[Võng Du] Trọng Sinh Đạo Tặc - Tác giả: Thủ Trảo Diện Điều
Trọng Sinh Đạo Tặc
Tác giả: Thủ Trảo Diện Điều
Chương 1: Yêu đương vụng trộm … Trọng Sinh
Dịch giả: Trần Vinh
Nguồn: TTV
Ngoài ý muốn trọng sinh, làm hắn quyết tâm đem toàn bộ tiếc nuối trước kia vứt bỏ, tìm về nữ nhân mình yêu thích, không phải tiếc nuối, rồi lại phát hiện, chính mình ngộ nhập bụi hoa. (thành công)
Trong trò chơi, nhân vật chính là một TRÂU BÒ~~ gia hỏa, đây là biểu hiện của vận khí cùng thực lực , đương nhiên, cũng có một mặt gian trá ...
Trong thế giới hiện thực, hắn cũng là một TRÂU BÒ~~ gia hỏa
Về vấn đề nhân vật nữ chính trong quyển sách... , Ân... , có chút phức tạp
Về trình độ YY của quyển sách... , Ân... , chính mình xem...
Lời dịch giả: Nhân vật chính là Triệu Khiêm, vô tình trong 1 lần hương diễm trong game <Đỉnh Phong> cùng Tô Mỹ Tư - nữ chính, trọng sinh về 15 năm trước. Triệu Khiêm bằng trí nhớ và quyết tâm của mình, cùng 1 chút may mắn mà giành lại được người yêu, cứu được bạn bè, đoạt lấy vinh quang...
Ngồi ở trong phòng làm việc, nhìn qua bức tranh phong cảnh trên tường, ánh mắt của ta theo thói quen hướng về phía đồng sự bên cạnh, cũng là bạn học cũ của ta, đại mỹ nữ trong công ty, Tô Mỹ Tư.
Trong trường học, nàng vẫn luôn là đối tượng các học sinh theo đuổi, đã nhiều năm như vậy rồi. Nhưng một tiểu mỹ nữ như thế này, lại là thê tử của người khác..., nàng vốn là thuộc về ta.
Nhìn đồng hồ, đã đến lúc tan việc. Các đồng nghiệp lục tục ra về, mãi cho đến khi chỉ còn hai người chúng ta. Tô Mỹ Tư mỗi lần về nhà đều trễ như vậy, nhìn qua khuôn mặt ngày càng tiều tụy của nàng, ta nói: "Tiểu Mỹ, em sao mỗi ngày đều về muộn như vậy? Công việc đối với nữ nhân như em thật nặng, em phải chú ý nghỉ ngơi."
Tô Mỹ Tư ngẩng đầu nhìn ta, cười cười sáng lạn nói: "Không có chuyện gì đâu, em làm việc xong sẽ về."
Ta ah một tiếng, nàng là muốn làm việc a, nàng chỉ là không muốn về nhà, nàng không yêu chồng của nàng.
"Em có khát nước không?, anh lấy nước giúp em." Ta hỏi.
Tô Mỹ Tư khuôn mặt có chút co rúm, thần sắc khẽ biến, chằm chằm vào ta nói: "Khiêm tử, sao anh vẫn hay quan tâm em như vậy?"
Ta nghe xong, không nói gì, làm bộ như không nghe thấy, ngay sau đó Tô Mỹ Tư nhân tiện nói: "Cảm ơn, phiền toái anh lấy nước giúp em."
Ta gật gật đầu, đi lấy nước giúp nàng.
Nhìn qua bóng lưng của ta, Tô Mỹ Tư thần sắc ảm đạm xuống, khóe mắt mang chút hơi nước, trong miệng lẩm bẩm nói: "Anh là đồ ngốc... , em đã là thê tử của người khác, vì cái gì anh vẫn đối với em tốt như vậy."
Đi về một bên lấy nước, ta suy nghĩ rất nhiều. Nếu như không phải vì muội muội nàng trước kia bệnh rất nghiêm trọng, cần rất nhiều tiền để chữa trị, Tô Mỹ Tư tuyệt đối sẽ không vìnguyên nhân tiền bạc, gả cho Tiễn Dũng, hiện tại là chồng nàng.
Rót cho Mỹ Tư chén nước, ngồi một bên uống, Mỹ Tư bỗng nhiên giống như quyết định, đối với ta hỏi: "Khiêm tử, buổi tối anh còn chơi <Đỉnh Phong> không? Em đến tìm anh."
Từ nhỏ đến lớn ta đều rất mê game, từ mười mấy năm trước khi <Đỉnh Phong> được xuất bản, toàn bộ thế giới game liền đều bị cái game này thay thế.
Game <Đỉnh Phong> là phát minh nghiên cứu độc nhất vô nhị của quốc gia ta, dùng kỹ thuật giả thuyết game tiên tiến nhất trên thế giới, thông qua mũ trò chơi, game liên kết với thân thể qua sóng điện não, khiến cho đại não có thể trực tiếp cảm nhận được toàn bộ trò chơi, làm cho người có thể người lạc vào cảnh giới kỳ lạ của game. Game <Đỉnh Phong> độ mô phỏng chân thật đạt đến hơn 99%, cho nên trong trò chơi, ngươi cơ hồ không cảm giác thấy đó là một game, giống như đã đến một thế giới khác. Hơn nữa thời gian trong game 24 tiếng, thời gian thực tế mới chỉ qua 1 tiếng, cho nên trong lúc vô hình, game này gia tăng tuổi thọ con người, cũng chính vì vậy, game này hấp dẫn mọi người già trẻ các giới.
Toàn bộ game là do một siêu cấp máy tính tự do khống chế, bên trong căn bản không có GM (Game Master: người quản lý game - DG), cho nên game này khá công bằng.
"Đương nhiên là có, như thế nào, em cũng muốn chơi game rồi hả?" Ta hỏi.
Mỹ Tư gật gật đầu: "Đến lúc đó em báo cho anh, nhớ kỹ, đi trước Thiên Nữ Thành chờ em." Nói xong, Mỹ Tư thoáng thu thập đồ đạc, liền chuẩn bị ra về.
Đến buổi tối, ta sớm đã chờ tại Thiên Nữ Thành, thẳng đến hơn 9h tối, Tô Mỹ Tư nói cho ta biết, nàng hiện tại ở cửa thành. Ta tranh thủ thời gian đi cửa thành, trong sát na chứng kiến Tô Mỹ Tư, ta cảm giác tâm tình bắt đầu kịch liệt chuyển động, giờ khắc này nàng như một tiên nữ, tay cầm một cọng trận chiến (một loại vũ khí của Pháp Sư trong game <Đỉnh Phong> - DG), người mặc trang phục tân thủ màu trắng, xinh đẹp dị thường! Tuy đã nhìn rất nhiều lần, nhưng là mỗi lần ta đều vì vẻ đẹp tươi đẹp của nàng mà kinh ngac.
"Khiêm tử, anh trong game vẫn đẹp trai như vậy!" Mỹ Tư khẽ cười, nhìn ta, trong gió, nàng chính là một nữ thần.
Lúc này ta ăn mặc một thân trang bị hoàng kim, cái trang bị hoàng kim kia bản thân ta lúc chiến đấu tăng thêm khí thế uy nghiêm, cho người cảm giác như một tướng quân, tự nhiên là suất khí đến cực điểm!
"Oa..., tốt một cái tiểu mỹ nhân xinh đẹp!" Trong lúc đó một đội dáng vẻ lưu manh tiểu côn đồ đã đi tới, nhìn thấy Mỹ Tư, dâm tính đại phát!
Bởi vì là game, không phải thế giới hiện thực, cho nên trong lúc này không có pháp luật, mọi người có thể tự do tự tại làm việc, sự tình đùa giỡn mỹ nữ như vậy, cũng thường xuyên phát sinh trong game.
"Cút ngay cho tao!" Có ta ở đây, ta đương nhiên không thể để cho bọn hắn khi dễ Mỹ Tư như thế, trong nội tâm tức giận hừ lấy, ta chuẩn bị tùy thời phát động kỹ năng. Bọn tiểu gia hỏa này ăn mặc một ít đồ màu lam muốn gây chuyện, quả thật là muốn chết.
Chứng kiến ta một thân cực phẩm trang bị, những tên côn đồ kia cũng không dám tùy tiện chọc ta, hừ hừ bỏ đi.
"Ngươi thực uy phong." Mỹ tư mỉm cười nhìn ta, hết thảy làm cho tâm tình ta thật tốt. Ngay sau đó nàng lại dẫn một tia thiếu phụ không nên có thanh âm nghịch ngợm nói: "Chỉ là, đừng nói thô tục nha."
Ta gật gật đầu, ha ha nở nụ cười.
"Đi Lạc Nhật Phong, dẫn ta lên đi, ta muốn nhìn một chút phong cảnh nơi đó." Mỹ Tư đột nhiên nói.
Lạc Nhật Phong là nơi nổi danh xinh đẹp, đặc biệt là lúc mặt trời mọc và mặt trời lặn, chỗ đó cảnh sắc xinh đẹp cực kỳ! Nhưng ..., chỗ đó đi lên cũng không dễ dàng. Lạc Nhật Phong không có đường, ngọn núi trên vách đá thẳng, một đường chỉ có leo núi mới có thể đi lên. Bất quá Mỹ Tư đã muốn lên, ta chính là nghĩa bất dung từ.
Đã đến dưới chân Lạc Nhật Phong, ta quay đầu lại nhìn thoáng qua Mỹ Tư, trong nội tâm cười cười, một phát bắt được Mỹ Tư, đem nàng cõng lên lưng.
Đột nhiên bị động tác của ta làm hoảng sợ, ngay sau đó Mỹ Tư liền đã minh bạch ý của ta, an ổn để cho ta cõng lấy.
Bởi vì ta là Chiến Sĩ, cho nên lực lượng cùng sức chịu đựng đều rất cao, leo lên cũng dùng ít sức, thêm Tô Mỹ Tư, cũng không có vấn đề.
Cũng may đây là trò chơi, không có mệt nhọc, cho nên khi ta kiên trì bò lên nhiều giờ đồng hồ sau, ta rốt cục tới đỉnh núi. Trên đường đi Tô Mỹ Tư một câu cũng không nói, cứ như vậy ngơ ngác ở sau lưng ôm chặt ta.
Đến đỉnh núi , ta quan sát dưới chân, một phong cảnh thật là xinh đẹp.
Ngồi ở bên cạnh ta, Mỹ Tư yên lặng mà nhìn qua cảnh sắc đối diện: "Thật xinh đẹp, thực hi vọng mỗi ngày đều đến nhìn một chút."
"Trong trò chơi một ngày, bên ngoài mới một giờ, nếu như em ưa thích, anh mỗi ngày cũng có thể cùng em." Ta nhỏ giọng nói ra.
Tô Mỹ Tư nghe xong, yên lặng mà quay đầu nhìn qua ta, trong ánh mắt để lộ ra một tia vết tích nước mắt. Đã qua hồi lâu, nàng trầm giọng nói: "Khiêm tử... , anh hận em sao?"
"Không... ." Ta nhỏ giọng nói.
"Nhưng em hận chính mình. Em đáp ứng muốn gả cho anh đấy, Nhưng..." Tô Mỹ Tư yên lặng nói.
"Không cần phải nói, em là vì muội muội của em, anh không có câu oán hận... ."
Tô Mỹ Tư hơi cắn bờ môi, khóc lên: "Em hận hắn, em không muốn gả cho hắn đấy, nhưng là không có biện pháp, muội muội em cần số tiền kia."
Ta đã trầm mặc, ta hận, hận chính mình lúc trước không có tiền.
"Đừng suy nghĩ nhiều như vậy, em vui vẻ là tốt rồi." Ta cố gắng cười nói.
"Em không vui, tuyệt không vui vẻ, Triệu khiêm, anh cũng biết... , em thích anh, là anh... Có biết không, kỳ thật tại trường cấp 3, em cũng thích anh rồi, cho tới bây giờ." Nói xong, nàng nhào vào trong ngực của ta... .
Đây là nàng lần thứ nhất nhào vào trong ngực ta...
Nghe được nàng nói yêu thích ta, ta liền cảm giác được rất hạnh phúc, ôm nàng, ta cảm giác qua nhiều năm như vậy chưa bao giờ như thế hạnh phúc.
"Anh yêu thích em sao?" Nàng hỏi, thân thể tại trong ngực của ta có chút nhúc nhích, cái thân thể nổi bật kia nhắm trúng ta một hồi dục hỏa dâng lên.
Ta lần nữa gật gật đầu, Tô Mỹ Tư liền u oán, dùng thanh âm thật nhỏ nói: "Triệu Khiêm, nàng ngày hôm qua lại đánh ta rồi... ." Nói xong, nàng có chút khom người, thân thể mềm mại tại trên người của ta ma sát, ta rõ ràng cảm thấy nàng là cố ý đấy.
"Hỗn đãn!" Ta tức giận nói, "Tại sao lại đánh em nữa." Ta xiết chặt nắm đấm, trong nội tâm hận chết rồi... .
Tô Mỹ Tư tranh thủ thời gian ôm lấy ta, nói: "Đừng nóng giận, em đã thành thói quen. Mỗi lần nàng đánh em, về sau đều là anh theo giúp em, an ủi em... ." Nói xong, Tô Mỹ Tư bỏ đi áo choàng pháp sư trên người...
"Em yêu anh, em hận hắn, cho nên em cùng với anh yêu đương vụng trộm, cho hắn đội nón xanh (cắm sừng - DG), Khiêm ca, em muốn anh... ."
Tô Mỹ Tư lời nói làm ta giật cả mình, nhìn nàng kia cắn chặt hàm răng, ta tinh tường, nàng lần này là quyết tâm.
Nhìn Tô Mỹ Tư dáng người nổi bật, giờ khắc này ta mới nhớ tới, trong trò chơi, cũng là có thể ân ái, chỉ cần độ hảo cảm đạt tới 100, mà lúc này, ta cùng Tô Mỹ Tư độ hảo cảm đã sớm đạt 100... .
Độ hảo cảm gia tăng, là dựa vào thời gian hai người trong trò chơi tiếp xúc , nam nữ tổ đội mỗi một ngày, gia tăng 0.1 độ hảo cảm, một ngàn ngày có thể đạt tới 100. Sở dĩ như vậy, đơn giản là ngăn cản mạng lưới *Internet Đen" (kinh doanh xxx trong internet - DG)
Nàng cầm lấy tay của ta, để cho ta không ngừng vuốt ve toàn thân của nàng, chỉ chốc lát sau, ta liền đã mất đi lý trí, hai cỗ thân thể trần trụi , tại trên đỉnh Lạc Nhật Phong uốn éo cùng một chỗ... . Giờ khắc này, ta quên đi tất cả... , chúng ta điên cuồng hôn môi đối phương một chỗ, nương theo nước mắt của nàng.
Lúc ta tiến vào thân thể nàng, nàng buồn bả nói: "Trong trò chơi, đây là lần đầu tiên của em, cho anh rồi... ."
Ta cảm giác thật hạnh phúc...
Chỉ là cái hạnh phúc này quá ngắn ngủi, ta chỉ cảm thấy toàn thân một hồi run rẩy, ngay sau đó ta liền đã mất đi ý thức, bên tai sâu kín truyền đến tiếng khóc của Tô Mỹ Tư , hơn nữa càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng nhỏ...
Mọi người vàovào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Cảm giác rất khác thường, có chút mở mắt, phát hiện mình rõ ràng nằm trên giường nhà mình... . Ta không phải đang cùng Tô Mỹ Tư triền miên sao, như thế nào lại...
"Khiêm tử, ngươi sao vẫn còn ngủ, đi với ta mua mũ bảo hiểm ..." Một cái thanh âm bề ngoài có chút quen thuộc theo bên tai của ta truyền đến, mở mắt xem xét, lại là Quách Thiên Hào,nhi tử hàng xóm bên cạnh, là bạn chơi nối khố cùng ta từ nhỏ, cái kia một thân thịt thừa, béo ục ục Quách Thiên Hào!
Không đúng... ! Đột nhiên ta ý thức được sự tình không đúng, như thế nào Quách Thiên Hào lại biến thành bộ dáng lúc mười sáu tuổi rồi hả? Cẩn thận dụi dụi mắt, chứng kiến hết thảy trước mắt ta quả thực không thể tin được, nơi này là nơi ta đọc sách lúc ở nhà: "Quách... , Quách Tử, ngươi trở lại tuổi trẻ rồi!"
"Sặc, cả đêm có phải hay không đem đầu của ngươi ngủ đến buồn bực rồi, lão tử một mực đều còn trẻ như vậy! Nhanh rời giường, chớ cùng ta mò mẫm huyên thuyên, ngươi còn đi mua mũ bảo hiểm không, mũ trò chơi!"
"Mũ trò chơi?" Ta nhất thời không hiểu được hỏi...
"<Đỉnh Phong> <Đỉnh Phong> mũ trò chơi a, cô *** (bản convert lỗi - DG), hôm nay ra mắt, xem ra năm qua đầu của ngươi thật sự ngủ đến buồn bực rồi!" Quách Tử vẻ mặt rất là tiếc nuối nhìn qua ta, tiếp tục nói: "Tiểu Cường đều xếp hàng một ngày rồi, đến lúc chúng ta thay ca, đi thôi! Hôm nay bán ra các loại mũ trò chơi, lão tử chờ từ tiểu học chờ đến cấp 3 rồi, cô ***, rốt cục chúng ta chờ được rồi!"
<Đỉnh Phong>? Xếp hàng? Thay ca? Kháo... ! Tranh thủ thời gian nhìn qua đài thương lịch trên bàn, ta lập tức há hốc mồm, trên đó viết, năm 2057 tháng 8! Chẳng lẽ hôm nay không phải là năm 2072 sao?
"Quách Tử, đừng nói với ta, hôm nay là năm 2057!" Ta mừng rỡ như điên nói.
Quách Tử thở dài, tại trước mắt của ta dùng tay quơ quơ: "Tiểu tử ngươi thực không phải là ngủ trở thành đồ đần a... ?"
Ta sửng sốt thật lâu, rốt cuộc hiểu rõ... , lão tử trọng sinh rồi, ta về tới 15 năm trước, hiện tại ta mới 17 tuổi, vừa vặn học lớp 11! Đọc rất nhiều tiểu thuyết trọng sinh, không nghĩ tới, ta cũng có một ngày trọng sinh!
Quan sát bốn phía trong phòng, tất cả đã khôi phục như lúc trước, mẹ cùng cha đều thật trẻ tuổi... .
Chạy ra khỏi phòng, ta nước mắt mơ hồ nhìn qua cha mẹ, trong nội tâm cảm thấy thật hạnh phúc... .
Đã đến quảng trường tiêu thụ mũ trò chơi, phóng nhãn xem xét, người ta tấp nập... . Cái tràng diện này, tại trước khi ta trọng sinh, chính ta cũng đã cảm thụ qua.
Tìm hồi lâu, rốt cuộc tìm được Tiểu Cường. Tiểu Cường nguyên danh gọi Chu Cường, cũng là hàng xóm của ta, cùng Thiên Hào đồng dạng, đồng dạng là huynh đệ sinh tử, cùng nối khố lớn lên. Tiểu Cường này người cao lớn, cơ bắp rất to, cho nên ngoại trừ cái ngoại hiệu bên ngoài là Tiểu Cường, thằng này còn có một cái danh tự khác, gọi là kẻ cơ bắp, tên gọi tắt Nhục Đầu.
Tranh thủ thời gian đi tới, ta chăm chú ôm Chu Cường, kích động đến thiếu chút nữa rớt nước mắt. Ta nhớ lại lúc trước khi trọng sinh, Tiểu Cường cùng ta trên đường gặp bọn cướp, vì bảo hộ ta, hắn bị bọn cướp đâm cho mấy đao, sau đó thì mất. Một bạn thân tốt như vậy, ta vĩnh viễn đều không thể quên được. Chăm chú ôm Tiểu Cường, ta cảm giác hốc mắt đều ướt át lên.
Cảm giác được của ta không đúng, Chu Cường kỳ quái nhìn ta, nói: "Bạn thân, có gì sao?"
"Không có gì." Ta tranh thủ thời gian cười cười, "Nghĩ đến lập tức muốn chơi trò chơi rồi, trong nội tâm có chút kích động."
Chu Cường nghe xong, mắng to một tiếng: "Sặc, tiểu tử ngươi!"
"Ta cảm giác, cảm thấy tiểu tử này hôm nay có chút kỳ lạ cổ quái ." Lúc này Quách Thiên Hào ở bên cạnh chen miệng nói.
"Có cái gì cổ quái, mua mũ bảo hiểm thôi!" Ta cười nói, sau đó tiếp nhận chỗ Chu Cường, chính mình tiến nhập trong đội ngũ (xếp hàng - DG).
Trải qua hơn 6 tiếng đồng hồ chờ đợi, rốt cục đã đến thời gian mũ trò chơi chính thức bán ra, cô ***, nhớ ngày đó, vì chờ đợi một khắc, ta thế mà trông mong N năm!
"Ân... , thử âm... !" Một người trung niên nam tử tại trên đài tiêu thụ cầm Microphone nói ra, thử một lát, hắn nói: "Cảm tạ mọi người đến mua mũ trò chơi của chúng tôi, nhìn thấy mọi người nóng lòng như vậy, công ty của chúng ta cảm thấy thật sự rất vinh hạnh a, cho nên chúng ta quyết định thiết trí đặc thù ban thưởng, Người mua mũ trò chơi thứ nhất, thứ một trăm, một ngàn, một vạn, mười vạn sẽ được bổn công ty cung cấp miễn phí một máy chơi game bình thường..." (mũ chơi game + máy chơi game giúp độ chân thật đạt tới 99.9% - DG)
"Xôn xao... ." Mọi người bắt đầu ồn ào lên, nếu như sự tình thực là như thế, cái người xếp hạng đệ nhất kia, chẳng phải thoải mái sao? Thông qua máy chơi game tiến vào trò chơi, Nhưng dùng thể nghiệm 99.9% độ chân thật, như vậy hình ảnh trò chơi, có thể nói cùng thế giới hiện thựctuyệt không khác nhau! Hơn nữa phải biết rằng, muốn mua máy chơi game bình thường phải 100 vạn đấy!
Đối với cái này ta lại không có bất kỳ phản ứng gì, dù sao ta là người đã trải qua việc này rồi. Nếu như sự tình dựa theo như trước khi trọng sinh phát triển, như vậy người xếp hàng đệ nhất kia, sẽ lập tức ngất, bởi vì nguyên nhân quá kích động.
Kết quả quả nhiên không ngoài sở liệu, lúc này phía trước truyền đến một thanh âm: "Ai nha mụ mụ nha, ta là người thứ nhất, ha ha ha, ta là người thứ nhất, a ách..." Nói xong lời cuối cùng, tên kia ngất luôn, miệng sùi bọt mép ngã xuống, đổ mồ hôi... !
"Kháo... , sự tình quả giống như lúc trước , nói như vậy... ." Nghĩ tới đây, ta vội vàng đem ánh mắt nhìn về tiểu gia hỏa phía trước ta, ta nhớ rõ trước khi trọng sinh, thằng này là người chơi thứ một ngàn mua mũ trò chơi, là người đạt được máy chơi game bình thường... .
"Lão huynh, có thể đổi vị trí cùng ta được hay không, ta cho ngươi 100 đồng (nguyên, nhân dân tệ - DG), ngươi không biết, ta không thể chờ đợi được muốn mua được cái kia mũ trò chơi a!" Cũng không cần biết nhiều như vậy, ta tranh thủ thời gian nói với gia hỏa đối diện.
Gia hỏa xếp hàng trước ta quay đầu lại nhìn, im lặng nói: "Có lầm hay không, ngươi ngay tại đằng sau ta, cái này cũng chờ không được?"
Ta tranh thủ thời gian gật đầu, đưa lên 100 khối tiền, tên kia không chút suy nghĩ, liền sảng khoái nhận lấy tiền, cùng ta thay đổi vị trí: "Nhưng không cho đổi ý." Nói xong, tên kia đắc chí, nếu như đợi lát nữa hắn chứng kiến ta được máy chơi game miễn phí, không biết hắn biến thành bộ dáng gì nữa?
Lúc này quản lý vẫn còn tiếp tục lên tiếng: "Từ hôm nay trở đi, kế tiếp trong vòng một tháng, trò chơi hội toàn bộ miễn phí, cho nên trong một tháng này, trò chơi sẽ không thu tiền các người chơi, nhưng một tháng sau, các người chơi nhất định phải trả mỗi tiếng đồng hồ 1 đồng tiền, đến ủng hộ chúng ta, cám ơn mọi người. Tốt rồi, lời ta cũng nói hết rồi, kế tiếp cho mời chủ tịch công ty chúng ta nói chuyện... ."
Lời ấy vừa ra, tiếng chửi bậy lập tức vang vọng toàn trường.
"Ngươi ***, lại cùng lão tử nói nhảm, lão tử chém ngươi."
"Này, ngươi cái đồ con rùa!"
"Ta muốn mũ bảo hiểm, không muốn phế thoại... , gia gia của ngươi đấy!"
Nhìn các người chơi phía dưới, người hiểu chuyện một lời cũng không nói. Rốt cục, trong tiếng chửi bậy của mọi người, cái người gọi là chủ tịch, lau mồ hôi, trực tiếp tuyên bố, từ giờ trở đi, chính thức đem bán mũ bảo hiểm. Ngay sau đó tất cả Đại Thương tràng bắt đầu lục tục bán ra mũ bảo hiểm.
Sau một thời gian, rốt cục đến phiên ta, ta đem CMND Quách Thiên Hào, CMND Chu Cường, sau đó là thẻ căn cước của ta cùng nhau xuất ra, xuất ra chi phiếu đã sớm chuẩn bị, nói: "Ba cái mũ bảo hiểm!" Lần lượt đưa ra CMND, ta trước tiên đưa CMND của Chu Cường, bởi như vậy, người chơi mua mũ bảo hiểm thứ 1000, là của Chu Cường. Kiếp trước hắn vì bảo hộ ta mà chết, ta đây cho hắn một cái máy chơi game thì có là cái gì đâu? Huynh đệ tốt như vậy, cũng không phải một cái máy chơi game có thể mua được.
Tiểu thư bán hàng gật gật đầu, lễ phép nhận lấy CMND, sau đó đem mũ bảo hiểm cho chúng ta. Hết thảy xong việc,tiểu thư bán hàng đều không nói đến sự tình ban thưởng máy chơi game, cái này làm cho ta rất kỳ quái.
"Khiêm tử, đi thôi, ngươi vẫn còn chờ cái gì?" Bắt được mũ bảo hiểm, Chu Cường cùng Quách Thiên Hào đều chờ không được muốn lập tức về nhà, thấy ta không nhúc nhích, mấy người đều đối với ta kỳ quái hỏi.
Ta lắc đầu, nghi hoặc nói nói: "Không có việc gì, đi thôi."
Trên đường, ta thế nào cũng không hiểu, đây rốt cuộc là làm sao vậy? Trong chúng ta, rõ ràng có một người là thứ 1000... ? Chẳng lẽ cái thế giới này đã xảy ra cải biến?
Vừa nghĩ tới đây, chợt nghe đến sau lưng truyền đến thành âm quảng bá : "Chúc mừng Triệu khiêm tiên sinh, ngài là người chơi thứ 1000 mua mũ trò chơi, cho nên bổn công ty sẽ nội trong 3 ngày đem máy chơi game đưa đến địa chỉ chỗ ngài đăng ký... ."
Nghe đến đó, Chu Cường cùng Quách Thiên Hào lập tức trợn tròn mắt... .
Mà ta lại kỳ quái, ta nhớ được ta rõ ràng là đem CMND Chu Cường đưa trước, nói cách khác cái phần thưởng này, hẳn là thuộc về Chu Cường chứ, Nhưng phải.. , tại sao phải trở thành ta sao?
Nhưng thật ra là vấn đề thời gian, mỗi giây đều có một người chơi đăng ký, cho nên chỉ cần ta lần lượt đưa CMND nhanh hơn 1 giây, như vậy Chu Cường tiếp theo trở thành người thứ 998 hoặc 999 mua mũ trò chơi.
Mọi người vàovào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của kimnambin
"Sặc, tiểu tử ngươi vận khí thật tốt, như vậy cũng được!" Tiểu Cường cùng Quách Tử 2 người hâm mộ nhìn chằm chằm vào ta. Ta thở dài, xem ra cái phần thưởng này nhất định thuộc về ta rồi, rõ ràng là ta chuẩn bị cho Chu Cường mà.
"Quách tử, buổi tối mời khách, ta muốn ăn chân gà hồng dầu..." Chu Cường hô to nói, tựa hồ trừ ăn ra, hắn không có sở trường khác rồi.
Ta cười cười nói: "Không có vấn đề, chỉ là buổi tối ngươi rảnh sao?Buổi tối 9h trò chơi Open Sever nha..."
Chu Cường nghe xong, liên tục gật đầu: "Nói không sai, không sai... Ân... vậy thì thiếu nợ nhé, Ặc, vật kia có giá trị 100 vạn a!"
"Vật kia giá trị 100 vạn không sai, nhưng là không bán được.Máy chơi game được tặng là cùng khóa lại với thẻ căn cước của cậu, về sau khi tiến vào trò chơi, hệ thống sẽ tự quét DNA của cậu, nếu như thân phận của cậu cùng thẻ căn cước bất đồng, bởi vậy, cái phần thưởng này chẳng khác nào phế vật, cho nên 100 vạn này, chỉ có thể lấy chơi, không thể lấy ra bán !" Quách Thiên Hào nói.
Ta gật gật đầu, cũng bởi vì như vậy, cái phần thưởng này chỉ có thể do mình ta sử dụng.
"Tốt rồi, không nói cái này nữa, ngày nào các cậu rảnh nói với mình 1 tiếng, cửa ra vào cửa hàng thịt nướng, không say không về, mình mời khách." Ta nói.
"Haha, chờ đúng là lời này rồi !" Hai người cười nói.
Đến buổi tối, máy chơi game được đưa đến nhà ta, những người kia tốc độ thật con mẹ nó nhanh (nguyên văn của tác giả). Bởi vậy, ta có hơn 1 cái mũ trò chơi. Cái mũ bảo hiểm trò chơi này còn chưa sử dụng qua, cho nên chưa có khóa DNA và CMND, nếu thích còn có thể bán.
Cái mũ này giá 1 vạn đồng, hơn nữa hiện tại mũ trò chơi hút hàng, cho nên còn có thành phố không có hàng, bởi vậy ta đoán chừng có thể giá mua rất cao..., bởi vậy, nếu như ta ngày mai bán nó đi, tuyệt đối sẽ hơn 1 vạn. Đem 1 vạn cho cha mẹ, còn lại thì mời mấy người bạn thân ăn một bữa no nê.
Trước khi trọng sinh Chu Cường chết rồi, Quách Thiên Hào bởi vì quan hệ đi công tác ở nước ngoài, cho nên ta rất quý trọng thời gian hiện tại, bằng không về sau rất khó gặp mặt. Nghĩ đến Chu Cường chết, trong nội tâm của ta bỗng nhiên quyết định, quyết không để lại cho hắn giẫm lên vết xe đổ, lúc này đây chúng ta ai cũng không thể chết.
Bên ngoài phòng truyền đến thanh âm: "Khiêm tử, con muốn mua mũ trò chơi, mẹ cho tiền con mua rồi. Nhưng mà chúng ta đã nói, lúc thi tốt nghiệp trung học, con phải vượt lên trong top 2, bằng không thì mẹ sẽ không tha cho con."
Nghe xong lời mẹ nói..., ta nhớ tới trước kia ta cùng mẹ có ước định, qua mùa hè này, ta phải cao hơn hạng 3...Ta liên tục gật đầu nói: "Con biết rồi, chỉ cần tới khai giảng con lập tức dụng công đọc sách, không chơi game nữa (xạo quá - DG), cam đoan không thi vào Thanh Hoa, con sẽ thi ĐH Bắc Đại (PS: Chế độ kỳ thi ĐH ở thời điểm này, vẫn không có thay đổi - TG) (Thanh Hoa, Bắc Đại: 2 trường ĐH ở Trung Quốc - DG)
Ta nằm bên trong máy chơi game, ta suy nghĩ rất nhiều. Ta cũng đã trọng sinh rồi, vậy hãy để cho ta hảo hảo sống, bằng vào những gì ta biết, cải biến tương lai của ta..., đặc biệt là Tô Mỹ Tư... Nhớ tới những lời nói của nàng với ta trong trò chơi, tâm lý ta rất vui, nàng nói rằng nàng yêu ta...
Nghĩ nửa ngày, ta bỗng nhiên đem ánh mắt tập trung đến máy chơi game. Người lợi dụng trò chơi phát tài, trước khi ta trọng sinh ta thấy nhiều rồi. Một cái Kiến Bang Lệnh đơn giản, có thể bán được 1000 vạn ndt (10 triệu ndt - DG), đây quả thật là 1 đêm phất nhanh.
Tại thế giới hiện thực, mọi người không thể cảm nhận được tư vị làm bá chủ, cho nên bọn họ có thể lựa chọn đến một địa phương gần giống như thế giới hiện thực đi thực hiện giấc mộng của mình, chỗ đó chính là <Đỉnh Phong>! Cũng chính bởi vì như vậy, một cái Kiến Bang Lệnh mới có thể bán được 1000 vạn!
Đã có thể phát tài, ta đây vì cái gì không lợi dụng trò chơi đánh cược một phát, trong 2 năm kiếm được 200 vạn, như vậy Tô Mỹ Tư sẽ không vì nguyên nhân cứu muội muội mình, gả cho cái tên vương bát đản Tiễn Dũng kia!
Căn cứ kinh nghiệm trước kia, người tiến vào trò chơi sớm nhất, cũng sẽ có lợi thế ưu việt, đối với phát triển trò chơi rất có tiền đồ. Đã như vậy, ta liền sớm đăng nhập vào trò chơi.Trò chơi 9h tối mới Open Sever, cho nên còn có 1 giờ đồng hồ. Lợi dụng trong khoảng thời gian này, ta tranh thủ thời gian lập tài khoản.
Trước mặt chỉ cảm thấy một hồi hoa mắt, ngay sau đó ta liền phát hiện, ta đã đăng nhập vào trò chơi.
Trò chơi vẫn là bộ dáng cũ, bên trong hoàn cảnh không hề thay đổi. Hoạt cảnh mở đầu là hai Cự Long Hoa Hạ đánh nhau, tràng diện hùng vĩ. Bởi vì lần này ta sử dụng là máy chơi game, cùng hiệu quả cảm nhận của mũ trò chơi, hoàn toàn không giống nhau, có thể dùng rung động, chân thật để hình dung.
Hình ảnh vừa xong, ta liền xuất hiện ở bầu trời Thần Điện, một nử tử xinh đẹp đi tới trước mặt ta.
Cô gái này là NPC, người mặc cổ trang, bộ dáng thanh tú cực kỳ, bất quá ta cũng không dám đụng tới nàng. Trước kia ta đã thử qua, sờ soạng thoáng bộ ngực nàng một phát, kết quả bị hệ thống trừng phạt, không chỉ nhận lấy kỹ năng trừng phạt của hệ thống Cửu Thiên Lôi Trị, còn bị giam online suốt 1 giờ đồng hồ, lúc ấy làm cho ta tức giận thiếu chút nữa thổ huyết!
"Ngài khỏe chứ, xin hỏi ngài muốn thành lập nhân vật gì? Nhân tộc, Thú tộc, Tinh linh, Thần tộc, Ma tộc, Thiên sứ tộc,...." Mỹ nữ NPC hỏi ta.
"Nhân tộc." Nghĩ cũng không nghĩ, ta liền trực tiếp chọn Nhân tộc, dù sao trước đây cũng chơi Nhân tộc, bởi vậy, sau khi vào trò chơi, ta cũng không cần đi quen thuộc chủng tộc khác.
"Xin hỏi ngài muốn lựa chọn chức nghiệp gì? Chiến sĩ, ma pháp sư, cung tiễn thủ, thợ săn, đạo tặc,..."
Lúc mỹ nữ NPC nói đến đạo tặc, ta liền cắt ngang lời nàng, nói thẳng: "Ta muốn lựa chọn đạo tặc!"
Nhớ lại lúc trò chơi mới bắt đầu, bên trong có một BUG đạo tặc, lợi dụng cái BUG này, ta liền có thể nhẹ nhõm đạt được một siêu cấp trang bị. Phát hiện cái BUG này, là một đạo tặc tên Mưa Gió Không Dấu Vết, thời gian là cuối tuần thứ hai sau khi trò Open Sever.
Bởi vì đã sớm chính thức nói rõ, nếu có người phát hiện BUG, như vậy tất cả những thứ ngươi đạt được, đều thuộc về ngươi, công ty trò chơi chịu tất cả hậu quả, ý tứ riêng là, trong trò chơi này không có khả năng tồn tại BUG, bọn họ rất có lòng tin. Nhưng bọn họ đâu biết, cái BUG này, thì ra là BUG duy nhất, hiện tại bị người ta lợi dụng (PS: Hệ thống tiền tệ trong trò chơi có đồng, bạc, kim, bảo thạch , tỉ lệ chuyển đổi, 1 bảo thạch = 100 kim, 1 kim = 100 bạc, 1 bạc = 100 đồng. Trò chơi có công năng chuyển đổi tiền thật cùng tiền ảo, trong đó 1 bạc = 1 nguyên nhân dân tệ.)
"Nhân vật lựa chọn thành công, thỉnh nhập tên của ngài." Mỹ nữ NPC vẫn mang dáng vẻ mỉm cười nhìn ta nói.
Ta không có suy tư, trực tiếp nói: "Phong Cuồng"
"Thực xin lỗi, tên này đã có người sử dụng, mời đặt tên một lần nữa." Mỹ nữ NPC cười nói.
Câu nói kia không thể nghi ngờ là một cái sấm sét giữa trời quang. Phong Cuồng rõ ràng bị người sử dụng? Làm sao có thể! Trước khi trọng sinh, ta chính là dùng cái tên này!Không có khả năng, không có khả năng! Chẳng lẽ cái thế giới này, cùng thế giới kia của ta là hai thế giới bất đồng? Làm sao có thể!
Nghĩ tới hai chữ Phong Cuồng này, ta bỗng nhiên nghĩ tới thời điểm ta chết, đồng thời nghĩ tới Tô Mỹ Tư... Nàng hiện tại vẫn còn sống vui vẻ a. Nghĩ tới lời nàng nói với ta trước kia..., kỳ thật ta cũng thích nàng, trong nội tâm của ta là một hồi quặn đau, ngay sau đó lại một hồi mừng rỡ. Ta trọng sinh rồi, ta còn có cơ hội, ở kiếp này, ta muốn Tô Mỹ Tư trở thành lão bà của ta, sẽ không để cho Tiễn thiếu gia Tiễn Dũng kia cướp nàng đi!
"Mời ngài đặt tên một lần nữa". Mỹ nữ NPC lại nhắc nhở một lần nữa.
Ta lúc này mới lấy lại tinh thần, suy tư một phen, ta liền đặt tên: "Phong cuồng!" ( Tác giả ảo thật, đặt tên cứ như game thời này, in hoa với chẳng in hoa @@ - DG )
"Đặt tên thành công, mời người chơi tự do phân phối điểm số, nếu như ngài lựa chọn hệ thống phân phối, như vậy lập tức xác lập điểm thuộc tính." Mỹ nữ NPC nói.
Ta mình bạch ý tứ của mỹ nữ NPC, ý của nàng là, nếu như tự chính mình phân phối lực lượng, nhanh nhẹn các loại thuộc tính, như vậy ta chỉ được 60 điểm thuộc tính tự do, nhưng nếu như dùng hệ thống tự do phân phối tính toán, ta có thể đạt được toàn bộ 80 điểm thuộc tính.
Trước khi trọng sinh ta cũng lựa chọn hệ thống phân phối, kết quả ta được đến 63 điểm thuộc tính tự do, lúc này đây, ta còn muốn đặt cược một lần, sợ chết, ta cũng không phải Triệu Khiêm rồi!
"Hệ thống phân phối!" Ta quát lớn.
Mọi người vàovào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin