thanh tÄ©nh. Nà ng rót cho Hoa Nhược HÆ° má»™t ly trà xanh, sau đó liá»n ngồi đối diện hắn.
"Không biết Uyển Nhi cô nÆ°Æ¡ng tại Thần cung có thân pháºn gì?" Hoa Nhược HÆ° trá»±c tiếp há»i ra nghi hoặc lá»›n nhất trong lòng hắn.
"Ta là sÆ° thúc của Nhã Thiến cùng Băng Nhi, cÅ©ng chÃnh là sÆ° muá»™i của Cung chủ Thần cung Ä‘á»i trÆ°á»›c" Triệu Uyển Nhi trả lá»i rất rõ rà ng, "Äồng thá»i, ta cÅ©ng là Thánh nữ của Thần cung Ä‘á»i trÆ°á»›c".
Hoa Nhược HÆ° hÆ¡i kinh hãi, xem ra Triệu Uyển Nhi nà y tháºt đúng là không phải ngÆ°á»i thÆ°á»ng, nà ng tại Thần cung thân pháºn rất cao, hoà n toà n ra ngoà i dá»± kiến của hắn.
"Xem ra cô nÆ°Æ¡ng tá»±a hồ tuổi còn nhá», sao lại có thể là sÆ° muá»™i của Cung chủ Ä‘á»i trÆ°á»›c?" Hoa Nhược HÆ° bá»™ dáng có chút không quá tin tưởng, bởi vì Triệu Uyển Nhi xem ra cÅ©ng chỉ má»›i khoảng hai mÆ°Æ¡i lăm, chẳng lẽ nà ng ta má»›i mấy tuổi đã là m Thánh nữ?
"Không dối gạt Hoa công tá», Uyển Nhi năm nay Æ°á»›c chừng đã ba mÆ°Æ¡i" Triệu Uyển Nhi khẽ mỉm cÆ°á»i nói, tuy nói nữ nhân không quá thÃch thú khi nói ra tuổi tháºt của mình, chẳng qua nà ng tá»±a hồ cÅ©ng không quá để ý.
"Váºy không biết Uyển Nhi cô nÆ°Æ¡ng có chuyện gì muốn nói vá»›i ta? Äầu tiên phải nói ra, ta thá»±c không có hứng thú giúp các ngÆ°á»i báo cừu gì gì đó" Hoa Nhược HÆ° trong lòng tuy có chút bá»™i phục thuáºt trú nhan của Triệu Uyển Nhi, chẳng qua cÅ©ng ngẫm lại nhÆ° Tây Môn Lâm váºy, bởi váºy trong lòng cÅ©ng thoải mái hÆ¡n, bắt đầu nói đến chÃnh sá»±.
"Chuyện giữa Băng Nhi cùng Hoa công tá» vừa rồi, tháºt ra ta đã biết" Triệu Uyển Nhi nhẹ nhà ng thở dà i, "Tháºt ra Nhã Thiến cùng Băng Nhi tuổi vẫn còn nhá», lại phải gánh vác nhiá»u việc nhÆ° váºy, lại nói tá»›i, thân là m sÆ° thúc nhÆ° ta cÅ©ng không có trách nhiệm kết thúc việc nà y".
Hoa Nhược HÆ° trầm mặc nghÄ© đến ánh mắt khinh bỉ của Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi không lâu trÆ°á»›c đó, giá»ng Ä‘iệu trà o phúng chế nhạo kia, trong lòng hắn liá»n bừng bừng lá»a giáºn.
"Tháºt ra Băng Nhi cÅ©ng không phải nhÆ° ngÆ°Æ¡i tưởng tượng đâu" Triệu Uyển Nhi tiếp tục nói tiếp, lại bị Hoa Nhược HÆ° Ä‘á»™t nhiên lên tiếng cắt ngang.
"Không cần nói tiếp, ta đáp ứng giúp các ngÆ°á»i, chẳng qua ngÆ°Æ¡i phải đáp ứng ta má»™t Ä‘iá»u kiện" Hoa Nhược HÆ° nghe được mấy chữ Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi nà y liá»n cảm thấy khó chịu, vì thế quả quyết cắt ngang lá»i của nà ng, đồng thá»i trong lòng xuất hiện ý nghÄ© báo thù.
"Không biết công tá» muốn Uyển Nhi đáp ứng Ä‘iá»u kiện gì?" Triệu Uyển Nhi nao nao, thầm nghÄ© Ä‘iá»u kiện mà Hoa Nhược HÆ° muốn không phải là nhằm và o Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi sao?
"Äó là cÆ°á»›i ta!" Hoa Nhược HÆ° thản nhiên nói.
"Cái gì? Hoa công tá», ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i không phải là nói đùa chứ?" Triệu Uyển Nhi tay run lên, chén trà trên tay đã rÆ¡i xuống đất vỡ thà nh từng mảnh nhá», nà ng dùng ánh mắt không thể tin được mà nhìn Hoa Nhược HÆ°.
"Ta không hay nói đùa, Ä‘iá»u kiện của ta chÃnh là nhÆ° váºy, ta muốn cô, Triệu Uyển Nhi, gả cho Hoa Nhược HÆ° ta!" Hoa Nhược HÆ° nói từng chữ má»™t.
Triệu Uyển Nhi sau khi xác nháºn không nghe sai lầm, sắc mặt suy sụp, trong lúc nhất thá»i không biết nói cái gì cho phải.
"Ta Ä‘i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, ta cho cô thá»i gian má»™t ngà y để suy nghÄ©, đáp ứng hay không đáp ứng tùy và o cô" Hoa Nhược HÆ° trong lòng dâng lên sá»± khoái trá khó hiểu, bÆ°á»›c nhanh ra khá»i khách Ä‘iếm, lÆ°u lại Triệu Uyển Nhi má»™t mình ngÆ¡ ngẩn xuất thần ngồi ở đó.
Hoa Nhược HÆ° lại Ä‘i đến má»™t tá»u quán khác, uống cho đến tối cÅ©ng không ai đến quấy rầy hắn, má»i ngÆ°á»i tại Hoa phủ tá»±a hồ đối vá»›i hắn không nghe thấy không há»i, hắn lâu nhÆ° váºy không trở vá» cÅ©ng không Ä‘i tìm hắn.
Cho đến khi Hoa Nhược HÆ° rốt cuá»™c đã uống say, thì má»›i có ngÆ°á»i xuất hiện, ngÆ°á»i nà y lại là Tôn Vân Nhạn.
Tôn Vân Nhạn vẫn luôn Ä‘i theo hắn, bởi vì là lệnh của Tô Äại Nhi, chẳng qua chuyện của hắn, nà ng cÅ©ng không muốn can thiệp, nếu không phải thấy hắn rốt cuá»™c uống rượu đến gục ở trên bà n, chỉ sợ nà ng nhìn hắn uống cho đến khi hết rượu má»›i thôi.
Khi Hoa Nhược HÆ° tỉnh lại cảm giác xung quanh rất yên tÄ©nh, thà nh Kim Lăng phồn hoa tá»±a hồ cÅ©ng đã ngÆ°ng ồn à o, xem ra thá»i gian cÅ©ng đã khuya. Vốn theo lẽ thÆ°á»ng phán Ä‘oán, uống say nhÆ° Hoa Nhược HÆ° thì đến tối hôm sau cÅ©ng có thể là vẫn chÆ°a tỉnh lại được, bởi vì Hoa Nhược HÆ° có Tình kiếm, thể chất trở nên đặc thù, do đó tỉnh lại cÅ©ng sá»›m hÆ¡n.
Tôn Vân Nhạn không muốn ôm má»™t nam nhân chạy tá»›i chạy lui, bởi váºy liá»n Ä‘em Hoa Nhược HÆ° vá» chá»— ở của nà ng. Äáng tiếc chá»— của nà ng chỉ có má»™t cái giÆ°á»ng, nà ng cÅ©ng không muốn ngược đãi Hoa Nhược HÆ°, nên Ä‘Ã nh phải cho hắn ngủ ở trên giÆ°á»ng của mình, còn nà ng thì không ngủ mà ngồi ở bên ngoà i.
Chỉ là nói đến, Tôn Vân Nhạn lâu nay vẫn tá»± chắm sóc tốt cho bản thân, cho nên cÅ©ng chÆ°a từng cả đêm không ngủ nhÆ° váºy, nên đến ná»a đêm liá»n cảm thấy cả ngÆ°á»i không thoải mái, chạy và o phòng thì thấy Hoa Nhược HÆ° vẫn ngủ nhÆ° heo chết váºy, cho rằng hắn sẽ không thể tỉnh lại nổi, liá»n yên tâm lá»›n máºt Ä‘i tắm ở phòng bên cạnh.
Tôn Vân Nhạn thoải mái nằm trong bồn tắm Æ°á»›c chừng ná»a canh giá» còn chÆ°a muốn lên, khẽ nhắm mắt lại, tá»±a hồ muốn cứ nhÆ° váºy mà ngủ má»™t đêm, chỉ là đột nhiên sá»± cảnh giác trá»i sinh là m cho nà ng tỉnh táo lại, nà ng cảm giác được tá»±a hồ có má»™t ánh mắt Ä‘ang nhìn chằm chằm và o nà ng.
Hoa Nhược HÆ° bởi vì cảm giác đầu có chút Ä‘au, vì thế liá»n rá»i giÆ°á»ng Ä‘i ra ngoà i cá»a muốn đổi không khÃ, chỉ là đột nhiên phát hiện nÆ¡i nà y rất lạ, hắn cho tá»›i bây giá» chÆ°a từng tá»›i qua, bởi váºy muốn nhìn xem chủ nhân nÆ¡i nà y rốt cuá»™c là ai, mà hắn lại phát hiện phòng bên cạnh có đèn, tá»± nhiên là liá»n đẩy cá»a Ä‘i và o, bởi váºy khi hắn phát hiện Tôn Vân Nhạn ở trong bồn tắm, vừa lúc hÆ¡i nÆ°á»›c đã cà ng ngà y cà ng nhạt, mà thân thể trần trụi của Tôn Vân Nhạn cÅ©ng cà ng ngà y cà ng rõ rà ng xuất hiện trÆ°á»›c mắt hắn.
"Là ngÆ°Æ¡i? NgÆ°Æ¡i là m sao lại và o đây?" Khi Tôn Vân Nhạn bừng tỉnh đã phát hiện là Hoa Nhược HÆ°, lại theo bản năng thở ra má»™t hÆ¡i, có lẽ là trong tiá»m thức nói cho nà ng, Hoa Nhược HÆ° xông và o so vá»›i nam nhân khác xông và o thì cÅ©ng đỡ hÆ¡n.
"Ta, ta không biết ta sao lại ở đây, cho nên muốn tá»›i há»i" Hoa Nhược HÆ° có chút xấu hổ, ánh mắt lại vẫn hìn chằm chằm và o thân thể trà n ngáºp sá»± hấp dẫn kia, Hoa Nhược HÆ° hiện tại tuy đã tỉnh lại, nhÆ°ng đầu óc vẫn chÆ°a hoà n toà n thanh tỉnh, bởi váºy cÅ©ng có vẻ phóng tứ hÆ¡n rất nhiá»u, không chút che dấu dục vá»ng trong ná»™i tâm.
"NgÆ°Æ¡i trÆ°á»›c tiên Ä‘i ra ngoà i, để ta mặc quần áo" Tôn Vân Nhạn hai tay che trÆ°á»›c ngá»±c, thấp giá»ng nói, trong lòng thầm tức giáºn, ngÆ°á»i nà y sao lại không thức thá»i nhÆ° váºy, bá»™ cứ muốn nhìn con gái nhà ngÆ°á»i ta tắm nhÆ° váºy sao?
Hoa Nhược HÆ° có chút không nỡ dá»i ánh mắt Ä‘i, xoay ngÆ°á»i Ä‘i ra ngoà i và i bÆ°á»›c, Tôn Vân Nhạn cháºm rãi thở ra má»™t hÆ¡i, thân mình khẽ dò xét đứng lên, tay nhẹ nhà ng vá»›i lấy quần áo, nhÆ°ng mà ở phÃa sau, Hoa Nhược HÆ° lại dừng bÆ°á»›c, đồng thá»i xoay ngÆ°á»i lại.
Tà i sản của DoctorCrazy
22-03-2010, 12:16 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Tình Kiếm
Quyển 10
Chương 16: Giai nhân giai kỳ
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: vip.******
Tà i trợ: duthanchi, megai
Khi Hoa Nhược HÆ° Ä‘em Tôn Vân Nhạn từ trong bồn nÆ°á»›c ôm ra, Tôn Vân Nhạn tá»±a hồ hoà n toà n ngây ngÆ°á»i ra, nà ng không phản kháng, cÅ©ng không chống cá»±, hoà n toà n nhÆ° má»™t con rối gá»— mặc cho hắn bà i bố.
Khi hắn ôm nà ng đặt lên trên giÆ°á»ng, nà ng rốt cuá»™c cÅ©ng lên tiếng.
"NgÆ°Æ¡i có biết ta tên là gì không?" Tôn Vân Nhạn Ä‘á»™t nhiên há»i má»™t vấn Ä‘á» nghe ra tá»± hồ rất ngu ngốc.
"Nà ng tên là Tôn Vân Nhạn" Hoa Nhược HÆ° tá»±a hồ hÆ¡i ngẩn ra, chẳng qua rất nhanh trả lá»i nà ng, rồi sau đó hắn đã hôn lên ngá»±c của nà ng.
Tôn Vân Nhạn trên mặt tá»±a hồ lá»™ ra vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, dần dần bắt đầu đáp lại Hoa Nhược HÆ°, chủ Ä‘á»™ng nghênh đón sá»± ôn nhu chinh phạt của hắn.
Khi Hoa Nhược HÆ° tỉnh giác, thì đã trÆ°a. Tôn Vân Nhạn cÅ©ng không ở trong phòng, Hoa Nhược HÆ° mặc đồ rá»i giÆ°á»ng, ra khá»i phòng ngủ, cháºm rãi ra ngoà i cá»a lá»›n. Lúc nà y, hắn má»›i phát hiện nÆ¡i nà y cÅ©ng không tệ, ngoà i cá»a có mấy thân đại thụ, còn có má»™t số hoa cá» không rõ tên, không khà tÆ°Æ¡i mát, hÃt sâu và o má»™t hÆ¡i, nhất thá»i cảm giác thần thanh khà sảng, vui vẻ thoải mái.
PhÃa sau truyá»n đến tiếng bÆ°á»›c chân nhẹ, Hoa Nhược HÆ° xoay ngÆ°á»i nhìn lại thì thấy Tôn Vân Nhạn Ä‘ang Ä‘i đến.
"Ta có nấu cho ngươi một chén canh, ngươi uống trước đi" Tôn Vân Nhạn trên mặt tựa hồ có và i phần sáng láng, chẳng qua trừ cái đó ra thì cũng không có gì đặc biệt khác, tựa hồ đối với chuyện tối hôm qua như là không có để ý tới.
Hoa Nhược HÆ° gáºt đầu, Ä‘i theo nà ng và o trong.
"Tối hôm qua…" Hoa Nhược Hư mở miệng muốn nói cái gì đó.
"Tối hôm qua ngÆ°Æ¡i uống rượu, cho nên ta Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i vỠđây" Tôn Vân Nhạn vá»™i và ng tiếp lá»i, thần sắc có chút bối rối.
"à ta nói là chuyện phát sinh giữa chúng ta tối hôm qua" Hoa Nhược Hư cũng không muốn bị nà ng chuyển đỠtà i.
"Tối hôm qua không có gì phát sinh, ngÆ°Æ¡i uống rượu rồi ngủ cho tá»›i táºn bây giá»" Tôn Vân Nhạn sắc mặt khẽ Ä‘á» lên, cúi đầu nhẹ nhà ng nói.
"Nà ng tối hôm qua tối hôm qua còn há»i ta có biết nà ng là ai hay không, nà ng hẳn là biết lúc đó ta đã tỉnh, còn muốn gạt ta là m gì" Hoa Nhược HÆ° có chút bất đắc dÄ© thở dà i.
"NgÆ°Æ¡i tối hôm qua quả tháºt là đã uống rượu, cho nên má»›i nhÆ° váºy" Tôn Vân Nhạn thấp giá»ng giải thÃch.
"Äược rồi, ta không tranh luáºn cùng nà ng, ta đã ra ngoà i khá lâu rồi, chúng ta cÅ©ng nên trở vá»" Hoa Nhược HÆ° ngẫm lại rồi nói.
"Ta, ta không đi, ngươi mau trở vỠđi" Tôn Vân Nhạn ấp úng nói.
"Äừng quên Äại Nhi đã bảo nà ng phải Ä‘i theo ta" Hoa Nhược HÆ° không có biện pháp, liá»n xuất ra chiêu nà y, quả nhiên Tôn Vân Nhạn lúc nà y liá»n ngoan ngoãn thà nh thà nh tháºt tháºt cùng hắn vá» lại Hoa phủ.
Vừa má»›i Ä‘i và o Hoa phủ, liá»n đụng phải má»™t là m cho hắn cảm thấy xấu hổ, chÃnh là PhÆ°Æ¡ng Hiệp. Tháºt ra hôm trÆ°á»›c Tôn Vân Nhạn ở tại Hoa phủ, PhÆ°Æ¡ng Hiệp cÅ©ng đã biết, chỉ có Ä‘iá»u lại có chút sợ hãi khi nhìn thấy Tôn Vân Nhạn, bởi váºy hắn luôn tránh né nà ng, mà Tôn Vân Nhạn lại cà ng cầu còn không được, nà ng cÅ©ng có chút sợ hãi khi thấy ánh mắt nóng bá»ng si mê kia của PhÆ°Æ¡ng Hiệp, tá»± nhiên tránh xa tối Ä‘a đến mức có thể.
"Hoa huynh, Uyển Nhi cô nÆ°Æ¡ng Ä‘ang chá» huynh" PhÆ°Æ¡ng Hiệp khi thấy Tôn Vân Nhạn rõ rà ng có chút kÃch Ä‘á»™ng, chẳng qua rất nhanh đã khống chế được cảm tình của bản thân, sau đó nói vá»›i Hoa Nhược HÆ°.
Hoa Nhược Hư trong lòng mơ hồ có chút áy náy, hắn rõ rà ng biết Phương Hiệp có cảm tình với Tôn Vân Nhạn, lại vẫn chiếm lấy Tôn Vân Nhạn, tuy lần đầu tiên là bởi vì tình thế bắt buộc, nhưng tối hôm qua lại hoà n toà n là do hắn chủ động muốn Tôn Vân Nhạn.
"Dù sao Tôn Vân Nhạn cÅ©ng không thÃch PhÆ°Æ¡ng Hiệp, nên nà ng cÅ©ng không tÃnh là vợ bạn" Hoa Nhược HÆ° thầm nghÄ©, hắn cÅ©ng chỉ có thể tá»± an ủi nhÆ° váºy.
"Ta đáp ứng yêu cầu của ngÆ°Æ¡i" Triệu Uyển Nhi khi nói ra những lá»i nà y, rõ rà ng có thể cảm giác được sá»± khó khăn của nà ng.
Hoa Nhược HÆ° mỉm cÆ°á»i, hắn sá»›m đã biết Triệu Uyển Nhi nhất định sẽ đáp ứng. Chẳng qua những ngÆ°á»i khác của Hoa phủ khi nghe được cÅ©ng có chút khó hiểu, bởi vì các nà ng không biết yêu cầu theo nhÆ° lá»i Triệu Uyển Nhi nói rốt cuá»™c là cái gì, ngay cả Hoa Ngá»c Phượng cÅ©ng không biết, chỉ thấy nà ng dùng ánh mắt dò há»i nhìn Hoa Nhược HÆ°.
"NgÆ°Æ¡i khi nà o thì lấy ta?" Triệu Uyển Nhi há»i tiếp, vừa dứt lá»i thì hÆ¡n mÆ°á»i cặp mắt ở đại sảnh Ä‘á»u nhất tá» nhìn vá» phÃa Hoa Nhược HÆ°.
"Cô cứ vá» trÆ°á»›c Ä‘i, ta nhất định sẽ nhanh chóng an bà i" Hoa Nhược HÆ° nói xong những lá»i nà y liá»n vá»™i và ng rá»i khá»i đại sảnh, hắn tháºt sá»± có chút chịu không nổi ánh mắt của các nà ng.
Khi Hoa Ngá»c Phượng rốt cuá»™c hiểu được chân tÆ°á»›ng của sá»± tình, chỉ nói má»™t câu vá»›i Hoa Nhược HÆ°: "Äệ là m nhÆ° váºy, ngÆ°á»i chịu thÆ°Æ¡ng tổn cuối cùng cÅ©ng chỉ là bản thân mình".
"Ta đã quyết định là m nhÆ° váºy" Lần nà y Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng quyết tâm, ngay cả Hoa Ngá»c Phượng cÅ©ng không thể là m cho hắn quay đầu lại.
"Tiểu tuYết, muá»™i lần trÆ°á»›c vì cái gì mà phải Ä‘i?" Hoa Nhược HÆ° nhẹ nhà ng ôm lấy Hà m Tuyết, thấp giá»ng há»i. Từ khi má»i ngÆ°á»i biết Hoa Nhược HÆ° muốn lấy Triệu Uyển Nhi, cÆ¡ hồ Ä‘á»u kinh ngạc đến ngáºm miệng lại không được, Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng có chút không dám gặp các nà ng, vì thế liá»n ở cùng vá»›i nha đầu ngốc Hà m Tuyết nà y, lúc nà y má»›i thấy được Hà m Tuyết tháºt là tốt, vì nà ng cái gì cÅ©ng không há»i, chỉ cần Hoa Nhược HÆ° ở cùng là vui rồi.
"Thiếu gia, không há»i có được không, ngÆ°á»i ta sẽ không Ä‘i nữa mà " Hà m Tuyết là m nÅ©ng không muốn nói, Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng Ä‘Ã nh phải không bắt buá»™c nà ng ta nói.
"Tiểu Tuyết, tá»· tá»· khi nà o thì Ä‘i?" Hoa Nhược HÆ° lại nghÄ© tá»›i Hoa Thiên Tinh, hắn sau khi trở vá» thì không thấy nà ng nữa, khẳng định là không lÆ°u lại nÆ¡i nà y" Thiên Tinh tá»· tá»· Ä‘Æ°a muá»™i vá» tá»›i là đi, thiếu gia, ngÆ°á»i nói cÅ©ng kỳ quái, tuyết Ä‘iêu kia của Thiên Tinh tá»· tá»· cÅ©ng gá»i là Tiểu Tuyết" Hà m Tuyết rÃu rÃt nói không ngừng, Hoa Nhược HÆ° Ä‘á»™t nhiên trong lòng chợt lạnh lẽo, bởi vì Hà m Tuyết nhắc nhở là m cho hắn nhá»› tá»›i nữ nhân đáng giáºn Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi kia.
"Tiểu Tuyết, ta Ä‘i ra ngoà i má»™t chút, nà ng qua vá»›i tiểu thÆ° Ä‘i" Hoa Nhược HÆ° buông Hà m Tuyết ra, đứng dáºy chuẩn bị Ä‘i ra ngoà i.
"Thiếu gia, ngÆ°á»i Ä‘i đâu dẫn Tiểu Tuyết Ä‘i vá»›i" Hà m Tuyết rất không tình nguyện nói, vẫn không muốn rá»i hắn.
Chẳng qua Hoa Nhược HÆ° Ä‘ang chuẩn bị Ä‘i tìm Triệu Uyển Nhi, là m sao có thể dẫn Hà m Tuyết Ä‘i theo? Cuối cùng Hà m Tuyết cÅ©ng không có biện pháp, Ä‘Ã nh phải ủy khuất chạy Ä‘i tìm Hoa Ngá»c Phượng.
"Hoa công tá», ngÆ°á»i đã đến" Hoa Nhược HÆ° vừa và o cá»a, phát hiện ra hắn trÆ°á»›c tiên là Cung Nhã Thiến, Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi vẫn mang khăn che mặt, đứng ở bên cạnh Cung Nhã Thiến, mà Triệu Uyển Nhi thì không thấy đâu.
"Thế nà o? Có phải là hối háºn ngà y hôm qua đã giả bá»™ thanh cao?" Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi cÆ°á»i khẩy nói.
"Ta đến tìm Uyển Nhi" Hoa Nhược HÆ° thản nhiên nói, tuy trong lòng háºn không thể xáng cho Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi má»™t cái tát tai, chẳng qua trên mặt vẫn không chút biểu hiện. Chẳng qua xem ra, Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi cùng Cung Nhã Thiến thá»±c không biết giao dịch giữa hắn và Triệu Uyển Nhi.
"SÆ° thúc ở trong phòng, Hoa công tá» tìm ngÆ°á»i có việc gì sao?" Cung Nhã Thiến hÆ¡i ngẩn ra há»i.
"Không có gì, ta đến chÃnh là cùng nà ng thÆ°Æ¡ng lượng chuyện hôn sá»±" Hoa Nhược HÆ° mỉm cÆ°á»i nói.
"Hoa công tá», ngÆ°á»i, ngÆ°á»i nói cái gì? Hôn sá»± giữa ngÆ°á»i cùng sÆ° thúc?" Cung Nhã Thiến chấn Ä‘á»™ng, giá»ng nói đã bắt đầu lắp bắp.
"Uyển Nhi không nói với Cung chủ sao chứ? Ta cũng sắp cùng nà ng ta thà nh thân" Hoa Nhược Hư bộ dáng kinh ngạc.
"Hoa Nhược HÆ°, ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i lại…" Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi tức giáºn chỉ tay và o hắn.
"Ta đã sá»›m nói, cô không cần tá»± tác Ä‘a tình, ta căn bản là không muốn cô, thế nà o? Hiện tại đã tin chÆ°a? á»’ đúng rồi, cô vá» sau có phải là nên gá»i ta má»™t tiếng sÆ° thúc công không?" Hoa Nhược HÆ° giá»ng Ä‘iệu hiển nhiên hà m chứa ý châm chá»c trong đó.
"Hoa Nhược Hư, ngươi vô sỉ hạ lưu!" Âu Dương Băng Nhi phẫn nộ nói.
"Cô muốn nói gì thì nói, tóm lại má»™t khi ta cùng Uyển Nhi chÃnh thức thà nh thân, cô hãy ngoan ngoãn gá»i ta là sÆ° thúc công" Hoa Nhược HÆ° trong lòng khoan khoái, lại thấy Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi hiện tại căm tức nhÆ° váºy, hắn cảm thấy thá»±c vui vẻ, có cảm giác tiêu trừ được sá»± bá»±c tức trong bụng.
"Hoa công tá», ta đối vá»›i ngÆ°á»i thá»±c thất vá»ng!" Cung Nhã Thiến nhẹ nhà ng thở dà i má»™t tiếng, kéo Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
"Äi vá»›i ta!" Má»™t thanh âm u buồn vang lên, Triệu Uyển Nhi xuất hiện ở tại cá»a.
Triệu Uyển Nhi ngồi ở trÆ°á»›c gÆ°Æ¡ng, cháºm rãi chải tóc. Hoa Nhược HÆ° ngồi ở mép giÆ°á»ng, lẳng lặng nhìn nà ng Ä‘ang cẩn tháºn trang Ä‘iểm.
"Nà ng đã có ngÆ°á»i trong lòng?" Hoa Nhược HÆ° Ä‘á»™t nhiên há»i, bởi vì hắn phát hiện Triệu Uyển Nhi không yên lòng, không biết Ä‘ang nghÄ© đến cái gì.
"Ta mÆ°á»i tám tuổi đã rá»i Thần cung, sau đó đến nay cÅ©ng chỉ ở cùng vá»›i nữ, ta lá»›n lên nhÆ° váºy, còn chÆ°a gặp qua bao nhiêu nam nhân, là m sao mà có ngÆ°á»i trong lòng gì chứ" Triệu Uyển Nhi ảm đạm cÆ°á»i nói.
"Nà ng vì sao mà rá»i Thần cung?" Hoa Nhược HÆ° bắt đầu đối vá»›i cô gái nà y đã có chút tò mò.
"SÆ° tá»· má»™t lòng muốn chinh phục võ lâm, ta lại không thÃch cuá»™c sống nhÆ° váºy, ta khuyên tá»· buông tha nhÆ°ng đáng tiếc sÆ° tá»· cÅ©ng không nghe ta" Triệu Uyển Nhi âm u nói, "Nếu sÆ° tá»· lúc trÆ°á»›c nghe lá»i ta khuyên bảo, thì cÅ©ng sẽ không rÆ¡i và o kết cuá»™c nhÆ° hiện nay".
"Má»™t khi nà ng đã không thÃch cuá»™c sống nhÆ° váºy, váºy tại sao nà ng bây giá» lại phải xuất hiện?" Hoa Nhược HÆ° lại há»i.
"Ta không muốn giết ngÆ°á»i, cÅ©ng không muốn cùng ngÆ°á»i khác phân cao thấp gì đó, cho dù bá»n há» hủy diệt Thần cung, ta cÅ©ng sẽ không trách há», chẳng qua bá»n há» không nên giết sÆ° tá»·" Triệu Uyển Nhi quay mặt lại, Hoa Nhược HÆ° khẽ rung Ä‘á»™ng, nà ng trang Ä‘iểm xong có vẻ kiá»u diá»…m dị thÆ°á»ng, so vá»›i Cung Nhã Thiến cùng Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi cÅ©ng không chút thua kém, chỉ là trên ngÆ°á»i nà ng mang theo khà chất tang thÆ°Æ¡ng, cà ng là m cho ngÆ°á»i ta thêm Ä‘á»™ng tâm.
"NgÆ°Æ¡i muốn quang minh chÃnh đại lấy ta hay là muốn ta là m tình nhân bà máºt của ngÆ°Æ¡i?" Triệu Uyển Nhi tá»±a hồ thấy vẻ say mê trong mắt của Hoa Nhược HÆ°, nhẹ nhà ng há»i.
"Nà ng thÃch loại nà o hÆ¡n?" Hoa Nhược HÆ° há»i ngược lại.
"Ta không sao cả, ngươi muốn thế nà o cũng được" Triệu Uyển Nhi lại quay mặt đi, nhìn và o gương tiếp tục trang điểm.
"Nà ng có phải là rất không tình nguyện?" Hoa Nhược Hư đứng lên, đi đến sau lưng của nà ng.
"Ta cam tâm tình nguyện" Triệu Uyển Nhi lạnh nhạt nói.
"Nà ng má»™t chút cÅ©ng không quý trá»ng bản than mình sao? Chẳng lẽ tùy tiện có ngÆ°á»i nói nguyện ý giúp nà ng báo thù, nà ng liá»n gả cho hắn?" Hoa Nhược HÆ° Ä‘á»™t nhiên có cảm giác khó chịu.
"Có ngÆ°á»i nguyện ý lấy ta, ngÆ°á»i nên cao hứng là ta má»›i đúng, cà ng huống chi, ngÆ°á»i lấy ta tá»± nhiên sẽ giúp ta chiếu cố Thần cung, ta cÅ©ng không có hại gì" Triệu Uyển Nhi trên mặt lại lá»™ ra nụ cÆ°á»i.
"Nà ng không sợ ta sau khi cÆ°á»›i nà ng liá»n đổi ý sao?" Hoa Nhược HÆ° há»i, hắn cÅ©ng không rõ, vì cái gì mà trÆ°á»›c mặt nữ nhân nà y hắn luôn cảm thấy bị Ä‘á»™ng.
"NgÆ°Æ¡i hiện suy nghÄ© đổi ý đã không kịp rồi," Triệu Uyển Nhi ung dung nói, "Ta giết ngÆ°á»i khác có lẽ khó, bất quá giết trượng phu của ta, khẳng định là việc dá»… dà ng".
Hoa Nhược HÆ° cảm thấy buồn bá»±c, hiện tại bá»™ dáng của Triệu Uyển Nhi xem thế nà o cÅ©ng không giống nhÆ° bị bắt đáp ứng Ä‘iá»u kiện của hắn, ngược lại xem ra lại nhÆ° là hắn bị bắt váºy.
"Thế nà o? Hiện đã hối háºn?" Triệu Uyển Nhi đứng lên, xoay ngÆ°á»i đối mặt vá»›i Hoa Nhược HÆ°, giá»ng Ä‘iệu mang theo và i phần chá»c tức.
"Ta hối háºn cái gì? Ta hiện tại muốn láºp tức lấy nà ng!" Hoa Nhược HÆ° nói, hoặc là không là m, đã là m phải là m đến cùng, hung hăng ôm lấy Triệu Uyển Nhi, hôn lên đôi môi anh Ä‘Ã o của nà ng ta.
Triệu Uyển Nhi thân thể má»m mại khẽ run rẩy má»™t chút, cÅ©ng không có phản kháng, mặc cho Hoa Nhược HÆ° tùy ý hôn nà ng, cÅ©ng mặc cho hai tay của hắn tùy ý di chuyển trên ngÆ°á»i của nà ng, chỉ là hô hấp dần dần trở nên có chút dồn dáºp hẳn lên.
Triệu Uyển Nhi môi thá»±c má»m mại, lịa thoáng có chút lạnh nhÆ° băng, Hoa Nhược HÆ° ban đầu chỉ muốn trả thù là m khó nà ng ta, chẳng qua dần dần lại có chút không Ä‘Ã nh lòng, hai tay ở trên ngÆ°á»i nà ng nhẹ nhà ng ma sát, mang lại cho hắn má»™t loại cảm giác khác thÆ°á»ng.
"Hôm nay ta buông tha cho cô" Hoa Nhược HÆ° rốt cuá»™c cÅ©ng buông nà ng ra, trong mắt có má»™t Ãt tình cảm phức tạp, "Ta sẽ công khai lấy nà ng, nà ng cứ yên tâm!"
"Nhanh nhÆ° váºy đã tháºt tình thÃch ta sao?" Triệu Uyển Nhi sá»a sang lại y phục có chút xá»™c xệch, rất bình tÄ©nh há»i.
"Cung Nhã Thiến cùng Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi không đáng để nà ng là m nhÆ° váºy!" Hoa Nhược HÆ° nói.
"Má»—i cá nhân Ä‘á»u có thứ mà bản thân hắn theo Ä‘uổi, cÅ©ng chÃnh là ý tưởng của hắn, có lẽ ngÆ°Æ¡i cho rằng không đáng giá, nhÆ°ng ta lại cho rằng rất đáng" Triệu Uyển Nhi tâm bình khà hòa nhìn Hoa Nhược HÆ°, tạm dừng má»™t chút lại nói, "Nếu ngÆ°Æ¡i thá»±c có má»™t chút cảm tình vá»›i ta, ta thá»±c không hy vá»ng ngÆ°Æ¡i gióng trống khua chiêng mà cÆ°á»›i ta".
"Nà ng quả thực có bệnh mà !" Hoa Nhược Hư hung hăng liếc mắt nà ng ta.
"HÆ¡n mÆ°á»i năm trÆ°á»›c, khi ta rá»i Thần cung, sÆ° tá»· cÅ©ng đã nói vói ta nhÆ° váºy" Triệu Uyển Nhi buồn buồn nói.
"Nà ng!" Hoa Nhược HÆ° muốn phát há»a, lại không biết bắt đầu từ đâu.
"Nà ng vì bá»n há» mà gả cho má»™t ngÆ°á»i trÆ°á»›c giá» chÆ°a từng có liên quan, mà bá»n há» hiện tại căn bản đối vá»›i nà ng không nghe không há»i, nà ng thấy đáng giá hay sao chứ?" Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng nhịn không được nói.
"Là ta phân phó bá»n hỠđừng quản" Triệu Uyển Nhi lại bắt đầu trang Ä‘iểm, lúc nãy phà công trang Ä‘iểm vừa rồi đã bị Hoa Nhược HÆ° phá hÆ°.
"Nà ng đã rất xinh đẹp, còn cần gì trang điểm?" Hoa Nhược Hư bực bội nói.
"Hôm nay ta là tân nÆ°Æ¡ng tá», nữ nhân cả Ä‘á»i chỉ có má»™t lần, ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là muốn trang Ä‘iểm cho tháºt xinh đẹp má»›i được" Triệu Uyển Nhi rất tá»± nhiên nói.
"Ta có nói hôm nay sẽ cÆ°á»›i nà ng sao?" Hoa Nhược HÆ° tức giáºn nói.
"Ta đã quyết định đêm nay sẽ gả cho chà ng" Triệu Uyển Nhi nhẹ nhà ng nói, "Có một số việc, ta phải nhanh một chút nói cho chà ng, chẳng qua phải chỠta gả cho chà ng rồi thì mới có thể nói"
Hết quyển 10
Tà i sản của DoctorCrazy
Từ khóa được google tìm thấy
àíãëèéñêèé , ãîðÿùèé , âÿçàíèå , ëåíêîì , êàðòèíêè , ïèòàíèå , ïðîõîæäåíèå , kiem hiep tron bo 4vn , kiemtam tronbo , lang tu di hiep , lang tu di hiep 4vn.eu , langtu kiem vo tinh , lãng tá» dị hiệp , òî÷êà , sac hiep tinh kiem , sac hiep tinh kiem full , tam tai luu lang , tâm tại lÆ°a lãng , tâm tại lÆ°u lãng , tình kiêm , tình kiếm , tÃŒnh kiẾm , tieu tu phieu lang 4vn , tinh kein 4vn , tinh kiem , tinh kiem 4vn , tinh kiem 4vn.eu lang tu , tinh kiem tron bo , tron bo tinh kiem , truyện tình kếm 4vn , truyen lang tu di hiep , truyen tinh kiem tron bo , truyensachiep tinhkiem , vô lại kim tiên , ýðîòèêà