|
|
25-04-2012, 07:29 AM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Feb 2011
Bà i gởi: 183
Thá»i gian online: 3 ngà y 20 giá» 19 phút
Thanks: 6
Thanked 338 Times in 50 Posts
|
|
Quách Tiểu Phong phá án
Tác giả: Giang Há»™ Xuyên Äịch Hoa
Phần 04: Cô đảo kinh hồn
ChÆ°Æ¡ng 78: Khúc BÃch Hải Triá»u Thanh
Nguồn dịch: NgÆ°á»i dịch : mytien - www.metruyen.com
Biên táºp: www.metruyen.com
Nguồn truyện: fengwu.net
Thú má» vịt bị Quách Tiểu Phong và Hoà ng Bỉnh Phong hợp sức khắc chế, cứ ngỡ má»i chuyện nhÆ° váºy là kết thúc, nhÆ°ng từ tứ phÃa lại truyá»n lại má»™t âm thanh nguy hiểm, khiến hai ngÆ°á»i không thể không Ä‘á» cao cảnh giác.
- Hoà ng đảo chủ, rốt cuá»™c là có chuyện gì váºy, âm thanh đó là sao?
Quách Tiểu Phong nghi hoặc há»i.
- Không ngá» lại khó đối phó vá»›i thú má» vịt nhÆ° váºy, Quách công tá», ta thấy hôm nay rất có thể là ngà y táºn thế của chúng ta rồi, vừa rồi trÆ°á»›c khi thú má» vịt bị chúng ta khắc chế, không phải là nó đã gầm rú thảm thiết sao? Theo tôi, đó chÃnh là tÃn hiệu cầu cứu của thú má» vịt, cÅ©ng giống nhÆ° con ngÆ°á»i chúng ta váºy, thú má» vịt phát ra âm thanh đó để là m tÃn hiệu cầu cứu của đồng loại, nghe âm thanh truyá»n tá»›i đó, có vẻ nhÆ° là của rắn hoặc là của rết.
Quách Tiểu Phong và Hoà ng Bỉnh Phong đứng quay lưng và o nhau, cảnh giác cao độ quan sát xung quanh.
- Rắn ? Cũng không có gì đáng sợ lắm, chi bằng bây giỠchúng ta xông ra hoặc chạy thoát.
Quách Tiểu Phong nói.
- Vạn phần không nên, thứ nhất, nếu bây giá» mà xông ra, cho dù võ công của cáºu có lợi hại thế nà o cÅ©ng chỉ có thể Ä‘i và o con Ä‘Æ°á»ng chết mà thôi. Thứ hai, mục Ä‘Ãch hà nh Ä‘á»™ng lần nà y của chúng ta không phải chỉ để thoát khá»i đây, vẫn còn Âu DÆ°Æ¡ng Tiên Ä‘ang sống dở chết dở nữa, giá» mà xông và o chẳng phải lão Thá» muốn uống thạch tÃm hay sao. HÆ¡n nữa, thú má» vịt nà y vẫn chÆ°a được Ä‘Æ°a vá» sÆ¡n Ä‘á»™ng, nếu cứ để nó ở đây, váºy sau khi nó tỉnh lại, đảo Äà o Hoa nà y chỉ e sẽ gặp tai há»a, cho nên phÆ°Æ¡ng án khả thi nhất bây giá» là chúng ta sẽ Ä‘em thú má» vịt nà y trở vá» sÆ¡n Ä‘á»™ng, hi vá»ng đám rắn đó không phát hiện ra chúng ta, nhÆ° váºy may ra má»›i còn cÆ¡ may sống sót.
Hoà ng Bỉnh Phong sau khi tÃnh toán kỹ lưỡng, cuối cùng cÅ©ng Ä‘á» xuất ra phÆ°Æ¡ng án thoát thân nà y.
- Hoà ng đảo chủ, đã nhÆ° váºy, việc không thể cháºm trá»…, chúng ta mau tá»›i sÆ¡n Ä‘á»™ng thôi.
Thá»±c ra lúc ban đầu, Quách Tiểu Phong cÅ©ng không tin tưởng lắm những gì mà Hoà ng Bỉnh Phong nói, nhÆ°ng, bây giá» hắn hoà n toà n tin, bởi vì cái âm thanh nguy hiểm Ä‘ang từ tứ phÃa truyá»n lại má»—i lúc má»™t rõ rà ng nhÆ° ngay bên tai váºy, Quách Tiểu Phong cảm thấy trong rừng Ä‘Ã o của đảo nà y có má»™t thứ gì đó Ä‘ang di chuyển vá»›i tốc Ä‘á»™ cá»±c nhanh.
- Cáºu còn ngẩn ngÆ°á»i ra đó là m gì, còn không mau tá»›i sÆ¡n Ä‘á»™ng, cõng Âu DÆ°Æ¡ng Tiên Ä‘i, có phải cáºu không muốn sống nữa phải không hả?
- Vâng. Thưa Hoà ng đảo chủ
Quách Tiểu Phong láºp tức đặt Âu DÆ°Æ¡ng Tiên lên vai, chạy nhÆ° bay tá»›i sÆ¡n Ä‘á»™ng.
- Quách công tá», khi nà o đám rắn đó tá»›i đây, vạn nhất gì cÅ©ng không được gây tiếng Ä‘á»™ng, tuyệt đối không được gây ra bất kỳ âm thanh nà o. Thị lÆ°c của loà i rắn rất kém, nhÆ°ng thÃnh giác thì tuyệt đối nhạy bén, cho nên chỉ cần chúng ta không phát ra tiếng Ä‘á»™ng gì thì chúng cÅ©ng khó lòng phát hiện ra chúng ta, cÆ¡ há»™i sống sót của chúng ra vẫn rất lá»›n.
- Vâng, tôi hiểu rồi.
Lúc nà y, ngoà i sÆ¡n Ä‘á»™ng, đám rắn cÅ©ng đã tá»›i. Ngay cả Quách Tiểu Phong cÅ©ng hết sức sá»ng sốt, bởi xÆ°a nay hắn chÆ°a bao giá» trông thấy loà i rắn nà o to nhÆ° váºy, dà i khoảng mÆ°á»i mấy trượng, con bé nhất cÅ©ng khoảng năm, sáu trượng, hÆ¡n nữa, số lượng lại rất lá»›n, lá»›n đến mức mà chỉ trong thá»i gian má»™t nén hÆ°Æ¡ng mà ngoà i sÆ¡n Ä‘á»™ng đã tụ táºp được trên vạn con, không chỉ nhÆ° váºy, từ tứ phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng vẫn Ä‘ang bò ra không ngừng. Quách Tiểu Phong xuýt chút nữa đã kinh ngạc kêu lên, Hoà ng Bỉnh Phong thì Ä‘ang đăm chiêu quan sát lÅ© rắn từ xa, Quách Tiểu Phong thấy váºy cÅ©ng im hÆ¡i lặng tiếng, vạn phần không thể phát ra tiếng Ä‘á»™ng, không thì xem ra xÆ°Æ¡ng cốt cÅ©ng chẳng còn. Bên ngoà i, lÅ© rắn Ä‘ang bò loạn xạ khắp nÆ¡i, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang tìm kiếm thứ gì đó.
Bá»—ng lúc nà y, Quách Tiểu Phong phát hiện ngay trên đầu hắn có má»™t con rắn Ä‘ang bò quanh, Hoà ng Bỉnh Phong biết tình hình Ä‘ang trở nên xấu Ä‘i, bởi vì loà i rắn ngoại trừ rất mẫn cảm vá»›i âm thanh ra, thì cÅ©ng rất nhạy cảm vá»›i nguồn nhiệt. Chuyện đã tá»›i nÆ°á»›c nà y, Ä‘Ã nh phải mạo hiểm thôi. Hoà ng Bỉnh Phong tiện tay nhặt lên má»™t hòn đá ở bên cạnh, ra sức ném ra cách đó tầm khoảng bốn năm mÆ°Æ¡i mét. Hòn đá đó lúc rÆ¡i xuống đất, lại phát ra tiếng Ä‘á»™ng, lÅ© rắn láºp tức quay đầu vá» hÆ°á»›ng âm thanh phát ra đó, con rắn trên đầu Quách Tiểu Phong cÅ©ng tạm thá»i bò Ä‘i. Sau má»™t hồi, khi lÅ© rắn đã tìm kiếm và chuẩn bị rá»i Ä‘i, thì bá»—ng có má»™t con rắn trắng trông rất dị thÆ°á»ng, nó rất nhá», chỉ bằng má»™t chiếc gáºy mà thôi, dà i khoảng hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i centi, tuy rất nhá» nhÆ°ng lại dẫn đầu lÅ© rắn đó. Quách Tiểu Phong liếc mắt nhìn Hoà ng Bỉnh Phong, ý là muốn Hoà ng Bỉnh Phong chú ý tá»›i con bạch xà đó. Lúc nà y, lÅ© rắn đã bò Ä‘i gần hết, nhÆ°ng Âu DÆ°Æ¡ng Tiên Ä‘ang nằm dÆ°á»›i đất lại má»™t lần nữa là m há»ng việc, ai biết được con bạch xà bé tý đó có vẻ nhÆ° đã phát hiện ra cái gì đó, nó dừng lại khiến cả lÅ© rắn cÅ©ng dừng lại theo, sau đó Quách Tiểu Phong đã chứng kiến má»™t cảnh mà cả Ä‘á»i nà y khó quên, đám rắn đã bò Ä‘i bá»—ng nhiên lại quay trở lại nhÆ° nÆ°á»›c trà n. Quách Tiểu Phong nhÆ° chết đứng, háºn không thể giết ngay Âu DÆ°Æ¡ng Tiên ngay trong lúc nà y.
- Quách công tá», con rắn đó tuy rất bé nhÆ°ng lại chÃnh là rắn chúa, hôm nay nếu bị lÅ© rắn đó phát hiện, chúng ta chỉ có thể xông lên may ra má»›i có cÆ¡ may sống sót.
Quách Tiểu Phong cÆ°á»i khổ, ngay cả đến Hoà ng đảo chủ mà cÅ©ng còn e dè nhÆ° váºy thì Quách Tiểu Phong mình coi nhÆ° gặp xui xẻo rồi, hết cách, mau xông ra ngoà i thôi. NghÄ© váºy, Quách Tiểu Phong và Hoà ng Bỉnh Phong cùng xông vá» phÃa lÅ© rắn.
Lúc nà y Bạch Nguyệt Quang không há» hay biết tÆ°á»›ng công mình Ä‘ang gặp nguy hiểm. Cô Ä‘ang cùng Trịnh quản gia trị bệnh cho Thượng Quan Văn Cẩm. Trịnh quản gia lấy ra má»™t Ãt thảo dược, đắp và o chá»— đã được châm cứu trên ngÆ°á»i Thượng Quan Văn Cẩm. Bạch Nguyệt Quang theo “Äoạt mệnh thần y†há»c nghá» bao nhiêu năm nay, vá» thảo dược mà nói, cô cÅ©ng đã tiếp xúc vá»›i không Ãt loại, nhÆ°ng thứ cá» mà Trịnh quản gia Ä‘ang cầm trong tay, cô chÆ°a từng trông thấy bao giá».
- Trịnh quản gia, không biết thứ ngà i đang cầm trên tay là loại thảo dược gì, từ trước tới nay tôi chưa từng trông thấy.
Bạch Nguyệt Quang tò mò há»i.
- Xin há»i Quách phu nhân, , cô rốt cuá»™c là ai? Tại sao lại viết cách châm cứu giúp bảo vệ hệ thần kinh mà rất Ãt ngÆ°á»i biết đến nà y. Theo nhÆ° tại hạ biết, trong giang hồ, ngÆ°á»i biết phÆ°Æ¡ng pháp nà y không thể quá ba ngÆ°á»i.
Trịnh quản gia cảnh giác há»i.
- Váºy sao? Hóa ra phÆ°Æ¡ng pháp nà y lại thuá»™c hà ng cao siêu nhÆ° váºy, tôi cÅ©ng chỉ là há»c há»i từ sÆ° phụ thôi, sao váºy?
- SÆ° phụ cô, lẽ nà o sÆ° phụ cô là “Äoạt mệnh thần yâ€- Thẩm Thiên Nam?
- Tiá»n bối, sao ngà i lại biết quý tÃnh của sÆ° phụ tôi? Ngà i là …
Bạch Nguyệt Quang tin rằng Trịnh quản gia tuyệt đối không phải là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng.
- Haha, tháºt không ngá» lại có ngà y gặp đồ đệ của đối thủ mình trên cô đảo nà y, tại hạ Ä‘i không thay tên, ngồi không đổi há», tại hạ há» Trịnh, tên Dục.
Trịnh quản gia vui vẻ nói.
- Trịnh Dục, Trịnh Dục, cái tên nà y, hình nhÆ° tôi đã nghe ở đâu rồi thì phải, lẽ nà o ngà i chÃnh là Trịnh tiá»n bối- Trịnh Vô Tình đã biến mất khá»i giang hồ hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c? Äúng là ngà i sao? NhÆ°ng…
Bạch Nguyệt Quang vô cùng kÃch Ä‘á»™ng, không ngá» Trịnh Vô Tình danh tiếng ngang ngá»a vá»›i “Äoạt mệnh thần y†lại là m quản gia trên đảo nà y. Xem ra đảo Äà o Hoa nà y tháºt sá»± không Ä‘Æ¡n giản.
- Bây giá» không phải là lúc nói đến những chuyện đó, phải chữa trị ngay cho Thượng Quan công tá» má»›i là điá»u quan trá»ng, đây là cá» Hà n Băng, rất có hiệu quả trong việc hạ sốt, cô mau Ä‘i sắc chúng để Thượng Quan công tá» uống.
Nói xong, Trịnh quản gia liá»n châm má»™t kim lên đỉnh đẩu Thượng Quan Văn Cẩm.
â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦ï¿ ½ �………………………………………†¦ï¿½ ��….
Quách Tiểu Phong xông lên, lấy thanh Sát Thiên kiếm giết chết má»™t lúc mấy con rắn lá»›n, tuy loại rắn nà y rất lá»›n, nhÆ°ng có vẻ cÅ©ng không lợi hại cho lắm, nhÆ°ng vì số lượng quá nhiá»u, nên Quách Tiểu Phong vẫn không thể sÆ¡ xuất, má»™t con rắn liá»n cuá»™n vòng và o lÆ°ng hắn, dần dần cuá»™n hết cả ná»a thân dÆ°á»›i, thấy Hoà ng Bỉnh Phong cÅ©ng gặp tình cảnh không khác hắn là mấy, Quách Tiểu Phong bị con rắn đó quấn rất chặt, cảm thấy rất khó chịu, tiếp đó là bốn con rắn khác quấn và o hai tay và hai chân hắn. Lúc nà y, Quách Tiểu Phong tuyệt vá»ng không thể phản kháng, “ Cha, con sắp Ä‘i gặp cha đâyâ€, dần dần hắn thấy khó thở, má»™t phút, hai phút, ý thức của Quách Tiểu Phong bắt đầu mÆ¡ hồ. “Cha, cha không được Ä‘i, Tiểu Hùng không cho cha Ä‘iâ€, trong đầu Quách Tiểu Phong hiện ra khuôn mặt đáng yêu của Tiểu Hùng. Sau đó, hắn nghe thấy má»™t tiếng nhạc rất tuyệt diệu, tiếng nhạc đó là m dáºy lên sức phản kháng cứ nhÆ° nÆ°á»›c biển tuôn trà o, không ngá» ngay trong lúc cái chết cáºn ká» lại có thể nghe được khúc nhạc thần tiên nà y.
Bá»—ng nhiên, Quách Tiểu Phong cảm thấy con rắn Ä‘ang quấn lấy tay hắn dần buông ra, tiếp đến là con rắn ở tay kia và ở hai chân, Quách Tiểu Phong cảm thấy nhẹ nhõm hẳn lên, không hiểu sao đám rắn đó cÅ©ng từ từ bò Ä‘i hết. Quách Tiểu Phong nhìn Hoà ng Bỉnh Phong, thấy mặt ông ta đầy nÆ°á»›c mắt Ä‘ang hÆ°á»›ng vá» phÃa ngá»n núi phÃa xa, tiếng nhạc kỳ diệu đó vẫn réo rắt không ngừng.
- Cha, cha ra đây nhìn mặt con Ä‘i, cha đã bá» Ä‘i hai mÆ°Æ¡i năm nay rồi, cha có biết con ngà y đêm mong nhá»› cha biết nhÆ°á»ng nà o không? Cha có biết rất nhiá»u đêm con đã nằm mÆ¡ và nghe thấy khúc BÃch Hải Triá»u Thanh của cha không? Cha…
Hoà ng Bỉnh Phong hét lớn.
- Bỉnh Phong, con trai ta, thấy con không lớn trưởng thà nh, kẻ là m cha như ta đây cũng cảm thấy được an lòng, hahaha…
Má»™t giá»ng nói thần bà truyá»n ra từ ngá»n núi.
- Cha, cha…
Hoà ng Bỉnh Phong đã gà o thét mấy lần nhÆ°ng không thấy ngÆ°á»i đó trả lá»i lại…
|
25-04-2012, 02:05 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Feb 2011
Bà i gởi: 183
Thá»i gian online: 3 ngà y 20 giá» 19 phút
Thanks: 6
Thanked 338 Times in 50 Posts
|
|
Quách Tiểu Phong phá án
Tác giả: Giang Há»™ Xuyên Äịch Hoa
Phần 04: Cô đảo kinh hồn
Chương 79: Kết thúc ngà y thứ nhất
Nguồn dịch: NgÆ°á»i dịch : mytien - www.metruyen.com
Biên táºp: www.metruyen.com
Nguồn truyện: fengwu.net
Sau khi lÅ© rắn bò Ä‘i hết, Hoà ng lão đảo chủ cÅ©ng biến mất, tâm tình Hoà ng Bỉnh Phong cÅ©ng khó tránh khá»i má»™t sá»± xúc Ä‘á»™ng nghẹn ngà o Ä‘ang dâng trà o. Rất lâu sau, Hoà ng Bỉnh Phong má»›i quay mình nhìn Quách Tiểu Phong nói.
- Tốt rồi, mau đi xem Âu Dương Tiên thế nà o, không biết có bị thương nặng không.
- Vâng, chắc là không có gì nghiêm trá»ng đâu.
Nói đoạn, Quách Tiểu Phong quay và o sơn động tìm Âu Dương Tiên, bây giỠnhìn kỹ, trên mặt Âu Dương Tiên đầy những vết trầy xước của thú mỠvịt, xem ra bị thương cũng không nhẹ, nếu đoán không sai thì mắt hắn đã bị mù rồi.
Quách Tiểu Phong cõng Âu DÆ°Æ¡ng Tiên trên vai, vẫn may là còn giữ được tÃnh mạng, nhÆ°ng sau nà y có lẽ là không thể ra ngoà i gặp má»i ngÆ°á»i, nếu không sẽ dá»a ngÆ°á»i ta chết khiếp. NghÄ© tá»›i việc vì má»™t kẻ ngông cuồng tá»± đắc nhÆ° hắn mà mình xuýt mất mạng, Quách Tiểu Phong háºn không thể ném hắn xuống đất ngay lúc nà y để hắn là m “bạn†vá»›i thủ má» vịt luôn cho rồi. NhÆ°ng Quách Tiểu Phong cÅ©ng thay đổi suy nghÄ© ngay tức khắc, suy cho cùng cÅ©ng không phải lá»—i của hắn, cÅ©ng không nên trách hắn. Quách Tiểu Phong Ä‘i lại gần Hoà ng đảo chủ:
- Hoà ng lão đảo chủ đúng là vẫn còn sống sao?
- Phải, cha ta vẫn sống, ngà y đó khi ta tiếp quản ông ấy là m đảo chủ đảo Äà o Hoa, ông ấy nói ta đã trưởng thà nh rồi, má»™t hòn đảo không thể có hai chủ, cho nên từ hôm đó trở Ä‘i ông ấy đã Ä‘á»™t ngá»™t biến mất, ngà y hôm đó đã cách đây hai mÆ°Æ¡i năm rồi, hai mÆ°Æ¡i năm nay, ta chÆ°a từng gặp lại ông ấy, nhÆ°ng cứ má»—i khi ta gặp nguy hiểm thì ông ấy lại xuất hiện kịp thá»i. Trong tâm tưởng tôi, ông ấy nhÆ° biển lá»›n có tầm nhìn xa trông rá»™ng, tháºt không ngá» khúc BÃch Hải Triá»u Thanh nà y lại có thể xua Ä‘uổi được lÅ© rắn. Quách công tá», chúng ta quay vá» thôi, Âu DÆ°Æ¡ng Tiên cần phải cứu chữa kịp thá»i. Hoà ng Bỉnh Phong xem ra má»›i chỉ ngoà i ba mÆ°Æ¡i, cÅ©ng không nhiá»u tuổi hÆ¡n Quách Tiểu Phong là mấy, nhÆ°ng có vẻ đã trải qua rất nhiá»u chuyện.
Bạch Nguyệt Quag bưng một bát thuốc cỠHà n Băng mới sắc và o phòng Trịnh quản gia.
- SÆ° bá, thuốc đã sắc xong rồi đây, có thể cho cáºu ấy uống được chÆ°a ?
- Äược, có lẽ uống xong bát thuốc nà y cáºu ấy sẽ hoà n toà n hạ sốt.
Trịnh quản gia nói.
- Cô nương tên gì nhỉ ?
- Tiểu nữ tên Bạch Nguyệt Quang, sư bá, ngà i đã ngoà i bảy mươi, sao lại…
Bạch Nguyệt Quang không kìm nổi sự tò mò.
- Sao lại vẫn trẻ nhÆ° thế nà y có phải không, và tại sao ta lại đến được đảo Äà o Hoa, mà Trịnh Vô Tình nổi tiếng vô tình sao có thể trở thà nh Trịnh quản gia của ngà y hôm nay phải không?
Trịnh quản gia tiếp lá»i, Bạch Nguyệt Quang chỉ biết gáºt đầu nhìn Trịnh quản gia.
- Cô nÆ°Æ¡ng Nguyệt Quang à , má»i ngồi xuống đây, chuyện nà y rất dà i, rồi ta sẽ từ từ kể cho cô nÆ°Æ¡ng nghe.
Trịnh quản gia nhìn Bạch Nguyệt Quang một cái, ra vẻ suy tư nói:
- Hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, lúc mà ta vẫn được ngÆ°á»i trong giang hồ gá»i là Trịnh Vô Tình, bởi vì khi đó tuy y thuáºt của ta cÅ©ng thuá»™c hà ng cao siêu, nhÆ°ng ta luôn tâm niệm rằng, má»™t ngÆ°á»i nếu bị trá»ng thÆ°Æ¡ng thì chắc chắn là đã gây ra chuyện xấu gì đó, cho nên nếu muốn ta chữa trị cho thì ngÆ°á»i đó phải lấy má»™t ngÆ°á»i khác thế mạng thay. Cho nên ngÆ°á»i trong giang hồ má»›i cho rằng ta là kẻ vô tình, và cái tên Trịnh Vô Tình cÅ©ng theo ta từ ngà y đó. CÅ©ng vì lẽ đó mà ta đã đắc tá»™i vá»›i rất nhiá»u ngÆ°á»i, mãi cho đến má»™t ngà y, có má»™t tà i chủ Ä‘Æ°a đến chá»— ta má»™t cô gái Ä‘ang bị trá»ng thÆ°Æ¡ng và muốn ta chữa trị cho cô gái đó, nhÆ°ng ta vẫn kiên quyết phải má»™t mạng đổi má»™t mạng thì má»›i đáp ứng. Không còn cách nà o khác, vị tà i chủ đó đã tá»± sát để tôi cứu tÃnh mạng của cô gái. Cô gái đó sau khi được Ä‘iá»u trị và biết được chuyện tà i chủ đã hy sinh bản thân để cứu mình, cÅ©ng đã tá»± sát theo. Mà vị tà i chủ nà y quyá»n cao thế lá»›n, chuyện tà i chủ mất đã khiến gia nhân hết sức phẫn ná»™, hỠđã ngầm thuê sát thủ đệ nhất thiên hạ để truy sát ta.
- Có phải tà i chủ mà ngà i đang nói tới là Trần Lục Bì ?
- Phải, chÃnh là Trần Lục Bì, vì váºy ta má»›i phải trốn chạy khá»i Trung Nguyên, ta trôi nổi trên biển trong nhiá»u ngà y, sau đó má»›i tá»›i đảo Äà o Hoa và đã gặp Hoà ng đảo chủ bây giá», sau khi biết quý tÃnh ta là Trịnh Vô Tình, Hoà ng đảo chủ chỉ biết nói y thuáºt của ta rất cao, khi đó ta cÅ©ng Ä‘ang bị trá»ng thÆ°Æ¡ng tÃnh mạng cÅ©ng khó bảo toà n, nhÆ°ng Hoà ng đảo chủ vẫn táºn tình chăm sóc ta, cho ta dùng rất nhiá»u những vị thuốc quý. Cà ng ngà y ta cà ng nháºn ra Hoà ng đảo chủ là má»™t ngÆ°á»i rất rá»™ng lượng, cả Ä‘á»i nà y chỉ có hai ngÆ°á»i khiến ta khâm phục, má»™t là sÆ° phụ cô nÆ°Æ¡ng “Äoạt mệnh thần yâ€- Thẩm Thiên Nam, ngÆ°á»i thứ hai là Hoà ng đảo chủ Hoà ng Bỉnh Phong. Sau đó có má»™t hôm, Hoà ng đảo chủ đến bên cạnh và há»i ta tại sao ta phải má»™t mạng đổi má»™t mạng má»›i chịu cứu chữa cho ngÆ°á»i khác, khi đó tôi cÅ©ng coi Hoà ng đảo chủ là bạn tốt nên cÅ©ng không giấu diếm. Ai biết được, sau khi nghe xong ông ấy chỉ và o mặt ta mà nói: Trịnh Vô Tình, ta nghe nói ngÆ°Æ¡i vô tình, không ngá» ngÆ°Æ¡i đúng là vô tình tháºt. ngÆ°á»i ta chịu trá»ng thÆ°Æ¡ng lại không kịp thá»i cứu chữa, mà còn phải xem xem hỠđã từng là m gì, váºy chẳng phải ngÆ°Æ¡i cÅ©ng Ä‘ang giết ngÆ°á»i hay sao. Tôi nghe được những lá»i nà y cÅ©ng nhÆ° bừng tỉnh ngá»™, Hoà ng đảo chủ nói rất phải, mục Ä‘Ãch của tôi không phải là giết ngÆ°á»i tốt, mà là giết kẻ xấu, tục ngữ có câu “Thầy thuốc nhÆ° mẹ hiá»nâ€, váºy mà tôi đã vô tình giết hại bao nhiêu ngÆ°á»i tốt, rõ rà ng là không bằng cầm thú. Khi đó ta hối háºn vô cùng, chỉ muốn chết quách cho xong, nhÆ°ng Hoà ng đảo chủ đã khuyên ngăn và có ý muốn giữ ta lại đảo Äà o Hoa nà y. Thế là sau đó ta đã ẩn cÆ° ở đây. Còn tại sao trông tôi vẫn còn trẻ, cái nà y tôi cÅ©ng không rõ nữa, song theo nhÆ° cách nói của Hoà ng đảo chủ, là vì có liên quan đến việc ta tu luyện bà kÃp tịnh tâm.
- Khụ khụ khụ…
Câu chuyện bá»—ng nhiên bị gián Ä‘oạn bởi tiếng ho của Thượng Quan Văn Cẩm. Bạch Nguyệt Quang vá»™i đứng lên Ä‘i lại xem xét bệnh tình, thấy sắc mặt của Thượng Quan Văn Cẩm đã hồng hà o nhuáºn sắc, xem ra đã hoà n toà n hết sốt.
- SÆ° bá, bây giá» có thể rút kim châm trên đầu cáºu ta ra chÆ°a? Tiểu nữ sợ nếu không rút kịp thá»i chỉ e đại não của cáºu ấy sẽ không thể chịu Ä‘á»±ng nổi.
- Äược, nhÆ°ng phải theo dõi trong vòng má»™t canh giá», nếu không có vấn Ä‘á» gì ta sẽ lại châm cứu tiếp cho cáºu ta.
- Vâng, váºy tiểu nữ rút kim ra ngay đây.
- Trịnh quản gia, mau ra đây, Âu DÆ°Æ¡ng Tiên Ä‘ang bị trá»ng thÆ°Æ¡ng.
Giá»ng nói của Hoà ng đảo chủ từ bên ngoà i truyá»n và o, nghe có vẻ rất gấp gáp. Trịnh quản gia không dám chần chừ, vá»™i ra ngoà i ngay, chỉ trông thấy Quách Tiểu Phong Ä‘ang cõng Âu DÆ°Æ¡ng Tiên trên lÆ°ng má»™t cách nặng nhá»c. Thấy Âu DÆ°Æ¡ng Tiên mặt mà y biến dạng, Trịnh quản gia mặt mà y nhăn nhó, đỡ Âu DÆ°Æ¡ng Tiên và o phòng thuốc. Äặt Âu DÆ°Æ¡ng Tiên lên giÆ°á»ng, lúc nà y trạng thái tinh thần của hắn cá»±c kỳ xấu, không biết Ä‘ang lẩm nhẩm nói cái gì nữa. Má»™t lúc sau, Trịnh quản gia lấy ra má»™t con dao rồi hÆ¡ trên lá»a.
- Có phải hắn bị nước dãi của thú mỠvịt rơi và o da không?
Trịnh quản gia há»i Hoà ng đảo chủ.
- Phải, lẽ nà o Ä‘á»™c tÃnh nÆ°á»›c dãi của thú má» vịt lại không giống nhÆ° của những loà i khác?
- Äúng váºy, đó là bởi vì nÆ°á»›c dãi của thú má» vịt không thể bốc hÆ¡i.
Trịnh quản gia vừa hÆ¡ con dao trên lá»a vừa giải thÃch cho Hoà ng đảo chủ.
- Không thể bốc hơi, ý ngà i là …
Quách Tiểu Phong hiếu kỳ há»i.
- Không chỉ nhÆ° váºy, ngay đến y phục của cáºu cÅ©ng dÃnh nÆ°á»›c dãi của thú má» vịt đó, cáºu tá»± kiểm tra phÃa sau lÆ°ng mình là sẽ biết.
- Ã, sau lÆ°ng tôi?
- Mau cởi y phục ra đi.
Kết thúc ngà y thứ nhất không mấy tốt đẹp, ngà y mai sẽ có bố cục gì Ä‘ang chá» bá»n há» và Quách Tiểu Phong có thể ứng phó được không đây?
|
25-04-2012, 02:06 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Feb 2011
Bà i gởi: 183
Thá»i gian online: 3 ngà y 20 giá» 19 phút
Thanks: 6
Thanked 338 Times in 50 Posts
|
|
Quách Tiểu Phong phá án
Tác giả: Giang Há»™ Xuyên Äịch Hoa
-----oo0oo-----
Phần 04: Cô đảo kinh hồn
Chương 80: Thách thức mới
NgÆ°á»i dịch : mytien
Vá»›i bá»™ dạng nà y của Âu DÆ°Æ¡ng Tiên, nhất định là không thể tiếp tục tham gia đại há»™i suy lý lần nà y, tạm thá»i phải ở lại đảo Äà o Hoa để Ä‘iá»u trị vết thÆ°Æ¡ng. Trải quan má»™t ngà y vất vả, Quách Tiểu Phong giá» Ä‘ang mệt má»i vô cùng, sau đó Chu quản gia dẫn Quách Tiểu Phong đến phòng nghỉ, Bạch Nguyệt Quang đã ở đó từ lâu, căn phòng nà y tuy nhá» nhÆ°ng lại được bà y biện rất công phu, khiến ngÆ°á»i ta có cảm giác nhÆ° được quay vá» nhà mình váºy.
- Chà ng đã Ä‘i đâu váºy? Sao tối thế nà y má»›i vá», y phục của chà ng đâu?
Bạch Nguyệt Quang trông thấy bá»™ dạng mệt má»i của Quách Tiểu Phong thì quan tâm há»i. Quách Tiểu Phong gượng cÆ°á»i lắc lắc đầu, Ä‘em hết sá»± tình kể cho Bạch Nguyệt Quang, nghe xong Bạch Nguyệt Quang thấy chuyện nà y còn ly kỳ và đáng sợ hÆ¡n chuyện của Trịnh Vô Tình mà cô vừa được biết. Hai ngÆ°á»i há» vô cùng mệt má»i, hà n huyên má»™t hồi thì chìm sâu và o giấc ngủ. Äêm khuya thanh tịnh, hoa tuyết lặng lẽ rÆ¡i…
Sáng sá»›m ngà y thứ hai, thức dáºy sá»›m nhất phải kể đến Thượng Quan Văn Cẩm. Tối qua cáºu ta sốt cao, ngủ từ rất sá»›m nên hôm nay đã dáºy từ lúc tá» má» sáng, ngÆ°á»i cÅ©ng cảm thấy nhẹ nhõm sảng khoái hÆ¡n hẳn, cáºu ta trông thấy Trịnh quản gia Ä‘ang ngồi ngủ say bên cạnh giÆ°á»ng mình, sắc mặt vô cùng mệt má»i, vá»™i lấy má»™t chiếc áo khoác ngoà i đắp cho Trịnh quản gia. Thượng Quan Văn Cẩm xuống giÆ°á»ng, Ä‘i ra ngoà i cá»a, bên ngoà i là cảnh tuyết rÆ¡i trắng xóa, man mác, thê lÆ°Æ¡ng. Thượng Quan Văn Cẩm biết lúc nà y má»i ngÆ°á»i vẫn chÆ°a thức giấc, vá»™i khoác lên ngÆ°á»i má»™t áo khoác bông dà y rồi Ä‘i dạo trên đảo. Äảo Äà o Hoa nà y quả là mang lại cho ngÆ°á»i ta má»™t phong vị riêng, rõ rà ng là nhÆ° tiên cảnh chốn nhân gian, Ä‘i được má»™t Ä‘oạn, Thượng Quan Văn Cẩm trông thấy má»™t dãy nhà , bên trên còn Ä‘á» mấy chữ. PhÃa trên cá»a của má»™t phòng còn có tên mình, Thượng Quan Văn Cẩm hết sức tò mò, bèn Ä‘i và o bên trong căn phòng có Ä‘á» tên mình. Bên trong có phòng bếp, phòng ngủ, lúc nà y cáºu ta má»›i biết đêm qua mấy ngÆ°á»i Phi VÅ© đã nghỉ ngÆ¡i ở đây
Quách Tiểu Phong ngủ say như chết, không biết ngủ được bao lâu thì bị Bạch Nguyệt Quang đánh thức.
- TÆ°á»›ng công, dáºy Ä‘i, tÆ°á»›ng công…
Bạch Nguyệt Quang lay đầu Quách Tiểu Phong, Quách Tiểu Phong xoay ngÆ°á»i.
- Ừ…
Quách Tiểu Phong đáp lại má»™t tiếng rồi lại ngủ tiếp, Bạch Nguyệt Quang thấy váºy, cÆ°á»i má»™t tiếng:
- Tướng công, Triệu đại nhân tới rồi, ông ấy nói có chuyện gấp muốn nói với chà ng.
Quách Tiểu Phong nghe thấy vá»™i báºt dáºy lao ra khá»i giÆ°á»ng.
- Cái gì, cái gì, Triệu đại nhân đến à , sao nà ng không đánh thức ta dáºy, tháºt là , nà ng còn ngồi ngẩn ra đó là m gì, mau lấy y phục cho ta, nhanh lên, không kịp bây giá».
Bạch Nguyệt Quang báºt cÆ°á»i đắc ý, cô thÃch nhất là được trông thấy bá»™ dạng cuống lên nhÆ° váºy của Quách Tiểu Phong. Thấy Nguyệt Quang vẫn ung dung ngồi đó, lúc nà y hắn má»›i sá»±c nhá»› ra là vẫn Ä‘ang ở trên đảo Äà o Hoa, thì ra mình bị cô ấy lừa.
- Äược lắm, ngay đến tÆ°á»›ng công mà mà nà ng cÅ©ng giỡn được, nà ng cà ng ngà y cà ng to gan rồi đấy…
Quách Tiểu Phong kéo Bạch Nguyệt Quang và o lòng, Bạch Nguyệt Quang vá»™i chỉ tay vá» phÃa giÆ°á»ng ngủ của Tiểu Hùng, Quách Tiểu Phong má»›i nhá»› ra con trai bảo bối Ä‘ang nằm ở đó. Nhìn sang giÆ°á»ng của Tiểu Hùng nhÆ°ng chỉ thấy giÆ°á»ng trống.
- Nguyệt Quang, Tiểu Hùng đâu?
- Tiểu Hùng được Mạnh Kiá»u và Thiên Lá»… dẫn ra ngoà i ngắm cảnh tuyết rÆ¡i rồi, chà ng nói xem có ngÆ°á»i cha nà o nhÆ° chà ng không, con trai Ä‘i đâu cÅ©ng không biết.
- Tiểu Hùng không có ở đây, váºy chúng ta lại…
- Lại cái đầu chà ng ấy, mau dáºy Ä‘i, Ngô quản gia đã gá»i chà ng cách đây ná»a canh giá» rồi đó, chuẩn bị cho cuá»™c khảo nghiệm ngà y hôm nay, mau dáºy ăn sáng thôi, không thì không kịp mất.
- Ừ, xin tuân lệnh nương tỠcủa ta.
Thay xong y phục, đẩy cá»a ra ngoà i, bên ngoà i giỠđã má»™t mà u trắng xóa.
- Oa, Nguyệt Quang, nÆ¡i nà y đẹp tháºt đấy.
- Quách công tá», xin chà o, tôi là Ngô quản gia.
Quách Tiểu Phong bá»—ng nghe thấy má»™t giá»ng nói ở gần đó vá»ng lại.
- Thiên Lá»…, mau lên nà o, tháºt là hết chá»— nói, má»™t nam tá» hán nhÆ° huynh mà cÅ©ng không theo kịp má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° muá»™i đây.
Mạnh Kiá»u trèo lên đỉnh núi, nói vá»›i Quách Thiên Lá»… vẫn Ä‘ang vất vả Ä‘i lên. Nghe Mạnh Kiá»u nói váºy, cáºu ta chỉ biết gượng cÆ°á»i rồi thầm nghÄ©: “Muá»™i không phải bế Tiểu Hùng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là nhanh hÆ¡n ta rồi…â€, nghÄ© váºy nhÆ°ng ngoà i miệng vẫn nói:
- Muội đợi chút, ta lên ngay đây.
Tiểu Hùng tròn xoe đôi mắt.
- Thúc thúc, thúc thúc, xem kìa, dì Mạnh Kiá»u trèo cao quá, Tiểu Hùng cÅ©ng muốn lêm, Tiểu Hùng cÅ©ng muốn lên trên đó…
Thiên Hùng quả tháºt cÅ©ng rất muốn bay luôn lên trên đó, sá»›m biết thế nà y đã không mang theo nhóc con nà y Ä‘i, nghÄ© váºy, nhÆ°ng giá» cÅ©ng hết cách, Ä‘Ã ng phải cắn răng mà trèo tiếp, mãi má»™t hồi lâu má»›i trèo lên được đỉnh núi.
- Thiên Lá»…, huynh mau nhìn xem, nhìn bên kia kìa, không…không, bên nà y, bên nà y, ôi, đẹp quá, huynh xem huynh kìa, má»›i trèo có má»™t chút thôi mà đã thở hổn hển nhÆ° váºy rồi, tháºt là …
Quách Thiên Lá»… cảm thấy rất lạ, rõ rà ng là mình nà o có thở hổn hển gì, sao Mạnh Kiá»u lại nói váºy nhỉ, Quách Thiên Lá»… cÅ©ng đã nghe thấy âm thanh đó, nó má»—i lúc má»™t rõ rà ng hÆ¡n.
- Mạnh Kiá»u, ta cảm thấy chuyện nà y có gì đó rất lạ.
- Nói báºy à , có gì bất thÆ°á»ng chứ, theo muá»™i ngoại trừ tiếng thở của huynh thì chẳng có gì lạ cả.
Mạnh Kiá»u Ä‘ang mải mê ngắm phong cảnh, buá»™t miệng nói váºy.
- NhÆ°ng ta đâu có thở gấp nhÆ° váºy
- Huynh không thở nghÄ©a là sao, huynh nói gì váºy?
Mạnh Kiá»u nhÆ° sá»±c tỉnh ngá»™.
- Äó đó đó…âm thanh đó là gì váºy? Ah….
Mạnh Kiá»u hét lên.
- Thiên Lễ, huynh mau nhìn nà y.
Mạnh Kiá»u chỉ tay vá» phÃa bụi cá» gần đó.
- Cái gì ?
Quách Thiên Lá»… tò mò nhìn và o đám cá», hình nhÆ° có thứ gì đó Ä‘ang di chuyển, có vẻ nhÆ° cá»±c kỳ nguy hiểm. Nhìn vá» con Ä‘Æ°á»ng nhá» lên núi thì trông thấy má»™t con bạch xà đang bò vá» phÃa há», hóa ra âm thanh đó là từ đó phát ra, Quách Thiên Lá»… thở phà o nhẹ nhõm.
- Mạnh Kiá»u, đừng sợ, âm thanh đó là của con rắn đó, không cần phải căng thẳng nhÆ° váºy.
Quách Thiên Lá»… ôm lấy Mạnh Kiá»u và Tiểu Hùng trấn an.
Lúc đầu âm thanh đó rất nhẹ, nhÆ°ng sau đó má»—i lúc má»™t vang dá»™i, lúc nà y ngay đến kẻ ngốc cÅ©ng không thể tin tiếng Ä‘á»™ng đó chỉ do má»™t con rắn gây ra. Lúc nà y, bầu không khà nhÆ° ngÆ°ng trệ, sá»± cân bằng chỉ là tạm thá»i, cÅ©ng giống nhÆ° sá»± yên tÄ©nh trÆ°á»›c khi trá»i có mÆ°a bão, mang lại cho ngÆ°á»i ta má»™t cảm giác sợ hãi và bất an. Bá»—ng nhiên, từ bụi cá» hiện ra má»™t con rắn dà i khoảng năm sáu mét, má»™t con, hai con… Quách Thiên Lá»… vá»™i rút thanh kiếm mang theo bên ngÆ°á»i, nháy mắt, hai con rắn đó đã phÆ¡i thây dÆ°á»›i lưỡi kiếm của Quách Thiên Lá»…, cáºu ta đắc ý, lá»™ ra sá»± uy phong của bản thân.
- Thiên Lá»…, nhiá»u rắn thế nà y chúng ta phải là m sao bây giá»?
Mạnh Kiá»u sợ hãi kêu lên, chẳng mấy chốc tứ phÃa bò lại hÆ¡n chục con, bá»n chúng nhÆ° Ä‘ang trừng mắt nhìn mấy ngÆ°á»i Quách Thiên Lá»….
- Thiên Lá»… cẩn tháºn.
Thiên Lá»… cảm thấy bất an vô cùng, con rắn chúa quả rất lợi hại, nhÆ°ng Ä‘Æ°á»ng kiếm của Thiên Lá»… cÅ©ng rất dứt khoát, con rắn chúa bị thÆ°Æ¡ng, nó mau chóng bò và o trong bụi cá» rồi biến mất.
NhÆ°ng má»™t cÆ¡n Ä‘au kịch kiệt bất giác nhói lên trong đầu, Quách Thiên Lá»… cảm thấy trá»i đất Ä‘iên đảo rồi ngã xuống.
- Thiên Lá»…, Thiên Lễ…huynh sao váºy?
Mạnh Kiá»u vá»™i chạy lại đỡ cáºu ta, còn Tiểu Hùng thì khóc thét lên. Thiên Lá»… nhìn Tiểu Hùng:
- Tiểu Hùng ngoan, tam thúc không sao cả.
Nói váºy nhÆ°ng thá»±c ra Quách Thiên Lá»… đã sức cùng lá»±c kiệt, có vẻ nhÆ° con bạch xà đó có mang kịch Ä‘á»™c. Thiên Lá»… nhìn sang Mạnh Kiá»u.
- Mạnh Kiá»u, xin lá»—i, xin lá»—i nhé, tháºt ra ta…từ rất lâu, từ rất lâu rồi…ta đã thÃch muá»™i. Xin lá»—i…
Quách Thiên Lễ yếu ớt nói.
- Thiên Lễ, huynh không cần phải nói, không cần phải nói, muội biết, trước giỠmuội vẫn biết mà . Huynh đừng cỠđộng, để muội đi tìm chị Nguyệt Quang cứu huynh, muội đi ngay đây, huynh phải đợi muội quay vỠđấy, không được cỠđộng…
Nói xong Mạnh Kiá»u quay đầu chuẩn bị rá»i Ä‘i. Quách Thiên Lá»… dùng chút sức lá»±c cuối cùng nắm lấy cánh tay Mạnh Kiá»u…
Last edited by Hina; 27-04-2012 at 04:39 PM.
|
09-09-2012, 08:47 AM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jul 2012
Bà i gởi: 221
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 22 giá»
Thanks: 0
Thanked 494 Times in 58 Posts
|
|
Quách Tiểu Phong phá án
Tác giả: Giang Há»™ Xuyên Äịch Hoa
-----oo0oo-----
Phần 04: Cô đảo kinh hồn
ChÆ°Æ¡ng 81: Kỳ váºn
NgÆ°á»i dịch : mytien
Quách Tiểu Phong Ä‘ang chuẩn bị cùng Ngô quản gia Ä‘i nháºn khảo nghiệm của bố cục ngà y hôm nay, ai biết được Bạch Nguyệt Quang lao ra ngoà i, muốn cùng Ä‘i vá»›i Quách Tiểu Phong.
- Nếu Quách phu nhân muốn Ä‘i, váºy cứ để phu nhân Ä‘i cùng Ä‘i.
- Äa tạ Ngô quản gia.
Quách Tiểu Phong trừng mắt nhìn Bạch Nguyệt Quang má»™t cái, vì thá»±c ra hắn sợ Nguyệt Quang Ä‘i cùng lại gặp phải chuyện không hay nà o đó. Ngô quản gia đã nói váºy thì cÅ©ng không còn cách nà o khác. Äến nÆ¡i má»i ngÆ°á»i đã táºp trung đông đủ. Lý Thiên TÆ°á»ng, Thượng Quan Văn Cẩm, Quách Tiểu Phong và Bạch Nguyệt Quang.
- Nà ng xem nà ng kìa, phu nhân của ngÆ°á»i ta có tá»›i đây đâu, nà ng nhiá»u chuyện quá.
Quách Tiểu Phong khẽ nói với Bạch Nguyệt Quang.
- Thiếp chẳng phải là không yên tâm chà ng hay sao? Tháºt là , ngÆ°á»i ta có lòng tốt mà vẫn bị chà ng trách.
Bạch Nguyệt Quang lắp bắp nói. Quách Tiểu Phong gượng cÆ°á»i lắc lắc đầu, đúng là hết cách. Váºy là má»™t Ä‘oà n năm ngÆ°á»i, cùng Ä‘i vá» phÃa đông.
- Ngô quản gia, chúng ta Ä‘ang Ä‘i đâu váºy?
Lý Thiên TÆ°á»ng tò mò há»i.
- Lý công tá» chắc không biết, tuy Hoà ng đảo chủ của chúng tôi là đảo chủ đảo Äà o Hoa, nhÆ°ng cÅ©ng giống nhÆ° má»™t quốc gia, không thể tránh khá»i không có kẻ phản nghịch, đảo Äà o Hoa cÅ©ng váºy, trên đảo Äà o Hoa của chúng tôi, có má»™t đại tặc không đầu, đại tặc không đầu nà y lúc bình thÆ°á»ng Ä‘á»u giở trò trá»™m cÆ°á»›p để sinh tồn, nó rất giá»i trong việc sá» dụng các cÆ¡ quan. Äảo Äà o Hoa của chúng tôi vốn có năm quản gia, nhÆ°ng tiếc là Lý quản gia đã bị đại tặc giết chết, bị cÆ¡ quan của nó chặt mất đầu, hết sức thê thảm. Nhiệm vụ ngà y hôm nay của chúng ta là hợp lá»±c bắt đại tặc không đầu nà y, Ä‘iểm của bố cục nà y sẽ được tÃnh ba Ä‘iểm, có nghÄ©a là nếu thà nh công, không có ai bị thÆ°Æ¡ng hay thiệt mạng, má»—i ngÆ°á»i sẽ được ba Ä‘iểm, má»i ngÆ°á»i đã rõ chÆ°a?
Äi được má»™t Ä‘oạn, Ngô quản gia bá»—ng dừng lại.
- Ngô quản gia, sao váºy?
Quách Tiểu Phong tò mò há»i.
- Má»i ngÆ°á»i chú ý, phÃa trÆ°á»›c có má»™t cây cầu, tên là cầu Nam Hồng, Ä‘i qua cây cầu đó là tá»›i địa giá»›i của đại tặc không đầu, má»i ngÆ°á»i nhất định phải tháºn trá»ng hÆ¡n, nếu trúng phải cÆ¡ quan của nó thì sẽ bị mất đầu đó, cho nên đã cẩn tháºn lại cà ng phải cẩn tháºn hÆ¡n.
- Cầu Nam Hồng…
Thượng Quan Văn Cẩm lẩm nhẩm trong miệng, sau đó lộ ra thần sắc sợ hãi.
- Văn Cẩm, có gì khác thÆ°á»ng sao? Cầu Nam Hồng, cái tên nà y có vấn Ä‘á» gì à ?
- Tiểu Phong, huynh biết không, “cầu Nam Hồng†(nan hong), Ä‘á»c lên rất giống vá»›i ba chữ đó trong tiếng địa phÆ°Æ¡ng ở Triết Giang.
Thượng Quan Văn Cẩm nhÆ° phát hiện ra Ä‘iá»u gì đó.
- Ba chữ nà o?
- Cầu Nại Hà (nai he)
Thượng Quan Văn Cẩm sắc mặt u ám nói
- Ah…
Bạch Nguyệt Quang bỗng dưng cảm thấy sau lưng có một cơn gió lạnh thổi qua, không kìm nổi sự thảng thốt.
- Äược rồi, chỉ là trùng hợp thôi.
Lý Thiên TÆ°á»ng vá»™i chấn an.
- Phải đó, phải đó, trên Ä‘á»i nà y nà o có ma quá»· hay cầu Nại Hà gì, chỉ là trò dá»a trẻ con thôi, chúng ta Ä‘i tiếp nà o.
Nói xong Quách Tiểu Phong bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa cầu Nam Hồng. Thượng Quan Văn Cẩm e dè nhìn Lý Thiên TÆ°á»ng, Ngô quản gia, chỉ thấy bá»n há» cÅ©ng Ä‘ang theo gót Quách Tiểu Phong để sang cầu. Thượng Quan Văn Cẩm cÅ©ng Ä‘Ã nh miá»…n cưỡng Ä‘i cùng.
Trong lúc Quách Tiểu Phong Ä‘ang hùng hổ Ä‘i qua “cầu Nại Hà â€, thì đệ đệ hắn, Quách Thiên Lá»…, mạng sống Ä‘ang bị Ä‘e dá»a. Mạnh Kiá»u vá»™i xuống núi tìm Bạch Nguyệt Quang, lại bị Quách Thiên Lá»… cản lại.
- Mạnh Kiá»u, khá»i cần, khá»i cần. Muá»™i nghe ta nói đây, ta cÅ©ng không biết sẽ cầm cá»± được đến lúc nà o, hÆ¡n nữa, đây là loà i rắn Ä‘á»™c, Nguyệt Quang tẩu cÅ©ng chÆ°a chắc đã nghÄ© ra cách cứu ta. Ta muốn muá»™i ở lại đây nói chuyện vá»›i ta có được không?
- Thiên Lễ, đừng lo, huynh sẽ không sao đâu, nhất định sẽ không sao, muội nhất định sẽ đưa huynh xuống núi.
Mạnh Kiá»u òa khóc.
- Tiểu Hùng ngoan, cháu mau chạy và o sơn động đằng kia đi, mau lên, để dì đưa thúc thúc xuống núi nhé.
Mạnh Kiá»u lau nÆ°á»›c mắt nói vá»›i Tiểu Hùng.
- Dì Æ¡i, có nhiá»u rắn lắm, Tiểu Hùng rất sợ.
- Tiểu Hùng, lại đây nà o, nói cho dì biết, Tiểu Hùng có phải là Nam tỠhán không.
Tiểu Hùng do dự một hồi, sau đó dõng dạc nói:
- Dì, Tiểu Hùng là Nam tá» hán, Tiểu Hùng sẽ nghe lá»i dì, Tiểu Hùng sẽ nhắm mắt rồi Ä‘i tá»›i sÆ¡n Ä‘á»™ng đó.
Tiểu Hùng tháºt thà trả lá»i. Mạnh Kiá»u xoa đầu nó:
- Tiểu Hùng ngoan quá, đúng là một Nam tỠhán. Nà o, Tiểu Hùng, chúng ta cùng chạy nhé, xem ai chạy nhanh hơn ai.
Mạnh Kiá»u véo mÅ©i Tiểu Hùng rồi đặt Thiên Lá»… trên vai.
- Một, hai, ba, chạy.
Nói xong Mạnh Kiá»u và Tiểu Hùng chạy vá» phÃa sÆ¡n Ä‘á»™ng, lÅ© rắn thấy váºy cÅ©ng không dám kinh Ä‘á»™ng. Hình nhÆ° sÆ¡n Ä‘á»™ng đó bị thứ gì đó nguyá»n rủa váºy. Tiểu Hùng chạy tá»›i cá»a sÆ¡n Ä‘á»™ng thì lại khóc òa lên. Mạnh Kiá»u thấy Tiểu Hùng nhÆ° váºy cÅ©ng không khá»i Ä‘au lòng, nó còn nhá» nhÆ° váºy mà phải chạy qua đám rắn quả không dá»… dà ng.
- Tiểu Hùng, là một Nam tỠhán thì không được khóc. Tiểu Hùng à , con thấy cha con có phải là Nam tỠhán không?
- Có, mẹ thÆ°á»ng nói cha con là má»™t Nam tá» hán đầu Ä‘á»™i trá»i chân đạp đất.
Tiểu Hùng kiêu ngạo nói.
- Váºy Tiểu Hùng đã bao giá» trông thấy cha khóc chÆ°a?
Tiểu Hùng suy nghĩ một lúc, mãi một lúc sau mới nói:
- Dì Mạnh Kiá»u à , Tiểu Hùng hiểu rồi, Tiểu Hùng phải là m má»™t Nam tá» hán giống cha, váºy nên Tiểu Hùng sẽ không khóc.
- Ừ, Tiểu Hùng ngoan, thế mới đúng là một Nam tỠhán chứ.
Mạnh Kiá»u thấy tình trạng của Quách Thiên Lá»… Ä‘ang xấu Ä‘i, sắc mặt xanh xao, môi Ä‘á» nhÆ° máu, có vẻ nhÆ° trúng Ä‘á»™c rất nặng.
- Thiên Lá»…, huynh sao rồi, đừng dá»a muá»™i nhé.
- Mạnh…Mạnh Kiá»u, pháo tÃn hiệu nà y muá»™i cầm lấy Ä‘i, cÆ¡ thể ta thế nà o ta rõ hÆ¡n ai hết, ta không cầm cá»± được bao lâu nữa đâu…
Xem ra Quách Thiên Lễ đã gặp phải kiếp nạn khó tránh.
- Không, không được nói báºy, sẽ có cách mà , nhất định sẽ có cách, chúng ta nhất định có thể xuống núi, đừng lo..
Hai hà ng nÆ°á»›c mắt của Mạnh Kiá»u lại tuôn rÆ¡i, tháºt ra cô cÅ©ng chỉ là an ủi Quách Thiên Lá»… váºy thôi, lÅ© rắn đó không biết lúc nà o má»›i bò Ä‘i, và cÅ©ng không biết phải ở trong sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y bao lâu, đừng nói là Quách Thiên Lá»…, mà ngay cả Mạnh Kiá»u và Tiểu Hùng giá» cÅ©ng không biết có thể thuáºn lợi thoát thân hay không.
- Không, ta phải nói, muá»™i nghe ta, cầm lấy pháo tÃn hiệu nà y, ném nó ra, Nhị ca ta trông thấy nhất định sẽ đến cứu muá»™i và Tiểu Hùng, nhất định, nhất định phải đảm bảo an toà n cho Tiểu Hùng, không thì ta chết cÅ©ng không nhắm mắt. Còn nữa, muá»™i nhất định phải tìm má»™t nam nhân tốt, được váºy ta chết rồi cÅ©ng nhÆ° được an ủi.
- Thiên Lễ, Thiên Lễ, huynh sao thế, Thiên Lễ…
â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦ï¿ ½ �……………………………………
- Kẻ nà o Ä‘ang quấy rối lão phu đó, to gan tháºt.
Má»™t giá»ng nói ồm ồm từ trong sÆ¡n Ä‘á»™ng truyá»n ra, sau đó hiện ra má»™t ngÆ°á»i khoảng sáu mÆ°Æ¡i tuổi, tóc bạc nhÆ°ng da dẻ lại rất hồng hà o. Mạnh Kiá»u hoà n toà n không chú ý tá»›i sá»± xuất hiện của ngÆ°á»i đó, tiếp tục khóc lóc, ngÆ°á»i đó vừa trông thấy sắc mặt của Quách Thiên Lá»…, vá»™i Ä‘i lại châm cứu, nhanh chóng châm mÆ°á»i kim và o ngá»±c cáºu ta.
- Tiểu cô nương, vị công tỠnà y có phải đã bị một con bạch xà cắn không?
NgÆ°á»i đó ân cần há»i.
- Phải, tiá»n bối, ngà i xem có thể cứu được huynh ấy không?
- ChÆ°a biết được, còn phải xem cáºu ta trúng Ä‘á»™c có nặng không, ta sẽ cố gắng hết sức. NhÆ°ng…
Lão tiá»n bối còn chÆ°a nói xong Mạnh Kiá»u đã quỳ xuống dÆ°á»›i đất.
- Tiá»n bối, cầu xin ngà i hãy cứu lấy huynh ấy, chỉ cần cứu được huynh ấy, tiá»n bối muốn tôi là m gì cÅ©ng được.
- Äược , tục ngữ đã có câu: “ Cứu má»™t mạng ngÆ°á»i còn hÆ¡n xây tòa tháp bảy tầngâ€, trông vị công tá» nà y cÅ©ng không giống ngÆ°á»i xấu.
- Äa tạ tiá»n bối.
Tiểu Hùng ngây thÆ¡ nhìn lão tiá»n bối nói.
- Haha…anh bạn nhá» nà y tháºt đáng yêu. Yên tâm, ta nhất định sẽ cứu cáºu ta.
Vị lão trưởng bối nà y dùng “Suy cung quá huyết†để Ä‘iá»u trị cho Quách Thiên Lá»…. Lý luáºn của phÆ°Æ¡ng pháp chữa trị nà y là phải dá»±a và o : Huyết, khÃ, thủy, ba yếu tố chÃnh hợp nên cÆ¡ thể con ngÆ°á»i. Huyết sinh khÃ, khà điá»u huyết, khà thể vô hình, lúc trị bệnh phải tuân theo quan hệ giữa huyết, thủy và khÃ. Má»™t hồi sau, lão tiá»n bối lá»™ vẻ mệt má»i vô cùng, trông nhÆ° già thêm mấy tuổi.
- Tiá»n bối, ngà i không sao chứ.
Lão tiá»n bối xua tay.
- Không sao, ta chưa chết được đâu.
- Váºy Thiên Lá»… thì sao, huynh ấy không sao chứ?
- Vẫn may anh bạn nà y chỉ trúng Ä‘á»™c nhẹ, không thì Äại la thần tiên cÅ©ng không thể cứu chữa, mấy ngÆ°á»i sao lại gặp phải con rắn chúa đó váºy?
- Tiểu nữ cũng không biết, Thiên Lễ chỉ giết mấy con rắn đó thôi, rồi con bạch xà đó đã cắn huynh ấy.
- Ài, lũ rắn đó đúng là không nên động tới, giỠta phải nghỉ ngơi một chút.
- Tiá»n bối, không biết ngà i là thần thánh phÆ°Æ¡ng nà o, sau nà y ta nhất định phải báo Ä‘á»n đại Æ¡n đại đức của ngà i.
- Chút chuyện nhỠkể có đáng gì, cô nương chỉ cần biết ta hỠHoà ng là được rồi.
Mạnh Kiá»u cÅ©ng không nhiá»u lá»i, đến bên cạnh đỡ Quách Thiên Lá»…, lúc nà y sắc mặt cáºu ta đã hồng hà o lên trông thấy.
- Bên ngoà i đám rắn đã Ä‘i hết rồi, các ngÆ°á»i mau Ä‘i khá»i đây Ä‘i.
- Cảm Æ¡n tiá»n bối, tiểu nữ xin cáo từ.
Mạnh Kiá»u thầm nghÄ©, không biết là cao nhân phÆ°Æ¡ng nà o.
|
09-09-2012, 08:51 AM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Jul 2012
Bà i gởi: 221
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 22 giá»
Thanks: 0
Thanked 494 Times in 58 Posts
|
|
Quách Tiểu Phong phá án
Tác giả: Giang Há»™ Xuyên Äịch Hoa
-----oo0oo-----
Phần 04: Cô đảo kinh hồn
ChÆ°Æ¡ng 82: NgÆ°á»i chết trên cầu Nại HÃ
NgÆ°á»i dịch : mytien
Mạnh Kiá»u Ä‘i lại đỡ Quách Thiên Lá»…, tá»± nhiên cảm thấy trong lòng có má»™t sá»± ngá»t ngà o nà o đó rất khó tả, rốt cuá»™c, mình đã đợi ngà y nà y từ rất lâu rồi. Tuy phải đối mặt vá»›i rất nhiá»u chông gai thá» thách, Thiên Lá»… cÅ©ng xuýt nữa mất mạng, nhÆ°ng Ãt nhất bây giá» cÅ©ng tạm thá»i qua được nguy hiểm, chuyện vừa má»›i xảy ra mà cứ ngỡ nhÆ° Ä‘ang nằm mÆ¡ váºy. Äi được khoảng má»™t canh giá», cuối cùng cÅ©ng đã vá» phòng. Mạnh Kiá»u liá»n Ä‘em chuyện kỳ váºn gặp được má»™t cao nhân trên núi kể cho Hoà ng đảo chủ nghe.
- Cái gì, cô nÆ°Æ¡ng nói là có má»™t tiá»n bối há» Hoà ng đã dùng “Suy cung quá huyết†để cứu Quách công tá» sao?
Hoà ng đảo chủ há»i gấp.
- Äúng váºy, có chuyện gì sao?
Mạnh Kiá»u tò mò há»i. Tuy chỉ tiếp xúc vá»›i Hoà ng đảo chủ trong thá»i gian ngắn vẻn vẹn có má»™t ngà y, nhÆ°ng Mạnh Kiá»u cÅ©ng đủ để nháºn thấy Hoà ng đảo chủ là má»™t ngÆ°á»i trầm tÄ©nh và nhiá»u tâm tÆ°.
- Mạnh cô nương, cô nương không biết chứ, có lẽ…cô đã gặp cha ta rồi đấy.
- Cái gì ! Cha ngà i sao, chúng tôi đã gặp cha ngà i?
Mạnh Kiá»u hết sức sá»ng sốt.
- Phải, cô nương vừa nói cha tôi đã dùng “Suy cung quá huyết†để cứu Quách công tỠđúng không?
Hoà ng Bỉnh Phong tiếp tục há»i.
- Vâng, cái gá»i là “Suy cung quá huyết†đó là gì váºy?
- Con rắn chúa đó có chất kịch Ä‘á»™c, nếu trúng phải Ä‘á»™c tÃnh của nó thì linh Ä‘Æ¡n thần dược nà o cÅ©ng không thể cứu nổi, trừ phi có ngÆ°á»i nà o đó tình nguyện dùng thuáºt “Suy cung quá huyết†để cứu chữa cho ngÆ°á»i bị trúng Ä‘á»™c. NgÆ°á»i trúng Ä‘á»™c sẽ khôi phục lại thể trạng, nhÆ°ng ngÆ°á»i sá» dụng “Suy cung quá huyết†kia sẽ hấp thụ Ä‘á»™c tÃnh, cho nên sẽ bị trúng Ä‘á»™c mà chết…
Hoà ng Bỉnh Phong đau lòng nói.
- Ã…
Mạnh Kiá»u kinh ngạc kêu lên, chẳng trách lúc cứu Thiên Lá»…, Hoà ng tiá»n bối lại do dá»± và sau khi chữa trị cho Thiên Lá»…, ông ấy lại mệt má»i nhÆ° váºy, chẳng trách ông ấy lại giục mình mau Ä‘i khá»i. Tháºt ra lão tiá»n bối ấy sợ mình phát hiện ra tiá»n bối ấy đã bị trúng Ä‘á»™c nặng.
- Mạnh Kiá»u cô nÆ°Æ¡ng, sÆ¡n Ä‘á»™ng đó ở đâu, mau dẫn tôi tá»›i đó, tôi muốn nhìn mặt cha tôi lần cuối.
- Äược, được, được, Hoà ng đảo chủ, xin chá»› vá»™i, tôi láºp tức dẫn ngà i Ä‘i ngay đây.
Nói xong, Mạnh Kiá»u cùng Hoà ng Bỉnh Phong Ä‘i tá»›i sÆ¡n Ä‘á»™ng đó.
â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦â€¦ï¿ ½ �………………………………………†¦ï¿½ ��..
Lúc nà y, mấy ngÆ°á»i Quách Tiểu Phong đã Ä‘ang Ä‘i trên cây cầu Nam Hồng, Quách Tiểu Phong thấy phÃa bên kia cầu có loà i thá»±c váºt nà o đó trông rất lạ mắt, bèn muốn Ä‘i lại ngắt chÆ¡i.
- Äừng, Quách công tá», không được là m tổn hại bất cứ má»™t cà nh cây ngá»n cá» nà o của trên Äảo Hoa, cáºu chÆ°a rõ sao?
Ngô quản gia sắc mặt dữ dằn nói. Quách Tiểu Phong vội rụt tay lại.
- Ngô quản gia, ngại quá, tôi không cố ý đâu, xin lỗi.
- Quách công tá» Ã , tôi không cho phép cáºu Ä‘á»™ng chạm và o cá» cây trên đảo Äà o Hoa là có lý do cả đó, có thể cáºu không biết, rất nhiá»u thá»±c váºt sống trên đảo Äà o Hoa nà y có Ä‘á»™c, cứ tùy tiện chạm và o nó không chừng lại không giữ nổi mạng ấy chứ.
- Ô, đây chẳng phải là sen móng ngá»±a sao, tại sao trá»i lạnh nhÆ° nà y mà sen móng ngá»±a vẫn sinh sôi được nhỉ.
- Tướng công, loà i sen móng ngựa nà y có độc đó, không nên tùy tiện động chạm và o nó đâu.
Bạch Nguyệt Quang giải thÃch.
- á»’, tháºt váºy à .
Quách Tiểu Phong sỠđầu, vẻ ngượng ngùng.
- Không sao, chúng ta đi tiếp thôi.
Ngô quản gia nói.
Cầu Nam Hồng nà y quả rất dà i, không dÆ°á»›i ba trăm mét. Lúc Ä‘i tá»›i giữa cầu, bá»—ng nhiên xuất hiện má»™t chiếc há»™p được chế tác tinh xảo. Bên ngoà i còn vẽ má»™t cái đầu ngÆ°á»i, trên cái đầu đó có má»™t cái dấu gạch chéo, có thể đây là “Kiệt tác†của đại tặc không đầu. Mấy ngÆ°á»i Quách Tiểu Phong do dá»±, rõ rà ng đại tặc không đầu nà y Ä‘ang khiêu chiến vá»›i ba cao thủ suy lý và quyá»n uy của Hoà ng đảo chủ, nếu mấy ngÆ°á»i Quách Tiểu Phong giả bá»™ nhÆ° không trông thấy cái há»™p đó và bÆ°á»›c qua nó, nhÆ° thế có nghÄ©a là bá»n há» không dám tiếp nháºn sá»± khiêu chiến, mà nếu mở chiếc há»™p đó ra, trong khi đại tặc không đầu lại rất giá»i trong việc sá» dụng cÆ¡ quan của nó, tháºt không biết trong cái há»™p đó có nguy hiểm gì Ä‘ang chá» bá»n há». Nếu đại tặc đó Ä‘Æ¡n thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™c mã gây chiến, dá»±a và o võ công của Quách Tiểu Phong thì cÅ©ng không có gì phải quá sợ hãi, nhÆ°ng chiếc há»™p nhá» nà y vẫn khiến ba cao thủ suy lý mặt mà y nhăn nhó, há» Ä‘ang phân vân không biết nên xá» trà ra sao. Phải rất lâu sau, Quách Tiểu Phong má»›i lên tiếng.
- Mặc kệ đi, Nam tỠhán đại trượng phu, chiếc hộp nhỠnà y có là gì, cứ mở ra xem thế nà o.
Nói xong, Quách Tiểu Phong đi lại nhặt chiếc hộp lên, chuẩn bị mở ra, nhưng lại do dự một lúc.
- Hình như không có gì cả.
Quách Tiểu Phong ngỠvực nói.
- Cứ từ từ mở nó ra, cẩn tháºn má»™t chút vẫn là hÆ¡n.
Ngô quản gia tháºn trá»ng nói.
Lúc đầu thì không có gì, nhÆ°ng sau đó lại bay ra má»™t phi Ä‘ao, phi Ä‘ao nà y cÅ©ng nhanh tháºt, nó liệng qua là m đứt má»™t Ä‘oạn tóc của Quách Tiểu Phong, khiến hắn được má»™t phen hoảng hồn, nếu không phải Ngô quản gia kịp thá»i đẩy hắn ra thì chỉ e hắn đã Ä‘i chầu Diêm VÆ°Æ¡ng rồi.
- Äợi đã, Ngô quản gia, chẳng phải ngà i đã đẩy tôi ra sao? Sao váºy nhỉ?
Äợi Quách Tiểu Phong hoà n hồn, thì thân và đầu Ngô quản gia sá»›m đã hai nÆ¡i rồi, chỉ trông thấy máu ở cổ Ngô quản gia phun cao tá»›i hai ba mét. Vì má»i chuyện diá»…n ra quá nhanh, đầu của Ngô quản gia hình nhÆ° vẫn chÆ°a tin và o sá»± thá»±c nà y, nên dù đã lìa khá»i cổ nhÆ°ng mắt vẫn trợn trừng, lá»™ vẻ kinh hãi và khiếp đảm vô cùng. Có lẽ vị quản gia nà y không ngá» rằng hôm nay lại chÃnh là ngà y táºn thế của mình. Quách Tiểu Phong vá»™i chạy lại, muốn xem xem Ngô quản gia thế nà o, nhÆ°ng hắn biết giá» Äại la thần tiên có xuất hiện cÅ©ng không thể cứu nổi Ngô quản gia. Không ngỠđại tặc không đầu nà y lại ra tay ác Ä‘á»™c và tà n nhẫn nhÆ° thế, hai bên vẫn chÆ°a khai chiến, váºy mà nó đã giở trò trÆ°á»›c rồi. Quách Tiểu Phong giáºt mình sỠđầu, nếu không phải là Ngô quả gia, thì có lẽ ngÆ°á»i nằm đây bây giá» lại chÃnh là mình rồi.
- Ngô quản gia, Ä‘á»u do tôi, do tôi quá kÃch Ä‘á»™ng, xin lá»—i, tháºt sá»± xin lá»—i. Tôi xin thá», tôi nhất định sẽ bắt được đại tặc không đầu đó để báo thù cho ngà i, không thì Quách Tiểu Phong nà y thá» không là m ngÆ°á»i …
Quách Tiểu Phong đau lòng nói.
- Äây là cái gì, Quách huynh, Văn Cẩm, hai ngÆ°á»i mau qua đây xem nà y, đây là gì?
Lý Thiên TÆ°á»ng tò mò kêu lên. Thấy váºy Quách Tiểu Phong vá»™i chạy lại thì thấy trong chiếc há»™p đó rÆ¡i ra má»™t tá» giấy, Lý Thiên TÆ°á»ng nhặt lên, Ä‘á»c to: “Quách Tiểu Phong, Lý Thiên TÆ°á»ng, Âu DÆ°Æ¡ng Tiên, Thượng Quan Văn Cẩm, tứ đại cao thủ suy lý, xin chà o, tại hạ đã thất kÃnh rồi, hôm nay có phúc pháºn được các vị đến đây thăm há»i, tại hạ đã chuẩn bị má»™t món quà nhá» coi nhÆ° là lá»… ra mắt, hy vá»ng bốn vị vui vẻ nháºn cho, haha….Vô đầu kÃnh thượng
Äá»c xong, Lý Thiên TÆ°á»ng phát tiết vứt tá» giấy đó xuống đất.
- Là m gì có cái lý đó, rõ rà ng là không coi chúng ta ra gì, Quách huynh, chi bằng bây giá» chúng ta xông và o cho nó má»™t bà i há»c.
Lý Thiên TÆ°á»ng phẫn ná»™ nói.
- Cái nà y không hay lắm, thủ Ä‘oạn của đại tặc không đầu nà y thâm hiểm nhÆ° váºy, tục ngữ nói, Äại trượng phu phải biết lúc nà o khuất phục và lúc nà o giÆ°Æ¡ng oai, theo tôi trÆ°á»›c mắt chúng ta nên tạm thá»i quay vá» thì hÆ¡n. Phải bà n lấy kế sách lâu dà i để đối phó vá»›i đại tặc má»›i là thượng sách.
Thượng Quan Văn Cẩm nói.
- Nói bừa, lẽ nà o chúng ta lại để nó coi thÆ°á»ng nhÆ° váºy sao, đúng là kẻ thất phu tầm thÆ°á»ng.
Lý Thiên TÆ°á»ng trách móc.
- Huynh nói cái gì, chÃnh vì không muốn bị coi là kẻ thất phu, nên tôi má»›i Ä‘Æ°a ra kế sách tạm thá»i đó.
- Cáºu chÃnh là má»™t kẻ thất phu, có bản lÄ©nh thì qua đây đấu vá»›i tôi Ä‘i
- Äấu thì đấu, ai sợ ai chứ.
Thượng Quan Văn Cẩm thừa hiểu không thể đánh lại Lý Thiên TÆ°á»ng, nhÆ°ng do quá tức giáºn nên cÅ©ng rất muốn Ä‘á»™ng thủ.
- Äược rồi, hai ngÆ°á»i nổi Ä‘iên nhÆ° váºy đã đủ chÆ°a, hai ngÆ°á»i cãi nhau nhÆ° váºy chẳng phải là đã trúng kế của đại tặc không đầu hay sao? Thiên TÆ°á»ng, tôi thấy Văn Cẩm nói phải đó, cà ng những lúc thế nà y chúng ta cà ng phải bình tÄ©nh. Äại tặc không đầu nà y nham hiểm nhÆ° váºy, nhất định là nó vẫn còn háºu chiêu, nếu chúng ta cứ tùy tiện xông và o, chẳng phải là đã trúng quá»· kế của nó sao, hÆ¡n nữa để thi thể của Ngô quản gia ở đây cÅ©ng không hay lắm, chi bằng chúng ta cứ rút lui trÆ°á»›c đã, sau đó ngồi bà n tÃnh cho kỹ cà ng để Ä‘Æ°a ra kế sách đối phó vá»›i đại tặc, huynh thấy thế nà o?
Lý Thiên TÆ°á»ng quả tháºt cÅ©ng chÆ°a nghÄ© ra cách gì để đối phó vá»›i đại tặc, phải má»™t lúc sau má»›i áºm ừ:
- NhÆ°ng Tiểu Phong, lẽ nà o chúng ta cứ để yên nhÆ° váºy? Lẽ nà o huynh nuốt trôi được cÆ¡n háºn nà y.
- Có gì mà không thể chứ, ở Ä‘á»i thắng bại là chuyện thÆ°á»ng tình mà , thất bại là mẹ thà nh công, Quách Tiểu Phong tôi đã thá» là phải táºn tay bắt đại tặc không đầu để trả thù cho Ngô quản gia. Bây giỠđã xảy ra chuyện thế nà y, theo tôi đại há»™i suy lý nhất định không thể tiếp tục được nữa, tôi khuyên má»i ngÆ°á»i đừng vì chút kÃch Ä‘á»™ng mà để uổng công vô Ãch, chúng ta quay vá» thôi. Thiên TÆ°á»ng, huynh thấy ta nói váºy đúng không?
- Äã nói váºy thì chúng ta quay vá» thôi. Tiểu Phong, xin lá»—i, tôi đã quá kÃch Ä‘á»™ng rồi.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
giao pha ho quach duy, ñáåðáàíêà, ôèëîñîôèÿ, quach cung phong, quach tieu dung xuong, quach tieu long pha an, quach tieu mat, quach tieu phong pha a, quach tieu phong pha an, quach tieu phong pha sn, quach tieu phuong, quách tieu phong pha an, quán trá» hoang thôn, tây song bản nạp, trinh thaÌm, truyện phá án |
| |