Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 80: Thác Ni Tư đột phá. (1)
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Nhạc Thành cũng không ngờ thâm sâu này lại phát sinh nhiều chuyện như vậy, lúc này hắn đang ở trong sơn động triển khai lò luyện đan, dược liệu của Hóa Hinh Đan tuy khó tìm nhưng sau một thời gian hắn cũng tìm được.
Trải qua một đêm thời gian, Nhạc Thành đã chế ra ba viên Hóa Hình đan, sau đó hắn lại luyện chế thêm ba cái Khốn thú quyển nữa.
Có Tư Điện Mãng đi theo bên người Nhạc Thành vô cùng lo lắng, ngày hôm sau Nhạc Thành liền đem Khốn Thú quyển vây lên trên người của Tử Điện Mãng, đồng thời cũng cho Tử Điện mãng một viên hóa hình đan, đây cũng là chỗ tốt mà Nhạc Thành đáp ứng.
Ăn viên hóa hình đan xong, Tử Điện Mãng biến hóa trở thành một thanh niên tuấn lãng bất phàm, so với Nhạc Thành còn đẹp trai hơn một chút.
- Từ nay về sau ta gọi ngươi là Tử Long.
Nhạc Thành nói với Tử Điện Mãng đồng thời cũng nói với ba người:
uả ba người các ngươi ăn một quả, về sau đối với thực lực của các ngươi sẽ có trợ giúp rất lớn. Tuy nhiên ta đề nghị một năm sau ta sẽ luyện chế Lục dương quả thành đan dược lục phẩm, đến lúc đó nó càng có trợ giúp hơn so với các ngươi. Tuy nhiên nếu như các ngươi muốn dùng bây giờ thì ta cũng không phản đối.
Cửu Dương quả có tất cả chín quả, vốn Nhạc Thành muốn cấp cho khiếu Thiên Hổ và Thác Ni tư mỗi người mọt quả, nhưng hiện tại đã có thêm Tử Điện Mãng cho nên Nhạc Thành cũng biết rằng không nên bạc đãi ba người. Ba người này xuất hiện cũng khiến cho thế lực của Nhạc Thành tăng hơn rất nhiều.
- Lục phẩm đan dược.
Trong lòng ba người liền nao nao, Cửu Dương quả có hấp dẫn rất lớn nhưng lục phẩm đan dược còn có sức hấp dẫn lớn hơn, ba người suy nghĩ một chút rồi lựa chọn một năm sau sẽ dùng đan dược lục phẩm.
Sau đó Nhạc Thành nhờ Khiếu Thiên Hổ và Tử Di Điện Mãng mà hiểu thêm tình hình trong thâm hải. Khiếu Thiên Hổ và Tử Di Điện Mãng đã ở đây năm sáu chục năm, cho nên biết rất rõ.
Ở trên hòn đảo lớn này, thực lực mạnh nhất chính là Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng, mà theo như lời của hai ma thú này thì ở bên trong hải vực thủy ma thú có thực lực vô cùng cường hãn, lục giai ma thú rất nhiều, thậm chí còn có thất giai ma thú khủng bố. Lãnh địa của thất giai ma thú dĩ nhiên Khiếu Thiên hổ và Tử Điện Mãng không dám đi vào,chúng rất mạnh, chạm phải thất giai ma thú thì cũng chỉ bị nó đánh mà thôi.
Về phần phụ cận thâm hải có bảo vật, linh dược gì đó hai ma thú cũng thành thật nói cho Nhạc Thành biết.
Trong những ngày kế tiếp, hai thú và hai người nhiều lần ra các hải vực và đảo nhỏ bên cạnh mà kiếm linh dược và bảo vật cho vào trong túi trữ vật, túi trữ vật hiện tại của Nhạc Thành đã không còn nhiều cho nên hắn liền sử dụng túi trữ vật của Thác Ni Tư.
Mười ngày sau túi trữ vật cẩu Thác Ni Tư đã đầy, cuối cùng Nhạc Thành không có biện pháp nói Khiếu Thiên Hổ đi tìm những tiểu đoàn đội bị đánh chết ở các vùng phụ cận, lấy đi một số túi trữ vật của bọn họ.
- Bành.
Một tiếng vang lớn, một cự đại hải vực kích tán tạo thành một mảng sóng triều lớn. Luồng sóng biển này mang theo bốn thân ảnh.
- Chạy mau.
Nhạc Thành cùng với Thác Ni Tư nhanh chóng lui về sau mà Khiếu Thiên hổ và Tử Điện Mãng thì ngăn cản lục giai ma thú trong nước.
Trong khoảng thời gian này, Nhạc Thành chính là đại phú hào, trong tay linh dược và tài liệu nhiều không đếm nổi, nội đan ma thú tứ giai cũng có vài chục viên, mỗi viên đều có giá cả gần một nghìn kim tệ. về phần nội đan của mãnh thú ngũ giai, với sự trợ giúp của Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng, Nhạc Thành cũng có trên người hơn mười viên, giá trị không thể đo lường được.
- Ở đây tại sao lục giai ma thú lại nhiều như vậy.
Nhìn hai con lục giai ma thú giống như cá mập, Nhạc Thành cất tiếng nó, hai ngày nay Nhạc Thành đã gặp nhiều ma thú lục giai trong nước, nhưng tất cả đều bị Khiếu Thiên hổ và Tử Điện Mãng ngăn cản.
Sau khi chạy suốt một canh giờ tới một hòn đảo nhỏ, Tử Điện Mãng cùng với Khiếu Thiên Hổ mới đi lên, hai ma thú cũng mệt mỏi thở hồng hộc, cả hai ngăn cản được hai lục giai ma thú đã không tệ.
- Chủ nhân, cuối cùng cũng thoát được hai tên gia hỏa đó.
Khiếu Thiên Hổ nói.
- Kế tiếp chúng ta nên đi đâu.
- Được rồi, hôm nay chúng ta dừng chân ở nơi này, ngày mai lại tiếp tục.
Sau đó Khiếu Thiên hổ cùng với Tử Điện Mãng mở một sơn động, bốn người quyết định hôm nay dừng chân ở đây.
Ở trên một khu vực gần biển, năm người bay tới hòn đao nhỏ này, trong năm người có một nhất tinh Đấu Vương, một cửu tinh Đấu linh, một tứ cấp ma pháp sư thủy hệ, một tứ cấp ma pháp sư phong hệ, còn có một tứ phẩm luyện dược sư.
Nhìn vào thế lực này cho thấy đây chính là đoàn đội có thực lực mạnh nhất, chỉ cần không chạm phải ma thú ngũ giai thì không có gì là nguy hiểm.
Trong đó tứ phẩm luyện dược sư của đoàn đội này chính là Lương Ngọc của Lương gia.
- Thiếu gia, đêm nay chúng ta đặt chân trên hòn đảo nhỏ kia đi.
Nhất Tinh Đấu vương nói với Lương Ngọc.
- Được rồi, vừa đánh chết ma thú tứ giai mọi người hẳn là cũng mệt mỏi, đêm nay chúng ta nghỉ ngơi ở chỗ này cũng tốt.
Lương Ngọc nói.
- Tại sao trên mấy hải đảo kia không gặp phải tên Nhạc tiểu tử kia, không phải hắn bị ma thú ăn thịt rồi chứ, như vậy cũng quá tiện nghi cho hắn.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 80: Thác Ni Tư đột phá. (2)
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Lương Ngọc nhìn bầu trời mà lẩm bẩm, trong mắt hiện ra một lãnh ý.*
Sáng sớm hôm sau, Nhạc Thành ngừng tu luyện mà từ từ thở ra một hơi, hai sợi tinh quang tụ ở trong mắt thật lâu mới tiêu tan.*
- Hôm nay chỉ còn kém một chút là đột phá tới Thai Tức Kỳ.
Qua một đêm tu luyện, trên người Nhạc Thành đã có một biến hóa vi diệu.*
- A, Thác Ni Tư muốn đột phá sao?
Nhạc Thành mở to mắt nhìn Thác Ni Tư bên cạnh, thấy quanh người của Thác Ni Tư bao phủ một luồng ma pháp nồng đậm, cả sơn động chói mắt bạch quang.*
- Chủ nhân chủ nhân.
Khiếu Thiên hổ và Tử Điện Mãng cùng mở mắt ra.*
- Im.
Nhạc Thành ra một cái dấu *im lặng, phân phó Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên Hổ đừng quấy rầy Thác Ni Tư, Thác Ni Tư hiện đang ở trong thời kỳ trọng yếu.*
Nhìn thấy biến hóa của Thác Ni Tư, nhị thú liền biến sắc, bọn chúng dĩ nhiên cũng nhận ra Thác Ni Tư đang biến hóa.*
Ở bên ngoài sơn động, ma pháp phong hệ đã từ từ tụ lại người của Thác Ni Tư, tuy hiện tại động khẩu có cấm chế nhưng cũng không ngăn cản được nguyên tố ma pháp tiến vào. Một lát sau, ma pháp lực của Thác Ni Tư ngày càng mạnh, bạch quang ở trong động cũng thêm chói mắt.*
- Xích.
Bỗng dương ma pháp lực tràn ngập lên trên người của Thác Ni Tư, ngay lập tức khí tức trên người của Thác Ni tư trở nên mạnh hơn rất nhiều.- Cửu Dương Quả
- Ta thật sự đã đột phá tới ma pháp sư cấp năm?
Cảm thấy biến hóa ở trên người, Thác Ni Tư liền mở hai mắt ra không thể tưởng tượng nổi.
- Không sai, cuối cùng ngươi cũng đã đột phá, điều này cho thấy thiên phú của ngươi không tệ lắm.
- Đa tạ đại nhân.
Thác Ni Tư mừng rỡ nói với Nhạc Thành, đây cũng là do công hiệu đan dược của Nhạc Thành.
- Được rồi, chúng ta đi thôi, hôm nay chúng ta tiến sâu vào hải vực hơn.
Nhạc Thành thu hồi cấm chế, ba người liền ra khỏi sơn động.
Ở một chỗ nước cạn, có vài bóng người đang kịch liệt kịch chiến, đây chính là đoàn người Lương gia Lương Ngọc.
Đối mặt với Lương ngọc là bốn người tiểu đội, một người làm tam phẩm luyện dược sư, một người là ma pháp sư tam cấp, còn có ba người là nhất tinh đấu linh và cửu tinh đấu sư, loại thực lực này dĩ nhiên không phải là đối thủ của Lương ngọc.
- Thiếu gia, những người này dường như thu hoạch không nhiều lắm, nội đan ma thú tam giai cũng chỉ có vài viên.
Đoàn đội kia sau khi bị cửu tinh Đấu Linh đánh chết thì lấy túi trữ vật của bọn họ, giao cho Lương ngọc. Xem ra những chuyện này bọn họ làm không ít.
- Thực lực của bọn chúng quá yếu, chắc không giết nổi tứ giai ma thú.
Lương Ngọc cũng không kiểm tra cẩn thận mà tiếp nhận bốn túi không gian trữ vật cho vào trong giới chỉ trữ vật của mình. Không gian trữ vật giới chỉ là vật xa xỉ, ngay cả cao thủ Đấu Vương cũng không có nổi, Lương Ngọc có nó cho thấy thế lực của Lương gia lớn như thế nào.
- Thiếu gia, phía trước còn có bốn người.
Một tứ cấp ma pháp sư thủy hệ phát hiện ra bốn thân ảnh cách đó không xa.
- A, đúng là tên tiểu tử họ Nhạc kia.
Lương Ngọc nhìn về phía đó, không ngờ trong bốn người phía trước lại có tên tiểu tử họ nhạc, bọn họ không phải cùng một đoàn đội sao, tại sao ở đây chỉ có bốn người. Mình hiện tại có năm người, cứ vây hắn rồi tính.
- Mau, vây chặt bốn người kia, đừng để cho bọn họ chạy thoát.
Lương Ngọc nói với bốn người bên cạnh, trong mắt hiện ra một lãnh ý.
- Thiếu gia, phía trước chính là khách trưởng lão của Linh Cảnh Tông, chúng ta…
Một nhất tinh Đấu vương bận tâm nói với Lương Ngọc.
- Sợ cái gì, chúng ta đem bọn chúng toàn bộ giết đi thì ai biết được, Linh Cảnh Tông cũng không làm gì được chúng ta.
Lương Ngọc trừng mắt nhìn nhất tinh Đấu vương này.
- Đại nhân, phía trước có mấy người có bộ dạng không tốt.
Thác Ny Tư nói với Nhạc Thành, trên khuôn mặt của hắn hiện ra một vẻ bối rối, một tháng nay hắn cùng với Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng đi cùng Nhạc Thành, hiện tại đã đột phá tới ma pháp sư cấp năm Thác Ny Tư nhờ vậy cũng tự tin hẳn lên, ma pháp sư cấp năm có thể chống lại Cửu Tinh Đấu vương.
- Chủ nhân, chúng ta có nên tiến tới giết hay không?
Tử Điện Mãng mỉm cười, Khiếu Thiên Hổ ở bên cạnh cũng không kìm được mà muốn đại khai sát giới.
- Chúng ta xem trước rồi tính sau, các ngươi không nên hành động thiếu suy nghĩ.
Nhạc Thành chớp mắt nhìn lại:
- Hình như đó chính là Lương Ngọc của Lương gia.
- Họ Nhạc, không ngờ ta lại gặp ngươi.
Một lát sau Lương Ngọc đã ngăn trước Nhạc Thành, sau đó hắn đánh giá ba người Nhạc Thành liền nổi lên nghi ngờ, hắn không nhìn thấu thực lực của bọn họ.
- Ngươi trước hết cút ngay cho ta, để ta không nhìn thấy ngươi nữa.
Sắc mặt của Nhạc Thành biến đổi Nhạc Thành đối với Lương Ngọc thật sự hơi đáng ghét, Nhạc Thành không ngại giết người này nhưng mà trong lòng còn muốn bỏ qua cho hắn, từ tận thâm sau Nhạc Thành vẫn không cho rằng Lương Ngọc là đối thủ của mình, chỉ nghĩ nó là một con ruồi chán ghét mà thôi, bất kỳ ai cũng có thể đánh chết nó, trừ phi con ruồi này chọc vào thì sẽ rất phiền.
- Họ Nhạc Kia, ngươi đừng tưởng có chiếc ghế Khách trưởng lão là giỏi, hôm nay ta sẽ giáo huấn ngươi cho thật tốt.
Lương Ngọc vốn kiêng kỵ không biết Nhạc Thành có phải cao thủ thật không nhưng vừa nghe Nhạc Thành ngạo mạn như thế thì cũng không khỏi tức giận.
Người bên cạnh Lương Ngọc đánh giá Nhạc Thành, bọn hắn cũng không nhìn ra thực lực của ba người, cộng thêm với việc Nhạc Thành là khách trưởng lão của Linh Cảnh Tông, bọn hắn cũng cảm thấy bận tâm.
- Tốt nhất hãy mau cút ngay cho ta.
Nhạc Thành bắt đầu phiền phức, con ruồi này thật đáng ghét.
- Họ Nhạc, ngươi còn ngạo mạn ta hôm nay sẽ giết ngươi.
Ở trên người Lương Ngọc tản ra một sát khí, hắn đã quyết định muốn giết Nhạc Thành.
Lương Ngọc nói xong liền nói với bốn người:
- Mau giết mấy người này đi, đừng cho bọn chúng chạy thoát.
- Thật là muốn chết.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó hắn nhẹ nhàng nói với Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, còn có Thác Ny Tư:
- Một tên cũng không để lại, tốc chiến tốc thắng.
- Chủ nhân yên tâm.
- Đại nhân yên tâm.
Ba thân ảnh đột nhiên chuyển sang tiếng cười lạnh rồi đi ra, cả ba người đều không ngờ tới.
- Xoẹt.
Mấy thân ảnh bắt đầu thả người xuống, mà Thác Ny Tư cũng trực tiếp đánh về phía Cửu Tinh Đấu linh và một ma pháp sư phong hệ cấp bốn bị Khiếu Thiên Hổ đánh. Tử Điện Mãng thì chọn một ma pháp sư thủy hệ tứ cấp, thực lực cao nhất là nhất tinh Đấu Vương thì ở bên cạnh bảo vệ Lương Ngọc.
Ánh mắt của Lương Ngọc trở nên lạnh lẽo, đoàn đội của hắn rất mạnh, so với tiểu đoàn đội của Linh Cảnh Tông cũng không kém bao nhiêu, sau khi giết ba người bên cạnh Nhạc Thành xong hắn sẽ giáo huấn tên Nhạc tiểu tử này.
Nếu như không có tên Nhạc Thành này thì tuyệt sắc mỹ nhân Tư Mã Yên Nhiên hiện tại đang ở bên cạnh mình mới đúng. Lương Ngọc đối với Nhạc Thành vô cùng oán hận, chỉ cần mình giết tên Nhạc tiểu tử này sau đó Tư Mã gia tộc phải dựa vào mình thì chắc chắn sẽ lấy được Tư Mã Yên Nhiên. Tưởng tượng Tư Mã Yên Nhiên xinh đẹp rên rỉ, Lương Ngọc vô cùng hưng phấn.
- Ma pháp sư cấp năm, ma pháp sư cấp năm.
Thác Ny Tư bổ nhào về phía trước không hề che giấu mình là ma pháp sư cấp năm, nguyên tố phong hệ không ngừng lay động, nhanh chóng ngưng tụ mà công kích hướng về phía Cửu Tinh Đấu Linh.
Về phần Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên Hổ cũng không lộ ra bản thể, đối phó với một ma pháp sư cấp bốn, bọn chúng giơ tay lên là có thể bóp chết.
- Tại sao lại là ma pháp sư cấp năm?
Lương Ngọc cùng với Đấu Vương ở bên cạnh trở nên khó coi, hắn giống như là bị dội một gáo nước lạnh, toàn thân không còn hưng phấn, tên Nhạc tiểu tử này có một ma pháp sư cấp năm bên cạnh thật là bất ngờ.
- Thình thình.
Trong lúc Lương Ngọc và Ma pháp sư cấp năm bên cạnh còn kinh ngạc thì hai thanh âm lớn truyền tới, ma pháp sư tứ cấp phong hệ và ma pháp sư tứ cấp thủy hệ đã bị bọn chúng đánh ngã xuống đất.
Một chiêu, chỉ cần một chiêu hai ma pháp sư cấp bốn đã bại trận, sắc mặt của Lương Ngọc và Nhất tinh Đấu vương ở bên cạnh lập tức trở nên khó coi.
Xoẹt một tiếng vang lên, Cửu Tinh Đấu Linh bị Thác Ny Tư công kích bay về phía sau hơn mười thước, khóe miệng phun ra một ngụm máu.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 81: Sỉ nhục của nhân loại. (1)
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Thác Ni Tư, ngay cả một cửu tinh Đấu Linh cũng không đánh chết được, ngươi có muốn ta giúp ngươi không.
- Không cần hai ngươi hỗ trợ.
Thác Ni Tư hơi buồn bực, đặc biệt là bị hai ma thú Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng chê cười, ma pháp phong hệ của hắn liền di chuyển.
- Đi chết đi.
Bạch sắc quang mang trong tay của Thác Ni Tư càng lúc càng nồng nặc, mọt quang cầu bắn về phía Cửu Tinh Đấu Linh. Một thác trước Thác Ni Tư đã là một tứ cấp ma pháp sư, thực lực ở trong thâm hải không tệ, nhưng lá gan của hắn rất nhỏ, trong một tháng này hắn theo Nhạc Thành đánh chết các ma thú tứ giai, lá gan đã lớn hơn rất nhiều, trên người cũng đã có sát khí.
- Bành.
Một tiếng vang thật lớn, tên cửu tinh Đấu Linh trước công kích của Thác Ni Tư liền bị ngã xuống mặt đất.
- Tên ngu ngốc, Thác Ni Tư ngươi là sỉ nhục trong nhân loại. Trên người của hắn có vòng tay trữ vật, mau lấy đi.
Khiếu Thiên hổ và Tử Điện Mãng bắt đầu rống lên nói:
- Mau vơ vét thi thể của hắn.
- A.
Thác Ni Tư lần này cũng không phản đối hai ma thú, vội vàng dùng ma pháp lực phong hệ, thân hình xuất hiện ở bên cạnh ti thể của cửu tinh Đấu Linh ma thú.
Ba người bị đánh chết đều mang vóng tay trữ vật, đương nhiên là bị hai thú một người không khách khí lấy đi.
- Thế nào, ngươi không phải muốn giết ta sao, sao phải chạy đi?
Nhạc Thành nói với Lương ngọc.
Lương Ngọc sau khi nhìn thấy Khiếu Thiên hổ, Tử Điện Mãng cùng với Thác Ni Tư thi triển thực lực thì nhanh chóng lùi về phía sau.
Không sợ bị tặc đến trộm, chỉ sợ tặc nhớ kỹ. Đây là câu nói mà Nhạc Thành rất tâm đắc, tên Lương Ngọc tiểu tử này luôn tìm phiền toái cho mình, lần này lại muốn giết mình, tuy Nhạc Thành không sợ Lương Ngọc nhưng bị hắn nhớ như vậy cũng không phải là chuyện tốt.
- Nhạc đại nhân, thiếu gia nhà ta nhất thời đùa giỡn, chúng ta cũng không có ý gì khác.
Nhìn thấy sát khí ở trong mắt Nhạc Thành, nhát tinh Đấu vương vội vàng nói.
- Nhạc Thành, ngươi muốn gì, ta là thiếu gia của Lương gia.
Lương Ngọc hoảng sợ nhìn Nhạc Thành, hắn đã hối hận khi đến tìm Nhạc Thành gây phiền toái.
- Lương gia thì là cái gì?
Nhạc Thành lạnh nhạt nói, ở trên Tả Tinh Đảo, lương gia có thế lực không tệ, nhưng Nhạc Thành không sợ.
- Ngươi luôn tìm phiền phức cho ta, ta đã cảnh cáo ngươi.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn Lương Ngọc chằm chằm.
- Thật xin lỗi, ta không dám nữa, ngươi thả ta đi.
Lương Ngọc đột nhiên quỳ gối trước Nhạc Thành, hoảng sợ khẩn cầu hắn.
Nhìn thấy Lương Ngọc cầu khẩn, Nhạc Thành cảm thấy hơi thất vọng, dù gì cũng là một thiếu gia của Lương gia, lại là một tứ cấp Luyện Dược sư mà thật không có tiền đồ.
- Chủ nhân, đem tên tiểu tử này giết đi là được.
Khiếu Thiên hổ nói với Nhạc Thành.
-Nhạc đại nhân, ta nhất thời bị quỷ ám, ngươi thả ta đi, ta không xứng để đại nhân giết.
Lương Ngọc hoảng sợ cầu khẩn, lúc này hắn biết rằng mình không thể chết, người chết thì làm gì cũng không được nữa.
- Aizzz, ngươi cút đi.
Nhạc Thành nhìn thấy bộ dạng của Lương Ngọc thì không muốn giết hắn nữa, hắn nói đúng, hắn hiện tại không xứng để cho mình giết.
- Đa tạ Nhạc đại nhân.
Lương Ngọc nghe thấy lời nói của Nhạc Thành thì chạy ra, đi dược hai ba bước thì suýt tí nữa té nhào, hận mình không có thêm một cái chân để chạy nhanh hơn.
- Chủ nhân, tại sao người lại thả hắn ra.
Tử Điện mãng khó hiểu hỏi Nhạc Thành.
- giết người phải có phẩm vị. loại người này giết chỉ làm ô uế bàn tay của mình.
Nhạc Thành mỉm cười nói với Tử Điện Mãng.
Sau nửa canh giờ tại một sơn cốc bí mật, Lương Ngọc cùng với nhất tinh đầu vương kia liền ở trên khối thạch bích thở phì phò.
- Tên họ Nhạc này, hôm nay ngươi vũ nhục ta, ngày sau ta sẽ trả lại gấp mười.
Lương Ngọc nhìn về phương hướng lúc nãy mà căm hận nói.
Ba ngày sau ở trong đáy biển truyền ra một lực lượng lớn, một cột nước bay lên trên trời cao, những ma thú ở các vùng phụ cận đều bỏ chạy.
Sau đó từ dưới đáy biển truyền ra bốn nhân ảnh quang quyển, bốn nhân ảnh này chính là bọn người Nhạc Thành.
- Chủ nhân, người không sao chứ.
Tử Điện Mãng bận tâm hỏi Nhạc Thành, vừa rồi hắn đã nhìn thấy chủ nhân trúng một đòn của tứ giai ma thú.
- Khụ.
Nhạc Thành ho khan một tiếng, chân khí trong cơ thể hơi bế tắc, vừa rồi Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện mãng còn có Thác ni Tư đều có đối thủ của mình, Nhạc Thành cũng phải chống một ma thú tứ giai trong nước.
Bốn người này phát hiện ra ở trong sơn động dưới đáy biển có không ít vạn niên âm thổ, loại vật này đối với việc luyện chế pháp khí của Nhạc Thành ất hữu dụng, vốn cho rằng ở đây chỉ có một ma thú lục giai là cùng thôi không ngờ bên trong lại có rất nhiều ma thú.
- Chủ nhân, người ở đây, ta sẽ đi giết mấy tên gia hỏa kia.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 81: Sỉ nhục của nhân loại. (2)
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Khiếu Thiên hổ nói, bên trong thực lực của ma thú rất mạnh vì an toàn của Nhạc Thành mà bọn họ lao lên trước.
-Ta không sao, về trước đi, lần sau chúng ta lại đến.
Nhạc Thành nói xong liền ngồi trên Khiêu Thiên hổ.
- Ba người các ngươi làm hộ pháp cho ta, thấy có ma thú tiếp cận thì giết không tha.
Nhạc Thành phân phó xong liền bày ở trong sơn động một đạo cấm chế.
Nhạc Thành cảm thấy mình có dấu hiệu đột phá cho nên mới buông tha, sau khi hắn đột phá tới Thai Tức Kỳ xong thì đi vào Vạn Niên Âm Thổ cũng không muộn.
Ở trong động Nhạc Thành khoanh chân ngồi, Hỗn Nguyên chân khí trong ơ thể bắt đầu lay động, Nhạc Thành tiến vào trong trạng thái tu luyện.
Ở trong đan điền của Nhạc Thành có một luồng chân khí mở rộng, đan điền co rút lại.
Trong chân khí vận chuyển, đan điền của Nhạc Thành có dấu hiệu lớn lên, mà lúc này toàn thân Nhạc Thành cũng bị một thanh mang nồng đậm chăm chú bao vây lại, thoạt nhìn có vẻ kỳ lại, tuy nhiên trong đầu Nhạc Thành lúc này đã phát sinh biến hóa.
-Thác Ni Tư, chủ nhân ban ngày đã không đi ra, không có chuyện gì chứ?
Ở bên ngoài Khiếu Thiên hổ hơi lo lắng nói.
- Không sao đâu.
Nhìn thanh mang ẩn hiện ở trong sơn động, Thác Ni Tư cũng không lo lắng.
-Các ngươi nói chủ nhân đang làm gì?
Tử Điện Mãng tò mò hỏi, đối với chuyện của Nhạc Thành, hai ma thú cũng không biết.
- Chủ nhân hình như đang đột phá.
Khiếu Thiên Hổ nói.
- Thác Ni Tư, ngươi có biết chủ nhân tu luyện công pháp gì không.
Thác Ni Tư nói:
- Ta chỉ nghe đại nhân nói qua, người tu luyện công pháp gì gọi là tu chân, so với đấu khí và ma pháp còn lợi hại hơn.
Năm ngày sau ở chỗ sơn động của Nhạc Thành đã nồng đậm thanh quang, toàn thân Nhạc Thành bao quanh một thanh qung nhàn nhạt, vô cùng kỳ quái, như chân khí mà không phải chân khí.
- Bành.
Tinh thuần chân khí ở trong cơ thể Nhạc Thành như muốn nổ tung lên, ngay lập tức một luồng cường đại lực lượng chảy dọc theo kỳ kinh bát mạch.
Trong đầu Nhạc Thành bỗng nhiên cảm thấy hơi đau đớn, một chân khí cường đại vô hình tách ra, lập tức về tới đan điền một lần nữa.
- Tiểu tử này tu luyện công pháp gì mà lực linh hồn lại mạnh như vậy.
Yêu Huyên ở trong đầu Nhạc Thành thiếu chút nữa đã bị lực linh hồn của Nhạc Thành thôn phệ.
Ở trong sơn động, thanh mang một lần nữa theo lỗ chân lông của Nhạc Thành đi vào thất khiếu, hóa thành một chân khí tinh thuần chảy về phía đan điền của Nhạc Thành.
- Hư.
Nhạc Thành thở ra một ngụm trọc khí, hai mắt mở ra, ánh mắt thâm thúy không nói nên lời giống như là sao sáng trên bầu trời vậy, một lát sau Nhạc Thành mới thu liễm khí tức mà đứng dậy.
- Đã đột phá tới Thai Tức Kỳ.
Nhạc Thành mừng rỡ cảm nhận chân khí hùng hậu này, từ giờ trở đi mình có thể bắt đầu luyện chế pháp khí.
- Dịch Thiến, ngươi chờ cho ta, ta sẽ tìm ngươi ở Thanh Dương môn, Nhạc Thành sẽ báo lại khuất nhục mà đã chịu ở Nhạc gia.
Trong ánh mắt của Nhạc Thành xuất hiện lãnh ý.
- Dưỡng Thần đan.
Nhạc Thành lấy ra một viên Dưỡng Thần đan, hiện tại hắn đã đột phá tới Thai Tức Kỳ cũng nên nuốt dưỡng thần đan, sau khi đan dược đi vào cơ thể, một linh khí chuyển hóa thành lực lượng ôn hòa, từ từ xông vào trong óc của Nhạc Thành.
Theo Hỗn Nguyên Chân kinh tâm pháp, Nhạc Thành từ từ hấp thu linh khí của Dưỡng Thần đan.
- Kế tiếp chính là luyện chế pháp khí.
Nhạc Thành thì thào nói.
- Ong ong…
Vạn Thú lô một lần nữa được Nhạc Thành đem ra, bên trong là một tài liệu luyện chế pháp khí, cùng với Thanh kim mà Nhạc Thành lấy được trong sơn mạch.
Nhạc Thành dự định luyện chế một bảo kiếm và Vô Thượng Khốn Tiên tháp như mình từng dùng ở hoa hạ. Vô Thượng Khốn tiên tháp chính là một tiên khí, Nhạc Thành hiện tại chỉ có thể luyện chế pháp khí, sau khi tu vi tiến bộ thì có thể luyện chế tiên khí.
- Xoẹt.
Thủ ấn của hắn ngưng kết, hai luồng lực đạo nóng bỏng được hắn xuất vào trong Vạn Thú Lô.
Tài liệu luyện khí từ từ được luyện hóa bên trong Vạn Thú Lô, bây giờ luyện chế một thanh bảo kiếm không còn gì khó khăn quá lớn với Nhạc Thành, chỉ là luyện chế Vô Thượng Khốn Tiên tháp thì không phải là điều dễ dàng.
Vô Thượng Khốn Tiên tháp tổng cộng có bảy tầng, tầng thứ hai so với tầng thứ nhất khó luyện hơn rất nhiều nhưng uy lực vô cùng cực đại, Nhạc Thành mặc dù có thực lực tán tiên siêu cấp lục kiếp nhưng cũng chỉ có thể luyện chế tới tầng thứ năm, Vô Thượng Khốn Tiên tháp cũng có thể nói là tiên khí.
Phẩm giai pháp khí không có cấp độ, theo thứ tự là pháp khí, linh khí, đạo khí, chuẩn tiên khí, tiên khí năm loại tất cả, hiện tại tu vi của Nhạc Thành vẫn chỉ có thể luyện chế pháp khí mà thôi.
Bảy ngày sau, cả sơn động chấn động, bọn người Khiếu Thiên Hổ đi vào trong sơn động xem Nhạc Thành có chuyện gì thì thấy trên người hắn đã có biến hóa vi diệu.
Trải qua bảy ngày, Nhạc Thành cuối cùng cũng đã luyện chế thành công Vô Thượng Khốn Tiên tháp và bảo kiếm.
Kiếm mà Nhạc Thành luyện chế có tê là Âm Dương Kiếm, so với Vô Thượng Khốn Tiên tháp thì cũng không kém bao nhiêu, về phần ba pháp khí khác theo thứ tự là một thanh trường kiếm, một nhuyễn tiên, một đại đao cái này dành cho Thác Ny Tư, Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng.
- Các ngươi thấy món binh khí này có hợp tay hay không?
Không đợi ba người cất tiếng, Nhạc Thành đã đưa binh khí cho bọn họ.
Có ba binh khí này Nhạc Thành tự tin thực lực của bọn họ sẽ tăng lên ba bốn thành, Nhạc Thành đã từng nghiên cứu về binh khí và ma pháp khí ở Huyền Thiên đại lục thì thấy ở đây binh khí chỉ tăng cường uy lực một chút mà thôi, so với binh khí mà Nhạc Thành luyện chế thì kém hơn nhiều.
Ma pháp binh khí tối đa cũng chỉ có thể tăng một hai thành thực lực mà thôi, khi tu vi của Nhạc Thành đạt tới Kim Đan Kỳ hắn tự tin mình có thể luyện chế binh khí tăng bảy tám thành thực lực.
- Xuy Xuy.
Ba người nghi hoặc tiếp nhận binh khí trong tay mà huy vũ một chút, đột ngột sắc mặt của ba người cũng hơi biến đổi, lập tức ba người khó tin xem qua binh khí của mình.
- Chuyện gì vậy, tại sao thực lực của ta lại tăng nhiều như vậy?
- Còn tốc độ công kích tại sao lại nhanh như vậy?
Ba người liền kinh ngạc, một số ma thú phụ cận ào ào chạy trốn.
Một lát sau ba người mới mừng rỡ cáo biệt Nhạc Thành, đặc biệt là Khiếu Thiên Khổ, khuôn mặt cười tươi giống như là một con mèo hoa.
- Chủ nhân, thanh đao này là người cho thuộc hạ sao?
Khiếu Thiên Hổ mừng rỡ nói, nó phát hiện ra thực lực của mình đã tăng ba bốn thành, thật là khủng bố, về sau ma thú lục giai gặp mình cũng bị mình giết chết.
- Không sai, binh khí này là luyện chế cho các ngươi.
Nhạc Thành mỉm cười nói, ba người này thực lực mạnh đại biểu cho thực lực của mình càng mạnh.
- Đa tạ chủ nhân.
- Đa tạ đại nhân.
Ba người cao hứng không thôi, binh khí lợi hại như thế thật là vô cùng trân quý.
- Chủ nhân, người là Luyện Khí sư sao?
Thác Ny tư vô cùng sùng bái nói, luyện khí sư cùng với Luyện dược sư cũng cùng một nghề nhưng luyện khí sư có thể luyện chế ra binh khí nâng cao mấy thành thực lực.
- Luyện khí sư, bọn họ không thể sánh bằng ta.
Nhạc Thành khẽ mỉm cười nói, luyện khí và luyện đan chính là cơ bản nhất của người tu chân ở hoa hạ.
- Chúng ta đi vào trong sơn động lần trước lấy Vạn Niên Âm Thổ.
Nhạc Thành khẽ mỉm cười, bây giời bốn người đốn phó với bốn con ma thú hẳn là không có vấn đề gì.
- Đi, chúng ta đi đánh mấy con gia hỏa đó.
Khiếu Thiên Hổ gào thét một tiếng, bây giờ có binh khí ở tay, đánh chết ma thú cùng giai đã không còn là khó.
Bốn người từ từ tiến nhập xuống đáy biển, Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng tuy là ma thú trên lực địa nhưng vẫn có thể xuống nước.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 82: Thiên Niên âm thổ.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Thanh sắc quang mang xung quanh người Nhạc Thành đã không còn là chân khí mà là một cương khí, có cương khí hộ thân, thực lực của Nhạc Thành tăng lên không ít, lần trước Nhạc Thành bị mãnh thú tứ giai làm bị thương, lần này hắn tin rằng hắn có năng lực để đánh chết mãnh thú tứ giai.
Sau nửa canh giờ, bốn người một lần nữa tiến vào động khẩu, động khẩu này cao khoảng bảy tám thước, rộng cũng tầm bảy tám thước, ở bên trong vô cùng kiên cố.
- Lại là các ngươi, còn dám tiến vào địa bàn chúng ta.
Bốn người vừa đi vào trong sơn động thì bốn con ma thú tiến ra, nhìn thấy là bốn người tháng trước, hai con ma thú lục giai không kìm được tức giận.
Bốn con ma thú thì hai con là hai lục giai ma thú Hắc Kình, thân hình vô cùng lớn, so với bản thể của Tử Điện Mãng còn lớn hơn một chút một con ngũ giai ma thú Cửu Cước giải, thân hình cũng lớn vô cùng, ở trong biển giống như là một hòn đá ngầm vậy, thực lực phòng ngự vô cùng cường hãn, lần trước Thác Ni Tư dốc toàn lực cũng không đánh bại hắn, chỉ khiến nó giận dữ mà thôi.
Cuối cùng là một con ma thú tứ giai tên là Ngũ Thải Ma bối, trên người có lực phòng ngự rất mạnh, lần trước nó đối đầu với Nhạc Thành khiến cho Nhạc Thành bị tổn thất nặng.
- Lần này gia tia ta tới đây là để đánh chết mấy con cá nhỏ các ngươi.
Khiếu Thiên hổ rít gào một tiếng, hung hăng bổ về phía hắc sát. Tử Điện Mãng cũng như vậy.
Ngũ giai ma thú cửu cước giải dĩ nhiên là để Thác Ni Tư đối phó, về phần Nhạc Thành thì chống lại Ngũ Thải Ma Bối.
- Lại đây một chiêu này.
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến đổi, chỉ thấy trong mốt khe hở của Ngũ thải ma bối, một chất lỏng màu đen nhanh chóng lăn tới, chất lỏng này có kèm theo kịch độc, Nhạc Thành dĩ nhiên không dám tùy tiện đối chọi mà chỉ có thể vung kiếm phòng ngự né tránh.
Luồng kiêm nang cự đại nhanh chóng đem nước biển chẻ làm đôi, thanh quang của ngũ thải ma bối nhanh chóng lùi cực nhanh, núp ở dưới lớp vỏ cứng.
- Xoẹt.
Một tiếng vang lên, Nhạc Thành đem kiếm quang bổ vào xác của Ngũ thải ma bối, tuy nhiên cũng chỉ khiến cho nó hơi nứt ra mà thôi, điều này khiến cho Nhạc Thành cảm thấy buồn bực.
Ở dưới đáy biển có một đại lực lượng truyền ra, những ma thú cấp thấp trong vòng mười dặm xung quanh đã sớm trốn đi.
Khiếu Thiên Hổ chống lại hắc kình cự đại, bởi vì có đại đao do Nhạc Thành luyện chế cho nên tuyệt đối chiếm thượng phong, Tử Điện Mãng cũng thế, hắc kình đối thủ của nó cũng bị thương chồng chất.
- Xoẹt.
Hai mảnh nước tách ra, Thác Ni Tư vung kiếm chém lên trên của Cửu Cước giải, một luồng máu tươi nhàn nhạt từ trên lưng của nó chảy ra, trong lòng Thác Ni Tư vui vẻ, công kích trong tay liền nhanh lên vài phần.
Nhạc Thành cùng với Ngũ Thải Ma bối kịch chiến, tuy rằng Nhạc Thành chiếm thượng phong nhưng cũng không làm gì được nó. Ngũ Thải Ma bối mặc dù bị thương chồng chất nhưng cũng không có vết thương trsi mạng.
- Vô Thượng khốn tiên pháp.
Nhạc Thành vung ra một thủ ấn, một linh lung tiểu tháp hiện ra và xoay tròn.
Vô Thượng Khốn tiên tháp tổng cộng có bảy tầng, mỗi tầng có uy lực không giống nhau, mặt khác Nhạc Thành còn có vô thượng chân hỏa được ẩn trong đại chận. Tuy hiện tại Nhạc Thành mới chỉ luyện chế xong tầng tháp thứ nhất nhưng uy lực đã kinh người.
Cảm nhận được khí tức từ bàn tay của Nhạc Thành, ngũ thải ma bối nhanh chóng giữ vững thực lực, vỏ sò cũng phát ra luồng thải quang nhàn nhạt.
- Đi.
Thủ ấn trong tay Nhạc Thành liền biến đổi, Vô Thượng Khốn tiên pháp đã biến hóa cùng với Ngũ thải ma bối, hung hăng giáng xuống người ngũ thải ma bối.
- Két.
Một tiếng vang lên, vô thượng Khống Tiên tháp giống như là có sức mạnh ngàn cân, đặt trên người ngũ thải ma bối khiến cho nó có một vết nứt không nhỏ, vết nứt nhanh chóng tràn ra theo đó là một luồng máu tươi từ vỏ sò bắn ra.
- Xoẹt.
Tiên tháp vẫn tiếp tục tấn công, chỉ một lát nữa thôi Ngũ Thải ma bối sẽ bị thu vào tầng tháp thứ nhất. Một luồng vô thượng chân hỏa từ trong tháp toát ra, đáng thước cho ngũ thải ma bối, tuy rằng lực phòng ngự rất mạnh nhưng vô phương chống lại sự đốt cháy của Vô Thượng chân hỏa, một lát sau đã truyền ra từng tiếng kêu thảm thiết.
Thủ ấn của Nhạc Thành biến đổi, làm một thủ thế, một viên nội đan ma thú tứ giai từ trong tháp bay ra, mà thi thể của ngũ thải ma bối đã trở thành đống tro tàn vĩnh viễn lưu lại trong tháp.
- Chạy mau.
Những đối thủ của Khiếu Thiên hổ và Tử Điện mãng nhìn thấy tòa tháp quỷ dị của Nhạc Thành và tiếng thét của Ngũ Thải ma bối thì nhanh chóng lui về phía sau.
- Hai đứa nhỏ các ngươi chờ hòng chạy.
Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện mãng đuổi theo, vất vả lắm bọn chúng mới chiếm thượng phong, tuyệt đối không thể để đối thủ chạy thoát.
- Đừng đuổi theo.
Nhạc Thành gọi Khiêu Thiên hổ và Tử Điện mãng lại, bọn chúng tuy nhờ binh khí mà chiếm thượng phong nhưng muốn đánh chết hai ma thú cùng cấp không phải là chuyện dễ dàng.
Khiếu Thiên hổ và Tử Điện Mãng tuy không cam lòng nhưng thấy Nhạc Thành đã ra lệnh thì bọn chúng cũng không dám cãi.
- Thế nào, con tiểu Bàng giải này cũng muốn chạy sao?
Khiếu Thiên hổ vừa mới đình chỉ đuổi theo hai cánh thì thấy Cửu Cự giải cũng muốn chạy đi.
- Ầm, xoẹt.
Khiêu thiên hổ và Tử Điện mãng đồng thời công kích, Cửu Cự giải sớm đã bị Thác Ni Tư làm bị thương, đâu thể chống lại hai kích của hai bọn chúng, toàn thân bị đánh cho mềm nhũn.
- Đi, mau đi kiếm Vạn Niên Âm thổ.
Nhạc Thành dẫn đầu tiến vào trong sơn động, một lát sau Vạn Niên Âm Thổ đã bị hắn thu vào, kỳ thật Vạn Niên Âm thổ đối với luyện dược sư bình thường không cần dùng nhưng Nhạc Thành thì không giống như lúc trước, tác dụng rất lớn.
Trong những ngày kế tiếp, Nhạc Thành cùng với Khiếu Thiên hổ, Tử Di điện mãng cùng với Thác Ni Tư ở trong biển sâu đối phó với một số ma thú.
Về phần chỗ tận cùng trong thâm hải, Nhạc Thành không dám đi, nghe Khiếu Thiên hổ cùng với Tử Điện Mãng nói thì trong đó có thất giai ma thú tồn tại.
Chỉ còn nửa tháng nữa là cách thời điểm nửa năm, bọn người Nhạc Thành liền đi từ bên trong ra hòn đảo nhỏ, chuẩn bị trở về Tả Tinh đảo.Trong thời gian này Nhạc Thành đã đại phát tài, dược liệu tài liệu trên người vô cùng trân quý. Tam giai ma thú nội đan tới bốn trăm viên, tứ giai ma thú nội đan tới hai trăm viên, ngũ giai ma thú nội đan tới sáu mươi viên, lục giai ma thú nội đan cũng có ba viên.
Nhạc Thành tính toán số tiền thu được, những thứ này bán có lẽ cũng được mấy trăm vạn kim tệ.
- Từ nay về sau mình muốn chế luyện pháp khí gì thì cũng không cần phải đi khắp nơi kiếm tiền.
Kiểm tra thu hoạch nửa năm xong, Nhạc Thành liền nở ra một nụ cười mỉm.
Đối với thu hoạch nửa năm này dĩ nhiên đại bộ phận đều là thành tích của Khiếu Thiên hổ và Tử Điện Mãng,
Trải qua nửa năm tôi luyện, tu vi của Nhạc Thành cũng đã đạt tới Thai Tức Kỳ sơ kỳ đỉnh phong mà tiến bộ của Thác Ni Tư cũng vô cùng lớn, chỉ còn cách lục cấp ma pháp sư không xa.
Thác Ni Tư kỳ thật cũng cố gắng tu luyện, mỗi ngày hắn cùng với Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện mãng còn kém cho nên muốn tăng tu vi để không bị hai con ma thú này khi dễ.
Cuối cùng cũng phải nhanh chóng rời khỏi thâm hải, Khiếu Thiên hổ và Tử Điện Mãng, Nhạc Thành cùng với Thác Ni Tư đều hưng phấn, hai người đã ở trong biển vài chục năm, nhanh chóng muốn rời khỏi thâm hải.
Hai con ma thú đã được ăn hóa hình đan có thể trở thành con người, nghĩ tới thế giới bên ngoài bọn chúng đều hưng phấn lên.
- Đã qua ba năm, Dịch Thiến, Nhạc Thành ta sẽ tìm tới ngươi.