Chà, em Mèo lại tự kỷ rồi đây
Cuộc sống vốn không công bằng. Hãy tập quen dần với điều đó... (Trích lời bác Bill Gates)
Đẹp người, đẹp nết, lại có tài năng nhưng ai bảo sẽ được hạnh phúc hơn những người khác? Bỗng 1 ngày, cô "đẹp" ấy phát hiện ra mắc bệnh nan y, không chữa được hoặc bị vô sinh, hoặc đẻ con khuyết tật; hay đang đi ngoài đường bị tai nạn rồi ngủm hoặc mất đi sắc đẹp; hay phát hiện ra người yêu hoặc chồng là 1 thằng Sở Khanh, khốn nạn; hay vì quá đẹp nên cô bị 1 đám người nổi thú tính bắt cóc rồi abc xyz... bla bla rồi còn nhiều cái có khả năng xảy ra nữa.
Tất nhiên những tình huống này cũng có thể xảy ra ngay khi bạn "xấu" nhưng ở đâu đó vẫn có những đứa bé sinh ra đã mắc bệnh hiểm nghèo, sống trong sự đau đớn cả đời hay chỉ được sống trong giây phút; rồi những người anh, chị mồ côi cha mẹ, đánh giày hoặc làm cửu vạn nuôi các em học đại học; rồi đứa bé 6,7 tuổi nuôi mẹ tâm thần, bố thì bệnh nặng; rồi người mẹ nuôi đứa con bị tai nạn thành người thực vật...
Thế nên đẹp hay xấu để rồi hay được "quà" có thật là quan trọng? Có thể... nhưng ko phải là tất cả.
Xin phép copy lại 1 bài để mọi người đọc:
Hãy luôn hạnh phúc vì ta là ta...
P/S: Ko phải anh bảo Mèo nói sai đâu mà em nói rất đúng... Nhưng anh thấy Mèo "đẹp" hơn nhìu so với tự nhận xét đấy, thêm lão Tiếu nghĩ em là perfect nữa. Thế là có ít nhất 2 người trên thế giới này nghĩ Mèo "đẹp" rồi nhé (chưa kể bố mẹ, anh chị em, họ hàng nữa... chắc phải lấy máy tính ra mới cộng hết được)