Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 13: Người Người Như Rồng
Chương 34: Đại Đạo Tôn
Nguồn: ST
Vù!
Trong lòng bàn tay nhân thân Diêm Xuyên đột nhiên xuất hiện một hạt châu nhỏ màu phấn hồng. Trong hạt châu nhỏ dường như phong ấn một Thôn Thiên Vĩ Thú trong suốt.
- Ê a, ê a!
Bát Cực Thiên Vĩ ở trên bả vai Chung Sơn trong nháy mắt trở nên hưng phấn kêu lên.
Bát Cực Thiên Vĩ dường như theo bản năng muốn lao về phía hạt châu nhỏ kia. Trong mắt Bát Cực Thiên Vĩ lộ ra một sự khát vọng mãnh liệt.
- Tuy rằng Bát Cực Thiên Vĩ của ngươi đã cắn nuốt các thần thú, thăng cấp lên đệ nhất thần thú. Nhưng ta nghĩ, bản thể của nó vẫn là Thôn Thiên Vĩ Thú. Quả cầu nhỏ này là do ngày xưa khi đối mặt với đám Thôn Thiên Vĩ Thú, cuối cùng 201 tinh phách của Thôn Thiên Vĩ Thú đã ngưng tụ thành một thể. Ta nghĩ, vật ấy đối với Bát Cực Thiên Vĩ của ngươi hẳn là hữu dụng!
Chung Sơn thậm chí cũng không kịp ngăn cản. Hắn lộ ra một nụ cười khổ.
- Đa tạ. Quả cầu nhỏ này đối với Bát Cực Thiên Vĩ của ta thật sự có sự trợ giúp rất lớn. Thậm chí có thể giúp nó hoàn thiện bản thân đạt tới mức độ càng mạnh hơn. Chỉ có điều, ta không rõ vì sao ngươi lại giao nó cho ta?
Chung Sơn trịnh trọng nói.
Nhân thân Diêm Xuyên cũng thoáng cười khổ một hồi:
- Ngươi nên hiểu rõ, dưới chân ta chính là tế đàn Đại Đế!
- Nhưng ta nhớ được, lần trước, ngươi đã có thể xông ra khỏi áp chế của Mệnh Số. Hôm nay, ngươi hẳn càng mạnh hơn mới đúng!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Mệnh Số? Ta càng mạnh hơn thì có thể làm được gì? Mệnh Số thực sự quá mạnh mẽ. Vì để đề phòng nếu chẳng may xảy ra. Nếu như trong tương lai, ta thật sự bị Mệnh Số hoàn toàn ăn mòn, ta hi vọng còn có một người có thể ngăn cản ta. Mối thù của ta cùng Mệnh Số, không đội trời chung! Nếu như có một ngày, ta biến thành Mệnh Số, vẫn mong ngươi nhất định phải giết ta!
Nhân thân Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Giết ngươi sao?
Con ngươi của Chung Sơn đột nhiên co lại.
Hít sâu một cái, nhân thân Diêm Xuyên lắc đầu một cái, cuối cùng trịnh trọng nói:
- Ta không đố kị ngươi mạnh hơn, ta chỉ hy vọng có thể lưu lại một phần cho muôn dân. Nếu như ta bất hạnh bị ký sinh, không có cách nào phản kháng. Vẫn mong ngươi tuyệt đối không nên nương tay, nhất định phải giết chết ta. Nhất định phải làm được!
Xung quanh, thần tử hai triều đều lộ vẻ kinh ngạc nhìn về phía nhân thân Diêm Xuyên.
Cho dù là Chung Sơn lúc này, trong lòng cũng cực kỳ kinh ngạc.
Cuối cùng, Chung Sơn trầm mặc một hồi, mới mở miệng nói:
- Những phương diện khác, tạm thời không thể phân ra thắng bại. Nhưng ta hiểu rõ một điều, ngươi lại vượt qua ta. Không, ngươi vượt qua phần lớn người trong thiên hạ. Ý chí của ngươi! Ít nhất trong số những người ta quen biết, không ai có ý chí rộng lớn như ngươi!
Nhân thân Diêm Xuyên vẫn nhìn chằm chằm vào Chung Sơn.
- Ta đáp ứng ngươi. Ta nhất định sẽ vậy. Nếu như ngươi bị Mệnh Số ký sinh không có cách nào tự kiềm chế được. Ta sẽ có gắng hết khả năng ta có, giết chết Mệnh Số!
Chung Sơn lộ ra giọng điệu cương quyết nói.
- Được!
Nhân thân Diêm Xuyên cười gật đầu một cái.
Chung Sơn khẽ mỉm cười, vung tay lên.
Ầm ầm ầm!
Tất cả thế giới Đại Thiên rung động.
Tiếp theo, bên trong thế giới Đại Thiên, các đại cương vực nhanh chóng di chuyển. Có vài cương vực di chuyển đến phía bắc, có vài cương vực di chuyển đến phía nam.
Ầm!
Thế giới Đại Thiên cuồn cuộn lao về phía Thiên giới Đại Trăn.
- Đây là thế giới Đại Thiên ta nắm giữ. Phàm là lãnh thổ Đại Trăn, ta sẽ đem cương vực Đại Thiên phù hợp cho ngươi. Những cương vực này đều là do ngươi năm xưa ở tại thế giới Đại Thiên đặt xuống. Bây giờ, vật trả về chủ cũ!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
Ầm ầm ầm!
Sáu châu Đông Ngoại Châu, Nam Ngoại Châu, Hoàn Đông Nam Châu, cõi âm Đông Ngoại Châu, cõi âm Nam Ngoại Châu, Nội Nam Châu nhanh chóng dung hợp với cương vực thế giới Đại Thiên.
Bốn giới lại run rẩy!
Ầm ầm ầm!
Bốn giới run rẩy mạnh. Sáu châu của thế giới Đại Thiên nhanh chóng đưa về Đại Trăn. Thiên địa một mảnh hỗn độn.
Hai Diêm Xuyên, Chung Sơn lẳng lặng đứng ở trong đình, nhìn thiên hạ có sự thay đổi dữ dội như vậy.
Đã trải qua mấy lần như vậy, quan viên Đại Trăn đã không cần Diêm Xuyên chỉ đạo, bản thân đã tự biết phải đi trấn an dân chúng thế nào.
Ầm ầm ầm!
Thiên hạ chấn động. Dưới sự thôi thúc toàn lực của Chung Sơn, lần dung hợp này diễn ra nhanh hơn so với ngày xưa rất nhiều. Chỉ tỏng thời gian một ngày, thế giới Đại Thiên đã hòa nhập với thế giới thứ nhất. Thiên giới Đại Trăn càng lúc càng có nguyên khí thiên địa nồng đậm hơn.
Phù!
Chung Sơn thở phào một hơi.
Rõ ràng hắn đã hoàn thành chuyện trong mấy tháng chỉ với một ngày, nên tiêu hao cũng lên tới cực điểm.
Nhân thân Diêm Xuyên khẽ mỉm cười. Hắn đang muốn nói vài lời cảm kích, đột nhiên sắc mặt hai Diêm Xuyên chợt đại biến.
- Sao vậy?
Chung Sơn bất ngờ nói.
Khuôn mặt nhân thân Diêm Xuyên đột nhiên trở nên dữ tợn:
- Khốn kiếp, Phần Mộ Tiên Vương, ngươi muốn chết!
Quát to một tiếng, hai Diêm Xuyên bay vút lên trời, xông thẳng về phía Hoàng Tuyền Lộ ở Hàm Dương.
- Chung Sơn, hôm nay Đại Trăn có chuyện, tương lai sẽ gặp lại!
Từ phía xa thân ảnh Diêm Xuyên truyền đến một tiếng xin lỗi.
Các hoàng hậu, thái tử, thần tử Đại Trăn, lại lộ vẻ mờ mịt. Đại Trăn đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao Đại Đế sau khi tỏ ra lo lắng như thế liền rời đi?
- Lưu Cương, nhanh liên hệ với bên Hàm Dương và Đại Tần Thành, hỏi xem đã xảy ra chuyện gì!
Lã Bất Vi lập tức kêu lên.
- Vâng!
Lưu Cương lên tiếng trả lời.
Mọi người nhanh chóng rơi vào trạng thái lo lắng.
- Chung giới chủ, Phụ đế ta đã đi. Chúng ta cũng cáo từ!
Hình Vương Phù Tô tiến lên phía trước nói.
Chung Sơn gật đầu. Hắn hiểu rõ Đại Trăn tất nhiên đã có chuyện lớn xảy ra, cũng không giữ mọi người lại nữa.
- Đi!
Mặc Vũ Hề kêu lên.
Một nhóm người nhanh chóng bay về phía Hàm Dương.
Hàm Dương đã xảy ra chuyện? Rốt cuộc là thế nào?
Chung Sơn dẫn theo thần tử của mình, đứng ở trong đình, nhìn theo bóng dáng tất cả thần tử Đại Trăn rời đi, thần sắc thoáng động.
- Giới chủ, xem ra Hàm Dương đã gặp phải chuyện lớn!
Dịch Diễn đến một bên nói.
Chung Sơn gật đầu. Đột nhiên, một tiếng động rất lớn nổ vang trên bầu trời. Trong thiên địa tràn ngập vô số ánh sáng hồng lam. Hào quang ùn ùn kéo đến. Toàn thiên hạ đều phát ra hào quang này. Hào quang này giống như con sông lớn lao nhanh, chảy xuôi về phía tây.
- Ngang!
Trên bầu trời Hàm Dương, một con Kim Long đột nhiên rít gào. Trong nháy mắt, con kim long này mang theo vô số ánh sáng màu hồng lam bay về phía tây.
- Vận đạo?
Chung Sơn giật mình thốt lên một câu.
- Thế giới Đại Thiên của ta cũng vậy. Vô số Vận đạo đang trôi đi. Giới chủ, chẳng lẽ là Đại Đạo Tôn xuất thế?
Dịch Diễn giật mình hỏi.
- Đại Đạo Tôn, thân hóa Vận đạo trong thiên hạ, là soán mạng sư chi tổ. Xem ra, đúng là sắp ra đời!
Chung Sơn trầm giọng nói.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 13: Người Người Như Rồng
Chương 35: Người Tiếp Cận Mệnh Số Nhất
Nguồn: ST
- Vậy có cần phải khắc chế Vận đạo thế giới Đại Thiên ta hay không?
Dịch Diễn có chút lo lắng nói.
- Không cần. Còn nhớ Đại Thế Tôn ngày xưa không?
Chung Sơn lắc đầu một cái.
- Đúng, nếu như Đại Đạo Tôn thành công, vậy thì tốt nhất. Nếu không thể thành công, hắn lại vũ hóa. Vận đạo còn có thể trở về các nơi!
Dịch Diễn trịnh trọng nói.
- Đại Đạo Tôn? Hắn cũng không tầm thường. Một mạng hai vận ba phong thuỷ, bốn tích âm đức năm đọc sách. Tu vận, có thể chỉ đứng sau tu mạng. Chỉ nghĩ đến điều này cũng biết nó không tầm thường. Theo lời đồn, Đại Đạo Tôn là người tiếp cận với Mệnh Số nhất. Lần này hắn xuất thế, tất nhiên lại có một cuộc chiến kinh thế rồi!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Đúng rồi, vừa nãy Diêm Xuyên vội vã trở lại. Có phải cũng có liên quan đến chuyện này hay không?
Dịch Diễn trầm giọng nói.
Hai mắt Chung Sơn thoáng nheo lại:
- Có thể!
Nói xong, ánh mắt Chung Sơn lại đuổi theo bóng hình của Diêm Xuyên, trực tiếp tiến vào cõi âm.
...
Một tháng trước.
Diêm Xuyên ngân đồng từ nơi cũ của Bách thị rời đi, tiến thẳng đến cõi âm Nội Bắc Châu.
Vù!
Không bao lâu, Diêm Xuyên ngân đồng đã tới Nội Bắc Châu, ở bên ngoài Giáo trường Bất Tử.
- Người nào?
Phía xa đột nhiên truyền đến tiếng quát hỏi của một đám đệ tử Giáo trường Bất Tử.
Chờ khi một đám đệ tử bay đến gần, mới nhìn thấy một nam tử áo trắng như tuyết đứng giữa không trung. Một đôi ngân đồng khiến người chấn động cả hồn phách. Tuy nhiên, đây không phải là điều quan trọng. Quan trọng là dung mạo của người này.
- Đại đế Đại Trăn?
Đột nhiên có người cả kinh kêu lên.
- Diêm đế, không biết ngươi đến đây để làm gì?
Một đệ tử Giáo trường Bất Tử lập tức cung kính nói.
Mọi người cũng biết, Đại Trăn có một hoàng hậu có dung mạo giống hệ với giáo chủ của mình. Bởi vậy, cũng không ai dám thất lễ với Diêm Xuyên. Huống gì địa vị của Diêm Xuyên bây giờ, cho dù không có tầng quan hệ lúc trước, đám đệ tử Giáo trường Bất Tử này cũng không dám làm càn.
- Ta muốn gặp Hoàng!
Diêm Xuyên ngân đồng nói t rất hẳng.
- Giáo chủ đang tiếp khách, xin mời Diêm đế!
Người đệ tử Giáo trường Bất Tử kia lập tức nói.
Tuy rằng không thể lập tức dẫn hắn đi gặp mặt, nhưng dẫn Diêm Xuyên vào Giáo trường Bất Tử lại lễ tiết bình thường.
Rất nhanh, Diêm Xuyên ngân đồng đã đi tới trước Bất Tử Điện.
Ầm ầm ầm!
Vào thời khắc này, trận đánh cờ giữa Chung Sơn và Diêm Xuyên ở dương gian đã bắt đầu. Vô số ngôi sao từ cõi âm rút đi, bị nhân thân Diêm Xuyên lấy tới dương gian.
Diêm Xuyên ngân đồng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Đệ tử Giáo trường Bất Tử khác cũng lộ vẻ mờ mịt.
Hôm nay thế nào vậy?
Két!
Cách đó không xa, cửa lớn của Bất Tử Điện ầm ầm mở ra.
Hoàng đạp không đi ra khỏi đại điện. Đi theo phía sau nàng là một đám người mặc áo bào đen.
Một đám người mặc áo bào đen bước ra khỏi đại điện, liền nhìn thấy Diêm Xuyên ngân đồng đang đứng cách đó không xa. Bọn họ cũng có chút sửng sốt.
Mọi người lại ngẩng đầu nhìn lên tinh không.
- Diêm Xuyên?
Hoàng nhíu mày nhìn về phía Diêm Xuyên ngân đồng.
- Lần trước, đa tạ!
Diêm Xuyên ngân đồng trịnh trọng nói.
Lần trước tại không gian hư vọng, Hoàng giải quyết Phần Mộ Quỷ Hỏa kim đồng, lưu lại cho Diêm Xuyên ngân đồng không mạng chi hồn, khiến Diêm Xuyên ngân đồng càng lúc càng cường đại.
- Chỉ là truyền thừa của mẫu thân ta thôi. Những vì sao trên bầu trời này là kiệt tác của ngươi sao?
Hoàng trầm giọng nói.
Diêm Xuyên ngân đồng gật đầu một cái.
Đám đệ tử của Giáo trường Bất Tử đứng ở bên cạnh khiếp sợ nhìn về phía Diêm Xuyên ngân đồng. Cho dù là một đám người mặc áo bào đen cũng ngạc nhiên quay về phía Diêm Xuyên nhìn đi nhìn lại.
Hoàng lại không hề tỏ ra kinh ngạc, mà nói:
- Ta biết vì sao ngươi lại đến chỗ này. Vừa vặn ta cũng muốn đi ra ngoài. Bên trong điện của ta có 108 bức tranh vẽ. Đó là truyền thừa của mẫu thân ta, Có không mạng chi hồn, ngươi có thể quan sát chúng!
- Ngươi muốn đi ra ngoài sao?
Diêm Xuyên ngân đồng hỏi.
Hoàng gật đầu một cái, vẫn không nhiều lời. Diêm Xuyên ngân đồng cũng thức thời không tiếp tục truy hỏi thêm nữa.
- Đi thôi!
Hoàng nhìn một đám người mặc áo bào đen nói.
- Được, xin mời!
Phần Mộ Lân Cốt cười nói.
Một nhóm người đạp không trùng thiên, tiến về phía tây thế giới Đại Thiện.
Diêm Xuyên ngân đồng hiếu kỳ quan sát bọn họ một chút, cuối cùng lại không đi theo bọn họ. Hắn đạp không đi về phía cửa Bất Tử Điện. Lúc này, Hoàng đã căn dặn nên một đám đệ tử Giáo trường Bất Tử cũng không hề ngăn cản.
Diêm Xuyên ngân đồng tiến vào đại điện, nhất thời nhìn thấy bốn phía đại điện đều có gắn một vài bức tranh. Trên bức tranh lại vô cùng huyền ảo. Mỗi bức tranh giống như một thế giới vậy. Diêm Xuyên ngân đồng lộ vẻ kinh ngạc.
Tiếp đó, Diêm Xuyên ngân đồng ngồi khoanh chân, cẩn thận thôi diễn nổi những bức tranh trong đại điện.
...
Hoàng theo một đám người mặc áo bào đen bay về phía Tây Ngoại Châu.
- Lời các ngươi nói là sự thật sao?
Hoàng vẫn có một chút nghi ngờ nói.
- Đương nhiên là sự thật. Gia chủ nói, vị trí của Phần Mộ thị ta là một cương vực Bất Tử khác. Nói ra đó thật sự là đạo trường của Đại Hoàng Tôn ngày xưa. Ngày xưa Đại Hoàng Tôn thân hóa bảy mươi hai đạo luân hồi, chính là ở chỗ đó!
Phần Mộ Lân Cốt bảo đảm nói.
- Đó là nơi mẫu thân ta hóa luân hồi sao?
Hoàng trầm giọng nói.
- Đó là đương nhiên. Lần này gia chủ chính là muốn mời ngươi đi làm chứng!
Phần Mộ Lân Cốt khẳng định nói.
- Nếu để ta biết các ngươi gạt ta, bất kỳ ai cũng đừng mong sống sót!
Hoàng lạnh lùng nói.
Âm thanh lạnh lẽo, trong nháy mắt có một cỗ hàn khí nhập thể. Tất cả mọi người đều thấy lạnh thấu xương.
- Sẽ không đâu. Làm sao có thể như vậy được?
Phần Mộ Lân Cốt cười khan nói.
- Lần trước Phần Mộ Tiên Vương làm Đại Thế Tôn sống lại, kết quả bị Minh Hà lão tổ đoạt mất. Nói vậy lần này hắn cũng muốn luyện hóa một cường giả kỷ thứ nhất khác. Sẽ không phải là mẫu thân ta chứ?
Hai mắt của Hoàng híp lại nói.
- Không, không. Gia chủ đã thông báo. Vẫn mong Hoàng yên tâm. Tuyệt đối không phải như vậy!
Phần Mộ Lân Cốt lập tức nói.
- Vậy thì tốt. Bằng không, ta sẽ tiêu diệt toàn bộ bộ tộc Phần Mộ thị của ngươi!
Giọng nói của Hoàng lạnh như băng nói.
- Ha ha ha!
Trên trán Phần Mộ Lân Cốt chợt lấm tấm mồ hôi lạnh.
Mọi người nhanh chóng bay đi, nên rất nhanh đã tới Tây Ngoại Châu. Đồng thời bọn họ thông qua thông đạo luân hồi của thế giới Đại Thiện, tiến vào dương gian của thế giới Đại Thiện.
Đoàn người nhanh chóng bay đi, tới bên ngoài cương vực Bất Tử của thế giới Đại Thiện.
Cương vực Bất Tử này có một nửa là sinh cơ dạt dào, hào quang chói lọi. Thần thú bay lượn. Một nửa kia lại là tử cơ nồng nặc. Trên mặt đất lộ ra vô số những bộ xương khô.
Phía xa, tại ranh giới giữa sinh cơ và tử cơ có một cung điện khổng lồ.
Trong cung điện, hai mắt Phần Mộ Tiên Vương mở ra. Hắn biết người hắn đang chờ đã tới.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 13: Người Người Như Rồng
Chương 36: Mẫu Thân?
Nguồn: ST
Ở bên ngoài cương vực, Hoàng nhắm mắt cảm thụ. Một hồi lâu sau, nàng mới hít sâu một hơi.
- Quả nhiên!
Hoàng thản nhiên nói.
- Ta không lừa ngươi!
Phần Mộ Lân Cốt cười nói.
Nhưng Hoàng lại không để ý tới những lời Phần Mộ Lân Cốt nói, mà nhìn về phía Tiên Vương Điện xa xôi.
Bên trong Tiên Vương Điện, Phần Mộ Tiên Vương đã chậm rãi bước ra.
Với bộ dạng một nửa là nhân thân, một nửa là khô cốt, xem ra cực kỳ không tự nhiên.
- Sư muội, hoan nghênh sư muội đến thăm cương vực Bất Tử của ta!
Phần Mộ Tiên Vương lộ ra một nụ cười khiến người ta phải sợ hãi.
- Ta không phải là sư muội của ngươi!
Hoàng lạnh lùng nói.
Phần Mộ Tiên Vương lại không để ý lắm tới lời nàng nói. Hắn lại nói:
- Phần Mộ thị ta trưởng thành ở bên trong luân hồi. Cho dù Đại Hoàng Tôn không có tán thành chúng ta, chúng ta cũng được coi như là đệ tử của người. Sư muội là con gái của Đại Hoàng Tôn, đương nhiên cũng là sư muội của ta!
- Hừ!
Hoàng lạnh lùng nói.
- Sư muội, xin mời!
Phần Mộ Tiên Vương nói.
Nói xong, Phần Mộ Tiên Vương bay ra khỏi Tiên Vương Điện, đến một ngọn núi trong khu vực sinh cơ.
Hoàng cũng đạp không bay theo, hạ xuống ngọn núi bên cạnh.
Mọi người nhìn về sơn cốc phía dưới. Bên trong sơn cốc có một cái ao sâu đến cực điểm. Trong ao tràn từng cỗ khí tức màu lam.
Rất nhiều khí tức màu xanh lam nhô lên. Hoàng thoáng ngửi một chút. Đột nhiên trong mắt nàng trầm xuống:
- Nơi này là...?
- Sư muội, sư muội cứ xem kỹ đi. Nơi này chính là nơi Đại Hoàng Tôn vũ hóa năm đó. Thân thể đã che kín khắp thiên địa nơi này. Từ nơi này, có thể trực tiếp tiến vào trong luân hồi.
Phần Mộ Tiên Vương cười nói.
- Vậy thì thế nào?
Hoàng trầm giọng nhìn về phía Phần Mộ Tiên Vương.
Tuy rằng Hoàng muốn lập tức tiến vào tìm kiếm hư thực, nhưng nàng vẫn cố gắng kìm chế. Phần Mộ Tiên Vương không thể nào tốt bụng tới mức dẫn mình tới huyệt sâu này như vậy. Chắc chắn hắn còn có tính toán.
- Sư muội, sư muội không cần lo lắng vì ta. Yên tâm, lần này ta không phải tìm Đại Hoàng Tôn. Ta muốn tìm một người khác!
Phần Mộ Tiên Vương trầm giọng nói.
- Ồ?
- Trong kỷ thứ nhất, người tiếp cận Mệnh Số nhất!
Phần Mộ Tiên Vương trịnh trọng nói.
- Người tiếp cận Mệnh Số nhất sao?
Hoàng có chút sững sờ.
Tuy rằng nhận được truyền thừa của Đại Hoàng Tôn, nhưng hiểu biết của nàng đối với kỷ thứ nhất cũng không nhiều.
- Đại Đạo Tôn!
- Đại Đạo Tôn?
Hoàng nghi ngờ nói.
- Đại Đạo Tôn, người tiếp cận Mệnh Số nhất. Ít nhất trong thời đại kia, hắn là người tiếp cận Mệnh Số nhất. Không phải bởi vì thực lực của hắn, mà vì cảnh giới của hắn. Nghe đồn năng lực tính toán thiên hạ, đã có thể so sánh với Mệnh Số!
Phần Mộ Tiên Vương cũng không hề che giấu.
Hoàng vẫn nghi hoặc nhìn về phía Phần Mộ Tiên Vương.
- Đương nhiên, ta đã đi qua nơi Đại Đạo Tôn vũ hóa, nhưng phát hiện nơi hắn vũ hóa đã phát sinh ra biến hóa. Nói cách khác, Đại Đạo Tôn đã chuyển thế rồi!
Phần Mộ Tiên Vương nói.
- Chuyển thế?
- Không sai, thông qua luân hồi chuyển thế. Ở trong luân hồi, nhất định phải có ghi chép. Lần này ta tìm sư muội đến đây, chính là nhờ sư muội giúp ta, tìm xem Đại Đạo Tôn chuyển thế thành ai!
Phần Mộ Tiên Vương trịnh trọng nói.
- Ồ?
Hoàng nhìn về phía Phần Mộ Tiên Vương.
Bây giờ Hoàng đã đạt tới tu vi thập thất trọng thiên, nhưng tính cách của Hoàng không sợ trời không sợ đất. Cho dù là Phần Mộ Tiên Vương cũng đừng hòng uy hiếp được mình.
Phần Mộ Tiên Vương cũng hiểu rõ điều này. Hiện tại có việc cầu người, cho nên hắn nói chuyện cực kỳ khách khí, thậm chí hạ thấp thân phận gọi nàng là sư muội.
- Ta cũng nói thẳng. Từ chỗ này tiến sâu vào bên trong, có thể còn có một bí bảo của Đại Hoàng Tôn. Phần Mộ thị ta vẫn không thể nhận được. Đây là đồ của Đại Hoàng Tôn. Phần Mộ thị ta cũng không lấy. Sư muội nhận được, tất nhiên là đồ của sư muội. Tuy nhiên, nếu như muốn nhận được bí bảo kia, tất nhiên sẽ phải khuấy động luân hồi. Thời khắc khuấy động luân hồi, cửa huyệt này sẽ trồi lên một khối Tam Sinh Thạch. Ta có thể thông qua Tam Sinh Thạch tìm tới thân thể mà Đại Đạo Tôn đã chuyển thế!
Phần Mộ Tiên Vương trịnh trọng nói.
- Ồ? Một khi đã như vậy, không cần ta đến đây sao?
Trong mắt Hoàng loé ra một chút nghi ngờ không tin.
- Sư muội không biết, khuấy động luân hồi, sao có thể dễ dàng được? Tuy rằng ta đã đạt tới thập bát trọng thiên, nhưng dù thế nào ta vẫn bị luân hồi bài xích. Nếu như ta ra tay, thậm chí có khả năng hủy hoại luân hồi, nhưng lại không có cách nào tuần tra trong luân hồi. Chỉ có sư muội mới có thể làm được. Điều tra Tam Sinh Thạch cũng không phải là chuyện dễ dàng. Việc này cần một truyền thừa do Đại Hoàng Tôn lưu lại. Cái này vừa vặn Phần Mộ Lân Cốt đã nhận được!
Phần Mộ Tiên Vương nói.
- Ồ?
Hoàng nhìn về phía Phần Mộ Lân Cốt.
Phần Mộ Lân Cốt vung tay lên.
Ầm!
Đột nhiên có mười hai đạo luân hồi trùng thiên.
- Đây là Uy Phượng tôn sư?
Hoàng trầm giọng nói.
- Không sai. Lúc trước Đại Hoàng Tôn lưu lại truyền thừa điều động sáu đạo luân hồi lực. Hỏa Phượng tôn sư, Băng Phượng tôn sư, Minh Phượng tôn sư, Thanh Loan tôn sư, Lôi Phượng tôn sư và Uy Phượng tôn sư. Phần Mộ Lân Cốt ở bên trong luân hồi nhận được Uy Phượng tôn sư, có khả năng quan sát được ghi chép Tam Sinh Thạch!
Phần Mộ Tiên Vương cười nói.
Hoàng nhìn hai người một chút, trong lòng loé lên một chút khó chịu.
Tuy nhiên, lúc này nàng cũng không mấy phản đối. Dù sao, đối với Hoàng mà nó, cũng không có tổn thất gì. Huống hồ trong luân hồi còn có bảo vật do mẫu thân lưu lại, tất nhiên không thể để rơi vào trong tay người khác!
- Sư muội, thế nào? Sư muội lấy bí bảo của sự muội, chúng ta điều tra Tam Sinh Thạch một hồi, chỉ để hiểu rõ thân thể mà Đại Đạo Tôn chuyển thế là được!
Phần Mộ Tiên Vương lại nói.
Hoàng suy nghĩ một chút, lại nhìn huyệt sâu bên dưới một chút. Cuối cùng nàng gật đầu một cái.
Nếu đã không hề có tổn thất gì, đương nhiên Hoàng sẽ không từ chối.
Trong nháy mắt Hoàng đạp không, nhảy vào trong huyệt sâu.
Ầm!
Lực lượng luân hồi cuồn cuộn, trong nháy mắt đã bao vây xung quanh Hoàng. Hoàng là con gái của Đại Hoàng Tôn, đương nhiên lực lượng luân hồi sẽ không gây ra thương tích đối với nàng.
Rất nhanh, Hoàng đã đến nơi sâu trong luân hồi. Ở đó xuất hiện một tiếp điểm cực lớn. Hoàng càng chạy càng sâu.
- Ngươi đã đến rồi!
Ở sâu trong luân hồi bỗng nhiên truyền đến tiếng gọi khẽ của một nữ tử.
Hoàng có chút run rẩy. Từ trong giọng nói này, Hoàng cảm nhận được một sự thân thiết mãnh liệt.
- Mẫu thân?
Hoàng có chút run rẩy kêu lên.
- Đến đây đi, Ngô nhi!
Giọng nói của một nữ tử tiếp tục truyền từ sâu bên trong đến.
Dường như phía trước hình thành một con đường để Hoàng tiếp tục đi theo thông đạo.
Mà giờ phút này, ở miệng huyệt trước kia lại có một tảng đá lớn chậm rãi nhô lên.
Hòn đá lớn nhanh chóng chặn lấy miệng huyệt, ngăn chặn không cho bất kỳ người nào tiến vào.
Nhưng Phần Mộ Tiên Vương đã không cần tiến vào. Hắn nhìn thấy miếng đá lớn ố vàng này, ánh mắt lập tức sáng rực.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 13: Người Người Như Rồng
Chương 37: Hai Đại Đạo Tôn Sao?
Nguồn: ST
- Quả nhiên, quả nhiên ta không đoán sai. Phần Mộ Lân Cốt, nhanh đi. Nhanh điều động luân hồi lực, lấy giọt nước mắt khóc thương muôn dân do Đại Đạo Tôn lưu lại ở kỷ thứ nhất, tìm kiếm thân thể mà Đại Đạo Tôn đã chuyển thế!
Phần Mộ Tiên Vương nói.
- Vâng!
Phần Mộ Lân Cốt lập tức cung kính tiếp nhận một giọt nước mắt đang toả ra hào quang mười tám màu kia.
Ầm!
Luân hồi lực nhanh chóng tràn vào phía trên Tam Sinh Thạch. Trong nháy mắt, bên trên Tam Sinh Thạch xuất hiện vô số quang ảnh, dường như ghi chép tất cả sự chuyển thế của muôn dân.
Phần Mộ Lân Cốt nhanh chóng thả giọt nước mắt lên trên.
Vù!
Giọt nước mắt bị Tam Sinh Thạch hút vào.
Trong nháy mắt, tất cả quang ảnh biến mất không thấy nữa.
Trong quang ảnh xuất hiện một nữ tử cực kỳ mỹ lệ. Nữ tử này nhìn lên trời vẻ đầy thương xót. Trong khóe mắt lại có một giọt nước mắt rơi xuống. Đó chính là giọt nước mắt lúc trước.
Tiếp theo, quang ảnh nhanh chóng lưu chuyển, dần dần phóng ra thân ảnh chuyển thế của nữ tử này.
Vù!
Lại một nữ tử tuyệt sắc khác hiện ra trong hình ảnh.
- Nhanh, nhìn xem đây là ở chỗ nào. Nữ tử này chính là chuyển thế của Đại Đạo Tôn!
Phần Mộ Tiên Vương nói.
Nhưng Phần Mộ Lân Cốt lại cổ quái nói:
- Gia chủ, không cần tìm người này. Ta biết nàng!
- Ồ?
Phần Mộ Tiên Vương nghe vậy có phần sững sờ.
Tình huống gì vậy? Phần Mộ Lân Cốt quen nàng sao? Chẳng phải là dưới đèn thì tối sao?
- Đây là Thiên giới Đại Trăn. Nàng chính là Điệp Hậu!
Phần Mộ Lân Cốt có phần cổ quái nói.
- Điệp Hậu? Con gái của Sào sao?
Phần Mộ Tiên Vương trầm giọng nói.
Nhưng sau một khắc, hình ảnh Điệp Hậu bên trong lại biến đổi, biến thành hình dạng của Miêu Miêu.
- A?
Phần Mộ Lân Cốt kinh ngạc nói.
- Gia chủ, có thể như vậy sao? Lại có một người nữa xuất hiện. Đây không phải là Miêu Miêu của Diêm Xuyên sao? Có phải Tam Sinh Thạch này đã bị hỏng rồi hay không?
Phần Mộ Lân Cốt kinh ngạc nói.
- Không, không hỏng. Ta nhớ ra rồi, ta nhớ ra rồi!
Phần Mộ Tiên Vương cười nói.
- Cái gì?
- Huyền Diệu là nữ thần may mắn. Điệp Hậu là nữ thần xui xẻo. Cả hai đều là vận. Vận đạo? Đại Đạo Tôn chuyển thế, lại chia ra làm hai. Hai người các nàng đều là Đại Đạo Tôn. Hóa ra bọn họ chính là Đại Đạo Tôn!
Trong mắt Phần Mộ Tiên Vương loé ra một sự tự tin nói.
- Hai Đại Đạo Tôn sao?
Phần Mộ Lân Cốt mờ mịt nói.
Hình ảnh phía trên Tam Sinh Thạch đột nhiên lóe lên, rồi biến mất.
- Không sai. Đại Đạo Tôn có khả năng như vậy, sao lại chỉ chuyển thế vào một người mà bỏ qua người kia? Đại Đạo Tôn đã phân chia chính mình thành hai phần hung cát, lần lượt tiến hành chuyển thế. Được, được, được lắm. Hóa ra Đại Đạo Tôn vẫn luôn ở ngay dưới mắt ta sao? Diêm Xuyên? Hắn cũng có vận may thật lớn. Đại Đạo Tôn tiếp cận Mệnh Số nhất lại ở ngay sát bên cạnh hắn! Chẳng trách Diêm Xuyên vẫn có vận đạo trùng thiên. Đây chính là Vận đạo. Diêm Xuyên sinh ra theo thời thế, ta còn nói sao hắn lại may mắn lớn như vậy. Hóa ra, Vận đạo vẫn luôn ở bên người hắn. Ha ha ha ha ha!
Phần Mộ Tiên Vương cười to nói.
- Gia chủ, Điệp Hậu và Miêu Miêu đều là người mà Diêm Xuyên cực kỳ coi trọng. Việc này có khả năng có chút không ổn?
Phần Mộ Lân Cốt có chút lo lắng nói.
Dù sao, Diêm Xuyên cường thế thế nào, Phần Mộ Lân Cốt hiểu rất rõ ràng.
- Hừ, có gì mà không thích hợp. Ta không biết thì không sao. Bây giờ biết được, Đại Đạo Tôn này đương nhiên phải thành toàn cho ta, Hừ!
Phần Mộ Tiên Vương trầm giọng nói.
- Gia chủ?
- Không cần phải nói nữa. Các ngươi canh chừng trong nhà, không nên để cho bọn đạo chích lại thừa cơ xông vào. Ta đi chộp lấy chuyển thế Đạo Tôn đây!
Phần Mộ Tiên Vương trầm giọng nói.
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời.
Đại Đạo Tôn nhanh chóng bấm ngón tay tính toán một lát.
- Ồ? Đều ở Đại Tần Thành sao? Diêm Xuyên dẫn theo hoàng hậu, thái tử, quần thần rời đi. Hai người này ở lại giữ Đại Tần Thành? Cũng tốt, cũng bớt cho ta rất nhiều chuyện!
Phần Mộ Tiên Vương trầm giọng nói.
Ầm!
Phần Mộ Tiên Vương đạp không, trong nháy mắt bắn về phía xa.
Cõi âm, Đại Tần Thành. Trong một gian đại điện.
Điệp Hậu và Miêu Miêu lẳng lặng ngồi ở trong đại điện.
- Meo, Tiểu Điệp, ngươi nhanh một chút đi!
Miêu Miêu kêu lên.
- Ta đã cố gắng hết sức rồi!
Điệp Hậu không nói gì nữa.
- Trong lần cuối cùng, phụ thân năm đó đã truyền thừa lại cho chúng ta. Tất cả đều là thành tựu cảm ngộ Thiên số của phụ thân đối thiên địa. Phụ thân là lợi hại nhất. Ba nghìn thiên đạo, cho dù là Minh Hà lão tổ cũng không có cách nào nắm giữ được tất cả. Nhưng phụ thân lại có thể nắm được cả khung cơ bản của ba nghìn thiên đạo. Chúng ta phải mau chóng thôi diễn tốt, để còn cho Diêm Xuyên!
Miêu Miêu vui vẻ nói.
Điệp Hậu nhìn qua, mắt trợn trắng nói:
- Đây chính là thứ phụ thân lưu lại để bảo đảm cho chúng ta!
- Vậy thì thế nào? Cho Diêm Xuyên không phải cũng giống nhau sao? Ở chỗ này, ai có thể đụng đến chúng ta?
Miêu Miêu nhất thời kêu lên.
- Nhưng năm đó khi phụ thân truyền thừa đã nhắn lại, không thể tiết lộ với người ngoài. Phụ thân nói tương lai sẽ có người gây bất lợi đối với chúng ta. Chúng ta phải lưu lại để tự vệ!
Điệp Hậu nói.
- Ta tin tưởng Diêm Xuyên. Ngươi còn không biết sao? Hiện tại Diêm Xuyên đi dương gian, chính là để chiến đấu và Chung Sơn một trận. Nghe Diêm Xuyên nói, sau khi trận chiến ấy qua đi, có khả năng hắn sẽ đột phá. Đến lúc đó, ngươi còn phải lo lắng cái gì nữa? Diêm Xuyên đạt tới thập bát trọng thiên! Ngoại trừ Mệnh Số ra, hắn còn phải sợ ai nữa?
Vẻ mặt Miêu Miêu đầy khinh thường nói.
- Thăng cấp lên thập bát trọng thiên sao? Ôi, ban đầu ta đã nói phải nhanh chân đến xem mà!
Điệp Hậu lộ ra một chút oán giận nói.
- Được rồi. Sau này từ từ xem là được rồi. Ngươi và ta đều là thập tứ trọng thiên. Ngươi xem xong, có thể hiểu được sao? Chúng ta thôi diễn cái này cũng sắp kết thúc rồi. Đến lúc đó, chúng ta hãy cho Diêm Xuyên một niềm vui bất ngờ. Hắn thăng cấp thập bát trọng thiên, xem như là lễ vật mừng hắn thăng cấp. Ngươi thấy thế nào? Ta thật thông minh, meo!
Miêu Miêu đắc ý nói.
- Được rồi. Tuy nhiên, không phải ngươi có khế ước với hắn sao? Ngươi có thể cảm ứng được Diêm Xuyên mà. Hiện tại ngươi cảm ứng một chút, xem hiện tại hắn như thế nào?
Điệp Hậu hỏi.
- Trước đó trận chiến đã bắt đầu. Vào lúc này ta làm sao quấy rầy hắn được? Làm vậy không phải là ảnh hưởng tới việc hắn thăng cấp sao? Ta đã chặt đứt cảm ứng với hắn!
Miêu Miêu lắc đầu nói.
- Được rồi!
Điệp Hậu tỏ ra bất đắc dĩ.
Ngay trong lúc Điệp Hậu và Miêu Miêu tiếp tục tìm hiểu truyền thừa do Sào lưu lại cho các nàng, đột nhiên một uy thế cực kỳ hung mãnh lại đè ép về phía Đại Tần Thành.
- Ngang!
Kim Long Khí Vận, Kim Long vận đạo, Kim Long công đức, Kim Long vận thế đồng thời quay về phía uy thế hung mãnh kia rít gào.
Tất cả Đại Tần Thành, trong nháy mắt đã rơi vào trạng thái hỗn loạn.
Vô số tướng sĩ bay lên trời.
- Lớn mật!
- Tên tiểu tốt nào dám đến Đại Trăn làm càn?
- Lớn mật!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 13: Người Người Như Rồng
Chương 38: Miêu Miêu Gặp Nạn
Nguồn: ST
Liên tiếp những tiếng kêu lo lắng vang lên. Trận pháp của Đại Tần Thành được mở ra, chống đỡ lực ép bỗng nhiên từ trên không trung xuống.
Ầm!
Một tiếng động rất lớn vang lên. Trận pháp của Đại Tần Thành ầm ầm nổ nát.
Một vài tướng lĩnh bay lên trời, lập tức bị trùng kích bay ngược ra xa, đập thẳng về phía vị trí đại điện của Miêu Miêu, Điệp Hậu.
Ầm!
Đại điện kia bị va nát.
- Meo, tên khốn kiếp nào dám đến quấy rầy ta!
Miêu Miêu nhất thời tức giận hét lớn.
Đại điện đổ nát. Trong nháy mắt lộ ra bóng dáng của Miêu Miêu, Điệp Hậu. Vẻ mặt hai tỷ muội đầy tức giận, nhìn về phía nam của Đại Tần Thành.
Tại phía nam của Đại Tần Thành, lúc này giữa không trung có một thân ảnh đang đứng. Kẻ đó có một nửa là nhân thân, một nửa là xương khô.
- Phần Mộ Tiên Vương?
Có người nhận ra được kẻ đó, lập tức trừng mắt một cái kinh ngạc nói.
- Phần Mộ Tiên Vương?
Trong Đại Tần Thành, vô số tướng sĩ nhất thời biến sắc.
Hôm nay Đại Trăn đã là bá chủ một thiên hạ. Cho dù Đại Đế dẫn theo quần thần rời đi, hẳn cũng không có người nào không có mắt dám đến quấy rối. Không một ai có thể ngờ được, vào thời khắc này, thật sự không phải không có người nào dám tới quấy rối.
Phần Mộ Tiên Vương, dù chưa xưng bá, nhưng gần như mọi người đều hiểu rõ, tất cả mọi người trong thế giới Đại Thiện đều nghe theo hắn.
Hơn nữa, trước đây không lâu, hắn còn cường hãn thao túng Đại Thế Tôn. Hiện tại cũng không ai dám khinh thường.
- Meo, Phần Mộ Tiên Vương. Ngươi đến Đại Tần làm gì? Ngươi muốn chết sao?
Miêu Miêu nhất thời kêu lên.
- Đại Đạo Tôn. A, thực buồn cười. Người tiếp cận Mệnh Số nhất tại kỷ thứ nhất ngày xưa lại hóa thành một mèo một bướm. Thật buồn cười!
Phần Mộ Tiên Vương cười nói.
- Meo, ngươi nói cái gì?
Miêu Miêu kinh ngạc nói.
Điệp Hậu đứng bên cạnh, sắc mặt cũng trầm xuống:
- Ta cảm thấy vận rủi đến. Tỷ, hắn tới gây phiền phức cho tỷ muội chúng ta!
- Ừm?
Miêu Miêu trừng mắt, lại nhìn kỹ. Quả nhiên, Phần Mộ Tiên Vương đang nhìn chăm chú vào hai tỷ muội mình.
- Phần Mộ Tiên Vương, ngươi muốn bắt chúng ta sao?
Miêu Miêu lạnh lùng nói.
- Không sai. Hôm nay Phần Mộ Tiên Vương ta đến đây, chính là muốn mời hai vị đi tới cương vực Bất Tử của ta một lần. Hai vị tự mình đi theo ta, hay để cho ta mời?
Phần Mộ Tiên Vương cười lạnh nói.
Miêu Miêu, Điệp Hậu còn chưa mở miệng, một quan viên đứng cách đó không xa nhất thời biến sắc.
- Không tốt, nhanh, nhanh thông báo với Đại Đế!
Một quan viên cả kinh kêu lên.
Phần Mộ Tiên Vương cường hãn thế nào, các quan viên đều đã từng chứng kiến. Hiện tại Đại Tần đang lúc yếu ớt. Hắn lại muốn bắt lấy Miêu Miêu. Miêu Miêu lại được Đại Đế yêu thích. Nếu Miêu Miêu cũng bị bắt mất, Đại Đế sẽ nghĩ thế nào?
- Vâng!
Một người hầu đứng bên cạnh lập tức lên tiếng trả lời.
- Đứng lại, bất kỳ ai cũng không được phép liên hệ với Diêm Xuyên!
Miêu Miêu nhất thời hét lớn nói.
- Tại sao?
Một đám quan viên có phần sững sờ hỏi lại.
Miêu Miêu nhanh chóng lấy ra một khối lệnh bài.
- Thiên lệnh của Đại Đế?
Đám quan viên đứng xung quanh kinh ngạc nói.
Thiên lệnh của Đại Đế, giống như đích thân Đại Đế tới. Đó chính là lệnh bài cao nhất của Thiên giới Đại Trăn.
- Meo, xem cho kỹ. Đây là Thiên Lệnh Đại Đế của Diêm Xuyên. Hiện tại, Diêm Xuyên không có ở đây. Ta tuyên bố một hiệu lệnh. Nhóm người Diêm Xuyên đi tới chỗ Bách thị cũ. Tại Bách thị cũ không có tin tức truyền đến, bất kỳ ai cũng không được truyền tin tới chỗ Bách thị cũ quấy rầy Diêm Xuyên!
Miêu Miêu quát to.
- A? Nhưng, Phần Mộ Tiên Vương muốn đối phó với ngươi mà!
Một quan viên cả kinh kêu lên.
Miêu Miêu lạnh lùng nhìn hắn một cái:
- Diêm Xuyên đang làm chuyện lớn. Bất luận là chuyện gì cũng phải xếp ở phía sau. Ai dám trái lệnh, lấy tội phản quốc luận xử!
Quan viên kia thoáng ngập ngừng, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ tuân theo.
Sau khi Miêu Miêu phát ra mệnh lệnh, lại nhìn về phía Phần Mộ Tiên Vương, Phần Mộ Tiên Vương cũng tỏ ra quái dị nhìn về phía Miêu Miêu.
- Ha, ngươi thật là không muốn sống nữa sao? Còn ngăn cản mọi người thông báo với Diêm Xuyên?
Phần Mộ Tiên Vương cổ quái nói.
- Tỷ?
Điệp Hậu lo lắng nhìn về phía Miêu Miêu.
- Tiểu Điệp, lần này tỷ tỷ có lỗi với muội. Nhưng nếu có cực khổ, tỷ tỷ chịu thay muội!
Miêu Miêu đứng ở phía trước người của Điệp Hậu.
- Tỷ, ta không có!
Điệp Hậu cười khổ nói.
Phần Mộ Tiên Vương cười lạnh nói:
- Tốt, đi theo ta đi!
- Phần Mộ Tiên Vương, hôm nay ngươi tự tiện xông vào Đại Tần Thành, còn muốn bắt ta và Điệp Hậu. Chẳng lẽ ngươi không sợ tương lai Diêm Xuyên sẽ xuất hiện, tiêu diệt bộ tộc Phần Mộ ngươi sao?
Miêu Miêu hét lớn nói.
- Diêm Xuyên? Ha ha ha, đúng là chuyện nực cười. Hắn là bại tướng dưới tay ta. Ta còn phải sợ hắn sao? Ngươi cũng đừng nhiều lời nữa. Mau đi theo ta!
Phần Mộ Tiên Vương không nhịn được, đưa tay chộp về phía Đại Tần Thành.
- Cung thủ, bắn!
Một tướng lĩnh quát to.
Ầm!
Mười vạn mũi tên bắn mạnh ra, hướng về phía Phần Mộ Tiên Vương.
- Giết, bảo vệ Điệp Hậu, Miêu Miêu!
Nhất thời những tiếng hét lớn truyền đến.
Trong Đại Tần Thành, rất đông cường giả bay vút lên trời, đánh về phía Phần Mộ Tiên Vương.
Tuy rằng biết rõ Phần Mộ Tiên Vương cường đại, nhưng lại không có người nào lùi bước.
Từng kiếm quang, đao quang lao về phía Phần Mộ Tiên Vương tấn công. Vạn mũi tên cùng bắn ra. Mũi tên như mưa sao sa, lao nhanh đến.
- Hừ!
Phần Mộ Tiên Vương hừ lạnh một tiếng.
Thân hình hắn thoáng chấn động. Nhất thời tất cả kiếm quang, đao quang, mưa tên đều vỡ nát. Lực lượng mạnh mẽ lan truyền ra. Tất cả Đại Tần Thành đều chấn động mạnh một cái.
- Mời bảo bối, định!
Sát Đế quát to một tiếng.
Ầm!
Vô số kim quang cuồn cuộn lao về phía Phần Mộ Tiên Vương.
Nhưng như vậy cũng có nghĩa gì. Phần Mộ Tiên Vương quá mức cường hãn.
- Hừ, một chút tiểu đạo, phá!
Phần Mộ Tiên Vương vung bàn tay phải ra.
Ầm!
Kim quang ầm ầm đổ nát. Thậm chí ngay cả thân hình của Sát Đế cũng đột nhiên dừng lại.
Một đòn nghiêm trọng, trùng kích cực lớn đánh xuống tất cả Đại Tần Thành. Vô số bách tính lộ vẻ kinh hoảng.
- Thần thông thời gian, hoãn!
Đông Phương Chính Phái quát to một tiếng.
Ầm ầm ầm!
Dư âm từ từ bị ngăn cản lại. Nhưng Đại Tần Thành lại lay động một hồi.
- Tiểu Điệp, chúng ta đi!
Miêu Miêu gọi.
Vèo!
Điệp Hậu, Miêu Miêu nhanh chóng muốn bay tới phía tây thành.
- Tỷ, chúng ta làm sao bây giờ? Đi đâu?
Điệp Hậu khẩn trương nói.
- Tội của chúng ta không nên làm liên lụy tới toàn thành! Ra khỏi thành!
Miêu Miêu kêu lên.
Ầm ầm ầm!
Tại Đại Tần Thành lại phát ra những tiếng nổ vang. Tuy rằng tướng sĩ Đại Trăn liều mạng chống đỡ, nhưng Phần Mộ Tiên Vương quá lợi hại. Mọi người đều bị trọng thương.
- Ha ha, còn muốn trốn?
Phần Mộ Tiên Vương cười to nói.
Ầm!
Trong nháy mắt Phần Mộ Tiên Vương đã bay đến gần. Hắn giơ tay chộp một cái về phía Miêu Miêu.
- Meo!
Miêu Miêu cả kinh kêu lên.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden