08-06-2011, 10:19 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 61: Sự việc khai thác mỠbất hợp pháp (3).
NgÆ°á»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
"A, Liễu chủ nhiệm..."
LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh láºp tức ngừng tiếng khóc, kéo tay tôi.
Tháºt là hồ đồ, trá»±c tiếp gá»i con trai thà nh cha rồi, tôi tháºt không dám Ä‘i quá giá»›i hạn nhÆ° váºy.
"LÆ°Æ¡ng sÆ° phụ, cháu tên là Liá»…u Tuấn, là con trai của Liá»…u chủ nhiệm, cÅ©ng là há»c trò của LÆ°Æ¡ng trưởng khoa."
"Äúng đúng, Liá»…u chủ nhiệm tháºt tốt, hôm qua còn đến thăm chú..."
Lương Quốc Thà nh có một số từ nói không mạch lạc.
Tôi hÆ¡i nhăn mà y há»i: "LÆ°Æ¡ng sÆ° phụ, con trai chú tên là LÆ°Æ¡ng Kinh VÄ© phải không?"
"Äúng đúng, tên là LÆ°Æ¡ng Kinh VÄ©..."
"Là m lÃnh ở bá»™ Ä‘á»™i nà o? Là m lÃnh gì ạ?"
"Là m lÃnh ở phÃa nam."
Xem ra Lương Quốc Thà nh cũng không biết phiên hiệu bộ đội của con trai mình.
LÆ°Æ¡ng trưởng khoa đã nói đến má»™t phiên hiệu. Tôi cÅ©ng không biết rõ Ä‘Æ¡n vị bá»™ Ä‘á»™i đấy có tham gia 'Tá»± vệ phản kÃch chiến' không. NhÆ°ng lại là bá»™ Ä‘á»™i chủ lá»±c có danh tiếng lẫy lừng. Ở kiếp trÆ°á»›c còn từng được xem giá»›i thiệu tiểu sá» của Ä‘Æ¡n vị bá»™ Ä‘á»™i nà y.
"Kinh VÄ© là lÃnh bá»™ binh. Là bá»™ Ä‘á»™i chÃnh quy dã chiến. Năm ngoái trong sÆ° Ä‘oà n của nó có đấu võ. Nó đã xếp thứ hai. Bá»™ Ä‘á»™i rất coi trá»ng nó, muốn cho nó là m cán bá»™."
LÆ°Æ¡ng trưởng khoa lại thêm và o má»™t câu giải thÃch
Váºy thì đúng rồi, cÅ©ng cần phải có mãnh sÄ© nhÆ° thế, má»›i có thể bá»™c lá»™ hết tà i năng trong tác chiến sắp tá»›i, trưởng thà nh mà chiến đầu anh hùng. Trở thà nh niá»m tá»± hà o của huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng chúng ta. Chỉ cần dá»±a và o Ä‘iểm nà y thì chúng ta cÅ©ng nhất định giúp má»™t tay, không phải là giúp LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh mà là giúp LÆ°Æ¡ng Kinh VÄ©.
"Chú yên tâm, chú Lương, chuyện nà y cháu nhất định sẽ giúp được."
Lương trưởng khoa lộ ra một vẻ vui mừng, nhưng vẫn có chút không yên tâm.
"Cháu sẽ đi nói với cha cháu là được, nếu vẫn không thà nh thì cháu sẽ trực tiếp đi nói với bác Nghiêm, quấy rầy hỠđến khi nà o hỠhết cách, không nghe không được mới thôi."
Tôi cÆ°á»i hì hì, lá»™ ra thần thái giảo hoạt của mấy đứa nhá». Cứ nhÆ° váºy là m cho LÆ°Æ¡ng trưởng khoa yên tâm lại. Nếu nhÆ° nói cho ông ấy chuyện tôi sá»›m đã có tÆ° cách cùng ngồi thÆ°Æ¡ng thảo đại sá»± trong huyện cùng cha và Nghiêm Ngá»c Thà nh thì sẽ chẳng ai tin cả, nói ngược lại thì má»›i có thể là m ngÆ°á»i khác tin.
Nếu đã quyết ý nhúng tay và o việc nà y thì bây giá» lại không cần phải nói nhiá»u.
"LÆ°Æ¡ng sÆ° phụ, tình hình gãy xÆ°Æ¡ng có nghiêm trá»ng không? Bác sÄ© nói cần bao nhiêu thá»i gian má»›i có thể xuất viện? Sẽ không để lại háºu di chứng chứ?"
LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh trợn mắt há mồm, những câu há»i nà y ông ấy cÅ©ng không có câu trả lá»i. Từ hôm qua đến hôm nay tâm trà của ông ấy Ä‘á»u đặt lên ngÆ°á»i con trai, ngay cả chân của mình cÅ©ng không để ý tá»›i.
"Rất nghiêm trá»ng, bác sÄ© nói phải cần má»™t, hai tháng má»›i có thể xuống đất..."
Con gái LÆ°Æ¡ng gia rụt rè nói chen và o. Con gái nhà nông hay thẹn, cho dù là nói chuyện vá»›i má»™t cáºu nhóc nhÆ° thế nà y mà hai má cÅ©ng Ä‘á» lên. Trên khuôn mặt đầy u sầu Ä‘á»™t nhiên hiện ra má»™t chút thẹn thùng, đặc biệt có má»™t vẻ thuỳ mị.
Tôi gáºt gáºt đầu: "ThÆ°Æ¡ng gân Ä‘á»™ng cốt phải 100 ngà y, má»™t hai tháng đã có thể xuống đất cÅ©ng coi là tốt lắm rồi."
LÆ°Æ¡ng trưởng khoa lấy là m lạ nói: "Tiểu Tuấn, những Ä‘iá»u cháu biết tháºt nhiá»u."
Tôi gãi gãi đầu, cÆ°á»i nói: "Äó Ä‘á»u là nghe ngÆ°á»i lá»›n nói thôi. À, đúng rồi, chị Tiểu LÆ°Æ¡ng, chị tên là gì?"
Vừa gặp được có mấy phút mà đã há»i tên cô con gái xinh đẹp nhà ngÆ°á»i ta, xem ra cái tÃnh 'sắc sắc' từ kiếp trÆ°á»›c vẫn không thấy tốt lên, may là tuổi vẫn còn nhá» nên không là m ngÆ°á»i ta nghi ngá».
"Tôi...tôi tên Lương Xảo."
Khuôn mặt Lương Xảo cà ng đỠlên.
Ừ, vẫn tốt, tuy là rất bình thÆ°á»ng nhÆ°ng tóm lại vẫn tốt hÆ¡n nhiá»u so vá»›i mấy cái tên kiểu 'Xuân Hoa', 'Lệ Lệ'.
"Anh Quốc Thà nh, tôi đến khá vá»™i nên không mua được gì, chút tiá»n nà y anh cầm lấy mua chút đồ ăn nhé."
LÆ°Æ¡ng trưởng khoa rút mÆ°á»i đồng đặt lên giÆ°á»ng bệnh. LÆ°Æ¡ng trưởng khoa là cán bá»™ cấp đặc biệt, lÆ°Æ¡ng tháng cÅ©ng chỉ 30 đến 40 đồng mà còn phải nuôi cả nhà , má»™t lần rút ra 10 đồng cÅ©ng coi nhÆ° là hà o phóng lắm rồi.
LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh luống cuống tay chân: "Việc nà y, việc nà y sao được, đã rất phiá»n cáºu rồi. Quốc CÆ°á»ng, nhà cáºu cÅ©ng chẳng khá giả gì..."
"Äúng váºy, ngÆ°á»i anh em Quốc CÆ°á»ng, cáºu đã giúp đỡ chúng tôi rất nhiá»u rồi."
Vợ của Lương Quốc Thà nh nói xen và o, cầm lấy 10 đồng đưa lại và o tay Lương trưởng khoa.
"Ôi trá», chị dâu, hoà n cảnh nhà chị tôi không phải là không biết, bác Tam (cha của LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh) vẫn còn Ä‘ang phải uống thuốc, bây giá» lại gặp phải chuyện nà y...việc tiá»n thuốc men, má» than Thất Nhất nói nhÆ° thế nà o?"
LÆ°Æ¡ng trưởng khoa kiên quyết không nháºn lại, lại há»i chuyện tiá»n thuốc men.
Thá»±c ra lá»i nà y cÅ©ng là dÆ° thừa, chẳng qua chỉ là muốn chuyển chủ Ä‘á» mà thôi. LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh là má»™t "tên trá»™m" khai thác tà i nguyên than khoáng, bị Ä‘á»™i bảo vệ hầm má» bắt được mà còn dùng vÅ© lá»±c chống lại, bị đánh thÆ°Æ¡ng cÅ©ng là đáng Ä‘á»i, má» than Thất Nhất là m sao có thể trả tiá»n viện, thuốc cho chứ? HÆ¡n nữa rạng sáng hôm qua còn Ä‘Æ°a đến bệnh viện Äà i SÆ¡n Khu, tạm trả há»™ trÆ°á»›c má»™t số tiá»n phÃ, đó chÃnh là muốn truy cứu
Còn vỠcó truy cứu được hay không thì còn phải chỠsau mới biết.
Lương Quốc Thà nh đang gục đầu xuống, tỠra rất hổ thẹn.
Vợ của Dương Quốc Thà nh lại nghẹn ngà o nói: "Nói là muốn 200 đồng, đã đưa 50 đồng rồi, lúc nãy còn đến hối thúc..."
LÆ°Æ¡ng trưởng khoa tá» rõ vẻ khó xá». ChÆ°a cần nói đến việc gia đình hắn cÅ©ng chẳng khá giả gì, cho dù là có rất nhiá»u tiá»n cÅ©ng phải để ý tá»›i thân thiết xa gần. Má»™t hai trăm đồng lúc đó rõ rà ng là má»™t con số lá»›n. Gia đình hai vợ chồng công chức bình thÆ°á»ng và má»™t đứa con, trừ Ä‘i những chi tiêu hà ng ngà y, má»™t năm cÅ©ng chỉ có thể tiết kiệm được 200 đồng. Äem số tiá»n tÃch góp cả năm ra giúp má»™t "tên trá»™m", cho dù là có thân thiết nhÆ°ng sợ cÅ©ng khó có thể.
"Chị Xảo Nhi, chị của chị đâu, sao lại không thấy chị ấy?"
Tôi há»i LÆ°Æ¡ng Xảo.
Lương Xảo nghẹn ngà o, lắc đầu nói: "Chị ấy...chị ấy không đến..."
Tôi nhìn LÆ°Æ¡ng trưởng khoa. Ông ấy không phải là nói con gái lá»›n của LÆ°Æ¡ng gia đã được gả cho ngÆ°á»i có tiá»n rồi sao? Nhà nhạc phụ gặp phải chuyện lá»›n nhÆ° váºy sao không thấy lá»™ diện? LÆ°Æ¡ng trưởng khoa hiểu ý của tôi, lắc đầu, hiển nhiên là ông ấy cÅ©ng không biết rõ ná»™i tình.
LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh nuốt má»™t miếng nÆ°á»›c bá»t, khó khăn nói: "Äại nha đầu đã mang bầu, cÆ¡ thể nặng nhá»c."
Äang nói đến đây thì có má»™t ngÆ°á»i phụ nữ vá»›i cái bụng hÆ¡i lồi ra mồm gá»i "cha", vá»™i và ng xông và o phòng.
NgÆ°á»i phụ nữ nà y rất giống vá»›i LÆ°Æ¡ng Xảo, khuôn mặt hạt dÆ°a, dáng vẻ khéo léo, có thể vì Ä‘ang mang bầu mà da hÆ¡i trắng má»™t chút, rõ rà ng là cÅ©ng khá đẫy Ä‘Ã . Chỉ có Ä‘iá»u cái bụng lồi ra và sá»± ngây thÆ¡ còn tà n dÆ° lại trên khuôn mặt so sánh vá»›i nhau thì là m cho ngÆ°á»i ta có chút không thoải mái.
Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u sáng mắt lên, ngÆ°á»i đẹp thì vẫn là ngÆ°á»i đẹp, tuyệt đối không vì mang bầu mà nhan sắc bị giảm bá»›t. NhÆ°ng sau khi ánh mắt sáng lên thì láºp tức kinh ngạc đến cá»±c Ä‘á»™.
Nguyên nhân chÃnh là ở ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông phÃa sau cô ấy.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông ấy vóc dáng được gá»i là cao lá»›n, mặc má»™t chiếc áo sÆ¡ mi ngắn tay, nếu nhìn từ phÃa sau thì có thể coi là má»™t nhân tà i, giống nhÆ° Quách Äức CÆ°Æ¡ng tiên sinh đã từng nói----tên tiểu tá» nà y sinh ra có dáng vẻ giống nhÆ° diá»…n viên Ä‘ang che giấu khuôn mặt tháºt của mình!
Vấn đỠlà ở chỗ khuôn mặt của hắn không được giấu đi!
Äó là má»™t khuôn mặt nhÆ° thế nà o nhỉ? Nếu nhÆ° nhất định phải dùng má»™t tÃnh từ để nói thì từ vá» quýt miá»…n cưỡng vẫn có thể dùng được, nhÆ°ng phải là vá» quýt sấy khô, cái loại được ngâm nở ra thì không tÃnh.
Rất rõ rà ng, đây chÃnh là háºu di chứng của bệnh Ä‘áºu mùa để lại.
Chỉ cần nhìn thì bất kể ai cÅ©ng sẽ sá»ng sốt mạnh, trong lòng chợt rùng mình.
Chỉ không biết rằng chị của Lương Xảo ngà y đên phải đối diện với khuôn mặt đó, cuộc sống chắc khổ sở lắm.
Trong lòng tôi Ä‘á»™t nhiên cảm thấy má»™t sá»± căm ghét đối vá»›i LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh, bất luáºn nhÆ° thế nà o cÅ©ng không nên Ä‘em con gái bán Ä‘i cho má»™t ngÆ°á»i nhÆ° váºy. Huống hồ còn là má»™t cô gái còn non trẻ nhÆ° váºy. Bông hoa nà y thá»±c tế không thể nhìn ra tuổi tác, nhÆ°ng chắc cÅ©ng sẽ không dÆ°á»›i 26, 27 tuổi.
Con gái LÆ°Æ¡ng gia hiển nhiên không phải là ngÆ°á»i có chủ kiến gì, sau khi bÆ°á»›c và o liá»n nhoà i vá» phÃa bên giÆ°á»ng khóc lóc, ngay cả lá»i cÅ©ng không nói được má»™t câu hoà n chỉnh.
Con rể LÆ°Æ¡ng gia lại Ä‘i đến bên giÆ°á»ng, đặt mấy thứ trong tay xuống, gá»i mấy tiếng "cha mẹ", rồi gá»i LÆ°Æ¡ng Xảo là "em gái", gáºt gáºt đầu vá»›i LÆ°Æ¡ng trưởng khoa, coi nhÆ° là đã chà o há»i.
LÆ°Æ¡ng Xảo hình nhÆ° rất sợ hắn, lo lắng đứng nép ngÆ°á»i lại phÃa sau, nhÆ°ng vẫn phải đáp cho đúng lá»…, rụt rè gá»i "anh rể", có Ä‘iá»u tiếng gá»i đó cÅ©ng chẳng to hÆ¡n tiếng con muá»—i vo ve là bao.
NgÆ°á»i cà ng lúc cà ng nhiá»u, tôi không muốn tiếp tục ngồi ở đây nữa. Dù sao LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh cÅ©ng là má»™t "tên trá»™m". Tôi là con trai của cách uá»· phó chủ nhiệm huyện, không thể can thiệp và o quá sâu, Ãt nhất trên mặt cÅ©ng phải tá» ra không quan tâm má»™t chút. Äiá»u nà y cÅ©ng có lợi cho hà nh Ä‘á»™ng sau nà y. Việc quốc ná»™i chÃnh là nhÆ° thế, nếu cứ xông lên phÃa trÆ°á»›c quá thì thÆ°á»ng sẽ mất Ä‘i quyá»n uy của lá»i nói.
Äặc biệt là tôi không muốn nhìn thấy khuôn mặt khó coi của con rể LÆ°Æ¡ng gia nữa. Cho dù tôi biết không thể trách hắn, nói ra thì đó cÅ©ng là má»™t chuyện không may mắn của tuổi thÆ¡, nên đồng tình má»›i đúng. Tiếc rằng con ngÆ°á»i Ä‘á»u yêu đẹp ghét xấu, cảm giác trong lòng chỉ dá»±a và o là trà có lúc thá»±c sá»± không thể thay đổi được.
"Chú Lương, chúng ta đi vỠtrước đi."
LÆ°Æ¡ng trưởng khoa gáºt đầu, chà o LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh, cÅ©ng gáºt đầu lại vá»›i con rể LÆ°Æ¡ng gia, đứng dáºy bÆ°á»›c Ä‘i.
Vợ của LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh và LÆ°Æ¡ng Xảo tiá»…n chúng tôi ra táºn bên ngoà i phòng bệnh.
"NgÆ°á»i anh em Quốc CÆ°á»ng, xin cáºu hãy giúp đỡ, đừng...đừng để ảnh hưởng tá»›i Kinh VÄ©..."
Là m sao để nói chuyện LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh vá»›i cha đây, tôi đã phải suy nghÄ© rất nhiá»u. Trên là thì LÆ°Æ¡ng Quốc CÆ°á»ng có tá»™i nên gánh, không đáng được đồng tình. Tôi cÅ©ng đã từng nghÄ© tìm Chu tiên sinh nói chuyện nà y, thông qua ông ấy mà đi nói vá»›i Nghiêm Ngá»c Thà nh, có lẽ cà ng có tác dụng hÆ¡n. NhÆ°ng quyết định cuối cùng lại là trá»±c tiếp tìm cha để nói chuyện thẳng thắn.
Trong lòng tôi cÅ©ng rất muốn biết rốt cuá»™c tôi bây giá» có bao nhiêu phần ảnh hưởng tá»›i quyết định của cha và Nghiêm Ngá»c Thà nh. Tuy tôi má»›i bắt đầu có tÆ° cách tham gia "máºt nghị" trong phòng vá»›i Nghiêm Ngá»c Thà nh, nhÆ°ng chung quy vẫn có chút mùi vị của sá»± ngưỡng má»™. Có kiến nghị gì cÅ©ng Ä‘á»u nói quanh co lòng vòng, khéo léo dẫn dắt.
Thẳng thắn nói chuyện vá»›i há», đặc bệit là cha tôi, e rằng tạm thá»i cÅ©ng không cho rằng tôi có tÆ° cách nà y?
Từ bệnh viện Nhân Dân trở vá», tôi đến thẳng phòng là m việc của cha.
Cha Ä‘ang phê duyệt công văn, Giang Hữu TÃn cÅ©ng Ä‘ang chỉnh là má»™t số tÆ° liệu cho ông ấy. Khó mà không nhìn thấy những ngÆ°á»i khác, phòng là m việc của uá»· viên cấp huyện lúc bấy giá» không thể có má»™t phòng riêng, Giang Hữu TÃn cÅ©ng không phải là cả ngà y từ sáng tá»›i tối Ä‘i theo cha, giúp ông ấy chỉnh lý hết tà i liệu, còn phải vá» máºt khoa là m việc. May mà phòng là m việc của máºt khoa ở cùng má»™t tầng. ÄÆ°Æ¡ng nhiên trở vá» máºt khoa thì Giang SÄ© TÃn cÅ©ng không có việc gì khác, ngoà i việc hoà n thà nh những bản thảo mà cha viết ra, rồi đợi Ä‘iện thoại dặn dò của ông ấy. Trưởng khoa của hắn vẫn là chÃnh phó chủ nhiệm của phòng là m việc, Ä‘á»u sẽ không ngu ngốc mà phái hắn Ä‘i là m những chuyện khác.
Tôi ló đầu và o trong, Giang Hữu TÃn rất cảnh giác, láºp tức phát hiện ra, liá»n cÆ°á»i chà o há»i.
"Tiểu Tuấn, đến đây."
Nói ra thì Giang Hữu TÃn lúc nà y cÅ©ng vẫn là ngÆ°á»i ngoà i, nhÆ°ng nghe gá»i tôi là Tiểu Tuấn thì lại rất tá»± nhiên. Ở kiếp trÆ°á»›c, hắn đã gá»i tôi nhÆ° thế hÆ¡n 20 năm rồi.
Tôi cÆ°á»i nói "Anh Giang", rồi nói vá»›i cha: "Cha, con có chuyện muốn nói vá»›i cha, liên quan tá»›i LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh."
"Lương Quốc Thà nh nà o?"
Cha nhất thá»i không tỉnh táo.
Tôi quả tháºt không khách sáo mà ngồi xuống ghế phÃa trÆ°á»›c chiếc bà n trong phòng là m việc, Ä‘ang muốn giải thÃch thì lại xảy ra má»™t sai lầm. Bà n trong phòng rất cao, lại chất hà ng đống văn kiện, còn tôi thì lại quá lùn, ngồi nhÆ° thế nà y thì cho dù có cố gắng ngẩng cao cái cổ cÅ©ng không nhìn thấy khuôn mặt cha.
Cha cÆ°á»i rá»™ lên: "Có chuyện gì thì đến trÆ°á»›c mặt cha mà nói."
Giang Hữu TÃn cung kÃnh nói vá»›i cha tôi: "Liá»…u chủ nhiệm, váºy tôi ra ngoà i trÆ°á»›c."
Cha chÆ°a kịp trả lá»i thì tôi đã vá»™i cÆ°á»›p lá»i nói: "Không sao, anh Giang đúng lúc ở đây thì có thể tham gia, xem việc nà y nên là m nhÆ° thế nà o."
Vẻ mặt của cha có chút nghiêm khắc, đứng dáºy nhìn trừng trừng và o tôi: "Là chuyện công?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên, con sẽ không nói chuyện riêng ở nÆ¡i là m việc."
"Äược."
Cha chuyển những văn kiện trước mắt ra chỗ khác, nhìn chăm chú và o tôi.
"Con nói đi, là chuyện gì?"
"LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh chÃnh là xã viên mà hôm qua bị Ä‘á»™i bảo vệ má» khai thác Thất Nhất đánh bị thÆ°Æ¡ng, hoà n cảnh trong nhà đặc biệt khó khăn..."
Tôi bắt đầu mở lá»i thuáºt lại tình hình đã biết được trong bệnh viện hôm nay.
Cà ng nghe vẻ mặt của cha cà ng nghiêm túc, khi nghe thấy LÆ°Æ¡ng Kinh VÄ© đạt được giải nhì cá nhân toà n năng của cuá»™c đại thi đấu võ cấp má»™t thuá»™c sÆ° Ä‘oà n bá»™ Ä‘á»™i, láºp tức được Ä‘á» bạt lên là m cán bá»™ thì cha Ä‘á»™t nhiên thay đổi sắc mặt, không kìm được mà "A" nhẹ má»™t tiếng.
"Hắn là lÃnh của Ä‘Æ¡n vị nà o?"
Tôi đã nói phiên hiệu của đơn vị
Cha cà ng kinh ngạc hơn, tự nhủ: "Là đơn vị cũ của cha."
Trong lòng tôi mừng vô cùng, đây là việc không ngỠtới.
"Nói nhÆ° váºy, anh ấy còn là chiến hữu của cha. Cha, Ä‘Æ¡n vị cÅ© của cha chÃnh là bá»™ Ä‘á»™i chủ lá»±c có tiếng nhỉ!
Bá»™ Ä‘á»™i chủ lá»±c nà y trong đấu tranh giải phóng đã đánh từ phÃa bắc cho đến phÃa nam, lôi cuốn toà n quốc, chiến công hiển hách, vẫn là chủ lá»±c tinh nhuệ không há» hổ thẹn vá»›i ai. Phà m những ngÆ°á»i đã là m lÃnh ở đó Ä‘á»u không khá»i lấy là m vinh dá»±.
Cha hÃt má»™t hÆ¡i nói: "Có thể đạt được giải nhì trong cuá»™c thi đấu võ ở đó, cái ngÆ°á»i LÆ°Æ¡ng Kinh VÄ© nà y cÅ©ng tháºt là không bình thÆ°á»ng."
Tôi tranh thủ thá»i cÆ¡: "Cha, váºy cha giúp anh ấy Ä‘i? Ãt nhất thì cÅ©ng đừng báo chuyện của LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh cho Ä‘Æ¡n vị của anh ấy. LÆ°Æ¡ng Kinh VÄ©...chÃnh là hi vá»ng cuối cùng của gia đình anh ấy.
Lá»i nà y không những cha nghe xong hÆ¡i gáºt đầu mà thần sắc của Giang Hữu TÃn cÅ©ng có chút xúc Ä‘á»™ng. Hắn là m thÆ° kà không lâu, còn chÆ°a thể là m được giấu lại những cảm xúc hỉ ná»™ ái ố. Xuất thân con nhà nông cÅ©ng biết được tiá»n đồ của LÆ°Æ¡ng Kinh VÄ© đối vá»›i gia đình nông có ý nghÄ©a nhÆ° thế nà o.
Cha ngẩng mặt lên nhìn Giang Hữu TÃn, Giang Hữu TÃn hÆ¡i gáºt đầu.
Äây lại là má»™t phát hiện má»›i, há» phối hợp cÅ©ng chỉ có thá»i gian má»™t tháng, lại có được sá»± hiểu ngầm ăn ý nhÆ° váºy. Nhìn dáng vẻ thì cha rất coi trá»ng Giang Hữu TÃn, vá»›i vấn Ä‘á» nà y cÅ©ng sẽ trÆ°ng cầu ý kiến của hắn. Äó không phải là sá»± đãi ngá»™ mà những thÆ° kà bình thÆ°á»ng có được.
"Chuyện nà y cha không tiện tự động là m chủ."
Cha còn có chút do dự.
"Váºy bác Nghiêm thì sao? Bác ấy có thể là m chủ được không? Cha Ä‘i nói vá»›i bác ấy, bác ấy nhất định sẽ tôn trá»ng ý kiến của cha."
"Sao con không tự đi nói với bác ấy?"
Cha cÆ°á»i nhạt nói.
"Con đi nói có tác dụng không?"
"Con vẫn chưa thỠmà , sao biết là không có tác dụng?"
Thá»±c ra chỉ cần thuyết phục được cha, thì đối vá»›i việc thuyết phục Nghiêm Ngá»c Thà nh, tôi rất có niá»m tin. Nghiêm Ngá»c Thà nh tuy lá»›n tuổi hÆ¡n cha, kinh nghiệm phong phú hÆ¡n cha, nhÆ°ng có lúc lại bồng bá»™t, xúc Ä‘á»™ng hÆ¡n cha, cà ng dá»… dùng tình cảm đánh và o tâm lý.
"Cha, con có thể Ä‘i nói vá»›i bác Nghiêm, hÆ¡n nữa có lẽ sẽ thuyết phục được bác ấy, nhÆ°ng còn có má»™t ngÆ°á»i khác ở đó lại cần cha Ä‘i nói."
Cha nhÃu mà y má»™t cái: "Ai?"
"Äến lúc đấy con sẽ nói cho cha."
Tôi mỉm cÆ°á»i, đã gỡ được má»™t nút thắt.
--------------------------------------------------
NgÆ°á»i đến bệnh viện tuyên bố quyết định xá» lý vẫn là TrÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i trưởng và má»™t dân cảnh, chỉ có Ä‘iá»u thái Ä‘á»™ lại thay đổi 180 Ä‘á»™, khách khà cÆ°á»i tÃt mắt, giống nhÆ° không phải đến để xá» lý LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh mà là đến để thăm ngÆ°á»i bệnh váºy.
TrÆ°á»›c lúc đó Nghiêm Ngá»c Thà nh nghe xong sá»± tình tôi đã thuáºt, cÆ¡ hồ nhÆ° không có chút do dá»±, láºp tức cầm Ä‘iện thoại gá»i đến cục công an, trá»±c tiếp tìm cục trưởng Nhan Tùng Bách, há»i vá» vụ án. Vì Nghiêm Ngá»c Thà nh và cha đã từng Ä‘Ãch thân đến bệnh viện Thái SÆ¡n để hiểu thêm tình hình, Nhan Tùng Bách rất chú tâm đến sá»± tiến triển của vụ án nà y, đối vá»›i tình tiết vụ án cÅ©ng hiểu tÆ°Æ¡ng đối rõ, cÆ¡ bản là giống nhÆ° những gì tôi đã nói.
"Nếu đây là phạm pháp lần đầu thì tôi thấy vẫn nên cho ngÆ°á»i ta má»™t cÆ¡ há»™i sá»a đổi là m lại từ đầu, không thể thể đánh cho đến chết được, hÆ¡n nữa hoà n cảnh gia đình anh LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh nà y cÅ©ng quả tháºt là đáng được đồng tình. Tôi kiến nghị cÆ¡ quan công an cẩn tháºn xá» lý."
Nghiêm Ngá»c Thà nh nói chuyện rất có quy tắc, không má»™t chút thiên vị nà o. NhÆ°ng Nhan Tùng Bách Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng hiểu ngầm trong lòng.
Tôi đứng dáºy nhìn Nghiêm Ngá»c Thà nh, trong mắt lá»™ ra má»™t vẻ khâm phục rõ rà ng, giÆ¡ thẳng ngón tay cái lên.
"Tiểu tỠthối, cháu đã thà nh sếp của chú rồi sao!"
Nghiêm Ngá»c Thà nh mắng đùa tôi, rồi kêu tôi ra ngoà i phòng là m việc.
Có chỉ thÃch chÃnh miệng của Nghiêm Ngá»c Thà nh thì thái Ä‘á»™ TrÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i trưởng thay đổi cÅ©ng là điá»u dá»… hiểu.
Tôi vốn không muốn lại đến bệnh viện Nhân Dân nữa---không nghe được tiếng cảm Æ¡n của ngÆ°á»i ta mà lại không chống lại được sá»± ép buá»™c của LÆ°Æ¡ng trưởng khoa, chú ấy là ngÆ°á»i có kÄ© năng võ tháºt sá»±, tôi không dám Ä‘á» công phu quyá»n cÆ°á»›c vá»›i chú ấy.
Chú ấy vẫn không yên tâm, không phải là nghi ngá» tôi nói dối, chỉ là có chút lo lắng chỉ thị của Nghiêm Ngá»c Thà nh đến khi cục công an chấp hà nh lại bị thay đổi. Có tôi ở đó, vạn nhất chuyện có biến thì cÅ©ng có thể kịp thá»i nghÄ© ra cách xoay chuyển.
Tháºt ra sá»± lo lắng nà y là thừa, đây không phải là cái án lá»›n gì, Nghiêm chủ nhiệm đã Ä‘Ãch thân chiếu cố đến thì Nhan cục trưởng sẽ không dám thá» Æ¡.
"....Thá»±c tế thì thái Ä‘á»™ nháºn thức của LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh khá tốt, lại là phạm tá»™i lần đầu. Cục công an Huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng quyết định Ä‘Æ°a LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh cho trị an tạm giam 7 ngà y...đồng chà LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh, đồng chà có ý kiến gì vá»›i cách xá» lý nà y không?"
Lương Quốc Thà nh mơ hồ nhìn đội trưởng Trương, lại nhìn trưởng khoa Lương. Không biết trị an tạm giam là có ý gì.
LÆ°Æ¡ng trưởng khoa thở dà i má»™t hÆ¡i, gáºt gáºt đầu vá»›i LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh, nói vá»›i TrÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i trưởng: "TrÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i trưởng. Anh xem, chân của anh ấy vẫn chÆ°a khá»i..."
TrÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i trưởng cÆ°á»i: "LÆ°Æ¡ng trưởng khoa, anh cứ yên tâm, Nhan cục trưởng đã dặn dò rồi, trị an tạm giữ có thể tạm thá»i hoãn chấp hà nh. Äợi chân của anh LÆ°Æ¡ng khá»i lại thì nói sau."
"Cảm ơn, cảm ơn!"
LÆ°Æ¡ng trưởng khoa rất vui mừng, má»™t ngÆ°á»i không thÃch nói nhiá»u nhÆ° chú ấy lại cÅ©ng không khá»i liên tục nói cảm Æ¡n.
LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh nhìn thấy dáng vẻ của LÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i trưởng nhÆ° váºy cÅ©ng biết rằng chuyện nà y cÆ¡ bản cÅ©ng đã qua, khuôn mặt gầy gò lá»™ ra vẻ vui mừng, nhÆ°ng vẫn còn má»™t chút lo lắng, há»i má»™t câu: "Váºy, Ä‘Æ¡n vị bá»™ Ä‘á»™i..."
TrÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i trưởng cÆ°á»i hÃp mắt nói: "Yên tâm, Nhan cục trưởng cÅ©ng đã dặn dò...LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh, không giấu gì anh, vì chuyện nà y mà Nghiêm chủ nhiệm, Liá»…u chủ nhiệm Ä‘á»u Ä‘Ãch thân gá»i Ä‘iện cho Nhan cục trưởng của chúng tôi. Liá»…u chủ nhiệm còn đặc biệt căn dặn không thể để chuyện nà y truyá»n đến Ä‘Æ¡n vị bá»™ Ä‘á»™i đó. Nói đó là đơn vị cÅ©, tháºt không muốn bôi xấu huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng chúng ta, ha ha ha. Những chuyện là m bôi nhá» huyện Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên tôi sẽ không là m rồi..."
Tà i sản của Lôi Äế
Chữ ký của Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bÆ°á»›c tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
08-06-2011, 10:23 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
ChÆ°Æ¡ng 62: TÃnh chuyện kết thân tại bệnh viện.
NgÆ°á»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
Äối vá»›i TrÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i trưởng mà nói, việc nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Ä‘á»u là công lao của LÆ°Æ¡ng trưởng khoa, tháºt không ngá» rằng má»™t bảo vệ trưởng khoa nhÆ° bác LÆ°Æ¡ng được ngÆ°á»i ta quan tâm đến váºy. Nhìn và o mắt LÆ°Æ¡ng trưởng khoa thì lại cà ng thêm phần kÃnh nể.
LÆ°Æ¡ng trưởng khoa có chút xấu hổ, chú ấy là má»™t ngÆ°á»i không giá»i nói năng, hÆ¡i luống cuống nhìn tôi, nó có nghÄ©a là cầu viện. Tôi nhịn cÆ°á»i, quay lÆ°ng Ä‘i. LÆ°Æ¡ng trưởng khoa không biết là m thế nà o Ä‘Ã nh phải gắng gượng nói qua loa và i câu, rồi Ä‘Æ°a TrÆ°Æ¡ng Ä‘á»™i trưởng Ä‘i.
"Quốc CÆ°á»ng, tháºt may là có anh..."
Lương trưởng khoa cà ng ngại hơn, liên tục xua tay, nói: "Anh Quốc Thà nh, đây không phải là công lao của tôi, đây là ..."
Tôi quay ngÆ°á»i lại, Ä‘Æ°a ngón tay đặt dá»c lên môi, ra hiệu chá»› có nói.
"SÆ° phụ, nếu nhÆ° muốn nói má»™t tiếng cảm Æ¡n có nghÄ©a không coi cháu là đồ đệ rồi, cháu sẽ láºp tức Ä‘i!
LÆ°Æ¡ng trưởng khoa cÆ°á»i gượng, lắc lắc đầu, quả nhiên không nói.
Cục công an đã kết án nhÆ° thế, nhÆ°ng vấn Ä‘á» vẫn chÆ°a được giải quyết hết. Khoản tiá»n viện phà thuốc men lá»›n nhÆ° thế vẫn giống nhÆ° má»™t ngá»n núi lá»›n đè lên đầu LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh nhÆ° trÆ°á»›c. Có Ä‘iá»u chuyện nà y bất luáºn nhÆ° thế nà o thì LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh cÅ©ng sẽ không là m phiá»n tá»›i LÆ°Æ¡ng trưởng khoa nữa.
LÆ°Æ¡ng trưởng khoa có lòng giúp đỡ nhÆ°ng lá»±c bất tòng tâm, cÅ©ng không tiện nói nhiá»u.
Buổi sáng ngà y thứ tÆ°, tôi đến "Bá»™ bảo vệ lợi Ãch nhân dân", không ngá» lại gặp được LÆ°Æ¡ng Xảo ở cổng sân lá»›n cách uá»· huyện. Cô ấy đứng ở đấy rất lâu mà không dám bÆ°á»›c và o.
"Chị Xảo Nhi, sao lại là chị?"
Tôi có chút vui mừng ngoà i ý muốn.
LÆ°Æ¡ng Xảo nhoẻn miệng cÆ°á»i, bÆ°á»›c nhanh tá»›i, nhét mấy quả trứng gà và o bà n tay tôi, mặt Ä‘á» lên nói "cảm Æ¡n", rồi quay ngÆ°á»i chạy nhÆ° bay. Tôi ngẩn ra nhìn mấy quả trứng còn ấm trong tay, lòng cảm Ä‘á»™ng vô cùng.
NgÆ°á»i dân lúc đó chÃnh là nhÆ° váºy. Chỉ cần bạn giúp hỠấy, há» sẽ luôn ghi nhá»›, nghÄ© đủ má»i cách, là m hết sức để báo đáp bạn. Mấy quả trứng gà nà y có lẽ là do gà mái nhà cô ấy đẻ, vốn có thể Ä‘em đổi thà nh tiá»n trả má»™t Ãt viện phà cho cha cô ấy, hoặc bồi bổ thêm má»™t chút dinh dưỡng, nhÆ°ng cô ấy lại đứng bồi hồi má»™t lúc lâu trÆ°á»›c cổng cách cách uá»· huyện, rồi nhét và o trong tôi.
---------------------------------
"Cha, Ä‘á»u tại con vô dụng..."
Con gái lá»›n LÆ°Æ¡ng gia ngồi xuống trÆ°á»›c giÆ°á»ng bệnh, Ä‘au lòng khóc lóc.
Lương Quốc Thà nh lắc đầu, buồn bã nói: "Cha không trách con, là cha đã để con phải ấm ức."
Vợ của LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh lại có chút bá»±c mình nói: "Bá»n há» cÅ©ng tháºt chẳng có lÆ°Æ¡ng tâm, còn nói gì là thông gia chứ, đến nÆ°á»›c nà y rồi mà cÅ©ng không giúp má»™t tay..."
"Thôi, mình cÅ©ng đừng trách con nữa, nó cÅ©ng đủ khổ rồi, nhà ngÆ°á»i ta cÅ©ng không phải là trồng cây tiá»n mà ."
Tôi đến thăm LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh, đúng lúc ở ngoà i nghe được mấy câu đó, có lẽ là nói vá» tiá»n viện phà thuốc men của LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh. Vị thông gia là m chủ nhiệm xã mua bán đó lại không chịu giúp đỡ, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng khó trách, con dâu cÅ©ng đã mua được, bụng cÅ©ng ngà y cà ng lá»›n, hoà n toà n không cần phải vứt tiá»n qua cá»a sổ nữa.
LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh nói đúng, chẳng nhà ai trồng cây tiá»n cả.
"Lương sư phụ, đã khoẻ hơn chưa?"
Tôi bước và o trong, đặt giỠtrúc xuống, bên trong đặt mấy quả trứng gà , mì và một cân thịt lợn. Vì Lương Quốc Thà nh hút thuốc lá nên đã mua cả hộp diêm.
"Ai yaaa, là Liễu...Liễu..."
Cách xÆ°ng hô nà y tháºt là khó cho LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh, trá»±c tiếp gá»i là Liá»…u Tuấn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không được, gá»i là Liá»…u thiếu gia cÅ©ng không hợp quy tắc, gá»i là "Tiểu Tuấn" lại tá» ra quá lá»›n, còn gá»i là Liá»…u chủ nhiệm thì lại cà ng vượt quá giá»›i hạn, vì thế mà chữ "Liá»…u" nà y nói mãi mà không xong.
"LÆ°Æ¡ng sÆ° phụ, bác gá»i cháu Tiểu Tuấn là được rồi."
"Váºy sao được?"
"Có gì mà không được chứ? Cháu là đồ đệ của chú Lương, bác lại là anh trai chú ấy, nói thế nà o thì cũng là trưởng bối của cháu."
"Äiá»u nà y tháºt không dám, con của nhà Liá»…u chủ nhiệm thì không giống..."
Vợ của LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh nhìn thấy tôi xách theo má»™t cái giá» lá»›n nhiá»u đồ nhÆ° váºy lại cà ng ngại.
"Ôi chao, còn mang nhiá»u thứ nhÆ° thế nà y đến nữa, là m sao có thể nháºn được chứ?"
"Không sao, không sao, cháu là đến thăm bác mà ."
"Ôi, ngÆ°á»i anh em Quốc Thà nh, cáºu ở đây rồi, để tôi tìm mãi..."
Nói đến đây, má»™t giá»ng nói chói tai của phụ nữ vang lên, má»™t ngÆ°á»i nhanh giống nhÆ° gió lốc tiến và o trong phòng, miệng gá»i không ngá»›t.
"NgÆ°á»i anh em Quốc Thà nh, thÃm ấy Æ¡i, chuyện vui rồi..."
Má»i chuyện Ä‘ang êm Ä‘á»m Ä‘á»™t nhiên lại có ngÆ°á»i xông và o nhÆ° váºy, không coi ai ra gì, là m cho ngÆ°á»i bệnh, ngÆ°á»i chăm sóc bệnh nhân cả phòng Ä‘á»u trợn mắt há mồm. Äịnh thần nhìn kÄ© má»›i nhìn rõ là má»™t ngÆ°Æ¡i phụ nữ trung niên khoảng bốn mấy tuổi, khuôn mặt đầy mồ hôi dầu bóng loáng, gò má cao, môi hÆ¡i má»ng, vừa nhìn đã biết là loại ngÆ°á»i giá»i ăn nói.
Nhìn thấy bà ta, khuôn mặt LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh thay đổi hẳn, cÆ°á»i gượng nói: "Chị Quế Hoa (chị dâu Quốc Thà nh), có chuyện gì mà vui thế?"
Vợ của Lương Quốc Thà nh lại có chút chột dạ, hơi quay đầu đi.
"Ôi cha, cáºu Quốc Thà nh nà y, cáºu không phải là muốn tìm chồng cho Xảo Nhi sao? Chuyện nà y thà nh rồi!"
Tôi láºp tức bị choáng!
LÆ°Æ¡ng Xảo? Lấy chồng? Äây là chuyện gì váºy?
Lương Quốc Thà nh mặt tái mét.
"Ai nói váºy? Ai nói Xảo Nhi nhà tôi muốn lấy chồng?"
Bà chị dâu Quế Hoa tháºt sá»± không hiểu, quay đầu lại há»i vợ của LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh: "ThÃm nó à , không phải là hai hôm trÆ°á»›c thÃm đã nói vá»›i tôi sao? Tôi phải bá» ra bao nhiêu công sức má»›i tìm được má»™t mối tốt nhÆ° thế."
LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh nhìn thẳng và o vợ, ghìm giá»ng nói: "Là mình?"
Vợ của hắn cổ cứng nhắc gáºt gáºt: "Cha nó à , gia đình ta bây giá» quả tháºt là hết cách..."
LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh cảm thấy chán nản, giáºn nói: "Tôi không nằm viện nữa, chết cÅ©ng phải sạch sẽ."
Nói đến đây thì đưa hai tay ra đỡ cái chân trái đang bó bột lên.
Vợ bác ấy hoảng hốt, vá»™i và ng đứng dáºy, nÆ°á»›c mắt trà o lên, nghẹn ngà o nói: "Mình chết rồi thì cha mẹ chúng ta phải là m sao? Kinh VÄ© và Xảo Nhi phải là m sao? Tôi phải là m sao đây?"
Lương Quốc Thà nh hai tay dừng lại, không lên tiếng được.
Quế Hoa tháºt đúng là ngÆ°á»i khôn khéo, cÆ°á»i cÆ°á»i giảng hoà : "Xem hai ngÆ°á»i kìa, cái gì mà sống vá»›i chả chết chứ, nói cho hai ngÆ°á»i biết nhé, chị lần nà y tháºt sá»± đã tìm được má»™t gia đình tốt cho Xảo Nhi. Hai ngÆ°á»i nghe chị nói đã."
CÅ©ng không đợi vợ chồng LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh nói gì, láºp tức và o chuyện.
Hoá ra phÃa bên kia lại là má»™t ngÆ°á»i Ä‘á»™c thân lá»›n tuổi của công xã Cá»u Lý Phô, theo nhÆ° Quế Hoa nói thì chÆ°a đến 40 tuổi. Tôi thá» Æ¡ đứng bên cạnh nhìn, những lá»i bà mai nói không thể tin được giống nhÆ° những quảng cáo của các công ty kinh doanh nhà đất ở háºu thế, căn phòng ở bên cạnh cống nÆ°á»›c hôi thối thì lại nói thà nh "sống bên bá» sông tôn quý". Quế Hoa úp úp mở mở nói ra những từ nà y, bảo ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đó chÆ°a đến 40 nhÆ°ng sợ là cÅ©ng xấp xỉ.
Má»™t ngÆ°á»i Ä‘á»™c thân bình thÆ°á»ng không Ä‘i là m việc chÃnh đáng lại là m trò giết bò giết chó, là m cái nghỠđầu cÆ¡ chuá»™c lợi, đánh bà i đánh bạc, thủ Ä‘oạn bịp bợm, trong tay lại cÅ©ng tÃch góp được mấy Ãt tiá»n. Chỉ cần LÆ°Æ¡ng gia đồng ý là m thông gia thì láºp tức sẽ bá» ra 400 đồng là m lá»… hiếu kÃnh "nhạc phụ nhạc mẫu".
Má»™t tên Ä‘á»™c thân chÆ¡i bá»i lêu lổng nhÆ° váºy chÃnh là loại "nhị lÆ°u tá»" (quân đầu Ä‘Æ°á»ng xó chợ) mà nông thôn vẫn gá»i, hÆ¡n nữa còn là "lão nhị lÆ°u tá»", loại ngÆ°á»i ma ghê quá»· ghét, thế mà đến mồm Quế Hoa thì lại biến thà nh má»™t ngÆ°á»i tốt khó gặp được.
"NgÆ°á»i nà y có bản lÄ©nh, biết kiếm tiá»n, không cha không mẹ, má»™t chút trách nhiệm cÅ©ng không. Xảo Nhi gả Ä‘i thì chỉ cần hưởng phúc thôi. Quan trá»ng là cáºu ấy có thể láºp tức bá» ra 400 đồng để..."
"Äừng nói nữa!" LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh giá»ng trầm xuống, trên trán gân xanh nổi lên, nhìn chằm chằm và o Quế Hoa nói từng chữ má»™t: "Tôi tuyệt đối không đồng ý!"
Những bệnh nhân khác trong phòng và cả ngÆ°á»i nhà của hỠđã ở đây mấy ngà y cÅ©ng hiểu đại khái tình hình LÆ°Æ¡ng gia, Ä‘á»u rất thông cảm, không còn vì hắn là "tên trá»™m" mà kì thị. Lúc nà y cÅ©ng có ngÆ° lên tiếng ủng há»™.
"Äúng đấy, việc nà y sao được? Con gái nhà ngÆ°á»i ta năm nay má»›i có 14, 15 tuổi..."
"Äúng váºy, tá»™i nghiệp lắm..."
Quế Hoa thấy đã chá»c giáºn má»i ngÆ°á»i, cÅ©ng không sợ hãi, cÆ°á»i nói: "Ôi dá»i, cáºu Quốc Thà nh nà y, cáºu không đồng ý thì có ai có thể đồng ý chứ? Tôi cÅ©ng chỉ là thấy cáºu bây giá» có chút khó khăn nên muốn giúp đỡ thôi."
"Cảm Æ¡n ý tốt. Không cần nói đến cái chân trái nà y bị gẫy mà cho dù cả hai chân Ä‘á»u đứt thì tôi cÅ©ng tuyệt đối không bán con gái...tôi đã từng có lá»—i vá»›i Thiếu Lan rồi..."
Lương Quốc Thà nh nói đến đây thì nước mắt lại chảy xuống.
Con gái lá»›n LÆ°Æ¡ng gia cÅ©ng khóc lá»›n lên. LÆ°Æ¡ng Thiếu Lan chÃnh là tên chị ấy.
Hai cha con cùng khóc,là m cho má»i ngÆ°á»i ở đó Ä‘á»u thấy chua xót, mấy đại ma đại thẩm chăm sóc bệnh nhân cÅ©ng già n dụa nÆ°á»›c mắt.
"GiÆ°á»ng 34, ná»™p tiá»n!"
Má»™t y tá béo ỵ vẻ oai nghiêm bÆ°á»›c và o, giá»ng vang ầm ầm quát lên, doạ cho vợ chồng con cái LÆ°Æ¡ng gia Ä‘á»u run cả ngÆ°á»i, sắc mặt thay đổi hẳn. Sá»± to lá»›n của y tá đó quả thá»±c là m cho ngÆ°á»i ta phải ngưỡng má»™. Hiá»n triết VÆ°Æ¡ng Tiểu Ba tiên sinh trong đại tác phẩm của ông đã từng kể vá» má»™t thầy giáo hồi tiểu há»c của mình, có viết: Cả ngÆ°á»i là trái cây rau củ, bá»™ ngá»±c giống quả dÆ°a hấu, mông giống quả bà đá». NgÆ°á»i y tá nà y đúng là sinh Ä‘á»™ng nhÆ° những gì VÆ°Æ¡ng Tiểu Ba tiên Sinh đã miêu tả.
"Y tá, cần...cần nộp bao nhiêu..."
LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh và vợ bác ấy Ä‘á»u không lên tiếng, đó lại là má»™t câu há»i rụt rè của LÆ°Æ¡ng Xảo.
"300 đồng"
"Sao cÆ¡, nhiá»u nhÆ° váºy á?"
LÆ°Æ¡ng Xảo nhẹ giá»ng kinh ngạc hô lên má»™t tiếng.
NgÆ°á»i y tá béo liếc ánh mắt kì thị má»™t cái, lắc lÆ° lắc lÆ° bá»™ ngá»±c là hai quả dÆ°a hấu lá»›n Ä‘i ra, trÆ°á»›c khi Ä‘i còn vứt lại má»™t câu: "Nếu còn không ná»™p phà thì ngà y mai sẽ ngừng thuốc."
Trong phòng bệnh Ä‘á»™t nhiên trở nên vô cùng yên tÄ©nh. Sắc mặt má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u rất khó coi, chỉ có Ä‘á»™c khoé miệng Quế Hoa là hiện lên má»™t Ä‘iệu cÆ°á»i mà khó có thể nháºn ra.
LÆ°Æ¡ng Xảo cúi đầu trầm tÆ° suy nghÄ©, khuôn mặt nhá» nhắn thanh tú xinh đẹp lá»™ ra má»™t thần sắc dứt khoát, nói vá»›i Quế Hoa: "ThÃm, cháu đồng ý."
Lương Quốc Thà nh sắc mặt thay đổi.
"Tôi không đồng ý."
Quế Hoa vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, còn chÆ°a trả lá»i thì má»™t tiếng trẻ con trong trẻo Ä‘á»™t nhiên vang lên.
Không cần nói, ngÆ°á»i xông và o lúc nà y là m trượng mã chÃnh là tại hạ --- Liá»…u Tuấn tiên sinh.
Quế Hoa ngạc nhiên, rồi lá»™ ra vẻ xem thÆ°á»ng, bÄ©u môi, phất tay nói: "Con cái nhà ai, sao lại dám nói loạn ở đây váºy? Cháu thì hiểu cái gì? Äi Ä‘i, sang kia chÆ¡i Ä‘i."
Nhìn thấy tôi mặc quần áo rất gá»n gà ng cho rằng tôi là con của má»™t bệnh nhân nà o đó, vì thế không có lá»›n tiếng quát.
Tôi lạnh lùng nhìn bà ta, nói: "Cháu là con nhà ai không cần bác phải quan tâm. Ở đây không có chuyện của bác, bác đi đi."
"Ôi chà , đứa trẻ nà y khẩu khà lá»›n tháºt đấy. Cha của cháu là Nghiêm Ngá»c Thà nh hay Liá»…u Tấn Tà i váºy?"
Quế Hoa há»i kiểu châm chá»c, tháºt khó cho má»™t bà mai chạy khắp nÆ¡i lại có sá»± giác ngá»™ chÃnh trị cao nhÆ° váºy, thoắt cái đã có thể nói ra được tên của hai tân nhiệm. Từ Ä‘iá»u nà y có thể chứng minh được má»™t việc: sau khi triển khai "Äại tuyên truyá»n, đại thảo luáºn", uy tÃn của Nghiêm Ngá»c Thà nh và cha tôi được dâng cao lên hÆ¡n bao giá» hết, Ãt nhất đã rất thà nh công trừ bỠđược ảnh hưởng của tiá»n nhiệm VÆ°Æ¡ng Bổn Thanh và Trịnh HÆ°ng Vân trong dân gian. Còn vá» giải trừ ảnh hưởng trong cán bá»™ thì e rằng còn cần má»™t thá»i gian nữa.
"Bác đoán đúng rồi đấy, cha cháu là Liễu Tấn Tà i."
Khi lần đầu tiên đến đây, LÆ°Æ¡ng trưởng khoa đã từng giá»›i thiệu thân pháºn của tôi, cÅ©ng không cần phải giấu diếm.
Quế Hoa im bặt, trong ánh mắt là sá»± hoà i nghi xen lẫn kÃnh sợ.
"Chị Quế Hoa, Tiểu... Tiểu Tuấn tháºt sá»± là con trai của Liá»…u chủ nhiệm. Chuyện của tôi cÅ©ng là được Liá»…u chủ nhiệm giúp đỡ rất nhiá»u."
Lương Quốc Thà nh nói chen và o đúng lúc.
Quế Hoa láºp tức tÆ°Æ¡i cÆ°á»i: "Ôi chà , tháºt là con của Liá»…u chủ nhiệm, bà già nà y tháºt đã nhìn nhầm, đắc tá»™i rồi, đắc tá»™i rồi..."
Tôi cÅ©ng chẳng muốn dây dÆ°a gì nhiá»u vá»›i loại ngÆ°á»i nà y, quay đầu nói vá»›i LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh: "LÆ°Æ¡ng sÆ° phụ, vấn Ä‘á» tiá»n thuốc men viện phà của bác cha cháu đã tìm TrÆ°Æ¡ng trưởng má» than Thất Nhất nói chuyện rồi, nên có hi vá»ng giải quyết được má»™t phần."
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
08-06-2011, 10:24 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 63: Công việc mới của Lương Xảo.
NgÆ°á»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
Vốn ý của tôi là muốn cha Ä‘á»™c láºp giải quyết vấn Ä‘á», dù sao cÅ©ng không phải là chuyện gì lá»›n lắm, trá»™m má»™t Ãt than, bị ngÆ°á»i ta đánh gẫy chân, dùng má»™t quan Ä‘iểm không có pháp luáºt mà nói cÅ©ng coi là huá» nhau rồi. Giả dụ nhÆ° ăn trá»™m Ãt than, lại đánh gẫy chân nhân viên bảo vệ má» than thì má»›i là nghiêm trá»ng.
Ai mà biết được cha lại tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc quan liêu hà nh chÃnh váºy, lại nhất định đẩy cho Nghiêm Ngá»c Thà nh. CÅ©ng chẳng là m sao cả, chỉ có Ä‘iá»u tôi lại phải mất thêm công múa mép. Sức ảnh hưởng của tôi đối vá»›i Nghiêm Ngá»c Thà nh không há» nhá» hÆ¡n má»™t chút nà o so vá»›i cha tôi.
NhÆ°ng giải quyết vấn Ä‘á» viện phà thì cÅ©ng không nhất thiết phải là m phiá»n đến Nghiêm Ngá»c Thà nh.
Cha vốn có chút giao tình vá»›i TrÆ°Æ¡ng trưởng má», bây giá» thân là m má»™t trong hai ngÆ°á»i nắm quyá»n cao nhất ở huyện, TrÆ°Æ¡ng trưởng má» cÅ©ng là ngÆ°á»i hiểu chuyện, đâu thể không nể mặt cha chứ? Tà i chÃnh của má» than Thất Nhất tuy hÆ¡i eo hẹp, nhÆ°ng má»™t Ä‘Æ¡n vị lá»›n mấy nghìn ngÆ°á»i cÅ©ng chẳng thiếu 300 bạc nà y.
Nói đúng hÆ¡n bất kể là tiá»n trong huyện xuất ra hay là tiá»n trong má» than bá» ra thì Ä‘á»u là danh chÃnh ngôn thuáºn. ChÃnh cục huyện có thể thông qua danh nghÄ©a trợ giúp khó khăn mà bá» ra má»™t chút, chÃnh quyá»n cÅ©ng không thể thấy chết mà không cứu. Äiá»u lo sợ là lại dung túng cho thế lá»±c hung hăng cà n quấy của những phần tá» khai thác trá»™m, mà má» than Thất Nhất cÅ©ng Ä‘ang lo nghÄ© vấn Ä‘á» nà y. Bây giá» cha đã Ä‘Ãch thân ra mặt, cho nên má» than Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là thuáºn lợi là m việc.
Má» than Thất Nhất dù sao cÅ©ng nằm trên địa bà n của huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng, sau nà y nếu có gặp những sá»± việc tÆ°Æ¡ng tá»± thì còn phải trông cáºy và o chÃnh quyá»n địa phÆ°Æ¡ng. NhÆ° là các vấn Ä‘á» cung ứng, con cái nháºp há»c, cà ng không thể thiếu được sá»± giúp đỡ của chÃnh quyá»n địa phÆ°Æ¡ng.
Äúng lúc Quế hoa Ä‘ang Ä‘Æ°a qua Ä‘Æ°a lại con ngÆ°Æ¡i, muốn bắt chuyện là m thân thì ngÆ°á»i của phòng tà i vụ và bảo vệ má» than Thất Nhất đến bệnh viện, hỠđã chịu gánh 70% tiá»n viện phÃ, 30% còn lại cÅ©ng có kiến giải. Dù sao thì LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh cÅ©ng đã phạm pháp, không thể không nháºn má»™t chút giáo huấn. Nếu không những thế lá»±c phần tá» khai thác trá»™m sẽ không tháºt sá»± được áp chế. Má»™t lát sau ngÆ°á»i y tá trên ngÆ°á»i mang đầy rau củ quả và má»™t y tá đồng sá»± xinh đẹp khác Ä‘em đến má»™t bình nhá» giá»t treo lên cho LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh.
Quế Hoa cảm thấy mất hứng, chỉ chà o tạm biết hai câu rồi ngượng ngùng bước đi.
Cả nhà LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh tất nhiên là cảm kÃch vô cùng, những ngÆ°á»i nhà của các bệnh nhân khác trong phòng cÅ©ng Ä‘á»u hết lá»i khen ngợi, nói huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng chúng ta tháºt sá»± có hai vị lãnh đạo tốt thÆ°Æ¡ng dân nhÆ° con.
Mặt của tôi lúc dà y lúc má»ng, cÅ©ng chẳng phải Ä‘ang nghe lá»i cảm Æ¡n mình. NgÆ°á»i ta là đang tán dÆ°Æ¡ng Nghiêm Ngá»c Thà nh và cha tôi, tôi chẳng có lý do gì mà ngại cả.
Cha là một quan tốt, là "con quan" đương nhiên cũng thấy có chút vẻ vang.
Tôi láºp tức đứng ở chá»— đó mỉm cÆ°á»i. Tháºt là cảm thấy có chút dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc. Cho đến khi LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh chÄ©a "mÅ©i nhá»n" và o "Tiểu Tuấn", lúc nà y má»›i ý thức được tình hình đã không ổn, vá»™i và ng không ngừng xua tay.
"Lương sư phụ. Không nói cái đó, không nói cái đó. Bác xem, chúng ta vẫn nên bà n bạc một chút chuyện sau nà y đi."
Nói đến chuyện sau nà y, sự vui mừng trên khuôn mặt Lương Quốc Thà nh từ từ biến mất, nỗi lo âu dần dần hiện lên.
"Ôi, sau nà y. Äi má»™t bÆ°á»›c rồi nhìn má»™t bÆ°á»›c váºy..."
Tôi liếc mắt nhìn LÆ°Æ¡ng Xảo. Cô gái nhá» vừa nãy còn quả quyết muốn "bán thân cứu cha" mà bây giá» sá»± việc đã được giải quyết rồi, lại nhÆ° là má»™t con nai nhá» Ä‘ang bị kinh sợ, thu ngÆ°á»i lại má»™t góc, là m cho ngÆ°á»i ta không khá»i cảm thấy đáng thÆ°Æ¡ng. Trong chá»›p mắt đã khÆ¡i dáºy tinh thần hiệp nghÄ©a của tôi.
Cứu ngÆ°á»i thì cứu đến cùng, Ä‘Æ°a Pháºt Ä‘Æ°a tá»›i Tấy Thiên.
Cho dù má» than Thất Nhất đã chịu 70% viện phà nhÆ°ng gia đình LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh vẫn phải bá» ra hÆ¡n má»™t trăm nữa. Trong nhà còn có cha già đang bị liệt, hÆ¡n nữa bác ấy còn phải nằm trên giÆ°á»ng Ãt nhất ba tháng nữa, vợ thì phải ở lại chăm sóc. Má»™t gia đình có của tÃch góp còn cảm thấy bị mất Ä‘i khá nhiá»u sức lá»±c, huống hồ gia đình há»™ lại luôn gặp phải phong ba? Sá»± khó khăn vô cùng của hoà n cảnh chỉ cần nghÄ© cÅ©ng biết.
Nhìn Quế Hoa bÆ°á»›c ra ngoà i vá»›i dáng vẻ không cam tâm, tôi tháºt lo lắng ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y sẽ không chịu dá»… dà ng từ bá», chỉ cần hoà n cảnh LÆ°Æ¡ng gia không thể cải thiện, LÆ°Æ¡ng Xảo cÅ©ng đã thôi há»c thì bị "bán Ä‘i" cÅ©ng là chuyện sá»›m muá»™n.
Có Ä‘iá»u tôi không biết giúp nhÆ° thế nà o?
Tôi chỉ là má»™t cáºu nhóc, dùng danh nghÄ©a của cha để doạ nạt ngÆ°á»i khác thì chẳng có vấn Ä‘á» gì, nhÆ°ng nếu nhÆ° trá»±c tiếp bá» tiá»n ra giúp LÆ°Æ¡ng gia thì e rằng sẽ là m ngÆ°á»i ta sợ chết khiếp mất. Äiá»u Ä‘au đầu nhất chÃnh là LÆ°Æ¡ng Xảo vẫn còn là trẻ con, dù Quế Hoa cho rằng cô ấy đã đủ tuổi để là m vợ ngÆ°á»i ta nhÆ°ng tháºt sá»± nếu để cô ấy Ä‘i là m thì sợ là sẽ không nháºn được sá»± đồng ý của ngÆ°á»i ta.
Tháºt là hao tâm tổn trÃ.
Nhất thá»i chÆ°a thể tìm ra biện pháp tốt, Ä‘Ã nh phải cáo từ vá» váºy.
Lần trÆ°á»›c nhá» có LÆ°Æ¡ng trưởng khoa mà mẹ con LÆ°Æ¡ng Xảo Ä‘á»u tiá»…n ra cá»a, nhÆ°ng lần nà y bổn nha ná»™i thể diện chÆ°a đủ nên chỉ có má»™t mình LÆ°Æ¡ng Xảo tiá»…n thôi. Äi đến cổng, LÆ°Æ¡ng Xảo nhẹ nhà ng kéo mép áo tôi.
Tôi quay đầu lại, nhìn và o cô ấy.
Khuôn mặt cô gái nhá» á»ng Ä‘á» lên, cúi đầu, giá»ng cá»±c nhá» nói: "Cảm Æ¡n bạn!"
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói con gái là “mầm tai hoạ†mà , lá»i nà y xem ra không sai. LÆ°Æ¡ng Xảo bây giá» vẫn chÆ°a đến cấp Ä‘á»™ "tai hoạ", nhÆ°ng xem ra chỉ và i năm nữa, chỉ cần có thể trưởng thà nh xinh đẹp giống chị LÆ°Æ¡ng Thiếu Lan của cô ấy thì Ãt nhất cÅ©ng có thể đạt đến cấp Ä‘á»™ "chuẩn tai hoạ".
Chỉ má»™t câu "cảm Æ¡n cáºu" chẳng có mấy dinh dưỡng mà đã đủ là m tôi luống cuống cả ngà y rồi, liên tục xảy ra sai sót. PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch và anh hai cảm thấy rất ngạc nhiên, nhÆ°ng không dám há»i. Từ khi dạy cho há» các lý luáºn, cái dáng sÆ° phụ của tôi đã ngay ngắn hÆ¡n nhiá»u. Äây cÅ©ng là má»™t táºt xấu của tôi. Khi tôi là m chủ quản công vụ thÆ°á»ng chá»i mắng cho mất mặt tiểu sÆ° phụ má»›i đến.
NgÆ°á»i nà y tháºt là đê tiện, bạn cà ng chá»i anh ta cà ng quấn lấy bạn.
Bữa cÆ¡m trÆ°a vẫn nhÆ° lệ thÆ°á»ng, đến nhà ăn nhá» gần đó ăn. Việc nà y trÆ°á»›c đây là do PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch là m, bây giá» Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là do anh hai đảm nhiệm. PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch nói thế nà o cÅ©ng là chủ, lại là ngÆ°á»i tà n táºt, tất nhiên sẽ có sá»± chiếu cố.
Theo LÆ°Æ¡ng trưởng khoa luyện võ cÆ¡ bản hai tháng, sức lá»±c cÅ©ng lá»›n hÆ¡n không Ãt, lượng cÆ¡m theo đó mà cÅ©ng tăng lên. Khẩu vị lại cÆ¡ hồ nhÆ° giống anh hai váºy, vượt qua PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch gầy gò rất nhiá»u. Tôi không kén chá»n lắm đối vá»›i đồ ăn, có thịt và đủ no là được. Hiệu quả và lợi Ãch của bá»™ duy tu rất lá»›n, tôi đã trở thà nh thằng bé lắm tiá»n "nghìn bạc nhét eo", tất nhiên là có thể trị được cái bệnh thèm ăn thịt của mình.
Có Ä‘iá»u thức ăn và cÆ¡m trÆ°a nay tháºt sá»± có chút khó ăn, có thể là đại sÆ° phụ cảm cúm rồi, bá»±a lưỡi nhiá»u, không thưởng thức được mùi vị, muối cho hÆ¡i nhiá»u. Khi tôi vẫn còn chÆ°a chá»i thì PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch đã chịu không nổi, rút tiá»n ra, kêu anh hai Ä‘i mua bánh bao.
"Tm, cÆ¡m vừa đắt lại vừa khó ăn, phục vụ ở đây từng ngÆ°á»i má»™t vẫn còn vênh cái mặt đáng chết đó lên, nhÆ° kiểu chúng là cha còn chúng ta là con váºy... Ông đây kiếm mấy đồng tiá»n Ä‘á»u cho chó ăn hết rồi..."
Tôi không khá»i nhăn mà y.
Chỉ là cho muối hÆ¡i nhiá»u thôi, tên tiểu tá» nà y đã mắng ngÆ°á»i ác Ä‘á»™c nhÆ° váºy, xem ra vẫn xót tiá»n cÆ¡m.
Tôi thăm dò nhìn hắn, xem ra PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch cả ngÆ°á»i không được dá»… chịu
"Là m sao váºy, là m sao váºy, trên ngÆ°á»i tôi có gì không đúng là ?"
"Chẳng có gì đúng cả. Anh là tên tiểu tá» có nhiá»u tiá»n nhÆ° váºy, sao phải hẹp hòi, keo kẹt bủn xỉn nhÆ° thế?"
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch lại chẳng chút kiêng nể, cÆ°á»i nói: "Có lúc cÅ©ng phải nghÄ© chứ, tiết kiệm má»™t chút thì chịu Ä‘á»±ng được lâu."
"Tôi bÄ©u môi, khinh thÆ°á»ng nòi: "TÆ° tưởng tiểu nông! Tôi há»i anh, tiá»n kiếm ra để là m gì?"
"Äiá»u nà y...tôi chÆ°a từng nghÄ© tá»›i, chắc là kiếm để tiêu?"
"Äúng váºy! ChÃnh là kiếm để tiêu. Kiếm tiá»n không tiêu vá»›i không kiếm có gì khác nhau? Sống không mang được chết cÅ©ng không mang Ä‘i, chỉ cần anh có bản lÄ©nh, cứ tiêu Ä‘i, tiêu nhiá»u kiếm cà ng nhiá»u."
Tôi không phải là cố ý là m ra vẻ trÆ°á»›c mặt PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch, ở kiếp trÆ°á»›c tôi tuy là ngÆ°á»i là m công ăn lÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng tiêu tiá»n lại không há» kẹt sỉ. CÆ¡ bản kiếm bao nhiêu thì tiêu bấy nhiêu, 40 tuổi mà trÆ°á»›c khi Ä‘i ngủ lại chẳng mang theo má»™t đồng nà o trên ngÆ°á»i. Äiá»u nà y có là chÃnh là sá»± khác biệt vá» quan niệm tiêu xà i giữa thế kỉ 21 và thế kỉ 20.
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch cÆ°á»i ha ha, hÃp hai mắt lại: "Äại thiếu gia Æ¡i, cáºu có gì thì cứ nói thẳng ra, đừng xem thÆ°á»ng tôi thế!"
Tôi láºp tức Ä‘á» mặt lên.
Tên què nà y cÆ¡ trà nhÆ° quá»·, tháºt là có thể nhìn thấu tâm tÆ° của tôi.
"Là như thế nà y, tôi muốn tìm một cô gái đến nấu cơm cho chúng ta."
Tôi cÅ©ng không giấu hắn, nói thẳng và o vấn Ä‘á».
"Cái gì?"
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch tuy có chút ngạc nhiên, nhÆ°ng hai mắt lại sáng lên. Xem ra từ "con gái" đã kÃch thÃch hắn.
Nhìn thấy bá»™ dạng của PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch nhÆ° váºy, tim tôi hÆ¡i Ä‘áºp "thình thịch", có chút do dá»±. Tên què nà y năm nay chắc cÅ©ng 20 tuổi rồi? Không chừng cÅ©ng 22 rồi, tôi chÆ°a từng há»i tuổi của hắn. Tóm lại là rất nguy hiểm, ở cái tuổi đấy mà đưa má»™t cô gái xinh đẹp nhÆ° LÆ°Æ¡ng Xảo đến thì chắc không phải là "Ä‘Æ°a dê và o miệng cá»p" chứ?
Thế thì không há»ng rồi.
"Thôi váºy, tôi không nói nữa."
Tôi có chút khó chịu xua tay.
"Äừng đừng đừng, đại thiếu gia, cáºu nói Ä‘i, tôi nghe."
Tôi nhìn hắn, vẻ mặt trở nên nghiêm túc. PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch thấy tôi nghiêm túc váºy cÅ©ng thu lại Ä‘iệu cÆ°á»i, há»i: "Là chuyện nghiêm chỉnh?"
"Äúng, là chuyện nghiêm chỉnh."
Tiếp theo tôi liá»n Ä‘em chuyện LÆ°Æ¡ng gia kể cho hắn nghe, chú trá»ng đến việc LÆ°Æ¡ng Kinh VÄ© đạt giải nhì trong cuá»™c đấu võ toà n năng. Quả nhiên PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch nghe xong lại vừa lo lắng vừa vui mừng.
"Ngoan, ngoan, tháºt là đáng nể!"
Chân của hắn không linh hoạt, đối vá»›i những ngÆ°á»i có cÆ¡ thể khoẻ mạnh tráng kiện thì luôn đầy sá»± kÃnh nể.
"Cáºu là muốn giúp há» má»™t tay?"
"Là m sao, không nên giúp à ?"
"Nên, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là nên. NgÆ°á»i ta trong Ä‘Æ¡n vị sắp được Ä‘á» bạt lên là m cán bá»™ thì nên giúp, sau nà y LÆ°Æ¡ng gì ý nhỉ..., đúng rồi, LÆ°Æ¡ng Kinh VÄ© có tiá»n đồ rồi còn không nghÄ© tá»›i công lao của cáºu sao?"
Tôi cÆ°á»i mắng: "Cái đồ đầu trứng nhà anh. Bổn thiếu gia là tiểu nhân nịnh bợ nhÆ° váºy sao? HÆ¡n nữa tôi có cha tôi rồi!"
"Äúng đúng đúng, có má»™t ngÆ°á»i cha nhÆ° Liá»…u chủ nhiệm thì cáºu còn cần ai nhá»› tá»›i Ä‘iểm tốt của mình nữa?"
Nhắc đến cha tôi, PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch liá»n ngưỡng má»™ đến mức sắp chảy cả nÆ°á»›c miếng.
"Mẹ của LÆ°Æ¡ng Xảo phải lÆ°u lại bệnh viện chăm sóc LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh, LÆ°Æ¡ng Xảo lại biết là m chút việc. Tôi nghÄ© gá»i cô ấy đến tiệm há»c nghá» rồi nấu cÆ¡m cho chúng ta, cÅ©ng cải thiện được đồ ăn. Cô ấy tá»± mình há»c được tà i nấu ăn thì sau nà y cÅ©ng có thể thoát ra khá»i nông thôn rồi."
Nói chuyện vá»›i PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch, tôi đã hoà n toà n dùng được ngữ khà của má»™t ngÆ°á»i trưởng thà nh, Ãt nhiá»u còn mang theo má»™t chút giáo huấn. PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch cÅ©ng quen rồi.
"Ừ, còn có thể để cho cô ấy giặt quần áo nữa."
Phương Văn Dịch ngẩng mặt lên.
Tôi lại cảnh giác: "Quần áo có thể giặt, nhÆ°ng tôi không cho phép có ý đồ khác, ngÆ°á»i ta vẫn chỉ là má»™t đứa trẻ."
"Yên tâm yên tâm, tôi có xấu nhÆ° váºy không hả? HÆ¡n nữa, ngÆ°á»i con gái mà cáºu đã nhắm được..."
Nói đến đây, PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch há to mồm mà không phát ra tiếng. Tuy nói hắn sá»›m đã không coi tôi là trẻ con, nhÆ°ng lá»i nà y cÅ©ng khó tránh quá "ngÆ°á»i lá»›n" rồi.
"Cái mông anh ý!"
Tôi vừa bá»±c vừa buồn cÆ°á»i, Nghiêm Ngá»c Thà nh nói tôi là "ác nhân", bây giá» PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch lại nói ra câu nà y, lẽ nà o bổn nha ná»™i tháºt sá»± kinh khủng nhÆ° váºy sao? Má»›i có tà tuổi mà chữ "sắc" đã đến mức quá đáng thế sao?
"Muốn là m ngÆ°á»i tốt thì nên là m má»™t ngÆ°á»i tốt tháºt sá»±, tên tiểu tá» nhÆ° anh giả dụ dám là m chuyện xấu xa thì tôi nhất định sẽ gá»i ngÆ°á»i trong cục công an đến trị anh, không lá»™t mấy lá»›p da của anh ra tôi sẽ không còn là há» Liá»…u nữa!"
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch hÆ¡i hoảng sợ, hắn nhá»› tá»›i thủ Ä‘oạn tôi đã dùng để trị Triệu CÆ°á»ng, ngượng ngùng nói: "Sẽ không đâu, sẽ không đâu, tôi không phải là loại ngÆ°á»i đó..., váºy cô ấy đến thì ở đâu?"
Tôi nhăn mà y, bá»±c mình nói: "Anh là ông chủ, sắp xếp chá»— ở cho công nhân là chuyện của anh, há»i tôi là m gì? Ở gần đây không phải là có phòng cho thuê sao?"
Tôi là ông chủ cái quái gì chứ, má»i chuyện còn không phải là do cáºu định Ä‘oạt sao?
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch oán thầm không thôi, nhÆ°ng trên mặt lại không lá»™ ra má»™t chút gì, gáºt đầu lia lịa
"Trên lầu nhà Nhị thẩm còn có một phòng trống, một lát nữa tôi sẽ đi nói chuyện với bà ấy."
Nói ổn thoả vá»›i PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch thì chuyện nà y đã thà nh công má»™t ná»a, LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh có đồng ý hay không thì phải chỠđã. Tôi trá»±c tiếp đến nói thì không được, ngÆ°á»i ta đánh giá cao tôi cÅ©ng chỉ là nhá» danh tiếng của cha. Bổn nha ná»™i hiểu rõ Ä‘iá»u nà y. Má»™t đứa nhóc mà đòi sắp xếp Ä‘Æ°á»ng Ä‘i cho khuê nữ nhà ngÆ°á»i ta, không phải là chuyện đáng cÆ°á»i sao?
Tôi phải nói chuyện nà y trước với Lương trưởng khoa.
"Cái gì, má»—i tháng 20 đồng tiá»n công?"
LÆ°Æ¡ng trưởng khoa không tin há»i.
Trong huyện cÅ©ng có những Ä‘Æ¡n vị quốc doanh hoặc Ä‘Æ¡n vị táºp thể thuê tạm ngÆ°á»i há»c việc, Ä‘a số là bao ăn bao ở, không trả tiá»n công, má»—i tháng được trả mấy đồng đã là đáng nể lắm rồi.
Má»™t ngÆ°á»i kiếm được tiá»n công 20 đồng so vá»›i ngÆ°á»i há»c việc chÃnh thức của Ä‘Æ¡n vị táºp thể còn cao hÆ¡n hai đồng, cÅ©ng khó trách LÆ°Æ¡ng trưởng khoa lại ngạc nhiên nhÆ° váºy.
"Ừ, PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch là ngÆ°á»i há» hà ng xa, ngÆ°á»i không tệ, rất biết bổn pháºn, khả năng cÅ©ng tốt."
Lá»i nà y có chút dối lòng, khi PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch ở công xã Hồng Kì, gần nhÆ° là má»™t kẻ "nhị lÆ°u tá»". Còn nói đến khả năng thì ngay cả "tam cÆ°á»›c mèo" (chỉ những ngÆ°á»i kÄ© năng không tinh thông) cÅ©ng chÆ°a chắc đã tá»›i.
Tôi nói được là m được, không những trừ được đại hoạ lao tù cho LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh, bảo vệ được má»™t anh hùng chiến đấu trong tÆ°Æ¡ng lai nhÆ° LÆ°Æ¡ng Kinh VÄ© mà còn giải quyết được 70% viện phÃ. Trong mắt LÆ°Æ¡ng trưởng khoa tôi đã không còn Ä‘Æ¡n giản là má»™t thằng nhóc bÆ°á»›ng bỉnh nữa. Lá»i của tôi Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là có trá»ng lượng.
NhÆ°ng LÆ°Æ¡ng trưởng khoa là ngÆ°á»i tinh tế, cẩn tháºn, đã cùng tôi Ä‘i đến "Bá»™ bảo vệ lợi Ãch nhân dân" xem xét. PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch ngay cả phòng ở cÅ©ng đã đặt xong, giÆ°á»ng tủ bà n ghế Ä‘Æ¡n giản trong nhà cÅ©ng đã đủ. LÆ°Æ¡ng trưởng khoa và PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch đã nói chuyện vá»›i nhau, tên què nà y sá»›m đã nói chuyện vá»›i tôi nên Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không để lá»™ sÆ¡ hở gì. LÆ°Æ¡ng trưởng khoa rất hà i lòng, vá»™i và ng chạy đến bệnh viện Nhân Dân.
LÆ°Æ¡ng trưởng khoa trong con mắt của LÆ°Æ¡ng Quốc Thà nh không phải là ở vị trà bình thÆ°á»ng, đó là ngÆ°á»i đứng đầu trong cả đại Ä‘á»™i. CÆ¡ hồ nhÆ° nghÄ© cÅ©ng không nghÄ© mà nháºn lá»i luôn, còn không kịp cảm Æ¡n.
Tôi đứng bên cạnh, nhìn thấy Lương Xảo vui mừng đến nỗi khuôn mặt nhỠnhắn cũng đỠrực, trong lòng tự nhiên cũng thấy vui.
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
08-06-2011, 10:25 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
ChÆ°Æ¡ng 64: Cuá»™c tranh luáºn thăng cấp.
NgÆ°á»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
LÆ°Æ¡ng Xảo đến là m cho PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch và anh hai rất vui mừng. Anh hai là tiểu háºu sinh trẻ trung nên có hứng thú vá»›i con gái là chuyện bình thÆ°á»ng, huống hồ LÆ°Æ¡ng Xảo lại xinh đẹp nhÆ° váºy.
Nghe nói PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch là ông chủ, LÆ°Æ¡ng Xảo rất cẩn tháºn cung kÃnh nói "chà o ông chủ PhÆ°Æ¡ng". Là m cho tên què đáng chết kia vui đến hÃp cả mắt lại, miệng ngoác đến táºn mang tai, lê cái chân tà n hăng hái muốn mang há»™ hà nh lý của LÆ°Æ¡ng Xảo lên tầng.
Tôi vá»™i tiến lên trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c ngăn lại, Ä‘áºp và o cánh tay dà i Ä‘ang Ä‘Æ°a ra của hắn, trừng mắt nhìn.
"Sang bên kia Ä‘i, Ãt tá» ra vồn vã ở đây thôi."
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch liá»n ngượng ngùng thu tay lại, gãi gãi đầu.
LÆ°Æ¡ng Xảo nhìn thấy LÆ°Æ¡ng Văn Dịch lẻo khẻo nhÆ° váºy thì cảm thấy có chút ái ngại, nhẹ giá»ng nói: "Ông chủ PhÆ°Æ¡ng, tôi tá»± mang lên là được rồi, cÅ©ng chẳng có mấy đồ."
Äây là lá»i nói tháºt, toà n bá»™ hà nh lý của LÆ°Æ¡ng Xảo cÅ©ng chỉ có mấy chiếc áo, dùng má»™t cái khăn hoa xanh bá»c lại thà nh má»™t cái bao nhá», thêm và o là má»™t chiếc gối nhá».
Äã có "vết xe đổ" của PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch, anh hai cÅ©ng không dám chạy đến tá» ra ân cần nữa. Huống hồ anh ấy cÅ©ng má»›i chỉ có 15 tuổi, da mặt còn xa má»›i dà y bằng PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch, đối vá»›i con gái chỉ có chút hiếu kì thôi.
Phòng trỠở tầng 3, má»™t gian phòng nhá», khoảng chừng 7,8 m2. Nhị thẩm chủ nhà là má»™t ngÆ°á»i nhiệt tình, từ sá»›m đã thu dá»n sạch sẽ căn phòng rồi, bên trong bà y má»™t chiếc giÆ°á»ng má»™c nhá», má»™t cái ghế băng và má»™t chiếc bà n vuông nhá» tá»± chế.
Mặt hÆ°á»›ng ra sông đã là m má»™t cái cá»a sổ, đón ánh sáng và thoáng khà đá»u được
Nhà vệ sinh là dùng chung, chÃnh là ngăn ra ở hà nh lang đối diện vá»›i dòng sông, cÅ©ng đã lắp đặt nÆ°á»›c máy. Má»™t phÃa đầu khác của hà nh lang là nhà bếp, dùng bếp lò. Nhị thẩm chủ nhà nói tạm thá»i không có ngÆ°á»i dùng, cÅ©ng có thể cho chúng tôi, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên tiá»n Ä‘iện nÆ°á»›c than tá»± phải trả.
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch cùng anh hai lại ở trong má»™t căn phòng nhỠđược ngăn ra phÃa trÆ°á»›c cá»a tiệm.
Tôi xem xét căn phòng, nói: "Ông chủ PhÆ°Æ¡ng. Anh má»i ngÆ°á»i ta đến là m việc, không bố trà trÆ°á»ng chăn gối cÅ©ng không sao, nhÆ°ng gá»i ngÆ°á»i ta đến nấu cÆ¡m cho anh mà ngay cả nồi niêu bát Ä‘Å©a cÅ©ng không mua, chẳng lẽ lấy lòng bà n tay là m nồi à ?"
"Mua mua mua. Láºp tức Ä‘i mua...ôi chà , cÅ©ng là vì gấp quá.
"Gấp cái đầu anh ý. Nói chuyện nà y vá»›i anh đã 2 ngà y rồi, mua đồ nấu cÆ¡m thì mất bao nhiêu thá»i gian chứ?"
"Äược được được. Äại thiếu gia, cáºu giáo huấn tôi nhÆ° thế được rồi. Tôi sẽ Ä‘i mua ngay."
Nhìn thấy má»™t cáºu nhóc nhÆ° tôi mà lại giáo huấn PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch nhÆ° đúng rồi, LÆ°Æ¡ng Xảo cÅ©ng hÆ¡i nhếch mép cÆ°á»i. PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, cÅ©ng chẳng thấy có vẻ gì không vui cả.
"Äược, anh Ä‘i mua đồ nấu cÆ¡m, tôi Ä‘Æ°a chị LÆ°Æ¡ng Xảo Ä‘i mua má»™t số đồ dùng hà ng ngà y."
"Dựa và o cái gì?"
Phương Văn Dịch quay lưng lẩm bẩm một câu.
"Nói cái gì váºy?"
"A, không có, không có gì, sá»›m Ä‘i sá»›m vá», còn có mấy cái máy cần sá»a nữa."
Nói cái gì váºy? Tên tiểu tá» nà y còn ghen vá»›i tôi Æ°, tháºt chẳng có lý gì cả. Phải nhắc nhở hắn, tránh để hắn má»™t phút xúc Ä‘á»™ng mà là m chuyện ngu xuẩn, rồi hắn bị huá»· hoại thì cÅ©ng là gieo gió gặp bão nhÆ°ng nếu liên Ä‘á»›i tá»›i tôi thì bao nhiêu ná»— lá»±c trÆ°á»›c nay cÅ©ng sẽ tan thà nh mây khói.
"Nà y, ông chủ PhÆ°Æ¡ng, anh hai, tôi láºp cho hai ngÆ°á»i má»™t quy tắc --- Từ giá» vá» sau không được phép và o phòng chị Xảo Nhi. Ai không nghe lá»i tôi sẽ nói vá»›i sÆ° phụ tôi, chÃnh là LÆ°Æ¡ng trưởng khoa của phòng bảo vệ cách uá»· huyện, các anh Ä‘á»u đã từng gặp rồi đấy. Nên chú ý nhé!"
"Äược, cáºu nói cái gì thì là m cái đấy, ai bảo cáºu là đại thiếu gia cÆ¡ chứ? NhÆ°ng cáºu cÅ©ng không được và o chứ?"
"Tôi đương nhiên là chẳng sao cả, tôi là trẻ con."
Tôi dương dương tự đắc.
Phương Văn Dịch tức khà trợn cả mắt, lại không nói được gì.
Rồi hắn không cam lòng mà bÆ°á»›c Ä‘i mua đồ nấu bếp, tôi lại nhà n nhã Ä‘Æ°a cô gái Ä‘i dạo phố, lòng rất thoải mái. Nếu nói đến Ä‘Æ°á»ng phố của huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng nà y thì quả tháºt cÅ©ng chẳng thể gá»i là dạo phố, tổng cá»™ng thì chỉ có mấy con Ä‘Æ°á»ng đầy bùn đất nát, nÆ°á»›c bẩn chảy khắp nÆ¡i.
NhÆ°ng không phải lo, Ä‘iá»u đáng phải lo chÃnh là tôi chÆ°a từng xa xỉ nhÆ° váºy.
Ở kiếp trÆ°á»›c khi cùng vá»›i vợ nói chuyện yêu Ä‘Æ°Æ¡ng, tốt nghiệp đại há»c má»›i có mấy tháng mà trong túi tôi đã thÆ°á»ng xuyên rá»—ng không, phần lá»›n thá»i gian chỉ tay cầm tay ra ngoà i, rồi lại tay cầm tay trở vá», mua mấy đồng đồ ăn vặt ăn cho đỡ thèm thôi. Bây giá» lại "nghìn đồng dắt eo", tÃnh theo giá cả bây giá» thì phải bằng khoảng mấy vạn đồng háºu thế, nhiá»u nhÆ° thế sao? Äể là m cho má»™t cô gái vui vẻ thì vẫn còn thừa.
Äiá»u nà y phải cảm tạ trá»i đất, nếu không có cái vòng hồi sinh vượt thá»i gian thì e là khó có được phong Ä‘á»™ "mÆ°á»i vạn quan dắt eo, cưỡi hạc hạ DÆ°Æ¡ng Châu" nà y. Bắt chÆ°á»›c theo những gì Triệu Bản SÆ¡n đã nói trong tiểu phẩm "Bất sai tiá»n" xuân năm 2009 : Ngay cả tổ tông tám Ä‘á»i của vượt không gian cÅ©ng Ä‘á»u phải cảm tạ!
Tôi cố ý khoe của, đã mua má»™t số váºt dụng nhÆ° xà phòng thÆ¡m, kem đánh rằng, lược, gÆ°Æ¡ng tròn nhá», cao tuyết hoa, thế mà cÅ©ng má»›i chỉ hết chÆ°a đến 3 đồng, trong lòng không vui, khi đến công ty bách hoá huyện, lấy từ trên giá xuống má»™t chiếc váy liá»n có những hình hoa nhá» mà u và ng nhạt có giá 6 đồng Ä‘Æ°a cho LÆ°Æ¡ng Xảo mặc thá», thì cô ấy lại lo lắng đến mức trán chảy đầy mồ hôi, mặt Ä‘á» cả lên.
"Sao váºy?"
Tôi thấy rất kì lạ.
"Nó rất đắt."
LÆ°Æ¡ng Xảo dè dặt trả lá»i.
"Äiá»u nà y thì chị không phải lo, mặc và o đẹp là được."
"Không được...tôi, tôi không mua nổi đâu..."
Tôi cà ng thấy kì lạ: "Ai nói muốn chị trả?"
"Thế, thế cà ng không được, tôi không thể tiêu tiá»n của cáºu..."
Những ngÆ°á»i bán hà ng không hiểu, bắt đầu cho rằng chúng tôi là chị em, vốn lấy là m lạ tại sao chị mà cái gì cÅ©ng nghe theo em, nếu là ngÆ°á»i lá»›n thì cÅ©ng chẳng sao, nhÆ°ng cáºu em nà y lại không hợp lẽ thÆ°á»ng cho lắm. NgÆ°á»i luôn Ä‘Æ°a ra chủ ý là tôi, trả tiá»n cÅ©ng là tôi, bây giá» nghe LÆ°Æ¡ng Xảo nói váºy lại cà ng không Ä‘oán ra được quan hệ của chúng tôi.
"Không sao cả, tôi thÃch tiêu tiá»n cho chị..." Lá»i vừa nói ra mồm thì liá»n cảm thấy quá máºp má», tôi còn là má»™t đứa nhóc, không nên nói những lá»i nói không rõ rà ng nhÆ° thế, liá»n nói thêm má»™t câu: "Äợi sau nà y khi nà o chị kiếm được tiá»n thì trả tôi cÅ©ng được."
LÆ°Æ¡ng Xảo mặt cà ng Ä‘á» lên, đôi mắt phượng hoà ng xinh đẹp Ä‘en láy nhÆ° má»±c long lanh nhìn tôi, rồi cúi mặt xuống, cầm chiếc váy liá»n bÆ°á»›c và o phòng thỠđồ.
Từ trong phòng thay đồ bÆ°á»›c ra, ngay cả những ngÆ°á»i bán hà ng là nữ cÅ©ng phải trợn mắt há mồm, còn vá» tôi má»™t Liá»…u nha ná»™i lại cà ng chẳng ra sao, suýt chút nữa thì chảy cả nÆ°á»›c miếng.
Äây...đây tháºt là quá xinh đẹp!
Quả tháºt dung mạo của LÆ°Æ¡ng Xảo cá»±c kì đẹp, có Ä‘iá»u sá»± đối láºp giữa trÆ°á»›c và sau quá lá»›n cÅ©ng là má»™t nguyên nhân, mắt thấy má»™t cô gái quê mùa mặc bá»™ quần áo vải thô ráp có cả miếng vá mà chá»›p mắt đã biến thà nh má»™t thiếu nữ thà nh phố xinh đẹp tuyệt trần, tháºt sá»± là là m cho ngÆ°á»i ta khó có thể thÃch ứng được.
Nói thế nà o thì tôi cÅ©ng là ngÆ°á»i từ thế kỉ 21 vượtt há»i gian trở vá», đã từng là m việc bao nhiêu năm ở thà nh phố Duyên hải, cÅ©ng từng nhìn thấy không Ãt những "mầm tai hoạ" xinh đẹp mê ngÆ°á»i, Ãt nhiá»u cÅ©ng có sức chống cá»±, không đến ná»—i mất mặt tại chá»—. PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch thì cà ng kém xa, má»›i liếc mắt má»™t cái đã láºp tức là m rÆ¡i chiếc bà n là điện, may mà không Ä‘áºp và o chân, nhÆ°ng cho dù có Ä‘áºp và o chân thì nhất thá»i có lẽ sẽ không cảm thấy Ä‘au.
Là m cho LÆ°Æ¡ng xảo lại mỉm cÆ°á»i ngại ngùng.
Tôi quay vá» nhà ăn cÆ¡m tối, tinh thần rất tốt, miệng còn ngân nga má»™t khúc hát. Äảo mắt thì thấy cha Ä‘ang cau mà y, trong tay cầm má»™t quyển "Nháºt báo tỉnh N", Ä‘ang Ä‘á»c từng chữ từng câu của má»™t bà i viết.
Chẳng lẽ chÃnh sách của cấp trên lại có sá»± thay đổi?
Tôi nghiêng đầu tá»›i liếc nhìn, phát hiện ra tiêu Ä‘á» bà i viết là "Những vấn Ä‘á» tồn tại trong công tác tuyên truyá»n chÃnh trị hiện nay".
Ừm, khẩu khà rất lá»›n đó, tác giả chắc có lai lịch không vừa. Tôi thuáºn mắt nhìn liếc xuống, thấy hiện lên hai chữ "Văn Nghị", trong lòng bất giác tim Ä‘áºp thình thịch.
Quả nhiên là có lai lịch không vừa.
Äây là má»™t bà i viết có tiếng, Văn Nghị cÅ©ng là phó chÃnh uá»· của đại quân khu nà o đó, có lẽ là đại quân khu quản lý 4 Ä‘á»™i quân đóng giữ của bốn tỉnh trong đó bao gồm cả tỉnh N, thá»±c quyá»n phó chÃnh uá»· có thể coi là má»™t nhân váºt lá»›n có uy lá»±c oai phong.
Theo nhÆ° bà i viết của Văn Nghị, những phát biểu nà y đã được đăng trên báo quân Ä‘á»™i , bây giá» chỉ là đăng lại trên "Nháºt báo tỉnh N" mà thôi.
Tôi đứng dáºy, đến sát chá»— cha, cùng Ä‘á»c bà i viết. Cà ng Ä‘á»c cà ng thấy kinh ngạc, hoá ra từng chữ trong các dòng mà Văn phó chÃnh ủy viết Ä‘á»u cho thấy rõ là đang chỉ trÃch phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng tuyên truyá»n của tỉnh N trÆ°á»›c mắt rất không ổn, đối láºp vá»›i phÆ°Æ¡ng châm đã định của trung Æ°Æ¡ng. Ở giữa bà i viết tháºm chà còn Ä‘iểm cả tên huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng và Nghiêm Ngá»c Thà nh cùng Liá»…u Tấn Tà i, ngôn từ cá»±c sắc bén.
Tôi đang định nói chuyện với cha thì điện thoai reo lên. Phòng của phó chủ nhiệm cách uỷ cũng đã lắp điện thoại.
"Alô...ồ, Nghiêm chủ nhiệm...được, tôi láºp tức đến...ừ ừ, Tiểu Tuấn cÅ©ng ở đây, được được..."
Tôi há»i: "Bác Nghiêm gá»i chúng ta đến ạ?"
"Ừ. Là đi đến chá»— Chu tiên sinh, bác Nghiêm của con cÅ©ng Ä‘i cùng. Äi thôi."
Chúng tôi Ä‘i bá»™ tá»›i, không muốn là m kinh Ä‘á»™ng đến lái xe và ngÆ°á»i khác. Äến phòng ở cho viên chức của huyện, thấy Chu tiên sinh Ä‘ang ngâm má»™t bình trà , ná»a nằm ná»a ngồi, dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc nhìn.
"Thầy, thÃch quá nhỉ."
"Cháu chà o bác Chu, chà o sư mẫu!"
"Ha ha, má»i ngÆ°á»i đến rồi, ngồi Ä‘i, ngồi Ä‘i!"
Nghiêm Ngá»c Thà nh cÅ©ng không nói nhiá»u, ngồi xuống rồi Ä‘Æ°a bà i báo ra. Chu tiên sinh nháºn lấy, tỉ mỉ Ä‘á»c bà i viết, cau mà y, cháºm rãi dá»±a đầu và o chiếc gối trên ghế trúc, nhắm mắt lại.
Nghiêm Ngá»c Thà nh mỉm cÆ°á»i, nâng chén trà lên từ từ thưởng thức, tháºt là báºn rá»™n nhÆ° thế mà vẫn ung dung. Cha cÅ©ng ngồi ngay ngắn xuống, tinh thần có chút lo lắng.
"Ngá»c Thà nh, anh xem ra vẫn rất ung dung?"
Chu tiên sinh mở mắt ra, mỉm cÆ°á»i há»i.
"Chẳng có gì đáng lo hết, nếu đã là thảo luáºn thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ có những ý kiến bất đồng."
Tôi cÆ°á»i nói: "Bác Nghiêm đúng là có khà phách."
"Tiểu tá» thối, lại muốn "vá»— Ä‘Ãt ngá»±a"(nịnh hót) đó hả?"
Không phải là "vá»— Ä‘Ãt ngá»±a" mà tháºt sá»± là bác có khà phách." Tôi dẹt môi ra. "Cháu vá»— Ä‘Ãt ngá»±a cÅ©ng phải có nguyên tắc đấy."
Ba ngÆ°á»i lá»›n Ä‘á»u không nhịn được cÆ°á»i.
Chu tiên sinh nói: "Tiểu Tuấn, váºy cháu nói xem, bác Nghiêm của cháu có khà phách nhÆ° thế nà o?"
"Văn Nghị không phải là ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng, địa vị lá»›n nhÆ° váºy, phó chÃnh uá»· đại quân khu, cấp báºc không thấp hÆ¡n ngÆ°á»i cao nhất trong tỉnh uá»· ta."
Ba ngÆ°á»i há» nhìn nhau, cha cháºm rãi há»i: "Äây cÅ©ng là điá»u Chu tiên sinh dạy con sao?"
Chu tiên sinh liên tục xua tay: "Äừng có bảo tôi, tôi đâu có dạy Ä‘iá»u nà y."
Nghiêm Ngá»c Thà nh liá»n nhìn tôi, cÆ¡ hồ nhÆ° muốn nhìn thấu đầu tôi váºy.
Hì, má»™t chút không cẩn tháºn đã quên rồi, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng nà o có biết Văn Nghị là ai? Chứ cà ng đừng nói đến chuyện cấp báºc chức vụ gì.
Tôi ho khan mấy tiếng, ngại ngùng đứng dáºy rót tiếp trà cho há», hạ quyết tâm nếu bá»n há» lại há»i vặn vấn Ä‘á» nà y nữa thì sẽ dùng cách đánh trống lảng.
May mà không ai há»i vặn tiếp. Tôi đã là m cho há» kinh ngạc nhiá»u lần rồi nên cÅ©ng không để ý nhiá»u đến lần nà y nữa.
"Ừ, Tiểu Tuấn nói cÅ©ng có lý. Vá»›i thân pháºn của Văn Nghi, tuyệt đối sẽ không ăn nói hà m hồ, đặc biệt là những vấn đỠđại thị đại phi nhÆ° thế nà y, những cán bá»™ cấp cao nhÆ° há» thÆ°á»ng sẽ rất tháºn trá»ng."
Chu tiên sinh nói.
"Nhưng anh ta lại viết bà i nà y, hơn nữa còn viết rất tiêu biểu sáng rõ, xem ra là nôn nóng muốn là m tiên phong rồi."
Nghiêm Ngá»c Thà nh nhăn mà y lại.
Chu tiên sinh cÆ°á»i khẩy nói: "Nôn nóng là m tiên phong? Tôi nghÄ© chÆ°a chắc. Những Ä‘iá»u anh ta nói chẳng phải là má»›i mẻ gì, Ä‘á»u đã tuyên truyá»n gần 2 năm rồi. Có lẽ là gần đây tỉnh N là m quá gay gắt, đã Ä‘i trÆ°á»›c các tỉnh khác trên toà n quốc. Nếu còn không phản kịch e rằng sẽ cuốn theo cả nÆ°á»›c.
"à anh là Văn Nghị muốn là ngÆ°á»i ở trên hà ng tuyến đầu?"
"Äiá»u đó còn phải nói sao, tôi đã Ä‘iá»u tra là lịch chức vụ của anh ta và biết được, nếu không dá»±a và o hà ng tuyến đầu nà y thì hắn liệu có thể thăng cao nhÆ° váºy không?"
Kiếp trÆ°á»›c có lúc tôi thÃch là m quân sÆ°, đặc biệt khá có hứng thú đối vá»›i những câu chuyện của các vị lãnh đạo cấp cao trong nÆ°á»›c. Vì thế cÅ©ng biết được má»™t chút vá» lý lịch của vị Văn phó chÃnh uá»· nà y, Ä‘a phần là khác so vá»›i chức vụ tÆ°á»›ng quân của hắn lúc đó, công lao chinh chiến Văn Nghị thá»±c ra không vang dá»™i gì, địa vị sau khi kiến quốc cÅ©ng không xuất sắc, hình nhÆ° chỉ là cán bá»™ sÆ° Ä‘oà n cấp má»™t. Sau niên đại 60 má»›i dần được nổi lên, năm ngoái thăng lên nháºm chức phó chÃnh uá»· đại quân khu, và nắm được thá»±c quyá»n. Nếu nói vá» thăng chức thì cÅ©ng không phải là nhanh lắm, chỉ có Ä‘iá»u những tÆ°á»›ng quân công lao khai quốc to lá»›n vẫn còn đó mà hắn lại được lên trÆ°á»›c, đó má»›i là điá»u Ä‘á»™t ngá»™t là m ngÆ°á»i ta phải ngạc nhiên.
Bên đó chá»n hắn để triển khai đòn phản kÃch đầu tiên đúng là rất có lý. Vá»›i địa vị của hắn đủ để thay mặt cho ý kiến của cấp cap. Nếu nhÆ° vạn nhất phản kÃch thất bại thì tổn hại cÅ©ng không là bao. Dù sao trong quân hắn vẫn thuá»™c hà ng tân quý, không phải là cấp báºc nguyên lão. Thất bại cÅ©ng không đến ná»—i mất hết chà khÃ. Trên thá»±c tế, theo nhÆ° quỹ đạo của lịch sá», Văn Nghị năm sau sẽ bị Ä‘iá»u Ä‘i xa đại quân khu, cụ thể là đi Ä‘Æ¡n vị nà o thì tôi cÅ©ng không nhá»› rõ.
Äối vá»›i sá»± thăng tiến của Văn Nghị và nói, cha tôi rất quen thuá»™c. Dù sao ông ấy cÅ©ng xuất thân từ quân ngÅ©, đối vá»›i những việc nà y tÆ°Æ¡ng đối mẫn cảm.
"Ừ, đưa Văn Nghị lên hà ng tuyến đầu chứng tỠhỠcũng rất lo lắng và không nắm chắc phần thắng, đây là để thăm dò chúng ta."
Chu tiên sinh vá»— tay nói: "Äúng thế, Tấn Tà i phân tÃch vô cùng có lý."
"Váºy chúng ta phải là m sao?"
Nghiêm Ngá»c Thà nh há»i.
Chu tiên sinh cÆ°á»i nói: "Ngá»c Thà nh, cố ý chá»c tôi hả. Trong lòng anh sá»›m đã có dá»± tÃnh rồi còn gì."
Nghiêm Ngá»c Thà nh nắm nắm tóc, có chút ngại, cÆ°á»i nói: "Tháºt là không có. Tôi nghÄ© có thể không cần báºn tâm đến anh ta. Dù sao cấp báºc của chúng ta hãy còn khác biệt xa, anh ta Ä‘iểm tên chúng ta, chỉ là muốn mắng quá»· doạ thần thôi, nà o có định sẽ tÃnh toán so Ä‘o vá»›i chúng ta."
“Chức của anh ta tuy cao, nhÆ°ng hệ thống thì không giống. Quân Ä‘á»™i không quản được đến nÆ¡i nà y, tôi nghÄ© cuá»™c tranh luáºn lá»›n nà y sắp thăng cấp rồi.â€
Tôi âm thầm gáºt đầu, lại không dám nói loạn để bị lá»™ nữa.
TrÆ°á»›c đây, những cuá»™c thảo luáºn tháºt sá»± có tiêu chuẩn vẫn chỉ là triển khai trong giá»›i lý luáºn, huyện hÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng thuá»™c trÆ°á»ng hợp đặc biệt, vì lý do đó mà sẽ được tham dá»± trÆ°á»›c và o trong đó. Là m ầm ỹ cả má»™t tháng cÅ©ng nên đến lúc thăng cấp rồi.
Văn Nghị là ngÆ°á»i mở đầu, tiếp theo đó Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chÃnh là những ngÆ°á»i có chức vụ cao tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i hắn sẽ dồn dáºp phát ngôn, cho thấy rõ thái Ä‘á»™ của mình.
"Má»i ngÆ°á»i à , nên là m gì thì là m nấy, chá»› quản việc của há»."
Chu tiên sinh Ä‘Æ°a ra kết luáºn.
Tình hình sau nà y giống nhÆ° Chu tiên sinh đã Ä‘oán, cuá»™c tranh luáºn dần dần thăng cấp, má»™t số nhân váºt cấp cao của đại quân khu, tỉnh, khu tá»± trị, tỉnh trá»±c thuá»™c Ä‘á»u lần lượt xuất đầu lá»™ diện, hoặc là phát biểu ý kiến, hoặc là viết báo, cho thấy rõ thái Ä‘á»™ của mình, Ä‘a phần là ủng há»™ cách "chân lý kiểm nghiệm thá»±c tế".
Tuy tôi sá»›m đã bếit kết quả, nhÆ°ng dù sao cÅ©ng có chút suy tÃnh hÆ¡n thiệt, cÅ©ng giống nhÆ° Nghiêm Ngá»c Thà nh và cha, quan tâm chú ý máºt thiết đến tình thế tranh luáºn. Äá»c "Nháºt báo tỉnh N" má»—i ngà y là điá»u không thể thiếu. Tình thế rõ rà ng là có lợi cho Nghiêm Ngá»c Thà nh và cha tôi, tôi cÅ©ng thở phà o nhẹ nhõm.
Trên tá» "Nháºt báo tỉnh N" ngà y 17 tháng 8, bất ngá» nhìn thấy má»™t mẩu tin là m tôi phải để tâm suy nghÄ© tá»›i.
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
08-06-2011, 10:26 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 65: Nhà máy nhiệt điện.
NgÆ°á»i dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: Sưu tầm
Trên tá» báo má»›i ngà y 17 tháng 8 có viết nhà máy nhiệt Ä‘iện quy mô lá»›n đã Ä‘á»™ng thổ thi công ở công xã Äại Bình khu Thạch Mã thuá»™c huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng.
Trong trà nhá»› của tôi,ở kiếp trÆ°á»›c tại xã Äại Bình có má»™t nhà máy nhiệt Ä‘iện, nhÆ°ng chÆ°a từng nhìn thấy, cÅ©ng không biết là nó lại được xây dá»±ng và o năm 1978. Khu Bảo Châu là nÆ¡i có nguồn khai thác than dồi dà o, được gá»i là mảnh đất cung ứng nguồn năng lượng của tỉnh N, trÆ°á»›c đó đã từng xây dá»±ng hai nhà máy nhiệt Ä‘iện, Äại Bình là cái thứ 3. Chuyển hoá nguồn tà i nguyên than thà nh Ä‘iện năng có thể bù đắp được sá»± thiếu hụt của Ä‘iện lượng thuá»· Ä‘iện.
Tháºt ra tôi không phải là nghÄ© gì vá» nhà máy nhiệt Ä‘iện nà y, đó là hạng mục lá»›n mà quốc gia đầu tÆ°, chỉ có Ä‘iá»u địa chỉ là ở xã Äại Bình, chẳng cần nói huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng mà ngay cả khu Bảo Châu cÅ©ng không thể quản được ngÆ°á»i ta. Tôi chỉ là má»™t đứa nhóc, có thể tranh già nh quyá»n lợi gì chứ?
Tôi là đang nghĩ một truyện khác.
Sản váºt huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng không nhiá»u, ngoà i than ra thứ đáng để nhắc tá»›i có lẽ chỉ có đất sét. Äất sét là má»™t nguyên liệu dùng để chế tạo gạch. Má»™t số xã viên những lúc nhà n rá»—i thÆ°á»ng là m thêm má»™t số việc phụ, chÃnh là là m gạch là m ngói. ÄÆ°Æ¡ng nhiên là là m thủ công, rất mệt, mà kiếm được lại không nhiá»u. Giá»›i hạn vá»›i thể chế nên cÅ©ng không có ai mở xưởng chế tạo gạch quy mô lá»›n cả. Thá»±c ra cho dù là thể chế cho phép thì vá»›i tình hình kinh tế hiện nay của huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i có thể mua được gạch Ä‘á» cÅ©ng lại cà ng Ãt, vì thế mà thiếu Ä‘i cÆ¡ sở sinh tồn cho những xưởng là m gạch quy mô lá»›n.
Bây giá» nhà máy nhiệt Ä‘iện khởi công xây dá»±ng chắc chắn sẽ phải dùng lượng lá»›n gạch Ä‘á».
Äây đúng là má»™t cÆ¡ há»™i tốt.
Tôi năm nay tuổi còn quá nhá», không thể Ä‘i được, mấy năm gần đây muốn kiếm Ãt tiá»n tiêu vặt thì Ä‘á»u phải nhá» và o nghÄ© cách giúp huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng. CÆ¡ há»™i tốt nhÆ° thế nà y không thể bá» qua. Tôi không định tổ chức má»™t nhóm thợ thủ công ở nông thôn là m gạch, thứ nhất chÃnh sách tạm thá»i chÆ°a cho phép, nhá»› khi ở kiếp trÆ°á»›c quốc gia đã quy định há»™ cá thể thuê công nhân không được vượt quá 6 ngÆ°á»i, thứ hai cách là m nguyên thuá»· nhÆ° thế cÅ©ng có chút ấm ức cho tà i năng của tôi.
Tôi định chế tạo một cái máy là m gạch.
Äá»™ khó kÄ© thuáºt của những máy chế tạo gạch mô hình lá»›n rất cao, yêu cầu vá» công nghệ cÅ©ng không thấp chút nà o, vá» Ä‘iểm nà y thì ná»n tảng công nghiệp của huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng hoà n toà n không thể là m được. NhÆ°ng nếu là m má»™t cái máy loại nhá», má»—i ngà y sản xuất ra được 5000 viên gạch má»™c thì Ä‘á»™ khó chắc sẽ không lá»›n. Nguyên liệu có thể lợi dụng lại phế thải, chỉ cần máy tiện và máy bà o là được rồi.
Sá» dụng những thiết bị đó, tôi không phải là quá là nh nghá», nhÆ°ng cÅ©ng không sao, tôi phụ trách thiết kế vẽ trên giấy và nguyên liệu, má»™t cái huyện to nhÆ° huyện HÆ°á»›ng DÆ°Æ¡ng thì tìm thêm mấy công nhân kÄ© thuáºt gia công không khó.
Thá»±c ra máy là m gạch cÅ©ng có thể mua. Chỉ là suy nghÄ© đến thà nh phẩm thì Ä‘Ãch thân mình là m vẫn có lá»i hÆ¡n.
Bổn ná»™i nha bây giá» trong tay cÅ©ng không dÆ° giả gì, qua hệ cÅ©ng không rá»™ng, không có cách nà o giải quyết được vấn Ä‘á» tiá»n vốn, phải dá»±a và o thá»±c tế mà nghÄ© cách thôi.
"Anh PhÆ°Æ¡ng, trong tay anh bây giá» có bao nhiêu tiá»n?"
Äang ở trong bá»™ duy tu ăn cÆ¡m trÆ°a, tôi kéo PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch đên má»™t bên nói chuyện.
Tay nghá» nấu cÆ¡m của LÆ°Æ¡ng Xảo rất tốt, má»i ngÆ°á»i ăn Ä‘á»u thấy hà i lòng, còn vá» giúp việc thì trÆ°á»›c mắt vẫn Ä‘ang há»c việc. NhÆ°ng cô gái nhá» nà y cho dù cho má»›i há»c hết tiểu há»c nhÆ°ng tay chân lại nhanh nhẹn, há»c cÅ©ng chăm chỉ, đã có thể giúp thêm được má»™t số việc.
LÆ°Æ¡ng Xảo nhìn thấy tôi và PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch đứng má»™t bên nói chuyện rất biết ý mà tránh ra, cùng anh hai thu dá»n những máy móc cÅ©, huá»· Ä‘i linh kiện.
"Hơn 1000, là m sao?"
"Một nghìn mấy?"
"Ô, cáºu không biết sao? Äếm tiá»n của cáºu chẳng phải sẽ rõ sao
Lá»i nà y cÅ©ng đúng, chúng tôi là m ăn là chia má»™t ngÆ°á»i má»™t ná»a khoản tiá»n thu nháºp, trên lý thuyết tôi có bao nhiêu thì anh ta sẽ có bấy nhiêu.
Tôi cÆ°á»i nói: "Ai mà biết anh có Ä‘i đánh bà i hay không!"
"Không có không có, tháºt không có. Sau khi đến đây tôi chÆ°a từng đánh bà i...hì hì, ngà y nà o cÅ©ng báºn nhÆ° quá»· ý, nà o còn thá»i gian rá»—i nhÆ° váºy?"
Phương Văn Dịch liên tục phân bua.
Hắn tháºt sá»± có chút sợ tôi.
"Thế trong tay anh chắc là có khoảng 1300 - 1400 nhỉ?"
"Khoảng đó. Sao váºy, muốn mượn tiá»n à ?"
Phương Văn Dịch cảnh giác, mắt nhìn tôi không chớp, có vẻ khá lo lắng.
Tôi mắng hắn: "Tm, đừng có nông cạn nhÆ° thế. Cho dù có muốn mượn tiá»n anh cÅ©ng không cần nhìn tôi nhÆ° trá»™m váºy. Sợ tôi không trả à ?"
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch gãi gãi đầu: "Không phải thế, nếu cáºu tháºt sá»± muốn mượn thì sao tôi dám không cho chứ?"
"Nói gì mà dám với chả không dám, khó nghe thế. Như kiểu tôi là ác nhân luôn lừa anh ý."
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch không nói gì, cho tôi tá»± mặc nháºn.
Tôi vừa tức vừa buồn cÆ°á»i, đánh nhẹ hắn má»™t cái. Vì hắn cao hÆ¡n tôi nhiá»u ná»u cú đấm nà y lại chỉ Ä‘áºp và o thắt lÆ°ng. Tôi nghiêm mặt nói: "Tôi muốn bà n vá»›i anh má»™t chuyện, tôi muốn là m máy là m gạch.
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch láºp tức đầu đầy sao.
"Tôi nói rồi đại thiếu gia, sao cáºu lại luôn có những ý nghÄ© cổ quái váºy? Ở đây chỉnh tu sá»a đồ đạc là được rồi, sao lại còn muốn chế máy là m gạch gì chứ? Chế cả ngà y sao? Cáºu muốn xây nhà à ?"
"Sao anh cà ng ngà y cà ng đần váºy? Não toà n nÆ°á»›c à ?"
"Cái gì mà não toà n nước?"
Ngất mất!
Lá»i nói lÆ°u hà nh của mÆ°á»i mấy năm sau bây giá» nói ra cÅ©ng tháºt có chút hÆ¡i quá.
"Äần Ä‘á»™n. Tôi xây nhà mà lại Ä‘i chế tạo máy là m gạch, thế phải chăng còn cần xây cả xưởng là m xi măng?"
"Äúng váºy mà , tôi vẫn không hiểu."
Tôi thở dà i: "Bán gạch đấy! Bây giá» má»™t viên gạch bán vá»›i giá từ 3,8 xu đến 4 xu, tôi tÃnh rồi, trừ tiá»n thuê nhân công ra, tiá»n đốt than và phà váºn chuyển thì má»—i viên gạch ta có thể kiếm được 2 xu. Giả dụ má»—i ngà y là m ra được 5000 viên, anh thá» tÃnh xem má»™t tháng chúng ta sẽ kiếm được bao nhiêu tiá»n?"
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch Ä‘Æ°a tay lên nhẩm tÃnh.
"Má»™t viên hai xu tiá»n, mÆ°á»i viên 2 hà o..., má»™t ngà y 5000 viên thì được 100, 1 tháng sẽ được...3000!"
"Hiểu chưa?"
"Hiểu...hiểu rồi..."
Phương Văn Dịch ngoác cả miệng ra.
"Äây má»›i chỉ là tÃnh toán bÆ°á»›c đầu thôi, đợi khi buôn bán thuáºn lá»i còn có thể mở rá»™ng quy mô ra nữa. NhÆ° thế nà y Ä‘i, nếu anh sợ thì má»™t mình tôi là m, anh cho tôi vay tiá»n, tôi sẽ Ä‘Æ°a lãi hà ng tháng, má»™t năm đến kì sẽ trả sạch. Còn nếu nhÆ° không sợ thì hai ngÆ°á»i chúng ta hợp tác là m, nhÆ°ng chia phần thì có thay đổi má»™t chút, 4-6, anh 4 tôi 6, thế nà o?"
"Hợp tác, đương nhiên là hợp tác!"
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch không nghÄ© ngợi gì láºp tức nháo nhác lên đồng ý.
Nói tháºt trong là m ăn hắn cÅ©ng biết đầu óc mình không giá»i bằng tôi. Cách thông minh nhất chÃnh là mạnh dạn gáºt đầu.
"Äúng rồi, đại thiếu gia, ai sẽ là m cái nà y? Bá»™ tu sá»a cÅ©ng cần có nhân tà i má»›i được."
Tôi cÆ°á»i nói: "Là m máy móc cÅ©ng phân theo mấy bÆ°á»›c, vẽ thiết kế giấy tôi sẽ là m. Sau khi chỉnh sá»a thiết kế xong tôi còn phải Ä‘i tìm sÆ° phụ gia công...những việc nà y nếu bảo anh Ä‘i là m chắc anh cÅ©ng là m không nổi, phải không?"
Tôi nói thẳng nhÆ° váºy có thể thấy trong PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch khá khó chịu, nhÆ°ng thá»±c tế là nhÆ° váºy, nên cÅ©ng Ä‘Ã nh gáºt đầu.
"Äợi sau khi máy là m xong thì tìm nhân viên địa phÆ°Æ¡ng sản xuất, đó Ä‘á»u là việc của anh. Tôi còn nhá», không thể sai khiến nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy.
"Thế còn việc bán hà ng? Gạch là m ra sẽ bán cho ai?"
"Việc nà y anh không phải lo, để tôi tìm ngÆ°á»i mua."
PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch gáºt gáºt đầu, xem ra hắn cÅ©ng không hà o hứng lắm. Äiá»u nà y cÅ©ng khó trách, bây giá» chỉ cần đợi cây tiá»n đến thôi, phà sá»a chữa cá»™ng thêm máy lắp ráp bán ra thì má»—i tháng Ãt nhất cÅ©ng kiếm được 3000, lại còn là ngÆ°á»i ta tìm đến táºn cá»a mua, nhẹ nhõm ung dung. Tôi thì lại không chịu an nhà n, mà còn muốn Ä‘i chế máy là m gạch gì đó.
Nung gạch cũng chẳng phải là công việc gì hay lắm.
Chân của PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch bị tà n táºt, lại chÆ°a từng là m gạch má»™c. NhÆ°ng chÆ°a từng ăn thịt lợn cÅ©ng từng nhìn thấy lợn chạy trên Ä‘Æ°á»ng chứ, nhìn ngÆ°á»i ta má»™t ngà y từ sáng tá»›i tối quần mình vá»›i bùn, mệt đến mức giống nhÆ° con chó lè cả lưỡi ra, nghÄ© đến mà đơ cả đầu. Hắn quen vá»›i sá»± sắp đặt của tôi rồi, không còn cách nà o khác mà đồng ý, nên sá»± hà o hứng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng không cao.
Là m thiết kế giấy không phải là dá»…. Máy là m gạch Ä‘Æ¡n giản nhất cÅ©ng cần phải có hình láºp thể, hình mặt phẳng, hình cắt lát, hình cÆ¡ cấu chuyển Ä‘á»™ng, từ nhá» nhất đến lá»›n nhất cÅ©ng cần phải mÆ°á»i mấy, hai mấy tá» giấy, lại còn cần phải tỉ mỉ từng kÃch thÆ°á»›c, lượng công việc tháºt không nhá». Hai căn phòng trong và ngoà i của bá»™ duy tu khắp nÆ¡i Ä‘á»u là máy móc cÅ©, đồ bá» Ä‘i, chá»— là m việc lại cà ng giống nhÆ° chiến trÆ°á»ng sau há»—n chiến, muốn thiết kế cÅ©ng chẳng có chá»—.
"Chị Xảo Nhi, tôi mượn phòng của chị dùng một lát, tôi muốn vẽ mấy bức hình."
"Tôi chỉ và o cái túi Ä‘ang Ä‘eo, giÆ¡ những công cụ để vẽ ra, giấy Ä‘á»u đã mua đủ ở đây.
LÆ°Æ¡ng Xảo đã đến được mấy hôm, quan sát nhiá»u cÅ©ng biết bá»™ duy tuy trên danh nghÄ©a ông chủ là PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch, nhÆ°ng thá»±c tế là do tôi là m chủ, liá»n hé miệng cÆ°á»i, chân bÆ°á»›c nhẹ theo tôi lên tầng.
Khi là m việc cô ấy còn mặc má»™t bá»™ quần áo vá, còn bá»™ váy liá»n xinh đẹp kia thì má»›i chỉ mặc hai lần, rất trân trá»ng nó. Cho dù nhÆ° váºy vẫn khó che lấp vẻ Ä‘oan trang trá»i sinh. PhÆ°Æ¡ng Văn Dịch và anh hai nhìn thấy tôi lấy việc công là m việc tÆ° thì ánh mắt nhÆ° kiểu muốn phun máu ra váºy.
Mặt trá»i buổi sáng đã không còn gay gắt nữa, căn phòng gá»— cÅ© hÆ°á»›ng vá» dòng sông lại râm mát vô cùng. Bên trong căn phòng được thu dá»n gá»n gà ng sạch sẽ, thoang thoảng mùi thÆ¡m nhẹ. LÆ°Æ¡ng Xảo tay chân nhanh nhẹn đã chuyển chiếc bà n vuông nhỠđến phÃa dÆ°á»›i cá»a sổ, chiếc ghế cÅ©ng để ngay ngắn.
Tôi cÆ°á»i ngá»t vá»›i cô ấy, ngồi xuống, rút mấy tá» giấy ra bắt đầu vẽ
"Tiểu Tuấn, đây là cái gì váºy?"
LÆ°Æ¡ng Xảo bÆ°ng đến cho tôi má»™t cốc chè, dùng chÃnh cốc nÆ°á»›c của cô ấy, thấy tôi vẽ hình láºp phÆ°Æ¡ng, thì có chút hiếu kì.
"Máy là m gạch."
"Máy là m gạch? Äể là m gì váºy? Là m gạch Ä‘á» Ã ?"
"Ừ, là m gạch má»™c. Sau khi là m xong sẽ trá»±c tiếp bá» và o trong lò nung thà nh gạch Ä‘á»."
Lương Xảo nhẹ nhà ng "à " một tiếng: "Là m gạch mộc mà còn phải dùng máy à ?"
"Äúng váºy, dùng máy là m gạch tốc Ä‘á»™ sẽ nhanh hÆ¡n, sản lượng cao, chất lượng tốt, so vá»›i là m tay thì giá thà nh phẩm thấp hÆ¡n rất nhiá»u, còn nhẹ nhà ng nữa."
"Äây Ä‘á»u là do cáºu nghÄ© ra?"
Tôi ngẩng đầu lên nhìn đôi mắt Ä‘en láy và gÆ°Æ¡ng mặt hạt dÆ°a của LÆ°Æ¡ng Xảo, trong lòng có chút rung Ä‘á»™ng, hÆ¡i gáºt gáºt đầu.
LÆ°Æ¡ng Xảo lá»™ ra vẻ khâm phục: "Tiểu Tuấn, cáºu tháºt tà i giá»i."
Da mặt tôi má»ng, không nghe được những lá»i nịnh ná»t. NhÆ°ng lá»i nà y lại chÃnh từ miệng LÆ°Æ¡ng Xảo nói ra, rất tá»± nhiên, hoà n toà n không giả dối, tôi nghe mà nhÆ° nở hoa trong lòng, lần đầu tiên không có cảm giác chối tai.
"Không có gì, chỉ là má»™t chút tà i má»n thôi mà ."
LÆ°Æ¡ng Xảo hấp háy đôi mắt to xinh đạp, hiển nhiên là không hiểu được nghÄ©a của từ "tà i má»n". Äứa trẻ đáng thÆ°Æ¡ng nà y má»›i há»c hết tiểu há»c đã nghỉ mà .
"Xảo Nhi, muốn Ä‘i há»c không?"
LÆ°Æ¡ng Xảo nghe thấy tôi không gá»i là "Chị Xảo Nhi", thấy có chút kì lạ, nhÆ°ng vẫn gáºt đầu: "Muốn Ä‘á»c."
"Váºy, đợi nghỉ hè qua Ä‘i chị cứ Ä‘i há»c Ä‘i, không cần phải ở đây giúp đâu."
"Cáºu...cáºu không cần tôi nữa?"
Lương Xảo ngạc nhiên, nước mắt đã nhanh chóng trà o ra.
Thấy cô ấy nhÆ° váºy tôi còn bị doạ hÆ¡n cả cô ấy, lòng chợt thấy Ä‘au. Có má»™t số cô gái trá»i sinh đã là m cho ngÆ°á»i ta cảm thấy thÆ°Æ¡ng cảm vô hạn rồi.
"Không phải, tôi sao lại không cần chị chứ? Chị ngoan hiá»n khéo léo nhÆ° váºy, là con trai thì Ä‘á»u thÃch chị."
Lá»i nà y quá mỠám. LÆ°Æ¡ng Xảo Ä‘á» cả mặt, đôi mắt long lanh nÆ°á»›c nhìn tôi, cắn cắn môi, nhẹ nhà ng nói: "Tháºt sao?"
Tôi bình tÄ©nh gáºt đầu.
"Tôi biết chị Ä‘ang nghÄ© gì. Yên tâm Ä‘i, tiá»n há»c tôi sẽ cho chị, tiá»n sinh hoạt cÅ©ng tÃnh cho tôi...đợi sau nà y thi Ä‘á»— đại há»c Ä‘i là m rồi thì trả tôi cÅ©ng được."
"Sao cÆ¡, thi đại há»c? Tôi sao có thể thi được đại há»c. Tôi dốt lắm!"
LÆ°Æ¡ng Xảo đã nói nhÆ° váºy, khuôn mặt lại lá»™ ra vẻ nhÆ° trÆ°á»›c đây. Äối vá»›i má»™t cô gái ở nông thôn mà nói, những việc nhÆ° thi đại há»c, Ä‘i là m, trở thà nh má»™t ngÆ°á»i thà nh thị, chỉ cần nghÄ© đến đã là m cho há» vui mừng đến mức không ngủ được rồi.
Tôi cÆ°á»i cÆ°á»i: "Váºy đã nói xong rồi nhé."
Lương Xảo nghĩ nghĩ rồi lắc đầu.
"Không được, cha tôi, mẹ tôi sẽ Ä‘á»u không đồng ý."
"Tôi Ä‘i nói vá»›i hai bác...tôi sẽ gá»i LÆ°Æ¡ng trưởng khoa Ä‘i cùng."
"NhÆ°ng...nhÆ°ng..."
Cô gái nhỠmắt đỠlên cúi xuống, trên má hai quầng đỠcà ng rực lên.
"NhÆ°ng tôi thÃch ở lại đây, tôi muốn há»c kÄ© thuáºt vá»›i cáºu..."
Tôi cÆ°á»i ha ha, không lẽ cô gái nà y thÃch tôi rồi. NghÄ© thì thấy tháºt là vá»› vấn, cô ấy má»›i 14 tuổi, tôi 9 tuổi, nói thÃch vá»›i chả không thÃch quả thá»±c là có chút thái quá.
"Thá»±c ra kÄ© thuáºt nà y không hợp vá»›i chị, con gái không nên sống bằng nghá» nà y. Äặc biệt là chị, chị xinh đẹp nhÆ° váºy, tìm cả thiên hạ nà y cÅ©ng không thể tìm thấy má»™t kÄ© sÆ° sá»a chữa xinh đẹp nhÆ° chị được."
"Hi hi, miệng của cáºu tháºt ngá»t, biết gạt ngÆ°á»i ta vui lòng."
"Tôi không phải gạt chị. Tôi cảm thấy chị nên ngồi trong má»™t phòng có Ä‘iá»u hoà , cầm má»™t tách cà phê, gá»i mấy cuá»™c Ä‘iện thoại, chỉ huy má»™t đám ngÆ°á»i cấp dÆ°á»›i Ä‘i là m việc cho chị..."
Tôi đã vẽ ra cho ngÆ°á»i ta má»™t chức vụ quản lý cao cấp của má»™t công ty.
"Tôi không có số tốt nhÆ° váºy đâu. Những chuyện cáºu nói tôi chÆ°a từng nghe thấy, là m sao là m được?"
Tôi cÆ°á»i cÆ°á»i. Thá»±c ra cái gì mà quản lý cao cấp chứ, cÅ©ng không phải là tôi hi vá»ng tÆ°Æ¡ng lai cô ấy sẽ là m việc đó. Má»™t mÄ© nữ cấp "mầm tai hoạ" nhÆ° cô ấy thì tốt nhất là nên ở nhà chăm sóc gia đình, trồng cá» chăm hoa nuôi chó mèo, Ä‘i dạo siêu thị, chÆ¡i mạt chược, thỉnh thoảng Ä‘i nghỉ mát, ngắm cảnh đẹp. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu nhÆ° bà n bạc tốt vá»›i chồng thì có thể sinh thêm con cái.
Tất nhiên bây giá» không thể nói cho cô ấy những Ä‘iá»u nà y.
"Không sao cả, chẳng ai khi sinh ra mà biết được hết cả, phải há»c má»›i biết. Sau nà y chị cứ từ từ sẽ biết, nếu nhÆ° không biết thì tôi có thể dạy chị."
"Tháºt sao?"
Lương Xảo vui mừng vô cùng
"Cáºu không được lừa tôi đâu đấy."
Tôi cÆ°á»i nói: "Tôi đã bao giá» lừa chị chÆ°a?"
LÆ°Æ¡ng Xảo nghiêng đầu nghÄ© nghÄ©, cÆ°á»i nói: "Tháºt sao, cáºu tháºt sá»± chÆ°a từng lừa tôi à ."
"LÆ°Æ¡ng Xảo, LÆ°Æ¡ng Xảo, Ä‘ang là m gì váºy? Mau là m việc Ä‘i..."
Tên què chết tiệt, tháºt không biết Ä‘iá»u, gá»i cái quá»· gì chứ!
"Ông chủ PhÆ°Æ¡ng tức giáºn rồi." LÆ°Æ¡ng Xảo lè lưỡi, quay ngÆ°á»i ra cÆ°á»i, đến cá»a lại quay đầu há»i: "Buổi trÆ°a cáºu muốn ăn gì, tôi nấu cho cáºu ăn."
"Thị kho tà u, bổ não."
Nói xong tôi cÅ©ng tá»± thấy buồn cÆ°á»i, thèm thịt là thèm thịt, còn tìm cái cá»› là m gì, là m nhÆ° kiểu mình là vÄ© nhân ý.
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
*trung sinh chi nha noi* , 4vn trung sinh nha noi , ãåîìåòðèÿ , ãèáää , àêêóìóëÿòîð , àêöèÿ , áîóëèíã , ¶ntung sinh chi nha noi , cao lam kien khoa t100% , chi nha noi , chi nha noi cua 4vn , dinh cap chi nha noi , do thi trung sinh , êîìïüþòåð , êîìóñ , èíòåðüåð , ìàãèÿ , íèññàí , ïèööû , ïîçäðàâëåíèÿ , ïîðíóøêà , íòðþêýáõð , ïðåäñêàçàíèÿ , ïðîäàæà , ïðîêëÿòûé , luuthienminh58 , ñëîâàðè , nha ná»™i , nha noi trung sinh , quan truong dich full , quan truong khuyet danh , quan truong trung sinh , rùng sinh chi nha ná»™i , rung sinh chi nha noi , tex trung lùn , tr ng sinh chi nha noi , trá»ng sinh nha ná»™i , trong sinh chi nha , trong sinh chi nha noi , trugn sinh chi nha noi , trun sinh chi nha noi , trung sanh chi nha noi , trung shinh chi nha noi , trung sinh 4vn , trung sinh chi do thi , trung sinh chi nah noi , trung sinh chi nga noi , trung sinh chi nha , trung sinh chi nha nôi , trung sinh chi nha ná»™i , trung sinh chi nha nhoi , trung sinh chi nha noi , trung sinh chi nha noi. , trung sinh chi nha noii , trung sinh chi noi , trung sinh chi noi ] , trung sinh chia nha noi , trung sinh chj nha noi , trung sinh nha chi noi , trung sinh nha noi , trung sinh nha noi 4vn , trung sinh nhan noi 4vn , trung sinh nhi nha noi , trung sinh quan nha noi , trung sinh truy nha noi , trung sinhnchi nha noi , trungsinh chi nha noi , trungsinhchi , trungsinhchi nha noi , trungsinhchinhanoi , trunh sinh chi nha noi , truong sinh chi nha noi , trurng sinh chi nha noi , truyen nha noi 4vn , truyen quan truong full , ttrung sinh chi nha noi , vú_em_ai_bóp , when vi , ýëüäîðàäî , ðàñïèñàíèå