Ghi chú đến thành viên
Gởi Ðề Tài Mới Trả lời
 
Ðiều Chỉnh
  #16  
Old 01-06-2015, 10:27 PM
BỘ SÁT's Avatar
BỘ SÁT BỘ SÁT is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Apr 2015
Đến từ: biển tình mênh mong sao đời em vắng vẻ
Bài gởi: 124
Thời gian online: 3 ngày 14 giờ 37 phút
Xu: 525
Thanks: 2
Thanked 9 Times in 9 Posts
HIỆP ẢNH BỘ

Tác giả: Trương Thiếu Phong

Chương 18: Lại đột phá!

Về nhà được hai hôm Thiết Phong lại vùi đầu vào việc luyện công, điều này cha hắn cũng không phản đối có đứa con biết cầu tiến là điều mà vị thân phụ nào mà không muốn.




Buổi tối ngày thứ ba, ăn xong bữa tối Thiết Phong nhanh chóng về phòng tiếp tục luyện công. Ngồi khoanh chân trên giường Thiết Phong từ từ nhắm mắt lại hắn quyết định tu luyện một môn công pháp khác là địa cấp đỉnh giai công pháp, Thất Tinh Liên Hoàn đao gồm có bảy chiêu thức, mỗi một thức tu luyện khó ngày thêm khó. Một canh giờ trôi qua cuối cùng Thiết Phong cũng luyện thành công thức thứ nhất một cách thành thục, có thể tùy tâm sở dục phát ra đao pháp theo ý muốn.

Đương nhiên, thiên phú về mặt võ học của Thiết Phong quá mức cường hãn, chỉ sợ chưa đợi được đến khi Diệt Tuyệt Thập Tự Đao pháp tầng thứ mười trở thành đòn sát thủ mạnh nhất thì đã tạo ra được tuyệt chiêu mới rồi. Thật giống với lúc trước ở tầng thứ chín đã là chí mạng thì giờ thêm tầng thứ mười thật là ngày càng thịnh, dần dần đã bị các sát chiêu khác thay thế, ngay cả đao chiêu tối cường dung hợp thành cũng hiếm có cơ hội xuất hiện.

Cường giả Hải Nguyên Cấp so với tưởng tượng của ta còn khủng bố hơn, khó trách võ giả Địa Nguyên Cấp muốn chiến thắng cường giả Hải Nguyên Cấp khó khăn trùng trùng điệp điệp, toàn bộ Bắc Hà Vực cũng không có bao nhiêu người.

Có chút nhắm mắt lại, hai tay Thiết Phong nắm chặt, khí thế vẫn còn đang tiếp tục được kéo lên, bên ngoài quyền tâm ẩn ẩn có thể thấy được thanh sắc khí lưu đang xoay tròn, gia tốc phát ra thanh âm ô ô.

- Cái gì? Tấn thăng đến Địa Nguyên Cấp thất giai rồi sao? Hahaha cái này vẫn ngoài dự tính ban đầu của ta, ta chỉ nghĩ có thể tăng lên Địa nguyên Cấp lục giai nhưng không ngờ lại tấn thăng liền hai bậc như thế đúng là chuyện tốt khó cầu.

Đã một tuần trôi qua Thiết Phong chưa ra khỏi phòng, giờ khắc này đã tu luyện thành công tấn giai lên Địa Nguyên Cấp lục giai đã thành công, không thể trong thời gian ngắn tấn thăng được nữa, sao không tranh thủ ra ngoài nghe chuyện giang hồ chuẩn bị hành tẩu.

Ở Bàn Lâm Trấn của Ưu Minh Thành.

Tầng hai Bàn Lâm đại tửu lầu!

Thiết Phong bụng sớm đã réo vang, bất chấp hình tượng ngấu nghiến bàn tiệc rượu đầy ắp trước mặt.

Vốn dĩ cứ cách mấy ngày Thiết Phong lại đến Bàn Lâm Trấn ăn một bữa, dù sao hắn chỉ là đệ tử ngoại môn Bái Kiếm Sơn Trang, cơm ăn thường là từng nồi từng nồi lớn, không thể nói ngon hay không ngon, chỉ có thể duy trì đầy đủ dinh dưỡng, còn Bàn Lâm Trấn mặc dù không rộng, nhưng thức ăn trân quý thì có.

Huống hồ Thiết Phong cũng thích nghe chuyện giang hồ nhân sĩ, để sau này còn chuẩn bị cho việc hành tẩu giang hồ.

Trên tầng hai, ngoài Thiết Phong ra, còn có một số giang hồ nhân sĩ khác, mang đao mang kiếm, tinh khí tràn đầy.

- Các ngươi đã nghe gì chưa? Khoái đao Dương Kỳ Sơn bại dưới tay một thiếu niên đao khách.



- Ta cũng nghe nói, thiếu niên đao khách đó hình như tên Thu Nhược Phong gì đó, là tam đệ tử Bách Thảo Tông, khoái đao sắc bén vạn phần, chỉ trong mười chiêu đã đánh bại Dương Kỳ Sơn.

- Đùa à! Dương Kỳ Sơn tu vi đã đạt đến Hải Nguyên Cấp tam giai sơ kỳ, công lực thâm hậu, sao có thể bại dưới tay hắn được.

- Lão tam, người nông cạn quá đấy, chuyện này sớm đã truyền tụng khắp nơi, sao có thể là giả được, nhưng Thu Nhược Phong đó với Hải Nguyên cấp nhị giai hậu kì tu vi mà đánh bại Hải Nguyên Cấp tam giai sơ kì Dương Kỳ Sơn, đúng là đáng sợ, không biết cùng với đại đệ tử Bộ Sát của Tinh Vân Tông so sánh thì như thế nào.

Thiết Phong giật mình, nhớ lại sự tích Thu Nhược Phong và Dương Kỳ Sơn.

Dương Kỳ Sơn, không môn không phái, tuổi ngoài ba mươi, khoái đao đao pháp nghe nói là tự nghĩ ra, có thể chia một giọt nước thành năm phần trong nháy mắt, từng đơn thương độc mã giết chết hết bốn mươi tên mã tặc kiêu dũng thiện chiến, cách một trượng chém đứt một cây cầu độc mộc, được phong làm đệ nhất khoái đao.

Thu Nhược Phong tam đệ tử của Bách Thảo Tông, chín tuổi Nhân Nguyên Cấp, mười ba tuổi tấn cấp Địa Nguyên Cấp, mười lăm tuổi đạt đến Địa Nguyên Cấp ngũ giai trung kì, mười bảy tuổi Hải Nguyên cấp nhị giai hậu kì đỉnh phong, năng lực thực chiến chỉ thua đại đệ tử Huyết Ảnh Tông Nguyên công tử Nguyên Hoành Ưng, may mắn có thiên phú tuyệt đỉnh trên phương diện đao pháp.

Hai người này đối với Thiết Phong mà nói đều là những sự tồn tại quá cao, nhưng Thiết Phong không nghĩ Thu Nhược Phong có thực lực đánh bại đại sư huynh, thỉnh thoảng hắn có nghe trưởng lão giảng dạy nói, thiên phú võ kỹ của đại sư huynh đã không còn thua kém các trưởng lão nội môn nữa, bất luận là võ kỹ gì, vào tay hắn đều luyện đến lô hỏa thuần thanh, là thiên tài hiếm có của Bái Kiếm Sơn Trang.

- Không biết mình phải mất bao nhiêu thời gian mới có thể bước vào tầng thứ đó?

Thiết Phong không hề hoài nghi tiềm lực của mình, yếu thế duy nhất của hắn là khởi đầu muộn mà thôi.

Đột nhiên, một giang hồ nhân sĩ nói:

- Các ngươi nói, lớp thanh niên Bái Kiếm Sơn Trang ai có tiềm lực mạnh, tương lai có thể chống lại đệ tử mũi nhọn của lục đại tông môn.

- Chắc chắn là Bái Kiếm Sơn Trang đại đệ tử "Tuyệt Vô Kiếm" Ân Tịch Ly và cao thủ số một Nguyên công tử rồi, về phần những người khác! Ta có phần xem trọng người xếp hạng tư Từ Long Minh hơn, lạnh lùng vô tình, kinh nghiệm thực chiến phong phú.

- Từ Long Minh không tệ, nhưng ta nghĩ người xếp hàng ba Ân Dã Thần rất lợi hại, thường lấy mạnh thắng yếu, cơ trí đa dạng.

Giang hồ nhân sĩ người đã tung ra chủ đề hắc hắc cười,

- Các ngươi nói đều là những đệ tử trọng điểm nằm trong top năm, nếu như là trước đây thì ta cũng nghĩ như vậy, nhưng lần này không thế, ta đánh giá cao đệ tử xếp hạng thứ mười Hồng Hưng.

- Tại sao lại nói vậy?

Những người khác lộ vẻ hiếu kì, Thiết Phong cũng tập trung tinh thần, hắn không ngờ lại có người nhắc đến Hồng Hưng sư huynh.

- Ba ngày trước ta đã gặp hắn ta một lần, lúc đó hắn đang cùng giang hồ đại đạo Thôi Thiết Thủ quyết đấu...

Người này vẫn chưa nói xong, mọi người đã rào rào nghị luận,

- Thôi Thiết Thủ Đoạn Nhạc, người này đâu phải loại bình thường, gian trá giảo hoạt, độc ác vô cùng, bị truy bắt nửa năm mà vẫn bình an vô sự, nghe nói độc môn tuyệt học Thôi Thiết Thủ của hắn truyền từ Mạc Hà Quốc, tên thật là Thôi Thế Minh, ngươi nói Hồng Hưng kia làm gì nổi hắn!

- Sai, trong tình huống lấy cứng chọi cứng, Hồng Hưng luôn áp đảo Đoạn Nhạc, khiến đối phương hai tay gãy vụn, thổ huyết mà chết.

Thiết Phong cười nhạt, Hồng Hưng lợi hại hắn biết, thường thì cương mãnh võ kỹ có ba cấp cao cảnh giới, cảnh giới thứ nhất là trong cương có nhu, cảnh giới thứ hai là cương nhu tịnh tế, cảnh giới cao nhất là cương nhu nhất thể, Hồng Hưng đã luyện Sát Vô Thần Quyền đến cảnh giới thứ hai cương nhu tịnh tế, còn mình thời gian tu luyện Kim Cương Quyền quá ngắn, nhưng cũng đạt đến cảnh giới thứ hai cương nhu tịnh tế, đối chiến với Nhiếp Sát chỉ là dùng bảy tám phần thực lực.

Đương nhiên, ba cảnh giới này không phải dễ dàng đạt được, người thiên phú không cao phải mất mấy năm thậm chí mấy chục năm mới đạt tới cảnh giới thứ nhất, so với Nhiếp Sát trước đây, thậm chí ngay cả Lôi Thần Hàng Thiên cũng không học xong, đừng nói trong cương có nhu.

Chớp mắt nửa tháng nữa đã lại qua đi, từ giờ đến cuộc thi đại hội gia tộc chỉ còn chưa đến một tuần.

Thời gian này, Thiết Phong mỗi ngày từ sáng đến tối đều luyện đứng tấn, thời gian còn lại toàn bộ dùng để rèn luyện sức mạnh thân thể và tu luyện võ học.

Bây giờ hắn đã có thể một tay chống ba trăm cân đá, hai tay phát lực, tảng đá nặng ngàn cân cũng được nâng lên đỉnh đầu một cách dễ dàng.

Trừ tiến bộ nhảy vọt trên phương diện thân thể, Thiết Phong phát hiện, sức lực đầy đủ, thi triển đao pháp càng thêm thuận buồm xuôi gió, tốc độ và lực khống chế bạo tăng, tùy ý vung một kiếm là có thể chém mảnh lá rụng thành bảy tám miếng, đâm xuyên qua thân đại thụ, để lại trên đá những vết đao sâu bốn tấc.

- Đến lúc tôi luyện năng lực thực chiến rồi.

Thiết Phong tự cảm thấy đã đạt đến cực hạn, tiếp tục rèn luyện thêm cũng không thể cao hơn được nữa, chi bằng đi tăng gia kinh nghiệm thực chiến, tôi luyện kĩ xảo cao thâm đối địch, như vậy mới có thể phát huy một trăm phần trăm ưu thế bản thân.

Nhưng thực chiến không hề dễ luyện, hắn bây giờ chỉ là một đệ tử ngoại môn, không thể xuống núi hành tẩu giang hồ, cũng không thể nói đến việc sinh tử chém giết; những đệ tử nội môn đừng thấy chỉ cao hơn một cảnh giới, quyết đấu chính thức cho dù tu vi của ngươi có tương đương với hắn, sau hai ba chiêu rồi cũng sẽ bại, đây chính là sự khác biệt giữa có kinh nghiệm và không có kinh nghiệm.

May mà không nhất định phải giao chiến với người khác mới có thể đạt được hiệu quả thực chiến, thế giới này có yêu thú, yêu thú có thể chủ động hoặc bị động tu luyện, khi yêu khí trong cơ thể nồng đậm tới một mức độ nhất định, sẽ phát sinh dị biến, tiến hóa đẳng cấp.
Tài sản của BỘ SÁT

Chữ ký của BỘ SÁT
BỘ YẾN TỬ - PHI YÊN
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #17  
Old 01-06-2015, 11:38 PM
BỘ SÁT's Avatar
BỘ SÁT BỘ SÁT is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Apr 2015
Đến từ: biển tình mênh mong sao đời em vắng vẻ
Bài gởi: 124
Thời gian online: 3 ngày 14 giờ 37 phút
Xu: 525
Thanks: 2
Thanked 9 Times in 9 Posts
HIỆP ẢNH BỘ

Tác giả: Trương Thiếu Phong

Chương 19: Bách Hoàn Yêu Thú

Vô số năm nay, cổ nhân chia yêu thú thành các cấp, yêu thú cấp một cấp hai đối ứng Võ giả Tôi Hồn cấp, yêu thú cấp ba cấp bốn đối ứng Võ giả Nhân Nguyên cấp, yêu thú cấp sáu đối ứng Địa Nguyên cấp võ giả, yêu thú cấp sáu trở lên trên cơ bản rất hiếm gặp, chỉ có một số rừng sâu núi thẳm mới có khả năng xuất hiện.

Giao chiến với yêu thú không hề thua kém giao chiến với người, tương phản, khí thế của yêu thú lúc nào cũng mạnh hơn con người, một con mãnh thú đã từng vồ chết vô số động vật và người xuất hiện trước mặt bạn, chỉ một ánh mắt đã khiến bạn sợ đến da đầu tê đi, mười phần thực lực chỉ có thể phát huy được năm phần.

Cho nên Thiết Phong chuẩn bị tìm đến một sơn mạch yên tĩnh để tôi luyện, ở đây thường xuyên có yêu thú cấp thấp qua lại.

Tinh Cương Kiếm đeo bên hông trái, Thiết Phong sửa sang quần áo bước ra sân.

Trên đường lên núi, nhìn đệ tử ngoại môn và đệ tử nội môn cùng sơn trang hay các tông môn khác đi đi lại lại, Thiết Phong trong lòng có chút cảm thán: Bất luận là ai, muốn được sống tốt hơn một chút thì nhất định phải có gốc rễ, Thiết gia của hắn tài sản ngàn vạn, về lý mà nói hắn không nghèo, đáng tiếc tình hình không được như vậy, lấy ví dụ, nhân số Thiết gia hơn ngàn người, sáu bảy trăm người trong đó là thương nhân, giúp gia tộc quản lý việc kinh doanh, bốn năm trăm người còn lại toàn tâm toàn ý luyện võ, căn bản không biết kiếm tiền, nhưng muốn bảo vệ được tài sản của mình, nhất định phải có võ lực cường đại, những võ lực này lại cần có tiền để nuôi dưỡng, một năm tích lũy là con số giật mình, cho nên dù phụ thân của hắn là Thiết gia gia chủ, tài sản trên người cũng chỉ có vài chục vạn lượng bạc, và con trai của ông, tức hắn, một tháng chỉ có hai trăm lượng bạc. Nếu như có việc gì khác cần chi tiêu, hắn vẫn có thể báo cáo tạm ứng.

Tìm được phương hướng, Thiết Phong càng sải bước nhanh hơn.

Đúng giờ ngọ, Thiết Phong đến được vòng ngoài sơn mạch yên tĩnh, bắt đầu có một số yêu thú cấp một xuất hiện. Loại hung địa này, võ giả Tôi Hồn cấp bình thường ai dám vào, cho nên Thiết Phong cũng trở nên cẩn trọng hơn, bàn tay lúc nào cũng đặt trên chuôi đao, chỉ cần có nguy hiểm là lập tức xuất kích.

Cả quãng đường, Thiết Phong không gặp yêu thú quá cao cấp, thỉnh thoảng có gặp một con yêu thú cấp hai trình độ cao thì cũng chỉ là một con Tam Xà Điểu, hơn nữa còn bị trọng thương, nếu như nó vẫn đang bay trên trời, Thiết Phong cũng không ngại tỷ thí với nó vài hiệp.

Đi một đoạn đường, chém giết mấy con yêu thú, Thiết Phong đột nhiên dừng bước chân, truyền nội khí vào hai tai.

- Có tiếng đánh nhau!

Điểm khác nhau lớn nhất giữa vỏ giả và người thường chính là vận dụng nội khí, người thường ngũ giác dù mạnh cũng có giới hạn, nhưng võ giả có thể lợi dụng nội khí nâng cao ngũ giác, lúc này Thiết Phong đang dùng nội lực để nghe động tĩnh cách đó một dặm, hơn nữa còn phải phân biệt được nguồn gốc.

Theo thanh âm, Thiết Phong yên lặng đuổi theo.

Tiếp cận địa điểm chiến đấu thêm ba mươi bước, Thiết Phong nhảy lên một cái cây to, với tầm nhìn này, hắn có thể nhìn rõ những gì đang diễn ra phía trước.

Trên một khoảng đất trống rộng chừng năm trượng vuông, bốn năm thiếu niên tay cầm binh khí đang bao vây một con yêu thú. Con yêu thú dài hơn một trượng, hình tựa mãnh hổ, lông đen bóng, cái lưỡi dài đỏ như máu nhỏ ra những giọt chất lỏng màu tím, miệng đầy răng nhọn, móng dài ba thước, cong lên nhọn hoắt.

Là yêu thú cấp hai Thiết Hùng Yêu Thú, thực lực tương đương một võ giả Nhân Nguyên Cấp tầng thứ mười, thân thể mang theo kịch độc, người trúng độc da dẻ thối rữa, cần phải có thuốc giải độc tương ứng mới có thể cứu chữa được, nếu không độc khí công tâm, Võ giả Địa Nguyên Cấp cũng khó cứu.

Quan sát một lúc, Thiết Phong để ý thấy trên ống tay áo những người này đều có kí hiệu một đóa hoa màu vàng, tên một môn phái bất nhập lưu liền xuất hiện trong đầu.

Kim Nhạc Môn, môn phái gần Bái Kiếm Sơn Trang nhất, môn chủ Tống Thanh Thư là cao thủ Hải Nguyên Cấp bốn trung kì, am hiểu kì môn binh khí đoạt mệnh kim hoàn, một mình lang bạt giang hồ, nghe nói đi qua Hiệp Cảnh Quốc và một vào quốc gia khác, sau này trở về sáng lập Kim Nhạc Môn, môn nhân đệ tử năm trăm người.

Năm người bao vây Thiết Hùng Yêu Thú thực lực đều không cao, nhưng phối hợp tương đối ăn ý, có lẽ đã được mài dũa trong một thời gian dài, rất có kinh nghiệm hợp tác.

Yêu thú từ đầu đến giờ sức lực dồi dào, chỉ là cuối cùng cũng có lúc kiệt sức.

Lúc này, Thiết Hùng Yêu Thú mình đầy vết thương đã không chịu đựng thêm được nữa, khí độc mà nó phun ra bị thanh niên áo lam dùng chưởng phong đánh bật ra sau, quay người toan bỏ chạy.

- Chạy đi đâu!

Thanh niên áo lam ánh mắt như điện, thân lao theo chưởng, đánh một đòn chí mạng lên lưng Thiết Hùng Yêu Thú.



Rống!

Thiết Hùng Yêu Thú kêu lên một tiếng, thân thể khổng lồ ngã xuống như một cái bao tải rách, ngũ tạng nát bấy.

- Lưu sư huynh lợi hại quá.

Kiếm mỏng tra bao, thiếu nữ áo tím lau lau mồ hôi, quay người nhìn thanh niên áo lam sùng bái.

Thanh niên áo lam ôn hóa nói:

- Ta có gì lợi hại đâu, mấy năm nữa mọi người sẽ đuổi kịp ta thôi.

Thiếu niên hắc y cầm Thanh Long Kích lên tiếng nói:

- Đệ bây giờ là Nhân Nguyên Cấp tầng thứ mười đỉnh phong, mấy tháng sau là có thể đuổi kịp huynh rồi.

- Cũng đúng.

Thanh niên áo lam lơ đễnh.

Thiếu nữ áo tím bĩu bĩu môi, mặt lộ rõ việc không thích phong cách tự đại của thiếu niên áo đen.

Hai huynh đệ mặc áo trắng đứng vây quanh thi thể Thiết Hùng Yêu Thú, cởi mở cười nói:

- Lần này, bên trong thân thể Thiết Hùng Yêu Thú ngưng kết một viên độc đan.

- Độc đan?

Thanh niên áo lam và thiếu niên áo đen bỗng nhiên biến sắc.

Hai huynh đệ mặc áo trắng diện mạo có phần nhã nhặn gật gật đầu.

- Đúng là độc đan, xem ra mới ngưng kết mấy tháng, chỉ lớn bằng hạt hồ đào.

Một con yêu thú cấp hai chỉ đáng giá một ngàn lạng bạc, năm người chia nhau chỉ có hai trăm lạng, nhưng trong người yêu thú có nội đan thì lại khác, cho dù là nội đan mới ngưng kết, bán ra thị trường cũng được một ngàn lạng bạc, nội đan lớn bằng hạt hồ đào có thể bán hai ngàn lạng, mà độc đan chính là một loại nội đan, vừa có thể làm thuốc, vừa có thể dùng để tu luyện độc công.

Tay trái vận khí thanh niên nhân áo lam, cách không cầm viên độc đan màu đen lớn bằng hạt hồ đào, cẩn thận bỏ nó vào hộp ngọc.

Bên kia, huynh đệ mặc áo trắng đã thu thập hết nguyên liệu trên người Thiết Hùng yêu Thú, cuối cùng bỏ hết vào một cái túi da chỉ vàng.

Rống, rống rống!

Là tiếng gầm của một đầu yêu thú cấp năm đỉnh tiêm, tiếng gầm rống ngày càng gần chỗ năm người bọn họ.

_Không xong, là yêu thú cấp năm đỉnh tiêm chúng ta không đủ tư cách chiến đấu mau ly khia càng sớm càng tốt.

Thanh niên áo lam lên tiếng.

_Không kịp nữa rồi nó cách chúng ta quá gần, có chạy nhanh cách mấy cũng không bảo toàn được lực lượng, không bằng chúng ta cứ liên thủ liều chết xem sao.

Nói ra là thanh niên áo đen, lập tức được mọi người hưởng ứng nhưng trên mặt vẫn lộ rõ khẩn trương mặt mày nhíu chặt không còn thanh thản như trước nữa.

- Cộng thêm ta thì thế nào.

Một giọng nói trong sáng truyền đến.

- Ai!

Thiếu niên áo đen mắt lộ sát khí, nắm chặt Thanh Long Kích.

Thiết Phong đi ra từng bước một, nói:

- Không phải căng thẳng, ta chỉ là vừa đi qua thôi.

- Đừng manh động.

Thanh niên áo lam ra hiệu cho thiếu niên áo đen, sau đó tiến lên trước một bước, đứng chắn trước mặt ba người, hỏi:

- Các hạ là ai, hình như chúng ta chưa từng gặp mặt.

Thiết Phong chắp tay nói:

- Tại hạ Thiết Phong, đệ tử nội môn Bái Kiếm Sơn Trang nghe thấy có tiếng đánh nhau nên đến đây xem, không có ý mạo phạm.

Thanh niên áo lam hít một hơi thật sâu, mỉm cười nói:

- Tại hạ đệ tử nội môn Kim Nhạc Môn Lưu Đào, vị này là Thạch Hải, hai vị này là huynh đệ Từ Minh và Từ Võ, còn vị này là Bạch Như Song Bạch sư muội.

Lưu Đào chỉ bốn người lần lượt giới thiệu, rõ ràng là đã chấp nhận Thiết Phong.

Qua vài cái chớp mắt con Bách Hoàn Yêu Thú tiến đến.

- Nó đến đấy.

Nhìn xác con Bách Hoàn yêu Thú trên mặt đất, Lưu Đào hút một hơi thật sâu, chỉ còn lại một con Bách Hoàn Yêu Thú cuối cùng, hi vọng mọi chuyện đều thuận lợi.

Thiết Phong lạnh nhạt nói:

- Sẽ thuận lợi.

Lúc nãy trong lúc chiến đấu, Như Song không giúp được gì, là đao của Thiết Phong quá nhanh, lúc này nàng mặt đầy vẻ khao khát,

- Đao pháp của ngươi luyện thế nào vậy? Có thể dạy ta không?

Lưu Đào nhíu mày, Bạch sư muội quá lỗ mãng, vội vàng nói:

- Bạch sư muội, đừng đùa giỡn nữa, đao pháp đâu có thể dễ dàng truyền thụ huống hồ là muội sử kiếm chứ không phải đao.

Thùy Long Đại Lục nề nếp cực nghiêm, cho dù sư phụ dạy đồ đệ cũng không truyền thụ hết, huống hồ hai bên không hề quen biết.

- Cũng không có gì để dạy, nhưng nàng có thể mỗi ngày luyện tập kiếm pháp cơ bản một trăm lần, một tháng là thấy được hiệu quả.

- Thật sao.

Như Song không tin.

Thiết Phong cười cười, cũng không giải thích.

Con Bách Hoàn Yêu trong sơn động lớn đến đáng sợ, chỉ riêng đầu nó thôi đã bằng một vại nước, hai con mắt như hai cái chuông đồng nổi vằn những chùm mạch máu, thô bạo hung tàn.

- Mọi người cùng xông lên.

Lưu Đào lao lên đầu tiên, bổ bốn chưởng vào Bách Hoàn Yêu.

Liền sau đó là đao quang ánh tuyết, kiếm quang dày đặc, nhận quang vặn vẹo, như triều thủy công xuất, con Bách Hoàn yêu vốn đã bị Lưu Đào đánh lùi tru lên liên tiếp, đã lùi nay càng lùi thêm, phẫn nộ vô cùng, há miệng phun ra một đám khói độc lấp lánh lửa lửa quang màu tím.

Lưu Đào giật mình, lập tức vận nội khí toàn thân, giữa hai tay thấp thoáng xuất hiện một đường hồ quang màu đen, tất cả khói độc màu tím phun ra chạm vào hồ quang lập tức nổ tung, khiến hắn phải liên tiếp lùi lại phía sau, cánh tay tê rần, những người khác đâu ai dám đứng yên một chỗ, chật vật tháo chạy.

Đúng lúc này, Thiết Phong động, thân thể lướt ra, Thập Diệt Đao xuyên vào cái miệng vẫn còn chưa kịp khép vào của Bách Hoàn Yêu, nhảy lên cao, cắt như cắt đậu phụ.

Bách Hoàn yêu Thú giãy dụa mấy cái không cam lòng, đầu nghiêng sang một bên, khí tuyệt mệnh tàn.

- Chết rồi?

Lưu Đào thấy Thiết Phong không hành sự theo kế hoạch, tưởng hắn quên, ai ngờ một đao đã đánh ngã Bách Hoàn yêu.

Vẩy sạch dịch thể trên đao, Thiết Phong từ từ thu đao, nói:

- Bách Hoàn yêu Thú phun xong khí độc sẽ phải dừng lại trong chớp mắt, bên trên miệng có có một lỗ thịt lớn bằng cái cốc, đó chính là nhược điểm lớn nhất của nó, thông thẳng đến tủy não.

Từ Võ bội phục nói:

- Lợi hại, giết xong hai con Bách Hoàn Yêu Thú là đã tìm ra nhược điểm chí mạng.

Thiết Phong nói:

- Tìm nhược điểm chí mạng là điều kiếm thủ phải nắm bắt.

- Ha ha, bất luận thế nào chúng ta đã giải quyết xong Bách Hoàn Yêu.

Như Song cười nói.

- Thiết huynh đệ, chúng ta đều có môn phái của riêng mình, liên hệ không tiện, mà Bách Hoàn Yêu Thú và nội đan yêu thú này phải mất một thời gian nữa mới có thể bán ra, chi bằng chúng ta trực tiếp chia bạc cho ngươi, ngươi thấy thế nào?

Thiết Phong không có hứng thú với Bách Hoàn yêu thú bình thường, nên đồng ý luôn.

- Vậy được, hai con Bách Hoàn yêu Thú bình thường đáng giá hai ngàn lạng bạc, một con tinh anh Bách Hoàn yêu Thú đáng giá một ngàn năm trăm lạng, ngoài ra một viên nôi đan yêu thú Bách Hoàn Yêu đỉnh phong đáng giá một vạn lạng bạc, tổng cộng một vạn ba ngàn năm trăm lạng, sáu người chia đều mỗi người hai ngàn một trăm năm mươi lạng, cũng chính là hai trăm mười lăm lạng vàng, đây là một tấm kim phiếu mệnh giá một trăm lạng và một tấm mệnh giá mười lạng, đưa cho ngươi trước, Từ sư đệ, Thạch sư đệ, và cả Bạch sư muội, mọi người lấy hết bạc trên người, đưa cho Thiết huynh đệ.

Nhận xong bạc không còn quan hệ gì nữa Thiết Phong trực tiếp cáo từ ra về, dù sao trời cũng đã tối nên về nhà sớm thì tốt hơn ở lâu lại gặp vài con yêu thú cấp cao thì khó lòng địch nổi.
Tài sản của BỘ SÁT

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #18  
Old 03-06-2015, 05:17 PM
BỘ SÁT's Avatar
BỘ SÁT BỘ SÁT is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Apr 2015
Đến từ: biển tình mênh mong sao đời em vắng vẻ
Bài gởi: 124
Thời gian online: 3 ngày 14 giờ 37 phút
Xu: 525
Thanks: 2
Thanked 9 Times in 9 Posts
HIỆP ẢNH BỘ

Tác giả: Trương Thiếu Phong

Chương 20: Đại hội gia tộc

Thời gian ba ngày thoáng cái đã qua.

Tộc hội cuối năm bắt đầu.

Sáng sớm.

Thiết Phong tắm rửa xong, chỉnh sửa qua loa y phục, mang theo Thập Diệt Đao đi ra võ đài Thiết gia.

Trên võ đài người chen người, náo nhiệt phi phàm, gần như tất cả hạ nhân và võ giả đang sống trong Thiết gia đều đến xem tộc hội luận võ, ngoài ra, một số nhân vật tai to mặt lớn của Ưu Minh Thành cũng đến đây, tranh thủ cơ hội quan sát lớp thực lực mới của Thiết gia.

Nhìn bốn phía, Thiết Phong tìm một ghế tuyển thủ tương đối yên tĩnh ngồi xuống.

Trên ghế khách quý, Thiết Kỳ Sơn ngồi hướng võ đài tìm kiếm bóng dáng đứa con độc đinh của hắn, bên phải Thiết Kỳ Sơn là một là một vị trung niên áo gấm, hình thể hơi có vẻ phúc hậu, giơ tay giơ chân đều có uy lực vô hình, rõ ràng là một vị đại nhân quyền cao chức trọng, hơn nữa chức vụ không phải lớn bình thường.

- Thiết gia chủ, không biết vị nào là con trai ngài?

Trung niên áo gấm mỉm cười nói.

Thiết Kỳ Sơn đã phát hiện chỗ Thiết Phong, chỉ tay nói:

- Lâm thành chủ, người kia chính là khuyển tử, để ngài chê cười rồi.

Trung niên áo gấm không phải ai khác, chính là Thành chủ Ưu Minh Thành, nắm giữ binh mã một thành, bản thân lại là một Võ giả Hải Nguyên Cấp sơ kì, chỉ có điều dù hắn là ai, trước mặt Thiết Kỳ Sơn cũng phải thấp hơn một bậc, với tư cách một trong thập đại gia tộc Thiết gia, không phải là thứ một thành chủ nhỏ bé có thể sánh được, nói một cách khó nghe, Ưu Minh Thành là của Thiết gia, thành chủ ra bất kì quyết định quan trọng nào đều phải cân nhắc ý tứ Thiết gia.

Lâm thành chủ hướng ánh mắt sang phía Thiết Phong, cẩn thận phân tích, nghi hoặc nói:

- Xem ra lời đồn không thể nào tin, người này rõ ràng là Địa Nguyên Cấp lục giai đỉnh phong, chỉ thiếu một bước là vào Địa Nguyên Cấp thất giai.

Bằng linh hồn lực cường đại, Thiết Phong biết có người đang quan sát mình, hơn nữa không chỉ một, một là phụ thân và Lâm thành chủ, một là đại thúc và con trai Thiết Đồng, một là tam thúc và con trai Thiết Hải, ba là theo sư phụ vân du tứ hải, phiêu đãng giang hồ Thiết Bảo Sơn.

Thiết Bằng tu vi còn thấp hơn hắn, chỉ là Nhân Nguyên Cấp tầng thứ mười hậu kì, Thiết Bảo Sơn thì cường đại hơn nhiều, đã là Đại Nguyên Cấp thất giai sơ kỳ cảnh giới, hoặc là hắn có võ kĩ hay công pháp nào đó lợi hại, nhưng ở bên ngoài lang bạc từng ấy năm, không thể coi thường, huống hồ lần này quay về, sư phụ Hận Tiêu Khách chắc chắn phải truyền cho hắn một hai đòn sát thủ, hòng giúp hắn đoạt được ngôi vị số một.

- Thú vị, ta nói rồi mà, thời gian năm năm sao có thể là Nhân Nguyên Cấp tầng thứ sáu được, thì ra đã đạt đến Địa Nguyên Cấp lục giai đỉnh phong.

Thiết Bảo Sơn khẽ gật đầu, thần thái không hề có vẻ coi trọng, trong mắt hắn, chỉ có Thiết Đồng, Thiết Hải và Thiết Diệp mới là đối thủ.

Hồi tưởng lại chuyện cũ, Thiết Phong mới biết, thế giới này tại sao Thiết Phong bị bắt nạt mà không nói lại với phụ thân, nguyên nhân lớn nhất là vì có Thiết Kỳ Lâm. Thiết Kỳ Lâm rất giỏi bao che khuyết điểm, cho dù là con mình sai ông cũng bảo vệ đến cùng, lúc đó khó tránh cùng phụ thân Thiết Kỳ Sơn phát sinh xung đột, hơn nữa Thiết gia cũng không phải của mình Thiết Kỳ Sơn, bên dưới còn Trưởng Lão Hội, với thân phận Trưởng lão nội môn Huyết Ảnh Tông của Thiết Kỳ Lâm, trưởng lão ủng hộ ông ta nhất định rất nhiều, đến lúc đó chuyện đâu lại hoàn đấy, không giải quyết được gì.

Huống hồ chuyện của tiểu bối tốt nhất để tiểu bối tự giải quyết, Thiết Kỳ Sơn nếu như can thiệp, uy vọng chắc chắn sẽ giảm, vừa hay đúng ý nguyện của một số người.

Thiết Kỳ Lâm cảm tri nhạy cảm, lập tức phát giác ánh mắt Thiết Phong, tự hồ kinh ngạc về tu vi của hắn, quay sang Thiết Kỳ Sơn bên cạnh nói:

- Ba năm không về, phế vật biến trở lại thành người thường, đáng tiếc, tam cường vẫn không có phần của nó.

Thiết Kỳ Sơn nhíu mày trầm giọng nói:

- Đại ca huynh có thể nói chuyện tôn trọng một chút không, dù sao nó cũng là cháu huynh.

Lâm thành chủ thấy hai người to tiếng, đứng ra làm người hòa giải nói:

- Hôm nay là Thiết gia tộc hội, đừng để người ngoài chê cười, Kỳ Lâm huynh, đợi mấy hôm nữa đệ mời huynh một chén.

- Hắc hắc, Lâm thành chủ đã mời ta sao dám từ chối.

Thiết Kỳ Lâm cũng không muốn cùng Thiết Kỳ Sơn trực tiếp phát sinh xung đột, đối phương đã bắc thang thì hắn tội gì không xuống.

Cho đến khi tỷ võ sắp bắt đầu, Thiết Diệp mới khoan thai bước vào, đi theo có hai nữ đệ tử Thiết gia, tu vi trên cơ bản ở Nhân Nguyên Cấp tầng thứ bảy trở lên.

Lâm thành chủ vừa nhìn thấy Thiết Diệp, hai mắt sáng ngời:

- Cô gái này thiên phú tốt quá, tuổi còn trẻ mà đã là Địa Nguyên Cấp thất giai sơ kỳ đỉnh phong.

Thiết Kỳ Sơn gật gật đầu.

- Chính xác, tốc độ tu luyện của con bé là số một trong lịch sử Thiết gia.

- Thiết Kì Quân giỏi sinh con gái thật!

Lâm thành chủ có chút ngưỡng mộ.

Thiết Kỳ Lâm có chút không tự nhiên, con trai thứ hai Thiết Đồng mặc dù thiên tài, nhưng hai tháng trước mới bước vào Địa Nguyên Cấp thất giai sơ kì, rõ ràng kém hơn Thiết Diệp một chút, may mà là con gái tứ đệ, chứ không phải nhị đệ, trong lòng nghĩ vậy, Thiết Kỳ Lâm liếc xéo Thiết Kỳ Sơn.

Thời gian đến, Thiết Kỳ Sơn đứng dậy, cao giọng nói:

- Thiết gia tộc hội cuối năm chính thức bắt đầu, quy tắc cũ, trong quá trình tỷ võ điểm đến là dừng, nghiêm cấm cố ý đả thương người khác, người phạm quy sẽ bị phạt nặng.

Nói xong, Thiết Kỳ Sơn liếc nhìn tam trưởng lão ngồi trên ghế trọng tài, gật gật đầu với họ.

Tam trưởng lão là người phụ trách chủ trì những hoạt động lớn nhỏ của Thiết gia, ông hắng hắng giọng, đứng dậy nói:

- Tuyển thủ tham dự tổng cộng mười tám người, mỗi người đều đến rút thăm trong rương gỗ, tuyển thủ rút được thăm số 1 sẽ tỷ võ với tuyển thủ rút được thăm số 2, tuyển thủ rút được thăm số 3 sẽ tỷ võ với tuyển thủ rút được thăm số 4, cứ như vậy, bây giờ mời mọi người rút thăm!

Với quy tắc này, đệ tử Thiết gia đều biết, nhao nhao chạy đến cạnh rương gỗ, thò tay lấy thăm.

Thiết Phong đi đến cuối cùng, rút được thăm số 7.

Đợi mọi người rút xong, tam trưởng lão lớn tiếng nói:

- Tộc hội luận võ bắt đầu, tuyển thủ số 1 và tuyển thủ số 2 lên đài.

Tuyển thủ số 1 là đệ tử Thiết gia không quá nổi danh, tên Thiết Mộc, còn đối thủ của hắn là Thiết Đồng.

- Ta từ bỏ.

Thiết Mộc phiền muộn giơ tay.

Nghe vậy, không ai cười hắn, một người là Nhân Nguyên Cấp thất giai đỉnh phong võ giả, một người là Võ giả Đại Nguyên Cấp thất giai sơ kì, căn bản không cần tỷ, tỷ cũng là lãng phí thời gian.

Tam trưởng lão còn chưa ngồi ấm chỗ, lại phải đứng dậy,

- Tuyển thủ số 3 đấu với tuyển thủ số 4.

Không thể không nói, đệ tử Thiết gia trừ thiên tài Thiết Diệp, vẫn còn một số thiên tài, tuyển thủ số 3 và tuyên thủ số 4 đều là Địa Nguyên Cấp tầng thứ tư tu vi, hai bên không ai nhường ai, trên võ đài đấu đến "ta sống ngươi chết", khó phân thắng bại.

_Phách Không chưởng.

_Tồi Tâm chưởng.

Hai người không tiếp tục dây dưa nữa, thi triển các loại tuyệt học lăn xả vào nhau.

Ầm, ầm, ầm.

Tuyển thủ số 4 kém hơn một chút, bị đánh lùi mấy bước, tuyển thủ số 3 được thế không buông, sau mấy chiêu cường công, một đạp đá bay đối thủ.

- Tuyển thủ số 3 Thiết Hòa thắng!

Tiếp theo là tuyển thủ số 5 đấu với tuyển thủ số 6.

Chiến thắng là tuyển thủ số 6.

- Tuyển thủ số 7 Thiết Phong đấu với tuyển thủ số tám Thiết Hàn. Lên đài.

Thanh âm vừa truyền đến, Thiết Phong hít một hơi thật sâu, từ từ đi lên võ đài.

Thiết Hàn sắc mặt khó coi, vốn tưởng Thiết Phong là Nhân Nguyên Cấp tầng thứ sáu tu vi, căn bản không tạo thành uy hiếp, ai ngờ đối phương không biết vận gì, một hơi đột phá đến Địa Nguyên Cấp tầng thứ sáu đỉnh phong, tu vi so với hắn còn cao hơn một tầng.

- Thiết Phong, đừng tưởng tu vi cao là được, ta nắm bắt võ kĩ giỏi hơn ngươi đấy.

Thiết Hàn chỉ có một niềm tin duy nhất là ưu thế võ kĩ, nếu không hắn thực sự không dám tin mình sẽ đánh bại Thiết Phong.

Thiết Phong thản nhiên nói:

- Nói đủ chưa? Đừng phí lời. Bắt đầu thôi!

THiết Hàn mắt lóe lên lửa giận, thân hình cao lớn lao ra như một con báo săn mồi, chỉ sau mấy hơi thở đã đến trước mặt Thiết Phong, một chưởng đẩy ngang tới.

- Hàn Băng Phật Vân Thủ!

Rầm rầm!

Không khí đột nhiên sôi trào, sóng nhiệt cuồng mãnh cuốn lấy Thiết Phong không chút nể nang.

- Kim Cương Nhất Thể!

Thiết Phong căn bản không cần chiêu trò gì, trực tiếp lấy cứng đối cứng triển xuất Kim Cương Quyền, thẳng tắp đánh ra, xuyên qua sóng nhiệt và chạm thẳng vào tay Thiết Hàn.

Phốc!

Thiết Hàn chỉ cảm thấy một luồng đại lực xâm chiếm toàn thân, toàn thân mềm nhũn bay ngược ra ngoài, lăng không thổ ra một ngụm máu tươi.

Không đỡ nổi một quyền, nhiều người trong Thiết gia lộ vẻ nghi hoặc, đây là phế vật học võ của gia tộc sao, một quyền liền cho đối thủ được xem là một trong những kỳ tài của Thiết gia thảm bại.

Trên ghế khách quý, Thiết Kỳ Sơn có chút bất ngờ, vốn tưởng hai người sẽ phải dây dưa một lúc, ai ngờ một chiêu đã phân thắng bại. Thiết Kỳ Lâm hừ lạnh một tiếng, sắc mặt có chút tái đi.

Trên ghế tuyển thủ, Thiết Đồng cười lạnh nói:

- Cho ngươi phong quang thêm một lúc, nhưng đừng có gặp phải ta, nếu không ta sẽ làm ngươi mất hết thể diện.

Thiết Diệp có chút kinh ngạc, lần trước gặp Thiết Phong, đối phương vẫn là Nhân Nguyên Cấp tầng thứ mười tu vi, sao tiến bộ nhanh như vậy,nhưng hắn có lẽ không có thiên phú này, hoặc là dựa vài đan dược nào đó thăng cấp!

Vòng thi thứ nhất kết thúc rất nhanh, những người tấn cấp là tuyển thủ số 2 Thiết Đồng, tuyển thủ số 3 Thiết Hòa, tuyển thủ số 6 Thiết Tuấn, tuyển thủ số 7 Thiết Phong, tuyển thủ số 10 Thiết Bảo Sơn, tuyển thủ số 11 Thiết Minh, tuyển thủ số 14 Thiết Diệp , tuyển thủ số 16 Thiết Đình, tuyển thủ số 17 Thiết Lâm.
Tài sản của BỘ SÁT

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #19  
Old 03-06-2015, 06:19 PM
BỘ SÁT's Avatar
BỘ SÁT BỘ SÁT is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Apr 2015
Đến từ: biển tình mênh mong sao đời em vắng vẻ
Bài gởi: 124
Thời gian online: 3 ngày 14 giờ 37 phút
Xu: 525
Thanks: 2
Thanked 9 Times in 9 Posts
HIỆP ẢNH BỘ

Tác giả: Trương Thiếu Phong

Chương 21: Tam cường gia tộc

Thiết Phong phát huy mặc dù xuất sắc nhưng cũng không hấp dẫn quá nhiều ánh mắt.

Người thu hút nhiều sự chú ý nhất đương nhiên là Thiết Đồng, Thiết Hải và Thiết Diệp. Cả ba người đối thủ đều bỏ quyền, hoặc là bị một chiêu tùy ý đánh bay ra ngoài, đến nửa chiêu cũng không đỡ được, thực lực vượt xa các đệ tử Thiết gia khác, trong mắt nhiều người, họ chính là tam cường năm nay.

- Tam cường đỉnh lập! Thật không biết ai sẽ là người chiến thắng.


Lâm thành chủ càng lúc càng đánh giá cao Thiết Diệp, nhưng không thể trực tiếp nói ra, nếu không làm Thiết Kỳ Lâm mất hứng, bản thân cũng không được thoải mái.

Thiết Kỳ Lâm đến lúc này mới nở một nụ cười,

- Thiết Diệp không tệ, Thiết Bảo Sơn cũng rất giỏi, Đồng Nhi nghe nói học tập Bách Thảo Tông Bá Tuyết Đao Pháp, không biết có mấy thành hỏa hầu, về phần Thiết Minh trừ tu vi hơi kém, những phương diện khác đều ổn, có lẽ sẽ giành được vị trí thứ tư, vị trí thứ năm chắc là của tuyển thủ số 6 Thiết Tuấn, hắn cũng là Huyết Ảnh Tông đệ tử.

Thiết Kỳ Sơn không để tâm đến những gì Thiết Kỳ Lâm đang nói, ông chỉ để ý Thiết Phong đứa con trai yêu quý của ông, không biết đối phương có lại làm ông kinh hỉ, làm giảm nhuệ khí Thiết Kỳ Lâm nữa hay không.

Nghỉ ngơi một khắc, vòng thi thứ hai bắt đầu.

Cũng giống như vòng thi thứ nhất, vòng thi thứ hai vẫn là lựa hai số thứ tự gần nhau để xếp cặp, chia thành Thiết Đồng và Thiết Hòa, Thiết Tuấn và Thiết Phong, Thiết Bảo Sơn và Thiết Minh, Thiết Diệp và Thiết Đình, về phần số 17 lạc loài Thiết Lâm, hắn có thể tự chọn cho mình đối thủ trong số những người còn lại, thắng thì thì thay thế vị trí đối phương, thua thì bị đào thải.

Lên đài.

Thiết Hòa ngoài dự đoán không bỏ quyền, hắn nói với Thiết Đồng toàn thân lam y:

- Ta không để cho ngươi thắng dễ dàng đâu.

Thiết Đồng cười lạnh:

- Vậy thì tốt, bằng không quá nhàm chán.

Tam trưởng lão thấy hai người đã chuẩn bị xong, quát lớn:

- Trận đấu bắt đầu.

Bá!

Tam trưởng lão vừa dứt lời, Thiết Hòa đã lao ra, cúi rạp thân hình, không đi theo đường thẳng mà thành một đường vòng cung thiếu quy tắc, giống như một con độc xà hung mãnh đang săn mồi, lúc nào cũng có thể phát ra một đòn chí mạng.

- Bộ pháp nhân cấp cao giai: Bách Hoàn Chuyển Xà Bộ!

Có người nhận ra môn võ học mà Thiết Hòa thi triển.

- Nghe nói tu luyện Bách Hoàn Chuyển Xà Bộ, thân thể phải luyện thật mềm dẻo, đau khổ thế nào chỉ có bản thân mới biết, Thiết Hòa thật không đơn giản!

- Chính xác, Thiết Hòa trong đệ tử nội môn Tinh Vân Tông cũng thuộc nhân vật số má, võ giả Địa Nguyên cấp tầng thứ bảy đỉnh phong chưa chắc đã đánh lại hắn, còn Thiết Đồng vừa mới bước vào Địa Nguyên Cấp thất giai sơ kỳ, chân khí vẫn chưa ổn định, muốn thắng hắn có lẽ phải dùng hơn mười chiêu, nói không chừng không chỉ có vậy.

Khác với những người khác, Thiết Phong không đánh giá cao Thiết Hòa, Bái Kiếm Sơn Trang mặc dù không có bí tịch Bách Hoàn Chuyển Xà Bộ, nhưng không ảnh hưởng đến việc hắn đưa ra đánh giá, Thiết Hòa sử dụng Bách Hoàn Chuyển Xà Bộ nhìn thì có vẻ không chút dấu vết, công kích mau lẹ, nhưng mỗi lần chuyển hướng đều phải dừng lại vài giây, đó là vì vẫn chưa đến trình độ hỏa hầu, nếu như Thiết Đồng có chút nhãn lực, chắc chắn không thể bỏ qua sơ hở này.

Quả nhiên là vậy.

Trong lúc Thiết Hòa một lần nữa chuyển hướng phát động công kích, Thiết Đồng chợt động, lam ảnh lóe lên, bàn tay duỗi thẳng như đao, bá bá chém liền ba nhát.

Nhát thứ nhất và nhát thứ hai chém xuống tay trái và tay phải Thiết Hòa, nhát thứ ba đáp lên ngực đối phương, phát ra những tiếng rắc rắc giòn vang, liền sau đó, cả người Thiết Hòa bay thẳng ra ngoài, ngã sấp xuống đất cách đó mười mấy mét, nhất thời không bò dậy được.

- Thiết Đồng ra tay quá độc ác.

Thiết Phong rõ ràng nghe thấy tiếng xương gãy, không khỏi nhíu mày.

Trên ghế khách quý, Thiết Kỳ Lâm hắc hắc cười,

- Võ giả đôi khi cũng nên liều lĩnh, nếu không không bao giờ làm thành đại sự, không tệ.

Thiết Kỳ Sơn phản bác nói:

- Đều là người nhà, cần gì ra tay nặng vậy.

-Người nhà đôi khi chưa chắc đã đứng cùng trận doanh, huống hồ thua người nhà cùng lắm nằm trên giường một hai tháng, thua người ngoài vĩnh viễn không tỉnh lại được, bây giờ không để cho hắn biết sự tàn khốc của thế giới bên ngoài, sau này bảo hắn làm sao sinh tồn được.

Thiết Kỳ Lâm căn bản không coi những lời Thiết Kỳ Sơn nói ra gì, ông ta có thể lên làm Trưởng lão nội môn Huyết Ảnh Tông, đương nhiên phải có lý luận của mình.

Trong lúc mọi người vẫn còn đang xôn xao, trận đấu thứ hai bắt đầu.

Thiết Tuấn cũng như cái tên của mình, tướng mạo tương đối anh tuấn, vẻ anh tuấn của hắn không phong thần tuấn lãng như Thiết Đồng, cũng không thanh tú tuấn dật như Thiết Phong, mà là cái gì cũng vừa vặn, chỉ riêng ngũ quan thôi đã rất khó tìm ra khuyết điểm.

Chậm rãi đi đến trước mặt Thiết Phong, Thiết Tuấn thản nhiên nói:

- Ngươi thua chắc.

- Vậy sao?

Thiết Phong bật cười.

Nghe Vậy, Thiết Tuấn hơi nhíu mày, ngữ khí nhẹ nhàng của đối phương khiến hắn có chút bất an, nhưng ý nghĩ đó rất nhanh bị khu trừ ra khỏi đầu, hắn bái nhập Huyết Ảnh sớm hơn Thiết Hàn một năm, năm nay đã mười sáu tuổi, tu vi đạt đến Địa Nguyên Cấp tầng thứ năm trung kì, bình thường không để lộ ra nên không ai biết trình độ của hắn đã vượt qua Thiết Hàn còn tưởng hắn vẫn luẩn quẩn ở Địa Nguyên Cấp tầng thứ tư.

- Thiết Diệp tỷ, tỷ nghĩ ai sẽ thắng?

Bên cạnh nữ tuyển thủ, một cô gái tuổi độ mười ba mười bốn tên gọi Thiết Ngọc hỏi.

Thiết Diệp bình tĩnh nói:

- Tỷ lệ thắng của Thiết Tuấn cao hơn một chút!

Thiết Ngọc tỏ vẻ không tin.

- Nhưng vừa rồi, Thiết Phong một quyền đánh bại Thiết Hàn, Thiết Tuấn có lẽ không lẽ được điều này?

Đối thủ sắp tới của Thiết Diệp là Thiết Đình lắc đầu nói:

- Tiểu nha đầu, Thiết Diệp là thiên tài tiến nhập Địa Nguyên Cấp nhanh nhất trong lịch sử Thiết gia, tỷ ấy nói chắc chắn có đạo lý.

Thiết Ngọc bĩu bĩu môi, thiên tài nói nhất định là đúng sao?

- Ngọc muội nói không sai, luận tu vi, Thiết Phong mạnh hơn một chút, nhưng hai bên giao thủ không chỉ độ tu vi, lúc trước Thiết Phong một quyền đánh bại Thiết Hàn, dựa vào chỉ là nội khí cường hoành mà thôi, lựa chọn lấy cứng đối cứng, với kinh nghiệm và khả năng nắm bắt võ kĩ, hi vọng đánh bại Thiết Phong là rất lớn.

Thiết Diệp lý luận nói.

Trong lúc ba người còn đang thảo luận thì hai người trên đài bắt đầu giao thủ.

- Hô!

Thiết Tuấn thổ khí phát lực, hai mắt đột nhiên trở nên sáng lóa, nắm tay đang siết chặt tỏa khí lưu cực nóng, giống như hai cái bàn ủi nung đỏ.

Chân hơi động, Thiết Tuấn vượt qua khoảng cách bảy tám mét, điên cuồng triển khai công kích đối với Thiết Phong.

- Thập Bát Quyền? Không phải, là Huyết Ảnh Tông Ngũ Chỉ Quyền, còn mạnh hơn Thập Bát Quyền một bậc.

Đối diện với quyền ảnh đầy trời, Thiết Phong vẫn bình thản đứng yên, hai tay vẽ nửa vòng tròn, một chiêu Kim Cương Vô Lượng thôi xuất.

Ầm ầm!

Âm thanh khí bạo kình liệt truyền ra, mặt đất bụi cuốn mù mịt.

Gần như đồng thời, một đường nhân ảnh từ trong khói bụi bay ra, là Thiết Tuấn, hắn hai tay giang rộng như cánh đại bàng, đôi chân thon dài đá ra liên tục.

- Quỷ Nhâm Thập Bát Thích!

Phốc phốc phốc phốc phốc phốc!

Kình đạo lăng lệ ma sát với không khí, tạo ra một màu u lam nhàn nhạt, như lửa ma trơi xuất hiện mỗi đêm trong nghĩa địa, chiêu chiêu đoạt mệnh.

Thiết Kỳ Lâm ồ lên một tiếng kinh ngạc, đắc ý quay sang nói với Thiết Kỳ Sơn:

- Nhị đệ, lần này con trai đệ thua rồi, Quỷ Nhâm Thập Bát Thích là môn thối pháp sản sinh từ võ kĩ địa cấp sơ giai "Đại nhật quỷ vương thối", so với võ kĩ nhân cấp đỉnh giai bình thường lợi hại hơn không chỉ một lần, Huyết Ảnh Tông ta đem nó cho đệ tử ngoại môn luyện trăm người mới được một, đệ tử nội môn cũng phải mất không ít thời gian gọt giũa, không ngờ Thiết Tuấn lại học được.

- Thắng bại chưa phân, nói cái đó làm gì.

Thiết Kỳ Sơn ngoài miệng nói vậy, nhưng ánh mắt thì đang lộ vẻ ngưng trọng.

Thiết Phong không biết sự lo lắng của phụ thân hắn, đối với hắn mà nói, Quỷ Nhâm Thập Bát Thích mặc dù lợi hại nhưng muốn đả thương hắn vẫn là nằm mơ, chỉ là hắn tạm thời không muốn bạo lộ toàn bộ thực lực, thậm chí một nửa thực lực cũng muốn bảo tồn, đây là con át chủ bài của hắn, càng ít người biết càng tốt.

- Thử chiêu này trước xem sao!

Chân Thiết Phong lùi lại theo quy luật, hai quyền hoặc ngăn cản, hoặc lấy cứng chọi cứng, hoặc liên tiếp lùi lại, tiêu trừ chân ảnh ma trơi đang đánh đến.

Kim Cương Quyền trong tay Thiết Phong như có sức sống, biến ra rất nhiều diệu dụng, vững vàng chống đỡ liên hoàn cước của Thiết Tuấn.

- Cương nhu nhất thể, bất phân âm dương, đây là cảnh giới cao nhất của quyền pháp cương mãnh.

Lâm thành chủ hít một hơi lãnh khí, ông sống từng ấy năm, gặp vô số thiên tài nhưng rất ít người đạt đến trình độ võ học như Thiết Phong.

Sắc mặt Thiết Tuấn âm trầm, lúc này hắn đã ra mười một cước, vậy mà vẫn không thể đả thương Thiết Phong, trình độ đối phương thực sự vượt quá sức tưởng tượng của hắn.

- Quỷ Bàn Tứ Hoàn Sát!

- Tam sát quỷ đạo!

Bảy đòn tiếp theo có thể tổ hợp thành hai tuyệt chiêu, Thiết Tuấn dồn toàn bộ nội khí, phát một đòn công kích chí mạng về phía Thiết Phong.

Lúc này, Thiết Phong có chút cảm thán võ kĩ không đủ dùng, ngoại trừ đao pháp, chỉ còn lại một môn võ kĩ nhân cấp cao giai Kim Cương Quyền, và một môn Tiêu Hồn Chưởng quá mức bá đạo, với tu vi hiện tại của hắn, tu luyện tương đối khó, thậm chí còn có thể nguy hại bản thân.

- Lần này trở về, nhất định phải đột phá lên Hải Nguyên Cấp, võ kĩ nhân cấp đỉnh giai muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, chí ít không phải bối rối như lúc này.

Đối diện với hoàn cảnh "nguy hiểm", Thiết Phong cười khổ một tiếng, nâng sức lực lên ba phần, đánh bảy quyền vào không trung.

Bành bành bành bành bành bành...

Từng khối khí lưu bộc phát giữa võ đài, thổi ngược Thiết Tuấn ra sau, chân đứng không vững, ngẩng đầu nhìn, Thiết Tuấn thân khoác tử y như một con diều đứt dây, vẽ nên một hình vòng cung tuyệt đẹp trong không trung, cuối cùng rơi xuống giữa đoàn người.

- Tốt, thắng đẹp lắm?

Cho đến tận lúc này,Thiết Kỳ Sơn mới dám thở phào nhẹ nhõm, quay sang nhìn Thiết Kỳ Lâm cười cười.

Bên cạnh Thiết Kỳ Lâm cười khan một tiếng, hướng ánh mắt sang phía Thiết Đồng, hi vọng đứa con trai mà mình đắc ý nhất sẽ giúp hắn xả giận.

Bên kia, Thiết Ngọc vô tư ha ha cười lớn.

- Muội nói rồi mà!Thiết Phong sẽ thắng.

Nghe vậy, Thiết Diệp nhíu mày, khoảnh khắc vừa rồi rõ ràng nàng cảm nhận thấy sức mạnh Thiết Phong bạo tăng gấp đôi, nếu không sao có thể dễ dàng đánh bại Thiết Tuấn.

- Thiết Phong thắng, trận thứ ba, Thiết Bảo Sơn đấu với Thiết Minh!

Tam trưởng lão mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng cũng không cảm thấy gì, dù sao tu vi Thiết Phong cũng cao hơn Thiết Tuấn một bậc, thắng là chuyện đương nhiên.

Thiết Bảo Sơn và Thiết Minh giao thủ vô cùng kịch liệt, hơn nữa tác phong hai người đều như nhau, mỗi một chiêu, mỗi một thế đều tàn nhẫn quyết đoán, tuyệt đối không dây dưa dài dòng, nhiều khi mọi người cảm thấy hai người họ tựa hồ như có thù oán với nhau, liều mạng cũng phải đẩy đối phương vào chỗ chết.

- Thiết Minh, muốn trách thì trách tu vi ngươi không đủ!

Cuối cùng, Thiết Bảo Sơn cũng phải phát huy ra thực lực vốn có, liên hoàn hai chưởng đánh bay Thiết Minh ngoan cố.

- Thiết Bảo Sơn thắng, trận thứ tư, Thiết Diệp đấu với Thiết Đình!

Trong đám người, Thiết Đình ngẫm nghĩ, giơ tay nói:

-Ta bỏ quyền.
Tài sản của BỘ SÁT

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #20  
Old 03-06-2015, 06:52 PM
BỘ SÁT's Avatar
BỘ SÁT BỘ SÁT is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Apr 2015
Đến từ: biển tình mênh mong sao đời em vắng vẻ
Bài gởi: 124
Thời gian online: 3 ngày 14 giờ 37 phút
Xu: 525
Thanks: 2
Thanked 9 Times in 9 Posts
HIỆP ẢNH BỘ

Tác giả: Trương Thiếu Phong

Chương 22: Tam cường gia tộc(tt)

Tam trưởng lão gật gật đầu, quay sang nói với tuyển thủ cuối cùng Thiết Lâm:

- Bây giờ ngươi có thể lựa chọn đối thủ cho mình, thắng thì thế chỗ người đó, thua thì bị đào thải.

Thiết Lâm nhìn Thiết Diệp, Thiết Đồng và Thiết Bảo Sơn lắc lắc đầu, cuối cùng nhìn Thiết Phong, vẫn lắc lắc đầu:

- Tam trưởng lão, ta bỏ quyền!

Ba người trước hắn tuyệt đối không thắng được, về phần Thiết Phong mặc dù không phải Võ giả Địa Nguyên Cấp đỉnh phong, nhưng từ hai trận đấu trước có thể thấy, Võ giả Địa nguyên Cấp trở xuống tuyệt đối không phải đối thủ của hắn, sao phải tự chuốc nhục vào thân, chi bằng trực tiếp nhận thua, dù sao cũng đến bước này rồi, hắn không còn tâm tư nghĩ đến tam cường nữa.

- Vậy được, bây giờ còn lại bốn người, là Thiết Đồng, Thiết phong, Thiết Bảo Sơn và Thiết Diệp. Trận đấu đầu tiên là Thiết Đồng và Thiết Phong, trận đấu thứ hai là Thiết bảo Sơn và Thiết Diệp, người chiến thắng sẽ được vào trận chung kết, cùng người kia tranh giành vị trí thứ nhất Thiết gia tộc hội. Tiếp theo vẫn còn trận đấu quyết định thứ hai thứ ba, các ngươi có ý kiến gì không?

Tam trưởng lão nhìn khắp bốn người.

Bốn người bao gồm cả Thiết Phong cùng lắc lắc đầu.

Tam trưởng lão lại nói:

- Đã vậy các ngươi nghỉ ngơi tại chỗ một khắc, tranh thủ phục hồi chân khí hao tổn, tránh lát nữa xuất hiện tình huống chân khí không đủ.

Nói xong, ông ngồi phịch xuống, nâng chung trà lên uống.

Trên sân, chỉ còn lại bốn người đang đứng nhìn nhau, nhưng nói một cách chính xác là Thiết Đồng,Thiết Bào Sơn và Thiết Diệp đang nhìn nhau, chỉ có Thiết Đồng vì một nguyên nhân nào đó quay sang liếc Thiết Phong, tựa hồ như đang nói với hắn, đợi lát nữa ta sẽ cho ngươi biết tay, hai người còn lại thì gần như bỏ qua Thiết Phong, họ tranh giành nhau vị trí thứ nhất, mà Thiết Phong là Địa Nguyên Cấp lục giai đỉnh phong tu vi, căn bản không có tư cách nhúng tay.

Thiết Phong mỉm cười thoải mái, quay lại vị trí của mình nghỉ ngơi.

- Thiết Diệp , đến đây chấm dứt nhé, chắc muội mới chỉ dùng ba phần thực lực, không biết ta nói có đúng hay không.

Thiết Bảo Sơn đã coi Thiết Diệp là đối thủ lớn nhất của mình, lên tiếng dò xét.

Thiết Diệp nhẹ nhàng vén mớ tóc tơ lòa xòa trên trán, lạnh nhạt nói:

- Trừ hai người các ngươi, không ai đủ tư cách khiến ta động dụng sáu phần thực lực trở lên.

- Sáu phần trở lên, đừng khoe khoang, đợi ta giải quyết Thiết Phong, sau đó sẽ cho muội lĩnh ngộ Huyết Ảnh Tông Bạo Tuyết Đao Pháp.

Thiết Đồng cười lạnh.

Thiết Diệp quay người đi về chỗ của mình, chỉ để lại một câu,

- Ta ở Hiệp Ảnh Tông đã gặp rất nhiều thiên tài kinh tài kinh diễm, có đại sư huynh Lâm Kỳ, nhị sư huynh Triệu Thanh Sơn, tam sư huynh Liễu Vô Cực so với họ, người chỉ là thiên tài trung đẳng thôi, chưa đủ năng lực khiêu chiến vượt cấp, cho nên đấu với ta, ngươi thua là cái chắc.

Vòng chung kết còn chưa bắt đầu, Thiết Bảo Sơn đã cảm thấy hào khí kiếm bạt cung giương, hơi thở có chút dồn dập, đến bây giờ, hắn không chỉ chiến đấu vì vị trí thứ nhất nữa, mà nhiều hơn là chiến đấu để chiến đấu, dù sao mọi người đều là thiên tài, lại phải cùng nhau phân thắng bại.

Thời gian một khắc nhanh chóng qua đi.

Không cần tam trưởng lão thông báo, Thiết Phong và Thiết Đồng đến giữa trung tâm võ đài, đứng cách nhau khoảng chừng mười mét.

- Đừng có giãy giụa vô ích, ngươi tuyệt đối không phải đối thủ của ta, đánh bại ngươi, ta còn phải đánh bại Thiết Bảo Sơn và Thiết Diệp.

Thiết Đồng không đợi được đến lúc cùng Thiết Diệp giao thủ cho nên cảm hứng với Thiết Phong giảm đi không ít, chỉ muốn tranh thủ giải quyết thật nhanh.

Thiết Phong cười cười, nói:

- Nôn nóng là điều tối kị của võ giả, chỉ riêng điểm này ngươi đã thua rồi.

- Đừng phí lời, bại cho ta.

Thiết Đồng vận chân khí, bộ quần áo màu lam không gió tự bay, bên ngoài cơ thể xuất hiện khí lưu trắng tuyết, khiến nhiệt độ phạm vi mấy trượng vuông quanh đó tụt giảm, hắn dậm chân thật mạnh, giống như tung cánh bay lên, vô số đòn thủ đao điên cuồng chém về phía Thiết Phong.

- Khai Sơn Mạn Vĩ!



Chiêu này là đao chiêu, nhưng được Thiết Đồng diễn hóa thành thủ đao, uy lực mặc dù giảm đi không ít, nhưng đối phó với võ giả dưới Địa Nguyên cấp thế là đủ.

Xuy xuy xuy xuy xuy!

Không khí bị mở ra, thủ đao màu trắng tầng tầng lớp lớp, xuất hiện khắp nơi.

- Phá cho ta!

Nâng sức mạnh lên sáu phần, Thiết Phong không lùi không tiến, song quyền liên hoàn đánh ra, giống như trăm mũi tên phát cùng một lúc, như nước sông cuồn cuộn, dùng tư thái ngang ngược chặn đứng vô số thủ đao.

Lập tức, âm thanh không khí bạo liệt vang lên liên tiếp, khiến trung tâm võ đài cũng phải xuất hiện gió lốc loạn lưu, dễ dàng thổi bay một con mãnh hổ.

Thiết Đồng sắc mặt vụt biến:

- Sao có thể, thủ đao của ta uy lực mặc dù không bằng một nửa lúc dụng đao, nhưng thế nào một Võ giả Địa Nguyên Cấp cũng không chặn được.

Hắn không biết, sức mạnh thân thể Thiết Phong sớm đã vượt qua một vạn hai ngàn cân, sáu phần là hơn bảy ngàn cân, tương đương sức mạnh hai con trâu nước đang chạy điên cuồng.

-Liệt Nha cầm nã thủ!

Công thế vụt biến, Thiết Đồng y phục bồng bềnh, trong quá trình bay, năm ngón tay phải cong lên như móc câu, thuận thế móc xuống vai Thiết Phong.

Khoảnh khắc đó, Thiết Phong có cảm thấy như bị ác điều nhắm tới, biết không thể để cho đối phương khóa lại, nếu không cho dù không bị thương thì cũng mất khống chế.

Ba!

Kim Nhạn Công thi triển, thân thể Thiết Phong bay lướt ra ngoài, chỉ để lại một tàn ảnh mờ mờ chỗ cũ.

Thiết Đồng trút giận xé tan tàn ảnh, ngẩng đầu nhìn, trước mắt đột nhiên xuất hiện một điểm.

Là đao mang!

Đao mang sắc bén đến cực điểm!

Tựa như vừa xuất hiện đã đến trước mặt Thiết Đồng.

- A!

Thiết Đồng không ngờ đối phương vẫn còn lực phản kích, hơn nữa vừa ra tay đã khiến hắn không thể tránh né, tựa như đã đến cảnh giới quỷ thần khó đoán.

- Gãy cho ta!

Thiết Đồng rống lên một tiếng giận dữ, tay phải trắng toát như ngọc thạch, hai ngón tay kẹp lấy hư không, định ngăn cản công kích của Thiết Phong, chuẩn bị kẹp gãy Thập Diệt Đao..

Thiết Phong nhếch miệng cười lạnh.

- Nằm mơ!

Thập Diệt Đao thế đi bất định, tựa như hoa trong gương, trăng trong nước, kiếm quang hư huyễn tràn ngập, điểm liền mấy cái.

Xuy!

Ngón tay ẩn chứa chân khí của Thiết Đồng xuất hiện một lỗ máu, những tia máu nhỏ bắn ra tung tóe, bị đao quang triệt để cắt nát, hóa thành hư vô.

- Đồng Nhi!!! Ngưng băng chỉ bị phá!

Sắc mặt Thiết Kỳ Lâm đột nhiên chuyển sang khó coi, gần như không dám tin vào mắt mình.

Thiết Kỳ Sơn cũng có chút không tin, mặc dù họ biết Thiết Phong rất mạnh, nhưng sao có thể mạnh đến mức độ đó, không lẽ nó chuẩn bị vượt cấp đánh bại Thiết Đồng ?

- Không ổn!

Thiết Đồng liên tiếp lùi về phía sau, thò tay ra sau lưng rút bảo đao.

Đao dài bốn thước một tấc, rộng hai tấc sáu phân, thân đao nhẵn sáng như tuyết, toàn thân âm khí khiến người ta không lạnh mà run, chứng tỏ nó không phải là loại đao người thường vẫn dùng, mà là một thanh bảo đao độc nhất vô nhị, một thanh đao giết người. Trên thực tế cũng chính là vậy, thanh đao này ở Huyết Ảnh Tông có tên Tuyết Vô Nhân đao, chỉ có đệ tử nội môn mới được sử dụng.

- Đại tuyết liên thiên mạn!

Tuyết Vô Nhận đao vừa vào tay, khí thế Thiết Đồng đại thịnh, rung tay, đao quang nhoang nhoáng đầy trời, phản trùng xuống vị trí Thiết Phong, tựa như băng tuyết mùa đông tới sớm.

Thiết Phong hai tay cầm kiếm, đại lực vung vẩy.

Tất cả đao quang bay đến đều bị chém nát, không thể tiến thêm một tấc, đủ thấy tốc độ vung đao của Thiết Phong nhanh và dày đến thế nào.

- Tuyết thượng gia sơn!

Thiết Đồng được đà, đao quang ẩn hàm sương khí bức nhân, dễ dàng đông kết hơi nước trong không khí, tựa như cả võ đài đều bị băng phong.

Rắc rắc rắc rắc rắc rắc rắc...

Thiết Phong đang định làm động tác, mặt đất đột nhiên nổi hàn khí, một tầng băng sương mỏng mỏng phủ lên mặt đất, lấy Thiết Đồng làm trung tâm lan rộng ra ngoài, hình thành một mảnh đất tuyết hình bán nguyệt.

Lui!

Thiết Phong thu đao thế, điểm chân, thân thể bay ngược ra sau.

- Thiết Phong, có thể giao thủ với ta từng ấy chiêu là giỏi lắm rồi, đáng tiếc ngươi vẫn phải thua, Ngạo Tuyết Lăng Sương!

Thiết Đồng hai tay cầm đao, từ trên cao bổ xuống.

Boang!

Tuyết Vô nhận đao kích phát một đường đao quang hình vòng cung dài hơn nửa trượng, rạch ngang không khí, mang theo khí tức vô địch chém xuống, tựa như một giây sau Thiết Phong sẽ bị chém làm đôi.

- PhongNhi, cẩn thận.

Thiết Kỳ Sơn tái mặt lo cho sự an nguy của con trai, vô thức đứng lên, chuẩn bị ra giúp.
Tài sản của BỘ SÁT

Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời



©2008 - 2014. Bản quyền thuộc về hệ thống vui chơi giải trí 4vn.eu™
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuộc quyền sở hữu của người đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™