Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 161: Chu Hàm ủy khuất.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Hiện tại Chu gia đã bắt đầu trở nên suy tàn.
Chu gia trước kia náo nhiệt bao nhiêu thì bây giờ trở nên điêu tàn bấy nhiêu, những gia tộc có quan hệ tốt với Chu gia, không ai được đẹp mặt.
- Đại ca, ta muốn tách ra nửa gai sản, Chu gia đã như vậy, ta cũng không muốn bị không may cùng.
Chu Uẩn ngồi ở giữa đại sảnh nói với Chu Đình.
- Đúng thế đại ca, hiện tại Chu gia còn một chút gia sản, chúng ta muốn ra ở riêng, nếu không chúng ta sau này cũng bị hại chế, từ nay về sau không chừng phải đi đầu đường xó chợ đê xin cơm.
Lưu thị cũng ở bên cạnh nói.
Chu Đình nhìn đệ đệ và đệ muội của mình mà nói:
- Phụ thân trước khi giao Chu gia cho ta có nói, hắn nói tuyệt đối Chu gia không thể tán ra, nếu như các ngươi ra ở riêng, ta sẽ phụ lòng phụ thân.
- Đại ca, nếu như không bởi vì người kia trà trộn vào Chu gia, nếu như không phải Chu Hàm mang tên sát tinh kia tới thì Chu gia bây giờ có trở nên như vậy không?
Chu Uẩn nói.
Lưu thị nói:
- Chu gia chúng ta hiện tại sắp bị hủy chính là do tên sát tinh mà Chu Hàm mang tới.
- Các ngươi sao lại có thể nói như vậy, Hàm Nhi mang hắn trở về cũng không sai, nếu như không phải là nhờ Nhạc Thành thì Chu Tuyết đã bị người ta lợi dụng, các ngươi tại sao không nói đến Chu Yến và Chu Chấn, chỉ vì hai người bọn họ thông đồng với Công Tôn gia.
Chu Đình cả giận nói.
Đối với đám hỏi thất bại của Công Tôn Khang đối với Chu Tuyết, Chu Đình tuyệt đối không oán hận Nhạc Thành, dù sao tất cả đều là do bị người ta lợi dụng mà thôi.
- Đại ca, bất kể thế nào Chu Gia hiện tại tình huống huynh cũng thấy, nếu như huynh không đồng ý cho chúng đệ ra ở riêng vậy thì hãy đem Chu Hàm trục xuất ra khỏi Chu gia, bởi vì tình hình của Chu gia hiện tại tất cả đều là do Chu Hàm.
Lưu thị nói với Chu Đình.
Mới đầu Lưu thị và Chu Uẩn còn sợ hãi Nhạc Thành quay trở lại Chu gia cho nên còn khách khí với Chu Hàm, nhưng hiện tại bọn họ thấy Công Tôn báo làm môn chủ của Dược môn, tên Nhạc Thành kia hơn phân nửa đã bị Công Tôn Báo giết cho nên không còn e dè gì nữa.
- Đại bá, người cũng thấy đây rõ ràng đều là tiên nha đầu Chu hàm gây nên, nàng ta vốn dĩ không phải người của Chu gia.
Chu Yến một lần nữa cất tiếng nói.
- Chu Yến, ngươi…
Chu Đình hung hăng nhìn Chu Yến, hận không thể tát cho nàng ta hai cái bạt tai.
- Đại bá.
Chu Chấn cũng đứng lên nói:
- Chúng ta sau này không thể đi đầu đường xó chợ để xin cơm, đại bá xin người hãy phân chia gia sản.
- Các ngươi muốn quyết tâm phân chia Chu gia ra!
Chu Đình hung hăng nhìn vào đám người Chu Uẩn, phân Chu gia ra hắn dĩ nhiên là không muốn, thân là gia chủ của Chu gia, Chu gia nếu như giản tán thì hắn hính là tội nhân.
- Phụ thân, con đi thôi, con đi thì sẽ tốt hơn.
Chu Hàm cất tiếng nói, trong mắt nàng đã hiện ra một vẻ ướt át.
Nguyên bản Chu Hàm ở Chu gia đã là một ủy khuất rất lớn, thần sắc trở nên tiều tụy hơn rất nhiều, một thân tuyệt mỹ như vậy mà rất cô đơn.
- Tam muội, muội tại sao lại có thể nói như vậy, ta biết rõ muội vì chuyện của Công Tôn gia mà trách mình, tuy nhiên tất cả chuyện này không liên quan tới mình, nếu như không như vậy thì sau này ta sẽ bị tổn thương rất lớn.
Chu Tuyết nói với Chu Hàm.
Chuyện Công Tôn gia kết thông gia với Chu gia thất bại, Chu Tuyết vì điều này mà cũng đau lòng trong một thời gian ngắn, tuy nhiên về sau khi suy nghĩ cẩn thận lại, nàng thấy chuyện này còn tốt cho mình, có lẽ mình theo đuổi danh lợi đã là sai lầm, lúc trước không nên đính hôn với Công Tôn Khang, nếu không sẽ biến thành công cụ của hắn.
- Chu Uẩn, ngươi muốn phân chia Chu gia ra thì cứ như vạy đi, dù sao thì sau khi chết ta sẽ thỉnh tội với phụ thân.
Chu Đình uể oải nói.
- Phụ thân, Chu gia là tâm huyết của người, người cũng không thể để Chu gia bị tiêu tán.
Chu Tuyết nghe thấy lời nói của phụ thân thì vội vàng khuyên nhủ.
- Tuyết Nhi, cứ như vậy đi.
Lòng của Chu Đình tựa như đa nguội lạnh, Chu gia duy trì lâu như vậy đã khiên y mệt chết.
- Đại ca, huynh đã đồng ý rồi sao, vậy đi sau này đệ với Chu gia không còn quan hệ gì nữa.Những điều khác đệ không cần, chỉ cần tửu quán và sinh ý của Chu gia là được.
Chu Uẩn cất tiếng nói.
- Nhị thúc, hiện tại sinh ý đan dược của Chu gia còn có lợi nhuận, đây là do cả Chu gia chèo chống, một mình thúc lấy cũng không công bằng.
Chu Tuyết cất tiếng quát, Chu gia sinh ý Chu Tuyết hiểu rõ nhất, việc buôn bán của Chu gia mặc dù đã giảm sút nhưng vẫn có lợn nhuận rất lớn.
- Chu Tuyết, ngay cả đại trách chúng ta cũng không có đó.
Lưu thị cất tiếng nói:
- Đại trạch của Chu gia giá trị rất lớn.
- Nhị thẩm, vậy thì chúng ta trao đổi, chúng ta muốn sinh ý đan dược, những thứ khác toàn bộ thuộc về các ngươi thế nào?
Chu Tuyết nhìn lưu thị, chỉ cần người có đầu óc là thấy sinh ý đan dược của Chu gia quý giá hơn nhiều.
- Cái này.
Lưu thị bị Chu Tuyết hỏi ngược lại như vậy thì nói không ra lời, sắc mặt cũng trở nên thiếu tự nhiên, nàng cũng biết nếu như lấy toàn bộ sinh ý đan dược của Chu gia thì Chu gia sẽ chỉ còn lại cái xác mà thôi, sớm muội gì cũng suy tàn.
- Tuyết Nhi, bọn họ thích sao thì cứ như vậy đi.
Chu Đình nói xong liền quay khỏi đại sảnh.
Nhìn thấy Chu Đình rời khỏi, Chu Uẩn liền tỉnh lại, chuẩn bị ra ở riêng.
- Nhạc Thành, ta rốt cuộc có nên hậ ngươi không, vì tỷ tỷ và mình ta đáng lẽ ra nên cảm ơn ngươi, nhưng ngươi biến Chu gia thành như vậy, bây giờ ta có nên hận ngươi hay không?
Chu Hàm lẩm bẩm nói.
Ở trong đấu khí học viện, trưởng lão phụ trách phòng tu luyện lại một lần nữa nói với Hàn Giang Đào.
- Viện trưởng phòng tu luyện lại một lần nữa mất đi linh khí, chỉ còn phòng chữ thiên là có, thật sự rất quỷ dị.
Hàn Giang Đào nói:
- Tại sao lại như vậy, hiện tại cũng không có thời gian để ý, hình như Nhạc Thành đang bế quan tu luyện phải không, ngươi nói hắn lập tức đình chỉ và xuất quan, ta có chuyện tìm hắn.
- Viện trưởng, ta thấy ông nói rất đúng, toàn bộ linh khí đều tràn ngập vào trong phòng tu luyện của Nhạc Thành.
Vị trưởng lão kia cất tiếng nói.
- Thật không?
Hàn Giang Đào nói:
- Hiện tại cứ vậy đi, sau này ta sẽ hỏi hắn, ngươi lập tức gọi hắn cho ta.
Sau khi vị trưởng lão kia rời đi, Hàn Giang Đào liền nghi hoặc.
- Chẳng lẽ lại có viễn cổ ma thú tiến hóa hay sao?
Phụ trách phòng tu luyện sau đó tiến tới gian phòng chữ thiên gọi Nhạc Thành:
- Nhạc Thành, hiện tại viện trưởng có việc tìm ngươi.
Cảm nhận thấy linh khí của đấu khí học viện tràn ngập ở đây, vị trưởng lão kia nghi hoặc không thôi.
Nhạc Thành khoanh chân ngồi, lập tức thủ ấn trong tay biến hóa, quanh người là một quang mang nồng đậm, một chân khí tinh thuần chảy khắp kỳ kinh bát mạch, sau đó hắn thở ra một hơi dài.
Hai mắt hắn trợn lên, hai sợi tinh quang giống như ánh sao trong bóng tối bắt đầu lóe lên rồi biến mất.
- Xem ra đột phá tới Kim Đan kỳ còn có một thời gian nữa.
Cảm nhận thấy chân khí trong cơ thể của mình bành trường, Nhạc Thành lẩm bẩm nói, tuy đột phá tới Kim Đan kỳ còn cần một số thời gian nữa nhưng dù sao cũng không dễ dàng.
Thu thập một lúc, Nhạc Thành liền cởi bỏ cấm chế mà tu luyện, tuy nhiên hắn liền nhìn thấy vị trưởng lão hiện đang chờ ở bên ngoài.
- Nhạc Thành, viện trưởng cho mời ngươi, ngươi mau đi đi.
Vị trưởng lão kia nhìn thấy Nhạc Thành liền cất tiếng nói, vừa rồi nhìn thấy Nhạc Thành ở trong phòng tu luyện, hắn không thể hiuể nổi tại sao tất cả linh khí lại tập trung ở đó.
- Chết tiệt, lão gia hỏa kia gọi mình tới thật đúng lúc.
Nhạc Thành thầm mắng một tiếng, nếu như không phải vì Hàn Giang Đào thì hắn cũng đã không nỡ xuất quan.
Ra khỏi phòng tu luyện, Nhạc Thành liền tiến tới chỗ ở của Hàn Giang Đào, rồi đi vào trong đại sảnh.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 162: Không chịu nổi một đòn.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Nhạc Thành, ngươi mau tới đây ngồi!
Nhìn thấy Nhạc Thành tiến tới, Hàn Giang Đào vội vàng nói hắn ngồi lên, xem ra mọi người đang đàm luận chuyện gì đó.
Ánh mắt của Nhạc Thành quét quanh đại sảnh, ở bên cạnh Hàn NGuyệt hiện tại có một chỗ trống.
Những người ở khu tốt nghiệp nhìn thấy Nhạc Thành ngồi bên cạnh Hàn NGuyệt thì khuôn mặt liềN biến đổi, trong lòng liền toát mồ hôi lạnh thay cho hắn.
- Ngươi tại sao lại bế quan, Lạc Nhan khỏe không, lần trướcta quên không hỏi ngươi.
Hàn Nguyệt cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
Nàng bị người trong tộc mang đi, hẳn là không có việc gì, ngươi cứ yên tâm.
Nhạc Thành trả lời Hàn Nguyệt, ngồi ở bên cạnh Hàn Nguyệt, Nhạc Thành cảm nhận được một mùi hương nhàn nhạt xông vào mũi, ánh mắt của hắn nhìn chăm chú vào đường cong linh lung trên người của nàng.
Mỗi lần nhìn thấy Hàn Nguyệt là Nhạc Thành cảm nhận được sắc đẹp của nàng ngày càng nồng đậm, tuy Yên Nhiên cùng với Hiểu Kỳ đều là những nữ tử tuyệt mỹ nhưng so với Hàn Nguyệt thì không bì được về sự thành thục.
Khi Nhạc Thành ngồi xuống, một số thân ảnh sau đó cũng tiến vào trong đại sảnh, ngay lập tức dĩ nhiên Nhạc Thành là người rời khỏi trước, Nhạc Thành xem tình huống thì nghe thấy tiếng quát của người kia:
- Tiểu tử, đây là vị trí của ta, sao ngươi dám ngồi ở đây, mau tránh ra.
- Bên kia không phải còn vị trí sao, ngươi cứ qua kia ngồi đi.
Nhạc Thành nghe thấy ngữ khí của người kia thì cảm thấy không vui, nếu như không có Hàn Giang Đào ở đây thì hắn đã giáo huấn cho tên kia một trận.
Nhạc Thành vừa nói vừa liếc nhìn người này, bộ dáng của hắn rất uy vũ bạo ngược, từ khí tức trên người, Nhạc Thành cũng cảm nhận được hắn có tu vi khoản chừng thất tinh Đấu hoàng, tuổi chưa tới ba mươi mà đã có tu vi này quả là không tệ.
- Nhạc Thành, nếu không ngươi ngồi chỗ của ta.
Hàn Nguyệt nhìn người nọ sau đó nói với Nhạc Thành, nàng sợ rằng sẽ xảy ra tranh chấp gì đó.
- Tiểu tử nhà ngươi thật là ngông cuồng, không ngờ lọt vào khu tốt nghiệp chưa đầy ba năm lại ngông cuồng như vậy.
Lam y nam tử nở ra nụ cười sau đó thay đổi sắc mặt nói:
- Tiểu tử, nếu như ngươi muốn ngồi vị trí này cũng được, chỉ cần chúng ta ra ngoài kia luận bàn một chút, nếu như ngươi thắng thì ta sẽ cho ngươi ngồi, còn nếu như thua thì coi như ta chỉ giáo cho sư đệ, thế nào?
- Người này chính là Thôi Vô Ngân, vốn đã theo đuổi Hàn Nguyệt từ lâu, hiện tại Hàn Nguyệt với tên tiểu tử kia có quan hệ sâu như vậy, không bị đánh mới là chuyện lạ.
Không ít người lo lắng nhìn Nhạc Thành, thực lực của Thôi Vô Ngân ở khu tốt nghiệp có thể nói là số một số hai.
- Thôi Vô Ngân, Nhạc Thành là đệ tử của ta, ngươi muốn ta nổi điên sao?
Hàn Nguyệt hung hăng liếc nhìn Thôi Vô Ngân, tuy hiện tại nàng biết rõ thực lực của Nhạc Thành không tệ, lần trước còn dùng một chiêu để đánh bại lục cấp ma pháp sư của ma pháp học viện, tuy nhiên Thất tinh đấu hoàng này ra tay hung ác, nàng sợ rằng Nhạc Thành không có cách nào ứng phó.
- Nhạc Thành, hóa ra ngươi chính là Nhạc Thành, nghe nói gần đây ngươi ở khu sinh viên cũ náo động, chúng ta càng phải luận bàn một chút.
Thôi Vô Ngân nhìn chằm chằm về phía Nhạc Thành, sau đó lại nhìn về phía Hàn Giang Đào nói:
- Viện trưởng, ta cùng với sư đệ luận bàn một chút, viện trưởng sẽ không phản đối chứ?
- Được, ta không phản đối.
Hàn Giang Đào cười cười, tuy hắn không biết rõ thực lực của Nhạc Thành thế nào nhưng hắn có thể thu thập bốn con lục giai ma thú làm ma sủng thì không cần phải lo lắng.
- Viện trưởng, tại sao người…
Hàn Nguyệt trừng mắt nhìn Hàn Giang Đào, không hiểu tại sao phụ thân lại đồng ý tỷ thí, Thôi Vô Ngân chính là thất tinh Đấu hoàng đó.
- Được, chúng ta bàn luận một chút, ta cũng nói cho ngươi biết, khu tốt nghiệp lâu như vậy mới có thất tinh đấu hoàng, quả thực rất đáng xấu hổ, ta nể mặt viện trưởng cho nên chỉ điểm cho ngươi một chút.
Nhạc Thành nhìn Thôi Vô Ngân lạnh lẽo mà nói.
- Hừ, tiểu tử thật ngông cuồng.
Thôi Vô Ngân biến chuyển sắc mặt, hắn không ngờ tiểu tử này lại ngông cuồng như vậy, phải dạy cho hắn một bài học thật tốt.
Tất cả những người ở khu tốt nghiệp cũng kinh ngạc nhìn Nhạc Thành, mới rồi bọn họ còn đồng tình với Nhạc Thành mà bây giờ nghe hắn phát ngôn bừa bãi như vậy thì đều chế giễu, người ngông cuồng như vậy cần phải giáo huấn cho thật tốt.
- Nhạc Thành, ngươi cẩn thận một chút.
Hàn Nguyệt nhìn thấy Nhạc Thành đáp ứng thì không nói gì, tâm tình dâng lên cổ họng.
- Nhạc Thành, đây chỉ là học viện luận bàn mà thôi, ngươi đừng quá mạnh tay.
Hàn Giang Đào nói với Nhạc Thành.
Hàn Giang Đào cất tiếng này mọi người còn tưởng rằng Hàn Giang Đào nói Nhạc Thành nhận thua, miễn cho bị giáo huấn nhưng Nhạc Thành thì hiểu rằng Hàn Giang Đào sợ mình ra tay làm bị thương mạnh Thôi Vô Ngân.
- Yên tâm đi viện trưởng, ta sẽ có chừng mực.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời, sau đó hắn nhìn Hàn Nguyệt mà nói:
- Hàn Nguyệt đạo sư, cô cứ yên tâm đi, ta sẽ không sao.
Mọi người ở bên ngoài đều vây quanh xem, mà hai vị trưởng lão thực lực rất mạnh cũng xem náo nhiệt.
- Ra tay đi, ta chỉ sợ ta vừa ra tay ngươi đã không có cơ hội.
Thôi Vô Ngân nhìn Nhạc Thành mà nói.
- Những lời này hẳn là ta nói mới đúng.
Nhạc Thành cất tiếng nói:
- Nhanh lên, khu tốt nghiệp mọi người đều giống nữ nhân như vậy sao?
- Ngươi thật sự ngông cuồng, ta không thể không giáo huấn ngươi cho thật tốt.
Thôi Vô Ngân biến sắc, không ngờ tên tiểu tử này lại ngông cuồng như vậy, đấu khí toàn thân run run, một mảng quang mang bắt đâu xuất hiện, cường hãn đấu khí bắt đầu tràn ngập, thực lực này khiến cho ngay cả Hàn Giang Đào cũng phải rung động, Thôi Vô Ngân mới chưa tới ba mươi tuổi mà đã có thực lực này, tiền đồ quả là bất khả lượng.
Nhạc Thành vẫn đứng nguyên tại chỗ, không hề chú ý tới động tác của đối thủ, những người khác nhìn thấy Nhạc Thành như vậy thì tưởng rằng hắn đã bị sợ cho choáng váng không dám nghênh địch.
- Xuy.
Để ta giáo huấn ngươi cho thật tốt. Một chưởng mang vô cùng lớn ngưng tụ tấn công về phía Nhạc Thành, lập tức không gian xung quanh dường như cũng muốn lắc lư.
- Xem ra Thôi Vô Ngân thật sự muốn dạy dỗ tên tiểu tử ngông cuồng này cho thật tốt, đã dùng tới bảy thành thực lực.
Một số học viên đã tốt nghiệp nói.
- Phụt.
Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành liền ngưng kết, bạch quang tái hiện, một thanh trường kiếm hóa thành một mảng sáng trắng tấn công về phía Thôi Vô Ngân, bạch sắc kiếm quang như điện chớp.
- Xuy Xuy.
Thôi Vô Ngân ngăn cản bạch sắc kiếm quang xong thì đấu khí trở nên tán loạn.
- Đây là quỷ quái gì đó, chết tiệt.
Thôi Vô Ngân thầm mắng, không ngờ mình dùng bảy thành thực lực mà không thể ngăn cản được công kích của đối phương, đấu khí của hắn một lần nữa lại cường hãn toát ra.
- Nhạc Thành chú ý.
Nhìn thấy Thôi Vô Ngân dốc toàn lực Hàn NGuyệt không kìm được mà toát mồ hôi lạnh thay cho Nhạc Thành.
- Aizzz, tiểu ny tử này quả nhiên là thương mến tên tiểu tử Nhạc Thành.
Nhìn thấy bộ dáng lo lắng của Hàn Nguyệt, Hàn Giang Đào không kìm được mà thở ra một hơi lẩm bẩm nói:
- Dù sao chuyện của người trẻ tuổi ta cũng không thể quan tâm, chỉ là tên tiểu tử Nhạc Thành này đúng là dễ mến.
- Xích.
Một tiếng xích vang lên, trong lúc mọi người đang bận tâm thì thủ ấn của Nhạc Thành biến đổi, tâm niệm của hăn xoay chuyển, Âm Dương kiếm bỗng dưng chia làm bốn, chính giữa nghênh hướng về phía Thôi Vô Ngân, ba cái còn lại thì tấn công sau lưng hắn, giống như thiểm điện lao tới.
- Phụt.
Cảnh tượng này phát sinh rất nhanh, Thôi Vô Ngân không có phản ứng, ba địa phương đau nhức truyền tới, sau đó là tiêng thanh âm quần áo bị xé nát.
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Nhạc Thành, ai cũng không ngờ ba thanh kiếm lại cắm trúng Thôi Vô Ngân, đem lại ba lỗ thủng như vậy.
- Viện trưởng, tại sao người của khu tốt nghiệp lại không chịu nổi một đòn tấn công?
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 163: Người này không phải là người.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Tại sao lại như vậy?
Thôi Vô Ngân uể oải đứng ngay tại chỗ, quả thực hắn không thể tin nổi, mình là thất tinh Đấu Hoàng mà bị một người ở khu học viện cũ đánh bại, hơn nữa là đánh bại bởi một chiêu, điều này quả thật không tưởng tượng nổi.
Hàn Giang Đào nhìn Thôi Vô Ngân, vừa rồi hắn đáp ứng cho Thôi Vô Ngân luận bàn với Nhạc Thành chính là muốn cho Thôi Vô Ngan biết không phải đứng đầu ở khu tốt nghiệp là có thể vô địch thiên hạ, nhưng hắn cũng không ngờ rằng Thôi Vô Ngân lại bị bại quá nhanh như vậy.
Những học viên tốt nghiệp khác nhìn thấy bóng lưng của Nhạc Thành thì cũng há hốc mồm, chẳng lẽ học viên này lại mạnh như vậy sao, tên tiểu tử này thật ngông cuồng, điều này không thể phủ nhận, tuy nhiên hắn ngông cuồng có tiền vốn, một chiêu đã đánh bại Thôi Vô Ngân, ai nói hắn không có thực lực?
Hàn Nguyệt nhìn Nhạc Thành mà thầm nghĩ trong lòng:
- Người này quả thật không phải lả người, quả thật quá biến thái.
Trở về trong đại sảnh, tất cả mọi người đều nhìn Nhạc Thành bằng một con mắt khác, Nhạc Thành một lần nữa ngồi cạnh Hàn Nguyệt, mà Thôi Vô Ngân được phân vào một vị trí cuối cùng, thần sắc rất uể oải.
- Nhạc Thành, ta và Ma pháp học viện đều nghe được tin tức, Dược môn đã phái người tới Cự thành.
Hàn Giang Đào nói với Nhạc Thành.
- Nhanh như vậy sao?
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Hiện tại phải làm sao bây giờ, đem bọn họ tiễu trừ toàn bộ ở Quỷ Uyên hay là đánh bọn họ ở Cự thành.
- Người của bọn chúng rất đông, muốn tiêu diệt ở Quỷ Uyên thì hơi khó khăn, chỉ là nếu như để bọn chúng tới Cự thành thì lại càng thêm phiền toái, ta cùng với ma pháp học viện thương nghị, mang những cường giả ma pháp sư cấp năm và Đấu vương cộng thêm người ở khu tốt nghiệp tiến tới Quỷ Uyên tiêu diệt.
Hàn Giang Đào nói:
- Đấu khí học viện và Ma pháp học viện ma pháp sư cấp sáu và cường giả đấu hoàng hiện tại tu vi thực lực đã hơn sáu trăm người, đấu vương cũng cùng với ma pháp sư cấp năm cộng lại cũng hơn sáu nghìn người, đủ để đối phó với tam đại thế lực liên hợp.
- Chà nhiều đấu hoàng và ma pháp sư cấp sáu như vậy sao?
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến đổi, hai học viện này đúng là cường hãn, khó trách hai đại đế quốc không dám động tới.
Lần này Luyện dược sư của đấu khí học viện sẽ không tham gia, loại hỗn chiến này, luyện dược sư cũng không phát huy bao nhiêu tác dụng.
Hàn Giang Đào nói:
- Ngươi lập tức khởi hành người của Phá Quân doanh, ở trong Quỷ Uyên có không ít nhân tuyển của Đấu khí học viện, Hàn Nguyệt biết rõ cách liên lạc, nhân cơ hội tiêu diệt bọn chúng, dùng lực lượng của Phá Quân doanh tập kích nhân mã đằng sau của Tam đại thế lực, tiêu diệt toàn bộ ổ của bọn chúng.
- Không thành vấn đề.
Nhạc Thành mỉm cười nói:
- Viện trưởng, một chiêu rút củi dưới đáy nồi này của ông thật sự là độc ác vô cùng,
- Được rồi, ngươi chiếm tiện nghi rồi thì đừng khoe mẽ chứ, mau đi đi, miễn cho thời gian không kịp.
Hàn Giang Đào trừng mắt nhìn Nhạc Thành.
- Được, ta sẽ lên đường.
Nhạc Thành lập tức nói rồi nói với Hàn Nguyệt:
- Hàn Nguyệt đạo sư, chúng ta mau đi đi.
- Viện trưởng, ta cùng với bọn họ đi được không?
Thôi Vô Ngân nhìn thấy Hàn NGuyệt cùng với một nam nhân đi ra thì không khỏi khẩn cấp lên, cũng quên mất mình vừa rồi bị Nhạc Thành dùng một chiêu đánh bại, vội vàng nói với Hàn Giang Đào.
- Ngươi đi làm gì, ngươi phải liên lạc với người ở khu tốt nghiệp, sau đó tập hợp mà xuất phát.
Hàn Giang Đào trừng mắt nhìn Nhạc Thành, lúc này ông cảm thấy Nhạc Thành mới là con rể của mình cho nên không muốn Thôi Vô Ngân can thiệp vào.
Nhạc Thành sau khi cùng với Hàn nguyệt rời đi, Hàn Giang Đào quỷ dị nhìn theo mà thì thào:
- Nữ nhân đó, có thể giúp ngươi như vậy thôi, kế tiếp xem ngươi có thể ở cùng với tên tiểu tử kia một chỗ hay không thì còn phải xem vào các ngươi, ta cũng bất lực.
- Hàn Nguyệt đạo sư, ta đi nói với Tô Hân Nhi trước một tiếng.
Nhạc Thành nói với Hàn Nguyệt, hiện tại Nhạc Thành quay trở lại Quỷ Uyên cần phải nói với chúng nữ một tiếng.
- Ừ, ta ở cửa học viện chờ ngươi.
Hàn Nguyệt trả lời Nhạc Thành, trong đầu nàng không hiểu tại sao phụ thân lại muốn mình đi cùng với Nhạc Thành.
Sau đó Nhạc Thành cùng với Hàn Nguyệt tách ra, Nhạc Thành nhìn thấy chúng nữ rồi nói lời từ biệt.
- Hàn Nguyệt đạo sư chúng ta đi thôi.
Vừa quay trở lại cửa học viện, Nhạc Thành đã nhìn thấy Hàn Nguyệt ở cửa ra vào.
- Sao lại nhanh như vậy, đã cho các nàng biết rồi sao?
Hàn Nguyệt cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Ừ, ta sợ ngươi chờ ta quá lâu, cho nên ta cũng không dám đi quá lâu.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó hắn liền nhìn về phía thân hình lồi lõm đường cong mê người của Hàn Nguyệt.
Nhạc Thành mỉm cười sau đó bay lên trên trời, hiện tại sau khi đột phá lên Kim Đan kỳ, hắn không cần phi kiếm mà có thể trực tiếp phi hành.
- Ngươi đã đột phá tới Đấu hoàng rồi sao?
Hàn Nguyệt nhìn thấy Nhạc Thành phi hành trên không trung thì kinh ngạc, sau đó liền cười khổ một tiếng.
Nhạc Thành cũng không giải thích nhiều, Hàn Nguyệt cũng ngưng tụ đấu khí thành hai cánh, bay lên không trung, hai người mau chóng tiến tới Quỷ Uyên.
Nhạc Thành tính rằng sau khi tìm mấy người Thác Ny Tư và Khiếu Thiên Hổ rồi sẽ bắt đầu hành động, dựa vào linh hồn ấn ký, Nhạc Thành cảm nhận được bọn họ đang ở hướng kia.
Trong một sơn mạch tên là Thất Lý Sơn, có mấy trăm bóng người nổi trên không trung, tất cả đều ngưng tụ đấu khí thành hai cánh cho thấy bọn họ đều là cao thủ đấu vương, khí tức của bọn họ cường hãn vô cùng. Mà ở dưới mặt đất, có gnầ một nghìn người nhìn lên phía trên, khí tức cường hãn vô cùng, mà ở dưới mặt đất mọi người nhìn lên phía trên, đoán chừng sắp tới sẽ có kịch chiến.
- Thác Ny Tư, Báo Tuyết Dong binh đoàn của chúng ta đối với Phá Quân Doanh không thù không oán, ngươi mang nhiều người như vậy tới đây là có ý gì?
Giữa không trung, một tủng niên hán tử mặc hoa phục trên người tràn ngập pháp lực phong hệ, hắn cũng là ma pháp sư cấp sáu.
Hai nhóm người này một nhóm chính là nhóm của Thác Ny Tư, Khiếu Thiên Hổ thuộc phá Quân doanh.
Mà đối phương chính là Báo Tuyết dong binh đoàn, nhắc tới dong binh đoàn này đại danh của bọn họ đỉnh đỉnh ở trong Quỷ uyên, cũng chính là nhất lưu thực lực ở nơi này, trong bọn họ có tới năm đấu hoàng, ma pháp sư cấp sáu chính là trưởng đoàn.
Tuyết Báo dong binh đoàn nhân số ba bốn nghìn, ở trong Quỷ Uyên Tuyết Báo Dong binh đoàn thực lực hoàn toàn có thể đứng vị trí thứ ba.
- Các ngươi có thể chọn đầu hàng, quy hàng, hoặc từ nay về sau vĩnh viễn rời khỏi Quỷ Uyên, giải tán Tuyết Báo dong binh đoàn, không nghe lời thì sẽ giết không tha.
Trong ba tháng này, dưới sự tương trợ của bốn lục giai ma thú, Thác Ny tư đã thôn phệ không ít thế lực nhị lưu và nhất lưu, mà Phá Quân doanh hiện tại cũng đạt tới con số khủng bố, trong vòng ba tháng đã phát triển gần một vạn người.
Hiện tại Phá Quân doanh ở trong quỷ Uyên ngoại trừ tam đại thế lực thì chính là thế lực mạnh nhất, địa bàn của Phá Quân doanh hiện tại đã phát triển tới bốn mươi tiểu thành.
Thác Ny tư ở bên ngoài phụ trách địa bàn, mà đổng Đại Ngưu và Khang Minh thì tiếp nhận địa bàn để tăng thực lực, cộng thêm sự phối hợp của Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên hổ, thực lực của Phá Quân doanh đã tăng lên rất nhiều, mà Trần bưu thì phụ trách phát triển Đan đường, ngày càng tăng sinh ý cho Phá Quân doanh.
- Thác Ny tư, Phá Quân doanh các ngươi đừng quá đáng quá.
Lục cấp ma pháp sư cất tiếng nói.
- Thác Ny tư, ngươi nói nhiều với hắn làm gì, trước hết giết vài tên đã.
Khiếu Thiên hổ không đợi Thác Ny tư nói chuyện liền biến chuyển thân hình như điện, một đại đao bổ tới.
- Sưu sưu.
Tử Điện Mãng, Thông Thiên Thử, còn có Yêu Cơ thấy vậy thì cũng nhào tới, đánh về phía cường giả Đấu hoàng.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 164:U thành.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
-Chúng ta đầu hàng, chúng ta đầu hàng.
Không ít cường giả Đấu vương và đấu linh của Tuyết Báo dong binh đoàn đều vứt vũ khí xuống, nhìn hai con lục giai ma thú trên không trung đánh chết đấu hoàng, bọn họ nào còn dám động thủ với Phá Quân doanh.
Nhìn thấy Tử Điện Mãng đánh chết đấu hoàng xong, những đấu hoàng còn lại đều đầu hoàng.
Nhìn thấy đại thế trước mắt đã mất, Ma pháp sư cấp sáu kia chỉ còn bất đắc dĩ mà đầu hàng, Tuyết Báo dong binh đoàn không phải là đối thủ.
Kịch chiến diễn ra không đến mười phút, những đấu vương và đấu linh vẫn chưa ra tay, tình huống này đúng là hiếm thấy.
- Thác Ny Tư, ngươi thu thập trước, ta đi đón chủ nhân.
Khiếu Thiên hổ cất tiếng nói với Thác Ny Tư, nó đã cảm nhận được chủ nhân đã tới gần đây.
- Sao, đại nhân đã tới hả?
Thác Ny Tư cũng cảm ứng được mà nói:
- Ta cũng đi, các ngươi chờ ta.
- Sưu sưu.
Năm đạo nhân ảnh biến mất giữa không tru, bay về phía bên trái.
- Chủ nhân.
-Chủ nhân.
- Đại nhân sao người lại ở đây?
Khiếu Thiên hổ, tử Điện Mãng, Yêu Cơ Thông Thiên Thử tiến tới gần Nhạc Thành.
- Ta đây, hiện tại Phá Quân doanh thế nào rồi?
Trải qua nửa tháng bay trên không, cuối cùng Nhạc Thành cũng tìm thấy bọn người Thác Ny Tư.
- Đại nhân, hiện tại Phá Quân doanh đã có hơn vạn người, cao thủ Đấu vương cũng gần nghìn người, luyện dược sư ở đan đường cũng tới hơn năm mươi người.
Thác Ny tư nói.
- Nhiều như vậy sao?
Nhạc Thành cất tiếng nói:
- Được rồi, triệu tập tất cả lại, chúng ta có chuyện cần làm.
Lập tức, Nhạc Thành cùng với Hàn Nguyệt theo chân Thác Ny Tư tiến tới Tuyết Báo dong binh đoàn.
Đoàn trưởng của Tuyết Báo dong binh đoàn nhìn thấy bọn người Thác Ny Tư tới thì nghi hoặc.
- Ngươi chính là La Tân, đoàn trưởng của Tuyết Báo dong binh đoàn?
Nhạc Thành nhìn La Tân đánh giá một hồi rồi nói, hiện tại hắn đang cần dùng thực lực, cho nên cũng có tư tưởng thu thập La Tân này.
- Ta là La Tân, ngươi là?
La Tân cất tiếng nói, trước mặt thanh niên hắc bào này, hắn cảm thấy hơi sợ hãi.
- Ta chính là doanh chủ của Phá Quân doanh, hiện tại ta cho ngươi hai con đường, một là gia nhập Phá Quân doanh ta cho ngươi một chức vị đoàn trưởng, còn không chính là chết.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn La Tân, rồi nhìn năm đấu hoàng xung quanh nói:
- Các ngươi gia nhập Phá Quân doanh hay là chết?
- Cái này…
Ba người liền lộ ra vẻ khó xử, hiển nhiên bọn họ không muốn gia nhập Phá Quân doanh, sau khi giải tán Tuyết Báo dong binh đoàn, bọn họ muốn đông sơn tái khởi một lần nữa.
- Xích.
Nhìn thấy vẻ mặt do dự của ba người, hàn quang trong mắt của Nhạc Thành tóe lên, ngay lập tức thủ ấn của hắn bắn về phía ngực của một ngũ tinh đâu hoàng, hiện tại mình đã mất nửa tháng, không còn nhiều thời gian nữa, không thể lãng phí.
- Phụt.
Lúc ba người vẫn chưa lây lại tinh thần thì ở nực của cường giả ngũ tinh đấu hoàng đã có một lỗ máu phun ra, ngã xuống mặt đất.
- Ta hỏi các ngươi tiếp, các ngươi gia nhập hay là chết?
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn hai người.
- Ta gia nhập, ta gia nhập.
Hai người này lúc này đã rung động rất sâu, một thanh niên ngoan tâm thủ lạt như vậy, một chiêu đánh chết đấu hoàng, bọn họ làm sao dám do dự.
Nhìn thấy Nhạc Thành dùng một chiêu giết chết Ngũ tinh đấu hoàng, Thác Ny tư, Khiếu Thiên hổ Tử Điện Mãng bọn họ liền biến đổi sắc mặt, tu vi của chủ nhân ngày càng cường hãn, đoán chừng hiện tại bọn họ cũng không phải là đối thủ.
- Được rồi, từ nay về sau nếu như các ngươi dám phản bội ta thì đây chính là kết cục.
Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, sau đó thủ ấn ngưng kết, hai linh hồn ấn ký nhập vào trong đầu của hai người, nếu như hai người muốn phản bội thì hắn sẽ dùng tâm niệm giết chết bọn họ.
- La Tân, người của ngươi cũng gia nhập Phá Quân doanh, ai không đồng ý thì giết không tha.
Nhạc Thành nói với La Tân.
- Vâng doanh chủ.
La Tân tựa như sợ hãi vẫn chưa kịp phản ứng.
Tuyết Báo dong binh đoàn đại đa số đã đầu hàng, cùng với thủ đoạn vừa rồi của Nhạc Thành đã khiến cho mọi người rung động, bất kể là muốn hay không muốn, bọn họ đều gia nhập Phá Quân doanh.
Nhìn thấy thủ đoạn Thiết Huyết của mình có hiệu quả, Nhạc Thành liền nở ra một nụ cười thỏa mãn, có đôi khi phải dùng thủ đoạn hiểm ác một chút.
Lập tức Nhạc Thành một lần nữa nói Thác Ny tư sắp xếp nhân mã của Tuyết Báo dong binh đoàn, Thập Tinh đấu vương trở lên đi tới đại sảnh của Tuyết báo dong binh đoàn nghị sực.
- Nhạc Thành, hiện tại ngươi định làm thế nào, Tam đại thế lực đã tập hợp nhân mã.
Hàn Nguyệt hỏi Nhạc Thành, vừa rồi nàng đã tìm được cách liên lạc với đấu khí học viện, nhân mã của tam đại thế lực cũng tăng lên rất nhiều, hướng về phía Cự thành tiến tới.
Nơi này cách Quỷ Tông gần nhất, ngày mai chúng ta xuất phát, hai ngày là có thể đến nơi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Hai ngày là tới U thành, thời gian chỉ sợ không đủ.
Hàn Nguyệt cất tiếng nói.
- Ngũ Tinh đấu vương cường giả đã có tốc độ phi hành rất nhanh, hẳn là có thể đuổi tới, những người khác thìởở lại chờ, chờ sau khi chúng ta giải quyết Quỷ tông xong bọn họ sẽ tiến tới thu thập kết quả.
Vào đem, Nhạc Thành cùng với Hàn Nguyệt tiến vào trong đại sảnh của Tuyết Báo dong binh đoàn, lúc này có hai mươi người đang ngồi đây, sau khi mọi người thi lễ xong, Nhạc Thành đánh giá toàn bộ.
Trong đám hai mươi người này, ngoại trừ La Tân còn có một ngũ tinh đấu hoàng, còn có Khiếu Thên Hổ, Thác Ny tư và hơn mười hai thập tinh Đấu vương, thực lực rất không tệ.
- Thác Ny tư, chúng ta hiện tại có bao nhiêu người?
Nhạc Thành hỏi Thác Ny Tư.
- Đại nhân, chúng ta hiện tại có khoảng mười ba vạn người, tu vi đấu vương và ma pháp sư cấp năm có khoảng năm trăm người.
Thác Ny Tư cất tiếng nói.
- Năm trăm đấu vương tổng cộng là năm nghìn nhân mã, như vậy là đủ rồi.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng rồi nói với La Tân:
- La Tân ngày mai ngươi mang ba trăm đấu vương tiêu diệt u thành của Quỷ Tô, Thác Ny tư ngươi dẫn nhân mã còn lại theo sau, chúng ta tiêu diệt Quỷ Tông sau đó sẽ diệt Hắc La tông, cuối cùng là Dược môn.
- Đại nhân, người muốn đối phó với tam đại thế lực sao?
Thác Ny Tư kinh ngạc nhìn Nhạc Thành, không ngờ đại nhân muốn chiếm đoạt nhị tông nhất môn này.
La Tân cũng kinh ngạc, tam đại thế lực ở đây vô cùng cường hãn, ai dám động tới.
- Hai thế lực lớn, Quỷ Tông và Hắc La tông đã bị Dược môn thâu tóm.
Nhạc Thành cất tiếng nói:
- Sáng ngày mai chúng ta xuất phát tới U thành của Quỷ Tông.
Một đêm không nói gì, sáng sơm hôm sau, Nhạc Thành mang theo Khiếu Thiên hổ và Tử Điện Mãng, Thông Thiên Thử cùng với Yêu Cơ đi tới Quỷ Tông, La Tân cũng đã chuẩn bị ba trăm đấu vương đi theo bọn họ.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Nhạc Thành cưỡi lên trên lưng Khiếu Thiên Hổ, đến lúc này những người mới gian nhập Phá Quân doanh mới biết cường giả Đấu hoàng kia chính là một con lục giai ma thú, bọn họ không kìm được mà hít vào một hơi.
Dựa theo Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng, THông Thiên Thử, Yêu Cơ, tốc độ của bọn họ đã rất nhanh, chỉ trong vòng một ngày đã tới U thành, một số đấu vương theo sau không kịp.
Hai ngày sau mọi người dùng tốc độ cao nhất để rời, đi nhìn thấy một mảng đấu vương tiến tới những người giữ thành liền vô cùng kinh ngạc.
- Thiếu tông chủ, thiếu tông chủ, có chuyện lớn không tốt
Một đệ tử của Quỷ Tông viộ vàng đi tới một gian phòng sang trọng cất tiếng nói.
- Có chuyện gì mà hấp tấp như vậy.
Ở bên trong truyền tới một thanh âm âm trầm.
-Thiếu tông chủ, người mau nhanh lên, ta không chịu được nữa.
Ở trong gian phòng truyền ra một thanh âm của một nữ tử.
Tên đệ tử kia không nhịn được tựa vào cửa sát một chút để nhìn cảnh tượng bên trong mà nói:
- Thiếu tông chủ ở bên ngoài có mấy trăm người tiến tới đây, hình như muốn gây bất lợi với Quỷ Tông.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 165: Ngươi muốn chết hay muốn sống?
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Cái gì, có tới vài trăm người, tên tiểu yêu tinh ngày chậm một chút, ngươi có nhìn rõ là ai không, a...thoải mái...
Nam tử bên trong một mặt đáp lại tên đệ tử một mặt nói với nữ nhân của mình.
-Thiếu tông chủ, chúng ta nhìn không ra đó là ai.
Quỷ tông đệ tử trả lời, lỗ tai của hắn dán vào cửa gian phòng, vừa rồi không nhìn thấy cảnh xuân sắc bên trong thì nghe thanh âm cũng đã ghiền.
- Được rồi, ngươi lập tức kêu mọi người ra, ta phải đi.
Ở bên trong truyền tới thanh âm của nam tử.
- Sưu sưu.
Lúc bọn người Nhạc Thành tiếp cận U thành, ở trong U thành liền xuất hiện gần trăm đạo thân ảnh, phía trướclà vài đấu hoàng, sau lưng là mười mấy đấu vương.
- Là ai đến U thành của ta, muốn chết phải không?
Một nam tử áo trắng quát lớn, hắn vừa nói vừa mây mưa với hai nữa nhân.
- Chủ nhân, phía trước có người tới, thực lực có ba đấu hoàng.
Yêu Cơ nói với Nhạc Thành.
- Ừ.
Nhạc Thành cất tiếng nói, thực lực của U thành Nhạc Thành đã sớm biết rõ, bọn họ toàn bộ đã đi đối phó với Đấu khí và ma pháp học viện, ở đây chỉ còn lại ba đấu hoàng mà thôi.
- Xích.
Một lát sau, Nhạc Thành cũng đã chạm mặt với người của Quỷ Tông, không ngờ lại là một người quen.
- Khốn kiếp rốt cuộc là ai?
Nam tử áo trắng muốn mắng chửi người thì sắc mặt đã trở nên tái nhợt như gặp quỷ, hóa ra người này chính là người mà hàng đêm hắn hay nằm mơ gặp phải.
Nam tử áo trắng dĩ nhiên là thiếu tông chủ Cao Long Hoa của Quỷ Tông, lần trước sau khi bị cướp bóc gia sản xong, lại bị Nhạc Thành đại khai sát giới một hồi, trong lòng hắn đã nhớ kỹ.
- Hóa ra là ngài, đại nhân tại sao ngài lại tới đây?
Nhìn thấy Nhạc Thành, Cao Long Hoa run rẩy thân hình, mà bên cạnh hắn hai đấu hoàng cũng đã xuất hiện ở trong Vĩnh hằng tháp, hai đấu hoàng này nhìn thấy Nhạc Thành thì cũng run lên.
- Là ngươi?
Nhạc Thành cũng không ngờ lại chạm phải thiếu tông chủ của Quỷ Tông ở đây.
- Đại nhân, người tới U Thành có chuyện gì không, miờ ngồi xuống, sớm biết đại nhân đến thì ta đã ra đón.
Cao Long Hoa chỉ có thể bất đắc dĩ nói như thế với Nhạc Thành, hoàn toàn không có cách nào.
Không ngờ đối phương lại mời mình vào, trong lúc nhất thời Nhạc Thành cũng không biết làm sao, mà hàn Nguyệt cũng cảm thấy nghi ngờ, không phải tới U Thành hay sao, tại sao thoạt nhìn hai người này lại quen biết nhau vậy.
- Ta tới tiêu diệt Quỷ Tông, tùy ý tiến vào hay không tiến vào là do ngươi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Cái gì?
Hai Đấu hoàng ở bên cạnh nghe thấy lời nói của Nhạc Thành thì chảy mồ hôi xuống, đến tiêu diệt Quỷ Tông, hắn thật sự nghĩ không ra mình đắc tội với tên Sát tinh này ở đâu.
- Đại nhân, chúng ta không mạo phạm tới người, hay là người nhận nhầm người rồi?
Cao Long Hoa không ngừng run lên, quả thực hắn vô cùng sợ hãi, hắn biết rõ, đối phương muốn tiêu diệt Quỷ Tông thì hắn ngay cả một cơ hội chạy thoát cũng không có.
-Quỷ Tông các ngươi không phải muốn đối phó với Đấu Khí và Ma pháp học viện hay sao, vậy ta đến đối phó với các ngươi có gì không được?
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Đại nhân, đại nhân là người của Đấu Khí và Ma pháp học viện sao?
Cao Long Hoa kinh ngạc nhìn Nhạc Thành.
- Không sai, hiện tại ngươi biết ta có nhận lầm người hay không, chỉ trách Quỷ Tông nhà ngươi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Vừa nghe thấy đối phương là người của Đấu khí học viện, Cao Long Hoa lập tức uể oải chán chường, Quỷ tông đại bộ phận đối phó với hai học viện, không ngờ học viện lại phái người tới đây đối phó với họ.
- Đại nhân, chúng ta bị…. Quỷ Tông chúng ta bị Dược môn áp bức, có hai hắc y nhân phái tới đánh Quỷ Tông, ngay cả cha ta cũng không đánh lại, cuối cùng bị bọn họ bức bách mới phải đi đối phó với Đấu Khí học viện, hơn nữa nghe bọn họ nói Đấu Khí học viện có bảo bối gì đó, sau khi thành công sẽ chia cho Quỷ Tông một nửa địa bàn làm thù lao, cho nên Quỷ Tông chúng ta mới đi.
Cao Long Hoa nói.
- Hai hắc y nhân, là hắc y nhân thế nào?
Nhạc Thành đột nhiên hỏi thăm, vừa nghe Cao Long Hoa nói đến hai hắc y nhân còn có bảo vật, Nhạc Thành thầm nghĩ không lẽ chính là bảo vật trong hắc động thần bí kia.
- Ta nhớ ra rồi, chính là người áo đen giống như mấy người ở trong tháp vĩnh hằng, không sai chính là bọn họ.
Cao Long Hoa khẳng định nói.
-Chẳng lẽ hắc ám thần điện cũng muốn bảo vật trong hắc động kia?
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, thực lực của Hắc ám thần điện vô cùng lớn, hoàn toàn khó đối phó.
Nhạc Thành càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, chuyện này tựa hồ như có rất nhiều điều kỳ quái, người của Hắc Ám thần điện muốn đối phó với cự thành tại sao không ra mặt mà lại khống chế thế lực ở Quỷ uyên để đối phó với cự thành?
- Bọn họ còn nói gì nữa?
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn Cao Long Hoa, xem ra chuyện này thật không đơn giản.
- Đại nhân bọn họ hình như còn nói muốn sát nhập hai học viện vào Quỷ Uyên, những thứ còn lại ta không biết.
Cảm nhận được mục quang của Nhạc Thành, Cao Long Hoa hận không thể biết nhiều hơn.
- Xem ra Hắc ám thần điện cũng không phải muốn chính thức đối phó với Cự thành.
Nhạc Thành thì thào nói, những chuyện này hắn cần phải suy tính cẩn thận.
- Hắc ám thần điện, các ngươi tính rất hay, ta đây muốn chơi đùa thật tốt đối với các ngươi, cuộc chơi bắt đầu rồi.
Nhạc Thành liền nở ra một nụ cười trên khuôn mặt rồi nói với Cao Long Hoa:
- Ngươi muốn chết hay là muốn sống?
- Đại nhân, ta muốn sống, đại nhân có gì phân phó ta nhất định sẽ hoàn thành, chỉ cần đại nhân tha cho ta, tha cho Quỷ Tông là được.
Cao Long Hoa cũng có tu vi bát tinh đâu hoàng, đạt tới trình độ này tuyệt đối không phải là ngu ngốc, người thông minh cam chịu buông tha cho mình thì nhất định sẽ có điều kiện.
- Ngươi đi theo ta, nếu hai ngươi muốn sống thì hãy đi cùng ta.
Nhạc Thành nói với Cao Long Hoa cùng với hai trưởng lão của Quỷ Tông.
Cao Long Hoa cùng với hai đấu hoàng kia nhanh chóng theo chân của Nhạc Thành, ba người biết rõ ràng, chỉ cần Nhạc Thành muốn giết bọn họ thì không cần lòng vòng.
- Quỷ Tông lần này đi đối phó với hai học viện có tất cả bao nhiêu người?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi Cao Long Hoa.
- Hai Đấu tông, gồm có phụ thân của tại hạ và một vị trưởng lão nữa, chính là người lần trước gặp ở Tháp Vĩnh Hằng, ngoài ra còn có bốn mươi đấu hoàng.
Cao Long Hoa không hề giấu diếm mà nói.
- Nếu để cho ngươi đi thuyết phục phụ thân ngươi quay đầu đối phó với Dược môn, ngươi làm được không?
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Không thành vấn đề.
Cao Long Hoa không hề do dự nói:
- Kỳ thật cha ta cũng không đồng ý đi đối phó với hai học viện, chỉ tại những người kia thực lực thật sự quá mạnh.
- Được rồi, ta muốn ngươi chính mình đi nói với phụ thân của mình, ta chờ ngươi ở Dược môn, chờ ta thông báo xong, chúng ta nội ứng ngoại hợp đánh chế Dược tông và các thé lực khác.
Nhạc Thành cất tiếng nói:
- Về phần u thành, ta cam đoan không đụng tới, về sau vẫn thuộc về Quỷ Tông.
- Ta đi đây.
Cao Long Hoa gật đầu đáp, cuối cùng cái mạng của hắn cũng đã nhặt lại được.
- Còn hai ngươi?
Nhạc Thành nhìn hai đấu hoàng của Quỷ Tông mà nói:
- Hai người các ngươi dẫn người của U Thành đi cùng với ta đánh dược thành.
- Được không thành vấn đề.
Hai cường giả đấu hoàng này cũng thở ra một hơi.
- Chỉ có điều.
Nhạc Thành nhìn ba người mà nói:
- Vì để chắc chắn các ngươi không phản bội, ta muốn lưu giữ trên người các ngươi một linh hồn ấn ký.
Sau này nếu như các ngươi phản lại ta mà nói, thì các ngươi sẽ sống không bằng chết.