Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 12
Chương 61: Chỉ Có Hai Con Đường
Nguồn: ST
- Các vị, đi vào hỗ trợ đi! Giết chết tất cả những ác ma thế giới Đại Ác này, một tên cũng không để lại!
- Được!
Mọi người lên tiếng đáp, tiếp đó bay đi.
Cương thi Diêm Xuyên lại bay đến trước Trung Ương Điện!
- Meo, Diêm Xuyên, vừa nãy ngươi đi tới chỗ nào vậy?
Miêu Miêu nhất thời kêu lên.
Nửa tháng sau, một mảnh hư vô trong vô cực.
Thiên Cương từ bên trong phá tan được phong ấn. Hư vô đã phá hủy phong ấn bên ngoài, cho nên cuối cùng chỉ sau nửa tháng, Thiên Cương đã phá tan phong ấn.
Ầm!
Phong ấn bị phá tan, Thiên Cương lại được tự do.
Thiên Cương phẫn nộ gào thét:
- Diêm Xuyên!
Đứng ở trong bóng tối, Thiên Cương nhìn bốn thế giới. Bốn thế giới cực lớn, trong đó có ba thế giới đang áp sát về phía thế giới thứ nhất.
Thiên Cương ở giữa thế giới thứ nhất và thế giới Đại Ác.
Thiên Cương nhìn thế giới Đại Ác, lại nhìn thế giới thứ nhất. Hắn quay đầu muốn trở về thế giới thứ nhất.
Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên.
- Thiên Cương! Ngươi muốn đi đâu?
Âm thanh vang lên lọt vào trong tai Thiên Cương.
- Ách? Chủ thượng? Ta... ta chuẩn bị trở về thế giới thứ nhất, tìm Diêm Xuyên báo thù!
Sắc mặt Thiên Cương hết sức nghiêm nghị.
Đó là giọng nói của Liên Thần.
- Vẫn còn chê không đủ mất mặt sao? Hừ!
Giọng nói của Liên Thần vang lên bên trong tai hắn, hừ lạnh một tiếng.
- Ta... ta... Chủ thượng, thuộc hạ đã bị Diêm Xuyên lừa. Thuộc hạ thật ra đã cân nhắc đến uy lực của đại trận Đô Thiên Thần Sát. Chỉ có điều thuộc hạ không ngờ được Minh Thiên Hàn sẽ phản bội. Nếu như thuộc hạ có được lực lượng một quốc gia của Thiên đình Đại Hình, lúc đó thuộc hạ đã có thể tiêu diệt được Diêm Xuyên!
Thiên Cương vội vàng giải thích.
- Thua thì thua. Thế giới thứ nhất tạm thời không thích hợp cho ngươi nữa. Ngươi trở về đi!
Giọng nói của Liên Thần truyền đến.
- A? Ta... vâng!
Thiên Cương bất đắc dĩ nói.
Đại Tần Thành không ngừng đại chiến.
Tuy rằng Thiên Cương đã bị đánh bại, nhưng còn có một đám ác ma. Các cuộc chiến đấu vẫn không ngừng diễn ra phía bên ngoài Đại Tần Thành.
Tại Nội Nam Châu.
Cửa một toà thành trì, một tên nam tử áo bào vàng quanh thân phát ra tinh quang nối thẳng với một ngôi sao bên trên tầng sao sâu.
Một đám người mặc áo bào đen đứng xung quanh nam tử áo bào vàng kia.
- Các ngươi là người phương nào?
Nam tử áo bào vàng gầm thét nói.
Một người mặc áo bào đen dẫn đầu nói:
- Ngươi không cần suy nghĩ xem chúng ta là ai. Ngươi là tu giả kỷ thứ hai. Sau bị ngươi Thiên Cương thu phục, cống hiến cho Thiên Cương. Sau đó ngươi được Thiên Cương an bài canh giữ tại một vài thành trì hiểm yếu ở Thiên đình Đại Hình. Bây giờ, Thiên Cương đã bị đánh bại. Trước mặt các ngươi chỉ có hai con đường!
- Ồ?
Nam tử áo bào vàng trầm giọng nói.
- Một là thần phục Đại Trăn, theo chúng ta trở lại. Hoặc là phản kháng Đại Trăn, bị chúng ta áp tải đi!
Người mặc áo bào đen trầm giọng nói.
- Ha, ha ha ha ha, chỉ dựa vào các ngươi thôi sao?
Nam tử áo bào vàng trầm giọng nói.
- Xem ra ngươi muốn chống cự? Như vậy cũng tốt!
Người mặc áo bào đen nói thẳng.
Sắc mặt nam tử áo bào vàng cứng đờ. Hắn không thể tưởng tượng được người mặc áo bào đen lại trực tiếp như vậy. Lẽ nào so với thu phục mình, Đại Trăn càng muốn bắt mình hơn?
- Ra tay!
Người mặc áo bào đen hét lên một tiếng.
Ầm!
Một đám người mặc áo bào đen đồng thời ra tay.
Trong lúc nhất thời, các nơi trong Nội Nam Châu đều phát sinh cảnh tượng như vậy. Có vài cường giả kỷ thứ hai vốn định chuẩn bị lặng lẽ đi ẩn nấp, nhưng người mặc áo bào đen dường như đã đặc biệt chờ đợi từ rất lâu vậy. Không một ai có thể chạy thoát.
Minh Thiên Hàn nguyên là Thiên đế Đại Hình, hiện nay là Phù Tô, lại dẫn theo một đám thần tử tiến về phía Đại Tần Thành.
Thời điểm Phù Tô, Ưởng đến Đại Tần Thành, đại chiến bên ngoài Đại Tần Thành đã bước vào giai đoạn cuối cùng. Một đám ác ma đều bị giết chết sạch.
Phù Tô bay ở phía trước. Một đám thần tử Đại Hình bay theo phía sau.
Một nhóm người tiến tới. Giờ phút này, thị vệ Đại Trăn lại không hề ngăn cản, mặc cho Phù Tô dẫn theo một nhóm người hạ xuống quảng trường điện trung ương.
Trên mặt mọi người đều lộ vẻ mừng rỡ như điên.
Cương thi Diêm Xuyên đứng ở phía trước quần thần Đại Trăn, nhìn Phù Tô.
Cương thi Diêm Xuyên hít một hơi thật sâu, nhìn một đám thần tử trước mắt. Trong lòng hắn nhất thời cảm thấy trăm mối ngổn ngang.
Đám thần tử này không phải là tích góp kiếp này, mà thời điểm Doanh ở đời thứ nhất, mộng nhập thiên cơ tiến vào Tử Tiêu Cung cũng chính là địa cầu đã tích góp ở nơi đó. Sau khi ở Tử Tiêu cung lưu lại một con đường, bọn họ đã truyền tống vào thế giới thứ nhất này.
- Ngô nhi làm rất tốt!
Cương thi Diêm Xuyên nâng Phù Tô dậy.
- Những năm qua các vị đã cực khổ rồi!
Cương thi Diêm Xuyên đỡ quần thần Đại Hình và Ưởng đứng đầu.
Một đám thần tử đều đứng dậy.
- Thiên Đế quá khen. Đó là điều chúng thần nên làm. Có thể đến đây gặp lại Thiên Đế, chính là may mắn của chúng ta!
Trong mắt Ưởng loé ra một tia kích động nói.
- Phụ đế, những năm qua, các vị thần công đã trợ giúp rất nhiều đối với nhi thần, đặc biệt đại nhân Thương Ưởng. Một nữa những mưu tính của Thiên đình Đại Hình đều bắt nguồn từ đại nhân. Nếu không phải nhờ có đại nhân, có lẽ bây giờ Thiên đình Đại Hình vẫn chỉ một chuyện khôi hài!
Phù Tô nói.
- Thái tử quá khiêm nhường. So với Thái tử xét về quyết đoán, anh minh, thần vẫn còn kém rất xa!
Ưởng nói.
- Được rồi, không nên khiêm nhường nữa. Đối với tất cả những điều các ngươi đã làm trong những năm qua, trẫm cũng có nghe thấy. Phong Thương Ưởng làm quân đoàn trưởng thứ mười một của Đại Trăn. Các công thần khác, sẽ tùy thưởng theo công lao!
Cương thi Diêm Xuyên cười nói.
- Vâng! Tạ ơn Thiên Đế!
Mọi người lên tiếng trả lời.
- Phù Tô, Thương Ưởng!
Cương thi Diêm Xuyên nhìn về phía hai người.
- Thần có mặt!
Hai người lên tiếng trả lời.
- Nội Nam Châu mới vào Đại Trăn, lòng dân bất ổn. Hai người các ngươi trợ giúp Lý Tư, duy ổn định lòng dân, củng cố Nội Nam Châu!
Cương thi Diêm Xuyên hạ lệnh.
- Vâng!
Hai người lên tiếng trả lời.
Lý Tư ra khỏi hàng:
- Vâng!
- Dịch Phong chuẩn bị cuộc thi lớn chung toàn thiên hạ, tiếp tục mời chào các anh tài trong thiên hạ!
Cương thi Diêm Xuyên nhìn về phía Dịch Phong.
- Thần tuân chỉ!
Dịch Phong lên tiếng trả lời.
Sau khi đánh bại Thiên Cương, Đại Trăn cõi âm đã phát triển tới đỉnh cao.
…
Chu Tước Thiên Giới.
Sắc mặt Chu Tước Đại Đế âm trầm:
- Diêm Xuyên? Minh Thiên Hàn? Không, Phù Tô? Hai người là cha con sao? Lại có thể là cha con sao?
Dù thế nào Chu Tước Đại Đế cũng nghĩ không ra, quan hệ cha con này rốt cuộc là như thế nào.
- Người đâu!
Chu Tước Đại Đế kêu lên.
- Thần có mặt!
- Điều tra rõ ràng cho trẫm tất cả các tin tức về Phù Tô, xem rốt cuộc hắn có quan hệ thế nào với Diêm Xuyên!
Chu Tước Đại Đế nói.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 12
Chương 62: Phân Bố Của Các Thế Lực Lớn Trong Thiên Hạ
Nguồn: ST
- Vâng!
- Còn nữa. Chuyện của Thiên Cương lần này đã cho trẫm một sự cảnh báo. Hiện nay thu thập đầy đủ tất cả lý lịch của những người thân là trọng thần của Chu Tước Thiên Giới. Trẫm không hi vọng sẽ dẫm vào vết xe đổ của Thiên Cương!
Chu Tước Đại Đế trầm giọng nói.
- Vâng!
....
Sau nửa năm, Đại Tần Thành cõi âm, thượng thư phòng.
- Thiên Đế, Nội Nam Châu từ từ vững chắc. Có một chút nội loạn nhỏ đang không ngừng được bình định!
Lý Tư nói.
- Tốt!
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Tại Tây Ngoại Châu, Bạch Hổ Đại Đế đã lập ra Bạch Hổ Thiên Giới! Hổ gầm phía tây! Chấp chưởng tất cả cương vực Tây Ngoại Châu!
Lý Tư tiếp tục nói.
- Bạch Hổ Đại Đế?
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Bắc Ngoại Châu, Huyền Vũ Đại Đế lập ra Huyền Vũ Thiên Giới! Quy xà phía bắc! Cùng Minh Hà lão tổ phân chia quản lý Bắc Ngoại Châu cõi âm!
Lý Tư nói.
- Minh Hà lão tổ, Huyền Vũ Đại Đế? Bọn họ cùng chung Bắc Ngoại cõi âm Châu, không có mâu thuẫn ầm ĩ nào sao?
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Dựa vào tin tức thám tử đến báo, Huyền Vũ Đại Đế đích thân tới Diêm La điện trong thập điện, trò chuyện cùng với Minh Hà lão tổ một thời gian. Sau khi trở về cũng không còn ý định tiếp tục đánh thập điện viễn!
Lý Tư nói.
- Xem ra, Huyền Vũ Đại Đế đã va phải bức tường rồi sao?
Cương thi Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Vâng, mặc dù Minh Hà lão tổ là người ở kỷ thứ ba sơ kỳ, nhưng thực lực của Minh Hà lão tổ lại sâu không lường được!
Lý Tư nói.
- Nội Bắc Châu thì sao?
- Đạo trường Bất Tử vẫn đang không ngừng mở rộng. Thực lực của Hoàng càng lúc càng hung hãn hơn!
- Chu Tước Thiên Giới, Bạch Hổ Thiên Giới, Huyền Vũ Thiên Giới, Thiên đình Đại Trăn, Minh Hà thập điện, đạo trường Bất Tử! Xem ra các đại cương vực cõi âm đã có xu vào ổn định!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng! Hiện tại thế lực khắp nơi đều đang ổn định lại địa bàn của mình!
Lý Tư gật đầu một cái.
- Dương gian thì sao?
Cương thi Diêm Xuyên mở miệng nói.
Lý Tư lui ra, Dịch Phong ra khỏi hàng.
- Thiên Đế, thần đang muốn bẩm báo!
- Có chuyện gì?
- Tử Vi Đại Đế, tại Trung Thiên Châu lập ra Tử Vi Thiên Giới, nhất thống Trung Thiên Châu! Đồng thời, hắn lấy tốc độ cực nhanh chiếm lĩnh Hoàn Tây Bắc Châu!
Dịch Phong nói.
- Ồ? Chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy, hắn đã chiếm cứ hai châu rồi sao? D
iêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Vâng, Tử Vi Đại Đế thủ đoạn phi phàm, dùng Quán Đính đại pháp tạo ra một nhóm lớn cường giả Tổ tiên phục vụ Tử Vi Đại Đế quên mình!
Dịch Phong nói.
- Quán Đính đại pháp sao?
- Thiên Đế còn nhớ, Khổng Ma Vương của Khổng gia ngày xưa, từ khi mới vào Tổ tiên, được Khổng Hoàng Thiên trực tiếp đẩy đến Tổ tiên cửu trọng thiên, thành tựu thánh nhân không?
Dịch Phong nói.
- Không sai!
- Tử Vi Đại Đế cũng dùng thủ pháp như thế! Cho nên trong khoảng thời gian ngắn, hắn đã chấp chưởng hai châu. Tử Vi Thiên Giới mở rộng đến hai châu. Hơn nữa căn cứ vào tin tức thám tử truyền đến, Tử Vi Đại Đế dường như vẫn chưa thỏa mãn với tình trạng hiện tại. Hắn còn muốn tiếp tục mở rộng thêm!
Dịch Phong nói.
- Khẩu vị thật lớn!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Hoàn Tây Nam Châu bị Nam Đẩu Trường Sinh Đại Đế chiếm lĩnh, lập ra Thiên giới Trường Sinh! Hoàn Đông Nam Châu do Hoàng Kim Đại Đế chiếm lĩnh, lập ra Hoàng Kim Thiên Thiên Giới. Hoàn Đông Bắc Châu tạm thời vẫn là nơi ngư long hỗn tạp. Tuy nhiên, phía đông có đạo trường Đông Phương Bất Bại, danh tiếng hiện ra, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi!
Dịch Phong nói.
- Đông Ngoại Châu Dương gian là nơi của Đại Trăn. Nam Ngoại Châu là chỗ của Khổng gia, Tây Ngoại Châu là chỗ của Võ Chiếu. Bắc Ngoại Châu là chỗ của Thanh Long Thiên Giới?
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
-Vâng.
Dương gian, Hàm Dương!
Cương thi Diêm Xuyên dẫn theo một đám thần tử đứng ở cửa Triều Thiên Điện, nhìn tinh quang trong bầu trời đêm.
- Thiên Đế, không đúng, Phá Quân Tinh kia không phải đã bị đại trận Chu Thiên Tinh Đấu rút lấy tinh lực sao?
Kim Đại Vũ kinh ngạc nói.
Phá Quân Tinh, sau khi Phá Quân bị Cương thi Diêm Xuyên bắt được đưa về Hàm Dương, cướp đoạt tinh lực vẫn luôn lu mờ ảm đạm.
Nhưng lúc này hào quang Phá Quân Tinh lại bắn ra bốn phía.
Dường như có một lực lượng khổng lồ đang bù đắp những tinh lực đã tổn hao cho Phá Quân Tinh.
Xung quanh Tử Vi Tinh rất sáng.
- Là Tử Vi Đại Đế!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Đúng lúc này, Lưu Cương vội vã tới.
- Khởi bẩm Thiên Đế, Thiên Lao đã xảy ra chuyện. Tù phạm Phá Quân biến mất!
Lưu Cương vội vàng nói.
- Biến mất?
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng, Phá Quân gần như đã là phế nhân, đồng thời bị xuyên qua xương tỳ bà. Vốn mọi người cho rằng, tuyệt đối không thể nào có chuyện gì xảy ra. Nhưng ngay vừa nãy cách đây không lâu, một ngục tốt nhìn thấy, xung quanh Phá Quân đang hôn mê đột nhiên phát ra tử quang mãnh liệt, bao phủ Phá Quân. Tiếp theo tử quang thoáng thu lại, Phá Quân đã biến mất!
Lưu Cương lo lắng nói.
- Tử Vi Đại Đế, thủ đoạn tốt!
Cương thi Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Cách không truyền tống sao? Xem ra, Phá Quân đã bị truyền tống trở về. Vậy hiện tượng trên tinh không này cũng dễ giải thích!
Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói.
- Đây là do Tử Vi Đại Đế hội tụ lực lượng, giúp Phá Quân hồi phục?
Kim Đại Vũ kinh ngạc nói.
Cương thi Diêm Xuyên ngưng trọng nhìn phía tây.
...
Trung Thiên Châu, cương vực Trung Ương, một toà cung điện cực lớn màu tím, tên điện là Tử Vi Điện!
Bên trong Tử Vi Điện, rất nhiều quan viên trên người mặc hoa bào đang đứng cung kính ở hai hàng. Bên trên long ỷ đặt ở hướng chính bắc có một nam tử mặc áo bào tím đang ngồi. Nam tử này không phải ai khác, chính là Tử Vi thánh nhân ngày xưa đã từng từ bỏ địa vị thánh nhân. Lúc này hắn lại mặc long bào, vẻ mặt uy nghiêm. Đó chính là Tử Vi Đại Đế!
Trung tâm đại điện, chính là Phá Quân vừa biến mất khỏi thiên lao của Hàm Dương.
Ngày xưa Phá Quân đối chiến với Quyết khí phách vô cùng đã không còn nữa. Hiện nay, hắn chỉ còn lại da bọc xương, đang hấp hối.
Phá Quân ngồi khoanh chân, quanh thân tản ra từng đợt tử quang.
Hai người đứng bên cạnh Phá Quân, không ngừng chuyển lực lượng về phía hắn cố gắng giúp đỡ hắn hồi phục.
Vù!
Lực lượng cuồn cuộn rót vào trong cơ thể Phá Quân. Thân thể khô quắt của Phá Quân đang từ từ hồi phục.
Tử Vi Đại Đế ngồi ở bên trên long ỷ, nhẹ nhàng gõ tay vào tay vịn long ỷ, ngẩng đầu nhìn lên đỉnh đại điện. Mà giờ phút này, đỉnh chóp dường như trở nên trong suốt, liếc mắt một cái có thể nhìn thấy sâu trong tinh không.
Sắc mặt Tử Vi Đại Đế lạnh lùng. Sâu trong tinh không, Tử Vi Tinh đang sáng chói.
Thời khắc Tử Vi Tinh sáng chói, cách đó không xa Phá Quân Tinh đang ảm đạm chậm rãi hồi phục.
Qua thời gian một ngày, Tử Vi Đại Đế mới chậm rãi thu hồi ánh mắt.
Hai người phía sau Phá Quân đã ngừng vận chuyển lực lượng. Phá Quân cũng trở nên no đủ hơn nhiều.
Mọi người đều nhìn chằm chằm vào Phá Quân.
Phá Quân hơi điều tức một hồi, mở mắt.
- Tội thần Phá Quân đã khiến chủ thượng mất thể diện!
Phá Quân quỳ xuống cảm động, hổ thẹn bái lạy.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 12
Chương 63: Đại Trận Chu Thiên Tinh Đấu Bị Lộ
Nguồn: ST
Một người cực kỳ khôi ngô đứng phía sau, tính khí cũng khá nóng nảy, lập tức mở miệng truy hỏi:
- Phá Quân, ngày ấy rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì. Ngươi đã bị ai bắt vậy? Tại sao lại biến thành như vậy?
Một người khác là Tham Lang. Tham Lang lắc đầu nói:
- Vũ Khúc, ngươi không nên hỏi. Hãy để Phá Quân tự mình nói!
Vũ Khúc nhìn Tham Lang, sắc mặt trầm xuống nói:
- Bất kể là ai, khiến Phá Quân bị thương thành như vậy, nhất định phải hoàn trả lại gấp trăm lần!
Phá Quân quỳ gối trước mặt Tử Vi Đại Đế.
- Chủ thượng, ngày ấy chính là Diêm Xuyên! Thần đã bị Diêm Xuyên bắt đi!
Phá Quân khổ sở nói.
- Cái gì? Không thể nào. Tên Diêm Xuyên kia sao có thể là đối thủ của ngươi được? Chỗ đó không phải là sân nhà của hắn. Không, cho dù là sân nhà của hắn, hắn cũng không thể nào là đối thủ của ngươi. Ngươi là tu vi thập ngũ trọng thiên. Diêm Xuyên là tu vi thế nào?
Vũ Khúc nhất thời không tin kêu lên.
Tử Vi Đại Đế không nói chuyện, cứ chăm chú nhìn Phá Quân.
- Diêm Xuyên thật sự không phải là đối thủ của ta. Đó là do ta bất cẩn. Lúc đó, Diêm Xuyên chỉ có tu vi thập nhất trọng thiên. Nhưng chẳng biết tại sao, Diêm Xuyên lại có thể sử dụng phương pháp cùng chung mệnh cách của Phần Mộ thị. Huyền Diệu với tu vi thập tứ trọng thiên cùng Diêm Xuyên sử dụng cùng chung mệnh cách. Trong nháy mắt tu vi của Diêm Xuyên đã đạt tới thập tứ trọng thiên! Cho nên... !
Phá Quân khổ sở nói.
Tham Lang ở bên cạnh chân mày nhíu lại:
- Phần Mộ thị? Phương pháp cùng chung mệnh cách sao? Điều này cần một người khác tin cậy hoàn toàn, không hề có chút mâu thuẫn nào mới có thể khiến đối phương hợp nhất mệnh cách với mệnh cách của mình để đối địch? Đây là thuật không truyền ra ngoài của Phần Mộ thị. Diêm Xuyên hắn làm sao có thể sử dụng được?
- Diêm Xuyên sẽ không phải là hậu nhân của Phần Mộ thị chứ?
- Vâng. Cũng tại thần bất cẩn. Thần bị ám toán bởi thần thông vũ trụ trong lòng bàn tay của Diêm Xuyên! Thần đã đánh giá thấp Diêm Xuyên!
Phá Quân khổ sở nói.
- Vũ trụ trong lòng bàn tay? Có vẻ như là do một người ở kỷ thứ ba tên là Bách Hoàng sáng tạo ra?
Tử Vi Đại Đế suy tư.
- Vâng, thần nhất thời bất cẩn!
Phá Quân khổ sở nói.
- Hóa ra thực sự là Diêm Xuyên sao? Ngày ấy chúng ta nên sớm nghĩ đến mới phải!
Tham Lang cau mày nói.
- Diêm Xuyên? Hừ, từ trước đến nay Tử Vi Thiên Giới ta chưa từng chịu thiệt lớn như vậy. Chủ thượng, thuộc hạ chờ lệnh, dẫn những người này tiêu diệt san bằng Hàm Dương!
Vũ Khúc nhất thời đi tới trước một bước kêu lên.
- Không cần. Vũ Khúc huynh, mối thù này để chính ta báo!
Mặt Phá Quân lộ ra hung quang nói.
- Ừm?
Vũ Khúc cuối cùng gật đầu một cái.
- Còn nữa. Chủ thượng, Đại Trăn này cực kỳ tà môn, nắm giữ một cái trận pháp quỷ dị, có thể cướp đoạt tinh lực của người kỷ thứ hai. Thần thê thảm như thế, chính là vì bị tước đoạt tinh lực. Lực lượng tinh lực đã tăng cường cho tướng sĩ Đại Trăn. Ngoại trừ thần ra, Diêm Xuyên còn bắt được rất nhiều người khác. Giam trong cùng một nhà tù với thần là rất nhiều cường giả kỷ thứ hai!
Phá Quân bẩm báo nói.
- Cướp đoạt tinh lực?
- Không trách được, ngày xưa trong lúc đối chiến với Thanh Long Đại Đế, số lượng cường giả Đại Trăn càng đánh càng nhiều!
- Phương pháp cùng chung mệnh cách, cướp đoạt tinh lực?
- Trước đây thật sự quá khinh thường Đại Trăn rồi!
............
......
...
Quần thần kinh ngạc một hồi.
Ngón tay của Tử Vi Đại Đế lại nhẹ nhàng gõ lên tay vịn long ỷ.
- Tả Phụ!
Tử Vi Đại Đế kêu lên.
- Thần có mặt!
Một quan viên bước ra khỏi hàng.
- Đem tin tức này công báo thiên hạ!
Tử Vi Đại Đế nói.
- Vâng!
Tả Phụ lên tiếng trả lời.
- Chủ thượng, ngài chuẩn bị dùng nó để các Đại Đế tìm tới Diêm Xuyên gây phiền phức sao?
Phá Quân hiếu kỳ nói.
Tử Vi Đại Đế nhìn Phá Quân:
- Không sai, cướp đoạt tinh lực sao? A, Diêm Xuyên chắc chắn sẽ là kẻ địch của tất cả mọi người cùng kỷ thứ hai.Còn ngươi... !
Phá Quân cúi đầu xuống.
- Hiện tại công việc Tử Vi Thiên Giới bề bộn, trẫm đang chuẩn bị thu lấy Tây Ngoại Châu. Ngươi đi giúp Văn Khúc đi!
Tử Vi Đại Đế trầm giọng nói.
- Vâng!
Phá Quân lên tiếng trả lời.
...
Hàm Dương Thành.
Phá Quân thoát đi, quần thần vẫn đang lo lắng. Trong Hàm Dương lại nghênh đón một người khách.
Đó chính là Tôn Ngộ Không vẫn đi theo Thông Thiên giáo chủ.
- Diêm đế, đây là ân công bảo ta giao cho ngài!
Tôn Ngộ Không đưa ra một bức thư.
- Ồ?
Diêm Xuyên tiếp nhận bức thư, mở ra xem nhanh một lượt.
- Thông Thiên đi tới Thiên đình Đại Chu sao?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng, ngày xưa thời khắc Thanh Long Đại Đế đi tới Bắc Ngoại Châu, vừa vặn Võ Chiếu phái người truyền tin cho ân công. Đó là một bức thư do Hồng Quân ngày xưa lưu lại!
Tôn Ngộ Không giải thích.
- Hồng Quân nhắn lại?
- Vâng, bên trong bức thư có nói, Võ Chiếu là đệ tử Hồng Quân mới thu nhận, bảo ân công đi tới Tây Ngoại Châu, phụ trợ Võ Chiếu!
Tôn Ngộ Không giải thích.
- Sau đó thì sao?
- Ân công cảm thấy kiếp số bản thân sắp tới, cho nên đến đây nhờ ngài giúp đỡ! Không biết Diêm đế...
Tôn Ngộ Không có chút lo lắng nói.
- Thông Thiên gởi thư, ta tất nhiên sẽ đi. Tuy nhiên, ta muốn biết kiếp số này đến từ phương nào?
Diêm Xuyên hiếu kỳ nói.
- Cụ thể, ân công không rõ, nhưng Tây Ngoại Châu đã giáp giới cùng Tử Vi Thiên Giới. Trước khi ta đến đó đã có giao phong với phạm vi nhỏ. Có thể... !
Tôn Ngộ Không trầm giọng nói.
- Ta biết rồi!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Ngươi đi nói cho Thông Thiên biết. Trước khi kiếp số của hắn đến, ta nhất định sẽ đến bên cạnh hắn!
Diêm Xuyên khẳng định nói.
- Được, vậy ta liền thay mặt ân công cảm ơn Diêm đế!
Tôn Ngộ Không cười nói.
- Cảm ơn? Giữa ta và hắn không cần điều đó. Ngày xưa ta viết một bức thư cầu hắn, hắn lập tức tới. Lần này, ta ất nhiên cũng sẽ không thất hẹn!
Diêm Xuyên khẳng định nói.
- Được, vậy ta liền cáo từ rồi! Tôn Ngộ Không cảm kích nói.
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Tôn Ngộ Không quay đầu tiến nhanh về phía tây.
Tôn Ngộ Không rời đi, Quỷ Cốc Tử ở bên cạnh mở miệng nói:
- Thiên Đế, Tử Vi Đại Đế có tính xâm lược vô cùng nghiêm trọng, tạo ra xung đột đối với Thiên đình Đại Chu. Thông Thiên lại kết minh cùng Võ Chiếu. Phần kiếp số này có khả năng chính là đến từ Tử Vi Đại Đế!
- Trẫm hiểu rõ!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Phá Quân đã trốn, Thiên đình Đại Trăn cùng Tử Vi Thiên Giới được xem là hoàn toàn trở mặt. Thiên Đế đi chuyến này sợ là sẽ gặp nguy hiểm!
Quỷ Cốc Tử khuyên nhủ.
- Dưới nguy hiểm mới có thời cơ. Trẫm hiểu rõ. Đúng rồi, Quỷ Cốc Tử Hắc Ám đã đi tới thế giới Đại Thiện sao?
Diêm Xuyên nhìn về phía Quỷ Cốc Tử.
- Không sai!
Quỷ Cốc Tử gật đầu một cái.
- Bảo hắn tìm kiếm thân thể tướng thần! Thời khắc bốn giới hợp nhất, trẫm cần hồi phục đến lực lượng đỉnh phong của đời thứ nhất!
Diêm Xuyên phân phó nói.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 12
Chương 64: Phong Ấn Hải Nhãn Bị Phá Hủy
Nguồn: ST
- Thiên Đế yên tâm, ta đã truyền tin qua đó!
Quỷ Cốc Tử trịnh trọng nói.
- Còn nữa, tiếp tục tìm kiếm tin tức của Đông Phương Bất Bại. Tử Vi Đại Đế đã không chiếm lĩnh Hoàn Đông Bắc Châu nữa, trái lại xoay sang đối phó Thiên đình Đại Chu. Đông Phương Bất Bại ở kỷ thứ hai tất nhiên cũng không đơn giản!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Mười ngày sau, xe sáu rồng kéo của Diêm Xuyên bay ra khỏi Hàm Dương, tiến về phía tây nhanh.
Nhân thân Diêm Xuyên rời khỏi Hàm Dương không bao lâu, tin tức của Phá Quân nhất thời truyền khắp thiên hạ. Bất luận dương gian, cõi âm, tất cả đều là tin tức Phá Quân gặp phải ở Đại Trăn.
Cõi âm, Nam Ngoại Châu.
- Phá Quân? Cướp đoạt tinh lực? Chẳng trách thủ hạ Diêm Xuyên bỗng nhiên tăng thêm nhiều cường giả như vậy?
Ánh mắt Chu Tước Đại Đế lạnh như băng.
- Đúng vậy, chủ thượng, xem ra ba mươi người lần trước cùng chủ thượng đi tới Đại Tần Thành cũng bị...... !
- Diêm Xuyên sao?
Trong mắt Chu Tước Đại Đế bắn ra hàn quang.
- Chủ thượng, trận pháp cướp đoạt tinh lực kia quá mức quỷ dị. Chúng ta nhất định phải nhanh chóng quét sạch. Bằng không, đội ngũ cường giả của Đại Trăn sẽ càng đánh càng nhiều. Tới khi đó Diêm Xuyên sẽ trở thành một người độc đại!
- Không sai. Diêm Xuyên? Hừ! Trẫm muốn đi gặp ba vị Đại Đế Bạch Hổ, Huyền Vũ, Thanh Long. Phải mau chóng bóp chết trận pháp uy hiếp chúng ta!
Chu Tước Đại Đế trầm giọng nói.
Ngoại trừ Chu Tước Đại Đế ra, bất kể cường giả kỷ thứ hai nào thông với ngôi sao nhận được tin tức này đều trở nên xôn xao. Nhất thời mọi người lại nhìn về phía Thiên đình Đại Trăn, dĩ nhiên ôm ấp thái độ thù địch mãnh liệt.
Dương gian, Hoàn Đông Nam Châu. Hoàng Kim Thiên Giới!
Xe rồng của Diêm Xuyên dừng ở trung tâm chủ điện, bên ngoài Hoàng Kim Điện.
- Người tới là người phương nào?
Một đám tướng sĩ thân mang kim giáp bay vút lên trời.
Ở ngoài xe rồng, Bạch Khởi và Kim Đại Vũ đang đứng.
- Đại Trăn Thiên Đế đến thăm. Mong được gặp Hoàng Kim Đại Đế!
Bạch Khởi quát to một tiếng.
Nghe thấy Bạch Khởi nói vậy, tướng sĩ mặc kim giáp phía xa nhanh chóng bay trở lại bẩm báo.
Nhưng hắn mới vừa bay một hồi.
Két!
Phía xa, cửa Hoàng Kim Điện ầm ầm mở ra.
...
Cõi âm, Đại Tần Thành.
Miêu Miêu quấn quít lấy cương thi Diêm Xuyên.
- Meo, Diêm Xuyên, nhân thân ngươi đi tới phía tây, tại sao không cho ta đi cùng. Ta cũng muốn đi theo!
Miêu Miêu nhất thời kêu lên.
Cương thi Diêm Xuyên khẽ mỉm cười:
- Xe rồng bay, cũng không có gì hay để chơi đùa. Hiện tại đã đi tới đó, táng thiên đồng quan hợp nhất, ta không có cách nào tùy ý truyền tống vật phẩm. Tuy nhiên, cũng may ngươi có thể truyền tống đến chỗ nhân thân của ta. Ngươi có Ô Kim Sào, đến lúc đó ta cần thứ gì, sẽ thông báo ngươi truyền tống qua được chứ?
- Nhưng... nhưng Vũ Hề tỷ tỷ cũng đi rồi!
Miêu Miêu vẫn canh cánh trong lòng.
- Vũ Hề và Võ Chiếu chung quy có chút liên hệ máu mủ. Cho nên, chuyến này cũng dẫn nàng đi thăm một chút!
Cương thi Diêm Xuyên cười nói.
- Meo, ta cũng muốn đi chơi!
Miêu Miêu ủy khuất nói.
- Yên tâm đi. Có chơi vui, nhất định sẽ kêu ngươi tới!
Cương thi Diêm Xuyên nói.
- Được rồi!
Miêu Miêu bất đắc dĩ phải chấp nhận.
...
Dương gian, Nam Hải!
Nam Hải ở trung tâm của Nam Ngoại Châu, Hoàn Đông Nam Châu, Hoàn Tây Nam Châu.
Một hải vực phía tây Nam Hải có một toà Long cung cực lớn.
Dáng vẻ của Long cung ngày giống như Đông Hải Long Cung ngày trước, chỉ có điều quy mô có nhỏ hơn một chút.
Tại chủ điện Long cung, Thuỷ Tinh Cung Nam Hải.
Bên trong Thuỷ Tinh Cung, một nam tử với dáng vẻ già nua đang ngồi bên trên long ỷ. Một đám thuộc hạ đứng ở hai bên.
Ở giữa, một nam tử gầy gò dáng vẻ vênh váo tự đắc.
- Lão Long Hoàng, chí tôn sai ta tới mời lão vào Tây Ngoại Châu!
Nam tử gầy gò kia cười nói.
Nam tử già nua hít sâu một cái nói:
- Không phải ta đã truyền Long tộc Nam Hải, cho tên bất hiếu kia rồi sao? Hắn không phải đã thần phục Thành Tổ sao? Tại sao các ngươi còn đến tìm lão già ta nữa?
- Ngươi là Long Hoàng Nam Hải ngày xưa. Tuy rằng ngươi đã giao Long tộc cho con trai ngươi, nhưng không phải ngươi vẫn còn một nửa hay sao? Huống hồ, chí tôn đối với Hải Nhãn Nam Hải này... !
Nam tử gầy gò cười nói.
- Khốn kiếp!
Lão Long Hoàng Nam Hải nhất thời quát lớn.
- Đó là chức trách đời đời của Long tộc ta. Thành Tổ đã phá hủy phong ấn của Hải Nhãn ở Đông Hải, còn muốn phá hoại phong ấn Nam Hải ta sao?
Lão Long Hoàng nhất thời nổi giận nói.
- Ha ha, cái này cũng không có cách nào. Tây Ngoại Châu gặp phải nguy cơ trước nay chưa từng có, cho nên, mới hi vọng mở phong ấn ra. Vẫn mong lão Long Hoàng thành toàn!
Nam tử gầy gò cười nói.
- Nguy cơ? Nguy cơ? Khốn kiếp, nguy cơ cái gì, hắn làm chó của Võ Chiếu, còn muốn kéo theo tất cả Long tộc chôn cùng sao? Không được. Cút. Nam Hải không hoan nghênh các ngươi!
Lão Long Hoàng nổi giận nói.
Đang lúc lão Long Hoàng đuổi người, đột nhiên đáy biển phía xa truyền đến một tiếng động rất lớn.
Ầm!
Nghe thấy tiếng động rất lớn này, lão Long Hoàng nhất thời biến sắc. Các Long Vương bên trong Thuỷ Tinh Cung cũng nhất thời biến sắc.
- Ngươi... ngươi... ngươi... tên gian tặc, ngươi gạt chúng ta ở đây, lại lén lút phá hủy phong ấn Hải Nhãn sao?
Lão Long Hoàng nhất thời cả kinh kêu lên.
Ầm!
Một nhóm người nhanh chóng xông thẳng ra, phóng nhanh về phía tiếng nổ phát ra.
Bọn họ nhanh chóng đến nơi tiếng nổ phát ra.
Trên mặt đất, khắp nơi đều là rất nhiều lính tôm tướng cua nằm ngổn ngang. Tất cả đều bị nổ nát.
Rất nhiều bùn đất dưới lòng biển đã bị vụ nổ hất tung lên làm vẩn đục cả một khoảng rộng, căn bản không nhìn thấy rõ tình hình bên trong.
- Ê a! Ê a!............
Trong nước biển vẩn đục đột nhiên truyền đến những tiếng trẻ con nói cười.
- Đây là?
Sắc mặt lão Long Hoàng trầm xuống. Hắn vung tay lên.
Ầm!
Vô số bùn đất dưới lòng biển đang vẩn đục nhanh chóng lắng đọng. Trong nháy mắt ở giữa lộ ra một quái vật kỳ lạ.
Quái vật có hình dạng cực kỳ khả ái. Một cái đầu cực kỳ lớn màu phấn hồng dường như được làm bằng băng. Hai con mắt to sáng lấp lánh. Xung quanh thân thể có tám cái đuôi lớn dài ba trượng.
Tám cái đuôi lớn dài ba trượng lại có màu sắc khác nhau, đang đong đưa. Nước biển cuồn cuộn rung chuyển.
- Ê a! Ê a!
Quái vật phát ra những tiếng kêu rất dễ thương.
Xung quanh có mấy trăm cường giả áo bào đen. Phía dưới là một huyệt động. Bên trên huyệt động kia có một phong ấn hình con rồng. Phong ấn đã bị phá rách một đường nhỏ. Quái vật chính từ trong đường rách nhỏ kia hiện ra.
- Phong ấn đã bị phá rách?
Lão Long Hoàng nhất thời biến sắc.
- Bắt nó lại!
Mấy trăm cường giả mặc áo bào đen nhất thời kêu lên.
Ầm!
Một nhóm người chộp về phía quái vật.
- Ê a, ê a!
Quái vật dường như cực kỳ vui mừng, nhào về phía nhóm người cường giả áo bào đen.
Trong chớp mắt quái vật và người mặc áo bào đen tiến tới gần nhau. Dường như quái vật kia nhiều năm không nhìn thấy người thân, hết sức vui mừng.
- Ta đến đây, ha ha!
Một cường giả nhất thời xông lên phía trước nhất, giơ tay chộp tới một chưởng.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 12
Chương 65: Thôn Thiên Vĩ Thú
Nguồn: ST
Quái vật bỗng nhiên mở miệng. Cái miệng quỷ dị nhanh chóng lớn lên, càng lúc càng lớn. Trong chớp mắt, cái miệng đã lớn hơn cả một người rồi.
- A ô!
Cái miệng lớn kia lập tức nuốt vào cường giả lao tới đầu tiên.
- Cái gì?
Sắc mặt mọi người lập tức biến đổi.
Miệng quái vật lại biến trở về nguyên dạng. Dáng vẻ nó ăn một người, dường như cực kỳ hưởng thụ.
- Ê a! Ê a!
Quái vật nhanh chóng tiếp tục lao về phía đám người cường giả áo bào đen kia.
- Diệt thế kinh thiên chém!
Một kiếm quang mênh mông cắt phá sóng biển, lao thẳng về phía quái vật kia.
- A ô!
Kiếm quang bị nuốt.
- Cái gì?
- Đồng loạt ra tay!
Ầm ầm ầm!
Các loại đao quang, kiếm quang lao thẳng về phía quái vật.
Rất nhiều đòn nghiêm trọng đánh vào trên người quái vật. Trong nháy mắt da dẻ của quái vật co dãn đàn hồi quay lại. Tất cả những thứ rơi vào trong miệng quái vật, lại đồ bổ tốt nhất.
- A ô! A ô! A ô!......
Quái vật ăn vô cùng vui vẻ. Nó không ngừng ăn. Bất luận là lực lượng nào va vào trên người quái vật đều bị đàn hồi trở lại. Phàm là người nào tới gần đều bị quái vật ăn hết.
Ăn! Ăn! Ăn!
Trong chớp mắt, mấy trăm cường giả đã bị ăn hết một nửa.
Ầm!
Một cường giả thân hợp thiên đạo, sợ hãi ẩn núp tránh quái vật.
- Ê a, ê a!
Quái vật xông lên.
- A ô!
Dường như ngay cả thiên đạo nó cũng cắn đứt được, sau đó nuốt Tiên tổ thân hợp thiên đạo vào trong bụng.
- Không, không!
Tất cả các cường giả áo bào đen xung quanh đều kêu lên những tiếng thảm thiết.
Quái vật lại cực kỳ vui vẻ, nuốt ăn xung quanh.
Lão Long Hoàng từ phía xa nhìn tới, trên mặt trắng xám một hồi.
- Thôn Thiên Vĩ Thú? thần thú thứ tám?
Lão Long Hoàng kinh hãi nói.
- Long Hoàng, cái gì là Thôn Thiên Vĩ Thú? Có lợi hại hơn so với Bạo Tạc thú xuất thế ở Đông Hải hay không?
- Bạo Tạc thú chỉ có thể coi là thần thú thứ chín trong thiên hạ. Đây là thần thú thứ tám. Ngươi cho rằng nó sẽ thế nào? Không, truyền thuyết thần thú thứ tám đều rất ít. Quái vật kia có thể ăn nuốt tất cả, tiêu hóa tất cả, đồng thời có năng lực luyện hóa thần thú khác. Nếu như có thể ăn thần thú thứ bảy, nó sẽ tiến hóa thành thần thú thứ bảy. Nếu như ăn thần thú thứ sáu, nó liền tiến hóa thành thần thú thứ sáu. Dù sao đi nữa, nó có thể tiến hóa. Tương truyền thời điểm lần đầu tiên xuất hiện, nó chỉ đứng hàng thứ mười lăm. Nó từng bước ăn các thần thú. Tới giờ nó đã trở thành thần thú thứ tám!
Lão Long Hoàng lo lắng nói.
- Tiến hóa? Nó lợi hại như thế sao?
- Thôn Thiên Vĩ Thú tên là Thôn Thiên, nghĩa là cái gì cũng có thể ăn. Nó có thể ăn nuốt suốt mấy ngày liền. Thuộc tính của nó rất bá đạo, có thể không để ý tới tất cả, có thể ăn nuốt tất cả. Nó càng ăn càng mạnh hơn!
Lão Long Hoàng sợ hãi nói.
Ầm!
Phía xa, tại nơi phong ấn lại có một cái đuôi từ bên trong đưa lên.
- Không tốt. Trong phong ấn kia không chỉ có một con Thôn Thiên Vĩ Thú!
Lão Long Hoàng nhất thời biến sắc.
- Làm sao bây giờ?
- Ta đi gia cố phong ấn. Các ngươi chạy mau. Hãy chạy trốn tới cương vực xung quanh, nhanh chóng bẩm báo với thành chủ của các cương vực, bảo bọn họ nhanh chóng dẫn theo muôn dân di chuyển. Một khi Thôn Thiên Vĩ Thú đến, bất kỳ ai cũng chạy không thoát. Nhanh đi. Nhanh, nhanh lên!
Lão Long Hoàng quát.
- Không, Long Hoàng, nơi này rất nguy hiểm!
- Hiện tại chỉ mới có một con đi ra. Nếu như tất cả đi ra, vậy thì xong rồi. Mặc cho nó tiếp tục phát triển, thiên hạ sẽ không có người nào có thể khống chế được chúng nó. Không ai địch nổi chúng, chúng sẽ ăn nuốt tất cả thiên địa. Các ngươi đi nhanh đi, nhanh, nhanh lên!
Lão Long Hoàng kêu lên.
...
Một đám Long Vương nhận mệnh lệnh của Long Hoàng nhanh chóng bay tới cương vực các nơi để thông báo.
Cương vực gần sát với nơi này nhất chính là cương vực Vĩnh Hằng Nam Ngoại Châu!
Thời điểm một Long Vương xông vào một thành chủ phủ, tự thuật tất cả, vẻ mặt Thành chủ kia không đồng ý.
- Ăn nuốt tất cả thiên địa? Ngươi nói đùa sao? Cường giả trong thiên hạ đông đảo như vậy, ta là chủ nhân Nam Ngoại Châu, còn có một đám Đại Đế, sao có thể kém hơn một thần thú nho nhỏ được?
Vẻ mặt Thành chủ kia rõ ràng không tin.
Tuy nhiên hắn vẫn phái người đi tới Nam Hải điều tra.
Long Vương bất đắc dĩ chỉ có thể chạy nhanh một thành trì khác.
Nhưng không một thành chủ nào tin tưởng vào sự cường đại của Thôn Thiên Vĩ Thú.
Mãi đến tận mấy ngày sau, một toà thành trì tại cương vực Vĩnh Hằng, nghênh đón Thôn Thiên Vĩ Thú.
Trong một đêm, sinh linh trong toà thành trì kia hoàn toàn không còn. Không chỉ có sinh linh, tất cả mọi thứ trong toà thành trì kia đều không còn. Tất cả cung điện, trận pháp đều bị Thôn Thiên Vĩ Thú ăn hết.
Cuối cùng chỉ có một số ít tu giả chạy ra được. Bọn họ trơ mắt nhìn Thôn Thiên Vĩ Thú ăn cả toà thành trì. Tiếp theo nó ăn xuống đại địa, rồi chui vào một cái lỗ thủng to không còn hình bóng.
Tin tức truyền ra, tất cả cương vực Vĩnh Hằng đều xôn xao.
Đồng thời, tin tức từ Nam Hải cũng truyền tới. Phàm là Long tộc ở lại Nam Hải kể cả lão Long Hoàng đã bị ăn hết, một người cũng không còn. Cho dù là Long cung được điêu lan họa đống cũng đã bị ăn hết.
Trong cương vực Vĩnh Hằng, một con Thôn Thiên Vĩ Thú xuất quỷ nhập thần, mỗi xuất hiện một lần, càng lúc càng cường thịnh hơn một chút. Nó ăn, ăn, ăn! Bất luận tu giả nào bị nó gặp phải, liền bị ăn hết. Đại địa cũng bị gặm ra vô số hố lớn.
Quái vật xuất hiện, khiến vô số tu giả cương vực Vĩnh Hằng hết sức bàng hoàng. Tương tự, tin tức cũng đang nhanh chóng truyền về bốn phương tám hướng.
Nam Ngoại Châu, ngoài Hoàng Thiên Điện, Khổng Tước Tử gia chủ Khổng gia nhìn một phần thư mật.
- Cương vực Vĩnh Hằng, Thôn Thiên Vĩ Thú?
Trong mắt Khổng Tước Tử nhất thời cứng lại.
- Gia chủ, thế nào?
- Thông báo với các điện chủ, theo ta đi tới cương vực Vĩnh Hằng, lùng bắt Thôn Thiên Vĩ Thú!
Khổng Tước Tử trừng mắt một cái nói.
- Vâng!
Hoàn Tây Nam Châu. Thiên giới Trường Sinh!
Trong một gian đại điện, một nam tử áo bào đen đang đứng. Nam tử kia cầm một thanh trường kiếm màu đen trong tay, mặt lộ vẻ uy nghiêm.
- Bẩm Thất Sát đại nhân, thuộc hạ đã tìm hiểu qua. Đó là sự thật. Thôn Thiên Vĩ Thú bị phong ấn tại Hải Nhãn Nam Hải. Tất cả Long tộc tại Nam Hải đã bị nó ăn hết. Trong đó còn có một con Thôn Thiên Vĩ Thú đã tiến vào cương vực Vĩnh Hằng, ăn thiên nuốt địa, cái gì cũng ăn!
Một thuộc hạ nói.
- Thôn Thiên Vĩ Thú? Đó là thần thú nghịch thiên sao? Ha ha, thông báo với Thập Nhị Sát theo ta đi tới Nam Hải, lùng bắt Thôn Thiên Vĩ Thú!
- Thôn Thiên Vĩ Thú? Trong phong ấn lại có thể là Thôn Thiên Vĩ Thú sơ?
Mắt cương thi Diêm Xuyên trợn trừng kinh ngạc.
- Vâng, Thiên Đế, Thôn Thiên Vĩ Thú này thật sự lợi hại như vậy sao?
Lưu Cương hiếu kỳ nói.
- Chung Sơn người siêu thoát tại thế giới Đại Thiên, hắn đã luyện hóa một con Thôn Thiên Vĩ Thú. Tuy nhiên, con hắn đã luyện hóa không phải là thần thú thứ tám, mà đã nuốt rất nhiều thần thú khá cao. Khi đời thứ nhất của trẫm còn sống, đã nuốt thần thú thứ hai, đoạt bài vị!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden