Lam y thiếu niên đang ngồi trong phòng. Thiếu niên cầm trong tay vân về chiếc nhẫn cổ. Chiếc nhẫn lóe ra ánh sáng nhàn nhạt. Hắn nhìn chăm chú vào chiếc nhẫn. Ngồi trên ghế đặt bàn tay lên bàn thiếu niên vân vê chiếc nhẫn mở miệng: “Lão nhân ngài còn không ra đi còn đợi đến bao giờ???”
“Sách tiểu oa nhi không ngờ linh hồn lại cường hãn như vậy nhận ra sự tồn tại của ta” Từ chiếc nhẫn một màn khói mỏng nhàn nhạt phát ra, làn khói tụ lại tạo ra một bóng ảnh mờ ảo. Một lão nhân tóc bạc hiện ra. Tiêu Viêm mỉm cười: “Có vẻ như mấy năm nay ngươi hút đấu khí cua ta không tệ lắm thì phải??”
“A, a...” Lão nhân lơ lửng trên không đỏ mặt nhìn về phía lam y thiếu niên. Lão nhân nhìn về phía thiếu niên mở miệng nói: “Dù sao cũng phải cảm ơn ngươi ba năm nay đã cung phụng ta!”
“Ta kháo...” Tiêu Viêm chửi lớn: “Lão nghĩ gì mà ở trong ba năm hút cạn đấu khí của ta về tới ba đoạn”
Lão nhân xấu mặt nhìn Tiêu Viêm: “A, a, tiểu oa nhi không ngờ ngươi bị ta hút đấu khí vậy mà thực lực vẫn còn mạnh như vậy. Hẳn là tu luyện một loại công pháp khác đi. Hơn nữa nhiều năm ta không nhận biết hẳn là công pháp ngươi đặc biệt hay là tại chiếc hộp kia đi! Hơn nữa ngươi cũng phải cảm ơn ta đây trong vòng ba năm nếu như không có việc ta hút đấu khí để ngươi trở thành phế vật sao tâm tính ngươi được như ngày nay...” Lão nhân đưa tay chỉ về chiếc hộp sắt nằm ở phía phòng của Tiêu Viêm. Tiêu Viêm lẩm bẩm: Lão nhân này cũng quá thông minh đi.
“Hừ” thiếu niên hừ lạnh một tiếng: “Lão nhân mặt dày không khỏi xấu hổ. Lão hút ba năm đấu khí của ta không khỏi dưới đấu vương đi!”
“Sách sách...” Lão nhân cười lớn vuốt vuốt râu của mình. Thiếu niên thầm nghĩ: Mặt dày lấy quái đâu ra râu mà vuốt. Bạch y lão nhân lại mỉm cười: “đúng là như vậy ta không ngờ tiểu oa nhi ngươi đấu khí lại nhiều như vậy!”
“Ta kháo...” Tiêu Viêm chửi lớn, ngón tay chỉ về phía bạch y lão nhân: “lão hút ba năm đấu khí của ta vậy mà lão còn dám nói... Giờ lão nên làm chút bùi thường đi!”
Lão nhân đang muốn lên tiếng thì lão hơi ngập ngừng, lão nhân lên tiếng: “Có người đến!”
“Cốp, cốp...” một âm thanh vang lên. Lam y thiếu niên bước ra mở cửa. Xuất hiện trước mặt hắn là một bạch y thiếu niên đang mỉm cười nhìn hắn. Lam y thiếu niên nghi hoặc hỏi: “Tứ đệ đệ đến tìm ta có việc gì không?”
Thiếu niên đi đên bàn ngồi nhâm nhi một chén trà hắn mở miệng nói: “Dược Lão sao người còn không xuất hiện đi?”
“Sách, sách...” Lão nhân từ trong chiếc nhẫn hiện ra. Hắn mở miệng nói: “Tiểu oa nhi sao ngươi lại có thể phát hiện ra ta?”
Bạch y thiếu niên cúi đầu nhìn về phía lão nhân lên tiếng: “Vân Dật ra mắt Dược Lão”
“Được rồi tiểu oa nhi đứng dậy đi” Dược Lão đưa tay ra. Vân Dật đứng lên. Dược Lão lên tiếng: “Hẳn ngươi sớm nhận ra lão phu đi!”
“Vâng” Vân Dật lên tiếng gật đầu khẳng định. Hắn nhìn về phía Tiêu Viêm rồi cúi xuống cung kính: “Mong Dược Lão nhận Tam ca ta làm đồ đệ truyền thụ cho huynh thuật chế thuốc.”
“Nga” Dược Lão đột nhiên ngạc nhiên nhìn về phía Vân Dật: “Sao ngươi biết ta là một luyện dược sư?”
Thấy vậy Vân Dật cũng không lấy làm hoảng hốt mở miệng: “Vân Dật biết chỉ có cường giả hoặc luyện dược sư có linh hồn cường đại mới có khả năng tạo thành linh hồn thể sau khi chết. Nếu như Vân Dật không đoán nhầm thì ngài hẳn là một luyện dược sư.”
“Sách sách...” Dược Lão cười lớn: “Không tệ không tệ, linh hồn ngươi cũng không hề yếu hơn hắn. Sao tiểu oa nhi ngươi có muốn bái ta làm thầy không?”
Vân Dật mắt mở to nhìn về phía lão nhân. Con mắt hắn không khỏi ánh lên sự mừng rỡ. Vân Dạt ngay lập tức quỳ xuống: “Vân Dật ra mắt lão sư...”
“A, a, không tệ” Lão nhân lại ra vẻ tiên phong đạo cốt bắt đầu vuốt râu.
“Crốp, crốp...” Âm thanh phát ra từ cửa phòng Tiêu Viêm. Lúc này mỏi người mới để ý. Một nhân vật đang đứng khoanh tay ở cửa. Trên miệng hắn đang nhai ngấu nghiến một quả giống như quả táo. Hắn đang ăn vô cùng ngon lành. Hắn nhìn về phía mọi người sau đó quay ra tiếp tục cắn một tiếng vào quả táo.
“Nga, làm sao có thể” Lão nhân lẩm bẩm trong lòng. Thiếu niên này nhìn hắn quả thực lão không rõ thực lực. Hơn nữa lão nhân giật mình vì hắn xuất hiện ngay gần mình mà mình không phát hiện.
“Ngũ đệ...”
“Bàn bạc xong?” Tiêu Kiếm nhìn về phía lão nhân: “Hẳn là Dược Lão đi...”
“Oa nhi thực lực ngươi phải hơn hẳn lão phu rồi” Dược Lão thở dài.
“Không tệ, thực lực của ta chắc tầm nhất tinh đấu thánh đi” Tiêu Kiếm gật gật đầu.
“Nga” mọi người hít lấy một hơi khí lạnh. Tiêu Kiếm lắc lắc đầu: “Ta cần Dược Lão giúp ta một chuyện đi!”
Dược Lão bây giờ lại trở lên cung kính: “Không biết ta có thể giúp gì tiền bối??”
“Thôi đi, ta cũng chỉ mới mười năm tuổi thôi! Lão nhân cho là ta già quá hay sao” Hắc y thiếu niên đang dựa ở cửa phất tay một cái. Hắn nhìn về phía Dược Lão. Hắn mỉm cười lên tiếng: “Tiên Nhi vào đi”
Từ ngoài một bạch y thiếu nữ tiến vào nàng cúi đầu, mỉm cười. Lão Nhân cũng có chút cảm khái trước vẻ đẹp của thiếu nữ. Tất nhiên chỉ là thưởng thức. Tiểu Y Tiên tiến đến cúi đầu hành lễ: “Tiểu Y Tiên ra mắt tiền bối”
Dược Lão quan sát một chút cảm khái trước Tiểu Y Tiên. Không ngờ nàng linh hồn lực lại cường hãn như vậy. Thực lực hẳn là tiến gần tiếp cận đại đấu sư đi. Mười bốn tuổi đã tiến tới đại đấu sư tính ra ở trung châu cũng coi là phượng mao lân giác. Nếu như lão nhân biết được không phải từ nhỏ Tiểu Y Tiên luyện công mà là cách đây mấy tháng hắn sẽ há hốc miệng lớn tiếng: “không thể nào!” Đặc biệt Dược Lão còn không phân biệt được thuộc tính mà Tiểu Y Tiên tu luyện. Hơn nữa lão cảm giác được công pháp này cực kỳ kỳ lạ như bao trùm vạn vật thế gian vậy
Dược Lão ngẫm nghĩ một chút: “Hẳn ngươi muốn ta nhận nàng làm đồ đệ!”
Tiêu Kiếm gật gật đầu. Luyện dược sư là ngành cao cấp nhất trên đấu khí đại lục. Người muốn trở thành luyện dược sư phải mang hai thuộc tính mộc và hệ hơn nữa còn đòi hỏi linh hồn phải cực kỳ cường đại. Thế nên nói luyện dược sư đúng là phượng mao lân giác. Mặc dù Tiểu Y Tiên đã có luyện đan thiên nhưng dù sao luyện dược sư có thầy vẫn hơn. Hơn nữa theo như Tiểu Y Tiên quan sát thì nhận thấy rằng hai bên luyện đan có chút khác biệt. Học được hai cách luyện đan hẳn là thu được nhiều kinh nghiệm hơn. Nghĩ đến đây Tiêu Kiếm mới đề ra điều này.
“Không phải nàng ta là ách nan độc thể sao” Vân Dật đột nhiên lớn tiếng.
“Cái gì” Dược Lão há hốc miệng. Tiểu Y Tiên thì nheo mắt nhìn về phía Tiêu Vũ Vân Dật. Tiêu Kiếm lên tiếng: “trước là thế còn giò là khac rồi”. Tiêu Kiếm đánh ánh mắt về phía TIểu Y Tiên. Tiểu Y Tiên gật đầu hiểu ý. Từ trong tay Tiểu Y Tiên xuất hiện một bạch sâm ngân hỏa. Bạch sâm ngân hỏa tràn ra làm cho người ta có cảm giác sinh co suy yêu.
“Chẳng lẽ là dị hỏa” Dược Lão lẩm bẩm: “Nhưng theo như bảng dị hỏa đâu có loại dị hỏa này.”
Tiêu Viêm lên tiếng: “Đệ chuyền cho nàng công pháp tu tiên” Tiêu Kiếm nghe thế thì khẽ gật đầu.
“Công pháp tu tiên?” Dược Lão cùng với Vân Dật nghi hoặc hỏi. Tiêu Viêm bắt đầu giải thích. Nghe xong hai người há hốc cả miệng. Dược Lão cảm thán: “không ngờ trên đời này lại có công pháp thần kỳ như vậy.”
“Được rồi không để lão phải chịu thiệt!” Nói đến đây từ mi tâm Tiêu Kiếm bắn thẳng vào linh hồn Dược Lão. Dược Lão hơi run lên, chưa kịp đề phòng đã bị ánh sáng ngấm vào. Tiêu Kiếm mỉm cười: “Nhớ tiêu hóa hết đấu khí thành năng lượng linh hồn thể hoặc thoát hết đấu khí tu luyện công pháp này. Nếu không ta không đảm bảo có gì an toàn”
“Đây là công pháp...” Dược Lão run run. Từ trong đâu lão hiện ra một công pháp với tên: “Van quỷ thanh tiên” công pháp tu luyện đặc biệt cho quỷ tu. Mà loại công pháp này yêu cầu phải đặc biệt dành riêng cho linh hồn thể. Mà dược lão lại là linh hồn thể cực kỳ thích hợp. Nói đến đây dược lão bắt đầu nhắm mắt tiêu hóa đống công pháp này. Lão nhân mở mắt lẩm bẩm miệng: “Công pháp này quá cao thâm đi.”
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Lúc này tại sau núi, Tiểu Y Tiên bắt đầu cùng với Tiêu Viêm, Vân Dật bái Dược lão vi sư. Dược Lão lần này khá vui mừng không ngờ từ nay hắn cũng không cần nhờ việc hút đấu khí mà sống. Công pháp kia cũng quá thần kỳ đi. Công pháp chia làm hai loại. Một là tu luyện tăng lên linh hồn thông qua việc hấp thụ thiên địa linh khí. Thứ hai là một bộ công pháp linh hồn công kích. Dược Lão qua nhiều nơi cũng gặp nhiều loại đấu kỹ nếu như hắn không nhầm thì đấu kỹ này không biết có phải là đấu kỹ thiên giai không nữa vì thấy đấu kỹ mạnh hơn địa giai nhiều. Mặc dù đây là đánh giá chung của Dược Lão.
Lão nhân lấy ra một cái đỉnh màu đen ngòm. Tiêu Vũ Vân Dật ngạc nhiên lên tiếng: “Đây là...”
Dược Lão bắt đầu giải thích: “Đây là hắc ma đỉnh một trong thiên bảng đỉnh. Là thứ mà nhiều luyện dược sư thèm muốn. Sách, sách... tính ra cái hắc ma đỉnh của ta cũng đứng hàng thứ mười một đi.” Dược Lão tự hào lên tiếng.
Tiểu Y Tiên từ trong tay cũng xuất ra một cái đỉnh. Không giống như đỉnh của Dược Lão, đỉnh của Tiểu Y Tiên có ba chân tạo thành gọng kiềng, Ở bên trên có chín cái lỗ. Bên mạch chung quanh là đồ họa của đông phương đặc biệt còn dưới mấy cái lỗ đỉnh là đồ án ngũ hành cùng ngọn lửa. Dược Lão há hốc mồm nhìn đỉnh của Tiểu Y Tiên: “đây là..., chẳng lẽ cũng là một trong thiên bản đỉnh nhưng sao ta chưa từng thấy” Tiêu Viêm cùng với Vân Dật cũng ngơ ngác nhìn chiếc đỉnh.
Tiêu Kiếm lên tiếng: “Nàng lấy đâu ra chiếc đỉnh này vậy???”
“Ta không biết” Tiểu Y Tiên lên tiếng: “Lần trước công pháp nàng cho ta ta đã thấy nó rồi!”
“Ngũ đệ chiếc đỉnh này có lai lịch gì?” Tiêu Viêm cùng với Vân Dật lên tiếng.
“Tam vị chân hỏa đỉnh bản nâng cấp” Tiêu Kiếm nhàn nhạt trả lời: “Các người dù sao cũng là Hoa Hạ lên cũng biết Thái thượng lão quân” Nghe vậy thì hai người gật đầu. Tiêu Kiếm lại tiếp tục nói: “Nếu ta nhớ không nhầm thì chiếc đỉnh này là bản do thái thượng lão nhân kia nâng cấp lên thành cái này. Chậc không ngờ Tiểu Y Tiên lại thu được thứ này. Thảo nào tên Nguyên Thủy Thiên tôn hận ta đến thế?”
“Nga” Vân Dật há mồm lên tiếng: “Ngươi quen biết Nguyên Thủy Thiên Tôn và Thái thượng lão nhân?”
“Việc này để sau nói đi” Tiêu Kiếm gạt tay phủ định.
Dược Lão trong tay bắt đầu xuất hiện một ngọn lửa màu bạc. Bạch sâm ngân hỏa màu có hơi khác so với bạch sâm ngân hỏa của Tiểu Y Tiên. Bạch sâm ngân hỏa vừa xuất hiện thì cả khu vực đều nóng lên. Trong đó ẩn ẩn còn phát ra lành lạnh. Dược Lão nhìn trong tay ngọn lửa khuôn mặt có chút tự hào.
Tiêu Viêm nghi hoặc: “Lão sư, hẳn đây là dị hỏa?”
“Sách, sách, tiểu oa nhi tâm nhãn không tệ” Dược Lão mỉm cười nhìn về phía mọi người: “Lửa này tên gọi là Cốt Linh lãnh hỏa” Nói đến đây Dược Lão bắt đầu giới thiệu dị hỏa bảng.
Hai mươi ba: Huyền hoàng viêm.
Hai mươi hai: Vạn thú linh hỏa là một loại ngọn lửa mơ hồ hiện lên hình ảnh của vạn thú
Hai mươi mốt: Lục đạo luân hồi viêm, nó chỉ tồn tại trong luôn hồi, phải là viêm nhân nhưng miện dùng luôn hồi lực, lục đạo chi hồn, theo truyền thuyết nó làm một vị đấu tông nhảy lên đấu tôn vì vậy mang biệt danh luôn hồi tôn giả.
Hai mươi hai: Long phượng diễm truyền thuyết sinh ra do long cùng phượng tạo lên mà tạo ra đời sau long phượng diễm. Tuy chỉ là thú hỏa nhưng lại địch nổi dị hỏa.
Mười chín: Thanh liên địa tâm hỏa danh như ý nghĩa tồn tại trong tâm dung nham của núi lửa, sông ở chỗ sâu, trai qua vô số lần trui luyện áp súc mà thành... mười năm thành linh, trăm năm thành hình, ngàn năm thành liên, đại thành lúc có màu thanh sắc với danh hiệu thanh liên hỏa cũng với tên gọi khác thanh liên địa tâm hỏa, ở gần núi lửa có thể dẫn động núi lửa phun trào tạo nên thiên địa hủy diệt lực lượng
Mười tám: Lôi phong nộ diễm ra đời trong tam đại năng lượng lôi, phong, hỏa giao nhau mà hình thành, ngọn lửa này cực kỳ cuông bạo có khả năng thay đổi khí trời.
Mười bảy: Hỏa sơn thạch diễm trải qua nham tương trui luyện mấy vạn năm hình thành
Mười sáu: Hỏa vân thủy diễm, ngọn lửa có hình hỏa vân, ngọn lửa có thần kỳ năng lượng của thủy thuộc tính.
Mười lăm: Hải tâm diễm ngọn lửa màu lam đậm có năng lực cực kỳ huyền diệu, trong lúc bốc lên ngọn lửa giống như sóng gợn một loại cực kỳ bắt mắt.
Mười bốn: Vẫn lạc tâm viêm hỏa ro tâm sinh, thối khí luyện cốt. Được xưng tu luyện tác tệ khí, có thể tăng nhanh tu luyện. Một khí thành công luyện hóa Vẫn Lạc Tâm Viêm xong thì ngày đêm nó sẽ giúp cơ thể ngươi tu luyện đấu khí gần giống như nếu như không tu luyện cũng đạt được hiệu quả. Vị vậy nó gần giống như ăn gian vậy
Mười ba: Quy linh địa hỏa hình dạng như cự quy, cả người bén ngọn hỏa thứ, trong miệng lớn răng nang giống như đao phong.
Mười hai: Cửu long lôi cương hỏa bị Phần viêm cốc lấy làm truyền thừa mấy trăm năm, các đời cường giả đánh xuống tại hỏa chi bản nguyên ấn ký, mà muốn xóa sách ấn ký này thì phải tu luyện Phần viêm cốc trấn cốc công pháp Thanh minh u viêm quyết. Nếu không dù lấy được nó cũng đừng hy vọng sử dụng được. Ngân sắc hỏa diễm, khí lửa bốc lên ẩn ẩn trong đó có chín con hỏa sắc ngân long, ở ngọn lửa bên trong xuyên qua mà đi. Dị hỏa bên trong có long uy lên có tác dụng trấn nhiếp linh hồn.
Mười một: Cốt linh lãnh hỏa cực hàn cùng cực nhiệt hai loại kết hợp tạo nên hỏa diễm. Chỉ hình thành trong vòng một trăm năm khi nhật nguyệt giao thời thì mới có thể sản sinh.
Mười: Cửu u phong viêm ra đời với cực âm sâu bên trong vô ận vực sâu, ở nơi âm phong không ngừng nghỉ, dị hỏa có khả năng phát ra cương phong mãnh liệt. Hỏa diễm trong đó ẩn chứa tiếng gió truyền ra, mà tiếng gió này khi truyền vào tai người làm cho người ta cảm giác phiền não.
Chín: Tam thiên diễm viêm hỏa được xưng Tam thiên inh không diễm viêm, màu tử hắc sắc, thành hình với tinh không, có thể hấp thu tinh thần ánh sáng không ngừng trở nên cương đại. Lúc nó thành hình, trời giáng ngân hỏa, ngàn dặm đất như sa mạc, đêm ngày không phân biệt được, tinh không không rõ. So với các loại hỏa diễm nó sinh ra có vẻ lâu đời hơn lên coi là linh trí cao cấp dù có tìm được muốn bắt nó cũng là cực kỳ khó khắn. Loại hỏa diễm này có một năng lực đặc biệt đó là tin đồn trong “Tam thiên tinh thần thể chất” một số người có được dị hỏa này mệnh danh “Bất tử thể”
Tám: Hồng liên nghiệp hỏa có màu đỏ thẫm. Ngọn lửa rất đẹp khi ngọn lửa bay lên sẽ hình thành màu đỏ hỏa liên
Bảy: Cửu U kim tổ viêm hiện thuộc về viêm tộc đã cùng hỏa sơn thạch diễm của Viêm tộc dung hợp tạo thành tân dị hỏa. Đấu với Kim đế đốt thiên viêm không rơi xuống hạ phong.
Sáu: Bát hoang phá diệt diễm cũng là dị hỏa cao cấp nhất của Viêm tộc, có đặc biệt ấn ký. Ngọn lưa này hình thành một đôi cánh dài trăm trượng bá đạo tuyệt luôn.
Năm: Sinh linh chi diễm ngọn lửa giống như chất lỏng màu xanh lá cây, khí đón gió nó tăng vọt trong đó khi ngọn lửa tản mác đi. Mọi loại dược liệu sinh cơ bừng bừng phát triển, tràn ngập ra sinh mệnh lực làm cho người ta phải giật mình. Thường thì dị hỏa là tràn ngập phá hoại lực chỉ duy nhất ngọn lửa này lại tràn ngập sinh cơ bừng bừng. Nghe nói chỉ cần ngọn lửa khếch tán ra ta đem hạt giống dược liệu đầu nhập trong đó chúng sẽ nhanh chóng nảy mầm và phát triển. Nghe nói người có được loại lửa này ngọn lửa còn tăng phúc thọ mệnh dài lâu. Chỉ có điều nó không phải ngọn lửa thiên vè chiến đấu.
Bốn: Kim đế đốt thiên viêm tuy không bá đạo như Tịnh liên yêu hỏa chính là truyền thừa của Cổ tộc. Kim đế đốt thiên viêm nhưng được sinh là dị hỏa có thể đốt cả đấu khí. Nghe nói năm xưa một vị cường giả dùng nó đã thiêu đốt ra một mảnh không gian do chính đấu thánh tạo ra.
Ba: Tịnh liên yêu hỏa được mệnh danh tịnh hóa mọi vật trong trời đất. Bất kỳ dị hỏa bị dính vào đều đều bị tịnh hóa thành một điểm hư vô uy lực cực kỳ kinh khủng. Loại dị hỏa này trong thiên địa cực kỳ hiếm thấy tựa chỉ có một đóa tồn tại. Theo ghi chép thì song nguyệt đồng hiện, cửu tinh nhất thể, thiên địa triều tịch, yêu hỏa hàng thế. Năm đó nó nhận được truyền thừa của tịnh liên yêu thánh là mộng yểm thiên vụ làm cho cả tòa thành trăm vạn người như đã sống trong ảo cảnh cả trăm năm.
Hai: Hư vô thôn viêm hỏa này sống trong hư vô, vô tướng có thể tim ra, vô hình nắm bắt là một loại kỳ dị tồn tại. Hư vô thôn viêm được xưng thôn phệ vạn vật, có khả năng cắn nuốt vạn năng, giữa thiên địa chỉ le que vài đồ có thể chống lại năng lực cắn nuốt của nó
Thứ nhất: hồn đổn thánh đỉnh là lúc khai thiên tích địa nhục dục ra cùng sinh ra với hỗn độn thánh diễm.
Dược Lão lại tiếp tục nói: “Năm đó vì thành công lấy được nó nhưng là ta ở nơi không có mặt trời tối tăm trong tám năm trời chờ đợi. Mà một khắc hấp thu mặc dù là chuẩn bị chu toàn vậy mà thiếu chút nữa bị vật này đốt thành tro bụi...”
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Nói đến đây Dược Lão nhìn về phía bạch y thiếu nữ thở dài cảm khái: “Haizz, không ngờ tiểu nữ oa lại có thể có được dị hỏa”
“Lão sư ngài đừng nói vậy” Tiểu Y Tiên an ủi: “Của ta không phải dị hỏa mà nó do công pháp sản sinh ra”
“Nga” Hai người Dược Lão và Vân Dật kinh ngạc nhìn về phía TIểu Y Tiên. Dược Lão há hốc mồm: “Thật do công pháp sinh ra?” Nghe thấy vậy Tiểu Y Tiên gật đầu.
“Lạ lắm sao?” Tiêu Kiếm lên tiếng bất quá hai người nhìn về phía hắn im lặng không nói gì. Tiêu Kiếm bắt đầu hơi nghiêng đầu lên trời trong lòng tính toán: “A, a... thật giống như thiên hỏa?”
“Thiên hỏa?”
“Ân” Khẽ gật đầu một cái Tiêu Kiếm bắt đầu nói về những loại thiên hỏa trong đó mà hắn biết.
Thứ nhất: “hỗn độn hỏa” được xưng vạn vật không gì không thể đốt. Có cả uy lăng đốt cháy thời không. Ngay đến hỗn độn thánh thể của thánh nhân cũng không thể chống đỡ. Nó bá đạo tuyệt luôn. Ngươi lắm giữ nó hiện nay là Hồng Quân lão tổ. Sức mạnh đấu ngang với thánh quang của thượng đế không phân cao thấp.
Thứ hai: Tam vị chân hỏa mệnh danh sau hỗn độn hỏa có thể thiêu cháy vạn vật duy chỉ có không gian và thời gian cùng thánh nhân thân thể là không thể đốt. Trong đó cái đỉnh của Tiểu Y Tiên cũng là một vật nó không thể đốt. Nó hình thành ra ba loại hỏa diễm Thái Âm, Thái Dương, Thái Hư chân hỏa hợp thành.
Thứ hai: Hỏa long địa ngục. Sở sinh khi hỏa long vẫn táng tại địa ngục thứ mười tám. Khi linh hồn cùng lửa địa ngục kết hợp mà sinh ra linh trí. Có khả năng đốt cháy linh hồn từ bên trong.
Thứ tư: Cực Dượng chân hỏa cùng Cực Âm chân hỏa đứng thứ ba
...
Thứ mười: Thái Âm chân hỏa cùng Thái Hư chân hỏa, Thái Dương chân hỏa đứng ở đây. Ba loại hỏa diễm tương sinh tương khắc nhau. Thái Âm chân hỏa khắc Thái Hư chân hỏa, Thái Hư khắc Thái Dương, Thái Dương khắc Thái Âm.
...
Tiêu Kiếm lại tiếp tục nói: “Ngoài ra còn có rất nhiều loại như diệt thế lôi viêm sinh ra từ hắc lôi hay cửu âm hàn diễm sinh ra ở nơi cực băng...”
Tiêu Kiếm kể hàng loạt các loại hỏa ra mọi người ai lấy đều tràn ngập sự ngạc nhiên. Dược Lão là còn không thể tin được, những loại lửa này không ngờ lão nhân chưa thấy bao giờ. Nhưng là Tiêu Viêm cùng Vân Dật cũng không quá kinh ngạc.
Trong tay Tiêu Kiếm lại bùng lên ngọn lửa màu kim sắc giống như mặt trời ban mai làm cả phòng như hỏa lò. Tiêu Kiếm lên tiếng: “Tam ca huynh cũng biểu diễn chút”
“Ân” Khẽ gật đầu Tiêu Viêm trong tay xuất hiện trong tay một ngọn lửa màu huyết sắc xuất hiện. Khi nó xuất hiện mang đến mọi người cả máu huyết sôi trào chỉ duy có Dược Lão không ảnh hưởng. Bất quá lão nhân lại hét lớn: “lại là dị hỏa nhưng sao ta chưa từng thấy bao giờ??”
Tiêu Kiếm lên tiếng: “Nếu so về công pháp thì tu luyện càng lâu uy lực hỏa diễm càng mạnh. Hỏa diễm của ta gọi là Cực Dương chân hỏa đứng hàng thứ tư nhưng là nó tăng lên theo thực lực tất nhiên là bây giờ nó cùng đã khá mạnh rồi lên uy lực mới như vậy. Còn của tam ca là Viêm Hoàng chi huyết hỏa, có sức đốt cháy mãnh liệt nó khi sử xuất ra còn làm máu huyết thân thể định nhân sôi trào làm giảm sức mạnh cũng như quấy rối địch nhân. So với ngọn lửa của ta khi đại thành nó sẽ mạnh hơn chút xíu” Tiêu Kiếm lại hướng về phía Tiểu Y Tiên: “ta không biết ngọn lửa của nàng là gì bất quá nếu so về hàng và khả năng tiến hóa nó sẽ có khả năng mạnh hơn tam vị chân hỏa”
“Thật, thật sao??” Tiêu Y Tiên mừng rỡ. Thấy vậy Tiêu Kiếm mỉm cười gạt đầu về phía Tiểu Y Tiên một cái.
Tiêu Kiếm lên tiếng: “Giờ Dược Lão dạy chế thuốc được rồi chứ?”
“Nga” Từ trong giấc mộng Dược Lão mới mở miệng tỉnh dậy. Tiêu Kiếm thở dài lắc đầu: “Nếu như không phải Tiểu Y Tiên cùng Tiêu Viêm ca ca thân thế chưa có hay nói đúng hơn là thủy thuộc tính ta nhất định không cho họ đi học cái ngàng luyện đan vớ vẩn này đâu”
“Ca” Dược Lão tái xanh tái mét mặt: “Không biết vì sao tiểu ca lại coi rẻ Luyện Dược sư như vậy?”
Tiêu Kiếm lắc lắc đầu: “Không phải ta coi rẻ mà là vốn đại lục này không có một vị luyện dược sư ra hồn”
Dược Lão mặt tái xanh tái mét cắn cắn hàm răng nói ra: “Mong tiểu hữu hãy cho lão phu biết rõ? Dù sao tiểu hữu cũng không lên nhục mạ luyện dược sư như vậy. Tiểu hữu không sợ là công địch của luyện dược sư toàn đại lục sao?”
Tiêu Kiếm thở dài: “Chắc các ngươi chưa nghe đến dược tề sư?”
Mọi người đều gật đầu. Tiêu Kiếm lại tiếp tục kề về dược tề sư. Nói đến đây Tiêu Kiếm thở ra một hơi: “Nhớ năm xưa ta nhưng là không ngờ có thể thắng được Thái thượng lão quân trong việc luyện đan a...”
“Nga” Tiêu Viêm lên tiếng: “Vậy ngươi điều chế ra dược tề gì vậy”
Tiêu Kiếm nhớ lại lúc đó hắn lên tiếng: “Vĩnh hằng bất tử dược tề. Có thể làm cho con người sau khi uống trở lên thanh xuân vĩnh trú bất tử bất diệt trừ khi bị người giết.” Nói đến đây Tiêu Kiếm lau mồ hôi trên trán: “Lần đó thật nguy hiểm sau khi ta điều chế ra loại thuốc đó suýt nữa thì bị thiên phạt hút chết”
Nhìn ánh mắt của mọi người nhìn hắn đều nghi ngờ không tin. Tiêu Kiếm lên tiếng: “Các ngươi không tin ta hả???” Thấy thế mọi người đều gật đầu. Tiêu Kiếm tức giận từ trong nhẫn trữ vật không gian lấy một bình thủy tinh trong đó màu hơi hồng hồng: “Các ngươi thử xem”
Dược Lão cầm lấy bình thủy tinh mở ra thì một mùi hương lồng nặc tràn ra. Hơn nữa trong đó còn cực kỳ lồng đậm linh khí cùng năng lượng. Dược Lão giật mình: “nó ngang với thất phẩm đan dược còn ẩn ẩn so với bát phẩm đan dược sơ kỳ” Dược Lão nhìn về phía Tiêu Kiếm mặt đầy cổ quái: “Từ đâu ngươi có thứ này?”
Tiêu Kiếm lên tiếng: “Nó tên là Tẩy Kinh Phạt Tủy siêu dược tề. Vì sao ta nói vậy là vì nó mạnh hơn so với dược tề người khác từ ba đến bốn thành. Tác dụng của nó là tẩy kinh phạt tủy khiến cơ thể người toàn bộ loại bỏ tạp chất không những chỉ cơ thể mà còn năng lượng trong đó đấu khí cũng có khả năng loại bỏ thành phần tạo chất. Tác dụng khác là mở rộng kinh mạch thường là 2-3 lần còn tùy vào khả năng hấp thụ người sử dụng. Và tất nhiên nó do ta chế tạo ra rồi”
“Choang” Dược Lão bất cẩn há hốc mồm đánh vỡ chiếc bình. Mọi người đau lòng nhìn về chiếc bình rơi xuống đất mà không kịp cứu. Dược Lão nhìn thiếu niên trước mặt giờ không phải hình dung hắn là yêu nghiệt nữa mà là biến thái, biện thái một cách cực kỳ biến thái. Thiên phú ngất trời cùng với khả năng chế thuốc thật bá đạo. “A” đột nhiên lão nhân nhớ lại dược tề vừa rồi hắn xấu hổ nhìn mọi người: “Thật xin lỗi”
Tiêu Kiếm phất tay: “không sao!”
“Tứ đệ thật không sao nhưng nó là gần bát phẩm đan dược a” Tiêu Viêm lên tiếng.
“Không có gì, nếu đủ dược liệu ta có thể chế lạo cao cấp hơn. Với thực lực hiện tại chế loại cấp mười cũng có khả năng thành công” Tiêu Kiếm nhếch miệng cười về phía Dược Lão.
“A” Dược Lão há hốc miệng nhìn hắn.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Tiêu Kiếm cùng mấy người như đang cùng ngỗi xuống quan sát Dược Lão. Dù sao cũng là thử luyện cấp thấp đan dược. Mặc dù Tiêu Kiếm là ngoại nhân nhưng mà Dược Lão cũng không ngại cho hắn ở. Mặc dù Dược Lão không biết đó cũng chẳng qua là trung phẩm mà thôi. Chỉ có công pháp mà những người thân hắn mang đều cao nhất. Như Tiêu Viêm là mang ba loại tăng linh hồn luyện thể tăng tu vi. Dù sao Tiêu Viêm năm nay mới mười năm tuổi đã là Kim đan đỉnh nếu tính trong tu chân giới cũng là cao ngất.
Có lẽ tính ra mấy ngày nữa suy nghĩ kỹ một chút thì lên giúp Tam ca tăng nhanh tốc độ đánh vào Ma Anh kỳ( Tiêu Viêm tu ma không phải tu chân). Lẩm bẩm một câu. Hắn thở dài một cái nhìn Dược Lão đang vận khởi trong tay.
Trong tay Dược Lão cầm ba cây lam diệp thảo, hai gốc tẩy cốt hoa cùng với vài viên mộc hệ cấp một, cấp hai, cấp ba. Dù sao không có việc gì thì Tiêu Kiếm cũng tiến cống cho gia tộc một chút đơn thuốc giúp mấy tên ngu xuẩn trong gia tộc tăng tiến tu vi.
Dược Lão trong tay ngọn lửa trăng xuất hiên, đem bỏ ba ngọn dược liệu này vào trong dược đỉnh.
“Xuy xuy...”
Dược liệu bắt đầu bị ngỏn lửa thiêu đốt, từ trong dược liệu chảy ra một dòng chất lỏng màu đỏ nhàn nhạt. Trong đó nó ẩn chứa năng lượng cuồng bạo. Mọi người đang tập trung chú ý quan sát. Một đám tàn đen bị Dược Lão tay huy động đem nó cuống khỏi dược đỉnh.
Dược Lão lại tiếp tục bỏ thêm hai cây tẩy cốt hoa vào bên trong. Hai ngọn thảo dược đầu nhập trong đó hình thành một dồng chất lỏng màu xanh nhạt. Dòng chất lỏng chảy về phía dịch thể màu đỏ. Hai nguồn chất lỏng hơi va chạm phát ra tiếng: “xuy, xuy...” không ngừng. Sau một lúc chúng hòa trộn tạo thành một dịch thể mới. DỊch thể này không phải có lần lộn màu xanh đỏ mà là màu trăng trong như keo một dạng.
Dược Lão mỉm cười dùng viên mộc ma hạch cấp một đầu nhập vào bên trong. Ngọn lửa màu bạc bao lấy viên mộc ma hạch rất nhẹ nhàng. Nhiệt độ không phải đột ngột tăng mạnh mà tăng rất từ từ. Nếu như tăng mạnh nhiệt độ thì mộc ma hạch ngay lập tức sẽ vỡ vụn. Điều này chứng tổ Dược Lão không hỏ cực kỳ cao. Từ mộc ma hạch chảy ra một chất lỏng màu xanh lá cây. Hai chất lỏng đụng nhau.
“Bang, bang...”
Hai nguồn chất lỏng va chạm phát ra tiếng kêu khá là nhẹ. Dược Lão lại tiếp tục huy động đôi tay. Lão nhân quát khẽ: “thành”. “Bang...” âm thanh vang lên, xuất hiện trước mặt mọi người là một dịch thể màu lam đậm. Dược Lão trong tay lúc này đã cầm sẵn một chiếc bình ngọc. Lão nhân lấy tay huy động một nguồn linh hồn cực lớn bao bọc lấy dịch thể. Dịch thể theo tay huy động tiến vào trong bình ngọc. Lão nhân mỉm cười nhìn về phía mọi người.
“Thành rồi sao sư phụ?”
“Ân” Dược Lão khẽ gật đầu: “Tiên Nhi chỉ ở đây ngươi có dược đỉnh ngươi thử tập luyện xem. Tuy trúc cơ linh dịch là nhị phẩm đan dược nhưng ta thấy ngươi hẳn đã từng luyện dược rồi.” Linh hồn dược lão khá là cường đại lên cảm giác được trên người Tiểu Y Tiên có mùi của luyện dược sư tuy không quá lồng(người hay tiếp xúc với luyện dược sẽ có mùi này)
“Vâng lão sư” Tiểu Y Tiên cung kính lễ phép.
Tiêu Kiếm lấy ra một dược đỉnh loại nhỏ gồm bốn hỏa khẩu. Dược đỉnh này chính thức là dược đỉnh dành cho luyện dược sư cấp bốn. Trong đó có khảm đổ hình một con ưng màu đỏ. Tiêu Kiếm lên tiếng: “Cái này cho Tam ca” hắn đột nhiên quay sang nhìn về phía Vân Dật: “Xin lỗi, ta không biết ngươi sẽ ở đây lên chưa kịp chuẩn bị”
Vân Dật mỉm cười: “Không sao!!”
Tiêu Viêm tới vỗ vỗ vai Vân Dật lên tiếng: “Được được rồi ngươi dùng chung với ta đi...”
Dược Lão bắt đầu quay ra dạy cho hai người bắt đầu luyện chế nhưng dịch thể dược chưa đến cấp một.
Sau khi luyện xong một loại dược liệu có tên là Ngưng huyết tán. Dược Lão đột nhiên quay về phía Tiêu KIếm thấy trong tay hắn xuất hiện một ngọn lửa màu kim sắc. Hơn nữa nó đang chia làm ba phía bao bọc lấy ba lam diệp thảo, hai tẩy cốt hoa cùng với một viên mộc hệ. Ngọn lửa như không trở ngại nhanh chóng đốt cháy dược thảo chảy ra một dịch thể. Tiêu Kiếm phất tay lên cho cả ba áp súc vào với nhau. “Bang...” một chất lỏng màu lam hơn nữa còn hình thành đầy linh khí bao quanh cảm giác còn tốt hơn Dược Lão luyện một chút.
“Quái vật a, quái vật a...” Mọi người nhìn hắn với con mắt kinh hãi chỉ duy có Tiểu Y Tiên không để ý đang hết sức tập trung vào luyện dược.
“Thành” Tiểu Y Tiên trong dược đỉnh xuất hiện lam dịch thủy so với Tiêu Kiếm luyện ra cao hơn không kém. Tiểu Y Tiên dùng dịch thủy thu chúng vào bình nhanh ôm lấy Tiêu Kiếm: “Lão công, Ta có giỏi không???”
Tiêu Kiếm bị nàng bá cổ suýt nghẹn cả cổ nhìn Tiểu Y Tiên thở ra hổn hển: “Được rồi người thật giỏi a, không hổ là tiểu lão bà của ta!”
“Hừ, ta không phải tiểu lão bà” Tiểu Y Tiên hừ lạnh.
“Nga” Tiêu Kiếm tròn mắt: “Nàng không phải tiểu lão bà?”
“Hừ, ta là đại lão bà” Tiểu Y Tiên khẳng định nhìn về phía Tiêu Kiếm.
“Được rồi, được rồi nàng là đại lão bà” Tiêu Kiếm thở dài.
Dược Lão mỉm cười nhìn về phía TIểu Y Tiên trong lòng vô cùng vui mừng. Đồ đệ này không những tâm tính nương thiện còn là thiên phú luyện dược cực cao. Nhớ đến đây hắn mới để ý đến hai tên đồ đệ khác. Nói về Tiêu Viêm thiên phụ khá mạnh có vẻ nhỉn hơn Tiểu Y Tiên một chút. Có lẽ là do linh hồn lực của Tiêu Viêm khá mạnh rồi. Duy chỉ có Tiêu Vũ Vân Dật là hơi kém. Nhưng điều kỳ lạ là cứ hễ đan dược do Tiểu Y Tiên luyện chế đều có linh khí mạnh hơn so với người khác luyện cao hơn ba đến bốn thành. Điều này làm Dược Lão khá là ngạc nhiên.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Qua mấy trận kinh hoàng cùng thiên phú luyện dược cả mấy tên quái thai này, Dược Lão mới ngẩn ra một hơi. Nhìn ba tên học trò luyện dược thiên phú không tệ. Hắn ngước nhìn về phía Tiêu Kiếm thấy hắn trong tay vẫn cầm một miếng bánh dựa vào cột đưa lên miệng cắn. Dược Lão thầm nghĩ nếu hắn là đệ tử mình thì thật là tốt? Ài sao ta có thể làm lão sư của hắn được chứ. Dược Lão thở ra một hơi.
Tiêu Vũ Vân Dật khá là ngạc nhiên về thân phận Tiêu Kiếm. Đến nay Tiêu Viêm mới đem giản lược chuyện của Tiêu Kiếm hắn là một người tu chân trước kia của phương Tây du ngoạn đến phương Đông nhận được truyền thừa. Đây cũng là lý do Tiêu Kiếm đưa nói cho Tiêu Viêm điều này Tiêu Viêm cũng chỉ ngắn ngủn kể lại tóm tắt. Tiêu Vũ Vân Dật sau đó gật đầu.
Vân Dật bắt đầu ngồi tu luyện. Hắn tu luyện nhưng lại là Hóa long quyết công pháp tu tiên cũng tính là cao giai của long tộc. Nhìn sơ Tiêu Kiếm cũng biết nhưng quá không để ý. Hiện nay địa cầu linh khí càng ngày thưa thớt lên Vân Dật mặc dù có thân hình người nhưng thực lực không cao lên Tiêu Kiếm có thể hiểu.
Linh khí từ tự nhiên hình thành trong tự nhiên tương tự với một số loại mà pháp các thứ cũng là như vậy. Một số loại cây cối linh dược có khả năng hấp thụ năng lượng loại này rồi sau đó lại thả ra một lượng năng lượng tương tự nhưng với lồng độ cao hơn hẳn. Nói đúng hơn giống như quang hợp vậy. Ngày nay địa cầu linh khí ngày một ít duy chỉ có cổ tộc một số còn lưu lại ma pháp cùng công pháp nhưng luyện giờ khó có hiệu quả. Tính ra hiện nay một số người có tu luyện công pháp còn mạo hiểm dùng truyền tống tự do tìm vi diện có linh khí cao hơn.
Tiêu Kiếm cắn lấy một miếng bánh. Tiểu Y Tiên thấy hành động của lão công mình lúc đầu có chút chướng mắt sau cũng thành thói quen. Tiêu Kiếm quay đầu về phía Dược Lão: “Dược Lão, lão hẳn có rất nhiều công pháp đâu kỹ đi?”
“Ân” Dược Lão hơi gật đầu: “Ta dù sao cũng là một luyện dược sư lên công pháp và bí kỹ khá là nhiều? Không biết tiểu hữu muốn làm gì?Ta thấy tiểu hữu không phải là muốn học công pháp của ta? Ta hẳn nghĩ tiểu hữu không vừa mắt những công pháp này trong tay ta??”
Tiêu Kiếm lắc lắc đầu: “Ta chỉ muốn xem chút đấu khí công pháp cũng đấu kỹ xem nguyên tắc có thể sửa đổi thay đổi từ một hoàng giai công pháp lên cấp cao hơn thậm chí là thiên giai công pháp cùng cao hơn thiên giai công pháp không?”
“Nga” Dược Lão mở miệng gọi lớn: “Tiểu hữu thực sự muốn sao.”
“Ân” Tiêu Kiếm khẽ gật đầu. Dược Lão từ trong giới chỉ lấy ra một đống công pháp cùng đấu kỹ hơn nữa hắn còn cầm theo một quyển đấu kỹ màu đỏ cũng bỏ lần vào đỏ. Tiêu Kiếm bắt đầu quan sát. Mọi người ngoài trừ Dược Lão cùng với hắn là không có gì, sau là tất cả cùng tập trung vào luyện đan. Tiêu Kiếm bắt đầu dựa trên các loại hiểu biết cùng với nguyên tắc đường kinh mạch huyệt đạo năng lượng cùng rất nhiều nguyên lý. Hắn tập trung tinh thần quan sát đọc qua đấu kỹ một lần.
Thấy hắn cũng chỉ đọc lướt qua quyển trục màu đỏ Dược Lão cũng chỉ thở dài một hơi. Tiêu Viêm mở mắt đi ra ngoài gần cửa động thấy vậy hô lên: “Ngũ đệ đệ đang làm gì vậy”
Thấy Tiêu Viêm lên tiếng Tiêu Kiếm quay lại nhìn hắn: “Ta đang tập trung quan sát đấu kỹ cùng công pháp” Nói đến đây Tiêu Kiếm giơ lên quyển trục màu đỏ: “Ở đây quyển trục này là khá nhất hẳn có thể tiến hóa đi.”
“Nga” hai người gần hắn mới hô lên. Dược Lão mở miệng nói: “Sao tiểu hữu lại biết rõ ràng ta đã xóa chữ giới thiệu về công pháp đò rồi mà!”
“Ân” Tiêu Viêm hơi gật đầu trong lòng thầm suy nghĩ đây hẳn là đột quyết đi bất quá hắn cũng không quá nhiều lời. Hắn lên tiếng hỏi: “Ngụ đệ sao đệ biết??”
“Cái này không quá khó. Đây hai người nhìn và bức vẽ này chút” Tiêu Kiếm bắt đầu chỉ vào hình vẽ hắn liên tục chỉ ra nói về các kinh mạch cũng như thực tế mà hắn nghiên cứu đấu khí trong thừi gian dài. Thường người tu luyện đấu khí cơ thể chia làm thất hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, lôi, phong có tất cả bảy nguyên tố. Người sinh ra có thuộc tính nào Tiêu Kiếm nghiên cứu công pháp chỉ có thể tu luyện hấp thụ đấu khí năng lượng đó. Mà dù có hấp thụ loại năng lượng khác cũng không thể chuyển đổi như ngươi có hỏa thuộc tính trong người lại có thủy thuộc tính chẳng khác nào muốn chết. Thứ hai là các huyệt đạo khi đấu khí đi qua vốn sẽ có tính chất đấu khí có chất chất cùng lượng khác nhau rất lớn.
Nói về đột quyết quy tắc khá đơn giản cụ thể là nó dùng cắn nuốt dị hỏa để tiến hóa. Tiến hóa không hạn chế cấp bậc. Đột quyết dẫn dắt đi qua huyệt vị kinh mạch theo đường lối cố định. Nói gần giống như khiến cho một đứa trẻ mồ côi tìm thấy mái ấm của gia đình vậy. Chẳng khác gì chủ nhà như một người cha giới thiệu cho chúng căn nhà mới vậy. Để được tốt nhất là làm thế nào cho lũ trẻ đều yêu nhà mới đều không có xung đột với nhau vậy là do nhiệm vụ của đường kinh mạch vận chuyển cùng đan điền của đột quyết rồi. Mặc dù lý giải này chỉ là tượng trưng nhưng thực tế là Dược Lão và Tiêu Viêm cũng khá hiểu rõ.
Nói đến đay Tiêu Kiếm lắc lắc đầu chỉ ra chỗ điểm thiếu sót của đột quyết. Đột quyết mặc dù chất lượng cùng lượng đấu khí sẽ do dị hỏa đảm nhiệm nhưng việc đó có một điểm khá yếu. Công pháp tu chân, tu ma mà Tiêu Kiếm đưa cho Tiêu Viêm tốc độ khá chậm một chút nhưng là bổ xung đều ba lọa tốc độ thân thể, linh hồn, năng lượng. Nó khai phát toàn bộ tiềm năng của thân thể con người cũng như linh hồn do đó Tiêu Viêm dùng thân tể quần công cũng được mà linh hồn công kính cũng được mà dùng chân nguyên cũng tốt. Cái nào đều được cả.
Nói đến đây Tiêu KIếm cũng đã bắt đầu nghiên cứu công pháp tu đấu khí được vài năm hắn ta đã tương đối cảm nhận rõ các huyệt đạo nào hấp thụ đấu khí tốc độ nhanh hơn nữa còn là loại nào. Có lẽ lên thử sủa đổi chút công pháp đột quyết đây? Nếu không sửa được cấp bậc công pháp cũng phải hảo hảo tăng lên cái loại thuộc tính như tăng lên linh hồn hay ren luyện thân thể.
Công pháp tu chân là tích lũy năng lượng sau nén ép thành kim đan khi lên cũng dựa trên sự kiện đột phá cực hạn cơ thể mà tăng tu vị giống như đấu khí. Đấu khí tốc độ tu luyện hảo so với tu chân công pháp do khá năng yêu cầu ngộ của đấu khí không cần cao như đấu khí lên đấu khí lên nhanh hơn mà khi lên đấu đế còn có sửa đổi huyết mạch. Mặc dù là thế so với tu tiên tính chỉ là cho một người có ngộ tính và tư chất bất quá tu chân bù lại pháp bảo cao, sông lâu... Mà nói đến tu chân tu ma không có sửa đổi huyết mạch song đời sau con cái được hai tiên nhân sinh ra thì sẽ xuất hiện ti lệ chín phần xuất hiện tiên thiên linh thể tốc độ trong vòng trăm năm đạt độ kiếp còn một phần là thể chất đặc biệt tu tiên hay tu ma còn bá đạo hơn tiên thiên thể chất.
Tiêu Kiếm nhìn về pjias hai người Dược Lão và Tiêu Viêm: “Hai người hiểu chứ” Thấy thế hai người cũng đồng thời gật đầu một cái. Tiêu Kiếm lại tiếp tục nói: “Về nguyên tắc là như vậy. Ta có lẽ lên nghiên cứu một chút” Nói đến đây Tiêu Kiếm bắt đầu số tin tức này cho phân thân
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger