Rạp Chiếu Phim Địa Ngục Tác giả: Hắc Sắc Hỏa Chủng
Quyển 6: Con đường vong hồn Chương 36: Kẻ chết thay Dịch: Nòng nọc phiêu lãng Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn:4vn - http://4vn.eu/forum
-Đây là tất cả tư liệu mà sư phụ để lại cho tôi!
Lúc này, bọn họ đang ở 1 cửa hàng có quy mô tương đối nhỏ để tránh đám người Triệu Không Ảnh tìm đến.
Nam Cung Tiểu Tăng lấy ra từ trong người 1 cuốn sổ tay rất cũ kỹ, bên trong có một số nội dung do chính tay “sư phụ” của Tiểu Tăng chép lại. Trong số đó thì phần lớn giải thích làm thế nào để bói toán, dự đoán hung cát, thậm chí ở phía sau còn nhắc tới 1 số nội dung mang tính chất tôn giáo và 1 số nội dung có vẻ rất mê tín. Nam Cung Tiểu Tăng vẫn đang cố gắng tìm hiểu nội dung ở bên trong,nhưng những nội dung được ghi chép trong đó vô cùng phức tạp; cần phải có kiến thức về phong thuỷ học, huyền học, thậm chí cả toán học mới có thể lí giải. Trong khoảng thời gian ngắn, Nam Cung không có cách nào học cấp tốc cả.
Theo lý thuyết thì tư liệu ghi lại cách làm sao bói toán cũng là 1 tư liệu tương đối quý giá. Nếu có thể thực sự học hiểu bói toán thì trong tương lai , khi phải tham gia những bộ phim kinh dị khác, bói toán có lẽ sẽ phát huy được tác dụng không nhỏ.Nhưng muốn học cấp tốc thành tài là chuyện không tưởng. Nam Cung tạm thời phải giữ lại những tư liệu này. Sau này khi trở về rạp chiếu phim và có thời gian rảnh rỗi,y sẽ nghĩ cách nghiên cứu sâu hơn.
So với bói toán,thì hiệu quả của cuốn sổ tay của Nitemare lại càng chính xác và rõ ràng hơn. Họ hoàn toàn có thể biết trước được tương lai. Nhưng hiện tại quyển sổ tay đã bị cướp đi,nên nói những chuyện này lúc này cũng quá vô nghĩa.
Ngoài những tư liệu đó ra thì không còn thứ gì khác.
Bất quá, Miyazaki Meiko lại mơ hồ có 1 cảm giác đặc biệt.
Bộ phim kinh dị này rõ ràng lấy Mộ Dung Thiên Tử làm chủ chứ không phải là Lâm Ngộ Đạo. Nếu vậy thì chẳng phải trong bộ phim này, Mộ Dung Thiên Tử sẽ phát huy hiệu quả còn lớn hơn Lâm Ngộ Đạo hay sao? Nếu không thì vì sao đất diễn của Lâm Ngộ Đạo lại ít hơn Mộ Dung Thiên Tử? Thấy thế nào thì đất diễn của Lâm Ngộ Đạo cũng phải rất nhiều mới phải, nhưng sự thật lại hoàn toàn trái ngược.
Nếu dùng phương thức suy luận ngược...
Meiko không thể không đưa ra 1 kết luận như sau.
Lâm Quảng Hải, thậm chí cả sư phụ của Lâm Ngộ Đạo ngay từ đầu có lẽ đã rất coi trọng sự tồn tại của linh môi sư. Có lẽ,linh môi sư mới là đầu mối giúp giải quyết tất cả mọi chuyện.
Từ mấy chục năm trước, vị sư tổ Lâm Quang Hải có lẽ đã tính được quẻ đại hung này, hơn nữa ông cũng tính được rằng Mộ Dung Thiên Tử sẽ đóng 1 vai trò chủ chốt trong chuyện này. Cho nên, nếu nói vị sư tổ Lâm Quang Hải có để lại thứ gì hay không thì nghĩ thế nào cũng cảm thấy khả năng lớn nhất chính là bản thân nữ nhân vật chính!
Đây là lời giải thích hợp lý duy nhất mà Meiko có thể nghĩ đến!
Nhưng hiện tại có hỏi Nam Cung Tiểu Tăng cũng vô dụng. Chính bản thân hắn cũng không biết Lâm Ngộ Đạo còn che giấu gì hay không. Nếu cứ tiếp tục suy luận như vậy thì...
Bỗng nhiên, Miyazaki Meiko nói:
-Anh có thể để cho tôi xem qua cuốn sổ tay mà sư phụ anh ghi lại cách bói toán hay không?
-À... Được chứ!
Nam Cung Tiểu Tăng đưa cuốn sổ tay cho Meiko.
Đón lấy cuốn sổ tay, Meiko mở cuốn sổ tay ra đọc nội dung bên trong.Bên trong ghi chép lại những nội dung rất phức tạp, hơn nữa còn đề cập đến những khái niệm rất huyền bí, cần phải có thời gian nghiên cứu rất dài mới có thể hiểu được. Trong đó thậm chí còn đề cập những lý luận về [Chu Dịch],[Hà Đồ Lạc Thư]. Với 1 người Nhật Bản có vốn hiểu biết hạn hẹp về Trung Hoa như Meiko thì nội dung bên trong chẳng khác gì thiên thư cả.
Cuối cùng nàng gập lại quyển sổ tay.
Thật sự không nhìn ra được gì cả.
Trước mắt xem ra họ không thể biết được gì hớn. Xem ra chỉ còn 1 cách.
Lên đồng !
Dựa theo kịch bản,khi trời tối, Mộ Dung Thiên Tử sẽ tiến hành nghi thức lên đồng để chiêu hồi vong hồn của Lâm Quảng Hải, chỉ là khi nàng chuẩn bị lên đồng thì màn thứ 5 cũng kết thúc. Tuy rằng hiện tại còn chưa tới lúc đó nhưng Meiko cũng không muốn đợi nữa. Ngay cả Jack cũng chết rồi,nếu cứ tiếp tục đợi thì không ai biết biến cố gì phát sinh sau đó nữa. Meiko có thể sống sót cho tới lúc này ngoài việc bản thân nàng là 1 linh môi sư ra thì phần lớn nguyên nhân cũng là vì nàng là nữ nhân vật chính, nên ít ra cũng có chút quầng sáng của nhân vật chính . Dù sao thì chưa tới lúc gần hết phim nàng không muốn sử dụng đòn sát thủ kia chút nào. Nếu như sử dụng nó thi vé chuộc cái chết của nàng sẽ giảm xuống 1 theo cấp số nhân.
-Lâm Ngộ Đạo.
Miyazaki Meiko chỉ về phía cửa sổ rồi nói:
-Anh kéo bức rèm che lại đi.
-Cô...Cô định làm gì?
-Tôi muốn tiến hành nghi thức lên đồng.
-Lên đồng sao?Cô muốn chiêu hồi hồn vía của ai?
-Sư tổ của anh, Lâm Quảng Hải. Anh đưa cho tôi 1 vật mà khi còn sống ông ấy đã sử dụng qua đi. Như vậy quá trình lên đồng cũng sẽ dễ dàng hơn.
-Được!
-Trong quá trình lên đồng, anh nhất định phải ở bên cạnh tôi. Nếu thời gian vượt quá 10 giây mà tôi vẫn không tỉnh lại thì anh phải nhớ đánh ngất tôi nhé! Dù sao thì anh cũng là người hoạt động trong lĩnh vực này nên chắc anh cũng biết 1 số thường thức nhất định.
-Được!
Sắc mặt của Nam Cung Tiểu Tăng trở nên trịnh trọng:
-Tôi đồng ý với cô.
Khi chuẩn bị lên động, Miyazaki Meiko chỉnh di động của nàng sang trạng thái ghi âm. Tuy nàng cho rằng Nam Cung Tiểu Tăng không thể nào là gian tế, nhưng cẩn thận vẫn hơn. Đang lúc quan trọng thế này thì đề phòng 1 chút cũng không sai. Đồng thời, nàng còn để Trần Ngũ Sinh có mặt ở đó, để hai người kiềm chế lẫn nhau. Cho dù ai là gian tế thì nàng cũng không cần phải lo nghĩ nhiều.
Đương nhiên,cái chết của vị sư tổ chắc chắn có dính dáng đến con đường vong hồn nên nếu nàng tiến hành chiêu hồi vong hồn của lão sẽ khó tránh khỏi rủi ro. Nhưng, có vị quỷ sai mạnh nhất là Nam Cung Tiểu Tăng ở đây khiến Meiko có đủ lòng tin. Nàng không dám chắc về năng lực bảo mệnh của những người khác, nhưng có Nam Cung Tiểu Tăng ở đây, mạnh sống của nàng cũng được bảo đảm hơn nhiều.
Danh tiếng “Đệ nhất quỷ sai” của Nam Cung Tiểu Tăng cũng không phải là hư danh!
Đương nhiên... Meiko cũng không biết, hiện tại đã xuất hiện tân quỷ sai Diệp Tưởng có thiên phú và tiềm năng vượt xa Nam Cung Tiểu Tăng.
Không gian bên trong đã trở nên u ám hơn. Meiko nhắm mắt lại, sau đó tiến hành chiêu hồn hồn vía của Lâm Quảng Hải.
Nàng muốn biết đáp án.
Vì lí do gì con đường của vong hồn xuất hiện? “Tứ Trinh” rốt cuộc là gì?
Nhưng khi nàng tìm được tung tích của linh hồn Lâm Quang Hải thì nàng đột nhiên mở to mắt, thân thể vô thức lùi lại phía sau 1 bước!
Meiko cảm ứng được chỉ e còn chưa chiêu hồi được linh hồn của Lâm Quảng Hải thì nàng đã bị vong nhập trước rồi! Linh môi sư nếu để bản thân bị quỷ nhập lên mình thì chắc chắc sẽ không còn khả năng cứu chữa. Nàng dù sao cũng chỉ mới lên cấp làm trung cấp linh môi sư mà thôi, cộng thêm quy tắc nguyền rủa giảm dần khiến cho xác suất bị ma nhập của nàng không hề thấp.
Phải buông tay sao?
Nàng không cam tâm bỏ cuộc sớm như vậy!
Nàng lại 1 lần nữa nhắm 1 mắt lại.
Nàng muốn thử thêm 1 lần nữa. Nếu còn không được nữa mới tính tiếp. Dù sao thì thông tin lúc này vô cùng quan trọng.Nếu không thu thập được thông tin thì Meiko chỉ còn cách ngồi chờ hiệu quả nguyền rủa tiêu hao hết,sau đó nối gót theo Yoon In Hee và Jack!
Nàng tuyệt đối không hy vọng như thế !
Hiện tại, nàng đánh liều 1 keo.
Cho dù thế nào thì ít ra còn tốt hơn việc bị xét xử như 1 ma nữ,sau đó bị hộ tống tới giá treo cổ..
Chỉ là vào lúc này, người đầu tiên mà nàng nghĩ đến là Niệm Sinh.
Sau khi phải đấu tranh vô số lần giữa bờ sinh tử, Niệm Sinh là tia sáng và cũng là niềm hy vọng duy nhất của Meiko trong thế giới “Rạp chiếu phim địa ngục” đầy đáng sợ này. Chuyện không thể tiếp tục gặp Niệm Sinh với Meiko mà nói còn đáng sợ hơn cả cái chết của chính nàng.
Khi bị người đời phỉ nhổ và mất đi tất cả hy vọng thì Niệm Sinh là người duy nhất mang ấm áp tới sưởi ấm con tim giá lạnh của nàng. Y khiến nàng hiểu được chuyện con người không thể chỉ biết sống cho riêng mình.
Nghĩ tới đó, ý thức nàng dần trở nên mơ hồ, sau đó biến thành 1 mảng hỗn loạn.
Nhất định phải trở về! Nhất định phải gặp lại Niệm Sinh. Để thực hiện điều đó, nàng có thể đánh đổi bằng mọi giá. Đây là lời hứa của nàng với Niệm Sinh.
Nàng nhất định phải một lần nữa trở lại Nhật Bản để chứng minh sự trong sạch của nàng, và chứng minh cho thế nhân biết nàng không phải là ma nữ giết người không gớm tay. Nàng muốn để cho mẹ nàng dưới suối vàng biết con gái của bà không phải là tội phạm giết người!
Cuối cùng,Meiko hoàn toàn mất đi tri giác .
Sau đó Miyazaki Meiko ngẩng đầu nhìn Trần Ngũ Sinh và Nam Cung Tiểu Tăng sau đó nói.
Đó là 1 âm thanh già nua.
-Công ty xây dựng Hoa Đình... Đường Tứ Trinh.. Chùa Không Sơn...
Đường Tứ Trinh?
-Bọn họ không nghe lời khuyên bảo của ta…Thứ ở sâu bên trong con đường đó muốn ‘nàng’ giúp đỡ để trở lại thế giới này...
-Phải ngăn cản... Không thể để “nó” trở về...
Nam Cung Tiểu Tăng khẩn trương nói:
-Không thể để cái gì trở về...
-Không thể, không thể nói... Á!
Meiko mở hai mắt.
Nàng lấy lại tri giác.
-Hãy nói cho tôi biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Sau khi nghe được tất cả mọi chuyện, rốt cuộc những manh mối mới và những thông tin giá trị đã xuất hiện, vì thế Meiko cũng nhận được rất nhiều vé chuộc cái chết để bổ sung số vé chuộc cái chết phải bỏ ra để tiến hành nghi thức lên đồng.
-Muốn nhờ tới ‘nàng’ để trở lại thế giới này?
-‘Nàng’ là ai?
Chẳng lẽ... Chẳng lẽ là...
Mộ Dung Thiên Tử?
Đúng rồi.
Kẻ chết thay.
Người đã chết nếu muốn trở lại thế giới này phải tìm được 1 kẻ chết thay.Trung cấp linh môi sư như Meiko là đối tượng tốt nhất. Trong một số câu truyện ma của Trung Hoa cũng có nhắc đến khái niệm này.
Đường Tứ Trinh. Hoá ra “Tứ Trinh” là tên con đường. Công ty xây dựng Hoa Đình năm đó khi đang tập trung khai thác lĩnh vực xây dựng và kiến thiết thì trong quá trình thi công,công ty có lẽ đã động chạm gì đến con đường này.
Người không nghe lời khuyên của Lâm Quảng Hải chắc chắn là Thẩm Hoa Đình.
Con đường Tứ Trinh này sau này đã biến thành con đường của vong hồn sao? Cái tên chùa Không Sơn khiến Meiko nhớ tới chuyện Lâm Ngộ Đạo từng đề cập đến chuyện trước kia Lâm Quảng Hải sống trong 1 ngôi chùa.
Tất cả cách manh mối đều khớp với nhau.
Tiếp sau đây, bọn họ cần phải gọi cho Kim Cực Thọ 1 cú điện thoại để giải thích tất cả mọi chuyện.
Hiện tại bọn họ cũng đã đoán ra 1 cách đại khái lý do Thẩm Thế Chân muốn giết bọn họ . Mục đích kỳ thật vô cùng đơn giản: y không muốn bọn họ tiếp tục điều tra sự việc của năm đó. Con đường Tứ Trinh này chắc chắn có dính dáng đến 1 số chuyện nội bộ của “Công ty xây dựng Hoa Đình”.
Thứ tồn tại ở tận sâu bên trong “con đường” đó...
Ngay cả Lâm Quảng Hải cũng không thể nói...
Không thể nói ra.
Thứ đó… không lẽ cũng giống như “ác ma” sao?
Nói cho cùng thì "ác ma " cũng chỉ là 1 cách gọi của tôn giáo phương Tây mà thôi. Thế nhưng, "ác ma" chỉ tồn tại ở phương Tây thôi sao? Có lẽ ở bất cứ thời đại nào, "ác ma" vẫn luôn tồn tại, chẳng qua là chúng xuất hiện dưới 1 hình thức khác mà thôi.
Bất cứ thứ gì có dính dáng đến "ác ma" đều bị cấm, thậm chí ngay cả cái tên Nitemare cũng chưa hề được nhắc tới dù chỉ 1 lần. Nếu người bán linh hồn cho ác ma biết được cái tên của ác ma đó thì người đó sẽ phải chết.
Nếu bọn họ biết được toàn bộ chân tướng về con đường của vong hồn dó thì chẳng lẽ bọn họ thực sự sẽ chết chắc sao?
Mời các bạn tham gia thảo luận chém gióTại Đây. Chăm chỉ ném gạch chém gió, sẽ có bom đạn thường xuyên Tham gia nhóm Nòng Nọc
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Phệ Hồn Quỷ
Rạp Chiếu Phim Địa Ngục Tác giả: Hắc Sắc Hỏa Chủng
Quyển 6: Con đường vong hồn Chương 37: Chùa Không Sơn Dịch: Nòng nọc phiêu lãng Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn:4vn - http://4vn.eu/forum
Đường Tứ Trinh...
Khi lên mạng đánh vào 3 chữ này trong khung tìm kiếm thì không có bất cứ kết quả nào được hiển thị cả. Cho dù là trong bản đồ của Baidu hay của Google cũng không có nơi nào tên giống như thế.
Trong thành phố Hồng Kông có vẻ như không tồn tại con đường Tứ Trinh.
-Không có kết quả!
Nam Cung Tiểu Tăng đưa mắt nhìn màn hình máy vi tính, sau đó quay sang nhìn Meiko và Trần Ngũ Sinh.
-Xem ra, con đường này hoặc là không thuộc Hồng Kông, hoặc là... đã bị bỏ hoang, không thì cũng được đổi tên. Tạm thời tôi còn chưa tra ra được gì . Nhưng tôi đã nhờ Sarah điều tra chuyện này rồi.
Kim Cực Thọ tuy rằng không phải hoàn toàn là người trong giới xã hội đen, nhưng dưới trướng của y có cả đám tiểu đệ theo hầu là chuyện thật 100%. Loại nhân vật này khi muốn thu thập thông tin thì hiệu suất đạt được còn cao hơn cả cảnh sát. Trước đó bọn họ tìm kiếm manh mối "Tứ Trinh" này không có bất cứ 1 mục tiêu cụ thể nào, nhưng nay manh mối đã trở thành "Đường Tứ Trinh". Ngoài mặt thì thấy cũng chỉ thiếu đi 1 chữ mà thôi, nhưng trên thực tế kết quả điều tra sẽ khác xa 1 trời 1 vực!
Nam Cung Tiểu Tăng cũng có không ít tâm đắc trong chuyện này. Trong bất cứ bộ phim kinh dị nào cũng vậy, việc thu thập thông tin luôn luôn là quan trọng nhất,cho nên mới có chuyện có người sẵn lòng trả giá đắt để mua được thông tin. Bởi vì trong phim kinh dị, thông tin mãi mãi là cơ sở giúp diễn viên có thể tìm ra cách sống sót. Nếu không, dù bạn có bao nhiêu vật bị nguyền rủa thì khi nguyền rủa bị tiêu hao, bạn cũng chỉ còn cách ngồi chờ chết mà thôi.
Trước mắt, Triệu Không Ảnh chắc chắn đã an bài rất nhiều người điều tra bọn họ nên Kim Cực Thọ không thể trở về “bãi” của hắn nữa. Đương nhiên,quyển sổ tay đã không còn trong thế giới này nên Triệu Không Ảnh cũng không cần phải làm căng với bọn họ nữa. Hắn có thể sẽ cùng bọn họ tìm kiếm và liên thủ để giải quyết bộ phim này.
Hiện tại, manh mối về cơ bản đã rõ.
Con đường vong hồn muồn chỉ dẫn cho linh môi sư như nàng đi vào chỗ sâu nhất trong ‘con đường’ đó. Cho nên nàng nhất định không thể đi vào trong đó! Từ tình hình mà Jack gặp phải có thể thấy, chỉ cần đi vào trong đó thì sẽ không còn đường lui nữa.Khi đó, hoặc là cố ý NG, hoặc là hiệu quả nguyền rủa của vật bị nguyền rủa sẽ hao hết,sau đó chết ở trong đó ! Không có bất cứ cách nào khác để giải quyết!
Thật ra thì nếu có 1 vật bị nguyền rủa hệ thời gian giống như Phương Lãnh thì diễn viên cũng có thoát được tình cảnh đó. Nhưng vật bị nguyền rủa hệ thời gian quả thật quá hiếm, có cầu mà không có cung, dù có nhiều vé chuộc cái chết đến mấy cũng chưa chắc đã mua được. Phương Lãnh cũng bởi vì luyến tiếc vật bị nguyền rủa này mà bỏ qua cơ hội trở thành quỷ sai sau khi anh ta biết Diệp Tưởng đã trở thành quỷ sai. Cho dù dùng vật bị nguyền rủa của người khác để hiến tế trở thành quỷ sau thì vật bị nguyền rủa kia cũng không thể dùng được nữa.
Miyazaki Meiko thân là nữ nhân vật chính,nên thù lao danh nghĩa đã vượt quá 1.000. Do đó nếu cố ý NG, nàng sẽ phải trả đến trên 10.000 tấm vé chuộc cái chết!Nếu nàng có đủ vé chuộc cái chết để trả cho số đó thì nàng đã sớm trực tiếp trở về Nhật Bản rồi!Do đó một khi nàng cố ý NG, Meiko sẽ không còn con đường sống! Nàng cũng không thể để diễn viên khác hùn nhau bù đủ cho nàng số tiền đó vì chỉ cần vé chuộc cái chết vượt qua -5000 tấm, diễn viên sẽ không thu được bất cứ 1 tấm vé chuộc cái chết nào bằng những con đường không chính quy, cho dù là mua bán vật bị nguyền rủa, cho thuê vật bị nguyền rủa hay bán thông tin, kể cả việc được tặng vé chuộc cái chết cũng bị cấm.
Hơn nữa,vé chuộc cái chết của Meiko lúc này đã không còn đủ 1000 . Tuy rằng trong [ «Vùng cấm thứ 4» phần IX] , nàng kiếm được rất nhiều vé chuộc cái chết, nhưng Meiko tính rằng dù có trở thành trung cấp linh môi sư thì nàng vẫn không thể liên thục tham gia diễn trong những phim kinh dị siêu khó như [Vùng cấm thứ 4] được. Do đó nàng trích ra 1 phần chuyển cho Niệm Sinh để làm phần thưởng cho công lao đóng góp của mọi người.
Cho dù là Meiko hay Triệu Không Ảnh thì không ai hy vọng sẽ lãng phí vé chuộc cái chết nữa. Huống chi, năng lực linh môi của hai bên đã yếu đi trông thấy, nếu cứ tiếp tục tranh chấp sẽ là cảnh bọ ngựa bắt ve, mà ai là chim sẻ thì trong lòng mọi người đều rõ. Cho nên hai bên đều rất ăn ý tạm thời tiến hành cuộc đua thu thập thông tin tình báo chứ chưa có 1 cuộc xung đột chính diện nào xảy ra. Đợi khi thời cơ đến, mỗi bên sẽ ra tay chớp nhoáng, chỉ tung 1 đòn để giải quyết ngay mục tiêu, cho dù đó là con đường của vong hồn hay là bên kia.
Chỉ là thứ đang ẩn mình bên trong con đường của vong hồn kia là thứ mà ngay cả vị sư tổ đã chết của Lâm Ngộ Đạo cũng không dám nói ra..
Với năng lực hiện có, bọn họ có đủ sức ứng phó không?
Điều duy nhất đáng ăn mừng có lẽ là việc Nam Cung Tiểu Tăng là nam nhân vật chính của bộ phim này. Đương nhiên, điểm bất lợi chính là vì y là nam nhân vật chính, nên thù lao danh nghĩa sẽ cao hơn, dẫn đến việc số vé chuộc cái chết phải trả sau mỗi lần sử dụng sẽ không hề nhỏ. Bản thân Tiểu Tăng cũng đã sớm có giác ngộ rằng, ở màn cuối cùng, khi mà bộ phim đi dần tới điểm kết thúc thì cũng là lúc y phải sử dụng ngục câu hồn. Hơn nữa, một khi sử dụng nó, y phải trả đến mấy ngàn tấm vé chuộc cái chết. Có thể bù đủ số vé chuộc cái chết phải bỏ ra cũng đã là 1 kết quả không tệ rồi.
Vốn là... Nam Cung Tiểu Tăng tưởng rằng chỉ có những bộ phim kinh dị siêu khó mới có thể ép anh ta sử dụng ra ngục câu hồn. Nếu làm không tốt thì có lẽ y sẽ phải chết do số nợ không có khả năng chi trả. Đến lúc đó chưa biết chừng Nam Cung còn phải mượn tiền của những diễn viên khác. Nếu lúc đó sử dụng ngục câu hồn và bắt quỷ thành công thì Nam Cung tin tưởng mình có thể giam cầm quỷ hồn kia cho đến khi bộ phim kết thúc [ điều kiện tiên quyết là Nam Cung sử dụng nó ở màn cuối cùng].
Thời gian trôi qua rất mau.
Buổi chiều. Kim Cực Thọ đã gửi tin nhắn cho bọn họ. Điều đáng nhắc tới là cho dù vết xe đổ của Jack vẫn còn sờ sờ ở đó, nhưng Kim Cực Thọ vẫn cứ hành động 1 mình. Bởi vì kiểu tính cách bảo thủ không chịu tiếp thu này của hắn khiến hắn dù được “Hầu tước” đề bạt nhưng hắn cũng không thể trở thành cánh tay phải của “Hầu tước” như Nam Cung Tiểu Tăng. Là cánh tay phải của 1 người thì ngoài việc năng lực phải mạnh ra, thì lòng trung thành và tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh cấp trên cũng là những nhân tố không thể bỏ qua.
-Có tra ra được manh mối gì về con đường “Tứ Trinh” không?
Nam Cung Tiểu Tăng và Kim Cực Thọ sử dụng chức năng video call để trao đổi.
-Có! Năm đó là năm 1973 , khi Công ty xây dựng Hoa Đình đã bước đầu có 1 quy mô nhất định, họ đã nhận thầu hạng mục cải tạo vùng ngoại ô đã xuống cấp của khu Cửu Long. Lúc ấy hạng mục này là hạng mục kiến thiết vô cùng quan trọng của phía chính phủ, cho nên Công ty xây dựng Hoa Đình cũng rất coi trọng công trình này.
Trong những năm 70 của thế kỷ XX, nền kinh tế của Hồng Kông phát triển như vũ bão, khiến cho Hồng Kông trở thành 1 trong “4 con rồng Châu Á” vào những năm 1980. Khoảng thời gia này cũng là 1 kỳ ngộ giúp Công ty xây dựng Hoa Đình đạt được 1 bước tiến nhảy vọt. Cũng không phải ngẫu nhiên mà từ 1 Công ty xây dựng với quy mô khiêm tốn ban đầu,nó đã trở thành 1 tập đoàn tài chính với số vốn khổng lồ như hiện nay.
-Nếu vậy thì đường Tứ Trinh vốn là 1 bộ phận được cải tạo trong khu ngoại ô đã xuống cấp của khu Cửu Long sao?
-Phải. Nhưng cụ thể đã có chuyện gì xảy ra thì rất khó để điều tra vì thời gian diễn ra sự kiện này cũng đã quá lâu rồi. Chỉ có 1 điều có thể xác định : lúc ấy trên con đường Tứ Trinh đó quả thực có 1 ngôi chùa tên là “chùa Không Sơn”. Sau này khi khu vực ngoại ô được cải tạo thì ngôi chùa này cũng bị dỡ bỏ.Lúc ấy nguyên nhân chủ yếu là do hương khói trong chùa cũng không vượng, mà hoà thượng cũng là người, cũng phải ăn cơm uống nước, cho nên cuối cùng bọn họ phải lựa chọn thoả hiệp. Tôi đoán chuyện này có liên hệ rất lớn với những gì chúng ta đang tìm kiếm.
Chùa ư?
Đây quả thực là 1 manh mối vô cùng quan trọng.
-Vậy..
-Tôi đã điều tra ra rồi. Lúc ấy phần lớn những hoà thượng trong ngôi chùa này chuyển tới tu ở 1 ngôi chùa còn tên “chùa Nguyệt Sơn” ở khu Tân Giới.
-Đúng là đã vất vả cho cậu rồi! Cậu có địa chỉ ngôi chùa đó không?
-Tôi đã tới đó trước rồi. Để một lát nữa tôi gửi địa chị ngôi chùa đó cho cậu.
Kim Cực Thọ tuy rằng đã tới đó trước, nhưng hắn cũng không dùng tấm bản đồ, vì nếu làm vậy cũng chỉ lãng phí đi vé chuộc cái chết mà thôi. Chùa Nguyệt Sơn nằm trên 1 ngọn núi ở quận Nguyên Lãng nằm ở phía Tây Bắc khu Tân Giới. Cho dù y có đi tới đó trước thì phỏng cừng cũng phải tới lúc hoàng hôn y mới tới được đó, đó là còn chưa kể thời gian leo núi.
Nhưng cũng đành chịu thôi! Hiện tại bọn họ cần phải tranh thủ thời gian! Không ai biết Triệu Không Ảnh có thu được thông tin này hay không. Nhưng thân phận của hắn quá đặc thù, nếu tuỳ tiện hành động sẽ dễ dàng gây ra NG.
Bởi vì từ nhỏ đã chịu sự giáo hoá của Phật pháp cho nên Nam Cung Tiểu Tăng cũng có chút kính sợ với những nơi chùa chiền. Chùa miếu chắc chắn không thể ngăn cản quỷ hồn,vì nếu không họ chỉ cần kiếm 1 ngôi chùa nào đó trong phim kinh dị rồi đợi đến hết phim là được rồi! Đương nhiên, trong 1 số bộ phim kinh dị, 1 số vật phẩm của Phật môn có chút năng lực khắc chế quỷ hồn, nhưng chúng không thể sử dụng giống như vật bị người chết nguyền rủa được, mà càng không thể mang về rạp chiếu phim. Nói cho cùng thì cái gọi là vật bị người chết nguyền rủa vốn là nguồn gốc của khủng bố nên chúng cũng không phải là thứ gì có ích cho con người. Sử dụng vật bị nguyền rủa chẳng qua là cách lấy độc trị độc mà thôi.
Ngồi xe chạy tới quận Nguyên Lãng thuộc địa khu Tân Giới cũng phải tốn rất nhiều thời gian. Nên biết rằng, khu Tân Giới là địa khu có diện tích lớn nhất trong tất cả các địa khu của Hồng Kông. Non nửa dân cư của Hồng Kông sống ở địa khu này. Quận Nguyên Lãng nằm ở dải đất duyên hải phía Tây địa khu Tân Giới nên quãng đường không hề ngắn chút nào. Nếu trên đường bị kẹt xe thì có khi trời tối rồi cũng chưa tới được đó. Không khéo họ phải qua đêm ở chùa Nguyệt Sơn. Quan trọng là vé chuộc cái chết bị trừ đi càng lúc càng nhiều. Càng đi xa, vé chuộc cái chết phải trả càng cao.
Có đi hay không đây?
Hiện tại vé chuộc cái chết đã bị trừ đi quá nhiều. Nhưng để Kim Cực Thọ 1 mình tới đó có thể hỏi được kết quả sao? Nhưng cũng may nàng đạt được manh mối mới, cũng có thể xem như nàng đã khai thác được tình tiết trong kịch bản, do đó Meiko nhận được 500 tấm vé chuộc cái chết. Điều này đã chứng minh được chùa Nguyệt Sơn quả thực là tình tiết ẩn.
Cuối cùng, Meiko quyết định ... Đi ! Hơn nữa mọi người đi cùng nhau! Không ai được phép đi 1 mình! Lúc này rồi không nên sợ trả tiền nữa! Người chết rồi thì vé chuộc cái chết dù nhiều cũng chẳng có ích lợi gì cả! Meiko thực sự không yên lòng khi để Kim Cực Thọ đi 1 mình.Nàng có thể tưởng tượng ra cảnh hắn sử dụng khổ hình để ép hỏi các vị hoà thượng để ép họ nói ra chân tướng. Tên điên này chắc chắn sẽ làm như vậy!
Nhất là sư phụ của Nam Cung Tiểu Tăng còn là 1 vị hoà thượng, do đó y vô cùng kính trọng những con người ấy.Nếu Kim Cực Thọ thật sự dùng cách tra tấn để ép những vị hoà thượng nói ra thông tin, Nam Cung Tiểu Tăng chắc chắn sẽ không ngồi nhìn.
Ba người lập tức lên đường.
Cùng lúc đó, Triệu Không Ảnh cũng nhận được thông tin.
Tài lực của Thẩm gia cuồn cuộn như nước, nên nếu thật sự họ bỏ tâm tư để điều tra thông tin thì đám người Meiko cũng chẳng ngăn được. Kim Cực Thọ cũng không thể nào giữ kín được chuyện này.Người đàn ông này tuy rằng tinh thông khổ hình, giết người không gớm tay, nhưng năng lực quản lý của y thật sự không biết phải nói sao.
-Chùa Nguyệt Sơn?
Triệu Không Ảnh trầm ngâm một lúc lâu. Hắn không dám chắc Thẩm Thế Chân có biết việc này hay không.
Làm không tốt chỉ e sẽ gây ra NG.
Nên ngồi yên xem kỳ biến, hay nên phái người đi dò xét?
Cuối cùng, hắn quyết định lựa chọn phương án thứ 2, hơn nữa người mà hắn cử đi là Cronus. Tuy Cronus mất một cánh tay, nhưng nếu như xung đột giữa y và Nam Cung xảy ra thì với năng lực của mình, y cũng có thể ứng phó được. Triệu Không Ảnh cũng sẵn lòng trả 1 chút vé chuộc cái chết cho việc vi phạm kịch bản. Nói khó nghe 1 chút thì Không Ảnh coi y như 1 con tốt thí.Nếu như xảy ra NG, thì trách nhiệm cũng thuộc về y, hắn không cần phải trả nhiều vé chuộc cái chết.
Ngoài mặt Cronus có vẻ phục tùng khi nhận mệnh lệnh này, nhưng trong lòng hắn rất bất mãn. Hắn cũng không phải thằng ngu, làm sao lại không nhận ra tâm tư của Triệu Không Ảnh? Nhưng phần lớn diễn viên của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10 đều là kẻ ích kỷ máu lạnh,cá lớn nuốt cá bé.
Hắn phải phục tùng thôi!
Mời các bạn tham gia thảo luận chém gióTại Đây. Chăm chỉ ném gạch chém gió, sẽ có bom đạn thường xuyên Tham gia nhóm Nòng Nọc
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Phệ Hồn Quỷ
Rạp Chiếu Phim Địa Ngục Tác giả: Hắc Sắc Hỏa Chủng
Quyển 6: Con đường vong hồn Chương 38: Phương trượng Không Giới Dịch: Nòng nọc phiêu lãng Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn:4vn - http://4vn.eu/forum
Chùa Nguyệt Sơn tự nằm trên 1 ngọn núi có tên núi Kim Ô ở quận Nguyên Lãng.
Khi xe chạy tới chân núi, ba người gọi điện liên lạc với Kim Cực Thọ. Nghe y nói y lúc này mới đi được ½ quãng đường lên núi.
Nam Cung Tiểu Tăng nhấn mạnh:
-Cậu nghe mình nói này Sarah! Trước khi bọn mình tới đó, cậu tuyệt đối không được hành động thiếu suy nghĩ! Chờ bọn mình tới đó rồi bàn tiếp!
Thủ đoạn của Kim Cực Thọ vô cùng đáng sợ. Nam Cung lo khi lên đến đỉnh núi thì toàn bộ chùa Nguyệt Sơn đã chìm trong bể máu.
-Biết rồi!
Tiếp đó Kim Cực Thọ cúp máy.Nghe giọng nói nam không ra nam mà nữ chẳng ra nữ của Kim Cực Thọ, Nam Cung Tiểu Tăng cũng không thể nào yên tâm đựợc. Kim Cực Thọ có bao giờ là người chịu nghe lời người khác đâu?
-Đi ! Chúng ta mau chóng lên núi !
Chùa Nguyệt Sơn mặc dù nằm ở trong núi sâu, nhưng có vẻ như nơi này rất linh nghiệm nên hương khói vẫn nghi ngút quanh năm.
Khi Kim Cực Thọ đi tới đỉnh núi thì y đã thấy từ xa một toà cổ tháp. Ngôi chùa này được không ít phú hộ ở địa phương quyên tiền cúng kiếng, cho nên diện tích của nó cũng không nhỏ, hơn nữa trong chùa có tới hơn 500 hoà thượng.Trên đường lên núi,Kim Cực Thọ cũng gặp không ít khách hành hương. Sau khi trò chuyện với bọn họ, y biết được phương trượng của chùa Nguyệt Sơn này tên là đại sư Không Giới. Đại sư Không Giới là một vị cao tăng đắc đạo. Cư dân ở vùng lân cận vô cùng tín phục ông, cộng thêm việc đại sư đã làm không ít việc tốt, hơn nữa lại rất có năng lực đối ngoại, do đó phần lớn tiền nhan đèn cúng kiếng là do vị đại sư “kéo tài trợ”.
Khi đi tới cửa chùa, Kim Cực Thọ nhìn thấy có một vài hoà thượng đang quét sân. 1 hoà thượng tuổi trẻ khi nhìn thấy Kim Cực Thọ đi tới biến tiến tới thi lễ, sau đó miệng niệm phật hiệu:
-A Di Đà Phật ! Thí chủ xin dừng bước! Bản chùa đã đóng cửa, nếu muốn tới dâng hương thì ngày mai thí chủ hẵng tới.
Kim Cực Thọ lạnh lùng cười nói:
-Cút!
-Thí chủ.
Vị hoà thượng này là người có khả năng kiềm chế rất tốt. Y hoàn toàn không có vẻ tức giận mà rất nhẹ nhàng khuyên giải:
-Chùa Nguyệt Sơn đóng cửa hàng ngày lúc 8 giờ tối.Sau lúc đó thì bản chùa không tiếp đón khách hành hương nữa. Đây là thông lệ từ xưa của bản chùa.Nếu thí chủ có lòng thành tâm kính Phậ thì mong thí chủ ngày mai hẵng đến! Phật tổ cũng sẽ không trách tội.
Kim Cực Thọ căn bản không có tâm tình nói nhảm với mấy tên hoà thượng này. Y bỗng nhiên bước tới bóp cổ vị hoà thượng này sau đó nhấc y lên cao, rồi cười dữ tợn nói:
-Con lừa ngốc om sòm này, tao cho mày 1 cơ hội duy nhất. Nếu mày muốn sống thì thử cầu xin Phật tổ của mày xem nào, để xem y có đến cứu mày không!
Trong thế giới của phim kinh dị, thần phật là cái chó má gì? Kim Cực Thọ căn bản đ** thèm để ý đến cái gì gọi là thần phật !
-Dừng tay !
Những vị hoà thượng ở gần đó biến sắc. Cả đám chạy tới ngăn cản, có 1 người còn chạy vào trong chùa để kêu người.
Có 3,4 hoà thượng bao vây Kim Cực Thọ. Tuổi của họ cũng khoảng hơn 30 tuổi. Trong đó có 1 vị hoà thượng cả giận nói:
-Thí chủ, mong thí chủ thả Không Thiền sư đệ ra! Hoà thượng Chùa Nguyệt Sơn chúng tôi tuy rằng thành tâm hướng Phật, lấy từ bi làm gốc, nhưng chúng tôi cũng không bỏ qua những hành vi làm nhục người khác như thế này !
Kim Cực Thọ lại là cười lạnh một tiếng nói:
-Mục đích của tao khi tới đây rất đơn giản. Năm đó hoà thượng từ chùa Không Sơn chuyển tới đây là ai. Chỉ cần gọi y ra là được. Tao có chuyện quan trọng muốn hỏi hắn. Nếu còn lôi thôi nữa, tao cũng không ngại dùng máu nhuộm đỏ ngôi chùa Nguyệt Sơn này!
Kim Cực Thọ căn bản không thèm quan tâm đến những tên hoà thượng này. Đừng nói họ chỉ là những vị hoà thượng thông thường, cho dù họ có là võ tăng của chùa Thiếu Lâm đi chăng nữa thì hắn cũng có thể giết họ dễ dàng như chọc tiết lợn vậy. Nếu không phải bởi vì Nam Cung Tiểu Tăng ngăn cản thì hắn đã sớm giết hết mấy tên này rồi, chứ làm sao còn để chúng đứng đây nói lảm nhảm!
Sau đó Kim Cực Thọ hất vị hoà thượng Không Thiền kia về phía những vị hoà thượng đang bao vây hắn, sau đó đi thẳng đến cửa chùa. Sau 1 hồi suy xét, nhân vật do hắn đóng vai 1 lòng muốn hoàn lương, lại thêm việc Nam Cung Tiểu Tăng nhiều lần dặn dò, hắn cũng không tiện ra tay giết đối phương.
Hắn đi thẳng vào trong chùa.
Không ít hoà thượng đứng ra ngăn cản hắn, nhưng hắn chỉ tung ra vài đòn đã khiến cho những người này gãy tay, gãy chân, thậm chí không ít người còn ói ra máu. Thật ra mấy người này may mắn lắm rồi, gặp phải "Hình phạt sư" Kim Cực Thọ mà chỉ bị thương. Họ đúng là phải cảm tạ Phật tổ của họ rất nhiều đấy!
-A Di Đà Phật !
Bỗng nhiên một tiếng phật hiệu có lực chấn nhiếp vang lên. Kim Cực Thọ đưa mắt nhìn về phía trước.
Đó là 1 vị lão tăng mặc trê người cà sa bằng gấm đi ra từ phật đường ở phía sau, theo sau là 1 đám hoà thượng cũng khá lớn tuổi.
Lão tăng thoạt nhìn cũng phải bảy tám mươi tuổi, nhưng có vẻ như ông vẫn còn rất khoẻ.
-Thí chủ! Không biết đồ nhi của lão nạp đắc tội thế nào mà khiến thí chủ phải làm to chuyện như vậy? Hơn nữa, lão nạp còn cảm ứng được trên người thí chủ có khí tức của “vật dơ bẩn”, chỉ e thí chủ sẽ gặp nhiều bất lợi.
Lão tăng này không ngờ có thể cảm ứng được vật bị người chết nguyền rủa?
Kim Cực Thọ cũng cảm thấy có chút thú vị.
-Sát khí trên người thí chủ cuồn cuồn, có lẽ thí chủ đã tạo không ít sát nghiệt. Thiện tai, thiện tai ! Lão nạp tuy bất tài, nhưng cũng không thể cho phép thí chủ làm ô uế nơi cửa Phật thanh tịnh này được.
Kim Cực Thọ cười lạnh. Hắn dám giết nhiều người như vậy rồi còn sợ cái gọi là nhân quả báo ứng của nhà Phật hay sao? Chỉ vài câu nói của lão tăng có thể ảnh hưởng đến hắn sao?
-Lão hòa thượng.
Kim Cực Thọ cũng không dùng 3 chữ “con lừa ngốc” để xưng hô với ông.
-Lão ngày xưa có phải là hoà thượng của chùa Không Sơn không?
-Thí chủ lại biết xuất thân ngày xưa của lão nạp sao? Không sai, năm 35 tuổi lão nạp xuất gia, sau đó quy y ở chùa Không Sơn.
-Nếu vậy thì lão có biết chuyện về “Tứ Trinh” không?
Kim Cực Thọ căn bản không lo lão không nói. Nếu lão không nói... Y có cách để lão phải mở miệng.
Đối với y thì đối phương là tăng lữ cũng được, mà là đạo sĩ cũng thế, hắn cũng sẽ không có chút do dự khi ra tay tra tấn.Hắn chỉ cần kết quả mà thôi.
Lão tăng có vẻ vô cùng kinh ngạc, thậm chí còn lui lại vài bước 1 cách vô thức.
-Thí chủ...
Kim Cực Thọ biết hắn đã hỏi đúng người. Vậy thì được rồi! Kẻ đã lọt vào tay hắn không có ai dám không mở miệng. Hắn đã bắt đầu suy tính trong đầu phải sử dụng hình phạt nào để tra tấn đối phương. Nghĩ đến chuyện đối phương đã khá lớn tuổi,nên hắn cũng phải nghĩ đến chuyện làm sao để không ảnh hưởng đến mạng sống của lão.
Hiện tại, hắn đang chờ đối phương trả lời. Nếu lão cố tỏ ra cao thâm, nói mấy câu như "Thí chủ hãy quay về đi!" , hắn sẽ lập tức ra tay.
-Phương trượng !
Đám hoà thượng vây xung quanh ông sau đó chỉ vào Kim Cực Thọ rồi nói:
-Phương Trượng! Chúng ta cho người báo cảnh sát đi!Cảnh sát sẽ tới ngay thôi!
Cảnh sát? Kim Cực Thọ cười lạnh một tiếng. Trước khi cảnh sát tới, hắn có thể mang vị lão tăng này đi.
-Ông chính là phương trượng Không Giới?
Kim Cực Thọ cũng không lấy làm bất ngờ với kết quả này.
-Không sai! Pháp danh của lão nạp chính là Không Giới.
-Tôi cần biết sự tình có liên quan đến con đường Tứ Trinh. Ông chỉ cần nói cho tôi chân tướng là được! Lúc ấy khi Công ty xây dựng Hoa Đình cải tạo lại khu ngoại ô đã xuống cấp, sau đó phá dỡ tất cả những công trình kiến trúc trên con đường Tứ Trinh, sau này ngay cả con đường này cũng không tồn tại. Lúc ấy kể cả chùa Không Sơn của lão cũng bị dỡ bỏ. Lão biết được chuyện gì thì nói hết cho tôi biết! Thẩm gia đang giấu diếm chuyện gì?
Lão tăng niệm 1 tiếng "A Di Đà Phật" :
-Thí chủ, quay về đi ! Chuyện này cậu không nên truy cứu thì hơn. Chuyện trên đời vốn...
Nhưng còn chưa nói xong thì lão đã cảm thấy vùng bụng truyền tới cảm giác đau nhức, sau đó đầu lão bị 1 bàn tay dí chặt xuống đất! Sau đó Kim Cực Thọ lấy ra một con dao đặt sát ngón tay của lão!
-Đại Sư. Người trong cửa Phật của ông cho rằng thân thể con người vốn chỉ là 1 cái túi da,nếu vậy chắc ông cũng không đau lòng khi tôi phá cái túi da của ông đúng không? Nếu 10 ngón tay của ông mà không còn thì sau này làm sao ông có thể tiếp tục gõ mõ, tiếp tục thành tâm kính Phật được đây?
Đối với Kim Cực Thọ thì đây còn chẳng được coi là hình phạt nữa. Chung quay lại cũng vì thời gian hạn hẹp, nên đánh nhanh thắng nhanh vẫn là 1 lựa chọn thoả đáng hơn.
-Dừng tay !
Các vị hoàn thượng muốn chạy tới ngăn cản nhưng Kim Cực Thọ lạnh lùng nhìn họ. Ánh mắt lạnh lẽo của hắn khiến mọi người sợ tới mức không dám bước tới.
-Thí chủ, cứ truy cứu đến cùng chuyện này cũng không tốt lành gì đâu!
Lão tăng cũng có vẻ hoảng sợ:
-Lão nạp nhiều năm qua thành tâm lễ Phật, nhưng không một ngày nào lão nạp quên nổi chuyện này! Nhưng... Lão nạp cũng không có cách gì hay hơn. Ngã phật đại từ đại bi, phổ độ chúng sinh, nhưng chỉ có chuyện này...
Lão tăng nói đến đây thì mồ hôi toát ra như suối.
-Đủ rồi!
Kim Cực Thọ lạnh lùng nói:
-Cái mà ông gọi là ‘vật dơ bẩn’ lại có thể cứu giúp tôi còn Phật Đà trong miệng ông lại chẳng giúp được gì cho tôi cả. Nếu lão đã không thể giúp tôi thì việc gì tôi phải tin lão?
Nói đến đây Kim Cực Thọ liền vung dao !
-Dừng tay !
Một bàn tay giống như chiếc kềm sắt kẹp chặt lấy tay của Kim Cực Thọ!
Người tới, chính là Nam Cung Tiểu Tăng !
-Masala?
-Tôi đã nói với cậu là đợi chúng tôi tới rồi tính tiếp cơ mà!
May mà họ tới kịp nên đại họa còn chưa xảy ra. Miyazaki Meiko đỡ phương trượng Không Giới dậy.
-Phương trượng đại sư, mời thầy thứ lỗi.
Nam Cung Tiểu Tăng cũng dùng phật lễ để thi lễ với ông rồi nói:
-Vãn bối là Lâm Ngộ Đạo! Vị bằng hữu này của vãn bối đã quá xung động, dám mong bạch thầy bao dung.
Lão tăng nhìn Kim Cực Thọ, sau đó lại nhìn Nam Cung Tiểu Tăng rồi thở dài, nói:
-Oan nghiệt ! Đúng là oan nghiệt mà !
-Đại sư, ngài có biết chuyện về con đường « Tứ Trinh » không?
Đại sư Không Giới cười khổ:
-Thí chủ, có một số việc, không biết tức là biết, biết tức là không biết. Có nhiều điều mà với bổn phận của mình,thí chủ không nên biết.
Tiếp đó lão lại niệm một tiếng "A Di Đà Phật " rồi nói:
-Chuyện này không nên tiếp tục truy cứu thì tốt hơn.
-Vãn bối cần phải biết vì đây là chuyện mà vãn bối bắt buộc phải làm !
-Đợi đã... Thí chủ vừa nói thí chủ họ Lâm.Vậy thí chủ là thế nào với đại sư Lâm Quảng Hải?
-Lâm Quảng Hải chính sư tổ của vãn bối. Đại sư ngài...
-Hoá ra là đồ tôn của Quảng Hải hiền đệ !
Đại sư Không Giới tỏ ra vui mừng:
-Phật tổ phù hộ ! Lão nạp rốt cuộc cũng đã đợi được đến ngày hiền điệt tìm đến rồi!
Tiếp đó lão đưa mắt nhìn những hoà thượng ở xung quanh:
- Các đệ tử mau đi canh giữ bản chùa, đừng để cho người khác tự ý ra vào. Thầy hôm nay có chuyện muốn ôn lại với cố nhân !
Tiếp đó lão nhìn về phía Nam Cung Tiểu Tăng rồi nói:
-Hiền điệt điều tra việc này chẳng lẽ là vì... ‘Con đường’ kia lại xuất hiện sao?
Nam Cung Tiểu Tăng gật đầu.
-Thiện tai, thiện tai ! Chuyện này quá nguy hiểm! Nếu không hiền đệ Quảng Hải đã không sớm ngày tới miền Tây Phương Cực Lạc. Từ khi rời khỏi chùa Không Sơn tới nay, lão nạp chưa ngày nào quên được hiền đệ. Chỉ tiếc sau lần đó, lão nạp đã mất hết tin tức của hiền đệ.
-Đại sư có thể nói ra chân tướng cho vãn bối biết không?
Đại sư Không Giới có vẻ vô cùng kích động nói:
-Hôm nay, lão nạp rốt cuộc đã có thể giữ được lời hứa với sư tổ và sư phụ của hiền điệt. Lão nạp từng hứa với họ khi hiền điệt tìm đến thì lão nạp sẽ kể ra chi tiết ngọn nghành cho hiền điệt biết. Vừa rồi vị thí chủ này hung ác như vậy, cho nên lão nạp mới bạo gan đoán y không phải là truyền nhân của Quảng Hải hiền đệ, do đó mới im miệng không nói! Nếu hiền điệt đã tới thì lão nạp cũng có thể nói rõ mọi chuyện rồi.
Mời các bạn tham gia thảo luận chém gióTại Đây. Chăm chỉ ném gạch chém gió, sẽ có bom đạn thường xuyên Tham gia nhóm Nòng Nọc
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Phệ Hồn Quỷ
Đại sư Không Giới dẫn Nam Cung Tiểu Tăng, Miyazaki Meiko, Trần Ngũ Sinh cùng Kim Cực Thọ vào trong thiền phòng của ông.
Một chú tiểu bưng tới mấy chén trà xanh, sau đó y len lén dùng ánh mắt đầy vẻ sợ hãi để đánh giá Kim Cực Thọ, sau đó y vội vàng đi ra ngoài, rồi đóng lại cửa thiền phòng theo lời phân phó của đại sư Không Giới.
-Các vị...
Đại sư Không Giới vừa định mở miệng thì Kim Cực Thọ cắt ngang .
-Thật xin lỗi đại sư.
Kim Cực Thọ nói:
-Hôm nay kẻ hèn quá lỗ mãng, mong đại sư bỏ quá cho.
Kim Cực Thọ không phải kẻ ngu dốt. Nếu Nam Cung đã đến thì hắn nhất định không thể dùng những thủ đoạn trước đó nữa. Hắn lúc trước định dùng sức mạnh để ép đối phương phải nói ra. Đây vốn là phong cách của hắn rồi. Hắn luôn cho rằng cách làm từ bi của Nam Cung Tiểu Tăng quá cổ hủ. Nhưng nếu tình hình đã chuyển biến, thì hắn cũng nên tỏ chút thái độ hối lỗi, để xoá tan bầu không khí căng thẳng lúc trước, tránh cho đối phương vì ôm hận mà tiết lộ những thông tin không đúng.
-Không sao!
Đại sư Không Giới cũng thể hiện rõ hình tượng của 1 vị cao tăng đắc đạo, nói:
-Trước đó lão nạp cũng không biết thí chủ cũng có quen biết với cố nhân vì thế lão nạp cũng có chút chậm trễ. Thí chủ không cần bận tâm! Lão nạp bái Phật nhiều năm, sớm đã tứ đại giai không,do đó lão nạp cũng không chấp nhặt mấy chuyện nhỏ nhặt thế này.
Kim Cực Thọ tuy ngoài mặt cũng có vẻ đồng tình, nhưng trong lòng hắn cười nhạt với cái gọi là "Tứ đại giai không" . Người sống trên đời nhất định phải ăn cơm, uống nước và đi vệ sinh. Chùa Nguyệt Sơn nếu không nhận nhiều tiền nhang đèn cúng kiếng như vậy thì làm sao nuôi được đến trên 500 hoà thượng? "Tứ đại giai không" ở chỗ khỉ gió nào? Nhưng chuyện này cũng chẳng dính dáng gì tới hắn. Chỉ cần con lừa ngốc này tiết lộ chân tướng, hắn cũng lười chấp nhặt với lão.
-Mấy chén trà xanh này dùng nước suối để pha, mùi vị không tệ.Ngày xưa Quảng Hải hiền đệ cũng là người yêu trà. Chỉ tiếc là người xưa đã qua đời. Cũng may lần này lão nạp có may mắn nhìn thấy truyền nhân của hiền đệ, trong lòng cũng thấy an ủi phần nào.
Nam Cung Tiểu Tăng nhìn vị phương trượng này mà trong lòng nhớ đến vị sư phụ trong thế giới hiện thực của mình. Hắn không khỏi nảy sinh cảm giác thân thiết khó nói với ông. Hắn bưng chén trà xanh lên rồi nói:
-Nếu đây là trà mà sư tổ yêu thích,kẻ đồ tôn như vãn bối cũng nên thưởng thức xem sao.
Nam Cung thoạt nhìn có vẻ không nóng vội. Dù sao cũng đã đến đây rồi, chậm thêm dăm phút nửa giây cũng chẳng sao cả. Hắn dù sao cũng là quỷ sai mạnh nhất nên chút phong thái ấy vẫn phải có.
Phương trượng sau khi thưởng thức vài ngụm trà xanh bèn nói vào chuyện chính.
-Mọi chuyển kể lại mấy chục năm về trước.... Còn thời gian cụ thể là năm nào thì thứ cho lão nạp không nhớ rõ lắm. Lão nạp chỉ nhớ đó là vào những năm 70. Lúc ấy, lão nạp đang là trụ trì của chùa Không Sơn, còn Quảng Hải hiền đệ cũng mới chân ướt chân ráo tới Hồng Kông. Tuy rằng hiền đệ là người trong đạo gia, nhưng lão nạp và hiện đệ cũng có duyên, nên lão nạp cũng có cái vinh hạnh mời hiền đệ dừng chân ở chùa Không Sơn vài ngày. Khi đó lão nạp từng nói cho hiền đệ biết trong chùa Không Sơn có 1 tấm bia đá không có chữ viết vô cùng thần bí.
- Bia đá không có chữ viết?
Nam Cung Tiểu Tăng cảm giác đây là điểm vô cùng quan trọng. Không lẽ nó chính là vật bị nguyền rủa sao?
-Đúng vậy! Lâm hiền điệt hình như không biết việc này thì phải!
(Hiền điệt là cách gọi khi xưa trong phim kiếm hiệp để chỉ cháu)
-Gia sư cũng không nhắc qua chuyện này, mà vãn bối lại không có may mắn được nhìn thấy phong thái của sư tổ lão nhân gia.
-Chùa Không Sơn được thành lập trong thời kỳ Dân quốc ( 1912 -1949). Lúc ấy ở nó nằm ở giao lộ của con đường Tứ Trinh trong vùng ngoại ô xuống cấp của địa khu Cửu Long. Nay chỗ đó đã là 1 nơi hoang vu vằng vẻ. Con đường Tứ Trinh này cũng không quá dài, nhưng cũng có không ít kiến trúc cổ được xây dựng từ thời Dân quốc còn được bảo tồn nguyên vẹn,do đó nói này cũng thu hút không ít khách du lịch tới thăm quan.Chùa Không Sơn chính là 1 toà cổ tháp trong số những khối kiến trúc cổ từ thời Dân quốc. Khối bia đá không chữ viết kia hình như đã có từ thời đó. Tấm bia đá này cao khoảng 6-7 mét,rộng khoảng 3-4 mét. Tấm bia đá hình như được đẽo gọt từ đá cẩm thạch.Trước khi lão nạp quy y ở chùa Không Sơn thì tấm bia đá đã nằm ở đằng sau mấy gian thiền phòng, hơn nữa đằng sau mấy gian thiền phòng của chùa Không Sơn cũng vừa lúc là đoạn giao lộ của con đường Tứ Trinh. Khi lão nạp quy y thì trụ trì của chùa Không Sơn lúc đó là sư phụ của lão nạp. Sư phụ lão nạp cũng từng dặn dò đừng bao giờ di chuyển tấm bia đá đó.Trước khi sư phụ viên tịch và trao chức trụ trì của chùa cho lão nhạp, sư phụ cũng không quên dặn lại 1 lần nữa rằng đừng bao giờ di chuyển tấm bia đá đó.
-Lão nạp không hiểu sao lại cảm thấy rất sợ hãi tấm bia đá đó.Cho dù là khi vừa quy y hay lúc nhậm chức chủ trì, lão nạp cũng không dám tới gần tới tấm bia đá đó. Mỗi lần phải đi qua đó, lão nạp cứ cảm thấy ánh mặt trời cũng yếu đi không ít. Sau cùng,cảm giác sợ hãi càng lúc càng chiếm trọn tâm trí lão nạp. Trên tấm bia đá kia rõ ràng không có 1 chữ nào, cũng không có ai mai táng ở đó, nhưng lão nạp vẫn cứ cảm thấy sợ hãi. Bởi vậy mỗi lần nhìn thấy nó, lão nạp lại phải tới thiền phòng để niệm tâm kinh cho lòng bình tĩnh lại. Nhưng dù có niệm bao lần kinh thư thì lão nạp cũng không cách nào xoá tan sự sợ hãi trong lòng lão nạp. Lão nạp cứ cảm thấy tấm bia đá kia hình như đang phong ấn 1 thứ gì đó rất đáng sợ.
(Tâm Kinh : viết tắt của Ban Nhược Ba La Mật Đa Tâm Kinh)
-Chuyện này làm cho lão nạp cảm thấy rất rối rắm. Lão nạp cũng có lần từng nghi ngờ rằng lão nạp lục căn chưa thanh tinh, cho nên trong lòng mới sinh ra ma chướng. Đúng lúc này thì Quảng Hải hiền đệ đến. Lão nạp lập tức dẫn hiền đệ tới tấm bia đá. Lúc ấy, ngay từ khi đi tới chỗ tấm bia đá đó, hiền đệ đã cảm thấy có điều bất thường. Hiền đệ lúc ấy đã từng nói với lão nạp: “Trụ trì đại Sư, ở phía trước hình như có 1 ‘vật lạ’.
-Tấm bia đá kia cũng vừa lúc nằm ở giao lộ của con đường Tứ Trinh. Sau khi hiền đệ đi tới đó, đệ ấy liền nói:” Tấm bia đá này nằm đối diện với giao lộ của con đường này, xem ra có vẻ như nó dùng để bịt kín phía cuối con đường này, không cho “thứ đó” rời khỏi con đường này.” Lão nạp lúc ấy nghe xong cảm thấy rất hoảng sợ bèn vội vàng hỏi:”A Di Đà Phật, Quảng Hải hiền đệ! Nơi này là nơi của Phật thanh tịnh, làm sao lại có thứ vật tà ác này?” Tiếp đó, Quảng Hải hiền đệ tính cho lão nạp một quẻ. Sau khi tính xong quẻ này,sắc mặt của hiền đệ trở nên rất xấu, sau đó hiền đệ còn hét lên 1 tiếng đầy sợ hãi,miệng còn thổ ra 1 búng máu, sau đó bất tỉnh ngay tại trận!
Nam Cung Tiểu Tăng càng nghe càng cảm thấy kinh hãi.
-Vậy sau đó thì sao?
-Lần hôn mê bất tỉnh này kéo dài đúng 3 ngày 3 đêm. Lúc ấy lão nạp cũng đã mời bác sĩ tới xem bệnh cho sư đệ, nhưng họ đều nói không tìm ra được nguyên nhân. Cuối cùng, khi hiền đệ tỉnh lại, sắc mặt của đệ ấy trắng bệch như tờ giấy. Hiền đệ nhìn lão nạp rồi nói:”Trụ trì Đại Sư, đây là quẻ đại hung. Cả đời tiểu đệ vẫn tiến hành thăm dò thiên cơ,nhưng tiểu đệ thật không ngờ mình lại không thể giúp mình nghịch thiên cải mệnh.” Lão nạp vội vàng truy hỏi nguyên nhân thì hiền đệ lại nói:”Đại sư hãy mau chóng rời khỏi đây đi! Nếu đại sư sớm ngày rời khỏi chùa Không Sơn thì có lẽ đại sư còn có cơ hội giữ được một mạng!”
-Sau đó dù lão nạp có hỏi han thế nào thì hiền đệ cũng không nói.Sau này lão nạp điều tra ra được 1 chuyện : Con đường Tứ Trinh này là 1 con đường cổ có lịch sử lâu đời,cho nên không ít kiến trúc được xây dựng từ thời kỳ Dân quốc vẫn còn được bảo tồn.Nhưng sau khi trải qua chiến loạn, không ít tư liệu đã trở nên rất khó tìm. Chùa Không Sơn phải may mắn lắm mới có thể tồn tại. Nó cũng là 1 khối kiến trúc cổ trên con đường Tứ Trinh này.
-Tiếp đó 1 ngày kia, lão nạp phát hiện hiền đệ thu 1 đệ tử, cũng chính là sư phụ của hiền điệt. Sư phụ hiền điệt có ngộ tính rất cao.Quảng Hải cũng coi y như con, thậm chí có đôi khi còn rất nghiêm khắc. Lão nạp lúc ấy đã có cảm giác, sư tổ của hiền điệt có 1 kế hoạch gì đó. Linh cảm của lão nạp rất nhanh được ứng nghiệm .
-Ngày đó, bỗng nhiên người của Công ty xây dựng Hoa Đình tới kiếm bọn ta.Họ nói là chính phủ Hồng Kông quyết định tiến hành cải tạo khu này. Hương khói chùa Không Sơn cũng không vượng,nên họ quyết định dỡ bỏ ngôi chùa này, sau đó xây nên 1 khu dân cư mới. Lão nạp đương nhiên phản đối rất quyết liệt. Chùa Không Sơn là 1 ngôi chùa cổ có lịch sử lâu đời,sao có thể nói phá là phá? Hơn nữa, Quảng Hải hiền đệ cũng nói với lão nạp, không thể để ngôi chùa này bị phá ! Lão nạp chắc chắn nguyên nhân là do tấm bia đá không chữ viết kia.
-Nhưng người của Công ty xây dựng Hoa Đình vô cùng cứng đầu. Thấy lão nạp cầm ra tờ khế ước nhà đất từ thời Dân quốc, y chỉ cười nhạt rồi nói bây giờ là thời đại nào rồi,tờ khế ước nhà đất này còn có tác dụng gì nữa. Hơn nữa y còn nhấn mạnh đây là công trình xây dựng được chính phủ Hồng Kông phê duyệt,do đó vùng này bắt buộc phải phá dỡ. Kể cả chùa Không Sơn cũng không ngoại lệ. Y hạn cho lão nạp 1 tháng phải thông báo cho tất cả hoà thượng trong chùa rời đi, nếu không đến lúc đó, y sẽ điều máy ủi tới cưỡng chế phá dỡ ngôi chùa!
-Lúc ấy, lão nạp và Quảng Hải hiền đệ cực lực phản đối. Nhất là Quảng Hải hiền đệ còn nhấn mạnh nhiều lần tuyệt đối không thể phá dỡ chùa Không Sơn vì nếu tấm bia đá kia không còn thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng. Khi hiền đệ nói câu này thì sắc mặt của hiền đệ tái nhợt đi.Lão nạp cũng tin lời của hiền đệ do đó lão nạp cũng quyết định kháng nghị đến cùng. Nhưng những hoà thượng trong chùa không phải ai cũng có suy nghĩ như vậy. Bọn họ thà cầm khoảng tiền bồi thường rồi chuyển đến 1 ngôi chùa khác chứ không muốn tiếp tục ở lại ngôi chùa nhỏ không có bao nhiêu hương khói này.
-Cuối cùng, giám đốc của Công ty xây dựng Hoa Đình -- Thẩm Hoa Đình tự mình ra mặt. Lúc ấy trên con đường Tứ Trinh cũng có bảo tồn không ít kiến trúc cổ từ thời Dân quốc, khiến cho không ít những người có lòng bảo vệ những di sản có giá trị lịch sử phản đối ầm trời, cho nên Thẩm Hoa Đình không thể không tự mình ra mặt để thuyết phục. Lúc ấy, lão nạp và Quảng Hải hiền đệ đứng ra cãi lý với Thẩm Hoa Đình. Đến cuối cùng, lão nạp và Quảng Hải hiền đệ cũng nhượng bộ. Chúng ta chỉ cần giữ lại tấm bia đá nằm ở giao lộ của con đường Tứ Trinh là được.
-Nhưng, ông chủ Thẩm làm sao đáp ứng được? Chỗ này sau này sẽ xây dựng khu dân cư. Để tấm bia đá ở đó thì có ma nào dám tới đây ở? Lão lúc ấy nhận ra Quảng Hải hiền đệ phản đối kịch liệt hơn lão nạp rất nhiều, vì thế lão giở chút thủ đoạn. Lão gọi cảnh sát tới bắt hiền đệ vì tội hành nghề mê tín dị đoan.Lão nạp cũng không thể nào đấu lại họ, do đó đành phải trơ mắt nhìn họ phá dỡ nơi này. Đến khi Quảng Hải hiền đệ được thả ra thì chuyện đã rồi. Lão nạp tuy rất cố gắng, như 1 thân xác thịt của lão nạp làm sao cản được máy ủi của họ? Chính mắt lão nạp nhìn thấy tấm bia đá đó bị ủi sập.
-Sau đó, con đường Tứ Trinh đã trở thành lịch sử. Con đường và những khu vực xung quanh được được san thành đất bằng, sau đó được đóng cọc. Tiếp đó Công ty xây dựng Hoa Đình bắt đầu tiến hành xây dựng 1 cách rầm rộ. Nhưng kể từ lúc đó, từng người công nhân tham gia thi công công trình mất tích 1 cách khó hiểu! Ban đầu chỉ là công nhân xây dựng bình thường, nhưng sau đó ngay cả trưởng phòng xây dựng của công ty cũng mất tích. Cuối cùng bản thân ông chủ Thẩm phải đích thân tiến hành điều tra. Vụ việc lần đó dấy lên không ít khủng hoảng. Chuyện về tấm bia đá lúc đó cũng tạo ra 1 hồi sóng gió nhất định. Có không ít người cho rằng bởi vì Công ty xây dựng Hoa Đình ủi sập tấm bia đá kia nên họ mới bị trời phạt.
-Lời đồn càng ngày càng nghiêm trọng,tạo thành 1 đả kích trí mạng cho Công ty xây dựng Hoa Đình.Số người mất tích càng lúc càng lớn, hơn nữa không có bất cứ 1 tung tích nào để lại để điều tra. Cuối cùng, ngay cả cảnh sát cũng bị kéo vào cuộc ,nhưng kết quả cũng chẳng thu được. Thành ra sau này dù có trả bao nhiêu tiền cũng không có người nào chịu làm việc này . Công trình này cũng vì thế mà bị treo vô thời hạn. Cuối cùng, ông chủ Thẩm không thể không đến tìm lão nạp và Quảng Hải hiền đệ. Lão nói phải trả bao nhiêu tiền cũng được,chỉ mong Quảng Hải ra tay cứu lão.
-Tiếp đó, Quảng Hải nói với lão rằng tấm bia đá kia dù đã bị ủi sập, nhưng hiền đệ đã có chuẩn bị. Hiền đệ nói con đường Tứ Trinh này “kết nối” với 1 “con đường” của vong hồn. Hiền đệ nói tạm thời gọi “con đường” này là ‘Con đường vong hồn’. Sau khi tấm bia đá bị ủi sập thì vong hồn trên ‘con đường’ đó sẽ không còn bị phong ấn nữa. Họ sẽ 1 lần nữa chỉ dẫn cho người sống bước lên con đường đó. Nhưng điều đáng sợ hơn là thứ ở sâu thẳm bên trong “con đường” đó là gì thì ngay cả hiền đệ cũng không biết. Hiền đệ chỉ biết cũng vì “nó” mà hiền đệ tính ra cho mình được quẻ hung hiểm nhất – quẻ “tất tử” ( chắc chắn phải chết). Hiền đệ biết hiền đệ tuyệt đối không tránh được kiếp nạn này, do đó hiền đệ mới tìm cho mình 1 đồ đệ, dốc hết sở học truyền thụ cho người đó.
-Hiền đệ.. cũng chỉ có thể tạm thời phong ấn "‘Con đường vong hồn" đó.
Mời các bạn tham gia thảo luận chém gióTại Đây. Chăm chỉ ném gạch chém gió, sẽ có bom đạn thường xuyên Tham gia nhóm Nòng Nọc
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Phệ Hồn Quỷ
Rạp Chiếu Phim Địa Ngục Tác giả: Hắc Sắc Hỏa Chủng
Quyển 6: Con đường vong hồn Chương 40: Đầu người, toạ độ và dẫn đường Dịch: Nòng nọc phiêu lãng Nhóm Dịch: Nòng Nọc Nguồn:4vn - http://4vn.eu/forum
-Tạm thời bít kín sao?
Miyazaki Meiko truy hỏi:
-Ông ấy làm thế nào?
Nếu biết được phương pháp của Lâm Quảng Hải thì có lẽ họ sẽ lấy được vật bị người chết nguyền rủa!
-Hiền đệ nói hiền đệ thấy được chữ viết trên tấm bia đá đó. Đó là loại chữ viết mà chỉ có thiên sư đuổi quỷ như hiền đệ mới có thể nhìn thấy. Nhưng loại chữ đó là chữ cấm mà người thường không được phép đọc. Nếu nhìn thấy chữ viết trên đó thì người đó sẽ bị cuốn vào chuyện này. Trên tấm bia đá kia viết rằng phía cuối con đường Tứ Trinh thông tới “con đường” mà những vong hồn không thể siêu sinh, không thể thành Phật đi lại vật vờ ở đó. Con người không thể bước chân vào con đường này.Tấm bia đá này bảo đảm cho những người đi trên con đường Tứ Trinh này không bị những vong hồn chỉ dẫn tới nơi sâu thẳm của “con đường” đó.
-Căn cứ theo lời trên tấm bia đá kia thì ở nơi sâu nhất của “con đường” này là ….
Nói được một chữ "là " thì sau đó không còn gì nữa. Đám người Miyazaki Meiko đều chờ câu tiếp theo, nhưng phương trượng Không Giới lại không nói gì nữa.
-Đại Sư! “Là” cái gì?
-A Di Đà Phật, không thể nói, không thể nói.
Phương trượng lập tức chú ý tới vẻ dữ tợn trên khuôn mặt của Kim Cực Thọ bèn lập tức giải thích nói:
-Đó là nguyên văn những gì viết trên tấm bia đá đó. Câu sau nói rằng thứ ở sâu bên trong con đường Tứ Trinh là gì thì không thể viết ra. Lúc ấy, căn cứ theo lời của Quảng Hải hiền đệ thì chữ trên bia đá khi viết tới chữ ‘Là’ này cho đến dấu chấm hết câu là 1 khoảng trắng. Chữ ở chỗ bỏ trống đó là gì thì không thể viết tiếp. Sau đó trên tấm bia đá có câu “Phật nói: Không thể nói”. Tấm bia đá đó nói là không thể viết ra vì nếu viết ra, chắc chắn sẽ không còn ai sống sót sau khi nhìn thấy nó.
Không thể viết ra...
Nó không phải rất giống với việc không thể tuỳ tiện nói ra tên của ác ma sao?
Không chỉ Nam Cung Tiểu Tăng mà cả đám người Miyazaki Meiko cũng có chung 1 suy nghĩ. Họ cũng nghĩ đến chuyện sư phụ của Lâm Ngộ Đạo cũng có vẻ thần bí như thế. Lão không nói cho Nam Cung Tiểu Tăng biết tình hình chi tiết, chỉ úp úp mở mở nói cho hắn biết phải đi tìm 1 linh môi sư, còn đầu đuôi ra sao thì tự Nam Cung phải điều tra.
-Trên tấm bia đá viết rằng nếu như tấm bia đá bị sập thì con đường Tứ Trinh sẽ lại 1 lần nữa dẫn người còn sống đi vào sâu bên trong con đường đó. Cho đến khi có người có khả năng liên hệ với linh thể đi vào thì [đoạn này bị bỏ trống] ở sâu bên trong con đường đó mới có thể trở lại thế giới này. Cho nên tấm bia đá này tuyệt đối không thể bị sập !
-Quảng Hải hiền đệ nói với lão nạp rằng phía “cuối” con đường Tứ Trinh mà chúng ta nhìn thấy cũng không phải là điểm tận cùng của con đường này. Đó là 1 con đường mà người còn sống không thể bước vào.Nhưng nay tấm bia đá đã không còn,nên hiền đệ phải nghĩ cách “bịt kín” con đường này.Tuy rằng hiền đệ không thể nào hoàn toàn bít kín nó mà cùng lắm cũng chỉ kéo dài được 1 khoảng thời gian thôi, nhưng có lẽ trong tương lai, sẽ có người có thể giải quyết chuyện này. Đã có người có thể lập nên tấm bia đá kia để bịt kín “con đường vong hồn” Tứ Trinh, thì trong tương lai cũng sẽ có người có thể làm được chuyện tương tự.
-Quảng Hải hiền đệ thật sự là là người đại nhân đại nghĩa. Cả đời hiền đề là 1 khu quỷ sư, cho nên hiền đệ quyết tâm hy sinh thân mình. Lúc đó...
Nói đến này, bàn tay cầm chén trà của đại sư Không Giới cũng trở nên run rẩy.
-Hiền đệ nói, đợi hiền đệ chết, hãy đem đầu của hiền đệ chôn ở giao lộ của đường Tứ Trinh ! Chỉ cần đầu của hiền đệ còn ở đó thì ‘Con đường vong hồn’ vẫn tạm thời bị bịt kín ! Vì thế, Thẩm Hoa Đình lập tức đáp ứng với hiền đệ. Lão nạp vốn định ngăn cản, nhưng Quảng Hải hiền đệ nói, hiền đệ đã uống thuốc độc rồi! Hiền đệ nói dù sao cũng là tử kiếp, không bằng chủ động ứng kiếp, lưu lại cho hậu nhân 1 hy vọng.
Chính là nó rồi ...
Nam Cung Tiểu Tăng đột nhiên nảy sinh lòng kính trọng với đại sư Lâm Quảng Hải. Đầu của ông chắc chắn là vật bị nguyền rủa trong bộ phim kinh dị này rồi!
-Sau khi hiền đệ chết, Thẩm Hoa Đình lập tức sai người đưa thi thể của hiền đệ đi! Lão nạp biết đầu của hiền đệ chắc chắn đã bị chém xuống chôn ở giao lộ của con đường Tứ Trinh lúc trước. Cũng chính vì như thế nên ‘con đường’ kia mới tạm thời bị bít kín. Nhưng sau này Thẩm Hoa Đình, thậm chí con của lão cũng lần lượt qua đời.Có thể thấy được, đúng như lời của Quảng Hải đại sư có nói... ‘Con đường ’ kia cũng không thể nào mãi mãi bịt kín. Sau này khi đệ tử của Quảng Hải, tức là sư phụ của Tiểu Tăng biết được chuyện này, y cũng khóc rống lên. Sau đó y nói hiền đệ từng có dặn dò sau này nhất định phải tìm được 1 linh môi sư.
-Đã nhiều năm trôi qua rồi, không biết có bao nhiêu người đã bỏ mạng trong “con đường” đó. Hy vọng duy nhất chính là linh môi sư. Linh môi sư có khả năng dẫn thứ mà ngay cả tên của nó cũng không thể ghi lại trên tấm bia đá tới thế giới này,nhưng họ cũng có thể vĩnh viễn phong ấn con đường của vong hồn.Đây là kết quả sau bao nhiêu lần tính toán và bói quẻ của hiền đệ. Nhưng người này không thể là 1 linh môi sư bình thường mà nhất định phải là 1 linh môi sư có năng lực trung đẳng trở lên.
Cũng chính là trung cấp linh môi sư!
Lúc này, Miyazaki Meiko nhớ lại đoạn mở đầu của bộ phim.
Tất cả đều giống như những gì mà nàng suy đoán.
Tưởng Hân Du cũng tốt, mà tất cả những người trước đó đã chết trên con đường đó cũng được, tất cả những vong hồn này đều đang chờ đợi 1 linh môi sư đến. Khi Tưởng Hân Du đặt chân lên con đường này,các vong hồn đều chỉ dẫn cho nàng đi tới phía tận cùng của con đường đó, bởi vì các vong hồn cần linh môi sư đi vào phía “cuối” của con đường đó. Phải nhờ vào linh môi sư thì các vong hồn, thậm chí là "thứ đó " đang ẩn mình ở điểm tận cùng của con đường mới có thể trở lại thế giới này.
Khi đó, thì việc phong ấn con đường của vong hồn đã chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Nỗi khổ tâm của Lâm Quảng Hải đại sư cũng trôi theo dòng nước.
Khi đó cũng là đoạn kết của bộ phim kinh dị này.
Cho nên, khi Meiko tiến hành lên đồng và tiếp xúc với "con đường" đó, nàng mới bị "đeo bám" .
Tất cả bí ẩn đã được làm rõ.
Lúc này, vé chuộc cái chết của Nam Cung Tiểu Tăng đột nhiên được tăng thêm 600 tấm !
-Linh môi sư có thể chiêu hồi vong hồn vất vưởng trên con đường của vong hồn đó, nhưng họ cũng có thể trục xuất nó tới 1 thế giới nằm giữa 2 giới âm dương – 1 nơi mà vong hồn không thể tiếp xúc với dương thế nữa. Thế giới của linh thể cũng được chia thành nhiều tầng. Có một số tầng mà vong hồn linh thể ở đó không thể đi vào dương thế.Đây là chuyện mà linh môi sư có thể làm được.Nhưng người có thể làm được chuyện này không phải là linh môi sư bình thường. Nhưng sư phụ của hiền điệt ban đầu cố ý dấu hiền điệt vì nếu hiền điệt biết quá nhiều, hiền điệt sẽ sớm bị “con đường” đó dẫn lối. Với 1 người có cảm giác mẫn cảm với tử vong và hiểu rõ về con đường của vong hồn đó thì người đó có thể vô ý bước chân vào “con đường” đó. Cho nên, sư phụ hiền điệt mới quyết định giấu hiền điệt phần lớn nội tình, để hiền điệt tự mình điều tra. Nếu làm vậy thì tử kiếp của hiền điệt sẽ giáng xuống chậm hơn.
Nếu Vũ Sóc đóng trong bộ phim này thì có lẽ nàng sẽ rất ngạc nhiên vì tác dụng của linh môi sư trong bộ phim này cũng giống hệt như tác dụng của Hứa Dục Tô do nàng đóng trong [ Trở về ].
-Cho nên... Sư phụ của vãn bối mới hy vọng, nếu có 1 ngày vãn bối tìm đến đại sư thì ngài sẽ nói cho vãn bối hết tất cả chân tướng?
-A Di Đà Phật.
Không Giới đại sư vỗ 2 tay:
-Thời gian của lão nạp có lẽ cũng không còn nhiều. Có thể gặp được hiền điệt cũng khiến lão nạp cảm thấy không phụ công phó tác của sư phụ đã quá cố của hiền điệt.
-Vậy vãn bối phải làm thế nào?
Phương trượng Không Giới chậm rãi nói:
- Đi tới nơi đó, nơi mà trước kia con đường Tứ Trinh nằm ở đó. Lúc trước sau khi công trình bị treo vô thời hạn, chỗ đó đã bị bỏ hoang.
-Đó đúng là 1 nơi thích hợp để làm mộ phần.
Nam Cung Tiểu Tăng tự giễu .
-Sau khi trở lại chỗ đó, hiền điệt hãy nghĩ cách đào lên đầu của Quảng Hải hiền đệ. Đầu của hiền đệ trước đó đã được đặt vào 1 cái hòm sau đó được chôn xuống đất. Vị trí cụ thể ra sao thì chắc hẳn linh môi sư có thể cảm ứng được. Đầu của hiền đệ có thể giúp linh môi sư “lừa”các vong hồn trên con đường của vong hồn. Đây là những gì mà sư tổ của hiền điệt đã nói.
Meiko đột nhiên hiểu ra . Bởi vì “Hầu tước” là cao cấp linh môi sư duy nhất của 20 tầng «Rạp chiếu phim địa ngục» do đó «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 19 cũng có không ít tư liệu về linh môi sư. Đầu của Lâm Quảng Hải có thể dẫn thứ đáng sợ đang ẩn mình ở sâu bên trong con đường của vong hồn kia vào 1 tầng "Âm phủ" ở nấc cao hơn.
Đầu của Quang Hải có thể trở thành 1 “toạ độ”chính xác có tác dụng định hướng cho linh môi sư.
Thứ ẩn mình ở phía tận cùng của con đường của vong hồn muốn lợi dụng linh môi sư để trở lại thế giới này. Không biết là ác ma hung linh nào đã nguyền rủa con đường của vong hồn,nhưng vô số vong hồn vẫn đang vất vưởng trên “con đường” đó, để chờ tới ngày linh môi sư tới đó.
Chỉ cần có đầu của Lâm Quảng Hải thì mọi chuyện còn có.. hy vọng. Cho dù có đi vào trong con đường của vong hồn đó thì bọn họ vẫn còn hy vọng sống trở về.
Đây chính là hy vọng duy nhất để phá giải cục diện của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 19! Bằng không, cho dù Meiko có sử dụng đòn sát thủ của nàng, hay cả việc Nam Cung Tiểu Tăng sử dụng ngục câu hồn , họ cũng không thể chống lại “thứ đó”.
Rốt cuộc cũng có hy vọng!
Cần phải hành động thôi!
Đúng lúc này, thì kịch bản của màn cuối cùng cũng xuất hiện !
Bộ phim này cũng đang dần đi tới hồi kết !
Sống hay chết, phải xem lúc này !
-Bọn vãn bối phải đi rồi! Dù thế nào cũng cảm ơn đại sư rất nhiều!
Nam Cung Tiểu Tăng nói đến đây bèn lôi ra di động sau đó gọi điện thoại cho Jack.Tuy rằng hy vọng rất xa vời, nhưng Nam Cung hy vọng Jack vẫn còn sống. Nhưng xem ra không được rồi. Di động của Jack là vật bị nguyền rủa, nhưng chỉ cần đặt di động trong túi,sau đó gắn tai nghe vào thì Jack có thể không cần móc điện thoại ra mà vẫn có thể gọi ra ngoài, do đó không cần phải chịu hạn chế về thời gian sử dụng nữa.
Đáng tiếc... không ai bắt máy. Nam Cung Tiểu Tăng chán nản gập máy.
Nhưng hiện tại rốt cuộc đã xuất hiện cơ hội sống sót. Bọn họ cần phải nắm bắt cho bằng được...
Nhất định phải sống sót cho đến hết phim !
Đột nhiên, Meiko nhìn về phía cửa sổ sau đó thì thầm vào tai của Nam Cung Tiểu Tăng:
-Ngoài cửa sổ có người.
Nàng là linh môi sư nên có người tới gần chẳng lẽ nàng lại không biết?
Lúc này Cronus đang ẩn mình bên ngoài cửa sổ của thiền phòng để nghe trộm. Hắn cũng đã nghe được mọi chuyện. Ban đầu hắn thấy Miyazaki Meiko không vạch trần mình nên hắn còn tưởng là năng lực linh môi của nàng bị suy yếu quá nhiều do quy tắc nguyền rủa giảm dần. Nhưng hắn không biết là nàng đã sớm khoá vị trí của hắn, mục đích chỉ là chờ lùa cá vào rọ.
Bỗng nhiên,có 1 hoà thượng đi qua phát hiện ra Cronus. Vị hoà thượng này bèn hỏi:
-Thí chủ là ai?
Cronus lập tức xông tới trước mặt vị hoà thượng đó, sau đó y tóm lấy đầu của vị hoà thường rồi nhẹ nhàng vặn cái “Rắc”, bẻ gãy cỗ người đó! Nhưng Nam Cung Tiểu Tăng vẫn nghe được động tĩnh bên ngoài.
Nam Cung Tiểu Tăng lao ra khỏi phòng. Nhìn thấy vị hoà thượng đã chết trên mặt đất, đôi mắt của hắn như muốn phun ra lửa!
Bởi vì sư phụ hắn là hoà thượng nên Tiểu Tăng vô cùng sùng Phật, hơn nữa cũng khá tôn trọng tăng lữ. Hiện tại nhìn thấy Cronus không chút do dự sát hại vị hoà thượng không tranh với đời, hắn cảm thấy tức giận khôn tả !
Hắn lập tức xông tới truy kích Cronus!
Nhưng động tác Cronus rất nhanh. Y lập tức bật qua tường sau đó chạy ra ngoài. «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 10 cũng có một linh môi sư,nên đương nhiên...họ cũng có thể làm chuyện đó.
Cuối cùng, hắn chạy vào trong rừng cây dưới chân núi, khiến tung tích của hắn rất khó lần ra. Khi vượt qua phạm vi ba trăm mét, Meiko cũng không thể cảm ứng được hắn nữa.
-Đi !
Nam Cung Tiểu Tăng không chút do dự nói:
-Lập tức tới địa chỉ cũ của con đường Tứ Trinh!
Mời các bạn tham gia thảo luận chém gióTại Đây. Chăm chỉ ném gạch chém gió, sẽ có bom đạn thường xuyên Tham gia nhóm Nòng Nọc
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Phệ Hồn Quỷ