Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 10
Chương 108: Thư Chiêu Cáo Thiên Hạ
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Diêm Xuyên cực kỳ chắc chắn nói:
- Tử Tử, bây giờ vi phu không có cách nào cứu nàng nhưng ta có thể giữ nàng ở trạng thái này mãi mãi. Xin hãy tin tưởng ta, sẽ có một ngày ta nghĩ ra cách cứu nàng!
Mắt Tử Tử lóe tia trìu mến, nói:
- Ừm!
Két!
Diêm Xuyên vươn tay lấy ra Táng Thiên Đồng Quan.
Diêm Xuyên ôm Tử Tử, nhẹ nhàng đặt nàng nằm trong Táng Thiên Đồng Quan.
Vù vù vù vù!
Bên trong Táng Thiên Đồng Quan bỗng bay ra vô số điểm sáng nhỏ, điểm sáng vòng quanh Tử Tử, chớp mắt thân thể nàng biến mơ hồ.
Diêm Xuyên dịu dàng nói:
- Tử Tử hãy ngủ một giấc đi, khi nàng tỉnh lại chính là lúc ta đánh thức nàng.
Tử Tử gật đầu, nói:
- Ừm!
Tử Tử chậm rãi nhắm mắt lại, thiếp ngủ.
Vù vù vù vù!
Vô số điểm sáng nhỏ xoay quanh Tử Tử, trong khoảnh khắc thân hình của nàng càng lúc càng mơ hồ.
Diêm Xuyên nhìn Tử Tử ngủ, nhìn Táng Thiên Đồng Quan biến mơ hồ, trong mắt tràn ngập căm hận, nắm tay siết chặt nổi gân xanh.
Miêu Miêu khóc nói:
- Meo! Diêm Xuyên, Tử Tử tỷ tỷ thật sự sẽ không sao? Trước kia Tử Tử tỷ tỷ cho ta nhiều đồ ăn ngon như vậy, ngươi phải cứu Tử Tử tỷ tỷ!
Diêm Xuyên nói:
- Yên tâm, thời gian trong Táng Thiên Đồng Quan rất chậm, cực kỳ chậm, gần như là đứng lại. Ta sẽ tìm ra cách cứu Tử Tử. Quỷ Cốc Tử?
Diêm Xuyên nói đến cuối thì mắt lóe tia giận dữ.
Lã Bất Vi xấu hổ nói:
- Thánh vương, Quỷ Cốc Tử cấu kết với Chân Hùng, Thần Kiếm sơn trang, lúc trước chúng thần không thể ngờ được.
Từ Phúc cũng xấu hổ nói:
- Thánh vương, hệ thống phòng ngự của Hàm Dương có nhiều cái ra từ tay lão ... Từ tay Quỷ Cốc Tử, cho nên khi đó thần không dám sử dụng nhiều trận pháp.
Diêm Xuyên lắc đầu, nói:
- Không liên quan đến các ngươi, đừng tự trách.
Lần này nói cho cùng là lỗi của Diêm Xuyên đã quá tin tưởng vào Quỷ Cốc Tử, bởi vậy suýt dưỡng ra mầm họa. Diêm Xuyên đã biết sai, nhưng làm vua biết sai thì sửa, lại không thể nhận sai.
Diêm Xuyên nhẹ nhàng kéo nắp quan tài che đậy Tử Tử, Miêu Miêu khóc sướt mướt.
Diêm Xuyên cẩn thận thu lại Táng Thiên Đồng Quan.
Miêu Miêu khóc nói:
- Meo! Hu hu hu, Diêm Xuyên, ta phải báo thù cho Tử Tử tỷ tỷ. Chúng ta đi diệt Thần Kiếm sơn trang đi, ta muốn báo thù cho Tử Tử tỷ tỷ!
Mắt Diêm Xuyên lóe tia sáng lạnh nói:
- Đúng vậy. Phải báo thù, Thần Kiếm sơn trang!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Lưu Cương, hãy phát Đại Trăn Tuyệt Sát lệnh hướng các đệ tử của Thần Kiếm sơn trang, báo cho thiên hạ ai xách đầu người tới sẽ nhận thưởng của Đại Trăn thánh đình!
Lưu Cương lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Diêm Xuyên trầm giọng quát to:
- Lã Bất Vi, do ngươi viết thư phát cho các cương vực Đông Ngoại Châu. Báo cho các cương vực là Đại Trăn thánh đình sắp tiêu diệt Thần Kiếm sơn trang, hễ ai ngăn cản là đối địch với Đại Trăn thánh đình, hễ ai chứa chấp đệ tử của Thần Kiếm sơn trang tức là đối đầu cùng Đại Trăn thánh đình. Đại Trăn thánh đình và kẻ đó không chết không ngừng!
Lã Bất Vi lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Mông Nghị tiến lên, hỏi:
- Thánh vương, bây giờ xuất binh liền sao?
Diêm Xuyên nhìn hướng đông, mắt lạnh băng nói:
- Chờ chút nữa, chờ chúng trở về hết, trẫm không hy vọng có ai chạy thoát.
Mông Nghị lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Cùng lúc đó, tại Âm phủ.
Sau lưng Diêm Xuyên cương thi đứng một đám thần tử chạy tới.
Diêm Xuyên cương thi trầm giọng nói:
- Dịch Phong!
- Có thần!
Diêm Xuyên cương thi trầm giọng nói:
- Truyền chỉ, Mông Điềm, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, ba lộ đại quân mang theo tinh nhuệ trở về hết!
Dịch Phong tò mò hỏi:
- A? Ba quân đoàn trưởng chỉ mới chinh phạt một nửa ba cương vực, Dương gian đã xảy ra chuyện lớn?
Diêm Xuyên cương thi lạnh lùng nói:
- Đúng vậy. Dương gian xảy ra chuyện lớn! Có một số người vẫn xem Đại Trăn thánh đình như uy hiếp tìm ẩn, nhưng không biết bọn họ sớm ra khỏi cuộc chơi. Hừ, trẫm phải lấy thế lôi đình hoàn toàn đánh tan Thần Kiếm sơn trang, để người khác biết muốn thăm dò Đại Trăn thánh đình ta thì phải trả cái giá cực kỳ đắt!
Dịch Phong lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Dương gian, Hàm Dương.
Diêm Xuyên về triều, bách quan, dân chúng cung kính bái.
Nhưng giờ phút này Diêm Xuyên không có tâm tình gì, chỉ lộ mặt gặp một lần.
Quảng trường Triêu Thiên Điện.
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Đông Phương Chính Phái, Nhâm Thử, Mã Vương, lần này vất vả cho các ngươi.
Đông Phương Chính Phái, Nhâm Thử rất là đắc ý nói:
- A? Ha ha ha ha ha ha! Đó là đương nhiên rồi!
Mã Vương thì thấy xấu hổ, bởi vì gã hiểu mọi chuyện chỉ là trùng hợp, tuyệt đối trùng hợp.
Diêm Xuyên nói:
- Mã Vương, nếu Mã tộc đã trở thành quốc thú của Đại Trăn thánh đình thì đương nhiên trẫm sẽ không bạc đãi ngươi. Đây là mệnh cách của Mã tổ, hãy tự luyện hóa đi!
Mã Vương gật đầu, nói:
- Tạ thánh vương!
Đông Phương Chính Phái kêu lên:
- Chúng ta thì sao?
Diêm Xuyên trịnh trọng hứa hẹn:
- Tổ Tiên khí, báu vật trong nội khố, mặc kệ là cái gì cho chọn ba thứ, tự mình đi lựa.
Đông Phương Chính Phái trách Nhâm Thử:
- A! Ha ha ha ha ha ha! Ta biết ngay mà, lão nhị nghe thấy chưa? Chỉ thánh vương là rộng rãi, ngươi tìm kho báu mỗi lần chỉ được một đống xương cốt, tìm cái quái gì!
Trong phút chốc Nhâm Thử rất vui vẻ nên không phản bác lời Đông Phương Chính Phái nói.
Diêm Xuyên tiễn Đông Phương Chính Phái, Nhâm Thử, Mã Vương rời đi, nhìn hướng Trĩ Hậu ở một bên.
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- Trĩ Hậu, ngươi đã nhìn thấy Đại Trăn thánh đình rồi, lần này phải đa tạ ngươi, không biết ngươi suy nghĩ như thế nào rồi?
Trĩ Hậu lập tức gật đầu, nói:
- Diêm đế có hùng tâm như vậy thì Trĩ Kê tộc ta nguyện dệt hoa trên gấm.
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Tốt, từ nay Trĩ Kê tộc chính là quốc thú của Đại Trăn thánh đình, ngươi là chí tôn của Trĩ Kê tộc!
Ầm ầm ầm ầm!
Vân hải khí vận lăn lộn, chỗ thần tượng của đám Bạch Đế Thiên lại có thêm Trĩ Hậu.
Trĩ Hậu thở ra một hơi, dường như rốt cuộc đã quyết định.
Diêm Xuyên lấy ra một hộp ngọc, nghiêm túc nói:
- Đây là thủy tổ mệnh cách của Trĩ Kê tộc, ta cũng không giải thích gì nhiều, Trĩ Hậu hãy tự luyện tập đi.
Trĩ Hậu gật đầu, nói:
- Tạ thánh vương.
Diêm Xuyên tiễn mọi người đi, Lưu Cương tiến lên.
Lưu Cương nói:
- Thánh vương, những người đó bị tra khảo đã lộ ra chút tin tức. Đám phong thủy sư này đều là Quỷ Cốc Tử bồi dưỡng, có lẽ là tiến hành âm thầm. Thần thất trách, không hay biết gì. Còn tin tức moi được từ miệng người Thần Kiếm sơn trang thì họ luôn kiêng dè Đại Trăn thánh đình, mãi đến khi Quỷ Cốc Tử xuất hiện lập tức liên kết, muốn tiên hạ thủ vi cường.
Lưu Cương nói rồi đưa lên tư liệu đầy đủ.
Diêm Xuyên nhận lấy tư liệu, gật đầu.
Lưu Cương trầm giọng hỏi:
- Thánh vương, xử lý đám người này ra sao?
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Giữ lại có ích gì?
- Tuân lệnh! Thần biết nên làm sao.
Diêm Xuyên vẫn ôm nỗi bực tức nhìn tư liệu trong tay.
Âm phủ.
Chỗ ba cương vực, ba quân đoàn trưởng một đường ca khúc khải hoàn, bỗng nhận điều lệnh của Diêm Xuyên thì lộ vẻ mờ mịt.
Nhưng ba quân đoàn trưởng vẫn làm theo lệnh sắp xếp công tác, mang theo tinh anh lao nhanh hướng Đại Tần thành.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 10
Chương 109: Binh Phạt Tây Kiếm Cương Vực
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Diêm Xuyên cương thi thông qua Táng Thiên Đồng Quan mau chóng di chuyển vô số tướng sĩ trở về Dương gian. Không có Hoàng Tuyền lộ nhưng Diêm Xuyên cương thi vẫn nắm giữ Táng Thiên Đồng Quan.
Dương gian.
Thư Đại Trăn thánh đình chiêu cáo với thiên hạ Đông Ngoại Châu nhanh chóng truyền khắp bốn phương tám hướng.
Các chủ cương vực nhận được tin đều xôn xao, không ngờ Đại Trăn thánh đình cứng rắn đến vậy.
Cùng lúc đó, gần như toàn bộ ánh mắt Đông Ngoại Châu tập trung vào Đại Trăn thánh đình và Thần Kiếm sơn trang.
Từ sau khi Tuyệt cung ở Hàm Dương tay trắng trở về thì trong lòng các cường giả Đông Ngoại Châu sớm có phân tích mới. Đông Ngoại Châu có ba thế lực mạnh nhất nay biến thành bốn, thêm một Đại Trăn thánh đình.
Giờ phút này, hai thế lực mạnh nhất sắp tử chiến?
Các chủ cương vực rất thích xem.
Trong Tuyệt cung.
Cung chủ của Tuyệt cung mang theo đám thần cung chủ nhìn Chân Hùng ở trước mặt.
Chân Hùng cười nói:
- Cung chủ của Tuyệt cung, ta có thể hoàn toàn đại biểu trang chủ. Chắc hẳn cung chủ của Tuyệt cung có trông thấy trận chiến hôm đó, thư Đại Trăn thánh đình chiêu cáo thiên hạ cũng có gửi một phần tới Tuyệt cung.
Cung chủ của Tuyệt cung thản nhiên nói:
- Đúng vậy.
Chân Hùng chắc chắn nói:
- Đại Trăn thánh đình là vận triều, làm đế vương trước nay đều là lòng tham không đáy. Thần Kiếm sơn trang ta giữ năm cương vực, một khi xảy ra chuyện thì Đại Trăn thánh đình chính là thế lực lớn nhất của Đông Ngoại Châu. Khi đó chắc chắn Diêm Xuyên sẽ khuếch trương lãnh thổ, Tuyệt cung thì bởi vì ân oán trước kia tất nhiên sẽ đứng mũi chịu sào!
Tuyệt cung chủ thản nhiên nói:
- Như thế nào?
Chân Hùng cười nói:
- Hoàng Tuyền lộ đã phá, Đại Trăn thánh đình có một mình. Cung chủ của Tuyệt cung, lần này ta tiến đến chỉ là muốn kết minh với Tuyệt cung. Thần Kiếm sơn trang ta hấp dẫn chủ lực Đại Trăn thánh đình, do Tuyệt cung đi hủy diệt Hàm Dương khiến Diêm Xuyên hai mặt gặp địch, như thế nào?
Cung chủ của Tuyệt cung thản nhiên nói:
- Không cần, bản cung không muốn nhúng tay vào chuyện Đại Trăn thánh đình.
- Cung chủ, đây là cơ hội ngàn năm một thuở.
- Đúng vậy. Cung chủ, Đại Trăn thánh đình giết Thanh thần vương, Tử thần vương, thù này đã định, sớm muộn gì sẽ lại va chạm. Giờ phút này, đang có cơ hội tốt như vậy sao chúng ta không ... . ?
- Cung chủ, Chân Hùng nói đúng!
... ... ...
... ...
...
Đám thần cung chủ vội khuyên.
Cung chủ của Tuyệt cung vẫn là nhàn nhạt nói:
- Bản cung làm việc, còn cần các ngươi dạy dỗ sao?
Mọi người không dám nhiều lời:
- Vâng, thuộc hạ không dám!
Chân Hùng sốt ruột.
Cung chủ của Tuyệt cung thản nhiên nói:
- Chân tiên sinh, xin lỗi.
Chân Hùng nhíu mày nói:
- Không, là ta đã quấy rầy, cáo từ!
Cung chủ của Tuyệt cung trầm giọng nói:
- Không tiễn.
Chân Hùng rời đi, đám thần cung chủ lần nữa bàn tán.
Cung chủ của Tuyệt cung hít sâu, nói:
- Đại Trăn thánh đình đã không phải như năm đó, Đại Trăn thánh đình này phát triển quá khủng bố, trừ phi cha ta ...
Cung chủ của Tuyệt cung nói đến một nửa thì ngừng lại.
Một thần cung chủ sốt ruột nói:
- Nhưng thưa cung chủ, nếu bây giờ không tham gia thì sau này có lẽ không có cơ hội.
Cung chủ của Tuyệt cung trầm giọng nói:
- Yên lặng theo dõi kỳ biến đi!
- Tuân lệnh!
Trải qua ba tháng chỉnh đốn, các quân đội của Đại Trăn tụ tập bên ngoài Hàm Dương, chỉ chờ Diêm Xuyên ra lệnh một tiếng liền binh phạt Thần Kiếm sơn trang!
…
Lã Bất Vi quát trước mặt ba quân:
- Thánh vương có lệnh, Mông Điềm, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, các ngươi tự dẫn quân đoàn, lập tức binh phạt tây Kiếm cương vực, quyết chiến. Không lâu sau thánh vương sẽ đi phủ chủ tây Kiếm cương vực hội hợp cùng ba vị tướng quân!
Mông Nghị, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Ầm ầm ầm ầm!
Trên mặt đất từng phi chu chở vô số quân đội của Đại Trăn lao nhanh hướng phía đông.
Dù là dân chúng của quân đội của Đại Trăn hay tiêu tham của thế lực các phương đi tới, nhìn thấy đại quân rầm rộ như vậy thì cảm nhận chiến ý đậm đặc.
Ầm ầm ầm ầm!
Chớp mắt mọi người đi hết sạch.
Cuộc chiến giữa Đại Trăn thánh đình, Thần Kiếm sơn trang chính thức mở ra.
Tiêu tham các phương theo đuôi.
Tương tự, chỗ tây Kiếm cương vực cũng có nhiều cường giả tụ tập.
Hàm Dương, thượng thư phòng.
Diêm Xuyên ngồi trước cái bàn, tay cầm chút tư liệu, trước mặt hắn có một người áo đen quỳ gối tại đó.
Người áo đen cung kính nói:
- Thánh vương, Thần Kiếm sơn trang khống chế năm cương vực là tây Kiếm cương vực, Đông Kiếm cương vực, Bắc Kiếm cương vực, Nam Kiếm cương vực và Thần Kiếm cương vực ở trung tâm. Các chủ đã dẫn dắt người Bổ Thiên các chúng ta đi trước.
Diêm Xuyên cầm tư liệu, trầm giọng nói:
- Ừm! Trong tư liệu này thì mấy năm trước tây Kiếm cương vực từng có tù phạm quy cách rất cao?
Người áo đen cung kính nói:
- Đúng vậy. Lúc đó bất cứ ai đều không được tới gần, từng là Chân Hùng thẩm vấn. Ngày xưa dù chúng ta muốn điều tra nhưng không thể xâm nhập, bây giờ chỉ đoán kẻ trước kia bị thẩm vấn rất có thể là Tả tướng Lý Tư.
Bộp!
Diêm Xuyên tực giận đập bàn học.
Người áo đen trước mặt Diêm Xuyên không dám nói nhiều, để hắn suy nghĩ.
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- Bây giờ tây Kiếm cương vực còn có ai?
Người áo đen cung kính nói:
- Chắc còn có bốn Tổ Tiên của Thần Kiếm sơn trang đóng giữ, nhưng sau khi Đại Trăn thánh đình gửi thư bố cáo thiên hạ thì rất có thể bọn họ mời hảo hữu của mình tiến đến trợ chiến. Có lẽ số Tổ Tiên sẽ tăng thêm hai, ba người.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Trợ chiến? Muốn tham gia vào cuộc chơi này sao? Vậy phải trả cái giá nên có. Báo cho Vô Địch, ám sát hết, treo xác ở ngoài thành lầu phủ chủ!
Người áo đen lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Dương gian, Đông Ngoại Châu, tây Kiếm cương vực.
Ầm ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm ầm!
Phi chu của Đại Trăn thánh đình chia ba đường tiến vào tây Kiếm cương vực.
Các đại quân cùng tiến đến các thành trì.
Bên ngoài một tòa thành trì.
Mông Điềm la lên:
- Phụng lệnh thánh vương của Đại Trăn, thành trì của các ngươi lập tức mở cửa đầu hàng, nếu không thì sẽ tăng thêm tội!
Phía xa, cửa thành đóng chặt. Trên thành lầu đứng một đám thủ vệ, thành chủ mi mắt giật giật.
Thành chủ từ chối hét lên:
- To gan, thánh đình nho nhỏ các ngươi cũng dám đến thành của ta!
Mông Điềm lạnh lùng quát:
- Hừ!
Mông Điềm múa trường thương đụng hướng thành lầu.
Thành lầu bỗng xuất hiện đại trân, nhưng lực lượng của Mông Điềm lớn vô cùng.
Mông Điềm hét to một tiếng:
- Grao!
Ầm ầm ầm ầm!
Thành lầu nổ tung.
Đám người thành chủ đứng trên thành lâu cũng bị nổ văng ra.
Mông Điềm hét to một tiếng:
- Ai dám phản kháng, giết không tha!
- Tuân lệnh!
Đại quân rầm rộ đi hướng trong thành.
Không có bất cứ quân sự mưu lược, không dùng bất cứ kế sách nào, hoàn toàn bạo lực phá thành, sức của một người chống cả thiên quân.
Mông Điềm vung một thương, vô số tướng sĩ trong thành không còn đấu chí.
Bẻ gãy nghiền nát, Mông Điềm phá thành.
Chém giết bắt đầu, căn bản là cuộc đồ sát nghiêng về một bên, rất nhanh có đầu hàng, có chạy trốn.
Không qua bao lâu, một thành trì đã bị bắt.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 10
Chương 110: Trẫm Không Cần Các Ngươi Đầu Hàng! Thần Kiếm Sơn Trang Đều Phải Chết!
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Mông Điềm hét to một tiếng:
- Dân chúng trong thành nghe đây, đây là ân oán giữa Đại Trăn thánh đình cùng Thần Kiếm sơn trang, không liên quan gì đến các ngươi, mọi thứ như cũ. Nhưng có một điều là không ai được chứa chấp đệ tử của Thần Kiếm sơn trang, ai dám chứa chấp thì tru toàn tộc!
Thanh âm vang vọng khắp thành, vô số dân chúng nhíu mày nhìn đông đúc tướng sĩ bay trên bầu trời, dù có oán trách nhưng không có người đứng ra.
Giờ phút này, có thể thấy ra sự khác biệt giữa thành trì sơn trang và thành trì quốc gia.
Thành trì đối với Thần Kiếm sơn trang chỉ là nơi liên tục thu thuế.
Đối với Đại Trăn thánh đình là lãnh thổ một phương, cần che chở. Dân chúng có tín niệm quốc gia, nếu kẻ địch đến tập kích thì rất nhiều dân chúng sẽ tự hỗ trợ thủ thành.
Nhưng dân chúng nơi này không có nhiều tín niệm, tuy rằng có một ít sùng bái Thần Kiếm sơn trang, nhưng rốt cuộc chỉ là sùng bái chứ không phải thành viên của Thần Kiếm sơn trang. Khi Thần Kiếm sơn trang gặp nạn, dân chúng không nghĩ đến hỗ trợ.
Sau khi quân đội của Đại Trăn phá thành, bắt giữ rất nhiều tướng sĩ.
Đại quân của Mông Điềm tiếp tục công phạt thành trì khác, sau đó văn thần đi tới bắt đầu cai trị thành trì, đức hóa dân chúng.
Quân đội của Đại Trăn bốn phía đều làm tương tự, điên cuồng phá thành, từng thành trì bị phá, thẳng hướng phủ chủ ở trung tâm.
Tin xấu liên tục truyền hướng phủ chủ tây Kiếm cương vực.
Trong phủ chủ có bốn Tổ Tiên ngồi, hiện tại ai nấy biểu tình cực kỳ khó xem.
- Lấy Tổ Tiên phá thành? Lần này Hàm Dương thật vô sỉ!
- Đại ca, chúng ta cũng đi không? Diệt đám Vương Tiễn!
- Mấu chốt là chúng ta không giết được đám người này!
- Lão tam, tin tức truyền hướng Thần Kiếm cương vực chưa? Trang phủ nói sao?
- Trang chủ còn chưa truyền tin đến.
... ... ... ...
... ...
...
Mọi người sốt ruột.
- Lần này chúng ta mời nhiều hảo hữu của mình. Mông Điềm, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, bọn họ không làm gì được chúng ta, chỉ không biết là khi nào Diêm Xuyên tới, hy vọng trang chủ sớm truyền tin đến.
- Đại Trăn thánh đình, sớm biết như vậy năm xưa nên diệt hắn!
... ... ... ...
... ...
...
Mọi người chịu bó tay.
Một hạ nhân xông vào đại điện:
- Báo, nguy rồi, không tốt!
- Có chuyện gì?
Hạ nhân lộ vẻ mặt kinh khủng nói:
- Các vị tổ sư, mau lên, bên ngoài phu thành chủ, bên ngoài thành ...
- Ngoài thành làm sao?
Vù vù vù vù!
Mọi người xông ra ngoài thành.
Giờ phút này, trong rừng núi rậm rạp bên ngoài phủ thành chủ, vô số cường giả tụ tập nhìn thành lầu phía xa, cơ mặt co giật.
- Đó là chủ cương vực bên cạnh?
- Đó là Đại Kiếm Tán Nhân?
- Hoàng Hải đại tôn?
- Bọn họ đều là đến trợ giúp Thần Kiếm sơn trang, đều là Tổ Tiên!
- Còn một đám Tổ Tiên bên nào đó?
- Ta vốn cho rằng Thần Kiếm sơn trang mời nhiều hảo hữu trợ chiến như vậy chắc chắn sẽ như tường đồng vách sắt, Đại Trăn thánh đình sẽ tay trắng trở về. Nhưng những người đến trợ chiến này đều bị giết hết?
- Ba Tổ Tiên, chín mươi sáu Cổ Tiên đều chết hết? Còn bị treo trên thành lầu, treo đến khi nào?
... ... ... ... ...
... ... ...
...
Xung quanh phủ chủ xôn xao, tình cảnh này quá kinh khủng. Đáng sợ nhất là lặng yên không một tiếng động, không có người biết chuyện xảy ra như thế nào.
Vù vù vù vù!
Trong phủ chủ, bốn Tổ Tiên của Thần Kiếm sơn trang bay ra.
Bốn Tổ Tiên nhìn thấy đám xác chết treo trên thành lầu, lòng run sợ.
Tổ Tiên, ba Tổ Tiên, thế nhưng lặng lẽ chết hết?
Phía xa trên đỉnh núi, một nam nhân nói ngay:
- Tây Kiếm phủ chủ, ngày xưa có hứa với ngươi nhưng giờ đành xin lỗi!
- Tây Kiếm phủ chủ, ta phải trở về!
... ... ... ...
... ...
...
Một số minh hữu bị Thần Kiếm sơn trang xếp ở bên ngoài, tùy thời tập kích đều biểu đạt ý rút lui, không phải họ không muốn hỗ trợ mà là không dám.
Ngay cả Tổ Tiên cũng bị ám sát âm thầm, đệ tử của Thần Kiếm sơn trang lại không bị gì, cái này là có ý gì?
Nói lên toàn tây Kiếm cương vực đều là vật trong túi của Đại Trăn thánh đình, ám sát Tổ Tiên của Thần Kiếm sơn trang cũng không phải việc khó.
Lúc này ai không ngốc đều hiểu đám đệ tử của Thần Kiếm sơn trang nếu không chạy trốn thì chết chắc rồi, không lẽ kêu họ thiêu thân lao đầu vào lửa?
Lửa giận của Đại Trăn thánh đình không chỉ là hùng hổ.
Cùng thời gian, Hàm Dương thành.
Doãn Hận Thiên thành, Triêu Thiên Điện.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Lã Bất Vi, trẫm để lại Táng Thiên Đồng Quan giam giữ Bạo Tạc Thú, các ngươi đừng để Hàm Dương xảy ra chuyện nữa.
Lã Bất Vi lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Diêm Xuyên bước lên long liễn, Triệu A Phòng đi theo bên cạnh.
Bạch Khởi, Mông Nghị, Doãn Hận Thiên tùy giá.
Bạch Khởi hét to một tiếng:
- Khởi giá!
- Grao!
Binh mã dũng quân đoàn bay lên trời, Diêm Xuyên mang theo binh mã dũng quân đoàn ngự giá thân chinh!
Có ba lộ đại quân thế như chẻ tre, tốc độ của đoàn người Diêm Xuyên dù không nhanh nhưng khi long liễn tới tây Kiếm cương vực thì có một nửa thành trì của tây Kiếm cương vực đã bị Đại Trăn thánh đình công phá.
Hơn nữa ba quân đoàn trưởng đang tụ hội lài phủ chủ tây Kiếm cương vực.
Trong khoảng thời gian này bốn Tổ Tiên hoảng sợ ngủ không yên, có người bỏ trốn nhưng không thành công, bên ngoài phu chủ vây quanh một đám người áo đen, quỷ mị xuất hiện, tiếp theo đánh trọng thương mọi người quay về.
Thần Kiếm sơn trang, quần kiếm đạo.
Nhưng hiện tại bốn Tổ Tiên chua xót phát hiện cái gọi là quần kiếm đạo thật nực cười.
Đám người áo đen này mới là quần kiếm đạo. Trong đó một người áo đen cầm kiếm trắng, các Tổ Tiên đấu với gã không thể qua được một hiệp.
Bốn Tổ Tiên bị buộc quay về chủ phủ.
Tình cảnh này làm nhiều người đứng xem mở rộng tầm mắt sự khủng bố của Đại Trăn thánh đình.
Bên ngoài chủ phủ, trong một rừng cây nhỏ, có một đám người đang hội hợp.
Một người áo đen cng kính nói với một người:
- Các chủ, thánh vương sắp tới rồi.
Bổ Thiên các chủ trầm giọng nói:
- Thánh vương đã tới? Tốt lắm, chúng ta đi.
- Tuân lệnh!
Vù vù vù vù!
Chớp mắt Ầm ầm ầm ầm! Biến mất tại chỗ.
Vương Tiễn, Mông Điềm, Kim Đại Vũ lĩnh ba lộ đại quân bao vây thành trì chủ phủ.
- Grao!
- Grao!
Trong một chuỗi rồng ngâm, phía xa, ngũ long liễn tới gần.
Phương xa, ba lộ đại quân la lên:
- Bái kiến thánh vương!
Các cường giả cương vực xung quanh trợn mắt nhìn.
- Thánh vương của Đại Trăn ngự giá thân chinh?
Tâm tình của các cường giả đã xảy ra biến đổi rất phức tạp, ban đầu không chú trọng nhưng giờ thì có cảm giác sùng bái.
Phía xa, một Tổ Tiên của Thần Kiếm sơn trang trông thấy, bay lên trời.
Ầm ầm ầm ầm!
Quanh thân Tổ Tiên bao phủ trong thiên đạo.
Tổ Tiên kia bay ra la lên:
- Diêm đế, chúng ta nguyện ý đầu hàng!
Đầu hàng? Diêm Xuyên lộ nụ cười nhạt.
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Trẫm không cần các ngươi đầu hàng! Thần Kiếm sơn trang đều phải chết!
Bạch Khởi hét to một tiếng:
- Giết!
Ầm ầm ầm ầm!
Mông Điềm, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ xông lên.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 10
Chương 111: Hai Quỷ Cốc Tử
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Ầm ầm ầm ầm!
Cuộc quyết chiến cuối cùng ở tây Kiếm cương vực đã kéo màn.
Vương Tiễn, Mông Điềm, Mông Nghị, Kim Đại Vũ đối chiến với mỗi một Tổ Tiên, chớp mắt áp chế bốn Tổ Tiên.
Đại quân khác thì vây quanh ba cửa thành, trấn công từ bay hướng, ba thiếu một.
Trong phút chốc cường giả Thần Kiếm sơn trang liên tục bại lui, từ vị trí cuối cùng chạy ra khỏi chủ phủ.
- Trang chủ, tại sao, tại sao không đến cứu viện chúng ta?
- Trang chủ!
... ... ... ...
... ...
...
Đám cường giả Thần Kiếm sơn trang bi thương rống, nhưng từ dầu đến cuối không có người nào từ Thần Kiếm cương vực tới cứu, giống như là họ từ bỏ tây Kiếm cương vực.
- Giết!
- Cứu mạng!
- A!
... ... ... ...
... ...
...
Chiến trường hỗn loạn, những người đứng xem đều cảm thán rằng Đại Trăn thánh đình quá hung mãnh.
- Grao!
Ngũ long ngâm nga, long liễn mang theo đoàn người Diêm Xuyên chậm rãi bay hướng thành trì chủ phủ.
Binh mã dũng quân đoàn mở đường, chớp mắt họ đã tới quảng trường một chủ điện.
Diêm Xuyên bước xuống long liễn.
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- Tù giam ở đâu?
Một người áo đen tiến lên phía trước.
Đám người Bạch Khởi nhíu mày nhưng không ngăn cản.
Người áo đen đi tới gần, nói:
- Thánh vương, trong thành hỗn loạn, chúng ta đã khống chế được nơi đó, không ai có thể tới gần.
Diêm Xuyên hét to:
- Dẫn đường đi!
- Tuân lệnh!
Người áo đen dẫn đường, Diêm Xuyên, Bạch Khởi, Triệu A Phòng, Doãn Hận Thiên theo sát phía sau.
Họ vòng quanh một hồi, rất nhanh đi tới tù giam bên dưới lòng đất.
Bên ngoài có nhiều cái xác gục ngã, hiển nhiên là thủ vệ bị Bổ Thiên các thanh lý.
Đoàn người bước nhanh vào lao tù.
Bên trong là mật thất âm u, chỉ có một cửa sổ nhỏ, có thể thấy ánh sáng yếu ớt từ bên ngoài chiếu vào.
Trong địa lao có nhiều dụng cụ tra tấn, một mặt vách tường đầy máu, trên kệ để dụng cụ cũng loang lổ vết máu.
Người áo đen cung kính nói:
- Thánh vương, chính là nơi này!
Ánh mắt Diêm Xuyên lạnh băng, phát ra sự giận dữ như núi lửa:
- Thừa tướng của Đại Trăn thánh đình đã bị nhốt tại đây, tra tấn sao?
Diêm Xuyên trừng mắt, Triệu A Phòng lấy ra một cái bồ đoàn, bỗng nhiên khoanh chân ngồi xuống.
Trước mặt Triệu A Phòng bày Diễn Thiên Bàn, nàng nhắm mắt lại, tay bấm pháp quyết, từng chú âm phức tạp vang lên.
Vù vù vù vù!
Hư không xung quanh như chợt sáng lên.
Triệu A Phòng nói:
- Vương, ta sẽ dùng thuật soán mệnh thôi diễn quá khứ, năm tháng vụt qua trước mắt ta.
Khi Triệu A Phòng nói chuyện thì bỗng luồng sáng xung quanh nhấp nháy thật nhanh, giống như mọi người đang xuyên qua một đường hầm.
Trước mắt mọi người dần xuất hiện một hình ảnh.
Trong hình, Lý Tư bị phong tu vi treo trên hình giá. Bên cạnh đứng Chân Hùng, mấy đệ tử của Thần Kiếm sơn trang liên tục tra tấn Lý Tư.
Hỏa lạc, băng thứ, độc đả, điện hồn, các loại khổ hình sử dụng trên người Lý Tư, gã cắn chặt răng, ánh mắt lóe tia cứng cỏi và ý cười lạnh lùng.
Hình ảnh không có thanh âm, thời gian Lý Tư bị đánh tả tơi qua đi thật lâu.
Hình như mỗi ngày Lý Tư đều phải chịu khổ hình như vậy, nhưng gã quyết không nói chuyện.
Cuối cùng Chân Hùng thẹn quá thành giận.
Ánh mắt Bạch Khởi lạnh băng nói:
- Khốn kiếp!
Lý Tư từ lúc ban đầu là bộ dáng thư sinh nho nhã dần dần tóc tai bù xù, toàn thân huyết vụ, người không ra người, quỷ không ra quỷ. Mãi khi Lý Tư hấp hối thì họ mới chịu cho gã nằm xuống đất.
Doãn Hận Thiên cảm động nói:
- Lý tướng ngạo cốt vô song!
Mọi người rời đi, Lý Tư khó nhọc bò dậy, bò tới vách tường nhà tù.
Phụt một tiếng, Lý Tư phun ngụm máu vào vách tường.
Lý Tư khó khăn bò lên, tay mau chóng di chuyển trên vách tường dính đầy máu, khuấy vách tường ô uế.
Lý Tư lại hộc ngụm máu trên tường, ngất xỉu.
Không biết qua bao lâu, Lý Tư bị người áp giải rời đi.
Nhìn thấy Lý Tư chịu tội, Diêm Xuyên siết chặt nắm tay. Thần tử của Đại Trăn thánh đình sao có thể để người khác nhục nhã?
Vù vù vù vù!
Luồng sáng bốn phía biến mất.
Triệu A Phòng c hậm rãi đứng dậy, nói:
- Vương, thuật soán mệnh của Bách Hoàng chỉ có thể suy tính nhiều như vậy.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Đủ rồi.
Bạch Khởi, Doãn Hận Thiên mau chóng đi tới chỗ vách tường đã khô.
Bạch Khởi, Doãn Hận Thiên thúc đẩy pháp thuật, cực kỳ cẩn thận khiến máu trên vách tường hồi phục lại.
Vết máu khô biến đỏ thẫm, Bạch Khởi, Doãn Hận Thiên khống chế, chậm rãi một tầng huyết vụ bị tách ra, đây là ngụm máu cuối cùng của Lý Tư phủ lên một bí mật.
Máu biến hỗn độn, có nhiều dấu tay ở bên trên, không nhìn ra bất cứ manh mối gì.
Nhưng có lẽ Bạch Khởi hiểu biết thói quen của Lý Tư, tay mau chóng bôi xóa trên vách tường, máu bỗng hình thành vài chữ.
Bạch Khởi kêu lên:
- Thánh vương, Lý tướng để lại lời nhắn!
Diêm Xuyên đã tới gần, nhìn kỹ càng.
[Không biết Lý Tư sống chết thế nào nhưng thần tin thánh vương sẽ tìm tới đây, để lại tuyệt bút này, hy vọng thánh vương nhìn thấy.
Thần và Quỷ Cốc Tử tiên sinh gặp ác mộng, nếu bây giờ thánh vương thấy Quỷ Cốc Tử lạ thường thì xin đừng trách, bởi vì người đó căn bản không phải là Quỷ Cốc Tử tiên sinh!
Ngày hôm đó ta đi gặp Quỷ Cốc Tử tiên sinh, nhưng lúc gần đi lại xuất hiện một người, bộ dạng giống y như Quỷ Cốc Tử tiên sinh. Quỷ Cốc Tử biết cái gì thì kẻ đó đều biết hết, chẳng qua quanh thân âm y. Quỷ Cốc Tử tiên sinh nói đó là ác nguyên của hắn từng bị tiên sinh chém đứt lúc ở thiên đạo, tên gọi là hắc ám Quỷ Cốc Tử.]
Diêm Xuyên biến sắc mặt nói:
- Hắc ám Quỷ Cốc Tử?
Không biết tại sao Diêm Xuyên thở ra một hơi.
[Năm đó hắc ám Quỷ Cốc Tử bị Quỷ Cốc Tử tiên sinh phong ấn ở đại thế giới, chúng ta chết ở đại thế giới, phong ấn của Quỷ Cốc Tử tiên sinh biến mất thế là hắc ám Quỷ Cốc Tử trốn thoát, còn đi tới thế giới thứ nhất này.
Ngày hôm đó ta mới biết được, thánh vương, chúng ta chuyển mấy chục thế mới tỉnh ngộ mọi ký ức, đa số là tại vì hắc ám Quỷ Cốc Tử mà ra.
Chúng ta đến phong ấn giới làm hắc ám Quỷ Cốc Tử không thể tìm được, nếu không thì có lẽ chúng ta vẫn sẽ tiếp tục luân hồi.]
Nhìn tới đây mọi người thần kinh căng thẳng, hắc ám Quỷ Cốc Tử muốn làm gì?
[Mục đích của hắc ám Quỷ Cốc Tử là vì thay đổi tâm tính của Quỷ Cốc Tử tiên sinh, khiến tiên sinh nhiều lần chuyển sinh, buông bỏ truy tùy thánh vương, bất đắc dĩ ngày nay chúng ta đều hồi phục ký ức, hắc ám Quỷ Cốc Tử không thể tiếp tục thực hiện kế hoạch cho nên mới lộ mặt ra.
Hắc ám Quỷ Cốc Tử muốn dung hợp với Quỷ Cốc Tử tiên sinh, nhưng hắc ám Quỷ Cốc Tử có tư tưởng quá tà ác, Quỷ Cốc Tử tiên sinh đã từ chối.
Mặc dù hồi phục ký ức kiếp trước nhưng tu vi của Quỷ Cốc Tử tiên sinh chưa hoàn toàn lấy lại, cộng thêm thứ gì Quỷ Cốc Tử tiên sinh biết thì hắc ám Quỷ Cốc Tử cũng biết hết.
Cuộc chiến hôm đó.
Quỷ Cốc Tử tiên sinh thua vì tu vi, nhưng không cho hắc ám Quỷ Cốc Tử thực hiện được, Quỷ Cốc Tử tiên sinh tự bế thất cảm, phong cấm tự thân, không cho hắc ám Quỷ Cốc Tử luyện hóa.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 10
Chương 112: Ngự Tỉ Của Đại Tần Thiên Đình
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Hắc ám Quỷ Cốc Tử thẹn quá thành giận nuốt Quỷ Cốc Tử tiên sinh vào bụng.
Thánh vương, tiên sinh không chết, vì nếu Quỷ Cốc Tử tiên sinh chết thì hắc ám Quỷ Cốc Tử cũng chết chắc. Hai người là một thể. Hiện tại Quỷ Cốc Tử tiên sinh chỉ là bị phong trong cơ thể của hắc ám Quỷ Cốc Tử, chờ được cứu.
Hắc ám Quỷ Cốc Tử loay hoay không có cách nào, thế là tra tấn ta, muốn từ chỗ ta biết được chuyện giữa Quỷ Cốc Tử tiên sinh và Đại Trăn thánh đình.
Bốn Tổ Tiên đã bị đám quân đoàn trưởng buộc đến tuyệt cảnh, ái tướng của họ bị giết ngay tại chỗ.
Quân đội vẫn đang truy sát đệ tử của Thần Kiếm sơn trang, đám quân đoàn trưởng vội bay tới trước mặt Diêm Xuyên.
Mọi người cung kính nói:
- Thánh vương!
Diêm Xuyên nhìn đám quân đoàn trưởng, hít sâu, nói:
- Tiếp theo do Doãn Hận Thiên chủ trì tây Kiếm cương vực.
Doãn Hận Thiên lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Mông Điềm, ngươi lĩnh đệ nhất quân đoàn lập tức đi Đông Kiếm cương vực, trẫm muốn chém tận giết tuyệt Thần Kiếm sơn trang, trẫm phải báo thù cho Lý Tư!
Mông Điềm lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Diêm Xuyên giận dữ nói:
- Vương Tiễn, ngươi lĩnh đại quân bình diệt Nam Kiếm cương vực! Kim Đại Vũ, ngươi lĩnh đại quân bình diệt Bắc Kiếm cương vực!
Hai người đồng thanh kêu lên:
- Thần tuân chỉ!
Diêm Xuyên nhìn Doãn Hận Thiên, nói:
- Quân đội khác, quan viên sắp tới, từ Doãn Hận Thiên thống nhất điều phối!
Doãn Hận Thiên lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Diêm Xuyên quát to:
- Mông Nghị, chỉnh đốn binh mã dũng quân đoàn, lập tức xuất phát theo trẫm đi Thần Kiếm cương vực diệt Thần Kiếm sơn trang!
- Tuân lệnh!
Ầm ầm ầm ầm!
Đại quân mau chóng chỉnh quân.
Lúc trước giết chóc rất nhanh kết thúc, quân đội của Đại Trăn nhanh chóng chia ra bốn hướng đi mau.
Các tu giả đứng xem kinh ngạc vì tốc độ của Đại Trăn thánh đình.
Nhìn phương hướng thì Đại Trăn thánh đình muốn cùng lúc đánh chiếm bốn chủ cương vực?
Tin tức Đại Trăn thánh đình đánh chiếm tây Kiếm cương vực nhanh chóng truyền hướng Thần Kiếm cương vực, chỗ này mới là tổng bộ của Thần Kiếm sơn trang.
Tổng bộ của Thần Kiếm sơn trang, trong một đại điện.
Bên trong đại điện có ba người.
Hắc ám Quỷ Cốc Tử ngồi ở chủ vị, hai bên ngồi một người.
Một là Chân Hùng, một là nam nhân râu bạc. Dù nam nhân râu bạc ngồi nhưng vẫn cho người cảm giác kiếm khí ngập trời.
Chân Hùng nhíu mày hỏi:
- Lão sư, trang chủ, thật sự mặc kệ tây Kiếm cương vực sao?
Nam nhân râu bạc chính là trang chủ của Thần Kiếm sơn trang, gã cũng nhìn hướng hắc ám Quỷ Cốc Tử, nói:
- Lão sư, từ khi người kêu học sinh xây dựng thế lực một phương đến giờ chưa từng có cuộc chiến lớn như vậy. Sao Đại Trăn thánh đình có thể hung hãn đến thế?
Hắc ám Quỷ Cốc Tử hít sâu, nói:
- Đương nhiên bọn họ hung hãn!
Chân Hùng hơi lo lắng hỏi:
- Vậy bây giờ nên làm gì?
- Chờ.
Hai người nghi hoặc hỏi:
- Chờ?
Hắc ám Quỷ Cốc Tử lạnh lùng cười:
- Ta đã chuẩn bị đại lễ cho Diêm Xuyên, yên tâm, chỗ này không phải là lãnh địa của hắn, vì ta có thứ đó!
Hai người nhìn sang:
- A?
Hai người thấy trong tay hắc ám Quỷ Cốc Tử xuất hiện một ngự tỉ.
Hai người tò mò hỏi:
- Đây là gì?
Hắc ám Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói:
- Đại thế giới, ngự tỉ của Đại Tần thiên đình!
…
Thần Kiếm cương vực, bên ngoài một nhà tù âm u.
Hai ngục tốt cẩn thận canh giữ nhà tù, trong mắt đầy hưng phấn.
Ngục tốt lùn hưng phấn nói:
- Đại ca, lần này chúng ta phải lập đại công!
Ngục tốt cao gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Lý Tư gì đó bị phong tu vi mà miệng cứng như vậy bị hành hạ hấp hối cũng không chịu nói một câu.
Ngục tốt lùn cảm thán rằng:
- Không chỉ có thế, vì muốn moi một câu từ miệng hắn không biết dùng bao nhiêu thủ đoạn, Lý Tư này đúng là tảng đá trong hầm cầu, vừa thúi vừa cứng. Người hắn đầy vết thương, mặt cũng thịt bầy nhầy, suýt bị rút lưỡi đến chết, giờ mồn miệng ú ớ.
Ngục tốt cao gật đầu, nói:
- Ngay cả Chân Hùng, trang chủ cũng từ bỏ hy vọng, không ngờ để chúng ta có cơ hội lập công.
Ngục tốt lùn nói:
- Hấp hối, giờ phút này rốt cuộc nguyện ý khai ra, chờ nhị ca lấy thư cung khai của hắn thì chúng ta đi tìm trang chủ ngay. Nhưng trước đó tuyệt đối không thể để người khác biết, nếu không thì chúng ta bị thiếu đi công lao.
Ngục tốt cao nói:
- Đúng vậy. Nhưng Lý Tư này cũng lạ thật, bị thương đến nỗi này còn muốn viết thư cung khai, hắn viết được không?
Ngục tốt lùn nói:
- Cái này cũng hết cách, lần trước Lý Tư bị rút lưỡi, giờ miệng ngọng nghịu.
Ngục tốt lùn, ngục tốt cao hưng phấn.
Bên trong nhà giam đóng kín lại là cảnh tượng khác.
Lý Tư tóc tai bù xù, toàn thân đầy vết thương, mặt có vô số dấu ấn.
Trên đất trước mặt Lý Tư có một tờ giấy, gã cầm bút lên.
Vù vù vù vù!
Một bút đặt xuống, trên giấy bỗng lao ra nhiều tướng sĩ khôi giáo.
Tướng sĩ như là vô trung sinh có, xông hướng ngục tốt ở một bên.
Ngục tốt kinh kêu:
- A! Nguy rồi! Là 'Bút lạc hiển khí tượng' trong truyền thuyết?
Ầm ầm ầm ầm!
Ngục tốt kia bị tướng sĩ khôi giáp va đụng vào vách tường, đám tướng sĩ khống chế ngục tốt. Chớp mắt ngục tốt bị bóp cổ, miệng không thể nói.
Lý Tư khó khăn đứng dậy, trên mặt không ra hình người lộ nụ cười dữ tợn:
- Cầu công sốt ruột là đúng, nhưng, ngươi không biết ta là tu độc thư sao? Văn nhân giả, không cần pháp bảo đao nhẫn, chỉ cần bút mặc chỉ nghiên là ta có thể viết ra thiên quân vạn mã. Ha ha ha ha!
Tướng sĩ đi ra từ văn chương của Lý Tư một số khống chế ngục tốt, số khác nhanh chóng điểm vào người Lý Tư.
Ầm ầm ầm ầm!
Từng tướng sĩ xông vào thân thể của Lý Tư.
Lý Tư lộ vẻ mặt thống khổ nhưng cố nén để mấy tướng sĩ giải phong ấn cho mình.
Ầm ầm ầm ầm!
Tròn một nén nhang.
Két két két két két két két két két!
Phong ấn trong người Lý Tư nổ tung.
Vù vù vù vù!
Xung quanh bay lên vô số năng lượng, năng lượng nhanh chóng tu bổ thân thể của Lý Tư.
Lý Tư lộ vẻ mặt dữ tợn nói:
- Rốt cuộc giải phong!
Tu vi Tổ Tiên mau chóng tu bổ lại thân thể, vô số dấu ấn trên mặt Lý Tư cũng lành lại, người đầy vết thương da thịt khép lại.
Ngục tốt bị tướng sĩ khôi giáp kiềm giữ lộ vẻ mặt kinh khủng.
Gây họa rồi, lần này thật sự gây họa lớn!
Gần một canh giờ sau Lý Tư mới chữa xong vết thương.
Lý Tư nhìn ngục tốt, khóe môi cong lên nụ lạnh lùng cười:
- Lần này thoát khốn cũng nhờ có ngươi.
Ngục tốt kinh khủng kêu lên:
- U u u!
Lý Tư lạnh lùng cười:
- Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi. Biết tại sao ta giữ ngươi lại không? Vì thể hình của ngươi rất giống ta, ta muốn đi ra ngoài thì cần có người thay thế mới được.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden