Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #111  
Old 04-04-2008, 07:41 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 110

Hạ Mình Gần Thù



Miệng Äinh Hạo vừa trả lá»i cặp mắt lại vừa liếc nhìn xung quanh mật thất má»™t cách khéo léo, căn cứ vào kết quả mà Thá» Dao Phong lão ca ca đã do thám được ở lần trÆ°á»›c, nói rằng Cá»­u long lệnh được cất giấu trong mật thất này, nhÆ°ng trÆ°á»›c mắt bây giá» sao chẳng thấy có vật gì khả nghi cả, Trịnh Tam Giang đã cất giấu ở nÆ¡i khác hay là còn có mật thất nào khác chăng?
Nếu Trịnh Tam Giang đã hủy diệt chứng cá»› duy nhất này thì công án này khó lòng kết liá»…u được rồi, không có bằng chứng thì không thể nào ăn nói vá»›i các đại môn phái được, nếu lão thất phu này buông lá»i phủ nhận, hoặc trở mặt vu khống thì phải làm sao đây?
Trịnh Tam Giang từ từ đứng dậy, từ trên kệ sách đem xuống một cuốn cổ điển đặt trên bàn lật ra nói:
– Má»i Äông khanh đến tham duyệt bố trí của bản bảo xem sao!
Äinh Hạo ngồi bật dậy bÆ°á»›c tá»›i gầm bàn chỉ thấy trong từ Ä‘iển có kẹp má»™t mảnh giấy có đồ há»a và vô số ký hiệu cổ quái, hắn bất giác Ä‘á»™ng lòng nói:
– Äây là gì thế?
– Äây là bố trí của bản tá»a để đối phó Hắc Nho, chuẩn bị lúc không còn ngÆ°á»i nào dùng võ công đối kháng được y thì mang ra sá»­ dụng ngay.
– Ồ!
– Hãy nghe bản tá»a giải thích, đây là sÆ¡ đồ toàn bá»™ của bản bảo, trong bản đồ có đánh dấu hình chữ thập, đó là vị trí phục kích, còn những chá»— có đánh dấu hình tam giác là nÆ¡i chôn giấu thuốc nổ, cuối cùng dấu hiệu hình bông mai là tượng trÆ°ng cho Ä‘á»™c dược.
Äinh Hạo rùng mình thầm nhủ:
Thủ đoạn cay độc thật. Hắn cau mày nói:
– Sơ đồ này bao gồm tất cả thông lộ nội ngoại bảo chăng?
– Äúng thế, toàn bá»™ ghi rõ trong bản đồ này cả, bất luận Hắc Nho vào bảo bằng bất cứ má»™t phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng nào Ä‘á»u nằm trong sá»± khống chế của bản bảo.
– Nếu sá»­ dụng thuốc nổ ít nhiá»u phải gây ảnh hưởng đến đệ tá»­ bản bảo Æ°?
– Äó là việc không sao tránh khá»i được, nhÆ°ng ngoại trừ má»™t số ngÆ°á»i có võ công cao cÆ°á»ng, ngoài ra những đệ tá»­ khác không được hiện thân.
– Bố trí của bảo chủ có thể nói là vẹn toàn, nhưng ...
– Thế nào?
– Bản khanh vẫn muốn độc lực đấu với y!
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên, bố trí này chỉ dùng để Ä‘á» phòng đối phÆ°Æ¡ng chạy mất thôi, nếu Äông Khanh đối phó được y thì tốt thôi!
Trịnh Tam Giang đem cất bản đồ bố trí vào kệ sách nói:
– Bây giỠchúng ta hãy đến gặp chưởng môn nhân các phái!
Äinh Hạo gật đầu trả lá»i.
Ra khá»i mật thất, Ä‘i sang tây sÆ°Æ¡ng viện, chỉ thấy cá»­a viện đóng kín, Trịnh Tam Giang gõ nhẹ lên cá»­a viện, tức thá»i cánh cá»­a được mở toang ra, ngÆ°á»i mở cá»­a là má»™t nhà sÆ° mặt hổ, có lẽ là cao thủ của Thiếu Lâm Tá»±, nhà sÆ° thoáng trông thấy Trịnh Tam Giang, liá»n chắp tay làm lá»…, cung kính nói:
– Tiểu tăng Bạch Vân tham kiến bảo chủ!
– Äại sÆ° miá»…n lá»…, xin thông báo các chưởng môn nhân đến đại sảnh há»p mặt giây lát.
– Tuân lệnh! Bảo chủ cứ tự nhiên.
Trịnh Tam Giang vừa bÆ°á»›c vào viện, tất cả những ngÆ°á»i Ä‘ang ở ngoài thất cùng nhau làm lá»… chào há»i, Äinh Hạo căm phẫn vô cùng, bá»n cao thủ tá»± xÆ°ng là danh môn chánh phái lại bị lão thất phu này đùa giỡn nhÆ° vậy được sao.
Vượt qua sân viện Ä‘i vào đại sảnh, ngÆ°á»i đầu tiên ra nghinh đón là chưởng môn nhân Linh HÆ° Thượng Nhân của phái Võ Äang, Äinh Hạo thoáng nhìn thấy thì nhận ra ngay, nhÆ°ng lão chẳng biết Äinh Hạo.
Linh Hư Thượng Nhân gật đầu nói:
– Vô Lượng Thá» Phật, má»i bảo chủ vào!
Trịnh Tam Giang cÆ°á»i ha há má»™t tiếng, chắp tay nói:
– Chưởng môn nhân khá»e chứ, chá»› chắp lá»… làm gì!
– Vị này là ...
– Äây là Tân Äông Khanh của bản bảo, danh hiệu là Tá»­ Yên Khách, đặc biệt đến giá»›i thiệu cùng chÆ° vị!
– á»’! Má»i! Má»i ngồi!
Vào đại sảnh ngồi xuống ghế, chỉ trong giây lát các chưởng môn nhân đã đến đông đủ, sau khi chào há»i an tá»a xong, Trịnh Tam Giang giá»›i thiệu từng ngÆ°á»i má»™t cho Äinh Hạo và bÆ°ng bốc thổi phồng võ công của Äinh Hạo má»™t phen, sau đó vào Ä‘á» ngay:
– Dá»± tính chẳng bao lâu nữa Hắc Nho sẽ hiện thân, Äông Khanh bản bảo chịu trách nhiệm chánh ra mặt đối phó, mong rằng các chưởng môn nhân hiệp lá»±c cùng nhau góp sức trừ khá»­ đại hại này để yên võ lâm, cách thức hành Ä‘á»™ng do Äông khanh và chÆ° vị hiệp thÆ°Æ¡ng vá»›i nhau, từ nay trở Ä‘i y sẽ ở má»™t viện chung vá»›i chÆ° vị.
Các chưởng môn nhân chăm chăm mắt nhìn Äinh Hạo má»™t cái, chưởng môn nhân Ngô Nhân đại sÆ° của phái Thiếu lâm tá»± tuyên Ä‘á»c má»™t câu phật hiệu nói:
– Bá»n bản tá»a vào bảo có má»™t khoảng thá»i gian khá lâu, đến nay Hắc Nho vẫn chua hiện thân, trÆ°á»›c kia Linh hÆ° đạo nhân có Æ°á»›c hẹn vá»›i Hắc Nho nói rằng trong vòng má»™t năm sẽ Ä‘iá»u tra công án Cá»­u long lệnh cho ra lẽ, quả quyết thÆ°Æ¡ng nghị của chúng tôi định ai nấy mạnh trở vá» bản môn phái xuất đệ tá»­ do thám công án năm xÆ°a này, nghi rằng Hắc Nho không đến ná»—i nuốt lá»i Æ°á»›c hẹn phát khởi hành Ä‘á»™ng báo phục các phái đâu, chẳng biết bảo chủ có cao kiến thế nào?
Trịnh Tam Giang biến sắc trầm giá»ng nói:
– Nếu Hắc Nho thình lình hành Ä‘á»™ng, chắc chắn các môn phái chẳng kịp há»— tÆ°Æ¡ng trợ lẫn nhau, theo thiển ý của bản nhân, chẳng bao lâu nữa Hắc Nho ắt phải hiện thân thôi, y biết chÆ° vị tá» tập bản bảo ắt nay mai phải đến đây thôi, đồng thá»i y cÅ©ng từng tuyên bố sẽ thăm viếng bản bảo má»™t ngày gần đây, hợp lá»±c đối phó vá»›i y còn hÆ¡n là má»—i ngÆ°á»i tá»± chiến đấu, xin chưởng môn nhân hãy suy nghÄ© kỹ lại.
Lộng nguyệt lão nhân chưởng môn nhân phái Chung nam nói tiếp:
– Chúng tôi lo lắng nếu không Ä‘iá»u tra cho ra trắng Ä‘en công án của Cá»­u long lệnh cho dù hủy diệt được Hắc Nho thì công án này vẫn chÆ°a gá»i là kết liá»…u được, vì có lẽ y còn có truyá»n nhân hoặc bạn bè gì đó, thế thì mối oan kết này càng thâm sâu hÆ¡n.
Trịnh Tam Giang cau mày nói:
– Truyá»n nhân của y rất có thể là Toan tú tài, chẳng ngại đối phó không xuể, còn nếu muốn Ä‘iá»u tra công án hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c thì chẳng dá»… dàng đâu, theo thiển ý của bản nhân thì việc giết ngÆ°á»i cÆ°á»›p lệnh chắc là y không sai rồi, chẳng những y báo ra tên tuổi và lại có ngÆ°á»i chính mắt trông thấy bây giá» y tái xuất giang hồ buông lá»i kết toán nợ cu, chẳng qua là cái cá»› để y báo phục sá»± kiện Mang sÆ¡n năm xÆ°a mà thôi, chÆ° vị chá»› có để y mê hoặc vậy.
Äinh Hạo lại chá»­i thầm trong bụng:
Lão thất phu này đáng chết thật.
Ngá»™ nhân đại sÆ° trầm giá»ng nói:
– Theo ý kiến của bảo chủ vẫn phải chỠđợi ít lâu thá»i gian nữa chăng?
– Như thế bảo đảm hơn ...
– Chúng tôi chỉ ngại làm phiá»n quý bảo quá lâu?
– Chá»› có nói thế, Trịnh má»— cÅ©ng thuá»™c má»™t phần trong võ lâm phải có bổn phận nhÆ° vậy! Ngô Nhân đại sÆ° là đầu đảng các phái, thấy lão nói lá»i nhÆ° thế, thì những ngÆ°á»i kia cÅ©ng chẳng biết nói sao, tất cả đành yên lặng xem nhÆ° là đồng ý vậy.
Ngay lúc này bá»—ng nhiên ầm ầm! Những tiếng nổ vang nhÆ° long trá»i lở đất vá»ng vào đại sảnh, nhà nghiêng đất Ä‘á»™ng rất là kinh ngÆ°á»i, tất cả má»i ngÆ°á»i có mặt tại hiện trÆ°á»ng Ä‘á»u biến sắc, lật đật đứng dậy hết.
Trịnh Tam Giang đứng dậy hốt hoảng nói:
– Äông khanh, má»i cùng bản tá»a ra đó xem sao.
Dứt lá»i y vá»™i vàng cất bÆ°á»›c ra khá»i đại sảnh, Äinh Hạo quay sang hÆ°á»›ng các chưởng môn nhân chắp tay làm lá»…, sau đó rảo bÆ°á»›c ra khá»i sảnh Ä‘Æ°á»ng, má»›i bÆ°á»›c chân ra khá»i cá»­a viện, đã trông thấy ngÆ°á»i trong bảo há»›t hải bá» chạy, y nhÆ° tai há»a lá»›n gì đã xảy ra không bằng.
Ra tới cổng trung môn chỗ phân cách nội ngoại bảo, thì thấy tổng quản Hà Cảnh Dương hấp tấp chạy vào thần sắc rất khó coi.
Trịnh Tam Giang quýnh quáng há»i ngay:
– Hà tổng quản, xảy ra chuyện gì thế?
Hà Cảnh Dương chắp tay làm lễ thở hồng hộc nói:
– Bốn chiếc xe ngựađược phái đi Lạc dương đã trở vỠbảo.
Trịnh Tam Giang hớt hải nói:
– Thế nào?
Hà Cảnh Dương trấn tĩnh lại nói:
– Bốn chiếc xe ngựa đó xảy ra biến cố.
– Xảy ra biến cố gì vậy?
– Trong xe chứa toàn những thuốc nổ, vừa vào tá»›i bảo thì nổ tung ngay, cổng bảo bị phá hủy hÆ° nát hết, tÆ°á»ng rào bảo thì bị sụp đổ dài cả năm sáu trượng, phòng xá ở xung quanh cÅ©ng bị hủy vài ba căn và có trên hai mÆ°Æ¡i tên đệ tá»­ bị tá»­ nạn.
Toàn thân Trịnh Tam Giang run lẩy bẩy, gầm hét nói:
– Có chuyện nhÆ° thế sao? Chẳng nhẽ các ngÆ°á»i không phát hiện được chiếc xe ấy có gì đáng nghi chăng?
– Vì chúng đệ tử trông thấy Tổng giám ngồi trên chiếc xe đầu tiên, tất cả đoàn xe không có hiện tượng lạ gì hết.
– Tổng giám Thần Äà đâu rồi?
– Cả ngÆ°á»i lẫn xe nổ tung, thi hài của y nát thành mảnh vụn.
Äinh Hạo Ä‘á»™ng lòng, y nói Tổng giám Thần Äà chắc chính là LÆ°Æ¡ng SÆ¡n Thần Äà không sai rồi, hèn gì từ khi mình vào bảo không trông thấy mặt y, thế là y tiếp thay Bạch nho chức tổng giám rồi.
Trịnh Tam Giang chẳng nói được má»™t lá»i nào cả, dậm chân chạy ra ngoài, Äinh Hạo và Hà Cảnh DÆ°Æ¡ng Ä‘i theo đàng sau, ra tá»›i đại viện ngoài bảo, trông thấy hiện trÆ°á»ng ngổn ngang xác chết vá»›i chân tay ngổn ngang, xen lẫn vá»›i tàn cốt xe mã, lầu bảo nguy nga đã trở thành đống ngói vụn, đùn cao lên nhÆ° ngá»n đồi nhá».
Còn số đệ tử bị thương chưa chết, được khiêng sang để ở một bên, miệng mấp máy rên rỉ bi thiết.
Gần cả trăm đệ tá»­ Ä‘ang tiến hành quét dá»n vệ sinh và cứu chữa săm sóc những đệ tá»­ bị thÆ°Æ¡ng.
Bầu không khí sầu thảm bao phủ toàn bảo.
Äinh Hạo thì âm thầm kêu tuyệt.
Trịnh Tam Giang mặt mày tái mét, da thịt co rút lia lịa, chẳng nói được lá»i nào cả.
Má»™t số nhân vật có địa vị nhÆ° Äịa Ngục Tôn Giả đổ xô tá»›i, Äinh Hạo liếc mắt nhìn bàn tay tàn tật khuyết ngón của Äịa Ngục Tôn Giả nhủ thầm:
Trông ngÆ°á»i còn la hét hung dữ nữa không?
Dù gì Trịnh Tam Giang cũng là nhất bảo chi chủ, y nén giận, trấn tĩnh tinh thần lại, nghiến răng nói:
– Chư vị phán đoán xem phe phái nào đã gây ra sự kiện này?
Phiến Miá»…n Chân Nhân lập tức tiếp lá»i:
– Có lẽ do Hắc Nho làm nên việc này rồi, rõ ràng tổng giám đã bị khống chế, ngoài ra chắc không còn ai có công lực cao siêu như thế.
Trịnh Tam Giang trầm giá»ng nói:
– Theo sá»± hiểu biết của ta thì cả Ä‘á»i Hắc Nho chÆ°a bao giá» sá»­ dụng quá»· kế xảo quyệt để đối phó địch.
Äịa Ngục Tôn Giả nói giá»ng sằng sặc:
– Nếu chẳng phải do Hắc Nho gây nên, thì chỉ còn bá»n Kim Long bang này thôi.
Trịnh Tam Giang gật đầu nói:
– Bản tá»a cÅ©ng suy nghÄ© nhÆ° thế!
Dược vương tằng hắng một tiếng nói:
– Nếu do Kim Long bang gây nên việc này, thì chúng ta nên có đối sách ngay, bang phái ấy đã phát động công kích thế này thì chắc chắn hỠsẽ còn tiếp tục dùng mưu kế đánh phá bản bảo nữa.
Trịnh Tam Giang trầm tư giây lát nói:
– Má»i chÆ° vị tá»›i đại sảnh để cùng thÆ°Æ¡ng lượng để tìm đối sách!
Nói xong y quay sang hướng Hà Cảnh Dương nói:
– Hà tổng quản, ngÆ°á»i hãy ở lại đây chỉ huy thu dá»n các việc và lập tức phái đệ tá»­ đắc lá»±c đến Nhạc DÆ°Æ¡ng Ä‘iá»u tra cho rõ trắng Ä‘en của cuá»™c âm mÆ°u phá hoại này.
Hà Cảnh Dương cung kính nói:
– Tuân lệnh dụ!
Äinh Hạo và bá»n Trịnh Tam Giang Ä‘i ra lệnh sảnh, sau khi há» thÆ°Æ¡ng nghị xong, quyết định má»™t mặt cho ngÆ°á»i Ä‘i do thám cho ra ngÆ°á»i hạ thủ gây nên sá»± biến này, má»™t mặt chuẩn bị bố trí lá»±c lượng để đón địch và phái ra số đệ tá»­ tinh nhuệ chẳng kể ngày đêm nghiêm mật canh phòng những thông đạo xung quanh của Vá»ng nguyệt bảo.
Tức thì toàn bảo ai nấy Ä‘á»u khẩn trÆ°Æ¡ng vô cùng y nhÆ° có má»™t cÆ¡n sóng gió bão táp sắp đến không bằng.
Ãnh tà dÆ°Æ¡ng lặn vá» hÆ°á»›ng tây, cả má»™t vùng đất Ä‘á» au rá»±c rỡ, Äinh Hạo lẳng lặng tản bá»™ má»™t mình trên nghÄ©a địa đầy những ngôi má»™ hiu quanh ở sau trang bảo, đây là chá»— mai táng tạp nhạp của Vá»ng nguyệt bảo không có bia má»™t gì hết, toàn là cá» hoang dại má»c um tùm phủ lên gò đất, mục đích của Äinh Hạo là muốn tìm gặp nÆ¡i chôn cất mẫu thân, nhÆ°ng hắn thất vá»ng chẳng có má»™t má»™ bia nào cả, thế thì hắn làm sao nhận diện phân biệt được.
Ngay lúc hắn Ä‘ang suy nghÄ© vá»› vẩn, bá»—ng má»™t bóng ngÆ°á»i thấp thoáng từ nÆ¡i xa xa ở má»™t góc khác lù lù hiện tá»›i.
Chỉ trong giây lát, bóng ngÆ°á»i ấy càng chạy càng gần hÆ¡n, ngÆ°á»i ấy không ai xa lạ, chính là gã Tây Khanh vậy, chung quanh gần đây chá»— nào cÅ©ng có phục binh canh gác, minh không thể trốn tránh lánh mặt Ä‘i đâu được hết, Äinh Hạo đành phải thản nhiên Ä‘i tá»›i.
Tây Khanh cÆ°á»i ha hả nói:
– Lão đệ nhàn rỗi thế, tản bộ giải trí ư?
Äinh Hạo cÅ©ng cÆ°á»i theo rồi gật đầu nói:
– Còn các hạ thì sao cũng ra tản bộ chứ?
Tây Khanh dứt tiếng cÆ°á»i nói:
– Tiếng rằng nơi đây là một địa, chẳng đáng tản bộ chút nào cả.
Äinh Hạo nghe lá»i nói biết bên trong có ẩn ý gì đây nghiêm sắc mặt nói:
– Các hạ cho rằng không thích hợp ư?
Tây Khanh trầm tư giây lát nói:
– Lão đệ ôm ấp một mục đích gì chăng?
Äinh Hạo giật mình nói:
– Các hạ nói thế là sao?
– Ví dụ rằng lão đệ Ä‘ang tìm hài cốt của má»™t ngÆ°á»i nào đó ...?
Äinh Hạo rùng mình má»™t cái, nhÆ°ng liá»n trấn tÄ©nh lại ngay, cÆ°á»i ha hả nói:
– Sao các hạ lại nghĩ như thế?
– Phán Ä‘oán theo thói thÆ°á»ng thôi, chẳng có ai thích đến những nÆ¡i toàn những mồ mả hoang dã để tản bá»™ cả.
– Chắc các hạ không phủ nhận má»—i ngÆ°á»i má»—i có má»™t suy nghÄ© riêng biệt chứ?
– Nói thế cÅ©ng đúng vậy nhÆ°ng chúng ta là ngÆ°á»i giang hồ thì lai khác hẳn!
– Có gì khác lạ đâu?
– Tỷ dụ nói rằng lão đệ dán ra cáo bảng công khai khiêu chiến Hắc Nho, biểu hiện ra vẻ hào hùng hiếm có ở giới võ lâm, nhưng kết quả lại đầu nhập Bắc bảo, háo danh ư, hoặc có ý đồ gì khác ư?
Äinh Hạo nghe nói cả kinh, trông thế tên Tây Khanh này là má»™t nhân vật không tầm thÆ°á»ng đâu, nếu y là tai mắt trung thành của Trịnh Tam Giang thì tình huống lẻn vào bảo của mình cần phải đắn Ä‘o suy nghÄ© kỹ lại, Ä‘iá»u này chứng tỠđược rằng mình chÆ°a được đối phÆ°Æ¡ng tin tưởng lắm, mà hai chữ đầu nhập càng khó nghe vô cùng, hắn nghÄ© tá»›i đây bèn lạnh lùng nói:
– Tại hạ có thể lập tức Ä‘i ngay, nếu lá»i này xuất phát từ ý của Trịnh bảo chủ!
– Không, không phải thế, đây hoàn toàn là ý nghĩ riêng tư của lão phu!
– à nghĩ của các hạ khiến bản nhân quá đỗi ngạc nhiên!
– Lão phu thì thấy đúng lý nhÆ° thế, và những không khác không tiện mở miệng há»i thăm thôi.
– Nói như thế, tại hạ không còn thích hợp lưu lại Bắc bảo nữa rồi?
– Lão phu không có ý nói như thế!
– Äồng nhÆ° đã nói nhÆ° thế rồi còn gì nữa!
– Lão đệ Ä‘a nghi thôi, lá»i nói chuyện của chúng ta ở đây thì dứt, bây giá» vá» bảo chứ?
Äinh Hạo nghiến răng nói:
– Không được, chúng ta phải nói cho rõ ràng má»i chuyện má»›i xong.
Tây Khanh cÆ°á»i nhạt nói:
– Muốn cho lão phu nói cho rõ ràng má»i chuyện hÆ¡n nữa chăng?
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên thế thì hay biết mấy!
– Tỷ dụ nói rằng danh hiệu Tử yên khách của lão đệ này, ở chốn giang hồ chưa từng nghe nói.
– Tai hạ từng nói là tự đặt kia mà.
– Äồng ý nhÆ° thế nhÆ°ng lão đệ không chịu nói tên há» ra để cho má»i ngÆ°á»i nghi ngá», mà Ä‘iểm quan trá»ng nhất là Quá»· Ảnh Tây Thi không phải chết dÆ°á»›i tay của Hắc Nho, câu nói dối thật không khéo chút nào, may mà bí sá»­ này chẳng mấy ai biết được, có lẽ chỉ má»™t mình lão phu từng tận mắt chứng kiến được y chết dÆ°á»›i tay của Ly trần đảo ...
Äinh Hạo cả kinh không ngá» bí mật của mình bị Tây Khanh Ä‘oán biết, lúc trÆ°á»›c mình tiện miệng nói danh hiệu Quá»· Ảnh Tây Thi ra, quả thật thiết suy nghÄ© vậy, bây giỠđối phÆ°Æ¡ng không má»i mà đến nghÄ©a địa nÆ¡i này ắt chẳng phải chuyện ngẫu nhiên đâu, chắc chắn y đã theo dõi mình đến đây vậy, đối phÆ°Æ¡ng có mục đích gì chăng? Tại sao y không bật mí lại vá»›i Trịnh Tam Giang? Hắn nghÄ© tá»›i đây bèn lạnh lùng nói:
– Các hạ cứ nói hoạch toẹt mục đích đến đây đi!
Tây Khanh chậm rãi nói:
– Lão phu chẳng có mục đích gì hết, chỉ đến đây nhằm nhắc nhở thân phận của lão đệ có lẽ bi hỠhoài nghi thôi.
– Có thật chỉ như thế chăng?
– Nếu không thì phải nói sao bây gi�
– Chẳng có lý do gì mà các hạ phải nhắc nhở tại hạ vậy, vì chúng ta trước kia có quen biết gì đâu.
– Bây giỠchúng ta quen biết nhau tuy là chẳng mấy thân mật nhưng với hào khí anh phong của lão đệ, thật khiến lão phu kính phục không ít.
– E rằng không phải lá»i nói chân thành chang?
– Nếu lão đệ có ý nghĩ như vậy thì lão phu đành chịu.
Äinh Hạo sá»±c nảy ra má»™t ý nói:
– Tại hạ có má»™t Ä‘iá»u cÅ©ng cần cân nhắc các hạ ...
– Ta có Ä‘iá»u gì mà lão đệ phải cân nhắc Æ°?
– Lúc các hạ áp giải cá»±u phó tổng giám Phỉ Nhược Ngu bản bảo từng hạ thủ giết chết má»™t ngÆ°á»i thuá»™c phe của mình.
Tây Khanh đảo mắt nhòm ngó chung quanh hớt hải nói:
– NgÆ°Æ¡i là Toan tú tài Äinh Hạo chăng?
Äinh Hạo thụt lùi ra sau ba bÆ°á»›c, trong ánh mắt biểu lá»™ luồng sát khí kinh ngÆ°á»i, trầm giá»ng nói:
– Các hạ nói thế là sao?
Tây Khanh xuống giá»ng nói:
– Việc biết lão phu giết chết PhÆ°Æ¡ng Thế Vu chỉ có mình ngÆ°á»i biết mà thôi.
Äinh Hạo nói giá»ng lạnh lùng:
– Bây giỠcác hạ tính sao đây?
– Ngươi có biết Thảo dã khách Quan Nhất Trần chăng?
Äinh Hạo lại giật bắn ngÆ°á»i lên lần nữa, phùng mang trợn mắt, nhìn chòng chá»c vào mặt của đối phÆ°Æ¡ng nói giá»ng lạnh lùng:
– Ta biết lão thì sao?
Giá»ng Ä‘iệu của Tây Khanh trở nên xúc Ä‘á»™ng nói:
– Hiá»n Ä‘iệt, lão phu tên là Trang Khắc Thành, cùng Quan đại ca là đôi bạn thâm giao, vì thâm thù của gia đình hiá»n Ä‘iệt, ta đã vâng mệnh của đại ca lẻn vào Bắc bảo còn đại ca ẩn mình ở Nam trang, tất cả má»i việc ngÆ°á»i vào Nam khóc lạy di cốt vong phu, ta được biết hết, vốn chẳng muốn tiết lá»™ thân phận nhÆ°ng vì thá»i cÆ¡ cấp bách không thể chẳng nói ra! Hai mắt của Äinh Hạo á»­ng Ä‘á», toan cúi ngÆ°á»i hành đại lá»…:
Tây Khanh khoác tay nói:
– Có ngÆ°á»i giám sát chúng ta ở nÆ¡i xa, nói chuyện thì chẳng sao, còn hành Ä‘á»™ng thì phải cẩn thận má»™t chút.
Äinh Hạo rùng mình nói giá»ng thê lÆ°Æ¡ng; – Tiểu Ä‘iệt nên gá»i ngÆ°á»i là Trang bá phụ Æ°?
– Phải nên gá»i nhÆ° thế.
– Tiểu điệt đã cải biến dung mạo, sao Trang bá phụ lại nhân ra?
– TrÆ°á»›c thì ta chỉ hoài nghi chÆ°a dám khẳng định, mục đích chỉ muốn chá»c tức cho ngÆ°á»i rá»i khá»i Vá»ng nguyệt bảo để giảm thiểu má»™t kình địch, đến khi ngÆ°á»i nói ra sá»± việc giết chết PhÆ°Æ¡ng Thế Vu ta má»›i khẳng định hiá»n Ä‘iệt, ta từ nÆ¡i Quan đại ca nhận được má»™t số tin tức có Ä‘á» cập đến ngÆ°á»i tinh thông Dị hình thuật, thêm vào ngÆ°á»i chẳng nói rõ lai lịch vá»›i bản bảo, cho nên ta đã lÆ°u ý theo dõi ngÆ°á»i.
– A, thế ra Trang bá phụ đã đến Bắc bảo được bao lâu rồi?
– Hơn hai năm nay rồi!
– Trịnh Tam Giang đã hoài nghi tiểu điệt rồi chăng?
– Y Ä‘ang Ä‘iá»u tra lai lịch của ngÆ°á»i, nguyên do tai Kim Long bang đã phát khởi hành Ä‘á»™ng vá»›i bản bảo, vì thế y đã hoài nghi ngÆ°á»i là ngÆ°á»i của Kim Long bang, vá»›i tÆ° cách hành vi của y, nếu không sá»­ dụng được thì hủy diệt ngay.
Äinh Hạo nghiến răng nói; – Äiá»u này thì chẳng ngại vì tiểu Ä‘iệt có thể tùy tâm ứng biến, nhÆ°ng chỉ có má»™t việc chÆ°a Ä‘iá»u tra ra ...
– Việc gì thế?
– Di cốt của vong mẫu.
– Chá»› Ä‘iá»u tra làm gì nữa, ta vì sá»± việc này từng bí mật giết chết hai tên thân tín của tên cố tổng quản Äá»™c bá thiên Huỳnh CÆ°á»ng căn cứ khẩu cung của bá»n ấy khai rằng di cốt của lệnh Ä‘Æ°á»ng được chôn cất nÆ¡i nghÄ©a địa này sÆ¡ sài cho có lệ, thá»i gian đã cách vài năm, sá»›m đã mất dạng không còn ai phân biệt được nữa.
Äinh Hạo nghe nói mặt mày choáng váng không còn cầm lòng được nữa, hai hàng lệ dài xuống ở hai bên má, nghÄ© đến mẫu thân chết thảm thiết và mất luôn cả hài cốt thế này, hắn bất giác nghiến răng dậm chân nói:
– Tiểu Ä‘iệt không bầm xác của Trịnh Tam Giang ra mảnh vụn được thể không làm ngÆ°á»i!
Tây Khanh Trang Khắc Thành buồn rầu nói:
– Hiá»n Ä‘iệt ngÆ°á»i phải nhẫn nại má»›i được, nếu nóng nảy Ä‘iểm mặt phục thù sẽ đập cá» Ä‘á»™ng rắn ngay, Vân long tam hiện Triệu Nguyên Sanh vẫn chÆ°a tìm ra tung tích, vấn Ä‘á» này còn hóc búa lắm, tốt hÆ¡n hết nếu hiá»n Ä‘iệt phối hợp vá»›i hành Ä‘á»™ng của Hắc Nho ...
Äinh Hạo sá»±c nảy ra má»™t ý nói:
– Tiểu điệt vẫn có liên lạc với Hắc Nho.
– Ta đã biết Ä‘iá»u này.
– Y mãi đến giá» vẫn chÆ°a chịu ra tay chỉ vì chÆ°a làm sáng tá» má»™t sá»± việc, chuyến này tiểu Ä‘iệt lẻn vào bảo chính là để Ä‘iá»u tra việc này cho y vậy.
– Sá»± việc gì ngÆ°á»i nói xem sao?
Tài sản của phamduy88

Chữ ký của phamduy88
[CENTER][B][SIZE=5]Click here: [/SIZE][URL="http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=6237"][SIZE=5][COLOR=darkgreen]Tà Äạo Tu Tiên Lục[/COLOR][/SIZE][/URL][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=red]Quyển 1: các dịch giả đang tiến hành dịch[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=magenta]Quyển 2: Äã bắt đầu, kính mong bằng hữu xa gần tiếp tục há»— trợ bằng cách click vào link bên trên và đăng ký tên chÆ°Æ¡ng, nhanh nhanh nào [/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
  #112  
Old 04-04-2008, 07:44 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 111

Hổ Lang Tranh Hùng



Äinh Hạo hạ giá»ng nói:
– Lúc trÆ°á»›c Thá» Dao Phong, ngÆ°á»i bạn thâm giao của tiểu Ä‘iệt từng lẻn vào Bắc Bảo do thám và phát hiện ra Cá»­u Long Lệnh cất giấu trong mật thất, nhÆ°ng chẳng biết là ở gian mật thất nào.
Tây Khanh Trang Khắc Thành nói:
– Ta cÅ©ng biết được mật thất đó, nhÆ°ng còn lệnh bài thì do Trịnh Tam Giang cất giấu trong ngÆ°á»i.
Äinh Hạo xúc Ä‘á»™ng nói:
– Y cất giấu trong ngÆ°á»i Æ°? Làm sao mà bá phụ biết được chuyện này vậy?
– Tên tiểu tử phục vụ việc ăn uống ngủ nghỉ của Trịnh Tam Giang chính là con cỠcủa ta đã sắp đặt vào.
– À, thế thì hay quá, Hắc Nho đang quan tâm vấn đỠTrịnh Tam Giang sẽ hủy diệt chứng cớ, không còn cách nào để ăn nói với các đại môn phái.
– Y chuẩn bị hành động thế nào?
– Thế thìa chưa biết, tiểu điệt phải tìm cách thoát thân rồi tìm gặp Hắc Nho thì mới biết được.
– Thoát thân thì dễ thôi, ngươi cũng chẳng cần ở đây làm gì nữa, cứ đi ngay bây giỠđi.
– Tiểu Ä‘iệt còn chút ít đồ vật cần phải thu dá»n.
– Thế thì hãy vá» Bảo thu dá»n đồ vật cho nhanh, tối đến rồi Ä‘i.
– Vâng.
Ãnh tà dÆ°Æ¡ng lúc đó cÅ©ng đã gần lặn, Äinh Hạo và Trang Khắc Thành chia tay trở vá» Bảo.
Vào khoảng canh má»™t, Äinh Hạo đã thu dá»n đồ đạc xong xuôi chuẩn bị rá»i khá»i Bắc Bảo, bá»—ng hắn nghÄ© ra má»™t kế, liá»n cầm bút viết má»™t bức thÆ° nhÆ° sau:
“Gá»­i đến phÆ°Æ¡ng trượng Thiếu Lâm Ngá»™ Nhân đại sÆ°. Bản Nho sau khi do thám đã biết được hung thủ giết ngÆ°á»i cÆ°á»›p Cá»­u Long Lệnh năm xÆ°a, công án này sẽ được sáng tá» trong má»™t ngày gần đây. Lúc bản Nho hiện thân thì xin hãy cùng nhau quản thúc cao thủ các phái không nên Ä‘á»™ng thủ, nhằm tránh sá»± ngá»™ nhận.
Äá»c xong xin hãy đốt hủy Ä‘i ngayâ€.
Sau khi viết xong, Äinh Hạo âm thầm mang đến phòng của Ngá»™ Nhân đại sÆ°.
Trang viện vì đỠphòng Hắc Nho phát hiện nên tối đến không đốt đèn, toàn một màu đen kịt, rất thuận tiện cho hắn hành động.
Sau khi nhét mảnh giấy vào khe cá»­a sổ phòng Ngá»™ Nhân đại sÆ° thì hắn nhẹ nhàng gõ lên cá»­a sổ liên tục, rồi nhanh nhÆ° chá»›p lượn ngÆ°á»i lại vá» phòng mình, đóng cá»­a lại.
Ngộ Nhân đại sư bị bực mình bởi tiếng gõ cửa, lão tăng gầm lên:
– Ai đó?
Tiếng la thét của Ngá»™ Nhân đã làm kinh Ä‘á»™ng đến má»i ngÆ°á»i xung quanh, cả trang nhốn nháo hẳn lên. Äinh Hạo hiện Ä‘ang trong thân phận Äông Khanh nên hắn phải ra mặt. Hắn cố tình mở cá»­a cho mạnh, nhảy ra bên ngoài rồi quát:
– Xảy ra chuyện gì?
Ngá»™ Nhân đại sÆ° từ trong phòng nói vá»ng ra:
– Có ngÆ°á»i gõ cá»­a sổ làm phiá»n bản tá»a.
Äinh Hạo cÆ°á»i thầm, rồi lá»›n tiếng nói:
– Chư vị hãy bình tĩnh, đỠcao cảnh giác, để ta đi tuần tra xem thử.
Nói rồi hắn quay vào phòng mang túi đeo kiếm, sau đó bằng thân pháp cực nhanh nhảy lên mái nhà, chỉ trong nháy mắt đã chạy ra phía hậu viên của Bảo.
Hắn ẩn mình vào trong đống mồ mả hoang vắng, thay đổi y áo và đeo mặt nạ vào.
Äinh Hạo Ä‘ang định phi thân trở lại vào Bảo thì bá»—ng nghe từ nÆ¡i rừng cây gần bên liên tục phát ra những tiếng gầm thét. Hắn bất giác Ä‘á»™ng tâm liá»n nhìn sang, thì thấy có rất nhiá»u ngÆ°á»i thấp thoáng nhÆ° quá»· u linh, cùng tiến vá» phía hậu viên của Bảo, y áo màu vàng đã nói lên lai lịch của đối phÆ°Æ¡ng.
Äinh Hạo mừng thầm, thật may là Kim Long Bang cÅ©ng xuất hiện Ä‘á»™t kích Vá»ng Nguyệt Bảo, rất thuận tiện cÆ¡ há»™i cho hắn hành sá»±. Sá»± Ä‘á»™t kích này của Kim Long Bang rất mạnh, có lẽ hỠđã dồn toàn lá»±c đến đây, quyết sống mái.
Hắn còn Ä‘ang suy nghÄ© thì đã có nhiá»u tiếng Ä‘ao kiếm va chạm từng hồi vang tá»›i nhÆ° sóng gió ba đào từ hÆ°á»›ng tiá»n Bảo. Äinh Hạo rúng Ä‘á»™ng tâm hồn chẳng ít, xem ra nhân mã Kim Long Bang đã đánh vào mặt chính của Bắc Bảo rồi.
Bá»n đệ tá»­ Kim Long Bang ở hậu Bảo cÅ©ng ào đến hợp công, thành thế tiá»n hậu cùng tổng công kích. Thứ vÅ© khí chủ lá»±c của chúng là những mÅ©i tên bốc khói ở đầu, được bắn mạnh vào trong Bảo.
Äinh Hạo còn Ä‘ang ngÆ¡ ngẩn chÆ°a biết loại tên bốc khói đó có công dụng gì thì đã nghe nhiá»u tiếng la thảm rồi hàng loạt võ sÄ© canh gác thành lÅ©y của Bắc Bảo đã ngã từ trên cao vài trượng xuống đất chết tÆ°Æ¡i. Hóa ra loại tên của Kim Long Bang là má»™t thứ chất Ä‘á»™c vô cùng lợi hại, có thể hủy diệt kẻ địch má»™t cách dá»… dàng, xem ra Kim Long Bang đã quyết tâm trả thù, tiếng la hét chém giết càng lúc càng mãnh liệt.
Äinh Hạo nhún mình lÆ°á»›t thẳng vào Bảo, hắn thấy cổng Bảo đã bị thuốc nổ làm sụp, không có gì ngăn chặn nên võ sÄ© Kim Long Bang tràn vào má»™t cách dá»… dàng, gần cả ngàn ngÆ°á»i Ä‘ang đánh nhau quyết liệt.
Võ Lâm Chi Hậu Ä‘á»™c đấu vá»›i Dược VÆ°Æ¡ng Kỳ SÄ©, hai phụ nhân áo vàng thì hợp công vây đánh Phiếu Miá»…u Chân Nhân, còn Nhất Chi Hoa Bạch Nhiá»…u Thiên thì Ä‘ang giao đấu kịch liệt vá»›i Äịa Ngục Tôn Giả, ngoài ra còn má»™t số cặp khác cÅ©ng Ä‘ang quyết sống mái vá»›i nhau.
Vì đôi tay của Äịa Ngục Tôn Giả đã bị Äinh Hạo đánh bị thÆ°Æ¡ng tại cổ miếu Triêu DÆ°Æ¡ng Tập nên công lá»±c có phần giảm sút, vì vậy nên Nhất Chi Hoa má»›i có thể cầm cá»± nổi vá»›i y.
Tây Khanh Trang Khắc Thành thì Ä‘ang dÅ©ng chiến vá»›i má»™t ngÆ°á»i bịt mặt mặc áo gấm, chính là Kim Long Bang Chủ, còn Trịnh Tam Giang thì cầm gÆ°Æ¡m đứng má»™t bên quan sát cục diện, phàm bất kỳ võ sÄ© nào của Kim Long Bang mà tiến đến gần y thì Ä‘á»u bị ngã gục ngay lập tức.
Bỗng nghe một tiếng hự khô khan vang lên, rồi thấy Tây Khanh Trang Khắc Thành loạng choạng lùi ra sau vài bước, té ngồi trên mặt đất.
Trịnh Tam Giang nhảy tới xuất chưởng cản Kim Long Bang Chủ lại rồi thét lên:
– Dừng tay lại, nói chuyện cho đàng hoàng trước cái đã.
Tiếng thét này đã được lão vận đến tám thành công lá»±c nên rất chát chúa, làm cho cao thủ của hai phe tất cả Ä‘á»u bị giật mình, dừng tay cả lại, chỉ thấy hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i xác chết nằm la liệt trên mặt đất.
Tây Khanh thì được hai võ sĩ trong Bảo đỡ dậy, rồi lui ra phía sau.
Äinh Hạo núp trong bóng tối nóng ruá»™t vô cùng, thấy Trang bá phụ bị thÆ°Æ¡ng mà không biết nặng nhẹ thế nào. Hắn chỠđợi hai võ sÄ© dìu Trang Khắc Thành bÆ°á»›c lại gần rồi nhanh nhÆ° chá»›p Ä‘iểm huyệt chúng, sau đó ôm Trang Khắc Thành vào lòng, nhảy vào má»™t góc tối, há»i nhá»:
– Ngươi là bạn của Toan Tú Tài phải không?
Hai mắt của Trang Khắc Thành nhắm nghiá»n, lão thá»u thào nói:
– Bằng hữu là ai?
– Hắc Nho.
– À!
– Ngươi bị thương ở đâu?
– Trên cổ, bị độc ...
Äinh Hạo vá»™i vàng khám xét kỹ thì thấy trên cổ bên trái của Trang Khắc Thành có má»™t lá»— máu nhá» nhÆ° hạt đậu, thật giống nhÆ° là Vô Ảnh Phi Mang, chẳng biết làm sao mà Kim Long Bang lại có thể dùng chúng được.
NhÆ°ng hắn không còn thá»i gian để suy nghÄ© nên vá»™i lấy Tị Äá»™c Châu cho Trang Khắc Thành ngậm, chỉ trong giây lát thì Ä‘á»™c tố đã được giải trừ. Äinh Hạo lại đặt tay vào vết thÆ°Æ¡ng trên cổ vận ná»™i lá»±c hút mạnh má»™t cái, lập tức hút ra được vô số hạt gai nhá» nhÆ° hạt đậu, chính là Vô Ảnh Phi Mang chẳng sai chút nào.
Tây Khanh Trang Khắc Thành đứng thẳng ngÆ°á»i lên nhả Tị Äá»™c châu ra, hoàn trả lại cho Äinh Hạo, nói giá»ng xúc Ä‘á»™ng:
– Thành thật cảm tạ ơn cứu mạng các hạ.
– Không có chi, ngươi đã trúng phải Vô Ảnh Phi Mang là loại độc trung chi độc, vào da thịt phun máu chết ngay.
– Cao thủ trong bảo Ä‘á»u đã uống thuốc giải Ä‘á»™c phòng ngừa trÆ°á»›c rồi, vì bản bảo biết Kim Long bang thiện dụng Ä‘á»™c dược ...
– Ngươi chớ ra mặt, hãy ở trong bóng tối giám sát Trịnh Tam Giang chớ để y chạy thoát.
Dứt lá»i, hắn lượn mình lÆ°á»›t Ä‘i, nhÆ°ng vẫn ẩn thân vào chá»— bóng tối.
Lúc bấy giá», tình thế trong đấu trÆ°á»ng đã có thay đổi nhiá»u, Trịnh Tam Giang đứng đối diện vá»›i Kim Long bang chủ, còn đệ tá»­ đôi bên lùi ra sau chiếm lấy má»™t vị trí riêng, phân ranh giá»›i rõ rệt, bây giá» Trịnh Tam Giang nói giá»ng trầm:
– Äể tránh cho đệ tá»­ đôi bên không bị chết oan, ta và ngÆ°Æ¡i cá biệt cùng nhau giải quyết thế nào?
Kim Long bang chủ cÆ°á»i hăng hắc nói:
– Thế thì hay biết mấy, giải quyết bằng cách nào đây?
– Quyết chiến đến cùng.
– Quyết một mất một còn mới thôi.
– Äúng là nhÆ° thế đấy, nhÆ°ng phải nói chuyện cho rõ ràng trÆ°á»›c đã, xin các hạ cho biết lý do tại sao Kim Long bang khởi thủy liá»n đối địch vá»›i bản bảo?
– Äiá»u này chăng? Hắc hắc hắc, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên trÆ°á»›c khi ngÆ°Æ¡i nhắm mắt ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i biết lý do ngay.
Mặt mày Trịnh Tam Giang tối sầm lại, mỉa mai nói:
– Nếu ngươi là anh hùng, thì hãy gỡ bỠkhăn bịt đầu của ngươi xuống.
Kim Long bang chủ lạnh lùng tằng hắng nói:
– Thì tạm thá»i xem ta không phải là anh hùng Ä‘i.
– NgÆ°Æ¡i làm chủ má»™t bang phái mà lại nói được những lá»i nhÆ° thế sao ...
Trịnh Tam Giang, tÆ° cách làm ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chÆ°a chắc đã quang minh chính đại, bản tá»a ta cho rằng ngÆ°Æ¡i chỉ là má»™t tiểu nhân vô sÄ© mà thôi.
– Nếu ngươi là quân tử thì hãy khai lai lịch ra, và cho thấy chân diện mục đi!
– Äược, khi ngÆ°Æ¡i nằm xuống ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i thấy chân diện mục của ta!
Tiếng gầm hét inh á»i từ hậu bảo vang tí càng lúc càng gần hÆ¡n, hiển nhiên số đệ tá»­ Kim Long bang đã tấn công vào tá»›i hậu bảo.
Trịnh Tam Giang giận run nói:
– Ngươi hãy ra lệnh bảo đệ tử của ngươi dừng tay đã, chuyện đêm nay để hai chúng ta tự giải quyết lấy.
– Ngươi hãy nói trước xem nên giải quyết bằng cách nào đây?
– Giữa hai ngÆ°á»i trong chúng ta chỉ má»™t ngÆ°á»i sống được thôi, nếu ta chết thì Vá»ng Nguyệt Bảo sẽ xóa danh ở chốn giang hồ, còn ngÆ°Æ¡i chết thì Kim Long bang vÄ©nh viá»…n trừ danh trong võ lâm, ngÆ°Æ¡i thấy nhÆ° vậy có công bằng chăng?
– Hay lắm, thế là công bằng lắm!
Dứt lá»i, y khoát tay má»™t cái, Nhất Chi Hoa bạch Miá»…u Thiên huýt sáo má»™t tiếng thật dài, tức thì tiếng la hét ở hậu bảo lần lần lắng dịu.
Trịnh Tam Giang ra lệnh nói giá»ng lá»›n tiếng:
– Thắng bại của bản tòa quyết định số mạng của Vá»ng Nguyệt Bảo, đệ tá»­ bản bảo hãy lui ra sau hết cho ta ngay.
Má»™t câu hạ lệnh, tất cả cao thủ của Vá»ng Nguyệt Bảo lần lượt tung mình lùi ra phía sau, trong đấu trÆ°á»ng chỉ còn lại má»™t mình Trịnh Tam Giang, Ä‘Æ¡n thân đối diện vá»›i vài chục cao thủ của Kim Long bang mà thôi.
Kim Long bang chủ giá»ng nói lạnh lùng:
– Trịnh đại bảo chủ, ngươi thể hiện trông có vẻ rất hào khí, nhưng ta cảnh cáo với ngươi trước, chớ có chơi trò quỷ quyệt nha, bằng không ngươi sẽ phải trả một giá rất đắt đấy.
Vá»ng Nguyệt Bảo chủ trầm giá»ng tằng hắng má»™t tiếng nói:
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên!
Y nói xong khoát tay ra sau một cái.
Chúng đệ tá»­ Kim Long bang kể cả Võ Lâm Chi Hậu trong đó, cùng nhau phi thân lùi ra phía sau vài trượng. Äinh Hạo đứng trong bóng tối suy nghÄ© giây lát, liá»n hiểu ngay được dụng tâm của Trịnh Tam Giang, xung quanh ná»™i bảo đã được chôn cất thuốc nổ vốn dùng để đối phó vá»›i Hắc Nho, bây giá» sẵn dịp Ä‘em ra sá»­ dụng luôn, căn cứ bản đồ bố trí mà y đã cho mình xem, thì vị trí chúng Kim Long bang Ä‘ang tụ tập đúng y chá»— đã được chôn dấu thuốc nổ.
Trịnh Tam Giang vung kiếm nói:
– Äược, chúng ta ra tay được rồi.
Kim Long Bang Chủ không nói gì, chỉ khẽ gật đầu.
Hai bên nhận định mục tiêu thật kỹ lưỡng, rồi bất thình lình cùng ra tay tấn công, tức thì nổ ra má»™t trận chiến kinh tâm táng đởm, hai thanh kiếm bay lượn nhÆ° rồng bay phượng múa, kiếm khí nghe vù vù. Kiếm thuật của hai bên có vẻ nhÆ° là ngang tài nhau, chiêu thức của Kim Long Bang Chủ thì hiểm ác quá»· quyệt, còn chiêu thức của Vá»ng Nguyệt Bảo Chủ thì huyá»n diệu vô song.
Sau vài chục chiêu, Vá»ng Nguyệt Bảo Chủ dÆ°á»ng nhÆ° có vẻ yếu thế, càng đánh càng thoái lui ra sau nhiá»u hÆ¡n. Kim Long Bang Chủ cÆ°á»i ha hả, từng bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c lấn tá»›i, càng lúc càng cách xa bang chúng của mình.
Bá»—ng má»™t tiếng nổ long trá»i lở đất vang lên ngay tại chá»— bang chúng Kim Long Bang tụ tập, mùi khét lẹt bay lên nồng nặc, khói bụt mịt mù, đầu mình tay chân văng tung tóe khắp nÆ¡i.
Kim Long Bang Chủ nhìn lại thì thấy bang chúng của mình chỉ còn khoảng tám, chín ngÆ°á»i, hắn gầm rống lên:
– Trịnh Tam Giang, ta không san bằng Vá»ng Nguyệt Bảo của mi được thì ta thá» không làm ngÆ°á»i.
Trịnh Tam Giang cÆ°á»i nhạt nói:
– Má»™t con chó của bá»n bay cÅ©ng đừng hòng mà thoát ra khá»i đây được.
Hắn vung kiếm má»™t cái, cao thủ của Vá»ng Nguyệt Bảo từ hai bên lại ập vào chém giết, má»™t trận đổ máu lại nổ ra.
Bá»—ng Kim Long Bang Chủ nghiến răng huýt lên má»™t tiếng dữ tợn, xung quanh tức thì có tiếng la hét hưởng ứng vang lên rần trá»i. Thì ra Kim Long Bang có đặt đệ tá»­ mai phục ở bốn bên, tiếng huýt đó chính là tín hiệu cùng tổng công kích. Trịnh Tam Giang nghe tiếng huýt của Kim Long Bang Chủ thì bá»—ng giật nảy mình, lại thấy tình huống bất lợi thì căm há»n nói:
– Hừ, thật không ngỠlà ngươi, Triệu Nguyên Sanh.
Äinh Hạo nghe đến đó tức thì khí huyết nóng bừng lên, giận muốn Ä‘iên ngÆ°á»i, thật không ngỠđó là kẻ thù mà chàng đã tốn bao nhiêu công sức cÅ©ng không tìm ra được.
Kim Long Bang Chủ cÆ°á»i ha hả nói:
– Giá»i cho lão già, đã nhận ra được ta. Hôm nay ngÆ°Æ¡i sẽ phải trả má»™t cái giá rất đắt cho thủ Ä‘oạn ác Ä‘á»™c năm xÆ°a đó.
Trịnh Tam Giang gằn giá»ng nói:
– Con cá sa lÆ°á»›i mà cÅ©ng dám to miệng Æ°? Hôm nay dù có ra sao nữa thì bá»n ta cÅ©ng sẽ liá»u chết vá»›i các ngÆ°Æ¡i.
Hai bên Kim Long Bang và Vá»ng Nguyệt Bảo lại lao vào nhau, đấu đá quyết liệt.
Äinh Hạo suy nghÄ© giây lát, hắn thấy thá»i cÆ¡ để dùng thân phận Hắc Nho xuất hiện rồi giải quyết công án năm xÆ°a đã đến, nên bất ngá» nhảy ra, thét lá»›n:
– Tất cả dừng tay.
Kim Long Bang Chủ và Vá»ng Nguyệt Bảo Chủ cùng xoay ngÆ°á»i sang, rồi cùng thất thanh la lên:
– Hắc Nho!
Tất cả má»i ngÆ°á»i có mặt lúc đó Ä‘á»u biến sắc, tái mặt.
Äinh Hạo đảo mắt nhìn qua má»™t lượt thì nhận thấy phe của Kim Long Bang đã chết sạch, chỉ còn lại Bang Chủ, Võ Lâm Chi Hậu, Nhất Chi Hoa và hai tên võ sÄ© trung niên mà thôi. Hiện trÆ°á»ng tuy đã im ắng nhÆ°ng sát khí vẫn còn ngấm ngầm, chắc chắn sẽ còn bùng nổ nữa.
Trịnh Tam Giang xoay ngÆ°á»i há»i Tổng đà trưởng Hà Cảnh DÆ°Æ¡ng:
– Äông Khanh đâu rồi?
– Có lẽ y Ä‘ang đợi lệnh trong hậu Ä‘Æ°á»ng.
– Mau má»i y tá»›i đây.
Hà Cảnh Dương dạ một tiếng, rồi chạy đi ngay.
Äinh Hạo khẽ nhìn Kim Long Bang Chủ nói:
– Tạm thá»i chÆ°a có việc của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i hãy tạm lui ra Ä‘i.
Kim Long Bang Chủ không nói gì, lập tức lui ra sau hơn cả trượng, đứng sánh ngang với Võ Lâm Chi Hậu.
Trịnh Tam Giang theo bản năng tự nhiên thụt lùi ra sau hai bước, nói:
– Các hạ quang lâm bản Bảo có Ä‘iá»u gì chỉ giáo?
– NgÆ°Æ¡i phải biết chứ sao còn há»i bản Nho?
– Có phải vì việc chưởng môn và cao thủ của các đại môn phái đến nhỠvả bản Bảo không?
– Hừ, ngÆ°Æ¡i đã giam lá»ng má»i ngÆ°á»i mà còn giả giá»ng Æ°?
– Các hạ muốn gì? Sao lại nói vậy?
– Hãy nói ra lý do tại sao ngÆ°Æ¡i giả mạo bản Nho giết ngÆ°á»i cÆ°á»›p Cá»­u Long Lệnh năm xÆ°a?
Trịnh Tam Giang giật nảy mình, gượng cÆ°á»i nói:
– à của các hạ là sao?
– Ngươi còn xảo quyệt chối tội ư?
– Chứng cớ ở đâu?
Ngay lúc này đã có mấy chục ngÆ°á»i đổ xô tá»›i, chính là chưởng môn và cao thủ của các đại môn phái, có cả Tây Khanh Trang Khắc Thành trong đó. Má»i ngÆ°á»i đứng sau lÆ°ng Trịnh Tam Giang, nhìn Äinh Hạo bằng ánh mắt kinh ngạc.
Trịnh Tam Giang thụt lùi vài bước, hớt hải nói:
– Hắc Nho đã tới, sao chư vị còn chưa ra tay?
Nào ngá» không có chút Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, mặt mày Trịnh Tam Giang đại biến, y xoay ngÆ°á»i qua Trang Khắc Thành nói:
– Tây Khanh, Tử Yên Khách đâu?
Trang Khắc Thành lạnh lùng nói:
– Có lẽ đã đuổi theo kẻ địch.
– Theo ai?
– Hắc Nho.
– Nói sao?
– Chẳng sao cả, là vậy đó.
– Tây Khanh, sao còn chưa động thủ, còn chỠđến bao giỠnữa?
– Xin thứ lỗi, việc này chỉ có ngươi mới giải quyết được mà thôi.
Trịnh Tam Giang bàng hoàng nhìn Trang Khắc Thành nói:
– Ngươi ... ngươi ...
Äinh Hạo từ từ bÆ°á»›c tá»›i phía Trịnh Tam Giang, cÆ°á»i nhạt nói:
– Mau giao ra Cửu Long Lệnh, rồi tự thú với các đại môn phái.
Da thịt trên mặt của Trịnh Tam Giang co rúm lại, nhưng y không hổ danh là một tên cáo già, vẫn giả vỠnói:
– NgÆ°Æ¡i muốn giá há»a cho ta Æ°?
Äinh Hạo từ từ giÆ¡ kiếm lên cao, lạnh lùng nói:
– Ngươi đã ngoan cố như vậy thì đừng trách bản Nho độc ác.
Trịnh Tam Giang đảo mắt nhìn Trang Khắc Thành và cao thủ các đại môn phái má»™t lượt, ánh mắt của y đầy vẻ oán hận thâm Ä‘á»™c, khiến ngÆ°á»i ta phải á»›n lạnh xÆ°Æ¡ng sống. Lúc bấy giá» Dược VÆ°Æ¡ng Kỳ SÄ© và Phiếu Miá»…u Chân Nhân cÅ©ng đã lÆ°á»›t tá»›i phía sau lÆ°ng của Äinh Hạo.
Äịa Ngục Tôn Giả lúc trÆ°á»›c vốn á»· lại vào con Phi Thiên Hồng Hoa, nhÆ°ng đã bị Äinh Hạo hủy diệt lúc chạm mặt ở cổ miếu Triệu DÆ°Æ¡ng Tập, lại còn bị hắn chém đứt má»™t ná»­a bàn tay phải và ba ngón tay trái, cho nên không còn có thể sá»­ dụng được bất kỳ má»™t loại binh khí nào cả. Trong tình huống lúc này thì y khó có thể ra tay được.
hết:
Tài sản của phamduy88

  #113  
Old 04-04-2008, 07:48 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 112

Liá»…u Thù Liá»…u Ãn



Sau má»™t tiếng gầm thét kinh ngÆ°á»i, Trịnh Tam Giang đã ra tay trÆ°á»›c. Äinh Hạo vá»™i gom toàn bá»™ mÆ°á»i hai thành công lá»±c hất kiếm nghinh đón. Nghe “Keng†má»™t tiếng, lá»­a văng tung tóe, rồi Trịnh Tam Giang liên tiếp thụt lui ra sau ba bÆ°á»›c.
CÅ©ng đồng thá»i lúc này, Phiếu Miá»…u Chân Nhân và Dược VÆ°Æ¡ng Kỳ SÄ© ra tay trợ công ở phía sau, Äinh Hạo thừa thế xoay kiếm ra sau, công ra má»™t chiêu kiếm mãnh liệt kinh ngÆ°á»i.
Trịnh Tam Giang lại tiến lên tấn công, tức thì trở thành thế ba ngÆ°á»i vây công má»™t mình Äinh Hạo. Cả bốn Ä‘á»u là hàng cao thủ nhất lÆ°u hiếm thấy trên giang hồ, há» gây ra má»™t trận chiến khiến ngÆ°á»i trông thấy phải kinh tâm Ä‘á»™ng phách.
Do Tây Khanh phản bảo và chưởng môn của các đại môn phái thay đổi kế sách ban đầu nên âm mÆ°u của Trịnh Tam Giang tan vỡ, lại thêm sá»± Ä‘á»™t kích bất ngá» của Kim Long Bang nên Vá»ng Nguyệt Bảo từng xÆ°ng hùng xÆ°ng bá ở Bắc phÆ°Æ¡ng võ lâm bắt đầu chao đảo, tình hình chẳng lạc quan chút nào, có thể Bắc Bảo sẽ sụp đổ tan rã từ đây, là Ä‘iá»u mà Trịnh Tam Giang không bao giá» ngá» tá»›i được.
Äinh Hạo oán hận đầy lòng, đồng thá»i cÅ©ng vì tiếng tăm Hắc Nho nên ra chiêu nào cÅ©ng dùng toàn bá»™ công lá»±c bình sinh, làm cho kẻ địch bị quay vòng nhÆ° con vụ. Những cao thủ tàn dÆ° còn lại từ cấp ÄÆ°á»ng trở xuống của Vá»ng Nguyệt Bảo thì không sao đủ tÆ° cách tham gia trận chiến.
Tuy nói rằng Kim Long Bang bị trúng kế thuốc nổ làm cho chết chóc thảm thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng nhÆ°ng số đệ tá»­ có thân pháp quỉ quyệt và thiện dụng Ä‘á»™c dược còn lại đó vẫn còn là má»™t lá»±c lượng rất đáng ngại, thừa sức đấu liá»u má»™t mất má»™t còn vá»›i Bắc Bảo chứ không chịu thua kém.
Kim Long bang chủ nói lớn tiếng:
– Hắc Nho, các hạ có cần thiết bản tá»a ra sức chăng?
Äinh Hạo không trả lá»i vá»›i y, hất mạnh má»™t chiêu kiếm Ä‘iểm vào gã ác đạo Phiếu Miá»…u chân nhân. Tiếng thảm rú rạch xé đêm không kêu hãi hùng, Phiếu Miá»…u chân nhân té ngã xuống đất, xung quanh đấu trÆ°á»ng kêu lên kinh hãi, mặt mày của má»—i tên đệ tá»­ Vá»ng Nguyệt Bảo tái mét không còn chút máu.
Chỗ đất trống mà Trịnh Tam Giang đã bố trí chôn giấu thuốc nổ trở thành vô dụng.
Ãnh mắt Äịa Ngục Tôn Giả lấp lánh những tia sáng nguy hiểm, thầm lặng tiến gần chá»— đứng của các cao thủ chín phái ...
Bá»—ng má»™t luồng sáng xanh bích chá»›p nhoáng xẹt ngang xen lẫn tiếng rú thảm, thân ngÆ°á»i của Äịa Ngục Tôn Giả loạng choạng chao đảo liên tục, miệng mấp máy kêu oa oa! Té ngã xuống đất, tay chân co rút giây lát nằm yên bất Ä‘á»™ng luôn.
Trong đấu trÆ°á»ng xuất hiện thêm má»™t thiếu nữ áo xanh thanh kiếm trong tay của y lấp lánh phản chiếu những tia sáng màu xanh bích dÆ°á»›i ánh trăng đêm khuya. Äinh Hạo liếc mắt nhìn sang, thấy ngÆ°á»i vừa xuất hiện chính là Uy Linh Sứ Giả Cổ Thu Linh, tức thì tinh thần hăng hái hÆ¡n, vận mạnh chân lá»±c, tấn công ra chiêu Bút Hạ Càn Khôn.
Tiếng thảm rú lại vang lên liên tiếp, Dược VÆ°Æ¡ng buông cây cuốc thuốc ra má»™t loại binh khí của y té ngã xuống đất, Kỳ Si hồn phi phách tán, nhún mình nhảy lui ra ra khá»i vòng chiến, Cổ Thu Linh lÆ°á»›t tá»›i nghinh đón, Kỳ Si vẫy tay bằng thủ pháp Mãn Thiên Hoa VÅ© ném ra vô số quân cá» bao phủ Cổ Thu Linh.
Cổ Thu Linh dửng dưng chăng thèm để ý gì hết, thanh gươm Nguyệt Phách Kiếm trong tay tự động toát ra luồng sáng xanh bích, quân cỠthoáng chạm vào hồ quang tức thì hoàn toàn bị dội ngược bắn xa ra vài trượng. Kỳ Si gầm rống nói:
– Nha đầu, ngươi là ai thế?
Cổ Thu Linh từng bÆ°á»›c má»™t tiến tá»›i, nói giá»ng lạnh lùng:
– “Uy Linh Sứ Giảâ€! Tiếng “Giả†vừa thốt khá»i miệng, Nguyệt Phách Thần Kiếm đã quét ra má»™t Ä‘Æ°á»ng nhanh nhÆ° Ä‘iện xẹt.
Oa! Một tiếng kêu hãi hùng, Kỳ Si cũng theo bạn vỠtây phương cực lạc.
Ngay lúc Kỳ Si nhảy ra khá»i vòng chiến, Äinh Hạo đã cầm kiếm bám sát Trịnh Tam Giang gần hÆ¡n, trở thành thế đứng má»™t đối má»™t.
Trịnh Tam Giang kinh hãi cực độ, nghiến răng kêu cồm cộp nói:
– Hắc Nho, ngươi muốn đuổi cùng giết tận ư?
Äinh Hạo lạnh lùng nói:
– Có thể là như thế đấy.
– Các môn phái đang chỠđợi ngươi để thanh toán món nợ máu năm xưa ...
– Câm mồm lại, Trịnh Tam Giang ngươi chớ rên rỉ kêu ca làm gì nữa, hãy giao Cửu Long Lệnh ra mau.
– NgÆ°Æ¡i ăn nói hồ đồ, muốn vu oan giá há»a cho ta Æ°?
– Ngươi đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
Dứt lá»i Äinh Hạo đã phóng ra má»™t chiêu kiếm mãnh liệt, Trịnh Tam Giang chống kiếm lên gắng gượng chống đỡ. Nghe leng keng vài tiếng rồi lão thụt lùi ra sau thêm ba bÆ°á»›c, mặt mày co rút biến dạng. Lão gầm lên má»™t tiếng, tiến tá»›i đánh liá»u mạng, chiêu thức toàn muốn cùng đối phÆ°Æ¡ng đồng quy Æ° tận, khiến cho cục diện phải xoay chuyển, dù sao lão cÅ©ng là bá chủ má»™t phÆ°Æ¡ng, công lá»±c cá»±c cao nên Äinh Hạo phải chống cá»± khá căng thẳng.
DÆ°á»›i ánh trăng sáng, hai thanh kiếm nhÆ° rồng bay phượng múa giữa trá»i xanh, khí thế quỉ khóc thần sầu, kiếm khí rạch xé vù vù ai nghe cÅ©ng phải Ä‘inh tai nhức óc.
Bá»—ng nghe “A†má»™t tiếng rồi thanh kiếm trong tay của Trịnh Tam Giang bay vá»t ra xa, cổ tay phải của lão bị rạch má»™t Ä‘Æ°á»ng máu chảy lai láng, không cá»­ Ä‘á»™ng nổi nữa.
Äinh Hạo trá» mÅ©i kiếm vào ngá»±c đối phÆ°Æ¡ng, khẩn trÆ°Æ¡ng hồi há»™p vô cùng, tim đập thình thịch chẳng ngừng. Căn cứ theo Tây Khanh Trang Khắc Thành nói lại thì Trịnh Tam Giang cất giấu Cá»­u Long Lệnh trong ngÆ°á»i, nhÆ°ng nếu lúc này không lục soát được thì sao? Làm cách nào ăn nói vá»›i các đại môn phái?
Trịnh Tam Giang quả không hổ danh là nhất đại kiêu hùng, trong lúc thập tử nhất sinh này lão lại bình tĩnh hơn bao giỠhết, lão giả vỠcăm phẫn nói:
– Hắc Nho, ta chẳng hiểu được tại sao ngươi lại đẩy tội trạng công án Mang Sơn năm xưa lên đầu ta như thế?
Äinh Hạo nghiến răng nói:
– Việc đã đến nÆ°á»›c này thì ngÆ°Æ¡i đừng tìm cách chối cãi nữa, bản Nho không buông lá»i vô cá»› đâu.
– Vậy chứng cớ đâu?
– Nếu ngươi là hảo hán thì sao không tự nhận lấy trách nhiệm vỠviệc mình làm, tự mình giao phó với các đại môn phái?
– Ta có gì mà giao phó với h�
– Hừ, ngươi chẳng qua cũng chỉ là một tên tiểu nhân mà thôi.
– Hắc Nho, chúng ta không thù không oán ...
– GiỠđây thì sao?
– Ngươi chỉ căm phẫn các môn phái đã gửi thân lánh nạn tại bản Bảo ...
– Câm miệng lại.
Cùng vá»›i tiếng quát, mÅ©i kiếm của Äinh Hạo đã bất thần rạch má»™t Ä‘Æ°á»ng dài trên y phục của Trịnh Tam Giang, má»™t lệnh bài óng ánh chiếu sáng có Ä‘Æ°á»ng kính to bằng bàn tay rÆ¡i ra, đập xuống đấy nghe keng má»™t tiếng.
– Cửu Long Lệnh!
Chưởng môn và cao thủ của các đại môn phái đồng thanh kêu lên thảng thốt.
Mặt mày Trịnh Tam Giang tái mét không còn chút máu, toàn thân run rẩy không ngừng.
Äinh Hạo vẫn trá» kiếm vào ngá»±c đối phÆ°Æ¡ng, giÆ¡ tả chưởng ra vận ná»™i lá»±c hút mạnh má»™t cái, Cá»­u Long Lệnh đã nằm gá»n trong tay hắn. Äây là lần đầu tiên hắn trông thấy lệnh bài mà suýt chút nữa đã làm cho võ lâm thiên hạ lâm vào cảnh tuyệt diệt này, trên lệnh bài có khắc chín con rồng vàng thật tinh xảo chẳng khác gì rồng thật, tượng trÆ°ng cho chín đại môn phái.
Tây Khanh Trang Khắc Thành nói lớn:
– Trịnh Tam Giang, ngÆ°Æ¡i vá»ng tưởng xÆ°ng bá thiên hạ, mạo danh Hắc Nho giết ngÆ°á»i cÆ°á»›p lệnh, gây nên trận huyết kiếp vô tiá»n khoáng hậu, trận đánh Mang SÆ¡n tá»­ thÆ°Æ¡ng vài trăm ngÆ°á»i. Bây giá» má»™ng đẹp tan vỡ, ngÆ°Æ¡i còn gì để nói không?
Trịnh Tam Giang xoay ngÆ°á»i lại, cặp mắt hung tợn nhìn chằm chằm vào Trang Khắc Thành, phùng mang trợn má nói:
– Khá lắm, ngươi sẽ bị báo ứng chẳng sai đâu.
Nói xong, lão lại nhìn Äinh Hạo nói:
– Hắc Nho, ngÆ°Æ¡i hãy thu kiếm lại, ta sẽ có lá»i giao phó.
Äinh Hạo thu kiếm lại nói:
– Ngươi chuẩn bị giao phó thế nào?
Trịnh Tam Giang thở dài lui ra sau ba bÆ°á»›c, nhìn xung quanh. Bá»—ng lão vẫy tay mạnh má»™t cái, má»™t vòng cầu Ä‘á» nhạt rá»™ng lá»›n bay ra chụp vào ngÆ°á»i Äinh Hạo, chính là Huyết La Võng. Khoảng cách quá gần nên Äinh Hạo không cách gì né tránh, toàn thân đã nằm gá»n trong lÆ°á»›i, chẳng cá»±a quậy được gì.
Trong khi má»i ngÆ°á»i còn Ä‘ang sững sá» thì Trịnh Tam Giang đã lÆ°á»›t ngÆ°á»i ra sau tẩu thoát thật nhanh, chỉ trong nháy mắt đã mất dạng trong đêm tối. Chúng đệ tá»­ của Vá»ng Nguyệt Bảo nhÆ° rắn mất đầu, cÅ©ng Ä‘ua nhau bá» chạy.
Kim Long Bang chủ gầm thét lên:
– Giết!
Äệ tá»­ tàn dÆ° của Kim Long Bang lập tức tàn sát, máu chảy tuôn trào nhÆ° suối.
Kim Long Bang chủ quay qua hướng Võ Lâm Chi Hậu nói:
– Thái thượng, chúng ta không thể buông tha Trịnh Tam Giang được.
Võ Lâm Chi Hậu dộng quải trượng xuống đất, nói lớn:
– Äuổi theo.
Äinh Hạo nằm trong lÆ°á»›i thấy thế thì bấn loạn cả lên, Vân Long Tam Hiện Triệu Nguyên Sanh chính là kẻ huyết hải thâm cừu mà hắn tìm kiếm bấy lâu, quyết không thể cho y Ä‘i mất được, tình cấp sinh trí, hắn bá»—ng lá»›n tiếng quát lên:
– Chá»› Ä‘uổi, các nÆ¡i trong Bảo Ä‘á»u đã chôn thuốc nổ đó.
Câu nói này lập tức có hiệu quả, Kim Long Bang chủ và Võ Lâm Chi Hậu nhìn nhau một lượt rồi cùng dừng lại, không truy đuổi nữa.
Từ xa xa bá»—ng nghe vá»ng lại mấy tiếng nổ lá»›n, rồi có tiếng la hét kinh hoàng, hiển nhiên là má»™t số võ sÄ© Kim Long Bang do quá cuồng sát nên Ä‘uổi theo và đã thá» nạn.
Äinh Hạo nói lá»›n:
– Uy Linh Sứ Giả, mau dùng kiếm chặt đứt lưới cho ta.
Cổ Thu Linh lập tức bÆ°á»›c lại, lia thanh Nguyệt Phách Kiếm qua má»™t Ä‘Æ°á»ng, mảnh lÆ°á»›i theo đó lập tức đứt rá»i ra.
Äinh Hạo lập tức đúng thẳng ngÆ°á»i lại, quay sang chưởng môn các đại môn phái, dõng dạc nói:
– Công án năm xÆ°a đã sáng tá», các vị giao phó thế nào vá»›i bản Nho đây?
Các chưởng môn nhân nhìn ngó nhau, chẳng ai nói lên lá»i.
Äinh Hạo lại nói tiếp:
– Bây giỠbản Nho hoàn trả lệnh phù lại, các vị thử xem thật giả ra sao?
Rồi hắn ném Cá»­u Long Lệnh sang phía chưởng môn Thiếu Lâm Ngá»™ Nhân đại sÆ°, Ngá»™ Nhân đại sÆ° bắt lấy xem xét trong giây lát rồi chuyển sang cho Linh HÆ° thượng nhân, chưởng môn Võ Äang, xúc Ä‘á»™ng nói:
– Äúng là nó rồi.
Các chưởng môn nhân chuyá»n tay nhau xem xét má»™t hồi sau đó trả lại cho Ngá»™ Nhân đại sÆ°, tất cả Ä‘á»u cúi đầu không nói nên lá»i, nét mặt cá»±c kỳ ân hận.
Má»™t lúc sau Ngá»™ Nhân đại sÆ° cất giá»ng khàn khàn nói:
– Năm xÆ°a chỉ vì lệnh phù này mà đã gây ra hiểu lầm, tạo nên má»™t trÆ°á»ng sát kiếp vô tiá»n khoáng hậu, cao thủ tinh nhuệ của các phái gần nhÆ° mất hết, suýt nữa các phái cÅ©ng phải suy sụp bất hÆ°ng. May nhá» trá»i nên thí chủ vẫn còn tại thế, án tình cÅ©ng đã sáng tá», chúng tôi thiếu sáng suốt đã bị Trịnh Tam Giang lừa gạt, nay không dám nói gì nữa, xin tùy thí chủ định liệu vậy.
Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hồi há»™p, chỉ sợ Hắc Nho tái diá»…n huyết kiếp năm xÆ°a, ngay đến nhÆ° bang chúng Kim Long Bang là ngÆ°á»i ngoài cuá»™c, đứng ngoài làm khách xem hát mà cÅ©ng nhấp nhổm.
Äinh Hạo suy nghÄ© hồi lâu, tưởng nhá»› lại lần thứ hai vá» núi đã được sÆ° phụ ân cần dặn dò là không nên làm quá mà tổn hại đến sinh linh trá»i đất, còn có Uy Linh Phu Nhân lần trÆ°á»›c cÅ©ng khuyên không nên tạo sát nghiệp, hÆ¡n nữa hắn cÅ©ng chẳng muốn thấy cảnh máu chảy đầu rÆ¡i nên lên tiếng nói:
– Bản Nho theo đức hiếu sinh của nhà Phật, cũng chẳng cần truy cứu nữa, các vị cứ tự nhiên thôi.
Cao thủ các phái nghe thế thì há»›n hở ra mặt, reo hò vang dá»™i, Ngá»™ Nhân đại sÆ° cao giá»ng tuyên Ä‘á»c má»™t câu Phật hiệu, chắp tay xá dài rồi thành khẩn nói:
– Thí chủ khoan hồng, ắt được Phật Ä‘á»™. Bần tăng xin đại diện các môn phái gá»­i lá»i chí kính đến thí chủ.
Äinh Hạo nói:
– Còn vấn đỠTrịnh Tam Giang thì các vị có muốn tìm y hay không là chuyện của các vị, bản Nho sẽ giúp đỡ bắt sống nếu gặp được y, xin kiếu vậy.
Chưởng môn nhân của các phái lần lượt tới hành lễ chào từ biệt, một nghi án kéo dài hơn hai mươi năm đến đây coi như là đã kết thúc.
Cổ Thu Linh tiến tới nói:
– Phu nhân rất trông ngóng tiá»n bối quang lâm bản Cung.
Äinh Hạo ngẩn ngÆ°á»i ra nói:
– Ngươi vỠnói với phu nhân rằng khi nào xong việc ta sẽ đến ngay.
Dứt lá»i hắn lại quay sang Tây Khanh Trang Khắc Thành nói tiếp:
– Công án năm xưa được sáng tỠtrong đó công đầu thuộc vỠcác hạ, bản Nho xin ghi nhận món ân tình này, sau này sẽ tìm cách báo đáp.
Nói xong hắn lượn mình vá»t Ä‘i, chỉ chá»›p mắt đã mất hút.
Trong Bảo ngoại trừ những xác chết ra thì không còn bóng ngÆ°á»i nào nữa, ngoại trừ bang chúng Kim Long Bang. Kim Long Bang tuy thiệt hại nặng nhÆ°ng đổi lại thì Vá»ng Nguyệt Bảo từ đây cÅ©ng xóa sổ trên giang hồ, coi nhÆ° cÅ©ng là thành công.
Äinh Hạo ẩn mình vào má»™t gian nhà trống, vá»™i khôi phục lại diện mạo sau đó đứng từ xa lặng lẽ quan sát. Hắn thấy Kim Long Bang chủ Ä‘ang ra lệnh cho thuá»™c hạ thu thập tàn cuá»™c, kiểm Ä‘iểm nhân số trÆ°á»›c khi rút Ä‘i.
Vì lo thanh toán Kim Long Bang chủ nên Äinh Hạo đành tạm gác chuyện truy Ä‘uổi Trịnh Tam Giang sang má»™t bên mà tìm cách trả thù nhà.
Nhất Chi Hoa Bạch Nhiễu Thiên tổng quản của Kim Long Bảo lớn tiếng nói:
– Bẩm Bang chủ, công việc đã hoàn tất.
– Äối phÆ°Æ¡ng còn sót tên nào không?
– Thưa còn, căn cứ sự báo cáo của đệ tử vòng ngoài thì ngoài một số rất ít đã phá vòng vây đào tẩu, số còn lại có lẽ vẫn ẩn núp trong Bảo.
– Theo nhận xét của tổng quản thì liệu Trịnh Tam Giang có còn trong Bảo không?
– Chắc y không đi đâu đâu, vì đây là cơ nghiệp của y mà.
– NhÆ°ng căn cứ Hắc Nho đã nói thì các nÆ¡i trong Bảo Ä‘á»u có chôn thuốc nổ, muốn lục soát quả thật không dá»… dàng.
– Thuá»™c hạ có má»™t biện pháp, đó là há»a công.
Kim Long Bang chủ trầm ngâm má»™t chút rồi quay sang há»i Võ Lâm Chi Hậu:
– Thái thượng thấy sao?
Võ Lâm Chi Hậu gật gật đầu, Kim Long Bang chủ lập tức ra lệnh:
– Tổng quản mau hÆ°á»›ng dẫn chúng đệ tá»­ chuẩn bị đốt bảo. Các ngÆ°Æ¡i canh chừng góc Äông Bắc, má»i Thái thượng coi hÆ°á»›ng Tây Nam, còn ta sẽ đón ở trÆ°á»›c Bảo, nếu thấy tung tích của Trịnh Tam Giang thì lập tức báo hiệu.
Nhất Chi Hoa Bạch Nhiá»…u Thiên dạ má»™t tiếng rồi lập tức xoay mình Ä‘i. Lúc này chỉ còn hai ngÆ°á»i tại hiện trÆ°á»ng, Kim Long Bang chủ há»i:
– Thái thượng, má»i ngÆ°á»i giám sát hÆ°á»›ng Tây Nam có được không?
Võ Lâm Chi Hậu đảo mắt nhìn tÆ°á»ng ốc xung quanh Vá»ng Nguyệt Bảo, chậm rãi nói:
– Ta nghe rồi ... Hài nhi à, trang bảo này đốt đi thật uổng quá.
– Nhưng chúng ta không cách chi mà sử dụng được đâu.
– Thôi được rồi, chúng ta phải lo làm xong việc rồi rút Ä‘i trÆ°á»›c khi trá»i sáng, Ä‘i thôi.
Nói xong mụ phi thân chạy ra hướng Tây Nam.
Äinh Hạo nghe mà không khá»i kinh ngạc khi Võ Lâm Chi Hậu gá»i Kim Long Bang chủ bằng tiếng hài nhi, thật là khó hiểu, không biết quan hệ giữa há» là gì.
Kim Long Bang chủ nhún mình xuyên qua chá»— sụp ở gần cổng Bảo mà Ä‘i, Äinh Hạo lập tức theo bén gót. Trong lòng hắn khí huyết sôi sùng sục, hắn lÆ°á»›t ngÆ°á»i ra cản Ä‘Æ°á»ng rồi lạnh lùng nói:
– Bang chủ, đã lâu không gặp.
Kim Long Bang chủ giật mình xoay ngÆ°á»i lại, ánh mắt lão lạnh lùng nói:
– Toan Tú Tài!
Äinh Hạo nghiến răng nói:
– Chính ta đây!
– Ngươi muốn gì?
– Thanh toán món nợ máu năm xưa dưới chân Long Trung Sơn.
Kim Long Bang chủ liên tiếp thụt lùi ra sau ba bÆ°á»›c. Y biết Toan Tú Tài và Hắc Nho là cùng má»™t phe, mà Hắc Nho thì chắc chÆ°a ra khá»i vùng này, nếu y làm căng thì nguy khốn ngay nên lập tức giả mù sa mÆ°a, nói:
– Huyết án Long Trung Sơn gì thế?
– Triệu Nguyên Sanh, ngươi tưởng ta không biết ư?
Kim Long Bang chủ thụt lùi thêm má»™t bÆ°á»›c nữa, gằn giá»ng nói:
– Tiểu tử, ngươi muốn sao đây?
Äinh Hạo nghiến răng cồm cá»™p nói:
– Ta phải xé xác ngươi ra làm trăm mảnh.
Vừa nói hắn vừa rút kiếm ra, ánh mắt chiếu ngá»i tia sáng khủng bố, trông thật rùng rợn. Bao nhiêu năm qua hắn ăn ngủ không yên, cuối cùng thì kẻ tá»­ thù cÅ©ng đã ở ngay trÆ°á»›c mắt, lá»­a hận trong lòng hắn bừng cháy phừng phá»±c, chÆ°a bao giá» hắn Ä‘iên lên nhÆ° thế.
Kim Long Bang chủ miệng huýt sáo một tiếng mạnh và kéo dài ra.
Äinh Hạo gầm lên nói:
– Tại sao ngÆ°Æ¡i giết ngÆ°á»i năm xÆ°a?
Kim Long Bang chủ nói giá»ng nham hiểm:
– Sao ngÆ°Æ¡i không xuống âm ty mà há»i cha ngÆ°Æ¡i câu này?
Äinh Hạo Ä‘iên cuồng, dùng hết sức bình sinh phóng ra má»™t chiêu kiếm thần tốc, nghe keng má»™t tiếng thật lá»›n, Kim Long Bang chủ đã bị hất ra sau khoảng tám thÆ°á»›c sau khi gắng gượng đỡ chiêu kiếm đó của hắn.
Äinh Hạo cÆ°á»i lạnh, lÆ°á»›t tá»›i tấn công tiếp. Äôi bên đánh nhau nhÆ° thí mạng, má»™t bên thì cố sức tá»± vệ, má»™t bên thì cố sức trả thù, má»—i chiêu thức Ä‘á»u ẩn tàng sát khí ngùn ngụt.
Lúc này ánh lá»­a từ Vá»ng Nguyệt Bảo đã bốc cao lên chín tầng mây, chỉ trong chốc lát đã thành biển lá»­a, châm vào ngòi thuốc nổ chôn dấu các nÆ¡i làm phát ra những tiếng nổ kinh ngÆ°á»i nhÆ° trá»i long đất lở soi sáng cả vùng trá»i. Vá»ng Nguyệt Bảo coi nhÆ° chính thức bị tiêu diệt, trong ánh lá»­a thấp thoáng bóng ngÆ°á»i kêu thét vì bị thiêu sống, tiếng rú hãi hùng liên tục vang lên.
Kim Long Bang chủ bị trúng vài Ä‘Æ°á»ng kiếm vào ngÆ°á»i, y vùng vẫy liá»u mạng nhÆ° má»™t con hổ bị thÆ°Æ¡ng.
NhÆ°ng may cho lão là ngay lúc đó Äinh Hạo đã phải cấp tốc thoái lui để chống đõ má»™t kiếm má»™t trượng từ hai bên tả hữu tấn công tá»›i. Thì ra Võ Lâm Chi Hậu và Nhất Chi Mai Bạch Nhiá»…u Thiên đã nghe tiếng huýt sáo mà chạy tá»›i, cả hai song song nhảy vào cứu viện.
Äinh Hạo ra chiêu tấn công không ngừng nghỉ, Ä‘Æ¡n thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™c mã dÅ©ng chiến vá»›i ba tên cao thủ hiếm thấy trong võ lâm.
NhỠđược tiếp viện nên Kim Long Bang chủ được giảm nhẹ áp lá»±c hẳn, lão vá»™i hít mấy hÆ¡i không khí Ä‘iá»u hòa khí huyết, rồi lại nhảy vào giáp công.
Tài sản của phamduy88

  #114  
Old 04-04-2008, 07:50 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 113

Vạn Sá»± Sáng Tá»



Äiá»u khiến Äinh Hạo lo ngại nhất là quải trượng của Võ Lâm Chi Hậu, má»—i trượng của mụ có sức mạnh vạn cân, nếu nhÆ° đối thủ không phải là Äinh Hạo thì mụ quyết chẳng chịu ra tay bao giá».
Hai mÆ°Æ¡i chiêu sau, mồ hôi của Äinh Hạo toát ra nhÆ° tắm, nhÆ°ng ba ngÆ°á»i kia cÅ©ng chẳng hÆ¡n gì, mái tóc bạc của Võ Lâm Chi Hậu bay tung ra, Nhất Chi Hoa thì thở hồng há»™c, còn Kim Long Bang chủ thì tuy không thấy rõ thần tình sau tấm khăn che mặt nhÆ°ng kiếm thế cÅ©ng đã kém phần mãnh liệt.
Ngá»n lá»­a thù hận trong Äinh Hạo đã tăng thêm sức lá»±c cho hắn, kiếm khí càng lạnh buốt kinh ngÆ°á»i hÆ¡n. “Oa†má»™t tiếng rồi cánh tay cầm kiếm của Nhất Chi Hoa đã bị cắt đứt rÆ¡i xuống đất. Thêm hai mÆ°Æ¡i chiêu nữa thì Võ Lâm Chi Hậu và Kim Long Bang chủ dần dần rÆ¡i xuống thế hạ phong.
Thình lình có hai bóng ngÆ°á»i chạy tá»›i, chính là Trang Khắc Thành và Cổ Thu Linh.
Cổ Thu Linh thấy Äinh Hạo thì vá»™i vã la lên:
– Äinh đệ, để ta giúp ngÆ°Æ¡i má»™t tay.
Äinh Hạo Ä‘ang mê mải tấn công nên không để ý đến việc xung quanh, bá»—ng hắn thấy Kim Long Bang chủ lùi vá» phía sau rồi sau đó bá»™ phận cổ và ngá»±c tê dại nhÆ° bị ong chích, lập tức hắn biết rằng mình đã trúng ám khí, kiếm thế thoáng chậm lại.
Ngay trong tích tắc đó, quải trượng của Võ Lâm Chi Hậu đã điểm trúng ngực hắn, một cơn đau buốt lập tức xông lên, hự một tiếng, hắn rên lên thành tiếng.
Cổ Thu Linh hét lên lanh lảnh, vung Nguyệt Phách Kiếm tấn công Võ Lâm Chi Hậu, nghe keng một tiếng, rồi thân hình của Võ Lâm Chi Hậu đã bị hất ra sau hai bước, Cổ Thu Linh thì loạng choạng thân hình, suýt nữa đã té ngồi xuống đất.
Trang Khắc Thành lúc đó cũng đã vung kiếm nghênh chiến với Kim Long Bang chủ.
Äinh Hạo lập tức kiểm tra thì thấy mình đã trúng Vô Ảnh Phi Mang, hắn vá»™i lấy Tụ Äá»™c Châu ngậm vào miệng rồi hét lên má»™t tiếng, dùng hết sức ra chiêu Bút Hạ Càn Khôn đánh vào ngÆ°á»i Kim Long Bang chủ. Chỉ nghe Kim Long Bang chủ há»± lên má»™t tiếng rồi ngã ngÆ°á»i ra.
Äinh Hạo nhả Tỵ Äá»™c Châu ra cất vào ngÆ°á»i, nói:
– Trang bá phụ hãy lưu mạng sống cho hắn.
Dứt lá»i hắn quay ngÆ°á»i nhìn sang thì thấy hào quang của Nguyệt Phách Kiếm Ä‘ang bao phủ hoàn toàn cả ngÆ°á»i của Võ Lâm Chi Hậu, tiếng quải trượng và kiếm va chạm nhau leng keng Ä‘iếc cả tai, lữa bắn tung tóe.
Lúc này Bắc Bảo đã hoàn toàn chìm trong biển lửa và bắt đầu sụp đổ.
Bỗng nghe một tiếng rú thảm rồi Võ Lâm Chi Hậu đã buông rơi quải trượng, té ngã xuống đất, không còn động đậy nữa, mụ đã chết rồi.
Äinh Hạo thở phào má»™t tiếng, lÆ°á»›t tá»›i chá»— Kim Long Bang chủ, trá» kiếm vào yết hầu đối phÆ°Æ¡ng rồi thét lên:
– Triệu Nguyên Sanh, mau tháo khăn bịt mặt ra.
Trang Khắc Thành đứng bên cạnh dùng mũi kiếm hất nhẹ một cái, khăn bịt mặt của Kim Long Bang chủ đã bay ra xa, hiển lộ chân mục của hắn, đó là một gương mặt dài mà ốm, ánh mắt lạnh như băng, khuyết một lỗ tai bên trái.
Äinh Hạo buá»™t miệng la lên:
– Thì ra ngươi là Hư Ảo Lão Nhân.
Cổ Thu Linh cũng giật mình nói:
– Hư Ảo Lão Nhân sao?
– Äúng thế, Dị Hình Thuật Ä‘á»™c bá thiên hạ, Vô Ảnh Phi Mang Ä‘á»™c nhất trong giang hồ.
– Chính y đã giết Tưởng Thái Y?
– Äúng vậy rồi.
Trang Khắc Thành xúc động nói:
– Tiểu Ä‘iệt hãy há»i hắn xem diá»…n biết huyết án năm xÆ°a thế nào?
Äinh Hạo nghiến răng kèn kẹt nói:
– Triệu Nguyên Sanh, nếu ngươi là nam tử hán thì hãy nói ra tất cả diễn biến năm xưa, bằng không thì ta sẽ xử quyết ngươi như một con chó.
Kim Long Bang chủ từ từ đứng dậy, thở dài nói:
– NgÆ°á»i tính không bằng trá»i tính, lão phu cÅ©ng đành chịu vậy.
– Nói mau.
– Toan Tú Tài, ngÆ°Æ¡i khá thật, lão phu dụng tâm khổ nhá»c nhÆ°ng cuối cùng cÅ©ng thất bại vá» tay ngÆ°Æ¡i ...
– Cái đó là thiên lý báo ứng mà thôi, tại sao năm xưa ngươi lại nhuộm máu gia môn của ta?
– Không có tại sao cả.
– Nói láo!
– Lão phu và bá»n TrÆ°á»ng Bạch Nhất Kiêu và Giang Hồ Ãc Khách Ä‘á»u bị Trịnh Tam Giang lợi dụng.
– Ngươi đừng giở trò xảo quyệt, căn cứ vào hung tánh của ngươi thì dễ gì để cho kẻ khác giật dây như vậy?
– Toan Tú Tài, con ngÆ°á»i bản lãnh do mài luyện mà nên, chỉ có ba phần là thiên tánh, bảy phần là ở rèn luyện, trên giang hồ núi này cao hÆ¡n núi khác là chuyện bình thÆ°á»ng.
– Äừng dài dòng nữa, nói thẳng ra Ä‘i.
Kim Long Bang chủ nghiến răng nói:
– Năm xÆ°a Thiên Äô Kiếm Khách Äinh Triệu TÆ°á»ng phụ thân của ngÆ°Æ¡i là đối tượng mà cả Nam Trang và Bắc Bảo Ä‘á»u muốn lôi kéo. Phụ thân ngÆ°Æ¡i tá» ra khinh miệt Bắc Bảo, Trịnh Tam Giang sợ cha ngÆ°Æ¡i đầu nhập Nam Trang nên tiên hạ thủ vi cÆ°á»ng ...
– Tiếp đi.
– Năm xÆ°a ta kết giao vá»›i Trịnh Tam Giang, bị gÆ°Æ¡ng mặt giả nhân giả nghÄ©a của hắn mê hoặc, lòng sinh cảm ân tri ngá»™. Trịnh Tam Giang nói phụ thân ngÆ°Æ¡i và y có mối thù cÆ°á»›p vợ nên dÆ°á»›i sá»± sắp xếp của y, lão phu trở thành tổng quản Nam Trang, rồi lợi dụng thân phận ấy kết hợp vá»›i má»™t số ngÆ°á»i khác Ä‘i hành hung, nhằm giá há»a cho Nam Trang vậy.
Kim Long Bang chủ dừng lại trong giây lát rồi nói tiếp:
– Sau khi xong việc thì Trịnh Tam Giang má»›i lá»™ mặt thật, y tìm cách giết ngÆ°á»i bịt miệng nhÆ°ng may mà bá»n lão phu thoát được, rồi quyết tâm khởi ý báo thù.
Cuối cùng thì Äinh Hạo cÅ©ng đã sáng tỠđược nguyên nhân vì sao bá»n cừu nhân TrÆ°á»ng Bạch Nhất Kiêu và Giang Hồ Ãc Khách Ä‘á»u trÆ°á»›c sau bị giết sạch, đồng thá»i cÅ©ng hiểu ra nguyên nhân vì sao Kim Long Bang gây hấn vá»›i Bắc Bảo luôn.
Không ngỠkẻ chủ mưu là Trịnh Tam Giang, vậy mà năm xưa hai mẹ con hắn lại dại dột đi đầu nhập vào dưới tay kẻ thù, chẳng trách lão muốn hủy diệt cả hai mẹ con hắn.
Kim Long Bang chủ nhắm mắt lại nói:
– Ta đã nói xong, muốn băm muốn mổ thì tùy ngươi vậy.
Äinh Hạo chỉ vào xác chết của Võ Lâm Chi Hậu nói:
– Mụ ta là thế nào với ngươi?
– Sư phụ.
– Thay đổi sư môn ư?
Kim Long Bang chủ biến sắc nói:
– Sao ... sao ngươi biết?
Äinh Hạo căm giận nói:
– Chỉ tiếc rằng ngươi chỉ có một cái mạng.
Kim Long Bang chủ run run nói:
– Vậy là sao?
– Ta muốn băm vằm ngÆ°Æ¡i ra, ngÆ°á»i nhà Tưởng Thái Y cÅ©ng muốn giết ngÆ°Æ¡i, và DÆ° Hóa VÅ© trang chủ Nam Trang cÅ©ng không buông tha cho ngÆ°Æ¡i nữa.
Ngoài ra Kha Nhất Nghiêu sư đệ của ngươi cũng nhỠta thay mặt y mà thanh lý môn hộ.
Kim Long Bang chủ hớt hải nói:
– Ngươi cũng biết Kha Nhất Nghiêu ư?
– Lão là bạn thâm giao với ta, vì tìm kiếm ngươi mà ôm hận tạ thế, lúc sắp mất có ủy thác cho ta thay mặt lão thi hành môn qui mà trừng phạt ngươi cho thích đáng.
– Hà hà hà, quả thật ngươi nói đúng, lão phu chỉ có một cái mạng mà thôi.
– Ngươi còn gì để nói không?
– Còn chứ, kiếp sau ta sẽ đòi lại món nợ này với ngươi.
Nói xong lão đã cắn chặt hai hàm răng, khóe miệng rỉ máu, ngÆ°á»i co giật rồi ngã lăn ra đất. Thì ra lão đã cắn lưỡi tá»± tận, Vân Long Tam Hiện Triệu Nguyên Sanh má»™t Ä‘á»i làm ác cuối cùng cÅ©ng phải Ä‘á»n tá»™i.
Ngá»n lá»­a từ Bắc Bảo vẫn cháy phừng phừng, tá»a rá»™ng cả má»™t góc trá»i, khung cảnh toàn má»™t màu Ä‘á» rá»±c.
Trang Khắc Thành run run nói:
– Hiá»n Ä‘iệt, Trịnh Tam Giang vẫn Ä‘ang đào thoát.
Äinh Hạo nghiến răng nói:
– Tiểu điệt quyết không tha cho hắn.
Rồi hắn quay qua Cổ Thu Linh nói:
– Tỷ tỷ à, tiểu đệ đã tìm được Cửu Diệp Linh Chi rồi.
Cổ Thu Linh cả mừng, xúc động nói:
– Thật không?
– Tiểu đệ nào dám đem chuyện này ra đùa chứ.
– Thế thì may quá, nghĩa mẫu của tỷ tỷ đã có thể được chữa trị rồi.
Äinh Hạo lấy Cá»­u Diệp Linh Chi trong ngÆ°á»i ra giao cho Cổ Thu Linh, sau đó cắt đầu Kim Long Bang chủ rồi nói:
– Tỷ tỷ à, tiểu đệ nhỠtỷ một việc.
– Äừng khách sáo thế, có gì cứ nói.
– Xin tỷ tỷ mang đầu hắn đến Tưởng phủ giao cho Tưởng phu nhân.
– Äược, dù gì Cá»­u Diệp Linh Chi cÅ©ng là vật của Tưởng gia, ta cÅ©ng muốn đến đó cảm tạ ngÆ°á»i má»™t chuyến. NhÆ°ng bây giá» tiểu đệ có việc phải Ä‘i Æ°?
– Äệ phải truy tìm Trịnh Tam Giang ngay, sau đó sẽ vá» Nam thăm viếng má»™ gia phụ.
– Tỷ tỷ sau khi đến Tưởng phủ sẽ quay vỠUy Linh Cung chữa bệnh cho nghĩa mẫu, biết bao giỠtỷ đệ ta mới gặp lại đây?
– Có duyên ắt sẽ tái ngộ mà.
Cổ Thu Linh buồn bã nói:
– Äược, vậy tá»· sẽ vào Nam thăm đệ, xin bái biệt ở đây.
Dứt lá»i nàng quay sang chào Trang Khắc Thành rồi lÆ°á»›t Ä‘i. Äinh Hạo nhìn theo, ngẩn ngÆ¡ lÆ°u luyến.
Trang Khắc Thành tằng hắng một tiếng, nói:
– Hiá»n Ä‘iệt, bây giá» tính sao?
Äinh Hạo giật mình, ấp úng nói:
– Tiểu điệt ... tiểu điệt phải tiếp tục truy tìm Trịnh Tam Giang mới được.
– Bây giá» thế này, hiá»n Ä‘iệt cứ lo việc của mình Ä‘i, ta sẽ vào Äại Hình SÆ¡n tảo thanh sào huyệt của Kim Long Bang, sau đó sẽ gặp lại nhau ở Nam Trang, ngÆ°Æ¡i thấy sao?
Äinh Hạo gật đầu nói:
– Trang bá phụ nói rất có lý, tiểu điệt xin nghe theo.
Trang Khắc Thành gật đầu nói:
– Vậy thì tái kiến nhé.
Dứt lá»i lão đã xoay mình bá» Ä‘i, chá»›p mắt đã mất hút.
Äinh Hạo đứng ngẩn ngÆ¡ má»™t hồi rồi bá»—ng sá»±c nhá»› ra nÆ¡i này cách chổ ẩn cÆ° của sÆ° phụ không xa, công án Cá»­u Long Lệnh đã kết liá»…u nên hắn muốn vá» thăm sÆ° phụ, tiện thể kể lại chuyện Uy Linh Phu Nhân vá»›i ngÆ°á»i, nếu hàn gắn được vợ chồng há» thì vô cùng tốt đẹp. Quyết định xong, hắn lập tức khởi hành.
Chạy được vài trăm dặm thì vào tới một tiểu trấn, hắn đang tìm quán trỠthì bỗng thấy một ông lão râu dài mặc áo vàng, kẹp nách một cây quải trượng khập khễnh bước tới, đôi chân rõ ràng là có tật.
Ông lão tá»›i gần thì Äinh Hạo đã nhìn ra đó là Trúc Lâm Khách Lý Mân Trúc, ngÆ°á»i hầu trung nghÄ©a của phụ thân năm xÆ°a, hắn mừng đến trào nÆ°á»›c mắt, vá»™i chạy ra đón Ä‘Æ°á»ng nói:
– Lão Lý, không ngá» gặp ngÆ°á»i ở đây.
Trúc Lâm Khách ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t lát rồi toàn thân run rẩy, xúc Ä‘á»™ng nói:
– Thiếu chủ, thiếu chủ đó ư?
– Ta đây, mình vào khách điếm nói chuyện nhé.
Trúc Lâm Khách gật đầu lia lịa nói:
– Dạ, dạ ...
Hai ngÆ°á»i cùng vào khách Ä‘iếm dùng cÆ¡m, vừa ăn Äinh Hạo vừa nhìn chiếc chân trái bị tật của Trúc Lâm Khách buồn bã nói:
– Chân trái của lão Lý không thể phục hồi ư?
Trúc Lâm Khách cÆ°á»i nói:
– Còn được nhÆ° vậy là tốt lắm rồi đấy, Ä‘i đứng không có gì bất tiện. NhÆ°ng giỠđây lão không dùng kiếm nữa mà chuyển sang dùng quải trượng, xuống núi muốn tìm ngÆ°á»i để góp chút sức hèn. Thiếu chủ xin hãy thuật lại má»i chuyện từ sau khi chúng ta chia tay cho lão nghe Ä‘i.
Äinh Hạo từ từ kể lại toàn bá»™ câu chuyện cho Trúc Lâm Khách nghe, nghe xong ông lão giận đến râu tóc dá»±ng đứng, nói:
– Không ngỠchủ mưu lại là Trịnh Tam Giang, thiếu chủ đã báo thù rồi chứ?
– Chưa được, y chạy trốn mắt rồi.
– Cha chả, tiếc thật, thế còn Hồng đại ca đâu?
– Hồng lão hiện đang ở TỠVân Trang, lão sẽ ra Bắc sớm thôi.
Äinh Hạo rót đầy má»™t ly rượu cho Trúc Lâm Khách, cùng đối ẩm vá»›i lão.
Trúc Lâm Khách nước mắt ròng ròng, nói:
– Äây là chủ nhân linh ứng, phù há»™ cho thiếu chủ, bây giá» thiếu chủ định làm sao?
– Toàn lực tầm thù.
– Thiếu chủ đến đây tầm thù ư?
– Không phải, ta muốn vào núi thăm má»™t vị tiá»n bối dị nhân, có chút việc cần.
– Là ai thế?
– À, chuyện này ... chuyện này khó có thể nói ra.
– Cũng không sao cả thiếu chủ à.
– Lão Lý, ngÆ°Æ¡i từ đây Ä‘i dá»c theo đại lá»™ Y Xuyên vào Nam, có lẽ sẽ gặp Hồng lão đó.
Nói đến đó hắn bỗng nghĩ ra một việc, lại nói:
– Mà không được, rủi hai ngÆ°á»i không gặp thì phí công tốn sức. Bây giá» lão Lý hãy đến thành Y Xuyên, Ä‘i vào vùng núi phía Tây cách khoảng ba mÆ°Æ¡i dặm thì sẽ gặp má»™t địa phÆ°Æ¡ng gá»i là Thanh Thảo Bình. Lão cứ tìm má»™t ngÆ°á»i gá»i là Lạc Nhị viên ngoại rồi nói tên hiệu của ta ra thì lão có thể ở lại đó.
– Có phải đó la trú xứ của một môn phái nào không?
– Äó là tổng đà Không Môn, nhÆ°ng lão Lý cứ giả vá» nhÆ° chẳng biết gì hết, khi Hồng lão vá» Bắc chắc chắn sẽ ghé đến đó liên lạc, hai ngÆ°á»i sẽ gặp nhau thôi.
Trúc Lâm Khách gật đầu nói:
– Äược, lão sẽ đến đó.
– Thức ăn nguá»™i rồi, lão Lý, ta xin kính ngÆ°á»i má»™t ly.
– Thiếu chủ, lão không dám!
Tài sản của phamduy88

  #115  
Old 04-04-2008, 07:53 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 114

Nợ Máu Trả Máu



CÆ¡m rượu xong xuôi, hai ngÆ°á»i nói chuyện đến khuya sau đó má»›i chia tay ai vá» phòng nấy. Trá»i vừa tá» má» sáng thì há» lại chia tay, Trúc Lâm Khách Ä‘i vá» Thanh Thảo Bình, còn Äinh Hạo thì vá» núi gặp sÆ° phụ.
Mặt trá»i lặn vá» Tây, Äinh Hạo đã lên đến đỉnh núi cao, đây là lần thứ hai hắn trở vá» núi thăm sÆ° phụ.
Vừa đặt chân lên sÆ¡n đỉnh thì hắn đã trông thấy sÆ° phụ Hắc Nho Ä‘ang ngồi trên má»™t tảng đá lá»›n, ngá»­a mặt nhìn trá»i cao. Äinh Hạo vá»™i chạy tá»›i dập đầu sát đát, miệng gá»i to:
– Sư phụ, đồ nhi đã lại vỠđây.
Hắc Nho nhảy xuống khá»i tảng đá, cÆ°á»i hiá»n từ kéo Äinh Hạo đứng lên, mắt đăm đăm nhìn hắn má»™t hồi rồi nói:
– Hài nhi, xem ra công lực của con lại cao thêm được một bậc rồi.
– Vâng thÆ°a sÆ° phụ, đồ nhi đã tu luyện Huyá»n Huyá»n Chân Kinh nhÆ° lần trÆ°á»›c con đã trình bày vá»›i thầy.
– Thầy nhớ rồi, hài nhi à, công việc tiến hành đến đâu rồi?
– May mà đã hoàn thành sứ mệnh, không phụ lòng tin của sư phụ.
GÆ°Æ¡ng mặt già nua của Hắc Nho hiển lá»™ nét xúc Ä‘á»™ng, ông lão nắm tay Äinh Hạo rồi nói:
– VỠđộng rồi nói.
– Sau khi hài nhi rá»i khá»i núi thì sÆ° phụ có gặp phiá»n phức gì nữa không?
– Thế thì không có.
Vào trong thạch Ä‘á»™ng, vừa ngồi xuống thì Hắc Nho đã há»i ngay:
– Hài nhi, sự việc thế nào?
Äinh Hạo từ tốn thuật lại má»i việc từ đầu đến cuối, Hắc Nho vừa nghe vừa gật gù ra vẻ rất hài lòng. Sau khi nghe xong hết thì ông lão cÆ°á»i ha hả nói:
– Hài nhi, con xử sự rất khéo, nào đưa mặt nạ cho thầy.
Äinh Hạo lấy mặt nạ ra, hai tay Ä‘Æ°a qua. Hắc Nho cầm lấy mặt nạ nhìn nó trầm ngâm cảm khái má»™t hồi rồi bá»—ng thẳng tay ném luôn vào đống lá»­a Ä‘ang cháy.
Äinh Hạo giật mình vá»™i nói:
– Lão nhân gia, sao ngÆ°á»i lại làm nhÆ° vậy?
– Từ nay vá» sau thì Hắc Nho chỉ còn là danh hiệu lÆ°u lại trong lòng ngÆ°á»i võ lâm mà thôi, Hắc Nho chân thật sẽ không còn xuất hiện nữa. Hài nhi à, danh hiệu này được giữ gìn trá»n vẹn đã là may mắn lắm rồi, cÅ©ng đến lúc phải hạ màn con ạ.
– Vâng hài nhi xin nghe lá»i sÆ° phụ.
– Con nói hung thủ cướp lệnh vẫn còn đang đào vong ư?
– Äúng thế thÆ°a sÆ° phụ.
– Cửu Long Lệnh đã qui hoàn cố chủ, vậy thì để cho các đại môn phái hỠtự mà giải quyết lấy vậy.
– Không được thưa sư phụ, đồ nhi vẫn phải tìm Trịnh Tam Giang.
– Tại sao vậy?
– Y chính là ngÆ°á»i đã hại chết cha con, phá hủy gia môn của con, con không thể không báo thù được.
Hắc Nho nghe vậy thì lẳng lặng gật đầu, không nói gì nữa.
Äinh Hạo suy nghÄ© giây lát, bá»—ng cất tiếng nói:
– Lương Thu Cửu Nguyệt Hạ Dương Châu.
Sắc mặt của Hắc Nho bỗng đại biến, ông lão trợn to mắt nói:
– Hài nhi, con vừa nói gì?
Äinh Hạo nghiêm mặt nói:
– Thưa sư phụ, con đã gặp sư mẫu rồi.
Toàn thân Hắc Nho run lẩy bẩy, ông lão nhìn đăm đăm ra ngoài khoảng không ngoài thạch động, sắc mặt biến đổi không ngừng, hình như là đang nhìn lại vào ký ức trong quá khứ.
Äinh Hạo ngồi yên không dám kinh Ä‘á»™ng nữa, má»™t hồi lâu sau Hắc Nho má»›i trấn tÄ©nh lại, ông lão từ từ nói:
– Lương Thu Cửu Nguyệt Hạ Dương Châu, hài nhi, bà ấy đã già rồi phải không?
– Äồ nhi chÆ°a được trông thấy chân diện mục của ngÆ°á»i, vì ngÆ°á»i dùng khăn tÆ¡ che mặt.
– Bà ấy ... bà ấy còn hận thầy không?
– Dạ không, sÆ° mẫu đã rõ ná»™i tình của Cá»­u Long Lệnh, ngÆ°á»i đã hoàn toàn thông cảm thầy.
– Con gặp bà ấy ở đâu?
– Ở trong Uy Linh Cung tại Äồng Phách SÆ¡n.
– Uy Linh Cung ư?
Thế rồi Äinh Hạo thuật lại má»i việc vá» Uy Linh Phu Nhân cho Hắc Nho nghe.
Ãnh mắt của Hắc Nho phóng ra những tia sáng lạ lùng, há»i:
– Bà ấy muốn ta đến Uy Linh Cung sao?
– Vâng, sÆ° mẫu thành khẩn trông mong sÆ° phụ tá»›i từng ngày từng giá».
– À ... mà thôi Ä‘i, má»i chuyện Ä‘á»u đã thuá»™c vá» quá khứ, thôi thì cứ để nó nhÆ° vậy.
– Sư phụ ...
– Ta đã quyết tâm ở lại đây làm bạn với cỠcây, bây giỠtrước khi chết lại được biết chuyện này thì đã quá cảm thấy an ủi rồi.
Äinh Hạo vá»™i quỳ xuống, xúc Ä‘á»™ng nói:
– Sư phụ, đồ nhi thấy thế không được ...
– à con là sao?
– Năm xưa sư phụ rất thương sư mẫu đúng không?
– Äó đã là chuyện quá khứ.
– Äó là kỉ niệm đẹp mà thÆ°a sÆ° phụ, sÆ° mẫu Ä‘ang chá» ngÆ°á»i vá» sum há»p đó.
Sư phụ à, hài nhi biết trong thâm tâm của thầy rất đau khổ ...
Trong khóe mắt của Hắc Nho long lanh lệ tràn, ông lão nói:
– Hài nhi, thầy đã quen thuá»™c vá»›i cuá»™c Ä‘á»i làm bạn vá»›i cá» cây ...
Äinh Hạo thành khẩn nói:
– Lão nhân gia, ngÆ°á»i muốn sÆ° mẫu Ä‘au khổ cả Ä‘á»i Æ°? Năm xÆ°a khi sÆ° mẫu rá»i khá»i thầy, con tin chắc rằng thâm tâm của sÆ° mẫu Ä‘au khổ vô cùng tận. Sá»± Ä‘au khổ chia ly cả hai ngÆ°á»i đã chịu Ä‘á»±ng mấy mÆ°Æ¡i năm nay, cÅ©ng nên phải chấm dứt rồi.
– Hài nhi, con hãy đứng lên ...
– Nếu sư phụ không bằng lòng thì hài nhi chẳng đứng lên đâu.
– Con quì suốt Ä‘á»i Æ°?
Äinh Hạo rùng mình, quật cÆ°á»ng nói:
– Nếu sÆ° phụ muốn đồ nhi quì suốt Ä‘á»i hầu thầy thì đồ nhi không dám chối từ.
– Con nói thật chứ?
– Äồ nhi không dám nói dối sÆ° phụ.
– Äược, vậy con cứ quì Ä‘i.
Nói xong, Hắc Nho đứng dậy đi vào trong.
Äinh Hạo quì thẳng lÆ°ng dậy, hắn biết sÆ° phụ không phải là ngÆ°á»i lạnh lùng vô cảm, chỉ là có tính ngang ngạnh bẩm sinh và rất cố chấp, có lẽ ngÆ°á»i muốn thá»­ tính kiên nhẫn của truyá»n nhân cÅ©ng chÆ°a biết chừng. Hắn nghÄ© vậy nên rất bình tÄ©nh, kiên nhẫn quì tiếp.
Thá»i gian trôi qua nhanh chóng, chá»›p mắt đã hết đêm. Äinh Hạo quì suốt má»™t đêm, gió buốt căm căm, sÆ°Æ¡ng đêm lạnh giá, tuy khí lá»±c rất kiệt quệ nhÆ°ng thần trí lại vô cùng tỉnh táo. Hắn thầm nghÄ© nếu có thể hòa hợp được sÆ° phụ và sÆ° mẫu thì dù chịu Ä‘á»±ng thêm nữa cÅ©ng chẳng là vấn Ä‘á» gì.
Mặt trá»i đã ló dạng, tia nắng ấm áp chiếu lên da thịt của Äinh Hạo làm cho hắn cảm thấy thanh thản vô cùng. Hắc Nho lại xuất hiện lần nữa, gÆ°Æ¡ng mặt ông lão lạnh nhÆ° tiá»n, thong thả nhóm lá»­a lên sau đó ngồi xuống trÆ°á»›c mặt Äinh Hạo, lạnh lùng nói:
– Tiểu tử ngốc kia, nếu ngươi hối hận thì có thể đứng lên tự nhiên.
Äinh Hạo chẳng do dá»±, cứng cá»i nói:
– Äồ nhi quyết không há» hối hận.
– NgÆ°Æ¡i muốn quì cả Ä‘á»i thật Æ°?
– Äồ nhi không thay đổi ý định.
– Ngươi quyết chí dùng khổ nhục kế để làm cho ta phải động lòng chăng?
– Äệ tá»­ không dám có ý đó.
– Xem ra ngươi cũng chỉ quì được ba ngày ba đêm mà thôi.
Äinh Hạo đánh liá»u nói:
– Äồ nhi sẽ quì đến khi nào ngã gục má»›i thôi.
– Ngươi muốn bắt chước tính khí cao ngạo của ta ư?
– Nếu được như sư phụ thì đó là phước khí của con.
Hắc Nho im lặng, ông lão nhìn Äinh Hạo chằm chằm rồi bá»—ng cÆ°á»i phá lên, nói:
– Ha ha ha, hài nhi hãy đứng lên đi, đừng tự hành hạ mình nữa.
– Sư phụ bằng lòng vỠvới sư mẫu rồi chứ?
– Thầy phục con rồi, thôi đứng lên đi, thầy bằng lòng rồi.
Äinh Hạo nghe thế thì cả mừng, tinh thần phấn khởi lên, mệt nhá»c gần nhÆ° tan biến hết. Hắn quì dập đầu sát đất má»™t cái rồi đứng lên, nhÆ°ng vì quá đói khát nên thân hình loạng choạng, đầu váng mắt hoa, suýt ngã lăn ra.
GÆ°Æ¡ng mặt của Hắc Nho hiển lá»™ vẻ hiá»n hòa của má»™t ngÆ°á»i cha thÆ°Æ¡ng con vô cùng, ông lão nói:
– Hài nhi à, thầy không muốn làm khổ con đâu, chẳng qua thầy muốn thá»­ tính nhẫn nại của con mà thôi. Con thật là rất giá»i, không uổng công thầy đã rèn giÅ©a bấy lâu.
– Con xin cám ơn sư phụ đã khen tặng.
– Thôi con ra động bày thức ăn ra đi.
– Thức ăn, sư phụ có sẵn rượu thịt ư?
– Äúng vậy, đã lâu thầy trò ta chÆ°a cởi mở vui vẻ vá»›i nhau rồi.
Äinh Hạo há»›n hở chạy ra sau Ä‘á»™ng, hắn thấy có má»™t xâu thịt rừng thÆ¡m phức, cùng má»™t hÅ© rượu thÆ¡m lừng vẫn còn niêm phong. Trên bàn còn có hai cái chén gá»— Ä‘iêu khắc chạm trổ khá tinh xảo, có lẽ là do chính tay sÆ° phụ làm. Hắn mở nút niêm phong hÅ© rượu, rót đầy má»™t ly dâng cho thầy, sau đó má»›i rót cho mình, nói:
– Äồ nhi kính má»i sÆ° phụ.
– Hà hà, tốt lắm, tốt lắm, hài nhi ngoan.
– Sư phụ, sao thầy có hũ rượu này?
– Tháng trÆ°á»›c thầy ra sau núi săn bắn thú rừng, vô tình cứu được má»™t ngÆ°á»i thợ săn. Mấy hôm sau ông ấy mang tặng cho thầy hÅ© rượu này, thầy để dành lại chá» con vỠđể cùng vui vẻ vá»›i nhau đấy.
Äinh Hạo cảm Ä‘á»™ng nÆ°á»›c mắt ràn rụa, tình thầy trò nhÆ° phụ tá»­ vậy. Äêm đó hai thầy trò ăn uống vá»›i nhau túy lúy, rồi nằm bên cạnh nhau ngủ thật say.
Hôm sau trá»i vừa sáng tá» thì hai thầy trò đã dậy, rồi cùng nhau xuống núi.
Äinh Hạo vui mừng nhảy nhót không ngừng, vừa Ä‘i bên thầy vừa trò chuyện vui vẻ.
Hắc Nho chÆ°a từng dùng chân diện mục gặp mặt ai bao giá» nên chẳng ai nhận ra ông lão, nhÆ°ng đại danh Toan Tú Tài của Äinh Hạo lừng lẫy khét tiếng nên hai thầy trò Ä‘i đến đâu cÅ©ng có ngÆ°á»i nhìn ngắm.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Äinh Hạo kể lại tỉ mỉ hÆ¡n vá» hoàn cảnh gặp gỡ, cùng vá»›i tình cảm đặc biệt mà hắn dành cho Uy Linh Phu Nhân, kèm theo việc hắn được giao phó làm chủ nhân Ly Trần Äảo.
Nghe xong, Hắc Nho gật đầu cảm khái nói:
– Äây quả là má»™t bí sá»­, cÅ©ng co thể nói là giai thoại hiếm thấy trong võ lâm, thế thì thầy dùng Ly Trần Äảo làm nÆ¡i an thân vậy.
Äến Y Xuyên, Hắc Nho thấy Äinh Hạo còn đại thù chÆ°a trả nên quyết định tá»± mình đến Uy Linh Cung, không muốn làm trá»… nải ái đồ. Äinh Hạo chẳng biết làm sao, đành phải tuân lệnh sÆ° phụ, hai thầy trò chia tay.
Äinh Hạo nhìn theo bóng sÆ° phụ khuất dần mà ngÆ¡ ngẩn, đứng sững giữa lá»™, trong lòng cảm thấy vô cùng trống vắng, biển trá»i mệnh mông, biết Ä‘i đâu tìm kiếm Trịnh Tam Giang?
Bỗng hắn trông thấy một bóng trắng chạy vỠhướng hắn nhanh như chớp, càng lúc càng gần, chỉ trong giây lát đã trông rõ đó là một nữ ni mặc áo bào rộng tay, chính là Lãnh Diện Thần Ni.
Lãnh Diện Thần Ni chạy tá»›i, thấy Äinh Hạo thì ngạc nhiên kêu lên:
– A, Äinh thiếu hiệp, bần ni tìm ngÆ°á»i đã ba ngày nay rồi.
Äinh Hạo ngạc nhiên nói:
– Thần ni tìm tại hạ có việc gì?
– Bần ni còn thiếu nợ thiếu hiệp một món nợ ân tình chưa trả ...
– Thần ni quá lá»i, chuyện nhá» nhặt nhÆ° thế xin ngÆ°á»i chá»› bận tâm làm gì.
– Phật môn xem trá»ng nhân quả lắm ...
– à của Thần ni là ...
– Má»i thiếu hiệp theo bần ni.
Äinh Hạo lấy làm nghi hoặc nhÆ°ng cÅ©ng theo Lãnh Diện Thần Ni chạy dá»c theo con Ä‘Æ°á»ng ra hÆ°á»›ng thành Y Xuyên khoảng năm dặm, sau đó lại quẹo sang hÆ°á»›ng Äông, chạy thêm má»™t quãng nữa thì tá»›i má»™t am viện.
Lãnh Diện Thần Ni dừng lại, nói:
– Äinh thiếu hiệp, xin ngÆ°á»i chá» giây lát.
Nói xong, Thần ni Ä‘i vào trong am viện, má»™t lúc sau đã quay trở ra, bên cạnh có thêm má»™t ông lão áo gấm. Äinh Hạo nhìn thoáng qua ông lão này thì tức thì hai mắt Ä‘á» ngầu, máu trong ngÆ°á»i sôi lên sùng sục.
Ông lão đó chính là Vá»ng Nguyệt Bảo Chủ Trịnh Tam Giang.
Trịnh Tam Giang thấy Äinh Hạo thì mặt mày tái mét không còn chút máu, hai chân nhÆ° má»c rá»… dÆ°á»›i đất, không còn di Ä‘á»™ng được nữa.
Lãnh Diện Thần Ni Ä‘á»c má»™t câu Phật hiệu rồi nói:
– Äinh thiếu hiệp, đây là ngÆ°á»i mà thiếu hiệp Ä‘ang tìm kiếm, bần ni xin dâng lên cho ngÆ°á»i coi nhÆ° là Ä‘á»n đáp ân tình của thiếu hiệp đã Ä‘oạt lại Thạch Vân Kiếm cho bần ni. Äêm mà Vá»ng Nguyệt Bảo bị hủy diệt, bần ni vô tình Ä‘i ngang và biết được má»i chuyện nên đã chú tâm tìm bắt ...
Äinh Hạo xúc Ä‘á»™ng vô cùng, không đợi Lãnh Diện Thần Ni nói hết lá»i đã chắp tay xá dài, nói:
– Tại hạ xin thành tâm cảm ơn Thần ni.
Lãnh Diện Thần Ni nói:
– Äinh thiếu hiệp đừng nói vậy, đây chỉ là bần ni Ä‘á»n đáp Æ¡n mà thôi. Chỉ có Ä‘iá»u nÆ¡i này là chốn thanh tu, xin thiếu hiệp chuyển địa Ä‘iểm xá»­ quyết ra nÆ¡i khác.
Nói xong, bà hất chưởng má»™t cái, Trịnh Tam Giang đã bị đẩy bạt ra khá»i cổng am, sau đó xoay ngÆ°á»i đóng cổng am lại.
Trịnh Tam Giang nhào ngÆ°á»i ra phía hÆ°á»›ng bên trái, phi thân chạy nhÆ° bay.
Äinh Hạo gầm lên:
– Chạy đi đâu?
Hắn tung mình lên cao, vá»t ngÆ°á»i tá»›i cản trÆ°á»›c mặt lão, trÆ°á»ng kiếm đã cầm chắc trong tay chỉ tá»›i phía trÆ°á»›c.
Trịnh Tam Giang hớt hải nói:
– Äinh Hạo, ngÆ°Æ¡i muốn Ä‘uổi cùng giết tận Æ°?
Äinh Hạo mắt Ä‘á» ngầu, căm hận nói:
– Ãc tặc, ngÆ°Æ¡i phải Ä‘á»n mạng cho huyết án của Äinh gia trang dÆ°á»›i chân Long Trung SÆ¡n năm xÆ°a.
Trịnh Tam Giang run bắn ngÆ°á»i lên, liên tục lùi ra sau, lắp bắp nói:
– Ngươi ... ngươi nói vậy là sao?
– Ãc tặc, Triệu Nguyên Sanh đã khai ra hết toàn bá»™ sá»± thật rồi, ngÆ°Æ¡i đừng hòng chối tá»™i.
– Ngươi muốn sao đây?
– Ta phải băm vằm ngươi ra làm trăm mảnh.
Trịnh Tam Giang dù gì cũng từng là bá chủ Bắc Phương, lão nghiến răng nói:
– Ngươi làm được ư?
– Rút kiếm ra, ta sẽ cho ngươi cơ hội phòng vệ.
– Ta không còn má»™t tấc sắt trong ngÆ°á»i.
Äinh Hạo tra kiếm vào bao nói:
– Tiên phụ má»™t Ä‘á»i anh hùng, ta quyết không làm há»ng hình ảnh của tiên phụ.
Dứt lá»i hắn lượn mình tá»›i vung chưởng tấn công. Trịnh Tam Giang vá»™i vung chưởng ra nghênh đón. Cả hai Ä‘á»u đánh liá»u mạng, má»—i chiêu má»—i thức Ä‘á»u tưởng nhÆ° có thể san phẳng núi đồi chứ không phải thÆ°á»ng.
Äến chiêu thứ mÆ°á»i, Äinh Hạo dồn toàn bá»™ mÆ°á»i hai thành công lá»±c đánh ra, Trịnh Tam Giang chịu không nổi, há»± lên má»™t tiếng rồi bị hất ra phía sau bốn bÆ°á»›c, miệng phun máu tÆ°Æ¡i. Äinh Hạo không để cho lão có cÆ¡ há»™i nghỉ ngÆ¡i, tiếp tục đánh ra má»™t chưởng nữa.
Bá»—ng nhiên thân hình Trịnh Tam Giang khẽ xoay nhẹ rồi mượn chưởng phong của Äinh Hạo mà lÆ°á»›t ra tít xa xa.
Äinh Hạo giật mình, hắn không ngá» lão tặc lại chÆ¡i má»™t đòn đào tẩu nhÆ° thế, nhÆ°ng hắn cÅ©ng phản ứng vô cùng thần tốc, lượn mình rượt theo.
Trịnh Tam Giang dù gì cÅ©ng đã bị ná»™i thÆ°Æ¡ng không nhẹ, lão không thể tẩu thoát được. Äinh Hạo chỉ thoáng cái đã rượt kịp, hắn vận toàn lá»±c đánh ra má»™t chưởng kinh ngÆ°á»i.
Trịnh Tam Giang hự một tiếng thật lớn, té ngồi trên đất, máu miệng tuôn ra ồng ộc, lão gắng gượng nói:
– Năm xÆ°a tính sai nÆ°á»›c cá», đáng lý ra lão phu phải đích thân trừ khá»­ ngÆ°Æ¡i.
Nghe lão Ä‘á» cập đến chuyện năm xÆ°a, Äinh Hạo càng Ä‘iên tiết, vụt má»™t tiếng, thanh kiếm đã rá»i khá»i tay hắn, bay đến đâm xuyên qua ngá»±c Trịnh Tam Giang, lão chỉ trợn mắt chằm chằm nhìn Äinh Hạo rồi tắt thở chết luôn.
Äinh Hạo thuận tay cắt thủ cấp của Trịnh Tam Giang, rồi bá»c lại cẩn thận.
Hắn cũng đào một cái hố, chôn cái xác không đầu của lão xuống.
Huyết thù đã trả xong nhưng nội tâm của hắn lại tràn đầy cảm giác trống rỗng, xen lẫn sự chua chát chán nản.
Äinh Hạo đứng ngẩn ra giây lát, rồi quyết định Ä‘em thủ cấp kẻ thù vá» cố hÆ°Æ¡ng, khởi công xây má»™, sau đó xuống phÆ°Æ¡ng Nam đón di cốt phụ thân.
VỠđến thành Y Xuyên, hắn đặt thợ làm má»™t cái há»™p gá»—, bỠđầu ngÆ°á»i vào trong rồi phong kín lại để ngừa hôi thối, sau đó mua má»™t con ngá»±a, phi nÆ°á»›c đại vá» phía Nam.
Ná»­a tháng sau hắn đã đến chân núi Long Trung SÆ¡n. Khi phóng mắt nhìn xa đến gò hoang cố hÆ°Æ¡ng thì hắn bá»—ng bất giác giật nảy mình, vì trên đó có bóng ngÆ°á»i qua lại, ẩn hiện lô nhô vài mái nhà tranh trong đám cá» hoang.
Chuyện gì đã xảy ra? Chẳng lẽ có ai chiếm nơi ở gia viên của hắn sao?
Tài sản của phamduy88

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
àêâàðèóìíûå, çîîôèëû, êàáèíû, êðþ÷êîì, hac nho 4vn, îáðàçåö, ïðàâäà, ïðåññà, ïðèêîëüíûå, ïðèìåíåíèå, ïðîãðàììû, ñìåøàðèêè, òåòðèñ, ýëüäîðàäî


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™