Hai năm gắng sức luyện tu thân Chó chết con bà ngươi Tử Thần Lão bà của ông mà dám đụng Địa ngục lâm vào hoạ sát thân.
Thời gian tựa thoi đưa, hai năm trôi qua cái vèo. Bánh xe lịch sử đã lướt qua năm Trung Hoa thứ bảy, bây giờ đã là tháng mười năm thứ tám Trung Hoa.
Trong hai năm này xảy ra không ít việc, nhưng trọng yếu nhất là Ma Thần Vệ không xuất hiện thêm lần nào nữa. Ma giới vẫn còn toàn lực chuẩn bị cuộc chiến xâm lược như trước, họ thời khắc nào cũng đợi vết nứt không gian mở ra. Đoạn Vân vốn là không gian Thần Vương nên hiểu rất rõ, chỉ cần mình không muốn, vết nứt vĩnh viễn sẽ không thể tự động mở ra. Trong thời gian hai năm, tên Đoạn Vân biến thái chuyên cần tu bổ vết nứt không gian giữa Nhân giới và Ma giới. Vốn tháng sáu năm nay vết nứt không gian có thể rung động mở ra, nhưng lại bị tên Đoạn Vân biến thái làm khựng lại. Hắn một khi cảm thấy vết nứt không gian muốn mở rộng ra, lập tức dùng không gian ma lực hàn vết nứt lại,
Một Ma giới 'nho nhỏ', Đoạn Vân không coi vào đâu, nếu không vì tên Ma Thần kia, đại quân của hắn đã sớm tràn vào Ma giới.
Đoạn Vân cân nhắc, trước khi tiến công Ma giới, hắn phải bình định xong địa ngục. Tên Sử Khả Nỗ Bỉ ghê tởm, cái tên nam nhân đẹp trai khả ố tuyên bố muốn cướp đàn bà của mình tuyệt đối phải chết. Không giết tên gia hỏa này, Đoạn Vân quả thật cũng lo mình sẽ bị Ma Thần giết chết trước. Mẹ kiếp, cho dù sau này không địch lại Ma Thần chỉ cần tiêu diệt tên gia hỏa Tử Thần hèn mọn trước, mình có chết cũng sẽ tâm cam mà ra đi. Chứ mình mà chết đi trong khi tên Sử Khả Nỗ Bỉ còn sống, lão bà mình bị tên kia đoạt đi, mình tìm ai mà khóc lóc than van đây?
Thời gian hai năm có thể thay đổi rất nhiều thứ. Đại lục phát triển kinh khủng. Bây giờ lực lượng hạ tầng ở đại lục bước vào một cấp bậc mới. Thánh Ma đạo Pháp Thần..v.v.., đều trở nên đầy rẫy trên đại lục. Nói cách khác, trên đại lục càng lúc càng có nhiều tên gia hỏa cường đại. Nếu không biết đại lục có năng lực chịu đựng rất tốt, Đoạn Vân hơi lo thế giới này sẽ bị những tên cường giả đó phá nát. Phải thừa nhận thực lực của nhân giới bây giờ phải nói bằng hai chữ ‘rất mạnh’. Bản thân mình chỉ cần dùng một kích là có thể hủy diệt thế giới. Hai tên Thần Hoàng, và thậm chí cả Ma Thần cũng không chắc có năng lực đó.
Nông dân trên đại lục nói chung đều là ma pháp sư trung cao cấp (cấp sáu, cấp bảy). Còn xuất hiện vài người đặc biệt xuất sắc đã là Ma Đạo sư, Thánh Ma Đạo sư, thậm chí đã xuất hiện không ít Pháp Thần. Về phần ma pháp sư chuyên nghiệp, cấp bậc của họ càng kinh khủng hơn. Ở trường cao đẳng, ngươi không đột phá tới Pháp Thần thì sẽ không cho ngươi tốt nghiệp. Sau khi học năm năm phổ cập giáo dục, cấp bậc khi tốt nghiệp cũng phải là ma đạo sư. À, đệ tử trên đại lục cũng quá nhiều, chứng chỉ tốt nghiệp càng ngày càng không có giá trị. Nghe nói rất nhiều trường ma pháp còn đang không ngừng đề cao cách tính điểm ma pháp tốt nghiệp. Đương nhiên, dưới thế chế giáo dục này, rất nhiều loại ma pháp mới cũng được sáng tạo. Đoạn Vân tin rằng, thông qua việc lý luận ma pháp từng bước nâng cao, cấp bậc ma pháp thế giới tương lai sẽ không ngừng được đề cao. Tựa như khoa học kỹ thuật trên địa cầu không ngừng đổi mới phát triển vậy, ma pháp ở ma pháp thế giới cũng sẽ không bao giờ ngừng lại mà liên tục được phát triển.
Phương diện tu luyện vũ kỹ cũng có chế độ giáo dục như vậy. Không đạt tới Kiếm Thần không cho tốt nghiệp. Hơn nữa muốn tốt nghiệp học viên còn phải giảng giải rõ về những hiểu biết của mình về vũ kỹ kiếm thuật. Việc này làm võ học được phát triển không ngừng.
Bên cạnh ma pháp học, vũ kỹ học ra, tế tự học, quân sự học, lịch sử học, đủ loại khoa học cũng được phát triển rất mạnh trên đại lục.
Tên Đoạn Vân biến thái này muốn kiến tạo Nhân giới thành một thế giới văn minh ma pháp trình độ cao. Hắn muốn trăm năm sau có thể có tàu vũ trụ ma pháp. Những suy nghĩ của hắn cũng không phải là viễn tưởng. Đây là một ý nghĩ có logic và khá thực tế. Nơi này có mặt trời, Nhân giới, Ma giới, địa ngục, Thần giới, như vậy đây chỉ là những điểm nhỏ trong vũ trụ mà thôi. Đến lúc mọi người đều đạt được cuộc sống vĩnh hằng, cộng với sự phát triển của văn minh ma pháp, mình hoàn toàn có thể mang dân chúng của đại lục ra ngoài vũ trụ. Đương nhiên, hắn cũng muốn trở lại địa cầu, nơi đó có một phần tình yêu của hắn.
Nhưng những việc này còn lâu mới đạt tới. Đoạn Vân bây giờ cần phải xâm lăng địa ngục.
Địa ngục ở nơi nào? Đối với vấn đề này, Đoạn Vân vốn là không gian Thần Vương đã nghiên cứu qua, cuối cùng hắn kết luận là địa ngục ở dưới chân nhân giới đại lục. Mặc dù không biết nói như vậy đúng hay không, nhưng Đoạn Vân có thể khẳng định chướng ngại không gian giữa Nhân giới và địa ngục là dưới đất.
Ngày sáu tháng mười năm Trung Hoa thứ tám, cách lần xuất hiện trước của Sử Khả Nỗ Bỉ vừa vặn đúng hai năm, Đoạn Vân tập hợp hai trăm vạn tướng sĩ Nanh Sói đại quân tụ tập ở xung quanh Lạc Nhật Hạp Cốc. Đoạn Vân muốn phát động chiến tranh xâm lăng địa ngục.
Đoạn Vân sở dĩ dám phát động chiến tranh, không dựa vào gì cả chỉ dựa vào thực lực của mình. Thế giới này chỉ dựa vào chân thực lực mới nói chuyện được, ai có thực lực người đó là lão Đại. Đoạn Vân có thực lực, hắn sẽ là lão Đại, hắn dám tiến hành xâm lăng địa ngục. Chuyện cũng không có gì để đáng làm ầm lên, cứ ngẫm mà xem, như ở thời hiện đại, ai có tiền người đó nói chuyện có trọng lượng nhất. Bây giờ, Đoạn Vân đã có năng lượng hủy diệt địa ngục, do đó hắn cũng không có ý định qua lại hữu nghị gì với đám địa ngục đó. Hắn đã có ý định xâm lăng địa ngục từ khi Sử Khả Nỗ Bỉ nói muốn cướp lão bà của hắn, rồi Khô lâu hoàng A Lá Đức Mễ lại đem hơn bốn trăm vạn khô lâu tới Tây đại lục giết chết gần ngàn mục dân, chuyện này thực sự làm hắn nổi giận.
Hừ, tên Vương bát đản nào mà dám bất kính với Trung Hoa, vậy cứ rửa cổ cho sạch, chuẩn bị chịu chết đi!
Thời gian hai năm, dựa vào tài nguyên trong tay, Đoạn Vân chính xác đã mạnh hơn rất nhiều. Biết làm sao được, đều là do mấy tên chó má các ngươi ép ta.
Cách đây hai năm vào tháng mười năm Trung Hoa thứ sáu, Đoạn Vân bế quan lần đầu suốt một tháng bốn mươi ngày. Sau khi xuất quan, thực lực tên gia hỏa mạnh hẳn lên. Hắn đã đột phá chân khí Thái Cực tới tầng thứ mười. Sau khi năng lượng ổn định, cấp bậc thực lực của hắn đã đạt tới cấp mười bảy hậu giai. Hừ, chống lại Ma Thần bây giờ cũng có chút tự tin.
Nhưng đáng tiếc là sau khi đột phá tới cấp mười bảy hậu giai, trải qua gần hai năm bồi dưỡng hắn vẫn dậm chân tại chỗ ở hậu giai. Điều này làm cho hắm buồn bực không thôi, hắn từ trước nay vẫn tu luyện và thực lực tiến nhanh như tên lửa, còn lần này thiệt quá ẹ. Ngươi nói xem, nếu bổn thiếu gia là cấp mười tám vậy không chừng có thể miễu sát cả Ma Thần sao? Còn bây giờ ở mức chẳng cao chẳng thấp này có thể đánh thắng được người ta không chứ?
Biết làm sao được, thực lực của mình không tăng lên được vậy phải bồi dưỡng cho thực lực đám thủ hạ tăng lên vậy. Diệp Cô Thành sau khi dưỡng thương đã đột phá tới cấp mười bảy. Dưới sự cực lực bồi dưỡng của tên Đoạn Vân biến thái, sau khi hao phí hai năm, Diệp Cô Thành thực lực mạnh hơn lúc trước mười lần và đã bước vào nhóm cường giả cấp mười bảy trung giai!.Hừ, sau này gặp phải đội trưởng Ma Thần Vệ, cho Diệp Cô Thành ra miễu sát là được .
Âu Đặc Tư lần trước bị đội trưởng Ma Thần Vệ Marocco đâm xuyên, sau khi phục hồi còn mạnh hơn trước, dựa vào thân phận ma sủng thân cận của Đoạn Vân thực lực đột phá vượt lên cấp mười bảy, và củng cố năng lượng ở cấp mười bảy sơ giai.
Ny Khả cũng trở thành cao thủ siêu Thần Vương cấp mười bảy sơ giai.
Còn năm ma sủng ổn định thực lực ở cấp mười bảy sơ giai. Năm tên gia hỏa khi cần năng lượng để tiến giai tìm đến Đoạn Vân nhờ giúp. Việc cường hóa linh hồn của họ cũng nhờ Đoạn Vân cung cấp. Năm tên gia hỏa bây giờ chống lại một tên đội trưởng Ma Thần Vệ cũng không thành vấn đề.
Tám tên này có được vũ lực cấp mười bảy chủ yếu là do Đoạn Vân tài bồi. Họ cũng là đám vũ lực đi theo Đoạn Vân sớm nhất, có thể nói bọn họ là chủ lực của quân chủ lực. Có vũ lực này, Đoạn Vân mới dám thản nhiên khiêu chiến đám Ma Thần Vệ, thậm chí còn có gan chống lại cả Ma Thần kinh khủng. Mặc dù phần thắng vẫn không lớn như trước, nhưng cũng có thực lực liều mạng, và cũng làm cho Đoạn Vân không còn sợ Ma Thần như trước nữa.
Mười Thần Long cấp bậc năng lượng dừng lại ở cấp mười sáu đỉnh giai đã một thời gian. Phỏng chừng thêm một năm nữa bọn họ cũng có thể đột phá tới cấp mười bảy.
Đoạn Vân đột phá, người được lợi lớn nhất là đám nô lệ của Đoạn Vân. Tám tên nô lệ sau khi nửa chết nửa sống chiến đấu với Ma Thần Vệ, về tu luyện lại từ trung giai đột phá tới cấp mười bảy. Đó là sự tình phát sinh tháng trước. Cấp mười bảy của chúng cũng không ổn định lắm, nhưng riêng từng người một mà phải chống lại một Ma Thần Vệ bình thường cũng có phần thắng không nhỏ.
Đám vũ lực còn lại hai năm trước đã là cấp mười sáu sơ giai, vì khế ước nô lệ với Đoạn Vân, lại được Đoạn Vân nỗ lực tài bồi, đám gia hỏa đã đột phá tới hậu giai, Thần Vương hậu giai. Chín con Kiến Càng, năm con Hỏa Long tiền sử, tám đại Hải Giới ác thú, ba đại ngô công, năm Cự long tiền sử, ba Cự Sư sát khí đầy người, một chim Đại Bàng, toàn bộ ba mươi bốn tên nô lệ đều là Thần Vương hậu giai. Đám nô lệ thực lực Thần Vương với số lượng kinh khủng này trong thiên hạ xem ra cũng chỉ có tên Đoạn Vân biến thái này mới có thể làm được !
Còn có yêu tinh vương Francis, hắn và ba yêu tinh Đại tướng quân thủ hạ hắn bây giờ đều đã là Yêu Tinh hoàng. Francis là Ma Vương hậu giai, còn ba Đại tướng quân Yêu Tinh khác có thực lực Ma Vương trung giai.
Nhìn đám nô lệ với thực lực như vậy Đoạn Vân có thể đại ngôn không ngại ngùng mà nói rằng: không phải ai cũng có thể làm nô lệ của bổn thiếu gia!
Còn nữa, tên Đoạn Vân biến thái còn trực tiếp làm cho một trăm hai mươi Thú Nhân gia tộc, hai mươi Ma thú gia tộc, bảy đại Cuồng chiến sĩ gia tộc, vốn chỉ là Chủ thần trung giai, toàn bộ đều tăng lên Thần Vương ráo trọi. Mặc dù là sơ giai, nhưng dù sao cũng là Thần Vương.
Còn năm mươi con Thần Long vốn đã là Chủ thần sơ giai, được Đoạn Vân đào tạo thành Chủ thần đỉnh giai.
Đoạn Vân sở dĩ có thể thúc đẩy thực lực thủ hạ lên kinh khủng như vậy, bởi vì trong tay hắn có 'hàng qúy hiếm' Quang Minh Vệ, Ma Thần Vệ, kết hợp cùng với nhau, thủ hạ muốn gì mà không có? Còn nữa, khô lâu cấp mười sáu, rồng năm đầu, mười khô lâu cấp mười bảy v.v…, tất cả đều là những thứ siêu đại bổ cả. Còn đám sinh vật địa ngục lính lác cấp bậc tương đối yếu, nhưng nhờ vào số lượng lại quá kinh khủng, đó cũng là một thứ tài nguyên có thể đề cao thực lực thủ hạ rất nhanh.
Nếu bây giờ ai mà đắc tội với tên biến thái, người đó tuyệt đối chỉ có đường chết. Vì tên Tử thần ngông cuồng có ý đồ muốn cướp đàn bà của Đoạn Vân, nên địa ngục bị hoạ Nhân giới xâm lăng!
Tử Thần chỉ là cái cớ thôi
Địa ngục tài nguyên quả không tồi
Dự trữ năng lượng đã dùng hết
Sử Khả Nỗ Bỉ ta muốn ngươi
Quả thật Đoạn Vân cũng không nhất thiết phải phát động chiến tranh địa ngục. Lý do vì Tử Thần chỉ là một cái cớ mà thôi. Ý đồ chính thức dẫn tới việc Đoạn Vân phát động xâm lăng địa ngục là vì tài nguyên linh hồn khổng lồ ở địa ngục. Biết làm sao được, bây giờ tình thế rất nghiêm trọng, dựa vào tu luyện bình thường để phát triển cho dù thêm một hai trăm năm nữa mình cũng hơn được Ma Thần. Thời gian vừa qua vì sao vũ lực của mình có thể tăng lên nhanh như vậy? Nguyên nhân chủ yếu là vì trong tay mình có nhiều 'hàng tốt'. Vũ lực địa ngục là năng lượng chủ yếu để Thái Cực đồ tiến giai, khi Thái Cực đồ tiến giai thì không gian bên trong sẽ lớn hơn và nồng độ linh khí sẽ tăng lên nhiều lần. Nồng độ linh khí trong trong Thái Cực đồ của Đoạn Vân hiện giờ đã gấp mười ở ngoại giới. Tu luyện trong một nơi có linh khí đặc như thế thực lực của đám thủ hạ mới có thể tăng lên nhanh hơn được. Chỉ cần bổ sung linh hồn sự đột phá tuyệt đối chỉ là một việc rất đơn giản.
Trải qua hai năm tu luyện tiêu hao, hàng hóa trong tay Đoạn Vân không còn bao nhiêu nữa. Tay phải Tử Thần cho Diệp Cô Thành, tay trái Tử Thần cho Âu Đặc Tư. Số lượng năng lượng linh hồn kinh khủng cấp mười lăm, cấp mười sáu, cấp mười bảy đều được mình cấp cho đám thủ hạ và nô lệ. Còn sáu Ma Thần Vệ được phối hợp với sáu Quang Minh Vệ làm quà cho mười Thần Long, năm ma sủng, tám nô lệ nâng cao giai vị lên.
Trong tay Đoạn Vân đã hết hàng dự trữ, hắn thèm thuồng nhìn vào Sử Khả Nỗ Bỉ với linh hồn cường đại cấp mười bảy đỉnh giai. Về phần Nam tước địa ngục, Câu Hồn Sử Giả, những tướng soái khô lâu dưới trướngKhô Lâu hoàng, tất cả chỉ là một sự bổ sung nho nhỏ. Để chiến đấu với Ma Thần và Ma Thần Vệ, trong tay cần có vài linh hồn cường đại, có một cái kho dự trữ năng lượng cường đại phần thắng cũng cao hơn một chút.
Đoạn Vân xâm lăng địa ngục còn có mục đích chiếm lĩnh toàn bộ địa ngục. Địa ngục dù sao đi nữa cũng là một bề mặt, một bề mắt còn lớn hơn cả Nhân giới.
Do đó, vào buổi sáng ngày sáu, tháng mười, năm thứ tám Trung Hoa, sau khi Đoạn Vân diễn thuyết một phen, hai trăm vạn đại quân Nanh Sói và quân chủ lực gia tộc tất cả đều tiến vào không gian Thái Cực đồ kinh khủng của Đoạn Vân. Đoạn Vân còn mang theo vài thủ hạ bên ngoài từ vết nứt ở Lạc Nhật Hạp Cốc tiến vào địa ngục.
Xuất chinh lần này có hai trăm vạn tướng sĩ Nanh Sói. Cấp bậc thực lực Nanh Sói đều là Đấu thần hậu giai. Đoạn Vân tin rằng, hai trăm vạn Đấu thần hậu giai này là một lực lượng kinh khủng nhất trong bốn giới. Dựa vào chân khí hóa đấu khí cao độ của đám Nanh Sói, bất kỳ gì sinh vật địa ngục nào cũng chỉ là dê tế thần dưới kiếm của Nanh Sói.
Một vạn Nanh Sói Long kỵ sĩ trong sư đoàn Nanh Sói, cũng là một điểm sáng trong lần xuất chinh này. Một vạn Long kỵ sĩ Nanh Sói về cấp bậc thực lực đã là Chân thần hậu giai, còn Long kỵ của họ đã là Chân thần trung giai. Tên Đoạn Vân biến thái để có thể tiến hành cuộc xâm lăng địa ngục, hắn trực tiếp cho sư đoàn Nanh Sói hưởng thụ một năm trong Thái Cực đồ. Do đó mặc dù không được bổ sung linh hồn, nhưng bế quan tu luyện trong một địa phương
linh khí nồng đặc trong vòng một năm, cấp bậc thực lực của Nanh Sói mới được như hôm nay. Đương nhiên, ngoài Nanh Sói bảy sư đoàn khác cũng lục tục được đưa vào trong Thái Cực đồ ở đó hơn nửa năm . Do đó, vũ lực dưới tay tên gia hỏa biến thái cực kỳ kinh khủng.
Thần lực của Thần Long cũng có tác dụng khắc chế đối với sinh vật linh hồn, Đoạn Vân cho một ngàn cự mãng Thần Long theo đại quân cùng xuất chinh. Đây là một ngàn Chân thần đỉnh giai.
Địa ngục là vùng đất chính thức của những anh hùng, tụ tập chứa những cường giả mười vạn năm thậm chí còn hơn nữa. Đây là một thế giới có dân số quá vạn ức người chết. Có cấu tạo rất đơn giản. Địa ngục chia làm bốn tầng. Tầng thứ nhất là mảnh đất nơi Tử Thần khống chế - thế giới người chết và linh hồn, được tạo thành từ những linh hồn người chết. Nhân loại tử vong ở Đông đại lục và Tây đại lục thậm chí cả Hải Giới, Thú loại, sau khi linh hồn mất đi đều bất tri bất giác tới tầng địa ngục này. Tựa như có một trọng lực bí ẩn nào đó đem linh hồn những người chết kéo tới nơi này.
Tầng địa ngục thứ hai là thế giới những khô lâu do Khô Lâu hoàng nắm giữ. Nghe nói tầng địa ngục này tương liên với Ma giới. Không ít khô lâu ở Ma giới sau khi sinh ra ý thức tự chủ, tụ tập ở thế giới khô lâu này. Những khô lâu là một chủng tộc tương đương với cương thi. Có thể không ngủ, không ăn, không uống, lực chiến đấu của quân đoàn khô lâu cũng rất đáng kể.
Tầng địa ngục thứ ba là luyện ngục do bất tử Thú hoàng Franky khống chế. Đoạn Vân vốn cho rằng tụ tập ở đây đều là Thú loại, nhưng trong quá trình thu thập tin tức tình báo gần đây, Đoạn Vân mới biết được nơi này tụ tập những tên giết người phạm tội. Thú loại sở dĩ có thể đi tới nơi này là bởi vì bị mọi người ở nước Tử Vong tẩy chay. Văn minh Thú loại dù sao cũng không thể so được với văn minh nhân loại. Ma thú, Áo Thú, thậm chí hải thú, dù sao cũng phải trải qua một quá trình cạnh tranh khốc liệt mới có thể sống sót, nên về cơ bản hai tay chúng đều dính đầy máu tươi. Tầng địa ngục này cũng tụ tập rất nhiều những thú tiền sử. Văn minh ở tầng này khá thấp nhưng thực lực đám gia hỏa lại rất cường hãn, vừa dã man vừa giết người không nháy mắt. So với Thú loại thì tầng địa ngục này có rất ít Nhân loại. Nơi này có rất nhiều tên giết người, nhưng quân đội không nằm trong nhóm này. Những tướng sĩ giết người hàng trăm hàng ngàn đều là anh hùng trong mắt mọi người. Tên gia hỏa Tử Thần cũng không để sót lực lượng xây dựng quân đội. Quân đội đó chính là khởi nguyên thành lập Tử vong đại quân của hắn.
Còn tầng thứ tư chính là Thâm Uyên do Angela đề cập với Đoạn Vân. Những tên gia hỏa đi xuống đây đều là những tên bị đày đọa, những tên vạn kiếp bất phục sẽ bị đưa vào tầng này.
Bốn tầng địa ngục tầng nào cũng có không gian thông đạo nối với nhau. Nhưng cái làm cho Đoạn Vân thắc mắc là vì sao ba tầng địa ngục trước lại thông với Nhân giới? Lạc Nhật Hạp Cốc, xung quanh vết nứt Nhân Ma, thác nước Tử Vong, thâm cốc đáy biển, tất cả những địa phương này lại đều có thông đạo thông với địa ngục.
Xuyên qua từ Lạc Nhật Hạp Cốc, Đoạn Vân đi tới thành Tử Vong của Tử Thần. Đây là một tòa thành khá giống với minh giới địa phủ trong truyền thuyết. Quy mô tòa thành này rất lớn, số lượng dân cư trong thành cũng có thể nói là khoáng cổ tuyệt kim. Nguyên nhân là trong thành có trăm ức sinh vật địa ngục. Trời, trên trăm ức đó. Đây là một khái niệm gì? Tất cả dân chúng đại lục cộng lại cũng chỉ tới gần trăm ức, thế mà bên trong tòa thành này có trên trăm ức. Xem ra, sinh hoạt của người sống khác hẳn những người chết. Tòa thành này có một con sông giống như con sông bảo vệ thành, nhưng con sông này lại có chút quỷ dị, nước sông màu đen kịt. Đoạn Vân hiểu rất rõ, vị trí mình ở đây không thể xem như địa ngục. Đây là một không gian giữa địa ngục và Nhân giới. Lão bà Tina của mình trước kia khi đại chiến với mình đã triệu hoán một tượng đá quỷ có linh hồn, cũng là từ khu vực cô hồn dã quỷ này.
Quân đội địa ngục do tên gia hỏa Tử Thần phái đến Lạc Nhật Hạp Cốc tiến hành quấy nhiễu cũng phải vượt qua không gian này mà vào Nhân giới.
Đoạn Vân đứng phía trước địa phủ, chỉ cần vượt qua cửa thành, coi như chính thức đạp chân xuống địa ngục.
Diệp Cô Thành, Âu Đặc Tư theo sát hai bên, năm ma sủng mười Thần Long theo sau, Đoạn Vân phi thân đứng ở ngoài thành. Đoạn Vân triển khai thần thức ra. Thần thức cường đại dũng mãnh tràn vào trong thành. Hắn muốn bắt sống Sử Khả Nỗ Bỉ. Tử Vong chi thành là hàng ổ của hắn. Ở đây, Sử Khả Nỗ Bỉ tụ tập tuyệt đại bộ phận vũ lực. Nếu Đoạn Vân muốn khống chế tầng thứ nhất địa ngục vậy hắn phải trước hết hạ được tòa thành này.
Địa ngục có trật tự của địa ngục, sau khi sinh linh chết đều tự động sống ở những khu vực nhất định. Nhưng ở một nơi có nền văn minh khá kém, việc tổ chức khá hỗn loạn. Người chết, linh hồn nếu muốn sống sót vậy phải thần phục sự khống chế cường đại. Cho dù dưới tay Tử Thần từ cấp lĩnh chủ trở thường xuyên phát sinh chiến tranh. Những dân chúng của lĩnh chủ bị giết tự nhiên cũng sẽ đi theo người chiến thắng.
- Xem ra, trật tự mới cho địa ngục phải do ta tự mình lập nên.
Cảm nhận được sự hỗn loạn của địa ngục, Đoạn Vân lẩm bẩm.
- Lão Đại, tên gia hỏa Tử Thần ở trong thành hả? - Tiểu Phi Hiệp hỏi Đoạn Vân.
Đoạn Vân khẽ gật đầu nói:
- Chúng ta đã ẩn độn khí tức, hắn tạm thời còn chưa phát hiện ra chúng ta. Tòa thành này là nơi hắn quy tụ tuyệt đại bộ phận quân đội. Hơn nữa, bên trong toà thành này có trên trăm ức sinh vật địa ngục. Đại bộ phận là quân đội Nhân giới đã trải qua hơn vạn năm tích tụ ở đây. Chúng ta không cần quản đám thần cấp và dưới thần cấp. Bên trong thành, đại khái có năm ngàn vạn kỵ sĩ địa ngục cấp một, cũng là vũ lực cấp mười một; năm trăm vạn kỵ sĩ cấp hai. Nói cách khác, hai cấp bậc này là một nửa vũ lực của Tử Thần tụ tập ở nơi này. Kỵ sĩ cấp ba và đám cao cấp hơn toàn bộ đều tụ tập ở đây. Mấy tên gia hỏa giống như tiểu Tam cũng phải có tới năm mươi vạn tên cấp mười ba, một vạn tên cấp mười bốn, ba trăm Câu Hồn Sử Giả cấp mười lăm, sáu mươi cá Nam tước địa ngục. Thương thế của tên gia hỏa Tử Thần đã khỏi rồi, thực lực của hắn đã khôi phục tới cấp mười bảy đỉnh giai.
- Lão Đại, ngươi thả đại quân Nanh Sói ra đi, chúng ta trực tiếp công thành. Chúng ta thấy người là giết, giết sạch trăm ức sinh vật địa ngục.
Đạt Nhĩ Ba vẫn thói cũ, vĩnh viễn dã man và bạo lực.
- Không phải là không thể. Nhưng làm như vậy, thương vong của chúng ta cũng không nhỏ đâu. Hai trăm vạn chống lại trên trăm ức, nói cách khác, mỗi một Nanh Sói phải giết năm ngàn sinh vật địa ngục. Điều này chỉ sợ chưa làm xong đã mệt chết rồi.
Đoạn Vân nói làm ai cũng phải thừa nhận.
- Lão Đại, ngươi không phải nói là tuyệt đại đa số vũ lực đều đã tới nhân giới đại lục lần trước sao? Ta thấy chúng ta cũng không nên giết sạch toàn bộ vũ lực phụ thuộc của tên Tử Thần.
Tên gia hỏa Phì Tử thật ra cũng có vẻ nhân từ, nhưng tiếp theo hắn lại nói,
- Lão Đại, ta thấy giết sạch đám thần cấp trở lên là ổn. Cũng giết có mấy ngàn vạn thôi.
Xỉu, giết mấy ngàn vạn hả?
- Được rồi, đừng ồn nữa. Để Tử Thần tự mình quyết định xem thủ hạ của hắn có chết chung với hắn không.
Đoạn Vân phất phất tay, sau đó quay về thành hô lớn:
Đòi mạng thanh âm nghe rét run
Địa ngục của mình chẳng lẽ chuồn
Cùng Vân đại chiến chưa mười hiệp
Nhìn lại thủ hạ muốn khóc luôn
Thanh âm Đoạn Vân giống như tiếng 'Tử Thần' đòi mạng nhanh chóng truyền khắp cả Tử Vong thành làm ai cũng khiếp sợ. Ai dám trực tiếp gọi tên húy của Tử Thần? Ai dám đại ngôn muốn giết chết Tử Thần Đại Nhân bất diệt?
Sử Khả Nỗ Bỉ còn đang tu dưỡng bên trong đại điện Tử Vong, nghe thấy thanh âm quen thuộc cũng giật bắn cả người. Nhưng Đoạn Vân đã tới tận cửa, Tử Thần cũng không thể không ứng phó. Nói thế nào thì nói, nơi này cũng là địa bàn của mình. Trong nhà mình mà để người khác tới gây chuyện, dù gì mình cũng có ưu thế chủ nhà. Lần trước đại chiến với Đoạn Vân, mình bị thua cũng khá oan uổng. Trong vòng hai năm nay, Tử Thần không lúc nào không nghĩ đến việc đánh bại Đoạn Vân, không lúc nào không muốn giết chết Đoạn Vân. Bây giờ, Đoạn Vân tự mò đến cửa, cơ hội tốt như thế, thời khắc báo thù đã đến rồi.
Sử Khả Nỗ Bỉ lúc này đem tất cả vũ lực mình có điều động đến đây, sau một hai phút chuẩn bị, hắn mang theo tất cả lực lượng cấp mười bốn và cao hơn chạy tới cửa thành.
Bên cạnh Đoạn Vân là Diệp Cô Thành và Âu Đặc Tư, phía sau là năm ma sủng và mười Thần Long, còn bên cạnh Tiểu Phi Hiệp có một con chó nhỏ. Đó là tiểu Tam đã được Đoạn Vân đào tạo thành Thần Vương. Đương nhiên, tài liệu dùng để tài bồi là mười Tam Đầu khuyển ở Lạc Nhật hạp cốc. Bây giờ tiểu Tam đã có thân thể của mình. Tam Đầu Khuyển bây giờ vô cùng tự hào về việc lần đó mình chủ động xin đầu hàng sớm. Một con chó theo chủ nhân tốt tuyệt đối đủ để làm cho hắn hưng phấn cả đời.
Đoạn Vân và Sử Khả Nỗ Bỉ cách nhau một con sông đen, đứng ở hai bờ nhìn nhau.
Cười lạnh một tiếng, Sử Khả Nỗ Bỉ phất tay chỉ chỉ ra hiệu cho Đoạn Vân lui ra phía sau một chút, hắn muốn bay tới bờ bên kia của dòng sông đen. Tên gia hỏa không muốn Đoạn Vân hủy mất cái thành Tử Vong có một không hai của hắn.
Khoảng cách giữa địa ngục và Nhân giới khá rộng lớn và khá bằng phẳng. Nơi đó rất thích hợp với việc chiến đấu.
Trong không gian bằng phẳng rộng lớn, Đoạn Vân còn cách Sử Khả Nỗ Bỉ ước chừng hai trăm thước.
- Đoạn Vân, không ngờ ngươi lại còn có thể tới được địa ngục. Việc này làm ta có chút giật mình.
Sử Khả Nỗ Bỉ trông rất bình tĩnh. Lần trước đại bại một lần, Tử Thần trở nên tỉnh táo hơn trước kia.
Đoạn Vân nhìn sáu mươi Nam tước địa ngục và ba trăm Câu Hồn Sử Giả phía sau hắn cười lạnh. Nam tước địa ngục nhìn qua chính xác rất giống Ma Thần Vệ, nhưng đám này không bằng Ma Thần Vệ. Cấp bậc thực lực của chúng cũng không tới cấp mười bảy. Trong đám đó có mười đỉnh giai, mười hậu giai. Bốn mươi tên chỉ tới trung giai. Vũ lực như vậy đối với Đoạn Vân thì tới càng nhiều càng tốt.
Còn những Câu Hồn Sử Giả trông hơi giống ma pháp sư hắc ám hệ. Linh hồn chúng khá cường đại, Đoạn Vân phỏng chừng bọn người đó đều là những cao thủ linh hồn. Ba trăm tên gia hỏa như vậy thì quả toàn là nguồn tài nguyên tốt cho Đoạn Vân.
- Sử Khả Nỗ Bỉ. Ngươi trông ra cũng không tệ lắm! Gần đây làm ăn như thế nào?
Tên gia hỏa Đoạn Vân này lại ân cần thăm hỏi kẻ đối đầu với mình.
- Ta khỏe lắm, còn phải cảm tạ ngươi nữa đó! Đoạn Vân đại nhân.
Sử Khả Nỗ Bỉ cười lạnh.
- Biết ta tới đây làm gì chứ? - Đoạn Vân cười hỏi.
- Ngươi không phải mới vừa nói rồi sao. Ngươi tới giết ta! Nhưng hai năm trước ngươi không giết chết ta, chẳng lẽ hai năm sau ngươi có thể giết chết ta sao? Ngươi chớ quên, nơi này là nhà ta.
Ánh mắt Sử Khả Nỗ Bỉ nhìn Đoạn Vân tràn ngập cừu địch. Còn khi hắn thấy tiểu Tam đứng bên cạnh Tiểu Phi Hiệp mặt hắn trở nên trắng bệch co rúm lại. "Phản đồ," tên gia hỏa mấp máy miệng.
- Tiểu Tam phải nói là thức thời vụ. Ủa, Nam tước địa ngục và Câu Hồn Sử Giả phía sau Sử Khả Nỗ Bỉ, nếu các ngươi muốn đi theo Sử Khả Nỗ Bỉ chết chùm thì bước về phía trước một bước.
Đoạn Vân hướng về phía đám thủ hạ phía sau Tử Thần Sử Khả Nỗ Bỉ nói.
Nghe Đoạn Vân nói thế, Tử Thần không động đậy, hắn cau mày nhìn chằm chằm Đoạn Vân. Ba trăm sáu mươi thủ hạ phía sau hắn cũng cùng nhau bước về phía trước một bước.
- A, không ngờ thủ hạ của ngươi còn trung thành như vậy. Nam tước địa ngục giết thì giết, Câu Hồn Sử Giả thì sao?
Đoạn Vân dùng tay phải vuốt cằm tự hỏi.
- Được rồi, Sử Khả Nỗ Bỉ, nếu ta giết những Câu Hồn Sử Giả này có khiến cho địa ngục hỗn loạn không?
- Hừ, nghe khẩu khí ngươi, tựa hồ trong mắt ngươi chúng ta đã toàn là người chết cả rồi!
Sử Khả Nỗ Bỉ cười lạnh. Tên Đoạn Vân này càng ngày càng tự đại.
- Chẳng lẽ các ngươi không phải người chết?
Đoạn Vân ra vẻ giật mình hỏi.
- Nhưng các ngươi sẽ được chết thêm một lần nữa. Ba trăm Câu Hồn Sử Giả đã trung thành với ngươi như vậy, ta đây đành giết họ một lần vậy! Về phần trật tự địa ngục, sau này tính tiếp đi. Đến lúc đó nếu cần phải có chúng, ta sẽ tạo lại vài Câu Hồn Sử Giả cũng được.
- Đủ rồi, Đoạn Vân, nơi này là địa ngục, không phải là chỗ ngươi có thể hoành hành vô kị như nhân giới đại lục.
Ánh mắt Sử Khả Nỗ Bỉ nhìn về phía Đoạn Vân tràn ngập tức giận. Xem ra, hai năm tĩnh tu cũng chưa thể làm cho tên gia hỏa miễn dịch với loại ăn nói châm chọc của Đoạn Vân.
Liếc nhìn Sử Khả Nỗ Bỉ một cái, Đoạn Vân nhẹ giọng cười:
- Phải không? Nhưng ta thích hoành hành vô ở địa bàn của người khác, ngươi làm gì được ta. Các huynh đệ, các ngươi thấy thế nào?
Nói xong, Đoạn Vân vung tay lên, một vạn tướng sĩ Nanh Sói bỗng xuất hiện phía sau Đoạn Vân.
- Thiên uy Trung Hoa hoành hành thiên hạ!
Một vạn Nanh Sói vừa xuất hiện lập tức đồng thanh hô lên. Nanh Sói xuất hiện làm cho Sử Khả Nỗ Bỉ phải nhíu mày. Đoạn Vân này làm sao có thể đem theo nhiều vũ lực như vậy? Quân uy của đội quân cường đại này quả có đủ sức ganh đua với đám một vạn bốn nghìn cao thủ địa ngục của Sử Khả Nỗ Bỉ.
- Làm sao, Sử Khả Nỗ Bỉ, vũ lực mà ta bỏ công đào tạo tám năm qua cũng được đó chứ?
Đoạn Vân cười nói với Sử Khả Nỗ Bỉ.
- Tám năm? Hừ, vũ lực nhỏ nhoi mới phát triển tám năm mà cũng dám đưa ra.
Sử Khả Nỗ Bỉ cười nhạt vẻ khinh thường.
- Không được à? Xem đây!
Nói xong Đoạn Vân một lần nữa vung tay lên, năm mươi Thần Long cấp Chủ thần đỉnh giai xuất hiện trong không trung.
- Đây là năm mươi con Thần Long trong bộ tộc Thần long gia tộc. Ta quyết định dùng tư thế uy vũ của chúng làm biểu tượng của Trung Hoa gia tộc sau này. Đương nhiên, gia huy và cờ gia tộc sẽ là ngôi sao năm cánh.
Năm mươi Thần Long xuất hiện một lần nữa làm cho Sử Khả Nỗ Bỉ nhíu mày. Nam nhân này mang theo người bao nhiêu vũ lực đây? Nam nhân này rốt cuộc có bao nhiêu sức mạnh? Xem ra, mình đắc tội với hắn chính xác là phạm vào một sai lầm to lớn.
- Thế nào? Vẫn chưa đủ à?
Đoạn Vân khoát khoát tay, một trăm hai mươi thú nhân gia tộc một lần nữa lóe hiện ra.
- Ta long trọng giới thiệu vũ lực dũng mãnh của Trung Hoa gia tộc, một trăm hai mươi Thú Nhân gia tộc. Sử Khả Nỗ Bỉ, nói vậy đánh chết ngươi cũng sẽ không tin, đám Thú Nhân này toàn bộ đều cường đại hơn cả Thú Thần ngày xưa.
- Mạnh hơn Thú Thần? Hừ, Thú Thần dã man đó là cái quái gì!
Sử Khả Nỗ Bỉ một lần nữa cười nhạt kiểu ‘ta xỉu'. Một trăm hai mươi tên Thú Nhân mạnh hơn Thú Thần, đây là thật hay giả đây? Nếu là thật vậy vì sao nam nhân lại nói cho mình? Chẳng lẽ chỉ muốn dọa mình? Nếu giả, vậy Thú Nhân này sẽ là loại cấp bậc nào đây?’
Đoạn Vân cười cười, đang muốn phất tay một lần nữa.
- Từ từ. Đoạn Vân, ngươi có ý gì đây? Ngươi đem tất cả vũ lực ngươi đưa ra hết đi. Ngươi cứ làm từng nhóm từng nhóm như vậy là ý gì chứ?
Đoạn Vân bĩu môi, một lần nữa cho hai mươi Ma thú gia tộc và bảy đại Cuồng chiến sĩ xuất hiện phía sau trận doanh.
- Ta không muốn cho ngươi chết mà không minh bạch. Được rồi, trước hết giới thiệu về những người này. Mấy tên vừa rồi là ma thú và Cuồng chiến sĩ gia tộc ta. Ngươi có sáu mươi Nam tước địa ngục, do đó trong lòng ta cũng hơi khó chịu. Ta muốn vượt qua ngươi!
- Hừ. Vũ lực cấp thấp dù nhiều tới mấy thì ngươi có thể làm gì được chứ? Ngươi nghĩ rằng số lượng có thể bù cho chênh lệch thực lực sao?
Sử Khả Nỗ Bỉ trầm trầm nói.
Đoạn Vân cười cười nói:
- Ta thấy cũng không sao. Ta chỉ cần đối phó với ngươi là được rồi. Nam tước địa ngục và Câu Hồn Sử Giả của ngươi, hừ, toàn bộ đều trong vòng mười giây sẽ ngã xuống.
- Phải không?
- Oh, yeah!
Nói xong, Đoạn Vân lắc mình lao về phía Sử Khả Nỗ Bỉ. Thấy Đoạn Vân đột nhiên phát động tiến công vào mình, Sử Khả Nỗ Bỉ lúc này cũng đề phòng cẩn mật.
Đoạn Vân dùng tốc độ cao lao vào, khi khoảng cách với Sử Khả Nỗ Bỉ không tới năm thước, Sử Khả Nỗ Bỉ đánh một năng lượng công kích rất mạnh về phía Đoạn Vân. Tử vong năng lượng lao tới trong một khoảng cách rất gần, Đoạn Vân cười lạnh một tiếng, thuấn di ra xa mười thước, sau đó xuất ra Thái Cực đồ trực tiếp hấp thu năng lượng đó vào. Thái Cực đồ khá cường hãn. Thái Cực đồ dùng hơn bốn trăm vạn khô lâu chế tạo thành, có thể trực tiếp chịu được năng lượng đạt tới cấp mười bảy hậu giai, cũng là năng lượng đồng giai với Đoạn Vân. Càng về sau, mức độ chịu đựng năng lượng sẽ càng cường đại.
Sau khi hấp thu năng lượng tử vong, Đoạn Vân lại lao về phía Sử Khả Nỗ Bỉ.
Ầm, dựa vào thân pháp quỷ dị, một quyền của Đoạn Vân đã đấm thẳng vào cằm Sử Khả Nỗ Bỉ làm cho Tử Thần cấp mười bảy đỉnh giai bắn đi. Sau đó, Đoạn Vân tiếp tục đại chiến với Tử Thần, nhưng lần này chiến đấu ở trong không trung.
Khi Tử Thần giao thủ với Đoạn Vân mười hiệp, Đoạn Vân đột nhiên phất tay, ra hiệu cho Tử Thần dừng lại, rồi chỉ chỉ xuống phía dưới.
Tử Thần theo ngón tay Đoạn Vân nhìn xuống phía dưới, cảnh tượng dưới đất làm hắn muốt tắt thở. Bởi vì tất cả thủ hạ của hắn, toàn bộ đều đã ngã xuống. Mà hắn nhớ rõ ràng, khi hắn vừa khai chiến với Đoạn Vân, năng lượng dao động dưới thân mình chỉ xảy ra không đến năm lần.
Sáu mươi Nam tước địa ngục, ba trăm Câu Hồn Sử Giả, cơ hồ bị người ta miễu sát.
Biết làm sao được, tên gia hỏa Diệp Cô Thành với thân pháp và năng lượng cường đại cấp mười bảy trung giai, một người với thế sét đánh không kịp bưng tai, trực tiếp miễu sát mười Nam tước địa ngục đỉnh giai. Hơn nữa, toàn bộ đều là bị chém chết tươi. Còn Âu Đặc Tư lao vào, một cú quét ngang, long trảo cào tới, hai ba cú là chộp được mười mấy tên. Còn mười Thần Long, từng con lao lên, chỉ một cú chộp đã xé xác một tên gia hỏa.
Ba trăm Câu Hồn Sử Giả, sau khi bị công kích của một trăm hai mươi Thú Nhân và bảy đại Cuồng chiến sĩ toàn bộ đều ngã xuống chết ngay. Trời ơi, một cú chém của Thần Vương quả là kinh khủng. À, năm mươi con Thần Long và hai mươi ma thú gia tộc dựa vào lực bay của Thần Long, chạy trước Thú Nhân và Cuồng chiến sĩ trước, quét ngang một cú cũng cướp công giết được không ít Câu Hồn Sử Giả cấp bậc Chủ thần.
Một kiếm chém chết Tử thần
Bao nhiêu quân lính lạc thần đứng trông
Một công nới rộng sân rồng
Trung Hoa minh giới đã đồng nhất tên
Kỳ thật, Sử Khả Nỗ Bỉ bây giờ đã không còn là đối thủ của Đoạn Vân nữa! Vừa rồi hắn sở dĩ có một cơ hội quá chiêu là vì Đoạn Vân cố ý khống chế thực lực mình giống như lần trước! Mục đích rất đơn giản, tên Đoạn Vân biến thái này muốn chơi trò mèo giỡn chuột. Đoạn Vân muốn Sử Khả Nỗ Bỉ biết rằng khi mình đã nói là muốn thủ hạ hắn ngã xuống trong vòng vài giây, thì đám Nam tước địa ngục và Câu Hồn Sử Giả này không thể sống quá trong vòng một phút.
Trên mặt mang theo nụ cười tà ác, Đoạn Vân nói với Sử Khả Nỗ Bỉ :
- Sao rồi? Ngươi còn có loại vũ lực khác mạnh hơn một chút nữa à?
Nhưng Sử Khả Nỗ Bỉ nói không ra lời. Cái duy nhất hắn có thể làm là dùng ánh mắt giết người nhìn chằm chằm vào Đoạn Vân! Có lẽ, hắn muốn dùng ánh mắt mình trực tiếp miễu sát đối phương.
Đoạn Vân khoát khoát tay, nói tiếp :
- Chẳng lẽ ngươi thật sự không còn vũ lực nữa à? Ngươi còn có mấy đầu rồng năm đầu địa ngục cấp mười sáu nữa mà!
Sử Khả Nỗ Bỉ chấn động. Vũ khí hình lưỡi hái lúc này xuất hiện trên tay phải, hắn vung lên vào Đoạn Vân quát :
- Đoạn Vân! Hôm nay không giết ngươi, ta không gọi là Sử Khả Nỗ Bỉ!
Hừ nhẹ một tiếng, Đoạn Vân không để ý đến sự phẫn nộ của Sử Khả Nỗ Bỉ, hắn quay vào bên trong thành thét lên :
- Mấy tên kỵ sĩ địa ngục bên trong thành kia. Chẳng lẽ các ngươi định làm rùa đen rút đầu à?
Nhưng, toà thành trì có trên trăm ức dân cư lại an tĩnh đáng sợ!
- Sử Khả Nỗ Bỉ! Xem ra, lũ thủ hạ cũng không trung thành với ngươi lắm!
Đoạn Vân chuyển hướng về phía Sử Khả Nỗ Bỉ nói.
- Tiểu Tam nói với ta là kỵ sĩ địa ngục dưới tay ngươi rất kinh khủng!
Nghe Đoạn Vân nói thế, Sử Khả Nỗ Bỉ quay về đầu thành vung tay lên. Một vạn bốn trăm kỵ sĩ địa ngục lập tức bay về phía chiến trường này! Một vạn kỵ sĩ địa ngục cưỡi tọa kỵ, xếp thành từng đoàn phía sau Sử Khả Nỗ Bỉ.
Đoạn Vân ngoái đầu nhìn nhìn những khuôn mặt dữ tợn của đám kỵ sĩ địa ngục, lắc lắc đầu, nói :
- Trông cũng được đấy, nhưng thực lực kém một chút! Ta chỉ cần một ngàn binh lính Nanh Sói là đủ để quét sạch đám này rồi! Nếu một vạn Nanh Sói của ta mà cùng lên muốn giết sạch một vạn thủ hạ này của ngươi, tuyệt đối không cần đến một phút! Mà mấy tên kia, các ngươi thật nguyện ý chết chung với Sử Khả Nỗ Bỉ sao? Nếu đầu hàng thì các ngươi có cơ hội sống, ta có thể cân nhắc thu các ngươi dưới cờ!
- Nhân loại ti tiện. Tử Thần đại nhân cường đại, các ngươi sao có thể địch nổi?
Tên đội trưởng tựa hồ vẫn còn rất nhuệ khí! Nhưng hắn không biết, nói ra những lời kia là hắn đã tự đào hố chôn mình!
- Mẹ kiếp. Không giỡn với các ngươi nữa! Ai cần biết các ngươi đầu hàng hay không, ngươi đã muốn chết thì ta giết. Sử Khả Nỗ Bỉ! Tòa thành Tử Vong xem ra từ nay biến thành một cái tử vong thành chính thức rồi! Ngươi cũng cố gắng nhớ lấy ngày này làm ngày giỗ cho mình!
Đoạn Vân vung kiếm chỉ vào Sử Khả Nỗ Bỉ nói! Mẹ kiếp, nói đạo nghĩa nhiều như vậy làm chi? Đồ thành là xong hết. Chỉ có điều giết sạch hay là giết có lựa chọn.
- Ha ha!
Sử Khả Nỗ Bỉ đang cười to. Nhưng ngay lập tức, hắn không thể cười được nữa! Thân hình quỷ dị của Đoạn Vân đảo qua thân thể của hắn, chỉ để lại vài tiếng động rất nhỏ rồi xuất hiện ở phía sau Sử Khả Nỗ Bỉ!
Đoạn Vân đã cơ bản chế trụ được Sử Khả Nỗ Bỉ, dùng ngón tay quơ quơ trước mặt hắn. Sau đó Đoạn Vân trực tiếp nhấc đầu Sử Khả Nỗ Bỉ lên, đặt vào tay lẩm bẩm :
- Tay trái, tay phải đã bị ta chặt đứt. Hôm nay, rốt cục ta cũng lấy được đầu Tử Thần! Sử Khả Nỗ Bỉ, sao ngươi ngu thế? Hai năm trước ta đã hơn ngươi. Hai năm sau, ngươi còn dám đấu với ta! Ngươi không phải là muốn chết sao?
Tử Thần chính xác là cũng hơi xui xẻo! Nếu hắn có thân thể, với giai vị đỉnh giai phỏng chừng còn có thể chống lại Đoạn Vân hơn mười chiêu. Nhưng đáng tiếc là, tên gia hỏa này tựa hồ quá tự tin với cái hình thái linh hồn của hắn! Cũng đích xác, nếu không có cái thứ chân khí này thì không ai có thể giết chết được Tử Thần! Nhưng từ lúc có Đoạn Vân, Tử Thần này cũng biến thành con dê béo! Đừng nói là Đoạn Vân, cho dù là Diệp Cô Thành bây giờ cũng có thực lực tiêu diệt Sử Khả Nỗ Bỉ. Tuy địa ngục rất mạnh nhưng cũng chưa thể nói lên điều gì. Tên Đoạn Vân biến thái này chính là khắc tinh của địa ngục! Trước mặt Đoạn Vân, sinh tử tồn vong của địa ngục toàn bộ nằm trong ý nghĩ của hắn! Muốn giết muốn tha chỉ bằng một câu nói. Ném đầu và thân thể Tử Thần vào Thái Cực đồ, Đoạn Vân chuyển hướng sang đám kỵ sĩ địa ngục cấp bốn :
- Ngươi vừa nói nhân loại rất ti tiện phải không?
Đoạn Vân chỉ vào tên đội trưởng.
Bây giờ, tất cả kỵ sĩ địa ngục đều không nói ra lời. Chỉ trong nháy mắt, Tử Thần đã bị người ta chặt đầu, ngươi nói đây là chuyện gì? Từ trước tới nay, Tử Thần được cho rằng là sự tồn tại bất diệt, nay đánh không lại một chiêu của người ta!
- Nhân loại cường đại, chúng ta nguyện ý đầu hàng!
Tên đội trưởng lúc này lựa chọn thần phục.
- Đầu hàng? Hừ… nhiều người đầu hàng nhanh quá như vậy, bổn thiếu gia không thích! Hi La, toàn bộ giết hết! Nhớ là ta chỉ cho ngươi có một phút! Kỵ sĩ địa ngục các ngươi cũng đừng nói ta độc ác. Chỉ cần còn sống trong vòng một phút, ta sẽ phóng thích các ngươi vô điều kiện!
Đoạn Vân ra hiệu cho Hi La, rồi mở lời hứa hẹn với đám dê béo này!
Được lệnh, Hi La suất lĩnh một vạn tướng sĩ Nanh Sói Long kỵ, nhằm về phía một vạn kỵ sĩ địa ngục! Dưới sự hứa hẹn một phút của Đoạn Vân, kỵ sĩ địa ngục cũng sinh ra một sự khát khao cầu sống mãnh liệt, họ chống cự điên cuồng! Nhưng đáng tiếc là, sau một phút, tất cả kỵ sĩ địa ngục đều chết cả. Còn tên từng nói qua nhân loại ti tiện, bị một trăm tướng sĩ Nanh Sói thay nhau băm thành cám! Dù có là người chết thì cũng đừng có nói lung tung!
Sau khi quét dọn ngoài thành xong, Đoạn Vân đưa ánh mắt về phía bên trong thành!
- Lão Đại, để chúng ta đồ thành nhé! Thành trì này là của Sử Khả Nỗ Bỉ, những kỵ sĩ địa ngục bên trong đều rất trung thành với hắn! Cho dù ngươi muốn chiếm lĩnh địa ngục, đám lính lác của Tử Thần này cũng không thể lưu lại!
Tiểu Phi Hiệp đề nghị Đoạn Vân.
Đoạn Vân sờ sờ cằm. Nói :
- Đồ thành? Có nên không? Nhưng ở đây có tới trăm ức đại quân!
- Lão Đại! Ngươi không phải đang lo về việc chúng ta không có năng lực đồ lục tòa thành này đó chứ?
Tiểu Phi Hiệp hỏi lại Đoạn Vân.
- Có gì mà không làm được! Cho dù để hai trăm vạn tướng sĩ Nanh Sói tự động đưa đầu cho chúng chém, chúng cũng không giết chết tướng sĩ của chúng ta được! Tòa thành này còn có bao nhiêu vũ lực? Năm mươi vạn kỵ sĩ địa ngục cấp ba. Năm trăm vạn cấp mười hai, năm ngàn vạn cấp mười một! Với chút vũ lực đó thì là cái đinh gì trước mặt Nanh Sói? Ý của ta là giết nhiều như vậy có vẻ hơi... - -
- Tàn bạo?
Tiểu Phi Hiệp nối lời Đoạn Vân,
- Lão Đại, bọn người kia có phải là người không? Ta thấy dùng trăm ức linh hồn này rèn luyện Thái Cực đồ của ngươi thì tốt hơn. Sau này cũng đỡ phải đối phó với những tên gia hỏa khác mò tới gây chuyện! Hơn nữa, bọn người kia đều là người chết cả! Giết đám người chết thì có gì tàn bạo! Ta cảm thấy, nếu ngươi muốn chiếm cứ địa ngục thì chắc chắn phải đồ thành! Mà địa ngục có trên vạn ức linh hồn trong khi đó nơi này cũng chỉ là trăm ức! Ta thấy, lần này còn nhân từ hơn lần ngươi xâm lăng Tây đại lục!
Ngẫm lại cẩn thận một chút, chính xác là mình rất cần linh hồn! Có những linh hồn này bổ sung, sau này mình có phải chống lại Ma Thần thì cũng có khả năng thắng lớn hơn. Đối xử với địch nhân, chắc chắn phải giơ dao lên. Lần trước tìm được cái bát linh hồn của Tử Thần, vốn nghĩ rằng bên trong sẽ chứa chút linh hồn. Nhưng sau đó nhìn lại, thiếu chút nữa làm Đoạn Vân nổi điên! Mẹ kiếp, bên trong chỉ có hơn hơn mười vạn linh hồn mà thôi. Hơn nữa không gian của cái bát rất nhỏ! Cái thứ bát vỡ của Tử Thần chẳng có nửa điểm tác dụng cho Đoạn Vân!
Đoạn Vân vung tay lên. Hai trăm vạn tướng sĩ Nanh Sói đứng xếp hàng phía sau Đoạn Vân :
- Các tướng sĩ, bên trong thành có hơn trăm ức sinh vật địa ngục! Ta hy vọng - -
- Chủ nhân, ta hy vọng ngài có thể hạ thủ lưu tình! Ngài đã giết Tử Thần rồi. Bây giờ chỉ cần ngài chấp nhận, trên vạn ức sinh linh địa ngục ở nước Tử Vong tương lai sẽ trở thành dân chúng của ngài. Khi đưa quân tới hai tầng địa ngục khác, thì cả địa ngục tương lai trở thành của ngài rồi!
Tiểu Tam lúc này tỏ ra rất nghiêm túc.
Nghe tiểu Tam nói thế, Đoạn Vân cau mày. Mẹ kiếp, thật là khó xử! Ngươi nói địa ngục này, tuy diện tích rất lớn, nhưng quả là hơi lạc hậu! Đoạn Vân cũng biết thu phục địa ngục tốt hơn hủy diệt địa ngục nhiều. Kỳ thật cũng cũng không cứ phải thông qua việc giết chết những sinh vật địa ngục này mới đáp ứng được việc cần linh hồn của mình! Hơn nữa, đám sinh vật cấp thấp này, cho dù số lượng nhiều tới đâu cũng không thể có đủ để cung cấp linh hồn cho mình! Bây giờ, mình đã tìm được sáu mươi Nam tước địa ngục, ba trăm Câu Hồn Sử Giả, còn có một vạn kỵ sĩ địa ngục! Những linh hồn này đã khá là cường đại rồi. Thu hoạch cũng không ít hơn hơn bốn trăm vạn khô lâu lần trước!
- Tiểu Tam, ngươi nói coi, ta cho ai tới làm Tử Thần đây?
Đoạn Vân hỏi con Tam Đầu khuyển.
- Chủ nhân! Ta có thể nói mấy con Tam Đầu Khuyển còn lại phục vụ cho ngài, tiếp tục giữ cửa địa ngục! Về phần làm sao thống trị địa ngục, ta nghĩ chủ nhân hẳn là rõ ràng hơn ta. Trật tự của nhân giới đại lục cũng là do chủ nhân thành lập lên, đó là một loại xã hội văn minh nhất mà ta thấy! Hơn nữa, địa ngục căn bản không phải là Tử Thần.
Tam Đầu Khuyển từng rất cúm rúm, hôm nay làm cho Đoạn Vân giật mình một lần. Không ngờ con chó này cũng rất có mắt!
Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân quay về đại quân phía sau nói :
- Vào thành trước! Gặp ai chống cự, giết không tha!
Nói xong, Đoạn Vân khoanh tay trước ngực, đi nhanh vào trong thành!
Khi Đoạn Vân vừa vào, tất cả những sinh linh trong thành đều quỳ xuống! Mẹ kiếp, thế thì còn đồ thành gì nữa? Ngươi nói coi, bọn người kia sao chẳng có cốt khí như vậy? Ngươi nói sao chúng không chống cự lấy vài cái? Còn có thể làm thế nào đây? Sư đoàn Trung Hoa trước giờ không giết hàng binh!
Đi tới đại điện Tử Vong, Đoạn Vân ngồi trên ghế của Tử Thần. Sau khi suy tư một phen, Đoạn Vân đưa thần thức quét qua một tầng địa ngục, trong phạm vi thần thức của Đoạn Vân, tất cả mọi người đều nghe được :
- Các thần dân địa ngục, ta là Nhân giới Thánh Chủ Đoạn Vân! Hôm nay, Tử Thần Sử Khả Nỗ Bỉ đã bị ta giết chết. Trung Hoa gia tộc ta tuyên bố đưa cả tầng thứ nhất địa ngục, qui vào thế lực của Trung Hoa gia tộc! Tộc quy của Trung Hoa gia tộc ta rất rõ ràng. Bây giờ ta chỉ cần các ngươi nhớ một điều : đó là, tộc dân Trung Hoa chúng ta tuyệt đối không bao giờ bị ngoại tộc khi dễ. Bất kể thứ gì dám đối địch với Trung Hoa gia tộc ta, toàn bộ đều sẽ bị diệt sát! Trung Hoa gia tộc ta sẽ thiết lập một trật tự mới ở địa ngục! Đến lúc đó, chỉ cần dân chúng tuân thủ pháp luật, sau này sẽ được gia tộc bảo vệ! Ai vi phạm sẽ bị xử phạt theo pháp luật! Hy vọng các ngươi nhớ, ta bây giờ là chủ nhân mới của các ngươi! Chúc các ngươi may mắn, dân chúng mới của ta!
Trải qua vài câu đơn giản như vậy, Đoạn Vân thu phục trên vạn ức sinh linh địa ngục. Mấy mấy ngàn vạn kỵ sĩ địa ngục trong Tử Vong thành, toàn bộ đều sửa lại quân kỳ thành đại quân Trung Hoa địa ngục!
Trong vòng hơn một tháng sau, Đoạn Vân cũng ra tay xử lý cả quân đội địa ngục, sửa lại biên chế, lập lại trật tự mới trên địa ngục! Một ức kỵ sĩ địa ngục cấp một, một ngàn vạn kỵ sĩ địa ngục cấp hai, năm mươi vạn địa ngục cấp ba, toàn bộ đều trở thành quân chính qui Trung Hoa địa ngục! Trăm ức tướng sĩ thánh cấp, thần cấp được điều tới phụ trách trị an các nơi coi như là cảnh sát bình thường! Hơn nữa, trật tự mới ở địa ngục chẳng mấy chốc cũng được thành lập. Một bộ luật gọi là ‘địa ngục pháp điển’ đã trở thành bộ luật đầu tiên ở địa ngục! Bộ luật này do những nhà pháp lý trên nhân giới đại lục theo ý chỉ của Đoạn Vân viết ra! Bộ luật này làm cho trật tự địa ngục vốn hỗn loạn vô cùng trở nên tương đối ổn định! Đám cô hồn dã quỷ không phục theo sự thống trị của gia tộc, hoặc vẫn còn trung thành với Tử Thần, đều bị đại quân Nanh Sói tiêu diệt! Thông qua sự tiễu trừ đám phản loạn và duy trì trị an xã hội, Đoạn Vân tìm được hơn mười ức linh hồn làm cho Đoạn Vân rất hài lòng! Biết làm sao được, đám quỷ hồn này đều rất cường đại. Mấy tên gia hỏa không thật thà này về cơ bản đều có thực lực rất khá. Quả thực là đại bổ! Dù sao sinh tử của đám gia hỏa này cũng không ai thèm để ý, giết đi cũng không ai nói nửa lời! Hơn nữa, địa ngục vốn là một địa phương rất hỗn loạn, giết đi hơn mười ức sinh linh thì cũng chẳng là gì cả. Cái này gọi là thực lực! Không giết gà sao dọa được khỉ? Đáng tiếc là, Đoạn Vân không tìm được những nữ quỉ xinh đẹp như mấy quyển tiểu thuyết ‘thiếu nữ u hồn’!
Ngoài ra, mặc dù trên đại lục lúc này rất ít người chết, nhưng cũng không phải là không có! Những người đã chết, sau khi hồn quy địa ngục, đầu tiên là được nhân viên quản lý ghi lại danh sách! Cái này, tương lai sẽ dân chúng mới trên đại lục!
Thống trị địa ngục, cũng làm Đoạn Vân cảm thấy một điều mới. Đó là cơ hồ không có ai giết người mà có thể tránh được lưới pháp luật! Người sống sau khi chết sẽ tới địa ngục báo nguyên nhân tử vong. Do đó, bất kỳ ai trên nhân giới đại lục làm chuyện xấu, ai giết người, những người chết đi sẽ báo cho gia tộc. Chẳng mấy chốc, những tin tức về việc tử vong này sẽ truyền đạt tới Nhân giới! Như vậy, lại còn làm cho trật tự trên đại lục càng nghiêm minh hơn!
Tầng địa ngục đầu tiên cũng được Đoạn Vân đổi tên thành Trung Hoa minh giới! Hơn nữa, Đoạn Vân cho Diệp Cô Thành làm minh vương! Nhưng đại bộ phận chính vụ, đều do con Tam Đầu khuyển tiểu Tam xử lý! Đương nhiên, những nhân tài chết đi cũng khá nhiều. Những tên gia hỏa này cũng đảm nhiệm vài chức vụ quản lý ở minh giới, công việc này cũng khá là không tệ!
Hơn nữa, Đoạn Vân còn gặp lại nhạc phụ mình ở địa ngục! Ai? Tra Lí đó! Mặc dù không thích tên gia hỏa này, nhưng người ta dù sao cũng là nhạc phụ của mình. Vốn Đoạn Vân muốn cho tên gia hỏa này làm chức phụ trách hành chính ở minh giới, cho hắn quản trăm ức dân chúng địa ngục! Nhưng năm lão bà mình lại cương quyết yêu cầu mình phải làm nhạc phụ sống lại. Sống lại thì sống lại! Còn sau khi sống lại, Tra Lí lại nói hắn còn muốn làm hoàng đế! Mẹ kiếp, làm cái gì? Để Khải Lợi thoải mái, mình đã giao Thiên Long cho anh kết bái là Lạp Hi Đức quản lý rồi! Cuối cùng thật sự chẳng biết làm sao được, Đoạn Vân đành cho Tra Lí làm chức vụ quản lý hành chính ở minh giới! Để nhân loại làm quản lý ở minh giới, Đoạn Vân còn dạy cho Tra Lí tu luyện Nanh Sói Đấu khí quyết. Hắn tính tám đến mười năm nữa chế tạo Tra Lí thành cấp mười sáu mười bảy rồi cho nhạc phụ mình tiếp nhận chức vụ minh vương! Diệp Cô Thành mặc dù thực lực rất mạnh, nhưng dù sao không có phong phạm vương giả!
Đoạn Vân còn nhìn thấy vài thủ hạ của mình ngày xưa chết trận! Giống như năm Thần Long, vài tên Thú nhân võ sĩ và ba mươi đầu thú bay chết trận khi đại chiến với thiên sứ. Còn có hơn mười hai vạn tướng sĩ chính qui hi sinh khi xâm lăng Tây đại lục! Nghe nói trong khi mình hục hặc với Tử Thần, họ đã biến thành cô hồn dã quỷ! Lần này, may mà không bị Nanh Sói tiêu diệt!
Sau khi tất cả đã ổn định, ngày sáu tháng mười hai, Đoạn Vân mang theo đám thủ hạ tới tầng địa ngục thứ hai!
Từ những chương tiếp theo, mong các bạn khi post sẽ trình bày theo mẫu thống nhất mình đã sửa phía trên.
Giẫm xuống địa ngục tầng hai
Đoạn Vân phát hiện có hai lão đầu
Trong hai có lão Thú hoàng
Đoạn Vân sướng bụng bàng hoàng khó tin
Địa ngục tầng thứ hai là thế giới của khô lâu. Nơi này có một số lượng khô lâu nhiều kinh khủng! Nhưng bây giờ, Khô Lâu hoàng bị Đoạn Vân dọa sợ rồi. Hắn đã nghe được tin tức về sinh tử của Tử Thần. Lúc này, hắn phái sứ giả tới nói chuyện với Đoạn Vân, tỏ vẻ muốn thần phục! Hơn nữa hắn cũng đã chuẩn bị chạy trốn tới Ma giới, nếu Đoạn Vân không cho đầu hàng! Địa ngục tầng thứ hai có đường thông với Ma giới. Nếu Đoạn Vân muốn hắn chết, thì đường sống duy nhất của hắn chỉ còn là Ma giới mà thôi!
Đoạn Vân một mạch cảm thấy rất tò mò với sự xuất hiện của khô lâu ở địa ngục. Hắn nghĩ địa ngục làm sao có thể gặp phải những bộ xương như vậy chứ? Bộ xương này là sinh vật hay phi sinh vật? Là vật còn sống hay là vật chết? Mang theo vấn đề này, Đoạn Vân tiến hành nghiên cứu trên những bộ xương! Cuối cùng cũng rút ra được kết luận, khô lâu là một chủng tộc tương tự như cương thi trong truyền thuyết! Khô lâu ở tầng thứ hai địa ngục cũng không hề ít, tổng số có vài trăm ức! Cái chính thức có thể làm cho Đoạn Vân coi trọng chính là mấy ngàn vạn khô lâu thần cấp trở lên! Những khô lâu cấp bậc thần cấp này có động tác chậm chạp, trí tuệ cũng không cao.
Từ tầng một tới tầng hai địa ngục, Đoạn Vân mang theo đám thủ hạ bắt đầu xâm nhập vào sâu trong tầng địa ngục này!
- Francis! Ngươi bảo ta nên xử lý tầng thứ hai này như thế nào?
Đoạn Vân lần này đưa bốn yêu tinh nô lệ của mình ra! Để duy trì trật tự cho địa ngục, tất cả thủ hạ lúc trước thu lấy ở Vong Linh hợp cốc đều được Đoạn Vân điều tới địa ngục! Một vạn vong linh pháp sư tương lai sẽ được Đoạn Vân bồi dưỡng thành Câu Hồn Sử Giả mới. Còn hai trăm tiểu yêu tinh và kể cả Francis tứ đại yêu tinh, đều có thể sẽ là những nhà cầm quyền tương lai ở địa ngục!
- Chủ nhân. Ta thấy cứ dựa theo cách xử lý ở tầng thứ nhất là tốt! Không phải ngài đã nói rồi sao? Dưới tay Khô Lâu hoàng có ba trăm khô lâu cấp tướng( cấp mười lăm ). Hai mươi khô lâu cấp soái cấp mười sáu. Đám này nên giết chết hết. Còn ba ngàn cấp mười bốn, cũng có thể tiêu diệt! Về phần đám dưới chót, ta thấy tạm thời giữ lại! - Francis nói với Đoạn Vân.
- Ngươi có thể quên một điểm, tầng địa ngục này tương liên với Ma giới! Nơi này cũng là của người chết! Vong hồn Ma giới tựa hồ đều thích tìm kiếm một bộ khô lâu người chết! Ta cảm thấy được nhân tố Ma giới ở đây. Có lẽ nên tiêu diệt tất cả khô lâu thì hơn! Ngươi nhìn này, đám khô lâu này chẳng hề thật chút nào. Sự tiến giai của chúng là thông qua việc cướp đoạt linh hồn của khác mà làm lớn mạnh thực lực của mình! Nơi này vốn là một thế giới cắn nuốt nhau! Ta rất muốn dùng đám khô lâu này để rèn luyện Thái Cực đồ của ta, thêm linh hồn bồi dưỡng cho tướng sĩ!
Nói thật. Đoạn Vân cũng không muốn quá mức nhân từ!
- Lão Đại, nếu chúng ta còn bàn tán linh tinh ở đây, tên Khô Lâu hoàng có thể chạy mất đó! Có tin đồn nói là hắn muốn chạy trốn tới Ma giới! - Tiểu Phi Hiệp nhắc nhở Đoạn Vân.
Đoạn Vân cười cười, nói :
- Yên tâm. Hắn bây giờ đang ở trong thành! Tầng thứ ba địa ngục tựa hồ cũng đến đây! Chúng ta đi đi. Các ngươi trước hết vào đây!
Sau một khắc, Đoạn Vân xuất hiện ở tòa Khô Lâu thành của Khô lâu hoàng A Lá Đức Mễ! Bên trong thành, tất cả chung đoan vũ lực của Khô Lâu hoàng đều tụ tập ở đây! Khô lâu hoàng A Lá Đức Mễ đang đàm luận gì đó với một ông già râu đỏ! Lão đầu râu đỏ này cũng mang theo vài thủ hạ không tệ! Đoạn Vân sớm đã biết lão già kia chính là bất tử Thú hoàng Franky. Khi tới gần quan sát lão gia hỏa này, cặp mày Đoạn Vân cũng không khỏi nhíu lại!
- Bất tử Thú hoàng Franky - hắn tựa hồ không phải là sinh vật địa ngục! Hắn là một hỏa điểu có thực lực cấp mười bảy đỉnh giai!
- Hỏa điểu? Lão Đại, ngươi nói là bất tử điểu hả? Trong thề giới ma thú chúng ta, có nghe đồn về bất tử điểu! - Phì Tử Thú hoàng cải chính lời Đoạn Vân.
Đoạn Vân sờ sờ cằm, nói :
- Chẳng lẽ đây chính là phượng hoàng? Nhưng phượng hoàng trong truyền thuyết tựa hồ không phải có hình dáng như thế này? Hẳn là không phải đâu! Mẹ kiếp, mặc kệ hắn có phải là phượng hoàng không, nếu dám đối nghịch với bổn thiếu gia, ta trực tiếp tiêu diệt ngươi!
Đoạn Vân mang theo vài thủ hạ lại một lần nữa thuấn di, trực tiếp xuất hiện tại cách đại điện nơi hai đại cự đầu ở địa ngục đang nghị sự khoảng năm mươi thước.
Thong thả đánh giá tòa đại điện này, Đoạn Vân cười khẽ nói :
- La Á Đức Mễ! Khô Lâu hoàng thành là một địa điểm tốt như vậy mà ngươi lại bỏ qua, thật sự là quá đáng tiếc! Ngươi quả là không có đầu óc. Nếu bỏ đi chỗ khác cũng nên gọi ta một tiếng.
Đoạn Vân vừa xuất hiện, tất cả vũ lực địa ngục đứng đầy điện liền vây chặt lấy Đoạn Vân! Nhưng mấy tiểu khô lâu mười lăm mười sáu và vài con chim nhỏ thuộc gia tộc bất tử điểu bị Đoạn Vân trừng ánh mắt bắn ra chỗ khác! Hừ, dám chui đầu vào nòng súng hả?
Đoạn Vân đột nhiên xuất hiện, làm La Á Đức Mễ giật bắn cả người, còn bất tử Thú hoàng cũng cau mày.
- Đoạn Vân, hôm nay, bất tử Thú hoàng bệ hạ tại đây... Ta... Ta xem ngươi sao dám làm loạn!
Khô lâu hoàng A Lá Đức Mễ tựa hồ vẫn còn bị Đoạn Vân làm cho sợ hãi! Hai tháng trước Tử Thần bị Đoạn Vân giết chết, mặc dù hắn không chứng kiến trận chiến đấu đó, nhưng cũng có nghe đồn là Sử Khả Nỗ Bỉ chết bởi một chiêu của nam nhân kinh khủng này!
- Bất tử Thú hoàng Franky? Thất kính…thất kính! Ta là Đoạn Vân ở Nhân giới, cái bộ khô lâu bên cạnh ngươi có ân oán với ta! Do đó, ta xin ngài đừng hồ loạn kết bè với hắn. Ngươi chưởng quản tầng thứ ba địa ngục, thích hòa bình! Đoạn Vân ta không muốn làm địch nhân với người thích hòa bình chút nào!
Trong lúc nói những lời này, ai cũng có thể nghe ra tên gia hỏa Đoạn Vân này đe dọa! Hừ, nếu ngươi không chủ động chui đầu vào rọ, bổn thiếu gia lấy cớ gì mà đánh ngươi? Lão đầu ơi là lão đầu, ngươi đừng nói là ta bất kính lão đó nhé!
- Hừ, tiểu bối vô tri, dám cuồng ngôn như vậy. Bổn hoàng nhất định sẽ nhúng tay vào. Đoạn Vân! Chỉ cần có ta ở đây, bổn hoàng tuyệt đối sẽ không cho ngươi tàn sát sinh linh địa ngục!
Xỉu, lão đầu này xem ra muốn làm một bộ đạo nghĩa đây mà.
Đoạn Vân tựa hồ có chút bất lực vỗ vỗ trán, gãi gãi, rồi lại dùng ngón trỏ tay phải xoa xoa chóp mũi, ngữ khí ngang ngược nói :
- Lão đầu! Ngươi nói xem, ngươi đã già thế này rồi, sự tình giữa thanh niên chúng ta không nên xen vào! Khô Lâu hoàng giết của ta một ngàn dân chúng đại lục! Hơn nữa toàn là những mục dân tay không tấc sắt! Nợ máu này có nên bắt hắn trả giá đắt không? Chẳng lẽ một ngàn dân chúng của ta phải chết oan sao? Chẳng lẽ mạng dân chúng nhân giới đại lục đê tiện không đáng một đồng sao? Franky! Hôm nay ta thấy ngươi là người già, râu đã dài như vậy rồi, ta mới không so đo với ngươi! Nếu ngươi vẫn còn xen vào cụôc chiến giữa ta và tầng địa ngục thứ hai, vậy có thể sẽ dẫn tới chiến tranh ở luyện ngục của các ngươi nữa! Ta không phủ nhận thực lực các ngươi, cũng không phải nói các ngươi sợ! Đương nhiên, các ngươi mà nghĩ vậy thì ta cũng không biết làm sao! Lão đầu, ta khuyên ngươi bỏ đi thôi!
Đoạn Vân quay về lão đầu này phất phất tay, ra hiệu cho hắn biến đi!
- Hừ, tiểu tử cuồng vọng! Chết có một ngàn con kiến lại lấy lý do này suất lĩnh đại quân Nhân giới đánh xuống địa ngục! Ta xem ngươi mới là không biết trời cao đất rộng! Hừ… hôm nay, ta nhất định sẽ bảo vệ La Á Đức Mễ!
Lão đầu râu đỏ tựa hồ vẫn còn ngoan cố! Nhưng hắn không biết, càng ngoan cố, tên Đoạn Vân biến thái này lại càng cao hứng! Tầng địa ngục thứ ba là nơi cường đại nhất. Nói cách khác, linh hồn ở luyện ngục là món hàng lý tưởng nhất của Đoạn Vân. Có được món hàng này, Đoạn Vân có thể chế tạo ra những thủ hạ càng biến thái hơn!
Đoạn Vân nhìn như bất lực, nhưng trên mặt có vài phần tiếu ý. Hắn khoát tay, chép chép miệng, dùng ngữ khí ra vẻ bất lực nói :
- Đã như vậy, ta cũng không có gì để nói nữa! Ngươi đã muốn đối địch, ta cũng không sợ có thêm một địch nhân nữa! Nhưng trước khi xác định quan hệ giữa ta và ngươi, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề!
- Vấn đề gì? - Lão đầu tức giận đến mức râu hơi vểnh lên!
- Ta muốn hỏi xem ngươi có nghe nói về phượng hoàng (Phoenix) hay không!
Trong tiếng đại lục không có từ phượng hoàng, do đó hai chữ phượng hoàng này, Đoạn Vân chỉ dùng lời để nói ra thôi!
- Phượng hoàng? – Lão nghi hoặc hỏi lại.
- Cái gì lộn xộn thế! Chưa nghe qua!
Ngẫm lại, tiếng đại lục đến cả phượng hoàng cũng không có thì thế giới này làm gì có phượng hoàng chứ?
Nhưng Đoạn Vân đảo mắt hỏi lại một câu :
- Vậy chu tước (zhu) thì sao?
- Trư thước? - Lão đầu càng nghi hoặc hơn!
Được rồi, xác nhận xong, Bất Tử điểu không phải là phượng hoàng hoặc chu tước, bây giờ có thể yên tâm giết! Hừ, cái tội dám trùng tên với thần thú Trung Hoa, các ngươi coi như đã phạm vào tử tội rồi! Hơn nữa lão đầu này lại quá ngoan cố, không giết sạch các ngươi, ta sao yên tâm được?
- Được rồi! Bây giờ, ta tuyên bố quan hệ giữa ta và tầng thứ ba địa ngục là địch!
Đoạn Vân đứng thẳng người, lẫm liệt nói!
- Hừ, đúng là ngựa non háu đá! Đoạn Vân! Vốn ta còn định cho ngươi thống trị tầng địa ngục thứ nhất, nhưng bây giờ xem ra, ngươi căn bản là không có tư cách! Nghe đồn ngươi có thể một chiêu giết chết Sử Khả Nỗ Bỉ, nhưng ta vẫn không tin lắm! Sử Khả Nỗ Bỉ một lần đã bị thương nặng, ngươi lần này miễu sát hắn chỉ có thể nói ngươi có vận khí tốt, vừa vặn lựa đúng lúc vết thương hắn chưa lành! Bằng không, người chết tuyệt đối sẽ là ngươi!
- Ông già! Chẳng lẽ ngươi không biết lần trước người làm Sử Khả Nỗ Bỉ trọng thương chính là ta sao? - Đoạn Vân cố làm ra vẻ giật mình nói.
- Hừ, Nhân giới không thích hợp để Tử Thần phát huy. Ngươi có thể may mắn thắng hắn chỉ là do ngẫu nhiên! Nhưng, ngươi là một tên nhân loại. Muốn tác chiến với chúng ta ở địa ngục, ưu thế của ngươi cũng chẳng còn lại gì! Cho dù có thể hơn được Sử Khả Nỗ Bỉ, chỉ cần ta cùng Khô lâu hoàng A Lá Đức Mễ liên thủ, ngươi cũng sẽ chết ở chỗ này! Huống chi, ngươi chỉ có một người!
Lão gia hỏa vẫn còn tự đại như trước.
Từ những chương tiếp theo, mong các bạn khi post sẽ trình bày theo mẫu thống nhất mình đã sửa phía trên.