Siêu Cấp Võ Thánh Tác giả: Lãng Tử Biên Thành Chương 71: Khoa Ổn Định
Người dịch: nemdagiautay Nguồn: metruyen.com
Cùng lúc ba người Vu Thiên ngồi xe taxi đi về nhà máy rượu Đại Tần.
Trong một khách sạn cách hộp đêm Nhật Bất Lạc Dạ không xa, Quản Nguyên Trực đang đứng nhìn bác sĩ Hắc Long hội chữa cho Điền Trung Nhất Lang.
- Phó hội trưởng các hạ, ba huynh đệ dưới tay Điền Quân không có gì đáng ngại, chỉ nghỉ ngơi một lát là ổn. Nhưng một vị huynh đệ khác đã bị phế bỏ hoàn toàn hai tay rồi.
Một người đàn ông mặc áo khoác trắng nói với Quản Nguyên Trực bằng tiếng Đông Dương.
- Được, tôi hiểu rồi, cậu lui xuống đi!
Quản Nguyên Trực vung tay bảo mọi người ra ngoài, trừ Điền Trung Nhất Lang.
Bởi chân Điền Trung Nhất Lang bị thương, nên lúc này hắn đang nằm trên kệ, mắt thấy Quản Nguyên Trực bảo mình lưu lại, lập tức hiểu ý:
- Ngài phó hội trưởng, tên thanh niên Đông Phương quốc kia có công phu rất cao, tôi cũng không phải đối thủ của hắn.
- Được rồi, mày im đi, mặt mũi đế quốc bị mày đánh mất hết rồi.
Trong bụng Quản Nguyên Trực lúc này đang tức lộn ruột, đường đường bảng hiệu sản nghiệp của Hắc Long hội lại bị Vu Thiên đá làm đôi trước mặt mọi người, chuyện mất mặt như thế, sau này làm sao lăn lộn ở kinh thành được nữa, như thế nào đối mặt với các nhân vật trong thành phố Trung Sơn.
- Là thật, tôi thề, tên thanh niên gọi Vu Thiên kia vô cùng lợi hại. Tôi mong phó hội trưởng trước mắt không nên tức giận, làm ra chuyện trả thù gì đó, nếu không tổn thất của chúng ta sẽ lớn hơn nhiều so với hôm nay.
Dường như sợ Quản Nguyên Trực không tin, Điền Trung Nhất Lang lại lặp lại lần nữa.
- Rất lợi hại sao, là hắn lợi hại hay hậu trường đằng sau hắn lợi hại?
Quản Nguyên Trực cũng không tin lời của Điền Trung Nhất Lang, tên nhóc gọi Vu Thiên kia có thể rất lợi hại, nhưng chân chính khiến Quản Nguyên Trực kiêng kị kỳ thực là thế lực đứng đằng sau Vu Thiên. Nếu chuyện bắt cóc Trịnh Khả Tâm, Vu Thiên có mặt là trùng hợp, thế chuyện một nhà máy rượu Đại Tần nho nhỏ cũng dám phái người tới sản nghiệp Hắc Long hội quấy rối là sao? Nói thật, còn lâu hắn mới tin. Cho nên Quản Nguyên Trực lúc này càng cho rằng Vu Thiên là do ai đó sai sử tới gây phiền phức cho mình. Trước khi tìm được người đứng sau màn, hắn sẽ không dễ dàng hành động.
Nếu bây giờ Quản Nguyên Trực biết, Vu Thiên hôm nay sở dĩ tới gây rối ở hộp đêm Nhật Bất Lạc Dạ chẳng qua vì tức giận, phỏng chừng Quản Nguyên Trực sẽ tức tới té xỉu mất.
Vu Thiên trong cơn tức giận phá sản nghiệp của Hắc Long hội, chuyện này đối với Vu Thiên mà nói, hắn buộc phải làm, cũng có thể nói, đây là hậu quả của việc đắc tội Vu Thiên. Nhưng trong mắt nhiều người khác, chuyện không chỉ có như vậy.
Bạch Ngọc Đường của Bạch gia – một trong tứ đại phú hào của thành phố Trung Sơn sau khi nghe được chuyện này, lập tức lắc đầu không thôi, sau đó gọi điện thoại tới XG, hắn cho rằng chuyện này là do Trịnh Tử Hào chủ mưu, có lẽ do Trịnh Tử Hào không nhịn được chuyện em gái hắn suýt thì bị bắt chăng.
Nhưng sau khi Bạch Ngọc Đường nói chuyện với Trịnh Tử Hào, mới biết chuyện này không phải Trịnh Tử Hào làm. Lúc này Bạch Ngọc Đường có chút hoang mang rồi, lại nghĩ tới tập đoàn Đại Tần trong miệng Vu Thiên, chẳng lẽ chỉ vì Hắc Long hội muốn phóng hỏa đốt nhà máy rượu Đại Tần, nên Vu Thiên mới làm vậy sao, nếu thật là vậy, Vu Thiên kia gan cũng thật lớn a. Nhưng dù thế nào, Bạch Ngọc Đường vẫn cho rằng người như Vu Thiên nhất định phải kết giao, ngàn vạn lần không được chọc giận hắn, bằng không với tính cách của Vu Thiên không quan tâm anh là Bạch gia hay Hắc gia, cũng mặc kệ anh có phải đại phú hào hay không.
Có suy nghĩ này, Bạch Ngọc Đường lập tức phân phó thủ hạ đi liên hệ nhà máy rượu Đại Tần, họ đã sản xuất rượu, hộp đêm của mình chẳng phải cũng cần rượu sao, không bằng tiện thể hợp tác với bọn họ, làm như vậy cũng có thể biểu thị thái độ hữu hảo của hắn với Vu Thiên.
Cùng lúc đó, Hồng Cường ở thành phố Trung Sơn cũng nhận được tin tức này. Chuyện này là điều đương nhiên, Hắc Long hội với tư cách một tổ chức nổi danh như vậy, lại bị người ta đột nhiên tới đập phá, chuyện lớn thế, Hồng bang vốn là bá chủ hắc đạo Đông Phương quốc sao có thể không biết gì chứ.
- Ha ha, lá gan tên Vu Thiên này thực sự không nhỏ, Hắc Long hội tuy không cường đại bằng Hồng bang chúng ta, nhưng dù sao cũng không phải kẻ dễ trêu chọc.
Hồng Cường sau khi nghe thủ hạ thông báo cũng rất kinh ngạc, gã kinh ngạc là vì thấy gan Vu Thiên lớn, đồng thời cũng vì công phu cao của Vu Thiên. Chỉ ba người, hơn nữa một trong số đó là một cô gái trói gà không chặt, thế nhưng lại có thể đập bảng hiệu một hộp đêm lớn của Hắc Long hội, sau đó nghênh ngang rời đi. Chuyện này tuyệt đối không phải ai cũng làm được.
- Chủ nhân, tên Vu Thiên này chính là kẻ đã ở khách sạn Tình Thiên chế phục chúng ta.
Đứng ở bên cạnh Hồng Cường, Nina sau khi nghe thấy tên Vu Thiên lập tức có chút run sợ, dù sao ngày đó ở khách sạn Vu Thiên đã gây ấn tượng quá mạnh cho ả, đồng thời cũng khiến ả chịu nhiều sỉ nhục, sao Nina có thể quên chứ.
- Ai, anh nói Nina này, anh cũng không hận tên Vu Thiên này quá đâu, ai bảo tài nghệ không bằng người chứ. Lại nói, Vu Thiên chẳng phải cũng khiến Hắc Long hội gặp chuyện đó sao? Ha ha, thật có ý tứ, nếu sống trên thế giới này, mỗi người đều đối tốt với mình, chẳng phải quá nhàm chán hay sao. Cho nên luôn luôn có người làm mình kinh ngạc cũng là một chuyện rất vui. Ha ha!
Nina oán hận Vu Thiên, Hồng Cường cũng rõ, nói cách khác, nếu như không phải Nina có quan hệ với gã, ngày đó khi Nina không hoàn thành nhiệm vụ, Hồng Cường sẽ giết Nina ngay lập tức, thế nhưng gã lại không làm, từ đó cũng thấy quan hệ đặc thù giữa Hồng Cường và Nina.
Trong một tòa nhà cao tầng ở thành phố Trung Sơn, cũng có một cô gái đang ngồi trước máy vi tính xem tư liệu về chuyện của Vu Thiên làm với Hắc Long hội.
Cho dù ai cũng không ngờ tới, Cục Quốc An nổi danh quốc gia lại ở trong tòa nhà này. Trong một tầng nhà nhìn không chút đặc thù, xung quanh lại có rất nhiều công ty khác, thậm chí một tầng trong tòa nhà còn là nhà hàng, nhưng chính tại đó, cục Quốc An lại dùng để xử lý chuyện công, giải quyết rất nhiều vấn đề an toàn quốc gia, thậm chí nhiều đại án đã được giải quyết ở đây. Mà cô gái đang ngồi trước máy tính này chính là khoa trưởng khoa Ổn Địn cục Quốc An – Lương Mộc Lan.
Khoa Ổn Định, tên như ý nghĩa, chính là để trông coi sự ổn định của xã hội. Mà sự ổn định của thành phố Trung Sơn lại càng là mối quan tâm hàng đầu của họ.
Lương Mộc Lan hiện tại đang ngồi trước máy tính, lẳng lặng đọc tài liệu. Tuy rằng không có hình ảnh nào chụp được cảnh Vu Thiên đối phó người Hắc Long hội ở Nhật Bất Lạc Dạ, thế nhưng có cảnh Vu Thiên tới hộp đêm đập phá biển hiệu , từ đây cũng có thể thấy sự cường đại của khoa Ổn Định, bọn họ không biết trước Vu Thiên sẽ tới gây chuyện, nhưng bọn họ vẫn kịp có những ảnh chụp này, đủ thấy lực lượng tình báo của họ mạnh mẽ cỡ nào.
Thở dài một tiếng, Lương Mộc Lan tháo xuống chiếc kính đen, lộ ra dung nhan tuyệt thế, cô khẽ nhấp một ngụm nước trà, rồi hỏi Liệp Báo đang đứng bên cạnh:
- Thế nào? Anh xem mấy hình ảnh này có cảm tưởng gì không?
- Tiểu tử này rất mạnh, ít nhất lực bật nhảy của hắn mạnh hơn nhiều so với tôi.
Liệp Báo lẳng lặng đáp lời.
Trả lời xong, Liệp Báo lại im lặng, dường như gã không tồn tại vậy. Mà cũng vì Liệp Báo là một người thâm trầm như thế, nên Lương Mộc Lan mới coi gã là thân tín để ở bên người, bằng không với cá tính của Lương Mộc Lan, cô tuyệt sẽ không tháo kính trước mặt đàn ông, lộ ra khuôn mặt tuyệt đẹp này.
Sau khi nghe xong câu trả lời của Liệp Báo, Lương Mộc Lan có chút suy nghĩ gật đầu:
- Thiếu niên gọi Vu Thiên này xem ra rất thần bí, xem ra chúng ta nên điều tra lai lịch của cậu ta một chút, nếu là bạn thì tốt, nhưng nếu là gián điệp quốc gia khác phái tới, mặc kệ hắn có mục đích gì, chúng ta đều phải diệt trừ hắn trong thời gian ngắn nhất, có địch nhân cường đại như thế, tuyệt không có lợi cho chúng ta.
Lương Mộc Lan rất rõ, mặc dù Hắc Long hội trước nay luôn làm cô nhức nhối, thậm chí cô cũng muốn thu thập họ sớm. Thế nhưng vì sự ổn định chung, cô không thể làm vậy. Quan hệ giữa Đông Phương quốc và Đông Dương vẫn luôn không tốt, đây là vì oán hận chất chứa từ lịch sử. Nhưng cũng chính vì vậy, Lương Mộc Lan mới cho phép Hắc Long hội tồn tại, bởi chỉ có vậy, người Đông Dương tự đại mới cho rằng chúng đã nắm giữ được kinh thành Đông Phương quốc, mà thực tế thì nhất cử nhất động của chúng đều bị người của Lương Mộc Lan giám thị.
Thậm chí họ còn lợi dụng tâm lý này của người Đông Dương để phát triển. Tất nhiên cái gọi là phát triển này không phải phát triển bên ngoài, mà là trong cục Quốc An sẽ có một nhóm chuyên môn, rất nhiều nhân viên văn phòng sẽ làm việc ở đó, kỳ thực chính là để che mắt người ngoại quốc như Hắc Long hội, đương nhiên kỳ thực trong nhóm đó đều là mấy chuyện đơn giản nhất, cho dù có lộ ra cũng không sao cả.
Mọi người vào đâyđể ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Siêu Cấp Võ Thánh Tác giả: Lãng Tử Biên Thành Chương 72: Nhà máy rượu Đại Tần vớ bở
Người dịch: nemdagiautay Nguồn: metruyen.com
- Tốt rồi, nếu như không điều tra ra Vu Thiên có vấn đề gì, tôi nghĩ chúng ta nên rút ngắn khoảng cách với hắn. Không phải hắn nói hắn vì nhà máy rượu Đại Tần nên mới chống lại Hắc Long hội hay sao? Chúng ta trước hết cứ xuống tay với nhà máy rượu Đại Tần đi, nhà của thủ trưởng chúng ta hôm nay có tiệc, mà tiệc tùng ngày mai không phải là cần rượu hay sao? Ha ha!
Lương Mộc Lan suy nghĩ có chút nghịch ngợm nói.
Bây giờ tuy có biết bao nhiêu người bắt đầu chú ý vào Vu Thiên, nhưng không thể phủ nhận là chuyện này bắt nguồn từ nhà máy rượu Đại Tần .
Sau khi ba người Vu Thiên thuận lợi trở về nhà máy rượu Đại Tần, Tần Vĩnh Phú vẫn còn lo lắng. Phải biết rằng bọn họ chọc đến chính là Hắc Long hội nha, đây chính là xã hội đen đã có hơn trăm năm lịch sử, khủng khiếp hơn nữa là bang hội này lại không thuộc về Đông Phương quốc, mà là của Đông Dương quốc. Vì ở Đông Dương, thì xã hội đen là hợp pháp.
Nhắc tới chuyện mấy tên xã hội đen được tự do hoành hành ở Đông Dương, cũng có nguyên nhân sâu xa của nó. Sau chiến tranh thế giới thứ hai, Chủ nghĩa quân phiệt ở Đông Dương muốn khống chế người dân, nên dùng lực lượng xã hội đen để đàn áp những người dân có tư tưởng tiến bộ, với cả phe phái phản đối, đồng thời cũng là để khống chế tư tưởng người dân. Thế nên chính phủ mới ngầm đồng ý cho xã hội đen tồn tại một cách hợp pháp, hơn nữa xã hội đen còn thuần phục với Thiên Hoàng nữa. Nổi danh nhất chính là Hắc Long hội này, không chỉ hoạt động tại Đông Dương quốc, mà còn hoạt động ở cả nước ngoài. Sau chiến tranh thế giới thứ hai, do chủ nghĩa quân phiệt không có bị xóa bỏ mà vẫn tiếp tục tồn tại, nên xã hội đen phụ thuộc vào chủ nghĩa quân phiệt cũng được kéo dài phát triển đến ngày nay. Xã hội đen ở Đông Dương ngày nay đã từ một tổ chức thông thường chỉ kinh doanh dựa vào thu phí bảo kê, lấy tiền từ việc thuê giết người phóng hỏa, nhưng giờ đã chuyển thành hình thức kinh doanh nhận thầu xây dựng các công trình công cộng, người đứng đầu xã hội đen thì lấy thân phận tập đoàn tài chính hợp pháp xuất hiện trong giới kinh doanh của Đông Dương quốc. Bọn họ kinh doanh rất nhiều dịch vụ trong Đông Phương quốc, chẳng hạn như ngành điện ảnh hay giải trí truyền hình, đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua món lợi kết sù từ ngành cho vay nặng lãi. Chính phủ Đông Dương cũng chỉ là mắt nhắm mắt mở mà thôi, do chính phủ cũng không có biện pháp diệt trừ tận gốc xã hội đen, hơn nữa nếu như ra tay quá nặng đối với xã hội đen, thì khi lực lượng này phản kích lại, sẽ gây bất ổn cho trị an xã hội.
Đó là lý do vì sao xã hội đen Đông Dương lại có thể kiêu ngạo hoành hành như thế, không phải do xã hội đen lợi hại mà là vì chính phủ Đông Dương cố ý hoặc là vô ý tạo thành mà thôi.
Giống như Hắc Long hội này vậy, sau chiến tranh thế giới thứ hai, từ lúc Đông Dương quốc chiếm được ba tỉnh đông bắc của Đông Phương quốc thì vẫn không có rời đi, cho dù cuối cùng thất bại trong chiến tranh, nhưng vẫn như cũ không có dời đi. Vẫn cứ ẩn núp như vậy cho đến ngày nay. Mặc dù nói ở thành phố Trung Sơn, lực lượng Hắc Long hội cũng không mạnh lắm, nhưng vẫn tuyệt đối không thể bỏ qua lực lượng sau lưng nó. Vì thế hiện giờ Tần Vĩnh Phú vẫn rất lo lắng.
Tuy rằng công phu Vu Thiên rất cao, trong một thời gian ngắn đã lập nên nhiều kỳ tích giúp đỡ cho ông ta, chẳng hạn như Hắc Lang bang, thu phục Tiểu Đao hội. Nhưng cũng vì thế mà đắc tội với nhiều người. Ví dụ như Cương Thiết Đại Vương - Lý Hưng Quốc dẫn đầu tứ đại gia tộc hay như Hắc Long hội bây giờ. Thực ra không tính là đắc tội với bọn người Lý Hưng Quốc, bọn hắn chỉ là một lũ công tử ca, chỉ vì sĩ diện mà thôi, nói thật thì bọn chúng sẽ không chấp nhặt với Vu Thiên - một người không có thân phận gì hết.
Gây chuyện với bọn công tử này, Tần Vĩnh Phú cũng không biết Vu Thiên là thần may mắn hay là thần tai họa nữa.
Một buổi tối thấp thỏm qua đi, nhưng vượt qua suy đoán của Tần Vĩnh Phú chính là, chẳng những không có người Hắc Long hội đến đây trả thù, mà trái lại có rất nhiều người bắt đầu chú ý đến bọn họ. Tần Vĩnh Phú nhạy bén cảm nhận được những người này chỉ là đang điều tra mình, chứ không phải là muốn đối phó với mình.
Mà đến buổi chiều ngày thứ hai, có không ít người trực tiếp nhảy ra bàn đến chuyện hợp tác với Tần Vĩnh Phú.
Thấy một đám khách hàng lớn tự dưng xuất hiện, Tần Vĩnh Phú rất là kinh ngạc. Bởi vì những người bàn chuyện với ông ta đều không phải người bình thường. Ví dụ như Bạch gia - một trong bốn nhà tài phiệt ở thành phố Trung Sơn, càng làm cho Tần Vĩnh Phú không ngờ đến chính là chính phủ cũng cho người đến nói chuyện hợp tác với mình.
Là thương nhân thì đều biết, kiếm tiền dễ nhất chính là tiền của nhà nước. Như việc cung cấp rượu thế này, đối với ngành sản xuất rượu mà nói, thì lợi ích kiếm được rất nhiều, không chỉ riêng mình có thể kiếm được danh tiếng tốt, còn có thể được hưởng được chính sách miễn thuế, miễn kiểm tra của nhà nước nữa…Những đãi ngộ này thì các công ty sản xuất rượu đều cầu còn không được.
Trước đây, Tần Vĩnh Phú cũng đã nghĩ đến dùng tiền để tìm biện pháp nhận được cái ghế cung cấp rượu này, thế nhưng thử qua rất nhiều lần, đủ mọi chiêu số, nhưng cũng không làm được.
Trừ phi phía trên có người lãnh đạo nào đó đủ trọng lượng lên tiếng, không thì còn lâu mới có thể chạm được vào cái chân cung ứng rượu này. Mà bây giờ những gì mình tính toán trong một thời gian dài như vậy lại trở thành sự thật, giống như tiền tự rơi trước mặt mình vậy, bảo sao mà Tần Vĩnh Phú không kích động cho được. Cho dù lần này số lượng cung ứng có hạn nhưng dù sao nhà máy Đại Tần cũng đã chiếm được một chỗ rồi, đi được một bước đầu tiên thì sau đó sẽ dễ bước hơn nhiều.
Vì thế, Tần Vĩnh Phú sung sướng cả một buổi chiều. Nhưng ngay sau đó Tần Vĩnh Phú liền bắt đầu suy nghĩ lý do của chuyện này. Chuyện tốt như vậy thì tại sao lại rơi vào đầu của hắn vậy?
Sau khi mời người tới thông báo việc cung ứng rượu một bữa cơm thì khi tên này uống rượu say đã để lộ ra cái tên Vu Thiên. Người phụ trách chuyện đàm phán làm ăn này chỉ nói cấp trên dường như coi trọng một người trong nhà máy rượu Đại Tần tên là Vu Thiên, những chuyện này chẳng qua chỉ là muốn thể hiện thành ý với tên đó, để sau này tiện kết bạn hơn.
Nghe người kia nói xong, Tần Vĩnh Phú toàn thân đầy mồ hôi lạnh. Làm bạn với Vu Thiên?. Phải biết rằng Vu Thiên chỉ là một thanh niên mới 18 tuổi thôi. Muốn nói hắn có sở trường là gì thì chỉ có một thân công phu vô cùng tốt mà thôi. Nhưng chỉ có như vậy mà khiến cho chính phủ coi trọng hắn sao?
Tần Vĩnh Phú tuy kinh ngạc thật, nhưng ít ra ông ta cũng hiểu được một điều, Vu Thiên chính là một cây sinh tiền. Chỉ cần có Vu Thiên, nhà máy rượu Đại Tần sẽ phát triển rất nhanh. Thậm chí sẽ chậm rãi đánh vào kinh tế tầm cao của Đông Phương quốc cũng không chừng.
Biết được chuyện này, Tần Vĩnh Phúc lập tức báo cho Tôn bá nhanh chóng cấp cho Vu Thiên một võ trường tuyệt hảo. Tần Vĩnh Phú cũng không muốn khi võ trường còn chưa làm xong thì Vu Thiên đã bị người khác dụ đi. Hơn nữa Tần Vĩnh Phú còn căn dặn con gái của mình - Tần Thư Nhã, nếu không có việc gì thì nên ở bên cạnh Vu Thiên, tránh để cho Vu Thiên có cơ hội tiếp xúc với người ngoài.
Gừng càng già càng cay như Tần Vĩnh Phúc một khi phát hiện được giá trị của Vu Thiên thì ông ta liền muốn làm thế nào để phát huy hết tiềm năng của hắn. Dù đã an bàn mọi chuyện rồi, nhưng ông ta cũng hiểu, nếu các vị cấp trên muốn Vu Thiên hoặc Vu Thiên muốn đi, thì bản thân ông ta cũng chẳng ngăn được hắn.
Vu Thiên lúc này đang quản lý nhân công, hoàn toàn không biết được đêm đó khi hắn phá tấm biển của Hắc Long hội lại dẫn đến những chuyện này. Thậm chí mấy ngày nay hắn còn luôn luôn chú ý đến hành động của Hắc Long hội, chờ Hắc Long hội trả thù mình.
Từ buổi chiều hôm quyết định trả thù Hắc Long hội, Vu Thiên cũng đã chuẩn bị đợi bọn họ tấn công lại. Thế nhưng ai cũng không ngờ, Hắc Long hội lại không làm gì hết. Đương nhiên người khác không biết là vì công phu của Vu Thiên vô cùng khủng bố khiến cho các thành viên của Hắc Long hội đã không còn dám trêu chọc hắn, cho nên Quản Nguyên Trực đành phải báo cáo về tổng bộ, trong lúc tổng bộ chưa phái cao thủ đến, Vu Thiên và nhà máy rượu Đại Tần tất nhiên sẽ an toàn.
Sau mấy ngày khẩn trương, Vu Thiên cũng không có thấy Hắc Long hội có hành động gì, trong lòng hắn không khỏi buông lỏng. Bởi vì Tôn bá đang dốc toàn lực chế tạo võ trường, nên Vu Thiên cũng hoàn toàn chú tâm vào việc này. Vu Thiên đối với võ học không bao giờ qua loa, cho nên liên quan đến việc xây dựng võ trường, hắn sẽ cố gắng làm tất cả mọi chuyện.
Thoáng chốc đã qua mấy tháng, võ trường mà Vu Thiên chuyên tâm chế tạo đã có quy mô, mà lúc này cách thời điểm trường Tần Thư Nhã khai giảng chỉ còn có hai ngày.
Hôm đó, Tần Vĩnh Phú kêu Tôn bá đưa Vu Thiên vào phòng làm việc của mình bàn chuyện. Nguyên nhân là trong khoảng thời gian này, nhà máy rượu tăng lượng sản xuất, cho nên gần đây mặt Tần Vĩnh Phú rất hồng hào, tinh thần tràn trề. Ông ta vừa thấy Vu Thiên đi vào phòng, liền mời hắn ngồi xuống sô pha, sau đó tự tay rót cho Vu Thiên một ly trà, kế đó ngồi xuống bên cạnh hắn.
- Vu Thiên à, Thư Nhã cũng sắp khai giảng, mà cái võ trường kia cũng có quy mô rồi, chuyện kế tiếp giao cho Tôn bá là được, tất cả đều dựa theo yêu cầu của cậu mà làm thôi là được. Kế tiếp là chuyện của khoa học, cậu cũng chẳng làm được gì, cho nên tôi nghĩ cậu nên theo Thư Nhã đi học, cậu thấy như thế nào?
Vu Thiên thật không ngờ Tần Vĩnh Phú gọi mình tới để muốn hắn đi học, khiến cho hắn không khỏi kì quái:
- Vì sao tôi phải đi học?
Mọi người vào đâyđể ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Siêu Cấp Võ Thánh Tác giả: Lãng Tử Biên Thành Chương 73: Nhập học
Người dịch: nemdagiautay Nguồn: metruyen.com
- Ha ha! Vu Thiên à, có điều cậu không biết rồi. Tôi biết cậu muốn trở thành một tông sư võ học chân chính, thế nhưng cậu biết không? Nếu muốn trở thành tông sư võ học, không chỉ cần công phu cao thâm, mà phải có sự trầm tĩnh cùng tri thức phong phú, thiếu một điều trên cũng không thể được. Hơn nữa cậu bây giờ đang còn trẻ, còn có thời gian học hỏi, cho nên tôi muốn để cho cậu và Thư Nhã cùng đi học đại học Trung Hoa, bởi vì ở đó có một khoa tên là triết học xã hội, nó dạy rất nhiều vấn đề , tôi nghĩ nó rất thích hợp cho người giống như cậu học hỏi, cậu nghĩ sao?
Tần Vĩnh Phú biết giấc mơ của Vu Thiên chính là từng bước trở thành người mạnh nhất, trở thành ngôi sao bắc đẩu trên bầu trời võ thuật, cho nên ông ta muốn cho Vu Thiên học ngành triết học xã hội của đại học Trung Hoa. Mặc dù nói cánh cửa đại học Trung Hoa rất kín, nhưng tại xã hội này chỉ cần có tiền căn bản chuyện gì mà không xong. Mà đối với kẻ có tiền phàm là chuyện có thể dùng tiền giải quyết thì chẳng cần phải nói nhiều làm gì, cho nên Tần Vĩnh Phú đã báo danh cho Vu Thiên rồi.
Tần Vĩnh Phú sở dĩ làm như vậy, chính là muốn để cho Vu Thiên và con gái Tần Thư Nhã của mình có cơ hội tiếp xúc nhiều hơn, căn bản Vu Thiên lúc này đã được Tần Vĩnh Phú coi trọng. Tần Vĩnh Phú cũng rõ tâm tình của con gái mình, nó cũng chấm trúng thằng nhóc này. Là một người từng trải, Tần Vĩnh Phú nhìn trong mắt con gái thấy được rất nhiều điều.
Tần Thư Nhã không có mẹ. Cho đến nay Tần Vĩnh Phú đều đóng cả hai vai cha mẹ chăm sóc cho cô, có thể nói người trong lòng Tần Vĩnh Phú yêu thương quan tâm nhất chính là Tần Thư Nhã. Cho nên đối với ông ta, chỉ cần là chuyện con gái mình thích thì ông sẽ không bao giờ ngăn cản. Huống chi Tần Vĩnh Phúc cũng rất thích Vu Thiên, cho nên nếu Vu Thiên chịu làm con rể của mình thì Tần Vĩnh Phú cầu còn không được nữa là.
Vu Thiên nghe xong ý kiến của Tần Vĩnh Phú cũng gật đầu:
- Bác nói cũng đúng, xem ra tôi cũng nên đến trường.
Từ nhỏ cho đến lớn, Vu Thiên chưa bao giờ có một ngày đến trường học thật sự, vài kiến thức mà hắn có chẳng qua là do Lục thúc vốn bị tàn phế dạy mà thôi, rất nhiều chuyện kì thực cũng có giới hạn. Mà hôm nay có cơ hội như thế này, tự nhiên Vu Thiên cũng không muốn buông tha. Mà vừa lúc võ trường cũng đã tạm ổn, không còn chuyện của hắn nữa, cũng là lúc nên học thêm gì đó, bù đắp cho sự thiếu hụt về kiến thức của mình.
Thấy Vu Thiên đồng ý đến trường, Tần Vĩnh Phú ha ha cười:
- Tốt lắm, vậy cậu đi về chuẩn bị hành lý đi, ngày mai đi đại học Trung Hoa với Thư Nhã báo danh. Nhớ kỹ, mấy đứa cùng đi học, thì an toàn của Thư Nhã tôi giao cho cậu, không hy vọng có người bắt nạt nó, cậu dám đảm bảo không?
Tần Vĩnh Phú vô cùng gian xảo, ông ta không hỏi cậu có thể làm được hay không mà lại yêu cầu người ta đảm bảo. Đây cũng là Tần Vĩnh Phú muốn Vu Thiên hứa hẹn, ông ta tin người như Vu Thiên một khi đã hứa sẽ nhất định làm được.
Vu Thiên cũng không biết Tần Vĩnh Phú giăng bẫy.
- Tôi đảm bảo.
Chỉ là làm theo lời Tần Vĩnh Phú, Vu Thiên cứ như vậy cho lão một lời hứa .
- Ha ha, tốt! Tốt!
Có lời hứa này của Vu Thiên, Tần Vĩnh Phú liền cười bước ra ngoài, Vu Thiên thực đã trúng bẫy của mình, kế tiếp chỉ cần con gái mình cố gắng, thì mọi chuyện đều ok cho xem.
Vu Thiên chào Tần Vĩnh Phú, trở về phòng của mình, gọi Đại Cá Tử đến, nói với gã chuyện mình sẽ đi học. Hắn muốn Đại Cá Tử bảo vệ nhà máy rượu Đại Tần. Dù sao Hắc Long hội vẫn chưa tìm đến mình trả thù, điều này làm trong lòng hắn không yên tâm, cho nên có Đại Cá Tử ở đây trông coi, hắn vẫn yên tâm hơn.
Cùng lúc đó thì Vu Thiên còn gọi Hắc Lang cùng Lý Đối Nhãn đến, để bọn họ giao cho Đại Cá Tử mười tên đại hán khỏe mạnh, để cho Đại Cá Tử dạy bọn họ công phu. Vu Thiên nghĩ nếu như mình không ở đây, muốn cho nhà máy rượu an toàn hơn, nhất định phải có đủ quân để dùng, cho nên đây sẽ là nhóm cao thủ đầu tiên Vu Thiên huấn luyện .
Đối với yêu cầu này của Vu Thiên, Hắc Lang và Lý Đối Nhãn lập tức đáp ứng, bọn họ tin rằng thủ hạ được Vu Thiên huấn luyện tương lai công phu sẽ rất mạnh. Mà cho dù Vu Thiên gián tiếp huấn luyện thì cơ hội này chỉ có thể ngẫu nhiên gặp, không thể cầu mà có.
Tần Thư Nhã khi biết Vu Thiên sẽ cùng cô đến trường, thì nhất thời gương mặt mỹ lệ bỗng đỏ bừng lên.
Ngày một tháng chín, ánh sáng tươi rọi, bầu trời lơ lửng những đám mây trắng, đem đến cho mọi người một cảm giác hoàn toàn mới.
Hôm nay cũng là ngày các trường học ở Đông Phương quốc khai giảng, trên đường Ái Quốc, thành phố Trung Sơn, trước cửa đại học Trung Hoa, xe cộ tấp nập, một cảnh tượng náo nhiệt tràn đầy không khí vui mừng.
Là một trong những trường đại học nổi danh nhất Đông Phương quốc, người có thể đến đây học không giàu thì cũng quyền quý. Rất ít người không có tiền lại học tại đây, bởi vì nơi này học phí rất cao, người chân chính dựa vào năng lực hay những người nghèo tới nơi này thực sự rất ít.
Tôn bá lái một chiếc xe Audi sang trọng đưa Tần Thư Nhã vàVu Thiên đến cửa trường Trung Hoa.
Nhìn đủ loại xe sang trọng quý giá dừng trước cổng trường, Tôn bá cười cười nói:
- Được rồi, hai người xuống đi, hai người thấy đó, tôi không có cách nào lái xe mà chen vào được đâu.
Nghe lời này của Tôn bá, Tần Thư Nhã cũng cười:
- Tôn bá à, chúng cháu đến trường để học, chứ không phải là đọ xe với người khác. Ha ha, được rồi, bác nên trở về đi, không có bác ở bên cha cháu, cháu thật không yên tâm. Chỗ cháu đã có Vu Thiên rồi.
Nói xong, Tần Thư Nhã nhìn sang Vu Thiên đang ngồi ở bên cạnh. Đối với Vu Thiên, Tần Thư Nhã không biết là mình có thích hắn hay không nữa, bởi vì, nếu một ngày không nhìn thấy hắn, thì trong lòng cô không hiểu sao có cảm giác trống vắng.
- Được, nếu tiểu thư đã nói như vậy, tôi trở về đây. Thật ra, đại học Trung Hoa cũng không xa nhà máy rượu Đại Tần cho lắm, nếu tiểu thư muốn, thì chủ nhật có thể về thăm lão gia, lão gia cũng chỉ có một đứa con mà thôi, ông không xa được cô đâu.
- Cháu biết mà, Tôn bá mau về đi.
Tần Thư Nhã thấy Tôn bá lại bắt đầu lải nhải, vội vã vừa nói vừa đẩy cửa xe. Vu Thiên cũng tiện tay cầm lấy một cái túi lớn từ trên xe bước xuống. Vốn Vu Thiên tính muốn mang theo cái bao, nhưng Tần Thư Nhã lại sợ Vu Thiên không thích ứng được cuộc sống ở trường học, nên đã đem đồ nhét đầy trong một cái túi lớn, nào là chăn nệm cao cấp, quần áo.Vu Thiên cũng không ngăn được đành phải mang theo hết.
Một tay cầm túi của mình, một tay cầm túi của Tần Thư Nhã, Vu Thiên đi theo Tần Thư Nhã bước vào cổng lớn đại học Trung Hoa .
Đại học Trung Hoa là một trong những trường đại học nổi danh ở Đông Phương quốc, cũng đã có cả trăm năm lịch sử trở lên. Trải qua cả trăm năm lịch sử tang thương, đại học Trung Hoa chính là một nhân chứng cho lịch sử cận đại của Đông Phương quốc. Nhất là bốn chữ vàng to ở cửa lớn đại học Trung Hoa càng lộ ra vẻ hùng vĩ, giống như chứng minh cho mọi người thấy đại học Trung Hoa không để bất luận kẻ nào khinh nhờn.
Ở cổng trường có một đội bảo vệ mặc đồng phục giữ trật tự, cũng không thiếu một đám học trưởng năm hai ở chỗ này tiếp đón học sinh năm nhất.
Nhờ vào tấm thiệp vàng thông báo trúng tuyển của đại học Trung Hoa, Vu Thiên với Tần Thư Nhã dễ dàng bước vào trường đại học.
Tần Thư Nhã vừa đi vào cổng trường đại học thì lập tức có hai nam sinh đến bên cạnh cô.
- Bạn học, xin hỏi bạn muốn vào ngành nào, tôi có thể giúp bạn tìm.
Dường như là trùng hợp, hai vị
Mọi người vào đâyđể ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Siêu Cấp Võ Thánh Tác giả: Lãng Tử Biên Thành Chương 74: Học tỷ Trương Xảo Nhi
Người dịch: nemdagiautay Nguồn: metruyen.com
Vu Thiên cũng thấy một màn này, đồng thời hắn cũng nhìn thấy được ánh mắt giả thuần khiết kia của Tần Thư Nhã.
- Ha ha, hai vị học trưởng, cái túi xách này là của vị tiểu thư đây, vẫn là làm phiền hai người giúp cô ấy xách vào đi thôi.
Đối với việc đột nhiên xuất hiện hai vị nam đồng học muốn giúp Tần Thư Nhã, Vu Thiên dường như rất cao hứng, hắn vội vàng đem túi xách của Tần Thư Nhã thả trên mặt đất, sau đó liền xoay người rời khỏi.
Hai vị nam đồng học kia vốn tưởng rằng Vu Thiên là hộ hoa sứ giả của Tần Thư Nhã, bởi vừa rồi bọn họ nhìn thấy Vu Thiên cùng Tần Thư Nhã cùng đi vào trường. Thậm chí khi bọn họ thấy Tần Thư Nhã đang ở bên cạnh Vu Thiên, vẫn còn tưởng Vu Thiên là tảng đá ngáng chân hai người theo đuổi nữ hài tử, thế nhưng bọn họ thật không ngờ Vu Thiên có thể phối hợp như vậy, dĩ nhiên trực tiếp đem túi xách của Tần Thư Nhã đặt vào tay bọn họ. Vì thế, hai vị nam học trưởng này vội vàng nhận lấy túi xách của Tần Thư Nhã, sau đó hướng về phía bóng lưng Vu Thiên xa xa hô:
- Bạn thân, cậu yên tâm đi, việc ở đây cứ giao cho chúng tôi.
Tần Thư Nhã nhìn Vu Thiên dần dần đi xa, tức giận giậm chân một cái, trong lòng thầm hô một tiếng
- Đồ đầu gỗ!
Thoát khỏi Tần Thư Nhã, Vu Thiên tay cầm bao lớn đi lại một mình ở trong sân trường đại học Trung Hoa. Đối với trường học Vu Thiên tràn ngập một cảm giác mới mẻ, cũng là phi thường mong đợi. Trước đây hắn từng tưởng tượng qua, nhưng với điều kiện bản thân thì có thể cả đời này cũng không thể lên đại học, thật không ngờ dưới cơ duyên xảo hợp, ước mơ đến trường của bản thân dĩ nhiên lại thành hiện thực, hơn nữa nơi hắn đến là một trong những trường đại học tốt nhất Đông Phương quốc, điều này sao có thể không khiến Vu Thiên cảm thấy hưng phấn đây.
Cứ như vậy, Vu Thiên vừa đi vừa nhìn ngó xung quanh, đối với ngôi trường này tràn đầy cảm giác mới lạ, bỗng một thanh âm dễ nghe truyền đến:
- Vị đồng học này, bạn là tân sinh đúng không , bạn muốn đi đâu, cần tôi giúp không?
Theo hướng thanh âm phát tới, Vu Thiên chậm rãi quay đầu lại. Lúc này Vu Thiên mới phát hiện, nữ học trưởng vừa gọi mình dĩ nhiên lại là người quen.
Không sai, người này Vu Thiên xác thực đã gặp qua, đó chính là người mà Vu Thiên với Tần Thư Nhã gặp tại Hạnh Phúc Gia Viên, cháu gái của chủ tịch tập đoàn Trương thị Trương Xảo Nhi.
Chính ra Trương Xảo Nhi vẫn đang ở đại học Trung Hoa học tập, chẳng qua cô đang học năm thứ ba, theo lý thuyết hôm nay là ngày nghênh tiếp sinh viên đại học năm nhất. Trương Xảo Nhi là sinh viên năm ba, sắp tốt nghiệp như cô sẽ không tới nghênh tiếp tân sinh, nhưng vì cô vừa vặn có một người bà con phương xa vừa lúc tới đây học năm nhất, cho nên Trương Xảo Nhi xung phong nhận việc hướng dẫn cho người bà con đó. Vừa giải quyết xong các vấn đề nhập học cho người họ hàng xong, Trương Xảo Nhi cũng chuẩn bị đi tới chỗ thầy giáo của mình, nhưng không ngờ lại gặp Vu Thiên ở chỗ này. Từ phía xa, thấy một nam sinh mang theo túi xách trên lưng, Trương Xảo Nhi đoán nhất định là sinh viên năm nhất lạc đường, cho nên cô mới đi tới hỏi xem có cần giúp gì hay không.
Nhưng khi Vu Thiên vừa quay đầu lại, Trương Xảo Nhi liền nhận ra Vu Thiên. Đối với Vu Thiên, Trương Xảo Nhi có ấn tượng rất mạnh, phải biết rằng không phải người bình thường nào cũng có gan dám đắc tội quý nhân, mà còn cùng một lúc đắc tội bốn người, cho nên Trương Xảo Nhi rất có ấn tượng với tên Vu Thiên này, hơn nữa cái thân hình cao 1m8 và bề ngoài tuấn lãng kia của hắn, Trương Xảo Nhi muốn quên cũng khó.
- Sao thế? Là cô à.
Dường như không ngờ tân sinh này sẽ là Vu Thiên, cho nên Trương Xảo Nhi cười cười tự giễu. Vốn còn muốn giúp người ta, thế nhưng thật không ngờ sẽ là Vu Thiên, cho nên Trương Xảo Nhi trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải.
Vu Thiên cũng nhìn ra Trương Xảo Nhi là người quen, chỉ là hắn thật sự không biết tên của cô. Nhưng dựa vào nhãn lực của hắn có thể nhìn ra cô gái đó không phải là xấu, chí ít ngày đó Trương Xảo Nhi sẽ không có làm khó dễ mình, ngược lại còn làm thuyết khách khuyên bảo, cho nên ấn tượng củaVu Thiên đối với Trương Xảo Nhi cũng không xấu. Hắn thấy Trương Xảo Nhi cười với mình, nên xuất phát từ lễ phép, Vu Thiên cũng cười đáp trả, biểu thị sự hữu hảo của bản thân.
Vu Thiên��n mình đi, Vu Thiên cao hứng gật đầu. Hắn sẽ không phân tích xem Trương Xảo Nhi bây giờ đang nghĩ gì, bởi vì Trương Xảo Nhi hôm nay đối với chính mình rất nhiệt tình, cho nên ấn tượng của Vu Thiên đối với cô ta cũng tốt lên rất nhiều.
Đi theo Trương Xảo Nhi, Vu Thiên sau khi rẽ ngoặt vài lần, liền đến cửa của khoa triết học xã hội. quả nhiên, khác xa sự náo nhiệt của các khoa khác, ở đây quả thực rất quạnh quẽ, chỉ có một người học trưởng mang kính mắt đang gục mặt lên cuốn sách trước mặt ngủ gật, vừa nhìn đã biết là người này bị miễn cưỡng mà thôi.
- Vị bạn học này, vị bạn học này, tỉnh lại đi!!
Thanh âm dễ nghe kia của Trương Xảo Nhi liền vang lên bên tai tên bốn mắt.
Lúc này, vị bạn học bốn mắt đang nằm mơ thấy mộng đẹp, trong mộng thấy mình cùng tiểu muội nhà bên đang chơi đùa trong sân. Trong mộng hắn lớn mật cầm lấy đôi tay non mềm của tiểu muội nhà bên, sau đó hắn bắt đầu bộc lộ tình cảm, khiến hắn mừng rỡ chính là tiểu muội nhà bên sau khi nghe hắn tỏ tình xong, dĩ nhiên không có cự tuyệt, ngược lại còn dựa đầu vào một bên vai của chính mình. Đang thưởng thức cảnh này, vị bạn học bốn mắt thích ý chưa biết nên để tay nơi nào. Nhưng đúng lúc này, hắn nghe được tiếng gọi:
- Vị bạn học này, vị bạn học này.
Thanh âm chết tiệt.
- Ai dà!
Cực kì không tình nguyện chậm rãi mở mắt, vị đồng học bốn mắt đã quyết định một hồi khi mở mắt ra nhất định phải hảo hảo giáo huấn một chút cái tên tân sinh dám quấy rối mộng đẹp của mình, cho hắn biết tuy rằng mình mang một cái kính dầy, nhưng hắn là đàn ông chân chính.
Nhưng khi bốn mắt vừa mới mở mắt ra, liền trợn trừng hai mắt lên. Bởi vì hắn phát hiện hóa ra người vừa gọi mình dĩ nhiên lại là một mỹ nữ hiếm có, tóc đen nhánh, một đôi thu thủy phảng phất như tinh tú trời cao, đôi mắt khẽ nheo, bách mị chúng sinh.
- Ừm, ừm, có phải vừa rồi vị bạn học này gọi tôi đúng không?
Dường như hắn không tin vào mắt mình được, bởi không ngờ có một mỹ nữ như vậy lại đến khoa triết học xã hội vô vị này, cho nên sự xuất hiện của Trương Xảo Nhi khiến vị đồng học bốn mắt này ngạc nhiên vô cùng.
- Đúng thế là tôi gọi bạn đó, xin hỏi bạn có phải học trưởng tiếp nhận tân sinh ở đây không?
Trương Xảo Nhi thấy khóe miệng bốn mắt chảy ra nước bọt, bất đắc dĩ cười, hiển nhiên đối với chuyện nam sinh nhìn thấy chính mình mà chảy nước miếng cũng không phải lần đầu tiên.
- Đúng, đúng thế, tôi chính là người phụ trách ở đây, cứ gọi tôi là…
Vị đồng học bốn mắt vừa định tự giới thiệu một chút, ngay lập tức Vu Thiên hiện ra ngay trước mắt hắn.
- Xin chào, tôi là Vu Thiên, tôi tới khoa triết học xã hội này, hy vọng sau này học trưởng có thể chiếu cố nhiều hơn.
Lời giới thiệu của Vu Thiên khiến vị học trưởng bốn mắt này sửng sốt, nhưng cũng khiến cho Trương Xảo Nhi nhớ kỹ tên của Vu Thiên.
- À, cậu là tân sinh tới báo danh à, thế còn cô ấy thì sao?
Tựa hồ còn có chút không cam lòng, bốn mắt chỉ chỉ Trương Xảo Nhi hỏi.
- Cô ấy là bạn tôi, chính là cô ấy đưa tôi đến chỗ này đó.
Vu Thiên cướp lời nói. Ở trong mắt Vu Thiên, đàn ông và phụ nữ đi cùng nhau, nếu như có chuyện gì phát sinh đều nên do đàn ông giải quyết, cho nên hắn liền tự đứng ra giải quyết tất cả.
Vu Thiên vừa nói đã biến Trương Xảo Nhi trở thành bạn của mình, cái chữ bạn này người khác cũng không coi vào đâu, nhưng Trương Xảo Nhi nghe thấy vẫn có chút cảm giác là Vu Thiên đang trèo cao. Nhưng nếu Trương Xảo Nhi biết cái từ bạn đó Vu Thiên cũng không phải tùy ý nói ra, hơn nữa lại do chính Vu Thiên nói, sẽ đại biểu việc Vu Thiên có hảo cảm với cô, phỏng chừng chính cô cũng sẽ thất kinh.
Mọi người vào đâyđể ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Siêu Cấp Võ Thánh Tác giả: Lãng Tử Biên Thành Chương 75: Nhà ăn trong trường
Người dịch: nemdagiautay Nguồn: metruyen.com
Nếu như bình thường, Vu Thiên cũng sẽ không tùy ý nhận một người bạn nhanh như vậy, nhưng đối với Trương Xảo Nhi, Vu Thiên kỳ thực cũng không tính là xa lạ.
Lần thứ nhất khi Tần Thư Nhã đấu khẩu với người khác, Trương Xảo Nhi ở một bên cũng không có thừa cơ ép người, ngược lại còn khuyên bảo bạn bè của mình. Hơn nữa ngày hôm nay cô còn chủ động giúp Vu Thiên tìm được khoa của mình, dựa vào những điểm này, Vu Thiên đã nhận định Trương Xảo Nhi là một nữ hài thiện lương. Mà đối với nữ hài tâm địa thiện lương, nội tâm Vu Thiên cũng không bài xích, đương nhiên vẻ mỹ lệ không gì sánh được của Trương Xảo Nhi cũng có ưu thế nhất định.
Nghe được Vu Thiên trả lời, vị học trưởng bốn mắt kia cũng hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra. Hắn không cam lòng liếc nhìn Trương Xảo Nhi lần nữa, lúc này mới quay sang Vu Thiên nói:
- Được rồi lấy giấy báo nhập học của cậu ra cho tôi xem.
Kế tiếp mọi chuyện trở nên đơn giản hơn nhiều, dưới sự trợ giúp của vị học trưởng bốn mắt này, Vu Thiên rất nhanh thì hoàn thành thủ tục đăng ký, đồng thời cũng nhận được một cái chìa khóa. Đây là chìa khóa phòng ký túc xá của Vu Thiên. Bởi vì đại học Trung Hoa ở Đông Phương quốc là một trong những trường đại học ngưu nhất, cho nên chỉ cần sinh viên yêu cầu cũng có thể lĩnh đến một gian phòng đơn. Mà khoa triết học xã hội học sinh thật sự quá ít, cho nên Tần Vĩnh Phú chỉ cần giúp Vu Thiên xin liền lĩnh có thể lĩnh được rồi.
Bận rộn xong những thứ này, đã khoảng mười rưỡi sáng. Nhìn Trương Xảo Nhi vẫn đứng bên cạnh mình, Vu Thiên cười cười
- Tôi nên gọi cô là học tỷ hay là…
- Cứ gọi tôi là Xảo Nhi là được rồi. Tuy tôi trên khóa cậu, nhưng chúng ta không ở cùng khoa, nên cậu cũng không nhất thiết phải gọi tôi là học tỷ.
Trương Xảo Nhi nhìn Vu Thiên cười trả lời.
- Được rồi, Xảo Nhi đúng không, cô xem giờ cũng sắp đến cơm trưa rôi. Để cảm ơn sự giúp đỡ của cô với tôi, tôi muốn mời cô một bữa cơm nếu cô không ngại. Tất nhiên là tôi cũng không biết nhà ăn trong trưởng ở đâu, nên vẫn cần cô đưa tôi đi vậy.
Vu Thiên cười thân mật với Trương Xảo Nhi..
Trương Xảo Nhi cũng không biết tại sao từ lúc gặp lại Vu Thiên, cô dĩ nhiên vẫn giúp hắn đến bây giờ. Phải biết rằng chính bà con của cô, cô cũng chỉ dẫn đến ký túc liền rời đi, mà bây giờ cô chỉ mới gặp Vu Thiên một lần đã theo hắn tới tận phòng ngủ, còn giúp hắn thu dọn phòng nữa chứ, những chuyện lặt vặt này nếu là trước đây Trương Xảo Nhi sẽ không làm giúp ai hết.
Chẳng lẽ bởi vì Vu Thiên đẹp trai? Xác thực, Vu Thiên rất tuấn tú, nhưng Vu Thiên cũng không phải là nam sinh đẹp trai nhất mà Trương Xảo Nhi đã gặp qua. Là tôn nữ duy nhất của chủ tịch tập đoàn Trương thị, Trương Xảo Nhi ở các tiệc rượu hay vũ hội tư nhân cũng gặp qua không ít những người đẹp trai như vậy, thậm chí đơn thuần so diện mạo với Vu Thiên còn muốn đẹp trai hơn. Nhưng vì cái gì chính mình lại giúp Vu Thiên nhiều như vậy. Mà kì quái hơn nữa là sau khi Vu Thiên đưa ra lời mời mình ăn cơm, Trương Xảo Nhi thậm chí có một tia chờ mong. Đây là ý gì đây? Trương Xảo Nhi cũng không rõ ràng lắm.
Tuy không rõ ràng mọi chuyện nhưng mà phương thức mà Vu Thiên mời Trương Xảo Nhi rất đặc biệt, ý của hắn dường như là muốn nói cho Trương Xảo Nhi, nếu như cô không đồng ý đi cùng với tôi, thì tôi không thể nào tìm được nhà ăn kia, cuối cùng sẽ chết đói cho xem.
Vì lý do không để cho đồng học mới phải đói bụng, Trương Xảo Nhi đáp ứng lời mời của Vu Thiên, cười mang hắn bước về hướng nhà ăn trong trường. Mà tại lúc này, Vu Thiên lại nhận được điện thoại của Tần Thư Nhã, Tần Thư Nhã nói thủ tục nhập học đều xong xuôi, hiện đang cùng cô bạn Vương Đình đi đến nhà ăn, cô cũng muốn Vu Thiên mau tới đây.
Thế nên dưới sự dẫn đường của Trương Xảo Nhi thì Vu Thiên đã đến được nhà ăn của đại học Trung Hoa.
Đại học Trung Hoa là trường đại học nổi danh ở Đông Phương quốc, không chỉ có lực lượng giáo viên mạnh mẽ với một lịch sử lâu năm , đồng thời các phương diện khác cũng hoàn thiện tương xứng. Bao quát trong đó là ẩm thực hạng nhất. Trong trường đại học có đầu bếp nổi danh, ở chỗ này thậm chí có thể ăn tất cả các món ăn trong nước, cho nên rất nhiều sinh viên tại đây dưới tình huống bình thường buổi trưa sẽ không ra khỏi trường ăn cơm, mà sẽ giải quyết vấn đề cái bụng ở ngay trong trường. Cũng chỉ có như vậy, bọn họ mới có càng nhiều thời gian để tiến hành nghiên cứu học thuật cùng tìm hiểu kiến thức.
Qua thêm vài lần rẽ nữa thì khu nhà ăn to lớn của đại học Trung Hoa đã hiện ra dưới mắt Vu Thiên.
Từ phía xa nhìn lại mặt tiền nhà ăn và diện tích của nó, Vu Thiên có thể đoán được nhà ăn này chỉ có ba tầng lầu, nhưng có thể cùng lúc dung nạp hơn ngàn người , ở nơi kinh thành nơi tấc đất tấc vàng này, cũng có thể nói là đại thủ bút. Chỉ cần nhìn một mặt này, cũng có thể thấy được đại học Trung Hoa tại Đông Phương quốc xác thực có điểm độc đáo của nó.
Vu Thiên cùng Trương Xảo Nhi đi vào nhà ăn đại học Trung Hoa. Vừa mới đẩy cửa ra, lập tức bị vô số ánh mắt lướt qua một lần.
Nam anh tuấn suất khí, nữ tịnh lệ xinh đẹp, tổ hợp này lập tức khiến cho vô số bạn học đang dùng cơm trong đại sảnh kinh ngạc.
Thực ra thì không phải Trương Xảo Nhi không có ăn cơm ở chỗ này, mà bởi vì nguyên nhân gia thế của cô, cho nên bình thường cô tới chỗ này ăn cơm cũng không phải là ở đại sảnh lầu một, mà thường ăn ở lầu hai, với lại mỗi lần tới đây ăn cơm, trên cơ bản Trương Xảo Nhi đều là đi lối đi đặc thù, một lối đi khác của nhà ăn. Từ lối đó có thể trực tiếp lên lầu hai mà không cần qua lầu một, có thể nói đây chính là lần đầu tiên mà cô bước vào lầu một.
Cho nên khi vừa vào phòng ăn, cảm giác được ánh mắt của mọi người, Trương Xảo Nhi vẫn có chút không thích ứng.
- Ê Vu Thiên, chúng em ở đây này…
Tần Thư Nhã ở một bàn cách đó không xa hướng Vu Thiên hô to. Vu Thiên và Trương Xảo Nhi đột nhiên tiến vào nhà ăn, loại tổ hợp này thực sự gây cảm giác chấn động, cho nên Tần Thư Nhã hoặc ít hoặc nhiều cũng cảm thụ được cái gì đó, khi cô ngẩng đầu, liền thấy Vu Thiên, cho nên cô liền hô lên.
Tần Thư Nhã vừa kêu một tiếng này, lập tức đưa tới vô số ánh mắt của các "Sắc nam", vì vừa rồi Tần Thư Nhã mang mũ mà tiến vào nhà ăn, cho nên rất nhiều người cũng không chú ý đến cô, thế nhưng hiện tại Tần Thư Nhã vừa kêu một tiếng, lập tức khiến rất nhiều ánh mắt hướng về phía cô, càng nhiều bạn học mới phát hiện nguyên lai nơi này còn có một siêu cấp mỹ nữ khác.
Vu Thiên cũng nghe thấy tiếng kêu của Tần Thư Nhã, hướng về phía Tần Thư Nhã cười một chút, sau đó Vu Thiên liền nói với Trương Xảo Nhi ở phía saui:
- Bạn của tôi ở nơi này, không ngại thì cùng đi đi.
Nói xong cũng không đợi Trương Xảo Nhi tỏ thái độ, hắn cứ như vậy trực tiếp bước về phía Tần Thư Nhã .
Trương Xảo Nhi thật không ngờ Vu Thiên ở chỗ này cũng có bạn, nghĩ tới Vu Thiên mời mình đi ăn cơm, thế nhưng trước đó hắn cũng không có nói hắn cũng có bạn ở chỗ này, nhất thời một cảm giác mất mác sinh ra, Trương Xảo Nhi biết không phải Vu Thiên cố ý mời chính mình ăn cơm, liền sinh ra suy nghĩ rời đi. Nhưng khi cô thấy ánh mắt của các bạn học trong nhà ăn đều hướng về chính mình, Trương Xảo Nhi vô pháp lùi bước, mọi người tới nơi này là để ăn cơm, cô không thể vừa mới tiến vào phòng liền rời đi, cái này cũng không thể nào nói nổi nha. Ngẫm lại, Trương Xảo Nhi đành kiên trì đi theo phía sau Vu Thiên bước về phía bàn của Tần Thư Nhã.
- Vu Thiên không ngờ anh cũng rất nhanh nha, em với Vương Đình cũng mới tới thôi. Hì hì, mau tới đây ngồi đi, chắc là anh từ sáng tới giờ cũng mệt lắm nhỉ.
Lúc này Tần Thư Nhã đã thấy mỹ nữ Trương Xảo Nhi đi theo phía sau Vu Thiên, chỉ là cô còn chưa có nhận ra Trương Xảo Nhi chính là một trong bốn người phát sinh xung đột cùng chính mình tại Hạnh Phúc Gia Viên. Nhưng bất kể như thế nào, Vu Thiên vừa mới tới trường học đã quen được một mỹ nữ như thế, điều này làm cho trong lòng Tần Thư Nhã rất là khó chịu, cho nên cô bày ra một bộ dạng ôn nhu gọi Vu Thiên.
Tần Thư Nhã vừa nói ra những lời này với Vu Thiên, nhất thời mấy bạn học ở bên cạnh cô đều thở mạnh một cái, lại một mỹ nữ bị người khác bắt tới tay rồi.
Vu Thiên nghe Tần Thư Nhã nói cũng không có suy nghĩ nhiều lắm, hắn bước vài bước tới bên cạnh bàn của Tần Thư Nhã, đầu tiên là hướng về phía Vương Đình bên cạnh gật đầu, sau đó quay qua Tần Thư Nhã nói:
- Tôi giới thiệu cho cô một người, đây là học trưởng của chúng ta, Trương Xảo Nhi.
- Xin chào, tôi là Trương Xảo Nhi.
Trương Xảo Nhi nghe Vu Thiên giới thiệu chính mình, xuất phát từ lễ phép, nên mỉm cười vươn tay về phía Tần Thư Nhã.
- Cô…
Lúc này Tần Thư Nhã và Trương Xảo Nhi đứng gần nhau, vì vậy Tần Thư Nhã đã nhìn thấy rõ diện mạo cô, mặc dù nói ngày hôm nay Trương Xảo Nhi mặc quần áo khác so với ngày đó ở Hạnh Phúc Gia Viên, thế nhưng Tần Thư Nhã vẫn thấy Trương Xảo Nhi cho cô một loại cảm giác giống như đã từng quen biết.
- Cô cái gì chứ, thực ra thì hai người gặp nhau rồi, ở Hạnh Phúc Gia Viên đó.
Thấy Tần Thư Nhã còn đang ngẩn người, Vu Thiên lắc đầu, trí nhớ như thế nào lại kém như vậy, lúc này mới qua hai mươi ngày mà thôi, làm sao lại quên rồi. Thế nhưng Vu Thiên cũng không nghĩ đến, không phải ai cũng giống như hắn có trí nhớ biến thái như vậy.
- À, đúng rồi, cô chính là một trong những người bắt nạt tôi ở Hạnh Phúc Gia Viên.
Khi nghe được Vu Thiên nhắc nhở, Tần Thư Nhã liền nhớ tới sự việc hôm đó, Trương Xảo Nhi và mấy người bạn của cô ta muốn cướp lễ phục màu trắng của mình.
- Đúng thế, là tôi. Lần thứ hai xin được thay mặt bạn của tôi xin lỗi cô về chuyện lần trước.
Trương Xảo Nhi cũng nhận ra Tần Thư Nhã, nghĩ đến ngày đó mình cùng bằng hữu ỷ thế hiếp người, cô cũng cảm giác được sự xấu hổ.
Trương Xảo Nhi thành tâm xin lỗi, Tần Thư Nhã cũng không biết phải nói gì cho phải. Hơn nữa Tần Thư Nhã cũng không phải là kẻ thích làm khó người khác, tâm địa cô thực ra cũng rất thiện lương. Bây giờ thấy cử chỉ của Trương Xảo Nhi, cô liền nói:
- Được rồi, cô biết sai là được rồi, chuyện kia cứ cho qua đi nha. Làm quen một chút, tôi là Tần Thư Nhã.
Trương Xảo Nhi cũng thật không ngờ Tần Thư Nhã lại dễ nói chuyện đến như thế, cô cũng vội vã vươn một tay nói:
- Tôi là Trương Xảo Nhi.
Mọi người vào đâyđể ủng hộ diễn đàn thời kỳ khó khăn nào
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R