14-10-2008, 06:51 PM
Thưởng Thiện - Phạt Ãc Tóc bạc Răng sâu
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Nhân Gian Giá»›i
Bà i gởi: 458
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,320
Thanked 118 Times in 96 Posts
Chương 21: Thâu Khuy Minh Phi
Dịch giả: vivax
Biên táºp: 764999 & vivarichmount
Nguồn: ***************.org
Tham lam nguyên tố do tham lam chi quang lưu lại từ từ xâm chiếm tâm linh Lục Mộng Thần.
Lục Má»™ng Thần dÆ°á»ng nhÆ° đã biến thà nh má»™t ngÆ°á»i khác, mắt rá»±c sáng, miệng mở to, nÆ°á»›c miếng từng giá»t chảy xuống. Hai tay hắn vÆ¡ vét, cố gắng nhét đầy các loại thần khà và o ngÆ°á»i, nhÆ°ng thân thể và túi áo có hạn, cho nên Lục Má»™ng Thần nhìn thần khà nhiá»u nhÆ° váºy mà không cách nà o lấy được, gấp đến ná»—i kêu oa oa loạn cả lên.
Tham Thần đại đế nhìn kiểu đức hạnh nà y của Lục Má»™ng Thần, phảng phất nhÆ° thấy bản thân mình năm xÆ°a, không khá»i cÆ°á»i khổ má»™t tiếng: “Hà i tá», lúc trÆ°á»›c ta cÅ©ng có cái kiểu dáng nhÆ° thế nà y của ngÆ°Æ¡i, giỠđây ta nhìn thấy ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy, cà ng cảm giác được bản thân lúc trÆ°á»›c đáng thÆ°Æ¡ng nhiá»u nhÆ° thế nà o. Ài, khiến cho ngÆ°Æ¡i bị biến tÃnh nhÆ° hôm nay, đúng là lá»—i lầm của ta, để ta giúp ngÆ°Æ¡i má»™t lần váºy.â€
Tay trái Tham Thần đại đế liá»n khua lên, má»™t chiếc nhẫn kim cÆ°Æ¡ng mà u xanh lung linh xinh xắn xuất hiện trên ngón vô danh trên tay phải của Lục Má»™ng Thần. Y nói: “Äây là Cà n Khôn Giá»›i, có công năng dung nạp cả ngá»n Tu Di sÆ¡n [1]. Äừng thấy nó nhá» mà xem thÆ°á»ng, nó có thể chứa được rất nhiá»u thứ. Äể ta truyá»n cho ngÆ°Æ¡i biết khẩu quyết sá» dụng nó.â€
Nói xong liá»n chiếu ra má»™t đạo kim quang và o mi tâm Lục Má»™ng Thần.
Lục Má»™ng Thần thầm niệm khẩu quyết, quả nhiên đã Ä‘Æ°a thần khà trong tay và o bên trong, mà Cà n Khôn Giá»›i nhá» bé nà y lại không có chút biến hóa. Hắn không khá»i vui mừng sung sÆ°á»›ng, tham tÃnh trong lòng cuồng dâng, liá»u mạng lấy đủ các loại thần khà chứa và o bên trong.
Tham Thần đại đế nhẹ giá»ng nói: “Hà i tá», thần khà chia ra thượng trung hạ ba loại, chỉ có đạt đến cấp báºc tiên nhân má»›i có thể miá»…n cưỡng Ä‘iá»u khiển hạ phẩm thần khÃ. Thấp hÆ¡n thần khà là tiên khÃ, cÅ©ng chia thà nh ba loại thượng trung hạ. Có những lúc, thượng phẩm tiên khà cÅ©ng suýt soát ngang ngá»a vá»›i hạ phẩm thần khÃ, tất cả Ä‘á»u hoà n toà n phải xem và o thá»±c lá»±c của ngÆ°á»i thi triển. Trong Tham Thần bảo khố nà y của ta có hÆ¡n trăm món thần khÃ, hà ng vạn tiên khÃ, ngÆ°Æ¡i đứng nôn nóng, cứ từ từ mà lấy.â€
Lục Má»™ng Thần ngá»› ra, hai mắt phát sáng, thì thầm há»i: “Lão nhân gia, cái nà o là thượng phẩm thần khà váºy?â€
Tham Thần đại đế bất lá»±c nói: “Hà i tá», ngÆ°Æ¡i theo duyên pháºn mà tùy tiện chá»n Ä‘i, ta nói cho ngÆ°Æ¡i biết cÅ©ng không tốt lắm. Má»—i má»™t món thần khà đá»u có linh tÃnh, nếu không có duyên pháºn, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng lấy không được.†HÆ¡i dừng má»™t chút, rồi Tham Thần đại đế lại nói tiếp: “Hà i tá», má»—i má»™t món thần khà đá»u được Äại La Kim Tiên sá» dụng qua, pháp lá»±c không thể tưởng tượng nổi, có lẽ vá»›i năng lá»±c hiện nay của ngÆ°Æ¡i vẫn chÆ°a thể Ä‘iá»u khiển được chúng. HÆ¡n nữa, vá»›i má»—i ngÆ°á»i mà nói, không phải là có cà ng nhiá»u thần khà cà ng tốt, mà chỉ cần có được má»™t hai món thần khà thuáºn tay là được rồi. Cà n Khôn Giá»›i nà y cho dù có thể cất giữ vô số tà i váºt, nhÆ°ng bởi vì má»—i món thần khà đá»u chứa Ä‘á»±ng năng lượng cÆ°á»ng đại vô cùng, cho nên ngÆ°Æ¡i lấy vừa vừa là được rồi, bằng không, Cà n Khôn Giá»›i sẽ bị phát nổ.â€
Lục Má»™ng Thần nghe váºy thì kinh hãi, phóng mắt nhìn quanh, Tham Thần bảo khố lúc nà y đã sá»›m bị hắn lấy mất má»™t phần ba. Hắn vá»™i và ng ngừng tay, giá»ng hoảng sợ nói: “Lão nhân gia, tháºt không hiểu tại sao, ta vừa nhìn thấy nhiá»u bảo bối nhÆ° váºy, liá»n không nhịn được mà phải Ä‘á»™ng thủ.â€
Tham Thần đại đế mỉm cÆ°á»i nói: “Hà i tá», ta đã nói rồi, trong lòng ngÆ°Æ¡i còn có má»™t phần tham lam nguyên tố. DÆ°á»›i sá»± ảnh hưởng của nó, tâm tÃnh của ngÆ°Æ¡i sẽ dần dần trở nên tham lam, có lúc khó mà khống chế, Ä‘iá»u nà y e rằng sẽ mang lại cho ngÆ°Æ¡i rất nhiá»u phiá»n phức. Có Ä‘iá»u cÅ©ng không cần gấp, kỳ thá»±c mấy trăm vạn năm chẳng qua cÅ©ng chỉ là má»™t cái nháy mắt. Chỉ cần ngÆ°Æ¡i tìm được tứ đại thần đế kia, hợp lá»±c của chúng ta lại thì nhất định sẽ loại bỠđược tham lam nguyên tố trên ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i. Hà i tá», trong Cà n Khôn Giá»›i của ngÆ°Æ¡i hiện nay đã chứa Æ°á»›c chừng sáu kiện thần khÃ, còn có các món pháp khà tiên cấp không đếm xuể khác. Bất kể là thần khà hay là tiên khà đá»u có thuá»™c tÃnh và đặc Ä‘iểm khác nhau, hồi đó khi ta toà n thịnh cÅ©ng vô pháp Ä‘iá»u khiển nhiá»u hÆ¡n mÆ°á»i món thần khÃ. Dá»±a theo tu vi của ngÆ°Æ¡i, ta tặng cho ngÆ°Æ¡i má»™t bá»™ chiến giáp. Trong cuá»™c đại chiến năm đó, ta lấy được từ trên ngÆ°á»i Thần Nháºt thiên quân, tạm thá»i gá»i nó là Thần Nháºt Chiến Giáp Ä‘i!â€
Má»™t bá»™ chiến giáp kim quang lấp lánh nhÆ° mặt trá»i má»›i má»c bá»—ng nhiên xuất hiện ở trÆ°á»›c mặt, hà o quang chá»›p lên, rồi ẩn nháºp và o ná»™i thể Lục Má»™ng Thần.
Tham Thần đại đế nói tiếp: “Chỉ đến khi nà o ngÆ°Æ¡i đạt được Hòa Äạo hợp kỳ thì bá»™ Thần Nháºt Chiến Giáp nà y má»›i có thể hiện hình, nếu là lúc thÆ°á»ng thì nó sẽ ẩn tà ng trong thân thể ngÆ°Æ¡i, đến thá»i khắc quan trá»ng, tất nó sẽ bảo vệ ngÆ°Æ¡i an toà n.â€
Lục Má»™ng Thần có chút nghi hoặc, sá» mó thân thể má»™t lúc, tá»±a hồ nhÆ° cảm nháºn được uy lá»±c của Thần Nháºt Chiến Giáp.
Tham Thần đại đế mỉm cÆ°á»i nói: “Hà i tá», ngÆ°Æ¡i đã ở Tham Thần Cung năm ngà y rồi, thá»i gian đó cÅ©ng tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i thá»i gian năm năm ở nhân gian. NgÆ°Æ¡i nên ra ngoà i thôi, hãy cố tìm cho được tứ đại thần đế kia tháºt nhanh. Ba trăm năm sau, ta đợi ngÆ°Æ¡i và thê tỠđược trùng phùng.â€
Lục Má»™ng Thần bá»—ng giáºt mình, tiếu ý trên mặt cÅ©ng biến mất, năm ngà y vá»›i năm năm thá»±c sá»± là má»™t khoảng cách quá lá»›n.
Nhân sinh à , đúng là má»i việc Ä‘á»u nhÆ° má»™ng!
Giống nhÆ° yêu má»™t ngÆ°á»i, chung sống hạnh phúc vá»›i nhau, má»™t năm cÅ©ng ngang bằng vá»›i má»™t ngà y; lúc tÆ°Æ¡ng tÆ°, má»™t ngà y lại tá»±a nhÆ° má»™t năm.
Thanh Dao, ta sẽ đợi nà ng ba trăm năm!
Lục Má»™ng Thần trong lòng gá»i to tên Thanh Dao, ánh mắt si ngốc nhìn vá» phÃa nà ng.
Tham Thần đại đế ngÆ°ng thần nhìn Lục Má»™ng Thần, quan tâm nói: “Hà i tá», năm năm nay, Tham Thần Cấm Cung phiêu dạt khắp nÆ¡i, hiện tại đã bay đến má»™t nÆ¡i cá»±c kỳ âm hà n. Ta cảm thấy bên ngoà i có ngÆ°á»i tu chân thá»±c lá»±c không yếu, sau khi ngÆ°Æ¡i ra ngoà i, nhất thiết phải cẩn tháºn!â€
Lục Má»™ng Thần vá»™i và ng chắp tay, cung kÃnh nói: “Lão nhân gia, Ä‘a tạ ngÆ°á»i đã quan tâm, vãn bối xin ghi nhá»› trong lòng. Xin nhá» ngÆ°á»i chăm sóc cho Thanh Dao. Nay ta rá»i khá»i sÆ° môn đã lâu, nên cÅ©ng rất nhá»› sÆ° phụ, có lẽ cÅ©ng nên trở vá» xem thá» thế nà o. Lão nhân gia, xin cáo từ!â€
Tham Thần đại đế mỉm cÆ°á»i, vẫy tay tỠý bảo hắn Ä‘i.
Lục Má»™ng Thần quay đầu nhìn khắp má»™t lượt bên trong Tham Thần Cung nguy nga lá»™ng lẫy, nhìn nét mặt bình tÄ©nh của Thanh Dao trong viên trụ trong suốt, thần tình mang chút lÆ°u luyến bịn rịn, rồi quay ngÆ°á»i hóa thà nh má»™t đạo lÆ°u quang bay ra ngoà i.
“Lạch cạchâ€, Lục Má»™ng Thần xuyên ra ngoà i Tham Thần Cấm Cung xong, nhất thá»i bị mất sức lá»±c, tức thì ngã xuống. Khi mở mắt ra, hắn phát hiện mình Ä‘ang ở trong má»™t sÆ¡n Ä‘á»™ng, quả núi trá»c nhá» nhÆ° móng tay ở trÆ°á»›c mắt chợt chá»›p lên, rồi tan biến. Lục Má»™ng Thần vá»™i và ng sụp ngÆ°á»i xuống lạy, hắn biết đó chÃnh là Tham Thần Cấm Cung.
Äến lúc đứng ngÆ°á»i dáºy, Lục Má»™ng Thần không khá»i quan sát tỉ mỉ sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y. Cả sÆ¡n Ä‘á»™ng do thạch nhÅ© ngân bạch sắc tạo thà nh, sÆ°Æ¡ng mù lá» má» bao phủ. Ở giữa bà y ra má»™t lò luyện Ä‘an rất lá»›n, bạch khà lượn lá» từ trên mặt bốc lên. Mặt đông có má»™t cái bà n, phÃa trên bà y má»™t và i chiếc hồ lô bạch ngá»c, phảng phất nhÆ° có mùi hÆ°Æ¡ng êm dịu từ bên trong bay ra.
“A, mùi vị tháºt là thÆ¡m!†Lục Má»™ng Thần theo mùi hÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c đến cạnh bà n, cầm lên má»™t bình bạch ngá»c hồ lô, phÃa trên viết và i chữ nhỠ“Cá»u Hoa Ngá»c Hà n Lá»™â€. Äây là cái gì? Lục Má»™ng Thần tá»± lẩm bẩm vặn nắp hồ lô ra, tức thì má»™t há»—n hợp hoa hÆ°Æ¡ng và tá»u hÆ°Æ¡ng áºp và o mÅ©i.
“Oa, rượu thÆ¡m à ?†Tham tÃnh của Lục Má»™ng Thần láºp tức đại phát, trong đầu không có chút mảy may kiêng dè, cầm má»™t bình lên ừng á»±c uống hết sạch. Cuối cùng hắn chùi miệng, không ngá»›t kêu lên: “Hảo tá»u! Hảo tá»u! Äúng là cá»±c phẩm nhân gian!â€
Hết bình nà y đến bình khác, Lục Má»™ng Thần uống sạch trÆ¡n sáu bình Cá»u Hoa Ngá»c Hà n Lá»™ trên bà n. Lúc nà y cảm giác say xông lên, hắn thấy đầu choáng váng, nhìn gì cÅ©ng mÆ¡ hồ không rõ rà ng. Hai chân lảo đảo cứ thế bÆ°á»›c ra ngoà i Ä‘á»™ng.
Tiếng nÆ°á»›c róc rách từ xa truyá»n đến. Lục Má»™ng Thần cảm thấy trong ngÆ°á»i khó chịu nóng bức, nghe thấy có tiếng nÆ°á»›c chảy, thầm nghÄ© vừa đúng lúc Ä‘ang muốn uống và i ngụm giải khát, liá»n theo tiếng nÆ°á»›c, bÆ°á»›c tá»›i má»™t khoảng rừng cây xanh tÆ°Æ¡i ráºm rạp được sÆ°Æ¡ng mù lá» má» bao phủ.
Má»™t đầm nÆ°á»›c uốn cong khá cạn xuất hiện trÆ°á»›c mắt, dòng suối ấm áp chầm cháºm chảy ra từ giữa đầm, hÆ¡i nóng bay lên trên khắp mặt đầm.
“Rà o rà o†tiếng khua nÆ°á»›c nhẹ nhà ng vang lên, tiếp theo là má»™t giá»ng nữ nhân êm tai truyá»n đến: “Ừm, Cá»u Hoa Ngá»c Hà n Lá»™ còn thiếu ba bình là được, năm năm sau thất phái tụ táºp đại há»™i, sẽ dâng tặng các vị chưởng môn. Lúc ấy, danh tiếng của Quảng Hà n Cung ta, e rằng sẽ cà ng vang vá»ng. Không ngoà i trăm năm, Quảng Hà n Cung ta sẽ vượt lên thà nh tu chân đệ nhất môn phái của chánh phái.â€
Lục Má»™ng Thần ngÆ°á»›c đôi mắt lá» má», nhìn vá» hÆ°á»›ng phát ra thanh âm. Má»™t tuyệt sắc nữ tỠở chếch bên hắn, Ä‘ang ngồi trong đầm nÆ°á»›c tắm gá»™i. Là n da mượt mà nhÆ° bạch ngá»c, mái tóc Ä‘en nhÆ° thác nÆ°á»›c nhẹ chảy, đôi mắt sáng lấp lánh tá»±a nhÆ° những vì sao, dung nhan rá»±c rỡ nhÆ° hoa Ä‘Ã o. Hình thà nh toà n bá»™ vẻ đẹp tuyệt mỹ nà y, còn có khà chất thanh nhã phảng phất nhÆ° bách hợp trong đêm, vẻ đẹp nhÆ° hoa sen nở giữa bùn không nhuốm bụi trần đó, quả tháºt đã vượt quá phà m gian, mỹ nữ khà chất thanh tân tuyệt luân.
Lục Má»™ng Thần trong lòng dâng lên má»™t ngá»n lá»a, hắn nhẹ nhà ng rón rén bÆ°á»›c đến. Nữ tá» tuyệt sắc đó dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang trầm tÆ°, không há» Ä‘oán được là có má»™t nam nhân xa lạ xông và o, lại còn can đảm bÆ°á»›c đến phÃa trÆ°á»›c nà ng nhÆ° váºy.
Lục Mộng Thần hai mắt đỠrực, chẳng chút kiêng dè giơ một tay lên, trực tiếp sỠvà o là n da trắng như tuyết đó.
“A! Là ai to gan mà dám xông và o Quảng Hà n Cung của ta?†Tuyệt sắc nữ tá» Ä‘ang trầm tÆ° kia Ä‘á»™t nhiên bị má»™t cánh tay lá»›n sá» lên lÆ°ng, trong lòng không khá»i thất kinh.
Nà ng vẫy ra má»™t đạo bạch quang, thoáng chốc đã đánh Lục Má»™ng Thần bắn ra xa đến mÆ°á»i thÆ°á»›c, hắn liá»n phun ra má»™t ngụm máu tÆ°Æ¡i.
Tuyệt sắc nữ tá» liá»n xoay ngÆ°á»i khoác lên bá»™ cung trang, lạnh lùng quay lại nhìn nam tá» xa lạ nà y, trong lòng nà ng vô cùng kinh hãi, vì Quảng Hà n Cung hà ng vạn năm nay chÆ°a bao giá» có nam tá» qua lại, mà nÆ¡i nà ng hiện Ä‘ang tắm gá»™i lại là cấm địa trong cung, đã thiết láºp cấm chế trùng trùng, nếu tu vi chÆ°a đạt đến Hòa Äạo háºu kỳ, thì không có khả năng xông và o nÆ¡i nà y. Trong thiên hạ, có ngÆ°á»i nà o dám to gan nhÆ° váºy? Dám xâm nháºp Quảng Hà n Cung, chẳng lẽ không muốn sống rồi sao? Nam tá» xa lạ nà y, tá»±a hồ nhÆ° chỉ có tu vi Triá»u Nguyên kỳ, sao lại có thể xông và o đây chứ, tháºt là kỳ quái?
Tuyệt sắc nữ tá» nét mặt đầy hà n ý, lạnh lùng quát: “NgÆ°Æ¡i là ai?â€
Lục Má»™ng Thần hai mắt Ä‘á» rá»±c nhìn tuyệt sắc nữ tá», không má»™t chút để ý đến thÆ°Æ¡ng thế trên ngÆ°á»i, tham lam nguyên tố trong lòng không ngừng tăng cÆ°á»ng, lại thêm bị chất rượu kÃch thÃch, chỉ nghe thấy hắn cÆ°á»i hì hì, nói: “Tiên nữ tá»· tá»·, nà ng đẹp quá, ta thÃch lắm! Nà ng gả cho ta nhé!â€
Hà n ý trên mặt tuyệt sắc nữ tá» cà ng tăng, nà ng đã sống hÆ¡n bảy trăm năm, má»™t thân thu vi đã đạt đến Quy Thiên kỳ, cả Ä‘á»i Ä‘á»u thanh tịnh, không ngá» hôm nay lại bị má»™t nam tá» xa lạ vấy bẩn, quả là trong lòng xấu hổ không kể xiết. Nếu chuyện nà y bị ngÆ°á»i ta biết được, nà ng còn có mặt mÅ©i gì đối diện vá»›i hà ng ngà n đệ tá» trong cung? Còn mặt mÅ©i nà o để nhìn đồng đạo tu chân trong thiên hạ chứ? NghÄ© đến đây, sát cÆ¡ trên mặt không khá»i dần dần xuất hiện.
Tuyệt sắc nữ tá» chầm cháºm giÆ¡ tay phải lên, má»™t chùm nguyệt quang sáng trong lấp lánh hiện ra, nà ng cÆ°á»i lạnh nói: “Bất kể ngÆ°Æ¡i là ai, hôm nay đã lén và o cấm địa Quảng Hà n Cung ta, lại nhìn trá»™m thân thể của ta, tá»™i không thể tha, hãy chịu chết thôi! Dá»c Ä‘Æ°á»ng xuống hoà ng tuyá»n mà sám hối!â€
Äang chuẩn bị phóng ra má»™t kÃch kinh thiên, Ä‘á»™t nhiên ngoà i rừng cây có má»™t nữ tá» kinh hô: “Cung chủ, sáu bình tiên lá»™ ở trong Hà n Băng Ä‘á»™ng đã không còn thấy đâu nữa.â€
Tuyệt sắc mỹ nữ cả kinh, vung tay đánh ra má»™t đạo cấm chế rồi quay ngÆ°á»i lao ra ngoà i rừng cây.
Lục Má»™ng Thần tức thì cảm thấy toà n thân vô pháp cá» Ä‘á»™ng, giống nhÆ° rÆ¡i xuống má»™t hầm băng lạnh lẽo. Trong lòng hắn thầm nghÄ©, há»ng rồi, lần nà y chá»c giáºn vị tiên nữ tá»· tá»· kia, xem ra khi nà ng quay lại chắc chắn sẽ giết chết ta. Phải là m sao đây? Äá»™t nhiên Lục Má»™ng Thần nhá»› đến Long Nhi và Tiểu NgÆ°, không nén nổi vui mừng trong lòng, tâm trung ý tưởng, thầm hô hoán: “Long Nhi, Tiểu NgÆ°, các ngÆ°á»i có đó không? Ta gặp phải nguy hiểm rồi.â€
Từ vá» kiếm Quy Long láºp tức truyá»n lại thanh âm của Long Nhi: “Má»™ng Thần, không cần hoảng sợ, ta sẽ mang ngÆ°Æ¡i rá»i khá»i nÆ¡i đây ngay.â€
Vá» kiếm Quy Long biến thà nh chân thân của Long Nhi, là má»™t con Vụ Long khắp châu thân Ä‘á»u được bao bá»c bởi má»™t luồng vân vụ. Long Nhi phun ra má»™t hÆ¡i linh nguyên và o Lục Má»™ng Thần, láºp tức tiêu trừ cấm chế. Khẽ hừ má»™t tiếng, Long Nhi hóa thà nh má»™t quầng vân vụ, chở Lục Má»™ng Thần bay ra khá»i Quảng Hà n Cung chỉ trong nháy mắt.
Lục Má»™ng Thần luân phiên trải qua sinh tá», không khá»i nảy sinh sợ hãi đối vá»›i thế giá»›i bên ngoà i, hắn thấp giá»ng nói vá»›i Long Nhi: “Long Nhi, mau vá» Má»™ng Thần phong.â€
Thoáng chốc, nữ tá» tuyệt sắc lại xuất hiện bên đầm nÆ°á»›c, nhìn thấy Lục Má»™ng Thần đã biến mất, nét mặt không khá»i đại kinh. Nà ng vá»™i dùng thần thức tìm khắp chung quanh Quảng Hà n Cung mấy trăm dặm, nhÆ°ng hoà n toà n không có tung tÃch gì. Nà ng thất thần nhìn lên trá»i, tá»± há»i: “Từ lúc nà o mà tu chân giá»›i đã có thêm má»™t nhân váºt lợi hại nhÆ° váºy?â€
Má»™t đạo hà n quang chá»›p qua, nà ng nghiến răng nói: “Bất luáºn ngÆ°Æ¡i là ai, Minh Phi ta Ä‘á»u muốn ngÆ°Æ¡i phải tá» vô địa táng!â€
Hết chương 21
Chú thÃch:
[1] theo kinh pháºt, hạt cải nhá» bé có thể chứa được tòa Tu Di sÆ¡n cao lá»›n.
Tà i sản của hoangcongthanh
Chữ ký của hoangcongthanh
15-10-2008, 12:05 PM
Thưởng Thiện - Phạt Ãc Tóc bạc Răng sâu
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Nhân Gian Giá»›i
Bà i gởi: 458
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,320
Thanked 118 Times in 96 Posts
Chương 22: Mỹ Nữ Diệu Nhiên
Dịch giả: vivax
Biên táºp: 764999 & vivarichmount
Nguồn: ***************.org
Dá»±a và o thá»±c lá»±c hùng mạnh của Long Nhi, Lục Má»™ng Thần trên Ä‘Æ°á»ng xuyên mây vượt biển, mất ba thá»i thần thì đến Má»™ng Thần sÆ¡n. Nhẹ nhà ng hạ xuống mặt đất, Long Nhi lại hóa thà nh vá» kiếm Quy Long nhÆ° trÆ°á»›c, Lục Má»™ng Thần lại Ä‘eo Vân Vụ kiếm ra sau lÆ°ng, cẩn tháºn bÆ°á»›c vá» hÆ°á»›ng phòng mình.
Nhìn má»—i má»™t váºt trong phòng, Lục Má»™ng Thần không khá»i cảm thán: “Äã hÆ¡n năm năm, trong phòng vẫn không thay đổi, Ä‘Æ¡n giản mà tá»± nhiên. Trên giÆ°á»ng không nhuốm chút bụi bẩn, hiển nhiên là thÆ°á»ng xuyên có ngÆ°á»i quét dá»n, là ai đã là m váºy?â€
Äá»™t nhiên có tiếng bÆ°á»›c chân truyá»n đến, má»™t giá»ng kinh ngạc vang lên: “A, tiểu sÆ° đệ, không ngỠđệ đã trở vá»! Năm năm không gặp, tá»· tháºt nhá»› đệ muốn chết.â€
Một bóng lục ảnh nhà o và o trong phòng, nắm lấy hai vai hắn, hô lớn.
Mấy năm không gặp, suýt nữa là nháºn không ra. Lục Má»™ng Thần mở to mắt nhìn, hóa ra là Cẩm Nhi sÆ° tá»·, đã qua mấy năm, hắn cảm thấy Cẩm Nhi sÆ° tá»· lại cà ng thanh tú. Lục Má»™ng Thần không cầm lòng nổi, dang tay ôm lấy Cẩm Nhi, cÆ°á»i nói: “Cẩm Nhi sÆ° tá»·, đệ cÅ©ng rất nhá»› tá»·! Mấy năm không gặp, đệ lúc nãy thiếu chút nữa là nháºn không ra tá»· rồi. Cẩm Nhi tá»· tá»· đúng là cà ng ngà y cà ng xinh đẹp, ha ha!â€
Cẩm Nhi nhất thá»i cao hứng, bá»—ng dÆ°ng quên mất vẫn bị Lục Má»™ng Thần ôm, đến khi phản ứng thì vẻ xấu hổ đã trà n đầy trên mặt. Nà ng thất thanh nói: “Tiểu sÆ° đệ, đệ là m gì váºy?â€
Nói xong liá»n giãy thoát ra ngoà i.
Lục Má»™ng Thần đặt tay lên ngá»±c, nhá»› lại thân thể má»m mại đó của Cẩm Nhi, trong lòng không khá»i dáºp dá»n má»™t tráºn.
“Tiểu sÆ° đệ, tá»· Ä‘i thông báo cho các vị sÆ° huynh biết đệ đã trở vá», má»i ngÆ°á»i chắc chắn sẽ rất vui mừng.†Nói rồi, Cẩm Nhi nhanh chóng chạy ra khá»i phòng.
Sau khi Cẩm Nhi Ä‘i rồi, ngÆ°á»i đầu tiên đến thăm Má»™ng Thần là hai sÆ° huynh Mạnh Phà m và Triệu Thiên Hoa, vừa và o cá»a, Mạnh Phà m đã nghẹn ngà o la lên: “Lục sÆ° đệ nha, đệ năm năm nay đã chạy Ä‘i đâu, chúng ta vẫn tưởng là đệ ngá»± kiếm chạy ra ngoà i, bị yêu quái ăn mất rồi, hu hu, hại ta và tam sÆ° huynh của đệ khóc mất ba ngà y ba đêm, lại còn má»—i ngà y thắp hÆ°Æ¡ng khấn vái cho đệ nữa. Hừ, tiểu tỠđệ mấy năm nay ở bên ngoà i là m cái gì, mau nói mau nói!â€
Triệu Thiên Hoa đánh tá»›i má»™t quyá»n, cÆ°á»i hắc hắc, nói: “SÆ° đệ, ngÆ°á»i ta thá»±c nhá»› đệ muốn chết.â€
Lục Má»™ng Thần nhìn thấy hai vị sÆ° huynh khả ái dà dá»m, không nhịn được cÆ°á»i nói: “Kỳ thá»±c không có gì, khi ngá»± kiếm bay lầm hÆ°á»›ng, bá»—ng chốc đã cách vạn dặm, muốn quay ngược vá» cÅ©ng phải mất và i ngà y, vì váºy nên đệ má»›i Ä‘i du ngoạn ở ngoà i nhân gian má»™t phen, rồi lại do lên lầm võ Ä‘Ã i, nên lại bị ngÆ°á»i ta phong thà nh kiếm thần. Ha ha, đúng là thú vị!â€
Còn nhÆ° việc nảy sinh tranh đấu vá»›i HÆ°Æ¡ng Phong Cốc, Thánh Tà Tông và Ma Môn, bị truy sát, vá»›i những chuyện ở Tham Thần Cấm Cung và và o lầm Quảng Hà n Cung thì Lục Má»™ng Thần không Ä‘á» cáºp đến. Dẫu sao những chuyện đó chẳng phải là việc vẻ vang gì, vá»›i lại nói ra những chuyện ấy cÅ©ng không có lợi Ãch gì đối vá»›i hắn. TÆ°Æ¡ng lai nếu để sÆ° phụ biết, chẳng rõ còn phải chịu trách phạt kiểu gì.
Äại sÆ° huynh Lý Ngá»c Nhân không biết từ lúc nà o cÅ©ng đã lÆ°á»›t đến, nhìn vị tiểu sÆ° đệ nà y cÆ°á»i tÃt mắt, rồi nói: “SÆ° đệ, đệ nói thá» xem, võ lâm kiếm thần là cái gì? để bá»n ta nghe cho được mở mang kiến thức.â€
Lục Má»™ng Thần kinh ngạc há»i: “Äại sÆ° huynh, huynh và o khi nà o váºy?â€
Lý Ngá»c Nhân mỉm cÆ°á»i nói: “Ta đến vừa đến được má»™t lúc, chỉ là thấy đệ nói đến chá»— thú vị, nên vẫn ở ngoà i nghe!â€
Lục Má»™ng Thần Ä‘á» mặt xấu hổ, rồi lại mang chuyện ngá»± kiếm bay và o Kiếm Thần sÆ¡n trang thế nà o, đấu lôi Ä‘Ã i và thượng kinh nháºn phong thưởng thế nà o nói rõ ra.
Chúng nhân Ä‘á»u là ngÆ°á»i tu đạo, trừ đại sÆ° huynh Lý Ngá»c Nhân trÆ°á»›c kia đã từng lăn lá»™n ngoà i thế gian, nên má»i ngÆ°á»i ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u tròn mắt há miệng, nghe đến ná»—i say sÆ°a. Bá»—ng nhiên từ xa có và i thân ảnh xinh đẹp lao đến, ngÆ°á»i chÆ°a nhìn rõ đã nghe thấy má»™t thanh âm trong trẻo vang lên: “Hà nh Thủy Phong đệ tá», Diệu Nhiên, Diệu Tuệ, Diệu Thủy, Diệu TÄ©nh, Diệu Thanh xin ra mắt chÆ° vị sÆ° huynh đệ.â€
Lý Ngá»c Nhân lÆ°á»›t tá»›i trÆ°á»›c và i bÆ°á»›c, hai tay chắp trÆ°á»›c ngá»±c, nhá» giá»ng nói: “Xin chà o các vị sÆ° tá»· muá»™i! Má»™ng Thần Phong Lý Ngá»c Nhân xin bái lá»….â€
Y vừa nói vừa ôn nhu lÆ°á»›t nhìn vá» phÃa nữ tá» thanh tú dẫn đầu.
Thiếu nữ dẫn đầu chÃnh là đại đệ tá» dÆ°á»›i trÆ°á»›ng của Hà nh Thủy Phong Thần Yên chân nhân, cÅ©ng là Diệu Nhiên tiên tỠđã chiến thắng Lý Ngá»c Nhân Ä‘oạt đệ nhất danh trong đợt tá»· võ đại há»™i trăm năm trÆ°á»›c. Tuy tráºn chiến đó Lý Ngá»c Nhân thua, nhÆ°ng cÅ©ng đã bại đến tâm phục khẩu phục.
Lục Má»™ng Thần vá»™i và ng thi lá»… vá»›i má»i ngÆ°á»i. Theo ánh mắt của đại sÆ° huynh, Lục Má»™ng Thần cÅ©ng lén nhìn Diệu Nhiên sÆ° tá»·, nhãn thần vừa tiếp xúc vá»›i ngá»c dung liá»n không nỡ rá»i Ä‘i. Diệu Nhiên tiên tá» mặc má»™t chiếc váy dà i mà u xanh nhạt, ôm chặt má»—i vị trà trên cÆ¡ thể nà ng, khiến thân hình cà ng thêm thÆ°á»›t tha yểu Ä‘iệu, mái tóc mượt mà buông tá»± nhiên xuống trÆ°á»›c bá» vai, quả thá»±c thanh tú đẹp đẽ. Äôi mắt sáng ngá»i trong veo, nhất là khi nói chuyện cà ng khiến cho ngÆ°á»i ta Ä‘á»™ng lòng, lại còn chiếc mÅ©i nhá» nhắn vÆ°Æ¡n thẳng, cà ng là m tăng thêm mấy phần cao quý. Thêm đôi môi anh Ä‘Ã o xinh tÆ°Æ¡i, tưởng tượng được hÆ°Æ¡ng vị trái cây thấu táºn trong lòng, hợp thà nh khuôn mặt linh khà vô hạn, đầy tiếu ý dịu dà ng. Tháºt là xinh đẹp! Lục Má»™ng Thần trong lòng không khá»i khÃch Ä‘á»™ng má»™t tráºn, tá»±a nhÆ° có vô số những con hÆ°Æ¡u nhá» Ä‘ang đâm xầm và o nhau.
Tham tÃnh của Lục Má»™ng Thần lại phát tác, phảng phất nhÆ° mang theo chút men say, lắc lÆ° nhảy đến trÆ°á»›c mặt Diệu Nhiên tiên tá», không chút kiêng nể cÆ°á»i hì hì nói: “Diệu Nhiên sÆ° tá»·, tá»· tháºt là xinh đẹp nha!â€
Diệu Nhiên tiên tá» hÆ¡i nhÃu mà y, trong lòng thầm nghÄ© Thiên Phong sÆ° bá từ lúc nà o lại thu nháºn má»™t đệ tá» hiếu sắc nhÆ° váºy?
Các đệ tá» Má»™ng Thần Phong Ä‘á»u ngạc nhiên, trong suy nghÄ© của bá»n há», Má»™ng Thần luôn là má»™t hảo hà i tá» ngoan ngoãn, váºy mà tại sao sau năm năm trở vá», Lục Má»™ng Thần lại trở nên mồm mép láu lỉnh nhÆ° thế? Không lẽ nà o là do du ngoạn ở nhân gian má»™t thá»i gian mà bị nhiá»…m phải thói quen xấu chứ? Lý Ngá»c Nhân hÆ¡i ngá»› ra rồi vá»™i và ng há»i lãng sang chuyện khác: “Diệu Nhiên sÆ° tá»·, lần nà y đến Má»™ng Thần Phong, chẳng lẽ có chuyện gì chăng?â€
Diệu Nhiên tiên tá» mỉm cÆ°á»i nói: “Ngá»c Nhân sÆ° đệ, gần đây ở trong phạm vi hai trăm dặm phÃa đông nam mạch núi Phong Thần, thÆ°á»ng có yêu ma quá»· quái ẩn hiện. Tá»· vốn phụng mệnh sÆ° phụ trảm yêu trừ ma, khi Ä‘i qua Má»™ng Thần Phong nghe thấy tiếng ồn à o huyên náo, bèn đến xem thá» tình hình. Các ngÆ°á»i ở đây xảy ra chuyện gì hay sao?â€
Lý Ngá»c Nhân giÆ¡ tay chỉ và o Lục Má»™ng Thần nhẹ nhà ng nói: “Diệu Nhiên sÆ° tá»·, đây là tiểu sÆ° đệ của ta, Lục Má»™ng Thần. ChÃnh vì hắn má»›i ra bên ngoà i tu luyện trở vá» cho nên chúng ta má»›i đến thăm há»i.â€
“Ồâ€, Diệu Nhiên tiên tá» khẽ gáºt đầu, chầm cháºm nói: “Ngá»c Nhân sÆ° đệ, lần nà y trảm yêu trừ ma, ta muốn có thêm và i ngÆ°á»i giúp đỡ, không biết đệ có bằng lòng Ä‘i cùng vá»›i chúng ta không?â€
Lý Ngá»c Nhân mừng rỡ, vá»™i và ng chắp tay nói: “Trảm yêu trừ ma là trá»ng trách phải là m của nhân sÄ© tu chân chánh phải chúng ta. Lý Ngá»c Nhân ta hoà n toà n xin nghe theo sá»± Ä‘iá»u khiển của sÆ° tá»·.â€
Diệu Nhiên tiên tá» hÆ¡i mỉm cÆ°á»i, Ä‘ang định trả lá»i bá»—ng nhiên nghe Lục Má»™ng Thần kêu lên: “Diệu Nhiên sÆ° tá»·, đệ cÅ©ng muốn Ä‘i trảm yêu trừ ma, tá»· cÅ©ng dẫn đệ Ä‘i nhé?â€
Diệu Nhiên tiên tá» ngẩn ngÆ°á»i ra, ánh mắt quay vá» phÃa Lý Ngá»c Nhân. Lý Ngá»c Nhân ngà y thÆ°á»ng rất yêu thÆ°Æ¡ng vị sÆ° đệ nà y, cho dù cảm thấy Má»™ng Thần hôm nay có biểu hiện rất kỳ quái, nhÆ°ng cÅ©ng không nghÄ© thêm gì, nên liá»n gáºt đầu vá»›i Diệu Nhiên, cất giá»ng khen ngợi: “SÆ° tá»·, Lục sÆ° đệ nà y của ta có thiên phú hÆ¡n ngÆ°á»i, ra ngoà i rèn luyện má»™t chuyến cÅ©ng là việc tốt, xin sÆ° tá»· cho phép.â€
Diệu Nhiên tiên tá» nhìn hai ngÆ°á»i, rồi nhẹ nhà ng nói: “Äược rồi, váºy thì chúng ta cùng xuất phát.â€
Nà ng nói xong liá»n ngá»± khởi bảo kiếm, bay vá» hÆ°á»›ng đông nam. Lục Má»™ng Thần liá»n ngã ngÆ°á»i ra sau, Vân Vụ kiếm to lá»›n nâng hắn lên rồi nhanh chóng Ä‘uổi theo Diệu Nhiên tiên tá».
“A! Nằm ngá»± kiếm?†Lý Ngá»c Nhân kinh hô má»™t tiếng, hắn láºp tức ngá»± kiếm Ä‘uổi sát theo để há»i Má»™ng Thần cho rõ.
Tốc Ä‘á»™ ngá»± kiếm của Lục Má»™ng Thần rất nhanh, trong nháy mắt đã Ä‘uổi kịp mấy ngÆ°á»i Diệu Nhiên tiên tá». Diệu Thủy là ngÆ°á»i đầu tiên phát hiện Ä‘iá»u khác thÆ°á»ng, kinh ngạc há»i: “Lục sÆ° đệ, là đệ sao? Sao đệ lại nằm trên kiếm mà phi hà nh?â€
Mấy ngÆ°á»i Diệu Nhiên nghe thấy tiếng cÅ©ng Ä‘á»u quay đầu lại, ai nấy vừa nhìn thấy Ä‘á»u sá»ng sốt, nói không ra lá»i.
Lý Ngá»c Nhân lúc nà y cÅ©ng ngá»± kiếm Ä‘uổi tá»›i, Diệu Nhiên tiên tá» nhếch miệng cÆ°á»i nói: “Ngá»c Nhân sÆ° đệ, Má»™ng Thần Phong các ngÆ°á»i đã khai sáng ra môn ngá»± kiếm thuáºt tân kỳ nà y từ lúc nà o váºy?â€
Lý Ngá»c Nhân liá»n Ä‘á» mặt, ngượng ngáºp nói: “A, tháºt là để cho các vị sÆ° tá»· chê cÆ°á»i rồi, tình hình cụ thể thế nà o thì đệ cÅ©ng không rõ rà ng lắm, hay là chúng ta hãy há»i Má»™ng Thần xem.â€
Lục Má»™ng Thần nằm khoan khoái trên kiếm, cÆ°á»i nói vá»›i Diệu Nhiên: “Diệu Nhiên sÆ° tá»·, đây là ý tưởng Ä‘á»™t phát của đệ, môn ngá»± kiếm thuáºt nà y là do đệ tá»± nghÄ© ra. Thế nà o, có sáng tạo không?â€
Diệu Nhiên cÆ°á»i tÆ°Æ¡i đáp: “Lục sÆ° đệ, môn ngá»± kiếm thuáºt nà y của đệ đúng là kỳ quái nha, xem ra quái chiêu của đệ tháºt là nhiá»u, chẳng trách được đại sÆ° huynh của đệ lại yêu thÆ°Æ¡ng đệ nhÆ° váºy. Hôm nà o ta phải thỉnh giáo đệ má»™t chút má»›i được.â€
Lục Má»™ng Thần bị nụ cÆ°á»i của Diệu Nhiên khiến hắn nhìn đến si ngốc, lại hồ đồ nói sảng: “SÆ° tá»·, không cần tá»· đến Má»™ng Thần Phong, để đệ trá»±c tiếp đến Hà nh Thủy Phong tìm tá»· có được không?â€
Lý Ngá»c Nhân thấy sÆ° đệ nói chuyện cà ng lúc cà ng lung tung, vá»™i và ng nói: “SÆ° đệ, đệ hôm nay sao váºy? Sao lại không có chút nghiêm chỉnh nà o? Chúng ta còn phải gấp rút lên Ä‘Æ°á»ng, đệ đừng nói báºy nữa, nếu không, đại sÆ° huynh sẽ tức giáºn đệ đó.â€
Lục Má»™ng Thần nhá»› đến thuở ấu thá»i, đại sÆ° huynh chăm sóc mình từng ly từng tà má»™t, nên trong lòng không khá»i có chút áy náy, bèn cố gắng kiá»m chế tâm trạng háo hức, định thần lại, không cho phép bản thân hồ tÆ° loạn tưởng nữa, rồi theo má»i ngÆ°á»i cấp tốc bay đến mục tiêu.
“Äến rồi!†Diệu Nhiên tiên tá» khẽ hô má»™t tiếng. “Äây chÃnh là Kỳ Vân sÆ¡n.â€
Chúng nhân theo tiếng hô của Diệu Nhiên phóng mắt nhìn xung quanh, chỉ thấy má»™t ngá»n núi khổng lồ cản Ä‘Æ°á»ng má»i ngÆ°á»i, lại thêm bên cạnh là núi liá»n núi, trên núi má»c đầy cây cối xanh tÆ°Æ¡i um tùm, má»—i cây Ä‘á»u hiện ra thẳng tắp, cao lá»›n, chỉnh tá». HÆ¡n nữa ở đỉnh núi khắp nÆ¡i là mây mù lượn lá», căn bản không thể nhìn được rõ bất cứ tình trạng gì, có Ä‘iá»u nếu nhìn từ hÆ°á»›ng Ä‘i của mây mù, chắc phải là nÆ¡i có yêu khÃ, ắt hẳn trong núi sẽ có những yêu ma không bình thÆ°á»ng.
Diệu Nhiên bình tÄ©nh nói: “Chá»— đỉnh núi có má»™t sÆ¡n Ä‘á»™ng, bên trong âm khà rất nặng, chắc phải là nÆ¡i trú ẩn của yêu nghiệt, chúng ta Ä‘i thăm dò thá» thế nà o.â€
Chúng nhân liên tiếp đáp xuống nÆ¡i hang Ä‘á»™ng trên Kỳ Vân sÆ¡n, rồi má»i ngÆ°á»i nối Ä‘uôi nhau Ä‘i và o trong. Trong Ä‘á»™ng không rá»™ng, thông đạo lại bố trà dà y đặc, cà ng và o trong lối rẽ cà ng nhiá»u, má»i ngÆ°á»i quyết định phân thà nh hai nhóm, tiến và o trong thăm dò, và hai bên sẽ dùng truyá»n âm ngá»c phù để giữ liên lạc. Diệu Nhiên tiên tá» vá»›i Diệu Thủy, Diệu Tuệ thà nh má»™t nhóm. Lý Ngá»c Nhân dẫn Lục Má»™ng Thần, Diá»…u Tịnh, Diệu Thanh bốn ngÆ°á»i má»™t nhóm.
Nhìn thấy mình bị chia ra má»™t bên, Lục Má»™ng Thần Ä‘á»™t nhiên cảm thấy trong lòng trống rá»—ng, hắn nhìn dung nhan tÆ°Æ¡i đẹp của Diệu Nhiên, trong lòng chợt Ä‘á»™ng, không kìm được nhảy đến trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, thất thanh kêu lên: “Diệu Nhiên sÆ° tá»·, pháp lá»±c của tá»· rất cao cÆ°á»ng, đệ muốn Ä‘i cùng nhóm vá»›i tá»·.â€
Lý Ngá»c Nhân cả kinh, trong lòng thầm nghÄ©: “Tiểu sÆ° đệ hôm nay sao lại không hiểu việc nhÆ° váºy? Sao lại gây phiá»n phức thế nà y? NghÄ© đến đây hắn không nhịn được, liá»n nhìn sang Diệu Nhiên tiên tá», lúc nà y nà ng Ä‘ang nhÃu chặt đôi mà y, tá»±a hồ nhÆ° có chút không vui, lại hÆ¡i chần chừ do dá»±.
Hết chương 22
Tà i sản của hoangcongthanh
16-10-2008, 11:00 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
ChÆ°Æ¡ng 23: Huyá»n Âm Äá»™c XÃ
Dịch giả: vivax
Biên táºp: 764999 & vivarichmount
Nguồn: ***************.org
Diệu Nhiên tiên tá» trầm mặc cả buổi, đôi mắt xinh đẹp xa xăm nhìn vá» phÃa Lý Ngá»c Nhân anh tuấn tiêu sái, há»i: “Ngá»c Nhân sÆ° đệ, đệ thấy thế nà o?â€
Lý Ngá»c Nhân bị Diệu Nhiên nhìn đến ná»—i trong lòng phát hoảng, bối rối lúng túng, giá»ng nói không khá»i hÆ¡i run run: “SÆ° tá»·, tiểu sÆ° đệ được gia sÆ° nhất má»±c cÆ°ng chiá»u, hÆ¡n nữa thá»i gian nháºp môn chÆ°a lâu, tu hà nh không đủ, sÆ° tá»· pháp lá»±c mạnh hÆ¡n đệ xa, chi bằng cứ để y theo nhóm của sÆ° tá»· váºy!â€
Diệu Nhiên hÆ¡i cúi đầu xuống, liếc nhẹ Lý Ngá»c Nhân, rồi thở dà i nói: “Äược rồi, Lục sÆ° đệ, váºy đệ cứ theo sau ta, nhá»› đừng Ä‘i cách ta quá xa. Nếu không, khi gặp phải yêu quái lợi hại, ta khó mà bảo vệ được đệ.â€
Lục Má»™ng Thần rất Ä‘á»—i vui mừng, quay đầu nhìn Lý Ngá»c Nhân, cÆ°á»i nói: “Äa tạ đại sÆ° huynh!â€
Lục Má»™ng Thần theo sát phÃa sau Diệu Nhiên tiên tá», nhìn bối ảnh má»m mại chợt ẩn chợt hiện, cảm thấy trong lòng nóng bừng, tham lam nguyên tố sinh trưởng dữ dá»™i. Lục Má»™ng Thần phảng phất nhÆ° bị ma nháºp, trợn to đôi mắt, dang hai tay ôm lấy Diệu Nhiên, đồng thá»i lẩm bẩm tá»± nói: “Diệu Nhiên sÆ° tá»·, đệ rất yêu thÃch tá»·, tá»· gả cho đệ được không?â€
Diệu Nhiên tiên tá» Ä‘ang hết sức chăm chú nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, vì Ä‘Æ°á»ng Ä‘i cà ng lúc cà ng phức tạp phÃa trÆ°á»›c, giỠđây Ä‘á»™t nhiên bị má»™t đôi tay lá»›n từ đằng sau ôm lấy, vừa vặn vòng lấy đồi ngá»±c đầy đặn của nà ng. Diệu Nhiên kinh hãi kêu má»™t tiếng, ngay sau đó thân thể liá»n bắn ra má»™t cổ chân nguyên vô cùng thâm háºu, xô thẳng ra sau lÆ°ng.
Lục Má»™ng Thần bị đánh bay ra ngoà i, do không gian trong Ä‘á»™ng nhá» hẹp, hắn liên tiếp chạm và o vách Ä‘á»™ng và i lần rồi má»›i rÆ¡i xuống mặt đất, miệng rỉ máu tÆ°Æ¡i, nhÆ°ng ánh mắt hắn vẫn nóng rá»±c nhÆ° lá»a, nhìn Diệu Nhiên lẩm nhẩm: “Diệu Nhiên sÆ° tá»·, tá»· tháºt là đẹp, gả cho ta được không?â€
Chẳng những Diệu Nhiên tiên tá» ngây ra, mà ngay cả Diệu Thủy, Diệu Tuệ hai vị tiên tá» kia cÅ©ng ngẩn ngÆ¡ luôn. Diệu Nhiên tiên tá» che lấy ngá»±c, nÆ¡i đó vẫn còn thấp thoáng truyá»n lại chút cảm giác dị thÆ°á»ng. Nà ng thở hổn hển nhìn chằm chằm và o Lục Má»™ng Thần, tháºt không thể ngá» hÆ¡n hai trăm năm nay nà ng chÆ°a bao giá» bị ai phi lá»…, váºy mà hôm nay lại bị má»™t tiểu sÆ° đệ đồng môn chiếm tiện nghi. NghÄ© Phong Thần Tông trăm ngà n năm nay, cÅ©ng chÆ°a từng xuất hiện kẻ phóng túng hiếu sắc nhÆ° váºy, sao Thiên Phong sÆ° bá lại có thể thu nháºn đệ tá» nhÆ° thế chứ? Cà ng nghÄ© cà ng giáºn, trên mặt má»™t vầng sÆ°Æ¡ng lạnh bốc lên, nà ng nâng bảo kiếm trong tay, quang mang sáng rá»±c nÆ¡i mÅ©i kiếm không ngừng nhấp nháy.
“SÆ° tá»· đừng!†Diệu Thủy nhìn thấy Diệu Nhiên Ä‘á»™ng sát cÆ¡, không khá»i gấp rút kêu lên: “Lục sÆ° đệ dù sao cÅ©ng có quan hệ đồng môn vá»›i chúng ta. SÆ° tá»· xin hãy bá» qua cho hắn má»™t lần! Nếu tá»· giết hắn, e rằng Thiên Phong sÆ° bá sẽ không chịu để yên.â€
Diệu Nhiên tiên tá» nghe được lá»i khuyên của Diệu Thủy chợt nhÆ° bị nÆ°á»›c lạnh tÆ°á»›i lên đầu, thoáng chốc đã tỉnh táo lại, lạnh lùng nhìn Lục Má»™ng Thần hừ má»™t tiếng.
Lục Má»™ng Thần từ mặt đất xiêu vẹo đứng dáºy, dù có bị chút ná»™i thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng hắn dẫu sao cÅ©ng đã luyện đến tầng thứ năm Tinh Tiên thần công, nên khôi phục rất nhanh. Hắn loạng choạng bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Diệu Nhiên, khom ngÆ°á»i thi lá»…, há»a diá»…m trong mắt cà ng lúc cà ng rá»±c cháy: “Diệu Nhiên sÆ° tá»·, xin hãy thứ cho đệ lúc nãy đã Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t. Tháºt lòng mà nói, đệ xác thá»±c rất yêu thÃch tá»·. Không biết là m sao thì đệ má»›i có thể chiếm được trái tim tá»·?â€
Diệu Thủy và Diệu Tuệ láºp tức nghẹn lá»i, không tưởng nổi tên tiểu sÆ° đệ nà y lại không biết Ä‘iá»u nhÆ° váºy, bá»n hỠđã nói giúp lá»i tốt cho hắn, váºy mà hắn vẫn không chịu bá» qua.
Diệu Nhiên tiên tá» lạnh lẽo nhìn Lục Má»™ng Thần, sát cÆ¡ trong mắt chợt lóe, hừ nhạt má»™t tiếng nói: “Bằng và o ngÆ°Æ¡i? Khó coi nhÆ° váºy, pháp lá»±c lại thấp, bằng và o cái gì mà ta lại vừa ý ngÆ°Æ¡i?â€
Khi nói đến đây, trong đầu Diệu Nhiên lại không kiá»m được mà hiện lên nét mặt anh tuấn, phong Ä‘á»™ tiêu sái của Lý Ngá»c Nhân, nghÄ© tá»›i đây thì nà ng vá»™i vã lắc đầu nhÆ° để xóa tan ảo tưởng.
Lục Má»™ng Thần nghe thấy Diệu Nhiên nói nhÆ° váºy, nhÆ° bị sét đánh ngang tai, ngÆ¡ ngẩn nói không ra lá»i. Những câu băng lạnh của Diệu Nhiên đã là m tổn thÆ°Æ¡ng nghiêm trá»ng đến tâm linh của hắn, ná»™i tâm dâng lên hà ng vạn cÆ¡n sóng cả, giống nhÆ° cuồng phong bạo vÅ©. Äúng, ta xác thá»±c là xấu xà khó coi, nhÆ°ng trá»i sinh nhÆ° váºy, ta có thể là m gì chứ? Không sai, pháp lá»±c của ta không bằng nà ng, nhÆ°ng đó là chuyện bây giá», là m sao có thể biết rằng sau nà y ta sẽ không bằng được nà ng?
Lục Má»™ng Thần mặt Ä‘á» rá»±c, hắn cố nén uất ức, run run nói: “Diệu Nhiên sÆ° tá»·, kỳ tá»· võ năm năm sau, ta nhất định sẽ thắng tá»·. Tá»· hãy đợi xem!â€
Hà n khà trên mặt Diệu Nhiên tiên tá» cà ng dà y đặc, lạnh lùng nói: “Váºy thì cứ đợi Ä‘i, đến lúc đó ta nhất định sẽ khiến cho ngÆ°Æ¡i biết mặt.â€
Khi Diệu Nhiên nói ra những lá»i nà y, trong lòng trà n đầy tá»± tin vô hạn. Tinh Tiên thần công của nà ng đã đạt đến tầng thứ bảy, nằm ở Thám HÆ° kỳ, nếu trong năm năm tu hà nh tốt, nói không chừng có thể lên tá»›i tầng thứ tám, lúc đó cÆ¡ bản đã tiếp cáºn vá»›i trình Ä‘á»™ của sÆ° phụ Thần Yên chân nhân. Huống hồ gì, trăm năm gần đây, nà ng vẫn luôn là ngÆ°á»i đứng đầu trong hà ng đệ tá» Ä‘á»i thứ mÆ°á»i tám, được xem là đệ tá» Æ°u tú nhất, cá»±c kỳ xuất sắc.
Sá»± phẫn ná»™ trong lòng Lục Má»™ng Thần cuồng dâng, tạm thá»i kiá»m nén tham tÃnh. Hắn cúi đầu xuống, lặng thinh theo sau Diệu Nhiên tiên tá», bÆ°á»›c và o trong Ä‘á»™ng. Khi má»i ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘i, Ä‘á»™t nhiên nghe thấy má»™t tiếng cá»±c lá»›n từ xa truyá»n đến, ngay sau đó là tiếng “bùm, bùm†liên tục vang lên không ngừng, thanh âm cà ng lúc cà ng cao, đến mức ngay cả tiết tấu cÅ©ng không nghe được, phảng phất nhÆ° má»™t tráºn hải triá»u ầm vang áºp đến. NÆ¡i sâu thẳm trong Ä‘á»™ng, bá»—ng nhiên bốc lên má»™t mảng mây Ä‘en, âm vang đó cÅ©ng truyá»n ra từ trong đám mây Ä‘en nà y.
Diệu Thủy ở phÃa sau la to má»™t tiếng: “SÆ° tá»·, đó là tiếng gì váºy?â€
Khuôn mặt Diệu Nhiên tiên tỠlạnh lẽo, nắm chặt bảo kiếm trong tay, im lặng không nói tiếng nà o. Ở mũi kiếm, một đạo quang mang to lớn chợt bùng lên.
Mảng mây Ä‘en bay đến phÃa bá»n há», cà ng lúc cà ng gần, lại có vô số Ä‘iểm sáng mà u Ä‘á» tÆ°Æ¡i lấp lánh ở bên trong. Là dÆ¡i! Vô và n những con dÆ¡i mà u Ä‘en lá»›n gấp bá»™i lần so vá»›i dÆ¡i bình thÆ°á»ng, bá»n chúng hợp thà nh má»™t vùng hắc vân, con nà o con nấy Ä‘á»u há to miệng, bên trong Ä‘á» tÆ°Æ¡i, hai mắt mà u máu tá»a ra quang mang huyết tinh, nhe nanh đầy khủng bố.
Diệu Nhiên tiên tá» quát lạnh má»™t tiếng: “Xuất kiếm! Chém!â€
Má»™t vùng bạch vụ mênh mông bốc lên, sau đó là hà ng loạt những vầng kim dÆ°Æ¡ng sáng rá»±c thăng cao, đánh vá» phÃa Ä‘Ã n dÆ¡i. Chiêu Húc Nháºt Äông Thăng chà dÆ°Æ¡ng chà cÆ°Æ¡ng nà y chÃnh là khắc tinh của loại dÆ¡i âm tà , chỉ thấy kim dÆ°Æ¡ng trong bạch vụ chá»›p lên, vô số dÆ¡i à o à o rÆ¡i xuống. Trên mặt đất tức thì máu chảy thà nh sông, má»™t vùng khà tanh hôi khiến ngÆ°á»i ta buồn nôn. Diệu Nhiên tiên tá» dùng dÆ° quang trong khóe mắt lÆ°á»›t nhìn Lục Má»™ng Thần, chỉ thấy thanh kiếm lá»›n đó của hắn thình lình khua má»™t cái, không ngá» cÅ©ng đánh ra bốn đóa kim dÆ°Æ¡ng, chém cho toà n bá»™ dÆ¡i Ä‘ang bay Ä‘á»u rụng xuống đất. Nhìn thấy nhÆ° váºy, Diệu Nhiên trong lòng không khá»i giáºt mình, chẳng ngá» tên bại hoại nà y lại luyện đến tầng thứ năm của Tinh Tiên thần công, nhÆ°ng hắn má»›i nháºp môn năm năm, sao lại có thể tiến bá»™ nhanh nhÆ° váºy? NghÄ© đến đây, trong lòng chợt run lên, không khá»i thấp thoáng có chút lo lắng đến kỳ tá»· võ năm năm sau.
Khi Diệu Nhiên Ä‘ang suy nghÄ© đến xuất thần, thì Ä‘á»™t nhiên trÆ°á»›c mắt tối lại, vô số những con dÆ¡i lá»›n há miệng to Ä‘á» nhÆ° máu hung dữ nhà o đến cắn trÆ°á»›c mặt nà ng. A! Diệu Nhiên thất thanh hô, bảo kiếm trong tay bá»—ng phóng ra hà ng vạn đạo kim quang, kim quang và hắc vân chạm nhau, láºp tức tiêu diệt được hà ng vạn con dÆ¡i.
Diệu Thủy và Diệu Tuệ cÅ©ng lay Ä‘á»™ng bảo kiếm, má»—i ngÆ°á»i phóng ra và i đóa kim dÆ°Æ¡ng, dÆ¡i cÅ©ng rÆ¡i xuống rà o rà o. Trên mặt đất chung quanh má»i ngÆ°á»i, xác dÆ¡i cà ng lúc cà ng chất cao, mùi máu tanh lại cà ng khó ngá»i. Số lượng dÆ¡i sợ rằng Ãt nhất cÅ©ng lên hà ng trăm vạn con, từng đợt sóng nà y đến đợt sóng khác không ngừng xông lên phÃa trÆ°á»›c, cho dù đã chết rất nhiá»u, nhÆ°ng mùi vị máu tÆ°Æ¡i của nhân loại vẫn khiến chúng liá»u mình tiến lên.
CÆ¡n giáºn dữ của Lục Má»™ng Thần hoà n toà n bùng phát, hắn liá»u mạng khua Vân Vụ kiếm, hà ng vạn đạo kim quang bắn ra xung quanh, vô số dÆ¡i bị đánh rÆ¡i, máu tÆ°Æ¡i cÅ©ng tóe đầy y sam.
Nhìn vá» xa xa, trong cả Ä‘á»™ng hiện ra cảnh tượng dị thÆ°á»ng, bốn đạo kim quang cá»±c lá»›n không ngừng chuyển Ä‘á»™ng rá»±c rỡ, phà m là dÆ¡i chạm và o Ä‘á»u bị kÃch chết rÆ¡i xuống đất. Chém giết được má»™t thá»i thần, dÆ°á»›i kiếm thức chà dÆ°Æ¡ng chà cÆ°Æ¡ng của Phong Thần kiếm quyết, cuối cùng đã giết sạch gần má»™t ná»a số dÆ¡i. Lúc nà y đám dÆ¡i ở xung quanh dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng biết những những ngÆ°á»i nà y cá»±c kỳ đáng sợ, cặp cánh mà u Ä‘en lượn vòng, bay xung quanh bốn ngÆ°á»i, tá»±a nhÆ° muốn tìm khe hở, lại tá»±a nhÆ° không nỡ bá» bữa mỹ vị nà y.
“Äi!†Diệu Nhiên cao giá»ng quát má»™t tiếng, má»i ngÆ°á»i hóa thà nh má»™t đạo lÆ°u quang, nhanh chóng bay và o trong Ä‘á»™ng. Bên trong Ä‘á»™ng lại cà ng lúc cà ng rá»™ng, phảng phất nhÆ° má»™t tòa cung Ä‘iện khổng lồ dÆ°á»›i đất. Bá»—ng nhiên, má»™t dòng sông lá»›n chảy ngang trÆ°á»›c mặt, nÆ°á»›c sông mà u Ä‘en cuồn cuá»™n không ngừng, liên tục có yêu tà chi khà tá»a ra. Äiá»u kỳ quái là , bầy dÆ¡i Ä‘en bám theo trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t nhiên ngừng lại không tiến tá»›i trÆ°á»›c, dÆ°á»ng nhÆ° chúng rất sợ hãi nÆ°á»›c sông.
Lục Má»™ng Thần nhìn chằm chằm và o dòng hắc hà thủy quá»· dị, trầm giá»ng nói: “Diệu Nhiên sÆ° tá»·, hắc hà thủy nà y chắc chắn có yêu váºt gì đó.â€
Lá»i nói vừa dứt, hắc hà thủy thình lình khuấy Ä‘á»™ng dữ dá»™i, từng đợt hắc vụ không ngừng bốc lên. Tiếng nÆ°á»›c cuồn cuá»™n cà ng lúc cà ng lá»›n, cà ng Ä‘inh tai nhức óc. Mặt nÆ°á»›c Ä‘á»™t nhiên trÅ©ng xuống, lá»™ ra má»™t hắc Ä‘á»™ng to lá»›n, rồi má»™t con rắn khổng lồ dà i và i chục thÆ°á»›c cá»±c nhanh từ trong Ä‘á»™ng bò ra ngoà i, toà n bá»™ xà thân Ä‘en bóng, cái đầu tam giác cao vút mà u xanh tÃm, hai con mắt mà u lục to đùng phát ra quang mang xa thẳm đáng sợ, Ä‘oạn lưỡi Ä‘á» tÆ°Æ¡i dà i hai ba thÆ°á»›c không ngừng phun ra nuốt và o, lạnh lẽo nhìn vá» phÃa má»i ngÆ°á»i.
Diệu Thủy kinh hô má»™t tiếng: “Huyá»n Âm Äá»™c Xà !â€
Hóa ra Huyá»n Âm Äá»™c Xà nà y chÃnh là má»™t trong những Thần Châu hung thú, xà giáp toà n thân vô cùng kiên cố, lá»±c công kÃch cá»±c mạnh.
Äôi mắt Diệu Nhiên nhÆ° hà n tinh tá»a ra lãnh quang khiến ngÆ°á»i ta phát run, nà ng chầm cháºm giÆ¡ bảo kiếm trong tay lên, trầm giá»ng quát: “Yêu nghiệt, ngÆ°Æ¡i chiếm giữ nÆ¡i nà y, là m nhiá»u Ä‘iá»u ác, hôm nay chÃnh là tá» kỳ của ngÆ°Æ¡i!â€
Hai mắt mà u lục của Huyá»n Âm Äá»™c Xà bắn ra tia sáng lạnh lẽo, há to miệng nhÆ° cháºu máu, cái đầu to hình tam giác mà u xanh tÃm hung dữ công đến Diệu Nhiên.
Diệu Nhiên khẽ nhấn mạnh từng tiếng: “Húc…Nháºt…Äông…Thăng!â€
Sáu đóa kim dÆ°Æ¡ng từ trong vùng sÆ°Æ¡ng mù trắng bốc lên, xếp thà nh hình chữ “nhất†đánh vá» phÃa đầu rắn nhanh nhÆ° thiểm Ä‘iện. Cái đầu rắn mà u xanh tÃm cứng chắc vô cùng, sáu đóa kim dÆ°Æ¡ng liên tiếp chém và o, nhÆ°ng lại không có chút vết nứt nà o. Sá»± va chạm cá»±c mạnh nà y tá»±a hồ cÅ©ng khiến Huyá»n Âm Äá»™c Xà choáng váng, nó định lại tinh thần, không dùng đầu để công kÃch nữa, cái miệng rắn khổng lồ há to, lại phun ra má»™t đạo hắc quang Ä‘Æ°á»ng kÃnh dà i ná»a thÆ°á»›c, giống nhÆ° sắp đâm vá» phÃa Diệu Nhiên.
Vạn mÅ©i kim quang liá»n lóe lên, Diệu Nhiên đã phát Ä‘á»™ng Phong Thần kiếm quyết đệ tam thức - Phổ Chiếu Vạn Váºt. HÆ¡n vạn đạo kim quang hợp thà nh má»™t biển kiếm cuồn cuá»™n, từng đợt sóng chém và o Huyá»n Âm Äá»™c Xà . Huyá»n Âm Äá»™c Xà hoảng hốt né tránh trong biển kiếm, phát ra tiếng kêu thảm cá»±c kỳ kinh hoà ng. Chiếc lưỡi Ä‘á» chót bị kiếm quang chém đứt má»™t ná»a, hai mắt bị đâm, chảy ra xà huyết mà u lục, thân thể Ä‘en bóng bị kiếm quang trảm sát loang lá»— những chá»— thủng, má»™t lượng lá»›n xà huyết nhuá»™m nÆ°á»›c sông thà nh mà u Ä‘en ánh Ä‘á». DÆ°á»›i sá»± quay cuồng kịch liệt, nÆ°á»›c sông bắn tung tóe ra xung quanh, khiến má»i ngÆ°Æ¡i phải giÆ¡ kiếm lên múa gạt.
Công thế của Phổ Chiếu Vạn Váºt vừa ngừng, Huyá»n Âm Äá»™c Xà kiệt lá»±c ưỡn thân thể to lá»›n, lắc lÆ° lay Ä‘á»™ng, hai mắt trà n đầy vẻ sợ hãi. Bá»—ng nhiên cÆ¡ thể nó liá»n thu lại và o trong dòng nÆ°á»›c, phần lá»›n xà thân biến mất trong dòng nÆ°á»›c sông Ä‘en ngòm.
Diệu Nhiên lạnh lùng quát má»™t tiếng: “Äịnh chạy đâu?â€
Dứt tiếng, nà ng liá»n tung ngÆ°á»i vút lên khoảng trá»i trên hắc thủy hà , má»™t kiếm khua lên, trong nháy mắt đã đánh ra chÃn mÆ°Æ¡i chÃn loại kiếm ý lạnh lẽo. Cả không gian giống nhÆ° bị hà n lạnh đông cứng, tốc Ä‘á»™ chảy của hắc thủy hà cÅ©ng cháºm dần, quang mang lấp lánh khắp không gian, từng đóa hoa tuyết mà u trắng bạc không biết từ vùng hÆ° không nà o rÆ¡i xuống, má»—i đóa hoa tuyết Ä‘á»u trà n đầy linh tÃnh, nhẹ nhà ng tung bay, tá»±a nhÆ° cháºm nhÆ°ng lại rất nhanh rÆ¡i và o trong hắc thủy hà .
Má»i váºt Ä‘á»u trở nên yên ả, tất cả Ä‘á»u tÄ©nh lặng nhÆ° váºy, dÆ°á»ng nhÆ° giữa trá»i đất, chỉ có những hoa tuyết khinh linh tuyệt diệu nà y. Còn Diệu Nhiên tiên tá» tung bay giữa không trung, phảng phất nhÆ° hóa thà nh cánh hồ Ä‘iệp mà u xanh nhạt bay lượn uyển chuyển nhÆ° con thoi giữa các đóa ngân sắc tuyết hoa, quả thá»±c Æ°u mỹ, trà n đầy ý thÆ¡.
Lục Má»™ng Thần nhìn đến ngẩn ngÆ¡, má»™t chá»›p mắt tuyệt mỹ nà y vÄ©nh viá»…n ngÆ°ng Ä‘á»ng ở nÆ¡i sâu thẳm trong tâm linh hắn.
“U! u!†Hắc thủy chung quanh cuồn cuá»™n, vô số Ä‘oạn thân rắn bị Ä‘oạn đứt trôi nổi lá»nh bá»nh trên mặt nÆ°á»›c, má»™t kÃch kinh thiên Ä‘á»™ng địa nà y cuối cùng đã khiến Huyá»n Âm Äá»™c Xà phân năm xẻ bảy, chiêu nà y chÃnh là đệ ngÅ© thức của Phong Thần kiếm quyết – Äại Tuyết Phân Phi, ám kình chà âm chà nhu hòa vá»›i trá»i đất ẩn hiện trong hoa tuyết, nhìn dÆ°á»ng nhÆ° mỹ diệu vô cùng, nhÆ°ng thá»±c ra lá»±c sát thÆ°Æ¡ng rất mạnh.
Giống nhÆ° tiên nữ trên cung trăng xinh đẹp tuyệt trần, bồng bá»nh ở khoảng không trên mặt sông, Diệu Nhiên tiên tá» lạnh lùng nói: “SÆ° muá»™i, chúng ta bay qua sông, tiếp tục tiến và o bên trong.â€
Diệu Thủy, Diệu Tuệ cùng vá»›i Lục Má»™ng Thần nghe váºy liá»n hồi tỉnh lại sau má»™t kÃch diá»…m lệ tuyệt luân đó, rồi ngá»± kiếm bay qua hắc thủy hà . Diệu Nhiên tiên tá» thấy má»i ngÆ°á»i bình an bay đến bỠđối diện, thân thể hÆ¡i di Ä‘á»™ng, lÆ°á»›t đến bá» sông. Ào à o! Tiếng nÆ°á»›c vang lên, cái đầu to lá»›n mà u xanh tÃm của Huyá»n Âm Äá»™c Xà chợt từ dÆ°á»›i đáy sông vá»t ra mặt nÆ°á»›c công tá»›i Diệu Nhiên nhanh nhÆ° thiểm Ä‘iện từ, cái miệng nanh ác Ä‘á» nhÆ° máu mở to, giãy chết trÆ°á»›c khi lâm tá»!
“A!†Chúng nhân đứng ở trên bỠkinh hãi hô lên.
Diệu Nhiên tiên tá» cÅ©ng chẳng thèm quay đầu, tay chém ra sau má»™t kiếm, ngá»n thanh phong nhÆ° có nhÆ° không từ mÅ©i kiếm thổi ra, xô và o cái đầu to lá»›n mà u xanh tÃm. Không có bất kỳ tiếng vang nà o, chiếc đầu lâu to tÆ°á»›ng liá»n ngừng má»™t chút, “hu†má»™t tiếng, toà n bá»™ lại hóa thà nh bụi! Lất phất rÆ¡i xuống mặt sông hắc thủy.
Lục Má»™ng Thần nhìn đến si mê ngây ngẩn, hắn cÅ©ng biết chiêu Thanh Phong Từ Lai nà y, nhÆ°ng luáºn cảnh giá»›i và há»a hầu, so vá»›i Diệu Nhiên tiên tá» vẫn còn má»™t khoảng cách khá xa. NghÄ© đến kỳ tá»· võ năm năm sau, trong lòng hắn không khá»i nhói lên, dÆ°á»ng nhÆ° cảm thấy được áp lá»±c trầm trá»ng. Hắn ngẩng đầu nhìn Diệu Nhiên tiên tá» Ä‘ang bay đến, giống nhÆ° bông hoa mai giữa ngà y đông giá rét, chan chứa nét diá»…m lệ mà cô ngạo, tá»±a hồ tất cả má»i thứ trong trá»i đất nà y Ä‘á»u vô pháp chống chá»i lại vẻ mỹ lệ tuyệt luân đó của nà ng.
Chẳng biết từ lúc nà o, đôi con ngÆ°Æ¡i mỹ lệ thánh khiết của Thanh Dao lại hiện lên trong đầu Lục Má»™ng Thần, hắn Ä‘á»™t nhiên cảm thấy cặp mắt chua xót, hai giá»t lệ trong suốt chợt chảy xuống.
Thanh Dao! Thanh Dao! Nà ng có biết ta nhá»› nà ng nhiá»u lắm không? Vẫn còn ba trăm năm dà i đằng đẵng, nà ng sẽ khiến ta phải chịu Ä‘á»±ng bao nhiêu tÆ°Æ¡ng tÆ° sầu khổ đây?
Thanh Dao! Thanh Dao!
Nước mắt cuối cùng không ngừng được, cứ thế mà tuôn rơi.
Tà i sản của haitc
Chữ ký của haitc [B][CENTER][SIZE="3"][COLOR="Blue"]Thế gian Tình là gì?:00 (103):
[/COLOR][/SIZE][/CENTER][/B]
[B][CENTER][SIZE="5"][COLOR="DarkOrchid"]Phó Äảng LÆ°u Manh - [COLOR="Magenta"]Song Tu ÄÆ°á»ng Chủ[/COLOR][/COLOR][/SIZE][/CENTER][/B]
17-10-2008, 11:11 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
ChÆ°Æ¡ng 24: Thần Tiếu Äại Tráºn
Dịch giả: vivax
Biên dịch & biên táºp: vivarichmount
Nguồn: ***************.org
Diệu Thủy và Diệu Tuệ đứng sau lÆ°ng Lục Má»™ng Thần cho nên chÆ°a nhìn được sá»± dị thÆ°á»ng nà y. Diệu Nhiên ở trÆ°á»›c lÆ°á»›t ngÆ°á»i đến, đúng lúc nhìn thấy hắn mặt đầy nÆ°á»›c mắt. Diệu Nhiên không khá»i thầm giáºt mình: “Gã bại hoại nà y sao lại khóc? Chẳng lẽ đã gặp phải chuyện thÆ°Æ¡ng tâm gì? Hay là những lá»i ban nãy của mình quá nghiêm trá»ng?†Bất kể nhÆ° thế nà o, má»™t đại nam nhân lại rÆ¡i nÆ°á»›c mắt trÆ°á»›c mắt nữ nhân luôn là việc không thÃch đáng. Trong lòng chợt má»m lại, Diệu Nhiên dừng ở trÆ°á»›c mặt Lục Má»™ng Thần, giá»ng Ä‘iệu có phần hòa hoãn hÆ¡n: “SÆ° đệ, đệ sao váºy? Lẽ nà o nghÄ© đến chuyện thÆ°Æ¡ng tâm gì à ?â€
Diệu Thủy và Diệu Tuệ nghe thấy lá»i của Diệu Nhiên sÆ° tá»·, ai cÅ©ng kinh ngạc, liá»n bÆ°á»›c vòng tá»›i phÃa trÆ°á»›c Lục Má»™ng Thần, trông thấy mặt hắn đầm đìa nÆ°á»›c mắt, thì cảm thấy kỳ lạ, dùng ánh mắt quan tâm nhìn hắn, chá» nghe hắn cất lá»i.
Lục Má»™ng Thần thấy ba đôi mắt mỹ lệ Ä‘ang lo lắng nhìn chăm chú vá» mình, không khá»i từ trong cảm giác bi thÆ°Æ¡ng nhá»› nhung Thanh Dao cá»±c Ä‘á»™ cháºm chầm bình tÄ©nh lại. Hắn vá»™i vã giÆ¡ tay áo quệt nÆ°á»›c mắt, giá»ng nói vẫn mang chút nghẹn ngà o, ánh mắt trà n đầy Ä‘au khổ: “Diệu Nhiên sÆ° tá»·, vừa rồi là đệ nhá»› đến thê tá» Thanh Dao, đáng tiếc nà ng hiện giỠđã không còn ở trên nhân thế nữa.â€
Chúng nữ Ä‘á»u kinh ngạc, nhất là Diệu Nhiên, tháºt không ngá» rằng tên bại hoại nà y đã cÆ°á»›i vợ, váºy mà lúc nãy hắn còn trâng tráo tỠý muốn nà ng gả cho hắn, đúng là đáng ghét! Mấy ngà n năm nay ở Phong Thần Tông, thá»±c sá»± chÆ°a bao giá» xảy ra chuyện nà y! Diệu Nhiên cà ng nghÄ© cà ng giáºn, cảm giác căm ghét trong lòng đối vá»›i Lục Má»™ng Thần cà ng lúc cà ng mãnh liệt. Khuôn mặt thanh lệ láºp tức lại bị che phủ bởi má»™t lá»›p hà n băng, Diệu Nhiên hừ lạnh má»™t tiếng, nói: “TrÆ°á»›c mặt vẫn còn yêu quái, chúng ta phải Ä‘i tiếp!â€
Diệu Thủy lại đồng cảm vá»›i vị sÆ° đệ đáng thÆ°Æ¡ng nà y, nà ng kéo chéo áo của Lục Má»™ng Thần, nhẹ giá»ng nói: “SÆ° đệ, Ä‘i thôi!â€
Lục Má»™ng Thần nhìn vá» bối ảnh lạnh giá của Diệu Nhiên, trong lòng vừa háºn vừa yêu, thở dà i má»™t tiếng rồi Ä‘uổi theo Diệu Thủy.
HÆ°á»›ng Ä‘i của sÆ¡n Ä‘á»™ng cà ng ngà y cà ng thẳng và dốc xuống dÆ°á»›i, những nhánh Ä‘Æ°á»ng dần dần Ãt lại, cuối cùng chỉ còn lại có má»™t. Phi hà nh hÆ¡n mÆ°á»i phân thá»i thần thì thấy được má»™t tấm thạch môn chặn mất lối Ä‘i. Thạch môn nà y dÆ°á»ng nhÆ° không há» khép chặt, bên trong lá» má» truyá»n ra yêu khà u ám. Hai bên thạch môn khắc đồ hình kỳ diệu, là mÆ°á»i hai khối vuông nhỠđược xếp theo hình tròn, má»—i khối vuông Ä‘á»u khắc má»™t tâm tròn. Äây là đồ hình gì? Diệu Nhiên bốn ngÆ°á»i đứng im lặng, Ä‘ang lúc nhìn tỉ mỉ những đồ hình nà y, bá»—ng nhiên nghe má»™t giá»ng nói dịu dà ng quen thuá»™c truyá»n và o tai: “SÆ° tá»·, không ngá» chúng ta lại gặp nhau ở đây!â€
Diệu Nhiên ngẩng đầu nhìn, thì ra Lý Ngá»c Nhân Ä‘ang mỉm cÆ°á»i lÆ°á»›t đến, vẫn phóng khoáng tiêu sái nhÆ° trÆ°á»›c. Nà ng cÅ©ng mỉm cÆ°á»i đáp lá»…, trông rá»±c rỡ nhÆ° đóa hoa hÆ°á»›ng dÆ°Æ¡ng, nói: “Ngá»c Nhân sÆ° đệ, các ngÆ°á»i cÅ©ng đến rồi!â€
Lý Ngá»c Nhân khẽ thi lá»…, rồi nói: “Äịa thế ở bên ngoà i của sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y thì vô cùng phức tạp, nhÆ°ng cà ng Ä‘i và o trong Ä‘á»™ng khẩu thì Ä‘Æ°á»ng Ä‘i cà ng Ãt, cuối cùng bá»n đệ cÅ©ng Ä‘i đến đây, chẳng ngá» sÆ° tá»· đã đến trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c. Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, bá»n đệ cÅ©ng chém giết và i yêu váºt, Ä‘á»u là những thứ không đáng sợ.â€
Diệu Nhiên nhìn kỹ Lý Ngá»c Nhân, phát hiện góc áo hắn cÅ©ng có chút vết máu, xem ra có lẽ cÅ©ng đã trải má»™t tráºn chiến không được thoải mái. Nà ng nhẹ nhà ng vuốt mái tóc dà i của mình, đôi mắt xinh đẹp nhìn chăm chú và o hắn, cÆ°á»i nhẹ nói: “Ngá»c Nhân sÆ° đệ, sau tấm thạch môn nà y nhất định là có yêu váºt không bình thÆ°á»ng, có đệ ở đây, khả năng chiến thắng của chúng ta chắc chắn đại tăng.â€
Lục Má»™ng Thần nhìn thấy hai ngÆ°á»i liếc mắt Ä‘Æ°a tình, má»™t xÆ°á»›ng má»™t há»a, nên lá» má» cảm thấy không ổn, nhÆ°ng lại không nói ra được là gì, chỉ Ä‘Ã nh ngẩn ra nhìn. Trong lòng hắn lúc nà y tháºt giống nhÆ° má»™t hồ nÆ°á»›c yên tÄ©nh, dung nhan tuyệt mỹ của Thanh Dao nhÆ° ánh trăng sáng phản chiếu lên mặt hồ, khiến hắn nhá»› cÅ©ng Ä‘au, không nhá»› cÅ©ng Ä‘au. Ài!
Thanh Dao nà ng ấy, đang ở nơi nước biếc.
Sinh tá» nhÆ° đôi bá», hai bên mênh mông.
Thanh Dao, nà ng có biết ta nhá»› nà ng nhiá»u lắm không, Thanh Dao!
Lục Má»™ng Thần chợt cảm thấy chóng mặt, bất tri bất giác chống tay và o vách tÆ°á»ng ở hai bên thạch môn. Ngay láºp tức má»™t tia sắc nhá»n Ä‘au nhói nhÆ° kim châm từ trên tay truyá»n đến, rồi nhanh chóng lan rá»™ng khắp toà n thân, chẳng những khiến hắn không cá» Ä‘á»™ng được ngÆ°á»i, cà ng là m hắn thống khổ chịu không nổi. Vì hắn xoay lÆ°ng lại vá»›i má»i ngÆ°á»i nên dị trạng của Lục Má»™ng Thần không ai nhìn thấy rõ, lúc nà y trên mặt hắn hiện lên đầy vẻ Ä‘au Ä‘á»›n. Từ trên trán Má»™ng Thần Ä‘á»™t nhiên lóe lên từng luồng kim quang má» nhạt, thì ra tham dục ấn ký trên trán hắn hiển thị, phát ra má»™t sợi kim quang nhá» bé, bắn vá» phÃa thạch môn, thạch môn trong nháy mắt hút lấy kim quang, ngay láºp tức cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n trên ngÆ°á»i Lục Má»™ng Thần cÅ©ng biến mất.
Trong lúc vô ý thức, Lục Má»™ng Thần đã phá giải cấm chế lợi hại trên tấm thạch môn nà y. Tất cả những việc ấy chỉ xảy ra nhÆ° má»™t tia Ä‘iện quang chá»›p lên rồi tắt ngay, những ngÆ°á»i khác Ä‘á»u không chú ý đến.
DÆ°á»›i ánh mắt chăm chú xinh đẹp của Diệu Nhiên, Lý Ngá»c Nhân dẫn đầu bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c, đẩy thạch môn ra, rồi lách ngÆ°á»i tiến và o. Diệu Thủy khẽ kéo Lục Má»™ng Thần, cÅ©ng bám theo sau Diệu Nhiên bÆ°á»›c và o trong thạch môn.
Bên trong thạch môn lại là má»™t thạch thất rá»™ng rãi chừng trăm thÆ°á»›c vuông. Mà điá»u kỳ quái là có mÆ°á»i hai phiến đá mà u Ä‘en to lá»›n trôi nổi giữa lÆ°ng chừng trá»i, từng vòng hắc vụ từ trên mặt của những phiến đá đó phát tán ra ngoà i. Nếu quan sát tỉ mỉ, thì sẽ thấy trên mÆ°á»i hai phiến đá mà u Ä‘en nà y lại có khắc hình chuá»™t, trâu, hổ, thá», rồng, rắn, ngá»±a, dê, khỉ, gà , chó, heo, đúng là thần châu tháºp nhị Thần Tiếu (con giáp). Mà ở giữa mÆ°á»i hai phiến đá có khắc các hình Thần Tiếu nà y cÅ©ng treo lÆ¡ lá»ng má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm mà u và ng, Ä‘ang không ngừng di Ä‘á»™ng chầm cháºm, cả thân kiếm tá»a sáng, bắn ra má»™t đạo kim quang, đánh lên trên phiến đá Thần Tiếu, hắc vụ trên phiến đá láºp tức giảm bá»›t rất nhiá»u.
Lý Ngá»c Nhân ngÆ°ng thần nhìn má»™t hồi lâu, trên mặt lá»™ ra thần sắc kinh ngạc kêu lên: “A! Äúng là kiếm tráºn kỳ diệu! Không biết là vị tiá»n bối dị nhân nà o đã lÆ°u lại bảo kiếm ở nÆ¡i nà y để áp chế yêu khà trên mÆ°á»i hai phiến đá Thần Tiếu đó! SÆ° tá»·, tá»· xem kim kiếm má»—i lần chuyển Ä‘á»™ng Ä‘á»u bắn ra má»™t đạo kim quang, là m tiêu trừ Ä‘i vô số yêu khÃ! Cứ quay vòng liên tục nhÆ° váºy, khiến cho những luồng yêu khà đó không tụ táºp được lá»±c lượng cÆ°á»ng đại, chẳng thể nà o trốn thoát.â€
Diệu Nhiên thu hồi mục quang, bình tÄ©nh quay sang nhìn Lý Ngá»c Nhân, cÆ°á»i nói: “Ngá»c Nhân sÆ° đệ, đệ phân tÃch không sai chút nà o. Xem ra trong mÆ°á»i hai phiến đá Thần Tiếu nà y, nhất định là có phong ấn yêu thú cá»±c kỳ lợi hại, có lẽ chúng ta không nên phá bá» sá»± cân bằng vi diệu nà y!â€
Lý Ngá»c Nhân gáºt đầu, Ä‘ang định cất tiếng, Ä‘á»™t nhiên má»™t thanh âm lạnh lẽo truyá»n đến. “Äại ca, nhị ca, tứ muá»™i, ngÅ© đệ, lục muá»™i, thất đệ, bát đệ, cá»u đệ, tháºp đệ, tháºp nhất, đệ và tiểu tiểu đệ, các ngÆ°Æ¡i mau tỉnh lại, nhìn xem, có ngÆ°á»i xông và o rồi!†Những cặp mắt Thần Tiếu ở trên mÆ°á»i hai phiến đá mà u Ä‘en bá»—ng nhiên sáng lên, bắn ra những luồng tinh quang, rồi thì những tiếng cÆ°á»i hắc hắc quái dị láºp tức vang lên, trà n ngáºp khắp các xó xỉnh trong thạch thất.
Lý Ngá»c Nhân và đám ngÆ°á»i Diệu Nhiên nghe tiếng liá»n kinh hãi, vá»™i nắm chặt bảo kiếm trong tay, khẩn trÆ°Æ¡ng nhìn chằm chằm và o những phiến đá Thần Tiếu nhÆ° Ä‘ang gặp phải đại địch.
Con chuá»™t trên phiến đá Thần Tiếu Tý dÆ°á»ng nhÆ° sống lại, chạy loạn trong phiến đá, nhÆ°ng không ra được, nó cất giá»ng cÆ°á»i hắc hắc nói: “Nhân loại bằng hữu, chúng ta là m má»™t vụ giao dịch nhé, được không? Chỉ cần các ngÆ°á»i lấy thanh trÆ°á»ng kiếm đó xuống, thì sẽ cứu được chúng ta. Chúng ta sẽ đáp ứng vá»›i các ngÆ°á»i má»™t việc, thế nà o?â€
Diệu Nhiên từ nhỠđã ghét chuá»™t, nhìn thấy con chuá»™t lá»›n nhÆ° váºy chạy nhảy bên trong, không khá»i nổi giáºn sôi gan. Khuôn mặt nà ng lạnh lùng, quát mắng: “Hừ! Yêu nghiệt! Tháºt không biết nhục! Cho ngÆ°Æ¡i nếm lợi hại của bổn tiên tá»!†Nà ng vừa giÆ¡ tay lên, thì có sáu đóa thái dÆ°Æ¡ng nhanh chóng từ mÅ©i kiếm bốc lên, phát ra hà o quang sáng chói xoay tròn đánh vá» hÆ°á»›ng phiến đá Thần Tiếu lão thá». Thế nhÆ°ng sá»± tháºt không há» giống nhÆ° nà ng tưởng tượng, sáu đóa kim dÆ°Æ¡ng rÆ¡i và o trong phiến đá Ä‘en má»™t cách kỳ quái, không phát ra chút âm thanh nà o. Con chuá»™t trong phiến đá cà ng nhảy lên vui mừng, liá»n Ä‘uổi theo sáu đóa kim dÆ°Æ¡ng, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang chÆ¡i đùa, nhÆ°ng lại không nhảy ra ngoà i phạm vi phiến đá được, sáu đóa kim dÆ°Æ¡ng Ä‘á»u bị nó nuốt trá»n và o bụng.
Trong phiến đá Thần Tiếu Tỵ, thân rắn mà u Ä‘en chầm cháºm lượn vòng, thanh âm dá»… thÆ°Æ¡ng tá»±a nhÆ° là của nữ tá»: “Tiểu cô nÆ°Æ¡ng, cô nên tỉnh ngá»™ Ä‘i! Vá»›i thá»±c lá»±c của đại ca chúng ta, thì những kẻ tu chân thông thÆ°á»ng nhÆ° các ngÆ°Æ¡i là m sao có khả năng chống chá»i chứ? Ha ha, đúng là ná»±c cÆ°á»i! Ta khuyên cô nên dừng tay, ngoan ngoãn lấy thanh kiếm kia xuống. Cứu chúng ta xong, các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ nháºn được lợi Ãch không nhá».â€
Lý Ngá»c Nhân phóng đến trÆ°á»›c ngÆ°á»i Diệu Nhiên, quan tâm há»i: “SÆ° tá»·, xem ra địch nhân rất mạnh mẽ. NÆ¡i nà y chẳng nên ở lâu, chi bằng chúng ta nên mau chóng rút lui thôi!†Diệu Nhiên đứng bất Ä‘á»™ng, vẫn lạnh lùng nhìn con chuá»™t lá»›n đáng ghét đó. Thấy Diệu Nhiên không để ý đến mình, gÆ°Æ¡ng mặt anh tuấn của Lý Ngá»c Nhân cÅ©ng Ä‘á» bừng, bá»—ng nhiên gã thấp giá»ng nói: “SÆ° tá»·, Ngá»c Nhân sẽ cùng tá»· chiến đấu đến thá»i khắc cuối cùng.â€
Trong lòng Diệu Nhiên chợt cảm thấy ấm áp, ánh mắt ẩn hiện nét tình tứ.
Lục Má»™ng Thần lúc nà y Ä‘ang đứng đằng sau má»i ngÆ°á»i, không có ai chú ý đến, bao gồm cả bản thân hắn. Chợt trên vầng trán nhẵn bóng của hắn Ä‘á»™t nhiên hÆ¡i sáng lên, rồi có má»™t hoa văn hình hai bán nguyệt cong cong xuất hiện. Äây chÃnh là ấn ký mà Tham Thần đại đế trÆ°á»›c đây lÆ°u lại trong thân thể hắn – Tham Dục Chi Tá»a.
Con hổ Ä‘en trong phiến đá Thần Tiếu Dần Ä‘ung Ä‘Æ°a cái đầu lá»›n, bá»—ng nhiên kinh hãi kêu lên: “Lão đại, huynh có thấy được không? Váºt đó……váºt của ngÆ°á»i mà năm xÆ°a khiến chúng ta sợ muốn chết!â€
Con chuá»™t lá»›n mà u Ä‘en trầm giá»ng nói: “Äúng váºy, chÃnh là ấn ký của ngÆ°á»i đó.â€
Giá»ng nói của các con khác cÅ©ng kinh hô: “Trá»i ạ! Äúng là ấn ký của ngÆ°á»i đó rồi! Äã bao nhiêu năm qua rồi, váºy mà chúng ta vẫn có thể nhìn thấy váºt của cố nhân ở nÆ¡i đây.â€
Thanh âm lạnh lẽo của con chuá»™t mà u Ä‘en không giấu được sá»± ngạc nhiên và mừng rỡ: “Ha ha! Có váºt nà y! Xem ra thá»i khắc thoát khốn của chúng ta còn cách không xa nữa, ha ha! Các đệ đệ muá»™i muá»™i, cuá»™c sống tốt đẹp của chúng ta đến rồi! Nà o, nà o! Chuẩn bị ngâm xÆ°á»›ng năng lá»±c mạnh mẽ nhất của chúng ta – Tháºp Nhị Sanh Tiếu Thần Ngữ Thiên Âm!â€
Tiếng chuá»™t kêu chÃt chÃt, tiếng trâu hống trầm mạnh, tiếng hổ gà o hùng tráng, tiếng thá» khịt khịt, tiếng rồng ngâm réo rắt, tiếng rắn xè xè, tiếng tuấn mã hÃ, tiếng dê be be, tiếng khỉ hừ hừ, tiếng hùng kê lảnh lót, tiếng chó sủa oang oang, tiếng heo kêu eng éc….những thanh âm cao thấp trầm bổng nà y hợp lại vá»›i nhau, lúc nhanh lúc cháºm, khi hòa hoãn khi gấp rút, lúc mạnh lúc yếu, khi âm khi dÆ°Æ¡ng, tá»±a hồ nhÆ° có sá»± mỹ diệu của thanh âm tá»± nhiên, lại có sá»± hà o hùng ngá»±a sắt giáo và ng, chan chứa sá»± hưởng thụ lại trà n đầy lá»±c sát thÆ°Æ¡ng vô hạn. Vô số giai âm, nốt nhạc hợp thà nh má»™t dòng sóng âm mênh mông cuồn cuá»™n, đầy rẫy khắp nÆ¡i trong thạch thất.
Chúng nhân kinh ngạc nhìn những con yêu váºt nà y, không biết bá»n chúng muốn là m gì. Theo âm triá»u cà ng lúc cà ng thịnh, má»i ngÆ°á»i bất giác cảm thấy chói tai và mãng nhÄ© bị Ä‘au nhức vô cùng, vá»™i và ng bịt tai lại. Lúc nà y đừng nói là tấn công, ngay cả lá»±c khà để khua kiếm cÅ©ng chẳng có. Chỉ nghe và i tiếng loang choang vang lên, thì ra bảo kiếm trong tay má»i ngÆ°á»i à o à o rÆ¡i xuống đất, thân thể không ngừng lay Ä‘á»™ng, sóng âm vừa dâng cao hÆ¡n lên, thì chúng nhân liên tục ngã xuống, Ä‘á»u bị chấn Ä‘á»™ng đến hôn mê.
Lúc nà y Lục Má»™ng Thần cảm thấy trán mình cà ng lúc cà ng nóng, hắn dần dần thấy không cách nà o chịu nổi. Hiện tại chúng nhân đã ngã trên mặt đất, mà Diệu Nhiên Ä‘ang tá»±a trên ngÆ°á»i Lý Ngá»c Nhân, trong lòng hắn gấp rút, muốn đến đỡ Diệu Nhiên dáºy. Bấy giá» trán hắn Ä‘á»™t nhiên cá»±c nóng, má»™t đạo quang hoa kim sắc lẫn lá»™n hà o quang thất sắc từ giữa hai vòng bán nguyệt của Tham dục chi tá»a bắn ra, nhÆ° thiểm Ä‘iện đánh vá» phÃa thanh trÆ°á»ng kiếm đó.
Kim quang của Tham Dục Chi Tá»a bao bá»c lấy trÆ°á»ng kiếm, trÆ°á»ng kiếm cÅ©ng không cam chịu, phản kháng kịch liệt, phát ra từng tiếng rÃt khẽ. Hai cá»— lá»±c lượng không ngừng trùng kÃch và o nhau, lúc nà y Thần Ngữ Thiên Âm của tháºp nhị Thần Tiếu lại cà ng mãnh liệt, triá»u âm đợt sau cao hÆ¡n đợt trÆ°á»›c. TrÆ°á»ng kiếm sau vô số lần tranh đấu, cuối cùng cÅ©ng bại tráºn, rÆ¡i xuống mặt đất phát lên và i tiếng leng keng.
“Ha!†MÆ°á»i hai phiến đá Thần Tiếu phát ra vô và n hắc sắc, cả thạch thất hoà n toà n nhÆ° không thấy đâu nữa. Thấp thoáng có thể nhìn thấy được thân thể Ä‘en bóng to lá»›n đủ các hình dạng di Ä‘á»™ng ở bên trong, tiếng kêu quái dị trà n ngáºp má»—i góc Ä‘á»™ng. “Ha ha! Tá»± do rồi! Má»™t vạn năm, chúng ta rốt cược đã tá»± do rồi!â€
“Äại ca! Những ngÆ°á»i nà y tÃnh sao đây, có cần giải quyết bá»n chúng không?â€
“Không cần, hãy mang kẻ đó Ä‘i, còn những ngÆ°á»i khác thì tạm thá»i buông tha. Dẫu sao chúng cÅ©ng là má»™t bá»n, nếu chúng ta giết lầm ngÆ°á»i, sau nà y ngÆ°á»i đó trách tá»™i, chúng ta tất sẽ không gánh nổi đâu!â€
“Các huynh đệ tá»· muá»™i, chúng ta Ä‘i thôi. Trá»i đất rá»™ng lá»›n, chúng ta cứ mặc sức mà chÆ¡i đùa!â€
Hắc vụ tan Ä‘i, cả tòa thạch thất lại khôi phục vẻ yên tÄ©nh. MÆ°á»i hai phiến đá mà u Ä‘en rÆ¡i loạn trên mặt đất, Thần Tiếu bên trong Ä‘á»u biến mất. Thanh trÆ°á»ng kiếm kim sắc nằm lặng lẽ ở đó, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang than thở là đã thúc thủ vô sách. Mà Lục Má»™ng Thần lúc nãy nằm bên cạnh Diệu Nhiên, Diệu Thủy, Diệu Tuệ, Diệu Tịnh, Diệu Thanh và Lý Ngá»c Nhân thì lại bá»—ng nhiên biến mất.
Má»™ng Thần, ngÆ°Æ¡i ở nÆ¡i nà o? MÆ°á»i hai hắc sắc Thần Tiếu đầy vẻ thần bà mạc trắc đó rốt cuá»™c lại có quan hệ gì vá»›i ngÆ°Æ¡i?
Tà i sản của haitc
18-10-2008, 03:13 PM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Chương 25: Yêu Tà Mỹ Nữ
Dịch giả: vivax
Biên dịch & biên táºp: vivarichmount
Nguồn: ***************.org
“Mạn Thần đế cung tháºp nhị thần tÆ°á»›ng tham kiến Tham Thần đại đế!â€
Lục Má»™ng Thần vừa mở mắt liá»n nhìn thấy xung quanh tối Ä‘en và trà n ngáºp hắc khÃ. Bên trong vùng hắc khà có má»™t bầy quái váºt to lá»›n, có hắc long, hắc xà dà i hÆ¡n mÆ°á»i thÆ°á»›c, hắc hổ lá»›n gấp bốn năm lần những con hổ thÆ°á»ng, còn có khuyển, ngÆ°u, thá», mã, dÆ°Æ¡ng, hầu, kê, trÆ°, những con váºt nà y chỉ có Ä‘á»™c nhất má»™t mà u Ä‘en thui. Hình thể của chúng cá»±c lá»›n. Kỳ dị nhất là con chuá»™t Ä‘en cao ná»a thÆ°á»›c, có hình dáng nhá» nhất so vá»›i những con váºt kia, nhÆ°ng nó lại cưỡi trên đầu hắc long uy mãnh, tÆ° thế ngẩng cao, thần thái rất kiêu ngạo.
Lục Má»™ng Thần nhìn những con váºt Ä‘en xì nà y, lòng có chút khẩn trÆ°Æ¡ng, linh quang trong đầu hắn chợt lóe lên, rồi cẩn tháºn há»i: “Các ngÆ°Æ¡i……các ngÆ°Æ¡i là tháºp nhị thần tiếu trong thạch Ä‘á»™ng?â€
Äám thần tiếu Ä‘á»u không đáp lá»i, riêng con chuá»™t ở trên đầu hắc long liá»n ưỡn thẳng thân thể ra, biểu tình rất ngạo mạn, nói: “Không sai, chúng ta chÃnh là tháºp nhị thần tiếu, tháºp nhị Thủ Cung thần tÆ°á»›ng dÆ°á»›i quyá»n Thiên giá»›i Mạn Thần đại đế.â€
“Ồ, các ngÆ°Æ¡i là thủ hạ của Mạn Thần đại đế?†Lục Má»™ng Thần bất giác kinh hô má»™t tiếng, nghÄ© đến trên ngÆ°á»i mình còn gánh vác nhiệm vụ tìm đến tứ đại thần đế, tiếp đó vá»™i và ng nói: “ChÆ° vị thần tiếu, xin há»i các ngÆ°á»i có biết cấm cung của Mạn Thần đại đế ở đâu không?â€
Thá» thần tÆ°á»›ng dán chặt mắt và o trán Lục Má»™ng Thần, nghiêm túc nói: “Tiểu bằng hữu, ta thấy ngÆ°Æ¡i chẳng qua cÅ©ng chỉ là má»™t kẻ tu chân bình thÆ°á»ng, cảnh giá»›i chỉ má»›i đạt đến Ôn Dưỡng kỳ, váºy tại sao trên ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i lạI có tÃn váºt của Tham Thần đại đế, tức Tham Dục Chi Tá»a? Cái ấn ký nà y chÃnh là đại biểu nhÆ° Tham Thần đại đế thân lâm, có thể hiệu lệnh cho tất cả thần tÆ°á»›ng trên Thiên giá»›i. Lúc nãy ở trong Kim CÆ°Æ¡ng Luân Hồi đại tráºn, nếu không có Tham Dục Chi Tá»a trên ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i, thì Thần Ngữ Thiên Âm của chúng ta sẽ không thể phát huy oai lá»±c mà kÃch phát ra lá»±c lượng ở bên trong, và hôm nay chúng ta cÅ©ng đã không thể thoát khá»i cảnh giam cầm được. Bởi váºy, tiểu bằng hữu, chúng ta còn phải cảm tạ ngÆ°Æ¡i nữa! Có Ä‘iá»u, ngÆ°Æ¡i có thể nói cho chúng ta biết, là ngÆ°Æ¡i đã lấy Tham Dục Chi Tá»a nà y từ đâu chăng? Và ngÆ°Æ¡i vá»›i Tham Thần đại đế có quan hệ thế nà o?â€
Lục Má»™ng Thần nghe được những lá»i nói của Thá» thần tÆ°á»›ng, trong lòng có chút khÃch Ä‘á»™ng. Hắn cÅ©ng là bằng hữu của Tham Thần đại đế, hiện giá» gặp được cố nhân của Tham Thần đại đế, mà lại còn là thần tÆ°á»›ng ở Thiên giá»›i, đúng là khiến hắn cảm thấy bất ngá». Nhìn những thần tÆ°á»›ng hắc sắc, ngoại hình quái dị nà y, sá»± Ä‘á» phòng và sợ hãi ban nãy cÅ©ng tan biến mất. Thế là Lục Má»™ng Thần liá»n Ä‘em má»i chuyện trÆ°á»›c sau là m cách nà o bị hãm nháºp và o Tham Thần cấm cung, trong lúc quyết đấu vá»›i Tham Thần đại đế rồi bị trúng phải tham lam chi quang ra sao, nhất loạt kể lại má»™t lượt.
Chúng thần đứng nghe xong, Ä‘á»u Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, trên mặt lá»™ ra biểu tình mÆ°á»i phần kinh hãi và quái dị.
Qua hồi lâu, Thá» thần tÆ°á»›ng má»›i khôi phục lại thần tình, nó vạn phần không ngá», Lục Má»™ng Thần chỉ má»›i đạt đến cảnh giá»›i Ôn Dưỡng kỳ mà lại có thể đả bại Tham Thần đại đế, và lại còn được Tham Thần đại đế để mắt tá»›i và tặng cho rất nhiá»u thần binh dị bảo của Thiên giá»›i. Theo lá»i Lục Má»™ng Thần nói, Tham Thần đại đế đã hoà n toà n giác ngá»™, dù rằng chúng vẫn không rõ ông ta đã giác ngá»™ ra Ä‘iá»u gì, nhÆ°ng tóm lại, chỉ riêng vá»›I Ä‘iểm Lục Má»™ng Thần có thể khiêu chiến vá»›i lá»±c lượng cÆ°á»ng mạnh nhất ở Thiên giá»›i, là đã khiến chúng tháºp phần bá»™i phục rồi.
Nhìn sang Lục Má»™ng Thần, trong mắt chúng thần tÆ°á»›ng Ä‘á»u ánh lên vẻ tôn sùng và kÃnh trá»ng, phảng phất nhÆ° xem hắn trong lúc nà y đã không còn là má»™t đệ tá» tu chân giá»›i bình thÆ°á»ng nữa, mà chÃnh là Tham Thần đại đế hạ phà m.
Lục Má»™ng Thần không thấy má»i ngÆ°á»i lên tiếng, bất giác báºt cÆ°á»i thà nh tiếng, dáng cÆ°á»i ngây ngô cà ng kéo khoảng cách giữa hắn và các thần tÆ°á»›ng lại gần thêm. Bởi vì tháºp nhị thần tÆ°á»›ng nà y Ä‘á»u là những Ä‘á»™ng váºt tu thà nh chánh quả mà được trở thà nh thần, cho dù sức chiến đấu siêu cÆ°á»ng thế nà o, nhÆ°ng trà lá»±c chung quy cÅ©ng không thay đổi bao nhiêu. Vì váºy mà vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i ngốc nghếch vốn là chiêu bà i của Lục Má»™ng Thần giỠđây lại trở thà nh biểu tình thân thiết nhất trong mắt chúng.
Lục Má»™ng Thần nhìn lão thá» là vị thần tÆ°á»›ng đã sống hà ng trăm vạn năm, nói: “Ta gá»i huynh là ThỠđại ca nhé! Xin há»i ThỠđại ca, các ngÆ°á»i có biết cấm cung của Mạn thần đại đế ở chá»— nà o không?â€
Thá» thần tÆ°á»›ng thở dà i má»™t tiếng, cái mÅ©i lá»›n mà u Ä‘en bóng rÅ© xuống, nó có chút thÆ°Æ¡ng cảm nói: “Ài! Năm đó, sau khi Mạn Thần đại đế bị đám nhân loại chi thần đáng ghét đó hạ cấm chế xong, chúng ta cÅ©ng bị giam cầm và o trong Kim Cang Luân Hồi đại tráºn ấy. Trong hà ng chục vạn năm nay, chúng ta cÅ©ng không có tin tức gì của đế quân.â€
Thá» thần tÆ°á»›ng vừa nói đến đây liá»n dừng lại, bá»—ng nhiên nó giÆ¡ cái chân mà u Ä‘en lên, mục quang nhìn chăm chú và o tòa sÆ¡n phong cách đó trăm thÆ°á»›c, chiếc vuốt sắc nhá»n nhÆ° kim loại ở đầu chân liá»n bắn ra má»™t tia hắc sắc quang mang, chỉ nghe thấy má»™t tiếng hô yêu kiá»u vang lên, rồi má»™t bóng nhân ảnh từ tòa sÆ¡n phong đằng xa bị nắm lôi lại.
“Tiểu nha đầu, ngươi dám nghe lén chúng ta nói chuyện? Có phảI là không muốn sống nữa rồi chăng?†ThỠthần tướng hừ lạnh nói.
Lục Mộng Thần định thần nhìn kỹ, hóa ra là một thiếu nữ mỹ lệ.
Nà ng mặc má»™t chiếc yếm mà u lục nhạt, phần lá»›n da dẻ trÆ¡n láng nhÆ° ngá»c Ä‘á»u lá»™ ra bên ngoà i, đôi ngá»c nhÅ© đầy đặn nhô cao trÆ°á»›c ngá»±c, Ä‘Æ°á»ng cong uyển chuyển trà n đầy sức dụ hoặc vô hạn. Chiếc miệng anh Ä‘Ã o nhá» nhắn, cái mÅ©i cao thẳng, đôi lông mà y nhÆ° vầng trăng khảm bên trên đôi mắt to sáng long lanh nhÆ° muốn câu hồn nhiếp phách ngÆ°á»i ta, má»—i cái liếc nhìn Ä‘á»u chan chứa hÆ°Æ¡ng sắc cá»±c kỳ quyến rÅ©. Mái tóc Ä‘en nhánh tá»±a nhÆ° dòng thác khẽ chảy trên bá» vai, là n gió nhẹ vừa thổi qua, liá»n là m và i sợi tung bay nhấp nhô nhÆ° gợn sóng. Trên đầu nà ng có Ä‘eo má»™t cái vòng mà u trắng bạc, bên trên chạm khắc và i chiếc khô lâu, hai cổ tay trắng nõn má»—i bên Ä‘á»u Ä‘eo ba vòng ngá»c mà u lục, má»—i vòng ngá»c treo ba chiếc lục lạc mà u tÃm, theo má»—i cái giÆ¡ tay nhấc chân liá»n phát ra tiếng Ä‘inh Ä‘ang rất vui tai. Äôi chân ngá»c mượt mà không mang già y, hoà n toà n trần trụi, Ä‘i trên mặt đất lại không dÃnh chút bụi, trắng tinh hÆ¡n tuyết.
Trên ngÆ°á»i mỹ nữ đầy dụ hoặc nà y hiện giá» có má»™t vòng hắc vụ nhà n nhạt quây quanh, căn bản là không thể nà o cá» Ä‘á»™ng được. Äôi mắt nà ng liên tục xoay tròn, nhìn vá» phÃa tháºp nhị hắc sắc Thần Tiếu, hiển nhiên cÅ©ng có chút sợ hãi. Khi nà ng nhìn thấy Lục Má»™ng Thần, nhãn thần bất giác sáng lên, không ngá» nÆ¡i nà y còn có ngÆ°á»i thuá»™c nhân giá»›i nhÆ° nà ng. Thế là , nà ng không nhịn được, liá»n dùng đôi mắt to sáng long lanh, đầy tình tứ nhìn chăm chú và o Lục Má»™ng Thần, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang cầu xin giúp đỡ.
“Tháºt là xinh đẹp a!†Lục Má»™ng Thần trong lòng thầm khen ngợi, giống nhÆ° nhìn thấy mỹ vị ngon miệng, mắt không rá»i khá»i thiếu nữ xinh đẹp nà y, ngay cả dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i trên mặt cÅ©ng cứng Ä‘á» lại.
Xà thần tÆ°á»›ng lắc lÆ° thân thể mà u Ä‘en to lá»›n, đôi xà mục trên chiếc đầu tam giác liên tục lóe lên quang mang, cất giá»ng lanh lãnh nói: “Lão đại, là m sao xá» lý tiểu nha đầu nà y đây? Chúng ta có cần giam thị lại, để thị vÄ©nh viá»…n không thể siêu sinh không?â€
Thá» thần tÆ°á»›ng khẽ gáºt đầu, nói: “Äược, giam ả lại, tránh cho ả không tiết lá»™ bà máºt của chúng ta.â€
Xà thần tÆ°á»›ng vÆ°Æ¡n thẳng thân thể Ä‘en đủi to lá»›n, há rá»™ng miệng, phì ra má»™t chiếc lưỡi dà i ba thÆ°á»›c, chuẩn bị thi triển cấm chế chi pháp. Lúc nà y thiếu nữ mỹ lệ kia dÆ°á»ng nhÆ° tháºt sá»± kinh sợ vô cùng nên cố sức vùng vẫy, nhÆ°ng toà n thân lại không thể cá» Ä‘á»™ng, hai mắt lá»™ ra thần sắc tuyệt vá»ng.
Lục Má»™ng Thần nhìn thấy váºy thì cảm thấy bất nhẫn, thiếu nữ xinh đẹp nhÆ° váºy mà sắp bị giam cầm, đúng là đáng tiếc a! Hắn nghÄ© đến đây trong lòng chợt thấy nóng nảy, vá»™i và ng kêu lên: “Các vị đại ca, xin chá» má»™t chút, ta có lá»i muốn nói.â€
Xà thần tÆ°á»›ng ngừng lại, các Thần Tiếu khác cÅ©ng Ä‘á»u nhìn vá» hÆ°á»›ng của Lục Má»™ng Thần.
Lục Má»™ng Thần thu lại nụ cÆ°á»i, trang nghiêm nói: “Các vị đại ca, vị cô nÆ°Æ¡ng nà y là hảo bằng hữu của tiểu đệ, xin nể mặt tiểu đệ mà tha cho nà ng má»™t lần. Tiểu đệ bảo đảm nà ng sẽ không tiết lá»™ bà máºt của chÆ° vị.â€
Thá» thần tÆ°á»›ng nghe váºy, liá»n cÆ°á»i ha ha, nói: “Hóa ra là bằng hữu của lão đệ, váºy sao không nói sá»›m, đã đắc tá»™i rồi.†Tay của nó khẽ rung lên, những cấm chế trên ngÆ°á»i của thiếu nữ liá»n bị triệt tiêu.
Thiếu nữ mỹ lệ láºp tức cảm thấy trên ngÆ°á»i nhẹ bá»—ng, thân thể khôi phục lại tá»± do, nà ng cảm kÃch nhìn Lục Má»™ng Thần, nhìn chà ng thiếu niên không há» anh tuấn ấy, đôi mắt của nà ng cà ng thêm phần câu hồn nhiếp phách.
Thá» thần tÆ°á»›ng nói tiếp: “Lão đệ, huynh đệ chúng ta đã bị giam cầm mấy chục vạn năm, tháºt là bá»±c bá»™i hết sức. GiỠđây chúng ta phải ra ngoà i vui đùa má»™t phen, đồng thá»i cÅ©ng sẵn dịp mà tìm kiếm Mạn thần đế quân nữa. Tái kiến nhé!†Nói xong liá»n dẫn đầu chúng Thần Tiếu, kéo thà nh má»™t vệt khói Ä‘en, trong nháy mắt đã biến mất.
Thiếu nữ mỹ lệ nà y chÃnh là ái nữ của Yêu Hoà ng, tức Dạ Nguyệt công chúa. Nà ng vừa bế quan ra ngoà i, thì nhìn thấy ở tòa sÆ¡n phong phÃa trÆ°á»›c có hắc vụ dầy đặc, còn chÆ°a kịp nhìn rõ nó thì bất ngỠđã bị bắt đến đây. Cà ng nghiêm trá»ng hÆ¡n là nà ng còn chÆ°a hiểu rõ chuyện gì thì suýt nữa là đã bị cấm chế, may mà gặp được Lục Má»™ng Thần cứu mạng.
Dạ Nguyệt nhẹ nhà ng di gót ngá»c, bay đến trÆ°á»›c mặt Lục Má»™ng Thần, đôi mắt phượng long lanh nhìn hắn, rồi chắp hai tay lại, dịu dà ng nói: “Äa tạ Æ¡n cứu mạng của đại ca! Dạ Nguyệt vô cùng cảm kÃch!â€
Khoảng cách của hai ngÆ°á»i rất gần, mùa u hÆ°Æ¡ng từ trên ngÆ°á»i Dạ Nguyệt nhè nhẹ tá»a ra trong lúc nói chuyện, khiến cho mặt Lục Má»™ng Thần hÆ¡i Ä‘á», nhÆ°ng trong lòng lại từ từ dâng lên cảm giác kÃch Ä‘á»™ng. Hắn nâng ngá»c thủ Dạ Nguyệt lên, nói vá»›i giá»ng hÆ¡i run: “Dạ Nguyệt tiểu thÆ°, xin đừng để ý. Ta nháºn thấy nà ng cÅ©ng là ngÆ°á»i tu chân, nhÆ° váºy chúng ta Ä‘á»u là ngÆ°á»i đồng đạo, không cần phải khách khÃ!â€
Khi tay hai ngÆ°á»i chạm nhau, da thịt tiếp xúc, má»™t cá»— Ä‘iện lÆ°u chợt truyá»n đến hai ngÆ°á»i. Lục Má»™ng Thần nhìn Dạ Nguyệt, trong lòng cà ng lúc cà ng cảm thấy khÃch Ä‘á»™ng không thôi, phảng phất nhÆ° má»™t quầng lá»a đã bắt đầu bùng cháy.
Mà Dạ Nguyệt lại có chút dị dạng, nà ng tu hà nh suốt mấy trăm năm, đã đạt đến Thám HÆ° kỳ, do bản thân từ yêu nháºp đạo, nên nà ng đã vui đùa vá»›i không biết bao nhiêu là nam nhân anh tuấn mỹ mạo. Thế nhÆ°ng nam nhân trÆ°á»›c mắt nà ng hiện giá», dù là không há» anh tuấn tiêu sái, cÅ©ng chẳng phải hà i hÆ°á»›c dà dá»m, tháºm chà lại còn có chút ngốc nghếch, váºy mà lại khiến cho lòng nà ng sinh ra hảo cảm. Lại thêm việc lúc nãy hắn đã cứu nà ng, xen lẫn vá»›i sá»± cảm kÃch, nên nà ng cÅ©ng có chút tình mê ý loạn, liá»n thuáºn theo tay của Lục Má»™ng Thần mà ngã và o lòng hắn.
Vá»›i tấm thân má»m mại thÆ¡m ngát ở trong lòng, cá»™ng thêm sá»± tác dụng của tham lam nguyên tố, Lục Má»™ng Thần không còn khống chế được bản thân nữa. Hắn ôm chặt lấy Dạ Nguyệt, thân thể hai ngÆ°á»i nhÆ° ngá»n lá»a bùng cháy, Dạ Nguyệt ngẩng đầu lên, gÆ°Æ¡ng mặt á»ng hồng, trong đôi mắt sáng nhÆ° sao đã xuất hiện thần sắc dà o dạt khao khát, song thủ cÅ©ng ôm chặt lấy Lục Má»™ng Thần.
Lục Má»™ng Thần đã không còn là kẻ ngốc nghếch chẳng biết gì nhÆ° trÆ°á»›c kia nữa. Hắn hôn ngấu nghiến lấy đôi môi Ä‘á» má»ng má»m mại của Dạ Nguyệt, hai tay bắt đầu không yên pháºn. Chỉ trong chốc lát, toà n thân hai ngÆ°á»i đã không còn mảnh vải nà o nữa, rồi há» nhÆ° củi khô bén lá»a, cả hai quyện lấy nhau, rồi những âm thanh là m xốn xang lòng ngÆ°á»i bắt đầu vang lên khắp cả vùng sÆ¡n cốc……..
Tà i sản của Vô Tình
Chữ ký của Vô Tình
Bæ ngaïn hoa khai nhaát thieân nieân, hoa dieäp vónh caùch baát töông kieán. . .
Bieät vaán thieân nhai nhaát tuyeán khieân, ñieà u ñieà u daï thaâm maïc canh haøn. . .
Duyeân phaän laø thöù giuùp hai ngöôøi xa laï ñeán ñöôïc vôùi nhau!!!
ä½ å‘如雪纷飞了眼泪 我ç‰å¾…è‹è€äº†è°
红尘醉微醺的å²æœˆ æˆ‘ç”¨æ— æ‚”åˆ»æ°¸ä¸–çˆ±ä½ çš„ç¢‘
Từ khóa được google tìm thấy
ãëàìóð , àíèìå , âîðîíåæ , âÿçàíèå , chug than chi nguyen , chung than chi nguyen , hung than chi nguyen , íàëîãè , ìåòðî , ïîëèòîëîãèÿ , ñòèøêè , òåòðèñ , thần má»™ trá»n bá»™ , ðàáî÷åãî