Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #41  
Old 06-07-2008, 08:42 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 41

ÄÆ¡n thân Ä‘á»™c mã nhập trùng vây




Tây Môn Triá»u Ngá» gật đầu đầy tin tưởng nói :
- Hạng huynh nhất định thực hành được, Hoàng Long xưa nay dùng tốc độ xưng bá thiên hạ kia mà.
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i :
- Tây Môn đương gia quá khen.
Chàng đảo mắt nhìn quanh một hồi, đoạn lại nói :
- Tây Môn đương gia, Kha huynh, vậy nhị vị hãy cùng Lỗ huynh và Lê huynh chỠở đây, tại hạ sẽ quay trở vỠngay.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u gật đầu, thế lạnh lùng, Hạng Chân liá»n tung mình phóng Ä‘i nhÆ° sao xẹt, chỉ thấy bóng vàng nhấp nhoáng, loáng cái đã vượt xa hÆ¡n mÆ°á»i trượng.
Kha Nhẫn gật gù buột miệng khen :
- Thân pháp tuyệt thật.
Tây Môn Triá»u Ngá» cÅ©ng xoa tay lẩm bẩm :
- Thật chăng khác nào bay theo gió vậy.
Còn Lê Äông và Lá»— Hào thì trố to mắt đứng thừ ra, lòng vô cùng bá»™i phục, thật chẳng dám tin trên cõi Ä‘á»i lại có ngÆ°á»i khinh công siêu tuyết đến nhÆ° vậy, Lúc đầu má»i ngÆ°á»i còn có thể trông thấy má»™t cái bóng vàng, song chỉ trong khoảng khắc đã biến thành má»™t làn khói má», rồi thì hoàn toàn mất dạng.
Tây Môn Triá»u Ngá» Ä‘Æ°a tay dụi mắt lẩm bẩm :
- Nhanh quá, võ công của Hoàng Long quả đã đến mức đăng phong tạo cực rồi.
Kha Nhẫn cũng lắc đầu cảm khái :
- Nhìn thân thủ của Hoàng Long, tại hạ thấy mình thật bé nhá». TrÆ°á»›c đây chúng ta tá»± phụ vá» khinh công của mình, giá» má»›i hiểu ra quả là núi này cao còn có núi khác cao hÆ¡n.
Tây Môn Triá»u Ngá» bá»—ng há»i :
- Äó là thân pháp “Long TÆ°á»ng Bát Thức†phải không?
Kha Nhẫn gật đầu :
- Vâng.
Tây Môn Triá»u Ngá» khẽ thở dài :
- Thật là siêu tuyệt.
Kha Nhẫn bá»—ng nhìn vào mặt Tây Môn Triá»u Ngá» nói :
- GiỠđã hiểu ra vì sao Hạng huynh đã do dự trước khi thi triển thần công rồi chứ?
Tây Môn Triá»u Ngá» ngẫm nghÄ© má»™t hồi, vỡ lẽ ra :
- Phải rồi, Hạng huynh không muốn bá»™c lá»™ võ công trÆ°á»›c mặt chúng ta để khá»i làm tổn thÆ°Æ¡ng đến lòng tá»± tôn của chúng ta, đúng không Kha huynh?
Kha Nhẫn gật đầu :
- Äúng vậy.
Tây Môn Triá»u Ngá» ngÆ¡ ngẩn hồi lâu, Ä‘oạn vá»›i giá»ng thành khẩn nói :
- Hoàng Long quả là má»™t ngÆ°á»i siêu phàm, lòng dạ phóng khoáng quang minh lá»—i lạc, Tây Môn má»— nhất quyết trá»ng Ä‘á»i kết giao vá»›i má»™t ngÆ°á»i bạn nhÆ° vậy rồi.
Kha Nhẫn cÆ°á»i sâu sắc :
- Tại hạ cũng vậy.
Äoạn hai ngÆ°á»i lại phóng mắt nhìn vá» phía Äại Hà trấn.
Lúc này, Hạng Chân đã vào đến Äại Hà trấn rồi, chàng Ä‘ang nằm má»p trên mái má»™t ngôi lầu, Ä‘Æ°a mắt quan sát tứ phía, vẻ an nhàn nhÆ° Ä‘ang ngắm cảnh, nhÆ°ng trong lòng thì lại hết sức lo lắng và căng thẳng.
Bởi trên Ä‘Æ°á»ng đến đây, chàng đã phát hiện ra nhiá»u Ä‘iá»u rất đáng lo ngại.
Xung quanh Äại Hà trấn trong vòng hai mÆ°Æ¡i trượng bố trí đầy các bẫy rập nhÆ° móc câu, gai thép, chông nhá»n, lÆ°á»›i trải... trong vòng mÆ°á»i trượng thì có má»™t mô đất thấp, chẳng rõ bên dÆ°á»›i là trò chÆ¡i ghìm sau mô đất phủ lụa trắng rá»™ng chừng má»™t trượng, sau nữa là má»™t hàng dÆ°á»ng nhÆ° là ống tre, trên có phủ vải bô, chẳng rõ tác dụng gì.
Trong trấn vắng ngắt không má»™t bóng ngÆ°á»i, sá»± ồn ào náo nhiệt má»i khi, giỠđây chá»› hỠđể lại chút dấu vết, nhÆ° thể cÆ° dân tại đây bá»—ng chốc đã tan biến vào trong không khí vậy.
Hạng Chân tĩnh thần thầm nhủ :
- NÆ¡i đây có má»™t vẻ gì đó rất là tà dị, nhất định là phải có âm mÆ°u. DÆ°á»ng nhÆ° bá»n hỠđã bủa giăng má»™t mạng lÆ°á»›i để chỠđợi Vô Song phái chui vào...
NghÄ© Ä‘oạn, chàng càng thận trá»ng hÆ¡n, kỹ lưỡng tìm kiếm, bá»—ng chàng phát hiện má»™t đôi mắt ở sau khe cá»­a sổ tầng má»™t ngôi lầu đối diện, song chá»›p mắt đã biến mất.
Chàng lập tức phấn khởi tinh thần, bắt đầu sục tìm từng ngôi nhà, lầu các, sân vÆ°á»n, thậm chí má»™t con hẻm cùng hay má»™t bá» tÆ°á»ng chàng cÅ©ng chẳng bá» qua.
Sau má»™t hồi lâu, Hạng Chân cÆ°á»i hài lòng, lẩm bẩm :
- Äây không phải má»™t thị trấn không ngÆ°á»i, mà là má»™t bẫy rập trùng trùng nguy cÆ¡.
Hạng Chân nhắm mắt dưỡng thần một hội, đưa tay vừa định gỡ mái ngói.
Ngón tay đã chạm vào mái ngói ẩm Æ°á»›t rồi, chàng bá»—ng lại rụt tay vá», tá»± cÆ°á»i chính mình, lại nhẹ nhàng tung mình sang phía bên kia lầu. Äến bên má»™t cá»­a sổ, tay trai áp chặt vào cánh cá»­a, vận kình đẩy lên, thế là thanh cài bên trong đã bị hút lên, chàng im lìm xô cá»­a lách vào. Äây là má»™t gian phòng ngủ khá rá»™ng, sá»± trần thiết rất vụng vá» và Ä‘Æ¡n sÆ¡, ngoại trừ má»™t bàn bốn ghế, chỉ còn má»™t chiếc giÆ°á»ng gá»— to rá»™ng, bên cạnh có má»™t há»a lò nóng ấm.
Trên giÆ°á»ng lúc này có bốn đã gại hán Ä‘ang nằm, đây vốn dÄ© là chiếc giÆ°á»ng của đôi vợ chồng, vậy mà lại nằm đến những bốn ngÆ°á»i to lá»›n, cho nên hết sức chật chá»™i.
Bốn chiếc áo màu lam vắt bừa bá»™n trên thành giÆ°á»ng, bốn ngá»n đại Ä‘ao sáng loáng chói buá»™c vải Ä‘á» tùy tiện để dá»±a nÆ¡i góc vách. Trên giÆ°á»ng phát ra tiếng ngáy nhÆ° sấm rá»n, thì ra bốn gã đại hán này Ä‘ang ngủ say sÆ°a.
Hạng Chân nhếch môi cÆ°á»i, song chÆ°a kịp hành Ä‘á»™ng thì bá»—ng nghe tiếng bÆ°á»›c chân vang lên từ dÆ°á»›i lầu, có ngÆ°á»i hứ bằng mÅ©i má»™t khúc hát và Ä‘i lên.
Chàng nhanh nhẹn lách ngÆ°á»i nấp vào sau giÆ°á»ng, rồi thì “Kẹt†má»™t tiếng, cá»­a phòng bị xô mở, má»™t đã đại hán to mập ta cầm má»™t ấm rượu to, mặt mày Ä‘á» bừng bÆ°á»›c vào.
Gá đại hán to mập này toàn thân vÅ© phục màu lam, khoác ngoài cÅ©ng chiếc áo bào lam. Gã vừa vào đến trong phòng thì đã rút đại Ä‘ao bên lÆ°ng ra ném lên bàn, Ä‘Æ°a ấm rượu trong tay lên nốc má»™t hÆ¡i dài, Ä‘oạn Ỡà cất giá»ng hát :
- Mùa đông tuyết rơi lạnh giá, ôm chặt lấy cô ả xinh đẹp ngủ vùi trong chăn ấm, ôi tuyệt làm sao làn da trắng nuột nà...
Bỗng gã đại hán nằm ngoài trở mình, hé mở đôi mắt lim dim ngáy ngủ đỠquạch, bực tức quát :
- Tổ bà ngÆ°Æ¡i, mẹ kiếp ăn no uống đã rồi phát khùng hả? NgÆ°Æ¡i la hét cái quái quá»· gì vậy? Bá»n lão tá»­ cả đêm không được chợp mắt, vừa má»›i ngủ thiếp Ä‘i thì ngÆ°Æ¡i lại la ầm lên thế này?
Gã to mập ngáp dài, đớ lưới nói :
- Làm ầm làm ĩ gì hả? Mẹ kiếp tên cẩu tạp chủng ngươi, lão tử hát mấy câu thì can quái gì đến ngươi chứ? Ngươi cả đêm không ngủ, chả lẽ lão tử... lại có ngủ sao hả?
Gã đại hán trên giÆ°á»ng ngồi phắt dậy, đôi mắt to trợn trừng, toét miệng mắng :
- Cát Lão Tam, nếu ngÆ°Æ¡i không ngủ thì hãy cút ra ngoài kia, đừng ở đây giả Ä‘iên giả khùng. NgÆ°Æ¡i muốn gì hả? Äây là chá»— để cho ngÆ°Æ¡i hò hét sao?
Gã to mập tên là Cát Lão Tam vụt lao tá»›i bên giÆ°á»ng, hét toáng lên.
- Hả, hả? Mẹ kiếp. NgÆ°Æ¡i muốn tạo phản hả? Cát Lão Tam này từng Ä‘i khắp từ nam chí bắc, quá tam giang vượt ngÅ© hồ, anh hùng hảo hán gì mà chÆ°a gặp? Vậy mà bây giá» lại bị tên khốn kiếp ngÆ°Æ¡i mắng nhiếc. Mẹ kiếp, lúc lão tá»­ tham gia Äại Äao giáo, ngang dá»c đó đây, e rằng tên chó má ngÆ°Æ¡i hãy còn bò dÆ°á»›i váy mẹ...
Lúc này, ba ngÆ°á»i nằm trên giÆ°á»ng kia cÅ©ng đã thức giấc, má»™t gã giá»ng ồ á» nói :
- Này này, hai vị lão tổ tông, xin đừng la hét được không? Chẳng sợ ngÆ°á»i ta cÆ°á»i cho.
Gã đại hán vừa rồi tức giận đứng phắt dậy, quát to :
- Ngươi dám mắng nhiếc đến mẹ ta hả? Lão tử phải xé toác cái mồm thối của ngươi mới được.
Cát Lão Tam lùi sau một bước, hai tay chống nanh ngang tàng nói :
- Nào xáp vào đi, để xem lão tử có xé xác trên khốn kiếp ngươi ra không cho biết.
Gã đại hán trên giÆ°á»ng toan lao xuống, ba ngÆ°á»i kia nắm kéo lại, vừa khuyên can vừa lồm cồm bò dậy.
Cát Lão Tam vỗ ngực đánh bốp, hét to :
- Quân Ä‘ui mù, ngÆ°Æ¡i định leo lên đầu Cát tam gia này hả? Cát tam gia ngÆ°Æ¡i bá»™ dá»… nuốt lắm hay sao? Äồ chó má.
Gã đại hán trên giÆ°á»ng vùng vẫy gầm lên :
- Äừng nắm ta, các ngÆ°á»i hãy buông tay ra Ä‘i. Hôm nay ta quyết phải thí mạng vá»›i tên khốn kiếp này má»›i được. Mẹ kiếp, thà rằng bị hắn đánh chết chứ không thể để hắn dá»a cho tức chết được.
Cát Lão Tam cÆ°á»i khảy :
- NgÆ°Æ¡i cứ thá»­ xông vào xem, lão tá»­ mà không đánh cho ngÆ°Æ¡i bò càng thì sẽ chẳng làm ngÆ°á»i nữa.
Gã đại hán trên giÆ°á»ng tung mình xuống đất. Gã chỉ mặc má»—i chiếc áo lót, hai chân để trần, Ä‘á»™t nhiên tiếp xúc vá»›i khí lạnh, bất giác toàn thân run rẩy, hai hàm răng đánh vào nhau kêu lá»™p cá»™p.
Cát Lão Tam thấy vậy càng thêm đắc ý, nghênh ngang nói :
- An tâm đi, Cát tam gia không làm khó ngươi đây, xem đó, chuyện nhỠthế này mà ngươi đã run lẩy bẩy lên rồi, rõ là vô tích sự.
Gã đại hán nghiến răng :
- Láo, lão tá»­ mà sợ ngÆ°Æ¡i Æ°? Lẽ nào lão tá»­ lại sợ ngÆ°Æ¡i chứ? Äừng có mà mÆ¡ tưởng.
Cát Lão Tam kêu lên một tiếng quái dị, sấn tới một bước hét to :
- Ngươi đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, lão tử phải lột da ngươi...
Gã đại hán ná» cÅ©ng hét vang xông tá»›i. Ba gã đại hán trên giÆ°á»ng lúc này cÅ©ng chẳng còn màng đến trá»i rét đất lạnh nữa, vá»™i vàng bò ra khá»i chăn ấm phóng xuống đất, níu ngÆ°á»i này, kéo kẻ kia ầm Ä© cả lên.
Hạng Chân chắp tay sau lÆ°ng đủng đỉnh từ sau giÆ°á»ng bÆ°á»›c ra, lúc lắc đầu, tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Thôi, đừng làm ồn nữa, không sợ ngÆ°á»i ta cÆ°á»i cho Æ°?
Năm gã đại hán bá»—ng nghe có giá»ng ngÆ°á»i lạ, thảy Ä‘á»u giật mình kinh hãi liá»n vá»™i dừng ngay lại, sững sá» nhìn đối phÆ°Æ¡ng, thừ ra nhÆ° phá»—ng đá.
Hạng Chân nhẹ phất tay áo, sầm mặt sắc lạnh nói :
- Äại Äao giáo các ngÆ°Æ¡i đến Äại Hà trấn này mà láo xược nhÆ° vậy, thật chẳng ra thể thống gì cả. Bây giá» hãy lần lượt báo danh ra đây.
Năm gã đại hán thảy Ä‘á»u ngá»› ngÆ°á»i, không sai, há» chính là ngÆ°á»i của Äại Äao giáo được phá đến đây đã năm sáu hôm rồi, trÆ°á»›c lúc lên Ä‘Æ°á»ng, giáo chủ đã trân trá»ng dặn bảo là Äại Hà trấn tình hình hết sức phức tạp, tập trung lắm hạng ngÆ°á»i, tuyệt đối không được để mang tai tiếng cho Äại Äao giáo. Sau khi đến đây, tình hình há»—n loạn thì hỠđã được chứng kiến tận mắt rồi, bây giá» Ä‘á»™t nhiên lại xuất hiện má»™t nhân vật thế này, làm sao há» không ngại ngùng bối rối được?
Hồi lâu, Cát Lão Tam má»›i hắng giá»ng gượng cÆ°á»i nói :
- Xin há»i... vị đại ca này thuá»™c phe cánh nào? Äể cho chúng đệ huynh...
Hạng Chân giận dữ quát :
- Im ngay, các ngươi lại dám xưng huynh đệ với ta, dám sánh ngang hàng với ta hả?
Cát Lão Tam giật nảy mình hốt hoảng nói :
- Không... không dám, tiểu nhân đâu dám, tiểu nhân chỉ muốn thỉnh giáo cao tánh của đại ca mà thôi...
Hạng Chân cÆ°á»i gằn, Ä‘anh giá»ng nói :
- Các ngÆ°á»i chÆ°a đủ tÆ° cách để há»i danh tánh ta đâu, ngay cả Hàn Mạc Song Thứu gặp ta còn phải run sợ, hẳn các ngÆ°Æ¡i không cao hÆ¡n há» chứ?
Hẳn nhiên là năm gã đại hán này tuyệt đối tin ngay. TrÆ°á»›c hết là phong Ä‘á»™, tÆ°á»›ng mạo và khí chất của Hạng Chân đã khiến cho há» khiếp sợ. HÆ¡n nữa há» cÅ©ng biết rất rõ Äại Hà trấn giỠđây đã trở thành khu vá»±c cấm, từ trong đến ngoài chẳng những đâu đâu cÅ©ng đầy cạm bẫy và mai phục, mà tất cả má»i ngÆ°á»i bên phía mình cÅ©ng Ä‘á»u được bố trí nghiêm mật. Dân chúng cÅ©ng bị tập trung giam giữ hết. Äừng nói là gian tế, e rằng dù má»™t con muá»—i cÅ©ng chẳng bay lá»t. Vậy mà đối phÆ°Æ¡ng lại nghênh ngang lên đến đây và còn buông lá»i trách mắng má»™t cách oai phong thế này, ngoại trừ là ngÆ°á»i có thân phận và địa vị tôn cao thì còn giải thích nào khác nữa?
Thế là năm gã giáo đồ Äại Äao càng thêm kinh hoàng. Cát Lão Tam vá»™i cung kính nói :
- Bẩm đại ca, bá»n tiểu nhân dù có gan trá»i cÅ©ng không dám mạo phạm đại ca. Tiểu nhân đây là Cát Lão Tam, bốn ngÆ°á»i kia cÅ©ng nhÆ° tiểu nhân, Ä‘á»u là huynh đệ trong Äại Äao giáo...
Hạng Chân cÆ°á»i khảy, gằn giá»ng nói to :
- Ta ra Ä‘i tuần tra khắp nÆ¡i, chỉ là không an tâm vá» các ngÆ°Æ¡i... Quả nhiên chÆ°a kịp lên lầu đã nghe các ngÆ°Æ¡i la hét ầm Ä©, thiếu Ä‘iá»u sụp cả ngôi lầu này, nhÆ° vậy thì các ngÆ°Æ¡i còn đạt được mục đích dÄ© tÄ©nh chế địch chăng? Các ngÆ°Æ¡i nhÆ° vậy thì làm sao mà đối phó được vá»›i Vô Song phái chứ?
Cát Lão Tam hơi men đã sớm tiêu tan, vâng dạ luôn miệng, mặt mày tái mét, ngay cả thở mạnh cũng không dám. Bốn gã đại hán đứng sau cũng buông thõng hai tay đứng nghiêm, đầu cũng chẳng dám ngẩng lên.
Hạng Chân lại chậm rãi nói :
- Khi nãy ta lên đây, sao bên dưới không thấy ai cả vậy?
Cát Lão Tam vội đáp :
- Có, có chứ. NhÆ°ng bây giá» thì đã Ä‘i khá»i, Ä‘i đào địa đạo cả rồi.
Hạng Chân ngạc nhiên buột miệng :
- Äào địa đạo à?
Cát Lão Tam cũng ngạc nhiên, lúng túng nói :
- Äại ca... không biết Æ°? Chẳng phải ngÆ°á»i của má»—i Ä‘á»™i Ä‘á»u phải luân phiên nhau Ä‘i đào địa đạo sao? Ngôi lầu này bá»n tiểu nhân tất cả gồm 30 ngÆ°á»i, chỉ trừ chúng tiểu nhân 5 ngÆ°á»i ở lại, ngoài ra thảy Ä‘á»u do ÄÆ¡n đầu mục dẫn Ä‘i...
Hạng Chân trong đầu suy nghĩ thật nhanh, song ngoài mặt vẫn trầm lạnh nói :
- Tối hôm qua ngÆ°á»i của Thất Hà há»™i đã đào xong địa đạo rồi kia mà, lại còn đào địa đạo gì nữa? NgÆ°Æ¡i chá»› có nói láo.
Cát Lão Tam hốt hoảng nói :
- Äại ca nói không sao, địa đạo kia đã được đào xong rồi. Bây giá» là đào địa đạo ở con Ä‘Æ°á»ng lá»›n trÆ°á»›c trấn, má»›i khai công được hai ngày, có lẽ phải tối nay má»›i xong. Tiểu nhân gan bằng trá»i cÅ©ng chẳng dám nói láo vá»›i đại ca. Nếu đại ca không tin hãy Ä‘i tra xét thì rõ...
Hạng Chân chắp tay sau lưng nói :
- Bao giỠthì hỠvỠđến?
Cát Lão Tam nhẩm tính rồi đáp :
- Má»›i Ä‘i Ä‘á»±c ná»­a giá», có lẽ phải chiá»u tối má»›i vỠđến.
Hạng Chân gật đầu :
- Äược rồi, ta nghỉ ở đây má»™t lát, chốc nữa còn phải Ä‘i tuần tra nÆ¡i khác.
Bốn gã đại hán lập tức tranh nhau sắp xếp lại bàn ghế và lấy áo mình lau sạch. Hạng Chân chẳng thèm cảm tạ, nghênh ngang ngồi xuống, ngẩng lên xem xét khắp phòng má»™t hồi, Ä‘oạn xoa tay trầm giá»ng nói :
- Äại Äao giáo ngÆ°á»i của hàng chữ Äịa đã đến đây rồi, các ngÆ°Æ¡i thuá»™c hàng chữ nào?
Cát Lão Tam khúm núm đáp :
- Bẩm đại ca, chúng tiểu nhân thuá»™c hàng chữ PhÆ°Æ¡ng, cùng ngÆ°á»i của hàng chữ Äịa đến đây trÆ°á»›c sau chỉ má»™t bÆ°á»›c thôi; và các huynh đệ hàng chữ Hoàng cÅ©ng đã đến rồi.
Hạng Chân thoáng chau mày :
- Chỉ để mỗi lực lượng chữ Thiên ở lại sào huyệt không quá yếu ớt sao?
Cát Lão Tam cÆ°á»i giả lả :
- Không há» gì, hiện nay trong giáo hết sức hòa thuận, các phe nhóm lân cận xÆ°a nay vốn có ăn chịu vá»›i bổn giáo, sẽ chẳng có biến cố gì đâu. Vả lại còn có giáo chủ đích thân tá»a trấn, hÆ¡n nữa nhân số hàng chữ Thiên cÅ©ng nhiá»u, thân thủ cÅ©ng cao hÆ¡n so vá»›i chúng tiểu nhân.
Hạng Chân vỠđưa ta búng trán lẩm bẩm :
- Các ngÆ°Æ¡i đã đến đây bao nhiêu ngÆ°á»i nhỉ? Ôi, há»… quá nhiá»u việc là đầu óc lại rối loạn, dÆ°á»ng nhÆ° tổng cá»™ng hÆ¡n má»™t ngàn phải không? Hay là chỉ có bảy trăm...
Cát Lão Tam cÆ°á»i hăng hắc :
- Äại ca nhá»› lầm rồi, có đến má»™t ngàn hai trăm ngÆ°á»i kia. Má»—i hàng chữ Ä‘á»u có bốn trăm ngÆ°á»i, mÆ°á»i vị đầu mục và sáu vị giáo đầu của ba hàng cÅ©ng đã có mặt đầy đủ rồi.
Hạng Chân chầm chậm gật đầu :
- Nhân số quả chẳng ít, phen này các ngươi thật là vất vả.
Cát Lão Tam vá»™i cÆ°á»i nói :
- Äâu có, đâu có. Äại Äao giáo vá»›i NhÆ° à phủ có thể nói là... là... nhÆ° răng vá»›i môi, tÆ°Æ¡ng trợ lẫn nhau là rất phải lẽ.
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i :
- Äúng vậy, chẳng ngá» các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có chút há»c thức.
Cát Lão Tam xoa tay hớn hở :
- Tiểu nhân không dám, thật không dám...
Hạng Chân lại cÆ°á»i nói :
- Sao ngÆ°Æ¡i biết ta là ngÆ°á»i của NhÆ° à phủ? Có thể ta là ngÆ°á»i của Thất Hà há»™i, của Thanh Tùng sÆ¡n trang, của Hắc Thủ đảng, của Xích Xam Ä‘á»™i và thậm chí là ngÆ°á»i của Bách Hoa cốc thì sao?
Cát Lão Tam lắc mạnh đầu :
- Không, không thể nào. Nhiêm Công lão gia ở NhÆ° à phủ chính là ngÆ°á»i chủ trì đại há»™i các lá»™ anh hùng lần này và cÅ©ng là tổng đầu lÄ©nh lá»±c lượng tiêu diệt Vô Song phái. Nói cách khác, NhÆ° à phủ chính là sở chỉ huy tối cao, đại ca uy nghiêm lẫm liệt thế này, nhìn qua cÅ©ng đủ biết chắc chắn là ngÆ°á»i của NhÆ° à phủ rồi.
Hạng Chân cố nén cÆ°á»i, him híp mắt nói :
- Nhận định hết sức thông minh, Æ°á»m, hết sức thông minh.
Cát Lão Tam cÆ°á»i khoái trá :
- Äại ca đã quá khen. á»’, đã quên má»i đại ca dùng trà rồi.
Äoạn vá»™i ngoảnh lại quát :
- Lý Nhị Ba, ngươi thật là chểnh mảng, một ly trà cũng chẳng biết mang đến cho đại ca, rõ là hồ đồ quá sức.
Lý Nhị Ba chính là đã đại hán gây gổ vá»›i Cát Lão Tam lúc nãy, giá» lại bị y quát mắng, lập tức Lý Nhị Ba phừng phừng lá»­a giận. Song vì sá»± có mặt của Hạng Chân, gã không dám phát tác, hậm há»±c quắc mắt nhìn đối phÆ°Æ¡ng, trong bụng nguyá»n rủa đến mÆ°á»i tám Ä‘á»i tổ tông Cát Lão Tam.
Thế nhưng, gã lại chẳng thể không đi rót trà, gã vừa quay đi, Cát Lão Tam lại quay sang Hạng Chân nói :
- Äại ca xin chá»› trách cứ, bá»n này ngÆ°á»i nào cÅ©ng ngốc nghếch ngu ngÆ¡, trông thấy là đã bá»±c mình rồi.
Ba gã đại hán phía sau nghe nói vậy hết sức tức giận, song lại chẳng dám gây chuyện ồn ào, hệt như kẻ ngậm bồ hòn, đành cố nén lửa giận.
Hạng Chân cÅ©ng hiểu rõ nhÆ° vậy, song vá» nhÆ° không biết, cÆ°á»i nhạt nói :
- Cát Lão Tam, ngÆ°Æ¡i có biết rõ vá» Ä‘Æ°á»ng ra lối và Äại Hà trấn không?
Cát Lão Tam ngá»› ngÆ°á»i :
- Tiểu nhân không rõ, có lẽ Ä‘á»u bị phong tá»a rồi, chả lẽ đại ca cÅ©ng không biết sao?
Hạng Chân cÆ°á»i phá lên :
- Tốt lắm, vậy đủ thấy bá»n hỠđã giữ bí mật hết sức chu toàn, chứ nếu ngay cả ngÆ°Æ¡i mà cÅ©ng biết thì đâu kể là bí mật được nữa chứ?
Cát Lão Tam vá»™i cÆ°á»i giả lả nói :
- Vâng vâng, tiểu nhân địa vị thấp hèn, làm sao mà biết được những Ä‘iá»u trá»ng yếu nhÆ° vậy.
Hạng Chân đứng lên uể oải vÆ°Æ¡n vai, ra vẻ má»i mệt thở hắt ra má»™t hÆ¡i dài.
Cát Lão Tam liá»n giả vá» quan tâm nói :
- Äại ca Ä‘i ngay Æ°? Hãy ở đây nghỉ má»™t hồi đã, trá»i lạnh thế này, đại ca gánh nặng trá»ng trách cÅ©ng thật là vất vả.
Hạng Chân nhắm mắt Ä‘iá»m đạm nói :
- Không sai, ta phải Ä‘i ngay bây giá».
- Vậy tiểu nhân...
Hạng Chân khoát tay ngắt lá»i, lạnh lùng nói :
- NgÆ°Æ¡i hãy gom hết áo ngoài của bá»n ngÆ°á»i kia mang đến đây.
Cát Lão Tam ngá»› ngÆ°á»i :
- Gom hết áo ngoài Æ°? Äại ca...
Hạng Chân sầm mặt quát :
- Nhanh lên, đừng lôi thôi.
Cát Lão Tam không dám há»i nữa, vá»™i vàng đến bên thành giÆ°á»ng lấy bốn chiếc áo bào lam mang đến. Lúc này Lý Nhị Ba cÅ©ng hai tay bÆ°ng má»™t tách trà Ä‘i tá»›i, thấy vậy liá»n sá»­ng sốt há»i :
- Cát Lão Tam, ngươi làm gì vậy hả?
Hạng Chân quắc mắt nhìn Lý Nhị Ba quát :
- Im ngay.
Lý Nhị Ba giật nảy mình, tách trà trên tay đổ ra ngoài hết nửa phần, ba gã kia cũng câm như hến, đến đỗi thở mạnh cũng không dám.
Cát Lão Tam cẩn thận để bốn chiếc áo lam lên bàn, xoa tay vừa định lên tiếng thì Hạng Chân đã lạnh lùng nhìn y nói :
- Còn ngươi nữa, cũng cởi ra luôn.
Cát Lão Tam ngá»› ngÆ°á»i :
- Tiểu nhân nữa ư?
Hạng Chân Ä‘anh giá»ng :
- Sao, ngươi không chịu hả?
Cát Lão Tam kinh hoảng :
- Chịu, chịu, tiểu nhân cởi ra ngay.
Äoạn vá»™i vàng cởi áo ngoài ra, giỠđây y má»›i biết thá»i tiết quả là lạnh khủng khiếp.
Hạng Chân cầm năm chiếc áo trên bàn lên, mặt nghiêm lạnh gằn giá»ng nói :
- Bây giá» năm ngÆ°á»i hãy đứng xếp thành má»™t hàng cho ta.
Năm gã đại hán chẳng hiểu chàng định làm gì, lòng hết sức thắc mắc nhưng không dám lên tiếng nói gì, ngoan ngoãn đứng xếp thành một hàng dài, run lên lập cập vì lạnh và vì sợ.
Hạng Chân quét mắt nhìn hỠmột lượt, mặt đanh lạnh nói :
- Các ngÆ°Æ¡i đã má»i mệt lắm rồi phải không? Vậy thì ta sẽ cho các ngÆ°Æ¡i ngủ má»™t giấc thật ngon.
Năm gã đại hán chưa kịp xoay chuyển ý nghĩ, chỉ thấy bóng vàng nhấp nhoáng, bốn trong số năm gã đã ngã lăn ra đất ngủ say sưa.
Còn lại má»™t ngÆ°á»i chính là Cát Lão Tam. Y ra chiá»u hết sức hồi há»™p bối rối, tay nắm vạt áo kéo ghì xuống, ngÆ°á»i cố chõi ra sau, mặt mày Ä‘á» bừng.
Hạng Chân lạnh lùng nhìn y nói :
- Ngươi làm gì vậy hả?
Cát Lão Tam giật mình bừng tỉnh, giá» má»›i nhận ra tình hình trÆ°á»›c mắt, liá»n kinh hoàng loạng choạng tháo lui, “Rào†má»™t tiếng, chiếc bàn đã bị y đụng ngã, và “keng†má»™t tiếng, ngá»n đại Ä‘ao trên bàn rÆ¡i xuống đất.
Hạng Chân chậm rãi tiến tới một bước, bình thản nói :
- Không nên quá căng thẳng như vậy.
Cát Lão Tam chợt hiểu ra, buột miệng nói :
- Các hạ là ngÆ°á»i của đối phÆ°Æ¡ng...
Bỗng y bụm miệng im bặt, bởi y vừa nhớ tới bốn chữ sát nhân diệt khẩu vô cùng khủng khiếp.
Hạng Chân chầm chậm gật đầu :
- Không sai, ta là ngÆ°á»i đứng vá» phía Vô Song phái.
Cát Lão Tam lạnh ngÆ°á»i, giá» thì má»i sá»± đã rõ ràng. Vá»›i thân thủ của đối phÆ°Æ¡ng thì dù có mấy mÆ°Æ¡i Cát Lão Tam cÅ©ng chẳng làm gì được. Y tuyệt vá»ng rên lên má»™t tiếng, toàn thân rã rá»i, giá»ng yếu á»›t nói :
- Các hạ muốn gì?
- Chỉ cần ngÆ°Æ¡i vâng lá»i thì sẽ được sống, còn không là phải chết.
Cát Lão Tam rùng mình lắp bắp :
- Tại hạ... tại hạ...
Hạng Chân liá»n ngắt ngang, gằn giá»ng nói :
- Ngươi chịu hay không?
Cát Lão Tam Ä‘Æ°a mắt nhìn bốn ngÆ°á»i nằm dÆ°á»›i đất. Há» Ä‘á»u mắt nhắm nghiá»n, mặt mày trắng nhợt, môi mở he hé, ngoại trừ hãy còn nhè nhẹ thở, cách cái chết chẳng còn bao xa nữa.
Y bèn cắn răng nói :
- Tai hạ... chịu Hạng Chân xoa tay nói :
- Ưá»m, kẻ thức thá»i vụ má»›i là trang tuấn kiệt, ngÆ°Æ¡i đầu to tai cả, chẳng phải là phÆ°á»ng chết yểu, vốn ra còn có thể sống được thêm mấy mÆ°Æ¡i năm nữa.
Cát Lão Tam thầm thở phào, mặt nhăn nhúm nói :
- NhÆ°ng mà tại hạ phải vâng lá»i thế nào đây? Tại hạ chỉ là má»™t kẻ tầm thÆ°á»ng, đâu giúp các hạ được gì?
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i :
- Äó là việc của kẻ này, giá» ta há»i ngÆ°Æ¡i ra vào thị trấn này có ám hiệu hay Ä‘Æ°á»ng tắt gì không?
- Tại hạ không rõ... DÆ°á»ng nhÆ° là không có, bá»n tại hạ đến đây sáu hôm, chỉ trừ lòng vong trong thị trấn, không được phép ra ngoài, mà ngay cả trong thị trấn cÅ©ng có rất nhiá»u chá»— cấm Ä‘oán, không được đặt chân đến...
Hạng Chân biết Cát Lão Tam không nói dối, bởi trÆ°á»›c đây y cÅ©ng đã nói nhÆ° vậy rồi, xem ra ngoại trừ áp dụng phÆ°Æ¡ng pháp chàng đã vào đây vừa rồi, chẳng còn cách nào hoàn hảo hÆ¡n nữa. Tuy nhiên phÆ°Æ¡ng pháp ấy chàng cùng Tây Môn Triá»u Ngá» và Kha Nhẫn còn có thể ứng dụng được, chứ Lê Äông và Lá»— Hào thì e rằng rất khó.
Hạng Chân ngẫm nghÄ© má»™t hồi, không muốn kéo dài thá»i gian nữa, bèn nói :
- Cát Lão Tam, trong phạm vi trăm trượng mặt trái Äại Hà trấn, khoảng đất trống bên ven rừng do toán nào canh phòng?
Cát Lão Tam đáp ngay không suy nghĩ :
- NgÆ°á»i của Äại Äao giáo thuá»™c hàng chữ Huyá»n.
- Ngươi quen biết hỠcả chứ?
Cát Lão Tam cÆ°á»i nhăn nhó :
- Quen biết gần hết.
Hạng Chân mím môi :
- Các ngÆ°á»i không có ám hiệu ra vào Äại Hà trấn, nhÆ°ng Ä‘i lại trong trấn hẳn phải có ám hiệu chứ?
Cát Lão Tam thoáng ngần ngừ, đoạn bấm bụng đáp :
- Có.
- Là gì?
- Ban ngày là “Vải Ä‘á» buá»™c Ä‘aoâ€... ban đêm là “Äao buá»™c vải Ä‘á»â€.
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i :
- Nghe cũng hay đó chứ. Còn phạm vi đi lại thì sao?
Cát Lão Tam nuốt nước miếng đánh ực một tiếng, chậm rãi nói :
- Phàm là khu vá»±c do Äại Äao giáo canh phòng Ä‘á»u có thể Ä‘i đại được, còn những khu vá»±c khác thì chẳng rõ có được hay không. Má»—i lần bá»n tại hạ có việc cần Ä‘i đến khu vá»±c khác trong trấn thì Ä‘á»u có ngÆ°á»i của NhÆ° à phủ hÆ°á»›ng dẫn.
Nếu không có ngÆ°á»i của NhÆ° à phủ phái đến thì bá»n tại hạ tuyệt đối không được ra khá»i ngôi lầu này dù chỉ má»™t bÆ°á»›c.
- Phạm vi canh phòng của Äại Äao giáo gồm những đâu?
- Phân nữa khu vá»±c đối diện Äại Hà trấn.
Hạng Chân gật đầu cÆ°á»i :
- Các phe phái khác cũng canh phòng tại đó ư?
Cát Lão Tam nhăn nhó bảo :
- Tại hạ không được rõ, Ä‘i đâu cÅ©ng có ngÆ°á»i của NhÆ° à phủ dẫn dắt, đâu có dám Ä‘i bừa bãi, dù há»i cÅ©ng bằng thừa, nhất là việc không liên quan đến mình, ai dại gì tá»± rÆ°á»›c lấy phiá»n phức? HÆ¡n nữa các vị giáo đầu đã nghiêm khắc căn dặn, nếu không rõ hiệu lệnh mà Ä‘i bừa bãi thì sẽ bị xem nhÆ° kẻ địch, giết chết bất kể; nhÆ° vậy còn ai dám Ä‘i cẩu thả nữa?
Hạng Chân xoay chuyển ý nghÄ© thật nhanh, khẳng định câu ám hiệu do Cát Lão Tam tiết lá»™ hẳn nhiên chỉ có thể ứng dụng được trong khu vá»±c do Äại Äao giáo canh phòng, còn những nÆ¡i khác e là chẳng thể áp dụng được. NhÆ° vậy Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là hành Ä‘á»™ng sắp tá»›i sẽ gặp khó khăn, nhÆ°ng việc đã đến nÆ°á»›c này rồi, cÅ©ng đành đánh liá»u thôi.
Hạng Chân bèn ôn tồn nói :
- Cát Lão Tam, ngÆ°Æ¡i đã tiết lá»™ nhiá»u Ä‘á»u vá»›i ta thế này, từ nay nhất định là ngÆ°Æ¡i không thể nào đứng chân trong Äại Äao giáo nữa. Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i bằng lòng tiếp tục hợp tác vá»›i ta, mai này ta sẽ thu xếp má»™t chá»— thích đáng cho ngÆ°Æ¡i, còn nhÆ° ngÆ°Æ¡i không bằng lòng thì ta cÅ©ng không miá»…n cưỡng, ngÆ°Æ¡i nghÄ© sao?
Cát Lão Tam hai tay vặn vẹo, sắc mặt thay đổi liên hồi, còn Hạng Chân thì chắp tay sau lưng ung dung đi tới đi lui.
Hồi lâu, Cát Lão Tam mới hạ quyết tâm nói :
- Việc đã đến nÆ°á»›c này, tại hạ cÅ©ng chẳng còn sá»± lá»±a chá»n nào khác hÆ¡n.
Hạng Chân nghiêm giá»ng :
- Vậy rất tốt, nhưng ngươi tuyệt đối không được thay lòng đổi dạ nữa đấy.
Cát Lão Tam vội nói :
- Vâng, tại hạ xin thá», tại hạ...
Hạng Chân xua tay ngắt lá»i :
- Không cần, ta không bao giỠtin vào sự thỠthốt.
Vừa dứt lá»i, Hạng Chân đã chá»›p nhoáng vung chỉ Ä‘iểm ra, Cát Lão Tam bá»—ng cảm thấy dÆ°á»›i bụng tê dại, kinh hãi lùi sau hai bÆ°á»›c, thảng thốt nói :
- Ngươi đã ám hại ta...
Hạng Chân cÆ°á»i lạnh lùng :
- Äừng sợ, ta chỉ chế ngá»± âm mạch Äan Äiá»n của ngÆ°Æ¡i thôi, song đó là má»™t thủ pháp cá»±c kỳ ảo diệu, thá»i gian phát tác nhất định là vào lúc giá» Tý ná»­a đêm.
Một khi phát tác dĩ nhiên không còn cách cứu chữa, tuy nhiên ta có thể giải trừ sự khống chế ấy tùy theo thành ý của ngươi thế nào...
Hạng Chân buông tiếng cÆ°á»i khảy, nói tiếp :
- NgÆ°Æ¡i đừng mong kẻ khác hóa giải cho ngÆ°Æ¡i, đây là thủ pháp Ä‘á»™c môn của ta, nên nhá»› là mở chuông phải cầu ngÆ°á»i buá»™c chuông má»›i được, đúng không nào?
Cát Lão Tam mồ hôi lạnh vã ra như tắm, vẻ đau khổ nói :
- Các hạ quả là không tin ngÆ°á»i.
Hạng Chân bật cÆ°á»i :
- Tin ngÆ°á»i Æ°? Tin ngÆ°á»i chính là Ä‘á»™c dược, phÆ°Æ¡ng pháp này là an toàn và đáng tin cậy nhất, hữu hiệu hÆ¡n ngÆ°Æ¡i thá» thốt nhiá»u, đúng chăng?
Cát Lão Tam cứng há»ng đứng thừ ra, lá»™ vẻ hết sức hoang mang bối rối. Hạng Chân tiến đến gần, vá»— vai y nói thì thầm gì đó cho đến khi y gật đầu tỠý đã nhá»› cả rồi.
Thế là Hạng Chân chỉ để lại chiếc áo bào lam của Cát Lão Tam, cầm lấy bốn chiếc áo bào như cơn gió nhẹ thoảng qua cửa sổ, chỉ thấy bóng vàng nhấp nhoáng, thoáng chốc đã mất dạng.
Chẳng mấy chốc chàng đã vỠđến khu rừng ẩn thân của Tây Môn Triá»u Ngá» và má»i ngÆ°á»i. Chân chàng vừa chạm trên đất tuyết, Tây Môn Triá»u Ngá» và Kha Nhẫn đã vá»™i vã tiến tá»›i, Tây Môn Triá»u Ngá» lá»›n tiếng nói :
- Ôi chà, Hạng lão gia sao mà Ä‘i lâu thế này. Má»i ngÆ°á»i ở đây thật lo đến nẫu cả ruá»™t, đành rằng Hạng huynh không bao giá» gặp bất trắc được, song cÅ©ng vẫn thấp thá»m bồn chồn làm sao ấy...
Hạng Chân vá»™i ngá» lá»i xin lá»—i, Ä‘oạn liá»n nhanh chóng thuật lại những gì đã xảy ra. Sau đó chàng nêu ra kế hoạch xâm nhập Äại Hà trấn để má»i ngÆ°á»i tham khảo.
Kha Nhẫn thấp giá»ng há»i :
- Gã Cát Lão Tam có khi nào giở trò không?
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i :
- Có lẽ không đâu, hắn không đủ can đảm như vậy, hơn nữa nếu hắn giở trò thì bản thân hắn chỉ có hại chứ chăng ích lợi gì cả.
Tây Môn Triá»u Ngá» nóng nảy nói :
- Vậy thì ta hãy đi mau, cứ ở đây nói mãi thì dù không chết cóng cũng chết vì buồn chán thôi.
Hạng Chân chia bốn chiếc áo bào lam cho má»i ngÆ°á»i, đồng thá»i nói :
- Thay xong, chúng ta đi ngay.
Bốn ngÆ°á»i liá»n nhanh chóng bó gá»n áo quần của mình rồi mặc áo bào vào.
Tây Môn Triá»u Ngá» vừa cài khuy áo vừa chun mÅ©i nói :
- Hôi quá, có lẽ bá»n chúng đã lâu chÆ°a tắm thì phải...
Kha Nhẫn cÆ°á»i tiếp lá»i :
- Äại Ä‘Æ°Æ¡ng gia chịu khó chút Ä‘i, có phải Ä‘i làm phù rể đâu mà quan trá»ng hóa nhÆ° vậy?
Hạng Chân chá» bốn ngÆ°á»i mặc áo xong, khẽ nói :
- Tai hạ cùng Tây Môn Ä‘Æ°Æ¡ng gia và Kha huynh sẽ giở hết khinh công phóng Ä‘i, còn Lá»— huynh và Lê huynh cÅ©ng xin cố hết sức mình theo sau, lúc này trá»i đã sẫm tối rất có lợi cho sá»± xâm nhập của chúng ta.
Äoạn chàng khẽ gật đầu vá»›i má»i ngÆ°á»i, hau tay vung mạnh ra sau, ngÆ°á»i vá»t Ä‘i nhanh nhÆ° sao băng.
Tây Môn Triá»u Ngá» cùng Kha Nhẫn buông tiếng quát khẽ, chia làm hai cánh phi thân ra khá»i rừng, loáng cái đã theo kịp phía sau Hạng Chân.
Không dám chậm trá»…, Lê Äông cùng Lá»— Hào cÅ©ng vận hết sức bình sinh Ä‘uổi theo.
Tất cả cá»­a sổ mấy ngôi lầu đối diện thảy Ä‘á»u hé mở, ngÆ°á»i mấy đôi mắt nghi hoặc nhìn xuống, song năm bóng ngÆ°á»i chập chá»n nhÆ° thá»±c nhÆ° ảo, chẳng thể nào xác định rõ ràng.
Bên dÆ°á»›i, hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i mô đất ở ngoại vi cÅ©ng có bảy tám mô đất Ä‘á»™t nhiên tách ra, từ dÆ°á»›i chui lên mÆ°á»i mấy đại hán áo lam. NgÆ°á»i nảo cÅ©ng lăm lăm đại Ä‘ao trong tay, dÆ°á»ng nhÆ° đã phát hiện có Ä‘iá»u khác lạ...
Bên kia Hạng Chân sớm đã đến nơi và lộn ngược áo bào lại, đưa bỠmàu tím ra ngoài và thắt hỠmột sợi dây đai vàng. Nơi chàng hiện đang đứng chính là bên dưới ngôi lầu của Cát Lão Tam, lúc này Cát Lão Tam đang đứng bên chàng, hồi hộp khẽ nói :
- HỠđã phát hiện có Ä‘iá»u khác lạ, không bao lâu nhất định có ngÆ°á»i lục soát đến...
Ngay khi ấy, Tây Môn Triá»u Ngá» và Kha Nhẫn cÅ©ng đã hạ xuống hai bên, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u thở nhẹ và mồ hôi lấm tấm.
Hạng Chân nháy mắt ra hiệu vá»›i há», Tây Môn Triá»u Ngá» và Kha Nhẫn hiểu ý đến đứng phía sau, bên cạnh cá»­a đã có sẵn bốn ngá»n đại Ä‘ao, hai ngÆ°á»i cầm lấy hai ngá»n, nhanh chóng Ä‘iá»u hòa hÆ¡i thở.
Lúc này, Lê Äông và Lá»— Hào chỉ còn cách chừng hai mÆ°Æ¡i trượng nữa, thốt nhiên “Tút tút†hai tiếng lanh lảnh vang lên từ trên má»™t ngôi lầu khác, liá»n sau đó mÆ°á»i mấy gã đại hán vạm vỡ ùa ra.
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i nói :
- Cát Lão Tam, xem ngươi đấy.
Cát Lão Tam cắn răng vừa tiến tá»›i được hai nÆ°á»›c thì bá»n Äại Äao giáo kia đã trông thấy rõ. Má»™t gã mÅ©i tẹt ngạc nhiên nói :
- Tưởng ai, hóa ra là Cát Lão Tam, ngÆ°Æ¡i không mau gá»i ngÆ°á»i giúp má»™t tay bắt lấy hai tên tiểu tá»­ kia, còn đứng thừ ra đó hả?
Cát Lão Tam cÆ°á»i nói :
- Äừng có la lối, các ngÆ°Æ¡i lẩn thẩn quá, đã lầm rồi còn cuống lên thế này sao?
Gã mÅ©i tẹt thoáng ngá»› ngÆ°á»i, song không đáp lá»i Cát Lão Tam, hÆ°á»›ng vá» Lê Äông và Lá»— Hào quát to :
- Äứng lại, vải Ä‘á» buá»™t Ä‘ao.
Lê Äông và Lá»— Hào ngang nhiên đứng lại, Ä‘iá»m tÄ©nh nói :
- Äao buá»™c vải Ä‘á».
Gã mÅ©i tẹt ngÆ¡ ngác, ngoảnh đầu lại nhìn Cát Lão Tam há»i :
- Cát Lão Tam, há» chẳng phải là ngÆ°á»i mình đó sao?
Cát Lão Tam buông tiếng cÆ°á»i gằn, tiến đến gần hÆ¡n, vá» ra vẻ bí ẩn nói :
- Äâu chỉ là ngÆ°á»i mình, là ngÆ°á»i của NhÆ° à phủ đấy chứ.
Gã mÅ©i tẹt chÆ°ng há»­ng, há»i :
- NgÆ°á»i của NhÆ° à phủ sao lại không Ä‘i bằng Ä‘Æ°á»ng bí mật mà lại xông vào chá»— mai phục thế này? HÆ¡n nữa bá»n ta không hể nhận được thông báo.
Những câu há»i của gã thật chính xác và hóc búa, Cát Lão Tam Ä‘Æ°a lưỡi liếm môi, vừa định lên tiếng thì Tây Môn Triá»u NgỠđã nghênh ngang Ä‘i tá»›i.
hết: Hồi 41, xem tiếp: Hồi 42
Tài sản của danangcity

  #42  
Old 06-07-2008, 08:49 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 42

Huyết hải cựu lầu



Gã mÅ©i tẹt chòng chá»c nhìn Tây Môn Triá»u Ngá» Ä‘ang Ä‘i đến gần, sắc mặt thay đổi liên hồi, ra vẻ hết sức hoang mang thắc mắc.
Tây Môn Triá»u Ngá» mạnh tay xô Cát Lão Tam ra, nghiêng mắt nhìn gã mÅ©i tẹt, lạnh lùng
- Thế nào, trông khí sắc của bằng hữu dÆ°á»ng nhÆ° gai mắt đối vá»›i bá»n này phải không?
Gã mÅ©i tẹt cÆ°á»i khảy, gằn giá»ng :
- Tôn giá là ai?
Tây Môn Triá»u Ngá» quắc mắt giận dữ :
- Hạng nhãi nhép nhÆ° ngÆ°Æ¡i mà cÅ©ng đủ tÆ° cách há»i câu ấy sao? Ta đứng đây vá»›i thuá»™c hạ Äại Äao giáo các ngÆ°Æ¡i, lại mặc y phục của các ngÆ°Æ¡i, vậy theo tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i thì ta phải là ai nào?
Gã mÅ©i tẹt nghe vậy, tính kiêu căng liá»n giảm Ä‘i mấy phần, y ngÆ¡ ngẩn nhìn Cát Lão Tam.
Cát Lão Tam bèn vá» cẩn trá»ng nói :
- Bì đầu mục hãy liệu mà giữ cái đầu mình đấy. Vị này là đại ca trong NhÆ° à phủ, má»™t ngÆ°á»i tín cẩn của Nhiêm Công. Há» mặc y phục của ta là để che giấu tai mắt kẻ địch, Ä‘i thăm dò tin tức của Vô Song phái. Vừa rồi há» Ä‘ang hết sức tức giận, bởi năm ngÆ°á»i được phái Ä‘i - nhÆ° chúng ta đã thấy - chỉ còn hai ngÆ°á»i sống sót trở vá», còn ba ngÆ°á»i kia thì chín phần mÆ°á»i đã xuống gặp Diêm VÆ°Æ¡ng rồi. Vậy mà đầu mục còn trêu chá»c ngÆ°á»i ta...
Cát Lão Tam chau mày lúc lắc đầu, nói tiếp :
- Vậy chẳng phải đôi mắt mình quá kém cá»i Æ°? NgÆ°á»i ta Ä‘ang khi tức giận không có chá»— để trút...
Gã mÅ©i tẹt được gá»i là Bi đầu mục kéo Cát Lão Tam đến gần, hạ thấp giá»ng nói :
- NgÆ°Æ¡i nói cÅ©ng có lý, nhÆ°ng tại sao há» không theo Ä‘Æ°á»ng bí mật mà Ä‘i, lại xá»™c vào đây là sao?
Cát Lão Tam sầm mặt :
- Bì đầu mục, luận vá» thân phận trong giáo thì Bì An ngÆ°Æ¡i cao hÆ¡n Cát má»— thật, song kể vá» tuổi tác và kinh nghiệm thì ngÆ°Æ¡i hãy còn kém xe. NgÆ°Æ¡i nghÄ© thá»­ xem, ngÆ°á»i ta đã mặc y phục của ta, không trở vá» qua khu vá»±c canh phòng của ta thì trở vá» theo lối nào? Vả lại, Äại Hà trấn bốn bá» trùng trùng mai phục, có chừa ra má»™t con Ä‘Æ°á»ng bí mật hay không cÅ©ng chÆ°a dám chắc. Việc của thượng cấp Ä‘á»u thể cho ngÆ°Æ¡i biết toàn bá»™ và giải thích rõ ràng vá»›i ngÆ°Æ¡i? NhÆ° vậy chẳng hóa ra tiết lá»™ bí mật còn gì? Nếu nhÆ° má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết thì Vô Song phái e cÅ©ng đã biết từ lâu rồi.
Gã mÅ©i tẹt Bì An xoa hay tay vào nhau, tuy y đã tin, song vẫn còn thắc mắc há»i :
- Ta hãy còn má»™t Ä‘iá»u chÆ°a rõ, há» là các vị đại ca trong NhÆ° à phủ, sao lại tìm đến ngÆ°Æ¡i thế này?
Cát Lão Tam tức giận :
- Sao? Cát Lão Tam là má»™t kẻ thấp hèn không đáng giao thiệp vá»›i ngÆ°á»i ta phải không? Chỉ những ngÆ°á»i có địa vị nhÆ° Bì đầu mục má»›i đủ tÆ° cách chứ gì?
Bì An vội nói :
- Ôi, ôi ngÆ°Æ¡i làm sao thế này? Chẳng qua ta chỉ há»i vậy thôi, việc gì đâu mà nổi nóng thế? NgÆ°Æ¡i cÅ©ng phải thông cảm cho ta chứ, tín hiệu khi nãy hẳn là ngÆ°Æ¡i có nghe, nếu thượng cấp há»i mà ta không trả lá»i được thì làm sao đây?
Cát Lão Tam trợn mắt, giá»ng hằn há»c :
- Bì đầu mục rõ là lôi thôi, y phục của há» chính là do đại giáo đầu hàng chữ Äịa cho mượn, trÆ°á»›c khi bá» Ä‘i, đại giáo đầu còn sợ má»™t số huynh đệ chúng ta hiểu lầm nên má»›i chủ ý bảo ta tiếp ứng. Ta cÅ©ng lại không dám khinh suất, má»›i chá»n lấy má»™t vị huynh đệ linh lợi theo cùng. Việc này là sau khi ÄÆ¡n đầu mục của bá»n ta rá»i khá»i má»›i xảy ra, đại giáo đầu hàng chữ Äịa lại còn trịnh trá»ng dặn bảo ta tuyệt đối không được để lá»™ tin tức. Sở dÄ© đại giáo đầu tìm đến ta là vì các vị đại ca này chỉ tiện Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ngang qua đây thôi, chứ ta là hạng nào mà dám tá»± phụ má»™t bÆ°á»›c lên trá»i?
Kha Nhẫn sải bÆ°á»›c Ä‘i tá»›i, ra chiá»u sốt ruá»™t nói :
- Lão Tam ca, vị đại ca của NhÆ° à phủ đã nổi giận lên rồi, bảo huynh đệ đến há»i xem bên này là có ý gì, định gây khó khăn phải không?
Cát Lão Tam chưa kịp đáp, Bì An đã hốt hoảng nói :
- Phiá»n lão đê tức khắc báo lại giùm, bảo là bá»n này chỉ há»i vậy thôi chứ không há» có ác ý gì cả, sẽ cho Ä‘i ngay, sẽ cho Ä‘i ngay.
Vừa nói vừa Ä‘Æ°a nhanh ngá»n đại Ä‘ao trong tay lên ba lần, Ä‘oạn lại quét má»™t vòng trên không, thế là bá»n Äại Äao giáo liá»n lui ra, trên lầu, bốn bá» còn vang lên tiếng khép cá»­a sổ, tiếng thở phào và tiếng buông binh khí cung tên xuống.
Cát Lão Tam cũng thầm thở phào, khẽ nói :
- Bì đầu mục, cũng may là chưa xảy ra sự cố gì, chứ không thì các vị đại ca này chỉ cần báo lại với các vị giáo đầu, cam đoan cái đầu hai ta khó mà giữ nổi trên cổ.
Bì An cũng thở phào :
- Äúng vậy, đúng vậy...
Tây Môn Triá»u Ngá» chắp tay sau lÆ°ng nghênh ngang Ä‘i tá»›i, hất hàm nói :
- Cát Lão Tam, y đã rõ chuyện chÆ°a? Hay là định giữ bá»n này lại Ä‘Æ°a đến NhÆ° à phủ hoặc Ä‘Æ°a đến chá»— Hàn Mạc Song Thứu hả?
Hạng Chân cÅ©ng lạnh lùng tiếp lá»i :
- Các ngÆ°Æ¡i còn lôi thôi vá»›i chúng ta làm gì? NgÆ°á»i của ta đến giá» vẫn chÆ°a vào được, để trá»… nãi rồi Nhiêm Công quở mắng ai hả? Lại còn bá»n thuá»™c hạ Ä‘ang nóng lòng chỠđợi nữa...
Tây Môn Triá»u Ngá» ra vẻ hốt hoảng nói :
- Vâng thÆ°a đại ca, vậy là không xong rồi, thật bá»±c mình bá»n hồ đồ này đã làm mất thá»i gian...
Bì An vội vàng tiến tới hai bước, vòng tay khom mình nói :
- Xin vị đại ca này lượng thứ cho chúng tiểu nhân mắt kém, nhưng đó cũng là vì trách nhiệm, không dám khinh suất, xin đại ca rộng lòng khoan thứ cho một phen.
Tây Môn Triá»u Ngá» cÆ°á»i gằn :
- Äến bây giá» ngÆ°Æ¡i má»›i nói được mấy lá»i giống tiếng ngÆ°á»i, bá»n ta đã vất vả suốt cả ngày, hiện vẫn chÆ°a biết cục diện ra sao, vậy mà còn bị các ngÆ°Æ¡i gây khăn gây khó, ai mà chịu nổi chứ?
Bì An cÆ°á»i giả lả :
- Äại ca nói rất phải, rất phải.
Tây Môn Triá»u Ngá» lừ mắt :
- Hãy phái ngÆ°á»i Ä‘i tiếp ứng mau.
Bì An như chợt tỉnh trong mộng, vội khoát tay lớn tiếng nói :
- Ngụy Bàn Tử, Tiểu Lại Bì, các ngươi hãy đến tiếp ứng hai vị đại ca mau lên, còn đứng thừ ra đó nữa hả?
Lập tức trong nhóm giáo đồ Äại Äao giáo có hai hán tá»­ tiến ra, giắt nhanh ngá»n đại Ä‘ao vào bên lÆ°ng, tất tả chạy đến chỉ Ä‘iểm lối Ä‘i cho Lê Äông và Lá»— Hào tránh khá»i những cạm bẫy.
Ngay khi ấy, từ trên má»™t ngôi lầu phía nam bá»—ng vang lên hai tiếng sáo trúc “te...e te†má»™t dài má»™t ngắn, Bì An liá»n trợn mắt bá»±c tức làu bàu :
- Mẹ kiếp, có gì mà há»i kia chÆ°? Chả lẽ ta lại ngốc nghếch đến mức không phân biệt được gian tế vá»›i ngÆ°á»i của ta hay sao?
Má»™t tên Äại Äao giáo chạy đến, hối hả nói :
- Äầu mục, bên kia há»i việc gì đã xảy ra?
Bì An giậm chân hằn há»c đáp :
- Hãy trả lá»i là ngÆ°á»i của ta, còn tận tÆ°á»ng thì lão tá»­ sẽ báo cáo sau.
Gã giáo đồ Äại Äao giáo ấy gật đầu, liá»n từ trong lòng lấy ra má»™t cây sáo trúc bốn lá»— to cỡ ngón cái và dài chừng ba tấc, Ä‘Æ°a lên miệng thổi “tít tít te teâ€
nghe rất quái dị và lý thú.
Tây Môn Triá»u Ngá» sầm mặt nói :
- Bì đầu mục, khoảng đất trống phía trước là do các ngươi canh phòng và mai phục cũng do các ngươi bố trí, ngươi có rành rẽ không? à ta muốn nói là chỗ nào đi được, chỗ nào không đi được?
Bì An cÆ°á»i há» há» :
- Äại ca, thú thật đây là do bá»n tiểu nhân cùng các vị huynh đệ bên Hắc Thủ đảng há»p sức bố trí, đành rằng không rõ tận tÆ°á»ng, song nÆ¡i nào nguy hiểm, nÆ¡i nào Ä‘i được thì cÅ©ng biết đại khái. Có lẽ đại ca cÅ©ng hiểu, những thứ trò chÆ¡i này khi chÆ°a phát Ä‘á»™ng thì chỉ trừ móc thép, lÆ°á»›i tÆ¡ hoặc hầm chông là có tác dụng gây trở ngại hoặc tổn thÆ°Æ¡ng kẻ địch. Ngoài ra Ä‘á»u là những thứ vô tri vô giác, chỉ cần cẩn trá»ng má»™t chút là sẽ không có gì nguy hiểm cả.
ÄÆ°a mắt nhìn vẻ mặt Tây Môn Triá»u Ngá», Bì An lại nói tiếp :
- Tuy nhiên, nếu toàn bộ mai phục mà được phát động, cộng thêm phục binh khắp nơi đột kích, đối phương không rõ mà cứ ngoan cố xông vào thì, ha ha, kể như đâm đầu vào địa ngục biển lửa; uy lực của những thứ ấy thật là ghê gớm lắm...
Tây Môn Triá»u Ngá» cố dằn lòng, song cuối cùng vẫn không nén được há»i :
- Bì đầu mục, dÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°Æ¡i biết rõ uy lá»±c ghê gá»›m đến mức Ä‘á»™ nào phải không?
Bì An ngá»› ngÆ°á»i, mặt Ä‘á» bừng, cÆ°á»i gượng ấp úng nói :
- Tiểu nhân chưa được trông thấy, không rõ chỗ kỳ diệu của những mai phục ấy như thế nào, nhưng theo tiểu nhân suy đoán có lẽ cũng chẳng sai lệch là bao!
Tây Môn Triá»u Ngá» thất vá»ng, bá»±c tức gắt :
- Không biết thì chá»› có Ä‘oán bừa, kẻo ngÆ°á»i ta nghe mà phát á»›n!
Bì An thót ngÆ°á»i, không dám nói nữa, ngượng ngùng đứng thá»™n mặt ra, không ngá»›t liếc mắt nhìn trá»™m vẻ mặt của vị đại gia khó tính này.
Rồi thì, Lá»— Hào và Lê Äông mồ hôi nhá»… nhại Ä‘i đến, mặc dù hai ngÆ°á»i đã hết sức cẩn thận, và có ngÆ°á»i hÆ°á»›ng dẫn, song áo quần cÅ©ng bị móc rách nhiá»u chá»—, đầu tóc rối bù.
Thấy hai ngÆ°á»i Ä‘á»u tóc dài phủ vai, Bì An sá»­ng sốt kêu lên :
- Ủa, sao hỠcũng để tóc dài thế này?
Tây Môn Triá»u Ngá» thoáng giật mình song liá»n lanh trí quát :
- Äồ ngu, nếu không vậy thì làm sao trà trá»™n vào trong Vô Song phái được?
Cát Lão Tam liá»n phụ há»a :
- Äúng rồi, giả gì là phải giống nấy chứ?
Tây Môn Triá»u Ngá» lừ mắt nhìn Cát Lão Tam, nghi ngá» y đã nói má»™t câu hai nghÄ©a, bèn đánh trống lảng nói :
- Thôi, ta Ä‘i nào, đừng lôi thôi mất thá»i giá» nữa.
Äoạn quay sang Bì An nói tiếp :
- Lão đệ, đa tạ nhé!
Bì An vội khom mình nói :
- Äâu có gì, đâu có gì!
Thế là Tây Môn Triá»u Ngá» cùng Lê Äông, Lá»— Hào và Cát Lão Tam sải nÆ°á»›c Ä‘i vá» phía Hạng Chân. Kha Nhẫn cÆ°á»i thầm, cùng ngẩng đầu ưỡn ngá»±c bÆ°á»›c theo sau.
Hạng Chân nhìn má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i, lần lượt Ä‘i vào nhà. Kha Nhẫn vừa khép cá»­a lại, Cát Lão Tam bá»—ng quỳ sụp xuống đất.
Tây Môn Triá»u Ngá» giật mình sá»­ng sốt nói :
- Ủa? Ngươi làm sao thế này?
Cát Lão Tam mặt mày méo xệch, khàn giá»ng nói :
- Các vị đại gia, xin đừng bá» rÆ¡i tiểu nhân, phen này tiểu nhân kể nhÆ° đã phản giáo khi tổ, tÆ° thông cÆ°á»ng địch, việc nào cÅ©ng đáng chết Bì An lần. Các vị đại gia, bất luận thế nào tiểu nhân cÅ©ng phải Ä‘i theo các vị, không thì tính mạng khó thể bảo toàn.
Hạng Chân Ä‘Æ°a tay đỡ Cát Lão Tam đứng lên, cÆ°á»i nói :
- Äừng sợ, vừa rồi ngÆ°Æ¡i đã đóng kịch khá lắm, công lao chẳng phải nhá», ta đã hứa sẽ thu xếp cho ngÆ°Æ¡i má»™t chốn an thân, ngÆ°Æ¡i hãy yên tâm. “Hoàng Longâ€
Hạng Chân này đã hứa là dứt khoát giữ lá»i.
Cát Lão Tam nghe nhÆ° sấm nổi bên tai, hai mắt trợn trừng, tay chân lạnh cóng, mặt mày tái mét, hồi lâu má»›i run giá»ng nói :
- Äại gia là... Hoàng Long Æ°?
Tây Môn Triá»u Ngá» gằn giá»ng quát :
- Chả lẽ chúng đại gia đây trong lúc này còn có lòng dạ để mà đùa với ngươi sao hả?
Cát Lão Tam vỗ mạnh trán nói :
- Vâng, vâng. Äại gia mặc áo hoàng bào, ra tay nhanh nhÆ° chá»›p, lẽ ra tiểu nhân sá»›m đã Ä‘oán ra má»›i phải, ngoại trừ Hoàng Long ra còn ai lợi hại đến vậy nữa...
Hạng Chân phất tay :
- Thôi, hiện tại nên thu xếp cho ngươi thế nào đây...
Cát Lão Tam vội nói :
- Không, Hạng đại gia, tiểu nhân phải đi theo các vị mới được.
Kha Nhẫn mỉm cÆ°á»i xen lá»i :
- Chỉ sợ là ngÆ°Æ¡i theo không kịp, bá»n này Ä‘ang định Ä‘á»™t nhập vào NhÆ° à phủ đây.
Cát Lão Tam mặt co giật liên hồi, vẻ tuyệt vá»ng nói :
- Vậy... vậy là... tiểu nhân chết chắc rồi còn gì?
Hạng Chân đi đến gần khẽ nói :
- Ngươi không chết đâu, chỉ cần ngươi ẩn nấp trên trần lầu đến sáng ngày mai là sẽ bình an vô sự!
Cát Lão Tam ngơ ngẩn nhìn Hạng Chân :
- Vậy nghĩa là sao?
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i :
- Thiết kỵ của Vô Song phái Hạng Chân sẽ đánh chiếm Äại Hà trấn vào sáng sá»›m mai!
Cát Lão Tam vẻ không tin :
- Nhanh vậy ư? E chẳng dễ dàng đâu!
Tây Môn Triá»u Ngá» bá»±c tức xen lá»i :
- Sự thật dễ dàng hay không rồi ngươi sẽ rõ! Hạng huynh đi thôi!
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i :
- Những ngÆ°á»i ở đây đã sắp vỠđến, rồi há» sẽ phát hiện ra tình hình tại đây, hiện giá» chúng ta chẳng thể để cho há» phát hiện, ý nhị vị thế nào?
Tây Môn Triá»u Ngá» mắt rá»±c sát cÆ¡, vung tay bổ xuống, gằn giá»ng nói :
- Giết!
Hạng Chân quay sang Cát Lão Tam nhoẻn cÆ°á»i há»i :
- Sau khi hỠvỠđến, bao giỠmới liên lạc với bên ngoài? Nói cách khác, nếu nơi đây xảy ra sự cố, bao lâu thì bên ngoài mới hay biết?
Cát Lão Tam ngẫm nghĩ một hồi mới đáp :
- Thông thÆ°á»ng thì cứ má»—i canh thứ là dùng sác trúc liên lạc má»™t lần. Còn nhÆ° không có biến cố hay việc gì đặc biệt thì ngÆ°á»i bên ngoài chẳng bao giá» nghi ngỠđâu!
Hạng Chân nhẹ gật đầu :
- Vậy thì ngÆ°Æ¡i hãy khoan lên trên trần lầu, cứ má»—i canh thứ liên lạc vá»›i há», nếu lỡ mà bại lá»™, trÆ°á»›c khi hỠđến đây ngÆ°Æ¡i vẫn còn thừa thá»i gian để lên trần lầu ẩn nấp, nhÆ° vậy có thể kéo dài thá»i gian cho bá»n ta hành Ä‘á»™ng, đến khi há» phát hiện có Ä‘á»™t biến, không chừng đại quân Vô Song phái đã kéo đến nÆ¡i; còn không thì bá»n ta có lẽ cÅ©ng đã xong việc, quay vỠđây đón ngÆ°Æ¡i.
Cát Lão Tam bắt đầu hiểu ra ý của Hạng Chân. Y mặt mày tái mét, Ä‘Æ°a tay lau mồ hôi trán, giá»ng khô khốc nói :
- Hạng đại gia muốn nói là... là phải giết hết bá»n ÄÆ¡n đầu mục Æ°?
Tây Môn Triá»u Ngá» giá»ng sắc lạnh xen lá»i :
- Äúng vậy, phải giết hết bằng không chúng ta sẽ bị bại lá»™, chẳng những không hoàn thành được trá»ng trách mà còn gây tổn thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng cho Vô Song phái nữa.
Cát Lão Tam rợn ngÆ°á»i :
- NhÆ°ng... nhÆ°ng há» gần 30 ngÆ°á»i, và lại là huynh đệ nhiá»u năm vá»›i tiểu nhân...
Kha Nhẫn khẽ thở dài, đến gần vỗ vai Cát Lão Tam, ôn tồn nói :
- Nay thì hỠđã không còn là huynh đệ của ngÆ°Æ¡i nữa rồi, giỠđây ngÆ°Æ¡i đã đứng chung hàng ngÅ© vá»›i bá»n ta, chiến đấu vì chân lý và chính nghÄ©a trên cõi Ä‘á»i.
NgÆ°Æ¡i là huynh đệ của bá»n ta, bá»n hỠđông ngÆ°á»i chẳng đáng lo ngại, trÆ°á»›c nay chúng ta vẫn quen lấy ít thắng nhiá»u, ngÆ°Æ¡i hãy chá» mà xem!
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i, rắn giá»ng tiếp lá»i :
- Hãy đợi đến sáng ngày mai, ngÆ°Æ¡i sẽ được tá»± do và lại giàu có, lui ra khá»i chốn giang hồ, lo mà làm ăn buôn bán, sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i thanh thản tá»± tại.
Cát Lão Tam buông tiếng thở dài thậm thượt :
- Má»i sá»± cÅ©ng đành trông cậy vào Hạng đại gia thôi, đêm hôm nay quả là gay cấn...
Bá»—ng, Tây Môn Triá»u Ngá» khẽ “Suỵt†má»™t tiếng, Hạng Chân cÅ©ng liá»n nghe có tiếng bÆ°á»›c chân hối hả và tiếng chuyện trò há»—n tạp, xem chừng cÅ©ng phải đến mấy mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i!
Cát Lão Tam ra chiá»u căng thẳng và sợ sệt, lúng búng nói :
- HỠđã vỠđến!
Hạng Chân thản nhiên cÆ°á»i :
- Äúng nhÆ° trong dá»± tính, phải không?
Ngay khi ấy, “Ầm†má»™t tiếng, cánh cá»­a đã bị đẩy mở, má»™t đám ngÆ°á»i áo lam ồ ạt tiến vào và Ä‘i thẳng lên lầu, có má»™t số rẽ sang nhà ngang hai bên. NgÆ°á»i nào cÅ©ng đất cát đầy mình, dáng vẻ Ä‘á»u rất má»i mệt, lao xao tìm trà tìm nÆ°á»›c để uống, không há» chú ý đến những sát tinh Ä‘ang đứng sau cá»­a.
Ba ngÆ°á»i áo lam Ä‘i sau cùng uể oải bÆ°á»›c vào. NgÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c râu ria xồm xoàm, mắt to mÅ©i lân, dáng vẻ cÅ©ng khá uy vÅ©. Y dùng tay phải phủi đất cát trên mình, giá»ng bá»±c bá»™i la to :
- Thôi đừng ồn ào nữa, vất vả suốt cả ngày rồi mà còn tinh thần đến vậy hả?
Chợt trông thấy Cát Lão Tam mặt mày trÆ¡ khấc và Hạng Chân đứng sau lÆ°ng Ä‘ang cúi thấp đầu nhẹ phất tay áo, gã râu xồm liá»n chau mày tức giận quát :
- Cát Lão Tam, ngÆ°Æ¡i ở nhà cả ngày mà trà nÆ°á»›c cÅ©ng chẳng lo sẵn, năm ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i bệnh hoạn cả rồi hay sao?
Kha Nhẫn rón rén cài then cửa lại.
Hai gã hán tá»­ đứng bên gã rầu xồm hằn há»c nói :
- Mẹ kiếp, thật tức chết Ä‘i được, thảy Ä‘á»u chui rúc trong nhà ngủ chứ gì?
Ngày mai bảo chúng đi đào địa đạo cho biết thân, quân chó má.
Cát Lão Tam bỗng trợn trừng mắt quát to :
- Câm hết mõm chó lại ngay, đừng nói là không có trà nước, mà ngay cả cơm tối lão tử cũng chẳng nấu cho lũ khốn kiếp các ngươi ăn.
Ba ngÆ°á»i Ä‘á»u không ngá» Cát Lão Tam lại cả gan dám chống cãi lại há». Sau má»™t thoáng kinh ngạc, gã râu xồm sấn tá»›i má»™t bÆ°á»›c vÆ°Æ¡n tay tóm lấy ngá»±c áo Cát Lão Tam, toét miệng mắng :
- Tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i đã ăn phải gan hùm mật gấu, lại dám chống đối ÄÆ¡n lão tổ tông của ngÆ°Æ¡i hả?
Hạng Chân buông tiếng cÆ°á»i khẽ, tiến tá»›i má»™t bÆ°á»›c nói :
- Còn ăn uống làm gì nữa? Ma no hay ma đói thì cũng như nhau thôi, đằng nào thì cũng phải chết.
Gã râu xồm điên tiết, trợn mắt quát to :
- Mẹ kiếp ngươi... Ủa? Ngươi là ai?
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i :
- Là ngÆ°á»i sẽ lấy đầu chó ngÆ°Æ¡i!
Gã râu xồm chưa kịp nói thêm thì trên lầu bỗng vang lên tiếng kêu la thảng thốt :
- Thôi chết, đã có gian tế lẻn vào đầy rồi!
- Hãy mau báo vá»›i ÄÆ¡n đầu mục, bá»n Lý Nhị Ba Ä‘á»u đã bị ngÆ°á»i ta ká»m chế rồi.
- Äao đâu rồi, Ä‘ao của ta...
Hạng Chân Ä‘iá»m nhiên nói :
- ÄÆ¡n đầu mục, giá» thì ngÆ°Æ¡i đã biết ta là ai rồi chứ?
Gã râu xồm ÄÆ¡n đầu mục buông tiếng hét vang, xô mạnh Cát Lão Tam vá» phía Hạng Chân, đồng thá»i xoay tay rút Ä‘ao, song Cát Lão Tam tuy loạng choạng chúi tá»›i mà không chạm trúng Hạng Chân. Hạng Chân nhÆ° quá»· mị đã lÆ°á»›t tá»›i, ngay khi ÄÆ¡n đầu mục đặt tay lên chuôi Ä‘ao thì má»™t làn bóng chưởng đã lÆ°á»›t qua yết hầu y.
Lập tức máu tươi phun ra xối xả, hai gã hán tử đứng sau vừa mới kinh hoàng hét lên được nửa tiếng thì đã bị một luồng kình lực hất bay lên không, rơi xuống ngoài năm thước.
Má»™t bóng ngÆ°á»i lÆ°á»›t qua đỉnh đầu Tây Môn Triá»u Ngá» bay thẳng lên lầu, lập tức tiếng rú thảm thiết vang lên liên hồi, bóng ngÆ°á»i ấy chính là “Kim Lôi Thủâ€
Kha Nhẫn.
“TrÆ°á»ng Luyện†Lê Äông và “Hành Giả†Lá»— Hào sá»›m đã chia nhau vào hai bên nhà ngang, chỉ nghe tiếng binh khí trúng vào thịt “phập phập†liên hồi, tiếng gào rú thảm thiết liên miên bất tuyệt...
Hai gã áo lam kinh hoàng từ trên lầu chạy xuống, rủi thay lại gặp phải Tây Môn Triá»u Ngá».
Tây Môn Triá»u Ngá» buông tiếng cÆ°á»i gằn, chá»›p nhoáng vung tay, “Thiết Ma Tý†lại bay vút Ä‘i. Hai gã áo lam chÆ°a kịp kêu lên má»™t tiếng thì đã phun máu xối xả, chia ra hai bên ngã khá»i thành cầu thang rÆ¡i xuống đất.
Một gã áo lam từ bên hông xông tới, vung đao bổ vào Hạng Chân.
Hạng Chân chẳng thèm tránh né, vá»›i tốc Ä‘á»™ nhanh đến mức ngá»n đại Ä‘ao chÆ°a kịp hạ xuống, má»™t chưởng đánh vào mạn sÆ°á»n đối phÆ°Æ¡ng, khiến hắn văng ngược ra sao va sầm vào tÆ°á»ng đá.
Một gã gầy gò nấp sau tủ áo, luýnh quýnh lấy sáo trục đưa lên miệng, còn chưa kịp thổi thì “Rắc†một tiếng, xương đã gãy vụn, gã áo lam gầy gò miệng hộc máu tươi ngã lăn xuống đất.
Cuộc chiến diễn ra chỉ trong khoảnh khắc rồi thì tất cả lại trở vỠvới sự yên lặng.
Cát Lão Tam lúc này Ä‘ang ôm đầu ngồi co ro nÆ¡i góc tÆ°á»ng, mặt màu trắng nhợt, toàn thân run lẩy bẩy, chẳng tài nào đứng lên được nữa.
Kha Nhẫn chậm rãi từ trên lầu đi xuống, toàn thân dính đầy máu tươi, vẻ mặt hết sức thâm trầm.
Hạng Chân chắp tay sau lÆ°ng đứng giữa sảnh Ä‘Æ°á»ng, thần sắc hết sức ung dung bình thản, Æ¡ thỠđảo mắt nhìn quanh, thái Ä‘á»™ hệt nhÆ° Ä‘ang chiêm ngưỡng má»™t bức danh há»a.
DÆ°á»›i chân thanh lầu, Tây Môn Triá»u Ngá» Ä‘ang lau sách máu trên ngá»n “Thiết Ma Tý†lên má»™t tá»­ thi, Ä‘iá»m nhiên nhÆ° Ä‘ang ở chốn không ngÆ°á»i, cảnh tượng tham khốc trÆ°á»›c mắt cÆ¡ hồ chá»› há» liên quan đến y.
Lê Äông và Lá»— Hào cÅ©ng toàn thân bê bết máu từ hai bên nhà ngang chạy ra, mái tóc dài rối bá»i, sát khí trên mặt hãy chÆ°a tiêu tan.
Hạng Chân xoa tay há»i :
- Không còn tên nào sống sót chứ?
Tây Môn Triá»u Ngá» vẫn cắm cúi lai chùi “Thiết Ma Týâ€, nhạt giá»ng nói :
- Hẳn là không còn nữa rồi!
Hạng Chân ngẩng lên nhìn Kha Nhẫn há»i :
- Kha huynh, trên lầu thế nào?
Kha Nhẫn giá»ng rá» rà đáp :
- Không chừa một tên, kể cả bốn tên đã bị Hạnh huynh khống chế huyệt đạo!
Hạng Chân gật đầu :
- Có tên nào phát ra tín hiệu không?
Kha Nhẫn mỉm cÆ°á»i :
- CÅ©ng có ngÆ°á»i định làm vậy, nhÆ°ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không kịp làm rồi!
Hạng Chân quay sang Lê Äông và Lá»— Hào cÆ°á»i há»i :
- Còn nhị vị thì sao?
Lê Äông có vẻ ngại ngùng đáp :
- Äá»u đã giải quyết hết rồi, có Ä‘iá»u đệ tá»­ tài hèn suýt nữa lãnh lấy má»™t Ä‘ao, áo bị rách toác má»™t Ä‘Æ°á»ng.
Hạng Chân gật đầu cÆ°á»i :
- Khá lắm, áo rách không hỠgì, cũng may đó không phải là áo của mình.
Má»i ngÆ°á»i nghe vậy phì cÆ°á»i. Tây Môn Triá»u Ngá» giắt “Thiết Ma Tý†vào trong áo, vá»— vá»— tay nói :
- Ngôi lâu này cách nhà gần nhất cÅ©ng trên năm sáu trượng, cá»­a sổ đóng chặt, bên ngoài lại thêm gió bấc lồng lá»™ng, hẳn là bá»n ngoài kia không hay biết gì đâu.
Hạng Chân gật đầu :
- Mong là như vậy!
Äoạn quay lại gá»i :
- Cát Lão Tam!
Chàng Ä‘Æ°a mắt nhìn Cát Lão Tam, y nhÆ° đã mất hết hồn vía, tay chân bải hoải, ngồi dá»±a vào góc tÆ°á»ng, chẳng nhúc nhích được nữa.
Lê Äông sải bÆ°á»›c đến gần, xách Cát Lão Tam lên nói :
- Này, Hạng sÆ° thúc Ä‘ang gá»i ngÆ°Æ¡i đấy.
Cát Lão Tam “ồ†lên má»™t tiếng, thở hắt ra má»™t hÆ¡i dài, hất đầu thật mạnh, giá» má»›i khôi phục lại tri giác, cất giá»ng yếu á»›t nói :
- Hạng đại gia... gá»i tiểu nhân Æ°?
Hạng Chân tiến tới, ôn tồn nói :
- Thế nào? Không được khá»e Æ°?
Cát Lão Tam lúng búng nói :
- Hạng đại gia... thảm khốc quá...
Hạng Chân vỗ vai y an ủi :
- Äã sống trên giang hồ là phải thích ứng vá»›i cách sinh tồn của giá»›i giang hồ.
Cho dù ta không muốn giết chóc, không mún tàn bạo, nhưng cũng không thể tránh được, đúng chăng?
Cát Lão Tam nhẹ gật đầu :
- Hệt như một cơn ác mộng, chỉ thoáng chốc đã bừng tỉnh, nhanh và khủng khiếp quá...
Hạng Chân nhoẻn cÆ°á»i :
- Thôi, ngÆ°Æ¡i hãy lên trên lầu chá», trÆ°á»›c hết đóng cá»­a lại cẩn thận, đừng quên Ä‘ung giá» liên lạc vá»›i bá»n há», hãy nhá»› cho kỹ đấy!
Cát Lão Tam rùng mình, sợ sệt nói :
- Nhưng, trong nhà nay toàn là xác chết...
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i :
- Chẳng có gì đáng sợ cả, ngươi cứ xem như hỠđang ngủ say vậy!
Cát Lão Tam lãi nhãi :
- Hạng đại gia, ngủ đâu phải như vậy, khủng khiếp quá, cả nhà lênh láng máu, tử thi trợn mắt nhe răng...
Tây Môn Triá»u Ngá» bá»±c bá»™i quát :
- Thôi Ä‘i, chẳng hiểu sao Äại Äao giáo lại có má»™t kẻ nhút nhát nhÆ° ngÆ°Æ¡i thế này. NgÆ°Æ¡i đừng thèm nhìn bá»n há», lâu rồi sẽ quen chứ gì? Bá»n ta hãy còn đại sá»± chÆ°a xong, chả lẽ ở lại đây bầu bạn vá»›i ngÆ°Æ¡i?
Hạng Chân lại vỗ vai Cát Lão Tam, ôn tồn nói :
- Bá»n ta Ä‘i đây, đến khi trá»i sáng là má»i sá»± sẽ qua, nhá»› là khi nào xảy ra biến cố, hãy lập tức lên lầu ẩn nấp, trá»i cÅ©ng đã sắp sáng rồi!
Thế là Hạng Chân phất tay tắt Ä‘i ngá»n nến to trên bàn, Ä‘oạn năm ngÆ°á»i khẽ khàng mở cá»­a ra, bổng Cát Lão Tam run giá»ng nói :
- Hạng đại gia!
Tây Môn Triá»u Ngá» sầm mặt tức giận quát :
- Mẹ kiếp, gì nữa thế hả?
Hạng Chân vá»™i ngăn lại, giá»ng bình thản há»i :
- Việc gì vậy?
Cát Lão Tam run giá»ng nói :
- Hạng đại gia chưa giải huyệt cho tiểu nhân, sắp đến giỠTý rồi...
Hạng Chân bật cÆ°á»i :
- Ta không há» Ä‘iểm huyện ngÆ°Æ¡i, đó chẳng qua là phÆ°Æ¡ng pháp gạt ngÆ°Æ¡i vâng lá»i thôi. NgÆ°Æ¡i an tâm rồi chứ?
Äoạn tiện tay khép cá»­a lại. Năm ngÆ°á»i thoáng khom mình phóng nhanh Ä‘i trong bóng đêm mịt mùng.
hết: Hồi 42, xem tiếp: Hồi 43
Tài sản của danangcity

  #43  
Old 06-07-2008, 08:53 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 43

Äá»™t nhập NhÆ° à phủ



Năm ngÆ°á»i đến má»™t khúc quanh, má»p xuống ngÆ°ng thần quan sát, Tây Môn Triá»u Ngá» hạ thấp giá»ng nói :
- Hạng huynh có biết Như à phủ nằm ở hướng nào không?
Hạng Chân lắc đầu :
- Tại hạ không rõ!
Kha Nhẫn tiếp lá»i :
- Như à phủ hẳn là hết sức nguy nga tráng lệ, chúng ta cứ đột nhập vào một tòa nhà như vậy thì sẽ không lầm đâu!
Hạng Chân gật đầu :
- CÅ©ng đành vậy thôi! Bây giá» chúng ta chia làm ba nhóm, nhóm sau Ä‘i theo nhóm trÆ°á»›c, tại hạ Ä‘i đầu mở Ä‘Æ°á»ng. Tây Môn Ä‘Æ°Æ¡ng gia Ä‘i cùng Lê Äông, Kha huynh Ä‘i cùng Lá»— Hào, nhÆ° vậy sẽ tránh được bại lá»™ hành tung cùng lúc, hai nữa là có thể tiếp ứng lẫn nhau.
Bốn ngÆ°á»i cùng gật đầu, Hạng Chân liá»n tung mình phóng Ä‘i nhÆ° má»™t làn khóc, loáng cái đã ra ngoài chín mÆ°á»i trượng.
Tây Môn Triá»u Ngá» vá»— vai Lê Äông, hai ngÆ°á»i cÅ©ng liá»n phi thân theo sau, tiếp đến là Kha Nhẫn cùng Lá»— Hào.
Hạng Chân thoáng chốc đã vượt qua con Ä‘Æ°á»ng ngang, phía trÆ°á»›c là má»™t dãi nhà thấp, từ trên mái nhà phóng mắt nhìn, có thể trông thấy nốt cánh rừng rậm rạp.
Trong rừng có ánh đèn lấp lánh, loáng thoáng má»™t ngôi nhà đồ sá»™ nguy nga, hệt nhÆ° má»™t con thú khổng lồ có rất nhiá»u mắt sáng.
Vừa định ngoảnh lại ra hiệu, Hạng Chân chợt nghe có tiếng bÆ°á»›c chân vang lên từ bên kia dãy nhà trÆ°á»›c mặt, liá»n vá»™i nép sát vào vách tÆ°á»ng, Ä‘Æ°a tay gỡ lấy má»™t miếng đất vôi, vung tay ném ra sau.
Liá»n sau đó, từ nÆ¡i cuối dãy nhà đã xuất hiện hai hàng đại hán áo Ä‘á». Há» Ä‘i rất nhanh và luôn đảo mắt nhìn quanh má»™t cách thận trá»ng, ngÆ°á»i nào cÅ©ng vÅ© khí lăm lăm trong tay, ra chiá»u rất vá»™i vã căng thẳng, thoáng chốc hỠđã Ä‘i qua.
Hạng Chân vừa định Ä‘i tiếp bá»—ng đầu kia Ä‘Æ°á»ng ngang lại có má»™t toán ngÆ°á»i nhanh bÆ°á»›c Ä‘i tá»›i, văng vẳng còn nghe tiếng thú gầm gừ.
Hạng Chân phản ứng rất nhanh nhẹn, chàng vừa nghe tiếng thú liá»n biết ngay đó là loài chó hết sức hung tàn, trong lúc cấp bách, chàng nhanh chóng vá»— tay hai cái, đồng thá»i nhanh nhÆ° chá»›p lao vá» phía địch.
Äó là má»™t toán đại hán vạm vỡ mặc quần áo da màu vàng sậm, chừng hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i. Trong tay tám đại hán Ä‘i đầu có dắt má»™t chó vằn vện rất to lá»›n, hàm răng sắc nhá»n và đôi mắt xanh rá»n, phối hợp vá»›i màu lông vàng Ä‘en lẫn lá»™n, trông chẳng khác nào tám con báo hung tợn.
Hãy còn cách ba bốn trượng, tám con chó đã ngá»­i thấy hÆ¡i hÆ°á»›m của Hạng Chân, chúng liá»n lồng lá»™n lên, tám đôi mắt xanh hung tợn cùng hÆ°á»›ng vá» phía Hạng Chân Ä‘ang lao tá»›i, tiếng gầm gừ lập tức trở thành tiếng sủa vang dá»™i.
Bá»n đại háo áo da có lẽ cÅ©ng là những tay từng trải sóng gió, vừa thấy có Ä‘iá»u khác là liá»n nhanh chóng tản ra, song chÆ°a kịp nhận định việc gì xảy ra thì Hạng Chân đã lao đến trên đỉnh đầu há».
Gã đại hán cầm đầu mặt đầy thịt ngang vừa nhác thấy bóng dáng Hạng Chân đã lẹ làng nhảy chéo sang bên ba bÆ°á»›c, ngá»n quá»· đầu Ä‘ao lóe lên sáng ngá»i bổ thẳng tá»›i, đồng thá»i quát to :
- Bao vây lấy hắn!
Trong khi ấy tám con chó dữ cÅ©ng đã được thả ra, trong tiếng sủa vang lao nhanh tá»›i, Hạng Chân lá»™n ngÆ°á»i trên không, tránh khá»i ngá»n quá»· đầu Ä‘ao bổ tá»›i.
Không chỠcho đối phương kịp có động tác tiếp theo, “Bộp†một tiếng, gã đại hán ấy đã văng bật ra xa hơn trượng.
Thế là trÆ°á»›c khi con chó đầu tiên lao đến, Hạng Chân đã chá»›p nhoáng hạ gục đối phÆ°Æ¡ng năm ngÆ°á»i, tả chưởng vung ra, con chó lao tá»›i đầu tiên đã văng bay ra xa trong tiếng rú thảm thiết.
Hạng Chân một chiêu đắc thủ, lập tức sấn tới, lại hai con chó dữ rú lên thảm thiết, gan ruột lòng thòng văng bắn ra xa.
Một gã đại hán thảng thốt hét to :
- Phát tín hiệu mau, có gian...
Tiếng “Tế†chÆ°a kịp thốt ra khá»i miệng thì đã há»± lên má»™t tiếng Ä‘au Ä‘á»›n, tay ôm bụng ngã gục xuống đất. CÅ©ng trong lúc ấy, má»™t gã đại hán vừa định lắc chiếc chuông đồng trong tay, Hạng Chân đã lao tá»›i nhÆ° gió cuốn, má»™t chưởng đánh y lao bổng lên không.
Tiếng ngÆ°á»i la hét kinh hoàng, tiếng chó sủa inh á»i, Hạng Chân vung Ä‘á»™ng song chưởng nhanh nhÆ° tia chá»›p, tiếng rú thảm thiết vang lên liên hồi. Bóng ngÆ°á»i nhấp nhoáng, ánh Ä‘ao chá»›p ngá»i, song chỉ thoáng chốc tất cả Ä‘á»u ngÆ°ng lặng, những gì vừa xảy ra tưởng chừng chỉ là ảo ảnh.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên đó không phải là ảo ảnh, hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i tá»­ thi ngổn ngang, máu tÆ°Æ¡i lênh láng trên mặt đất, má»™t sá»± thất hết sức hiển nhiên.
Tứ phía Ä‘á»u có tiếng bÆ°á»›c chân và tiếng quát tháo nhau vá» hÆ°á»›ng này, thỉnh thoảng còn văng vẳng từng hồi tiếng chuông lanh lảnh, hiển nhiên đối phÆ°Æ¡ng đã phát giác có Ä‘iá»u khác lạ rồi.
Hạng Chân quét mắt nhìn tám xác chết dÆ°á»›i đất, trên móng của chúng Ä‘á»u loáng thoáng ánh lam, hiển nhiên là có kịch Ä‘á»™c. Chàng khẽ buông tiếng cÆ°á»i khảy, tung mình phóng Ä‘i vào trong bóng tối.
Tiếng Tây Môn Triá»u Ngá» khẽ vang lên :
- Hạng huynh, thế nào?
Hạng Chân không dừng lá»i, vá»t ngÆ°á»i lên cao và nói :
- Trong rừng kia nhất định là Như à phủ.
Thế là năm ngÆ°á»i vẫn chia làm ba nhóm lần lượt nhÆ° sao bắng vượt qua dãy nhà tháp, bá» lại tiếng quát tháo và bóng ngÆ°á»i nhốn nháo phía sau, giỠđây chỉ cần qua khá»i triá»n đồi là có thể tiến vào trong rừng.
TrÆ°á»›ng khi lên đồi, Hạng Chân tung mình lên cao hÆ¡n tám trượng, hệt nhÆ° cánh chim bay trong trá»i đêm, liá»n tức có bóng ngÆ°á»i nhô lên từ ba nÆ¡i đất trÅ©ng, thảy Ä‘á»u ngÆ°á»›c mặt nhìn lên, lòng đầy nghi hoặc chẳng ró trên không là con vật gì.
Tây Môn Triá»u Ngá» cùng Lê Äông theo nhau đến, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u già dặn kinh nghiệm, nhìn qua là hiểu ngay dụng ý của Hạng Chân. Tây Môn Triá»u Ngá» bất giác khen thầm, bèn lao bổ vào toán Ä‘inh gần nhất.
Toán canh phòng ấy gồm có năm ngÆ°á»i ở dÆ°á»›i má»™t khoảng đất trÅ©ng nằm bên phải triá»n đồi, trong khi chÆ°a rõ cái bóng trên trá»i là gì thì hai bóng ngÆ°á»i đã lao chụp xuống đỉnh đầu.
Má»™t gã đại hán áo da chợt nghe kình phong ập tá»›i, vá»™i quay phắt lại nhìn, cÅ©ng là nhìn lần cuối cùng trong Ä‘á»i. “Thiết Ma Tý†đã chá»™p vào sá» y, má»™t tiếng rên cÅ©ng chẳng kịp phát ra; đồng thá»i má»™t gã khác cÅ©ng đã bị văng bay ra xa hÆ¡n mÆ°á»i thÆ°á»›c.
Cũng lúc ấy, một sợi xích bạc cũng quàng vào cổ một gã áo da, ném ra ngoài bảy thước; còn lại hai tên vừa định vung đao thì đã hự lên một tiếng khô khan. Một tên dang hai tay ra ngã úp xuống đất, còn một tên thì bị “Thiết Ma Tý†xuyên thủng yết hầu.
Bên kia, Kha Nhẫn và Lá»— Hào cÅ©ng lên đến gần má»™t chốt canh bên trái cánh rừng, chốt canh này chỉ có ba tên, Lá»— Hào lao tá»›i trÆ°á»›c, ngá»n Hành Giả côn thò ra thụt vào loáng cái đã quét ngã má»™t tên.
Còn lại hai tên vừa má»›i bật lên má»™t tiếng kinh hãi, song chưởng của Kha Nhẫn đã phóng tá»›i, há» chÆ°a kịp trông rõ mặt mÅ©i đối phÆ°Æ¡ng ra sao thì đã ngã xuống đất, hồn lìa khá»i xác.
Chốt canh nÆ¡i giữa bên ven rừng cÅ©ng có ba ngÆ°á»i, bá»n hỠđã phát giác có Ä‘iá»u khác lạ, má»™t giá»ng ồ á» từ trong tối vang lên :
- Thiệu Tam, bên kia có việc gì không?
NhÆ°ng tiếng nói nhanh chóng lan Ä‘i trong gió rét, ngÆ°á»i này Ä‘ang cảm thấy má»™t ná»—i rá»n rợn len vào lòng, bá»—ng sau lÆ°ng vang lên má»™t giá»ng lạnh lùng nói :
- Có, và việc này cũng liên quan đến tính mạnh ngươi nữa!
NgÆ°á»i này phản ứng cÅ©ng khá nhanh, vừa nghe giá»ng nói khác lạ, lập tức thụp ngÆ°á»i, ngá»n quá»· đầu Ä‘ao quét nhanh ra sau.
Song vẫn muộn mất, một bóng đen đã lướt qua ngực y, hệt như chiếc búa ngàn cân nện mạnh vào, “Ụa†lên một tiếng máu từ miệng phun ra xối xảm, ngã ụp xuống đất.
Hai tên đồng bá»n của y lại còn Ä‘i sá»›m hÆ¡n má»™t bÆ°á»›c, lúc này đã nằm yên bên cạnh, má»™t tên vỡ sá» và má»™t tên gan ruá»™t lòng thòng.
NgÆ°á»i ra tay chẳng ai khác, chính là Hạng Chân. Chàng xoa tay khẽ buông tiếng thở phào, Tây Môn Triá»u Ngá», Kha Nhẫn, Lê Äông, Lá»— Hào lẳng lặng đến gần.
Kha Nhẫn nhìn Hạng Chân, nhoẻn cÆ°á»i khẽ nói :
- Äã diệt sạch rồi chứ?
Hạng Chân gật đầu cÆ°á»i :
- Vâng, cũng chẳng khó khăn gì lắm!
Tây Môn Triá»u Ngá» nôn nóng nói :
- Hạng huynh, bước tiếp theo thì sao? Vào thẳng Như à phủ chứ?
Hạng Chân bặm môi :
- Cũng đành vậy thôi! Nhưng tốt hơn hết là không nên để lộ hành tung nữa, kẻo để hỠnhận ra ý đồ của chúng ta thì sự việc sẽ càng khó khăn hơn.
Kha Nhẫn trầm ngâm :
- Nhưng nếu chúng ta cứ lẩn tránh thì e rằng khó mà đột nhập được!
Hạng Chân ngÆ°á»›c mắt nhìn trá»i :
- Chúng ta cứ tùy cơ ứng biến, mong là có thể đạt được mục đích. Bây giỠchúng ta vẫn theo cách thức cũ, chia làm ba nhóm yểm trợ lẫn nhau.
Không chá» má»i ngÆ°á»i lên tiếng, Hạng Chân đã tung mình lÆ°á»›t Ä‘i, loáng cái đã mất dạng.
Äến dÆ°á»›i má»™t ngá»n cây cao to, Hạng Chân nấp vào sau cây, chú mục xem xét tòa nhà đồ sá»™ trÆ°á»›c mặt, không sai, quả đã tìm đúng chá»— rồi!
Chỉ thấy má»™t bia đá to cao hÆ¡n trượng dá»±ng trÆ°á»›c tòa nhà cách chừng mÆ°á»i bÆ°á»›c, trên bia đá có ba chữ “NhÆ° à phủ†to lá»›n màu vàng kim.
Äây quả là má»™t dinh lÅ©y nguy nga toàn xây bằng những tảng đá hoa to lá»›n, diện tích chừng năm trăm trượng vuông và được chia làm hai tầng, ở giữa dÆ°á»ng nhÆ° là má»™t khoảng đất trống. Giữa khoảng đất trống ấy là sáu bảy ngôi lầu các rất tinh xảo và trang nhã.
Hạng Chân chÆ¡m chá»›p mắt, lại tiếp tục xem xét, tòa thạch bảo này chỉ có má»™t cánh cá»­a to màu Ä‘en tuyá»n, chiá»u cao và chiá»u rá»™ng chừng hai trượng, hiển nhiên không phải thép thì cÅ©ng là sắt. Lúc này cá»­a Ä‘ang đóng chặt, trông hết sức kiên cố, chỉ sợ trăm ngàn cân thuốc nổ cÅ©ng chÆ°a chắc phá vỡ được.
Hai bức tÆ°á»ng trên dÆ°á»›i cách mÆ°á»i thÆ°á»›c là có má»™t ô cá»­a số gắn thanh sắt to cỡ cánh tay trẻ con và cánh cá»­a cÅ©ng là bằng sắt, toàn bá»™ Ä‘á»u được nối liá»n vào trong những khe đá xung quanh, có ô cá»­a còn sáng ánh đèn, có ô cá»­a thì tốt mịt.
Tòa thạch bảo này hình khối vuông, hệt như một thành trì bằng sắt, vững chắc nằm giữa khu rừng, chẳng những hình thế kiên cố mà còn chiếm ưu thế vỠđịa lợi, nếu muốn tấn công vào tòa thạch bảo này chắc chắn phải máu chảy thành sông, thây chất như núi.
Hạng Chân bất giác chau mày, Ä‘ang cảm giác khó khăn thì Tây Môn Triá»u NgỠđến gần. Vị đại Ä‘Æ°Æ¡ng gia Thiên Kỵ minh này cÅ©ng lắc đầu quầy quậy, thấp giá»ng nói :
- Ôi chà, Như à phủ này thật chẳng khác chi Tử Cấm Thành, quả là kiên cố!
Nếu chỉ dùng sức ngÆ°á»i thì chẳng cách nào công phá nổi.
Hạng Chân trầm giá»ng :
- Nếu nhÆ° mở được cá»­a cổng và phá bá» mấy ô cá»­a sổ kia thì tình hình sẽ khá hÆ¡n, còn nhÆ° chỉ bằng vào sức ngÆ°á»i mà tấn công thì quả là khó khăn.
Tây Môn Triá»u Ngá» khẽ đằng hắng :
- Äúng vậy, hãy xem những tảng đá kia, tảng nào cÅ©ng to dày cả trượng; bá» tÆ°á»ng cÅ©ng cao hÆ¡n năm trượng, thật chẳng hiểu bá»n hỠđã xây dá»±ng bằng cách nào?
Hạng Chân cÆ°á»i :
- Chẳng gì khác hơn là trí tuệ và nghị lực!
Tây Môn Triá»u Ngá» thở hắt ra bá»—ng nói :
- Hạng huynh có nhận thấy không? Xung quanh NhÆ° à phủ chẳng có bóng dáng má»™t ngÆ°á»i nào cả.
Hạng Chân nhẹ gật đầu :
- Vâng, bá»n canh phòng nhất định là đã ẩn nấp trong bóng tối! Bây giá» chỉ còn cách phải mạo hiểm thôi, để má»™t tình tại hạ tiá»m nhập vào trÆ°á»›c, quét sạch má»™t chá»— trống cho má»i ngÆ°á»i vào. Sau đó chúng ta chá» lúc Vô Song phái tấn công sẽ tìm cách mở cổng và phá cá»­a sổ, chuẩn bị ná»™i ứng hầu giành lấy thắng lợi vá»›i tổn thất thấp nhất. ÄÆ°Æ¡ng nhiên đó chỉ là kế hoạch, còn thành công hay không cÅ©ng chÆ°a biết chắc, chúng ta chỉ còn cách tận lá»±c thôi!
Tây Môn Triá»u Ngá» thoáng ngẫm nghÄ© :
- CÅ©ng đành vậy thôi! Hạng huynh hãy hết sức thận trá»ng, NhÆ° à phủ không nhÆ° các nÆ¡i khác, rất đông đảo cao thủ và phòng bị rất nghiêm ngặt!
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i :
- Tại hạ nhất định sẽ thận trá»ng!
Äoạn tung mình lÆ°á»›t Ä‘i nhÆ° tia chá»›p, vượt qua tấm bia đá NhÆ° à phủ, nhẹ nhàng phóng lên bá» tÆ°á»ng. Vừa má»›i hạ chân xuống thành tÆ°á»ng, Hạng Chân bá»—ng nghe hai tiếng “kẹt kẹt†rất khẽ. Chàng vá»™i má»p ngÆ°á»i xuống, chỉ thấy cách ngoài năm bÆ°á»›c, má»™t tảng đá to trên thành tÆ°á»ng đã xê dịch sang bên, hai bóng ngÆ°á»i thò đầu ra dáo dác nhìn quanh, má»™t bóng ngÆ°á»i thấp giá»ng nói :
- Tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i có nhìn kỹ không đấy? Có bóng ngÆ°á»i thật không?
NgÆ°á»i kia có vẻ nghi hoặc má»™t hồi, Ä‘oạn ngập ngừng nói :
- Vừa rồi từ trong ô cá»­a dÆ°á»ng nhÆ° trông thấy có má»™t bóng ngÆ°á»i thấp thoáng nhÆ°ng nhanh quá, ta cÅ©ng không dám quả quyết...
- Hừ, bên này tổng cá»™ng có đến mÆ°á»i lăm ô cá»­a ngầm, bao nhiêu ngÆ°á»i canh phòng mà chẳng ai trông thấy gì, chả lẽ lại chỉ má»—i mình ngÆ°Æ¡i trông thấy sao? Mẹ kiếp, ta thấy tám phần là ngÆ°Æ¡i đã hoa mắt, còn hai phần kia là sợ quá đâm ra rối loạn thần kinh đó thôi.
NgÆ°á»i kia buông tiếng mắng chá»­i, chõi hai tay trèo lên trên, vặn vẹo ngÆ°á»i cho giãn gân cốt, Ä‘oạn rút ngá»n quá»· đầu Ä‘ao bên lÆ°ng ra, hậm há»±c nói :
- Ngươi đừng có ở đây ra oai, lão tử cẩn thận một chút đâu có gì là sai, cho dù là hoa mắt thì cũng chẳng hỠgì, dẫu sao cũng còn hơn là bị gian tế lẻn vào.
Äoạn cầm Ä‘ao bắt đầu cẩn thận sục tìm, lại còn rÆ°á»›n cổ nhìn ra ngoài, lá»™ vẻ hết sức trịnh trá»ng.
Song, lúc này Hạng Chân sá»›m đã xuống khá»i bá» tÆ°á»ng, Ä‘ang tiếng thẳng vá» phía sáu bảy tòa nhà tráng lệ kia.
Lúc này Hạng Chân đã đại khái trông thấy rõ địa hình của NhÆ° à phủ, bảy ngôi lầu cao rất tráng lệ nằm giữa khoảng đất trống trung tâm tòa thạch bảo. Bảy ngôi lầu này tuy tá»a lạc riêng biệt, song được nối liá»n bởi má»™t hành lang dài và thông nhau bằng những lối Ä‘i lát đá màu trắng xám.
Xung quanh còn có giả sơn, giàn hoa, hồ cá, thủy tạ, cảnh sắc hết sức thanh nhã.
Hạng Chân ngắm một tòa nhà nguy nga nhất tiến tới, lòng thầm nhủ :
- Xem ra Hắc Nhiá»…m Công chẳng những võ công cao cÆ°á»ng mà cuá»™c sống cÅ©ng rất biết hưởng thụ, ná»™i trông phủ đệ nhÆ° thành lÅ©y, nhà cá»­a cung Ä‘iện, cÅ©ng đủ hiểu lão già ấy chẳng phải là Ä‘Æ¡n giản, những nhân vật võ lâm tầm thÆ°á»ng đâu có bản lÄ©nh đến vậy.
Chàng lách ngÆ°á»i vào sau má»™t hòn giả sÆ¡n, bốn bá» vắng ngắt và tối mịt không thấy có ngÆ°á»i tuần tra canh gác, thậm chí đến má»™t dịch phu đánh trống canh cÅ©ng không có.
Hạng Chân là ngÆ°á»i già dặn kinh nghiệm giang hồ, từng trải qua biết bao kinh hiểm tuyệt địa, chàng rất hiểu sá»± yên tÄ©nh trÆ°á»›c mắt không phải là má»™t dá»± báo tốt lành. Äối phÆ°Æ¡ng không phải kẻ ngu ngốc trong lúc dầu sôi lá»­a bá»ng mà lại chểnh mảng khinh suất đến thế.
Äiá»u duy nhất có thể giải thích là đối phÆ°Æ¡ng nhất định đã bố trí tất cả các chốt phòng thủ ở trong bóng tối và những mai phục ấy chắc chắn là hết sức nguy hiểm.
Hạng Chân nấp sau hòn giả sÆ¡n quan sát xung quanh thật kỹ lưỡng, bá»—ng chàng phát hiện ra má»™t trò chÆ¡i nho nhá», chàng bất giác mỉm miệng cÆ°á»i. Thì ra chàng đã trông thấy những sợi dây tÆ¡ màu tím giăng đầy khắp nÆ¡i trên mặt đất và phần đầu của những dây tím ấy có sợi khuất dÆ°á»›i đất, có sợi khuất trong bụi cá», có sợi khuất trong khe hòn già sÆ¡n...
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Hạng Chân hiểu rất rõ, nếu chạm vào những dây tÆ¡ ấy, không gây báo Ä‘á»™ng thì cÅ©ng khởi phát mai phục...
Chàng thầm thở phào, cũng may là chàng đã chú ý từ trước, bằng không trong lúc cấp bách vội vàng, khó bảo đảm là không chạm phải.
Hạng Chân nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc, lại tiếp tục thận trá»ng tiến dần đến trÆ°á»›c thá»m đá to rá»™ng của ngôi lầu ấy. Ngẫm nghÄ© má»™t hồi, chàng không Ä‘i lên theo bậc cấp, tuy biết rõ qua khá»i bậc cấp là có thể tiến thẳng vào nhà; song chàng cÅ©ng hiểu rõ là đối phÆ°Æ¡ng hẳn cÅ©ng đã nghÄ© nhÆ° vậy. Thế là chàng bèn ngồi thụp xuống dÆ°á»›i lan can hành lang, chầm chậm theo phía bên tiến vào.
Äá»™t nhiên, tiếng bÆ°á»›c chân chắc nịch vang lên từ đầu kia hành lang, Hạng Chân liá»n đứng lại, chú mắt nhìn vá» phía ấy. Lát sau, hai bóng ngÆ°á»i đã từ bên kia vòng qua.
Äó là hai ngÆ°á»i đàn ông trung niên cao to vạm vỡ, má»™t ngÆ°á»i ánh mắt sắc lạnh, đôi môi má»ng dính, đầy vẻ vô tình và tàn bạo. Còn ngÆ°á»i kia đầu to tai cả, đôi mắt ti hí, vẻ mặt trÆ¡ khất thâm trầm. Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u im lặng bÆ°á»›c nhanh qua chá»— Hạng Chân ẩn nấp, Ä‘i thẳng vá» phía cá»­a chính ngôi lầu trÆ°á»›c mặt.
Hạng Chân chú mắt nhìn bÆ°á»›c chân của hai ngÆ°á»i ấy, mặc dù há» lẳng lặng Ä‘i nhanh, song chỉ đặt chân trên những viên gạch nhô cao màu trắng, còn những viên gạch màu xám lõm xuống thì tuyệt đối không chạm vào.
Äây quyết không phải là má»™t sá»± ngẫu nhiên, Hạng Chân hiểu rất rõ. Lúc này hai ngÆ°á»i kia đã đến trÆ°á»›c cá»­a, há» chÆ°a gõ thì hai cánh cá»­a đã mở ra, bên trong má»™t gã đại hán áo da lá»±c lưỡng khom mình thi lá»… vá»›i há».
Sau khi cánh cá»­a khép lại, Hạng Chân liá»n tập trung suy nghÄ© vá» nguyên nhân ấy. Hai ngÆ°á»i này trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i không há» lên tiếng và cÅ©ng chẳng phát ra ám hiệu, vậy mà ngÆ°á»i bên trong nhÆ° đã biết trÆ°á»›c há» là ai. Äó chỉ có má»™t sá»± giải thích là hai ngÆ°á»i ngay trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i thì đã có má»™t nÆ¡i bố trí ngầm nào đó trông thấy, phân biệt rõ thân phận của há», đã biết trÆ°á»›c là bạn hay thù. NhÆ°ng bố trí ngầm ấy được đặt tại đâu? Và là loại hình gì?
Hạng Chân kỹ lưỡng Ä‘Æ°a mắt sục tìm xung quanh hành lang. Sau cùng, chàng mừng rỡ đến suýt nữa đã kêu lên thành tiếng, thì ra trên mái hành lang cách mÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘á»u có má»™t cây đà ngang rá»™ng chừng ba tấc, màu Ä‘en và có khắc hoa vân, trông hết sức đẹp mắt. Bên dÆ°á»›i má»—i đà ngang Ä‘á»u có treo má»™t ngá»n đèn thủy tinh rất to, tá»a ánh sáng xanh trắng soi tá» khắp Ä‘Æ°á»ng hành lan. Trên lan can, xà ngang và trụ cá»™t Ä‘á»u có treo rất nhiá»u những mảnh đồng tròn to cỡ thau rá»­a mặt, sáng loáng và có hoa vân, thoạt nhìn chỉ ngỡ là dùng để trang trí. Song vị trí của những mảnh đồng tròn ấy được sắp đặt hết sức lạ lùng, không há» theo thứ tá»± và khoảng cách nhất định, song lại căn cứ theo góc Ä‘á»™ của sá»± phản chiếu ánh sáng.
Vậy có nghÄ©a là má»—i khi có ngÆ°á»i Ä‘i qua, những mảnh đồng bóng loáng nhÆ° gÆ°Æ¡ng ấy sẽ phản chiếu bóng ngÆ°á»i đó đến má»™t mảnh đồng khác và nhÆ° vậy ngÆ°á»i ẩn nấp trên lầu có thể quan sát đối phÆ°Æ¡ng má»™t cách hết sức rõ ràng.
Hạng Chân hết sức bá»™i phục ngÆ°á»i đã thiết kế ra cách bố trí này, Ä‘ang nghÄ© tìm lối vào khác, sau lÆ°ng chàng bá»—ng vang lên vài tiếng Ä‘á»™ng rất khẽ. Từ phía sau hòn giả sÆ¡n chàng đã ẩn nấp khi nãy, chẳng rõ từ bao giá» xuất hiện mÆ°á»i mấy bóng ngÆ°á»i. Bá»n há» vừa Ä‘i tá»›i Ä‘i lui lùng sục, vừa xem xét trên mặt đất. Hạng Chân còn nghe văng vẳng tiếng há» nói :
- Lạ kìa, rõ ràng có bóng ngÆ°á»i thấp thoáng ở đây, sao bông chốc đã biến mất thế này?
- Thôi, đừng đa nghi quá đi, ta đã bảo ngươi hoa mắt, vậy mà ngươi không chịu tin.
- Có thấy bóng ngÆ°á»i nào đâu? TrÆ°á»›c Kim Bình Ä‘iện có đến bảy mÆ°Æ¡i sợi dây chuông báo Ä‘á»™ng, mÆ°á»i sáu ống quan sát, vậy mà không ai phát hiện gì, chả lẽ má»—i mình ngÆ°Æ¡i mắt sáng tá» thôi Æ°?
Thế rồi bá»n há» lại biến mất. À, dÆ°á»›i má»™t địa huyệt có nắp đậy bằng đất, và má»™t ống tròn trông giống hệt má»™t cành cây khô nhô lên khá»i mặt đất, có lẽ chính là ống quan sát.
Hạng Chân Ä‘Æ°a mắt sục tìm, quả nhiên chàng đã trông thấy mÆ°á»i mấy ống quan sát hÆ°á»›ng vá» má»i phía, vừa rồi sở dÄ© chàng chÆ°a bị phát hiện, đó là nhá» thân pháp chàng quá nhanh, khiến đối phÆ°Æ¡ng tưởng lầm chỉ là ảo giác.
Ngôi lầu nguy nga đối diện có tên là Kim Bình điện, đượm đầy xuân tình lãng mạn, lão già Hắc Nhiễm Công quả là đáo để.
Hạng Chân ngẫm nghĩ một hồi, đoạn lướt nhanh đến một ống quan sát gần nhất, đưa tay cản trước đầu ống rồi lặng lẽ chỠsự biến hóa.
Chỉ chốc lát, bên dÆ°á»›i đã nhôn nhao lên, má»™t giá»ng tức giận nói :
- Mẹ kiếp, chắc chắn là có ngÆ°á»i đùa cợt, lấy tay bịt mất đầu ống rồi... Phan Khánh, ngÆ°Æ¡i hãy lên trên xem, chín phần mÆ°á»i là tên tiểu tá»­ Tào Lượng chứ chẳng ai khác...
Thế là một khoảng mặt đất vuông chừng ba thước ở phía sau ống quan sát bắt đầu khe khẽ di động, nhanh chóng lộ ra một khoảng hở chừng hơn một thước.
Rồi thì má»™t đầu ngÆ°á»i nhô lên khá»i mặt đất, chÆ°a kịp trông rõ gì đã toét miệng mắng :
- Tào Lượng, mẹ kiếp, đây là lúc đùa cợt hả? Bịt ống quan sát thế này lỡ có bỠgì ngươi có gánh nổi trách nhiệm không?
Hạng Chân nhếch môi cÆ°á»i, hữu chưởng vung lên, ngÆ°á»i đó không kịp há»± lên má»™t tiếng đã rÆ¡i tuá»™t xuống dÆ°á»›i, Hạng Chân liá»n chui vào địa huyệt.
Äịa huyệt này rá»™ng chừng hai trượng, má»™t bậc thang đất dẫn thẳng lên miệng hầm. Nắp hầm là má»™t phiến đá trên phủ đất cát, bên trong dùng vôi trắng trá»™n vá»›i đất sét chống chịu để khá»i lở sụp, cạnh bậc thang có má»™t chá»— lõm vào, má»™t ống sắt từ trên thông xuống, ống sắt bên trên thẳng hàng vá»›i mặt đất. Má»™t gã đại hán Ä‘ang mắt nhắm mắt mở nhìn vào trong ống. Trong địa huyệt có treo hai ngá»n đèn gió, ánh sáng vàng vá»t soi rá»i trên mÆ°á»i mấy gã đại hán áo da Ä‘ang nằm ngổn ngang trên má»™t chiếc chiếu rÆ¡m hết sức bừa bá»™n và nặc mùi ẩm mốc.
Gã đại hán bị Hạng Chân má»™t chưởng đánh chết rÆ¡i xuống nhÆ° má»™t hòn đá, “phịch†má»™t tiếng nằm sóng soài trên mặt đất, bá»n nằm trên chiếu chẳng thèm ngó mắt đến, chỉ có má»™t gã đại hán mÅ©i hếch tức giận mắng :
- Phan Khánh, ngÆ°Æ¡i nối quá nhiá»u nÆ°á»›c đái ngá»±a rồi hả? Ngay cả bậc thang nhÆ° vậy mà cÅ©ng chẳng bò lên được, ngã chết cho đáng kiếp!
Hạng Chân ung dung đậy nắp lại, đủng đỉnh xuống bật thang, tủm tỉm cÆ°á»i nói :
- Còn gì nữa, hắn đã ngã chết thật rồi!
Gã mÅ©i hếch há»­ má»™t tiếng, hai tay gối đầu hằn há»c nói :
- Ngã chết thì thôi, can gì đến lão tử...
Bá»—ng gã bật dậy sá»­ng sá» nhìn Hạng Chân đứng trên bậc thang, hồi lâu má»›i ngÆ¡ ngẩn há»i :
- Ngươi, ngươi là ai?
Hạng Chân bình thản cÆ°á»i :
- Là ngÆ°á»i đến lấy mạng chó của ngÆ°Æ¡i!
Gã mũi hếch vội đưa mắt nhìn gã nằm dưới đất, chỉ thấy tên đó mặt mày co rúm và trắng bệch, khóe môi hãy còn rỉ máu lả chã.
Gã mũi hếch kinh hoàng đứng phắt dậy, luống cuống hét :
- Có... có gian tế!
Hạng Chân thản nhiên gật đầu, quay ngÆ°á»i vung chưởng, gã Ä‘ang ká» mắt vào ống quan sát đã bị đánh văng xuống đất, ngay khi tiếng rên Ä‘au Ä‘á»›n của gã này vừa cất lên thì Hạng Chân đã xuống hết bậc thang rồi.
MÆ°á»i mấy gã đại hán trong hầm hốt hoảng ngồi dậy, chÆ°a kịp hiểu ra việc gì, Hạng Chân đã trá» vào gã mÅ©i hếch, nói :
- Ngươi sẽ được xuống trình diện Diêm vương trước!
Gã mÅ©i hếch run bắn ngÆ°á»i, song vẫn đánh bạo quát :
- Có gian tế, báo động mau...
Hạng Chân lÆ°á»›t tá»›i, song chưởng vung lên, gã mÅ©i hếch cùng hai gã đại hán đứng cạnh đã bị đánh văng bật ra sau va mạnh vào vách đất rồi dá»™i ngược trở vá», ngã lăn ra đất.
Hạng Chân chẳng chút ngÆ°ng nghỉ, xoay ngÆ°á»i hai tay vung lên, lại bốn tên văng Ä‘i, hai tên miệng phun máu ngã gục, má»™t tên vừa chá»™p được quá»· đầu Ä‘ao đã bị đánh văng bay lên không, “Phụp†má»™t tiếng va vào nóc hầm, cả ná»­a ngÆ°á»i lún vào trong.
Hạng Chân chớ hỠchớp mắt, song chưởng vung động, lại ba tên ngã lăn trên chiếu, còn lại một tên chưa kịp lên tiếng xin tha mạng thì đã bị Hạng Chân một cước đá vỡ sỠchết tươi.
Quét mắt nhìn mÆ°á»i mấy tá»­ thi dÆ°á»›i hầm, Hạng Chân thá» phào má»™t hÆ¡i dài.
Trong hầm nặc mùi máu tanh, Hạng Chân chau lấy mày, tiến tới nhanh chóng lột lấy một bộ quần áo da mặc vào, đoạn bước lên bậc thang, đẩy nắp hầm lên trên.
Chàng định thần một lúc rồi từ bên phải Kim Bình điện phóng qua lan can hành lang, cũng ung dung bước đi trên những viên gạch trắng nhô lên, tiến vỠphía cửa chính.
Khi con cách cá»­a chính chừng năm thÆ°á»›c thì cánh cá»­a đã hé mở, má»™t hán tá»­ tuổi trạc tam tuần vẻ mặt lạnh lùng chằm chặp nhìn chàng, giá»ng rắn lạnh nói :
- Huynh đệ, có việc gì vậy?
Hạng Chân ném cho y cái nhìn lạnh lùng, nghênh ngang nói :
- Có tin chiến sự khẩn cấp cần bẩm báo thượng cấp!
Gã hán tử ấy nhìn Hạng Chân từ đầu đến chân, lắc đầu nói :
- Hiện giỠNhiêm Công đang triệu tập các đầu lĩnh bàn thảo đại kế, không rảnh tiếp kiến ngươi đâu! À, Như à Lệnh của ngươi đâu?
Hạng Chân giật mình, song xịu mặt nói :
- Không có Như à Lệnh mà kẻ này vào được đây ư? Chả lẽ đại ca nghĩ là kẻ này giả mạo hay sao?
Gã hán tá»­ cÆ°á»i khảy :
- Bất luận ngươi là thật hay giả, cứ theo đúng nguyên tắc thủ tục thì chẳng sai lầm được. Không có Như à Lệnh, xin lỗi, ngoài Nhiêm Công ra, bất kỳ ai cũng không được vào điện trong lúc này!
Hạng Chân than thầm, song ngoài mặt vẫn rắn rá»i nói :
- Vị đại ca này, nếu mà chậm trễ quân tình khẩn cấp, các hạ có gánh chịu nổi chăng?
Äối phÆ°Æ¡ng lạnh lùng nhìn Hạng Chân :
- Nếu lỡ để gian tế lá»t vào thì ta lại càng không gánh chịu nổi hÆ¡n nữa!
Ngưng chốc lát lại nói :
- Ngươi hãy lấy Như à Lệnh ra đưa ta xem!
Hạng Chân vỠcúi mặt xuống, ra vẻ ngại ngùng nói :
- Äại ca, thú thật là NhÆ° à Lệnh hiện không còn ở trên mình tại hạ...
- Hừ, ngươi là ai?
Hạng Chân nhẹ tiến tá»›i má»™t bÆ°á»›c, thấp giá»ng nói :
- Thật chẳng giấu gì đại ca, khi nãy vào đây còn có một vị huynh đệ nữa, y...
Ôi, tại hạ biết nói làm sao đây? Y rất thân nhau vá»›i Tiểu Thúy Hoa ở ngôi lầu kia, nhÆ°ng không có NhÆ° à Lệnh thì tuyệt đối chẳng thể vào được. Do đó tại hạ bất đắc dÄ© phải cho y mượn NhÆ° à Lệnh. Äại ca biết đó, ai ở vào hoàn cảnh đó thì cÅ©ng mong sá»›m được cạn bày tâm sá»±...
Gã hán tử chau mày nghi hoặc :
- Tiểu Thúy Hoa ư?
- Vâng, chính là thị tỳ của Cá»­u di thái, có gÆ°Æ¡ng mặt tròn trịa, đôi mắt to Ä‘en, có nụ cÆ°á»i mê hồn...
Gã hán tử sầm mặt :
- Ngôi lầu nào?
Hạng Chân mau mắn đưa tay chỉ ngôi lầu cuối cùng đáp :
- Äó chính là ngôi lầu ấy!
- Thật ra là ngôi lầu nào? Trích Nguyệt lâu hay là Phàn Tinh lâu?
Hạng Chân thầm thở phào :
- DÆ°á»ng nhÆ° là Phàn Tinh lâu...
Gã hán tá»­ lại chăm chú nhìn Hạng Chân má»™t hồi, Ä‘oạn gằn giá»ng há»i :
- Ngươi là thủ hạ của ai?
Hạng Chân mau mắn đáp :
- Thủ hạ của Ngụy Quang đại ca!
- Ngụy Quang đại ca ư?
- Vâng, chính là Ngụy Quang đại ca đã phụng mệnh Nhiêm lão gia truyá»n đạt tin tức, dáng ngÆ°á»i to cao, nói năng thô lá»— và nóng tính nhÆ° lá»­a ấy! Ôi, bá»n này theo y thật là khốn khổ...
Gã đại hán ấy lưỡng lự, phân vân chưa quyết có nên cho vào hay không, Hạng Chân lại nói :
- Xin đại ca hãy làm ơn làm phước, việc này tuyệt đối không thể để cho thượng cấp hay biết, kẻo thượng cấp mà truy ra thì chẳng những vị huynh đệ kia phải tội mà cả tại hạ cũng nguy khốn.
Gã hán tử ấy gật đầu :
- Thôi được rồi, ta thông cảm cho ngÆ°Æ¡i má»™t lần, nhÆ°ng nhá»› là đừng có Ä‘i bừa bãi đấy, trên lầu Ä‘ang bàn việc trá»ng yếu, có việc gì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải chá», không khéo là bá» mạng đấy!
Hạng Chân khom mình vòng tay xá dài, xong liá»n bÆ°á»›c ngay vào trong, song vừa Ä‘i được hai bÆ°á»›c, gã hán tá»­ ấy bá»—ng lại há»i :
- Này ngươi bẩm báo tình hình chiến sự với vị nào vậy?
Hạng Chân mắng thầm, song ngoài mặt vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói :
- TrÆ°á»›c hết bẩm báo vá»›i Ba Sùng Thứ đại ca trong Tá»a Luyện tứ tuyệt ở Bách Hoa cốc, rồi Ba đại ca sẽ chuyển báo đến vá»›i các vị đầu lÄ©nh khác, sau đó cùng bàn kế hoạch ứng phó!
Hán tử nghiêng đầu ngẫm nghĩ, thắc mắc nói :
- Lạ nhỉ, ngÆ°á»i của chúng ta mang tin vá» tại sao không trá»±c tiếp báo vá»›i ngÆ°á»i trong phủ, mà lại Ä‘i báo vá»›i ngÆ°á»i ngoài?
Hạng Chân bật cÆ°á»i :
- Äại ca nghÄ© vậy là sai rồi, Nhiêm lão gia làm nhÆ° vậy chẳng qua là để chứng tá» mình đại công vô tÆ°, cùng tin vậy lẫn nhau đó thôi! HÆ¡n nữa, trong cuá»™c há»p các vị đầu lÄ©nh lần này, má»i ngÆ°á»i đã Ä‘á» cá»­ Ba lão tam phụ trách việc tổng hợp và truyá»n đạt tin tức...
Hạng Chân tiến tới một bước, vỠra vẻ bí hiểm nói :
- Äại ca không phải ngÆ°á»i ngoài, nói ra cÅ©ng chẳng há» gì. Thật ra thì những tin tức do huynh đệ mang vá» ná»­a giá» trÆ°á»›c đã do Ngụy Quang đại ca bẩm báo vá»›i Nhiêm lão gia rồi!
Hán tá»­ ấy thoáng ngẩn ngÆ°á»i, lập tức cÆ°á»i phá lên, Hạng Chân cÅ©ng cùng cÆ°á»i vá»›i y. Thế là Hạng Chân ngang nhiên Ä‘i vào đại sảnh.
Äây quả là má»™t gian đại sảnh trang hoàng lá»™ng lẫy, dạng hình tròn và rá»™ng chừng hai mÆ°Æ¡i trượng, bốn hàng ghế thái sÆ° Ä‘en bóng thảy Ä‘á»u có lót đệm dày, năm chiếc bàn đá bạch vân chia ra đặt giữa những chiếc ghế thái sÆ°. Trên trần là những phiến đá Äại Lý chạm trổ hình long phụng hết sức sinh Ä‘á»™ng. Hai bức bình phong bằng lụa viá»n vàng, trên có thêu hình mỹ nhân bốn mùa được đặt ở hai bên chân thang lầu hình xoắn ốc bằng đá trắng rất to rá»™ng. MÆ°á»i sáu ngá»n đèn thủy tinh lủng lẳng trên trần tá»a sáng chói chang, thật chẳng khác nào cung Ä‘iện của hoàng đế.
Hạng Chân đảo mắt nhìn quanh, Ä‘oạn cất bÆ°á»›c Ä‘i vá» phía má»™t hành lang hẹp nằm cạnh thang lầu. Khi vừa Ä‘i đến đầu hành lang, bá»—ng thấy má»™t dáng yểu Ä‘iệu từ trên thang lầu Ä‘i xuống, Hạng Chân không muốn xảy ra việc rắc rối, bèn cúi thấp đầu toan bÆ°á»›c nhanh Ä‘i, song đã nghe má»™t giá»ng lanh lảnh quát :
- Äứng lại!
Hạng Chân tảng lá»i cắm cúi bÆ°á»›c nhanh, chỉ còn má»™t thÆ°á»›c nữa là đến hành lang, má»™t làn gió thÆ¡m từ sau lÆ°ng ập tá»›i, tiếng nói sắc lạnh đã vang lên bên tai :
- Ta bảo ngươi đứng lại, ngươi không nghe hả?
Hạng Chân thở dài, đành quay ngÆ°á»i lại, ánh mắt vừa chạm vào đối phÆ°Æ¡ng, chàng lập tức nẩy mình... Äó là thiếu phụ tuổi chừng ba mÆ°Æ¡i, chính là hắc quả phụ La Sát Nữ mà chàng đã từng gặp và giao thủ tại Bão Hổ trang trÆ°á»›c đây, em gái của lão đại trong Tá»a Luyện tứ tuyệt.
Hạng Chân Ä‘iá»m nhiên nhìn đối phÆ°Æ¡ng, lòng thầm khấn vái, mong ả la sát xinh đẹp nhÆ°ng Ä‘á»™c ác này đừng nhận ra mình, bằng không bao công sức đêm nay kể nhÆ° hoài phí.
La Sát Nữ chòng chá»c nhìn Hạng Chân từ đầu đến chân, hồi lâu má»›i lạnh lùng nói :
- NgÆ°Æ¡i định Ä‘i đâu vậy hả? Äây là chá»— để cho ngÆ°Æ¡i tùy tiện Ä‘i lại hay sao?
Hạng Chân vội nói :
- Vị đại tẩu này...
La Sát Nữ quắc mắt giận dữ :
- Im ngay, ai là đại tẩu hả?
- Ồ, đại tỷ...
La Sát Nữ giậm chân tức tối :
- Ai là đại tỷ của ngươi hả?
Hạng Chân ngá»› ngÆ°á»i, Ä‘oạn liá»n hiểu ý, vá»™i thấp giá»ng nói :
- Vâng, vâng, thưa cô nương...
La Sát Nữ dịu mặt, buông tiếng cÆ°á»i khảy, vẫn lạnh lùng nói :
- NgÆ°Æ¡i chÆ°a trả lá»i câu há»i của bổn cô nÆ°Æ¡ng!
Hạng Chân vá» vÄ©nh há»i :
- Câu há»i gì kia?
La Sát Nữ trừng mắt hằn há»c :
- Ta há»i ngÆ°Æ¡i định Ä‘i đâu đây?
Hạng Chân xoa tay thoáng cúi đầu, lúng búng nói :
- Thưa cô nương, tại hạ phụng mệnh Ngụy Quang đại ca đến đây báo cáo quân tình, nghe nói Nhiêm lão gia đang triệu tập các vị đầu lĩnh bàn thảo đại sự trên lầu nên tại hạ chẳng tiện bẩm báo, trong lúc nhàn rỗi định tìm chỗ nghĩ ngơi một lúc.
La Sát Nữ nhướng mày gắt :
- Tìm chỗ nghỉ ngơi ư? Ngươi biết sau hành lang kia là nơi trú ngụ của ai không?
Hạng Chân lúng túng :
- Tại hạ không biết!
La Sát Nữ bĩu môi :
- Äó là chá»— của ta vá»›i Mai cô nÆ°Æ¡ng, má»™t tên tiểu tá»­ má»i rợ nhÆ° ngÆ°Æ¡i mà cÅ©ng tùy tiện vào được sao? CÅ©ng may là ta kịp thá»i phát giác, không thì còn ra thể thống gì nữa?
Hạng Chân vội nói :
- Tại hạ quả tình không biết, xin cô nương thứ cho!
- Hừ, danh tánh ngươi là gì?
Hạng Chân lí nhí :
- Ngô Nhị!
La Sát Nữ chau mày :
- Ngô Nhị ư?
Hạng Chân gật đầu :
- Vâng!
La Sát Nữ mím môi, lại chằm chặp nhìn Hạng Chân từ đầu đến chân hồi lâu, y thị lẩm bẩm :
- Mặt quen quá, sao nhất thá»i không nhá»› ra gặp ở đâu nhỉ?
Hạng Chân càng cúi thấp đầu hơn, lòng vừa thầm cầu khấn vừa chuẩn vị sẵn sàng động thủ khống chế địch trước, nếu như đối phương nhận ra mình.
La Sát Nữ lắc đầu, khẽ thở phào nói :
- Này Ngô Nhị, dÆ°á»ng nhÆ° ta đã từng gặp ngÆ°Æ¡i ở đâu, ngÆ°Æ¡i có gặp ta bao giá» chÆ°a?
Hạng Chân cũng thầm thở phào, vội nói :
- Mấy hôm nay trong phu hết sức bận rá»™n, tại hạ bị phái ra ngoài luôn, nên chÆ°a từng được gặp phÆ°Æ¡ng nhan của cô nÆ°Æ¡ng, hẳn cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng là cao nhân đã đến Äại Hà trấn phen này chứ gì?
La Sát Nữ bĩu môi :
- Cao nhân vá»›i thấp nhân, thật là thô tục... À, phải rồi, quân tình phía trÆ°á»›c ra sao? Phía ta dá»c Ä‘Æ°á»ng đã bố trí tầng tầng lá»›p lá»›p nào Ä‘á»™i cung ná», Ä‘á»™i đằng bài, Ä‘á»™i giáp mã, Ä‘á»™i đại Ä‘ao, cá»™ng thêm sát thủ mai phục khắp nÆ¡i, rồi xe há»a cầu, xe tên đạn, dù Vô Song phái lợi hại đến mấy, e cÅ©ng chẳng thể nào giành được thượng phong!
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i :
- Vâng, hiện đôi bên Ä‘ang quần thảo nhau, tình hình gay go nhÆ°ng không tàn bạo, hoàn toàn ngÆ°ng Ä‘á»ng, rồi đây thắng bại vá» tay ai cÅ©ng chÆ°a biết chừng...
La Sát Nữ đầy tự tin :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là phía ta sẽ thắng rồi, chẳng còn nghi ngá» gì nữa, Vô Song phái hành quân Ä‘Æ°á»ng xa là bất lợi rồi, tại Hạt Thạch Giản há» lại thÆ°Æ¡ng vong trầm trá»ng. Nghe Tăng lão yêu vá» báo, bá»n hỠđã tổn thất ít ra cÅ©ng hÆ¡n ná»­a phần lá»±c lượng, từ Hạt Thạch Giản đến đây, phía ta lại trùng trùng phục binh, đâu đâu cÅ©ng có bẫy rập. Hừ, e rằng Vô Song phái chÆ°a kịp trông thấy bóng dáng Äại Hà trấn ra sao thì đã toàn quân bị diệt sạch rồi.
Hạng Chân cÆ°á»i thầm, song cÅ©ng phụ há»a nói :
- Cô nương suy luận chính xác, chúng ta chỉ còn chỠkẻ địch tiêu tan rồi đến kiểm điểm chiến quả thôi!
La Sát Nữ bá»—ng nhiên quay sang Hạng Chân há»i :
- Này, ngươi biết ta là ai chăng?
Hạng Chân vỠra vẻ ngớ ngẩn :
- Tại hạ... quả tình không biết!
- Hừ, ta là em gái của “Thao Hải Long†Nhiêm ChÆ°Æ¡ng, lão đại trong Tá»a Luyện tứ tuyệt ở Bách Hoa cốc, ta là Nghiêm Tiệp, má»™t số ngÆ°á»i gá»i ta là La Sát Nữ!
Hạng Chân thâm nói :
- Còn có ngÆ°á»i gá»i thị là Hắc Quả Phụ nữa chứ!
Song ngoài mặt vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói :
- Äã được nghe anh danh cô nÆ°Æ¡ng từ lâu, hôm nay má»›i được gặp phÆ°Æ¡ng nhanh, tại hạ thật tam sinh hữu hạnh. Cô nÆ°Æ¡ng võ công cao cÆ°á»ng, tuệ chất lan tâm, chẳng những khí Ä‘á»™ cao nhã, phong hoa tuyệt đại mà nhanh sắc cÅ©ng diá»…m lệ khuynh thành...
La Sát Nữ Nghiêm Tiệp nhoẻn cÆ°á»i sung sÆ°á»›ng :
- Chẳng ngỠngươi tuổi còn trẻ mà lại bẻm mép đến vậy... Nào, hãy vào chỗ ta ngồi chơi, có lẽ hỠcòn thương nghị lâu lắm, đứng đây thật là bất tiện.
Hạng Chân chợt động tâm, song vỠngại ngùng nói :
- Nghiêm cô nương, tại hạ chức phận thấp hèn, đâu dám vào trong khuê phòng của cô nương!
Nghiêm Tiệp nhướng mày :
- NgÆ°Æ¡i làm sao vậy? NgÆ°á»i trong giá»›i giang hồ sao lại câu nệ những Ä‘iá»u phàm tục thế này? Vả lại, đây là ta má»i chứ đâu phải ngÆ°Æ¡i tá»± ý xâm nhập, quang minh chính đại có gì phải sợ kia chứ?
Hạng Chân mừng thầm, phen này thì đối phÆ°Æ¡ng đã tá»± Ä‘á»™ng chui đầu vào rá», song ngoài mặt vẫn ra vẻ miá»…n cưỡng nói :
- Vậy thì tại hạ đành tuân mạng thôi!
Nghiêm Tiệp nhoẻn cÆ°á»i :
- Vậy má»›i là má»™t ngÆ°á»i đàn ông chứ!
Äoạn quay ngÆ°á»i tha thÆ°á»›t bÆ°á»›c Ä‘i trÆ°á»›c, Hạng Chân theo sau, mùi thÆ¡m lan xạ ngan ngát từ ngÆ°á»i Nghiêm Tiệp tá»a ra, theo gió len vào mÅ©i Hạng Chân, khiến chàng bất giác nghe lòng lâng lâng ngây ngất.
Qua khá»i hành lang hẹp, rẽ sang má»™t khung cá»­a hình bán nguyệt, trÆ°á»›c mặt đã xuất hiện má»™t ngôi nhà hết sức trang nhã cánh cá»­a Ä‘ang khép kín, bên cạnh cÅ©ng có má»™t ngôi nhà giống hệt nhÆ° vậy.
Nghiêm Tiệp nhẹ xô cửa bước vào, chỉ tay sang bên cạnh nói :
- Bên kia là chỗ của Mai cô nương, nàng ta đang rất bận, đã đến Bão Hổ trang rồi!
Vừa nói vừa Ä‘Æ°a Hạng Chân vào nhà, ngôi nhà này rất to, trang trí hết sức thanh nhã và cao sang. Äất trải thảm lông màu thiên thanh, trên vách có hai bức há»a sÆ¡n thủy, bên dÆ°á»›i là má»™t chiếc phản chạm trổ tinh xảo, bàn thấp ghế nhung, má»™t chiếc lÆ° hÆ°Æ¡ng bằng bạch ngá»c đặt trên má»™t chiếc bàn con Ä‘en bóng, đàn hÆ°Æ¡ng tá»a khói nghi ngút, khiến ngÆ°á»i có cảm giác nhÆ° Ä‘ang ở trong mê hồn trận.
Phía phải bên trong ngôi nhà này còn có má»™t cánh cá»­a nhá», Hạng Chân biết đó chính là phòng ngủ của Nghiêm Tiệp.
Nghiêm Tiệp khép cá»­a lại, sau đó ná»­a nằm ná»­a ngồi lên phản, mắt lúng liếng đầy tình tứ nhìn Hạng Chân, giá»ng ẻo lả nói :
- Ngô Nhị!
Hạng Chân hai tay buông thõng, cung kính đáp :
- Tại hạ đây!
Nghiêm Tiệp cÆ°á»i khúc khích :
- Lại gần đây nào!
Hạng Chân tuy ngÆ°á»i phong lÆ°u song vẫn thừa sức để kiá»m chế bản thân, bèn thản nhiên cÆ°á»i và Ä‘i đến gần, thấp giá»ng há»i :
- Nghiêm cô nương có gì chỉ bảo?
Nghiêm Tiệp đưa tay vỗ vỗ mép phản, him híp mắt nói :
- Hãy ngồi xuống đây!
Hạng Chân lắc đầu :
- Tại hạ không dám!
Nghiêm Tiệp nguýt mắt rồi lại nhắm, dịu giá»ng nói :
- Ngồi xuống, hãy nghe ta, ta không làm khó ngươi đâu!
Hạng Chân vẫn đứng yên :
- Chỉ sợ ảnh hưởng xấu đến danh dự của cô nương...
Nghiêm Tiệp tức giận, đôi mày dá»±ng ngược, nốt ruồi Ä‘á» giữa chân mày cÅ©ng tÆ°Æ¡i thắm hÆ¡n, y thị sầm mặt gằn giá»ng nói :
- Ngô Nghị, ngÆ°Æ¡i nói nhÆ° vậy là có ý gì? NgÆ°Æ¡i xem bổn cô nÆ°Æ¡ng là hạng ngÆ°á»i nào?
Hạng Chân vội khom mình kính cẩn nói :
- Cô nam quả nữ cùng ở trong nhà mà cá»­a lại khép kín, tại hạ thân phận thấp hèn chẳng đáng kể, còn cô nÆ°Æ¡ng là lệnh muá»™i của Nghiêm đại ca, thượng khách của NhÆ° à phủ. Mặc dù chúng ta không có ý nghÄ© xằng bậy, song chỉ sợ lòng ngÆ°á»i khó lÆ°á»ng, miệng Ä‘á»i thị phi. Tại hạ thì không sao, nhÆ°ng e sẽ ảnh hưởng xấu đến danh tiết của cô nÆ°Æ¡ng, tại hạ cả gan thật lòng bày tá», xin cô nÆ°Æ¡ng hãy minh xét.
Lá»i lẽ của chang thật hợp tình hợp lý, trái lại khiến Nghiêm Tiệp đâm ra ngại ngùng và vì vậy y thị lại càng thích mến chàng trai tuấn tú trÆ°á»›c mặt hÆ¡n. Thế là y thị ngồi lại ngay ngắn, díu giá»ng nói :
- NgÆ°Æ¡i nói rất có lý, song ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng nên suy nghÄ© méo mó, bổn cô nÆ°Æ¡ng xÆ°a nay không há» câu nệ tiểu tiết, bất chấp tục lá»…. Bởi thấy ngÆ°Æ¡i tuấn tú, nói năng linh lợi, cảm thấy tâm đầu ý hợp nên má»›i má»i ngÆ°Æ¡i vào đây tán gẫu cho khuây khá»a, thật chẳng ngá» ngÆ°Æ¡i lại lo nghÄ© nhiá»u đến vậy.
Hạng Chân trầm giá»ng :
- Tại hạ không dám, chẳng qua đó là vì lo nghĩ cho cô nương thôi!
Nghiêm Tiệp nhoẻn cÆ°á»i :
- Có lẽ ngÆ°Æ¡i đã nói đúng! À, trên chiến trÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i có cá»±c khổ không?
Hạng Chân ưỡn ngực ngạo nghễ :
- Vì uy danh của Như à phủ, các vị huynh đệ Hắc Thủ đảng và Xích Xam đội, chút cực khổ ấy có chi là đáng kể? Nếu nói vỠsự ực khổ, chính cô nương với các vị lãnh đạo mới thật sự cực khổ...
Nghiêm Tiệp tình tứ nguýt mắt nhìn chàng, giá»ng nhè nhẹ nói :
- Äâu có, chẳng qua cÅ©ng chỉ tận chút tâm lá»±c thôi, đâu có gì là cá»±c khổ!
Hạng Chân bá»—ng há»i :
- Nghiêm cô nương, theo cô nương thì trận chiến này phía ta chắc chắn sẽ giành được phần thắng chứ?
Nghiêm Tiệp mỉm môi cÆ°á»i :
- Xét theo tình hình thì có lẽ vậy, bốn vị ca ca của ta cÅ©ng Ä‘á»u đã ra phía trÆ°á»›c, ngÆ°á»i của Äại Äao giáo cÅ©ng canh phòng má»™t phần quanh ngoại vi Äại Hà trấn, Thất Hà há»™i cÅ©ng chia ra ná»­a số ngÆ°á»i trợ thủ, thậm chí các dÅ©ng sÄ© trong phủ cÅ©ng đã được phái xuất hÆ¡n ná»­a số và toàn bá»™ lá»±c lượng của Hắc Thủ đảng vá»›i Xích Xam Ä‘á»™i hiện Ä‘ang phòng thủ Bão Hổ trang...
Khẽ buông tiếng thở dài, thấp giong nói tiếp :
- Hắc Thủ đảng thật là thảm, hÆ¡n ngàn ngÆ°á»i từ Bì Thạch sÆ¡n đến đây, trừ má»™t số thá» thÆ°Æ¡ng, chỉ chừng tám trăm ngÆ°á»i là còn có khả năng chiến đấu, hỠđã phái đến Hạt Thạch Giản bốn trăm, đến giá» vẫn chÆ°a thấy má»™t ngÆ°á»i quay vá». Còn Xích Xam Ä‘á»™i hai ngàn ngÆ°á»i thì toàn quân bị tiêu diệt, không má»™t ngÆ°á»i sống sót, ngay cả tam đầu lÄ©nh Bạch Duy Minh của Xích Xam Ä‘á»™i cÅ©ng đã thiệt mạng và hai vị Phi Kỵ Sứ của Hắc Thủ đảng cÅ©ng không má»™t ngÆ°á»i sống sót...
Hạng Chân bình tÄ©nh tiếp lá»i :
- Tăng lão yêu của Hắc Thủ đảng chẳng đã bảo là đối phương ít nhất cũng tổn thất hơn nửa phần lực lượng tại Hạt Thạch Giản ư? Vậy là phía ta cũng đâu có thiệt thòi!
Nghiêm Tiệp cÆ°á»i khảy :
- Tăng lão yêu thất thểu quay vá», trông y chẳng còn chút đấu chí nào cả.
Äành rằng y nói nhÆ° vậy, song ai dám bảo đảm đó đúng là sá»± thật?
Hạng Chân vá» thắc mắc há»i :
- Chưa khẳng định thật hay giả ư? Vậy sao cô nương khi nãy ở đại sảnh đã nói rất quả quyết và hân hoan đến vậy?
Nghiêm Tiệp cÆ°á»i uể oải nói :
- Khi nãy là vì vừa má»›i gặp ngÆ°Æ¡i, lại Ä‘ang ở trong đại sảnh, lẽ dÄ© nhiên là lá»i nói không thể quá yếu hèn, chứ thật ra thì có đánh bại được ngÆ°á»i ta hay không, ngay cả chính bản thân ta cÅ©ng không dám chắc...
ÄÆ°a mắt nhìn Hạng Chân, lại nói tiếp :
- Tăng lão yêu thất thểu quay vá», nếu y mà không thổi phồng tổn thất của kẻ địch thì y còn đứng chân trên chốn giang hồ được nữa không?
Hạng Chân cÆ°á»i :
- Tâm lý chung hầu hết Ä‘á»u nhÆ° vậy cả!
Nghiêm Tiệp gật đầu :
- Các ngÆ°Æ¡i ở tiá»n tuyến hẳn là tin tức linh thông hÆ¡n. Ở Hạt Thạch Giản, nghe đâu bá»n Hoàng Long đã suất lÄ©nh Vô Song phái Ä‘i tiên phong, đúng vậy chăng?
Hạng Chân cÆ°á»i thầm, song gật đầu nói :
- Äúng vậy!
Nghiêm Tiệp hai cánh tay trắng nuá»™t và thon dài vặn vẹo vào nhau, giá»ng thấp trầm nói :
- Ta đã từng giao thủ với Hoàng Long tại Bão Hổ trang...
Hạng Chân vỠsửng sốt :
- Sao? Cô nương từng giao thủ với Hoàng Long rồi ư?
Nghiêm Tiệp hậm hực :
- Không sai, tên tiểu tử ấy rất đáng ghét, miệng lưỡi cay độc, thủ đoạn tàn bạo... Nhưng võ công của hắn quả là đáng ngại... Bốn gã thủ hạ của Xích Xam đội cao to vạm vỡ vậy mà chỉ chớp mắt đã bị ngã gục, thậm chí hắn đã xuất thủ thế nào cũng chẳng kịp nhìn rõ... Nghe đâu tên tiểu tử ấy từ khi xuất đạo đến nay chỉ bằng vào hai bàn tay không diệt địch, biết bao cao nhân dị sĩ đã ngã gục dưới đôi bàn tay ấy.
Hạng Chân lặng thinh, một thiếu phụ nói xinh đẹp mô tả vỠchàng trong lúc này cũng thật khá thú vị.
Nghiêm Tiệp thở dài, nói tiếp :
- TrÆ°á»›c đây ta vẫn tá»± phụ vá» võ công của mình, dẫu sao cÅ©ng chẳng đến Ä‘á»—i kém cá»i, vậy mà hôm ấy gặp Hoàng Long suýt nữa đã mất mạng. HÆ¡n nữa, theo nhận xét của ta, tên tiểu tá»­ ấy chÆ°a giở ra bao nhiêu công lá»±c. Ta không tức giận vì võ công kém ngÆ°á»i, nhÆ°ng chẳng thể nào chịu Ä‘á»±ng những lá»i mai mỉa của hắn...
Hôm ấy hắn đã mặc y phục Xích Xam Ä‘á»™i, đầu tóc rối, mặt mày lem luốc, vừa má»›i phá hủy thiên lao của Bão Hổ trang... Cho đến nay ta vẫn chÆ°a rõ diện mạo của hắn ra sao, nhÆ°ng nghe nói hắn rất là anh tuấn, chẳng kém gì Phan Anh Tống Ngá»c.
Hạng Chân nuốt nÆ°á»›c miếng, giá»ng khô khốc nói :
- Lần sau mà gặp lại hắn, nhất định phải cho hắn nếm mùi đau khổ...
Nghiêm Tiệp lắc đầu :
- Äâu phải dá»…, nếu không có Hoàng Long thì Hắc Thủ đảng đâu thảm bại đến vậy? Xích Xam Ä‘á»™i đâu tÆ¡i tả nhÆ° hôm nay? Thành thật mà mói, đành rằng Vô Song phái binh tinh tÆ°á»›ng tài, song vẫn còn có thể Ä‘Æ°Æ¡ng cá»± được, đáng ngại nhất là Hoàng Long. Hắn túc trí Ä‘a mÆ°u, tinh ranh xảo quyệt, võ công cao siêu khôn lÆ°á»ng, quả là má»™t mối lo lá»›n của chúng ta, chẳng kém so vá»›i toàn thể Vô Song phái.
hết: Hồi 43, xem tiếp: Hồi 44
Tài sản của danangcity

  #44  
Old 06-07-2008, 08:57 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 44

Hồng phấn đa tình lộ thiên cơ




Nghiêm Tiệp lại buông tiếng thở dài, nói tiếp :
- Tuy nhiên, Nhiêm Công cÅ©ng đã lÆ°u ý đến vấn đỠấy. Trong số các đại kế má»i ngÆ°á»i Ä‘ang bàn thảo, vấn Ä‘á» tiêu diệt Hoàng Long là Ä‘iá»u tiên quyết. Theo ta được biết, phía ta đã đặc phái má»™t số cao thủ chuyên trách để đối phó vá»›i hắn rồi.
Hạng Chân Æ¡ há» há»i :
- Chẳng hay đó là những ai vậy?
- Hãy chÆ°a quyết định, có lã ngÆ°á»i được Ä‘á» cá»­ từ TrÆ°á»ng Hồng phái và Thanh Tùng sÆ¡n trang.
Hạng Chân thầm cÆ°á»i khẩy, thản nhiên nói :
- TrÆ°á»ng Hồng phái Æ°?
Nghiêm Tiệp gật đầu :
- Mai cô nÆ°Æ¡ng bên cạnh đây chính là cao thủ của TrÆ°á»ng Hồng phái, đừng thấy nàng còn tuổi còn trẻ, e rằng hai Nghiêm Tiệp cÅ©ng chẳng phải đối thủ đấy.
Hạng Chân ngạc nhiên :
- TrÆ°á»ng Hồng phái chẳng phải chỉ có bảy ngÆ°á»i đàn ông Æ°? Sao lại có thêm má»™t phụ nữ thế này?
Nghiêm Tiệp cÆ°á»i khẽ :
- Mai cô nÆ°Æ¡ng là nghÄ©a nữ của Chưởng môn nhân TrÆ°á»ng Hồng phái đã thu nhận từ lâu, lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là rất ít ai biết đến. NhÆ°ng võ công của nàng cao cÆ°á»ng lắm, chẳng kém gì các vị sÆ° thúc, kể ra thì nàng ta cÅ©ng là má»™t phần tá»­ của TrÆ°á»ng Hồng phái.
Hạng Chân gật đầu :
- Ra vậy! Thế thì bảy cao thủ của TrÆ°á»ng Hồng phái Ä‘á»u đã đến đây cả rồi Æ°?
- Äúng vậy! Ngay cả việc này mà ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết sao? Hôm hỠđến đây, Nhiêm Công lão gia đã đích thân ra nghênh đón, thật đáng kiêu hãnh...
Hạng Chân vá»™i cÆ°á»i khá»a lấp :
- Tại hạ lo vá» ngoại vụ, đôi chân chạy suốt cả ngày lẫn đêm, thật sá»± hiểu hãy còn kém hÆ¡n cô nÆ°Æ¡ng nhiá»u!
Nghiêm Tiệp đưa tay bụm miệng ngáp :
- Mệt quá!
Hạng Chân khom mình :
- Không dám quấy rầy cô nương an nghỉ, xin cáo lui!
Nghiêm Tiệp khúc khích cÆ°á»i :
- ChỠlát đã, bây giỠta còn chưa buồn ngủ, trò chuyện với ngươi cũng khá là vui, đằng nào thì cũng hãy còn sớm, vả lại đêm nay chưa chắc gì đã ngủ được!
Hạng Chân thấy thá»i gian cÅ©ng chẳng còn nhiá»u nữa, từ miệng đối phÆ°Æ¡ng thăm dò tin tức cÅ©ng không ít, giỠđây chỉ còn hai Ä‘iá»u quan trá»ng nhất, chàng phải thăm dò ngay má»›i được.
Thế là chàng bèn tiến tá»›i má»™t bÆ°á»›c, ra chiá»u bí ẩn nói :
- Nghiêm cô nÆ°Æ¡ng, phen này Hắc Thủ đảng thảm bại nặng ná», Xích Xam Ä‘á»™i bị liên lụy cÅ©ng thất Ä‘iên bát đảo, để rồi diá»…n tiến đến cuá»™c chiến đẫm máu hôm nay, nguyên nhân chủ yếu nghe đâu chỉ vì má»™t thiếu nữ trẻ đẹp phải không?
- Hừ, còn gì nữa!
Nghiêm Tiệp bỉu môi nói tiếp :
- Chính vì ả Thiết nương nương, con gái độc nhất của Chưởng môn Vô Song phái?
Hạng Chân vỠbực tức :
- Rõ là mầm há»a!
Nghiêm Tiệp cũng lộ vẻ bực tức :
- Hừ, chÆ°a từng thấy má»™t ngÆ°á»i đàn bà nào mà lại nhÆ° thế, phụ thân ả đã vì ả mà dấy Ä‘á»™ng can qua, máu chảy thành sông, vậy mà ả lại Ä‘iá»m nhiên suốt ngày quấn lấy Khang Ngá»c Äức, không rá»i má»™t bÆ°á»›c, thấy mà phát tởm, má»—i lần nghÄ© đến là ngán ngẩm làm sao! Chúng ta bán mạng dốc sức ở đây là vì lẽ gì? Nếu không vị tình Nhiêm Công lão gia ngàn dặm gá»­i thÆ° thỉnh má»i và lão Tiêu của Xích Xam Ä‘á»™i, hừ, bất kỳ thế nào ta cÅ©ng chẳng bao giá» can dá»± vào việc này. Ngặt vì sá»± việc má»—i lúc càng khuếch đại, đã đến lúc không còn Ä‘Æ¡n thuần là vì vấn Ä‘á» của Thiết nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nữa. Nay thì cả Nhiêm Công lão gia và lão Tiêu cÅ©ng đã bị lôi kéo vào, chúng ta đâu thể viện cá»› thoát thân được nữa. Trong võ lâm chú trá»ng là hai chữ “NghÄ©a khíâ€, song nếu truy cứu căn nguyên vá» hai chữ “NghÄ©a khí†đôi khi cÅ©ng thật là chán nản, há»… nhắc đến là thấy khó chịu rồi.
Hạng Chân gật đầu, dè dặt há»i :
- Khang Ngá»c Äức và Thiết nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng ở trong Bão Hổ trang mà lại không tị hiá»m vậy Æ°?
Nghiêm Tiệp nhướng mày buột miệng :
- Ở trong Bão Hổ trang thì cũng chẳng nói gì, hỠở ngay Hồi Vân các trong phủ, hệt như là trong động phòng đêm tân hôn vậy.
Hạng Chân thầm nhá»› lấy lại há»i :
- Nghiêm Nương nương có từng gặp Thiết nương nương chưa?
Nghiêm Tiệp hằn há»c :
- Có gặp một lần, nhan sắc cũng rất khá, nhưng chẳng có gì là ghê gớm, đôi mắt ướt sượt, nhìn qua đã biết ngay là số đào hoa, chẳng gì tốt lành cả!
Hạng Chân xoa tay :
- Khang Ngá»c Äức vẫn suốt ngày chui rúc trong Hồi Vân các Æ°?
Nghiêm Tiệp bỉu môi :
- Có lẽ hai ngÆ°á»i đã bị ma quá»· mê hoặc rồi, bên ngoài gay cấn thế này mà há» vẫn Ä‘iá»m nhiên nhÆ° không há» hay biết, cÅ©ng khá khen cho hỠđã có định lá»±c đến nhÆ° vậy... Mấy hôm gần đây, có lẽ lão Tam đã bị lão Äại của y quở trách cho nên má»›i thỉnh thoảng ra ngoài cho có mặt. Hừ, hiện nay Hắc Thủ đảng chỉ còn lại bốn năm trăm ngÆ°á»i, thảy Ä‘á»u là thuá»™c hạ của Huyết Hồn Ä‘Æ°á»ng, bá»n há» sẵn sá»›m muá»™n gì cÅ©ng sẽ tiêu ma trong tay Khang lão tam, thật đáng tiếc cho những kẻ trung thành ấy.
Hạng Chân ngẫm nghÄ© má»™t hồi, Ä‘oạn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói :
- Nghiêm cô nÆ°Æ¡ng, theo thiển kiến của tại hạ, khả năng chúng ta thua bại cÅ©ng chẳng nhiá»u.
Nghiêm Tiệp trố mắt ngạc nhiên :
- Vậy là sao?
Hạng Chân thấp giá»ng :
- Chúng ta hãy còn một đòn sát thủ chưa dùng đến, nếu đòn sát thủ ấy được dùng đến, e Vô Song phái dù lợi hại đến mấy cũng phải bó tay thôi.
Nghiêm Tiệp thoáng chau mày :
- Thôi, đừng ỡm Ỡnữa, nói huỵch toẹt ra đi, chẳng lẽ còn sợ ta tiết lộ hay sao?
- Ở trên Bi Thạch sÆ¡n, Hắc Thủ đảng chẳng đã bắt giữ má»™t số nhân vật trá»ng yếu của Vô Song phái đó Æ°? Nếu chúng ta đến Ä‘Æ°á»ng cùng, mang há» ra ngăn cản kẻ địch, nhÆ° vậy chẳng phải là má»™t vÅ© khí rất hữu hiệu hay sao?
Nghiêm Tiệp lừ mắt, ra vẻ sớm đã hiểu nói :
- Tưởng đâu là Ä‘iá»u cÆ¡ mật gì to tát lắm, thì ra chỉ là việc ấy, bổn cô nÆ°Æ¡ng đã hiểu từ lâu rồi, cho nên khi nãy ta chẳng nói vá»›i ngÆ°Æ¡i là Vô Song phái không Ä‘ang lo ngại đấy Æ°? Số ngÆ°á»i ấy Ä‘á»u là nhân vật thủ yếu quyá»n cao chức trá»ng của bá»n há». Vô Song phái muốn tấn công cÅ©ng phải sợ ném chuá»™t vỡ đồ, há» cÅ©ng rất hiểu ngÆ°á»i của NhÆ° à phủ chẳng phải là những kẻ nhân từ, nếu thật sá»± quẫn bách, nhất định sẽ thủ tiêu tù binh.
Hạng Chân lại xoa tay thăm dò :
- NhÆ°ng mà tại hạ nhận thấy số tù nhân ấy giam cầm tại Bão Hổ trang không được an toàn cho lắm, hôm trÆ°á»›c bá»n Hoàng Long đã Ä‘á»™t nhập vào đó, hẳn là có ý định giải cứu cho bá»n há».
Nghiêm Tiệp cÆ°á»i liến thoắng :
- Bá»n Hoàng Long đã lầm rồi, mấy tù nhân của Vô Song phái thật ra không hỠở trong Bão Hổ trang, hỠđã được Ä‘Æ°a đến NhÆ° à phủ trÆ°á»›c má»™t hôm lúc Hắc Thủ đảng lui đến Äại Hà trấn rồi.
Hạng Chân cắn răng :
- Chẳng rõ chỗ giam cầm có bảo đảm hay không? Nếu hỠmà bị cứu thoát thì đó là một sự tổn thất hết sức to tát đối với chúng ta.
Nghiêm Tiệp lắc đầu :
- Ta chỉ biết há» bị giam cầm trong NhÆ° à phủ, còn chính xác ở tại đâu thì ta cÅ©ng chẳng rõ, chỉ Nhiêm Công lão gia vá»›i vài ngÆ°á»i trong phủ, Tiêu Hùng và các đầu lÄ©nh của Hắc Thủ đảng là biết thôi.
Hạng Chân trầm ngâm, chàng định dò há»i vá» tình hình phòng thủ bên ngoài phủ, song lại nhất thá»i chÆ°a tìm ra được lý do để mở lá»i. Hiện chàng Ä‘ang đóng vai ngÆ°á»i của NhÆ° à phủ, nếu ngay cả sá»± mai phục của NhÆ° à phủ mà cÅ©ng không biết, lại Ä‘i há»i ngÆ°á»i khác thì thật là Ä‘iá»u vô lý hết sức, chắc chắn sẽ bại lá»™ ngay tức khắc.
Nghiêm Tiệp bỗng nói :
- Này, ngươi làm gì mà ngớ ra vậy?
Hạng Chân giật mình vá»™i cÆ°á»i nói :
- Tại hạ cũng chẳng hiểu sao mấy hôm nay cứ cảm thấy lòng trĩu nặng như có một tảng đá đè lên vậy...
Nghiêm Tiệp thoáng nhướng mày :
- Äó cÅ©ng chẳng trách ngÆ°Æ¡i, hiếm khi cục diện to và trong lòng lại có nhiá»u ná»—i lo toan, không mụ ngÆ°á»i ra sao được? Thành thật mà nói, tình thế hiện nay thật là gay go...
Hạng Chân định nói gì nữa, bên ngoài hành lang có tiếng bÆ°á»›c chân khe khẽ vang lên, chàng liá»n ngÆ°ng thần lắng nghe, tiếng bÆ°á»›c chân ấy dừng lại trÆ°á»›c cá»­a, rồi thì tiếng gõ cá»­a nhè nhẹ vang lên.
Nghiêm Tiệp nhíu mày, thấp giá»ng quát :
- Ai đó?
Má»™t giá»ng lảnh lót vang lên :
- Mai Nhụy đây. Nghiêm tỷ đã đi nằm rồi ư?
Nghiêm Tiệp liá»n tÆ°Æ¡i cÆ°á»i :
- á»’, ra là Mai cô nÆ°Æ¡ng, xin má»i vào, tôi chÆ°a ngủ đâu!
Hạng Chân khẽ nói :
- Äể tại hạ lánh mặt...
Nghiêm Tiệp lắc đầu :
- Không sao đâu, chúng ta Ä‘Æ°á»ng hoàng chính đáng, sợ gì kia chứ? Vả lại, Mai cô nÆ°Æ¡ng rất thân vá»›i ta, không bép xép nhÆ° những phụ nữ khác đâu.
Ngay khi ấy, cửa đã khẽ hé mở, một thiếu nữ tha thướt đi vào, lập tức trong nhà như bừng sáng lên. Quả là đẹp tuyệt trần, đôi mắt chim phụng, chiếc mũi thẳng thớm, đôi môi nhỠnhắn tươi hồng, phối hợp với gương mặt bầu bĩnh, thân hình mảnh mai, làn da trắng hồng, thật chẳng khác tiên nữ giáng thế. Nếu có khuyết điểm thì đó là đôi mày hơi rậm một chút, có vẻ lạnh lùng và tàn bạo.
Thiếu nữ có tên Mai Nhụy ấy vừa bÆ°á»›c vào nhà cÅ©ng liá»n tức ngá»› ngÆ°á»i.
Nàng không ngá» trong khuê phòng của Nghiêm Tiệp lại có má»™t ngÆ°á»i đàn ông và ngÆ°á»i đàn ông này lại hết sức anh tuấn nho nhã, chẳng khác nào Phan An tái thế.
Nhất thá»i Mai Nhụy sượng sùng đứng lại, Ä‘á» mặt ấp úng nói :
- Xin lá»—i! Nghiêm tá»·, tiểu muá»™i không biết trong nhà có ngÆ°á»i...
Nghiêm Tiệp đứng lên, Ä‘i đến thân mật nắm lấy tay Mai Nhụy cÆ°á»i nói :
- Không há» gì, Ngô Nhị đây cÅ©ng là ngÆ°á»i trong phủ từ tiá»n phÆ°Æ¡ng vỠđây, tôi gá»i vào đây há»i thăm tin tức vậy mà!
Hạng Chân cÅ©ng liá»n vòng tay thi lá»… nói :
- Tại hạ Ngô Nhị xin ra mắt Mai cô nương!
Mai Nhụy gật đầu đáp lễ, đỠmặt lúng búng nói :
- Không dám!
Nghiêm Tiệp kéo Mai Nhụy ngồi xuống phản, nói :
- Mai cô nương chẳng phải đã đến Bão Hổ trang ư? Tình hình bên ấy thế nào?
Mai Nhụy lập tức vẻ mặt trở nên u ám, đưa mắt nhìn Hạng Chân, Nghiêm Tiệp hiểu ý vội nói :
- Nói Ä‘i, không sao đâu, Ä‘á»u là ngÆ°á»i nhà cả, Ngô Nhị đây là thuá»™c hạ của Ngụy Quang!
Hạng Chân nghe vậy không khá»i ná»±c cÆ°á»i, song Mai Nhụy thì nhÆ° đã yên tâm, khẽ buông tiếng thở dài, cất giá»ng lảnh lót nói :
- Hắc Thủ đảng hiện chỉ còn không đầy năm trăm ngÆ°á»i là còn có khả năng chiến đấu, há» thảy Ä‘á»u là thành phần tinh nhuệ của Huyết Hồn Ä‘Æ°á»ng. Lúc chiá»u tối hỠđã trích huyệt minh thệ, quyết tâm tá»­ chiến đến ngÆ°á»i cuối cùng, cảnh tượng hết sức cảm Ä‘á»™ng, do thủ lÄ©nh Hắc Thủ đảng “Kim Oản†Hà Äình chủ trì. Còn ngÆ°á»i của Xích Xam Ä‘á»™i tại Hạt Thanh Giản có thể nói là đã toàn quân diệt vong, nay cÅ©ng chỉ còn lại chừng hai trăm ngÆ°á»i, há» Ä‘á»u tập trung tại Bão Hổ trang, chuẩn bị quyết má»™t phen sinh tá»­ vá»›i Vô Song phái...
Nghiêm Tiệp chau mày :
- Nghiêm trá»ng đến vậy Æ°?
Mai Nhụy nặng nỠgật đầu :
- Tin tức nÆ¡i tiá»n phÆ°Æ¡ng rất xấu, Vô Song phái tuy hy sinh thảm trá»ng, song vẫn tiếp tục tiến công. Theo nguồn tin của chúng ta cho biết, lá»±c lượng chủ công của đối phÆ°Æ¡ng là thuá»™c Phi Tá»± môn, đạo quân dÅ©ng mãnh nhất trong Lục môn Nhất Ä‘Æ°á»ng và Mãng Tá»± môn chia làm hai cánh yểm trợ. Vô Song phái cung mạnh tôn sắc, há»a khí lợi hại, cá»™ng thêm ngÆ°á»i nào cÅ©ng liá»u mạng xông tá»›i, ngÆ°á»i của Thất Hà há»™i phòng thủ tuyến đầu đã triệt thoái, hiện giá» Ä‘á»™i đằng bài và Ä‘á»™i giáp mã của Thanh Tùng sÆ¡n trang Ä‘ang cố chống cá»±...
Mai Nhụy đưa tay vén làn tóc mai bên tai lên, nói tiếp :
- Tình hình của Như à phủ và tàn dư của Thất Hà hội hiện đang được chỉnh đốn, chuẩn bị giáng một đòn phản công, nhưng xem tình hình cũng khó mà giành được phần thắng. Theo thám mã hồi báo, đối phương cũng đang bố trí lại trận thế, chỉnh đốn binh lực, tình hình hết sức khẩn trương, e rằng một cuộc đại chiến đã sắp diễn ra...
Nghiêm Tiệp ra vẻ lo lắng, há»i :
- Vậy Vô Song phái còn cách Äại Hà trấn bao xa nữa?
Mại Nhụy cÆ°á»i cay đắng :
- Không đầy ba mươi dặm!
Nghiêm Tiệp thoáng ngẫm nghĩ :
- Nhóm của gia huynh không sao cả chứ?
Mai Nhụy lắc đầu :
- Há» Ä‘á»u bình yên cả, còn những ngÆ°á»i triệt thoái thì thá» thÆ°Æ¡ng đến hÆ¡n má»™t ngàn...
Nghiêm Tiệp chau mày :
- Bây giỠNhiêm Công lão gia định thế nào?
Nghe đâu lão nhân gia ấy định rút ra má»™t phần lá»±c lượng trấn thủ của Äại Äao giáo và Thất Hà há»™i Ä‘Æ°a Ä‘i chống cá»±, nhÆ°ng thành bại cÅ©ng chÆ°a dám chắc, đâu thể chỉ lo bên ngoài rồi trong nhà lại bá» bê...
Nghiêm Tiệp im lặng một hồi, đoạn rầu rĩ nói :
- Cuộc chiến này quả là thảm khốc!
Mai Nhụy thở dài :
- Ngay cả trá»i đất cÅ©ng Ä‘au buồn, suốt ngày âm u...
Hạng Chân lặng lẽ đứng cạnh, bá»—ng Nghiêm Tiệp quay sang chàng há»i :
- Này Ngô Nhị, ngÆ°Æ¡i thừ ngÆ°á»i ra suy nghÄ© gì vậy?
Hạng Chân gượng cÆ°á»i :
- Tại hạ nghÄ© sống kiếp giang hồ quả chẳng phải dá»…. Phải dùng máu và tính mạng chống chá»i má»›i được, sống ngày nay nhÆ°ng chẳng rõ ngày mai sẽ ra sao?
Mai Nhụy kinh ngạc, nàng không ngá» Hạng Chân lại có cảm xức tế nhị nhÆ° vậy. Thế là ná»—i kinh ngạc ấy đã hòa hợp vá»›i mối thiện cảm đã phát sinh ngay từ cái nhìn đầu tiên đối vá»›i Hạng Chân, càng nhận thấy ngÆ°á»i thanh niên này có khí chất bất phàm, có má»™t vẻ đặc biệt khiến ngÆ°á»i quý mến.
Nàng e lệ nhìn Hạng Chân, lúng túng há»i :
- Ngô... Ngô Nhị, ngươi tên là Ngô Nhị ư?
Hạng Chân gật đầu cung kính :
- Vâng, chính là tiện danh!
Mai Nhụy thoáng cuối thấp đầu, bẽn lẽn nói :
- Gần đây các ngÆ°Æ¡i hẳn là rất mệt má»i?
Hạng Chân ưỡn ngá»±c, ra vẻ kiên cÆ°á»ng nói :
- Phải vậy thôi, nghÄ© các vị cô nÆ°Æ¡ng vì việc ngÆ°á»i mà còn chẳng quản nhá»c nhằn tÆ°Æ¡ng trợ, bá»n tại hạ là những ngÆ°á»i có trách nhiệm thì càng phải chịu khó hÆ¡n nữa!
Nghiêm Tiệp cÆ°á»i xen lá»i :
- Thật là bẻm mép quá, chắc là có rất nhiá»u thiếu nữ bị ngÆ°Æ¡i lừa dối phải không?
Hạng Chân nghiêm giá»ng :
- Thưa cô nương, tại hạ rất ít khi tiếp xúc với nữ giới!
Nghiêm Tiệp gật đầu, cÆ°á»i khúc khích :
- NhÆ°ng có lẽ ngÆ°Æ¡i vô tâm vá»›i ngÆ°á»i ta mà ngÆ°á»i ta lại hữu ý vá»›i ngÆ°Æ¡i thì sao?
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i :
- Vậy thì tại hạ không được rõ!
Mai Nhụy đỠmặt, cúi thấp đầu lặng thinh :
Nghiêm Tiệp đưa ta xô nàng, liến thoắng nói :
- Mai cô nÆ°Æ¡ng làm gì mà Ä‘á» mặt lên thế này? Nam nữ thÆ°Æ¡ng mến là việc thÆ°á»ng, cá»› gì mà phải e ngại?
Bỗng buông tiếng thở dài :
- NhÆ°ng nói Ä‘i thì phải nói lại, lúc tôi trạc tuổi cô nÆ°Æ¡ng, hãy còn nhút nhát hÆ¡n cô nÆ°Æ¡ng nữa là. Trải qua bao năm lận đận truân chuyên, tôi cÅ©ng ngán ngẩm tình Ä‘á»i, kể từ khi tên khốn kiếp ấy chết Ä‘i. Ôi! Cuá»™c Ä‘á»i thật là tẻ lạnh...
Mai Nhụy hãy còn là hoàng hoa khuê các, lại ở trÆ°á»›c mặt má»™t ngÆ°á»i đàn ông xa lạ, nàng càng nghe càng thấy ngượng ngùng, vá»™i nói :
- Nghiêm tỷ...
Nghiêm Tiệp phì cÆ°á»i :
- Äược rồi, tôi không nói nữa, trông cô nÆ°Æ¡ng e thẹn thế này...
Äoạn quay sang Hạng Chân nói tiếp :
- À Ngô Nhị, đêm nay ngươi có phải quay trở vỠkhông?
Hạng Chân gật đầu :
- Tại hạ phải trở vỠhầu lệnh trước lúc canh hai!
Nghiêm Tiệp lại quay sang Mai Nhụy nói :
- Mai cô nÆ°Æ¡ng, cuá»™c há»p của Nhiêm Công lão gia đã kết thúc chÆ°a vậy?
Mai Nhụy nhẹ lắc đầu :
- Há» Ä‘á»u ở trong Thủy Tinh thất trên lầu cÅ©ng chẳng phải há»p bàn gì, mà chỉ là Nhiêm Công lão gia đích thân tá»a trận, nhận tin và Ä‘iá»u khiển binh tÆ°á»›ng. Nếu cuá»™c chiến này mà không kết thúc, có lẽ há» sẽ phải mãi mãi ở trong ấy.
- À vậy thì Ngô Nhị có tin gì hãy lên bẩm báo mau Ä‘i, khá»i phải chá» nữa, buổi há»p biết đến bao giá» má»›i kết thúc?
Hạng Chân gật đầu :
- Vâng, tại hạ đi đây!
Äoạn vòng tay thi lá»… vá»›i Nghiêm Tiệp và Mai Nhụy, chàng giả vá» trở ra đại sảnh, lại chú ý quan sát má»™t hồi, sau đó quay trở vào. Chỉ thấy hai nàng vẫn Ä‘ang chuyện trò vá»›i nhau, thấy Hạng Chân trở vào, Nghiêm Tiệp liá»n cÆ°á»i há»i :
- Äã bẩm báo xong rồi Æ°?
Hạng Chân gật đầu :
- Vâng, giỠtại hạ xin cáo biệt nhị vị cô nương!
Chàng lại vòng tay thi lá»…, quay ngÆ°á»i vừa định Ä‘i ra, bá»—ng Mai Nhụy cất tiếng :
- Khoan đã, giỠcũng đã đến phiên ta tuần tra, nhân tiện đi cùng ngươi một thể!
Hạng Chân mừng thầm, vội nói :
- Vậy thì xin phiá»n Mai cô nÆ°Æ¡ng!
Mai Nhụy quay sang Nghiêm Tiệp, nhoẻn cÆ°á»i nói :
- Nghiêm Tỷ hãy an nghỉ, tiểu muội xin cáo lui!
Nghiêm Tiệp gật đầu, quay sang Hạng Chân cÆ°á»i nói :
- Vậy thì ngươi hãy khéo mà phụng hầu Mai cô nương đấy!
Hạng Chân vội nói :
- Nghiêm cô nÆ°Æ¡ng khá»i phải nhá»c tâm, tại hạ đâu dám chểnh mảng!
Thế là hai ngÆ°á»i sóng vai khá»i nhà, chá» cho Nghiêm Tiệp đóng cá»­a xong, Mai Nhụy bá»—ng quay sang Hạng Chân há»i :
- Ngô Nhị, chúng ta đi theo cửa chính hay cửa hông?
Hạng Chân vỠngẫm nghĩ, đoạn đáp :
- Äi cá»­a hông cho khá»i gặp rắc rối!
Thế là Mai Nhụy bèn dẫn Hạng Chân Ä‘i vá» phía bên kia hành lang, phía trÆ°á»›c là má»™t vÆ°á»n hoa nhá», nÆ¡i đầu hành lanh có bốn gã đại hán áo da canh gác.
Bốn gã đại hán ấy cÅ©ng đồng thá»i trong thấy Mai Nhụy và Hạng Chân, tuy há» chÆ°a từng gặp Hạng Chân, song Mai Nhụy thì há» biết rất rõ. Lập tức bốn ngÆ°á»i khom mình thi lá»…, má»™t gã có đôi mày dá»±ng ngược, toét miệng cÆ°á»i, nói :
- Mai cô nương, tối thế này mà chưa nghỉ ư?
Mai Nhụy vẻ phóng khoáng gật đầu :
- Các vị vất vả quá, ta đang đến phiên tuần đêm!
Gã mày ngược giÆ¡ ngón tay cái lên, giá»ng xiểm nịnh :
- CÅ©ng may là nhá» có quý phái giúp sức, không thì chúng tiểu nhân còn phải nhá»c nhằn hÆ¡n nữa!
Mai Nhụy mỉm cÆ°á»i :
- Äó cÅ©ng là phải lẽ thôi!
Äoạn ngoảnh lại nhìn Hạng Chân, dịu dàng nói :
- Ngô Nhị, ta đi thôi!
Hạng Chân gật đầu, thăm há»i bốn gã Äại hán vài câu rồi cùng Mai Nhụy băng qua vÆ°á»n hoa, mở má»™t cánh cá»­a sắt gắn trên vách tÆ°á»ng Ä‘i ra ngoài.
Hạng Chân luôn Ä‘i theo sau Mai Nhụy, xem ra là vì phép lịch sá»±, song thật sá»± là bởi Mai Nhụy rành rẽ vá» những mai phục trong NhÆ° à phủ. HÆ¡n nữa canh phòng lại quen biết nàng, có nàng Ä‘i trÆ°á»›c thì sẽ giảm Ä‘i rất nhiá»u sá»± rắc rối cho chàng.
Qua khá»i bên hông Kim Bình Ä‘iện, Mai Nhụy Ä‘Æ°a tay chỉ khoảng đất trống trÆ°á»›c Ä‘iện, khẽ nói :
- Chá»— này đâu đâu cÅ©ng giăng đầy “Huyết tuyến†phía đầu không phải chuông báo Ä‘á»™ng thì là tên Ä‘á»™c, chá»— nào không có xây gạch thì không được Ä‘i, xung quanh Ä‘á»u là bẫy rập. Trên lối Ä‘i chá»— nào lót đá hoa cÅ©ng không Ä‘i được, bên dÆ°á»›i toàn là hầm chông và trên má»—i ngá»n cây Ä‘á»u có bố trí tên ná», chỉ cần giẫm lên những sợi dây thép trong bụi cá» là những mÅ©i tên Ä‘á»™c tức khắc bắn ra nhÆ° mÆ°a. Dù võ công cao đến mấy cÅ©ng khó mà tránh kịp...
Mai Nhụy vừa nói vừa chậm rãi bÆ°á»›c Ä‘i trong bóng tối, lúc rẽ sang đông khi lại ngoặt sang tây, thỉnh thoảng lại có tiếng quát há»i. Mai Nhụy Ä‘á»u lần lượt ứng đối qua Ä‘i, đôi khi cÅ©ng có má»™t số kẻ canh phòng hiện thân ngăn cản song vừa thấy Mai Nhụy liá»n khom mình lui Ä‘i.
Mai Nhụy bỗng quay sang nhìn Hạnh Chân, rụt rè nói :
- Ngô Nhị, sao các hạ lại tên là Ngô Nhị?
Hạng Chân ngẩn ngÆ°á»i, Ä‘oạn liá»n cÆ°á»i há»i :
- Äó là tên do song thân đặt cho, bởi tại hạ tổng cá»™ng có bốn huynh muá»™i, tại hạ thứ hai, ngÆ°á»i nhà quê ít há»c, thật chẳng nghÄ© ra được tên gì khác, thôi thì cứ đặt quách cái tên ấy. Mai cô nÆ°Æ¡ng, vậy chẳng tốt lắm Æ°? Vừa dá»… viết lại vừa dá»… nhá»›!
Mai Nhụy nhoẻn cÆ°á»i :
- NhÆ°ng có vẻ tầm thÆ°á»ng quá, không tÆ°Æ¡ng xứng vá»›i ngÆ°á»i của các hạ!
Hạng Chân vỠngơ ngẩn :
- Không tÆ°Æ¡ng xứng Æ°? Tại sao? Tại hạ thấy cÅ©ng đâu có gì là tầm thÆ°á»ng...
Mai Nhụy lắc đầu :
- Các hạ tÆ°á»›ng mạo rất khá, khí chất lại tao nhã khác ngÆ°á»i theo tôi thì lẽ ra các hạ không chỉ ở vào địa vị nhÆ° ngày hôm nay. À các hạ làm gì trong NhÆ° à phủ?
Hạng Chân cÆ°á»i :
- Làm gì ư? Theo Ngụy Quang đầu mục theo sự sai bảo chứ còn làm gì nữa?
Mai Nhụy chững bước :
- à tôi muốn nói là thân phận và địa vị của các hạ kia!
Hạng Chân ngẫm nghÄ© chốc lát, mỉm cÆ°á»i nói :
- Cao hÆ¡n má»™t số huynh đệ khác, dÆ°á»›i tay tại hạ còn có hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, thấp hÆ¡n Ngụy Quang đầu mục, y quản lý hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i có địa vị nhÆ° tại hạ!
Mai Nhụy gật đầu :
- À, vậy là các hạ chỉ là một tiểu đầu mục, còn Ngụy Quang nào đó bất quá cũng chỉ là một đại đầu mục, thế thì các hạ thật là khuất tuất...
Hạng Chân dang ngửa hai tay :
- Nhưng tại hạ cảm thấy rất là hài lòng...
Mai Nhụy nhướn mày :
- Các hạ không nghÄ© đến thế giá»›i bên ngoài rá»™ng lá»›n dÆ°á»ng nào Æ°? Ngô Nhị, các hạ là nam nhi đại trượng phu, lẽ ra phải có chí hÆ°á»›ng bốn phÆ°Æ¡ng má»›i phải chứ?
Hạng Chân cÆ°á»i thầm :
- Nhưng... nhưng tại hạ đâu biết phải làm sao?
Mai Nhụy định nói gì đó, song lại thôi, hồi lâu nàng mới rụt rè nói :
- Ngô Nhị, tôi... muốn há»i các hạ má»™t Ä‘iá»u Mai Nhụy do dá»± má»™t lúc, Ä‘oạn quay mặt Ä‘i thẹn thùng nói :
- Các hạ...các hạ...
- Xin cô nương cứ thẳng thắn nói ra, tại hạ đang nghe đây!
Mai Nhụy hất đầu, mặt đỠnhư hoa lựu tháng năm, lúng búng nói :
- Các hạ... có bằng lòng... bằng long làm bạn với tôi không?
Hạng Chân vỠlàm ra vẻ mừng đến bàng hoàng, ấp úng nói :
- Làm bạn với cô nương ư? Tại hạ... chỉ sợ... chỉ sợ với không tới... Cô nương, Ngô Nhị này thân phận thấp hèn, được nói chuyện với cô nương... đã là vinh hạnh lắm rồi!
Mai Nhụy bực tức :
- Các hạ làm sao thế này? Tôi... tôi vì quý trá»ng các hạ nên má»›i Ä‘á» nghị nhÆ° vậy... đâu phải là tôi không biết thân phận của các hạ... kết bạn đâu cần phân biệt cao thấp.
Hạng Chân xoa tay ấp úng :
- Äược cô nÆ°Æ¡ng quý trá»ng... tại hạ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là hết sức bằng lòng, nhÆ°ng chỉ sợ... là gia tá»™c và trưởng bối của cô nÆ°Æ¡ng không cho phép, thân phận và địa vị giữa chúng ta quả là cách quá xa... thẳng thắn mà nói, tại hạ chỉ là má»™t tên nô bá»™c để ngÆ°á»i ta sai khiến...
Mai Nhụy dậm chân giận dỗi :
- Các hạ làm sao vậy? Tôi đã không quản ngại vấn đỠấy, các hạ còn sợ gì nữa chứ? Các hạ có bằng lòng... hay không hở?
Hạng Chân ra chiá»u vạn bất đắc dÄ©, gật đầu nói :
- Vậy thì tại hạ xin bằng lòng!
Mai Nhụy nhoẻn miệng cÆ°á»i :
- À, vậy má»›i là đàn ông chứ! Thôi, bây giá» chúng ta đã là bạn vá»›i nhau rồi, khi nào làm xong việc ở đây tôi sẽ bẩm rõ vá»›i gia phụ, má»i các hạ đến chÆ¡i ở chá»— chúng tôi vài hôm!
Hạng Chân cÆ°á»i gượng :
- Chỉ sợ không được vui vẻ đón tiếp đó chứ!
Mai Nhụy lừ mắt :
- Tại sao các hạ biết là không vui vẻ đón tiếp? Tôi đã khôn lá»›n thế này, chả lẽ má»™t chút tá»± do nhÆ° vậy cÅ©ng không có? Hứ, các hạ xem thÆ°á»ng ta quá!
Hạng Chân vội nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng đã quá lá»i, tại hạ sao dám xem thÆ°á»ng cô nÆ°Æ¡ng!
Mai Nhụy cÆ°á»i nhẹ :
- Trông các hạ luống cuống thế này, xem ra còn nhát gan hơn tôi nữa! Thôi, chúng ta đi tiếp, kẻo trễ nại công việc của các hạ.
Hạng Chân thận trá»ng há»i :
- Mai cô nÆ°Æ¡ng, chúng ta có Ä‘i đến tÆ°á»ng bảo xem xét không?
Mai Nhụy có vẻ ngạc nhiên, nhìn Hạng Chân thoáng nhíu mày nói :
- TÆ°á»ng bảo Æ°? Má»i ngÆ°á»i trong NhÆ° à phủ Ä‘á»u gá»i là tÆ°á»ng phủ, sao các hạ lại gá»i là tÆ°á»ng bảo?
Hạng Chân giật mình, song vẫn Ä‘iá»m tÄ©nh nói :
- NhÆ°ng tại hạ cứ thích gá»i là tÆ°á»ng bảo bởi nó kiên cố hệt nhÆ° má»™t tòa thành bảo. Mai cô nÆ°Æ¡ng thấy có đúng không?
Mai Nhụy quay nhìn quanh, cÆ°á»i khẽ nói :
- Thôi, các hạ lúc nào cũng có lý cả, bất kể ai đúng ai sai chúng ta cũng phải đến xem thử!
Hạng Chân khom mình chìa tay ra :
- Vậy thì xin má»i!
Thế là hai ngÆ°á»i lại Ä‘i thẳng vá» phía bá» tÆ°á»ng, giỠđây Hạng Chân cùng sóng bÆ°á»›c vá»›i Mai Nhụy, khiến nàng nghe má»™t chút ngá»t ngào dâng lên trong lòng, tưởng là Hạng Chân đã dẹp bá» lòng tá»± ti mặc cảm, bằng lòng tiếp cận vá»›i nàng hÆ¡n.
Hạng Chân cùng lợi dụng tâm lý ấy hầu thá»±c hiện má»™t mục đích riêng, đó là dẫn dụ Mai Nhụy vá» phía chàng đã định, tức là địa Ä‘iểm ẩn nấp của nhóm Tây Môn Triá»u Ngá».
Kẻ vô tâm, ngÆ°á»i hữu ý, Mai Nhụy vá»›i Hạng Chân thấp giá»ng nói cÆ°á»i, cùng Ä‘i vá» phía trái bá» tÆ°á»ng theo đúng dá»± định của Hạng Chân.
Mai Nhụy bá»—ng ngÆ°á»›c mặt lên trá»i nói :
- Bất kể là ngày hay đêm, mấy hôm nay trá»i âm u, ngày không ánh nắng, đêm không trăng sao, mây Ä‘en vần vÅ© thật là buồn chán...
Hạng Chân chậm rãi tiếp lá»i :
- Vâng ngay cả trá»i cao cÅ©ng Ä‘au buồn vì cuá»™c chiến đẫm máu dÆ°á»›i mặt đất này... Mai cô nÆ°Æ¡ng, theo nhận xét của cô nÆ°Æ¡ng thì chúng ta vá»›i Vô Song phái bên nào sẽ thắng?
Mai Nhụy ngẫm nghĩ hồi lâu, đoạn ủ dột nói :
- Tôi cũng không biết chắc!
Hạng Chân nghiêng mắt nhìn nàng, bình thản nói :
- Còn tại hạ thì có thể nhận định được!
Mai Nhụy lắc đầu :
- Nhưng các hạ đừng nói ra là hơn!
Hạng Chân kinh ngạc, không ngá» Mai Nhụy lại nói ra câu ấy. Chàng ngÆ¡ ngẩn nhìn ngÆ°á»i con gái xinh đẹp ánh mắt ngập vẻ Æ°u tÆ°, chứng tá» nàng chẳng chút sốt sắng vá» sá»± giết chóc tanh máu, thậm chí còn khẳng định cuá»™c chiến này sẽ thảm bại. Song thật đáng tiếc, nàng lại dấn thân vào, muốn rút chân ra khá»i vÅ©ng lầy mà không bị hoen ố, thật không phải dá»… dàng.
Hai ngÆ°á»i chậm rãi bÆ°á»›c lên má»™t bậc cấp dẫn lên thành tÆ°á»ng. Hạng Chân bá»—ng thấp giá»ng nói :
- Mai cô nÆ°Æ¡ng có từng giết ngÆ°á»i không?
Mai Nhụy sững sỠ:
- Sao bá»—ng dÆ°ng lại há»i vậy?
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng rất đẹp, dáng ngÆ°á»i lại mảnh mai nhÆ° thế... má»™t cÆ¡n gió cÅ©ng thổi bay được, má»™t con chuá»™t cÅ©ng có thể làm cho cô nÆ°Æ¡ng khiếp vía, ấy vậy mà cô nÆ°Æ¡ng lại là ngÆ°á»i trong giá»›i võ lâm và nghe nói võ công của cô nÆ°Æ¡ng đây rất cao.
Mai Nhụy cÆ°á»i khẽ :
- Các hạ đừng nên xét ngÆ°á»i qua ngoại hình, phải biết kẻ to lá»›n chÆ°a chắc đã can đảm, mà ngÆ°á»i ốm yếu cÅ©ng chÆ°a hẳn là nhút nhát. Äừng thấy tôi bá» ngoài yếu Ä‘uối và có phần nhút nhát, khi tôi mà tức giận lên cÅ©ng hung dữ lắm đấy!
Hạng Chân nhếch môi cÆ°á»i quái lạ :
- Thật Æ°? Cô nÆ°Æ¡ng đã từng giết ngÆ°á»i sao?
Mai Nhụy gật đầu :
- Vâng, ba ngÆ°á»i!
Hạng Chân ra chiá»u thú vị :
- Ba ngÆ°á»i nhÆ° thế nào vậy?
Mai Nhụy nhướn mày :
- Ba ngÆ°á»i hết sức là tá»™i lá»—i!
- Kể nghe được chăng?
Lúc này hai ngÆ°á»i đã lên đến thành tÆ°á»ng, bắt đầu bÆ°á»›c trên lối Ä‘i rá»™ng chừng bảy thÆ°á»›c.
Mai Nhụy khẽ nói :
- Chuyện đã xảy ra lâu lắm rồi, lúc ấy tôi má»›i mÆ°á»i bảy tuổi, tức là hồi 4 năm trÆ°á»›c. Má»™t mình tôi ra sau núi hái hoa thuốc, đó là má»™t loài hoa chữa được bệnh ho. Ngay khi Ä‘ang hái, bá»—ng từ trong rừng phóng ra ba ngÆ°á»i đàn ông đầu bù mặt lấm, há» nhìn tôi cÆ°á»i ghê rợn và từ từ Ä‘i tá»›i... Lúc đầu tôi không biết hỠđịnh làm gì, nhÆ°ng đến khi há» lao bổ tá»›i, trong lúc tức giận và hoảng hốt, tôi cÅ©ng chẳng hiểu ra làm sao, vừa xuất thủ ba ngÆ°á»i đã ngã gục, rất nhiá»u máu từ thân thể há» chảy ra. Tôi sợ quá, vừa khóc vừa la bá» chạy vá», nghÄ©a phụ cùng tam thúc, tứ thúc thấy thế hết sức làm lạ há»i, tôi bèn theo đúng sá»± thật kể lại. Thế là há» liá»n tức giận Ä‘i đến đó, khi quay vá» há» Ä‘á»u xúm nhau cÆ°á»i trêu tôi, lúc ấy tôi má»›i biết ba ngÆ°á»i kia thảy Ä‘á»u bị tôi giết chết.
Mai Nhụy thở ra má»™t hÆ¡i, vẻ mặt ngây thÆ¡ ngẩng lên há»i :
- Muốn biết tôi đã dùng vật gì giết chết hỠkhông?
Hạng Chân cÆ°á»i :
- Bằng lòng cho tại hạ xem thử chăng?
Mai Nhụy duá»—i thẳng hai tay ra, nhìn Hạng Chân cÆ°á»i bí ẩn. Ngay khi nụ cÆ°á»i còn vÆ°Æ¡ng Ä‘á»ng trên môi, bá»—ng “choang, choang†hai tiếng lánh lói, ánh thép chá»›p ngá»i, hai thanh Ä‘oản kiếm dài hÆ¡n thÆ°á»›c và rá»™ng chừng ná»­a tấc đã từ trong tay áo nàng bắn ra, vừa vặn nằm gá»n trong hai bàn tay nàng.
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i, buá»™t miệng khen :
- Quả là kiếm báu!
Mai Nhụy hai tay Ä‘Æ°a lên, hai thanh Ä‘oản kiếm sắc bén đã rụt trở vào trong tay áo chỉ nghe “cách cáchâ€, tất cả lại trở vá» nhÆ° trÆ°á»›c.
Mai Nhụy vẫn hồn nhiên, cÆ°á»i nói vui vẻ :
- Hai thanh Ä‘oản kiếm này chỉ dài thÆ°á»›c hai, được rèn bằng thép xanh hòa vá»›i sắt ròng, hết sức sắc bén. Thanh sắt to cỡ ngón tay chỉ cần cắt nhẹ là đứt ngay, được lắp trong hai ống đồng đặc chế trong tay áo, chỉ cần đẩy chốt lò xo xuống, hai tay duá»—i thẳng là chúng sẽ tức khắc bắn ra, Ä‘Æ°a tay lên là chúng lại rụt trở vào và đồng thá»i làm cho chốt lò xo tá»± Ä‘á»™ng cài lại. Hai thanh Ä‘oản kiếm này lúc bắn ra rất nhanh và mạnh, nếu kẻ địch không lÆ°u ý sẽ bị thÆ°Æ¡ng vong ngay tức khắc.
Hạng Chân gật đầu lia lịa, ra chiá»u hâm má»™, nói :
- Hai thanh kiếm này hẳn phải có tên gá»i rất hay phải không?
Mai Nhụy đắc ý :
- Vâng, thanh bên phải tên là Chu Thiệp (lưỡi Ä‘á»), bên trái là Lục Mang (ánh sáng xanh).
Hạng Chân vẻ trầm ngâm :
- Mai cô nương, giả sử tại hạ đứng ngoài một trượng dùng tay ném mạnh một hòn đá tới cô nương có thể ngay trong khoảnh khắc hòn đá bay tới xuất kiếm đâm trúng chăng?
Mai Nhụy ngẫm nghĩ :
- Hòn đá ấy chừng bao lớn?
Hạng Chân cÆ°á»i :
- To cỡ chén cơm!
Mai Nhụy gật đầu :
- Äược!
- To cỡ đồng tiá»n thì sao?
Mai Nhụy thoáng do dự :
- Tám phần là được!
- Nếu bé cỡ hạt gạo thì sao?
Mai Nhụy ngá»› ngÆ°á»i, có vẻ ngượng ngùng nói :
- Vậy thì... E rằng không thể được!
Vậy là Hạng Chân đã nắm rõ vỠtrình độ và võ công của Mai Nhụy.
Bỗng Mai Nhụy phụng phịu nói :
- Thôi Ä‘i, các hạ đã đánh lừa ta, làm cho ngÆ°á»i ta bêu xấu...
Hạng Chân cÆ°á»i dịu dàng :
- Tại hạ sao dám đánh lừa cô nương bêu xấu! Chính tại hạ mới xấu hổ đây, chỉ sợ cô nương ném tới một chiếc bàn, tại hạ cũng chẳng đâm trúng nữa là.
Mai Nhụy không nén được, cÆ°á»i ngặt ngoẽo hồi lâu má»›i Ä‘Æ°a tay dụi mắt, nói :
- Các hạ hÆ° lắm, cứ hay trêu ngÆ°á»i ta cÆ°á»i dở khóc dở...
Hạng Chân cÅ©ng buông tiếng cÆ°á»i thâm trầm, thầm nhủ :
- Lát nữa đây chỉ sợ cô nÆ°Æ¡ng lại càng dở khóc dở cÆ°á»i hÆ¡n nữa đấy!
Lúc này hai ngÆ°á»i đã đến đối diện vá»›i chá»— ẩn nấp của Tây Môn Triá»u Ngá».
Mai Nhụy còn định Ä‘i tiếp, song Hạng Chân đã đứng lại há»i :
- Mai cô nương, có cần xuống “ám thất†xem xét không?
Mai Nhụy khúc khích cÆ°á»i, lát sau lại nói :
- Sao các hạ hay tá»± đặt danh thế nhỉ? Äó đâu phải là ám thất, những hầm ngăn bên dÆ°á»›i có tên là “Tiá»…n Huyệt†(hầm tên). À phải rồi, các hạ là ngÆ°á»i của NhÆ° à phủ, biết xung quanh bá» tÆ°á»ng có bao nhiêu “Tiá»…n Huyệt†không?
Hạng Chân vỠngẫm nghĩ :
- DÆ°á»ng nhÆ° có bảy mÆ°Æ¡i mấy...
- Bậy nào! Có những một trăm hai mươi “Tiễn Huyệt†xem đó, các hạ còn thiếu hiểu biết hơn tôi nữa!
Hạng Chân đưa ta gõ gõ lên đầu thở dài :
- Oại, rõ thật là lẩn thẩn, đến bao nhiêu “Tiễn Huyệt†mà cũng quên mất.
Thật là...!
Mai Nhụy đảo mắt nhìn quanh, giá»ng cảm thán nói :
- Thú thật, tôi hết sức bá»™i phục những mai phục của NhÆ° à phủ, quả đúng là bậc thiên tài! Hãy xem, NhÆ° à phủ chẳng khác nào má»™t thành trì kiên cố, bốn mặt Ä‘á»u có rừng rậm và cách bá» tÆ°á»ng khá xa, nếu vạn nhất xảy ra sá»± cố thì cÅ©ng không sợ kẻ địch lợi dụng sá»± che chở của rừng rậm tấn công. Và bá» tÆ°á»ng cÅ©ng có hai tầng tầng, trên tÆ°á»ng thành có thể kiên thủ, tầng dÆ°á»›i lối hẹp có thể phục binh, nÆ¡i giữa có cá»­a sổ quan sát, không sợ kẻ địch áp sát mà lúc khẩn cấp còn có thể trèo lên cá»± địch. Tầng trên bên dÆ°á»›i Ä‘Æ°á»ng hầm bố trí “Tiá»…n Huyệtâ€, tên nỠđã được định hÆ°á»›ng, hoàn toàn phủ trùm khoảng đất trống chung quanh NhÆ° à phủ, trong huyệt còn có khe hở để quan sát Ä‘á»™ng tịnh bên ngoài, không cần phải thêm ngÆ°á»i canh phòng. Khi kẻ địch kéo đến, chỉ cần má»™t tiếng hiệu lệnh, hàng vạn mÅ©i tên sẽ cùng lúc bắn ra, thá»­ nghÄ© xem, e rằng thiên binh vạn mã cÅ©ng phải bị diệt sạch trong mÆ°a tên.
Hạng Chân nghe lạnh cả sống lÆ°ng, thảo nào đối phÆ°Æ¡ng tiá»n tuyến liên tiếp thất bại mà vẫn bình chân nhÆ° vại, thì ra hỠđã bố trí sẵn thiên la địa võng tại Äại Hà trấn và NhÆ° à phủ để chỠđối phÆ°Æ¡ng kéo đến ná»™p mạng, thủ Ä‘oạn thật là tàn ác.
Mai Nhụy khá»u nhẹ chàng, ngạc nhiên há»i :
- Này Ngô Nhị, các hạ đang nghĩ gì vậy?
Hạng Chân giật mình, vội nói :
- Tại hạ đang nghĩ, lúc binh mã của Vô Song phái gục ngã dưới mũi tên, chẳng rõ cảnh tượng sẽ ra sao... À Mai cô nương, vậy thì tại sao khi nãy cô nương lại tỠra lo lắng thế kia?
Mai Nhụy nhím môi :
- Tôi cÅ©ng chẳng hiểu tại sao, dÆ°á»ng nhÆ° đó là do trá»±c giác, cứ cảm thấy nhÆ° có má»™t áp lá»±c vô hình nào đó, khi nãy tôi không muốn các hạ nói ra là vì sợ ảnh hưởng đến lòng tin của chúng ta... Các hạ biết đấy, đôi khi quyết tâm và nghị lá»±c, lòng dÅ©ng cảm van trí tuệ của con ngÆ°á»i luôn giải trừ được má»i khó khăn đạt được những thành quả không ngá»... Sá»± mai phục dù chặt chẽ đến mấy thì cÅ©ng là vô tri vô giác, còn con ngÆ°á»i thì có khối óc...
Hạng Chân thận trá»ng thăm dò :
- Mai cô nương cho là Vô Song phái có đủ lòng can đảm, quyết tâm, nghị lực và trí tuệ như vậy ư?
Mai Nhụy nhắm mắt má»™t hồi, nhÆ° hết sức phiá»n não vá» vấn Ä‘á» này, Ä‘oạn lắc đầu trái vá»›i lòng mình đáp :
- Tôi không rõ!
Hạng Chân nhếch môi cÆ°á»i, lái sang chuyện khác, nói :
- Tại chá»— chúng ta Ä‘ang đứng dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t “Tiá»…n Huyệtâ€, có cần xuống xem không? Tại hạ biết, bá»n này má»™t khi không có ngÆ°á»i tra xét là tức khắc lá»™ng hành ngay, không uống rượu cá» bạc thì là vùi đầu ngủ...
Mai Nhụy nhoẻn cÆ°á»i :
- Các hạ rành rẽ thế này, hẳn là trÆ°á»›c đây cÅ©ng thÆ°á»ng nhÆ° vậy phải không?
Hạng Chân cÆ°á»i hóm hỉnh :
- CÅ©ng không thÆ°á»ng lắm! Ãt ra tại hạ cÅ©ng quản lý hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i mà.
Mai Nhụy gật đầu, vừa định khom xuống dÆ°á»›i bá» tÆ°á»ng bá»—ng có ba bóng ngÆ°á»i phóng tá»›i, cùng lúc cất tiếng quát há»i :
- Ai đó?
Hạng Chân giật mình, theo bản năng lùi sau má»™t bÆ°á»›c, hai tay thoáng Ä‘Æ°a lên, song Mai Nhụy thì vẫn bình thản đứng yên, Ä‘iá»m tÄ©nh nói :
- Mai Nhụy đây!
Ba bóng ngÆ°á»i ấy thảy Ä‘á»u có thân thủ kinh ngÆ°á»i, khi còn cách nhau hÆ¡n trượng đã từ dÆ°á»›i vá»t lên theo ba hÆ°á»›ng khác nhau.
Má»™t ngÆ°á»i đàn ông trung niên, mặt xanh Ä‘en, mắt nhá» mÅ©i tẹt, môi má»ng và mặc áo da “vù†má»™t tiếng đáp xuống trÆ°á»›c mặt Hạng Chân và Mai Nhụy. Theo sau là má»™t lão nhân râu Ä‘á» cao to vạm vỡ, còn ngÆ°á»i thứ ba vá»t lên cao hÆ¡n bá» tÆ°á»ng hai trượng, lá»™n má»™t vòng trên không, hạ xuống đứng lên mái hiên. NgÆ°á»i này mặt trắng bệch và trÆ¡ lạnh, hệt nhÆ° má»™t cÆ°Æ¡ng thi, trông thấy rợn ngÆ°á»i ngay.
Song, Mai Nhụy chẳng chút nao núng, thoáng vòng tay thi lá»… vá»›i ngÆ°á»i trung niên áo da, thấp giá»ng nói :
- Äá»— đại ca vất vả quá, đêm nay thế này mà còn Ä‘i tuần tra Æ°?
NgÆ°á»i trung niên há» Äá»— vừa trông thấy Mai Nhụy, vẻ hung hãn liá»n tức tan biến, cÆ°á»i ha hả ôm quyá»n nói :
- Äá»— má»— đâu đáng kể là vất vả, chính Mai cô nÆ°Æ¡ng má»›i thật là cá»±c nhá»c, cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘ang tuần tra Æ°?
Mai Nhụy cÆ°á»i khẽ :
- Äá»— đại ca chả lẽ đã quên lịch tuần canh đã quyết định lại tại Thủy Tinh thất?
NgÆ°á»i há» Äá»— cÆ°á»i ha hả :
- Äâu có quên, làm sao mà quên được? NhÆ°ng có Ä‘iá»u là... Ôi, lẽ ra Äá»— má»— không nên nói ra ngặt vì lệnh dụ của Nhiêm Công...
Mai Nhụy hiểu ngay ý đối phương, bèn đảo tròn mắt, khẳng khái nói :
- Không há» gì, Äá»— đại ca muốn nói đến Kim Quán lệnh chứ gì?
Äoạn nàng từ trong chiếc túi da Ä‘eo bên lÆ°ng lấy ra má»™t vật lấp lánh ánh vàng, hình mÅ©i tên chỉ dài chừng ba tấc, trên có khắc hình má»™t vệ sÄ© đầu Ä‘á»™i mÅ© trụ hết sức tinh xảo.
NgÆ°á»i há» Äá»— trông thấy Kim Quán lệnh liá»n cÆ°á»i giả lả nói :
- Xin cô nÆ°Æ¡ng chá»› trách Äá»— má»— đã làm phiá»n, bởi chức trách trên mình chứ không phải Äá»— má»— cố tình gây khó khăn.
Mai Nhụy cÆ°á»i :
- Lẽ là phải vậy, Äá»— đại ca khách sáo quá!
NgÆ°á»i há» Äá»— Ä‘Æ°a mắt nhìn Hạng Chân đứng sau Mai Nhụy, lại há»i :
- NgÆ°á»i này Ä‘i cùng vá»›i Mai cô nÆ°Æ¡ng Æ°?
Mai Nhụy lÆ°á»i giải thích, bèn gật đầu đáp :
- Vâng!
NgÆ°á»i há» Äá»— quay sang Hạng Chân, giá»ng hống hách nói :
- Ngươi phải cẩn thận hầu hạ Mai cô nương đấy, biết chưa?
Hạng Chân liá»n khom mình cung kính đáp :
- Vâng, tại hạ biết rồi!
NgÆ°á»i há» Äá»— bèn khoát tay ra hiệu vá»›i hai ngÆ°á»i kia, thế là há» nhanh chóng lui Ä‘i, thoáng chốc đã khuất dạng trong bóng tối dÆ°á»›i bá» tÆ°á»ng.
Mai Nhụy hÆ°á»›ng vá» phía khuất dạng của há», bỉu môi, hậm há»±c nói :
- Tôi ghét nhất là mấy ngÆ°á»i ấy! Cứ tác oai, tác phúc, lúc nào cÅ©ng ra bá»™ hống hách...
Hạng Chân thở phào :
- Không sai, cầm lông gà mà cứ ngỡ là lệnh tiễn!
Mai Nhụy tức tối :
- Chẳng rõ gã Äá»— Tông này sá»­ dụng thủ Ä‘oạn gì mà rất được Nhiêm Công lão gia sủng ái. Nếu tôi mà là Nhiêm Tông chắc chắn đã giáng y xuống mÆ°á»i tám tầng địa ngục từ lâu rồi!
Hạng Chân chá»›p mắt tiếp lá»i :
- Äừng vá»™i, không còn lâu nữa đâu!
hết: Hồi 44, xem tiếp: Hồi 45
Tài sản của danangcity

  #45  
Old 06-07-2008, 09:04 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 45

HOÀNG LONG HIỆN CHÂN TƯỚNG




Mai Nhụy cất Kim Quán Lệnh trở vào túi da, nhìn Hạng Chân, nói:
– Ngô Nhị, chúng ta xuống dưới xem thử, xong rồi các hạ đi vỠlà vừa!
Hạng Chân nhẹ gật đầu:
– Xuống “Tiễn Huyệt†ngay bên dưới này là được rồi!
Mai Nhụy gật đầu, Ä‘Æ°a mắt nhìn mái hiên bá» tÆ°á»ng thẳng hàng vá»›i má»™t góc lồi, Ä‘oạn bÆ°á»›c tá»›i giẫm lên má»™t phiến đá vuông bảy cái.
Chỉ chốc lát, phiến đá ấy nhanh chóng bị đẩy ra, má»™t ngÆ°á»i thò đầu lên há»i:
– Ai vậy?
Mai Nhụy thấp giá»ng:
– Ngươi tuần đêm ở Thúy Tinh Thất?
NgÆ°á»i ấy ngẩng lên nhìn Mai Nhụy, vá»™i nói:
– Có việc gì vậy cô nương?
Mai Nhụy đanh mặt:
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có việc, bá»n ta cần xuống dÆ°á»›i xem xét!
Hạng Chân tiến tá»›i má»™t bÆ°á»›c, thấp giá»ng gắt:
– Huynh đệ thượng cấp tuần tra đến đây mà lại vô lễ vậy hả? Muốn chết hay sao?
NgÆ°á»i ấy hoảng kinh, vá»™i nói:
– Xin má»i, xin má»i, tại hạ xuống kính tiếp đây!
Äoạn liá»n rụt đầu xuống, Hạng Chân chìa tay ra, nói:
– Xin má»i!
Hai ngÆ°á»i bèn lần lượt bÆ°á»›c xuống hầm rá»™ng chừng má»™t thÆ°á»›c, sâu tám thÆ°á»›c, lên xuống bằng má»™t thang sắt gắn vào vách, rá»™ng dài cÅ©ng là tám thÆ°á»›c, hình khối vuông nhÆ° chiếc chuồng bồ câu. Mặt ngoài có má»™t chiếc giá sắt, trên giá sắt có mÆ°á»i chiếc ná» liên hoàn đã lắp tên sẵn sàng, tuy hÆ°á»›ng ra ngoài bá» tÆ°á»ng song vẫn có má»™t vách đá ngăn trÆ°á»›c mặt. Ngoại trừ hai bên Ä‘á»u có ba Ä‘Æ°á»ng khe rá»™ng chừng má»™t tấc phủ vải Ä‘en ngụy trang dùng để quan sát và thông hÆ¡i, không há» có chá»— trống cho tên ná» bắn Ä‘i, trừ phi vách đá trÆ°á»›c mặt giá sách có thể xê dịch ...
Trên vách có treo má»™t ngá»n đèn gió, ánh sáng vàng vá»t tá»a khắp gian thạch thất. Chỉ thấy tổng cá»™ng có năm ngÆ°á»i, ngoài gã bên cạnh bốn ngÆ°á»i kia Ä‘á»u Ä‘ang nằm trên má»™t chiếc chiếu dày.
Năm ngá»n quá»· đầu Ä‘ao đặt dá»±a vào góc vách thành má»™t hàng dài, bốn gã nằm dÆ°á»›i chiếu vừa trông thấy má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng xinh đẹp bÆ°á»›c xuống, thảy Ä‘á»u mặt mày tÆ°Æ¡i rói bò dậy, ra chiá»u nhÆ° mãnh thú sắp vồ mồi vậy.
Gã Ä‘i cùng Mai Nhụy và Hạng Chân lẽ nào lại không biết căn bệnh của mấy vị đồng bá»n này, bèn vá»™i bÆ°á»›c đến gần, thấp giá»ng nói:
– Liệu hồn, ngÆ°á»i tuần tra do Thủy Tinh Thất phái đến đấy!
Hiệu lá»±c của ba tiếng “Thủy Tinh Thất†chẳng khác nào khi má»i ngÆ°á»i nhắc đến Diêm La Äiện, bốn gã kia liá»n tức sá»­ng sá», vá»™i vàng đứng xếp thành má»™t hàng dài, hai tay buông thõng, cung kính đứng nghiêm trang.
Mai Nhụy hiển nhiên rất không quen với mùi rượu và mùi hôi hám trong thạch thất, nàng thoáng nhíu mủi, lạnh lùng quét mắt nhìn quanh.
Hạng Chân khi nãy đã tiện tay kéo phiến đá đậy cá»­a hầm lại rồi, chàng quắc mắt nhìn năm gã đại hán, giá»ng nghiêm lạnh nói:
– Các ngÆ°Æ¡i chỉ có năm ngÆ°á»i ở đây thôi Æ°?
Gã đại hán cùng hỠđi xuống vội đáp:
– Vâng, vâng! Chỉ có năm ngÆ°á»i thôi, trong “Tiá»…n Huyệt†nào cÅ©ng Ä‘á»u nhÆ° vậy cả!
Hạng Chân Ä‘i tá»›i Ä‘i lui hai bÆ°á»›c, lại há»i:
– Äã nghiêm cấm các ngÆ°á»i không được uống ngủ trong lúc trá»±c gác, vậy mà các ngÆ°Æ¡i lại uống lén phải không?
Năm ngÆ°á»i Ä‘á»u cúi thấp đầu không dám lên tiếng, Hạng Chân lại cất giá»ng há»i:
– Ta há»i các ngÆ°Æ¡i có nghe không?
Một gã mặt tái ngắt, ấp úng nói:
– Bẩm đại ca ... chúng tại hạ chỉ ... uống có chút ít Hạng Chân giận dữ quát:
– Im ngay, má»™t há»›p cÅ©ng chẳng thể được, nếu nhÆ° ngÆ°á»i của Vô Song Phái kéo đến trong lúc này, các ngÆ°Æ¡i đầu choáng mắt hoa mà còn Ä‘Æ°Æ¡ng sá»± được Æ°?
Toàn là một lũ phế vật!
Năm ngÆ°á»i rÅ© tay đứng yên, thảy Ä‘á»u câm nhÆ° hến, đến ná»—i thở mạnh cÅ©ng chẳng dám. Hạng Chân lại đảo mắt nhìn quanh, phen này thì chàng đã phát hiện má»™t tay cầm sắt lá»™ ra trên góc tÆ°á»ng bên phải.
Suy nghÄ© thật nhanh, chàng liá»n hiểu ngay công dụng của tay cầm sắt ấy, bèn nhếch môi cÆ°á»i quái lạ, đầy sâu sắc và tàn bạo.
Mai Nhụy cũng đanh mặt nói:
– Các ngÆ°Æ¡i phải hết sức thận trá»ng, phía trÆ°á»›c Äại Hà Trấn Ä‘ang diá»…n ra kịch chiến vậy mà các ngÆ°Æ¡i lại ung dung ở đây uống rượu vui vầy Æ°? Vạn nhất xảy ra sá»± cố, các ngÆ°Æ¡i có gánh chịu nổi không chứ?
Hạng Chân tiến tá»›i má»™t bÆ°á»›c gằn giá»ng:
– Có nghe Mai cô nương nói không hả?
– Dạ nghe!
Năm ngÆ°á»i riu riu đồng thanh đáp. Mai Nhụy khoát tay nói tiếp:
– Lần sau mà còn bắt gặp các ngÆ°á»i nhÆ° thế này thì đừng trách ta không vị nể nữa, sẽ trừng phạt các ngÆ°Æ¡i đấy!
Hạng Chân Ä‘anh giá»ng:
– Không còn lần sau nữa đâu!
Năm gã đại hán kể cả Mai Nhụy thảy Ä‘á»u sững sá», ngay khi ấy Hạng Chân đã xuất thủ nhanh nhÆ° chá»›p. Năm ngÆ°á»i văng bắn ra sau, va mạnh vào vách rồi dá»™i ra ngã lăn xuống đất, không kịp há»± lên má»™t tiếng thảy Ä‘á»u đã hồn lìa khá»i xác.
Mai Nhụy giận run, mặt tái nhợt nhìn thẳng vào Hạng Chân, giá»ng khích Ä‘á»™ng nói:
– Ngô Nhị, các hạ ... tá»™i đâu có đáng chết, các hạ lấy quyá»n gì mà giết chết há» chứ? Há» chẳng qua chỉ nông chút rượu, tá»™i đâu có đáng chết, các hạ vậy mà lại tàn ác ra tay giết chết há» ...
Hạng Chân thở dài, ra vẻ khổ sở nói:
– Tại hạ ... chỉ vì nhất thá»i tức giận. Mong cô nÆ°Æ¡ng hãy thứ cho ...
Trong lúc tức giận và kích Ä‘á»™ng, Mai Nhụy nhất thá»i không nghÄ© đến má»™t Ä‘iá»u. Nếu chàng thanh niên tuấn tú có tên Ngô Nhị này quả đúng là má»™t tiểu đầu mục trong NhÆ° à Phủ thì sao lại có thân thủ cao siêu đến vậy ...
Mai Nhụy tức tối giậm chân, hai mắt Ä‘á» hoe, giá»ng uất nghẹn nói:
– Äây là mạng ngÆ°á»i ... chỉ vì má»™t việc nhá» nhặt mà ngÆ°Æ¡i lại đành long giết chết há» má»™t cách tàn nhẫn thế này! Ngô Nhị, long ngÆ°Æ¡i dạ ngÆ°Æ¡i quả thật Ä‘á»™c ác, quả ta đã lầm vá» ngÆ°Æ¡i ...
Hạng Chân hai tay ôm mặt, vẻ đau khổ nói:
– Tại hạ đã biết tội rồi! Mai cô nương xin đừng nói nữa.
Mai Nhụy vụt ngẩng lên, giận dữ nói:
– Ta biết phải trả lá»i thế nào đây? Äây là năm mạng ngÆ°á»i, ta biết phải giải thích thế nào vá»›i NhÆ° à Phủ đây?
Hạng Chân tiến tới một bước, đến gần Mai Nhụy vỠsợ hãi nói:
– Xin Mai cô nương hãy che giấu dùm cho, không thể để cho hỠbiết là tại hạ đã gây ra, hỠsẽ giết chết tại hạ mất ...
Mai Nhụy nghiến răng:
– Äừng đến gần đây, ngÆ°Æ¡i là loài ma quá»· ...
ChÆ°a kịp dứt lá»i, Mai Nhụy chợt cảm thấy bên mạn sÆ°á»n tê dại, liá»n nhận ra có Ä‘iá»u không ổn, song đã muá»™n, chÆ°a kịp phản kháng thì ngÆ°á»i đã má»m nhÅ©n ngã lăn ra đất.
Mai Nhụy kinh hãi, tức giận nhìn Hạng Chân nói:
– Ngươi ... ngươi định làm gì? Ngươi thật to gan!
Hạng Chân lạnh lùng cúi nhìn nàng, Ä‘anh giá»ng:
– Äừng kêu réo, Mai cô nÆ°Æ¡ng! Tại hạ không phải là kẻ nhân từ, cÅ©ng chẳng biết thÆ°Æ¡ng hÆ°Æ¡ng tiếc ngá»c, hãy bình tÄ©nh mà đối diện vá»›i hiện thá»±c!
Mai Nhụy mồ hôi nhễ nhại, hổn hển nói:
– Ngươi định làm gì ta hả?
Hạng Chân giá»ng Ä‘anh lại:
– Tại hạ không phải Ngô Nhị, cÅ©ng chẳng phải là ngÆ°á»i của NhÆ° à Phủ. Hiện tại hạ chÆ°a muốn làm gì cô nÆ°Æ¡ng cả, hãy quên Ä‘i câu chuyện hái thuốc của cô nÆ°Æ¡ng khi xÆ°a, tại hạ không bỉ ổi nhÆ° ba gã kia đâu. Tuy nhiên, cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng không bao giá» có được sá»± may mắn và thắng lợi nhÆ° lần ấy đâu!
Mai Nhụy bàng hoàng ngây ngẩn:
– Ngươi là ai?
Hạng Chân chậm rãi cởi bỠáo da, lẹ làng lộn áo bào bỠmàu vàng vào, đoạn lạnh lùng nói:
– GiỠcô nương thử nghĩ xem, tại hạ là ai?
Mai Nhụy trố to mắt, ngÆ¡ ngẩn, song liá»n tức nghÄ© ra má»™t ngÆ°á»i mặt biến sắc, bàng hoàng buá»™t miệng kêu to:
– Hoàng Long!
Hạng Chân nhoẻn miệng cÆ°á»i, giá»ng dịu Ä‘i:
– Vâng, chính là tại hạ!
Mai Nhụy nhÆ° bất ngá» vá»t từ trên cao rÆ¡i xuống, long dâng ngập bao kinh hoàng, tuyệt vá»ng lẫn bi phẫn, nàng những ngỡ tất cả triệt để kết thúc, tÆ°Æ¡ng lai, hạnh phúc và sinh mạng Ä‘á»u sắp bị hủy diệt, Hoàng Long. Má»™t cái tên tượng trÆ°ng cho sá»± tàn bạo và chết chóc, thật đáng nguyá»n rủa!
Hạng Chân khẽ nói:
– Quả đúng nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng đã nói, tại hạ lẽ ra không thể chỉ là má»™t tên tiểu đầu mục trong NhÆ° à Phủ. Thế giá»›i bên ngoài bao la, bậc nam nhi đại trượng phu là phải chí ở bốn phÆ°Æ¡ng, rất Ä‘a tạ những lá»i khích lệ của cô nÆ°Æ¡ng, bây giá» tại hạ đã là nhÆ° vậy rồi!
Mai Nhụy tức tối đến cơ hồ nổ cả lồng ngực. Nước mắt lã chả lăn dài xuống má, bi thống thút thít khó.
Hạng Chân lắc đầu nói:
– Cô nÆ°Æ¡ng cùng tại hạ đối lập nhau, thù hiá»m lẫn nhau, giỠđây hẳn là cô nÆ°Æ¡ng không còn trách tại hạ thủ Ä‘oạn Ä‘á»™c ác nữa, nếu đổi lại là ngÆ°á»i của NhÆ° à Phủ còn tàn bạo hÆ¡n tại hạ nhiá»u ...
Hạng Chân Ä‘Æ°a mắt nhìn những Ä‘Æ°á»ng khe trên vách, buông tiếng thở phào thấp giá»ng nói:
– NgÆ°á»i tiếp ứng cho tại hạ đã sắp đến đây rồi và Ä‘á»™i thiết kỵ của Vô Song Phái cÅ©ng đã sắp mở cuá»™c tấn công, trá»±c giác của cô nÆ°Æ¡ng hết sức linh nghiệm, cuá»™c chiến này e rằng phía NhÆ° à Phủ khó mà giành được phần thắng!
hết: Hồi 45, xem tiếp: Hồi 46
Tài sản của danangcity

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
ãåîìåòðèÿ, àâòîñàëîí, âèäåîíàáëþäåíèå, đại sát tinh, çíàêè, dai sat tinh, dai sat tinh for reader, doc dai sat tinh, doc truyen dai sat tinh, ìîñêâå, ïîðíîãàëåðåè, lieu tang duong, truyen dai sat tinh, truyen dai sat tinh 4vn, ðàáî÷åãî


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™