|
|
04-04-2008, 07:21 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 100
Hoà n Trủy Giải Nguy
Bạch Nho nói giá»ng nhÆ° Ä‘iên nhÆ° cuồng:
– DÆ°Æ¡ng Tam Lang, ngÆ°á»i cứ ra tay Ä‘i, vợ chồng cha con ta chết chung vá»›i nhau.
Nói xong y lui gần cô gái tóc dà i đưa tay sỠvà o đầu thằng bé.
Thằng bé trợn tròn cặp mắt tà hon, ngắm nhìn cha nó, tuổi nhỠchừng nà y mà chẳng có vẻ sợ hãi chút nà o.
Äinh Hạo lấy là m lạ lùng, sao Bạch Nho không dám phản kháng gì cả?
Trung niên áo Ä‘en nói giá»ng hãi hùng:
– Tổng giám, ngÆ°á»i chẳng thức thá»i chút nà o cả, nếu ngÆ°á»i theo tại hạ vá» bảo, mẹ con y vẫn còn sống sót được, nếu cứ bắt ép tại hạ ra tay, thế thì Ä‘Ã nh phải chấp hà nh mệnh lệnh của bảo chủ váºy.
Bạch Nho biến sắc nói:
– Ta biết rõ tÃnh tình của Trịnh Tam Giang hÆ¡n ai hết, y sẽ không buông tha hai mẹ con nà ng đâu.
– Tổng giám chỉ đa nghi thôi, tại hạ đảm bảo không đụng tơ hà o hai mẹ con nà ng đâu.
– NgÆ°Æ¡i đảm bảo? Äệ tá» chân truyá»n của Äịa Ngục Tôn Giả chắc chẳng có từ tâm nà y đâu. Trịnh Tam Giang không sai ngÆ°á»i nà o khác tá»›i đây mà chỉ phái ngÆ°á»i Truy Hồn Thái Tuế đến thì đủ biết dụng tâm của y thế nà o rồi!
Äinh Hạo cả kinh, té ra Truy Hồn Thái Tuế DÆ°Æ¡ng Tam Lang nà y là truyá»n nhân của Äịa Ngục Tôn Giả chỉ cần nghe ngoại hiệu cÅ©ng đủ biết y thuá»™c hạng ngÆ°á»i hung ác thế nà o rồi.
Äến bây giá» Äinh Hạo má»›i để ý trong tay của bá»n võ sÄ© bao vây xung quanh vợ chồng Bạch Nho Ä‘á»u có cầm má»™t cái tiểu hồ lô, má»™t tay Ä‘ang đặt trên nút, miệng hồ lô thì chia và o hÆ°á»›ng giữa.
Chắc chắn bên trong hồ lô có chứa loại Ä‘á»™c dược cá»±c Ä‘á»™c gì rồi, chẳng trách được Bạch Nho có má»™t thân võ công kinh ngÆ°á»i lại không dám phản kháng gì cả, nếu Ä‘á»™ng thủ thì y có thể rút lui thân được, còn mẹ con nà ng thì phải thảm thÆ°Æ¡ng thôi.
Truy Hồn Thái Tuế DÆ°Æ¡ng Tam Lang cất giá»ng lạnh lùng nói:
– Tổng giám, ngÆ°á»i tưởng tượng được háºu quả chứ, chỉ cần tại hạ vẫy tay má»™t cái thì có thể truy hồn Ä‘oạt mạng ngay, mà ngÆ°á»i thì không thể chết được, vì tai hạ giết ngÆ°á»i được thì cÅ©ng phải cứu sống lại được, lệnh bảo chủ cần ngÆ°á»i sống thôi ...
Cô gái tóc dải thảm thương gầm rống lên:
– Vân ca, cứ bằng lòng Ä‘iá»u kiện của y Ä‘i, chúng ta có thể chết được nhÆ°ng tá»™i nghiệp tiểu Vân ...
Bạch Nho phùng mang trợn mắt, cÆ¡n oán Ä‘á»™c trong cặp mắt phản chiếu bên ngoà i trông tháºt khủng khiếp:
– DÆ°Æ¡ng Tam Lang, vợ chồng cha con ta chỉ có con Ä‘Æ°á»ng chết, nhÆ°ng ngÆ°á»i cÅ©ng không thoát khá»i được đâu, ta muốn giết ngÆ°á»i cÅ©ng chỉ má»™t cái vẫy tay thôi.
Truy Hồn Thái Tuế Dương Tam Lang bất giác lùi ra sau một bước nói:
– Âu Dương Khánh Vân, chắc chúng ta không còn gì để nói nữa chứ?
Äinh Hạo suy nghÄ© tháºt nhanh, bây giá» tìm cách nà o để giải nguy cho Bạch Nho đây? Mình có Tỵ Ä‘á»™c châu thì chẳng sợ Vô Hình Chi Äá»™c rồi, còn ba mạng gia đình Bạch Nho nếu xá» không khéo thì há»ng ngay.
Bá»—ng nhiên Äinh Hạo nhá»› ra khẩu hiệu của Vá»ng Nguyệt Bảo, tại sao mình không mạo hiểm thá» nghiệm xem thế nà o, nếu dụ được Truy Hồn Thái Tuế DÆ°Æ¡ng Tam Lang rá»i khá»i hiện trÆ°á»ng nà y thì má»›i dá»… đối phó vá»›i y.
Hắn nghÄ© tá»›i đây, bèn âm thầm thoái lui ra sau và i trượng, ẩn và o phÃa sau má»™t tảng đá to lá»›n, hô lá»›n:
– Nguyệt chánh trung thiên!
Tất cả má»i ngÆ°á»i lá»™ vẻ hoảng hốt, Truy Hồn Thái Tuế DÆ°Æ¡ng Tam Lang thoáng cau mà y lên tiếng há»i lại:
– Ngân hán vô thanh!
Äinh Hạo mừng thầm, trông thế nà y thì kế sách của mình có thể ứng dụng được, bèn liá»n nói lá»›n tiếng:
– Từ Vá»ng sÆ¡n táºp gá»i vá» tin tức của há»™ pháp.
Câu nói nà y quả nhiên có hiệu lực ngay, Truy Hồn Thái Tuế Dương Tam Lang biến sắc hấp tấp nói:
– Tin gấp của sÆ° tôn bản tá»a chăng?
– Äúng thế.
– Hiện thân trả lá»i có được chăng?
– Không, đây là cÆ¡ máºt sá»±, há»™ pháp đã căn dặn không được lá»t và o tay ngÆ°á»i thứ ba!
Truy Hồn Thái Tuế DÆ°Æ¡ng Tam Lang do dá»± giây lát, hÆ°á»›ng vá» phÃa tám tên võ sÄ© lệnh nói:
– Các ngÆ°á»i hãy chú ý, cẩn tháºn canh giữ, nếu há» có di Ä‘á»™ng cứ việc phóng Ä‘á»™c ngay.
– Tuân lệnh!
Tám tên võ sĩ đồng thanh dạ một tiếng.
Truy Hồn Thái Tuế DÆ°Æ¡ng Tam Lang tung mình chạy tá»›i chẳng thấy có bóng dáng ngÆ°á»i truyá»n lệnh đâu cả, gÆ°Æ¡ng mặt y lá»™ vẻ hoảng sợ và nghi hoặc trầm giá»ng nói:
– Sao không hiện thân ra đi?
Chá»— y Ä‘ang đứng đấu lÆ°ng vá»›i tảng đá mà Äinh Hạo ẩn núp, Äinh Hạo lượn mình tá»›i má»™t cách nhanh nhẹn từ phÃa sau Ä‘Æ°a tay ra bấu chặt và o yếu hầu của Truy Hồn Thái Tuế là m cho y tắc nghẹn tiếng nói, còn tay kia cầm Lôi Công Trủy rạch nhè nhẹ và o ngá»±c y, sau đó hạ giá»ng nói:
– Không được kêu la gì cả, bằng không thanh trủy thủ nà y sẽ đâm thủng trái tim ngÆ°á»i!
Truy Hồn Thái Tuế nằm mÆ¡ cÅ©ng chẳng ngá» có sá»± biến nhÆ° thế, dùng sức vùng vẫy má»™t cái, là m sao thoát thân ra được trong tay của Äinh Hạo, yết hầu liá»n bị siết chặt hÆ¡n, hÆ¡i thở cắt ngang cảm thỠấy chẳng dá»… chịu chút nà o cả.
Äinh Hạo hÆ¡i buông lá»ng bà n tay đã bấu và o yếu hầu của đối phÆ°Æ¡ng nói:
– Có nghe ta nói chưa, không được la ó gì cả!
Truy Hồn Thái Tuế thở một cái hoảng hốt nói:
– Ngươi là ai?
– Äiá»u nà y ngÆ°á»i chá»› há»i là m gì, bây giá» ngÆ°á»i hãy ra lệnh bảo tám tên võ sÄ© ấy lui ra ngay.
Truy Hồn Thái Tuế Dương Tam Lang lẳng lặng không nói gì cả.
Bá»—ng nhiên Äinh Hạo cảm thấy đầu óc choáng váng, hắn đã cảnh giác đối phÆ°Æ¡ng đã âm thầm thi triển Vô Hình Chi Äá»™c là thứ Ä‘á»™c không mùi không sắc, hắn nÃn thở giây lát, dần dần cảm thấy tỉnh táo lại ngay biết Tỵ Ä‘á»™c châu đã có hiệu lá»±c, kịch Ä‘á»™c đã được giải Ä‘i hoà n toà n không sai rồi, hắn lạnh lùng nói:
– DÆ°Æ¡ng Tam Lang, thứ Äá»™c trung chi Ä‘á»™c của ngÆ°á»i hoà n toà n không có tác dụng gì vá»›i ta cả, ngÆ°á»i chá»› đánh Ä‘á»™c là m chi nữa, chỉ phà công sức thôi.
Truy Hồn Thái Tuế bất giác hồn vÃa lên mây há»›t hải nói:
– Rốt cuộc các hạ là ai?
Äinh Hạo ấn nhẹ Lôi Công Trủy trong tay má»™t cái, sau đó hạ giá»ng nói:
– Mau phát lệnh đi!
Toà n thân của Truy Hồn Thái Tuế co rút lia lịa nghiến răng giáºn dữ nói:
– NgÆ°Æ¡i không khai ra lai lịch, thì bản tá»a không hạ lệnh váºy!
– Ngươi muốn chết trước chăng?
– Bản tá»a ra lệnh xong thì ngÆ°á»i đối phó nhÆ° thế nà o vá»›i ta?
– Äến lúc đó hãy tÃnh, bây giá» hãy hạ lệnh Ä‘i!
– Dù ngÆ°á»i có giết chết bản tá»a, cÅ©ng không thể nà o cứu sống được ba mạng ngÆ°á»i của nhà hỠÂu đâu!
– Ngươi nói đùa chăng, tại hạ chẳng sợ độc chút nà o cả.
Truy Hồn Thái Tuế không là m gì được hÆ¡n nữa, nhÆ°ng y vẫn muốn thoát thân nói giá»ng hoảng hốt:
– NgÆ°Æ¡i buông tay ra, bản tá»a sẽ hạ lệnh ngay!
– Không thể được!
– Thế thì bản tá»a đánh liá»u má»™t mạng lấy ba mạng.
Äinh Hạo bèn nhượng bá»™, bèn trầm giá»ng nói:
– NgÆ°Æ¡i ra lệnh triệu hồi tám tên võ sÄ© ấy, tại hạ sẽ cho ngÆ°á»i cÆ¡ há»™i quyết đấu công bằng!
– Äiá»u nà y có tin tưởng được chăng?
– Nếu ngÆ°á»i không tin tưởng thì ngÆ°á»i bá» xác ngay đây láºp tức! Truy Hồn Thái Tuế trầm tÆ° giây lát, cuối cùng cất tiếng hô to:
– Tất cả các ngÆ°á»i hãy lui qua đây hết!
Tám tên võ sĩ ấy quả cảm ngạc nhiên, nhưng vẫn tuân lệnh chạy sang hướng y.
Tình hình nà y là m cho Bạch Nho ngẩn ngÆ°á»i tại chá»—, Äinh Hạo buông tay thả Truy Hồn Thái Tuế ra, láºp tức vung kiếm cầm tay.
Truy Hồn Thái Tuế nhún mình nhảy tá»›i trÆ°á»›c tám thÆ°á»›c, xoay ngÆ°á»i sang gầm thét nói:
– Rốt cuá»™c ngÆ°á»i là ai?
Tám tên võ sÄ© chạy tá»›i trÆ°á»›c, cùng nhau thất kinh kêu lên má»™t tiếng hoảng hốt, tất cả bá»n há» dừng bÆ°á»›c lại, má»™t trong tám tên võ sÄ© hãi hùng kêu to:
– Toan Tú Tà i!
Truy Hồn Thái Tuế rút kiếm ra một cách nhanh nhẹn gầm hét:
– NgÆ°Æ¡i chÃnh là Toan Tú Tà i ngÆ°á»i mà chuyên môn đối địch vá»›i bản bảo đó phải không?
Äinh Hạo lạnh lùng nói:
– Äúng thế, chÃnh là ta đây, bây giá» ngÆ°á»i chuẩn bị giữ lấy mạng sống, nếu ngÆ°á»i tiếp được má»™t chiêu của tại hạ không chết, thì coi nhÆ° ngÆ°á»i được sống.
– Chớ ngạo nghễ quá thế.
– Chuẩn bị nha.
Trong tiếng gầm hét, trÆ°á»ng kiếm nghiêng nghiêng giÆ¡ cao hất tá»›i.
Truy Hồn Thái Tuế hãi hùng gầm hét một tiếng:
– Phóng độc mau lên!
Kế đó thanh kiếm trong tay y quét tá»›i nhanh nhÆ° cắt, trông thế đánh của y biết ngay không phải tay kiếm tầm thÆ°á»ng đâu.
Äồng thá»i bên nà y, tám tên võ sÄ© cùng lúc mở hồ lô ra.
TrÆ°á»ng kiếm của Äinh Hạo lÆ°á»›t nhanh tá»›i, oa!
Má»™t tiếng rú thảm thiết rạch xé hÆ° không nghe thấy phải phát lạnh xÆ°Æ¡ng sống, Truy Hồn Thái Tuế bịch má»™t tiếng té ngã xuống đất, tám tên võ sÄ© hồn vÃa lên mây ai nấy hoảng hốt co giò chạy tứ tán, Äinh Hạo đâu để há» thoát thân dá»… dà ng nhÆ° váºy được, hắn liá»n bÆ°á»›c tá»›i ra tay chém nhanh và i chiêu kiếm, bông kiếm lấp lánh xen lẫn tiếng rú thảm khốc, chỉ trong nháy mắt bầu không khà lại tịch mịch nhÆ° trÆ°á»›c.
– Äinh thiếu hiệp!
Bạch Nho điên cuồng la hét chạy tới.
Äinh Hạo láºp tức chạy tá»›i xua tay lia lịa gầm hét:
– Chớ chạy tới nữa, hơi độc chưa tan hết đâu!
Bạch Nho nghe nói vá»™i dừng bÆ°á»›c lại ngay, ngá»› ngẩn đứng nhìn Äinh Hạo chẳng nói được lá»i nà o.
Cô gái tóc dà i dắt thằng bé cÅ©ng chạy tá»›i bên đây, gÆ°Æ¡ng mặt đầy vẻ cảm kÃch, nÆ°á»›c mắt nhá» ròng ròng, xuống chắp tay là m lá»… nghẹn ngà o nói:
– Äinh thiếu hiệp, Ä‘a tạ ân tái tạo của ngÆ°á»i!
Thằng bé tiểu Vân cao lá»›n hÆ¡n năm ngoái đôi chút, cặp mắt tròn xoe ngÆ°á»›c nhìn Äinh Hạo nói:
– Mẹ, y là Äinh thúc thúc mà !
Cô gái tóc dà i giơ tay bồng thằng bé lên hôn một cái và o má nó.
Bây giỠBạch Nho mới cất tiếng nói:
– Äinh huynh, đại ân chẳng dám nói lá»i báo đáp, tại hạ chẳng biết nói gì hÆ¡n!
Äinh Hạo lấy Lôi Công Trủy ra Ä‘ua tá»›i phÃa trÆ°á»›c cô gái tóc dà i nói:
– Âu DÆ°Æ¡ng phu nhân, tại hạ xin gá»i trả Lôi Công Trủy lại, đồng thá»i thà nh công cảm tạ phu nhân nhiá»u nha!
Cô gái tóc dà i vội đặt Tiểu Vân xuống, giơ hai tay cầm lấy thanh trủy xúc động nói:
– Ba mạng sống chồng con của nữ tỳ nà y được tái hưởng lạc thú Ä‘oà n tụ Ä‘á»u do thiếu hiệp ban cho!
Äinh Hạo cúi ngÆ°á»i trả lá»… nói:
– Chuyện nho nhá» báºn tâm là m gì! Nói xong hắn quay sang hÆ°á»›ng Bạch Nho nói:
– Sao Âu DÆ°Æ¡ng huynh lại bị bá»n há» vây khốn thế nà y?
Bạch Nho căm phẫn nói:
– Ấy là do tại hạ quá sÆ¡ ý, vì xuống núi mua sắm váºt dụng, có lẽ bá»n máºt thám phát hiện được hà nh tung và theo dõi và o đây thôi, nếu chẳng nhá» Äinh huynh đến kịp lúc, háºu quả sẽ không thể lÆ°á»ng được rồi.
– Äó cÅ©ng chỉ là ngẫu nhiên thôi.
– Äinh huynh chỉ vì hoà n trả thanh trủy mà và o đây chăng?
– Äúng váºy!
– Má»i Äinh huynh và o Ä‘á»™ng thất ở chÆ¡i giây lát ...
– Không tiểu đệ còn có việc gấp cần là m, phải ra núi ngay mới được!
Cô gái tóc dà i nói:
– Thiếu hiệp nán lưu lại giây lát để vợ chồng tôi biểu lộ chút tâm ý chẳng được sao?
Äinh Hạo cÆ°á»i cởi mở nói:
– Äể hẹn khi khác váºy!
Bạch Nho thà nh khẩn nói:
– Äinh huynh, thế là vợ chồng tôi áy náy vô cùng!
– Âu DÆ°Æ¡ng huynh chá»› nên nghÄ© nhÆ° thế, vui mừng khi thấy hai vợ chồng huynh hòa hợp Ä‘oà n tụ, tiểu đệ lấy là m an ủi lắm rồi, có Ä‘iá»u là Vá»ng Nguyệt Bảo quyết chẳng chịu buông tha đâu, rất mong huynh phải cẩn tháºn Ä‘á» phòng luôn.
– Vâng, cảm tạ Äinh huynh quan tâm Ä‘iá»u nà y, tại hạ rất hổ thẹn vá»›i Äinh huynh ...
– Âu Dương huynh chớ nói thế!
– Trá»i đã tối, xin nghỉ lại má»™t đêm, sáng mai hãy lên Ä‘Æ°á»ng, thế nà o?
– Miá»…n váºy, tiểu đệ nóng ruá»™t vô cùng, má»™t khắc cÅ©ng chẳng thể nán lại được.
– Thế thì tại hạ chẳng dám cưỡng ép váºy, xin dùng chút Ãt lót dạ rồi hãy Ä‘i.
– Tiểu đệ có chuẩn bị lÆ°Æ¡ng thá»±c rồi, xin ghi nháºn thịnh tình váºy.
– Thế ... thế ...
– Hẹn gặp lại sau, tiểu đệ xin giã từ ngay.
Hai vợ chồng buồn bã ngắm nhìn Äinh Hạo nói chẳng nên lá»i.
Äinh Hạo chắp tay xá má»™t xá mạnh dạn xoay ngÆ°á»i phi thân chạy Ä‘i.
Sau lưng vang tới tiếng nói của thằng bé:
– Äinh thúc thúc ngÆ°á»i nhá»› tá»›i nhe!
Tiếng nói trẻ nhá» là m cho Äinh Hạo cảm Ä‘á»™ng chẳng Ãt, cuối cùng Bạch Nho vẫn có phÆ°á»›c, sau khi lăn lá»™n má»™t thá»i gian trong sóng gió giang hồ hiểm ác nà y, ngÆ°á»i đã trở vá» Ä‘oà n tụ vá»›i vợ con hưởng lạc thiên luân, mình hình nhÆ° phải chạy mạng dÆ°á»›i bóng kiếm ánh Ä‘ao.
Hắn chuẩn bị vượt ngang Hình Sơn đi qua sơn cốc trở vỠLy trần đảo.
Bây giá» có má»™t việc là m hắn lo nghÄ© chẳng Ãt, lúc trÆ°á»›c Phỉ Nhược Ngu nháºn sá»± ủy thác của Bạch Nho truyá»n tin giả vá» bảo nói rằng Bạch Nho té cốc mà chết, nếu Trịnh Tam Giang bắt tay Ä‘iá»u tra việc nà y thì cảnh ngá»™ của Phỉ Nhược Ngu nguy khốn không sai nhÆ°ng biết là m sao bây giá», Ä‘Ã nh phải phó thác cho số pháºn thôi.
Trải qua và i ngà y hà nh trình, hắn đã Ä‘i qua Cốc thà nh rồi và o tá»›i Y dÆ°Æ¡ng cách Ly trần đảo chÆ°a đầy trăm dặm Ä‘Æ°á»ng.
Lúc bấy giá» và o khoảng canh má»™t, Äinh Hạo cảm thấy trong lòng rạo rá»±c chẳng chịu ở lại khách Ä‘iếm, chỉ ở lại khách Ä‘iếm ăn uống nghỉ chân chừng ná»a tiếng đồng hồ, rồi lại rá»i khá»i khách Ä‘iếm lên Ä‘Æ°á»ng tiếp.
ÄÆ°Æ¡ng lúc Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, bá»—ng cảm thấy có má»™t luồng gió lÆ°á»›t nhanh qua đỉnh đầu, Äinh Hạo bất giác giáºt mình, chỉ thấy má»™t cầu vồng bóng Ä‘en đáp xuống phÃa trÆ°á»›c giữa lá»™.
Äinh Hạo trố mắt nhìn kỹ, cầu vồng bóng Ä‘en đó chÃnh là con quái Ä‘iểu Linh Khứu của Linh Khứu má»— má»— lão tẩu mà , sao nó lại rá»i chủ nhân bay đến đây váºy, con quái Ä‘iểu nà y thông tÃnh ngÆ°á»i, chẳng lẽ ...
Hắn nghÄ© tá»›i đây thấy con Linh Khứu ấy chăm chăm nhìn mình vá»— cánh lia lịa không khá»i cảm thấy hoang mang khó hiểu vô cùng.
Trông con Linh Khứu ra vẻ nóng nảy vô cùng, Äinh Hạo quýnh lên chẳng biết nên là m gì bây giá», vả lại hắn cÅ©ng không thông hiểu tiếng chim Ä‘iểu nữa.
Má»™t ngÆ°á»i má»™t Ä‘iểu nhìn nhau hồi lâu, Äinh Hạo tá»›i gần âu yếm vuốt ve lông cánh của nó nói:
– Linh Khứu nhi, chủ nhân mi hữu sá»± chăng? Dẫn Ä‘Æ°á»ng ta Ä‘i coi nà o!
Nói cÅ©ng lạ tháºt, con Linh Khứu lại thông hiểu ý của Äinh Hạo, oác! Má»™t tiếng kêu kéo dà i ra, Ä‘áºp mạnh cánh bay vá» hÆ°á»›ng Tây nam, Äinh Hạo cÅ©ng tung mình lên, nối Ä‘uôi chạy theo nó.
Chẳng mấy chốc phÃa trÆ°á»›c mặt hiện ra má»™t khu rừng cây, con Linh Khứu ấy bay và o rừng mất dạng.
Äinh Hạo biết ngay uẩn khúc nằm trong khu rừng nà y.
Hắn lÆ°á»›t tá»›i bìa rừng trố mắt nhìn tá»›i, trong ấy có má»™t sÆ¡n trại quy mô rá»™ng lá»›n, xung quanh trang trại có hà o nÆ°á»›c rà o lại, rá»™ng khoảng năm trượng, hạng nhân váºt tầm thÆ°á»ng quyết không thể vượt qua được.
Ngay lúc nà y có tiếng xe chạy ồn à o vang tá»›i, nhìn kỹ thấy má»™t chiếc xe bÃt bùng chạy tá»›i dừng ngay chá»— mặt chánh hà o nÆ°á»›c trang trại, kế đó trong thùng xe phát ra tiếng nói sang sảng:
– Nguyệt chánh trung thiên!
Trong rừng láºp tức có ngÆ°á»i đáp lại:
– Ngân hán vô thanh!
Äinh Hạo thoáng Ä‘á»™ng lòng, đấy là ám hiệu của Vá»ng Nguyệt Bảo, thế thì trang trai nà y thuá»™c Ä‘Æ°á»ng gì đây của Bắc bảo rồi, Linh Khứu Ä‘iểu đã dẫn mình tá»›i đây, chẳng lẽ lão tẩu tẩu bị nạn trong trang trại nà y chăng? Hắn nghÄ© thế bèn lượn mình ẩn và o chá»— kÃn đáo.
Trong rừng lại lên tiếng há»i tiếp:
– Huynh đệ ở cấp nà o váºy?
Gã đánh xe trả lá»i:
– Thuá»™c hạ của Hồng kỳ Ä‘Æ°á»ng!
– Có chuyện gì chăng?
– Vâng lệnh váºn tải trá»ng phạm tá»›i đây!
– ChỠgiây lát đã.
Äinh Hạo nhủ thầm:
Trá»ng phạm nà y là nhân váºt thế nà o sao không nhốt tại Vá»ng Nguyệt Bảo mà lại váºn chuyển đến đây? Hắn nghÄ© tá»›i đây âm thầm lượn mình tá»›i, uốn ngón tay búng ra luồng chỉ phong Ä‘iểm và o huyệt đạo của ngÆ°á»i lái xe và má»™t thiếu niên ăn mặc áo trắng đầu để tang ngồi bên cạnh.
|
04-04-2008, 07:22 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 101
Linh Khứu Cáo Cảnh
Äinh Hạo vén mà n cá»a xe nhìn và o thấy bên trong có má»™t cá»— quan tà i, bất giác kinh ngạc không Ãt, nhÆ°ng hắn thoáng ngẩn ngÆ°á»i liá»n hiểu ngay láºp tức, ghé mắt nhìn kỹ nắp quan tà i chỉ Ä‘áºy há» chá»› không có đóng Ä‘inh, hắn dùng sức mở cả nắp quan tà i lên, liá»n trông thấy má»™t ông lão râu tóc bạc phÆ¡ nằm trong đó, hắn Ä‘Æ°a tay thăm dò, thấy các mạch máu vẫn lÆ°u chảy và cÆ¡ thể còn ấm áp, chứng tá» lão nà y còn sống sá» sá» chÆ°a chết.
Ngay lúc nà y, tiếng nước sột soạt vang lên, chỉ thấy một cái cầu nổi rộng độ ba thước từ dưới nước dâng lên.
Äinh Hạo thoạt thấy tình hình khẩn cấp, láºp tức Ä‘Æ°a ngÆ°á»i trong quan tà i ra, sau đó Ä‘em gã lái xe và thiếu niên giả là m con cháu ngÆ°á»i chết ấy, cả hai bá» và o trong quan tà i và đáºy nắp quan tà i lại, hắn liá»n bồng ông lão và o lòng, từ phÃa sau chiếc xe bÃt bùng nhảy xuống, lượn mình ẩn thân và o má»™t bụi ráºm gần đó.
Äinh Hạo vừa ẩn mình xong, bên kia trong trại có và i bóng ngÆ°á»i bÆ°á»›c xuống cầu nổi.
Chỉ trong nháy mắt, bốn tên hán tỠáo Ä‘en đã tiếng tá»›i phÃa trÆ°á»›c chiếc xe, má»™t trong bốn ngÆ°á»i thất thanh kêu lên:
– Gã lái xe đâu rồi?
Má»™t ngÆ°á»i khác trong bá»n há» nói:
– Hứ, thằng lái xe nà y, chắc nó chột bụng, tìm chỗ đi cầu rồi, mặc kệ nó, chúng ta lo chuyển đi thôi.
Nói xong há» mở cá»a sau, hai ngÆ°á»i chui và o trong xe, còn hai ngÆ°á»i đứng ở ngoà i cá»a sau, chiếc xe cá»— quan tà i được bốn ngÆ°á»i khiêng xuống xe, má»™t trong bốn ngÆ°á»i ồ! Má»™t tiếng, ngạc nhiên nói:
– Sao nặng quá thế?
Một tên khác nói:
– Chắc má»™t ngÆ°á»i lá»›n máºp nặng cân chứ gì, thôi cứ khiêng Ä‘i Ä‘i!
Bốn tên hán tá» cùng khiêng cá»— quan tà i, bÆ°á»›c lên cầu nổi từ từ chìm xuống nÆ°á»›c ẩn mất, thiết kế nà y quả tháºt tinh vi vô cùng.
Äinh Hạo trố mắt nhìn kỹ ông lão, bất giác giáºt nẩy ngÆ°á»i lên, ông lão nà y chÃnh là NgÅ© PhÆ°Æ¡ng Thần Äông PhÆ°Æ¡ng Khải Minh được Vá»ng Nguyệt Bảo phong là m Äông Khanh, mà cÅ©ng chÃnh là sÆ° phụ của Phi Nhược Ngu váºy.
Tại sao Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng Äông Khanh lại trở thà nh tòng phạm được?
Hắn nghĩ tới đây, vội giơ tay khám xét huyệt đạo, nhưng chẳng xét ra bị loại thủ pháp gì đã khống chế? Hắn nhủ thầm:
Chẳng lẽ y bị dược váºt khống chế sao, rồi liá»n lấy Tị Äá»™c Châu ra, bá» và o miệng của lão, chỉ trong giây lát, NgÅ© PhÆ°Æ¡ng Thần mở to hai mắt ra.
Äinh Hạo cả mừng, lấy hạt châu ra, bá» và o túi cất chá» má»™t giây lát nữa, thần trà NgÅ© PhÆ°Æ¡ng tỉnh táo ngay.
– Các hạ có nhớ tại hạ chăng?
NgÅ© PhÆ°Æ¡ng Thần giáºt mình ngồi báºt dáºy, ra vẻ kinh ngạc ngắm nhìn Äinh Hạo má»™t cái, kinh hãi nói:
– Ngươi là Toan Tú Tà i chăng?
– Äúng thế, chÃnh là tại hạ đây!
– Ngươi ... ngươi muốn là m gì lão phu nà o?
Äinh Hạo mỉm cÆ°á»i nói:
– Các hạ bị bá»n Vá»ng Nguyệt Bảo bá» và o cá»— quan tà i váºn chuyển đến đây, ta ngẫu nhiên phát hiện đã cÆ°á»›p lấy được quan tà i ấy.
Ngũ Phương Thần vẫn còn nghi hoặc nói:
– Nói thế nà y ... chÃnh ngÆ°Æ¡i đã cứu sống lão phu.
– Äúng nhÆ° váºy!
– Chúng ta là thù địch với nhau mà ?
– Ta cứu ngÆ°Æ¡i chỉ là việc ngẫu nhiên thôi, các hạ được tôn xÆ°ng là Äông Khanh, sao lại hóa ra ngÆ°á»i trá»ng phạm của Bắc Bảo váºy?
Ngũ Phương Thần căm phẫn nói:
– Trịnh Tam Giang chỉ trÃch sÆ° đồ ta âm mÆ°u phản Bảo ...
Äinh Hạo cả kinh, nói:
– Còn Phi Nhược Ngu đâu?
– Hắn chẳng có mặt ở trong Bảo, chắc nay mai hắn vá» tá»›i Bảo bây giá».
– Tại sao Trịnh Tam Giang lại nói thế?
– Tại vì Nhược Ngu đã truyá»n tin giả vá» Bảo nói rằng Bạch Nho đã té chết tại Äại Hồng SÆ¡n, kết quả há» Ä‘iá»u tra ra Bạch Nho vẫn còn tại thế do đó Trịnh Tam Giang đã nói ta che chở con rể y mÆ°u đồ phản nghịch ...
Äinh Hạo quýnh quáng chẳng Ãt, hắn đã lo nghÄ© Ä‘iá»m nà y khi còn ở Hình SÆ¡n, nhÆ°ng không ngá» sá»± thể lại nghiêm trá»ng đến thế, Phi Nhược Ngu và bá»n Äịa Ngục Tôn Giả Ä‘ang trên con Ä‘Æ°á»ng vá» Bắc Bảo, nếu nhÆ° thế chẳng phải tá»± nạp mạng và o chá»— chết Æ°, phải tìm cách chặn Ä‘Æ°á»ng hắn lại má»›i được.
Hắn nghÄ© đến đây, trầm giá»ng nói:
– Tại sao phải chuyển ngươi qua đây?
– Trong Bảo đã phái ngÆ°á»i Ä‘i tìm Bạch Nho để đôi bên đối chất, Trịnh Nguyệt Nga muốn Ä‘Ãch thân xá» là việc nà y.
– Trịnh Nguyệt Nga Ä‘Ãch thân xá» lý ...
– Äúng váºy chá»— nà y là phân Ä‘Ã của Vá»ng Nguyệt nên cÅ©ng có thể nói là phân bảo váºy, do Trịnh Nguyệt Nga tá»a trấn ở đây, cho nên há» má»›i áp giải lão phu đến đây!
– Công lực của Trịnh Nguyệt Nga đã phục hồi rồi sao?
– Äã phục hồi từ lâu rồi.
– Nói như thế nà y, tánh mạng của Phi Nhược Ngu nguy khốn rồi?
– Äiá»u đó cần gì phải nói, đồng thá»i Trịnh Giang đã biết được thân thế của y, y chÃnh là con của Thá» Dao Phong ...
– A! Thế thì ... thế thì ... Äinh Hạo giáºt bắn ngÆ°á»i lên, toà n thân toát ra mồ hôi lạnh. Hắn dừng lại giây lát bèn nói:
– Chá»— nà y hỠđặt tên là gì váºy?
– NgÆ°á»i trong Bảo Ä‘á»u gá»i ở đây là Vá»ng Nguyệt Trang!
– Chỉ má»™t mình Trịnh Nguyệt Nga tá»a trấn ở đây sao há»i:
– Không, nghe nói có Tây Khanh phụ tá, và năm mÆ°Æ¡i tên võ sÄ© tinh tuyển, mÆ°á»i tên đầu mục cao cấp cùng và i chục tên máºt thám hoạt Ä‘á»™ng vòng ngoà i, lá»±c lượng không kém váºy!
– Tây Khanh là ai váºy?
– Chỉ biết có ngÆ°á»i nhÆ° thế, chứ lão phu chÆ°a từng gặp mặt bao giá», cÅ©ng chẳng biết tên tuổi lai lịch của y.
Äinh Hạo tằng hắng má»™t tiếng nói:
– Phải nói Trịnh Tam Giang xứng đáng là nhất đại kiêu hùng, có lẽ không ai biết rõ được lực lượng thực sự của y đâu ...
NgÅ© PhÆ°Æ¡ng Thần gáºt đầu nói:
– Äúng nhÆ° thế, lão phu rất hối háºn trÆ°á»›c kia đã ... Ä‘Æ°á»ng đầu và o Bắc Bảo ...
Äinh Hạo Ä‘á»™ng lòng há»i:
– Có khi nà o Phi Nhược Nhu cũng được áp giải đây chăng?
– Có thể váºy, nhÆ°ng hiện giá» thì khó nói rồi!
– Tại sao thế?
– Thiếu hiệp cÆ°á»›p ngÆ°á»i bằng cách nà o váºy?
– Tại hạ dùng hai tên thuộc hạ của chúng thay các hạ, được hỠkhiêng và o trang rồi.
– Nếu ngÆ°á»i trong trang phát giác biến cố nà y, chắc chắn há» sẽ ra ngoà i do thám, vì thế kế hoạch có thể thay đổi luôn.
Äinh Hạo nghiến răng, nói:
– Tại hạ tÃnh sai nÆ°á»›c cá» nà y rồi, nhÆ°ng có ai ngá» sá»± việc sẽ xảy ra thế nà y chăng?
– Thiếu hiệp đến đây được ắt phải có nguyên do?
Äinh Hạo lại Ä‘á»™ng lòng lần nữa, Linh Khứu dẫn ta đến đây, chẳng lẽ đúng là Phi Nhược Ngu đã bị bắt Ä‘Æ°a vá» giam nhốt ở đây rồi chăng, hoặc là mẫu thân y Linh Khứu Mồ Má»— đã lá»t và o tay đối phÆ°Æ¡ng chăng?
– Xin các hạ hãy tạm thá»i chỠđợi ở xung quanh đâu đây, để tại hạ và o trong thám thÃnh xem sao?
NgÅ© PhÆ°Æ¡ng Thần trầm giá»ng nói:
– Lão nghe nói trong Trang hố bẫy cÆ¡ Ä‘á»™ng trùng trùng vô kể, thiếu hiệp phải cẩn tháºn tối Ä‘a nha ...
Äinh Hạo gáºt đầu nói:
– Äa tạ các hạ chỉ giáo, tại hạ sẽ tháºn trá»ng váºy.
– Lão phu vẫn chưa cảm tạ ân cứ mạng của thiếu hiệp mà ?
– Lão chá»› báºn tâm việc ấy là m gì, tại hạ và phụ thân của Phi Nhược Ngu là bạn thâm giao, bây giá» chúng ta là ngÆ°á»i má»™t nhà rồi.
– Chẳng thấy trong Trang có động tĩnh gì hết, có lẽ hỠchưa phát giác biến cố nà y chăng?
– Tại hạ phải và o Trang ngay chắc các hạ không hỠchi chứ?
– Lão phu khá»e lắm, không bị thÆ°Æ¡ng gì cả.
Äinh Hạo suy nghÄ© giây lát nói:
– Nếu trá»i sáng mà không thấy tại hạ ra khá»i Trang, xin các hạ láºp tức đến Thanh Thảo Bình cách trÆ°á»ng Tây thà nh Y Xuyên Ä‘á»™ khoảng bốn mÆ°Æ¡i dặm trÆ°á»ng, tìm má»™t ngÆ°á»i tên gá»i là Lạc Nhị viên ngoại y chÃnh là sÆ° huynh của Nhược Ngu, và đem tình hình nà y báo cáo lại vá»›i y.
– Äược, lão phu sẽ là m tròn việc nà y, mong rằng thiếu hiệp sẽ bình an ra Trang!
– Hẹn gặp lại sau!
Äinh Hạo chạy tá»›i bên cạnh chiếc xe nhìn và o trang trại âm u tối mò chẳng nghe thấy chút Ä‘á»™ng tÄ©nh gì cả, hắn nhủ thầm:
Lạ thay, cỗ quan tà i chuyển và o trang trại lâu như thế nà y, chẳng lẽ đối phương vẫn chưa khám xét gì chăng?
Äinh Hạo lại lượn mình lÆ°á»›t sang má»™t bên, nhắm chuẩn xác má»™t cây tòng to lá»›n bên kia hồ, váºn mạnh ... khẩu chân khÃ, nghiêng nghiêng bay lên, nhún mình nhảy vá»t má»™t cái xa cả ba trượng, sau đó lượn ... nhà o lá»™n lÆ°á»›t tá»›i phất phÆ¡ hạ xuống ngá»n cây tà ng đã chá»n trÆ°á»›c.
Do vì NgÅ© PhÆ°Æ¡ng Thần đã cảnh giác trang trại có hố bẫy cÆ¡ Ä‘á»™ng trùng trùng vô kể, nên hắn không bèn đạp xuống chá»— cà nh lá ráºm rạp, mà chỉ nhè nhẹ dùng tay bấu chặt và o má»™t cà nh cây trÆ¡ trá»i, kèm chặt thân hình sau đó lá»™n ngược lên trên y nhÆ° má»™t con vượn.
Hắn trố mắt nhìn kỹ không khá»i á»›n lạnh xÆ°Æ¡ng sống chỉ thấy trong cà nh lá sum suê giăng đầy những lÆ°á»›i có móc sắt nhá» li ti cứ cách khoảng gang tấc có má»™t cái chuông đồng nhá», nếu sÆ¡ ý đụng phải thì trang trại được cảnh báo ngay, và tệ hÆ¡n nữa sẽ bị mạng lÆ°á»›i chèn và o thì đừng hòng thoát thân.
Bấy giá», có hai võ sÄ© cầm kiếm Ä‘ang tuần hà nh ở phÃa dÆ°á»›i cây đại thá».
Má»™t trong hai ngÆ°á»i nói:
– Lão Lý, chẳng biết ngÆ°á»i nằm trong cá»— quan tà i ấy là nhân váºt trá»ng phạm ra sao Æ°?
– Mặc kệ nó, nếu không phải kẻ địch thì cÅ©ng là ngÆ°á»i phạm luáºt Bảo thôi!
– Phải chỠTrang chủ mở nắp quan tà i mới được sao?
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên!
– Cơn khoái lạc phân đà chủ kỳ nà y, bảo đảm phải đến sáng thôi ...
– Nếu ngÆ°á»i chÆ°a muốn chết, thì hãy câm mồm lại.
Tên kia thè lưỡi ra, trợn mắt nhìn tên đồng bá»n há» Lý má»™t cái, sau đó hai ngÆ°á»i Ä‘i tuần tra nÆ¡i khác.
Äinh Hạo bấy giá» má»›i vỡ lẽ thì ra vẫn chÆ°a mở nắp quan tà i, chẳng trách không thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì cả, nÆ¡i nà y gá»i là Vá»ng Nguyệt Trang, vị trang chủ mà hai tên võ sÄ© đã nói chẳng biết có phải muốn ám chỉ Trịnh Nguyệt Nga chăng? Khoái lạc đến sáng là ý gì váºy?
Hắn nghÄ© tá»›i đây, bá»—ng lại nghe thấy tiếng Linh Khứu Ä‘áºp cánh Phịch! Phịch!
hắn quay đầu sang nhìn, quả nhiên con Linh Khứu từ trang trại lượn ra, bốn, năm tên võ sÄ© rượt theo ở phÃa sau, dÆ°Æ¡ng cung bắn lia lịa, má»™t trong bá»n há» chá»i mắng inh á»i:
– Con súc sanh đầy lông lá nà y là m ngÆ°á»i ta bá»±c bá»™i tháºt!
Má»™t ngÆ°á»i khác nói:
– Phải tìm một biện pháp nà o diệt trừ nó mới được ...
– Äúng rồi, hay là dùng tên lá»a bắn nó?
– Là m nhÆ° chỉ có mi thông minh lắm váºy, mi tưởng không ai đã nghÄ© cách nà y sao? Tìm cách Ä‘uổi nó Ä‘i được rồi!
– Nhưng đuổi nó đi rồi, lát nữa nó lại bay trở lại, bực với nó là m sao ...
Äinh Hạo chá» mấy tên võ sÄ© ấy Ä‘i rồi, hắn bèn định rõ lại chá»— dừng chân của há», sau đó lượn mình bay lên cao, vượt ra ngoà i cây tòng đó từ từ đáp xuống đất.
Cây tòng to lá»›n cách khoảng vá»›i bá» tÆ°á»ng Trang trại Ä‘á»™ khoảng năm, sáu trượng, phÃa trÆ°á»›c mặt có má»™t cánh cá»a hông ná»a mở ná»a đóng lại, còn cách cổng chánh chắc ở bên hÆ°á»›ng có cầu nổi không sai. Cánh cá»a hông có má»™t võ sÄ© ôm kiếm đứng gác ở đấy.
Äinh Hạo biết chắc mái nhà bên kia tÆ°á»ng ắt có cÆ¡ Ä‘á»™ng mai phục, cho nên nhảy lên mái nhà và o trong thì thất sách. Còn vá»›i khoảng cách chá»— mình Ä‘ang đứng vá»›i tên võ sÄ© đứng gác ở cánh cá»a hông, muốn nhảy tá»›i giết chết y thì chuyện chẳng khó, nhÆ°ng là m nhÆ° thế chắc chắn phải kinh Ä‘á»™ng tá»›i má»i ngÆ°á»i.
ChỠđợi giây lát, không có kế gì sá» dụng được, Ä‘Ã nh phải mạo hiểm thá» xem sao, hắn lá»n mở miệng xịt! Má»™t tiếng.
Tên võ sÄ© ấy trợn mắt hét há»i:
– Ai đó?
– Xịt! Xịt!
Tên võ sÄ© ấy do dá»± gác kiếm chạy sang hÆ°á»›ng cây đại tòng, hạ giá»ng nói:
– Có phải tỷ tỷ là m dưới nhà bếp chăng?
– Xịt!
Tên võ sÄ© thèm muốn nở nụ cÆ°á»i đầy vẻ tà ý, Ä‘Æ°a mắt dòm ngó xung quanh má»™t cái, liá»n lượn mình ẩn và o đám cây tòng má»™t cách nhanh lẹ nói khẽ:
– Ở đâu? NhÆ°ng mà bây giá» chÆ°a được, ta còn ná»a tiếng đồng hồ nữa má»›i xuống ca được ...
Y chÆ°a nói hết lá»i, đã bị Äinh Hạo Ä‘iểm trúng huyệt đạo tắt nghẹn tiếng nói ngay, Äinh Hạo lôi y sâu và o bóng tối của đám cây tòng.
Äinh Hạo lên tiếng nói:
– Chớ được la ó, bằng không ta lấy mạng ngươi ngay!
Tay chân tên võ sĩ không cỠđộng được, chỉ còn mở miệng được thôi, y hoảng hốt nói:
– Các hạ là ai?
– Äiá»u nà y ngÆ°Æ¡i chá»› há»i là m gì, muốn sống thì hãy trả lá»i câu há»i của ta, hiện giá» chủ nhân của con quái Ä‘iểu đó ở đâu?
– Ở ... ở trong địa lao.
– Äịa lao ở hÆ°á»›ng nà o?
– Từ cá»a hông và o trong, Ä‘i dá»c theo con Ä‘Æ°á»ng nhá» sát bá» tÆ°á»ng đến háºu viện, có má»™t cây đại thá», bên cạnh có ngôi nhà nhá», đó chÃnh là ngõ và o địa lao, có ngÆ°á»i canh gác đấy!
– Có cơ động mai phục chứ?
– Có!
– Và o trong đó bằng cách nà o?
– Thế ... thế là chỉ có ngÆ°á»i gác địa lao má»›i biết rõ thôi.
– Từ đây đến đó có cơ động mai phục chăng?
– Không có!
– Những Ä‘iá»u ngÆ°á»i vừa khai có tháºt không?
– Hoà n toà n nói tháºt cả!
– Thế thì tốt lắm, hiện giá» ta Ä‘iểm Âm huyệt của mi, đây là thủ pháp Ä‘á»™c môn không ai giải được, trong vòng ná»a tiếng đồng hồ ta sẽ quay trở lại giải huyệt cho mi, nếu mi nói sai sá»± tháºt là m mất thì giá» của ta, thì mi sẽ tắt thở mà chết.
Tên võ sÄ© ấy nghe nói thế giáºt bắn ngÆ°á»i lên, ấp úng nói:
– Còn má»™t Ä‘iá»u ...
– Äiá»u gì nói mau?
– Trong Trang Ä‘á»u có lót gạch ăn thông vá»›i các nÆ¡i, xếp hà ng ngang lót tất cả là mÆ°á»i miếng gạch, chỉ được Ä‘i trên hai miếng gạch chÃnh giữa mà thôi.
Äinh Hạo gáºt đầu ra vẻ hà i lòng, chắc y chẳng dám nói dối rồi, hắn bèn dùng ngón tay Ä‘iểm và o Hắc Âm Huyệt của y, sau đó dấu y và trong phÃa sau má»™t cây đại thá», đảo mắt dòm ngó xung quanh không thấy ai cả, lượn mình lÆ°á»›t sang khoảng đất trống nhanh nhÆ° Ä‘iện xẹt, bÆ°á»›c và o trong cá»a hông.
Bấy giá» và khoảng canh ba, trong Tranh lắng lặng nhÆ° tá», chỉ có má»™t số rất Ãt phòng xá có ánh đèn phản chiếu ra ngoà i, quả nhiên đúng y tên võ sÄ© kia đã nói, lối thông toà n bá»™ có lót gạch xanh.
Hắn Ä‘i dá»c theo con Ä‘Æ°á»ng nhá» và o tá»›i háºu viện thấy có má»™t ngôi ngà nhỠở bên cạnh cây đại thá», cá»a phòng đóng kÃn, từ khe cá»a sổ lá»t ra ngoà i ánh đèn lá» má».
Äinh Hạo nhủ thầm:
Chắc gã canh gác địa lao đã đi và o cơn mộng từ lâu.
Má»™t dãy nhà bên kia thì đèn sáng nhÆ° ban ngà y, vang ra tiếng cÆ°á»i đùa giỡn từng hồi của nam nữ.
Äinh Hạo không cầm được lòng tò mò, lượn mình sang bên đó nhÆ° quỉ u linh, ngay ngã tÆ° lối Ä‘i lót gạch xanh, may thay lại có má»™t trái núi giả có thể ẩn mình và o đó được, hắn ngại rằng chạm phải cÆ¡ Ä‘á»™ng báo tin, phải đứng xa trái núi má»™t chút.
Nhìn xuyên qua cá»a sổ khép há» má»™t ná»a, có thể trông thấy rõ má»i cảnh váºt bên trong phòng xá, chỉ thấy má»™t bà n tiệc rượu ăn dở dang bà y ở giữa phòng, bên cạnh má»™t chiếc giÆ°á»ng có má»™t nam má»™t nữ Ä‘ang ngồi đâu mặt vá»›i nhau, ngÆ°á»i nữ ấy chỉ mặc áo lót trong để lá»™ má»™t ná»a bá»™ ngá»±c ra, mặt mà y xấu xà tầm thÆ°á»ng, chÃnh là Trịnh Nguyệt Nga, ngÆ°á»i nam đó là má»™t hán tá» trung niên, có gÆ°Æ¡ng mặt khá đẹp, có thể nói là má»™t trang nam tá», chỉ có Ä‘iá»u lông mà y Ä‘áºm Ä‘en trông có vẻ tà dâm khôn tả, thoáng nhìn biết ngay y là má»™t nhân váºt tà môn.
Gã hán tỠđó hai tay trên dÆ°á»›i hoạt Ä‘á»™ng không dừng, còn cô gái kia thì hà hà cÆ°á»i phóng đãng không ngá»›t.
Mặt Äinh Hạo nóng bừng lên, sát khà đùng đùng dâng cao, nghÄ© tưởng tá»›i Bạch Nho buông bá» y cÅ©ng chẳng có lá»—i gì cả.
Hai ngÆ°á»i ngã xuống giÆ°á»ng, gã hán tá» hất bà n tay má»™t cái là m tắt ngá»n đèn nến trên bà n, kế đó là những âm thanh bẩn thỉu rên rỉ khó nghe ...
Äinh Hạo suy nghÄ© giây lát cuối cùng quay đầu bá» Ä‘i, mục Ä‘Ãch mình đến đây là để cứu ngÆ°á»i, quyết không thể sanh sá»± mà là m há»ng mục Ä‘Ãch chÃnh của mình đã và o đây. Hắn vừa lÆ°á»›t tá»›i dÆ°á»›i bóng tối cây đại thá», có hai võ sÄ© tuần hà nh Ä‘i tá»›i, Äinh Hạo vá»™i thụt lui và o sau thân cây ...
Hai võ sÄ© bÆ°á»›c tá»›i phÃa trÆ°á»›c ngôi nhà nhá» dừng lại ở đó.
– Kiến cô nà y hạ há»a khà thế nà o?
– Mi muốn chết chăng?
– Tuần đêm chỉ là m cho có lệ thôi, cả con chim cÅ©ng chẳng bay lá»t và o đây ...
– Bị Trang chủ biết được, mi sẽ được chặt ra là m nhiá»u khúc bá» và o hồ rà o trang trại nuôi rùa.
– Chá»› nói những câu khó nghe thế nà y, chÃnh Trang chủ bây giá» cÅ©ng ... hà hÃ!
– Ta trông thấy mi hình như lên tới cổ hông?
– ChÃp! ChÃp! NgÆ°Æ¡i chẳng thèm chút nà o sao?
– Ta chưa muốn chết đâu!
Hai võ sÄ© lại tiếp tục Ä‘i tuần hà nh, Äinh Hạo liá»n lượn mình lÆ°á»›t tá»›i cánh của tiểu ốc, lấy tay đẩy mạnh má»™t cái, cá»a đóng kÃn lại rồi, hắn bèn dùng ngón tay gõ nhẹ và o cá»a:
Cá»c! Cá»c!
– Ai đó?
Äinh Hạo bất giác rùng mình, thì ra lại là âm thanh của ngÆ°á»i nữ, hắn liá»n hiểu ra đối thoại của hai tên võ sÄ© lúc nãy, trông tình hình nhÆ° thế thì Vá»ng Nguyệt Trang là nÆ¡i tà ác loạn dâm, chÆ°á»›ng khà ô trá»c đúng là kẻ trên là m gÆ°Æ¡ng bất chánh thì ngÆ°á»i dÆ°á»›i noi gÆ°Æ¡ng tà váºy không sai rồi, Trịnh Nguyệt Nga sống bê bối phóng túng, thì có trách được ngÆ°á»i dÆ°á»›i bắt chÆ°á»›c chăng?
Trong phòng lại vá»ng ra giá»ng nói ngÆ°á»i nữ ấy:
– Ai ở bên ngoà i đó?
– Cá»c! Cá»c!
– NgÆ°Æ¡i câm rồi sao? Cứ gõ cá»a mà không mở miệng nói được câu nà o chăng? Có phải muốn chá»c tức lão nÆ°Æ¡ng Æ°?
– Cá»c! Cá»c!
– Ồ! Lão nương biết ai rồi, gà trống con đó ư, đêm qua mi là m thỠbiết mùi rồi chứ gì, thôi và o đi!
Kế đó tiếng cá»t kẹt! Mở cá»a.
Äinh Hạo hất nhẹ thanh kiếm đẩy cá»a và o trong, sau đó tiện tay gà i cá»a lại.
– Ngươi ...
– Im ngay!
TrÆ°á»ng kiếm đã trá» và o ngá»±c của đối phÆ°Æ¡ng.
– Ngươi ... Ngươi ... là ai?
|
04-04-2008, 07:26 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 102
Dũng Cứu Mỗ Mỗ
Äinh Hạo lạnh lùng nói:
– Mau dẫn bản nhân và o địa lao!
Phụ nhân cai quản địa lao ấy, mắt nhìn Äinh Hạo vá»›i vẻ hoảng hốt, giá»ng nói run run:
– Chẳng lẽ ngươi là Toan Tú Tà i chăng?
– Äúng váºy, chÃnh là tại hạ đây!
– Ngươi muốn ... gì đây?
– Chá»› nói nhiá»u lá»i nữa, mau dẫn Ä‘Æ°á»ng Ä‘i.
DÆ°á»›i sá»± uy hiếp của mÅ©i kiếm, phụ nhân ấy xoay cái thân thể lõa lồ Ä‘Æ°a tay tá»›i vách tÆ°á»ng ...
MÅ©i kiếm của Äinh Hạo chuyển sang Ä‘iểm và o Mạng Môn đại huyệt của y nhanh nhÆ° cắt, lạnh lùng nói:
– NgÆ°Æ¡i chá»› tÃnh chuyện lôi thôi, bằng không ngÆ°Æ¡i sẽ là ngÆ°á»i chết đầu tiên!
Phu nhân ấy vẫn tiếp tục dùng ngón tay ấn trên vách tÆ°á»ng má»™t cái, sá»™t soạt!
Má»™t tiếng, cái giÆ°á»ng nằm của y tá»± Ä‘á»™ng đẩy sang má»™t bên, sau đó y dùng mÅ©i chân Ä‘iểm trên mặt đất và i cái, má»™t cánh cá»a máºt hiện ra láºp tức, có nấc thang gạch thông thẳng xuống phÃa dÆ°á»›i, âm u tối mò chẳng thấy đáy đâu cả.
Äinh Hạo lui ra sau má»™t bÆ°á»›c, quạt tắt ngá»n đèn sau đó vẫn dùng mÅ©i kiếm trá» và o sau lÆ°ng mụ nói:
– Xuống trước đi!
Y liá»n bÆ°á»›c xuống nấc thang, Äinh Hạo Ä‘i theo ở đằng sau, Ä‘i xuống báºc thang Ä‘á»™ khoảng ba trượng tá»›i đất bằng rồi quẹo sang phải, vá»›i nhãn lá»±c siêu nhân của Äinh Hạo vẫn có thể lá» má» phân biệt cảnh váºt trong địa đạo, hai ngÆ°á»i Ä‘i khoảng và i trượng lại quẹo sang trái, trÆ°á»›c mắt liá»n hiện ra song sắt.
Äinh Hạo đến trÆ°á»›c hà ng rà o song sắt, váºn khởi nhãn lá»±c nhìn và o lao thất, chỉ thấy má»™t bóng Ä‘en ngồi co ro ở trong góc, nhÆ°ng chẳng phân biệt được hình dáng ngÆ°á»i ấy nhÆ° thế nà o.
Äinh Hạo đảo mắt nhìn xung quanh má»™t cách nhanh lẹ, thấy trên vách tÆ°á»ng mé phải song sắt có treo ngá»n đèn dầu, hắn bèn Ä‘Æ°a nhẹ mÅ©i kiếm tá»›i nói:
– Äốt đèn lên coi nà o!
Phu nhân ấy bị mÅ©i kiếm đâm nhẹ má»™t cái, là m run bắn ngÆ°á»i lên, há»›t hải nói:
– Không có báºt lá»a!
Äinh Hạo không là m gì hÆ¡n, Ä‘Ã nh chịu và nói tiếp:
– Bây giá» ngÆ°Æ¡i mở cá»a lao cho ta!
Phu nhân ấy giÆ¡ tay lên ấn và o cái nút nhá» trên vách sát cá»a song sắt lao thất má»™t cái, chiếc cá»a song sắt được kéo lên cao Ä‘á»™ khoảng sáu thÆ°á»›c, sau đó y nói:
– Toan Tú Tà i, và o được rồi đấy?
– Ngươi đi và o trước!
– Ta ... ta ... ta đã dẫn ngÆ°Æ¡i đến Ä‘Ãch rồi ...
– Không được, ngươi phải và o trước mau lên!
MÅ©i kiếm lại đẩy tá»›i má»™t cái, phu nhân ôi cha! kêu lên Ä‘au Ä‘á»›n, Ä‘Ã nh phải miá»…n cưỡng bÆ°á»›c và o lao thất, Äinh Hạo cÅ©ng theo sau bÆ°á»›c và o, bóng ngÆ°á»i co ro ấy hình nhÆ° đã nghe thấy tiếng ngÆ°á»i, lồm cồm ngồi dáºy, bấy giá» Äinh Hạo má»›i trông thấy rõ rà ng, bất giác thất kinh kêu lên:
– “Lão tẩu tẩu!†NgÆ°á»i bị nhốt trong lao thất chÃnh là Linh Khứu Má»— Má»—.
Äinh Hạo xúc Ä‘á»™ng đến Ä‘á»—i toà n thân run lẩy bẩy, trông dáng vẻ hốc hác thất thần của lão, rõ rà ng đã chịu biết bao hà nh hạ đánh Ä‘áºp. Có lẽ Linh Khứu Má»— Má»— đã mất Ä‘i công lá»±c hai con mắt vô thần dÆ°á»›i tình cảnh âm u tối mò không đèn Ä‘uốc nà y, không thể nà o phân biệt cảnh váºt được, y hoảng hốt nói:
– Ai đó?
– Tiểu đệ là Äinh Hạo đây!
– Ồ! Tiểu huynh đệ ... ngươi ... ngươi cũng đến đây rồi sao?
Phu nhân ấy chụp lấy cÆ¡ há»™i Äinh Hạo thoáng phân tâm nói chuyện, lượn mình chui ra cá»a sắt lao thất nhanh nhÆ° cắt, nhÆ°ng Äinh Hạo phản ứng thần tốc kinh ngÆ°á»i, xoay kiếm quét tá»›i, chỉ xê dịch tÆ¡ hà o, không đâm trúng được y, ầm!
má»™t tiếng cá»a lao đóng lại, tức thì hắn giáºn run nghiến răng kêu cồm cá»™p.
Phu nhân ấy đứng chá»— cách cá»a lao tám thÆ°á»›c cÆ°á»i hắc hắc nói:
– Toan Tú Tà i, đây là tá»± ngÆ°Æ¡i chui và o lÆ°á»›i sắt, chuyến nà y ngÆ°Æ¡i biết tay ta thôi, hắc hắc hắc, bản Bảo Ä‘ang âu sầu không có cách nà o đối phó vá»›i ngÆ°Æ¡i, ai ngá» Triệu Nhị NÆ°Æ¡ng ta láºp được kỳ công nà y.
Linh Khứu Mỗ Mỗ kinh hãi nói:
– Tiểu huynh đệ, ngươi cũng bị nhốt cả sao?
Äinh Hạo không trả lá»i y, thu kiếm tra và o bao, Ä‘Æ°a tay ra lá»— hở song sắt, vẫy tay má»™t cái nói:
– Triệu Nhị NÆ°Æ¡ng, chúng ta thÆ°Æ¡ng lượng cái nà o! Triệu Nhị NÆ°Æ¡ng uốn éo thân mình má»m mại của y, rồi liếc nhìn Äinh Hạo nói:
– Có gì phải thương lượng nữa?
– Tá»· dụ ... ngÆ°Æ¡i có thể Ä‘á» xuất Ä‘iá»u kiện gì đó ...
– Thả ngươi ra? hắc hắc hắc, Triệu Nhị Nương ta không điên khùng gì đến nỗi chẳng biết chết sống là gì đâu?
– NgÆ°Æ¡i vẫn ra tay được mà , trÆ°á»›c khi Ä‘á» cáºp Ä‘iá»u kiện tại hạ sẽ giao binh khà cho ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c ...
Triệu Nhị Nương nghe nói bước tới gần hơn chỉ cách song sắt còn khoảng bốn, năm thước, y hai tay chống nạnh nói:
– Sắc đẹp của ngÆ°Æ¡i quả khiến lão nÆ°Æ¡ng Ä‘á»™ng lòng ham muốn, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đáng sợ lắm, bây giá» lão nÆ°Æ¡ng truyá»n ra ám hiệu, sẽ có ngÆ°á»i láºp tức đến đây chiêu đãi ngÆ°Æ¡i ...
Äinh Hạo Ä‘Æ°a hai bà n tay ra ngoà i song sắt, lòng bà n tay hÆ°á»›ng ra trÆ°á»›c, váºn khởi toà n bá»™ công lá»±c bình sanh, hút mạnh má»™t cái, má»™t luồng sức hút mạnh nhÆ° vÅ© bão kéo Triệu Nhị NÆ°Æ¡ng phải loạng choạng nhà o sang song sắt.
Triệu Nhị NÆ°Æ¡ng nằm chiêm bao cÅ©ng không thể nà o ngỠđược Toan Tú Tà i đã có má»™t chiêu nà y, sá»± biến xảy ra bất tình lình khiến y không phản ứng kịp, đợi lúc y muốn rút chưởng lui thân, hai cổ tay đã bị Äinh Hạo bấu chặt, bá»—ng hai cánh tay tê nhức, tức thì má»m nhÅ©n mất cả sức lá»±c, y sợ đến đổi hồn vÃa lên mây, nói giá»ng hoảng hốt:
– Toan Tú Tà i, chúng ta ... hãy thương lượng nà o!
Äinh Hạo lạnh lùng nói:
– Muá»™n rồi, bây giá» không cần thÆ°Æ¡ng lượng nữa, mở cá»a mau lên!
– Nếu ta ... không mở thì sao?
– Ta sẽ xé xác ngươi thà nh mảnh vụn.
Triệu Nhị Nương rùng mình một cái nói:
– Toan Tú Tà i, ngÆ°Æ¡i có ra địa lao nà y được thì cÅ©ng chÆ°a chắc ra khá»i trang trại nà y?
– Ấy là việc riêng của ta!
– Mục Ä‘Ãch của ngÆ°Æ¡i đến đây chỉ để cứu ngÆ°á»i, có phải váºy chăng?
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên!
– Nói cho ngÆ°Æ¡i biết, y đã mất hết công lá»±c, ngÆ°Æ¡i không thể nà o mang theo má»™t ngÆ°á»i mất hết công lá»±c xông ra Trang viên nà y được, chắc chắn ngÆ°Æ¡i không có khả năng là m được việc nà y.
Äinh Hạo nghiến răng nói:
– Mở cá»a lao trÆ°á»›c đã, chuyện đó tÃnh sau.
– NgÆ°Æ¡i kéo tay ta, là m sao mở cá»a được?
– Thế thì dá»… thôi, ngÆ°Æ¡i từ từ di Ä‘á»™ng Ä‘i! Hai tay đổi chéo lần lần tiến vá» cạnh vách tÆ°á»ng.
– Buông ta ra, ta không thể với tay tới?
– Chớ có giỡn trò ma quái, ta đã trông thấy cái nút bấm đó, ngươi với tay tới ngay.
Triệu Nhị NÆ°Æ¡ng không còn cách nà o hÆ¡n, Ä‘Ã nh phải miá»…n cưỡng giÆ¡ tay lên ấn và o cái nút nhô trên vách tÆ°á»ng, cá»a lao láºp tức thăng lên cao, Äinh Hạo buông má»™t tay Ä‘iểm nhanh và o huyệt đạo của Triệu Nhị NÆ°Æ¡ng, sau đó hắn buông tay ra bịch! Má»™t tiếng Triệu Nhị NÆ°Æ¡ng té ngồi trên đất, Äinh Hạo vá»™i và ng kéo y và o lao thất, sau đó đối diện nhìn Linh Khứu Má»— Má»— nói:
– Lão tẩu tẩu, sao chị bị nhốt ở đây váºy?
– À! Má»›i cách đây ba hôm ở phụ cáºn Y Xuyên bị chúng ám toán bắt Ä‘Æ°a vỠđây ...
– Võ công của tẩu tẩu bị phế rồi sao?
Linh Khứu Mỗ Mỗ phồng mang trợn mắt nói:
– Äúng thế, lão tẩu tẩu coi nhÆ° há»ng rồi! Tiểu huynh đệ, sao ngÆ°Æ¡i biết tìm đến đây váºy?
– Bỗng đâu Linh Khứu điểu xuất hiện trước mắt đệ vì đó đệ biết ắt phải có sự biến gì đây, nên đã theo Linh Khứu điểu đến đây.
– A!
– Lão tẩu tẩu có biết lý do tại sao bị bắt chăng?
– Biết chứ, con bé độc ác ấy đã tra tấn ta, nói rằng Nhược Ngu Nhi đã phản Bảo, tiểu huynh đệ bây giỠNhược Ngu ở đâu?
– Có lẽ y Ä‘ang ở trên con Ä‘Æ°á»ng vá» Bảo, nhÆ°ng y vẫn chÆ°a biết biến cố nà y, bây giá» chúng ta hãy rá»i khá»i nÆ¡i đây trÆ°á»›c ...
– Tiểu huynh đệ, chúng ta đủ sức ra khá»i đây chăng?
– Dù muốn dù không cũng phải phá vây đi ra thôi.
– Tiểu huynh đệ, nếu cần thiết thì đệ nên thoát thân trÆ°á»›c, chá»› có lo ta là m gì, già cả rồi chết cÅ©ng chẳng sao, cố gắng tìm má»i cách cứu Nhược Ngu Ä‘i!
Qua mấy câu nói nà y đã thể hiện được tình thÆ°Æ¡ng sâu Ä‘áºm.
Äinh Hạo cÆ°Æ¡ng quyết nói:
– Lão tẩu tẩu, là m gì có chuyện đó được, nói thế đệ đến đây để là m gì?
– Không có công lá»±c, Ä‘i đứng ná»a bÆ°á»›c cÅ©ng đã khó khăn, thì là m thế nà o mà có thể xông ra long Ä‘Ã m hổ nguyệt nà y ...
Bá»—ng Äinh Hạo nhá»› lại tình hình của NgÅ© PhÆ°Æ¡ng Thần, trầm giá»ng nói:
– Lão tẩu tẩu, phải chăng ngươi đã bị điểm tà n huyệt ư?
– Thế thì không rõ rồi, chỉ có cảm giác là mất đi công lực thôi.
Äinh Hạo tinh thần phấn khởi lên, giá»ng nói xúc Ä‘á»™ng:
– Mong rằng tẩu tẩu chỉ bị dược váºt khống chế, chúng ta thá» xem thế nà o!
Dứt lá»i hắn lấy viên Tị Äá»™c Châu ra, Ä‘Æ°a và o tay Linh Khứu Má»— Má»— nói:
– Lão tẩu tẩu, bá» và o miệng ngáºm xem thế nà o?
– Äây là váºt gì váºy?
– Tị Äá»™c Châu, nếu công lá»±c của lão tẩu tẩu do dược váºt khống chế, hạt châu nà y sẽ giải được ngay!
– A!
Y kinh ngạc kêu lên má»™t tiếng, liá»n bá» hạt châu và o miệng.
Äinh Hạo trợn tròn cặp mắt chăm chăm theo dõi thần tình của Linh Khứu Má»— Má»— từ từ trông thấy nhãn thần của y tá»a sáng ra, Äinh Hạo cả mừng phấn khởi hò reo lên:
– Lão tẩu tẩu, thà nh công rồi!
Linh Khứu Má»— Má»— nhả viên ngá»c chẩu a, Ä‘Æ°a lại cho Äinh Hạo, xúc Ä‘á»™ng mãnh liệt nói:
– Tiểu huynh đệ, kỳ diệu tháºt, công lá»±c của tẩu tẩu hoà n toà n hồi phục tháºt rồi!
– Bây giỠcó lẽ gần canh tư, chúng ta hãy đi mau!
– Còn mụ đà n bà nà y thì sao?
– Loại dâm tặc vô sĩ, nên giết phứt đi, còn để lại là m gì nữa!
Dứt lá»i hắn chìa ngón tay ra Ä‘iểm và o tá» huyệt của Triệu Nhị NÆ°Æ¡ng, sau đó nói:
– Lão tẩu tẩu, còn váºt gì cần mang theo nữa không?
– Chỉ còn mạng già nà y thôi, ngoà i ra không còn gì khác nữa!
– Quải trượng của tẩu tẩu đâu rồi?
– Ai biết bá»n nó để đâu?
– Thế thì đi thôi!
Linh Khứu Má»— Má»— bÆ°á»›c ra cá»a lao, Äinh Hạo theo sau cÅ©ng ra khá»i địa lao, Äinh Hạo ngÆ°á»›c đầu lên nhìn, chá»— táºn cùng nấc thang lẳng lặng không thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì hết, không khá»i cả mừng liá»n tung ngÆ°á»i nhảy vá»t lên trên nhanh nhÆ° Ä‘iện xẹt, chẳng thấy má»™t bóng ngÆ°á»i nà o trong ngôi nhà nhá» cả, đèn Ä‘uốc bên ngoà i trá»i chiếu sáng nhÆ° ban ngà y, bóng ngÆ°á»i lúc nhúc hình nhÆ° Ä‘ang lục soát gì đó.
Äinh Hạo xoay đầu hạ giá»ng nói:
– Lão tẩu tẩu lên đây đi!
Linh Khứu Má»— Má»— liá»n nhún mình nhảy lên, đảo mắt nhìn ra phÃa ngoà i tiểu ốc nói:
– Chúng ta bị phát hiện rồi chăng?
– Không đâu, có lẽ há» chỉ phát hiện tên võ sÄ© bị đệ Ä‘iểm huyệt ở bên ngoà i thôi, nên hỠđã biết có địch xâm nháºp, phải Ä‘i lục soát xung quanh thế nà y thôi!
– Chúng ta phải là m thế nà o đây?
– ChỠxem tình hình chút nữa thế nà o, bây giỠhỠkhông lục soát ngôi nhà nhỠnà y đâu.
Quả nhiên, chẳng bao lâu bá»n võ sÄ© ấy quẹo sang hÆ°á»›ng khác tiếp tục Ä‘i lục soát, Äinh Hạo trầm giá»ng nói:
– Lão tẩu tẩu, bây giá» chúng ta Ä‘i thôi, nhÆ°ng tẩu tẩu phải chú ý Ä‘i trên hai miếng gạch ở giữa, chá»› không được Ä‘i sai bÆ°á»›c nà o nha, dứt lá»i, hắn bÆ°á»›c ra tiểu ốc trÆ°á»›c, Linh Khứu Má»— Má»— thì Ä‘i theo đằng sau.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ra không có trở ngại gì cả, há» ra tá»›i gần chá»— cá»a hông mà Äinh Hạo và o lúc nãy, chỉ thấy hai võ sÄ© đứng gác ở hai bên cá»a, so vá»›i lúc nãy thì xem nhÆ° đã tăng cÆ°á»ng thêm má»™t ngÆ°á»i. Äinh Hạo biết bây giá» không đổ máu thì chẳng được rồi, dù muốn dù không cÅ©ng phải ra bên ngoà i hãy tÃnh sau, Hắn nghÄ© tá»›i đây, lượn mình lÆ°á»›t tá»›i lặng lẽ không má»™t tiếng Ä‘á»™ng gì cả, tả chỉ hữu kiếm Ä‘iểm tá»›i nhanh nhÆ° Ä‘iện xẹt, hai võ sÄ© gác cá»a ấy chẳng nhìn rõ được bóng ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o thì á»± lên má»™t tiếng tắt nghẹn ở cổ há»ng, té ngã ra đất láºp tức. Äinh Hạo vẫy tay ra dấu, nhún ngÆ°á»i lÆ°á»›t qua khoảng đất trống nhảy và o lùm cây bên kia, trÆ°á»›c sau chỉ má»™t Æ¡ hà o Linh Khứu Má»— Má»— cÅ©ng nhảy sang, cả hai song song ẩn mình và o phÃa sau thân cây.
Äinh Hạo xuống giá»ng nói:
– Lão tẩu tẩu, trên cây đại thỠnà y có giăng lưới móc sắt, bên ngoà i lùm cây là một hồ rà o trang viện rộng khoảng năm trượng ...
Linh Khứu Mỗ Mỗ nói:
– Năm trượng thì tẩu tẩu còn ứng phó được, nhưng lưới móc sắt ấy thì ...
– Äể đệ tẩu thanh cho lão tẩu tẩu trÆ°á»›c, sau đó chúng ta lén cây cao nhìn xuống, khi đó nhảy qua hồ dá»… dà ng lắm!
Dứt lá»i tung mình lên cao, váºn khởi toà n lá»±c chuyển và o thanh kiếm trong tay, múa lá»™ng thanh gÆ°Æ¡m ngang dá»c vá»›i tiếng vù vù kinh ngÆ°á»i.
Cà nh lá phất phÆ¡ tứ tán, tiếng chuông đồng kêu vang trá»i không ngá»›t, mở ra má»™t con Ä‘Æ°á»ng hoang Ä‘Ã ng giữa không trung.
Tiếng chuông báo Ä‘á»™ng, tất cả bóng ngÆ°á»i Ä‘á»u đổ vá» hÆ°á»›ng nà y ...
Äinh Hạo nhảy xuống, hấp tấp nói:
– Lão tẩu tẩu, mau nhảy lên cây, từ trên cây phóng ra hồ rà o, dÆ°á»›i nà y để tiểu đệ Ä‘oạn háºu.
Bóng ngÆ°á»i đông nhÆ° ong ruồi đổ xô tá»›i, kẻ cầm đèn ngÆ°á»i cầm Ä‘uốc, tức thì tấp náºp nhÆ° là m nghẽn Ä‘Æ°á»ng nÆ°á»›c không bằng.
– Cha chả! Toan Tú Tà i, không ngá» lại chÃnh là ngÆ°Æ¡i?
Trịnh Nguyệt Nga đã xuất hiện trong đám ngÆ°á»i ấy, gã trung niên hán tá» uống rượu lạc dâm lúc nãy thì đứng bên cạnh y.
Linh Khứu Má»— Má»— thì đứng yên không cá» Ä‘á»™ng má»™t chút nà o cả, rõ rà ng lão không bằng lòng Ä‘Ã o tẩu trÆ°á»›c, Äinh Hạo quýnh quáng nói lá»›n tiếng:
– Lão tẩu tẩu, mau lên cây đi!
Bốn tên võ sÄ© nhảy vồ tá»›i, Äinh Hạo xoay kiếm múa má»™t vòng nhanh nhÆ° Ä‘iện xẹt, tiếng rú rạch xé đêm không nghe thấy phải á»›n lạnh tóc gáy, bốn tên võ sÄ© ấy trÆ°á»›c sau tÃc tắc té ngã ra đất.
Linh Khứu Má»— Má»— lượn mình nhảy vá»t lên cây y nhÆ° con quái Ä‘iểu không bằng, hầu nhÆ° cùng má»™t lúc, gã trung niên đứng bên cạnh Trịnh Nguyệt Nga phi thân công kÃch cản lại, lượn không đánh ra má»™t chưởng mạnh nhÆ° vÅ© bão, cả hai ngÆ°á»i song song lại hạ xuống đất.
Äinh Hạo ná»™ hòa xung thiên, ra tay tấn công và o gã trung niên hán tá» nhanh nhÆ° Ä‘iện xẹt.
Trịnh Nguyệt Nga gầm hét má»™t tiếng, vung kiếm từ bên hông đánh ra cản lại, trong tiếng va chạm binh khà nhoáng lá»a, Trịnh Nguyệt Nga bị luồng kiếm phong đẩy lùi ra sau và i bÆ°á»›c, nhá» thế gã hán tá» trung niên má»›i có cÆ¡ há»™i rút kiếm đứng đối láºp vá»›i Äinh Hạo được nhÆ°ng y sợ hãi đến Ä‘á»—i mặt mà y không còn chút máu.
Linh Khứu Má»— Má»— đã ra tay giao đấu vá»›i má»™t ông lão, hai bên tấn công bằng những chiêu chà mạnh kinh ngÆ°á»i.
Hai mắt của Äinh Hạo bắn ra tia sáng hung tợn đầy sát khÃ, hắn nhủ thầm:
Nếu mình không đại khai sát giá»›i, e rằng khó há»— trợ lão tẩu tẩu thoát thân được, hắn nghÄ© thế liá»n tiến ngang hai bÆ°á»›c, hất kiếm đối diện vá»›i Trịnh Nguyệt Nga.
Gã trung niên hán tỠcầm kiếm chấn ngang ngực lướt tới trước phối hợp với Trịnh Nguyệt Nga đứng thà nh hình tam giác.
– Xem kiếm đây!
Äinh Hạo gầm hét má»™t tiếng, trÆ°á»›ng kiếm gom sức mạnh nhÆ° lôi đình sấm sét bổ và o ngÆ°á»i Trịnh Nguyệt Nga vá»™i giÆ¡ kiếm tá»›i đỡ, còn gã trung niên hán tá» thì từ bên hông hất kiếm Ä‘á»™t kÃch má»™t chiêu mãnh liệt kinh ngÆ°á»i. Äinh Hạo phát chiêu đánh tá»›i ná»a chừng, bá»—ng chuyển mình xoay kiếm nhanh nhẹn, vừa đúng lúc đó đón đánh kiếm thế hất tá»›i của đối phÆ°Æ¡ng. Äây là mục Ä‘Ãch chÃnh của hắn, trÆ°á»›c tiên phải giải quyết gã trung niên hán tá» nà y đã.
Trịnh Nguyệt Nga chỉ diá»…n thế kiếm phòng thủ đỡ gạt, vì chiêu kiếm biến hóa của Äinh Hạo quá thần tốc, nên y đã không kịp ra tay đổi chiêu trợ công.
Oa! Má»™t tiếng rú thảm, từ gÆ°Æ¡ng mặt cho đến ngá»±c của gã trung niên hán tá», bị rạch má»™t Ä‘Æ°á»ng dà i khá sâu, máu phun ra nhÆ° tên bắn té ngã xuống đất, hiện trÆ°á»ng bấn loạn kêu lên hoảng hốt.
Trịnh Nguyệt Nga thoáng thấy ngÆ°á»i yêu bị giết tức thì gÆ°Æ¡ng mặt co rút lia lịa, gầm rống dữ dá»™i má»™t tiếng nhảy vồ tá»›i.
Äinh Hạo hất kiếm múa má»™t cách nhanh tốc, trong tiếng á»± nhẹ, trÆ°á»ng kiếm trong tay của Trịnh Nguyệt Nga tuá»™t khá»i bay ra xa cả trượng, vai trái bị má»™t Ä‘Æ°á»ng rạch máu chảy từng giá»t ...
Bảy, tám tên võ sÄ© đổ xô à o tá»›i, ánh kiếm lấp lánh thà nh má»™t cầu vồng chụp và o ngÆ°á»i Äinh Hạo. Äinh Hạo xoay vòng thanh kiếm nhanh nhÆ° Ä‘iện xẹt, lại và i tiếng thảm rú, tức thì có và i ba tên võ sÄ© bá» xác tại chá»—.
Ngay lúc nà y Linh Khứu Mỗ Mỗ gần hét một tiếng, ông lão ấy trúng phải một chưởng của y, té ngã xuống đất.
Äinh Hạo gầm hét hô to:
– Lão tẩu tẩu, ngươi còn chỠđợi gì nữa?
Linh Khứu Má»— Má»— nhảy vá»t lên cây, cÅ©ng đồng thá»i lúc ấy má»™t bóng ngÆ°á»i từ trên cây lượn không bổ xuống má»™t chưởng, lòng Äinh Hạo trầm xuống ngay, vì hắn đứng ở dÆ°á»›i đất, không thể nà o ra tay tiếp sức được ...
Quắc! Má»™t tiếng kêu của quái Ä‘iểu, má»™t cầu vồng bóng Ä‘en nhảy vồ và o bóng ngÆ°á»i đã Ä‘á»™t kÃch Linh Khứu Má»— Má»—. Má»™t tiếng kêu hoảng hốt, bóng ngÆ°á»i ấy té rá»›t xuống đất, mặt mà y đầy máu me lem luốc.
Linh Khứu Má»— Má»— đã nhảy lên trên ngá»n cây, nháºn rõ Ä‘Ãch bên kia bá» bay lượn nhảy qua.
Cầu vồng bóng Ä‘en nhảy vồ công kÃch kẻ địch đã đánh lén Linh Khứu Má»— Má»— lúc nãy chÃnh là con Linh Khứu quái Ä‘iểu, thoáng thấy chủ nhân Ä‘i khá»i, nó cÅ©ng vá»— cánh lượn không bay theo.
Äinh Hạo thở phà o má»™t cái nhẹ nhõm nhÆ° vừa trút má»™t gánh nặng trên vai xuống, bây giá» hắn không còn lo lắng gì nữa, xoay mình đối diện vá»›i Trịnh Nguyệt Nga nghiến răng nói:
– Trịnh đại tiểu thÆ°, ngÆ°Æ¡i phải đổ máu tại đây trÆ°á»›c lệnh tôn Trịnh Tam Giang váºy!
Kiếm của Trịnh Nguyệt Nga đã được má»™t võ sÄ© thuá»™c hạ lượm lại đặt và o tay y, cặp mắt sáng nhÆ° Ä‘iện của Äinh Hạo lấp lánh những tia sát khà hãi hùng, khiến y bất giác phải thụt lùi ra sau ba bÆ°á»›c, gã võ sÄ© sau lÆ°ng của y cÅ©ng theo sau lui và i bÆ°á»›c.
Äinh Hạo tiến lên hai bÆ°á»›c, nghiêng nghiêng giÆ¡ cao trÆ°á»ng kiếm lên ...
Trịnh Nguyệt Nga kinh hãi gầm hét nói:
– Các ngươi và o!
DÆ°á»›i áp lá»±c của mệnh lệnh bá»n võ sÄ© Ä‘Ã nh phải lần lượt hất kiếm nhảy tá»›i .
|
04-04-2008, 07:28 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 103
Ngá»™ Äả Khéo Trúng
Äinh Hạo sát khà bốc cháy phừng phá»±t, quyết tâm phá hủy Vá»ng Nguyệt Trang nà y, ánh kiếm tung tóe bắn tá»›i, ba võ sÄ© nhảy tá»›i trÆ°á»›c á»± nhẹ má»™t tiếng ngã lăn ra đất, những ngÆ°á»i còn lại bị trấn áp không dám nhảy xồ tá»›i nữa, Äinh Hạo thừa thế xông lên vung kiếm quét và o Trịnh Nguyệt Nga.
Trịnh Nguyệt Nga lượn mình né sang má»™t bên, Äinh Hạo xoay kiếm lại diệt thêm hai võ sÄ© đứng gần má»™t bên.
– Dùng há»a công!
Má»™t tiếng hạ lệnh gầm hét, tất cả những võ sÄ© tay cầm Ä‘uốc lá»a, ùa nhau ném cây Ä‘uốc lá»a và o hÆ°á»›ng Äinh Hạo, tức thì ngá»n lá»a phừng phá»±c nhảy múa rá»n trá»i, Äinh Hạo chuyển mình quÆ¡ quét trÆ°á»ng kiếm má»™t hồi, cả thần ngÆ°á»i nhảy vá»t lên không, phá vòng vây bay ra vòng lá»a nóng bừng ...
CÅ©ng ngay lúc nà y Trịnh Nguyệt Nga lÆ°á»›t tá»›i cá»a hông nhanh nhÆ° Ä‘iện xẹt, chuẩn bị lui và o trang trại, vì trong trang viện hố bẫy cÆ¡ Ä‘á»™ng trùng trùng khôn tả, chỉ cần bÆ°á»›c và o bên trong thì coi nhÆ° an toà n đã thoát thân được rồi, thân ngÆ°á»i của Äinh Hạo Ä‘ang ở giữa hÆ° không, quýnh quáng chẳng biết đối phó ra sao, dÆ°á»›i tình huống cấp bách, hắn liá»n buông tay phóng trÆ°á»ng kiếm tá»›i.
Oa! Má»™t tiếng thảm rú khốc liệt vang lên, Trịnh Nguyệt Nga té ngã ra đất, trÆ°á»ng kiếm đã đâm và o giữa lÆ°ng của y.
Tức thì tiếng kêu la hoảng hốt inh á»i, bá»n võ sÄ© chen lấn nhau má»™t cách hãi hùng chạy và o trong trang. CÅ©ng trÆ°á»›c sau tÃch tắc Trịnh Nguyệt Nga ngã ngÆ°á»i xuống, Äinh Hạo cÅ©ng lượn không lÆ°á»›t mình tá»›i rút trÆ°á»ng kiếm ra cầm và o trong tay trở lại, chỉ cháºm trong tÃc tắc hắn liá»n nhảy vồ tá»›i đám võ sÄ© ấy nhÆ° hổ xông và o Ä‘oà n dê, đụng tá»›i thì chết ngay.
Tiếng thảm rú tà n khốc xen lẫn tiếng kêu hoảng hốt rạch xé đêm không khiến ngÆ°á»i nghe thấy phải á»›n lạnh tóc gáy.
NgÆ°á»i chạy nhanh thì đã lá»t và o trong trang viện, còn kẻ cháºm chạp thì bá» xác tại chá»—.
Chỉ trong nháy mắt, tiếng kêu la rùng rợn khủng bố đã lặng yên trở lại, chỉ xót lại những tiếng rên rỉ thảm thiết của má»™t số rất Ãt bị thÆ°Æ¡ng chÆ°a chết, ngoà i ra toà n là xác chết ngang dá»c rải rác khắp nÆ¡i.
Äinh Hạo ngắm nhìn xác chết của Trịnh Nguyệt Nga, nghiến răng kêu cồm cá»™p lẩm bẩm:
– Trịnh Tam Giang, bây giá» ta chÃnh thức đòi nợ máu váºy!
Hắn nói xong, đảo mắt dòm ngó xung quanh, bá»—ng nẩy ra má»™t ý, liá»n cúi ngÆ°á»i nhặt lấy và i ngá»n Ä‘uốc lá»a, trÆ°á»›c hết châm và o cánh cá»a hông, sau đó châm sang và i nÆ¡i khác Ä‘i lần tá»›i cổng chÃnh, chỉ thấy hai cổng đóng chặt, cổng trang nguy nga hùng vÄ© nhÆ°ng là m bằng cây gá»— loại tốt.
Bá»—ng có tiếng cung tên kêu vù vù xen lẫn các loại ám khà tạp nhạp từ trên cổng lầu bắn tá»›i, Äinh Hạo vung kiếm múa nhanh liá»n nhún ngÆ°á»i lÆ°á»›t và o phÃa dÆ°á»›i cổng lầu, thế thì cung tên ám khà nhÆ° mÆ°a mù ấy bắn và o hÆ° không.
Hắn liá»n mang mấy ngá»n Ä‘uốc lá»a cầm trên tay, chia nhau cắm và o các chá»— hở dÆ°á»›i cổng lầu, tức thì lá»a hồng bốc cháy phừng phá»±t. Äinh Hạo lại nhảy ra ngoà i vung chưởng đẩy mạnh và o bá» tÆ°á»ng là m cho tÆ°á»ng gạch sụp lở má»™t lá»— hổng to, sau đó hắn chui và o trang viện, gom hết bình sanh công lá»±c đánh và o trụ cá»™t chánh ở giữa sảnh Ä‘Æ°á»ng, tức thì trong tiếng nổ vang dữ dá»™i chá»— trụ cá»™t bị chưởng phong đã đánh sụp đổ ngay, sau đó Äinh Hạo lại châm lá»a và o má»™t và i nÆ¡i nhÆ° cá»a cái, cá»a sổ các phòng xá, rồi hắn lượn thân lui ra ngoà i bá» tÆ°á»ng trang viện ...
Bây giá» cổng lầu khói lá»a bốc cháy lên cao y nhÆ° má»™t ngá»n núi lá»a không bằng.
Ầm! Ầm! Những tiếng thuốc nổ như sấm sét từ trong trang viện vang lên.
Tiếng kêu la kinh hoảng xen lẫn tiếng phòng ốc sụp đổ khiến ngÆ°á»i nghe thấy phải kinh tâm táng dởm.
Äinh Hạo trong lòng cả mừng thế là mình đã ngá»™ đã loạn xạ đã châm trúng mồi lá»a thuốc nổ, chắc trong trang viện có mai phục thuốc nổ, để lúc cần thiết sẽ dùng để đối phó kẻ địch đã xâm nháºp trang viện.
Tiếng nổ vang ầm ầm của thuốc nổ khiến bông lá»a tung tóe cả má»™t vòm trá»i rÆ¡i rá»›t và o những phòng xã lân cáºn, phụt lá»a bắt cháy cà ng kinh ngÆ°á»i hÆ¡n. Äinh Hạo lại phải bay lượn vung kiếm ngang dá»c chém và o bá»n võ sÄ© Ä‘ang kinh hoà ng co giá» bá» chạy ra ngoà i trang viện.
Tất cả bá»n hỠđổ xô ùa ra cổng chánh, lúc bấy giá» cầu nổi đã xuất hiện trên mặt nÆ°á»›c, bá»n võ sÄ© co giò chạy nhÆ° Ä‘iên nhÆ° cuồng ra hÆ°á»›ng cầu nổi để qua hồ rà o.
Bên kia cầu nối lại vang lên tiếng gầm hét át dấu dữ dội.
Äinh Hạo biết ngay Linh Khứu Má»— Má»— và NgÅ© PhÆ°Æ¡ng Thần Ä‘ang chặn Ä‘Æ°á»ng đón đánh bá»n võ sÄ© ấy. Äinh Hạo vừa lÆ°á»›t ngÆ°á»i qua cầu nổi vừa vung kiếm chém vun vút quả nhiên thấy Linh Khứu Má»— Má»— và NgÅ© PhÆ°Æ¡ng Thần Ä‘ang kÃch đông đả tây, bay lượn chém giết bá»n võ sÄ© ấy.
NgÅ© PhÆ°Æ¡ng Thần vừa trông thấy Äinh Hạo xuất hiện liá»n gầm hét má»™t tiếng nói:
– Dừng tay lại, hãy buông tha cho chúng nó đi!
Äinh Hạo rùng mình liá»n dừng tay lại láºp tức, nhủ thầm:
Quả tháºt không nên theo rượt tá»›i cùng giết sạch bá»n chúng, nhÆ° thế sẽ là m tổn hại đến thiên địa ngÅ© hà nh, dù có giết sạch bá»n võ sÄ© hạ cấp nà y cÅ©ng chẳng bổ Ãch gì tá»›i đại kế.
Linh Khứu Mỗ Mỗ cầm thanh kiếm lem luốc những vạch mà u tươi, tiến tới xúc động nói:
– Tiểu huynh đệ, tẩu tẩu toan cùng sÆ° phụ của Nhược Ngu nhi sang cầu nổi tiếp ứng ngÆ°Æ¡i, sợ rằng ngÆ°Æ¡i lá»t vô hầm bẫy cÆ¡ Ä‘á»™ng trong trang ...
Số võ sĩ tà n dư co giò chạy mất dạng không còn lại tên nà o cả.
Äinh Hạo sá»±c nghÄ© ra má»™t chuyện, quay sang NgÅ© PhÆ°Æ¡ng Thần nói:
– Äông PhÆ°Æ¡ng tiá»n bối, hình nhÆ° trong trang không có ngÆ°á»i nà o có công lá»±c cao siêu cả, gã Tây Khanh phụ tá của Trịnh Nguyệt Nga ...
– Hừ! Không gặp được Tây Khanh nà y sao?
– Chỉ thấy một trung niên có gương mặt sáng lạn thôi, lúc tại hạ và o trang, phát hiện y đang dâm lạc với Trịnh Nguyệt Nga ...
– Một trang nam tỠcó gương mặt tà khà phải không?
– Vâng!
– Y không phải Tây Khanh, y chỉ là Tổng quản trong trang tên là Tư Mã Tú, từ Bắc Bảo theo Trịnh Nguyệt Nga đến đây!
– Ạ!
– Trịnh Nguyệt Nga đâu?
– Tại hạ đã giết chết y rồi!
– Thế thì oán thù giữa ngÆ°Æ¡i và Vá»ng Nguyệt Bảo cà ng thâm sâu hÆ¡n ...
Äinh Hạo giá»ng nói lạnh nhÆ° tiá»n:
– Tại hạ vá»›i Trịnh Tam Giang vốn có má»™t mối thù không Ä‘á»™i trá»i chung!
Ngũ Phương Thần dừng lại giây lát nói:
– Lúc nãy lão phu tra vấn khẩu cung của má»™t tên võ sÄ© nghe nói Tây Khanh là má»™t ông lão năm mÆ°Æ¡i mấy tuổi và lai lịch của y là gì, nhÆ°ng công lá»±c cao siêu, võ ấy cÅ©ng không biết tại sao không thấy Tây Khanh và má»™t số đầu mục võ công cáo cÆ°á»ng ấy hiện thân, theo lão phu phán Ä‘oán, có lẽ hỠâm thầm rá»i khá»i trang viện Ä‘i là m má»™t công việc gì đó.
Äinh Hạo sá»±c nghÄ© ra má»™t chuyện, giáºt mình nói:
– Há»ng rồi!
– Thiếu hiệp đã nghÄ© ra việc gì váºy?
– Theo tại hạ suy Ä‘oán có lẽ Tây Khanh Ä‘i ra ngoà i áp tải Nhược Ngu vỠđây, Æ°á»›c lượng bá»n Nhược Ngu ở thiếu Miếu Chân Nhân cùng Äịa Ngục Tôn Giả và đang trên Ä‘Æ°á»ng vá» Bảo, số võ sÄ© thoát thân nãy ắt đã truyá»n ra tin tức vá» Bảo không sai ...
Linh Khứu Mỗ Mỗ sợ quýnh lên nói:
– Thế thì phải là m sao bây gi�
Äinh Hạo cau mà y nói:
– Vùng nà y có đệ tỠcủa Không Môn chăng?
– Có chứ!
– Thế thì má»i tẩu tẩu láºp tức liá»n phát ra mệnh lệnh toà n lá»±c thám tÃnh hà nh tung của bá»n ngÆ°á»i Ngục Äịa Tôn Giả ...
– Äược, Linh Khứu Ä‘iểu má»™t ngà y bay và i trăm dặm Ä‘Æ°á»ng, đồng thá»i nó cÅ©ng đảm nhiệm công việc lục soát nà y được, cả hai bên cùng bắt tay là m việc ngay.
– Linh Khứu điểu đâu?
– Nó kìa!
Äinh Hạo xoay ngÆ°á»i sang nhìn, quả nhiên thấy con Linh Khứu Ä‘iểu ấy Ä‘áºu trong má»™t bóng tối cách xa Ä‘á»™ khoảng và i trượng.
– Lão tẩu tẩu láºp tức hà nh Ä‘á»™ng Ä‘i!
– Còn Äông PhÆ°Æ¡ng huynh thì sao?
– Äông PhÆ°Æ¡ng tiá»n bối thì án ngữ ở đây, cố gắng bắt liên lạc vá»›i đệ tá» của Không Môn thế nà o?
NgÅ© PhÆ°Æ¡ng Thần gáºt đầu nói:
– Thế thì cÅ©ng được! Äinh Hạo mắt nhìn Linh Khứu Má»— Má»— nói:
– Tiểu đệ từ đây ra Bắc, đón đánh đối phÆ°Æ¡ng trên con Ä‘Æ°á»ng mà há» có thể Ä‘i ngang qua, nếu hai vị có phát hiện ra tung tÃch há» thì chá»› nên Ä‘á»™ng thủ, vì Äịa Ngục Tôn Giả tà ác vô cùng và thiện dụng Ä‘á»™c váºt, võ công cÅ©ng kinh ngÆ°á»i gá»›m, có thể bảo Linh Khứu Ä‘iểu truyá»n tin, để tiểu đệ ra mặt xá» là chúng!
– Thế thì quyết định nhÆ° váºy, Äông PhÆ°Æ¡ng huynh chúng ta Ä‘i thôi!
Linh Khứu Má»— Má»— và NgÅ© PhÆ°Æ¡ng Thần song song lượn mình rá»i khá»i, Linh Khứu Ä‘iểu cÅ©ng vá»— cánh bay theo sau hai ngÆ°á»i.
Äinh Hạo thở phà o nhẹ nhõm, nhủ thầm:
Trong khoảng thá»i gian ngắn, mình không thể há»™i há»p vá»›i bá»n XÃch Ảnh Nhân rồi, may mà há» vá» Ly Trần Äà o, cháºm lại và i ngà y má»›i đến tiểu đảo gặp há» cÅ©ng chẳng sao, bây giá» phải lo cứu Phi Nhược Ngu khá»i miệng hổ trÆ°á»›c má»›i được.
Hắn nghÄ© đến đây, bèn phi thân chạy ra đại lá»™ để Ä‘i ra hÆ°á»›ng bắc, bây giá» trá»i tá» má» sáng rồi. Äi qua Nam DÆ°Æ¡ng, chạy Ä‘Æ°á»ng PhÆ°Æ¡ng Thà nh, Äinh Hạo bèn dừng lại, đây là con lá»™ Vá»ng Nguyệt Bảo phải Ä‘i ngang, Æ°á»›c tÃnh thá»i gian chắc bá»n Äịa Ngục Tôn Giả cÅ©ng sắp đến rồi, chỉ lo ngại rằng đối phÆ°Æ¡ng không Ä‘i đại lá»™, mà chuyên chạy và o Ä‘Æ°á»ng nhá» thanh vắng thì phải chịu thôi.
Hắn sẽ nghÄ© Ä‘i kiếm đâu đó gần ở Ä‘Æ°á»ng lá»™, nhÆ° thế hắn có thể tá»±a và o cánh cá»a sổ chăm chú nhìn khách bá»™ hà nh má»™t cách dá»… dà ng, mà hà nh tung của mình cÅ©ng bảo đảm không dá»… bị bại lá»™ luôn.
Vừa và o khách Ä‘iếm nghỉ ngÆ¡i chẳng được bao lâu, thấy tiểu nhị bÆ°ng má»™t mâm rượu thịt và o trong phòng. Äinh Hạo hoang mang không hiểu gì hết nói:
– Ta chÆ°a gá»i rượu thịt mà ?
Tiểu nhị cÆ°á»i khúc khÃch trÆ°ng bà y rượu thịt các thứ xong xuôi, sau đó cung kÃnh hà nh lá»… nói:
– Kẻ nà y sẽ hầu hạ tôn giá!
– Vâng lệnh của ai váºy?
– Mệnh lệnh của đầu mục trong Môn.
Äinh Hạo sá»±c hiểu nói:
– Ngươi là đệ tỠcủa Không Môn ư?
– Vâng!
– á»’! Thế ngÆ°Æ¡i có nháºn được chỉ thị gì khác nữa chăng?
– Có, bất cứ thông lá»™ lá»›n nhá» gì trên con Ä‘Æ°á»ng ra Bắc trong phạm vi má»™t trăm dặm, Ä‘á»u có huynh đệ đồng môn hoạt Ä‘á»™ng cả.
Äinh Hạo nghe nói thế liá»n yên tâm nhiá»u, hắn gáºt đầu lia lịa nói:
– Tốt lắm, nếu có tin tức gì, láºp tức đến báo cáo cho ta ngay?
– Vâng, tôi tên là vÆ°Æ¡ng Tiểu Khất, nếu thiếu hiệp có cần gì cứ kêu gá»i tôi!
– Äược! Tiểu nhị lại cung kÃnh hà nh lá»… lần nữa, sau đó má»›i lui ra khá»i phòng.
Äinh Hạo không cần thiết tốn công giám há»™ ngÆ°á»i bá»™ hà nh nữa, sức yên tâm ăn uống thoải mái thôi.
Tối đến Äinh Hạo rảnh rá»—i ngồi tá»±a lÆ°ng và o cá»a sổ ngắm nhìn ngoà i lá»™, lâu lâu hắn trố mắt nhìn ngÆ°á»i bá»™ hà nh má»™t cái, bá»—ng nhiên hắn phát hiện má»™t hán tá» thanh niên mặc chiếc áo lam đứng trÆ°á»›c cổng tiêu tá»u Ä‘iếm bên kia Ä‘Æ°á»ng, dÆ°á»›i ánh đèn chiếu sáng, hắn cảm thấy gÆ°Æ¡ng mặt đó quen thuá»™c vô cùng, nhÆ°ng khổ thây chẳng nhá»› gặp y ở đâu? Hắn cau mà y cố gắng moi móc trong kà ức nhá»› xem ngÆ°á»i nà y là ai, chắc chắn không chỉ gặp má»™t lần hai lần mà đã gặp nhiá»u lần bằng không chỉ thể thoáng nhìn mà có ấn tượng quen biết ngay được ...
Hắn còn Ä‘ang suy nghÄ© thì thấy tiểu nhị xách má»™t cái rổ trúc Ä‘á»±ng đầy những bánh bá»™t thức ăn và má»™t hÅ© rượu, hán tỠđó cầm lấy rổ trúc và hÅ© rượu xong, liá»n rảo bÆ°á»›c Ä‘i vá» hÆ°á»›ng tây.
Äinh Hạo sá»±c nghÄ© ra hán tá» nà y chÃnh là PhÆ°Æ¡ng Thế VÅ© ngÆ°á»i thân tÃn của Vá»ng Nguyệt Bảo chủ Trịnh Tam Giang, lúc mình còn ở Bắc Bảo đối phÆ°Æ¡ng má»›i có mÆ°á»i bảy mÆ°á»i tám tuổi, tánh tình cao ngạo, chẳng xem ai ra gì cả, chÃnh mình cÅ©ng từng bị y đấm đá và i lần.
Sao y lại ăn mặc như thế, xuất hiện tại đây? Chẳng lẽ ...
Hắn nghÄ© tá»›i đây liá»n vác túi Ä‘eo kiếm và o lÆ°ng, cả túi vải bao túi da cÅ©ng mang trên vai, vá»™i và ng bÆ°á»›c ra phòng ...
VÆ°Æ¡ng Tiểu Khất nghinh đón ngÆ°á»i nói:
– Khách quan đi đâu thế?
Hắn thấy chung quanh chẳng có ai hết, bèn hạ giá»ng nói:
–Ta phải ra ngoà i rượt Ä‘uổi theo má»™t ngÆ°á»i khả nghi, nếu vô sá»± ta sẽ trở vá» láºp tức!
Dứt lá»i hắn rảo bÆ°á»›c ra khá»i khách Ä‘iếm, nhắm hÆ°á»›ng tây chạy Ä‘i, vì còn trong chợ búa ngÆ°á»i bá»™ hà nh đông đúc bất tiện thi triển thân pháp, Ä‘Ã nh phải rảo bÆ°á»›c chạy nhanh thôi.
Äi tá»›i chá»— cuối Ä‘Æ°á»ng vắng ngÆ°á»i, hắn lại gia tốc chạy nhanh hÆ¡n, vẫn không thấy bóng dáng của PhÆ°Æ¡ng Thế VÅ© đâu cả, hắn bèn dừng lại nhủ thầm:
Chắc rượt sai Ä‘Æ°á»ng ngá» rồi, hắn liá»n quay lại má»™t ngã tÆ° phóng mắt dòm ngó, phát hiện má»™t bóng ngÆ°á»i bÆ°á»›c nhanh trên con lá»™ nhỠở ngã tÆ° ấy, do nhá» thầy bóng rổ trúc và hÅ© rượu, nháºn ngay ra là ngÆ°á»i mình Ä‘ang theo Ä‘uổi.
Thế rồi hắn lượn mình nhanh như một luồn khói thoảng bám sát ở đằng sau.
Chẳng mấy chốc chạy tá»›i má»™t khu đất rá»™ng rãi, phÃa trÆ°á»›c má»™t mái nhà tranh vÅ© nát, và bên cạnh ngôi nhà có má»™t tiểu kiệu dừng ở đấy, hai gã kiệu phu thì ngồi trên đất gần tiểu kiệu, trÆ°á»›c cá»a mái nhà tranh có má»™t ông lão ngồi đó, miệng Ä‘ang ngáºm hút má»™t ống Ä‘iếu cán dà i mà lại thô, má»—i lần hút má»™t hÆ¡i, đốm sáng Ä‘á» chá»›p má»™t cái trong đêm tối.
Phương Thế Vũ đến gần ông lão lên tiếng nói:
– Lão gia, tôi đã vỠtới!
Ông lão hút thÆ°á»›c ống Ä‘iếu, miệng ngáºm thuốc phà ra má»™t hÆ¡i ồ! Má»™t tiếng.
Äinh Hạo ẩn và o má»™t gốc kÃnh đáo nhanh lẹ nhÆ° quỉ u linh, hắn chÆ°a từng gặp ông lão nà y lần nà o, gÆ°Æ¡ng mặt trông lạ hoắc.
Lạ thay, chẳng lẽ PhÆ°Æ¡ng Thế VÅ© đã thoát ly Vá»ng Nguyệt Bảo rồi sao? Hắn luôn luôn được Trịnh Tam Giang thu cáºy trá»ng dụng lắm mà ...
Chiếc kiệu nà y dà nh riêng cho ông lão ngồi chăng? Nếu có khả năng sắm kiệu để Ä‘i, thì chẳng lẽ không có tiá»n nghÄ© khách Ä‘iếm mà đến Ä‘á»—i phải tá»›i ở ngôi nhà cÅ© nát bị bá» hoang nà y sao? Vả lại thức ăn uống và rượu thịt mà PhÆ°Æ¡ng Thế VÅ© vừa mua chẳng phải Ãt, ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng há lại chịu tốn kém nhÆ° thế Æ°?
PhÆ°Æ¡ng Thế VÅ© đặt rổ trúc xuống phÃa trÆ°á»›c mặt ông lão, bà y ra các thứ thức ăn nhÆ° gà vịt thịt nÆ°á»›ng và mang cả chén Ä‘Å©a đến nữa.
Ông lão cầm ống điếu gõ nhẹ lên tảng đá kế bên và i cái, giụi tắt tà n thuốc, căn cứ âm thanh vang lên biết ngay cán ống điếu hút thuốc ấy rèn bằng thép.
Chứng tỠông lão nà y cÅ©ng là nhân váºt võ lâm, thế thì sá»± tình trông cà ng khả nghi nhiá»u hÆ¡n. Ông lão vẫy tay nói:
– Hai đứa sang đây ăn chung một thể!
Hai gã kiệu phu ngồi dáºy bÆ°á»›c sang phÃa ông lão, ngồi xoạc chân ra ở má»™t bên.
Bốn ngÆ°á»i bắt đầu ăn uống, Äinh Hạo thì chẳng biết nên có hà nh Ä‘á»™ng thế nà o đây?
Ăn uống được một hồi lâu, Phương Thế Vũ nói:
– Lão gia, trong kiệu đó thì ...
– Cho y hai cái bánh bột được rồi, không chết đâu mà sợ!
– Vâng! Äinh Hạo Ä‘á»™ng lòng, trong kiệu có ngÆ°á»i, ai váºy?
– PhÆ°Æ¡ng Thế VÅ© từ trong rổ trúc lấy hai cái bánh bá»™t ra, tiến sang chiếc kiệu vén mà ng lên ném hai cái bánh và o trong, Äinh Hạo thoáng trông thấy để lá»™ chân quần nữ ra, hắn giáºt mình nhủ thầm:
Thì ra ngÆ°á»i trong kiệu là má»™t ngÆ°á»i nữ.
PhÆ°Æ¡ng Thế VÅ© xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c vá» nÆ¡i cÅ©.
Ông lão ngÆ°á»›c đầu lên, hai luồn nhãn quang sáng nhÆ° Ä‘iện lạnh quét ngang gốc tÆ°á»ng chá»— Äinh Hạo ẩn thân, lạnh lùng nói:
– Thế VÅ©, ngÆ°Æ¡i đã dẫn ngÆ°á»i khách đến đây Æ°?
PhÆ°Æ¡ng Thế VÅ© giáºt mình ngồi báºt dáºy, đảo mắt nhìn xoay quanh má»™t cái, há»›t hải nói:
– NgÆ°á»i khách?
– Äúng váºy, đến đây lâu lắm rồi!
Hai tên kiệu phu cÅ©ng ngồi báºt dáºy, tung mình nhảy tá»›i bên tiểu kiệu, từ đáy tiểu kiệu rút ra ba thanh trÆ°á»ng kiếm, ném má»™t cây cho PhÆ°Æ¡ng Thế VÅ©.
Ông lão lạnh lùng nói:
– Các ngươi không phải là đối thủ của hắn đâu, cứ đứng yên tại chỗ.
Äinh Hạo bất giác kinh ngạc, cặp mắt của ông lão nhạy bén tháºt, ông lão là m thé nà o lại phát giác được mình Æ°? Chẳng còn nghi ngá» gì nữa, đây lại là má»™t cao thủ nhất lÆ°u của Vá»ng Nguyệt Bảo rồi?
– NgÆ°á»i nữ trong tiểu kiệu rốt cuá»™c là ai váºy?
Ông lão chăm chăm nhìn và o chá»— ẩn thân của Äinh Hạo lạnh lùng nói:
– Bằng hữu có thể hiện thân rồi chứ?
Äinh Hạo từ má»™t góc tÆ°á»ng đổ nát bÆ°á»›c ra má»™t cách thản nhiên.
Phương Thế Vũ thất kinh kêu lên:
– Toan Tú Tà i Äinh Hạo!
Hai mắt ông lão bá»—ng sáng hẳn lên, ngồi báºt dáºy đối diện vá»›i Äinh Hạo trầm giá»ng nói:
– Toan Tú Tà i, ta nghe đại danh của ngươi đã lâu đêm nay may được hội ngộ!
Äinh Hạo lạnh lùng nói:
– Danh xưng của các hạ thế nà o?
– Lão phu luôn luôn chÆ°a từng phụng cáo tên tuổi của mình cho ai nghe bao giá»!
– Thế cÅ©ng chẳng sao, tại hạ không nhất thiết phải biết tên của các hạ là m gì xin há»i ngÆ°á»i trong kiệu là nhân váºt nhÆ° thế nà o váºy?
– Äiá»u nà y ngÆ°Æ¡i chá»› há»i là m gì!
– Hắc hắc! Tại hạ nhất định phải biết mới thôi.
Ông lão cháºm rãi tiến lên và i bÆ°á»›c, vẫy ống Ä‘iếu trong tay má»™t cái nói:
– Toan Tú Tà i, ngươi cứ thỠbiết xem sao!
Câu tên tuổi của ngÆ°á»i, bóng của cây, thá»±c không sai chút nà o, hai tên kiệu phu thoáng nghe danh của Äinh Hạo đã sợ run, Äinh Hạo vẫn biết hay gã kiệu phu nà y chắc chắn là cao thủ trong Bảo đã giả dạng ra váºy.
Äinh Hạo cầm kiếm trên tay từ từ tiến sang phÃa tiểu kiệu ...
Vù! Một tiếng ống điếu của ông lão đã quết tới nhanh như điện xẹt, chiêu thức không những cổ quái mà lại mãnh liệt cay độc vô cùng.
Äinh Hạo hất kiếm đón đánh.
Keng! Keng! Và i tiếng nổ vang, hai bên cùng thụt lùi ra sau má»™t bÆ°á»›c, Äinh Hạo cảm thấy ná»™i lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng trầm nặng, sau khi thân kiếm va chạm vá»›i ống Ä‘iếu sắt thép có Ä‘Æ°á»ng kÃnh to bằng miệng ly rượu ấy, cánh tay cầm kiếm của hắn hÆ¡i tê nhức.
Ông lão cÆ°á»i sang sảng má»™t tiếng, ra tay tấn công tiếp.
Thế rồi má»™t tráºn ác đấu khốc liệt diá»…n ra láºp tức, bóng ống Ä‘iếu ảo hóa nhÆ° ngá»n núi cao ngút, tia sáng trÆ°á»ng kiếm chá»›p nhoáng rá»n trá»i ...
Bỗng Phương Thế Vũ gầm hét lớn tiếng:
– Cho kiệu đi trước!
Hai tên kiệu phu láºp tức hà nh Ä‘á»™ng, má»™t ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c má»™t ngÆ°á»i đứng sau Ä‘ang kê hai vai và o cán cây của tiểu kiệu ...
Äinh Hạo đẩy mạnh mÅ©i kiếm hất lui ông lão, liá»n xoay kiếm tấn công và o gã kiệu phu ở phÃa trÆ°á»›c kiệu má»™t cách nhanh tốc, hai tay kiệu phu ấy Ä‘ang cầm và o cán cây khiêng tiểu kiệu không kịp ứng biến, Oa! Má»™t tiếng té ngã xuống đất, gã kiệu phu ở Ä‘Ã ng sau thấy tình thế nguy cấp, vung kiếm trên tay lùi ra sau nhanh nhÆ° Ä‘iện xẹt.
á»ng Ä‘iếu sắt thép của ông lão lại bổ tá»›i mãnh liệt kinh ngÆ°á»i.
Äinh Hạo xoay lại ứng phó vá»›i y, PhÆ°Æ¡ng Thế VÅ© và tên kiệu phu song song nhảy và o vòng chiến, hất kiếm trợ công, Äinh Hạo váºn khởi mÆ°á»i hai phần công lá»±c đánh ra chiêu Bút Hạ Cà n Khôn.
Tiếng thảm rú và tiếng ụ chát chúa đồng thá»i vang lên, ông lão loạng choạng thụt lùi ra sau và i bÆ°á»›c, vai trái bị má»™t Ä‘Æ°á»ng rạch nhá» máy chảy chẳng Ãt, còn gã kiệu phu ấy Ä‘i chung má»™t con Ä‘Æ°á»ng vá»›i đồng bá»n, bá» xác tại chá»—.
Phương Thế Vũ kinh hãi nhà o lộn nhảy lui ra vòng chiến, mặt mà y không còn chút máu.
Äinh Hạo mắt nhìn ông lão, nói giá»ng lạnh nhÆ° tiá»n:
– Trước khi chết các hạ có chịu khai báo danh hiệu chăng?
– Oa!
Bá»—ng nhiên ông lão ra tay đánh ngã PhÆ°Æ¡ng Thế VÅ©, sá»± biến Ä‘á»™t ngá»™t nà y là m cho Äinh Hạo ngẩn ngÆ°á»i không Ãt, ông lão lại ra tay Ä‘iểm và o tá» huyệt ngÆ°á»i của phe mình, quả tháºt là quái sá»± khó tưởng tượng được.
CÅ©ng ngay lúc Äinh Hạo ngây ngÆ°á»i đứng sững, ông lão tung ngÆ°á»i bá» chạy nhanh nhÆ° Ä‘iện xẹt, Äinh Hạo giáºt mình quay sang nhún mình rượt theo, thì đối phÆ°Æ¡ng đã biến mất trong đêm tối tÄ©nh lặng.
Äinh Hạo nghiến răng nhủ thầm:
Ông lão nà y là má»™t kình địch lợi hại, hình nhÆ° công lá»±c cao hÆ¡n Äịa Ngục Tôn Giả rất nhiá»u, y giết chết thủ hạ bá» chạy, khiến Äinh Hạo chẳng sao hiểu nổi.
Hắn nghÄ© tá»›i đấy, vá»™i chạy vá» nÆ¡i cÅ©, đứng do dá»± giây lát trÆ°á»›c tiểu kiệu, sau đó dùng mÅ©i kiếm từ từ vén mà ng vải sang má»™t bên, ngÆ°á»i ngồi trong kiệu lại là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông, phần dÆ°á»›i thân thể đắp thêm má»™t cái quần nữ, hắn nhìn kỹ mặt ngÆ°á»i ấy lần nữa, bất giác thất thanh kêu lên, ngÆ°á»i nà y không ai xa lạ mà chÃnh là Phi Nhược Ngu.
Äinh Hạo cả mừng khôn tả xiết, nếu chẳng ngá» gặp được PhÆ°Æ¡ng Thế VÅ© thì Phi Nhược Ngu sẽ bị chuyển Ä‘i váºy, bên nà y phe ta toà n đặt sá»± chú ý và o Ä‘oà n ngÆ°á»i Äịa Ngục Tôn Giả nếu không nhá» ngá»™ đã ngá»™ trúng, thì toà n bá»™ kế hoạch oan uổng nhÆ° không?
– Nhược Ngu, chuyện thế nà o váºy?
Phi Nhược Ngu miệng mấp máy chẳng ra lá»i, Äinh Hạo nhìn kỹ lại, má»›i thấy y bị buá»™c chặt và o kiệu và huyệt đạo cÅ©ng bị Ä‘iểm luôn, trÆ°á»›c ngá»±c có kê má»™t tấm ván gá»— và trên tấm ván ấy có má»™t cái tô lá»›n, trong tô lá»›n còn sót lại ná»a cái bánh bá»™t ăn dở, chÆ¡i má»™t chiêu nà y tuyệt tháºt, Phi Nhược Ngu có thể cúi đầu cứ chế mà ăn uốn, chá»› không cần phải dùng tay là m gì, tháºt là dở khóc dở cÆ°á»i váºy.
Äinh Hạo láºp tức chặt dây buá»™c bên dÆ°á»›i, sau đó khám xét các huyệt đạo má»™t phen, biết y chỉ bị thủ pháp bình thÆ°á»ng chế ngá»± thôi, chỉ trong nháy mắt Äinh Hạo đã giải thông các huyệt đạo của y.
Huyệt đạo vừa được giải xong, Phi Nhược Ngu nhảy xuống kiệu ngay, xúc động nói:
– Tiểu thúc thúc, sao ngÆ°Æ¡i biết được hỠáp giải tiểu Ä‘iệt vá» Bảo váºy?
|
04-04-2008, 07:31 PM
|
|
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 104
Lai Lịch Phu Nhân
Äinh Hạo ra vẻ vui mừng nói:
– Ngộ đã ngộ trúng mà thôi, ta đã phát hiện Phương Thế Vũ mua sắm thực phẩm ở tiểu điếm trong thà nh, nên đã đuổi theo y đến đây!
– Tiểu thúc thúc quen biết Phương Thế Vũ sao?
– Chẳng những quen biết mà thuá»™c mặt y là u là u nữa, lúc ta còn ở Ä‘áºu trong Vá»ng Nguyệt Bảo từng bị y hiếp đánh nhiá»u lần!
– Ồ! Thì ra thế nà y!
– Bá»n ta vì lo kế chặn Ä‘Æ°á»ng cứu ngÆ°Æ¡i, mẹ của ngÆ°Æ¡i và cả sÆ° phụ của ngÆ°Æ¡i nữa, Ä‘á»u xuất Ä‘á»™ng Ä‘i tìm kiếm ngÆ°Æ¡i, chúng ta còn huy Ä‘á»™ng tất cả đệ tá» Không Môn hoạt Ä‘á»™ng nữa là khác.
Phi Nhược Ngu nói giá»ng hoảng hốt:
– Sư phụ của tiểu điệt ... tiểu thúc thúc muốn nói Ngũ Phương Thần ư?
Äinh Hạo mỉm cÆ°á»i nói:
– Chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i còn ngÆ°á»i sÆ° phụ thứ hai nữa chăng?
– Chuyện nhÆ° thế nà o váºy?
– Mẫu thân của ngÆ°Æ¡i bị nhốt trong địa lao của Vá»ng Nguyệt Trang, ta được Linh Khứu Ä‘iểu truyá»n tin, dẫn đến đó cứu ngÆ°á»i, trùng hợp sÆ° phụ của ngÆ°á»i cÅ©ng bị bắt áp giải đến Trang trại, cả hai được cứu thoát, ta đã đốt phá trang viện, giết chết Trịnh Nguyệt Nga ...
– A! tại sao váºy ...
– NgÆ°Æ¡i còn nhá»› tổng giám Bạch Ngo Âu DÆ°Æ¡ng Khách Vân từng ủy thác ngÆ°Æ¡i truyá»n tin cho Trịnh Nguyệt Nga nói rằng y đã té cốc mà chết chăng ...
– Tiểu Ä‘iệt nhá»› chứ, ta đã truyá»n tin nà y tá»›i Bảo ...
– Vấn Ä‘á» chÃnh là rắc rối tại đây váºy, Bạch Nho sÆ¡ ý là m bại lá»™ hà nh tung lá»t và o tai mắt bá»n máºt thám, Trịnh Tam Giang nghi ngá» các ngÆ°Æ¡i có ý đồ phản Bảo, đồng thá»i cÅ©ng Ä‘iá»u tra ra lai lịch của ngÆ°Æ¡i, cho nên trÆ°á»›c sau đã bắt giữ mẫu thân và sÆ° phụ của ngÆ°Æ¡i áp giải đến Vá»ng Nguyệt Trang, chuẩn bị cho bắt cả Bạch Nho, sau đó do Trịnh Nguyệt Nga Ä‘Ãch thân xá» lÃ.
Phi Nhược Ngu rùng mình nói:
– Nguy hiểm thay!
– Má»i việc cÅ©n đã qua rồi, bá»n Äịa Ngục Tôn Giả đâu rồi?
– Tiểu Ä‘iệt chẳng biết trắng Ä‘en gì cả bị chúng nó ra tay chế lại bất thình lình, sau đó để ông lão ấy giải Ä‘i, còn bá»n Äịa Ngục Tôn Giả thì Ä‘i ngõ khác.
– A! Thì ra thế, ông lão đó là ai váºy?
– Không biết!
– Ngươi cũng ... không biết?
– ChÆ°a từng trông thấy ngÆ°á»i nà y bao giá», có lẽ là má»™t trong số cao thủ mà Trịnh Tam Giang đã bà máºt la võng được.
Äinh Hạo suy nghÄ© giây lát, vá»— tay cái bốp nói:
– Ta biết rồi, y là Tây Khanh cùng địa vị với sư phụ của ngươi.
Phi Nhược Ngu thất kinh nói:
– Tây Khanh, đúng thế, có má»™t ngÆ°á»i nhÆ° thế, nhÆ°ng chÆ°a từng công khai hiện thân bao giá», tiểu thúc thúc là m sao lại biết y là Tây Khanh?
– Nghe sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i nói lại, Trịnh Nguyệt Nga là chủ Vá»ng Nguyệt Trang do Tây Khanh là m phụ tá, nhÆ°ng ở đêm đốt trang chẳng thấy Tây Khanh kỳ nhân ra mặt, và má»™t số cao thủ đắc lá»±c cÅ©ng không thấy ở đó, ta phán Ä‘oán chắc y đã đến các nÆ¡i Ä‘i tìm bắt ngÆ°Æ¡i để giải vá» Vá»ng Nguyệt Trang, do vì có sá»± suy Ä‘oán nhÆ° thế, nên má»›i ý tÃch cá»±c chia toán tìm kiếm ngÆ°Æ¡i ...
– Chiếu theo suy đoán nà y không sai rồi, y đâu rồi?
– Chạy mất rồi, nhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u ta không sao hiểu nổi ...
– Äiá»u gì?
– Y ra tay giết chết Phương Thế Vũ rồi mới bỠchạy.
– Nói sao, y giết chết PhÆ°Æ¡ng Thế VÅ©, quả tháºt Ä‘iá»u nà y không thể tưởng tượng được ...
– Theo thiển ý của ta ... có lẽ y là m thế để lúc vỠBảo dễ ăn nói một chút, nếu lưu lại miệng sống Phương Thế Vũ nà y, đem tình hình khai thực với Bảo chủ, thì y sẽ bị nghi ngỠchưa cố gắng toà n lực ...
– Äà nh chỉ giải thÃch nhÆ° thế thôi, nhÆ°ng nói nhÆ° thế thì ngÆ°á»i nà y quả là thuá»™c hạng ngÆ°á»i tà n Ä‘á»™c thủ Ä‘oạn rồi.
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên nhÆ° thế má»›i xứng đáng là m bạn vá»›i Trịnh Tam Giang váºy, công lá»±c của y cao hÆ¡n lệnh sÆ° nhiá»u lắm ...
– A! Thế là y có thể là m lá»… ngang nhau vá»›i Äịa Ngục Tôn Giả rồi?
– Luáºn vá» chân công tháºt lá»±c, chỉ có trá»™i hÆ¡n chứ không thu kém đâu!
– Thế là một kình địch lợi hại rồi?
– Lệnh sÆ° ở địa vị Äông Khanh, ắt được Trịnh Tam Giang xem trá»ng chứ?
– Vâng, gia sÆ° chuyên vá» thuáºt há»c thổ má»™c tráºn thế, tất cả thiết kế trong Bảo Ä‘á»u do má»™t tay của sÆ° phụ sắp đặt.
– Có sự biến như thế, chắc các bố trà trong Bảo phải thay đổi thôi ...
– Äó cÅ©ng không thể má»™t sá»›m má»™t chiá»u thay đổi được đâu, ngÆ°á»i không ở trong nghá» khó góp sức lắm!
Äinh Hạo lạnh lùng quát há»i:
– Bên ngoà i tÆ°á»ng là ai váºy?
Má»™t bóng ngÆ°á»i hiện ra, chÃnh là tiểu nhị VÆ°Æ¡ng Tiểu Khất, Äinh Hạo dùng tay trá» má»™t cái nói:
– Tiểu Khất, đây là tiểu Môn chủ của các ngươi!
Vương Tiểu Khất vội tiến tới trước, chấp tay hà nh đại lễ nói:
– Äệ tá» VÆ°Æ¡ng Tiểu Khất tham kiến Môn chủ!
Phi Nhược Ngu khoát tay nói:
– Miễn lễ!
VÆ°Æ¡ng Tiểu Khất đứng dáºy há»›n hở nói:
– Thiếu Môn Chủ đã thoát nạn, thế thì đệ tá» láºp tức truyá»n tin đến chúng huynh đệ các nÆ¡i đình chỉ lục soát ...
Äinh Hạo nói:
– Có thể liên lạc với phu nhân Môn chủ chăng?
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên được chứ!
Äinh Hạo suy nghÄ© giây lát nói:
– Bây giá» thế nà y, Nhược Ngu, ngÆ°Æ¡i láºp tức khởi trình trở vá» Thanh Thảo Bình chá»— trú sÆ° huynh Lạc Ninh của ngÆ°Æ¡i để chỠđợi mẫu thân và sÆ° phụ của ngÆ°Æ¡i, ta vì có chuyện gấp không thể đồng hà nh vá»›i ngÆ°Æ¡i được, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i phải chú ý bá»n tai mắt của Vá»ng Nguyệt Bảo phát hiện ngÆ°Æ¡i ...
Vương Tiểu Khất xen và o nói:
– ThÆ°a thiếu Môn chủ, bổn Môn có vị HÆ°Æ¡ng chủ, tinh thông thuáºt dị hình, hiện giá» y ở phụ cáºn, thiếu môn chủ có thể cải trang rồi má»›i khởi trình thì tiện biết mấy.
Äinh Hạo gáºt đầu nói:
– Biện pháp nà y hay lắm, Nhược Ngu, ý ngươi thấy thế nà o?
Phi Nhược Ngu nói:
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên biện pháp nà y sá» dụng được.
– Thế thì ngÆ°Æ¡i Ä‘i theo Tiểu Khất, hà nh tung phải cẩn máºt nha, chá»› có sÆ¡ ý quá!
– Tiểu thúc thúc đi ngay bây giỠsao?
– Hừ ... ta không trở lại khách điếm nữa, hẹn khi khác gặp lại!
– Tiểu thúc thúc có biết hà nh tung của phụ thân tiểu điệt chăng?
– Lão hiện giỠở Nhạc DÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng có lẽ lão Ä‘ang trên con Ä‘Æ°á»ng trở vá» cÅ©ng không biết chừng!
– Thế thì tiểu Ä‘iệt xin cáo từ váºy. Nói xong cung kÃnh chấp tay xá má»™t xá.
VÆ°Æ¡ng Tiểu Khất cÅ©ng hÆ°á»›ng sang Äinh Hạo chấp tay hà nh lá»…, sau đó cùng Phi Nhược Ngu phi thân chạy Ä‘i.
Äinh Hạo thở phà o nhẹ nhõm, xem nhÆ° hoà n tất má»™t đại sá»±, hắn mang ba xác chết ấy và chiếc tiểu kiệu bá» và o trong nhà tranh, muốn dùng đóm lá»a đốt cả mái nhà nhÆ°ng không có báºt lá»a, suy nghÄ© giây lát, hắn bèn phóng chưởng đánh sáºp cả mái nhà , tÆ°á»ng đất đổ xuống đắp kÃn cả xác chết và chiếc kiệu, sau đó phu thân lên Ä‘Æ°á»ng.
Từ đây đến Ly Trần Äảo phải Ä‘i vá» hÆ°á»›ng tây, Bây giá» hắn không còn Ä‘iá»u gì lo lắng nữa, cứ yên tâm lên Ä‘Æ°á»ng thôi, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i rất là thuáºn lợi xuồng xe không có chuyện bất trắc gì xảy ra hết.
Má»™t hôm, lúc mặt trá»i đứng bóng, hắn từ nÆ¡i xa xa đã trông thấy bóng tiểu đảo ở giữa hồ, Äinh Hạo tinh thần phấn khởi, chỉ trong chốc lát sẽ được há»™i ngá»™ vá»›i bá»n ngÆ°á»i XÃch Ảnh Nhân rồi, nhÆ°ng tâm trạng lần nà y khác vá»›i hai lần trÆ°á»›c, vì XÃch Ảnh Nhân mà mình xem là ngÆ°á»i bạn tri ká»· đó chÃnh là Huyết Ảnh phu nhân mà đã gây nên tiếng xấu danh trấn võ lâm ấy. Cuối cùng đã vá» tá»›i nÆ¡i, chẳng biết XÃch Ảnh Nhân đã bắt tay và o việc cầu y cho Mai ánh tuyết chÆ°a?
Thình lình, trong đám cỠlau phát ra một tiếng nói:
– Nhị chủ nhân ngÆ°á»i má»›i vá» tá»›i chăng?
Äinh Hạo dừng bÆ°á»›c xoay mình lại, thấy thiếu nữ áo Ä‘á» PhÆ°Æ¡ng Bình đã đứng ở trÆ°á»›c mặt, gÆ°Æ¡ng mặt rất khó xem, hai mắt ẩm Æ°á»›t hình nhÆ° có Ä‘iá»u chi Ä‘au buồn lắm, muốn ứa nÆ°á»›c mắt ra không bằng.
Äinh Hạo bất giác rùng mình má»™t cái, miá»…n cưỡng mỉm cÆ°á»i nói:
– Phương Bình các ngươi vỠlâu rồi chứ?
– Ba hôm rồi!
– á»’! Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i bình an chứ?
– Vâng, không có việc chi xảy ra cả, bá»—ng nhiên nhị chủ nhân mất tÃch Ä‘i đâu mất, phu nhân mãi lo lắng không dừng.
– PhÆ°Æ¡ng Bình, trông dáng vẻ của ngÆ°Æ¡i ... chẳng lẽ có Ä‘iá»u gì không là nh chăng?
Hai mắt của Phương Bình đỠhoe nói:
– Nhị chủ nhân, ta đã chỠđón ngươi ở đây từ sáng cho đến tối ba ngà y nay rồi ...
– Tại sao váºy?
– Ta ... không nên nói ... nhÆ°ng chịu Ä‘á»±ng không được phải nói váºy, xin cáo tá»™i vá»›i nhị chủ nhân trÆ°á»›c!
Dứt lá»i, cúi ngÆ°á»i là m lá»….
Äinh Hạo bâng khuâng hồ nghi, nhÆ°á»›ng cao đôi mà y kiếm trầm giá»ng nói:
– Có việc chi cứ nói?
PhÆ°Æ¡ng Bình lau khô nÆ°á»›c mắt ở hai bên khóe mắt, sau đó nói bằng giá»ng xúc Ä‘á»™ng:
– Nhị chủ nhân, những ngà y gần đây PhÆ°Æ¡ng Bình nà y ăn không biết ngon ngủ chẳng yên giấc, hình nhÆ° ngà y táºn cùng sắp đến không bằng ...
– Tại sao váºy?
– Phu nhân vì là m vừa lòng nhị chủ nhân, quyết tâm hy sinh bản thân mình ...
Lòng Äinh Hạo bá»—ng trầm xuống, những lá»i nói của XÃch Ảnh Nhân khi trÆ°á»›c văng vẳng bên tai, tức thì hắn không biết phải nói gì đây, trầm tÆ° giây lát, bèn buồn bã nói:
– Phương Bình, phu nhân phải hy sinh mới xong sao?
– Vâng, ngoà i ra không còn cách nà o khác hơn.
– Tại sao phu nhân phải là m như thế?
– Như phu nhân đã nói đó là số mạng đã định, không ai thay đổi được!
Äinh Hạo nghiến răng suy tÆ° má»™t hồi, cÆ°Æ¡ng quyết nói:
– Ta không thể Ãch ká»· nhÆ° thế, phải hy sinh phu nhân để là m cho mình được toại nguyện, thế thì ta sẽ Ä‘au khổ cả Ä‘á»i, PhÆ°Æ¡ng Bình, ta sẽ quyết định buôn bá» kế sách cầu y nà y, phải tìm ngÆ°á»i đầu dây mối nợ nà y giải quyết má»›i được, để ta Ä‘i tìm Kim Long Bang chủ được rồi.
PhÆ°Æ¡ng Bình cÆ°á»i cay đắng nói:
– Tâm ý của phu nhân không ai có thể cải biến được ...
– Thế thì ... phải là m sao? Ngươi có lương sách gì chăng?
PhÆ°Æ¡ng Bình mÃm môi, chăm chú nhìn Äinh Hạo nói:
– Nhị chủ nhân, PhÆ°Æ¡ng Bình nà y Ä‘á» xuất má»™t ý kiến mong ngÆ°á»i chá»› trách mắng ...
– NgÆ°Æ¡i có Ä‘iá»u chi cứ nói, ta trách ngÆ°Æ¡i là m gì?
– Xin nhị chủ nhân chớ và o đảo!
Äinh Hạo mặt mà y tối sầm, ngạc nhiên nói:
– Nói thế là sao?
– Nếu nhị chủ nhân không và o đảo, tất cả má»i việc sẽ biến đổi ngay!
– Thế ... là phu nhân ... chỉ chỠta vỠtới thì sẽ hà nh động ngay chăng?
– Vâng, đúng như thế.
– Nếu ta không và o đảo thì thế nà o?
– Phu nhân sẽ chỠđợi!
– ChỠđợi mãi mãi như thế chăng?
– Không nhị chủ nhân tìm cách truy tầm ngÆ°á»i Kim Long Bang nà o đó đã cấm chế Mai cô nÆ°Æ¡ng, bắt y giải Ä‘i cấm chế, thì có lẽ phu nhân sẽ bãi bỠý định nà y, sá»± tình sẽ hoà n toà n thay đổi được.
Äinh Hạo trầm giá»ng gáºt đầu nói:
– Äây là biện pháp có thể thá»±c hà nh được, ngÆ°Æ¡i có cách nà o dẫn Mai Ãnh Tuyết ra đảo để ta Ä‘em Ä‘i ngay bây giá» không ...
– Thế thì không được, nếu giả dụ có dẫn y ra đây được, thì cÅ©ng há»ng việc thôi.
– Tại sao váºy?
– Dẫn Mai Ãnh Tuyết Ä‘i mất, thì phu nhân còn ở lại chỠđợi nhị chủ nhân là m gì nữa?
Äinh Hạo tâm ý lá»™n xá»™n, buồn thảm nói:
– PhÆ°Æ¡ng Bình nói nhÆ° thế ta không thể gặp mặt phu nhân và Mai Ãnh Tuyết rồi?
– Nà ng vẫn khá»e, ngoại trừ tâm ý bất bình thÆ°á»ng, ngoà i ra vấn đỠăn uống ngủ nghỉ thì tốt nhÆ° ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng thôi, công lá»±c của y vẫn tạm thá»i khống chế lại, để trách sá»± bất trắc xảy ra, xung quanh đảo có ngÆ°á»i canh gác, y không chạy Ä‘i đâu được váºy, nhÆ°ng có Ä‘iá»u y thỉnh thoảng lẩm bẩm niệm ba chữ Kim Long Bang ...
– Y vẫn cứ tưởng mình là con gái của Kim Long Bang chủ?
– Vâng!
– Phương Bình, ta đã nghĩ ra một ý kiến ...
– Nhị chủ nhân nghÄ© ra ý kiến gì váºy?
– NgÆ°Æ¡i nói cho ta biết sÆ° phụ của phu nhân là ai, ta sẽ tá»± mình đến cầu khẩn y, đồng thá»i tìm cách giải trừ mối ân oán giữa hai thầy trò y ...
Phương Bình biến sắc, thụt lùi ra sau một bước, hớt hải nói:
– Nhị chủ nhân, ân oán nà y khó giải trừ được lắm.
– NgÆ°Æ¡i không thể khẳng định nhÆ° thế được, nói vá» sá»± thể năm xÆ°a, tá»· tá»· của phu nhân má»›i là ngÆ°á»i gây tá»™i, ta sẽ cáºt lá»±c tìm cách hóa giải cho.
– Nhị chủ nhân, Phương Bình nà y ... không dám nói.
– Không dám nói, tại sao váºy?
– Vâng, nếu PhÆ°Æ¡ng Bình nói ra Ä‘iá»u nà y thì phu nhân quyết không dung thứ đâu.
Äinh Hạo nghiêm sắc mặt nói:
– NgÆ°Æ¡i chá»› lo, tất cả má»i việc ta chịu cho.
PhÆ°Æ¡ng Bình cÆ°á»i cay đắng nói:
– Nhị chủ nhân, đây không phải đạo là m đệ t�
Äinh Hạo gáºt đầu nói:
– Äúng thể, lòng trung thà nh của ngÆ°Æ¡i đáng kÃnh tháºt, nhÆ°ng ta há»i ngÆ°Æ¡i má»™t lá»i, ngÆ°Æ¡i có yêu thÆ°Æ¡ng thầy của ngÆ°Æ¡i chăng?
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi?
– NgÆ°Æ¡i đã thÆ°Æ¡ng thầy nhÆ° thế, thì không nên câu chấp lá»… nhá» nà y, có đúng váºy không?
– Nhưng mà ... ân oán nà y khó hóa giải lắm, tốt hơn hết vẫn y theo cách nhị chủ nhân vừa nói ban nẫy, tìm Kim Long Bang chủ giải quyết việc nà y.
– PhÆ°Æ¡ng Bình, ta vẫn biết Ä‘iá»u đó chứ, nhÆ°ng đó chỉ nói riêng vá» Mai Ãnh Tuyết thôi, còn đối vá»›i vấn Ä‘á» giữa sÆ° phụ và sÆ° tổ của ngÆ°Æ¡i vẫn chÆ°a giải quyết được, có phải váºy không? Bây giá» mục Ä‘Ãch của ta không phải nhất định cần cầu chữa cho Mai Ãnh Tuyết, mà chỉ muốn tá» má»™t chút tâm ý vá»›i sÆ° phụ của ngÆ°Æ¡i thôi, y đối đái vá»›i ta sâu nghÄ©a nặng nhÆ° thế, là m sao ta chẳng cảm thÆ°Æ¡ng được?
PhÆ°Æ¡ng Bình cúi đầu chẳng nói lá»i nà o cả.
Äinh Hạo biết y đã Ä‘á»™ng lòng, bèn nói tiếp:
– Phương Bình, sư phu của ngươi đã ăn năn hối cải, hồi đầu thị ngạn ấy là chuyện quà hóa là m sao, những hà nh vi trước kia của sư phụ ngươi, chắc chắn ngươi am hiểu hơn ta chứ, ngươi chẳng muốn y được yên ổn tuổi già sao?
Phương Bình ngước đầu lên, ứa nước mắt, uất nghẹn nói:
– Nhị chủ nhân, buộc lòng Phương Bình nà y phải nói sao?
Äinh Hạo nói giá»ng cÆ°Æ¡ng quyết:
– PhÆ°Æ¡ng Bình, vì lợi Ãch cho sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i nên nói váºy.
– NhÆ°ng ... e rằng là m nhÆ° thế lại há»ng việc?
– Không đâu, sư tổ ngươi ở đâu, nói đi?
– Lão nhân gia ngÆ°á»i ...
– Nói mau! ở đâu?
PhÆ°Æ¡ng Bình rÆ¡m rá»›m nÆ°á»›c mắt ngắm nhìn Äinh Hạo, muốn nói lại thôi.
Äinh Hạo quýnh quáng nói:
– Nói mau! Còn do dự gì nữa?
Phương Bình theo bản năng tự nhiên dòm ngó xung quanh giây lát, từ từ nói:
– Nhị chủ nhân đã gặp sư tổ của Phương Bình nà y rồi!
Äinh Hạo hoang mang chẳng hiểu gì hết nói:
– Ta đã gặp ngÆ°á»i rồi ... ai váºy?
– ChÃnh là thạch lao lão nhân trong Cách Thế Cốc cách đây không bao xa váºy.
A! Äầu óc Äinh Hạo choáng váng nhÆ° trúng phải cú đánh của sấm sét không bằng, thân ngÆ°á»i loạng choạng thụt lui ra sau bốn, năm bÆ°á»›c, hắn thá»±c tình chÆ°a tin tưởng sá»± tháºt là nhÆ° thế nà y được, trá»i hỡi Æ¡i! Má»™t sá»± tháºt phÅ© phà ng đáng gá»›m sợ XÃch Ảnh Nhân là Huyết Ảnh phu nhân đã thuá»™c bất ngá» quá rồi, mà bây giá» Huyết Ảnh phu nhân lại chÃnh là Hứa Xuân NÆ°Æ¡ng cà ng khiến hắn kinh ngạc nhiá»u hÆ¡n.
Hứa Xuân Nương là em gái của Tố Y Tiên TỠHứa Mị Nương!
Mình đã nháºn lá»i phó thác của thạch lao lão nháºn tìm giết Hứa Xuân NÆ°Æ¡ng, ai ngỠđâu Hứa Xuân NÆ°Æ¡ng chÃnh là y?
Chẳng trách gì đã có lần mình đã Ä‘á» cáºp đến Hứa Xuân NÆ°Æ¡ng, XÃch Ảnh Nhân đã từng nói sẽ giúp mình được toại nguyện, thì ra y đã có sá»± tÃnh toán hy sinh nà y rồi, mình từng bằng lòng vá»›i thạnh lao lão nhân là giết Hứa Xuân NÆ°Æ¡ng cho lão, chẳng lẽ bây giá» mình quay trở lại xin lão tha tá»™i cho y?
Hà nh vi của hai chị em y, nói câu khó nghe má»™t chút là cả ngÆ°á»i lẫn quỉ thần Ä‘á»u không dung thứ há».
Nếu lão nhân nói ra lý luáºn võ lâm đại nghÄ©a, thì mình sẽ dùng từ ngữ gì để đối đáp lại Æ°?
NhÆ°ng, có tháºt để cho Hứa Xuân NÆ°Æ¡ng vì là m vừa lòng cho mình mà phải hy sinh chăng?
Y nhất niệm hồi đầu, liệu lão nhân có bằng lòng tha thứ cho y chăng?
PhÆ°Æ¡ng Bình nói giá»ng run run:
– Nhị chủ nhân, ngÆ°á»i bị thế nà o rồi?
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
àêâàðèóìíûå, çîîôèëû, êàáèíû, êðþ÷êîì, hac nho 4vn, îáðàçåö, ïðàâäà, ïðåññà, ïðèêîëüíûå, ïðèìåíåíèå, ïðîãðàììû, ñìåøàðèêè, òåòðèñ, ýëüäîðàäî |
| |